Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự Hào

Thiên Giới Chúng Ta Có 365 Con Gà Tự Hào
Tác giả: Tê Vụ
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Tê Vụ

Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Hài Hước, Linh Dị, Huyền Huyễn

Giới thiệu:

Sau khi nàng gà mái tên Đại Hoàng bắt đầu mở ra linh trí, liền có được chức danh thật oách, được sắc phong thành “Ngự Kim Kê”

Bỗng nhiên được người chú ý, nàng gà sợ hãi, e dè, tuân thủ bổn phận, làm hết chức trách, nghiêm túc làm việc.

Thế là cứ đều đặn, mỗi ngày nàng gà cho ra một quả trứng.

Một năm sau…

Toàn Thiên Giới có 365 chú gà con vàng béo lông xù xù.

Gà con lan tràn, nhận được các bên khiếu nại.

Mặc Hoa Tiên Quân bất đắc dĩ, mỗi ngày chỉ có thể chống lại ánh mắt “Ngài tàn nhẫn lắm nha” của 364 chú gà con, ăn trứng luộc.
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Gà Đại Hoàng là một con gà nhà bình thường, bởi vì nhà cho gà ăn đắc đạo thành tiên, súc vật cả nhà cũng dọn theo lên Thiên Giới.

Nó cũng dưới cơ duyên xảo hợp[*] trở thành một con gà duy nhất ở Thiên Giới.

[*] Cơ duyên xảo hợp [机缘巧合]: “Cơ duyên” [机缘] là “cơ hội và duyên phận”, “xảo hợp” [巧合] là “vừa khớp; thật khéo; trùng hợp”.


Số tuổi của gia súc, mọi người đều biết, cực kỳ ngắn.

Khả năng thành tinh gần như bằng không, sự tồn tại của gà Đại Hoàng thật là hiếm thấy.

Lúc mới vừa đặt chân lên Thiên Giới, chỗ động tiên phủ đệ của Tiên quân cực kỳ đông vui.

Mà mỗi một người đến cửa thăm hỏi đều sẽ đặc biệt đi xem con gà đến từ thế gian này một cái.

Đó là một con gia cầm khác với tất cả linh thú của người khác trên Thiên Giới.

Nó có bộ ng ực gà lớn tròn vo, lông vũ màu vàng lấp lánh, còn có đôi mắt nhỏ như hạt đậu màu đen, cùng với mào gà lớn như ngọn lửa đang cháy, làm nhóm dân bản xứ ở Thiên Giới tấm tắc lấy làm lạ.


… Thật là một con gà không làm ra vẻ chút nào.

Có câu là yêu quái mà không xinh đẹp, đều do xấu.

Diện mạo của gà Đại Hoàng ở Yêu Giới thuộc về chủng loại loài chim bay cấp thấp không đẹp, ở trong mắt đồ nhà quê dân bản xứ lại cực kỳ…
Sau khi Địch Lục Tinh Quân đến xem gà của Mặc Hoa Tiên Quân xong, nhìn trái nhìn phải, suy nghĩ lúc lâu, thật sự không nghĩ ra nên dùng từ ngữ “Tuyệt mỹ” nào để hình dung con gà này.

Chỉ đành dưới sự chờ mong của Mặc Hoa Tiên Quân và gà Đại Hoàng, buột miệng thốt ra: “Màu sắc cam vàng, vào miệng là tan.”
Mặc Hoa Tiên Quân dừng lại, tự nhiên tiếp lời: “Hơn nữa, vị còn tươi ngon.”
Đại hoàng gà: Cục cục tác!!
… Ta biết ngay đám thú hai chân các người không có ý tốt!!

Gà Đại Hoàng không chờ mong gì vào việc được đám nhà quê dân bản xứ vây xem, nó bắt đầu tự hỏi cuộc sống của một con gà.

Móng gà cày ra từng vết cào ở ổ gà.

Trước mắt sáng ngời.

Nó!
Thân là một con gà mái, thế mà lại quên mất chức trách của mình, khó trách sẽ bị Tiên quân ghét bỏ!.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Thiên Giới không có ngày đêm và bốn mùa, cái gọi là mặt trời lặn sao trời lên đều là từ trận pháp mô phỏng ra, do đó cũng không thay đổi nhiệt độ như ở Phàm Giới.

Điều này chỉ vì tiện cho Thiên Giới gia tăng trật tự thời gian để dễ bề quản chế.

Một ngày này, chúng tiên như thường lệ báo cáo công việc liên quan đến nghiệp vụ của từng người ở trong triều đình.

Chỉ nghe một tiếng kêu thê lương “Cục cục tác” vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh của toàn bộ Thiên Giới.

Sắc mặt chúng tiên thay đổi, che lại lỗ tai bị dày vò.


Cũng may tiếng kêu lạ, chỉ cần một lát là ngừng lại.

Sắc mặt Thiên Tôn ngồi ở trên chỗ cao không vui, quát hỏi: “Đây là vật gì? Quấy nhiễu sự yên tĩnh đẹp đẽ!”
Mặc Hoa Tiên Quân tỉ mỉ bấm tay tính toán, là gà nhà mình khôi phục làm việc và nghỉ ngơi bình thường, lại bắt đầu sinh trứng.

Mặc Hoa Tiên Quân lập tức tiến lên báo cáo: “Thiên Tôn, đây là một con linh gà ở phủ đệ của thần, đang tập thể dục buổi sáng mỗi ngày.”
Tập thể dục buổi sáng mỗi ngày!?
Chúng tiên không chịu nghe lời này, tiếng gà gáy này, rõ ràng hôm nay mới bắt đầu.

Từ khi Mặc Hoa Tiên Quân độ kiếp trở về, bước trở lại tiên vị trở thành người được trọng dụng trước mặt Thiên Tôn, chúng tiên trong đại sảnh ghen tị với Mặc Hoa Tiên Quân, lập tức ngầm chế giễu.

Chúng tiên: Gà nhà ngươi có mặt mũi thật lớn, trước kia không kêu, lại cứ hôm nay hội khai triều mới kêu.

Mặc Hoa Tiên Quân: Phàm là gà linh trí mới mở không biết chuyện, thần trở về chắc chắn sẽ dạy dỗ cho tốt.

Chúng tiên:… Gà nhà ngươi có mặt mũi thật lớn, thế mà về sau mỗi ngày đều phải kêu.


Mặc Hoa Tiên Quân: Là thần sơ sẩy, thần trở về sẽ bố trí trận cách âm.

Sắc mặt Thiên Tôn hơi thú vị.

Lúc động phủ phủ đệ ở Thiên Giới hình thành sẽ tự mang đại trận có thể ngăn cách tất cả tiếng vang, tiếng kêu của gà Đại Hoàng vậy mà có thể phá trận, điều này làm cho Thiên Tôn thấy hơi tò mò.

Thiên Tôn ra lệnh: “Tiếng kêu này khá ngắn, không sao.

Ngày sau thượng triều sẽ lấy tiếng gà kêu này làm chuông.”
Mặc Hoa Tiên Quân không thắc mắc gì, thay gà Đại Hoàng nhận khẩu dụ.

Gà Đại Hoàng không làm chuyện gì, thân là gia cầm cấp thấp, ù ù cạc cạc được sách phong là Ngự Tiền Kim Kê, về sau phải theo Mặc Hoa Tiên Quân cùng thượng triều.

Chúng tiên:… Oạch
***
Mặc Hoa Tiên Quân trở lại phủ đệ, đồng tử chuyên môn chăn nuôi linh sủng nâng một quả trứng gà, lo lắng báo cáo: “Tiên quân, gà Đại Hoàng đột nhiên kêu tiếng lạ rồi sinh ra vật này.”
Mặc Hoa Tiên Quân:…
Hắn cảm thấy lúc ấy hắn hẳn nên xách mấy người hầu ở thế gian lại đây.


Mặc Hoa Tiên Quân đánh một luồng linh thức về nuôi gà vào trong đầu đồng tử, toại nguyện truyền ý chỉ của Thiên Tôn cho gà Đại Hoàng.

Đột nhiên nhận được công việc tốt như vậy, gà Đại Hoàng quyết định sửa tên của mình thành Kim Kê, cũng lén lút cảm thấy mình đẻ trứng thật tuyệt diệu.

Về sau nhất định sẽ nỗ lực sinh trứng.

Kim Kê mới sinh linh trí, có thể hiểu tiếng người, nhưng tu vi không đủ để nói tiếng người.

Mặc Hoa Tiên Quân thấy nó gật đầu đồng ý, thầm thở phào một hơi.

Sau khi vuốt trứng gà dùng thần thức tra xét, hắn phát hiện không chỉ có Kim Kê được linh khí ở Thiên Giới ngâ m đến biến dị, mà trứng gà cũng sinh ra linh khí nhàn nhạt.

Hiện tại Mặc Hoa Tiên Quân còn không biết việc “Tập thể dục buổi sáng” này về sau sẽ mang đến cho hắn thay đổi long trời lở đất thế nào, chỉ thả quả trứng gà lại trong ổ của Kim Kê..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Thiên Tôn hạ lệnh lấy tiếng gà kêu làm chuông, chúng tiên không mò ra con gà này kêu lúc nào, bèn sớm tề tụ ở trước cửa nam, chờ Mặc Hoa Tiên Quân.

Chờ mãi chờ mãi, chờ đến lúc chúng tiên muốn đánh gà, Mặc Hoa Tiên Quân không hề giữ hình tượng xách theo một cái ổ gà, mang theo Kim Kê bước nhanh tới.


Chúng tiên nhìn gà màu vàng cam, mắt to trừng mắt nhỏ, một số tiên nhân từng độ kiếp nhìn đùi gà mỡ màng của Kim Kê, thầm nuốt nước miếng.

Chưa từng nghĩ, đây là một con gà thả vườn thuần chủng, mọi người tích cốc đã lâu, d*c vọng ăn uống nháy mắt ập vào trong lòng.

Kim Kê lẻ loi:… Có chỗ nào không đúng à?
Kim Kê ở ngoài điện tìm một thân cây, bày xong ổ thì bắt đầu “Tập thể dục buổi sáng”, ở trước mặt chúng tiên, vểnh mông lên sinh ra một quả trứng.

Chúng tiên:…

Chúng tiên còn không kịp khinh bỉ con linh gà này làm bại hoại hình tượng Thiên Giới, giây tiếp theo đã bị “Tiếng chuông” kêu thủng lỗ tai.

***
Thiên Tôn cực kỳ vừa lòng với tiếng kêu to hồn hậu khí thế của Kim Kê, chúng tiên hành lễ phía dưới đều tinh thần phấn chấn, không giống ngày xưa mắt buồn ngủ mông lung.

Nghi thức triều hội, trong triều đình có bày trận cách âm, Kim Kê ở ngoài cửa lén lút thò đầu gà nghe nửa ngày cũng không nghe được một chút động tĩnh nào.

Kim Kê nhàm chán, học Mặc Hoa Tiên Quân thở dài, chắp hai cái cánh ở cửa đại sảnh đi dạo thì Quan Công Bố chạy đến.


Thiên Tôn vốn đang nghe người bẩm báo, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị con gà ở cửa đoạt đi ánh mắt.

Nghe con gà kia ríu rít nói thầm trong miệng: “Ngày mai phải sinh một quả trứng đỉnh hơn nữa, để đồ nhà quê Thiên Giới thấy được sự giỏi giang của ta…”
Nghe được đoạn sau, Thiên Tôn thật sự không nhịn nổi, “Phì” một tiếng cười thành tiếng..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


Thiên Tôn nguyên hình là một con phượng hoàng, thân là kẻ đứng đầu loài chim bay, trời sinh đã có thể hiệu lệnh bách điểu.

Loại gia cầm đứng cuối như Kim Kê này, cùng giao lưu tất nhiên là không nói chơi.

Sau khi hạ triều, Thiên Tôn bèn giữ Mặc Hoa Tiên Quân và Kim Kê lại.


Kim Kê chớp đôi mắt hạt đậu, đưa đứa con cả do mình sinh ra ở Thiên Giới cho Thiên Tôn.

“Không phải ngươi mới nói ‘Ngày mai phải đẻ một quả trứng đỉnh hơn’ à? Vì sao không để ngày mai lại tặng cho ta?” Thiên Tôn vuốt quả trứng nhọn cười nói.

“Cục cục tác?” Kim Kê đứng thẳng chân bất động ở giữa không trung, quay đầu nhìn thoáng qua Mặc Hoa Tiên Quân.

Mặc Hoa Tiên Quân hai mắt nhìn trời, tai không nghe thấy thế sự, đối với việc Thiên Tôn đùa giỡn gà nhà hắn thì giả vờ không biết.

***
Kim Kê từ đây nơm nớp lo sợ, cẩn trọng làm hết phận sự nỗ lực công tác.


Kiên trì một ngày một quả trứng, chỉ vì ‘ngày mai’ sinh quả trứng đỉnh hơn đưa cho tên Thiên Tôn chướng mắt “Trứng ngày hôm qua”, không cần “Trứng hôm nay”, cứng rắn muốn “Trứng ngày mai” cút cmn đi(*).

(*) Nguyên văn 滚犊子 đây là phương ngữ vùng Đông Bắc, ý là cút đi dùng trong lúc tức giận.

Nửa năm qua đi, 182 quả trứng tròn vo, được đặt đơn độc mỗi quả một ổ ở bên cạnh cây.

Mỗi ngày Kim Kê không có việc gì thì đều phải mấy đếm mấy trăm lần, xác định trứng không thiếu.

Hôm nay đã định trước là một ngày khác biệt, đứa con cả của Kim Kê! Phá vỏ rồi!!
“Cục cục tác?” Kim Kê ngây ngẩn cả người, trứng bản thân mình sinh ra lại nở ra được gà con à?
Đồng tử ở bên nhận thấy được khác thường, lập tức nhanh chân chạy đi tìm Mặc Hoa Tiên Quân, hắn ta nghi ngờ!

… Gà nhà Tiên quân có gà bên ngoài!
Đứa con cả mổ vỡ vỏ, một con gà con lông vàng xù xù xuất hiện ở trước mặt Kim Kê, cùng đôi mắt đậu đen mê mang nói: “Chíp?”
Không đợi Kim Kê phản ứng lại, đứa thứ hai cũng “Răng rắc” một tiếng, mổ vỡ vỏ trứng chui ra.

Kim Kê:…
Chờ đến khi Mặc Hoa Tiên Quân tới, phía trước hắn ngồi xổm 15 con gà lông xù xù.

Mặc Hoa Tiên Quân:….


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


Lúc gà con vàng lần đầu xuất hiện, dáng vẻ nho nhỏ lông xù xù dẫn tới sự chú ý của chúng tiên tử đồng tử ở Thiên Giới.

Ngay cả Thiên Tôn đều tấm tắc lấy làm lạ với năng lực sinh sản của Kim Kê.

Nửa tháng sau, lại có 15 con phá vỏ.

Thiên Giới tiếp tục tấm tắc lấy làm lạ.


Nửa tháng sau, lại có 15 con phá vỏ.

Thiên Giới tiếp tục tấm tắc lấy làm lạ.


Nửa năm sau.

180 con gà con lông xù xù chiếm cứ các góc Thiên Giới, chúng tiên tạm thời không còn cảm tưởng dư thừa gì cả.

… Vậy mà đã quen Thiên Giới bị màu vàng điểm xuyết!
… Đáng sợ!
Theo một ngày tiếp tục báo sáng, rốt cuộc Kim Kê sinh ra quả trứng thứ 365 của nó.

Một ngày đặc biệt có mốc lịch sử, nó còn đặc biệt mời Thiên Tôn ban tên cho quả trứng thứ 365 hào.

Thiên Tôn hơi nắm tay lại, một cây bút xuất hiện ở trong tay hắn: “Sao chỉ muốn tên cho quả trứng nhỏ nhất?”
“365 ngày mà Thiên Tôn!” Kim Kê tới gần Thiên Tôn, mào gà cọ cọ chân Thiên Tôn.


Thiên Tôn gật đầu.

Vẻ mặt Kim Kê bi phẫn: “Ta vì Thiên Tôn kêu 365 ngày không công! Thân là Ngự Tiền Kim Kê, thế mà không có bổng lộc, ngài ngược đãi gà.”
“…” Thiên Tôn vỗ trán thiếu chút nữa nghẹn cười ra tiếng.

Thiên Tôn triệu ra một cái vòng trữ vật đeo ở trên cổ Kim Kê: “Về sau bổng lộc của ngươi, sẽ trực tiếp đẩy vào trong vòng tay này.”
Kim Kê vui rạo rực nhìn vòng ngọc quấn tơ hồng trước ngực, phía dưới vòng ngọc còn có một cái chuông nhỏ hình “Gà”.

Mỗi lần nó bước một bước, chuông sẽ phát ra tiếng lanh lảnh dễ nghe.

Càng nghe càng thích, Kim Kê vỗ vỗ cánh vui vẻ nói: “Âm thanh này thật xứng với ta, thích, thích.”
Thiên Tôn một lần nữa cầm quả trứng số 365 lên, chấp bút ở giữa không trung viết một chữ “Hòa Tế”.

Hai chữ “Hòa Tế” màu vàng chậm rãi hóa thành ánh sáng vàng bám vào trên trứng, sinh thành hoa văn nhàn nhạt.

“Tên của nó sẽ là ‘Hòa Tế’,” Sau khi Thiên Tôn buông trứng, lại cách không viết một cái tên với Kim Kê: “Về sau ngươi tên là ‘Kim Hi’.”
“Cục cục tác?” Kim Kê nhìn Thiên Tôn đầy lên án.


“Không hài lòng?” Thiên Tôn thu bút, nâng chung trà lên che giấu sự xấu hổ của mình.

“Thiên Tôn! Có phải ngài bắt nạt gà không! Móng vuốt của ta,” Kim Kê giơ đùi gà lớn lên: “Móng vuốt của ta dài như vậy, ngài cho ta cái tên nhiều nét như vậy! Có phải muốn viết chết gà không? Ta cực kỳ không hài lòng!”
“Ha ha ha ha!”
Tiếng cười sang sảng của Thiên Tôn truyền khắp Thiên cung, dẫn tới người hầu trong cung liên tiếp ghé mắt nhìn.

Tiếp theo bọn họ nghe thấy Thiên Tôn thế mà cầu xin một con gà tha thứ.

“Đồ Kim Kê nhà ngươi cũng không biết tốt xấu, Thiên Tôn ban tên là tôn vinh cỡ nào…”
“Được, được, được! Đừng trừng mắt nhìn, đôi mắt vốn đã nhỏ, còn trừng nữa là rơi ra bây giờ.”
“Trước kia ngươi ký tên là ấn dấu chân lên, bản thiên tôn cho ngươi trường hợp đặc biệt, về sau ký tên cũng tiếp tục ấn dấu chân là được.”
“Tóm lại tên thì vẫn phải có…”
Âm thanh càng ngày càng nhỏ, nhóm người hầu liếc nhau, nhìn gà con đi bộ khắp nơi ngoài cửa, cảm giác sâu sắc sắp thêm hơn một trăm vị chủ tử rồi..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


Thời gian từng ngày qua đi, đội ngũ gà con càng thêm lớn mạnh.

Chúng tiên Thiên Giới từ quen dần dần biến thành không quen.

Những quả trứng sinh ra cùng năm với quả thứ 365, trừ trứng “Hòa Tế” cuối cùng được ban danh chưa phá vỏ, còn lại tất cả đều đã phá.

Nói cách khác, Thiên giới có 364 con gà nuôi thả!
Hiện giờ, khu vực trung tâm Thiên Giới nơi nơi đều là quả cầu lông tơ màu vàng vung cánh nhỏ nhảy tới nhảy lui.

Đói bụng trèo tường nhảy phủ đệ, khát trèo tường nhảy phủ đệ, mệt nhọc trèo tường nhảy phủ đệ…
Cắt ngang không biết bao nhiêu lần chúng tiên làm việc/ làm chuyện tốt trai gái.


Hơn nữa pháp trận không có hiệu quả với chúng nó, quả thực làm chúng tiên tức chết.

Tích góp thời gian dài, oán giận lan tràn, chúng tiên vỗ tay một cái, liên danh thượng tấu.

***
364 con gà con, ngươi chen ta, ta chen ngươi tụ ở bên nhau, còn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Kim Hi chắp cánh, ở dưới chân Thiên Tôn và Mặc Hoa Tiên Quân, rảo bước chân đi qua đi lại.

“Gà con đã sinh ra, không thể xử lý nhân đạo.

Trứng chưa phá vỏ, đút cho gà… Khụ, để Mặc Hoa Tiên Quân ăn luôn là được.”
Thiên Tôn ngồi xổm xuống, thấy mặt gà của Kim Hi thản nhiên, thắc mắc: “Trứng cũng là con của ngươi, không sao à?”
“Hả?” Kim Hi chả hiểu ra sao: “Ta đã có 365 đứa con rồi, đủ nhiều rồi, đủ nhiều rồi!
“Hơn nữa, một con gà như ta một mình sinh trứng, vốn dĩ là dùng để ăn.

Ai biết được, ở Thiên Giới, chúng nó lại phá vỏ.”
Kim Hi không nghĩ ra vấn đề, Thiên Tôn và Mặc Hoa Tiên Quân vừa nghe đã biết.

Thiên Giới linh khí sung túc, gà không tu luyện công pháp, lại dùng phương thức đẻ trứng để đẩy linh khí dư thừa trong cơ thể ra ngoài.

Linh trứng lại được Thiên Giới tưới tắm, ấp thành gà con.


364 gà con đã phá vỏ này, là gà lại cũng không phải gà.

Chúng nó chỉ là một đám thân thể có bản năng phục chế.

Có lẽ đến lúc, chung quy có một ngày sẽ sinh ra linh trí, mà cũng có lẽ vĩnh viễn sẽ không.

“Như vậy, về sau Kim Hi không cần kêu báo sáng nữa.” Thiên Tôn vuốt cằm.

“Cục cục tác?”
“Đứa con cả của ngươi sắp thành niên, việc như này giao cho hắn là được.

Ngươi đến ở trong cung của ta nỗ lực tu luyện, vì 365 đứa con của ngươi, tìm ra một bộ phương pháp thích hợp tu hành.”
...!Thiên Tôn lại bắt đầu nghiêm trang mà lừa gà.

Khóe mắt Mặc Hoa Tiên Quân run rẩy, thật sự không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là Thiên Tôn vừa mắt con gà ngốc nhà mình ở chỗ nào.

Hình ảnh một gà một con phượng làm người yêu, quá mức cay mắt, Mặc Hoa Tiên Quân bèn dịch ánh mắt lên trên quả trứng thứ 365 tên là “Hòa Tế”.

Đây là quả trứng cuối cùng được cho phép phá vỏ.

Trứng sinh ra sau đó đã bị nhốt ở Tỏa Linh trận.

Trứng không thể hấp thu linh khí, linh khí còn tồn lại trong trứng sẽ tự động tan đi, biến về trứng gà bình thường.


Hòa Tế được Thiên Tôn ban cho chúc phúc khác với những quả trứng trước, nó như cái động không đáy ăn không đủ no, vẫn luôn hấp thu linh khí chung quanh.

Nếu không nói đây là một quả trứng gà, sợ là người không biết chuyện sẽ ngộ nhận nó thành con của Yêu Tộc cấp cao khác.

“Nhưng ta là gà của Mặc Hoa Tiên Quân.”
Kim Hi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nháy mắt đánh thức Mặc Hoa Tiên Quân.

Thiên Tôn ân cần dạy bảo: “Mặc Hoa Tiên Quân nhà ngươi đã có 365 con gà, ta lại không có con nào.

Mà lúc trước ngươi đã nhận lời với ta ‘trứng ngày mai’ cũng chưa làm được(*).”
(*) Nguyên văn phó chư đông khứ 付诸东去: Một thành ngữ của Trung, có nghĩa là ném vào dòng nước chảy về phía đông và bị cuốn trôi.

Là phép ẩn dụ cho sự thất bại của hi vọng, mất kết quả và từ bỏ những thành tựu trước đó như cuốn trôi theo dòng nước.

Mặc Hoa Tiên Quân tiếp nhận ám hiệu của Thiên Tôn, khóe miệng run rẩy: “Như vậy, Kim Hi ngươi gán nợ bản thân cho Thiên Tôn đi.”
Kim Hi: Cục cục tác? Đừng có bắt nạt gà nghe không hiểu, cái này rõ ràng có quỷ!
Cho dù Kim Hi có chống cự thế nào, quyền nuôi nấng nó vẫn từ trong tay Mặc Hoa Tiên Quân chuyển tới trên người Thiên Tôn..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Kim Hi đã bị Thiên Tôn bắt cóc, sáng sớm trước kia Mặc Hoa Tiên Quân còn có thể nghe thấy tiếng vang “Tập thể dục buổi sáng” của nó, còn có thể nhận được trứng gà đưa tới.

Hiện giờ, đã nhiều ngày không có động tĩnh.

Mặc Hoa Tiên Quân bấm tay tính toán, hóa ra là Kim Hi ở dưới trợ giúp của Thiên Tôn, đã thành công bước lên con đường tu hành.


Cách thời gian huyễn hóa thành hình người, có lẽ là không xa.

Mặc Hoa Tiên Quân cảm thấy an ủi sâu sắc, rốt cuộc đối tượng ở chung với Thiên Tôn không còn cay mắt.

Về phần, trứng gà còn dư lại…
Chính là, Thiên Tôn có lệnh.

Mặc Hoa bình tĩnh rút ra khăn tay từ trong tay áo, yên lặng lau chùi một quả trứng cuối cùng.

Mỗi ngày gần đây, bắt đầu tiêu diệt trứng thừa.

“Chíp chíp chíp!” 363 con gà con nháy mắt vọt tới dưới chân Mặc Hoa Tiên Quân, mở to đôi mắt hạt đậu màu đen thấy trứng trong tay Mặc Hoa Tiên Quân.


Đó là em trai út còn chưa phá vỏ của chúng nó.

Mặc Hoa Tiên Quân:…
Đứa con cả được Thiên Tôn “Cổ vũ”, đã thành công tiếp nhận chức vụ “Ngự Tiền Kim Kê” của Kim Hi.

Còn lại 363 con gà con chưa lớn tiếp tục bị “Cấm đoán”, toàn bộ đều bị Mặc Hoa Tiên Quân giam ở phủ đệ.

Chỉ chờ Địch Lục Tinh Quân luyện thành “Không gian” tùy thân riêng cho chúng nó, mới có thể một lần nữa được thả ra đi chơi.

Vì thế, khi Mặc Hoa Tiên Quân lau khô trứng gà, bỏ vào trong nồi nước sôi…
363 con gà con đồng loạt cùng nhau ngẩng đầu, đôi mắt hạt đậu thực chất hóa nháy mắt tất cả đều biến thành “Ngài thật tàn nhẫn đó”.


Mặc Hoa Tiên Quân:…
Mặc Hoa Tiên Quân liếc đám gà con lông tơ một cái, nấu chín trứng gà, vớt ra, đập vỡ vỏ.

Thong thả ung dung vừa bóc vỏ vừa nói: “Nếu bị ta phát hiện tu luyện không chuyên tâm, ngày mai cho vào nước nấu luôn.”
“Chíp!!!” Bầy gà phát ra tiếng kêu thê thảm.

Dưới chân Mặc Hoa Tiên Quân nháy mắt chỉ còn một khoảng đất trống, chỉ có mấy cái lông tơ lơ lửng bay trong không trung chứng minh đám gà con vừa ở đây.

Mặc Hoa Tiên Quân mím môi, trong mắt đầy ý cười..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


“Chíp chíp chíp!” 363 bé gà con đứng tụm với nhau, đồng loạt kiểm kê số lượng trứng gà còn thừa.

“Đệ đệ muội muội lại mất đi mấy quả!”
“Tiên quân thật tàn nhẫn mà!”
“Chíp chíp chíp!”
Hòa Tế bị tiếng kêu của một đám gà con làm ồn mà thức, nàng còn chưa kịp tự hỏi, đã nghe thấy một huynh trưởng trong đó nói.


“Vị muội muội này bị tách ra để cung cấp nuôi dưỡng riêng, có thể là quả trứng ăn ngon nhất không?
… Cho nên sẽ để ăn cuối cùng.”
Hòa Tế:???
Mới vừa tỉnh ngủ đã nghe được có người muốn ăn ta?
Cuộc sống của gà thật khó khăn!
Hòa Tế cố nén buồn ngủ, lắc lư trứng nhọn nhìn trái nhìn phải xung quanh mình.

Trừ tơ lụa mềm mại bao lấy thân trứng của nàng ra, trước đó rõ ràng có ổ cỏ nhỏ chia ra để các đệ đệ muội muội, thế mà bây giờ tất cả đều đựng trong một cái rổ.

Hòa Tế cẩn thận đếm đếm, dựa theo tốc độ mẫu thân một ngày sinh một quả trứng, số lượng quả trứng rõ ràng không đúng.

Mặt trứng của Hòa Tế ngơ ngác, tiếp theo nàng thấy Mặc Hoa Tiên Quân đi đến.

Mặc Hoa Tiên Quân bước vào trong phòng, một tia thần thức mỏng manh phủ trên mặt hắn, mềm như bông, nháy mắt như là bị vùi vào xúc cảm mềm mại ấm áp trên lông tơ ở bụng gà con.


Mặc Hoa Tiên Quân tùy ý để thần thức của Hòa Tế nhảy nhót lung tung mà “Sờ” cả người hắn một lần.

Hòa Tế cũng không biết cách làm của mình, ở trước mặt tiền bối thực lực cường đại, thuộc về vượt quy củ.

Nếu là tiên nhân cao ngạo khác, Hòa Tế còn chưa tra xét thì đã bị thẳng tay tiêu hủy rồi.

Hai cái râu nhỏ run rẩy lo lắng của Hòa Tế ghé vào trên vai Mặc Hoa Tiên Quân, nhìn Mặc Hoa Tiên Quân dịu dàng chà lau trứng thân.

Bắc bếp, nhóm lò.

Nấu trứng.

Động tác liền mạch lưu loát lại rất thuần thục, Hòa Tế sợ tới mức nháy mắt lùi thân trứng của mình.


Mỗi lần Mặc Hoa Tiên Quân đập vỏ trứng một cái, Hòa Tế được tơ lụa cao cấp bọc lấy lại run theo một cái.

Mặc Hoa Tiên Quân bị hành động của Hòa Tế hấp dẫn, hơi thấy tò mò: Quả trứng số 365 này vẫn là lần đầu tiên hoạt bát như thế.

Vì thế bao phủ thần thức lên.

Chỉ nghe Hòa Tế run bần bật nói thầm: “Tiên quân thật tàn nhẫn mà, rõ ràng đẹp như vậy, vì sao muốn ăn trứng trứng...!Hu hu hu hơi sợ.”
Mặc Hoa Tiên Quân:...!
Trong lúc vô tình, để lại cho gà con bóng ma thì làm sao bây giờ..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


Có chuyện gì thú vị hơn là việc trêu gà con đây?
Mặc Hoa Tiên Quân nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện Thiên Giới nhàm chán này, chỉ có gà con là đáng yêu nhất.

Đương nhiên, đáng yêu nhất vẫn là bé trứng ngây thơ mới mở linh trí bị gác xó kia.

Lúc bị dọa, cực kỳ thú vị.

Mặc Hoa Tiên Quân điều đồng tử trực nhật đi, đứng ở giữa sân, nhìn đám gà con vung cánh ngắn nhỏ trên bay dưới chạy.

Theo linh khí tẩm bổ, nhóm gà con càng thêm mượt mà, dù làm bất kỳ động tác gì, thoạt nhìn đều ngây thơ chất phác.


Mặc Hoa Tiên Quân đột nhiên cảm giác trên mặt hơi ngứa, hóa ra là râu thần thức của Hòa Tế lại đụng vào trên mặt hắn.

“Khụ.” Mặc Hoa Tiên Quân ho nhẹ một tiếng, gà con trong viện lập tức bu lại dưới chân hắn.

“Hôm nay, ta đến kiểm tra bài tập của các ngươi.” Mặc Hoa Tiên Quân chậm rì rì mà nói: “Người không đủ tiêu chuẩn…”
“Chíp chíp chíp!!!” Tất cả gà con đều bị sợ tới mức xù lông, giống như bánh trôi mới nổi trong nồi, nhỏ bé, đáng thương, bất lực - thơm ngào ngạt.

Linh lực của Mặc Hoa Tiên Quân đảo qua nhóm gà con, phát hiện đợt gà con đầu tiên phá xác đã sắp thành niên.

Linh khí còn tồn trong cơ thể gà con đã tới điểm giới hạn, sẽ giống với số 1, trực tiếp lướt qua kỳ trưởng thành.

Nói ngắn gọn, tốc độ thân thể trưởng thành không theo kịp linh khí tưới tắm.

Mặc Hoa Tiên Quân mím môi, giống như không phải chuyện xấu với gà con, ít nhất điều này chứng minh chúng nó đã quen với Thiên Giới.

[Sắc mặt Mặc Hoa Tiên Quân càng thêm nặng nề.]
363 con gà con, ngươi chen ta, ta chen ngươi, sợ bị nấu.

Hòa Tế từ vai trái Mặc Hoa Tiên Quân bò đến vai phải, nhìn Tiên quân từ trong tay áo lấy ra một cái bình ngọc, đổ chất lỏng màu sắc quỷ dị lại đang bốc khói vào trong nồi.


Vung tay lên, 14 con gà con rơi vào trong nước kêu lên thê thảm.

“Vèo!”
Thần thức Hòa Tế nhanh chóng lùi về thân trứng, run bần bật.

Mặc Hoa Tiên Quân nắm tay lại để bên môi, âm thầm bật cười.

Hắn đảo linh dịch trong nồi, hơi nóng quay cuồng là linh khí áp súc, đối với gà con sắp thành niên chỉ có chỗ tốt không có chỗ hại.

14 con gà con vừa vào nồi đã bị dọa đến không xong, qua một lúc mới phát hiện không thích hợp, dần dần thế mà xung quanh càng ngày càng chật!?
Gà con trong nồi, thành niên!
“Cục cục tác?”
“Đã thành niên rồi thì tha cho các ngươi một lần.

Lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.”
Mặc Hoa Tiên Quân thu linh dịch lại, đi vào trong phòng, bắt đầu hành trình “Luộc trứng” mỗi ngày của hắn.

Mặc Hoa Tiên Quân lấy một quả trứng ra, so sánh ở bên thân trứng của Hòa Tế.


Thân trứng của Hòa Tế lớn hơn trứng thường hai phần ba, nhìn giống quả trứng ngỗng.

“Quả trứng này, to, hình như ăn ngon hơn.”
Hòa Tế: QwQ.

Hòa Tế lắc lắc trứng nhọn, thu nhỏ mình lại thành trứng cút.

Nhỏ bé, đáng thương, bất lực - còn không có thịt.

Mặc Hoa Tiên Quân cầm trứng cút lên, lấy khăn nhẹ nhàng chà lau.

Hòa Tế:!!!
[“Chíp chíp chíp, Tiên quân, Tiên quân, ta không thể ăn!”] Râu nhỏ của Hòa Tế ôm lấy ngón út của Mặc Hoa Tiên Quân khóc chít chít.

Mặc Hoa Tiên Quân vỗ tay áo, ném một quả trứng gà khác vào trong nồi, thở dài: “Trứng không thể phá vỏ, kết cục chỉ đành như thế.”
Hòa Tế: Mẹ ơi QAQ, cứu con!!!.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


Theo “Không gian” tùy thân luyện chế thành công, số lượng gà con trong viện ngày qua ngày lại ít đi.

Hòa Tế không biết chân tướng sợ tới mức mỗi ngày liều mạng hấp thu linh khí như được tiêm máu gà, mưu cầu phá vỏ.

Lúc Hòa Tế lại lần nữa tỉnh lại, toàn bộ sân yên tĩnh đến chỉ có thể nghe thấy tiếng nước chảy ở guồng nước(*) trong hồ sen bên cạnh.


(*) Guồng nước: hay còn gọi là bánh xe nước hay cọn nước là một cỗ máy dùng để chuyển đổi năng lượng của dòng nước chảy hoặc rơi thành các dạng năng lượng có ích, thường là trong một cối xay nước.

Hòa Tế lắc lắc trứng nhọn, lúc này mới phát hiện, hiện tại nàng đang ở hồ sen, còn bị đặt trên lá sen.

Hoa sen bên người là hoa sen đỏ lửa hiếm thấy, cánh hoa sen từng tầng nở rộ, dưới ánh nắng chiếu xuống mơ hồ lóe ánh sáng nhạt.

Hòa Tế không biết bông hoa này, lại bị sen đỏ làm cho giận đến loạn trí, thế mà nàng cảm thấy cách vỏ trứng mình có thể ngửi được mùi hoa.

Thân trứng nhảy bật lên suy nghĩ muốn tới gần nhụy h0a thêm nữa, nếm thử mật hoa mê người bên trong.

Lá sen đong đưa, Hòa Tế nhất thời không xem kỹ, lăn vào trong nước, chậm rãi chìm vào đáy ao.

Hòa Tế nhìn mặt nước nổi lên gợn sóng, trong mắt đầy nghi hoặc.


Vì sao bông hoa này không có rễ, bởi vì lớn lên ở trong nước à?
Trứng Hòa Tế đang nhảy lên ở trong nước, có thế nào cũng không bơi lên nổi.

Nhìn kỹ thân trứng của mình lại béo thêm một vòng, Hòa Tế cảm thấy nàng đã tìm được nguyên nhân bị chìm rồi.

Nhảy mệt mỏi rồi, Hòa Tế lại cảm thấy đáy ao khá tốt.

Có thể tránh bị Tiên quân nấu, còn có thể từ dưới hướng lên trên ngắm hoa sen.

***
Ban ngày, Hòa Tế không có cảm giác gì.


Chờ đến đêm, đáy ao đen thui, không có chút ánh sáng đi vào đáy nước.

Nước nhiệt độ thấp bên người chậm rãi lưu động cọ qua thân trứng, Hòa Tế sợ tới mức vô cùng nhớ nhung ổ trứng của nàng.

Co rúm chịu đựng một đên, Tiên quân không tới, đồng tử cũng không tới.

Hòa Tế nằm ở đáy ao lắc lắc nước bùn trên trứng, yên lặng nghĩ: Nhất định là Tiên quân và đồng tử đã quên sự tồn tại của nàng rồi.

Nếu không!
Quả trứng béo nhất toàn Thiên Giới sao có thể bị ngâm bùn dưới đáy ao!.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


Hiện giờ Kim Hi đã hóa hình, Thiên Tôn không nỡ giam nàng ở trong cung bèn thả về “Nhà mẹ đẻ” ở tạm mấy ngày.

Kim Hi mặc một bộ váy lụa nhạt đuôi phượng trắng, như không sợ bẩn tí gì ghé vào bên cạnh ao, nhìn Mặc Hoa Tiên Quân vớt quả trứng lớn từ dưới đáy ao lên.

“Mặc Hoa Tiên Quân, đây là trứng gì thế?” Kim Hi ngửi ngửi, cảm thấy quả trứng dính đầy bùn này, có mùi hơi quen quen.

Mặc Hoa Tiên Quân nâng quả trứng nằm im trong nước đã lâu, nhàn nhạt nói: “Của ngươi.”
Kim Hi nhìn quả trứng còn lớn hơn cả nguyên hình của nàng: Cục cục tác??? Đừng có lừa gà, đây rõ ràng không phải con nàng!
Lúc Hòa Tế mở mắt ra, Mặc Hoa Tiên Quân đang rửa sạch thân trứng cho nàng, bên cạnh còn có mẫu thân nàng đang đứng.

Hòa Tế vui vẻ vươn xúc tua nhỏ, vừa muốn đụng vào bả vai Kim Hi, đã thấy Kim Hi nhíu mày, hỏi: “Mặc Hoa Tiên Quân, sao ngài không ăn luôn quả trứng này.”
Hòa Tế há hốc mồm:???
Mặc Hoa Tiên Quân nhìn xúc tu nhỏ ngừng ở giữa không, ho nhẹ một tiếng: “Sau khi rửa sạch là ăn được.”

Kim Hi gật gật đầu, vén đuôi váy lên vừa chạy vừa nói: “Vậy, tiên quân, ta đi xem 365 đứa con của ta nhé.”
Hòa Tế: Oa huhu!! Mẫu thân, 365 đang ở đây mà!!
Kim Hi không nghe được âm thanh của Hòa Tế.

Mặc Hoa Tiên Quân ôm trứng, nhẹ nhàng vỗ về trứng nhọn: “Đã nhiều ngày không gặp, thế mà trông mượt mà hơn hẳn, không bằng hầm đi.”
[“Chíp chíp chíp!! Tiên quân, đừng thấy ta béo, chờ ta phá xác, nhất định là em bé đáng yêu nhất toàn Thiên Giới chíp!”]
Mặc Hoa Tiên Quân mắt điếc tai ngơ, để mặc xúc tu nhỏ lung tung sờ ở trên mặt, bình tĩnh mà bắc nồi, đốt lửa.

Hòa Tế ở đáy ao đãi đã một thời gian, linh khí hấp thu quá thừa, thân trứng càng lớn hơn, lại chậm chạp không thấy phá xác.

Mặc Hoa Tiên Quân lo lắng nàng không tiêu hóa tốt, làm bản thân mình no đến choáng váng.

Thân trứng vừa để vào trong nước, Hòa Tế đã cảm động đến khóc: [Tiên quân QWQ, ngài không yêu ta nà, không lau lau ôm sờ sờ một cái nè, vừa thấy mặt, còn nấu trứng.]
[Trứng thật khổ, phu quân không yêu trứng.]
Mặc Hoa Tiên Quân: …
[Tiên quân, tiên quân, ngài nói chuyện đi.

Oa hu hu, ta biết ngay, tên phụ lòng!]
[Lúc yêu ta, đặt ở lụa là cung phụng.

Đến lúc hết yêu, ném trong hồ ngâm bùn.]
[Chắc chắn giấu ta, ở bên ngoài nuôi 364 con gà con.]
“…” Mặc Hoa Tiên Quân vỗ trán: “Ngươi học được những lời này ở chỗ nào?”
Hòa Tế dừng tiếng gào khan, thật cẩn thận nói: [QwQ Tiểu đồng tử đọc thoại bản.]
Thấy Mặc Hoa Tiên Quân không nói lời nào, Hòa Tế lăn lăn ở trong nước nóng, bật thốt lên bổ sung: [“Gà con vàng được sủng tận trời, tiên quân bá đạo không yêu ta”.]
Mặc Hoa Tiên Quân:???
… Chờ xong việc, hắn phải đốt hết mấy quyển này.


***
[Tiên quân… Vì sao lại sinh ra hạt sen nhỏ mà không phải gà con vàng.]
[Hạt sen nhỏ ăn ngon không?]
Thái dương Mặc Hoa Tiên Quân đập thình thịch, thế mà hắn có thể đoán ra câu chuyện trong quyển thoại bản từ những lời đứt quãng trong miệng Hòa Tế.

… Tiên quân không yêu bé gà vàng, dưới sự giận dữ, bé gà vàng trói tiên quân vào trên thuyền ứ hự á hạ, sinh một đống hoa sen nhỏ.

Đây là cái đồ khỉ gió gì?
[Tiên quân, nước nóng quá.

] Hòa Tế khóc: [Phu quân nhẫn tâm, nấu trứng online.]
“Dừng một lát.” Mặc Hoa Tiên Quân hơi đau đầu, lại không thể làm gì gà con chưa phá vỏ.

Hòa Tế vô cùng tủi thân, còn dừng nữa là nàng chín luôn rồi.

Mặc Hoa Tiên Quân hòa hoãn nét mặt: “Nước không nóng, là ngươi nóng từ bên trong, mau phá vỏ đó.”
[Chíp?] Sau khi được nhắc nhở, Hòa Tế khôi phục thần trí, nàng tinh tế cảm nhận một lát, phát hiện thế mà vỏ trứng của nàng đang bí mật mưu đồ muốn đốt chết nàng!
“Ngay lúc này.”
Hòa Tế đột nhiên kinh sợ, theo bản năng nghe chỉ thị của Mặc Hoa Tiên Quân, ra sức mổ vỡ vỏ trứng.

Theo một tiếng “Răng rắc”, vỏ trứng bị nứt ra, lộ bé gà vàng ở bên trong.

Bé con tự xưng đáng yêu nhất toàn Thiên Giới, nháy mắt biến thành một con gà rớt vào nồi canh, ở trong nồi ra sức mà đá móng vuốt nhỏ.

Mặc Hoa Tiên Quân vớt nàng lên đặt một bên, dọn dẹp nồi và nước linh tuyền.


“Tiên quân, ngài thật tốt!” Hòa Tế biết mình tránh được một kiếp, vui vẻ vẫy vẫy cánh nhỏ, thuận miệng thổ lộ: “Yêu chàng nà nà nà.”
Khóe mắt Mặc Hoa Tiên Quân run rẩy, nhìn gà con béo tròn, từ chối: “Tiên quân bá đạo không muốn yêu.”
Hòa Tế nghiêng đầu yên lặng nhìn Mặc Hoa Tiên Quân, thân là một con gà con không tầm thường, giác quan thứ sáu nói cho nàng biết câu trả lời này đại biểu tiên quân không vui.

Hòa Tế lắc lắc bọt nước trên người, nhìn ao trụi lủi, nói sang chuyện khác: “Tiên quân, hoa hoa trong ao nở rồi à?”
Mặc Hoa Tiên Quân thu nồi lại: “Rụng rồi.”
“Hoa đẹp như vậy mà cũng rụng à?” Hòa Tế mất mát quay đầu lại: “Vậy là sen lớn của nó, ngủ ở trên đó nhất định rất thoải mái.”
“Khô rồi.” Mặc Hoa Tiên Quân chạm vào đầu gà con một cái, cả người gà con ướt nhẹp lông tơ lập tức trở nên khô ráo xù bông lên.

“Oa! Hoa hoa thảm như vậy, ta còn muốn nếm thử mật hoa của nó.”
Động tác trên tay Mặc Hoa Tiên Quân một cái, một lần nữa bày nồi ra, bắt lấy cánh Hòa Tế nói: “Vẫn là gà con hầm canh đi.”
“Tiên quân, tiên quân, ta sai rồi!! Oa hu hu!!”
Vì sao phá xác rồi vẫn phải bị hầm, cuộc sống của gà thật khó nhọc QwQ.

Nhụy h0a là bộ phận sinh d*c của thực vật, cho nên bé gà vàng muốn ăn mật hoa, thật ra là…
Bé gà vàng vốn không biết, nàng chơi lưu manh với Mặc Hoa Tiên Quân, dẫn tới đối phương thẹn quá thành giận.

Tác giả có lời muốn nói:
Mặc Hoa Tiên Quân: Chưa phá vỏ đã nghịch như vậy, phá xác còn phá hơn, vẫn là hầm đi.

Hòa Tế: Ta không phải, ta không có, đừng nói bừa QwQ..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


Nói ra có lẽ bạn không tin, Hòa Tế có 364 huynh trưởng tỷ tỷ.

Xét thấy số lượng quá nhiều, nàng thật sự không có cách nào chính xác nhận ra con gà nào là số bao nhiêu.

Nàng gặp gà thì lợi dụng mình là quả trứng nhỏ nhất, dứt khoát gọi huynh trưởng và tỷ tỷ.

Sau khi Hòa Tế phá vỏ, ngày nào nàng cũng vui vẻ.


Lúc này đám gà con đang tề tựu với nhau, nàng lại có chút không vui.

… Vì sao nàng lớn như vậy?
Rõ ràng diện mạo đều là gà con lông tơ như nhau, vì sao thân hình mọi người lại chỉ gần bằng một phần ba nàng.

“Bé út phát d*c tốt thật, uy vũ hùng tráng!”
“Lúc bé út còn là trứng đã to hơn mọi người rồi, sau khi phá vỏ có to một chút cũng rất bình thường.” Không biết tỷ tỷ số mấy xoay cái cổ đau nhức cúi đầu nói.

“Cứ mãi lo lắng em út sẽ bị Tiên quân ăn luôn.”

Bên tai Hòa Tế đều là âm thanh ríu rít, lời mọi người nói nàng không nghe rõ nữa, chỉ nhớ rõ câu “Uy vũ hùng tráng”, sinh ra nghi ngờ với nguyên hình xinh xắn dễ thương của mình.

Vì thế, chờ sau khi Mặc Hoa Tiên Quân hạ triều về phòng, hắn thấy một con Hòa Tế béo ú đứng ở trước gương đồng xoay trái xoay phải soi gương.


Mặc Hoa Tiên Quân xách cánh gà ôm về trong ngực mình, hỏi: “Ở phòng ta làm gì.”
“Tiên quân, ta rất ‘uy vũ hùng tráng’ à?”
Mặc Hoa Tiên Quân giơ gà con béo đến như quả tú cầu to đùng lên, trái lương tâm nói: “Cũng không phải.”
“Chíp…” Trong đôi mắt hạt đậu màu đen của Hòa Tế đầy không tín nhiệm.

Mặc Hoa xoa lông tơ ở bụng nó khen: “Cực kỳ đáng yêu.”
Hòa Tế lập tức tinh thần phấn chấn, nghiêng mắt nhỏ kiêu ngạo nói: “Ta biết ngay, phu quân là bởi vì ta đáng yêu, mới không nỡ ăn ta.”
Mặc Hoa Tiên Quân: …
Một lát sau, cửa “Rầm” một tiếng bị đóng lại, Hòa Tế dùng gương mặt gà ngây ra bị ném thành một đường parabol ở giữa không trung ra sân.

Sau khi Hòa Tế đứng vững trên mặt đất, nó vẫn còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Nó lắc lắc đầu, nhấc chân lên lại vọt vào phòng Mặc Hoa Tiên Quân.

Cửa trực tiếp bị đâm ra thành một cái lỗ lớn hình gà.


Mặt Mặc Hoa Tiên Quân vô cảm nhìn gà con béo đảo quanh ở dưới chân mình.

“Chíp! Tiên quân, tiên quân! Chơi vui, chơi vui, lại ném lần nữa.” Hòa Tế giang cánh ra, đầy mặt vui sướng chờ đợi.

Mặc Hoa Tiên Quân:…
[Ngoại truyện]
Tiểu tiên nào đó từ dị thế độ kiếp trở về hỏi: Tiên quân chơi “Angry bird” bao giờ chưa?
Mặc Hoa Tiên Quân: Là thứ gì?
Tiểu tiên: Chim nhỏ bị ngài b ắn ra giống Hòa Tế ấy.

Mặc Hoa Tiên Quân:….


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


Sau khi bị cầu xin chơi “Angry bird” một lúc, ngày hôm sau, Mặc Hoa Tiên Quân biến mất.

Hòa Tế lật mỗi một góc toàn bộ phủ đệ cũng không tìm được bóng dáng của Mặc Hoa Tiên Quân.

Ngược lại ở một chỗ hẻo lánh sau núi thấy hoa “Khô héo”.

Hòa Tế đứng ở bên cạnh ao, mặt gà mê mang: Vì sao Mặc Hoa Tiên Quân muốn gạt gà, rõ ràng hoa hoa còn sống rất tốt nha.


Hòa Tế nhìn trái nhìn phải thật sự không suy nghĩ cẩn thận, dứt khoát “Bịch” một tiếng nhảy lên trên lá sen lớn.

Hòa Tế như là tìm được thuyền nhỏ chơi vui, ghé vào trên lá sen thượng lắc lư trái phải: “Không có mái chèo cũng có thể lay, bởi vì đều dựa vào sóng mà, chíp chíp chíp ~ chơi vui!”
Đây là một con gà con rất béo, theo động tác của nàng toàn bộ mặt nước đều cùng nhau nhộn nhạo.

Bị Mặc Hoa Tiên Quân bừng tỉnh:… Tức giận đến không nói ra lời.

Lá sen run run, Hòa Tế ở bên cạnh lá cây lăn một vòng, lại lộc cộc lộc cộc mà đặt mông ngồi về chính giữa lá sen.

Lông tơ ngắn trên người bị lăn đến rối tung, Hòa Tế dựng đầu gà lên nhìn nhụy của hoa sen đỏ lớn nuốt nuốt nước miếng.

Mặt hoa của Mặc Hoa Tiên Quân đối diện với mặt gà của Hòa Tế, hai bên ngây ra, giây tiếp theo, Hòa Tế nhảy dựng lên!
Mục tiêu…
Mặc Hoa Tiên Quân không kịp phản ứng, mặt của gà con béo đã cắn vào nhụy h0a của hắn.


Mặc Hoa Tiên Quân:!!!!
Trong miệng Hòa Tế vừa mới ngậm vào nhụy h0a, còn chưa kịp tinh tế nhấm nháp mật hoa là ngọt hay là thơm, giây tiếp theo nàng đã rớt vào trong ao.

Hoa hoa lớn xinh đẹp biến hình người.

Mặc Hoa Tiên Quân hai tai đỏ bừng che nửa người dưới lại đứng ở trong ao, tức giận liếc Hòa Tế một cái, thuấn di chạy mất.

Hòa Tế ở trong nước vùng vẫy cánh gà: “Chíp chíp chíp!!! Tiên quân lừa đảo!! Hóa ra người là hoa hoa!!”
***
Vừa thấy mặt, Tiên quân lại biến mất đến tìm không thấy bóng dáng.

Hòa Tế thật đau lòng, nghĩ tới nghĩ lui, có thể là bởi vì tu vi của nàng quá thấp.

Sau khi hỏi thăm xung quanh, biết được Thượng tiên giỏi nhất toàn Thiên Giới không phải Nhị Thập Thiên Tôn - Mặc Hoa Tiên Quân.


Cánh nhỏ của Hòa Tế lập tức không an phận nổi, nó vỗ cánh ở giữa không trung vẫy thành tàn ảnh màu vàng.

Nhảy trái nhảy phải, một đường không bị ngăn trở, thậm chí còn dưới sự chỉ đường của Thiên binh, trực tiếp vọt vào trong Thiên Cung.

Tiến vào trung tâm cung điện, Hòa Tế không tìm được Thiên Tôn “Uy vũ hùng tráng”, mà thấy một con gà trống lớn đuôi dài quanh thân bị ngọn lửa quấn lấy ngồi xổm trên một thân cây.

Hiện tượng thần kỳ này dẫn tới Hòa Tế nghỉ chân nhìn xem, thế mà có gà dùng lửa tự nướng mình!
Hòa Tế ngửi ngửi, giữa không trung không có mùi gà nướng thơm nức, ngược lại là một loại hơi thở rất quen thuộc với nàng.

Gà con béo nghiêng đầu mắt hạt đậu nhìn quét ở trên người gà trống, sau đó vui vẻ hô: “Cha!”
Thiên Tôn: Khóe miệng điên cuồng nhếch lên..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14


Thiên Tôn mừng rỡ làm cha, tất nhiên không nói nguyên nhân chân chính việc Hòa Tế nhận sai người cho nàng.

Dù sao… trên ý nghĩa nào đó thì cũng không sai.

Dưới tâm tình sung sướng, hắn cho Hòa Tế một phong hào Trưởng Công chúa, còn tặng thưởng thần khí Điệp Linh Vũ Quan.

Hòa Tế mơ màng hồ đồ, đứng ở trung tâm thân cây bị linh thạch phủ kín.


Nàng cứng đờ nâng cánh, mê mang mà nhìn vòng cổ đeo điệp linh trước ngực.

Cha ta là Thiên Tôn?
Tiếp theo nàng nghiêng đầu nhìn chiếu thư ở vòng cổ, nàng biến thành con dâu nuôi từ bé của Tiên quân à.

Bởi vì ăn mật hoa của… Mặc Hoa Tiên Quân, cho nên gà phải phụ trách.

Khó trách mấy ngày nay Mặc Hoa Tiên Quân trốn đi không sờ lông tơ bụng của nàng, nhất định là không hài lòng với nàng.

Rốt cuộc, nàng phá vỏ chưa được bao nhiêu thời gian, lại còn chưa hóa hình.

Sau khi bé gà vàng hiểu ra, mặt gà tủi thân, không dám về phủ.

Nàng sợ Mặc Hoa Tiên Quân sẽ bắt nàng lại hầm canh.

Hay là học tập [Gà con vàng được sủng tận trời] trói Tiên quân lại nhỉ.


Mắt đậu màu đen nháy mắt phát ra ánh sáng kinh người, tiếp theo lại yên lặng xuống.

Nàng còn chưa biến thành người, trói không nổi nà!
***
Gà con béo dựa vào điệp linh che giấu hơi thở của mình, lén lút lần về phủ Tiên quân.

Sau đó lại dựa vào điệp linh tìm được chỗ Mặc Hoa Tiên Quân trốn tránh.

Hòa Tế nghiêng đầu, cẩn thận ở khe đá âm thầm quan sát.

Sen đỏ trong điện thế mà lại mọc ra hai đoạn củ sen, đang bám vào nhụy h0a trên cánh hoa.

Trong ánh mắt không thể hiểu nổi của gà con béo, tiến độ của nhụy h0a cực kỳ thong thả.

Nếu cẩn thận quan sát thì sẽ có thể phát hiện tất cả cánh hoa đang thu lại.


Hòa Tế nhăn lông mày mà nàng còn chưa có, hoa hoa thế mà muốn biến về nụ hoa!
“Chíp!” Trong lòng Hòa Tế sốt ruột, nhảy lên một cái muốn lao sang đó.

Một tiếng gà con thanh thúy kêu to, làm Mặc Hoa Tiên Quân sợ tới mức run lên, tốc độ khép lại thế mà nhanh hơn!
“Tiên quân, Tiên quân, oa hu hu!”
Gà con vậy mà tủi thân đến phát khóc?
Mặc Hoa Tiên Quân xoay người.

Chính giữa khe đá kẹt một con gà béo, cái bụng lông tơ ngắn ngày thường tròn vo đều bị chen bẹp.

Mặc Hoa Tiên Quân: ….


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15


“Bốp!”
“Về sau còn như nghịch thế không?”.

Truyện Dị Năng
“Ta không.”
“Bốp!”

“Oa hu hu, không được, không được.”
“Chui vào trong động đá còn chặt đứt hai cái cánh, nói ra là để người ta cười cho rụng răng.”
“Ta không có mà.”
“Bốp.” Tay Mặc Hoa Tiên Quân không nặng không nhẹ đánh hai cái lên mông của gà con béo.

“Oa chíp chíp.”
Hai cái cánh ngắn của Hòa Tế chưa mọc dài, xương cánh yếu ớt không chịu nổi, giãy giụa ở khe đá, thế là đồng thời bị gãy.

Hiện tại hai cái cánh nhỏ bị băng bó kín mít, trên lưng như mọc hai cái sừng xiên ngang.

“Ngoan ngoãn tu dưỡng đi, gần đây chớ có chơi loạn khắp nơi.” Mặc Hoa Tiên Quân cúi đầu nhìn gà nhỏ bị tổn hại chút lông chim, nói: “Chờ thêm chút thời gian, nàng giảm bớt lượng thức ăn đi một phần ba, không thể béo thêm được nữa.”
Hòa Tế như bị sét đánh: “Tiên quân, Tiên quân…”
Mặc Hoa Tiên Quân vuốt lông tơ của gà con, nói: “Trước đây không phải nàng luôn muốn ở bên ta à? Quyết định lần này vừa vặn thỏa mãn tâm nguyện của nàng.


Ngày sau ta sẽ đốc thúc nàng cả ngày.”
Dứt lời, Tiên quân còn trưng vẻ mặt “Ta đều vì tốt cho nàng, chỉ đành để bản thân uất ức”, không tình nguyện thở dài một hơi.

Hòa Tế nháy mắt bị cảm động đến khóc thành tiếng.

***
“Tiên quân, chàng thật tốt, hẹn gặp lại Tiên quân.”
“Nhân viên hót phân có ngàn vạn, chỉ có Tiên quân được lòng người.

Dù có hối hận, vẫn không địch lại một chữ tình.”
Tiểu đồng tử đọc to thoại bản trong tay rồi vuốt chòm râu không tồn tại trên cằm lắc lắc đầu, vẻ mặt nhìn thấu hồng trần mà thổn thức: “Đáng tiếc, đáng tiếc.”
Từ sau khi Địch Lục Tinh Quân phát hiện mệnh tinh của Kim Hi và Thiên Tôn biến hóa, lòng tò mò của hắn lập tức thành lửa nóng hừng hực thiêu đốt, âm thầm vì tình cảm mãnh liệt của một hoa một gà sáng tạo sách vở truyền lưu tình yêu “Tuyệt đẹp” có một không hai.

Địch Lục Tinh Quân không dễ dàng tiết lộ quỹ đạo sao trời, một khi lộ ra thì nhất định là việc ván đã đóng thuyền.


Đây là nhận thức chung của Thiên Giới.

Vì thế, trừ Mặc Hoa Tiên Quân và Hòa Tế chẳng hay biết gì, người còn lại trong lén lút tiêu hao hạc giấy, linh thuyền vun vút.

Hai người vui vẻ “Dạy dỗ” khuê phòng, sau mấy lần tung tin vịt, thế mà lại sinh ra sự ngọt ngào.

Lại đi qua bút pháp thần kỳ của Địch Lục Tinh Quân, “Tiên quân bá đạo không yêu ta” biến thành “Tiên quân chỉ bá đạo với ngươi”.

Làm nhóm tiểu đồng tử xem đến hô lớn: Tuyệt vời!.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16


Bên ngoài dậy sóng, Mặc Hoa Tiên Quân và Hòa Tế lại không biết tí gì.

Cánh nhỏ còn chưa lành, hiện giờ Hòa Tế chỉ là một con gà béo thân tàn chí cứng.

Mỗi ngày nàng đều thật cẩn thận đi từng bước nhỏ, sợ không cẩn thận một cái là biến thành gà nhỏ không đứng dậy đi nổi luôn.

“Tiên quân, Tiên quân, cánh ngứa.” Hòa Tế ngồi xổm trên chân Mặc Hoa Tiên Quân khóc chít chít.

Một lần nữa mọc xương mọc lông làm Hòa Tế ngứa không chịu được, chỉ muốn cào cào.


“Nhịn đi.”
“Không nhịn được.” Gà con béo lắc trái lắc phải, chui vào vạt áo của Mặc Hoa Tiên Quân cọ lên trên cẳng chân hắn.

Mặc Hoa Tiên Quân: “…”
Gà của mình nuôi, tất nhiên có thế nào cũng phải nuôi tiếp.

Mặc Hoa Tiên Quân thở dài, bế Hòa Tế lên, ngón tay cách vải mịn, nhẹ nhàng xoa gãi.

“Tiên quân, Tiên quân, xương cánh cũng muốn sờ sờ.”
“…” Mặc Hoa Tiên Quân đầy bất đắc dĩ sờ sờ xương cánh: “Hòa Tế, nàng đã được sách phong, chờ sau khi thân thể hoàn toàn tu dưỡng thì về phủ đệ của mình đi thôi.”
Gần đây Hòa Tế bị Mặc Hoa Tiên Quân đốc xúc rất nghiêm, mấy ngày nay chỉ được ăn no bảy phần.

Nàng vừa nghe đề nghị này, thiếu chút nữa đã đồng ý rồi.

Hòa Tế nghiêng đầu: “Nhưng mà Tiên quân, phủ đệ kia là dinh thự của đôi ta ở sau khi kết hôn mà.”
Tên gọi tắt là hôn trạch.

“Chớ có nghĩ nhiều.” Mặc Hoa Tiên Quân dừng một chút, nhớ tới chuyện nhụy h0a bị gà mổ, tai lại đỏ ba phần.

Hòa Tế nghển cổ lên: “Tiên quân bội tình bạc nghĩa, không muốn thành thân với ta.”
Mặc Hoa Tiên Quân hơi đau đầu.


“Ta ăn mật hoa của chàng, ta sẽ phụ trách!” Hòa Tế nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, tiếp theo gọi điệp linh gửi chiếu thư tứ hôn ra.

[Phụng thiên thừa vận]
Chiếu thư nổ tung trên bầu trời Thiên Giới, linh thức thuộc về Thiên Tôn dao động ở trên bầu trời khuếch tán ra.

Sắc mặt Mặc Hoa Tiên Quân xanh lè, dường như cảm ứng được điều gì đó, căng thẳng giơ tay nắm móng gà của Hòa Tế.

Chiếu thư lải nhải một đống giới thiệu thân phận hai người Hòa Tế và Mặc Hoa Tiên Quân, cuối cùng lại đính hôn ước cho hai người.

Lập khế ước đại điển phải chờ đến khi tu vi Hòa Tế đuổi kịp Mặc Hoa Tiên Quân thì lại làm kế hoạch.

Lập khế ước hai bên phải đi vào thức hải của đối phương, đánh ấn ký lên tinh thần.

Đến lúc đó, tu vi cao sẽ phụng dưỡng ngược lại cho tu vi thấp.

Nếu hiện tại Hòa Tế lập tức lập khế ước, thân thể không chịu nổi ngược lại sẽ ngã xuống.

Thiên Tôn không phải người làm bậy, nhưng Mặc Hoa Tiên Quân ngó trái ngó phải thật sự không nhìn ra, rốt cuộc con gà béo này được định làm bạn đời của hắn ở phương diện nào.

“Chíp?” Hòa Tế nhìn chiếu thư mở trên không trung, sau khi tuyên đọc xong một chữ cuối cùng, một lần nữa biến trở về nguyên dạng bay về phía nàng, cũng hoàn toàn đi vào trong cơ thể nàng.


Ánh sáng vàng phát sáng xoay chung quanh Hòa Tế, giây tiếp theo, gà con béo trong ngực Mặc Hoa Tiên Quân hóa thành hình người.

Mặc Hoa Tiên Quân vốn ôm gà nhỏ, tay thuận thế biến thành ôm Hòa Tế.

Mặc Hoa Tiên Quân: “???”
Hòa Tế dụi dụi: “Tiên quân??”
Điệp linh vũ quan hóa thành con bướm buộc mái tóc rối xõa tung của Hòa Tế lên, lộ ra khuôn mặt Hòa Tế.

Mặc Hoa Tiên Quân trăm triệu lần không nghĩ tới gà con nghịch ngợm này, hình người lại như ánh sáng mặt trời rực rỡ, lộ ra sự ngây thơ hồn nhiên, đôi mắt trong vắt không giống đứa trẻ hư chút nào.

Mặc Hoa Tiên Quân ho nhẹ một tiếng, nhấc Hòa Tế trong ngực sang một bên.

“Tiên quân, Tiên quân, ta hóa hình rồi nè!”
“… Ừm.”
“Tiên quân, Tiên quân, chàng phải gả cho ta đó.”
“…”
“Tiên quân, Tiên quân!! Ta còn chưa biết đi đường, chàng đừng ném ta xuống đó…”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17


Ngay trong tối chiếu thư được thông báo, các loại hạc giấy phi thư vây lấy phủ đệ của Mặc Hoa Tiên Quân.

Mặc Hoa Tiên Quân hủy i mấy cái, nội dung đại khái đều không ngoại lệ đều đang chế nhạo hắn, độc thân vạn năm thế mà chớp nhoáng định thân với “Em bé”, lừa “Con dâu nuôi từ bé”.

Mặc Hoa Tiên Quân thở dài, dịch tầm mắt về trên người Hòa Tế đột nhiên biến thành tiểu nương tử của mình.

Hòa Tế đang luyện tập đi đường, lúc thì nhấc cùng tay cùng chân, lúc lại dùng hai tay như đôi cánh vỗ loạn xạ.


Căn bản chưa đi được!
“Ngày mai lại luyện tập, nàng nên nghỉ ngơi.”
“Vâng.”
Hòa Tế gật gật đầu, nhảy từng bước đi theo phía sau Mặc Hoa Tiên Quân.

“...” Mặc Hoa Tiên Quân chỉ vào một sân khác, kiến nghị: “Đi sân bên cạnh.”
“Chúng ta đã là chồng già vợ già rồi, mới không cần chia phòng ngủ.” Hòa Tế kỳ quái mà nhìn thoáng qua Mặc Hoa Tiên Quân, hỏi: “Biến thành người thì không phải bé gà vàng mà chàng thích à, ta muốn nằm ở bên cạnh Tiên quân.”
Mặc Hoa Tiên Quân há mồm một lát mà không cất nổi lên lời.

… Bé gà vàng với hình người, ngủ cùng nhau khác nhau lớn.

“Tiên quân, nghe nói trước khi ngủ phu thê còn phải cùng tắm gội thay quần áo.

Chúng ta có cần thử xem không.”
Mặc Hoa Tiên Quân:...!
Đừng nói tắm gội, người Thiên Giới đã sớm tích cốc đuổi trần rồi.


Những lời này của Hòa Tế thật ra lại nhắc nhở Mặc Hoa Tiên Quân, về sau ngâm linh trì nhất định phải vô cùng cẩn thận.

Mặc Hoa Tiên Quân cảm thấy Hòa Tế hình người dính người hơn gà con béo gấp một vạn lần, Tiên quân lặng lẽ nhẹ điểm mu bàn tay ở sau người.

Thiếu nữ xinh đẹp trước mặt một lần nữa biến về bé gà vàng.

“Chíp?” Mắt thấy Mặc Hoa Tiên Quân lại lần nữa trở nên “Cường tráng”, Hòa Tế khóc chít chít nói: “Vì sao thời gian hóa hình của ta lại ngắn như vậy chứ?”
“Lần đầu tiên hóa hình, đây là tình huống bình thường.” Mặc Hoa Tiên Quân bình tĩnh tự nhiên bế gà con béo lên, xoa xoa bụng nhỏ: “Hiện tại, nàng có thể tiếp tục nằm ở bên cạnh ta.”
Hòa Tế bị Tiên quân bắt lấy ngâm nước tắm: Cảm giác không đúng chỗ nào ấy?
***
Một đêm ngủ ngon, Hòa Tế ngủ thành hình chữ X đá đá móng vuốt, đôi mắt mông lung từ trong ổ chăn bò ra.

“Tiên quân rời giường cho gà ăn đi! Rời giường, rời giường!” Hòa Tế từ đuôi giường nhảy đến đầu giường, dẫm một đường trên người Mặc Hoa Tiên Quân, ngồi xổm ở chỗ xương quai xanh của Mặc Hoa Tiên Quân.

“Đói quá.” Hòa Tế dùng móng vuốt đẩy cằm Mặc Hoa Tiên Quân.

Mặc Hoa Tiên Quân ngủ cũng là đang tu luyện, bắt lấy Hòa Tế vo lại nhét vào trong chăn.


.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi |||||
“Chíp chíp chíp?” Âm thanh rầu rĩ của Hòa Tế từ trong chăn truyền ra tới.

Hòa Tế đã lâu chưa được ăn no, bụng đói kêu vang ghé vào trong ngực Mặc Hoa Tiên Quân, dùng mõm mổ bụng hắn.

QwQ cứng quá, đau miệng.

Gà con béo ở trong chăn lăn lăn không chịu khống chế mà biến thành hình người, xốc chăn lên, cưỡi ở trên bụng Mặc Hoa Tiên Quân, trên tay kéo quai hàm đối phương: “Tiên quân rời giường đi!!!”
Cả người Mặc Hoa Tiên Quân cứng đờ:...!
Sáng tinh mơ, vị trí mà ngươi ngồi có hơi nguy hiểm đó ~.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18


Từ khi xác định Hòa Tế là bạn đời của mình, Mặc Hoa Tiên Quân cũng bắt đầu âm thầm quan sát.

Trước đây còn nghĩ cách làm con gà béo này thoát khỏi mình, hiện tại lại không còn ý tưởng này.

.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi |||||
Hòa Tế cũng càng thêm không kiêng nể gì, trước đó còn bị bắt giảm béo, hiện giờ đến cả nhẫn trữ vật của Mặc Hoa Tiên Quân đều bị nàng lục ăn hết.


Cả người gà mượt mà đến mỗi ngày nằm ở trong ngực Mặc Hoa Tiên Quân không chịu xuống đất.

Mặc Hoa Tiên Quân đặt Hòa Tế xuống đường nhỏ: “Xuống dưới đi lại đi.”
“Tiên quân, ta mệt mỏi quá mà ~” Hòa Tế xê dịch thân mình, bụng chổng lên trời.

Mệt cái quỷ ấy!
Mặc Hoa Tiên Quân vỗ về huyệt thái dương, dùng mũi chân đá mông gà con béo: “Dậy!”
“Chíp…”
Mặc Hoa Tiên Quân thở dài, lấy nhẫn trữ vật trong nồi ra, tiếc nuối thở dài: “Ôi, con gà béo như vậy, vẫn nên hầm đi.”
Hòa Tế nhìn cái nồi quen thuộc, trong mắt hiện lên giãy giụa, giả vờ bình tĩnh nói: “Ta là vị hôn thê của Tiên quân.

Tiên quân sẽ không hầm ta đâu.”
“Lời này không thể nói vậy được, hôn ước có thể hủy.

Ta hầm nàng lên ăn, như thế còn có thể đổi một vị tiểu nương tử xinh đẹp, không đẹp hơn à.” Mặc Hoa Tiên Quân mỉm cười vuốt cái bụng của gà con béo, nâng nàng lên.


Gà con béo mỗi ngày lười biếng, không thích học tập, vẫn là một con gà học dốt.

Nàng lập tức coi lời của Mặc Hoa Tiên Quân là thật.

Hòa Tế nhìn mình càng ngày cách cái nồi càng gần, chíp chíp một tiếng, thê thảm khóc lên: “Chàng hầm ta rồi thì không còn lông tơ bụng nhỏ để sờ s0ạng.”
Hòa Tế trái lo phải nghĩ thế mà phát hiện bản thân mình, mỗi ngày trừ hư đến bị Mặc Hoa Tiên Quân đét mông, cũng không bất kỳ ưu điểm gì có thể cho Mặc Hoa Tiên Quân không hầm nàng.

“Ôi.” Mặc Hoa Tiên Quân đặt Hòa Tế ở trên mặt đất: “Hôm nay không cho nàng hết hy vọng, nàng nhất định không chịu an tâm trở thành canh gà.

Vậy nàng theo ta đi một chỗ.”
Hòa Tế đi ba bước lại thở d ốc, theo sau Mặc Hoa Tiên Quân, rẽ trái rẽ phải đến một cái sân.

Còn chưa vào cửa, đã có một con tuyết hồ ngọc tuyết đáng yêu chạy ra, trong miệng nó còn thanh thúy vui mừng nói: “Tiên quân, ngài tới rồi!”
Hòa Tế như bị sét đánh, lông tóc trên người tiểu tuyết hồ sáng bóng lấp lánh, lông tơ thoạt nhìn đẹp lại dễ sờ, phần tai nhọn không chỉ có sự đáng yêu của hình thú mà đến tiếng kêu cũng chọc người thương tiếc.

Không đợi Hòa Tế phản ứng, trong viện càng nhiều thú nhỏ đáng yêu biết Mặc Hoa Tiên Quân tới đều lao ra, ngồi xếp hàng vây quanh ở phía trước Mặc Hoa Tiên Quân.


Hòa Tế trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào cho phải.

Lúc này Mặc Hoa Tiên Quân còn truyền âm nói với nàng: “Ta không chỉ ở bên ngoài nuôi 364 con gà con, còn nuôi mấy trăm thú nhỏ lông tơ đáng yêu.”
Cho nên, thêm nàng không nhiều lắm, thiếu nàng không ít, cũng không có vấn đề gì hết.

Gà con béo hít hít mũi, thân mình tròn vo lảo đảo ôm lấy cẳng chân Mặc Hoa Tiên Quân, cất tiếng khóc kinh thiên động địa quỷ thần khiếp hãi.

“Oa hu hu, Tiên quân, ta sẽ ngoan ngoãn giảm béo, nghiêm túc học tập.”
Nhóm thú nhỏ ở Ngự Thú Viên nhìn Hòa Tế bị Mặc Hoa Tiên Quân lừa thê thảm như thế, đồng thời lui về phía sau một bước, trên khuôn mặt nhỏ lông tơ treo lên nụ cười ngoan ngoãn.

Đã từng - ngồi vòng tròn đầy đất là thú hư làm nhiều việc ác.

Hiện tại - đều là thú ngoan bị Mặc Hoa Tiên Quân đánh đến ngoan ngoãn..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,526
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19


Cái gọi là giảm béo, thật ra chỉ là tu luyện, chuyển hóa linh thực ăn xong thành linh lực của mình.

Hòa Tế từng ngày lớn lên, hình người cũng chậm rãi nẩy nở.

Bản đồ trước kia của Hòa Tế: Tìm ăn + chờ Tiên quân.

Bản đồ hiện tại: Đánh lén Tiên quân + học bạo hành thú ở Ngự Thú Viên.

Nhóm thú nhỏ ở Ngự Thú Viên kia, ban đầu Hòa Tế ôm mục đích đánh trụi lông chúng nó.

Kết quả nàng không đánh trọc được đối phương, đối phương còn đánh nàng sắp trọc luôn.

Hòa Tế bắt đầu để bụng, thỉnh thoảng qua đó khiêu chiến nhóm thú nhỏ.

Chiến lực cũng tăng vút lên.


… Khoảng cách nàng trói Tiên quân lại ‘thân thiết’ đại khái là không xa (Cũng không X).

Có điệp linh, Hòa Tế có thể trực tiếp định vị Mặc Hoa Tiên Quân, bớt không ít thời gian.

Trong lòng Hòa Tế kích động, bưng cái đầu đầy lông tơ chạy vội về phía Tiên quân.

“Tiên quân, Tiên quân.”
Mặc Hoa Tiên Quân để mặc Hòa Tế nắm tay hắn: “Lại đến Ngự Thú Viên chơi à?”
“Tiên quân là đồ lừa đảo.” Theo học tập lên cao, Hòa Tế biết nhiều thứ rồi, tóm lại đổi một vị tiểu nương tử xinh đẹp là tuyệt đối không thể nào.

“…” Mặc Hoa Tiên Quân khụ một tiếng.

“Ta không tức giận, cho nên về sau Tiên quân cũng không thể giận ta.”
Đôi mắt nhỏ của cô nhóc đảo tròn, Mặc Hoa Tiên Quân vừa thấy đã biết chắc chắn đối phương lại đánh có ý gì rồi.

Trước đó Mặc Hoa Tiên Quân cho rằng Hòa Tế muốn nhẫn trữ vật của hắn, kết quả nhẫn trữ vật và hàng tồn kho trong phủ đều phải mở ra cho nàng ăn, dường như vẫn còn chưa thỏa mãn.

Tính ra thì mới phá vỏ có bao lâu đâu, trong đầu gà con nghĩ mấy thứ gì thế?
“Hả?” Hòa Tế nghe Mặc Hoa Tiên Quân buột miệng thốt ra vấn đề, ánh mắt nhìn trái nhìn phải, bò đến bên tai Tiên quân nhỏ giọng nói: “Tiên quân, ta muốn...!ăn mật hoa.”
“...” Mặc Hoa Tiên Quân ngậm miệng, không nói lời nào.

Con gà béo từ đâu ra mà gan lớn như vậy, vẫn hầm thôi.

***
Biết nhu cầu chân chính của Hòa Tế, hiện tại Mặc Hoa Tiên Quân trốn được bao xa thì trốn bấy xa, gặp quỷ chính là Hòa Tế luôn có thể tìm được hắn.

Chọc đến hắn không thể không biến ảo thân hình và hơi thở, thuấn di ra khỏi trung tâm thành.

Không phải hắn không thích Hòa Tế, chẳng qua độc thân đã lâu, có hơi...!Căng thẳng.

Bên tai Mặc Hoa Tiên Quân đột nhiên nghe được tên mình và Hòa Tế, hắn theo âm thanh tìm qua, thấy một đám tiểu đồng tử Tiên Giới, đang tụ tập ở một ngoài một quán sách.

“Thoại bản mới nhất của Mặc Hoa Tiên Quân và Hòa Tế Công chúa lên kệ đây!”

“Mua, mua, mua!!”
“Oa!! Đỉnh đỉnh đỉnh! Thế mà lại là ngọt, quá tuyệt vời! Ta muốn ba quyển!!”
“Còn có truyện tranh của Thiên Tôn và Thiên Hậu cũng lên kệ!”
...!
Mặc Hoa Tiên Quân:...?
Mặc Hoa Tiên Quân tiến lên vừa chuẩn bị dò hỏi thoại bản là chuyện thế nào, chủ tiệm đã dứt khoát nhét nguyên bộ thoại bản cho hắn.

Chủ tiệm thấy gương mặt lạ, cực kỳ nhiệt tình nói: “Tới mua “Ngoại truyện Tiên quân bá đạo đi”, Địch Lục Tinh Quân đã viết 7 quyển, giá ba trung phẩm linh thạch, giá rất lợi ích thực tế.”
Địch Lục Tinh Quân? Còn viết 7 quyển?
Mặc Hoa Tiên Quân đen mặt thanh toán ba linh thạch, nhét vào trong áo, quyết định chờ trở về sẽ tìm Địch Lục Tinh Quân tính sổ.

Tình cảm với gà con béo nhà mình đều bị tên này viết thành thoại bản độc hại!
Mặc Hoa Tiên Quân vừa mới chuẩn bị thu vào nhẫn trữ vật, một tiểu đồng tử bên cạnh đẩy đẩy cổ tay của hắn nói: “Nhiệt liệt đề cử xem quyển 6 “Tiên quân bá đạo chỉ bá đạo với nàng”, bên trong các loại cách chơi ‘ứ hự’, cực kỳ k1ch thích!”
Một đồng tử khác cãi lại: “Cái đó không được, người mới không thể vừa ra khỏi cửa đã xem k1ch thích như vậy, ta đề cử từ quyển đầu tiên “Tình cảm trên thế gian này đều vì trứng”, cực kỳ ngọt.”
Phía sau lại nhảy ra một đồng tử nói: “Một người một trứng có gì mà ngọt! Người trưởng thành rồi, mọi người hẳn nên xem “Chuẩn mực ngọt ngào”.”
Mặc Hoa Tiên Quân xanh mặt, cảm tạ các vị tiểu đồng tử, giấu trang phục tìm một chỗ non xanh nước biếc cực kỳ kín đáo, ngồi xuống.

Trải cả bảy quyển sách ra phía trước.

Quả thực không dám tưởng tượng, hắn và Hòa Tế chưa làm gì cả, “Tình yêu tuyệt vời” thế mà truyền đến toàn bộ Thiên Giới đều biết hết.

Mặt Mặc Hoa Tiên Quân nghiêm túc, mở quyển thứ nhất ra...!
Mặt Mặc Hoa Tiên Quân âm trầm, mở tiếp quyển thứ hai...!
...!
Mặc Hoa Tiên Quân không nói gì cả, mở “Chuẩn mực ngọt ngào” ra.

Mặc Hoa Tiên Quân xoa xoa lỗ tai phiếm hồng, mặt âm trầm thu lại trang phục, vẫn còn được, mạng chó của Địch Lục Tinh Quân tạm thời có thể giữ.

Tìm được một chỗ linh trì, lại biến trở về chính mình thân hình, hắn nhắm mắt tu thần ngâm mình ở linh trì.

Không biết qua bao lâu thời gian, một con gà béo đi vào.


“Tiên quân! Chàng thế mà một mình chạy xa như vậy! Quá đáng!”
Mặc Hoa Tiên Quân mở to mắt nói: “Sao nàng tìm được ta.”
Hòa Tế lộc cộc lộc cộc chôn đầu vào linh trì, có loại hào khí “Chàng mà còn hỏi ta là ta tự dìm mình chết đuối”.



||||| Truyện đề cử: Nợ Tình |||||
Mặc Hoa Tiên Quân cười nói: “Ngày thường không phải lá gan rất lớn à, sao hôm nay nhát gan như vậy.”
“Tiên...!Quân...” Đôi mắt Hòa Tế trợn tròn, Mặc Hoa Tiên Quân chỉ mặc một cái áo lót hơi mỏng, ngâm mình ở linh trì, thật sự mặc như không mặc.

Hòa Tế nhìn thật kỹ, ánh mắt dịch sang bên cạnh, không chịu khống chế mà lại dịch về.

“Lại đây, ta dạy cho nàng chính xác tư thế ăn mật hoa.”
“Chíp...” Ánh mắt Hòa Tế sáng lên, bơi về phía Mặc Hoa Tiên Quân: “Tiên quân, Tiên quân ta tới đây!!”
Từ từ, nàng tới cái gì thế!
Ngươi nằm yên, đừng nhúc nhích!!!
Trong đầu Mặc Hoa Tiên Quân sống không còn gì luyến tiếc nhớ lại “Chuẩn mực ngọt ngào”, cốt truyện hoàn toàn tương phản với hiện thực.

… Trở về vẫn lấy mạng chó của Địch Lục Tinh Quân thôi.

Tác giả có lời muốn nói:
Địch Lục Tinh Quân: Có vài người đừng nhìn mặt ngoài đứng đắn, thật ra trong lòng rất khó chịu.

Địch Lục Tinh Quân: Có vài người đừng nhìn mặt ngoài uy nghi, thật ta sau triều bị đánh đến đầu toàn u.

Địch Lục Tinh Quân: Có vài người...!Á! Ai phóng tên bắn lén!.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom