Cập nhật mới

Dịch Thần Chết Vùng Fukuoka

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Thần Chết Vùng Fukuoka

Thần Chết Vùng Fukuoka
Tác giả: KurokawaKiyoshi
Tình trạng: Đang cập nhật

--- oOo ---


Thể loại: truyện teen, linh dị, hiện đại...

Câu chuyện xoay quanh những điều xảy ra ở thành phố Fukuoka,bởi nơi đầy từng là một thành phố bình yên và an toàn nhất nước Nhật nhưng hiện giờ là nơi nguy hiểm bậc nhất thế giới.

Mà nguyên nhân chủ yếu là do những nhà chức trách, các nhà cầm quyền ưa thích sử dụng các sát thủ để tiêu diệt đối thủ cạnh tranh của mình và tiêu khiển người dân.

Hãy theo chân "Thần chết vùng Fukuoka" để xem anh ta -Takahashi Taka có thay đổi được chế độ quan liêu mục nát nơi đây không.
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Mở đầu


Ngày 2/5/2007

Tại một căn nhà ở ngoại ô tỉnh Nagasaki

Trong khi mọi người đang say giấc nồng thì có một bóng đen vụt lên ban công nhà của họ. Bóng đen ấy, chân di chuyển nhẹ và đều, không phát ra một tiếng động cho dù là nhỏ nhất. Nó khéo léo và uyển chuyển đến bên giường con mồi của mình. Dưới bóng đèn mập mờ của đèn ngủ, bóng đen đó rút con dao găm ra và xử lí cặp vợ chồng đó. “Xoẹt...vụt...xoẹt” – Hai tiếng dao nhanh và tức khắc, nạn nhân của nó không thét lấy một lời. Vệt máu bắn tung tóe lên tường, con dao của nó cũng nhuốm máu nữa.

“Cạch...Bố ơi, mẹ ơi con gặp ác mộng...” - một đứa nhóc chừng bốn tuổi tay ôm con gấu bông vào phòng. Đứa bé đó mơ mơ màng màng, tay dụi mắt. Bóng đen ấy tiến lại gần đứa nhóc ấy, tay chìa ra họng súng. 

- Chú là ai vậy? - Đứa trẻ hồn nhiên hỏi

- Chú là thần chết cháu ạ. – Bóng đen trả lời, tay chuẩn bị giật cò súng

- Bố mẹ cháu đâu rồi?

Giật mình trước câu nói đó của cậu nhóc, bóng đen ấy lưỡng lự, tay muốn bóp cò súng nhưng không thành. 

- Bố mẹ cháu lên thiên đường rồi

- Thiên đường? Là gì vậy chú? - cậu bé thắc mắc

- Là một nơi tốt hơn, rất xa cháu ạ

- Vậy bố mẹ cháu có về không?

Bóng đen đó tay run run, có vẻ như cậu bé đã công kích vào vết thương trong lòng nó. Nó dúi cho cậu bé khẩu súng:

- Cầm lấy cái này đi,cháu thích không?

-.Đây là gì ạ?

- Là súng đồ chơi đấy cháu

- Súng ạ?

Đứa bé tay mân mê khẩu súng như một con chó đang gặm một quả mìn mà không biết độ nguy hiểm của thứ đó. Bóng đen mở lời:

- Cháu có muốn đi chơi không? Muốn dùng súng đồ chơi của cháu không?

- Có chú ạ!

Sáng hôm sau, tiếng còi xe cảnh sát làm náo loạn của khu đó. Cảnh sát đã xác nhận một cặp vợ chồng bị sát hại và một đứa bé trai mất tích
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1-2: Thần chết vùng Fukuoka


Taka bật dậy trên chiếc gường quen thuộc. Mình thở dốc và tim đập mạnh. “Khốn nạn, lại là ác mộng đó”. Hình ảnh người đàn ông và vợ ông ta nằm trên vũng máu cứ ám ảnh cậu suốt 20 năm qua, như muốn nhắc nhở tôi cái gì đó. Thế nhưng, có cố như thế nào cậu cũng không gợi được tí kí ức nào về hai người bọn họ. Để thoát khỏi cơn ác mộng kia, Taka uống một liều an thần rồi quyết định ra ngoài.

Thành phố Fukuoka về đêm, vẻ nhộn nhịp nơi đây cũng không kém gì Tokyo. Từng gian hàng như mời gọi Taka qua những mùi gà nướng Yakitori hay thịt xiên Bakon Maki hoặc viên gà Tsukune. Những quán ăn nhanh phục vụ mì Tonkotsu Ramen, mì xào Yakisoba, Mực viên Takoyaki, lẩu Motsunabe, cá cay Mentaiko đang làm bụng Taka “đánh trống” và bắt cậu chảy dãi ngắm nhìn. Nhưng cậu quyết định tạt vào quán Bar cậu hay lui tới

Cánh cửa mở ra, vẫn là câu nói đó “Taka-kun lại đến à?” - chị Miyako niềm nở với Taka. Mặc dù đã gặp nụ cười của chị Miyako rất nhiều lần nhưng cậu vẫn bị hút hồn bởi nụ cười rất duyên đó. Chị ta vốn dĩ sở hữu một thân hình rất cuốn hút đối với mọi chàng trai, tóc chị cột gọn gàng, khuôn mặt trái xoan. Trước khi Taka tỉnh mộng thì “Vụt” - một cú móc hàm vào Taka, cậu chỉ đơn giản né ra sau. “Vụt...vụt...bạch” - tiếp sau đó là vài cú đấm hụt cùng một cú cước ngang vai đã được Taka đỡ chỉ bằng một tay. Taka thở dài:

- Sao lúc nào chú mày cũng gặp anh mà hành nhỉ, Ryuu?

- Nếu như tôi solo thắng được “Thần chết vùng Fukuoka” thì chả phải tôi là sát thủ giỏi nhất sao?

- Chú tự cao quá rồi đấy, dù là sát thủ đi nữa thì tốc độ và phản xạ của chú khá tệ đó.

Nói rồi, Taka xoay mũi chân vòng ra sau lưng chặt vào bả vao Ryuu. Cậu ấy ngay lập tức nằm gục xuống, bất động, đúng hơn là người không cử động được. “Nhanh...quá...” – nói rồi Ryuu ấy bất tỉnh. Taka liền cầm tờ báo quay gót ra quầy.

- Cho em một Tequila,chị

- Đợi..đã, đền bù cho cú vừa nãy đi – Ryuu cố mở miệng.

- Được, đành chiều chú vậy. Chú mày gọi gì?

- Một cốc Sea Breeze

- Ok, một Tequila và Sea Breeze - chị Moriko ghé nhẹ vào tai Taka - tối nay lại có phi vụ gì à?

- Sao chị biết? – Taka ngạc nhiên

- Chị phục vụ em được mấy năm rồi thì phải biết chứ. Mỗi lần em định làm việc thì toàn chọn loại Cocktail ít cồn.

- Chị tinh ý thật. Được rồi, em sẽ nói, vụ đó là...

- Ám sát công tố viên của thành phố này – Ryuu mồm hớt lẻo ngắt lời Taka - cụ thể là ông Matsutane

- À, ra thế.

Ryuu cố gắng lắm mới bò được lên quầy bar chính, tay hắn run run cầm ly Sea Breeze, mắt lướt qua tờ báo Taka đang đọc

- Ngày 26/7/2027, CEO của công ti xe hơi Toyota đã lao xe xuống vực, nguyên nhân được xác định là lái xe sau khi uống rượu bia...

Ryuu lườm Taka, bĩu môi:

- Thế mà là sát thủ à? Con mồi của anh rõ ràng là chết tự nhiên rồi còn gì

- Chính vì thế mà tui được nhiều tiền hơn.

- Cái gì hả? Anh thậm chí có ra tay đâu?

- Sai! Tôi có vì tôi là người lái chiếc xe đó

- Là sao? -Ryuu thắc mắc

- Tức là chiếc xe sang trọng của công ty Toyota đó đã được Hack và tôi là người ngồi sau vô lăng, lái chiếc xe đó lao xuống vực. Để đảm bảo, tôi còn gắn thiết bị phát nổ ở mũi xe...

- Để khi xe lao xuống vực phát nổ.

- Đúng vậy.

- Thế còn độ cồn thì sao?

- Cho chú viên kẹo nè

Taka ném cho Ryuu một viên kẹo ngậm, nhìn có vẻ bình thường. Ryuu thản nhiên bỏ viên kẹo vào miệng ngậm.

- Là rượu nho!

- Đúng vậy, viên kẹo đó là rượu nho đó. Cậu biết ông ta thường xuyên bị đau họng do thuyết trình mà, nên có một viên kẹo ngậm trong túi ông ta là bắt buộc.

- Wow, cách ám sát đó hay thật! Chẳng cần tốn sức đến tận nơi con mồi làm gì.

- Tên đó đáng chết theo cách đó lắm

- Hả? - Ryuu bất ngờ trước câu nói của Taka

- Hắn ta cho phép sản xuất hàng loạt dòng xe Toyota chưa kiểm định khiến cho hàng loạt vụ tai nạn giao thông liên tiếp xảy ra.

- Chính vì vậy mà anh nhận 500000 ¥ chỉ để ám sát ông ta thay vì 2000000 ¥ để ám sát một sĩ quan cảnh sát à?

- Đúng vậy đó... Ực – Taka nhâm nhi cốc Tequila- còn chú mày thì sao? Xử lí con mồi của mình như thế nào?

- Em vẫn theo cách truyền thống thôi.

- Chán chết!

Taka phun ra một câu khinh bỉ Ryuu, nhâm nhi nốt Tequila. Ryuu cố gắng biện minh:

- Vì em vẫn là lính mới mà, mới hơn 1 năm vào nghề thôi chứ không dày dặn kinh nghiệm 5 năm hành nghề sát thủ.

- Chính vì thế anh mới bảo chú mày tập một số các kĩ năng như là điểm huyệt, độc dược, cách treo cổ hay những cách ám sát sáng tạo không chịu nghe.

Taka uống thêm một hơi nữa, cốc Tequila đã xong. Cậu cầm tờ báo đứng dậy và đưa cho Moriko 50000 yên.

- Cho em gửi luôn cốc của Ryuu-kun, khỏi thối tiền làm chi.

Nói rồi, cậu quay gót giày đi ra.

Giới thiệu nhân vật:

Takahashi Taka 

Biệt danh: Thần chết vùng Fukuoka

Nghề nghiệp: sát thủ, nhân viên phục vụ cafe manga

Sở thích: Đọc sách, manga, chơi thể thao, chơi đùa với súng và dao

Người thân cận:Tendou Ryuu, Mori Miyako, Fuyumi Yuki

Là một sát thủ lâu năm tại Fukuoka, cực kì khét tiếng với hình ảnh bóng đen giữa những ngày mưa trong giới sát thủ. Ngoài ra, cậu không chỉ có nền tảng thể lực tốt mà còn có một cái đầu rất nhanh nhạy, là yếu tố tiên quyết của một sát thủ.

Tendou Ryuu

Biệt danh:Long Nhãn

Nghề nghiệp: sát thủ, sinh viên đại học

Người thân cận: Hiroki Hide, Takahashi Taka,..

Sở thích:sưu tầm súng,cưỡi ngựa và chạy

Lúc đầu được Taka cứu khỏi một tên sát thủ, Ryuu quyết định trở thành một sát thủ như Taka và trở thành một sát thủ nghiệp dư. Cậu hay sử dụng các loại súng bắn tỉa và các súng có ống ngắm. Một khi con mồi trong tầm nhắm của Ryuu thì nó chắc chắn sẽ gục
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Công việc của thần chết


“ĐOÀNG!!!” - tiếng sét xé ngang trời trong cơn mưa. Đây là một cơn mưa rào điển hình vào mùa hạ. Từng hạt mưa đang rơi xối xả vào người Taka, quần áo cậu thấm đẫm nước mưa pha lẫn mồ hôi, gió lạnh lùa vào người cậu cùng tiếng sấm bên tai. Không như người khác, giờ này thay vì ở nhà xem ti-vi, học bài hay làm việc thì giờ cậu đang ở ngoài mép cửa sổ của một tòa nhà. Cậu cố ép người mình vào vì Tử thần chỉ cách cậu đúng 5 cm. Nếu lỡ xảy chân, Taka sẽ được bay xuống âm phủ với vận tốc tương đương nhảy từ một tòa nhà 30 tầng xuống mặt đất. Cậu đang thực hiện nhiệm vụ ám sát của mình. “Cạch” – cánh cửa phòng của con mồi đã mở ra. mục tiêu của Taka đang ở ngay trước mắt cậu, hắn trông lờ đờ mệt mỏi, mồm ngáp ngắn ngáp dài. Việc đầu tiên hắn làm là đi tắm. Thân hình mập mạp như ông thọ của hắn làm ngập cả cái bồn. Hắn chỉ nằm ở đó thư giãn, không thèm mở mắt nhìn xung quanh. Taka sau khi nhanh chóng cắt một mảnh kính của cửa sổ bằng thiết bị chuyên dụng, cậu luồn người vào trong. Nhanh chóng và im lặng, cậu đến gần với con mồi của mình. Thay vì sử dụng con dao găm như mọi khi, lần này Taka chọn ám sát nạn nhân theo cách mới. “Bộp” - một cú chặt tay nhanh và gọn sau gáy của con mồi, hắn nằm bất tỉnh. Sau đó, Taka nhanh chóng cuốn băng dính vào cổ hắn, nhấn mạnh hắn xuống bồn tắm rồi bóp cổ. Sau một hồi vẫy vùng tung tóe nước, con mồi của cậu đã chết. Lúc này cậu kiểm tra nhịp tim của hắn, rồi cho hắn uống một viên thuốc. Xong việc, cậu chỉ đơn giản dọn dẹp, xóa dấu vết. Trong khi lau dấu giày và rửa vết băng dính của mình, Taka vô tình nhặt được một tấm thẻ ở dưới đất:

Phiếu đăng kí khách hàng công ty Rellik

Tên khách: Matsutane Yama

Tuổi: 45 Giới tính:nam

Số điện thoại: XXXXXXXXX

Mã thẻ:475847858

Đó thực chất là phiếu đăng kí của công ty đào tạo sát thủ và ám sát Killer(Rellik đọc ngược lại). Taka thở dài: “Mấy người đều như nhau thôi, chính vì vậy mà cái thành phố này mới loạn lên đó”. “Cạch...anh yêu? Sao lại để điện tối om thế này?” - một cô gái ăn mặc hở hang, thậm chí hở cả nội y tay cầm điếu thuốc lá đi vào. Taka nhanh chóng phi vụt tới cô gái bán hoa ngoài cửa. “Bốp” - một cú vỗ tay mạnh trước mặt cô ta, ả ta bất động, tay chân cứng đờ và không kịp kêu được thêm bất cứ một lời nào. Cậu lôi cô gái đó vào trong nhà tắm, để cô chứng kiến cái xác vô hồn của con mồi của Taka. Rồi, cậu sắp cho cô ta đứng ở tư thế bóp cổ Matsutane. Sau đó, một khẩu Glock 17 đã trang bị đạn giảm thanh khoét một lỗ sâu vào sọ ả, dòng máu chảy ra từ cái lỗ đạn trên đầu con bitch đó. 2 nạn nhân đã chết dưới tay của Tử thần. Cậu lau dấu vân tay trên khẩu Glock 17, đưa cho xác ông Matsutane cầm trong khi chỉnh tư thế chết của cô gái kia sao cho tự nhiên nhất có thể. Cậu lột đồ cô ta, kiểm tra từng vết chằng, vết xước có thể do cậu gây ra rồi mới kiểm tra xác của ông Matsutane. Sau một hồi loay hoay, Taka dọn dẹp hiện trường, không để lại bất cứ thứ gì dù là một mẩu da hay giọt nước mưa. Riêng về phần kính đã vỡ kia, cậu chỉ cần bắn vỡ thêm vài phát nữa vào cửa kính. Xong, cậu phi ra ngoài ban công như một ninja và tiếp đất ở tòa nhà kế bên cách ban công đó 10 mét nhẹ như bông hồng.

Taka đang trong cái áo Hoodie rảo bước nhanh trên phố. Người cậu đang rét run, nước mũi chảy lòng thòng cùng tiếng “Hắt...xìiii!”. Cậu cố gắng bước lẹ trong trời mưa này. Rẽ trái ở một góc phố vắng người. Một phụ nữ tầm trung đang bước tới, bà ta ăn mặc rất đàng hoàng và có vẻ như đang chờ ai đó. Taka đến gần và nói:

- Thưa quý cô, đừng đứng đây vì thần chết sẽ đến đó

- Tôi đang mong đợi thần chết đây.

Cả hai sau khi xác nhận mật mã của nhau, Taka đưa tay ra, một sấp tiền 2000000 ¥ lọt vào túi của cậu ta. Taka đưa tấm ảnh cho quý cô đó xem rồi mở lời:

- Có phải việc này là không chỉ để trả thù cho chồng bà mà còn cho con gái bà đúng không? Bà Ishida?

- Sao...sao anh biết?

Taka đưa tám thẻ của ông Matsutani cho bà Ishida xem. Taka tiếp tục:

- Tôi đã tìm hiểu rồi, con gái của bà chết đuối là không phải, ông Matsutane đã thuê một sát thủ chuyên nghiệp để giết cô bé bằng độc tố của cây Taxus Bacata. Tên sát thủ đã bắt cô bé uống viên thuốc này nếu không bà sẽ chết thay cô ấy.

- Hức...tên khốn đó, tôi đã rất hận hắn kể từ khi hắn giết chết chồng tôi. Chỉ hai mẹ con tôi thì làm sao có thể thắng hắn ở tòa chứ? Riêng cái chết của chồng tôi cũng để tôi ôm hận suốt đời rồi, hắn lại còn kéo cả con gái tôi nữa. Tên Matsutane khốn nạn đó!!!

- Bà nên bình tĩnh lại. Dù sao hắn ta đã chết một cách xứng đáng. Tôi đã trả thù hắn đúng như cách hắn làm với con gái bà: dìm hắn xuống bồn tắm rồi đầu độc hắn.

- Cảm ơn anh, không có anh thì tôi chắc chăn sẽ tự vẫn mất.

- Không có gì, rất vui khi làm ăn với bà. Mọi bí mật của hai ta sẽ được giữ kín...

- Cho đến khi xuống mồ. Tôi hiểu rồi, cảm ơn.

Lại một túi tiền nữa, một khách hàng hài lòng cùng một tên quan liêu tham ô đi theo tiếng gọi cùa thần chết. Đó là công việc về căn bản cùa cậu suốt 5 năm qua. Cậu ám sát vô số những nhà cầm quyền và những tên quan liêu mục rữa và thối nát với hi vọng có thể làm thay đổi thành phố Fukuoka này. Cậu lấy danh tiếng và công sức luyện tập cho việc ám sát để lấy lời cảnh báo cho lũ lắm tiền nhiều của đó. Còn số tiền ám sát to kếch xù cậu kiếm được ư? Cậu không cần đến nó lắm vì ngoài dụng cụ và chi tiêu sinh hoạt thì cậu khuyên góp toàn bộ số tiền đó cho những quỹ từ thiện và đóng góp thanh phố. Cuộc sống Robin Hood làm cho Taka cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn trong tâm hồn của mình và cố gắng quên đi tội lỗi của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Bạn gái của thần chết


Tại một căn hộ ở trung tâm Hataka

- Yuki-chan, em ở nhà không?

Taka đang gọi bạn gái cậu, Yuki. Trên tay một tay cầm túi đồ uống, một tay cầm túi đồ của cậu.“Cạch” - tiếng cửa mở ra, cô nàng ăn mặc luôm thuộm, chỉ có cái áo ngủ và quần chíp kia là bạn gái của Taka. Cả hai đã bắt đầu hẹn hò được 2 tháng và chuyện tình của họ bắt đầu tại một quán cà phê. Cô là kiểu người bên ngoài nhìn rất đoan trang hiền hậu nhưng cứ hễ mở mồm ra là lời nói như muốn giết người ta.Yuki không hề biết rằng Taka là một sát thủ có tiếng ở Fukuoka này, cô chỉ biết và yêu người phục vụ năng động tại quán cafe manga thôi. Cô thở dài:

- Anh đi đâu vào giờ này thế? Để em đoán xem nhé, vì đi làm hoặc la cà ở đâu đó cùng đám bạn lông nhông của anh ở Hakata này mà anh lỡ chuyến tàu cuối cùng. Rồi anh phi một mạch đến đây nên mới ướt như chuột cống em nói đúng chứ?

- Em...giỏi quá, anh có mang tí đồ uống này.

- Đồ uống? Này đừng như lần trước nha, anh chuẩn bị mở mồm bảo em làm món đêm chỉ vì anh đi tập Gym về.

- Đi mà, cái bụng anh đang hành hạ còn người anh đang tê cóng đây nè....Hắt xiiii!!

- Vào nhà đi, anh mà cảm thì em thịt chết!

Taka vào nhà, cởi bỏ quần áo và phi vào phòng tắm đầu tiên. Yuki đưa cho Taka khăn tắm vừa cằn nhằn:

- Quên khăn tắm nè! Đừng có tắm lâu quá nhé, em chuẩn bị đồ ăn đây.

- Ok. Anh biết rồi

Trong bồn, Taka tay nghịch khẩu súng lục. Đó là khẩu Colt M1911 - một khẩu súng lục bán tự động. Đó là món quà của cậu từ hơn 20 năm trước, khi cậu được một người đàn ông nhận nuôi. Đã 5 năm rồi cậu chưa gặp lại người ân nhân đó.

- Taka-kun, tắm xong chưa ra ăn nè

- Rồi rồi anh ra đây.

Taka nhìn lại người mình trong gương. Đối với người ngoài, cậu là một cậu thanh niên mét bảy điển trai với ánh mắt sắc xảo. Thế nhưng, cậu lại thấy một con quỷ coi ám sát là lẽ dĩ nhiên và khinh rẻ mạng sống con người. Thú thực, Taka không tự coi mình là con người nữa, đúng hơn là một con quỷ đội lốt người. Con quỷ đó đã mù quáng suốt 5 năm giữ khư khư cái lí do biện hộ rằng những con mồi của cậu đáng chết. Taka đã sai, chính con quỷ đó mới đáng phải chết, dục vọng giết người của cậu đáng phải chết. Cậu chỉ muốn thay đổi thành phố này như một sự cứu rỗi cho linh hồn cậu. Nhưng...tội ác cậu cần cứu rỗi là gì?

- Thằng ngố kia! Ra ăn đồ bà nấu nhanh không thì ăn cám!!

- Ra liền.

Taka mặc mỗi cái quần đùi phi ra. Trước mắt cậu là gỏi cá Shashimi cùng cá cay Mentaiko cùng ít cơm và súp Miso. “Itadakimasu” – Taka ăn hùng hục, cật lực. Thú thực thì cả ngày nay cậu chẳng ăn gì ngoài cái bánh Melonpan cùng cốc Tequila. Yuki vừa ngắm cậu vừa cười:

- Anh ăn như heo vậy đó. Vậy mà không mũm mĩm lên tí nào cả. Em ghen tị quá à

- Tại anh tập Gym rồi thi thoảng chạy bộ ấy mà

- Dạo này anh có làm cái gì mờ ám không?

- Ý em là sao?

- Có việc gì khiến anh phải cắn rứt lương tâm không, ví dụ:giết người chẳng hạn.

- Em nói cái gì vậy, anh không hiểu.

- Thế à? Anh giải thích tại sao có cái này không?

Tay Yuki giơ lên tấm thẻ đăng kí công ty sát thủ của ông Matsutane đập xuống bàn:

- Em tìm được trong đống quần áo của anh từ lúc nãy đó. Đây là khách hàng của anh phải không?

- À... Em hiểu nhầm rồi, anh không có làm...

- Khốn nạn, anh có biết em chúa ghét những sát thủ mà. Đặc biệt khi anh dính lại lũ lắm mồm nhiều của kia nữa

- Chỉ là hiểu lầm thôi Yuki, anh thật sự không liên quan gì đến công ty đó đâu.

- Thật chứ?!

Yuki vừa nói vừa dơ con dao thái hoa quả dí cổ Taka. Cậu bình tĩnh vì biết cô sẽ không bao giờ đâm cậu, ít nhất chi đến lúc này. Cậu trả lời khôn khéo:

- Đúng vậy, anh không làm ở công ty đó

- Vậy được rồi, em tạm thời tin anh. Nhưng nếu anh là sát thủ thì chính tay em sẽ giết chết anh!

- Được rồi, bỏ con dao xuống đi Yuki.

Cậu gạt tay Yuki tước lấy con dao gọt hoa quả. Cô chạy ra pha cốc sữa rồi đưa cho Taka

- Thôi cũng khuya rồi, anh uống cốc sữa này rồi đi ngủ này

- Cảm ơn em

“Ực...ực...ực...bộp” – cả cơ thể Taka đổ xuống. Cơ thể cậu nặng như đeo tạ trên vai, đầu óc quay cuồng, và đôi mắt nặng trĩu. Cậu cố gắng đứng dậy, hai chân lảo đảo chạy nhưng Yuki đã tung 3 cú cước vào người cậu. Tử thần chính thức bị gục sau cú đá đó. Chỉ cần nhìn người mình yêu cười một cách nham hiểm, Taka ngay lập tức hiểu chuyện gì xảy ra. Sau khi nhìn Taka gục xuống mặt sàn, Yuki mỉm cười:

- Cuối cùng đã tìm được anh, đã 13 năm rồi đó, Taka-kun.

*Chú thích:

- Itadakimasu: Là câu nói trước bữa ăn của người Nhật

- Melonpan là một loại bánh mì của Nhật, hình tròn và to tựa như trái dưa 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Bài kiểm tra


Taka bị trói chặt vào trong ghế, hai tay cậu bị cột ra sau, chân cũng bị buộc chặt vào chân ghế, bị bịt mắt. Một giọng nói:

- Giờ xem nào: Takahashi Taka, 23 tuổi. Đã tốt nghiệp đại học và bây giờ đang đi làm ở một quán cafe manga. Gia đình không có và bạn gái cũng không.

- Bạn gái?! Yuki! Yuki đâu?

- Em ở đây 

Yuki ghé sát tai vào Taka, thì thầm:

- Tên thật của em là Satou Kiyoko, là sát thủ và anh là con mồi của em. Còn nhớ em không, Taka-kun?

- Đủ rồi đó Kiyoko-chan, Kotaro-kun - một giọng nõi dõng dạc của một người đàn ông trung niên vang lên - Taka-kun, con thấy các Kouhai của con như thế nào?

- Là...là ông đúng không? Izanami-sensei 

- Đúng vậy, cũng lâu lắm rồi đó,Taka-kun 

Taka nhận ngay ra giọng nói đó. Đó là người thầy của Taka, ông Satou Izanami là người đã nhận nuôi Taka và huấn luyện cậu trở thành một sát thủ từ khi cậu 10 tuổi. Đến khi 18 tuổi, Taka bước vào con đường chém giết điên loạn của mình và gây dựng danh tiếng ở thành phố Fukuoka này. Giờ sư phụ của Taka còn mang theo hai đồ đệ đến để “thăm hỏi” Taka. 

- Có cần “đón tiếp” con cẩn thận thế này không? Mà vụ có thêm 2 kouhai nữa là sao vậy? Thầy giải thích đi.

- À, trước khi thầy giải thích thì con hãy thực hành thoát ra khỏi cái ghế đó đã. Đây là bài kiểm tra đặc biệt dành cho Thần chết vùng Fukuoka. Con có 60 giây để thực hiện. Bắt đầu!!!

Sư phụ Taka đã bắt đầu đếm giờ, trong khi cậu vẫn ngồi im điều khiển nhịp thở của mình và suy nghĩ.

- 52...51...50...49... – ông Izanami cố tình tạo áp lực cho Taka.

Hai tay cột ra sau lưng cậu bắt đầu ngọ ngoậy, hai nút vòng đơn, một nút số 8 và vài nút xoắn đã được những ngón tay khéo léo gỡ ra từng nút một.

- 39...38...37..36...

Giờ cậu chỉ còn một nửa thời gian. Thay vì chật vật gỡ nút thuyền chài được cột rất chắc chắn vào ghế, cậu nằm người ra và đơn giản chỉ đưa sợi dây rối kia ra khỏi chân ghế.

- 31...30...29...

Cậu nhanh chóng luồn tay ra phía chân trước, cố gắng gỡ nút đại bàng buộc ở chân mình với hai tay đang bị cột dây như còng số 8. Lợi dùng sức nặng của thân mình, Taka làm đứt dây thừng bằng lực kéo và chân cậu tự do.

- 13...12...11...10

Nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc, còn hai tay đang bị còng số 8 nữa. Không chút chần chứ, Taka dùng ngay miệng của mình cố gắng nới lỏng sợi dây thừng trong khi tay để xuống chân mình làm cột.

- 5...4...3...2...Cạch

Sợi dây bật mạnh cùng một cái chân ghế văng ra, Taka đã hoàn thành xuất sắc bài kiểm tra của mình. Nhưng, mọi việc chưa dừng lại ở đó. Cho đến khi cậu cởi băng bịt mắt ra thì cả Kiyoko và Kotarou đã thủ sẵn con dao găm, săn sàng giao chiến với cậu.

- Con thừa biết là ta vẫn chưa nói “kết thúc” đúng không?

- Con biết thầy quá rõ rồi. Được rồi, hai đứa cứ vào đi.

Taka dơ tay ra vẫy vẫy một cách khiêu khích, vẻ khinh bỉ hiện rõ trên mặt cậu. Kotarou vội vàng phóng lên trước, tay cầm ngược con dao găm nhắm vào cổ Taka

- Cậu còn quá sớm để học động tác đó đấy, hãy để ý cánh tay của mình đi.

Nhanh như chớp, Taka cầm được tay phải Kotaro, đồng thời xoay mạnh người tặng cho cậu ta một cú củi trỏ vào họng. Con dao găm rơi xuống, Kotarou thổ huyết ta máu. Tay lay máu trên miệng, Kotaro cười:

- Đúng như những gì người ta nói, phản xạ của anh quá nhanh.

Kiyoko tay run run sau khi chứng kiến phản xạ kinh hoàng của Taka. Cô lấy ra một khẩu súng lục đã lên nòng, ngắm thẳng Taka. Cậu lườm Kiyoko, cứ như để chờ cô ta bóp cò. “Bùm” – viên đạn phóng ra khỏi họng súng với vận tốc 1620km/h tương đương 450m/s, nhanh hơn vận tốc của âm thanh 340m/s. Vậy mà, Taka với phản xạ 1/1000 giây của mình xoáy chân đi và tránh được viên đạn đó. Kiyoko há hốc mồm:

- Nhanh...nhanh quá

- Cũng thường thôi, cô bé ạ.

Bất chợt, Kotaro đã vòng ra sau cậu và con dao đã kề cổ cậu từ lúc nào không hay. Kotaro cười:

- Anh quá bất cẩn đó

- Kĩ thuật đi của cậu khá đó, tuy nhiên...

“Vụt...Bộp” - một cú quét chân mạnh của Taka đã làm Kotaro nằm sõng soài trên sàn. 

- Kĩ thuật đó có nhược điểm là chân sẽ có một điểm trụ không vững, rất dễ để khai thác.

“Vút...ai da!” - một con dao phi vào bả vai Taka. Có vẻ như lần này, Kiyoko đã lấy lại được tinh thần của mình và nhờ kĩ thuật phi dao điêu luyện đã hạ thương Taka. 

- Đau đó. Có vẻ như cô em khá chuẩn việc phi dao nhỉ?

Nói rồi, Taka lấy vài con dao phi dáng nom con Kunai từ tay áo của mình và phóng đi. Chục con dao bay nhanh như cắt gió, nhưng không con nào găm người Kiyoko. Không phải không con nào trúng vì tất cả con dao ném của cậu găm vào quần áo của Kiyoko và văng vào tường khiến cho cô ta không cử động được. Kotaro đã kịp bật dậy và lần này cậu đấu tay đôi với Taka. Từng cú đấm nhanh và dứt khoát, chứa đầy uy lực thường thấy của một võ sĩ quyền anh của Kotaro được Taka dễ dàng né đi mà không tốn một giọt mồ hôi. Taka đang chờ đợi sơ hở của đối thủ mình. Cơ hội đến sau hơn 1 tiếng, một bên tay của Kotaro đã bắt đầu mỏi cũng như những cú đấm của cậu ta bắt đầu không còn dứt khoát nữa. Cơ thể của Kotaro bắt đầu phản chủ, nhịp thở của cậu ta nặng nề hơn, từng thớ thịt thì gồng lên trong khi chân có vẻ lảo đảo. Taka lợi dụng thời cơ luồn qua nách của Kiyoshi rồi đập vào thái dương của cậu ta. Kotaro như một cái cây mất gốc ngã thẳng xuống sàn. “Kết thúc” – ông Izanami hô vang. Cả hai đối thủ của Taka đã phải chịu hàng trước “Thần chết vùng Fukuoka”, bài kiểm tra của cậu chính thức kết thúc.

Giới thiệu nhân vật

Satou Kiyoko

Biệt danh:Công chúa 

Nghề nghiệp:sát thủ,kế toán

Sở thích:trang điểm, tính toán và đọc vị

Người thân cận: Satou Izanami, Kisame Kotaro,...

Là con gái duy nhất của huyền thoại sát thủ “Bóng ma”, cô được cha mình kì vọng rất nhiều vào khả năng và thực lực của mình. Cô khá giỏi đọc tâm địa người khác và rất biết khai thác sai lầm của con mồi. Sở trường của cô là phi dao

Kisame Kotaro

Nghề nghiệp:sát thủ, nhân viên giao hàng

Biệt danh:Chó điên

Sở thích:quyền anh, vật và đánh đấm

Người thân cận:Satou Izanami và Satou Kiyoko

Là một cậu nhóc mồ côi đầu đường xó chợ được ông Izanami nhặt về huấn luyện về thể lực cũng như sức mạnh của cậu bé. Nếu vào những trường hợp sống-chết, chế độ “chó điên” của Kotaro được kích hoạt. Sở trường là đánh tay đôi và cận chiến.

Chú thích:

- Sensei: thầy

- Senpai: đàn anh

- Kouhai: đàn em
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Tội lỗi


Trong giấc mơ của Taka:

- Cố lên thằng oắt! Mày là đàn bà à?

- Đích đến kia rồi! Cố thêm...chút nữa...Hơ?!

Taka đang là một thằng nhóc đang được huấn luyện trở thành sát thủ. Đúng khoảnh khắc vạch đích ngay trước mắt Taka thì cậu ngay lập tức bị bóng tối nuốt chửng. Cậu đang đứng trong một căn phòng. Căn phòng đó ám ảnh, ảm đạm và tanh tưởi mùi máu. Lia mắt xuống dưới chân, một cô bé bám vào chân cậu. Taka bất giác giật mình lại, theo bản năng lôi con dao găm của mình ra. Con dao găm đó đáng ra phải lóe sáng dưới ánh trăng giờ đây nhuốm đỏ máu phản chiếu lại gương mặt cậu trong dòng máu tươi đó. Taka nhìn kĩ lại cô bé đó, nước mắt nhỏ giọt trên sàn. 

- Cậu thấy chưa? Những gì tớ nói không sai phải không? – Cô gái đó ngẩng mặt lên- Cậu sẽ không bao giờ chuộc lại lỗi của mình đi, dù có giết bao nhiêu người như hắn đi nữa. Thay vào đó, đừng tự dằn vặt mình nữa, hãy tìm cho mình một lí do sống, một nơi thanh thản và một người để yêu thương. Hãy quên tớ đi

- Đừng đi...!

“Pặp” – ngay khi Kiyoko lay người Taka dậy, cậu đã kịp bật dậy và nắm cổ tay cô.

- Sáng rồi đó, Taka-kun

- Xin lỗi.

- Trông anh hoảng hốt thế? Ác mộng à?

- Đúng vậy...

Tim Taka giờ như muốn nhảy khỏi lồng ngực, người nhầy nhụa mồ hôi. Taka vẫn bận mỗi cái quần đùi khi ngủ như mọi khi và chạy vào nhà tắm thay quần áo. Bữa sáng nhà Satou vẫn đơn giản như mọi khi – thịt xông khói,đậu khấu, khoai tây cùng ít hoa quả và sữa. Cả 4 người: ông Izanami, Kiyoko, Kotaro cùng Taka ngồi vào bàn mà mặt lạnh tanh, không có tí gì gọi là “bữa sáng gia đình”. Cậu đang thẫn thờ hồi tưởng lại giấc mơ của mình

Taka hồi tưởng khoảnh khắc của cậu một đứa nhóc 10 tuổi, phải tập luyện gian khổ như thế nào.Đôi tay của Taka như muốn rụng rời mỗi lần cậu đu qua xà, đôi chân thì căng cứng mỗi khi chạy qua cầu thăng bằng, cơ thể lúc nào cũng trong trạng thái hoạt động đến kiệt sức. Nhiều lúc, Taka bị ngất do thiếu nước và muối, thậm chí suýt bị chết đuối vài chục lần do bơi. Nhưng cậu vẫn phải học và tập làm sát thủ. Mọi việc cần thiết cho công việc ám sata được ông Izanami hướng dẫn cho đầy đủ từ sử dụng thành thạo súng, dao, kĩ năng cận chiến cho đến những độc dược, tiêu khiển nạn nhân, Tử huyệt và các bước thực hiện một vụ ám sát hoàn hảo. Ngày qua ngày, Taka có 8 tiếng rèn luyện thể chất, 4 tiếng học lí thuyết và chỉ vỏn vẹn 4 tiếng còn lại để Taka ăn, ngủ,nghỉ và chăm sóc bản thân. Cậu gần như được rèn luyện để trở thành một cỗ máy giết người điên loạn vậy, từ súng lục đến hỏa tiễn, từ tay không đến đoản kiếm, từ độc dược đến tiêu khiển con mồi cậu đều hoàn thành xuất sắc.

Rồi là cô gái đó. Tội lỗi Taka cần cứu rỗi là chính tay cậu đã hạ sát cô ta, người đã đánh cắp trái tim cậu. Cũng đã 5 năm kể từ ngày đó nhưng khuôn mặt xinh xắn đầy máu của cô vẫn ám ảnh tâm trí của cậu. Nhìn người mình yêu thương bị sát hại bởi bản thân mình không khác gì giết chết bản thân. Chính vì vậy, Taka điên cuồng lao vào việc giết chóc và lùng diệt những người như hắn ta. Con số nạn nhân của Taka nhanh chóng qua mốc 1000 người, được những sát thủ trẻ thần tượng và sát thủ lành nghề kính trọng. Nhưng, đó chưa bao giờ kà thành tựu của Taka. Mỗi mạng người lấy đi, Taka như dằn vặt lương tâm của mình, cậu càng ám ảnh với cô ta hơn. Nếu Taka tiếp tục con đường này thì chắc chắn cậu sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng xoáy tội lỗi ấy.

Đầu óc mải suy nghĩ, Taka không thèm để tâm ông Izanami ngồi đối mặt mặt nổi đỏ lên quát cậu. Tai cậu vẫn không một chữ nào vào đầu. Quá nóng, ông Izanami phi con dao ăn vào mặt Taka. “Vút!”

- Ông làm gì thế ông già? 

- Mày còn trẻ mà lãng tai rồi ah? Tao gọi mày đấy Taka-kun

- Hỏi cái gì?

- Mày nghỉ làm sát thủ đi

- Hả? Ý ông là sao?

- Đã quá 5 năm với nghề sát thủ mà mày vẫn không chịu hiểu ư? Mày vẫn còn sống đến bây giờ là một kì tích đó con trai

- Ông chả phải đã dạy tôi quá kĩ sao?

- Ta không muốn con đau khổ vì con bé đó nữa. Chém giết sẽ không mang con bé về cuộc sống này đâu.

- Ông nói cái gì thế hả ông già!

Taka túm cổ ông Izanami lên, mặt đối mặt lườm thầy của mình. Cả Kiyoko và Kotaro định đứngs dậy ngăn lại. Ông Izanami cộp trán mạnh rồi đè Taka xuống bàn ăn, tay vặn lại.

- Ta nói mày hãy bỏ nghề sát thủ đi! Hãy quên con bé đó đi! Nếu không mày sẽ đau khổ suốt đời đó con trai.

- Thả tôi ra ông già!

Taka điên tiết, chân cuốn ông Izanami ngã xuống. Xong, Taka bật lại:

- Ông cũng là người có lỗi trong cáu chết đó, nếu đầu mối của ông tin tưởng thì sao cô ấy lại chết?

- Dừng lại đi Taka-kun – Akiko chạy vào ngăn Taka lại

- Là senpai mà tính như trẻ con ấy – Kotaro chen miệng vào

- Mày thì biết gì mà nói? – Taka quay sang ông già - biết ông còn sống là tôi vui rồi nhưng đừng để tôi nghe mấy bài giảng đạo giả tạo nữa. Tôi sẽ không bao giờ đặt chân vào cái nhà của ông nữa đâu!

Taka nhanh chóng ra đi, khuất bóng sau dãy phố dài hiu quạnh
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom