Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 1924: Kế sách của Côn đế 1


 Nguyên Hàn không biết việc Côn đế, tất nhiên là hy vọng Lâm Tiểu Ngư lấy được cơ duyên cường đại hơn, vậy nên tới thông báo. 

 "Tiểu Ngư, cho dù có phải Côn đế cố ý làm hay không, chúng ta cứ ở lại trong Hư Thần tông b, không cần ra ngoài." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư nói. 

 "Được." Lâm Tiểu Ngư lập tức gật đầu. 

 Cường giả đế cảnh cường đại đó giống như một ngọn núi đặt trong lòng bọn họ, bây giờ biết được kẻ địch mạnh mẽ này đang ẩn núp, chắc chắn bọn họ sẽ vô cùng cẩn thận, không thể tùy ý mạo hiểm. 

 "Được rồi, không nói nữa, Tiểu Ngư, khoảng thời gian này đại đạo dung hợp của anh tiến bộ rất nhiều, anh biểu diễn cho em xem." Diệp Tinh cười nói. 

 Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư cũng nở một nụ cười, nói: "Diệp Tinh, thực lực của em cũng tiến bộ rất nhiều." 

 Ngoài việc lấy được năng lượng căn nguyên Tai Ách ra, thực lực Lâm Tiểu Ngư cũng đang nhanh chóng tiến bộ, hơn nữa tốc độ này cũng vô cùng kinh người. 

 "Ồ? Vậy anh áp chế thực lực xuống thánh hoàng cảnh, Tiểu Ngư, chúng ta tỷ thí một chút." ánh mắt Diệp Tinh sáng lên, cười nói. 

 Không nói tới việc di tích Không Nguyên nữa, Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư đã hoàn toàn quên mất. 

 "Di tích Không Nguyên xuất thế." 

 “Đó chính là cường giả có thế giới nguyên mẫu mạnh mẽ nhất." 

 "Mấy cường giả Lâm Mặc, Hồn Vũ thế giới cảnh có thế giới nguyên mẫu đã nhanh chóng chạy tới đó." 

 "Còn có rất nhiều người khác, thậm chí không nắm giữ cũng chạy tới đó một phen." 

 Tin tức cơ duyên Không Nguyên xuất thế mặc dù không dẫn tới chấn động qua lớn, nhưng cũng điên cuồng lan truyền giữa các thế lực lớn, có rất nhiều người đặc biệt tới đó. 

 Cũng có rất nhiều thế lực có hứng thú với thế giới nguyên mẫu. 

 ... 

 Vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, Côn đế thân mặc trường bào màu vàng lặng lẽ đứng đó. 

 "Khổng Khuê!" Bỗng nhiên Côn đế trực tiếp hô. 

 Soạt! 

 Lời nói vừa dứt, lập tức có một bóng người xuất hiện bên trong cung điện, đây là một ông già, tóc của ông cụ đều là màu trắng, dao động khí thế trên người rõ ràng đã đạt tới đẳng cấp thế giới cảnh đỉnh phong. 

 "Côn đế !" 

 Nhìn người đàn ông áo bào vàng, ông già Khổng Khuê hơi khom người, đại biểu tôn kính. 

 "Tình hình di tích Không Nguyên sao rồi?" Côn đế trầm giọng hỏi. 

 Nghe vậy, Khổng Khuê biết ý Côn đế, ông ta lập tức lắc đầu một cái, nói: "Côn đế, hiện tại rất nhiều người tới di tích Không Nguyên, hơn nữa chỉ cần có thế giới nguyên mẫu đều sẽ tới, chỉ có Hư Thần tông thê tử Diệp Tinh – Lâm Tiểu Ngư không tới." 

 "Không tới?" Côn đế cau mày, rõ ràng sắc mặt có vẻ âm trầm. 

 "Lẽ nào thật sự đã biết tin tức ta ra tay?" 

 Di tích Không Nguyên chắc chắn có sức hấp dẫn khổng lồ với bất kỳ ai có thế giới nguyên mẫu, nhưng di tích này lại không hấp dẫn Lâm Tiểu Ngư tới. 

 Đúng như Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư phỏng đoán, di tích này là ông ta đặc biệt làm ra, chính là để thu hút Lâm Tiểu Ngư ra ngoài. 

 Nhưng mà, hao phí công phu lớn như vậy lại không có tác dụng gì. 

 "Đi xuống đi!" sắc mặt Côn đế âm trầm, sau đó hạ lệnh. 

 "Vâng!" 

 Ông già Khổng Khuê hơi khom người, sau đó rời đi. 

 Bên trong cung điện khổng lồ, lúc này chỉ còn lại một mình Côn đế. 

 "Làm sao đây? Chẳng lẽ cứ chờ đợi như vậy?" 

 Lúc này Côn đế cũng cảm thấy khó giải quyết. 

 Lần này không ra, điều này chứng minh Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư có khả năng rất lớn đã biết ông ta ra tay, như vậy, nếu như ông ta là Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư, đoán chừng cũng sẽ luôn ở lại trong Hư Thần tông, vĩnh viễn không ra ngoài. 

 Mặc dù ông ta là cường giả đế cảnh cường đại, nhưng cũng không dám làm càn trong Hư Thần tông. 

 Vậy nên, ông ta chỉ có thể mặc cho Lâm Tiểu Ngư phát triển tiếp, từ từ nâng cao thực lực của mình ở Hư Thần tông. 

 Cứ chờ đợi như vậy, chuyện trong tương lai chắc chắn sẽ xảy ra, vũ trụ thượng vị Côn Nguyên mà ông ta ở cuối cùng sẽ đi tới diệt vong. 

 Kết cục đó chắc chắn ông ta không muốn nhìn thấy. 

 "Tiếp tục chờ đợi một thời gian, ta không tin Lâm Tiểu Ngư không có một chút hứng thú nào!" 

 Sắc mặt Côn đế hơi trầm xuống, kiềm chế phiền não trong lòng, tiếp tục chờ đợi. 

 ... 

 Thời gian trôi qua cực nhanh, việc liên quan tới di tích Không Nguyên rõ ràng đã dẫn tới một chút dao động, hơn nữa đã kéo dài một trăm năm. 

 Nhưng một trăm năm này, di tích Không Nguyên cũng đã hoàn toàn đóng cửa, Lâm Tiểu Ngư cũng không có bất cứ dấu vết xuất hiện nào, dường như không có chút hứng thú nào với thứ này. 

 "Đáng chết!" 

 Bên trong cung điện, sắc mặt Côn đế vô cùng âm trầm. 

 Oành! 


 "Phù!" 

 Kiềm chế giận dữ trong lòng, dao động khí thế trên người Côn đế cũng thu lại. 

 "Chỉ có thể dựa vào gương vận mệnh!" 

 Tay phải Côn đế vung lên. 

 
Chương 1925: Kế sách của Côn đế 2


Soạt! 

 Trước người ông ta xuất hiện một chiếc gương kỳ lạ, chiếc gương này hình tròn, mặt gương là màu đồng cổ, xung quanh mặt gương còn tràn ngập bí văn kỳ dị. 

 Những bí văn này chi chít rậm rạp, tràn đầy khí tức vô cùng huyền ảo. 

 Ong... 

 Lúc này tất cả những bí văn này đều tản ra ánh sáng, trực tiếp hiện ra, giống như từng chiếc chìa khóa vậy, dường như thành lập một sự liên hệ với trời đất này. 

 “Nếu không ra, vậy mình chỉ có thể dò xét xem tại sao tương lai Lâm Tiểu Ngư có năng lực tiêu diệt vũ trụ của mình!" 

 Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Côn đế lóe lên! 

 Lâm Tiểu Ngư không ra, ông ta cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể từ nhúng tay từ những phương diện khác. 

 Nấu đã không ra, vậy ông ta liền tìm nguyên nhân từ căn bản, như vậy nói không chừng có một ít cơ hội phá giải. 

 Tiếp tục chờ đợi, thứ đợi được chắc chắn là cảnh tượng trong gương vận mệnh. Ông ta không thể nào khoang tay mà đợi! 

 Ong... 

 Dao động trên gương vận mệnh lưu chuyển, sau đó phía trên có một ít tin tức truyền ra, hơn nữa trên mặt gương còn xuất hiện một ít khí lưu màu đen. 

 Những khí lưu màu đen này càng tụ càng nhiều, vậy mà nhát mắt đã tràn ngập trên gương vận mệnh, theo hội tụ, một luồng dao động ngút trời tản ra. 

 "Đây là... Tai Ách!" 

 Nhìn tình cảnh trên hiện ra gương vận mệnh, trong mắt Côn đế bỗng nhiên lộ ra ánh sáng vô cùng khiếp người. 

 "Thảo nào một người thiên phú bình thường như Lâm Tiểu Ngư lại sinh ra uy hiếp với vũ trụ mình, hóa ra là do Tai Ách!” 

 Ong... 

 Vô số khí lưu màu đen ngưng tụ, sau đó lại nhanh chóng tiêu tán, mà gương vận mệnh dao động một tý, sau đó dao động phía trên hoàn toàn biến mất. 

 Rất nhiều bí văn phía trên cũng trở nên ảm đạm rất nhiều, dường như mất đi hào quang. 


 "Năng lượng bên trong gương vận mệnh đã tiêu hao hết?" Côn đế nhìn về phía gương vận mệnh. 

 Trước đó thăm dò đã tiêu hao ba phần tư năng lượng của gương vận mệnh, hiện tại dò xét đã tiêu hao nốt một phần tư còn lại của gương. 

 Có điều, lúc này trong mắt Côn đế lại chẳng có gì nóng vội. 

 "Mặc dù hao hết, nhưng lại đem đến cho mình một sự ngạc nhiên cực lớn!" 

 Côn đế nắm lấy mặt gương màu đồng cổm xung quang mặt gương tràn đầy bí văn kỳ lạ, tay phải vung lên một cái sau đó thu lại. 

 "Sinh mệnh Tai Ách, vậy mà trước đó mình lại không nghĩ tới!" trong mắt Côn đế nở một nụ cười. 

 Tai Ách, đây chính là không có ý thức, chỉ có bản năng, mà bản năng chính là hung ác, hủy diệt, phá hủy hết thảy! 

 Mỗi một lần Tai Ách xuất thế, cũng không biết có bao nhiêu vũ trụ hạ vị, vị vũ trụ trung vị bị phá hủy, ngay cả vũ trụ thượng vị cũng bị ảnh hưởng. 

 Đây là kẻ địch chung của tất cả vũ trụ! 

 Sau khi mỗi một Tai Ách xuất hiện, rất nhiều vũ trụ cũng sẽ trực tiếp liên thủ, muốn tìm ra biện pháp tiêu diệt. 

 Có điều sinh mệnh Tai Ách trời sinh năng lực chạy trốn cực kỳ kinh người, rất khó có cường giả có thể hoàn toàn lưu lại. 

 Điều duy nhất khiến cho mọi người yên tâm đó là khi sinh mệnh Tai Ách phát triển đến thế giới cảnh đỉnh phong, trong một thời gian ngắn sẽ biến mất, nếu không, đoán chừng gần như tất cả các vũ trụ đều sẽ bị mây đen Tai Ách bao phủ. 

 "Lâm Tiểu Ngư liên quan tới sinh mệnh Tai Ách, nói không sau này cô ta sẽ thật sự phát triển thành Tai Ách, nếu đã như vậy, vậy ta liền truyền tin tức này ra!" Côn đế yên lặng tính toán kế hoạch của mình trong lòng. 

 Kế hoạch này của ông ta hoàn toàn không giống trước đây. 

 Tai Ách, đó là kẻ thù chung của cả vũ trụ, lúc trước biết cực ít về Lâm Tiểu Ngư, cho nên ông lựa chọn không nói cho bất kỳ kẻ nào, bí mật đối phó. 

 Cho dù những người khác biết tương lai Lâm Tiểu Ngư có thể sẽ tiêu diệt vũ trụ thượng vị Côn Nguyên của ông ta, nhưng có lẽ lấy tò mò chiếm đa số, có lẽ còn có thể xem kịch hay, yên lặng chờ sự tình phát triển. 

 Nhưng hiện tại, một khi bại lộ thân phận chân chính của Lâm Tiểu Ngư, như vậy không chỉ là vũ trụ của ông ta, những vũ trụ khác cũng có thể hủy diệt, các cường giả khác tuyệt đối sẽ không lựa chọn bàng quan. 

 Trên thực tế, đối với việc thay đổi tương lai như thế nào, Côn Đế cũng không biết, hai lần thử trước ông ta đều là hơi chút thử một chút, không hao phí bao nhiêu tinh lực. 

 Là lựa chọn giấu diếm, hay là bại lộ, hai loại này rốt cuộc sẽ tạo thành ảnh hưởng gì, ông ta cũng không biết. 

 \- Ta cũng không tin tất cả cường giả đều đến đối phó Lâm Tiểu Ngư, tương lai Lâm Tiểu Ngư này còn có thể tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng? 

 Trong mắt Côn Đế chớp động hào quang khiếp người. 

 Nếu như vậy vũ trụ của ông ta còn có thể bị hủy diệt, vậy tình cảnh của các vũ trụ khác có lẽ đều rất kém cỏi, vậy ông ta cũng không còn lời nào để nói. 

 Ông ta là cường giả Đế Cảnh, cũng tin tưởng loại chuyện này cơ hồ không có khả năng phát sinh. 


 ...... 

 Trong không gian truyền thừa, Diệp Tinh yên lặng nhìn từng ngôi sao băng kỳ dị không ngừng chớp động trong không gian. 

 Từng luồng dao động của đại đạo dung hợp bị hắn cảm ứng được. 

 \- Đại đạo dung hợp này quả nhiên kỳ dị! Diệp Tinh yên lặng lĩnh ngộ, cảm thụ huyền diệu của đại đạo.

 
Chương 1926: 7 vị Đế Cảnh!


 Thời gian lại qua hơn một trăm năm, khoảng cách hắn đột phá đến Thánh Tôn Cảnh đã qua hơn hai ngàn một trăm năm, hắn hiện tại thực lực đã hoàn toàn đạt tới Thánh Tôn Cảnh trung cấp, thậm chí vượt qua một đoạn, vô cùng tiếp cận Thánh Tôn Cảnh cao cấp! 

 Chẳng qua hiện tại Diệp Tinh chưa từng biểu hiện qua, ai cũng không biết thực lực chân chính của hắn bây giờ như thế nào? 

 \- Dựa theo tốc độ như vậy, lại có mấy ngàn năm thời gian, mình tất nhiên có thể đạt tới Thánh Tôn Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó có thể thử đột phá đến Thần Tôn Cảnh! 

 Hào quang trong mắt Diệp Tinh chớp động. 

 Một khi đột phá, dùng các loại át chủ bài của Diệp Tinh, hoàn toàn có thể địch lại cường giả vô địch Thế Giới Cảnh ! Đến lúc đó hắn cũng không có bao nhiêu vị cường giả có thể kiêng kỵ nữa. 

 "Hả? Hư Thần Tông có chuyện gì xảy ra vậy?" Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng Diệp Tinh khẽ động. 

 Điện chủ Nguyên Hàn phát tin tức rất khẩn cấp cho hắn. 

 "Đi!" 

 Trong lòng khẽ động, sau đó thân ảnh Diệp Tinh trong nháy mắt biến mất. 

 Trong không gian truyền thừa, những ngôi sao băng kia vẫn không ngừng chớp động, chu kỳ lại bắt đầu, tựa hồ vĩnh viễn tồn tại. 

 ...... 

 "Diệp Tinh, ngươi tới rồi." Bên trong cung điện, thấy Diệp Tinh đến, điện chủ Nguyên Hàn vội vàng vẫy vẫy tay hô to. 

 "Điện chủ Nguyên Hàn, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?" Diệp Tinh nghi hoặc hỏi. 

 Chuyện lúc này dường như so với bất kỳ lần trước đều khẩn cấp hơn. 

 "Có chuyện quan trọng phát sinh." 

 Trên mặt Nguyên Hàn lộ ra vẻ trịnh trọng hiếm có, nói: "Chúng ta nhận được tin tức, vài ngày sau, bảy vị cường giả Đế Cảnh là Kiếm Đế, Hồn Đế, Huyết Đế, Nguyên Đế, Côn Đế, Vũ Đế, Huyền Đế sẽ đến Hư Thần Tông." 

 \- Bảy vị cường giả Đế Cảnh? 

 Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ. 

 Mỗi một vị cường giả Đế Cảnh đều là tồn tại uy danh hiển hách, bình thường khó có thể nhìn thấy, một vị xuất hiện liền có thể khiến cho chấn động thật lớn, lần này lại có bảy vị cùng xuất hiện. 

 "Côn Đế?" 

 Trong lòng yên lặng nghĩ đến cái tên này, Diệp Tinh tựa hồ cảm giác được một tia tình huống không tốt phát sinh, hắn nhìn lão giả Nguyên Hàn, nhịn không được nói: "Kiếm Đế cùng bảy người khác vì sao lại tới Hư Thần Tông?" 

 "Không rõ ràng lắm." Điện chủ Nguyên Hàn lắc đầu, nói: "Tựa hồ có chuyện rất quan trọng muốn nói." 

 Ông ta cũng không rõ tình huống cụ thể, chẳng qua lúc trước nhận được tin những cường giả kia liên hợp bái phỏng. 

 Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi, nhưng trong lòng lại càng trầm xuống. 

 \- Chẳng lẽ Côn Đế biết cái gì? 

 Côn Đế có gương Vận Mệnh, mà thánh vật hỗn độn gương Vận Mệnh cường đại này tuy không có bất kỳ tăng phúc gì đối với thực lực, nhưng lại có năng lực dự đoán cường đại. 

 Nói không chừng Côn Đế hiện tại dự đoán được một ít tin tức về Tai Ách. 

 Nếu là biết, nói không chừng Côn Đế liền lợi dụng điều này đối phó hắn. 

 "Diệp Tinh, bảy vị cường giả Đế Cảnh đến, Hạo Đế không có ở đây, đến lúc đó tất cả mọi người Hư Thần Tông chúng ta đều phải đi ra ngoài nghênh đón một chút." 

 Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói, lúc này trên mặt ông ta rõ ràng không thể bảo trì bình tĩnh. 

 Coi như là một vị cường giả Đế Cảnh đến đây, bọn họ đều phải thận trọng tiếp đãi, mà hiện tại thoáng cái xuất hiện bảy vị, lực lượng này thậm chí có thể nhanh chóng lật đổ toàn bộ Hư Thần Tông, không thể không cẩn thận. 

 "Ta biết rồi." Diệp Tinh gật đầu. 


 "Được rồi, đám người Kiếm Đế còn không biết khi nào sẽ đến, ngươi hiện tại ở trong điện thứ chín, đợi đến sau khi đến cùng chúng ta đi nghênh đón." Nguyên Hàn nhanh chóng nói. 

 Diệp Tinh gật đầu, trong lòng hắn âm trầm, trở lại trong điện thứ chín. 

 "Diệp Tinh, làm sao vậy?" Vừa trở lại nơi này, Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, tựa hồ cảm giác được cái gì đó, vội vàng hỏi. 

 "Tiểu Ngư..." Nhìn cô gái trước mắt, Diệp Tinh nhanh chóng nói tin tức một chút. 

 \- Bảy vị cường giả Đế Cảnh? Nghe Diệp Tinh nói, trong mắt Lâm Tiểu Ngư cũng tràn đầy vẻ khiếp sợ. 

 Những cường giả Đế Cảnh này liên thủ lại, thực lực tuyệt đối là quá khủng bố. 

 "Diệp Tinh, anh hoài nghi Côn Đế này..." Lâm Tiểu Ngư trực tiếp hỏi. 

 Cô cũng nghĩ đến chuyện này trong nháy mắt. 

 "Ừm, có khả năng này, nhưng mà cũng có thể là chuyện quan trọng khác." Diệp Tinh lắc đầu. 

 Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, trầm giọng nói: "Tiểu Ngư, anh lập tức liên hệ với Thần Đế Vận Mệnh, chờ bảy vị cường giả Đế Cảnh đến, em vẫn ở trong điện thứ chín này không cần đi ra,em không phải người Hư Thần Tông, đám người điện chủ Nguyên Hàn cũng không có tư cách ra lệnh bắt em đi ra." 

 Sớm không đến muộn không đến,nếu đến vào lúc này Diệp Tinh khẳng định phải sớm chuẩn bị sẵn sàng mới được. 

 "Được." Lâm Tiểu Ngư trịnh trọng gật đầu. 

 "Hy vọng không phải là vậy." 

 Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng yên lặng cầu nguyện. 

 Hư Thần Tông là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ, hắn chỉ có thể hy vọng mọi chuyện sẽ không trở nên tồi tệ hơn. 

 ...... 

 Diệp Tinh đứng với họ. 

 Phía sau là một ít cường giả Thần Tôn Cảnh, là trung tầng Hư Thần Tông. 

 Về phần bên cuối cùng là thiên tài hạch tâm của Hư Thần Tông, đệ tử nội môn, đệ tử bình thường. 

 Những người này thực lực có Thánh Tôn Cảnh,có Thánh Hoàng Cảnh, thậm chí còn có Đạo Chủ Cảnh, lúc này trên mặt mỗi người cơ hồ đều có vẻ vô cùng hưng phấn

 
Chương 1927: Giáng lâm


 "Bảy vị cường giả Đế Cảnh Kiếm Đế, Hồn Đế đều sắp tới nơi này rồi." 

 "Bảy vị cường giả Đế Cảnh a, vô số năm, cho dù là hai vị cường giả Đế Cảnh cùng xuất hiện một chỗ cũng cực kỳ hiếm thấy." 

 "Không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ là xảy ra chuyện đại sự gì sao?" 

 Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kích động, hưng phấn. 

 Nhìn thấy cường giả cấp bậc đỉnh cấp như vậy, ai có thể không kích động? 

 Xoẹt... 

 Bỗng nhiên, hư không thật lớn bên ngoài xảy ra từng đợt vặn vẹo. 

 – Tới rồi! 

 Nhìn thấy không gian vặn vẹo kia, nhất thời ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nơi đó. 

 Soạt! Soạt! Soạt! 

 Hư không phát sinh vặn vẹo, sau đó lập tức từng thân ảnh xuất hiện. 

 "Đây là..." 

 Những thân ảnh này sau khi xuất hiện, trong nháy mắt dẫn tới một trận kinh hô. 

 Lúc này toàn bộ Hư Không Hải bên kia, rậm rạp chằng chịt đông đảo cường giả hàng lâm đến không ngờ, những cường giả này số lượng rất nhiều, đứng ở trên một chỗ, đại bộ phận hiển nhiên là cường giả Thế Giới Cảnh! 

 "Rất nhiều cường giả a." 

 "Ta còn tưởng rằng chỉ có bảy vị Đế Cảnh, không nghĩ tới còn có nhiều Thế Giới Cảnh như vậy!" 

 "Sát Thần Thú đời đầu, Liệt Không Long đời đầu, Huyết Phệ Vương. Tất cả những người này đều là cường giả vô địch Thế Giới Cảnh!" 

 Vô số người kính sợ nhìn, trước mắt xuất hiện đều là lực lượng của gần một nửa đông đảo vũ trụ. 

 Lúc này Diệp Tinh cũng đang nhìn từng vị cường giả, ánh mắt khẽ động. 

 "Diệp Tinh, vị kia chính là Kiếm Đế." 

 Bỗng nhiên, một âm thanh vang lên ở trong tai Diệp Tinh, Nguyên Hàn đứng ở một bên Diệp Tinh truyền âm giới thiệu. 

 Diệp Tinh nhìn lại, đứng ở bên trái nhóm người ở phía trước có một người đàn ông. 

 Đó là một người đàn ông trung niên sắc mặt có bí văn kỳ bí màu vàng, dáng người gầy dài, thân hình người đàn ông có chút giống người trái đất, trên mi tâm có một vết kiếm màu vàng. 

 Hư không chung quanh hơi chấn động, thậm chí theo hô hấp của người đàn ông trung niên dao động ra tần số cụ thể, cực kỳ kỳ dị. 

 Dao động này giống như là một thanh kiếm, tựa hồ có thể dễ dàng xé rách hư không. 

 "Kiếm Đế?" 

 Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng, ở phía sau Kiếm Đế, Kiếm Thương Nguyên yên lặng đứng thẳng, tựa hồ chú ý tới ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía nơi này, Kiếm Thương Nguyên còn hướng về phía Diệp Tinh gật gật đầu, trong mắt tràn đầy chiến ý. 

 \- Vị kia là Nguyên Đế! Nguyên Hàn tiếp tục giới thiệu cho Diệp Tinh. 

 Diệp Tinh nhìn về phía phía trước, nơi đó có một vị sinh mệnh kỳ dị đứng thẳng, sinh mệnh này tương tự như hỗn hợp thể của giao long cùng kỳ lân, thậm chí nhìn không ra giới tính cụ thể, nhưng cả người thoạt nhìn rất hoàn mỹ, tựa hồ cùng cả mảnh thiên địa hoàn toàn phù hợp. 

 Và đằng sau ông ta ta có một cậu bé. Cậu bé này nhìn qua chỉ mới mười hai mười ba tuổi, trên mặt đầy bí văn kỳ bí màu đen, cổ còn có lân giáp bao trùm. 

 Chính là Nguyên Hâm Chiến nắm giữ Thời Không Châu bảo vật đứng thứ mười bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn. 

 \- Hừ! 

 Nguyên Hâm Chiến nhìn về phía Diệp Tinh, cũng hừ lạnh một tiếng nói, cậu ta ở trong không gian công đức ăn thiệt thòi của Diệp Tinh, hiển nhiên rất bất mãn đối với Diệp Tinh. 

 \- Vị kia là Huyền Đế! 

 Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, nơi đó có một người đàn ông nhìn qua dáng người vô cùng gầy gò. 

 Tuy rằng gầy yếu, thế nhưng đứng ở nơi đó, người đàn ông tựa hồ hoàn mỹ dung nhập vào trong hư không, trở thành hạch tâm của một mảnh khu vực nhỏ kia, ngoại trừ mấy vị cường giả Đế Cảnh khác, bất luận kẻ nào khác đều không cảm giác được. 

 Ở phía sau Huyền Đế còn có một vị thanh niên dáng người vô cùng cường tráng, thanh niên diện mạo giống như người vượn, trên người tản ra sát khí nồng đậm. 

 Chính là Huyền Thiên thiên tử chi kiêu vũ trụ phát sinh tranh đoạt cùng Diệp Tinh trong không gian công đức. 

 Lúc này Huyền Thiên hiển nhiên cũng đột phá tới Thần Tôn Cảnh, sát khí trên người so với trước kia càng thêm nồng đậm. 

 \- Đó là Huyết Đế! 

 Diệp Tinh nhìn về phía một chỗ, Huyết Đế là một người đàn ông trung niên đầu trọc nhìn qua rất hiền lành, toàn bộ thân thể giống như nhân loại, nhưng mà hạ thân giống như yêu thú, trên mặt cùng trên đầu trọc lại có từng bí văn kỳ bí màu đỏ, bao trùm một phần ba mặt cùng đầu, tăng thêm một ít khí tức tà dị cho ông ta. 

 "Huyết Đế này nhìn qua ngược lại là hiền lành nhất." Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ. 

 Trên thực tế hắn biết luận giết chóc Huyết Đế cơ hồ ở trên đỉnh cường giả Đế Cảnh khác, vô cùng thích giết, nếu không thì cũng sẽ không có danh hiệu như vậy. 


 Cho dù là hiện tại, đều nghe đồn Vũ Đế thường xuyên tìm cường giả Đế Cảnh khác khiêu chiến. 

 "Diệp Tinh?" 

 Vũ Đế lúc này nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia cảm thấy hứng thú. 

 \- Hồn Đế! Diệp Tinh nhìn về phía vị cường giả Đế Cảnh thứ sáu.

 
Chương 1928: Tranh đấu đối đầu 1


Sau lưng Hồn Đế có một đôi cánh chim màu trắng, trên mặt mang theo một tia bí văn kỳ bí màu tím, thoạt nhìn trên người đều có một loại khí tức nhu hòa, chỉnh thể thoạt nhìn không giống một vị cường giả tuyệt thế, ngược lại giống như một người đọc sách rất nho nhã. 

 Ở phía sau Hồn Đế, ba huynh muội Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San cũng đứng ở đó, lúc này Linh San còn nháy mắt với Diệp Tinh. 

 "Tiểu San, hai người các ngươi và Diệp Tinh này rất quen thuộc sao?" Hồn Đế nhìn thoáng qua Diệp Tinh, âm thanh vang lên chung quanh. 

 Âm thanh này khiến ba người Linh Hồ, Linh San hoảng sợ. 

 Sau đó Linh San vô cùng nhu thuận, nói: "Lão tổ, lúc trước cùng Diệp Tinh ở chung một đoạn thời gian, xem như là bằng hữu rất tốt." 

 "Bằng hữu?" Hồn Đế mỉm cười gật đầu. 

 "Đứng thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm năng, tiềm lực phi phàm." 

 Trong mắt ông ta lại lóe lên hào quang: "Chẳng qua chuyện kế tiếp không biết ngươi sẽ xử lý như thế nào?" 

 Không biết những cường giả Đế Cảnh này cũng đang chú ý mình, Diệp Tinh nhìn về phía người đàn ông cuối cùng mặc một thân trường bào màu vàng. 

 Người đàn ông khuôn mặt bình thường, thế nhưng cả người cảm giác lại là mênh mông như biển. 

 "Côn Đế." Diệp Tinh nhìn người đàn ông kia, trong lòng hơi trầm xuống. 

 Bảy cường giả Đế Cảnh đứng ở phía trước, mỗi một người đều là tồn tại đỉnh cao nhất vũ trụ, khiến cho vô số người kính sợ. 

 Ánh mắt lướt qua Côn Đế, Diệp Tinh nhìn về phía những nơi khác. 

 "Còn có mấy trăm cường giả Thế Giới Cảnh nữa." 

 Diệp Tinh âm trầm trong lòng, những Thế Giới Cảnh này thậm chí có hơn mười vị vô địch Thế Giới Cảnh tồn tại, Sát Nguyên Sát Thần Thú đời đầu cũng rõ ràng ở trong danh sách. 

 Trước hắn biết sẽ có cường giả Đế Cảnh đi tới nơi này, không nghĩ tới còn tới nhiều Thế Giới Cảnh như vậy, xem ra những người này đều là những vũ trụ trung vị khác. 

 "Ha ha, hoan nghênh Kiếm Đế, Hồn Đế. Còn có Sát Nguyên, Liệt Không Long... Các ngươi đến Hư Thần Tông chúng ta." Đám người Nguyên Hàn nhìn thấy mọi người xuất hiện, nhanh chóng nghênh đón, trên mặt tràn đầy tươi cười. 

 Ngoại trừ tươi cười ra, trong mắt đám người Nguyên Hàn cũng có vẻ thận trọng. 

 Tiếp đón một nửa cường giả đứng đầu vũ trụ, cho dù ai cũng không dám khinh thường 

 "Lần này đến bái phỏng, trên thực tế là bởi vì một ít chuyện." Kiếm Đế nhìn về phía đám người Nguyên Hàn, mỉm cười nói. 

 "Ồ, có chuyện gì vậy?" Tươi cười trên mặt đám người Nguyên Hàn hơi thu liễm một chút, sau đó trịnh trọng hỏi. 

 "Bảy vị cường giả Đế Cảnh, còn có nhiều cường giả Thế Giới Cảnh như vậy liên hợp đến nơi này, quả nhiên là có chuyện." 

 "Không biết là chuyện gì?" 

 Đông đảo đệ tử Hư Thần Tông cũng nghe được mấy người nói, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. 

 Không chỉ có bọn họ, ngoài ra trong mắt rất nhiều cường giả Thế Giới Cảnh của vũ trụ trung vị cũng đều có nghi hoặc. Lúc trước bọn họ chỉ nghe được cường giả Đế Cảnh phân phó, do đó tụ tập tới nơi này. 

 Trong thực tế, họ không biết những gì đã xảy ra. 

 "Cái này kỳ thật ta cũng không rõ ràng lắm." 

 Kiếm Đế cười cười, lại nhìn về phía Côn Đế, nói: "Côn Nguyên, tụ ở chỗ này là ngươi đưa ra, hiện tại có thể nói chưa?" 

 \- Côn Đế! 


 Nghe được lời của Kiếm Đế, nhìn người đàn ông mặc trường bào màu vàng kia, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng nhất thời âm trầm xuống. 

 Mọi thứ dường như đang di chuyển về phía quá trình tồi tệ nhất mà hắn mong đợi. 

 "Côn Đế, không biết rốt cuộc là chuyện gì? Có quan hệ với Hư Thần Tông ta không?" Đám người Nguyên Hàn nhìn về phía Côn Nguyên, hỏi. 

 Dưới ánh mắt mọi người, Côn Đế bước ra, sắc mặt ông ta bình tĩnh, lại nói: "Điện chủ Nguyên Hàn, không biết chúng ta có thể đi tới điện thứ chín Hư Thần Tông hay không?" 

 "Điện thứ chín?" 

 " Điện thứ chín của Hư Thần Tông là một tòa cung điện đặc thù, hiện tại điện chủ điện thứ chín là Diệp Tinh." 

 "Chuyện này có quan hệ với Diệp Tinh?" 

 Nghe được lời Côn Đế nói, ánh mắt đông đảo cường giả nhất thời đều nhìn về phía Diệp Tinh, không nhịn được nghị luận. 

 "Côn Đế, ta là điện chủ điện thứ chín, có chuyện gì có thể nói với ta." Diệp Tinh nhìn về phía Côn Đế trực tiếp nói. 

 Côn Đế liếc Diệp Tinh một cái, cũng lạnh nhạt nói: "Không cần." 

 "Côn Đế, ngươi đây là ý gì? Ta ở chỗ này, chẳng lẽ sự tình không thể nói ở chỗ này sao?" Ánh mắt Diệp Tinh nhìn Côn Đế, không chút sợ hãi nói. 

 Thân thể hắn đứng thẳng tắp, trong lời nói căn bản không có bất kỳ cung kính, kính sợ nào. 

 "Lá gan của Diệp Tinh thật lớn, dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện cùng Côn Đế?" 

 "Hắn căn bản không có lòng kính sợ đối với cường giả Đế Cảnh." 

 Diệp Tinh dĩ nhiên lại làm càn như vậy ở trước mặt cường giả Đế Cảnh? 

 Nhất là Kiếm Thương Nguyên, ở trong lòng anh ta Diệp Tinh vẫn rất khiêm tốn,anh ta cũng đem Diệp Tinh chân chính trở thành đối thủ của mình, thế nhưng hiện tại Diệp Tinh lại là như thế? 

 Anh ta bỗng nhiên phát hiện mình tựa hồ chưa từng chân chính quen biết Diệp Tinh. 

 Lúc này Diệp Tinh lại là nhìn thẳng vào Côn Đế, hắn từ Thần Đế Vận Mệnh biết chuyện Côn Đế ra tay, Côn Đế này một mực đối phó hắn cùng Lâm Tiểu Ngư, hắn đương nhiên không chút khách khí.

 
Chương 1929: Tranh đấu đối đầu 2


 Những người khác không biết, nhưng hắn biết song phương hiện tại hoàn toàn là quan hệ không chết không thôi. 

 Lúc này Côn Đế rõ ràng có thể nghe ra giọng điệu của Diệp Tinh, sắc mặt của ông ta lại rất bình tĩnh, căn bản không nhìn ra cái gì, chẳng qua âm thanh lại lạnh xuống: "Điện chủ Nguyên Hàn, chúng ta có thể đi tới phụ cận điện thứ chín không?" 

 Ông ta hoàn toàn không thèm để ý Diệp Tinh. 

 Nhìn thái độ của Diệp Tinh hiển nhiên đã biết là ông ta ra tay, đã như vậy, vậy ông ta cũng không cần khách khí với Diệp Tinh. 

 Trên thực tế, cho dù Diệp Tinh có tiềm lực kinh người như thế, thậm chí xếp thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm lực thì ông ta cũng không có để Diệp Tinh ở trong lòng. 

 Bảng Đế Cảnh tiềm năng có thể có một trăm người lên bảng, nhưng là năm tháng vô tận, lại có mấy người có thể chân chính đạt tới Đế Cảnh? 

 Gương Vận Mệnh cũng không có hiển thị Diệp Tinh, điều này chứng tỏ Diệp Tinh không có uy hiếp gì đối với ông ta. 

 "Côn Đế..." Diệp Tinh âm trầm trong lòng, muốn nói cái gì. 

 Lúc này trong lòng hắn rõ ràng có chút lo lắng, sự tình tựa hồ đang bắt đầu mất khống chế, lúc này rất nhiều suy nghĩ của hắn không ngừng hiện lên, nhưng căn bản không có biện pháp hoàn mỹ. 

 "Ầm ĩ." Lúc này Côn Đế không mở miệng, lão giả Khổng Khuê phía sau đi ra, nhìn về phía Diệp Tinh lạnh lùng quát: "Diệp Tinh, Côn Đế đại nhân thân phận thế nào? Nói chuyện há có phần cho ngươi xen vào?" 

 Ông ta nhìn Diệp Tinh, trên người mơ hồ có một tia khí thế áp bách, không chút che dấu đánh tới Diệp Tinh. 

 Khổng Khuê tuy rằng không biết tình cảnh cụ thể trong gương Vận Mệnh, nhưng biết Côn Đế đang đối phó Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư. 

 "Đây..." 

 Nhìn tình cảnh trước mắt, mọi người chung quanh rõ ràng cảm giác được có gì đó không thích hợp. Diệp Tinh là thiên tài nghịch thiên nhất vũ trụ tựa hồ sinh ra mâu thuẫn thật lớn cùng thế lực Côn Đế. 

 Khí thế của cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong phát ra dao động, đánh tới Diệp Tinh, thế nhưng Diệp Tinh lại là không chút nhúc nhích. 

 Hắn hiện tại thực lực không đối phó được Thế Giới Cảnh đỉnh phong, thế nhưng vẻn vẹn chỉ có một tia khí thế dao động căn bản không có khả năng ảnh hưởng đến hắn. 

 Nhưng mà, ở thời điểm khí thế dao động vừa mới đi tới trước người Diệp Tinh, lão giả Nguyên Hàn cũng là một bước đi ra, trên người ông ta cũng có một tia khí thế dao động phát ra, vừa vặn hoàn toàn ngăn cản khí thế của Khổng Khuê. 

 Nguyên Hàn đứng ở trước mặt Diệp Tinh, ánh mắt nhìn về phía Côn Đế, gật gật đầu, nói: "Nếu Côn Đế muốn đi khu vực điện thứ chín, vậy chúng ta liền đi tới đó." 

 Trong Hư Thần Tông, điện thứ chín hoàn toàn thuộc về Diệp Tinh, chỉ cần không tiến vào điện thứ chín, những chuyện khác Diệp Tinh cũng không có khả năng làm được chủ. 

 Từng vị cường giả Đế Cảnh đi tới nơi đó, bọn họ không có lý do gì cự tuyệt. 

 "Được." Côn Đế bình tĩnh gật đầu. 

 "Diệp Tinh, đã xảy ra chuyện gì vậy? Ngươi và Côn Đế phát sinh mâu thuẫn gì sao?" Lúc này Nguyên Hàn một bên dẫn đường về phía trước, một bên truyền âm hỏi thăm. 

 Sắc mặt Diệp Tinh hơi âm trầm, hắn truyền âm nói: "Điện chủ Nguyên Hàn, lúc trước Tiểu Ngư bị đánh vào trong vòng xoáy Tai Ách chính là do Côn Đế phái người động thủ." 

 "Cái gì?" 

 Nghe vậy sắc mặt Nguyên Hàn đột nhiên biến đổi, một vị cường giả Đế Cảnh lại phái người đối phó hai tiểu bối là Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư này. 

 Thực lực của Lâm Tiểu Ngư không cần phải nói, ở trong Hư Thần Tông cơ hồ là yếu nhất, coi như là Diệp Tinh có thiên phú tuyệt thế, nhưng hiện tại thực lực cũng không tính là cái gì. 

 Đông đảo cường giả đều tiến vào trong Hư Thần Tông, rất nhanh đi tới trước điện thứ chín. 

 "Trong điện thứ chín có cái gì? Vậy mà khiến Côn Đế thận trọng như vậy?" 

 "Hẳn là chuyện cực kỳ kinh người, bằng không cũng sẽ không có bảy cường giả Đế Cảnh liên hợp tới, còn có nhiều cường giả Thế Giới Cảnh vũ trụ trung vị như vậy." 

 Mọi người nhịn không được nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Côn Đế. 

 Lúc này Diệp Tinh cũng là như thế, sắc mặt hắn còn tốt, thế nhưng trong lòng vô cùng âm trầm. 

 "Côn Nguyên, hiện tại đã đến nơi, ngươi có thể nói chưa?" 

 Hồn Đế nhìn qua giống như thư sinh yếu đuối, vô cùng nho nhã mỉm cười nói. 


 Ông ta cũng là nói đến chuyện thánh vật hỗn độn. 

 Mọi người gật đầu, gương Vận Mệnh thứ chín trong bảng xếp hạng nằm trong tay Côn Đế, xếp hạng thứ mười là Thời Không Châu ở trong tay Nguyên Đế, đây là tin tức mọi người đều biết. 

 "Từ khi ta thành đế tới nay, không sử dụng gương Vận Mệnh nữa, mà mấy ngàn năm trước, ta sử dụng gương Vận Mệnh kiểm tra vận mệnh vũ trụ thượng vị Côn Nguyên một chút." 

 Côn Đế nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói. 

 
Chương 1930: Rốt cuộc công khai


 Ông ta vung tay lên, lập tức trong hư không xuất hiện một hình ảnh. Hình ảnh hiển thị là một khu vực hình bầu dục khổng lồ tựa như man hoang, trong khu vực từng điểm sáng không ngừng chớp động. 

 Những điểm sáng này sau khi được phóng đại, lại là từng ngôi sao, lục địa vô cùng khổng lồ vân vân! 

 \- Là vũ trụ thượng vị Côn Nguyên! 

 \- Đó là ngôi sao Tử Hải, đại lục Thương Hoàng của vũ trụ thượng vị Côn Nguyên. 

 Nhìn khu vực khổng lồ, rất nhiều cường giả nhất thời nhận ra. 

 Mỗi một tòa vũ trụ thượng vị đều là tồn tại thanh danh hiển hách, rất nhiều vùng đất mang tính biểu tượng phía trên mọi người đều biết. 

 Xoẹt... 

 Khu vực này sau khi xuất hiện, lại là kịch liệt biến hóa, bên trong tản ra khí tức sinh mệnh vô cùng nồng đậm, thế nhưng khí tức sinh mệnh này trong thời gian ngắn lại nhanh chóng biến mất, sau đó khu vực hình bầu dục thật lớn lại bị nghiền nát, hóa thành vô số mảnh vụn. 

 "Cái gì?" 

 "Vũ trụ thượng vị Côn Nguyên hóa thành mảnh vụn? Bị phá hủy?" 

 "Làm sao có thể?" 

 Nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt hầu như tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. 

 Một tòa vũ trụ thượng vị khổng lồ lại hóa thành phế tích, đi tới diệt vong. 

 Vô số năm qua, vũ trụ hạ vị, vũ trụ trung vị đều bị tiêu diệt, nhưng vũ trụ thượng vị lại chưa từng có. 

 "Côn Nguyên, vũ trụ ngươi nắm trong tay trong tương lai lại đi tới diệt vong?" 

 "Nguyên nhân là gì?" 

 Trên mặt Kiếm Đế, Hồn Đế rõ ràng lộ ra vẻ thận trọng, nhìn về phía Côn Đế không nhịn được hỏi. 

 Thực lực của bọn họ cũng tương đương với Côn Đế mà thôi. 

 Không chỉ có những cường giả Đế Cảnh này, còn có đông đảo cường giả Thế Giới Cảnh, rất nhiều đệ tử Hư Thần Tông cũng đang nhìn, trong mắt khó nén khiếp sợ. 

 Diệp Tinh cũng đang nhìn, chẳng qua trong lòng hắn đã biết được, cho nên ngược lại không có cảm thấy cái gì. 

 "Ta vận dụng gương Vận Mệnh điều tra nguyên nhân, hao phí rất nhiều năng lượng, rốt cục tra ra nguyên nhân." 

 Côn Đế nhìn thoáng qua đông đảo cường giả chung quanh, ở trước người ông ta lại xuất hiện một hình ảnh. 

 Trong hình ảnh gương Vận Mệnh lưu chuyển dao động, sau đó trên mặt gương xuất hiện một ít khí lưu màu đen. 

 Những khí lưu màu đen này càng tụ càng nhiều, trong nháy mắt lại tràn ngập toàn bộ gương Vận Mệnh, theo hội tụ, một luồng dao động ngập trời tản ra. 

 Mà dao động này hoàn toàn bị mọi người ở đây cảm nhận được. 

 "Đây là... Tai Ách." 

 "Năng lượng dao động thật khủng bố! Diệt vong vũ trụ thượng vị Côn Nguyên chính là Tai Ách!" 

 "Bao nhiêu năm rồi, sinh mệnh Tai Ách lại xuất hiện!" 

 "Cho dù xuất hiện, Tai Ách cũng không có khả năng diệt vong vũ trụ thượng vị, sinh mệnh Tai Ách mới xuất hiện này sẽ mạnh hơn sao?" 

 Đông đảo cường giả hoàn toàn chấn động, cho dù là đám người Kiếm Đế, Hồn Đế trong mắt đều có vẻ khiếp sợ. 

 Bọn họ biết Tai Ách kia mỗi một lần xuất thế tạo thành nguy cơ cực lớn. 


 Tuy rằng nó trưởng thành đến Thế Giới Cảnh đỉnh phong liền đạt tới thực lực mạnh nhất, sau đó sau thời gian ra tay ngắn ngủi sẽ tiêu tán, nhưng trong thời gian ngắn đó tạo thành nguy hại quá lớn. 

 Lúc trước coi như là một tòa vũ trụ thượng vị đều bị phá hủy một nửa. 

 Cực hạn hủy diệt, cho dù là cường giả Đế Cảnh cũng rất khó chân chính ngăn cản. 

 Tai Ách là cự thú chân chính vì hủy diệt mà sinh ra. 

 "Tai Ách..." Lúc này đám người Nguyên Hàn nhìn thấy hình ảnh trong hư không, nghĩ đến lời Diệp Tinh vừa rồi nói, tựa hồ trong lòng nghĩ tới cái gì, sắc mặt nhất thời hơi biến hóa. 

 "Sinh mệnh Tai Ách này hủy diệt vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, mà Côn Đế đi tới trước điện thứ chín Hư Thần Tông này, chẳng lẽ Tai Ách này có quan hệ với điện thứ chín Hư Thần Tông sao?" 

 "Không thể nào chứ? Điện chủ điện thứ chín Hư Thần Tông là Diệp Tinh, chẳng lẽ Diệp Tinh có quan hệ với sinh mệnh Tai Ách này?" 

 "Diệp Tinh là Hạo Đế tự mình lựa chọn, thực lực Hạo Đế khủng bố như vậy, hẳn là không có khả năng phạm sai lầm như vậy. " 

 "Là vì lý do gì?" 

 Mọi người cũng đang suy nghĩ, không rõ Tai Ách này có quan hệ gì với điện thứ chín. 

 Nhìn về phía mọi người, Côn Đế tiếp tục nói: "Khi ta mới bắt đầu dò xét vận mệnh vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, cuối cùng gương Vận Mệnh biểu hiện ra một thân ảnh." 

 Côn Đế nhìn về phía điện thứ chín, lại nhìn Diệp Tinh nơi này một cái. 

 Xoẹt... 

 Tình cảnh trên gương Vận Mệnh lại biến hóa, trở lại tình cảnh lúc trước vũ trụ thượng vị Côn Nguyên hóa thành vô số mảnh vụn. 

 Vô số mảnh vụn sau khi xuất hiện lại chậm rãi ngưng tụ, sau đó một thân ảnh dần dần xuất hiện trong gương, cũng rõ ràng biểu hiện ở trong mắt mọi người ở đây. 

 Bọn họ căn bản không biết cô gái này, mà vẻn vẹn chỉ có một cô gái trên người dao động rất yếu lại có thể diệt vong vũ trụ thượng vị? 

 "Lâm Tiểu Ngư? Đây là vợ của Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư? Làm sao có thể?" 

 Các cường giả Thế Giới Cảnh đến từ các vũ trụ trung vị khác, thậm chí cường giả Đế Cảnh không biết Lâm Tiểu Ngư, nhưng đệ tử Hư Thần Tông lại lập tức nhận ra, trong mắt tất cả đều lộ ra vẻ khó có thể tin. 

 Lâm Tiểu Ngư ở điện thứ chín, có đôi khi cũng đi ra ngoài đi lại, những đệ tử Hư Thần Tông này tự nhiên quen biết.

 
Chương 1931: Nực cười 1


 Diệp Tinh hiện tại thiên phú tuyệt thế, đứng thứ chín trong bảng Đế Cảnh tiềm năng, tiềm lực kinh người, thậm chí vài lần khiến vũ trụ chấn động. 

 Bọn họ tự nhiên rất chú ý đối với Diệp Tinh, đồng dạng thuận tiện cũng chú ý một chút người nhà Diệp Tinh. 

 Lâm Tiểu Ngư bọn họ cũng chỉ biết, thoạt nhìn rất bình thường, bình thường bọn họ cũng chỉ biết người này tồn tại. 

 Nhưng nhìn qua bình thường, Lâm Tiểu Ngư rất dễ bị người ta bỏ qua có thể tiêu diệt một vũ trụ thượng vị? Điều này có khả dụng không? 

 "Là vợ của Diệp Tinh, là Lâm Tiểu Ngư." 

 Sau khi đệ tử Hư Thần Tông nhận ra, nhanh chóng truyền bá, không đến một giây rất nhiều cường giả chung quanh đều biết, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ. 

 Bọn họ theo bản năng nhìn về phía Diệp Tinh, lúc này sắc mặt Diệp Tinh rõ ràng rất khó coi. 

 \- Đáng chết! 

 Kết cục vẫn giống như hắn dự đoán, Côn Đế nói tất cả những chuyện này ra. 

 Tai Ách, đó là sinh mệnh bị đông đảo vũ trụ tẩy chay, đại biểu cho sự hủy diệt, vừa xuất hiện liền sẽ khiến cho đông đảo cường giả đỉnh cấp liên hợp đuổi giết. 

 "Vợ của Diệp Tinh..." 

 Kiếm Thương Nguyên, Nguyên Hâm Chiến cũng là khiếp sợ nhìn Diệp Tinh. 

 Vợ của Diệp Tinh thế nhưng có quan hệ với Tai Ách trong truyền thuyết kia. 

 Trước điện thứ chín, Côn Đế nhìn về phía mọi người, lạnh nhạt nói: "Rất nhiều người ở đây hẳn là nhận ra thân phận cô gái trong gương Vận Mệnh này rồi đúng không." 

 Ông ta nhìn về phía Diệp Tinh, lạnh nhạt nói: "Cô ta chính là Lâm Tiểu Ngư vợ của Diệp Tinh, hiện tại đang ở trong điện thứ chín này." 

 "Diệp Tinh..." Lời nói vừa dứt, nhất thời ánh mắt tất cả cường giả đều nhìn về phía Diệp Tinh. 

 Ngay cả Nguyên Hàn cùng các điện chủ, trưởng lão Hư Thần Tông đều biến sắc, không thể tin được Lâm Tiểu Ngư thoạt nhìn rất bình thường kia lại có thân phận như này. 

 "Ha ha, thật sự là nực cười." 


 Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Tinh lại cười to, chẳng qua trên mặt hắn thoạt nhìn cũng không có bao nhiêu tươi cười, nói: "Ai cũng biết sinh mệnh Tai Ách đột nhiên xuất hiện, hơn nữa thân hình, khí tức mỗi một vị đều giống nhau, dựa theo lời Côn Đế đại nhân mà nói, sinh mệnh Tai Ách kia chẳng phải là do sinh mệnh bình thường trong vũ trụ chuyển hóa mà thành sao?" 

 Trên thực tế, ai cũng không biết sinh mệnh Tai Ách trong vũ trụ rốt cuộc là đến từ đâu, không biết tình huống sinh ra của nó. 

 Nhưng mà sau khi sinh mệnh Tai Ách xuất hiện, thực lực trong thời gian cực ngắn liền có thể nhanh chóng tăng lên, đạt tới một cấp độ cực mạnh. 

 Căn cứ theo rất nhiều dấu hiệu phân tích, sinh mệnh Tai Ách hẳn là do thiên địa tạo ra sinh mệnh cường đại này, loại sinh mệnh nghịch thiên này, cơ hồ không có khả năng từ sinh mệnh khác chuyển hóa, loại khả năng này chỉ có thể đạt tới 90% trở lên. 

 "Đúng, cấp độ gien của sinh mệnh Tai Ách mạnh như vậy, Thế Giới Cảnh đỉnh phong liền có thể địch lại cường giả Đế Cảnh, khủng bố cỡ nào? Chỉ có mảnh thiên địa này mới có thể tạo ra sinh mệnh cường đại như vậy. " 

 "Một người bình thường chuyển hóa thành Tai Ách, điều này rõ ràng có chút không thể tin nổi." 

 Nhất thời có một ít cường giả gật gật đầu. 

 Bọn họ cũng không tin sinh mệnh Tai Ách lại là do một sinh mệnh bình thường biểu hiện ra. 

 "Diệp Tinh, gương Vận Mệnh đã hoàn mỹ nói ra rồi." Côn Đế lạnh nhạt nói. 


 Nghe vậy Diệp Tinh lại trực tiếp nói: "Gương Vận Mệnh cho thấy Lâm Tiểu Ngư vợ của ta lại biểu hiện khí lưu màu đen kia, chẳng lẽ có thể chứng minh vợ của ta chính là Tai Ách sao?" 

 Trong mắt Diệp Tinh rõ ràng có vẻ châm chọc: "Còn nữa, ai biết hình ảnh này thật hay giả? Dùng thủ đoạn của Côn Đế, muốn chế tạo ra hai hình ảnh này rất dễ dàng. Trừ phi ngươi ở trước mặt mọi người dùng gương Vận Mệnh trực tiếp hiển thị, như vậy còn có độ tin cậy. Nếu không, ta sẽ hoài nghi động cơ của Côn Đế ngươi." 

 Tuy rằng hoảng hốt, nhưng lúc này trong lòng Diệp Tinh vô cùng bình tĩnh, đang không ngừng tìm kiếm phương pháp hóa giải. 

 Hắn biết gương Vận Mệnh mỗi một lần dự đoán, hiển thị hình ảnh, đều tiêu hao đại lượng năng lượng. 

 Hình ảnh vừa rồi xuất hiện rõ ràng như vậy, gương Vận Mệnh tiêu hao năng lượng khẳng định là cực kỳ kinh người. 

 Muốn dự đoán lần nữa, có lẽ năng lượng không nhất định đủ. 

 Hiện tại Diệp Tinh lại đánh cuộc, đánh cuộc năng lượng gương Vận Mệnh của Côn Đế không đủ. 

 Nghe vậy, sắc mặt Côn Đế không thay đổi, nhưng trong lòng lại hơi trầm xuống. 

 Những người khác không biết, nhưng ông ta lại biết lúc này năng lượng của gương Vận Mệnh đã hoàn toàn cạn kiệt, không nói dự đoán tương lai, cho dù tiến hành dự đoán đơn giản nhất có lẽ cũng không làm được. 

 "Xem ra Côn Đế cũng không thể làm được, ta không thể không hoài nghi video này là thật hay giả." Diệp Tinh nhìn về phía Côn Đế, nhìn ông ta không có động tác gì, nhất thời lạnh lùng nói. 

 "Làm càn!" 

 Dứt lời, lão giả Thế Giới Cảnh đỉnh cao Khổng Khuê bên cạnh Côn Đế lại nổi giận nói: "Côn Đế đại nhân thân phận bậc nào? Há có thể nói dối?" 

 "Điều này có thể không nói trước được."Diệp Tinh không hề sợ chút nào. 

 Chung quanh, toàn bộ bầu không khí rõ ràng có chút giương cung bạt kiếm. 

 "Ha ha." 

 Đúng lúc này, bỗng nhiên một âm thanh vang lên, Hồn Đế nhìn qua giống như thư sinh yếu đuối, vô cùng nho nhã đi ra, ông ta nhìn về phía Côn Đế, mỉm cười nói: "Côn Nguyên, trước không nói đến thân phận cụ thể của Lâm Tiểu Ngư, ngươi hiện tại tính toán xử lý như thế nào?" 

 Đi tới điện thứ chín, hiển nhiên trong lòng Côn Đế đã có đối sách. 

 
Chương 1932: Nực cười 2


 Ánh mắt Côn Đế lạnh nhạt, lưng cõng hai tay, tuyệt đối không thèm để ý lời nói của Diệp Tinh, ông ta lạnh nhạt nói: "Lâm Tiểu Ngư là sinh mệnh Tai Ách, mọi người đều biết uy hiếp của sinh mệnh bậc này, nhưng mà hiện tại còn chưa chân chính xác định, ta cũng sẽ không tùy ý đánh chết. Cho nên ta chuẩn bị giam giữ nó ở vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, về phần địa điểm giam giữ, tất cả cường giả Đế Cảnh đều có thể biết, tùy thời có thể xem xét. Bằng cách này, một khi Lâm Tiểu Ngư có xu hướng trở thành sinh mệnh Tai Ách, chúng ta có thể giải quyết nó ngay lập tức. 

 Các cường giả Đế Cảnh liên hợp, cho dù là sinh mệnh Tai Ách thời kỳ toàn thịnh xuất hiện, cũng tuyệt đối không có khả năng có lực ngăn cản gì. 

 Đây cũng là suy nghĩ trong lòng khi ông ta biết quan hệ giữa Lâm Tiểu Ngư và Tai Ách. 

 Phương pháp này tuyệt đối là không có sai sót. 

 "Côn Đế này muốn bắt Lâm Tiểu Ngư, giam giữ cô ta." 

 "Chả trách mời nhiều cường giả Đế Cảnh như vậy." 

 "Đúng, Hư Thần Tông là thế lực của Hạo Đế, Diệp Tinh cũng là điện chủ Hư Thần Tông, muốn bắt giữ vợ của hắn, chỉ bằng vào một mình Côn Đế, căn bản không có khả năng làm được." 

 "Nhiều cường giả như vậy ở chỗ này, Diệp Tinh căn bản không có thực lực ngăn cản." 

 Đông đảo đều đang nhìn Diệp Tinh, hiện tại tình huống đã phát triển đến một bước này. 

 Côn Đế mang theo đại thế mà đến, thực lực bản thân lại chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, tình cảnh của Diệp Tinh có thể tưởng tượng được nguy nan cỡ nào. 

 "Diệp Tinh..." Lúc này trong mắt mấy người Linh Hồ, Linh San rõ ràng có vẻ lo lắng, lo lắng thay tình cảnh của Diệp Tinh. 

 Tình huống này, bất cứ ai cũng khó có thể đối phó. 

 "Điện chủ Nguyên Hàn, trưởng lão Không Minh, Diệp Tinh. Bây giờ để cho Lâm Tiểu Ngư ra ngoài đi." Côn Đế nhìn về phía mấy người trước mắt, lạnh nhạt nói. 

 "Ha ha, chỉ dựa vào mấy video, hình ảnh, liền muốn tùy ý bắt vợ Diệp Tinh ta." Diệp Tinh cười lạnh nói. 

 Hắn trực tiếp đi tới trước cửa điện thứ chín, nhìn mọi người ở đây, thậm chí bảy vị cường giả Đế Cảnh, trên mặt không có chút sợ hãi nào. "Muốn bắt giữ, vậy trước tiên bước qua thi thể Diệp Tinh ta đã." 

 "Đây..." 


 Đám người Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh, lại nhìn về phía mấy vị cường giả Đế Cảnh kia, lúc này cũng cảm thấy rất khó giải quyết, không biết rốt cuộc nên xử lý như thế nào. 

 Hư Thần Tông tuy rằng cường đại, nhưng hiện tại bảy cường giả Đế Cảnh, hơn trăm cường giả Thế Giới Cảnh vũ trụ trung vị tới đây. Hiện tại Hạo Đế không ở trong tông, bọn họ căn bản không thể cường thế lên. 

 Đây là một cỗ lực lượng đủ để hủy diệt Hư Thần Tông! 

 \- Diệp Tinh! 

 Dứt lời, lại có một cường giả cấp bậc Thế Giới Cảnh đi ra, lạnh lùng quát: "Sinh mệnh Tai Ách mỗi một lần xuất thế, đều sẽ mang đến tai nạn thật lớn cho vũ trụ, thậm chí có rất nhiều vũ trụ sẽ trực tiếp diệt vong. Cho dù xuất hiện một tia tung tích, chúng ta cũng phải triệt để diệt sát, thà giết nhầm, cũng tuyệt đối không thể bỏ qua." 

 Một vị cường giả cấp bậc Thế Giới Cảnh đi ra, nhìn Diệp Tinh lạnh lùng quát: "Ngươi bây giờ cách xa cho ta một chút, nể mặt Hư Thần Tông, chúng ta sẽ không thật sự giết ngươi! Nhưng đây cũng không phải là chúng ta không có thực lực làm gì ngươi!" 

 Ông ta nhìn về phía Diệp Tinh, sâu trong đáy mắt lại có vẻ khinh thường. 

 Theo ông ta thấy, Diệp Tinh hiện tại cũng nhiều nhất cũng xem như một vị thiên tài, cho dù đứng thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm năng thì có thể như thế nào? 


 Tám vị trí hàng đầu trong bảng xếp hạng đã chiếm lĩnh bảng xếp hạng bao lâu rồi? Vẫn như cũ không có đột phá đến Đế Cảnh đây. 

 Đông đảo vũ trụ cũng chỉ có hơn mười cường giả Đế Cảnh. 

 Hiện tại thực lực Diệp Tinh cũng chỉ là Vô Địch Thần Tôn Cảnh mà thôi, người đi tới nơi này không phải là cường giả Thế Giới Cảnh sao? Diệp Tinh thực lực nhỏ yếu như vậy còn càn rỡ như vậy? 

 Theo ông ta thấy, thực lực nhỏ yếu nên ngậm miệng lại. 

 Hiện tại Diệp Tinh dựa vào Hư Thần Tông càn rỡ như vậy, lấy tính tình của ông ta, nếu không phải xung quanh có đông đảo cường giả ở đây, ông ta có lẽ đã sớm động thủ. 

 Ông ta ở Thế Giới Cảnh thực lực yếu một chút, nhưng vũ trụ của bản thân lại dựa vào vũ trụ thượng vị, tự nhiên không có gì phải kiêng kỵ đối với Diệp Tinh. 

 Không chỉ có ông ta, lúc này trên mặt rất nhiều cường giả Thế Giới Cảnh Vũ Trụ trung vị cũng có vẻ bất mãn. 

 Nếu Diệp Tinh không phải là người Hư Thần Tông, bọn họ có lẽ đều không nhịn được ra tay rồi. 

 "Bắt ta cách xa một chút?" Nghe vậy, Diệp Tinh lại cười to nói: "Dựa vào thực lực của ngươi cũng không làm được đâu." 

 Vụt! 

 Đúng lúc này, thân ảnh Diệp Tinh bỗng nhiên động, tốc độ trở nên vô cùng kinh người, trực tiếp đánh tới vị Thế Giới Cảnh cường giả kia. 

 Sắc mặt của ông ta đều trở nên dữ tợn, khí thế dao động kinh khủng trên người trong nháy mắt bộc phát ra. 

 \- Thật sự là không biết trời cao đất dày, xem ra chiếm vị trí thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm năng đã khiến ngươi mê muội rồi nên mới không biết thực lực chân chính của cường giả Thế Giới Cảnh đúng không! 

 Ầm ầm! 

 Khí thế khủng bố bộc phát, ánh sáng màu vàng trên người vị cường giả Thế Giới Cảnh này ngưng tụ, sau đó quyền phải huy động, một nắm tay màu vàng trong nháy mắt phóng đại, dao động mặt trên vô cùng sắc bén, tựa hồ có thể trực tiếp đánh hư không thành hư vô.

 
Chương 1933: Thực lực chấn động


 Ông ta là cường giả Thế Giới Cảnh cấp độ, Diệp Tinh cho dù thiên phú mạnh hơn nữa, ông ta cảm thấy cũng chỉ là một tiểu bối, muốn đánh bại ông ta, khẳng định còn cần một đoạn thời gian. 

 "Diệp Tinh thế nhưng lại ra tay với cường giả Thế Giới Cảnh của vũ trụ Tân Á." 

 "Thực lực Địa Khôn cho dù ở Thế Giới Cảnh bình thường, nhưng cũng tuyệt đối không thể khinh thường." 

 "Diệp Tinh hiện tại đột phá đến Thánh Tôn Cảnh, thực lực khẳng định có tiến bộ. Hắn hiện tại có thể địch lại cường giả Thế Giới Cảnh bình thường sao?" 

 Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ ngạc nhiên. 

 Thế Giới Cảnh, đây đã là cường giả đỉnh cấp của vũ trụ, hơn nữa chính là còn có Đế Cảnh đứng ở đỉnh cao vũ trụ bảo hộ phía trên. 

 Diệp Tinh hiện tại tu luyện không tới mấy ngàn năm, bây giờ lại động thủ cùng cường giả cấp độ này. 

 Dưới ánh mắt mọi người, Diệp Tinh cơ hồ trong nháy mắt liền đi tới trước mặt Địa Khôn. 

 Trên thực tế, khoảng cách giữa hai người cũng rất gần, cho nên không nhìn ra cái gì. 

 Sau khi đến Diệp Tinh cũng là đánh ra một nắm đấm, trực tiếp nghênh đón nắm tay của Địa Khôn. Nắm đấm song phương trực tiếp va chạm dưới ánh mắt mọi người. 

 Ầm ầm! 

 Một tiếng va chạm kịch liệt truyền đến. 

 "Răng rắc!" 

 Sau đó có một tiếng vỡ vụn truyền đến. 

 "Cái này ..." 

 Nghe được tiếng vỡ vụn này, trong mắt đông đảo đều lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ, nhìn xa xa, tựa hồ không tin những gì mình nhìn thấy. 

 Sau khi hai đạo công kích va chạm, nắm tay màu vàng của Địa Khôn trực tiếp nghiền nát, mà uy thế của Diệp Tinh không giảm, quyền phải huy động, hoàn toàn đi tới trước người Địa Khôn. 

 "Cái gì?" Cảm nhận được Diệp Tinh đến, trong mắt Địa Khôn nhất thời lộ ra kinh hãi. 

 "Công kích của ta lại bị đánh tan dễ dàng như vậy?" Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ khó tin, ông ta thậm chí còn cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt trên nắm đấm của Diệp Tinh. 

 \- Ngăn cản cho ta! 

 Địa Khôn gầm nhẹ một tiếng, ánh sáng màu vàng trên người ông ta đại thịnh, trong nháy mắt hình thành một tầng màng mỏng màu vàng. 

 Ông ta là cường giả Thế Giới Cảnh lâu đời, tuyệt đối không thể bị Diệp Tinh hậu bối này chỉ tu luyện mấy ngàn năm đánh lui. 

 Dù sao Diệp Tinh lúc trước triển lộ cũng chỉ là thực lực vô địch Thần Tôn Cảnh, chưa từng giao thủ với cường giả Thế Giới Cảnh, ông ta cũng không muốn trở thành vị Thế Giới Cảnh đầu tiên bại trong tay Diệp Tinh. 

 Cho dù thực lực Diệp Tinh thật sự đạt tới một bước này, thế nhưng ông ta điên cuồng ngăn cản, Diệp Tinh muốn đả thương ông ta cũng không phải là một chuyện dễ dàng. 

 Sau khi tấm màng được hình thành, nắm đấm của Diệp Tinh cuối cùng đã đến hoàn toàn. 

 "Răng rắc!" 

 Tầng màng mỏng phòng ngự màu vàng kia không có một tia lực ngăn cản, trong nháy mắt bị đánh lui, sau đó nắm tay Diệp Tinh hoàn toàn nện vào trên người ông ta. 

 Phanh! 

 Giống như vô số đại lục hung hăng va chạm mà đến. 

 "Phụt!" 

 Địa Khôn lại cảm thấy mình không có một tia lực ngăn cản, xương cốt, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể trong nháy mắt đều trực tiếp bị đập nát. 

 Trong miệng ông ta phun ra từng ngụm máu tươi, kêu thảm một tiếng, thân thể thế nhưng trực tiếp bay ngược ra ngoài, sau đó nặng nề nện trên mặt đất. 


 Tràng diện chung quanh tựa hồ đều an tĩnh lại, mọi người nhìn về phía Địa Khôn thoạt nhìn vô cùng thê thảm, trong mắt đều có vẻ khó có thể tin. 

 "Diệp Tinh đánh lui Địa Khôn?" 

 "Địa Khôn không hề có lực ngăn cản, thậm chí bị trọng thương." 

 "Trời ạ, thực lực gì vậy? Ít nhất cũng đạt tới Thế Giới Cảnh trung cấp!" 

 Hiện tại Diệp Tinh mới ở Thánh Tôn Cảnh mà thôi! Thực lực của hắn có thể địch lại cường giả Thế Giới Cảnh trung cấp? Làm sao có thể?" 

 "Vị trí thứ chín bảng Đế Cảnh tiềm năng, đây chẳng lẽ chính là nguyên nhân Diệp Tinh xếp hạng cao như vậy sao?" 

 Đông đảo cường giả tràn đầy khiếp sợ. 

 Một vị cường giả Thế Giới Cảnh bình thường lại một chiêu cũng không có tiếp nhận nổi ở trong tay Diệp Tinh, thậm chí trực tiếp trọng thương. 

 Dùng Thánh Tôn Cảnh dễ dàng vượt qua hai đại cảnh giới đánh bại Thế Giới Cảnh, đây là tiềm lực gì? 

 Càng về sau, muốn vượt cấp chiến đấu cũng là càng khó. 

 "Cái gì?" 

 Lúc này phía sau Kiếm Đế, sắc mặt Kiếm Thương Nguyên khẽ biến. 

 Anh ta nhìn Diệp Tinh, anh ta đột phá đến Thần Tôn Cảnh, thực lực cách Thế Giới Cảnh chỉ có khoảng cách rất nhỏ, tự cho là hiện tại thực lực không thua kém Diệp Tinh. 

 Thế nhưng, hiện tại Diệp Tinh dĩ nhiên ít nhất cũng có thực lực Thế Giới Cảnh trung cấp. 

 Càng về sau, vượt cấp chiến đấu cũng càng khó. 

 Lúc này Nguyên Hâm Chiến nắm giữ thánh vật hỗn độn thứ mười Thời Không Châu cũng là nhìn Diệp Tinh, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy khó có thể tin. 

 Đúng lúc này, một cự thú khổng lồ giống như giao long lạnh lùng nói. 

 Liệt Không Long đời đầu, thực lực vô địch Thế Giới Cảnh, thứ hạng trên bảng Đế Cảnh tiềm năng thậm chí còn vượt qua Sát Thần Thú đời đầu, nắm giữ bí thuật nguyên thủy không gian thuật, thực lực cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi. 

 Ầm ầm! 

 Trên người Liệt Không Long đời đầu phát ra khí thế cường đại, toàn bộ tập kích tới Diệp Tinh.

 
Chương 1934: Lựa chọn của cường giả Đế Cảnh


 Khí thế cường đại trên người Liệt Không Long đời đầu phát ra, cỗ khí thế dao động này so với bất kỳ cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong nào còn khủng bố hơn rất nhiều. 

 Khí thế dao động bộc phát, sau đó trực tiếp vọt tới Diệp Tinh. 

 "Liệt Không, lấy thân phận, địa vị của ngươi, muốn ra tay với Diệp Tinh, đáng Không?" 

 Đúng lúc này, đại trưởng lão Không Minh Hư Thần Tông đi ra, trực tiếp chắn ở trước mặt Diệp Tinh, khí thế dao động khủng bố trên người cũng là phát ra, dĩ nhiên không có yếu hơn Liệt Không Long đời đầu bao nhiêu. 

 "Không Minh, ta biết Hư Thần Tông các ngươi che chở Diệp Tinh, nhưng Lâm Tiểu Ngư cũng không phải người Hư Thần Tông, nếu các ngươi che chở thì không nói được." 

 Nhìn thấy Hư Thần Tông cũng ra tay, Côn Đế nhìn về phía đám người Không Minh, Nguyên Hàn, lạnh nhạt nói. 

 "Trưởng lão Không Minh, điện chủ Nguyên Hàn..." Lúc này sắc mặt Diệp Tinh khó coi, mặc dù đánh lui Thế Giới Cảnh, nhưng đó là yếu nhất. 

 Ở đây rất nhiều đều ở Thế Giới Cảnh đỉnh phong thậm chí vô địch Thế Giới Cảnh, chỉ riêng những người này hắn cũng không phải là đối thủ. 

 Những cường giả đỉnh cấp vũ trụ này tập hợp đủ gần một nửa tới đây, hắn hiện tại căn bản không làm được gì. 

 "Thực lực a..." Diệp Tinh vô cùng nghẹn khuất trong lòng, hắn cho dù triển lộ toàn bộ át chủ bài, triển lộ ra hai kiện thánh vật hỗn độn là bánh răng Hỗn Nguyên cùng đỉnh Thôn Phệ, cũng tuyệt đối không ngăn cản được. 

 Hắn hiện tại hy vọng cũng chỉ có thể đặt ở trên người Hư Thần Tông. 

 Nhìn thấy vẻ khẩn cầu trong mắt Diệp Tinh, trong lòng điện chủ Nguyên Hàn khẽ thở dài một hơi, nhanh chóng cùng đám người Không Minh trao đổi một chút. 

 Sau đó ông ta nhìn về phía bảy vị cường giả Đế Cảnh, mở miệng nói: "Côn Đế, Kiếm Đế... Bỗng nhiên phát sinh chuyện như vậy chúng ta cũng trở tay không kịp, hiện tại Lâm Tiểu Ngư thực lực quá yếu, cho dù cô ấy là Tai Ách, hiện tại cũng không có bất kỳ uy hiếp gì. Dù sao hiện tại Lâm Tiểu Ngư ở trong điện thứ chín , ta đề nghị hết thảy chờ Hạo Đế trở về xử lý, chúng ta cũng sẽ mau chóng liên lạc với Hạo Đế. 

 Nguyên Hàn lúc trước thấy được tình huống của Diệp Tinh khi Lâm Tiểu Ngư hôn mê, biết địa vị của Lâm Tiểu Ngư trong lòng Diệp Tinh sau cỡ nào. 

 Nếu Lâm Tiểu Ngư thật sự bị bắt, còn không biết Diệp Tinh sẽ thay đổi như thế nào. 


 Lời nói của ông ta rõ ràng được đám người trưởng lão Không Minh ủng hộ. 

 Hiện tại Diệp Tinh triển lộ ra thực lực khủng bố như vậy, ở Thánh Tôn Cảnh liền cường đại như vậy? Chờ chân chính đạt tới Thế Giới Cảnh, đó tuyệt đối là người thứ nhất dưới Đế Cảnh! 

 Tiềm lực khủng bố như vậy đã làm cho địa vị của Diệp Tinh trong lòng bọn họ lập tức tăng lên rất nhiều, cho nên cho dù Lâm Tiểu Ngư là sinh mệnh Tai Ách, bọn họ cũng sẽ đứng về phía Diệp Tinh. 

 Diệp Tinh mở miệng không tính là gì, nhưng mà bọn họ mở miệng lại hoàn toàn đại biểu cho thái độ của Hư Thần Tông. 

 "Hạo Đế." Nghe được cái tên này, tất cả mọi người ở đây đều cả kinh. 

 Đây chính là tồn tại có thể dễ dàng nghiền ép cường giả Đế Cảnh khác! Nhất là Huyết Đế, lúc này sắc mặt ông ta hơi co giật. 

 Lúc trước ông ta chính là người bị Hạo Đế nghiền ép dễ dàng, bởi vì giao thủ đầy đủ một lần, ông ta mới biết được thực lực khủng bố của Hạo Đế! 

 Vẻn vẹn chỉ hời hợt, ông ta liền hoàn toàn bị trấn áp,ông ta cảm giác, Hạo Đế kia thậm chí có thể tiến vào một cảnh giới mới. 

 "Ha ha, Côn Đế, việc này là ngươi dẫn đầu, ngươi xem xử lý đi, ta sẽ không xen vào." 

 Trong sân, một người đàn ông trung niên đầu trọc nhìn qua rất hiền lành bỗng nhiên nói. 

 Toàn bộ thân thể người đàn ông giống như nhân loại, nhưng mà hạ thân giống như yêu thú, trên mặt cùng trên đầu trọc lại có từng bí văn kỳ bí màu đỏ, bao trùm một phần ba mặt cùng đầu, tăng thêm một ít khí tức tà dị, chính là Huyết Đế. 

 Hiện tại Nguyên Hàn chờ Hạo Đế trở về Hư Thần Tông,nếu lại tiếp tục mạnh mẽ bắt Lâm Tiểu Ngư, đây không thể nghi ngờ là đứng ở phía đối diện Hạo Đế. 

 Vô luận là ai, cường giả một phương khác đến thế lực của mình trực tiếp bắt người, có lẽ bất luận kẻ nào cũng không có khả năng không làm gì, dưới cơn giận dữ, thậm chí có thể trực tiếp đánh tới cửa. 

 "Huyết Đế rời khỏi? Không tham gia vào việc bắt Lâm Tiểu Ngư nữa." 

 "Bình thường thôi, lúc trước Huyết Đế chính là bại ở trong tay Hạo Đế, khẳng định không muốn cùng xung đột nữa." 

 Mọi người ở đây ý thức truyền âm nói. 

 Tên của Hạo Đế vừa mới xuất hiện ở Hư Thần Tông, liền có cường giả Đế Cảnh rút lui , điều này làm cho những cường giả này không thể không cảm thán địa vị đặc thù của Hạo Đế. 

 Lúc này Nguyên Đế một tay trấn áp Nguyên Hâm Chiến không ngừng trợn trắng mắt, nhìn về phía mọi người, mặt mang tươi cười nói. 

 "Ta cũng rời khỏi." 

 Sau khi Nguyên Đế mở miệng, Hồn Đế giống như là thư sinh, vô cùng nho nhã đồng dạng mở miệng. 

 Ông ta còn mỉm cười gật đầu với Diệp Tinh.

 
Chương 1935: Diệp Tinh tử vong 1


 Trong thời gian ngắn, không ngờ có bốn vị cường giả Đế Cảnh trực tiếp rời khỏi, không muốn đối địch với Hư Thần Tông. 

 "Huyết Đế, Kiếm Đế, Nguyên Đế, Hồn Đế đều rời khỏi." 

 "Trời ạ, Hạo Đế này còn chưa xuất hiện, thế nhưng tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy." 

 Mọi người ở đây khiếp sợ nhìn, càng là khiếp sợ lực uy hiếp của Hạo Đế. 

 Tuy rằng rời khỏi, nhưng mà đám người Kiếm Đế không có rời đi, mà là đứng ở một bên, lẳng lặng chờ đợi sự tình phát triển. 

 Trên thực tế, có Côn Đế ở đây, bọn họ có ra tay hay không kỳ thật cũng không khác biệt lắm, nếu đã như vậy, cần gì phải đứng ở phía đối lập Hạo Đế? 

 Hơn nữa, căn cứ vào gương Vận Mệnh, lần này Tai Ách phá hư hẳn là vũ trụ thượng vị Côn Nguyên. 

 Trước kia Tai Ách hàng lâm, nhiều nhất cũng chỉ là phá hư một tòa vũ trụ thượng vị mà thôi, còn rất khó hủy diệt, bọn họ kỳ thật cũng không lo lắng cái gì. 

 Có vũ trụ thượng vị Côn Nguyên làm mục tiêu, hấp dẫn hỏa lực của sinh mệnh Tai Ách, mức độ nguy hiểm của vũ trụ thượng vị do bọn họ đã giảm xuống trên phạm vi lớn. 

 Họ ở lại đây, quan tâm nhiều hơn là xem mọi thứ diễn ra như thế nào. 

 Chung quanh điện thứ chín tựa hồ đều an tĩnh lại, bảy vị cường giả Đế Cảnh, trong nháy mắt đã có bốn vị rời khỏi, còn lại ba vị cuối cùng. 

 "Nguyên Hàn, căn cứ theo tin tức chúng ta biết, điện chủ điện thứ chín có thể an trí thân nhân của mình ở trong đó, nhưng những người này cũng không thuộc về Hư Thần Tông các ngươi." 

 Phía trước nhóm người, một con yêu thú khổng lồ diện mạo vô cùng dữ tợn mở miệng nói. 

 Yêu thú này trên người tràn đầy gai ngược dữ tợn, những thứ này nhìn qua giống như từng kiện binh khí, trong ánh mắt chớp động khí tức vô cùng sắc bén, đứng ở nơi đó, hư không chung quanh thậm chí đều xảy ra rung động. 

 Vũ Đế, một trong bảy cường giả Đế Cảnh, cũng là một vị cường giả Đế Cảnh chiến đấu tốt nhất. 

 "Nếu đã không thuộc về, Hạo Đế trở về cũng giống như vậy thôi, chúng ta bắt cô ta cũng không có quan hệ gì cùng Hư Thần Tông." Bên cạnh, Huyền Đế dáng người vô cùng cường tráng cũng mở miệng nói. 

 Nghiêm túc mà nói, bọn họ bắt chỉ là một người ngoài, không liên quan đến Hư Thần Tông. 

 "Vũ Đế, Huyền Đế ủng hộ bắt Lâm Tiểu Ngư." 

 "Bình thường thôi, mười một tòa vũ trụ thượng vị, vị trí đều có sự khác biệt, nhưng vũ trụ thượng vị Côn Đế, Vũ Đế, Huyền Đế nắm trong tay trên cơ bản đều ở một phương hướng, sau khi phá được một tòa, đi tới hai tòa khác đều không cần tốn bao nhiêu thời gian." 

 "Đúng, nếu thật sự có sinh mệnh Tai Ách phá hủy vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, như vậy vũ trụ Vũ Đế cùng Huyền Đế khống chế khẳng định cũng là vô cùng nguy hiểm." 

 Ý thức mọi người truyền âm nghị luận. 

 Vũ trụ chú ý đến lợi ích, vũ trụ của mình có uy hiếp tự nhiên sẽ tận lực ngăn cản, giống như là Huyền Đế, Vũ Đế. 

 Ngược lại, nếu ảnh hưởng không lớn đối với mình, tự nhiên không muốn đứng ra, giống như là Kiếm đế, vũ trụ của bọn họ cách vũ trụ Côn Đế cực kỳ xa xôi. 

 "Ha ha, Huyền Đế, Vũ Đế cường đại, tùy tiện nói vài câu liền muốn tùy ý bắt người ở trong điện thứ chín?" Diệp Tinh cười lạnh nói. 

 Hắn nhìn thẳng vào người đàn ông cường tráng cùng cự thú dữ tợn, trong mắt không hề sợ hãi chút nào. 


 "Điện thứ chín là Hạo Đế tự mình bố trí, cho dù là cường giả bổn tông cũng cấm vào." 

 Hắn đứng ở trước cửa điện thứ chín, hoàn toàn ngăn cản. 

 Còn trước người hắn, cường giả Đế Cảnh vũ trụ thượng vị, mấy trăm cường giả Thế Giới Cảnh vũ trụ trung vị đều đang nhìn hắn. 

 Phía sau Diệp Tinh không có ai, chỉ có một mình hắn ngăn cản những cường giả vũ trụ trung vị cùng vũ trụ thượng vị này. 

 Hiện tại, Diệp Tinh đã không còn cách nào khác. Thế nhưng muốn bắt Lâm Tiểu Ngư, coi như là chết, hắn cũng sẽ không để cho đối phương toại nguyện. 

 "Lần này ra tay có nguyên nhân, Tai Ách là địch nhân của tất cả vũ trụ. Vũ trụ thượng vị Côn Nguyên ta chỉ là một phương diện thôi, có thể phá hủy vũ trụ thượng vị thì các vũ trụ trung vị khác còn có vũ trụ hạ vị tuyệt đối không có bất kỳ lực ngăn cản nào." 

 Ánh mắt Côn Đế bình tĩnh, trên mặt không có bất kỳ gợn sóng nào, nói: "Chờ Hạo Đế trở về, ta đương nhiên sẽ tự mình bồi tội." 

 Ầm ầm! 

 Trên người bỗng nhiên tản ra một cỗ uy hiếp, cỗ uy thế này không tính là cường đại bao nhiêu, nhưng lại làm cho hầu như tất cả mọi người ở đây đều dâng lên hàn ý trong lòng. 

 Xoẹt... 

 Tay phải ông ta vươn ra, dưới ánh mắt mọi người, bàn tay này lại không ngừng phóng đại, không ngờ bao trùm điện thứ chín. 

 "Trời ạ, một vị cường giả Đế Cảnh lại ra tay bên trong Hư Thần Tông!" 

 "Lá gan Côn Đế cũng quá lớn." 

 Đông đảo cường giả ở đây đều biến sắc. 

 Lúc này ánh mắt Côn Đế lạnh lùng, vũ trụ của mình tương lai diệt vong, lần này ông ta vô luận như thế nào cũng phải bắt Lâm Tiểu Ngư vào trong tay!

 
Chương 1936: Diệp Tinh tử vong 2


Hơn nữa lần này nhiều cường giả vũ trụ như vậy tới đây, sinh mệnh Tai Ách cũng là kẻ địch chung của toàn vũ trụ. Cho dù ông ta động thủ trước điện thứ chín của Hư Thần Tông, tương lai Hạo Đế trở về muốn tìm ông ta gây phiền toái, vậy ông ta cũng có chỗ dựa. 

 Hạo Đế có mạnh đến đâu cũng không thể lựa chọn đồng thời đối phó nhiều vũ trụ như vậy. 

 Chẳng lẽ vì Tai Ách, Hạo Đế sẽ giết ông ta sao? 

 Cho nên, Côn Đế cũng không có lo lắng quá lớn. 

 "Diệp Tinh!" 

 Ánh mắt Côn Đế liếc mắt nhìn Diệp Tinh một cái, trong mắt có một tia sáng chớp động. 

 Ầm ầm! 

 Bàn tay khủng bố đè xuống, thậm chí Diệp Tinh cũng bị bao phủ. 

 Sau khi bị bao phủ, khóe miệng Diệp Tinh có máu tươi chảy ra, trên người cũng không ngừng xuất hiện vết thương, khí thế dao động trên người thậm chí không ngừng hạ thấp. 

 "Côn Đế này muốn giết ta?" Sắc mặt Diệp Tinh khó coi, muốn ngăn cản, thế nhưng căn bản ngăn cản không được, thậm chí ngay cả lời nói cũng nói không nên lời. 

 "Diệp Tinh." Đám người Nguyên Hàn cũng biến sắc. 

 Côn Đế này lá gan quá lớn, không ngờ không để ý Hạo Đế, ở chỗ này triển lộ hung uy. 

 Thế nhưng, bọn họ hiện tại cũng bị áp chế, căn bản không cách nào ngăn cản. 

 Hiển nhiên, Côn Đế đã không muốn lãng phí thời gian nữa. 

 Ầm ầm! 

 Đúng lúc này, bỗng nhiên một luồng dao động khủng bố chảy ra, dao động này chính là từ trong điện thứ chín phát ra, sau đó dưới ánh mắt mọi người, một thân ảnh xuất hiện. 

 Đây là một cô gái nhìn qua rất bình thường, nhìn qua cũng không có gì đặc thù, nhưng vừa xuất hiện lại khiến cho ánh mắt mọi người đều biến đổi. 

 "Đây là... Cô gái trong gương Vận Mệnh, vợ của Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư. " 

 "Cô ta quả nhiên ở trong điện thứ chín Hư Thần Tông này." 

 "Vừa rồi khí thế dao động này rất mạnh, tựa hồ cứng rắn chống đỡ khí thế dao động của Côn Đế." 

 "Thực lực của Lâm Tiểu Ngư mạnh như vậy?" 

 Mọi người nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư xuất hiện, trên mặt nhất thời đều phát sinh biến hóa. 

 \- Lâm Tiểu Ngư! 

 Nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư, trong mắt Côn Đế nhất thời lộ ra hào quang vô cùng khiếp người. 

 Cô gái trước mắt tương lai sẽ hủy diệt vũ trụ của ông ta, sớm biết cô ta có quan hệ với Tai Ách, lúc trước ở bình nguyên Tai Ách, ông ta tuyệt đối sẽ tự mình động thủ. 

 \- Tiểu Ngư! 

 Thấy Lâm Tiểu Ngư xuất hiện, sắc mặt Diệp Tinh biến đổi. 

 "Sao em lại ra ngoài?" 

 Sắc mặt hắn lúc này cực kỳ khó coi, Lâm Tiểu Ngư một khi đi ra, trực tiếp bị Côn Đế khống chế bắt đi, hắn muốn gặp lại, cơ hồ là một chuyện không có khả năng. 

 Trừ phi tương lai hắn cũng có được thực lực Đế Cảnh, như vậy mới có thể chống lại Côn Đế, nhưng chân chính đạt tới một bước kia, hắn còn không biết cần phải tốn bao lâu. 

 "Diệp Tinh." 

 Lâm Tiểu Ngư nhìn về phía Diệp Tinh, trên mặt lộ ra một nụ cười dịu dàng, trên người cô phát ra dao động, nhất thời biến mất khi đến gần Diệp Tinh bị áp bách. 

 Đi tới trước người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nhẹ nhàng lau máu tươi trên khóe miệng Diệp Tinh. 

 Lúc này trên người Diệp Tinh khắp nơi đều là vết thương, nhìn qua giống như là một huyết nhân. 


 "Em không trốn thoát được đâu." Lâm Tiểu Ngư lắc đầu. 

 Bây giờ nhiều cường giả vũ trụ như vậy, thậm chí còn có ba cường giả Đế Cảnh. Nếu thật sự muốn động thủ, có lẽ Hư Thần Tông ở trước mặt hắn đều sẽ bị phá hủy, căn bản không có lực ngăn cản gì. 

 "Côn Đế sẽ không lựa chọn giết em, nếu không thì ở trên bình nguyên Tai Ách sẽ làm như vậy rồi, Diệp Tinh,em chờ anh." Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, nhìn qua không nói gì, lúc này lại truyền âm nói. 

 Cô tin tưởng tương lai Diệp Tinh tất nhiên sẽ có được thực lực cấp độ Đế Cảnh. 

 Vừa rồi cô ở trong điện thứ chín đã hoàn toàn biết sự tình phát triển bên ngoài, cô không đi ra, đám người Côn Đế sẽ không từ bỏ ý đồ. 

 Bây giờ, Lâm Tiểu Ngư đã chọn thỏa hiệp. 

 "Tiểu Ngư, chờ một chút, anh liên lạc với Thần Đế Vận Mệnh, ông ta khẳng định đang trên đường tới, chờ ông ta đến chúng ta liền không có việc gì." Diệp Tinh vội vàng truyền âm nói. 

 Hắn lúc trước kỳ thật cũng là đang kéo dài thời gian. 

 "Lâm Tiểu Ngư, nếu đã xuất hiện, vậy chúng ta đi thôi!" 

 Côn Đế nhìn về phía cô gái phía dưới lạnh nhạt nói, tay phải ông ta trực tiếp bắt tới Lâm Tiểu Ngư. 

 "Côn Đế!" 

 Sắc mặt Diệp Tinh biến hóa, trực tiếp chắn ở trước mặt Lâm Tiểu Ngư, muốn nói cái gì đó. 

 "Ầm ĩ." 

 Một âm thanh lạnh lùng vang lên, Côn Đế nhìn thoáng qua Diệp Tinh. 

 Trong lòng ông ta vốn là tràn đầy tức giận đối với Diệp Tinh, lúc trước vẫn nhẫn nhịn không có phát tác. Hiện tại Lâm Tiểu Ngư đang ở trước mắt, Diệp Tinh này lại còn dám ngăn cản. 

 Ông ta tuy rằng kiêng kỵ Hạo Đế phía sau Diệp Tinh, thế nhưng đối với Diệp Tinh, ông ta căn bản cũng không để ý. 

 Một con kiến hôi nhỏ yếu dám không ngừng khiêu khích uy nghiêm của ông ta. 


 Mọi người nhìn thấy Diệp Tinh "tử vong", sắc mặt đều là biến đổi. 

 "Lâm Tiểu Ngư, đi thôi." Côn Đế liếc mắt nhìn thi thể Diệp Tinh một cái, lạnh nhạt nói. 

 Tay phải ông ta vươn ra, trực tiếp bắt Lâm Tiểu Ngư đi. 

 Diệp Tinh có phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, sau khi tử vong có thể nhanh chóng sống lại, ông ta đây là cho Diệp Tinh một cái giáo huấn.

 
Chương 1937: Tai Ách giáng lâm!1


 Đế Cảnh không thể nhục nhã, Diệp Tinh một kẻ yếu đuối một lần lại một lần khiêu khích ông ta, trong lòng ông ta tự nhiên vô cùng phẫn nộ. 

 Nhưng mà Diệp Tinh là người thứ hai luyện chế ra Bất Tử Đan, được Hạo Đế tự mình lựa chọn trở thành điện chủ điện thứ chín, chân chính giết Diệp Tinh mà nói, coi như là ông ta cũng không dám. 

 Ông ta cũng không muốn đối mặt với lửa giận của Hạo Đế. 

 Xoẹt... 

 Tay phải Côn Đế vươn ra, sau đó cũng là đình trệ ở giữa không trung. 

 "Cái gì?" Côn Đế biến sắc, quá trình ông ta đi tới lại bị lực cản thật lớn. 

 Bên cạnh thi thể Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt cô lại có một tia sáng màu đen ngưng tụ. 

 Ầm ầm! 

 Theo tia sáng màu đen ngưng tụ, một dao động vô cùng thô bạo, tràn ngập khí tức hủy diệt tản ra. 

 "Tai Ách... Đây là khí tức của Tai Ách!" 

 "Lâm Tiểu Ngư thật sự là hiện thân của Tai Ách!" 

 "Cô ta hiện tại sẽ thức tỉnh sao?" 

 Mọi người ở đây cảm nhận được cỗ khí tức dao động này, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ. 

 Bọn họ dưới những khí thế dao động này đều cảm thấy vô cùng tim sợ hãi. 

 "Tai Ách!!!" 

 Ngay cả đám người Kiếm Đế, Hồn Đế cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, cảm thụ được dao động trên người Lâm Tiểu Ngư. 

 "Ta đã đáp ứng rời đi cùng ngươi, tại sao ngươi vẫn muốn giết Diệp Tinh?" 

 Lâm Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn về phía Côn Đế, trong mắt cô, một cỗ cảm xúc vô cùng thô bạo không ngừng ấp ủ. 

 "Hừ! Diệp Tinh một mực ở bên cạnh khiêu khích, ngăn cản ta mang ngươi rời đi, đây là một bài học cho hắn." Côn Đế hờ hững nói, ông ta híp mắt nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, chờ đợi biến hóa của cô. 

 "Ngươi không nên giết Diệp Tinh ở trước mặt ta, ngươi không nên !!!" 

 Ầm ầm! 


 Một âm thanh tràn ngập cừu hận vang lên, âm thanh này cực kỳ chói tai, sau đó từng tia sáng màu đen trên người Lâm Tiểu Ngư xuất hiện, thậm chí bao bọc thân thể cô, thân thể tựa hồ đều đang phát sinh biến hóa, tựa hồ đang chuyển hóa thành sinh mệnh Tai Ách. 

 Ầm ầm! 

 Khí thế dao động vô cùng khủng bố bộc phát, Lâm Tiểu Ngư trên người tràn đầy khí lưu màu đen lại trực tiếp đi tới trước mặt Côn Đế. 

 "Quả nhiên!" Nhìn Lâm Tiểu Ngư sau khi biến hóa, trong mắt Côn Đế lộ ra vẻ mừng rỡ. 

 Vốn ông ta cũng không phải hiểu rõ đối với Lâm Tiểu Ngư, nhưng nhìn hiện tại, Lâm Tiểu Ngư cùng Tai Ách tuyệt đối không thể tách rời, dựa theo tình huống hiện tại mà xem, cho dù Hạo Đế đến đây, cũng không có khả năng mang cô đi. 

 "Lâm Tiểu Ngư, không nghĩ tới ngươi đã có thực lực khủng bố như vậy, nếu không phải chúng ta đến đây, còn không biết ngươi ẩn núp ở trong điện thứ chín bao lâu, thực lực sẽ trở nên như thế nào?" Côn Đế lạnh lùng quát. 

 Ông ta cõng một tay, tay kia trực tiếp bắt tới Lâm Tiểu Ngư. 

 Ông ta là cường giả Đế Cảnh, Lâm Tiểu Ngư trừ phi trưởng thành đến Thế Giới Cảnh đỉnh phong, như vậy mới có thể hoàn toàn chống lại, hiện tại Lâm Tiểu Ngư tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của ông ta. 

 Vụt! 

 Thế nhưng, ánh sáng màu đen lưu chuyển trước người Lâm Tiểu Ngư, lại tạo thành một thanh trường kiếm màu đen, trường kiếm huy động, hoàn toàn xẹt qua thân thể Côn Đế. 

 "Xoẹt!" 

 Trên tay Côn Đô trong nháy mắt truyền đến tiếng chém, tay phải kia lại bị chém đứt, sau đó trường kiếm màu đen huy động. 

 "Cái gì?" 

 Nhìn tay phải đứt gãy của mình, sắc mặt Côn Đế đột nhiên biến đổi, ông ta muốn tránh né, nhưng vẫn bị kiếm quang màu đen hoàn toàn xẹt qua thân thể. 

 "Phụt!" 

 Mặc dù Côn Đế toàn lực ngăn cản, nhưng máu tươi trong miệng vẫn trực tiếp phun ra, thân thể của ông ta cũng bay ngược ra ngoài, mà một ít kiếm quang còn sót lại thì khuếch tán bốn phía. 

 Xoẹt... 

 Trong hư không các loại bí văn kỳ dị vận chuyển, ngăn cản dao động còn sót lại của kiếm quang. 

 Dưới một đạo kiếm quang, cường giả Đế Cảnh bị thương! 

 Toàn bộ tràng diện lập tức an tĩnh lại, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin. 

 "Côn Đế bị chém đứt tay phải, hơn nữa bị đánh bay ra ngoài?" 

 "Làm sao có thể? Thực lực của Lâm Tiểu Ngư mạnh như vậy?" 

 Tất cả mọi người khó có thể tin tưởng những gì mình nhìn thấy, Đế Cảnh, đó là tồn tại thực lực cường đại nhất đứng ở đỉnh cao vũ trụ. 

 Trong lịch sử trước kia, ngoại trừ Thiên Đế cùng Hạo Đế nghiền ép cường giả Đế Cảnh khác, chưa từng có người khác có thể làm được, nhưng hiện tại, lại có người thứ ba làm được! 

 Ầm ầm! 

 Trên người Lâm Tiểu Ngư, cảm xúc tiêu cực vô cùng thô bạo bộc phát, trong mắt cô lúc này cũng tràn đầy ánh sáng màu đen, thậm chí không nhìn thấy đồng tử, cả người ngoại trừ khuôn mặt bất đồng thì không có gì khác với sinh mệnh Tai Ách. 

 Xa xa Lâm Tiểu Ngư lại bay tới, trường kiếm màu đen trong tay chém ra về phía ông ta. 

 Đối mặt với công kích này, trên mặt Côn Đế tràn đầy vẻ thận trọng, cũng không dám che dấu thực lực của mình nữa. 

 Thế nhưng ông ta vẫn không ngăn cản được, trong miệng máu tươi phun ra, cả người lại bay ngược ra ngoài. 

 \- Đáng chết! Sắc mặt Côn Đế khó coi. 

 
Chương 1938: Tai Ách giáng lâm!2


 Dưới ánh mắt của nhiều người như vậy, ông ta hiện tại lại biểu hiện chật vật như thế. 

 \- Huyền Diệt, Vũ Long, các ngươi còn không ra tay? 

 Nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư lại đánh tới, Côn Đế giận dữ quát. 

 Ông ta hiện tại căn bản không phải là đối thủ, tiếp tục như vậy sẽ chỉ bị giày vò không ngừng. 

 Vụt! Vụt! 

 Trong đám người, Huyền Đế cùng Vũ Đế trực tiếp bay ra. 

 Ầm ầm! Ầm ầm! 

 Khí thế khủng bố dao động phát ra, ba vị cường giả Đế Cảnh lại hoàn toàn bộc phát thực lực của mình, liên hợp đối phó Lâm Tiểu Ngư. 

 Xoẹt... 

 dao động kinh khủng khuếch tán chung quanh, nhưng mà khi tiếp xúc với cung điện phía dưới, cung điện, nham thạch trên mặt đất liền có dao động phát ra, sau đó đem những dao động khủng bố này bắt đầu cắt giảm đi. 

 Đây là trận pháp! 

 Bên trong Hư Thần Tông bố trí trận pháp cường đại, đủ để ngăn cản công kích của cường giả Đế Cảnh. 

 Đương nhiên, nếu là không ngừng phá hư, trận pháp này cũng không kiên trì được bao lâu. 

 Đế Cảnh, đó là cường giả mạnh nhất trong thiên địa, hoàn mỹ dung hợp chín đại đạo. 

 Toàn bộ thiên địa, chín là cực hạn, hình thành thế giới không thể phá vỡ, công kích của mỗi một vị cường giả Đế Cảnh đều có thể hoàn toàn dẫn động uy lực thiên địa, thậm chí đủ để hủy diệt cả một tòa vũ trụ tự vận chuyển. 

 \- Công kích! 

 \- Hạn chế tốc độ của Lâm Tiểu Ngư! 

 Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! 

 Ba vị cường giả Đế Cảnh phóng thích ra công kích khủng bố, uy áp ngập trời. 

 Lúc này trên người Lâm Tiểu Ngư phát ra dao động, tia sáng màu đen bao trùm bốn phía. 

 Vụt! 

 Một đạo kiếm quang màu đen đánh ra, sắc mặt Huyền Đế khẽ biến, thân thể của ông ta trực tiếp bị đánh lui. 

 Mà trên người Vũ Đế chớp động đông đảo ánh sáng. 

 Ở khu vực chung quanh ông ta lại xuất hiện từng ảo ảnh, trường kiếm, trường thương, chiến đao vân vân, những ảo ảnh này hoàn toàn chính là từng kiện binh khí. 

 Mỗi một kiện binh khí đều tản ra dao động ngập trời, tựa hồ có thể dễ dàng miểu sát bất kỳ một vị Thế Giới Cảnh nào. Lúc này những binh khí này rậm rạp chằng chịt, giống như một dòng nước lũ đánh úp về phía Lâm Tiểu Ngư. 

 "Răng rắc!" 

 Nhưng dòng nước lũ tựa như binh khí này tiếp cận Lâm Tiểu ngư, lại trực tiếp vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ. 

 "Cái gì?" Vũ Đế biến sắc. 

 Trong tay phải Côn Đế nắm một mặt gương, trên mặt gương chớp động vô số dao động, thậm chí trong hư không hình thành từng bí văn kì dị, những bí văn kỳ bí này tản ra, tạo thành một gương mặt thật lớn, bao phủ Lâm Tiểu Ngư. 

 Đây là gương Vận Mệnh! 

 Cho dù gương Vận Mệnh chỉ có năng lực dự đoán, trên thực tế gương Vận Mệnh cũng là một kiện thánh vật hỗn độn, luận chất liệu cũng tuyệt đối vượt qua bất kỳ một món thánh khí nào khác, coi như là thánh khí thượng phẩm cũng kém xa, hoàn toàn có thể dùng để công kích. 

 Ánh sáng màu đen dao động, gương Vận Mệnh hình thành sóng gợn cũng trực tiếp sụp đổ. 


 \- Ầm ầm! 

 Thiên địa rung động, hư không vỡ tan, những khí lưu hỗn độn kia tuôn ra, nhưng mà lại bị trận pháp của Hư Thần Tông tẩy chay, không cách nào chân chính chảy xuống, lúc này không ngừng lưu chuyển trong hư không, không biết lan tràn đến khoảng cách bao xa. 

 Thời không đảo ngược, uy áp tràn ngập, lúc này toàn bộ thương khung đều bị những công kích khủng bố bao phủ. 

 "Công kích thật mạnh! Đây là thực lực của cường giả Đế Cảnh sao? Cho dù ta vẻn vẹn cảm ứng được một tia dao động, nhưng trong lòng đều cảm thấy vô cùng hồi hộp." 

 "Nếu không phải có trận pháp của Hư Thần Tông ngăn cản, ta có lẽ đều sẽ trực tiếp tử vong dưới dao động này rồi." 

 Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ khiếp sợ, cảm nhận được đại chiến kinh thiên động địa này. 

 "Thực lực của Lâm Tiểu Ngư quá mạnh." 

 "Đối chiến với ba vị cường giả Đế Cảnh, cô ta lại không hề rơi vào thế hạ phong tý nào." 

 "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?" 

 Khiếp sợ nhìn ba vị cường giả Đế Cảnh Côn Đế, Huyền Đế, Vũ Đế, ánh mắt của bọn họ lại nhìn về phía một thân ảnh hoàn toàn bị ánh sáng màu đen bao phủ, trong mắt càng có kinh hãi. 

 Đối mặt với ba vị cường giả Đế Cảnh vây công, Lâm Tiểu Ngư không chỉ không có thất bại, thậm chí còn chiếm thượng phong, không ngừng đánh lui những người này. 

 Phanh! 

 Một đạo công kích rơi xuống, Côn Đế lại bị đánh trúng, mặc dù ông ta điên cuồng ngăn cản, nhưng vẫn không ngăn cản được, thân ảnh trực tiếp bay ngược ra ngoài. 

 Đối tượng công kích trọng điểm của Lâm Tiểu Ngư chính là ông ta. 

 Không ngừng bị công kích, lúc này Côn Đế thoạt nhìn vô cùng chật vật. 

 \- Tiểu Ngư! 

 Nhưng hiện tại Diệp Tinh lại chỉ cần thời gian ngắn như vậy là có thể sống lại, cũng không cần hao phí bất kỳ thời gian, tinh lực nào. 

 Đây là vô hạn phục sinh, có lẽ hơn trăm ngàn vũ trụ cũng không có mấy người có thể địch nổi. 

 Diệp Tinh xuất hiện ở chỗ này, hắn nhìn về phía đại chiến phía trên, nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư bị ánh sáng màu đen bao phủ,trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng. 

 Thân ảnh hắn xẹt qua, trực tiếp bay lên trên.

 
Chương 1939: Bại lộ đỉnh Thôn Phệ


 \- Diệp Tinh! 

 Nhưng lúc này điện chủ Nguyên Hàn lại lập tức giữ chặt hắn lại, thậm chí vững vàng trói buộc hắn lại. 

 "Điện chủ Nguyên Hàn..." Diệp Tinh muốn nói cái gì đó. 

 "Diệp Tinh, ngươi không cần kích động, hiện tại chiến đấu dao động quá khủng bố, hơn nữa Lâm Tiểu Ngư rõ ràng mất đi lý trí, ngươi cho dù đi lên cũng không có tác dụng gì, ngược lại sẽ trực tiếp chết." Nguyên Hàn vội vàng nói. 

 dao động của những công kích này, coi như là ông ta đều cảm thấy khó chịu, căn bản không dám đi tới, Diệp Tinh càng không thể đi tới. 

 "Vậy phải làm sao bây giờ?" Diệp Tinh vội vàng hỏi, trên mặt tràn đầy bối rối. 

 Hắn biết nguyên nhân thực lực Tiểu ngư bạo tăng, đó là đang thúc giục năng lượng căn nguyên của Tai Ách. 

 Nhưng sau khi thúc giục những năng lượng căn nguyên của Tai Ách kia, Lâm Tiểu Ngư sẽ lâm vào suy nhược. 

 Lúc trước Lâm Tiểu Ngư chỉ là thúc giục đến cấp độ Thế Giới Cảnh trong thời gian ngắn liền thiếu chút nữa không đứng vững, tĩnh dưỡng một đoạn thời gian mới khôi phục. 

 Hiện tại Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn thúc giục, thậm chí đạt tới trình độ địch lại ba vị cường giả Đế Cảnh, hắn khó có thể tưởng tượng sau đó sẽ xảy ra chuyện gì. 

 "Chúng ta cũng không biết." Nguyên Hàn nhìn Diệp Tinh, lắc đầu, thở dài một tiếng nói: "Chỉ có thể chờ chiến đấu tự mình chấm dứt." 

 Thực lực của bọn họ cũng chỉ là ở Thế Giới Cảnh, cho dù đi lên, có lẽ cũng không chịu nổi bất kỳ dao động nào. 

 "Làm sao đây? Làm sao bây giờ?" Diệp Tinh vô cùng lo lắng, hoàn toàn mất đi chừng mực. 

 Lúc này trong lòng hắn tràn đầy cảm giác vô lực, cứ như vậy nhìn Lâm Tiểu Ngư chiến đấu, cái gì cũng không làm được. 

 Nghẹn khuất, vô lực, hoàn toàn tràn ngập trong lòng Diệp Tinh, lúc này hắn thống hận chính mình vì sao thực lực yếu như vậy. 

 Trong lúc bối rối Diệp Tinh bỗng nhiên thấy được đám người Huyền Đế, trong mắt hắn bỗng nhiên lộ ra một tia sáng, vội vàng nói: "Kiếm Đế đại nhân, Hồn Đế đại nhân, Huyết Đế đại nhân, Nguyên Đế đại nhân, các ngươi có thể đi lên trợ giúp vợ của ta không? Chỉ cần các ngươi giúp đỡ, chuyện các ngươi yêu cầu ta đều đáp ứng. 


 Bốn vị cường giả Đế Cảnh nếu ra tay, thế cục chiến đấu khẳng định có thể phát sinh biến hóa. 

 "Diệp Tinh, cái này xin thứ cho chúng ta bất lực." Đám người Kiếm Đế liếc nhau một cái, sau đó lắc đầu. 

 Lâm Tiểu Ngư hiện tại đều biến thành Tai Ách, bọn họ không có khả năng lựa chọn đứng về phía Lâm Tiểu Ngư. 

 Hiện tại bọn họ không ra tay đã ở vị trí trung lập, đây là bởi vì Hạo Đế uy hiếp. 

 Mặt khác, Diệp Tinh hiện tại trên thực tế cũng không cần thiết có thể khiến cho bọn họ ra tay. 

 Bọn họ đối với Diệp Tinh cũng chỉ là cảm thấy hứng thú mà thôi, không nói tương lai Diệp Tinh chỉ có tỷ lệ rất nhỏ đột phá đến Đế Cảnh, cho dù thật sự đột phá, bọn họ cũng không cần phải nịnh bợ, lấy lòng. 

 Không đối phó với Lâm Tiểu Ngư là do lợi ích tổng hợp của bọn họ gây ra, nhưng trợ giúp Lâm Tiểu Ngư, đối với bọn họ căn bản không có tác dụng gì. 

 Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi, hắn cũng vung tay lên, trong tay xuất hiện một tòa tiểu đỉnh. 


 Tòa tiểu đỉnh này rất kỳ dị, phía trên tản ra một luồng dao động khó hiểu, mà tòa tiểu đỉnh này lại là vỡ nát, đại khái có bộ dáng không trọn vẹn một phần năm. 

 Toàn bộ tiểu đỉnh điêu khắc một ít bí văn kỳ dị, vừa xuất hiện, từng luồng dao động khó hiểu liền bắt đầu tản ra hướng chung quanh. 

 "Đây là ..." 

 Đám người Huyền Đế nhìn về phía Diệp Tinh, chuẩn xác mà nói hẳn là nhìn về phía tiểu đỉnh vỡ nát trong tay Diệp Tinh, ánh mắt bọn họ hơi ngưng tụ, sau đó trong mắt lộ ra vẻ vô cùng khó có thể tin. 

 \- Đỉnh Thôn Phệ! 

 Sau khi khiếp sợ ngắn ngủi, trong mắt mấy vị cường giả Đế Cảnh này lại lộ ra vẻ vô cùng kinh hỉ. 

 Đỉnh Thôn Phệ, xếp thứ bảy bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn, có thể thôn phệ tất cả vũ trụ, bên trong lại ẩn chứa sinh cơ vô tận, trong trạng thái hoàn chỉnh thúc giục, thậm chí đủ để hoàn toàn bao phủ cả một tòa vũ trụ, hoàn toàn thôn phệ sinh cơ của sinh mệnh trong đó! 

 "Đỉnh Thôn Phệ thôn phệ hết thảy, lại đem hết thảy chuyển hóa thành năng lượng căn nguyên, đỉnh Thôn Phệ hoàn chỉnh thậm chí còn có một tòa thế giới. Trong thế giới đó, hoàn toàn có thể thúc giục hấp thu năng lượng căn nguyên, tùy ý dẫn căn nguyên vào bên trong những thứ khác, ví dụ như binh khí, đan dược vân vân, chỉ cần bước trước hoàn thành, hậu kỳ gian nan nhất là dẫn căn nguyên vũ trụ đều có thể nhanh chóng hoàn thành, cũng không cần khống chế." 

 "Thánh vật hỗn độn cường đại này, ngoại trừ có được uy năng cường đại ra, cũng tuyệt đối là bảo vật mà thế lực luyện đan, luyện khí vô cùng khát vọng đạt được." 

 "Một cái đỉnh nhỏ quen thuộc xuất hiện trong tay của Diệp Tinh." 

 "Đó là... đỉnh Thôn Phệ đứng thứ bảy trong danh sách Thánh vật hỗn độn!" 

 Sau nỗi kinh hoàng, trong mắt nhóm cường giả lại lộ ra vẻ tham lam. 

 Cho dù cường giả đế cảnh nhìn thấy cũng sẽ trực tiếp ra tay cướp đoạt loại bảo vật này. 

 Diệp Tinh nắm chặt đỉnh Thôn Phệ, dường như lập tức trở thành con cừu nhỏ trước bầy sói hung ác. 

 Thế nhưng, lúc này Diệp Tinh lại không quan tâm.

 
Chương 1940: Hạo Đế trở về!


 Hắn nắm lấy đỉnh Thôn Phệ, nhìn thấy bốn người Huyền Đế, nói nghiêm nghị: "Chỉ cần người nào có thể giúp ta, ta liền tặng đỉnh Thôn Phệ cho người đó." 

 Trong tình cảnh bây giờ, Lâm Tiểu Ngư cứ tiếp tục như vậy, thậm chí có thể thực sự ngã xuống, trong lòng Diệp Tinh bối rối, không còn cách nào cả, chỉ có thể đặt hi vọng vào nhóm Kiếm Đế đứng ở giữa trong nhóm người cường giả đế cảnh. 

 Bây giờ chỉ có Thánh vật hỗn độn đỉnh Thôn Phệ mới có thể thu hút nhóm cường giả đế cảnh này. 

 Vù... 

 Lúc này, khí thế bất ổn trên người Lâm Tiểu Ngư trong hư không đột nhiên giảm. 

 Sau đó luồng khí màu đen trên người cô tiêu tán rất nhiều, xuất hiện một phần cơ thể. 

 Lúc này cả người cô đầy vết máu, thậm chí xuất hiện một vết nứt, mà vết nứt này dường như sẽ toác ra bất kì lúc nào, linh hồn Lâm Tiểu Ngư trở nên vô cùng yếu ớt, giống như ánh nến mỏng manh trong trận gió to, có thể dập tắt bất cứ lúc nào. 

 "Lâm Tiểu Ngư dần suy yếu rồi." 

 "Dường như cô ấy chịu không được sức mạnh kinh hoàng đó, cơ thể sắp tan biến rồi." 

 Nhìn thấy cảnh trong hư không, nhóm người nhanh chóng nghĩ ra nguyên nhân. 

 "Đỉnh Thôn Phệ!" Ánh mắt Huyền Đế và Vũ Đế đang đánh nhau hiện lên tia sáng khiếp người, thậm chí xen lẫn vẻ tham lam. 

 Nắm lấy Thánh vật hỗn độn, cho dù bọn họ là cường giả đế cảnh thì thực lực nhất định sẽ tăng lên một tầng mới, càng không cần nói món đồ tấn công như đỉnh Thôn Phệ này cũng là bảo vật về phương diện phòng thủ. 

 Cho dù Côn Đế cũng dao động, nhưng ông ta nhìn về Lâm Tiểu Ngư sắp tan biến, ánh mắt lóe lên. 

 "Trước hết giải quyết Lâm Tiểu Ngư!" 

 Nhìn ông ta lúc này vô cùng chật vật, khoác trường bào màu vàng còn dính rất nhiều vệt máu, thế nhưng sau đó không ai có thể cứu lấy Lâm Tiểu Ngư! 

 Lâm Tiểu Ngữ sẽ hủy diệt vũ trụ thượng vị của ông ta, so với cái này thì không cần nói đến đỉnh Thôn Phệ, ông ta chắc chắn sẽ chú trọng vũ trụ của mình. 

 "Tiểu Ngư!" 

 Diệp Tinh nắm lấy đỉnh Thôn Phệ, nhìn về phía cảnh vật trong hư không, ánh mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng. 

 Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong thời gian ngắn, từ lúc hắn sống lại, nhìn thấy trận chiến này, lấy đỉnh Thôn Phệ ra. 

 Thế nhưng vừa lấy ra, cả người Lâm Tiểu Ngư đã không chịu nổi. 

 Thấy tình huống hiện tại, cho dù là nhóm người Kiếm Đế ra tay thì đã quá muộn. 

 Năng lượng căn nguyên của đế cảnh quá kinh khủng, bây giờ Lâm Tiểu Ngư mới chỉ ở trong Thánh hoàng cảnh, cho nên căn bản không có khả năng chống đỡ được mấy giây, sẽ bị năng lượng cho nổ tung. 

 "Muốn hủy diệt vũ trụ của ta, đáng tiếc..." Ánh mắt Côn Đế lãnh đạm, tay phải bắt lấy Lâm Tiểu Ngư. 

 Chỉ cần bắt được, ông ta chắc chắn sẽ nắm được quyền khống chế, sẽ không để nguy hiểm xuất hiện. 

 Vù... 


 Đúng lúc này, một đợt dao động kì dị lóe lên trong hư không, xung quanh dường như yên tĩnh trở lại. 

 Hư không ngưng tụ, vây lấy Côn Đế và Lâm Tiểu Ngư, cả hai như sa vào đầm lầy khó mà tiến lên phía trước. 

 "Đây là..." Nhận thấy được sự dao động, sắc mặc Côn Đế thay đổi. 

 Ông ta bị trói trước sự biến động này. 

 "Chuyện gì vậy?" 

 "Toàn bộ trời đất như đóng băng." 

 Mọi người phía dưới cũng cảm nhận được, sắc mặt thay đổi. 

 Nhất là Huyết Đế, ông ta cảm nhận xong liền nghĩ đến điều gì, đột nhiên đồng tử co rút lại. 

 "Răng rắc!" 

 Một đoạn âm thanh đứt quãng vang lên bên tai mọi người, một khoảng không tách ra, theo sau là một bóng người đột nhiên bước ra. 

 Đó là một thanh niên nhìn rất bình thường, mặc một bộ áo giáp màu vàng, áo giáp vàng nhìn vô cùng hung dữ, che khuất hai phần ba khuôn mặt, không thể nhìn rõ. 

 Trên người anh ta không có dao động mạnh mẽ nào, ánh mắt sâu như đại dương, cứ như vậy đứng nơi đó, như trở nên duy nhất trong trời đất. 

 "Hạo Đế!" 

 Huyết Đế nhìn bóng dáng vừa xuất hiện, một lúc sau mới nói. 

 "Hạo Đế?" 

 "Thanh niên này chính là Hạo Đế trong truyền thuyết sao?" 

 Xung quanh yên tĩnh, mọi người nghe thấy giọng của Huyết Đế, bọn họ kinh ngạc nhìn dáng người đột nhiên xuất hiện. 

 Đây hoàn toàn là sự tồn tại trong truyền thuyết. 

 Hạo Đế xuất hiện bước tới, còn ba vị Côn Đế, Huyền Đế và Vũ Đế đều thay đổi sắc mặt trong hư không. 

 Lúc này bọn họ đột nhiên bất động, chỉ trợn mắt nhìn Hạo Đế bước đến. 

 "Ba vị Côn Đế, Huyền Đế và Vũ Đế đã đứng im." 

 "Đó là áp chế! Một mình Hạo Đế lại áp chế được ba vị Huyền Đế, Côn Đế và Vũ Đế." 

 "Trời ơi, Hạo Đế mạnh quá!" 

 Nhìn cảnh tượng trong hư không, ánh mắt mọi người càng thêm kinh sợ. 

 Hạo Đế vừa xuất hiện, toàn bộ trận chiến trong hư không đều bị áp chế, bất kể là Lâm Tiểu Ngư hay nhóm ba người Côn Đế, toàn bộ đều rơi vào khoảng thời gian ngưng đọng. 

 Hạo Đế bước đến bên cạnh Lâm Tiểu Ngư dưới ánh nhìn của mọi người. 

 Vù... 

 Ngay lập tức ánh sáng màu đen trên người như biến mất, cả người từ trong hư không rơi xuống. 

 "Tiểu Ngư!" 

 Diệp Tinh nhanh chóng bay lên trước, cẩn thận ôm lấy như đồ vật trân quý nhất. 

 Hắn nhanh chóng kiểm tra tình trạng của Tiểu Ngư, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. 

 Lúc này Lâm Tiểu Ngư vô cùng yếu ớt, thân thể và linh hồn không hoàn toàn tan biến. 


 Lúc này, nhóm người Điện chủ Nguyên Hàn của Hư Thần Tông, Đại trưởng lão Không Minh nhìn thấy thanh niên kia xuất hiện, trên mặt hiện vẻ vui mừng lẫn kinh ngạc, nhanh chóng bước tới, cung kính hô to. 

 Bọn họ cũng không biết phải làm sao với tình huống bây giờ. 

 Rốt cuộc bọn họ đều ở trong Thế Giới Cảnh, nếu một vị cường giả đế cảnh ra tay trong Hư Thần Tông, bọn họ cũng hết cách. 

 Bây giờ Hạo Đế trở về, bọn họ giống như tìm được một người đáng tin, trong lòng không còn lo lắng nữa.

 
Chương 1941: Bồi thường


 Trong hư không, người thanh niên mặc áo giáp màu vàng đứng đó, cả người Lâm Tiểu Ngư ngã xuống, nhưng lúc này ba người Côn Đế, Huyền Đế và Vũ Đế vẫn không thể cử động. 

 Nhất là Côn Đế, lúc này ông ta chỉ cảm thấy một vũ trụ hoàn chỉnh đè lên người mình, trọng lượng của vũ trụ này thậm chí gia tăng không ngừng, cả người ông ta cong lại, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể không ngừng vỡ vụn. 

 Thậm chí máu chảy ra ở khóe miệng. 

 Lúc này Côn Đế hoảng sợ trong lòng, ông ta cảm giác một luồng khí vô cùng khủng bố khóa chặt trên người, từ khi trở thành đế đến nay, ông ta một lần nữa cảm nhận được cái chết uy hiếp. 

 "Nhóm ba vị Côn Đế vẫn đang chống lại áp lực của Hạo Đế." 

 Các cường giả xung quanh cũng cảm nhận rõ sự chống cự bất thường trong hư không, toàn bộ đều đang nhìn. 

 Dưới ánh mắt của mọi người, Hạo Đế đứng thẳng còn nhóm ba người Côn Đế dường như đứng không vững. 

 "Hừ!" 

 Hình như một giọng nói lạnh lùng vang lên, sau đó áp lực cực lớn trên người Côn Đế tiêu tán như thủy triều. 

 "Phù." 

 Côn Đế đứng thẳng dậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, ông ta hoảng sợ nhìn về phía thanh viên mặc áo giáp vàng kia. 

 "Các vị, trận chiến này kết thúc tại đây." Hạo Đế nhìn mọi người, cuối cùng mở miệng nói. 

 Bộ giáp vàng trên người anh ta trông rất hung dữ, nhưng giọng nói lại cực kì ấm áp. 

 "Hạo Đế!" 

 Nhìn Hạo Đế vô cùng e dè, mặc dù sợ hãi tột độ nhưng Côn Đế không khỏi nói: "Vị Lâm Tiểu Ngư này là chuyển thân của Tai Ách, bây giờ cô ấy đã có thực lực đáng sợ như vậy rồi, để cô ấy tiếp tục phát triển, tuyệt đối là Tai Ách của tất cả vũ trụ." 

 Nếu không giải quyết Lâm Tiểu Ngư, vũ trụ của ông ta sẽ bị diệt vong, cho nên không thể không nói. 

 "Đúng, uy hiếp của Lâm Tiểu Ngư rất lớn, bây giờ cô ấy có thể sánh ngang với ba vị cường giả đế cảnh, thậm chí có thể chống lại bọn họ không thua một chút nào." 

 "Bây giờ trận chiến là ở đây, nếu trận chiến ở các vũ trụ khác, ước tính có thể bị phá hủy rồi." 

 Từng vị cường giả không thể kiềm chế mà truyền âm bàn luận. 

 Bọn họ vừa mới nhìn thấy sức mạnh khủng bố của Lâm Tiểu Ngư, trong lòng có cảm giác sợ hãi cô tột độ. 

 Nghe vậy, Hạo Đế vẫn bình tĩnh nói: "Lâm Tiểu Ngư không phải là Tai Ách." 

 "Không phải Tai Ách?" 

 "Nếu đã không phải, vậy khí thế trên người Lâm Tiểu Ngư hoàn toàn giống với Tai Ách, hơn nữa thực lực mạnh mẽ như vậy, cô ấy không phải là Tai Ách thì lí do là gì?" 

 Mọi người nhìn Hạo Đế, ánh mắt nghi hoặc. 

 Hạo Đế đi đến bên cạnh Diệp Tinh dưới con mắt của mọi người. 

 "Hạo Đế..." Nhìn thấy người thanh niên trước mặt, Diệp Tinh muốn nói gì đó. 

 "Diệp Tinh, bên trong nguyên mẫu thế giới của vợ ngươi Lâm Tiểu Ngư chứa nguồn năng lượng căn nguyên, nguồn năng lượng này không có tác dụng đối với cô ấy, ta có thể lấy nó đi không?" Hạo Đế nhìn Diệp Tinh hỏi ý kiến. 

 Thái độ này của anh ta làm mọi người sững sờ. 

 Diệp Tinh cũng vậy, nhưng ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. 

 Các cường giả đế cảnh khác nhìn không ra sự đặc biệt của Lâm Tiểu Ngư, nhưng Hạo Đế lại nhìn ra rõ ràng. 

 "Được." Diệp Tinh gật đầu trầm giọng nói. 


 Hắn không biết nguồn năng lượng căn nguyên kia xử lý ra sao, nhưng những thứ kia không có lợi cho Lâm Tiểu Ngư, dựa vào tình hình bây giờ thì đây là cách tốt nhất. 

 Thấy Diệp Tinh gật đầu, Hạo Đế mỉm cười, nắm lấy tay phải hắn. 

 Vù... 

 Cả người Lâm Tiểu Ngư dao động, lập tức có bốn chùm ánh sáng xuất hiện. 

 Những chùm ánh sáng này kích thước chưa bằng khuôn mặt, nhưng ẩn chứa sự tàn khốc và hung hăng cực hạn trong đó. 

 "Đây là cái gì?" 

 "Nguồn năng lượng nồng đậm, hơn nữa lại tràn ngập hơi thở bạo lực và hủy diệt, loại khí tức này giống với sinh mệnh Tai Ách, không có sự khác biệt." 

 Nhìn những chùm sáng này, mọi người đều kinh ngạc, trong mặt còn có vẻ hoài nghi, không biết đây rốt cuộc là gì. 

 "Sinh mệnh Tai Ách rất đặc thù, nó do trời đất sinh ra, hơn nữa trong nó có năng lượng căn nguyên." 

 Hạo Đế nhìn đám đông, giải thích: "Hơn nữa loại năng lượng căn nguyên này chính là sức mạnh nó dựa vào." 

 "Những chùm sáng màu đen là sức mạnh mà sinh mệnh Tai Ách dựa vào sao?" 

 Mọi người đều nhìn sang, ánh mắt ngạc nhiên, hiển nhiên là lần đầu tiên họ biết tin tức này. 

 "Sinh mệnh Tai Ách sẽ nhanh chóng phát triển thành Thế Giới Cảnh đỉnh phong, sau đó giống như phù dung sớm nở tối tàn, nhanh chóng chết đi, mặc dù chết rồi, nhưng năng lượng căn nguyên của nó vẫn tiếp tục ở lại, chính là thứ trong tay ta, đây là bốn sinh mệnh Tai Ách Thế Giới Cảnh đỉnh phong còn lưu lại." 

 Hạo Đế tiếp tục nói. 

 "Bồn sinh mệnh Tai Ách Thế Giới Cảnh đỉnh phong sao?" 

 "Lâm Tiểu Ngư vô tình có được những nguồn năng lượng này, bây giờ lấy chúng ra, cô ấy sẽ giống như người bình thường, không liên quan đến Tai Ách nữa." Hạo Đế nhìn mọi người nói. 

 "Cho nên, việc này kết thúc ở đây." 

 "Năng lượng căn nguyên cấp độ đế cảnh?" Nhìn thấy bốn chùm ánh sáng trong tay của Hạo Đế, nhóm cường giả Côn Đế cũng hơi dao động. 

 Tuy thực lực của họ khá mạnh, nhưng không đến mức cho rằng bản thân có thể đoạt lấy năng lượng căn nguyên trong tay Hạo Đế.

 
Chương 1942: Chu Hạo 1


Côn Đế liếc nhìn toàn thân khí tức dao động vô cùng yếu ớt của Lâm Tiểu Ngư, còn có Diệp Tinh đang ôm Lâm Tiểu Ngư, mở miệng nói: "Nếu Hạo Đế lấy ra những năng lượng căn nguyên này, Côn Nguyên ta sẽ không đối phó với Lâm Tiểu Ngư." 

 Ông ta liền ngừng hành động. 

 Bây giờ toàn bộ đã rõ, gương Vận Mệnh cho thấy Lâm Tiểu Ngư và Tai Ách, bây giờ Lâm Tiểu Ngư không còn năng lượng căn nguyên Tai Ách nữa cho nên cũng không có bất kì uy hiếp nào. 

 Ông ta cũng không cần lo lắng gì nữa. 

 "Hạo Đế, lần này đến đây là nguyên nhân bất đắc dĩ, ta nguyện ý bồi thường." Côn Đế nhìn thanh niên mặc áo giáo vàng với vẻ xin lỗi. 

 Ông ta phất tay phải, lập tức một chiếc nhẫn không gian xuất hiện, trong đó có nhiều món bảo vật. 

 Vừa rối nhìn thấy thực lực kinh khủng của Hạo Đế, trong lòng ông ta đột nhiên lo âu, sợ Hạo Đế bất ngờ tấn công, cho nên liền mở miệng bồi thường. 

 "Ta nhận." Sắc mặt Hạo Đế bình tĩnh, gật đầu, không truy cứu điều gì. 

 Thấy Hạo Đế nhận lời xin lỗi, Côn Đế thở phào nhẹ nhõm. 

 "Hạo Đế, nếu sự tình đã được giải quyết, vậy ta đi đây." Lúc này Côn Đế lại nói. 

 Ông ta vô cùng e dè Hạo Đế, áp lực trong lòng rất lớn, chỉ mong rời đi ngay lập tức. 

 "Hạo Đế, bọn ta cũng đi đây." Vừa dứt lời, Huyền Đế, Vũ Đế cũng nhao nhao nói. 

 Những cường giả Đế Cảnh này ở chỗ này đều cảm thấy một phần áp lực thật lớn, điều này làm cho bọn họ cảm thấy rất không thoải mái. 

 Đông đảo cường giả dĩ nhiên không ai dám lại ở tại chỗ này, đều chuẩn bị rời đi. 

 \- Côn Đế! 

 Đúng lúc này, một giọng nói đè nén phẫn nộ vang lên. 

 Khu vực phía dưới, Diệp Tinh ôm Lâm Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn về phía ông ta, lúc này ánh mắt Diệp Tinh phiếm đỏ, trong mắt rõ ràng có vẻ cừu hận: "Chuyện hôm nay Diệp Tinh ta nhất định nhớ kỹ." 

 "Ồ? Muốn tìm ta báo thù?" Nghe vậy, Côn Đế lại lạnh nhạt cười. 

 Ông ta chính là cường giả Đế Cảnh cường đại, xác suất Diệp Tinh đột phá tới Đế Cảnh có lẽ cũng không tới một phần mười ngàn. 

 Cho dù Diệp Tinh tương lai cũng có thể đột phá đến Đế Cảnh, vậy thực lực cũng tương đương với ông ta mà thôi, muốn đối phó ông ta sao? Không khác gì nói chuyện viển vông. 

 "Ta chờ đó." Ông ta lạnh nhạt cười nói, sau đó trực tiếp rời đi. 

 Đối với Diệp Tinh, ông ta căn bản cũng không thèm để ý, trừ phi Diệp Tinh tương lai có thể trưởng thành đến cấp độ như Hạo Đế còn có thể. 

 Nhưng điều này có thể xảy ra không? 

 Nếu là thật sự có uy hiếp đối với ông ta, vậy gương Vận Mệnh cũng sẽ không thể không biểu hiện ra cái gì. 

 "Đi thôi." 

 "Chuyến đi Hư Thần Tông lần này lại xảy ra nhiều biến cố như vậy." 

 "Lâm Tiểu Ngư triển lộ ra thực lực ngập trời, năng lượng căn nguyên của bốn sinh mệnh Tai Ách, Hạo Đế trở về, trên người Diệp Tinh có đỉnh Thôn Phệ xếp thứ bảy bảng xếp hạng thánh vật hỗn độn..." 

 "Hiện tại hết thảy đã chấm dứt, thế nhưng đỉnh Thôn Phệ trong tay Diệp Tinh có lẽ tất cả cường giả đều sẽ có suy nghĩ muốn chiếm được nó." 

 Từng vị cường giả rời đi, bọn họ trước khi đi còn nhìn Diệp Tinh một cái. 


 Cho dù trong tay Diệp Tinh có bảo vật cường đại này, thế nhưng bọn họ cũng không có khả năng ra tay cướp đoạt. 

 Không chỉ Côn Đế, các cường giả khác cũng nhanh chóng rời đi, trong nháy mắt, cường giả chung quanh điện thứ chín đều chỉ còn lại người trong Hư Thần Tông. 

 Diệp Tinh nhẹ nhàng ôm Lâm Tiểu Ngư, không dám dùng sức chút nào. Hắn có thể cảm giác được Lâm Tiểu Ngư hiện tại là bởi vì hao tổn quá lớn, thân thể yếu phảng phất giống như bông, một trận gió thổi tới đều có thể tiêu tán. 

 "Cảm ơn Hạo Đế." Nhìn về phía người đàn ông mặc áo giáp màu vàng dữ tợn bên cạnh, Diệp Tinh trịnh trọng cảm ơn nói. 

 Nếu không phải Hạo Đế trở về, hiện tại còn không biết sẽ là tình huống gì. 

 "Không biết tương lai mình có thể đạt tới cấp độ Hạo Đế hay không?" Lúc này Diệp Tinh không nhịn được nghĩ trong lòng. 

 Trước đây ý kiến của hắn căn bản không có bất kỳ kẻ nào để ý, thậm chí những cường giả Thế Giới Cảnh, cường giả Đế Cảnh kia trực tiếp ra tay, thậm chí Côn Đế còn trực tiếp miểu sát hắn. 

 Sau khi Hạo Đế đến đây, đám người Côn Đế nhất thời không dám có bất kỳ động tác động thủ gì, Côn Đế thậm chí chủ động đưa lên bồi thường. 

 Đây chính là chỗ tốt của thực lực cường đại, nếu thực lực của hắn có thể đạt tới cấp độ Hạo Đế, Côn Đế tuyệt đối không dám làm như vậy. 

 "Không có việc gì." Hạo Đế nhìn về phía Diệp Tinh, trên mặt lại lộ ra một tia tươi cười. 

 Xoẹt... 

 Áo giáp màu vàng trên người anh ta lại là dao động một trận, sau đó lại hóa thành một con tiểu thú màu vàng. Sau khi tiểu thú này xuất hiện, liền đứng ở bên cạnh Hạo Đế, ánh mắt tò mò nhìn về phía Diệp Tinh. 

 "Áo giáp? Tiểu thú màu vàng?" 

 Nhìn tình cảnh trước mắt, Diệp Tinh sửng sốt. 

 Nếu là ở trên trái đất, có lẽ cũng không có ai hoài nghi. Nhưng hơn trăm ngàn vũ trụ có vô số cường giả, cường giả có đặc điểm giống như của người trái đất thì vẫn còn rất nhiều. 

 "Diệp Tinh, tự giới thiệu một chút, ta tên là Chu Hạo." Hạo Đế nhìn về phía Diệp Tinh, trên mặt mang theo một tia tươi cười nói. 

 "Chu Hạo?" Diệp Tinh yên lặng đọc cái tên này trong lòng. 

 Không biết như thế nào, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình tựa hồ cảm thấy có chút quen thuộc với thanh niên trước mắt, kiếp trước, kiếp này của hắn tuyệt đối chưa từng gặp qua Hạo Đế, một tia cảm giác quen thuộc này không biết từ nơi nào mà đến.

 
Chương 1943: Chu Hạo 2


 "Lúc trước ta nói luyện chế ra Bất Tử Đan là có thể trở thành điện chủ điện thứ chín của Hư Thần Tông, ngươi là người thứ nhất làm được, chẳng qua hiện tại chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt." Hạo Đế Chu Hạo cười nói. 

 Anh ta nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có vẻ kỳ dị. 

 Diệp Tinh lắc đầu, nói: "Nếu không phải có Hạo Đế ngài, ta cũng sẽ không nhanh như vậy đạt tới tình trạng hiện tại." 

 Hư Thần Tông đã cho hắn điều kiện bồi dưỡng đỉnh cấp. 

 "Ha ha, lấy át chủ bài của ngươi, cho dù không có Hư Thần Tông, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ quật khởi mà thôi." Chu Hạo cười to nói. 

 Trong nháy mắt này, Diệp Tinh tựa hồ cảm thấy tất cả át chủ bài, khí lưu màu đen, khí lưu công đức, khí lưu màu xám đều bị Hạo Đế nhìn thấu. 

 "Được rồi, tâm tư của ngươi bây giờ hẳn là không ở chỗ ta, ngươi trước tiên trở về điện thứ chín, chờ Sau khi Lâm Tiểu Ngư tỉnh lại, chúng ta sẽ nói chuyện một chút." Chu Hạo cười nói. 

 Sau khi nói xong anh ta liền trực tiếp rời khỏi nơi này. 

 ...... 

 Trong điện thứ chín, lúc này Diệp Tinh yên lặng ngồi ở bên giường, hắn nhìn cô gái trên giường, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. 

 \- Diệp Tinh, đám người Côn Đế kia quá đáng ghét, ông ta không phải nói vũ trụ của mình tương lai sẽ bị phá hủy sao? Ta thấy chờ tương lai sau khi thực lực của ngươi tăng cường, trực tiếp đi vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, diệt vũ trụ của ông ta cho bõ ghét. 

 Tiểu Hắc đang bay tới bay lui, trong mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ. 

 Lúc trước nó cũng muốn hỗ trợ, nhưng căn bản không nhúng tay vào được. Tuy rằng nó rất đặc thù, nhưng đối mặt với cường giả Đế Cảnh, một chút lực ngăn cản cũng không có. 

 Diệp Tinh lắc đầu, nói: "Chờ tương lai rồi nói sau." 

 Trong mắt hắn cũng hiện lên một tia lãnh quang, thù hận với Côn Đế lúc này, tương lai hắn nhất định sẽ báo! 

 Nhìn cô gái bên cạnh, ánh mắt Diệp Tinh lại trở nên nhu hòa. 

 "Tiểu Ngư, hiện tại đã không có việc gì, ngươi mau tỉnh lại đi." Hắn nhẹ giọng gọi, trong lòng có một cỗ cảm xúc khó hiểu. 

 Hắn nhớ tới từng chuyện trên trái đất lúc trước, kiếp trước Lâm Tiểu Ngư chết đi, hắn giống như xác sống không hồn, mãi cho đến một khắc cuối cùng của đời mình. 

 Mà trọng sinh trở về, hắn cũng là bù đắp hết thảy kiếp trước. 

 Ai cũng không có khả năng nghĩ tới, hiện tại hai người đã đi tới một bước này. 

 Một điều từng xảy ra trên trái đất dường như trở nên vô cùng xa xôi, nhưng cũng dường như gần ngay trước mắt. 

 Những ký ức kia theo thời gian trôi qua không biến mất, ngược lại hoàn toàn khắc sâu trong linh hồn của hắn... 

 "Diệp Tinh..." Không biết từ lúc nào, bên tai bỗng nhiên truyền đến một giọng nói, Diệp Tinh nhìn lại, Lâm Tiểu Ngư trên giường lúc này đã mở mắt, đang mỉm cười nhìn hắn. 

 "Tiểu Ngư,em rốt cục tỉnh rồi." Diệp Tinh nhìn cô gái, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vô cùng kích động. 

 "Diệp Tinh, sao anh lại khóc?" Lâm Tiểu Ngư vươn tay phải ra, giúp Diệp Tinh lau nước mắt trên khóe mắt một chút, trong mắt có một tia đau lòng. 

 "Anh đây là vui mừng mà khóc." Diệp Tinh vội vàng nói. 

 Hắn nhẹ nhàng nâng Lâm Tiểu Ngư lên, thân thiết nói: "Tiểu Ngư, bây giờ em cảm thấy thế nào rồi?" 

 "Em vẫn khỏe." 

 Lâm Tiểu Ngư cẩn thận cảm thụ một chút, nói: "Chẳng qua hình như thân thể tổn thương quá nghiêm trọng, đả thương đến cơ sở căn nguyên của bản thân, muốn khôi phục có lẽ cần thời gian vô cùng dài." 

 Mạnh mẽ thúc năng lượng dục căn nguyên của bốn sinh mệnh Tai Ách cấp độ Thế Giới Cảnh đỉnh phong, đại đạo của bản thân cô tổn thương rất nhiều, cơ hồ trải rộng khắp bản thân. 

 Tuy rằng Thần Hồn Đan có thể chữa trị tổn thương của đại đạo, nhưng đó là chữa trị một bộ phận nhỏ. 


 "Vậy chúng ta liền hảo hảo điều dưỡng." Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng nói. 

 Nhìn cô gái trước mắt, trong lòng Diệp Tinh lại có cảm giác thỏa mãn. 

 So sánh với những thứ khác, chỉ cần bên cạnh có Lâm Tiểu Ngư ở đây thì những thứ khác cái gì cũng không quan trọng. 

 ...... 

 Đây là một tòa cung điện có sân thượng, đứng ở trên sân thượng nhìn xuống dưới, toàn bộ Hư Thần Tông tựa hồ đều thu hết vào đáy mắt. 

 Những cung điện được bao quanh bởi những đám mây trắng, một dòng sông khổng lồ không ngừng chảy... 

 Tất cả mọi thứ đều có thể được nhìn thấy từ đây. 

 Lúc này trên sân thượng, một thân ảnh đang đứng thẳng, đây là một người thanh niên, trên vai thanh niên còn có một con tiểu thú màu vàng, thanh niên đứng ở chỗ này, ánh mắt lại nhìn về phía xa xa, kinh ngạc xuất thần. 

 "Hạo Đế." 

 Phía sau, Diệp Tinh đi tới, hắn nhìn về phía thân ảnh đang đứng phía trước hô lên. 

 –Diệp Tinh, ngươi tới rồi? 

 Hạo Đế quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Tinh, vẫy vẫy tay, ý bảo hắn tiến lên. 

 Diệp Tinh đi lên phía trước, nghi hoặc hỏi: "Không biết Hạo Đế tìm ta chuyện gì?" 

 Lúc trước Hạo Đế đã nói với hắn sau khi Lâm Tiểu Ngư thức tỉnh thì đến gặp anh ta một lần. 

 "Diệp Tinh, hiện tại trái đất có ổn không?" Chu Hạo nhìn về phía Diệp Tinh, bỗng nhiên mở miệng hỏi. 

 "Cái gì?" Nghe được lời của Chu Hạo, trên mặt Diệp Tinh càng là khiếp sợ. 

 Tồn tại kinh khủng đứng ở vũ trụ đỉnh cao, thậm chí có thể nghiền ép cường giả Đế Cảnh khác lại đến từ trái đất, đến từ một chỗ với hắn. 

 Trong lòng khiếp sợ, Diệp Tinh không nhịn được hỏi: "Hạo Đế, vậy ngươi rời khỏi trái đất khi nào?" 

 Khi hắn rời khỏi trái đất, lúc đó trái đất còn rất lạc hậu, thậm chí còn không có mở ra thời đại tu luyện.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top