Cập nhật mới

Dịch Full Tê Giác Đang Yêu

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Tê Giác Đang Yêu

Tê Giác Đang Yêu
Tác giả: Zhihu
Tình trạng: Đã hoàn thành




TÊ GIÁC ĐANG YÊU

Tác giả: 今日晴:爱我请四季来

Edit: 520

Văn án:

Vì để đi xem buổi concert của nam thần mà tôi đã phải để dành tiền hai tháng trời.

Tôi nhịn không được phàn nàn với bạn qua game.

"2000 tệ? Nếu để tôi ngồi lên đùi anh ấy xem concert thì còn cân nhắc."

Sau đó, anh có đưa cho tôi một tấm vé.

Đương nhiên là ngồi hàng đầu rồi.

Ngày diễn ra buổi concert, nam thần ở trên sân khấu gọi tên tôi.

Tôi trợn mắt.

Anh thế mà lại gọi tên trong game của tôi!!!

"Còn muốn ngồi lên đùi anh xem không?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


1

Gần đây, tôi cực kỳ mê một rapper mới.

Khi biết tin anh ấy sắp tổ chức concert, tôi đã trực tiếp lên mạng nằm vùng sẵn để săn vé.

Tiểu Cố, người bạn trong game liên tục tấn công tôi vào lúc này:

[Tê Giác U Sầu, mau on game.]

[Thi đấu đỉnh cao, nhanh lênnnn.]

[Chơi ván game này xong tớ phải đi ngủ sớm, mấy ngày nữa tớ có việc phải làm.]

……

[Sao cậu không trả lời tớ? Tớ không còn là bạn game mà cậu thân nhất nữa rồi đúng không?]

[Chếc rồi, đúng thật là không còn yêu thương gì tui nữa rồi.]

[Có phải cậu có người đàn ông khác rồi không?]

Tôi lo lắng ngồi xổm xuống rồi trả lời anh một câu trả lời bằng một tay:

[Yên nào, tớ đang cố giành vé xem concert của idol tớ, nếu không săn được là tớ hiến tế đầu cậu đó.]

Khi giá tăng lên, tôi nhảy khỏi ghế.

Tôi gửi tin nhắn thoại cho Tiểu Cố, tôi thừa nhận giọng điệu của mình có hơi kích động.

"2.000 nhân dân tệ á? Tớ sẽ cân nhắc nếu có thể ngồi lên đùi anh ấy để xem concert."

2

Chỉ sau một giây do dự, vé buổi concert đã được bán hết.

Ngay cả vé đứng ngoài cùng cũng không còn nữa.

Tôi liên tục phàn nàn với Tiểu Cố.

Anh hỏi tôi: [Cậu muốn xem buổi concert của rapper Jassp đúng không?]

Tôi đã trả lời: [Đúng vậy.]

Bên kia đang gõ phím.

Anh gửi cho tôi một chuỗi hình elip. Sau đó đưa cho tôi một vé điện tử.

[Sao không nói sớm, vé hàng ghế thứ nhất chuẩn bị cho cậu xong rồi đó.]

[Đồ ngốc này, còn không mau vào game đi.]

Tôi nhìn chằm chằm vào tấm vé một lúc lâu.

Ngay khi tôi đang thắc mắc liệu đó có phải là vé giả hay không thì tôi nhìn thấy logo chính chủ trên đó.

Tôi phấn khích đến mức nhảy khỏi ghế sofa, cầm điện thoại rồi hôn liên tục.

Tôi tuyên bố!

Tiểu Cố là bạn game thân nhất của tôi trên mạng!

Tôi nhanh chóng bật máy tính on game, ôm nhân vật trong game của anh rồi hôn một cách cuồng nhiệt.

Nhân vật cao lãnh của anh bị tôi hôn rất nhiều dấu môi son.

Một làn bão môi son lướt qua.

[Đừng hôn nữa, cậu vui đến thế cơ à?]

[Hôn trong game thì có ý nghĩa gì đâu chứ.]

3

Lúc đó tôi quá phấn khích nên không nhận ra ý nghĩa sâu xa đằng sau lời nói của anh.

Chỉ nghĩ là anh đang đùa tôi thôi.

Tôi trả lời không chút xấu hổ.

[Nếu tớ có thể gặp cậu ngoài đời, tớ sẽ không ngại mà hôn cậu như thế này đâu.]

[Thật tiếc là chúng ta ở xa nhau quá nên không thể gặp nhau.]

[Tớ chỉ có thể bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu của mình với cậu thông qua trò chơi này.]

Nhân vật của anh xịt keo tại chỗ một lúc lâu.

Tôi cho rằng nhân vật của anh bị lỗi thôi. Sau đó, một dòng chữ xuất hiện trên đầu anh.

[Nhớ nhé, tới đó đừng có mà đổi ý.]

Đêm đó tôi vẫn chơi game với anh ấy bằng kỹ năng chơi game vụng về của mình.

Anh ấy là cao thủ của trò chơi, còn tôi chỉ là newbie.

Hết lần này đến lần khác anh lao ra bảo vệ tôi, thậm chí anh còn sẵn sàng chếc thay.

Tôi vắt óc suy nghĩ cũng không thể hiểu tại sao anh ấy lại muốn chơi game với tôi.

Tôi chơi game rất gà. Mọi người cứ tưởng tượng rằng tôi chơi game mà chếc 5 lần chỉ trong 20 phút?

Hay là do tên game của tôi đặc biệt ta?

4

Vào ngày diễn ra buổi concert, tôi đã mặc một chiếc váy tím và trang điểm nhẹ nhàng.

Khi ngồi ở hàng ghế đầu tiên, tôi có cảm giác như toàn thân mình đang tỏa sáng.

Vé ở hàng đầu tiên đã không dễ mua, vé VIP lại càng khó kiếm hơn.

Tôi thậm chí còn không dám nghĩ rằng mình có thể có được tấm vé ngồi hàng ghế đầu.

Trước khi bắt đầu, tôi hào hứng chụp ảnh gửi cho Tiểu Cố:

[Cảm ơn cậu, tớ đã đến buổi hòa nhạc để gặp chồng tớ rồi.]

Tôi cũng gửi cho anh ấy một biểu tượng cảm xúc chân thành.

Cùng lúc tôi gửi đi, bên kia gần như trả lời ngay lập tức:

[Cậu gọi cho chồng sớm thế à?]

[Tém tém lại chút đi gái ơi!]

Tôi nhìn lên sân khấu rồi hét lên.

Ai rảnh mà tém lại chứ.

Dù chỉ là fan của anh ấy được nửa năm nhưng tôi đã mua album của anh ấy không dưới năm lần và liên tục gửi tin nhắn cho anh ấy trên Weibo.

Mới đầu tôi hay nhắn cho anh ấy mấy câu như thế này:

[Anh đã ngủ chưa? Ngày nào em cũng nghe nhạc của anh rồi mới ngủ đấy!]

[Khi nào anh tổ chức concert? Em sẽ tiết kiệm tiền trước để mua vé!]

[Có vẻ như chồng ít đọc tin nhắn nhỉ, thế em không ngại đâu đấy!]

[Em thích ba loại quả, quả dâu tây, quả việt quất và hôm nay anh có nhớ em không.]

(Ý là bả đang chơi từ đồng âm để thả thính đồ đó, từ 莓 (méi) trong dâu tây, việt quất nó đồng âm với từ 没 (méi) để hỏi á)

Thế nhưng anh ấy không trả lời tôi một tin nào.

Bây giờ khi nhìn lại, tôi gần như đỏ mặt vì câu thả thính đó của mình.

Nhưng cuộc sống vốn đã khó khăn lắm rồi nên mơ mộng một tý thì có chếc ai đâu?

Tôi gõ một dòng chữ trên màn hình để trả lời Tiểu Cố:

[Không nói nữa, bai bai, chồng tớ sắp xuất hiện rồi.]

Tiểu Cố trả lời lại tôi bằng một tin nhắn đầy ẩn ý:

[Hy vọng lát nữa em vẫn gọi chồng nhé.]

5

Địa điểm diễn ra chật kín người và không khí vô cùng hứng khởi.

Khi Jassp bước lên sân khấu, tôi đã hét toáng lên.

Nhưng giọng nói của tôi nhanh chóng bị tiếng la của những người khác lấp mất.

Fan hâm mộ điên cuồng kêu tên anh ấy làm tôi nhức đầu kinh khủng.

Thế là tôi tung ra con át chủ bài của mình.

"Chồng ơiiiii!"

"Chồng ơi, em yêu anh!"

Giọng hét nghe là chấn động.

Anh trai đứng bên cạnh tôi đã rất sốc khi nghe thấy tôi hét lớn lên như thế.

Ấy thế mà Jassp thực sự đã nhìn sang và mỉm cười với tôi!

Anh ấy trông đẹp trai hơn trong video gấp trăm lần.

Đúng lúc tôi đang hưng phấn và lắc lư theo khán giả thì Jassp nhìn và đưa tay về phía tôi.

Anh ấy gọi tên tôi:

"Tê Giác U Sầu."

Nhưng đây là tên trò chơi của tôi mà!

Tôi xịt keo cứng ngắc, mọi người xung quanh đều nhìn tôi đầy ghen tị.

Tiểu Cố nói cho anh ấy biết tên trò chơi của tôi hả?

Quen biết dữ vậy sao, Tiểu Cố thực sự đã nói chuyện với anh ấy rồi ư.

Tim tôi đập thình thịch nhưng trong lòng lại không khỏi cảm thấy sợ hãi.

Một cô gái bên cạnh hỏi tôi với đôi mắt mở to:

"Cậu quen biết Jassp à!"

"Cậu có thể xin chữ ký giúp tôi được không?"

Tôi: "?"

Đợi đã, tôi, tôi không biết gì hết nha!

6

Sau khi sân khấu kết thúc, khán giả lần lượt ra về.

Một người đàn ông lịch sự chặn tôi lại, ôn tồn nói với tôi:

"Xin chào cô Dư Hủy, tôi là trợ lý của Jassp. Jassp đã trông thấy cô nên bảo tôi đưa cô đến phòng chờ VIP đợi một lát. Anh ấy sẽ thay quần áo rồi qua ấy ngay."

Bước chân định bước xuống cầu thang của tôi chợt dừng lại.

“Anh gọi tôi thật à?”

Người trợ lý mỉm cười gật đầu rồi dẫn tôi vào phòng VIP.

Bên trong không có ai, ánh sáng ấm áp chiếu lên chiếc ghế sofa da sang trọng.

Tôi ngồi trên ghế sô pha, lấy điện thoại ra và lập tức gửi tin nhắn cho Tiểu Cố để cầu cứu.

[Phải làm gì đây, Jassp muốn gặp tớ!]

[Cậu đã nói gì với anh ấy à? Sao mà đường đột quá vậy!]

[Tiểu tử, mau cứu tớ!]

Tiểu Cố nhàn nhã trả lời:

[Cậu sợ cái gì? Cứ nói chuyện với anh ấy như bình thường thôi.]

[Chồng ơi em yêu anh đồ đó.]

Thôi rồi!

Quả nhiên bạn qua game thì đâu đồng cảm được với tôi trong lúc này.

Tôi hồi hộp muốn chớt mà Tiểu Cố còn đùa với tôi.

Tôi cất điện thoại vào túi, ngồi đó và hít một hơi thật sâu.

Tôi đang nghĩ xem lát nữa gặp anh ấy thì nên nói cái gì.

Ngay khi tôi vẫn còn đang suy nghĩ về lời mở đầu của mình thì một tiếng bước chân đều đặn lọt vào tai tôi.

Tôi quay lưng lại với anh và nắm chặt dây đeo cặp sách trong tay.

"Tê Giác U Sầu."

"Quay người lại đây."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


7

Lại nữa rồi.

Thật ra thì khi nghe ai đó gọi tôi bằng tên trên mạng khiến tôi ngại thật sự.

Lúc này, tôi rất vui vì mình không bị gọi là "Lực sĩ l0li", "Công chúa thủy tinh" hay "Công chúa sữa đường nhỏ".

Nếu mấy cái tên này được gọi đi gọi lại nhiều lần trong thực tế thì chắc phải đổi một sever trái đất khác để sống mất thôi.

Khoảnh khắc tôi quay lại và nhìn thấy anh ấy, tôi nín thở.

Quần áo diễn lúc nãy đã được thay thành quần áo thường ngày, mặt nạ trên mặt cũng được cởi bỏ.

Tôi được nhìn anh ấy ở khoảng cách cực kỳ gần. Khi nhìn cận cảnh, tôi cảm thấy anh ấy còn đẹp hơn cả khi nhìn trên sân khấu.

Idol trước kia thực sự đang đứng trước mặt tôi.

Lúc đó đã gần sáng sớm.

Xung quanh dần trở nên yên tĩnh, dường như âm thanh duy nhất trong phòng VIP có thể nghe được là tiếng thở của tôi và của anh ấy.

Để giảm bớt sự bối rối, tôi đã hỏi câu hỏi nghi vấn trong lòng:

"Sao anh biết tên game của em thế ạ?"

Anh nhìn tôi, ngước mắt lên và mỉm cười nhẹ:

“Không gọi chồng nữa à?”

"Còn muốn ngồi lên đùi anh xem nữa không?"

8.

Sau khi Jassp nói ra hai câu này, toàn thân tôi đều ngẩn ra.

Tình huống gì đây?

Tiểu Cố nói cả những chuyện này cho anh ấy biết luôn hả?

Hình tượng của tôi đã bị hủy hoại rồi.

Tôi quay người gửi tin nhắn thoại cho Tiểu Cố, dùng giọng kiềm chế nói:

"Tiểu Cố, tên khốn kiếp nhà anh, khi trở về em nhất định sẽ tìm anh tính sổ!"

Ngay lúc tôi vừa gửi tin nhắn đi, điện thoại của Jassp reo lên âm thanh thông báo tin nhắn.

Anh lấy điện thoại ra và bật sáng màn hình.

Một giọng nói quen thuộc vang lên trong phòng VIP:

"Tiểu Cố, tên khốn kiếp nhà anh, khi trở về em nhất định sẽ tìm anh tính sổ!"

Jassp cười nhẹ và nói: "Được."

Tôi xịt keo tiếp.

Tiểu Cố là Jassp ư?

Là sa điêu cơ hữu chơi game với tôi một năm đó ư?

Tôi hoàn toàn câm nín.

Hóa ra tôi đã chơi game chung với idol mình lâu như thế cơ đấy.

Anh chợt giới thiệu một cách chính thức: "Xin giới thiệu lại lần nữa, anh tên Cố Dạng."

"Là Tiểu Cố, cũng là Jassp."

9

Kí ức ùa về tràn ngập trong tâm trí tôi.

Tôi nhớ lại những gì anh ấy đã nói trong game trước đây.

Ngoài ra còn có cảnh tôi ôm và hôn anh ấy trong game.

Cố Dạng dựa vào tường, uể oải khoác áo khoác lên vai.

Tôi vội giải thích:

"Tại sao anh không nói cho em biết anh là Jassp?"

Quả nhiên, Cố Dạng nói với tôi bằng giọng điệu thường ngày của Tiểu Cố:

“Em đâu có hỏi.”

"Nhưng anh cũng muốn xem em thích anh đến mức nào."

"Thì ra là thích đến mức gọi anh là chồng cơ đấy."

"Nó anh hơi bất ngờ một chút."

“Nhớ trả kèo hôn em nợ anh trong game nhé.”

Chếc rồi. Đây là cái hố tôi tự đào mà.

Tôi đã nói rằng nếu tôi gặp anh ấy ngoài đời, tôi sẽ hôn anh ấy như vậy.

Tôi lưỡng lự rồi hỏi:

"Anh thật sự là Tiểu Cố sao?"

"Thật sự không đùa chứ?"

Anh nhướng mày và gật đầu:

“Em còn gọi ai khác như thế ngoài anh à?”

Trong nháy mắt, đầu óc tôi sung huyết, tôi nhào tới vừa ôm cổ anh vừa nói:

"Không nghĩ tới chúng ta sẽ thực sự gặp nhau!"

Anh ho khan một tiếng, tôi lùi lại vài bước, ngập ngừng nói:

“Vậy sau này em sẽ trả cho anh.”

"Yên tâm đi, em sẽ nhớ món nợ này."

"Còn sau này là bao lâu thì em chưa dám đảm bảo."

10

Trong căn phòng VIP rộng lớn, lúc này dường như chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của hai người.

Cố Dạng chậm rãi đi về phía tôi, nhưng tôi vô thức lùi lại.

Một cảm giác xâm lược không thể giải thích được xâm chiếm tôi, và nhịp tim của tôi bắt đầu tăng dần.

Mãi cho đến khi lưng chạm vào bức tường đá cẩm thạch lạnh lẽo, tôi mới nhận ra mình không còn đường lui.

Cố Dạng bao vây tôi, đặt tay lên người tôi rồi cúi đầu hỏi tôi:

“Tại sao không trả ngay bây giờ?”

"Nhỡ em quỵt nợ thì sao."

"Anh không tin em."

Giọng nói của anh ấy thật trầm ổn và dễ nghe, âm sắc cũng hoàn hảo.

Khi anh nói chuyện, tiếng hít thở đập vào tai tôi khiến cơ thể tôi muốn tan ra.

Khi tôi đang nghĩ cách giải quyết thì ánh sáng xung quanh tôi đột nhiên tối sầm.

Tôi thì thầm: “Mất điện rồi.”

Cố Dạng nhẹ nhàng mỉm cười, đặt tay lên eo tôi.

Cái chạm ấm áp khiến bầu không khí trở nên mập mờ hơn.

Anh khẽ ừm một tiếng.

“Cúp điện đúng lúc mà nhỉ?”

"Thuận lợi cho em phát huy."

"Hôn anh giống trong game đi."

Trong bóng tối, khoảng cách giữa hai người ngày càng gần hơn.

Tôi kiễng chân hôn vội vào má anh. May là mất điện nên anh không nhìn thấy vẻ mặt vừa lo lắng vừa kích động của tôi lúc này.

Anh vẫn đứng yên trong một giây.

Đèn bật sáng.

Tôi thấy rõ mặt anh ấy đang đỏ bừng.

Không phải vừa rồi anh hùng hồn lắm mà, sao bây giờ lại đỏ mặt như vậy?

Anh quay đầu sang một bên và nói với giọng kiềm chế:

"Lần này không tính."

"Em ghi nợ đi."

11

Ngoài trời bắt đầu mưa nhẹ.

Cố Dạng nhìn ra ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói:

"Đi thôi, trời mưa rồi, để anh đưa em về."

Anh ấy tự nhiên nhận lấy chiếc túi từ tay tôi và bước thẳng ra khỏi cửa.

Thấy tôi vẫn còn ngơ ngác, anh quay lại gọi tôi:

"Sao ngẩn người ra thế, Tê Giác U Sầu?"

Lúc đó tôi mới phản ứng, chậm rãi chạy đến bên cạnh anh, giọng nói không được tự nhiên:

"Em có tên mà. Đừng có lúc nào cũng gọi em là Tê Giác U Sầu nữa. Em tên Dư Hủy!"

Cố Dạng nhìn về phía trước, khóe miệng hơi nhếch lên:

"Oke, Tê Giác U Sầu."

Tôi:....

Quả nhiên, đây là phong cách cợt nhả của Tiểu Cố.

Khi ngồi trên xe, anh ấy mở một trong những bài hát tôi yêu thích.

Xe sạch sẽ, ngăn nắp, nhất là ghế phụ lái.

Tôi không ngờ là anh ấy thích sạch sẽ đến thế.

"Ghế phụ lái này trước giờ chưa có người khác giới nào ngồi đâu."

Anh ấy lấy từ bên dưới ra một chai nước khoáng, vặn nắp rồi đưa cho tôi.

Đúng lúc đang khát nên tôi uống luôn.

“Kêu chồng đến khàn cả giọng luôn nhỉ?”

"Uống nhiều chút đi."

Xém chút nữa là tôi phun nước ra rồi.

Anh vui lòng đừng khịa em nữa được không?

Tôi nghĩ ngợi rồi hỏi anh:

"Em thích Jassp, không phải Tiểu Cố."

Anh cười nhẹ:

"Thật trùng hợp, anh cũng chính là Jassp."

“Thế cái này có được tính là em đang tỏ tình với anh không?”

12

Lời nói của tôi lại bị nghẹn lại trong cổ họng.

Sao tôi cảm giác giống búp bê matryoshka của Nga thế này?

Khi tôi gần về đến nhà, Tang Du gọi cho tôi.

Vừa nghe điện thoại, giọng nói hớt hả của cô ấy truyền đến:

"Hủy Nhi! Bên cạnh nhà cậu bị cháy, bây giờ bọn tớ đang dập lửa!"

"Có điều là nhà cậu không sao, nhưng nơi này đều bị mọi người vây kín cả rồi, tốt nhất là đêm nay cậu đừng về nhà!"

Tôi chớp chớp mắt.

Sau đó nhìn thời gian, bây giờ là một giờ rưỡi sáng.

Tôi không có nhà để về.

Sau khi cúp điện thoại, tôi dùng ngón tay chọc vào cánh tay Cố Dạng.

"Không về nhà nữa, cạnh nhà em có cháy, chúng ta không thể về được"

“Bây giờ em sẽ tìm một khách sạn để nghỉ lại một đêm.”

Nói xong tôi lại lấy điện thoại di động ra để tìm kiếm khách sạn.

Thật không may, các khách sạn gần đó hầu hết đều kín chỗ.

Chỉ một số địa điểm ở xa vẫn còn chỗ trống.

Xe Cố Dạng chậm rãi khởi động, quay đầu lại.

“Anh định tới khách sạn nào vậy?”

"Về nhà anh."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


13

Đồng tử của tôi chợt co lại: "Về, về nhà anh á? Như thế sao được?"

“Cô nam quả nữ như chúng ta ở chung một phòng như thế không ổn đâu.”

"Không được, không được!"

Tôi siết chặt điện thoại rồi ôm mặtt nói.

Cố Dạng mở mấy tin nhắn thoại ra, giọng nói của tôi vang lên từ điện thoại di động của anh ấy:

"Tiểu Cố, tớ rất muốn ngủ với Jassp."

“Tớ không dám tưởng tượng được mình sẽ hạnh phúc thế nào khi được ở chung phòng với Jassp.”

Lúc này, ngoài miệng tôi nói không được chứ khóe miệng đã nhếch lên đến sau đầu.

Trước khi tôi đến nhà anh ấy, tâm trí tôi đã chạy đua với những suy nghĩ không thể kiểm soát được.

Cố Dạng lên tiếng:

"Nghĩ gì đó?"

"Tới nhà anh chơi game thôi mà.”

"Thi đấu đỉnh cao."



Thi đấu đỉnh cao.

Quả nhiên, tên này chỉ nghĩ tới thi đấu đỉnh cao.

Tôi nghi ngờ rằng kiếp trước Tiểu Cố chết vì không chơi game đủ nên đời này mới thích chơi game đến thế.

"Được rồi, chúng ta chơi game đi. Bị tụt hạng thì đừng khóc nhé."

Cố Dạng suy nghĩ một chút, cao giọng nói:

"Đánh cược một lần, anh nhất định sẽ thắng trận đấu đỉnh cao tối nay."

"Nếu anh thắng thì em sẽ phải hôn anh một cái."

Tôi và anh ấy chơi game lâu như vậy, chơi không dưới năm mươi trận đỉnh cao.

Về cơ bản là chưa bao giờ thắng, tôi toàn kéo chân cả đội thôi.

Chơi 《 Vinh quang tử thần 》lâu như vậy mà tôi vẫn chưa thăng cấp.

Thế nên, khả năng cao là chúng tôi không thể thắng trận tối nay.

“Nếu chúng ta thua thì sao?”

“Nếu thua thì anh sẽ hôn em.”

(Editor: khôn như cô hai báo lun:)))

Tôi:???

Anh ấy nhìn tôi rồi cúi đầu mỉm cười.

Tôi hơi bối rối.

14.

Nhà anh cách nhà tôi năm cây số, nằm ở trung tâm thành phố.

Mới bước vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm nhẹ của gỗ.

Là mùi của cơ thể Cố Dạng, mùi rất dễ chịu.

Anh mở trang trò chơi ra, trang chủ cá nhân quả nhiên là Tiểu Cố.

Tiểu Cố, người đã chơi game với tôi được một năm.

Tiểu Cố, người ngày nào cũng cãi nhau với tôi.

Tiểu Cố chỉ gọi tôi là "Tê Giác U Sầu".

Tôi ngồi trên ghế sofa với anh ấy và chuẩn bị bắt đầu trận đấu đỉnh cao căng thẳng.

“Chờ một chút, để anh mở phát sóng trực tiếp trò chơi đã.”

Cố Dạng quảng cáo trò chơi của mình được phát sóng trực tiếp trên weibo.

ID trò chơi được hiển thị ngay lập tức.

Chỉ trong thời gian ngắn, nó đã trở thành chủ đề tìm kiếm nóng.

#Tài khoản trò chơi Jassp#

#Phát sóng trực tiếp lúc nửa đêm của Jassp#

Các bình luận bên dưới thậm chí còn thú vị hơn:

[Tôi đã từng gặp tài khoản này trước đây!]

[Tôi đấu quá trời trận đỉnh cao mà lần nào cũng thua...]

[Anh ấy lập đội với anh vậy? Tại sao lại lập đội với một cô gái thế?]

[Tê Giác U Sầu, đó là cái tên anh ấy gọi trong buổi concert đúng không?]

Vào lúc hai giờ sáng, tin tức này bùng nổ như sấm sét trong các nhóm người hâm mộ trên tất cả các nền tảng lớn.

Những con cú đêm lần lượt xuất hiện rồi vào xem phát sóng trực tiếp.

Khán giả trực tiếp trực tuyến: 50.000+.

15.

Tôi trợn tròn hai mắt

"Sao hôm nay đột nhiên phát sóng trực tiếp vậy?"

Cố Dạng lấy ra hai chai bia, đưa cho tôi một chai rồi nói:

"Chúc mừng cuộc gặp gỡ thành công của chúng ta."

“Để ngăn chặn việc em gian lận khi cá cược.”

Nói xong anh cụng chai bia với tôi.

"Em gian lận hồi nào!"

“Nhưng mà phải đổi điều cá cược cơ.”

Cố Dạng nhìn chằm chằm vào mắt tôi hai giây, sau đó nói hai chữ:

"Không đổi."

"Bắt đầu."

Trò chơi bắt đầu ngay lập tức.

Lúc chọn vai trò để chơi, anh ấy chọn đi rừng còn tôi chọn pháp sư.

Bình luận trực tiếp nhảy liên hồi. Tôi tò mò liếc nhìn vài bình luận.

[ Hai nhân vật này là nhân vật CP đúng không? Tuyệt tuyệt! ]

[Ôi CP của tui, con mẹ nó CP đáng iu quãi!]

[Hóa ra là Jassp có người thích, tôi đã khóc chết mất.]

[Xàm quá à, nói không chừng đây chỉ là trò chơi thôi.]

[Đưa cô gái này đi cùng. Tôi cảm thấy game này không thắng nổi.]

Nhìn thấy mấy bình luận này, h@m muốn chiến thắng của tôi ngay lập tức tăng lên.

Vì mọi người đều cho rằng lần này chúng tôi không thể thắng nên lần này chúng tôi nhất định phải thắng!

16

Tôi ngửa cổ nốc nửa chai bia.

"Em bắt đầu chơi nghiêm túc đây!"

"Trước đây em thua vì chơi không nghiêm túc thôi!"

Vào game được mười phút, tôi đã bị giết một lần.

Trong khi chờ hồi sinh, mặt tôi đầy vẻ hoài nghi nhân sinh.

Sao lại thành ra thế này? Một nhóm đông người khác mắng tôi trên bình bình:

[Con Tê Giác U Sầu này feed quá đi, tôi không hiểu tại sao mà cô ta lại lập đội được với anh ấy luôn á.]

[Tôi không hiểu, chẳng lẽ đây là tình yêu hả?]

[Tệ quá, tệ quá, mới có mấy phút mà đã chết, cứu anh ấy đi!]

[Để em thế chỗ cô ấy đánh cùng anh cho! Hết cứu thiệt chứ.]

Lúc này phe đối diện cũng trêu chọc tôi:

[Đối thủ feed dữ nhỉ? Cười chếc mất.]

Đang định nhắn tin trả thù thì thấy Tiểu Cố nhắn tin chất vấn hắn:

[Đâu phải đồng đội của ông, ông khóc hộ làm gì vậy?]

Nói xong, trò chơi chiếu cảnh Tiểu Cố giết hắn.

Cố Dạng giơ tay lên, do dự một lát rồi vuốt tóc tôi, an ủi nói:

"Em kệ đi, em muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, đừng để ý người khác nói làm gì"

"Anh không chê em đâu."

17

Khoảnh khắc lòng bàn tay ấm áp của anh đặt lên đầu tôi, tôi có cảm giác như cả thế giới đều im lặng.

Những cảm xúc nhẹ nhàng, tinh tế trào dâng từ tận đáy lòng tôi.

Tiểu Cố đã nói vô số lần rằng anh ấy sẽ không chê tôi.

Sau lần hồi sinh này, tôi bắt đầu chơi nghiêm túc hơn.

Tình hình bên chúng tôi ngày càng tốt hơn.

Nửa giờ sau, phe tôi giành thắng lợi.

[Phe đỏ thắng và trò chơi kết thúc.]

Tôi nhảy khỏi ghế sofa rồi ôm lấy Tiểu Cố.

"Chúng ta thật sự đã thắng!"

"Thật sự đã thắng rồi!"

"Lần đầu tiên thắng đó!"

Cố Dạng ngồi phịch xuống ghế sô pha, mỉm cười nhìn tôi:

“Chỉ mới thắng một ván thôi mà.”

"Em vui thế à?"

"Hay em đổi tên thành Tê Giác Vui Vẻ đi?"

Đột nhiên, tôi thực sự kích động muốn hôn lên má anh ấy hai lần.

Khi đã định thần lại, tôi lúng túng hỏi:

"Em nguyện thua cuộc, cái ôm này có tính không?"

Cố Dạng nhẹ nhàng ôm lấy vai tôi, giọng nói dịu dàng như dỗ dành trẻ con:

"Tính."

"Chỉ cần em vui vẻ là được."

18

Tôi không biết đêm đó tôi đã ngủ khi nào.

Tôi chỉ nhớ rằng tôi đang ngồi trên ghế sofa chơi game với Tiểu Cố và không hiểu sao lại ngủ quên.

Khi tỉnh dậy, tôi vẫn còn đắp chăn.

Cố Dạng từ trong bếp mang bữa sáng ra, đeo một chiếc tạp dề xinh xắn.

"Tê Giác nhỏ, em tỉnh rồi à."

“Em ngủ mà không nói với anh tiếng này, đã thế lúc ngủ còn hay đá chăn nữa chứ.”

“Em có biết là tối qua anh phải thức chỉ để kéo chăn cho em thôi không?”

Tôi nhìn chiếc chăn bông, quả thực nó vẫn luôn ở trên cơ thể tôi.

Ngủ đá chăn là thói quen hàng ngày của tôi, mỗi ngày khi thức dậy, chăn bông cơ bản là không ở trên người.

Mặt tôi hơi nóng, sau đó tôi cẩn thận gấp chăn lại.

Ăn sáng xong, Cố Dạng chở tôi về.

Sau một đêm cứu hỏa, khu vực xung quanh đã trở lại bình thường.

Rất may đám cháy không quá lớn và không có ai bị thương.

Lúc anh đưa tôi xuống lầu, tôi nói với Tiểu Cố:

"Được rồi, tới đây thôi, anh không cần đưa em vào đâu."

"Cảm ơn anh."

Tôi lập tức quay người bước vào trong, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.

Anh ấy đột nhiên gọi tôi lại.

"Này, à thì..."

"Sau này anh có thể đến tìm em được không?"

Tôi không nhìn lại và trả lời với giọng kiềm chế:

"Tùy vào tâm trạng của em."

Nói xong tôi ôm cặp sách chạy lon ton vào trong.

Giọng nói của Tiểu Cố vẫn còn vang vọng sau lưng, anh hét lên:

“Vậy tâm trạng ngày mai của em như thế nào?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


19

Về đến nhà, tôi lấy trong tủ lạnh ra một chai Coca. Nhìn trong phòng khách cái gì cũng vừa mắt

Nằm trên ghế sofa, tôi bắt đầu cẩn thận đánh giá những bức ảnh chụp tại buổi concert.

Khi nhìn thấy ảnh của Jassp, hầu hết bộ lọc thần tượng đã biến mất. Người trong ảnh chỉ là Tiểu Cố.

Nhưng khi nhìn thấy bức ảnh này, tâm trạng của tôi lại càng hỗn loạn hơn.

Tôi đã vô tình chuyển sang trang trò chuyện với Tiểu Cố.

Trở thành bạn game của anh ấy đã một năm ba mươi lăm ngày rồi.

Chúng tôi trò chuyện hàng ngày, từ chuyện quốc gia đến chuyện trưa nay ăn gì. Từ thận tr ọng lúc mới quen, đến khi đã thân thiết đến mức tôi có thể nói gì cũng được.

Trò chuyện với anh đã trở thành thói quen trong cuộc sống, đơn giản như việc ăn uống.

Tôi âm thầm tìm lại lịch sử trò chuyện trước đây của chúng tôi và bắt đầu đọc hết trang này đến trang khác.

[ Không ngờ rằng Tê Giác U Sầu cũng độc thân, thật trùng hợp, tớ cũng vậy.]

[Bầu trời bên ngoài nhiều sao lắm á, không tin thì cậu ra ngoài xem thử đi.]

[Sao cậu không chửi lại người vừa chửi cậu trong game? Sao mà nhát quá vậy, nhưng mà tớ đã chửi lại giúp cậu rồi.]

[Chào buổi tối, tớ muốn nói chuyện với cậu, muốn chơi game với cậu.]

Trước đây, tôi đã nói ghét anh ấy vô số lần trên WeChat.

Nhưng anh ấy đều không cho nó là thật.

20

Vài ngày sau, tìm kiếm nóng trên weibo tiếp tục bùng nổ, các mục mới được thêm vào.

#Jassp và Tê Giác U Sầu#

Theo sau đó là vài hotsearch bạo nhỏ.

Cố Dạng trả lời công khai người khác trên weibo.

Bình luận được cư dân mạng yêu thích nhất:

[Tại sao cô ấy feed mạng như vậy mà anh vẫn chơi với cô ấy vậy?]

Cố Dạng đáp:

[Bởi vì tôi thích chơi game với cô ấy.]

Cư dân mạng lại hỏi:

[Tại sao anh lại thích chơi game với cô ấy?]

Cố Dạng đáp:

[Bởi vì tôi thích cô ấy.]

Toàn mạng bùng nổ.

21.

Ngay lúc tôi đang ngơ ngác cầm điện thoại di động, Tiểu Cố đã gửi cho tôi một tin nhắn:

[Em đã xem weibo chưa? Anh trả lời thẳng các câu hỏi của bọn họ rồi, nếu không họ sẽ tạt nước bẩn lên người em.]

[Anh không thích thế.]

Những ngón tay gõ phím của tôi bị đông cứng giữa không trung, cơ thể tôi hơi run lên.

Sau một phút, tôi trả lời:

[Anh không sợ bị mọi người bàn tán à? Anh là người của công chúng đấy.]

Tiểu Cố trả lời trong vài giây:

[Sợ cái gì? Trước đây chỉ là thầm mến, bây giờ anh công khai thôi mà.]

Những lời tôi thường nói với anh ấy bỗng trở nên không thể diễn tả được vào lúc này. Sau khi Cố Dạng nói ra những lời đó, dư luận trên weibo lại xoay chuyển.

Mọi người bắt đầu ship CP.

[Được rồi được rồi, tôi đồng ý mối hôn sự này!]

[Đám cưới được tổ chức ở đâu, tôi đi quà cưới 800.]

[Hóa ra anh ấy thích Tê Giác U Sầu nên đó là lý do tại sao anh ấy chơi game với cô ấy lâu như vậy.]

[Hai người còn là couple trong game nữa đúng không? Cứu tuiiii! Hai người đừng có đáng yêu thế chứ!]

Vậy là——

Tiểu Cố vẫn luôn thích tôi.

22.

Vui vẻ chưa qua một buổi tối, Cố Dạng bị người ta moi ra một số chuyện.

Một trong những bài đăng trước đó trên weibo đã bị cư dân mạng tinh mắt phát hiện.

[Tôi nghĩ tôi đã có crush rồi.]

Thời gian là ba tháng trước khi tôi biết anh ấy.

Lúc đó tôi và anh chưa gặp nhau, cũng chưa chơi game cùng nhau.

Nghĩ đến đây, lòng tôi như chợt thắt lại.

Tình cảm của một người có thể thay đổi nhanh đến vậy sao?

Cái weibo này chứng minh rằng anh ấy đã có người mình thích trước khi chúng tôi gặp nhau.

Tâm trạng của tôi bỗng trở nên chán nản vô cùng.

Khi tôi đang nằm trên bàn đếm cừu, tôi lại bắt đầu tự trách mình.

Lúc đó Cố Dạng không có quan hệ gì với tôi, tôi không nên can thiệp vào quá khứ của anh ấy.

Cũng không nên………để ý.

Suy nghĩ một chút, Tiểu Cố lại gửi thêm một tin nhắn:

[Tê giác nhỏ, nay on game sớm nhé.]

[Không chơi.]

[?]

Sau đó tôi gọi vào số điện thoại của Tang Du rồi than phiền với cô ấy.

Tôi đã hỏi câu hỏi mà tôi mắc trong lòng:

"Nếu tình cảm của một người có thể thay đổi nhanh chóng, điều đó có nghĩa là người đó cũng sẽ thay lòng đổi dạ rất nhanh đúng không?"

Tang Du im lặng vài giây rồi nói:

“Là bài viết trên weibo tung tin à? Đó chỉ là một đoạn nhịp điệu thôi mà.”

"Nếu có khúc mắc thì cậu phải gặp người đó hỏi ngay. Trong tình cảm, cậu nhất định phải biết mở lời chứ đừng giữ im lặng như thế, cậu hiểu không?"

“Phần lớn những tiểu thuyết có kết buồn là vì nam nữ chính không chịu mở lời với nhau đó.”

“Đoán tới đoán lui, cậu không thấy mệt à?”

"May mà cậu hỏi tớ, chứ cậu ôm tương tư một mình chắc sinh bệnh mà chết quá."

“Nếu cậu ngại hỏi thì tớ sẽ dò hỏi giúp cậu.”

23.

Cúp điện thoại, Tang Du dò hỏi giúp tôi.

Tôi nằm trên giường trằn trọc không muốn làm gì cả.

Một lúc sau, điện thoại vang lên âm báo tin nhắn.

Là Tiểu Cố gửi đến cả đống tin nhắn.

[Hóa ra là em đang vướng mắc chuyện này, sao em không hỏi thẳng anh?]

[Nếu không phải Tang Du nói với anh, anh cũng không biết đến bài viết trên weibo đã bị gỡ xuống kia.]

[Người được nhắc đến trên weibo đó chính là em đây.]

[Anh biết em trước khi em biết anh cơ.]

[Ngay cả việc chúng ta gặp nhau cũng là anh đã lên kế hoạch từ rất lâu đó.]

[Chỉ có em là đồ ngốc nên mới không nhận ra rằng anh luôn thích em.]

[Trong ba tháng đó, anh đã học cách chơi trò chơi này.]

[Ai mà biết được anh có thể chơi tốt hơn em đâu.]

[Chỉ cần chơi game, anh có cảm giác như mình luôn ở bên em.]

Lúc này, tâm trạng chán nản đã tiêu tán, trên mặt tôi lại chậm rãi xuất hiện nụ cười. Tôi đã trả lời:

[Anh mới ngốc ấy.]

Mắt tôi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, trăng đêm nay thật to và sáng.

Ánh trăng lạnh lẽo bao trùm cả con phố.

Mới gặp nhau chưa bao lâu mà em lại muốn gặp anh nữa rồi?

Ngay khi nhạc chuông tin nhắn của Tiểu Cố vang lên, tôi lập tức mở màn hình điện thoại lên để đọc.

Anh ấy nói:

[Anh muốn gặp em.]

[Nếu em đồng ý thì chúng ta gặp nhau ở quán cà phê Orange Cat vào lúc chín giờ nhé.]

[Dù em có đến hay không thì anh vẫn sẽ ở đây đợi em.] 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Hoàn


24.

Tôi liếc nhìn đồng hồ, đã tám giờ rưỡi tối.

Tôi không khỏi hưng phấn, ngay cả con chó hoang bẩn thỉu ở tầng dưới trông cũng dễ nhìn hơn rất nhiều.

Tôi nhanh chóng mặc một chiếc váy trắng và trang điểm nhẹ nhàng.

Thời gian trôi qua từng phút, tôi chỉ có thể chạy từng bước nhỏ tới đó.

Khi tôi đi ngang qua chốt bảo vệ, người bảo vệ luôn bất cẩu ngôn tiếu hỏi tôi:

"Ăn mặc đẹp mà còn vội vàng thế này thì chắc là đi hẹn hò đúng không?"

"Như giới trẻ các con thường nói, gặp được người mình thích là phải chạy. Tốt thật!"

Tôi vẫy tay chào chú rồi chạy đi.

Khi tôi chạy dọc ven đường, cơn gió mùa thu nhẹ nhàng tốc váy tôi lên.

Hơn một năm qua, mỗi khoảnh khắc ở bên Tiểu Cố đều vụt qua tâm trí tôi như một chiếc đèn lồ ng xoay tròn.

Lần đầu tiên, chúng tôi thêm WeChat và bạn bè trong trò chơi với nhau, bảo đối phương phải chú ý đến mình, mặc định coi nhau là bạn game và bạn tâm sự.

Lần đầu tiên anh ấy đứng ra bảo vệ tôi trong một trò chơi và chúng tôi đã cùng mắng chửi đối thủ suốt hai tiếng đồng hồ.

Lần đầu tiên chúng tôi tổ chức sinh nhật trực tuyến và anh ấy đã hát chúc mừng sinh nhật tôi, tôi nói giọng anh ấy có phần giống với giọng thần tượng của tôi.

Chúng tôi chia sẻ tâm tư với nhau, giúp nhau giải quyết những khó khăn trong cuộc sống nhưng phần lớn thời gian, anh ấy lại là người soi sáng cho tôi.

Anh ấy chưa bao giờ vượt quá giới hạn, ngay cả trong game, tôi cũng thường xuyên lợi dụng nhân vật của mình để lợi dụng anh ấy, hôn và ôm anh ấy.

Lần đầu tiên anh gọi tôi là đồ ngốc, tôi cũng không hề tức giận, tôi thiếu đòn nói mình muốn bị đánh, điều này khiến anh ấy tức chớt.

………

Thời gian dừng lại ở tám giờ năm mươi chín.

Các quán thịt nướng ven đường lần lượt đón tiếp rất nhiều khách hàng, mọi người cùng trò chuyện, cười đùa và chia sẻ tâm tư với nhau.

Khi đồng hồ điểm chín giờ, tôi tình cờ xuất hiện trước cửa quán cà phê.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, may mắn là tôi đã không đến muộn.

Khoảnh khắc tôi ngẩng đầu lên thở hổn hển, tôi nhìn anh ấy bên trong.

Anh mặc chiếc áo sơ mi màu xanh trái cây, đứng cạnh mèo con, nhếch mép cười với tôi, để lộ hai lúm đồng tiền nông hình quả lê.

Anh ấy có một nụ cười đẹp.

“Anh tưởng là em sẽ không tới.”

Một nụ cười thực sự có tính lây truyền. Tôi mỉm cười lại với anh ấy.

"Em tới."

"Là vì...em cũng muốn gặp anh."

25

Tôi bước chậm rãi và vuốt v e con mèo giống anh ấy.

Anh ngồi xổm xuống cạnh tôi, giọng đầy vẻ trẻ con:

“Anh vẫn nhớ khi mới bắt đầu chơi game với em, em nói rằng em thích mèo.”

“Rồi anh cứ nghĩ sẽ tuyệt biết bao nếu chúng ta có thể cùng nhau nuôi mèo.”

Tôi ngây người, đây là điều tôi đã nói vào ngày thứ hai sau khi chúng tôi biết nhau.

Con mèo con nép dưới chân tôi, rúc vào và ngủ thiếp đi.

……….

Đêm nay quả thực rất tuyệt.

Tôi đã hơn một lần mơ ước được đi dạo phố cùng người mình thích, ánh sáng mờ ảo chiếu vào hai người họ.

Vô cùng nhẹ nhàng, vô cùng lãng mạn.

Tiểu Cố thích ứng với tốc độ đi bộ của tôi, chậm rãi đi cùng tôi bên lề đường. Vai của hai người thỉnh thoảng chạm vào nhau rồi bật ra một cách có ý thức.

Tim tôi đập càng lúc càng nhanh, hơi thở dần mất đi nhịp điệu ban đầu. Trong bầu không khí này, luôn có cảm giác như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

Tiểu Cố dừng lại, dùng tay nhẹ nhàng vuốt v e những chiếc lá rơi trên vai tôi.

Khoảnh khắc những chiếc lá rơi xuống đất, một giọng nói trong trẻo và chân thành của anh vang lên bên tai tôi:

"Dư Hủy, anh thích em."

"Em làm bạn gái anh nhé?"

Mặc dù tôi đã tưởng tượng ra vô số viễn cảnh anh ấy tỏ tình với tôi trước khi tôi đến đây, nhưng khi tôi thực sự ở đó, nhịp tim tôi vẫn lỡ nhịp.

Không cần phải suy nghĩ, cũng không cần phải do dự quá nhiều.

Khi anh ấy nói điều này, tôi đáp lại bằng một nụ cười:

"Vâng."

26

Anh ấy tỏ tình rất đúng lúc.

Dưới ánh trăng dịu nhẹ, vẻ mặt anh trông cực kỳ trìu mến.

"Thật ra thì lúc đầu anh không hiểu vì sao người ta lại thích chơi game, mãi đến khi anh và em bắt đầu chơi game, anh mới hiểu được một phần ý nghĩa."

"Tương tác với em trong trò chơi trông giống như em đang bên cạnh anh vậy."

"Trước kia anh không nói cho em biết anh là Jassp, bởi vì trong khoảng thời gian này anh mới phát hiện ra em thích anh."

"Nhưng anh hi vọng em thích con người thật của anh chứ không phải Tiểu Cốt chỉ chơi game với em, cũng không phải vì anh là Jassp."

"Anh yêu từng khoảnh khắc bên em, từng giây và mọi thứ em cho anh thấy."

"Em ngủ đến trưa, em trì hoãn, em bật khóc khi chúng ta cãi nhau, và em là người dễ bị sạm da khi ăn đồ cay. Em chấp nhận mọi khía cạnh của em."

Hóa ra đây là tỏ tình.

Đây là lần đầu tiên trong đời có người tỏ tình với tôi, cũng là lần đầu tiên có người chỉ ra nhiều khuyết điểm của tôi như vậy, cũng là lần đầu tiên có người sẵn sàng chủ động chịu đựng mọi thứ về tôi.

Được rồi, tôi sẽ không dè dặt nữa.

Điều tôi muốn nói là:

"Em thích anh, không chỉ vì anh là bạn game Tiểu Cố của em, cũng không chỉ vì anh là thần tượng Jassp của em."

27

Tôi hào hứng vòng tay ôm cổ và nhìn anh ấy.

"Lần trước em nói em nợ anh một nụ hôn, hiện tại em có thể trả lại cho anh."

Tôi kiễng chân hôn lên môi anh, đôi môi ấm áp.

Hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau, động tác của tôi càng ngày càng nhẹ nhàng hơn.

Nhớ lại lần trước tôi hôn anh ấy ngượng ngùng như thế nào, tôi hơi nhướng mày.

Ban đầu tôi nghĩ lần này anh ấy cũng sẽ ngại ngùng.

Nhưng anh quay lại ép tôi vào tường, một tay nắm chặt tay tôi, cúi đầu nói nhỏ vào tai tôi:

“Em hôn anh chậm quá.”

"Để anh dạy em."

Lời còn chưa dứt, tay anh đã ôm lấy eo tôi và hôn tôi.

Ấm áp và nóng bỏng, không còn e dè như trước nữa.

Hôn nhau mười phút, tôi dùng tay đẩy anh, nhưng anh vẫn không buông tôi ra mà ôm tôi chặt hơn.

Cứu tui, chú cún con của tui đâu rồi?

Chẳng lẽ là giả heo ăn thịt hổ sao?

Trong lúc suy nghĩ, anh nhẹ nhàng c ắn môi dưới của tôi.

“Hôn anh mà còn phân tâm thế à.”

"Em đang nghĩ gì đó?"

Khi tay anh buông lỏng, tôi hít một hơi thật sâu:

"Em tự hỏi sao anh rành quá vậy."

Tiểu Cố suy nghĩ một chút rồi trả lời tôi:

"Trời sinh đã thế."

“Hơn nữa anh còn có thể hôn ai được chứ.”

"Em là người đầu tiên."

Cứu tui, sao anh ấy giỏi tán tỉnh quá vậy?

Hai má tôi lại bắt đầu nóng bừng, tuy không còn dè dặt nữa nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng.

"Chúng ta còn chưa hôn đủ mà, tiếp tục nhé."

"Gọi chồng anh nghe xem nào."

Ah???

28

Lần này sau khi trở về, anh lập tức đăng thông báo chính thức trên weibo.

[Cuối cùng tôi cũng theo đuổi được cô gái mà tôi hằng mong ước.]

Bức ảnh đính kèm là hình ảnh chúng tôi nắm tay nhau dưới ánh đèn đường.

Chỉ trong nửa giờ, nó đã được tweet lại hơn 100.000 lần.

Dưới đây là những lời chúc:

[Tiểu Cố của chúng ta đã tu thành chánh quả với Tê Giác U Sầu rồi!]

[Khi nào thì kết hôn để tôi biết mà mang quà cưới đến!]

[Ngọt ngào quá, khi nào tôi mới có được một tình yêu ngọt ngào như vậy đây?]

[Cuối cùng anh tôi cũng có tình yêu rồi, độc thân nhiều năm như vậy cũng không dễ dàng gì!]

[Mặc dù tôi cảm thấy như mình đang thất tình, nhưng tôi khá vui khi thấy anh tôi hạnh phúc.]

[Chắc chắn phải hạnh phúc!]

[Chắc chắn phải hạnh phúc!]

Tôi nhìn chằm chằm vào những lời này một lúc lâu. Đột nhiên tôi cảm thấy hạnh phúc đến mức muốn khóc.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ xuất hiện trên weibo của anh ấy và theo cách này.

Mọi thứ dần dần trở nên rõ ràng trong sự hư ảo. Tôi nhấp vào trang trò chơi và đổi tên trò chơi mà tôi đã sử dụng trong ba năm.

Bây giờ là "Tê Giác Đang Yêu".

Tôi muốn nói với mọi người rằng Tê Giác U Sầu cuối cùng đã không còn u sầu nữa rồi!

(Hết toàn văn)
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom