Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2409


Chương 2409

“Thật… thật là một cô gái thanh tú, cùng… cùng ông đây uống cạn hai ly nào…”

“Thôi khỏi, cút ra.”

Risa trông như một con mèo nhỏ bị giãm phải đuôi, vội vàng xua xua tay, không nghĩ đến đám người đó không phải hướng về phía cô mà hướng về phía Diên.

Diên nhìn ba tên đàn ông say khướt trước mắt, trên mặt hiện lên nụ cười bỉ ổi, con mắt sòng sọc tia tham lam, lòng… thoáng chốc chìm xuống đáy vực.

Hiện tại cậu có sức phản kháng, đối phó với mấy tên đàn ông say rượu này dễ như bốn.

Nhưng cả người cậu không có chút sức lực nào, vẫn không nhúc nhích đứng yên tại chỗ, cơ thể vô cùng cứng ngắc.

Mắt thấy bàn tay thô ráp của tên đàn ông sắp chạm tới khuôn mặt cậu, vậy mà cậu lại không hề phản ứng gì, đồng tử mãnh liệt co rút lại, trong đầu một lần lại một lần phát lại hình ảnh những chuyện lúc ban đầu.

Risa ngược lại phản ứng mau lẹ, một tay nhanh chóng hất tay gã đàn ông kia ra.

Cô không chút ngần ngại mà chắn †rước mặt Diên, dù toàn thân đang run lên vì sợ hãi nhưng sống lưng vẫn thẳng tấp.

Cô không biết Diên bị làm sao, nhưng hiện tại không có thời gian để quan tâm nữa.

“Chậc chậc chậc, con bé này cũng được đấy, nếu không thì… hai chị em cùng mấy người anh em đây đi uống một trận cho thỏa thuê đi.”

Bọn họ hẳn là đã quá chén, vốn dĩ không biết bản thân đang làm gì, chỉ biết hai người trước mặt thật sự quá đẹp mắt, lòng háo sắc không nhịn được mà trồi dậy.

“Mơ đi!”

Cô lôi kéo Diên định chạy trốn, nhưng cậu như bị đá chì xuống, không thể động đậy.

“Diên, anh bị sao vậy…”

Cô khẩn trương hỏi.

Mắt thấy đám người kia muốn vô lấy mình, cô đành ôm chặt cậu, hét lớn cầu cứu.

“Cứu với, mấy tên khiếm nhã, có người hay không…”

ml thanh này khiến vô số người nhìn sang, một số người đứng lên ngăn cản ba tên đàn ông say rượu, gọi cho cảnh sát.

Cảnh sát muốn đưa họ về đồn để lấy lời khai, suốt dọc đường Diên không nói lấy một lời, cả người choáng váng, toàn bộ quá trình chỉ có Risa mở miệng.

Cảnh sát tạm giam ba tên đàn ông say rượu, thả hai người bọn họ đi.

Hai người vừa bước ra cửa, Risa thở ra một hơi thật dài, nói: “Cũng may có người ở đấy, không thì chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây?”

“Bọn họ… đáng chết.”

Diên đột nhiên mở miệng.

“Em biết không thể tha cho bọn họ, nhưng chuyện đã qua rồi, chúng ta cũng không bị làm sao. Anh… có phải anh từng trải qua chuyện gì không tốt không? Bóng ma trong lòng lớn lắm sao? Chỉ cần gặp những chuyện như vậy thì sẽ… như vậy phải không?”

Cô tràn ngập lo lắng hỏi han.
 
Chương 2410


Chương 2410

“Bọn chúng đáng chết, giữ bọn chúng lại, sau này có thể sẽ làm hại người khác.”

Giọng điệu cậu tràn đầy ý thù địch.

“Diên… anh đừng làm em sợ.”

Người vẫn còn đứng ở cửa cục cảnh sát đó, nói mấy lời như vậy lỡ như bị giữ lại đưa về hải quan, trục xuất về nước thì phiên phức lắm.

“Risa, anh từng bị cưỡng hiếp.”

Cậu siết chặt bàn tay nhỏ bé của cô, rốt cuộc… cậu cũng đã nói ra rồi.

Ngay cả khi cô không muốn làm tổn thương chính mình, đối với mấy chuyện này tránh không nhắc đến, nhưng… cậu có quyền nói ra cho cô biết.

“Em… em đoán được rồi.”

Cô nhẹ giọng nói: “Nhưng chuyện đó thì sao, em sẽ không làm tổn thương đến anh đâu, em cũng bằng lòng chờ…”

“Là một người đàn ông.”

“Sao… sao cơ?”

Lần này Risa hoàn toàn chết lặng, mở to mắt nhìn cậu, tự hỏi chính mình có phải hay không đã nghe nhầm.

“Cũng là ba tên đàn ông, uống quá chén, đi nhầm vào chỗ riêng tư của anh.

“Lúc đó anh chỉ có một mình. Bọn họ nghĩ anh là con gái, cưỡng ép và đẩy anh ngã xuống. Nhưng sau khi biết anh là con trai, bọn họ vẫn cứ…”

Nói đến đây, cậu không thể nói thêm được nữa, dùng sức siết chặt hai tay, toàn thân đều run lên.

Đó là một cơn ác mộng, từng chút từng chút nuốt chửng bản thân cậu, khiến cho cậu trở nên hoảng hốt và sợ hãi, trở thành không còn là chính mình nữa.

Cô nhanh chóng bước tới, ôm thật chặt cậu vào trong lòng.

Bàn tay nhỏ bé dịu dàng võ về lưng cậu, lại nhẹ giọng an ủi: “Đều đã qua cả rồi, sẽ không có ai nhắc lại chuyện này, anh đừng tự dọa bản thân mình nữa.”

“Trước đây anh không có năng lực phản kháng, nhưng bây giờ rõ ràng có khả năng rồi, ấy vậy mà lại rơi vào sợ hãi không thể ra tay, anh như vậy…

không thể tự bảo vệ mình, huống chỉ là bảo vệ em.”

“Risa… anh sắp không phải là chính mình nữa rồi, anh thật sự chỉ là một tên rác rưởi.’ Cậu tự phủ nhận bản thân, lâm vào tình trạng tự trách sâu sắc.

“Sẽ không đâu, em biết Diên thông minh cẩn trọng, các vấn đề kinh doanh không có gì mà anh ấy xử lý không chu toàn. Anh ấy vì bạn bè mà sẽ không tiếc cả mạng sống, anh ấy cũng sẽ không đế ai phải thất vọng. Anh có thể bảo vệ tốt bản thân, em… em không cần anh bảo vệ, em có thể học mấy bài quyền, về sau em có thể đối phó mấy tên đàn ông say rượu đó.”

“Diên, em xin anh đó, mọi chuyện đều đã qua cả rồi, anh đừng lại suy nghĩ lung tung về nó nữa có được không?”

“Chúng ta… coi như không có chuyện gì xảy ra, được không?”

Diên nghe những lời này, nhắm mắt lại sâu thật sâu.
 
Chương 2411


Chương 2411

Có bao nhiêu người tự nói với bản thân, hãy giả vờ nhưng không có chuyện gì xảy ra.

Làm sao để giả vờ bây giờ?

Chỉ khi sự việc xảy ra với bản thân mới biết nó đau đớn đến dường nào.

“Risa, anh còn không muốn tin tưởng vào bản thân mình, tại sao… em lại đặt hy vọng cao vào anh thế. Thậm chí anh còn nghỉ ngờ không biết có thể mang lại hạnh phúc cho em hay không.

Anh có đủ can đảm cưới em từ công ty Nhật Kinh, nhưng anh lại không có lòng tin… sẽ mang lại cho em hạnh phúc.

Anh sợ… sẽ làm chậm trễ em. Anh sợ bản thân mình tội ác tày trời, sợ đến cuối cùng bản thân không được tính là một tên đàn ông.” Những lời này trầm | thấp gào thét ra.

Risa nghe thấy như vậy, trong lòng giống như bị dao cắt, đau đến không thể hô hấp.

Cô ấy không biết mình nên nói gì mới có thể khiến cho cậu ấy không sợ hãi, không bàng hoàng, không chối bỏ bản thân.

Điều mà cô ấy có thể làm, đó là dùng hết sức lực của bản thân mình, ôm cậu ấy chặt chẽ, dùng hơi ấm của bản thân để sưởi ấm thân thể lạnh như băng của cậu ấy.

Mưa thu, tí tách tí tách rơi…

Làm ướt hết thân thể của hai người, cái lạnh khiến cho người ta run rẩy.

Bọn họ về đến nhà, toàn thân đều ướt đâm, Hứa Trúc Linh vội vàng chuẩn bị quân áo khô cho họ, để cho bọn họ đi tắm nước nóng.

Sau khi tắm xong, Risa rối rắm rất lâu mới gọi điện thoại cho Tomoka Tanikawa, để anh ta giúp mình chuẩn bị vé máy bay, bây giờ cô ấy muốn trở về công ty Nhật Kinh.

Cô ấy không đợi không đến một lúc, Diên liền đi ra, cùng lúc đó, điện thoại của cô rung lên, Tomoka Tanikawa nói với cô đã chuẩn bị xong vé máy bay, máy bay sẽ cất cánh sau bốn mươi phút nữa, từ đây mau chóng đi đến sân bay vẫn còn kịp.

“Diên, em không muốn nghỉ phép Ji nữa.

“Vậy em muốn đi đâu, anh đi cùng em.

“Em muốn quay về, em vẫn còn việc rất quan trọng cần làm, không thể tiếp tục hoang phí thời gian như vậy nữa.”

Hư “Vậy anh về cùng em…’ “Không được.’ Lời của cậu ấy còn chưa nói xong, liên bị Risa cắt ngang: “Lần này một mình em về, có một số việc chỉ một mình em mới có thể làm được. Diên, anh muốn ở lại Đế Đô hay là trở về London cũng được, em… em sẽ sớm đi tìm anh.”

“Sớm là bao lâu?”

Cậu ấy nhìn cô thật sâu, nắm tay giấu ở dưới tay áo, vô thanh vô tức xiết chặt lại.

Có phải cô ấy hối hận rồi.

Biết thân mình dơ bẩn, vậy nên muốn rời đi.

Trong nháy mắt tâm của cậu ấy như ngã vào hầm băng, lạnh thấu xương, nhưng cậu vẫn mạnh mẽ chống đỡ, sắc mặt bình tĩnh.

“Em cũng không biết, cái này còn dựa vào năng lực của em để xem xét, anh… anh ngoan ngoãn đợi em là tốt rồi! anh yên tâm, em nhất định sẽ đi tìm anh.”

“Được.’ Thanh âm của cậu ấy khàn đi: “Bao giờ trở về, anh đi tiên em.”

“Bây giờ, em chuẩn bị ra sân bay, Tanikawa đã thu xếp xong mọi thứ rồi.”
 
Chương 2412


Chương 2412

“…” Cậu ấy nghe vậy, lâm vào trầm mặc thật lâu, sau đó gật đầu: “Anh tiên em”

Cậu ấy đứng dậy khoác áo, không làm phiên Hứa Trúc Linh bọn họ, tự mình trực tiếp đưa cô ra sân bay.

Tomoka Tanikawa đã đứng chờ ở đó, thấy cô ấy đến lập tức tức bung dù đi qua.

RGOTGHUL) Cậu ấy dừng lại tại cửa sân bay, không có ý định tiến thêm một bước.

“Không đưa em vào trong sao? ‘Cô ấy hỏi.

“Không đâu, anh ở đây nhìn em là được rồi.”

Cậu ấy sợ… sợ bản thân mình xúc động, tiến lên cản cô lại.

Cô ấy có sự lựa chọn của bản thân mình, bất luận chọn cái gì, cậu đều tôn trọng.

Risa nghe vậy gật gật đầu, xoay người bước vào trong, nhưng sau khi đi được vài bước lại một đường chạy chậm trở về, kiếng mũi chân, lưu lại một nụ hôn trên đôi môi cậu.

Lập tức mặt và tai cô ấy đỏ ửng, tim đập loạn nhịp nhìn cậu.

Cậu ấy có phải là không có phản ứng hay không, trong lòng cậu có thể hay không có bài xích?

Cậu ấy nhìn cô một cách kinh ngạc, không rõ cô ấy đã muốn đi rồi, tại sao còn trêu chọc trái tim vốn dĩ đã vỡ nát của cậu?

“Vậy em… đi…”

Cô còn chưa nói xong, không nghĩ tới Diên lại đột nhiên ôm eo cô gắt gao, môi mỏng ép xuống, hung hăng mà hôn môi cô.

Cậu ấy cường thế bá đạo, hôn đến nỗi môi cô phát đau, nhưng cô ấy cũng cảm nhận được sự bất lực, bất an của cậu, giống như một đứa trẻ.

Cô ấy đến cuối cùng cũng không nhân tâm đẩy cậu ra, chờ cho nụ hôn kết thúc.

Thật lâu sau, hai đôi môi mới tách ra.

“Đi thôi.”

“Ừ, vậy anh chờ em nhai”

“Được.’ Cậu ấy thấp giọng nỉ non đáp lại.

Risa lúc này mới cố lấy dũng khí rời đi.

Vừa lên máy bay, cô ấy nói với Tomoka Tanikawa ngay lập tức: “Bắt đầu từ ngày mai, anh hãy dạy tôi quyền cước công phu đi? Tôi tập thể hình lâu như vậy, sức lực có lẽ không tồi!”

“Gô hai, cô đừng nói đùa, mỗi lần cô tập tạ chỉ có mười kilogram, nặng thêm một chút là cô liền chơi xấu. Với chút sức đó của cô, cũng chỉ như gãi ngứa cho người ta thôi.”

“Hơn nữa quyền cước công phu không phải là học trong một hai ngày, với lại nhất định sẽ bị thương, cô chủ thân thể quý giá, nhất định không được làm xăng bậy.”

“Tôi mặc kệ, tôi đây cũng không phải là thương lượng cùng anh, mà là ra lệnh cho anh. Tôi nghĩ cần phải học cấp tốc, dùng phương pháp nhanh nhất, chỉ cần có thể đánh thắng vài tên côn đồ là được, tôi cũng không phải là muốn làm cảnh sát nhân dân, đi bảo vệ đất nước.”

“Vậy cô làm cái gì?”

Tomoka Tanikawa nghỉ hoặc nhìn cô ấy.

“Tôi… tôi muốn bảo vệ một người.”
 
Chương 2413


Chương 2413

“Cậu Diên sao?”

“ty”

“Không phải là nam nhân nên bảo vệ cho nữ nhân sao? Cậu ta vô năng như vậy, vậy mà lại để cho cô chủ bảo vệ?”

Anh ta vừa dứt lời, Risa liền không khách khí gõ vào đầu anh ta một cái.

“Anh mới vô năng ý! Mỗi người đều có nhược điểm riêng. Hơn nữa trên đời này cũng không có quy định nào nói nhất định đàn ông phải bảo vệ cho nữ nhân, không thể nữ nhân bảo vệ nam nhân sao? Yêu một người, can tâm tình nguyện bảo vệ đối phương thì có gì sai?

Hơn nữa, bình thường cậu ấy cũng rất chăm sóc tôi, anh không biết nhiệm vụ mà ông nội Yuuzora giao cho tôi đều là cậu ấy cẩn thận làm giúp tôi, ông Yuuzora còn khen tôi nữa!”

“Nhưng cô hai à, thân thể của cô thật sự là rất yếu.”

“Vậy nên mới cần luyện, bằng không tôi tìm anh làm gì?”

Cô ấy tức giận trừng mắt nhìn anh ta.

“Tối nay liền lập cho tôi một bản kế hoạch tỉ mỉ, dùng tốc độ nhanh nhất rèn luyện cho tôi! Đây là mệnh lệnh, nếu anh phản kháng, tôi sẽ trừ tiền lương của anh.

Ngày hôm sau, sáng sớm Risa đã thức dậy, bắt đầu lặng lẽ tập quyên cước công phu cùng với Tomoka Tanikawa, sau một giờ, cô đầu đầy mồ hôi, trên cánh tay trên đùi xuất hiện các vết tụ máu khác nhau.

Tomoka Tanikawa đem đến chai rượu thuốc bôi loạn cho cô, nếu như là ngày thường thì cô đã sớm khóc rồi, nhưng lần này chỉ đỏ mắt, nước mắt đảo quanh ở hốc mắt nhưng không rơi xuống.

“Cô hai vẫn còn muốn tiếp tục sao?”

“Tiếp tục, tôi vẫn có thể chịu được.”

Cô ấy cắn răng nói.

Ban ngày thì cô ấy đến tập đoàn, đau đến nỗi cả người khó chịu, cô ấy lại cố chịu đựng.

Cô ấy bắt đầu nghiên cứu mỗi văn kiện mà Diên xử lý, học tập từ từ, tuy răng tiến bộ có chút chậm, nhưng có còn hơn không.

Cô ấy mới không cần cản trở đâu.

Mà giờ phút này tại Đế Đô, Risa rời đi trong đêm, không ai biết, ngày thứ hai mọi người tỉnh dậy mới biết được chuyện này.

Đây mới là ngày thứ hai cử hành hôn lễ a, vậy mà lại xuất hiện chuyện như vậy.

Mà Diên cũng muốn cáo từ rời đi, trở về London.

“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”

“Công ty Nhật Kinh vội gọi cô ấy trở về, tôi cũng không rõ. Tôi ở đây cũng quấy rầy rất lâu rồi, làm phiền vợ chồng hai người tôi cũng rất băn khoăn. Tôi cũng phải trở về rồi, lần sau lại gặp.”

Cậu ấy mơ hồ, không có tiếp tục nhiều lời, liền rời đi.

Khi cậu ấy về đến London, tin tức đến cung điện ngay, ngay lập tức Halley mang theo Cythia đến khải đặc Lincoln.

“Cậu sao lại trở về một mình? Tân nương của cậu đâu?”

“Không có tân nương, đám cưới kia vốn dĩ không được tính.” Cậu ấy thản nhiên nói, tay ôm Oythia.

“Bố ơi, mẹ nói bố kết hôn với một cô gái xinh đẹp, con có phải là có hai mẹ không?”
 
Chương 2414


Chương 2414

“Anh đừng nhìn tôi, tôi đã yêu câu con bé sửa cách gọi rồi, nhưng con bé không gọi tôi là chú, tôi có thể làm gì được?”

Halley giơ hai tay lên cao, biểu đạt sự vô tội của mình.

“Không có mẹ, con chỉ có một người bố, trước đi xuống chơi đi.”

Cậu ấy giao đứa trẻ cho người hầu.

Halley vội vàng mở miệng: “cậu rốt cuộc có chuyện gì? Lúc trước gặp cậu không vân phải như vậy? Tại sao lần này trở về, cả người giống như là đã đánh mất hồn phách?”

“Chúng tôi kết thúc rồi.”

“Có ý gì?”

“Tôi đã thẳng thắn nói cho cô ấy biết tất cả mọi chuyện xảy ra với tôi rồi, thực hiển nhiên là cô ấy không thể chấp nhận, đã trở về công ty Nhật Kinh ngay trong đêm rồi. Vì vậy tôi liền trở về đây, trở thành bộ thành bộ dạng hiện tại mà anh đã thấy.”

Halley nghe nói như thế, nhất thời †âm tình có chút phức tạp.

Anh ta vậy mà… có chút cao hứng, Diên vấn là chính mình, không có bị ai đoạt mất.

Nhưng nhìn bộ dáng sắc mặt tái nhợt của cậu ấy, trong tim lại cảm thấy không đành lòng.

Cậu ấy là động lòng rồi, hiện tại trái tim bị tổn thương, sao có thể không khó chịu cho được.

“Cậu… hiện tại có phải cậu cảm thấy phụ nữ rất không đáng tin? Còn không bằng tôi?”

Anh ta dè dặt nói.

“Anh thật nhiều lời.”

Anh ta nghe vậy sờ sờ mũi, nói: “Tôi biết, cậu chẳng thà sống cô độc hết quãng đời còn lại cũng không muốn suy xét đến việc cùng tôi chung một chỗ. Xu hướng giới tính của cậu rất bình thường, cho dù cậu không có ý định kết hôn cũng sẽ không tìm nam nhân sống qua ngày.”

“Yên tâm đi, anh em của cậu, tôi đây sắp kết hôn, hôn lễ của hoàng gia, cưới về một Vương phi, có phải là rất vui mừng? Đến lúc đó tôi nhất định sẽ ném hoa cầu cho cậu, để cậu dính chút không khí vui mừng.”

“Là thiên kim nhà aï2”

“Không biết, vẫn chưa chọn được, nhưng đã trang trí cung điện rồi, mọi việc đều đã được chuẩn bị, chỉ thiếu các đại thân chọn cho tôi một vương phi thích hợp nữa thôi.”

Anh ta nhún vai tỏ ra không sao cả, cười hì hì nói.

Liên quan đến đại sự cả đời, nhưng anh ta lại vân đạm phong kinh,coi như là một chuyện bình thường không đáng để quan tâm.

Mà sự thật… anh ta thật sự không quan tâm.

Diên nghe nói như thế, lại nhìn nụ cười không sao cả trên khuôn mặt anh †a, tim nhói đau.

“Thật xin lỗi, tôi nên sớm nói cho anh.”

“Sớm nói cho tôi, tôi vẫn sẽ thích cậu. Cậu từ đầu đến cuối đều không thể thay đổi xu hướng giới tính của tôi, người mà tôi yêu từ trước đến nay, chỉ là cậu mà thôi.”

“Cậu là phụ nữ, tôi yêu cậu, cậu là nam tôi cũng yêu cậu, cho dù cậu không phải đàn ông cũng chẳng phải phụ nữ, tôi cũng vấn sẽ yêu cậu.”
 
Chương 2415


Chương 2415

Câu nói trước nghe còn có thể chấp nhận, nhưng khi nghe đến câu phía sau lông mày của Diên liền nhăn lại.

Cậu ấy mới không muốn làm cái gì mà không phải đàn ông cũng chẳng phải phụ nữ kia đâu.

“Vậy sau này tôi có thể đến đây lúc nửa đêm không?”

“Không được.”

“Tại sao? Cậu cũng không có vợ, không có người giúp cậu làm ấm giường, cậu sẽ cảm thấy rất lạnh lẽo đói”

“Tôi không thiếu tiền tôi có thể mua một cái giường điều hòa nhiệt độ.”

“Đừng a, tôi miễn phí đó! Hàng tặng giao tận cửa, còn giúp cậu chăm đứa bé, cậu suy nghĩ lại đi! Úi úi úi, cậu đừng đi, tôi vẫn chưa nói xong mà…”

Thời gian trôi qua từng ngày, Risa mỗi ngày đều mạnh mẽ sung sức cùng luyện quyền cước công phu với Tomoka Tanikawa.

Ngắn ngủi một tháng mà trong lòng bàn tay đã xuất hiện những vết chai dày, không còn mềm mại nhẫn nhụi như †rước nữa.

Dáng người rắn chắc hơn, cũng thêm đầy đặn có lực hơn.

Cô ấy hiện tại không thể so chiêu cùng cao thủ, nhưng quật ngã vài tên côn đồ thì vẫn được.

Đến ngay cả Tomoka Tanikawa cũng rất kinh ngạc, bởi vì với thân thể của cô ấy, tốc độ như thế này là cực kỳ nhanh.

Anh ta cho rằng Risa kiên trì không được mấy ngày liên từ bỏ, không nghĩ rằng cô lại có thể kiên trì không từ bỏ hơn một tháng.

Không nói đến năng lực của cơ thể, trên phương diện kinh doanh cô cũng càng ngày càng thành thục, năng lực càng ngày càng cao, tối thiểu đã làm cho Yasui Yuuzora không tìm được khuyết điểm.

“Tanikawa, tôi chuẩn bị xin ông Yuuzora, đi London để bàn chuyện kinh doanh, tự mình đi, anh hãy mau chóng chuẩn bị máy bay cho tôi, càng nhanh càng tốt.”

“Cô chủ, cô đâu phải là đi bàn chuyện kinh doanh, tôi thấy cô là muốn đi gặp người nào đó phải không?”Tomoka Tanikawa trêu đùa nói.

Người phụ nữ ngã vào bể tình, toàn thân trên dưới đều là những tia sáng nhỏ màu hồng, nỗ lực biến bản thân trở lên tốt hơn.

Trên mặt cô ấy tràn đầy ánh sáng tự tin, khiến cho người ta rung động.

Risa nghe nói như thế, tức giận trừng mắt liếc anh ta một cái, lập tức chuẩn bị đi tìm Yasui Yuuzora, nhưng không ngờ Samegawa Akane cũng ở đây, cô không nghe được hai người họ nói gì, nhưng có thể nghe được âm thanh cuộc nói chuyện một cách mơ hồ.

Cô ấy lằng lặng đứng đợi ngoài cửa, đợi một lúc lâu Samegawa Akane mới đi ra.

Ánh mắt anh ta vốn trong trẻo lại lạnh lùng, trong phút chốc khi nhìn thấy Risa, ánh mắt liền trở nên ôn nhu ngay lập tức.

“Risa.’ Anh ta bước nhanh về phía trước, nghĩ muốn xoa đầu cô, giống như khi còn nhỏ.

Nhưng cô ấy lại đề phòng khi nhìn thấy mình, theo bản năng lùi về phía sau một bước, khẩn trương nhìn anh ta: “Sao anh lại tới đây?”

“Tôi vừa trở về cùng sứ đoàn, vân chưa kịp trở về chỗ ở, liền vội vàng đến đây xem em, em lại đối xử với tôi như vậy sao? Tôi còn mang những món đồ chơi và đặc sản địa phương về, đặc biệt đưa tới cho em.”

Anh ta ôn nhu tràn ra khắp mặt, nhưng không giấu được bi thương nhàn nhạt ở đáy mắt.

“Tôi biết, trong mắt em tôi luôn là một người kém cỏi, mấy năm nay ép buộc em lấy tôi, nhưng tôi đối xử tốt với em, là sự thật không thể nghi ngờ.
 
Chương 2416


Chương 2416

“Đi ra ngoài, tôi luôn luôn nhớ đến em, cho dù em không yêu tôi, chẳng lẽ cũng không thể coi tôi là bạn của em hay sao? Tôi đi ra ngoài cũng sắp hai tháng rồi, em cũng không quan tâm tôi sống tốt hay không sao?”Anh ta bi thương nhìn cô, ngữ khí có chút trầm thấp.

“Anh là thân vương, đi đại diện cho quốc gia, sao có thể không tốt được?

Nhiều người chăm sóc anh như vậy, càng huống chi không phải anh đã trở lại rồi sao?”

“Vậy em có biết hay không, đoàn thể gặp phải sự tập kích của phần tử khủng bố, suýt chút nữa là tôi đã không còn mạng để trở về rồi?”

Anh ta kéo cổ áo ra, bên trong có một vết thương mới đóng vảy không lâu, hiện lên màu đỏ sậm. Đây rõ ràng là vết thương do đạn xuyên qua ngực tạo thành, nhìn mà thấy ghê người.

Miệng vết thương nằm ngay phía trên tim, nếu xuống một chút nữa, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Cô ấy xem đến đây, liền ngạc nhiên bụm kín miệng.

“Có đau hay không? Có để lại di chứng về sau không? Tại sao lại có thể như vậy, những người đó bảo vệ anh kiểu gì vậy!”

“Anh vừa mới về chắc là vẫn chưa gọi bác sĩ phải không? Trong nhà có, tôi đi gọi giúp anh…”

Nếu Samegawa Akane không ép mình gả cho anh anh ta, cô nghĩ, anh ta sẽ là người bạn rất quan trọng của mình.

Nhìn thấy anh ta đang trong lúc thập tử nhất sinh, trái tim cô như thắt lại.

Cô ấy đang chuẩn bị kêu một tiếng, lại bị anh ta túm lấy cổ tay.

“Nghe những lời này của em, so với khám bác sĩ tôi còn thấy dễ chịu hơn, vết thương đã không còn trở ngại gì nữa rồi. Trong lúc tôi hôn mê không tỉnh có nghe thấy bác sĩ nói, sợ rằng tôi không qua nổi cửa này. Nhưng tôi nghĩ, nếu không qua nổi, làm sao tôi còn có thế về gặp em?”

“Trong bóng tối nhất định là tôi đã đấu tranh một trận với Thượng Đế, mới có thể trở về gặp em. Vì vậy tôi của hiện tại, càng quý trọng mọi thứ trước mắt, càng quý trọng em.”

Anh ta kìm lòng không nổi cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.

Cô ấy trong lòng căng thẳng, đẩy ra theo bản năng.

“Qúy trọng mọi thứ trước mắt là tốt rồi, không cần thiết phải quý trọng tôi.

anh đã không còn việc gì, vậy tôi… tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”

Cô ấy sợ nếu còn tiếp tục nói, Samegawa Akane lại nói đến việc đàm hôn luận gả gì đó.

Cô ấy xoay người rời đi, mắt sắc của Samegawa Akane nhìn thấy dây chuyền trước ngực cô, đó không phải là chiếc dây chuyền cô đeo từ khi còn nhỏ, mà được thay thế bằng một đồ vật đã phiếm cũ.

Anh ta chỉ nhìn thấy một góc hoa văn, nhiều hơn nữa thì không biết.

Anh ta không khỏi hung hăng nhíu mi, hai tháng này anh ta rời đi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy.

Anh ta cho người đi điều tra ngay lập tức, tra được kết quả thì Risa đã lên máy bay đi London rồi.

Mà trong khoảng thời gian này, cô ấy luôn cùng Diên quấn lấy nhau ở một chỗ, cũng không biết vì sao một tháng liền đột nhiên hai người lại tách ra, mỗi người đi một ngả, một người trở về London, một người trở về Hà Nội.

Hai người không còn gặp lại nhau, nhìn tựa như gió yên biển lặng.
 
Chương 2417


Chương 2417

“Đi theo Risa, tôi muốn biết cô ấy làm gì và gặp ai.’ “Điện hạ, ngài có phải là quá mức khẩn trương rồi? Ngài đã nhường một bước lớn như vậy, cô Risa sớm muộn cũng sẽ là của ngài. Có khả năng tính khí cô ấy vấn còn trẻ con, nhất thời rung động với vị Jane De Kettering kia, nhưng chung sống với nhau lâu ngày sẽ phát hiện, điện hạ đối với cô ấy là tốt nhất, cho nên cô Risa sẽ giác ngộ ra, sẽ không còn bất cứ liên quan gì với vị kia nữa.”

“Tôi hiểu cô ấy, cô ấy không phải là người như vậy. Việc mà cô ấy đã nhận định thì sẽ không đổi ý.”

“Nếu điện hạ đã hiểu cô Risa như vậy, tại sao vấn còn kiên trì?”

“Bởi vì tôi cũng hiểu chính mình, chưa bao giờ có đồ vật hay người mà tôi không đoạt được!”Anh ta âm u nói, không khí trong phòng đều lạnh xuống vài phần.

Risa đến London đã là chập tối, vì chênh lệch múi giờ nên cô ấy rất buồn ngủ, nhưng vẫn muốn đi gặp .Jane ngay lập tức.

Cô ấy vẫn chưa nói với anh ấy là cô ấy tới đây, muốn bí mật tạo cho anh một bất ngờ.

Cô ấy ngồi xe đến Khải Đặc Lincoin, kiến trúc kiểu Gothic uy nghiêm, cánh cổng sắt được chạm khắc trang trọng mang một vẻ linh thiêng và bất khả xâm phạm.

Cửa cổng được canh gác cẩn mật, khắp nơi đều có camera hồng ngoại.

Cô muốn lẻn vào trong là không thể được, cô lấy điện thoại ra muốn gọi cho anh, nhưng không ngờ có một chiếc xe sang trọng chạy qua trước mặt cô.

Xe chạy vào bên trong, sau đó cửa xe được mở ra.

Jane bước ra trước, anh vấn đẹp trai ngời ngời, trên mặt toát ra thần thái tẻ nhạt.

Người từ ghế phụ bước xuống là một người phụ nữ, trên tay lại còn bế một đứa trẻ.

Bé gái đó vừa xuống xe đã nhanh chóng lao ngay vào lòng Jane.

Bé gái miệng còn hơi mùi sữa đó gọi Daddy, .Jane nuông chiều xoa đầu cô bé, sau đó hai người cùng nhau đi vào cửa.

Risa nhìn thấy cảnh này chỉ thấy mắt cay cay, như có vật gì đó đâm vào †ỉim mình.

Cô ấy bị ảo giác rồi sao? Thính giác cũng ảo rồi à?

Người phụ nữa đó là ai, còn đứa trẻ go Cô ấy đứng cách rất xa, cũng không thấy cô bé đó trông thế nào, chỉ nghe thấy tiếng trẻ con còn chưa dứt hơi sữa.

Cô ấy đến vơi tâm trạng tươi vui, hoan hỉ, nhưng…

dane ôm Cynthia, và cùng Cecilia đi vào, nhưng có một cảm giác gì đó khó hiểu, liền quay người nhìn lại theo bản năng quay Anh bồng nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang đứng dưới bóng cây, cũng đang nhìn mình.

Anh dụi mắt, tưởng rằng mình đã nhìn nhầm.

Anh đứng lại, Cecilia tò mò nhìn theo.

“Jane, có chuyện gì vậy?”

“Cô đưa Cynthia vào trước đi.”

Cô gật đầu, hôm nay cô và hoàng huynh cùng nhau đến để kỷ niệm một năm ngày Oynthia đến.

Họ đều chuẩn bị những món quà phong phú và đặt một chiếc bánh kem cho cô bé.

Cecilia bế đứa bé trên tay đi vào, vừa lúc gặp phải Halley trước mặt.

“Mamil”

Cynthia ngay lập tức quàng cổ anh, giống như một con khỉ nhỏ, dùng cả tay và chân, rất cần mãn leo lên.
 
Chương 2418


Chương 2418

“Jane đâu?”

“Em không biết, hình như nhìn thấy một người.”

“Mami mami, Daddy đã thấy… nhìn thấy một người phụ nữ…

“Chỉ có con là thông minhl Con có biết nam nữ khác nhau chỗ nào không?”Halley cười nói.

“Còn không phải là vì anh, suốt ngày dạy con bé linh tỉnh. Chuyện này nếu bị người khác như nghe thấy, chỉ sợ người †a cười rụng cả răng.”

“Anh không làm daddy được, thì cũng không thể làm mami được chắc?

Em vào trước đi, anh đi xem xem.”

Halley bất lực nói.

Cecilia gật đầu, cô là người hiểu người anh trai này nhất, anh ấy không thể nào quên đi .Jane, và bản thân anh ấy cũng biết điều đó.

Anh ấy chỉ không may yêu một người mà anh ấy không thể yêu.

dane đi ra ngoài, chắc chăn rằng người đến là Risa, và chạy nhanh đuổi theo.

Nhưng cô ấy quay lưng bỏ đi mà không hề quay đầu nhìn lại.

Đầu óc anh trống rồng, anh chỉ muốn gặp và hỏi thăm tình hình của cô trong một tháng qua.

Gô không thể chạy nhanh bằng anh, và anh nhanh chóng đuổi kịp.

Anh siết chặt cổ tay và kéo mạnh cô lại bên mình.

“Risa, sao em lại ở đây?”

“Đúng rồi, tại sao em lại ở đây?”

Nếu không ở đây, làm sao mà chứng kiến được cảnh tượng vừa rồi.

“Anh… anh kết hôn rồi à? Có con rồi sao không nói cho tôi biết?”

“Em… nhìn thấy hết rồi.”

Anh cau mày dữ dội, anh không muốn ai biết về sự tồn tại của Cynthia.

Anh em nhà Halley là những trường hợp ngoại lệ.

“Có phải tôi không nên nhìn thấy không, như vậy tôi còn có thể bị anh dấu diếm đến bao giờ?”

“Em… không phải đã từ bỏ anh rồi sao?”Anh nói giọng khàn khàn: “Bỏ rơi cái con khỉ, anh không thể bảo vệ được em, em sẽ bảo vệ anh. Nếu gặp nguy hiểm nhất định phải có người xông lên.

Nếu anh gặp rào cản tâm lý mà không thể bước qua, em sẽ bước ra thay anh.

Em…em đã theoTanikawa khổ sở học trong một tháng, thức khuya dậy sớm, không giám lười biếng chút nào.”

“Trên tay đầy vết chai, trên người có nhiều vết bầm tím, cuối cùng em cũng đánh được kẻ xấu rồi.” Nhưng người đó…không cần em bảo vệ nữa, chỉ là…tại sao anh không nói trước với em?

Em không phải là một người làm càn làm bậy, hay là anh thấy làm như vậy rất có thành tựu.

Cô đỏ hoe mắt nhìn anh giận dữ.

Jane đã rất sốc khi nghe điều này: “Vậy nên, em đã bỏ rơi anh cả tháng trời chỉ để rèn luyện sức khỏe?”

“Vậy em, tại sao không nói với anh?”
 
Chương 2419


Chương 2419

“Vậy em mà nói ra, không phải là một đòn giáng vào lòng tự trọng đàn ông của anh sao?”

dane nghe vậy dở khóc dở cười, cô ấy đột ngột bỏ đi suốt đêm, điều này càng làm tổn thương lòng tự trọng của mình.

Anh cứ tưởng rằng cô không cần mình nữa.

“Vậy… em không để bụng? Để bụng tới quá khứ của anh sao?”

“Mọi chuyện đã xảy ra rồi, em chỉ hận là em không xuất hiện sớm hơn, nếu không em cũng cưỡng bức anh rồi.”

“Cô gái, đừng nói nhảm.”

Anh đưa tay để lau nước mắt cho cô, nhưng cô né tránh.

“Đừng động vào tôi, tôi và anh không có quan hệ gì nữa.”

“Anh chưa kết hôn, cũng đang độc thân, chỉ là…”

“Hai người ở đây à? Sao mà đi xa vậy, tôi mệt chết đi được. Cynthia đang đòi ăn bánh gato ầm ï lên, muốn đợi anh về cắt bánh.”

Halley bế đứa bé đến, chỉ vào Risa và nói: “Người này, phải gọi là Mami.”

“Mami mami…Vậy con… con có hai mami ạ?”

“Chú là chú, sau này…con sẽ chỉ có một Mamii thôi.”

Khi đến gần hơn, Risa mới nhìn thấy rõ ràng, đây… là một cô bé phương Đông với đôi mắt đen và mái tóc đen.

Cô bé mở đôi mắt to tròn, nghiêng đầu tò mò nhìn Risa rồi bất giác cười †oe toét.

“Con muốn uống sữa, uống sữa.”

Nói xong cô bé rất tự nhiên nhảy từ vòng tay của Halley sang vòng tay của Risha, cô ấy từng nhìn thấy trẻ con, Hứa Trúc Linh bọn họ đều sinh hai bé rồi, và cô ấy cũng tiếp xúc rất nhiều.

Nhưng con búp bê sữa mới hai tuổi này, mình thật sự không đỡ nổi.

Cô bé rất thẳng thắn, vừa mới tới đã kéo quần áo của cô.

Cô ấy đang mặc một chiếc áo len với đường viên cổ thấp.

Cô ấy bế đứa bé và không thể buông tay, càng không kịp cản laij.

Cynthia liền kéo cổ áo cô ra, bởi vì trước kia vú em cho cô bé bú đều làm như vậy, cô bé đơn thuần chỉ biết phần ngực căng phồng là có sữa để uống.

Không giống Mami đó không có.

Khi Jane nhìn thấy cảnh này, phản ứng đầu tiên là nhanh chóng bịt mắt Halley.

“Chất tiệt, anh không được nhìn.”

Halley bíu môi, tự giác nhắm mắt lại: “Không nhìn, không nhìn, tôi cần phụ nữ bao giờ chưa? Và… tôi không thích cái này, ngược lại tôi rất thích anh khỏa thân…”

Khuôn mặt của .Jane ngay lập tức cứng đờ lại khi nghe thấy nửa câu sau.

“Halley, anh…”

“y da, y da, đùa thôi, vô tình không giữ được.”

“Anh vân chưa chịu đi?”

Anh bất lực nói.
 
Chương 2420


Chương 2420

Halley rất hóm hỉnh, chính chủ tới rồi, anh coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ và rút lui. Cuối cùng cũng có thể giao anh ấy cho người khác rồi, sẽ có người đối xử tốt với anh ấy, anh… cũng tạm yên tâm rồi.

Halley quay người rời đi, lúc đi thì cực kỳ muốn quay lại liếc nhìn, nhưng vân cố kìm nén.

Anh ta không nhịn được cảm khái, mình thật giống ky sĩ ở trong truyện nhỉ đồng.

Công chúa xinh đẹp luôn thuộc về hoàng tử, bởi vì nội dung vở kịch thiết lập như vậy.

Khi còn bé, anh ta nhét truyện cổ tích cho Cecilia, thật tình cảm thấy Thượng đế sáng tạo ra nhân vật ky sĩ này quá bỉ kịch.

Nhưng mà bây giờ anh ta mới hiểu, thực ra… ky sĩ bi thương, tất cả đều là cam tâm tình nguyện.

Risa vội vàng dành ra một cái tay bưng kín lấy cổ áo, mặt đỏ tới mang tai.

“Con bé… Con bé đang làm gì vậy?”

“Cynthia, không được.”

Diên nghiêm túc, xụ mặt nói.

Mặc dù còn nhỏ, nhưng Oynthia rất có linh tính, lập tức biết anh ta tức giận.

Cô bé chớp đôi mắt to lanh lợi, rụt rè rút cái tay nhỏ về, nhìn anh ta một cách đáng thương.

“Con… Con đói, muốn uống sữa…”

“Về nhà uống, trách bố không tốt, quên pha sữa bột cho con.”

Anh ta ôm cô bé qua, Risa cũng hồi phục tỉnh thần.

“Con bé… Con bé là con của ai? Tại sao lại gọi anh là bố?”

“Con nuôi, không phải con ruột của anh, nhưng luôn luôn ở bên cạnh anh và Halley.”

“Hoá ra là như vậy, thế… thế còn người phụ nữ đó đâu?”

“Là em gái của Halley, bị nhét cho Cecilia rồi. Hôm nay là sinh nhật của Cecilia, tất cả mọi người đã đến chúc mừng cô ấy. Nếu như em không ngại, đi vào cùng nhau đi…”

“Em… Em không mang quà…”

Cô lo lăng vặn xoắn hai tay.

Sau khi nghe xong những điều này, từ sâu trong thâm tâm cô thở phào nhẹ nhõm.

Anh ấy vẫn một thân một mình, vậy thì tốt rồi, hết thảy cố gắng của mình đều không lãng phí.

“Không cần đâu, em đến là tốt rồi.”

Anh ta nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô, một tay đỡ Cynthia, một tay nắm tay cô.

Cô nhóc lập tức nhìn ra đầu mối, ở một bên vui hớn hở cười ê a.

Sau khi vào nhà, tất cả mọi người ở bên trong đều ăn mặc theo lối thiếu nữ.

Ở trong góc có nơi vui chơi cho trẻ con, còn có rất nhiều quà tặng chưa được mở.

Từ trên xuống dưới Kettering, toàn bộ đều biếu quà cho tôi.

Bánh ngọt cũng cao như người vật, có hình dạng giống như công chúa.

Cô nhóc vừa vào cửa, đã bắt đầu bò đầy đất, là một nhóc quỷ lanh lợi.
 
Chương 2421


Chương 2421

Đây là lần đầu tiên Risa đến nơi ở của Diên, lâu đài riêng to lớn giống như chỉ xuất hiện ở trong truyện cổ tích vậy, mà bây giờ lại thật sự xuất hiện ở trước mắt mình.

Anh em Halley cũng rất hữu hảo, hoàn toàn không nhìn ra chút dáng vẻ công chúa quân vương nào, vừa nói vừa cười.

Chỉ chốc lát sau, Cynthia chơi mệt, bò tới leo lên quần tây của Halley/ “Mẹ, con muốn uống sữa.”

“Hả? Tại sao Cynthia gọi anh là mẹ?”

Lời vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh.

Halley theo bản năng liếc nhìn Diên, sờ mũi nói: “Chắc… trên người tôi tản ra ánh sáng rực rỡ của tình mẹ chăng?”

“Mẹ… bú sữa của mẹ…”

Cô nhóc nghiện sữa cứ đụng chạm, bàn tay nhỏ bé không ngừng lần mò ngực của Halley, sau đó cắn lên cách một lớp quần áo.

Bầu không khí… cực kỳ lúng túng.

Cô nhóc trước đó như vậy thì cũng thôi, nhưng mà bây giờ…

Anh ta vội vàng nhấc cô nhóc lên, ngực ướt nhẹp một mảng nhỏ, tất cả đều là nước bọt của con bé.

Anh ta vội vàng đem Cynthia đi uống sữa, Risa đi hỗ trợ trước, phát hiện Halley thử nước pha sữa bột đều quen thuộc thành thạo, dường như đã làm qua vô số lần vậy.

Hơn nữa Oynthia cũng đặc biệt thích anh ta, ở trong khuỷu tay của anh ta, mở to đôi mắt sáng ngời, vừa uống sữa vừa cười hì hì nhìn anh ta.

“Cô bé thật ngoan ngoãn.”

“Cô đừng thấy bây giờ con bé thông minh, nhưng thật ra là một cô nhóc lanh lợi phá phách. Lúc Diên không có ở đây, tôi mang con bé đến hoàng cung, không ai dám trêu chọc nó. Con bé chính là một nhóc quỷ siêu quậy, cũng không dám tưởng tượng sau này khi con bé lớn lên thì sẽ có bộ dạng gì.”

“Sau khi lớn lên chắc chắn rất xinh đẹp, gương mặt này… thật quen thuộc.”

Risa nhìn một chút, cảm thấy hình như đã từng nhìn thấy cô bé, chắc hẳn đã gặp nhau ở đâu rồi, nhưng mà trong lúc nhất thời lại không nhớ nổi.

Halley nghe vậy, đôi mắt màu xanh đậm kín đáo chuyển động, há miệng định nói gì đó, nhưng… một câu cũng không nói.

Rất nhanh cô nhóc đã uống sữa xong, anh ta đưa cho Risa ôm.

Cô trêu chọc hai cái, sau đó cô nhóc nằm ở trên vai cô ngủ thiếp đi.

“Bố mẹ con bé đâu? Không có ở đây sao?”

“Vẫn còn ở đây, chúng tôi cũng biết rõ là ai.”

“Vậy sao còn nuôi ở đây? Là bởi vì gia cảnh của cô bé rất kém sao?”

“Cũng không phải, ngược lại gia cảnh rất tốt, bố mẹ cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lãy.”

“Vậy…

“Diên có cảm tình đối với đứa nhỏ, một mặt là không bỏ được, mặt khác…

cậu ta cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Đứa trẻ này vô tình rơi vào †ay cậu ta, tuy cậu ta biết rõ bố mẹ nó là ai, nhưng lại do dự không quyết.”
 
Chương 2422


Chương 2422

“Giống như cậu ta nói dối một lần, bất đắc dĩ phải dùng vô số lời nói dối khác để làm cho lời nói dối này tròn vẹn, tròn đến mức cuối cùng chính bản thân cậu ta cũng không biết nên thu hồi thế nào.”

Risa nghe vậy thì dường như có điều suy nghĩ, nghe đến độ rơi vào trong sương mù, trong lúc nhất thời luôn có cảm giác trong lời nói của Halley có ẩn ý, nhưng mà cô lại không hiểu ra được.

“Vậy… cứ nuôi con bé như vậy sao?”

“Ừm, tôi cũng rất thích con bé. Nếu như có thể, tôi cũng hy vọng con bé là con gái tôi.”

Anh ta lộ vẻ xúc động xoa đầu Cynthia một cái, ánh mắt cưng chiều.

Risa đưa bé đến phòng cô, có người chăm sóc đặc biệt.

Vốn đã chuẩn bị bữa tối phong phú, thế mà nhân vật chính là không ở nơi này.

Mọi người ăn trước, chờ cô nhóc tỉnh giấc thì sẽ ăn bánh ngọt.

Trên chiếc bàn dài, bốn người vui vẻ †ụ tập.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Cynthia còn đang ngủ, bọn họ đặc biệt đánh thức con bé, khiến cho con bé chảy nước mắt liên tục, cưỡng chế đeo vương miện lên cho con bé, bôi lên một chút bơ, mọi người cùng nhau chụp một tấm ảnh, sau đó mới trả bé về tiếp tục ngủ.

Halley không quấy rầy Cynthia, ăn bánh ngọt xong thì trở về.

Halley tặng vương miện nhỏ, Acecilia tặng một cái áo khoác trẻ em phiên bản giới hạn số lượng, cô đến tay không thì cũng có chút ngượng ngùng, suy nghĩ một chút xem nên tặng cho con bé cái gì nho nhỏ, thế là ngay trong đêm cô may cho con bé một cái áo khoác dáng kimono.

Cũng may cô từng học thiết kế thời trang, làm quần áo cũng không khó.

Kettering rất lớn, có nhiều lâu đài, chủ dòng họ ở trong cái đầu tiên, càng lùi về sau thì càng hẻo lánh, cũng có nghĩa là con cháu không được người coi trọng.

Cô phát hiện là đã muộn rồi, trừ người chăm sóc cho Cynthia, ngoài ra không còn người giúp việc dư thừa nào hết.

Từ trên xuống dưới, yên tĩnh một cách đáng sợ.

Đi trên cầu thang, tiếng bước chân vang vọng âm u doạ người.

Cô rất nghi ngờ, một mình Diên sống ở trong lâu đài lớn như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy sợ sao?

Cũng không để cho người giúp việc trực vào buổi tối, anh không cô độc sao?

Nếu như là cô, chắc chắc không thể.

Gô làm quần áo xong, mặc cho cô nhóc, vừa vặn.

Mà Diên cũng làm xong công việc, đến thăm cô.

Anh ta nhìn thấy trên ngón tay cô có mấy vết kim đâm, tất cả đều ứa máu, không khỏi có chút đau lòng.

“Thật ra thì em không cần bổ sung quà tặng, vốn dĩ con bé không thiếu gì cả. Huống chỉ, tuỳ tiện mua cái gì đó là được rồi, cần gì phải tự mình ra tay.”

“Thế thì không giống, đây là tâm ý của em có được không. May mà có Cynthia, cho nên mới cảm thấy nhà có chút sinh khí. Ban ngày bọn họ ở đây thì cảm thấy ồn ào náo nhiệt, buổi tối…

cảm giác âm u tĩnh mịch, anh không cảm thấy sợ sao?”

Cô tò mò hỏi.

“Thói quen… quen thì tốt rồi.” Anh âm trầm nói.
 
Chương 2423


Chương 2423

“Em đã từng trải nghiệm qua một thế giới không có âm thanh hay chưa?”

“Thế giới không có âm thanh?”

Cô nghe thấy từ ngữ mù mịt này, nhìn cậu đầy khó hiểu.

Diên làm một cử chỉ ngu ngốc với những ngón tay của mình.

Cô lắc lắc đầu, tỏ ý rằng mình không thể hiểu được.

Cậu năm lấy bàn tay cô, trong lòng bàn tay cô viết vài nét chữ.

“Anh là Diên, một người khuyết tật, không thể nói, mặc quần áo phụ nữ, đóng giả làm phụ nữ, anh không có tuổi thơ, tuổi thơ của tôi là cái nhà tù này, nơi đã trói buộc anh hơn hai mươi năm.”

“Hứa Trúc Linh là người phụ nữ thú vị đầu tiên anh nhìn thấy khi thoát ra khỏi đó, cô ấy mua cho anh bánh, cô ấy không để người khác bắt nạt anh, cô nhìn thấy được ánh sáng rực rỡ trong mắt anh.”

“Anh lúc đó mới biết được, thế giới bên ngoài tuyệt vời như thế nào, những người ở bên ngoài thật dễ thương. Anh đã nếm trải qua được cảm giác bay lượn, chắc chắn anh sẽ không quay lại cái lồng đó.”

“Trước khi anh nói, mọi người trong tòa nhà này, tất cả đều im lặng. Toàn bộ căn phòng trở nên yên tĩnh, ngày cả những người làm cũng thận trọng khi làm việc, vì họ sợ sẽ làm phiền đến anh.

Và anh…thích thế giới này, ưa thích âm thanh âmĩ.”

“Anh nghĩ lý do khiến anh vẫn kiên trì sống là vì anh tin rằng mình sẽ tìm thấy được sự cứu rồi”.

“Hiện tại, em đã hiểu chưa?”

Cậu viết rất chậm, đảm bảo cô có thể hiểu được từng từ.

Hai mươi năm trước cậu không có cách nào có thể nói chuyện được, cậu chỉ có thể dựa vào giọng nói câm.

Thế giới của cậu chỉ có màu đen trắng, cô đơn tính lặng, cậu là chim hoàng yến, đôi chân bị trói buộc lại.

Lý do tại sao cậu không chết đi, không phải vì Kettering, mà là vì chính cậu.

Cậu đã cảm nhận được thế giới hoàn hảo này, từ khi gặp Trúc Linh, nó giống như mở ra cho cậu một cánh cửa mới.

Cậu nghĩ rằng trên đời này vẫn còn nhiều người xinh đẹp như cô, cậu thật may mắn, còn gặp được Risa.

“Vậy anh đã sợ hãi ư?”

“Sợ hãi, nhưng tất cả những điều đó là ở trước kia. Bây giờ…anh không thể nhớ được bộ dạng sợ hãi của mình vào thời điểm đó, anh đã thích nghi được với bóng tối. Anh nghĩ điều tồi tệ nhất đã xảy ra với mình, nhưng anh đã gắng gượng vượt qua.”

“Đúng vậy, sau bóng tối là ánh bình minh rạng rỡ, em sẽ ở bên cạnh anh. “

Cô nhóm chân lên, ôm chặt lấy cơ thể của cậu.

Tay cậu có chút cứng lại, cuối cùng cũng không kiêng ky gì mà ôm lấy cô.

“Cái kia…tối nay phân phòng ngủ hay là ngủ chung?”

“Cùng nhau ngủ đi, em là vợ của anh, cùng nhau ngủ là chuyện thường tình.”

Cậu siết chặt bàn tay nhỏ bé của cô, không cần nghĩ ngợi gì mà nói.

Hôm sau, nắng sớm chiếu rọi vào trong phòng. Risa đứng trên ban công vươn người, phải nói rằng Kettering thật lớn, kỹ thuật làm vườn đẹp không sao tả xiết, nhìn về phía những hồ nước nhân tạo, bãi cỏ, khu rừng nhỏ, ở đây quả thực là xứ sở thần tiên ở nhân gian, tựa như những câu truyện cổ tích mà khi nhỏ cô đọc.

Nàng công chúa xinh đẹp và hoàng †ử cuối cùng cũng có được thành quả, sống một cuộc đời hạnh phúc.
 
Chương 2424


Chương 2424

Đúng lúc này, Laura gõ cửa: “Thưa ngài, hoàng cung đã phái người tới gửi thư, nói rằng điện hạ mời ngài và cô Risa vào cung.”

“Muốn vào hoàng cung chơi không?”

“Đi chứ!”

Cô hào hứng nói.

Hai người dọn dẹp lại, rồi lập tức lên đường ngay.

Acecilia cũng ở đó, ngay khi bọn họ đến, Acecilia đã kéo cô đi chơi xung quanh, mà Hallley cũng vừa xử lý xong công việc, lôi kéo Diên đi trò chuyện.

“Đêm qua …có chuyện gì tuyệt vời xảy ra không?”

“Halley, anh có biết anh rất bát quái không, còn hỏi tôi chuyện riêng tư như vậy sao?”Diên mặt đầy hắc tuyến.

Halley giận dữ liếc mắt một cái: “Cậu cho rằng tôi không biết cậu sao?

Tôi đoán là tối hôm qua cậu không có làm gì, nếu cậu còn tiếp tục như vậy, chỉ xuống dưới, chỉ vì những gì cậu xứng đáng, lão tử sớm muộn gì cũng ở phía trên, tôi sẽ đem cậu bẻ cho cong luôn! “

Halley thở phì phò nói, cái nhìn này giống như chỉ tiếc rằng rèn sắt không thành thép.

Anh ta ăn không được còn không tính, Diên còn không hàng hai tranh giành, trước mắt có nữ nhân còn có thể thờ ơ.

Vậy cậu ta là loại đàn ông thẳng thắn.

Chỉ cần làm Vương phi của riêng cậu được rồi.

“Cậu nói câu khôi phục thân phạm nữ nhỉ làm gì? Tôi đần độn, u mê cưới cậu về, dù sao cũng không ai biết cậu là nam. Đến lúc đó thì nhận một đứa con nuôi, chẳng phải là rất hoàn hảo sao?”

Diên nghe nói như thế, nhìn anh ta †a một cách bất lực.

Càng nói càng không đáng tin cậy.

“Đêm nay, tôi mở tiệc mời các cậu, các cậu có thể ở lại trong cung, phòng ở đã chuẩn bị xong, là nơi có quang cảnh tốt nhất.”

“Tôi đã cử người đến đưa Oythia đi.”

“Bữa tiệc của người lớn, cậu dẫn trẻ con đến làm gì, Kettering đây người như thế, còn không thể chăm sóc tốt được cho một đứa trẻ sao? Risa lần đầu tiên đến Manton, tôi sẽ cố gắng chiếu cố với †ư cách là một người chủ nhà, cậu cũng không nên từ chối, vợ của cậu cũng tức là…em gái ruột! Tôi nhất định sẽ khách khí, làm cho cô ấy cảm thấy như ở nhà.”

“Vậy được rồi, tôi sẽ nói với cô ấy một tiếng.”

“Được rồi, cậu đi tìm cô ấy, tôi cũng sắp bận rồi.”

Hai người tách ra, Halley lập tức gọi người hầu.

“Vật tôi muốn đã chuẩn bị xong chưa?”

“Điện hạ, hết thảy đã được chuẩn bị thỏa đáng.”

Halley nghe những lời đó âm thâm chà xát tay, chiến thắng hay thất bại là ở thời điểm này.

Trong bữa tiệc tối, Halley cao hứng mở vài chai rượu vang cổ điển, tất cả đều đó Royal Chateau sản xuất, bên ngoài cũng không mua được những loại rượu ngon như này.
 
Chương 2425


Chương 2425

Risa cũng nhất thời cao hứng, nhịn không được mà uống nhiều hơn hai chén.

Tửu lượng của cô tuy không tốt, nhưng có thể uống thêm một chút.

Diên tửu lượng coi như cũng được, bị cưỡng ép uống không ít, miễn cưỡng có thể đi về phòng được.

Sau khi vào phòng, Risa khit khit mũi một cái: “Mùi thơm quá, nước hoa gì vậy, sao có mùi thơm thế?”

“Halley …lúc nào cũng ưa thích những thứ này? Lát nữa em đi tắm rửa cho thật tỉnh táo đi, nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe của em.”

„UJ ThIó Hai người nằm thành chữ đại ở trên giường, không lâu sau đó Risa cảm thấy rất nóng.

Bây giờ là cuối mùa thu, cũng đã sắp đến mùa đông, tại sao lại còn nóng như vậy?

“Anh…anh có cảm thấy nóng không?”

Cô kéo quần áo để cho thông thoáng cổ, cô cảm thấy vừa ngột ngạt vừa nóng, miệng đắng lưỡi khô, cảm thấy toàn thân đều khó chịu.

Vốn uống rượu để dễ dàng giải nhiệt đổ mồ hôi, nhưng bây giờ còn kinh khủng hơn, cả người đều ướt đâm mồ hôi.

“Có một chút, chẳng lẽ…là gió nóng sao?”

Cậu hung hăng cau mày đứng dậy kiểm tra nhiệt độ điều hòa, điều hòa vẫn chưa bật, cửa sổ vận mở, gió từ ban công không ngừng thổi vào.

Đứng ở đầu gió, lúc này mới áp chế được nội tâm đang khô nóng và khó chịu.

“Không được…em muốn đi tắm nước lạnh, thật sự quá nóng.”

Cô loạng choạng đứng dậy, đi về phía phòng tắm.

Cô cho nước vào, nước lạnh khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Sau khi tắm xong, hầu như tỉnh rượu lại, nhưng thân nhiệt vẫn khó có thể tiêu tán.

phát xi 2 Cô đã ngâm quá lâu, nhịn không được hắt hơi một cái, cô nhất định sẽ bị cảm lạnh nếu cứ tiếp tục như thế này Cô không dám ngâm mình nữa, bước ra trong bộ áo ngủ.

Nhưng ngày sau khi bước ra khỏi làn nước lạnh, làn da cô lại bắt đầu đổ mồ hôi.

Cô cảm thấy rất khó chịu, cơ thể giống như bình nước sôi, miễn cưỡng sử dụng biện pháp này chỉ có thể trị được phần ngọn không thể trị được phần gốc. Đây rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra vậy? Chảng lẽ mình bị bệnh à?

Còn Diên cũng chẳng khá hơn là bao, anh bật gió lạnh, đứng bên quạt gió vẫn cảm thấy khó chịu.

Cà vạt vứt trên mặt đất, áo khoác vứt sang một bên, cổ áo sơ mi trắng mở ra vài cúc, lộ ra xương quai xanh còn có cả cơ ngực.

Cổ tay áo được cuộn lại, cậu hận không thể trực tiếp xé hết quần áo ra, để có thể cảm thấy dễ chịu hơn.

“Em …. em cũng nóng à? Có muốn tắm nước lạnh không?”

“Được.”

Cậu lập tức đi vào phòng tắm, nhưng khi cậu bước ra thì nó vẫn như vậy.

Diên chợt nghĩ ra điều gì đó, không phải là do uống quá nhiều rượu, mà là…

mùi hương này…

Mùi hương rất nhạt, làm cho người ta nhất thời không nghĩ ra, cái này căn bản là hương thơm kích thích tình dục.

Cậu không tìm thấy được nơi nhất định, dường như nó đến từ mọi hướng, dù có mở cửa sổ để thông gió cũng vô dụng.
 
Chương 2426


Chương 2426

Nó tựa như từ trong chăn tỏa ra, hoặc có thể là từ giấy dán tường, hay là đồ nội thất?

Chết tiệt, Harley thực sự đã tự tặng cho mình một món quà lớn, thảo nào lại nhất định muốn bọn họ ở lại đây.

Cậu vặn vẹo cầm tay năm cửa, nhưng vặn chưa tới hai lần tay nắm cửa đã rơi xuống.

Cửa phòng đã khóa trái, không có nơi nào để có thể trốn ra.

Cậu tức giận đá lên cánh cửa, bên ngoài truyền đến giọng nói của Harley: “Đây là tâng mười, nếu cậu nhảy xuống thì chắc chắn sẽ chết, cậu không vì bản thân suy nghĩ, cũng phải vì Risa suy nghĩ chứ.”

“Còn nữa, tôi đặc biệt thay đổi cánh cửa này rồi, nó rất kiên cường, cậu không đá được đâu.”

“Halley, cho tôi ra ngoài ngay!”

“Diên, tôi biết những gì xảy ra năm đó đã tạo cho cậu một cái bóng không thể xóa nhòa, nhưng cậu luôn hướng về phía trước, với khả năng của cậu, có thể sẽ mất nhiều thời gian, bản thân cậu có thể trì hoãn, nhưng cậu cũng đang trì hoãn một người khác.”

“Cậu đã hại một người, chẳng lẽ còn muốn thêm một người khác nữa, bởi vì cậu…không có kết quả như ý ư?”

Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của Harley có chút khàn khàn: ‘Cậu luôn nói xin lỗi, tôi thì luôn một mực nói không sao. Nhưng lần này tôi nói có một mối quan hệ, cậu không phải lúc nào cũng cảm thấy có lỗi với tôi sao?

Sự đền bù tốt nhất mà tôi muốn đó là…cậu khỏe mạnh, hạnh phúc, kết hôn và sinh con, đừng có ganh tị với Cố Thành Trung, mà cậu hãy cố gắng làm sao cho người khác ganh tị với cậu.”

“Tôi…không đòi hỏi gì cả, tôi chỉ Hy vọng cậu khỏe mạnh, bởi vì cậu nợ tôi, nên cậu phải lấy gấp đôi, nên không thì…tôi biết phải làm sao đây?”

“Cậu là hy vọng duy nhất của tôi, cho tôi một chút hy vọng.”

Cuối cùng giọng nói của Halley càng ngày càng nhỏ, nhưng lại mạnh mẽ giống như sấm sét hùng hồn giáng vào lòng cậu.

Anh ta ta đã hại một người, giờ còn muốn hại thêm Risa ư?

Tuổi thanh xuân của người con gái là thứ khó phụ lòng nhất, thậm chí cậu còn không chắc mình sẽ vượt qua được rào cản tâm lý này đến bao giờ.

“Đêm nay, tôi hy vọng cậu có thể trải qua một đêm tuyệt vời, người phụ nữ này có thể khiến cậu muốn trải qua phần đời còn lại của mình, chẳng lẽ không thể áp đảo nỗi sợ hãi trong lòng cậu sao?”

Halley nói một cách sâu sắc, rồi quay lưng bỏ đi.

Câu nói sau cùng này, truyền đến một cách yếu ớt.

“Nếu như cậu chạy thoát, thật sự…để cho tôi quá thất vọng rồi.”

Nghe thấy những lời nói này, cậu nở một nụ cười chua xót.

Đây đâu phải là điều mà cậu đơn phương muốn là được, cũng nên tôn trọng mong muốn của cô ấy chứ đúng không?

“Chuyện này…đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Halley đã làm gì chúng ta à?”

Toàn thân Risa đều thấy khó chịu, cô không ngừng quạt bằng đôi tay nhỏ bé của mình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ hết cả lên, ánh mắt nhòa đi, bên trong một làn sương mờ ảo bao phủ, nhìn sương mù mờ mịt ngân ngấn nước.
 
Chương 2427


Chương 2427

Cậu hơi nhướng mày, thấy một sự mê hoặc hoàn toàn tự nhiên mà tản ra.

Cô bước trên nền đất lạnh bằng đôi chân trần, đôi chân trắng nõn và thon thả hướng bên trên.

Cậu cấu chỉ có nhìn thoáng qua, liền cảm thấy bụng dưới trướng lên khó có thể nhịn được.

Cậu thở ra một hơi thật sâu, kìm nén d*c vọng trong lòng.

“Anh muốn báo cho em một tin xấu.”

“Tin xấu gì.”

“Chúng ta đã bị hạ dược, là hạ dược, xem ra tác dụng của thuốc không nhỏ, khó có thể loại trừ trong thời gian ngắn.”

“Thuốc…thuốc gì?”

Cô có chút không phản ứng kịp, nhất thời cả nửa ngày cũng không có phản ứng gì.

Chờ đã…thuốc?

Bị hạ dược?

Đôi mắt cô mở to, mất vài giây cô mới phản ứng lại: “Chúng ta…bị cho uống loại thuốc đó?”

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Nhà đầu ngốc, em hỏi anh…anh cũng không biết phải làm sao cả?”

Bầu không khí nhất thời có chút xấu hổ, tuy cô không phải là người đã trải đời, nhưng cô không phải là cô nhóc cái gì cũng không biết.

Chỉ có như vậy mới giải quyết được nhu cầu cấp thiết lúc này.

Trong đầu óc cô thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh, anh ấy lớn lên đẹp như thế, cũng không biết kêu có dễ nghe hay không.

Liệu mình có quá mức mãnh liệt, khi mà đấy anh ngã khiến cho anh ấy bị đau?

Cô nghĩ đến cái này liền thú huyết.

sôi trào, nhưng cô không cầm được, lỗ mũi liền chảy ra dòng máu mũi nóng hổi.

Tách tách…

Nhỏ giọt lên chăn bông, lập tức bị hoa mắt chóng mặt.

Diên cau mày khi nhìn thấy cảnh này: “Em bị sao vậy? Sao lại chảy máu mũi vậy? Em cảm thấy sợ à? Vậy thì anh sẽ vào nhà vệ sinh. Tốt hơn là chúng ta nên tách ra tạm thời”.

“Đừng, em không sợ, em chỉ là sợ anh sợ thôi.”

Cô ngay lập tức nóng nảy, đời người quá ngắn phải gợi cảm.

Tận hưởng hạnh phúc trước mắt đạo lý này chính cô vẫn còn hiểu được.

Cô lập tức xuống giường, không kịp đi giày chạy lon ton đến năm lấy tay áo của cậu.

“Vậy còn anh? Anh có sợ không?”

“Lúc đầu anh cũng không sợ, nhưng nhìn thấy em thế này, đột nhiên …. anh có chút sợ hãi.”

Sao đôi mắt của cô lại sáng rực lên, giống như cảm giác thủ đoạn đã thành công.

Lúc trước cậu cảm thấy cô sẽ phải chịu thiệt thòi, nhưng bây giờ lại cảm thấy, chính bản thân cậu mới không an †oàn.

Cô gái nhỏ này không biết xấu hổ chút nào, thật sự quá cuồng dã.
 
Chương 2428


“Đừng sợ, đừng sợ, em sẽ rất nhẹ nhàng, nếu đau thì nói cho em biết, em sẽ nhẹ nhàng.

“Em…có phải vị trí bị đảo ngược rồi không?”

Ngược lại cô rất nhanh nhẹn, nắm tay của cậu lôi kéo về phía giường.

“Không có không có, trông anh thật yếu ớt có thể lấn át được!”

12”

Diên đầu đầy xám xịt, cậu là một người đàn ông cao một mét tám, cơ thể anh tuy không có cơ bắp cuồn cuộn, nhưng cũng rất mạnh mẽ.

Trong mắt cô, yếu ớt là có thể lấn, này là cái đạo lý gì đây.

Khi đến gần giường, người đàn ông chịu không nổi, trực tiếp dùng bàn tay †o lớn ôm lấy vòng eo thon gọn của oô, cả người đều thận thế ngã xuống chiếc giường mềm mại.

Cô bị sợ khiến cho nhảy dựng, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

Cô bị đè ở dưới thân, có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng trên người anh, còn nóng hơn cả chính mình!

Đã thịt nóng đến dọa người, đôi tay bé nhỏ của cô nhất thời không biết nên đặt ở đâu.

Trái tim cô cũng run lên theo, không biết phải làm gì tiếp theo.

Rõ ràng vừa mới, kế hoạch trong đầu đều uổng phí!

Cô có chút luống cuống, dù sao lý luận suông cuối cùng cũng cảm thấy nông cạn.

“Anh…anh định làm gì?”

“Nói cho anh biết, em có sợ không?”

WEIiNlfs Cô khẽ cắn răng, nghĩ nghĩ rồi ôm lấy cổ anh, nở ra một nữ cười rạng rỡ.

“Nếu anh không sợ, em cũng không “

Sợ.

“Đột nhiên không sợ, em một nhà đầu nhỏ có đủ dũng khí để buông bỏ mọi thứ, cùng ở một chỗ với anh, anh còn lo trước lo sau cái gì chứ? Có thể…anh có rào cản tâm lý, nhưng có em, bất luận là rào cản gì cũng sẽ biến thành hư ảo, bởi vì em sẽ là chỗ dựa vững chắc là dũng khí, để anh chống lại thế giới!”

“Risa… Anh đã bao giờ nói rằng anh yêu em chưa?”Bên tai, truyền đến giọng nói khàn khàn quyến rũ pha chút thèm khát của anh.

Risa nghe nói như thế trong lòng khẽ run lên.

Cô vô thức duỗi đôi bàn tay của mình, ôm lấy cổ cậu, bàn tay nhốt vuốt v3 mái tóc ngắn của cậu, có chút khó giải quyết.

Cô vừa cười vừa nói: ‘Hình như chưa nói, mà cũng giống như đã nói.

Nhưng không sao cả, em muốn nghe anh nói, em nghĩ…nghe cả đời cũng không chán, em cũng hy vọng anh vẫn sẽ nói với em.”

Lòng của con gái, luôn dễ bị nào lòng, chỉ cần một câu nói của người yêu…

Anh yêu em.

Cậu cảm động trước câu nói đó, cúi người ghé sát bên tại cô, thì thâm thổ lộ hết.

“Risa, anh yêu em.”

“Ừm, em cũng yêu anh.”

Cô nói một cách sâu sắc.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom