Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
685,651
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm

Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm
Tác giả: Phát Ngai Đích Bất Bất
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tên truyện: Trẫm và Hoàng hậu ngốc bạch ngọt của trẫm

Tên Hán Việt: Trẫm hoà trẫm đích soạ bạch điềm Hoàng hậu

Tác giả: Phát Ngai Đích Bất Bất

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Truyện ngắn, Góc nhìn nam chính, Tình hữu độc chung, Xuyên không, Ngọt ngào.

Edit: Maushi

Beta: Tự Trầm Tuyết

Giới thiệu:

Trẫm và Hoàng hậu ngốc bạch ngọt của trẫm.

Truyện ngắn, không có gì để giới thiệu.

Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Hoàng đế, Hoàng hậu┃Nhân vật phụ: tiểu thanh mai của Hoàng hậu┃Nhân vật khác:

Giới thiệu bằng một câu: Trẫm và Hoàng hậu ngốc bạch ngọt của trẫm.

Dàn ý: Tình yêu của Hoàng đế dành cho Hoàng hậu.
 
Chương 1: Thượng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trẫm, ưu tú. Trẫm, là người cực kì ưu tú. Trẫm, là người ưu tú nhất nơi này. Trẫm người ưu tú như vậy,...

Trẫm, ưu tú.

Trẫm, là người cực kì ưu tú.

Trẫm, là người ưu tú nhất nơi này.

Trẫm người ưu tú như vậy, khuyết điểm duy nhất là Hoàng hậu của trẫm là một người ngốc bạch ngọt.

Hoàng hậu nàng rất ngốc bạch ngọt, thể hiện ở chỗ Hoàng hậu nàng không thể nhớ hàng nghìn bài thơ mà trẫm đã thuộc từ năm năm tuổi, mọi bài số học mà trẫm có thể tính toán ở tuổi lên tám vậy mà Hoàng hậu nàng mới biết làm lúc mười tuổi, trẫm phê duyệt các loại tấu chương từ năm mười hai tuổi thế mà Hoàng hậu nàng phải đến khi mười sáu tuổi mới học được để giúp trẫm.

Khoan đã? Có lẽ không phải vì Hoàng hậu nàng quá ngốc bạch ngọt, mà là vì trẫm quá ưu tú?

Ôi, quả nhiên trẫm là một mỹ nam tử ưu tú như thế!

Hoàng hậu tiến cung năm mười hai tuổi, sau khi tiến cung, nàng đã kinh ngạc trước sắc đẹp của trẫm, đối với trẫm nhất kiến chung tình. Vừa bước vào cung, nàng đã rơi lệ nhìn trẫm.

Không cần phải nói, đây nhất định là nước miếng mà nàng không kìm chế được rơi xuống từ vành mắt.

Ngay lúc Hoàng hậu nàng thấy trẫm còn run rẩy rất lâu, nhất định là nàng bị tư thế oai hùng tay không bắt rắn của trẫm cảm động đến mức tim đập như trống bỏi, do tốc độ trống đánh quá nhanh cho nên thân thể bắt đầu run nhè nhẹ.

Trẫm vì thỏa mãn tình cảm nàng dành cho mình, bởi vậy đặc biệt đi đến trước mặt nàng, để nàng có thể cẩn thận quan sát tư thế oai hùng tay không bắt rắn của trẫm.

Quả nhiên, nàng đánh trống bỏi càng kịch liệt hơn, biểu hiện cụ thể chính là tần suất thân thể của nàng run rẩy càng cao hơn.

Ôi, trẫm quả nhiên chính là một mỹ nam tử quyến rũ như vậy đấy!

Có vài tên ngốc nhất định sẽ cảm thấy Hoàng hậu không yêu trẫm, người có loại suy nghĩ này vừa thấy chính là tên ngốc.

Hoàng hậu mỗi ngày đều vì trẫm nấu chè hạt sen nấm tuyết, không chỉ có chè hạt sen nấm tuyết, còn có mỗi bảy ngày đầu tháng đều có chè long nhãn táo đỏ cùng trà gừng đường nâu, không chỉ có chè long nhãn táo đỏ cùng trà gừng đường nâu, còn thường thường có một ít a giao...

Thứ cho trẫm nói thẳng, trẫm hoài nghi Hoàng hậu không cẩn thận nhầm giới tính trẫm.

Cũng không thể trách Hoàng hậu kỳ quái, rốt cuộc trẫm quá mức mỹ lệ, phần lớn người đặc biệt mỹ lệ đều là trống mái khó phân, việc Hoàng hậu hiểu lầm trẫm cũng có thể tha thứ về mặt tình cảm.

Sau một năm ăn ăn ăn Hoàng hậu các loại đồ ngọt vì trẫm, trẫm còn hơi ám chỉ với Hoàng hậu rằng trẫm muốn ăn gà.

Hoàng hậu quyết đoán thu được ám chỉ trẫm, hơn nữa tỏ vẻ ngày hôm sau tuyệt đối có món trẫm thích ăn.

Trẫm nghe được những lời này của Hoàng hậu, cảm động đến mức nước mắt cầm lòng không đậu mà từ khóe miệng chảy ra: trẫm rốt cuộc có thể ăn gà luộc, gà hấp muối, gà nướng hoặc là món gà khác càng ngon miệng hơn ư?

Tuy rằng Hoàng hậu mỗi ngày cho trẫm ăn chè hạt sen nấm tuyết khiến trẫm ăn đồ ngọt đến phát ngấy, nhưng trẫm có thể nói rằng thời điểm lần đầu tiên ăn món này, đúng là cực kì kinh vi thiên nhân*.

*kinh vi thiên nhân: ở đây được hiểu là khen ngợi kỹ năng hoặc tay nghề cao siêu, vô cùng khéo léo của ai đó.

Trẫm dứt khoát xoa tay hăm hở chờ Hoàng hậu mang gà nướng hoặc gà sốt xì dầu hay là gà kho hành gừng mà nàng làm qua đây, để có thể thưởng thức một cách tốt hơn, trẫm còn đặc biệt đặt làm một bộ dao nĩa đũa thích hợp để ăn gà.

Sau đó, Hoàng hậu mang theo một hộp đồ ăn chậm rãi đi đến.

Hoàng hậu: "Hoàng thượng, đây là món người muốn ăn!".

Trẫm: "Hả???".

Trẫm: Không phải, trẫm muốn ăn gà xé phay, gà chặt miếng chưng cách thủy hoặc là gà xào ba ly... Không phải canh gà ác!

Hoàng hậu: "Mau uống đi, bổ lắm đó".

Trẫm nở nụ cười bối rối lại không thất lễ: "Hoàng hậu, trẫm...".

Hoàng hậu: "Tiểu Điệp, gần đây không phải mỗi lần đến đầu tháng người đều sẽ khó chịu vài ngày sao, uống cái này, người chắc chắn sẽ thoải mái hơn nhiều".

Trẫm: "Không phải, trẫm khó chịu là bởi vì khoảng thời gian này mỗi tháng tấu chương đặc biệt nhiều một chút, uống canh gà ác có tác dụng gì đâu? Còn có, đừng gọi trẫm là Tiểu Điệp, quá dẹo!".

"Nhưng mà, người chính là Tiểu Điệp mà."

"Chẳng phải năm trẫm cử hành Quán lễ* được đặt tự sao! Nàng có thể gọi trẫm là Đại Dũng!"

*Ở Trung Quốc cổ đại, các đời quy định về tuổi trưởng thành không giống nhau. Theo Lễ kí (礼记), con trai đến 20 tuổi cử hành Quán lễ (冠礼) (tức lễ đội mũ), con gái đến 15 tuổi cử hành Kê lễ (笄礼) (tức lễ cài trâm). "Quán lễ" và "Kê lễ" đều là lễ thành niên thời cổ đại.

"Nhưng mà, thần thiếp đã quen gọi Tiểu Điệp làm sao bây giờ."

Trẫm còn có thể làm gì ngoài mỉm cười tha thứ cho nàng, rốt cuộc nàng yêu trẫm như vậy mà.

Sau khi lại uống uống uống xong canh gà ác Hoàng hậu hầm vì trẫm, trẫm cũng không dám ám chỉ Hoàng hậu nữa.

"Hoàng hậu, trẫm muốn ăn gà nướng!"

Hoàng hậu: "Không được!".

Trẫm kinh hãi, "tại sao lại không được?".

Hoàng hậu: "Ăn gà nướng rất dễ khiến da xấu đi".

Trẫm không kìm được những giọt nước mắt của nam tử thực thụ: "Trẫm không sợ, cầu xin người cho trẫm ăn gà nướng một lần! Hoàng hậu nàng an bài cho trẫm thực đơn mỗi ngày, buổi sáng một phần trái cây cùng sữa đậu nành, giữa trưa một đống rau xanh với ức gà luộc, đến tối một đống trái cây cùng rau xanh lại kèm với ức gà luộc, trẫm thật sự chịu không nổi!".

Hoàng hậu dịu dàng xoa đầu trẫm, "đây là vì tốt cho người, người xem hiện tại làn da của người rất đẹp, còn rất thon thả".

"Huhuhu, sao bản thân nàng không ăn?"

"Thần thiếp không làm được!". Hoàng hậu đột nhiên ngấn lệ, "Hoàng thượng người không yêu thần thiếp có phải không, người không tin thần thiếp thật tình đối xử tốt với người".

"Trẫm không phải, trẫm không có, nàng nói bậy."

"Người đang nghi ngờ thần thiếp! Người còn lớn tiếng với thần thiếp."

"Trẫm, trẫm chỉ là hơi kích động."

"Người đang hung dữ với thần thiếp!"

Trẫm: "Trẫm sai rồi, về sau trẫm nhất định sẽ ngoan ngoãn ăn thực đơn kiện thân".

Hoàng hậu nín khóc mỉm cười còn không quên sửa lại cho trẫm, "Đây là thực đơn giảm béo".

Trẫm: "Phải, người nói đúng, người nói cái gì cũng đúng".

Vì thế, trẫm cùng Hoàng hậu tiếp tục hài hòa chung sống, câu chuyện này chỉ để chứng minh rằng Hoàng hậu của trẫm thật là ngốc bạch ngọt, đã ở chung lâu như vậy, vẫn coi trẫm như nữ tử mà đối đãi. Tuy rằng, trẫm thật sự rất đẹp. Nhưng, trẫm thật sự là nam tử mà. Trước ngực trẫm hơi nhô lên thật ra chỉ là cơ ngực lớn, không phải ngực lép nhé!

Tuy rằng Hoàng hậu của trẫm ngốc bạch ngọt, nhưng nàng cũng thật sự yêu trẫm.

Tỷ như nói.

Ở thời điểm Hoàng hậu của trẫm mười tám tuổi, để trẫm có thể ngồi vững vàng trên ngai vàng, nàng làm cho trẫm một bản kế hoạch, nói muốn giúp trẫm đi trừ gian thần, còn trả lại sự trong sạch cho trung thần quá cố.

Đáng tiếc, Hoàng hậu ngốc bạch ngọt nàng quá ngốc bạch ngọt.

Bản kế hoạch này được làm có chút không hợp lí, vừa thấy liền biết không khả thi.

Nhưng, nể tình Hoàng hậu suy nghĩ vì trẫm như thế, trẫm lại làm một bản kế hoạch, dự định sẽ hạ bệ vị đại gian thần nắm quyền lớn kia.

Bất quá, rốt cuộc địa vị của tên gian thần này trên triều rất cao, đề bạt không ít vị quan trong triều, thân thích cũng có người cầm binh quyền, muốn diệt trừ hắn không chỉ là vấn đề nan giải, sinh mệnh còn có khả năng gặp nguy hiểm.

Chẳng qua, diệt tên gian thần này chính là tâm nguyện Hoàng hậu.

Vì Hoàng hậu, trẫm nhất định phải kéo tên gian thần xuống đài, hơn nữa trả lại trong sạch cho trung thần.

Trẫm thực ra hiểu Hoàng hậu, Hoàng hậu cùng nữ nhi trung thần chính là khuê mật, nếu không phải tại gian thần, có khi hiện tại nữ nhi trung thần cũng ở trong hậu cung trẫm đấy!

Từ từ, vẫn là không cần đưa ra giả thiết đáng sợ như thế, Hoàng hậu của trẫm hết mực yêu trẫm, thấy thanh mai nhà mình cũng ở hậu cung của trẫm khẳng định vì ghen mà điên cuồng chỉnh trẫm.

Ơ? Tựa như có gì đó sai sai, hiện tại hậu cung của trẫm chỉ có mỗi Hoàng hậu mà? Tại sao hiện tại Hoàng hậu cũng điên cuồng chỉnh trẫm?

Hiểu rồi, Hoàng hậu của trẫm khẳng định ăn giấm của Ba Ba trẫm nuôi, rốt cuộc con samoyed Ba Ba này lớn lên giống như hồ ly tinh như vậy, ăn giấm của nó cũng có thể hiểu được.

Bình thường Hoàng hậu thích răn dạy, nhất là răn dạy trẫm, khẳng định là muốn mang thiết lập "đóa sen trắng", trước làm bằng hữu tốt cùng hồ ly tinh rồi lại tiếp tục chạm trán với trẫm.

Ôi, quả nhiên trẫm chính là nam tử quyến rũ như thế.

Không đúng không đúng, sao trẫm lại mang tâm tư đi chơi xa như vậy?

Vì gia đình của thanh mai Hoàng hậu có thể lật lại bản án, trẫm rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn. Nhưng mà, nam tử ưu tú giống như trẫm khẳng định vẫn phải vì Hoàng hậu mà suy nghĩ. Trẫm tin rằng kế hoạch nhất định sẽ thành công.

Hiện tại trẫm hẳn nên nghĩ làm thế nào kéo gian thần xuống đồng thời có thể bảo đảm Hoàng hậu ngốc bạch ngọt của trẫm có thể an toàn.

Rốt cuộc, Hoàng hậu ngốc bạch ngọt như vậy, kế hoạch này chỉ cần có điểm không thích hợp sẽ thật sự hẻo ngay tắp lự.

Tác giả có lời muốn nói:

Hi, đúng là muốn thử đổi đề tài.

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*chè hạt sen nấm tuyết

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*chè long nhãn táo đỏ

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*trà gừng đường nâu

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*a giao

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà luộc

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà hấp muối

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà nướng

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà sốt xì dầu

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà kho hành gừng

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà xé phay

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà chặt miếng chưng cách thủy

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*gà xào ba ly

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*canh gà ác

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*sữa đậu nành

[Diendantruyen.Com] Trẫm Và Hoàng Hậu Ngốc Bạch Ngọt Của Trẫm


*ức gà luộc
 
Chương 2: Hạ


Quả nhiên, trẫm quả nhiên không hổ là trẫm. Kế sách của trẫm một thoáng là thành công, tổn thất chẳng qua là một bên thận. Không đúng không đúng, không thể nói như vậy,...

Quả nhiên, trẫm quả nhiên không hổ là trẫm. Kế sách của trẫm một thoáng là thành công, tổn thất chẳng qua là một bên thận.

Không đúng không đúng, không thể nói như vậy. Thận trẫm vẫn còn, chỉ là bị những tên sát thủ đáng chết đâm một đao.

Trẫm tin tưởng năng lực hồi phục nhất định có thể giúp trẫm tiếp tục duy trì công năng của hai quả thận!

Nói đến công năng của thận, trẫm muốn cho Hoàng hậu của trẫm thể nghiệm một chút chức năng thận của trẫm, huhuhu.

Ơ? Không chừng lần này Hoàng hậu thấy trẫm đi trừ gian thần, nể mặt vì lật lại bản án trung thần liền...

Ôi, tưởng tượng như thế đã không khỏi thấy đắc chí rồi.

Nghĩ vậy, trẫm hận không thể lập tức chạy đến tẩm cung Hoàng hậu. Nhưng mà không được, thận trẫm còn có một cái lỗ. Vì không để Hoàng hậu lo lắng, cũng vì không để Hoàng hậu xem nhẹ năng lực của trẫm. Tốt hơn hết trẫm nên nhanh chóng tìm ngự y băng bó!

Sau khi băng bó xong, trẫm dứt khoát một đường chạy chậm đến tẩm cung Hoàng hậu.

Đừng hỏi trẫm vì sao không có cỗ kiệu gì đó đưa trẫm đi tẩm cung Hoàng hậu... Ngươi cho rằng ngay cả thận trẫm cũng bị đâm một đao thì các thị vệ sẽ không bị thương sao?

Bọn họ bị đâm gan, đâm ruột, đâm mông... Trẫm dứt khoát cho bọn họ đi Thái Y viện.

Chẳng mấy chốc, trẫm đã thấy Hoàng hậu mặt vô biểu tình mà đứng trước tẩm cung.

Ô kìa, Hoàng hậu đã lo lắng vì trẫm đến mức biểu cảm cũng không làm được sao?

Quá đỗi cảm động mà!

Trẫm gấp không chờ nổi lao đến chỗ Hoàng hậu, Hoàng hậu thấy bóng dáng trẫm cũng mở miệng nói: "Người quả nhiên không có việc gì".

Ha, ở trong lòng Hoàng hậu trẫm quả nhiên là người không gì không làm được.

Trẫm ôm chặt Hoàng hậu.

Ôi chao! Lần này! Hoàng hậu! Không có! Đẩy! Trẫm!!!

Cảm động! Không có cảm xúc nào khác ngoài cảm động!

Đột nhiên, trẫm cảm thấy ngực chợt lạnh.

Nội tâm trẫm không hề dao động nhìn trên tay Hoàng hậu đang cầm đao dính máu của trẫm.

Trẫm một chút cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, quả nhiên trẫm không hổ là người ưu tú liệu sự như thần.

Trẫm hơi lui về phía sau nên vị trí gần tim không khỏi chịu vết thương thứ hai.

"Hoàng thượng, người thật đúng là lợi hại. Bị đâm tim cũng không chết". Hoàng hậu vẫn luôn vẫn duy trì mặt vô biểu tình nhìn trẫm.

Trẫm chịu đựng đau đớn nở nụ cười, "nào, chẳng phải đã nói với nàng rất nhiều lần là trẫm rất lợi hại sao".

Hoàng hậu thấy trẫm giống như sẽ không chết, trở tay muốn tự đâm chính mình.

Trẫm nhanh chóng bắt được đao ngăn cản Hoàng hậu.

À... Ngươi hỏi trẫm vì sao không bắt lấy tay Hoàng hậu ngăn cản nàng? Rất đơn giản, Hoàng hậu không cho phép trẫm chạm vào tay nàng.

Hoàng hậu rốt cuộc không còn mặt vô biểu tình, nàng lại nhìn trẫm rơi nước mắt. Đây là lần thứ hai nàng khóc, lần đầu tiên là thời điểm thấy trẫm bắt rắn.

Trẫm đau lòng nhìn Hoàng hậu.

Hoàng hậu kích động hét lên với trẫm: "Ngươi bây giờ là hung thủ duy nhất còn sống đã hãm hại Dĩnh Dĩnh! Ngươi để ta chết đi! Sao ngươi lại không chết chứ!".

"Trẫm đương nhiên thật sự không có biện pháp mới để đại gian thần đó Trần Trăn tịch biên gia đình thanh mai nàng Dĩnh Dĩnh. Trẫm thực sự không có cách nào. Trẫm sai rồi, bây giờ trẫm giết chết Trần Trăn nhé. Trẫm thật sự rất thích nàng, Hoàng hậu, không, Lâm Hoài, trẫm thật sự rất yêu nàng. Cầu xin nàng đừng như vậy được không. Hiện tại Trần Trăn đã chết, thù của thanh mai nàng Dĩnh Dĩnh đã được báo. Chúng ta an ổn ở bên nhau nhé?"

Lâm Hoài cười lạnh, "ngươi cho rằng ngươi là ai, ta không thích ngươi, không cần vọng tưởng".

"Không sao, chúng ta tiếp tục như trước đây cũng được". Trẫm dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Lâm Hoài, "chúng ta tựa như trước kia được không?".

Lâm Hoài: "Ta nhìn tên hung thủ ngươi liền ghê tởm".

"Trẫm biết nàng thích thanh mai nàng, nhưng nàng ta hiện tại đã chết. Nàng có thể đổi một tình nhân khác được không? Trẫm có thể cho nàng hạnh phúc, trẫm yêu nàng."

Sau khi nước mắt Lâm Hoài khô lại, lại khôi phục mặt vô biểu tình, "Ngươi không chết thì ta chết, ta không thể chịu đựng được việc kẻ giết chết nàng lắc lư trước mặt ta. Ngươi có thể ngăn cản ta lần này, nhưng ngươi có thể ngăn cản ta lần tiếp theo không?".

Lâm Hoài ném thanh đao xuống giữa chúng ta, tiếp tục nói: "Ngươi lựa chọn đi, cây đao này ngươi lấy, hay ta lấy?".

Trẫm yên lặng mà cầm lấy đao: Quả nhiên không hổ là trẫm, hết thảy đều đã suy tính kỹ càng. Biết Hoàng hậu sau khi vì thanh mai nàng lật lại bản án nhất định sẽ muốn trẫm chết.

May mắn trẫm đã sớm lập di chiếu chỉ định Hoàng đế kế nhiệm, hắn nhất định sẽ đối xử tử tế với Hoàng hậu.

Ta nắm chặt lấy đao, "Lâm Hoài, sau khi ta chết nàng sẽ đau lòng sao?".

Lâm Hoài: "Ngươi nghĩ thế nào?".

"Ta nghĩ nàng sẽ."

Khó tránh nghe phải lời gây tổn thương, ta tiếp tục nói, "sau khi ta chết, không cần buồn vì ta".

Nói xong, ta một đao chuẩn xác mà đâm vào tim.

Nhìn đến Hoàng thượng trên mặt đất không còn sự sống, Lâm Hoài chậm rãi tới gần Hoàng thượng, lúc này nàng có chút mờ mịt, "ngươi thật sự đã chết? Ngươi không phải vẫn luôn rất lợi hại sao?".

Lâm Hoài đưa tay chạm vào tay Hoàng thượng, cảm thụ được độ ấm của Hoàng thượng chậm rãi hạ xuống.

"Dĩnh Dĩnh đã chết, ngươi cũng đã chết". Lâm Hoài mờ mịt mà quỳ trên mặt đất, "ta đây còn tồn tại để làm gì?".

Một lát sau, Lâm Hoài cười, "ha, ngươi nhất định không nghĩ tới, dù cho ngươi đã chết, ta cũng sẽ tự sát. Lần này, ta nhất định phải dùng chuyện này cười nhạo ngươi. Ngươi không phải tự xưng là cái gì cũng biết sao, lần này ngươi đã đoán sai rồi".

Nói xong, Lâm Hoài rút đao từ trên ngực Hoàng thượng, sau đó nắm chặt lấy đao mà đâm vào tim mình.

Lâm Hoài ngã xuống đất, nhìn lên không trung, lẩm bẩm: "Bầu trời hôm nay, thật giống bầu trời hôm mà ta cùng Dĩnh Dĩnh lần đầu tiên cùng vào cung thấy Hoàng thượng tay không bắt rắn".
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom