Cập nhật mới

Dịch Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 342


Chương 342

Hai người ăn ý cùng lúc đứng dậy, nhau sánh vai bước ra khỏi “Horizon” dưới con mắt soi mói của mọi người.

Lúc cánh cửa vừa được mở ra, đôi chim chuông gió ở cửa lại va vào nhau, tiếng leng keng không ngừng vang lên.

“Tiêu Tổng, tiếp theo chúng ta nên làm sao bây giờ?” Tiết An uống một ngụm nước lớn, trên mặt lộ ra vẻ lén lút: “Có cần tôi đuổi theo không?”

Ai không biết, còn nghĩ anh ta đang tham gia vào một bộ phim gián điệp.

Tiêu Kỳ Nhiên đứng dậy và bước ra khỏi nhà hàng, bước chân rất nhanh, như thể sợ bị vuột mất.

Đứng trên bậc thềm bên ngoài nhà hàng, Giang Nguyệt lịch sự nói lời tạm biệt với Trần Tư Tề.

Hai người dường như là một đôi tình nhân vừa kết thúc buổi hẹn hò, vì không vượt quá ranh giới, họ lịch sự chào tạm biệt nhau.

“Hẹn gặp lại lần sau.”

“Lần sau gặp lại.”

Giang Nguyệt nhìn theo chiếc xe của Trần Tư Tề đi xa, ánh mắt mới bắt đầu thu hồi lại, cô đi về phía con hẻm vắng vẻ, có ít người qua lại, cúi đầu bấm gọi điện thoại cho trợ lý đến đón.

“Giang Nguyệt, quay lại.”

Giọng nói có chút khó nghe của người đàn ông vang lên ở phía sau lưng, khiến đồng tử Giang Nguyệt đột nhiên co rút lại, sau đó chậm rãi xoay người lại.

Giang Nguyệt liếc nhìn người đàn ông, anh ta đang đứng thẳng, một tay đút túi áo khoác, tay kia kẹp điếu thuốc, ánh mắt khẽ dừng lại trên người cô.

Biểu cảm có chút khó có thể miêu tả.

Bên ngoài của anh là một người dịu dàng và hướng nội nhưng biểu cảm của anh lúc này rất khó đoán.

Cô không ngờ lại gặp Tiêu Kỳ Nhiên ở đây, cơ thể Giang Nguyệt như đông cứng lại, ngón tay nắm chặt lấy ống tay áo, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh.

“Thật là trùng hợp, Tiêu Tổng, anh cũng đi hẹn hò sao?” Giọng nói của cô rất tự nhiên, giống như của một người bạn.

“Đáng tiếc, tôi là đang chờ cô kết thúc hẹn hò.” Tiêu Kỳ Nhiên nhịn xuống cảm giác bực bội, ngữ khí bình tĩnh, giọng nói không có chút cảm xúc, ngược lại có chút cảm giác áp bức:

“Tiến triển thế nào rồi?”

Cuộc trò chuyện giữa hai người rất ngắn gọn, nhưng nó có một ý nghĩa khó diễn tả.

Giống như đã bắt được bằng chứng về việc cô ngoại tình.

Giang Nguyệt vội vàng trả lời: “Rất nhanh thôi, sang tháng sau tin tức chia tay sẽ được công bố, Tiêu tổng cứ yên tâm.”

Cô lặng lẽ ám chỉ với Tiêu Kỳ Nhiên rằng cuộc gặp gỡ của cô ấy với Trần Tư Tề chỉ là để giải quyết vụ scandal lần này.

Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên trầm xuống, từng bước từng bước đi tới trước mặt Giang Nguyệt.

Giang Nguyệt hôm nay ăn mặc rất đơn giản, mặc một cái áo khoác thắt lưng màu be phối cùng với chiếc váy kaki dài, lộ ra một đôi chân dài, dưới chân là một đôi bốt da cừu nghịch ngợm.

Thoạt nhìn, có vẻ như một sinh viên mới tốt nghiệp chưa lâu đi hẹn hò.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 343


Chương 343

Đôi mắt cô thuần khiết và yếu ớt, giống như một con nai con không biết gì về thế giới bên ngoài, nhìn chằm chằm vào anh.

“Phải chờ lâu như vậy?”

Trong lời nói của Tiêu Kỳ Nhiên thể hiện sự thiếu kiên nhẫn.

Giang Nguyệt sửng sốt, cúi đầu thấp giọng nói: “Tôi cũng không muốn phải lâu như vậy, nhưng công chúng cần thời gian tiêu hóa, tôi cũng cần giữ vững hình tượng.”

Nếu không phải Tiêu Kỳ Nhiên nói hai lời, cô làm sao phải tốn nhiều công sức như vậy để giữ lấy thanh danh của mình.

Trong lòng Giang Nguyệt oán trách anh nhưng không dám nói ra.

“Vì vậy, trong hai tháng tới cô vẫn tiếp tục giữ mối quan hệ yêu đương với Trần Tư Tề.”

Lời nói này của anh trầm xuống, hô hấp dần trở nên nặng nề, bóng tối trong mắt càng thêm sâu, anh bước tới ôm ngang cô: “Giang Nguyệt, tôi không cho phép.”

Cô không được phép yêu những người đàn ông khác.

Ngay cả khi chỉ là giả, cũng không được phép.

Đột nhiên lơ lửng giữa không trung, trái tim Giang Nguyệt thắt lại, theo bản năng mở miệng phản bác: “Không phải anh cố ý sao…”

Cô chưa kịp nói xong thì khuôn mặt người đàn ông đã tiến đến, muốn hôn lên môi cô.

Giang Nguyệt trốn không thoát, trong lòng có dự cảm không ổn, một bên dùng sức đẩy Tiêu Kỳ Nhiên, muốn chạy trốn: “Tiêu Tổng, ở đây không an toàn, sẽ có paparazzi…”

“Không sao.” Tiêu Kỳ Nhiên kéo cà vạt, sự ghen tuông cùng cáu kỉnh đã cuốn sạch hết lý trí của anh.

Lũ paparazzi chiết tiệt, scandal chết tiệt, mẹ kiếp lũ vô liêm sỉ!

“Không phải cô đã nói rồi sao, cho dù có scandal thì cũng nhất định phải có scandal với tôi.” Tiêu Kỳ Nhiên nhíu mày nghiêm túc, giọng nói trầm thấp khàn khàn, cúi người hôn lên khóe môi Giang Nguyệt.

“Để mặc cho bọn họ chụp đi.”

Giang Nguyệt giơ tay muốn che mặt anh, nhưng anh không thèm để ý, hôn lên lòng bàn tay cô.

Lòng bàn tay nóng lên khiến Giang Nguyệt ngứa ngáy, không nhịn được cười ra tiếng, tiếng cười giòn tan khiến người đàn ông rất vui vẻ.

“Trở về rồi chúng ta lại nói chuyện, được không?” Giang Nguyệt nhắm chặt mi, giọng nói gần như khẩn cầu.

Cô không muốn cô vừa tung tin ‘vừa hẹn hò lãng mạn với Trần Tư Tề’, giây sau đã có nụ hôn nồng cháy với Tiêu Kỳ Nhiên trong ngõ hẹp.

Nếu như vậy, Giang Nguyệt thực sự không thể rửa sạch vết nhơ này.

“Được, trở về rồi nói sau.”

Tiêu Kỳ Nhiên ôm lấy Giang Nguyệt bước vội về phía chiếc xe.

Hai bàn tay của Giang Nguyệt cũng quấn quanh người Tiêu Kỳ Nhiên, nhỏ giọng mà e ấp trong ngực của hắn, đốc thúc hắn đi nhanh lên một chút.

Cô không muốn bị chụp lại, quá nguy hiểm.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 344


Chương 344

Tiết An ngồi chờ trong xe đã lâu. Chờ hai người bọn họ vừa lên xe, Tiết An liền đạp chân ga chạy đi.

Tiết An vừa lái xe, một bên lại yên lặng hạ vách ngăn ở hàng ghế sau xuống, cố gắng lờ đi thanh âm phía sau.

Giang Nguyệt có thể cảm giác được, nụ hôn của Tiêu Kỳ Nhiên rất quẫn bách.

Hơi thở dồn dập của hắn rất dồn dập trực tiếp xẹt qua lỗ mũi của cô, ép cô dang rộng hai chân ngồi lên đùi của hắn. Chiếc váy quấn ngang hông như không thể thích ứng được với tư thế này, lớp vải ôm chặt lấy đùi của cô.

Hô hấp của Tiêu Kỳ Nhiên rối loạn, hắn nhìn thẳng vào mắt Giang Nguyệt, cưỡng ép: “Nhìn tôi, Giang Nguyệt.”

Hai mắt của Giang Nguyệt có chút mờ mịt, khó có thể tập trung, mất mấy giây cô mới có thể thanh tỉnh lại, sắc mặt trở nên đỏ bừng.

“Cùng người đàn ông khác yêu đương, vui vẻ không?” Tiêu Kỳ Nhiên đột ngột hỏi, giọng của hắn trở nên rất kiềm chế.

Bàn tay to lớn không an phận mà vuốt ve không ngừng nghỉ, ngón tay thon dài đã luồn vào dưới lớp váy quấn ngang hông, khéo léo dụ dỗ nên hình ảnh chân thật nhất của cô.

Hô hấp của Giang Nguyệt nhất thời hỗn loạn, ngay cả bả vai của hắn cô cũng không giữ vững được:

“Tiêu tổng muốn tôi trả lời như thế nào?”

Người đàn ông khẽ nhíu mày, giơ tay lên hạ xuống vài lần, nhưng vẫn bình tĩnh mà rút ra.

Những ngón tay thon dài ướt át, phản chiếu ra một thứ ánh sáng trong suốt.

Người đàn ông chợt cười.

“Học được cách nói dối rồi?”

Lần trước cô đã nói với anh là đến kỳ sinh lý.

Ánh mắt của người phụ nữ có chút né tránh, con ngươi hơi buông lỏng, nhìn khuôn mặt quen thuộc kia.

Cô đã phạm một sai lầm!

“Nếu như cô đã yêu đương với người khác, tại sao trước mặt tôi cô lại phản ứng kịch liệt như vậy?” Giọng của hắn khàn khàn, lãnh đạm mà nhìn cô chằm chằm.

Tiêu Kỳ Nhiên dường như đang trừng phạt Giang Nguyệt vì sự không vâng lời của cô.

Giang Nguyệt sực tỉnh, sắc mặt vẫn còn hơi đỏ ửng, hơi thở gấp gáp nói: “Tiêu tổng có thể nói chuyện yêu đương, còn tôi thì không sao?”

“Tôi nói chuyện yêu đương với ai chứ?” Hắn chậm rãi, không một chút xấu hổ nói:

“Tôi có công khai thừa nhận như cô không?”

Đúng là chưa từng thừa nhận, hắn chỉ toàn là chơi đùa.

Giang Nguyệt đặt cằm lên vai Tiêu Kỳ Nhiên, hai chân bất giác ma sát, trong lòng lại dâng lên cảm giác khó tả:

“Cho nên, bây giờ tôi và Tiêu tổng hiện tại đang làm cái gì vậy?”

Câu hỏi này dường như có vẻ hơi buồn cười.

Tiêu Kỳ Nhiên chỉ cười nhạt, rũ mắt xuống, thần sắc không rõ:

“Làm chuyện cô thích.”

Tay của hắn ép chặt eo của cô, môi rơi vào cổ của cô, ngón tay rút ra rút vào, trên vai lại truyền đến tiếng hừ hừ thoải mái của người phụ nữ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 345


Chương 345

Tiêu Kỳ Nhiên rất hài lòng khi thấy được phản ứng của Giang Nguyệt.

Cô là của hắn.

Ngay cả thân thể hay trái tim cô đều là của hắn.

Giữa đường hắn mở miệng ra lệnh cho Tiết An lái xe trở về Thụy Uyển, Giang Nguyệt đè nén âm thanh nói muốn trở về nhà của mình.

Tiêu Kỳ Nhiên cũng đồng ý.

Chỉ có điều, hắn phải ở cùng với cô.

Giường của Giang Nguyệt vốn đã rất nhỏ, lại thêm một người cao lớn như Tiêu Kỳ Nhiên, hai người nằm chen chúc trên giường.

Nếu không cẩn thận, có thể rơi xuống giường.

Đêm nay, chiếc giường nhỏ này thật sự là đã phải gánh chịu áp lực mà nó không nên gánh chịu, những cũng chỉ có thể yên lặng mà gánh vác niềm vui của hai người.

Hôm nay cô hẹn hò cùng với Trần Tư Tề, làm cho Tiêu Kỳ Nhiên xúc động mà trở nên kịch liệt, thế nên lúc hắn chạy nước rút thì hắn lại mang theo chút tàn nhẫn.

Hắn còn dán vào vành tai của Giang Nguyệt, trầm giọng thì thầm bên tai cô: “Muốn tôi, hay là muốn người khác?”

Rất đáng ghét!



Ngày hôm sau, đến khi Giang Nguyệt mở mắt tỉnh lại thì phát hiện mình đã ngủ trong ngực của Tiêu Kỳ Nhiên.

Cô hơi giật giật người thì người đàn ông trước người đã bị đánh thức, siết chặt lại mà ôm lấy cô:

“Sao lại dậy sớm như vậy?”

“Nóng.” Giang Nguyệt trả lời một cách thành thật: “Anh ôm tôi quá chặt.”

Vừa mới quay phim liên tục trong một tuần, thân thể của Giang Nguyệt rất mệt mỏi, giờ phút này cho dù đã tỉnh, nhưng cô vẫn không muốn mở mắt.

Huống chi, tối hôm qua lúc vận động trước khi đi ngủ đã tiêu hao gần như hết sức lực, cô cần nghỉ ngơi để hồi phục.

Lúc này, điện thoại của Tiêu Kỳ Nhiên đặt ở đầu giường cũng đã reo rất lâu.

Tiêu Kỳ Nhiên cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán cô: “Vậy cứ ngủ thêm một lát nữa đi.”

Sự dịu dàng của hắn luôn bất ngờ như vậy, khiến cho người ta không thể đề phòng.

Thế nhưng Giang Nguyệt đã không còn rung động nữa.

Sắc mặt của cô bình tĩnh, nhìn người đàn ông vén chăn đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài. Cô cũng ngồi dậy theo, đi chân trần ra tới cửa, kề sát người vào cửa nghe cuộc đối thoại bên ngoài.

“Tìm được được rồi?”

Giang Nguyệt dựng thẳng tai lên nghe.

“Xoá hết ảnh trong máy ảnh của anh ta, rồi nhanh chóng dùng tiền đuổi đi. Tôi không hy vọng sẽ nhìn thấy bất kì một tin đồn gì về tôi và Giang Nguyệt.”

Giang Nguyệt cúi mặt xuống.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 346


Chương 346

Quả nhiên, Tiêu Kỳ Nhiên căn bản không có ý định công khai quan hệ giữa hắn và cô, một câu nói lúc nãy, chẳng qua chỉ là xúc động mà thôi.

Con người này vô tình, cũng không phải là một hai ngày mới đây.

Đoạn đối thoại phía sau, Giang Nguyệt cũng không còn tâm tư gì để mà nghe tiếp, cô trở lại trên giường, nhắm mắt lại.

Còn bao lâu nữa?

Còn bao lâu nữa cô mới có thể thanh thản, triệt để rời xa hắn.

Mà không bao giờ nhìn lại.



Đến khi Tiêu Kỳ Nhiên nghe điện thoại xong, Giang Nguyệt mới đẩy cửa ra, mặc bộ áo ngủ rộng thùng thình, đi vào trong phòng tắm.

Rửa mặt xong, cô mang theo gương mặt trắng sáng đi ra bên ngoài, người đàn ông ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, vừa kiêu ngạo mà lại quý phái.

“Khi nào thì chuyển về?” Tiêu Kỳ Nhiên mở miệng, hỏi một câu.

“Cái gì?”

“Khi nào thì cô chuyển về Thuỵ Uyển.” Tiêu Kỳ Nhiên lặp lại một lần nữa: “Chỗ này của cô không an toàn. Paparazzi ở dưới tầng của cô.”

Giang Nguyệt giật mình khoảng hai giây, lại không lộ ra dấu vết mà từ chối: “Không cần, tôi cảm thấy chỗ này rất an toàn.”

Nơi nào không có hắn, nơi đấy là nơi an toàn.

Nhìn ra được cô không muốn chuyển nhà, Tiêu Kỳ Nhiên cũng không cưỡng cầu, chỉ ôn nhu nói một câu:

“Nếu muốn trở về, cô có thể về bất cứ lúc nào, nơi đó thuộc về cô.”

Đáy lòng của Giang Nguyệt cười lạnh.

Cái gì thuộc về cô cơ?

Đó không phải là nhà của cô, cô có gì mà cần trở về?

Đi cũng là tự rước lấy nhục.

Chờ sau khi Tiêu Kỳ Nhiên đi, Giang Nguyệt lại quay trở lại phòng, mở cửa sổ ra thông gió, lại tháo khăn trải giường cùng chăn xuống giặt, rồi thay mới.

Căn phòng có hương vị của Tiêu Kỳ Nhiên, rất không sạch sẽ.

Mãi đến khi bận rộn xong, Tiết An đột nhiên gọi điện cho Giang Nguyệt.

“Chị Giang Nguyệt, thủ tục chuyển nhượng nhà ở Thuỵ Uyển đã hoàn tất, khi nào có thể đưa giấy chứng nhận bất động sản cho chị?”

Chuyển nhượng nhà?

Giang Nguyệt chớp mắt, cố gắng tiêu hoá tin tức: “Sao lại chuyển nhượng cho tôi?”

“Tiêu tổng bảo tôi chuyển Thuỵ Uyển sang tên của chị, hiện tại nó chính là nhà của chị rồi.” Tiết An cung kính nói.

Giang Nguyệt nghe điện thoại xong, giọng điệu rất bình tĩnh: “Được, vất vả cho cậu rồi.”

Tiêu Kỳ Nhiên hiện tại ra tay thật hào phóng.

Tiền bạc, nhà cửa, xe hơi, tài nguyên… Tất cả những gì cô muốn, gần như tất cả đều được thoả mãn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 347


Chương 347

Nhưng cô đã không còn muốn bất cứ thứ gì cả…

Từ sau khi phòng nghỉ riêng của Giang Nguyệt bị Tần Di Di chiếm, cô rất hiếm khi xuất hiện ở Giang San, gặp mặt để sắp xếp công việc cũng đều là ở nhà chị Trần.

Ban ngày Hi Hi đi học, nhà chị Trần tương đối yên tĩnh, thích hợp để trò chuyện về công việc.

Bên phía Swee ném cành ô liu, chân thành mời Giang Nguyệt làm người mẫu quảng cáo cho quần áo xuân hè mới trong quý một của họ.

Lần trước quảng cáo Tần Di Di quay nhận được phản ứng cũng không tồi. Người đánh giá dự án thương hiệu hy vọng Giang Nguyệt có thể hợp tác với cô ta để quay một loạt quảng cáo trang phục chị em.

Chị Trần cau mày, giọng điệu oán trách: “Bên phía Swee hoàn toàn không có thành ý, rõ ràng mời em, nhưng lại còn nhất định phải mang theo Tần Di Di.”

Giang Nguyệt lơ đễnh, đưa một đ ĩa hoa quả tới: “Vốn dĩ bọn họ luôn muốn tối đa hóa lợi nhuận mà, chị không cần phải tức giận, ăn chút hoa quả đi.”

Ngoài miệng phàn nàn nhưng thật ra trong lòng chị Trần cũng hiểu rõ người phụ trách của Swee chỉ muốn cân bằng các bên.

Vừa không đắc tội với người đại diện thương hiệu trước đó là Giang Nguyệt, vừa không đắc tội với người mới hiện tại do Tiêu Kỳ Nhiên mạnh mẽ nhét vào.

“Nguyệt Nguyệt, nếu em không muốn, chị sẽ từ chối hợp tác này. Chị cũng không hy vọng em vì một phát ngôn mà chịu một số oan ức không đáng có.”

Giang Nguyệt mím môi, lắc đầu.

Lần trước Swee và cô hủy hợp đồng, mối quan hệ giữa đôi bên thực sự đã bị đẩy đến trạng thái căng thẳng, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Nếu hiện tại Swee chủ động cầu hòa, cô cũng không cần phải tiếp tục tỏ ra cao ngạo nữa.

Huống chi, giá cả của Swee vẫn luôn khiến người ta động tâm.

Có cơ hội kiếm ra tiền mà không kiếm mới là ngu.

“Sao phải từ chối tiền tự tìm tới chứ?” Giang Nguyệt cầm ly nước ấm, quay đầu nhìn về phía chị Trần, cười nói: “Hơn nữa, người nên lo lắng cũng không phải là em.”

Mà là Tần Di Di!

Hai nghệ sĩ cùng xuất hiện trên một phương diện để tcùng hoạt động hoặc hợp tác, trừ phi thực lực hai người tương đương, hoặc là quan hệ rất tốt, nếu không thì công chúng luôn muốn so cao thấp.

Ai tốt ai kém, vừa nhìn đã biết.



Cuối cùng hợp tác đã được ấn định, Giang Nguyệt đến địa điểm quay phim của Swee đúng giờ.

Phong cách của chủ đề của quý mới đã được sắp xếp, đèn chiếu sáng và nhiếp ảnh gia đã sẵn sàng, điều chỉnh thiết bị.

Hứa Ngôn Sâm đã chờ rất lâu.

Thấy Giang Nguyệt vừa bước xuống xe với đôi chân dài, anh đi tới, cười ôm lấy cô:

“Đã lâu không gặp, người phụ nữ xinh đẹp của tôi.”

“Đừng làm bậy.” Giang Nguyệt đẩy anh ta ra, cong môi.

Hứa Ngôn Sâm buông tay, ánh mắt đánh giá Giang Nguyệt từ trên xuống dưới, khẽ nói một câu: “ Giang Nguyệt, sao tôi lại cảm thấy gần đây cô thay đổi rồi?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 348


Chương 348

Giang Nguyệt: “Tôi thay đổi ở đâu?”

Hứa Ngôn Sâm dụi mắt, “Nói không rõ được, luôn cảm thấy khí chất của cô khác với trước đây.”

“Trước đây cô là một nữ thần có khí chất dịu dàng, nhưng bây giờ lại giống như một nữ hoàng với khí chất độc lập.” Hứa Ngôn Sâm đưa ra một đánh giá ẩn dụ đàng hoàng.

Vẻ mặt Giang Nguyệt không thay đổi, chỉ cười.

Trong lòng không có vướng bận đàn ông, tâm tình đương nhiên tốt hơn rất nhiều.

Khi mọi người lần lượt đến đông đủ, Tần Di Di lại chậm chạp chưa xuất hiện.

Hứa Ngôn Sâm cúi đầu nhìn chiếc đồng hồ thể thao mới nhất trên cổ tay, lông mày hơi nhíu lại, trên mặt bắt đầu lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.

“Nhỏ trà xanh kia sao còn chưa tới?”

Hứa Ngôn Sâm nói chuyện không chút khách khí, từ trước đến nay cay nghiệt: “Còn chưa thành danh mà đã có bệnh ngôi sao, ai chịu nổi tật xấu đó.”

“Đừng nói lung tung, lỡ như sau này cô ta thành ngôi sao lớn thì sao?” Giang Nguyệt nở nụ cười, ý bảo anh ấy đừng nói lung tung, cẩn thận bị người ta nói.

Từ trước đến nay Hứa Ngôn Sâm luôn thẳng thắn, cũng không kiêng dè: “Tôi nghi ngờ ông chủ của tôi bị cửa kẹp đầu, loại hạng mục này mà cũng phê duyệt, thật sự là chê Swee doanh số bán hàng quá tốt rồi sao?”

Giang Nguyệt yên lặng nghe, bỗng nhiên chen vào một câu: “Doanh số quý trước không phải rất tốt sao?”

Người phát ngôn quảng cáo quý trước là Tần Di Di, cô nghe chị Trần nói phản ứng cũng không tồi, doanh số cuối năm của Swee còn tăng mấy phần trăm, không hề sụt giảm như Hứa Ngôn Sâm đã nói.

Bởi vậy có thể thấy được, năng lực phát ngôn của Tần Di Di vẫn ổn.

Không nghĩ tới, Hứa Ngôn Sâm lại trợn trắng mắt, hạ thấp giọng nói: “Cô không biết sao? Bởi vì nửa chừng thay đổi người đại diện, nhiều người tiêu dùng đã không mua nữa.”

“Nếu không phải cuối năm Tiêu Kỳ Nhiên mua một lượng lớn trang phục do Tần Di Di đại diện thì doanh số bán hàng của Swee hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn.”

Hóa ra là do Tiêu Kỳ Nhiên đã giúp Tần Di Di.

“Đây là tin tức nội bộ, đừng truyền ra ngoài.” Hứa Ngôn Sâm càng nói, tâm trạng của anh ấy càng trở nên tồi tệ:

“Thật không nghĩ tới rằng có một ngày nào đó thiết kế của tôi cũng phải dựa vào cách này để đạt được thành tích, nói ra thật mất mặt.”

Giang Nguyệt nghe vậy liền hiểu rõ.

Đây là muốn cô đến cứu viện, cứu vớt thành tích ảm đạm của Swee.

Đúng lúc này, một chiếc Maybach màu đen chạy tới, vững vàng dừng ở ven đường, Tần Di Di từ trên xe nhảy xuống, theo sát phía sau là Tiêu Kỳ Nhiên.

“Chị Giang Nguyệt, anh Hứa, chào buổi sáng!”

Vẻ mặt Tần Di Di nhiệt tình, đi tới trước mặt hai người, chủ động chào hỏi: “Thật ngại quá, hôm nay trên đường đến đón tôi A Nhiên bị tắt đường một chút, em vẫn đến kịp đúng không?”

Đôi mắt cô ta mở to, giọng điệu có chút áy náy nhưng sự khoe khoang trong lời nói vẫn rõ ràng như trước.

Tần Di Di nhìn thấy Giang Nguyệt và Hứa Ngôn Sâm đứng chung với nhau, ánh mắt khẽ chớp, che môi cười:

“Chị Giang Nguyệt tới sớm như vậy là bạn trai đưa tới sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 349


Chương 349

Giang Nguyệt và Trần Tư Tề công khai yêu đương đã là chuyện ai cũng biết.

Nhưng dù như vậy, nghe Tần Di Di trêu chọc lúc này cũng khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

Không đợi Giang Nguyệt mở miệng, Hứa Ngôn Sâm đã lên tiếng trước: “Bé trà xanh, người khác có tay có chân, đương nhiên có thể tự đi xe tới đây.”

“Còn cô, không có đàn ông chở thì có phải đi cũng không nổi nữa, đúng không?”

Sắc mặt Tần Di Di chợt hiện lên vẻ quẫn bách, sau đó lại lui về phía sau hai bước đến bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên.

“Ôi chao, ông chủ thích uống trà cũng tới đây sao?”

Hứa Ngôn Sâm nhìn thấy Tiêu Kỳ Nhiên nhất thời vui vẻ: “Để tôi nhắc nhở hai vị một chút, đây là studio, không phải quán trà. Mọi người ở đây để làm việc, không phải để uống trà.”

Hứa Ngôn Sâm nhìn không vừa mắt Tần Di Di, mỗi lần hai người gặp mặt đều phải đối đầu nhau.

Bầu không khí đột nhiên trở nên rất kỳ lạ.

Tiêu Kỳ Nhiên dừng một chút, nói một cách hời hợt: “Di Di, chuẩn bị làm việc đi, tôi ở cửa chờ em.”

Giọng điệu rất nghiêm túc nhưng không mất đi sự chiều chuộng.

Giang Nguyệt đứng ở trước mặt anh, lúc này vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm, gật đầu chào hỏi, như thể tình cảm dịu dàng mấy ngày trước giữa hai người họ không hề tồn tại.

Hai người duy trì sự ăn ý vừa phải.

Tính Hứa Ngôn Sâm thẳng thắng, lười nói chuyện vòng vo với họ, xoay người đến khu vực quay để chuẩn bị hướng dẫn.

Chỗ này chỉ còn lại Giang Nguyệt và Tiêu Kỳ Nhiên.

“Tiêu tổng, tôi cũng phải đi thay quần áo đây.”

Giang Nguyệt mặc một chiếc áo khoác lông mỏng, mái tóc dài tùy ý vén lên, cô hơi giơ tay lên, vén những lọn tóc lòa xòa ra sau tai.

Trên mặt là nụ cười hoàn hảo không có chút sơ hở.

“Giang Nguyệt, cô có gì muốn nói với tôi không?”

Ánh mắt người đàn ông rất sâu, như thể đang muốn nhìn thấy cảm xúc khác từ trong mắt của Giang Nguyệt.

Nhưng đôi mắt cô trong suốt sạch sẽ, dưới ánh đèn cũng rất xinh đẹp, quan trọng nhất là bên trong không có gì khác ngoài sự thản nhiên.

Giang Nguyệt cười một tiếng: “Có.”

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng ngời của cô.

“Cảm ơn Tiêu tổng đã tặng tôi món quà bồi thường.” Giang Nguyệt cười rạng rỡ, khóe miệng cong lên vừa phải: “Tôi rất vui khi có được Thụy Uyển là bất động sản đầu tiên thuộc về tôi.”

Cô nói trái với lòng, nhưng lại rất chân thành.

Nhìn không ra vẻ trái lòng.

Tiêu Kỳ Nhiên bình tĩnh nhìn cô một lúc lâu, cuối cùng thu hồi tầm mắt, không nhìn cô nữa.

Giang Nguyệt cũng thức thời rời đi, vào phòng thay đồ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 350


Chương 350

Tần Di Di đã thay xong trang phục cần chụp, trông có vẻ ngoan ngoãn, cô ta ở trước mặt Giang Nguyệt như một học sinh khiêm tốn xin lời khuyên, vô cùng nghe lời và dịu dàng.

“Chị Giang Nguyệt, hôm nay xin chị chỉ giáo nhiều hơn, nếu có chỗ nào em làm không đúng thì nhờ chị chỉ bảo nha.” Lúc nói lời này, cô ta còn kéo tay Giang Nguyệt.

Thân mật như một cặp chị em ruột thịt.

Giang Nguyệt hờ hững rút tay ra, không thèm để ý đến dáng vẻ làm bộ làm tịch của Tần Di Di, cầm trang phục đang treo, nhấc chân đi về phía phòng thay đồ.

Ngay khi vừa định bước vào, Giang Nguyệt bỗng nhiên lên tiếng: “Scandal của tôi và Trần Tư Tề là do cô để bộ phận quan hệ công chúng phơi bày đúng không?”

Chuyện này là do chị Trần nói cho cô biết.

Vẻ mặt Tần Di Di vẫn ngoan ngoãn và khéo léo như trước: “Xin lỗi chị Giang Nguyệt, em cũng đang muốn xin lỗi chị về chuyện này.”

Cô ta ấn ngón tay, giọng điệu rất khiêm tốn: “Hôm đó em đi ngang qua bộ phận quan hệ công chúng, thấy bản thảo trên bàn, biết được tin tức chị yêu đương nên em rất vui mừng, không nhịn được đăng lên.”

“Em còn tưởng rằng công ty đã sắp xếp ổn thỏa.”

Cô ta thè lưỡi, trên mặt không hề lộ ra vẻ xấu hổ, thậm chí còn gửi lời chúc phúc:

“Nhưng mà chị Giang Nguyệt và Trần tổng thật sự rất xứng đôi nha, nhất định có thể đi đến đầu bạc răng long.”

Giang Nguyệt ngước mắt liếc Tần Di Di một cái.

Cái nhìn đó rất lạnh lùng.

Nụ cười của Tần Di Di cứng ngắc, trở nên xấu hổ ngay tức khắc.

“Đừng lo chuyện của tôi, cô lo xử lý chuyện của mình cho tốt đi.” Giọng điệu của Giang Nguyệt rất lạnh lùng, không có chút tình cảm nào.

Điều Tần Di Di không thích nhất chính là dáng vẻ lạnh lùng xa cách của Giang Nguyệt, trong lòng cô ta rất khó chịu nhưng ngoài miệng vẫn rất dịu dàng: “Chị Giang Nguyệt, chị đừng lo lắng cho em, quan hệ của em và A Nhiên vẫn luôn rất tốt.”

Sự đắc ý và khoe khoang của cô ta rất rõ ràng.

Giang Nguyệt nhìn Tần Di Di trong chốc lát, đột nhiên vô cớ hỏi: “Tiêu Kỳ Nhiên có từng thừa nhận hai người là người yêu của nhau sao?”

Một câu này làm cho Tần Di Di nghẹn họng.

Mặc dù Tiêu Kỳ Nhiên quan tâm, chăm sóc chu toàn cho cô, che chở cô ở khắp mọi nơi, nhưng đúng thật chưa từng nghe anh giới thiệu cô ta là “bạn gái”.

Giang Nguyệt không nói gì thì không sao, nhưng cô vừa nói ra, Tần Di Di hình như có chút bối rối.

Cô ta cố gắng giữ bình tĩnh nhưng không thể quản lý tốt cảm xúc của mình, đôi mắt cô ta có chút trốn tránh, điều này khiến Giang Nguyệt nhìn lại.

Giang Nguyệt không khỏi cười khẽ.

Lúc trước cô không đấu với Tần Di Di là vì cảm thấy không cần thiết. Hiện tại thật sự bắt đầu đấu với cô ta thì lại cảm thấy có vẻ mình hơi trẻ con.

Không cùng một đẳng cấp thì dù cho đấu thắng cũng không hề có cảm giác thành tựu.

Giang Nguyệt nhún vai, lúc chuẩn bị đi thay quần áo, Tần Di Di ở phía sau không nhịn được, bỗng nhiên lớn tiếng nói:
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 351


Chương 351

“Nhưng em sắp đính hôn với A Nhiên rồi.”

Giang Nguyệt nhíu mày.

Thấy thân hình cô hơi dừng lại, Tần Di Di luôn cảm thấy mình đã lấy lại được kiêu ngạo, tiếp tục đắc ý:

“Phu nhân đã hẹn em gặp mặt vào tối nay, tin rằng chị Giang Nguyệt sẽ nghe được tin vui của em và A Nhiên nhanh thôi.”

Nửa câu đầu là thật, nửa câu sau là giả.

Có đính hôn hay không thì không biết, nhưng Tô Gia Lan chỉ đích danh muốn gặp cô ta là thật.

Trong mắt Tần Di Di, đây là một dấu hiệu tốt.

Giang Nguyệt chỉ dừng lại hai giây, sau đó giọng nói rất lạnh nhạt, khẽ phun ra một câu: “Vậy chúc cô may mắn, gặp mặt Tiêu phu nhân vui vẻ.”

Thậm chí một chút lên xuống trong giọng nói cũng không có.

Như thể chuyện này từ đầu đến cuối không liên quan gì đến cô.

“Đó là đương nhiên.” Tần Di Di kiêu ngạo đáp.



Giang Nguyệt mặc một chiếc váy dệt kim dài với thiết kế chữ V khoét sâu ở ngực, tổng thể là màu trắng sữa, là phong cách chủ đạo của đợt hàng xuân hè của Swee, tổng thể thiên về phong cách tối giản.

Chiếc váy này rất thử thách vóc dáng của người mẫu. Đặc biệt do thiết kế mỏng nên không được mặc đồ lót định hình bên trong, nếu không hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều.

Cũng may dáng ngực của Giang Nguyệt rất tốt, khí chất của cô lại càng tôn thêm vẻ đẹp của chiếc váy.

Không tốn nhiều công sức cũng không cần làm ra vẻ, tổng thể có một loại vẻ đẹp tự nhiên.

“My lady, cô đúng là yêu tinh.”

Lần đầu tiên nhìn thấy Giang Nguyệt, Hứa Ngôn Sâm không khỏi vỗ tay, kêu cô đứng ở chính giữa sân khấu:

“Có đôi khi tôi thật sự nghi ngờ rằng thiết kế của tôi có phải được thiết kế riêng dành cho cô hay không.”

Giang Nguyệt mỉm cười đi tới, bước chân thong dong, thoải mái tiếp nhận lời khen ngợi, sau đó nghiêng đầu nhìn thoáng qua: “Tần Di Di đâu?”

Thương hiệu nói muốn chụp trang phục chị em, đương nhiên phải cùng chung khung hình với Tần Di Di.

Vài phút sau, Tần Di Di mới từ phòng thay quần áo bước ra, vẫn còn hơi ngại ngùng, trên mặt lộ ra vẻ ửng hồng không tự nhiên.

Cô ta mặc một chiếc váy đuôi cá màu xanh lam, làn váy là đuôi gợn sóng nên cô ta không thể không cúi người xách làn váy, có vẻ có chút chật vật và câu nệ.

Vòng ngực cũng có chút khiêm tốn.

“Cô Tần, buông váy xuống, ngẩng đầu ưỡn ngực là được rồi.” Nhân viên phụ trách nhắc nhở Tần Di Di một cách thiện chí:

“Không cần quan tâm đến làn váy đâu.”

Lúc này Tần Di Di mới buông tay ra, nhưng đi đường càng cẩn thận hơn lúc nãy rất nhiều. Cô ta lo lắng nếu không để ý giẫm lên làn váy thì sẽ té ngã.

Trong lòng Tần Di Di còn đang oán giận, vì sao lại có thiết kế như vậy?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 352


Chương 352

Tần Di Di cố gắng đi đến bên cạnh Giang Nguyệt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Chị Giang Nguyệt, khiến chị chê cười rồi.”

“Lúc đi bộ thì tư thế và khí chất em bị giảm xuống, đúng thật sẽ bị người ta chê cười.”

Giang Nguyệt nói thẳng: “Cô không tham gia lớp hình thể đúng giờ sao?”

Là một câu khẳng định!

Nếu là người nghiêm túc học lớp hình thể thì sẽ không bị chật vật như thế này chỉ sau vài bước đi bộ.

Hầu hết các lớp hình thể đều yêu cầu luyện các bài tập, đôi khi phải đứng hàng giờ để duy trì một tư thế nhất định, vô cùng khảo nghiệm nghị lực, cũng cần sự kiên định và chịu khổ.

Tần Di Di chưa bao giờ có thể chịu đựng được khổ.

Trong lòng Tần Di Di không hiểu sao căng thẳng, mở miệng nói dối: “Đương nhiên em đi học chăm chỉ, nhưng hôm nay hơi căng thẳng nên mới quên mất kiến thức thôi.”

“Vậy thì nhớ lại một chút đi, lát nữa quay chụp đừng khom lưng giống như bây giờ.”

Giang Nguyệt thờ ơ mở miệng, đối phương mới nhận ra vấn đề, lập tức thẳng lưng:

“Em nhớ rõ rồi, không cần chị nhắc nhở em.”

“Chuẩn bị chụp ảnh, hai vị có thể tới đây không?” Đạo diễn hình ảnh gọi hai người, lúc này Tần Di Di và Giang Nguyệt mới ngừng cuộc đối thoại.

Trong quá trình chụp ảnh, Tần Di Di nhiều lần vô thức muốn túm làn váy, nhưng nhớ tới dáng vẻ kiêu ngạo của Giang Nguyệt, cô ta cắn răng ép mình phải duy trì tư thế tốt.

Nhưng đợi đến khi Tần Di Di điều chỉnh tư thế xong thì đã tốn rất nhiều công sức, cô ta hầu như không chụp được mấy bức ảnh bìa đơn.

Còn tư thế và biểu cảm của Giang Nguyệt đều rất tốt, sống lưng thẳng tắp, rất có khí chất.

Hầu như không cần đạo diễn hình ảnh nói gì, cô đều có thể thể hiện hoàn hảo vẻ đẹp của mình với ống kính.

Mọi thứ vừa phải, ống kính khó tránh khỏi dừng lại trên người Giang Nguyệt nhiều hơn

“Tuyệt vời, chúng ta chụp tiếp một bộ ảnh đôi đi.” Đạo diễn hình ảnh tập trung trong chốc lát, suýt nữa đã quên Tần Di Di – người không hề có cảm giác tồn tại, đang ở bên cạnh.

Đến khi nhìn thấy cô ta, anh ta mới nhớ tới Tần Di Di cũng là một trong những người mẫu, vội vàng gọi cô ta tới, định chụp thêm vài bức ảnh bìa hai người nữa là xong.

Tần Di Di thấy toàn bộ quá trình hầu như không có được tham gia, cuối cùng cô ta không thể không hỏi:

“Xin lỗi, nhưng tôi muốn hỏi một chút, vì sao không có ảnh đơn của tôi?”

Giọng điệu của Tần Di Di có chút không vui, nhỏ giọng nói: “Phát ngôn lần này là tôi và chị Giang Nguyệt cùng nhau nhận, vì sao chỉ chụp cận cảnh một mình chị ấy mà không chụp tôi?”

Cô ta không muốn làm nền.

Tần Di Di vừa nói xong, sắc mặt đạo diễn hình ảnh có chút xấu hổ, lúng túng một lúc rồi nói:

“Chuyện này…”

Anh ta cũng không thể nói thẳng rằng vì cảm giác ống kính của Tần Di Di không đủ, cho nên hiệu quả chụp rất kém, đến lúc đó khi chỉnh sửa sẽ rất phiền phức đúng không?

Lúc này, Giang Nguyệt nhướng mắt, dịu dàng mở miệng: “Di Di, tạp chí quảng cáo luôn chú ý đến việc bổ sung cho nhau, quan trọng nhất là làm nổi bật quần áo, chứ không phải tỷ lệ xuất hiện của người mẫu đâu.”

“Nếu là chụp ảnh thông thường, kỳ thực có thể chụp cho cô mấy trăm bức cũng không sao, nhưng đây là ảnh quảng cáo thương mại, tất cả mọi thứ phải nghe theo hướng dẫn của đạo diễn hình ảnh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 353


Chương 353

Giang Nguyệt kiên nhẫn giải thích cho Tần Di Di, không có chút sốt ruột nào trong lời nói.

Nhưng Tần Di Di không nghe, nghĩ đến việc vừa rồi bị nhân viên lạnh nhạt, cô ta buồn bực, hận không thể đổ hết lên đầu Giang Nguyệt, cũng không hề nhận thấy cách xưng hô của Giang Nguyệt với cô ta đã thay đổi.

“Chị Giang Nguyệt đương nhiên không ngại, dù sao vừa rồi ống kính đều quay quanh chị.” Tần Di Di không chút khách khí:

“Nhưng hiện tại nghệ sĩ mà Giang San muốn nâng đỡ là em, cũng yêu cầu nhãn hàng cân nhắc trọng lượng trước khi đưa ra lựa chọn.”

Khi Tần Di Di nói những lời này, tư thế của cô ta vô cùng kiêu ngạo, giống như một lời uy hiếp.

Giang Nguyệt mỉm cười: “Nếu đã như vậy, vậy thì nhờ đạo diễn hình ảnh vất vả chụp thêm vài tấm ảnh đơn cho Di Di nhé.”

Nghe vậy, đạo diễn hình ảnh thở dài trong lòng, vẻ mặt khách khí: “Vất vả rồi, cô Tần đứng về phía trước một bước, chúng ta chụp vài bức ảnh cận cảnh chi tiết.”

Lúc này Tần Di Di mới cảm thấy mỹ mãn.

Không phải chụp nữa, Giang Nguyệt thong thả đi xuống sân khấu, trở về phòng hóa trang thay quần áo, cũng không lựa chọn rời đi ngay.

Giang Nguyệt kiên nhẫn chờ đợi.

Đến khi Tần Di Di chụp xong bộ ảnh cá nhân cuối cùng, tâm trạng cô ta mới vui vẻ đi tới cửa phòng thay đồ.

Khoảnh khắc hai người đi ngang qua nhau, Giang Nguyệt đột nhiên cười gọi cô ta lại:

“Tần Di Di, hôm nay tôi muốn dạy cô một đạo lý trong giới giải trí.”

Tần Di Di dừng bước, nhíu mày nhìn chằm chằm Giang Nguyệt: “Chị đang nói gì cơ?”

“Ăn miếng trả miếng.” Giang Nguyệt đáp một cách lười biếng, giơ tay lên tùy ý, nhấc chân muốn rời đi:

“Chúc cô đêm nay, mọi chuyện đều vui vẻ nhé.”

Tần Di Di không hiểu chuyện gì, không rõ rốt cuộc Giang Nguyệt đang muốn nói gì.

Tuy nhiên, cô ta không thèm phỏng đoán ý của Giang Nguyệt. Dù sao bây giờ cô ta còn có chuyện quan trọng hơn.

Nghĩ đến đây khiến lòng Tần Di Di vui sướng không thôi.

Cô ta sẽ sớm gặp Tô Gia Lan.

Vì buổi gặp mặt tối nay, Tần Di Di cố ý chuẩn bị một chiếc váy len màu tím nhạt, đây là cô ta nghe truyền thông đưa tin, nói rằng Tô Gia Lan thích nhất màu tím.

Thay đồ xong, Tần Di Di còn xịt nước hoa yêu thích, chuẩn bị đi gặp mẹ chồng tương lai.

Tần Di Di còn hỏi thăm và biết được lúc trước Tô Gia Lan chưa từng chính thức hẹn ăn tối hay gặp mặt Giang Nguyệt, vì vậy có thể nói rằng bà không hề coi trọng Giang Nguyệt.

Nhưng cô ta thì khác.

Cô ta được Tô Gia Lan coi là khách mời, địa điểm ăn tối cũng là khách sạn xa hoa cao cấp nhất Bắc Thành, Swan Mansion.

Nghĩ đến đây, Tần Di Di lại tràn đầy tự tin.



Sáu giờ chiều, Tần Di Di lên xe của Tiêu Kỳ Nhiên đúng giờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 354


Chương 354

Tiết An ngồi ở ghế lái lái xe, hai người ngồi ở hàng ghế sau.

Tâm trạng Tần Di Di vừa sung sướng vừa căng thẳng, không ngừng túm lấy làn váy:

“A Nhiên, lát nữa gặp mẹ anh, em cần chú ý điều gì không?”

Tiêu Kỳ Nhiên mặc một bộ âu phục giản dị, giọng điệu rất nhạt: “Không cần chú ý điều gì, thả lỏng một chút là được rồi.”

Bên ngoài có tin đồn rằng Tô Gia Lan có phong thái hào phóng, khí chất tao nhã và duyên dáng, bình thường thích trồng hoa và cây cỏ, là phu nhân nhà giàu nhưng rất dịu dàng.

Hầu hết những phụ nữ này thích người ngoan ngoãn và nghe lời.

Trong lòng Tần Di Di suy nghĩ, cúi đầu lấy điện thoại ra, mở camera, muốn xem lớp trang điểm của mình có tươm tất hay không

Đúng lúc này, trong điện thoại đột nhiên hiện lên một tin tức…

[Tiểu hoa mới của Giang San ở studio giở bệnh ngôi sao, nói lời ngông cuồng với tiền bối!]

Hóa ra không biết là ai đã đăng đoạn video Tần Di Di mạnh mẽ yêu cầu chụp thêm ảnh cá nhân, video rất rõ ràng, thậm chí âm thanh cũng được thu lại rõ ràng.

Trong video, Giang Nguyệt dịu dàng và kiên nhẫn, còn Tần Di Di lại vô lý gây sự khiêu khích tiền bối, ở trước mặt đạo diễn hình ảnh không kiêng nể gì mà khoe khoang mình mới là tương lai của Giang San.

Ngay lập tức, lời chửi bới xuất hiện khắp nơi.

[Cũng không phải công chúa, sao lại mắc bệnh công chúa chứ?]

[Đau lòng Nguyệt Nguyệt nhà tôi, đối xử với loại người mới này mà cũng kiên nhẫn như vậy, cái này không phải rõ ràng blà ị bắt nạt sao?]

[Tính cách của Tần Di Di không phải là một đóa hoa trắng nhỏ thuần khiết ngây thơ sao? Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo trong video, có khác gì mấy bà cãi nhau ngoài chợ không chứ?]

Hàng loạt đề mục như ‘Hình tượng Tần Di Di sụp đổ’, ‘Giang Nguyệt bị người mới âm thầm khiêu khích’, ‘Người mới của Giang San mắc bệnh ngôi sao’… tràn ngập màn hình.

Khuôn mặt Tần Di Di nhất thời trắng bệch, lòng bàn tay nắm chặt.

Giờ khắc này, cô ta đột nhiên hiểu ra ẩn ý trong lời Giang Nguyệt nói ở cửa phòng thay đồ.

Ăn miếng trả miếng, thì ra có ý này.

Cảm nhận được Tần Di Di có cái gì không đúng, Tiêu Kỳ Nhiên cụp mắt xuống, thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Trên mặt Tần Di Di thoáng hiện lên bối rối, nhưng rất nhanh lại nghĩ tới điều gì đó, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại.

Lúc mở ra lần nữa, đôi mắt của Tần Di Di đã bao phủ bởi tầng sương, giọng nói của cô ta thấp xuống, gần như nức nở mà nói:

“A Nhiên, hình như chị Giang Nguyệt đang nhắm vào em.”

Sau khi kiên nhẫn nghe hết lời giải thích của Tần Di Di, Tiêu Kỳ Nhiên im lặng.

Anh không nói câu nào một hồi lâu khiến Tần Di Di có chút chột dạ, nhịn không được khóe mắt càng thêm ướt át:

“A Nhiên, em thật sự không ngờ chị Giang Nguyệt lại làm như vậy.”

“Em chỉ muốn chụp thêm một vài bức ảnh để được tiếp xúc nhiều hơn thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 355


Chương 355

Tiêu Kỳ Nhiên vẫn ngồi khoanh chân, vẻ mặt trang nghiêm và thờ ơ, từ đầu đến cuối đều không mở miệng nói một chữ.

“Chị Giang Nguyệt không thích em thì cũng được ạ, nhưng tin tức tiêu cực như vậy cũng sẽ ảnh hưởng đến Giang San.”

Cô ta rụt rè mở miệng: “A Nhiên không phải đã nói rồi sao, tất cả đều phải đặt lợi ích của công ty lên hàng đầu, đúng không anh?”

Trong lời nói này không giống như là đang tự mình kêu oan, mà là vì Tiêu Kỳ Nhiên suy nghĩ nhiều hơn.

Người đàn ông trầm mặc một lúc lâu.

Thật lâu sau, Tiêu Kỳ Nhiên mới cụp mắt xuống nhìn Tần Di Di, lơ đãng hỏi: “Vậy trước đó tự tiện dùng tài khoản của bộ phận quan hệ công chúng, đăng tải scandal về Giang Nguyệt và Trần Tư Tề, có tính là nhằm vào Giang Nguyệt không?”

Đôi mắt Tiêu Kỳ Nhiên đen kịt, giọng nói cũng cực kỳ lãnh đạm, cảm giác áp bách trên người anh rất mạnh.

Giọng điệu của anh rõ ràng rất bình tĩnh, nhưng sự lạnh lùng trong mắt anh vẫn khiến trong lòng Tần Di Di cả kinh.

“Em…”

Tần Di Di bị câu hỏi này làm cho khựng lại, lập tức nói không nên lời. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt hờ hững rõ ràng như vậy của Tiêu Kỳ Nhiên.

Tần Di Di cúi đầu, lại bắt đầu muốn khóc: “A Nhiên, anh đang trách em đúng không? Anh cho rằng em cố ý muốn hại thanh danh của chị Giang Nguyệt phải không?”

Tiêu Kỳ Nhiên lại im lặng, thái độ cũng không rõ ràng.

Bàn tay của Tần Di Di ở bên cạnh gắt gao siết chặt, nước mắt cố chấp lưng tròng trong đáy mắt, nhưng chậm chạp không chảy ra.

Cô sợ khóc sẽ làm trôi đi lớp trang điểm trên mặt, ảnh hưởng đến cuộc gặp gỡ lát nữa với Tô Gia Lan.

“A Nhiên, trong lòng anh vẫn còn có chị Giang Nguyệt.” Giọng của Tần Di Di yếu đi, lông mi run rẩy:

“Anh rất để ý scandal của chị ấy với Trần tổng đúng không?”

Tiêu Kỳ Nhiên nhíu mày, môi mỏng mím thành một đường thẳng.

Nghe Tần Di Di nói trong lòng mình còn có Giang Nguyệt, trong mắt anh hiện lên một tia không vui cùng phiền não.

Giọng nói của Tiêu Kỳ Nhiên lạnh lùng, vô cảm: “Đừng nghĩ lung tung. Tôi chỉ hy vọng em có thể rút ra một bài học từ sự việc này.”

“Không nên đùa bỡn tính tình lung tung, gây ra hậu quả khôn lường thì sẽ phải trả giá.”

Hai mắt Tần Di Di sáng ngời, nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn.

Đây là có ý định giúp cô giải quyết dư luận tiêu cực lần này.

“A Nhiên, em biết rồi.” Tần Di Di lại nhanh chóng thu hồi niềm vui trong mắt, thanh âm nhu thuận dịu dàng:

“Sau này em nhất định sẽ chú ý lời nói và hành động của mình, sẽ không gây ra phiền phức cho anh nữa.”

Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên nhìn cô mang theo vài phần thâm ý:

“Đừng vì những thứ này mà mất vui, lát nữa còn phải gặp người quan trọng đó.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 356


Chương 356

Tiêu Kỳ Nhiên không biết từ lúc nào đã châm một điếu thuốc, gảy gảy tàn thuốc, giọng điệu hời hợt: “Đang trang điểm mà khóc lóc thì sẽ không dễ nhìn đâu.”

Tần Di Di bật cười, tảng đá trong lòng cũng được thả xuống.

Cũng may là Tiêu Kỳ Nhiên từ đầu đến cuối vẫn đứng về phía cô.

Tuy rằng sau đó suốt cả chặng đường cũng không có nói chuyện gì nữa, nhưng tâm tình Tần Di Di tốt hơn rất nhiều, trong đầu lại hiện lên một ý nghĩ khác.

Làm nghệ sĩ quá vất vả!

Nếu như cô có thể sớm gả vào Tiêu gia làm Tiêu phu nhân, như vậy cô sẽ không bao giờ cần để ý những thị phi trong giới giải trí nữa, càng không cần phải luyện tập giang khổ gì đó.

Quan trọng hơn là, khi kết hôn với Tiêu Kỳ Nhiên, cô sẽ trở thành bà Tiêu mà ai ai cũng phải ngưỡng mộ.

Đến lúc đó, Giang Nguyệt còn có thể cao ngạo với cô nữa sao?

Nghĩ tới đây, Tần Di Di càng thêm chuẩn bị kỹ càng, đêm nay nhất định phải lấy lòng Tô Gia Lan cho bằng được.

Chỉ cần được Tô Gia Lan chấp nhận, khoảng cách được gả vào Tiêu gia cũng sẽ không còn xa nữa.



Khách sạn Swan Mansion.

Tần Di Di rất thật trọng, trước khi xuống xe còn dặm lại lớp trang điểm vài lần. Sau khi chắc chắn trang phục, tóc tai, mặt mũi đều hoàn hảo thì mới kéo lấy khuỷu tay Tiêu Kỳ Nhiên, bước xuống xe.

“A Nhiên, nhìn em không có gì lạ đúng không?” Tần Di Di thấp giọng hỏi, ánh mắt không tự chủ được nhìn xung quanh.

Đây là lần đầu tiên cô đến Swan Mansion.

Không hổ là khách sạn xa xỉ hàng đầu Bắc Thành, chỉ riêng phần trang trí ở sảnh cũng đã làm cho người ta thán phục không thôi, trên vách tường treo các loại trang trí cổ điển, mỗi một thứ đều có giá trị không nhỏ.

Ngay cả nhân viên phục vụ đi qua cũng ăn mặc chỉnh tề, cung kính chào hỏi Tiêu Kỳ Nhiên.

“Kính chào Tiêu tổng.”

Không khí trong toàn bộ khách sạn tràn ngập sự sang trọng và quý phái.

Là nơi người bình thường không thể ra vào.

Sự mong đợi và khao khát trong lòng Tần Di Di ngày càng mạnh mẽ, cô ước mình có thể ngay lập tức gả vào nhà họ Tiêu, gia nhập hàng ngũ thượng lưu.

Tiêu Kỳ Nhiên đưa Tần Di Di đi đến dừng trước một cánh cửa.

Tim Tần Di Di đột nhiên đập rất nhanh, lòng bàn tay theo bản năng siết chặt, vô cùng khẩn trương liếc mắt nhìn Tiêu Kỳ Nhiên:

“A Nhiên, em có chút sợ hãi.”

Tiêu Kỳ Nhiên vỗ vỗ vai trấn an cô, đưa tay vặn tay nắm cửa.

Tần Di Di hít sâu một hơi.

Khi nhìn thấy hai người ngồi ở chiếc bàn vuông kiểu châu Âu trong phòng, sắc mặt Tần Di Di đột nhiên biến đổi, vẻ mặt cũng từng chút cứng ngắc.

“Gần đây hoa hồng bác nuôi nở rất đẹp, là có bí quyết gì hay sao ạ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 357


Chương 357

Trên chiếc ghế xa hoa chạm trổ hoa văn, Giang Nguyệt ưu nhã bưng trà đen lên, khẽ nhấp một ngụm, sau đó mỉm cười: “Tôi cũng muốn trồng một chậu nhỏ ở trong phòng, xin bác chỉ dạy cho.”

Tâm tình Tô Gia Lan cũng không tệ, cười trả lời cô: “Tôi nhờ chú Thiệu mang phân bón từ New Zealand về cho tôi. Chắc là nó có hiệu quả. Hôm nào tôi sai người mang sang cho cô một ít.”

Hai người nói qua nói lại, trò chuyện rất vui vẻ, trông như quan hệ rất tốt.

Giang Nguyệt ăn mặc rất thục nữ, cả người trầm tĩnh mà lại nhu thuận, là loại trưởng bối sẽ thích.

Tần Di Di không thể tin nhìn một màn này, hai bàn tay siết chặt.

Cô biết người phụ nữ có vẻ ngoài quý phái và tao nhã đó là Tô Gia Lan, nhưng vì sao người ngồi đối diện lại là Giang Nguyệt?

Tiêu Kỳ Nhiên rõ ràng cũng không ngờ tới Giang Nguyệt lại xuất hiện ở đây, ánh mắt hơi tối lại, hiện lên một tia cảm xúc phức tạp.

“Mẹ, con dẫn Di Di đến.” Thanh âm của anh trầm thấp, nghe không ra bất kỳ cảm xúc thăng trầm nào, nhưng lại có chút lạnh lùng.

Lúc này, Tô Gia Lan mới giống như vừa mới nhận ra, nói đến một nửa thì dừng lại, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía một nam một nữ đang đứng ở cửa:

“Lại đây ngồi đi, đừng đứng ở đó như vậy.”

Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên thâm trầm: “Mẹ, mẹ có ý gì? “

Tô Gia Lan hơi nghiêng đầu, ánh mắt rơi trên người Tần Di Di vài giây, lại chuyển đến trên mặt Tiêu Kỳ Nhiên:

“Mẹ có thể có ý gì đây? Không phải chỉ là buổi gặp gỡ nói chuyện phím với nhau thôi sao?”

Sắc mặt Tiêu Kỳ Nhiên trầm xuống vài phần, quai hàm căng thẳng, trong mắt bọc lấy lạnh lẽo.

Đây là dấu hiệu báo trước cho sự tức giận của anh.

Tô Gia Lan làm như không thấy, giọng nói vẫn mềm mại uyển chuyển như gió xuân, đề tài trở lại trên người Tần Di Di:

“Cô gái này chính là Di Di sao?”

Tần Di Di đứng tại chỗ, cắn cắn môi, cực kỳ mất tự nhiên cúi đầu: “Đúng vậy Tiêu phu nhân, cháu tên là Tần Di Di, rất vui khi được gặp bác ạ.”

“Cô không cần phải ngại đâu.” Tô Gia Lan nhìn thấy Tần Di Di hơi lúng túng, nhịn không được ôn nhu cười nói:

“A Nhiên, cô gái này thoạt nhìn có chút hơi nhút nhát.”

Chỉ là một câu đơn giản nhưng lại có ý nghĩa đặc biệt sâu xa.

Tần Di Di nhất thời cắn môi, đứng bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên không nói một lời nào.

“Không cần căng thẳng.” Tiêu Kỳ Nhiên hơi gật đầu, vỗ lưng trấn an cô, giọng nói ôn hòa:

“Chỉ ngồi ăn bữa cơm cùng nhau thôi, có tôi ở đây.”

Hai câu nói này tuy ngắn gọn nhưng lại khiến cho Tần Di Di cảm thấy yên tâm hơn nữa.

Cô lấy hết dũng khí, nắm chặt tay Tiêu Kỳ Nhiên, cố ý nhích lại gần anh để dựa vào người anh, lộ ra nụ cười ngọt ngào:

“Bác gái, thật ra cháu rất nhiệt tình nha.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 358


Chương 358

Cách xưng hô này vừa nói ra, Tô Gia Lan khẽ cau mày, ngay sau đó lập tức buông ra, tiếng cười lớn vang lên:

“Đúng là một cô gái thông minh!”

Từ “bác gái” vừa nói ra, gần giống như cô là con dâu tương lai của Tiêu gia vậy.

Tần Di Di không nghe ra ý tứ trong lời nói của Tô Gia Lan, cô nghĩ rằng đó là một lời khen dành cho cô, nụ cười trên mặt càng sáng lạn hơn, đi tới muốn ngồi bên tay phải Tô Gia Lan.

Tô Gia Lan giơ tay lên, ngăn lại động tác muốn ngồi xuống của Tần Di Di.

“A Nhiên, con ngồi xuống bên cạnh mẹ.”

Tô Gia Lan vô tình mở miệng, trong lời nói có điều gì đó: “Tần tiểu thư, tôi có hơi lớn tuổi rồi và có chút hơi thận trọng hơn, tôi chỉ muốn ngồi cạnh người thân thiết với mình, hy vọng cô hiểu cho.”

Sắc mặt Tần Di Di trở nên cứng đờ.

Cô nhìn thoáng qua Giang Nguyệt đang ngồi ngay ngắn bên trái Tô Gia Lan, cho dù có đần độn đến đâu, lúc này cũng không đến mức nghe không ra ý tứ của Tô Gia Lan.

Đây là đang thể hiện cho cô thấy.

Tần Di Di rũ mi xuống, trong lòng cô cảm xúc dâng trào lên đỉnh điểm.

Từ khi cô gia nhập vào Giang San, đi theo Tiêu Kỳ Nhiên tới nay, chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như vậy.

Nhưng vài giây sau, cô liền đưa tay túm lấy ống tay áo Tiêu Kỳ Nhiên, cố gắng đứng thẳng, trông rất kiên cường lại có chút bướng bỉnh.

Đôi mắt long lanh, đuôi mắt càng đỏ lên: “Bác gái, không sao đâu. Cháu có thể hiểu được, dù sao chúng ta cũng là lần đầu tiên gặp mặt, bác đối với cháu có chút dè chừng cũng là hợp tình hợp lý.”

Trong giọng nói mềm mại của cô, hàm chứa sự ủy khuất khiến người ta không thể nhịn được thương tiếc.

Tiêu Kỳ Nhiên ngay lập tức nhíu mày, chậm rãi nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, mẹ tôi chỉ thuận miệng nói, chọc ghẹo Di Di thôi.”

Không an ủi còn tốt, anh an ủi như vậy, Tần Di Di túm lấy góc áo Tiêu Kỳ Nhiên càng chặt hơn, sắc mặt cũng bắt đầu trắng bệch, sụt sịt.

Mắt và chóp mũi Tần Di Di đều ửng đỏ, thoạt nhìn đặc biệt ngây thơ vô tội:

“Bác gái, cháu rất kính trọng một người lớn tuổi như bác, bác lại lấy cháu làm trò đùa, cháu cảm thấy vô cùng buồn.”

Tần Di Di vốn có một gương mặt thuần khiết, lúc này dáng vẻ ủy khuất đáng thương, càng khiến cho người ta nhìn mà đau lòng.

Ánh mắt Tô Gia Lan nhìn thấy những cử chỉ giữa hai người, trên khuôn mặt hiền lành nhanh chóng hiện lên một tia chán ghét, nhưng vẫn che miệng cười nói:

“Thì ra cô lại đơn thuần như vậy, thật sự là một cô gái mới lớn.”

Biểu cảm trên khuôn mặt Tần Di Di vẫn rất cứng ngắc, cũng không có bởi vì những lời này mà dịu đi.

Cảm xúc của cô thể hiện hết trên khuôn mặt của mình, không hề che giấu bất cứ điều gì.

Khóe mắt và lông mày của Tiêu Kỳ Nhiên đều hiện lên sự lạnh lùng, chậm rãi nhìn về phía Giang Nguyệt, thản nhiên nói:

“Đơn thuần là chuyện tốt, còn hơn so với một số người luôn mưu mô trục lợi muốn lấy lòng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 359


Chương 359

Giang Nguyệt chú ý tới ánh mắt của anh, cũng ngước mắt nhìn lên, đôi mắt không hề dao động, tĩnh lặng như mặt hồ.

Cô không hề sợ hãi hay xấu hổ.

Hai người cuối cùng cũng ngồi xuống. Bốn người cùng nhau vây quanh bàn vuông cổ điển kiểu châu Âu, nữ giúp việc cũng lật đật bưng lên đồ ăn phương Tây cùng đồ uống giải khát.

Ngoài một vài món ăn chính phương Tây, còn có một vài món tráng miệng.

Giang Nguyệt ăn rất ít, khi Tô Gia Lan nói chuyện sẽ buông dao nĩa xuống, ánh mắt nhu hòa chuyên chú lắng nghe.

Người giúp việc đưa lên một phần bánh ngọt, Tô Gia Lan cười cười dùng đầu ngón tay đẩy qua:

“Nguyệt Nguyệt, nếm thử cái này, tôi đặc biệt bảo đầu bếp thay đổi nguyên liệu, là nước dừa để chế biến, cô sẽ không bị dị ứng.”

Giang Nguyệt nở nụ cười tao nhã lại không quá nịnh nọt, rất là vừa vặn: “Cảm ơn Tiêu phu nhân vẫn nhớ đến việc này.”

Tiếp theo Giang Nguyệt dùng ngón trỏ và ngón giữa nhẹ nhàng cầm lấy chiếc bánh ngọt, rồi từ từ cho vào miệng, từng miếng nhỏ nuốt xuống, cánh môi khẽ mím lại, không phát ra một chút âm thanh nào.

Giang Nguyệt ăn rất sạch sẽ và bình tĩnh, một chút vụn bánh trên ngón tay cũng bị cô chậm rãi dùng khăn giấy lau sạch sẽ.

Giống như một đại tiểu thư thanh lịch.

Tần Di Di nắm chặt khăn giấy, nhìn đĩa bánh ngọt kia, có chút nóng lòng muốn thử.

“Di Di cũng nếm thử đi.” Tô Gia Lan từ trong đôi mắt hiền dịu đè lên vài tia thăm dò.

Tần Di Di nở nụ cười tươi, đưa tay với lấy chiếc bánh ngọt trên đĩa, kết quả lại không khống chế tốt lực ở tay khiến lớp vỏ bánh ngọt rơi vãi đầy trên bàn.

Mi tâm của Tô Gia Lan liền nhíu lại.

Thô tục!

Tần Di Di nhận thấy bầu không khí đột nhiên thay đổi, miễn cưỡng nở nụ cười tươi, muốn nói gì đó để giải vây:

“Bánh ngọt này rất mềm nha, làm không tốt chút nào, thiếu chút nữa đã bị cháu bóp nát mất rồi.”

“Đây là bánh do đầu bếp bánh ngọt hàng đầu ở Ý làm.” Nụ cười trên mặt Tô Gia Lan cuối cùng cũng nhạt đi, giọng nói so với vừa rồi lạnh hơn một chút:

“Giang Nguyệt, tôi khát rồi.”

Đây là điềm báo cho thấy Tô Gia Lan sắp tức giận.

Giang Nguyệt lập tức hiểu ra hơi đứng lên, không để cho ghế phát ra một chút âm thanh:

“Cháu đi ra ngoài châm trà giúp bác.”

“Chị Giang Nguyệt, để em đi cho!”

Tần Di Di bị loại bầu không khí này đè nén không thở nổi, muốn nhanh chóng chạy trốn, cô cúi đầu, lại bổ sung một câu:

“Cháu đi tìm người hầu bưng thêm trà cho mọi người, mọi người cứ trò chuyện đi ạ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 360


Chương 360

Người hầu? Bưng thêm trà?

Cô ta nghĩ đây là thời đại nào rồi?

Nghe những từ ngữ bén nhọn mà thô tục này, sắc mặt Tô Gia Lan tái mét, một tia bình tĩnh còn lại cũng hoàn toàn biến mất khi Tần Di Di đẩy cửa bước ra ngoài.

“A Nhiên, đây là đối tượng kết hôn mà con muốn giới thiệu với gia đình của mình?”

Tô Gia Lan giọng nói sắc bén, có sự bất mãn rõ ràng đối với Tần Di Di: “Cô ta quả thực không có một chút học thức nào cả!”

Giang Nguyệt ngồi ở một bên, đối với cơn giận của Tô Gia Lan lại rất thản nhiên, đôi mắt lơ đãng cụp xuống.

Đúng như cô dự đoán!

Tô Gia Lan vẫn còn rất tức giận: “A Nhiên, nếu con muốn cho loại phụ nữ này vào Tiêu gia, đó là điều không thể!”

Tần Di Di ra ngoài gọi người phục vụ tới, giọng nói vô cùng cứng rắn nói muốn bọn họ mang thêm trà tới, kết quả đối phương nói tiếng Philippines khiến cho cô lập tức ngây người.

Nhân viên phục vụ trong khách sạn này hóa ra là người Philippines.

Nhưng vấn đề là cô ta không biết tiếng Philippines.

Sau một hồi ra sức khoa tay múa chân, người phục vụ mới hiểu được ý của Tần Di Di, liền gật đầu rồi lui xuống.

Tần Di Di thở phào nhẹ nhõm, lúc đi về đến cửa phòng chuẩn bị đẩy cửa ra, liền nghe được Tô Gia Lan nói một câu:

“Loại người phụ nữ không có giáo dục, không có tố chất này, con không cảm thấy mất mặt sao?”

Toàn thân Tần Di Di lập tức cứng ngắc, khuôn mặt đột nhiên trở nên trắng bệch.

Trong phòng tiếp tục truyền ra giọng nói của Tô Gia Lan: “Người phụ nữ này không thể so sánh được với Giang Nguyệt, rốt cuộc con cảm thấy cô ta tốt ở điểm nào?”

“Người phụ nữ này không thể so sánh được với Giang Nguyệt, rốt cuộc con cảm thấy cô ta tốt ở điểm nào?”

Cho dù cách một cánh cửa, Tần Di Di cũng có thể nghe ra ý châm chọc trong lời nói của Tô Gia Lan:

“Tìm một người phụ nữ như vậy so với việc tùy tiện kéo một người nào đó trên đường về nhà xem mắt kết hôn thì có gì khác nhau đâu chứ?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tô Gia Lan nổi giận đùng đùng thốt ra những câu nói này, sau đó lạnh lùng nói tiếp:

“Giang Nguyệt, đưa tôi ra ngoài hít thở không khí, để cho nó tự mình suy ngẫm lại đi.”

Giang Nguyệt cúi đầu đáp lại, đứng dậy, chuẩn bị mở cửa trước, sau đó đưa Tô Gia Lan ra ngoài.

Lúc mở cửa ra, Tần Di Di vẫn đứng ở đó, sắc mặt tái nhợt, dĩ nhiên là cô không thể kiềm chế được cảm xúc nữa. Bị sỉ nhục đến cực điểm như vậy, cô ta đã thật sự rơi nước mắt.

“Bác gái, là cháu không tốt, khiến cho bác thất vọng. Nhưng đó là chuyện của cháu, không liên quan gì đến A Nhiên, bác đừng trách anh ấy.”

Tô Gia Lan sửng sốt, không ngờ Tần Di Di lại đứng ở cửa nghe lén, trên mặt càng không thể giấu được sự tức giận.

Sắc mặt bà trở nên nghiêm nghị, giọng nói cũng lạnh lùng hơn, bà đưa mắt nhìn Tần Di Di, nói: “Tôi cũng không nói đó không phải là chuyện của cô.”

“Cha mẹ cô chưa từng dạy cô việc nghe lén người khác nói chuyện là rất thất lễ sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,870
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 361


Chương 361

Câu nói này thực sự là một sự sỉ nhục không thương tiếc, khiến Tần Di Di không thể đứng vững. Cô cắn môi, giọng nói trở nên nghẹn ngào:

“Không liên quan gì đến cha mẹ của cháu, xin bác hãy tôn trọng họ.”

Như thể nghe được một câu nói đùa, Tô Gia Lan cười nửa miệng nói: “Sự tôn trọng của người khác là do mình giành lấy được, chứ không phải chờ người khác bố thí cho đâu, cô gái à.”



Cuộc gặp gỡ tối nay, thực sự không vui chút nào.

Tần Di Di nằm gọn trong vòng tay Tiêu Kỳ Nhiên khóc lớn một hồi, áo anh cũng đã ướt đẫm nước mắt của cô, nhưng cô vẫn thấy ấm ức không thôi.

Khóc mãi đến khi mệt lả, giọng nói nghẹn ngào của Tần Di Di vang lên, đôi mắt sưng húp ngấn lệ:

“A Nghiên, có phải em rất vô dụng không, đến nỗi khiến bác gái cực kỳ thất vọng về em?”

Tiêu Kỳ Nhiên rũ mắt xuống, nhìn có chút không yên lòng.

Một lúc sau anh ta phản ứng lại, trầm giọng nói: “Không có, em rất tốt.”

Tần Di Di cắn môi, cả người không ngừng run lên vì khóc quá nhiều: “Nhưng bác gái rất chán ghét em, bác ấy thích chị Giang Nguyệt hơn.”

So sánh biểu hiện của Giang Nguyệt và chính mình vừa rồi, cùng với những lời mà Tô Gia Lan nói, Tần Di Di cảm thấy chúng như một cái tát rất nặng nề.

Khoảng cách giữa cô và Giang Nguyệt khiến cô cảm thấy rất tự ti.

Tần Di Di vẫn luôn biết Giang Nguyệt ưu tú hơn mình rất nhiều.

Nhưng vậy thì đã sao?

Cô có được tình yêu của Tiêu Kỳ Nhiên, khoảng cách này trước sau gì cũng sẽ phai nhòa thôi.

Tiêu Kỳ Nhiên lấy khăn giấy ra, giúp Tần Di Di lau nước mắt, thản nhiên nói: “Mẹ tôi thích là chuyện của mẹ tôi, đâu phải tôi thích đâu mà phải lo.”

Nghe vậy, Tần Di Di mới thôi khóc.

Cô chớp mắt mấy cái, có chút ngượng ngùng mím môi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng: “

Vậy A Nhiên, rốt cuộc anh thực sự thích ai?”

Tiêu Kỳ Nhiên im lặng một lúc lâu, sau đó mím môi cười, nhìn vào mắt Tần Di Di.

Giọng nói của anh ta rất trầm, trước giờ lúc nói chuyện tình cảm đều rất dễ nghe, từng câu từng chữ đều rất trịnh trọng:

“Tôi thích ai, không phải trong lòng Di Di hiểu rõ nhất sao?”

Lúc này Tần Di Di mới vui vẻ nở một nụ cười, thẹn thùng ngả vào trong ngực anh.

Ngồi trong chiếc xe công vụ dài và rộng, Giang Nguyệt vẫn im lặng trong suốt hành trình.

Chiếc xe này được chuẩn bị đặc biệt riêng cho Tô Gia Lan, vì bà không thể đi lại nên cần một không gian rộng để chứa xe lăn.

“Giang Nguyệt, cô đã sớm đoán được mọi chuyện sẽ có kết quả như ngày hôm nay đúng không?” Tô Gia Lan đã bình tĩnh lại, khôi phục lại vẻ dịu dàng thường ngày, kiên định nói.

Giang Nguyệt rũ mắt xuống, nhẹ giọng đáp: “Tiêu phu nhân tự có sắp xếp riêng, sao tôi có thể đoán ra được gì.”

Từ đầu đến cuối, sắc mặt Giang Nguyệt đều bình tĩnh không đổi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom