Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 940: Marineford (2)


Hai cơn sóng thần dần lên từ 2 bên như muốn nuốt trọn toàn bộ Marineford và kéo xuống dưới lòng biển vậy.

Đám hải quân trên đảo liền trở nên hoảng loạn khi nhìn thấy ánh mặt trời dần bị che khuất bởi hai cơn sóng. Dù cho Marineford không bị phá hủy bởi 2 cơn sóng thần này thì chắc chắn nó vẫn sẽ loại bỏ hầu hết hải quân trên đảo này vì không có ai có đủ khả năng chống lại cơn sóng khổng lồ như vậy, nhất là những kẻ đã ăn vào trái ác quỷ thì sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm hơn.

- Gurarara!!!! - tiếng cười đặc trưng của Râu Trắng vang vọng khắp Marineford vọng vào tai những tên hải tặc đang hoảng sợ càng làm chúng tuyệt vọng thêm.

Nhưng lúc này ngoại trừ những tên binh lính hải quân ra thì những vị sĩ quan cấp cao như trung tướng lại không hề tỏ ra sợ hãi.

Ngay trong thời khắc 2 cơn sóng dâng lên tới điểm cao nhất và chuẩn bị đổ sập xuống thì từ dưới chân đài hành hình 1 trong 3 vị đại tướng của hải quân là Aokiji liền rời khỏi chiếc ghế của mình.

Aokiji nhảy lên cao hàng trăm mét sau đó đưa tay sang 2 bên bắn ra 2 dòng khí lạnh.

- Ice Age (Kỷ Băng Hà)!!!

- Rắc!!! Rắc!!!

Chỉ trong chớp mắt toàn bộ phần nước biển dâng cao liền bị đóng băng tạo thành 2 bức tường băng khổng lồ ở 2 bên Marineford.

- Nó dừng lại rồi… - những tiếng hô khó tin xuất hiện ở cả 2 chiến tuyến hải tặc và hải quân.

Đối với họ thì sức mạnh của 1 vị đại tướng là quá áp đảo và nằm ở 1 đẳng cấp hoàn toàn khác biệt.

- Partisan ( Lưỡng Cức Mâu)!!!

Aokiji tạo ra hàng chục những chiếc mâu bằng băng và ném nó về phía Râu Trắng.

- Hừ!!!

Râu Trắng nhìn thấy những đầu mâu băng bay về phía mình thì liền vung tay trái lên đấm vào không khí.

- Rắc!!!

Lại 1 lần nữa không khí xung quanh nắm đấm của Râu Trắng bắt đầu xuất hiện những vết nứt dài và những chiếc mâu băng còn chưa kịp bay tới gần Râu Trắng thì đã vỡ tan ra.

Không dừng lại ở đó 1 luồng xung chấn được tạo ra từ đó và lan tới tận chỗ của Aokiji.

- Rắc!!!

Aokiji bị luồng xung chân này chạm vào thì ngay lập tức toàn thân của anh ta vỡ ra thành những mảnh băng vụn và rơi xuống phía dưới.

Nhưng ngay trước khi chạm tới mặt biển thì những mảnh băng vụn này lại hội tụ trở lại thành 1 người băng và sau đó khi người băng này chạm vào mặt biển thì phần nước biển ở phía dưới cũng bắt đầu bị đóng băng.

Trong tức khắc phần vịnh phía trước Marineford đã biến thành 1 vùng biển băng giá.

Có điều những hải tặc trên thuyền của Râu Trắng không hề sợ hãi trước cảnh tượng này mà ngược lại còn lấy làm vui mừng.

- Mặt biển bị đóng băng rồi, toàn quân xuất phát nào!!!

Những tên hải tặc dưới quyền Râu Trắng vốn chỉ có thể đứng ở trên thuyền đã nhanh chóng nhảy khỏi thuyền khi mà mặt biển đông cứng lại cung cấp cho bọn chúng 1 vị trí đặt chân trên biển.

- Bắn pháo vào bọn chúng!!! Thuyền bọn chúng đã không thể di chuyển được nữa rồi, mau phá hủy chúng đi - ngay tức khắc hải quân cũng làm ra phản ứng - lũ đội trưởng của Râu Trắng xuất phát rồi, các trung tướng mau tập hợp!!!

14 vị đội trưởng của râu trắng kéo theo thuộc hạ của mình lao về phía Marineford nhưng ngay lúc đó mười mấy vị trung tướng hải quân cũng xuất hiện và cản lại bước chân của họ.

Trong nháy máy phần vịnh phía trước Marineford đã biến thành 1 chiến trường khốc liệt khi mà hải quân và hải tặc lao vào chém giết lẫn nhau. Tiếng súng, tiếng gươm tiếng hò hét và tiếng đạn pháo vang vọng khắp chiến trường khốc liệt.

- Giết hết lũ hải quân đi!!!

- Chúng ta không được phép để lũ hải tặc bước chân vào Marineford!!!

Đám thuộc hạ lao vào chém giết lẫn nhau thì cũng đã lên lúc những viên đại tướng ra tay.

Một trong số 5 Thất Vũ Hải trình diện ở Marineford là Dracule “Hawk-eye” Mihawk đã rút thanh vô thượng đại bảo kiếm Yoru của mình ra.

- Rắc!!!

Mihawk chỉ nhẹ nhàng vung lưỡi kiếm của mình và ngay lập tức 1 luồng kiếm khí đâm xuyên qua chiến trường và hướng tới Râu Trắng đang đứng ở mũi chiếc Moby Dick.

- Ầm!!!

Nhưng khi chỉ còn cách mũi thuyền khoảng chục mét thì luồng kiếm khí của Mihawk bỗng nhiên bị thứ gì đó cản trở và sau đó liền biến mất.

Luồng kiếm khí tan đi để lộ ra thân hình của 1 người đàn ông cao lớn với 1 nửa làn da phía bên phải trông như kim cương vậy.

Đội trưởng đội 3 dưới quyền Râu Trắng, Jozu Kim Cương!!! Kẻ sở hữu trái Kira Kira no Mi với khả năng hóa thành kim cương.

Mặc dù kiếm khí của Mihawk đã bị cản lại nhưng đòn tấn công nhắm vào Râu Trắng vẫn chưa kết thúc.

Phía trên bầu trời 1 tia sáng chói lòa xuất hiện và ngay sau đó Kizaru đã có mặt ở trên không và liên tục bắn ra những luồng tia sáng màu vàng về phía Râu Trắng.

- Uỳnh!!!

Nhưng 1 lần nữa đòn tấn công này lại không thể chạm được đến Râu Trắng khi mà 1 ngọn lửa màu xanh lam xuất hiên cản lại những tia sáng này.

- Ngươi không thể tấn công “vua” ngay khi trận đấu vừa khai cuộc được - đội trưởng đội 1 của Râu Trắng, Bất Tử Điểu Marco xuất hiện ở những lỗ thủng ở trên người đang lóe lên những ngọn lửa màu xanh và dần khép lại.

Trái ác quỷ hệ Mythical Zoan (動物 • 幻獣種 Động Vật: Huyễn Thú Chủng) Tori Tori no Mi, Model: Phoenix. Trái ác quỷ mà Marco sở hữu thuộc về loại trái ác quỷ còn hiếm thấy hơn cả trái ác quỷ hệ Logia.

Với trái ác quỷ của mình Marco dường như sở hữu đặc điểm sức mạnh từ cả 3 loại trái ác quỷ khác nhau. Khả năng gia tăng sức mạnh và tốc độ giống hệ Zoan, khả năng biến đổi tính chất cơ thể giống hệ Paramecia cuối cùng là khả năng phục hồi vết thương và điều khiển lửa khi ở trong trạng thái phượng hoàng lửa nên có khả năng miễn dịch sát thương giống hệ Logia.

Sở hữu trái ác quỷ đặc biệt này Marco thậm chí có đủ khả năng chống lại 1 trong 3 vị đại tướng sở hữu trái ác quỷ hệ Logia có tốc độ nhanh nhất là Kizaru.

Marco đương nhiên là không thể nào theo kịp được tốc độ ánh sáng nhưng với Haki quan sát thì anh ta có khả năng dự đoán trước đòn tấn công của Kizaru từ đó không hề tỏ ra yếu thế.

Trong tình hình này vị đại tướng cuối cùng là Akainu cũng không ngồi im nữa mà đã tham gia vào cuộc chiến.

Các đại tướng cùng với những đội trưởng của Râu Trắng cầm chân lẫn nhau và hai bên bắt đầu lôi ra những cỗ máy chiến đấu của mình.

Những trung tướng hải quân thuộc tộc người khổng lồ xuất hiện và dễ dàng quét ngang chiến trường, để đối phó lại bên liên minh hải tặc Râu Trắng đã để cho 1 vị thuyền trưởng dưới quyền Râu Trắng là Little Oars Jr. là hậu duệ của Oars trông như 1 con quỷ hai sừng với kích thước to gấp đôi những người khổng lồ thông thường.

Với sự mở đường của Little Oars Jr. thì đám hải tặc liền có được 1 con đường rộng rãi xông thẳng vào Marineford.

Nhìn thấy đám hải tặc tràn vào Marineford thì hải quân đã không thể ngồi im được nữa và ra lệnh cho các Thất Vũ Hải phải ra tay.

Sức mạnh của 1 Thất Vũ Hải không phải là thứ có thể bù đắp được chỉ bằng thân thể khổng lồ, Little Oars Jr. đối mặt với 3 trong số đó là Kuma, Doflamingo và Gecko Moria thì ngay lập tức đã trở thành 1 cái bia ngắm di động mà hứng trọn các đòn tấn công.

Không quá bao lâu mà toàn thân Little Oars Jr. đã tràn ngập vết thương, 1 chân bị cắt bỏ nhưng vẫn cố gắng bò tới chỗ của Ace.

Nhưng khi gục ngã thân thể khổng lồ của Little Oars Jr. lại trở thành 1 cây cầu nối giúp cho hải tặc xông vào trong Marineford.

- Mau treo lên thân thể của Oars mà tiến vào Marineford!!! - mệnh lệnh của Râu Trắng vừa phát ra thì ngay lập tức đám hải tặc liền như 1 đàn kiến bò lên thân thể của Little Oars Jr. mà trèo lên tường thành của Marineford.

Hải tặc lọt vào bên trong Marineford khiến cho trận chiến càng thêm ác liệt, phần lớn hải quân đều đang ở bên trong Marineford còn ở bên ngoài vịnh chỉ là 1 phần nhỏ mà thôi.

Hàng nghìn tên hải quân bắt đầu lao lên chém giết hải tặc, phía bên dưới tường thành của Marineford giống như biến thành 1 máy xay thịt khổng lồ khi mà hàng trăm hải tặc nối tiếp nhau nhảy xuống dưới đối đầu với hải quân.

Trận chiến chỉ mới nổ ra chưa đầy nửa tiếng đồng hồ mà đã có hàng trăm người phải ngã xuống rồi, cả hải quân và hải tặc đã không còn quan tâm đến những thứ xung quanh mà chỉ lao vào chém giết kẻ thù.

Hiển nhiên là hải quân đang chiếm ưu thế lớn hơn hẳn bởi lẽ bọn họ là bên đang phòng thủ và có thể tập hợp lượng lớn binh sĩ trong khi hải tặc chỉ có thể xông vào theo từng đợt.

Râu Trắng hiển nhiên là cũng đã nhận ra vấn đề này và đã lập kế hoạch từ trước, 1 trong số những băng hải tặc thuộc liên minh Râu Trắng đã sử dụng thuyền phá băng húc thủng phần vịnh của Marineford mở đường cho các băng hải tặc khác có thể xông vào.

Trong lúc trận chiến đang đạt tới mức cao trào thì từ trên bầu trời vài bóng người bỗng nhiên xuất hiện và đáp xuống giữa chiến trường.

- Rầm!!!

Một trong số đó đáp xuống 1 cách bình thường nhưng sau đó liền có 1 cơn bão cát kéo tới khiến cho tất cả liền chú ý tới.

- Cát à? Tại sao giữa biển lại có cát??

Ngay sau đó cơn bão cát tụ tập lại thành 1 người đàn ông sở hữu 1 chiếc móc câu lớn ở tay phải.

- Đó là… Thất Vũ Hải Crocodile và Jinbei!?! - nhìn thấy 2 người xuất hiện thì cả hải quân và hải tặc đều đã phát hiện ra.

Nhưng khi họ còn chưa hết kinh ngạc thì 1 tia sét từ trên bầu trời giáng thẳng xuống vị trí chính giữa Jinbei và Crocodile.

Ở vị trí tia sét đánh xuống là 1 người thanh niên thấp bé hơn rất nhiều so với Crocodile và Jinbei nhưng lại khiến cho tất cả mọi người đều phải chú ý tới.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 941: Marineford (3)


- Luffy!?!

Ace kinh ngạc khi nhìn thấy hắn xuất hiện ở đây cùng với Crocodile và Jinbei.

- Lại là nó nữa, thằng cháu của ông gây ra nhiều rắc rối quá rồi đấy Garp - Sengoku quay sang quát tháo Garp.

Cả chiến trường đều ngừng lại trong chốc lát trước sự xuất hiện của hắn nhưng sau đó lại tiếp tục chiến đấu. Dù sao ở nơi này có tới 3 đại tướng hải quân, 5 vị Thất Vũ Hải cùng với hàng tá trung tướng nên sự xuất hiện của 2 cựu Thất Vũ Hải và 1 tên tân binh hải tặc cũng không quá ấn tượng.

- Hai người cứ thoải mái làm những gì mình thích, chỉ cần đừng cản đường ta là được rồi - hắn không quay lại mà nói.

Nói xong thì hắn liền rút kiếm ra và lao thẳng về phía chiến trường. Nhưng khi hắn vừa mới bắt đầu di chuyển thì Kizaru đã xuất hiện và cản trước mặt hắn.

- Lần trước để ngươi tẩu thoát ta đã phải nghe lũ Thiên Long Nhân đó cằn nhằn suốt mấy ngày đấy, lần này thì ngươi đừng hòng thoát được - Kizaru tung ra 1 cú đá vào không khí và 1 chùm tia sáng màu vàng bắn ra từ chân lão ta.

- Uỳnh!!!

Chùm tia sáng của Kizaru như 1 viên đạn quang tử pháo phát nổ ngay khi nó tiếp cận hắn tạo ra 1 vụ nổ có bán kính lên đến cả chục mét.

- Tên nhóc đó hứng nguyên 1 đòn của đại tướng Kizaru thì hắn chết chắc rồi!!! - đám hải tặc cảm thấy thương tiếc thay cho hắn.

Nhưng trái với dự đoán của nhiều người hắn đã lao qua vụ nổ đó mà hoàn toàn không chút thương tích.

- Ta biết ngươi sẽ không thể nào bị thương chỉ với 1 đòn như vậy được, dù sao lầm trước ngươi có thể dễ dàng ngăn lại cú đá của ta mà - Kizaru không hề lấy làm ngạc nhiên mà lao tới gần hắn.

Sức mạnh của trái ác quỷ không thể làm gì hắn nên Kizaru quyết định tiếp cận và sử dụng thể thuật cộng với Haki.

- Tránh ra nào em trai của Ace!!!

Hắn đang định đối đầu với Kizaru thì bỗng nhiên hắn nghe được 1 tiếng quát từ trên cao.

- Phoenix Goen (不死鳥の豪炎 Bất Tử Điểu chi Hào Viêm)!!!

Trên bầu trời Marco trong dạng 1 con phượng hoàng lửa vỗ mạnh đôi cánh của mình tạo ra 1 đợt sóng lửa màu xanh khổng lồ quét về phía Kizaru.

- Phừng!!!

Đối mặt với làn sóng lửa của Marco Kizaru bắt buộc phải lui lại đôi chút.

- Mau đi tiếp đi em trai của Ace, để ta lo liệu lão già này cho - Marco nhảy xuống đứng trước mặt hắn và nói.

Hắn không hề nhiều lời mà ngay lập tức lao về phía Marineford.

- Mau ngăn hắn ta lại!!! - 1 đám hải quân chạy tới định cản đường hắn.

- Hina sẽ không để cho ngươi tiếp tục tiến lên đâu - 1 nữ hải quân tóc hồng xuất hiện cùng với những tên hải quân khác - Awase Baori (袷羽檻 Giáp Vũ Hạm)!!!

Hai song sắt màu đen bắn ra từ cổ tay của Hina và tạo thành 1 vòng vây xung quanh hắn và những tên hải quân khác. Sau đó Hina bắt chéo 2 tay lại với nhau và 2 song sắt cũng khép vào và khóa chặt toàn bộ những người ở bên trong.

- Cô làm gì vậy Hina!!!

Hina thấy đồng đội của mình bị khóa lại bởi 2 song sắt nhưng lại không thấy bóng dáng của hắn đâu.

!!!

- Cô hãy tạm thời ngồi chơi 1 lát đi - hắn bỗng xuất hiện ở phía sau lưng của Hina và đặt tay lên cổ của cô.

Hina bất chợt cảm thấy toàn bộ năng lực trái ác quỷ của mình giống như bị hút sạch.

- Mau thả Hina ra!!!

Smoker biến thành 1 làn khói bay từ phương xa tới và vung cây gậy làm từ Hải Lâu Thạch bổ xuống đầu hắn.

- Chậm quá đấy - trong mắt hắn động tác của Smoker là quá mức chậm chạp và thậm chí hắn còn chẳng cần dùng tới Haki quan sát.

Hắn vung kiếm lên chém vào giữa làn khói và ngay lập tức 1 vệt máu bắn ra từ làn khói trắng.

- Phụt!!!

- Hự!!!

Smoker bị hắn chém trúng thì liền bị đẩy ra khỏi trạng thái nguyên tố hóa và ngã ra sau.

- Ngươi đã học được cách sử dụng Haki rồi ư!? - Smoker nhìn hắn với ánh mắt khó tin.

Lúc trước khi chạm mặt thì Smoker cho rằng mình chỉ bị năng lực trái ác quỷ của hắn khắc chế mà thôi, nhưng bây giờ khi thấy hắn dùng Haki vũ trang chém bị thương mình thì Smoker liền nhận ra khoảng cách giữa mình và hắn.

- Dừng lại!!! - bất chợt 1 giọng nói quen thuộc lại vang lên.

Hắn quay sanh thì liền thấy được Tashigi đang đứng ở 1 bên cầm kiếm chĩa vào hắn.

- Tại sao anh có thể sử dụng 1 thanh kiếm tuyệt vời như vậy để làm ra những hành động xấu xa này chứ - Tashigi tỏ ra cực kỳ phẫn nộ khi nhìn thấy hắn dùng thanh kiếm của mình tấn công Smoker - thanh kiếm của anh nên phục vụ cho công lý mới đúng, nó chắc chắn không muốn được sử dụng như 1 công cụ giết người như vậy!!!

Hắn vốn đang định kết liễu Smoker thì nghe được những lời này của Tashigi thì cảm thấy rất thú vị.

- Thanh kiếm này nên dùng để phục vụ cho công lý sao? Cô có chắc là nếu phục vụ cho công lý thì nó sẽ không được dùng để giết người không? - hắn cười khẩy - kiếm là công cụ được làm ra để sát nhân, đó là điều vĩnh viễn không bao giờ thay đổi. Kiếm không phải vật trang trí, nếu 1 thanh kiếm không được mang ra chiến trường thì nó không nên tồn tại ở trên đời này.

Hắn chĩa lưỡi kiếm về phía Tashigi và nói tiếp:

- Với lại sao cô lại biết rằng thanh kiếm của tôi không muốn bản thân nó được sử dụng để giết người? Nó đã bao giờ nói với cô như vậy chưa?

- Anh… anh đang cố ý ngụy biện thôi, 1 thanh kiếm thì làm sao có thể nói được cơ chứ - Tashigi nghe hắn nói vậy thì nổi nóng.

Nghe được câu trả lời này của Tashigi thì trên khuôn mặt hắn lộ rõ ra vẻ thất vọng.

- Một thanh kiếm thì không thể nói chuyện được? Vậy mà tôi nghĩ rằng cô có tình yêu rất lớn đối với những thanh kiếm cơ đấy - hắn thở dài - thanh kiếm của cô chưa bao giờ nói chuyện với cô là bởi vì cô chỉ coi nó như 1 thứ đồ trang sức mà thôi. Nó sẽ không chấp nhận 1 người chủ nhân không hiểu được giá trị thật sự của 1 thanh kiếm.

Hắn nói xong thì bất ngờ biến mất và xuất hiện bên cạnh Tashigi.

- Tashigi!!! Mau chạy đi!!! - Smoker thấy hắn xuất hiện bên cạnh Tashigi thì quát lên.

Nhưng hắn lại không có ý định làm hại Tashigi mà lại cúi đầu thì thầm bên tai cô.

- Cô có muốn biết Shigure đã nói gì với tôi khi nó gặp lại tôi không? - hắn nói - cô hãy tự nghe lấy những gì mà thanh kiếm của mình đang kêu gào đi.

- “Xin hãy mang tôi theo cùng… tôi muốn được đi theo 1 người chủ nhân xứng đáng hơn…” - Tashigi bỗng nhiên nghe thấy những tiếng nỉ non phát ra từ thanh kiếm trên tay mình.

Tashigi cố gắng thuyết phục mình rằng đây chỉ là 1 chiêu trò do hắn bày ra mà thôi nhưng khi nhìn vào lưỡi kiếm trên tay mình thì bỗng nhiên những cảm xúc tồn đọng bên trong thanh kiếm liền xuất hiện trong đầu của Tashigi.

- Keng!!!

Hai tay của Tashigi bỗng buông thõng xuống và thanh Shigure của cô liền rơi xuống đất. Đối với một người sở hữu tình yêu lớn lao đối với những thanh kiếm như Tashigi thì việc nhận ra thanh kiếm đã gắn bó với mình từ lâu bỗng chối bỏ mình thì quả thực là 1 cú shock cực mạnh.

- Bịch!!!

Tashigi ngã quỵ xuống đất với đôi mắt đầy bối rối.

- Tại sao… - Tashigi lẩm bẩm không thành lời.

Nhìn thấy Tashigi như vậy thì hắn liền đưa tay ra và thanh Shigure liền bay vào trong tay hắn.

- Nếu như cô thực sự muốn hiểu được kiếm của mình thì hãy tới tìm tôi, tôi sẽ giúp cô thấy được hình dáng thật sự của thanh kiếm này - hắn nói xong thì liền bỏ đi để mặc Tashigi ngồi dưới đất.

Tashigi nghe hắn nói vậy thì lập tức ngẩng đầu lên và nhìn theo bóng lưng hắn với vẻ lưỡng lự.

- Cô có sao không Tashigi - lúc này Hina đã chạy tới bên cạnh Tashigi và hỏi han.

- Hina, mau đưa Tashigi tới nơi an toàn đi - Smoker ôm lấy vết thương trên ngực mình và nói - cô hãy ở bên cạnh Tashigi, đừng để cho cô ấy làm điều gì dại dột.

Hina gật đầu và mang Tashigi rời đi trong khi Smoker nhìn theo bóng lưng của hắn 1 lát rồi lại vào vào chiến trường.

Hắn tiếp tục tiến sâu vào trong chiến trường thì liền tới được gần cơ thể khổng lồ của Little Oars Jr. lúc này hắn liền ngẩng đầu lên và nhìn thấy Ace đang quỳ trên đài hành hình cũng đang nhìn mình.

- Mau rời khỏi đây đi Luffy - Ace bỗng quát lên - hải tặc chúng ta đều có cuộc hành trình của riêng mình, em không nên can thiệp vào chuyện này!!!

Hiển nhiên là Ace không muốn đứa em trai mà mình yêu quý phải chịu chết vì mình và quả thật nếu không có Ace thì Luffy có lẽ đã mất mạng trong trận chiến Marineford rồi.

Nhưng hắn không phải là Luffy, hắn có đủ sức mạnh để bỏ qua lời cảnh báo của Ace.

- Ace, chúng ta vẫn luôn cho rằng hải tặc là những người tự do nhất - hắn nhìn Ace với 1 ánh mắt đầy vui vẻ - nếu không thể làm theo ý muốn của mình vậy thì chúng ta trở thành hải tặc để làm gì? Mặc kệ anh nói sao thì em cũng sẽ không quay trở về đâu.

Bất kể thế nào thì hắn cũng sẽ không để cho nhân vật mà mình yêu thích phải chết.

Không chờ Ace nói thêm gì nữa thì hắn đã lao về phía trước, hắn nhanh chóng lao lên tường thành của Marineford và chuẩn bị tiếp tục lao tới chỗ đài hành hình thì bỗng nhiên 1 người đàn ông cầm theo thanh kiếm hình thập tự xuất hiện trước mẳ hắn.

Dracule Mihawk Lv 180

- Hawk-eye… - nhìn thấy Mihawk thì hắn liền nắm chặt chuôi kiếm của mình.

- Đúng ra theo thỏa thuận thì ta sẽ chỉ ra tay với Râu Trắng thôi nhưng thanh Yoru của ta lại trở nên cực kỳ kích động khi nhìn thấy cậu - Mihawk nói - có vẻ như nó đã tìm ra 1 đối thủ cực kỳ mạnh mẽ nên không thể kìm được sự hưng phấn của mình.

- Ha ha, thanh kiếm của ta dường như cũng rất mong chờ được đấu với thanh vô thượng đại bảo kiếm trong tay đại kiếm hào mạnh nhất thế giới Mihawk đấy.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 942: Marineford (4)


- Hộc… - Hina mang theo Tashigi chạy về phía thị trấn 1 cách nhanh nhất có thể - nơi này chắc là sẽ không có hải tặc đâu, cô hãy ở lại đây nghỉ ngơi đi…

Hina mang Tashigi vào bên trong 1 căn nhà nhỏ khuất ở sâu trong 1 con hẻm. Sau khi để Tashigi ngồi trên ghế thì Hina liền quay đầu đi ra cửa định quay trở lại chiến trường.

- UỲNH!!!!

Nhưng ngay khi vừa bước ra khỏi ngõ thì 1 tiếng động cực lớn kèm theo 1 cơn cuồng phong quét qua khiến cho Hina khó mà đứng vững được.

- Chuyện gì xảy ra vậy!?! Động tĩnh vừa rồi cho dù là đại bác cỡ lớn của hải quân cũng không tạo ra được - Hina thắc mắc.

- Cạch!!

Đúng lúc này Hina bỗng nghe thấy tiếng mở cửa phía sau lưng mình và khi quay đầu lại thì liền thấy được Tashigi đã rời khỏi căn nhà. Lúc này Tashigi đã không còn mang theo vẻ vô hồn như khi nãy nữa mà trong mắt mang theo vẻ khao khát.

- Tashigi, mau trở vào trong đi, cô đã mất vũ khí rồi ở bên ngoài rất nguy hiểm - Hina nói với Tashigi.

- Không - nhưng đáp lại Hina lại là lời nói quả quyết của Tashigi - xung động vừa rồi, chắc chắn là kiếm khí…

Tashigi đi ra khỏi con hẻm nhỏ và nhìn lên bầu trời. Hina ngẩng đầu nhìn theo thì liền thấy được 2 vài ánh chớp loáng thoáng ở phía xa.

- Đó là gì vậy? - Hina nhíu mắt lại để nhìn kỹ hơn.

- Là kiếm khí… tôi thấy được 2 kiếm khách đang chiến đấu ở giữa chiến trường - Tashigi bỗng nói.

- Nhìn thấy? Từ nơi này ư? - Hina thấy Tashigi đang nhìn về 1 nơi vô định thì liền giật mình - chẳng lẽ… cô đã thức tỉnh Haki quan sát!? Này khoan đã Tashigi…

Hina đang nói thì Tashigi bỗng nhiên chạy về phía chiến trường nên cô vội vã đuổi theo Tashigi.

- Cuộc chiến của đệ nhất đại kiếm hào và anh ta… mình tuyệt đối không thể bỏ qua được… - Tashigi vừa chạy vừa lẩm bẩm.

……

- Keng!!!

Hai luồng kiếm khí khổng lồ va vào nhau thì liền vỡ tan và bắn ra tứ phía. Tường thành của Marineford trực tiếp phải hứng chịu áp lực từ hai luồng kiếm khí thì lập tức vỡ vụn ra.

Những tảng đá trên tường thành rời khỏi vị trí vốn có của nó nhưng khi còn chưa kịp rơi xuống đất thì lại có hàng loạt những đường kiếm khí quét tới khiến chúng tan thành cát bụi.

- Chạy mau!!!

Dư âm cuộc chiến giữa hắn và Mihawk bên trên tường thành lan ra xung quanh khiến cho đám hải người đang chiến đấu gần đó bị liên lụy.

Trong chốc lát thì 1 đám hải quân và hải tặc trong vòng bán kính 1 km xung quanh hắn đã rút lui sạch sẽ, những kẻ còn chưa kịp rút lui thì đã bỏ mạng dưới những đường kiếm khí sắc bén của hắn và Mihawk rồi.

- Không hổ danh là đệ nhất đại kiếm hào, kiếm thuật của ông quả thật rất mạnh - hắn tán thưởng Mihawk.

- Ngươi cũng không tệ không có nhiều kẻ có thể khiến ta sử dụng phải sử dụng toàn bộ sức mạnh như bây giờ - Mihawk lạnh lùng đáp - nhưng nếu chỉ thế thôi thì vẫn chưa đủ đâu!!!

Khí thế của Mihawk đột ngột thay đổi, ông ta nhẹ nhàng vung lưỡi kiếm của mình lên nhưng lại không có luồng kiếm khí mạnh mẽ như lúc trước bắn ra mà gần như không có động tĩnh gì cả.

!!!

Hắn ngay lập tức vung kiếm lên cũng chém vào không khí và ở giữa không trung liền tạo ra 1 vụ nổ lớn.

- UỲNH!!!

Vụ nổ này xuất hiện mà không hề có dấu hiệu báo trước, những kẻ đã lùi ra xa cũng bị 1 luồng xung lực cực mạnh thổi bay ra rất xa. Tường thành vốn đã cực kỳ tàn tạ bỗng sập xuống, đất đá xung quanh như bị 1 cơn cuồng phong quét qua tạo thành 1 cái hố lớn ở giữa nơi hắn và Mihawk đang đứng.

Động tĩnh này khiến cho toàn bộ những người đang có mặt ở trên chiến trường phải ghé mắt tới.

- Tiếng nổ vừa rồi, chẳng lẽ là do Mihawk và tên nhóc kia tạo ra sao - đám người xung quanh đổ mồ hôi lạnh khi nhìn về phía 2 bóng người đang đứng bất động ở trên tường thành.

Sau đòn vừa rồi hắn và Mihawk không tiếp tục tấn công nữa mà chỉ đứng đó nhìn đối phương. Mặc dù không động đậy nhưng vị trí xung quanh bọn hắn bỗng xuất hiện 1 áp lực khổng lồ khiến cho những kẻ xung quanh phải khó thở.

- Em trai của Ace đã trưởng thành đến mức này rồi ư - Râu Trắng đứng ở ngoài vịnh nhìn về phía này và thầm nghĩ - kiếm thuật của nó dường như không hề kém Mihawk, thậm chí còn mạnh hơn 1 chút…

Không chỉ Râu Trắng nhận ra hắn đang bắt đầu có chút vượt trội hơn Mihawk mà ở trên đài hành hình Sengoku và Garp cũng nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm trọng.

- “Thằng nhóc đó… quả thật là 1 mối họa - Sengoku nhìn Garp 1 chút thầm nghĩ” - “không thể để nó rời khỏi đây được… Garp, tôi bất kể việc nó là cháu của ông, tôi sẽ không để nó tiếp tục gây rối nữa đâu”

Sengoku đảo mắt nhìn xung quanh chiến trường để đánh giá tình hình.

Hiện giờ Gecko Moria đang bị Jinbei cầm chân, Doflamingo thì đang hỗn chiến với 1 Crocodile và đội trưởng đội 3 của Râu Trắng là Jozu Kim Cương.

2 người đang rảnh rỗi nhất trong số Thất Vũ Hải là Boa Hancock và Kuma thì đang phát huy rất tốt trong chiến trường cấp thấp hơn.

Ở phía xa, 1 trong số những thuyền trưởng dưới thuộc liên minh Râu Trắng là Squard đã dùng kiếm đâm xuyên ngực của ông ta do bị Akainu kích động.

Mặc dù sau đó Squard đã nhận ra sai lầm của mình nhưng Râu Trắng vẫn hết sức tức giận vì hải quân đã đầu độc 1 trong những người mà ông ta coi là con.

- Rầm!!!

Râu Trắng nhảy khỏi mũi thuyền và đáp xuống mặt băng khiến cho tất cả mọi người đều chú ý đến. Nếu như Sengoku là người chỉ huy hải quân và Tam Đại Tướng là người trấn áp chiến trường thì Râu Trắng lại nắm giữ cả 2 vai trò đó.

Nhưng từ đầu tới giờ Râu Trắng vẫn chưa rời khỏi vị trí chỉ huy của mình nên Sengoku vẫn còn đang dè chừng. Bây giờ Râu Trắng đã chính thức gia nhập chiến trường công thêm việc hắn đang dần áp đảo Mihawk thì Sengoku bắt đầu lo lắng.

Có thể nói Mihawk là người mạnh nhất trong Thất Vũ Hải hiện nay, và ông ta cũng là người duy nhất ngoài Tam Đại Tướng, Garp và bản thân Sengoku có khả năng đối mặt được với Râu Trắng.

Nếu như Mihawk bại dưới tay hắn thì có nghĩa là bên họ sẽ mất đi 1 người có khả năng cầm chân Râu Trắng và thế cân bằng sẽ bị phá vỡ.

Hơn 100 nghìn hải quân thoạt nhìn thì có vẻ nhiều nhưng lại chẳng đáng kể chút nào trong trận chiến này. Chỉ cần Râu Trắng muốn ông ta có thể lập tức ra tay bóp chết toàn bộ đám hải quân này, nhưng nếu làm vậy thì đám hải tặc cũng sẽ chịu chung số phận còn những sĩ quan hải quân mạnh mẽ thì lại không bị ảnh hưởng quá nhiều.

- Lập tức thực hiện kế hoạch B, toàn bộ các đại tướng mau lui về sau - Sengoku ra lệnh.

Nghe được mệnh lệnh của Sengoku thì ngay lập tức những binh sĩ hải quân liền nhanh chóng rút lui về quảng trường sau đó cùng nhau ngăn cản bước tiến của hải tặc.

- Đừng để chúng tiến vào quảng trường!!!

- Ầm!!! Ầm!!!

Hắn đang đứng trên tường thành đối diện với Mihawk thì bỗng nhiên cảm thấy dưới chân mình rung lên dữ dội.

Ngau sau đó phần tường thành, không… phải nói là toàn bộ Marineford đã được nâng lên rất cao so với mặt biển và biến thành 1 pháo đài cực kỳ kiên cố.

Đối mặt với tường thành cao vút thì đám hải tặc mới xông vào cửa vịnh không biết phải làm sao còn những hải tặc đã tiến vào trong thì bị cô lập.

- Bịch!!! Bịch!!!

Một loạt những tiếng bước chân dồn dập vang lên, hàng chục con robot Pacifista được chế tạo theo khuôn mẫu của Kuma đã được đem ra và bắt đầu tàn sát những tên hải tặc lọt lưới vào bên trong.

- Akainu, nung chảy chỗ băng chúng đang đứng đi - Sengoku ra lệnh.

Akainu gật đầu và bước tới trước, lão ta tạo ra hàng loạt những nắm đấm bằng rung nham nóng chảy và ném xuống dưới khiến cho mặt băng bắt đầu tan chảy.

Phần vịnh giờ đã bị bao vây bởi 1 hàng rào tường thép thay thế cho phần vịnh đã bị phá hủy, toàn bộ hải tặc sau khi tiến vào bên trong thì gần như là đã bị nhốt ở trong.

Chỉ có 1 lối ra nhỏ duy nhất ở phần đầu vịnh nhưng nó lại quá nhỏ nên đám hải tặc không thể rút lui nhanh chóng được, hơn nữa những chiếc thuyền tiến vào trong đã bị phá hủy gần như hoàn toàn bởi nắm đấm dung nham của Akainu.

Hiện giờ đám hải tặc giống như ba ba nằm trong rọ, chỉ cần đống băng tan chảy hết thì chúng không thể nào thoát khỏi pháo kích của hải quân.

Lối đi duy nhất hiện nay chính là trèo qua thân thể của Little Oars Jr. để vượt qua hàng rào thép bởi vì phần hàng rào bên dưới không thể nâng lên do bị cơ thể của cậu ta đè lên.

Mặc dù biết hải quân sẽ khống chế điểm xâm nhập này nhưng họ không còn cách nào khác cả.

- Akainu, Aokiji, Kizaru!!! Cả 3 người các ngươi lập tức đi giúp đỡ Hawk-eye, phải bắt giữ Monkey D. Luffy nhanh nhất có thể - Sengoku ra lệnh.

- Ba người chúng ta thêm 1 Thất Vũ Hải cùng quây đánh 1 thằng nhóc con sao… thật là mất mặt quá đi - Kizaru mặc dù nói vậy nhưng vẫn chấp hành mệnh lệnh của Sengoku, Akainu và Aokiji thì đương nhiên sẽ không nói nhiều mà liền ra tay.

Tam Đại Tướng lao về phía hắn, Kizaru với tốc độ nhanh nhất thì đã xuất hiện phía trên đầu hắn và tung 1 cú đá vào lưng hắn.

!!!

Thân hình của hắn lập tức biến mất khỏi chỗ cũ và xuất hiện ở cách đó vài mét nhìn Kizaru, nhưng hắn còn chưa kịp tỏ thái độ gì thì từ 2 phía 1 nắm đấm dung nham và 1 khối băng khổng lồ liền đập thẳng vào hắn.

- RẦM!!!

Hắn bị kẹp ở giữa khối dung nham và khối băng khổng lồ thì lập tức bị nuốt chửng.

Tam Đại Tướng tỏ vẻ hài lòng vì họ cho rằng ít nhất hắn cũng sẽ bị thương không nhẹ sau khi hứng 1 đòn bất ngờ như vậy.

- Shinra Tensei!!!

Nhưng ngay vào lúc này Tam Đại Tướng bỗng nghe thấy tiếng hắn quát lên và sau đó toàn bộ chỗ dung nham và băng liền bị đẩy ngược ra để lộ ra hắn hoàn toàn bình an nhưng khuôn mặt lại tràn đầy sát khí.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 943: Marineford (5)


Hắn hiện đang đứng ở giữa vòng vây của Tam Đại Tướng và Mihawk. Hắn lạnh lùng đảo mắt nhìn xung quanh 1 chút.

- y da… đừng có nhìn ta bằng ánh mắt đáng sợ như vậy chứ - Kizaru tỏ thái độ cợt nhả.

- Ngươi là con trai của Dragon phải không, ta sẽ tiêu diệt ngươi trước khi ngươi kịp gây rối - Akainu lạnh lùng nói.

- Mặc dù ta mang ơn ông nội ngươi nhưng ta không còn lựa chọn nào khác cả, ngươi đã lựa chọn con đường mà phía trước sẽ là cái chết của ngươi - Aokiji nói.

Trong khi Tam Đại Tướng có ý định cùng nhau ra tay thì bỗng nhiên Mihawk liền thu lại thanh hắc kiếm Yoru của mình và quay đầu bỏ đi.

- Mihawk, ngươi định đi đâu - Akainu thấy vậy thì quát lên - đừng quên thỏa thuận giữa ngươi và chúng ta!!!

Mihawk không hề ngừng lại mà chỉ quay lại nói:

- Theo thỏa thuận thì ta chỉ cần ra tay ngăn cản Râu Trắng và thuộc hạ của ông ta là được - Mihawk lạnh lùng nhìn Akainu - ta chiến đấu với tên nhóc này chỉ vì hứng thú của riêng ta thôi. Nhưng việc các ngươi nhúng tay vào trận chiến khiến cho ta mất đi hứng thú rồi.

Lời này của Mihawk khiến cho Akainu cực kỳ tức giận nhưng ông ta vẫn biết là không nên gây sự với 1 kẻ có sức mạnh ngang ngửa 1 viên đại tướng vào lúc này.

Trước lúc bỏ đi bỗng Mihawk quay ra nói với hắn.

- Ta hy vọng rằng 1 ngày nào đó chúng ta sẽ có thể so tài 1 lần nữa - Mihawk nhìn hắn với ánh mắt nghiêm túc - lúc trước ta đã coi thường ngươi nhưng ta nghĩ lần sau gặp lại chúng ta sẽ quyết định xem ai mới là thế giới đệ nhất đại kiếm hào.

Mihawk nói xong thì liền rời khỏi nơi này chỉ để lại hắn đứng giữa 3 viên đại tướng.

- Quả thật là chúng ta không thể tin tưởng vào lũ hải tặc được - Akainu giận dữ nói.

- Mặc kệ đi, chỉ cần hắn ta vẫn thể hiện ra tác dụng của mình trên chiến trường là được - Kizaru thản nhiên nói - ở đây chỉ cần có 3 người chúng ta là đủ rồi.

Hiển nhiên 3 đại tướng cho rằng hắn không thể nào chống lại cả 3 người bọn họ, bởi vì cho dù là Râu Trắng khi đối mặt với Tam Đại Tướng cũng phải cực kỳ thận trọng.

- Điều gì khiến cho các ngươi nghĩ rằng mình có thể chiến thắng được ta vậy? - hắn bất ngờ lên tiếng - ta sẽ cho các ngươi thấy hậu quả của việc can thiệp vào trận đấu của ta…

Toàn thân hắn bỗng nhiên phát ra những tia sét màu xanh đậm.

- Raijuu: Kirin!!! (Lôi Thú: Kỳ Lân)

Ba con kỳ lân bằng sét chui ra từ trong cơ thể hắn và lao về phía Tam Đại Tướng.

- Xẹt!!!

Tốc độ của Kirin cực kỳ nhanh, chỉ trong chớp mắt mà cả 3 con kỳ lân sét đã xuất hiện phía trước mặt Tam Đại Tướng rồi.

Nhưng với Haki quan sát cả 3 người bọn họ đều đã đoán trước được đòn tấn công của hắn và ra tay ngăn cản.

- Rắc!!!

- Uỳnh!!!

Aokiji tạo ra 1 bức tường băng để ngăn cản Kirin còn Akainu thì trực tiếp tung ra 1 nắm đấm dung nham va thẳng vào Kirin khiến cho nó phát nổ.

Còn Kizaru thì với tốc độ của mình đã nhanh chóng biến thành 1 tia sáng bay lên phía trên đầu hắn.

- Ama no Murakumo!!! (天叢雲剣 Thiên Tùng Vân Kiếm)

Trên tay Kizaru xuất hiện 1 thanh kiếm màu vàng được tạo ra từ ánh sáng và chém xuống đầu hắn.

- Chidorigatana (Thiên Điểu Đao)

Hắn vung lưỡi kiếm được bao phủ bởi sấm sét chặn lại nhát chém của Kizaru.

- Inugami Guren!!! (犬噛紅蓮 Khuyển Giảo Hồng Liên)

Akainu bắn ra 1 lượng dung nham khổng lồ với hình dạng đầu 1 con chó với hàm răng lởm chởm bay về phía hắn.

- Xẹt!!!

Hắn hóa thành 1 tia chớp và rời khỏi vị trí ban đầu và ngay sau đó con chó bằng dung nham của Akainu đã va vào mặt đất khiến cho dung nham bắn tung tóe khắp nơi nung cháy mọi thứ xung quanh.

- Phía trên!!! - Aokiji lập tức nhìn lên trên trời.

Akainu cùng Kizaru cũng nhìn theo thì liền thấy được hắn đang bay lơ lửng ở trên không.

- Mặc dù ta không muốn tốn quá nhiều sức nhưng ta không muốn phí phạm thời gian chơi đùa với các ngươi nữa - hắn lạnh lùng nói - Senpou Ranton Ougi: Rankiryuu (仙法嵐遁奥義・嵐鬼龍 Tiên Pháp Lam Độn Áo Nghĩa: Lam Quỷ Long)!!!!!

Một đám mây đen khổng lồ xuất hiện và che khuất ánh mặt trời. Những người ở trên chiến trường thấy bầu trời giữa trưa vốn đang nắng chói chang bỗng tối sầm lại thì liền nhìn lên trời.

- Grào!!!

Một loạt những tia sét chạy dọc đám mây tạo ra 1 tiếng động như 1 sinh vật khổng lồ nào đang gầm rú vậy.

- Cái gì thế kia!?! - đám ngươi ở dưới bỗng chỉ vào đám mây và hoảng sợ hét lên.

Từ trong đám mây 1 chiếc đầu thú khổng lồ chui ra từ đám mây và kéo theo toàn bộ đám mây tạo thành phân thần trông giống như 1 con quỷ long lao thẳng xuống mặt đất.

Tất cả những kẻ đứng dưới mặt đất liền cảm nhận được 1 áp lực kinh khủng phát ra từ con quỷ long khiến cho bọn họ như muốn quỳ xuống dưới đất mà chờ đợi cái chết đến với mình.

- Thằng nhóc đó, đáng sợ hơn là ta nghĩ nhiều… - Râu Trắng đứng giữa chiến trường nhìn lên bầu trời và thầm nghĩ.

Bây giờ toàn bộ chiến trường đã ngừng chém giết bởi sự xuất hiện của con quỷ long.

- Không ổn!!! Nếu con rồng kia mà chạm vào mặt đất thì nó sẽ đánh sập toàn bộ Marineford mất!!! - Sengoku cảm nhận được nguồn năng lượng khổng lồ tỏa ra từ con quỷ long thì cắn chặt răng nói - ta không thể nào để cho chuyện đó xảy ra được!!!

Toàn thân Sengoku phát ra ánh sáng màu vàng và chỉ trong chớp mắt ông ta đã hóa thành 1 người khổng lồ màu vàng như 1 chiếc tượng phật bằng vàng ròng.

Đây chính là sức mạnh trái ác quỷ của Sengoku, 1 trái ác quỷ thuộc lớp Mythical Zoan, trái Hito Hito no Mi, Model: Daibutsu (Đại Phật).

Sengoku hóa thành 1 vị phật khổng lồ thì lập tức nhảy khỏi đài hành hình của Ace và dẫm mạnh lên mặt đất khiến cho toàn bộ Marineford phải rung chuyển.

Sengoku đưa 1 bàn tay vỗ về phía con quỷ long đang lao xuống thì liền có 1 luồng sóng xung kích trông giống như 1 bàn tay khổng lồ đánh về phía con quỷ long.

- UỲNH!!!!!!

Con quỷ long va chạm với bàn tay của Sengoku thì lập tức phát nổ và tạo ra 1 luồng dư chấn cực mạnh khiến cho những kẻ ở bên dưới phải nằm rạp xuống dưới đất.

Toàn bộ những công trình kiến trúc xung quanh mà không sở hữu kết cấu vững chắc thì đã nhanh chóng sụp đổ chỉ chừa lại 1 số tòa nhà vốn là cứ điểm quan trọng của hải quân cùng với hàng rào thép bao xung quanh vùng vịnh mà thôi.

Sengoku nhìn đống hoang tàn ở xung quanh mình thì cực kỳ tức giận.

- Thằng nhóc khốn kiếp!!! - Sengoku đưa tay lên và vỗ về phía hắn.

Trông hắn lúc này như 1 con muỗi sắp bị Sengoku đập chết vậy.

- Rầm!!!

Bàn tay khổng lồ của Sengoku vỗ xuống đầu hắn thì không hề ngừng lại mà tiếp tục ấn sâu hắn xuống dưới mặt đất.

Mặt đất lập tức bị đập ra 1 cái hố cực kỳ sâu với hắn nằm ở trung tâm bên dưới bàn tay của Sengoku.

- y dà… nguyên soái Sengoku tức giận lên trông thật là đáng sợ - Kizaru đùa giỡn nói.

Những người xung quanh nhìn thấy cánh tượng hắn bị Sengoku vỗ xuống thì nuốt nước bọt, họ không dám tưởng tượng đến hình dạng cơ thể hắn sau khi hứng nguyên 1 đòn như vậy.

Nhưng trái với những tên hải quân đang ngưỡng mỗ sức mạnh của Sengoku hay những tên hải tặc đang tỏ ra sợ hãi thì Sengoku lại có thái độ hơi kỳ lạ.

- LUFFY!!!!!! - Ace ở trên đài hành hình thấy vậy thì lập tức tuyệt vọng gào lên.

Ace muốn vùng dậy nhưng ngay lập tức đã bị Garp ấn đầu xuống đất.

- Buông cháu ra ông nội!!! - Ace cố gắng giãy giụa - tại sao ông có thể đứng nhìn như vậy chứ!? Luffy là cháu của ông kia mà!!!

- Bình tĩnh lại đi Ace, Luffy còn chưa chết đâu - đối mặt với lời chất vấn đầy giận dữ của Ace thì Garp thản nhiên nói.

Khác với những kẻ khác thì Garp có thể nhận ra được sự kỳ lạ thông qua thái độ trên khuôn mặt của Sengoku, ông ta hiểu rất rõ người đồng đội đã cùng mình chinh chiến từ ngày xưa.

Mặc kệ những tiếng hò reo của hải quân thì Sengoku cảm thấy 1 thứ vật chất kỳ lạ đang dần bao phủ tay của mình.

- Hả!?

Bỗng nhiên Sengoku cảm thấy 1 lực lượng cực lớn đang tác động lên bàn tay của mình.

- Rầm!!!

Sengoku bị đẩy lùi ra sau 1 bước và ngay sau đó 1 cánh tay xương khổng lồ được bao phủ bởi 1 nguồn năng lượng màu tím xuất hiện và tóm chặt lấy bàn tay của ông ta.

Ở bên dưới cái hố lớn hắn đang được bao bọc nên trong 1 khung xương khổng lồ đang dần lớn lên với tốc độ cực nhanh.

Chỉ trong chốc lát 1 bộ xương khổng lồ to lớn không kém gì Sengoku xuất hiện, sau đó từng phần cơ bắp và da thịt xuất hiện trên người bộ xương đó và tạo ra 1 người khổng lồ sở hữu đôi cánh lớn cùng cái mũi rất dài.

Kanseitai: Susanoo!!!

Susanoo hoàn thành thể màu tím xuất hiện đứng đối diện với Sengoku, hắn đứng ở bên trong trán của Susanoo thì nhìn Sengoku và nói:

- Này ông già, sao ông không tránh đường cho tôi đi nhỉ?

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 944: Marineford (6)


- Katon: Gouka Mekkyaku (火遁・豪火滅却­ Hỏa Độn: Hào Hỏa Diệt Khước)!!!

Từ trong miệng Susanoo phun ra 1 biển lửa khổng lồ bao phủ toàn bộ quảng trường của Marineford. Hắn hoàn toàn không lo lắng cho Ace vì bản thân Ace đã ăn trái Mera Mera no Mi nên không hề sợ lửa, còn riêng Garp thì hắn không cho rằng ngọn lửa này có thể xuyên thủng được lớp Haki vũ trang của ông.

- Lần này thì lại là lửa, rốt cuộc thì trái ác quỷ của thằng nhóc này là gì!? - Sengoku nhìn ngọn lửa của hắn tàn phá khắp nơi thì nghiến răng nói - Aokiji, mau ngăn ngọn lửa đó lại!!!

Aokiji ngay lập tức nhảy ra phía trước ngọn lửa và giơ tay phun ra 1 làn khí lạnh dập tắt ngọn lửa của hắn.

- Dai Funka (大噴火 Đại Phún Hỏa)!!!

Akainu đứng ở cách đó không xa bắn ra hàng loạt những nắm đấm dung nham về phía hắn.

Nhưng không phải ngẫu nhiên mà Susanoo được gọi là kỹ năng phòng ngự tuyệt đối của Mangekyou Sharingan, những nắm đấm dung nham của Akainu hoàn toàn không thể xuyên qua lớp vỏ năng lượng của Susanoo.

Mặc dù vậy thì hắn vẫn cần tiêu hao 1 chút năng lượng để loại bỏ ảnh hưởng của những đòn tấn công này.

Sengoku và Tam Đại Tướng cùng nhau vây công hắn khiến cho hắn gặp chút khó khăn.

- Xem ra mình cần phải loại bỏ tên mạnh nhất trước - hắn nhìn Sengoku và thầm nghĩ.

Một mũi tên bằng sét khổng lồ xuất hiện trên tay Susanoo và ngắm thẳng về phía Sengoku.

Indra no Ya!!!

Mũi tên mang theo 1 lượng lớn Chakra hệ Lôi được gia tăng uy lực nhờ trái Goro Goro no Mi bay về phía Sengoku.

!!!

Sengoku không kịp né tránh và cũng không thể né tránh do thân thể cồng kềnh của ông ta làm giảm đi rất nhiều tốc độ di chuyển.

Sengoku vội vàng chụm 2 tay lại phía trước mặt và bắn ra 2 luồng sóng xung kích ép chặt vào nhau tạo thành 1 vùng khí nén cực đậm đặc và mũi tên Indra ngay lập tức khựng lại ngay trước khi nó kịp chạm vào Sengoku.

- Chưa hết đâu!!!

Hắn điều khiển Susanoo lao về phía trước và đưa tay đẩy mạnh đuôi mũi tên Indra. Hắn gia tăng thêm 1 lượng Chakra đáng kể vào mũi tên khiến cho hào quang của nó càng thêm sáng chói.

- BÙM!!!!

Mũi tên liên tục căng ra trong khi Sengoku thì đang cố nén nó lại nên nó ngay lập tức liền nổ tung.

Cơn bão năng lượng cuồng bạo xuyên thủng da thịt của Sengoku khiến ông ta văng ra phía sau. Ngay cả hắn cũng không dễ chịu gì khi ở gần vụ nổ như vậy, hắn bị đẩy ngược trở ra và Susanoo liền biến mất.

- Rầm!!!

Sengoku ngã ra đất sau đó biến trở về trạng thái bình thường với những vết thương khá nghiêm trọng trên người trong khi hắn thì nhẹ nhàng đáp xuống đất.

Susanoo của hắn chỉ là 1 lớp năng lượng bao quanh thân thể hắn nên nó chỉ đơn giản là biến mất sau khi hứng chịu quá nhiều sát thương. Nhưng còn Phật Thể của Sengoku lại chính là do bản thể của ông ta biến thành nhờ sức mạnh của trái Daibutsu nên khi Phật Thể bị thương thì Sengoku đương nhiên là sẽ bị thương.

- Garp!!! Ông còn đứng đó làm gì!? Đừng quên ông vẫn là 1 hải quân đấy!!! - Sengoku ngửa mặt lên nhìn về phía đài hành hình và quát lớn.

Garp nghe được tiếng quát của Sengoku thì siết chặt nắm đấm lại do dự trong chốc lát sau đó thì ông bỗng nhiên biến mất khỏi đài hành hình.

!!!

Hắn cảm nhận được 1 áp lực cực lớn xuất hiện trước mặt mình, không biết từ lúc nào mà cú đấm của anh hùng hải quân Garp đã xuất hiện trước mắt hắn.

Hắn muốn tránh nhưng không thể, chống lại nguyên soái Sengoku và Tam Đại Tướng trong tình trạng suy nhược như thế này không hề dễ dàng chút nào. Mặc dù hắn chưa hề bị thương nhưng sau khi sử dụng 1 lượng lớn sức mạnh thì cảm giác mệt mỏi bắt đầu ập tới khiến cho phản xạ của hắn trở nên trì trệ.

- Xem ra tránh không nổi rồi… lâu lắm rồi mình mới bị ăn đấm đấy - hắn thầm nói với giọng nói đầy mệt mỏi.

Nhưng ngay khi nắm đấm của Garp kịp chạm vào hắn thì 1 bóng người to lớn bỗng nhiên xuất hiện chắn ở trước mặt hắn.

- Rắc!!!!

Người này vung nắm đấm ra đối quyền với Garp và không khí xung quanh bỗng xuất hiện những vết rạn nứt đang lan rộng ra với tốc độ rất nhanh.

- Rầm!!!

Garp rơi vào thế bị động và hơi lùi ra sau 1 chút, sau đó ông nhìn kẻ trước mặt mình với vẻ tức giận.

- Râu Trắng!!! - Garp nghiến răng nói.

- Chuyện của lũ trẻ thì bậc phụ huynh như chúng ta nên đứng ngoài quan sát mà thôi - Râu Trắng nói xong thì quay lại nói với hắn - khá lắm nhóc con, mi làm tốt lắm giờ đến lượt chúng ta ra tay rồi…

Garp nghe Râu Trắng nói vậy thì bỗng nhiên quay đầu ra phía sau và nhìn thấy Marco đã xuất hiện ở trên đài hành hình từ lúc nào rồi.

- Con cứu được Ace rồi bố già!! - Marco vác Ace đang bị còng lên vai và nói.

- Ngươi!!! Garp đang định lao về phía đài hành hình thì bỗng Râu Trắng lại ra tay.

- Bốp!!!

Garp giật mình quay lại kịp nhưng vẫn bị Râu Trắng đánh văng ra xa cả chục mét.

- Ngươi đã già rồi Garp, lúc trước ngươi sẽ không bao giờ để mất cảnh giác như vậy đâu - Râu Trắng nói.

- Hừ… 1 lão già bệnh tật mà cũng dám nói với ta câu đó sao - Garp bực mình đáp.

- Hôm nay hải quân các ngươi cầm chắc thất bại rồi, quả thật là thằng cháu của ngươi đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều đấy - Râu Trắng có chút đắc ý nói.

Câu này của Râu Trắng ngay lập tức đã chọc tức Garp, việc con cháu của Garp không đi theo con đường hải quân vẫn luôn khiến ông khó chịu.

Bị Râu Trắng cầm chân thì Garp không thể nào ngăn cản Marco mang Ace rời đi được.

- Nhóc con, mau đi đi ta sẽ cầm chân đám này giúp ngươi - Râu Trắng không quay lại mà nói.

Hắn cũng không phản đối mà ngay lập tức quay đầu chạy theo Marco.

- Em trai của Ace, mau đi theo ta nào - Marco nhìn hắn nói.

- Luffy… - Ace nhìn thấy hắn thì bỗng nhiên mỉm cười - em quả thật đã trở thành 1 hải tặc vĩ đại rồi…

Hắn có thể cảm nhận được 1 chút sự cay đắng trong lời nói của Ace khi nhận ra hắn mạnh hơn cậu ta, nhưng phần nhiều vẫn là sự vui mừng của Ace dành cho hắn.

- Anh vẫn còn cả 1 tương lai phía trước mà Ace… đừng lo lắng - hắn nhận ra chút cay đắng đó thì liền an ủi.

- Tương lai phía trước chờ đón hắn ta sẽ chỉ là cái chết thôi - bỗng nhiên 1 giọng nói vang lên.

!!!

Một nắm đấm dung nham khổng lồ xuất hiện ở bên cạnh hắn khiến cho bước tiến của hắn bị cản lại.

- Portgas D. Ace hôm nay nhất định sẽ phải chết - Akainu cùng với Aokiji và Kizaru xuất hiện cản ở trước mặt hắn và nói.

- Cậu mau mang theo Ace rời khỏi đây đi, để ta ngăn cản chúng - Marco chuẩn bị giao Ace cho hắn và nói.

Nhưng đối diện với lời đề nghị của Marco thì hắn lại từ chối.

- Anh đối phó với 1 trong 3 đại tướng còn được chứ nếu đấu với cả 3 thì anh không có chút cơ hội nào đâu Marco - hắn nói - anh hãy mang Ace đi trước đi, tôi sẽ lo liệu bọn chúng cho.

Marco biết rằng hắn hoàn toàn đang nói sự thật nhưng anh ta cũng nhận ra vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt của hắn nên anh ta bắt đầu do dự.

- Ha ha, nhìn ngươi đã gần kiệt sức rồi mà còn muốn đấu với chúng ta ư Monkey D. Luffy - Kizaru cười nhạo hắn - lúc trước thì có lẽ ngươi còn có khả năng nhưng bây giờ thì ngươi có thể đổi phó được với 1 trong 3 người chúng ta là đã giỏi lắm rồi.

Marco nghe Kizaru nói vậy thì liền hạ quyết tâm ở lại, cho dù anh ta chỉ đủ khả năng cầm chân 1 đại tướng nhưng ít ra với thể lực còn dồi dào thì Marco cho rằng mình vẫn có khả năng cầm chân Tam Đại Tướng lâu hơn là hắn.

- Ta đã nói rồi, đừng có tự tin quá mức như vậy - hắn từ từ bước lên vài bước và rút kiếm ra - thể lực của ta có thể dần cạn kiệt nhưng không có nghĩa là ta đã mất khả năng chiến đấu.

Hắn nói xong thì 1 ngọn lửa bất ngờ phóng ra từ lưỡi kiếm của hắn tạo thành 1 cột lửa ngút trời.

- Shikai: Banshou Issai Kaijin to Nase (万象一切灰燼と為せ Vạn Tượng Nhất Thế Hôi Tẫn Vị) Ryuuka...

Cột lửa khổng lồ bao quanh hắn tỏa ra 1 nhiệt lượng rất lớn khiến cho Tam Đại Tướng giật mình. Marco và Ace đều sở hữu trái ác quỷ liên quan tới lửa nên không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa của hắn nhưng họ cũng hết sức bất ngờ trước cảnh tượng này.

- Tại sao hắn lại còn nhiều sức đến như vậy? - Aokiji nói - không phải là hắn đang dần kiệt sức sao? Chẳng lẽ hắn định phô trương thanh thế để dọa lui chúng ta?

- Không phải… - Kizaru bỗng ngắt lời Aokiji - ngọn lửa phát ra từ thanh kiếm của hắn, có khả năng đó là 1 thanh kiếm đã “ăn” trái ác quỷ.

- Công nghệ đó không phải chỉ có 1 mình tiến sĩ Vegapunk sở hữu thôi sao? Tại sao hắn lại biết? - Aokiji thắc mắc.

- Có thể có gián điệp dưới trướng tiến sĩ Vegapunk, đừng quên rằng cha của thằng nhóc này là lãnh đạo cả quân cách mạng, hắn muốn cài gián điệp vào hải quân thì là chuyện quá đơn giản - Kizaru nói.

- Ta không quan tâm tới việc đó, chỉ cần bắt nó lại là được - Akainu lạnh lùng nói - quân át chủ bài của mi hoàn toàn vô dụng đối với ta, bởi vì dung nham của ta nóng hơn lửa của ngươi nhiều!!

Nghe được lời này của Akainu thì hắn lại bật cười.

- Dung nham của ngươi nóng hơn lửa của ta? Vậy sao ngươi không lại đây thử xem thực hư ra sao… - hắn khiêu khích Akainu.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 945: Marineford (7)


- Phừng!!!

Một ngọn lửa cao ngút trời xuất hiện ở giữa quảng trường của Marineford khiến cho nhiệt độ xung quanh bất ngờ gia tăng.

- Lửa ư? Chẳng lẽ bố già đã cứu được Ace rồi!? - những hải tặc còn ở phía ngoài vịnh nhìn thấy 1 cột lửa bốc lên cao ở phía sau hàng rào thép thì liền mừng rỡ kêu lên - các anh em, mau xông vào bên trong quảng trường yểm trợ cho bố già và Ace!!!

Đám hải tặc lập tức trở nên hăng máu hơn và tràn về phía lối đi được tạo ra bởi Little Oars Jr. khiến cho hải quân gặp phải áp lực cực lớn.

Cùng lúc đó bên trong quảng trường hắn nắm chặt thanh kiếm của mình cùng Marco đứng giữa vòng vây của Tam Đại Tướng.

Lúc này tình trạng của bọn hắn không được sáng sủa cho lắm, Marco do phải mang theo Ace nên bị bó tay bó chân còn hắn thì thể lực đang dần cạn kiệt nên chỉ có thể cố gắng cầm cự mà thôi.

- Marco, mau bỏ tôi xuống đi, tôi có thể chạy được - Ace hét lên.

- Không được đâu Ace, giờ cậu đang bị còng bởi hải lâu thạch nên cậu không thể chạy thoát được - Marco nói.

Trong tình hình căng thẳng này bất chợt hắn nhớ ra điều gì đó.

- Marco, anh hãy mau chạy tới chỗ Boa Hancock đi - hắn thì thầm - chìa khóa mở còng hải lâu thạch của Ace đang nằm trong tay cô ấy, anh chỉ cần mang Ace tới đó thì cô ấy sẽ giao chìa khóa cho anh.

Marco nghe hắn nói mình hãy mang Ace chạy tới chỗ của 1 Thất Vũ Hải thì theo phản xạ tự nhiên liền cho rằng hắn điên rồi nhưng ngay sau đó thì anh ta nhận ra rằng theo những lời mà hắn nói thì có vẻ như Boa Hancock là đồng minh của bọn họ nên liền gật đầu.

- Ngay lúc này, đi mau!!! - hắn bỗng quát lên - Jōkaku Enjou (城郭炎上 Thành Quách Viêm Thượng)!!!!

Một ngọn lửa lớn toát ra từ lưỡi kiếm của hắn và bao vây xung quanh Tam Đại Tướng tạo thành những bức tường lửa bao vây xung quanh họ.

Marco không hề chậm trễ mà hóa thành 1 con phượng hoàng lửa màu xanh và mang theo Ace bay về phía vịnh.

Tam Đại Tướng đều sở hữu Haki vũ trang nên không sợ hãi chút lửa này có điều bức tường lửa cao ngút này lại cản trở tầm nhìn của họ. Còn Haki quan sát thì bình thường cũng có thể dùng để quan sát hình ảnh mà không cần tới mắt thường nhưng trong chiến đấu thì Haki quan sát thường được tập trung vào khả năng dự đoán động tác của đối thủ nên trong nhất thời Tam Đại Tướng không thể lần theo dấu vết của Ace.

Tam Đại Tướng chỉ bất ngờ trong chốc lát sau đó khi trông thấy Marco mang Ace rời đi thông qua Haki quan sát thì cả 3 người liền dùng Haki vũ trang bao bọc lấy thân thể mình và lao ra khỏi bức tường lửa.

Akainu và Aokiji bình an lao qua bức tường lửa nhưng còn Kizaru thì không được ổn cho lắm.

Trong số Tam Đại Tướng thì hắn e ngại Kizaru nhất, lão ta sở hữu tốc độ quá nhanh nếu như để mặc Kizaru thì lão ta có thể đuổi kịp Marco trong chớp mắt.

Ngay khi Kizaru vừa lao ra khỏi bức tường lửa thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt lão ta và tấn công.

Kizaru vừa mới chui ra được khỏi biển lửa thì bất ngờ thấy được lưỡi kiếm của hắn đang chém về phía mình. Giống như Akainu và Aokiji thì Kizaru đã chuyển Haki quan sát của mình từ dự đoán trước đòn tấn công sang kiểu quan sát để tìm kiếm Marco và Ace nên đã không thể dự đoán trước đòn tấn công này của hắn.

Lúc này Kizaru thậm chí còn không kịp vận dụng sức mạnh của trái ác quỷ để né tránh mà chỉ có thể vội vàng tập trung Haki vũ trang vào chân và tung 1 cú đá về phía hắn.

- Keng!!!

Lưỡi kiếm của hắn chém vào cổ chân đen xì được bao phủ bởi Haki vũ trang của Kizaru thì liền tạo ra những tia lửa như va chạm với kim loại.

Lưỡi kiếm của hắn không thể xuyên thủng được lớp phòng ngự của Kizaru nhưng với yếu tố bất ngờ thì khiến cho Kizaru không kịp chuẩn bị vì thế nên không thể tập trung toàn bộ sức mạnh được.

- Rầm!!!

Kizaru bị hắn chém bay ra xa và ngã lộn vài vòng trên đất sau đó thì mới ổn định lại thân thể quỳ 1 gối trên mặt đất được.

- Mi thật sự rất biết cách khiến người khác khó chịu đấy - Kizaru nhìn hắn với nụ cười khiên cưỡng khi trong lòng thì thở phào nhẹ nhõm vì đã kịp cản lại lưỡi kiếm của hắn - suýt chút nữa thì ta đã bay đầu rồi…

- Hự!!!

Đúng vào lúc này phía ngoài vịnh lại truyền vào 1 loạt những tiếng động lớn. Little Oars Jr. vốn đang nằm ở dưới đất không biết từ lúc nào đã đứng dậy rồi.

Từ bên dưới mặt nước 1 con thuyền dự bị mà Râu Trắng chuẩn bị đã trồi lên trên và đám hải tặc đã nhảy hết lên trên đó sau khi băng tan chảy.

- Ô Ô Ô!!!

Little Oars Jr. mặc dù thương tích đầy mình nhưng vẫn cố gắng tóm lấy đầu chiếc thuyền dự bị của Râu Trắng và kéo vào bên trong quảng trường.

- Rắc!!!

Mặc dù bị kẹt lại đôi chút nhưng chiếc thuyền của Râu Trắng đã tiến 1 nửa vào bên trong quảng trưởng và nhân lúc này những tên hải tặc liền nhảy khỏi thuyền và tràn vào Marineford.

- Xông lên!!! Bảo vệ bố già!!! - đám hải tặc như 1 cơn lũ tràn vào và chém giết hải quân.

Lúc trước với lợi thế địa hình thì hải quân còn có thể chống cự được bởi vì hải tặc chỉ có thể tiến vào theo từng đợt. Nhưng lúc này toàn bộ hải tặc đã tập chung ở trên thuyền và cùng nhau xông vào khiến cho những binh sĩ hải quân không thể chống đỡ nổi.

Dù gì thì những tên hải tặc này đều là những kẻ xưng bá ở New World nên chỉ bằng những tên lính hải quân thông thường không thể nào chống lại được.

Những trung tướng hải quân vốn đang định kéo tới để ngăn cản Marco và Ace lại nhưng ngay lập tức đã bị những đội trưởng dưới trướng Râu Trắng cản trở. Không có bất kỳ kẻ nào ngáng đường thì Marco đã tới được chỗ của Hancock.

Biết được Ace chính là anh trai của hắn thì Hancock không hề do dự mà đưa chiếc chìa khóa còng hải lâu thạch cho Marco.

- Cạch!!

Chiếc còng được mở ra thì ngay lập tức Ace cảm thấy được thể lực của mình đang được hồi phục 1 cách nhanh chóng.

- Ace, cậu định đi đâu!? - Marco thấy Ace định quay trở lại chiến trường thì hô lên - khó khăn lắm tôi mới đem cậu rời khỏi chiến trường cậu không thể quay lại đó được.

- Marco, bố già và mọi người đều đang chiến đấu vì tôi thì sao tôi có thể đứng ngoài nhìn được chứ - toàn thân Ace bắt đầu phát ra 1 ngọn lửa màu cam - hơn nữa Luffy cũng đang chiến đấu, tôi muốn được cùng sát cánh chiến đấu với nó.

Nói tới đầy thì Ace đã không còn giữ vẻ buồn bực nữa mà thay vào đó là 1 khuôn mặt vui vẻ, vui vì đứa em trai kết nghĩa của mình đã trưởng thành tới mức mà chính cậu ta cũng không thể tưởng tượng nổi.

- Được thôi, từ khi nào mà tôi lại phải e ngại chiến đấu như vậy chứ - nhìn thấy Ace như vậy thì Marco cũng cười và nói - nào, hãy mau đi giúp bố già nào!!!

Marco và Ace ngay lập tức liền hóa thành 2 ngọn lửa 1 cam 1 xanh bay trở về chiến trường.

Với sự xuất hiện của đội trưởng đội 1 và đội 2 thì băng hải tặc Râu Trắng liền trở nên cực kỳ hưng phấn vì đội hình của họ đã được bổ sung đầy đủ.

- Chiến đấu nào!!! Hãy cho đám hải quân thấy sức mạnh của băng hải tặc Râu Trắng!!!

Ở bên trong quảng trường Râu Trắng đang chiến đấu chống lại Garp và Sengoku nghe thấy tiếng hò hét ở phía sau lưng mình thì trên khuôn mặt của ông liền xuất hiện 1 nụ cười đầy vui sướng.

- Gurarara!!! Thấy gì không Sengoku, Garp? Lũ trẻ hiện nay đều đã trưởng thành cả rồi - Râu Trắng nói - đã đến lúc những lão già như ta và các ngươi nên nghỉ ngơi và nhường lại sân khấu cho lớp trẻ rồi đấy.

- Bọn trẻ ngày nay đều là 1 lũ ranh con sốc nổi mà thôi - Garp bỗng nhiên bật cười - tại sao chúng ta không để lại 1 ấn tượng đặc biệt về sức mạnh của những lão già như chúng ta nhỉ.

Garp nói xong thì toàn thân của ông liền được bao phủ bởi 1 lớp Haki vũ trang màu đen khiến cho ông trở nên giống như 1 bức tượng đồng đen vậy.

- Vậy thì hãy cho thế giới được chứng kiến sức mạnh của chúng ta 1 lần cuối nào - Sengoku nhìn Garp sau đó lại nhìn Râu Trắng rồi thở dài nói.

Toàn thân Sengoku lại tỏa ra ánh hào quang màu vàng và 1 vị phật to lớn lại xuất hiện ở chiến trường.

Râu Trắng, Garp và Sengoku nhìn nhau và cười, sau đó bỗng nhiên cả 3 cùng nhau ra tay.

- Soru!!!

Thân hình của Garp bỗng nhiên biến mất sau đó xuất hiện ở trước mặt của Râu Trắng và tung ra 1 cú đấm được bao phủ bởi Haki vũ trang.

- Ya!!!

Sengoku cũng giơ 1 tay lên và vỗ xuống đầu Râu Trắng tạo ra 1 làn sóng xung kích cực mạnh.

Đối mặt với đòn tấn công của Garp và Sengoku từ 2 phía thì Râu Trắng bỗng trùng gối xuống đứng tấn và thu 2 tay lại, trên nắm đấm của ông xuất hiện 2 vầng hào quang nhỏ bao phủ lấy.

!!!

Râu Trắng vung nắm đấm sang 2 bên và sức mạnh của trái Gura Gura no Mi ngay lập tức đã bộc phát.

- RẮC!!!!!

- Rầm!!!!

Bất chợt toàn bộ Marineford cùng với vùng biển xung quanh bắt đầu rung chuyển dữ dội, lần này rung động còn lớn hơn cả lúc mà hắn chiến đấu với Sengoku khiến cho cả hải quân lẫn hải tặc đều giật mình nhìn về nơi mà 3 người đang chiến đấu.

- Rầm!!! Rầm!!!

Dưới sức mạnh của nguyên soái Sengoku, anh hùng hải quân Garp và người đàn ông mạnh nhất thế giới Râu Trắng thì mặt đất bắt đầu vỡ tan ra, vùng biển xung quanh chuyển động dữ dội tạo ra những cơn sóng thần khổng lồ. Marineford bắt đầu nghiêng ngả trước những sức mạnh khủng khiếp ấy.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 946: Marineford (8)


- Uỳnh!!!

Từ trên cao hàng loạt những nắm đấm dung nham của Akainu rơi xuống đầu hắn, không thể tiến hành nguyên tố hóa để loại bỏ sát thương bởi vì những loại nguyên tố của trái ác quỷ hệ Logia có thể gây sát thương lên đối phương.

Hắn đứng ở giữa dàn mưa dung nham này mà không hề di chuyển, hắn thu kiếm lại ngang hông sau đó liền bất ngờ ra tay.

- Hitotsume: Nadegiri (一つ目・撫で斬りNhất Mục: Phủ Trảm).

Hắn đưa kiếm lên và chém xuống với tốc độ cực nhanh 1 luồng kiếm khí mang theo ngọn lửa nóng rực tạo thành 1 vòng cung lửa quật về phía Akainu.

- Xoạt!!!

Cánh tay của Akainu ngay lập tức bị hắn chém đứt khiến cho lão ta lộ ra vẻ mặt đau đớn kèm tức giận nhưng vẫn chưa đủ để khiến cho cánh tay đó đứt lìa ra.

Akainu lợi dụng nguyên tố hóa nối liền cánh tay của mình lại nhưng phần tay áo đã bị rách để lộ ra 1 vết thương đang chảy máu ở chính vị trí mà hắn chém vào.

Nguyên tố hóa có khả năng giúp Akainu không bị mất đi 1 tay nhưng nó lại không có khả năng hồi phục nên lão ta vẫn bị thương như thường.

- Thằng nhóc khốn kiếp!!! - Akainu nghiến răng tức giận khi bị hắn tấn công.

Akainu lập tức lao tới gần hắn và tung ra 1 cú đấm.

- Meigo (冥狗 Minh Cẩu)!!!

Cánh tay của Akainu hóa thành dung nham và đâm thẳng về phía hắn.

Hắn lập tức Teleport ra phía sau Akainu và đưa kiếm lên chuẩn bị chém vào lưng Akainu nhưng bỗng nhiên trước mắt hắn lóe lên 1 tia sáng màu vàng.

Kizaru!!!

Nhìn thấy Kizaru bỗng nhiên xuất hiện thì hắn liền định nhảy qua 1 bên để né tránh nhưng bất ngờ phát hiện ra chân của mình không cử động được.

!!!

Hắn cúi xuống thì thấy 2 chân mình đã bị kẹt trong 1 khối băng dày khiến hắn không thể di chuyển được.

- Bắt được mi rồi - Kizaru nhếch mép cười và nói.

Cổ chân của Kizaru sáng rực lên và sau đó lão ta liền tung 1 cú đá về phía hắn.

Hắn ngay lập tức sử dụng manashield để cản lại cú đá này của Kizaru và toàn bộ sát thương từ cú đá của Kizaru liền bị manashield của hắn hấp thụ.

- Cái gì vậy? - Kizaru thấy cú đá của mình bị 1 vầng sáng mờ ảo cản lại thì bất ngờ.

Đúng lúc này Akainu đã kịp quay lại và tung 1 cú đấm về phía hắn. Cộng thêm việc từ dưới mặt đất mọc lên những chiếc chông băng đâm ngược lên khiến hắn bị bao vây tứ phía.

Hắn cũng không quá lo lắng bởi vì chỉ cần manashield của hắn còn thì hắn sẽ không phải nhận sát thương trực tiếp. Hắn hoàn toàn có thể phá bỏ khối băng dưới chân mình và thoát ra, khi đó muốn bắt hắn lại 1 lần nữa thì là chuyển hoàn toàn bất khả thi.

!!!

Nhưng ngay khi những ngọn chông băng đâm vào manashield của hắn thì ngay lập tức nó liền biến mất và cú đấm của Akainu không gặp phải chút cản trở nào mà tới gần hắn hơn.

- Chó chết thật… tại sao lại thế!? - hắn giật mình khi thấy manashield của mình biến mất.

Hắn không để ý rằng lượn Mp của hắn tiêu hao nhanh hơn gấp nhiều lần bởi vì hắn đang rơi vào trạng thái suy nhược. Lúc trước do lượng Mp vẫn hết sức dồi dào cộng thêm việc những cuộc chiến đấu của hắn thường kết thúc rất nhanh mà hắn không nhận ra Mp của mình tiêu hao nhiều hơn bình thường.

Nhưng lúc này hắn đã chiến đấu trong thời gian khá dài và thậm chí còn sử dụng tới Susanoo để chiến đấu với Sengoku nên lượng Mp của hắn tụt cực kỳ nhanh. Mặc dù vừa rồi nó đã hồi phục được đôi chút nhưng ngay sau đó hắn lại phải đối đầu với Tam Đại Tướng 1 lần nữa khiến cho Mp của hắn không hồi kịp và hắn còn dùng manashield để triệt tiêu sát thương nên lượng Mp của hắn đã chạm đáy rồi.

Sau đòn tấn công của Kizaru và Aokiji thì manashield của hắn đã biến mất do lượng Mp cạn kiệt.

Nhận ra được lý do mà mình bị cạn Mp thì hắn liền cắn răng hạ quyết tâm. Hắn lập tức giơ kiếm lên 1 lần nữa và đâm nó về phía Akainu với ý định lấy thương đổi thương.

Mp cạn kiệt nhưng không có nghĩa là hắn đã mất sức chiến đấu, nên nhớ rằng Mp chỉ là thứ tượng trưng cho năng lượng của hắn mà thôi, Mp cạn nhưng thể lực và tinh thần của hắn vẫn còn sung mãn nên hắn vẫn có thể vận dụng được các loại sức mạnh liên quan tới chúng như Chakra hay Haki.

Trước đây hắn không sử dụng phương pháp này vì thay vào đó sử dụng Mp sẽ không khiến hắn bị mất thể lực và tinh thần nên trận chiến kéo dài hắn cũng không mất sức quá nhiều.

Có điều lúc đó là khi lượng Mp của hắn dồi dào, bây giờ rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể vận dụng sức mạnh theo cách mà nó vốn phải được vận dụng.

Nhưng đúng vào lúc hắn chuẩn bị liều mình ra tay thì bỗng nhiên 1 tiếng quát vang lên bên tai hắn.

- Hiken (火拳 Hỏa Quyền)!!!

Một cột lửa khổng lồ bắn thẳng về phía Akainu khiến cho lão ta giật mình quay sang. Thì nhìn thấy 1 biển lửa bao phủ lấy mình thì vội vàng dùng Haki vũ trang bao phủ hai tay và phần trước ngực.

- Phừng!!!

Ngọn lửa khổng lồ quét bay Akainu, Kizaru cũng đã lợi dụng tốc độ của mình để rút lui trước khi trúng đòn.

- Ha ha ha… không sao chứ Luffy, sau 3 năm trời thì em vẫn cần tới anh giải cứu sao? - Ace xuất hiện ở bên cạnh hắn và tươi cười - vừa rồi em đã cứu anh nhưng bây giờ thì chúng ta coi như hòa rồi nhé...

Hắn nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Ace sau khi giải cứu mình thì cũng chỉ cười cười.

- Ace Hỏa Quyền, không thể tin được là ngươi lại tự động quay trở lại nơi này - Akainu bước ra từ biển lửa phía sau lưng và nhìn Ace nói - nếu như ngươi đã tự chui đầu vào giọ thì đừng có hòng trốn thoát được 1 lần nữa.

Akainu, Kizaru và cả Aokiji liền dàn thành hàng ngang và nhìn về phía này.

- Luffy, em vẫn chiến đấu được chứ - Ace hỏi - em hãy hỗ trợ anh 1 chút nhé.

Hắn quay sang nhìn Ace 1 chút.

Gol D. Ace Lv 165

Ace mặc dù mạnh và hoàn toàn có đủ tư cách trở thành đội trưởng đội 2 của băng hải tặc Râu Trắng nhưng cậu ta vẫn chưa đủ sức để đối mặt với 1 đại tướng cho dù chỉ là 1 người.

Trong số 3 đại tướng thì có lẽ Ace chỉ có thể cầm chân được Aokiji bởi lẽ sức mạnh của cả 2 tương khắc với nhau mà thôi. Nhưng đó cũng chỉ là cầm chân mà thôi, nếu Ace muốn đánh bại Aokiji thì vẫn gần như là không thể.

- Ace, đòn tấn công mạnh nhất mà anh có thể tung ra là gì - hắn nói với Ace - trong vòng 5 giây anh có thể sử dụng ra đòn tấn công mạnh nhất của mình hay không?

Ace nghe hắn hỏi vậy thì hơi thắc mắc 1 chút nhưng vẫn gật đầu nói:

- Đòn tấn công mạnh nhất của anh là Entei, để chuẩn bị thì chỉ cần 3 giây là đủ rồi.

- Vậy thì được, ngay khi em ra hiệu thì anh hãy sử dụng chiêu thức đó nhé - hắn nói.

Ace không biết được dự định của hắn là gì nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Trong lúc hắn nói chuyện thì Tam Đại tướng cũng đã lao về phía này.

- Bakuretsu Kazan (爆裂火山 Bạo Liệt Hỏa Sơn)!!! - Akainu đấm mạnh xuống mặt đất sau đó một vết rạn nứt lớn chạy dọc theo mặt đất về phía bọn hắn và dung nham bắt đầu phun trào từ trong vết nứt đó.

- Ice Block: Pheasant Beak (暴雉嘴 Bạo Trĩ Chủy)!!! - một con chim trĩ băng khổng lồ xuất hiện.

- Ama no Iwato (天岩戸 Thiên Nham Hộ)!!! - Kizaru giơ 1 chân lên và đá về phía trước, ngay lập tức 1 chùm tia laser khổng lồ bắn ra từ chân ông ta.

Ngay khi Tam Đại Tướng ra tay thì hắn cũng liền nhảy ra chắn ở phía trước mặt Ace.

- Ace, đến lúc rồi đấy - sau khi hô lên thì hắn liền giơ 1 tay lên và niệm - Bakudou 81: Dankuu (Phược Đạo 81: Đoạn Không)!!!

Một tấm màng mỏng xuất hiện ở trước mặt hắn và chặn lại đòn tấn công của Tam Đại Tướng.

!?!

Tam Đại Tướng nhìn thấy đòn tấn công của mình khi va vào tấm màn mỏng kia thì liền bị cản lại thì ngạc nhiên.

- Luffy, mau tránh ra!!! - đúng lúc này Ace đứng ở phía sau liền quát lên.

Hắn liền quay lại thì thấy trên đầu Ace lúc này đã xuất hiện 1 quả cầu lửa khổng lồ trông giống như 1 mặt trời thu nhỏ vậy.

- Dai Enkai: Entei (大炎戒 炎帝 Đại Viêm Giới: Viêm Đế)!!!

Ace dồn rất nhiều sức mạnh vào để tạo ra quả cầu lửa khổng lồ này, ngay cả Tam Đại Tướng đứng ở xa nhìn thấy quả cầu lửa này cũng phải e ngại đôi chút.

- Luffy, em làm gì thế!?! - Ace đang định kêu hắn tránh ra để mình ném quả cầu này về phía Tam Đại Tướng nhưng hắn đã nhanh chân lao thẳng về phía quả cầu lửa - nguy hiểm đấy!!!

Quả cầu lửa này ẩn chứa nguồn năng lượng cực lớn nên Ace phải cực kỳ tập trung để không chế nó, nhưng nếu như hắn chạm vào quả cầu lửa này thì lúc đó ngay cả Ace cũng không thể khống chế những ngọn lửa để tránh làm hắn bị thương được.

Không chỉ có Ace mà Tam Đại Tướng cũng bất ngờ trước hành động này của hắn.

Trước khi Ace và Tam Đại Tướng kịp phỏng đoán ý đồ của hắn thì hắn đã tới gần quả cầu lửa và đưa tay chạm vào nó.

!!!

Trước ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh hắn liền bắt đầu… ăn nó.

Hắn dùng 2 tay tóm lấy ngọn lửa bên trong quả cầu như thể nó là vật chất hữu dạng và đem nó nhét vào miệng mình. Chỉ trong chớp mắt hắn đã đem nguyên quả cầu lửa có đường kính lên tới cả chục mét nuốt trọn vào trong bụng.

- Phù… - hắn thở nhẹ ra 1 hơi và 1 ngọn lửa nhỏ phun ra từ trong miệng hắn.

Đây chính là kế hoạch của hắn, để Ace chế tạo ra quả cầu lửa này và sau đó hấp thu nó để hồi phục Mp cho bản thân.

- Khà khà… các ngươi chắc hẳn đã phải chờ lâu rồi, ta đã sung sức trở lại rồi đây - cảm nhận nguồn năng lượng dồi dào trong cơ thể thì hắn đắc ý cười.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 947: Marineford (9)


Giữa 1 đống đổ nát của quảng trường Marineford 3 người Garp, Sengoku và Râu Trắng đứng đối mặt nhau với cơ thể tràn đầy vết thương.

- Khụ…

Miệng Râu Trắng phun ra 1 búng máu lớn và khuôn mặt của ông ta liền trở nên tái nhợt hẳn đi.

- Thời đại của ngươi đã chấm dứt rồi Râu Trắng, Roger đã không thể chống chọi lại được với bệnh tật và ngay cả ngươi cũng vậy - Sengoku nói - chúng ta sẽ đích thân đưa ngươi xuống mồ để kết thúc mọi chuyện.

- Mọi chuyện chỉ mới vừa bắt đầu thôi, và ta còn muốn sống để nhìn xem thế giới này sẽ phải rung chuyển ra sao trước thời đại mới - Râu Trắng đưa tay quệt đi vết máu ở trên miệng và nói.

Râu Trắng đứng thẳng dậy chuẩn bị tiếp tục chiến đấu nhưng ngay lúc này 1 giọng nói mà ông ta không bao giờ quên lại vang lên.

- Ông sẽ không thể làm được điều đó đâu bố già, vì hôm nay ông sẽ phải chết ở đây…

Nghe được giọng nói này không chỉ có Râu Trắng bất ngờ mà ngay cả Sengoku và Garp cũng giật mình.

- Tại sao hắn lại có mặt ở đó!? - Sengoku quay lại phía sau và nói - xuất hiện ở nơi này sau khi đột nhập nhà ngục Impel Down, rốt cuộc mục đích của ngươi là gì đây hả Râu Đen Teach?

Đúng vậy, kẻ mới xuất hiện kia chính là kẻ đã khơi mào nên cuộc chiến giữa hải quân và băng hải tặc Râu Trắng, Râu Đen Marshall D. Teach.

Và Râu Đen không chỉ tới đây 1 mình mà lúc này đứng bên cạnh hắn ta còn là vài gương mặt mà Sengoku nhận ra bởi vì 1 nửa trong số chúng đều là phạm nhân ở Impel Down.

Râu Đen xuất hiện khiến cho rất nhiều người kinh ngạc và thắc mắc lý do tại sao nhưng Râu Trắng lại không phải là 1 trong số đó.

- Rắc!!!

Râu Trắng bỗng tung ra nắm đấm khiến 1 luồng xung chấn lan thẳng tới trước mặt Râu Đen.

- Oái!!! - Râu Đen vội vàng né qua 1 bên và luồng xung chấn đó lập tức đánh sập kiến trúc ở phía sau hắn ta.

- Râu Đen, ta không quan tâm ngươi có mục đích gì, nhưng ngươi đã phạm phải tội lỗi lớn nhất mà ta đã đề ra, đó chính là sát hại đồng đội - Râu Trắng nói - hôm nay ta sẽ bắt ngươi phải đền mạng cho Thatch!!!

Râu Trắng lại vung nắm đấm lên chuẩn bị tấn công nhưng lúc này Râu Đen đã xuất hiện trước mặt ông ta.

- Kurouzu ( 闇水 Ám Thủy)!!!

Một vòng xoáy màu đen xuất hiện giữa lòng bàn tay của Râu Đen và ngay lập tức sức mạnh của trái Gura Gura no Mi trên tay Râu Trắng liền bị nó hút mất.

- Ha ha ha, bây giờ thì ông đã không thể tạo ra động đất nữa phải không lão già!! - Râu Đen cười đầy đắc chí.

Nhưng Râu Đen không để ý rằng tay phải của Râu Trắng đang đưa thanh đại đao của mình lên.

- Phập!!!

Lưỡi đao của Râu Trắng chém vào bả vai của Râu Đen khiến cho tiếng cười của hắn ta im bặt thay vào đó là những tiếng kêu gào đầy đau đớn.

- A A A!!! Đau quá!!! - tác dụng phụ của trái Yami Yami no Mi khiến cho cơn đau mà Râu Đen nhận phải tăng lên gấp bội.

Râu Đen ngã ra sau dùng tay ôm lấy vết thương nên sức mạnh của Râu Trắng đã khôi phục trở lại. Râu Trắng liền đưa tay trái ra tóm lấy đầu của Râu Đen.

- Năng lực của ngươi kỳ lạ đấy nhưng sức phòng ngự của ngươi lại quá kém - Râu Trắng lạnh lùng nói.

- Khoan đã bố già… con là con của bố mà… - đối diện với ánh mắt đầy sát khí của Râu Trắng thì Râu Đen bắt đầu hoảng sợ và cầu xin tha thứ.

- Rầm!!!!

Nhưng mặc kệ lời kêu van của Râu Đen, Râu Trắng dùng sức ấn mạnh đầu của Râu Đen xuống đất khiến cho toàn bộ mặt đất vỡ vụn ra. Khuôn mặt của Râu Đen liền biến dạng dưới sức mạnh khủng khiếp của Râu Trắng.

- Lão già quái vật đáng chết, ngươi đã sắp chết đến nơi rồi tại sao ngươi không chết luôn đi!? - Râu Đen kêu gào - mau giết lão ta đi!!!

Râu Đen vừa quát lên thì ngay lập tức đám thuộc hạ của Râu Đen liền xông tới và bắt đầu tấn công Râu Trắng.

Hiện giờ Râu Trắng đã mất quá nhiều sức rồi nên thậm chí những đòn tấn công của lũ thuộc hạ Râu Đen ông cũng không đủ sức để tránh né nữa rồi.

Sengoku và Garp thấy vậy thì không làm gì cả, bọn họ vốn là kẻ thù nên không có lý do gì khiến bọn họ phải đi cứu Râu trắng cả. Với lại nếu như Râu Trắng chết trên tay băng hải tặc Râu Đen thì hải quân có thể đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu Râu Đen và giảm bớt được lượng lớn những kẻ muốn báo thù cho Râu Trắng nhắm vào họ.

Những vết thương của Râu Trắng ngày càng nhiều và hơi thở của ông cũng yếu dần đi, đám thuộc hạ của Râu Trắng vốn đang tránh xa nơi mà ông chiến đấu với Sengoku và Garp thấy được cảnh này thì ngay lập tức chạy tới.

Nhưng khi họ còn chưa kịp tới gần thì 1 cột lửa khổng lồ từ xa bắn tới quét qua nơi này khiến cho những tên thuộc hạ của Râu Đen phải lui lại.

- Rầm!!!

Lúc này 1 bóng người đỏ rực rơi xuống từ trên không khi ngọn lửa này tan đi, đó chính là 1 trong Tam Đại Tướng của hải quân, Akainu!!!

Hắn và Ace đang chiến đấu với Aokiji và Kizaru cũng đã tới gần nơi này.

- Sao vậy Akainu, vừa rồi ngươi còn to mồm lắm cơ mà - hắn cầm thanh kiếm trên tay với 1 ngọn lửa cuồn cuộn bao quanh mình thì nói.

- Hừ!!! - Akainu lập tức bật dậy và nhìn hắn - đòn tấn công của ngươi đã yếu đi nhiều rồi, năng lượng mà ngươi lấy được từ tên Ace cũng đang dần cạn kiệt, chẳng mấy chốc mà ngươi sẽ kiệt sức thôi.

Akainu không tỏ ra quá mức tức giận mà lại nói. Nói xong thì Akainu quay sang nhìn về phía Râu Trắng và băng hải tặc Râu Đen đứng ở cách đó không xa.

- Teach Râu Đen, ta đã biết tin ngươi đột nhập vào nhà ngục Impel Down và giải thoát phạm nhân ở đó, sau khi trận chiến này kết thúc thì ngươi cũng sẽ phải tiếp nhận hình phạt giống như lũ hải tặc bẩn thỉu này thôi - Akainu nói.

Trong tình hình hiện tại thì lời nói của Akainu chẳng khác nào 1 ngòi nổ có thể dẫn đến cuộc hỗn chiến giữa bọn hắn, hiện tại Râu Trắng đã gần như mất đi sức chiến đấu rồi, mà Sengoku và Garp còn đang đứng ở ngay đó nên thế trận có vẻ như đang nghiêng về phía hải quân vì Akainu biết Râu Trắng tuyệt đối sẽ không hợp tác với Râu Đen.

- Ace… - trong tình huống này hắn bỗng nói với Ace - anh hãy mang Râu Trắng rời khỏi đây, em sẽ mở đường cho anh.

Ace nghe hắn nói vậy thì liền muốn từ chối, tính cách của cậu ta không cho phép cậu để đứa em của mình ở lại chiến trường. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của hắn thì Ace liền bất chợt rút lại những lời mà mình định nói.

Trong khi 3 phe đang cầm chừng lẫn nhau thì bỗng nhiên Ace lao tới chỗ của Râu Trắng và mang theo ông bay lên bỏ chạy.

!!!

Kizary và Aokiji đứng ở phía sau hắn là gần với hướng mà Ace bỏ chạy nhất thì lập tức muốn đuổi theo nhưng đúng lúc này 1 ngọn lửa nóng rực lại quét tới ngay sau lưng 2 người khiến cho cả 2 phải quay lại ngăn cản.

Lúc này đây hắn đang đứng ở giữa vòng vây của Tam Đại Tướng cùng với Sengoku và Garp, cộng thêm băng hải tặc Râu Đen đang đứng rình rập ở bên cạnh.

- Thằng nhóc khốn kiếp, mày sẽ phải trả giá vì hành động của mình - Akainu bắt đầu bộc lộ vẻ phẫn nộ của mình.

Garp đứng ở cách đó không xa cũng không bình tĩnh chút nào, bởi lẽ ông hiểu rõ hậu quả của việc để Râu Trắng còn sống thoát khỏi nơi này.

Đứng giữa vòng vây của kẻ địch thì hắn vẫn không quá lo lắng, bởi lẽ hiện giờ hắn vẫn chưa tung hết sức mạnh ra.

Đương nhiên là hắn không phải đang nói tới việc biến thành dạng rồng. Dạng rồng cùng với trạng thái Super Saiyan đều đã bị khóa lại bởi vì thân thể suy nhược của hắn không chịu nổi áp lực mà sức mạnh khổng lồ của những trạng thái đó đem lại.

- May mà lượng Mp của mình đã hồi phục được kha khá sau khi chiến đấu lâu như vậy…

Năng lượng hắn lấy từ Ace đang dần cạn nhưng lượng Mp của bản thân hắn thì lại đang hồi phục rất nhanh, và đủ để hắn sử dụng ra thủ đoạn mạnh nhất mà hắn có thể sử dụng vào lúc này.

Ngọn lửa xung quanh hắn bắt đầu nhỏ lại và sau đó biến mất hẳn.

- Cuối cùng thì ngươi cũng đã kiệt sức rồi phải không? Đã đến lúc ngươi đền tội rồi - Akainu nhìn thấy ngọn lửa xung quanh hắn dần biến mất thì liền bước tới và nói.

Hai tay của Akainu biến thành những dòng dung nham nóng chảy và lão ta ngay lập tức lao về phía hắn.

Ngay khi Akainu xuất hiện ở trước mặt hắn thì ngọn lửa của hắn đã biến mất hoàn toàn và chỉ để lại 1 làn khói nhỏ bốc lên từ lưỡi kiếm nhám đen mà hắn đang cầm trên tay.

Akainu chập 2 tay lại tạo và bổ xuống đầu hắn với ý định lấy mạng hắn. Đối mặt với đòn tấn công của Akainu thì hắn vẫn hết sức bình tĩnh.

Lúc này Aokiji đứng ở cách đó không xa bỗng nhiên nhận ra điều gì đó kỳ lạ.

!!!

- Nguy hiểm đấy!!! - Aokiji bỗng nhiên quát lên.

Hắn ngẩng đầu lên và nhìn Akainu với vẻ lạnh lùng.

- Bankai: Zanka no Tachi…

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 948: Marineford (10)


- Ngươi đã kiệt sức rồi, ngọn lửa của thanh kiếm đó cũng đã tắt. Thứ chờ đợi ngươi phía trước chỉ có cái chết thôi - toàn thân Akainu biến thành dung nham và áp sát hắn.

Đối mặt với đòn tấn công của Akainu hắn không hề lui bước mà từ từ giơ thanh kiếm của mình lên.

- Nguy hiểm đấy!!! Lui lại mau Akainu!!! - Aokiji bất ngờ quát lên.

!!!

Kizaru đứng ở bên cạnh nghe thấy Aokiji tỏ ra hoảng hốt như vậy thì rất bất ngờ những sau khi đắn đó trong chốc lát ông ta liền hóa thành 1 luồng ánh sáng và bay tới phía sau Akainu và tóm cổ áo hắn ta kéo ngược ra.

- Xoạt!!!

Đúng lúc này lưỡi kiếm của hắn quét qua mặt Akainu và chỉ 1 chút xíu nữa thôi là lưỡi kiếm của hắn đã chém trúng cổ của hắn ta rồi.

- Kizaru, ông làm gì vậy!? - Akainu quát lên - thằng nhóc này đã kiệt sức rồi, kể cả nó có sử dụng Haki thì cũng không đủ để gây tổn thương đến tôi…

Kizaru không để ý tới Akainu mà nhìn hắn với ánh mắt đầy nghiêm trọng và kéo Akainu ra xa, khác với Akainu thì Kizaru là 1 con người cực kỳ lý trí. Vừa rồi hắn khiến cho ông ta cảm nhận được 1 cảm giác cực kỳ đáng sợ, đó chính là lý do mà Kizaru nhanh chóng ra tay ngăn cản Akainu.

- Thằng nhóc này rất nguy hiểm, chúng ta phải tiếp tục phối hợp mới được - Kizaru nói.

Aokiji lúc này cũng đã lao tới gần và nhảy lên cao, hắn ta đưa 2 tay ra trước và quát lên:

- Ice Star (氷星 Băng Tinh)!!!

Aokiji muốn tạo ra 1 cơn bão tuyết bắt về phía hắn nhưng kỳ lạ là không có gì xảy ra cả.

!?

Aokiji rơi xuống bên cạnh Kizaru và Akainu với vẻ mặt đầy nghi hoặc.

- Chuyện gì vậy? - Kizaru thấy vậy thì hỏi.

- Tôi không biết nữa, tôi… không thể sử dụng sức mạnh của mình được - Aokiji hoàn toàn không hiểu lý do tại sao sức mạnh của mình lại biến mất.

Theo bản năng Aokiji liền nhìn về phía hắn và trong lòng hắn ta liền dâng lên 1 cảm giác hết sức khó chịu.

Tất cả ánh mắt lúc này đều tập trung về phía hắn và bọn họ sau đó liền nhìn thấy 1 luồng khí kỳ lạ màu cam đang bốc lên từ cơ thể hắn.

Loại khí thể kỳ lạ này mặc dù trông rất giống lửa nhưng họ lại nhận ra rằng đó lại không phải là lửa mà nó là nguồn năng lượng khổng lồ đang toát ra từ cơ thể hắn khiến toàn thân hắn như đang bốc cháy.

Zanka no Tachi, Nishi: Zanjitsu Gokui (残火の太刀 "西" 残日獄衣 Tàn Hỏa chi Thái Đao “Tây": Tàn Nhật Ngục Y)

Nhiệt độ cơ thể của hắn lúc này đã đạt tới nhiệt độ của lõi mặt trời chính vì thế nên ngọn lửa của hắn trông giống như đã biến mất bởi nhiệt độ quá cao khiến cho nó không còn mang hình dạng của ngọn lửa thông thường nữa.

- Ngươi thắc mắc tại sao sức mạnh của mình không thể sử dụng được nữa ư? - hắn nhìn Aokiji và nói.

Câu nói này của hắn dường như đã xác nhận nghi ngờ của Aokiji rằng việc mình không thể sử dụng được sức mạnh là do hắn.

- Câu trả lời rất đơn giản, ngươi không thể tạo ra băng là bởi vì ngươi không đủ khả năng để hạ thấp nhiệt độ không khí ở xung quanh mình nữa - hắn nói - hiện giờ nhiệt độ cơ thể của ta đã đạt tới 15 triệu độ C và khiến cho hơi nước xung quanh đây bị bốc hơi toàn bộ, thiếu đi hơi nước và sức mạnh của ngươi không đủ để giảm bớt nhiệt lượng do ta tỏa ra nên băng của ngươi không thể hình thành được…

Nghe được lời giải thích của hắn thì những người xung quanh cực kỳ bất ngờ, khiến hơi nước bốc hơi toàn bộ ở giữa biển? Cho dù đó chỉ là khiến cho hơi nước ở phần đất phía trong Marineford bốc hơi hoàn toàn cũng là điều gần như bất khả thi.

- Ngọn lửa của thanh kiếm này không hề biến mất, nó chỉ tập trung lại và hội tụ vào bên trong mà thôi, bây giờ nhiệt độ của thanh kiếm này là cực kỳ khủng khiếp, chỉ cần bị nó chém phải thì các ngươi chắc chắn sẽ phải chết - hắn giơ kiếm lên và nói - vừa rồi nếu không phải nhờ có Aokiji và Kizaru thì ngươi đã bị ta chém bay đầu rồi Akainu ạ, không có loại sức mạnh nào có thể ngăn cản được sức tàn phá của Zanka no Tachi.

- Rốt cục thì thứ đó là cái gì!? Không chỉ thằng nhóc đó có sức mạnh của trái ác quỷ kỳ lạ mà ngay cả cây kiếm của nó cũng kỳ dị nữa - Kizaru lẩm bẩm - nắm giữ thứ vũ khí nguy hiểm như vậy thì càng khiến cho nó trở nên đáng sợ...

- Việc gì phải sợ chứ!!! - bỗng Akainu bước lên và nói - ta có thể nhìn thấy cơ thể ngươi đang run rẩy, mặc dù ngươi cố tỏ ra không có việc gì nhưng ngươi thật sự đã kiệt sức rồi…

- Đúng vậy…

Hắn không hề phản bác lại Akainu. Lượng Mp của hắn giờ vẫn còn nhưng còn thể lực của hắn đã gần cạn rồi. Nên nhớ lúc trước chỉ 1 lần sử dụng tiên pháp cũng đủ khiến cho hắn mệt mỏi mất nửa ngày, còn lần này hắn đã chiến đấu trong thời gian quá lâu rồi.

- Nhưng mặc dù như vậy… ngươi có muốn thử xem liệu ta sẽ kiệt sức trước hay là ta sẽ giết sạch lũ các ngươi trước đây - hắn bỗng xoay lưỡi kiếm lại và cắm xuống mặt đất.

Từ vị trí mũi kiếm cắm xuống đất 1 luồng năng lượng màu đỏ bắt đầu tuôn trào và mặt đất liền nứt vỡ.

Zanka no Tachi, Minami: Kaka Juumanokushi Daisoujin (残火の太刀 "南": 火火十万億死大葬陣 Tàn Hỏa chi Thái Đao "Nam": Hỏa Hỏa Thập Vạn Ức Tử Đại Táng Trận)!!!

- Rắc!!!

Từ dưới mặt đất hàng nghìn bộ xương cốt màu đen bắt đầu chui ra khỏi mặt đất, cùng với đó thì 1 vài tên hải quân đã chết nằm dưới đất thì toàn thân cũng bắt đầu bốc cháy dần biến thành 2 bộ xương khô màu đen và đứng dậy.

!!!

Nhìn thấy cảnh tượng này thì toàn bộ chiến trường liền dừng lại.

Hôi sinh người chết thì Gecko Moria cũng có thể làm được nhưng số lượng cũng bị giới hạn nhưng lúc này khắp nơi trên chiến trường đều là những bộ xương cốt màu đen này, số lượng thậm chí có thể lên tới hàng nghìn bộ.

- Chẳng lẽ, những người này đều là những người đã từng chết trên tay ngươi? - Sengoku nhận ra hắn không hồi sinh toàn bộ những người đã chết và tuyệt nhiên là không có tên hải tặc nào mà chỉ có hải quân đã chết dưới tay hắn mới hồi sinh dậy.

- Ông đoán đúng rồi đấy nguyên soái Sengoku - hắn thản nhiên cười - vậy ông thử đoán xem tổng số người mà ta đã giết là bao nhiêu người? Vài nghìn… hay là vài vạn người?

- Luffy… - lúc này Garp cũng không thể đứng yên được nữa, khi biết được hắn đã giết nhiều người như vậy thì ông liền trở nên cực kỳ tức giận.

Nhưng ngay sau đó Garp lại bình tĩnh lại, từ lúc hắn ra biển tới nay chỉ mới vài tháng, kể cả mỗi ngày có hàng chục người xếp hàng cho hắn giết thì cũng không thể nhiều đến như vậy được.

Ngay lập tức Garp liền nhìn về phía thanh kiếm ở trên tay hắn và giống như ngộ ra điều gì đó.

- Luffy!!! Mau ném thanh kiếm đó đi, nó là 1 thanh yêu đao đấy!!! - Garp bỗng quát lên.

Hắn hơi ngạc nhiên khi nghe Garp nói vậy, nhưng ngay sau đó thì hắn đã hiểu ra lý do tại sao Garp lại nói thế.

Hiển nhiên là Garp cho rằng hắn không thể nào giết nhiều người như vậy mà những kẻ được hồi sinh ở đây đều là những nạn nhân đã chết dưới thanh kiếm của hắn qua nhiều đời chủ nhân mà thôi.

Trong mắt của Garp thì thanh kiếm này giết càng nhiều người thì nó sẽ càng mạnh, vừa nghe đã thấy nó giống như 1 thanh yêu đao rồi.

Suy luận của Garp cũng hợp với suy nghĩ của những người khác, dù sao thân phận của hắn hiện tại chỉ là 1 thằng nhóc 17 tuổi mới ra khơi được vài tháng mà thôi.

Hắn cũng không mất công đính chính lại suy nghĩ của Garp làm gì bởi vì quả thật là những người này đã chết dưới lưỡi kiếm của Ryuuka chỉ là nó chỉ mới qua 1 đời chủ nhân duy nhất là hắn mà thôi.

- Cho dù nó là 1 thanh yêu đao thì sao chứ? - đúng vào lúc này 1 giọng nói vang lên.

!?

Mọi người giật mình nhìn qua thì bỗng nhiên thấy đằng sau lưng cách hắn không xa có 2 người đàn ông có mái tóc đỏ với 3 vết sẹo ở mắt xuất hiện.

- Shanks tóc đỏ!!!

Tất cả đều kinh ngạc trước sự xuất hiện của Shanks, chỉ riêng hắn là không bất ngờ lắm bởi vì hắn biết Shanks chắc chắn sẽ tới chỉ là ông bị Kaidou cầm chân ở ngoài biển nên sẽ tới muộn thôi.

- Cậu đã trở thành 1 hải tặc chân chính rồi Luffy, bây giờ tôi tới để thực hiện lời hứa của chúng ta - Shanks nói.

Thấy Shanks xuất hiện thì hắn liền thu kiếm lại và quay lại nhìn ông ấy.

Shanks Lv 190

Thân là 1 trong Tứ Hoàng thì Shanks sở hữu sức mạnh vượt qua cả Tam Đại Tướng hải quân và gần ngang ngửa với Garp cùng Sengoku. Tất nhiên bởi vì đã già nên thể lực của Garp và Sengoku sẽ bị suy giảm đôi chút dẫn đến việc Shanks sẽ có sức chiến đấu nhỉnh hơn chút xíu.

Thấy Shanks bắt đầu đi về phía mình thì hắn liền đưa tay ra sau lưng và sau đó lấy ra 1 chiếc mũ bằng rơm có quấn 1 băng vải màu đỏ, đây chính là chiếc mũ rơm mà Shanks đã giao cho Luffy 10 năm về trước.

Đương nhiên là hắn vốn dĩ không hề có chiếc mũ rơm này bởi vì khi tiến vào phụ bản này hắn chỉ thay thế thân phận của Luffy còn những thứ khác thì không.

Chiếc mũ rơm này thực chất là hắn đã bỏ chút tiền ra mua ở trong shop thành tựu. Vốn dĩ chiếc mũ rơm này chẳng có chức năng gì đặc biệt nhưng do nó có xuất xứ từ thế giới giả tưởng nên nó mới có mặt trong shop thành tựu.

Nhưng cũng chính vì vậy mà chiếc mũ này là hàng thật 100% chứ không phải chỉ là hàng phỏng chế.

- Tôi đã đợi cậu 10 năm rồi Luffy - Shanks nhận lấy chiếc mũ rơm từ tay hắn đội lên đầu mình và nói - từ giờ cậu đã là 1 hải tặc, như vậy có nghĩa là chúng ta sẽ trở thành đối thủ của nhau, hy vọng rằng có 1 ngày tôi sẽ được chạm mặt cậu ơ trên biển.

- Được thôi - hắn cười cười nói.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 949: Trận chiến kết thúc


- Những thanh kiếm được gọi là yêu đao cũng chỉ là những con ngựa bất kham mà thôi Garp. Một thanh yêu đao sẽ làm hại những người xung quanh và ngay cả chủ nhân của nó. Nhưng chỉ cần gặp được chủ nhân thật sự thì nó sẽ trở thành 1 trợ lực cực kỳ mạnh mẽ - theo tôi thấy Luffy có thừa khả năng khống chế thanh kiếm này và có thể phát huy tối đa sức mạnh của nó.

Garp nghe được lời này của Shanks thì cũng yên tâm trở lại, vừa rồi cũng là do ông quá lo cho đứa cháu của mình nên mới quên mất rằng từ đầu tới giờ thanh kiếm này hoàn toàn nằm dưới quyền kiểm soát của hắn.

- Bỏ qua chuyện đó đi, rốt cuộc thì ngươi xuất hiện ở đây là có mục đích gì hả Shanks tóc đỏ - lúc này Sengoku bỗng lên tiếng.

Thấy mọi người đều nhìn về phía mình thì Shanks không hề tỏ ra lo lắng mà thản nhiên nói:

- Tôi tới đây để chấm dứt cuộc chiến này.

Câu nói này của Shanks giống như đổ thêm dầu vào lửa khiến cho đám hải quân đứng xung quanh trở nên giận dữ. Việc bọn họ để băng hải tặc Râu Trắng cứu thoát Ace thì đã là 1 mối nhục nhã cực kỳ lớn đối với hải quân rồi, bây giờ Shanks lại muốn bọn họ dừng tay ư?

- Kết quả của cuộc chiến này quá rõ ràng rồi, nếu như còn tiếp tục thì hải quân sẽ chỉ càng mất mặt hơn thôi - Shanks nói xong thì đặt tay lên chuôi kiếm của mình - hay ông định hy sinh thêm vài chục nghìn binh sĩ nữa để chiến đấu với 2 trong số Tứ Hoàng để vớt vát chút thể diện cho hải quân?

Quả thật nếu như Shanks tham dự vào thì việc hải quân thất bại trước 2 vị Tứ Hoàng cũng đỡ nhục nhã hơn 1 chút. Có điều nếu như băng hải tặc tóc đỏ mà tham dự vào trận chiến này thì thương vong sẽ là cực kỳ lớn.

Nên nhớ mục đích của băng hải tặc Râu Trắng khi tới đây là giải cứu Ace nên họ mới hạn chế giao chiến với hải quân vì sợ Ace sẽ gặp nguy hiểm. Nếu như bây giờ mà khai chiến thì đám thuộc hạ của Râu Trắng tuyệt đối sẽ không chút ngần ngại tàn sát hải quân, đến lúc đó hậu quả sẽ cực kỳ khôn lường.

- Thôi được… - Sengoku bỗng ra lệnh - toàn quân lập tức thu đội, để lũ hải tặc đi.

- Nguyên soái!!! - Akainu nghe Sengoku nói vậy thì lập tức phản đối - chúng ta không thể để cho lũ hải tặc đi được!!!

- Câm miệng Akainu!!!

Mọi người liền quay sang nhìn người vừa lên tiếng là Kizaru.

- Đừng quên rằng ngươi đang nói chuyện với nguyên soái của hải quân đấy, hãy xem lại thái độ của mình đi - 1 vẻ tức giận hiếm có xuất hiện trên mặt Kizaru.

Akainu siết chặt nắm đấm lại và nghiến răng kèn kẹt nhưng không còn lên tiếng nữa mà quay đầu bỏ đi.

- Toàn quân lập tức ngừng chiến đấu và đưa thương binh đi chữa trị - Sengoku tiếp tục nói - trận chiến này đã kết thúc rồi… chuyện ngày hôm nay, ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm!

Đám hải quân nghe được mệnh lệnh của Sengoku thì liền xìu xuống và bắt đầu thu dọn chiến trường.

- Còn ngươi thì sao đây Teach? - Shanks bỗng quay qua nhìn Râu Đen và nói.

Râu Đen liền nở nụ cười nham hiểm sau đó thì ra lệnh cho thuộc hạ của mình rút lui.

- Thuyền trưởng, còn về chuyện Râu Trắng thì sao? - Van Augur, thuyền viên của Râu Đen thấy thuyền trưởng của mình ra lệnh rút lui thì liền hỏi.

- Tạm thời chúng ta chưa thể động tay vào lão già đó được nên đành gác chuyện đó lại sau - Râu Đen nói - nhưng thay vào đó thì ta đã có 1 mục tiêu khác rồi.

Nghe Râu Đen nói như vậy thì Van Augur hơi nhíu mày 1 chút sau đó liền giật mình nói:

- Ngài muốn thanh kiếm của thằng nhóc đó sao?

- Ngươi quả thật là rất tinh ý đấy, Augur… - Râu Đen cười - không chỉ là thanh kiếm đó, mà ngay cả thằng nhóc Luffy đó cũng sở hữu 1 loại trái ác quỷ mà ta chưa nghe nói tới bao giờ. Nếu như ta có thể đạt được nó thì ta sẽ có được sức mạnh tuyệt đối!!

Hắn không hề hay biết rằng Râu Đen đang nhắm tới hắn vì lúc này hắn đã chìm sâu vào giấc ngủ rồi. Sau khi cùng Shanks rời khỏi Marineford thì 1 cơn buồn ngủ đã kéo tới khiến cho hắn đổ gục ngay khi vừa lên thuyền của Shanks.

- Luffy!!! Cậu sao thế!? - Shank thấy hắn ngất đi thì giật mình.

Shanks đang định đỡ lấy hắn thì bỗng 1 bóng người từ đâu lao tới đánh lui ông ra sau.

- Nữ đế Boa Hancock!? - Shanks thấy rõ khuôn mặt của người mới tấn công mình thì ngạc nhiên - cô muốn làm gì?

Hancock lúc này đã ôm hắn vào lòng và để đầu hắn áp vào bộ ngực nảy nở của mình.

- Với trách nhiệm của 1 người vợ tôi sẽ mang anh ấy trở về Amazon Lily và chăm sóc cho anh ấy - Hancock nói với Shanks.

- Vợ!? - Shanks và thuyền viên của ông nghe Hancock nói vậy thì cực kỳ shock.

- Ha ha ha!!! Thằng nhóc Luffy này ghê thật, mới mấy năm không gặp mà đã dụ dỗ được cả nữ đế rồi - thành viên của băng hải tặc Tóc Đỏ vốn đã quen biết Luffy từ khi còn nhỏ nên liền mở miệng đùa giỡn.

- Nếu như vậy thì giao Luffy cho cô cũng được, chỉ tiếc là tôi không thể nói chuyện được với thằng nhóc sau 1 thời gian dài như vậy - Shanks cười cười.

Hancock nói xong thì liền mang theo hắn rời khỏi thuyền của Shanks, ngoại trừ hắn ra cô không muốn nhiều lời với bất kỳ tên đàn ông nào cả.

Shanks cũng không tức giận, ông có thể nhận ra được Hancock không hề nói dối nên mới dễ dàng để cho cô mang hắn đi như vậy.

- Hẹn gặp lại sau nhé Luffy.

……

Hắn mở mắt ra thì liền thấy mình đang nằm trên 1 chiếc giường rất lớn. Hắn vừa muốn ngồi dậy thì nhận ra đang có người nằm bên cạnh mình.

Hắn quay sang thì thấy Hancock đang nằm ở bên cạnh mình, hắn nhẹ nhàng kéo chiếc chăn mỏng đắp lên cơ thể mềm mại của Hancock thì đúng lúc này cô tỉnh dậy.

- Luffy, anh đã tỉnh rồi!!! - Hancock vừa mở đôi mắt còn mơ màng của mình ra thấy hắn đang ngồi cạnh mình thì mừng rỡ nhào tới ôm hắn.

Hắn vuốt ve làn da trơn nhẵn của Hancock và hỏi:

- Anh đã ngủ trong bao lâu rồi?

- Kể từ sau trận chiến ở Marineford thì em đã đưa anh về Amazon Lily, từ đó tới nay anh đã ngủ gần 2 năm rồi - Hancock đáp.

(Chi tiết này hơi gượng ép nhưng coi như là để cho qua timeskip)

- Đã 2 năm rồi sao? - nghe thấy Hancock nói vậy thì ngay lập tức hắn liền mở bảng thông tin nhân vật ra và kiểm tra trạng thái của mình - vẫn còn hơn 1 tháng nữa à…

Trạng thái suy nhược của hắn vẫn chưa hết hoàn toàn, phải cần tới hơn 1 tháng nữa thì hắn mới có thể hồi phục hoàn toàn. Và một khi hắn phục hồi sức mạnh thì thế giới này sẽ hoàn toàn nằm dưới quyền kiểm soát của hắn.

Thậm chí là hiện tại thì cũng chẳng có kẻ nào đủ sức mạnh để chống lại hắn, không phải thế lực nào cũng sở hữu chiến lực mạnh bằng hải quân.

Thậm chí là hiện tại hải quân cũng không còn có sức mạnh như xưa nữa.

Theo những gì Hancock kể lại cho hắn thì trong 2 năm này hải quân đã xảy ra nhiều thay đổi. Nguyên soái Sengoku đã bị buộc phải từ chức khi để băng hải tặc Râu Trắng mang Ace trốn thoát, đồng thời Garp cũng đã xin nghỉ hưu và quay trở về làng Foosha để dưỡng già.

Sau khi Sengoku từ chức thì hải quân sẽ cần tới 1 vị nguyên soái mới. Và những gì Hancock kể lại cũng khá giống với nội dung cốt truyện, Akainu và Aokiji quyết chiến trên đảo Punk Hazard để quyết định xem ai sẽ trở thành nguyên soái.

Kết quả là Akainu chiến thắng và trở thành tân nguyên soái, Aokiji rời khỏi hải quân và mất tích sau đó 2 đại tướng mới đã được chọn ra là Fujitora (Đằng Hổ) và Ryokugyu (Lục Ngưu).

Không chỉ lực lượng của hải quân xảy ra biến động mà ngay cả trong giới hải tặc cũng đầy sóng gió.

Sau trận chiến tại Marineford thì Râu Trắng chính thức tuyên bố từ bỏ con đường hải tặc và lựa chọn Marco làm người kế thừa chức vụ thuyền trưởng của băng hải tặc Râu Trắng.

Sau khi Râu Trắng quyết định lui lại phía hậu đài thì các thế lực hải tặc ở khắp nơi tại New World lập tức nổi loạn muốn đánh chiếm địa bàn của Râu Trắng.

Các vị đội trưởng dưới trướng thuyền trưởng hiện tại được Marco cử đi khắp nơi để trấn áp đám hải tặc, Ace được Marco đưa lên làm thuyền phó và đi liên lạc với những băng hải tặc thuộc liên minh Râu Trắng để dẹp loạn vùng biển Tân Thế Giới.

Hải quân dưới sự dẫn dắt của 1 vị nguyên soái mới là Akainu, 1 kẻ cực kỳ hiếu chiến, thì đã tập trung rất nhiều lực lượng tràn vào New World khiến cho New World vốn dĩ đã hết sức tàn khốc nay càng thêm hỗn loạn.

- Xem ra ở New World đang rất náo nhiệt đây - hắn thầm nghĩ.

Dự định ban đầu của hắn vốn dĩ đã là tiến vào New World và đi hết Grand Line tới đầu kia của Red Line, nay vùng biển này lại càng trở nên nguy hiểm thì hắn càng cảm thấy vui vẻ.

- Mong là các ngươi có thể giữ chân ta được hơn 1 tháng nữa, nếu không thì thật sự là buồn chán đấy - hắn ngồi ở mép giường và cười cười.

- Anh định lên đường rồi sao Luffy - Hancock ôm hắn từ phía sau và chống cằm lên vai hắn thì thầm.

Cảm nhận được bộ ngực căng mọng của Hancock đè lên lưng mình thì hắn liền quay lại và đè cô xuống giường.

- Đừng lo, anh sẽ không để em ở lại nơi này đâu - hắn nói xong thì liền nhào tới hợp thể với Hancock.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 950: Trở về quần đảo Sabaody


- Trái Tengu? - hắn quay qua nhìn Marigold và nói.

Giờ Marigold đã không còn là 1 người phụ nữ to béo như trước nữa mà trở về với hình ảnh thiếu nữ thon thả như lúc còn trẻ do cách đây 2 năm hắn đã chỉ dạy phương pháp huấn luyện cơ bắp hồng cho bộ tộc Kuja.

Sau 2 năm tập luyện theo phương pháp của hắn thì Amazon Lily từ 1 nơi tràn ngập những nữ đô vật và chỉ có 1 số ít người phụ nữ mảnh mai nay đã lột xác hoàn toàn trở thành 1 hòn đảo của những người phụ nữ xinh đẹp. (Mọi người làm ơn bơ mấy bà già đi nhé)

- Đúng vậy, chính phủ thế giới đã tiến hành điều tra khắp thế giới về lai lịch trái ác quỷ của anh và cuối cùng bọn họ đã tìm được ra 1 sinh vật gọi là Tengu trong truyền thuyết của đất Wano Quốc - Marigold đáp - hình dạng của anh lúc chiến đấu với nguyên soái Sengoku thật sự là cực kỳ khớp với hình ảnh Tengu trong truyền thuyết của Wano Quốc và thêm vào đó anh cũng thể hiện ra vài loại sức mạnh mà Tengu sở hữu đó là điều khiển sấm, mưa và gió cùng với khả năng dùng kiếm cùng bắn cung…

Susanoo quả thật là được xây dựng dựa theo hình ảnh của Tengu trong truyền thuyết nhật bản và ở thế giới One Piece tồn tại 1 quốc gia có phong tục tập quán rất giống với Nhật Bản cổ xưa nên truyền thuyết về Tengu tồn tại cũng không lạ, dù sao thì thế giới này ngay cả truyền thuyết về Phật cũng có thì không lý gì lại không có Tengu.

Có vẻ như chính phủ thế giới đã quy sức mạnh của hắn vào 1 loại trái mà họ gọi là trái Tengu và trái này được xếp vào loại Mythical Zoan giống như trái ác quỷ của Marco và Sengoku, trái Oni Oni no Mi, Model: Daitengu.

Mặc dù hắn không để tâm lắm đến những suy đoán của chính phủ thế giới nhưng hắn cũng khá bất ngờ khi họ có thể đoán ra được 1 trong những thân phận của hắn là Daitengu.

- Không chỉ có vậy, thông tin về thanh kiếm được cho là đã ăn trái ác quỷ của anh cũng được điều tra kỹ lưỡng, bởi vì nắm giữ thanh kiếm này ngang với việc sở hữu 2 trái ác quỷ cùng lúc - Marigold nói xong thì liền lấy ra 1 tờ lệnh truy nã - đây là lệnh truy nã mới của anh, nó cũng không hẳn là mới vì nó đã được ban hành cách đây gần 2 năm rồi.

Hắn nhận lấy tờ lệnh truy nã từ tay Marigold và nhìn số tiền trên đó.

Monkey D. Luffy

Luffy Thiên Cẩu

1,000,000,000 Beri

Không chỉ biệt hiệu của hắn đã thay đổi mà số tiền truy nã của hắn cũng tăng lên gần 2,5 lần. Bây giờ hắn đã chính thức bước vào hàng ngũ của 1 số rất ít hải tặc có tiền truy nã đạt tới hàng tỷ và có thể được gọi là đại hải tặc.

Dù sao ngoài việc hắn đã đập phá khắp 3 trụ sở lớn nhất của chính quyền là Enies Lobby, Impel Down và Marineford ra thì lý do lớn nhất khiến hắn có được số tiền thưởng khổng lồ như vậy là do sức mạnh của hắn.

Giống như trong truyện Luffy cũng đại náo khắp nơi và tham gia chiến dịch giải cứu Ace nhưng cuối cùng tiền truy nã cũng chỉ được tăng lên tới 400 triệu Beri đã là hết nấc. Lý do là bởi khi đó chính quyền chỉ coi Luffy là 1 mối hiểm họa tiềm tàng mà chưa thực sự coi cậu ta là 1 kẻ địch thực sự.

Nhưng 2 năm trước đây hắn đã 1 mình đánh bại nguyên soái hải quân, cùng lúc chống lại Tam Đại Tướng cùng anh hùng hải quân Garp nên chính phủ thế giới đã nhận ra sự nguy hiểm của hắn. Vì thế nên hiện nay hắn mới có mức truy nã cao đến như vậy.

- Hải quân đã mất công nghĩ ra 1 biệt hiệu mới cho mình vậy thì tại sao mình không lấy luôn cái tên này nhỉ - hắn cười.

Từ lúc ra khơi tới nay hắn vẫn chưa hề quyết định tên băng hải tặc của mình là gì và tấm cờ hải tặc hiện nay cũng chỉ là 1 tấm cờ tạm bợ mà hắn treo lên mà thôi.

Tên và cờ hải tặc có thể nói là trái tim của toàn bộ băng hải tặc nên hắn quyết định sẽ lựa chọn 1 cái tên và 1 lá cờ mới cho băng hải tặc của mình.

Hắn đưa tay ra và 1 lá cờ hải tặc màu đen in hình đầu lâu xương chéo xuất hiện từ không khí. Điểm đặc biệt ở đây là chiếc đầu lâu có 1 cái mũi dài và 2 chiếc xương được thay thế bởi 1 cây cung và 1 cây kiếm thay thế cho mũi tên bắt chéo nhau cùng với đó là 1 đôi cánh chim được in ở 2 bên.

- Từ giờ, băng hải tặc của mình sẽ có tên là băng hải tặc Thiên Cẩu - hắn chế tạo lá cờ hải tặc mới xong thì liền cất nó đi cùng với tờ lệnh truy nã của mình.

- Luffy-san, thuyền đã được chuẩn bị xong rồi - đúng lúc này 1 thiếu nữ sở hữu mái tóc ngắn màu vàng mặc trang phục của tộc Kuja chạy tới và nói.

- Vậy sao? Cảm ơn nhé Marguerite - hắn đáp.

Cô gái này chính là người đã cứu Luffy khi cậu ta mới đặt chân lên đảo Amazon Lily.

Hắn liền cùng với Marigold đi tới bến cảng của tộc Kuja và liền thấy được 1 đám đông phụ nữ đang đứng vây quanh 1 chiếc thuyền và Hancock đang đứng ở 1 bên cùng Sandersonia chỉ đạo việc vận chuyển đồ lên thuyền.

- Aphelandra, mau mang cái hòm kia lên thuyền đi - Hancock ra lệnh cho 1 thiếu nữ tóc nâu cực kỳ cao lớn.

Aphelandra là bạn thân của Marguerite và Sweet Pea và nằm trong bộ ba nữ chiến binh đã cứu giúp Luffy. Aphelandra là 1 thiếu nữ cao gấp đôi những người khác trên đảo nhưng cô vẫn sở hữu dáng người đồng hồ cát hết sức gợi cảm.

- Hancock, em không cần phải chuẩn bị nhiều thứ như vậy đâu, dù sao thì chúng ta cũng chỉ sử dụng chiếc thuyền này để đi tới quần đảo Sabaody thôi - hắn đi tới gần và nói.

- Luffy… - Hancock thấy hắn xuất hiện thì lập tức chạy tới ôm tay của hắn.

- Được rồi mọi người chỉ cần chuyển 1 vài đồ nhu yếu phẩm lên thuyền thôi còn những thứ quan trọng thì hãy mang theo người rồi tập trung lại đây - hắn nói.

Hắn vừa nói xong thì 1 đám thiếu nữ và thiếu phụ xinh đẹp liền xếp thành hàng đứng trước mặt hắn.

Hắn đưa tay lên và ngay lập tức hàng trăm phụ nữ trên đảo đã được đưa vào trong đảo thiên đường chỉ để chừa lại 1 vài thành viên của băng hải tặc Kuja cùng 3 chị em Hancock mà thôi. (Nhắc lại lần nữa, bơ mấy bà già đi nhé)

- Được rồi, chúng ta lên đường thôi nào - hắn cùng 3 chị em Hancock và 1 vài thiếu nữ khác đi lên thuyền và bắt đầu rời khỏi bến cảng Kuja.

……

Sau khi rời khỏi Calm Belt thì bọn hắn mất khoảng 1 tuần đi dọc theo Grand Line và tới được quần đảo Sabaody ở gần Red Line.

Khi tiếp cận quần đảo Sabaody thì hắn liền gọi Hancock và mấy cô gái lên trên khoang thuyền sau đó đưa bọn họ vào trong đảo thiên đường.

Cuối cùng hắn rời khỏi chiếc thuyền mà mình đã sử dụng để đi tới đây và bay về phía quần đảo Sabaody.

Hắn vừa đặt chân lên quân đảo Sabaody thì liền thấy được 1 khung cảnh hết sức quen thuộc ở trước mắt mình.

Mặc dù đã trải qua 2 năm nhưng phần lớn thời gian này hắn đều đang ngủ say nên nói đúng ra theo trí nhớ hắn chỉ mới rời khỏi hòn đảo này chưa tới nửa tháng.

Nơi hắn đặt chân lên là đảo số 8, và theo hắn cảm ứng dấu ấn ma lực thì con thuyền Black Pearl của hắn hiện đang nằm ở khu vực quần đảo số 17.

Có vẻ như Rayleigh đã mang con thuyền của hắn về đây để tiến hành tráng thuyền cho hắn vì nơi đó khá gần với quán Bar của Shakky, nơi Rayleigh đang tạm trú.

Đi tới hòn đảo số 17 thì hắn liền thấy ở dưới nước có 1 con thuyền với những cánh buồm màu đen cực kỳ quen thuộc.

Hắn đi tới gần thì liền thấy ở trên khoang thuyền có 3 hình bóng cực kỳ quen thuộc đang ngồi nói chuyện trong khu vườn cam ở giữa con tàu. Đó chính là Nami, Robin và Kaya, 3 người họ đã nhận được lời nhắn bằng phép thuật của hắn và tức tốc chạy tới tập trung tại quần đảo Sabaody này.

Khi hắn vừa xuất hiện thì 3 cô gái lập tức nhận ra sự có mặt của hắn và quay lại nhìn.

- Đã lâu không gặp, các em có nhớ anh không - hắn nhảy xuống dưới con thuyền và đứng đối diện với 3 người nói.

- Luffy!!! - cả 3 cùng chạy tới và ôm chầm lấy hắn.

Hắn mỉm cười và đánh giá 3 cô gái 1 chút.

Nami hiện giờ đã cao hơn 1 chút và mái tóc của cô đã dài ra tới lưng. Đặc biệt là bộ ngực của Nami đã trở nên to và tròn hơn không thua kém Robin là bao và có thể thấy rất rõ qua chiếc áo bikini của cô cùng phần eo thon gọn được bộc lộ hoàn toàn với chiếc quần jean cạp trễ của mình.

Robin thì có vẻ ăn mặc kín đáo hơn 1 chút với chiếc áo da hở bụng và 1 chiếc váy sari quấn quanh hông nhưng những đường cong cơ thể của cô vẫn được thể hiện rõ ràng.

So với Nami và Robin thì Kaya có vẻ như thua xa về sự quyến rũ và nóng bỏng nhưng thay vào đó cô lại sở hữu 1 vẻ đẹp càng thêm dịu dàng hơn trước với mái tóc vàng dài hơn trước thả dọc tới phần hông và 1 thân hình cũng không hề kém cạnh gì.

Sau 2 năm mới gặp lại thì cả 3 cô gái đều đã hoàn toàn lột xác và đạt tới đỉnh cao của sắc đẹp, hiện giờ Nami, Robin và Kaya đều sở hữu vẻ đẹp không thua kém gì Hancock và thậm chí còn sở hữu những nét đẹp hoàn toàn khác biệt.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 951: Đảo người cá


- Thuyền của cậu đã được tráng xong từ lâu rồi, bây giờ cậu chỉ cần mở cái van ở dưới đáy thuyền là nó sẽ tự động bơm khí vào bên trong bong bóng, lúc đó con thuyền sẽ bắt đầu chìm xuống dưới đáy biển - Rayleigh nói.

Lúc này con thuyền của hắn đã được đưa tới gần đảo số 42 do nơi phía bên kia hòn đảo không phải là hướng đi tới đảo người cá.

Để đi tới đảo người cá thì bọn hắn chỉ cần đi theo hướng chỉ của Log Pose và dòng hải lưu dưới biển sẽ dẫn dắt con thuyền đi mà không cần tới mái chèo.

- Cảm ơn ông đã thay tôi trông coi con thuyền này suốt 2 năm qua, Rayleigh - hắn đứng ở dưới thuyền nhìn lên Rayleigh đang đứng ở trên bờ và nói.

- Cậu không cần phải cảm ơn tôi, con thuyền của cậu quả thật là kỳ lạ khi nó có khả năng tự vận hành và đánh đuổi những tên hải tặc muốn cướp thuyền -Rayleigh đáp.

- Dù sao thì tôi vẫn muốn cảm ơn ông - hắn đáp lại.

Con thuyền của hắn dù có thể tự bảo vệ mình nhưng chỉ trong trường hợp đó là những tên hải tặc tầm thường mà thôi. Nên nhớ nơi này là cửa ngõ để tiến vào Tân Thế Giới, địa điểm bắt buộc phải tới của hải tặc nếu muốn tới được nửa kia Grand Line.

Nếu như không có Rayleigh hắn không cho rằng con thuyền này có thể tự bảo vệ bản thân trước những tên hải tặc đã vượt qua 1 nửa Grand Line.

Hắn chỉ trao đổi với Rayleigh vài câu sau đó liền quay ra cầm lấy bánh lái chuẩn bị khởi hành. Đúng lúc này Rayleigh lại lên tiếng gọi hắn.

- Luffy, mục tiêu của cậu là gì? - Rayleigh nói - tại sao cậu lại muốn trở thành 1 hải tặc, có phải là vì kho báu One Piece không?

Thấy Rayleigh không nhịn được mà hỏi hắn câu này thì hắn liền quay lại và nói:

- Kho báu không phải là thứ tôi nhắm tới, thứ tôi muốn chính là được lênh đênh trên những vùng biển trên thế giới mà thôi - nói xong thì hắn lại nhìn ra ngoài biển - đương nhiên nếu như có kho báu xuất hiện trước mặt thì tôi nhất định sẽ chiếm lấy nó rồi.

Hắn nói xong thì liền dùng ý nghĩ ra lệnh cho con thuyền tự động mở van khí và lớp bong bóng bọc ở bên ngoài con thuyền bắt đầu phình lên thành 1 quả bong bóng khí.

Nhìn thấy hắn và con thuyền bắt đầu chìm xuống dưới đáy biển thì Rayleigh liền nở 1 nụ cười với hắn lần đầu tiên sau đó đợi khi hắn chìm hẳn xuống dưới rồi mới bỏ đi.

……

- Ồ… vậy ra dưới đáy biển trông như thế này sao? - Nami, Robin và Kaya nhìn ngắm cảnh vật xung quanh qua lớp màng bong bóng bọc quanh thuyền thì trầm trồ.

Bọn hắn chưa lặn quá sâu nên ánh sáng mặt trời vẫn có thể chiếu xuống đây nên mọi thứ xung quanh vẫn hết sức sáng rõ. Nhưng chỉ cần xuống sâu thêm chút nữa thôi thì mọi thứ sẽ chìm vào trong bóng tối và việc quan sát sẽ rất khó khăn.

Vì đại dương chiếm gần như toàn bộ diện tích hành tinh này nên những sinh vật ở dưới nước đều cực kỳ đáng sợ, ngay trên vùng nước nông này mà đã tràn ngập những con cá khổng lồ và thi thoảng còn có hải vương lượn qua thì đủ hiểu vùng biển sâu hơn sẽ tồn tại những sinh vật biển nguy hiểm đến thế nào.

Trong số những con thuyền đi tới đảo người cá thường chỉ có chưa tới 30% là có thể đi xuống hòn đảo nằm sâu 10 nghìn mét ở dưới đáy biển đó.

- Theo quan sát của em thì dòng hải lưu lạnh đang nằm ở phía trước - Nami đi tới bên cạnh hắn và nói - nhưng để chắc ăn chúng ta nên đi chếch theo hướng tây nam cho chắc ăn.

Những dòng hải lưu dưới biển có hướng di chuyển rất khó đoán trước, đặc biệt là ở vùng biển đầy kỳ quái như Grand Line. Nếu như không cẩn thận để bị cuốn vào trong 1 dòng hải lưu lạ thì bọn hắn có thể bị kéo tới 1 nơi xa lạ và không biết phải mất bao lâu mới quay trở về dòng hải lưu cũ được.

Trường hợp xấu nhất thì con thuyền có thể sẽ bị kéo vào 1 vùng biển hỗn loạn và sẽ bị nghiền nát trong những dòng xoáy dưới đáy biển.

Hắn hướng con thuyền chếch về hướng tây nam so với hướng chỉ của Log Pose và tới gần 1 dòng hải lưu lạnh đi xuống kết nối giữa vùng chạng vạng (mesopelagic zone hay twilight zone, vùng mà chỉ 1 lượng nhỏ ánh sáng có thể chiếu tới) và vùng bóng tối (Bathyal zone hay midnight zone).

Đây là 1 dòng hải lưu trông như 1 thác nước khổng lồ đang chảy thẳng xuống bên dưới.

- Á… cái gì kìa!!! - Kaya ngó ra ngoài mạn thuyền thì liền hô lên.

Hắn quay qua nhìn thì liền thấy được ở ngay bên cạnh dòng hải lưu lạnh kia là 1 con bạch tuộc khổng lồ.

- Thủy quái Kraken!!! - Robin thốt lên.

Chính là con thủy quái mà băng mũ rơm đã đụng độ khi mới xuống biển. Mặc dù có vẻ ngoài hết sức đáng sợ nhưng thực chất nó cũng không phải quá nguy hiểm.

Có điều đó chỉ là đối với hắn mà thôi, trong mắt những kẻ khác thì con thủy quái Kraken này chính là hung thần của biển cả, nhìn những xác tàu xung quanh nó là đủ để khiến cho những kẻ khác sợ phát khiếp ra rồi.

- Không cần phải sợ, nó chỉ là 1 con quái vật to xác mà thôi - hắn nói.

So với vĩ thú thì con Kraken này quả thật là quá bình thường, nếu như hắn thả Sanbi Isobu ra thì nó có thể ngay lập tức làm gỏi cả chục con Kraken này.

Nhưng hắn không muốn phí phạm thời gian với con quái vật này.

Hắn bước tới bên mạn thuyền và nhìn về phía con Kraken, con hải quái cũng đã để ý tới con thuyền của hắn và nó trừng cặp mắt khổng lồ to gần bằng con thuyền về phía này.

- Mày đến đúng lúc lắm, tao đang cần 1 con con hải quái để kéo thuyền đây - đôi mắt của hắn bắt đầu chuyển sang thành Rinnegan.

Chỉ với 1 ánh nhìn, ngay lập tức đôi mắt của con Kraken đã biến thành đôi mắt Rinnegan màu tím giống như của hắn. Kraken bây giờ đã bị hắn điều khiển hoàn toàn, thậm chí là Kyuubi còn bị Mangekyou Sharingan không chế chứ đừng nói gì đến việc con Kraken này có thể chống lại Rinnegan của hắn.

- Có nó chúng ta sẽ có thể di chuyển nhanh hơn nhiều - hắn nói xong thì búng tay 1 cái.

Những sợi dây thừng ở trên thuyền bắt đầu nối với nhau thành 1 sợi dây dài sau đó vươn về phía con Kraken.

Con Kraken nằm im để cho những sợi dây thừng quấn quanh người nó và chỉ trong chốc lát con thuyền của hắn đã được nối với con Kraken.

- Được rồi, đi thôi nào!

Hắn vừa nói xong thì con Kraken liền nhảy vào trong dòng hải lưu lạnh và con thuyền của hắn lập tức bị kéo đi theo.

- Nhanh quá!!!

Mặc dù là bạch tuộc nhưng con Kraken lại không bơi có kiểu chạy hết sức kỳ dị, mấy chiếc xúc tu của nó co lại trông như là vận động viên đang chạy nước rút vậy.

Mặc dù cách di chuyển có phần quái lạ nhưng tốc độ của con Kraken lại cực kỳ nhanh, hơn nữa do Kraken là 1 trong những loài thống trị dưới đáy biển nên những con hải quái khác đều phải tránh xa khi nhìn thấy nó.

Không tốn thời gian quá lâu con Kraken đã kéo hắn xuống độ sâu 8000 mét dưới mực nước biển và tới trước 1 rãnh vực khổng lồ. Ở bên dưới rãnh vực đó là 1 vực sâu thăm thẳm tối đen như mực, ngay cả thị lực của hắn cũng khó lòng mà nhìn thấy được những thứ ở bên dưới rãnh vực này.

- Kim của Log Pose đang chỉ xuống dưới đó, đảo người cá hẳn là ở dưới đó - Nami nói.

Hắn nghe vậy thì liền ra lệnh cho Kraken nhảy xuống phía dưới, con Kraken bị hắn khống chế hoàn toàn không chút sợ hãi mà nhảy xuống dưới đáy vực này.

- Ục!!! Ục!!!

Với áp lực nước khổng lồ thì con thuyền của hắn bị đẩy xuống phía dưới với tốc độ cực kỳ nhanh, mặc dù xung quanh đều là nước nhưng tốc độ chìm của con thuyền lại giống như là đang rơi tự do vậy.

- Nhìn kìa, ở dưới đó có ánh sáng!!! - Kaya bỗng hô lên.

Ở dưới đáy vực sâu thẳm lại bỗng nhiên có 1 vài tia sáng chiếu ngược lên trên, càng xuống sâu thì ánh sáng này càng thêm rõ nét và cuối cùng thì bọn hắn liền lọt vào 1 vùng biển sáng trưng như là phía trên vùng khơi đại dương (epipelagic) vậy.

Sau đó hiện ra trước mât hắn là 1 quả cầu khí khổng lồ, hay nói chính xác là 1 hòn đảo cực kỳ lớn nằm ở bên trong 1 quả cầu khí trôi nổi ở giữa đáy đại dương.

Đảo Người Cá!!!

Nơi này được bao quanh bởi những thân cây khổng lồ, có vẻ giống với loại cây ở quần đảo Sabaody và bong bóng khí đang bao bọc xung quanh hòn đảo là nhựa của loại cây đó nên bên trong vẫn có không khí mặc dù là đang nằm ở 10 nghìn mét dưới đáy biển.

Hòn đảo này có 2 lớp bong bóng, lớp bong bóng đầu tiên hoàn toàn là không khí nên có thể an toàn xuyên qua nhưng còn lớp bong bóng thứ 2 thì lại khác.

Ở bên trong lớp bong bóng thứ 2 thì có 1 nửa là nước, băng hải tặc mũ rơm đã từng đi từ bên dưới lên nên đã tiến vào khu vực ngập nước, nếu như đi từ trên xuống như bọn hắn bây giờ thì có thể tiến vào khu vực đất liền phía trên.

- ------☆☆☆☆-------

Ps: chương 951.5 sẽ được đăng ở group fb:

facebook.com/groups/keima42
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 952: Gặp lại Camie


- Tại sao dưới đáy biển lại có ánh sáng như thế này? - Nami thắc mắc.

Hắn nghe Nami hỏi vậy thì liền chỉ tay về phía những thân cây khổng lồ xung quanh đảo người cá và nói:

- Em thấy những cái cây kia không? Nó được gọi là Dương Thụ Eve, 1 loại cây đặc biệt thuộc họ nhà cây nước mặn Yarukiman mà chúng ta từng gặp ở quần đảo Sabaody - hắn giải thích - có điều Dương Thụ Eve có 1 khả năng khác đặc biệt hơn những cây Yarukiman khác đó là nó có khả năng hấp thu ánh sáng ở phần ngọn và chuyển xuống phát sáng ở phần thân bên dưới. Đó cũng chính là lý do mà bên dưới đáy biển lại có ánh sáng và vì thế loại cây này mới được gọi là Dương Thụ.

Hắn giải thích xong thì 3 cô gái liền tỏ ra hết sức hào hứng ngắm nhìn đảo người cá từ xa. Lina cũng bắt đầu chui ra từ trong người hắn và tham gia cùng mấy cô gái. Lúc trước khi chuẩn bị tới Marineford hắn đã đưa Lina trở lại bên trong đảo thiên đường nên Lina cũng không biết rằng ở thế giới này đã trôi qua 2 năm rồi.

- Đẹp quá… - Lina trầm trồ

Ở thế giới thực mặc dù cũng tồn tại 1 thành phố dưới đáy biển do phù thủy dựng nên nhưng so về độ hoành tráng thì nó vẫn kém xa nơi này.

Đơn giản là bởi vì để duy trì thành phố Salem dưới áp lực nước khổng lồ Hội Pháp Thuật cần tới 1 nguồn lực rất lớn nên họ phải thu hẹp diện tích tới mức tối đa. Còn đảo người cá thì nhờ vào loại nhựa cây đặc biệt thì họ có thể tạo ra cả 1 vương quốc lớn.

Hắn ra lệnh cho Kraken kéo chiếc thuyền của mình tới cổng vào đảo người cá nhưng ngay lúc này lại có 1 đám sinh vật khổng lồ bỗng nhiên kéo tới gần.

- Sao mày lại để cho con người ra lệnh cho mày vậy hả Kraken!? - 1 tiếng quát lớn vang vọng dưới nước mà bọn hắn vẫn có thể nghe được.

Hắn có thể cảm thấy được Kraken đang tỏ ra sợ hãi khi nghe thấy giọng nói này nhưng do đang nằm dưới sự khống chế của hắn nên Kraken vẫn không tỏ vẻ gì cả.

- Kraken, mày định phản lại bọn tao sao? - lúc này đám sinh vật to lớn bắt đầu hiện rõ ra là 1 đám hải thú và có 3 tên người cá đang cưỡi trên 1 con hải thú.

- Ta còn tưởng là ai, hóa ra chỉ là 1 lũ người cá bẩn thỉu - hắn nhìn mấy tên người cá này và nói.

- Mày nói cái gì hả tên nhân loại rác rưởi kia!?! - mấy tên người cá nghe hắn nói vậy thì liền tức giận - lúc đầu tao còn có ý định thu chúng mày làm thuộc hạ nhưng bây giờ tao đổi ý rồi. Chúng mày không chỉ giết chết Arlong và băng hải tặc của hắn ta mà còn dám nhục mà người cá chúng tao, tao sẽ biến chúng mày thành mồi cho hải thú!!!

Hắn thấy được vẻ kích động của 3 tên người cá thì nở nụ cười khinh thường, chọc giận lũ người cá này thật sự là quá đơn giản.

Mấy tên người cá này nếu biết chuyện hắn giết Arlong thì chắc chắn phải biết hắn là ai, và cũng sẽ biết chiến tích của hắn tại Marineford. Nhưng đám người cá này luôn tự cho mình là chủng tộc cao quý hơn con người nên khi bị hắn sỉ nhục thì chúng ngay lập tức mất đi tỉnh táo, cộng thêm việc hiện tại bọn hắn đang ở dưới đáy biển sâu 10 nghìn mét nên sẽ gặp bất lợi khi chiến đấu nên mới dám xông tới.

Nhưng chúng đã quên mất 1 điều là xung quanh chúng tràn đầy nước biển, mà nước biển thì dẫn điện…

- 100 triệu Volts!!!

Hắn đưa tay ra khỏi bong bóng khí và thả ra 1 dòng điện với điện áp cực kỳ lớn.

Đám người cá và những con hải vương vừa mới lao lại gần thì liền bị dòng điện này giật trúng và liền giãy đành đạch.

Kích điện là phương pháp nhanh chóng nhất để giết chết loài cá, trong 1 môi trường dẫn điện tốt như nước biển thì dòng điện của hắn ngay lập tức đã giật chết lũ người cá và mấy con hải vương. Hoặc ít nhất là hầu hết bọn chúng.

- Ồ ngươi vẫn còn sống cơ à… - hắn nhìn về phía tên người bạch tuộc cầm kiếm thì ngạc nhiên.

- Ngươi đừng vội mừng, chúng ta nhất định sẽ tới để báo thù - tên người bạch tuộc này vươn xúc tu ra quấn lấy 2 tên người cá khác đã chết và bỏ chạy.

Mặc dù tên người bạch tuộc này cũng bị thương không nhẹ sau cú shock điện của hắn nhưng dưới áp lực của cái chết đang đến gần thì tên này đã bộc lộ toàn bộ sức lực tiềm tàng và mang theo xác 2 tên động bọn để bỏ trốn.

- Chúng ta vừa mới tới đây đã giết người cá như vậy thì liệu có ổn không? - Kaya tỏ ra lo lắng hỏi.

- Đừng lo lắng Kaya-chan, ở nơi đâu thì cũng có những kẻ ngoài vòng pháp luật. Những tên vừa rồi chính là thành viên của băng hải tặc New Fishman nên quân đội hoàng gia cũng sẽ không bảo vệ chúng đâu - hắn vỗ mông Kaya 1 cái khiến cho cô hơi đỏ mặt sau đó liền kéo cô ôm vào lòng và nói - các em không cần quan tâm đến mấy tên người cá đó nữa đâu. Kraken, mau đưa chúng ta vào trong đảo người cá!

Hắn ra lệnh xong thì chờ nửa ngày mà con thuyền của hắn vẫn không hề động đậy.

- Kraken? - hắn ngó ra ngoài mạn thuyền thì mới thấy 1 cảnh tượng khiến hắn phải vỗ trán vì thói bất cẩn.

Con Kraken bây giờ đã nằm vật ra dưới đáy biển do vừa rồi hắn thả sét ra giật chết lũ người cá thì không chừa nó ra nên giờ nó cũng đã mất mạng rồi.

- E hèm… không cần tới con Kraken nữa, chúng ta hãy khởi động động cơ phản lực ở đuôi thuyền mà Franky đã lắp đặt cho chúng ta nào - hắn hắng giọng 1 cái và nói.

Nami và Robin cố nén cười và quay đầu bỏ đi chuẩn bị khởi động pháo không khí nhưng còn Kaya thì vẫn đang bị hắn ôm thì bắt đầu cười khúc khích.

- Sao em dám cười hả… - hắn thẹn quá hóa giận mà bắt đầu đưa tay mò loạn trên thân thể của Kaya khiến cô giật mình thon thót.

Động cơ phản lực ở đuôi thuyền được Franky lắp đặt theo yêu cầu của hắn đã chuyển từ động cơ xả không khí đã biến thành động cơ phản lực chạy bằng điện.

Hắn chỉ cần truyền 1 lượng điện năng đủ lớn thì động cơ này sẽ sản sinh ra 1 lượng nhiệt năng cực lớn tạo ra sức đẩy khổng lồ đẩy con thuyền đi về phía trước.

- Ù!!!

Phần nước biển ở đuôi thuyền bắt đầu sôi lên sùng sục khi động cơ phản lực bắt đầu hoạt động, từ xác con Kraken con thuyền Black Pearl phóng thẳng về phía đảo người cá.

Do Kraken đã chết nên hiện tại con thuyền của bọn hắn không còn nằm ở góc độ thích hợp để tiến vào khu phía trên hòn đảo nữa mà phóng thẳng về phía đáy biển của đảo người cá.

- Soạt!!!

Ngay khi vượt qua lớp bong bóng đầu tiên thì lớp nhựa cây được tráng quanh thuyền của hắn đã bị tách ra và hòa làm 1 với lớp bong bóng đó. Ngay sau đó thì con thuyền tiếp tục lao vào bên trong bong bóng nước ở trước mặt.

Ngay khi tiến vào bên trong thì hắn sử dụng phép thuật tạo 1 bong bóng khí tạm thời giúp cho những cô gái không bị ngộp thở.

- Ục… Ục…

Con thuyền của hắn vừa chui vào bên trong bong bóng nước thì liền tạo ra 1 cột bọt nước trắng xóa cực kỳ dễ nhận ra.

Có điều bên dưới phần đáy này là khu dân nghèo nên hầu hết mọi người đều đã đi lên trên bề mặt hòn đảo để làm việc kiếm sống chỉ còn 1 số ít bà nội trợ ở lại trong nhà mà thôi.

Một số người cá nữ và tiên cá ngó đầu ra từ cửa sổ thì hết sức ngạc nhiên khi thấy 1 con thuyền bỗng nhiên xuất hiện ở dưới này.

- Luffy-chin?

Trong số này bỗng có 1 nàng tiên cá bật thốt khi nhìn thấy hắn.

Khi hắn và mấy cô gái quay qua thì liền thấy được 1 tiên cá có mái tóc màu xanh và khuôn mặt cực kỳ quen thuộc.

- Camie!!!

Mấy cô gái lập tức nhận ra Camie, tiên cá đã dẫn bọn họ tới quần đảo Sabaody 2 năm về trước.

Camie liền mời bọn hắn vào trong nhà của mình chơi, căn nhà của Camie được thiết kế dành cho tiên cá nên ¾ diện tích ngô nhà được bao phủ bởi nước và chỉ có những nơi như gian bếp là nổi lên trên cùng với 1 khoảng nhỏ được lớp ván gỗ để đặt ghế sofa, bàn trang điểm và 1 chiếc giường hình vỏ trai mà thôi.

Khi Camie mời bọn hắn vào nhà thì hắn liền nhìn thấy 5 cô bé tiên cá nhỏ xíu trông giống hệt nhau đang ở bên trong.

- Bạn của Camie-neechan tới chơi - cô bé đầu tiên nói.

- Bạn của Camie-neechan tới chơi rồi! - cô bé thứ 2 nói.

- Bạn của Camie-neechan không tới chơi - cô bé thứ 3 nói.

- Bạn của Camie-neechan tới chơi à? - cô bé thứ 4 nói.

- Bạn của Camie-neechan tới chơi thì sao chứ? - cô bé thứ 5 nói.

(Câu chữ tí ^^)

- Đây là 5 chị em cá bảy màu sinh 5 (theo bản dịch thì medaka là cá sóc nhưng mình thấy cá 7 màu guppy thì hợp hơn, 2 loài cũng khá tương đồng nhau chỉ là guppy có màu sắc đa dạng hơn).

Năm cô bé tiên cá này có tên lần lượt là Ichika, Nika, Sanka, Yonka và Yonka Two (1 kiểu troll của lão oda, chính ra thì sẽ là ichi, ni, san, yon, go nghĩa là 1, 2, 3, 4, 5 nhưng ở cuối lại là 4-2). Đây là 5 cô bé tiên cá chỉ lớn hơn lòng bàn tay người 1 chút và có màu vây đuôi trùng với màu áo và màu chiếc mũ cao bồi mà mấy cô bé đang đội.

Do có kích cỡ tương đương nên Lina đã nhanh chóng làm thân với mấy cô bé tiên cá sau đó cả 6 đứa bé con liền bay loạn khắp nhà trông hết sức đáng yêu.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 953: Mermaid


- Mọi người, đây chính là vịnh tiên cá - Camie giới thiệu với bọn hắn.

Hắn vừa bước ra từ trong bong bóng trên lưng con rùa thang máy thì liền nhìn thấy 1 khu vịnh san hô cực kỳ hết sức sặc sỡ và hơn thế nữa nơi này có rất nhiều nữ tiên cá trẻ tuổi đang tập trung.

- Camie-chan, những người này là bạn cô à?

- Con người sao? Đã lâu rồi tôi không được thấy họ.

- Có phải họ là những hải tặc đã đột nhập bất hợp pháp vào đảo người cá không? Nghe thấy là hấp dẫn…

Ngay khi Camie dẫn bọn hắn tới đây thì những tiên cá này nhận ra và vây quanh chào hỏi. Những nữ tiên cá này đều là nhân viên của quán cafe tiên cá và là đồng nghiệp của Camie nên toàn bộ họ đều là những cô gái trẻ trung xinh đẹp.

Hơn thế nữa, mặc dù được gọi là quán cafe nhưng thực chất cafe tiên cá là 1 hostess club (hiểu nôm na là quán rượu có nữ tiếp viên được trả tiền để uống rượu cùng khách) nên những nữ tiên cá này đều hết sức quyến rũ và biết cách mồi chài đàn ông tới tiêu tiền ở quán của họ.

Trong số này hắn là người đàn ông duy nhất nên ngay lập tức được những nàng tiên cá này vây quanh. Hắn chìm trong vòng tay của những tiên cá xinh đẹp thì liền nhớ tới những tháng ngày ở trên đảo thiên đường. Hắn ngay lập tức nổi lên lòng tham muốn đưa toàn bộ những nữ tiên cá này vào đảo thiên đường để chiếm làm của riêng.

Nhân ngư tồn tại 2 chủng loại khác nhau, bao gồm người cá và tiên cá.

Người cá thường sẽ có phần thân dưới giống người còn tiên cá thì có phần trên giống người và đặc biệt là đàn ông sẽ mang nhiều đặc điểm của cá hơn là phụ nữ, kể cả khi có là tiên cá nam cũng mang những đặc điểm của cá như có mang cá ở cổ hay hàm răng sắc nhọn…

Nhưng riêng về những nữ tiên cá thì đều là những cô gái hết sức xinh đẹp, không có tiên cá xấu chỉ có những tiên cá đã già mà thôi.

Nhưng chỉ cần đưa vào đảo thiên đường thì những tiên cá này sẽ vĩnh viễn không già, hơn nữa khi vào đó hắn có thể giúp họ cải tạo lại cơ thể để họ không cần tới 30 tuổi mới có thể tách đuôi ra thành chân nữa mà có thể biến đuôi thành chân và ngược lại theo ý mình.

- Luffy-chan, anh có muốn tới quán cafe tiên cá không, ở đó còn có rất nhiều tiên cá xinh đẹp nữa đó - nữ tiên cá tóc xanh lam Mero ôm cổ và thì thầm vào tai hắn.

- Đúng vậy, đã mấy tháng rồi không có con người tới đảo người cá, công việc làm ăn của chúng em thất bát quá - nữ tiên cá Seira ôm cánh tay hắn và làm nũng.

Công việc của họ là chào mời khách tới tiêu tiền ở quán cafe tiên cá, lượng khách và số tiền tiêu phí của người cá là có hạn khi mà bọn họ đều được vây quanh bởi tiên cá nên đã có sức miễn dịch nhất định với vẻ đẹp của tiên cá.

Thu nhập chủ yếu của quán cafe tiên cá là dựa vào con người, hay nói chính xác hơn là dựa vào hải tặc đi tới nơi này.

Hải tặc có rất nhiều kho báu và chúng luôn luôn dùng kho báu của mình để mua thức ăn, rượu và gái.

Với sắc đẹp của mình thì những nữ tiên cá thậm chí không cần bán thân thì cũng có thể khiến cho hải tặc vung cả núi tiền cho mình.

Dạo gần đây do sự hoành hành của băng hải tặc New Fishman và Vander Decken IX thì đã vài tháng không có hải tặc tới đây rồi.

Bây giờ nghe Camie nói hắn là hải tặc thì những nữ tiên cá này đều trở nên hào hứng muốn dụ dỗ hắn tới quán cafe tiên cá để tiêu xài.

Hắn thừa biết được mục đích của những nữ tiên cá này nhưng hắn cũng không hề tức giận.

- Ha ha… được thôi, anh sẽ giúp cho các em kiếm được thật nhiều tiền - hắn phá lên cười - anh thiếu gì chứ chưa bao giờ thiếu tiền…

Hắn vòng tay ra ôm lấy 2 nữ tiên cá và bắt đầu táy máy. Những nữ tiên cá bị hắn chấm mút thì không hề tức giận mà còn lấy làm vui vẻ vì kiếm được khách sộp.

Họ không ngại để khách hàng đụng chạm cơ thể mình đôi chút bởi lẽ người cá nếu như chưa tới 30 tuổi thì phần đuôi của tiên cá sẽ chưa thể tách ra thành 2 chân nên họ không lo bị khách hàng làm gì quá mức.

Những nữ tiên cá liền dẫn theo hắn đi tới quán cafe người cá, vừa bước vào bên trong thì hắn liền thấy 1 quán rượu được trang trí hết sức sang trọng nhưng có điều lại không có khách nào cả.

- Từ lúc con người không đặt chân tới đây thì công việc trở nên khá là tồi tệ, chỉ có 1 vài người thuộc tầng lớp thượng lưu tới đây vào buổi tối mà thôi - người cá Ishilly nói với hắn - mặc dù Madam Shyarly vẫn dùng tiền của mình để duy trì quán hoạt động nhưng sợ rằng sẽ không được lâu nữa… đến lúc đó bọn em sẽ mất việc mất...

- Không cần phải lo lắng, nếu muốn anh có thể mua lại toàn bộ quán cafe tiên cá này và các em sẽ không mất việc nữa.

Hắn vung tay lên và hàng chục chiếc rương chứa vàng bạc châu báu liền xuất hiện ở giữa quán cafe khiến cho những nữ tiên cá giật mình.

- Nhiều vàng quá…

Những nữ tiên cá khác đang làm việc trong quán cũng lập tức chú ý tới đống kho báu đang nằm giữa quán và liền tập trung lại nơi này, dù sao hiện nay trong quán cũng không có khách hàng nào cả.

- Các em có thể thoải mái mà chia nhau chỗ kho báu này đi, là anh thưởng cho các em đấy!

Hắn lần đầu tiên hưởng thụ cảm giác ném tiền ra ngoài cửa sổ thì cảm thấy khá là thú vị, chẳng trách những kẻ lắm tiền lại thích tới những nơi đắt đỏ để tiêu xài hoang phí.

Bây giờ làm gì có kẻ nào giàu được như hắn, lượng điểm tích lũy của hắn bây giờ đem đổi ra vàng cũng là 1 con số lớn khủng khiếp. Hắn nên tìm thêm cách hưởng thụ chứ không chỉ cất giữ đống tiền đó.

Những tiên cá trong quán vui vẻ lấy phần kho báu của mình và bắt đầu vây quanh hắn, bây giờ toàn bộ nữ nhân viên trong quán đều đang phục vụ cho riêng mình hắn mà thôi.

Ting, độ hảo cảm của Ishilly tăng lên 90

Ting, độ hảo cảm của Mero tăng lên 85

Ting, độ hảo cảm…

Hàng loạt những âm thanh thông báo của hệ thống vang lên bên tai hắn, chỉ trong chốc lát mà độ hảo cảm của những nữ tiên cá đối với hắn thấp nhất cũng là 80 điểm rồi.

Hắn ngồi ôm ấp mấy nữ tiên cá thì cười thầm, xem ra dùng tiền để mua lấy tình cảm cũng không phải là phương pháp tồi.

Khi độ hảo cảm của những tiên cá này tăng cao thì hắn bắt đầu tiến tới. Nhưng khi hắn đang vân vê 2 hạt ngọc trai màu hồng phấn dưới lớp vỏ sò của Seira và Ishilly thì cánh cửa phía sau quán cafe bỗng mở ra.

Khi hắn bắt đầu vung tiền thì những tiên cá đã khóa cửa trước lại và treo thông báo đóng cửa để phục vụ riêng hắn nên nếu như có người tiến vào lúc này thì chỉ có thể là người của quán cafe tiên cá mà thôi.

Hắn quay sang thì liền nhìn thấy 1 nữ tiên cá lớn tuổi hơn nhiều so với những tiên cá còn lại nhưng hẳn là vẫn chưa tới 30 tuổi do cô vẫn sở hữu chiếc đuôi cá mà chưa tách ra thành 2 chân.

- Madam Shyarly - Camie và những tiên cá khác thấy người phụ nữ này thì liền lên tiếng chào.

Shyarly Lv 60

Nữ tiên cá này chính là “má mì” của quán cafe tiên cá, nữ tiên tri Shyarly. Cô ấy chính là người đã tiên đoán sự bắt đầu của thời đại hải tặc do Roger mở ra và cùng nhiều tiên đoán chính xác nữa của cô nên Shyarly rất được hoàng gia trọng dụng.

- Xin chào Luffy - Shyarly tiến tới trước mặt hắn và nói.

- Cô chính là tiên tri Shyarly của đảo người cá đúng không - hắn nhìn thấy Shyarly thì liền cười nói - vậy thì hẳn là cô có thể nhìn thấy được tương lai của tôi chứ?

Nghe hắn hỏi vậy thì Shyarly liền giữ im lặng, những tiên cá khác vốn đang cười đùa vui vẻ cùng dừng lại và lắng nghe cuộc trò chuyện của 2 người.

- Từ trước tới nay những tiên đoán của tôi luôn luôn chính xác và không bao giờ thay đổi Luffy thiên cẩu ạ. Những tiên đoán của tôi về những tai họa sắp xảy đến luôn đúng tuyệt đối vì thế tôi dần trở nên ghét bỏ năng lực của mình - Shyarly đáp - nhưng kể từ 2 năm trước mọi chuyện đã thay đổi.

Shyarly quan sát hắn 1 lúc và lại nói tiếp:

- Từ 2 năm trước những tiên đoán của tôi bắt đầu thay đổi, ví dụ như cái chết của Râu Trắng đã không hề xảy ra - Shyarly ngậm lấy tẩu thuốc của mình hút 1 hơi rồi tiếp tục - thậm chí nhưng tiên đoán tôi đã dự báo từ trước đang bắt đầu thay đổi trong lúc tôi đang nói chuyện với cậu đây… nhưng có 1 tương lai tôi đã thử quan sát rất nhiều lần nhưng vẫn không hề thay đổi chút nào, đó là…

- Đảo người cá sẽ bị phá hủy. - hắn bỗng nhiên ngắt lời Shyarly trước khi cô kịp nói xong.

Shyarly trợn trừng mắt nhìn hắn khi nghe được câu nói này.

- Làm sao cậu biết!? - Shyarly không thể nào tin được.

- Tương lai luôn luôn bất định, nếu như 1 người nhìn vào tương lai thì có thể mọi việc vẫn sẽ diễn ra theo chiều hướng cũ - hắn đứng dậy và nói - có điều nếu như có 2 người cùng nhìn vào 1 tương lai thì tương lai đó có thể sẽ thay đổi dựa theo những quyết định mà 1 trong 2 người đó đưa ra.

Hắn đi tới trước mặt Shyarly và nhìn cô.

- Và nếu như cả 2 người cùng nhìn vào 1 tương lai bất biến điều đó có nghĩa là 1 trong 2 người đó đủ khả năng khiến cho tương lai đó diễn ra và người còn lại không có cách nào ngăn cản.

Nhìn vào đôi mắt của hắn thì Shyarly bỗng cảm thấy như những tiên đoán của mình bắt đầu trở nên cực kỳ hỗn loạn.

- Cậu là ai… - Shyarly bỗng lên tiếng.

Hắn hơi nhếch mép cười và nhìn Shyarly.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 954: Poseidon


- Từ khi tôi bắt đầu nhìn thấy những hình ảnh của tương lai thì những tiên đoán của tôi luôn luôn trở thành hiện thực nhưng bắt đầu từ 2 năm trước đây 1 lời tiên tri của tôi đã sai hoàn toàn, đó là lời tiên tri về cái chết của Râu Trắng - Shyarly nói - ngay khi cuộc chiến tại Marineford kết thúc thì tôi đã nghe được tin Râu Trắng rút về New World mà vẫn còn sống sót khiến tôi hết sức kinh ngạc và thử nhìn lại vào tương lai và phát hiện ra có 1 số tương lai mà tôi dự đoán từ trước đó đã bắt đầu thay đổi.

Shyarly nhìn chằm chằm vào hắn và nói tiếp:

- Và trong tất cả những tương lai đã thay đổi đó thì đều có 1 điểm chung… đó là sự có mặt của cậu tại tất cả những tương lai bị biến đổi - khuôn mặt Shyarly bắt đầu trở nên nghiêm trọng - cuối cùng vì sự tò mò của mình tôi đã quyết định nhìn vào tương lai của cậu và…

Nói đến đây Shyarly bỗng ngừng lại và sau 1 lát cô mới tiếp tục.

- Tôi nhìn thấy, hình ảnh đảo người cá bị phá hủy, và kẻ đứng ở giữa đống đổ nát đó chính là cậu - Shyarly giống như là không tin ngay cả chính những lời mình đang nói ra - và khi tôi cố nhìn kỹ hơn… là cậu, cậu đã quay lại nhìn tôi!!!

Shyarly bắt đầu trở nên hoảng loạn sau khi nói ra điều này.

- Tôi không hoang tưởng, tôi chắc chắn cậu trong tương lai đang nhìn tôi chứ không phải là thứ gì khác ở cùng hướng - Shyarly ôm đầu run rẩy nói - ánh mắt đó… dường như nhìn thấu cả tâm can của tôi…

Hắn lặng lẽ nghe Shyarly nói ra những điều trong lòng mình, hắn có thể cảm nhận được 1 nỗi sợ hãi vô hình đang giăng kín tâm trí của Shyarly. Thân là 1 tiên tri, Shyarly luôn luôn biết trước những điều trọng đại đang xảy đến với mình và những người xung quanh nên bản thân cô tự giác có được tâm lý đặc biệt.

Shyarly không cho rằng mình cao quý hơn những người khác nhưng bản thân cô lại tự động chấp nhận sự tôn kính của những người xung quanh.

Shyarly luôn sống trong 1 thế giới mà cô đã biết được hầu hết những chuyện sẽ xảy ra, nhưng khi tương lai bắt đầu xáo trộn thì Shyarly liền cảm thấy bất an. Cuối cùng thì khi bị hắn trong tương lai phát hiện ra mình đang nhìn lén thì Shyarly cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Tương lai mà Shyarly nhìn vào hẳn là lúc hắn đã khôi phục hoàn toàn sức mạnh của mình, lúc đó thì hắn đương nhiên là phát hiện ra việc có kẻ đang nhìn trộm mình từ quá khứ và đối diện với 1 vị thần lúc toàn thịnh như hắn lúc đó thì hiển nhiên Shyarly sẽ cảm thấy mình cực kỳ nhỏ bé từ đó nỗi sợ đã bắt đầu nhen nhóm trong lòng cô.

- Shyarly, có rất nhiều điều mà cô không thể nào hiểu hết được cho dù có sở hữu năng lực tiên tri - hắn nói - hơn nữa tiên tri cũng chỉ là 1 đôi mắt quan sát mọi việc từ bên ngoài mà thôi. Nếu như cô muốn tận mắt chứng kiến được sự thần bí của thế giới này, thì hãy đi theo tôi, tôi sẽ cho cô thấy những thứ mà cô chưa bao giờ tưởng tượng ra được…

Shyarly hít sâu 1 hơi và nhìn hắn thật lâu.

Hắn bình tĩnh chờ đợi câu trả lời của Shyarly nhưng khi cô ấy còn chưa kịp lên tiếng thì cánh cửa quán cafe liền bị gõ vang.

- Quán chúng tôi hôm nay đã đóng cửa rồi - 1 nữ tiên cá đi ra gần cửa và hô.

Nhưng những tiếng đập cửa vẫn vang lên và sau đó giọng của 1 người đàn ông vọng vào.

- Chúng tôi là người của quân đội hoàng gia, chúng tôi tới tìm 1 người tên là Monkey D. Luffy, mọi người nói đã thấy cậu ấy đi vào đây…

- Tại sao quân đội hoàng gia lại tới đây… - những nữ tiên cá nghe được đây là quân đội hoàng gia thì bắt đầu lo lắng vì không biết tại sao họ tới đây.

- “Những tiên cá ở vịnh tiên cá bây giờ đều đã ở đây, mình cũng không mang theo tên Caribou tới đảo người cá nên chắc hẳn cũng không có người cá nào bị bắt cóc cả. Chẳng lẽ quân hoàng gia tới đây để gửi lời của Jinbei?” - hắn thầm nghĩ.

Hắn cũng không thân thiết với Jinbei cho lắm, từ sau trận chiến ở Marineford thì hắn đã mất tích suốt 2 năm và không hề liên lạc gì với Jinbei nên sao ông ta có thể biết hôm nay hắn đặt chân tới đảo người cá được, ngoài Rayleigh ra đâu có ai biết việc hắn khởi hành ra khơi?

Bất kể thế nào thì hắn cũng cần ra gặp mặt bọn họ này 1 chút, hắn chẳng việc gì phải e ngại mấy tên người cá.

- Tôi chính là Luffy đây - hắn bước ra ngoài cửa đối diện với mấy binh sĩ người cá.

Hắn vừa xuất hiện thì mấy binh sĩ người cá liền tránh qua 1 bên và để lộ ra 3 nam tiên cá có thân hình to lớn hơn nhiều so với những người cá khác.

- Xin chào Luffy, tôi là Fukaboshi con trai cả của vua Neptune, đây là em trai tôi Ryuuboshi và Manboshi - nam tiên cá cao lớn nhất với mái tóc xanh lam đi lại gần và nói - cách đây không lâu cậu đã cứu giúp con thú cưng Megalo của em gái tôi nên phụ vương cử chúng tôi tới có ý mời cậu đến cung điện Ryuuguu.

Megalo?

Nghe Fukaboshi nói hắn mới nhớ tới việc công chúa tiên cá Shirahoshi có 1 con thú cưng là con cá mập tên Megalo lúc trước bị Kraken nuốt vào bụng nhưng sau khi con Kraken bị hắn giật điện chết thì Megalo đã chui được ra ngoài và nhìn thấy hắn điều khiển chiếc thuyền hải tặc tiến vào đảo người cá.

Chắc hẳn Megalo đã miêu tả lại hình dạng của hắn và Neptune biết được hắn là người đã cứu thoát con thú cưng của con gái mình nên định mời hắn tới cung điện để tạ ơn.

Nhận được lời mời này thì hắn không hề có ý định từ chối mà liền dẫn theo Nami, Robin, Kaya và Camie đi theo 3 vị hoàng tử tới cung điện Ryuuguu.

Cung điện Ryuuguu nằm ở trong 1 bong bóng nhỏ hơn nằm ở trên đỉnh của đảo quả bong bóng bao quanh đảo người cá và chỉ có thể tiến vào thông qua cánh cổng được canh phòng nghiêm ngặt nối giữa 2 bên mà thôi.

Sau khi đi qua 1 đường ống bằng nước thì bọn hắn liền đặt chân tới trước 1 cung điện nguy nga với tượng 1 con rồng uốn lượn xung quanh nó trông hết sức tráng lệ.

- Ba vị hoàng tử đã về rồi… mau mở cổng! - 1 giọng nói từ bên trong vang vọng ra.

Ngay lập tức cánh cổng khổng lồ ở trước mặt bọn hắn liền được mở ra sau đó bọn hắn liền tiến vào bên trong cung điện và băng qua 1 dàn binh lính và người hầu đứng xếp thành hàng ở 2 bên.

- Phụ vương đâu rồi? - Fukaboshi hỏi 1 tên người cá ngựa đứng ở bên.

- Dạ thưa hoàng tử vừa rồi “chuyện đó” lại xảy ra nữa nên bệ hạ đã đi an ủi công chúa rồi ạ - tên người cá ngựa đáp.

Chuyện đó?

Mấy cô gái không để ý tới lời của tên người cá ngựa nhưng hắn thì liền hiểu ra chuyện gì đang diễn ra.

- Thành thật xin lỗi, hiện giờ chúng tôi có chút việc bận, mọi người có thể tới đại sảnh trước chờ chúng tôi 1 lát cũng được - Fukaboshi cúi xuống nhìn hắn nói.

- Không biết chuyện mà hoàng tử đang nói tới chúng tôi có thể giúp được gì không? - hắn nhìn Fukaboshi và đề nghị giúp đỡ.

Fukaboshi đang định từ chối thì bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó và sau đó liền nói:

- Có lẽ việc này cậu có thể sẽ giúp được chúng tôi đấy - Fukaboshi nói - xin hãy đi theo tôi.

Fukaboshi dẫn hắn tới 1 tòa tháp cao với rất nhiều binh lính đang canh giữ xung quanh. Vừa đi lên trên đỉnh tòa tháp thì hắn liền nghe được 1 loạt những tiếng khóc vọng ra từ đằng sau cánh cửa thép khổng lồ ghim đầy những thanh vũ khí ở trên.

- Được rồi đừng sợ mà, đã có cha ở đây rồi - cánh cửa được mở ra thì hắn liền thấy được 1 nam tiên cá to lớn phải cao tới hơn 12 mét đang dỗ dành 1 nữ tiên cá xinh đẹp có mái tóc hồng to lớn không kém gì nam tiên cá, có lẽ cũng phải trên 11 mét.

Shirahoshi Lv 100

Nữ tiên cá khổng lồ kia là thứ duy nhất khiến hắn chú ý tới, đó chính là công chúa tiên cá của vương quốc Ryuuguu, con gái út của Neptune.

Thân là người cá thì Shirahoshi sở hữu sức mạnh gấp 10 lần người bình thường cộng thêm hình thể khổng lồ nữa thì Shirahoshi tuyệt đối không yếu chút nào, đó là chưa kể tới việc bản thân cô còn là 1 trong 3 vũ khí cổ đại Poseidon nữa.

Nhưng với bản chất hiền lành, nhút nhát của mình và sự bảo vệ quá mức của cha anh thì Shirahoshi lại suốt ngày chỉ biết khóc nhè mà quên đi việc bản thân mình nắm giữ sức mạnh khá lớn.

- Anh ơi, em sợ quá… hắn lại tới nữa rồi… - Shirahoshi nhìn thấy 3 người anh có kích cỡ chỉ bằng 1 nửa mình và cha xuất hiện thì liền tỏ ra hết sức yếu đuối.

- Đó là công chúa người cá sao? - mấy người Nami nhìn Shirahoshi đang khóc thút thít thì nói.

Đúng vào lúc này bỗng nhiên hắn phát hiện có 1 thứ gì đó đang lao về phía này với tốc độ rất nhanh.

Đó chính là 1 lưỡi rìu khổng lồ đang bay tới nơi này, lưỡi rìu này ngay lập tức chui qua cái khe cửa còn chưa kịp đóng lại hết và bay thẳng về phía lồng ngực của Shirahoshi.

Ba vị hoàng tử giật mình nhưng không kịp làm ra phản ứng gì, Neptune lúc này đang ở gần Shirahoshi nhưng lại không cầm theo vũ khí nên ngay lập tức ôm lấy Shirahoshi định dùng thân thể mình cản lại chiếc rìu tránh cho con gái mình bị thương.

- Rắc!!!

Đúng lúc chiếc rìu chuẩn bị đâm vào lưng Neptune thì hắn đã xuất hiện và cản chiếc rìu đó lại. Bàn tay của hắn dùng sức bóp mạnh 1 cái và chiếc rìu liền vỡ tan ra thành từng mảnh rồi rơi lả tả xuống đất.

Lúc này 3 vị hoàng tử mới tỉnh táo trở lại và nhanh chóng đóng kín chiếc cửa thép lại.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 955: Băng hải tặc New Fishman


- Như vậy tên Vander Decken IX đó đã liên tục uy hiếp Shirahoshi suốt 10 năm nay rồi sao? - Robin nghe Fukaboshi giải thích lý do tại sao em gái mình lại bị nhốt ở trong tòa tháp này thì liền đáp.

- Đúng vậy, trước đây tên Vander Decken đó chỉ dám đưa thư tới để ép buộc mà thôi nhưng dạo gần đây thì tên đó ngày càng trở nên hung bạo hơn và những thanh vũ khí của hắn ta cũng xuất hiện nhiều hơn - Fukaboshi nói - trước đây nơi này nằm dưới quyền kiểm soát của Râu Trắng nhưng kể từ khi ông ấy tuyên bố nghỉ hưu vào 2 năm trước thì nơi này đã nằm dưới quyền kiểm soát của Big Mom. Big Mom không giống Râu Trắng, bà ta chỉ quan tâm đến việc chúng tôi gửi bánh kẹo tới thường xuyên còn đâu không quan tâm tới những chuyện khác. Chính vì thế nên Vander Decken ngày càng làm càn hơn.

Nghe mọi người nhắc tới Vander Decken thì Shirahoshi liền tỏ ra sợ hãi và rúc vào người cha của mình mà khóc thút thít.

- Cũng may mà lúc này cậu đã tới nơi này - Neptune bỗng nhìn hắn và nói.

- Tôi sao? - hắn quay qua hỏi Neptune.

- Đúng vậy, trong trận chiến 2 năm trước cậu đã từng sát cánh bên Râu Trắng và cùng ông ấy đánh hạ Marineford giải cứu Ace Hỏa Quyền khỏi cuộc hành quyết sức mạnh của cậu đã được xếp vào ngang hàng với những Tứ Hoàng - Neptune trả lời hắn - Râu Trắng là 1 người bạn thân thiết của ta, ta hy vọng rằng có thể nhờ tới sự giúp đỡ của cậu để xử lý Vander Decken nhằm giải thoát cho con gái ta.

Vậy là hắn đã đoán đúng, nếu chỉ đơn giản là do hắn đã vô tình cứu con cá mập Megalo của Shirahoshi mà không có sự nhờ vả của Jinbei thì Neptune không thể nào mời hắn tới cung điện Ryuuguu.

Chính bởi vì sức mạnh hắn thể hiện ra trong trận chiến tại Marineford đã khiến cho Neptune nảy ra ý định nhờ tới sự giúp đỡ của hắn. Đảo người cá là nơi bắt buộc phải tới dành cho hải tặc nếu muốn tiến vào New World, bọn họ đã chờ đợi sự xuất hiện của hắn suốt 2 năm nay rồi.

Và ngay khi nhận được tin hắn xuất hiện ở đảo người cá thì Neptune đã nhanh chóng cử 3 đứa con trai của mình đi mời hắn tới cung điện Ryuuguu.

- Anh…

Đúng vào lúc này thì cô công chúa tiên cá Shirahoshi vốn đang co mình khóc lóc bỗng cúi xuống nhìn hắn và lên tiếng.

- Anh chính là người sẽ cứu tôi mà cha và anh tôi luôn nhắc tới đó sao? - Shirahoshi nhích lại gần hắn và nói.

Hắn ngẩng đầu lên thì liền thấy khuôn mặt đầy đáng thương vừa mới nín khóc của Shirahoshi ló ra từ sau 2 quả cầu khổng lồ mà có dùng cả người hắn cũng không thể ôm hết được.

- Quái vật 3 đầu… - đây quả thật là lần đầu tiên hắn chứng kiến ngọn núi đôi “hùng vĩ” đến thế.

Bây giờ hắn thậm chí muốn thử tháo bỏ lớp vỏ sò đang che đậy trên đỉnh ngọn núi đôi để nghiên cứu kỹ lưỡng hơn.

Nhưng đúng lúc này 1 giọt nước mắt to bằng cả cốc nước rơi xuống mặt hắn khiến hắn giật mình né qua 1 bên và bình tĩnh trở lại.

- E hèm… tôi có thể gọi cô là Shirahoshi-chan được không - hắn bay lên ngang mặt của Shirahoshi và nói.

Shirahoshi thấy hắn bay lơ lửng trên không thì hai mắt liền lóe lên ánh sáng đầy hứng thú, sau 1 lát cô liền gật đầu 1 cái coi như đáp ứng hắn.

- Vậy thì Shirahoshi-chan, cô không cần phải lo lắng, tên Vander Decken IX đó chỉ là 1 tên hải tặc tầm thường mà thôi - hắn nói - tôi sẽ bảo vệ cô khỏi tên Vander Decken đó, tôi đảm bảo tên đó sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cô nữa.

- Thật sao!? - Shirahoshi vui vẻ vỗ tay khi nghe hắn nói vậy - cảm ơn anh nhiều lắm!!

Do luôn ở trong sự bảo bọc của người thân nên tính cách của Shirahoshi giống như trẻ con vậy, mọi cảm xúc đều được cô thể hiện toàn bộ lên trên khuôn mặt.

Ting, độ hảo cảm của Shirahoshi tăng lên 90

Shirahoshi mừng rỡ đưa tay ra tóm lấy hắn và nở nụ cười vui sướng. Hắn bị Shirahoshi nắm lấy thì không quen lắm nhưng thấy khuôn mặt vui vẻ của Shirahoshi thì hắn liền để mặc cô đùa giỡn với mình.

Trong lúc này hắn mới ngắm nhìn thật kỹ dung nhan của cô công chúa tiên cá này do lúc trước Shirahoshi luôn úp mặt vào vai cha mình hoặc là lấy tay che mặt khóc.

Shirahoshi quả thật là cô gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp ở thế giới này, chỉ có 1 vài người có được vẻ đẹp sánh ngang Shirahoshi như Nami, Robin hay hải tặc nữ đế Boa Hancock mà thôi.

Có điều khác với 3 cô gái kia thì Shirahoshi lại mang theo 1 vẻ đáng yêu và mềm mại tới mức khiến người khác không nhịn được mà muốn yêu thương và cưng chiều.

Hắn lập tức quyết định muốn có được cô công chúa tiên cá này.

Cái gì? Ngươi nói Shirahoshi to lớn như vậy thì hắn định dùng đuôi chuột ngoáy lọ mỡ hay sao?

Việc phóng đại kích thước cơ thể hay thu nhỏ đối phương lại đối với hắn có gì khó khăn lắm sao? Trên đời này không có gì mà hắn không làm được, hơn nữa với sự chênh lệch về hình thể như vậy thì hắn thậm chí có thể thực hiện 1 số trò chơi hết sức là “thú vị” nữa.

Trong lúc hắn đang có những suy nghĩ đen tối về cô công chúa tiên cá ngây thơ trong sáng này thì bỗng nhiên ở bên ngoài vang lên từng tiếng ồn ào huyên náo.

Lúc đầu hắn đã nghe thấy được âm thanh ồn ào ở bên ngoài nhưng không thèm để ý tới nhưng sau đó thì Neptune và 3 anh em Fukaboshi cũng bắt đầu nghe thấy nên họ liền mở cửa tiến ra ngoài xem có chuyện gì đang xảy ra.

- Chuyện gì thế này… tại sao bọn chúng lại vào được đây!? - Neptune vừa ngó đầu nhìn ra ngoài thì liền thốt lên.

Hắn không cần đi ra ngoài nhìn cũng biết rằng Vander Decken cùng với băng hải tặc New Fishman mà hắn từng gặp ở bên ngoài vùng biển đã tới rồi.

- Các em hãy ở lại đây cùng với Shirahoshi nhé, anh ra ngoài xử lý chút rắc rối rồi sẽ quay lại ngay - hắn nói xong thì để các cô gái lại và bước ra ngoài rồi đóng cánh cửa thép lại.

Hắn vừa bước tới bên cạnh Neptune thì liền thấy được 1 đám người cá ăn mặc lộn xộn đang dẫm trên người những binh sĩ của quân đội hoàng gia.

Vander Decken Lv 112

Hody Jones Lv 141

Hắn lập tức nhận ra 2 tên đứng đầu do hình dạng của lũ người cá này thật sự là quá dễ nhận biết.

Nhưng ngay khi nhìn thấy Lv của mấy tên này thì hắn liền mất đi hứng thú. Tên mạnh nhất là Hody Jones cũng chỉ có Lv gần bằng 1 trung tướng hải quân mà thôi. Thậm chí nói Hody Jones ngang ngửa với trung tướng đã là quá mức đề cao hắn ta rồi bởi lẽ tên này hoàn toàn chỉ dựa vào sức mạnh bẩm sinh của người cá mà không hề biết cách sử dụng Haki, loại sức mạnh mà bất kỳ vị trung tướng nào cũng sẽ biết cách sử dụng.

Trong số những trận chiến mà băng Luffy từng trải qua thì có lẽ trận chiến ở đảo người cá là trận chiến đơn giản nhất đối với họ vì lúc đó sức mạnh của 2 bên là hoàn toàn không hề tương xứng.

Với sức mạnh như vậy thì cho dù hắn không cần ra tay, chỉ cần Shirahoshi học được cách điều khiển sức mạnh triều hồi hải vương của mình thì cũng thừa đủ để làm thịt lũ này rồi.

- Thuyền trưởng, đó chính là Monkey D. Luffy!!! - bỗng nhiên 1 tên người cá trong băng hải tặc New Fishman chỉ vào hắn và hô lên.

Ngay lập tức Hody liền chú ý tới hắn và tên này nhe hàm răng nhọn hoắt của mình ra cười.

- Vậy ra ngươi chính là kẻ đã nghiền nát giấc mơ của Arlong sao? Hôm nay ta sẽ tiếp tục thực hiện giấc mơ còn dang dở của hắn ta - Hody chỉ cây đinh ba màu đỏ vào hắn và nói - ta sẽ bắt ngươi về làm nô lệ trên tàu của ta…

- Ngươi cứ việc làm việc của ngươi đi, còn ta thì phải đi gặp cô công chúa xinh đẹp của ta đây - Vander Decken đứng bên cạnh Hody nói xong thì liền định xông vào bên trong tòa tháp để tìm Shirahoshi.

Nhưng ngay khi Vander Decken vừa mới chạy được vài bước thì bỗng nhiên cảm thấy có thứ gì lành lạnh đang kề lên cổ mình.

Chỉ trong tích tắc Vander Decken thấy khung cảnh xung quanh bắt đầu đảo lộn và sau đó lão ta bỗng nhìn thấy 1 thân thể không đầu nào đó mặc bộ quần áo giống hệt mình.

- Phụt!!!

Vander Decken còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị hắn chém bay đầu, dòng máu phun lên cao từ phần cổ bị chặt đứt của Vander Decken khiến cho những tên thuộc hạ của lão ta và những người cá thuộc băng hải tặc New Fishman giật mình kinh hãi.

- Vander Decken chết rồi? Chỉ với 1 kiếm…

Neptune và những người của hoàng gia nhìn thấy kẻ đã uy hiếp bọn họ suốt bao năm nay mất mạng chỉ với 1 kiếm mà không kịp phản ứng thì trợn trừng mắt lên nhìn. Họ không nghĩ rằng vị khách mà Neptune mời về lại kinh khủng đến như vậy.

- Mấy đứa chúng mày đã lảm nhảm xong chưa? Mau đưa đầu tới đây đi, tao không có thời gian rảnh để chơi với lũ chúng mày - hắn đưa lưỡi kiếm sáng bóng không dính 1 giọt máu lên chỉ về phía Hody và những tên người cá khác.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 956: Tiêu diệt toàn bộ


- Vander Decken-sama!!!

Đám thuộc hạ của Vander Decken nhìn thấy đại ca của mình bị hắn chém đầu chỉ trong nháy mắt thì giật mình hoảng hốt.

Toàn bộ lũ người cá xâm nhập vào cung điện Ryuuguu (Long Cung) không dám di chuyển chút nào mà chỉ đứng đó nhìn về phía Hody.

Hody cũng hết sức kinh ngạc trước cái chết của Vander Decken. Mặc dù đã nghe tới danh tiếng của hắn từ 2 năm trước nhưng bởi vì kiêu ngạo mà Hody không tin hắn có thể mạnh hơn mình được.

Hody giống như Arlong, cho rằng người cá là chủng tộc siêu việt hơn con người nên đã cho rằng 2 năm trước hắn chỉ đơn giản là đã hưởng chung danh tiếng với băng hải tặc râu trắng mà thôi.

Nhưng giờ đây cái chết của Vander Decken đã khiến cho Hody không thể tự huyễn hoặc bản thân được nữa. Hody hiểu rõ sức mạnh của Vander Decken là không hề yếu, nếu không tên này đã bị quân đội hoàng gia loại bỏ lâu rồi.

Hody lập tức nắm chặt cây đinh ba của mình và định đưa lên thủ thể nhưng bỗng nhiên tên này cảm nhận được 1 lực lượng cực mạnh đang ép lên cây đinh ba của mình.

- Keng!!!

Hody lập tức bị đẩy lui ra sau cả chục mét và xô ngã hàng loạt tên thuộc hạ của mình rồi mới dừng lại.

- Ồ... chặn được đòn tấn công của tao thì mày khá hơn là tao nghĩ đấy - hắn vẫn giữ nguyên tư thế vừa vung kiếm và nói - à không, mày chỉ là vừa gặp may mà thôi.

Bị hắn cười nhạo thì Hody liền đứng dậy và nhìn cây đinh ba đã bị chém làm 2 của mình mà hoảng sợ, nếu như không phải vừa rồi Hody đúng lúc giơ cây đinh ba lên thì có lẽ hắn ta đã bị bổ ra làm 2 rồi.

- Mày… a… - Hody đang định nói gì đó thì bỗng nhiên đổ gục xuống và bắt đầu kêu gào.

- Thuyền trưởng Hody, ngài làm sao vậy? - mấy tên người cá xung quanh vội vã chạy tới gần - chẳng lẽ là tác dụng phụ của loại thuốc đó!?

Hắn đang định kết liễu Hody thì bỗng nhiên cảnh tượng này lại xảy ra trước mắt khiến hắn hơi ngạc nhiên.

- Chơi thuốc quá liều à…

Hắn nhớ rằng sau khi sử dụng loại thuốc kích thích sức mạnh cơ bắp thì Hody đã chuyển sang 1 trạng thái mới với sức mạnh vượt trội hơn cả lúc trước. Nhưng đó chỉ là khoảnh khắc bùng phát do loại thuốc kích thích kia mang đến mà thôi, không bao lâu sau đó cơ thể Hody liền bắt đầu lão hóa và bị mất đi gần như toàn bộ sức mạnh.

- Hừ… hừ…

Cơ thể Hody bắt đầu to lên và mái tóc của tên này cũng dần chuyển qua thành màu trắng bạc, tiếng kêu gào của Hody lúc này cũng đã ngừng lại rồi.

- Thuyền trưởng… - những tên người cá khác thấy được cảnh tượng này thì không biết phải làm sao.

Hody hồi phục lại từ cơn đau và sau đó đứng dậy nhìn về phía hắn, lúc này trên mặt Hody đã không còn vẻ lo sợ như lúc trước nữa.

- Cảm giác này… thật là tuyệt vời - Hody lẩm bẩm - chẳng lẽ loại thuốc này đã khiến ta tiến hóa và trở nên ưu việt hơn ư…

Nghe được những lời lẩm bẩm của Hody thì hắn lập tức phì cười. Tên này thậm chí còn không biết rằng mình đang chuẩn bị phải gánh chịu tác dụng phụ khủng khiếp của loại steroid mà mình đã sử dụng.

- Người cá vốn dĩ đã sở hữu sức mạnh vượt xa lũ con người bẩn thỉu các ngươi - Hody nói - giờ đây ta đã trở nên vượt trội hơn cả những người cá khác, điều này giống như định mệnh muốn ta là kẻ sẽ loại bỏ lũ sâu mọt các ngươi vậy.

Nghe được những lời ảo tưởng sức mạnh của Hody thì hắn cũng không nhịn được mà cười phá lên.

- Con người hay người cá, trong mắt ta cũng đều như nhau cả - hắn nói - nhưng còn ngươi, dưới cái nhìn của ta… chỉ đơn giản là 1 thằng ngu mà thôi.

- Đó sẽ là điều cuối cùng mà ngươi có thể thốt ra từ cái miệng bẩn thỉu của ngươi đấy - Hody không hề tỏ ra tức giận chút nào, cứ như thể hắn ta cho rằng mình đã trở thành 1 giống loài siêu thoát rồi vậy.

- Lằng nhằng quá, đứng im cho tao chém mày 1 phát đi - hắn lại đưa kiếm lên và nói.

!!!

Bỗng nhiên khi hắn vừa đưa kiếm lên thì Hody đã biến mất và ngay sau đó 1 cái miệng há rộng để lộ ra hàm răng sắc nhọn của Hody xuất hiện trước mặt hắn.

Tốc độ của Hody được tăng lên rất nhiều khi tiến vào trạng thái bùng phát sức mạnh. Nếu như có kẻ nào không tập trung thì chắc chắn sẽ bị Hody cắn trúng.

- Tao không có hứng thú xem cổ họng của mày đâu - tốc độ của Hody lúc này dù nhanh nhưng vẫn không thể khiến hắn bất ngờ.

Dù sao thì tốc độ của Hody có nhanh đến mấy thì chẳng lẽ còn có thể nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng của Kizaru hay sao chứ?

- Rắc!!!

Hắn dùng tay còn lại đẩy mạnh chiếc cằm của Hody khiến cho 2 hàm răng của tên này va mạnh vào nhau và chúng ngay lập tức liền vỡ nát ra.

- Chết này… - cánh tay trái của hắn đang giơ thanh kiếm ở trên đầu thì liền giật xuống và gõ mạnh chuôi kiếm vào đầu Hody.

- Rầm!!!

Đầu Hody lập tức bị hắn gõ lún xuống dưới đất.

- A… - cơ thể của Hody bắt đầu giật giật muốn ngóc đầu dậy.

- Vẫn chưa chết à? - hắn hơi ngạc nhiên khi Hody vẫn còn động đậy được sau khi bị hắn đánh thẳng vào sau gáy.

Chính nhờ loại steroid đặc biệt kia mà Hody dường như đã quên đi cảm giác đau đớn nhưng khi bị 1 đòn tấn công mạnh như vừa rồi thì ngay cả thuốc kích thích cũng không thể xoa dịu được.

Cơn đau khiến cho Hody dần mất đi bình tĩnh và trở nên phẫn nộ.

- Gya!!!

Hody chống 2 tay xuống đất và bật dậy nhưng vừa ngẩng mặt lên thì tên này liền thấy 1 cái chân đang tiến tới gần mình.

- Bốp!!!

Hắn đá vào giữa mặt Hody khiến tên này bật ngửa ra sau và lộn mấy vòng trên mặt đất rồi đâm thẳng vào tường thành vây quanh cung điện Ryuuguu.

- Grừ… mày đừng có đắc ý - Hody cố gắng mở đôi mí mắt đã bị hắn đá rách ra và nói - hơn 100 nghìn thuộc hạ của tao lúc này đã bắt đầu vây quanh đảo người cá rồi, cho dù mày có bảo vệ được nơi này thì lũ dân chúng bên dưới kia cũng sẽ không được yên thân đâu.

- Ngươi nói cái gì!? - Neptune vừa nghe thấy Hody nói vậy thì giật mình.

Hắn thấy vẻ mặt kích động của Neptune thì hơi nhíu mày 1 chút, hắn biết chắc rằng tiếp theo sẽ lại diễn ra 1 màn trao đổi phí thời giờ mà hắn lại không có ý định để cho nó diễn ra.

Trước khi Neptune đi lại gần thì hắn đã 1 lần nữa giơ thanh kiếm lên và chém ra 1 luồng kiếm khí khổng lồ.

- Phụt!!!!

Luồng kiếm khí bay ngang qua đầu lũ thuộc hạ của Hody và chém bay đầu chúng còn những binh lính hoàng gia thì đang nửa nằm nửa ngồi dưới mặt đất thì hoàn toàn bình an vô sự.

- Phụt!!!

Kiếm khí của hắn không dừng lại mà tiếp tục bay về phía Hody và chém đứt đôi người tên này, Hody thậm chí còn không thể nào né kịp luồng kiếm khí của hắn mà đã lập tức mất mạng.

- A… - Neptune vừa định nói gì đó thì liền ngậm miệng khi nhìn thấy cảnh này.

- Ngài không cần phải nhiều lời với lũ này làm gì, chi bằng hãy giải quyết chúng rồi nhanh chóng giải xử lý lũ phản loạn đang tràn vào đảo người cá thì hơn.

- Cậu nói đúng - Neptune thở dài 1 cái và nói.

Lúc này hắn không còn để ý tới Neptune hay đám thuộc hạ của Hody còn sót lại trong cung điện nữa, với đông đảo binh lính đã được giải thoát thì họ thừa sức giải quyết lũ này.

Hắn bắt đầu sử dụng Haki quan sát, diện tích đảo người cá chắc chắn không thể nào rộng lớn được bằng đảo trên trời nên tầm nhìn của hắn liền bao trùm toàn bộ nơi này.

Hắn nhanh chóng tìm ra được toàn bộ đám thuộc hạ của Hody đang có mặt ở trên đảo người cá. Việc này là quá dễ khi mà thái độ của lũ này và những cư dân đảo người cá là hoàn toàn khác biệt.

- El Thor!!!

Trên bầu trời đảo người cá bỗng nhiên xuất hiện hàng loạt những đám mây đen kịt và sau đó hàng nghìn những cột sét sáng lòa bắt đầu thi nhau đánh xuống bên dưới mặt đất.

Toàn bộ mục tiêu của những cột sét này đều là thành viên của băng hải tặc New Fishman của Hody còn những cư dân đảo người cá thì hoàn toàn bình an chỉ là họ hơi hoảng sợ khi nhìn thấy cảnh tượng này thôi.

Neptune đứng ở 1 bên thì không hiểu hắn đang làm gì nhưng không bao lâu sau ông liền biết được tình hình bên dưới qua lời báo cáo của những thuộc hạ.

m mưu đảo chính của Hody và Vander Decken chỉ vừa mới được khởi động chưa tới 1 tiếng đồng hồ thì đã bị hắn dập tắt hoàn toàn. Một số ít thuộc hạ của Hody không có mặt tại đảo người cá khi nghe được tin này cũng đã lập tức trốn đi thật xa, sau khi những cư dân đảo người cá biết được chuyện diễn ra ở cung điện Ryuuguu thì hắn liền trở thành anh hùng của đảo người cá.

Chỉ vài tiếng sau trận chiến này thì cung điện Ryuuguu đã được dọn dẹp sạch sẽ và sau đó Neptune liền ra lệnh mở tiệc để thiết đãi hắn vì đã cứu giúp đảo người cá.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 957: Tứ Hoàng


- Nhìn kìa, đó chính là ngài Luffy đấy…

Dân chúng tụ tập ở phía bên ngoài cung điện Ryuuguu và nhìn hắn nói.

- Cậu ấy chính là người đã tiêu diệt đám hải tặc New Fishman sao? Cảnh tượng lúc đó trông thật là hãi hùng…

Những người dân trên đảo người cá sau khi biết tin Hody cùng với Vander Decken tạo phản và bị hắn giết chết thì liền kéo nhau tới cung điện để gặp mặt cũng như để cảm tạ hắn.

Trong khi Hody và Vander Decken không tạo ra nhiều thiệt hại ở cung điện Ryuugu do sự có mặt của hắn thì ở bên dưới đảo người cá đám thuộc hạ của Hody lại đang tiến hành phá hoại và hãm hại người dân. Chính vì thế nên khi những tia sét của hắn giáng xuống tiêu diệt lũ hải tặc kia thì người dân trên đảo đều hết sức biết ơn hắn.

Người cá mặc dù căm ghét con người nhưng cũng không phải cứ là con người thì sẽ bị họ ghét bỏ. Ví dụ như trước đây Râu Trắng và thuộc hạ của mình từng giải cứu đảo người cá khỏi hải tặc và tiến hành bảo vệ nơi này bằng cách biến nó thành lãnh địa của mình thì đã giành được tình cảm và sự tin tưởng của người cá.

Người cá không phải là loại người vô ơn, chỉ cần có ơn với họ thì họ có thái độ rất tốt.

- Cảm ơn Luffy-kun, tôi lại mắc nợ cậu 1 lần nữa rồi - Jinbei cúi đầu cảm tạ hắn - nếu không có cậu thì đảo người cá đã gặp phải tai họa lớn rồi.

Jinbei sau khi biết tin Hody xâm chiếm đảo người cá thì liền vội vã quay trở về nhưng lúc đó trận chiến đã sớm kết thúc với cái chết của đám hải tặc New Fishman.

Jinbei không hề cho rằng việc hắn là 1 con người lại đi giết người cá có gì là sai trái cả. Jinbei không lạ gì đám người Hody nên ông cho rằng lũ này đã dám xâm chiếm cung điện Ryuuguu và lập mưu đảo chính thì chết còn chưa hết tội.

- Ông không cần phải vậy đâu Jinbei, việc này đối với tôi mà nói cũng không phải việc to tát gì - hắn cười.

Cho dù không có hắn thì Jinbei cũng thừa sức xử lý đám người Hody nhưng ông ta biết rõ rằng bản thân chỉ có 1 mình nên nếu Hody dùng Neptune và những người khác ra để uy hiếp thì ông cũng sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn.

Hắn ngồi đối diện với Neptune và Jinbei thoải mái thưởng thức bữa tiệc này. Bỗng nhiên khi hắn nhìn thấy 1 đĩa bánh kẹo được đưa lên bàn tiệc thì nó liền hấp dẫn sự chú ý của hắn.

- Những món bánh kẹo này vốn là được dùng để cống nạp cho 1 trong Tứ Hoàng là Big Mom để đổi lấy sự bảo vệ cho đảo người cá - Jinbei bỗng mở miệng nói - Nhưng trong trận bạo loạn vừa rồi thì nhà máy kẹo đã gặp phải hư hỏng nặng nề và phần lớn số bánh kẹo được dùng để cống nạp đã bị hỏng…

Nghe Jinbei bỗng nhắc tới chuyện này thì hắn liền nhìn ông ta 1 lát.

Jinbei sau đó liền quay qua nhìn Neptune và cuối cùng vị vua của đảo người cá thở dài 1 cái và nói:

- Trước kia hòn đảo này được bảo vệ dưới danh nghĩa của Râu Trắng thì chúng tôi không cần phải cống nạp gì cả. Sau này đảo người cá được đưa vào trong số những lãnh địa của Big Mom thì chúng tôi cần phải cống nạp 1 số kẹo khổng lồ - Neptune vuốt trán - thực ra chúng tôi hoàn toàn không có vấn đề gì với việc đó cả, trả 1 cái giá nhất định để đổi lấy sự bình an là chuyện dễ hiểu nhưng có điều hiện nay nhà máy bánh kẹo đã bị phá hủy chúng tôi không có đủ khả năng cung cấp số lượng bánh kẹo mà Big Mom yêu cầu.

Neptune nói tới đây thì Jinbei lại tiếp lời ông ta.

- Big Mom là loại người có thể phát động chiến tranh và phá hủy cả 1 vương quốc chỉ vì bánh kẹo, nếu như đảo người cá không thể cung ứng đủ 10 tấn bánh kẹo trong vài ngày tới thì chúng tôi chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm - Jinbei hít 1 hơi rồi nói tiếp - Luffy-kun, tôi biết thế này là đòi hỏi quá nhiều từ cậu nhưng chúng tôi mong rằng cậu có thể ra tay bảo vệ đảo người cá.

Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Jinbei thì hắn liền hỏi:

- Tại sao ông lại muốn nhờ tôi?

- Luffy-kun, kể từ sau trận chiến tại Marineford, cả thế giới đều đã được chứng kiến sức mạnh của cậu - Jinbei đáp - thậm chí Râu Trắng khi đưa ra quyết định nghỉ hưu đã nói rằng hiện giờ cậu còn mạnh hơn cả ông ấy nữa. Luffy-kun, mặc dù việc này chưa được chính thức công bố do cậu còn chưa đặt chân vào New World nhưng tất cả mọi người đều đã cho rằng cậu sẽ là người thế chỗ Râu Trắng trong ngôi vị Tứ Hoàng Tân Thế Giới!!!

Hiển nhiên là sau khi Râu Trắng tuyên bố nghỉ hưu thì 1 trong 4 vị trí Tứ Hoàng sẽ bị khuyết và thay vì Râu Đen bước lên kế vị sau khi cướp đoạt trái Gura Gura no Mi của Râu Trắng thì hiện nay hắn mới là kẻ có tư cách ngồi vào vị trí đó.

Những Tứ Hoàng khác mặc dù không muốn thừa nhận nhưng theo những gì quan sát thấy trong trận chiến Marineford thì họ hoàn toàn không cho rằng hắn chỉ là 1 thằng nhóc mới bước chân vào thế giới hải tặc được vài tháng.

- Cậu chính là hy vọng duy nhất của đảo người cá, nếu cậu không giúp đỡ thì chúng tôi nhất định sẽ phải hứng chịu cuộc thảo phạt của Big Mom - Neptune nói - tôi không còn cách nào khác ngoại trừ việc cầu xin cậu…

Nhìn thấy Neptune cúi đầu xuống cầu xin mình thì hắn liền đáp:

- Thôi được rồi.

- Cậu đồng ý giúp chúng tôi rồi sao!? - Neptune lập tức tỏ vẻ mừng rỡ.

- Tôi vừa mới có ý định mua lại quán cafe tiên cá nên nếu như đảo người cá bị phá hủy thì quả là không ổn chút nào.

Hắn chấp nhận lời cầu xin của Neptune cũng chỉ đơn giản là vì đảo người cá là nơi có thể sản sinh ra hàng loạt những nữ tiên cá xinh đẹp mà thôi, hắn sao có thể nhẫn tâm nhìn những nàng tiên cá trẻ trung gặp phải tai họa chứ.

Hơn nữa việc này cũng không đem lại phiền phức gì cho hắn cả, Big Mom trong mắt kẻ khác thì có thể rất đáng sợ nhưng đối với hắn thì chẳng có gì nguy hiểm cả.

……

- Các ngươi nói cái gì!? Không có bánh kẹo là sao hả!?! - một con sư tử hình người mặc lễ phục màu đen và đeo kính râm đang quát tháo mấy vị quan của hoàng gia.

- Thành thật xin lỗi các ngài, nhà máy bánh kẹo đã bị phá hủy trong trận bạo loạn mất rồi ạ - vị Tả Tướng (Sadaijin 左大臣 Tả Đại Thần) lo sợ đáp.

- Nhưng số bánh kẹo mà các ngươi phải cống nạp lên tới 10 tấn cơ mà, sao mà nó có thể bị phá hủy hết được chứ? Mau đem số còn lại ra đây - con sư tử tỏ vẻ giận dữ.

- Thưa ngài… số kẹo còn lại…

Tả Tướng còn chưa kịp nói xong thì đã bị cắt ngang.

- Số kẹo còn lại ta đã lấy hết rồi - hắn xuất hiện ở đầu đường và nói.

- Ngươi là…!!

Tên sư tử lập tức nhận ra khuôn mặt của hắn, dù sao thì hiện nay danh tính của hắn đã quá phổ biến vì thật sự là không có nhiều hải tặc có số tiền treo thưởng lên tới hàng tỷ như hắn.

- Ngươi là Pekoms và tên đằng kia là Tamago phải không? - hắn chỉ vào tên đồng bọn đang ngồi cách đó không xa của Pekoms và nói.

Tên Tamago thấy hắn xuất hiện thì cũng liền trở nên nghiêm túc hơn và đi lại gần Pekoms.

- Các ngươi hãy trở về nói với Big Mom rằng đảo người cá bây giờ đã thuộc về ta rồi - hắn nói tiếp - ta sẽ thay thế Râu Trắng trở thành Tứ Hoàng và những lãnh địa của ông ta ở New World, ta sẽ đánh chiếm lại toàn bộ chúng. Ta sẽ sắp xếp lại trật tự thế lực ở New World!!

Pekoms và Tamago nghe hắn nói vậy thì liền tỏ ra hoang mang.

- Chúng ta phải làm gì bây giờ… - Pekoms quay qua hỏi Tamago.

- Chúng ta hãy cứ trở về trước đi đã rồi hãy báo cáo lại chuyện này cho mama - Tamago đáp - tên này chắc chắn là kẻ địch của chúng ta rồi, nơi này không nên ở lâu nữa.

Pekoms và Tamago lập tức rút lui, bọn họ biết rõ mình không thể nào đối đầu với hắn được nên chỉ có thể quay về báo lại cho Big Mom mà thôi. Cho dù đến lúc đó Big Mom có tức giận thì bọn họ cũng chỉ bị phạt 1 chút còn nếu giờ nán lại thì biết đâu hắn sẽ ra tay với bọn họ nhằm thị uy với Big Mom thì sao? Dù gì thì hắn cũng đã đưa ra lời tuyên chiến với 1 trong Tứ Hoàng rồi thì còn có việc gì mà hắn không dám chứ…

Tới cấp độ này rồi thì chỉ bằng vào 1 lời nói của hắn cũng có thể gây ra sự uy hiếp cực kỳ lớn. Hai tên thuộc hạ của Big Mom đã nhanh chóng rút lui khỏi đảo người cá và trở về New World.

Hắn thì ở lại trên đảo người cá thêm 1 ngày nữa, trong thời gian này cô công chúa người cá Shirahoshi đã trở nên cực kỳ hâm mộ và dính chặt lấy hắn sau khi hắn giải thoát cô khỏi sự uy hiếp dai dẳng của Vander Decken.

Mặc dù đã 16 tuổi nhưng Shirahoshi thật sự vẫn rất ngây thơ nên trong vòng 1 ngày này cô đã bị hắn dỗ ngon dỗ ngọt và cuối cùng không tránh khỏi số phận trở thành pet của hắn.

Mặc dù vậy thì do chưa tới 30 tuổi nên chiếc đuôi cá của Shirahoshi chưa thể tách ra để hắn hành sự được nên hắn đành phải tạm thời bỏ qua.

Nhưng hắn cũng không vội vã, lần sau hắn quay lại nơi này thì hắn sẽ đưa Shirahoshi cùng toàn bộ nữ tiên cá trẻ tuổi đi theo mình, dù sao thì những nữ tiên cá xinh đẹp nhất đều có độ tuổi dưới 30 mà ở độ tuổi đó thì chắc chắn là chưa có người đàn ông nào động vào họ rồi.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 958: New World


Tại 1 vùng biển nằm dưới chân vành đai hồng tuyến “Red Line” có 1 con thuyền với những cánh buồm đen bỗng nhiên nổi lên trên mặt nước.

- Chúng ta đã lên tới mặt biển rồi!!!

Lúc này phía trên đang có biển động cực kỳ dữ dội, cả 1 vùng biển đỏ rực như là biển máu vậy, mọi loại thời tiết cực đoan nhất mà con người không thể tưởng tượng ra được đều xuất hiện ở nơi này.

Mặc dù chỉ vừa mới đặt chân vào New World nhưng mọi người trên thuyền đều có thể cảm nhận được rõ sự nguy hiểm của nó. Quả thật so với nơi này thì nửa trước của Grand Line chính là 1 thiên đường.

Ở nơi đây chỉ cần sơ sẩy 1 chút thôi cũng có thể bỏ mạng giữa biển khơi.

Nhưng đó chỉ là đối với người bình thường, con thuyền của hắn được chế tạo từ loại gỗ đặc biệt không thể hư hại và còn được lắp đặt rất nhiều thiết bị hiện đại ở Water 7. Không chỉ thế con thuyền còn được hắn yểm rất nhiều loại phép thuật giúp cho bên trong còn thuyền luôn nằm trong trạng thái ổn định bất kể thời tiết ở bên ngoài có khắc nghiệt thế nào.

Với con thuyền này hắn tự tin có thể vượt qua mọi vùng biển nguy hiểm nhất ở New World 1 cách an toàn.

- Tiến lên nào!!!

Con thuyền Black Pearl lập tức tiến về phía trước theo hiệu lệnh của hắn, Nami cũng lấy ra chiếc vòng tay mới được gắn tới 3 chiếc Log Pose chỉ về 3 hướng khác nhau mà cô nhận được từ Tả Tướng của Neptune.

Hắn quyết định lựa chọn địa điểm đầu tiên mà bọn hắn sẽ tới trong New World chính là hòn đảo do kim của chiếc Log Pose ở giữa trong 3 chiếc Log Pose chỉ tới.

Sau khi di chuyển trên biển khoảng nửa ngày thì bỗng nhiên hắn cảm thấy nhiệt độ xung quanh đang tăng lên.

Việc nhiệt độ tăng giảm đột ngột tại Grand Line là hết sức bình thường nhưng khi hắn nhớ lại nội dung cốt truyện 1 chút thì hắn liền đi lên mũi thuyền và tiến hành quan sát 1 chút.

Sau khi quan sát thì hắn liền thấy được bầu trời ở phía đông bắc so với vị trí hiện tại của hắn đang tỏa ra ánh sáng đỏ rực.

- Nami, cho anh xem Log Pose chút nào - hắn nói.

Hắn quan sát 1 chút thì liền thấy chiếc kim của Log Pose hắn lựa chọn đang rung lắc liên tục chứng tỏ mục tiêu trước mắt của hắn chính là đảo Raijin theo như lời của Smoker.

Trong cốt truyện thuyền của Luffy đã bị dòng hải lưu cuốn đi sau đó được 1 đàn cá voi khổng lồ đưa ra xa vị trí ban đầu của đảo người cá nên con đường đi tới đảo Raijin của họ không giống với con đường hiện tại của hắn.

Trên đường đi tới đảo Raijin thuyền của Luffy đã đi ngang qua phần đảo lửa của Punk Hazard và quyết định đi lên đảo đó còn có Smoker đi ngược từ đảo Raijin về thì đặt chân lên phần đảo băng.

- Đổi lộ trình, chúng ta sẽ không đi tới đảo Raijin nữa - hắn nói.

Ở Punk Hazard còn có rất nhiều điều thú vị đang chờ hắn đây này, đặc biệt là ở đó hắn hẳn là có thể gặp được Law sau đó đi theo cậu ta tới Dressrosa.

Mấy cô gái mặc dù có thắc mắc nhưng cũng không hề phản đối, hắn liền bẻ lái và tiến về phía vùng biển đỏ rực lửa trước mặt.

Không mất quá lâu để con thuyền Black Pearl đến gần vùng biển quanh Punk Hazard, nhiệt độ lúc này đã tăng lên rất cao nhưng bên trong con thuyền của hắn thì không khí vẫn hết sức mát mẻ nhờ có tác động của phép thuật.

- Hu hu hu hu…!!!!

Đúng vào lúc này hắn nghe thấy 1 loạt tiếng khóc truyền ra từ bên trong khoang thuyền. Một lát sau Kaya từ bên trong chạy ra và vội vàng nói:

- Luffy, có người vừa mới phát 1 cuộc cầu cứu - Kaya tỏ vẻ lo lắng - người đó nói anh ta đang ở đảo Punk Hazard và đồng đội của anh ta đang bị 1 tên Samurai tàn sát rồi sau đó hình như anh ta cũng bị giết luôn rồi.

Kẻ thực hiện cuộc gọi cầu cứu thông qua Den Den Mushi có vẻ như là 1 trong những nhân viên làm việc dưới trướng Caesar Clown ở đảo Punk Hazard. Tên Samurai mà hắn ta nhắc tới chắc chắn là Kin’emon, người của Wano quốc tới Punk Hazard để giải cứu thiếu chủ Momonosuke của mình.

- Cuộc gọi đó có thể là 1 cái bẫy đấy, ở Grand Line này rất hay xảy ra những vụ tương tự như vậy và những người bị rơi vào cái bẫy này thường thì bị cướp bóc hoặc bắt làm nô lệ khổ sai - Robin nói với Kaya.

So với Kaya thiện lương thì Robin có tính cảnh giác cực kỳ cao do tuổi thơ tăm tối của mình.

- Không sao đâu Robin, đằng nào mục tiêu của chúng ta cũng chính là đảo Punk Hazard mà - hắn nói - các em hãy đeo cái này lên đi.

Hắn ném ra 3 chiếc nhẫn nhỏ cho Nami, Robin và Kaya.

- Trên đảo này có môi trường hết sức khắc nghiệt và trên hết là nó tồn tại 1 loại khí gas rất độc hại nên chiếc nhẫn này sẽ bảo vệ cho các em khỏi loại khí gas đó - hắn nói.

Nami, Robin và Kaya lập tức đeo chiếc nhẫn lên tay mình sau khi nghe hắn nói vậy, đây là chiếc nhẫn đã được hắn khắc phép thuật lên trên nên nó sẽ bảo vệ khỏi môi trường độc hại tại Punk Hazard.

Bản thân hắn thì không cần tới phép thuật đó để bảo vệ vì trên cơ bản cơ thể hắn có thể tồn tại ở mọi loại môi trường, kể cả có là môi trường nhiễm phóng xạ nặng hay là môi trường cực kỳ độc hại. Về cơ bản thì chất độc khí gas của Caesar là vô dụng đối với hắn.

Còn có Lina bay bên cạnh hắn thì lại càng không cần phải lo, cô bé vốn là tinh linh ánh sáng nên cực kỳ thông thạo phép thanh tẩy nên sẽ không sợ độc.

Tới gần đảo Punk Hazard thì bọn hắn liền nhìn thấy 1 biển lửa, ngọn lửa cháy trên mặt biển bốc cao cả chục mét ngăn cản những chiếc thuyền từ bên ngoài muốn tiến vào bên trong.

Có điều con thuyền của hắn sở hữu 1 vòng bảo hộ vững chắc nên có thể đi xuyên qua biển lửa mà chẳng hề hấn gì.

- Tới nơi rồi…

Lúc này con thuyền của hắn dừng ở trước bờ và trước mặt bọn hắn là 1 hàng rào thép vững chãi được bao quanh bởi lửa cùng với 1 tấm biển to lớn ghi 2 chữ Punk Hazard.

- Xem ra nơi này không phải là chỗ để neo thuyền rồi - sau khi lên bờ thì hắn liền thu con thuyền lại vào balo.

- Trong này nóng quá đi mất…

Robin và Kaya không chịu được cái nóng thì liền cởi áo ngoài ra chỉ để lại chiếc áo 2 dây cùng chiếc quần short ngắn bộc lộ dáng người tuyệt mỹ của mình. Chỉ có Nami vốn đã chỉ mặc chiếc áo bikini cùng quần jean thì không thể cởi thêm được nữa mà thôi.

- À trên chiếc nhẫn đó có chức năng điều hòa nhiệt độ đó, các em không cần phải cởi quần áo ra đâu - hắn nói.

Mặc dù cảnh 3 cô gái ăn mặc thiếu vải vây quanh mình khiến hắn rất hài lòng nhưng trên đảo này còn rất nhiều người khác nữa nên hắn không muốn cho bọn chúng nhìn thấy thân thể của mấy cô gái. Cảnh đẹp như vậy thì chỉ có 1 mình hắn được phép thưởng thức mà thôi.

Robin và Kaya nghe hắn nói vậy thì liền loay hoay chiếc nhẫn trên tay mình 1 chút và sau đó 1 cảm giác hết sức mát lạnh chạy dọc thân thể của họ.

- A mát quá…

Nami cũng kích hoạt chức năng điều hòa trên chiếc nhẫn của mình và 3 cô gái liền ngừng đổ mồ hôi.

- Tại sao nơi này lại nóng như vậy nhỉ? Rõ ràng người gọi cầu cứu nói rằng ở nơi này rất lạnh kia mà - sau khi thoát khỏi cái nóng thì Kaya liền nói.

Nghe Kaya nói vậy thì Nami và Robin cũng cảm thấy rất thắc mắc.

- Đó là bởi vì hòn đảo này được chia làm 2 phần, nửa bên phía này thì rất nóng bởi nó đang bốc cháy và nửa còn lại thì lại cực kỳ lạnh do chìm trong cơn bão tuyết khổng lồ - hắn giải thích - kẻ cầu cứu chúng ta đang nằm ở phía bên kia của hòn đảo.

Sau trận chiến của Akainu và Aokiji thì hòn đảo vốn đã bị bỏ hoang này liền biến thành 1 hòn đảo của băng và lửa do sức mạnh tàn dư của 2 nguyên đại tướng.

- Nơi này kỳ lạ quá…

Xung quanh bọn hắn là những kiến trúc đã bị tàn phá nặng nề nay đang dần tan chảy dưới sức nóng của ngọn lửa xung quanh, cùng với đó là rất nhiều thứ kỳ quái như bộ xương khổng lồ nằm ở 1 bên hay là thứ đang ở trước mặt bọn hắn hiện giờ.

- Grừ…

Một con rồng khổng lồ màu đỏ lòm hiện đang nằm co rúm trước mặt của bọn hắn.

- Có vẻ như nó đang sợ hãi thứ gì đó - Nami nhìn thấy con rồng này nằm run rẩy ở 1 góc thì nói.

Đương nhiên là con rồng này đang sợ rồi, và thứ làm nó hoảng sợ như vậy chính là Long Uy do hắn phát ra. Mặc dù hiện tại hắn không thể biến thành rồng nhưng Long Uy của hắn thì vẫn còn nguyên.

Con rồng này là con rồng nhân tạo do tiến sĩ Vegapunk tạo ra, nó cùng lắm chỉ ngang ngửa với lũ rồng cấp thấp ở thế giới High School DxD nên đối diện với Long Uy của 1 Thiên Long như hắn thì nó giống như 1 con thỏ bị 1 con sư tử dồn vào góc tường vậy.

Hắn bước tới gần khiến cho con rồng càng thêm hoảng sợ nhưng lại không dám di chuyển mà chỉ cố gắng cúi thấp đầu của mình xuống tỏ vẻ thuần phục.

- Mày mau quay đầu lại cho tao xem nào - hắn ra lệnh.

Con rồng ngay lập tức xoay cái đầu của nó lại để lộ ra phần sau cổ của nó. Hắn sau đó liền nhìn thấy 1 phần thân dưới của người đang bị dính vào cổ của con rồng này.

- ------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 959: Punk Hazard


- Chuyện gì thế này, các ngươi là ai!? - nửa dưới của Kin’emon phát ra tiếng người.

- Này khoan đã, anh là thứ gì vậy??? - Nami đã thấy rất nhiều thứ kỳ lạ ở Grand Line nhưng 1 nửa thân dưới biết nói chuyện thì cô lại thấy lần đầu.

- Không cần phí lời với tên này đâu Nami, hắn ta làm gì có tai mà nghe đâu - hắn nói.

- Đôi chân của người này không thể nghe được sao? Nhưng rõ ràng là nó có thể nói chuyện được mà - Kaya hỏi.

Đôi chân của Kin’emon quả thật là có thể nói được nhưng lại không phải nhờ vào miệng và thanh quản như người bình thường mà là nhờ hơi phát ra từ bụng hay nói cho dễ hiểu là ông ta điều khiển rắm để nói chuyện.

Bởi vậy nên nửa dưới của Kin’emon cũng như phần thân trên của ông ta cũng có thể nói chuyện được bình thường kể cả khi không có đầu.

Mấy cô gái nghe hắn giải thích xong thì liền né ra xa, ai mà muốn đứng bên cạnh 1 tên đàn ông suốt ngày đánh rắm cơ chứ. Mặc dù chiếc nhẫn hắn đưa cho mấy cô gái có tác dụng lọc không khí để chống độc và cũng sẽ lọc luôn cả khí gas do Kin’emon phun ra nhưng trong tâm lý họ vẫn có chút khó chịu.

- Bốp!!!

!!!!

Hắn đi lại gần và tung 1 cú đá giữa háng Kin’emon khiến cho cái chân lập tức co giật và nằm bất động trên mặt đất. Sau đó hắn dùng phép thuật để nâng đôi chân của Kin’emon bay theo phía sau mình.

- Mọi người mau nhìn nè… - Robin trèo lên trên 1 căn nhà đã bị phá hủy và gọi bọn hắn.

Hắn cùng Nami và Kaya đi lên trên thì liền thấy được cách bọn hắn không xa chính là 1 cái hồ nước lớn chia cách hòn đảo này ra làm 2 và phía bên kia thì lại là 1 dãy núi băng với mưa tuyết rơi liên tục. Phía bên này là khu dân cư của Punk Hazard trước đây còn phòng nghiên cứu của Caesar thì lại nằm ở phía bên kia hòn đảo.

- Từ nơi này đi tới phía bên kia hòn đảo cũng khá là xa đấy…

Trong khi Nami đang đánh giá địa hình trên đảo thì hắn bỗng ngẩng đầu nhìn lên trời 1 chút.

- Có chuyện gì vậy? - Robin hỏi hắn.

- Không có gì đâu - hắn cười và nói.

Bọn hắn đi dọc theo con đường mòn và tới được cái hồ nước lớn ở giữa đảo. Nơi này là giao điểm giữa đảo băng và hỏa nên sự chênh lệch nhiệt độ là cực kỳ lớn dẫn đến gió ở đây hoạt động cực kỳ dữ dội.

Cái hồ này khá là rộng nhưng hắn có thể mang theo Nami, Robin và Kaya bay qua trung tâm cái hồ tới bờ bên kia 1 cách dễ dàng mà không cần phải đi đường vòng.

Nhưng khi vừa mới đáp xuống bên phía đảo băng thì bỗng nhiên bọn hắn bị 1 đám “người” cản đường.

- Đó là nhân mã sao?

Nhìn thấy đám người cản trước mặt thì mấy cô gái cũng không kinh ngạc lắm, nhân mã cũng không phải là chủng tộc quá kỳ lạ ở thế giới này.

- Một thanh Katana… gã kia chắc chắn là tên samurai đã chém thuộc hạ của ta rồi… - 1 tên nhân mã có thân hình to lớn hơn hẳn đám còn lại lên tiếng.

Đây là 1 tên “nhân mã” với nửa thân dưới là thân thể của 1 con cá sấu khổng lồ và phần trên là 1 tên đàn ông to béo với chùm râu màu nâu được tết bím như người Viking.

Chadros Higelyges Lv 113

Chadros Higelyges hay còn gọi là Brownbeard là 1 tên hải tặc hoạt động ở New World này. Trong cốt truyện thì tên Râu Nâu này đã có ý định chiếm đoạt lãnh địa của Râu Trắng sau khi ông chết nhưng sau đó bị 1 trong số những Siêu Tân Tinh hải tặc là Basil Hawkins đánh bại và cuối cùng phải trốn tới nơi này để tĩnh dưỡng.

Râu Nâu vốn là 1 người bình thường và những tên thuộc hạ của ông ta cũng thế. Có điều rằng sau khi đôi chân của những kẻ này bị liệt thì bọn họ đã được Law ghép cho phần thân dưới của động vật giúp họ đi lại được nên họ mới trở thành nhân mã và làm việc cho Caeser.

Lúc đầu khi Kin’emon tới nơi này thì đã bị đội nhân mã của Râu Nâu cản trở và cuối cùng ông ta đã chém giết mấy tên đó dẫn tới cuộc gọi cầu cứu trong lúc gấp gáp của mấy tên này lọt vào Den Den Mushi trên thuyền của hắn.

Bây giờ Râu Nâu nhìn thấy cây kiếm của hắn thì liền cho rằng hắn là tên samurai mà thuộc hạ cũng mình nhắc tới lúc lâm chung.

Râu Nâu cũng như những thuộc hạ khác của Caesar đều bị tên này lừa gạt và vì thế nên chúng hết sức trung thành với Caesar. Hắn không muốn tốn thời gian giải thích cho những tên hải tặc dốt nát này làm gì cả.

- Đúng lúc ta đang cần công cụ di chuyển - hắn rút kiếm ra và cười.

……

Ở phía bên kia của hòn đảo, 1 phòng thí nghiệm bí mật được dựng nên ở trong lòng núi và cửa ra vào thì hướng thẳng ra bến cảng tự nhiên của dòng sông chảy thông ra cửa biển.

Nơi này chính là phòng thí nghiệm của Caesar Clown, cựu nhà khoa học của hải quân, nhân vật thứ 2 chỉ đứng sau tiến sĩ Vegapunk và là người duy nhất ngoài Vegapunk nắm rõ quy trình chế tạo ra trái ác quỷ nhân tạo.

Lúc này ở trước cửa phòng thì nghiệm của Caesar đang xảy ra 1 cuộc chiến giữa hải quân G-5 do Smoker dẫn đầu và 1 trong Thất Vũ Hải hiện tại, Trafalgar Law.

- Rốt cuộc thì ngươi có ý đồ gì!? - Smoker hóa thành 1 làn khói lao về phía Law.

Smoker hiện giờ đã học được cách sử dụng Haki nên chỉ cần hắn ta vận dụng Haki đúng lúc thì sẽ có thể triệt tiêu được 1 phần sức mạnh của trái Ope Ope no Mi trong tay Law. Nhưng trình độ vận dụng Haki của Smoker vẫn chưa đủ để miễn dịch hoàn toàn sức mạnh của Law.

Cho dù là Vergo với khả năng phủ Haki vũ trang lên toàn bộ cơ thể cũng vẫn bị Law chém đôi người bằng sức mạnh của trái Ope Ope no Mi kìa.

Nhưng như vậy cũng là đủ để ngăn cản Law trong thoáng chốc rồi.

Bị Smoker dây dưa thì Law dần cảm thấy nôn nóng, cậu ta cần phải tiến hành kế hoạch của mình càng sớm càng tốt, Law không muốn phí thời giờ ở đây.

- Mes…

Law rơi vào 1 vị trí khuất tầm mắt Smoker ở phía sau 1 hòn đá và ra tay phân tách trái tim của Smoker ra khỏi cơ thể của hắn ta.

- Bịch!!! Bịch!!!

Nhưng đúng vào lúc này 1 loạt những âm thanh truyền tới từ phía xa khiến cho Law mất tập trung và nhìn về phía này.

- Thiên Cẩu? - Law cầm trái tim của Smoker trên tay bật thốt ra danh hiệu của hắn khi nhìn thấy hắn cưỡi Râu Nâu chạy tới nơi này.

- Trafalgar Law? - mấy cô gái lập tức nhận ra Law thì cậu ta giờ đang là Thất Vũ Hải.

Cùng lúc đó thuộc hạ của Smoker chạy từ xa tới nơi Smoker và Law giao đấu nhưng ngay sau đó liền nhìn thấy Smoker đang nằm trên đất.

Tashigi chạy ngay ở đầu nhìn thấy Smoker đang nằm trên đất thì phản ứng đầu tiên là tức giận muốn lao tới tấn công Law nhưng ngay sau đó cả người cô khựng lại khi nhìn thấy hắn.

- Monkey D. Luffy… - Tashigi trừng 2 mắt lên nhìn hắn và làm rớt cả thanh kiếm ở trên tay của cô.

Hắn nhìn thấy Tashigi làm rơi thanh kiếm thì liền nở 1 nụ cười đầy thâm ý sau đó liền nhảy xuống khỏi người Râu Nâu và tiến vào bên trong.

- Law phải không? Tôi có chút chuyện ở bên trong này, cậu có muốn đi cùng không? - hắn nói.

Law thấy hắn xuất hiện thì chỉ giữ im lặng sau đó lặng lẽ đi theo hắn tiến vào bên trong phòng nghiên cứu.

- Trung tướng Smoker, ngài có sao không? - đám hải quân G-5 vội vàng kiểm tra tình trạng của Smoker - đại tá Tashigi, cô đi đâu thế!?

Tashigi cắn chặt răng và chạy theo hắn vào bên trong phòng nghiên cứu và bỏ mặc đám hải quân và Smoker.

- Luffy Thiên Cẩu!!! - Tashigi chạy vào bên trong và quát lên.

Hắn ngừng lại và quay qua nhìn về phía Tashigi với đẩy vẻ thú vị.

- Trung sĩ… à không đại tá Tashigi chứ, đã 2 năm rồi không gặp rốt cuộc cô đã tìm ra được sức mạnh mà mình cần chưa? - hắn cười cười.

Kể từ trận chiến tại Marineford 2 năm trước thì tấm lòng chính nghĩa của Tashigi đã bị dao động mạnh mẽ khiến cho cô thức tỉnh Haki quan sát. Từ đó tới nay Tashigi đã học được cách kiểm soát Haki quan sát và thậm chí là Haki vũ trang nên được đề bạt lên làm đại tá khi tuổi còn rất trẻ.

Nhưng Tashigi vẫn cảm thấy đây không phải thứ sức mạnh mà mình tìm kiếm, cô dần trở nên lạc lối trên con đường tìm kiếm sức mạnh. Đặc biệt là vừa rồi khi thất bại quá dễ dàng dưới tay Law khiến cho sự bất mãn về sức mạnh của mình của Tashigi càng trở nên nghiêm trọng hơn.

- Tại sao chứ!?! - Tashigi hét lên với giọng rưng rưng như chuẩn bị khóc - tại sao lũ hải tặc các người lại mạnh đến như vậy? Không phải chính nghĩa luôn chiến thắng sao!?!

Nói đến câu cuối thì Tashigi đã không nhịn được nữa mà bật khóc.

Lúc này hắn mới từ từ bước tới trước mặt của Tashigi và nhìn vào đôi mắt đẫm lệ sau cặp kính cận.

- Chính nghĩa luôn là mạnh nhất, điều này không hề sai, đơn giản là vì chính nghĩa chỉ thuộc về kẻ mạnh - hắn đưa tay lau nước mắt của Tashigi và nói - nhưng một khi chính quyền không còn đủ sức mạnh để chống lại kẻ thù, có nghĩa là lúc đó chúng không còn là chính nghĩa nữa. Hiện giờ phe chính nghĩa đang dần thất thế, nếu như muốn trở nên mạnh hơn, cô cần phải lựa chọn phe đang thắng thế…

Trên tay hắn bỗng nhiên xuất hiện thanh kiếm Shigure mà hắn lấy đi của Tashigi 2 năm về trước và nói:

- Liệu cô có muốn đạt được sức mạnh thật sự không?

- ------☆☆☆☆-------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom