Dịch Truyền Kỳ Chiến Thần

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2066


Chương 2066

“Chà, những trưởng tộc này cũng sắp đến giới hạn của mình rồi, chuyện nghịch thiên cải mệnh đâu có dễ dàng như thế”

Tân Bách Chiến than thở một cái rồi nói: “Theo tôi thấy thì lão Dược kia vẫn còn cơ hội, dù sao ông ta cũng có tuổi tác tương đồng với tôi, chỉ là việc đốt cháy tưởi thọ mới đi đến bước này, tiềm năng của ông ta càng dễ dàng bị kích hoạt hơn”

“Còn lão Hưng bọn họ tuổi tác lớn hơn tôi rất nhiều, e rằng tiềm năng trong xương cốt cũng đã cạn kiệt rồi, ý chí chiến đấu cũng không mạnh đến đâu, ông nhìn thấy chưa, mặc dù khi nói chuyện với tôi họ trông rất tỉnh táo nhưng trong ánh mắt đã sớm tuyệt vọng rồi”

“Chỉ mạnh miệng thôi vẫn chưa đủ, lòng họ đã chết rồi, đến bản thân họ còn không tin mình có thể đột phá thì làm sao có thể thành công được chứ”

Nghe thấy lời Tân Bách Chiến nói, chú Thụy cũng trở nên trầm lặng đi.

Những điểm sư phụ nói bản thân ông ta cũng nhìn thấy.

“Thời gian cũng sắp đến rồi, một lát chắc sẽ có trưởng tộc đi ra” Tân Bách Chiến cầm một bình rượu lên uống một ngụm rồi nói.

Nhưng hai thầy trò họ cứ thế chờ đợi rất lâu sau đó.

Trong trận pháp đến một bóng ma cũng không thấy.

“Sư phụ, chuyện này” Chú Thụy hơi ngơ ngác.

Ông ta nhìn về phía cái lư đồng bên cạnh đang thắp một nén nhang để tiện việc ghi chú thời gian.

Nhìn thấy nén nhang cháy hơn một nửa khiến Tân Bách Chiến có chút ngơ ngác.

Con mẹ nó chuyện gì đang xảy ra vậy? Chuyện này không hợp lý chút nào cả.

Bản thân ông ta trấn giữ ở vùng đất tổ này mấy trăm năm.

Đại trận Dung Thiên liên tục được tổ chức hơn mười mấy lần.

Ông ta đã quá quen với việc từng tốp trưởng tộc đi vào rồi lại bước ra trong tuyệt vọng.

Những trưởng tộc này chỉ chịu đựng được thời gian trung bình khoảng nửa nén nhang mà thôi.

Nhưng bây giờ đã nén nhang đã cháy hơn một nửa rồi, lần này lại không một vị trưởng tộc nào thua cuộc sao?

“Sư phụ, chuyện này là thế nào đây? Có khi nào là trận pháp xảy ra vấn đề không” Chú Thụy gấp gáp hỏi.

“Chắc không phải đâu”

Tân Bách Chiến khi phát hiện mọi chuyện không ổn lắm đã ngay lập tức lướt qua phía trận pháp và xác nhận không hề có vấn đề gì cả.

Tình huống này không liên quan đến Tân Trạm đấy chứ?

Tân Bách Chiến cảm thấy rất khó hiểu.

“Chịu không nổi nữa rồi”

Bên trong trận pháp, khuôn mặt lão Hưng run lập cập, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, có vẻ ý chí của ông ta đã đạt đến cực hạn rồi.

Cho dù nhìn thấy phía trung tâm của trận pháp Tân Trạm đang tỏa ra luồng ánh sáng ngút trời, cứ không ngừng vì kích thích mà đạt được sức mạnh nhưng dù sao con người cũng có một giới hạn.

Lão Hưng cảm thấy lần này mình thật sự không thể tiếp tục kiên trì nữa rồi.

“Mình thật là đồ vô dụng mà, tiền bối có thể chịu đựng lâu như thế mà vẫn sức mạnh vẫn không hề suy giảm đi, còn mình lại sắp không chịu nổi nữa rồi”

Lão Hưng để lộ nụ cười chua xót, khoảng cách tiến gần đến đột phá chỉ còn cách một bước nữa thôi, thật sự chỉ thiếu một chút thôi, ông ta cảm thấy rất không cam tâm.

Nhưng cơ thể đã không thể khống chế được nữa, luồng ánh sáng phía trên đỉnh đầu cũng dần dần trở nên nhạt đi.

Những trưởng lão khác nhìn thấy đều cảm thấy rất nóng lòng.

Nhưng trong tình huống thế này không ai có cách gì để giúp đỡ cả.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2067


Chương 2067

Nhưng chính lúc này, những người già này lại cảm thấy có thứ gì đó không ổn lắm.

Vốn dĩ họ đang ở trong thức hải và xông vào những mảnh ký ức vốn không thuộc về họ.

“Hả? Sao hình như lại xuất hiện những mảnh ký ức không thuộc về mình vậy”

“Đây là cái gì thế, hình như đã bước vào trận đấu của các cường giả ở thời cổ đại vậy?”

“Ở chỗ tôi tại sao lại xuất hiện cảnh tượng khi tu luyện Đại Năng vậy”

“Đây là tiệc của thiên cung, tôi đã trở thành tiên rồi sao?”

Những trưởng tộc kia đồng thời đều cảm thấy có gì đó không ổn lắm, trong lúc hoang mang, họ nhìn thấy trong thức hải xuất hiện những hình ảnh rất lạ lùng, nó đột nhiên đánh thức não bộ và cuốn họ vào trong những hình ảnh đó.

Tất cả mọi người đều cảm thấy mình bị biến thành một con người khác, họ được trải nghiệm cuộc đời của một thần tiên thời cổ đại.

Trong khoảnh khắc đó sự đau đớn của thần thức đã ngừng lại, họ hoàn toàn chìm đắm trong những ảo tưởng kỳ quái kia.

“Sư phụ, vẫn còn nhang không?”

Khi nhìn thấy nén nhang trong lư đồng đã cháy đến phần đuôi thì chú Thụy phát hiện khóe môi của Tân Bách Chiến đang cử động.

“Đốt, hôm nay thật kỳ lạ, đã lâu thế mà vẫn chưa thấy trưởng tộc thất bại, lẽ nào thật sự là tên nhóc Tân Trạm gây ra sao”

Tân Bách Chiến cảm thấy rất khó hiểu, chú Thụy lập tức tiến lên phía trước và đốt thêm một nén nhang nữa.

“Nén nhang thứ hai đã được thắp rồi, nếu trận pháp vận hành một cách bình thường thì những trưởng tộc đã chiến đấu lâu như thế chắc chắn sắp có người phải đột phá rồi”

Âm thanh của Tân Bách Chiến còn chưa nói xong.

“Đùng’ một tiếng vang lên.

Trong trận pháp đột nhiên nổ ra một luồng ánh sáng chói Tân Bách Chiến chau hết mày lại rồi lập tức xoay chuyển trận pháp, một trưởng tộc bay ra khỏi trận pháp và ngã xuống khoảng đất trống bên cạnh.

Khoảnh khắc ông ta xuất hiện thì đột nhiên trời kéo mây đen, sấm sét vang trời.

“Thật sự đã đột phá rồi”

Chú Thụy đứng bên mở to mắt ngạc nhiên.

Những trưởng tộc này hiển nhiên từ cảnh thần phó thân được nâng lên tới hợp thể cảnh.

Nhưng những trưởng tộc này còn chưa đột phá xong thì trong trận pháp lại vang lên một luồng ân thanh.

“Lại có sao?” Tân Bách Chiến vô cùng kinh ngạc, chiêu thức được tung ra khiến những trưởng tộc này bị hất ra ngoài một bãi đất trông khác.

Sau đó Tân Bách Chiến bắt đầu trở nên bận rộn.

Những trưởng tộc này giống như bị đánh phải tiết gà vậy, từng người một bắt đầu đột phá.

Trong lòng Tân Bách Chiến đang rất chấn động, tay chân ông ta bắt đầu trở nên lộn xộn.

Vốn dĩ những trưởng tộc này đột phá là chuyện tốt nhưng con mẹ nó lại trở nên quá nhiều rồi, vả lại trong lúc đột phá phải giữ một khoảng cách không thể can thiệp đến nhau, nếu không làm nhiễu loạn đến thiên kiếp bị sét đánh chết thì tiêu đời đấy.

Cho đến cuối cùng, điều làm cho Tân Bách Chiến đau khổ nhất chính là phải đi tìm vị trí.

“Đi, mau dọn dẹp những đồ đạc trong ba tòa đại điện và dỡ nhà”

Tân Bách Chiến đã quyết định rồi, thật sự đã không còn chỗ nữa rồi, phần đất của tổ tiên sau khi tháo dỡ vẫn có thể xây dựng lại, người mất rồi thì thật sự không còn gì nữa cả.

Nghe thấy mệnh lệnh của ông ta, chú Thụy vội vàng bay đến đó và thu dọn đồ đạc trong đại điện cất giữ vào không gian chứa vật.

“Lão Dược, lão Hưng.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2068


Chương 2068

Và cuối cùng đưa hai người sắp xếp ở một trong đại điện vừa mới được dọn dẹp sạch sẽ, Tân Bách Chiến lúc này mới thở phào một cái, ông ta cầm bình rượu lên và phát hiện rượu đã cạn từ lúc nào không hay.

“Sư phụ, tổng cộng mười hai vị trưởng tộc đều đã phá vỡ mọi vật cản, người ít thì nâng lên tiểu cảnh giới thứ nhất, tăng lên trăm năm tuổi thọ, người nhiều thì giống như lão Dược lão Hưng thành công đột phá hợp thể cảnh và tăng thêm ngàn năm tuổi thọ” Chú Thụy ngơ ngác báo cáo kết quả.

“Có vấn đề, chắc chắn là có vấn đề”

Tân Bách Chiến đang nghiến răng nghiến lợi, kỳ tích trước mặt giống như một giấc mơ vậy.

Đám trưởng tộc này làm sao vậy, tất cả đều đột phá như uống được thuốc tiên thế?

Chuyện này không chỉ chưa từng xảy ra trong lúc mình trông coi trận pháp Dung Thiên, e là từ khi trận pháp này xuất hiện tại nhà họ Tân thì đều chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Chỉ trong một ngày mà mười mấy vị trưởng tộc đã sắp gần đất xa trời đều đồng loạt tăng lên tu vi, quả thực là kỳ tích từ trước đến nay chưa từng xảy ra.

Chờ mọi người vượt qua lôi kiếp thì Tân Bách Chiến đã không thể chờ được nữa mà đi tới dò hỏi.

Ông ta nằm mơ cũng muốn biết rốt cuộc là đã xảy ra vấn đề gì.

“Ha ha, Bách Chiến, tôi đã nói cái gì nào, anh uống xong một bình rượu thì tôi đã đột phá rồi, kết quả thế nào?” Lão Hưng cười lớn nói.

Tân Bách Chiến cũng không nói gì được, ông ta không nghĩ tới vẫn phải nhìn lão Hưng làm màu một phen.

“Bách Chiến, lần này thật sự phải cảm ơn anh, cho chúng tôi cơ hội sống lại này, trận pháp Dung Thiên này thực sự lợi hại” Lão Dược thổn thức nói.

Các vị trưởng tộc ở đây có thể đột phá cảnh giới nên đều rất hưng phấn, cứ liên tục bàn luận sôi nổi.

“Các vị trưởng tộc, rốt cuộc là bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tân Bách Chiến chờ sự hưng phấn của họ hạ xuống mới không nhịn được nữa mà hỏi.

Khi đại trận này mở ra lúc trước, có thể có hai, ba vị trưởng tộc đột phá đã là tốt lắm rồi, lần này lại có đến mười hai người một lúc nên khẳng định là không bình thường.

“Xảy ra chuyện là chuyện gì? Chúng tôi cũng không làm cái gì cả, chỉ là nhãn nại kết nối với trời đất, kiên trì cảm ngộ, sau đó đến lúc thực sự không nhịn được nữa thì lại tiến vào một ảo cảnh kỳ quái, cảm thụ khí tức của tiên nhân thượng cổ một phen, sau đó lại thật sự đột phá.”

“Đợi một chút, các vị tiền bối, lúc mọi người ở trong đại trận Dung Thiên không cảm nhận được đau đớn khi bị phản phệ ư?”

Tân Bách Chiến nghe đến đầu óc choáng váng, đây là thứ lung tung lộn xôn gì thế này?

Ông ta nhanh chóng cắt lời vị trưởng tộc kia rồi mở miệng dò hỏi.

“Có chứ, cảm giác đó đau đớn đến cực điểm, lúc bắt đầu thì suýt chút nữa tôi đã không chịu đựng được rồi.” Lão Dược cười nói.

“Vậy các vị tiền bối làm thế nào mà lại tiếp tục kiên trì được nữa vậy?” Tân Bách Chiến hỏi.

“Tuy chúng tôi đã già rồi nhưng vẫn cần mặt mũi mà, tiền bối trong trung tâm trận pháp còn đang cố gắng kiên trì thì sao chúng tôi có thể từ bỏ như thế được?”

“Đúng, vị tiền bối đó thực sự rất lợi hại, chúng tôi đều không chịu nổi mà ánh sáng của ngài ấy vẫn cực kỳ dồi dào, thực sự là lợi hại” Lão Hưng cũng hùa theo.

“Ôi, nếu không có tiền bối khích lệ thì sợ là chúng tôi cũng không kiên trì được đến lúc đột phá đâu”

Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý, cực kỳ khâm phục Tân Trạm.

“Đó đâu phải là vị tiền bối cao cường nào đâu, đây hẳn là nguyên nhân Tân Trạm hấp thu Tăng Hồn thạch mà không gặp phản phệ rồi”

Khóe miệng Tân Bách Chiến giật giật, đúng là đánh bậy đánh bạ mà.

Thảo nào các vị trưởng tộc này có thể kiên trì lâu như vậy, hóa ra là thật sự có quan hệ với Tân Trạm, được Tân Trạm cổ vũ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2069


Chương 2069

“Còn có ảo cảnh, tiên nhân mà các vị tiên bối nói đến là chuyện gì vậy?”

“Anh không biết sao?” Lão Hưng kinh ngạc nói: “Tôi tưởng đây là ảo cảnh có sẵn trong trận pháp Dung Thiên chứ?”

“Làm gì có những thứ này” Tân Bách Chiến dở khóc dở cười nói.

“Tuy sự khích lệ của tiền bối có tác dụng, nhưng mọi người đều có giới hạn cả, tôi vốn đã sắp không kiên trì nổi nữa rồi, nhưng ảo cảnh này vừa xuất hiện thì đau đớn khi bị phản phệ trên người tôi đều đã biến mất cả” Lão Hưng nhớ lại rồi nói.

“Hơn nữa khi tôi tiến vào bên trong thượng cổ thì còn nhập vào trên người một vị tiên nhân, cho dù là vận chuyển khí tức hay là lưu chuyển linh khí thì đều lấy được lợi ích không nhỏ, giúp tôi phá tan trói buộc ngay lập tức.”

“Đúng vậy, tôi cũng là như vậy”

“Tôi cũng dựa vào việc nhập vào trên người tiên nhân mới bước qua được bước cuối cùng”

“Đây, đây là chuyện gì thế này?”

Tân Bách Chiến nghe mà chóng cả mặt, tiên nhân thượng cổ gì? Ảo cảnh gì?

Trong trận pháp Dung Thiên lấy đâu ra mấy thứ này, có lẽ lại là Tân Trạm làm ra rồi.

“Đúng rồi Bách Chiến, nếu ảo cảnh không phải thứ có sẵn trong trận pháp Dung Thiên thì hẳn là do vị tiền bối kia làm ra đấy, chờ lát nữa ngài ấy đi ra thì chúng ta nhất định phải cảm ơn ngài ấy”

Sắc mặt lão Hưng hồng hào lên, lộ vẻ cảm động nói.

Nếu không nhờ vị tiền bối này thì sợ là trong mười hai người họ, có một, hai người có thể đột phá đã là tốt lắm rồi, sao có thể tất cả đều kéo dài tuổi thọ, khôi phục tinh thần như bây giờ cơ chứ?

“Tiền bối hả? Các vị trưởng tộc, thực ra thằng nhóc này. . “

Sắc mặt Tân Bách Chiến tái xanh, hóa ra những trưởng tộc này lại xem Tân Trạm như vị lão tổ nào đó trong tộc rồi.

Có điều chuyện này cũng là bình thường, dù sao bình thường người sử dụng trận pháp Dung Thiên đều là người già cả.

Nhưng ông ta vừa định giải thích thì đã nhìn thấy trận pháp Dung Thiên run nhẹ.

“Tân Trạm sắp xuất quan rồi”

Bây giờ trong trận pháp chỉ có một mình Tân Trạm, nếu có thay đổi gì xảy ra thì tất nhiên là chỉ có Tân Trạm thôi.

Một tiếng “âm ầm’ vang lên, sương trắng phun trào.

Sau khi Tân Trạm kết thúc việc kết nối với trận pháp Dung Thiên thì trận pháp này đã tự đóng lại.

“Đi bái kiến tiền bối mau”

Vẻ mặt lão Hưng cực kì nghiêm túc, những trưởng tộc khác cũng lập tức gật đầu, tất cả mọi người là trang trọng nghiêm túc sử dụng lễ nghi của vãn bối đi tới.

Một lần dạy dỗ này như sinh ra họ lần thứ hai vậy, họ cảm thấy biết ơn vị tiền bối giúp họ vượt qua tử kiếp này từ tận đáy lòng.

Sương trắng tản đi, đám người lão Hưng kích động nhìn bóng người dần dần lộ ra ở bên trong.

Tuy rằng họ có thể dùng thần thức tra xét, nhưng không ai sẽ bất kính với tiền bối như thế.

Đầu gối của những người này bắt đầu gập lại, chuẩn bị quỳ xuống nói cám ơn.

Đúng lúc này thì Tân Trạm cũng xuất hiện trước mặt mọi người.

“Bịch bịch!”

Lão Hưng nhìn thấy sườn mặt trẻ trung của Tân Trạm mà run lên một cái, quỳ thẳng xuống luôn.

Lão Dược cũng choáng váng, mặt mũi ngơ ngác.

Những vị trưởng tộc còn lại đều dùng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tân Trạm.

Không phải đã nói đó là một vị tiền bối tài giỏi, ông tổ của nhà họ Tân hay sao?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2070


Chương 2070

Sao người đi ra lại là một người trẻ tuổi cơ chứ?

“Chẳng lẽ là lão tổ tu luyện công pháp đứng đầu nên có thể cải lão hoàn đồng ư?” Một trưởng tộc run rẩy nói.

“Cải lão hoàn đồng cái gì, ông tưởng là đang đọc truyện kì ảo chắc, đây rõ ràng là một người trẻ tuổi trong tộc mà” Một vị trưởng tộc khác nghe mà cạn lời.

“Các vị tiền bối, mọi người đang làm gì vậy?”

Tân Trạm cau mày nhìn những người già đang quỳ gối trước mặt mình này mà không hiểu ra sao.

Lúc đi ra trong lòng anh còn thấy hơi tiếc nuối, anh đã dùng hết chín viên Tăng Hồn thạch, đúng là đã có một chút manh mối về vị trí của dãy núi Liên Thiên, nhưng manh mối về Tẩy Long trì lại rất mơ hồ, sau này anh còn phải kiên trì phân tích mới được.

Anh vốn tâm sự nặng nề, vừa ra ngoài lại nhìn thấy các vị tiền bối quỳ đầy đất, mà mục tiêu họ quỳ lại là anh ư?

Nếu có người ngoài ở đây thì chắc chắn sẽ hoảng sợ đến rơi cả cằm, tuy những trưởng tộc này đã gần đất xa trời nhưng ở trong tộc thì người nào cũng đức cao vọng trọng cả.

Đừng nói bắt họ phải quỳ xuống, đến người có tư cách để họ chủ động quỳ xuống cũng chẳng có mấy ai đâu, thế mà ngày hôm nay lại thật lòng thật dạ quỳ trước mặt Tân Trạm.

“Các vị trưởng tộc, mọi người nhìn nhầm rồi Tân Bách Chiến dở khóc dở cười, ông ta vội vàng giải thích.

“Người mở ra trận pháp kia chính là Tân Trạm, không phải là vị tiền bối nào đâu”

“Cho dù là vậy thì chàng trai trẻ này giúp chúng tôi nâng cao tu vi, vậy chúng tôi cúi đầu trước cậu ấy cũng không sai”

Đám người lão Hưng lúng túng một hồi rồi cũng bình tĩnh lại.

Cho dù Tân Trạm là tiền bối hay vãn bối thì ơn nghĩa của anh với họ đều là thật.

“Chàng trai trẻ này nhìn hơi quen mắt nhỉ?”

Sau khi lão Dược bình tĩnh lại thì bắt đầu cẩn thận quan sát Tân Trạm.

“Đây là Tân Trạm, thiên tài của nhà họ Tân mà mấy ngày trước đã đánh bại Hách Tác Kì đấy” Lão Hưng cười nói.

“Đúng là con hơn cha là nhà có phúc” Các vị trưởng tộc đều thầm gật đầu.

“Thật không nghĩ tới, ký ức của Tiên Tôn phối hợp với Tăng Hồn thạch và trận pháp Dung Thiên lại sẽ sinh ra cảnh tượng kỳ lạ như vậy” Tân Trạm nghe xong cũng thấy hơi bất ngờ.

“Các vị tiền bối quá khen rồi” Tân Trạm cũng nở nụ cười, cuối cùng anh cũng coi như hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

“Tiền bối có thể thành công là dựa vào năng lực của chính mình, vãn bối cũng không làm cái gì cả. Hơn nữa các vị tiền bối vì nhà họ Tân dâng hiến cả đời, vãn bối rất kính phục các vị: Các vị trưởng tộc nghe xong đều âm thầm gật đầu.

Nếu là người bình thường khác trong tộc biết mình có ân với trưởng tộc thì sợ là đã hếch mặt lên trời từ sớm rồi, nhưng Tân Trạm có công nhưng lại không tự cao tự đại mà vẫn rất khiêm tốn.

Xem ra anh không chỉ tu vi cao, thiên phú cao, mà đạo đức cũng không tệ.

“Anh bạn trẻ, sau này nếu cậu gặp chuyện gì thì có thể tới †ìm mấy lão già chúng tôi, tuy năng lực của chúng tôi không lớn nhưng lại có nhiều đệ tử, nhiều đóng góp, rất nhiều chuyện vẫn có thể chen mồm vào được” Lão Hưng cười nói.

“Đương nhiên là không có chuyện gì thì cậu cũng có thể tới tìm chúng tôi tán gẫu, có điều cậu bận rộn như vậy thì chắc là không có thời gian rồi” Lão Dược cũng nói thêm.

Tuy Tân Trạm rất có năng lực, cũng giúp họ rất nhiều, nhưng anh lại không dùng công lao này đòi hỏi cái gì cả, việc này khiến họ rất xem trọng anh.

“Nếu có chuyện gì xảy ra thì vẫn phải làm phiền các vị trưởng tộc rồi” Hình như Tân Trạm nghĩ đến chuyện gì đó nên cũng không khách khí, anh chắp tay nói.

Tạm biệt những vị trưởng tộc nhiệt tình, Tân Trạm lập tức rời khỏi phạm vi đất của dòng họ, lần thứ hai đi tới hội dược Sư.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2071


Chương 2071

“Không nghĩ tới dãy núi Liên Thiên này lại ở nơi giao nhau giữa Bắc Vực và triều Bạch Hoàng, như vậy đúng là thuận tiện, lúc tới Bắc Vực tìm Tô Uyên và Diệp Thành thì cũng có thể đi xem dãy núi kia luôn Lúc đi tới hội dược sư, Tân Trạm cũng âm thầm suy tư trong lòng.

Tuy dựa vào hình ảnh được lưu lại trong ký ức của Như Ý Tiên Tôn, Tân Trạm có thể chắc chắn tới chín phần mười rằng dãy núi bao la xuất hiện tại trước mặt Tiên Tôn chính là dãy núi Liên Thiên, nhưng khi chưa thấy tận mắt thì anh cũng không thể kết luận trăm phần trăm được.

“Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì mình đã tìm được cách để trở về rồi. Chờ giải quyết xong chuyện của cha thì ngày mai rời đi thôi Tân Trạm hít sâu một hơi, thời gian xử phạt Tân Phong Triết mà hội trưởng lão định ra chính là ngày mai.

Khi anh đến hội dược sư thì biết được Lỗ Thành đang thảo luận với các chấp sự trong hội dược sư.

Tân Trạm cũng không lãng phí thời gian chờ đợi mà đưa thẳng một thẻ ngọc ra, đồng tử này thấy thẻ ngọc thì lập tức nghiêm túc chạy vào thông báo.

“Ha ha, sao lúc Dược Tôn Tần tới lại không nói cho tôi biết một tiếng để tôi còn phái người đi đón cậu thế?”

Chẳng bao lâu sau thì Lỗ Thành đã nhanh chóng nở nụ cười đi ra.

Gần đây công việc của Lỗ Thành rất thuận lợi.

Có phương pháp luyện đan cấp bậc hoàn mỹ mà Tân Trạm giao cho ông ta nên mặc dù ông ta thu mua Lam Ngọc Ninh Thảo với giá cao thì đến cuối cùng, khi số đan dược luyện chế thành được bán ra đều có lợi nhuận rất cao.

Điều này khiến cho thu nhập của hội dược sư Hoàng Đô liên tục tăng lên. Quan trọng hơn cả điều này là vì có Kim Tố đan xuất hiện nên danh tiếng của hội dược sư Hoàng Đô lập tức tăng lên rất nhiều.

Tu sĩ mua đan dược đều là như thế, bình thường đan dược tốt xấu thế nào thì người không hiểu chế dược cũng khó có thể nhận biết được.

Yếu tố quan trọng nhất khiến họ quyết định xem sẽ mua đan dược ở nơi nào là hội dược sư này hoặc các luyện dược này có nổi tiếng hay không.

Mà tin tức hội dược sư Tân Hoàng Đô có thể luyện ra được cả tiên đan ngũ phẩm hoàn mỹ nổ ra đã khiến rất nhiều tu sĩ biết được trình độ của hội dược sư cao đến thế nào.

Đến tiên đan đều có thể luyện ra phẩm chất hoàn mỹ thì sao đan dược bình thường có thể kém được?

Không ít tu sĩ chen chúc đến khiến lượng tiêu thụ đan dược bình thường gần đây của hội dược sư đều tăng lên rất cao.

Mà trong lòng Lỗ Thành biết rõ, tất cả những thứ này đều là công lao của Tân Trạm.

Vậy nên Lỗ Thành vừa nghe nói Tân Trạm đã đến thì ông †a không nói năng gì mà lập tức cắt đứt cuộc thảo luận, hấp tấp đi ra gặp vị thần tài này luôn lội trưởng kích động như vậy chỉ vì gặp người trẻ tuổi này thôi ư?”

Bên trong cung điện, không ít dược sư đều nhìn sang và cảm thấy hơi kinh ngạc.

“Mấy người biết cái gì, đây cũng không phải là người bình thường đâu, Kim Tố đan mà hội dược sư chúng ta mới ra chính là do vị Dược Tôn này luyện ra đấy” Phó Hội Trưởng hừ nhẹ nói.

“Hóa ra Kim Tố đan là do một dược sư còn trẻ như vậy luyện ra à?”

Mọi người nghe xong thì càng rung động.

Chuyện Tân Trạm có thể luyện ra tiên đan ngũ phẩm hoàn mỹ có nghĩa là ít nhất bản thân anh cũng phải có trình độ của Ngũ Phẩm Dược Tôn, mà anh mới bao nhiêu tuổi cơ chứ?

Tân Trạm không vào điện mà đi cùng Lỗ Thành ở trên con đường yên lặng của hội dược sư.

“Dược Tôn Tân, cậu cũng giao những loại tiên đan này cho tôi, và đều là cấp bậc hoàn mỹ ư?” Lỗ Thành nhìn cái thẻ ngọc Tân Trạm giao cho mình mà kích động đến mức giọng nói đều hơi hơi phát run.

“Tân Trạm giao cho mình một loại tiên đan ngũ phẩm hoàn mỹ đã đủ khiến hội dược sư phất to, bây giờ lại có thêm những loại này nữa thì sợ là hội dược sư triều Tân Hoàng sẽ có thể bao trùm ở trên cả ngũ đại hoàng triều cũng nên”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2072


Chương 2072

“Vài loại tiên đan này không ở chung cấp bậc với Kim Tố đan đâu, chỗ tốt là các loại tiên thảo cần dùng đến đều khá dễ tìm, các dược sư có thể luyện chế với số lượng lớn, nhưng lần này tôi muốn bảy phần mười lợi nhuận của đan dược”

Tân Trạm chậm rãi mở miệng, thứ anh giao cho Lỗ Thành tất nhiên là một trong vài loại tiên đan mà anh nghiên cứu cùng Hồ Phong lúc ở thành cổ Đông Hoàng.

Thứ này có mua ở chỗ Hồ Phong thì cũng không đến được triều Tân Hoàng bên này nên Tân Trạm dứt khoát đưa một phần đan phương cho Lỗ Thành.

Lúc trước anh chỉ lấy năm phần mười lợi nhuận của Kim Tố đan, một phần là vì Lam Ngọc Ninh Thảo khan hiếm, không mua được nhiều lắm, một phần khác là vì muốn cảm ơn Lỗ Thành đã giúp Tần Sương Nhan một tay.

Nhưng những loại tiên đan này thì Tân Trạm không thể vẫn làm người lương thiện được.

“Bảy phần mười không thành vấn đề” Lỗ Thành không hề nghĩ ngợi mà lập tức gật đầu nói.

Tuy cho Tân Trạm bảy phần mười lợi nhuận, tính thêm cả tiền công cho luyện đan sư, một ít hao tổn khi luyện đan và phí dụng khi bán thì hội dược sư không kiếm lời được bao nhiêu cả, nhưng có vài loại tiên đan hoàn mỹ này nâng lên danh tiếng thì khoản thu nhập ngoài định mức mà hội dược sư thu được cũng là một con số rất khả quan.

“Có điều phương pháp để luyện ra loại tiên đan này chỉ có ông và tôi biết, nếu như để lộ ra ngoài thì ông biết hậu quả rồi đấy” Tân Trạm dọa Lỗ Thành.

Bên Hồ Phong có bộ tộc Đông Hoàng che chở nên tất nhiên là không thành vấn đề, nếu như phương pháp luyện đan thật sự bị lộ ra ngoài thì chỗ của Lỗ Thành sẽ đáng nghi hơn.

“Dược Tôn Tân, cậu cứ yên tâm, chỉ bằng thân phận của cậu thì tôi cũng phải cẩn thận rồi đúng không?” Trong lòng Lỗ Thành run lên, ông ta lập tức nói.

Tân Trạm là con trai của Tân hoàng, tuy hội dược sư có địa vị rất cao nhưng vẫn ở trong hoàng thành của người ta.

Một khi là do bên ông ta làm lộ phương pháp luyện đan ra ngoài, đối phương tìm đến cửa đòi bồi thường thì đến hội dược sư cũng không bảo vệ được ông ta.

“Xem ra lúc thuê luyện đan sư sau này, mình cũng phải cẩn thận một ít mới được”

Hai người nói chuyện một lúc thì đã đi tới phía trước hội dược sư từ lúc nào không hay.

Từ nơi này thì tu sĩ cũng bắt đầu dần dần nhiều lên.

“Đúng rồi, hội trưởng Lỗ, nếu tôi đi… “

Tần Trạm suy nghĩ một chút, chuyện anh muốn đi Bắc Vực không thể nói với cha và Tân Minh được, nhưng Lỗ Thành và anh có quan hệ hợp tác nên có thể hỏi một chút.

Hơn nữa Lỗ Thành đã ở Tân Hoàng Đô mấy trăm năm, kiến thức rộng rãi, chắc chắn là ông ta hiểu biết về Bắc Vực nhiều hơn anh.

Anh đang định mở miệng thì đột nhiên nhìn thấy hai cha con đang vội vã đi ra từ trong một căn phòng của hội dược sư.

“Ba à, không biết lần này tới Bắc Vực có thể thuê được Dược Sư hay không? Dược tôn Tôn này nói chuyện thì rất êm †ai, tìm cho chúng ta, nhưng đã ba ngày rồi mà cũng không có tin tức chính xác, ngày mai đã phải lên đường rồi” Người phụ nữ trung niên kia hơi bất đắc dĩ mở miệng nói.

“Từ đây đến Bắc Vực núi cao đường xa, tình hình phức tạp.

Ngoại trừ người như Dược tôn Lưu ra thì muốn tìm một người thích mạo hiểm đi đường xa cũng khó lắm”

Ông già đứng bên cạnh bà ta thở dài, có điều nhìn sắc mặt thì ông cụ cũng không có vẻ ngoài ý muốn.

“Thử tìm thêm xem, nếu thật sự không tìm được dược sư thì cũng không phải là không thể lên đường được, chỉ là cần chuẩn bị thêm một ít tiên đan nữa thôi”

Nghe xong những lời này, hai cha con họ cũng nhanh chóng bước ra khỏi hội dược sư.

Mà lúc ấy đúng lúc Tân Trạm đang đi ngang quang hai người bọn họ, vậy nên tất nhiên Tân Trạm cũng nghe được những lời ấy.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2073


Chương 2073

“Hội trưởng Lỗ, những người này đi Bắc Vực, trên đường còn cần thuê dược sư nữa à?” Có một ý nghĩ chợt thoáng qua trong đầu Tân Trạm, anh lên tiếng hỏi.

Chính anh chạy từ biên giới Đông Vực đến thành cổ Đông Hoàng, sau đó lại đến Tân Hoàng Đô, ngồi thuyền bay Tiên Chu, cũng xem như là đã trải ra không ít những chặng đường dài, nhưng hình như trước giờ, đây là lần đầu tiên anh thấy loại yêu cầu này.

“Có phải dược tôn Tân không hiểu rõ Bắc Vực lắm đúng không ạ?” Lỗ Thành hỏi.

“Oh? Bắc Vực có điểm gì không giống những nơi khác à?”

Tân Trạm cảm thấy hơi hứng thú mà lên tiếng hỏi.

“Vậy thì đúng rồi, có chuyện cậu không biết, ở những nơi khác thì vẫn còn ổn, nhưng Bắc Vực nơi ấy…không giống như vậy: Lỗ Thành thật sự không hề nghi ngờ anh, mà chỉ tưởng rằng vì tò mò nên Tân Trạm mới hỏi như vậy, ông ta cười, lên tiếng giải thích: “Bắc Vực, nơi ấy ấy mà, tôi cũng từng đi qua một lần, vậy nên cũng tương đối hiểu nơi đó. Chặng đường kia, đơn giản mà nói thì có thể dùng mấy từ khỉ ho cò gáy để hình dung”

“Có nhiều yêu thú lắm à?” Tân Trạm hỏi.

“Không phải là yêu thú, chỉ là Bắc Vực không giống như những nơi khác.”

Lỗ Thành nói: “Chắc Dược tôn Tân cũng biết, ở thời kỳ thượng cổ, đại chiến tiên ma, căn cơ của ma tộc chính là ở Bắc Vực”

“Chuyện này thì tôi biết” Tân Trạm gật đầu.

Thời đại xảy ra cuộc đại chiến tiên ma đã đi qua rồi, bây giờ trong giới tu luyện, dường như tất cả mọi người đều hô hào đòi đánh môn phái tà ma như ma tộc, nhưng chỉ riêng Bắc Vực còn có không ít những người tu luyện tà công, chính là bởi vì nguyên nhân này.

Ví dụ như Cực Hỏa Tông, môn phái đầu tiên mà anh gặp thì tông môn của nó nằm ở Bắc Vực.

“Sau đó, tuy rằng phần lớn ma tộc đều đã bị Tiên Cung tiêu diệt, nhưng dù sao thì Bắc Vực cũng là sào huyệt của bọn chúng, lúc mà bọn ma tộc còn dư lại ở trên tiên giới thì bọn chúng lẩn trốn khắp nơi, nhưng sau này tiên giới cũng xảy ra vấn đề, tất cả tiên nhân đều mất tích, thời đại thượng cổ chấm dứt ở đó.

“Mà bọn ma tộc ẩn nấp trước đó lúc này mới xuất hiện, vì tránh bị các cường giả đại lục khác tiêu diệt một lần nữa mà bọn chúng đã phá hủy Trận pháp Truyền tống nối liền với Bắc Vực, vậy nên từ lúc đó đến nay, các tu sĩ nếu muốn đi đến Bắc Vực thì chỉ có thể dựa vào những chuyến bay của thuyền bay mà thôi, không có một trận pháp thượng cổ nào có thể dùng được hết”

“Tất cả các trận pháp đều bị phá hủy hết rồi à?’ Ánh mắt Tân Trạm hơi nheo lại, anh thật sự không biết việc này.

Nếu như không có Trận pháp Truyền tống để nhanh chóng di chuyển trong một khu vực rộng lớn như vậy, vậy thì, nếu anh đi Bắc Vực chắc chắn sẽ gặp rất nhiều phiền phức.

“Đúng vậy, hơn nữa năm đó, chiến trường của trận chiến cuối cùng của đại chiến tiên ma chính là ở trên ngọn núi của Ma Vực liên tiếp giữa Bắc Vực và triều Bạch Hoàng, trận chiến ấy căng thẳng đến mức dường như cả đất trời cũng muốn sập xuống, vậy nên nó đã làm cho rất nhiều không gian trên núi Ma Vực biến mất, hiện giờ vẫn còn rất nhiều không gian di chuyển một cách lộn xộn, ở đó còn có nhiều loại sương mù có độc và độc trùng nữa, vô cùng nguy hiểm. Chính điều này đã khiến cho việc các tu sĩ đi Bắc Vực càng trở nên khó khăn hơn”

“Nhưng không còn cách nào khác đó chính là, trên đại lục này có rất nhiều đồ vật, ví dụ như một số loài tiên thảo đặc biệt hay là nguyên liệu để luyện khí đều chỉ có ở Bắc Vực mà thôi, vậy nên một số tu sĩ không thể không đến đó”

Lỗ Thành nhớ lại cảnh tượng năm đó, trong lòng vẫn còn cảm giác sợ hãi.

Nghe những lời giải thích của Lõ Thành, Tân Trạm cũng dần dần hiểu ra.

Mấy người vừa nãy, họ giống như những người vận chuyển lên thuyền bay của Tụ Bảo Các, dựa vào việc tiếp nhận những tu sĩ hay lui tới mà sống qua ngày.

Mà bởi vì đường xá xa xôi, lại phải đi qua triều Tân Hoàng, triều Hoàng Bạch và núi Ma Vực, vậy nên loại thuyền bay này bình thường đều sẽ thuê một dược tôn để phòng ngừa các trường hợp không hay xảy ra, cũng là vì để mua sự bình an.

Nếu không thì ở một nơi biển núi mênh mông như vậy, lỡ như mấy tu sĩ bị thương rồi, không thể bay được, cũng không có ai có thể cứu được họ, vậy thì phiền phức lớn rồi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2074


Chương 2074

“Đáng tiếc, nếu không phải là có dược tôn muốn đi Bắc Vực tìm tiên thảo thì ai sẽ vì một chút tiền này mà mạo hiểm như vậy. Tất nhiên, nếu có người muốn đi Bắc Vực, nếu có thể đi theo bọn họ thì đó lại là một sự lựa chọn khá ổn, tôi biết ông già vừa nãy, ông ta là một người rất đáng tin cậy” Cuối cùng thì Lỗ Thành nói.

Tân Trạm âm thầm ghi nhớ những thông tin quan trọng, sau đó cũng khéo léo dời đề tài nói chuyện.

Xử lí xong chuyện của hội dược sư, lúc Tân Trạm trở về hoàng cung, sắc trời cũng đã dần đen lại rồi.

Anh lại đến Luyện Đan Đường một chuyến tìm Tân Bách Châu, ông ta lấy tiên thảo, linh thảo đã chuẩn bị xong đưa cho anh.

Tân Trạm đã quyết tâm là sẽ rời đi, vậy nên trước tiên anh phải cầu xin Tân Bách Châu giúp anh đổi đan dược, Tân Bách Châu tưởng là Tân Trạm đang muốn nghiên cứu đan phương gì mới nên không hề nghi ngờ gì cả.

Sau đó, Tân Trạm lại đến tìm bọn Tân Minh, Tân Sương Nhan và Tân Manh, tùy tiện kiếm một cái cớ gì đó mà để lại cho bọn họ không ít quà.

Trong đó tiên đan là đan dược có cấp độ hoàn mỹ nhất mà Tân Trạm chính tay luyện chế ra, cũng có một số bảo khí lấy từ chỗ đám ác linh ở Quỷ Hải.

Chẳng qua là trong lúc đó, Tân Trạm cũng rất cẩn thận không để lộ ra ý muốn rời đi, lựa chọn thời cơ cũng vô cùng khéo léo. Mà nhìn lại, Tân Minh bọn họ, cũng không nhận ra anh muốn đi.

Dù sao thì ai có thể ngờ được, anh chỉ vừa mới trở về nhà họ Tân mà rất nhanh sẽ phải rời đi rồi.

Điều duy nhất khiến cho Tân Trạm tiếc nuối đó chính là người anh trai thứ hai tài giỏi của anh, không biết đã chạy đi đâu rồi, sao đến bây giờ vẫn còn chưa trở về nữa.

Ngày mai anh đi rồi, sợ rằng không có cơ hội gặp mặt rồi.

Trăng sáng trên cao, đêm lạnh như nước.

Tân Trạm ngồi xếp bằng trước cửa dinh thự, lúc anh đang an tĩnh mà tu luyện thì có một thân ảnh im lặng dừng lại ngay ở khoảng sân phía trong.

Người đàn ông có thân hình cao to, khí tức mạnh mẽ, ánh mắt sáng ngời có thần.

“Bal”

Tân Phong Triết cũng không có che dấu hành tung của mình, sau khi Tân Trạm chú ý tới thì khuôn mặt của anh thoáng hiện lên vẻ phức tạp.

Đêm khuya cha đột nhiên đến đây, chắc là đã phát hiện ra gì rồi.

“Tân Trạm, con muốn đi à?” Tân Phong Triết hỏi Tân Trạm.

“Cha phát hiện ra rồi à” Tân Trạm gật đầu, không phủ nhận.

“Tất nhiên, con dùng điểm cống hiến đổi nhiều thứ như vậy, lại tặng quà cho bọn Tân Minh, trong Hoàng Thành này, không có gì là có thể qua mắt được ta cả.”

Tân Phong Triết lắc đầu nói: “Vì sao phải đi, hơn nữa còn gấp như vậy, ở lại thêm vài ngày nữa không được hay sao?”

Tân Trạm im lặng.

Chính anh cũng không muốn rời đi gấp như vậy nhưng ngày mai là ngày hội trưởng lão sẽ công bố kết quả trừng phạt, mà cách anh lựa chọn khiến anh bắt buộc phải rời đi.

“Ai, nếu con muốn đi thì ta cũng không cản, vậy thì tối nay nói chuyện cùng ta một lát.”

Nhìn thấy Tân Trạm trâm mặc không nói, Tân Phong Triết thở dài, rồi đột nhiên bay lên.

Hai cha con bay qua những ngôi nhà những cung điện nằm san sát nhau, hai người bay tới một cái đình nghỉ mát yên tĩnh nằm sâu trong núi.

Ánh trăng buông xuống, trong đình cũng được chiếu sáng bởi những ánh đèn huỳnh quang, có một loại cảm giác đẹp đế vừa tĩnh mịch vừa hiu quạnh.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2075


Chương 2075

“Tân Trạm, ta biết con sẽ không ở đây mãi mãi, nhưng thật không nghĩ tới hai cha con chúng ta chỉ vừa mới gặp mặt nhau không lâu thì con đã phải đi rồi”

Tân Phong Triết lại thở dài nói: “Ta không biết vì sao con lại đi nhưng nếu con muốn đi ta cũng sẽ không ngăn cản, dù sao thì con cũng đến từ Lam tinh mà, có thể nhà họ Tân có vài phép tắc mà từ lâu con đã không thể chấp nhận được rồi”

“Cha, sao cha lại nói giống như là con và cha sẽ không bao giờ có thể gặp lại nhau được vậy ạ, con sẽ trở về mà” Tân Trạm cười khổ một tiếng nói.

“Cũng đúng, ta cũng có tuổi rồi, chỉ hy vọng lúc nào cũng có con trai con gái ở bên cạnh, nhưng mà các con đều không phải là chim non, sớm muộn gì cũng sẽ bay lượn khắp nơi thôi.”

Tần Phong Triết cũng cười nói: “Giống như anh hai con, cũng đã mấy năm rồi ta chưa gặp nó, ai biết nó đang làm gì cơ chứ”

“Tân Trạm, ta đã nghĩ rất lâu rồi, lúc gặp mặt nên đưa cho con thứ gì. Bởi vì ta có năm đứa vừa trai vừa gái, mà trong đó con lại là đứa chịu thiệt nhiều nhất, từ nhỏ ta đã không thể ở bên cạnh con rồi.”

Chỉ Tân Phong Triết cười khổ, nói: “Nhưng mà mãi cho tới lúc gặp mặt, ta cũng không nghĩ tới, bởi vì con đấy, thằng nhóc hình như chẳng hề thiếu bất cứ thứ gì. Hơn nữa, cho dù là cái gì thì cũng không thể nào bù đắp được những thương tổn mà ta đã gây ra và nhiều năm nay không thể đồng hành cùng mấy mẹ con”

“Bây giờ nếu con muốn rời đi thì ta dứt khoát sẽ không suy nghĩ đến nó nữa”

Khi Tân Phong Triết nói xong lời này, ông ấy đột nhiên cười một tiếng rồi nói: “Trạm à, một khi con đã rời khỏi Tân gia thì sau này, bất kỳ là nguy nan hay khó khăn gì con cũng sẽ đều phải tự mình vượt qua. Những chuyện ta có thể giúp con cũng không nhiều nhưng ít nhất, chắc hẳn là con sẽ cảm thấy hứng thú với một vài công pháp.”

Trong lòng Tân Trạm thấy hơi cảm động: “Cha đây là đang muốn truyền lại công pháp cho mình”

“Cha là một cao thủ Độ Kiếp Kỳ, bản lĩnh của cha nhất định không tồi”

Đưa tay ra rồi nắm lại, Tân Phong Triết cầm lên một thanh trường kiếm giống như nước.

“Ta biết rõ rằng con không muốn nợ Tần gia bất cứ thứ gì, cho nên mấy chiêu tiếp theo hoặc là đến từ di tích của tông môn Lam tỉnh cổ xưa, hoặc là do chính ta tự mình sáng tạo ra.

Tất cả đều là phương pháp có thể dùng để tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ, con phải quan sát cho thật kỹ”

“Chiêu thứ nhất chính là ba chiêu thức cuối cùng trong Chu thiên thập tam trảm của con. Ta đã từng xem qua ghi chép của tộc nhân, trong trận đấu giữa con và Hách Tác Kì, con đã có kiếm ý, ngược lại chiêu kiếm này cũng sẽ thích hợp với con”

“Thực chất, Chu thiên thập tam trảm có tổng cộng mười tám chiêu thức nhưng bên trong di tích của tông môn cổ xưa để lại, về sau công pháp này đã bị tàn phá rất nghiêm trọng.

Cho nên ta chỉ để lại mười ba chiêu thức đầu tiên trong tâm trí của con, còn hai chiêu thức cuối cùng mơ hồ không rõ ràng, tới tận bây giờ ta vẫn đang ở trong quá trình lĩnh hội chúng.

Nhưng mà từ chiêu thức thứ mười bốn đến chiêu thức thứ mười sáu, sau khi ta phân tích xong thì đã bổ sung và sửa lại, toàn bộ đều là các chỉ thuật long trời lở đất, con nhất định phải coi trọng”

Sau đó, Tân Phong Triết lập tức thực hiện ba chiêu kiếm pháp này trước mặt anh.

Tuy nhiên, bởi vì đây là phương pháp tự mình Tân Phong Triết tìm hiểu rồi cải thiện dựa trên quyển sách bí mật nên ông ấy cũng không sử dụng tiếp cái tên thập tam trảm để gọi chúng.

Thay vào đó, ba chiêu thức này được đặt tên là Đồ Linh, Liệt Địa và Trảm Thiên.

Ban đầu, Tân Phong Triết biểu thị rất chậm rãi, để lộ tất cả linh khí lưu chuyển ra trước mặt Tân Trạm.

Sau đó, ông ấy mới bắt đầu bộc phát hết uy lực của ba chiêu thức này, mặc dù là lực lượng tác động vào hư không nhưng khí tức này vẫn mạnh mẽ tựa như dòng chảy của con sông lớn, tựa như kiếm mang xé rách cả bầu trời, khiến cho Tân Trạm đang đứng bên cạnh lĩnh hội cũng không nhịn được mà tê dại da đầu, trong lòng kinh sợ không ngừng.

Khi anh xoay chuyển và chém một nhát kiếm cuối cùng trong Chu thiên thập tam trảm thì đã xuất hiện cảnh tượng kiếm tu thượng cổ hùng vĩ khắp trời.

Thế nhưng, sức mạnh của ba chiêu thức mà cha đang biểu thị lúc này còn làm người khác chấn động hơn nhiều.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2076


Chương 2076

Nếu anh dùng tiên khí để phát huy khả năng của chúng thì cũng không biết sẽ tạo nên cảnh tượng như thế nào.

Tân Trạm nhớ kỹ, trong lòng cũng âm thầm dâng lên một nỗi chờ mong.

Sau mười mấy lần thi triển liên tục, Tân Phong Triết không ngại phiền toái mà chịu khó giải thích từng bước đi cụ thể và chỉ tiết nhỏ nhặt cho Tân Trạm, chỉ lo rằng anh sẽ bỏ sót điều gì đó.

“Trạm à, chiêu Đồ Linh này yêu cầu con bắt buộc phải tu luyện đến hợp thể cảnh trung kỳ thì mới có khả năng phát huy được nó một cách hoàn mỹ. Trong khi đó, chiêu Liệt Địa lại chỉ có thể đạt đến hiệu quả mạnh nhất khi con đã tới được hậu kỳ.

Còn đối với chiêu thức Trảm Thiên, nó là chiêu mạnh nhất trong ba chiêu thức này. Nếu con chưa hoàn toàn tiến vào cảnh giới hợp thể thì cố gắng hết sức đừng sử dụng nó, cho dù là con có được Tân Vương thể hoàn chỉnh, cũng khó có thể chịu đựng được phản phệ dữ dội của chiêu kiếm này, ghi nhớ cho thật kỹ chuyện đó.”

Tân Phong Triết nghiêm túc nhắc nhở.

Tân Trạm gật đầu, cũng âm thầm ghi nhớ.

Sau đó, Tân Phong Triết đặt câu hỏi về một số nhược điểm của ba chiêu thức này, Tân Trạm trôi chảy trả lời hết toàn bộ, đến lúc này, Tân Phong Triết mới gật đầu.

“Ba chiêu thức kiếm pháp này hẳn là đã đủ để con có thể ứng phó với đỉnh phong cảnh hợp thể. Nhưng mà tuy rằng ba chiêu thức này rất mạnh, tới sau khi con đạt đến Độ Kiếp Kỳ thì cũng sẽ từ từ yếu đi. Tiếp theo, ta sẽ dạy cho con hai loại phương pháp, chỉ đến khi con đã tiến tới Độ Kiếp Kỳ thì mới có thể phát huy được sức mạnh to lớn nhất” Tân Phong Triết thu hồi trường kiếm và nói.

“Con còn nhớ rõ Thánh nhân chi quyền mà ta đã lưu lại trong đầu con chứ, đến tiếp sau, chiêu này cũng sẽ giống vậy, có sự biến đổi” Tân Phong Triết nâng cánh tay lên, thay đổi bàn tay sang ngón tay, một luồng khí tức kỳ quái truyền tới đầu ngón tay.

“Con phải quan sát cho kỹ vào” Tân Phong Triết đưa tay còn lại lên chỉ vào một gốc cây cách đó hơn ba trăm mét.

Sau đó giơ cánh tay kia lên, một phần khí tức trào ra từ đầu ngón tay.

“Ầm’ một tiếng, giữa gốc cây đó đã bị bắn xuyên qua, xuất hiện một lỗ thủng cực lớn.

Đồng tử của Tân Trạm co rút lại, trong lòng thấy hơi kinh ngạc.

Anh kinh ngạc, dĩ nhiên không phải bởi vì linh khí của cha anh vậy mà lại có thể đập vỡ tan gốc cây đó.

Trên thực tế, bất kỳ tu sĩ nào cũng đều có thể dễ dàng làm được điều này sau khi đã đạt đến cảnh giới hiện tại.

Nhưng mà điều đặc biệt ở đây là anh có cảm giác dường như Tân Phong Triết chỉ kích một cái, cây cối đã đồng thời nổ tung ngay lập tức.

Nói cách khác, không có quá trình linh khí bay lượn, như thể là chỉ cần có một ý nghĩ là cái cây gỗ này sẽ phải nổ tung theo.

Cả hai đều hoàn toàn xảy ra cùng một lúc.

“Đây là thuật pháp không gian sao?” Nơi ánh mắt của Tân Trạm lóe lên.

“Càn Khôn di chuyển của chính mình hình như cũng có khả năng tạo ra tác dụng tương tự, nhưng Càn Khôn di chuyển không tài nào có thể được dùng với mục đích tấn công. Hơn nữa, mặc dù không có quỹ đạo chuyển động nhưng thực ra, từ khi phát động tới lúc đến được mục tiêu của Càn Khôn di chuyển thì cũng cần tiêu hao một khoảng thời gian nhất định”

“Quan sát xong đã hiểu rõ chưa?” Tân Phong Triết trông thấy dáng vẻ này của Tân Trạm thì khẽ cười.

“Ta sẽ làm lại để cho con xem thêm một lần nữa”

Lần này, Tân Phong Triết trực tiếp đánh ra một luồng linh khí, rơi vào trong núi sâu, sau đó có một đám chim rừng giật mình bay tán loạn.

“Quan sát kỹ vào”

Tân Phong Triết vừa mở miệng, đồng thời khí tức ấy cũng lưu chuyển đến đầu ngón tay, đột nhiên nhắm thẳng vào đầu một trong số những con chim rừng đang kinh hoảng.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2077


Chương 2077

Tân Trạm tức khắc mở ra Thiên Minh Nhấn, nhìn lên giữa không trung.

Khi ngón tay của Tân Phong Triết buông xuống cũng là lúc trái tim Tân Trạm bỗng nhiên run lên.

Anh nhận ra một điều mà mình không thể tin được, đó là mọi thứ trên thế giới này dường như đã đóng băng trong cái nháy mắt ấy và trở nên cực kỳ chậm chạp tựa như là một đoạn hình ảnh ngắt quãng.

Đôi cánh đang mở ra của con chim đó chợt lấp lóe, như thể bị một gánh nặng ngàn cân đè lên thân thể. Sau đó, một luồng khí tức lướt qua, một chiếc lông của con chim ấy trong chớp mắt đã rơi xuống đất.

“Đây là căn nguyên thời gian và căn nguyên không gian.”

Tân Trạm không thể tưởng tượng nổi mà nói ra.

“Đúng vậy, mới hai lân mà con đã thấy được rõ ràng như vậy, so với anh trai mình thì con còn mạnh hơn” Tân Phong Triết tán thưởng.

“Kết hợp hai loại căn nguyên là thời gian và không gian, dùng ngón tay đẩy nó dưới dạng khí thoát ra ngoài. Nếu con có thể học xong được một chiêu này thì ngay vào thời điểm con đưa ngón tay ra, đối phương cũng đã trúng chiêu, thậm chí đến một cơ hội chống cự lại cũng chẳng có.”

Tân Trạm hít vào một hơi thật sâu, chiêu thức này của cha quả thật đáng sợ đến tột độ.

Thật giống như là hai cường giả đang đánh nhau, người này còn chưa ra tay thì trong khoảng thời gian khựng lại đó, đối thủ đã xuyên thủng Thức Hải của bản thân, đến lúc chết đi cũng chẳng biết chính mình đã chết thế nào.

Mà Tân Trạm bỗng chợt nghĩ đến Đông vực chủ, khi ấy, anh lấy ra vật chứng về ngọc giản kia, đối phương hình như cũng đã thay đổi tốc độ dòng chảy của thời gian và không gian, khiến anh thậm chí không thể mở nổi ngọc giản ra.

Nhưng mà nếu so sánh với nhau thì chiêu thức này của cha rõ ràng vẫn là mạnh hơn.

Những đại năng Độ Kiếp Kỳ này, quả nhiên ai ai cũng đều không tầm thường, chỉ là sự khác biệt về cảnh giới hợp thể nhưng lại giống như cách biệt giữa trời và đất.

“Đây mới là pháp thuật Độ Kiếp Kỳ thực sự. Ta truyền cho con, không phải để khiến con tu luyện nó, mà vả lại con cũng chẳng thể tu luyện được” Tân Phong Triết nói: “Chuyện tốt nhất là khi con đạt tới hợp thể cảnh trung kì thì ta sẽ dùng phương pháp này xuyên thủng giúp con. Nhưng mà lần này con đi, không biết khi nào mới có thể trở về, vì vậy ta chỉ có thể nói trước cho con biết.”

“Trạm à, con nắm giữ trong mình căn nguyên không gian, con có thể nghiên cứu thêm về căn nguyên thời gian, nhưng mà cũng không cần phải nóng vội. Cả hai loại căn nguyên này đều liên quan đến đại đạo trong trời đất, đi từng bước một đến đó là tốt lắm rồi”

Sau khi Tân Phong Vân nói xong, ông ấy đưa tay chạm vào ấn đường của Tân Thành, một luồng khí tức màu vàng kim tràn vào bên trong.

Một tiếng ‘ầm’ vang lên.

Bên cạnh ba quyển sách màu vàng trôi nổi trong tâm trí Tân Trạm vậy mà lại xuất hiện thêm một quyển sách mới.

“Đây là một phương pháp còn mạnh hơn thế. Bây giờ ta đưa bản biểu thị này cho con, nhưng nó có thể làm rối loạn suy nghĩ của con. Đợi đến lúc con đạt đến một trình độ tu vi nhất định thì tự nhiên sẽ có thể mở thứ này ra được”

Triết Chiêu cuối cùng mà Tân Phong Triết nói tới, ông không giới thiệu cho Tân Trạm mà truyền vào trong đầu anh bằng cách phong ấn.

“Cha, vậy hai cuốn sách cổ màu vàng còn lại là cái gì ạ?”

Tân Trạm hỏi.

Khi đột phá Phân thần cảnh, anh từng nhận được ba cuốn sách cổ màu vàng. Sau khi mở cuốn thứ nhất, đã sinh ra căn nguyên của rồng, nhưng cuốn thứ hai và thứ ba thì tới tận bây giờ vẫn không có cách nào mở ra được.

“Những cuốn sách cổ đó không phải là ta đưa cho con, là huyết mạch Tân gia thì trời sinh đã mang trong mình cuốn sách thiên địa”

Tân Phong Triết vừa cười vừa giải thích: “Ngũ đại hoàng triều có thể đứng sừng sững hàng chục nghìn năm ở vùng đất trù phú nhất đại lục, đương nhiên gia tộc hùng mạnh là một trong số những nguyên nhân, nhưng cũng không thể xem nhẹ sức mạnh huyết mạch của chúng ta”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2078


Chương 2078

“Ngoài chúng ta ra, mấy hoàng tộc lớn khác cũng có cuốn sách cổ màu vàng này. Nội dung trong đó là căn bản, nhưng mỗi tộc nhân lại không giống nhau. Các trưởng tộc đoán rằng thứ này có liên quan đến sự trưởng thành của mỗi một cá nhân trong tộc.”

“Vì con đạt được hồn Thanh Long ở Cảnh Xuất Khiếu nên lúc mở ra mới là căn nguyên của rồng ư?” Tân Trạm như cảm giác được điều gì đó.

“Còn về thời gian mở ra cuốn sách cổ thứ hai sẽ là vào lúc con đột phá Hợp Thể Cảnh” Tân Phong Triết nói: “Nếu vừa hay đó là một loại căn nguyên thời gian, vậy thì có lẽ con cũng có thể sử dụng được chiêu Thánh Nhân Nhất Chỉ ở cảnh giới Hợp Thể”

Tân Trạm cười gượng lắc đầu, căn nguyên trên thế gian này gần như là vô tận, lấy đâu ra vừa khéo đạt được căn nguyên thời gian chứ.

Tân Phong Triết truyền dạy ba loại kiếm chiêu và Thánh Nhân Nhất Chỉ cho Tân Trạm xong, sắc trời cũng dần sáng.

Sau khi tạm biệt cha, Tân Trạm trở về dinh thự, thu dọn tất cả mọi thứ xong xuôi mà không đánh thức bất kỳ ai.

Sau đó Tân Trạm bước ra cửa lớn, nhún người nhảy lên nóc cung điện trong hoàng cung, anh quay đầu lại nhìn quần thể kiến trúc to lớn này một lúc lâu, rồi rời đi mà không ngoảnh đầu lại.

Anh đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa hết rồi, cho dù bản thân không ở đây thì cha cũng sẽ không phải chịu bất cứ sự xử phạt nào vì Tân Vương Thể nữa.

Mà theo ánh mặt trời dần ló dạng, trong hội trưởng lão.

Bảy đại trưởng lão Thái Thượng tề tựu, dáng vẻ hầm hầm tức giận.

Tân Phong Triết ngồi đối diện, dáng vẻ thong dong.

“Nếu các vị trưởng lão đã tới thì trực tiếp công bố kết quả đi” Tân Phong Triết hờ hững nói: “Các ông trao đổi lâu như thế, e răng đã có quyết định từ lâu rồi. Tôi là người thẳng tính, không thích vòng vo tam quốc, có gì nói thẳng đi”

“Tân Phong Triết, thái độ của ông kiểu gì đấy hả?” Vẻ mặt Tân Bách Vinh sầm xuống, nói: “Ăn cắp công pháp cấm trong phòng tổ cho con trai ông tu luyện, vậy mà đến giờ còn không biết hối cải một chút nào, đây mà là dáng vẻ một Tân Hoàng nên có ư?”

“Ha ha, cho dù thái độ của tôi có như thế nào, chẳng phải ông đã quyết định xong việc xử phạt tôi từ lâu rồi đó thôi? Thế nên sao tôi phải tươi cười niềm nở chào đón ông chứ?” Tân Phong Triết cười khẩy nói.

Nếu là khi xưa, hoặc là khi ông vẫn còn chưa tức giận đến mức này thì chí ít ông sẽ không châm chọc khiêu khích trưởng lão Thái Thượng.

Nhưng Tân Phong Triết biết hôm nay Tân Trạm sẽ rời đi, †âm trạng không vui nên cũng không kiêng nể nhiều thế nữa.

Theo Tân Phong Triết thấy, lý do mà Tân Trạm rời đi chính là vì hôm nay đám người Tân Bách Vinh muốn xử phạt ông, hẳn là Tân Trạm cảm thấy trong lòng áy náy, không muốn nhìn thấy cảnh này nên mới vậy.

“Phong Triết, ông là Tân Hoàng, ông cũng biết quy định gia tộc, chuyện lần này quả thực do ông sai” Tân Bách Chiến nhíu mày nói.

“Bách Vinh, ông cũng đừng nói mấy thứ vô dụng kia nữa, ông phụ trách chấp pháp đường, đầu tiên nói xem các ông định xử lý như thế nào đi”

“Tân Phong Triết phạm tội nặng như thế này, theo quy định của gia tộc thì phải xử phạt thật nghiêm khắc”

Tân Bách Vinh lạnh lùng nói: “Có điều ông là Tân Hoàng, Tân Trạm cũng có công với Tân gia nên chấp pháp đường chúng tôi lựa chọn xử lý theo tình cảm, phạt ông trấn áp man tộc biên giới phía Nam một trăm năm, sau đó tới đảo phía Bắc giết năm trăm nghìn quái thú, thế thôi là được”

Ông ta vừa nói xong, sắc mặt của mấy vị trưởng lão ở đây đều thay đổi.

Trấn áp man tộc không nghe lời nhất một trăm năm, giết quái thú e rằng cũng mất một trăm năm nữa, trong hai trăm năm này, mặc dù Tân Phong Triết không bị tước mất ngôi vị Tân Hoàng nhưng gần như tương đương với việc bị đi lưu đày.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2079


Chương 2079

Hơn nữa, những nơi phải đi đều là nơi nguy hiểm, cho dù cuối cùng có giữ được tính mạng thì tu vi trì trệ không tăng lên, e là cả đời cũng coi như bỏ đi rồi.

“Tân Bách Vinh, xử phạt như vậy có phải là nghiêm trọng quá rồi không” Tân Bách Chiến cau mày nói.

“Hai trăm năm, quá lãng phí thiên phú của Phong Triết rồi”

Tân Bách Châu cũng nói phụ họa.

“Nói chung, đây chính là hình phạt tôi đưa ra theo quy định gia tộc, nếu hai người các ông cảm thấy còn thiếu sót thì chỉ bằng chúng ta bỏ phiếu đi” Tân Bách Vinh cười nhạt, thong dong nói.

Năm đó Tân Ngọc Xuyên bại dưới tay Tân Phong Triết nên đến giờ ông ta vẫn còn canh cánh trong lòng, nếu không nhân cơ hội này trả thù Tân Phong Triết thì ông ta sẽ không gọi là Tân Bách Vinh nữa.

Với lại lần này ông ta tốn rất nhiều công sức mới thuyết phục được mấy vị trưởng lão thái thượng, mục đích chính là để lưu đày Tân Phong Triết.

Cho dù ông ta là Tân Hoàng thì đã sao? Ở bên ngoài hai trăm năm, đợi đến lúc ông ta trở về, Tân gia đã thay đổi từ lâu rồi.

Kết quả bỏ phiếu của bảy đại trưởng lão khiến vẻ mặt của Tân Bách Chiến càng thêm khó coi.

Trừ ông và Tân Bách Châu ra, bốn vị trưởng lão thái thượng khác đều đồng ý mà không do dự một chút nào.

Điều này chứng tỏ rằng Tân Bách Vinh đã giở trò sau lưng từ trước.

Vẻ mặt của Tân Phong lộ rõ vẻ mỉa mai, ông đã biết kết quả này từ lâu nên cũng lười chẳng buồn nói thêm điều gì với mấy người này nữa.

“Các ông làm như vậy là muốn đẩy Tân gia rơi vào vực sâu không đáy à?” Tân Bách Châu không nhãn nhịn được đứng bật dậy, võ tay xuống bàn một cái khiến nó vỡ tan.

Trước nay tính ông rất hiền hòa, nhưng lần này cũng không nhịn được. Tân Bách Vinh quá đáng quá rồi, lưu đày Tân Phong Triết, e rằng sau này nội bộ Tân gia sẽ không còn được yên ổn nữa.

Ánh mắt của ông lướt qua những người khác, những trưởng lão này đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng ông.

“Bách Châu, ông có ý gì hả? Đây là quyết định chung của các trưởng lão thái thượng, lẽ nào ông còn muốn chống lại?”

Tân Bách Vinh nở nụ cười giễu cợt nói.

Tân Phong Triết, ông trở thành Tân Hoàng thì đã sao?

Chưa quá hai mươi năm tôi đã đuổi được ông ra biên giới, ông cũng chẳng có cách nào lật ngược tình thế.

“Tân Phong Triết, ông trở về chuẩn bị một chút đi. Ngày mai đi biên giới phía Nam, Tân gia giao cho chúng tôi, bảo đảm sẽ không xảy ra hỗn loạn”

“Tôi cũng muốn nhìn xem, Tân gia rơi vào tay cha con các ông có thể trở nên tốt hơn hay không”

Tần Phong Triết cười khẩy đứng dậy, tỏ vẻ muốn rời đi.

Chẳng phải là lưu đày trăm năm thôi ư, chỉ cần Tân Trạm không bị phạt, cho dù ông bị thế nào cũng đều được.

Nhưng đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên mở ra.

Tân Ngọc Xuyên vội vàng chạy tới.

“Ba, một đám trưởng tộc đang la hét âm ï đòi gặp mọi người, con sắp không ngăn cản họ được ạ”

“Làm ăn kiểu gì đấy hả? Con nói cho trưởng tộc chúng ta có chuyện quan trọng cần bàn bạc. Mặc dù bọn họ có địa vị cao nhưng không phải là trưởng lão thái thượng, không có tư cách đến đây” Tân Bách Vinh bực bội nói.

“Ha ha, Bách Việt, ông oai nhỉ, năm đó tôi dạy ông tu luyện công pháp, ông vẫn miệng còn hôi sữa đấy”

Song đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Lão Hưng dẫn theo đám người lão Dược nối đuôi nhau tới.

“Lão Hưng, sao ông lại tới đây vậy”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2080


Chương 2080

Các trưởng lão thái thượng khác thấy vậy cũng đều đứng dậy.

Các trưởng tộc khác còn dễ nói, mặc dù có cống hiến với gia tộc nhưng thân phận cũng không coi là quá cao.

Nhưng lão Hưng thì khác, ông dạy dỗ đệ tử trong tộc cả đời, có rất nhiều người ở đây đều đã từng được ông dạy bảo, từng có ân tình thầy trò.

“Nếu tôi không tới, e rằng sẽ xảy ra loạn mất” Lão Hưng liếc mắt một lượt, thấy Tân Phong Triết thì mới bình tĩnh lại.

“Có liên quan đến tôi à?” Tân Phong Triết cau mày hỏi.

“Tân Hoàng, là Tân Trạm – con trai ông bảo chúng tôi tới, cậu ấy nói có đồ vật muốn chúng tôi nhất định phải giao cho ông, xem ra vẫn chưa tính là muộn” Lão Hưng cười híp mắt nói.

Các trưởng tộc không hề tỏ ra lạnh lùng với Tân Phong Triết như đối với những người khác.

Lão Hưng nói những lời ấy làm cho các trưởng lão ở đây đều ngạc nhiên, chỉ trừ Tân Bách Chiến.

Tân Trạm có thân phận gì? Sao có thể thuyết phục được lão Hưng và các vị trưởng tộc khác làm việc cho cậu ta.

“Lão Hưng, chúng tôi đang bàn bạc chuyện lớn ở đây, cho dù là thứ gì, để sau này xem sau không được sao?” Tân Bách Vinh tỏ vẻ bất đắc dĩ nói.

“Không được, tên nhóc Tân Trạm nói thứ này có liên quan đến việc lớn mà các ông đang bàn luận. Mặc dù tôi cũng không biết các ông đang bàn bạc cái gì, nhưng nếu cậu ấy biết được thì tôi không thể phụ sự nhờ vả của cậu ấy được” Lão Hưng trực tiếp từ chối nói.

“Tân Trạm bảo ông đến lúc này là có liên quan đến tôi à?”

Tân Phong Triết như cảm giác được gì đó, cảm thấy có chút khó tin.

“Nào, các cháu vào đây đi”

Lão Hưng võ tay một cái, ba đứa trẻ chưa đầy mười tuổi bước vào.

Mặc dù vẫn chỉ là trẻ con nhưng tộc nhân của Tân gia bắt đầu tu luyện từ khi còn rất nhỏ, những đứa trẻ này đều đã bắt đầu bước lên con đường tu luyện rồi.

Tất cả các trưởng lão ở đây thấy thế thì càng ngày càng cảm thấy khó hiểu.

Đầu tiên lão Hưng nói rằng được Tân Trạm nhờ vả tới đây, nhưng còn chưa giải thích rõ nguyên nhân xong sao lại gọi mấy đứa trẻ này vào rồi?

Hội trưởng lão là nơi nghiêm túc như thế, sau khi lão Hưng đưa đám trẻ con vào đây, khung cảnh bỗng dưng có phần là lạ.

Nếu không phải do lão Hưng đến cùng với các trưởng tộc, thân phận của ông cũng khá cao thì e rằng mọi người còn tưởng ông tới đây gây rối.

Nhìn thấy nhiều tiền bối trong gia tộc ở đây như thế, hai cô bé và một cậu bé kia đều cúi đầu, cảm thấy có hơi căng thẳng.

“Đừng sợ, bây giờ tu luyện công pháp luyện thể ta dạy các con ngày hôm qua lại một lần nữa đi” Lão Hưng cười cổ vũ.

Ông dạy dỗ tộc nhân cả đời, chỉ nói dăm ba câu đã khiến cho ba đứa trẻ kia lấy lại bình tĩnh, bắt đâu vận chuyển công pháp một lượt.

Mọi người ở đầy đều quan sát toàn bộ quá trình.

Sau khi vận chuyển công pháp xong, lão Hưng mở miệng nói: “Các ông đều giỏi hơn tôi, hẳn là có thể nhìn ra ba đứa trẻ này đã tu luyện bao lâu rồi đúng không”

“Tâm ba tháng tới nửa năm” Tân Bách Chiến nói.

“Xấp xỉ khoảng nửa năm” Một vị trưởng lão khác cũng nói.

Thế hệ vãn bối của Tân gia ở giai đoạn nhập môn không có nhiều công pháp có thể tu luyện, thế nên chỉ cần không phải là đứa trẻ ngốc nghếch hay lười biếng, tu vi ban đầu sẽ tăng lên ngang ngang nhau.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2081


Chương 2081

Bọn họ quan sát hơi thở của những vãn bối này cũng khá là dễ dàng.

“Nửa năm?” Lão Hưng nói mỉa mai: “Nói thật cho các ông biết, bọn chúng mới bắt đầu tu luyện từ hôm qua mà thôi”

“Ngày hôm qua ư, không thể như thế được!”

Mọi người nghe thấy vậy thì đều vô cùng ngạc nhiên, nhất là vị trưởng lão thái thượng phụ trách việc tu hành của tộc nhân, nét mặt ông ta ngẩn ra.

Linh khí trong người những đứa trẻ này tràn đầy, chảy trong cơ thể cũng rất hài hòa, không hề có tạp chất, điều đó sao có thể là thực lực của người mới học được.

“Lão Hưng, ông đừng đùa nữa, ba đứa trẻ này tu luyện một ngày thì có thể có được trình độ như vậy sao? Lẽ nào bọn chúng là thiên tài nhà nào ư?”

“Ha ha, thực ra nói đúng hơn thì chỉ mới dùng nửa ngày, còn về thiên phú, những đứa trẻ này rất cố gắng, nhưng cũng chỉ là ba đứa trẻ tôi tùy ý chọn lựa mà thôi” Lão Hưng nói.

“Lão Hưng nghiên cứu ra phương pháp nâng cao hiệu suất tu luyện rồi ư?” Đôi mắt của Tân Bách Vinh khẽ chuyển động.

Lão Hưng dạy tộc nhân cả đời, cũng đã nghiên cứu rất nhiều phương pháp, thế nên Tân Bách Vinh mới ngay lập tức nghĩ đến điều đó.

“Đây là chuyện vô cùng tốt, có điều chuyện này dường như không liên quan gì tới chuyện chúng tôi đang bàn bạc cả”

“Hừ! Tôi nghiên cứu công pháp cơ bản nhiều năm như vậy, cũng tự nhận có một chút tâm đắc, nhưng so với công pháp này thì chỉ nhỏ nhặt không đáng kẻ gì” Trái lại, lão Hưng có vẻ không mấy vui cho lắm.

Ông bực dọc xong, lại nói trong thổn thức: “Nói cho các ông biết, bọn chúng có thể có được thành tích như thế là nhờ có Tân Trạm cho tôi một bộ công pháp Dẫn Linh Quyết.

“Đây là công pháp do Tân Trạm nghiên cứu ư?” Mọi người nghe thấy vậy thì bỗng chốc đều ngạc nhiên.

“Các ông cũng xem thử đi, đứa trẻ này quả không hổ danh là thiên tài của Tân gia chúng ta”

Lão Hưng phất tay một cái, một chiếc ngọc giản công pháp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mấy vị trưởng lão thái thượng ở đây.

Tính cách của Tân Bách Chiến là nóng nảy nhất, ông ta trực tiếp cầm tới nhìn một lượt, bỗng chốc ngạc nhiên la lên.

“Lão Hưng, đây chẳng phải là Dẫn Linh Quyết của Tân gia chúng ta sao? Không đúng, không đúng, nó được sửa đổi rồi”

“Từ phương pháp dẫn khí tới trước tiên câu thông với huyệt đạo, toàn bộ đều đã được thay đổi”

Sau khi mấy người lần lượt xem xong, trưởng lão cũng vô cùng ngạc nhiên.

Tân Bách Vinh không nhịn được, cầm lên nhìn một lượt, sau đó không khỏi giật mình.

Ông cũng sợ ngây người.

Với cảnh giới tu vi của bọn họ, dĩ nhiên có thể nhìn ra được chỗ tốt và dở của một bộ công pháp nhập môn rất nhanh chóng.

Mà chỉ cần suy nghĩ qua một chút là có thể phát hiện rõ một điều.

Nếu tất cả đều thuận lợi, sau khi sử dụng Dẫn Linh Quyết của Tân Trạm có thể khiến tốc độ dẫn khí nhập thể của tộc nhân tăng lên gấp mấy chục lần.

Nói cách khác, cảnh giới vốn dĩ cần vài tháng mới đạt được thì giờ chỉ cần một ngầy là đủ.

“Cái này, cái này…”

Mấy vị trưởng lão thái thượng đều bị công pháp này làm cho ngạc nhiên không nói nên lời.

“Lão Hưng, công pháp này là Tân Trạm đưa cho ông sao?”

Bỗng nhiên Tân Bách Chiến nghĩ tới điều gì đó, hai mắt mở to, hỏi.

Với độ tuổi và tu vi như Tân Trạm hiện giờ, vậy mà có thể cải tiến công pháp trụ cột mà Tân gia vẫn luôn sử dụng suốt chục nghìn năm nay.

“Haiz, tôi phát hiện ra là mình già rồi, đứa trẻ này thực sự là tài năng xuất chúng. Hơn nữa, trừ cái này ra vẫn còn hai bộ công pháp khác, tên nhóc Tân Trạm này còn nhấn mạnh nói rằng muốn đưa cho các trưởng lão thái thượng kiểm tra”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2082


Chương 2082

Nhưng lão Hưng vừa nói thêm một câu đã hoàn toàn xóa bỏ ý nghĩ trong lòng Tân Bách Chiến.

“Vẫn còn hai bộ công pháp, lẽ nào đều là loại phiên bản hoàn hảo như thế này ư”

Hai vị trưởng lão thái thượng không nhịn được, lập tức cầm lấy nghiên cứu tỉ mỉ một lượt.

Bọn họ chỉ chớp mắt đã có thể nhận ra giá trị của loại công pháp này là vô cùng lớn.

Dù sao tiết kiệm được ba tới sáu tháng thời gian nhập môn cũng đồng nghĩa với việc tộc nhân Tân gia sau này có thể tu luyện thuật pháp cao siêu càng sớm so với đệ tử các gia tộc khác. Có đôi khi nhanh hơn một bước, những bước sau cũng nhanh hơn, về sau cách biệt cũng càng ngày càng lớn.

Nhưng điều khiến hai người này đều giật mình là phương pháp trong hai miếng ngọc giản này, một cái là công pháp Nguyên Anh cảnh, cái còn lại là của Phân Thần cảnh.

Mà nhìn tên và cách thức vận dụng, không ngờ chúng đều nằm trong tàng kinh các của Tân gia. Tân Trạm đã cũng tiến hành sửa đổi rất nhiều phương pháp tu luyện trong công pháp vốn có ban đầu như bộ công pháp trước.

Vị trưởng lão thái thượng lấy được công pháp Nguyên Anh cảnh kia thử vận chuyển một lượt.

Sau đó một luồng linh khí tuôn ra, di chuyển một vòng xung quanh phòng.

Ông ta đã hoàn toàn đờ người ra, cảm giác như sấm nổ bên tai.

“Sức mạnh của nó thật là khó tin!”

Công pháp này không tính là được nhiều người thích tu luyện, nhưng vừa khéo phù hợp với thuộc tính của ông, thế nên ông đã tu luyện công pháp này từ lâu, hơn nữa còn sử dụng một thời gian rất dài.

Trong lòng ông có phán đoán vô cùng rõ ràng về sức mạnh của công pháp này.

Nhưng sau khi vận chuyển công pháp do Tân Trạm cải tiến, ông ngạc nhiên phát hiện ra linh khí phát ra từ chiêu thức này có thể tăng lên gấp năm phần so với công pháp lúc ban đầu.

Đây chính là thủ đoạn của cấp bậc Nguyên Anh, sức mạnh tăng lên gấp năm phần thì trong lúc so đấu với đối thủ, đó là sự cách biệt giữa sự sống và cái chết.

Còn công pháp Phân Thần cảnh, trưởng lão tạm thời vẫn chưa có cách nào lập tức sử dụng, nhưng chắc hẳn cũng có công hiệu tương tự như thế.

“Lão Hưng, Tân Trạm để lại ba bộ công pháp này là có ý gì?” Tân Bách Chiến vội vã nói.

“Cậu ta không nói với tôi, chỉ bảo tôi chuyển lời lại với các vị, có một số công pháp cậu ta xem một lần là đã có ý muốn sửa chữa, Tân Vương thể kia cũng vậy, chẳng qua cậu ta cũng không rõ nó có nghĩa là gì nên không dám nói, nên các vị đừng đổ oan cho Phong Triết”

Ánh mắt của lão Hưng đảo qua các trưởng lão Thái Thượng, không hề sợ hãi mà quở mắng: “Tuy tôi không biết bí mật trong đó, nhưng các vị lại quyền cao chức trọng, làm việc phải suy tính cho kỹ, thằng bé Tân Trạm này không giống người thường, đừng quá đáng.”

“Được rồi, cái cần nói tôi cũng nói rồi, lão phu đi đây”

Lão Hưng nói rồi ném hai thanh ngọc giản ném lên bàn, rồi quay lưng bỏ đi với những người khác trong tộc.

Sau khi đám người lão Hưng bỏ đi, bầu không khí trong phòng nội im lặng một hồi.

“Lại là hai loại công pháp khác nhau, cái nào trong năm loại cách thức sửa chữa Tân gia mà Tân Trạm để lại cũng mạnh hơn không ít so với lúc đầu”

Tân Bách Châu ngơ ngác ngồi trên ghế, đến lúc này ông ta cũng chưa kịp hoàn hồn lại từ khiếp sợ.

“Nó mới đến Tân gia bao lâu mà đã hoàn thiện nhiều công pháp như vậy?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2083


Chương 2083

“Hơn nữa, theo Tân Trạm nói, cậu ta có trực giác sửa đổi công pháp, Tân Vương thể phiên bản hoàn hảo kia cũng do chính cậu ta sửa chữa” Trưởng lão Bạch Mi run rẩy nói.

“Nói như vậy, Phong Triết, ông chỉ nhận tội thay Tân Trạm, vốn ông cũng không biết Tân Trạm làm được loại Tân Vương thể này nhỉ”

Tân Bách Chiến nhìn Tân Phong Triết với vẻ mặt phức tạp.

“Đúng vậy, Phong Triết, ông nói thật đi, tôi đã xem cấm chế của phòng tổ rồi, nó không ghi lại việc ông đến thăm”

Thật ra Tân Bách Chiến đã biết Tân Phong Triết gánh tội thay cho Tân Trạm, lý do ông ta không vạch trần, là vì Tân Phong Triết tự nguyện.

Nhưng lúc này thì không thể không nói.

Tân Phong Triết im lặng nhìn ngọc giản trên bàn.

Trong một khoảnh khắc, ông có một nét ấm áp, khóe miệng cong lên thành một nụ cười.

Thằng nhóc Tân Trạm này, dù mình có đề cao nó bao nhiêu, cuối cùng vẫn cứ coi khinh nó.

Ông cho rằng Tân Trạm bỏ đi mà cũng không đồng ý chấp nhận sự thực, thấy ông bị xử phạt. Kết quả lại là anh dùng sự bỏ đi, đổi lấy sự trong sạch cho ông.

“Trạm nhi, không ngờ cuối cùng, cha vẫn khiến con thua thiệt”

Gương mặt Tân Phong Triết lướt qua một nét đau thương, sau đó ông nhìn về phía đám người Tân Bách Vinh, đôi mắt mang theo vẻ sắc bén, khuôn mặt lộ ra vẻ khinh miệt cực kỳ.

“Chính xác là không liên quan đến tôi, tất cả là do Trạm nhỉ tự tìm ra”

“Mau tìm Tân Trạm đến đây, hỏi cậu ta xem rốt cuộc là chuyện như thế nào” Tân Bách Châu hấp tấp nói.

Dù là nguyên nhân gì, nói trực tiếp luôn là tốt nhất.

“Đã sai người đi tìm” Tân Bách Chiến nói.

Nhưng vào lúc này, một tộc nhân vội vã đi đến thông báo: “Trưởng lão Thái Thượng, không tìm thấy hoàng tử Tân”

“Sao lại không tìm thấy?” Mấy trưởng lão Thái Thượng đều nóng vội.

“Tôi đi dò hỏi rồi, nghe nói sáng sớm anh ấy đã rời khỏi hoàng thành, không rõ hướng đi”

“Ra khỏi thành sớm vậy sao?”

Mấy người Tân Bách Chiến đều có linh cảm xấu.

“Ha ha”

Tân Phong Triết đột nhiên ngẩng mặt lên trời cười to: “Các người không thể ngờ được nhỉ, thế mà con trai tôi là tộc nhân thượng cổ của Tân gia chuyển kiếp, các người ép buộc nó, muốn hại tôi mà còn muốn nó ở lại? Trạm nhi đã đi rồi”

“Tân Phong Triết, nếu ông biết Tân Vương thể phiên bản hoàn hảo là do Tân Trạm ngộ ra, vì sao phải giấu giếm chúng tôi?” Tân Bách Vinh phẫn nộ quát.

“Còn nữa, cậu ta phải rời đi, có phải ông đã biết từ lâu rồi không?”

“Buồn cười” Tân Phong Triết lạnh lùng nói: “Nếu lúc ấy tôi nói là Tân Trạm tự ngộ ra, các người sẽ tin tưởng một người tuổi trẻ, có thể viết lại công pháp đỉnh cao như Tân Vương này sao?”

“Hơn nữa, con trai tôi là người của Tân gia, nhưng nó không mắc sai lầm, ngược lại còn có công với Tân gia, nó muốn đi thì đi thôi, tôi lấy gì ngăn cản nó?”

“Nhưng Tân Trạm có loại năng lực này, ông cũng nói rồi, cậu ta có thể là hồn phách của tổ tiên thượng cổ chuyển kiếp, cứ để cậu ta bỏ đi như vậy sao?” Trưởng lão Bạch Mi vội la lên.

Sau khi Tân Phong Triết nói như vậy, bọn họ cũng đã dần hiểu rõ.

Bao nhiêu công pháp kia của Tân gia, tuổi này như Tân Trạm không thể tự tìm hiểu, chuyện này giống như để một đứa bé nghiên cứu đạo lý của trời đất vậy, nó còn không luyện được chữ thì làm sao mà suy luận.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2084


Chương 2084

Nhưng nếu thức tỉnh linh hồn tổ tiên thượng cổ thì lại khác.

Đây là một loại biến dị mà chỉ có gia tộc kế thừa dòng máu thượng cổ mới có, vài hậu duệ của gia tộc vừa sinh ra hoặc khi dần trưởng thành, sẽ thức tỉnh một chút kí ức không thuộc về nó, mà những nội dung ấy đến từ chính tổ tiên của gia tộc.

Tuy không biết nguyên nhân dẫn đến loại tình huống này, nhưng mỗi người đã thức tỉnh ký ức của tổ tiên, có ai mà không phải là kẻ tài năng xuất chúng của gia tộc.

Mà Tần gia trải qua ngàn vạn năm, cũng có lúc gần như bị diệt tộc, rất nhiều công pháp đều may mắn còn tồn tại trong ký ức, mà người căn cứ vào ấn tượng mà viết lại.

Tất nhiên loại công pháp này không bằng công pháp hoàn hảo do tổ tiên thượng cổ để lại, nhưng đây cũng là hành vi bất đắc dĩ mà thôi.

Mà Tân Trạm lại hoàn thiện năm loại công pháp có cấp bậc tu vi khác nhau.

Trong mắt bọn họ, tất nhiên là Tân Trạm đã thức tỉnh ký ức vô cùng hoàn chỉnh của tổ tiên thượng cổ, điều vô cùng quý giá với Tân gia.

“Còn nữa, nếu cậu ta thức tỉnh thân thể, vì sao ông không nói sớm chút?”

“Tân Trạm thi triển ra Tân Vương thể, các người nghỉ ngờ thăng bé là gián điệp, muốn trục xuất nó tới Vực Hối Lỗi, nó còn dám nói cái gì?”

Tân Phong Triết châm chọc: “Nói đến cùng, chẳng qua Tân Trạm chỉ đến Tân gia chưa đủ một tháng, tộc nhân vừa nhận tổ quy tông, lại còn vừa thắng Hách Tác Kì, lập công cho Tân gia”

“Mà các người đối xử với nó như vậy, cho dù nó có bí mật động trời, nó dám nói sao? Ai biết sau khi thằng bé nói ra, các người sẽ làm thế nào” Tân Phong Triết lại nói như đương nhiên.

“Các người đừng quên, Tân Trạm không sinh ra ở Tân gia, thắng bé dám nói bí mật này cho chúng ta sao? Có thể để lại bấy nhiêu công pháp kia, đã coi như là đối xử không tệ với Tân gia rồi”

Mấy trưởng lão Thái Thượng, suy sụp ngồi trên ghế, không nói lời nào.

Tân Phong Triết mắng đúng, chuyện này thượng, bọn họ quy chụp quá nghiêm trọng với chuyện này.

“Ha ha, tôi cũng thấy Tân Trạm đi cũng tốt. Rốt cuộc Tân gia chúng ta có vấn đề gì? Bạch Thăng Tuyết của Bạch gia người ta, thức tỉnh tàn hồn thượng cổ là được phong làm Hoàng Thái Tử, trở thành người thừa kế hoàng triều, còn được ban cho đại bàng cánh vàng. Mà Tân gia chúng ta cũng có người thức tỉnh thân thể, thế mà ép người ta không thể không đi”

“Thật là quá mức châm chọc, quá mức buồn cười!”

Cuối cùng Tân Bách Chiến cũng không nhịn được mà cười nhạo: “Đừng nói Tân Trạm che giấu cái này cái kia, cậu ta có được ba tia sáng vàng của tổ tiên, các người lại còn mọi cách làm khó dễ, cũng có thể trách cậu ta sao?”

Các trưởng lão khác ở đây đều đỏ mặt lên, cảm giác không còn chỗ dung thân.

Không nghi ngờ gì nữa, là do bọn họ ép Tân Trạm phải đi.

“Bách Chiến, tất cả đều do chúng tôi sai, đừng nói mấy cái đó nữa, gọi Tân Trạm quay về trước đi rồi nói” Trưởng lão Bạch Mi cũng áy náy nói.

“Không sai, cái gì cũng thương thảo được, cứ để cậu ta quay về trước đã. ” Tân Bách Châu cũng nói.

“Sử dụng tổ khí, cảm nhận thử xem, mời Tân Trạm về, nếu để các hoàng triều khác biết, chúng ta lại đuổi một tộc nhân thức tỉnh linh hồn thượng cổ, lại chẳng cười rớt hàm à”

Thấy mấy trưởng lão Thái Thượng cực kỳ lo lắng mà chạy đi như bay, Tân Phong Triết cũng không ngăn cản, mà là trong lòng vui sướng vô cùng.

Ông không ngờ trước khi Tân Trạm đi, mà còn có thể vả mặt mấy trưởng lão kia, thấy dáng vẻ hối hận vô cùng của bọn người kia, thật là thỏa mãn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,845
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2085


Chương 2085

Còn có thể tìm ra Tân Trạm hay không, Tân Phong Triết cười lạnh.

Bọn họ có thể tìm được mới là lạ.

Đứa nhỏ con trai ông, ông hiểu chứ, lòng dạ nó thâm sâu kín đáo hơn ông nhiều.

Nếu Tân Trạm đã để lộ công pháp này, chuẩn bị kỹ lưỡng để bỏ đi, chắc nó đã nghĩ đến phản ứng của trưởng lão Thái Thượng.

Nhất định họ sẽ không bất cứ giá nào mà ngăn cản thằng bé.

E rằng Tân Trạm lúc này đã hoàn toàn biến mất giữa biển người mênh mang rồi.

Tân Phong Triết cũng không biết, có phải Tân Trạm đã thức tỉnh thân thể hay chưa. Nhưng vậy thì đã sao, dù Tân Trạm đã làm ra những công pháp hoàn hảo này thế nào, cũng là con trai ông, là niềm kiêu hãnh của ông.

Biết điểm này cũng đã đủ rồi.

Ngay khi hội trưởng lão hội bên này đang vội đến nháo nhào.

Tân Trạm đã đi đến một khu vực yên tĩnh của hoàng thành theo tin tức nghe được trước đây.

Nơi này không phải là nơi ở của các quan lớn và con cháu quý tộc ở Hoàng Đô, hơn nữa còn vô cùng kín đáo, nếu không phải Lỗ Thành nhắc đến, căn bản anh không biết đây là nơi mà mọi người đi Bắc Vực tụ tập.

“Cậu là ai?”

Tân Trạm vừa đến trước cửa, cửa lớn tự dưng mở ra, một phụ nữ xinh đẹp đứng trong sân, đang nghỉ ngờ nhìn anh.

Tất nhiên, ngoài sân có trận pháp che giấu tồn tại, khi Tân Trạm đi đến thì cũng đã bị người bên trong phát hiện.

Nhìn sang người phụ nữ vô cùng xinh đẹp này, lòng Tân Trạm hiện ra tin tức về cô ta.

Tiết Ngọc Tuyết, con gái Tiết Phong, hai cha con thường lui tới giữa Bắc Vực và triều Tân Hoàng, rất quen thuộc với đoạn đường này, là một trong những người dẫn đường đi Bắc Vực thành thạo nhất triều Tân Hoàng.

Mà Tiết Ngọc Tuyết trước mặt này, cũng đúng là cô gái đi đến hội dược sư tìm dược tôn, rồi lại trắng tay trở về.

Anh muốn đi Bắc Vực, tìm loại người dẫn đường quen thuộc này tiện hơn mình đi lung tung như ruồi mất đầu.

“Tiết đạo hữu, tôi đến đây, là định đi với vị đến Bắc Vực, hy vọng có thể giúp tiện đường” Tân Trạm nói gọn gàng dứt khoát.

“Xin lỗi, đã hết chỗ rồi, mời đạo hữu về cho” Tiết Ngọc Tuyết lắc đầu nói, cũng không thả lỏng cảnh giác.

Đường xá đến Bắc Vực vô cùng nguy hiểm, hai cha con làm loại chuyện nguy hiểm này thì phải đề phòng người lạ hơn cả tu sĩ thông thường.

“Tôi được Tôn dược tôn giới thiệu đến, nghe nói các vị muốn mời một dược sư, vừa hay tôi cũng đi Bắc Vực, nên chắc không có cả chỗ của tôi đâu nhỉ”

Tân Trạm cũng không thấy bất ngờ, hôm nay hai cha con Tiết gia sắp sửa xuất phát, nếu còn chưa gom đủ người thì lại không bình thường.

“Cậu là dược tôn à?” Tiết Ngọc Tuyết đánh giá Tân Trạm và hơi kinh ngạc.

Tân Trạm thật sự quá trẻ, khiến cô hơi không thể tin được.

“Chắc chắn không sai”

Tân Trạm gật đầu, ném cho đối phương một tấm lệnh bài.

“Thật là lệnh bài của dược sư của Tân Hoàng Đô, nhưng trên này không có đẳng cấp dược tôn”

Tiết Ngọc Tuyết đón lấy rồi nhìn lướt qua, xác nhận lời của Tân Trạm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom