Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2690


Chương 2690

“Cho tôi sao?”

Cô nhanh chóng chạy qua.

“Cảm ơn”

Sau khi lấy xong, cô còn chân thành nói cảm ơn.

“Không có gì, chăm sóc con gái chính là điều nên làm. Em cùng xạ thủ và người hỗ trợ ở đường dưới có lẽ là đội ba người phải không? Đều chơi rất tốt, trận sau tiếp tục nhé.”

“Ừm ừm, được.”

Năm nay, có thể tìm được một người đồng đội đáng tin quả thực rất khó.

Ngay lúc này, Cố Hy rụt cổ lại: “Niệm Noãn, lạnh quá.”

“Đúng vậy, thật sự hơi lạnh, ai bật điều hòa vậy? Bây giờ vân chưa phải nóng lắm, không cần phải bật điều hòa đâu.

Niệm Noãn quay lại nhìn xung quanh, vừa quay đầu thì đã thấy gương mặt âm u của Cố Thành Trung.

Sắc mặt anh xanh mét khó coi, đen hơn cả đáy nồi.

Đôi mắt phượng mang đầy thù địch, không chút thiện cảm nhìn bọn họ.

Hai đứa trẻ đưa mắt liếc nhau, không kiềm được nuốt nước bọt, đều cảm nhận được sức mạnh chết chóc.

Niệm Noãn vừa muốn mở miệng, lại bị một ánh mắt của Cố Thành Trung ngăn lại.

Bọn họ chỉ có thể im miệng, lặng lẽ bỏ chạy sang một bên.

Còn Hứa Trúc Linh mải mê với trò chơi, cơ bản không hề để ý.

“Em bao nhiêu tuổi vậy, nghe giọng em nhỏ quá. Đã thành niên chưa em gái nhỏ?”

“Tôi đã hai mươi tư tuổi rồi.”

“Hai mươi tư tuổi? Thật sự không nhìn ra, cảm giác giống mười lăm mười sáu tuổi vậy. Em là người thành phố nào vậy, anh xem xem chúng ta cách có xa không.”

“Hửm?” Cô do dự, chắc là chuyện này không thể tiết lộ, dù sao cũng chỉ là trò chơi.

“Thế nào? Chẳng lẽ anh còn muốn đến tìm cô ấy?

Đúng lúc này, Hứa Trúc Linh nghe thấy giọng nói u ám lạnh lếo phát ra từ đẳng sau, sợ tới mức đánh rơi điện thoại xuống đất.

Cổ cô cứng ngắc xoay lại, khoảnh khắc nhìn thấy Cố Thành Trung, trái tim hơi hồi hộp.

Xong rồi. Truy cập Тrцуeлоne. vn nhé!

“Cố… Cố Thành Trung…”

“Trò chơi có thú không?”

“Không, không thú vị.”

“Em đan chọc ghẹo đàn ông hả?”

“Em… em không có.”

Hứa Trúc Linh không có mặt mũi mà nói, suýt nữa thì phát khóc.

Những chiêu này đều là Niệm Noãn dạy cho cô.
 
Chương 2691


Chương 2691

“Chơi rất vui phải không?”

“Không vui.” Cô đau khổ nói: “Em…em không chơi nữa, được không? Em sai rồi, chỉ là em quá nhàm chán. Em…em không nên bật mic, không nên thèm muốn năng lượng ba ba đó, em sai rồi.”

“Chơi đi, tại sao lại không chơi nữa?”

“Hả?”

“Nhưng chỉ có thể chơi cùng anh, không được phép nói chuyện với những nam sinh khác.”

Cố Thành Trung nhặt điện thoại của cô lên, xem giới thiệu kỹ năng một lát vậy mà đã biết chơi rồi.

Anh thành thạo lấy mạng của đối phương, thao tác trơn tru lưu loát.

Cô ngẩn người nhìn anh, lúc nấy cô tắt điện thoại ở trong suốt một phút, tình hình trước mắt là ngược gió, chuẩn bị thua rồi, không nghĩ tới Cố Thành Trung có thể lật ngược tình thế.

Hơn nữa thao tác vô cùng nhanh.

Thanh kiếm nổi danh, toàn thân hóa vàng, giáp hồi sinh.

Bơi trong nước suối của đối thủ một ngày vậy mà lại có thể an toàn trở về.

“Trời ạ, chị gái chơi cũng rất lợi hại.

Chị gái nhỏ đến đây lấy năng lượng đi.”

Lúc nãy cô tắt máy một phút, nên người bên kia không nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ.

Người kia vẫn cho rằng người đang chơi là Hứa Trúc Linh.

“Cô ấy không phải chị gái nhỏ của cậu, cô ấy là vợ của tôi.”

Cố Thành Trung không nể mặt nói.

“Anh là ai? Tôi nói chuyện với chị gái nhỏ, liên quan gì tới anh? Là vợ anh thì làm sao, không chừng sau này còn có thể trở thành vợ tôi.”

“Ô? Vậy sao? Tin hay không mười phút sau tôi sẽ khiến cậu vĩnh viễn hối hận.

“Anh là ai chứ, anh nghĩ mình là Ngọc Hoàng đại đế sao? Thật nực cười, tự mình cảm thấy bản thân tốt đẹp.

Chơi game cùng loại người như anh thật mất hứng, không chơi nữa, tắt máy.”

Người đó nói xong thì đã offline, bây giờ là bốn đánh năm.

Nhưng Cố Thành Trung cũng không phải chỉ nói đùa, cho dù là bốn đánh năm cũng đã thắng.

Anh mở thông tin của đối phương, gửi cho Phó Thanh Viên, kiểm tra địa chỉ IP của cậu ta.

Rất nhanh thì đã tìm được thông tin cậu ta tên gì, ở đâu.

Cố Thành Trung không chút do dự gọi điện thoại đi, cậu ta cũng đã trả lời: “Ai vậy?”

“Người vừa nấy chơi game cùng cậu, nói với cậu rằng mười phút sau sẽ khiến cậu hối hận.”

“Anh… thật sự là anh hả? Đồ điên, vậy mà lại gọi điện thoại cho tôi, anh làm cách nào tìm được tôi vậy?”

Đối phương rõ ràng đang rất sợ hãi, giống như gặp ma giữa ban ngày, làm người ta sởn tóc gáy.

“Cậu cho rằng ở thế giới ảo nhìn không thấy mặt thì có thể nói chuyện không cần có trách nhiệm sao? Đối với những người như cậu thì biện pháp tốt nhất chính là cho cậu biết tay.”

“Sau này, cẩn thận lời nói, đừng trêu chọc các cô gái trên mạng. Người đàn ông sau lưng của cô gái mà cậu trêu chọc chưa chắc cậu có thể động đến.”

“Anh… rốt cuộc anh là ai?”
 
Chương 2692


Chương 2692

“Cố Thành Trung, có hứng thú có thể tra google. Cậu nhóc, sau này chơi game nhớ chú ý chút, nếu như cậu còn dám nói nhảm trên mạng, ông đây sẽ qua đó đánh gãy chân chó của cậu.”

“Cố… Cố Thành Trung? Trời ạ gặp ma rồi…”

Đối phương kinh hãi cúp điện thoại, Cố Thành Trung cũng buông điện thoại xuống.

Hứa Trúc Linh đã quỳ trên sô pha: “Chồng ơi, em biết sai rồi, sau này sẽ không dám nữa.”

“Biết sai để sửa là tốt, nếu anh mở mic cùng người khác chơi game, em sẽ cảm thấy thế nào?”

“Không thoải mái…”

“Anh cũng vậy, rất không thoải mái.

Anh biết em không có ý gì, em cũng không lấy lòng người khác. Nhưng anh vẫn không thoải mái.”

“Biết rồi mà, vậy sau này nếu anh cùng em chơi game thì em sẽ chơi, nếu anh không chơi em cũng không chơi nữa.”

“Thời gian anh chơi cùng em có hạn.

Nếu em cảm thấy nhàm chán thì tự mình chơi, chuyện này anh sẽ không ép buộc, anh không phải người ích kỷ, anh sẽ không làm những chuyện khiến em không thoải mái.”

“Nhưng em tự chơi anh cũng sẽ không thoải mái. Những chuyện khiến anh không thoải mái em cũng sẽ không làm. Trái tim đều phải nghĩ cho nhau, em không thể chỉ vì mình thôi đúng không? Lần này em sâu sắc nhận ra được sai lầm của bản thân. Biết vậy em đã không bị đầu độc, vì năng lượng ba ba, suýt nữa… suýt chút nữa mạng nhỏ đều không còn.”

“Đầu độc? Niệm Noãn phải không?”

“Làm sao anh biết?”

“Ngoại trừ cô nhóc này còn có thể là ai, lá gan lớn hơn bất kỳ ai. Trong nhà cũng không yên phận, phải tìm vài giáo viên cho con bé rồi.”

“Dạy gì vậy? Giáo dục sớm vậy sao?”

“Không, võ thuật.”

“Hửm?”

“Anh sẽ dạy con gái anh lễ nghĩa liêm sỉ, chuyện gì là đúng chuyện gì là sai, cái gì là luật pháp cái gì là phạm tội.

Nhưng anh sợ người khác không dạy dỗ con bọn họ cho tốt. Anh cũng vì muốn tốt cho con bé, xuất thân của con bé, không thể để con bé bị người ta tùy ý bắt nạt. Nhưng mọi chuyện đều có tai nạn, anh hy vọng một mình con bé cũng có thể tự bảo vệ mình.”

“Anh mong con gái của chúng ta, muốn có thứ gì thì có thể tự mình nỗ lực đạt được, mà không phải nhờ người khác cho. Cho dù người ta cam tâm tình nguyện, đó cũng không phải thứ thuộc về con bé.”

“Chơi game xong làm sao anh hiểu ra nhiều như vậy?”

“Em muốn thứ gì, anh có thể cho em, bởi vì thân phận anh là chồng em, cho em thứ gì cũng là nên làm. Mà những người xa lạ khác, không có quyền cũng không có tư cách và nghĩa vụ, em hiểu không? Anh sẽ thương yêu Niệm Noãn, nhưng anh cũng phải dạy con bé tự bước đi trên đường đời.”

“Cố Thành Trung… anh thật sự là người cha cực kỳ cực kỳ tốt.”

“Ừ, xem ra anh cũng dạy được em rồi.

“Hửm”” Tại sao lời này nghe có vẻ kỳ lạ vậy?
 
Chương 2693


Chương 2693

Niệm Noãn, nhưng anh cũng phải dạy con bé tự bước đi trên đường đời.”

“Cố Thành Trung… anh thật sự là người cha cực kỳ cực kỳ tốt.”

“Ừ, xem ra anh cũng dạy được em »ru rồi.

“Hửm?” Tại sao lời này nghe có vẻ kỳ lạ vậy?

Hứa Trúc Linh không chút dịu dàng trừng mắt nhìn Cố Thành Trung. Bây giờ cô không còn cảm thấy nhàm chán nữa, Cố Thành Trung đã mang theo công việc về nhà, mỗi khi có thời gian thì cùng chơi game với cô, cảm giác nằm không cũng chiến thắng thật là tốt.

Đợi phong ba bão tố đi qua, lại thêm việc Cố Thành Trung dùng lời lẽ chính đáng từ chối tất cả các phương tiện truyền thông, nói rằng Hứa Trúc Linh sẽ không đi theo con đường nghệ sĩ, không tham gia bất kỳ cuộc phỏng vấn nào, trừ khi hai vợ chồng họ cùng hoạt động.

Cũng sẽ không có người đại diện, công ty truyền thông trọn gói gì đó, Cố Thành Trung ngang ngược nói thẳng.

“Vợ tôi, bà chủ của tập đoàn Cố Linh, không cần trọn gói. Cô ấy cũng không cần phải hùa theo sở thích của công chúng, chỉ cần nghe theo chồng mình là được.”

Khi tin tức này vừa được truyền ra, những người đó rất tự giác nhượng bộ, ai cũng không dám chọc vào Cố Thành Trung.

Mà Hứa Trúc Linh cũng sau một tháng mới biết lần này tập đoàn Phát Đạt hợp tác cùng Kettering, hơn nữa Diên cũng đã đến Đà Nẵng, chuyện này khiến cô rất ngạc nhiên.

Nếu là trước đây, Diên đến Đà Nẵng chắc chắn sẽ đến tìm cô, cho dù không phải vì tình cảm của hai người, cũng sẽ là vì Niệm Noãn.

Cô không nghĩ tới, lần này anh ấy lặng lẽ đến, cũng lặng lẽ đi.

Mỹ phẩm của tập đoàn Phát Đạt rất nổi tiếng ở nước ngoài, không thua kém bất kỳ thương hiệu lớn nào, lại thêm hoạt động và quảng bá của Kettering, đã đạt đến đỉnh cao.

Rõ ràng anh ấy có rất nhiều lựa chọn, ai cũng biết đến Kettering, vô số thương hiệu lớn muốn tranh giành hợp tác, nhưng anh ấy lại lựa chọn tập đoàn Phát Đạt.

Thứ nhất, là vì tình cảm của Ngôn Phúc Lâm và Hứa Trúc Linh, thứ hai… là vì công ty Nhật Kinh muốn hợp tác cùng nhà họ Ngôn, mở ra thị trường mỹ phẩm.

Sau khi Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử qua đời, gánh nặng này đè lên vai Lê Sa, cô ấy ngốc như vậy, cơ bản không thể làm kinh doanh.

Những chuyện cô ấy chưa hoàn thành, anh ấy sẽ giúp cô ấy hoàn thành.

Con người mà, luôn có bắt đầu có kết thúc. Cô ấy có thể không đầu không đuôi, giống như một cơn gió. Vội vàng đến cũng vội vàng đi.

Nhưng anh ấy không thể, anh ấy có máu có thịt, trọng tình trọng nghĩa, không thể tan như cơn gió.

Bây giờ, trên toàn bộ Malton, chỉ cân nhắc đến Diên, chắc chắn ai nấy đều run lên sợ hãi.

Dưới tay anh ấy, không biết có bao nhiêu công nghiệp vừa và nhỏ phải đối mặt với phá sản, không ai dám động vào anh ấy, chỉ cần khiến anh ấy khó chịu một,chút cũng rất có khả năng tan cửa nát nhà.

Cũng có rất nhiều ông chủ lớn phản ánh chuyện này với Halley răng Kettering đã chèn ép hoạt động buôn bán ở nước ngoài, nhằm vào hoàng gia Hà Nội, nếu không phải người mù đều có thể nhìn ra được.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ chỉ dân đến nổ ra chiến tranh thương mại, hơn nữa sẽ khiến nước Anh thiệt hại nặng nề.

Bây giờ quan hệ hai nước đang tốt đẹp, vì một chuyện tình cảm trẻ con như vậy mà tùy tiện xảy ra ngăn cách, thực sự quá sơ sài.

Nhưng Halley giống như không nghe thấy.
 
Chương 2694


Chương 2694

Hiện tại anh ta cũng đã có vương phi, chỉ là anh ta không quan tâm mấy đến hậu cung.

Kết hôn năm tháng, cũng chỉ có một hai lần chung phòng.

Không phải anh ta không có hứng thú với phụ nữ, chỉ là… người chung chăn gối không phải người trong lòng.

Anh ta ngăn lại mọi điều tiếng, để anh ấy muốn làm gì thì làm.

Người khác không hiểu anh ấy, anh ta hiểu.

Cho dù anh ấy muốn hái sao trên trời, Halley cũng sẽ không do dự hái xuống, đừng nói là một đất nước hay một ngôi vị.

Anh ta nghĩ, bản thân tuyệt đối chính là vị vua hồ đồ, chỉ vì người đẹp, không cần quan tâm đất nước.

Đêm, sâu lặng như nước.

Halley lại lẻn ra khỏi cung điện, đã quen với sự bố trí của Kettering, thành công tránh được điểm mù, đến được †òa nhà chính.

Sau đó, anh ta trèo vào từ cửa sổ, rón rén đi về phía phòng ngủ của Diên.

Tuy nhiên, vừa mới bước vào, đèn trong phòng đã bật sáng.

Diên ngồi trên giường, nhìn anh ta không nói lên lời: “Sao anh lại đến nữa?

Anh đã kết hôn rồi, ngày nào cũng không trở về, để vương phi của anh ở một mình, có thích hợp không?”

“Vậy tôi để người anh em ở một mình trong phòng, có thích hợp không?”

Anh ta cười vô tâm, rất tự nhiên chui vào trong chăn của anh ấy, không mảy may kiêng dè.

Diên bất lực trừng mắt, nhưng cũng không ngăn cản.

anh ấy vẫn còn chút lo sợ đàn ông, nhưng lại yên tâm về Halley một trăm phần trăm.

Cho dù anh ta đã say mèm, cũng sẽ không làm gì anh ấy.

Những gì anh ta đã làm cho anh ấy, cả đời này cũng không trả hết, cũng không biết rằng liệu có kiếp sau không.

Kiếp này, anh ấy sẵn sàng vì Lê Sa đánh đổi mọi thứ, nhưng lại sẵn sàng hứa hẹn với Halley kiếp sau, vì cậu nợ Halley thật sự quá nhiều.

“Sao vậy, vẫn còn mất ngủ sao?”

“Bệnh cũ thôi.”

anh ấy xoa huyệt thái dương, không để ý nói.

“Cậu thật là không để người khác bớt lo. Vì Hứa Trúc Linh, cậu đã ngồi trên địa vị của nhà Kettering, tự quyết định cuộc sống của mình. Bây giờ, chỉ vì Lê Sa, tại sao phải biến bản thân thành như vậy?”

“Có lẽ trời cao đang trêu đùa tôi, một người lại một người, hình như còn chê ít”

“Phụ nữ khiến cậu đau khổ như vậy, chỉ bằng thử… đàn ông chút đi, cậu công tôi thụ, hài hòa biết bao? Hoặc không tôi công cũng được, chuyện này rất dễ bàn bạc…”

I(0UIt0 Halley còn chưa nói xong, Diên đã ném một cái trừng mắt sang.

Anh ta bĩu miệng, nuốt trọn vị đắng xuống đáy lòng, không biểu hiện ra ngoài.

Anh ta nói rất nhiều rồi, Diên cũng chỉ coi đó như câu nói đùa.

Diên không biết rằng, mỗi lần anh ta nói vậy, đều là lời thật lòng, chỉ là… anh ta luôn mỉm cười.
 
Chương 2695


Chương 2695

Hóa ra khi mỉm cười, không nhất định phải vui vẻ.

Khi nhẹ như mây gió cũng không phải thờ ơ lạnh nhạt.

“Vấn không tìm thấy Lê Sa thì phải làm sao? Còn không bằng cậu thích Hứa Trúc Linh, ít nhất cô ấy vẫn ở đó.

Bây giờ, cậu buộc phải tìm ở từng quốc gia, hào hứng rời đi, lại mang theo những vết thương trở về.”

“Vậy tôi sẽ đến từng quốc gia, từng quận huyện, đi xuống biển, đến sa mạc, chỉ cần những nơi có thể đến, tôi đều sẽ đến tìm. Một năm không tìm được, vậy sẽ tìm hai năm, hai năm không tìm được thì tìm bốn năm, tìm cho đến khi tôi chết đi.”

“Vậy tại sao không suy xét đổi người khác đi? Yêu một người dễ dàng hơn một chút không tốt sao?”

“Không đổi nữa, lúc đầu khi quyết định không yêu Hứa Trúc Linh nữa, tôi nghĩ rằng yêu Lê Sa là may mắn của tôi.

Tôi sợ rằng, nếu lại đổi người khác, tôi sẽ phải chịu nỗi đau ghi lòng tạc dạ một lần nữa. Trái tim này không dễ dàng mới lành, tôi không muốn nó tan vỡ lần nữa.”

“Vậy cậu có biết hay không…”

Trái tim của tôi, vẫn luôn dành cho cậu?

Có những lời, Halley muốn nói, cũng không nói thành lời, nói ra chính là trái với đạo đức.

anh ấy đã mệt mỏi như vậy rồi, anh ta không muốn lại tạo thêm gánh nặng cho anh ấy.

Hiện tại cứ như vậy, lấy danh nghĩa anh em thân thiết gắn bó, không phải cũng rất tốt sao?

Ngoại trừ da thịt thân mật, mọi thứ của Diên, anh ta đều biết rất rõ ràng, cũng tham gia vào, như vậy là đủ rồi.

Anh ta không muốn trở thành bi.ến thái, khiến mối quan hệ này biến dạng.

Chỉ muốn… yên lặng ở phía sau nhìn anh ấy hạnh phúc, anh ấy hạnh phúc, bản thân anh ta cũng cảm thấy hạnh phúc.

“Vậy cậu có biết hay không, tôi đã có tin tức của Lê Sa?”

“Cái gì?”

Nghe thấy lời này, Diên ngạc nhiên mãnh liệt, lập tức nắm lấy cổ áo anh ta nói: “Anh nói gì? Lặp lại một lần nữa đi.”

“Cậu không có nghe nhầm, tôi thực sự có tin tức của Lê Sa, lúc nãy đại sứ quán đã báo tin. Bỗng nhiên tìm được Lê Sa đã trở về công ty Nhật Kinh rồi.”

“Lê Sa.”

anh ấy lẩm bẩm tên cô ta, rồi nhanh chóng rời khỏi giường, mặc quần áo vào, gọi Laura chuẩn bị máy bay.

Halley lo lắng nhìn anh ấy và không thể nhịn được cười, đã lâu rôi không thấy anh ấy lo lắng như vậy.

“Anh, anh có chắc cô ấy thực sự đã trở về phải không? Vậy anh có biết cô ấy đã đi đâu sau khi biến mất gần một năm không?”

“Tôi không rõ chuyện này. Nhà họ Nhật Kinh đã phong tỏa tin tức, không ai biết cô ấy đã trải qua chuyện gì. Có lẽ, cậu đến đó rồi sẽ biết”.

“Được, cảm ơn anh.”

“Cảm ơn gì mà cảm ơn, giờ tôi không nói thì ngày mai cậu cũng sẽ biết †in. Tiếc là cậu ở quá xa, ta sợ Chiêu Nhân thân vương nhanh chân đến trước.”
 
Chương 2696


Chương 2696

“Cung Xuyên Minh Âm…”

anh ấy lẩm bẩm cái tên đó, vô thức siết chặt nắm đấm.

Lúc này, ở Hà Nội tại Công ty Nhật Kinh.

An Tỉnh Du Không đích thân đến đón cô ta về, hiện tại cô ta đã hết ở cữ, cơ thể cũng khỏe mạnh hơn rất nhiều.

Sở dĩ không giao đứa trẻ cho Giản, vì đứa trẻ được sinh khi mới ở tháng thứ 8 là sinh non nên vân đang nằm trong lồng ấp và cần được người người có chuyên môn chăm sóc hàng ngày.

An Du Tỉnh đã bí mật đưa đứa trẻ đến nơi an toàn.

Vốn dĩ đứa trẻ có thể được sinh ra một cách an toàn, nhưng khi nhìn thấy Giản cô ta bị hoang mang cả tháng trời.

Khi đang mê man ngủ, bỗng nhiên bụng cô ta đau đến không chịu nổi, lúc này mới phát hiện ra đã vỡ ối.

Vị trí thai nhi không đúng và không thể thuận lợi sinh thường nên chỉ có thể sinh bằng phương pháp mổ.

Kết quả là tắc nước ối, phải thay hơn phân nửa lượng máu cần của cơ thể mới cứu được tính mạng của mình.

Không biết cô ta có chống lại được những biến chứng sau khi thay máu không nữa.

Trong lúc cô ta sinh con nguy hiểm, toàn bộ hành trình đều có Phó Thanh Viên và An Du Tỉnh ở bên cạnh để cô ta không cảm thấy bất lực.

Toàn thân cô ta lạnh toát, cảm giác máu tươi không thể khống chế được chảy ra liên tục, dường như muốn tranh nhau chen lấn rời khỏi cơ thể cô ta.

Hô hấp của cô ta không đều, cô ta muốn nhìn thấy đứa trẻ, vì cô ta sợ nếu không nhìn thì sẽ là lần cuối.

Cô ta vốn đã định chết, đối với cô ta, cái chết có thể là sự giải thoát tốt nhất, nhưng cô ta lại nghe thấy tiếng khóc của An Du Tỉnh.

Cả đời ông ta luôn mạnh mẽ kiên cường, luôn là một thế hệ đi trước có học thức, xuất hiện trước mặt cô ta một cách uy nghiêm nhưng hiền hòa.

Chuyện gì cũng có thể suy xét chu toàn, có ông ta ở đây, cô ta cảm thấy rất an tâm.

Lý do tại sao Công ty Nhật Kinh vân luôn đứng vững, phần lớn đều là do ông ta.

Cô ta rất tôn kính đối với ông ta, cô †a xem ông ta như ông nội của mình, rất thích ông ta.

Cô ta muốn để ông ta an dưỡng tuổi già, còn muốn lo liệu cho ông ấy mọi thứ.

Khi tiễn cô ta đến Đà Nẵng, ông ta nói có thể mắt nhắm mắt mở để giữ lại đứa nhỏ này, nhưng cô ta cũng cần phải †ự mình gánh vác trách nhiệm.

Chạy trốn quả thực là cách dễ dàng nhât, sảng khoái nhất, nhưng một người trốn tránh chắc chắn sẽ làm tăng gánh nặng cho người khác.

Trên thế giới này, làm gì có những năm tháng yên bình, tất cả đều có những người đi trước.

Cô ta không thể để ông Du Không thất vọng được.

Cô ta thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thoát khỏi cửa tử thần.

Năm trên giường bệnh khoảng hai tháng mới có thể xuống giường và đi bộ được, cuối cùng cô ta đã lấy lại được cuộc sống của mình.

Sinh con thật đúng là vào cửa chết, cô ta nghĩ rằng với sự tiến bộ của khoa học y tế, việc sinh con trước đây có thể rất nguy hiểm nhưng bây giờ nó hắn là đã trở nên dễ dàng.
 
Chương 2697


Chương 2697

Cô ta phát hiện ra mình đã sai, từ xưa đến nay việc sinh con luôn là ranh giới vào cái chết đối với phụ nữ.

Có người còn không bao giờ trở về được.

Còn mấy người như cô ấy, may mắn được trở về, dù sống vất vả hơn nhưng cũng an ủi người thân một chút.

“Bé con, cháu trưởng thành rồi.”

An Du Tinh xoa đầu cô ta, đã gần một năm không gặp nhau, cô ta không còn thích cười nữa, cũng không còn hậu đậu nữa, cả người như biến thành một con người hoàn toàn khác trầm mặc, ít nói hơn.

Rõ ràng ở độ tuổi hai mươi phải như một đóa hoa vừa hé nở, nhưng cô ta lại như đóa hoa đã tàn.

“Ông ơi…

Lê Sa khẽ gọi, chỉ hai từ thôi, khiến An Du Tỉnh ứa nước mắt.

Cô ta cũng không thể kìm lại mà cùng nhau khóc.

Ông ta không ngừng lau nước mắt cho cô ta và nói: ‘Nhóc con, chúng ta đã vượt qua tất cả rồi. Nhìn về phía trước, cuộc sống của cháu vừa mới bắt đầu thôi.”

“Cháu biết, lần này cháu sẽ không trốn tránh nữa.”

“Đứa bé ngoan, cháu đã vất vả rồi.”

“Không vất vả, trước đây là do cháu đã quá tùy hứng. Nếu như một lần nữa, cháu sẽ không giống bà ngoại mà trốn khỏi nhà”.

“Đứa bé ngốc, chỉ là cháu sinh ra không đúng gia đình. Cháu cũng mệt rồi, nên nghỉ ngơi sớm đi.”

An Du Tỉnh bảo cô ta nằm xuống, không nghĩ tới là Cung Xuyên Minh Âm sẽ đến vào lúc này.

Bây giờ trời đã khuya, anh ta đi suốt đêm mà đến đây.

Nhưïìg anh ta lại bị chặn lại ở cửa, Cốc Xuyên Trí Gia hạ giọng cúi người nói: “Thân vương, cô Lê Sa đã nghỉ ngơi rồi, ngày mai hãy đến.”

“Lê Sa, để anh gặp em một chút có được không? Em không cần nhìn anh cũng được. Hãy để anh nghe giọng nói của em một chút thôi cũng được. Xin em đó, để cho anh biết em vẫn khỏe, thật sự quay về là được rồi. Anh… anh vân nghỉ ngờ bản thân có phải đang mơ hay không, vẫn luôn không có được em.

Tin tức em đột ngột quay về, anh cảm giác… cảm giác như đang mơ…’ Giọng điệu của anh ta vô cùng lo lắng, sự quan tâm đó cũng không phải giả dối.

“Để ông đi đuổi cậu ta”

An Du Tỉnh định làm kẻ ác, nhưng không nghĩ tới là Lê Sa từ chối.

“Anh ta là chồng tương lai của cháu, cháu nên gặp anh ta.”

“Nhưng cơ thể cháu…”

“Không sao đâu.”

“Trí Gia, để thân vương vào.”

Cung Xuyên Minh Âm nghe thấy lập tức đẩy vào.

Mà cô ta thì đứng dậy rồi đi ra phòng khách.

“Minh Âm.”

“Em thật sự đã quay về rồi.”

Cung Xuyên Minh Âm bước về phía trước, ôm chặt cô ta vào lòng, như thể lo lắng rằng cô ta sẽ lại rời đi.

Thế lực của anh ta và Giản đều không hề nhỏ, họ đã tốn rất nhiều nhân lực và của cải để tìm cô ta.
 
Chương 2698


Chương 2698

Nhưng tất cả giống như lấy giỏ trúc mà múc nước, không có chút tin tức gì cả.

Một năm nay, mỗi ngày trôi qua anh †a sống như một năm, mỗi giây mỗi phút trôi qua đều là giây phút đau khổ dày vò.

Mọi người đều biết, anh ta vốn muốn kết hôn với Nhật Kinh Lê Sa, thế nhưng chỉ còn cách hôn lễ vài tháng, vậy mà cô dâu đã biến mất một cách kỳ lạ.

Anh ta bị mọi người cười nhạo, thậm chí anh trai còn muốn anh ta tìm người khác.

Ở Hà Nội anh ta muốn cái gì mà không có, nhưng anh ta thà chịu đựng bị chê cưới mà cố chấp chờ cô ta quay trở về.

Không ngờ, anh ta đã đợi được.

“Em đã ở đâu vậy? Em có biết là anh thực sự lo lắng cho em không? Anh lo lắng muốn chết.”

Anh ta buông cơ thể cô ta ra, khẩn trương nhìn cô ta đầy lo lắng.

“Chuyện đã qua, đừng nhắc đến nữa được không?”

“Được rồi… nếu em không muốn nhắc tới thì anh sẽ không nhắc tới, chỉ cần em không ở cùng Giản là được. Lê Sa, tháng này chúng ta nhanh chóng làm lễ kết hôn đi. Anh sẽ cho người chọn ngày lành tháng tốt được không?”

“Em không khỏe, anh có thể từ từ không?”

Cô ta không từ chối, điều này khiến Cung Xuyên Minh Âm rất ngạc nhiên.

Sắc mặt của cô ta thực sự không tốt, rất hốc hác, cơ thể đã gầy gò đỉi nhiều, như thể một trận gió đều có thể thổi bay.

Không sao, Anh ta đã chờ đợi một năm, anh ta đã kiên nhãn hơn 300 ngày dài. Khoảng thời gian ngắn ngủi này có là gì?

Chỉ cần cô ta đồng ý và xuất hiện ở lễ cưới trong bộ váy cưới xinh đẹp là được.

“Được rồi, vậy anh cho em thời gian, anh sẽ cho gọi các bác sĩ giỏi nhất tới, để em có thể khỏe mạnh xuất hiện trong lễ cưới và trở thành cô dâu của anh.”

“Được rồi, nghe theo anh.”

Lần này, Lê Sa ngoan ngoãn lạ thường, không có bất kỳ phản kháng nào, khiến Cung Xuyên Minh Âm cảm thấy như đang mơ. Nếu thật sự là một giấc mơ thì anh ta hy vọng kiếp này anh _ ta sẽ không bao giờ tỉnh lại.

Lê Sa muốn Cung Xuyên Minh Âm về trước, nhưng anh ta nhất quyết đứng canh chừng ở ngoài cửa.

Dù không nói chuyện, không thấy mặt, nhưng chỉ cần ở khoảng cách gần, anh ta vẫn có thể cảm nhận sự tồn tại của cô ta.

Hơn một năm trôi qua, chưa bao giờ anh ta có được giây phút an tâm như bây giờ.

Lê Sa thực sự rất mệt mỏi, cảm thấy sau khi sinh con giống như vừa trải qua một trận chiến lớn.

Mệt mỏi không chịu nổi, nhưng dù vậy cô ta cũng cần phải nghỉ ngơi, còn có trách nhiệm cần vánh gác thuộc về mình.

An Tinh Du Không đắp chăn cho cô †a, xoa đầu rồi ấm áp nói: ‘Nhóc con, hãy ngủ đi, khi tỉnh dậy thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Dù có chuyện gì xảy ra, ông cũng sẽ luôn bên cháu, đừng sợ”

“Ông Du Không, nếu thực sự là ông nội hay ông ngoại của cháu thì tốt biết bao. Từ nhỏ, họ đã so sánh con và chị gái cháu. Cháu vô dụng, không thể làm tốt điều gì. Giá trị duy nhất đó là liên hôn. Ông là người động viên cháu, tán thành với cháu. Ông nói ông có cảm giác khi cháu trưởng thành sẽ có năng lực. Ông còn đưa cháu trốn học đi mua đồ ăn ngon. Lúc đó dù cảm thấy mình giống như đồ vô dụng, cũng vẫn vui vẻ vì cho dù tôi vô dụng thì vẫn có người đau lòng.”
 
Chương 2699


Chương 2699

Vừa nói, nước mắt vừa lặng lẽ rơi xuống.

Mỗi lời cô ta nói, giống như kim châm đâm vào trái tim An Tỉnh Du Không.

“Cháu có biết… cháu giống ai nhất trong gia đình này không?”

“Là giống ai?”

“Giống bà ngoại của cháu.”

“Nhưng… mọi người đều không thích bà ngoại vì bà ngoại phạm sai lầm. Còn cháu… cũng giống như bà ngoại, phản bội gia đình.”

“Bé con, cháu không làm gì sai, chỉ là sinh nhầm gia đình thôi. Cháu chọn tình yêu của mình không sai, chỉ là gánh nặng gia đình thật sự quá lớn, cần ai đó đi đi trước. Ông biết bà ngoại của cháu, rất thân rất thân, là bạn bè tốt nhất của nhau. Lúc đầu, ông không thể hiểu, nhưng sau đó cũng đã hiểu ra. Nếu con không cố gắng chiến đấu khi cháu còn trẻ, làm sao biết rằng cháu không thể?

Bà của cháu đã từng liều mạng, cháu cũng đã từng liều mạng. Nhưng bà ấy đã thất bại thiệt để, còn cháu lại không hẳn.”

“Tại sao? Không phải bây. giờ cháu cũng là kẻ thất bại sao?”

Cô ta nhìn An Tinh Du Không kinh ngạc.

Từ nhỏ, chỉ có ông là cẩn thận chịu lắng nghe tâm tư của cô ta, vì vậy cô ta lớn lên trong Công ty Nhật Kinh trong nhiều năm như vậy, nhưng chưa hề có cảm giác cô đơn.

Bởi vì có một người làm ông luôn cống cô Về phía trước.

“Bà ngoại cháu quá yếu đuối, cho nên không vực dậy nổi cái gia tộc này.

Quyền lực nằm trong tay ông ngoại cháu, cũng nằm trong tay những người sành sỏi khác. Về sau là mẹ cháu, mẹ cháu từng bước từng bước làm nhưng cũng không đạt được. Cho đến khi chị gái cháu được sinh ra, thật là một thiên tài trời ban trăm năm khó gặp. Tài trí hơn người, ở trên người chị gái cháu, ông đã từng nhìn thấy niềm hy vọng của dòng họ Nhật Kinh. Nhưng chị gái cháu quá kiêu ngạo, ông luôn nhắc chị gái cháu đừng kiêu ngạo, đừng hấp tấp, nhưng chị gái cháu không bao giờ nghe lời.”

“Bây giờ trèo cao, nên ngã đau.

Không ngờ cuối cùng chị gái cháu lại có số mệnh như bây giờ. Bao năm qua chị gái cháu gây thù chuốc oán không ít người. Cho dù không đắc tội đến nhà họ Cố thì ở Hà Nội cũng sẽ có người không thuận mắt, thậm chí còn liên lụy đến dòng họ Nhật Kinh.”

“Còn cháu, bà và mẹ của cháu đều rất lương thiện. Nhưng mà, cháu chưa từng hèn nhát, không trốn tránh, cháu là người dũng cảm. Tuy không có tài năng trời ban nhưng cháu có thể cần cù bù thông minh, hơn nữa cháu cũng không hề ngu ngốc, tốt hơn nhiều so với những đứa trẻ bình thường khác.”

“Cháu không cần lãnh đạo công ty Nhật Kinh đổi mới, chỉ cần bảo vệ nó.

Nhiều năm qua, vì có chị của cháu mà công ty Nhật Kinh đã thành cây to đón gió, kẻ thù không ít. Giờ đây, mọi người đang chờ đợi Công ty Nhật Kinh bị cô lập, mà điều cháu phải làm là làm cho nó trở nên mạnh mẽ. Liên hôn với hoàng gia cũng có cái lợi và cái hại, có thể kết hôn với thân vương thì bất kể thế lực giàu có đến đâu cũng phải nể mặt hoàng gia, sẽ không dám động đến Công ty Nhật Kinh.”

“Tuy nhiên, Cung Xuyên Minh Âm cũng không phải là một người con rể đủ †ư cách. Cậu ta quá tham vọng. Từ lúc cậu ta tham gia vào chính trị là có thể nhìn ra được, loại người này rất nguy hiểm và cực kỳ khó kiểm soát. Chỉ có quyền lực mang lại cho cậu ta cảm giác thích thú.”

“Cho nên ông không cho rằng nên liên hôn với hoàng thất, nhưng ông cũng không thể phản đối, cháu hiểu không?”

“Cháu biết, tham vọng của anh ta cháu cũng biết. Cháu đã nghĩ mình có thể thuyết phục anh ta buông tay, nhưng… cháu không thể. Anh ta yêu cháu hết mực, nhưng thực ra anh ta còn yêu những công danh lợi lộc hơn. Cho nên, cháu không thể khống chế được người đàn ông này. Vậy thì… vậy thì cháu phải làm sao? Để anh ta không làm tổn thương gia đình mình?”
 
Chương 2700


Chương 2700

Cô ta vội vàng hỏi, cô ta không quan tâm đến sự tồn tại của Công ty Nhật Kinh, nhưng nơi này có An Tinh Du Không và những người thân của cô ta, cô ta cần phải dốc sức bảo vệ họ.

An Tỉnh Du Không nhìn thấy ngọn lửa hừng hực tỏa ra trong mắt cô ta, trong lòng được an ủi rất nhiều.

Cuối cùng cũng phấn chấn lên, không uổng phí tâm ý tốt của ông ta.

“Bé con, chuyện này nhất định phải bàn bạc lâu dài, đừng lo lăng, ông đã có cách”

Lê Sa cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi ông nói răng ông đã có cách.

“Nhóc con, đi ngủ đi, ông sẽ luôn ở bên bảo vệ cháu.”

“Cảm ơn ông.”

“Con bé ngốc.”

An Tinh Du Không mỉm cười, nụ cười rất nhân hậu.

Ánh mắt tràn đầy yêu thương, bàn tay to tiều tụy nhưng rất dịu dàng xoa đầu cô ta.

Từ lúc cô ta chất tiếng khóc chào đời, đến lúc cô ta bi bô tập nói, rồi lúc cô ta chập chững bước đi cho đến khi lớn lên từng chút một.

Một người ngoài như ông ta càng ngày càng thấy cô ta giống bà ngoại cô ta.

Ông ta nghĩ, nếu thời gian có thể quay ngược, ông ta nên đối xử với người phụ nữ đó nhẹ nhàng hơn nữa.

Bà ấy không sai, bà ấy theo đuổi người mình yêu nhưng bà ấy không thể thoát khỏi sự trói buộc của số phận.

Bị số phận trói buộc, bà ấy sẽ đơn độc như thế nào?

Ông ta… không phải không biết.

Lê Sa nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, cô ta ngủ một giấc ngủ rất yên bình, có lẽ vì có An Du Tỉnh.

Khi An Du Tỉnh đi ra, Cung Xuyên Minh Âm vẫn ở ngoài cửa, đứng thẳng người.

Ông ta chỉ là nhìn anh ta thật sâu một cái, rồi sau đó cúi người rời đi.

Đột nhiên, Cung Xuyên Minh Âm cất tiếng nói: “An Tỉnh tộc lão, ông thật sự không biết Lê Sa đã đi đâu cả năm nay sao?”

“Đương nhiên là không biết, nếu biết, tôi có thể đợi đến bây giờ mới đi đón cô ấy về sao. Hơn nữa, không chỉ người của Thân vương đã tìm kiếm khắp nơi, mà ở Malton, Kettering cũng chưa bao giờ từ bỏ. Người của công ty Nhật Kinh cơ bản không đủ khả năng để tìm. Hai thế lực lớn như thế còn chưa tìm được, làm sao tôi có thể đưa cô ấy trở về dưới mắt bao người chứ? Cô Lê Sa đã trải qua những gì và ai đã giúp cô ấy? Chỉ có mình cô ấy biết, xem ra… người giúp cô ấy che giấu tin tức, hẳn không phải người bình thường, Chiêu Nhân thân vương, theo cậu thì sao?”

An Tỉnh Du Không liếc nhìn lại, cố ý nói những lời như vậy khiến Cung Xuyên Minh Âm cảm thấy kiêng ki.

Bây giờ anh ta nên nghĩ xem ai là người đứng sau Lê Sa để giúp đỡ cô ấy, ai có thể giúp cô ấy che giấu một cách hoàn hảo đến vậy. Trong một năm, không có bất kỳ một manh mối nào.

Cung Xuyên Minh Âm mạnh mẽ siết chặt nắm đấm của mình. Phải thừa nhận rằng An Tinh Du Không là một cáo già đầy mưu mô, nếu chuyện này ông ta không tham gia, thì đó mới là gặp quỷ.

Anh ta không nói gì, còn An Tỉnh Du Không cũng không tiếp tục rời đi.
 
Chương 2701


Chương 2701

Trong chốc lát… sóng yên biển lặng, cả hai không hề nói chuyện, không khí trở nên trầm xuống…

Cung Xuyên Minh Âm đứng ở cửa, ngón tay run rẩy chạm vào cửa gõ.

Rốt cuộc, anh ta cũng không kìm được suy nghĩ mở cửa đi vào.

Cô ta đã ngủ say, bên cạnh không có ai chăm sóc.

Cô ta ngủ rất sâu nên không phát hiện có người đến.

Hít thở điều đặn, giống như một đứa trẻ.

Cô ta gầy rất nhiều, đôi má phúng phính như trẻ con đã không còn thấy, thay vào đó là thân hình gây gò.

Tay Lê Sa lạnh ngắt, nếu không thấy ngực cô phập phồng lên xuống, chắc chắn anh ta đã gọi bác sĩ.

Dù cho cô ta trốn ở đâu, một năm qua chắc đã gặp rất nhiều khó khăn.

Cô ấy… chịu khổ rồi.

Anh ta nắm chặt tay cô ta để sưởi ấm, đặt lên miệng thổi hơi nóng nhè nhẹ vào, muốn làm cho cô ta thoải mái hơn.

Dưới lớp kính, ánh sáng dịu dàng ngập tràn, chỉ tập trung vào cơ thể cô.

“Diên…

Lê Sa lẩm bẩm một mình, gọi… tên của người đàn ông khác.

Cả người Cung Xuyên Minh Âm run rẩy kịch liệt, cứng đờ tại chỗ, trong lúc nhất thời có cảm giác bị một xô nước lạnh xối từ trên đầu xuống chân, làm cho trái tim của anh ta cũng vì lạnh mà run lên.

Tại sao lâu như vậy rồi, cô ta vẫn nhớ anh ấy.

Chẳng lẽ những gì anh ta làm, cô ta điều không nhìn thấy sao?

Một năm nay anh ta ăn không ngon ngủ không yên, lo lắng cô ta ở bên ngoài bị người ta bắt nạt. Cô ta là cô chủ quý giá, bên cạnh không thiếu hơn người chăm sóc, cũng không biết trốn đi đâu, nhưng khẳng định sống không tốt.

Biết được cô ta trở về, người đầu tiên tìm tới cô ta là anh ta, vậy thì tại sao… cô không thể dành chút tình yêu thương cho anh ta?

“Lê Sa, trong mắt em… đến bao giờ mới có thể chấp nhận anh?”

Anh ta thống khổ nói.

Anh ta vẫn luôn ở trước giường, cho đến khi có người trong cung nói phải mau trở về, anh ta mới không đành lòng quay vê.

“Huynh trưởng, anh có việc gì mà gọi em về gấp vậy?”

“Lê Sa có khỏe không?”

“Cô ấy không sao, chỉ là ở bên ngoài chịu không ít cực khổ.”

“Trở về thì tốt, anh lo lắng em, sợ em xảy ra chuyện cho nên mới gọi em vê.

Cô ấy trở lại sau một năm mất tích, bên ngoài đã có ít nhiều lời đồn không hay.

Cô ấy là một cô gái, trưởng thành lại xinh đẹp như vậy, mất tích một năm sẽ có xảy ra chuyện gì, không ai tưởng tượng được. Chẳng lẽ em đã quên, Công ty Nhật Kinh trước đây cũng có một người phụ nữ ở bên ngoài kết hôn sinh con cùng người khác, giữ lại đứa con hoang. Đây là điều vô cùng nhục nhã, nếu em kết hôn cùng Lê Sa thì đây là điều sỉ nhục đối với hoàng thất.”

Nhà vua vội vàng nói.
 
Chương 2702


Chương 2702

Anh ta vốn không quan tâm vinh dự hoàng thất, mà là lo lắng cho Cung Xuyên Minh Âm không chịu nổi lời đồn đại vớ vẩn, em trai anh ta là thân vương, nghĩ muốn phụ nữ như thế nào không có, tại sao chỉ một lòng một dạ với Lê Sa?

“Hoàng huynh à… đời này không phải cô ấy thì em không cưới, chỉ cân một năm này cô ấy không có ở bên cạnh Kettering là được.”

“Em… haiz, anh xem như em đã hiểu, ai cũng đều không khuyên được em, trừ khi… chính em hết hy vọng. Cô ấy không yêu em, chẳng lẽ như thế, em vẫn cứ ích kỷ sao?”

“Hoàng huynh, em đi đến vị trí hiện tại, tất cả đều là vì cô ấy. Cô ấy và em giống nhau, đều không được người trong gia đình yêu thương. So với các huynh đệ, em điêu kém về mọi mặt, khi em bị coi thường là cô ấy cỗ vũ em, em mới có thể đi đến bây giờ. Em muốn…

bảo vệ cô ấy, cô ấy không thích Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử áp chế lên đầu, làm cô ấy khó chịu, em… sẽ thay cô ấy gánh vác.

“Em cưới cô ấy, cô ấy chính là Thân vương phi của em, không ai dám khinh thường cô ấy, cũng không ai lấy cô ấy ra so sánh với Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.

Thân vương phi so với người thừa kế công ty Nhật Kinh, tốt đẹp hơn nhiều.

Em chưa bao giờ thay đổi ý định của mình, mà là cô ấy… không hề biết, ý định của em là gì.”

Giọng nói anh ta dần dần khàn đặc.

“Cô ấy không yêu em, em kiên trì ý định như vậy thì có ích lợi gì chứ?”

Nhà vui nói lời sâu sắc.

Bao nhiêu cô gái đưa tới cửa, anh ta đều không thèm nhìn một cái.

Thế nhưng đối với cô gái lạnh nhạt với mình, lại chạy theo như vịt.

Con người, có đôi khi thật sự rất kỳ lạ.

Có người yêu mà không có được, có người có được lại không quý trọng.

“Cô ấy có thể không yêu em, nhưng chỉ cân đám cưới diễn ra đúng thời điểm thì tốt rồi. Dưa xanh hái không ngọt em không cần biết, chỉ cần quả dưa đó thuộc về em. Cô ấy không yêu em thì cũng đừng nghĩ đến việc cùng người cô ấy yêu ở bên nhau. So với Diên em xuất hiện sớm hơn, em càng yêu cô ấy hơn. Cô ấy muốn cái gì đều cho cô ấy, vì sao em lại thua? Em không cam lòng, em tình nguyện để cô ấy hận em cả đời, em không muốn gọi là mơ tưởng. Anh ta dựa vào cái gì cướp đi đồ vật em thấy trước?”

Hai mắt Cung Xuyên Minh Âm đỏ ngầu, thanh âm gào vang vọng cả cung điện.

Nhà vua có thể cảm nhận được tức giận của anh ta, anh ta vì Lê Sa gian khổ phấn đấu đến bây giờ, nhưng… Lê Sa chưa từng để mắt đến anh ta.

Anh ta chỉ muốn chứng tỏ bản thân, chứng tỏ mình đã trở thành người dưới một người trên vạn người, đã có đủ khả năng bảo vệ cô ta.

Nhưng… cô ta đã yêu người khác.

Anh ta không thể chấp nhận kết quả như vậy.

Anh ta sẵn sàng từ bỏ địa vị Thân vương, dù đến ở rể công ty Nhật Kinh, anh ta cũng đồng ý.

Cho nên, anh ta sẽ không cho bất kỳ vấn đề gì sẽ xảy ra trong đám cưới này.

Nhà vua mở miệng muốn khuyên nhủ thêm, nhưng khi chạm vào đôi mắt đã đỏ rực kia, anh ta không thể nói thêm được gì.

Nhà vua nhàn nhạt thở dài, võ võ bờ vai của anh ta nói: “Nếu quá mệt mỏi thì hãy thử buông tay, đây có thể là biện pháp duy nhất để giảm bớt thương tổn cho chính mình.”
 
Chương 2703


Chương 2703

“Em không có, anh không cần lo lắng.”

Anh ta nói một cách ương ngạnh, những lời này bất quá chỉ là bướng bỉnh chống đỡ mà thôi.

Làm sao mà không mệt, làm sao mà không đau, chỉ là anh ta đã quen với việc nhãn nhịn.

“Nếu không có việc gì, em xin lui xuống, em muốn ở cùng cô ấy”

“Đi đi, chú ý nghỉ ngơi.”

Nhà vua không ngăn cản, cũng biết bản thân: không ngăn cản được.

Mặc dù anh ta còn ở hoàng cung, nhưng lòng đã bay đến bên cạnh Lê Sa từ lâu.

Rời khỏi hoàng cung, anh ta lạnh giọng ra lệnh cho những người bên cạnh.

“Chặn tất cả các chuyến bay đến Malton, điều tra kỹ lưỡng các tuyến đường tư nhân, một chuyến bay nào từ Malton đến cũng không được phép đáp.”

“Điều này… sẽ làm sụp đổ thị trường hải quan.”

“Nếu hải quan không sụp đổ, vậy thì nếm thử mùi vị tức giận của tôi đi.”

Những lời này, âm trầm vang lên, giọng điệu lạnh giá như tháng mười hai âm lịch, làm cho trái tim người nghe cảm thấy sợ hãi.

Những lời này như nói vọng lên từ vực sâu của địa ngục, không có bất kỳ sự ấm áp nào Những người phía dưới lập tức cúi đầu không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng truyền lệnh xuống, ngay sau đó toàn bộ sân bay Hà Nội đã được điều động..

Hà Nội có hai cái sân bay, máy bay của Diên buộc phải thay đổi lộ trình do đường hàng đã bị chặn, một cái khác cách Hà Nội khoảng mười sáu nghìn kilomet, anh ấy vội vã đi ô tô suốt đêm đến Hà Nội, suốt dọc đường luôn bị phong tỏa.

May mắn thay anh ấy đi bộ dọc các con đường sông theo thuyền chở hàng tránh được các trạm kiểm soát an ninh.

Cuối cùng, khi mặt trời mọc thì anh ấy đã đến Hà Nội.

Cả đêm anh ấy không chợp mắt, lòng nóng như lửa đốt, hận không thể gi.ết ch.ết Cung Xuyên Minh Âm.

Nếu không có anh ta, sao anh ấy có thể trì hoãn suốt cả đêm. Mà lúc này, Lê Sa đã tỉnh lại, Cung Xuyên Minh Âm đã ở bên giường canh suốt một đêm.

Sau một năm không gặp, thân thể anh ta gầy đi rất nhiều, gương mặt anh ta lộ rõ sự mệt mỏi.

Cô ta cảm hơi bất lực, cho dù Cung Xuyên Minh Âm rất đáng ghét, nhưng anh ta vẫn luôn đối xử rất tốt với cô ta, với mọi người cũng thật sự rất tốt.

Mọi người đều muốn kết hôn và trở thành vương phi của anh ta.

Nhưng cô ta không muốn, ở trong một cái lồng đã rất đau khổ, cô ta không muốn nhảy từ cái lông này sang cái lồng khác.

Đối với cô ta, phủ Thân vương là một cái hố sâu khác.

Hiện tại, cô ta không thể làm gì nếu không có Công ty Nhật Kinh, nhưng anh ta lại sấn sàng từ bỏ tất cả, vị trí Thân vương và Công ty Nhật Kinh. Bên ngoài rất nhiều người bàn tán, anh ta lại làm như không nghe thấy.

Lê Sa đứng dậy, khoác một chiếc áo cho anh ta, nhưng lại vô tình đánh thức anh ta.

Anh ta bỗng siết chặt cổ tay cô ta hét: “To gan.”

“Đau quá…”
 
Chương 2704


Chương 2704

Theo bản năng Lê Sa thốt lên, Cung Xuyên Minh Âm cũng tỉnh táo lại, thấy vậy anh ta lập tức buông tay ra nói: “Thật xin lỗi, anh không nghĩ là em.”

“Không sao, sao anh lại ngủ quên ở đây?

“Anh… anh chỉ muốn gặp em nên không để ý thời gian nên mới ngủ quên ở chỗ này.”

Anh ta vươn vai, cuộn tròn cả đêm khó tránh khỏi có chút không thoải mái.

“Rửa mặt đi, anh sẽ cho người chuẩn bị bữa sáng.”

“Em muốn thay quần áo, anh nên ra ngoài, đi tới phòng khách rửa mặt đi.”

Cô ta đưa anh ta ra cửa, anh ta quay người lại nói: “Vậy thì… ăn sáng cùng nhau nhé?”

“Ừm.”

“Ăn sáng xong… anh có thể mời em đi dạo hay làm gì cũng được, chỉ em và anh được không?”

“Ừm… em sẽ suy nghĩ” Cô ta hơi do dự.

“Không sao, anh đợi em suy nghĩ.

Lần này… anh không muốn ép em. Chỉ cần em ngoan ngoãn không chạy trốn.

Anh đảm bảo sẽ không cưỡng ép em.”

Sau khi mất đi, anh ta giống như một đứa trẻ sợ được cũng sợ mất.

Anh ta sợ.

Anh ta sợ rằng cô ta sẽ biến mất một lần nữa, lặng lẽ không dấu vết.

Lê Sa thấy trong mắt anh ta hiện lên sự lo lắng cùng với bất an.

“Cung Xuyên Minh Âm… có phải…dù em có nói gì thì anh cũng sẽ không bao giờ buông tay, nhất định sẽ kết hôn cùng em và ở bên em không?”

“Kết hôn với em là điều duy nhất anh muốn làm trong đời. Bất luận em có tin hay không, anh… muốn kết hôn cùng em và dành cả đời ở bên em.”

“Ngay cả khi em không yêu anh.”

“Đúng, ngay cả khi em không yêu anh, anh vấn yêu em. “

Giọng anh ta khàn lại, anh ta nhìn Lê Sa nghiêm túc nói, từng lời từng chữ như đâm thẳng vào tim.

Khi cô ta nói ra những lời này, trái tim anh ta lạnh buốt, trong vô thức tay anh ta siết chặt lại, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.

“Em… giữa em và Diên đã xảy ra chuyện gì, anh không để ý sao?”

“mm Sau khi nghe xong câu này, Cung Xuyên Minh Âm cau mày, đột nhiên sắc mặt tối sầm lại.

Ánh mắt hiện rõ sự thù địch, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Đáy mắt ánh lên một tia kì lạ.

“Anh… biết em và cậu ta thường xuyên ở bên nhau, ở trong nước, ở Đà Nẵng, ở Malton… anh đều biết hết.”

“Anh đều biết, vậy tại sao anh còn…”

” Em còn trẻ, sai lầm lúc trước của em, anh không muốn tính toán. Ở thời đại bây giờ, anh không phải là người phong kiến, trước đây anh không quan tâm em đã trải qua những gì, nhưng sau khi kết hôn với anh, nếu em có gan làm điều phản bội anh, anh sẽ giết em và sau đó tự sát.

“Anh…
 
Chương 2705


Chương 2705

“Tuy nhiên, từ trên xuống dưới ở Công ty Nhật Kinh có mấy trăm miệng người, anh cũng sẽ không bỏ qua. Cơ nghiệp trăm năm là gì, em có thể thấy, thế nào là biến mất trong phút chốc. Tất nhiên, em sẽ được tận mắt chứng kiến, sau đó anh và em sẽ cùng chết. ˆ Anh ta tiến lên một bước, vuốt nhẹ lên má cô ta. Lê Sa sợ hãi tránh đi thì anh ta dùng sức giữ lại.

“Không cần nghĩ anh tuyệt tình, là em chưa từng đối tốt với anh. Trước đây anh không so đo với em, tương lai em cũng đừng nghĩ anh sẽ nuông chiều em. Sau khi kết hôn, anh mong em hãy hồi tâm, nhớ kỹ chồng của em là anh”

Cung Xuyên Minh Âm trầm mặc, giọng nói lạnh lùng không cảm xúc, như thể vừa bước ra từ địa ngục.

Cô ta sợ tới mức sống lưng lạnh toát, lúc này anh ta mới lùi lại một bước, trở lại dáng vẻ dịu dàng.

“Anh đi rửa mặt trước, lát cùng nhau ăn cơm.”

Anh ta lịch sự lùi lại rồi xoay người rời đi.

Sau khi anh ta rời đi, cô ta mới hoàn hồn lại, sợ hãi ngã xuống sàn nhà.

Tính tình của Cung Xuyên Minh Âm, cô ta có thể hiểu, sau khi kết hôn nhất định phải chung thủy với chồng, đây là đạo lý cơ bản nhất.

Nghĩa vụ của mình cô ta nhất định là phải tuân thủ nghiêm ngặt, tuyệt đối không có bất kỳ suy nghĩ nào khác.

Nhưng… những lời Cung Xuyên Minh Âm nói ra thật sự làm người ta sợ.

Từng câu từng chữ đều là uy hiếp, khiến cô ta sợ đến tận xương tủy.

Rửa mặt xong, cô ta bước ra sảnh trước để ăn sáng cùng anh ta.

Sau khi ăn xong, cả hai cùng đi dạo.

Cung Xuyên Minh Âm đưa cô ta đi mua đồ, quần áo mới, giày dép, túi xách, mỹ phẩm… đều là những mẫu thiết kế mới, phiên bản giới hạn, tất cả đều được gói lại mang lên xe.

Chuyện này cũng thật sự chấn động, thu hút không ít người xem.

“Trời ơi, Thân vương thế mà lại đưa Vương phi tương lai ra ngoài mua sắm.”

“Này, chuyện Vương phi tương lai mất tích một năm cô chưa nghe kể sao? Một năm có quỷ mới biết chuyện gì xảy ra, cô ta có thể giống như bà ngoại của mình, gả cho một người đàn ông khác và có một đưa con riêng.”

“Không thể tin nổi, nhìn cô ấy khá thuần khiết mà.”

“Phụ nữ xấu thì có chữ xấu viết trên mặt sao? Chiêu Nhân Thân vương của chúng ta tốt đẹp biết bao, sao lại gặp phải loại phụ nữ ghê tởm như vậy? Còn muốn Thân vương chấp nhận cô ta, thật không có mặt mũi, tôi thật cảm thấy tiếc cho Thân vương… “

“Trời ơi… Thân vương đang đi về phía chúng ta sao?”

Trong nhất thời, đám đông náo loạn, bởi vì Cung Xuyên Minh Âm đang chọn quân áo cho Lê Sa lại đột ngột dừng lại đi về phía đám đông ở cửa.

Phần lớn những người trong đám đông đều là các cô gái trẻ, tất cả đều là người hâm mộ Cung Xuyên Minh Âm.

Đôi mắt của các cô gái bông chốc phát sáng, má và tai đỏ bừng, nhịp tim nhất thời cũng đập nhanh.

“Trời ơi, Thân vương đẹp trai quá.

Người thật còn đẹp hơn nhiều so với trên ảnh và trên TV.”

“Trời ơi? Anh ấy đang… đi về phía tôi sao?”

Đột nhiên cô gái phát hiện ra chuyện này, cô ta có chút kinh ngạc.
 
Chương 2706


Chương 2706

Cô ta đứng yên tại chỗ, không khỏi xúc động…

“Cô vừa nói cái gì?”

“Em… em không nói gì hết?”

Cô gái mặc đồ học sinh lưng mang cặp sách, giọng nói lo lắng run rẩy.

Chưa kịp nhận ra sự khác thường, cô ta đã bị tình yêu làm cho lóa mắt.

Cô ta ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào Cung Xuyên Minh Âm, bất ngờ anh ta giơ tay ra bóp lấy cổ cô 1a. ` “Cô có thân phận gì, dám ở trước đám đông nói chuyện của Vương phi tương lai? Chuyện về cô ấy, thật sự người nhừ cô có thể nói ăn bừa bãi sao?”

Lời vừa nói ra, đám đông đã náo loạn, mọi người đều sợ hãi.

Nhân viên bảo vệ lập tức chạy ra ổn định trật tự, giải tán những người còn lại. Trong phút chốc, khu mua sắm sâm uất trở nên im ắng. Khuôn mặt cô ta đỏ bừng, vì không thở được, dường như cô ta sắp chết ngạt…

Lê Sa bước nhanh tới, nắm chặt tay anh ta.

“Anh làm sao vậy? Anh điên rồi sao, trước mặt đám đông lại làm hại người dân?”

“Em không nghe thấy cô ta vừa mới khua môi múa mép nói không tốt về em sao?”

“Chẳng lẽ những lời cô ta nói là sai sao?”

“Mẹ kiếp, đương nhiên anh biết đó sự thật, nhưng anh thích lừa mình dối người được không? Lê Sa, câu trả lời này khiến em vừa lòng chưa? Chuyện một năm qua anh không muốn hỏi, anh sợ sau khi anh biết, anh không chịu được, nhưng không có nghĩa là anh không quan tâm.”

“Nhật Kinh Lê Sa, em muốn anh phải làm gì? Anh không phải là người sao?

Anh không biết đau, không biết suy sụp sao? Sao em có thể dịu dàng với người khác nhưng lại thờ ơ với vị hôn phu của mình như vậy?

Anh buông cổ cô gái đó ra, giữ lấy vai cô ta lắc mạnh, như muốn hất cô ra.

Lê Sa choáng váng, không phân biệt rõ đông tây nam bắc nữa, chỉ có thể mơ hồ thấy đôi mắt đỏ rực của anh ta.

“Nhật Kinh Lê Sa, đoán chừng, nhất định em muốn anh thả em đi, đừng mơ.

Anh thà rằng chúng ta hành hạ lẫn nhau, vấn tốt hơn là buông tay em. Anh sẽ không để em được toại nguyện, vì cái gì anh phải thành toàn cho người khác, mà không ai giúp anh thành toàn chính mình.

Khoảng thời gian này anh ta phải nhận áp lực quá lớn, anh ta gần như phát điên, bởi vì Lê Sa không yêu anh ta.

Tình yêu của anh ta, từ lâu đã trở nên vặn vẹo, khi thì nhẹ nhàng khi thì điên cuồng, anh ta không thể kiểm soát được cảm xúc của mình.

Anh ta sẩy tay, đẩy cơ thể yếu đuối của Lê Sa.

Cô ta ngã xuống đất, đầu va phải vào vách tường, ngay lập tức trên trán xuất hiện vệt máu.

Chớp mắt đau đớn khiến cô ta tỉnh táo lại, cô ta không ngất đí, nhưng cơ thể rất yếu.

Máu đỏ tạo thành một sự tương phản rõ rệt với nên gạch trắng trên mặt đất.

Cô ta chật vật lấy tay che lại vết thương, thế nhưng máu tươi không ngừng rỉ ra từ kế hở giữa các ngón tay.

Ưm… đau quá…

Khoảnh khắc nhìn thấy vết máu trên mặt đất, trái tim anh ta như bị bóp nghẹt.
 
Chương 2707


Chương 2707

Anh ta run rẩy nhìn tay mình, không thể tin được, tại sao anh ta lại có thể làm ra chuyện thế này?

Làm sao anh ta có thể làm tổn thương đến cô ta?

Anh ta có chút thất thần bởi vì anh ta không thể tin được.

Đúng lúc này, một bóng người chen vào giữa nhóm bảo vệ, nhanh chóng quỳ xuống trước mặt Lê Sa, ôm chặt cô †a vào lòng.

“Em có ổn không?”

“Anh… Diên…”

Cô ta thầm thì gọi tên anh ấy, lúc này cô ta không còn cảm thấy đau nữa.

Cô ta nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy được nữa.

Cô ta muốn xin lỗi anh ấy, đứa bé vần chưa được xuất viện, hằng ngày vẫn phải nằm trong tủ kính.

“Anh đưa em đến bệnh viện, em sẽ không có chuyện gì.”

anh ấy vội vàng định bế cô ta lên, lúc này Cung Xuyên Minh Âm lao ra năm chặt tay anh ấy.

“Bỏ cô ấy xuống.”

“Không, cút!”

Diên gầm lên.

“Anh nghĩ mình có thể bước ra khỏi †rung tâm thương mại này cùng với Vương phi của tôi sao? Anh có thể tranh cùng tôi. Dù sao, người đau đớn nhất vân là Lê Sa không phải sao?”

“Anh…

Nghe xong, Diên nhíu mày.

anh ấy luôn nghĩ răng mặc dù Cung Xuyên Minh Âm tuy đê tiện, thủ đoạn độc ác, nhưng lại yêu Lê Sa bằng trái tim không nhiễm bụi trần.

Không nghĩ tới, anh ta thực sự bỏ qua sống chết của Lê Sa, vì thể diện của mình mà anh ta ở chỗ này tranh giành với anh ấy.

“Buông Vương phi của tôi ral”

Cung Xuyên Minh Âm hung hăng nói, đúng lúc này đám vệ sĩ rút súng nhắm thẳng vào người Diên.

“Để em… để em xuống đi.”

Lê Sa lo lắng nói, âm thanh phát ra yếu ớt gần như không nghe được.

Vì sợ Lê Sa mất máu quá nhiều sẽ gặp nguy hiểm, Diên không dám tiếp tục tiêu tranh giành.

Cậu ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn Cung Xuyên Minh Âm đưa Lê Sa rời khỏi tay mình. Đi được một đoạn, anh ta chợt nhớ ra điều gì đó mở miệng nói: “Anh đối với cô ấy càng tốt, tôi càng đối với cô ấy không tốt. Nếu anh thực sự nghĩ đến Lê Sa, đừng tìm cô ấy, cuộc sống của cô ấy sẽ dễ chịu hơn. Nếu không, mỗi ngày sau khi kết hôn, cô ấy sẽ sống trong địa ngục, mong rằng anh sẽ vừa lòng.”

Dứt lời, anh ta rời đi cũng không nhìn lại.

Âm thanh ảm đạm khiến người nghe lạnh sống lưng.

Cung Minh Xuyên Âm anh điên rồi!

Những lời này không phải đùa, mà là lời thật lòng.

Ngay sau đó Lê Sa được đưa đến bệnh viện, chức năng đông máu của cô †a quá kém nên vết thương dù lớn hay bé đều khó mà cầm máu, đây là di chứng của việc thay máu.
 
Chương 2708


Chương 2708

Cũng may vết thương không nghiêm trọng, sau một tiếng đồng hồ bác sĩ cũng thuận lợi băng bó xong vết thương.

Vì mất máu quá nhiều, cô ta rơi vào hôn mê, đến chiều tối mới tỉnh dậy.

Sắc mặt cô ta tái nhợt, môi không có chút sắc, trông yếu ớt mỏng manh.

Cung Xuyên Minh Âm vô cùng tự trách, hận không tự chặt bỏ tay mình.

Anh ta cho rằng, bất kỳ ai anh ta cũng có thể làm tổn thương, duy nhất chỉ Lê Sa là người anh ta không thể làm tổn thương.

Ngay cả khi cô ta làm tổn thương mình, anh ta vẫn có thể chịu đựng được.

Nhưng sự thật đã chứng minh rằng lòng dạ anh ta hẹp hòi, không có tư cách để giả làm thánh nhân.

Anh ta đau đớn nhắm mắt lại, siết chặt lấy bàn tay của cô ta, mong cô ta sớm tỉnh lại.

“Ừm… tôi… chết rồi sao?”

“Em tỉnh rồi à? Em đau ở đâu, anh sẽ gọi bác sĩ.”

“Tôi… còn sống.”

Những lời này có chút mệt mỏi, nhưng lại ẩn chứa sự cứng cỏi trong đó.

Chỉ khi một người sống, người đó mới có thể gánh vác nhiều trách nhiệm khác nhau.

Bác sĩ vội vàng đến kiểm tra, từ trong ra ngoài không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi tốt sức khỏe thì sẽ hồi phục .

“Lê Sa, anh xin lỗi, anh quá nóng giận, không ngờ lại đẩy em ra, em tha thứ cho anh được không?”

“Ừm, em tha thứ cho anh”

Giọng cô nhẹ nhàng, đã không còn quan trọng.

“Anh đảm bảo… anh bảo đảm rằng sẽ không có lần sau, lúc đó không biết tại sao cảm xúc trong nháy mắt liền sụp đổ. Anh… anh sẽ thay đổi, em đừng giận được không?”

“Được rồi, em không sao, mọi chuyện đã kết thúc rồi… cho qua đi.”

“Anh sẽ đối xử với em thật tốt.”

Quả thật Cung Xuyên Minh Âm nói được làm được. Những ngày này, anh ta bỏ hết mọi việc chăm sóc cô ta chu đáo, đến khi cô ta được xuất viện an toàn.

Họ đến Công Ty Nhật Kinh, vừa bước xuống xe không nghĩ sẽ gặp lại người quen.

Diên… đã đến.

Cung Xuyên Minh Âm cau mày, giống như một con sư tử bị giãm phải đuôi, đề phòng, một tay ôm lấy vòng eo cô ta, tay còn lại năm lấy tay cô ta.

“Đi thôi.”

Lê Sa cúi đầu xuống tránh ánh mắt của Diên; theo lời Cung Xuyên Minh Âm dặn.

“Đi, chào một người bạn cũ, sau đó mời anh ta đến dự hôn lễ của chúng ta.”

“Em không đi…”

“Em phải đi, đừng chậm trễ.”

Đột nhiên giọng điệu của Cung Xuyên Minh Âm trở nên hung ác, khi nhìn thấy Diên, anh ta không kìm được nóng nảy và bất an.
 
Chương 2709


Chương 2709

Anh ta chỉ muốn anh ấy thấy rằng người phụ nữ anh ấy yêu đang ở trong vòng tay của anh ta. Đời này thứ đã định cậu ta không chiếm được, càng không thể đạt được.

Lê Sa bị ép buộc phải bước tới, cuối cùng đứng trước Diên.

“Em khá hơn chút nào chưa?”

Giản tràn ngập quan tâm hỏi: “Anh vừa mới đi thăm An Tĩnh tộc lão, ông ấy nói em vẫn chưa trở lại, anh tính ngày mai sẽ trở lại đó xem sao . Không ngờ em đã xuất viện rồi. Còn chỗ nào đau không?

“Anh Giản, có phải anh có quá quan tâm đến vợ chưa cưới của tôi không?

Xin hãy chú ý đến thân phận của anh.”

“Tại sao lại có con chó điên sủa ở đây? Thật là buồn cười, con chó này thật có thể hiểu:được chủ nhân nói chuyện. Lê Sa, anh đang nói chuyện với em, em có nghe thấy không?”

A… đau quá…”

Bỗng nhiên Lê Sa hét lên đau đớn, bởi vì Cung Xuyên Minh Âm đang siết chặt tay cô †a.

Sức lực nơi cánh tay của người đàn ông rất mạnh, cô ta không chịu nổi, giọt nước mắt đau đớn sắp trào ra.

Sau đó Cung Xuyên Minh Âm mới gật mình hoảng hốt, vội vàng rút tay về, nhíu mày dữ dội, nhưng vấn giả vờ bình Tĩnh.

“Anh Giản, anh đã quên những gì tôi đã nói với anh sao?”

“Cung Xuyên Minh Âm.”

Giản đọc gắn tên anh ta từng chữ một, hận không thể gi.ết ch.ết anh ta ngay lúc này.

“Lê Sa, em vào trước đi. Anh nghĩ anh Giản có thể vẫn chưa nhận ra thân phận của mình. Anh cần phải nhắc nhở anh ta một chút.”

Lê Sa mím chặt môi khi nghe những lời đó, trong giây lát mắt cô ta đỏ bừng.

Không thèm nhìn bọn họ, quay lưng bước đi.

Giản muốn đuổi theo nhưng bị Cung Xuyên Minh Âm ngăn lại.

Anh ta định mở miệng nói chuyện, không ngờ Giản lại dùng một cái nấm vào mặt anh ta.

Cung Xuyên Minh Âm không có bất kỳ đề phòng nào, bị một cú đấm đánh ngã xuống đất.

Khi người bảo vệ hộ tống anh ta ở cửa nhìn thấy chuyện này, lập tức đi về phía Giản, nhưng bị Cung Xuyên Minh Âm ngăn lại.

“Tất cả lui ra, đây là chuyện cá nhân của hai chúng tôi.”

Trong phút chốc, cánh cửa trống không, ngoài hai người bọn họ ra thì không còn ai khác.

Cung Xuyên Minh Âm lau vết máu chảy ra khóe miệng, trong miệng toàn là máu.

Cú đấm này thực sự rất đau.

“Giản, anh có biết tôi đã thấy khó chịu với anh từ lâu rồi không, anh thực sự muốn ăn đòn.”

“Thật sao? Vừa đúng lúc, tôi cũng nghĩ vậy.”

Hai người không nói quá nhiều, dùng nấm đấm mà giải quyết.

Sau một lúc, cả hai đều chật vật, bộ dạng thảm hại, thở hổn hển. Nhưng ánh mắt nhìn nhau vẫn là phát ra tia lửa.

“Cô ấy không yêu anh.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom