Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Convert Ta! Trời Sinh Đã Làm Nhân Vật Phản Diện (Ngã! Thiên Mệnh Đại Phản Phái) - 玄幻:我!天命大反派

Chương 134 : Hợp thành hạt giống thế giới


Trong điện, Cố Trường Ca nhìn giao diện thuộc tính của mình, lâm vào trầm tư.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh nhân vật phản diện.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đạo Thiên Tiên Cung trân truyền đệ tử, Trường Sinh Cố gia thiếu chủ.

Thể chất huyết mạch: Ma Tâm Đạo Cốt.

Tu vi: Phong Vương cảnh trung kỳ.

Công Pháp Thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ tám tiến độ sáu mươi phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Tiên Thiên thần chi niệm (thiên phú), Hư Không Chi Lực (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết

Thiên mệnh giá trị: Một vạn.

Khí vận điểm: Hai ngàn (màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở.

Nhà kho: một phần ba mảnh thế giới hạt giống 3(có thể hợp thành), thẻ cướp đoạt khí vận 3.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã có khoảng chừng một vạn điểm giá trị thiên mệnh, cũng coi như một khoản kếch xù, nhưng Cố Trường Ca cũng không vội vã đột phá cảnh giới.

Hắn bắt đầu tìm tòi trong hệ thống thương thành, cuối cùng trong hòm vật phẩm tìm thấy, Thần Ẩn Phù.

Giá bán tám ngàn điểm giá trị thiên mệnh.

Giới thiệu tác dụng: che dấu toàn bộ khí tức của bản thân trong nửa giờ.

Nghe thì có cảm giác như một loại năng lực rất vô ích nhưng Cố Trường Ca vẫn không khỏi lộ ra một nụ cười hài lòng.

Nếu là vật phẩm của hệ thống, đương nhiên có thể tin được, che dấu khí tức toàn thân, đến lúc đó phối hợp với thiên phú hư không của hắn thì còn chỗ nào không thể đi được nữa?

Rất nhanh, Cố Trường Ca liền đổi lấy một cái Thần Ẩn Phù, không hề đau lòng chút nào, dù sao cơ duyên vô thượng mà hắn muốn giành được chính là danh xưng mà ngay cả Chí Tôn cũng sẽ bị kinh động.

Trừ lá phù đó ra, hắn còn đổi một ngàn điểm khí vận thành một vạn điểm giá trị thiên mệnh, để đổi lấy một cái Phá Cấm Phù, một cái Phá Vực Phù.

Phá Cấm Phù, chức năng như tên, có thể phá giải cấm chế. Còn Phá Vực Phù, trong thời khắc mấu chốt có thể dùng để chạy thoát thân.

Cái này gọi là lo xa.

Sau đó, Cố Trường Ca bắt đầu dung hợp thành hạt giống thế giới, trước mắt hắn xuất hiện cảnh tượng mơ hồ.

Ba hạt giống có hình dạng khác nhau xuất hiện.

Trên mặt có rất nhiều đường vân phức tạp quấn quanh, thiên địa hồng hoang, nhật nguyệt tinh thần, sơn xuyên cổ hải, Thái Sơ diễn hóa cực điểm vô ngần cùng mênh mông.

Ông!

Một vầng ánh sáng mông lung hiển hiện.

Ba hạt giống bắt đầu dung hợp, hóa thành ánh hào quang.

Cố Trường Ca cảm nhận được một loại khí tức hào hùng của thế giới, luồng khí tức này ép xuống ngực hắn, trong thoáng chốc hắn tựa hồ biến thành một mớ hỗn độn mênh mông vô ngần.

Rất nhanh, Hỗn Độn tách ra, thanh khí nổi lên, đục khí chìm xuống.

Trời đất bắt đầu biến đổi, một thế giới thần bí mà mênh mông, sản sinh ra trong cơ thể hắn!

Trong thế giới đó!

Nhật nguyệt sao trời chuyển vần, Địa Phong Thủy Hỏa luân thế, tự tạo thành vòng tuần hoàn.

Mặc dù còn rất nhỏ, nhưng đã có hình thức ban đầu của một thế giới hoàn chỉnh.

"Hạt giống thế giới dung hợp thành công, thuận tiện cũng thành công luyện hóa."

"Cảm giác cũng không tệ, ta có thể tùy tiện ném đồ vào trong cái thế giới này."

"Gặp phải cường địch, tránh vào bên trong cũng không thành vấn đề, chỉ có điều nếu gặp phải một người vô cùng tinh thông tạo hóa thế giới thì mới có khả năng bại lộ."

Cố Trường Ca liếc mắt nhìn mấy ngàn điểm giá trị thiên mệnh đã tiêu tốn, cũng không thèm để ý.

Sau đó, hắn hơi trầm ngâm một hồi.

Ông!

Từ trong hư không truyền đến một cơn chấn động, sau một khắc cả người hắn biến mất tại chỗ, chỉ còn lại một điểm nhỏ dao động trong hư không.

Nếu như bây giờ có người nhìn thấy, chắc chắn sẽ cảm thấy sợ hãi, cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Cố Trường Ca biến mất vào hư không.

Loại thủ đoạn này, nghe mà rợn cả người.

Bất quá, nếu như là người có nghiên cứu sâu về việc tạo hóa thế giới thì vẫn sẽ phát hiện ra một chút dị động.

Cố Trường Ca cũng không phải là biến mất, mà là trong nháy mắt mở ra thông đạo trong không gian, đi vào trong một thế giới khác.

Trên một đỉnh núi trong thế giới đó, thân ảnh của Cố Trường Ca lại xuất hiện lần nữa.

Hắn quan sát cảnh tượng một vòng, theo những gì hắn thấy được, kỳ thật phạm vị xung quanh chỉ hơn trăm dặm, sông núi rừng cây, cái gì cần có đều có, còn có một vài sinh linh bình thường, nhưng không có linh khí. ,

Ở chỗ đằng xa vẫn là một mảnh Hỗn Độn, còn chưa tiến vào quá trình biến đổi.

Điều này khiến hắn trầm ngâm, hạt giống thế giới của hệ thống đưa, đương nhiên là loại cao cấp nhất.

Dù sao cảnh tượng biến đổi của khối Hỗn Độn mênh mông vô tận, cũng giống với thế giới Hồng Hoang mà kiếp trước hắn biết đến.

Nói như vậy thì cái thế giới mà hôm nay hắn đang đứng đây, kỳ thật chỉ là thời sơ khai của một thế giới, nếu muốn tiến thêm một bước nữa thì phải không ngừng khuếch trương.

Hiện tại nơi này đây chỉ tương đương với một nơi nghỉ chân của hắn.

Trong suy nghĩ của Cố Trường Ca, về sau thế giới này còn có thể biến đổi đến bậc cao nhất.

Thẳng đến khi thế gian xuất hiện, thành tồn tại bậc cao trong vũ trụ, ngay cả ngàn trời vạn vực cũng không phải là không thể có.

Giờ khắc này, trong lòng Cố Trường Ca hiển hiện cảnh tượng thần thoại quen thuộc ở kiếp trước.

Thuở Hồng Hoang sơ khai, Hỗn Độn sinh ra;

Từ ba ngàn ma thần hiện thế, đến Bàn Cổ giáng lâm;

Thần Bàn Cổ khai thiên lập địa;

Hồng Quân giảng đạo, Tam Thanh xuất hiện; lại đến Nữ Oa tạo ra con người, Toại Nhân thị chuyển gỗ lấy lửa

Đương nhiên, hắn muốn thực hiện những điều đó trong thế giới mới, cũng không phải không có khả năng.

Sau đó, Cố Trường Ca tâm niệm vừa động liền hỏi:" Hệ thống, nếu như ta tiến hành thúc đẩy biến đổi với thế giới này, thì có phải cũng cần tiêu hao giá trị thiên mệnh không?"

Hệ thống đáp:"Giá trị thiên mệnh có thuộc tính vạn năng, chỉ cần đủ nhiều, đương nhiên có thể làm được hết thảy."

Cố Trường Ca gật gật đầu, tâm niệm hắn vừa động, trực tiếp mở ra hình thức chủ yếu tạo thành thế giới.
 
Chương 135 : Nguyệt Minh Không trốn tránh


Ầm ầm!

Rất nhanh, sau lưng hắn một cung điện to lớn và hào hùng đột ngột từ mặt đất mọc lên, tựa như lầu các trên cung đình, xưa cũ mà hùng vĩ, đứng vững phía chân trời, cùng trời đất đồng hành.

Thân ảnh Cố Trường Ca xuất hiện trong đó, giờ khắc này hắn tựa như chúa tể Thiên Đình, chấp chưởng chư thiên vạn vực.

Hắn có chút hài lòng gật đầu.

"Hùng vĩ như thế, chờ đến ngày giáng lâm hiện thế, sẽ càng thoải mái hơn."

Thành lập Thiên Đình cũng không tốn bao nhiêu điểm giá trị thiên mệnh.

Bởi vì tiểu thế giới cơ bản là thuộc về duyên cớ của hắn, tiến hành sáng tạo trong đó, càng thêm dễ dàng.

Sau đó, thân ảnh Cố Trường Ca khẽ động, về tới cung điện trong thế giới nguyên bản, hắn bắt đầu lâm vào trầm tư.

Mọi việc trong nội thế giới tạm thời gác lại bây giờ nên cân nhắc về chuyện Tiên Lộ.

Cái này gọi là, vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông.

Chỉ có điều Tiên Lộ đến khi nào mới mở ra, hắn cũng không rõ lắm.

Cho nên rất nhanh, Cố Trường Ca nghĩ đến một người.

Vợ hắn, không, thê tử tương lai của hắn.

Nguyệt Minh Không.

Là một người trọng sinh, nàng chắc chắn sẽ biết chuyện này, nhưng muốn nàng mở miệng, cũng phải tốn chút công phu.

Hơn nữa nếu như Cố Trường Ca đoán không lầm, đoạn này thời gian, Nguyệt Minh Không khẳng định tới Vô Lượng Thiên, dù sao trong tuyến thời gian kiếp trước của nàng ấy, bản thân mình là cừu nhân lớn nhất của nàng.

Nàng phí hết tâm tư muốn báo thù, cơ duyên này nàng chắc chắn sẽ không buông tha.

Về phần đoạt cơ duyên của thê tử tương lai, Cố Trường Ca cũng không thấy có gì phải áy náy.

Người đều là của hắn rồi.

Cơ duyên đương nhiên cũng là của hắn.

Hơn nữa đoạt cơ duyên thê tử, có thể gọi là đoạt sao?

Cố Trường Ca cũng rõ, muốn thay đổi lòng căm hận sâu sắc của Nguyệt Minh Không đối với hắn, cũng không phải việc một hai ngày có thể làm được.

Có lẽ ức hiếp một chút, nàng hẳn cũng sẽ chết tâm.

Cố Trường Ca không tính hạ sát thủ với nàng, kỳ thật đã coi như là rất nhân từ rồi, nói cho cùng hắn mặc dù ác, nhưng cũng chưa ác đến mức điên cuồng.

Bất kể là Cố Tiên Nhi hay là Nguyệt Minh Không, Cố Trường Ca cũng không có lựa chọn nhiệm vụ trực tiếp giết chết các nàng.

Cũng không phải là hắn làm không được, chỉ là như vậy sẽ không thú vị nữa, so với một tên có ma tính chủ đạo như hắn trước đó, thì có gì khác biệt?

"Diễm Cơ "

Sau đó, vẻ mặt Cố Trường Ca khôi phục lại bình tĩnh, gọi ra truyền tin phù.

Diễm Cơ đương nhiên là nghe lời hắn tới Vô Lượng Thiên, chỉ có điều ngày thường đều núp trong bóng tối, sẽ không dễ dàng hiện thân.

Cho nên hiện nay có rất ít người trong Vô Lượng Thiên biết bên cạnh hắn còn có thủ hạ đạt tới Đại Thánh Cảnh.

Ngay cả không ít trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên Cung, cũng không đạt đến cảnh giới này.

Rất nhanh, rung động từ hư không truyền đến, Diễm Cơ một thân váy đỏ từ đó đi ra, dung mạo tuyệt mỹ vô song mang theo vẻ cung kính nói:" công tử."

Từ sau khi trở về từ Tiên Khí Chi Địa, nàng vẫn luôn dưỡng thương, bị gốc cây đào thần bí kia làm trọng thương.

Lúc ấy nếu không phải nàng phản ứng nhanh, lấy Phá Vực Phù mở ra thông đạo chạy mất, nói không chừng sẽ phải chôn thây nơi đó.

Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu, hỏi:" Thương thế hồi phục thế nào rồi?"

"Đa tạ công tử quan tâm, nhờ đan dược của công tử, đã tốt lắm rồi."

Diễm Cơ nghe vậy, cung kính hồi đáp.

Cố Trường Ca đương nhiên vô cùng tốt với nàng, sau khi bị thương luôn cho nàng dùng các loại đan dược dưỡng thương tuyệt hảo, thời gian này cũng không giao nhiệm vụ cho nàng để nàng tĩnh tâm dưỡng thương.

Bây giờ gọi nàng ra, câu đầu tiên là hỏi thăm thương thế của nàng.

Mặc dù trên mặt nàng không biểu lộ gì, nhưng trong lòng nàng vẫn rất cảm động, tỉ mỉ tinh tế như thế, mấy ai làm được?

"Vậy thì tốt, vừa vặn có việc muốn giao cho ngươi." Cố Trường Ca gật gật đầu nói.

"Công tử xin phân phó." Diễm Cơ nói.

"Tới Vô Lượng Thiên giúp ta tìm tung tích Vô Song tiên triều tứ công chúa, nhưng đừng rêu rao, đừng để nàng phát giác là tốt nhất." Cố Trường Ca nói.

Nguyệt Minh Không khẳng định sẽ đến Vô Lượng Thiên, chỉ có điều nàng sẽ lặng lẽ tới, tìm một chỗ trốn tránh, không để mình biết.

Sau chuyện lần trước ở Cố gia.

Nguyệt Minh Không vẫn trốn tránh Cố Trường Ca.

Đối với việc này Cố Trường Ca đương nhiên rõ ràng, hiện tại khẳng định phải bắt nàng lại, làm gì có đạo lý đến Vô Lượng Thiên rồi mà không đến bái kiến vị phu quân này.

Mấy tính toán đó của Nguyệt Minh Không, hắn làm sao có thể không biết.

"Nếu bị nàng phát giác được, ngươi liền hiện thân nói với nàng, không tới gặp ta, ta sẽ tự mình đi bắt nàng." Cố Trường Ca bỗng nhiên bổ sung một câu, thần sắc có chút nghiền ngẫm.

"Vâng, công tử."

Nghe xong mệnh lệnh, Diễm Cơ liền rời đi.

Nàng đương nhiên biết quan hệ của Vô Song tiên triều tứ công chúa và Cố Trường Ca.

Vô Song tiên triều tứ công chúa, là thiên chi kiêu nữ nổi tiếng trên thượng giới, bây giờ còn là trữ đế, có phong thái nữ đế, diễm tuyệt bát phương.

Mặc dù có hôn ước, nhưng người theo đuổi vẫn nhiều vô số kể.

Chủ yếu nhất là nàng nghe người Cố gia nói, tứ công chúa vô cùng ái mộ Cố Trường Ca, nhưng thái độ Cố công tử luôn lạnh lùng, không thèm để ý.

Bây giờ xem ra, ngược lại là vị kia tứ công chúa vẫn luôn trốn tránh Cố công tử?

Diễm Cơ có chút nghi ngờ, theo như tính tình của Cố công tử thì không khả năng a.

Chẳng lẽ hắn rất không thích, chán ghét vị tứ công chúa kia?

Chỉ có điều nghĩ những thứ này cũng vô dụng, loại chuyện này, cũng không phải việc nàng có thể tuỳ tiện phỏng đoán.
 
Chương 136 : Luân Hồi Cổ Thiên Tôn truyền nhân


Trong nháy mắt, nhiều ngày trôi qua.

Trưa hôm nay, ánh nắng sáng chói, tựa như có một vòng tròn lửa treo trên bầu trời.

Sâu bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, một vầng sáng phóng vút lên trời, bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ vang rung trời, giống như một tòa cổ thành nguy nga đổ sụp.

Thanh thế đáng sợ, tựa như là cơn sóng dữ dâng lên kinh trời, lập tức làm oanh động toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung.

Sưu!

Sưu!

Sưu!

Từng đạo thần hồng từ tất cả ngọn núi, thần đảo xuất hiện, phóng vút lên trời bay về phía nơi đó.

Có người chú ý tới có dãi tiên vụ ngũ sắc xuất hiện.

Nhưng rất nhanh, trưởng lão Đạo Thiên Tiên Cung xuất thủ, đánh ra một chưởng xẹt ngang bầu trời, che đậy hết thảy cảnh tượng.

Một màn này, tạo nên oanh động to lớn trong khắp Đạo Thiên Tiên Cung, rất nhiều đệ tử khiếp sợ không thôi, truyền tin tức ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, bên ngoài Đạo Thiên Tiên Cung cũng nổi lên sóng gió lớn.

Cơ sở ngầm ở các đại giáo, đạo thống, cũng nhanh chóng truyền tin tức này trở về, mỗi bên trời nội vực, nổi lên mây gió không ngừng.

Rất nhiều người suy đoán, chỗ sâu trong Đạo Thiên Tiên Cung có bất thế tiên bảo gì đó xuất thế nên mới tạo thành động tĩnh này.

Nội vực các nơi, cũng có nghe đồn, chỗ sâu trong Đạo Thiên Tiên Cung, chính là một mảnh đại lục cổ lão thời Tiên Cổ, bị Chí cường giả dời tới.

Trong đó cơ duyên rất nhiều, kỳ thật các trưởng lão đều đọc những thứ như Tiên Cổ di khắc, chân tiên kinh văn, từ trong Đạo Thiên Tiên Cung ra.

Khu vực đó trong ngày thường bị Đạo Thiên Tiên Cung trấn thủ, nếu không được cho phép, căn bản là không có cách tới gần.

Nhưng từ khi thấy vầng sáng vút lên trời, trong một thời gian Đạo Thiên Tiên Cung bị đẩy lên trên đầu sóng ngọn gió, rất nhiều đại giáo, đạo thống cũng rục rịch ngóc đầu dậy.

Bình thường Đạo Thiên Tiên Cung độc chiếm cơ duyên thì thôi.

Bây giờ cơ duyên quang hoa ngút trời, làm gì có đạo lý một mình chiếm tất.

Rất nhiều nhân vật cao tầng của các thế lực, năm đó đã từng tu hành một quãng thời gian tại Đạo Thiên Tiên Cung, lại dám mặt dày nói những lời này.

Cho nên bọn họ đều cử các đệ tử và tộc nhân của mình tiến đến Đạo Thiên Tiên Cung.

Trong lúc nhất thời, Vô Lượng Thiên trở nên vô cùng náo nhiệt, có thể thấy được thần hồng, xe kéo, chiến thuyền từ các phương thế lực chạy đến.

Ngay tại lúc đó, cương vực Vô Lượng Thiên, bên trong một tòa cổ thành tương đối vắng vẻ.

Ầm ầm!

Chín con Thần Hoàng hung thú kéo một cỗ xe kéo màu hắc kim, rầm rập từ bên trên bầu trời chạy nhanh về phía tòa cổ thành này, trong nhất thời thu hút sự chú ý của rất nhiều tu sĩ.

Xuất hành long trọng như vậy, thân phận người bên trong xe kéo nhất định vô cùng tôn quý.

Rất nhiều tu sĩ cũng bắt đầu suy đoán, trong đó đến cùng sẽ là ai.

Đoạn thời gian này, Vô Lượng Thiên vô cùng náo nhiệt, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy vô số tu sĩ từ trên không đi về phía Đạo Thiên Cổ Thành.

Nơi này vắng vẻ như thế, sao lại có một cỗ xe kéo tôn quý như vậy xuất hiện?

Trong một tòa lầu các, một tên nam tử áo đen tướng mạo bình thường, thân hình cao lớn, thần sắc lộ ra vẻ nội liễm, chú ý tới động tĩnh này, bỗng nhiên ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn ra bên ngoài.

"Nơi này làm sao lại bỗng nhiên có một cỗ xe hắc kim như vậy chạy qua, dựa theo hoa văn trên đó, không phải là người của Vô Song tiên triều sao?"

" Dùng Cửu Hoàng xe, thân phận nhất định bất phàm, không lẽ là vị công chúa kia?”

Nam tử áo đen tự mình lẩm bẩm.

Nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện từng mảnh phù văn thần bí trên mặt dây chuyền màu đen trước ngực hắn đang lóe lên, có chút ánh sáng yếu ớt.

"Nói ra thì nơi này cách Đạo Thiên Cổ Thành không xa, muốn chạy tới đó cũng không tốn bao nhiêu thời gian."

"Nghe nói đệ nhất mỹ nhân Vô Song tiên triều Nguyệt Minh Không công chúa có Nữ Đế chi tư, người ngồi trong đó lẽ nào là nàng?"

Hắn bỗng nhiên lộ ra một nụ cười kỳ dị.

Ánh mắt nhìn về hướng rời đi của cỗ xe hắc kim, trở nên trầm tư đôi chút.

Lúc này, bên trong mặt dây chuyền màu đen, bỗng nhiên vang lên thanh âm.

"Tiểu tử thúi, ngươi cũng đừng quên chuyện quan trọng, bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, có cơ duyên của ngươi."

"Đừng có mà vừa nhìn thấy nữ nhân thì đi không nổi nữa, cho dù có là công chúa Vô Song tiên triều, bây giờ ngươi cũng đừng mong nghĩ tới."

Nghe nói như thế, nam tử áo đen lại có chút lơ đễnh, nói:" Nhìn một chút cũng đáng ngại gì, cũng không nhất định chính là vị công chúa kia. Nàng ấy thân là công chúa Vô Song tiên triều, sao lại đến nơi này?"

Nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi lầu các, đi về hướng bên kia, chẳng mảy may để ý đến thanh âm khuyên bảo từ trong mặt dây chuyền phát ra.

"Điện hạ, Hắc Thạch Cổ Thành chính là ở chỗ này."

Bên trong thành, thanh âm của một bà lão sắc mặt cung kính từ ngoài xe truyền đến, nhắc nhở nữ tử ngồi ngay thẳng ở trong.

Chính là Nguyệt Minh Không đang thoáng thất thần.

Câu nói này, khiến nàng lấy lại tinh thần từ trong trầm tư, mắt phượng nhắm lại, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, hơi khẽ gật đầu một cái.

"Hắc Thạch Cổ Thành , dựa theo trí nhớ kiếp trước, nơi đầu tiên tên Diệp Lăng - truyền nhân của luân hồi Cổ Thiên Tôn danh chấn tứ phương, chính là Hắc Thạch Cổ Thành."

"Những ngày tháng sau đó, người này một lần thành danh, thậm chí ngay cả truyền nhân Thái Cổ Diệp tộc Diệp Lang Thiên, mới đầu cũng bị nhiều thua thiệt trong tay hắn, sau đó qua một đoạn thời gian, càng là một trận chiến thảm bại."

"Diệp Lăng nhanh chóng nổi lên, một lần hành động mà trở thành ngôi sao rực rỡ nhất trong Nội Vực chư thiên, có một đoạn thời gian thanh danh còn lấn át phu quân không ít. Trừ cái đó ra, hảo hữu bên cạnh hắn không ít, có thiếu chủ nhất tộc Bạch Hổ, thiếu chủ nhất tộc Tử Dực Thần Long bọn người này vì hắn cung cấp không ít quyền thế."

Nguyệt Minh Không trong lòng thầm nghĩ.

Nàng tới đây, đương nhiên là vì Luân Hồi Cổ Phù của tên truyền nhân luân hồi Cổ Thiên Tôn kia.
 
Chương 137 : Diệp Lăng


Bên trong Luân Hồi Cổ Phù, ẩn chứa luân hồi chân ý, chính là một loại sức mạnh cực lớn, thậm chí có thể đối kháng với ma công cấm kỵ của Cố Trường Ca ở vài phương diện nào đó.

Mới đầu nàng hiểu rõ những thứ này, nhưng sau thời gian tìm đọc điển tịch, rốt cuộc nàng tìm được một chút ghi chép.

Cho nên Luân Hồi Cổ Phù, nàng nhất định phải cướp đoạt tới tay.

Mặt khác, nàng cũng biết tên Diệp Lăng kia không đơn giản.

Diệp Lang Thiên tại ngoại giới có thể nói là được nhiều tu sĩ xưng là tuổi trẻ Chí Tôn có thể sánh ngang với Cố Trường Ca.

Từ điểm mà nói có thể thấy Diệp Lang Thiên thực sự bất phàm.

Thân là truyền nhân Diệp tộc, vậy mà cuối cùng lại thua trong tay Diệp Lăng, ngay cả vị trí truyền nhân cũng bị hắn cướp.

Kiếp trước Diệp Lăng cũng là một trong số ít người trẻ tuổi còn sống sót từ trong tay Cố Trường Ca.

Bất quá sau này có chết hay không nàng cũng không rõ, nhưng mai danh ẩn tích nhiều năm thì nhất định là có.

"Kiếp trước Diệp Lăng có được Luân Hồi Cổ Phù, thiếu chút nữa cũng bị phu quân giết chết, đời này nếu ta đoạt được Luân Hồi Cổ Phù thì sau này càng phải chú ý."

Rất nhanh, sắc mặt Nguyệt Minh Không khôi phục lại vẻ yên tĩnh, mắt phượng thâm thúy mà lạnh lùng, nhìn về phía xa ngoài xe.

Nàng sớm đã âm thầm bố trí thiên la địa võng, chỉ đợi Diệp Lăng đến.

Về phần nàng vì sao chắc chắn Diệp Lăng sẽ tới?

Kết hợp trí nhớ kiếp trước, Nguyệt Minh Không biết tên Diệp Lăng này tựa hồ vô cùng ngưỡng mộ nàng, sau khi hắn trở thành truyền nhân Diệp tộc lại tuyên bố muốn cướp hôn nàng.

Nàng đối với điều này đương nhiên khịt mũi coi thường.

Diệp Lăng cũng chính bởi vì lần tuyên bố kia mà xém chút bị Cố Trường Ca giết chết, sau đó mai danh ẩn tích.

Lúc trước nàng còn tưởng rằng do Diệp Lăng gây sự khiến trong lòng Cố Trường Ca không vui, hắn mới ra tay, nàng còn có chút vui vẻ.

Nhưng hiện tại xem ra Cố Trường Ca xuất thủ, chắc hẳn cũng là vì Luân Hồi Cổ Phù.

Cố Trường Ca vẫn luôn mưu tính các loại bản nguyên vậy nên hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua bản nguyên luân hồi này.

Cân nhắc đến những điều này.

Nguyệt Minh Không đi thẳng vào bên trong Hắc Thạch Cổ Thành.

Nàng tin rằng nếu Diệp Lăng ở đây, một khi hắn nhìn thấy ký hiệu của Vô Song tiên triều, hắn nhất định sẽ nhịn không được mà hiện thân.

Kiếp trước nữ nhân bên cạnh Diệp Lăng vô số, từ đó nàng cũng có thể đoán ra tính tình hắn như thế nào.

"Bây giờ tu vi của Diệp Lăng nhiều nhất là đạt Phong Hầu cảnh, nơi này chắc chắn thành nơi táng thân của hắn."

Lúc này thần sắc Nguyệt Minh Không vô cùng lạnh lùng, lộ ra vẻ hờ hững, chấp chưởng quyền sinh sát trong tay, tựa như nữ đế cao cao tại thượng.

Nàng không quan tâm giết Diệp Lăng sẽ có kết quả thế nào, đối với nàng mà nói, giết hắn chỉ như giẫm chết một con giun dế thôi.

Nhưng để giết con kiến nhỏ này, nàng cư nhiên phải bày bố không ít.

Không bao lâu, Nguyệt Minh Không cảm giác được có người đang đi về phía này.

Rất trẻ trung, khí huyết cực kì kinh người, rõ ràng đã tu luyện qua một thuật cường thể nào đó.

Nàng mắt phượng nhắm lại, cánh tay ngọc vung lên.

Ông!

Một trận rung động tán ra trong hư không.

Trong nháy mắt bao nhiêu cỗ khí tức kinh khủng đều âm thầm ẩn nấp, khiến cả trời đất như bị khóa lại.

"Nơi này, chính là phủ đệ mà chiếc xe ban nãy hạ xuống nhưng sao ta lại có chút bất an "

Diệp Lăng nhướng mày, dừng bước trước toà phủ đệ rộng rãi xưa cũ này.

Mặc dù hắn ưa thích mỹ nhân, nhưng cũng không có nghĩa hắn ngốc, có đôi khi cảm giác đầu tiên của hắn, giúp hắn tránh không ít nguy hiểm, có mấy lần còn suýt nữa liên quan đến mạng sống.

Chẳng biết tại sao, đứng ở đây, trong lòng hắn luôn có chút bất an.

"Quy huynh, ngươi nói nên vào hay là không?"

Lúc này, thần sắc Diệp Lăng mang theo chút nghi hoặc, hỏi mặt dây chuyền màu đen trên cổ hắn.

Năm đó khi hắn còn nhỏ, lên núi tìm kiếm linh dược, kết quả ngộ nhập vào một hang động dưới đất, ở trong đó đánh bậy đánh bạ nhặt được cái mặt dây chuyền màu đen này, cũng thu hoạch được truyền thừa của luân hồi Cổ Thiên Tôn.

Bên trong mặt dây chuyền màu đen có một lão quy tàn hồn.

Cũng chính là Quy huynh mà hắn gọi ban nãy, nó tự xưng là tọa kỵ của luân hồi Cổ Thiên Tôn, vì luân hồi Cổ Thiên Tôn tìm kiếm truyền nhân thích hợp.

Ban đầu Diệp Lăng không tin.

Nhưng về sau hắn phát hiện thật sự có chuyện như thế.

Chỉ có điều lão quy này không có bản lĩnh nào khác, ngoại trừ dạy hắn một chút thuật thức bên ngoài, cũng không có gì khác để nói cho hắn.

Bình thường không có gì lạ, không có gì đặc biệt, tuyệt không giống như là tọa kỵ của Cổ Thiên Tôn.

Giờ phút này nghe hắn nói vậy, lão quy không khỏi liếc mắt nói:" cũng đến phủ đệ của người ta rồi, tiểu tử ngươi sao lại không dám vào rồi? Bình thường lúc quyến rũ mấy thiên chi kiều nữ kia, không phải rất lớn mật sao?"

Nghe nói thế, Diệp Lăng cũng cảm thấy không sai.

Lúc trước hắn cũng chưa từng gặp mặt nàng, sao lại có ý muốn hại hắn chứ?

Hơn phân nửa là do hắn nghi thần nghi quỷ.

Nghĩ như vậy, lá gan Diệp Lăng cũng lớn hơn, lâu nay hắn vẫn hay nghe những lời đồn của vị Nguyệt Minh Không công chúa kia, tâm sinh tò mò.

Hôm nay nếu quả thật có thể gặp được nàng vậy há chỉ là một cái duyên bình thường?

Về phần vị Nguyệt Minh Không công chúa kia là vị hôn thê của Cố gia thiếu chủ Trường Sinh, hắn cũng không thèm để ý, nói ra thì ngay cả Diệp Lang Thiên cũng sắp không phải là đối thủ của hắn rồi.

Coi như Cố Trường Ca nổi danh ngang hàng với Diệp Lang Thiên, thì đã sao?

Oanh!

Nhưng ngay sau đó, trong khoảnh khắc Diệp Lăng tới gần phủ đệ, trong đó truyền ra một thanh âm tựa trời cao lạnh lùng ban xuống.

"Giết hắn!"

"Không tốt!"

Trong khoảnh khắc nghe được thanh âm này, sắc mặt Diệp Lăng ngay lập tức thay đổi, hoàn toàn không nghĩ tới thật có người muốn giết hắn.
 
Chương 138 : Thất thủ


Ầm ầm!

Trên bầu trời, mấy thân ảnh có khí tức kinh khủng xuất hiện, uy áp của Thánh Nhân bao phủ khắp nơi.

"Chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì?"

"Nơi đó không ngờ lại có Thánh Nhân xuất hiện, hơn nữa còn rất nhiều người nữa!"

Tu sĩ cả tòa Hắc Thạch Cổ Thành cũng bị kinh động, lúc này cùng nhau nhìn về hướng kia, sỡ hãi cùng ngạc nhiên không thôi.

Mảng lớn kiến trúc cung điện sụp đổ, hóa thành một vùng phế tích.

Một làn sương mù mờ ảo xuất hiện chảy xuống như một luồng hào quang, hóa thành hình một con rồng bao phủ xuống người Diệp Lăng.

Hắn sợ hãi trợn mắt.

"Ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngươi muốn hãm hại ta?"

Diệp Lăng sắc mặt kịch biến, trong lòng vừa kinh vừa sợ.

Nhìn nữ tử xinh đẹp chậm rãi đi từ trong phủ đệ ra, mắt hắn lóe lên tia thâm trầm cùng lạnh lùng, ánh mắt Nguyệt Minh Không nhìn Diệp Lăng như nhìn một con giun con dế.

"Ngươi lấy thứ không thuộc về ngươi, đương nhiên đáng chết."

Nguyệt Minh Không lạnh lùng nói, không có ý định cùng hắn nói nhảm.

Nói xong ngọc thủ Nguyệt Minh Không vung lên, mấy vị Thánh Nhân cường giả trên không trung lập tức xuất thủ, chuẩn bị giết chết Diệp Lăng tại đây.

Vì đối phó với Diệp Lăng, Nguyệt Minh Không đã triệu tập lực lượng mạnh nhất mà bây giờ nàng có thể triệu tập.

Tất cả xuất động bốn tên Thánh Nhân, có thể thấy được sát tâm của nàng nặng bao nhiêu.

Sư tử bắt thỏ cũng dùng toàn lực.

Nàng hiểu rõ Diệp Lăng thân là Cổ Thiên Tôn truyền nhân, chắc chắn có thủ đoạn bảo mệnh vô cùng cường đại.

Đồng thời nàng cũng xuất thủ vung ống tay áo lên.

Phía trước cương phong mênh mông cuồn cuộn hóa thành sóng lớn ngập trời.

Một bạt tai như bạch ngọc không tì vết xuất hiện, đánh hướng về phía trước, muốn đem Diệp Lăng thuấn sát.

Một chưởng này mang theo uy thế đáng sợ, vô cùng to lớn, khiến cho người ta sinh ra cảm giác sợ hãi khó mà kháng cự.

Đồng thời, nàng lấy ra một thanh ngọc kiếm sáng long lanh, thanh kiếm cuồn cuộn kiếm khí tràn ngập đáng sợ đến cực hạn, hóa thành tinh hà thần uy, có được sức mạch một kích toàn lực của Chí Thánh cảnh!

Trên không trung bốn tên Thánh Nhân xuất thủ, trước mặt Nguyệt Minh Không cũng đang xuất thủ, tình huống này hoàn toàn chính là tuyệt vọng.

Đổi lại bất luận tên tuổi trẻ Chí Tôn nào, trừ phi có bản lĩnh như nàng, nếu không hôm nay chắc chắn phải chết ở đây, sẽ không có bất kỳ khả năng sống sót nào.

Nguyệt Minh Không cảm thấy sẽ không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào có thể xảy ra.

Dù sao loại ba động này, hủy diệt toà Hắc Thạch Cổ Thành này, chắc chắn không có vấn đề, nhưng bây giờ lại bị nàng dùng để tiêu diệt Diệp Lăng.

"Tiểu tử thúi nhanh sử dụng vật kia đi, nếu không ngươi chắc chắn sẽ chết "

Lúc này, lão quy bên trong mặt dây truyền đeo trên cổ Diệp Lăng sắc mặt không khỏi đại biến, đang điên cuồng thúc giục hắn, hiển nhiên là bị dọa sợ rồi.

Vì sao Vô Song tiên triều công chúa này, lại ở đây bày ra thế trận lớn như thế để giết Diệp Lăng?

Rốt cuộc là ai tiết lộ Diệp Lăng chính là luân hồi Cổ Thiên Tôn truyền thừa?

Nghe nói như thế, Diệp Lăng sắc mặt trắng bệch, thần sắc mang đầy thù hận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Nguyệt Minh Không trước mặt đã không có tâm tình trêu hoa nghẹo nguyệt như lúc đầu nữa.

"Hôm nay Diệp mỗ đại nạn không chết, ngày khác sẽ trả lại ngươi gấp trăm gấp ngàn lần hôm nay!" Hắn lạnh lùng quát.

Oanh!

Nói xong, hắn lộ ra thần sắc vô cùng tiếc nuối, lấy từ trong nạp giới ra một ngọc phù đen như mực.

Trên mặt ngọc phù tràn ngập khí tức khủng bố truyền ra xen lẫn cả luân hồi chi ý.

Khí tức từ miếng ngọc phù này tràn ra vượt qua cả Thánh Cảnh, thậm chí đạt đến Đại Thánh Cảnh!

Tu sĩ cả tòa cổ thành vô cùng kinh hãi, suýt chút nữa quỳ phục xuống trước đạo này khí tức này, tu sĩ Đại Thánh Cảnh đã gần được phong làm một vị thần tôn rồi.

Ở trong một số cổ lão thế gia tu sĩ Đại Thánh Cảnh cũng được xưng tông làm tổ tiên rồi.

Ngày thường căn bản không gặp được.

Nơi đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao có thể có ba động khủng bố như thế truyền đến?

Bọn hắn giờ phút này tâm thần run rẩy, kinh hãi không thôi.

"Cái gì? !"

"Lui!"

Nhìn thấy sát ma của tấm ngọc phù này, thần sắc luôn lạnh lùng của Nguyệt Minh Không rốt cục có chút thay đổi.

Nàng thật sự không nghĩ tới Diệp Lăng vậy mà lại có được ngọc phù Đại Thánh Cảnh, kiếp trước nàng hoàn toàn chưa từng nghe nói hắn từng sử dụng ngọc phù này.

Phải biết nàng thân là trữ đế Vô Song tiên triều, cũng cùng lắm chỉ có được hộ thân chi vật này thôi.

Ngay cả nàng cũng không bỏ ra nổi ngọc phù Đại Thánh Cảnh tới công phạt.

Không đúng kiếp trước những kẻ biết lá bài tẩy của Diệp Lăng có lẽ cũng bị hắn giết đi.

Nghĩ tới đây sắc mặt nàng trầm xuống.

"Đáng ghét, tên Diệp Lăng này không hổ là kẻ có thể trốn thoát khỏi ma trảo của phu quân, bảo toàn được tính mạng "

Bốn tên Thánh Nhân trên không trung nhanh chóng lùi về phía sau, không dám đón đỡ từ miếng ngọc phù này của Diệp Lăng.

Nhân cơ hội này, Diệp Lăng mang theo cừu hận, rất nhanh liền biến mất không thấy

"Lần sau muốn giết hắn thì khó càng thêm khó."

Thần sắc Nguyệt Minh Không rất khó coi, ngọc thủ nắm chặt.

Không nghĩ tới tự mình thân là một người trọng sinh, vậy mà giết không được kẻ trong mắt nàng chỉ là một con kiến hôi.

Ông!

Lúc này, Nguyệt Minh Không bỗng nhiên cảm nhận được một chưởng nóng kinh khủng giáng xuống, giống như là một biển lửa vô cùng đáng sợ, đang lao đến phía nàng.

Diệp Lăng đánh ra ngọc phù, trong khoảnh khắc nàng như bị biển lửa thôn phệ, nháy mắt thế công cường đại cấp độ đại thánh này tiện tay bị xóa đi.

Đi ra từ trong hư không một tuyệt mỹ nữ tử thân mang váy dài màu đỏ xuất hiện ở trước mặt nàng.

"Ngươi là ai?"

Nguyệt Minh Không đại mi lúc này nhíu lại khuôn mặt lạnh lùng mà thâm trầm khi cảm nhận được một tia khí tức nhẹ nhàng này.

Chuyện Diệp Lăng chạy thoát được, khiến Nguyệt Minh Không tạm thời buông xuống.
 
Chương 139 : Ghen


Rõ ràng nàng đã bày binh bố trận vô cùng chặt chẽ cẩn thận như thế, tuyệt đại đa số tuổi trẻ Chí Tôn gặp phải tình huống như vậy chắc chắn tuyệt vọng.

Kết quả cuối cùng vẫn làm Diệp Lăng đào tẩu.

Đối với chuyện này, ngoại trừ cảm thán Diệp Lăng có vận khí quá tốt ra, nàng còn có thể nói thêm cái gì?

Bất quá, trước mắt đột nhiên xuất hiện nữ tử váy đỏ tu vi lại là Đại Thánh Cảnh, khiến trong lòng Nguyệt Minh Không sinh ra một cảm giác vô cùng quái dị.

Bất kể là kiếp trước hay hiện tại nàng cũng chưa từng gặp qua người này, hôm nay lại đột nhiên hiện thân giúp nàng chặn ngọc phù của Diệp Lăng.

Điều này khiến nàng nghi hoặc không thôi.

"Ta là người của công tử, gặp qua Minh Không công chúa."

Người hiện thân đương nhiên là Diễm Cơ.

Nghe vậy nàng nhẹ giọng trả lời.

Nhân được phân phó của Cố Trường Ca, từ khi rời khỏi Đạo Thiên Tiên Cung nàng liền bắt đầu tìm hiểu hành tung của Nguyệt Minh Không ở tất cả các tòa cổ thành trong Vô Lượng Thiên.

Cuối cùng mới phát hiện nàng đến nơi này.

Kết quả vừa tới Hắc Thạch Cổ Thành liền thấy được một màn vừa rồi, cho nên mới xuất thủ thay Nguyệt Minh Không ngăn lại một kích.

Đương nhiên Diễm Cơ cũng hiểu rõ, thân là trữ đế Vô Song tiên triều, Nguyệt Minh Không khẳng định có thủ đoạn có thể ngăn cản một kích này.

Bất quá nếu là vị hôn thê của Cố công tử, tương lai khả năng rất lớn cũng chính là chủ mẫu của nàng.

Nàng liền xuất thủ.

Tên nam tử áo đen kia nàng cũng định ra tay ngăn lại, nhưng thủ đoạn bảo mệnh của hắn cực kì phong phú, lập tức liền đem khí tức thu liễm, trốn vô ảnh vô tung.

Cái này khiến Diễm Cơ rất bất đắc dĩ.

"Công tử, vị công tử kia là?"

Nghe nói như thế, ánh mắt Nguyệt Minh Không nhìn Diễm Cơ hiện lên vẻ bình tĩnh lạnh lùng ,có chút khó coi hỏi.

Nàng nghĩ tới đầu tiên chính là kẻ nào đó theo đuổi nàng.

Chuyện này khiến nàng rất chán ghét, phiền chán, giống kẹo da trâu, bỏ cũng không rơi.

Nàng không hề nghĩ đến Cố Trường Ca.

Dù sao kiếp trước bên người Cố Trường Ca chỉ có một nữ nhân duy nhất là nàng, kết quả ngay cả nàng cuối cùng cũng bị Cố Trường Ca nhẫn tâm giết chết.

Bên người Cố Trường Ca không có khả năng sẽ có nữ nhân.

Cho nên trong đầu Nguyệt Minh Không lập tức loại bỏ Cố Trường Ca.

"Đương nhiên là Cố công tử, Cố Trường Ca. Minh Không công chúa tại sao lại hỏi như vậy?"

Nghe vậy, Diễm Cơ có chút nghi hoặc hỏi.

Nghe đồn rằng, Nguyệt Minh Không khôn khéo tài giỏi, là nhân vật chấp chưởng quyền sinh quyền sát trong tay, bây giờ nhìn lại dáng vẻ sao lại có chút ngốc nghếch vậy?

Còn hỏi nàng là vị công tử nào?

Điều này không phải quá rõ ràng sao, ngoại trừ Cố công tử còn ai sẽ để ý đến nàng.

"Không có khả năng, bên cạnh hắn làm sao có thể có nữ nhân khác ngoại trừ ta chứ."

Nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không lập tức lắc đầu lập tức phủ nhận lời nàng, mắt phượng nhắm lại lộ ra thần sắc không tin .

Mặc dù tu vi của nàng không cao bằng Diễm Cơ, nhưng lời này nói ra lại khiến cho Diễm Cơ nhịn không được có chút hoảng sợ.

Đây chính là uy thế Đế Giả bẩm sinh.

Mà nghe nàng nói như thế Diễm Cơ lập tức liền hiểu ra.

Sau đó nàng giải thích nói, " Diễm Cơ là người Cố công tử dẫn tới từ hạ giới, lúc ấy chỉ là một luồng tàn hồn, nhờ có Cố công tử tương trợ mới có thể ngưng tụ thân thể "

Nàng tự đem chuyện của mình cùng Cố Trường Ca giản lược kể lại một lần.

Sau khi nghe xong, sự lạnh lùng hoài nghi trong mắt Nguyệt Minh Không biến mất, sau đó trở nên có chút chấn kinh.

Nàng không nghe lầm chứ?

Loại người như Cố Trường Ca này, lại còn biết trợ giúp người khác?

Bình thường không phải hắn thích nhất là thôn phệ tàn hồn của các cường giả sao?

Vậy hắn vì sao lại giúp nữ tử này?

Lúc này trong đầu Nguyệt Minh Không đều là nghi vấn, đã sớm đem chuyện Diệp Lăng chạy mất ném sau ót.

Hiện tại đối với nàng mà nói chuyện của Diễm Cơ mới là quan trọng nhất.

Cố Trường Ca vì sao lại giúp đỡ nàng? Có ý đồ gì?

Theo bản năng, ánh mắt Nguyệt Minh Không rơi vào khuôn mặt cùng vóc dáng Diễm Cơ.

Thực sự rất xinh đẹp, hiếm có người sánh kịp, hơn nữa còn không phải là nhân tộc.

Chẳng lẽ là nguyên nhân này?

Nguyệt Minh Không lúc này bỗng nhiên có chút ghen, trong lòng chua chua, cảm thấy ủy khuất cùng không cam lòng.

Bất luận là khuôn mặt hay dáng người, nàng so với nữ nhân trước mắt này đâu có kém đâu.

Vì sao Cố Trường Ca không có hứng thú với nàng, hết lần này tới lần khác muốn giúp đỡ nữ nhân này ngưng tụ Nhục Thân?

Kiếp trước bên người Cố Trường Ca ngoại trừ nàng ra, hoàn toàn không có bất kỳ nữ nhân nào.

Nhưng bây giờ Cố Trường Ca lại nuôi bên người nữ nhân xinh đẹp thực lực cường đại như thế.

Diễm Cơ lúc này lại hoàn toàn không biết suy nghĩ trong đầu Nguyệt Minh Không.

Nàng nhớ tới lời Cố Trường Ca phân phó, nói " Minh Không công chúa, công tử phân phó ta nói với ngươi, nếu như ngươi không đi gặp hắn, hắn sẽ đích thân đến bắt ngươi."

"Ta đã biết."

Nguyệt Minh Không nghe vậy, lạnh lùng nói.

Nhưng trong lòng bỗng nhiên có chút nhụt chí, cũng có chút bất đắc dĩ, không cam lòng, nhưng nhiều hơn chính là một loại không có sức sống, thậm chí tâm tình tuyệt vọng.

Nàng cũng không nghĩ tới vừa mới đến Vô Lượng Thiên không bao lâu liền bị Cố Trường Ca biết được.

Một tu sĩ Đại Thánh Cảnh đến đây "bắt" nàng, nàng còn có thể chạy thoát sao?

Thân là người trọng sinh, theo lý thuyết nàng chiếm được tiên cơ, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng chỉ cần gặp phải chuyện liên quan đến Cố Trường Ca nàng lại không có bất kì biện pháp nào.

Nàng muốn báo mối thù kiếp trước, chỉ sợ là không có bất kỳ cơ hội nào, mà một thế này nàng khả năng cũng khó thoát khỏi kết cục bi thảm kiếp trước.

Tác phong của Cố Trường Ca mặc dù có chút khác so với kiếp trước, nhưng tính tình vẫn không thay đổi chút nào.

Nghĩ tới đây, Nguyệt Minh Không chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh mờ mịt, vậy nàng trọng sinh rốt cuộc có ý nghĩa gì? Cái gì cũng không ngăn cản được.

Trơ mắt nhìn xem bi kịch của kiếp trước tái diễn sao?

Cuối cùng, vẫn bị Cố Trường Ca giết chết?

Ngọc thủ nắm chặt, nhớ tới chuyện xảy ra ở Trường Sinh Cố gia đoạn thời gian trước, lại có chút mê mang.

Cố Trường Ca rốt cuộc có mục đích gì?

Sau đó, Nguyệt Minh Không cũng tỉnh táo lại, né Cố Trường Ca nhiều ngày như vậy, lần này vô luận thế nào cũng tránh không thoát.

Nhưng nhìn Diễm Cơ trước mắt, nàng cuối cùng vẫn cảm giác trong lòng mình có chút chua chua.
 
Chương 140 : Tiên bảo hiện thế


Đạo Thiên Tiên Cung, Vô Thượng Phong.

Tại chỗ sâu Đạo Thiên Tiên Cung xuất hiện thần quang sát na ngút trời, Cố Trường Ca liền chú ý tới.

Bất quá hắn biết rõ, đây không phải là do tiên lộ xuất hiện.

Tiên lộ chân chính một khi xuất hiện, cảnh tượng này tuyệt đối vô cùng kinh người, làm sao một trưởng lão có khả năng che lại, cái này rất có thể chỉ là một báo hiệu mà thôi.

Đương nhiên cứ như vậy, chuyện Đạo Thiên Tiên Cung tiên bảo xuất thế cũng sẽ bị tất cả đại đạo thống thế lực chú ý tới, lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió đi.

Đại trưởng lão coi như cường thế đến đâu, cũng không thể với năng lực một người chịu được nhiều thế lực thượng giới ở Nội Vực như vậy.

Riêng Bất Hủ đại giáo, vô thượng đạo thống đã chiếm không ít, chớ nói chi là còn có Thái Cổ Tiên tộc, Trường Sinh thế gia đang ngồi một bên nhìn chằm chằm.

Cơ duyên lớn như thế ai sẽ từ bỏ chứ? Ai chẳng muốn chạy đến kiếm một chén canh.

Bao gồm cả Trường Sinh Cố gia cũng như vậy.

Cuối cùng, đại trưởng lão quyết định chọn thỏa hiệp.

Chỗ sâu nhất Đạo Thiên Tiên Cung, không bao lâu sẽ mở ra cho tất cả các thế lực lớn.

Điều này có thể nói là một tin tức tốt đối với Cố Trường Ca, hắn còn đang suy nghĩ làm sao có thể đi vào, bây giờ cơ hội liền đến.

Đại trưởng lão coi như vô cùng ngứa mắt với hắn, muốn làm khó hắn, chuyện này cũng không thể làm gì khác.

Ngược lại đến lúc đó đoán chừng còn phải chạy đến trước mặt hắn cầu hắn.

"Đến lúc đó Đạo Thiên Tiên Cung sẽ phải đón các đệ tử của thế lực đạo thống khác, còn không phải dựa vào ta đến giữ thể diện sao."

Nghĩ tới đây, ý cười trên mặt Cố Trường Ca càng đậm.

Bây giờ các đệ tử trong Đạo Thiên Tiên Cung đoán chừng cũng tìm không thấy người có dũng khí đối nghịch cùng hắn.

Bốn người khác trong ngũ đại trân truyền đệ tử, cũng chính là bốn tên trân truyền đệ tử mạnh nhất cũng như thế.

Những đệ tử trân truyền khác, tuy nói thủ đoạn không ít, nhưng so với ngũ đại trân truyền mà nói thì lại càng không đáng giá nhắc tới.

Trừ phi giống thiên nữ Doãn Mi Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất mạch, cực kỳ thần bí, ẩn tàng nhiều thủ đoạn.

Nhưng không ai biết, ngay cả nàng cũng là người của Cố Trường Ca.

{ Truyện được dịch ở tienvuc.vip }

"Kim Trụ bế quan, Điền Dương, Chung Thiên Nguyên từ ngày hôm đó trở đi cũng đang bế quan, có thể nói ta hiện tại ở Đạo Thiên Tiên Cung thật ra một tay che trời. "

"Chỉ còn những trưởng lão kia là còn có chút ảnh hưởng đến ta mà thôi."

Cố Trường Ca nghĩ nghĩ liền rời khỏi cung điện.

Sau đó, một đám tùy tùng đi theo, bao gồm cả Doãn Mi cùng không ít trân truyền đệ tử cũng đi theo Cố Trường Ca ra phía ngoài sơn môn.

Cố Tiên Nhi đoạn này thời gian bị đại trưởng lão sắp xếp ở trong đỉnh núi, không đột phá đến Phong Hầu cảnh không cho nàng ra.

Cố Trường Ca đương nhiên sẽ không rảnh mà chạy đến đó kiếm phiền phức.

Đại trưởng lão cũng sẽ không tùy tiện để hắn tới, nói không chừng còn có thể tặng hắn một bạt tai cho hắn bay ra ngoài.

Đến lúc đó Cố Tiên Nhi không nghĩ ra hắn muốn làm gì, tuyệt đối sẽ nhịn không được chạy đến tìm hắn.

Mọi thứ đều phải vừa đủ, hăng quá hoá dở.

Hiện nay Đạo Thiên Cổ Thành vô cùng náo nhiệt, người của tất cả đạo thống đại giáo đều đến đây, hắn cũng đúng lúc đi gặp nhóm "người quen cũ" của mình.

Đồng thời, hắn cũng muốn biết khí vận chi tử mà hệ thống bỗng nhiên nhắc đến rốt cuộc là ai.

Vừa vặn có thể đi tìm hiểu một chút tin tức.

Đã đến trong phạm vi nhắc nhở của hệ thống, chắc hẳn cách hắn sẽ không quá xa.

Mà khi Cố Trường Ca khởi hành tiến về Đạo Thiên Cổ Thành, bên trong sơn môn rất nhiều đệ tử cũng đã bị kinh động, từ phía xa nhìn hắn mang theo một đám tùy tùng rời đi.

Ánh mắt bọn hắn nhìn theo không khỏi lộ ra vẻ khâm phục.

Sau khi đắc tội với đại trưởng lão, kết quả còn có thể tùy ý làm bậy trong tông môn, ngay cả các vị trưởng lão cũng không làm gì hắn được.

Chuyện này, cũng chỉ có Cố Trường Ca mới có thể làm được.

Một thời gian, tin tức Cố trân truyền rời đi Đạo Thiên Tiên Cung, cũng bị rất nhiều người truyền ra, nhất cử nhất động của hắn đều thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Triêu Thiên Khuyết.

Đây là một lầu các rộng lớn tráng lệ của Đạo Thiên Cổ Thành, thuộc về Vạn Đạo Thương Minh, phía sau dựa vào rất nhiều Bất Hủ đại giáo, nội tình thâm hậu.

Ngày thường chỉ tiếp đón đại nhân vật cùng một chút nhân kiệt thiên kiêu.

Nơi đây cảnh sắc như một tiểu sơn lâm, hoa diên vĩ và hoa lan đua nhau khoe sắc, mùi thơm ngát xông vào mũi, các loại chim quý thú lạ ẩn hiện.

Từng tòa Linh Sơn bao phủ sương mù cùng tinh khí, quả thật là một mảnh đất tốt để tu hành.

Cung điện nguy nga tráng lệ, tọa lạc phía trên linh căn, những đám mây tỏa ra ánh sáng mờ ảo, giống như một Thần đình.

Giờ phút này, nơi này có rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi hội tụ, đến từ các phương thế lực lớn.

Hoặc mang theo tùy tùng, đi đứng như long hành hổ bộ, tinh thần hăng hái, thần quang tráo thể.

Hoặc tài hoa xuất chúng, khuôn mặt kiệt ngạo, tinh khí quanh người, khí huyết bành trướng.

Hoặc là khuôn mặt mỹ lệ, xinh đẹp làm rung động lòng người, giống như tiên tử, mang theo khí tức siêu nhiên.

Chuyện tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung hiện thế , kinh động đến rất nhiều thế lực,

Nhưng khổ vì vấn đề mặt mũi , các đại nhân vật không cách nào tự mình chạy tới nơi này, nên liền phái tới đám tinh nhuệ trong tộc chạy tới đây.

Nơi này bất luận kẻ nào tại ngoại giới cũng có chút danh tiếng thiên tài, thậm chí còn có mấy vị tuổi trẻ Chí Tôn hiện thân, nhanh chóng tiến về trong cung điện, dẫn phát oanh động vô cùng to lớn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom