Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40


Max và Ellie dự tính sẽ tổ chức đám cưới ở Minneapolis, mười một tháng sau khi anh cầu hôn cô. Anh không thấy vui vì phải chờ đợi, nhưng miễn là ngày nào cô cũng nói yêu anh và ngủ trong vòng tay anh mỗi tối thì anh không thấy phiền lòng nhiều.

Ellie không muốn phải vội vàng gì. Với cô cả gia đình cô có thể tham dự là rất quan trọng. Cô nhờ Annie làm phù dâu danh dự cho mình. Con bé lớn hơn đứa sinh đôi kia hai phút, vì vậy Ellie nghĩ Ava không có lý do để nổi cơn điên tiết lên được.

Đám cưới đơn giản nhưng rất vui. Con gái của Annie, Meghan, gần bốn tháng tuổi và mỉm cười suốt. Con bé thường được nhìn thấy đang nằm rúc vào cánh tay của ông ngoại. Ông ngoại rất mê con bé. Kể từ sau cái chết của Patterson và sự chào đời của đứa cháu ngoại đầu tiên, ba Ellie trông cứ như trẻ ra đến hai chục tuổi. Ông thậm chí còn bắt đầu tập thể dục, mỗi sáng đều đi bộ vài dặm. Ông quyết định sẽ sống khỏe để nhìn cháu gái mình lớn lên.

Tạm thời, Annie chuyển về sống với ba mẹ cho đến sau khi đứa bé được sinh ra, và cô có thể quyết định làm gì với cuộc đời mình. Cô đã vượt qua kỳ thi tuyển công chức ở California và biết cô cũng có thể quay lại San Diego, nhưng cô không một ý niệm gì về nơi cô muốn làm việc. Ba mẹ đã giúp trả các khoản nợ học phí cho cô, dù cô tuyên bố sẽ trả lại hết.

Max đã giữ lời hứa với cô. Thông qua các mối liên hệ của mình, anh đã phát hiện ra nơi ở của Lucas Ryan, người yêu của Annie. Một bạn học cũ từ học viện FBI đã giới thiệu Max với Michael Buchanan, một lính Seal, hiện đang đóng quân ở San Diego. Buchanan giải thích rằng anh không thể cung cấp bất kỳ thông tin nhạy cảm nào, nhưng anh sẽ xem xem có thể giúp gì. Trong vòng một tuần, Max nhận được điện thoại của Buchanan, và đó là tất cả các thông tin mà Buchanan có thể cung cấp cho. Max không được cho biết Ryan đang làm gì hay khi nào thì anh ta trở về nhà.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41


Vào một buổi sáng mùa hè, với Meghan trong cánh tay mình, Annie ra mở cửa trước, và thấy anh ta đang đứng đó, người đàn ông đã làm tan nát trái tim cô. Chân trái anh bị bó bột, và đang dùng một cây gậy. Cô không thấy tội nghiệp tí nào. Cô muốn tóm lấy cây gậy đó và đập nó vào đầu anh ta. Nhưng cô cũng muốn nhào tới ôm anh. Cô đứng đó nhìn anh ta và không có bất kỳ ý tưởng gì dù là mờ nhạt nhất điều phải nói. Anh ta vẫn trông rất tuyệt vời. Tóc đen, mắt đen, gương mặt rám nắng, một cơ thể hoàn hảo – anh ta là một người đàn ông cực kỳ hấp dẫn. Không ngạc nhiên sao mà cô đã yêu anh ta. Anh ta cao, đen, và đẹp trai.

Và là một kẻ dối trá đã bỏ rơi cô lúc cô cần anh ta nhất, cô tự nhắc nhở bản thân mình.

Lucas có vẻ như cũng bị líu lưỡi như cô, nhưng anh ta là người mở lời trước tiên.

“Anh rất nhớ em.”

Cô lắc đầu. “Tôi không tin anh nữa.”

“Anh có thể vào trong không?”

“Không.” Cô bước lùi lại để anh ta có thể bước vào.

Anh mỉm cười vừa đứa bé khi bước qua. “Con bé xinh quá,” anh nhận xét. “Em giữ trẻ con à?”

“Chắc vậy.”

“Annie này…”

“Anh đã bỏ rơi tôi, Lucas. Anh đã không gọi cho tôi; anh đã không…”

Cô ngừng lại bởi cô biết, nếu tiếp tục, cô sẽ khóc mất. Meghan bắt đầu cọ nguậy trong cánh tay cô, và Annie nhận ra cô đã lớn tiếng. Cô chuyển con bé qua cánh tay kia và khẽ nói, “Em đã rất cần anh.”

“Anh yêu em,” anh nói. “Em biết không. Anh không thể báo cho em biết anh sẽ rời đi, và cũng không thể liên lạc với em. Đó là một nhiệm vụ đặc biệt.”

Cô không chấp nhận lời giải thích của anh ta. “Chuyện gì xảy ra với chân của anh thế.”

“Bị trúng mảnh đạn.”

“Ngồi xuống và đặt chân lên,” cô ra lệnh. Cô đẩy cái ghế dài có đệm ra trước ghế sofa. “Anh có muốn uống gì trước khi đi không?”

“Anh sẽ không đi. Anh biết em rất buồn, và em nói đúng, nhưng…”

Cô chọc ngón tay vào ngực anh, và nói khẽ để làm con gái không giật mình, “Em không muốn yêu anh nữa.”

Nước mắt đã ậng lên trong đôi mắt cô, và cô muốn nguyền rủa nó. Điều cuối cùng cô muốn làm bây giờ là trở nên yếu đuối như thế này. Còn rất nhiều thời gian cho điều đó sau khi anh ta rời đi.

“Nhưng em vẫn còn.”

“Đã thôi,” cô sửa lại.

Anh ngồi xuống trên ghế sofa và kéo cô vào lòng mình. Cô không muốn chống lại vì đang ôm đứa bé. Cô ngồi thẳng lưng.

Bàn tay anh di chuyển ở sau cổ cô. “Hình như em trông đẹp lên thì phải?”

Một lời khen sẽ không làm mềm trái tim cô, cô quyết định, nhưng con bé con đang mỉm cười với anh ta và đang bi bô nói. Anh đưa tay ra và vuốt ve má Meghan. Con bé cựa nguậy. Nó nắm lấy ngón tay anh và bắt đầu gặm.

“Con bé đang mọc răng,” Annie giải thích.

Lucas nhìn khắp căn phòng với một biểu hiện bối rối. “Mẹ em đã làm hết hay phần nào đó?”

“Phần nào đó,” cô trả lời. “Anh vẫn còn là một lính Seal chứ hả?”

“Phải,” anh trả lời. “Lấy anh nhé, Annie.”

“Em không còn quan tâm tới anh nữa. Đầu anh cũng đã bị trúng đạn rồi phải không?”

Anh kéo cô vào lòng và hôn cô. Miệng anh ấm áp và đầy vỗ về. Cô không thể ngăn mình hưởng ứng nó.

“Anh yêu em,” anh lặp lại.

“Em cũng yêu anh,” cô thừa nhận. “Nhưng như vậy không có nghĩa là-“

Anh hôn cô lần nữa, và cô cũng không thể chống lại. Cô choàng cánh tay mình quanh cổ anh và tựa người vào anh. Phải, cô cũng đã nhớ anh rất nhiều.

Và những giọt nước mắt trào ra. Không, cô sẽ không để chuyện này xảy ra lần nữa.

“Anh có một bất ngờ dành cho em,” anh nói khi đưa tay vào túi. “Anh đã luôn mang cái này theo bên mình trong một năm nay.”

Đó là một chiếc nhẫn đính hôn. Annie nhìn chằm chằm vào mắt anh và nhìn thấy sự đau khổ trong đó.

“Annie, anh rất xin lỗi vì đã không thể cho em biết. Em lấy anh nhé?”

“Em sẽ suy nghĩ lại,” cô thì thầm. “Và em cũng có một bất ngờ dành cho anh đây.”

Cô đứng dậy, sau đó đặt Meghan vào lòng anh. “Gặp con gái anh đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42


Vẫn còn một đám cưới nữa.

Ellie đã rất vui với tin của Annie và hy vọng gia đình Lucas cũng tuyệt như gia đình của Max. Simon là phù rể danh dự của Max ở đám cưới, và những người em khác của anh cũng làm phù rể cho anh. Cô yêu tất cả họ, nhưng cô đặc biệt yêu thích ba mẹ chồng. Họ rất tử tế, yêu thương mọi người. Simon đã cứu cuộc đời của Max, còn ba mẹ anh đã nuôi dưỡng anh.

Căn hộ hai phòng ngủ của Max nhìn ra biển là nhà cô bây giờ. Khi cô được cấp giấy phép hành nghề y ở Hawaii, cô đã đến làm việc cho một bệnh viện trong thành phố. Ellie thích xem kênh thời tiết vào mùa đông rét buốt và phá ra cười mỗi khi cô nghe nói về một cơn bão tuyết ở miền Trung Tây. Max nhận xét tiếng cười của cô nghe kinh quá.

Còn gia đình Wheatleys, cũng giống như ba mẹ Max, cũng đã đến thăm họ. Ai cũng ghét quay trở lại nhà mình. Không thể trách họ được!

“Chúng ta như sống trong thiên đường anh nhỉ,” cô thì thầm với Max vào cuối một đêm. Khi họ đang ở trên giường và vừa mới ân ái xong.

“Em vẫn còn thức à?”

Cô cười. “Vâng,” cô nói. “Em đang nghĩ về vợ chồng Landry. Ben nói họ sẽ kháng án.”

“Căn cứ vào đâu mới được?” anh hỏi, lăn người trở lại. Anh móc hai tay ra sau đầu và ngáp. “Bộ chúng không thích ở trong tù à?”

“Thì thẩm phán đã quyết định thế mà?”

“Chúng đã ra lệnh giết em. Chỉ ở tù thôi cũng chưa trả hết tội đâu.”

“Anh nghĩ chuyện gì xảy ra với Greg Roper vậy? Sau khi anh ta nhận diện các bức hình của Cal và Erika Landry, anh ta đã biến mất. Anh có nghĩ anh ta còn sống không? Hay là họ đã bắt được và giết anh ta rồi? Em mong là anh ta chỉ đang chạy trốn khỏi họ.”

“Có lẽ anh ta vẫn còn sống,” anh nói. “Cogburn nói với bọn anh anh ta đã đến gặp Roper và dọa giết anh ta và gia đình nếu còn lảng vảng ở St. Louis. Cảnh sát vẫn còn hồ sơ về vụ mất tích của anh ta, nhưng hy vọng một lúc nào đó anh ta sẽ xuất hiện trở lại.”

“Em cũng hy vọng thế.” Ellie ngáp. Cô rà ngón tay mình lên ngực Max và cuộn người vào anh. “Nãy Simon gọi.”

“Anh ấy có chuyện gì à?”

“Anh ấy nghĩ mình có một khối u, nhưng lúc mô tả nó cho em nghe, anh ấy đã quyết định lại có thể đó chỉ là một vết chai.”

“Anh ấy rất thích vì có một bác sĩ trong gia đình.”

Cô chỉnh lại gối và nhắm mắt lại. “Đừng quên chúng ta có hẹn đi ăn tối với Ben, Addison và Benjamin bé nhỏ vào cuối tuần này đó nha.”

“Biết rồi.”

Ellie tựa đầu vào ngực Max, và anh vuốt ve tóc cô. Vì họ vừa mới yêu nhau xong, anh nghĩ chắc là cô cần nghe anh nói anh đã hài lòng thế nào. “Hôn nhân của chúng ta…” Anh dừng lại trong khi tìm kiếm từ thích hợp để cho cô biết cô đã làm anh hạnh phúc thế nào. “Hôn nhân của chúng ta…”

Hơi thở sâu của cô làm anh dừng lại.

Mỉm cười, anh kéo chăn lên cho cô và thì thầm, “rất tuyệt vời.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom