Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 725


Mộ Dung Bắc Hải cố gắng đè nén cảm xúc nội tâm xuống, quay đầu nói với Mộ Dung Bắc Uyên: “Uyên nhi, đệ bây giờ lập tức phái người đi điều tra biệt trang nhà họ Lâm, hỏi thăm thời điểm Lâm Linh Nhi ở biệt trang thân thể đã khoẻ mạnh chưa, vẫn là một… dáng vẻ khác. Mặt khác, âm thầm đưa người biệt trang mang tới, huynh có việc hữu dụng”

Mộ Dung Bắc Uyên nghe được sắp xếp của hản đã cảm thấy có cái gì không đúng “Tam ca, vì sao đột nhiên đi hỏi thăm chuyện đã qua của Lâm Linh Nhi, chẳng lẽ huynh cho là, thân phận Lâm Linh Nhi có cái gì không đúng?”

“Ai có thể bảo đảm, nàng nhất định là Lâm Linh Nhi chứ”

Hắn nói tới đây, Mộ Dung Bắc Uyên thoáng cái nghe hiểu rồi.

Nhưng mà hẳn không thể tin được người nhà họ Lâm sẽ lớn mật như vậy.

Chẳng qua là nhà họ Lâm ngay cả con cháu thừa tự cũng làm giả mạo rồi, chỉ sợ chuyện hoang đường này, chưa chắc không làm được Mộ Dung Bắc Hải quyết định bây giờ lập tức tiến cung, nói rõ hết thảy với Chiêu Vũ đế.

Hắn ra lệnh thị vệ: “Canh chừng Vương phủ và Lâm phủ, một con ruồi cũng không muốn để lọt ra.”

Mộ Dung Bắc Uyên dẫn đám người tự mình đi biệt trang nhà họ Lâm.

Nếu như Mộ Dung Bắc Hải suy đoán đúng, oan khuất Triệu Khương Lan chịu há lại tâm thường như vậy.

Việc này là sỉ nhục lớn nhất của hoàng thất.

Bên trong vương triều Thịnh Khang, Viên hoàng hậu còn bởi vì chuyện tôn nhỉ bị người ác ý giết chết mà hao tổn tinh thần.



Chiêu Vũ đế ngồi ở bên người bà thấp giọng trấn an: “Đại Lý tự đã tra xét, nhất định sẽ cho đứa bé một lời giải thích. Người chết không thể sống lại, đừng thương tâm quá mức, cẩn thận làm hư thân thể”

lên hoàng hậu nắm ống tay Chiêu Vũ đế áo rơi lệ: “Hoàng thượng, có đôi khi thần thiếp không nhịn được hoài nghi, vì sao mạng của mình khổ như vậy. Hoàng nhi là hài tử thông minh lanh lợi như vậy lại cứ bị quái bệnh đến nay không có khỏi hẳn, thật vất vả có bối phận, nhưng lại còn chưa ra đời lập tức chết non rồi. Ông trời tại sao phải đối với thiếp như vậy”

Chiêu Vũ đế nghe bà nói xong cũng đau lòng đứng lên, vẻ mặt đế hậu hai người vô cùng thống khổ.

Bên ngoài Tê Ngô điện, cung nữ cất giọng bẩm báo: “Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, Tam Vương gia cầu kiết Viên hoàng hậu lau nước mắt: “Để cho điện hạ vào đi”

Mộ Dung Bắc Hải ngồi ở xe lăn chắp tay hành lễ: ‘Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần có chuyện quan trọng bẩm báo”

“Với chuyện hài nhi đã mất của ngươi kia có liên quan hay không, bây giờ chuyện bổn cung và hoàng thượng quan tâm nhất, chính là người nào hại tôn tử của chúng ta”

Mộ Dung Bắc Hải sắc mặt rất khó nhìn “Mẫu hậu đừng vì tiện chủng kia mà thương tâm. Hắn không là hài tử của nhỉ tỉ “Con đang nói mê sảng cái rồi, con không thể yên tĩnh chút sao!”

“Nhi thần nói ý trên mặt chữ, với việc oán trách không liên quan. Hản không phải là con cháu thừa tự, không phải là tôn tử của người, là Lâm Linh Nhi cùng một cái tiểu quan ở ngoài sở sinh, chẳng qua là nàng ta lừa dối cho tới nay, to gan lớn mật, thế nên không người nào biết được thôi Viên hoàng hậu thoáng cái bụm miệng.

Chiêu Vũ đế cũng không dám tin mà đứng dậy: “Con, con nói thật sao? Sẽ không phải là con vì rửa sạch hiềm nghỉ cho Triệu Khương Lan, cố ý nói như vậy chứ”

“Phụ hoàng, dù nhi tử bảo vệ Khương Lan, cũng không thể nói giỡn chuyện đại sự như vậy. Chuyện liên quan đến mặt mũi hoàng gia, nhi thần sao dám làm giả. Ngày đó đám cưới xong, Lâm Linh Nhi bỏ thuốc nhỉ thần, nhi thần giận dỗi dùng an thần thuốc ngủ, sau đó nàng ta dám nói láo nhỉ thần cùng nàng có phát sinh quan hệ vợ chồng. Chuyện này không cách nào chứng thực, nhưng trong lòng nhi thân vẫn cảm thấy có cái gì không đúng. Chưa từng nghĩ nàng nhưng lại lớn lối đến mức đó, vì dùng hài tử củng cố địa vị, muốn mẫu bằng tử quý, nàng hẳn là từ đồng hương các mua một tiểu quan an trí ở một nơi khác trong viện nhà họ Lâm. Hơn nữa tiểu quan kia... Còn có mấy phần tương tự với nhỉ tử”

Thân thể Viên hoàng hậu lảo đảo một cái, suýt nữa từ trên giường ngã xuống.
 
Chương 726


Chiêu Vũ đế tay mắt lanh lẹ mà đỡ lấy bà, đỏ mắt nhìn về phía Mộ Dung Bắc Hải.

“Người nọ ở nơi nào, làm sao con phát hiện được!”

Mộ Dung Bắc Hải không muốn để Triệu Khương Lan liên lụy vào, không thể làm gì khác hơn là nói: “Bởi vì nhi tử vẫn luôn cảm thấy nghĩ ngờ lai lịch hài tử này, liền âm thầm phái người theo dõi nhà họ Lâm. Cho đến khi hạ thủ phát hiện, biệt viện nhà họ Lâm ẩn giấu một nam tử, ánh mắt và tiếng nói của nam tử kia cũng bị người làm giả, dáng vẻ còn rất giống nhi tử. Nhi tử lập tức sai người len lén mang người ra ngoài tra hỏi, người nọ cái gì cũng viết xuống, nói là từ khi hẳn bị mua vẫn luôn ở chỗ này. Hắn không biết nơi đó là địa phương nào, chỉ là có một nữ nhân đi tìm hẳn làm chuyện cẩu thả, mà thân phận đối phương.

lại rất tôn quý”

Chiêu Vũ đế giận đến môi đều run rẩy: “Quả thực vô sỉ! Lâm Linh Nhi làm sao dám sỉ nhục hoàng gia như thế, nàng ta đâu rồi, lăn tới đây cho trầm, đem nhà họ Lâm bọn họ cũng giam lại, thẩm vấn thật tốt, nếu là thật, trẫm cho cả nhà bọn chúng chết không có chỗ chôn!”

Mộ Dung Bắc Hải thần sắc lạnh nhạt: “Nhi thần còn có một chuyện còn nghỉ vấn, đã để cho Uyên nhi dẫn người đi trước xem xét rồi.

Nếu như chuyện kia cũng là thật, chỉ sợ nhà họ Lâm phạm phải trọng tội, mỗi người vẻn vẹn có một đầu, thật sự không đủ chém”

Viên hoàng hậu hít sâu một hơi: “Chẳng lẽ còn có việc gì ư?”

Mặt mày Mộ Dung Bắc Hải lạnh nhạt: “Nhi thần hoài nghị, ban đầu người chết căn bản không phải Lâm Gia Uyển, người chân chính chết là Lâm Linh Nhi. Nhưng Lâm Gia Uyến chiếm lấy thân phận Lâm Linh Nhị, lấy thân phận nữ nhân chưa lập gia đình, một lần nữa gả cho nhỉ thần”

“HH Biệt trang nhà họ Lâm, đám người Mộ.

Dung Bắc Hải sau khi xuống ngựa tìm thấy người giữ cửa.

Một ông lão tiến lên ngăn cản bọn họ: ‘Ai ai, các ngươi là người nào, nơi này là thôn trang riêng, không thể tự tiện xông vào.”

Đông Diêu lấy ra Yêu Bài: “Kinh Triệu phủ phá án, mọi người đều phải phối hợp”



Đối phương vừa nhìn thấy Yêu Bài, cũng biết bọn họ khẳng định có lai lịch không nhỏ, khuôn mặt lập tức tươi cười chào đón “Quan gia, các vị làm sao đến nơi đây rồi.

Nhưng mà, thôn trang này của chúng ta là của quý phủ Lâm thái úy trong kinh, quan gia nói vậy không rõ ràng lắm rš “Cần tìm chính là nhà họ Lâm các ngươi.

Nghe nói lúc trước Lâm nhị tiểu thư ở chỗ này nhiều năm, mãi cho đến lúc xuất giá mới rời đ”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

Mộ Dung Bắc Uyên đến gần rồi hỏi: “Ngươi mau đem người chăm sóc Lâm Linh Nhi lúc trước gọi ra đây, bổn vương có việc muốn hỏi.”

Nghe được Mộ Dung Bắc Uyên tự xưng bổn vương, ông lão này sao lại không biết đối phương địa vị rất lớn Lập tức không dám trễ nãi, vội vàng đi tìm người.

Rất nhanh, một đứa nha hoàn một bà vú cẩn thận đi tới.

Hai người cúi đầu không dám nhìn lên, hèn nhát mà nói: “Quan gia”

“Các ngươi chính là người ở bên cạnh Lâm Linh Nhi?”

“Đúng vậy, lúc trước nhị tiểu thư hồi kinh, vẫn luôn là do hai nô tỳ hầu hạ. Không biết quan gia muốn hỏi cái gì?”

Mộ Dung Bắc Uyên mở miệng nói: “Trước kia Lâm Linh Nhi ở trong trang, thân thể như thị đuối Hai người liếc mắt nhìn nhau, không biết nên nói như thế nào.

Lâm phủ lúc trước nơi nào sẽ nghĩ đến có người có thể biết được bí mật này, bởi vì không muốn để nhiều người biết chuyện, thế nên Lâm phu nhân cũng không có nhắc nhở người ở biệt trang cái gì.

Hiện nay hai người hoàn toàn không biết hiện tại Lâm Linh Nhi có dáng vẻ như thế nào.
 
Chương 727


Nghe có người hỏi như thế, bọn họ còn tưởng rằng là thân thể nhị tiểu thư lại không tốt rồi Mộ Dung Bắc Uyên cảnh cáo nói: “Các ngươi nói cho rõ ràng, nếu có nửa điểm giả dối, chính là tội khi quân, hoàng thượng nhất định xử trọng tội”

Vừa nghe tội khi quân, các nàng vội vàng quỳ xuống: “Tiểu nhân không dám nói láo, nhất định bẩm báo chỉ tiết. Hồi quan gia, thân thể nhị tiểu thư vẫn không tốt, đi nhiều vài bước đường cũng sẽ ho khan thở gấp, thân thể cũng rất gầy. Vốn là chúng ta cũng không nghĩ tới nàng có thể thành thân, lại nghe nói may mắn gả cho Tam Vương gia, thật là thiên đại phúc khít”

Mộ Dung Bắc Uyên và Đông Diêu liếc mắt nhìn nhau, cũng từ trong đôi mắt đối phương thấy được khiếp sợ.

Bây giờ vị “Lâm Linh Nhí” trong phủ vương gia kia, rõ ràng là nữ tử vô cùng khỏe mạnh.

Yếu đuối, gầy trơ cả xương linh tinh hình dung không dính nổi tới được.

Như vậy giải thích duy nhất chính là, Lâm Linh Nhi này không phải là Lâm Linh Nhi chân chính.

Lâm Gia Uyển thật sự mất đi nhân tính, vì muốn thay đổi thân phận, giết muội muội ruột thịt của nàng ta đi để chiếm lấy thân phận?

Mộ Dung Bắc Uyên đè nén run sợ trong lòng, miễn cưỡng duy trì trấn định.

“Nhị tiểu thư nhà các ngươi ở kinh thành phạm vào chút chuyện, bây giờ đang bị tạm giam. Các ngươi theo bổn vương hồi kinh, gặp mặt nàng ta một lần, nói chút chuyện.”

Sắc mặt Mộ Dung Bắc Uyên tối lại: “Có lẽ lần gặp mặt này, chính là lần cuối cùng rồi.”

Trong lòng đám người cũng lộp bộp một chút, không dám cãi lời, ngay sau đó run sợ mà lên xe ngựa.

Trên đường, Đông Diêu cẩn thận hỏi qua tên của bọn họ rồi nhất nhất ghi nhớ.



Chờ đoàn người hồi kinh, đám người Lâm phủ đã cũng bị Đại Lý Tự đưa đi.

Thời điểm quan binh đi nhà họ Lâm bắt người, Lâm phu nhân cũng đã đoán được chuyện từ đầu đến cuối.

Nhưng bà ta không dám thừa nhận, liên tiếp phản kháng: “Làm gì đấy, các ngươi làm gì! Đây chính là phủ Thái úy, các ngươi lại dám tự ý xông vào, thật sự là làm càn”

Đại Lý tự Nghiêm Chính lạnh lùng cười một tiếng, tay cầm thánh lệnh: “Đây là ý chỉ của hoàng thượng, nhà họ Lâm nếu là có người dám không tuân theo hoàng mệnh, mới là thật sự làm càn”“

Lâm phu nhân bị khí thế đối phương hù dọa.

Bởi vì bà ta cũng không có chủ kiến gì, không thể làm gì khác hơn là hét lên: “Vậy ngươi cho chúng ta gặp mặt Lâm Trắc phi một lần”

Trước tình cảnh này, chỉ có sớm nhìn thấy Lâm Linh Nhi mới chuẩn bị tốt khẩu cung, để phòng ngừa lộ tẩy.

Nghiêm Chính há lại đế cho bà ta dưới thời điểm mấu chốt này gặp Lâm Trắc phi “Bổn quan xin khuyên phu nhân không cần trễ nãi nữa. Lâm Trắc phi đã được đưa tiến cung ra mắt hoàng thượng, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, phu nhân vẫn là tự cầu nhiều phúc đi”

Lâm phu nhân chỉ cảm thấy hai mắt tối sâm, hôn mê bất tỉnh.

Ban đầu chuyện con cháu thừa tự, Lâm thái úy thật ra là không biết chuyện.

Thế nên lần này Đại Lý tự đột nhiên bắt người, hãn chỉ cảm thấy không thể nói lý.

Hắn lúc này đang làm việc ở Binh bộ, hết sức thê lương khi nghe được đồng liêu nói về việc hài tử trong bụng Lâm Linh Nhi bị người mưu hại.
 
Chương 728


Ai ngờ một nhóm người tiến đến muốn mang ông ta xuống để thẩm vấn, lúc này Lâm thái úy chửi ầm lên.

“Ngoại tôn của bản quan đã bị các người hại chết, Đại Lý tự các người không đi tra ai là hung thủ, lại tới nơi này điều tra bản quan, cẩn thận ta sẽ đi tới trước mặt hoàng thượng tố cáo các người, lạm dụng quyền chức!”

Dẫn người đến đây chính là Thiếu Khanh của Đại Lý tự.

Chỉ thấy đối phương mỉm cười: “Lâm đại nhân sau này sợ là không có cơ hội vào triều làm quan rồi, thay vì ở chỗ này cãi nhau với chúng ta tới đỏ mặt tía tai, còn không bằng giữ lại sức lực để nhận hình phạt.”

Trong lòng Lâm thái úy nhất thời hoảng hồn.

“Lời này của ngươi là có ý gì, ta thế nào cũng không hiểu.”

“Nhà họ Lâm đã gây ra chuyện gì, Lâm đại nhân sao lại không biết. Ông hà tất phải giả ngu với hạ quan, Lâm đại nhân, ác giả ác báo, lời này, mong ông nhớ cho kỹ”

Trong Tê Ngô điện, Lâm Linh Nhi bị đẩy ngã xuống đất, nàng ta hốt hoảng ngẩng đầu, nhìn mấy vị cao quý ở trước mặt.

Hoàng hậu cùng Chiêu Vũ đế mang vẻ mặt vô cùng phẫn nộ, còn Mộ Dung Bắc Hải cũng không liếc mắt nhìn nàng ta một cái, thờ ơ lạnh nhạt.

Nàng ta nhất thời không rõ chuyện gì xảy ra, không thể làm gì khác hơn là cười hỏi: “Phụ hoàng, mẫu hậu, điện hạ, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại đem nhỉ thần gọi tới nơi này: “Ngươi không nên gọi phụ hoàng, mẫu hậu thân thiết như vậy! Chúng ta không có người con dâu không biết liên sỉ như ngươi.”



Sắc mặt Lâm Linh Nhi lập tức trở nên trắng bệch.

Nàng ta chặt siết chặc ngón tay: “Mẫu hậu, vì sao người.. “

“Ta đã nói rồi đừng gọi bổn cung là mẫu hậu. Ngươi xứng sao? Thân là trắc phi của vương phủ, ngươi lại dám ở bên ngoài làm ra chuyện không đàng hoàng. Tư thông với tiểu quan, ngay cả đứa con trong bụng cũng là của nam nhân đó, nhà họ Lâm các ngươi quá to gan rồi, lấy con hoang tới mạo nhận là con hoàng thất, đúng là tội không thể tha”

Nghe hoàng hậu nói như vậy, Lâm Linh Nhì sợ đến hoa dung thất sắc.

Nàng ta bò tới trước chân hoàng hậu “Hoàng hậu nương nương, oan uổng quá, nhỉ thần làm sao dám làm ra chuyện như vậy.

Nhất định là có người vu oan hãm hại, xin ngài hãy minh xét”

Viên hoàng hậu ghét bỏ đá văng cô, châm chọc cười: “Oan uổng? Nhân tình của ngươi cũng đã thừa nhận, ai có thể oan uổng ngươi Ngươi ngược lại còn, còn cố ý tìm một người có dáng dấp tương đồng với Sơn vương, đây là chủ ý để người khác không nghỉ ngờ tướng mạo của con ngươi có phải không”

Lâm Linh Nhi biết mình xong rồi, nếu bọn họ đã biết chuyện này, chứng tỏ Tố Ninh đang.

nằm trong tay Mộ Dung Bắc Hải Nàng ta lập tức hối hận đến ruột gan cũng xanh mét.

Lúc đó nếu không nhất thời mềm lòng, lưu luyến Tố Ninh kia có gương mặt quá giống Mộ Dung Bắc Hải mà giữ lại tính mạng của hắn.



Nếu như sớm giết chết Tố Ninh, bọn họ nhất định sẽ không phát hiện ra.

Nhưng bây giờ đã không còn kịp rồi, Lâm Linh Nhi chỉ có thể giả vờ chẳng biết: “Cái gì tiểu quan, nhỉ thần lớn như vậy, ngay cả vài người nam nhân bên ngoài cũng rất ít thấy qua, làm sao có thể quen biết tiểu quan, thực sự oan uổng quá! Điện hạ, thiếp biết chàng đang đau lòng vì Thần vương phi đang bị nhốt trong tù, một lòng muốn cứu người ra, nhưng.

cũng không thể vì cứu nàng ta ấy, liền từ bên ngoài tìm về một tiểu quan để hãm hại thiết chứ. Thiếp bây giờ ngay cả con cũng mất rồi, tim như tro tàn, không còn gì nữa. Chàng không thể bỏ rơi thiếp được!”

Mộ Dung Bắc Hải cười nhạt: “Hãm hại ngươi? Ngươi quá coi trọng bản thân mình rồi.

Bản vương không rảnh rỗi phí hết tâm sức để hắt nước bẩn lên người ngươi như vậy, chính ngươi đã gây ra chuyện, chẳng lẽ ngươi lại không biết? Toàn bộ chuyện này đều là cái người gọi là biểu ca Trần Tư Thanh kia chính mồm thừa nhận, hôm nay lời khai ở trong tay bản vương, còn có lão bản của Đồng Hương.

Các và Tố Ninh nhân tình của ngươi đều thừa nhận những chuyện này rồi. Lâm Linh Nhị, chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn không ăn năn, bộ mặt như vậy, thật sự đã khiến ta chịu đựng quá đủ rồi”

Lâm Linh Nhi không ngờ ngay cả Trần Tư Thanh mà Mộ Dung Bắc Hải cũng tìm được.

Trong lòng nàng ta đã hoảng hốt lắm rồi, nhưng vẫn còn biện minh cho bản thân.

“Điện hạ không phải là dùng cái gọi là cực hình để khiến biểu ca thiếp nhất định phải viết lời khai theo ý của ngài chứ, nhãn tâm như vậy, thiếp thực sự không còn lời nào để nói. Ngài muốn thả Thần vương phi ra thì có rất nhiều biện pháp, vì sao nhất định phải bt thiếp chết thay, cũng bởi vì thiếp có lỗi với nàng ta ấy, ngài cứ như vậy không tha cho thiếp sao!

Nhưng dù sao thiếp cũng vì ngài mà mang thai một đứa con, không có công lao cũng có khổ lao”
 
Chương 729


Mộ Dung Bắc Hải đã bị loại người không biết xấu hổ này dọa sợ rồi Hắn lười ở chỗ này đôi co với Lâm Linh Nhi, nhân chứng vật chứng đều có đủ, nói thẳng ngay cả ông trời cũng không thể thay đổi được sự thật.

May là Chiêu Vũ đế cùng Viên hoàng hậu cũng không phải dễ dàng bị người ta lừa gạt, bọn họ lại cảm thấy chuyện hoang đường sợ hãi này, cũng sẽ không cho rằng là nhi tử bịa chuyện ra.

Tuy rằng trong lòng Mộ Dung Bắc Hải hướng về Triệu Khương Lan, nhưng những chuyện lớn như này sẽ không mất đi lý trí.

Chiêu Vũ đế trầm giọng răn dạy: “Vô sỉ Con dâu, cả nhà Nhà họ Lâm các người đều đã bị nhốt lại, cho dù ngươi không nhận tội, đầu của các ngươi, cũng không trốn được đâu”

Lâm Linh Nhi sợ đến run run: “Không thể, hoàng thượng ngài không thể tùy ý giết người, ta không sai, ta không làm sai chuyện gì cả! Là Mộ Dung Bắc Hải, là Mộ Dung Bắc Hải cấu kết với người của Thần vương phủ muốn đưa ta vào chỗ chết, không liên quan chuyện của nhà họ Lâm!”

“Phụ hoàng, miệng của nữ nhân này thật cứng, ngài không cần lãng phí thời gian trên người nàng ta. Cho dù nàng ta có thể gánh tội, nhưng phụ mẫu nàng ta thì không chắc, chỉ cần bọn họ thừa nhận, tội danh của Lâm phủ ai cũng rửa không sạch”

Chiêu Vũ đế trầm trọng gật đầu: “Việc này cứ giao cho con cùng Bắc Uyên toàn quyền xử lý đi”

Mộ Dung Bắc Hải đồng ý, lại nhắc nhở: “Thần vương phi còn đang ở Đại Lý tự, có thể thả nàng ta ấy ra được rồi chứ?”

Chiêu Vũ đế nhìn hắn một cái: “Miễn đi, một đứa con hoang đã chết còn cần điều tra cái gì, thả người đi”

“Đa tạ phụ hoàng!”



Nghe thấy Mộ Dung Bắc Hải giúp Triệu Khương Lan cầu tình, Lâm Linh Nhi to giọng quát lên: “Mộ Dung Bắc Hải, chàng thừa nhận đi, chàng chính là tơ tưởng đến đệ muội. Nếu như Triệu Khương Lan không phải là Thần vương phi, thì có lẽ chàng đã sớm cưới nàng †a ta về vương phủ làm vương phi rồi. Mà vị Thần vương điện hạ kia còn chẳng biết chuyện gì, một lòng xem chàng là huynh trưởng tốt, mà chàng lại một lòng nhớ thương nữ nhân của hắn, buồn cười, thật sự là quá buồn cười!”

Viên hoàng hậu nghe xong gương mặt liên trắng bệch.

Bà kích động sai người tát vào miệng Lâm Linh Nhi.

Lâm Linh Nhi còn đang la to: “Mọi người sợ cái gì, có phải bị ta nói trúng rồi. Mộ Dung Bắc Hải, chàng có tư cách gì trách tội ta, từ khi ta gả cho chàng, nhưng có ngày nào được chàng đối xử như một con người? Trong lòng chàng tất cả đều là nàng ta ấy, ngay cả nha hoàn của nàng ta ấy chàng đều tận tâm che chở, ta được coi là cái gì chứ! Cho dù ta ở bên ngoài tìm đàn ông thì như thế nào, hai chúng ta, cũng chỉ là chó chê mèo lắm lông mà thôi, ai cũng không cao quý hơn ai!”

Hạ nhân đâu còn dám để nàng ta nói xong, lập tức tát vào miệng cô.

Lâm Linh Nhi giãy dụa vài cái, bị vải nhét vào miệng, nên không phát ra được một chữ nào.

Vẻ mặt Mộ Dung Bắc Hải hững hờ, toàn bộ không có gì thay đổi.

Viên hoàng hậu lòng vẫn còn sợ hãi trừng mắt nhìn Lâm Linh Nhi, cẩn thận nhìn sắc mặt của Chiêu Vũ đế.

Nhưng Chiêu Vũ đế thoạt nhìn cũng không có biểu tình gì, vẫn chưa phát biểu ý kiến với chuyện này.

Viên hoàng hậu mắng: “Thứ đáng chết này, chết đến nơi rồi còn muốn mưu toan tát nước bẩn lên người Sơn vương điện hạ làm xích mích quan hệ huynh đệ của bọn họ, thật là ngu xuẩn”

Mộ Dung Bắc Hải chắp tay vái: “Phụ hoàng, mẫu hậu, vậy nhi thần dẫn tội phụ này đi, tránh để nàng ta làm bẩn tai hai người”



Chiêu Vũ đế mệt mỏi khoát khoát tay, Mộ Dung Bắc Hải gọi người tới đem Lâm Linh Nhi lôi đi.

Trong Đại Lý tự, lúc Lâm thái úy nghe Lâm Linh Nhi ở trong biệt viện nhà họ Lâm nuôi một tiểu quan, sợ đến hồn vía lên mây.

“Đây không phải là thật,chuyện này nhất định không phải là thật”

Nghiêm Chính nhìn vẻ mặt của ông ta, hoàn toàn không giống giả bộ, chợt cảm thấy kỳ quái.

Thiếu khanh nhắc nhở ông ấy: “Đại nhân, chuyện riêng tư như vậy, rất có khả năng chỉ người bên phía phu nhân mới biết được, cũng có khả năng là không dám cho ông ấy biết Không bãng thẩm vấn vị Lâm phu nhân kia”

Mới vừa nấy bị người lôi đến đây Lâm phu nhân đã hôn mê, lúc này bị một chậu nước lạnh đến thấu tim dội vào.

Bà ta giật mình ngồi dậy: “Ta oan uổng quá, thả ta ra ngoài!”

“Lâm phu nhân, nếu như bà thành thật khai báo, cố gắng thành khẩn nhìn nhận tội trạng của mình, hoàng thượng còn có thể cho bà được toàn thây. Nếu như vẫn ăn nói ngang ngược, chỉ sợ sẽ bị ngũ mã phân thây”

Lâm phu nhân sợ đến run lẩy bẩy, khóc không thành tiếng.

Lúc mang dụng cụ tra tấn lên, bà ta lại hôn mê bất tỉnh, không thể làm gì khác hơn là lại cho người dội nước vào.
 
Chương 730


Lặp lại như vậy mấy lần cuối cùng cũng chịu khai bá Nói rằng toàn bộ chủ ý là bà ta đưa ra, Lâm Linh Nhi là bị bà ta cho ăn dược đưa lên giường của người khác.

Còn nói Lâm thái úy cái gì cũng không, bà ta không dám nói với Lâm thái úy.

Đến cuối cùng, nữ nhân luôn nhát gan không có chủ kiến gì, rốt cuộc đã “có chủ kiến” một lần, thay trượng phu và nhi nữ nhận phần lớn tội lỗi.

Nhưng cho dù bà ta có nói cái gì đi nữa, đều là việc vô ích.

Rất nhanh, Mộ Dung Bắc Uyên liễn dẫn theo người ở biệt trang đến nhà lao Đại Lý tự.

Tất cả người nhà họ Lâm đã bị tách ra giam giữ riêng.

Triệu Khương Lan cũng đã được thả ra.

Nàng ở nhà lao chưa được bao lâu, hơn nữa Nghiêm Chính cung cấp ăn ngon uống ngon, cho nên một chút chuyện cũng không có.

Trước khi Mộ Dung Bắc Uyên quay về, nàng đã tranh thủ về vương phủ tắm rửa sạch sẽ, cũng thay một bộ y phục mới, chỉnh lý bản thân thong dong thoải mái.

Đợi Mộ Dung Bắc Uyên đến Đại Lý tự, liếc mắt thì nhìn thấy nữ nhân đang đứng bên cạnh Mộ Dung Bắc Hải Hắn cũng không để ý bên cạnh đều là người ngoài, bước nhanh tới ôm nàng vào trong ngực.

“Nàng vất vả rồi” Mộ Dung Bắc Uyên ôm chặt nàng.

Triệu Khương Lan võ võ lưng hän: ‘Ai ya, chàng buông thiếp ra trước, ở đây nhiều người như vậy”

“Mặc kệ bọn họ”

Mọi người bị bỏ qua đành phải ngửa đầu nhìn trần nhà ngẩn người.



Triệu Khương Lan làm bộ cấu hắn một chút: “Được rồi, có cái gì chúng ta về nhà lại nói. Xử lý chính sự trước”

Mộ Dung Bắc Uyên dẫn những người mà hẳn đưa về đến trước mặt Mộ Dung Bảc Hải: “Những người này đều là những người vẫn luôn hầu hạ bên cạnh Lâm Linh Nhi. Không bằng để bọn họ gặp mặt Lâm Linh Nhi, chân tướng có lẽ sẽ được công bố”

Mộ Dung Bắc Hải gật đầu: “Người đâu, dẫn Lâm Linh Nhi đến”

Không lâu sau, Lâm Linh Nhi tay chân đeo gông cùm đã bị đưa tới.

Nàng ta hung hăng nhìn chăm chăm Triệu Khương Lan, trong mắt hung ác lạnh lẽo không nói nên lời.

Triệu Khương Lan nhếch môi mỉm cười, cho nàng ta một ánh mắt khinh thường.

Mấy người từ biệt trang quay về nhìn thấy Lâm Linh Nhi, đều cực kỳ hoảng sợ.

Bởi vì nữ nhân này thoạt nhìn rất giống nhị tiểu thư, nhưng cẩn thận nhìn kỹ lại một chút, sẽ phát hiện không giống nhau Lâm Linh Nhi làm sao phẩm chất đoan chính như vậy, lộ ra duyên dáng yêu kiều.

Trước kia rõ ràng là yếu ớt bệnh tật, làm sao chịu được gánh nặng gông cùm trên tay chân Nhìn thấy vẻ mặt hoài nghi của mấy người đó, Mộ Dung Bắc Hải đã rõ hơn phân nửa.

Nhưng hắn vẫn muốn chứng thực lại một chút.

Lâm Linh Nhi, ngươi lại nhìn thử mấy người này, bọn họ là ai?”

Lâm Linh Nhi căn bản không nghĩ đến bọn họ sẽ là người của biệt trang, chỉ cho rằng Mộ Dung Bắc Hải lại từ đâu tìm đến nhân chứng chứng minh đứa nhỏ là dã chủng.

Nàng ta giận giữ liếc nhìn bọn họ: “Thiếp làm sao biết được, những người này không phải điện hạ chàng tìm đến giá họa cho thiếp sao, còn có thể hi vọng thiếp biết bọn họ hay sao!
 
Chương 731: Mấy người đến từ biệt trang hai mắt nhìn nhau


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhũ mẫu dẫn đầu nghe thấy lời này lập tức lộ ra nghi hoặc: “Ngài không phải là nhị tiểu thư Lâm Linh Nhi vô thức phản bác: “Nhị tiểu thư cái gì, ta… Bà nói cái gì?”

Mộ Dung Bắc Hải cười nhẹ: “Vẫn chưa nghe hiểu sao, những người này cũng không phải là người ngoài bổn vương tìm đến, chính là hạ nhân của biệt trang nhà họ Lâm vẫn luôn hầu hạ Lâm nhị tiểu thư. Chỉ là ngươi thân là Lâm nhị tiểu thư, nhưng mà ngay cả người bên cạnh mình cũng không biết, thực sự là làm cho người ta khó bề tưởng tượng nổi.”

Lâm Linh Nhi lập tức sửa miệng: “Thiếp, thiếp đã nhớ ra bọn họ là ai rồi. Ánh sáng ở đây quá tối nên thiếp mới không thấy rõ, bây giờ mới nhìn thấy”

“Được, vậy ngươi nói thử, phân biệt mấy người này tên là gì”

Khóe miệng Lâm Linh Nhi run rẩy một chút.

Nàng ta nhất thời không dám hé răng.

Nếu nàng ta nói sai, nhất định sẽ gây ra hiềm nghi càng lớn hơn nữa, rốt cuộc Mộ Dung Bắc Hải làm sao đoán được thân phận của nàng ta có vấn đề!

Cho dù tình cảnh bây giờ của nàng ta là đã hoàn toàn hãm sâu, nhưng ai cũng không muốn liên tiếp gặp nạn.

Tư thông với đàn ông ở bên ngoài vốn dĩ đã là tội không thể buông tha, nếu lại nhiều thêm một tội danh mưu sát thân muội muội mạo nhận thân phận, lừa gạt hoàng thất gả cho Mộ Dung Bắc Hải, nàng ta thật sự chết không có chỗ chôn.



“Không dám nói sao?”

Lâm Linh Nhi cản chặt răng: “Ngày thường chúng ta đều gọi bọn họ là nhũ mẫu và Tiểu Thanh. Nhưng tên của bọn họ cũng không phải gọi thế này, chỉ là thiếp đã quen gọi xưng hô này rồi, cũng không nhớ tên gốc của bọn họ”

Mộ Dung Bắc Uyên cười nhạo một tiếng nói tiếp: “Này cũng thật không khéo, trên đường đến đây bổn vương đã hỏi qua hai người này bình thường được Lâm Linh Nhi gọi là gì. Một người gọi Nhạn ma ma, một người gọi Vũ Tiên, cũng không phải cách gọi ngươi bịa đặt. Kiểu nói dối này thực sự không có ý nghĩa, Lâm đại tiểu thư”

Hai hạ nhân đều bị dọa một trận rất lớn.

“Quan gia, không phải là ngài đã nhầm lẫn rồi chứ. Đại tiểu thư nhà chúng ta đã uống thuốc độc tự sát, sao có thể còn sống được.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Mộ Dung Bắc Hải chán ghét liếc Lâm Gia Uyển một cái.

“Còn có thể xảy ra chuyện gì. Trước đây nàng ta gả cho Liên Khuê Nghiêm nhưng mà hôn nhân bất hạnh, lại đúng lúc nhà họ Liên thất thế, Liên Khuê Nghiêm liên tục bị giáng chức, Lâm đại tiểu thư tâm cao khí ngạo làm sao có thể chịu được. Cho nên nàng ta nhất định suy nghĩ có biện pháp nào có thể thay đổi vận mệnh sau này, đúng lúc muội muội đáng thương kia của nàng ta trở thành mục tiêu của nàng †a. Lâm Linh Nhi và nàng ta là bào thai song sinh, bộ dạng hai người gần giống nhau, nàng ta thân là nữ nhân đã có.

trượng phu, đối phương lại là tiểu cô nương cái gì cũng chưa trải qua. Vì hoán đổi tiền đồ, nàng ta liền hạ độc thủ với thân muội muội của mình”
 
Chương 732


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phỏng đoán này quả thực khiến cho người †a sửng cả gai ốt Nhưng tất cả mọi người đều biết, đây nhất định là sự thật Triệu Khương Lan không dám tin nhìn Lâm Gia Uyển: ‘Vì thay đổi thân phận, ngươi vậy mà tàn nhẫn đến tình trạng này? Ta không hiểu, nhà họ Lâm các ngươi, phụ mẫu của ngươi sao lại có thể ra tay được.”

Lâm Gia Uyển tự biết chuyện đã không có đường sống mà quay về.

Nàng ta cười lạnh: “Triệu Khương Lan, thu hồi sự đồng tình giả tạo của ngươi đi. Bây giờ đến giãm ta một cước, ra vẻ ngươi rất cao quý sao. Phải, Lâm Linh Nhi là ta giết chết, vậy thì thế nào. Thân thể nó vốn dĩ không tốt, đã bước một chân vào quan tài, thầy tướng số đã nói nó sống không quá 24 tuổi, sớm muộn gì cũng phải chết, bây giờ chết sớm một chút thì có quan hệ gì! So với việc để nó ốm yếu liên lụy người nhà, không bằng đưa thân phận vốn có của nó cho ta, cũng sớm để ta thoát khỏi Liên Khuê Nghiêm cái tên bại hoại đó.”

Nói xong, Lâm Gia Uyển lại oán hận nhìn Mộ Dung Bắc Hải.

“Ta vốn dĩ cho răng, Mộ Dung Bắc Hải ngươi là một quân tử đáng để phó thác, chỉ cần ta biểu hiện thành tâm thành ý với ngươi, ngươi sẽ ôn nhu quan tâm đối xử với ta. Cho nên cho dù ngươi tàn tật, ta cũng không chút do dự. Nhưng ngươi thì sao, ngươi đối xử với ta như thế nào! Trước khi ta gả cho ngươi!

Người cực kỳ ghét bỏ, lúc đó ta đã hối hận rồi, nhưng đã đi đến một bước này căn bản không có cơ hội quay đầu, chỉ có thể từng bước từng bước hãm sâu vào. Sớm biết như vậy, lúc trước †a nên tìm một người nhà cao cửa rộng bình thường mà gả đi, đối phương chắc chắn xem ta như trân bảo, làm sao sẽ có kiếp nạn hôm nay”

Mộ Dung Bắc Hải ngay cả nhìn nàng ta cũng cảm thấy bẩn mắt.

“Lâm Gia Uyển, ngươi đang oán giận cái gì. Năm đó ngươi có cơ hội trở thành chính thê của bổn vương, bổn vương cũng không có chán ghét ngươi, là nhà họ Lâm các ngươi tự mình cảm thấy bổn vương đã mất đi triển vọng các ngươi không cam tâm, mới chuyển sang nhà họ Liên. Mà đến lúc này, ngươi còn không tự suy ngẫm, thứ trong lòng muốn là quyền lực địa vị, người như vậy, sao xứng một bước lên trời. Bây giờ bổn vương ngược lại là may mẫn lúc đó từ bỏ ngôi vị thái tử, nếu không cưới nữ nhân như ngươi vào cửa, quả thực so với chặt đứt chân còn khiến người ta nan kham hơn”



Lâm Gia Uyển tức giận trừng mắt nhìn hắn.

Người biệt trang nghe nói nhị tiểu thư chân chính đã chết từ lâu thì khóc thành một đoàn: “Đại tiểu thư, sao ngài có thể ra tay tàn nhẫn với muội muội mình như vậy. Nàng ấy từ nhỏ đã không tranh giành với ai, cái gì tốt đều tặng cho ngài, ngài cũng biết nàng ấy sống không được bao lâu nữa, không thể thả nàng ấy suông sẻ rời đi sao?

“Câm miệng!” Lâm Gia Uyển thẹn quá hóa giận: “Các ngươi tính là thứ gì, dựa vào cái gì quản ta, muốn trách thì trách Lâm Linh Nhi mệnh không tốt!”

Triệu Khương Lan lắc đầu: “Một người mắt mù không sao, nhưng tâm mù thì hoàn toàn không cứu được.”

Nghiêm Chính gật đầu, lại nhớ đến một người khác: “Điện hạ, nam nhân tên Tổ Ninh kia, xử lý như thế nào?”

“Bổn vương đã đồng ý, phải giữ lại cho hắn †a một mạng. Nếu hẳn ta đã viết hết sự thật xuống, đối với chuyện trước đây cũng hoàn toàn không rõ, thì không cần làm khó hắn ta quá, thả đi đi”

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Lâm Gia Uyển có lòng khiến cho Mộ Dung Bắc Hải không thoải mái, ai biết hắn hoàn toàn không thèm để ý.
 
Chương 733


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Lấy bản thân ngươi mà nói, cho dù dây dưa không rõ với nhiều người hơn nữa bổn vương cũng sẽ không quan tâm. Chỉ cần ngươi không đứng tên Sơn Vương phủ ta, có quan hệ gì với ta. Nhưng ngươi lại muốn lẫn lộn huyết thống của Sơn Vương phủ, bổn vương há có thể tha cho ngươi.”

Lâm Gia Uyển gần như sắp điên rồi.

“Mộ Dung Bắc Hải ơi Mộ Dung Bắc Hải, ngươi quả thật là sát nhân tru tâm*. Thừa dịp Thần Vương điện hạ ở đây, không bằng ngươi nói thử những tâm tư đen tối không muốn người biết đó của ngươi với Thần Vương phi Ngươi dám nói sao, nói người ngươi yêu là Triệu Khương Lan, ngươi dám thừa nhận sao?”

(*’sát nhân tru tâm”, đây là một cụm thành ngữ trong tiếng Trung, ý nói rằng thay vì giết chết một người về mặt thể xác, chẳng bằng hủy hoại người đó về mặt tỉnh thần) Vẻ mặt Mộ Dung Bắc Uyên khẽ thay đổi, nhưng Mộ Dung Bắc Hải không có phản ứng gì Hắn chỉ thản nhiên mở miệng: “Chuyện hoàn toàn bịa đặt, tại sao bổn vương phải thừa nhận “Là hoàn toàn bịa đặt hay là không thể nói ra trong lòng ngươi rõ ràng, Mộ Dung Bắc Hải, ngươi cũng thật đáng thương, đời này, ngươi cũng không có cách nào đạt được người trong lòng của mình, ngẫm lại cũng thật đáng buồn, aha ha ha ha”

Mộ Dung Bắc Hải ra hiệu thị vệ tiến lên: “Dù sao nàng ta cũng sắp chết, bây giờ nếu đã nhận tội, giữ lại đầu lưỡi này cũng không có chỗ dùng, cắt đi”

Thị vệ tiến lên, không chút do dự dùng đao cắt rơi đầu lưỡi của Lâm Gia Uyển.

Tiếng thét chói tai ban đầu của nàng ta cũng dần biến thành nức nở mơ hồ không rõ.

Mộ Dung Bắc Hải quay đầu nhìn Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên: “Trước khi chết nàng ta không cam lòng nói hưu nói vượn, các ngươi hản là sẽ không tin phải không.”

“Không tin không tin” Triệu Khương Lan lắc đầu như cái trống bỏi.

Mộ Dung Bắc Uyên cũng ho khan mấy tiếng: “Sẽ không”

“Vậy thì tốt rồi” Mộ Dung Bắc Hải cũng lười giải thích, cầm lời khai muốn vào cung.



Triệu Khương Lan thì hỏi Mộ Dung Bắc Uyên: “Tố Ninh là ai?”

“Là người trước đây nàng bảo Mai Hương để mắt tới ở nhà họ Lâm, tìm thấy ở biệt viện nhà họ Lâm. Chuyện này nói ra, còn phải cảm ơn nàng. Nếu không phải trước khi xảy ra chuyện đã có chuẩn bị, chúng ta cũng không thể lập tức nghĩ đến mà đi điều tra người này”

Triệu Khương Lan nhớ rõ bản thân bảo Hồng Vân tìm phượng vệ khác để mắt đến, xem ra là Hồng Vân bảo Mai Hương nói như vậy.

Quả nhiên Mộ Dung Bắc Uyên có chút hoài nghỉ: “Nhưng mà Mai Hương vẫn luôn ở bên cạnh nàng, bình thường không thấy nàng ấy xuất môn tìm hiếu. Không phải nàng còn có thế lực của mình ở kinh thành đấy chứ.” Triệu Khương Lan thật sự phục luôn rồi.

Trách không được hoàng thượng để cho Mộ Dung Bắc Uyên đi chưởng quản Kinh Triệu Phủ.

Hắn cũng quá nhạy bén rồi, chuyện gì cũng giấu không được.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Nghe nàng nói như vậy, Mộ Dung Bắc Uyên làm sao còn tức giận, lập tức ôm người vô cùng vui vẻ mà rời đi.

Tố Ninh còn đang ở trong đại lao Kim Triệu Phủ, hai người cùng nhau qua đấy thả người.

Ban đầu Triệu Khương Lan biết hẳn ta đã mù đã câm, nhưng lúc thật sự nhìn thấy người, trong lòng vẫn thấy bi ai như vậy.

“Lâm Gia Uyển này cũng quá tàn nhẫn, tra tấn một người như vậy, không bằng cho hắn một đao còn thống khoái hơn”
 
Chương 734


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhất là hắn ta còn có một khuôn mặt thanh tú giống với Mộ Dung Bắc Hải mấy phần, vừa nhìn thì khiến người ta có chút xót xa.

Triệu Khương Lan nhìn thấy ánh mắt của hắn ta, mắt bị thương là do lưỡi dao sắc bén lưu lại, hoàn toàn phế đi, không có khả năng khôi phục nữa.

Nhưng mà cổ họng là dùng thuốc xông hỏng, ngược lại có khả năng còn có cơ hội nói chuyện.

Nếu như có thể chữa khỏi, dù sao so với cái gì cũng không nói được tốt hơn.

Triệu Khương Lan nói suy nghĩ này với Mộ Dung Bắc Uyên, Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Tùy nàng thôi. Dù sao tam ca còn có lòng thương xót đối với hắn, hoàn toàn không thèm để ý, tất nhiên sẽ không trách nàng tự ý chủ trương để hắn mở miệng.”

Nàng liền cảnh cáo nói: “Vì để sau này ngươi có thể tiếp tục sống sót, bổn cung có thể tìm cách chữa trị cổ họng thay ngươi.

Nhưng mà ngươi phải thề, tất cả chuyện trước đây từ nay về sau không được phép nhắc tới cho bất luận kẻ nào, nếu không trên đời này có rất nhiều người không tha cho ngươi, cẩn thận rước họa vào thân.”

Tô Niên liên tục gật đầu.

Triệu Khương Lan liền dẫn hắn ta đến “Lan Tâm”, khai một phương thuốc thanh nhiệt giải độc, bảo Tiểu Dương sắc thuốc cho hẳn ta uống.

Chờ sau này hẳn ta bình phục, cho ít bạc đuổi đi là được.

Trong hoàng cung, Chiêu Vũ Đế nhìn thấy lời khai liền tức giận trực tiếp vỗ bàn.

“Lâm Dĩnh này quả nhiên là mượn gan ông trời! Vậy mà dùng một nữ nhân đã làm thê tử người ta, giả mạo thân thể trong sạch gả đến ‘Vương phủ, may là lúc đó con kiên trì để nàng ta làm Trắc phi, người này nếu phong Vương phi, há chẳng phải đã quá tiện nghỉ cho bọn họ sao”

Mộ Dung Bắc Hải đối với việc này ngược lại phản ứng rất bình thản.



Vốn dĩ để cho Lâm Linh Nhi vào phủ hản đã rất mất hứng, chẳng qua là vì dỗ hoàng hậu vui về.

Bây giờ xảy ra vụ bê bối này, nghĩ đến một thời gian nữa hoàng hậu sẽ không lấy chuyện này thúc giục hắn, càng không mạnh mẽ nhét cho hắn người mà hẳn không thích.

“Phụ Hoàng, ngọc điệp của Lâm Linh Nhi có phải cũng nên hủy bỏ hay không”

Chiêu Vũ Đế ngạnh cổ: “Đương nhiên phải hủy bỏ, loại người không bằng súc sinh này, làm sao có thể ở trong gia phả của Hoàng gia, bây giờ trãm hạ lệnh, đem mọi thứ của Lâm Linh Nhi đều hủy bỏ hết. Còn nữa, nhà họ Lâm phạm phải tội ác tày trời, một người cũng đừng nghĩ trốn, chọn ngày xử trảm! Biểu ca đó của Lâm Gia Uyển là đồng phạm, cùng nhau xử trảm, những người còn lại toàn bộ lưu đày”

Mộ Dung Bắc Hải thở dài: “Lưu đày thì không cần đâu, những người khác có lẽ hoàn toàn không biết, suy cho cùng chỉ là họ hàng, nói không chừng cũng là bị uy hiếp, một mình Trần Tư Thanh bị xử trảm là được rồi”

“Vậy thì biếm làm thứ dân, nhà họ Trần trong vòng ba đời, không được vào triều làm quan”

“Được, cái này con sắp xếp đi”

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Bởi vì sợ thân phận vu y của Triệu Khương Lan bị bại lộ, Mộ Dung Bắc Hải vẫn giấu giếm đây là Tử Sát làm hại.

Lúc này Chiêu Vũ Đế hỏi đến, Mộ Dung Bắc Hải cũng chỉ có thể giải thích: “Muội ấy đúng giờ giúp nhỉ thần châm cứu, nhưng cũng phải xem năng lực khôi phục của bản thân nhi thần. Đại khái dư độc trên cái chân này là nhiều nhất, cho nên tốn thời gian hơi lâu”

Tính ra, hẳn đã rất lâu không có mơ đến những thứ này rồi.

Triệu Khương Lan từng nói, Tử Sát ít thì năm tháng, nhiều thì mười tháng Cũng không biết khi nào, mới có thể cởi bỏ hoàn toàn.
 
Chương 735


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rất nhanh, cổ họng của Tố Ninh đã được chữa khỏi.

Mỗi ngày uống mấy chén thuốc, cuối cùng đã có thể phát ra một vài tiếng khàn khàn.

Mặc dù giọng nói này không hay bằng giọng nói trong trẻo lúc trước, nhưng so với không phát ra tiếng thì tốt hơn nhiều lắm.

Tố Ninh nghìn ân vạn tạ với Triệu Khương Lan, còn nói nếu như không phải mình cái gì cũng không nhìn thấy, hãn ta thật sự muốn ở lại bên cạnh Triệu Khương Lan hầu hạ nàng.

Mắt hắn ta không tốt, Triệu Khương Lan làm sao có thể để hắn làm việc.

Nàng cho hẳn ta một túi bạc: “Ngươi còn nhớ người nhà trước đây của mình ở đâu không, bổn cung cho người đưa ngươi đi, bên cạnh có người quen giúp đỡ suy cho cùng vẫn tốt hơn một mình”

Tố Ninh nói chỗ ở của huynh trưởng, Tiểu Dương liền đánh ngựa đưa đi.

Không lâu sau, thì đến ngày xử trảm nhà họ Lâm.

Vốn dĩ Chiêu Vũ Đế có chút băn khoăn, cảm thấy án nhà họ Lâm là vụ bê bối của Hoàng gia, hơn nữa lo lắng Mộ Dung Bắc Hải sẽ không thoải mái, nên không muốn rêu rao.

Nhưng nếu đã muốn xử trảm người cả Lâm phủ, không có lí do đầy đủ, gián quan của Ngự Sử đài làm sao đồng ý.



Mộ Dung Bắc Hải liền đưa hành vi phạm tội của nhà họ Lâm chiêu cáo thiên hạ, nhưng mà không đưa ra chuyện đứa nhỏ, chỉ nói bọn họ mưu sát con gái nhỏ, để cho Lâm Gia Uyển mạo danh thế thân thân phận của Lâm Linh Nhi tái giá, có thể nói là đức hạnh bại hoại.

Cho dù chỉ là những tội danh này, đã đủ để người trong thiên hạ nhục mạ rồi.

Ðem một đứa con đang sống sờ sờ giết chết, lót đường cho một đứa con khác, chuyện mất trí như vậy, người bình thường đều sẽ không tiếp nhận.

Cho nên lúc đưa tội phạm nhà họ Lâm diễu phố, dân chúng đều chỉ trích khinh thường.

Từ lúc Lâm thái úy ngồi tù đã hối hận xanh ruột, sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước ông ta không nên vì lợi ích che mờ mắt hại chết Lâm Linh Nhi, nghe theo lời của đứa con gái độc ác Lâm Gia Uyển kia.

Kết quả không chỉ danh lợi không đạt được, mạng cũng không giữ được, ngay cả sau khi chết cũng phải đeo ô danh tày trời trên lưng.

Lâm Gia Uyển từ sau khi đầu lưỡi bị cắt, đã không nói ra được một chữ.

Ánh mắt nàng ta dại ra đứng trong cũi giam, lỗ tai nghe tiếng chửi rủa nhục mạ từ bốn phương tám hướng, chỉ cảm thấy đây là một cơn ác mộng vô tận.

Nàng ta hi vọng ác mộng có thể sớm một chút kết thúc, tỉnh lại toàn bộ vẫn là dáng vẻ như ban đầu.

Cho dù nàng ta vẫn quay về lúc ở Liên phủ, cho dù là phải gả cho Liên Khuê Nghiêm, nàng ta cũng chấp nhận Người ngoài đều nói Mộ Dung Bắc Hải ôn nhuận, tính tình tốt, tính cách tốt.

Chỉ có nàng ta mới biết, người đàn ông đó lúc tàn nhẫn lên có bao nhiêu bất cận nhân tình.



Những thủ đoạn đó của Liên Khuê Nghiêm cùng với khi Mộ Dung Bắc Hải xuất ra, chính là tiểu vu gặp đại vu, là nàng ta tính sai rồi.

Lâm Gia Uyển đang nghĩ đến Liên Khuê Nghiêm, ai ngờ Liên Khuê Nghiêm thật sự đứng ở trong đám người.

Chỉ thấy hắn ta dẫn theo mấy người hầu, cầm một cái giỏ xông tới bên cạnh cũi giam, lớn tiếng hô: “Lâm Gia Uyển!”

Lâm Gia Uyển kinh ngạc quay đầu, im lặng đối diện với Liên Khuê Nghiêm Không nghĩ đến Liên Khuê Nghiêm bỗng nhiên từ trong giỏ lấy ra mấy quả trứng gà thối, bạch bạch ném lên trên mặt Lâm Gia Uyển.

Người đằng sau hắn ta cũng ném lên người nàng ta lá rau hư thối và những vật dơ bẩn khác.

Lâm Gia Uyển ảo não trừng hắn ta, nhưng lại không phát ra được tiếng nào.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Lâm Gia Uyển thống khổ nhắm hai mắt lại.

Không bao lâu, đoàn người bọn họ bị áp giải lên pháp trường.

Tất cả mọi người nhà họ Lâm song song quỳ gối trên đài hành hình, ngoài Lâm phu nhân, những người còn lại của nhà họ Lâm nhìn thấy Lâm Gia Uyển đều phun nước miếng vào nàng ta.
 
Chương 736


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tai họa! Nếu không phải tại ngươi, chúng ta làm sao lại bị liên lụy!”

Nàng ta hốt hoảng nghe những giọng nói này, lại quay đầu nhìn mỗi bước mà bản thân đã đi qua, đều cảm thấy phù phiếm như mộng.

Từng là mỹ nhân kinh tài tuyệt diễm nổi danh kinh thành, từng là thiếu nữ độc nhất vô nhị có triển vọng mẫu nghỉ thiên hạ.

Cuối cùng vì tham lam từng bước từng bước thúc đẩy bước lên tuyệt lộ.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


“Nghĩ chút chuyện vui vẻ đi, đối với loại phụ nữ này, không có gì phải khó chịu.”

Triệu Khương Lan bĩu môi: “Nào có chuyện vui gì chứ?”

Mộ Dung Bắc Uyên trâm ngâm mấy giây: “Có, hôm nay bà chủ của tiệm may đưa bộ giá y mà nàng yêu cầu làm cho Hồng Mai đến rồi”

Triệu Khương Lan đứng dậy: “Chuyện lớn như vậy mà chàng không nói sớm!”

“Sau khi ta hạ triều về nhà thì nhìn thấy, lúc đó nàng vẫn còn đang ngủ. Lúc nàng ngủ thì lục thân không nhận, ai dám quấy rầy giấc mơ của nàng.”



Mộ Dung Bắc Uyên ủy khuất hức hức phản bác: “Sau đó không phải là sắp đến giờ Ngọ, ta nghĩ dẫn nàng đến xem chuyện cuối cùng của nhà họ Lâm, liền không chú ý”’ “Nhanh nhanh, chúng ta nhanh quay về, thiếp muốn để Hông Mai thay thử cho thiếp xem thử hợp hay không”

Mộ Dung Bắc Uyên sủng nịch nhìn nàng “Tự nhiên là thích hợp. Đó là nàng cho người bên mình đo đạc làm ra, so với thợ may tốt hơn rất nhiều”

“Ngộ nhỡ mấy ngày này nàng ấy béo lên thì sao, thiếp luôn cảm thấy nàng ấy từ sau khi quay lại Thần Vương phủ chúng ta mặt nhỏ.

trắng béo lên một vòng luôn rồi, hai căm cũng sắp hiện ra. Đứa nhỏ xui xẻo này có phải trước đây ở Sơn Vương phủ không nỡ ăn nhiều cơm, đừng để đói lâu như vậy cuối cùng về nhà mới được ăn no.

Nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của nàng, Mộ Dung Bắc Uyên có chút buồn cười.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Triệu Khương Lan sửng sốt, nụ cười nhạt xuống.

Đời trước, từ nhỏ nàng đã ở trong cung, Đến khi Lý Mặc đăng cơ, nàng vẫn luôn ở Vị Ương cung, cho dù chưa đến ngày sắc phong, cũng đã là hoàng hậu được tất cả mọi người ngầm thừa nhận.

Chỉ là, đại hôn Đế Hậu nàng không đợi được.
 
Chương 737


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho nên Triệu Khương Lan lắc đầu: “Chưa, vốn dĩ là sắp thành thân, ai ngờ hỉ yến ngày hôm đó lão phu nhân trong nhà qua đời, người một nhà đều vội vàng cử hành tang lễ. Hơn nữa bởi vì sự qua đời của lão phu nhân, mọi người càng nhận định chuyện thiếp là tai tỉnh, làm sao còn có thể cho thiếp vào cửa, sau đó hôn lễ bị hủy bỏ, thiếp cũng bị giết chết: Triệu Khương Lan nói đến vân đạm phong khinh, nhưng Mộ Dung Bắc Uyên lại đau lòng không chịu nổi.

“Trách ta đã nhäc đến chuyện thương tâm của nàng, xin lỗi, sau này ta không hỏi nữa”

Triệu Khương Lan không thèm để ý mỉm cười.

Mộ Dung Bắc Uyên lại nghĩ, thì ra hai kiếp nàng đều không được cùng người bái đường thành hôn, thừa dịp đời này còn có cơ hội, có lẽ còn có thể bù đắp.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Quả nhiên là xiêm y tỉ mỉ may ra, vô cùng vừa vặn và hợp vóc dáng của nàng ấy, hoa văn phía trên càng duyên dáng đẹp đế, rất đẹp.

Hồng Mai ngượng ngùng cúi đầu, Triệu Khương Lan trêu đùa: “Tân nương rất xinh đẹp, tiện nghi Dịch Chân cái tên đầu gỗ đó rồi “Vương phi, đừng nói Dịch đại ca như vậy mà, chỉ là thái độ làm người của huynh ấy khá thành thật mà thôi”

Triệu Khương Lan ách một tiếng, oán giận với Sở Sở và Mai Hương: “Các ngươi nghe đi, đây là vẫn chưa gả đi đâu đấy, đã nói thay trượng phu rồi.”

Mấy người cười vang một đoàn, vô cùng náo nhiệt.



Mấy ngày nay Dịch Chân loanh quanh khắp nơi ở trong kinh thành, cuối cùng tìm thấy một viện tử thích hợp làm tân phòng.

Mặc dù viện tử nhìn thì không lớn, nhưng lại đầy đủ mọi thứ.

Là một vị thương nhân có tiếng cần gấp ngân lượng xoay vòng vốn nên vội vàng bán, viện tử gần như chưa ở được mấy ngày, các loại vật dụng bên trong đều là đồ mới.

Dịch Chân dẫn Hồng Mai xem qua nơi này, ở đây cách Thần Vương phủ và “Lan Tâm” đều không xa, hai người đều rất hài lòng, liền giao tiên mua lại nó.

Hồng Mai cực kỳ vui vẻ ở trong viện tử xoay mấy vòng: “Dịch đại ca, chúng ta ở đây thêm một cái xích đu, lúc thời tiết đẹp có thể ở trong viện tử chơi đùa. Tốt nhất lại nuôi con chó, có thể giúp chúng ta trông cửa.”

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


“Còn không sửa miệng?”

Triệu Khương Lan thay nàng chỉnh lại mái tóc: “Ngày mai phải thành thân rồi, sau này đã là đại cô nương, một mình sống ở bên ngoài, phải chăm sóc tốt bản thân. Hồng Mai, ở trong lòng bổn cung, muội vẫn luôn là người đặc biệt nhất. Muội vĩnh viễn cũng không biết muội quan trọng bao nhiêu đối với bổn cung, trong những ngày khó khăn nhất, nếu không có muội, bổn cung chưa hẳn có thể chịu đựng tiếp nổi”
 
Chương 738


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hồng Mai nghe thấy lời này nhịn không được cam đoan với Triệu Khương Lan khóc lên: “Vương phi, có thể gặp được tỷ, mới là chuyện may mắn nhất của mu: “Được rồi, không khóc nhè, sáng sớm ngày mai còn phải trang điểm, muội phải làm tân nương xinh đẹp nhất.”

Bởi vì ngày mai phải đưa Hồng Mai xuất giá, Triệu Khương Lan không bỏ được, cố ý đuổi Mộ Dung Bắc Uyên về phòng hắn ngủ.

Sau đó bảo Hồng Mai ngủ cùng nàng một đêm, hai người lại nói rất nhiều lời tâm sự.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Chu Khiết thừa dịp Mộ Dung Bắc Tô không nhìn thấy âm thầm trở mình khinh bi.

Sau đó hản ta lộ ra nụ cười sáng lạn: “Việc đó sao có thể chứ, Lục điện hạ nói đùa rồi.

Hôm nay là đại hỉ của Hồng Mai cô nương quý phủ chúng ta, phải gả cho phó chưởng quầy của “Lan Tâm”. Vương phi nhà chúng ta xem Hồng Mai cô nương là thân muội muội, đương nhiên phải chúc mừng long trọng một phen.”

Mộ Dung Bắc Tô vừa nghe lập tức vui vẻ.

“Hồng Mai cô nương sắp thành thân sao?



Ai, không đúng, không phải trước đây nàng ấy đã được Tam ca xin làm thị thiếp sao, sao còn có thể gả cho người khác, Tam ca cũng đồng ý.

“Hiểu lầm hiếu lầm, lúc đó không phải Định Sơn hầu phủ muốn cưỡng đoạt nàng ấy, Sơn Vương điện hạ vì thay vương phi chúng ta giữ lại Hồng Mai, bất đắc dĩ mới nói như vậy với trong cung, Hồng Mai cô nương ở Sơn Vương phủ cũng không phải thị thiếp gì, là một nha hoàn quản sự, hơn nữa bây giờ đã rời khỏi vương phủ Mộ Dung Bắc Tô lộ ra vẻ mặt thì ra là thế: “Vậy thật sự là quá tốt! Việc vui như vậy sao không nói với bổn cung, nếu không phải bổn cung mang chim ra ngoài đi dạo, chẳng phải bỏ lỡ chuyện tốt bậc này sao.”

Trong lòng Chu Khiết phun tào, ngài với Hồng Mai người ta quen thuộc lắm sao, các.

ngươi có quan hệ gì sao, náo nhiệt gì đều muốn tụ tập.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Nói xong, hắn liền đưa viên ngọc trai rất lớn sang, Hồng Mai nào dám nhận.

Ngược lại Triệu Khương Lan không khách khí với hắn, thay Hồng Mai tiếp nhận.

“Muội đừng từ chối với đệ ấy, vị Lục điện hạ này của chúng ta, có nhiều nhất là hoa đào, không biết chừng là mua làm quà tặng, tặng cho vị nữ quan tỷ tỷ nào đó trong cung. Đệ ấy cho muội, muội cứ lấy, nhất định đừng khách khí.”

Mộ Dung Bắc Tô cười lên, lại nhìn Hồng Mai: “Quả nhiên đều nói ngày phụ nữ thành thân là ngày xinh đẹp nhất, bổn cung hôm nay nhìn thấy, ai so với Hồng Mai cũng đều bị lu mờ.
 
Chương 739


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Triệu Khương Lan giả vờ bất mãn: “Lão Lục, đệ đây là nói bản cung không đẹp? May mà ngày thường bản cung cảm thấy đệ có thể nói chuyện nhất, ai biết vừa mở miệng thì đã đắc tội tất cả mọi người chỉ trừ Hồng Mai ra”

Mộ Dung Bắc Tô vội chấp tay xin lỗi: “Là đệ đệ miệng vụng, tẩu chớ trách”

Có hẳn đoàn tử vui vẻ này quấy rầy, mọi người càng cười đến không ngớt, thời gian trôi qua cực nhanh.

Không bao lâu, Dịch Chân liền dẫn người tiến đến đón dâu.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Gần đến giờ xuất môn, Đông Diêu cống Hồng Mai ổn định trên lưng, đưa lên kiệu hoa.

Đãng sau một trận khua chiêng gõ trống, vang một đường.

Sau tân nương còn có xe ngựa của vài vị ‘Vương gia theo sau, ngay cả Mộ Dung Bắc Hải cũng phá lệ đến tham gia náo n Dân chúng đều bàn luận, còn tưởng rằng là tiểu thư quan gia nhà ai xuất giá.

Không ngờ là người vương phủ, ngay cả Hồng Vân cũng dẫn theo La Kiều Oanh cùng nhau xuất hiện chúc mừng.

La Kiều Oanh ngày thường qua lại thân thiết với Triệu Khương Lan, ngay cả nha hoàn thiếp thân dẫn theo cũng cảm thấy thân thiết với nàng ta, hơn nữa ở nhà buồn khó chịu hết sức, tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Hiện giờ Mộ Dung Bắc Tô nhìn thấy Vân đã có thể bình chân như vại, hãn có lễ đánh tiếng chào hỏi, lại mỉm cười với La Kiều Oanh.



La Kiều Oanh cười lại, ngược lại hai người thoạt nhìn quan hệ rất tốt.

Đã đến giờ lành, Dịch Chân cẩn thận từng li từng tí đỡ Hồng Mai đi đến chính đường bái đường.

Hỉ bà bà ở bên cạnh lên giọng nhắc nhở nói: “Nhất bái thiên địa”

Bọn họ cùng cúi đầu với thiên địa Lại nghe đến: “Nhị bái quý chủ”

Hai người nhất tề cúi đầu với Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bäc Uyên.

Điều này làm cho phu phụ Triệu Khương Lan rất là kinh ngạc.

Ban đầu hẳn là phân đoạn bái cao đường, nhưng mà người thân của bọn họ cũng không còn, đã không có cao đường, liền thương lượng bái ân nhân.

Triệu Khương Lan võ đầu: ‘Ai nha, đã quên chuẩn bị tiền lì xì”

Lập tức cười vang.

Sau khi tiểu phu thê đối bái xong, liền có thể đưa vào động phòng.



Khóe miệng Dịch Chân chỉ không ngừng cong lên, hận không thể bây giờ liền vén khăn trùm đầu Nhưng mà những khách nhân đều đang ở bên ngoài, hẳn ta còn phải đi ra ngoài tiếp đãi.

Hắn ta liền nhẹ giọng trấn an Hồng Mai: “Phu nhân, ta đi ra ngoài, nàng chờ một lát.

Trên bàn có trái cây điểm tâm, nếu đói bụng nhất định phải ăn một ít, đừng để bị đói”

Hồng Mai bị một tiếng phu nhân này của hẳn ta này gọi đến mặt đỏ tai hồng, cúi đầu không lên tiếng.

Dịch Chân lưu luyến đi ra ngoài.

Chỉ là không thể thiếu bị khách khứa cả sảnh đường trút không ít rượu, không bao lâu đã hơi say.

Triệu Khương Lan làm người nhà mẹ đẻ của Hồng Mai cũng không thể dung túng nhóm người này làm càn: ‘Ai ai, các ngươi được rồi đấy, đợi lát nữa người ta còn phải đi vào uống chén rượu giao bôi động phòng, đừng khiến hắn say”

Dịch Chân khoát tay: “Vương phi yên tâm, say không được!”

Triệu Khương Lan đỡ trán: “Ngốc quá!”

Thật vất vả ứng phó một đám khách nhân, bọn họ vội thúc giục Dịch Chân vào động phòng, không cần tiếp tục lưu lại tiếp đãi.

Hắn ta liền vội vàng đi tới phòng, hỉ bà bà đi theo phía sau, càng không ngừng nói lời may mắn.
 
Chương 740


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hồng Mai nghe thấy động tĩnh, nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Đến, tân lang quan vén khăn trùm đầu cho tân nương, ngày sau cuộc sống sung túc, ân ái đến già.”

Dịch Chân cẩn thận vén khăn trùm đầu của nàng, dưới ánh nến, tân nương mặt mày quyến rũ, một cái nhăn mày cũng là tuyệt sắc.

“Phu nhân thật là đẹp” Trong mắt Dịch Chân lộ ý cười.

Khóe mắt Hồng Mai rưng rưng, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Phu quân”

Rõ ràng chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng nàng ấy lại thiếu chút nữa bị người đoạt đi làm thiếp, lại suýt chút nữa minh hôn, lại vào Sơn ‘Vương phủ, nhiều lần thăng trầm.

May mà thời khắc bốn mắt nhìn nhau này, người trong lòng của nàng ấy cười đến ôn hòa thỏa mãn, tất cả những gian khổ đã qua đều nhận được an ủi.

Hai người đã uống rượu giao bôi, liền xem như hoàn toàn kết thúc buổi lễ.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Hồng Vân lo lắng cho La Kiều Oanh, Mộ Dung Bắc Tô lại vỗ vỗ ngực: “Giao cho bổn cung đi, bổn cung tiện đường, đưa La cô nương trở về”

Thấy La Kiều Oanh không có phản đối, Hồng Vân an tâm thoải mái rời đi.

Tối nay ánh trăng vô cùng đẹp, những cơn gió sau mùa xuân cũng mất đi cái se lạnh buốt giá của mùa đông.

Hai người đều uống chút rượu, lại nghĩ đến phủ tướng quân cách nơi này cũng không xa, Mộ Dung Bắc Tô liền đề nghị, hai người có thể đi bộ qua, nhân tiện tiêu trừ mùi rượu.

La Kiều Oanh đương nhiên không có ý kiến.



Ven đường có những bông hoa nhỏ không biết tên đang nở dọc đường, trong đêm tối tản mát ra mùi thơm nhè nhẹ.

Vốn dĩ canh giờ như vậy, đã định là thời gian vui vẻ thoải mái của người khác.

Ai ngờ còn chưa đi bao xa, trước mặt lại đi tới hai người đàn ông cao lớn thô kệch.

La Kiều Oanh phát hiện, vừa ngẩng đầu liếc mắt nhìn bọn họ một cái.

Hai người đó cũng lập tức vọt tới, động tác cực kỳ nhanh tháo xuống ngọc bội bên hông của Mộ Dung Bắc Tô, cầm được thì bỏ chạy.

[Diendantruyen.Com] Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra


Hắn lập tức nhanh chóng chạy tới, một đường điên cuồng đuổi theo.

Hai tên trộm đó chạy trốn rất nhanh, nhưng mà bước chân của La Kiều Oanh hoàn toàn đuổi kịp.

Nàng thuở nhỏ tập võ, chút cước trình này vẫn là không thành vấn đề.

Ngược lại là Mộ Dung Bắc Tô đã cố hết sức, cố tình trong lòng hãn lại lo lắng cho La Kiều Oanh, không dám chậm trễ, chỉ có thể liều mạng chạy.

Hai tên trộm chạy vào trong một cái ngõ nhỏ, đúng cái ngõ cụt.

Thật vất vả mượn ánh trăng nhìn thấy được hai bóng người, La Kiều Oanh lập tức chạy qua, quả nhiên chạm mặt với hai người đó.

Hai người lập tức lộ ra hung ác: “Được lắm con quỷ nhỏ, chạy còn rất nhanh, đây đều là do ngươi đuổi theo tới”

La Kiều Oanh cười lạnh một tiếng: ‘Ít nói nhảm, giao ngọc bội ra đây, nếu không bổn cô nương khiến các ngươi đẹp mắt.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top