Cập nhật mới

Dịch Full Thần Tượng Là Bạn Gái Của Tôi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Sinh nhật.


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hôm nay chị quản lý gọi Từ Khả Huyên lên phòng quở trách bởi vì hôm trước cô đã không một lời mà rời khỏi buổi tiệc trước khi nó bắt đầu, Từ Khả Huyên bị mắng hơn một tiếng đồng hồ, bao nhiêu lời lẽ không hay cũng đã nghe hết rồi, lần này là lỗi của bản thân nên Từ Khả Huyên chỉ biết cúi đầu mà nghe chứ chẳng thể làm gì khác.

Ngày hôm ấy khi đang tham gia bữa tiệc quảng bá game, Từ Khả Huyên là khách mời chính nhưng bởi vì khi vừa tới tham gia mẹ cô lại gọi nói rằng Kiến Nam bệnh tình tái phát phải nhập viện ngay lập tức, vì quá lo lắng nên Từ Khả Huyên phải bỏ về gấp mà chưa kịp nói với ai.

Từ Kiến Nam nhập viện khiến cả gia đình họ Từ phải láo loạn, hôm ấy Từ Khả Huyên bắt xe thật nhanh vào bệnh viện, có ba và mẹ cô đang đợi sẵn ở ngoài phòng cấp cứu, mẹ cô khóc rất nhiều còn ba thì khuôn mặt thẫn thờ đang cố gắng chống đỡ vợ mình. Từ Khả Huyên đến, ba mẹ cô lập tức đứng dậy cả hai khuôn mặt tái xanh nhìn cô mà khóc, sau khi đèn phòng cấp cứu tắt đi, Từ Khiến Nam được đẩy ra ngoài, bác sĩ nói tạm thời đã qua cơn nguy hiểm nhưng nếu cứ để như vậy thì chẳng được bao lâu nữa.

Mẹ Từ nghe xong liền ngất lịm đi, ba của Từ Khả Huyên phải bế mẹ cô vào một giường bệnh khác, bây giờ cả gia đình đang được đặt ở trên vai cô gái này. Từ Khả Huyên mất hai ngày ở trong bệnh viện để chăm sóc hai người kia, cho đến khi cô đã mệt ba Từ ép cô phải về nhà nghỉ ngơi, mọi việc ở đây để ông lo thì lúc ấy Từ Khả Huyên mới trở về.

Đêm ấy Từ Khả Huyên không thể nào ngủ được, cô nằm khóc cả một đêm, đôi mắt hôm sau đã sưng húp lên không thể đến studio được. Mặc dù đã gọi cho chị quản lý xin nghỉ vài ngày nhưng ngày hôm ấy cô bỏ về giữa chừng khiến bên công ty phải đền bù tổn thất không ít nên bị mắng vẫn là hình phạt nhẹ nhất. Diệu Hoa Tống chủ tịch công ty Ciala, công ty quản lý streamer Tanmi và nhiều streamer nổi tiếng khác, người từ trước đến nay luôn cố gắng theo đuổi Từ Khả Huyên nhưng đều bị nàng từ chối, mọi người đều ủng hộ và ghép cặp hai người nhưng từ trước đến nay Từ Khả Huyên vẫn chỉ coi Diệu Hoa Tống là cấp trên của mình.

Diệu Hoa Tống cũng là người đứng ra đền bù thiệt hại cho Từ Khả Huyên rất nhiều lần, và Từ Khả Huyên cũng rất nhiều lần cảm kích nhưng tình cảm là thứ không thể ép buộc cô không có tình cảm với anh ta

Bởi vì mấy ngày nay Từ Khả Huyên chịu đựng quá nhiều chuyện không vui nên khuôn mặt chẳng có được một nụ cười, cố gắng cũng chỉ là một nụ cười giả tạo mà thôi, cũng vì những chuyện buồn lần lượt ập đến nên ngày hôm nay là sinh nhật của mình Từ Khả Huyên cũng quên mất, phải đến khi lên mạng xã hội các fan của cô nhắn tin và đăng tin chúc mừng cô mới nhận ra ngày hôm nay là sinh nhật mình.

Cả tuần Lôi Tư Lạc cũng bận rộn ở gaming house để tập luyện, mặc dù có nhắn tin gọi điện cho nhau nhưng Từ Khả Huyên không nói cho Lôi Tư Lạc mấy chuyện của những ngày gần đây mà cô phải chịu đựng.

Buổi tối hôm nay khi Từ Khả Huyên đang ngồi thất thần ở trong phòng, cô chẳng buồn làm một việc gì khác, không ăn không uống không live stream, khuôn mặt vô hồn ai nhìn cũng phải đau lòng.

*tiếng chuông điện thoại reo lên*

"Chị Bé bây giờ chị có rảnh không?" Lôi Tư Lạc giọng nói hơi gấp gáp bên đầu dây bên kia nói.

"Lạc Lạc, có chuyện gì sao?" Từ Khả Huyên nghe giọng người kia liền nghĩ rằng có chuyện gì nên cô lo lắng hỏi lại.

" Chị ơi chị mau ra bãi biển rìa ngoài thành phố được không?" Lôi Tư Lạc nói xong lập tức cúp máy.

"Lạc Lạc...alo... sao giờ này em lại ở biển??...." Từ Khả Huyên lo lắng đến tái mét mặt mày, bây giờ đã gần mười giờ tối sao tự dưng lại gọi cô ra bãi biển rìa thành phố, chẳng lẽ gặp nạn gì ở đấy sao?

Không kịp chuẩn bị gì Từ Khả Huyên một mạch ra bên ngoài bắt xe rồi đến nơi mà Lôi Tư Lạc đã nói, vừa đi vừa sợ, ngộ nhỡ Lôi Tư Lạc xảy ra chuyện gì cô phải làm thế nào, tại sao cuộc đời lại trêu đùa cô như vậy, mọi chuyện tồi tệ cứ tới liên tiếp, cô sắp không thể chống đỡ được nữa rồi.

Từ Khả Huyên trên đường đi cố gắng liên lạc lại với Lôi Tư Lạc nhưng người kia không bắt máy, một lát sau thì không thể liên lạc được nữa, tim của Từ Khả Huyên như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cái sự bồn chồn lo lắng này là cái cảm giác mà cô ghét nhất, cũng là cảm giác cô phải trải qua rất nhiều lần khi đứng trước của phòng cấp cứu mỗi khi em trai phải vào viện.

Vừa đến nơi, Từ Khả Huyên trả tiền tài xế sau đó chạy thật nhanh ra biển tìm kiếm Lôi Tư Lạc, nhưng bãi biển này rất lớn, Từ Khả Huyên tìm mãi vẫn không thấy người kia đâu, cô sắp khóc đến nơi rồi thì lại nghe thấy một tiếng gọi quen thuộc.

"Chị Bé!!!"

Từ Khả Huyên quay người lại nhưng không phải nhìn thấy Lôi Tư Lạc mà nhìn thấy một con thú nhồi bông siêu to hình nhân vật Teemo trong LMHT.
[Diendantruyen.Com] Thần Tượng Là Bạn Gái Của Tôi


(Nhân vật Teemo trong LMHT)

Từ Khả Huyên còn chưa hiểu chuyện gì thì con thú nhồi bông kia bỗng dưng chuyển động sau đó còn có tiếng nhạc, thú nhồi bông bắt đầu nhảy nhót, những điệu nhảy rất hài hước.

Quá đỗi bất ngờ với việc này, Từ Khả Huyên xúc động đến phát khóc nhưng lại phải vừa khóc vừa cười bởi vì xem con thú nhồi bông kia nhảy không cười không được, Từ Khả Huyên không hiểu mình đang làm sao nữa, cảm xúc lẫn lộn, vừa vui vừa buồn nhưng đây là nụ cười tự nhiên nhất mà gần đây nhất cô có.

Sau một màn nhảy không đâu vào đâu thì kết thúc là một màn bắn pháo hoa khiến Từ Khả Huyên giật mình, những tia sáng lần lượt bay lên trời tạo ra những màn pháo hoa rực rỡ nhất, không những vậy còn có rất nhiều hình thì pháo hoa khác nhau. Đây là những loại pháo hoa đặc biệt được Lôi Tư Lạc đặt hàng từ bên nước ngoài về chứ không hề được sản xuất trong nước, khỏi phải nói cũng biết chi phí mua nó rất lớn.

Từ Khả Huyên ngắm nhìn một màn ánh sáng rực rỡ này, cô không biết nói như nào nữa, cảm giác vui vẻ rạo rực hơn nữa đây là sự bình yên duy nhất mà gần đây cô nhận được, Từ Khả Huyên ôm mặt khóc lớn, bao nhiêu buồn tủi, mệt mỏi, khó khăn,... cũng theo dòng nước mắt chảy ra.

Nhìn thấy người kia đang khóc, Lôi Tư Lạc là người đang mặc bộ đồ thú nhồi bông vội vàng tiến lại gần xoa đầu Từ Khả Huyên, sau đó lấy ở trong túi ra một chiếc hộp nhỏ rất sang trọng.

Lau nước mắt, Từ Khả Huyên nhìn món đồ trên tay con thú nhồi bông khó hiểu mở ra, bên trong chiếc hộp sang trọng ấy là một chiếc lắc tay đính kim cương siêu đẹp loại phiên bản giới hạn của hãng trang sức Augen nổi tiếng trên thế giới, Lôi Tư Lạc chỉ là một sinh viên làm sao có thể mua được thứ này?

Nhưng bất ngờ vẫn còn chưa hết, bên dưới chiếc lắc tay là một mẩu giấy nhỏ, Từ Khả Huyên mở ra bên trong có viết một dòng chữ đơn giản nhưng lại khiến nước mắt cô trào ra không ngừng.

"Chúc chị bé sinh nhật vui vẻ, em yêu chị 11111111111............"

Trong một phút xúc động nhất Từ Khả Huyên nhào vào ôm lấy con thú nhồi bông kia khiến chiếc đầu nhồi bông rơi ra để lộ người bên trong chính là Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên vừa nhìn thấy người kia liền không kiềm được lòng mình chủ động hôn lên môi đối phương.

Đây là nụ hôn đầu tiên mà hai người có từ trước đến nay, nó khiến một đứa trẻ mới lớn như Lôi Tư Lạc tròn mắt bất ngờ, thì ra đây chính là hôn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Yêu chị nhiều nhất.


"Chị...chị...chị bé ....hôn....hôn mình"

Vẫn còn đang hoảng loạn vì hành động của người kia nhưng song song với nó Lôi Tư Lạc cũng đang hưởng thụ cảm giác này, cảm giác lần đầu tiên có trong đời.

Nụ hôn đầu rất nhẹ nhàng lướt qua, cảm thụ vị ngọt trên đôi môi của đối phương, Lôi Tư Lạc đờ đẫn, sau khi Từ Khả Huyên buông ra Lôi Tư Lạc vẫn còn ngây người không hiểu chuyện gì, cả người bất động một hồi lâu sau đó quay người lấy chiếc mũ nhồi bông cuống cuồng đội lại để che đi khuôn mặt đỏ hơn cả ánh hoàng hôn kia ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄. Hơn nữa còn lấy đôi tay của thú nhồi bông che đi khuôn mặt của mình lại, một hành động rất đỗi dễ thương khiến Từ Khả Huyên bật cười, cô một lần nữa nhấc chiếc mũ nhồi bông ra để nhìn được khuôn mặt của đối phương.

"Waaaaa...... ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)" Lôi Tư Lạc run rẩy không biết làm thế nào trong tình huống này nữa, hai má của Lôi Tư Lạc rất dễ đỏ, mà lần này có lẽ đỏ hơn cả quả cà chua mất.

Từ Khả Huyên sẽ chết chìm trong sự dễ thương này mất, cô đẩy ngã đối phương sau đó lần nữa hôn lên môi của Lôi Tư Lạc khiến người kia không kịp phản ứng.

Cả hai triền miên một hồi đến khi không thể thở được mới thôi, chẳng hiểu sao khi hôn xong Lôi Tư Lạc lại cười như được mùa, không phải cười phá lên mà chỉ là khuôn miệng không thể ngậm lại như bình thường được.

Cuối cùng kết thúc màn chúc mừng sinh nhật bất ngờ này là một chiếc bánh kem đã được Lôi Tư Lạc chuẩn bị sẵn, chiếc bánh kem nhỏ này được chính tay thợ làm bánh giỏi nhất cả nước tự tay làm, Lôi Tư Lạc đã phải đặt trước cả tuần mới nhận được chiếc bánh đúng ý. Cả hai ngồi ngắm biển, ngắm sao trời, nghe tiếng sóng vỗ vào bờ và ăn bánh, đây chính là thời gian bình yên và hạnh phúc nhất mà Từ Khả Huyên nhận được thời gian gần đây.

"Em đặt bánh ở đâu mà ngon vậy?" Từ Khả Huyên ăn một miếng, lần đầu được ăn chiếc bánh ngon đến vậy.

"A... em đặt ở tiệm người quen"

"Tại sao lại là yêu chị 11111.... tại sao lại nhiều số 1 vậy?" Từ Khả Huyên nghi hoặc hỏi.

"Bởi vì em yêu chị nhiều nhất..." Lôi Tư Lạc mỉm cười nói.

Nghe xong, Từ Khả Huyên chắc chết trong sự ngọt ngào này mất. Cả hai người ngồi ngắm sao trời, lát sau bỗng nhớ ra thứ gì đấy, Từ Khả Huyên hỏi.

"Mà, em có biết cái lắc tay này giá trị bao nhiêu không? Em mới chỉ là một sinh viên làm sao có thể mua được nó, em đã lấy nó ở đâu?" Từ Khả Huyên cầm hộp quà của Lôi Tư Lạc lên, cô làm sao có thể để Lôi Tư Lạc bỏ một núi tiền ra chỉ để mua một chiếc lắc tay này, tất cả những bất ngờ vừa rồi là quá đủ cho một ngày sinh nhật rồi.

"Em... Em... mua nó ở cửa hàng gần nhà thôi, em có tiền mà, tiền thi đấu em có rất nhiều a" Lôi Tư Lạc làm sao có thể nói là cô đã đặt hàng chiếc lắc tay này từ một tháng trước thông qua người quen bên Augen.

Từ Khả Huyên nhìn hành động chỉnh kính của Lôi Tư Lạc là biết ngay người kia nói dối mình: "Nói dối đúng không? Đây là phiên bản giới hạn đó, chiếc này chị chỉ được thấy trên tạp chí trang sức nước ngoài thôi chứ trong nước ta không thể nào bán được".

Lôi Tư Lạc chỉ biết câm nín... (;;;・_・)

"Chị biết em giờ đi đánh giải có lương rất cao nhưng mà không có nghĩa là em được tiêu tiền một cách tùy tiện hiểu không? Tiền rất quan trọng, em có thể phụ giúp ba mẹ, em có thể tiết kiệm cho tương lai,... đừng tiêu sài hoang phí." Từ Khả Huyên rất quý trọng đồng tiền, cô còn nhớ ngày trước bởi vì không có tiền nên cô không được học đại học, tiền của nhà có bao nhiêu đều đem đi chữa bệnh cho Kiến Nam, ngày mới lên thành phố A tìm việc làm cô không có tiền rất khổ sở, thật may mắn vì đã được Diệu Hoa Tống nhìn trúng sau đó ngỏ lời mời cô về công ty mình làm streamer.

Thời gian đầu Từ Khả Huyên đâu biết sử dụng máy tính, nhưng vì tiền, vì gia đình, vì em trai cô ngày đêm mày mò chơi game, mọi thứ đều cố gắng rất nhiều để có được ngày hôm nay.

"Dạ...Dạ...em chỉ mua đồ cho chị thôi".

"Không được, em nên dùng cho bản thân em, chị đã kiếm được tiền rồi em không cần lo đâu" Từ Khả Huyên quay sang véo hai má người kia nhắc nhở.

Bị véo má đau điếng, Lôi Tư Lạc không chịu được nhào sang đè Từ Khả Huyên xuống nền cát, sau đó cúi người hôn lên môi người kia, lần này Lôi Tư Lạc đã biết chủ động rồi nhưng mà khuôn mặt vẫn không ngừng đỏ lên.

"Môi chị thật là ngọt a, em nghĩ mình sắp nghiện việc này rồi" Lôi Tư Lạc nhìn đôi môi đỏ mọng của Từ Khả Huyên rồi nói.

Nghe vậy Từ Khả Huyên vòng hai tay qua gáy người kia kéo vào lòng ôm lấy, nhờ Lôi Tư Lạc đêm nay là đêm hạnh phúc nhất mà cô có được.

"Lạc Lạc, chị yêu em, mỗi ngày lại càng yêu em nhiều hơn"

"Chị bé, em cũng vậy, mỗi ngày lại yêu chị nhiều hơn"

---------------------------------

Sau cùng cả hai người chơi đến muộn mới bắt xe trở về.

Bộ thú nhồi bông cũng được Lôi Tư Lạc cho người đem về để ở nhà Từ Khả Huyên, mặc dù nó rất to và chiếm diện tích khá lớn nhưng Từ Khả Huyên đã để nó ở phòng khách coi như một linh vật trang trí, hơn nữa bộ đồ Teemo còn rất dễ thương, Từ Khả Huyên để mấy dây đèn lấp lánh phủ lên nó khiến cho nhà cô thêm lộng lẫy hơn rất nhiều.

Đợi Lôi Tư Lạc ngủ say, Từ Khả Huyên hôn nhẹ lên trán đối phương sau đó thay đồ để vào bệnh viện chăm Từ Kiến Nam, mấy đêm nay cô đã không ngủ đủ giấc, đôi mắt đã xuất hiện quầng thâm nhưng mà Từ Khả Huyên không có cách nào khác mà chỉ có thể lấy đồ trang điểm che đi.

Trong bệnh viện.

" Bác sĩ nói hôm nay tình trạng của Kiến Nam đã tốt hơn rồi, thật là may quá" Ba Từ ngồi cạnh giường của Từ Kiến Nam khuôn mặt tiều tụy buồn vui lẫn lộn.

Giờ này Từ Khiến Nam đang ngủ, chỉ có ba của Từ Khả Huyên còn thức, mẹ cô cũng đang ngủ trên ghế sofar trong phòng bệnh.

Ba Từ kéo Từ Khả Huyên ra ngoài nói rõ tình hình với cô, bác sĩ nói trong vòng ba tháng nữa phải tìm được tim phù hợp cho Kiến Nam nếu không chuyện tồi tệ nhất sẽ xảy ra.

Ba Từ rất buồn bởi vì bản thân không thể làm gì để giúp hai đứa con của mình, con trai nhỏ thì ngày ngày phải xem bệnh viện là ngôi nhà thứ hai, con gái lớn thì mỗi ngày đều phải mua vui cho người khác để kiếm tiền, nếu không phải nhà mình quá nghèo ông sẽ không bao giờ để con gái của mình làm cái nghề này. Nhìn con gái ngày nào cũng bận rộn chạy đôn chạy đáo kiếm tiền chữa bệnh cho em, kiếm tiền phụ giúp ba mẹ, ba Từ lại càng cảm thấy hổ thẹn với lòng.

Nhìn ba mình tiều tụy đến mức đáng thương, đôi mắt ông đỏ ngàu, mỗi giây ông đều cố gắng để bản thân không được khóc Từ Khả Huyên thấy vậy trái tim đau như bị ai bóp nát. Tiền thay tim cho em trai cô đã kiếm đủ nhưng mà bây giờ tìm một quả tim phù hợp rất khó nên cô cũng không thể làm gì khác chỉ có thể chờ kì tích xuất hiện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Sự thật


Bệnh tình của Từ Kiến Nam càng ngày càng nặng, Từ Khả Huyên phải xin nghỉ phép tạm thời để ở viện trong sóc em trai còn Lôi Tư Lạc thì vẫn không hề hay biết gì cả.

Dạo gần đây Từ Khả Huyên thường xuyên không có ở nhà, mà lịch luyện tập của Lôi Tư Lạc lại dày đặc không có thời gian sang thăm đối phương, thời gian gặp mặt ít dần đi thỉnh thoảng Lôi Tư Lạc lẻn sang nhà Từ Khả Huyên thì lại không thấy người kia đâu, nhiều đêm liền như vậy khiến cho Lôi Tư Lạc cảm thấy bất an trong lòng, có phải chị bé giấu cô chuyện gì không?

Mấy trận đấu gần đây của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên cũng ít đến xem hơn, mỗi lần ra sân thi đấu Lôi Tư Lạc lại nhìn xuống hàng ghế khán giả nhưng không nhìn thấy Từ Khả Huyên nữa khiến cô thực sự thất vọng, bây giờ tiếng tăm của Lôi Tư Lạc đã nổi lên là một nữ thần đồng LMHT của nước nhà. Fan của Lôi Tư Lạc tăng lên rất nhiều, không những ở trong nước mà ở ngoại quốc các trang báo về thể thao điện tử cũng đưa tin về cô, đội hình của CDG đang thi đấu mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Trận thi đấu kết thúc lượt về lần trước CDG đấu với Iris Esports (IE), CDG đã không may để thua Iris nhưng bọn họ vẫn đang xếp thứ hai trên bảng xếp hạng và chỉ kém đội đầu bảng là IE 1 điểm duy nhất.

Ngày hôm ấy Lôi Tư Lạc đã rất buồn vì đội của mình thua và hôm ấy Từ Khả Huyên cũng không tới xem cô thi đấu, Lôi Tư Lạc không trách nhưng chỉ là dạo gần đây Từ Khả Huyên rất hay bận, Lôi Tư Lạc muốn sang ngủ cùng người kia mà lần nào sang cũng không thấy Từ Khả Huyên ở nhà, gọi điện cũng không bắt máy.

Trong đầu Lôi Tư Lạc đã xuất hiện hàng loạt những suy nghĩ Từ Khả Huyên đang có người khác ở bên ngoài, một đứa trẻ mới lớn như Lôi Tư Lạc rất dễ ghen tuông, lần đầu biết yêu nên rất sợ người kia sẽ bỏ rơi mình.

Một buổi tối Từ Khả Huyên đang ở trong nhà làm đồ ăn để mang vào viện cho mẹ và em trai, ba cô hiện tại có chút chuyện nên phải về quê, chỉ có mẹ ở lại viện cùng với Kiến Nam. Đúng lúc ấy, Lôi Tư Lạc cũng sang nhà của Từ Khả Huyên xem người kia có ở nhà hay không, mấy hôm rồi đến hôm nay mới thấy Từ Khả Huyên ở nhà.

" Cuối cùng cũng gặp chị, hai tuần qua chị đã ở đâu vậy?" Lôi Tư Lạc trong lòng ngập tràn sự giận dữ nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh hỏi.

Nhìn thấy Lôi Tư Lạc đến, Từ Khả Huyên rất vui khi nhìn thấy người kia nhưng mà một lát nữa cô phải vào bệnh viện không có thời gian để ở cạnh Lôi Tư Lạc nữa: "Lạc Lạc, em không phải luyện tập sao?"

" Chị trả lời câu hỏi của em"

"Dạo này chị rất bận, chị xin lỗi vì tuần trước không đến xem em thi đấu" Từ Khả Huyên thấy giọng nói nghiêm trọng của đối phương cô liền rửa tay sau đó cởi bỏ tạp dề trên người rồi lại gần Lôi Tư Lạc muốn ôm lấy nhưng lại bị người kia né tránh.

Lôi Tư Lạc giận đến phát điên mất, trước đó nếu Từ Khả Huyên có bận đến đâu cũng sẽ nhắn tin nói trước để mình yên tâm nhưng mà bây giờ thì không nhắn tin, gọi điện cũng không chịu bắt máy, sang tận nhà cũng không có, có phải chị ấy có người khác ở bên ngoài rồi hay không? Dù sao Từ Khả Huyên cũng là một streamer nổi tiếng, người thích chị ấy xếp hàng nhiều vô kể.

"Chị không thể nói cho em biết chị bận gì được sao? Mấy ngày hôm nay đêm nào em sang chị cũng không có ở nhà, có phải chị có người khác rồi hay không?" Lôi Tư Lạc càng nói cổ họng càng muốn nghẹn lại.

Nhìn đôi mắt rưng rưng, Từ Khả Huyên mới nhận ra mình đã khiến Lôi Tư Lạc buồn đến mức nào: " Lạc Lạc, chị không có, chỉ là chị không muốn em bị phân tâm, đây là chuyện riêng của gia đình chị" Từ Khả Huyên vừa nói vừa ôm lấy Lôi Tư Lạc.

"Chuyện gì mà không thể nói cho em được? em có thể giúp được chị thì sao? Chị làm như này em càng bị phân tâm nhiều hơn." Lôi Tư Lạc đẩy người kia ra, sau đó nhìn thẳng vào mắt người phía trước.

Nhìn thấy giọt nước mắt lăn xuống từ đôi mắt của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên đau lòng, cô vội vàng lấy tay mình lau nước mắt cho em ấy:" Lạc Lạc đừng khóc, chị xin lỗi, nhưng chị không lừa dối em, tin chị được không? đợi chị có thể giải quyết được chuyện này chị sẽ dành thời gian cho em nhiều hơn."

"Chuyện gì? Chuyện gì mà không thể nói cho em? em không phải là người quan trọng sao?" Lôi Tư Lạc chán nản nói.

"Em bây giờ phải tập trung để thi đấu, chuyện này đợi chị giải quyết ổn thỏa xong sẽ nói cho em...*Tiếng chuông điện thoại*"

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo, Từ Khả Huyên chạy vội đi nghe, vừa bắt máy Lôi Tư Lạc đã thấy khuôn mặt người kia tái xanh lại, đôi mắt hoảng sợ đến vô hạn, điện thoại chưa nghe xong đã đánh rơi xuống đất.

Từ Khả Huyên không nói lời nào, hơn nữa còn không để ý đến Lôi Tư Lạc mà một mạch chạy xuống bắt taxi, Lôi Tư Lạc nhìn thấy hành động của Từ Khả Huyên cũng hoảng sợ theo, cô chạy theo gọi Từ Khả Huyên lại nhưng chị ấy cũng không hề có phản ứng gì khác, Lôi Tư Lạc không yên tâm ngồi lên taxi cùng Từ Khả Huyên.

Ở trong xe, cô thấy Từ Khả Huyên hoảng loạn hét lớn với bác tài nói rằng phải đến bệnh viện thành phố A thật nhanh, sau đó cả người chị ấy run lên rất đáng sợ, nước mắt không ngừng rơi xuống, Từ Khả Huyên đã khóc rất nhiều. Lôi Tư Lạc không hiểu cuộc điện thoại kia nói gì mà khiến Từ Khả Huyên thành ra như vậy, bây giờ cô chỉ có thể ôm Từ Khả Huyên vào lòng để chị có thể bình tĩnh hơn một chút.

Sau khi đến bệnh viện, Từ Khả Huyên một mạch chạy vào trong, Lôi Tư Lạc còn đang trả tiền tài xế phải vội vàng đuổi theo người kia, Từ Khả Huyên chạy đến trước phòng cấp cứu thì dừng lại. Lôi Tư Lạc tới nơi chỉ thấy Từ Khả Huyên đang hoảng loạn chống đỡ một người phụ nữ trung niên có lẽ là mẹ của chị ấy.

Lôi Tư Lạc lại gần thì mới biết được chuyện, thì ra em trai của Từ Khả Huyên vừa rồi đã định tự sát, cậu ta nhân lúc mẹ mình ra ngoài đã tự rút ống thở của mình nhưng thật may mắn vì mẹ của Từ Khả Huyên đã trở lại kịp và phát hiện, nhanh chóng gọi bác sĩ.

Bác sĩ tới thấy tình hình không ổn nên đã đẩy cậu ấy vào phòng cấp cứu đến bây giờ vẫn chưa ra, Lôi Tư Lạc đứng một bên nhìn, bây giờ cô mới hiểu mọi chuyện thì ra Từ Khả Huyên có một cậu em trai phải nằm viện nên mỗi ngày chị ấy mới bận rộn như vậy. Lôi Tư Lạc hối hận khi chưa tìm hiểu rõ mọi chuyện đã hiểu nhầm chị ấy.

Lát sau đèn ở phòng cấp cứu tắt, cửa được mở ra, các bác sĩ đẩy Từ Kiến Nam ra bên ngoài, bác sĩ Liễu nhìn người nhà bệnh nhân nói.

"Thật may mắn vì đã phát hiện kịp thời nếu không thì tính mạng đã không thể giữ được nữa. Hiện tại tim của Kiến Nam rất yếu, cậu ấy không còn nhiều thời gian nữa rồi, tôi đã liên lạc với rất nhiều bệnh viện nhưng đến hiện tại vẫn chưa có trái tim thích hợp cho Kiến Nam, chúng tôi thực sự xin lỗi" Bác sĩ Liễu cúi người sau đó rời khỏi.

Từ Khả Huyên cùng mẹ nghe xong hai người thất thần khuỵu xuống, thời gian đã sắp hết rồi.

Lôi Tư Lạc nhận ra người bác sĩ kia, ông ấy là bạn của ba cô, đã từng đến nhà cô chơi vài lần, Lôi Tư Lạc vội vàng đuổi theo.

"Bác Liễu!!!"

Bác sĩ Liễu nghe thấy tiếng gọi liền dừng lại nhìn một cô gái trẻ trước mặt có đôi chút quen mắt: "Cháu là?"

"Bác Liễu, là cháu Lôi Tư Lạc con gái của Lôi Đinh, khi cháu còn bé bác đã đến nhà cháu chơi vài lần, cháu vẫn còn nhớ" Lôi Tư Lạc mỉm cười nói.

"Hả? cháu là Tư Lạc? lâu rồi bác không gặp cháu đã lớn như vậy rồi sao?" Bác sĩ Liễu vội nhớ lại cô con gái nhỏ của bạn mình.

"Dạ, chúng ta có thể nói chuyện được không?"

Bác sĩ Liễu mời Lôi Tư Lạc vào phòng làm việc của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Thăm viện.


Từ chỗ của bác sĩ Liễu, Lôi Tư Lạc đã phải năn nỉ để lấy được một bản sao tình hình bệnh án của Từ Kiến Nam, cô muốn giúp Từ Khả Huyên, một phần vì bản thân mình cảm thấy có lỗi khi đã nghi ngờ chị ấy. Lôi Tư Lạc về nhà, ngồi trong phòng thất thần nhìn tờ hồ sơ bệnh án, Từ Kiến Nam chỉ kém cô hai tuổi, bằng tuổi Lôi Tư Vân, nhưng từ nhỏ khi sinh ra đã bị mắc bệnh tim bẩm sinh, phải vào viện rất nhiều lần.

Lôi Tư Lạc đọc xong mà đau lòng thay, thì ra từ trước đến nay Từ Khả Huyên có một người em trai phải nằm viện, đây chính là lý do chị ấy cố gắng như vậy, đây chính là lý do mà mỗi ngày Từ Khả Huyên mệt mỏi, bận rộn đến như vậy. Từ Khả Huyên không đơn thuần chỉ là một streamer vạn người mê, luôn vui vẻ hạnh phúc trên sóng stream như mọi người thường thấy, trên đôi vai ấy là cả một gia đình phải gánh vác.

Đặt tập hồ sơ lên bàn, Lôi Tư Lạc ngồi xuống giường ôm đầu mà tự trách, hai người đã quen nhau lâu rồi vậy mà bây giờ cô mới biết được những gánh nặng mà Từ Khả Huyên phải chịu đựng, khi gặp nhau chị ấy vẫn luôn tỏ ra rất đỗi vui vẻ để cô không phải lo lắng. Lôi Tư Lạc rất buồn, cô đã không thể nhận ra sự mệt mỏi đằng sau nụ cười ấy, thậm chí còn quay ra trách móc, nghi ngờ người mình yêu nhất, cô như này xứng đáng để chị ấy dựa vào sao?

Đúng lúc này dưới nhà có tiếng xe hơi, là tiếng xe của Lôi Đinh, hôm nay Lôi Tư Lạc nói là có chuyện cần gặp, nên Lôi Đinh về nhà sớm hơn dự định.

Đợi ba mình sửa soạn xong xuôi, cả hai vào phòng sách của Lôi Đinh để nói chuyện.

"Lạc Lạc, có chuyện gì mà cần gặp ta gấp như vậy?" Lôi Đinh ngồi trên ghế thong thả nhâm nhi ly rượu vang.

"Ba, con muốn nhờ ba một chuyện" Lôi Tư Lạc nói xong liền để tập hồ sơ lên bàn.

"Con có một người bạn bị bệnh tim từ nhỏ, cậu ấy chỉ còn rất ít thời gian nhưng trong nước hiện tại không có quả tim thích hợp với cậu ấy. Ba quen biết rất nhiều vị bác sĩ giỏi ở trong và ngoài nước và bác Nicholas nữa, ba có thể nhờ bác Nicholas được không?" Lôi Tư Lạc khuôn mặt rất nghiêm túc và thành khẩn.

Nhìn biểu cảm của con gái, Lôi Đinh cầm tập tài liệu lên xem qua sau đó đồng ý với Lôi Tư Lạc là ông sẽ cố gắng.

" Cậu ấy hiện tại đang nằm ở bệnh viện của bác Liễu, có gì ba liên hệ với bác Liễu nha ba" Lôi Tư Lạc vừa nói vừa ra bóp vai cho ba của mình, đây là hành động năn nỉ mỗi lần cô nhờ vả Lôi Đinh chuyện gì.

Biết ngay là Lôi Tư Lạc sẽ làm hành động khiến ông không thể nào từ chối được, nên Lôi Đinh ngồi uống rượu cười rất hạnh phúc, mặc dù đây là hành động mỗi lần Lôi Tư Lạc nhờ tới mình giúp chuyện gì đó nhưng mà cũng chính là hành động mà Lôi Đinh thích nhất.

Sau khi Lôi Tư Lạc rời khỏi, Lôi Đinh liền liên lạc với Nicholas Kelly bạn của ông, sau khi sắp xếp ổn thỏa cũng cho người tìm hiểu về Từ Kiến Nam và gia đình cậu ta, cậu bé trong hồ sơ kém Lôi Tư Lạc hai tuổi và cũng chẳng có chút liên quan gì đến cô, vậy mà Lôi Tư Lạc phải đến xin ông giúp đỡ .

Tại bệnh viện thành phố A.

Lôi Tư Lạc cầm một giỏ hoa quả vào trong viện, gõ cửa phòng bệnh của Từ Kiến Nam, người mở cửa là mẹ của Từ Khả Huyên, bà hơi bất ngờ về vị khách này, hôm trước cô gái này có đi cùng con gái mình vào viện.

"Cháu là?" Mẹ Từ hỏi.

"A, cháu chào bác, cháu là bạn của chị Khả Huyên, hôm nay đến thăm gia đình một chút" Lôi Tư Lạc lễ phép cúi đầu chào, sau đó đưa giỏ hoa quả cho mẹ của Từ Khả Huyên.

Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp lễ phép nên mẹ Từ đã rất niềm nở chào đón, bên trong phòng bệnh chỉ có mình bà ở trong, mẹ Từ nói Từ Khả Huyên đã ra ngoài mua bữa trưa cho mọi người rồi. Lôi Tư Lạc ngồi trên ghế ở cạnh giường bệnh, hỏi tham tình hình của Từ Kiến Nam, mẹ Từ chỉ nói với một khuôn mặt buồn bã, hiện tại con trai bà đã qua giai đoạn nguy hiểm nhưng tim ngày càng yếu đi, mẹ Từ nói mà không thể kìm nổi nước mắt.

Lôi Tư Lạc vội vàng lại gần bà vỗ về an ủi, mọi người đều tin sẽ có phép màu xảy ra, đúng lúc ấy Từ Khả Huyên cũng đem vài hộp cơm trở về, vừa nhìn thấy Lôi Tư Lạc đang ngồi cùng mẹ mình, Từ Khả Huyên rất đỗi bất ngờ.

Nhìn thấy người kia khuôn mặt tiều tụy, đôi mắt khóc đến sưng húp lên nhìn bộ dạng của Từ Khả Huyên bây giờ khác hẳn khuôn mặt xinh đẹp vui vẻ của cô mỗi lần ở trên sóng stream, Lôi Tư Lạc nhìn người mình yêu mà rất đau lòng.

"Huyên về rồi, có bạn của con đến chơi này" Mẹ Từ vừa nhìn thấy con gái trở về khuôn mặt lại trở lại bình thường nói.

Từ Khả Huyên để cơm lại cho mẹ, còn cô kéo Lôi Tư Lạc ra bên ngoài hành lang của bệnh viện.

"Sao em lại ở đây?"

"Em vào thăm chị, không được sao? Chuyện lớn như vậy tại sao chị lại giấu em?" Ngữ khí của Lôi Tư Lạc có đôi chút không vui.

"Em nghĩ chuyện này chị làm sao có thể nói cho em, dù sao cũng là chuyện riêng của gia đình chị, em còn phải luyện tập cho giải đấu, bận rộn không hết đừng để những chuyện khác làm em phân tâm" Từ Khả Huyên vuốt má Lôi Tư Lạc an ủi.

Nghe xong Lôi Tư Lạc lại cảm thấy tức giận chứ không phải gì khác: " Vậy ý chị em là người ngoài đúng không? làm người yêu không phải để chia sẻ buồn vui cho nhau hay sao? chị xem nhìn chị như vậy em có thể yên tâm thi đấu à? Em đối với chị không quan trọng chút nào phải không?"

"Lạc Lạc, không phải! chị...chị...xin lỗi.." Từ Khả Huyên khóc, cô ôm lấy Lôi Tư Lạc mà khóc.

Nhìn nước mắt của Từ Khả Huyên rơi, trong người Lôi Tư Lạc như có một dòng điện chạy qua, rất ray rứt, cô biết chị ấy đã phải chịu đựng nhiều thứ quá rồi, đôi vai gầy sắp chống đỡ không được nữa.

Lôi Tư Lạc ôm lấy Từ Khả Huyên thật chặt, cô không trách chị ấy, cô mới là người có lỗi vì đã không phát hiện ra chuyện này sớm hơn, là Lôi Tư Lạc này không tốt.

Sau khi cả hai bình tĩnh lại liền giả bộ không có chuyện gì xảy ra đi vào phòng bệnh, Từ Kiến Nam cũng đã tỉnh lại, Từ Khả Huyên chạy vội lại bên giường em trai, hỏi han tình hình.

Nhưng đáp lại những câu hỏi của Từ Khả Huyên chỉ có ánh mắt đờ đẫn vô hồn của em trai, vì vẫn sợ kinh động đến bệnh tình của cậu nên mọi người không nói gì nữa, cho đến khi mọi người rơi vào yên tĩnh, Từ Kiến Nam nói ra một câu khiến mẹ Từ và Từ Khả Huyên kinh sợ.

"Tại sao không để em chết đi?"

Mẹ Từ run rẩy nhìn Từ Kiến Nam, khuôn miệng cứng lại không nói được lời nào.

"Em nói cái gì?" Từ Khả Huyên giận dữ hỏi lại.

"Em hỏi tại sao không để em chết đi? Cái nhà này vì em mà chưa đủ khổ hay sao?" Từ Kiến Nam không màng cơn đau trong cơ thể mà hét lên.

Mẹ Từ vì sợ cậu quá xúc động sẽ ảnh hưởng đến cơ thể, nước mắt gian giụa cầu xin con trai đừng kích động: " Kiến Nam...bình tĩnh!! Mẹ xin con đấy....".

Tự tử là việc mà Từ Kiến Nam đã nghĩ đến cả tỷ lần trong đầu khi mà biết về bệnh tình của mình, cậu nhìn ba mẹ mỗi ngày đều vất vả làm việc, chị gái mình không được đi học đại học, còn phải chọn một ngành nghề mua vui cho người khác, mỗi ngày Từ Kiến Nam đều lên stream của chị đọc bình luận. Nghe người ta nói những thứ tồi tệ, xúc phạm đến chị gái mình, cậu thực sự tức giận, giận vì bản thân chẳng thể làm gì, mỗi ngày chỉ có thể nằm trên giường, cậu đã quá chán cuộc sống như vậy rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Nhầm lẫn.


"Em bị điên sao? em chết để được cái gì? được sự giải thoát sao? vậy còn chị và ba mẹ, em nghĩ mọi người cố gắng đến giờ là vì cái gì hả?" Từ Khả Huyên tức giận đến cùng cực, em trai mà cô đã liều mạng bảo vệ lại có suy nghĩ ngu xuẩn này.

" Chị thấy em được sinh ra để làm gì? để làm khổ người khác sao? Bệnh viện từ nhỏ đã là nhà của em, nhìn mọi người mỗi ngày đều phải tích góp để chữa bệnh cho em. Đến cả chị, ước mơ của chị là gì chị không nhớ sao? chị từ nhỏ đã rất thích học, nhưng rồi em đã thấy chị ngồi ở hiên nhà khóc vì bản thân không được học đại học vì nhà mình đã dồn hết tiền để cho em đi viện. Lúc đó em đã tự trách mình rất nhiều, chị là người chị mà em yêu quý nhất, em thấy rất có lỗi chị à." Từ Kiến Nam khóc nấc lên.

Mọi người nghe xong đều khóc, ngay từ nhỏ Từ Kiến Nam đã là một đứa nhỏ hiểu chuyện.

" Công việc hiện tại của chị, cũng là vì em, chị từng nói không thích nơi đông người, không thích được người khác biết đến quá nhiều, chỉ muốn bình bình ổn ổn có một cuộc sống như ba mẹ. Nhưng rồi bây giờ vì em chị đã đi ngược lại những gì chị nói, chị làm người nổi tiếng, đến những nơi đông người, mỗi ngày đều hứng chịu những từ ngữ không hay nhưng vẫn phải cười nói vui vẻ trên sóng stream. Chị à! em rất có lỗi, em nhìn chị như vậy em thấy rất có lỗi..." Từ Kiến Nam khóc đến nghẹn ngào, bao nhiêu suy nghĩ của bản thân cũng một lần nói ra hết.

Từ Khả Huyên nghe xong cô không thể giận được nữa, em trai mà cô yêu quý nhất từ lâu đã suy nghĩ nhiều như vậy, Từ Khả Huyên lấy tay lau nước mắt nói.

"Kiến Nam, đối với chị em quan trọng hơn bất cứ cái gì trên đời, ước mơ ư? nếu phải đổi nó bằng tính mạng của em, em nghĩ chị sẽ làm được sao? ước mơ thì sau này vẫn có thể thực hiện được, còn em trai chỉ có một mà thôi. Em là người mà chị yêu thương nhất, chị sẽ trả bất cứ cái giá nào để giữ được em ở lại, chị sẽ không để em rời xa mọi người đâu."

Cả phòng bệnh chìm vào nước mắt, đến khi mọi thứ đã nguôi ngoai, ba của Từ Khả Huyên từ dưới quê lên, ông lên thay cho mẹ Từ về nhà nghỉ ngơi.

Từ Khả Huyên cũng được ba mẹ khuyên trở về nhà bởi vì cô đã quá vất vả rồi, Lôi Tư Lạc thuê taxi để cả hai về chung cư của Từ Khả Huyên. Về đến nhà Lôi Tư Lạc chạy đi mua đồ ăn cho cả hai, nhưng Từ Khả Huyên vẫn không có tâm trạng để ăn uống, cả buổi chỉ ngồi thất thần ở trên giường khiến Lôi Tư Lạc rất đau lòng.

"Mọi chuyện sẽ ổn thôi" Lôi Tư Lạc ôm lấy Từ Khả Huyên an ủi.

Ở trong lòng người mình yêu, Từ Khả Huyên cảm thấy bình yên, bao nhiêu buồn tủi, khổ đều theo dòng nước mắt mà tuôn ra bên ngoài, Từ Khả Huyên khóc lớn, Lôi Tư Lạc cũng không can ngăn, để mặc người kia khóc được thì mới có thể nhẹ lòng. Vì cả ngày quá mệt mỏi, Từ Khả Huyên đã thiếp đi trong vòng tay của Lôi Tư Lạc từ lúc nào không hay, Lôi Tư Lạc cũng cố gắng không cử động thân thể để người kia có được một giấc ngủ ngon.

Mấy ngày sau mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường, Lôi Tư Lạc phải đến gaming house để tập luyện, Từ Khả Huyên thì vẫn phải vào viện để chăm sóc em trai. Fan của streamer Tanmi mỗi ngày đều vào group hỏi vì sao cô không còn live stream nữa, mọi người đều rất ngóng chờ, đọc được những lời động viên Từ Khả Huyên cũng thấy vui hơn được phần nào.

Lôi Tư Lạc gần đây lịch trình dày đặc những buổi tập, còn có  những buổi huấn luyện riêng, thời gian rảnh huấn luyện viên cũng nhắc nhở cô phải leo rank ở máy chủ mạnh nhất thế giới, bây giờ Lôi Tư Lạc mới thấy làm một game thủ không dễ dàng gì, thắng được khen thua là bị chửi chẳng cần biết tại sao. Mặc dù mới thi đấu được nửa mùa giải nhưng Lôi Tư Lạc sắp quen với những bình luận không hay rồi, nhắm mắt làm ngơ như chị bé đã nói thôi.

Hôm nay Lôi Tư Lạc có một trận đâu duy nhất trong tuần, Từ Khả Huyên không đến tham gia nhưng Lôi Tư Lạc không trách cô nữa mà chỉ chuyên tâm vào thi đấu, sau trận đấu sẽ lập tức bắt xe ra bệnh viện để đón Từ Khả Huyên.

CDG đối đầu với White Racas (WR) một đội đang đứng thứ tư bảng xếp hạng với những tài năng trẻ, cả đội hình của WR có đến ba người cũng vừa mới tốt nghiệp như Lôi Tư Lạc, họ cũng để lại những màn trình diễn rất tốt cho khán giả, nhưng vẫn rất non kinh nghiệm.

Lôi Tư Lạc và Lã An Đông từ lâu luôn tham gia tất cả các giải đấu lớn nhỏ nên học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm nên nền tảng vững chắc hơn rất nhiều. Trận thi đấu duy nhất cũng không làm khó đội hình vô cùng mạnh mẽ của CDG. Cuộc rượt đuổi top 1 vẫn đang rất căng thẳng, Lôi Tư  Lạc thi đấu xong sẽ xin phép anh Lam Thụy ra ngoài, bắt taxi tới bệnh viện thành phố A để đợi Từ Khả Huyên.

Tuần này cũng chỉ thi đấu một trận nên cả đội CDG rất thoải mái, anh Lam Thụy nổi hứng mời mọi người đi ăn một bữa, ai có người yêu cũng đưa đi theo, trong đó có Lã An Đông, tuần nào Lục Hinh Nhi cũng sẽ đến cổ vũ cho bạn trai và bạn thân mình, nhưng nhiều lần đọc những bình luận ghép cặp của các fan trên mạng xã hội. Bởi vì trong CDG Lôi Tư Lạc và Lã An Đông là bạn thân nên cả hai thường đi đâu làm gì cũng ở gần nhau, nhiều fan không biết đã ghép đôi hai người thành một cặp.

Điều này vô tình làm Lục Hinh Nhi ghen tuông, không ít lần đã nói rõ với Lã An Đông nhưng cậu ta lại nghĩ rằng Lục Hinh Nhi suy nghĩ quá nhiều, cho đến hôm nay khi ngồi ăn với mọi người,  một người trong đội vô duyên trêu chọc gán ghép Lã An Đông và Lôi Tư Lạc khiến Lục Hinh Nhi ngồi ăn  cũng không được vui. Khi bữa ăn kết thúc mọi người trở về gaming house chỉ có Lã An Đông đưa Lục Hinh Nhi đi chơi, nhưng cả buổi khuôn mặt của Lục Hinh Nhi chỉ bày ra bộ mặt cau có và hơi chút lại tức giận.

Nhiều lần như vậy khiến Lã An Đông thật sự không hiểu được, đứng trước một cửa hàng Lã An Đông vô tình nhắc đến món đồ mà Lôi Tư Lạc có nhờ mình mua, điều này lại khiến cơn ghen tuông trong người Lục Hinh Nhi bùng phát.

" Tư Lạc, Tư Lạc, Tư Lạc... cậu bây giờ chỉ có Tư Lạc thôi sao?" Lục Hinh Nhi bị ghen tuông làm cho mờ mắt chẳng biết mình đang nói cái gì nữa.

Lã An Đông không hiểu tại sao Lục Hinh Nhi lại tức giận nữa: "Cậu làm sao vậy? chỉ là cậu ta trước đó nhờ mua hộ thôi mà".

Lục Hinh Nhi cắn môi giận dữ chạy vào công viên Thái Diệu làm Lã An Đông rất vất vả đuổi theo, đợi đến khi đuổi kịp Lã An Đông kéo tay đôi phương lại thì nhận ra người kia nước mắt đã rơi đầy mặt.

"Cậu làm sao vậy? không phải trước giờ chúng ta đều là bạn thân hay sao?" Lã An Đông thấy Lục Hinh Nhi khóc thì trong lòng tự trách nhưng cậu chưa hề làm gì sai.

"Đúng vậy người sai là tớ, bản thân lại ghen tuông vô cớ, tớ không thể chịu đựng được khi nhìn họ gán ghép cậu với người khác" Lục Hinh Nhi vừa khóc vừa nói.

"Rốt cuộc cậu tin tớ hay tin bọn họ, tớ khẳng định từ trước đến nay tớ và Tư Lạc tình cảm chưa hề vượt quá danh giới bạn bè. Tớ thậm chí còn không coi Lôi Tư Lạc là nữ nhân nói gì đến thích." Lã An Đông tức giận vì không nhận được sự tin tưởng của người yêu.

Lục Hinh Nhi nghe xong liền cảm thấy có lỗi, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Lã An Đông, Lục Hinh Nhi thấy hối hận rồi, tại sao cô lại nghi ngờ bạn thân và người yêu của mình, nếu bọn họ thích nhau thì từ nhỏ đến giờ đã không thiếu cơ hội.

"Nhưng...Nhưng...." Còn không kịp nói gì Lục Hinh Nhi đã bị nụ hôn của người kia chặn lại.

"Tin tớ hay tin người ngoài" Lã An Đông hôn xong lại nói.

"Tin người yêu của cậu hay tin người ngoài" Lại một nụ hôn nữa.

"Có tin tớ không thì bảo (。-"ω"-)" Lã An Đông đe dọa.

Aaaa Lục Hinh Nhi bị hôn liên tiếp khiến cả thân thể mềm nhũn ngồi xụp xuống đất lấy hai tay che mặt xấu hổ (//∇//).

"Tin chưa?" Lã An Đông nhìn mà buồn cười.

Lục Hinh Nhi không trả lời mà chỉ gật gật đầu, lúc này Lã An Đông khỏe khoắn nhấc bổng Lục Hinh Nhi lên bế kiểu công chúa, đưa vào một tiệm kem, sau đó đi mua một hộp kem hương vị mà đối phương thích nhất để an ủi. Ngồi nhìn Lục Hinh Nhi đỏ mặt ăn kem, Lã An Đông lấy điện thoại ra chụp lại khoảnh khắc đáng yêu này sau đó đăng lên trang cá nhân với nội dung khẳng định với tất cả mọi người đây mới là người yêu của mình, để fan hâm mộ không gán ghép linh tinh nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Ngốc.


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cả tuần nay Từ Khả Huyên cũng quen với việc Lôi Tư Lạc đợi mình ở dưới sảnh của bệnh viện, thời gian kết thúc trận thi đấu của Lôi Tư Lạc trời cũng đã tối nên cũng vừa vặn để đón Từ Khả Huyên về ăn và thay đồ.

Trên taxi, Lôi Tư Lạc lấy ra một cốc trà hoa quả loại mà Từ Khả Huyên thích nhất cho người kia, vừa về đến nhà Từ Khả Huyên đóng cửa xong ngay lập tức nhào tới ôm lấy Lôi Tư Lạc, bởi vì đối phương cao hơn mình nên Từ Khả Huyên phải vòng hai tay qua cổ của Lôi Tư lạc để kéo xuống. Hai người trao nhau một nụ hôn nồng nhiệt như thường ngày, Lôi Tư Lạc cũng bắt đầu nghiện hôn rồi, khi nào không có ai để ý cũng sẽ hôn Từ Khả Huyên, lúc hôn đôi tay cũng không ngoan ngoãn ở yên một chỗ mà vuốt ve chiếc eo thon thả của Từ Khả Huyên.
[Diendantruyen.Com] Thần Tượng Là Bạn Gái Của Tôi


(Ảnh minh họa. Ảnh này mình nhặt trên Facebook mà thấy nó hợp với hành động của hai nhân vật chính mỗi lúc về nhà quá nên chèn vào)

Nụ hôn sâu kéo dài cho đến khi cả hai không thở được nữa mới thôi.

" Hôm nay xem ra tâm trạng của chị bé có vẻ rất vui a" Lôi Tư Lạc để ý từ lúc về đối phương rất cao hứng.

Đúng vậy, hôm nay Từ Khả Huyên rất vui, cô vui đến không thể ngồi yên một chỗ: "Lạc Lạc, bác sĩ nói với nhà chị một tin mừng, bệnh viện đã tìm được trái tim phù hợp với Kiến Nam rồi, Em trai chị được cứu rồi."

Không đợi người kia phản ứng, Từ Khả Huyên vui đến mức đè Lôi Tư Lạc xuống giường sau đó lại tiếp tục hôn lên môi người kia, không dừng lại Từ Khả Huyên trượt xuống hõm cổ của Lôi Tư Lạc đặt xuống những nụ hôn hạnh phúc, nhằm vào một chỗ da thịt trắng trẻo thơm tho mà cắn nhẹ vào. Cảm giác trong người nóng hơn rất nhiều, Lôi Tư Lạc hai má đỏ ửng nhưng không hề chống cự mà để mặc Từ Khả Huyên thoải mái làm điều mà chị ấy muốn.

"Lạc Lạc, em rất thơm a (*"∀"*) " Từ Khả Huyên ôm chặt Lôi Tư Lạc rồi bày ra một khuôn mặt thỏa mãn nói.

Không lâu sau chỗ vết cắn của Từ Khả Huyên liên xuất hiện vệt màu đỏ tím, đây chính là dấu ấn tình yêu mà Từ Khả Huyên đã để lại. Lôi Tư Lạc vẫn chưa biết gì bởi cô không thể nhìn thấy nhưng đối phương cứ nhìn chằm chằm vào cổ mình rồi cười một nụ cười nham hiểm, Lôi Tư Lạc biết có chuyện không ổn rồi .

Nhưng không kịp đợi Lôi Tư Lạc soi gương, Từ Khả Huyên liền vạch áo của Lôi Tư Lạc lên sờ soạng chiếc eo nhỏ nhắn của đối phương , không thể tin được một streamer nổi tiếng, nhìn thì rất nghiêm túc và lạnh lùng như Từ Khả Huyên lại có thể đi sàm sỡ con nhà người ta.

Bởi vì quá xấu hổ nên Lôi Tư Lạc phải lật ngược tình thế chính mình đem người kia đè xuống giường sau đó bịt miệng đối phương bằng một nụ hôn sâu, cho đến khi dừng lại Lôi Tư Lạc lại giở giọng trêu chọc.

Lôi Tư Lạc lắc lắc cái đầu tỏ vẻ thất vọng: "Thần tượng của em có thể đè con gái nhà người ta ra để hãm hiếp sao? Thật không thể tin được mà"

Từ Khả Huyên nghe xong liền bĩu môi nói:" Em lại nói rằng em không thích đi ( ‾́ ◡ ‾́ ) dù em có là con gái nhà ai thì bây giờ cũng là bạn gái của chị ".

Nghe Từ Khả Huyên nói xong Lôi Tư Lạc vội vàng chui vào trong áo của Từ Khả Huyên, đem hết tất cả mùi hương của người kia hít vào sau đó đôi tay vô tình sờ vào hai bầu ngực của Từ Khả Huyên khiến mặt của cả hai người đỏ lên.

Nhưng mà Lôi Tư Lạc ranh ma hơn rồi, yêu nhau đến giờ thì không nên làm một cô gái nhút nhát nữa, phải làm người chủ động thôi.

Lôi Tư Lạc ghé sát tai của Từ Khả Huyên nói nhỏ: " Vậy mọi thứ trên người chị đều là của em a ԅ(≖‿≖ԅ)"

Mặc dù nói vậy nhưng Lôi Tư Lạc vẫn rất xấu hổ, đôi tay run đến sợ chỉ là giấu đi không để cho người kia nhìn thấy. Từ Khả Huyên ko từ chối, cô lấy hai tay ôm chặt đối phương vào trong lồng ngực, đến mức Lôi Tư Lạc không thể thở được.

Cả hai sau đó không chịu được mức nhiệt độ đang tăng cao trong cơ thể, cả người nóng ran, chỉ đến khi Lôi Tư Lạc xấu hổ đến không chịu được nữa liền bất ngờ bật dậy trong sự ngỡ ngàng Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc đi lấy điều khiển điều hòa giảm nhiệt độ trong phòng xuống chứ cả hai nóng đến phát điên mất.

Nhưng điều này vô tình làm Từ Khả Huyên thất vọng, người kia làm cơ thể cô cao hứng xong đột nhiên bỏ dở, thật sự là quá ác độc đi, nhưng Từ Khả Huyên nghĩ bởi vì Lôi Tư Lạc mới chỉ mười tám tuổi nên không dám làm gì khác nên có lẽ lần sau cô vẫn phải là người chủ động thôi.

Lôi Tư Lạc lại gần giường một lực bế bổng Từ Khả Huyên lên khiến Từ Khả Huyên hoảng sợ vội vàng vòng tay qua cổ Lôi Tư Lạc ôm chặt lấy sợ ngã, đối phương thực sự quá nhẹ a, dạo gần đây phải chịu đựng quá nhiều áp lực khiến Từ Khả Huyên gầy đi không ít. Lôi Tư Lạc rất xót xa đang tính hôn người đang được bế thì lại bị từ chối với một cái bĩu môi, hả? Lôi Tư Lạc thật sự không hiểu tại sao lại sinh khí với mình.

Còn Từ Khả Huyên thì đang chật vật với cảm giác khó chịu trong người, mà chẳng thể làm gì khác, Lôi Tư Lạc bế Từ Khả Huyên ra bàn ăn rồi đi lấy mấy hộp thức ăn đã mua ở ngoài đem đi hâm nóng lại rồi để ra bàn cho cả hai cùng ăn.

" Sao vậy? sao mặt mày chị cứ cau có từ nãy đến giờ á?"Lôi Tư Lạc ngồi ăn mà cứ bị người kia bĩu môi hoài.

" Do em ngốc á " Từ Khả Huyên nhìn khuôn mặt ngây thơ vô số tội của Lôi Tư Lạc lại càng giận dỗi.

Lôi Tư Lạc không hiểu, nghi hoặc nhìn Từ Khả Huyên mà hỏi: " Hả? em ngốc chỗ nào? em có làm gì đâu? (ʘᗩʘ")"

Từ Khả Huyên phồng má: "Không làm gì mới ngốc đó thưa nàng (。-"ω"-)".

Lôi Tư Lạc kiểu:
[Diendantruyen.Com] Thần Tượng Là Bạn Gái Của Tôi


Sau khi ăn xong, Từ Khả Huyên phải đi tắm rồi còn chuẩn bị đem đồ vào viện cho ba mẹ, Lôi Tư Lạc xuống dưới nhà bắt taxi xong rồi đưa Từ Khả Huyên vào viện, đến cửa bệnh viện Lôi Tư Lạc chào tạm biệt Từ Khả Huyên, cô không quên đưa cho Từ Khả Huyên một túi giấy rất lớn bên trong là đầy đủ các loại hoa quả ngon nhất.

"Chị đem vào cho hai bác ăn nha" Lôi Tư Lạc hí hửng nói.

" Sao em lại mua nhiều như vậy? rất đắt tiền a" Từ Khả Huyên nhìn một túi hoa quả lớn, toàn những loại quả nhập khẩu đắt tiền.

"Không sao, em có tiền a, chị cùng hai bác cứ việc ăn" Lôi Tư Lạc phổng mũi.

" Chị đã bảo em không được tiêu tiền linh tinh rồi cơ mà. Sau chị trả tiền em, chứ dạo gần đây em tốn nhiều tiền cho chị quá rồi" Lôi Tư Lạc hết mua đồ ăn, mua nước, bây giờ còn mua cả túi hoa quả lớn như vậy Từ Khả Huyên thực cảm thấy có lỗi.

"Em không nhận đâu. Em phải về gaming house đây." Nói xong Lôi Tư Lạc vội giục bác tài xế lái xe thật nhanh đi.

Từ Khả Huyên lắc đầu rồi cầm đồ đạc vào trong bệnh viện. Ba mẹ của Từ Khả Huyên nhìn thấy cô thì khuôn mặt rạng rỡ vui mừng, cả nhà cô từ sáng khi nghe thấy tin đã tìm được trái tim phù hợp với con trai mình thì hạnh phúc đến không thể ngồi yên. Bác sĩ nói trái tim sẽ tới bệnh viện trong ngày mai, đợi bệnh viện kiểm tra xong thì có lẽ trong ngày kia Từ Kiến Nam sẽ được phẫu thuật tim.

Đây quả là một tin đáng mừng, thực chất đến bác sĩ Liễu cũng không thể ngờ được rằng Lôi Đinh bạn mình lại liên lạc đến hỏi về tình hình bệnh nhân Từ Kiến Nam, nghe nói là được con gái nhờ và chính Lôi Đinh đã nhờ người liên hệ tới những bệnh viện lớn ở nước ngoài rồi gửi hồ sơ bệnh án của Từ Kiến Nam đến cho họ. Sau vài ngày tìm kiếm cũng có một bệnh viện nói rằng có một bệnh nhân không may qua đời đã tình nguyện hiến nội tạng, mà quả tim của người ấy lại rất vừa vặn với Từ Kiến Nam.

Lôi Đinh chi một số tiền lớn để cho người đem trái tim đó về bệnh viện thành phố A cho bác sĩ Liễu. Nhưng cũng nhờ đó mà Lôi Đinh biết được Lôi Tư Lạc tại sao lại muốn ông giúp bằng được cậu bé này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Quá Khứ


Ngày hôm nay là ngày phẫu thuật của Từ Kiến Nam, mọi người từ sớm đã phải túc trực bên ngoài phòng bệnh để cầu nguyện cho buổi phẫu thuật sẽ thành công tốt đẹp. Lôi Tư Lạc hôm nay có trận thi đấu nên không thể ở cùng Từ Khả Huyên được mà chỉ có thể gửi lời chúc đến em trai của cô.

Sau nhiều giờ đồng hồ trôi qua, cuối cùng đèn phòng cấp cứu cũng tắt, Từ Kiến Nam được đẩy ra ngoài, bác sĩ Liễu với khuôn mặt hứng khởi từ trong phòng đi ra thông báo tin vui rằng ca phẫu thuật diễn ra thành công tốt đẹp. Cả nhà Từ Khả Huyên ôm lấy nhau hạnh phúc đến rơi nước mắt, bây giờ chỉ đợi Từ Kiến Nam hồi phục là được, bác sĩ Liễu nói mọi người từ giờ có thể an tâm rồi.

Buổi chiều sau khi thi đấu xong, Lôi Tư Lạc cũng lập tức đến bệnh viện hỏi thăm tình hình.

Mấy ngày trôi qua, Từ Khả Huyên cũng trở lại với công việc của mình, Từ Kiến Nam cũng hồi phục rất tốt, chẳng mấy chốc bác sĩ nói có thể xuất viện rồi.

Tanmi stream lại khiến cộng đồng fan của cô mừng rỡ đến phát điên, mọi người vào bình luận chào mừng cô trở lại rất nhiều, Từ Khả Huyên rất vui, cuộc sống của cô chẳng còn gì phải hối tiếc nữa. Mối quan hệ của cô và Lôi Tư Lạc rất tốt, công việc cũng đang rất ổn định lại có thể kiếm được rất nhiều tiền, em trai cũng đã khỏi bệnh, có lẽ từ bây giờ cô sẽ cố gắng thực hiện ước mơ nhỏ của mình đó chính là mở một tiệm cafe riêng.

Còn sự nghiệp của Lôi Tư Lạc thì vẫn đang lên như diều gặp gió, cô không để người hâm mộ thất vọng khi liên tục chiến thắng các trận đấu với những đội tuyển mạnh và yếu, trận thi đấu cuối cùng ở phòng bảng là trận thi đấu tranh giành vị trí top 1 của CDG và IE, đội nào thắng thì sẽ kết thúc với ngôi vị đầu bảng.

Cả đội CDG đã tập luyện và phân tích rất nhiều tình huống, chuẩn bị rất kĩ càng để đối đầu với IE, bọn họ đã bị thua ở giai đoạn lượt đi thì giai đoạn lượt về này không thể thua được.

Nhờ sự thi đấu ổn định và những màn thể hiện vượt sức tưởng tượng Lôi Tư Lạc bây giờ đã thu hút không ít fan hâm mộ, mỗi trận thi đấu đều có rất nhiều người đến cổ vũ, còn có rất nhiều fan muốn chụp hình và xin chữ kí của cô. Từ Khả Huyên bởi vì mới trở lại nên phải đi quay rất nhiều, lịch trình cũng dày đặc, hai người phải rất tranh thủ mới có thể gặp nhau được.

Tại biệt thự Lôi Gia.

Mẹ của Lôi Tư Lạc đang ngồi cùng ba của cô nói chuyện phiếm bởi hôm nay cả hai rất rảnh.

" Lạc Lạc nhà chúng ta có người yêu rồi đó" Lôi Đinh vừa nhâm nhi rượu vang vừa nói.

Tư Minh bất ngờ: " Hả? sao ông biết? người đó thế nào?".

"Lần trước nó nhờ tôi cứu em trai của người yêu nó nên tôi mới biết được, tôi cũng cho người tìm hiểu rồi" Lôi Đinh nhìn vợ mình nói.

Tư Minh đôi mắt sáng lên, muốn hỏi xem người yêu của con gái mình như thế nào:" Cậu ta thế nào? có hợp với Lạc Lạc nhà mình không?"

Lôi Đinh nghe đến chữ "cậu" liền bật cười:" Không phải nam nhân mà là nữ nhân"

"Hả? cái gì? Lạc Lạc yêu nữ nhân?" Tư Minh ngồi trên ghế, tròn mắt nhìn chồng mình.

Nhìn biểu cảm rất đỗi bất ngờ của vợ mình Lôi Đinh chỉ biết cười trừ: " Cô gái đó là một người nổi tiếng, nhìn bề ngoài thì rất xinh đẹp, thấp hơn Lạc Lạc một chút. Ban đầu tôi biết Lạc Lạc yêu nữ nhân cũng hơi tiếc nuối nhưng rồi quan sát mới thấy nhờ cô gái đó mà Lạc Lạc trưởng thành hơn rất nhiều, bà xem tôi mua lại đội tuyển mà Lạc Lạc đang thi đấu, ban đầu chỉ mua cho nó vui. Thật không nghĩ rằng đội tuyển đó thi đấu tốt quá khiến bên chủ quản Doris cũng được hưởng lợi."

"Tôi cho người tìm hiểu cô gái kia, gia cảnh rất khó khăn, trước đó có một người em trai bị bệnh tim phải nằm viện, nhờ vậy nên mỗi ngày đều rất cố gắng kiếm tiền để chữa bệnh cho em."

"Ông không nghĩ rằng cô gái đó tiếp cận Tư Lạc để lợi dụng sao? dù sao Lạc Lạc cũng là con gái của tập đoàn thời trang lớn nhất cả nước đấy." Tư Minh vẫn còn rất hoài nghi.

"Có lẽ Lạc Lạc sẽ không nói mình là con gái của chủ tịch tập đoàn Doris đâu, bà biết tính nó rồi đấy, có tiểu thư nhà giàu nào như con gái bà không? nó chẳng bao giờ mặc đồ của Doris cả, toàn ra ngoài mua đồ của mấy hãng khác. Đến thằng bé Đông Đông cũng không biết nó là con gái của chủ tịch tập đoàn Doris cơ mà, bốn đứa trẻ nhà ta từ bé đã rất hiểu chuyện, chẳng đứa nào vì nhà mình siêu giàu mà ỷ lại cả."Lôi Đinh nói với một giọng điệu đầy tự hào về bốn đứa con của mình.

"Nhưng mà tôi vẫn lo lắm"

Lôi Đinh nhìn khuôn mặt đầy lo lắng của vợ mình liền nắm lấy tay bà mà an ủi: " Được rồi, coi như chúng ta có thêm một đứa con dâu đi, đất nước của mình cũng hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới rồi mà. Nếu bây giờ chúng ta cưỡng ép Lạc Lạc, cái tôi sợ nhất chính là Lạc Lạc sẽ nhớ lại chuyện của quá khứ, mọi chuyện là lỗi của tôi, vì vậy chỉ cần Lạc Lạc thích thì tôi sẽ không ngăn cản nó".

Tư Minh nhìn chồng mà buồn bã, ông vẫn không thể quên được lỗi lầm của quá khứ, Lôi Đinh mười năm nay vẫn luôn luôn áy náy về sự lơ đãng của mình.

Chuyện của mười năm trước, khi ông nội của Lôi Tư Lạc vẫn còn sống nhưng bởi tuổi cao sức yếu lại bị mắc bệnh tim nên ông nội đã giao công ty cho con trai độc nhất của mình là Lôi Đinh quản lý. Bởi vì Doris là hãng thời trang lớn lại đang trên đà thăng tiến nên công việc lúc nào cũng như núi mà chỉ có Lôi Đinh và vợ của mình Tư Minh tiếp quản, các con đều nhờ ông bà hai bên trông giúp.

Ngày ấy Lôi Tư Lạc được tám tuổi, Lôi Tư Vân mới chỉ hơn sáu tuổi một chút, hai anh lớn thì đều đã đi học cấp hai cấp ba. Chính cái ngày định mệnh ấy đã in sâu vào tâm trí của Lôi Đinh cả mười năm nay, ông vẫn còn nhớ hôm đó vì bản thân rảnh rỗi nên đã tự mình đến trường tiểu học đón Lôi Tư Lạc, lẽ ra ông sẽ đón cả Tư Vân nhưng bởi hôm ấy con gái út bị ốm nên xin nghỉ học ở lớp nhỏ.

Khi xe nhà Lôi Gia đi ngang qua công viên giải trí đã dừng lại bởi Lôi Tư Lạc rất thích đến đây chơi, tất nhiên một người ba như Lôi Đinh rất chiều lòng con gái nên đã đưa cô vào trong.

Khi ấy Lôi Đinh bởi vì một cuộc điện thoại mà lơ đãng không để ý đến Lôi Tư Lạc một giây vậy mà khi quay lại liền không tìm thấy con gái đâu. Lôi Đinh sợ hãi chạy khắp nơi tìm con rồi gọi người lục tung cả cái công viên giải trí này lên để tìm Lôi Tư Lạc nhưng mà mọi chuyện nghiêm trọng hơn là mọi người nghĩ.

Lôi Đinh quá hoảng loạn nên đã báo cảnh sát, cả nhà Lôi Gia khi ấy bị một phen náo loạn, mọi người định rằng sẽ không để ông nội biết nhưng rồi khi mọi chuyện đi quá xa, ông nội cũng biết được chuyện cháu gái nhỏ của mình bị mất tích. Đã đợi hai ngày mà không hề có một tin tức gì, ông nôi bởi vì không chịu đựng được cú sốc này nên bệnh tim tái phát, mặc dù cả nhà đã đưa vào bệnh viện nhưng ông vẫn không qua khỏi.

Lôi Gia phải hứng chịu liên tiếp hai bi kịch, nhưng thật may mắn vào lúc mọi người tuyệt vọng nhất thì cảnh sát đã báo cho họ một tin mừng đó chính là đã tìm được Lôi Tư Lạc ở gần hải cảng thành phố V. Lôi Tư Lạc bị một nhóm người buôn trẻ em bắt cóc nhưng thật may là cảnh sát đã tìm ra bọn chúng nhờ vậy đã cứu được rất nhiều những đứa trẻ khác và Lôi Tư Lạc.

Cả nhà Lôi Gia nửa buồn nửa vui, Lôi Tư Lạc về nhà với vẻ ngoài sợ hãi, hơn nữa còn biết được người ông mà mình yêu quý nhất bởi vì chuyện cô bị bắt cóc mà qua đời. Lôi Tư Lạc mặc dù mới chỉ tám tuổi nhưng đã hiểu hết được mọi chuyện, cô đã nghĩ rằng bởi vì bản thân chạy linh tinh nên mới gặp phải bọn người xấu, vì cô nên ông nội mới qua đời.

Lôi Tư Lạc như bị rơi vào hố sâu, cô như trở thành một con người khác từ ngày hôm ấy, luôn luôn cho rằng bởi vì bản thân nên ông nội mới mất. Lôi Đinh và Tư Minh đã rất sợ hãi, hai người vừa trải qua tang lễ không lâu thì bây giờ con gái lại xuất hiện những biểu hiện lạ thường.

Luôn luôn thu mình lại, nhốt mình ở trong phòng, hơn nữa còn đáng sợ hơn khi mà một lần Lôi Tư Lạc bị ngã cầu thang, cả nhà đưa cô vào bệnh viện nhưng thật may mắn vì không có trấn thương nặng nhưng nhìn biểu hiện của cháu gái nhỏ bác sĩ Liễu đã bảo bạn mình nên đưa cô bé đi gặp bác sĩ tâm lý.

Nhưng rồi tất cả các bác sĩ đều bó tay với bệnh tình của Lôi Tư Lạc, bởi vì cô bé luôn luôn tự trách mình đã gây ra cái chết của ông nội nên mới có những biểu hiện kì lạ như vậy.

Cả nhà Lôi Gia còn đang đau đầu về chuyện này thì một ngày họ gặp được một nhà thôi miên, ông ta đã thôi miên Lôi Tư Lạc sau đó xóa đi đoạn kí ức ám ảnh ấy rồi thay thế rằng ông nội cô chỉ vì quá già yếu nên mới qua đời.

May mắn là cách này lại có hiệu quả, Lôi Tư Lạc không nhớ gì về chuyện mình bị bắt cóc nữa, Lôi Đinh và vợ sau đó đem Lôi Tư Lạc đến nhà ông bà ngoại ở quê cho cô bé thư giãn, sau cùng ở quen nên đã ở lại nhà ông bà ngoại và đăng kí trường học tại đây luôn. Lôi Đinh vẫn không quên thuê người bảo vệ Lôi Tư Lạc mỗi ngày, thật lâu sau mọi chuyện cũng đã trở lại bình thường nhưng mà Lôi Đinh vẫn lo sợ một ngày Lôi Tư Lạc sẽ nhớ ra quá khứ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Top 1


Cuối tuần tâm điểm tuần thi đấu cuối cùng của vòng bảng chính là trận đấu của đương kim vô địch IE và đội tuyển đang có một phong độ mạnh mẽ đó chính là CDG, trận đấu nóng đến mức cổng vé vừa mở bán trong một giờ đồng hồ ngay lập tức được mua hết. Cả đội CDG phải luyện tập quên ăn quên ngủ vì trận đấu này, ban huấn luyện đã phải chuyển bị rất kĩ càng các quá trình, các tuyển thủ cũng phải chuẩn bị một tinh thần thật ổn định để thi đấu.

Bởi vì lượt đi CDG đã để thua IE nên lượt về này chính là để cả đội hạ quyết tâm phải thắng bằng được, bởi vì đường giữa của IE là người chơi cũ của CDG nên Lôi Tư Lạc bị cộng đồng fan đem ra so sánh, lần trước thua trận Lôi Tư Lạc đã bị nói rất nhiều, mặc dù lỗi không hoàn toàn thuộc về cô.

Lôi Tư Lạc cũng vì trận đấu này mà luyện tập rất hăng say, cô quyết tâm phải đánh bại đường giữa của đối thủ ở trận đấu này và kết thúc vòng bảng với ngôi vị đầu bảng.

Trận đấu chuẩn bị bắt đầu, CDG trận đầu tiên sẽ chơi ở bên xanh còn IE sẽ ở bên đỏ, cả đội đem bàn phím và chuột riêng ra để chuẩn bị, trong lúc ấy Lôi Tư Lạc có nhìn xuống hàng ghế khán giả, người mà cô mong chờ nhất cũng có mặt. Từ Khả Huyên ngồi ở hàng ghế đầu tiên khi bắt gặp ánh mắt của Lôi Tư Lạc nhìn mình thì ngay lập tức mỉm cười nhìn lại đối phương, Lôi Tư Lạc cũng nhờ nụ cười ấy mà phấn trấn hơn rất nhiều.

Trận đấu đầu tiên, bên IE cấm liền ba con tướng đi đường giữa và hai con tướng đi rừng, còn bên CDG thì cấm ba con tướng xạ thủ và hai con tướng đường trên.

Trận đấu bắt đầu, giai đoạn đầu game cả hai đội chỉ thư thả farm lính, tại phút thứ tám của trận đấu, rừng của CDG có một tình huống gank ở đường giữa rất đẹp nhờ vậy mà Lôi Tư Lạc có được một điểm hạ gục, ở đường dưới hỗ trợ của IE mở giao tranh nhưng không có gì đặc biệt khi cặp đôi đường dưới của CDG có thể lùi về được. Phút thứ mười, CDG cắm mắt kiểm soát rồng, Lã An Đông liên tiếp gửi ping hỗ trợ ăn rồng nên Lôi Tư Lạc cũng nhanh chóng đẩy đợt lính lên cao rồi xuống trợ giúp.

IE nhận thấy CDG có thể đang ăn rồng nên đã huy động người kéo xuống hang rồng, cả hai đội xảy ra tranh chấp rất căng thẳng ở đây nhưng nhờ tình huống căn máu của con rồng nước nên Lã An Đông sử dụng trừng phạt kịp thời và vẫn đem về con rồng đầu tiên cho CDG. Bởi vì Lôi Tư Lạc có được một điểm hạ gục trước đó nên có được sự chênh lệch ở hai đường giữa. IE liên tiếp nằm xuống, trong một tình huống đó mà CDG đánh đổi rừng để lấy hai điểm hạ gục cho xạ thủ và đường giữa khiến cho trận đấu dễ thở hơn rất nhiều.

Như vậy tính đến phút thứ mười năm Lôi Tư Lạc có được hai điểm hạ gục, xạ thủ của CDG có một điểm hạ gục và một điểm hỗ trợ, còn Lã An Đông nằm xuống một lần nhưng cũng có được ba điểm hỗ trợ. Còn IE chỉ có một điểm hạ gục của xạ thủ và đường giữa thì đã phải nằm xuống hai lần.

Trận đấu trở nên dễ dàng hơn cho CDG khi mà Lôi Tư Lạc với một con syndra quá khỏe, chỉ một combo đã đủ để tiễn xạ thủ team địch lên bảng đếm số, chênh lệch về trụ và tiền mỗi lúc một nhiều, phút thứ hai năm CDG lao thẳng vào nhà chính của đối phương hạ gục từng người một của Iris Esports, một chiến thắng dễ dàng cho Cyrus Doris Gaming.

Hai đội nghỉ giải lao mười phút rồi sau đó tiếp tục tiến vào trận đấu thứ hai.

Trong giờ nghỉ giải lao cả đội đã rất thoải mái, anh Lam Thụy cũng nhắc nhở mọi người không được vì một chiến thắng mà khinh địch.

Trận đấu thứ hai bắt đầu, lần này IE đã đánh cẩn thận hơn rất nhiều, những tình huống gank của IE cũng tốt hơn khi đường dưới của CDG bị camp quá nhiều lần, cả hai đội giằng co trận đấu đến phút ba mươi với một pha tranh chấp baron CDG vì yếu thế hơn nên đã thua combat, IE thừa thắng xông lên phá vỡ nhà chính của CDG. Với thắng lợi vừa rồi IE kéo trận đấu về thế cân bằng, hai đội còn một trận đấu duy nhất để xác định ngôi đầu bảng.

Bây giờ cả đội CDG lại bị căng thẳng, anh Lam Thụy vẽ lên bảng ở phòng chờ những chiến thuật mà cả đội nên chuẩn bị ở ván đấu cuối.

Trận đấu thứ ba bắt đầu.

Đường trên của CDG solo-kill đối thủ cùng đường, cặp đôi đường dưới của CDG lại có được lợi thế sớm khi mà xạ thủ Bynki có được điểm hạ gục trước xạ thủ của IE. Pha giao tranh sứ giả ở phút thứ 9 khiến cả hai đội đều nằm xuống ba người. Mặc dù IE có được sứ giả tuy nhiên con sứ giả này không hề có tác dụng khi mà nó bị gϊếŧ trước khi húc được trụ một đường giữa của CDG. Đường giữa và xạ thủ của CDG liên tục có được lợi thế so với đối thủ cùng đường, ở trận đấu này CDG chơi chiến thuật bắt chết xạ thủ của IE bởi vì đây là vị trí mạnh nhất của IE, xạ thủ của IE nằm xuống ba lần khi trận đấu chưa đến phút 20.

Pha giao tranh ở rồng phút thứ 26, CDG quét sạch IE lấy được linh hồn rồng lửa. Phút thứ 32, giao tranh lại một lần nữa nổ ra, người mạnh nhất trong trận đấu này bên IE là đường trên đã làm hết những gì có thể làm, xạ thủ Bynki của CDG biết cách giữ vị trí cực hay. Phút thứ 34 CDG phá vỡ nhà chính của IE như vậy giành thắng lợi 2-1 trước đương kim vô địch Iris Esports, với chiến thắng này CDG khẳng định mình đang là đội tuyển mạnh nhất giải đấu cho đến bây giờ.

Top bốn của giải đấu lần lượt là Cyrus Doris Gaming(CDG), Iris Esports(IE), Gongun Esports(GE), Star Pegasus Gaming(SPG), vì CDG ở vị trí đầu bảng nên được nghỉ ngơi ba tuần, còn trận đấu gần nhất sẽ diễn ra với hai đội là SPG và GE, đội nào thắng sẽ được tiến vào vòng trong thi đấu với IE và đội chiến thắng tiếp theo sẽ tiến vào trận trung kết với CDG.

Kết thúc vòng bảng với vị trí đầu bảng, cả đội CDG vui vẻ cùng nhau tổ chức liên hoan vào buổi tối, Lôi Tư Lạc thì nói với mọi người mình sẽ đến muộn bởi vì buổi chiều cô sẽ trở về nhà với Từ Khả Huyên.

Tại chung cư của Từ Khả Huyên.

Vừa mới về đến nhà Lôi Tư Lạc đã vui vẻ bế bổng Từ Khả Huyên vào trong phòng ngủ, Lôi Tư Lạc cười không ngậm được miệng hôn liên tiếp lên mặt của Từ Khả Huyên.

"Lạc Lạc của chị hôm nay thi đấu rất tốt nha, tự hào quá" Từ Khả Huyên vòng tay ôm lấy Lôi Tư Lạc vào trong lòng.

"Nhờ có chị đi tiếp thêm sức mạnh đó" Lôi Tư Lạc hôn lên môi của Từ Khả Huyên.

Cả hai người nằm trên giường đọc tin tức về trận thi đấu vừa rồi, đọc những bình luận fan cổ vũ và khen ngợi, Lôi Tư Lạc vừa đọc vừa cười như bị hỏng đầu. Từ Khả Huyên nhắc nhở Lôi Tư Lạc buổi tối đi ăn cùng mọi người trong đội chỉ cho phép uống một chút đồ uống có cồn thôi, không uống thì càng tốt nếu uống nhiều như hôm bị ngất ở công viên là từ sau sang sẽ ra sofar ngủ. Lôi Tư Lạc cũng ngoan ngoãn nghe lời, sau đó đi tắm, còn Từ Khả Huyên thì nằm ở trên giường gọi điện về nhà cho ba mẹ để hỏi thăm tình hình của em trai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Em không ngốc.


Ba tuần trôi qua, Lôi Tư Lạc mỗi ngày phải ở gaming house luyện tập không ngừng nghỉ, không chỉ riêng cô mà cả đội CDG ai cũng bù đầu vào luyện tập, bởi vì bọn họ lần đầu được tham dự chung kết, phải lắm bắt cơ hội, Lôi Tư Lạc nếu lần này không được cô chỉ có thể cố gắng một mùa giải nữa mà thôi.

Ba tuần vừa rồi Lôi Tư Lạc chỉ gặp Từ Khả Huyên được ba lần, mỗi tuần Từ Khả Huyên đều đứng trước gaming house của CDG để đợi Lôi Tư Lạc, cô đem canh gà và rất nhiều đồ ăn do mình tự làm đến cho Tư Lạc, chắc chắn làm một game thủ để chuẩn bị cho trận chung kết phải luyện tập rất nhiều mà con người lười biếng kia chắc chắn ăn rất ít, cứ mải chơi game quên mình như thế Từ Khả Huyên rất lo lắng.

Trong ba tuần Từ Khả Huyên cũng phải tham gia một vài sự kiện và vài buổi chụp ảnh cosplay, cô cũng bận không kém người kia, nhưng mà Từ Khả Huyên vẫn tranh thủ ngày nào rảnh rỗi sẽ làm đồ ăn ngon mang đến tận gaming house cho Lôi Tư Lạc, có lẽ vì vậy mà nhiều lần có mấy người viết báo chụp được cảnh hai người nói chuyện tình tứ.

Bị cộng đồng mạng nghi ngờ từ lâu mà cả hai không hề lên tiếng về vấn đề này nên là mỗi lần phóng viên chụp được là hai người lại trở thành tâm điểm trên mạng.

Lôi Tư Lạc và Từ Khả Huyên cũng đã thống nhất về chuyện này, nếu ai hỏi thì sẽ nói cả hai là chị em tốt còn nếu không thì cứ việc giữ im lặng, không nên quá quan tâm người ngoài làm gì.

Trận chung kết giải đấu trong nước sẽ diễn ra với sự góp mặt của hai đội CDG và IE, Star Pegasus Gaming mặc dù đã rất xuất sắc khi đánh bại Gongun Esports nhưng khi vào vòng trong gặp IE thì họ đã nhận thất bại và đứng thứ ba của giải đấu, đó là một thành tích tốt đối với một đội tuyển khi mới lần thứ hai tham dự.

Ngày mai đã là ngày thi đấu trận chung kết rồi, vé cũng đã được bán hết, khâu chuẩn bị cũng đã được ban tổ chức hoàn thành, trận chung kết sẽ được diễn ra tại một khán đài lớn hơn, chứa được nhiều khán giả hơn nhà thi đấu cũ. Hơn nữa hệ thông ánh sáng và âm thanh rất tốt, màn hình led rất lớn, cái đỉnh nhất vẫn là chiếc cúp của nhà vô địch.

Chiếc cúp với thân màu vàng được khắc rất nhiều họa tiết ở thân, trên đỉnh còn gắn một viên hồng ngọc ai nhìn cũng mê, đây cũng là chiếc cúp riêng của giải đấu trong nước.

Lôi Tư Lạc rất hồi hộp cho ngày mai, đêm trước ngày thi đấu anh Lam Thụy nói mọi người nên nghỉ ngơi thật tốt không cần luyện tập quá sức, vậy nên đêm nay mọi người được nghỉ sớm hơn mọi ngày.

Bắt xe sang nhà Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc muốn có một nơi bình yên nhất để cô thư giãn, cô đang rất căng thẳng cho ngày mai. Chưa kịp gõ cửa thì cánh cửa ngay tức khắc đã mở ra với sự ngỡ ngàng của hai người.

"Lạc Lạc, em không luyện tập sao? Chị đã làm đồ ăn định mang sang cho em này" Từ Khả Huyên dơ chiếc túi dựng mấy hộp đồ ăn lên cho Lôi Tư Lạc.

Không nói một từ nào, Lôi Tư Lạc kéo Từ Khả Huyên vào trong nhà cầm lấy chiếc túi đặt lên trên bàn còn mình thì ép Từ Khả Huyên vào tường sau đó đỡ lấy eo người kia còn cô thì cúi người xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại kia.

Mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng Từ Khả Huyên không từ chối mà ôm lấy người kia chặt hơn, đáp lại nụ hôn của Lôi Tư Lạc một cách nồng nhiệt nhất, hai người mân mê ở phòng khách.

Nhìn thấy chiếc túi đựng đồ ăn trên bàn, Từ Khả Huyên sực nhớ ra: " Lạc Lạc, đồ ăn sẽ nguội mất".

Nhưng mà Lôi Tư Lạc lại không để ý đến nó, cô bế bổng Từ Khả Huyên lên rồi đi vào trong phòng ngủ nhẹ nhàng đặt người kia xuống chiếc đệm êm ái rồi nói nhỏ với một khuôn mặt đầy ái muội: " Đồ ăn nguội còn chị thì nóng a"

Một câu nói khiến mặt của Từ Khả Huyên đỏ ửng lên, đúng là cô đang cảm thấy rạo rực trong người bởi vì nãy giờ con người kia liên kiếp vuốt ve cơ thể của cô khiến bản thân Từ Khả Huyên cảm thấy mình đang bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ nhưng không nói ra.

"Em...em...em biếи ŧɦái a" Từ Khả Huyên cắn nhẹ vào môi của Lôi Tư Lạc rồi nói.

Lôi Tư Lạc vẫn còn nhớ như in lần trước Từ Khả Huyên nói cô ngốc, lúc ấy cô chưa hiểu vì sao nhưng bây giờ thì hiểu rồi, cô không muốn bị coi là đứa ngốc nữa đâu. Lôi Tư Lạc một lần lướt mạng xã hội cô đã xem được một đoạn clip về hai cô gái ở trên giường làm những hành động rất ái muội, lúc ấy Lôi Tư Lạc hơi hoảng loạn khi xem nó nhưng mà cũng cảm thấy nó rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Lôi Tư Lạc sực nhớ ra lần mình bị Từ Khả Huyên chê ngốc, hóa ra là vì cái này.

Lúc này trong đầu của Lôi Tư Lạc liên tục hiện lên mấy hình ảnh của đoạn clip mà cô đã xem, Lôi Tư Lạc chủ động vén áo của Từ Khả Huyên lên làm để lộ chiếc bụng trắng nõn và chiếc eo thon thả vừa nhìn đã thấy thích, Lôi Tư Lạc không kiềm chế được bản thân cúi xuống hôn lên từng tấc da thịt của người mình yêu.

"Chị, có nhớ vết hôn của chị lần trước đã khiến em bị mọi người ở gaming house trêu chọc rất nhiều đó nha, nhìn xem người chị trắng như vậy em có nên cho một điểm nhấn không?" Lôi Tư Lạc chỉ chỉ vào cổ của Từ Khả Huyên, khuôn mặt rất đáng ghét nói.

"Em dám sao?" Từ Khả Huyên nghe xong vừa cười vừa thách thức.

Nhìn bộ dạng tếu táo của Từ Khả Huyên, xem ra người này chưa biết sợ rồi: " Chị thách em sao?" Lôi Tư Lạc nhanh chóng định cắn một miếng trên cổ Từ Khả Huyên thì bị người kia đẩy ra ngăn cản.

"Được rồi, chị không dám thách em, ngày mai chị còn phải đi chụp hình, hơn nữa mai còn đến cổ vũ em sẽ gặp rất nhiều fan a" Từ Khả Huyên nói.

Lôi Tư Lạc bĩu môi sau đó lại tìm xuống chiếc bụng mềm mại, trắng trẻo kia cắn xuống, Từ Khả Huyên cảm nhận được đau đớn liền kêu lên một tiếng, khi Lôi Tư Lạc nhả ra chỗ ấy đã xuất hiện một vệt tím giống với vệt tím ở cổ của Lôi Tư Lạc.

Tiếp theo không có ý định dừng lại, Lôi Tư Lạc vén chiếc áo nhỏ của Từ Khả Huyên lên làm người bên dưới lộ ra hai khỏa mềm to tròn, đây là lần đầu tiên Lôi Tư Lạc dám làm điều này, trước đó em ấy chưa bao giờ bạo đến vậy.

"Lạc Lạc~..." Từ Khả Huyên bị người kia kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến run lên.

" Để xem em có phải là đứa ngốc không nha" Lôi Tư Lạc nói xong liền cúi xuống ngậm lấy viên ngọc trên đỉnh.

"A~..." Từ Khả Huyên cả người mềm nhũn, cơ thể không nghe theo lời của cô nữa rồi.

Nghe tiếng của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc như bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn, cô dùng một tay xoa bóp một bên ngực còn lại, sau đó lại tìm đến đôi môi của Từ Khả Huyên mà hôn, hai tay liên tục trêu đùa nửa thân trên của Từ Khả Huyên. Từ Khả Huyên bị người kia làm cho cả người rạo rực đến phát điên nhưng mà không phải hôm nay, ngày mai có rất nhiều việc quan trọng.

Đẩy mạnh Lôi Tư Lạc ra:" Lạc Lạc, không phải hôm nay, ngày mai là một ngày quan trọng đối với em, đi ăn tối được chứ." Từ Khả Huyên mặc dù cơ thể vẫn đang rất khó chịu nhưng mà cô phải để Lôi Tư Lạc nghỉ ngơi.

Bị người kia từ chối Lôi Tư Lạc bày ra một bộ mặt hết sức thất vọng, hụt hẫng.

Nhìn bộ dạng của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên liền xuống nước an ủi.

"Nếu lần này em vô địch giải đấu, chị sẽ thưởng cho em a. Ngoan, bây giờ đi ăn rồi nghỉ ngơi mai còn phải thi đấu" Từ Khả Huyên xoa mặt Lôi Tư Lạc dỗ dành, hôn một cái lên môi đối phương, Từ Khả Huyên sửa soạn quần áo chình tề rồi kéo Lôi Tư Lạc ra bếp.

Với lời đề nghị của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc đồng ý rồi theo người kia ra bếp ăn tối. Đêm đến cả hai ôm nhau ngủ trong sự bình yên và hạnh phúc mà ai cùng phải ghen tị.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Tức Giận.


Tại buổi tiệc trong một nhà hàng lớn ở thành phố A.

Cả đội CDG đang ăn mừng cho chức vô địch lần đầu tiên của mình, mọi người hôm nay ai cũng rất vất vả và cũng đã nhận được phần thưởng xứng đáng với những lỗ lực mà mình đã bỏ ra.

Trải qua năm trận đấu căng thẳng đến phút cuối, khi mà IE và CDG cùng nhau thắng hai game làm trận chung kết phải dùng trận thứ năm để phân biệt nhà vô địch, nhưng cuối cùng CDG là những người chơi tốt hơn nên họ đã đánh bại đương kim vô địch Iris Esports và trở thành tân vương ở mùa giải mới.

Cả khán đài như nổ tung với màn trình diễn của CDG, hai đội đều đã cống hiến hết mình cho một trận chung kết đáng nhớ, khán giả vô cùng hào hứng khi mà cả hai đội ai cũng có những tình huống ăn miếng trả miếng rất căng thẳng. Từ Khả Huyên ngồi dưới cổ vũ mà nhiều lần cô sắp khóc đến nơi, bởi trong những tình huống CDG đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc rồi mà họ lại có thể lật ngược thành thắng.

Cuối cùng CDG là những người bản lĩnh hơn, họ hôm nay thi đấu bằng 200% sức lực của mình, đây chính là chức vô địch đầu tiên của cả đội không chỉ riêng Lôi Tư Lạc và Lã An Đông. Cả đội đứng giữa một khán đài lớn trong tiếng hò reo và vỗ tay của khán giả, mọi người cùng nhau nâng cao chiếc cúp vô địch giải đấu khi ấy ban tổ chức cho nổ pháo giấy để cả đội ăn mừng. Một màn lung linh như vậy đã tô điểm cho một kỷ niệm đáng nhớ đối với Lôi Tư Lạc, đây là thời gian hạnh phúc nhất mà cô có được, cô hiểu như thế nào là cố gắng và được đền đáp, cô hiểu thế nào là lỗ lực hết sức mình, tham gia giải đấu khiến Lôi Tư Lạc cảm thấy thế nào là cạnh tranh khốc liệt.

Qua giải đấu này Lôi Tư Lạc đã trưởng thành hơn rất nhiều, khoảng thời gian mà cô ở cùng mọi người trong gaming house, được các đàn anh chỉ bảo, những lúc cả đội cùng nhau bày trò để giải khuây,.. tất cả dù ngắn ngủi nhưng là khoảng thời gian vui vẻ nhất từ trước đến giờ. Bởi vì Lôi Tư Lạc vô địch giải đấu trong nước nên sẽ rất nhanh chóng tham gia chung kết thế giới, giải đấu LMHT lớn nhất toàn cầu sau đó dù kết quả có ra sao, Lôi Tư Lạc sẽ giải nghệ và sang nước ngoài để học tập.

Đêm nay, CDG ăn mừng rất lớn, mọi người ai nấy cũng vui, chẳng mấy khi có được niềm vui này, Lôi Tư Lạc cũng uống rất nhiều nhưng mà cô đã xin phép Từ Khả Huyên trước, ăn xong cô sẽ về nhà Từ Khả Huyên ngủ.

Đêm muộn bữa tiệc cũng tàn, Lôi Tư Lạc say khướt không biết trời đất đâu nhưng mà cô được Lã An Đông và Lục Hinh Nhi thuê xe đưa đến chung cư của Từ Khả Huyên, khi đến chung cư Lục Hinh Nhi gọi điện cho Từ Khả Huyên xuống bên dưới nhà.

" Say đến mức này sao?" Từ Khả Huyên vừa nhìn thấy Lôi Tư Lạc say đến bất tỉnh nhân sự liền nhăn mặt không vui.

Sau khi giao phó Lôi Tư Lạc cho Từ Khả Huyên, Lã An Đông cùng Lục Hinh Nhi cũng bắt xe trở về nhà, phải rất khó khăn Từ Khả Huyên mới có thể đưa được Lôi Tư Lạc vào trong nhà, hơn nữa trên người của em ấy nồng lặc mùi rượu. Lần này có lẽ vì vui quá nên Lôi Tư Lạc đã uống rượu rồi, thậm chí còn uống rất nhiều là đằng khác, Từ Khả Huyên rất giận vì lúc nào cô cũng nhắc là chỉ được uống một chút thôi, họ hàng của Từ Khả Huyên có một người đã mất bởi vì nghiện rượu vậy nên cô rất ghét mùi của thứ này.

Vất vả lắm Từ Khả Huyên mới thay được quần áo cho con người đang bất tỉnh nhân sự kia, cả người Lôi Tư Lạc bởi vì rượu mà đỏ lên, như vậy rất là nguy hiểm, một lần trước ở công viên Thái Diệu, Từ Khả Huyên đã sợ đến chết rồi mà bây giờ Lôi Tư Lạc còn dám lặp lại một lần nữa. Từ Khả Huyên không cấm Lôi Tư Lạc uống nhưng em ấy vẫn còn nhỏ mà cô chỉ cho phép uống một chút để không thất lễ với mọi người nhưng xem ra người kia không thèm để ý lời nói của mình.

Đắp chăn xong xuôi cho Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên bởi vì tức giận nên cũng không thể ngủ cùng một con người bốc lên toàn mùi rượu như vậy, cô sang phòng bên cạnh ngủ riêng, mặc kệ người kia.

Sáng hôm sau

Lôi Tư Lạc đầu óc choáng váng tỉnh dậy, cảm nhận đầu vẫn còn ong ong cả lên, cả người cũng mệt mỏi, nhìn xung quanh, đây là phòng của chị bé mà. Lôi Tư Lạc giật mình, chết rồi hôm qua lỡ uống nhiều rượu quá, chị bé chắc chắn sẽ gϊếŧ cô mất, chạy ra bên ngoài Lôi Tư Lạc tìm quanh nhà cũng không thấy Từ Khả Huyên đâu, chỉ có đồ ăn sáng đã được chuẩn bị sẵn và một mảnh giấy note ở trên bàn nhắc nhở cô ăn rồi nghỉ ngơi.

Từ Khả Huyên phải đến studio để chụp hình và quay video cho công ty, bận bịu đến tối mới trở về.

Vừa nghe tiếng mở cửa, Lôi Tư Lạc giống con cún con nhanh chóng chạy ra ngoài đón chủ nhân trở về, hơn nữa còn bày ra bộ mặt ngoan ngoãn đợi Từ Khả Huyên thay đồ xong liền nhào tới ôm lấy.

Nhưng mà Từ Khả Huyên rất lạnh lùng không thèm để ý đến Lôi Tư Lạc: "Đừng nháo, chị mệt mỏi". Giọng nói tỏa ra băng hàn.

Lôi Tư Lạc ủ rũ liên tục bám riết lấy Từ Khả Huyên để người kia vui:" Chị bé giận em sao?" Lôi Tư Lạc đôi mắt long lanh nhìn Từ Khả Huyên ( ・ั﹏・ั).

Nhưng mọi cố gắng của Lôi Tư Lạc chỉ nhận lại sự lạnh nhạt của Từ Khả Huyên, cho đến tối khi cả hai ăn tối và tắm rửa xong cùng nhau lên giường, Từ Khả Huyên nói ra một câu nhẹ như lông hồng nhưng đối với Lôi Tư Lạc lại nặng như cả ngọn núi.

"Đêm nay em sang phòng kia ngủ đi, không thì ra sofar ngủ" Từ Khả Huyên lướt mạng xã hội không thèm để ý đến người kia.

Một câu nói khiến Lôi Tư Lạc sợ hãi, cảm giác như bị đẩy xuống mười tám tầng địa ngục vậy, trái tim liền bị hóa đá, Lôi Tư Lạc mếu máo như sắp khóc đến nơi rồi.

"Em xin lỗi mà" Lôi Tư Lạc mếu máo ôm lấy Từ Khả Huyên nhưng người kia vẫn chỉ nhìn vào màn hình điện thoại mà không thèm để ý.

Sự hờ hững của Từ Khả Huyên làm Lôi Tư Lạc hoảng loạn, Lôi Tư Lạc giật lấy chiếc điện thoại để người kia chỉ có thể chú ý đến mình, nhưng rồi chỉ nhận lại một cái trừng mắt của chị bé.

Từ Khả Huyên bị giật điện thoại cũng mặc kệ, cô trượt người xuống lấy chăn trùm lên người muốn ngủ sớm, mặc dù nhìn khuôn mặt Lôi Tư Lạc rất đáng thương nhưng mà không được mềm lòng, cô càng mềm lòng em ấy sẽ càng được nước làm tới, nhà phải có mái.

Chui vào trong chăn ngủ cùng Từ Khả Huyên, nhưng mà Lôi Tư Lạc không thể ôm lấy đối phương vì một mực bị từ chối, qua mấy lần nháo của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên lại càng tức giận.

"Giờ em ngủ ở đây thì chị sẽ sang phòng bên ngủ, tạm thời chúng ta ngủ riêng đi" Từ Khả Huyên hất chăn ra rồi bật dậy nhăn nhó mặt mày đi ra khỏi phòng.

Lôi Tư Lạc sợ hãi đuổi theo ôm lấy Từ Khả Huyên không buông, một mực năn nỉ người kia bớt giận, sẽ không có lần sau nữa.

Từ Khả Huyên bị ôm liền giãy giụa, nhưng mà cô nhìn Lôi Tư Lạc đã rơi nước mắt rồi, đôi mắt đỏ hoe, cái mũi đỏ phồng lên nhìn rất đáng thương, đôi môi thì cứ run run mếu máo nhìn như một đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi vậy . Từ Khả Huyên vừa giận vừa thương nhưng mà không thể bỏ qua dễ như vậy được, ít nhất đêm nay cho em ấy nằm ăn năn một đêm.

Nhất quyết Từ Khả Huyên lớn tiếng:" Chị nói bỏ chị ra".

Lôi Tư Lạc nhìn sự kiên định và lạnh lùng của Từ Khả Huyên liền sững sờ, cô để Từ Khả Huyên đi vào phòng kia còn mình thì đứng im bất động ở phòng khách nhìn bóng lưng người ấy rời đi.

Vào trong phòng, Từ Khả Huyên nhận ra, mình làm vậy có hơi quá đáng với em ấy hay không, bộ dạng của Lôi Tư Lạc rất giống đứa trẻ bị mẹ mắng, nhưng thôi cho em ấy một đêm để kiểm điểm lại bản thân, ngày mai nếu Lạc Lạc thành khẩn nhận lỗi cô sẽ tha thứ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Phần thưởng mà chị nói.


Buổi sáng hôm sau.

Hôm nay là cuối tuần Từ Khả Huyên được nghỉ, cô dậy từ sớm để nấu bữa sáng rồi vào phòng gọi Lôi Tư Lạc dậy, nhìn người kia vẫn còn đang say giấc, nhưng mà đôi mắt thì lại sưng húp lên có lẽ là khóc quá nhiều xong rồi mệt quá mới thiếp đi. Từ Khả Huyên hôm nay đã hết giận rồi, bây giờ lại thấy thương nhiều hơn bởi vì hôm qua cô đã quá khắt khe với em ấy, nhẹ nhàng nằm bên cạnh Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên vòng tay qua ôm lấy đối phương.

Nằm được một lúc thì Lôi Tư Lạc cũng thức giấc, vừa mở mắt dậy nhìn thấy Từ Khả Huyên đang ôm mình, hơn nữa còn mỉm cười nữa, nụ cười ấy làm Lôi Tư Lạc như bừng tỉnh. Không nói gì Lôi Tư Lạc chỉ nhẹ nhàng quay sang ôm lấy Từ Khả Huyên, không dám nhìn chị bé mà chỉ dám ôm chặt lấy Từ Khả Huyên như thể sợ người kia chạy mất, áp mặt vào ngực đối phương mếu máo.

"Lạc Lạc!"

Lôi Tư Lạc không trả lời mà cứ cọ cọ mặt vào bụng Từ Khả Huyên sau đó còn kêu "ưm ưm ~" giống như mấy con mèo con vậy.

"Lần sau còn uống rượu nữa không?" Từ Khả Huyên nghiêm giọng hỏi.

Lôi Tư Lạc tiếp tục không trả lời mà chỉ ở trong vòng tay của Từ Khả Huyên lắc nhẹ đầu, cô biết lỗi rồi mà, ở cùng người yêu mà phải ngủ một mình thì thật là hình phạt rất đáng sợ a.

Thấy người kia mếu mếu như trẻ con sắp khóc Từ Khả Huyên bật cười: " Được rồi, chị không giận nữa, nhưng lần sau không được uống nhiều rượu như vậy nghe chưa?" Từ Khả Huyên véo hai má Lôi Tư Lạc nói.

Nhìn Từ Khả Huyên cười là Lôi Tư Lạc ngay lập tức mở cờ trong bụng, cô mím môi gật đầu lia lịa.

Nhìn đứa trẻ kia Từ Khả Huyên giống như đang là một bà mẹ thì đúng hơn, Từ Khả Huyên hôn nhẹ vào má của Lôi Tư Lạc rồi kéo đối phương dậy đi đánh răng rửa mặt còn ra ăn sáng.

Ăn sáng xong, Từ Khả Huyên và Lôi Tư Lạc ngồi trên ghế sofar cùng nhau xem tivi và ăn hoa quả.

Tin tức về chức vô địch của CDG đã ngập tràn các mặt báo điện tử, trên news feed rất nhiều bài đăng khen ngợi đội tuyển CDG đã có một chiến thắng rất thuyết phục, hơn nữa tuyển thủ được MVP trận chung kết lại là nữ tuyển thủ trẻ Wamkie.

Lôi Tư Lạc đọc mấy bài báo về trận chung kết, đọc comment của fan, xem lại highlight trận đấu cô cười lớn, cảm giác rạo rực vẫn còn mặc dù ngày hôm qua bị Từ Khả Huyên làm cho sợ chết khiếp. Nhưng mà thứ cảm giác nâng nâng trong người này vẫn còn đang rất tràn đầy, Lôi Tư Lạc xem lại mấy tấm ảnh mà mấy cánh nhà báo và ban tổ chức chụp, nhìn mình quả thực rất ngầu a.

Chỉ tiếc một điều là không thể chụp một bức ảnh ở giữa đám đông vừa hôn Từ Khả Huyên vừa cầm cúp vô địch.

Buổi sáng ba mẹ cô cũng gọi điện chúc mừng sau đó cũng lần lượt là các anh và em gái, ông bà ngoại cũng biết tin cô vô địch giải đấu mặc dù bọn họ đều già cả nhưng bọn họ vẫn biết cô đang tham gia một cuộc thi đấu lớn nhất cả nước về trò chơi mà mình yêu thích và chỉ cần vô địch thì tất nhiên là rất giỏi. Hơn nữa Lã An Đông cũng thi đấu cùng Lôi Tư Lạc, ba mẹ Lã An Đông tự hào về con trai, cậu chơi game mà kiếm được rất nhiều tiền, bọn họ từ tối hôm trước đã sang nhà ông bà của Lôi Tư Lạc báo tin.

Ông bà nói bao giờ cô rảnh trở về thì sẽ cùng nhà Lã An Đông mở tiệc để chúc mừng hai đứa.

Trang chủ của giải chung kết thế giới đã đăng ảnh logo đội tuyển CDG để chào mừng cả đội đã có được tấm vé đến với giải đấu danh giá nhất của bộ môn LMHT.

Chỉ một tháng nữa cả đội Lôi Tư Lạc sẽ phải bay sang nước ngoài tham chiến với tất cả những đội tuyển vô địch ở những khu vực khác, đây mới chính là cạnh tranh khốc liệt. Khu vực của Lôi Tư Lạc đang chơi là một khu vực mạnh top 3 thế giới nhưng mà đứng trước các nhà vô địch thì không thể nói trước được điều gì vì ai cũng có thể đột phá.

Lôi Tư Lạc đã hứa với ba mình chỉ cần cô thi đấu chung kết thế giới xong mặc kệ kết quả có ra sao cô cũng sẽ giải nghệ.

Nhưng mà nghĩ đến việc phải xa Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc rất buồn, chuyện này cô vẫn chưa có cơ hội để nói với chị ấy, không biết Từ Khả Huyên có thể từ bỏ tất cả để sang nước ngoài sống cùng cô hay không, hay là cả hai sẽ phải yêu xa.

Nhưng mà Lôi Tư Lạc thật sự không thể sống xa Từ Khả Huyên được, mấy nữa phải sang nước ngoài thi đấu đã là khó khăn rồi nói gì đến sau này.

Bởi vì hôm nay rất rảnh nên Từ Khả Huyên hỏi Lôi Tư Lạc là muốn đi chơi ở đâu cô sẽ đưa em ấy đi, Từ Khả Huyên vẫn luôn nghĩ Lôi Tư Lạc từ lúc vào thành phố A luôn bận bịu thi đấu mà chưa đi chơi được nhiều nên cô mới hỏi xem em ấy có muốn đi chơi ở đâu không.

" Lạc Lạc hôm nay chị được nghỉ em có muốn ra ngoài không?"

"Em muốn ở nhà với chị" Lôi Tư Lạc không muốn đi đâu hết, trong thành phố A nơi nào cô cũng đã tới rất nhiều lần rồi. Hơn nữa bây giờ ra ngoài chơi mấy cánh phóng viên mà chụp được sẽ ảnh hưởng đến công việc của chị bé.

"Chị nói em vô địch sẽ thưởng cho em mà, không muốn đi đâu chơi sao?" Từ Khả Huyên vuốt má người kia nói.

Vừa nghe xong, Lôi Tư Lạc tròn mắt quay sang nhìn Từ Khả Huyên với vẻ mặt nhăn nhó: "Hả? ý chị là thưởng cho em một buổi đi chơi sao? Chứ không phải...??? Σ(°ロ°)".

"Thì chị đưa em đi chơi không phải thưởng hay sao?" Từ Khả Huyên nhìn biểu cảm của người kia mà buồn cười.

Bỗng nhiên khuôn mặt Từ Khả Huyên đỏ ửng lên, cô biết Lôi Tư Lạc đang nghĩ cái gì.

Lôi Tư Lạc bĩu bĩu môi sau đó đứng bật dậy bế Từ Khả Huyên lên: " Để em cho chị biết phần thưởng mà em thực sự muốn" Lôi Tư Lạc trên tay bế Từ Khả Huyên rồi đi vào phòng ngủ.

Thả Từ Khả Huyên xuống chiếc đệm êm ái, Lôi Tư Lạc ở trên người Từ Khả Huyên vuốt ve chiếc cổ trắng ngần của người kia sau đó bất ngờ cúi xuống cắn nhẹ lên, động tác này làm Từ Khả Huyên run lên như thể có một dòng điện chạy qua người vậy.

Đè Từ Khả Huyên ra, Lôi Tư Lạc đôi tay thoăn thoắt đã cởi được chiếc áo bên ngoài của Từ Khả Huyên để lộ ra chiếc bụng thon thả cùng làn da sáng mịn ai nhìn cũng phát thèm, vết tích mà hôm trước Lôi Tư Lạc để lại hôm nay chỉ còn một chấm nhỏ ở trên bụng.

Thấy vậy Lôi Tư Lạc lắc đầu ngán ngẩm, tại sao hôm ấy chỉ lưu lại một vết thôi nhỉ, nhắm vào hai bên xương quai xanh đẹp mê hồn, Lôi Tư Lạc cúi người cắn nhẹ làm Từ Khả Huyên khẽ kêu một tiếng ngọt ngào.

Từ bao giờ mà Lôi Tư Lạc lại bạo dạn đến mức này, Từ Khả Huyên bị người kia mân mê làm mất hết tâm trí rồi, cả cơ thể thì đang nóng lên không ngừng. Từng tấc da thịt của Từ Khả Huyên đều được Lôi Tư Lạc reo xuống hàng ngàn nụ hôn, không chỉ mỗi Từ Khả Huyên mất hết tâm trí mà ngay cả Lôi Tư Lạc cũng vậy.

Chính là yêu Từ Khả Huyên đến phát điên mất rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Phần thưởng mà em muốn (H)


"Huyên... Chị rất thơm" Mùi hương tỏa ra từ da dẻ của Từ Khả Huyên rất mê người..

Lôi Tư Lạc cởi hết đồ ở nửa thân trên của Từ Khả Huyên ném xuống đất, nhìn phong cảnh hoàn mĩ trước mặt, Lôi Tư Lạc càng ngày càng bị hút hồn, nhìn hai bên ngực to tròn của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc cúi người xuống ngậm lấy viên ngọc trai ở trên đỉnh. Từ Khả Huyên nắm chặt hai lòng bàn tay, cơn kíƈɦ ŧɦíƈɦ từ ngực lan ra cả cơ thể của cô khiến cả người quằn quại trong sự khó chịu.

Đôi tay của Từ Khả Huyên xoa lưng Lôi Tư Lạc, cô cảm thấy thật không công bằng trong khi mình bị lột hết còn người kia thì vẫn nguyên y phục, Lôi Tư Lạc đang mân mê chơi đùa thì nhận ra Từ Khả Huyên đang có hành động gì đó không đúng.

"Chị làm gì vậy?"

Từ Khả Huyên nhăn nhó mặt mày cố gắng chịu đựng cái cảm giác kíƈɦ ŧìиɦ ở ngực.

"Em cởi hết đồ của chị còn em vẫn mặc nguyên đồ sao?" Từ Khả Huyên có chút ấm ức nói.

A... cuối cùng cũng hiểu ý của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc hí hửng đang định cởi đồ của mình thì bị người kia nhắc nhở.

"Từ từ, đi đóng cửa sổ phòng vào đã, đóng cả cửa phòng vào luôn..." Từ Khả Huyên đỏ mặt chỉ bảo.

"Yes, sir" Lôi Tư Lạc bày ra bộ mặt thỏa mãn tuân lệch chạy ra đóng cửa sổ và cửa phòng theo lời của Từ Khả Huyên.

Sau đó quay lại phòng, Lôi Tư Lạc cởi chiếc áo thun của mình vứt xuống dưới đất chỉ còn chiếc áo nhỏ ở bên trong, chiếc quần cũng từ từ cởi ra, khi chỉ còn mỗi đồ lót, Lôi Tư Lạc không ngại ngùng leo lên giường chui vào trong chăn tìm kiếm Từ Khả Huyên.

Cởi nốt chiếc quần bên ngoài của Từ Khả Huyên ra, Lôi Tư Lạc thích thú hôn lên môi của Từ Khả Huyên, như vậy có nghĩa là chị bé không hề từ chối khi cô muốn làm chuyện này.

"Chị...ngon quá đi" Lôi Tư Lạc ghé vào tai của Từ Khả Huyên nói nhỏ, sau đó ngay lập tức ngậm lấy vành tai người bên dưới.

Hành động ấy khiến Từ Khả Huyên theo phản xạ co người lại giật mình: " Em...Em... biếи ŧɦái" Từ Khả Huyên véo má Lôi Tư Lạc nhăn nhó nói.

Càng nhìn vẻ mặt kíƈɦ ŧìиɦ của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc lại càng hưng phấn cô lấy tay mân mê một bên ngực của Từ Khả Huyên, còn bịt miệng chị ấy bằng một nụ hôn sâu, sau đó lại cúi người xuống mút lấy đầu ngực của Từ Khả Huyên làm người kia cong người khó chịu.

Chiếc qυầи иɦỏ màu vàng của Từ Khả Huyên bị người kia kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến ướt luôn rồi, vậy mà người kia vẫn còn đang chơi đùa cô chứ không định để cô thoát khỏi sự khó chịu này.

Nhìn thân thể của Từ Khả Huyên đẹp như vậy, Lôi Tư Lạc không nhịn được cúi xuống cắn nhẹ vào viên ngọc trai trên đỉnh ngực của đối phương, mỗi lần như vậy Từ Khả Huyên lại rên lên một tiếng kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Lôi Tư Lạc được đà tiếp tục ngậm lấy viên ngọc trai ấy ở trong miệng mà mân mê. Từ Khả Huyên sắp không chịu được nữa rồi, trong cơ thể của cô một dòng nước thì đâu đang rất muốn trào ra cứ như thế này cô thật sự không thể ngăn được nó nữa, Từ Khả Huyên uốn éo cơ thể của mình thật sự là muốn báo hiệu cho Lôi Tư Lạc biết rằng cô không thể chịu được nữa rồi vậy mà Lôi Tư lạc vẫn không chịu đi vào chính sự.

Nhìn khuôn mặt thống khổ của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc mới nhận ra là mình phải làm gì tiếp theo, cởi xuống chiếc qυầи ɭóŧ của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc thầm cảm thán người kia đã ướt đến mức này rồi sao?.

Lôi Tư Lạc dang rộng hai chân của Từ Khả Huyên ra, một cảnh xuân xinh đẹp hiện ra trước mắt, Lôi Tư Lạc trong lòng không nhịn được cúi người hôn lên đôi chân trắn trẻo mềm mại, sau khi sẵn sàng cho mọi thứ Lôi Tư Lạc vươn mình lên đặt một nụ hôn như một lời an ủi lên đôi môi căng mọng của người kia, ngón tay đã đợi sẵn ở cửa động chờ lúc tiến vào trong. Từ Khả Huyên không thể đợi được nữa, cơn kíƈɦ ŧɦíƈɦ cứ từng đợt từng đợt làm cả cơ thể của cô quằn quại trong khó chịu, vòng tay xoa xoa tấm lưng của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên muốn người kia nhanh nhanh một chút đưa cô lên đỉnh.

"Lạc Lạc, chị là của em" Lời nói của Từ Khả Huyên như khẳng định mọi thứ.

Nghe xong Lôi Tư Lạc hạnh phúc đến chết mất, một ngón tay bắt đầu tiến vào cho đến khi chạm thấy một tấm màng mỏng mới dừng lại, Lôi Tư Lạc hơi bất ngờ.

"Đây là lần đầu của chị?" Lôi Tư Lạc hỏi.

"Chứ em nghĩ lần thứ mấy, còn không mau...a..." Từ Khả Huyên có chút tức giận xen lẫn sự ngại ngùng.

Lôi Tư Lạc lập tức tuân lệnh phá vỡ tấm màng mỏng ấy tiến vào sâu bên trong, Từ Khả Huyên kìm nén đau đớn bám chặt vào lưng của Lôi Tư Lạc, móng tay của Từ Khả Huyên đâm vào lưng của đối phương khiến người bên trên có chút đau nhưng Lôi Tư Lạc rất thông cảm, cũng vì cô mà chị bé mới đau như vậy, một cơn đau hạnh phúc a.

Từ Khả Huyên thở hổn hển, một lát sau cơn đau qua đi cảm giác suиɠ sướиɠ mới lạ xuất hiện, Lôi Tư Lạc bắt đầu ra vào bên trong Từ Khả Huyên, từng đợt từng đợt khiến Từ Khả Huyên mỗi lúc lại phát ra tiếng rêи ɾỉ nhiều hơn. Nghe thấy vậy Lôi Tư Lạc mỗi lúc lại dùng thêm một chút sức lực ra vào nhanh hơn, khiến cho Từ Khả Huyên đang bị chết chìm trong kɦoáı ƈảʍ, cơ thể mềm nhũn, hơi thở gấp gáp.

Khi đã bắt đầu quen, Lôi Tư Lạc lén lút cho thêm một ngón tay nữa vào, Từ Khả Huyên đau đớn cong người bấu chặt lấy lưng của Lôi Tư Lạc, nhưng mà cảm giác đau đơn cũng rất mau qua đi, suиɠ sướиɠ bắt đầu một nhiều, cả căn phòng vang lên tiếng rêи ɾỉ ái muội.

"Lạc Lạc..."

Nhiều lúc Từ Khả Huyên không chịu được hai chân sẽ co rút lại kẹp lấy tay của Lôi Tư Lạc, hai bên chân mày nhăn nhó mỗi lúc kɦoáı ƈảʍ một nhiều, Từ Khả Huyên sắp không chống đỡ nổi mất. Nhìn khuôn mặt của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc cũng chìm trong du͙ƈ vọиɠ, ngọn lửa đang cháy bừng bừng trong tâm như muốn thiêu đốt cả hai thân thể đang nóng bừng này.

Mỗi lúc Lôi Tư Lạc ra vào lại càng thành thục ra vào hơn, cô đem người mình yêu lên chín tầng mây cao vút, một tay liên tục hành sự còn chiếc miệng nhỏ cũng không rảnh dỗi mà ngậm lấy hạt ngọc trai trên ngực của Từ Khả Huyên mà liếʍ ɭáρ. Sự kíƈɦ ŧìиɦ đến từ hai nơi khiến Từ Khả Huyên thật sự không chịu được nữa rồi, cô phải cố gắng vặn vẹo thân thể mình để cơn khó chịu kia tan hết nhưng mà xem ra vô ích, nắm chặt lấy tấm ga trải giường, tiếng rêи ɾỉ của Từ Khả Huyên mỗi lúc một lớn.

Cuối cùng Lôi Tư Lạc dùng một lực mạnh tiến sâu vào trong khiến Từ Khả Huyên cong người phát ra một tiếng "Ưm~"  lớn sau đó một dòng nước chảy ra ngoài, con kɦoáı ƈảʍ đạt đến đỉnh điểm cuối cùng mới chịu dừng lại, Từ Khả Huyên nằm trên giường đờ đẫn, cơ thể co rút run run vẫn chưa trở lại bình thường.

Lôi Tư Lạc rút hai ngón tay của mình ra, nhìn Từ Khả Huyên mệt mỏi thở hổn hển ở trên giường, mồ hôi ướt đẫm hai bên tóc mái Lôi Tư Lạc thực cảm thấy thương chị bé a.

Hôn lên môi Từ Khả Huyên an ủi, Lôi Tư Lạc đắp chăn cho người kia còn mình thì ra ngoài rửa tay sạch sẽ rồi lại đi vào phòng, leo lên giường kéo Từ Khả Huyên vào trong lòng ôm chặt lấy, lấy tay mình xoa xoa tấm lưng để chị bé thoải mái.

Từ Khả Huyên mệt mỏi ôm lấy Lôi Tư Lạc, hành sự xong lại thực muốn ngủ a.

Hôn lên trán của Từ Khả Huyên như một lời cảm ơn vì đã trao thân thể cho mình, Lôi Tư Lạc yêu Từ Khả Huyên đến mức không thể diễn tả bằng lời.

"Chị bé có muốn ngủ không?" Lôi Tư Lạc ân cần hỏi han.

Đôi mắt của Từ Khả Huyên nhắm lại gật gật nhẹ đầu rồi chui vào trong vòng tay của Lôi Tư Lạc mà thiếp đi, Lôi Tư Lạc cũng rất thương người kia, cô ôm chặt Từ Khả Huyên ở trong lòng rồi nhẹ nhàng vuốt lưng vỗ về để cho chị bé ngủ ngon.

"Huyên, em yêu chị" Lôi Tư Lạc nói nhỏ rồi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ trưa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chung kết thế giới.


Hai tháng sau.

Thời gian nghỉ ngơi rất nhanh qua đi, giải đấu danh giá nhất hành tinh về bộ môn LMHT cũng chính thức khởi tranh, Lôi Tư Lạc phải cùng cả đội CDG bay sang nước ngoài để tham dự, mặc dù không đành lòng xa Từ Khả Huyên nhưng cô không còn cách nào khác. Từ Khả Huyên cũng hứa rằng đợi cô thu xếp công việc xong sẽ bay sang cổ vũ cho Lôi Tư Lạc.

Đến với giải đấu này, Lôi Tư Lạc gặp được rất nhiều những cao thủ trên thế giới, bây giờ cô mới nhận ra mình thật nhỏ bé cho dù có chiến thắng giải quốc nội đi chăng nữa thì ngoài kia có hàng vạn người trên cơ mình. Ở đây Lôi Tư Lạc cũng gặp được rất nhiều thần tượng mà cô đã hâm mộ từ lâu, cứ ngỡ mình gặp được nhiều người nổi tiếng trong giới chuyên môn là một sự may mắn của mình, Lôi Tư Lạc lại không ngờ đến có rất nhiều những đàn anh ở nước ngoài đã xem màn trình diễn của cô và ở đây cô là nữ nhân duy nhất cũng được rất nhiều người chú ý.

Nhà thi đấu của chung kết thế giới nằm trong hẳn một sân vận động siêu lớn, quy mô đầu tư siêu hoành tráng, chỗ ngồi đủ cho năm mươi ngàn khán giả. Hiệu ứng âm thanh và hình ảnh thì khỏi phải nói rồi, thậm chí ban tổ chức còn cho chiếu cả hình ảnh 3D của rồng ngàn tuổi và con Baron trong game,  bên ngoài là những bức tượng của các champion với tỉ lệ 1:1, quanh nhà thi đấu là cờ của 24 đội tuyển tham dự, những đồ lưu niệm của mỗi đội đều được bày bán rất nhiều ở bên ngoài sân vận động.

CDG may mắn bốc thăm vào một bảng đấu dễ thở, kể cả như vậy cả đội cũng không lơ là hay vui mừng quá sớm, các đối thủ đều là những nhà vô địch nên chẳng có ai kém cỏi cả. Qua vài trận đấu Lôi Tư Lạc cũng học hỏi được rất nhiều lối chơi khác nhau, mặc dù có trận thua, trận thắng nhưng cả đội vẫn giữ vững được vị trí nhất bảng C nên được quyền tiến vào vòng trong.

Lôi Tư Lạc bây giờ mới cảm nhận được sự khốc liệt khi đến với chung kết thế giới mặc dù cả đội CDG thi đấu rất tốt lần lượt đánh bại các đối thủ nhưng nên nhớ bọn họ may mắn được ở bảng đấu dễ thở. Các đối thủ của họ đều chỉ là các đội vô địch ở những khu vực nhỏ nên mới dễ dàng thắng được, một khi đã vào vòng trong bọn họ sẽ gặp phải các đối thủ lớn đáng sợ hơn rất nhiều.

Bây giờ không đơn giản chỉ là gánh vác cả đội tuyển mà còn là niềm tự hào của đất nước, dõi theo CDG là tất cả những người hâm mộ ở quê nhà đang theo dõi họ qua màn hình nhỏ và âm thầm cổ vũ.

Mỗi trận thi đấu xong, Lôi Tư Lạc đều rất mệt mỏi, rất nhớ Từ Khả Huyên, chỉ ước rằng sau mỗi trận đấu đều có thể nằm trong vòng tay của Từ Khả Huyên để thả lỏng tinh thần.

Từ vòng 1/8 ai thua sẽ bị loại ngay lập tức không có chỗ để cho cơ hội thứ hai nữa, vậy nên đội nào cũng phải thi đấu rất cẩn thận. Mỗi ngày Lôi Tư Lạc chỉ gọi điện cho Từ Khả Huyên được một lát rồi còn lại phải luyện tập với mọi người, mỗi lần nhìn thấy Lôi Tư Lạc là Từ Khả Huyên lại có cảm giác người kia sắp khóc đến nơi rồi, có lẽ bởi vì đến với giải đấu đầy áp lực này nên Lôi Tư Lạc chắc chắn sẽ rất mệt mỏi.

Rất muốn thu xếp công việc thật nhanh để bay sang với Lôi Tư Lạc nhưng mà Từ Khả Huyên dạo này rất bận, chẳng hiểu sao có rất nhiều chương trình liền một lúc mời cô tham gia. Từ Khả Huyên phải theo công ty quản lý, cô rất muốn từ chối nhưng mà nếu công ty đã nhận lời mời mà không tham gia thì sẽ phải đền bù thiệt hại.

Cả đội CDG đã thi đấu rất tốt, bọn họ đã có thể đánh bại một vài đối thủ mạnh hơn mình và tiền vào vòng tứ kết, rất nhiều lời cổ vũ động viên của fan từ khắp nơi trên thế giới vào trang chủ của cả đội bình luận động viên rất nhiều, CDG cũng không làm mọi người thất vọng khi lần lượt vượt qua các đối thủ để có được tấm vé vào vòng trong.

Các bài báo nước ngoài thi nhau đưa tin về CDG, đưa tin về Lôi Tư Lạc bởi vì cô là nữ tuyển thủ duy nhất đến với giải đấu này từ khi giải đấu được thành lập. Một vài khu vực có những đội tuyển có sự tham gia của các tuyển thủ nữ nhưng chưa một ai có thể đến giải đấu này mà vẫn có thể giữ vững phong độ như vậy, các bình luận viên cũng dành những lời khen có cánh dành cho Lôi Tư Lạc.

Nhưng mà Lôi Tư Lạc không chỉ làm mọi người chú ý về tài năng và ngoại hình xinh đẹp của mình mà còn có khả năng ngoại ngữ rất giỏi, đến ngay cả đồng đội của cô cũng bất ngờ, bây giờ Lôi Tư Lạc còn kiêm luôn cả chức vụ phiên dịch viên cho cả đội . Thực ra từ nhỏ Lôi Tư Lạc đã có một khoảng thời gian sống ở nước ngoài ở nhà bác Nicholas Kelly, cũng vì vậy mà cô có thể nói được song ngữ một cách thành thạo.

Chính nhờ vậy Lôi Tư Lạc nhận được rất nhiều lời khen ngợi, mọi người đều nhìn cô như một con người hoàn hảo để học tập. Đến chính bản thân Lôi Tư Lạc cũng không hề nghĩ rằng mình lại được mọi người chú ý nhiều đến vậy.

Một ngày khi đang nghỉ ngơi ở gaming house, Lôi Tư Lạc bỗng nhận được điện thoại của Từ Khả Huyên gọi cô xuống dưới nhà, biết được Từ Khả Huyên đã lặn lội sang đây, Lôi Tư Lạc vứt điện thoại sang một bên chạy xuống dưới nhà. Vừa nhìn thấy Từ Khả Huyên là Lôi Tư Lạc đã lao thật nhanh đến ôm chầm lấy, đôi mắt vì cảm động mà đỏ hoe lên, khiến Từ Khả Huyên nhìn rất thương.

"Ngoan, bây giờ là một người nổi tiếng mà lại dễ khóc như vậy à?" Từ Khả Huyên vuốt ve khuôn mặt đối phương an ủi.

Cố gắng ngăn lại nước mắt, Lôi Tư Lạc mím môi gật gật sau đó cả hai cùng nhau đến một khách sạn ngay cạnh gaming house thuê một phòng cho Từ Khả Huyên, nhìn Lôi Tư Lạc nói chuyện bằng ngoại ngữ một cách trôi chảy với nhân viên ở quầy lễ tân khách sạn, đến cả Từ Khả Huyên cũng tròn mắt ngạc nhiên, cô chưa hề biết được Lôi Tư Lạc lại có thể nói được tốt ngoại ngữ đến vậy.

Kéo vali vào trong phòng khách sạn, Lôi Tư Lạc chẳng đợi chờ gì đã ép Từ Khả Huyên vào tường rồi khóa môi người kia bằng một nụ hôn sâu, Từ Khả Huyên cũng không từ chối, cả hai người cứ như vậy âu yếm nhau một hồi lâu ở trong phòng khách sạn, cho đến khi cảm thấy đủ mới thôi. Từ Khả Huyên cuối cùng đã thu xếp ổn công việc để đi cổ vũ Lôi Tư Lạc.

Tất nhiên Lôi Tư Lạc rất cảm động bởi vì Từ Khả Huyên đã phải ngồi máy bay vài giờ đồng hồ để bay sang đây với mình, Từ Khả Huyên trước tiên lên giường nghỉ ngơi bởi vì hôm nay cô đã mệt mỏi vì ngồi máy bay rồi. Ở trên giường Lôi Tư Lạc ôm lấy Từ Khả Huyên vui đến cười toe toét như trẻ con, cơ thể cuối cùng cũng tìm được một nơi bình yên để mà dựa vào, mấy ngày qua Lôi Tư Lạc đã rất vất vả bởi vì phải chịu rất nhiều áp lực khi thi đấu.

"Chị ơi... " Lôi Tư Lạc nằm trên giường ôm chặt lấy Từ Khả Huyên không buông nói.

"Sao vậy?" Từ Khả Huyên hôn trán Lôi Tư Lạc hỏi.

" Nhớ chị" hai từ nhưng đủ để khiến con tim của Từ Khả Huyên tan chảy.

Bây giờ Từ Khả Huyên ở đây rồi, Lôi Tư Lạc cảm thấy mình khỏe hơn, tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều.

Ở vòng tứ kết đội tuyển Iris Esport cũng đã dừng chân khi để thua đội SBG một đại diện rất mạnh mẽ, như vậy khu vực của Lôi Tư Lạc chỉ còn có CDG là còn trụ lại với giải đấu này, bây giờ đây mới là áp lực lớn nhất đối với cả đội CDG.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Kết Thúc


Trên máy bay về nước, một không gian u ám bao trùm cả chiếc máy bay riêng của đội tuyển CDG, cả đội khuôn mặt thất thần suy sụp, Lôi Tư Lạc đã khóc mấy ngày hôm nay rồi, mấy anh cùng đội cũng an ủi cô rất nhiều. CDG thua rồi, bọn họ đáng tiếc nhất lại thua ở trận chung kết, bao nhiêu cố gắng đều không đủ trước một đội tuyển quá mạnh là TWG, vậy là đương kim vô địch chung kết lần thứ mười một là Thunder Wolf Gaming. Mặc dù CDG đã không thua trắng ba game, cả đội đã cố gắng hết sức kéo trận đấu sang game thứ tư với mục tiêu lật ngược tình thế nhưng mọi cố gắng của CDG chỉ là một game thắng mà thôi.

Như vậy CDG là đương kim á quân của giải đấu, mặc dù rất đáng tiếc khi cả đội đã cố gắng hết mình mà không thể đạt được chức vô địch như mong muốn nhưng xếp thứ hai đâu phải là một thành tích tồi, hơn nữa lại là đứng thứ hai trên thế giới. Fan hâm mộ ở quê nhà cũng rất thông cảm với cả đội bởi TWG vốn từ đầu giải đấu đã là một ứng cử viên cho chức vô địch, CDG tiến được vào đến chung kết đã là một thành tích rất xuất sắc rồi, bọn họ không vô địch giải đấu nhưng đã là nhà vô địch trong lòng người hâm mộ toàn quốc.

Lôi Tư Lạc khi mà nhìn TWG nâng cup vô địch, cô đã khóc rất nhiều, đúng thật là tâm trạng con gái bao giờ cũng dễ xúc động hơn, Lã An Đông nhìn Lôi Tư Lạc khóc cũng rơm rớm nước mắt. Các vị trí khác của team CDG là Bynki, Cato và Claws cũng ngồi thất thần như người mất hồn, anh Lam Thụy đôi mắt đỏ hoe, mọi người cố gắng an ủi động viên nhau, dù sao trận đấu đã qua cả đội đã cố gắng hết sức rồi.

Sau khi làm vài thủ tục thì vài ngày sau CDG cũng trở về nước, cả đội ai cũng rất buồn, trên máy bay một nụ cười cũng chẳng có, anh Lam Thụy và vài anh ở ban huấn luyện cũng nói rằng năm sau làm lại, bây giờ mọi người phải phấn trấn lên.

Về đến gaming house, các thành viên đều mệt mỏi ai về phòng người đấy, Lôi Tư Lạc cũng vậy vừa mở cửa phòng đã thả mình nằm xuống chiếc giường êm ái, không thể vui vẻ được. Từ Khả Huyên sau khi xem xong trận chung kết, nhìn Lôi Tư Lạc khóc Từ Khả Huyên cũng chẳng khá hơn, thật đáng tiếc Lôi Tư Lạc đã cố gắng đến vậy mà không thể đánh bại đối thủ. Khi về khách sạn Lôi Tư Lạc đã ôm lấy Từ Khả Huyên khóc rất nhiều, đối với một đứa trẻ như Lôi Tư Lạc, tuột tay khỏi chiếc cúp vô địch là một cú sốc cực lớn.

Những tuyển thủ kì cựu họ có thể quen với thắng thua nhưng Lôi Tư Lạc đây là lần đầu tiên thi đấu, lần đầu tiên tham dự một giải đấu lớn đến vậy, thua ở trận chung kết giống như việc đẩy cô xuống hố sâu vậy. Mọi thứ đều là lần đầu nên Lôi Tư Lạc sẽ phải chịu một nỗi buồn rất lớn, cô cần thời gian để vượt qua chuyện này.

Từ Khả Huyên vừa trở về nước đã phải đến công ty để nhận lịch làm việc của mình, Lôi Tư Lạc hôm nay đã nhờ Tôn Linh lái xe đưa mình dạo quanh thành phố A để ngắm cảnh, xả stress, sau khi đi một vòng quanh thành phố Lôi Tư Lạc có đi qua công ty Ciala, công ty quản lý của Từ Khả Huyên. Tiện đường Lôi Tư Lạc vào đón Từ Khả Huyên luôn, xuống xe rồi nói với anh Tôn Linh về trước, cô sẽ bắt taxi về sau, Lôi Tư Lạc đi vào công ty, mở cửa ra đã bắt gặp rất nhiều anh chị đang làm việc ở trong.

Bỗng nhiên một anh trai dáng người cao cao nhìn thấy Lôi Tư Lạc liền gọi.

"Em...Em có phải là game thủ Wamkie của đội CDG không?" Anh trai tiến lại gần Lôi Tư Lạc khuôn mặt phấn khởi hỏi.

"A...đúng rồi ạ" Lôi Tư Lạc giật mình nhìn.

"Hể... anh rất hâm mộ em a, em còn trẻ như vậy lại là con gái mà có thể đến với chung kết thế giới rồi"

"Dạ, em cảm ơn ạ, nhưng mà em đã không thể lấy được cúp vô địch về cho mọi người" Lôi Tư Lạc giọng nói trầm xuống ngại ngùng.

"Đừng nói vậy, cả đội đã rất cố gắng rồi... lần sau làm lại a" Anh trai kia vỗ vai Lôi Tư Lạc an ủi.

Vì cuộc nói chuyện mà có vài anh chị khác biết tới Lôi Tư Lạc cũng lại gần nói chuyện.

"Em đến tìm streamer Tanmi ạ" Lôi Tư Lạc hỏi một chị gái.

"A tìm Khả Huyên hả? Huyên đang ở trong phòng của chủ tịch, nãy anh Hoa Tống có gọi nhờ chút việc" Chị gái kia trả lời.

"Mà đúng rồi, trên mạng có rất nhiều tin đồn tình cảm của em và Khả Huyên, có phải sự thật hay không?" Một chị gái khác hỏi.

Lôi Tư Lạc mặt tỉnh bơ trả lời: " A, bọn em chỉ là chị em thân thiết thôi ạ".

"Đấy, em đã bảo rồi, không phải mà" Một chị gái đứng bên cạnh nói.

Chị gái đưa ra câu hỏi kia lại nói:" Cái con bé Huyên này, anh Diệu Hoa Tống vừa đẹp trai, lịch lãm, nhiều tiền, hơn nữa lại rất tốt bụng, ga lăng như vậy mà nó mãi không chịu nhận lời tỏ tình của ảnh. Thật là không hiểu nổi mà, mình mà được người như vậy tỏ tình thì mình đã đồng ý luôn mà không cần phải suy nghĩ."

Mấy anh chị nhân viên nhìn nhau cười lớn còn Lôi Tư Lạc nghe xong thì trong tâm lặng đi một chút, cô chẳng thể cười được một chút nào, chủ tịch công ty này đã luôn luôn thích thầm chị Huyên sao?.

"Chủ tịch công ty thích chị Tanmi ạ?" Lôi Tư Lạc giả ngơ hỏi lại.

"Đúng rồi, không những thích mà còn tỏ tình rất nhiều lần rồi nhưng Khả Huyên đều từ chối." Một chị nhìn Lôi Tư Lạc nói.

Mấy người nói chuyện một lúc thì Từ Khả Huyên cũng xuống dưới, nhìn thấy trong đám đông có Lôi Tư Lạc thì hết sức bất ngờ: "Lạc Lạc, sao em lại ở đây?" Từ Khả Huyên gọi.

"A chị Tanmi, em có chút chuyện cần chị giúp" Lôi Tư Lạc bày ra một bộ mặt tươi cười giả mạo.

Từ Khả Huyên có thể dễ dàng nhìn thấy một tâm trạng không vui đằng sau nụ cười ấy, sau khi xin phép mấy anh chị ở công ty Từ Khả Huyên cùng Lôi Tư Lạc trở về chung cư.

Nhìn thấy Lôi Tư Lạc mấy ngày nay vẫn không thể nở nụ cười Từ Khả Huyên liền bày trò khiến đối phương vui lên một chút.

Vừa vào trong nhà Từ Khả Huyên đã nhảy chồm lên người của Lôi Tư Lạc để người kia cõng mình, bị giật mình nhưng Lôi Tư Lạc giữ rất chắc Từ Khả Huyên ở trên lưng, hôn lên má của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên hỏi: " Lạc Lạc của chị đừng buồn nữa mà, đêm nay cho ăn "thịt" nha"

Nghe đến "thịt", Lôi Tư Lạc lập tức sáng mắt, khóe miệng cong lên một chút. Còn đang định quay ra hôn Từ Khả Huyên thì điện thoại bỗng dưng đổ chuông.

Là ông bà ngoại gọi, nói ngày mai cô về nhà ông bà ăn cơm một bữa, có cả nhà của Lã An Đông cũng sang. Lôi Tư Lạc đồng ý, dù sao lần trước hứa với ông bà về quê cũng chưa thể thực hiện, bây giờ được nghỉ rất dài cũng nên về thăm ông bà thôi.

Buổi tối Lôi Tư Lạc cùng Từ Khả Huyên nấu ăn và xem phim cùng nhau, Từ Khả Huyên có hỏi buổi chiều các anh chị ở công ty đã nói gì với Lôi Tư Lạc nhưng mà Lôi Tư Lạc chỉ nói là anh chị ấy hâm mộ vì cô còn trẻ mà đã được đi chung kết thế giới chứ không hề nói về việc chủ tịch công ty Ciala thích Từ Khả Huyên.

Nghe xong Từ Khả Huyên leo lên đùi của Lôi Tư Lạc ngồi xoa xoa hai má của Lôi Tư Lạc cười đắc ý nói:" Tất nhiên rồi, Lạc Lạc của chị giỏi như vậy ai mà chả hâm mộ".

Lôi Tư Lạc nhìn Từ Khả Huyên mỉm cười, sau đó hôn lên môi người trước mặt. Cứ như vậy Lôi Tư Lạc ở trên ghế sofar khơi gợi cho Từ Khả Huyên hưng phấn cho đến khi Từ Khả Huyên khuôn mặt phiếm hồng thốt lên một câu.

"Vào giường..."

Sau đó, Lôi Tư Lạc răm rắp nghe theo bế Từ Khả Huyên kiểu dáng công chúa đi vào phòng ngủ...

...........
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Quyết định.


Lôi Tư Lạc gọi Tô Linh, nói muốn anh ta điều tra chủ tịch công ty Ciala, cô muốn mọi thông tin về Diệu Hoa Tống.

Ở gaming house đội tuyển CDG.

"Cái gì?!!! Em giải nghệ?!!" Các đồng đội của Lôi Tư Lạc ngạc nhiên nói lớn.

"Tư Lạc, em đùa bọn anh à? em chỉ vừa mới tham gia đấu trường chuyên nghiệp một mùa giải thôi mà, thậm chí còn rất thành công. Anh biết mặc dù chúng ta không thể vô địch chung kết thế giới nhưng mà á quân cũng là một mức hạng rất cao, mùa giải sau chúng ta nhất định sẽ mang được cúp vô địch về mà." Anh Lam Thụy khuôn mặt hoang mang đang cố an ủi để Lôi Tư Lạc suy nghĩ lại.

"Đúng thế, em có biết em bây giờ là linh hồn của CDG rồi không? tài năng của em được cả thế giới công nhận. Không phải con đường sự nghiệp của em đang nở rộ hay sao?" Anh Bynki cũng nói.

"Cậu đùa tớ à, cậu chưa bao giờ nói về việc này mà. Chẳng lẽ vì không thể lấy được chức vô địch mà cậu giải nghệ?" Lã An Đông khó hiểu hỏi.

...

...

...

Tất cả các anh chị đều muốn giữ Lôi Tư Lạc ở lại nhưng mà việc cô đã hứa với ba nên không muốn thất hứa, được tham gia chung kết thế giới là một sự vinh hạnh lớn đối với một người lần đầu tiên bước chân vào đấu trường chuyên nghiệp như cô, chỉ tiếc là không thể chạm đến đỉnh cao của vinh quang nhưng mà á quân cũng là một thành tích rất lớn rồi.

"Em đã hứa với ba sẽ ra nước ngoài du học, không phải vì chuyện ở chung kết thế giới đâu. Em rất cảm ơn các anh đã giúp đỡ em trong thời gian qua, em đã học hỏi được rất nhiều điều khi được thi đấu cùng mọi người." Lôi Tư Lạc nói xong liền cúi đầu cảm ơn cả đội.

Tất cả mọi người đều buồn thiu, anh Lam Thụy vẫn cố gắng khuyên nhủ Lôi Tư Lạc, kể cả Lôi Tư Lạc chuyển đội cũng được, anh Lam Thụy đã gắn bó với cái game này lâu lắm rồi anh ấy không muốn một tài năng còn đang sáng rực lại bị gia đình làm cho vụt tắt. Miễn là Lôi Tư Lạc còn chơi em ấy càng về sau sẽ ngày một tiến bộ, chức vô địch chung kết thế giới sẽ rất nhanh đạt được.

Cả đội CDG rơi vào trạng thái trầm lặng, mọi người rất tiếc nuối bởi vì quyết định của Lôi Tư Lạc, Lã An Đông cũng vậy cậu ấy thật không hiểu sao bạn thân mình lại có quyết định này nữa, sự nghiệp của Lôi Tư Lạc đang lên như diều gặp gió, hôm trước anh Lam Thụy còn nói nhờ sự tiến sâu của cả đội ở chung kết thế giới mà các nhãn hàng lớn, các nhà tài trợ thi nhau kí hợp đồng tài trợ cả đội. Rất nhiều đội tuyển muốn mua Lôi Tư Lạc về, bọn họ đã trả giá rất cao nhưng anh Lam Thụy cùng ban huấn luyện nhất quyết không bán đi linh hồn của CDG. Vậy mà bây giờ Lôi Tư Lạc lại đưa ra quyết định này.

Khi mọi người đều về phòng của mình thì anh Lam Thụy có nói nhỏ với Lã An Đông nhờ cậu khuyên nhủ Lôi Tư Lạc bởi vì ai cũng biết cả hai đều là bạn thân lâu năm.

Lã An Đông kéo Lôi Tư Lạc ra quán nước gần gaming house với vẻ buồn bực.

Cả hai gọi đồ uống rồi ngồi trầm ngâm một hồi, quyết định này của Lôi Tư Lạc khiến mọi người đều buồn bã, cuối cùng Lã An Đông chủ động lên tiếng.

"Cậu điên rồi sao? sao lại giải nghệ? Cậu có biết là cậu đang là đường giữa mạnh nhất ở khu vực mình hay không?" Lã An Đông tức giận, nhưng ẩn sau sự tức giận ấy là một nỗi buồn rất lớn, sự tiếc nuối, hụt hẫng về quyết định của Lôi Tư Lạc.

" Đông Đông cậu đừng vậy tớ sẽ không thay đổi ý định đâu" Lôi Tư Lạc biết Lã An Đông đang không vui, mặc dù bị người kia lớn giọng nhưng cô không giận mà rất thông cảm cho cậu ấy.

"Chị Tanmi có biết không? Chị ấy đồng ý với quyết định này của cậu hay sao?" Lã An Đông đột nhiên nhớ đến Từ Khả Huyên.

Nhắc đến Từ Khả Huyên chẳng khác nào bắn một mũi tên trúng vào tim của Lôi Tư Lạc, cô chưa thể nói quyết định này cho chị ấy, cũng chưa biết phải nói như thế nào bởi vì nó quá đột ngột đi.

"Tớ chưa nói cho chị ấy biết"

Lã An Đông đột nhiên có một tia hi vọng, chị Tanmi nhất định sẽ giữ Lôi Tư Lạc ở lại:" Cậu chấp nhận vì gia đình mà rời xa chị ấy hay sao?" Lã An Đông lại bắn thêm một mũi tên nữa vào tim của Lôi Tư Lạc.

"Tớ không biết nữa, hiện tại tớ đang rất rối." Lôi Tư Lạc ôm đầu nói.

Lã An Đông cũng không làm khó Lôi Tư Lạc nữa.

Trở về nhà của ba mẹ, Lôi Tư Lạc về phòng mình cô thả người rơi nằm bịch xuống giường thở dài, mấy hôm nay bởi vì chuyện này mà Lôi Tư Lạc rất mệt mỏi, có lẽ vì vậy mà mấy đêm gần đây cô thường mơ thấy ác mộng, mơ thấy bản thân khi còn nhỏ bị một vài người đàn ông lạ mặt bắt cóc... thật là buồn cười mà, sao lại mơ thấy chuyện như vậy cơ chứ. Nhưng mà cái giấc mơ này cũng đã lặp đi lặp lại mấy đêm rồi làm Lôi Tư Lạc rất phiền não, cộng thêm với việc mấy ngày hôm nay phải suy nghĩ rất nhiều nữa, mệt mỏi dồn dập.

Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa phòng.

"Lạc tỷ...." Nghe tiếng là biết Lôi Tư Vân gọi.

Lôi Tư Lạc lười biếng nhưng vẫn phải ra mở cửa vì con bé kia sẽ không tha cho cô đâu.

"Có chuyện gì?"

"Chị biết lái moto đúng không? em mới mượn được xe xưởng của đại ca, chị có muốn đi ngắm cảnh không?" Lôi Tư Vân vừa mượn được một chiếc moto rất xịn từ chỗ của anh cả Lôi Khiết nên rất muốn chạy thử cơ mà cô chưa đủ tuổi lái xe.

"Tự đi đi, hôm nay chị mệt" Lôi Tư Lạc mệt mỏi định quay về giường.

Lôi Tư Vân kéo áo Lôi Tư Lạc ngăn lại, năn nỉ lên trời xuống biển để chị mình đưa mình đi:" Đừng tuyệt tình như vậy mà đại tỷ, chị thừa biết em chưa đủ tuổi lái xe mà, hơn nữa chị nói xem moto cao như vậy em thật sự không với tới. Chị có đôi chân dài rất phù hợp lái moto, đảm bảo rất ngầu a".

Cuối cùng không thể từ chối em gái, Lôi Tư Lạc đành thay đồ rồi đi xuống dưới nhà dù sao tâm trạng không tốt đi ngắm cảnh một chút cũng được.

Một chiếc moto của hãng BMW màu trắng được đặt ở dưới hiên nhà của biệt thự Lôi Gia, Lôi Tư Lạc tấm tắc khen ngợi không biết đại ca lấy đâu ra chiếc BMW này. Anh cả của Lôi Tư Lạc, Lôi Khiết là ông chủ của năm xưởng sửa chữa siêu xe lớn nhất trên khắp cả nước, từ nhỏ đã có đam mê với siêu xe nên anh cả đã quyết định nhập khẩu siêu xe theo yêu cầu của khách và bán chúng, không những thế hiện tại anh còn mở năm xưởng sửa chữa siêu xe ở những thành phố lớn nhất cả nước.

Khi Lôi Tư Vân xuống dưới nhà, cả hai đội chiếc mũ bảo hiểm to như cái nồi cơm lên đầu, hơn nữa còn đeo vài món đồ bảo hộ khi đi moto, Lôi Tư Lạc lên xe mở khóa bởi vì chiếc moto này khá cao nên cô phải nghiêng xe một chút thì Lôi Tư Vân mới có thể leo lên được.

Cả hai cũng nhau đi khắp thành phố A, tiếng động cơ xe khiến mọi người đi đường đều nhìn theo ai cũng chết mê với hai nữ nhân đang lái một chiếc moto BMW mà tất cả các nam nhân đều thèm muốn.

Sau khi cả hai lái xe ra ngoại thành, nơi không có những tòa nhà cao tầng, nơi không có ùn ùn xe cộ đi lại, chỉ có những bãi đất trống và những bãi cỏ xanh mướt, hiện tại đang là cuối thu tiết trời se lạnh với những cơn gió tươi mát và ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống mọi thứ mang đến cảm giác thoải mái bình yên.

Đi được một đoạn đường, bởi vì một chiếc ô tô đột ngột chuyển hướng làm Lôi Tư Lạc không phản ứng kịp loạng choạng tay lái, cả người và xe đều ngã xuống. Thật may mắn đoạn đường này không có nhiều xe cộ qua lại nên không nguy hiểm đến tính mạng, Lôi Tư Lạc đập mạnh đầu xuống đường còn Lôi Tư Vân bị chiếc moto đè lên một chân.

Trong thời khắc hoảng loạn, cú va chạm mạnh ở phần đầu làm phần kí ức của Lôi Tư Lạc bỗng nhiên ùa về, Lôi Tư Lạc choáng váng, nhưng chợt nhớ ra em gái liền vội vàng nâng chiếc xe moto lên.

Lôi Tư Vân bị cả chiếc moto đè lên chân làm đau phát khóc, Lôi Tư Lạc rất sợ, nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Lôi Tư Vân, Lôi Tư Lạc vội vàng lấy điện thoại gọi cấp cứu, cũng may là cả hai đều mặc đồ bảo hộ nên không bị thương tích nặng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Nhớ lại.


Sau khi xe cấp cứu đến, đội hỗ trợ xem xét qua tình hình của Lôi Tư Vân rồi đặt em ấy lên cáng, Lôi Tư Lạc gọi người đem moto về sau đó lên xe cứu thương cùng Lôi Tư Vân. Thật may mắn mấy vị bác sĩ nói rằng chân của Tư Vân chỉ là bị trật khớp mà thôi, còn những vết thương khác thì đợi về bệnh viện sẽ chụp x quang xem còn tổn thương nào nữa hay không.

Bởi vì cả hai đều mặc đồ bảo hộ khi đi moto và đội mũ bảo hiểm chắc chắn nên không bị gì nguy hiểm đến tính mạng, Lôi Tư Lạc bị đập đầu xuống đường nhưng mà chiếc mũ bảo hiểm đã bảo vệ đầu rất tốt.

Về bệnh viện, Lôi Tư Vân được đưa vào phòng chụp, còn Lôi Tư Lạc  ở ngoài đợi, trong thời gian đợi ấy Lôi Tư Lạc lại nhớ lại vừa rồi khi va chạm cô đã khôi phục vài kí ức, chính là kí ức giống với giấc mơ mà dạo này Lôi Tư Lạc hay có. Như vậy giấc mơ kia là sự thật, Lôi Tư Lạc nhận ra bản thân khi còn bé thật sự bị bắt cóc, sau đó một hình ảnh kí ức khác lại xuất hiện trong đầu chính là ở đám tang của ông nội, những lời nói của Lôi Tư Lạc khi còn bé cũng vang lên.

"Vì mình mải chơi mà ông nội mới mất... mình đã hại chết ông..." Hai câu nói này liên tục lặp đi lặp lại khiến Lôi Tư Lạc rơi vào trạng thái hoảng loạn, hơn nữa việc lái xe không cẩn thận làm em gái bị liên lụy cũng khiến Lôi Tư Lạc tự trách bản thân rất nhiều.

Cái cảm giác sợ hãi ngày nhỏ bắt đầu lan tỏa xâm chiếm đầu óc của Lôi Tư Lạc, nó giống như một làn khói đen bị nhốt lâu ngày, bây giờ được giải thoát sẽ không ngừng làm loạn, nó sẽ bao phủ tâm trí của Lôi Tư Lạc như hồi cô còn nhỏ. Bóng đen ấy sẽ khiến cô nghĩ rằng vì bản thân mà ông nội mới mất, là cô đã hại chết ông nội, Lôi Tư Lạc sợ hãi ôm chặt lấy đầu mình, bây giờ tâm trí cô rất mâu thuẫn, cả người run bần bật không ngừng, khuôn mặt thì tái mét.

Cũng may một tiếng gọi của em gái làm Lôi Tư Lạc bình tĩnh lại: " Chị Tư Lạc" Lôi Tư Vân khuôn mặt phấn khởi nhìn chị gái.

Lôi Tư Lạc bật dậy nhìn mấy nữ y tá đẩy giường của em gái ra ngoài, Bác sĩ Liễu cũng đi ra nhìn Lôi Tư Lạc cười.

"Vân Vân lúc nào cũng vậy, mặc dù đau mà vẫn cười được. Cháu không phải lo lắng đâu, con bé chỉ bị trật khớp và xương mu bàn chân thì có một vết nứt nhỏ nhưng không đáng lo, đi lại khó khăn một thời gian thôi."

Lúc này Lôi Tư Lạc mới thở phào nhẹ nhõm được, cảm ơn bác sĩ Liễu, Lôi Tư Lạc vào phòng bệnh của em gái, không lâu sau cả ba và mẹ đều hốt hoảng chạy vào, mọi người nghe thấy hai chị em bị tai nạn liền bủn rủn chân tay sau đó bỏ dở cuộc họp của công ty mà đến ngay bệnh viện thành phố.

Nhưng nhìn hai đứa con gái vẫn khỏe mạnh Lôi Đinh mới an tâm được một chút, nhìn thấy ba đang mắng chị gái Lôi Tư Vân liền nhận lỗi. Cuối cùng cả hai chị em đều bị mắng một trận chỉ biết cúi đầu nhận lỗi và cuối cùng kéo cả anh Lôi Khiết cũng bị mắng theo vì là người cho Lôi Tư Vân mượn moto. Sau cũng mọi người biết hai chị em không bị gì nguy hiểm thì mới nhẹ nhõm, trong lúc mẹ đang ở trong phòng bệnh, Lôi Tư Lạc nói nhỏ với ba mình là cô có chuyện cần nói nên kéo ông ra ngoài.

Ở một quán cafe gần bệnh viện, Lôi Tư Lạc khuôn mặt trầm ngâm nói:" Ba, con nhớ hết mọi chuyện rồi"

Trong một khắc Lôi Đinh trừng mắt, mồ hôi trên trán liền lăn xuống:" Ý con là chuyện gì?"

"Chính là chuyện khi con còn nhỏ, chuyện con bị bắt cóc ấy, chuyện ở đám tang ông nội, chuyện con được đưa đến gặp một ông lão và kí ức của con đã dừng lại ở đấy... con nhớ lại tất cả mọi chuyện rồi ba" Lôi Tư Lạc run rẩy cắn môi nói.

Đây là chuyện mà Lôi Đinh muốn giấu bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng bị Lôi Tư Lạc phát hiện, chuyện ông sợ nhất bây giờ đã bị con gái phát giác, ông rất sợ ảnh hưởng đến tâm lý của Lôi Tư Lạc, ông rất sợ con gái mình sẽ bị trầm cảm lần nữa.

"Lạc Lạc, mọi thứ là lỗi của ba, con không có lỗi gì trong chuyện này" Lôi Đinh nắm lấy tay Lôi Tư Lạc nói.

Lôi Tư Lạc sợ hãi rụt tay về rồi đôi mắt rưng rưng nhìn Lôi Đinh:" Nhưng tại sao ba phải xóa đi kí ức của con, không phải là vì con là nguyên nhân làm ông nội qua đời hay sao?" Lôi Tư Lạc tức giận hét lớn giữa quán làm rất nhiều ánh mắt nhìn về phía của hai người.

Lôi Đinh nhìn biểu hiện của Lôi Tư Lạc ông cảm thấy lo lắng chứ không hề tức giận:" Lạc Lạc bình tĩnh, chuyện này về nhà rồi nói, ở đây không tiện"

Bác sĩ nói sau khi cố định chân của Lôi Tư Vân thì cũng được xuất viện mặc dù phải chống nạng mới có thể đi được. Mọi người ngồi xe trở về nhà, chỉ thấy Lôi Tư Vân được mẹ đưa về phòng còn Lôi Tư Lạc và Lôi Đinh khuôn mặt nghiêm nghị đi vào phòng sách riêng của Lôi Đinh.

Cả đoạn đường đi Lôi Đinh rất đau đầu, Lạc Lạc sẽ lại tự trách giống lúc nhỏ, cả nhà có khuyên nhủ thế nào đi chữa nó vẫn nghĩ mình là người gây ra cái chết của ông nội, để rồi liên tục nhốt mình ở trong phòng, ban đêm không thể ngủ yên mà la hét thất thanh. Cả nhà có đưa đến gặp bác sĩ tâm lý cũng không giúp ích gì được, Lôi Đinh chỉ mong bây giờ con gái đã lớn có đủ hiểu biết để mà điều khiển suy nghĩ của mình.

Cả hai người vào phòng sách nhưng chỉ ngồi nhìn nhau mà không ai mở lời, cuối cùng Lôi Đinh hết cách liền thở dài.

"Lạc Lạc, năm đó người sai là ba, con đừng đổ lỗi cho bản thân mình. Còn việc cả nhà xóa đi kí ức của con là bởi khi đó mọi người không muốn con vì nó mà rằn vặt bản thân mà thôi." Lôi Đinh ánh mắt buồn bã nhìn con gái nói.

Nhìn thấy vẻ lo lắng trên gương mặt của ba mình, nhìn các nếp nhăn đã bắt đầu xuất hiện trên gương mặt ông, người ba mà từ trước đến nay cô luôn yêu quý và ngưỡng mộ. Lôi Tư Lạc nhận ra mình không còn nhỏ nữa, cô chẳng thể nào cứ đắm chìm trong tội lỗi như vậy chẳng khác nào tự kéo bản thân mình xuống vực sâu.

Dù sao khi còn bé chưa thể suy nghĩ được nhiều nên Lôi Tư Lạc bị chết trong sự sợ hãi, còn bây giờ Lôi Tư Lạc chuẩn bị bước sang tuổi hai mươi rồi, ở cái độ tuổi phải tự chịu trách nhiệm về những gì mình làm và những gì mình suy nghĩ. Lôi Tư Lạc này chẳng còn bé bỏng nữa để mà mãi mãi rơi vào tuyệt vọng về một lỗi lầm khi bản thân chưa đủ hiểu biết, đây là thời điểm thích hợp để cô tạ lỗi với người ông quá cố của mình .

"Ba, con sẽ chuẩn bị đồ, không lâu nữa sẽ ra nước ngoài du học." Bây giờ chỉ còn cách đưa đế chế thương hiệu Doris trở thành một thương hiệu hàng đầu thế giới, vì nó chính là tâm huyết ông nội để lại, bây giờ cô sẽ giúp ông tiếp quản nó.

"Lạc Lạc, thành tích của con ở trong đội tuyển rất tốt, các mặt báo đều khen ngợi con rất nhiều. Ta không gấp, con cũng không cần gấp, nếu muốn con có thể ở lại CDG một thời gian nữa." Lôi Đinh tròn mắt, Tư Lạc đây là muốn chuộc lỗi hay sao?.

Nghĩ đến đấy Lôi Tư Lạc lại rơi vào trầm tư, cô đã quyết định rồi, sẽ không lùi bước đâu.

Sau khi nói chuyện xong với ba, Lôi Tư Lạc về phòng, nhắn vài tin nhắn với Từ Khả Huyên nói hôm nay sẽ ngủ ở gaming house rồi dành cả một đêm ấy để suy nghĩ.

Cho đến sáng hôm sau, Lôi Tư Lạc tỉnh dậy, việc đầu tiên chính là chuẩn bị đồ ăn sáng mang sang phòng Lôi Tư Vân, dù sao cũng vì mình mà em gái mới bị thương, quan tâm nhiều một chút.

Buổi chiều gần giờ tan làm Lôi Tư Lạc liền bắt taxi đến công ty Ciala đón Từ Khả Huyên. Đêm qua Lôi Tư Lạc cũng đã suy nghĩ kĩ rồi, cô muốn thuyết phục Từ Khả Huyên cùng mình ra nước ngoài sống, như vậy cô có thể yên tâm hơn.

Chính là lúc vừa xuống khỏi taxi lại nhìn thấy một màn khiến nụ cười trên môi của Lôi Tư Lạc vụt tắt, tiếp theo chính là khuôn mặt nhăn nhó đến đau lòng.

Ở cửa công ty Ciala, chính là Từ Khả Huyên với bộ dạng xinh đẹp, hôm nay chị ấy mặc một chiếc váy màu xanh lam, mái tóc nâu dài xõa xuống nhìn rất giống một nàng công chúa. Bởi vì hôm nay Từ Khả Huyên nói công ty có mở tiệc nên từ sớm đã đi ra ngoài, việc Lôi Tư Lạc bị tai nạn cũng không hề hay biết, Lôi Tư Lạc cũng không muốn Từ Khả Huyên biết, dù sao cũng không bị gì nguy hiểm.

Nhưng mà ở trước cửa công ty Từ Khả Huyên đứng ở giữa đám đông nhận hoa của Diệu Hoa Tống, mọi người xung quanh còn rất phấn khích reo hò như thể Từ Khả Huyên đã nhận lời cầu hôn của anh ta vậy. Sực nhớ lại chuyện mà mấy anh chị kia nói với mình, Lôi Tư Lạc trong tâm lặng đi phút, xung quanh cũng chẳng nghe thấy âm thanh gì nữa, nhưng mà tiếng nhịp tim đập liên hồi thì lại nghe rất rõ ràng, trái tim cô như thể muốn vỡ ra khỏi lồng ngực này vậy.

Liên tiếp là những chuyện tồi tệ xảy ra, hết thua ở trận chung kết, rồi nhớ lại quá khứ ám ảnh, bây giờ lại thấy người mình yêu nhận hoa của một người đàn ông khác. Lôi Tư Lạc rất trẻ con mà khi một đứa trẻ ghen thì nó sẽ mặc định mộ thứ mình nhìn thấy là sự thật chứ không tìm hiểu kỹ tại sao.

Cái tâm trạng hoảng loạn trong đầu làm Lôi Tư Lạc không thể suy nghĩ được gì khác ngoài việc nghĩ rằng Từ Khả Huyên đã nhận lời cầu hôn của Diệu Hoa Tống, nhìn bọn họ thật đẹp đôi a, đám đông xung quanh có vẻ rất tán thành. Nhìn nụ cười trên môi Từ Khả Huyên mà tim Lôi Tư Lạc như thể bị bóp nát vậy, Lôi Tư Lạc đờ đẫn vẫy taxi trở về, cô không thể nhìn khung cảnh lãng mạn này thêm một giây nào nữa. Mỗi giây ở lại đây đều là đang gϊếŧ chết chính bản thân mình, Lôi Tư Lạc gọi điện cho ba mình nói hai ngày nữa cô sẽ lập tức bay sang nước ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Giải nghệ.


Lôi Tư Lạc cả người bị những suy nghĩ tiêu cực ăn mòn, về đến nhà Lôi Tư Lạc lấy rượu ở tủ rượu của ba mình một hơi uống sạch một chai rồi lại một chai khác, cho đến khi Lôi Tư Vân nghe thấy tiếng động ở phòng trưng rượu của ba mới chống nạng đi tới lại phát hiện chị gái mình ngồi bệt ở trong phòng rượu uống cạn một chai. Lôi Tư Vân hoảng hốt lao đến cướp lấy chai rượu trên tay của chị mình, khuôn mặt sợ hãi, cô chưa bao giờ thấy chị gái mình như vậy.

"Vân Vân, trả lại cho chị" Lôi Tư Lạc nhăn nhó nhìn em gái.

"Chị bị điên à, sao lại uống nhiều như vậy? ba mà biết nhất định sẽ rất tức giận" Lôi Tư Vân nhất quyết ôm khư khư trai rượu không chịu trả lại.

"Chỉ hôm nay thôi, để chị uống được không? Chị muốn quên đi mọi thứ" Lôi Tư Lạc vẻ mặt thống khổ cầu xin em gái.

Nhìn thấy sự suy sụp của chị gái Lôi Tư Vân không hiểu tại sao? nhưng chị ấy đã uống hết hai chai rồi, nếu uống nữa sẽ rất nguy hiểm.

"Chị đừng làm em sợ, em không trả lại đâu, chị uống như vậy là đủ rồi" Lôi Tư Vân vất vả mới ngồi xuống được, cố gắng cố định chiếc chân đau thật nhẹ nhàng sau đó ngồi ở bên cạnh Lôi Tư Lạc xoa xoa má của chị gái nói.

Nhìn thấy hành động này của em mình rất giống với hành động mà Từ Khả Huyên hay làm, chị ấy hay xoa xoa má cô như vậy thỉnh thoảng còn khen ngợi ngũ quan của Lôi Tư Lạc rất đẹp, sau đó sẽ chủ động hôn khắp nơi trên khuôn mặt cô rồi nói rằng Lạc Lạc xinh đẹp này là của chị ấy.

Lại nhớ đến Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc cả người bởi vì rượu mà đỏ ửng lên, đôi mắt lờ đờ ôm lấy Lôi Tư Vân mà khóc lớn, khóc như một đứa trẻ, đây chính là dáng vẻ yếu đuối mà Lôi Tư Vân chưa bao giờ nhìn thấy. Người chị mà Lôi Tư Vân ngày ngày ngưỡng mộ lại có những giây phút nhìn đáng thương đến vậy, Lôi Tư Vân cũng ôm lấy chị mình để cho Lôi Tư Lạc có một chỗ tựa để giải tỏa hết buồn phiền.

Buổi tối, Từ Khả Huyên sau khi về nhà, trên tay cầm theo bó hoa của Diệu Hoa Tống, cô chắc chắn Lôi Tư Lạc sẽ hỏi về nó, nhưng mà cô sẽ giải thích hẳn hoi cho em ấy hiểu để tránh gây hiểu nhầm. Từ Khả Huyên không nghĩ rằng Lôi Tư Lạc hiện không có ở nhà của cô gọi điện cũng không bắt máy đã mười giờ tối rồi, ban đầu còn nghĩ em ấy đi chơi với bạn nhưng sau cả ngàn lần cố gắng gọi điện và nhắn tin Từ Khả Huyên mới nhận ra mọi thứ không đơn giản.

"Alo An Đông, Lạc Lạc có ở gaming house không?" Từ Khả Huyên hết cách đành gọi cho Lã An Đông.

"Chị Tanmi, cậu ấy đã thu dọn đồ đạc ở gaming house rồi, Lạc Lạc chưa nói gì với chị sao?" Lã An Đông hơi ngạc nhiên khi nhận ra là Từ Khả Huyên vẫn chưa biết gì hết.

"Sao lại thu dọn đồ đạc ở gaming house? nói gì cơ? chị không hiểu." Bây giờ một cảm giác bất an đang bùng phát trong tâm trí của Từ Khả Huyên.

"Lạc Lạc giải nghệ rồi, cậu ấy sẽ ra nước ngoài du học, ngày mai đội tuyển sẽ thông báo tin giải nghệ của cậu ấy lên trang chủ... Hôm nay em cũng không thể liên lạc được với cậu ấy nữa." Mỗi câu nói của Lã An Đông làm Từ Khả Huyên sợ hãi đánh rơi cả điện thoại, Từ Khả Huyên bủn rủn chân tay ngay lập tức nhặt lại điện thoại gọi cho Lục Hinh Nhi.

Nhưng chẳng một ai có thể liên lạc được với Lôi Tư Lạc.

Cả một đêm Từ Khả Huyên không ngủ, cứ cố gắng gọi vào số máy của Lôi Tư Lạc nhưng không làm sao liên lạc được, đêm nay Từ Khả Huyên ngoài sự lo lắng và đau khổ ra thì không còn cảm giác nào khác, cô không hiểu tại sao, Lôi Tư Lạc không một lời mà cứ như vậy biến mất. Từ trước đến nay hai người đi đâu cũng sẽ nói cho nhau biết, nhưng mà lần này giống như không thể gặp lại nữa, Từ Khả Huyên nghĩ rằng Lôi Tư Lạc sẽ bỏ mình đi nhưng không thể nói cho cô một câu sao?

Cái cảm giác bất an mỗi lúc một lớn, Từ Khả Huyên chỉ hi vọng trời sáng thật nhanh để cô có thể đi tìm Lôi Tư Lạc.

Sáng hôm sau trang chủ thông báo tuyển thủ CDG Wamkie chính thức giải nghệ làm dậy sóng cả cộng đồng mạng, tin tức này ngay lập tức lên top 1 hot search trong nước, tất cả người hâm mộ của CDG đều hoảng loạng, bọn họ không hiểu vì sao Wamkie lại giải nghệ trong khi con đường sự nghiệp đang mở rộng. Hơn nữa cô chỉ vừa thi đấu một mùa giải mặc dù không đạt được chức vô địch thế giới nhưng như vậy đã được cho là rất khủng khiếp với một nữ nhân vừa mới tham gia đấu trường chuyên nghiệp lần đầu tiên.

"Tại sao?? bên chủ quản không tiết lộ lý do sao?"..

"Oh no, Wamkie cô ấy là một thần đồng, tại sao lại quyết định như vậy chứ?"

"Wamkie đã trở thành thần tượng của tôi rồi, tôi còn muốn xem thêm thật nhiều màn trình diễn của cô ấy nữa mà"

"Không một lý do sao?"

"Tại sao cô ấy lại giải nghệ khi bản thân đang ở trên đỉnh cao chứ?"

....

....

....

Tất cả người hâm mộ đều không thể hiểu được quyết định này của Lôi Tư Lạc, Từ Khả Huyên cũng vậy, cô không hiểu được tại sao Lôi Tư Lạc lại biến mất như vậy.

Vẫn cố gắng liên lạc nhưng Từ Khả Huyên liên tục phải chịu sự thất vọng, cô đã khóc cả một đêm, thức xuyên tới sáng để tìm kiếm tin tức về Lôi Tư Lạc nhưng mà không có lấy một thông tin. Lã An Đông đã nói sẽ về nhà ông bà của Lôi Tư Lạc hỏi nhưng mà ông bà cậu ấy cũng chỉ nói rằng Lạc Lạc đã bay sang nước ngoài du học rồi và không tiết lộ thêm một điều gì khác, như vậy mọi thứ lại đi vào ngõ cụt một lần nữa.

Đến giờ Từ Khả Huyên mới nhận ra bản thân cô chẳng biết gì về Lôi Tư Lạc cả, em ấy chưa một lần cho cô biết về gia đình, những người thân liên quan, Từ Khả Huyên không biết một thứ gì khác về Lôi Tư Lạc, để bây giờ khi người kia bỗng dưng biến mất khiến Từ Khả Huyên chẳng có cách nào để tìm kiếm. Không một lời từ biệt cứ như vậy bốc hơi khỏi cuộc sống của Từ Khả Huyên, tại sao lại đến đem cho cô rất nhiều hi vọng, tình yêu, niềm vui và rồi tự tay bóp nát mọi thứ.

Từ Khả Huyên đã đến tất cả những nơi mà hai người từng đi, những nơi lưu giữ những khoảnh khắc vui vẻ của cả hai nhưng không một nơi nào có thể tìm thấy người cô yêu, ở gaming house đồ đạc của Lôi Tư Lạc cũng đã đem hết mọi thứ đi. Từ Khả Huyên chỉ đành trắng tay trở về nhà, trang mạng xã hội của Lôi Tư Lạc cũng bị khóa lại, bây giờ ngập tràn bảng tin thì toàn là tin tức Lôi Tư Lạc giải nghệ.

Nhốt mình trong phòng Từ Khả Huyên hét lớn, cô khóc đến chết đi sống lại, cho đến khi bản thân không thể chống đỡ được nữa thì ngất đi.

Ở bên này, Lôi Tư Lạc biết rằng mọi người đang sục sôi đi tìm mình nhưng bay giờ cô đang ngồi trên máy bay đến một đất nước cách rất xa đất nước của mình để học tập, Lôi Tư Lạc quyết định bỏ lại mọi thứ và cả người mình yêu nhất không từ mà biệt. Lôi Tư Lạc rất rằn vặt bản thân khi nghĩ tới Từ Khả Huyên nhưng đầu óc bây giờ liên tục nghĩ về hình ảnh Từ Khả Huyên nhận hoa của Diệu Hoa Tống để rồi nghĩ rằng Từ Khả Huyên đã có một người tốt hơn ở cạnh.

Lôi Tư Lạc quyết định bắt đầu lại cuộc sống của mình, trở thành một con người khác.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 7 năm.


Sau khi Lôi Tư Lạc hạ cánh cô được ba mình và bác Nicholas Kelly làm thủ tục nhập học của một trường đại học lớn ở đây, rồi ba Lôi Đinh cũng mua một căn nhà cho Lôi Tư Lạc sống và học tập. Bác Nicholas từ lâu vẫn luôn coi Lôi Tư Lạc là con gái nên đối xử rất tốt với cô, bác cũng có hai con một trai một gái, bọn họ đều bằng tuổi hai anh của Lôi Tư Lạc nên cũng luôn coi Lôi Tư Lạc là em gái mình.

Lôi Tư Lạc cũng không làm bác và ba mình thất vọng khi cô lao đầu vào học hành không ngừng, ở bên này cuộc sống rất thoải mái, tại trường học Lôi Tư Lạc cũng quen một vài người bạn mới, bọn họ cũng giúp đỡ Lôi Tư Lạc làm quen với môi trường bên này.

Thoát cái đã vài năm trôi qua.

Lôi Tư Lạc bây giờ đã sắp tốt nghiệp đại học rồi, cô cũng các bạn tổ chức tiệc tùng thâu đêm, cuộc sống bên này đã rất quen rồi. Cuộc sống thay đổi con người cũng đổi thay, Lôi Tư Lạc bây giờ không còn là cô gái yếu đuối dễ xúc động nữa.

Trưởng thành hơn, cao hơn, táo bạo hơn, thỉnh thoảng còn rất lạnh lùng, hơn nữa còn trở thành một con người mà bản thân ngày xưa rất ghét chính là một nữ nhân kiêu ngạo, nghĩ rằng tiền sẽ giải quyết được mọi vấn đề. Tham gia những bữa tiệc tùng thâu đêm, uống rất nhiều rượu, vung tiền như nước, thậm chí còn lên giường với những cô gái ở mấy quán bar, tình một đêm rất nhiều. Lôi Tư Lạc phải trở thành loại người mà Từ Khả Huyên ghét nhất, mọi thứ Lôi Tư Lạc làm đều là muốn quên đi Từ Khả Huyên nhưng chẳng thể nào quên được, hình bóng của chị ấy luôn luôn in sâu ở trong tâm trí của cô.

Bác Nicholas đã dạy cho Lôi Tư Lạc cách quản lý tập đoàn Doris như thế nào là tốt nhất, Lôi Tư Lạc học rất nhanh, chỉ cần cô tốt nghiệp sẽ vào trụ sở chính của Doris học hỏi.

Lúc nào Lôi Tư Lạc cũng phải giữ bản thân mình thật bận rộn, nếu không học sẽ đi chơi với các bạn, không thì đến Doris đi theo hai con của bác Nicholas học hỏi kinh nghiệm, chỉ cần bận bịu thì sẽ không nhớ đến Từ Khả Huyên, chỉ cần bận rộn sẽ không nhớ lại hình ảnh kia nữa.

Một vài người bạn nhận ra Lôi Tư Lạc là Wamkie tuyển thủ đã tham gia chung kết thế giới nên rất ngưỡng mộ và luôn rủ Lôi Tư Lạc chơi game nhưng mà Lôi Tư Lạc đã từ bỏ rồi, nếu cô mà đụng vào game sẽ ngay lập tức nhớ lại khoảng thời gian cũ. Mấy năm nay Lôi Tư Lạc không hề chơi một game nào, mỗi ngày đều đi chơi thể thao lành mạnh với các bạn học rồi đến Doris trau dồi kinh nghiệm làm việc , nhờ chơi thể thao mà giờ Lôi Tư Lạc cao hơn ngày xưa vài phân.

Mỗi ngày ba mẹ và hai anh đều gọi điện sang hỏi thăm tình hình của Lôi Tư Lạc bọn họ luôn thúc giục thỉnh thoảng bay về nước chơi nhưng Lôi Tư Lạc luôn tìm cách từ chối. Vài năm qua cái gì cũng khác, em gái Lôi Tư Vân cũng đã vào đại học, ba mẹ còn trêu rằng con bé có bạn trai rồi suốt ngày gọi điện nói chuyện trước mặt mọi người.

Mấy đứa con của hai anh cũng đã lớn vào cấp một cấp hai hết rồi, thỉnh thoảng sẽ gọi điện bằng video để mọi người nhìn mặt nhau.

Bốn năm sau.

Lôi Tư Lạc đã trở thành một cô gái hai mươi sáu tuổi, xinh đẹp, trưởng thành, chững chạc, nắm trong tay một tập đoàn lớn Doris, không những lớn mạnh trong giới thời trang, Doris bây giờ còn mở rộng sang cả các lĩnh vực đá quý, đồ điện tử, công nghệ, xa xỉ phẩm... Doanh thu hàng năm lên tới con số hàng tỷ USD. Mỗi ngày dành hai mươi tiếng để làm việc, lý tưởng của Lôi Tư Lạc bây giờ chính là công việc, đưa Doris ngày một lớn mạnh hơn nữa, ba mẹ Lôi Tư Lạc một năm nay đã được nghỉ ngơi an nhàn cùng nhau đi du lịch vòng quanh thế giới bởi vì Lôi Tư Lạc đang tiếp quản công ty rất tốt.

Trong một lần vào bệnh viện thăm một vị đối tác làm ăn, Lôi Tư Lạc đã gặp một người mà đến chính cô cũng không thể ngờ tới Diệu Hoa Tống. Anh ta làm gì ở đây, hơn nữa còn mặc đồ của bệnh nhân và ngồi xe lăn, anh ta bị bệnh sao? Vậy còn Từ Khả Huyên.

Lôi Tư Lạc lén lút đi sau Diệu Hoa Tống chỉ thấy Diệu Hoa Tống khổ cực điều khiển xe lăn muốn đi vào phòng bệnh mà xe lăn lại bị kẹt, Lôi Tư Lạc lại gần tốt bụng đẩy giúp nhờ vậy bánh xe đã có thể đi lại bình thường.

"A, Cảm ơn cô" Diệu Hoa Tống mỉm cười nhìn cô gái giúp mình rồi nói.

"Không có gì. Anh... có phải chủ tịch công ty giải trí Ciala không?" Lôi Tư Lạc hỏi.

Diệu Hoa Tống hơi ngạc nhiên, cô gái trước mặt anh ta chưa một lần gặp mặt thì tại sao lại biết anh là chủ tịch của công ty Ciala: "Đúng vậy, nhưng cô đây là?" Diệu Hoa Tống nghi hoặc nhìn Lôi Tư Lạc.

"A Tôi ngày trước rất hay theo dõi các streamer ở công ty anh, thỉnh thoảng có nhìn thấy anh ở mấy bài phỏng vấn" Lôi Tư Lạc nói dối.

Nghe xong Diệu Hoa Tống chỉ cười an ủi bản thân, đấy là chuyện của bảy năm về trước rồi, khi ấy Diệu Hoa Tống vẫn còn là một người đàn ông khỏe mạnh chứ không phải kẻ tàn phế trên xe lăn này.

"Đã là quá khứ rồi, bây giờ Ciala cũng đã đổi chủ, tôi bây giờ chỉ là một kẻ tàn phế" Diệu Hoa Tống xấu hổ nói, vài năm trước một tai nạn đã cướp đi khả năng đi lại của anh ta.

" Anh ở trong viện một mình sao? vợ con và gia đình anh đâu?"

"A, tôi chưa kết hôn, là em gái đưa tôi đến kiểm tra sức khỏe." Diệu Hoa Tống cười nhẹ.

Cái gì? chưa kết hôn, không phải Từ Khả Huyên đã đồng ý với lời tỏ tình của anh ta rồi sao? Anh ta không giữ được chị ấy à?

Lôi Tư Lạc thất thần, cô sợ rằng có phải bản thân đã hiểu nhầm Từ Khả Huyên rồi không?

"Trước kia tôi có ấn tượng về streamer Tanmi thuộc công ty anh, cô ấy rất xinh đẹp và tài giỏi" Lôi Tư Lạc giả vờ hỏi.

Nghĩ đến Từ Khả Huyên, Diệu Hoa Tống liền rơi vào trầm tư: " Đúng vậy, Tanmi là streamer nổi tiếng nhất ở công ty của tôi nhưng một thời gian cô ấy đã gặp phải một chuyện gì đó khiến bản thân suy sụp đi rất nhiều sau đó không còn làm streamer nữa. Hiện tại theo tôi được biết cô ấy đang làm bà chủ của một cửa hàng cafe ở thành phố A."

"Có lẽ cô ấy muốn một cuộc sống hạnh phúc bên chồng con chăng" Lôi Tư Lạc bông đùa.

Diệu Hoa Tống khuôn mặt tiếc nuối: "Không hề, cô ấy đến bây giờ đã ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn. Ngày ấy tôi rất thích Tanmi nhưng tôi đã tỏ tình cả vạn lần cô ấy cũng đều từ chối, lúc nào cũng nói rằng mình đã có người trong lòng rồi, vậy mà đến bây giờ vẫn còn độc thân."

Bây giờ Lôi Tư Lạc mới vỡ lẽ, Từ Khả Huyên không hề lừa dối cô, Từ Khả Huyên không hề có người khác, tất cả mọi thứ đều là Lôi Tư Lạc này hiểu nhầm chị ấy, cô đã hiểu nhầm Từ Khả Huyên bảy năm nay. Lôi Tư Lạc thất kinh lùi về sau mấy bước dáng vẻ rất ăn năn, khiến Diệu Hoa Tống ngạc nhiên, sau khi chào tạm biệt Diệu Hoa Tống, Lôi Tư Lạc ngồi trên chiếc Ferrari của mình trở về nhà.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Thay Đổi.


Bây giờ cảm giác bối rối và tội lỗi bao trùm đầu óc của Lôi Tư Lạc, cô đã sai, cô đã không cho người mình yêu một lời giải thích, cô đã bỏ mặc chị ấy suốt bảy năm qua, Lôi Tư Lạc rằn vặt bản thân mình đến mức đập phá hết đồ đạc ở trong nhà, sau đó lại dùng rượu để giải sầu. Vài ngày sau Lôi Tư Lạc thu xếp công việc ở bên này rồi đặt vé máy bay về nước.

Hai ngày sau.

Sau khi xuống máy bay, Lôi Tư Lạc liền điện ngay cho anh cả Lôi Khiết.

"Đại ca em về nước rồi, em cần một con Ferrari màu trắng, cái mà em đã cho anh xem đó, anh chuẩn bị hộ em" Lôi Tư Lạc đeo kính râm, mặc một bộ vest màu đen nhìn rất lôi cuốn, với chiều cao một mét bảy mươi năm của mình Lôi Tư Lạc lại đeo thêm giày cao gót làm chiều cao của cô vượt trội hơn mấy người xung quanh.

Tiếng giày cao gót bước qua đám đông, mọi người đều ngước mắt lên nhìn nữ nhân xinh đẹp tỏa ra khí chất hút hồn này, ai nấy cũng phải há miệng nhìn theo dáng người của Lôi Tư Lạc, hơn nữa khi ra khỏi sân bay một chiếc Rolls-Royce màu đen đang đỗ sẵn đợi Lôi Tư Lạc. Người lái xe là Tô Linh, đã lâu không gặp anh ấy bây giờ vẫn rất lịch lãm và vẫn rất trung thành với Lôi Gia.

Tô Linh đứng ở bên cạnh chiếc Rolls-Royce của Lôi Gia sau khi nhìn thấy Lôi Tư Lạc liền lễ phép cúi đầu chào đại tiểu thư rồi mở cửa xe cho Lôi Tư Lạc.

Trên đường về nhà, Lôi Tư Lạc nhắm nhìn quê hương của mình sau nhiều năm, bây giờ mọi thứ thay đổi rất nhiều, rất nhiều tòa cao ốc đã được xây dựng, đường phố cũng trở nên mới lạ đối với một người đã vắng mặt bảy năm nay. Khi xe của Lôi Tư Lạc về đến nhà, cả đại gia đình đã tập trung ở biệt thự chính của Lôi Gia chào đón cô trở về.

Anh trai và chị dâu đều khen nhìn cô trưởng thành hẳn lên, ba mẹ thì hay tin con gái trở về thì mừng rỡ đến mức đang đi du lịch cũng phải đặt vé máy bay về gấp.

Một bàn tiệc lớn đã được chuẩn bị để chào đón Lôi Tư Lạc về nước, lâu lắm rồi Lôi Tư Lạc mới cảm nhận được không khí gia đình, có lẽ vì cô quá ích kỷ rồi nên mới bảy năm trời không một lần về thăm nhà. Chỉ có bố mẹ nhiều lần vì nhớ con gái quá nên phải bay sang thăm, tiện thể cũng chơi với bác Nicholas luôn.

Ở cùng gia đình vài ngày, Lôi Tư Lạc cũng mua một căn hộ chung cư cao cấp bậc nhất thành phố A ở gần quán cà phê của Từ Khả Huyên, vài ngày ở nhà nghỉ ngơi, Lôi Tư Lạc đã cho người tìm kiếm thông tin của Từ Khả Huyên, quán cà phê của chị ấy và gia đình nữa, mọi thứ liên quan đến Từ Khả Huyên cô đều muốn biết.

Sau khi Lôi Tư Lạc đi được một thời gian, Từ Khả Huyên cũng tuyên bố không làm streamer nữa, nhưng vẫn đi chụp ảnh hơn nữa còn được một hãng thời trang thuê làm người mẫu. Công việc cũng ổn định mặc dù thu nhập không tốt bằng ngày trước nhưng cũng không phải mua vui cho thiên hạ nên không phải chịu áp lực nhiều.

Từ Khả Huyên mấy năm nay vẫn sống một mình, chưa hề có mối quan hệ nào khác, một năm trở lại đây mới bắt đầu mở một quán cà phê riêng, bởi vì vốn có sẵn một lượng fan hâm mộ nên quán cũng thu hút nhiều người. Cộng với không gian rất rộng và mới lạ khiến quán duy trì được lượng doanh thu rất ổn định trong nửa năm gần đây.

Lôi Tư Lạc nhìn mấy tấm ảnh mà người của cô chụp lại được khi Từ Khả Huyên ở trên đường đi mua đồ, chị ấy vẫn còn rất xinh đẹp mặc dù đã bước đầu ba nhưng mà nhan sắc của Từ Khả Huyên vẫn là một mỹ nhân được mọi người hâm mộ, nhìn qua ai cũng nghĩ cô mới chỉ là thiếu nữ đôi mươi. Ở trên mạng xã hội, Từ Khả Huyên vẫn hay đăng những bức ảnh bản thân chăm chỉ luyện tập yoga và ăn nhiều rau củ tốt cho sức khỏe, thỉnh thoảng sẽ đến quán cà phê để quản lý.

Từ Khả Huyên mấy năm nay cũng dần nguôi ngoai đi nỗi nhớ một người mà cô vẫn chờ đợi, mỗi ngày đều cố gắng tìm kiếm thông tin về Lôi Tư Lạc nhưng vẫn luôn luôn thất bại. Thỉnh thoảng sẽ đăng vài dòng trạng thái ẩn ý nhưng sau đó vẫn luôn là một bức ảnh cười thật tươi để che giấu đi nỗi buồn sâu thẳm trong tim.

Vốn dĩ ở bên nửa kia của trái đất Lôi Tư Lạc vẫn có thể theo dõi Từ Khả Huyên qua mạng xã hội và những bức ảnh người mẫu mà Từ Khả Huyên đã chụp. Nhưng bởi vì Lôi Tư Lạc sợ và luôn luôn trốn tránh, cô sợ mình mỗi khi nhìn thấy sẽ nhớ đến Từ Khả Huyên, sợ rằng cái hình ảnh Từ Khả Huyên và Diệu Hoa Tống lại xuất hiện trong tâm trí.

Từ Khả Huyên dành bảy năm để nhớ nhung Lôi Tư Lạc còn Lôi Tư Lạc dành bảy năm để quên đi Từ Khả Huyên.

Cuối cùng mọi chuyện chỉ là hiểu nhầm bây giờ Lôi Tư Lạc mới hối hận, cô đã để Từ Khả Huyên chịu dày vò trong một quãng thời gian dài như vậy, nhưng mà muộn rồi Từ Khả Huyên có còn tha thứ cho cô không?  Đây là câu hỏi cả tuần nay Lôi Tư Lạc liên tục tự hỏi bản thân, làm thế nào để bù đắp lại quãng thời gian ấy, Lôi Tư Lạc phải làm sao mới có thể khiến Từ Khả Huyên tha thứ.

Mặc dù trở về nước nhưng Lôi Tư Lạc vẫn phải bận rộn với đống công việc của mình, cũng bởi sự trở về đột ngột này làm Lôi Tư Lạc phải thay đổi hết cơ cấu công việc của mình từ nay về sau, tập đoàn Doris bây giờ đã trở thành tập đoàn lớn nhất trong nước bởi sự thành công ở cả các lĩnh vực khác.

Đây cũng là lý do mà Lôi Tư Lạc đã về được cả tuần rồi mà vẫn chưa thể gặp mặt Từ Khả Huyên, nhưng bận rộn với công việc chỉ là cái cớ còn sự thật thì là do bản thân Lôi Tư Lạc này hèn nhát không dám đối mặt với Từ Khả Huyên.

Thỉnh thoảng khi rảnh rỗi Lôi Tư Lạc sẽ lái chiếc Ferrari phiên bản giới hạn của mình đi quanh thành phố A để thư giãn đồng thời cũng ngắm nhìn sự thay đổi của nó trong bảy năm qua. Thành phố A hiện đại hơn rất nhiều, ban đêm những ánh đèn lấp lánh như đang nhảy nhót làm sáng rực cả một thành phố phồn vinh hưng thịnh, những quán bar vào mỗi đêm vẫn luôn đông đúc đến vậy.

Lôi Tư Lạc rẽ vào một quán bar lớn nhất thành phố A, hôm nay cô rất cao hứng, liền nhờ người nói với bên quản lý rằng hãy thông báo cho mọi người biết cô sẽ bao trọn cả đêm nay.

Cả quán bar sau khi nghe xong liền reo hò vui mừng, mọi người đều đem ánh mắt của mình đặt lên một nữ nhân xinh đẹp lần đầu tiên xuất hiện tại đây. Hòa vào đám đông Lôi Tư Lạc cũng thỏa sức bung xõa, nhảy nhót, rượu bia uống đến say mèm, khi đã chơi mệt Lôi Tư Lạc ngồi xuống ghế châm một điếu thuốc lên và hút, ở phía đối diện là một nữ nhân đang liếc mắt đưa tình với cô, Lôi Tư Lạc cũng đáp trả lại ánh mắt ấy bằng một nụ cười sau đó đem cô gái ấy đến khách sạn bên cạnh và trải qua tình một đêm tại đây.

Buổi sáng hôm sau, Lôi Tư Lạc rời đi từ sớm nhưng không quên để lại một mảnh giấy note bên trên có ghi "cảm ơn cô, đêm qua tôi đã rất vui" kèm theo một tập tiền ở bên cạnh đủ để cô gái kia có thể tiêu trong vài tháng.

Vài hôm sau Lôi Tư Lạc thu xếp công việc rồi trở về quê thăm ông bà ngoại, ông bà bây giờ tuổi đã cao, ông cũng đi lại khó khăn nên luôn luôn phải có bà ở bên cạnh. Lôi Tư Lạc lại cảm thấy có lỗi vì bản thân đã đi quá lâu mà không về thăm ông bà, khi nhìn thấy ông bà sức khỏe giảm sút đi rất nhiều Lôi Tư Lạc liền rơi nước mắt.

Ông còn trêu rằng thật may mắn trước khi chết cháu gái nhỏ cũng đã về thăm ông, câu nói bông đùa làm Lôi Tư Lạc tự trách bản thân rất nhiều , cô đã chỉ biết nghĩ cho bản thân mà không hề biết nghĩ cho mọi người xung quanh.

Ở lại nhà ông bà vài ngày Lôi Tư Lạc cũng biết bạn thân của mình Lã An Đông và Lục Hinh Nhi đã kết hôn được mấy tháng. Lã An Đông đã giải nghệ rồi, bây giờ đang vào làm ở một công ty thiết kế game còn Lục Hinh Nhi thì đang làm quản lý ở một cửa hàng váy cưới.

Lôi Tư Lạc biết tin hai người bạn thân nhất của mình làm đám cưới nhưng cũng chỉ âm thầm gửi quà chứ không lộ diện. Cho đến hôm nay trở về quê mới thấy tiệm mì của gia đình Lã An Đông bây giờ đã trở thành một nhà hàng lớn do ba mẹ cậu ấy quản lý, việc làm ăn cũng rất tốt.

Trong lúc Lôi Tư Lạc đang đi dạo trên con đường ngày xưa cô vẫn thường tới trường bỗng nhiên một tiếng gọi làm Lôi Tư Lạc giật mình.

"Lôi Tư Lạc!!!" là giọng của Lã An Đông.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Nói chuyện.


Lôi Tư Lạc quay đầu lại, trước mắt là hai người bạn thân đã rất lâu rồi không gặp lại, Lục Hinh Nhi ở bên cạnh Lã An Đông sau khi nhìn thấy Lôi Tư Lạc liền lấy tay che miệng tỏ vẻ rất bất ngờ, Lã An Đông cũng chẳng kém cạnh. Đã bảy năm trôi qua, Lôi Tư Lạc biệt vô âm tín, chẳng cho ai biết lý do tại sao lại rời đi, bảy năm dài đằng đẵng cũng chẳng một lần quay về hay liên lạc cho mọi người.

Lúc hai người kia tiến lại gần, Lôi Tư Lạc hơi nhăn nhó mặt mày, cô không biết phải đối diện với họ như nào nữa.

"Cậu đúng thật là Lôi Tư Lạc, tại sao bây giờ mới quay trở về?" Lục Hinh Nhi xúc động đến phát khóc nhảy bổ vào ôm lấy Lôi Tư Lạc.

Cái ôm bất ngờ này Lôi Tư Lạc không từ chối cũng đưa tay lên vỗ vỗ lưng an ủi Lục Hinh Nhi, cô biết giải thích sao bây giờ?

"Cậu đã đi đâu? cậu có biết mọi người tìm cậu mấy năm nay rồi không? tại sao lại bỏ đi mà không nói một lời?" Lã An Đông ngữ khí có hơi tức giận nói.

"Hinh Nhi, Đông Đông, xin lỗi đã đi lâu như vậy. Xin lỗi vì đã không thể dự đám cưới của hai người" Lôi Tư Lạc áy náy nói.

Lục Hinh Nhi lau nước mắt rồi nắm lấy tay Lôi Tư Lạc nói: "Được rồi, trở về là tốt rồi, mọi chuyện để sau hẵng nói".

"Chị ấy biết cậu trở về chưa?" Lã An Đông nhìn Lôi Tư Lạc hỏi.

Nghe câu hỏi của bạn mình, Lôi Tư Lạc chỉ cứng họng mà lắc đầu, vốn dĩ trở về để gặp Từ Khả Huyên mà lại không hề có dũng khí để gặp mặt chị ấy, Lôi Tư Lạc trong lòng tự cười mỉa mai chính bản thân mình.

Cả ba người đi vào một quán cafe ở gần đấy ngồi nói chuyện.

"Lạc Lạc, tại sao cậu lại bỏ đi đột ngột như vậy? Hơn nữa còn không để lại bất cứ một cách liên lạc nào. Cậu có biết mọi người rất lo cho cậu hay không." Lã An Đông nói.

" Tớ xin lỗi vì đã bỏ đi lâu như vậy." Lôi Tư Lạc buồn bã.

Nhìn khuôn mặt chồng mình hơi căng thẳng, Lục Hinh Nhi liền giải vây:" Được rồi, bỏ qua chuyện cũ đi anh. Lạc Lạc cậu thay đổi rất nhiều đó, lúc mới đầu tớ không thể tin vào mắt mình luôn. Cậu nuôi tóc dài, không còn đeo kính, hơn nữa cách ăn mặc cũng trái với sở thích của cậu, giống như trở thành một con người khác vậy."

Lôi Tư Lạc nghe xong nhìn lại người mình, khác đến vậy sao? Thì lớn rồi cách ăn mặc làm sao có thể trẻ con như trước được, với cả bên châu âu họ cũng thường mặc kiểu này khi đi làm, chắc bởi vì lâu ngày không gặp nên Lục Hinh Nhi mới bất ngờ như vậy thôi.

"Tớ đeo kính áp trong nên không đeo kính nữa, tớ phải tiếp quản công ty của gia đình nên phải sang nước ngoài du học nhiều năm. Thật xin lỗi vì đã không liên lạc với mọi người. Hai cậu mấy năm qua cuộc sống thế nào? mau mau sinh một tiểu Đông Đông để tớ còn bế nào" Lôi Tư Lạc trêu chọc.

Nghe đến đây, hai người kia mặt đỏ chín như cà chua, bởi vì bọn họ vừa hôm qua có làm chuyện đấy nên giờ giữa thanh thiên bạch nhật nghĩ lại thì có hơi ngượng ngùng. Nhưng mà sau khi biết Lôi Tư Lạc là thiên kim tiểu thư của tập đoàn thời trang Doris, Lục Hinh Nhi và Lã An Đông há hốc mồm, bọn họ chơi với một đại tiểu thư của tập đoàn thời trang đứng đầu cả nước bao nhiêu năm nay mà không hề hay biết.

Khác hẳn với những con nhà giàu khác, anh em nhà Lôi Gia không thích việc mình được sinh ra trong một gia đình tài phiệt mà kiêu ngạo, cả bốn anh em đều rất biết lễ nghĩa trên dưới chứ không bao giờ ỷ lại vào tài sản của gia đình mà coi trời bằng vung. Lôi Tư Lạc thì lại càng khác hẳn, cũng bởi vì chuyện ở quá khứ, sau lần xóa trí nhớ ấy, Lôi Tư Lạc cũng trở thành một cô gái nhút nhát không hề muốn tiết lộ về thân phận của mình.

" Lạc Lạc, tớ biết nhà cậu rất giàu nhưng mà giàu đến vậy thì tớ chưa hề nghĩ đến. Cậu sinh ra cách vạch đích bao nhiêu năm ánh sáng vậy?" Lã An Đông vẫn còn rất sốc.

Bỏ qua chuyện xuất thân của Lôi Tư Lạc đi, Lôi Tư Lạc khuôn mặt rơi vào trầm tư khi nhớ đến Từ Khả Huyên, nhìn thấy vậy hai người trước mặt ngay lập tức hiểu ra, bọn họ đành thở dài mà kể lại.

"Cậu có biết mấy năm qua chị Khả Huyên sống thống khổ như nào không? khi cậu biến mất, chị ấy nhiều đêm không ngủ được, thậm chí còn phải dùng đến thuốc, rồi một ngày chị ấy vì dùng quá liều mà suýt nữa mất mạng. Nhưng thật may mắn ông trời không cướp chị Khả Huyên đi, mỗi ngày mỗi ngày chị ấy đều cố gắng tìm kiếm thông tin của cậu, thậm chí còn đến gặp ông bà của cậu để hỏi chuyện, nhưng chẳng ai trong gia đình cậu tiết lộ dù chỉ một chút thông tin." Lục Hinh Nhi kể lại cuộc sống của Từ Khả Huyên trong vòng bảy năm qua.

Mỗi câu mỗi chữ Lục Hinh Nhi nói, như một nhát dao cứa thẳng vào trái tim của Lôi Tư Lạc, chính bản thân cô đã đem người mình yêu nhất đẩy xuống vực thẳm, vậy mà Từ Khả Huyên vẫn luôn cố gắng thoát khỏi nơi vực thẳm ấy để tìm kiếm cô.

Nhìn Lôi Tư Lạc chỉ dám cúi đầu mà nghe, hai người trước mặt chỉ thở dài, Lục Hinh Nhi rất thương chị Từ Khả Huyên, từ lâu Lục Hinh Nhi và Lã An Đông luôn luôn coi Từ Khả Huyên là chị gái, có chuyện gì cũng sẽ giúp đỡ cô. Nhìn Từ Khả Huyên vì tìm kiếm Lôi Tư Lạc mà hành hạ bản thân mình đến rời rạc hết cả người, bảy năm qua đối với Từ Khả Huyên mà nói cuộc sống chẳng có gì ngoài bóng tối, sự hiu quạnh và nỗi buồn.

Lôi Tư Lạc đem đến cho Từ Khả Huyên tình yêu, niềm vui, hạnh phúc tất cả mọi thứ nhưng để rồi khi mà Từ Khả Huyên đang rất thỏa mãn hưởng thụ cảm giác được yêu thương thì Lôi Tư Lạc đột ngột biến mất khỏi thế giới của Từ Khả Huyên. Nó giống như đưa một thứ gì đó lên cao rồi đột ngột thả xuống vậy, sẽ tan vỡ từ trong ra ngoài, Từ Khả Huyên bây giờ cũng vậy chẳng còn gì ngoài một trái tim đã hóa đá và một cơ thể héo mòn.

Buổi tối, bố mẹ của Lã An Đông biết Lôi Tư Lạc trở về liền làm cơm rồi mời cô sang ăn cùng với gia đình.

Sau bữa ăn, Lôi Tư Lạc trở về nhà của ông bà, phòng của cô vẫn còn đấy, chẳng một chút thay đổi, ông bà vẫn luôn luôn cho người quét dọn phòng của Lôi Tư Lạc nên từ trước đến nay vẫn rất sạch sẽ. Căn phòng này vẫn y nguyên như hồi cô học cấp ba, lúc mà cô còn đang hâm mộ Tanmi, quanh phòng chỗ nào cũng là những poster hình cosplay của Từ Khả Huyên, Lôi Tư Lạc vừa vào đã không thể chịu đựng được mà rơi lệ.

Bảy năm qua cô đã cố gắng để bản thân chìm trong công việc, lúc nào cũng giữ bản thân thật là bận rộn để quên đi Từ Khả Huyên, còn chẳng dám dùng mạng xã hội vì sợ rằng đâu đó hình ảnh của Từ Khả Huyên sẽ hiện lên. Nhưng mà dù cách nào đi chăng nữa hình bóng Từ Khả Huyên vẫn luôn luôn hằng sâu trong tâm trí của Lôi Tư Lạc chưa hề phai mờ đi dù chỉ là một chút. Thỉnh thoảng Lôi Tư Lạc lại mơ thấy Từ Khả Huyên, trở lại những tháng ngày cả hai người vẫn còn rất nồng cháy.

Giữa đêm bởi vì Lôi Tư Lạc không thể ngủ được nên đã lẻn ra ngoài mua rượu về uống, uống xong lại ngồi hút thuốc, Từ Khả Huyên còn có thể tha thứ cho cô hay không?.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom