Dịch Tiên Võ Truyền Kỳ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3249: Đuổi theo!  


Cả hai người di chuyển như hai đạo tiên mang bay ra khỏi cổ tinh.



Tinh không về đêm càng rực rỡ hơn.



Cả hai người liên tục xuất hiện trên từng cổ tinh, hi vọng có thể may mắn tìm được phía Long Ngũ và Long Gia.



Advertisement

Thế nhưng đáng tiếc là bọn họ không hề tìm thấy.



Có điều, mặc dù bọn họ không tìm thấy Long Ngũ và Long Gia nhưng cũng có được thu hoạch khi quay về, bọn họ đã tìm được không ít người chuyển kiếp của Đại Sở, đó chính là đệ tử của thế hệ Huyền Tự nhưng không có người quá quen thuộc với bọn họ.



Ngày và đêm dần trôi.



Cả hai người tìm kiếm chín ngày nhưng vẫn không hề thu được kết quả.



Vào ngày thứ mười, cả hai mới dừng chân ở phía một tinh không sau đó lần lượt biến hoá dung mạo, bọn họ không quên khoác lên mình một tấm hắc bào, dùng bí thuật che đi huyền cơ trên cơ thể.



Cũng chẳng thể trách bọn họ như vậy vì tất cả cũng bởi ông lão béo và nữ tử áo xanh tên Cô Lam kia.







Trong lúc nói chuyện, ông lão béo và Cô Lam lần lượt bay tới, dừng chân phía trước Diệp Thành và Long Nhất.

Long Nhất gãi tai, lắc đầu trông không có vẻ rất muốn gây gổ.



Chỉ có Diệp Thành, hắn liếc nhìn ông lão béo có giắt túi đựng đồ ở hông, chỉ còn thiếu chút nữa thôi là túi đựng đồ kia đã vào tay Diệp Thành rồi.



Ông lão béo và Cô Lam nheo mắt nhìn bọn họ, nhìn một vòng, cuối cùng ông lão béo lấy ra một bức tranh cuộn đặt trước mặt hai người.



Người trong tranh đương nhiên là Diệp Thành.



Diệp Thành tặc lưỡi, qua lâu như vậy rồi mà hai kẻ này vẫn rất chuyên tâm làm việc, đến giờ vẫn còn đang tìm hắn.



Các ngươi đã gặp người này bao giờ chưa?


Ông lão béo nhìn Diệp Thành và Long Nhất.



Chưa!



Cả hai đồng thanht rả lời sau đó lần lượt quay đầu đi.



Đi thôi!



Ông lão béo tỏ ra khó chịu cuộn bức tranh lại.



Nghe vậy, Diệp Thành và Long Nhất lần lượt bước đi, vừa mới đi còn chậm rãi có tiết tấu nhưng đi được một lúc, bước chân bắt đầu tăng nhanh tốc độ, cuối cùng bọn họ cứ thế bỏ chạy.



Ông lão béo và Cô Lam tỏ ra khó hiểu, vẻ mặt có phần kì quái.



Không biết vì sao khi nhìn bóng dáng và tư thế bỏ chạy của hai người này bọn họ lại cảm thấy quen quen như đã từng gặp ở đâu.



Nhìn mãi nhìn mãi ông ta và Cô Lam đưa mắt nhìn nhau.



Đuổi theo!



Ông lão béo hắng giọng lập tức bay vào tinh không như một đạo thần mang, tốc độ của Cô Lam cũng rất nhanh, cô ta sóng vai cùng ông lão béo kia đuổi theo về phía Diệp Thành và Long Nhất rời đi.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2023: Đúng là không biết tự lượng sức mình”.  


“Ngươi rất lợi hại!”, trong Địa Cung, Diệp Thành ung dung mỉm cười.



“Ngươi… Ngươi cũng ở đây?”, vẻ mặt đạo thân Tinh Thần trở nên thú vị hơn, hắn là đạo thân mà lại không biết bản thể cũng đang ở trong núi.



“Truyền bảy phần sức chiến đấu của bản thể cho ngươi, yên tâm chiến đấu đi, giao Thánh nữ Tinh Nguyệt cho ta”.



Advertisement

“Đã hiểu”, hai mắt đạo thân Tinh Thần sáng như đuốc, loé lên thần quang rực rỡ, ý chí chiến đấu ngút trời đột ngột bùng lên, lần đầu kề vai tác chiến với bản thế, máu trong người hắn sục sôi trước nay chưa từng có.







Giết!



Cao thủ Thị Huyết Điện xông tới lần thứ ba, hơn nữa trên đầu ai cũng lơ lửng sát khí đáng sợ, dáng vẻ như muốn giết đạo thân Tinh Thần tại chỗ.



Chiến!



Đạo thân Tinh Thần gầm thét rung trời, một bước giẫm nát hư không, chín đạo Bát Hoang Quyền hợp thành một, công kích mạnh mẽ, bá đạo vô song.



Trận chiến lập tức nổ ra, khung cảnh vô cùng hùng tráng.



Một bên, cao thủ Thị Huyết Điện phối hợp ăn ý, hợp kích trận pháp vừa có tấn công vừa có phòng thủ, thế tiến công dũng mãnh.




Một bên là đạo thân Tinh Thần với bảy phần sức chiến đấu của Diệp Thành rất bá đạo, mạnh mẽ, hắn có khả năng phục hồi đáng gờm, chỉ tấn công không phòng thủ, khí thế nuốt chửng sơn hà giống như chiến thần, đánh cho cao thủ Thị Huyết Điện liên tục bị đẩy lùi.



“Khí tức của Hoang Cổ Thánh Thể”, Huyết Tôn của Thị Huyết Điện đang đứng trên đỉnh núi Diêm La Sơn nheo mắt nhìn đạo thân Tinh Thần bên ngoài: “Diệp Thành đã chết, lẽ nào Đại Sở còn có Hoang Cổ Thánh Thể thứ hai?”



Tại đây, trong Địa Cung của Diêm La Sơn, Diệp Thành đã cầm kiếm Xích Tiêu lẻn đến bên cạnh ông lão áo tím.



Hôm nay đạo thân Tinh Thần đến đây cũng nằm ngoài dự đoán của hắn, nhưng đạo thân Tinh Thần đến lại giảm bớt cho hắn rất nhiều áp lực, ít nhất đạo thân Tinh Thần có thể thu hút sự chú ý, như vậy hắn cũng có thể dễ dàng thực hiện kế hoạch hơn.



“Diệp Tinh Thần là ai vậy ạ?”, cao thủ Thị Huyết Điện trong Địa Cung đều ngẩng đầu lên hỏi, họ thật sự đã bị cô lập với thế giới bên ngoài quá lâu, thậm chí còn không biết Diệp Tinh Thần là ai.


“Kẻ thù của Thị Huyết Điện”, ông lão áo tím lạnh lùng đáp, tuy ông ta biết ít nhưng ít nhất cũng biết Diệp Tinh Thần là ai.



“Một mình mà cũng dám chạy tới đây làm ầm ĩ, đúng là không biết tự lượng sức mình”.



“Có Huyết Tôn ở đây, hắn sẽ chết rất thảm”.



“Các ngươi cũng sẽ chết rất thảm”, giọng nói lạnh như băng bất chợt vang lên, phía ông lão áo tím đột nhiên thay đổi sắc mặt.



Ngay sau đó bọn họ nghe thấy tiếng sát kiếm rung.



Phụt!



Khi mọi người phản ứng lại thì đầu của ông lão áo tím đã lìa khỏi cổ, bị sát kiếm màu đỏ chém đứt ngay tại chỗ.



Thấy vậy, sắc mặt cao thủ Thị Huyết Điện chợt tái mét, đường đường là cảnh giới Chuẩn Thiên mà lại bị tuyệt sát như thế.



Đương nhiên người buồn bực nhất vẫn là ông lão áo tím, đến lúc chết ông ta vẫn chưa phản ứng kịp, đến lúc chết cũng không nhìn thấy người giết mình là ai, chết một cách bực bội!



Phụt! Phụt! Phụt!

Nhưng cuộc tàn sát không vì ông lão áo tím chết mà dừng lại, cao thủ Thị Huyết Điện vừa phản ứng lại đã thấy huyết quang không ngừng bắn lên, lần lượt từng cái đầu bị chém rụng xuống đất.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3250: Sao lại đông người như vậy?  


Đuổi theo rồi!



Long Nhất ở phía trước ngoái đầu về sau liếc nhìn.



Đi!



Advertisement

Diệp Thành khí huyết sục sôi, tốc độ tăng cao, phần trán Long Nhất lại lần nữa xuất hiện thần văn cổ xưa kia, tốc độ cũng tăng nhanh đáng kể, cũng giống với Diệp Thành, hắn ta thi triển bí thuật Thúc Địa Thành Thốn.



Không đuổi được ngươi lão tử ta đây cùng họ với ngươi!



Phía sau, ông lão béo liên miệng mắng chửi, ông ta cũng sử dụng bí thuật, tốc độ của Thánh Nhân rất nhanh, huống hồ là thánh Nhân thi triển bí thuật, thân hình rõ ràng nhanh như điện.



Cô Lam cũng không tỏ ra yếu thế, cô ta thi triển thần thông huyền diệu, tốc độ cũng không kém ơn ông lão béo kia.



Khác với lần trước ở chỗ lần này ông ta và Cô Lam cứ thế nhằm vào Diệp Thành.



Cứ vậy, một bên đuổi, một bên bỏ chạy, bốn đạo thần mang lướt qua bầu trời, tốc độ cực nhanh khiến những tu sĩ đi qua đều kinh ngạc, bọn họ đã từng thấy tu sĩ cảnh giới Hoàng chạy nhanh nhưng chưa thấy ai chạy nhanh như vậy.



Tinh không nào bọn họ đi qua thì bóng người lại nhiều lên trông thấy, thần hồng liên tiếp lướt về một hướng.



Diệp Thành và Long Nhất đâu quan tâm đến chuyện này, “roẹt” một cái là bay qua, rất nhiều người bị đụng phải.




Đi đường không có mắt nhìn à?



Cả hai người bay qua, phía sau vang lên tiếng chửi.



Thế nhưng những người này vừa mới đứng vững thì đã bị ông lão béo và Cô Lam ở phía sau lao đến hất ngã.



Đi đường không có....?



Lần này những tiếng mắng chửi cất lên được một nửa thì đều ngừng lại vì hình như bọn họ đã nhìn ra được tu vi của ông lão béo và Cô Lam, đó chính là hai Thánh Nhân, đã là Thánh Nhân thì không thể tuỳ tiện mắng chửi, ngộ nhỡ bọn họ quay lại giáng cho cái bạt thì hậu quả khôn lường.


Sao lại đông người như vậy?



Diệp Thành và Long Nhất ở phía trước mắng chửi, bọn họ vừa đi vừa liếc nhìn tứ phương.



Người ở tinh không này quả thực không hề ít, từ các phương đều có thần hồng bay qua, và phương hướng đều thống nhất, vả lại còn tranh nhau chen lên, tốc độ không hề chậm, có vẻ như bọn họ muốn đuổi theo để xem trò hay.



Diệp Thành và Long Nhất bay vào trong đám người, bọn họ lại biến đổi dung mạo trà trộn trong đám người đó.



Ông lão béo và Cô Lam đuổi tới, nhìn bóng người tứ phương nhưng không thấy Diệp Thành và Long Nhất đâu thì tối sầm mặt lại vì bọn họ lại để hai tên kia trốn thoát.



Nhất định trong đám người!



Ông lão béo gia nhập vào đám người, vả lại cũng thay đổi dung mạo cùng với Cô Lam, vừa đi vừa nhìn từn người.



Tìm, dốc sức tìm!



Diệp Thành và Long Nhất toét miệng cười, đến đi đường cũng lắc lư sung sướng.



Không biết mất bao lâu mới thấy bóng người ở tứ phương dừng chân, số lượng người không hề ít, bọn họ vây kín ba vòng trong ngoài của một cổ tinh tử tịch, không để chừa một khe hở.

Diệp Thành và Long Nhất cũng dừng chân nhìn cổ tinh tử tịch kia, sau đó ngẩng đầu nhìn hư thiên.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2024: Vì vậy tránh được sự chặn giết của ông ta.  


Từ lúc Diệp Thành bắt đầu tuyệt sát cho đến khi dừng lại chỉ trong vòng chưa đầy ba giây, tất cả cao thủ trong Địa Cung đều đã bị chặt đầu.



Nhìn thấy cảnh này vẻ mặt Thánh nữ Tinh Nguyệt sửng sốt, ngay cả cô ta cũng sốc chứ nói gì đến những người mang huyết mạch đặc biệt khác, chẳng ai ngờ trong Địa Cung của Diêm La Sơn lại có sát thần ẩn mình.



Làm hay lắm!



Thấy cao thủ của Thị Huyết Điện đã bị giết sạch, người xấu xí khi nãy không nhịn được hú lên một tiếng.

Advertisement



Diệp Thành mặc kệ hắn ta, hắn như một bóng ma, liên tục di chuyển giữa các tế đàn, hắn đi tới đâu người bị trói trên đó sẽ biến mất, bị hắn phong ấn trong Hỗn Độn Thần Đỉnh.



Hửm?



Huyết Tôn cảm nhận được tình hình bất thường ở Địa Cung thì nhíu mày, thoáng chốc biến mất trên đỉnh núi.



Khi ông ta xuất hiện lần nữa đã ở trong Địa Cung.



Nhưng những gì còn lại ở đây chỉ là thi thể la liệt ngổn ngang, những người có huyết mạch đặc biệt bị trói lúc trước đã biến mất một cách kỳ lạ.



Khốn kiếp!



Huyết Tôn nổi trận lôi đình khiến Địa Cung rung chuyển.

Đến lúc này ông ta mới chợt nhận ra khí tức mà mình cảm nhận được khi chuẩn bị rời đi lúc nãy là có thật, trong Địa Cung thật sự có cao thủ ẩn mình.



Vút! Vút! Vút!



Chẳng mấy chốc, hơn chục bóng người xông vào Địa Cung, nhìn thấy cảnh tượng ở đây mọi người đều ngây ra, thế này là thế nào? Cái quái gì vậy?



“Tìm, tìm thật kỹ cho ta!”, Huyết Tôn gầm thét rung chuyển đất trời, ông ta là Huyết Tôn của Thị Huyết Điện, người có cùng vai vế với Thái thượng lão tổ mà bây giờ lại có người giết bao nhiêu cao thủ của Thị Huyết Điện, còn cứu những người có huyết mạch đặc biệt ngay trước mặt ông ta, làm sao ông ta có thể không tức giận?



“May mà mình thông minh, chạy nhanh”, bên này, Diệp Thành ở trong hố đen không gian thở phào một hơi.



Ngay lúc Huyết Tôn bay vào Địa Cung, hắn đã trốn vào hố đen không gian, vì vậy tránh được sự chặn giết của ông ta.

Hơn nữa lần này Tiên Luân Thiên Đạo cũng không xảy ra tình trạng bất thường gì, trong hố đen không gian cũng không gặp cảnh nguy hiểm, đây là điều may mắn nhất, nếu xảy ra vấn đề gì trong hố đen không gian thì khả năng cao hôm nay hắn sẽ bị đánh hội đồng đến chết.



Vút!



Một cơn gió thổi qua, Diệp Thành đã thoát khỏi hố đen không gian.



Mà lúc này hắn đã không còn ở trong phạm vi của Diêm La Sơn.



“Rút!”



Nhìn đạo thân Tinh Thần vẫn đang chiến đấu hăng say ở nơi xa, Diệp Thành lập tức hạ lệnh.



“Rõ!”



Đạo thân Tinh Thần cười toe toét, lập tức lùi lại.



“Đi đâu?”



Cao thủ Thị Huyết Điện bị đánh chật vật vẫn đuổi theo.



Cút!

Đạo thân Tinh Thần hừ lạnh, rất nhiều bí pháp hợp lại với nhau, cao thủ Thị Huyết Điện vừa xông lên đã bị đánh bay tứ tung, đến khi bọn chúng ổn định thân thể thì đạo thân Tinh Thần đã biến mất không thấy bóng dáng đâu.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3251: “So với ngươi vẫn còn kém một chút!”  


Trên hư thiên có lớp mây và sương rất dày, bên trong đó còn có lôi chớp xoẹt qua, luồng uy lực trấn áp mạnh mẽ hiển hiện khiến tu sĩ với tu vi yếu bất giác run rẩy.



Thiên kiếp!



Diệp Thành và Long Nhất thu lại ánh mắt, bọn họ lai nhìn sang cổ tinh tử tịch kia và quả quyết bên trong đó có người chuyển kiếp.



Cho tới lúc này cả hai người mới hiểu ra vì sao những người này lại chạy tới đây, rõ ràng là muốn chứng kiến tu sĩ độ thiên kiếp.

Advertisement



Long Nhất xoa cằm, mặc dù cách từ rất xa nhưng hắn có thể cảm nhận được người độ kiếp kia có huyết mạch thế nào, chắc chắn là loại vô cùng bá đạo, nếu không thì cũng sẽ không dẫn được thiên kiếp mạnh đến vậy.



Người chuyển kiếp!



Diệp Thành lẩm bẩm, trong đôi mắt loé lên tinh quang.



Ông lão béo và Cô Lam cũng tới, bọn họ dừng chân nhìn dòng người đông như nêm sau đó đồng loạt nhìn vào cổ tinh kia để tìm người chuyển kiếp.



Thiên kiếp mạnh quá!



Cô Lam khẽ giọng lên tiếng, thiên kiếp còn chưa xuất hiện nhưng cô ta đã cảm nhận được áp lực.



Có lẽ là huyết mạch đặc biệt!

Ông lão béo vuốt râu, thầm nhủ không tìm được Diệp Thành thì bắt được người độ kiếp cũng là lựa chọn không tồi, ít nhất thì cũng có thể thay thế nhưng thực tình thì ông ta vẫn muốn có được Diệp Thành hơn, so với huyết mạch thánh thể thì vị đang chuẩn bị độ kiếp này còn kém xa.







Bùm! Đùng! Đoàng!



Tinh không chấn động, tiếng nổ rung chuyển cả cửu tiêu.



Dưới sự chú ý của mọi người, phía trên hư thiên sấm sét cuồng bạo, tiên quang thắp sáng huy hoàng lộng lẫy với dị tượng đan xen, đó là thần long bay lượn và phượng hoàng niết bàn trong lửa.



Oa!

Bên dưới vang lên những tiếng hô kinh ngạc, những người có nhãn giới cao hơn lại càng ngạc nhiên, dường như biết thiên kiếp thần thú kia có nghĩa là gì.



“So với ngươi vẫn còn kém một chút!”



Long Nhất nhìn Diệp Thành, năm xưa khi Diệp Thành tiến cấp đến cảnh giới Không Minh đã dẫn ra dị tượng sấm sét bốn thần thú một thánh thú, sau đó tiến cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên lại càng lợi hại, đạo lạc ấn của cửu Hoàng đỉnh phong Đại Sở cũng bị khuấy động, khiến cho toàn bộ Đại Sở đều chấn động.



“Thiên kiếp cảnh giới Hoàng của ngươi sẽ còn ghê gớm hơn nữa!”



Long Nhất nghiêm túc nói, hắn ta biết Diệp Thành áp chế thiên kiếp cảnh giới Hoàng, dường như cũng biết thiên kiếp cảnh giới Hoàng của Thánh thể sẽ như thế nào, khẳng định còn gây chấn động hơn khi ở Đại Sở năm đó.



Diệp Thành chỉ mỉm cười nhẹ, hắn đã quen rồi.



Nhớ lại trước đây khi hắn vẫn chưa dung hợp bản nguyên Thánh thể, từ khi tiến cấp cảnh giới Nhân Nguyên đã dẫn ra thiên kiếp.



Có thể nói hắn đi tới bây giờ đều có thiên kiếp đồng hành, nên hắn đã quen từ lâu rồi.



Diệp Thành lại nở nụ cười rồi lui ra ngoài.



Long Nhất cũng vậy, lui về phía sau.



Không chỉ họ mà những người xem đang có mặt ở đây cũng đều lùi về phía sau, vì thiên kiếp đã sắp tới, hơn nữa còn không phải thiên phạt bình thường, nếu ở gần rất có thể sẽ phải bị động ứng kiếp.

Đoàng!



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2025: Ngươi đã chết rồi sao?”  


Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao như những hạt cát bụi.



Diệp Thành và đạo thân Tinh Thần lần lượt đáp xuống một vùng hẻo lánh, thấy sau lưng không có cao thủ của Thị Huyết Điện đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm.



Lão Đại!



Advertisement

Đạo thân Tinh Thần quỳ phịch xuống đất, ôm đùi Diệp Thành khóc sướt mướt: “Cuối cùng cũng được gặp huynh”.



Diệp Thành chẳng thèm quan tâm, hắn trở tay lấy Hỗn Độn Thần Đỉnh ra.



Thấy vậy, giây trước đạo thân Tinh Thần còn khóc sướt mướt lúc này đã ngừng khóc, nhanh nhẹn đứng dậy xoa tay chạy tới trước Hỗn Độn Thần Đỉnh.



Thấy đạo thân Tinh Thần như thế, khoé miệng Diệp Thành giật giật, lão tử thật sự đã đánh giá cao ngươi rồi.



Theo một khía cạnh nào đó, đây là lần đầu tiên hắn gặp đạo thân Tinh Thần của mình, nhưng không biết vì sao nhìn đạo thân Tinh Thần, hắn chợt có xúc động muốn đá chết tên này.



“Tiểu Nguyệt Nguyệt, là ta đây, có nhớ ta không?”, đạo thân Tinh Thần hiển nhiên không phát hiện mặt Diệp Thành đã tối sầm cả lại, lúc này hắn ta đang bám vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, vừa nhìn đã tìm được Thánh nữ Tinh Nguyệt ngay.



Nghe thấy tiếng gọi của đạo thân Tinh Thần, Thánh nữ Tinh Nguyệt đang ngồi bó gối trên đất quay đầu lại, hung dữ trừng mắt nhìn hắn.

Chính là hắn, người đã trói cô không chỉ một lần, nhất là khi nghe thấy hắn gọi Tiểu Nguyệt Nguyệt, cô còn muốn bóp chết hắn.



Tuy nhiên, oán thì oán, cô vẫn chưa đến mức hận đạo thân Tinh Thần.



Ít nhất khi cô bất lực và gặp nguy hiểm, tên nhìn như lưu manh ấy đã không màng sống chết một mình chạy tới cứu cô, tình cảm này trong thời buổi rối ren cũng là một sự ấm áp hiếm có.



Đột nhiên cô dời mắt, loáng thoáng còn có thể thấy ý cười dịu dàng.



Bên này, Diệp Thành đã nhẩm niệm đưa cô ra khỏi Hỗn Độn Thần Đỉnh.



Lần này đạo thân Tinh Thần dính chặt như keo, mà điều đáng nói là nụ cười của hắn rất xấu xa.



“Ngươi tránh ra”, Thánh nữ Tinh Nguyệt lại lườm đạo thân Tinh Thần lần nữa.



“Ồ ồ…”, đạo thân Tinh Thần lật đật gật đầu, ngoài miệng nói vậy nhưng chân hắn lại rất tự giác tiến về phía Thánh nữ Tinh Nguyệt một bước, đầu gật gù như tên lưu manh ngốc nghếch.



Thấy vậy, Thánh nữ Tinh Nguyệt dứt khoát mặc kệ hắn, nhìn Diệp Thành rồi chắp tay cúi đầu chân thành: “Đa tạ đạo hữu giúp đỡ”.



“Thánh nữ Tinh Nguyệt trở nên khách sáo từ bao giờ vậy?”, Diệp Thành mỉm cười, lấy tay gỡ mặt nạ xuống.



“Ngươi… Diệp… Diệp Thành?”, Thánh nữ Tinh Nguyệt ngây người.



“Chính là ta”.



“Chẳng phải ngươi… Ngươi đã chết rồi sao?”



“Đừng nói linh tinh, lão Đại của ta vẫn sống rất tốt”, đạo thân Tinh Thần lại bước tới, hơn nữa cũng rất tự giác cởi bỏ chiếc mặt nạ trên mặt mình.



Lần này vẻ mặt Thánh nữ Tinh Nguyệt trở nên cực kỳ đặc sắc.



Nói thật thì cô đã bị đạo thân Tinh Thần bắt cóc không chỉ một lần, nhưng đến giờ mới được thấy mặt hắn, khi thấy hắn giống hệt Diệp Thành, với định lực của cô mà cũng choáng váng.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3252: Ba Thánh Nhân!  


Sau tiếng nổ, một tia sét khổng lồ từ trên trời đánh thẳng xuống cổ tinh.



“Chiến!”



Nhưng mọi người lại nghe thấy một tiếng hét, một bóng người mặc áo trắng lao ra khỏi cổ tinh, bay lên trời, một quyền đấm vỡ sấm sét lăng thiên ấy.



Advertisement

Đó là một thanh niên áo trắng với mái tóc đen như thác nước, đôi mắt sáng như sao, khí huyết dâng trào như biển, tiên quang bao phủ quanh người tựa như vầng mặt trời chiếu sáng cả tinh không rộng lớn này.



“Hả?”



Nhìn thấy mặt thanh niên áo trắng, Long Nhất ở trong đám đông khẽ hô lên rồi vô thức nhìn Diệp Thành.



Như biết Long Nhất định hỏi gì, Diệp Thành mỉm cười gật đầu.



“Thật trùng hợp!”



Long Nhất cảm thán, không ngờ người độ kiếp lại là người chuyển kiếp của Đại Sở, vả lại còn là người mà họ cực kỳ quen thuộc, sau khi chuyển kiếp, người này cũng gặp may mắn, mang trong mình huyết mạch bá đạo.



Đùng! Đoàng!



Trên hư thiên vời vợi, sấm sét liên tục đánh xuống hợp thành biển lôi, nhấn chìm thanh niên áo trắng ngay tại chỗ.



“Mở!”



Giây tiếp theo, thanh niên áo trắng hét lên, một chưởng tách biển lôi ra rồi một lần nữa bay ngược lên trời.



Hành động này của hắn ta đã khiến cho trời cao nổi giận, cả tinh không đều run rẩy sợ hãi, thần long sấm sét lăng thiên bay xuống, há miệng phun sấm sét về phía hắn ta, còn chưa tới nơi đã bị phượng hoàng sấm sét đánh trúng.



Thanh niên áo trắng bị thương, máu bắn ra tung tóe.



“Chiến!”



Lại một tiếng hét nữa, tên thanh niên áo trắng lấy ra một thanh sát kiếm, tay cầm sát kiếm, bay ngược lên trời.




Bùm! Đùng đoang!



Tiếng sấm sét càng thêm dữ dội, sấm sét trên hư thiên như mưa trút xuống, thanh niên áo trắng tắm mình trong sấm sét, tay cầm thần kiếm, chiến đấu với thần long và phượng hoàng sấm sét, có thể nói là khí thế nuốt chửng bát hoang.



Đó là một cảnh tượng đáng sợ, những người ở dưới đều đã tái mặt, nhiều người còn chưa từng thấy cảnh tượng như này bao giờ.



“Mạnh hơn kiếp trước rất nhiều!”



Long Nhất tặc lưỡi cảm thán, không nói đâu xa, chỉ riêng huyết mạch này thôi, kiếp trước đã không thể so sánh.



So với Long Nhất, Diệp Thành lại hơi nhíu mày, hắn nhìn sang một hướng, tầm mắt rơi vào một người mặc áo bào đen ở trong góc đám đông, vừa nãy hắn rõ ràng cảm nhận được sát khí nồng nặc từ trên người kẻ đó, sát khí ấy nhắm vào tên thanh niên áo trắng đang độ kiếp kia.



Diệp Thành dời mắt, lại nhìn sang một hướng khác, ánh mắt dừng lại trên người một thanh niên tóc đỏ và một bà lão lưng gù.



Giống như lão già áo đen, tên thanh niên tóc trắng và bà lão lưng gù đều lộ ra sát khí, đều nhắm vào thanh niên áo trắng.











 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2026: “Chú ý an toàn”.  


Thế giới này làm sao vậy? Hai người khuấy động phong ba ở Đại Sở mấy ngày nay lại có diện mạo giống hệt nhau, đầu óc Thánh nữ Tinh Nguyệt hơi choáng váng.



“Hắn là huynh đệ ruột của ta”, thấy vẻ mặt đặc sắc của Thánh nữ Tinh Nguyệt, Diệp Thành không khỏi nở nụ cười.



Đương nhiên đây là lời Diệp Thành đã chuẩn bị từ trước, cũng chuẩn bị cho việc sau này đạo thân Tinh Thần đến Tinh Nguyệt Cung cầu hôn, dù sao hai thân phận là huynh đệ và đạo thân cũng không có khác biệt quá lớn.

Advertisement



Nghe Diệp Thành nói vậy, trong lòng đạo thân Tinh Thần cảm thấy ấm áp.



Hắn là đạo thân của Diệp Thành, tuy có tư duy độc lập nhưng dù sao cũng chỉ là đạo thân, không phải một người hoàn chỉnh, lấy thân phận đạo thân đi cầu hôn, Tinh Nguyệt Cung đồng ý mới lạ.



Nói thẳng ra thì lời của bản thể Diệp Thành ngày đó không phải chỉ nói chơi, hắn thật sự định trả tự do cho đạo thân.



“Không ngờ Thánh chủ Thiên Đình còn có huynh đệ ruột”, Thánh nữ Tinh Nguyệt phản ứng lại không khỏi mỉm cười lắc đầu, mà cô lại tình cờ có duyên với cặp huynh đệ này, trước đây thi đấu đan ở Đan Thành cùng ca ca Diệp Thành nhưng lại bị đệ đệ Diệp Tinh Thần bắt cóc không chỉ một lần, trên đời này thật lắm điều kỳ diệu!



“Nói chuyện chính đi!”, Diệp Thành lên tiếng, hắn nhìn Thánh nữ Tinh Nguyệt: “Thị Huyết Điện đã để mắt đến Tinh Nguyệt Cung rồi, hy vọng sau này các cô hãy sớm có kế hoạch, nếu các cô muốn thì hãy đến Thiên Đình ở Nam Sở!”



“Chuyện này ta không quyết định được”, Thánh nữ Tinh Nguyệt hít sâu một hơi: “Ta cần phải mau chóng trở về”.


“Ta tiễn cô”, đạo thân Tinh Thần lập tức đứng dậy.



“Được”, điều đáng ngạc nhiên là lần này Thánh nữ Tinh Nguyệt không từ chối.



“Chú ý an toàn”.



“Ta hiểu rồi”, hai người cùng gật đầu, sau đó bay lên hư thiên đi thẳng về hướng Tinh Nguyệt Cung.



Sau khi hai người đi, Diệp Thành vỗ vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, thả tất cả những người có huyết mạch đặc biệt ở bên trong ra.







Kẻ tự xưng là thánh trộm vừa được thả ra, còn chưa đứng vững đã bị Diệp Thành giam lại, phải canh chừng cẩn thận tên trộm này.



“Đa tạ đạo hữu giúp đỡ”, hơn ba mươi người có huyết mạch đặc biệt chắp tay hành lễ với Diệp Thành, nếu không nhờ Diệp Thành, lúc này có lẽ họ vẫn đang ở Địa Cung của Diêm La Sơn chịu sự tra tấn như ở địa ngục.



“Nếu ai muốn gia nhập Thiên Đình thì chúng ta sẵn sàng hoan nghênh bất cứ lúc nào, không muốn gia nhập, chúng ta cũng không ép buộc”, Diệp Thành nhìn mọi người xung quanh.



“Thiên Đình?”, mọi người sửng sốt một chút, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, họ vẫn không biết Đại Sở còn có thế lực này.



Thấy thế, Diệp Thành không khỏi ho khan một tiếng, hắn đã quên một số điều.



Những người này có huyết thống đặc biệt nên hẳn đã bị bắt đến Diêm La Sơn từ lâu, đương nhiên họ không biết chuyện Nam Sở đã thống nhất và Thiên Đình được thành lập.



“Nam Sở đã được vị đại ca này thống nhất rồi, Thiên Đình chính là do huynh ấy thành lập”, Diệp Thành vừa định giải thích thì Triệu Tử Vân con trai của Triệu Hùng đã trả lời thay, nói xong cậu nhóc còn cười rạng rỡ với Diệp Thành.

“Nam… Nam Sở thống nhất rồi?”, mọi người đều sửng sốt, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Diệp Thành, có thể thống nhất Nam Sở, họ có thể tưởng tượng được thanh niên trước mặt này có khí phách nhường nào.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3253: Đến thần long sấm sét cũng bị giết!” 


Diệp Thành hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng.



“Phụt!”



Khi Diệp Thành đang suy nghĩ thì trên hư thiên, thân thể tên thanh niên áo trắng nứt ra rồi rơi xuống.



Advertisement

Tuy nhiên, dù bị thương nặng thì hắn ta đã thành công giết được phượng hoàng sấm sét.



“Gầm!”



Thần long sấm sét mang theo thiên kiếp lăng thiên bay xuống, há to miệng phun ra sấm sét, tên thanh niên áo trắng vừa mới đứng dậy đã bị sét đánh văng ra, thân thể suýt nữa thì bị đánh thành tro tàn.



“Chiến!”



Sau khi đứng vững lại, thanh niên áo trắng hô lên như tiếng chuông, kéo lê thân thể đẫm máu của mình hoà vào hư thiên, một kiếm chém ra cả ngân hà, chém thần long sấm sét thành hai nửa.



“Đến thần long sấm sét cũng bị giết!”



“Sức chiến đấu của người này thật không thể tưởng tượng!”



“Nếu hắn trở nên lớn mạnh hơn nữa thì chắc chắn sẽ trở thành một thế lực lớn!”



Bên dưới liên tục vang lên những tiếng thảo luận, phần nhiều là ngạc nhiên và kinh hãi trước thanh niên áo trắng, nhưng nhiều người cũng đã để lộ sát khí.



“Không ổn!”



Long Nhất cũng cảm nhận được có điều gì đó không ổn, không ngừng đưa mắt nhìn về mọi phía.



Bùm! Đùng đoàng!



Thần long sấm sét đã bị giết, lôi phạt thiên kiếp vẫn còn, nhưng chỉ như cho có.



Thanh niên áo trắng chống lại, không ngừng vung kiếm đánh tan những khoảng sấm sét.




Vì vậy mà hắn ta cũng phải trả cái giá đau đớn, thân thể tàn tạ, máu bắn tung tóe khắp tinh không.



Không biết qua bao lâu tiếng sấm sét kinh thiên động địa mới nhỏ dần rồi ngừng lại.



Sấm sét ngừng lại, cổ tinh không có sự sống bị đánh tan tác, tên thanh niên áo trắng cũng rơi khỏi tinh không, thân thể máu tươi đầm đìa, bị lôi kiếp đánh không còn hình ngươi, ở vào trạng thái cực kỳ yếu ớt.



Thấy lôi kiếp đã ngừng, người ẩn nấp trong bóng tối, không biết là ai chợt bắn ra một tia thần quang.



Nhưng tốc độ của Diệp Thành còn nhanh hơn, ngay giây phút lôi kiếp tan đi, hắn đã liên tục thi triển Thúc Địa Thành Thốn để tới đó, khi thần mang sắp bắn trúng thanh niên áo trắng, hắn đã đưa được hắn ta đi.



“Đi đâu!”



Ba cảnh giới Hoàng đồng loạt xông tới, tế ra pháp khí bản mệnh, muốn liều chết với Diệp Thành và thanh niên áo trắng.



“Cút!”



Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, bàn tay to màu vàng giơ lên, nặng tựa như núi.



Phụt!



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2027: Xem ra là người có nhiều tâm sự.  


“Tiểu hữu, Hằng Nhạc vẫn còn chứ?”, trong những tiếng kinh ngạc, một ông lão già nua lo lắng nhìn Diệp Thành.



“Tiền bối là người của Hằng Nhạc?”, lần này đến lượt Diệp Thành giật mình.



“Trương Phong Dương của nội môn Hằng Nhạc”.



Advertisement

“Vậy Trương Phong Niên là…”, Diệp Thành ngập ngừng nhìn ông lão.



“Là huynh trưởng của ta”, giọng ông lão khàn khàn: “Chúng ta đều là trưởng lão của Tình Báo Các, năm xưa vì ta mà Tình Báo Các xảy ra sai sót nên Hằng Nhạc phải chịu tổn thất nặng nề. Sư tôn nổi trận lôi đình, huynh trưởng đã đứng ra chịu tội thay ta”.



Nói đến đây, trên khuôn mặt già nua của Trương Phong Dương đầy vẻ áy náy.



Diệp Thành rất bất ngờ trước những điều này, hắn không biết chuyện năm đó còn có bí mật này.



Nhưng tại sao Trương Phong Niên lại chịu tội thay Trương Phong Dương, trong lòng hắn cũng hiểu rất rõ. Trương Phong Dương có huyết mạch đặc biệt, tiềm lực rất lớn, Trương Phong Niên là huynh trưởng nên mới gánh thay mọi sai lầm.



Bất giác, Diệp Thành ngưng tụ rất nhiều ký ức thành thần thức rồi truyền cho Trương Phong Dương.



Vài giây sau, Trương Phong Dương đột nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Thành với vẻ khó tin, thân thể già nua kích động run rẩy, tuy ký ức thần thức ngắn nhưng lại khiến ông có cảm giác như đã cách mấy đời.

“Đệ tử Diệp Thành bái kiến tiền bối”, Diệp Thành cung kính hành lễ.



“Không được, không được”, Trương Phong Dương sững sờ mà vui mừng, vội vàng tiến lên: “Ngươi là chưởng giáo của Hằng Nhạc, sao có thể hành lễ với ta như vậy?”



“Trước mặt các trưởng lão, con mãi là hậu bối”, Diệp Thành mỉm cười, truyền tinh nguyên thánh thể vào người Trương Phong Dương, bổ sung năng lượng cho ông ấy, nhân tiện cũng kéo dài tuổi thọ cho ông.



“Hậu sinh khả uý, đúng là hậu sinh khả uý!”



“Chúng ta bằng lòng gia nhập Thiên Đình”, khi Trương Phong Dương còn đang kích động thì những người mang huyết mạch đặc biệt đã hít sâu một hơi.



“Ta thì thôi”, một ông lão gần đất xa trời nhẹ nhàng xua tay, khuôn mặt già nua đầy mệt mỏi và thăng trầm: “Ta đã chán cuộc sống tu sĩ rồi, ta muốn đến thế giới phàm trần để an hưởng tuổi già”.



“Nếu tiền bối đã quyết định thì vãn bối sẽ không ngăn cản”, Diệp Thành cười nhẹ: “Nếu năm nào tiền bối muốn quay lại thế giới tu sĩ, Thiên Đình vẫn luôn chào đón”.



“Đa tạ”, ông lão cười ôn hoà rồi xoay người rời đi, bóng lưng hơi cô đơn, xem ra là người có nhiều tâm sự.



Sau khi ông lão đi, Diệp Thành lại nhìn mọi người: “Các vị, phía sau các vị có còn gia tộc không? Nếu có thể thì hãy gia nhập Thiên Đình, Bắc Sở đã là vùng đất thị phi không thể ở, Thị Huyết Điện sẽ bị xoá sổ sớm thôi”.



“Đương nhiên là có”, hầu hết mọi người đều gật đầu: “Chỉ là không biết có còn tồn tại không thôi”.



“Vậy trước khi đến Nam Sở, các vị về gia tộc một chuyến đi! Chú ý an toàn, còn nữa, tốc độ phải nhanh, Thị Huyết Điện có thể ra tay bất cứ lúc nào”.



“Được”, hơn một nửa số người bắt đầu bay đi, những người còn lại cơ bản là những người không có thế lực sau lưng.



“Đưa phía Trương sư thúc đến Nam Sở, nhất định phải đảm bảo đến nơi an toàn”, Diệp Thành lập tức hạ lệnh, hắn vừa nói xong, hàng chục bóng người bay ra từ bóng tối, khí thế của ai cũng mạnh mẽ, tu vi toàn là cảnh giới Không Minh đỉnh phong.



“Đa tạ đạo hữu”, sau khi hành lễ với Diệp Thành, mọi người theo cao thủ của Viêm Hoàng biến mất trong bóng đêm.











 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3254: “Thánh binh không tồi, nó là của ta rồi!”  


Ba cảnh giới Hoàng lập tức bị nghiền thành tro bay ngay tại chỗ, những người có mặt đều sợ hãi run lên, một cảnh giới Hoàng tầng thứ nhất mà lại một chưởng giết được ba cảnh giới Hoàng đỉnh phong, sức chiến đấu này cực kỳ bá đạo!



Trong âm thanh kinh ngạc lại có Chuẩn Thánh ra tay, đó là một đòn tuyệt sát, thần mang huỷ diệt nhắm thẳng đến đầu mày của Diệp Thành.



Diệp Thành giễu cợt, nghiêng người né tránh, dung Thúc Địa Thành Thốn phóng tới trước mặt Chuẩn Thánh đó.



Advertisement

Chuẩn Thánh đó lập tức tái mặt, muốn lùi về sau nhưng đã muộn, bị một chưởng của Diệp Thành giết chết.



“Ôi…”



Ánh mắt những người đang xem đều hiện lên vẻ kinh hãi, một chưởng tiêu diệt ba cảnh giới Hoàng đỉnh phong, đến Chuẩn Thánh cũng bị một chưởng giết chết, ánh mắt mọi người nhìn Diệp Thành đã thay đổi, cảnh giới Hoàng này thực sự mạnh tới mức khó tin.



“Cùng lên đi!”



Bốn phương đều có người xông ra, tất cả đều mặc áo choàng đen, khí tức ai nấy đều mạnh mẽ, không có ngoại lệ đều là Chuẩn Thánh, bọn họ bao vây Diệp Thành ở một hướng trên tinh không, hợp lực tế ra một Thánh binh cường đại.



Diệp Thành trúng chiêu, bay ngược ra ngoài.



“Chết đi!”


Lại có Chuẩn Thánh tham gia, trong tay cầm một thanh sát kiếm màu đen, bất chợt tung ra một đòn tuyệt sát.



“Ông mà cũng xứng!”



Diệp Thành vung tay nắm chuẩn lấy thanh sát kiếm ấy, một chân đá bay Chuẩn Thánh đó, kẻ ấy còn chưa kịp định hình thì đã bị một kiếm của Diệp Thành chém bay đầu.



Ù!



Chín Chuẩn Thánh ban đầu lại tấn công, Thánh binh mà bọn họ hợp lực điều khiển lại lần nữa bắn ra thần mang huỷ diệt.

Đã trúng chiêu một lần sao Diệp Thành có thể để bị trúng chiêu lần nữa? Hắn nghiêng người tránh được thần mang đó, tung ra một quyền đánh vỡ một Chuẩn Thánh trong số đó, lại trở tay đánh ra một chưởng giết chết một Chuẩn Thánh khác.



Chín đại Chuẩn Thánh đã chết mất hai, thần uy của Thánh binh hợp lực điều khiển đã giảm mạnh.



“Thánh binh không tồi, nó là của ta rồi!”



Diệp Thành hừ lạnh, đưa tay ra cầm lấy Thánh binh đó qua khoảng không, đó là một thanh sát kiếm màu đỏ, kiếm khí mang theo sự huỷ diệt, Thánh uy cường đại, là một Thánh binh phi thường.



“Giết!”



Bảy Chuẩn Thánh còn lại gầm thét, hợp lực xông lên, hoặc là thần thông, hoặc là bí thuật, khí thế áp đảo bầu trời.



Diệp Thành cười lạnh, vung sát kiếm Thánh binh lên, thần thông và bí thuật đối phương đánh ra bị một kiếm của hắn diệt sạch, bảy Chuẩn Thánh vừa xông tới cũng bị một kiếm này của hắn chém trúng bay ngược ra ngoài.







Sau khi hất văng bảy Chuẩn Thánh, Diệp Thành không dám ở lại, lập tức xoay người định chạy trốn.



“Đi đâu!”



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2028: “Đúng là cùng nghề rồi


“Ta vẫn chưa biết ngươi tên gì?”, Diệp Thành tìm một nơi thoải mái ngồi xuống, tiện tay lấy ra một bầu rượu: “Hy vọng tên của ngươi không nhảm nhí”.



“Gọi ta Đạo Chích là được rồi”.



“Trong tên có chữ Đạo, chẳng trách lại là kẻ trộm”.



“Đây cũng là một nghệ thuật mà!”, Đạo Chích cười toét miệng: “Không phải nói phét đâu, nhưng trên đời này không có thứ gì mà ta không trộm được”.



Advertisement

“Tâng bốc bản thân đến vậy, xem ra ta phải thử thân thủ của ngươi mới được”, Diệp Thành phất tay gỡ bỏ cấm chế cho Đạo Chích, vẻ mặt hứng thú: “Nào! Đưa tay ra”.



“Vậy thì phải đưa cả hai tay rồi”, Đạo Chích vung vẩy hai tay trước mặt Diệp Thành.



“Có thấy mát không?”, Đạo Chích chớp chớp mắt nhìn Diệp Thành.



“Hình như có một chút”.



“Đây, lạnh thì mặc vào đi!”, Đạo Chích ném một chiếc quần lót ra.



“Mẹ kiếp”.







A…!



Đêm vẫn yên tĩnh như vậy nhưng bên trong một nơi vắng vẻ lại vang lên tiếng lệ quỷ thét gào.

Mãi tới khi tiếng kêu thảm thiết ngưng bặt thì mới thấy Đạo Chích nằm dạng cẳng trên mặt đất.



Mẹ kiếp!



Lại nhìn sang Diệp Thành, mặt mày hắn đã tối sầm cả lại, hắn chuẩn bị mặc quần lót vào, đường đường là Thánh Chủ Thiên Đình mà hôm nay lại mất kết cả thể diện như vậy.



Roẹt!



Không lâu sau đó, gió thổi tới, một bóng hình màu đen xuất hiện, nếu nhìn kĩ thì chính là Lưu Năng.



Ập vào mắt Liễu Năng là hình ảnh cậu nhỏ bên dưới của Diệp Thành dựng đứng, trông rõ oai phong!



Đột nhiên, Lưu Năng thẫn thờ, ông ta nhìn Diệp Thành rồi lại nhìn xuống phía dưới Diệp Thành sau đó lại nhìn sang Đạo Chích, “chuyện…chuyện gì thế này?”

“Mẹ kiếp? Ông đi đường không phát ra tiếng động à?”, Diệp Thành điên tiết mắng chửi, hắn vội mặc quần lót vào, cho dù một kẻ có da mặt dày như hắn cũng không thể chịu nổi ánh mắt đầy ý tứ đó của Lưu Năng.



“Không phải nói gì đâu, ta hiểu cả”.



“Ông thì hiểu cái quái gì?”



“Đến sớm không bằng đến đúng lúc mà”, Lưu Năng ho hắng, ông ta tiến tới trước mặt Đạo Chích: “Tên này là ai vậy?”



“Cùng nghề với ông”.



“Cùng nghề?”



“Ông đào trộm mồ còn hắn thì trộm đồ, đó không phải là cùng nghề sao?”, Diệp Thành vẫn đang chăm chú chỉnh lại y phục, vả lại hắn còn thắt quần thật chặt, chỉ sợ quần bay đi lần nữa.



“Đúng là cùng nghề rồi”, Lưu Năng vuốt râu có vẻ ý tứ.



“Xem hai người có vẻ hợp nhau như vậy nên hắn sẽ do ông quản lý”, Diệp Thành tuỳ hứng nói một câu.



“Đa tạ Thánh Chủ”, Lưu Năng mở cờ trong bụng.



“Trông cho kĩ cái quần của ông”, câu nói của Diệp Thành khiến Lưu Năng cảm thấy khó hiểu.



“Hạo Thiên thế gia tới Nam Sở chưa?”, khi Lưu Năng còn đang thẫn thờ thì Diệp Thành đã lên tiếng.



“Vừa tới nơi thưa Thánh Chủ”, Lưu Năng đáp mau lẹ, “vả lại hiện giờ tám phần người của Hạo Thiên thế gia đã tình nguyện đi giúp đỡ chúng ta xây tường thành rồi”.

“Được rồi, ông đi làm việc của mình đi”, Diệp Thành nói rồi roẹt một tiếng biến mất ở chỗ cũ, hắn lại lần nữa xuất hiện ở hư không như một đạo thần mang bay về phía Diêm La Sơn.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3255: “Những người đó là ai vậy?”  


Phía trước có chín bóng người chặn đường hắn lại, tất cả đều là Chuẩn Thánh.



Phải nói là chín Chuẩn Thánh này rất kỳ lạ, bọn họ đều mặc áo choàng đen, tay cầm một sợi xích sắt lạnh băng khắc đầy phù văn, dùng bí thuật làm mờ khuôn mặt, quanh người tản ra tử khí Âm Minh, như thần chết đến từ địa ngục.



“Đó là…”



Advertisement

Trong đám đông, ông lão béo nheo mắt nhìn, dường như đã nhận ra chín người đó thuộc thế lực nào.



Vụt vụt…



Khi ông ta đang lẩm nhẩm thì chín Chuẩn Thánh đã ra tay, mỗi người đều cầm một sợi xích sắt như những con du xà, mỗi con đều bộc phát ra ma lực, phong ấn tinh không tứ phương.



Diệp Thành cau mày, lùi về sau né tránh, giơ Thánh binh lên không ngừng chém những dây xích đó, dường như hắn cũng đã nhìn ra được sự quái dị của chín người này, bọn họ không phải Chuẩn Thánh bình thường, nhất là dây xích sắt trong tay bọn họ, chúng đều nhằm vào nguyên thần, nếu bị trói thì nguyên thần sẽ bị lôi ra ngay lập tức.



Keng keng keng…



Trên tinh không vang lên những tiếng kim loại va chạm, tia lửa do sát kiếm và dây xích cọ xát bắn ra cũng rất chói mắt.



“Những người đó là ai vậy?”


“Xích sắt đó rất kỳ lạ, là pháp khi chuyên bắt nguyên thần à?”



“Mang lại cho người khác cảm giác rùng mình run sợ!”



Bốn phương tinh không lại có những tiếng hô kinh ngạc, mọi người đều dè chừng chín vị Chuẩn Thánh này.



“Giết!”



Bảy Chuẩn Thánh bị hất văng lúc trước đã lại lao lên, đánh lén Diệp Thành từ phía sau.

Diệp Thành cười chế nhạo, đột nhiên quay người, một kiếm chém ra cả dải ngân hà, bảy Chuẩn Thánh vừa xông lên lại bay ra lần thứ hai, trong đó còn có một hai người thân thể nổ tung thành huyết vụ.



Nhìn thấy cảnh này, những người có mặt đều thở dài, bảy người các ngươi là Chuẩn Thánh, chín người người ta cũng là Chuẩn Thánh, đều là Chuẩn Thánh mà sao chênh lệnh lớn thế!



Diệp Thành lại đối mặt với chín Chuẩn Thánh kỳ lạ kia.



So với bảy Chuẩn Thánh kia, chín Chuẩn Thánh này mới thật sự đáng sợ, bọn họ đến từ một thế lực, phối hợp rất hoàn hảo, thần thông xuất ra cũng đều nhằm vào nguyên thần, dù là hắn cũng không dám hành động hấp tấp.



Tên thanh niên áo trắng trên lưng Diệp Thành mệt mỏi mở mắt ra, nhưng lại nở nụ cười thê lương. Nếu không phải không áp chế được thiên kiếp thì hắn ta cũng không mạo hiểm độ kiếp ở đây, hắn ta không chỉ dẫn ra thiên kiếp mà còn dẫn tới rất nhiều kẻ mạnh, nhìn đội hình này hắn ta biết mình không thể thoát được.



Nghĩ đến đây, hắn ta không khỏi nhìn Diệp Thành, hắn ta không biết tại sao Diệp Thành lại cứu mình, chỉ biết lưng của Diệp Thành rất ấm áp, khiến cơ thể lạnh băng của hắn ta không còn phải run lên nữa.



“Đặt ta xuống đi, ngươi không đấu lại bọn họ đâu!”



Tên thanh niên áo trắng khàn giọng lên tiếng, khí tức yếu ớt, dường như độ thiên kiếp đã để lại ám thương không thể xoá được, đôi mắt của hắn ta cũng tối đi rất nhiều.











 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2029: “Kết giới không thể ngăn được ta”,


Không sai, hắn quay lại Diêm La Sơn.



Còn mục đích thì rất rõ ràng, đó chính là sức mạnh của rất nhiều huyết mạch ở đó.



Mặc dù những người có huyết mạch đặc biệt đã được đưa về Nam Sở nhưng sức mạnh huyết mạch mà bọn họ bị lấy đi vẫn ở Diêm La Sơn, đó chính là bảo bối, vả lại còn là bảo bối giá trị.

Advertisement



Sau khi tiêu diệt Chính Dương Tông, Diệp Thành từng phái người đi tìm huyết mạch đặc biệt mà Pháp Luân Vương thu thập nhưng lại không tìm thấy.



Còn huyết mạch đặc biệt mà Pháp Luân Vương thu thập theo như hắn thấy thì nhất định sẽ bị hoá thành tàn tro dưới biển thiên lôi, vì vậy hắn rất xót xa, cũng chính vì vậy mà hắn nhất định sẽ không bỏ qua.



……



“Cái gì?”, trong bóng tối, tiếng gằn phẫn nộ vang khắp Thị Huyết Điện, lại là Thị Huyết Diêm La, ông ta đang trong trạng thái điên cuồng.



“Là do thuộc hạ sai lầm”, bên dưới, một người mặc y phục đen đứng đó, khí thế mạnh mẽ không gian xung quanh ông ta méo mó, đặc biệt là đôi mắt sáng như vì sao khiến người ta không nhìn thấy điểm cuối cùng.



“Đường đường là Huyết Tôn, đến vài người cũng không canh được sao?”, Thị Huyết Diêm La nạt nộ, cơn phẫn nộ rõ ràng khiến ông ta quên đi vai vế của mình, người mà ông ta đang nạt lúc này chính là người có vai vế là sư tổ của ông ta.

Nghe vậy, đôi mắt của Huyết Tôn chợt hiện lên ánh nhìn lạnh băng.



Phía này, Thị Huyết Diêm La cảm thấy lạnh lẽo, ông ta sực tỉnh lại, vội đi tới, giọng điệu nhẹ nhàng hơn, “Huyết Tôn, không phải con trách người nhưng đó là sức mạnh huyết mạch quá quan trọng, một khi bị thế lực khác tạo ra thể vĩnh sinh thì đó là điều bất lợi vô cùng với Thị Huyết Điện chúng ta”.



“Chuyện này còn cần ngươi dạy ta sao?”, Huyết Tôn lạnh giọng, giọng điệu như sấm rền chấn động cả đại điện.



“Sư tổ nói phải”, Thị Huyết Diêm La mặc dù phẫn nộ nhưng lại không dám thể hiện ra ngoài rõ rệt.



……


Phía này, Diệp Thành đã lại lần nữa tới nơi cách Diêm La Sơn không xa.



Khác với lần trước, lần này bên ngoài Diêm La Sơn lại có thêm chín đạo kết giới mạnh mẽ, cho dù Diệp Thành mở Tiên Luân Nhãn cũng không nhìn rõ được cảnh tượng bên trong.



“Kết giới không thể ngăn được ta”, Diệp Thành nhếch miệng cười, hắn thi triển thiên đạo, nhìn vào hố đen không gian, hắn vẫn đi theo con đường lần trước vào đây.



“Chú ý vào cho ta”, vừa vào đây, Diệp Thành liền nghe thấy tiếng hô hào từ tứ phương.



“Trận thế không vừa mà”, thông qua không gian hư vô, Diệp Thành đảo mắt nhìn xung quanh, khắp nơi đều có người của Thị Huyết Điện đi tuần tra, trong hư không còn có một sát trận không gian khổng lồ vẫn luôn ở trạng thái mở để đối phó với những tình huống bất ngờ.



“Ấy?”, đang quan sát thì Diệp Thành thấy bất thường, “Huyết Tôn không ở đây?”



“Tám phần là đi tới điện chính của Thị Huyết Điện rồi”, Diệp Thành xoa cằm, Diêm La Sơn xảy ra chuyện động trời như vậy, ông ta không tới đó mới lạ.



Nói rồi, Diệp Thành từ từ di chuyển trong không gian hư vô, Tiên Luân Nhãn nhìn khắp tứ phương tám hướng, hi vọng có thể tìm thấy nơi ẩn chứa sức mạnh huyết mạch.



Có điều đi cả vòng nhưng hắn vẫn không cảm nhận được bất cứ khí tức nào về sức mạnh huyết mạch cả.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3256: “Thật sự cho rằng lão tử dễ bị bắt nạt à?”  


“Chậm trễ sẽ sinh ra biến cố!”



Diệp Thành nhìn quanh bốn phía, phất tay chém ra một kiếm rồi thi triển Thúc Địa Thành Thốn bay đi.



Nhưng lúc này một tia u quang huỷ diệt lại bắn tới từ nơi xa trên tinh không, dường như xuyên tới từ năm tháng cổ xưa.



Advertisement

Thánh Nhân!



Diệp Thành chau mày, giơ kiếm chắn trước người.



Keng!



Tia u quang huỷ diệt bắn trúng thân sát kiếm, âm thanh kim loại va chạm giòn tan, Diệp Thành lập tức bị đánh bật ra ngoài.



Thấy vậy, chín Chuẩn Thánh đồng loạt tiến về phía trước tạo thủ ấn, chín cột sáng màu đen dựng thẳng trên tinh không, mỗi cột sáng đều khắc thần văn cổ và dây xích có thứ tự, đan xen lẫn nhau, kết lại thành kết giới khổng lồ, bên trong lạc ấn phong cấm pháp trận và chu sát bí thuật, Diệp Thành vừa đứng vững đã bị nhốt ở bên trong.



“Không ngờ lại là kết giới kiểu đó!”



Trong đám người ở bốn phương có không ít người tinh tường, dường như đã nhận ra loại kết giới mà chín Chuẩn Thánh tế ra, cũng có vẻ như đã nhìn thấu sự đáng sợ của kết giới ấy.


“Mở!”



Diệp Thành lạnh lùng hô lên, khí huyết dâng trào, với sức chiến đấu của hắn cũng không thể thoát khỏi giam cầm này.



Mà lúc này, chín Chuẩn Thánh đã xếp thành từng nhóm ba người, đứng ở ba hướng trên tinh không.



“Phong hồn!”



Ba Chuẩn Thánh lạnh lùng hét lên, tế ra xích sắt quấn quanh thân thể Diệp Thành, phong ấn ba linh hồn của hắn.





“Cấm phách!”



Ba Chuẩn Thánh hét lên, phong ấn thất phách của Diệp Thành.



“Khoá thần!”



Ba Chuẩn Thánh cuối cùng tế ra xích sắt, phóng thẳng vào thần hải của Diệp Thành, khoá chặt nguyên thần của hắn.



Nhìn thấy cảnh này, tu sĩ tứ phương đều thở dài, lão bối tu sĩ là nhìn thấu đáo nhất, họ biết lai lịch của chín Chuẩn Thánh này, cũng biết sự bá đạo của thần thông ấy, một khí trúng chiêu thì sẽ chết chắc.



“Diệt!”



Trong tiếng thở dài của mọi người, chín Chuẩn Thánh đồng thanh hô lên, âm thanh u ám mà lạnh lẽo, hư ảo mà uy nghiêm, giống như lời phán xét của trời cao.



“Thật sự cho rằng lão tử dễ bị bắt nạt à?”



Diệp Thành chế nhạo, hỗn độn đạo tắc bay ra, một sợi xích pháp tắc đan xen ngưng tụ thành thần kiếm đạo tắc, chém đứt dây xích trói buộc hắn.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2030: “Thuộc hạ cho rằng bên trong có nội gián”


“Giấu kĩ thế sao?”, Diệp Thành dừng chân bất giác cau mày.



Diêm la Sơn là một trong những địa điểm trọng yếu của Thị Huyết Điện, chính là nơi cơ mật tối cao, đến cả trong kí ức của Diêm Tôn cũng không hề có bất cứ thông tin nào về nơi này, Diệp Thành có thể tưởng tượng được Thị Huyết Điện coi trọng nơi này thế nào rồi.



“Không phải bị Huyết Tôn đem về Thị Huyết Điện rồi chứ?”, Diệp Thành nghĩ mãi rồi nghĩ tới khả năng này, nếu như vậy thì thật rắc rối, Diêm La Sơn hắn còn dám đến, nhưng điện chính của Thị Huyết Điện thì hắn thực sự không dám đến.



Advertisement

“Tìm ai đó hỏi là ổn nhất”, Diệp Thành xoa cằm.



“Thật khó hiểu, người đó vào đây bằng cách nào?”, khi Diệp Thành đang trầm ngâm thì một hàng chín người của Thị Huyết Điện đi tuần vào đây vừa đi vừa lẩm bẩm, tu vi của bọn họ không cao nhưng đều ở cảnh giới Không Minh.



“Kết giới phòng ngự của Diêm la Sơn vô cùng bá đạo, muốn không kinh đến chúng ta mà lẻn vào được đây là không thể nào, theo ta thấy thì tám phần là bên trong có nội gián”, một người trong đó lên tiếng.



“Ta cũng thấy vậy”, chín người gật đầu, sau đó bọn họ đi tuần qua nơi này.



Sau khi bọn họ rời đi không lâu, roẹt một tiếng, Diệp Thành chạy ra khỏi không gian hư vô vả lại hắn không dùng hình dạng của mình mà dùng hình dạng của Huyết Tôn, chỉ cần nơi này không có kẻ nào có thiên nhãn thì hắn sẽ không bị lộ tẩy.



Ở đâu nhỉ?



Diệp Thành lắc đầu bước về phía đỉnh núi Diêm La Sơn.


Bái kiến Huyết Tôn!



Bái kiến Huyết Tôn!



Trên đường, Diệp Thành nghe thấy những giọng nói cung kính, có điều về cơ bản hắn đều ngó lơ.



Không biết từ bao giờ Diệp Thành mới dừng chân ở một đại điện trên đỉnh Diêm La Sơn.



Bái kiến Huyết Tôn!

Thấy Diệp Thành đi tới, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện bên trong đại điện cung kính hành lễ.



Diệp Thành không nói gì, hắn đảo mắt nhìn một lượt, ánh mắt hắn sắc lẹm, lại thêm khí thế mạnh mẽ của hắn khiến người ở đây không dám lên tiếng.



Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại ở một lão già mặc huyết bào. Trong số những người ở đây thì ông ta là người có tu vi cao nhất, là tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên vả lại không phải tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên bình thường.



Những người khác ra ngoài!



Diệp Thành lên tiếng nhưng lại khiến rất nhiều người trong điện thở phào, bọn họ như được đại khai sát giới, lần lượt đi ra khỏi đại điện.



Sau khi bọn họ đi, Diệp Thành phất tay tạo ra kết giới khiến đại điện và thế giới bên ngoài ngăn cách với nhau.



“Việc hôm nay ngươi thấy thế nào?”, Diệp Thành bước lên vương toạ, hắn diễn rất đạt khiến lão già mặc huyết bào kia thẫn thờ.



“Thuộc hạ cho rằng bên trong có nội gián”, lão già mặc huyết bào vội lên tiếng.



“Ồ?”, Diệp Thành nhướng mày, hắn nhìn lão già mặc huyết bào bằng ánh mắt đầy hứng thú, “nói ta nghe”.



“Kết giới khiến Diêm La Sơn ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài, người ngoài căn bản không thể vào đây, cho dù có vào đây thì nhất định sẽ kinh động đến chúng ta”, lão già mặc huyết bào nói, “cho nên bên trong Diêm La Sơn nhất định có nội gián”.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3257: “Lợi hại!”  


Chín Chuẩn Thánh rên lên, khoé miệng trào máu, dường như đã bị phản phệ.



“Ngoại đạo pháp tướng, mở!”



Diệp Thành hét lớn, dị tượng hỗn độn xuất hiện, đó là một thế giới giống như thực, tiên quang tản ra tứ phía, huy hoàng lộng lẫy, núi non sông lớn, cỏ cây hoa lá do đạo tắc đan xen tạo thành đều sống động như thật, Diệp Thành đứng trong đó như một bậc tiên vương.

Advertisement



“Đây… Đây là dị tượng gì?”



Tu sĩ bốn phương kinh ngạc nhìn ngoại đạo pháp tướng của Diệp Thành, dị tượng khổng lồ thế này là lần đầu tiên họ nhìn thấy.



“Pháp hỗn độn, đạo vạn vật sao?”



Lão già béo và Cô Lam khẽ thì thầm, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.



“Phá!”



Dưới sự chú ý của mọi người, Diệp Thành giơ cao thế giới hỗn độn, đập tan kết giới đang nhốt hắn bên trong.


Phụt! Phụt! Phụt!



Tiếng nôn ra máu lập tức vang lên, chín Chuẩn Thánh điều khiển kết giới đều bay ra ngoài, lại bị phản phệ mạnh một lần nữa, trong mắt còn lộ rõ vẻ kinh hãi, bọn họ không ngờ Diệp Thành lại mạnh đến vậy, không chỉ phá được bí thuật khoá thần mà ngay cả kết giới khốn thần cũng bị phá vỡ, phải biết rằng đến Thánh Nhân bình thường cũng khó mà làm được như hắn!



“Đến lượt ta!”



Vẻ mặt Diệp Thành lạnh lùng, hắn thi triển Súc Địa Thành Thốn lập tức tới trước mặt một Chuẩn Thánh.



“Ngươi…”



Chuẩn Thánh đó biến sắc, muốn chạy trốn nhưng vẫn không thoát khỏi kết cục bị tiêu diệt, đầu bị chém ngay tại chỗ, đến nguyên thần cũng không tránh khỏi bị dập tắt.



“Rút!”



Tám vị Chuẩn Thánh còn lại lập tức rút lui, Diệp Thành quá quái dị, chín người cũng không phải đối thủ của hắn chứ nói gì bây giờ chỉ còn tám người.



“Đi đâu!”



Diệp Thành vụt qua, bàn tay to màu vàng che kín tinh không, nặng tựa như núi, tám Chuẩn Thánh vừa bỏ trốn lập tức bị áp lực chèn ép lảo đảo một hồi, trong đó có một Chuẩn Thánh thảm hại nhất, có lẽ là đạo hạnh vẫn kém nên thân thể bị nghiền nát, nguyên thần vừa chạy ra đã bị Diệp Thành giẫm thành tro bay.



Phụt! Phụt! Phụt!



Sau đó máu vẫn tiếp tục bắn ra tung tóe, bảy Chuẩn Thánh còn lại cũng không khá hơn là bao, bốn cái đầu lần lượt rời khỏi cổ, có hai Chuẩn Thánh cả thân thể và nguyên thần đều bị một quyền của Diệp Thành đấm thành mảnh vụn, một Chuẩn Thánh cuối cùng liều mạng chạy trốn, tuy chạy không chậm nhưng cũng khó thoát khỏi kết cục bị tiêu diệt.



“Lợi hại!”

Nhìn Diệp Thành toàn thân đầy máu, tu sĩ bốn phương đều kinh ngạc thốt lên.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2031: “Cái kim trong bọc rồi sẽ lòi ra thôi”


“Vậy ngươi cho rằng nội gián sẽ là ai?”, Diệp Thành nhìn thẳng vào ông ta.



“Cũng không dễ đoán”, lão già lắc đầu: “Người đó có thể khiến chúng ta không phát hiện ra lại có thể tuyệt sát một tu sĩ ở cảnh giới chuẩn thiên trong khoảng thời gian ngắn, vài chục tu sĩ ở cảnh giới Không Minh, nhất định là bậc thông thiên, vả lại còn là bậc thông thiên hết sức huyền diệu”.



“Cho nên bất cứ ai bên trong Diêm La sơn đều có khả năng là nội gián”, Diệp Thành nhìn thẳng vào lão ta, “bao gồm cả ngươi”.

Advertisement



Nghe vậy, lão già mặc huyết bào vội quỳ xuống đất: “Huyết Tôn minh xét, thuộc hạ theo người ba trăm năm nay sao có thể phản bội được”.



“Vậy ta hỏi ngươi sức mạnh huyết mạch hút ra ở đâu?”, Diệp Thành nhàn nhã xoay xoay chiếc nhẫn trên tay, hắn vòng vo với lão già kia một hồi, câu hỏi này mới chính là mục đích thực sự của hắn.



Có điều vấn đề của hắn lại khiến lão già kia phải cau mày, lão ta chợt nheo mắt.



“Phong ấn trong Sâm La Môn Điện ạ”, lão già lên tiếng.



“Ngươi chắc chắn?”, Diệp Thành cười u ám nhìn lão ta, hắn không biết lão già này nói thật hay không nhưng hắn buộc phải hỏi vậy, dùng câu nói này để coi như lão ta là quân và hắn là chủ.



“Huyết Tôn, hôm nay người có phần khác với ngày thường”, lão già kia không trả lời câu hỏi của Diệp Thành, khi nói lão ta nheo mắt lại.



“Ngươi nói ta nghe có gì khác?”, Diệp Thành nhìn lão ta với vẻ mặt tò mò.



“Tất cả đều khác ạ”, điều khiến Diệp Thành phản ứng không kịp đó là lão già mặc huyết bào chợt đứng dậy, trong tay hiện ra thanh sát kiếm, bên trên còn có lôi điện màu đen bao quanh, ông ta đâm một kiếm vào không gian sau đó chĩa về phía trán Diệp Thành.



Ở khoảng cách này, lão già mặc huyết bào như thể tung đòn công kích không hề kiêng dè, cho dù là Diệp Thành cũng không kịp phản ứng.



Phụt!



Diệp Thành lập tức bị đâm xuyên phần vai, cũng may hắn kịp thi triển thái hư na dịch nếu không thì hiện giờ hắn đã bị đâm xuyên trán rồi.




Đúng là gừng càng già càng cay!



Diệp Thành vội lùi về sau bảy tám trượng mới dừng lại, hắn thậm chí còn không biết mình sơ hở ở đâu, có lẽ hắn đã nói quá tự tin, tự tin đến mức coi thường lão ta.



“Có thể nói cho ta biết ngươi nhìn ra sơ hở ở đâu không?”, sau khi đứng vững, Diệp Thành nhìn lão già kia với vẻ mặt hào hứng.



“Làm gì có ai nói câu trước và câu sau giống nhau đâu?”, lão già mặc huyết bào bật cười nhìn Diệp Thành, “ngươi không ngờ tới phải không? Chỉ vài canh giờ trước những lời ngươi nói thì Huyết Tôn đã nói rồi, ông ấy là Huyết Tôn của Thị Huyết Điện, ông ấy rảnh mà đi nói với ta lặp lại hai lần sao?”



“Ông cũng biết diễn lắm”, Diệp Thành chép miệng, “ta suýt chút nữa thì tin rồi, xem ra Thị Huyết Điện đúng là không tầm thường”.



“Cái kim trong bọc rồi sẽ lòi ra thôi”, lão già hắng giọng.



“Cái này thì ta thừa nhận”, Diệp Thành bất giác day trán, hôm nay hắn thực sự đã quá tự tin.



Lần này giả làm Huyết Tôn và lần trước giả làm Diêm Tôn về cơ bản khác nhau, khi giả làm Diêm Tôn hắn có kí ức của Diêm Tôn nhưng khi giả làm Huyết Tôn hắn lại không có kí ức của ông ta nên chỉ có thể dựa vào tài nói khoác của mình thôi.



 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3258: “Thu thập linh hồn và nguyên thần?”


Rất rõ ràng hắn không đánh lại bóng đen đó, tuy cũng là Thánh Nhân nhưng thực lực của người đó đã gần tới Thánh Vương, huống hồ dưới tình cảnh đó, không chỉ một mình bóng đen ấy cường đại mà còn có rất nhiều Thánh Nhân, nếu tất cả cùng lên thì đến Thánh Vương cũng phải tạm lánh mũi nhọn.



“Đứng lại!”



Bóng đen đuổi theo, một luồng tiên quang màu đen bắn ra từ chân mày, nhắm thẳng vào nguyên thần của Diệp Thành.

Advertisement



Diệp Thành cười khẩy, liên tục thi triển Thúc Địa Thành Thốn bay đi, tránh được đòn tuyệt sát nguyên thần trong gang tấc của bóng đen ấy, sau đó bỏ chạy thục mạng.



“Khốn kiếp!”



Bóng đen tức giận, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, từ xa chạy tới còn chưa kịp thể hiện thì đối phương đã bỏ chạy, thế là phải đuổi theo, nhưng ông ta lại không đuổi kịp, uy nghiêm của Thánh Nhân hoàn toàn mất sạch.



“Giết!”



Bóng đen quát lên lạnh lẽo, giữa hai hàng chân mày hiện ra thần văn cổ xưa, tốc độ của ông ta tăng vọt, Diệp Thành như tiên quang thì ông ta như thần mang, vẽ ra hai vòng cung tuyệt đẹp trên tinh không rộng lớn.



Xa hơn nữa là nhóm Thánh Nhân và Chuẩn Thánh, tiếp nữa là cảnh giới Hoàng và Chuẩn Hoàng, có lẽ là đạo hạnh còn kém nên bị bỏ lại phía sau, rất nhiều người còn không dám tin, một cảnh giới Hoàng mà có thể lợi hại đến vậy sao? Tốc độ của hắn thật sự quá kinh khủng.



“Hắn nhất định phải chết!”



Nhiều vị Thánh Nhân và Chuẩn Thánh đang ẩn náu cũng lộ rõ sát khí, vốn dĩ bọn chúng định giết thanh niên áo trắng độ kiếp kia, ai ngờ giữa đường lại nhảy ra một tên còn biến thái hơn, cộng lại là hai tên biến thái, nếu để họ lớn mạnh thì sau này sẽ là mối hậu hoạ lớn đối với bọn chúng.



Đương nhiên không phải ai cũng có ý muốn giết Diệp Thành và tên thanh niên áo trắng độ kiếp, ví dụ như lão già béo và Cô Lam, họ vẫn rất coi trọng Diệp Thành.



“Ta nói này, ngươi có được không đấy?”, trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, Long Nhất liếc mắt nhìn Diệp Thành.



“Hay là ngươi ra đây đi”, Diệp Thành tức giận mắng lại.




“Thế thì thôi vậy”, Long Nhất ho khan, nói xong thì nhìn bóng đen truy sát phía sau Diệp Thành: “Nếu ta đoán không nhầm thì đó là người của Sâm La Điện”.



“Sâm La Điện? Có lai lịch thế nào?”



“Lai lịch cực lớn”, Long Nhất nói ngay: “Đó là một thế lực lớn được truyền lại từ rất lâu rồi, cực kỳ thần bí, cực kỳ lớn mạnh, nghe nói bọn chúng phân bố ở mọi ngóc ngách trong Chư Thiên Vạn Vực, chuyên thu thập linh hồn và nguyên thần, ai bị chúng nhắm tới đều không có kết cục tốt đẹp”.



“Thu thập linh hồn và nguyên thần?”, Diệp Thành cau mày: “Sâm La Điện cần nhiều linh hồn và nguyên thần như thế làm gì?”



“Không cần nghĩ cũng biết không phải chuyện gì tốt đẹp gì”, Long Nhất nói: “Điều đáng khẳng định là Sâm La Điện nhắm đến người chuyển kiếp của Đại Sở, bây giờ ngươi nhảy ra cũng bị nhắm tới, so với người chuyển kiếp độ kiếp kia, dường như chúng hứng thú với ngươi hơn”.



“Có bản lĩnh thì đuổi theo ta”, Diệp Thành lạnh lùng cười rồi di chuyển, tránh đòn tuyệt sát của bóng đen phía sau.











 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
855,940
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2032: Ta đã sơ xuất rồi!


Sự thực chứng minh hắn đã sơ xuất, bất cứ lúc nào cũng có thể để lộ chân tướng, cho dù không có thiên nhãn thì người ta vẫn có thể nhìn ra thân phận của hắn.



“Hiện giờ ngươi có thể tháo mặt nạ ra rồi”, khi Diệp Thành còn đang xót xa thì lão già mặc huyết bào cười u ám, đôi mắt lão ta hiện lên huyết quang quỷ dị.



“Ông đừng mơ”, Diệp Thành nói rồi quay người toan bỏ chạy.

Advertisement



“Chạy đi đâu?”, lão già chạy rất nhanh, thoắt ẩn thoắt hiện đuổi theo Diệp Thành.



“Chỉ sợ ông không đuổi kịp thôi”, điều khiến lão già không ngờ tới đó là Diệp Thành vừa quay người đi đã lập tức quay người lại, trong tay hắn còn xuất hiện thêm thanh sát kiếm màu đỏ gạch, đó chính là nhất kiếm Phong Thần.



“Ngươi…”, lão già trố mắt, ông ta cứ thế đâm phải thanh kiếm, ở cự li gần như vậy ông ta không thể nào kịp tránh.



Ngay sau đó, phần ngực của ông ta bị nhát kiếm của Diệp Thành đâm xuyên, sát khí khủng khiếp cứ thế điên cuồng xâm nhập vào cơ thể ông ta.



“Đã không?”, Diệp Thành bật cười để lộ ra hai hàm răng trắng tinh.



“Ngươi đúng là đáng chết”, lão già phẫn nộ, mặc dù nói câu này nhưng lão ta lại lùi về sau.

Thế nhưng Diệp Thành đã kéo một tay lão ta sau đó lên tiếng: “Nào, tiểu gia đây đưa ông đi tới một nơi hay ho”.



Nói rồi, Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của hắn di chuyển, vòng xoáy màu đen xuất hiện, Diệp Thành bước vào hố đen không gian còn lão già kia cũng bị ném vào trong.



Roẹt! Roẹt!



Bên trong hố đen không gian, cả hai người lần lượt hiện thân.



Diệp Thành còn đỡ vì hắn thường xuyên tới đây. Chỉ có lão già kia lần đầu tới đây nên sau khi vào trong thì không đứng vững nổi, cả cơ thể lảo đảo, đợi tới khi nhìn thấy thế giới tối om kia thì khuôn mặt lão già vô cùng sợ hãi.


“Đây….rốt cục là nơi nào?”, lão già mặc huyết bào run rẩy, lão ta vô thức lấy ra một viên linh châu chiếu sáng.



Có điều khi lão ta nhìn thấy bóng tối vô tận xung quanh thì lão chợt lạnh toát từ đầu tới chân, lão ta cho rằng đây chính là địa ngục.



“Ông rất sáng suốt nhưng lại phạm sai lầm chí mạng”, khi lão ta còn chìm trong nỗi sợ hãi thì giọng nói của Diệp Thành lại vang lên, chỉ nghe thấy tiếng mà không thấy người: “Ông quá tự tin vì quá tự tin nên không gọi kẻ mạnh của Diêm La Sơn ra trợ chiến ngay tức khắc”.



“Kẻ nào, cút ra đây cho ta”, lão già mặc huyết bào mặt mày tôi độc nhưng không dám cử động, lão ta vẫn đứng nguyên tại chỗ gào thét.



“Cũng vì sự tự tin của ông nên được định sẵn ông không thể thoát ra khỏi hố đen này”, giọng nói lại vang vọng, Diệp Thành bước ra khỏi bóng tối, mái tóc của hắn đã biến thành màu đỏ máu, phần trán có ma văn xuất hiện, toàn thân khí huyết sục sôi khiến người ta tưởng rằng đó là ác ma bước ra từ địa ngục.



“Hố đen không gian? Đây là hố đen không gian sao?”, lão già mặc huyết bào mặt mày thay đổi rõ rệt như thể ông ta cũng biết hung danh của nơi này.



Đương nhiên điều khiến ông ta kinh ngạc nhất chính là còn có người có thể ra vào nơi này, thần thông nghịch thiên thế này đã vượt qua nhận thức của ông ta.



Ta đã sơ xuất rồi! Sơ xuất rồi!



Lão già mặc huyết bào thực sự cảm thấy hối hận. Đúng như Diệp Thành nói, lão ta đã quá tự tin, nếu như ngay giây phút nhận ra Diệp Thành không phải là Huyết Tôn mà lão ta gọi ngay kẻ mạnh của Thị Huyết Điện thì tình hình đã khác.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom