Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Convert Ta! Trời Sinh Đã Làm Nhân Vật Phản Diện (Ngã! Thiên Mệnh Đại Phản Phái) - 玄幻:我!天命大反派

Chương 93 : Tạo thân thể mới cho Diễm Cơ


"Công tử có gì phân phó mời nói thẳng, không cần khách khí với Diễm Cơ như vậy."

Diễm Cơ mặc dù còn có chút nghi hoặc bản thân mình bây giờ đang ở đâu, nhưng nghe Cố Trường Ca nói như vậy, nàng cũng không để ý nữa.

Gần đây, nàng có chút bất an và cảm thấy áy náy vì không có cách nào trả ân tình cho Cố Trường Ca.

Nghe được những lời này của Cố Trường Ca, ngược lại làm cho nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Nàng không nghĩ rằng bản thân mình xứng đáng nhận được sự chăm sóc của một người có thân phận như Cố Trường Ca.

" Thực ra cũng không phải chuyện gì to tát cả, nhưng trước đó hãy để ta giúp ngươi tái tạo thân thể.’’

Cố Trường Ca cười nói, sự tồn tại của Diễm Cơ rất ít người biết.

Mà nàng lúc đỉnh phong chính là một vị đại thánh, một số việc bí mật giao cho nàng xử lý, Cố Trường Ca càng yên tâm hơn.

Mà hắn cảm thấy yên tâm về Diễm Cơ.

Khi ở hạ giới đã thấy được tính tình của nàng như thế nào rồi, nàng là một người đáng để yên tâm và giao phó.

"Tái tạo lại thân thể. . ."

Nghe vậy, đôi mắt màu đỏ của Diễm Cơ không khỏi run lên , thần sắc bỗng nhiên có chút hoảng hốt.

Nàng đã từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình có thể tái tạo lại thân thể.

Nhưng điều đó rất xa vời, nhất là khi nàng phát hiện nơi mà mình tỉnh lại, đó là một nơi hoang vu vắng vẻ ở hạ giới, nàng gần như đã từ bỏ ý định về chuyện này.

Dù sao thì cứ từ từ chờ đợi thôi.

Khi đó quả thực là nàng có dự định, một mặt dạy bảo Diệp Trần, mặt khác cũng muốn hắn trở nên cường đại để có thể giúp nàng tìm kiếm một số thiên tài địa bảo tái tạo lại thân thể.

Chỉ bất quá Diệp Trần thật sự là quá yếu ớt, Diễm Cơ cũng không còn dám mơ ước chuyện này nữa, chờ một ngày tàn hồn của mình chậm rãi tan biến, cũng đúng lúc trả lại ân đánh thức của Diệp Trần.

Nhưng trời xui đất khiến, bây giờ nàng đi theo Cố Trường Ca.

Điều mà nàng trước kia chỉ dám mơ ước , lại chỉ cần một câu nói của Cố Trường Ca là thực hiện được.

Điều này thật sự khác biệt rất lớn, khiến nội tâm nàng mất bình tĩnh một hồi lâu, trong lòng chợt cảm thấy mình có chút may mắn.

Nếu như Diệp Trần không hiểu lầm nàng, không đoạn tuyệt với nàng, với tính cách của nàng, có lẽ nàng vẫn sẽ chờ ngày tan thành mây khói ở hạ giới.

Tất cả những điều này , làm sao có thể nói là trùng hợp được.

"Cố công tử tại sao lại đối tốt với ta như vậy?"

Đôi mắt của Diễm Cơ giống như viên hồng ngọc hoàn mỹ, tỏa sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca không chớp, đột nhiên lại có ý nghĩ như vậy.

Một lần thì cũng thôi đi.

Nhưng ba lần bảy lượt, chuyện này giải thích như thế nào?

Mà thân phận Cố Trường Ca tôn quý biết bao, hắn chính là thiếu chủ Trường Sinh gia, nơi này chắc hẳn là một địa phương ở thượng giới.

Dù sao từ sự bày trí bên trong cung điện này có thể thấy, linh khí giống như thủy triều, nhiều bảo vật vô giá. .... Thế lực bình thường còn lâu mới có được bối cảnh như này.

Điều này đã cho thấy sự khủng bố và lớn mạnh của gia tộc Trường Sinh.

Nàng vô cùng kinh hãi.

Diễm Cơ đương nhiên không ngốc.

Chính vì vậy nàng mới nghi hoặc.

Cố công tử đối với mình như vậy là có ý đồ gì?

Nhìn trúng thực lực của mình? Hay là lai lịch?

Gia tộc Trường Sinh cũng không thiếu cao nhân, tuy rằng xuất thân của mình tương đối đặc biệt, nhưng đối với gia tộc Trường Sinh cũng không là gì.

Chẳng lẽ là thích mình? Nàng không tin, mặc dù nàng khá tự tin về ngoại hình của mình, nhưng thân là thiếu chủ của gia tộc Trường Sinh, xung quanh Cố công tử làm sao lại có thể thiếu mỹ nữ được.

Chỉ cần một câu nói, thượng giới không biết bao nhiêu tiên nữ sẽ tự mình đến làm ấm giường cho hắn.

Nàng mê man một lúc.

Đơn giản chỉ là làm việc tốt? Nhưng đối với một người như Cố công tử, điều đó rõ ràng không có khả năng.

"Công tử đối ta ân nặng như núi, việc tái tạo lại thân thể hay là thôi đi, Diễm Cơ không có cách nào báo đáp . . ."

Sau đó, mặc dù Diễm Cơ rất muốn tái tạo lại thân thể , nhưng lúc này nàng vẫn nhẹ nhàng lắc đầu từ chối.

Nàng có sự cố chấp của riêng mình, vì nàng không thể tìm cách trả ơn cho Cố Trường Ca.

Đối với vấn đề này, Cố Trường Ca không quá ngạc nhiên.

Nếu như Diễm Cơ không hỏi rõ ràng nguyên nhân, đó mới là có vấn đề.

Trên khuôn mặt của hắn lộ ra một nụ cười, làm cho người ta phải suy nghĩ.

"Vì sao? Tái tạo lại thân thể không tốt sao? Đây không phải vẫn luôn là kế hoạch và mục tiêu của ngươi sao? Hay là nói có được quá dễ dàng, nên có cảm giác không chân thực?"

Hắn cười nhẹ, nói với giọng điệu hơi trêu chọc.

Nghe được câu nói này, sắc mặt Diễm Cơ không khỏi sững sờ, có chút giận hờn liếc nhìn hắn một cái, cái gì mà có được quá dễ dàng, nên không có cảm giác chân thực?

Nhưng mà cũng đúng.

Nếu như nàng đi theo Diệp Trần, cả đời này cũng không thể tái tạo lại được thân thể, nhưng sau khi đi theo Cố công tử, việc này chỉ cần một câu nói của hắn mà thôi.

Quả nhiên có một số việc, một số người không bao giờ có thể so sánh được.

Cả một đời theo đuổi, thực ra từ khi sinh ra họ đã đứng ở vạch đích rồi, mọi thứ đều trong tầm tay.

Điều này khiến tâm trạng của nàng càng thêm phức tạp.

Kỳ thực nàng lờ mờ cảm thấy mình sẽ bị Cố công tử ghét bỏ, bởi vì nàng đã từng đứng về phía đối thủ của hắn.

Nhưng Cố Trường Ca không hề để tâm, giống như biết hết tất cả mọi chuyện.

Điều này khiến Diễm Cơ hết sức cảm động.

"Yên tâm đi, ta giúp ngươi tái tạo thân thể ta cũng có mục đích của riêng mình, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy."

Cố Trường Ca cười cười nói, nữ nhân a, một khi đã động lòng , mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng.

Câu nói này dù ở kiếp trước hay ở đây đều giống nhau.
 
Chương 94 : Đón tộc nhân về Nội vực


Hắn thu phục Diễm Cơ, ngoài những phương diện khác ra đương nhiên là hắn nhìn trúng khí vận của nàng.

Mổ gà lấy trứng, hay là nuôi để lấy trứng?

Điều này rõ ràng không cần hỏi.

Càng huống hồ thực lực của Diễm Cơ không hề yếu, hiện nay những cao thủ có thể sử dụng bên cạnh Cố Trường Ca cũng chỉ có Minh lão mà thôi.

Cố gia sẽ không cho hậu bối những nô bộc có thực lực cao, nếu không sẽ khó rèn luyện bản thân.

Hắn cũng cần nhân thủ.

"Vậy mục đích của Cố công tử là gì?” Diễm Cơ có chút hiếu kỳ, muốn biết.

"Chuyện này còn phải hỏi sao, đừng hỏi, hỏi thì ta chính là muốn thân thể ngươi. . ." Cố Trường Ca nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp của nàng, khẽ cười một tiếng.

Nghe đến đây, Diễm Cơ choáng váng đầu óc và nàng như chết lặng.

"Cố công tử thật đáng ghét, không nói thì thôi vậy. . ."

Diễm Cơ tức giận liếc mắt nhìn hắn ,không ngờ rằng Cố Trường Ca sẽ nói như vậy.

Đây là câu trả lời gì vậy?

Muốn thân thể mình, cho nên mới tái tạo thân thể cho mình?

Diễm Cơ cảm nhận được tim mình đang đập rất nhanh.

Nếu như người khác nói như vậy, sớm đã bị nàng cho một bạt tai rồi, nhưng khi Cố Trường Ca nói như vậy làm nàng choáng váng đầu óc, mặt đỏ ửng lên.

Nhất định là thuận miệng trêu đùa!

Cố công tử làm sao có thể để ý đến mình, điều này là không thể!

Thượng giới Ngoại Vực, Tây Lăng Châu.

Cố Tiên Nhi vẫn luôn âm thầm che giấu bản thân.

Tiểu hồng điểu đậu trên vai nàng khi nãy, lúc này đã biến lớn chở nàng cùng lão bộc đuổi theo vị Thần Vương cảnh mặc áo đen phía trước.

Từ lời nói của lão nhân áo đen, nàng đã biết hắn chính là lão nô do vị ca ca tốt của nàng phái tới.

Một lão bộc Thần Vương cảnh.

Có thể thấy, ca ca này của nàng mấy năm nay sống thật sự rất tốt, quyền thế lớn mạnh.

Nghĩ đến đây, Cố Tiên Nhi nắm chặt tay, càng thêm phẫn uất.

Bản thân mình khắc khổ ở đào thôn tu luyện, được rất nhiều đại sư cường đại chỉ dẫn, hiện tại cũng chỉ là Thánh Chủ cảnh, kết quả hắn dễ như trở bàn tay liền có thể thu hoạch được các loại tài nguyên cùng quyền lực, hiện tại chỉ sợ cảnh giới của hắn đã thâm sâu khó lường.

"Nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, căn cơ của ta ngay cả Đào Yêu tỷ tỷ cũng nói là thâm hậu nhất trong những người mà nàng từng gặp, ta cũng sẽ không yếu hơn Cố Trường Ca, tương lai ta sẽ đoạt lại tất cả."

Cố Tiên Nhi siết chặt bàn tay, đồng thời đi theo sau lão giả áo đen.

Nàng có được không ít bí bảo, có thể che giấu khí tức của bản thân.

Cho nên nàng cũng không sợ bị lão giả áo đen phát hiện.

Nhưng nàng không biết tại sao Cố Trường Ca lại cử lão giả áo đen kia đến tìm tộc nhân của nàng.

Đuổi cùng giết tận?

Nghĩ tới đây, Cố Tiên Nhi nghiến răng ken két, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn không tì vết của nàng lộ ra bộ dạng tức giận .

"Ca ca tốt của ta, không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, ngươi cũng không chịu buông tha cho ta. . ."

Rất nhanh, nàng đã kìm nén sự tức giận và thù hận.

"Có ta ở đây, không một ai có thể làm tổn thương tộc nhân của ta!"

Cố Tiên Nhi thầm nói trong lòng.

Trên bầu trời.

Minh lão không biết mình đang bị theo dõi, hắn chỉ là đến đây truyền dụ lệnh của công tử, thuận tiện đem tộc nhân Cố gia mang về Nội Vực.

Về chuyện mà công tử không phân phó, hắn cũng sẽ không quản.

Không lâu sau, Minh lão dựa theo tuyến đường tìm được toà cổ thành nguy nga chỗ ở của Cố gia.

Trong thành cực kì náo nhiệt, vô cùng tráng lệ, có khoảng ngàn vạn tu sĩ.

Hắn đột nhiên nở một nụ cười hiền hòa, không chút kiêu ngạo.

Mặc dù là người của thiếu chủ, nhưng lúc này cũng không thể quá độc đoán, dù sao thì người nhà họ Cố ở đây đã từng là một trong những gia tộc quyền lực nhất.

Oanh!

Rất nhanh, uy áp Thần Vương cảnh của hắn bộc phát, trong nháy mắt quét qua cổ thành phía dưới.

Đồng thời thanh âm của Minh lão truyền ra vang dội cả bầu trời.

"Phụng lệnh thiếu chủ, đến đây tìm kiếm tộc nhân họ Cố."

Hắn tin rằng khi câu nói này, những người bên dưới nhất định biết ý nghĩa của nó là gì.

Oanh!

Gần như vào lúc Minh lão tỏa ra uy áp, cả tòa cổ thành đều chấn động, tất cả tu sĩ ai cũng rung động kinh hãi.

Một vị Thần Vương cảnh vậy mà lại đến nơi này?

Tìm kiếm tộc nhân họ Cố?

Bọn họ chỉ biết là tòa cổ thành này đích thật bị nhà họ Cố kiểm soát, chính là bá chủ nơi này.

Vị lão giả áo đen Thần Vương cảnh xuất hiện ở đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Còn có thiếu chủ là có ý gì?

Tất cả mọi người đều khiếp sợ, cảm giác hôm nay có lẽ sẽ phát sinh đại sự.

Mà giờ khắc này, bên trong tòa thành kiến trúc nguy nga , một số lão nhân cường giả sắc mặt ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài thành.

"Không ngờ sau ngần ấy năm yên bình, Cố Trường Ca đã tìm được đến đây? Nhưng chỉ có một tên Thần Vương cảnh được phái đến, đây là xem thường chúng ta sao?"

Khuôn mặt của bọn hắn rất tức giận và u ám.

Dù sao nghe xong hai chữ thiếu chủ này bọn họ liền biết là người nào.

Vì vậy trong tiềm thức nghĩ rằng Cố Trường Ca muốn đến đây đuổi cùng giết tận.

" Hiện tại tình hình trong tộc đã đến mức này rồi sao? Những tộc lão ở trong tộc, Cố Trường Ca không thèm để ý bọn hắn sao?"

"Không nghĩ tới các vị tộc lão che chở chúng ta nhiều năm như vậy, cũng ngăn không được Cố Trường Ca, thôi thôi, hôm nay xong rồi. . . "

Sắt mặt bọn hắn vô cùng tuyệt vọng mà suy đoán.

Ngoài thành thanh âm của Minh lão vang lên lần nữa, "Thiếu chủ phái lão nô đến đây đón các vị tộc nhân họ Cố hồi tộc."

Ngay khi nghe được những điều này, tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.

Tại sao nó khác với những gì bọn họ đã nghĩ?

Đón bọn hắn hồi tộc?

Xảy ra chuyện gì?

Bọn hắn là bị lưu đày nhiều năm như vậy, bây giờ lại muốn đón bọn hắn trở về Cố gia.

Không thể không nói, điều này bọn hắn không thể ngờ tới, giờ phút này bọn hắn đều cảm thấy không thể tin được.
 
Chương 94 : Đón tộc nhân về Nội vực


Hắn thu phục Diễm Cơ, ngoài những phương diện khác ra đương nhiên là hắn nhìn trúng khí vận của nàng.

Mổ gà lấy trứng, hay là nuôi để lấy trứng?

Điều này rõ ràng không cần hỏi.

Càng huống hồ thực lực của Diễm Cơ không hề yếu, hiện nay những cao thủ có thể sử dụng bên cạnh Cố Trường Ca cũng chỉ có Minh lão mà thôi.

Cố gia sẽ không cho hậu bối những nô bộc có thực lực cao, nếu không sẽ khó rèn luyện bản thân.

Hắn cũng cần nhân thủ.

"Vậy mục đích của Cố công tử là gì?” Diễm Cơ có chút hiếu kỳ, muốn biết.

"Chuyện này còn phải hỏi sao, đừng hỏi, hỏi thì ta chính là muốn thân thể ngươi. . ." Cố Trường Ca nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp của nàng, khẽ cười một tiếng.

Nghe đến đây, Diễm Cơ choáng váng đầu óc và nàng như chết lặng.

"Cố công tử thật đáng ghét, không nói thì thôi vậy. . ."

Diễm Cơ tức giận liếc mắt nhìn hắn ,không ngờ rằng Cố Trường Ca sẽ nói như vậy.

Đây là câu trả lời gì vậy?

Muốn thân thể mình, cho nên mới tái tạo thân thể cho mình?

Diễm Cơ cảm nhận được tim mình đang đập rất nhanh.

Nếu như người khác nói như vậy, sớm đã bị nàng cho một bạt tai rồi, nhưng khi Cố Trường Ca nói như vậy làm nàng choáng váng đầu óc, mặt đỏ ửng lên.

Nhất định là thuận miệng trêu đùa!

Cố công tử làm sao có thể để ý đến mình, điều này là không thể!

Thượng giới Ngoại Vực, Tây Lăng Châu.

Cố Tiên Nhi vẫn luôn âm thầm che giấu bản thân.

Tiểu hồng điểu đậu trên vai nàng khi nãy, lúc này đã biến lớn chở nàng cùng lão bộc đuổi theo vị Thần Vương cảnh mặc áo đen phía trước.

Từ lời nói của lão nhân áo đen, nàng đã biết hắn chính là lão nô do vị ca ca tốt của nàng phái tới.

Một lão bộc Thần Vương cảnh.

Có thể thấy, ca ca này của nàng mấy năm nay sống thật sự rất tốt, quyền thế lớn mạnh.

Nghĩ đến đây, Cố Tiên Nhi nắm chặt tay, càng thêm phẫn uất.

Bản thân mình khắc khổ ở đào thôn tu luyện, được rất nhiều đại sư cường đại chỉ dẫn, hiện tại cũng chỉ là Thánh Chủ cảnh, kết quả hắn dễ như trở bàn tay liền có thể thu hoạch được các loại tài nguyên cùng quyền lực, hiện tại chỉ sợ cảnh giới của hắn đã thâm sâu khó lường.

"Nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, căn cơ của ta ngay cả Đào Yêu tỷ tỷ cũng nói là thâm hậu nhất trong những người mà nàng từng gặp, ta cũng sẽ không yếu hơn Cố Trường Ca, tương lai ta sẽ đoạt lại tất cả."

Cố Tiên Nhi siết chặt bàn tay, đồng thời đi theo sau lão giả áo đen.

Nàng có được không ít bí bảo, có thể che giấu khí tức của bản thân.

Cho nên nàng cũng không sợ bị lão giả áo đen phát hiện.

Nhưng nàng không biết tại sao Cố Trường Ca lại cử lão giả áo đen kia đến tìm tộc nhân của nàng.

Đuổi cùng giết tận?

Nghĩ tới đây, Cố Tiên Nhi nghiến răng ken két, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn không tì vết của nàng lộ ra bộ dạng tức giận .

"Ca ca tốt của ta, không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, ngươi cũng không chịu buông tha cho ta. . ."

Rất nhanh, nàng đã kìm nén sự tức giận và thù hận.

"Có ta ở đây, không một ai có thể làm tổn thương tộc nhân của ta!"

Cố Tiên Nhi thầm nói trong lòng.

Trên bầu trời.

Minh lão không biết mình đang bị theo dõi, hắn chỉ là đến đây truyền dụ lệnh của công tử, thuận tiện đem tộc nhân Cố gia mang về Nội Vực.

Về chuyện mà công tử không phân phó, hắn cũng sẽ không quản.

Không lâu sau, Minh lão dựa theo tuyến đường tìm được toà cổ thành nguy nga chỗ ở của Cố gia.

Trong thành cực kì náo nhiệt, vô cùng tráng lệ, có khoảng ngàn vạn tu sĩ.

Hắn đột nhiên nở một nụ cười hiền hòa, không chút kiêu ngạo.

Mặc dù là người của thiếu chủ, nhưng lúc này cũng không thể quá độc đoán, dù sao thì người nhà họ Cố ở đây đã từng là một trong những gia tộc quyền lực nhất.

Oanh!

Rất nhanh, uy áp Thần Vương cảnh của hắn bộc phát, trong nháy mắt quét qua cổ thành phía dưới.

Đồng thời thanh âm của Minh lão truyền ra vang dội cả bầu trời.

"Phụng lệnh thiếu chủ, đến đây tìm kiếm tộc nhân họ Cố."

Hắn tin rằng khi câu nói này, những người bên dưới nhất định biết ý nghĩa của nó là gì.

Oanh!

Gần như vào lúc Minh lão tỏa ra uy áp, cả tòa cổ thành đều chấn động, tất cả tu sĩ ai cũng rung động kinh hãi.

Một vị Thần Vương cảnh vậy mà lại đến nơi này?

Tìm kiếm tộc nhân họ Cố?

Bọn họ chỉ biết là tòa cổ thành này đích thật bị nhà họ Cố kiểm soát, chính là bá chủ nơi này.

Vị lão giả áo đen Thần Vương cảnh xuất hiện ở đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Còn có thiếu chủ là có ý gì?

Tất cả mọi người đều khiếp sợ, cảm giác hôm nay có lẽ sẽ phát sinh đại sự.

Mà giờ khắc này, bên trong tòa thành kiến trúc nguy nga , một số lão nhân cường giả sắc mặt ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài thành.

"Không ngờ sau ngần ấy năm yên bình, Cố Trường Ca đã tìm được đến đây? Nhưng chỉ có một tên Thần Vương cảnh được phái đến, đây là xem thường chúng ta sao?"

Khuôn mặt của bọn hắn rất tức giận và u ám.

Dù sao nghe xong hai chữ thiếu chủ này bọn họ liền biết là người nào.

Vì vậy trong tiềm thức nghĩ rằng Cố Trường Ca muốn đến đây đuổi cùng giết tận.

" Hiện tại tình hình trong tộc đã đến mức này rồi sao? Những tộc lão ở trong tộc, Cố Trường Ca không thèm để ý bọn hắn sao?"

"Không nghĩ tới các vị tộc lão che chở chúng ta nhiều năm như vậy, cũng ngăn không được Cố Trường Ca, thôi thôi, hôm nay xong rồi. . . "

Sắt mặt bọn hắn vô cùng tuyệt vọng mà suy đoán.

Ngoài thành thanh âm của Minh lão vang lên lần nữa, "Thiếu chủ phái lão nô đến đây đón các vị tộc nhân họ Cố hồi tộc."

Ngay khi nghe được những điều này, tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.

Tại sao nó khác với những gì bọn họ đã nghĩ?

Đón bọn hắn hồi tộc?

Xảy ra chuyện gì?

Bọn hắn là bị lưu đày nhiều năm như vậy, bây giờ lại muốn đón bọn hắn trở về Cố gia.

Không thể không nói, điều này bọn hắn không thể ngờ tới, giờ phút này bọn hắn đều cảm thấy không thể tin được.
 
Chương 95 : Là thiếu chủ muốn đưa các ngươi về


Ngay lập tức, không ít người trong phủ đệ cũng nghi hoặc, nhíu mày không thôi, không hiểu rõ Cố Trường Ca đang tính toán cái gì.

Rất nhiều người mặc dù động tâm đối với việc trở về Cố gia, nhưng bọn họ cũng không ngốc, luôn cảm thấy có âm mưu gì ẩn giấu trong đó.

Ông!

Trong nháy mắt, không ít Cố gia tộc nhân đều hiện thân, từ trong thành bước ra.

Mặc dù khi bị lưu vong, tu vi của bọn họ bị phong ấn, không cách nào thi triển toàn thịnh tu vi của năm đó, nhưng loại uy nghiêm khi đã từng ở cấp bậc cao trong thời gian dài vẫn khó mà che giấu.

Tất cả tu sĩ cùng sinh linh vây quanh tòa cổ thành này đều khiếp sợ không thôi.

"Ngươi là người mà Cố Trường Ca phái tới?"

Một vị nam tử trung niên có khuôn mặt không giận tự uy, nhìn chằm chằm Minh lão, chậm rãi hỏi.

"Lão bộc chính là do thiếu chủ phái tới, trong tương lai thiếu chủ sẽ chấp chưởng Cố gia, do đó phân phó lão nô đến đón những tộc nhân ở đây trở về."

Minh lão hồi đáp, đây là lời nhắn nhủ Cố Trường Ca nói với hắn.

"Tiếp quản Cố gia? Ha ha, xem ra là hắn thấy nhánh tộc này của chúng ta đã không thể tạo nên uy hiếp gì với hắn nữa rồi sao?" Nam tử trung niên cười lạnh, một con sói con, còn có thể trông cậy hắn hồi tâm chuyển ý hay sao?

Những người còn lại cũng có bộ dạng rất bình tĩnh, hiển nhiên không cảm thấy cảm kích.

Minh lão lúc này lại nói: "Thiếu chủ nói người sẽ trả cho các ngươi một cái công đạo, các ngươi tin hay không, cũng không quan trọng. Ngoại Vực mặc dù mênh mông tự tại, nhưng làm sao so với trong tộc được, thiếu chủ còn nói các thúc bá trong đại lao, không chừng ngài sẽ cân nhắc thả họ đi. . ."

Những lời này, Minh lão đều nói theo yêu cầu của Cố Trường Ca.

Nếu không có cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám đề cập đến loại chuyện cấm kỵ này của Cố gia.

"Không lẽ con sói con kia thật có thể biết sai mà sửa?" Nam tử trung niên nghe nói như thế, cũng sững sờ, có chút hoài nghi.

Những lời này không giống những lời mà một người có tính cách như Cố Trường Ca có thể nói ra.

Còn về việc có âm mưu gì không?

Hắn vô cùng yên tâm đối với những người còn lại trong Cố gia, ngoại trừ Cố Trường Ca, sẽ không có ai sẽ nghĩ tới việc ám hại tộc nhân như này.

Ngay lập tức, các tộc nhân còn lại cũng nổi lên nghi ngờ, bắt đầu thấp giọng thảo luận.

Chính là bởi vì dòng dõi kia của Cố Trường Ca chèn ép nên bọn hắn mới phải chuyển đến vùng Ngoại Vực này.

Có thể trở về trong tộc, đương nhiên là nguyện ý.

Nhưng chủ yếu nhất là, bọn hắn nghĩ không ra tại sao Cố Trường Ca lại muốn làm như thế?

"Kỳ thật mọi việc hết thảy đều do sự bức bách của chư vị tộc lão a? Nếu không với tính cách của Cố Trường Ca thì đừng mơ tưởng đến việc chấp chưởng Cố gia."

Rất nhanh, bọn họ nghĩ tới điểm ấy, không khỏi cười lạnh, cảm thấy rất có đạo lý.

Cố Trường Ca muốn chấp chưởng Cố gia, thế nhưng nhóm tộc lão đều không đồng ý.

Cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể nghĩ ra một biện pháp điều hòa thỏa đáng như này.

Bọn hắn trở về Cố gia, Cố Trường Ca tiếp chưởng vị trí gia chủ tương lai.

Những việc này Minh lão cũng không biết, bất quá Cố Trường Ca còn có một câu bàn giao, đã sớm dự liệu được đám người này sẽ suy đoán như thế.

"Các vị trở về Cố gia tự nhiên sẽ biết được mọi chuyện, bây giờ cần gì phải nghi ngờ chứ?"

"Không thể để nhóm tộc lão uổng phí thỏa hiệp. . ."

Nghe vậy, nam tử trung niên và những người khác cũng động tâm nhưng cố gắng kiềm chế kích động trong lòng.

Trở lại Cố gia, ngay dưới mắt của đông đảo tộc nhân, trừ phi Cố Trường Ca gan to bằng trời, thật dự định chia rẽ Cố gia, nếu không hắn cũng không dám tùy ý xuất thủ với bọn họ.

Mà Cố Tiên Nhi đang âm thầm quan sát mọi việc cũng ngu ngơ hồi lâu, mọi việc diễn ra không như trong dự đoán của nàng.

Ngay từ đầu nàng cho rằng vị lão giả áo đen kia đến đây để đuổi cùng giết tận bọn họ.

Nhưng khi nghe hắn nói hắn phụng mệnh Cố Trường Ca tới đây đón tộc nhân hồi tộc, nàng cũng bối rối trong nháy mắt.

Theo bản năng nàng cho rằng đây là một âm mưu.

Nhưng khi nàng lại gần thì phát hiện vẻ mặt ôn hòa, thần sắc khách khí của vị lão giả áo đen kia không giống như là làm bộ.

Cố gia xảy ra chuyện gì?

Cố Trường Ca có lòng tốt như vậy? Sao lại phái nô bộc tới làm loại chuyện này?

Nàng nhìn ra được, những năm gần đây các tộc nhân sở dĩ còn có thể sống tốt, hoàn toàn là nhờ công lao của các vị tộc lão, gia gia trong Cố gia, chứ không hề có nửa xu quan hệ với Cố Trường Ca.

"Ta thật muốn nhìn xem Cố Trường Ca có mưu tính gì, hắn không có khả năng sẽ tốt như vậy."

"Hiện tại ta vẫn chưa thể hiện thân, nhưng các tộc nhân không sao ta cũng yên lòng. . ."

Cố Tiên Nhi từ trong bóng tối quan sát hết thảy, nàng không hiện thân, cũng không hề di chuyển.

Nhìn thấy đông đảo tộc nhân bắt đầu di chuyển đồ vật, nàng mới lẳng lặng rời đi.

Trước khi rời khỏi Đào thôn, đại sư phó có đưa cho nàng một cái tín vật, bảo nàng đến Đạo Thiên Tiên Cung tìm đại trưởng lão.

Vị đại trưởng lão kia nghe nói là một trong những nhân vật khủng bố nhất thượng giới, từng nợ đại sư phụ của nàng một cái nhân tình.

Tu vi của nàng còn rất yếu, cho nên phải khắc khổ tu luyện hơn nữa mới có khả năng khiêu chiến vị ca ca kia của nàng, đoạt lại hết thảy!
 
Chương 95 : Là thiếu chủ muốn đưa các ngươi về


Ngay lập tức, không ít người trong phủ đệ cũng nghi hoặc, nhíu mày không thôi, không hiểu rõ Cố Trường Ca đang tính toán cái gì.

Rất nhiều người mặc dù động tâm đối với việc trở về Cố gia, nhưng bọn họ cũng không ngốc, luôn cảm thấy có âm mưu gì ẩn giấu trong đó.

Ông!

Trong nháy mắt, không ít Cố gia tộc nhân đều hiện thân, từ trong thành bước ra.

Mặc dù khi bị lưu vong, tu vi của bọn họ bị phong ấn, không cách nào thi triển toàn thịnh tu vi của năm đó, nhưng loại uy nghiêm khi đã từng ở cấp bậc cao trong thời gian dài vẫn khó mà che giấu.

Tất cả tu sĩ cùng sinh linh vây quanh tòa cổ thành này đều khiếp sợ không thôi.

"Ngươi là người mà Cố Trường Ca phái tới?"

Một vị nam tử trung niên có khuôn mặt không giận tự uy, nhìn chằm chằm Minh lão, chậm rãi hỏi.

"Lão bộc chính là do thiếu chủ phái tới, trong tương lai thiếu chủ sẽ chấp chưởng Cố gia, do đó phân phó lão nô đến đón những tộc nhân ở đây trở về."

Minh lão hồi đáp, đây là lời nhắn nhủ Cố Trường Ca nói với hắn.

"Tiếp quản Cố gia? Ha ha, xem ra là hắn thấy nhánh tộc này của chúng ta đã không thể tạo nên uy hiếp gì với hắn nữa rồi sao?" Nam tử trung niên cười lạnh, một con sói con, còn có thể trông cậy hắn hồi tâm chuyển ý hay sao?

Những người còn lại cũng có bộ dạng rất bình tĩnh, hiển nhiên không cảm thấy cảm kích.

Minh lão lúc này lại nói: "Thiếu chủ nói người sẽ trả cho các ngươi một cái công đạo, các ngươi tin hay không, cũng không quan trọng. Ngoại Vực mặc dù mênh mông tự tại, nhưng làm sao so với trong tộc được, thiếu chủ còn nói các thúc bá trong đại lao, không chừng ngài sẽ cân nhắc thả họ đi. . ."

Những lời này, Minh lão đều nói theo yêu cầu của Cố Trường Ca.

Nếu không có cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám đề cập đến loại chuyện cấm kỵ này của Cố gia.

"Không lẽ con sói con kia thật có thể biết sai mà sửa?" Nam tử trung niên nghe nói như thế, cũng sững sờ, có chút hoài nghi.

Những lời này không giống những lời mà một người có tính cách như Cố Trường Ca có thể nói ra.

Còn về việc có âm mưu gì không?

Hắn vô cùng yên tâm đối với những người còn lại trong Cố gia, ngoại trừ Cố Trường Ca, sẽ không có ai sẽ nghĩ tới việc ám hại tộc nhân như này.

Ngay lập tức, các tộc nhân còn lại cũng nổi lên nghi ngờ, bắt đầu thấp giọng thảo luận.

Chính là bởi vì dòng dõi kia của Cố Trường Ca chèn ép nên bọn hắn mới phải chuyển đến vùng Ngoại Vực này.

Có thể trở về trong tộc, đương nhiên là nguyện ý.

Nhưng chủ yếu nhất là, bọn hắn nghĩ không ra tại sao Cố Trường Ca lại muốn làm như thế?

"Kỳ thật mọi việc hết thảy đều do sự bức bách của chư vị tộc lão a? Nếu không với tính cách của Cố Trường Ca thì đừng mơ tưởng đến việc chấp chưởng Cố gia."

Rất nhanh, bọn họ nghĩ tới điểm ấy, không khỏi cười lạnh, cảm thấy rất có đạo lý.

Cố Trường Ca muốn chấp chưởng Cố gia, thế nhưng nhóm tộc lão đều không đồng ý.

Cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể nghĩ ra một biện pháp điều hòa thỏa đáng như này.

Bọn hắn trở về Cố gia, Cố Trường Ca tiếp chưởng vị trí gia chủ tương lai.

Những việc này Minh lão cũng không biết, bất quá Cố Trường Ca còn có một câu bàn giao, đã sớm dự liệu được đám người này sẽ suy đoán như thế.

"Các vị trở về Cố gia tự nhiên sẽ biết được mọi chuyện, bây giờ cần gì phải nghi ngờ chứ?"

"Không thể để nhóm tộc lão uổng phí thỏa hiệp. . ."

Nghe vậy, nam tử trung niên và những người khác cũng động tâm nhưng cố gắng kiềm chế kích động trong lòng.

Trở lại Cố gia, ngay dưới mắt của đông đảo tộc nhân, trừ phi Cố Trường Ca gan to bằng trời, thật dự định chia rẽ Cố gia, nếu không hắn cũng không dám tùy ý xuất thủ với bọn họ.

Mà Cố Tiên Nhi đang âm thầm quan sát mọi việc cũng ngu ngơ hồi lâu, mọi việc diễn ra không như trong dự đoán của nàng.

Ngay từ đầu nàng cho rằng vị lão giả áo đen kia đến đây để đuổi cùng giết tận bọn họ.

Nhưng khi nghe hắn nói hắn phụng mệnh Cố Trường Ca tới đây đón tộc nhân hồi tộc, nàng cũng bối rối trong nháy mắt.

Theo bản năng nàng cho rằng đây là một âm mưu.

Nhưng khi nàng lại gần thì phát hiện vẻ mặt ôn hòa, thần sắc khách khí của vị lão giả áo đen kia không giống như là làm bộ.

Cố gia xảy ra chuyện gì?

Cố Trường Ca có lòng tốt như vậy? Sao lại phái nô bộc tới làm loại chuyện này?

Nàng nhìn ra được, những năm gần đây các tộc nhân sở dĩ còn có thể sống tốt, hoàn toàn là nhờ công lao của các vị tộc lão, gia gia trong Cố gia, chứ không hề có nửa xu quan hệ với Cố Trường Ca.

"Ta thật muốn nhìn xem Cố Trường Ca có mưu tính gì, hắn không có khả năng sẽ tốt như vậy."

"Hiện tại ta vẫn chưa thể hiện thân, nhưng các tộc nhân không sao ta cũng yên lòng. . ."

Cố Tiên Nhi từ trong bóng tối quan sát hết thảy, nàng không hiện thân, cũng không hề di chuyển.

Nhìn thấy đông đảo tộc nhân bắt đầu di chuyển đồ vật, nàng mới lẳng lặng rời đi.

Trước khi rời khỏi Đào thôn, đại sư phó có đưa cho nàng một cái tín vật, bảo nàng đến Đạo Thiên Tiên Cung tìm đại trưởng lão.

Vị đại trưởng lão kia nghe nói là một trong những nhân vật khủng bố nhất thượng giới, từng nợ đại sư phụ của nàng một cái nhân tình.

Tu vi của nàng còn rất yếu, cho nên phải khắc khổ tu luyện hơn nữa mới có khả năng khiêu chiến vị ca ca kia của nàng, đoạt lại hết thảy!
 
Chương 96 : Đẹp đấy nhưng ngươi không lạnh sao


Thượng giới, Nội Vực, Trường Sinh Cố gia nội đảo.

Cố Trường Ca hiện đang ở phía sau thần đảo.

Trận văn bao phủ khắp nơi, phòng ngừa có người đến quấy rầy. Ngoại trừ hắn, trên đảo đã không còn ai.

Một cỗ sương mù lượn lờ, tiên khí tràn ngập, thần quang dâng lên bên trong ao.

Một thân thể nổi bật đang ngồi xếp bằng ở trong.

Thủy quang liễm diễm.

Hỏa diễm lượn vòng, màu đen xen lẫn màu vàng óng, xán lạn vô cùng.

Ở trong đó bắt đầu hiện lên màu ngọc bích rực rỡ, hào quang vạn trượng.

Các loại vật liệu trân quý, các loại thánh dược mấy trăm ngàn năm, thần phẩm, linh dịch, đều đặt ở bên ngoài ao hóa thành thần tính kinh người, hội tụ vào bên trong.

Hào quang quá chói lọi, quả thực giống như là muốn tạo nên một chỗ phi tiên vậy.

Rất nhanh, thanh thế ở nơi này biến mất, thay vào đó là tràn ngập một cỗ uy áp hào hùng mà kinh khủng.

Đây là Thánh Cảnh uy áp, hơn nữa còn là Đại Thánh Cảnh uy áp!

Xoạt một tiếng!

Cùng với tiếng nước.

Diễm Cơ mang theo ánh mắt kinh hỉ cùng vui mừng, từ trong đó đi ra.

"Cố công tử. . ."

Nàng liếc mắt liền thấy Cố Trường Ca đứng cách đó không xa, thanh âm trong trẻo lạnh lùng mang theo chút vui sướng, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, thần sắc mang theo vẻ tán thưởng.

"Không tệ."

Cũng không có lãng phí nhiều tài nguyên của hắn như vậy.

Thân thể này được tái tạo hoàn mỹ, tìm không ra bất kỳ tì vết nào.

Thần cốt tiên tư, thanh lãnh xuất trần, như có từng sợi hỏa diễm màu vàng óng đang nhảy nhót trên tóc của nàng.

Câu duy nhất mà Cố Trường Ca nghĩ tới trong đầu lúc này là vừa đơn thuần vừa mị hoặc.

"Cố công tử, người thấy sao?"

Diễm Cơ xoay quanh một vòng trước mặt Cố Trường Ca.

Có chút ngượng ngùng, dù sao đây là lần đầu tiên nàng dùng trạng thái không phải là tàn hồn để gặp người khác.

Cố Trường Ca cười cười nói:"Thật đẹp mắt."

Nghe vậy, Diễm Cơ cười đến càng vui vẻ hơn, ngay cả đuôi lông mày cũng không tránh khỏi toát lên vẻ vui mừng.

"Chỉ có điều ngươi không lạnh sao?"

Sau đó, Cố Trường Ca hỏi một câu.

"A. . ."

Diễm Cơ nghe nói như thế, sửng sốt một chút.

Sau đó bối rối, bỗng nhiên nàng nhận ra, bản thân sau khi tái tạo cơ thể đi ra cũng không thể giống như tàn hồn, sau khi đi ra áo quần nàng quả không đủ che thân.

Cũng chính là nàng hiện tại không mặc gì cả.

Hơn nữa. . . Ban nãy nàng thậm chí còn xoay một vòng trước mặt Cố Trường Ca?

Sau khi nhận ra, nàng ngây ngẩn cả người, mặt đỏ như tôm luộc.

Lúc này, Diễm Cơ nhìn khuôn mặt ý vị của Cố Trường Ca, xấu hổ vô cùng, hận không thể đào một cái lỗ để chui vào!

Thật quá mất mặt!

Chỉ có điều Cố Trường Ca hiển nhiên không định tiếp tục trêu đùa nàng.

Lấy ra cái áo bào trắng phủ lên người cho nàng.

Còn nhiều thời gian.

Bây giờ còn có chính sự muốn giao cho nàng.

Thực lực Đại Thánh Cảnh, vừa hay có thể giúp hắn dò xét một vài chuyện.

"Đa tạ công tử."

Diễm Cơ tốt xấu gì cũng không phải người bình thường, tu hành mấy ngàn năm, nàng rất nhanh đã tỉnh táo lại, chỉ là sắc mặt còn có chút nóng lên.

"Ngoại Vực, Tiên Khí Chi Địa, ngươi giúp ta đi xem thử ở đó có chỗ nào đặc thù không, có tình huống gì bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ ta."

"Đây là Phá Vực Phù, nếu như gặp phải đối thủ cường đại, đánh không lại có thể nhờ vào đó chạy thoát. Không cần do dự, tính mạng quan trọng hơn tất cả."

Cố Trường Ca giọng nói trầm ấm, lấy Phá Vực Phù trong kho hàng của hệ thống ra giao cho nàng, thời khắc mấu chốt cũng có thể giúp nàng đào thoát.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nàng gặp phải loại lão quái vật thâm sâu khó lường.

Hướng đi của Cố Tiên Nhi năm đó đích thật là Tiên Khí Chi Địa, dựa theo khuôn mẫu bình thường mà nói, những nơi mà người khác không dám tới này, nhất định cất giấu đại cơ duyên hoặc là đại hung hiểm gì đó.

Dù sao Diễm Cơ cũng đạt Tu vi Đại Thánh Cảnh, đi qua Tiên Khí Chi Địa cũng không khó, có thể giúp hắn dò xét bối cảnh hiện tại của Cố Tiên Nhi, sau khi biết được bối cảnh của nàng, thì có thể lập ra kế hoạch tốt hơn.

Về phần việc phái người của Cố gia đi do thám?

Trước không nói quyền thế hiện tại của Cố Trường Ca, còn không thể sai sử một tên có Đại Thánh Cảnh, hơn nữa cơ hồ rất nhiều tộc nhân Cố gia đều một mực nhìn chằm chằm hướng đi của hắn.

Hắn phái người đi Tiên Khí Chi Địa là có dụng ý gì?

Tin chắc rằng rất nhiều tộc lão sẽ liên tưởng đến Cố Tiên Nhi.

Cố Trường Ca cũng không muốn uy tín mà mình vất vả lắm mới lập được nhanh như vậy đã bị bản thân đánh vỡ.

"Tiên Khí Chi Địa? Ta đã biết, công tử xin yên tâm."

Nghe vậy, Diễm Cơ gật gật đầu, tiếp nhận Phá Vực Phù.

Nếu là do Cố Trường Ca phân phó, nàng nhất định sẽ cố gắng hoàn thành.
 
Chương 96 : Đẹp đấy nhưng ngươi không lạnh sao


Thượng giới, Nội Vực, Trường Sinh Cố gia nội đảo.

Cố Trường Ca hiện đang ở phía sau thần đảo.

Trận văn bao phủ khắp nơi, phòng ngừa có người đến quấy rầy. Ngoại trừ hắn, trên đảo đã không còn ai.

Một cỗ sương mù lượn lờ, tiên khí tràn ngập, thần quang dâng lên bên trong ao.

Một thân thể nổi bật đang ngồi xếp bằng ở trong.

Thủy quang liễm diễm.

Hỏa diễm lượn vòng, màu đen xen lẫn màu vàng óng, xán lạn vô cùng.

Ở trong đó bắt đầu hiện lên màu ngọc bích rực rỡ, hào quang vạn trượng.

Các loại vật liệu trân quý, các loại thánh dược mấy trăm ngàn năm, thần phẩm, linh dịch, đều đặt ở bên ngoài ao hóa thành thần tính kinh người, hội tụ vào bên trong.

Hào quang quá chói lọi, quả thực giống như là muốn tạo nên một chỗ phi tiên vậy.

Rất nhanh, thanh thế ở nơi này biến mất, thay vào đó là tràn ngập một cỗ uy áp hào hùng mà kinh khủng.

Đây là Thánh Cảnh uy áp, hơn nữa còn là Đại Thánh Cảnh uy áp!

Xoạt một tiếng!

Cùng với tiếng nước.

Diễm Cơ mang theo ánh mắt kinh hỉ cùng vui mừng, từ trong đó đi ra.

"Cố công tử. . ."

Nàng liếc mắt liền thấy Cố Trường Ca đứng cách đó không xa, thanh âm trong trẻo lạnh lùng mang theo chút vui sướng, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, thần sắc mang theo vẻ tán thưởng.

"Không tệ."

Cũng không có lãng phí nhiều tài nguyên của hắn như vậy.

Thân thể này được tái tạo hoàn mỹ, tìm không ra bất kỳ tì vết nào.

Thần cốt tiên tư, thanh lãnh xuất trần, như có từng sợi hỏa diễm màu vàng óng đang nhảy nhót trên tóc của nàng.

Câu duy nhất mà Cố Trường Ca nghĩ tới trong đầu lúc này là vừa đơn thuần vừa mị hoặc.

"Cố công tử, người thấy sao?"

Diễm Cơ xoay quanh một vòng trước mặt Cố Trường Ca.

Có chút ngượng ngùng, dù sao đây là lần đầu tiên nàng dùng trạng thái không phải là tàn hồn để gặp người khác.

Cố Trường Ca cười cười nói:"Thật đẹp mắt."

Nghe vậy, Diễm Cơ cười đến càng vui vẻ hơn, ngay cả đuôi lông mày cũng không tránh khỏi toát lên vẻ vui mừng.

"Chỉ có điều ngươi không lạnh sao?"

Sau đó, Cố Trường Ca hỏi một câu.

"A. . ."

Diễm Cơ nghe nói như thế, sửng sốt một chút.

Sau đó bối rối, bỗng nhiên nàng nhận ra, bản thân sau khi tái tạo cơ thể đi ra cũng không thể giống như tàn hồn, sau khi đi ra áo quần nàng quả không đủ che thân.

Cũng chính là nàng hiện tại không mặc gì cả.

Hơn nữa. . . Ban nãy nàng thậm chí còn xoay một vòng trước mặt Cố Trường Ca?

Sau khi nhận ra, nàng ngây ngẩn cả người, mặt đỏ như tôm luộc.

Lúc này, Diễm Cơ nhìn khuôn mặt ý vị của Cố Trường Ca, xấu hổ vô cùng, hận không thể đào một cái lỗ để chui vào!

Thật quá mất mặt!

Chỉ có điều Cố Trường Ca hiển nhiên không định tiếp tục trêu đùa nàng.

Lấy ra cái áo bào trắng phủ lên người cho nàng.

Còn nhiều thời gian.

Bây giờ còn có chính sự muốn giao cho nàng.

Thực lực Đại Thánh Cảnh, vừa hay có thể giúp hắn dò xét một vài chuyện.

"Đa tạ công tử."

Diễm Cơ tốt xấu gì cũng không phải người bình thường, tu hành mấy ngàn năm, nàng rất nhanh đã tỉnh táo lại, chỉ là sắc mặt còn có chút nóng lên.

"Ngoại Vực, Tiên Khí Chi Địa, ngươi giúp ta đi xem thử ở đó có chỗ nào đặc thù không, có tình huống gì bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ ta."

"Đây là Phá Vực Phù, nếu như gặp phải đối thủ cường đại, đánh không lại có thể nhờ vào đó chạy thoát. Không cần do dự, tính mạng quan trọng hơn tất cả."

Cố Trường Ca giọng nói trầm ấm, lấy Phá Vực Phù trong kho hàng của hệ thống ra giao cho nàng, thời khắc mấu chốt cũng có thể giúp nàng đào thoát.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nàng gặp phải loại lão quái vật thâm sâu khó lường.

Hướng đi của Cố Tiên Nhi năm đó đích thật là Tiên Khí Chi Địa, dựa theo khuôn mẫu bình thường mà nói, những nơi mà người khác không dám tới này, nhất định cất giấu đại cơ duyên hoặc là đại hung hiểm gì đó.

Dù sao Diễm Cơ cũng đạt Tu vi Đại Thánh Cảnh, đi qua Tiên Khí Chi Địa cũng không khó, có thể giúp hắn dò xét bối cảnh hiện tại của Cố Tiên Nhi, sau khi biết được bối cảnh của nàng, thì có thể lập ra kế hoạch tốt hơn.

Về phần việc phái người của Cố gia đi do thám?

Trước không nói quyền thế hiện tại của Cố Trường Ca, còn không thể sai sử một tên có Đại Thánh Cảnh, hơn nữa cơ hồ rất nhiều tộc nhân Cố gia đều một mực nhìn chằm chằm hướng đi của hắn.

Hắn phái người đi Tiên Khí Chi Địa là có dụng ý gì?

Tin chắc rằng rất nhiều tộc lão sẽ liên tưởng đến Cố Tiên Nhi.

Cố Trường Ca cũng không muốn uy tín mà mình vất vả lắm mới lập được nhanh như vậy đã bị bản thân đánh vỡ.

"Tiên Khí Chi Địa? Ta đã biết, công tử xin yên tâm."

Nghe vậy, Diễm Cơ gật gật đầu, tiếp nhận Phá Vực Phù.

Nếu là do Cố Trường Ca phân phó, nàng nhất định sẽ cố gắng hoàn thành.
 
Chương 97 : Thái Sơ Thần Giáo


Diễm Cơ mang theo tín vật của Cố Trường Ca rời khỏi Cố gia, trên đường đi lại không có tộc nhân nào dám ngăn cản nàng.

Hiện giờ Cố Trường Ca đã trở thành thiếu chủ, chính là thời điểm quyền thế tối cao.

Nữ tử áo đỏ nhìn dung mạo rồi lại nhìn thứ tín vật của Cố Trường Ca mà nàng đang cầm, rất nhiều tộc nhân buộc lòng phải liên tưởng tới phương diện đó, không dám đắc tội.

Không ít tộc lão nghe tai mắt của mình bẩm báo lại, cũng không quản thêm, dù sao thì đây cũng không phải tộc nhân của Cố gia, hơn nữa còn là một tôn Đại Thánh, không tránh được hành tung bị phát hiện, chọc giận tới Cố Trường Ca.

Trong vòng mấy ngày tới, Cố Trường Ca tiện tay bắt đầu chuẩn bị những chuyện khác, chuyện điểm khí vận đã ổn định trở lại, thứ nên sắp xếp ở trong tộc cũng đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Minh lão đem một mạch tộc nhân bị lưu đày bên ngoài trở về nhận mệnh!!!

Cố gia đã tạo ra một làn sóng lớn.

Mấy vị tộc lão lòng tràn đầy niềm vui, không ít tộc nhân thấy Cố Trường Ca cũng không giống bộ dạng làm cho có, thái độ đối đãi của hắn cũng vô cùng hài hòa.

Trong lúc đó, Cố Trường Ca hiện thân gặp mặt mọi người một lần, chỉ có điều cũng không nói gì thêm, ngầm dặn dò tâm phúc ở bên cạnh chú ý đến động tĩnh của nhất mạch đó.

Mặc dù hắn không quá chú ý tới việc bọn họ sẽ báo thù gì hắn, thế nhưng tốt nhất là cứ nắm bắt tất cả chuyện này trong tay thì tốt hơn.

Sau khi biết được việc Cố Trường Ca chủ động đón họ quay về tộc, không hề chịu sự ép buộc của tộc lão, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Sau đó tâm trạng lại trở nên vô cùng phức tạp.

Đặc biệt là khi nghe thấy mấy vị tộc lão bàn luận về Cố Trường Ca, nói hắn có ý muốn quay đầu hướng thiện, có xu hướng biết sai thì sửa, khiến cho họ không khỏi trầm mặc

Điều này đối với Cố gia mà nói, chung quy lại là chuyện tốt.

Thế nhưng thù hận năm đó không thể giải quyết dễ dàng như vậy được.

Nỗi nhục nhã và đau khổ mà họ phải chịu đựng, những nỗi đau mà nữ tử bị Cố Trường Ca đào xương cốt lên phải gánh chịu bao năm qua không thể dùng một từ xin lỗi nhẹ nhàng mà có thể giải quyết được.

Điều quan trọng nhất là bọn họ cũng không hề biết Cố Tiên Nhi ở đâu, cũng không biết nàng có còn sống hay không?

Vì gia tộc, bọn họ có thể nhẫn nhịn, chỉ có duy nhất chuyện đối đãi với Cố Tiên Nhi này, Cố Trường Ca không làm gì cả, bọn họ nhất định không thể chấp nhận.

Hơn nữa đừng nói là nói lời xin lỗi, mà ngay đến cả một câu Cố Trường Ca cũng không thèm nói, lúc tới chỉ lướt nhìn một cái, giống như nhìn hạ nhân, rồi liền quay người đi.

Điều này khiến cho một mạch tộc nhân này vô cũng phẫn nộ, thế nhưng cũng chẳng làm gì được, dù sao thì hiện giờ Cố Trường Ca cũng là thiếu chủ.

Có điều sau đó, phong ấn trong cơ thể của họ được Cố Trường Ca hạ lệnh hóa giải, tu vi bị phong bế mấy năm nay đương nhiên cũng khôi phục rồi…

Hơn nữa rất nhiều những thúc bá bị nhốt trong địa lao cũng được thả ra.

Điều này lại khiến trong lòng họ vô cùng phức tạp, cảm giác đối với Cố Trường Ca hoàn toàn không nắm bắt được một chút nào dự định của hắn.

Cuối cùng cảm thấy có vẻ như hắn đang muốn tạo ra quan hệ hòa hoãn thật sự, thế nhưng về vấn đề tính cách, lại sĩ diện không muốn nói xin lỗi… Vì thế mới can tâm làm chút chuyện thiết thực hơn.

Ngay tức khắc, thái độ đối đãi của họ với Cố Trường Ca cũng không còn căm thù như lúc ban đầu nữa.

Tục ngữ nói rất đúng, không có gì tốt hơn là việc biết sai mà sửa, ngay cả người như Cố Trường Ca cũng có thể hối cải, khiến cho họ cảm thấy người này vẫn có thể cứu được.

Suy cho cùng mọi người đều là đồng tộc, lưu vong bên ngoài bao nhiêu năm qua, thực sự cũng không chịu khổ gì, chẳng qua là trong lòng có thù hận và phẫn nộ mà thôi…

Cảm nhận được thái độ của mạch tộc nhân đối với mình đã có chuyển biến tốt, Cố Trường Ca lại chẳng thấy ngạc nhiên, hắn làm như vậy, đương nhiên là nằm trong kế hoạch.

Nếu như ban đầu đã xin lỗi, giải được phong ấn, tiện thể thả người, bọn họ sẽ không cảm kích, ngược lại còn cảm thấy hắn có rắp tâm, có ý đồ xấu.

Thế nhưng đổi cách thức một chút, không xin lỗi, để cho họ ngờ vực, phẫn nộ, nổi nóng, sau đó lại trực tiếp giải phong ấn, thả người.

Bọn họ sẽ cảm thấy bản thân thực sự có ý định hối cải, không có ý đồ khác, chỉ là không muốn mất thể diện mà thôi.

Hiệu quả của việc đối phó với những chuyện tương tự này chắc chắn là khác nhau.

Hơn nữa còn khác một trời một vực.

Cố Trường Ca không cho rằng thủ đoạn của mình cao minh, thế nhưng vừa hay là mỗi lần đều có thể tìm thấy trọng điểm, rồi xử lý một cách ổn thỏa nhất mà thôi.

Sau đó, hắn liền bắt đầu xử lý chuyện bên cạnh mình.

Hai người Tô Thanh Ca và Lâm Thu Hàn nếu đã là người mà hắn từ hạ giới dắt tới thì đương nhiên sẽ sắp xếp ổn thỏa cho họ.

Sau khi nhìn thấy đại thế gia của Cố Gia trong khoảng thời gian này, đi tới thế lực của Tông Môn khác, thiết nghĩ cũng sẽ không vì tính cách mà phải chịu ức hiếp.

Tô Thanh Ca rất thông minh, sẽ không có vấn đề gì.

Thế nhưng Lâm Thu Hàn tính cách dịu dàng, lại ngốc nghếch đáng thương.

Cố Trường Ca luôn cảm thấy để cho nàng một mình tại tu hành giới có lẽ sẽ không sống nổi vài ngày.

Có điều suy nghĩ tới thiên phú đan đạo đáng sợ đó của nàng, đi Đan Đạo Đại Tông cũng sẽ bị tranh cướp thu làm đồ đệ, sẽ không để cho nàng chịu ấm ức.

Cố Trường Ca cũng không suy nghĩ gì.

Hắn dành thời gian đưa Tô Thanh Ca tới Thái Sơ Thần Giáo nơi mà mẫu thân hắn đang ở trước đã, tiện thể thăm mẫu thân mình một chút.

Tại Thái Sơ Thần Giáo.

Đây là thế lực cổ xưa nằm ở Già La Thiên, tồn tại rất lâu đời, lãnh thổ rộng lớn, khó phân biệt được biên giới.

Do vấn đề phong cách và thủ đoạn hành sự, Thái Sơ Thần Giáo cũng bị các thế lực gọi là Ma Giáo.

Dĩ nhiên mấy năm nay tình hình có biến chuyển tốt, dưới sự nỗ lực của các đời đệ tử và trưởng lão của Thái Sơ Thần Giáo, đã miễn cưỡng đưa cái tên Ma Giáo trở thành lịch sử.

Chỉ có điều như vậy cũng khó mà che dấu đi nổi bản chất của ma giáo.

Những thế lực chính thống khác đi qua Già La Thiên, đều phải cẩn trọng, đề phòng bị cướp bóc.
 
Chương 97 : Thái Sơ Thần Giáo


Diễm Cơ mang theo tín vật của Cố Trường Ca rời khỏi Cố gia, trên đường đi lại không có tộc nhân nào dám ngăn cản nàng.

Hiện giờ Cố Trường Ca đã trở thành thiếu chủ, chính là thời điểm quyền thế tối cao.

Nữ tử áo đỏ nhìn dung mạo rồi lại nhìn thứ tín vật của Cố Trường Ca mà nàng đang cầm, rất nhiều tộc nhân buộc lòng phải liên tưởng tới phương diện đó, không dám đắc tội.

Không ít tộc lão nghe tai mắt của mình bẩm báo lại, cũng không quản thêm, dù sao thì đây cũng không phải tộc nhân của Cố gia, hơn nữa còn là một tôn Đại Thánh, không tránh được hành tung bị phát hiện, chọc giận tới Cố Trường Ca.

Trong vòng mấy ngày tới, Cố Trường Ca tiện tay bắt đầu chuẩn bị những chuyện khác, chuyện điểm khí vận đã ổn định trở lại, thứ nên sắp xếp ở trong tộc cũng đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Minh lão đem một mạch tộc nhân bị lưu đày bên ngoài trở về nhận mệnh!!!

Cố gia đã tạo ra một làn sóng lớn.

Mấy vị tộc lão lòng tràn đầy niềm vui, không ít tộc nhân thấy Cố Trường Ca cũng không giống bộ dạng làm cho có, thái độ đối đãi của hắn cũng vô cùng hài hòa.

Trong lúc đó, Cố Trường Ca hiện thân gặp mặt mọi người một lần, chỉ có điều cũng không nói gì thêm, ngầm dặn dò tâm phúc ở bên cạnh chú ý đến động tĩnh của nhất mạch đó.

Mặc dù hắn không quá chú ý tới việc bọn họ sẽ báo thù gì hắn, thế nhưng tốt nhất là cứ nắm bắt tất cả chuyện này trong tay thì tốt hơn.

Sau khi biết được việc Cố Trường Ca chủ động đón họ quay về tộc, không hề chịu sự ép buộc của tộc lão, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Sau đó tâm trạng lại trở nên vô cùng phức tạp.

Đặc biệt là khi nghe thấy mấy vị tộc lão bàn luận về Cố Trường Ca, nói hắn có ý muốn quay đầu hướng thiện, có xu hướng biết sai thì sửa, khiến cho họ không khỏi trầm mặc

Điều này đối với Cố gia mà nói, chung quy lại là chuyện tốt.

Thế nhưng thù hận năm đó không thể giải quyết dễ dàng như vậy được.

Nỗi nhục nhã và đau khổ mà họ phải chịu đựng, những nỗi đau mà nữ tử bị Cố Trường Ca đào xương cốt lên phải gánh chịu bao năm qua không thể dùng một từ xin lỗi nhẹ nhàng mà có thể giải quyết được.

Điều quan trọng nhất là bọn họ cũng không hề biết Cố Tiên Nhi ở đâu, cũng không biết nàng có còn sống hay không?

Vì gia tộc, bọn họ có thể nhẫn nhịn, chỉ có duy nhất chuyện đối đãi với Cố Tiên Nhi này, Cố Trường Ca không làm gì cả, bọn họ nhất định không thể chấp nhận.

Hơn nữa đừng nói là nói lời xin lỗi, mà ngay đến cả một câu Cố Trường Ca cũng không thèm nói, lúc tới chỉ lướt nhìn một cái, giống như nhìn hạ nhân, rồi liền quay người đi.

Điều này khiến cho một mạch tộc nhân này vô cũng phẫn nộ, thế nhưng cũng chẳng làm gì được, dù sao thì hiện giờ Cố Trường Ca cũng là thiếu chủ.

Có điều sau đó, phong ấn trong cơ thể của họ được Cố Trường Ca hạ lệnh hóa giải, tu vi bị phong bế mấy năm nay đương nhiên cũng khôi phục rồi…

Hơn nữa rất nhiều những thúc bá bị nhốt trong địa lao cũng được thả ra.

Điều này lại khiến trong lòng họ vô cùng phức tạp, cảm giác đối với Cố Trường Ca hoàn toàn không nắm bắt được một chút nào dự định của hắn.

Cuối cùng cảm thấy có vẻ như hắn đang muốn tạo ra quan hệ hòa hoãn thật sự, thế nhưng về vấn đề tính cách, lại sĩ diện không muốn nói xin lỗi… Vì thế mới can tâm làm chút chuyện thiết thực hơn.

Ngay tức khắc, thái độ đối đãi của họ với Cố Trường Ca cũng không còn căm thù như lúc ban đầu nữa.

Tục ngữ nói rất đúng, không có gì tốt hơn là việc biết sai mà sửa, ngay cả người như Cố Trường Ca cũng có thể hối cải, khiến cho họ cảm thấy người này vẫn có thể cứu được.

Suy cho cùng mọi người đều là đồng tộc, lưu vong bên ngoài bao nhiêu năm qua, thực sự cũng không chịu khổ gì, chẳng qua là trong lòng có thù hận và phẫn nộ mà thôi…

Cảm nhận được thái độ của mạch tộc nhân đối với mình đã có chuyển biến tốt, Cố Trường Ca lại chẳng thấy ngạc nhiên, hắn làm như vậy, đương nhiên là nằm trong kế hoạch.

Nếu như ban đầu đã xin lỗi, giải được phong ấn, tiện thể thả người, bọn họ sẽ không cảm kích, ngược lại còn cảm thấy hắn có rắp tâm, có ý đồ xấu.

Thế nhưng đổi cách thức một chút, không xin lỗi, để cho họ ngờ vực, phẫn nộ, nổi nóng, sau đó lại trực tiếp giải phong ấn, thả người.

Bọn họ sẽ cảm thấy bản thân thực sự có ý định hối cải, không có ý đồ khác, chỉ là không muốn mất thể diện mà thôi.

Hiệu quả của việc đối phó với những chuyện tương tự này chắc chắn là khác nhau.

Hơn nữa còn khác một trời một vực.

Cố Trường Ca không cho rằng thủ đoạn của mình cao minh, thế nhưng vừa hay là mỗi lần đều có thể tìm thấy trọng điểm, rồi xử lý một cách ổn thỏa nhất mà thôi.

Sau đó, hắn liền bắt đầu xử lý chuyện bên cạnh mình.

Hai người Tô Thanh Ca và Lâm Thu Hàn nếu đã là người mà hắn từ hạ giới dắt tới thì đương nhiên sẽ sắp xếp ổn thỏa cho họ.

Sau khi nhìn thấy đại thế gia của Cố Gia trong khoảng thời gian này, đi tới thế lực của Tông Môn khác, thiết nghĩ cũng sẽ không vì tính cách mà phải chịu ức hiếp.

Tô Thanh Ca rất thông minh, sẽ không có vấn đề gì.

Thế nhưng Lâm Thu Hàn tính cách dịu dàng, lại ngốc nghếch đáng thương.

Cố Trường Ca luôn cảm thấy để cho nàng một mình tại tu hành giới có lẽ sẽ không sống nổi vài ngày.

Có điều suy nghĩ tới thiên phú đan đạo đáng sợ đó của nàng, đi Đan Đạo Đại Tông cũng sẽ bị tranh cướp thu làm đồ đệ, sẽ không để cho nàng chịu ấm ức.

Cố Trường Ca cũng không suy nghĩ gì.

Hắn dành thời gian đưa Tô Thanh Ca tới Thái Sơ Thần Giáo nơi mà mẫu thân hắn đang ở trước đã, tiện thể thăm mẫu thân mình một chút.

Tại Thái Sơ Thần Giáo.

Đây là thế lực cổ xưa nằm ở Già La Thiên, tồn tại rất lâu đời, lãnh thổ rộng lớn, khó phân biệt được biên giới.

Do vấn đề phong cách và thủ đoạn hành sự, Thái Sơ Thần Giáo cũng bị các thế lực gọi là Ma Giáo.

Dĩ nhiên mấy năm nay tình hình có biến chuyển tốt, dưới sự nỗ lực của các đời đệ tử và trưởng lão của Thái Sơ Thần Giáo, đã miễn cưỡng đưa cái tên Ma Giáo trở thành lịch sử.

Chỉ có điều như vậy cũng khó mà che dấu đi nổi bản chất của ma giáo.

Những thế lực chính thống khác đi qua Già La Thiên, đều phải cẩn trọng, đề phòng bị cướp bóc.
 
Chương 98 : Tử Cực Đan Tông


Cố Trường Ca thân là con trai của thánh nữ đời trước của Thái Sơ Thần Giáo, hơn nữa còn là thiếu chủ Cố Gia.

Đương nhiên cả đoạn đường đi hắn không gặp trở ngại gì, còn tìm thấy mẫu thân đang tu luyện của hắn.

Hai người nói chuyện rất lâu, Cố Trường Ca đem chuyện hắn thoái thác với phụ thân hắn, nói lại một lần cho mẫu thân hắn nghe.

Ngay khi mẫu thân nghe thấy thì mắt đã đỏ au, lòng đau như cắt, liền nói thẳng rằng con trai ta phải chịu khổ bao nhiêu năm nay rồi.

Đối với chuyện này, Cố Trường Ca lại chẳng áy náy gì, ngược lại đã giải quyết được ma tính, thiết nghĩ mẫu thân cũng không muốn lại nhìn thấy tính tình của hắn trước đây.

Còn về lai lịch của Tô Thanh Ca, Cố Trường Ca giao cho mẫu thân hắn, hắn cũng rất yên tâm.

Vừa hay Tô Thanh Ca cũng thích mẫu thân của hắn, Cố Trường Ca liền để nàng ở lại bên cạnh mẫu thân.

Tiện thể có thể điều tra một chút những ký ức đó của nàng xem rốt cuộc là gì.

Sau vài ngày ở Thái Sơ Thần Giáo, Cố Trường Ca sau khi quay trở về Cố Gia.

Hắn lại dắt Lâm Thu Hàn đi bái kiến vị Tử Cực Đan Tông ở Nội Vực Đông Thắng Thiên.

Nội Vực Chư Thiên mọc lên như nấm, dựa vào thiên lai để phân chia lãnh thổ.

Đông Thắng Thiên vừa hay tiếp giáp với rất nhiều Đan Đạo hạ giới, thậm chí có người ở đan giới địa vị cực cao từng nói, có vô số tu sĩ đan đạo thăng thiên, đều muốn đi vào trong đó.

Ở trong có rất nhiều nhân vật cấp tông sư của đan đạo, đan được tùy hứng luyện chế ra đều là những thứ có tiền cũng khó có, về phương diện tài nguyên có thể nói rất ít kẻ có thế lực có thể so sánh được.

Đặc biệt là luyện đan sư cũng không thể xem thường phương diện nhân mạch này.

Tử Cực Đan Tông mặc dù to lớn, tự khoe là Đan Đạo đệ nhất đại tông, thế nhưng mấy năm nay, lại bị đan đạo đại tông khác lấn át.

Phương diện chủ yếu nhất chính là họ không có đệ tử giỏi.

Vốn dĩ tu sĩ có tài năng về Đan Đạo đã khó tìm, hơn nữa người có tài về đan đạo thì còn phải phù hợp, không phải cứ tùy tiện có tài năng đan đạo là có thể bái nhập vào đó.

Phần lớn thời gian đều là tìm các đệ tử tại khu vực của thượng giới, bởi vì hạ giới rất ít luyện đan sư có thể thăng thiên.

Cho dù thăng thiên, tại biên giới ngoại vực, cũng sớm đã bị rất nhiều thế lực bắt đi, đưa về tông môn để trở thành kẻ làm không công.

Vì vậy điều này cũng dẫn đến những đan đạo đại tông này quả thật là thiếu đệ tử.

Tài nguyên của họ rất phong phú, chẳng thiếu thứ gì, duy nhất chỉ có đệ tử có thiên phú là thiếu.

Mà các thế lực chính thống ở khắp nơi luôn nghĩ cách tìm kiếm tu sĩ có tài đan đạo, đưa tới các đan đạo đại tông lớn, để tự mưu cầu lợi ích cho mình.

...

Mà thời khắc này, giữa những dãy núi nhấp nhô, tiên sơn ẩn hiện, thác nước lấp lánh, tia nắng chiếu rọi, đan khí tràn trề, một phái Tử Cực Đan Tông với bầu không khí tiên gia.

Giữa các ngọn núi, đang xảy ra một chấn động không hề nhỏ.

Không ít các phong chủ đan phong, không khỏi bàng hoàng khi nghe thấy đệ tử bẩm báo lại.

“Thiếu chủ của Trường Sinh Cố Gia đích thân tới đang ở ngoài sơn môn sao?”

Tử Cực Đan Tông mặc dù tự xưng là đệ nhất đan đạo thánh địa, thế nhưng cũng hiểu rõ đối diện với thế lực như Trường Sinh Gia, Bất Hủ Đại Giáo,cũng phải cúi đầu.

Suy cho cùng họ cũng là người luyện đan, về phương diện gia thế, hay phương diện chiến đấu, đều kém xa Trường Sinh Gia, Bất Hủ Đại Giáo.

Đối diện với loại thế lực khủng của thượng giới, cũng phải chột dạ.

Đặc biệt đối phương lại là thiếu chủ của Trường Sinh Gia, thân phận này dù cho là trưởng lão cũng phải ứng xử cẩn trọng.

Nghe thấy lời hồi báo này, rất nhiều đệ tử của Tử Cực Đan Tông và trưởng lão đều kinh ngạc, vội vàng hóa thành thần hồng bay tới.

“Đây chính là Tử Cực Đan Tông mà công tử nói với thiếp sao? Từ đằng xa đã ngửi thấy mùi đan dược, ngay đến cả sơn môn này cũng vậy, hai thứ đan tông quả là có phần đáng sợ.”

...

Trước sơn môn, Lâm Thu Hàn mặc một bộ váy màu đen, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, trông càng xinh đẹp động lòng người, đang quan sát, vẻ mặt có chút hiếu kỳ nói.

Nghe thấy Cố Trường Ca muốn đưa nàng tới đây học luyện đan, nàng còn rất thích thú.

Dù sao thì nàng cũng rất hứng thú với luyện đan, hơn nữa sau khi học được có thể giúp đỡ Cố Trường Ca.

Như vậy thì sẽ chứng minh nàng không phải là một kẻ vô dụng.

“Dù sao thì Đan Đạo Đại Tông nổi tiếng lẫy lừng của thượng giới, mặc dù trông có chút sa sút, thế nhưng không thiếu tài nguyên nào cả, điều quan trọng nhất là Tử Cực Đan Tông nghe nói là có đan phương của Tử Cực tiên Đan,đó là tiên đan mà ngay đến cả tiên nhân cũng thèm muốn.”

Cố Trường Ca mỉm cười, thân mặc huyền y, vóc dáng cao lớn, đứng ở dưới sơn môn, toàn thân giống như có một vầng hào quang chói lóa, tựa như một vị thần trẻ tuổi, khiến cho không ít đệ tử của Tử Cực Đan Tông ở phía trước phải quay ra nhìn, thầm kinh ngạc.

Hơn nữa còn có một điểm hắn chưa nói, các đan đạo đại tông khác cạnh tranh khốc liệt, không giống như Tử Cực Đan Tông, chẳng có nổi đến mấy đệ tử gọi là tạm được

Bộ dạng sa sút, cũng chỉ có thể dựa vào đám trưởng lão ngoan đồng chống đỡ để giữ thể diện thôi.

Thiên tài giống như Lâm Thu Hàn đương nhiên sẽ được trọng dụng khi ở đây.

Lâm Thu Hàn chỉ cần có thể tiến vào trong đó, Cố Trường Ca đương nhiên cũng có thể đạt được một số điểm khí vận lớn.

Nếu như nàng được xác định là truyền nhân của Tử Cực Đan Tông.

Chậc chậc.

Cố Trường Ca đã có thể nghĩ đến chuyện mình chẳng cần làm gì, mỗi ngày đều có thể ghi thêm điểm khí vận.

Đến lúc đó nằm dài tùy ý thêm chút điểm, rảnh rỗi thì bắt nạt người khác một chút, cuộc sống của nhân vật phản diện chính là buồn tẻ vô vị như vậy.

Mấy người A Đại, Minh lão và những thân tín khác đi theo sau đều đứng sau lưng Cố Trường Ca, khí tức vô cùng cường đại, càng khiến cho đám đệ tử ở phía trước đó có chút run sợ.

Cố Trường Ca thiếu chủ của Trường Sinh Cố Gia, nhân vật thần bí như vậy dắt theo nữ tử tới đây, rốt cuộc là vì cái gì?

Bọn họ hẳn là đã sớm biết rồi.

Đứng ở phương diện thượng giới mà nói, cho đến nay trong số các vị trí tôn trẻ tuổi thu hút sự chú ý của người khác nhất thì vị thiếu chủ Cố Gia này, đương nhiên là có chỗ đứng trong đó.

Trời sinh thần nhân, tư thái của chân tiên... quá nhiều quá nhiều cách gọi, có thể thấy được rất cường đại.

Không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy người thật, khiến cho họ không khỏi kinh ngạc.

Rất nhanh, phía trước xuất hiện từng trận thần hồng bay tới, hóa thành mấy bóng người hạ xuống đất, đây chính là mấy vị trưởng lão hiện tại của Tử Cực Đan Tông.

“Thiếu chủ Cố Gia đích thân tới Tử Cực Đan Tông của ta, thực sự là không thể đón tiếp từ xa, vẫn mong thứ tội.”

Một vị trưởng lão thân mang trường bào màu đỏ, nở nụ cười hiền từ chắp tay nói.
 
Chương 98 : Tử Cực Đan Tông


Cố Trường Ca thân là con trai của thánh nữ đời trước của Thái Sơ Thần Giáo, hơn nữa còn là thiếu chủ Cố Gia.

Đương nhiên cả đoạn đường đi hắn không gặp trở ngại gì, còn tìm thấy mẫu thân đang tu luyện của hắn.

Hai người nói chuyện rất lâu, Cố Trường Ca đem chuyện hắn thoái thác với phụ thân hắn, nói lại một lần cho mẫu thân hắn nghe.

Ngay khi mẫu thân nghe thấy thì mắt đã đỏ au, lòng đau như cắt, liền nói thẳng rằng con trai ta phải chịu khổ bao nhiêu năm nay rồi.

Đối với chuyện này, Cố Trường Ca lại chẳng áy náy gì, ngược lại đã giải quyết được ma tính, thiết nghĩ mẫu thân cũng không muốn lại nhìn thấy tính tình của hắn trước đây.

Còn về lai lịch của Tô Thanh Ca, Cố Trường Ca giao cho mẫu thân hắn, hắn cũng rất yên tâm.

Vừa hay Tô Thanh Ca cũng thích mẫu thân của hắn, Cố Trường Ca liền để nàng ở lại bên cạnh mẫu thân.

Tiện thể có thể điều tra một chút những ký ức đó của nàng xem rốt cuộc là gì.

Sau vài ngày ở Thái Sơ Thần Giáo, Cố Trường Ca sau khi quay trở về Cố Gia.

Hắn lại dắt Lâm Thu Hàn đi bái kiến vị Tử Cực Đan Tông ở Nội Vực Đông Thắng Thiên.

Nội Vực Chư Thiên mọc lên như nấm, dựa vào thiên lai để phân chia lãnh thổ.

Đông Thắng Thiên vừa hay tiếp giáp với rất nhiều Đan Đạo hạ giới, thậm chí có người ở đan giới địa vị cực cao từng nói, có vô số tu sĩ đan đạo thăng thiên, đều muốn đi vào trong đó.

Ở trong có rất nhiều nhân vật cấp tông sư của đan đạo, đan được tùy hứng luyện chế ra đều là những thứ có tiền cũng khó có, về phương diện tài nguyên có thể nói rất ít kẻ có thế lực có thể so sánh được.

Đặc biệt là luyện đan sư cũng không thể xem thường phương diện nhân mạch này.

Tử Cực Đan Tông mặc dù to lớn, tự khoe là Đan Đạo đệ nhất đại tông, thế nhưng mấy năm nay, lại bị đan đạo đại tông khác lấn át.

Phương diện chủ yếu nhất chính là họ không có đệ tử giỏi.

Vốn dĩ tu sĩ có tài năng về Đan Đạo đã khó tìm, hơn nữa người có tài về đan đạo thì còn phải phù hợp, không phải cứ tùy tiện có tài năng đan đạo là có thể bái nhập vào đó.

Phần lớn thời gian đều là tìm các đệ tử tại khu vực của thượng giới, bởi vì hạ giới rất ít luyện đan sư có thể thăng thiên.

Cho dù thăng thiên, tại biên giới ngoại vực, cũng sớm đã bị rất nhiều thế lực bắt đi, đưa về tông môn để trở thành kẻ làm không công.

Vì vậy điều này cũng dẫn đến những đan đạo đại tông này quả thật là thiếu đệ tử.

Tài nguyên của họ rất phong phú, chẳng thiếu thứ gì, duy nhất chỉ có đệ tử có thiên phú là thiếu.

Mà các thế lực chính thống ở khắp nơi luôn nghĩ cách tìm kiếm tu sĩ có tài đan đạo, đưa tới các đan đạo đại tông lớn, để tự mưu cầu lợi ích cho mình.

...

Mà thời khắc này, giữa những dãy núi nhấp nhô, tiên sơn ẩn hiện, thác nước lấp lánh, tia nắng chiếu rọi, đan khí tràn trề, một phái Tử Cực Đan Tông với bầu không khí tiên gia.

Giữa các ngọn núi, đang xảy ra một chấn động không hề nhỏ.

Không ít các phong chủ đan phong, không khỏi bàng hoàng khi nghe thấy đệ tử bẩm báo lại.

“Thiếu chủ của Trường Sinh Cố Gia đích thân tới đang ở ngoài sơn môn sao?”

Tử Cực Đan Tông mặc dù tự xưng là đệ nhất đan đạo thánh địa, thế nhưng cũng hiểu rõ đối diện với thế lực như Trường Sinh Gia, Bất Hủ Đại Giáo,cũng phải cúi đầu.

Suy cho cùng họ cũng là người luyện đan, về phương diện gia thế, hay phương diện chiến đấu, đều kém xa Trường Sinh Gia, Bất Hủ Đại Giáo.

Đối diện với loại thế lực khủng của thượng giới, cũng phải chột dạ.

Đặc biệt đối phương lại là thiếu chủ của Trường Sinh Gia, thân phận này dù cho là trưởng lão cũng phải ứng xử cẩn trọng.

Nghe thấy lời hồi báo này, rất nhiều đệ tử của Tử Cực Đan Tông và trưởng lão đều kinh ngạc, vội vàng hóa thành thần hồng bay tới.

“Đây chính là Tử Cực Đan Tông mà công tử nói với thiếp sao? Từ đằng xa đã ngửi thấy mùi đan dược, ngay đến cả sơn môn này cũng vậy, hai thứ đan tông quả là có phần đáng sợ.”

...

Trước sơn môn, Lâm Thu Hàn mặc một bộ váy màu đen, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, trông càng xinh đẹp động lòng người, đang quan sát, vẻ mặt có chút hiếu kỳ nói.

Nghe thấy Cố Trường Ca muốn đưa nàng tới đây học luyện đan, nàng còn rất thích thú.

Dù sao thì nàng cũng rất hứng thú với luyện đan, hơn nữa sau khi học được có thể giúp đỡ Cố Trường Ca.

Như vậy thì sẽ chứng minh nàng không phải là một kẻ vô dụng.

“Dù sao thì Đan Đạo Đại Tông nổi tiếng lẫy lừng của thượng giới, mặc dù trông có chút sa sút, thế nhưng không thiếu tài nguyên nào cả, điều quan trọng nhất là Tử Cực Đan Tông nghe nói là có đan phương của Tử Cực tiên Đan,đó là tiên đan mà ngay đến cả tiên nhân cũng thèm muốn.”

Cố Trường Ca mỉm cười, thân mặc huyền y, vóc dáng cao lớn, đứng ở dưới sơn môn, toàn thân giống như có một vầng hào quang chói lóa, tựa như một vị thần trẻ tuổi, khiến cho không ít đệ tử của Tử Cực Đan Tông ở phía trước phải quay ra nhìn, thầm kinh ngạc.

Hơn nữa còn có một điểm hắn chưa nói, các đan đạo đại tông khác cạnh tranh khốc liệt, không giống như Tử Cực Đan Tông, chẳng có nổi đến mấy đệ tử gọi là tạm được

Bộ dạng sa sút, cũng chỉ có thể dựa vào đám trưởng lão ngoan đồng chống đỡ để giữ thể diện thôi.

Thiên tài giống như Lâm Thu Hàn đương nhiên sẽ được trọng dụng khi ở đây.

Lâm Thu Hàn chỉ cần có thể tiến vào trong đó, Cố Trường Ca đương nhiên cũng có thể đạt được một số điểm khí vận lớn.

Nếu như nàng được xác định là truyền nhân của Tử Cực Đan Tông.

Chậc chậc.

Cố Trường Ca đã có thể nghĩ đến chuyện mình chẳng cần làm gì, mỗi ngày đều có thể ghi thêm điểm khí vận.

Đến lúc đó nằm dài tùy ý thêm chút điểm, rảnh rỗi thì bắt nạt người khác một chút, cuộc sống của nhân vật phản diện chính là buồn tẻ vô vị như vậy.

Mấy người A Đại, Minh lão và những thân tín khác đi theo sau đều đứng sau lưng Cố Trường Ca, khí tức vô cùng cường đại, càng khiến cho đám đệ tử ở phía trước đó có chút run sợ.

Cố Trường Ca thiếu chủ của Trường Sinh Cố Gia, nhân vật thần bí như vậy dắt theo nữ tử tới đây, rốt cuộc là vì cái gì?

Bọn họ hẳn là đã sớm biết rồi.

Đứng ở phương diện thượng giới mà nói, cho đến nay trong số các vị trí tôn trẻ tuổi thu hút sự chú ý của người khác nhất thì vị thiếu chủ Cố Gia này, đương nhiên là có chỗ đứng trong đó.

Trời sinh thần nhân, tư thái của chân tiên... quá nhiều quá nhiều cách gọi, có thể thấy được rất cường đại.

Không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy người thật, khiến cho họ không khỏi kinh ngạc.

Rất nhanh, phía trước xuất hiện từng trận thần hồng bay tới, hóa thành mấy bóng người hạ xuống đất, đây chính là mấy vị trưởng lão hiện tại của Tử Cực Đan Tông.

“Thiếu chủ Cố Gia đích thân tới Tử Cực Đan Tông của ta, thực sự là không thể đón tiếp từ xa, vẫn mong thứ tội.”

Một vị trưởng lão thân mang trường bào màu đỏ, nở nụ cười hiền từ chắp tay nói.
 
Chương 99 : Cuộc sống của nhân vật phản diện thật nhàm chán


Trưởng lão tên Xích Hỏa Trưởng Lão mặc trường bào màu đỏ, chính là trưởng lão thứ sáu của Tử Cực Đan Tông hiện giờ.

Sống không biết đã bao lâu rồi, nghe nói là do một luồng Xích Dương Thiên Hỏa hóa thành, thuật luyện đan một tay, đang vô cùng nổi tiếng ở trên thượng giới.

Sau lưng ông ta, cũng có không ít các trưởng lão và đệ tử theo sau, nhìn là biết ông ta chính là người đứng đầu.

Trong số đám đệ tử kia, cả nam cả nữ đều mặc trường bào màu xanh, có điều phía trên ngực lại sử dụng phù văn ngưng tụ đan văn để thể hiện thân phận.

Đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông.

Tu vi đều không được xem là mạnh lắm, cơ bản đều là Đại Năng Cảnh.

Lúc này họ cũng tò mò quan sát Cố Trường Ca.

Thiếu chủ của Cố Gia trong lời đồn, hắn đến Tử Cực Đan Tông làm gì vậy? Hơn nữa nữ tử váy xanh bên cạnh hắn kia, tu vi sao lại yếu như vậy? Lại chỉ là Thần Thông Cảnh.

Dù sao thì thân phận của Cố Trường Ca cũng rất tôn quý, bọn họ cũng chỉ đưa mắt nhìn mấy cái, không dám nói gì, để tránh tội bất kính.

Vào thời khắc này trong lòng mọi người đều đang phỏng đoán mục đích tới đây của Cố Trường Ca.

“Cố Trường thiếu chủ xin mời vào trong, ở trước cửa sơn môn cũng có phần thất lễ rồi.”

Ngay lập tức, Xích Hỏa Trưởng Lão làm ra động tác mời, mời Cố Trường Ca đi trước.

Cố Trường Ca mỉm cười, đi theo sau.

Rất nhanh, dưới chân đám người đã xuất hiện thần vồng, đi về phía sâu thẳm của Tử Cực Đan Tông.

Trong một tòa cung điện rộng lớn, đan hương lượn lờ, cõ vẻ đã rất lâu đời rồi.

Không ít các đệ tử dung mạo xinh đẹp bước tới dâng trà “Linh Cửu Linh” cho Cố Trường Ca, sau đó lùi sang bên cạnh.

“Không biết Trường Ca thiếu chủ hôm nay đến tông của ta, là có chuyện gì?”

Xích Hòa Trưởng Lão đã uống trà, sau đó liền nghi hoặc hỏi.

Giữa Tử Cực Đan tông và các đại thế lực khác, quan hệ thực sự đều rất tốt, rất ít khi xảy ra chuyện xô sát, vì vậy Cố Trường Ca tới đây thăm hỏi, có lẽ không có xung đột gì cả.

Lúc này, Cố Trường Ca cũng mở lời, khuôn mặt khẽ mỉm cười.

“Xích Hỏa Trưởng Lão không cần khách khí, thực sự thì Trường Cố hôm nay đến đây thăm hỏi Tử Cực Đan Tông, chính xác là có một chuyện nữa.”

“Ồ, chuyện mà Trường Ca thiếu chủ nói, lẽ nào là có liên quan tới vị cô nương này sao?”

Xích Hỏa Trưởng Lão nghe thấy vậy, ánh mắt không khỏi dừng lại.

Cuối cùng nhìn nữ tử áo xanh ở bên cạnh Cố Trường Ca.

Dung mạo rất đẹp, thế nhưng tu vi lại chẳng ra làm sao.

Ông ta không chắc về thân phận của Lâm Thu Hàn, vì vậy chỉ nói câu cô nương, có điều nhìn trông có vẻ cũng có quan hệ thân thiết với Cố Trường Ca.

Nghe đồn Cố gia thiếu chủ vô cùng lạnh lùng, cao cao tại thượng, rất khó tiếp xúc, đến giờ xem ra lời đồn đã sai rồi.

Ít nhất lúc nói chuyện với Cố Trường Ca, ông ta không cảm thấy có gì sai cả, thậm chí cảm thấy giống như gió xuân, khiến cho người ta có cảm giác ấm áp.

Người như vậy,sao có thể lại có tính cách như trong lời đồn kia chứ.

Trong lòng Xích Hỏa Trưởng Lão không ngừng lắc lắc đầu.

“Lâm Thu Hàn là người ta đưa từ hạ giới tới đây, lúc đó ta thấy thiên phú luyện đan của nàng ấy rất khá, trong lòng dao động, muốn đưa nàng tới thượng giới, vừa hay đưa tới Tử Cực Đan Tông, để tránh lãng phí tài năng của nàng.”

Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, không nói thẳng cái gì mà Tử Cực Đan Tông gần đây khá sa sút, mà muốn dùng cách nói gieo trong lòng người ta một hạt giống tốt để nói chuyện.

Như vẫn sẽ không quá vô tình.

Dù sao thì hắn vẫn mong đợi cho Tử Cực Đan Tông giúp hắn bồi dưỡng Lâm Thu Hàn.

Trước mặt mà trọc vào nỗi đau của người ta thì có hơi quá đáng.

Vì vậy hắn đã lựa lời một cách rất tế nhị.

Nếu như đổi lại một chút thành Lâm Thu Hàn là người ta đưa từ hạ giới tới, thiên phú đan đạo rất khá, lại thấy Tử Cực Đan Tông các ngươi gần đây chẳng có đệ tử xuất chúng nào cả, nên ta tặng các người nàng ấy.

Xích Hỏa Trưởng Lão cũng là người thông minh, chỉ nghe một cái thì đã hiểu ra, trên mặt có chút xấu hổ, thế nhưng lại có chút kỳ vọng.

Suy cho cùng Cố Trường Ca thân là thiếu chủ Cố Gia, nếu như đưa người bình thường có chút thiên phú tới, đó chẳng phải là tự làm mình mất mặt sao?

“Trường Ca thiếu chủ lại có lòng như vậy, lão phu thay mặt cho Tử Cực Đan Tông cảm tạ ý tốt của Trường Ca thiếu chủ.”

Xích Hỏa trường lão cười he he nói, rồi mới bắt đầu quan sát tỉ mỉ Lâm Thu Hàn.

Dưới sự bức bách bởi nét mặt của ông ta, Lâm Thu hàn cũng có chút căng thẳng,có điều nhớ tới lời dặn của Cố công tử, nàng lại bình tĩnh lại.

Lúc này, không được hoảng loạn, Cố công tử vẫn còn đang đứng đằng sau nàng kìa.

Lâm Thu Hàn tự nhủ lòng mình.

Cố Trường Ca mỉm cười, sắc mặt không có chút thay đổi.

Thiên phú đan đạo đáng sợ của Lâm Thu Hàn hắn đương nhiên hiểu rất rõ, kẻ bị lợi dụng Tử Cực Đan Tông này, chắc chắn là người thật thà rồi.

Có điều lúc này lại không có ai nhảy ra chất vấn, khiến cho hắn cảm thấy hơi chán.

Dù sao thì cũng là con đường bình thường.

Chỉ có đám đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông thấy Lâm Thu Hàn tu vi yếu, lại đến từ hạ giới, bắt đầu cười nhạo.

Chỉ đáng tiếc, nàng thân mang khí vận lớn,lại không đi theo con đường này.

Xem ra ở bên cạnh mình đã lâu như vậy, thói quen trang bức vả mặt đã không còn nữa.

Cố Trường Ca đột nhiên cảm thấy mất hứng, đi đến đâu cũng chẳng có ai dám bật lại hắn, khiến hắn muốn lấy thế đè người cũng không được.

Ai ai cũng sợ hãi hắn như vậy.

“Ý.....”

Lúc này, Xích Hỏa Trưởng Lão đột nhiên kêu lên một tiếng, nhìn sắc mặt của Lâm Thu Hàn,có chút không dám tin.
 
Chương 99 : Cuộc sống của nhân vật phản diện thật nhàm chán


Trưởng lão tên Xích Hỏa Trưởng Lão mặc trường bào màu đỏ, chính là trưởng lão thứ sáu của Tử Cực Đan Tông hiện giờ.

Sống không biết đã bao lâu rồi, nghe nói là do một luồng Xích Dương Thiên Hỏa hóa thành, thuật luyện đan một tay, đang vô cùng nổi tiếng ở trên thượng giới.

Sau lưng ông ta, cũng có không ít các trưởng lão và đệ tử theo sau, nhìn là biết ông ta chính là người đứng đầu.

Trong số đám đệ tử kia, cả nam cả nữ đều mặc trường bào màu xanh, có điều phía trên ngực lại sử dụng phù văn ngưng tụ đan văn để thể hiện thân phận.

Đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông.

Tu vi đều không được xem là mạnh lắm, cơ bản đều là Đại Năng Cảnh.

Lúc này họ cũng tò mò quan sát Cố Trường Ca.

Thiếu chủ của Cố Gia trong lời đồn, hắn đến Tử Cực Đan Tông làm gì vậy? Hơn nữa nữ tử váy xanh bên cạnh hắn kia, tu vi sao lại yếu như vậy? Lại chỉ là Thần Thông Cảnh.

Dù sao thì thân phận của Cố Trường Ca cũng rất tôn quý, bọn họ cũng chỉ đưa mắt nhìn mấy cái, không dám nói gì, để tránh tội bất kính.

Vào thời khắc này trong lòng mọi người đều đang phỏng đoán mục đích tới đây của Cố Trường Ca.

“Cố Trường thiếu chủ xin mời vào trong, ở trước cửa sơn môn cũng có phần thất lễ rồi.”

Ngay lập tức, Xích Hỏa Trưởng Lão làm ra động tác mời, mời Cố Trường Ca đi trước.

Cố Trường Ca mỉm cười, đi theo sau.

Rất nhanh, dưới chân đám người đã xuất hiện thần vồng, đi về phía sâu thẳm của Tử Cực Đan Tông.

Trong một tòa cung điện rộng lớn, đan hương lượn lờ, cõ vẻ đã rất lâu đời rồi.

Không ít các đệ tử dung mạo xinh đẹp bước tới dâng trà “Linh Cửu Linh” cho Cố Trường Ca, sau đó lùi sang bên cạnh.

“Không biết Trường Ca thiếu chủ hôm nay đến tông của ta, là có chuyện gì?”

Xích Hòa Trưởng Lão đã uống trà, sau đó liền nghi hoặc hỏi.

Giữa Tử Cực Đan tông và các đại thế lực khác, quan hệ thực sự đều rất tốt, rất ít khi xảy ra chuyện xô sát, vì vậy Cố Trường Ca tới đây thăm hỏi, có lẽ không có xung đột gì cả.

Lúc này, Cố Trường Ca cũng mở lời, khuôn mặt khẽ mỉm cười.

“Xích Hỏa Trưởng Lão không cần khách khí, thực sự thì Trường Cố hôm nay đến đây thăm hỏi Tử Cực Đan Tông, chính xác là có một chuyện nữa.”

“Ồ, chuyện mà Trường Ca thiếu chủ nói, lẽ nào là có liên quan tới vị cô nương này sao?”

Xích Hỏa Trưởng Lão nghe thấy vậy, ánh mắt không khỏi dừng lại.

Cuối cùng nhìn nữ tử áo xanh ở bên cạnh Cố Trường Ca.

Dung mạo rất đẹp, thế nhưng tu vi lại chẳng ra làm sao.

Ông ta không chắc về thân phận của Lâm Thu Hàn, vì vậy chỉ nói câu cô nương, có điều nhìn trông có vẻ cũng có quan hệ thân thiết với Cố Trường Ca.

Nghe đồn Cố gia thiếu chủ vô cùng lạnh lùng, cao cao tại thượng, rất khó tiếp xúc, đến giờ xem ra lời đồn đã sai rồi.

Ít nhất lúc nói chuyện với Cố Trường Ca, ông ta không cảm thấy có gì sai cả, thậm chí cảm thấy giống như gió xuân, khiến cho người ta có cảm giác ấm áp.

Người như vậy,sao có thể lại có tính cách như trong lời đồn kia chứ.

Trong lòng Xích Hỏa Trưởng Lão không ngừng lắc lắc đầu.

“Lâm Thu Hàn là người ta đưa từ hạ giới tới đây, lúc đó ta thấy thiên phú luyện đan của nàng ấy rất khá, trong lòng dao động, muốn đưa nàng tới thượng giới, vừa hay đưa tới Tử Cực Đan Tông, để tránh lãng phí tài năng của nàng.”

Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, không nói thẳng cái gì mà Tử Cực Đan Tông gần đây khá sa sút, mà muốn dùng cách nói gieo trong lòng người ta một hạt giống tốt để nói chuyện.

Như vẫn sẽ không quá vô tình.

Dù sao thì hắn vẫn mong đợi cho Tử Cực Đan Tông giúp hắn bồi dưỡng Lâm Thu Hàn.

Trước mặt mà trọc vào nỗi đau của người ta thì có hơi quá đáng.

Vì vậy hắn đã lựa lời một cách rất tế nhị.

Nếu như đổi lại một chút thành Lâm Thu Hàn là người ta đưa từ hạ giới tới, thiên phú đan đạo rất khá, lại thấy Tử Cực Đan Tông các ngươi gần đây chẳng có đệ tử xuất chúng nào cả, nên ta tặng các người nàng ấy.

Xích Hỏa Trưởng Lão cũng là người thông minh, chỉ nghe một cái thì đã hiểu ra, trên mặt có chút xấu hổ, thế nhưng lại có chút kỳ vọng.

Suy cho cùng Cố Trường Ca thân là thiếu chủ Cố Gia, nếu như đưa người bình thường có chút thiên phú tới, đó chẳng phải là tự làm mình mất mặt sao?

“Trường Ca thiếu chủ lại có lòng như vậy, lão phu thay mặt cho Tử Cực Đan Tông cảm tạ ý tốt của Trường Ca thiếu chủ.”

Xích Hỏa trường lão cười he he nói, rồi mới bắt đầu quan sát tỉ mỉ Lâm Thu Hàn.

Dưới sự bức bách bởi nét mặt của ông ta, Lâm Thu hàn cũng có chút căng thẳng,có điều nhớ tới lời dặn của Cố công tử, nàng lại bình tĩnh lại.

Lúc này, không được hoảng loạn, Cố công tử vẫn còn đang đứng đằng sau nàng kìa.

Lâm Thu Hàn tự nhủ lòng mình.

Cố Trường Ca mỉm cười, sắc mặt không có chút thay đổi.

Thiên phú đan đạo đáng sợ của Lâm Thu Hàn hắn đương nhiên hiểu rất rõ, kẻ bị lợi dụng Tử Cực Đan Tông này, chắc chắn là người thật thà rồi.

Có điều lúc này lại không có ai nhảy ra chất vấn, khiến cho hắn cảm thấy hơi chán.

Dù sao thì cũng là con đường bình thường.

Chỉ có đám đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông thấy Lâm Thu Hàn tu vi yếu, lại đến từ hạ giới, bắt đầu cười nhạo.

Chỉ đáng tiếc, nàng thân mang khí vận lớn,lại không đi theo con đường này.

Xem ra ở bên cạnh mình đã lâu như vậy, thói quen trang bức vả mặt đã không còn nữa.

Cố Trường Ca đột nhiên cảm thấy mất hứng, đi đến đâu cũng chẳng có ai dám bật lại hắn, khiến hắn muốn lấy thế đè người cũng không được.

Ai ai cũng sợ hãi hắn như vậy.

“Ý.....”

Lúc này, Xích Hỏa Trưởng Lão đột nhiên kêu lên một tiếng, nhìn sắc mặt của Lâm Thu Hàn,có chút không dám tin.
 
Chương 100 : Tông chủ Tử Cục Đan Tông


Không quan sát kĩ thì không biết, tỉ mỉ quan sát một cái liền giật mình không thôi.

Dù sao thì thiên phú gì đó cũng không viết ở trên mặt, cho dù tu vi của ông ta có cao thâm, cũng không thể nhìn một cái mà ra được.

Điều này cần một quá trình cảm thức.

Mà cảm thức này, ông ta lại phát hiện ra trên người của tiểu cô nương Lâm Thu Hàn này lại có đan ý nồng đậm, trời sinh đan ý?

Được biết đan ý đều là thứ mà một vài đan đạo đại tông sư mơ ước có được.

Thế nhưng trên người của tiểu cô nương này, lại nhiều vô cùng.

Điều này khiến ông ta có chút kinh ngạc, không dám tin.

Nếu như đi theo con đường đan đạo, đây hẳn là tiền đồ rộng mở.

“Thiên phú của vị cô nương này...”

Xích Hỏa Trưởng Lão vui mừng, có chút kích động, thế nhưng vẫn chưa chắc chắn, dặn dò đệ tử ở sau lưng đi lấy pháp khí tới, chuẩn bị thử một chút.

“Xích Hỏa Trưởng Lão, thiên phú của Thu Hàn có được không?” Cố Trường Ca mỉm cười, kết quả hắn đã sớm dự liệu được, có điều dĩ nhiên vẫn nên làm đúng quy trình.

“Thiên phú của vị cô nương này, có chút khiến người ta kinh ngạc, không ngờ lại xuất hiện ở hạ giới, còn được Trường Ca thiếu chủ phát hiện ra nữa...” Xích Hỏa Trưởng Lão cũng tươi cười, nhìn ánh mắt của Lâm Thu Hản, giống như nhìn một hồn bảo quý báu.

“Cô nương, ngươi có nguyện bái lão phu làm sư phụ không?”

Ông đột nhiên lên tiếng, câu đầu tiên đã khiến cho Lâm Thu Hàn có chút mơ màng, đầu còn chưa định thần lại,thiên phú đan đạo của mình thật sự tốt như vậy sao?

Nàng đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Cố Trường Ca.

“Chuyện này nàng tự mình định đoạt.”

Cố Trường Ca cười nói, chắc chắn phải tôn trọng ý kiến của nàng, chuyện bái sư mà cũng phải nghe hắn, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì cả.

Có điều, Xích Hỏa Trưởng Lão này lại là người thông minh, lại đã chuẩn bị tranh dành Lâm Thu Hàn trước rồi.

“Có điều, ta cảm thấy Thu Hàn nàng có thể đợi một lát, Trưởng Lão của Tử Cực Đan Tông không ít, chọn lấy một người mà nàng cảm thấy phù hợp.”

Lần này, Cố Trường Ca đã trực tiếp dùng chữ chọn này rồi.

Xích Hỏa Trưởng Lão có chút ngượng ngùng, dù sao thì chính xác là bản thân có ý định dành người, nhưng lại bị Cố Trường Ca phá đám rồi.

Còn về chữ chọn này, ông ta cảm thấy rất đúng.

Hiện giờ không phải là họ có đồng ý thu nhận Lâm Thu Hàn làm đồ đệ hay không mà là nàng có nguyện bái họ làm thầy hay không,lát nữa thôi khi các trưởng lão khác nghe được tin này sẽ vội vàng chạy tới, hẳn là sẽ không giống như ông ta, chỉ e là sẽ đến thẳng đó để dành người.

Đám đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông lúc này cũng sửng sốt,vẫn chưa từng nghe nói qua chuyện có thể chọn trưởng lão làm sư tôn.

Thiên phú của vị nữ tử váy xanh này thật sự đáng sợ vậy sao?

“Tiểu cô nương, nếu như cô bái lão phu làm sư, muốn đan hỏa gì cứ nói,nói về khống hỏa nhất đạo, cả thượng giới này, lão phu dám vỗ ngực đảm bảo rằng không có được mấy người có thể mạnh hơn lão phu.”

Xích Hỏa Trưởng Lão bắt đầu chuẩn bị hướng dẫn từng bước , muốn dốc hết sức để cho Lâm Thu Hàn chọn ông ta làm sư tôn.

Còn lúc này, ở bên ngoài đại điện, có một đám trưởng lão cũng chen chúc nhau tới, tuổi tác cũng đã nhiều rồi, đều là đại nhân vật danh tiếng lẫy lừng trong giới đan đạo, hoá thạch sống, có nhân mạch và tài nguyên cực kỳ khủng bố.

“Nghe nói Trường Ca thiếu chủ đưa tới cho chúng ta một hạt giống tốt...”

“Trường Ca thiếu chủ thật là có lòng, Tử Cực Đan Tông ta cảm kích vô cùng.”

Đám đạo trưởng khí tức đều vô cùng đáng sợ, trước tiên là chào hỏi Cố Trường Cam sau đó đưa anh mắt nhìn thẳng Lâm Thu Hàn, bộ dạng đó quả giống với sói dữ nhìn chằm chằm miếng mồi.

Trên đường tới đây, bọn họ đã nghe nói qua mọi chuyện.

“Đan ý trời sinh, lại còn không chỉ có một sợi ...Không đúng, Mẹ kiếp! Lại nhiều như vậy, điều này sao có thể chứ...” Một lão ngoan đồng tuổi đã cao, mắt không khỏi mở to, chửi thề một câu.

“Tiểu cô nương này không phải là Thượng Cổ Thần Đan biến hình đấy chứ?”

“Loại thiên phú này, quả là vạn năm chưa từng thấy một lần, cảm giác trong cuộc thi của các tông lần này, chúng ta có thể mở mày mở mặt một lần rồi!”

“Xí!”

Có người không kìm được mà hít một hơi thật sâu, mau chóng lôi pháp bảo khảo thí ra, đưa ra sau lưng Lâm Thu Hàn.

Vù!

Ngay sau đó là một cơn run rẩy!

Một ánh hào quang bắt đầu , các loại màu sắc chiếu sáng đại điện, sáng lòa chói mắt, quả là đã chiếu sáng cả đại điện.

Rất nhiều đệ tử chỉ đành nhắm mắt lại, để tránh những tia sáng đó làm bị thương.

“Kiểm tra thiên phú không hề sai, tiểu cô nương này đúng là bản chất phù hợp với luyện đan nhất, giao cô ấy cho lão phu, không tới hai mươi năm, nhất định sẽ là một đan đạo tông sư danh trấn tứ phương.

“Chi bằng giao cho lão ẩu đi, tiểu cô nương sao có thể để một đám lão già như các ngươi dạy chứ? Ngộ nhỡ dạy sai thì sao? Tiểu cô nương theo ta đi, ta chỉ cần mười tám năm, nhất định sẽ dạy ngươi thành một đan đạo tông sư, nhận được sự kính ngưỡng của vô số người.”

“Lão phu chỉ cần mười năm năm.”

“Mười năm? Ông già như ta chỉ cần mười ba năm! He he, các ngươi cũng chỉ có năng lực đó mà thôi, tiểu cô nương, ngươi chọn ông già như ta làm sư tôn, Thiên Trụ Phong nơi ta ở, phong chủ kế nhiệm đời tiếp theo chính là ngươi, vị trí tông chủ cũng không phải là không thể tranh giành.”

Nhìn đám trưởng lão phong chủ mà hằng ngày đến nhìn cũng chẳng thấy đâu bắt đầu tranh dành vị trí sư tôn, tậm chí là còn cãi nhau như ngoài chợ.

Đám đệ tử của Tử Cực Đan Tông đều vô cùng kinh ngạc, thậm chí có chút mơ hồ, quả đúng là sợ thật.

“Công tử…” Lâm Thu Hàn chớp mắt, nhìn Cố Trường Ca cầu cứu.

Từ lúc nào cô lại gặp phải cảnh tượng đáng sợ như vậy?

Đến giờ đầu óc cứ ong ong cả lên.

“Nàng tự mình chọn.” Cố Trường Ca nói.

“Không, thiếp chỉ nghe lời công tử.” Lâm Thu Hàn dẩu miệng, liền ném họa này qua người Cố Trường Ca.

Bình thường sao lại không thấy nàng thông minh như vậy?

Cố Trường Ca rất muốn cốc đầu nàng một cái.

“Tiểu cô nương chi bằng theo ta đi, ta chỉ cần mười năm thì có thể dạy ngươi trở thành Đan Đạo Tông Sư rồi.”

Lúc này, cùng với một giọng nói ôn nhu, một vị phu nhân bận đồ cung trang xinh đẹp lộng lẫy chậm rãi bước vào, khuôn mặt nở nụ cười.

Bóng dáng của nàng rất mơ hồ, giống như là từ một thế giới khác đi tới, đạo hành không biết thâm sâu bao nhiêu.

“Tông chủ!”

Tất cả đệ tử và trưởng lão trong điện đều nhất loạt hành lễ.

Lời này của nàng rõ ràng là nói với Cố Trường Ca.
 
Chương 100 : Tông chủ Tử Cục Đan Tông


Không quan sát kĩ thì không biết, tỉ mỉ quan sát một cái liền giật mình không thôi.

Dù sao thì thiên phú gì đó cũng không viết ở trên mặt, cho dù tu vi của ông ta có cao thâm, cũng không thể nhìn một cái mà ra được.

Điều này cần một quá trình cảm thức.

Mà cảm thức này, ông ta lại phát hiện ra trên người của tiểu cô nương Lâm Thu Hàn này lại có đan ý nồng đậm, trời sinh đan ý?

Được biết đan ý đều là thứ mà một vài đan đạo đại tông sư mơ ước có được.

Thế nhưng trên người của tiểu cô nương này, lại nhiều vô cùng.

Điều này khiến ông ta có chút kinh ngạc, không dám tin.

Nếu như đi theo con đường đan đạo, đây hẳn là tiền đồ rộng mở.

“Thiên phú của vị cô nương này...”

Xích Hỏa Trưởng Lão vui mừng, có chút kích động, thế nhưng vẫn chưa chắc chắn, dặn dò đệ tử ở sau lưng đi lấy pháp khí tới, chuẩn bị thử một chút.

“Xích Hỏa Trưởng Lão, thiên phú của Thu Hàn có được không?” Cố Trường Ca mỉm cười, kết quả hắn đã sớm dự liệu được, có điều dĩ nhiên vẫn nên làm đúng quy trình.

“Thiên phú của vị cô nương này, có chút khiến người ta kinh ngạc, không ngờ lại xuất hiện ở hạ giới, còn được Trường Ca thiếu chủ phát hiện ra nữa...” Xích Hỏa Trưởng Lão cũng tươi cười, nhìn ánh mắt của Lâm Thu Hản, giống như nhìn một hồn bảo quý báu.

“Cô nương, ngươi có nguyện bái lão phu làm sư phụ không?”

Ông đột nhiên lên tiếng, câu đầu tiên đã khiến cho Lâm Thu Hàn có chút mơ màng, đầu còn chưa định thần lại,thiên phú đan đạo của mình thật sự tốt như vậy sao?

Nàng đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Cố Trường Ca.

“Chuyện này nàng tự mình định đoạt.”

Cố Trường Ca cười nói, chắc chắn phải tôn trọng ý kiến của nàng, chuyện bái sư mà cũng phải nghe hắn, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì cả.

Có điều, Xích Hỏa Trưởng Lão này lại là người thông minh, lại đã chuẩn bị tranh dành Lâm Thu Hàn trước rồi.

“Có điều, ta cảm thấy Thu Hàn nàng có thể đợi một lát, Trưởng Lão của Tử Cực Đan Tông không ít, chọn lấy một người mà nàng cảm thấy phù hợp.”

Lần này, Cố Trường Ca đã trực tiếp dùng chữ chọn này rồi.

Xích Hỏa Trưởng Lão có chút ngượng ngùng, dù sao thì chính xác là bản thân có ý định dành người, nhưng lại bị Cố Trường Ca phá đám rồi.

Còn về chữ chọn này, ông ta cảm thấy rất đúng.

Hiện giờ không phải là họ có đồng ý thu nhận Lâm Thu Hàn làm đồ đệ hay không mà là nàng có nguyện bái họ làm thầy hay không,lát nữa thôi khi các trưởng lão khác nghe được tin này sẽ vội vàng chạy tới, hẳn là sẽ không giống như ông ta, chỉ e là sẽ đến thẳng đó để dành người.

Đám đệ tử nội môn của Tử Cực Đan Tông lúc này cũng sửng sốt,vẫn chưa từng nghe nói qua chuyện có thể chọn trưởng lão làm sư tôn.

Thiên phú của vị nữ tử váy xanh này thật sự đáng sợ vậy sao?

“Tiểu cô nương, nếu như cô bái lão phu làm sư, muốn đan hỏa gì cứ nói,nói về khống hỏa nhất đạo, cả thượng giới này, lão phu dám vỗ ngực đảm bảo rằng không có được mấy người có thể mạnh hơn lão phu.”

Xích Hỏa Trưởng Lão bắt đầu chuẩn bị hướng dẫn từng bước , muốn dốc hết sức để cho Lâm Thu Hàn chọn ông ta làm sư tôn.

Còn lúc này, ở bên ngoài đại điện, có một đám trưởng lão cũng chen chúc nhau tới, tuổi tác cũng đã nhiều rồi, đều là đại nhân vật danh tiếng lẫy lừng trong giới đan đạo, hoá thạch sống, có nhân mạch và tài nguyên cực kỳ khủng bố.

“Nghe nói Trường Ca thiếu chủ đưa tới cho chúng ta một hạt giống tốt...”

“Trường Ca thiếu chủ thật là có lòng, Tử Cực Đan Tông ta cảm kích vô cùng.”

Đám đạo trưởng khí tức đều vô cùng đáng sợ, trước tiên là chào hỏi Cố Trường Cam sau đó đưa anh mắt nhìn thẳng Lâm Thu Hàn, bộ dạng đó quả giống với sói dữ nhìn chằm chằm miếng mồi.

Trên đường tới đây, bọn họ đã nghe nói qua mọi chuyện.

“Đan ý trời sinh, lại còn không chỉ có một sợi ...Không đúng, Mẹ kiếp! Lại nhiều như vậy, điều này sao có thể chứ...” Một lão ngoan đồng tuổi đã cao, mắt không khỏi mở to, chửi thề một câu.

“Tiểu cô nương này không phải là Thượng Cổ Thần Đan biến hình đấy chứ?”

“Loại thiên phú này, quả là vạn năm chưa từng thấy một lần, cảm giác trong cuộc thi của các tông lần này, chúng ta có thể mở mày mở mặt một lần rồi!”

“Xí!”

Có người không kìm được mà hít một hơi thật sâu, mau chóng lôi pháp bảo khảo thí ra, đưa ra sau lưng Lâm Thu Hàn.

Vù!

Ngay sau đó là một cơn run rẩy!

Một ánh hào quang bắt đầu , các loại màu sắc chiếu sáng đại điện, sáng lòa chói mắt, quả là đã chiếu sáng cả đại điện.

Rất nhiều đệ tử chỉ đành nhắm mắt lại, để tránh những tia sáng đó làm bị thương.

“Kiểm tra thiên phú không hề sai, tiểu cô nương này đúng là bản chất phù hợp với luyện đan nhất, giao cô ấy cho lão phu, không tới hai mươi năm, nhất định sẽ là một đan đạo tông sư danh trấn tứ phương.

“Chi bằng giao cho lão ẩu đi, tiểu cô nương sao có thể để một đám lão già như các ngươi dạy chứ? Ngộ nhỡ dạy sai thì sao? Tiểu cô nương theo ta đi, ta chỉ cần mười tám năm, nhất định sẽ dạy ngươi thành một đan đạo tông sư, nhận được sự kính ngưỡng của vô số người.”

“Lão phu chỉ cần mười năm năm.”

“Mười năm? Ông già như ta chỉ cần mười ba năm! He he, các ngươi cũng chỉ có năng lực đó mà thôi, tiểu cô nương, ngươi chọn ông già như ta làm sư tôn, Thiên Trụ Phong nơi ta ở, phong chủ kế nhiệm đời tiếp theo chính là ngươi, vị trí tông chủ cũng không phải là không thể tranh giành.”

Nhìn đám trưởng lão phong chủ mà hằng ngày đến nhìn cũng chẳng thấy đâu bắt đầu tranh dành vị trí sư tôn, tậm chí là còn cãi nhau như ngoài chợ.

Đám đệ tử của Tử Cực Đan Tông đều vô cùng kinh ngạc, thậm chí có chút mơ hồ, quả đúng là sợ thật.

“Công tử…” Lâm Thu Hàn chớp mắt, nhìn Cố Trường Ca cầu cứu.

Từ lúc nào cô lại gặp phải cảnh tượng đáng sợ như vậy?

Đến giờ đầu óc cứ ong ong cả lên.

“Nàng tự mình chọn.” Cố Trường Ca nói.

“Không, thiếp chỉ nghe lời công tử.” Lâm Thu Hàn dẩu miệng, liền ném họa này qua người Cố Trường Ca.

Bình thường sao lại không thấy nàng thông minh như vậy?

Cố Trường Ca rất muốn cốc đầu nàng một cái.

“Tiểu cô nương chi bằng theo ta đi, ta chỉ cần mười năm thì có thể dạy ngươi trở thành Đan Đạo Tông Sư rồi.”

Lúc này, cùng với một giọng nói ôn nhu, một vị phu nhân bận đồ cung trang xinh đẹp lộng lẫy chậm rãi bước vào, khuôn mặt nở nụ cười.

Bóng dáng của nàng rất mơ hồ, giống như là từ một thế giới khác đi tới, đạo hành không biết thâm sâu bao nhiêu.

“Tông chủ!”

Tất cả đệ tử và trưởng lão trong điện đều nhất loạt hành lễ.

Lời này của nàng rõ ràng là nói với Cố Trường Ca.
 
Chương 101 : Da mặt dày


Cố Trường Ca híp mắt lại, thế nhưng cũng ngay lập tức trở lại bình thường.

Người đến chính là tông chủ của Tử Cực Đan Tông, Tử Nghiên tông chủ, thân nữ nhi lại nắm giữ cả một Tử Cực Đan Tông rộng lớn, thậm chí nghe nói còn cực kỳ nổi danh ở trên thượng giới, thủ đoạn rất kinh người.

Mặc dù nhìn trông có vẻ trẻ trung, thế nhưng thực sự chỉ là dùng thuật trú nhan mà thôi.

Tuổi thật có khi còn đáng tuổi tổ tiên của Cố Trường Ca.

Thực ra lúc đến, hắn đã suy nghĩ để Lâm Thu Hàn bái người này làm thầy.

Cho đến giờ mình lại đưa tới tận cửa, khiến hắn bớt tốn công sức.

“Trường Ca thiếu chủ thật có lòng, đưa một mầm giống tốt như vậy tới Tử Cực Đan Tông, thật sự là đã giải quyết được vấn đề cấp bách của Tông ta.

Tử Nghiên tông chủ bước vào trong cung điện, cười nói, giọng nói rất dịu dàng, cử chỉ thì càng sâu sắc khó đoán.

Nàng quan sát Cố Trường Ca, giống như muốn nhìn thấu hắn.

Về vị trí tôn trẻ tuổi của Cố Gia mà trên thượng giới đang đồn đại rất nhiều này, trong đầu nàng luôn có nhận định rằng hắn tính tình lạnh lùng vô tình, chỉ thích tu luyện.

Chuyện lớn xảy ra ở Trường Sinh Cố Gia mười mấy năm trước, các đại gia tộc ở trên thượng giới đều biết, mặc dù rất nhanh đã bị ỉm đi, thế nhưng nàng cũng nghe ngóng được không ít.

Nghe nói chính là do người thanh niên trẻ trước mặt này gây ra.

“Tử Nghiên tiền bối trêu đùa rồi, vãn bối chẳng qua chỉ là mượn hoa hiến phật mà thôi, Tử Cực Đan Tông hiện giờ cũng chính là nơi tốt nhất mà Thu Hàn nên đi theo.”

Cố Trường Ca sắc mặt tự nhiên, nói.

Nghe đến lời này, Tử Nghiên tông chủ chẳng tỏ thái độ gì mà chỉ cười một tiếng, tin đồn là thật hay giả nàng không biết, thế nhưng nàng nhìn ra được người thanh niên trước mặt này rất thông minh, thủ đoạn bất phàm.

Ngoài ra, tu vi cũng cực kỳ cao thâm, giới trẻ hành tẩu bên ngoài bây giờ chỉ e là không tìm thấy mấy người có thể so sánh với hắn.

Đẹp trai nho nhã, điềm tĩnh ôn nhu.

Đây là nhân vật không hề đơn giản.

“Đây là Tử Cực Lệnh của Tử Cực Đan Tông ta, ở bên ngoài có thể tùy ý điều khiển đan sư của Tử Cực Đan Tông ta trở thành người của Trường Ca thiếu chủ.

“Cho dù là các vị trưởng lão đứng đầu của Tử Cực Đan Tông ta, Trường Ca thiếu chủ cũng có thể mượn Tử Cực Lệnh này ra hiệu lệnh, có điều chỉ có một lần cơ hội mà thôi.”

“Trường Ca thiếu chủ đã dẫn tiểu cô nương này tới đây, ân tình này, Tử Cực Đan Tông ta đương nhiên là khắc sâu trong lòng.”

Ngay lập tức, Tử Nghiên tông chủ nói, trong tay đột nhiên xuất hiện thêm một vật.

Đây là lệnh bài có khắc hoa văn đan đạo, không biết dùng loại tiên kim nào tạo thành, trông rất cổ xưa.

Hai chữ Tử Cực to đùng hiện lên một cách rõ nét.

“Tông chủ…”

Tất cả trưởng lão trong đại điện ngay lập tức mặt đều biến sắc, không ngờ tông chủ lại đem Tử Cực Lệnh quan trọng như vậy cho Cố Trường Ca.

Việc này chứng tỏ cho điều gì? Quả thật là không cần giải thích cũng biết rồi.

Thậm chí đối với rất nhiều thế lực ngoại giới mà nói, vật này của Tử Cực Đan Tông giống như nhìn thấy tông chủ của Tử Cực Đan Tông giá lâm,

Cố Trường Ca cho dù thân là thiếu chủ Cố Gia, đưa hạt giống tốt Lâm Thu Hàn đến cho bọn họ, có ân lớn với Tử Cực Đan Tông.

Thế nhưng cũng không đáng để họ làm như vậy.

“Ồ, vãn bối lại vô lễ rồi.”

Nhìn thấy vật này, Cố Trường Ca đương nhiên sẽ không từ chối, Tử Cực Lệnh đại diện cho thứ gì, hắn cũng rất rõ.

Nói không hề khách sáo, chỉ cần ở trên lãnh thổ đan đạo của thượng giới, Tử Cực Lệnh đều có thể ra lệnh cho đại đa số đan sư, nó có một sức mạnh thật đáng sợ.

Thứ đồ tốt thế này, Tử Nghiên tông củ lại đưa thẳng cho hắn, đúng là khiến cho hắn có chút ngạc nhiên.

Tuân theo nguyên tắc người không vì mình trời tru đất diệt, Cố Trường Ca đương nhiên là nhận rồi.

Sau này cần đan dược gì, cứ lôi Tử Cực Lệnh ra tìm đến đan sư của Tử Cực Đan Tông là được rồi, thậm chí ngay đến cả nguyên liệu cũng không cần chuẩn bị.

Giống một loạt như Tụ Thần Đan, Hoa Linh Đan, Bách Tán Đan cái gì đó…

Hơn nữa Cố Trường Ca cũng biết, ẩn ý sau câu nói của Tử Nghiên tông chủ chính là một cái Tử Cực Lệnh để hắn bán Lâm Thu Hàn cho Tử Cực Đan Tông bọn họ rồi.

Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn có chút ý vị xấu xa.

Làm một kẻ bị oan thì không muốn,lại cứ muốn làm mấy chuyện vô dụng này.

Nếu hắn đã dám đưa Lâm Thu Hàn tới đây thì đương nhiên sẽ không sợ nàng ta phản bội mình.

“Thu Hàn, đây là tông chủ của Tử Cực Đan Tông, sau này nàng ấy chính là sư tôn của ngươi, cố gắng cùng nàng ấy học luyện đan…”

Sau đó, Cố Trường Ca mỉm cười, xoa xoa mái tóc của Lâm Thu Hàn, không hề đề cập đến chuyện giao Lâm Thu Hàn cho Tử Cực Đan Tông.

Ngoài ra, Tử Cực lệnh đã nằm trong tay hắn, còn muốn quay về sao?

Nghĩ nhiều quá rồi.

Làm người tốt thì không muốn, còn muốn tự mình tranh dành chút lợi ích này.

Hắn lại muốn tặng cho tông chủ của Tử Cực Đan Tông người tốt này.

“Ừm ừm, công tử yên tâm đi! Thiếp nhất định không phụ kỳ vọng của công tử.”

Lâm Thu Hàn ngoan ngoãn nói, bởi vì hành động thân mật của Cố Trường Ca khiến cô có chút nóng mặt.

Thấy Cố Trường Ca làm bộ dạng có ý không để ý tới mình.

Sắc mặt của Tử Nghiên tông chủ khẽ đơ ra, có chút ngạc nhiên, thế nhưng rất nhanh cũng đã trở lại bình thường.

Thế nhưng…cảm giác đồ đã chót đưa ra không thể lấy lại được nó thế nào nhỉ?

Trong lòng nàng đột nhiên ngầm có chút hối hận, vì sao lại cảm thấy Cố Trường Ca là người tốt.

Quả nhiên da mặt dày thật, ngay đến cả nàng cũng vô thức cảm thấy Cố Trường Ca không phải là người xấu.

Có điều Tử Nghiên tông chủ cũng tin, để Lâm Thu Hàn ở lại bên cạnh Tử Nghiên để nàng ta dốc lòng dạy bảo, chỉ cần một khoảng thời gian, nàng đương nhiên sẽ có tình cảm với tông môn.

Cố Trường Ca định để cho Tử Cực Đan Tông giúp hắn bồi dưỡng người, đương nhiên sẽ hụt hẫng.
 
Chương 101 : Da mặt dày


Cố Trường Ca híp mắt lại, thế nhưng cũng ngay lập tức trở lại bình thường.

Người đến chính là tông chủ của Tử Cực Đan Tông, Tử Nghiên tông chủ, thân nữ nhi lại nắm giữ cả một Tử Cực Đan Tông rộng lớn, thậm chí nghe nói còn cực kỳ nổi danh ở trên thượng giới, thủ đoạn rất kinh người.

Mặc dù nhìn trông có vẻ trẻ trung, thế nhưng thực sự chỉ là dùng thuật trú nhan mà thôi.

Tuổi thật có khi còn đáng tuổi tổ tiên của Cố Trường Ca.

Thực ra lúc đến, hắn đã suy nghĩ để Lâm Thu Hàn bái người này làm thầy.

Cho đến giờ mình lại đưa tới tận cửa, khiến hắn bớt tốn công sức.

“Trường Ca thiếu chủ thật có lòng, đưa một mầm giống tốt như vậy tới Tử Cực Đan Tông, thật sự là đã giải quyết được vấn đề cấp bách của Tông ta.

Tử Nghiên tông chủ bước vào trong cung điện, cười nói, giọng nói rất dịu dàng, cử chỉ thì càng sâu sắc khó đoán.

Nàng quan sát Cố Trường Ca, giống như muốn nhìn thấu hắn.

Về vị trí tôn trẻ tuổi của Cố Gia mà trên thượng giới đang đồn đại rất nhiều này, trong đầu nàng luôn có nhận định rằng hắn tính tình lạnh lùng vô tình, chỉ thích tu luyện.

Chuyện lớn xảy ra ở Trường Sinh Cố Gia mười mấy năm trước, các đại gia tộc ở trên thượng giới đều biết, mặc dù rất nhanh đã bị ỉm đi, thế nhưng nàng cũng nghe ngóng được không ít.

Nghe nói chính là do người thanh niên trẻ trước mặt này gây ra.

“Tử Nghiên tiền bối trêu đùa rồi, vãn bối chẳng qua chỉ là mượn hoa hiến phật mà thôi, Tử Cực Đan Tông hiện giờ cũng chính là nơi tốt nhất mà Thu Hàn nên đi theo.”

Cố Trường Ca sắc mặt tự nhiên, nói.

Nghe đến lời này, Tử Nghiên tông chủ chẳng tỏ thái độ gì mà chỉ cười một tiếng, tin đồn là thật hay giả nàng không biết, thế nhưng nàng nhìn ra được người thanh niên trước mặt này rất thông minh, thủ đoạn bất phàm.

Ngoài ra, tu vi cũng cực kỳ cao thâm, giới trẻ hành tẩu bên ngoài bây giờ chỉ e là không tìm thấy mấy người có thể so sánh với hắn.

Đẹp trai nho nhã, điềm tĩnh ôn nhu.

Đây là nhân vật không hề đơn giản.

“Đây là Tử Cực Lệnh của Tử Cực Đan Tông ta, ở bên ngoài có thể tùy ý điều khiển đan sư của Tử Cực Đan Tông ta trở thành người của Trường Ca thiếu chủ.

“Cho dù là các vị trưởng lão đứng đầu của Tử Cực Đan Tông ta, Trường Ca thiếu chủ cũng có thể mượn Tử Cực Lệnh này ra hiệu lệnh, có điều chỉ có một lần cơ hội mà thôi.”

“Trường Ca thiếu chủ đã dẫn tiểu cô nương này tới đây, ân tình này, Tử Cực Đan Tông ta đương nhiên là khắc sâu trong lòng.”

Ngay lập tức, Tử Nghiên tông chủ nói, trong tay đột nhiên xuất hiện thêm một vật.

Đây là lệnh bài có khắc hoa văn đan đạo, không biết dùng loại tiên kim nào tạo thành, trông rất cổ xưa.

Hai chữ Tử Cực to đùng hiện lên một cách rõ nét.

“Tông chủ…”

Tất cả trưởng lão trong đại điện ngay lập tức mặt đều biến sắc, không ngờ tông chủ lại đem Tử Cực Lệnh quan trọng như vậy cho Cố Trường Ca.

Việc này chứng tỏ cho điều gì? Quả thật là không cần giải thích cũng biết rồi.

Thậm chí đối với rất nhiều thế lực ngoại giới mà nói, vật này của Tử Cực Đan Tông giống như nhìn thấy tông chủ của Tử Cực Đan Tông giá lâm,

Cố Trường Ca cho dù thân là thiếu chủ Cố Gia, đưa hạt giống tốt Lâm Thu Hàn đến cho bọn họ, có ân lớn với Tử Cực Đan Tông.

Thế nhưng cũng không đáng để họ làm như vậy.

“Ồ, vãn bối lại vô lễ rồi.”

Nhìn thấy vật này, Cố Trường Ca đương nhiên sẽ không từ chối, Tử Cực Lệnh đại diện cho thứ gì, hắn cũng rất rõ.

Nói không hề khách sáo, chỉ cần ở trên lãnh thổ đan đạo của thượng giới, Tử Cực Lệnh đều có thể ra lệnh cho đại đa số đan sư, nó có một sức mạnh thật đáng sợ.

Thứ đồ tốt thế này, Tử Nghiên tông củ lại đưa thẳng cho hắn, đúng là khiến cho hắn có chút ngạc nhiên.

Tuân theo nguyên tắc người không vì mình trời tru đất diệt, Cố Trường Ca đương nhiên là nhận rồi.

Sau này cần đan dược gì, cứ lôi Tử Cực Lệnh ra tìm đến đan sư của Tử Cực Đan Tông là được rồi, thậm chí ngay đến cả nguyên liệu cũng không cần chuẩn bị.

Giống một loạt như Tụ Thần Đan, Hoa Linh Đan, Bách Tán Đan cái gì đó…

Hơn nữa Cố Trường Ca cũng biết, ẩn ý sau câu nói của Tử Nghiên tông chủ chính là một cái Tử Cực Lệnh để hắn bán Lâm Thu Hàn cho Tử Cực Đan Tông bọn họ rồi.

Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn có chút ý vị xấu xa.

Làm một kẻ bị oan thì không muốn,lại cứ muốn làm mấy chuyện vô dụng này.

Nếu hắn đã dám đưa Lâm Thu Hàn tới đây thì đương nhiên sẽ không sợ nàng ta phản bội mình.

“Thu Hàn, đây là tông chủ của Tử Cực Đan Tông, sau này nàng ấy chính là sư tôn của ngươi, cố gắng cùng nàng ấy học luyện đan…”

Sau đó, Cố Trường Ca mỉm cười, xoa xoa mái tóc của Lâm Thu Hàn, không hề đề cập đến chuyện giao Lâm Thu Hàn cho Tử Cực Đan Tông.

Ngoài ra, Tử Cực lệnh đã nằm trong tay hắn, còn muốn quay về sao?

Nghĩ nhiều quá rồi.

Làm người tốt thì không muốn, còn muốn tự mình tranh dành chút lợi ích này.

Hắn lại muốn tặng cho tông chủ của Tử Cực Đan Tông người tốt này.

“Ừm ừm, công tử yên tâm đi! Thiếp nhất định không phụ kỳ vọng của công tử.”

Lâm Thu Hàn ngoan ngoãn nói, bởi vì hành động thân mật của Cố Trường Ca khiến cô có chút nóng mặt.

Thấy Cố Trường Ca làm bộ dạng có ý không để ý tới mình.

Sắc mặt của Tử Nghiên tông chủ khẽ đơ ra, có chút ngạc nhiên, thế nhưng rất nhanh cũng đã trở lại bình thường.

Thế nhưng…cảm giác đồ đã chót đưa ra không thể lấy lại được nó thế nào nhỉ?

Trong lòng nàng đột nhiên ngầm có chút hối hận, vì sao lại cảm thấy Cố Trường Ca là người tốt.

Quả nhiên da mặt dày thật, ngay đến cả nàng cũng vô thức cảm thấy Cố Trường Ca không phải là người xấu.

Có điều Tử Nghiên tông chủ cũng tin, để Lâm Thu Hàn ở lại bên cạnh Tử Nghiên để nàng ta dốc lòng dạy bảo, chỉ cần một khoảng thời gian, nàng đương nhiên sẽ có tình cảm với tông môn.

Cố Trường Ca định để cho Tử Cực Đan Tông giúp hắn bồi dưỡng người, đương nhiên sẽ hụt hẫng.
 
Chương 102 : Thu Hàn bái sư


“Ngươi tên là Thu Hàn phải không? Từ giờ trở đi ta chính là sư phụ của ngươi.”

Sau đó, Tử Nghiên tông chủ dịu dàng nói với Lâm Thu Hàn, nàng rất thích tiểu cô nương trong sáng này, thậm chí có dự định bồi dưỡng cô trở thành tông chủ trong tương lai.

Có thiên phú đáng sợ như vậy, sau này về mặt đan đạo mà vượt qua nàng, cũng không phải là điều không thể.

“Thu Hàn bái kiến sư phụ.”

Lâm Thu Hàn cũng rất ngoan ngoãn hành lễ, nàng cũng rất có thiện cảm với vị sư tôn vừa đến đã tặng đồ cho công tử này.



Đi cả chặng đường, không chỉ dẫn Lâm Thu Hàn tới Tử Cực Đan Tông, trở thành đệ tử của Tông chủ, bản thân còn nhận được ân tình của Tử Cực Đan Tông, cộng thêm một chiếc Tử Cực Lệnh.

Ngay đến cả điểm khí vận cũng tăng lên năm trăm điểm.

Cố Trường Ca cảm thấy chuyến này không hề uổng công.

Bên ngoài sơn môn của Tử Cực Đan Tông, bóng dáng của Cố Trường Ca xuất hiện, được mấy vị trưởng lão đưa tới đây.

“Thiếu chủ!” Trong lòng A Đại, Minh lão thầm nói.

“Chư vị trưởng lão tiễn đến đây là được rồi, Thu Hàn giao cho các vị, ta cũng yên tâm.

Cố Trường Ca quay đầu, mỉm cười.

“Trường Ca thiếu chủ khách sáo rồi, ân tình của người hôm nay, Tử Cực Đan Tông ta nhất định phải khắc ghi: “ Mấy vị trưởng lão mỉm cười chắp tay, trong lòng lại không nhịn được trợn mắt lườm một cái.

Vị thiếu chủ Cố Gia này, nhìn trông giống tiên nhân hiền hậu, thực chất thì lại là kẻ lòng dạ vô cùng đen tối, Tử Cực Đan Công lấy ra Tử Cực lệnh này mà không hề có chút biểu cảm gì, ngay đến sắc mặt cũng không đổi.

Bọn họ vẫn có thể nhớ rõ như in vẻ mặt kinh ngạc nhưng không thể thu hồi lại đó của tông chủ.

...

“Thu Hàn à, ngươi và thiếu chủ Cố Gia rốt cuộc là sao lại gặp được nhau?”

Sau khi Cố Trường Ca rời đi, Tử Nghiên tông chủ vừa nói với Lâm Thu Hàn một chút quy tắc của Tử Cực Đan Tông, vừa không kìm nổi sự tò mò.

Cố Trường Ca rốt cuộc là tìm thấy Lâm Thu Hàn trong sáng này ở đâu ra vậy?

Thấy bộ dạng của Lâm Thu Hàn hoàn toàn là bị Cố Trường Ca làm cho mờ mắt mà không biết.

Đơn giản là bị Cố Trường Ca bán rồi, kết quả là nàng còn vui vẻ giúp Cố Trường Ca đếm tiền nữa.

Điều này khiến cho nàng không khỏi có chút lo lắng cho đồ đệ này của mình.

Trông bộ dạng cũng không giống kẻ ngốc.

“Sư phụ nói công tử sao? Ban đầu khi lần đầu tiên ta gặp công tử, là ở Lâm Gia tại Trung Châu của Thiên Thanh Giới, cũng chính là gia tộc của ta…”

Nhắc tới cảnh tượng lần đầu tiên quen biết Cố Trường Ca, Lâm Thu Hàn hẳn là nhớ rõ như in.

Hắn cao cao tại thượng, giống như một vị thần trẻ tuổi có vầng hào quang mờ ảo, ngồi ở vị trí trên cùng, nét mặt thờ ơ, quan sát mọi thứ.

Còn mình thì ở trong đám người lén nhìn trộm hắn.

Nghe thấy những lời này, Tử Nghiên tông chủ có chút khó nói.

Nàng sống lâu vậy rồi, nhìn một cái là có thể nhìn ra được chút thủ đoạn đơn giản này.

Cố Trường Ca này quả nhiên chẳng phải là người tốt đẹp gì, chỉ là tùy tiện dùng chút thủ đoạn, đã khiến cho Lâm Thu Hàn mắc bẫy rồi.

Xem ra sau này nàng phải nhắc nhở Lâm Thu Hàn một chút, để nàng tránh xa Cố Trường Ca, để nàng nhận ra được bộ mặt thật của hắn.



Từ Tử Cực Đan Tông tại Đông Thắng Thiên quay trở về Cố Gia.

Đây đã là chuyện sau ba ngày rồi.

Tất cả đều đã sóng yên biển lặng.

Trong cung điện.

Cố Trường Ca đang ngồi khoanh chân, bạch y thoát tục, sợi tóc óng ánh, giống như tiên thạch mạch ngọc, toát lên được nét siêu việt.

Thời khắc này, khuôn mặt hắn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt sâu thẳm như vũ trụ bao la, trong đó lại có rất nhiều phù văn hắc sắc đang lưu chuyển.

Trong lòng bàn tay, một bình ngọc lớn sơn màu đen to bằng lòng bàn tay, thần quang hắc sắc lan tràn, dập dờn lên xuống.

“Chế luyện một độ ma bình, khiến ta mất nhiều ngày như vậy.”

Trong lòng Cố Trường Ca tự lẩm bẩm, rất nhanh đã thoát ra khỏi trạng thái này.

Trong ánh mắt lóe lên một tia sáng màu đen.

Chiếc bình ngọc lớn sơn màu đen, trong lúc dập dờn không hề lạc vào trong đôi mắt hắn, rất nhanh đã biến mất.

“Giao diện thuộc tính.”

Cố Trường Ca thầm hô một tiếng ở trong lòng.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh phản phái.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đệ tử truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung, thiếu chủ của Trường Sinh Cố Gia.

Huyết mạch thể chất: Ma tâm đạo cốt.

Tu vi: Phong Vương Cảnh Sơ Kỳ.

Công pháp thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ tám tiến độ ba mươi phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (Thiên Phú), Tiền Thiên Thần Chi Niệm (Thiên Phú), Hư Không Chi Lực (Thiên Phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết…

Giá trị thiên mệnh: Một nghìn

Điểm khí vận: Một nghìn năm trăm điểm (màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở

Nhà kho: Một phần ba hạt giống thế giới khiếm khuyết 3 (có thể hợp lại), phiếu cướp đoạt khí vận3.

Quan sát giá trị thiên mệnh hiện nay của bản thân, Cố Trường Ca trầm ngâm một hồi, bắt đầu tìm kiếm trong hệ thống thương thành.

“Đem đổi điểm khí vận, có thể có được khoảng hơn mười sáu nghìn giá trị thiên mệnh, rất nhiều thương phẩm đều có thể đổi được…”

Đại đạo chi cốt tuy tốt, nhưng suy cho cùng lại không phải là của hắn, cho đến giờ ma tâm đã dung nạp thần thông thiên phú của đại đạo chi cốt, tác dụng thực sự là không hề lớn.

Dĩ nhiên, hắn phải quan sát trong hệ thống thương thành có đồ gì tốt một chút đã, để chuẩn bị cho những kế hoạch sau này.

Cho đến giờ hắn không hề quay lại Đạo Thiên Tiên Cung, cũng định đợi tin tức của Diễm Cơ, hắn muốn biết động thái hiện giờ của Cố Tiên Nhi, để bố trí cẩn thận một phen.

Rất nhanh, Cố Trường Ca đã nhìn thấy mấy thứ đồ, híp mắt lại.

“Bằng cách này, lại có nhiều khả năng hơn.” Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.

Cố Tiên Nhi cho dù gia thế chống lưng có mạnh thế nào, hắn cũng chẳng lo, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Còn thời khắc này, bên ngoài cung điện, đột nhiên truyền tới tiếng bẩm báo của hạ nhân, khiến cho Cố Trường Ca có chút kinh ngạc.

“Thiếu chủ, gia chủ kêu người tới điện chính gặp một chút, hoàng chủ của Vô Song Tiên dẫn Tứ công chúa tới yết kiến, bây giờ đang ở trong điện.”

Cố Trường Ca khẽ ngây ra, sau đó lại khẽ mỉm cười.

Vị hôn thê đó của hắn, tới rồi?!
 
Chương 102 : Thu Hàn bái sư


“Ngươi tên là Thu Hàn phải không? Từ giờ trở đi ta chính là sư phụ của ngươi.”

Sau đó, Tử Nghiên tông chủ dịu dàng nói với Lâm Thu Hàn, nàng rất thích tiểu cô nương trong sáng này, thậm chí có dự định bồi dưỡng cô trở thành tông chủ trong tương lai.

Có thiên phú đáng sợ như vậy, sau này về mặt đan đạo mà vượt qua nàng, cũng không phải là điều không thể.

“Thu Hàn bái kiến sư phụ.”

Lâm Thu Hàn cũng rất ngoan ngoãn hành lễ, nàng cũng rất có thiện cảm với vị sư tôn vừa đến đã tặng đồ cho công tử này.



Đi cả chặng đường, không chỉ dẫn Lâm Thu Hàn tới Tử Cực Đan Tông, trở thành đệ tử của Tông chủ, bản thân còn nhận được ân tình của Tử Cực Đan Tông, cộng thêm một chiếc Tử Cực Lệnh.

Ngay đến cả điểm khí vận cũng tăng lên năm trăm điểm.

Cố Trường Ca cảm thấy chuyến này không hề uổng công.

Bên ngoài sơn môn của Tử Cực Đan Tông, bóng dáng của Cố Trường Ca xuất hiện, được mấy vị trưởng lão đưa tới đây.

“Thiếu chủ!” Trong lòng A Đại, Minh lão thầm nói.

“Chư vị trưởng lão tiễn đến đây là được rồi, Thu Hàn giao cho các vị, ta cũng yên tâm.

Cố Trường Ca quay đầu, mỉm cười.

“Trường Ca thiếu chủ khách sáo rồi, ân tình của người hôm nay, Tử Cực Đan Tông ta nhất định phải khắc ghi: “ Mấy vị trưởng lão mỉm cười chắp tay, trong lòng lại không nhịn được trợn mắt lườm một cái.

Vị thiếu chủ Cố Gia này, nhìn trông giống tiên nhân hiền hậu, thực chất thì lại là kẻ lòng dạ vô cùng đen tối, Tử Cực Đan Công lấy ra Tử Cực lệnh này mà không hề có chút biểu cảm gì, ngay đến sắc mặt cũng không đổi.

Bọn họ vẫn có thể nhớ rõ như in vẻ mặt kinh ngạc nhưng không thể thu hồi lại đó của tông chủ.

...

“Thu Hàn à, ngươi và thiếu chủ Cố Gia rốt cuộc là sao lại gặp được nhau?”

Sau khi Cố Trường Ca rời đi, Tử Nghiên tông chủ vừa nói với Lâm Thu Hàn một chút quy tắc của Tử Cực Đan Tông, vừa không kìm nổi sự tò mò.

Cố Trường Ca rốt cuộc là tìm thấy Lâm Thu Hàn trong sáng này ở đâu ra vậy?

Thấy bộ dạng của Lâm Thu Hàn hoàn toàn là bị Cố Trường Ca làm cho mờ mắt mà không biết.

Đơn giản là bị Cố Trường Ca bán rồi, kết quả là nàng còn vui vẻ giúp Cố Trường Ca đếm tiền nữa.

Điều này khiến cho nàng không khỏi có chút lo lắng cho đồ đệ này của mình.

Trông bộ dạng cũng không giống kẻ ngốc.

“Sư phụ nói công tử sao? Ban đầu khi lần đầu tiên ta gặp công tử, là ở Lâm Gia tại Trung Châu của Thiên Thanh Giới, cũng chính là gia tộc của ta…”

Nhắc tới cảnh tượng lần đầu tiên quen biết Cố Trường Ca, Lâm Thu Hàn hẳn là nhớ rõ như in.

Hắn cao cao tại thượng, giống như một vị thần trẻ tuổi có vầng hào quang mờ ảo, ngồi ở vị trí trên cùng, nét mặt thờ ơ, quan sát mọi thứ.

Còn mình thì ở trong đám người lén nhìn trộm hắn.

Nghe thấy những lời này, Tử Nghiên tông chủ có chút khó nói.

Nàng sống lâu vậy rồi, nhìn một cái là có thể nhìn ra được chút thủ đoạn đơn giản này.

Cố Trường Ca này quả nhiên chẳng phải là người tốt đẹp gì, chỉ là tùy tiện dùng chút thủ đoạn, đã khiến cho Lâm Thu Hàn mắc bẫy rồi.

Xem ra sau này nàng phải nhắc nhở Lâm Thu Hàn một chút, để nàng tránh xa Cố Trường Ca, để nàng nhận ra được bộ mặt thật của hắn.



Từ Tử Cực Đan Tông tại Đông Thắng Thiên quay trở về Cố Gia.

Đây đã là chuyện sau ba ngày rồi.

Tất cả đều đã sóng yên biển lặng.

Trong cung điện.

Cố Trường Ca đang ngồi khoanh chân, bạch y thoát tục, sợi tóc óng ánh, giống như tiên thạch mạch ngọc, toát lên được nét siêu việt.

Thời khắc này, khuôn mặt hắn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt sâu thẳm như vũ trụ bao la, trong đó lại có rất nhiều phù văn hắc sắc đang lưu chuyển.

Trong lòng bàn tay, một bình ngọc lớn sơn màu đen to bằng lòng bàn tay, thần quang hắc sắc lan tràn, dập dờn lên xuống.

“Chế luyện một độ ma bình, khiến ta mất nhiều ngày như vậy.”

Trong lòng Cố Trường Ca tự lẩm bẩm, rất nhanh đã thoát ra khỏi trạng thái này.

Trong ánh mắt lóe lên một tia sáng màu đen.

Chiếc bình ngọc lớn sơn màu đen, trong lúc dập dờn không hề lạc vào trong đôi mắt hắn, rất nhanh đã biến mất.

“Giao diện thuộc tính.”

Cố Trường Ca thầm hô một tiếng ở trong lòng.

Chủ nhân: Cố Trường Ca.

Quang hoàn: Thiên mệnh phản phái.

Binh khí: Bát Hoang Ma Kích.

Thân phận: Đệ tử truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung, thiếu chủ của Trường Sinh Cố Gia.

Huyết mạch thể chất: Ma tâm đạo cốt.

Tu vi: Phong Vương Cảnh Sơ Kỳ.

Công pháp thần thông: Đạo Thiên Tiên Điển (tầng thứ tám tiến độ ba mươi phần trăm), Vạn Hóa Ma Thân (Thiên Phú), Tiền Thiên Thần Chi Niệm (Thiên Phú), Hư Không Chi Lực (Thiên Phú), Thôn Tiên Ma Công, Vô Chung Tiên Quyết…

Giá trị thiên mệnh: Một nghìn

Điểm khí vận: Một nghìn năm trăm điểm (màu đen).

Hệ thống thương thành: Đã mở

Nhà kho: Một phần ba hạt giống thế giới khiếm khuyết 3 (có thể hợp lại), phiếu cướp đoạt khí vận3.

Quan sát giá trị thiên mệnh hiện nay của bản thân, Cố Trường Ca trầm ngâm một hồi, bắt đầu tìm kiếm trong hệ thống thương thành.

“Đem đổi điểm khí vận, có thể có được khoảng hơn mười sáu nghìn giá trị thiên mệnh, rất nhiều thương phẩm đều có thể đổi được…”

Đại đạo chi cốt tuy tốt, nhưng suy cho cùng lại không phải là của hắn, cho đến giờ ma tâm đã dung nạp thần thông thiên phú của đại đạo chi cốt, tác dụng thực sự là không hề lớn.

Dĩ nhiên, hắn phải quan sát trong hệ thống thương thành có đồ gì tốt một chút đã, để chuẩn bị cho những kế hoạch sau này.

Cho đến giờ hắn không hề quay lại Đạo Thiên Tiên Cung, cũng định đợi tin tức của Diễm Cơ, hắn muốn biết động thái hiện giờ của Cố Tiên Nhi, để bố trí cẩn thận một phen.

Rất nhanh, Cố Trường Ca đã nhìn thấy mấy thứ đồ, híp mắt lại.

“Bằng cách này, lại có nhiều khả năng hơn.” Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.

Cố Tiên Nhi cho dù gia thế chống lưng có mạnh thế nào, hắn cũng chẳng lo, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Còn thời khắc này, bên ngoài cung điện, đột nhiên truyền tới tiếng bẩm báo của hạ nhân, khiến cho Cố Trường Ca có chút kinh ngạc.

“Thiếu chủ, gia chủ kêu người tới điện chính gặp một chút, hoàng chủ của Vô Song Tiên dẫn Tứ công chúa tới yết kiến, bây giờ đang ở trong điện.”

Cố Trường Ca khẽ ngây ra, sau đó lại khẽ mỉm cười.

Vị hôn thê đó của hắn, tới rồi?!
 
Chương 103 : Da mặt dày lừa đảo, vị hôn thê tới


Cố Trường Ca đứng dậy, đi ra khỏi điện.

Đồng thời trong đầu đang nhớ lại ký ức có liên quan.

Nguyệt Minh Không, công chúa của Vô Song Tiên Triều.

Thuở nhỏ đã có hôn ước với hắn, cho dù là tài năng, dung mạo hay gia thế đều rất xứng với hắn, chỉ có điều căn cứ theo ký ức trước đây mà nói, hắn không hề có thiện cảm với nàng, cũng không hề có ác ý, chỉ đơn giản đối đãi với nàng giống như đối đãi với một công cụ mà thôi.

Khoảng thời gian trước đó, khí vận chi nữ mà hệ thống có đề cập đến đã xuất hiện, thế nhưng sau đó lại bặt vô âm tín.

Cố Trường Ca suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ một lượt tất cả mọi người ở bên cạnh.

Thậm chí không ít những biểu tỷ, biểu muội trong nội tộc hắn cũng đều điều tra một lượt, thế nhưng đều không phát hiện ra vấn đề gì.

Điểm khí vận của họ, cũng không phải là cao lắm, chí ít so với Lâm Thu Hàn và Tô Thanh Ca thì còn phải thấp hơn nhiều.

Vì thế cuối cùng, Cố Trường Ca bèn bắt đầu chú ý tới vị hôn thê tương lai này.

Chỉ có điều đây cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, chưa nhìn thấy nàng bằng xương bằng thịt, Cố Trường Ca cũng không dám chắc.

Suy cho cùng thì bản thân cũng không làm ra mấy chuyện như từ hôn, theo lý mà nói thì không hề cẩu huyết như vậy.

Liệu có đơn thuần chỉ là tặng cho hắn một thê tử hiền hậu không?

Thiết nghĩ sẽ không đơn giản như vậy.

Điều quan trọng nhất chính là Cố Trường Ca đã sai người đi thăm dò tin tức có liên qua tới vị hôn thê này của mình.

Kết quả là Nguyệt Minh Không là kẻ không để lộ thủ đoạn, mà lại giấu nghề.

Cho đến gần đây mới dùng cách thức máu lạnh cùng lúc đánh bại huynh đệ tỷ muội, dành được vị trí trữ đế.

Nghe có vẻ là một nhân vật rất nhiều thủ đoạn.

Mặt Cố Trường Ca không hề thay đổi sắc mặt, lại có rất nhiều ý nghĩ quanh quẩn trong đầu.

Lát sau lúc hắn đi gặp của vị hôn thê này, quan sát điểm khí vận của nàng một lát là biết rồi.

Có điều, vốn là công chúa Vô Song Hoàng Triều, khác với khí vận chi nữ mà hắn đã từng đắc tội trước đó, điểm khí vận có lẽ là rất cao.

Nghĩ đến đây, Cố Trường Ca lại chẳng thấy quan trọng nữa, dựa theo uy thế của Cố Gia và Vô Song Tiên Triều ở thượng giới mà nói, hôn ước này có lẽ là không có vấn đề gì.

Cũng có nghĩa là hôm nay chỉ là đi xem thê tử tương lai của hắn?

Thế nhưng nếu như là khí vận chi nữ thật, nàng sẽ đi theo con đường nào đây?



Trong đại điện cổ xưa, thần quang ẩn hiện.

Gia chủ đương nhiệm của Cố gia Cố Lâm Thiên mỉm cười, đang nói chuyện với nam tử anh vũ mặc chiếc đế bào ở trước mặt kia.

Trên người nam tử anh vũ mặc đế bào toát lên vẻ uy nghiêm, khí thế hào hùng, đứng đó giống như vũ trụ bao la, đang biến hóa ra rất nhiều cảnh tượng đáng sợ.

Đây chính là Nguyệt Hoàng hoàng chủ của Vô Song Tiên Triều hiện tại.

Chỉ có điều lần này hắn chỉ dùng pháp thân để đến Cố gia, chân thân phải tọa trấn ở Tiên Thành, không có cách nào dứt ra được.

Lúc Nguyệt Hoàng với Cố Lâm Thiên còn trẻ, đã từng là bạn tốt của nhau, con cháu đời sau của họ có hôn ước, cũng dựa trên mối quan hệ này.

Cho đến giờ, Nguyệt Minh Không chính là trữ đế được chỉ định, quyền thế đối với cả Vô Song Tiên Triều mà nói là vô cùng khủng bố.

Mới ít tuổi đã nắm quyền lớn vậy, thậm chí có rất nhiều các nhân vật bậc tiền bối ở trên thượng giới đều khó mà xem thường nàng.

Tài năng của nàng truyền đi các nơi, đã gây xôn xao dư luận.

Chưa cần nói đến việc tài năng quản lí, thống lĩnh, trị vì thiên hạ, với tuổi tác hiện giờ đã đột phá Phong Hầu Cảnh, chí ít vẻ bề ngoài đã lộ rõ ra như vậy rồi.

Trong đại điện thời khắc này, không ít tộc lão và thanh niên, đều đang lén quan sát mỹ nữ tuyệt sắc này.

Dung mạo như hoa, tóc búi hình xoắn ốc, đẹp đến rung động lòng người.

Lông mày lá liễu, mắt phượng trầm tĩnh toát lên vẻ sâu sắc.

Chiếc mũi thanh tú, đôi môi anh đào tươi như hoa, khuôn mặt tựa đóa phù dung, lại mang theo sự nhã nhặn và cao quý.

Làn da trắng mịn, trơn tru như sứ trắng, vóc dáng cao ráo mảnh mai.

Nàng không mặc chiếc đế bào rộng dài, mà là một chiếc váy dài màu xám, ánh sáng rực rỡ, khí chất xuất trần như tiên, loại toát lên một vẻ uy nghiêm khiến người khác hồi hộp.

Nữ tử này đứng đó, mặc dù nét mặt bình tĩnh, thế nhưng lại khiến cho những người đồng trang lứa tự nhiên cảm nhận được sự uy nghiêm khiến người ta khiếp sợ.

Lần đầu tiên xuất hiện đế uy.

Không ít những tộc lão thầm reo lên, nữ tử như vậy liên hôn với Cố Trường Ca, chỉ e là đến lúc đó sẽ khơi dậy nỗi sợ hãi của nhiều thế lực và đạo thống.

Vô Song Tiên Triều trữ đế, thiếu chủ của Trường Sinh Cố gia.

Cho dù là ai, tương lai cũng đều là nhân vật có quyền thế đáng sợ.

Như vậy thì há chẳng phải nghĩa là Vô Song Tiên Triều cùng với Trường Sinh Cố Gia, đối với ngoại giới mà nói chẳng phải là một tín hiệu tốt sao.

Từ xưa tới nay, giữa Bất Hủ đại giáo với các đại thống tối cao chỉ là liên hôn thông thường, thế nhưng lại chưa từng giống như hôm nay, là cuộc liên hôn giữa những người kế vị trong tương lai.

Điều này đã khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc.

Có điều rất nhiều thế lực cũng không thể nói gì, suy cho cùng trước khi Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không định ra hôn ước, hai vẫn còn chưa được định là người kế vị.

Hơn nữa đây là vị trí mà bản thân hai người tự giành được…chứ không phải là âm mưu.

Lúc này, cũng không thể ép hai thế lực hủy bỏ hôn ước.

Hai người cũng không dám, cũng không có khả năng đó.

Trong đại điện, tất cả mọi người đều có suy nghĩ khác nhau, họ đều đang chờ đợi xem cuộc liên hôn này sẽ có kết quả thế nào.

Còn tâm trạng của Nguyệt Minh Không lúc này đang dần có chút khác thường.

Vẻ mặt của nàng trông có vẻ bình tĩnh, thế nhưng trong lòng lại không phải vậy.

Nàng đã đến đại điện quen thuộc trước mặt này rất nhiều lần rồi.

Trong số những khuôn mặt quen thuộc của Cố gia này, không ít người nàng còn biết tên nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom