Cập nhật mới

Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 921


Chương 921

Tần Thiên lắc đầu.

Hắn biết rằng nhẫn thuật của Lãnh Vân rất lợi hại, có thể qua được tai mắt người bình thường. Nhưng tình huống hiện tại thì không thích hợp.

Độc Sư và lực lượng vũ trang địa phương mà hắn ta xúi giục đều rất xảo quyệt. Họ bao vây ngọn núi, để lại một khoảng trống vài trăm mét ở giữa.

Đây là sa mạc, thậm chí đến một sợi lông cũng không có.

Có thể thấy rằng, chỉ cần hắn hoặc người của hắn tùy tiện xuất hiện ở khoảng trống này, dưới sự chiếu rọi của pháo sáng, bọn họ sẽ trở thành mục tiêu sống.

Trong tình huống này, ngay cả hắn cũng không có đủ tự tin để trốn thoát.

“Chúng ta nên làm gì đây?”

“Chẳng lẽ định ở lại đây bị đánh thành bia đỡ đạn sao?” Lãnh Vân không phục.

Tần Thiên muốn nói gì đó, đột nhiên, hắn nhạy bén nghe được xa xa trong bầu trời tối tăm truyền đến tiếng ù ù.

Chẳng mấy chốc, vài chấm đỏ lóe sáng và nhanh chóng lại gần.

Hắn cười lớn.

Hắn dùng hết sức lực, lớn tiếng nói: “Độc Sư, mày hết lần này đến lần khác giở trò, mày cho rằng tao là đồ ngốc sao?”

“Tao đã dám tới, không thể không có sự chuẩn bị!”

“Chờ chết đi!”

Độc Sư nói: “Tần Thiên, chết đến nơi rồi mà còn già mồm!”

“Từ bỏ đi.”

“Không ai có thể đến cứu mày ở một nơi như thế này đâu!”

Vừa dứt lời, giọng nói của hắn ta đã thay đổi.

Cuối cùng hắn ta cũng phát hiện ra một chiếc trực thăng vũ trang bay qua bầu trời đêm.

“Mau nấp đi!”

“Đó là trực thăng vũ trang của kẻ thống trị!”

Bên dưới, lực lượng phản loạn địa phương bắt đầu náo loạn.

Thủ lĩnh của họ vội vàng dùng loa phóng thanh hét lên không trung:

“Chúng tôi đang đàm phán với các người. Trong thời gian này, các người không được nổ súng vào chúng tôi!”

“Nếu không, các người sẽ bị cộng đồng quốc tế trừng phạt!”

Một giọng nói lạnh lùng từ trực thăng truyền tới.

“Các người cấu kết với phần tử độc hại, dùng dân thường làm thí nghiệm, bây giờ chúng tôi đã có được bằng chứng.”

“Các người nên đi gặp thượng đế rồi!”

Sau đó, nhiều chiếc trực thăng lần lượt sà xuống, mang theo tên lửa giống như ném bánh bao.

Đám người Tần Thiên đứng trên đỉnh núi, nhìn thấy dưới lực đạn, những chiếc xe bọc thép kiên cố bị nổ tung như giấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 922


Chương 922

Phản loạn địa phương hỗn loạn, la hét và bắt đầu bỏ chạy tứ phía.

Trong bóng tối xa xa, một đoàn xe bộ binh vũ trang của kẻ thống trị gầm rú lao tới.

Vũ khí hạng nặng phun ra rắn lửa và phát động cuộc truy lùng một chiều đối với những kẻ này.

Tần Thiên dùng hết sức lực, kích động hét lên: “Các anh em, đừng để Độc Sư chạy thoát!”

“Tốt nhất là bắt sống hắn!”

Nói xong, hắn mệt mỏi ngồi phịch xuống đất.

Mọi người đều choáng váng trước cảnh tượng trước mắt.

Sửng sốt hồi lâu, Lãnh Vân mới định thần lại, nhìn Tần Thiên cười nói: “Anh đúng là thần thông quảng đại.”

“Anh điều động những đội quân này ở đâu vậy?”

Tần Thiên cười, không nói gì.

Hiện tại hắn rất may mắn khi bước vào phòng thí nghiệm của Độc Sư đã kịp thời quay video gửi cho Thử Vương.

Mặc dù người kỹ sư ở Trung Đông nợ hắn một ân tình, nhưng trước tình hình phức tạp như vậy, có thể sẽ không sẵn sàng ra tay vì suy nghĩ cho đại cục.

Nhưng với video đó thì khác.

Đây là cuộc chiến vì chính nghĩa!

“Đánh hay lắm!”

“Thiếu chủ, chúng ta có nên xuống hỗ trợ không? Tôi lo Độc Sư sẽ bỏ chạy!” Tàn Kiếm kích động nói.

Tần Thiên lắc đầu, cười khổ nói: “Nếu như thật sự để cho hắn chạy thoát, vậy có nghĩa là con chó này rất may mắn.”

“Trong tình huống này, chúng ta có xuống cũng vô ích. Tốt nhất chúng ta nên đợi trận chiến kết thúc.”

Đúng vậy.

Trên sa mạc rộng lớn, lực lượng vũ trang phản loạn của địa phương lái xe bỏ chạy tán loạn.

Đầu tiên, không biết rốt cuộc Độc Sư đang ở hướng nào hay trên chiếc xe nào.

Thứ hai, nếu họ mạo hiểm lao xuống bằng hai chân, có thể sẽ trở thành mục tiêu.

Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện Độc Sư đã bị đạn pháo bắn chết, hoặc bị bắn chết một cách ngẫu nhiên trong lúc hỗn loạn.

Vào lúc bình minh, một số máy bay trực thăng vũ trang cuối cùng đã quay trở lại.

Trên một trong số đó, một đại tá da đen bước xuống.

Anh ta liếc nhìn xung quanh một lượt, trầm giọng nói: “Cho hỏi, vị nào là Tần Thiên, Tần tiên sinh?”

“Là tôi.” Tần Thiên bước ra.

Vị đại tá cấp cao chào với ánh mắt vô cùng tôn trọng.

“Pharaoh bảo tôi mời anh tới một chuyến.”

“Ông ấy muốn gặp anh.”

Tần Thiên gật đầu nói: “Đã bắt được Độc Sư chưa?”

Đại tá trịnh trọng nói: “Chưa.”

“Tuy nhiên, tôi đảm bảo rằng hắn ta sẽ không thể thoát khỏi sa mạc này.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 923


Chương 923

Tần Thiên thầm thở dài, hắn biết rằng lần này, chắc chắn đã để Độc Sư trốn thoát rồi.

Cuộc gặp lần này ngắn ngủi, không biết lần sau muốn tìm hắn ta sẽ là tháng nào, năm nào.

“Xin vui lòng đưa những đồng đội của tôi đến sân bay gần nhất.”

“Sau khi tôi gặp Pharaoh của các người, hãy đưa tôi đi tập hợp cùng với họ.”

Đại tá kính cẩn gật đầu.

Tần Thiên nói thêm vài câu với Tàn Kiếm và Lãnh Vân rồi lên trực thăng vũ trang cùng với đại tá.

Những người còn lại được hộ tống đến sân bay quân sự gần đó bằng những chiếc trực thăng còn lại.

Bầu trời hơi sáng lên.

Trong một ngôi nhà tưởng chừng như bình thường, Tần Thiên một lần nữa gặp lại nhân vật huyền thoại Trung Đông này.

Lần trước ở Long Giang, hắn đứng sau hậu trường không lộ diện.

Ông lão này đã bảy mươi tuổi rồi. Có vẻ như khí sắc của ông ấy đã tốt hơn lần trước rất nhiều.

“Pharaoh, lâu rồi không gặp.”

“Cảm ơn ông lần này hỗ trợ kịp thời.” Tần Thiên cười nói.

Pharaoh gật đầu và nói: “Con rồng phương Đông, danh bất hư truyền.”

“Bằng chứng mà cậu cung cấp cũng giúp chúng tôi loại bỏ những phản quân.”

“Tần tiên sinh, như lần trước cậu đã nói, tuyến đường sắt mà tôi giúp các người sửa chữa sắp được qua lại rồi.”

Tần Thiên cười nói: “Đây là chuyện tạo phúc cho nhân dân, tôi thay mặt nhân dân cảm ơn ông.”

“Chờ một chút, tôi cũng có thể tiêm cho ông thêm một mũi nữa, dường như độc tố có thể hoàn toàn khống chế rồi.”

Đối với cơ thể mình, Pharaoh dường như không quan tâm nhiều lắm.

Ông ấy chỉ thản nhiên gật đầu, sau đó cau mày hỏi: “Tần tiên sinh, đối với chuyện của Độc Sư, cậu nghĩ thế nào?”

Tần Thiên trầm ngâm một lát, nói: “Những việc hắn làm, không phải một người hay một nhóm nhỏ có thể làm được.”

“Nếu không có gì ngoài ý muốn, phía sau hắn ta có một lực lượng thần bí.”

“Về phần lực lượng này là gì, xem ra chúng ta vẫn cần hợp tác để tìm ra.”

Pharaoh gật đầu nói: “Để bảo vệ hòa bình thế giới, tôi và Tần tiên sinh đứng chung một chiến hào.”

“Chỉ là tôi đã già rồi. Thế giới này suy cho cùng vẫn là thế giới của những người trẻ tuổi các cậu.”

Tần Thiên mỉm cười, cẩn thận đâm một mũi kim vào nhân vật truyền kì này, vài giọt độc phun ra.

Sau vài câu trò chuyện ngắn ngủi, hắn rời đi.

Vị đại tá cấp cao đã đích thân hộ tống Tần Thiên đến sân bay quân sự gần đó.

Vừa xuống máy bay, đám người Tàn Kiếm lập tức tập trung lại xung quanh.

Bọn họ đều lo lắng cho sự an toàn của Tần Thiên, thấy hắn bình yên trở về cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tần Thiên nhìn lướt qua, cau mày nói: “Xà Vương đâu?”

“Thuộc hạ của cô ấy đâu, sao không thấy người nào?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 924


Chương 924

Tàn Kiếm do dự một chút rồi nói: “Xà Vương cùng người của cô ấy rời đi trước rồi.”

“Cô ấy nói rằng nhiệm vụ ở đây đã kết thúc. Cô ấy còn phải đi làm việc riêng của mình. Nếu có chuyện gì anh hãy gọi cô ấy.”

“Cô ấy còn nói-”

Thấy Tàn Kiếm do dự, Tần Thiên không khỏi nói: “Còn nói gì?”

Tàn Kiếm ho khan và nói: “Cô ấy nói, về chuyện đó, xin cậu yên tâm. Trong trường hợp bình thường, cô ấy sẽ không nhắc đến chuyện đó với người khác đâu.”

Nhìn xung quanh, đám người Thiết Ngưng Sương đều đang nhìn hắn với vẻ mặt trêu chọc, sắc mặt Tần Thiên trầm xuống.

Cái gì mà trong trường hợp bình thường sẽ không đề cập chuyện đó với người khác?

Còn nữa, nếu quyết định không nói thì đừng đề cập đến một chữ nào. Bây giờ lại cố ý để Tàn Kiếm với tôi, đây là ý gì chứ? Trước khi đi, lại còn niệm chú?

Mai Hồng Tuyết mím môi mỉm cười nói: “Anh Thiên, chuyện đó là chuyện gì vậy?”

“Giữa anh và tiểu sư muội của anh có chuyện gì đáng xấu hổ sao?”

“Yên tâm đi, chúng tôi sẽ không nói với vợ anh đâu.”

“Không có, cô nghĩ nhiều rồi.” Tần Thiên tức giận nói: “Nhiệm vụ kết thúc, chúng ta có thể về nhà rồi!”

“Yeah!”

“Cuối cùng cũng có thể về nhà rồi!” Một đám người cùng nhau hoan hô.

Chuyến đi này mất gần một tháng. Từ đảo đến rừng rậm rồi lại đến sa mạc.

Mọi người đều đã trải qua tình huống nguy hiểm nhất trong cuộc đời. Đồng thời, ai cũng đều đã trưởng thành hơn rất nhiều.

May mắn thay, những anh em đưa ra ngoài bây giờ trở về, không thiếu một ai.

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của bọn họ, trong lòng Tần Thiên ấm áp, không khỏi mỉm cười.

Hắn cảm ơn ông trời đã nhân từ với mình và cho hắn có nhiều anh chị em như vậy.

Họ đi theo hắn, mạo hiểm tính mạng để làm việc nhưng trước giờ chưa từng phàn nàn.

“Sau khi trở về sẽ có ba ngày nghỉ!”

“Ăn thịt cừu tùy thích, uống rượu tùy thích!” Hắn nói to.

Hai chiếc trực thăng vũ trang lao vút lên không trung. Đích thân đại tá đưa họ đến một sân bay dân dụng rộng lớn.

Ở đây lão Mã đã bố trí sẵn một chuyên cơ.

Họ vẫn đi theo tuyến đường chở hàng, giống như khi đến đây, sau hàng chục tiếng đồng hồ, cuối cùng họ cũng trở về sơn trang Mãnh Thú.

Hít thở bầu không khí quen thuộc, ngắm nhìn khung cảnh quen thuộc trước mặt. Những người từ xa ngàn dặm trở về nhà đều rất phấn khởi.

Thậm chí, ngay cả nhìn những con thú trong khu vực quái thú cũng cảm thấy rất dễ thương.

“Anh Thiên, bắt đầu nướng dê đi?” Đồng Xuyên nhìn Tần Thiên cười nói.

Tần Thiên cười nói: “Chỉ biết ăn!”

“Tự mình làm đi.”

“Hơn nữa, khoảng thời gian này Lôi Báo và Lãnh Phong bọn họ chắc hẳn đã rất vất vả, các người có thể gọi điện bảo bọn họ tới đây.”

Thiết Tí nghi ngờ nói: “Anh Thiên, anh không ăn cùng chúng tôi à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 925


Chương 925

Mai Hồng Tuyết mím môi cười nói: “Nói các người là đầu gỗ cũng không sai chút nào.”

“Anh cho rằng anh Thiên cũng là người độc thân giống như các người sao.”

“Đi lâu như vậy, khó khăn lắm mới trở về. Anh Thiên đương nhiên muốn đi tìm vợ yêu của mình trước rồi.”

“Có câu nói, lâu ngày không gặp, khi trùng phùng còn vui hơn cả tân hôn. Tôi nói có đúng không, anh Thiên?”

Tần Thiên cười nói: “Chị Mai, màu son của chị rất đẹp, rất hợp với khí chất của chị.”

Thiết Tí kêu lên: “Vãi, tôi mới phát hiện ra!”

“Nhất Tiễn Mai, cô bôi son sao?”

Bị một đám đàn ông vây quanh nhìn, Mai Hồng Tuyết không khỏi đỏ mặt, kéo Thiết Ngưng Sương nói: “Chúng ta vào phòng đi.”

“Không ở cùng đám người này nữa.”

Tần Thiên nói với Tàn Kiếm: “Nhiệm vụ lần này khó hơn bình thường. Chú Tàn, sau khi ăn uống xong, chú phụ trách dẫn mọi người đi tổng kết lại.”

“Nếu có bất kỳ thiếu sót nào, phải sớm bổ sung.”

Nói xong, hắn nóng lòng nhảy lên chiếc Toyota Land Cruiser đã đỗ ở đây cả tháng trời, rồi nhanh chóng lao ra ngoài.

Mai Hồng Tuyết nói đúng, xa cách lâu như vậy, hắn thật sự rất nhớ vợ.

Đây là lần xa nhau lâu nhất giữa hắn và Tô Tô sau lần trở về cách đây 5 năm.

Giờ này, có lẽ Tô Tô đang ở công ty.

Để tạo bất ngờ cho cô, hắn không gọi điện thoại mà đã đến thẳng tòa nhà Tô Ngọc.

Sau khi xe dừng lại, hắn xách hai túi đồ và lao lên trên.

Khi đến bên ngoài phòng chủ tịch, nhìn qua cửa sổ thấy Tô Tô đang ngồi trên ghế một tay chống đầu, có vẻ như đang bận rộn làm việc.

Nhìn thấy dáng vẻ duyên dáng trong bộ vest chuyên nghiệp của cô, Tần Thiên không khỏi nuốt nước bọt.

Hắn gõ cửa.

Tô Tô thậm chí còn không ngẩng đầu lên, nói: “Mời vào.”

Tần Thiên hai tay ôm hai cái túi lớn, dùng thân đẩy cửa ra, lặng lẽ đi tới.

Tay Tô Tô cầm bút, nhìn đống tài liệu trước mặt, lông mày nhíu lại, vẻ mặt buồn khổ.

Dường như tâm trạng cô đang không tốt, không ngẩng đầu lên, thờ ơ nói: “Có chuyện gì vậy? Nói đi.”

Không có tiếng trả lời, cô mới ngẩng đầu lên.

Đột nhiên nhìn thấy Tần Thiên đang tươi cười trước mặt, cô kinh ngạc há hốc miệng.

“Vợ yêu, anh về rồi đây.” Tần Thiên cười nói.

Hai mắt Tô Tô đỏ lên, kích động đứng dậy.

Sau khi bước nhanh vài bước, hắn xà vào vòng tay cô như một cơn gió. Hai tay ôm lấy cổ cô, cả người cô áp sát vào cơ thể hắn.

Cảm nhận được thân thể nóng rực, không ngờ lại có nghi thức chào đón như vậy, Tần Thiên sửng sốt trong giây lát.

Không phải Tô Tô luôn khá dè dặt sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 926


Chương 926

Lẽ nào thực sự như Mai Hồng Tuyết đã nói, xa nhau lâu ngày khi gặp lại sẽ vui hơn tân hôn?

Hắn thở phào nhẹ nhõm và nói: “Em có nhớ anh không?”

Tô Tô khịt mũi, sau đó ngẩng đầu nhìn hắn, mắt đỏ hoe nói: “Sao anh đi lâu như vậy?”

“Có phải ở bên ngoài anh đã chịu khổ rất nhiều không? Râu của anh đã dài như vậy rồi.”

Tần Thiên ngượng ngùng nói: “Vừa về tới đã đến gặp em, quên cạo râu.”

Đang định nói thêm gì đó, Tô Tô đột nhiên ôm mặt hắn, nhẹ nhàng kiễng chân, hôn lên môi hắn.

Mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang truyền đến, Tô Tô mới định thần lại, vội vàng đẩy Tần Thiên ra.

Cô ngượng ngùng cười nói: “Anh còn biết đường về à.”

“Mang theo hai cái túi lớn, anh đang đi nhặt rác à?”

Tần Thiên muốn nói gì đó, lại chợt nhận ra có gì đó không đúng.

Tô Tô không chỉ có quầng mắt đỏ hoe mà hốc mắt cũng trũng xuống, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy u buồn.

Có vẻ như cô đã gặp phải chuyện gì đó khó khăn và đã nhiều ngày ngủ không ngon.

“Vợ yêu, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Nói cho anh biết, ai đã bắt nạt em?”

Tô Tô lau mắt, vội vàng quay đầu đi nói: “Không có.”

“Được rồi, em còn phải làm việc, hay là anh về nhà trước đi.”

“Trở về nghỉ ngơi một chút.”

Không đúng!

Có chuyện gì đó không ổn với Tô Tô!

Tần Thiên nhớ ra lúc đi vào, cô đang cau mày nhìn tài liệu trên bàn.

“Đây là gì?” Hắn nhìn lướt qua, giả vờ tỏ ra bình thường.

“Không có gì!” Tô Tô vội vàng đi tới, giấu tài liệu đi.

Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống.

Trực giác mách bảo rằng vợ hắn đã bị bắt nạt khi hắn không ở đây!

“Ngoan, nói cho anh biết, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Nhìn em đi, em đã hốc hác rồi.” Tần Thiên cười nói.

Ánh mắt Tô Tô né tránh, nói: “Cũng không có gì nghiêm trọng…”

“Anh vừa mới trở về, trước tiên hãy nghỉ ngơi đi, để sau rồi tính.”

Tần Thiên còn muốn nói gì đó, nhưng có tiếng gõ cửa vang lên, Liễu Thanh cùng Cung Lệ đi vào.

Bọn họ thoạt đầu đều là sắc mặt nghiêm trọng, nhưng khi nhìn thấy Tần Thiên ở đó, bọn họ không khỏi sửng sốt.

“Anh Tần, anh về khi nào vậy?”

“Tôi nói thẳng anh đừng giận, anh đang đi nhặt rác ư?”

Khi nhìn thấy bộ râu chưa cạo của Tần Thiên cùng hai cái túi phồng to bên cạnh, Liễu Thanh không khỏi buồn cười hỏi.

Cung Lệ cũng không nhịn được cười, có điều cô ấy chỉ mím môi và không nói gì.

Kể từ sự việc lần trước ở thành phố Trịnh, cô ấy đã cố gắng hết sức để tránh gặp Tần Thiên. Lần nào gặp cũng đều đỏ mặt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 927


Chương 927

Bởi vì khi nhìn thấy Tần Thiên, cô ấy lại nhớ lại cảnh tượng đáng xấu hổ đó.

Bây giờ có thể nói, trước mặt người đàn ông này, cô ấy không còn chút riêng tư nào.

Tần Thiên cười nói: “Tôi đi xa một chuyến nên mang về cho mọi người một chút quà.”

“Thích gì thì cứ chọn.”

Sau đó, hắn ngồi trên sô pha, nhìn như không để tâm nhưng thực chất đang gửi tin nhắn cho Lãnh Phong và Lôi Báo:

Khi tôi đi vắng đã xảy ra chuyện gì?

Tô Tô không nhịn được trừng mắt nhìn Tần Thiên, tức giận nói: “Anh cũng thật là!”

“Hoặc không mang quà, hoặc mang quà thì phải tử tế một chút chứ.”

“Mấy thứ phồng lên này là cái gì vậy? Vậy mà cũng định tặng cho bạn thân của em sao, bạn thân của em thiếu hiểu biết đến vậy sao?”

“Liễu Thanh, Cung Lệ, ném túi vào thùng rác đi!”

Liễu Thanh cười nói: “Anh Tần là thần nhân, tôi rất tò mò sau ngàn dặm đi xa, rốt cuộc anh ấy mang được bảo bối gì từ nước ngoài về.”

Khi mở khóa kéo túi ra và nhìn, cô ta không khỏi choáng váng.

Cung Lệ cũng sửng sốt rồi nói: “Nhiều son môi, nước hoa, túi xách như vậy, anh Tần, anh định đi buôn à?”

“Chưa kể, những thứ hàng nhái cao cấp này trông giống hệt hàng thật.”

Tô Tô cũng vội vàng đi tới, nhìn thấy nhiều chai lọ đến mức dở khóc dở cười.

Liễu Thanh nuốt khan nói: “Cung Lệ, nhìn kỹ một chút, có phải là hàng nhái cao cấp không?”

“Nếu tôi đoán không nhầm thì tất cả những thứ này đều là hàng thật.”

“Thật không thể thật hơn.”

Cung Lệ ngạc nhiên nói: “Trời ạ, bên trên khảm nhiều kim cương như vậy, bao nhiêu tiền chứ?”

Liễu Thanh cầm một thỏi son vàng và kim cương lên nói: “Đây là phiên bản giới hạn, ít nhất cũng phải hơn một triệu.”

“Chiếc túi này còn khủng khiếp hơn nữa. Chỉ riêng những viên kim cương này thôi cũng đã có giá trị vài triệu rồi.”

“Còn cái này, cái này nữa…” Sau khi tính toán sơ bộ, cô ta kinh ngạc há hốc miệng.

Cô ta nhìn Tần Thiên với ánh mắt khó tin, nói: “Anh Tần, tổng số những thứ này có lẽ lên tới hàng trăm triệu!”

Tần Thiên gật đầu nói: “Cô Liễu quả nhiên là người hiểu biết.”

“Nhưng tiền là chuyện nhỏ, mọi người thích là được.”

Hàng trăm triệu nhân dân tệ được chi ra chỉ để mua những thứ không có giá trị sử dụng thực tế trong hai cái túi này.

Tô Tô và Cung Lệ đều chết lặng.

Sau khi phản ứng lại, Tô Tô trách móc nói: “Anh tiêu tiền bừa bãi quá rồi.”

“Mua quà anh cũng không cần phải tiêu quá nhiều tiền như vậy!”

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tần Thiên cảm thấy có chút chột dạ, nhưng hắn rất sáng suốt, không đề cập tới chuyện của Lãnh Nại Tử.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 928


Chương 928

“Vợ ơi, không phải vậy đâu. Anh không biết em thích kiểu dáng nào, nên anh mua nhiều một chút để em chọn.”

“Mau nhìn xem có thứ gì em thích không.”

“Thì ra là tặng cho chủ tịch.”

“Không biết chủ tịch thích gì nên mua hết. Anh Tần, anh đúng là một tổng tài bá đạo!”

Cung Lệ và Liễu Thanh cùng cười, đồng loạt lùi lại phía sau.

Thứ này là tặng cho Tô Tô, bọn họ đương nhiên muốn tránh hiềm nghi.

Tô Tô vội vàng kéo bọn họ nói: “Đừng nghe anh ấy nói bậy!”

“Tôi đoán anh ấy có lẽ không biết chuyện gì đang xảy ra và đã bị người khác lợi dụng.”

“Không có nơi nào để vứt bỏ những thứ này nên mới cố tình nói rằng tặng cho chúng ta.”

“Là một ân tình miễn phí.”

“Đừng bỏ phí, nào, chúng ta hãy cùng nhau chọn đi.”

“Phần còn lại, hai người hãy giúp tôi tặng cho các chị em trong văn phòng.”

Nghe Tô Tô nói vậy, tim Tần Thiên vô cớ đập thình thịch, vội vàng kiểm tra điện thoại di động.

Lãnh Phong và Lôi Báo đồng thời trả lời, đều nói không có chuyện gì.

Trong thời gian hắn đi, Long Giang vẫn bình yên..

Tuy nhiên, Lôi Báo lại báo cáo một chi tiết: “Tôi nghe Lâm Tước nói, mấy ngày nay hoạt động của công ty hình như có chút vấn đề.”

“Phu nhân luôn lo lắng về vấn đề này.”

“Chỉ là, anh Thiên, tôi chỉ chịu trách nhiệm về an ninh, sẽ không can thiệp vào chuyện của công ty, cụ thể thì anh nên hỏi phu nhân.”

“Tôi biết rồi.”

“Gần đây, hai người làm việc vất vả, chú Tàn và mọi người chắc đang nướng cừu. Tôi cho hai người nghỉ phép, đi tụ tập với họ đi.”

“Cảm ơn anh Thiên!”

Thực tế, Lãnh Phong và Lôi Bảo đã nhận được điện thoại của Đồng Xuyên, mời họ đến tụ tập. Còn nói trong chuyến đi nước ngoài lần này, có rất nhiều chuyện ly kỳ muốn kể với họ.

Lãnh Phong và Lôi Báo đã không đợi được nữa, đang định xin chỉ thị của Tần Thiên.

Trong thời gian hắn vắng mặt, hai người này và thuộc hạ của họ tuân theo mệnh lệnh rất nghiêm ngặt.

Bây giờ là lúc để họ thư giãn.

Sau khi Lôi Báo báo cáo, Tần Thiên mới yên tâm.

Chỉ cần người phụ nữ này không có chuyện gì thì chuyện của công ty đối với hắn không là gì cả.

Thành thật mà nói, tập đoàn Tô Ngọc tuy hiện tại phát đạt, là một doanh nghiệp ngôi sao trị giá hơn một tỷ.

Nhưng đối với Tần Thiên mà nói, đây chính là thứ hắn để vợ mình chơi. Tô Tô không thể nhàn rỗi không làm gì cả.

Hơn nữa, cô tương đối độc lập và không thích chuyện gì cũng dựa dẫm vào người khác, như vậy sẽ khiến cô cảm thấy mình thật vô dụng.

Vì vậy, chỉ cần cô không phải chịu công kích cá nhân, chuyện làm ăn, cô không muốn nói thì hãy để cô tự mình giải quyết.

Đương nhiên, nếu cô xin Tần Thiên giúp đỡ, hắn sẽ không do dự.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 929


Chương 929

Nhìn đống đồ xa xỉ trước mặt, Tô Tô, Cung Lệ và Liễu Thanh quên mất cảm giác khó chịu và bắt đầu hưng phấn lựa chọn.

Đây là những thứ mà phụ nữ yêu thích, họ cười như hoa nở và dường như quên đi những điều không vui vẻ trong công việc.

Ngoài việc lựa chọn cho mình, Tô Tô còn vô cùng có tâm lựa chọn một vài món đồ cho Dương Ngọc Lan và Mã Tước.

Cung Lệ và Liễu Thanh cũng ngại lấy quá nhiều. Sau đó, Cung Lệ rất ân cần gọi Lâm Tước lên.

Sau khi Lâm Tước chọn xong, Liễu Thanh nhìn Tô Tô cười nói: “Nói thật, những thứ này đều vô cùng có giá trị.”

“Cô có thực sự sẵn sàng tặng nó cho nhân viên cấp dưới sao?”

“Theo tôi, nếu muốn phát phúc lợi chúng ta có thể phát những thứ khác?”

Tô Tô cười nói: “Đồ vật mặc dù tốt, nhưng nếu nhiều quá cũng sẽ không có gì đặc biệt.”

“Nhiều như vậy, chúng ta dùng cũng không hết.”

“Tặng cho mọi người đi. Tôi biết mấy ngày nay tâm trạng của mọi người sa sút, cho nên đây coi như là động viên tinh thần đi.”

Nghe được “tinh thần sa sút”, sắc mặt của Cung Lệ và Liễu Thanh đồng thời tối sầm lại, trong mắt hiện lên sự lo lắng.

Cung Lệ muốn nói gì đó, nhưng Liễu Thanh vội vàng ngắt lời.

“Vậy trước hết tôi thay mọi người cảm ơn anh Tần và chủ tịch.”

“Có những thứ này, tinh thần của nhân viên chắc chắn sẽ tăng lên!”

“Cung tổng, Lâm Tước, chúng ta đi phân phát phúc lợi cho các chị em đi!”

Nói xong, cô ta kéo Cung Lệ và Lâm Tước đi.

Ngoài cửa, Cung Lệ lo lắng nói: “Việc này không thể trì hoãn được nữa.”

“Nếu không, danh tiếng của những sản phẩm mà chúng ta đã dày công xây dựng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn”.

“Liễu tổng, sao vừa rồi cô không để tôi nói?”

“Đúng lúc có anh Tần ở đây, có thể nhờ anh ấy giúp nghĩ cách.”

Lâm Tước cũng thắc mắc nói: “Tiên sinh đã đến thì chuyện có khó bằng giời cũng sẽ giải quyết được thôi.”

“Mọi người sao không nói gì vậy?”

Liễu Thanh nhỏ giọng nói: “Các cô không nhìn thấy dáng vẻ của Tần tiên sinh sao? Ở nước ngoài nhất định là đã gặp phải rất nhiều chuyện phiền phức.”

“Tiên sinh vừa trở về, còn chưa nghỉ ngơi. Sao chúng ta có thể để cái chuyện nhỏ nhặt này làm phiền tới tiên sinh chứ.”

“Hơn nữa, người phụ nữ kia có quan hệ không tầm thường với Tần tiên sinh. Chúng ta đột ngột nói ra, đối với Tần tiên sinh cũng chẳng phải chuyện gì tốt.”

Cung Lệ chau mày nói: “Thế thì phải làm sao?”

“Vậy chuyện đó không giải quyết được hay sao?”

Liễu Thanh thở dài một hơi, nói: “Yên tâm đi.”

“Đợi chủ tịch và Tần tiên sinh đoàn tụ, hâm nóng tình cảm, giữa hai người nhất định là sẽ không còn bí mật gì cả, chuyện gì cũng kể với nhau thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 930


Chương 930

Cung Lệ cười nói: “Cũng phải.”

“Nếu người phụ nữ kia đã có quan hệ không tầm thường với Tần tiên sinh. Chuyện này, vẫn phải để chủ tịch tự mình nói với ngài ấy thì tốt hơn.”

Sau khi ba người phụ nữ thương lượng với nhau, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ trở lại. Vui tươi phấn khởi đi phát phúc lợi cho các chị em trong phòng làm việc.

Những nhân viên văn phòng kia tuy bình thường lương rất cao, nhưng cũng chẳng mấy ai nỡ bỏ ra khoản tiền lớn để mua những xa xỉ phẩm này.

Ai nấy đều vô cùng vui mừng.

Vẻ chán nản mệt mỏi đều bị quét sạch.

Trong phòng làm việc, chỉ còn lại Tần Thiên và Tô Tô.

Tô Tô chợt cảm thấy có chút khó kìm nén cảm xúc, thấy Tần Thiên cười híp mắt nhìn mình, trái tim cô lại xốn xao.

“Không còn sớm nữa, hay là em về sớm nhé.”

“Mẹ hôm nay không có việc gì, cũng đã trở về rồi. Lúc nãy còn hỏi em tối nay ăn gì.” Cô có chút nũng nịu nói.

Tần Thiên lập tức nói: “Được!”

“Vợ anh muốn ăn gì nào, để anh nấu cho em ăn,”

Tô Tô cười nói: “Đi thôi. Tối nay em sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ.”

“Niềm vui bất ngờ?” Tần Thiên liếm môi nói: “Vợ à, anh phát hiện em lại trở nên xinh đẹp hơn rồi.”

“Đừng có nghĩ linh tinh!” Tô Tô đỏ mặt, hung hăng nhéo vào eo Tần Thiên một cái.

Tần Thiên hít một hơi lạnh, miệng kêu oai oái, cố ý giả vờ như đau lắm, nói: “Vợ à, em mạnh tay thế!”

“Đúng là muốn mưu sát chồng mà!”

Tô Tô cười đáp: “Đáng đời!”

“Mau đi thôi!”

“Những món quà này đem tặng cho mẹ và em gái, họ nhất định sẽ rất thích.”

Cô thu dọn đồ đạc, cùng với Tần Thiên rời khỏi công ty, về Long Viên.

Chập tối, Long Viên đắm mình trong ánh hoàng hôn, đẹp không lời nào tả hết.

Tần Thiên lái xe tới, từ xa đã nhìn thấy Dương Ngọc Lan và Tiểu Tước ngồi ở cửa biệt thự nhặt rau.

Mã Tước nhìn thấy, nhỏ giọng nói: “Mẹ nuôi, anh trai về rồi.”

Dương Ngọc Lan ngây ra trong chốc lát, nói: “Sao con biết?”

“Chẳng phải chị đã về kia rồi hay sao?”

Bà ấy còn tưởng người lái xe là Tô Tô.

Mã Tước cười nói: “Đây là xe của anh trai, đã lái đi một tháng rồi.”

“Bây giờ xuất hiện, chắc là anh trai đã về rồi.”

Dương Ngọc Lan mỉm cười nói: “Tiểu Tước đúng là thông minh, mẹ còn chưa nghĩ tới điều đó đấy.”

Bà xoa xoa tay rồi đứng dậy.

“Mẹ, Tiểu Tước, đây là quà con tặng cho hai người.” Tần Thiên đưa tới hai cái túi.

Dương Ngọc Lan kinh ngạc nói: “Tần Thiên, con lãng phí quá rồi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 931


Chương 931

“Hơn nữa, chiếc túi xách thời trang như này, một bà già như mẹ lấy thì cũng có để làm gì đâu? Lẽ nào mang đi chợ sao?”

“Người ta cười cho đấy.”

Tần Thiên cười đáp: “Mẹ lại nói đùa rồi. Mẹ có thể sinh ra một cô con gái xinh đẹp như Tô Tô, chứng tỏ mẹ cũng có vẻ đẹp trời ban.”

Dương Ngọc Lan vui vẻ cười lớn, nói với Tô Tô: “Chồng con ra ngoài một chuyến lại càng dẻo miệng hơn rồi.”

“Chỉ một câu nói mà khen cả hai mẹ con mình đấy.”

“Nhưng mà mẹ nghe ra được đấy nhé, ý chồng con là, là vì con xinh đẹp nên mẹ mới đẹp.”

“Mẹ còn được hưởng tiếng thơm từ con đấy.”

Tô Tô lườm Tần Thiên một cái, cười dỗi nói: “Một miệng trơn tru, lợi hại nhỉ!”

Mã Tước mở túi xách ra, nhỏ giọng nói: “Mẹ nuôi, bên trong còn có đồ.”

Dương Ngọc Lan cũng vội mở túi của mình ra, nhìn thấy bên trong còn có hai thỏi son, càng vui đến không khép miệng lại được.

“Tần Thiên, con có lòng rồi!”

“Haizz, mẹ nhớ ra, cô con gái yêu quý mà mẹ nuôi hơn hai mươi năm cũng chưa từng hiếu kính mẹ như vậy đâu.”

Tô Tô giận dỗi nói: “Con gái không bằng con rể, thế thì sau này để con rể tới hiếu kính mẹ đi, được chưa?”

Nhìn hai người họ đấu khẩu, Mã Tước bên cạnh cố nín cười.

“Tiểu Tước, thích không?” Tần Thiên hỏi.

“Dạ thích ạ, em cảm ơn anh.” Tiểu Tước nhỏ giọng, nói.

Tần Thiên cười nói: “Anh Mã cũng về rồi, đợi qua vài ngày nữa sẽ tới thăm em.”

Mã Tước ngoan ngoãn gật đầu.

“Mẹ, tối nay ăn gì vậy ạ. Con đói rồi.”

Tô Tô tiến vào cửa, ném túi xách qua một bên, lập tức nằm ra sofa.

Dương Ngọc Lan xụ mặt xuống, nói: “Tần Thiên vừa về con liền bày ra cái dáng vẻ này sao?”

“Đây là nhà mẹ, con mau đi ra đi, đi với chồng về nhà hai đứa đi!”

Tô Tô đỏ mặt đáp: “Con không đi!”

“Con mệt rồi!”

Dương Ngọc Lan nói với Tần Thiên: “Lôi vợ con về đi.”

“Hai vợ chồng các con lâu rồi không gặp nhau, nhất định là có rất nhiều chuyện muốn nói.”

“Hai đứa đi tâm sự trước đi. Đợi hai đứa tâm sự xong, cơm mẹ cũng làm xong rồi. Rồi lại sang ăn cơm.”

Ngay cả Tần Thiên cũng ngại ngùng.

Mẹ vợ cũng quá là…hiểu ý rồi!

Nhìn cơ thể thon thả của Tô Tô nằm trên sofa, hắn cũng rất muốn trở về nhà.

Chỉ là, nếu hắn làm vậy thật thì cũng quá là tệ rồi.

“Không sao. Mẹ, để con nấu cơm cho!” Hắn lập tức xắn tay áo. Chút tài mọn này thì hắn vẫn có.

Tô Tô vội nói: “Dừng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 932


Nguồn lặp nội dung với 933
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 933


Chương 933

“Trời ơi, nếu tôi có tội gì thì hãy để pháp luật tới trừng trị tôi đi. Cớ sao lại bắt tôi phải nghe mấy lời giả dối vậy chứ!”

Cuối cùng cũng ăn xong bữa cơm.

Tần Thiên đứng dậy định đi.

Tô Tô đỏ mặt, rề rà không muốn đi. Sau đó, Dương Ngọc Lan liền lấy chổi lùa hai người họ ra ngoài.

Hai người một trước một sau tiến vào căn biệt thự nhỏ của riêng hai người.

Vừa vào cửa, Tần Thiên trực tiếp ôm vợ lên thẳng lầu trên.

Rất lâu sau, Tần Thiên thở một hơi, không nhịn được tò mò, hỏi: “Vợ à, anh phát hiện sắc mặt của em trông tốt hơn trước kia rất nhiều đấy.”

Tô Tô cười một tiếng đáp: “Đều là công lao của anh đấy.”

“Một mình em buổi tối không ngủ được, nên tu luyện cái khẩu quyết khỉ gió gì đó mà anh nói. Không ngờ cũng có tác dụng lắm đấy.”

……

Vật đổi sao dời, thủy triều thối lui.

Trong bóng tối, Tô Tô khẽ thở dài.

Tần Thiên đau lòng ôm cô vào lòng, nói: “Vợ à, bây giờ có thể nói với anh rồi chứ?”

“Công ty rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Tô Tô do dự chốc lát, thấp giọng nói: “Em cho anh xem cái này. Xem xong anh đừng kích động.”

Nói xong, cô lấy điện thoại ra, mở một trang web.

Tần Thiên xem xong thì há hốc mồm kinh ngạc.

Chỉ thấy trên top #10 hot search của weibo, có tám dòng là tin tức về Liễu Như Ngọc.

Hai dòng tin cuối cùng, lại đang đặt nghi vấn đối với Tô Ngọc Cao.

“Sao có thể?” Hắn khó mà tin được.

Mở một dòng hot search ra xem, bên trong là mấy tấm ảnh của Liễu Như Ngọc.

Ánh sáng không được tốt lắm, nhưng có thể nhìn ra được, cô ta đang ở một hội sở cao cấp bí mật, ăn cơm cùng mấy người đàn ông.

Một tấm trong đó, một người đạo diễn nổi tiếng râu ria xồm xoàm còn đặt tay lên vai Liễu Như Ngọc.

Khuôn mặt của Liễu Như Ngọc còn non nớt thanh tú, chắc là lúc cô ta mới debut.

Bên dưới có đoạn văn kèm theo, toàn bộ đều là vu khống, nói rằng cô ta dùng thân thể làm vốn, được những người đàn ông kia chuyền tay nhau chơi đùa.

Mới đổi lại được địa vị ngày hôm nay.

Hình tượng của cô ta trước giờ vẫn luôn là ngọc nữ thanh khiết, không có tin đồn.

Trong giới giải trí hỗn loạn, cô ta luôn là một dòng nước mát, nên mới có nhiều người yêu thích cô ta đến thế.

Đống tin bẩn này vừa tung ra, hình tượng của cô ta liền sụp đổ, có thể tưởng tượng được sự tức giận của fan và truyền thông sẽ điên cuồng thế nào

Càng quá đáng hơn là, Tần Thiên nhìn xuống những dòng bình luận bên dưới.

Người tung tin có tên tài khoản là “Chim nhỏ tung cánh” này đã được weibo chứng thực, cũng có dấu tích V.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 934


Chương 934

Cô ta nói, cô ta cũng là một trong những người tham gia tuyển chọn tài năng cùng với Liễu Như Ngọc năm đó.

Trong thời gian tuyển chọn tài năng, Liễu Như Ngọc căn bản không để tâm vào việc tham gia đào tạo, mỗi ngày đều đi phục vụ các ông chủ tư bản.

Chức quán quân đó của cô ta chính là dùng thủ đoạn không minh bạch để đạt được.

“Chim nhỏ tung cánh chính là không chịu được việc cạnh tranh không công bằng nên mới rút lui giữa chừng.

“Chuyện này là không thể nào!”

“Đây tuyệt đối là ngụy tạo tin đồn!” Sắc mặt Tần Thiên đanh thép.

Chuyện này tuyệt đối là có người có ác ý vu khống!

Tô Tô cũng thở dài, nói: “Em cũng tin Liễu Như Ngọc bị oan. Là có người ác ý công kích cô ta.”

“Những tấm ảnh này, ngoại trừ tấm đạo diễn có râu kia đặt tay lên vai cô ta thì những tấm khác thật ra đều không có vấn đề gì.”

“Nhìn vào thì cũng chỉ là một bữa cơm bình thường.”

“Nhưng mà giới giải trí giống như một cái phường nhuộm. Truyền thông và fan không có việc gì cũng có thể dựng nên chuyện được.”

“Những tấm ảnh này của cô ấy đã bị cố ý thổi phồng lên. Bây giờ có nói gì cũng không chứng minh được sự trong sạch.”

Tần Thiên im lặng không nói gì.

Liễu Như Ngọc là người đại diện của Tô Ngọc Cao, có thể nói, Tô Ngọc Cao là một sản phẩm mới, có được danh tiếng mạnh mẽ như ngày hôm nay chính là dựa vào Liễu Như Ngọc.

Bây giờ Liễu Như Ngọc xảy ra loại chuyện này, Tô Ngọc Cao đương nhiên cũng sẽ bị liên lụy.

“Công ty sao rồi?” Hắn thấp giọng hỏi.

Tô Tô đáp: “Tiêu thụ trực tuyến giảm mạnh. Còn có ít nhất một phần ba đại lý muốn trả hàng.”

“Đồng thời, theo như hợp đồng đã ký ban đầu, nguyên nhân là do chúng ta gây nên sự tổn thất cho việc tiêu thụ sản phẩm, chúng ta phải bồi thường gấp ba lần cho bọn họ.”

Tần Thiên cuối cùng cũng biết, lúc sáng ở công ty, vẻ mặt của Tô Tô, Liễu Thanh, Cung Lệ tại sao đều ưu sầu như vậy.

Đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.

“Em chuẩn bị làm như nào?” Hắn quan tâm hỏi.

Tô Tô thở dài, nói: “Những đại lý kia tuy khó giải quyết, nhưng em và Liễu Thanh miễn cưỡng cũng vẫn đối phó được.”

“Bây giờ có một vấn đề nan giải, chính là Liễu Thanh và Cung Lệ sau khi bàn bạc, cho rằng chúng ta nên lập tức phát ra thông báo loại bỏ tư cách người đại diện của Liễu Như Ngọc, hoàn toàn phủi sạch quan hệ với cô ta.”

“Như vậy sẽ giảm thiểu tối đa tổn thất cho chúng ta.”

“Chuyện em đang đau đầu là không biết có nên ký duyệt thông báo kia không.”

Tần Thiên cau mày: “Bên phía Liễu Như Ngọc nói thế nào?”

“Xảy ra chuyện lớn như vậy mà cô ta vẫn chưa ra mặt làm sáng tỏ sao?”

Tô Tô cười khổ, đáp: “Em không liên hệ được với cô ta.”

“Từ khi xảy ra chuyện đến giờ cũng đã mấy ngày rồi cô ta không lộ diện.”

“Chỉ có người đại diện của cô ta là chị Vinh, mở một buổi họp báo vội vàng. Anh xem xem.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 926


Chương 926

Lẽ nào thực sự như Mai Hồng Tuyết đã nói, xa nhau lâu ngày khi gặp lại sẽ vui hơn tân hôn?

Hắn thở phào nhẹ nhõm và nói: “Em có nhớ anh không?”

Tô Tô khịt mũi, sau đó ngẩng đầu nhìn hắn, mắt đỏ hoe nói: “Sao anh đi lâu như vậy?”

“Có phải ở bên ngoài anh đã chịu khổ rất nhiều không? Râu của anh đã dài như vậy rồi.”

Tần Thiên ngượng ngùng nói: “Vừa về tới đã đến gặp em, quên cạo râu.”

Đang định nói thêm gì đó, Tô Tô đột nhiên ôm mặt hắn, nhẹ nhàng kiễng chân, hôn lên môi hắn.

Mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang truyền đến, Tô Tô mới định thần lại, vội vàng đẩy Tần Thiên ra.

Cô ngượng ngùng cười nói: “Anh còn biết đường về à.”

“Mang theo hai cái túi lớn, anh đang đi nhặt rác à?”

Tần Thiên muốn nói gì đó, lại chợt nhận ra có gì đó không đúng.

Tô Tô không chỉ có quầng mắt đỏ hoe mà hốc mắt cũng trũng xuống, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy u buồn.

Có vẻ như cô đã gặp phải chuyện gì đó khó khăn và đã nhiều ngày ngủ không ngon.

“Vợ yêu, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Nói cho anh biết, ai đã bắt nạt em?”

Tô Tô lau mắt, vội vàng quay đầu đi nói: “Không có.”

“Được rồi, em còn phải làm việc, hay là anh về nhà trước đi.”

“Trở về nghỉ ngơi một chút.”

Không đúng!

Có chuyện gì đó không ổn với Tô Tô!

Tần Thiên nhớ ra lúc đi vào, cô đang cau mày nhìn tài liệu trên bàn.

“Đây là gì?” Hắn nhìn lướt qua, giả vờ tỏ ra bình thường.

“Không có gì!” Tô Tô vội vàng đi tới, giấu tài liệu đi.

Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống.

Trực giác mách bảo rằng vợ hắn đã bị bắt nạt khi hắn không ở đây!

“Ngoan, nói cho anh biết, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Nhìn em đi, em đã hốc hác rồi.” Tần Thiên cười nói.

Ánh mắt Tô Tô né tránh, nói: “Cũng không có gì nghiêm trọng…”

“Anh vừa mới trở về, trước tiên hãy nghỉ ngơi đi, để sau rồi tính.”

Tần Thiên còn muốn nói gì đó, nhưng có tiếng gõ cửa vang lên, Liễu Thanh cùng Cung Lệ đi vào.

Bọn họ thoạt đầu đều là sắc mặt nghiêm trọng, nhưng khi nhìn thấy Tần Thiên ở đó, bọn họ không khỏi sửng sốt.

“Anh Tần, anh về khi nào vậy?”

“Tôi nói thẳng anh đừng giận, anh đang đi nhặt rác ư?”

Khi nhìn thấy bộ râu chưa cạo của Tần Thiên cùng hai cái túi phồng to bên cạnh, Liễu Thanh không khỏi buồn cười hỏi.

Cung Lệ cũng không nhịn được cười, có điều cô ấy chỉ mím môi và không nói gì.

Kể từ sự việc lần trước ở thành phố Trịnh, cô ấy đã cố gắng hết sức để tránh gặp Tần Thiên. Lần nào gặp cũng đều đỏ mặt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 927


Chương 927

Bởi vì khi nhìn thấy Tần Thiên, cô ấy lại nhớ lại cảnh tượng đáng xấu hổ đó.

Bây giờ có thể nói, trước mặt người đàn ông này, cô ấy không còn chút riêng tư nào.

Tần Thiên cười nói: “Tôi đi xa một chuyến nên mang về cho mọi người một chút quà.”

“Thích gì thì cứ chọn.”

Sau đó, hắn ngồi trên sô pha, nhìn như không để tâm nhưng thực chất đang gửi tin nhắn cho Lãnh Phong và Lôi Báo:

Khi tôi đi vắng đã xảy ra chuyện gì?

Tô Tô không nhịn được trừng mắt nhìn Tần Thiên, tức giận nói: “Anh cũng thật là!”

“Hoặc không mang quà, hoặc mang quà thì phải tử tế một chút chứ.”

“Mấy thứ phồng lên này là cái gì vậy? Vậy mà cũng định tặng cho bạn thân của em sao, bạn thân của em thiếu hiểu biết đến vậy sao?”

“Liễu Thanh, Cung Lệ, ném túi vào thùng rác đi!”

Liễu Thanh cười nói: “Anh Tần là thần nhân, tôi rất tò mò sau ngàn dặm đi xa, rốt cuộc anh ấy mang được bảo bối gì từ nước ngoài về.”

Khi mở khóa kéo túi ra và nhìn, cô ta không khỏi choáng váng.

Cung Lệ cũng sửng sốt rồi nói: “Nhiều son môi, nước hoa, túi xách như vậy, anh Tần, anh định đi buôn à?”

“Chưa kể, những thứ hàng nhái cao cấp này trông giống hệt hàng thật.”

Tô Tô cũng vội vàng đi tới, nhìn thấy nhiều chai lọ đến mức dở khóc dở cười.

Liễu Thanh nuốt khan nói: “Cung Lệ, nhìn kỹ một chút, có phải là hàng nhái cao cấp không?”

“Nếu tôi đoán không nhầm thì tất cả những thứ này đều là hàng thật.”

“Thật không thể thật hơn.”

Cung Lệ ngạc nhiên nói: “Trời ạ, bên trên khảm nhiều kim cương như vậy, bao nhiêu tiền chứ?”

Liễu Thanh cầm một thỏi son vàng và kim cương lên nói: “Đây là phiên bản giới hạn, ít nhất cũng phải hơn một triệu.”

“Chiếc túi này còn khủng khiếp hơn nữa. Chỉ riêng những viên kim cương này thôi cũng đã có giá trị vài triệu rồi.”

“Còn cái này, cái này nữa…” Sau khi tính toán sơ bộ, cô ta kinh ngạc há hốc miệng.

Cô ta nhìn Tần Thiên với ánh mắt khó tin, nói: “Anh Tần, tổng số những thứ này có lẽ lên tới hàng trăm triệu!”

Tần Thiên gật đầu nói: “Cô Liễu quả nhiên là người hiểu biết.”

“Nhưng tiền là chuyện nhỏ, mọi người thích là được.”

Hàng trăm triệu nhân dân tệ được chi ra chỉ để mua những thứ không có giá trị sử dụng thực tế trong hai cái túi này.

Tô Tô và Cung Lệ đều chết lặng.

Sau khi phản ứng lại, Tô Tô trách móc nói: “Anh tiêu tiền bừa bãi quá rồi.”

“Mua quà anh cũng không cần phải tiêu quá nhiều tiền như vậy!”

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tần Thiên cảm thấy có chút chột dạ, nhưng hắn rất sáng suốt, không đề cập tới chuyện của Lãnh Nại Tử.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 928


Chương 928

“Vợ ơi, không phải vậy đâu. Anh không biết em thích kiểu dáng nào, nên anh mua nhiều một chút để em chọn.”

“Mau nhìn xem có thứ gì em thích không.”

“Thì ra là tặng cho chủ tịch.”

“Không biết chủ tịch thích gì nên mua hết. Anh Tần, anh đúng là một tổng tài bá đạo!”

Cung Lệ và Liễu Thanh cùng cười, đồng loạt lùi lại phía sau.

Thứ này là tặng cho Tô Tô, bọn họ đương nhiên muốn tránh hiềm nghi.

Tô Tô vội vàng kéo bọn họ nói: “Đừng nghe anh ấy nói bậy!”

“Tôi đoán anh ấy có lẽ không biết chuyện gì đang xảy ra và đã bị người khác lợi dụng.”

“Không có nơi nào để vứt bỏ những thứ này nên mới cố tình nói rằng tặng cho chúng ta.”

“Là một ân tình miễn phí.”

“Đừng bỏ phí, nào, chúng ta hãy cùng nhau chọn đi.”

“Phần còn lại, hai người hãy giúp tôi tặng cho các chị em trong văn phòng.”

Nghe Tô Tô nói vậy, tim Tần Thiên vô cớ đập thình thịch, vội vàng kiểm tra điện thoại di động.

Lãnh Phong và Lôi Báo đồng thời trả lời, đều nói không có chuyện gì.

Trong thời gian hắn đi, Long Giang vẫn bình yên..

Tuy nhiên, Lôi Báo lại báo cáo một chi tiết: “Tôi nghe Lâm Tước nói, mấy ngày nay hoạt động của công ty hình như có chút vấn đề.”

“Phu nhân luôn lo lắng về vấn đề này.”

“Chỉ là, anh Thiên, tôi chỉ chịu trách nhiệm về an ninh, sẽ không can thiệp vào chuyện của công ty, cụ thể thì anh nên hỏi phu nhân.”

“Tôi biết rồi.”

“Gần đây, hai người làm việc vất vả, chú Tàn và mọi người chắc đang nướng cừu. Tôi cho hai người nghỉ phép, đi tụ tập với họ đi.”

“Cảm ơn anh Thiên!”

Thực tế, Lãnh Phong và Lôi Bảo đã nhận được điện thoại của Đồng Xuyên, mời họ đến tụ tập. Còn nói trong chuyến đi nước ngoài lần này, có rất nhiều chuyện ly kỳ muốn kể với họ.

Lãnh Phong và Lôi Báo đã không đợi được nữa, đang định xin chỉ thị của Tần Thiên.

Trong thời gian hắn vắng mặt, hai người này và thuộc hạ của họ tuân theo mệnh lệnh rất nghiêm ngặt.

Bây giờ là lúc để họ thư giãn.

Sau khi Lôi Báo báo cáo, Tần Thiên mới yên tâm.

Chỉ cần người phụ nữ này không có chuyện gì thì chuyện của công ty đối với hắn không là gì cả.

Thành thật mà nói, tập đoàn Tô Ngọc tuy hiện tại phát đạt, là một doanh nghiệp ngôi sao trị giá hơn một tỷ.

Nhưng đối với Tần Thiên mà nói, đây chính là thứ hắn để vợ mình chơi. Tô Tô không thể nhàn rỗi không làm gì cả.

Hơn nữa, cô tương đối độc lập và không thích chuyện gì cũng dựa dẫm vào người khác, như vậy sẽ khiến cô cảm thấy mình thật vô dụng.

Vì vậy, chỉ cần cô không phải chịu công kích cá nhân, chuyện làm ăn, cô không muốn nói thì hãy để cô tự mình giải quyết.

Đương nhiên, nếu cô xin Tần Thiên giúp đỡ, hắn sẽ không do dự.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 929


Chương 929

Nhìn đống đồ xa xỉ trước mặt, Tô Tô, Cung Lệ và Liễu Thanh quên mất cảm giác khó chịu và bắt đầu hưng phấn lựa chọn.

Đây là những thứ mà phụ nữ yêu thích, họ cười như hoa nở và dường như quên đi những điều không vui vẻ trong công việc.

Ngoài việc lựa chọn cho mình, Tô Tô còn vô cùng có tâm lựa chọn một vài món đồ cho Dương Ngọc Lan và Mã Tước.

Cung Lệ và Liễu Thanh cũng ngại lấy quá nhiều. Sau đó, Cung Lệ rất ân cần gọi Lâm Tước lên.

Sau khi Lâm Tước chọn xong, Liễu Thanh nhìn Tô Tô cười nói: “Nói thật, những thứ này đều vô cùng có giá trị.”

“Cô có thực sự sẵn sàng tặng nó cho nhân viên cấp dưới sao?”

“Theo tôi, nếu muốn phát phúc lợi chúng ta có thể phát những thứ khác?”

Tô Tô cười nói: “Đồ vật mặc dù tốt, nhưng nếu nhiều quá cũng sẽ không có gì đặc biệt.”

“Nhiều như vậy, chúng ta dùng cũng không hết.”

“Tặng cho mọi người đi. Tôi biết mấy ngày nay tâm trạng của mọi người sa sút, cho nên đây coi như là động viên tinh thần đi.”

Nghe được “tinh thần sa sút”, sắc mặt của Cung Lệ và Liễu Thanh đồng thời tối sầm lại, trong mắt hiện lên sự lo lắng.

Cung Lệ muốn nói gì đó, nhưng Liễu Thanh vội vàng ngắt lời.

“Vậy trước hết tôi thay mọi người cảm ơn anh Tần và chủ tịch.”

“Có những thứ này, tinh thần của nhân viên chắc chắn sẽ tăng lên!”

“Cung tổng, Lâm Tước, chúng ta đi phân phát phúc lợi cho các chị em đi!”

Nói xong, cô ta kéo Cung Lệ và Lâm Tước đi.

Ngoài cửa, Cung Lệ lo lắng nói: “Việc này không thể trì hoãn được nữa.”

“Nếu không, danh tiếng của những sản phẩm mà chúng ta đã dày công xây dựng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn”.

“Liễu tổng, sao vừa rồi cô không để tôi nói?”

“Đúng lúc có anh Tần ở đây, có thể nhờ anh ấy giúp nghĩ cách.”

Lâm Tước cũng thắc mắc nói: “Tiên sinh đã đến thì chuyện có khó bằng giời cũng sẽ giải quyết được thôi.”

“Mọi người sao không nói gì vậy?”

Liễu Thanh nhỏ giọng nói: “Các cô không nhìn thấy dáng vẻ của Tần tiên sinh sao? Ở nước ngoài nhất định là đã gặp phải rất nhiều chuyện phiền phức.”

“Tiên sinh vừa trở về, còn chưa nghỉ ngơi. Sao chúng ta có thể để cái chuyện nhỏ nhặt này làm phiền tới tiên sinh chứ.”

“Hơn nữa, người phụ nữ kia có quan hệ không tầm thường với Tần tiên sinh. Chúng ta đột ngột nói ra, đối với Tần tiên sinh cũng chẳng phải chuyện gì tốt.”

Cung Lệ chau mày nói: “Thế thì phải làm sao?”

“Vậy chuyện đó không giải quyết được hay sao?”

Liễu Thanh thở dài một hơi, nói: “Yên tâm đi.”

“Đợi chủ tịch và Tần tiên sinh đoàn tụ, hâm nóng tình cảm, giữa hai người nhất định là sẽ không còn bí mật gì cả, chuyện gì cũng kể với nhau thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 930


Chương 930

Cung Lệ cười nói: “Cũng phải.”

“Nếu người phụ nữ kia đã có quan hệ không tầm thường với Tần tiên sinh. Chuyện này, vẫn phải để chủ tịch tự mình nói với ngài ấy thì tốt hơn.”

Sau khi ba người phụ nữ thương lượng với nhau, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ trở lại. Vui tươi phấn khởi đi phát phúc lợi cho các chị em trong phòng làm việc.

Những nhân viên văn phòng kia tuy bình thường lương rất cao, nhưng cũng chẳng mấy ai nỡ bỏ ra khoản tiền lớn để mua những xa xỉ phẩm này.

Ai nấy đều vô cùng vui mừng.

Vẻ chán nản mệt mỏi đều bị quét sạch.

Trong phòng làm việc, chỉ còn lại Tần Thiên và Tô Tô.

Tô Tô chợt cảm thấy có chút khó kìm nén cảm xúc, thấy Tần Thiên cười híp mắt nhìn mình, trái tim cô lại xốn xao.

“Không còn sớm nữa, hay là em về sớm nhé.”

“Mẹ hôm nay không có việc gì, cũng đã trở về rồi. Lúc nãy còn hỏi em tối nay ăn gì.” Cô có chút nũng nịu nói.

Tần Thiên lập tức nói: “Được!”

“Vợ anh muốn ăn gì nào, để anh nấu cho em ăn,”

Tô Tô cười nói: “Đi thôi. Tối nay em sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ.”

“Niềm vui bất ngờ?” Tần Thiên liếm môi nói: “Vợ à, anh phát hiện em lại trở nên xinh đẹp hơn rồi.”

“Đừng có nghĩ linh tinh!” Tô Tô đỏ mặt, hung hăng nhéo vào eo Tần Thiên một cái.

Tần Thiên hít một hơi lạnh, miệng kêu oai oái, cố ý giả vờ như đau lắm, nói: “Vợ à, em mạnh tay thế!”

“Đúng là muốn mưu sát chồng mà!”

Tô Tô cười đáp: “Đáng đời!”

“Mau đi thôi!”

“Những món quà này đem tặng cho mẹ và em gái, họ nhất định sẽ rất thích.”

Cô thu dọn đồ đạc, cùng với Tần Thiên rời khỏi công ty, về Long Viên.

Chập tối, Long Viên đắm mình trong ánh hoàng hôn, đẹp không lời nào tả hết.

Tần Thiên lái xe tới, từ xa đã nhìn thấy Dương Ngọc Lan và Tiểu Tước ngồi ở cửa biệt thự nhặt rau.

Mã Tước nhìn thấy, nhỏ giọng nói: “Mẹ nuôi, anh trai về rồi.”

Dương Ngọc Lan ngây ra trong chốc lát, nói: “Sao con biết?”

“Chẳng phải chị đã về kia rồi hay sao?”

Bà ấy còn tưởng người lái xe là Tô Tô.

Mã Tước cười nói: “Đây là xe của anh trai, đã lái đi một tháng rồi.”

“Bây giờ xuất hiện, chắc là anh trai đã về rồi.”

Dương Ngọc Lan mỉm cười nói: “Tiểu Tước đúng là thông minh, mẹ còn chưa nghĩ tới điều đó đấy.”

Bà xoa xoa tay rồi đứng dậy.

“Mẹ, Tiểu Tước, đây là quà con tặng cho hai người.” Tần Thiên đưa tới hai cái túi.

Dương Ngọc Lan kinh ngạc nói: “Tần Thiên, con lãng phí quá rồi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 931


Chương 931

“Hơn nữa, chiếc túi xách thời trang như này, một bà già như mẹ lấy thì cũng có để làm gì đâu? Lẽ nào mang đi chợ sao?”

“Người ta cười cho đấy.”

Tần Thiên cười đáp: “Mẹ lại nói đùa rồi. Mẹ có thể sinh ra một cô con gái xinh đẹp như Tô Tô, chứng tỏ mẹ cũng có vẻ đẹp trời ban.”

Dương Ngọc Lan vui vẻ cười lớn, nói với Tô Tô: “Chồng con ra ngoài một chuyến lại càng dẻo miệng hơn rồi.”

“Chỉ một câu nói mà khen cả hai mẹ con mình đấy.”

“Nhưng mà mẹ nghe ra được đấy nhé, ý chồng con là, là vì con xinh đẹp nên mẹ mới đẹp.”

“Mẹ còn được hưởng tiếng thơm từ con đấy.”

Tô Tô lườm Tần Thiên một cái, cười dỗi nói: “Một miệng trơn tru, lợi hại nhỉ!”

Mã Tước mở túi xách ra, nhỏ giọng nói: “Mẹ nuôi, bên trong còn có đồ.”

Dương Ngọc Lan cũng vội mở túi của mình ra, nhìn thấy bên trong còn có hai thỏi son, càng vui đến không khép miệng lại được.

“Tần Thiên, con có lòng rồi!”

“Haizz, mẹ nhớ ra, cô con gái yêu quý mà mẹ nuôi hơn hai mươi năm cũng chưa từng hiếu kính mẹ như vậy đâu.”

Tô Tô giận dỗi nói: “Con gái không bằng con rể, thế thì sau này để con rể tới hiếu kính mẹ đi, được chưa?”

Nhìn hai người họ đấu khẩu, Mã Tước bên cạnh cố nín cười.

“Tiểu Tước, thích không?” Tần Thiên hỏi.

“Dạ thích ạ, em cảm ơn anh.” Tiểu Tước nhỏ giọng, nói.

Tần Thiên cười nói: “Anh Mã cũng về rồi, đợi qua vài ngày nữa sẽ tới thăm em.”

Mã Tước ngoan ngoãn gật đầu.

“Mẹ, tối nay ăn gì vậy ạ. Con đói rồi.”

Tô Tô tiến vào cửa, ném túi xách qua một bên, lập tức nằm ra sofa.

Dương Ngọc Lan xụ mặt xuống, nói: “Tần Thiên vừa về con liền bày ra cái dáng vẻ này sao?”

“Đây là nhà mẹ, con mau đi ra đi, đi với chồng về nhà hai đứa đi!”

Tô Tô đỏ mặt đáp: “Con không đi!”

“Con mệt rồi!”

Dương Ngọc Lan nói với Tần Thiên: “Lôi vợ con về đi.”

“Hai vợ chồng các con lâu rồi không gặp nhau, nhất định là có rất nhiều chuyện muốn nói.”

“Hai đứa đi tâm sự trước đi. Đợi hai đứa tâm sự xong, cơm mẹ cũng làm xong rồi. Rồi lại sang ăn cơm.”

Ngay cả Tần Thiên cũng ngại ngùng.

Mẹ vợ cũng quá là…hiểu ý rồi!

Nhìn cơ thể thon thả của Tô Tô nằm trên sofa, hắn cũng rất muốn trở về nhà.

Chỉ là, nếu hắn làm vậy thật thì cũng quá là tệ rồi.

“Không sao. Mẹ, để con nấu cơm cho!” Hắn lập tức xắn tay áo. Chút tài mọn này thì hắn vẫn có.

Tô Tô vội nói: “Dừng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom