Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2380


Nó mạnh mẽ vượt qua dự đoán của mọi người, khiến ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đều phải cố hết sức, ý chí của Chân Linh Vô Thượng cảnh cường đại vẫn không có cách nào trấn áp hoàn toàn đối phương như cũ.

- Ở chỗ này, các ngươi sẽ bị ô nhiễm đồng hóa từng chút một, các ngươi đã được định trước sẽ trở thành một phần của ta.

Nguồn ô nhiễm mạnh mẽ, quỷ dị, đánh cho cơ thể ba người Cổ Trần không ngừng phát ra những đốm đen, giống như Chân Linh đang bị ăn mòn, bị ô nhiễm từng chút một.

- Đại đạo tại ta, vạn pháp bất xâm!Cổ Trần vô cùng tỉnh táo, hét lớn một tiếng, trong cơ thể phát ra ánh sáng vô lượng, hóa thành một tấm màn sáng bảo vệ, ngăn cách tất cả khí tức ô nhiễm.


Dường như hắn đã hóa thân thành đại đạo, vạn pháp bất xâm, bất kỳ lực lượng nào cũng không thể ăn mòn được, chứ đừng nói tới ô nhiễm.

- Đến đây!Đột nhiên, cơ thể Cổ Trần chấn động, Chân Linh của hai người Thiên Đế, Thâm Uyên cùng nhau bay tới, chỉ trong nháy mắt đã hợp lại làm một, dung nhập vào trong Chân Linh của bản thể.

Ba ý chí Chân Linh vô thượng cảnh cường đại dung hợp làm một, cảnh tượng ấy sẽ như thế nào?Ầm!Ngay lập tức một gợn sóng kỳ dị khuếch tán, hắc ám lui tán, toàn bộ thức hải bị ô nhiễm lập tức trở nên trống trải, hỗn độn.

Sắc mặt nguồn ô nhiễm có chút thay đổi, cảm nhận được uy hiếp mạnh mẽ đến từ Cổ Trần khiến mặt nó xanh mét.

- Đáng chết, hóa ra là một thể?Nguồn ô nhiễm giận dữ, cảm giác như bị lừa gạt vậy.

Hai tên Thiên Đế và Thâm Uyên vậy mà lại là phân thân của Cổ Trần, hai phân thân Vô Thượng cảnh, đúng là không thể tưởng tượng nổi, thật khó tin.

Nhưng bây giờ nó không có thời gian để ý đến nhiều chuyện như vậy, sau khi Cổ Trần dung hợp ý chí Chân Linh của hai đại phân thân vô thượng cảnh, cả người phát ra từng tia sáng kinh khủng, đâm rách thức hải hư vô.

Dường như hắn đã hóa thân thành đại đạo, khí tức trên người liên tục tăng lên, vậy mà lại nâng lên một tầm cao mới, giống như đại đạo ngay trước mặt, không gì sánh kịp.

- Đại đạo!Cổ Trần thì thào một câu, tâm thần đắm chìm trong đó không có cách nào tự kềm chế được, giống như hắn đã chạm đến cánh cửa đại đạo chân chính, vén tấm rèm che lên nhìn thấy rõ bí mật của đại đạo.


Đại đạo đang ở ngay trước mắt, gần trong gang tấc!- Không thể nào!Hai mắt nguồn ô nhiễm trợn tròn, sợ hãi nói:- Vậy mà ngươi lại có thể chạm đến chân ý của đại đạo, không thể nào, chỉ có Bàn mới có thể chạm đến cấp bậc ấy, sao ngươi lại có thể?- Hả?Cổ Trần bị đánh thức, kinh ngạc quan sát nguồn ô nhiễm trước mắt.

Nó vừa mới nhắc đến Bàn, có lẽ, Người đứng đầu Hỗn Độn ka đã từng chạm đến cấp độ ấy, thậm chí đã bước vào trong đó.

- Ngươi, đã từng gặp Bàn Cổ?Cổ Trần mở miệng hỏi một câu.

Sắc mặt nguồn ô nhiễm ở phía đối diện liên tục thay đổi, nó lập tức im miệng, cả người tản ra khí thế đáng sợ.

- Ngươi cho rằng, làm vậy thì có thể đối phó được ta sao?Nguồn ô nhiễm nở nụ cười cổ quái, trong tiếng cười trong trẻo ấy ẩn chứa lực lượng ô nhiễm đáng sợ, ngay cả cường giả cấp bậc Đại Thiên Đạo nghe thấy tiếng cười này, trong nháy mắt đều bị đồng hóa, bị ô nhiễm.

Cổ Trần vô cùng trấn định, hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào, sau khi dung hợp ý chí Chân Linh của hai vị Vô Thượng cảnh Thiên Đế và Thâm Uyên, hắn đã đến cấp bậc cực kỳ thâm ảo không thể lường được từ lâu rồi.

- Cấm!Sau đó hắn nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Chân Linh thức hải đều dừng lại, bị một cỗ lực lượng vô hình giam giữ.

- Đại Đạo Cấm Pháp?Nguồn ô nhiễm hoảng sợ quát to một tiếng, trong nháy mắt đã bị giam cầm, vẻ mặt sợ hãi của nó đều dừng lại trong chớp mắt ấy.


- Nến kết thúc rồi!Cổ Trần thì thào một câu, trong nháy mắt đã lách mình bước đến, điểm ra một chỉ đánh thẳng vào mi tâm Chân Linh của nguồn ô nhiễm, một luồng quang mang đại đạo nở rộ, vạn vật hóa thành vĩnh hằng.

Răng rắc!Một tiếng răng rắc vang lên, thức hải hắc ám đột nhiên sụp đổ, giống như một tấm gương màu đen bị phá nát, hóa thành vô số mảnh vỡ bay ra ngoài.

Toàn bộ thức hải bắt đầu sụp đổ, Chân Linh của nguồn ô nhiễm xuất hiện đầy vết rách giống như một món đồ sứ, vết nứt lan ra từ mi tâm, tràn ra khắp cơ thể.

- Ngươi! Ngươi sẽ phải hối hận! Nguồn ô nhiễm gằn lên từng từ từng chữ.

Nói xong, thân thể hắn nổ “Bùm” một tiếng rồi nát vụn, hóa thành tro bụi bay đầy trời, từng mảnh hắc ám không ngừng bị chôn vùi.

Nó đã bị đánh tan.

.


 
Chương 2381


Cổ Trần vô cùng mạnh mẽ chấm dứt cuộc chiến này, trước tiên giam cầm đối phương, sau đó dùng một chiêu duy nhất đánh tan hoàn toàn hạch tâm Chân linh của nguồn ô nhiễm.

- Hối hận sao?Cổ Trần lạnh hừ một tiếng, căn bản không thèm để ý.

Hắn làm bất cứ chuyện gì đều sẽ không hối hận, muốn giết thì giết thôi, xử lý một tên nguồn ô nhiễm thì có gì phải hối hận, không giết mới hối hận đó.

Ầm! Sau khi Chân Linh của nguồn ô nhiễm sụp đổ vỡ nát, cả thức hải cũng bắt đầu sụp đổ, tan vỡ, khủng bố giống như Hỗn Độn bị phá hủy vậy.

Nếu như không ngăn cản, có thể sẽ khiến Thanh Y biến thành tro bụi theo.


Cổ Trần đã làm như vậy, chắc chắn còn có chiêu sau của mình.

- Thời Gian Đảo Lưu, Chân Linh đoàn tụ!Sau đó hai tay Cổ Trần đan xen lẫn nhau, đánh ra từng viên phù hiệu lớn, hóa thành một tấm màn ánh sáng màu bạc nhanh chóng khuếch tán về phía thức hải bị phá nát.

Một cỗ lực lượng thần bí làn tràn ra ngoài, khiến thức hải vốn dĩ đã sụp đổ bị san phẳng giống như một tấm gương, dưới cỗ lực lượng thần bí này vậy mà lại bắt đầu khôi phục, thậm chí còn bắt đầu chữa trị.

Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, thức hải vốn dĩ đã sụp đổ biến mất đang khôi phục lại, mặt gương bị phá nát không ngừng được chữa trị lành lặn như ban đầu.

Còn Chân Linh đã bị vỡ nát, trong nháy mắt ấy, nó cũng bắt đầu hội tụ lại từng chút một, lại lần nữa dung hợp vào nhau.

Dưới sự thao túng của Cổ Trần, hàng tỷ tia sáng tụ lại trong thức hải, giống như những vì sao lốm đốm đầy trời đang tụ lại tạo thành một cái quang cầu.

Quang cầu kia, tản ra khí tức tinh khiết hoàn mỹ.

- Thanh Y!Trên mặt Cổ Trần lộ ra vẻ kích động, Chân Linh trong quang cầu trước mắt chính là Chân Linh của Thanh Y.

Chân Linh này, tinh khiết không tì vết, ẩn chứa thần vận tinh khiết của đại đạo chân thật nhất, không trách nguồn ô nhiễm không có cách nào thôn phệ nàng triệt để.

Thanh Y, đã từng là một phần của Vô Thượng Thiên Đạo, trải qua vô số lần lột xác, đã thay đổi từ lâu rồi, nguồn ô nhiễm cũng không có cách nào thôn phệ nàng hoàn toàn.


Điều này khiến Cổ Trần có cơ hội giải cứu nàng, hiện giờ, Chân Linh của nguồn ô nhiễm đã bị đánh tan, chính là cơ hội tuyệt vời để Thanh Y khôi phục lại.

Ầm! Không hiểu sao đột nhiên một cơn chấn động truyền đến từ trong thức hải, quang cầu hơi sáng lên, từng vầng sáng bao phủ, hội tụ hóa thành một tia sáng vô thượng.

Đó là ánh sáng Thiên Đạo, đại biểu cho Vô Thượng Thiên Đạo.

Cổ Trần yên lặng nhìn chăm chú, trong mắt lộ ra vẻ kích động, nhìn khí tức Chân Linh của Thanh Y càng ngày càng mạnh mẽ, cuối cùng cũng hợp lại.

Khôi phục như cũ trong thức hải, từng tia sáng không ngừng bay tới, từng mảnh vỡ thuộc về Chân Linh của Thanh Y không ngừng hội tụ, bắt đầu xây dựng lại.

Xây dựng lại Chân Linh, rất mạo hiểm, thậm chí có khả năng dẫn đến việc mất hết trí nhớ trước đây, thậm chí còn hóa thành một người hoàn toàn khác, không còn là Thanh Y trước đó.

Cổ Trần đúng là đang lo lắng điều này, bởi vì Thanh Y bị nguồn ô nhiễm ô nhiễm trong thời gian rất dài, dẫn đến hiện giờ khi xây dựng lại Chân Linh sẽ xuất hiện biến số không thể dự đoán trước được.

Răng rắc, răng rắc!Đúng lúc này, quang cầu bắt đầu rạn nứt, từng tia sáng tràn ra từ bên trong, lộ ra khí tức vô thượng.

Đó chính là khí tức của Vô Thượng Thiên Đạo trước đây!Trong thức hải của Cổ Trần, ý thức của Thiên Đế có chút lay động, nhìn thấy người cũng từng là một phần của Thiên Đạo trước đây, trong lòng hắn rất phức tạp.

Cảm giác ấy giống như bọn họ đều là một bộ phận được chia tách ra từ một mẫu thể ngày trước, giống như huynh đệ tỷ muội vậy, rất cổ quái.


Ầm!Đúng vào lúc này, một cơn chấn động dữ dội từ bên ngoài truyền đến, toàn bộ thức hải đều lắc lư, khiến cho Chân Linh của Thanh Y vốn dĩ sắp gây dựng lại thành công lập tức dừng lại.

Sắc mặt Cổ Trần thay đổi:- Không tốt, là nguồn ô nhiễm, một phần khác của nó đã tới.

- Bản tôn, ra ngoài giải quyết nó trước đã.

Giọng nói của Thiên Đế truyền đến, mang theo chút nóng vội, hiển nhiên khát vọng lớn nhất, cấp thiết nhất hiện giờ của hắn, là i giải quyết mối uy hiếp nguồn ô nhiễm kia.

Còn về Thanh Y, hiện giờ chính thời khắc mấu chốt, bị nguồn ô nhiễm cắt ngang rất có thể sẽ xuất hiện biến cố không thể dự đoán trước.

- Đi, giết chết nó!Khuôn mặt Cổ Trần trở nên lạnh lùng, đằng đằng sát khí quay người, bóng người lóe lên xé rách hàng rào thức hải đi thẳng ra khỏi nơi này, quay lại trong thân thể mình.

Tạch!Ba tia sáng bay ra, về trong thân thể mỗi người.

.


 
Chương 2382


Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên liên tiếp tỉnh lại, sau đó quay người nhìn về phía Hỗn Độn trước mặt, chẳng biết từ lúc nào đã có một vết nứt đáng sợ xuất hiện ở chỗ đó.

Trong cái khe u ám, có một dòng nước lũ màu đen đáng sợ đang trào ra, lộ ra khí tức vô cùng tà ác, nhanh chóng ô nhiễm một mảng lớn hư không hỗn độn.

Nơi đó tràn ngập khí tức khủng bố.

- Nguồn ô nhiễm!Ánh mắt Cổ Trần lạnh như băng, vẻ mặt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào vết nứt trong Hỗn Độn kia, khóa chặt một cỗ khí tức hắc ám cực kỳ đáng sợ.

Vù vù!Thiên Đế và Thâm Uyên, một trái một phải đứng trong Hỗn Độn, trên đỉnh đầu ba người có ba món bảo vật lớn đang lơ lửng, tản ra quang mang cường đại.


Trong giây phút ấy, không ít ánh mắt của các cường giả mạnh mẽ trong Hỗn Độn nhìn về phía bên này, đều chăm chú quan sát tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi đây.

Rất nhiều cường giả trong khởi nguyên đều nhìn chằm chằm vào đám người Cổ Trần, bọn họ đều trông thấy nguồn ô nhiễm xuất hiện, và vô cùng sinh vật ô nhiễm đang ào ào tuôn ra, lao đến.

Ầm ầm! Hỗn Độn sôi trào, bốn cỗ khí tức cường đại va chạm vào nhau, tạo ra từng cơn lốc xoáy kinh thiên, giống như muốn xoắn nát mọi thứ vậy.

- Có gan thì đến đây đánh một trận!Một giọng nói truyền đến từ trong bóng tối, giọng nói ấy khàn khàn, lộ ra hắc ám và điềm xấu, khiến người nào nghe được đều cảm thấy dường như linh hồn sắp bị ô nhiễm, bị đồng hóa.

Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, bí mật trao đổi với hai người Thiên Đế và Thâm Uyên một phen.

- Cẩn thận, nó muốn dẫn chúng ta vào trong đó.

Thâm Uyên âm thầm cảnh giác nói.

Thiên Đế lạnh lùng hừ một tiếng:- Nó trốn quá sâu, nếu không nhân cơ hội này giải quyết nó, sẽ là một mối nguy hại lớn, cho dù biết là bẫy rập, chúng ta vẫn phải giải quyết nó.

- Không sai, nhất định phải giết chết nó.

Cổ Trần mang vẻ mặt lạnh lùng, tất nhiên là hắn đồng ý phải giết chết nguồn ô nhiễm kia, nếu không nói không chừng nó lại gây ra vô số chuyện lớn khác.


Hiện giờ vấn đề Thanh Y về cơ bản đã giải quyết xong, chỉ cần chờ Chân Linh của nàng tự mình gây dựng lại rồi chữa trị, là có thể khôi phục lại bình thường.

Nhưng mà bây giờ nguồn ô nhiễm đã đến đây, hiển nhiên nó cũng muốn giải quyết đám người Cổ Trần, nếu không nó không thể nào chạy tới đây được trong khi một phần của nó vừa mới bị hủy diệt.

- He he! Làm sao thế, không dám à?Giọng nói khủng bố của nguồn ô nhiễm lại truyền đến từ trong bóng tối, mang theo một tiếng cười khiêu khích.

Nó miệt thị:- Ta đã nói rồi, các ngươi không giết chết được ta đâu, trên đời này, không có bất kỳ thứ gì, bất kỳ tồn tại nào có thể giết chết được ta.

- Nếu các ngươi sợ, thì ngoan ngoãn nhận là mình sợ đi, rồi hóa thành một phần của ta.

Mỗi câu mỗi chữ nguồn ô nhiễm nói ra đều mang ý đồ kích thích, hình như nó đang muốn chọc giận đám người Cổ Trần.

Chỉ có điều nó phải thất vọng rồi.

Cổ Trần chẳng thèm để ý tới lời nó nói, hắn khinh thường mỉa mai:- Ngươi không phải dùng chiêu này, nếu ngươi thật sự có năng lực như thế thì lăn ra đây đi, ta cam đoan sẽ không đánh chết ngươi đâu.

Dừng một chút Cổ Trần mới nói tiếp:- Yên tâm, ba người chúng ta sẽ nhẹ tay một chút, cam đoan không đánh chết ngươi.

Lời này vừa phát ra, hiện trường hoàn toàn tĩnh lặng, Hỗn Độn bốn phía xung quanh trở nên ngột ngạt, ngưng kết, từng cơn gợn sóng đáng sợ truyền đến từ trong hắc ám.


- Hề hề, các ngươi đừng hối hận, nơi này có bí mật liên quan tới chỗ sâu nhất trong khởi nguyên, cũng có bí mật lớn liên quan tới Bàn.

- Các ngươi chắc chắn, sẽ không tiến vào chứ?Giọng nói đáng sợ của nguồn ô nhiễm lại lần nữa truyền đến từ trong bóng tối, lời ấy vừa nói ra đã khiến ba người Cổ Trần chấn động, sắc mặt xuất hiện một tia biến hóa vi diệu.

Bí mật về chỗ sâu nhất trên con đường khởi nguyên, bí mật của Bàn?- Bản tôn, đừng tin nó.

Thâm Uyên vội vàng nhắc nhở.

Cổ Trần cười nhạt một tiếng nói:- Các ngươi không cảm thấy nó quá đắc ý sao? Chúng ta đã đi đến một bước này rồi, còn có gì có thể khiến chúng ta sợ hãi nữa?- Cho dù phía trước chính là lồng giam đại đạo, ta cũng muốn xông vào một lần.

Hắn nói gọn gàng dứt khoát, không có một chút do dự và khiếp đảm nào, con đường đại đạo, nên dũng cảm tiến tới, nếu như e ngại không tiến, sao có thể cầu được đại đạo chân ngã?- Vậy thì giết chết nó!Hai mắt Thâm Uyên lộ ra một tia sáng lạnh lẽo, hắn hung hãn nói.

Hai mắt Thiên Đế thì hờ hững, phát ra sát ý lạnh thấu xương, vô cùng sẵn lòng đi giết chết nguồn ô nhiễm kia, trừ đi mối đại họa trong lòng.

.


 
Chương 2383


- Chờ đó, chúng ta sẽ tới giết ngươi.

Cổ Trần cười lớn một tiếng, dậm chân đi tới bóng đêm vô tận phía trước, không hề chùn bước, thậm chí không e ngại phía trước có phải là bẫy rập và nguy cơ hay không.

- Khà khà khà! Gan dạ lắm! Một câu nói như vậy truyền đến từ trong bóng tối, sau đó có tiếng cười vang dội truyền đến.

Vù!Ngay lập tức, ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên mang theo ba món bảo vật đang lơ lửng trên đầu, bước một bước vào trong cái khe ở Hỗn Độn phía trước, nơi phát ra hắc ám.

Ba người ung dung không vội vàng đi vào trong đó, chỉ trong nháy mắt bọn họ đã xuyên qua một mảnh bóng tối vô tận, giống như đi vào một thông đạo vô tận vĩnh không thấy điểm cuối.

- Ha ha ha! Lũ ngốc vừa ngu xuẩn lại vừa cuồng vọng, các ngươi sẽ chết cực kỳ thảm.


Đột nhiên một tiếng cười kinh khủng lại truyền tới từ trong bóng tối, nguồn ô nhiễm đang hưng phấn.

Nó không ngờ vậy mà ba cường giả Vô Thượng cảnh Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên lại có can đảm bước vào nơi này, đúng là tự tìm đường chết mà.

Ngay lập tức, hắc ám phía trước phun trào, một bóng người mờ ảo hiện lên, lộ ra cảm giác tà ác vô tận, quỷ dị không thể diễn tả thành lời.

Nó nhe răng lộ ra một nụ cười:- Nơi này, là một vết nứt khởi nguyên ngày trước do Bàn mở ra, rất đáng sợ và thần bí.

- Cũng là căn nguyên của ta, các ngươi đã tiến vào rồi thì đừng nghĩ có thể ra ngoài được.

Nguồn ô nhiễm cất tiếng cười to vô cùng ngông cuồng, khiến ba người Cổ Trần vừa tiến vào đều có chút kinh ngạc, nơi này ban đầu là vết nứt khởi nguyên do Bàn Cổ bổ ra sao?Hơn nữa, còn là căn nguyên của nguồn ô nhiễm, giải quyết được căn nguyên của nó là có thể giải quyết nó một cách triệt để.

- Căn nguyên sao?Cổ Trần mỉm cười, nụ cười ấy vô cùng xán lạn.

Hai hàm răng trắng bóc đều tăm tắp kia vô cùng đáng sợ, khiến ai nhìn thấy cũng đều kinh hãi, run sợ, giống như sắp bị ăn thịt vậy.

- Rất lâu rồi ta chưa được ăn thứ gì ngon cả, không biết ngươi, thứ mang danh có thể ô nhiễm vạn vật, có hương vị thế nào?Hắn nở nụ cười lạnh lùng nói.

Thâm Uyên ở bên cạnh lập tức mở miệng:- Không ăn được đâu, cực kì thối, bản tôn đừng nên ăn, để cho ta ăn sạch nó là được rồi.

- Cuồng vọng lắm, để ta cho các ngươi nếm thử, cảm giác bị ăn mòn hoàn toàn là như thế nào.


Một tiếng cười sắc bén truyền đến từ trong bóng tối, ngay sau đó, một luồng hắc ám đáng sợ cuốn tới.

Đó là nguồn ô nhiễm, hạch tâm căn nguyên chân chính, loại lực lượng ô nhiễm đáng sợ kia thoáng một cái đã bao phủ hoàn toàn ba người Cổ Trần.

- Ca ca! Đúng lúc này, Thanh Y đang ở bên ngoài bỗng nhiên mở mắt ra, trong lòng vô thức cảm thấy lo lắng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ kinh hoảng.

Nàng đã khôi phục lại.

Tạch!Một khắc sau, Thanh Y cũng dậm chân lách mình tiến vào trong cái khe kinh khủng kia.

Sương mù mông lung cuộn lên, lực lượng hắc ám bao phủ.

Ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đều cảm nhận được bóng tối u ám đang bao trùm, chúng không ngừng ăn mòn ô nhiễm thân thể thậm chí cả linh hồn của bọn họ.

Xì xì! Từng tiếng xì xì truyền đến từ bên ngoài cơ thể, bốc khói lên, da thịt bên ngoài thân thể đang bị vật chất không rõ nguồn gốc ăn mòn, bị ô nhiễm từng chút một lộ ra chấm màu đen lấm tấm.

- Lực lượng ô nhiễm mạnh quá.

Cổ Trần giật mình kinh hãi, hắn cảm nhận được lực lượng ăn mòn đáng sợ kia, khó có thể ngăn cản nổi, không có cách nào chống cự, cơ thể đang bị ô nhiễm từng chút một.

Nếu như để thân thể bị ô nhiễm, rất nhanh linh hồn ý chí cũng sẽ bị ô nhiễm, đến lúc đó thật sự sẽ bị đồng hóa, trở thành một phần của đối phương.


- Thoải mái quá.

Đột nhiên, một tiếng rên rỉ truyền đến từ bên cạnh, khiến Cổ Trần giật mình nhìn sang.

Vừa nhìn sang hai mắt hắn đã trợn trừng lên, bởi vì hắn nhìn thấy phân thân Thâm Uyên mang vẻ mặt hưởng thụ, đang không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ thoải mái.

Trên mặt hắn đầy vẻ hưởng thụ, đâu có nửa điểm thống khổ khi bị ăn mòn bị ô nhiễm, ngược lại còn thoải mái giống như đang ăn cao lương mỹ vị.

- Thâm Uyên, ngươi kiềm chế một chút đi, cẩn thận lật thuyền trong mương.

Cổ Trần không thể không nhắc nhở hắn một câu.

Hắn im lặng nhìn Thâm Uyên, vậy mà sau đó lại tham lam hấp thu thôn phệ hắc vụ ô nhiễm ở bốn phía xung quanh, thậm chí còn hấp thu vật chất ô nhiễm ở trong đó.

Mặc dù về bản chất Thâm Uyên chính là người đại biểu cho tà ác, tất cả mặt tối, đối với vật chất ô nhiễm hắn có lực lượng thôn phệ và đồng hóa cường đại.

.


 
Chương 2384


Nhưng cũng có nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi sẽ trực tiếp lật thuyền, đến lúc đó đừng nói thôn phệ, trái lại còn bị đối phương hấp thu đồng hóa thì phiền toái.

- Không có việc gì.

Thâm Uyên mang vẻ mặt hưởng thụ cười nói:- Bản tôn yên tâm, ta có chừng mực, trước đó sau khi hấp thu thôn phệ một số vật chất ô nhiễm ta đã lột xác, không còn sợ những thứ nguồn ô nhiễm này nữa.

- Thâm Uyên đã lột xác, có thể thôn phệ tất cả vật chất hắc ám.

Hắn mang vẻ mặt tự tin nói, khiến Cổ Trần và Thiên Đế đều kinh ngạc.


Thằng nhóc này, khá lắm.

Sắc mặt Thiên Đế khẽ thay đổi, nói:- Nếu là như vậy, thì bước tiếp theo dễ làm rồi.

- Không sai.

Trong lòng Cổ Trần cũng có chút vui mừng, có chiêu này của Thâm Uyên một rồi, bọn họ không cần phải sợ hãi bản chất của nguồn ô nhiễm nữa.

Thậm chí ngược lại có thể cắn nuốt sạch sẽ đối phương, trở thành chính mình, còn có thể thu được bản chất của nguồn ô nhiễm, lấy được bí mật chân chính của đối phương.

Đây là một cơ hội, không chỉ có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm, diệt trừ tận gốc nó, lại còn có thể đạt được tất cả lực lượng và bí mật thuộc về nguồn ô nhiễm.

Nghĩ đến điều này, hai mắt Cổ Trần sáng lên, yên lặng trao đổi với Thâm Uyên:- Thâm Uyên, ngươi tạm dừng trước đã, đợi lát nữa chúng ta diễn một vở kịch, dẫn nguồn ô nhiễm tới đây.

- Được!Sau khi trao đổi một phen, Thiên Đế, Thâm Uyên lập tức gật đầu, hai người đều thu liễm lại, khí tức bắt đầu trở nên mơ hồ, hỗn loạn, trên người hiện ra vô số đốm đen.

Giống như bị bệnh độc ăn mòn ô nhiễm vậy, khiến cơ thể ba người nhanh chóng bị xâm nhiễm, hiện ra từng mảng đốm đen lớn, vô cùng khủng bố.

- Không chống nổi nữa rồi!Đột nhiên, Cổ Trần nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức cực kỳ hỗn loạn, giống như sắp không chịu nổi hắc ám bốn phía ăn mòn ô nhiễm, thân thể nhanh chóng bị hắc hóa.

- Giết ra ngoài!Thiên Đế lạnh lùng thét lên, Thiên Đình Vô Thượng đang lơ lửng trên đỉnh đầu đột nhiên bùng nổ, ầm ầm va vào sương mù hắc ám ô nhiễm phía trước.


Một tiếng “Ầm” vang lên, sương mù nổ tung, hắc ám không ngừng tan vỡ, giống như một cái hắc động đang sụp xuống vậy, vô cùng khủng bố dọa người.

- Khà khà khà! Thiên Đế, cái này mà các ngươi cũng không ngăn được sao?- Làm ta quá thất vọng rồi.

Tiếng cười âm u lạnh lẽo truyền đến từ trong bóng tối, nguồn ô nhiễm đang ẩn náu trong bóng tối bốn phía xung quanh, nó không ngừng phát ra tiếng cười to, sắc bén chói tai.

Nó nhìn ba người Cổ Trần đang nhanh chóng bị ô nhiễm, thân thể bị hắc hóa, lập tức hưng phấn.

Đôi mắt nó lộ ra hồng quang khát máu, đồng tử xanh mơn mởn nhìn thẳng vào ba người Cổ Trần, không ngừng liếm môi, nước miếng chảy ròng ròng.

Ba cường giả Vô Thượng cảnh, nếu như thôn phệ, vậy thì đối với nó mà nói chắc chắn có tác dụng cực lớn, thậm chí có thể khôi phục lại như ngày xưa trước khi bị Bàn chém bị thương căn cơ.

- Tới đây đi, hóa thành một phần của ta.

Hai mắt nó lộ ra vẻ điên cuồng, cất tiếng cười lớn muốn nhào về phía một trong ba người, mục tiêu của nó không phải Thiên Đế, cũng không phải Thâm Uyên, vậy mà nó lại lựa chọn Cổ Trần.

Mục tiêu của nguồn ô nhiễm chính là bản tôn Cổ Trần, nó cảm nhận được, chỉ cần nuốt người này, hai người còn lại sẽ không có gì đáng sợ.

Chính vì cảm giác này, mới khiến cho nguồn ô nhiễm lựa chọn thôn phệ đồng hóa Cổ Trần trước, rồi giải quyết hai người khác sau.

“Đến rồi!”Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại, trong lòng thầm kêu lên một tiếng, lực lượng toàn thân bắt đầu ngưng tụ lại, cái kén đại đạo trong cơ thể Hỗn Độn nứt ra quá nửa, một cỗ khí tức vô thượng tuôn ra từ bên trong.


Lúc Cổ Trần đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ cần chờ nguồn ô nhiễm đến sẽ cho nó một kích trí mạng, thì một tiếng nổ cực lớn truyền đến từ bên ngoài hắc vụ.

Ầm!Một tiếng nổ vang trời truyền đến, hắc vụ nổ tung, Hỗn Độn khí cuộn lên, lực lượng đáng sợ ầm ầm xuyên qua hắc ám xông tới.

- Cái gì?Nguồn ô nhiễm giật nảy mình, biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến tất cả mọi người có mặt ở chỗ này đều chấn động.

- Đó là…Ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đều sững sờ, đã chuẩn bị xong sắp đánh bất ngờ, vậy mà lại xuất hiện biến cố.

Ba người nhìn cỗ lực lượng cường đại đột nhiên xuất hiện kia, sắc mặt có chút thay đổi, sau đó lập tức cảm nhận được lai lịch của cỗ khí tức này.

- Thanh Y!Sắc mặt Cổ Trần có chút thay đổi, kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Đúng là như vậy, một khắc sau hắc ám nổ tung vỡ nát, lực lượng cường đại đánh bay nguồn ô nhiễm ra ngoài, lướt qua vô số hư vô hắc ám.

.


 
Chương 2385


Sau khi đánh ra một kích, bóng người xinh đẹp mông lung dần dần hiện lên trong sương mù, trên người nàng được bao phủ bởi vô số hoa văn đan xen lẫn nhau.

Những vệt hoa văn này, mỗi một sợi đều vô cùng cường đại, ẩn chứa lực lượng vô thượng.

Người tới, chính là Thanh Y.

Cả người nàng đều trở nên vô cùng quỷ dị, tản ra khí tức điềm xấu vô tận, giống như ngọn nguồn phát ra điềm xấu.

- Ca ca! Hai mắt Thanh Y vô thần, ánh mắt trống rỗng nhìn vể phía Cổ Trần, trong miệng lầm bầm thì thầm một câu.


Sau đó, nàng bỗng nhiên quay người lại, hai mắt lộ ra ánh sáng đáng sợ, khóa chặt nguồn ô nhiễm.

- Ngươi! Đáng chết!Ánh mắt Thanh Y vô cùng lạnh lẽo, nhìn chòng chọc vào nguồn ô nhiễm, một luồng sức mạnh vô thượng trong cơ thể bùng nổ hoàn toàn, vậy mà lại hắc hóa.

Nhìn thấy cảnh này, Cổ Trần cũng phải hãi hùng khiếp vía, hắn cảm nhận được tình trạng của Thanh Y không tốt lắm, giống như đã hắc hóa triệt để, hoàn toàn biến thành một người khác.

Thanh Y hoàn mỹ tinh khiết trước đây, đã trực tiếp hắc hóa, biến thành một kẻ giống với nguồn ô nhiễm, nhưng lại khác biệt về bản chất.

.

Ầm!Nàng vừa dứt lời, nguồn ô nhiễm đã bị một cỗ lực lượng cường đại đánh thẳng vào người, trong nháy mắt cơ thể nó nổ tung, hóa thành vô số vật chất hắc ám bay ra ngoài.

- A! Hỗn trướng, ngươi dám…Tiếng kêu gào thảm thiết truyền đến từ trong bóng tối.

Nguồn ô nhiễm nổi giận gầm lên, vô số vật chất hắc ám tán loạn nhanh chóng hội tụ lại, hóa thành một bóng người mông lung, trong nháy mắt đã đánh ra một kích.

Oành!Thanh Y đưa tay ra đánh trả, lòng bàn tay ngưng tụ ra một cỗ lực lượng cấm kỵ đáng sợ, trong nháy mắt đã đánh tan lực lượng của nguồn ô nhiễm, đánh nó bay ra ngoài.

Trong cơ thể nàng phát ra lực lượng kinh khủng, chính là lực lượng cấm kỵ vô thượng sau khi hắc hóa, mạnh mẽ khủng khiếp, ngay cả nguồn ô nhiễm cũng bị đánh cho tan tác không ngừng bay ngược ra sau.

- Cấm kỵ vô thượng?Sắc mặt Thiên Đế có chút kinh ngạc, nhìn Thanh Y đã hắc hóa trước mắt, trong lòng sinh ra một tia chấn động.


Thâm Uyên trợn tròn hai mắt, sợ hãi nói:- Bản tôn, cô gái nhỏ Thanh Y này quá mạnh? Trước đó nàng không có cỗ lực lượng này.

Đúng vậy, trước đây khi ba người t hợp lực trấn áp Thanh Y, cũng chính là Thiên Đạo ô nhiễm, khi đó nàng căn bản không có lực lượng đáng sợ như hiện giờ.

Lực lượng trong cơ thể Thanh Y đã thay đổi hoàn toàn, nàng phát ra một loại lực lượng cấm kỵ vô thượng, đánh cho nguồn ô nhiễm liên tiếp tan tác, tiếng kêu rên liên tục vang lên không dứt.

Cảnh tượng này, khiến ba người Cổ Trần nhìn thấy đều sợ ngây người, Thanh Y có lực lượng cường đại khủng bố như vậy sao?Vì sao trước đó nàng không phát ra, có lẽ, do nguồn ô nhiễm không có cách nào chân chính khống chế được lực lượng bản chất của Thanh Y.

Sau khi ý thức Chân Linh của Thanh Y được gây dựng lại, nàng đã hoàn thành một loại lột xác nào đó, hắc hóa triệt để, biến thành dáng vẻ hung mãnh như hiện tại.

Rầm rầm rầm! Thanh Y hắc hóa, phát ra lực lượng cấm kỵ vô cùng vô tận, đánh cho nguồn ô nhiễm liên tiếp bại lui, mấy lần nàng còn đánh nổ thân thể đối phương.

- Lực lượng cấm kỵ mạnh quá, có cảm giác như nàng sắp bước ra khỏi cánh cửa Vô Thượng cảnh rồi.

Đồng tử trong mắt Thiên Đế co rụt lại, lộ ra một tia kinh sợ, hiển nhiên hắn đã nhìn ra chỗ cường đại của Thanh Y.

Sau khi Thanh Y bị ô nhiễm gây dựng lại Chân Linh, dường như đã thu được một loại lột xác chung cực nào đó, Vô Thượng Thiên Đạo bị đánh nát trước đây, lại lần nữa đi bước lên đỉnh phong càng cao hơn.

- A! Tiếng kêu thảm thiết của nguồn ô nhiễm truyền đến từ trong bóng tối.

Từng mảnh hắc ám lớn bị đánh nát, không ngừng lún xuống dưới.


Thanh Y vô cùng cường thế, mỗi chiêu mỗi thức đều đánh cho nguồn ô nhiễm không ngừng vỡ nát, sau đó lần lượt khôi phục lại rồi lại bị đánh nổ tung.

Chiến lực mạnh mẽ kia, cho dù Cổ Trần cũng phải rung động, vui mừng không thôi.

- Giết!Thanh Y kêu to, giống như không còn ý thức, chỉ còn lại bản năng giết chóc đơn thuần, một lòng chỉ nghĩ đến chém giết nguồn ô nhiễm, hoàn toàn hủy diệt đối phương.

Oành!Nguồn ô nhiễm lại nổ tung lần nữa, nó sợ rồi, cuối cùng nó đã nhận ra được Thanh Y thay đổi khác biệt đến mức nào, thậm chí đã trở nên vô cùng đáng sợ.

Trước đấy khi ô nhiễm nàng, nó không thấy nàng đạt đến trình độ đáng sợ này, chính là sau khi bị Cổ Trần tiêu diệt, sau đó gây dựng lại Chân Linh mới trở nên như vậy.

- Bản tôn, được rồi!Đột nhiên, Thiên Đế mở miệng nói một câu, trong mắt lộ ra một tia sáng lạnh.

Cổ Trần và Thâm Uyên nghe thấy thế thì cùng nhau chấn động, gật đầu với nhau, lập tức lách mình, nhoáng một cái ba người đã bao vây nguồn ô nhiễm lại.

.


 
Chương 2386


- Các ngươi! Nguồn ô nhiễm giật nảy mình.

Nó hoảng sợ nhìn ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên, vậy mà ba người này không bị ô nhiễm, trên người sạch sẽ không tì vết, cảm thấy không có một tia bị ô nhiễm nào.

Nhưng vừa rồi rõ ràng nó đã ô nhiễm ba người này, sắp xâm nhiễm hoàn toàn, sắp sửa ăn mòn linh hồn ý chí rồi mà.

Vì sao bây giờ ba người lại nhảy nhót tưng bừng như vậy, trước đó giống như là giả vờ vậy.

- Vậy mà các ngươi lại không bị ô nhiễm?Nguồn ô nhiễm vừa kinh vừa sợ nói.


Ba người Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, không trả lời, chỉ nhanh chóng kết ấn, ba người hợp lực xây dựng ra một cái lồng giam vô cùng kiên cố.

Ầm!Ba cỗ lực lượng hội tụ, dung hợp, hóa thành một tấm màn sáng bao phủ nơi này, trực tiếp cầm tù nguồn ô nhiễm trong cái lồng giam ấy.

Tiếng kêu leng keng vang lên, Đại Đạo Tiên Môn, Thiên Đình Vô Thượng, Đại Mộ ào ào áp xuống, tạo thành thế chân vạc trấn áp một phương.

Hai mắt Thanh Y tỏa ra lệ khí, ngưng tụ một cỗ lực lượng đang chuẩn bị đánh tới, kết quả trong tích tắc khi trông thấy Cổ Trần, nàng sửng sốt, ánh mắt vô hồn sững sờ nhìn Cổ Trần.

Nàng ngừng tay lại, dường như bản năng không cho phép nàng ra tay với Cổ Trần, cho nên nàng không chút do dự chút nào chuyển lực lượng sang tay kia, cái đánh thẳng nguồn ô nhiễm đang không phòng bị chút nào.

Ầm!Năng lượng nổ tung, nguồn ô nhiễm tan nát ngay tại chỗ, thân thể hóa thành vô số vật chất hắc ám bay ra ngoài, đang sống sờ sờ bị Thanh Y đánh nổ, tan vỡ mất một phần.

- Giết, diệt nó!Cổ Trần đột nhiên hét lớn, ba người cùng nhau phát ra một trăm phần trăm lực lượng trong cơ thể, hung hãn ra tay đối với nguồn ô nhiễm tán loạn, tiêu diệt tất cả.

Răng rắc!Hỗn Độn kinh hãi nứt toác, lộ ra hắc ám vô tận bên trong, lờ mờ có thể trông thấy được bốn cường giả đang vây công một người, đánh cho thân thể đối phương tán loạn.

Trong một khe nứt khởi nguyên, nguồn ô nhiễm đang bị đánh cho tan vỡ hết lần này đến lần khác, hoàn toàn không có cách nào chống lại được.


Bốn vị cường giả Vô Thượng cảnh liên thủ, nguồn ô nhiễm cường đại cũng bị đánh thành chó, có thể nói kết cục vô cùng thê thảm.

A…Trong bóng tối, Cổ Trần ngưng tụ một đạo đao mang khủng bố, lưỡi đao Vận Mệnh hư vô lướt qua, trong nháy mắt đã chém nguồn ô nhiễm vừa rồi khôi phục lại như cũ thành hai khúc.

- Trấn!Ngay sau đó, Thiên Đế thuận thế ra tay, mang theo Thiên Đình Vô Thượng trấn áp xuống, chấn vỡ nguồn ô nhiễm thành vô số vật chất hắc ám.

- Thôn phệ!Thâm Uyên cũng lập tức tế ra Đại Mộ, phát ra lực hút vô cùng vô tận, thôn phệ sạch sẽ vật chất hắc ám đang tán loạn.

Chỉ trong nháy mắt, vật chất hắc ám đang tán loạn đã bị thôn phệ quá nửa, chỉ còn gần một nửa lại khôi phục hình người thêm lần nữa.

- Các ngươi! Nguồn ô nhiễm há mồm giận dữ hét lên.

Kết quả nó còn chưa nói xong, đã bị một bàn tay của Thanh Y đánh xuyên qua gáy, đâm ra khỏi mặt, dòng máu trộn lẫn vật chất hắc áp phun tung toé khắp nơi.

Một kích mạnh mẽ tàn nhẫn của Thanh Y, đã khiến hạch tâm Chân Linh của nguồn ô nhiễm bị thương nặng, vết thương vô cùng lớn, khiến thân thể vừa rồi khôi phục lại lập tức tan vỡ.

Vù!Đột nhiên một ngọn lửa nóng bỏng cháy lên hừng hực, trong nháy mắt đã bao trùm nguồn ô nhiễm vừa bị đánh tan, khiến nó nổ tung ngay lập tức giống như đổ dầu vào lửa.

Một tiếng nổ ầm ầm rất lớn vang lên, quá nửa nguồn ô nhiễm đã bị thiêu chết, phát ra tiếng kêu xì xèo, cả mảnh không gian hư vô đều bị đốt vặn vẹo sụp đổ.


- A! Các ngươi đáng chết! Tâm Linh Chi Hỏa của Cổ Trần thiêu đốt, khiến nguồn ô nhiễm kêu gào thảm thiết.

Đáng sợ hơn chính là, vậy mà Thâm Uyên lại có thể thôn phệ vật chất bản nguyên của nó, chuyện này đúng là không thể tin được, cuối cùng nguồn ô nhiễm luôn miệng nói giết không chết cũng phải sợ hãi.

Thâm Uyên khiến nguồn ô nhiễm chính thức cảm nhận được cái chết đang đến gần, nguy cơ tiêu tán, bị chôn vùi kia bao trùm cả người nó, không cách nào thoát ra được.

Ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thanh Y, liên tiếp tấn công mạnh, đánh cho nguồn ô nhiễm không có sức đánh trả, không ngừng sụp đổ tan vỡ, từng đám vật chất ô nhiễm bay ra ngoài.

Đám vật chất ô nhiễm tan vỡ kia, bị Thâm Uyên thôn phệ toàn bộ, không ngừng ma diệt nó.

Rầm rầm rầm! Trong khe nứt khởi nguyên, đại chiến vẫn đang tiếp tục, bốn đánh một, hoàn toàn mang tư thái nghiền ép, khiến nguồn ô nhiễm không có cách nào chống lại được.

.


 
Chương 2387


Sau nhiều nhần bị đánh tan, bị Thâm Uyên trực tiếp thôn phệ ma diệt đám vật chất bản nguyên kia của nó, khiến nó càng ngày càng suy yếu, nguồn ô nhiễm bắt đầu luống cuống.

Oành!Thanh Y vỗ ra một chưởng, một mảng lớn nguồn ô nhiễm lại tán loạn, bị nàng há miệng nuốt vào trong bụng.

Cảnh tượng này rơi vào trong mắt ba người Cổ Trần, khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.

- Thanh Y!Cổ Trần có chút sợ hãi.

Vậy mà Thanh Y lại trực tiếp thôn phệ nguồn ô nhiễm, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, khiến sắc mặt ba người Cổ Trần đều thay đổi, lộ ra vẻ lo lắng.


Nhưng mà điều hắn lo lắng hoàn toàn dư thừa, Thanh Y sau khi được gây dựng lại, hoàn toàn không kiêng kỵ nguồn ô nhiễm ăn mòn, ngược lại nàng có lực lượng quỷ dị có thể đồng hóa nguồn ô nhiễm.

Lực lượng cấm kỵ vô thượng trong cơ thể nàng kia, ma diệt toàn bộ vật chất ô nhiễm nàng vừa cắn nuốt, sau đó luyện hóa thành một đám vật chất bản nguyên tinh khiết để thôn phệ, nâng cao tu vi của mình.

Chuyện này khiến Cổ Trần rất kinh ngạc, nhưng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Không! Các ngươi không thể làm như thế.

Khi thấy mình bị phân thây, nguồn ô nhiễm hoảng sợ kêu to.

Thân thể nó vừa rồi khôi phục lại, lập tức đã bị ba vị cường giả Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên xé rách, hóa thành vô số mảnh vỡ bay ra ngoài.

Những mảnh vỡ kia, có một phần lớn bị Đại Mộ của Thâm Uyên thôn phệ, ma diệt, cuối cùng hóa thành chất dinh dưỡng để Thâm Uyên tiến hóa lột xác.

Chưa nói tới còn có Thanh Y cực kỳ hung tàn, đánh nát rồi trực tiếp thôn phệ vật chất ô nhiễm, đúng là dáng vẻ nóng lạnh đều không kiêng kỵ.

Bốn người này, người sau còn hung tàn hơn người trước.

Thiên Đế coi như tốt, chỉ đánh tan vật chất bản nguyên của nguồn ô nhiễm, giúp Thâm Uyên thôn phệ luyện hóa.

Còn bản tôn Cổ Trần, thật ra lại là hung tàn nhất trong số bốn người, hai tay vung lên, đánh nổ nguồn ô nhiễm vô số lần.


Sau mỗi lần hắn đánh nổ nguồn ô nhiễm, lại có một số vật chất ô nhiễm tán loạn bị hút vào trong cơ thể, luyện hóa hấp thu.

Thấy thân thể Cổ Trần đang luyện hóa hấp thu bản nguyên của vật chất ô nhiễm, thủ đoạn càng hung tàn hơn, khiến nguồn ô nhiễm trở nên hoảng sợ, kinh hãi.

Đám người này, sao dám ăn nó?Điều khiến nó hoảng sợ nhất chính là ba kẻ quái vật Cổ Trần, Thâm Uyên, Thanh Y, hoàn toàn không sợ bản nguyên vật chất ô nhiễm của nó ăn mòn đồng hóa.

- Vì sao các ngươi đều không sợ bị ăn mòn?Nguồn ô nhiễm kinh sợ kêu to.

Như mà câu trả lời đáp lại nó chính là một kích tàn nhấn của bốn vị cường giả Vô Thượng cảnh Cổ Trần, Thanh Y, Thiên Đế và Thâm Uyên.

Ầm!Nguồn ô nhiễm tan vỡ, căn nguyên hạch tâm bị đánh văng ra.

Cuộc đại chiến kéo dài rất lâu, sau khi đánh nát nguồn ô nhiễm hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng đánh căn nguyên hạch tâm của đối phương văng ra.

- A! Các ngươi chờ đó cho ta! Sau đó từng tiếng kêu rên thảm thiết truyền đến, nguồn ô nhiễm tức giận gào thét, căn nguyên hạch tâm bị đánh văng ra kia hóa thành một tia sáng muốn bỏ chạy.

Nhìn thấy cảnh này, sao Cổ Trần có thể để nó toại nguyện?- Muốn chạy sao, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, dậm chân đuổi theo, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm đang bỏ chạy, nó là một đám vật chất kinh khủng.

Cổ Trần vừa đuổi đến nơi, không nói hai lời lập tức tế ra Đại Đạo Tiên Môn, trực tiếp thu vật chất hạch tâm quỷ dị kia của nguồn ô nhiễm vào trong Tiên Môn.


Răng rắc!- Ngao…Sau khi một tiếng răng rắc truyền đến, từng tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, cuối cùng lắng xuống rồi biến mất.

Nguồn ô nhiễm đã bị tiêu diệt hoàn toàn, dưới sự liên thủ của bốn đại cường giả, nguồn ô nhiễm cường đại quỷ dị, tồn tại quỷ dị từng sống không biết bao nhiêu năm tháng lại bị giết chết ở chỗ này.

Căn nguyên hạch tâm của nó, bị Cổ Trần trấn áp trong Đại Đạo Tiên Môn, lực lượng tiên môn không ngừng trấn áp và ma diệt.

Sau khi nguồn ô nhiễm bị tiêu diệt, không hiểu sao lại có một đám sương mù hỗn độn tuôn ra, bắt đầu chữa trị lại vết tích phá hoại mọi người vừa rồi đại chiến tạo thành.

Roẹt!Một cơn gợn sóng đảo qua, hắc ám vốn dĩ đã sụp đổ lập tức khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, giống như cuộc đại chiến vừa rồi chỉ là một giấc mộng hư ảo vậy.

Giết nguồn ô nhiễm, xem như đã giải trừ hoàn toàn lời nguyền ô nhiễm giết không chết.

Bóng tối bốn phía dần dần lui tán, Hỗn Độn u ám sinh ra, xua tan hắc ám vô tận.

Sau khi hắc ám tán đi, Cổ Trần mới chính thức trông thấy tình hình nơi này, khởi trong khe nứt khởi nguyên ẩn chứa một loại lực lượng, khí tức đáng sợ.

Ầm!.


 
Chương 2388


Đúng vào lúc này, thân thể Thanh Y khẽ run lên, một đám hắc vụ lập tức tuôn ra từ trong cơ thể, nhanh chóng bao vây cả người nàng lại.

Chỉ trong vài giây đồng hồ, Thanh Y đã bắt đầu sinh ra biến hóa quỷ dị, giống như sắp hóa kén thành bướm vậy.

- Thanh Y!Cổ Trần lập tức bước đến, mở miệng nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Tiếng gọi này, đã đánh thức Thanh Y, hắc vụ trên người nàng khẽ rung động nhẹ nhàng, giống như đang sảy ra biến chất bên trong.

- Ca! Ca! Hai mắt vô thần của Thanh Y nhìn Cổ Trần.

Đầu óc nàng trống rỗng, hai mắt đờ đẫn nhìn Cổ Trần, cảm nhận khí tức vừa xa lạ vừa quen thuộc trên người đối phương.


- A! Sắc mặt Thanh Y cứng đờ, đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, khí tức trên người sôi trào kịch liệt.

Sau đó Thanh Y quay người, bóng dáng lóe lên một cái, trong nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ này.

Nhìn thấy Thanh Y đột nhiên xé rách khe nứt khởi nguyên rời khỏi nơi này, sắc mặt Cổ Trần có chút thay đổi, hắn đang muốn đuổi theo lại bị một cỗ lực lượng giao động đánh thức.

- Thanh Y!Cổ Trần hét lớn một tiếng, khiến thân thể Thanh Y đang bỏ chạy run lên, không hiểu sao lại dừng lại.

Nàng cứ đứng sững sờ như vậy ở bên rìa khe nứt khởi nguyên u ám vết, quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Cổ Trần.

- Cổ Trần! Ca ca! Thanh Y vô thức lẩm bẩm, sau đó bóng người lóe lên, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.

Còn Cổ Trần đang đứng sừng sững trong khe nứt Hỗn Độn kia, nhìn cảnh tượng hoang vu trước mắt, vẫn còn lưu lại chút khí tức khủng bố trước kia.

Đó là khí tức do Bàn lưu lại, nơi này chính là con đường do hắn mở ra.

Con đường khởi nguyên, có rất nhiều, bên trong đều lưu lại khí tức và lực lượng của Bàn, bất hủ bất diệt.

Vù!Thanh Y nhìn chằm chằm vào Cổ Trần một lúc lâu, sau đó đột nhiên quay người lóe lên một cái, bóng người đã mất tích bí ẩn, ngay cả Cổ Trần cũng không đuổi kịp.

- Thanh Y lột xác gây dựng lại đã xảy ra vấn đề.

Cổ Trần mang vẻ mặt ngưng trọng nhìn theo bóng dáng Thanh Y vừa biến mất không thấy đâu nữa, hiển nhiên hắn cũng không đoán được Thanh Y sẽ tỉnh lại nhanh như vậy.

Hơn nữa còn thôn phệ một phần vật chất hạch tâm của nguồn ô nhiễm, giống với Thâm Uyên, Thanh Y cũng có năng lực hấp thu vật chất ô nhiễm.


- Bản tôn, không đuổi theo sao?Thiên Đế nhìn sang, lạnh lùng hỏi.

Cổ Trần lắc đầu:- Không đuổi, vấn đề của Thanh Y chúng ta không có cách nào giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào bản thân nàng tự mình xử lý khôi phục lại.

- Thanh lý nơi này, kiểm tra cẩn thận một lần.

Sau đó, Cổ Trần mở miệng dặn dò hai đại phân thân.

Ba người bắt đầu tìm kiếm trong khe nứt khởi nguyên này, cẩn thận cảm nhận, muốn xem thử xem rốt cuộc nguồn ô nhiễm đã bị chém chết thật hay chưa.

Sau khi kiểm tra một phen, ba người Cổ Trần đều thở phào nhẹ nhõm, nguồn ô nhiễm quỷ dị khó lường kia, đã thật sự bị giết chết.

- Nơi này chính là khe nứt khởi nguyên ngày xưa bị bàn bổ ra sao?Cổ Trần yên lặng quan sát nơi này một lượt, trong hư vô, có một khe nứt to lớn kéo dài đến vô tận.

Trong hư vô, khí tức đáng sợ tràn ngập.

Ở chỗ này có một loại lực lượng kinh khủng đang tàn phá bừa bãi, trong đó còn có cả lực lượng cường đại của bàn lưu lại, bất hủ bất diệt.

Một khi tới gần, lập tức sẽ bị ánh sáng kinh khủng và lực lượng kia đánh giết.

- Bàn, đã tạo ra rất nhiều vết nứt khởi nguyên, cuối cùng mới khơi thông con đường khởi nguyên.

Thiên Đế nhẹ nhàng thản nhiên nói, hắn có rất nhiều bí mật không muốn người khác biết.

- Con đường trước đây đứt gãy rồi!Sau đó hai người Cổ Trần, Thiên Đế đi tới một khu vực sâu xa vô tận.


Tất cả mọi thứ trước mắt đều biến mất, hai người đã đi đến điểm cuối khe nứt khởi nguyên do Bàn bổ ra, phía trước đã bị chặt đứt, không còn đường đi nữa.

Nhìn con đường bị ngăn chặn trước mắt, trong lòng Cổ Trần bỗng nhiên hiểu ra.

- Ý chí còn lưu lại nơi này cường đại quá, hình như là bất hủ bất diệt.

Thiên Đế vô cùng thận trọng nói.

Đi đến điểm cuối cùng, hai người cảm nhận được rõ ràng một cỗ áp bách, khiến trái tim đập thình thịch.

Là khí tức của người đứng đầu Hỗn Độn ngày trước, Bàn, đó là khí tức thuộc về hắn còn sót lại nơi này, vô số năm trôi qua chưa bao giờ thay đổi.

- Thiên Đế, ngươi cảm nhận được không?Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên nhìn sang Thiên Đế hỏi một câu.

Thiên Đế vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng như trước, nghiêm túc nói:- Bản tôn, ta vừa rồi cảm nhận được khí tức nơi phong ấn con đường khởi nguyên.

- Hả?Cổ Trần nghe thấy thế hai mắt sáng lên.

.


 
Chương 2389


Lúc hắn đang định nói gì đó, thì trông thấy đỉnh đầu Thâm Uyên nứt ra tạo thành một cái khe, một bàn tay kinh khủng thò ra từ bên trong hung hăng đánh tới.

- Làm càn!Sắc mặt hai người Cổ Trần, Thiên Đế lập tức thay đổi, vội vàng thi triển lực lượng cường đại nhất, con át chủ bài, cấm thuật, đánh về phía bàn tay quỷ dị hư ảo kia.

Oành!Vài cỗ lực lượng cường đại công kích, trong nháy mắt bàn tay che trời kia đã tan vỡ, hóa thành vô số mảnh nhỏ nhanh chóng biến mất, một còn sót lại chút nào.

Bàn tay khổng lồ quỷ dị đột nhiên xuất hiện kia, không rõ lai lịch, bỗng nhiên tập kích phân thân Thâm Uyên, may mà đã bị ba người Cổ Trần hợp lực đánh nổ.

Lần đánh lén vừa rồi, khiến sắc mặt ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên vô cùng khó coi, vậy mà bọn họ lại liên tiếp bị đám cường giả và những thứ không biết kia đánh lén.


- Vừa rồi là ai đánh lén?Sắc mặt Thâm Uyên tái xanh, sát khí bừng bừng.

Vừa rồi mục tiêu đánh lén là hắn đó, rốt cuộc là ai đánh lén, vì sao lại làm vậy?Sắc mặt hai người Cổ Trần và Thiên Đế trở nên ngưng trọng, liếc nhau một cái, cả hai đều trông thấy vẻ kinh nghi trong mắt đối phương, giống như đã có suy đoán và phát hiện ra điều gì đó.

- Ngươi đoán đó là thứ gì?Cổ Trần yên lặng dùng linh hồn trao đổi.

Thiên Đế nghĩ đến điều gì đó, thản nhiên nói:- Khí tức của bàn tay vừa rồi có chút quen thuộc, rất giống với khí tức trên người bản tôn.

- Vận Mệnh!Hai người Cổ Trần, Thiên Đế yên lặng thốt ra một cái tên trong linh hồn, bọn họ đều đoán ra được điều này.

Một bàn tay vừa rồi đột nhiên tập kích bọn họ, ẩn giấu quá sâu, nhưng vẫn bị Cổ Trần và Thiên Đế bắt được một luồng khí tức không dễ dàng phát hiện ra.

Đó là khí tức của Vận Mệnh.

- Vận Mệnh?Sắc mặt Thâm Uyên đen xì, cả giận nói:- Tên Vận Mệnh rắm chó này, chỉ biết trốn trong bóng tối đánh lén, không ngờ lại là nó.

Lúc này, hai người Cổ Trần và Thiên Đế đều trầm mặc không nói gì, ánh mắt lóe lên, trong lòng cực kỳ tức giận.

Trên bàn tay kia có một luồng khí tức của Vận Mệnh, tuy đã che giấu vô cùng tốt, nhưng Cổ Trần cũng là người nắm giữ lực lượng Vận Mệnh cao thâm.

Đối với khí tức và lực lượng của Vận Mệnh hắn cực kỳ mẫn cảm, thậm chí hắn vẫn luôn đề phòng Vận Mệnh, cho nên khi nó vừa xuất hiện hắn lập tức đã cảnh giác.


- Vì sao Vận Mệnh lại tập kích Thâm Uyên?Thiên Đế có chút khó hiểu.

Mục tiêu tập kích của bàn tay vừa rồi là Thâm Uyên, không phải bản tôn Cổ Trần, cũng không phải là hắn, phân thân của Thiên Đế.

Vì sao lại là phân thân Thâm Uyên?Dường như Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn Thâm Uyên nói ra suy đoán của mình:- Có lẽ, mục tiêu của Vận Mệnh cũng không phải là Thâm Uyên, mà chính là nguồn ô nhiễm Thâm Uyên đang trấn áp trong Đại Mộ.

- Thì ra là thế!Thiên Đế, Thâm Uyên giật mình hiểu ra.

Phân thân Thâm Uyên trong Đại Mộ, đang trấn áp căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm, có lẽ, mục tiêu thật sự của Vận Mệnh chính là muốn cướp đi hạch tâm của nguồn ô nhiễm.

Cổ Trần nhíu chặt mày lại, ngưng trọng nói:- Vận Mệnh đột nhiên ngoi đầu lên, vừa rồi hiển nhiên nó là muốn cướp đi căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm.

- Vận Mệnh, đến từ chỗ sâu nhất trong con đường khởi nguyên, thậm chí có thể là đến từ cánh cửa kia.

Cổ Trần nói ra suy đoán kinh người.

Căn cứ từ những tin tức bí mật mà hắn tìm hiểu được, rất có thể Vận Mệnh, nguồn ô nhiễm, đều đến từ cùng một nơi, từ Đại Đạo Chi Môn.

- Xem ra, sau này khi mở phong ấn con đường khởi nguyên sẽ không được yên bình.

Cổ Trần thở dài thườn thượt, lẩm bẩm nói một câu.


Ba người đứng trước vết nứt hư vô, nhìn con đường bị chặt đứt, đã không còn đường nữa, trước đây Bàn từng chém một búa chặt đứt nơi này, chỉ để lại một vết nứt.

Trong Khởi Nguyên Hỗn Độn, có rất nhiều khe nứt hư vô như thế này, đều là do người đứng đầu Hỗn Độn trước đây mở ra.

Con đường khởi nguyên chân chính, là con đường Bàn theo đuổi siêu thoát chân chính mở ra, một con đường chứng đạo xuất hiện từ đó.

Rất nhiều sinh vật, cường giả khởi nguyên, đều khát vọng bước vào con đường khởi nguyên kia, từ đó nhìn thấy đại đạo, chứng đạo, trở thành bất hủ, siêu thoát vĩnh hằng.

- Vận Mệnh, quả nhiên là một người hoàn toàn khác.

Thiên Đế nói xong thì nhìn về phía Cổ Trần.

Trước đây, bọn họ từng cho rằng, Vận Mệnh chính là một đạo phân thân của Cổ Trần, là do một giọt máu của thân thể trong tương lai dung hợp tạo thành Vận Mệnh.

Nhưng sau này bọn họ phát hiện ra trong chuyện này có vấn đề rất lớn, vẫn còn rất nhiều bí mật chưa được giải đáp, khiến.


 
Chương 2390


bọn họ mơ hồ hiểu ra, Cổ Trần không phải Vận Mệnh chân chính.

Quả nhiên, một bàn tay vừa rồi đã chứng minh điều ấy, Vận Mệnh là một người hoàn toàn khác.

- Bản tôn, theo ta được biết, Vận Mệnh tộc, chính là một trong ba nghìn Nhân tộc trong Hỗn Độn.

Thâm Uyên đột nhiên nhắc nhở một câu, nói ra một điều bí mật.

Cổ Trần nhíu mày lại, hắn cũng biết, Vận Mệnh tộc là một trong ba nghìn Nhân tộc đầu tiên, một trong những bộ tộc cổ xưa nhất.


Hơn nữa với tư cách là tộc trưởng của một bộ tộc, Vận Mệnh, có thể nói là vô cùng thần bí khó lường, thậm chí ngay cả tin tức về nó do Bàn lưu lại cũng cực kỳ ít ỏi.

Những ghi chép liên quan tới Vận Mệnh, tin tức được lưu truyền lại cực ít, thậm chí gần như không thể trông thấy, không thể nghe thấy, căn bản hoàn toàn không thể biết được.

Nhưng sau khi Cổ Trần kết hợp một số tin tức mình lấy được, trong lòng hắn đã có suy đoán, Vận Mệnh, có lẽ đã từng xảy ra biến hóa nào đó trong thời khởi nguyên.

Khi Bàn đánh ra Đại Đạo Chi Môn, từ đó tạo ra một loạt biến cố, bắt đầu từ lúc ấy nó đã bắt đầu sinh ra biến hóa lớn.

Bao gồm cả Thiên Đạo bị ô nhiễm, sau này Vận Mệnh trở thành chúa tể, trong chuyện này có gì bí mật?- Có lẽ, Vận Mệnh cũng bị ô nhiễm rồi?Đột nhiên một ý niệm sinh ra trong đầu Thâm Uyên, khiến hắn giật nảy mình.

- Có phải đã bị ô nhiễm hay không vẫn còn chưa rõ, nhưng bây giờ đã có thể xác định, Vận Mệnh xuất hiện đã hoàn toàn để lộ ra nó có tồn tại, tiếp theo chúng ta nhất định phải cẩn thẩn đề phòng nó đánh lén ở trong bóng tối.

Cổ Trần nói thẳng ra, mặc kệ có phải nó bị ô nhiễm hay không, tóm lại, Vận Mệnh rất nguy hiểm, nhất định phải cảnh giác trước sự tồn tại của nó.

- Đáng tiếc, vừa rồi không thể tìm được chỗ nó đang ẩn nấp, nếu không đã có thể giải quyết nó rồi.

Thâm Uyên bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng.

Thiên Đế hờ hững nói một câu:- Nó trốn quá sâu, trong khoảng thời gian ngắn chúng ta không có cách nào tìm ra nó, cách duy nhất chính là để nó tự xuất hiện.

- Muốn Vận Mệnh tự mình xuất hiện, biện pháp duy nhất chính là mở phong ấn khởi nguyên ra.


Trong lòng Cổ Trần suy nghĩ điều gì đó, hắn mở miệng nói ra cái nhìn và suy đoán của mình.

Có lẽ chỉ có cách này, mới có thể khiến Vận Mệnh lại hiện thân lần nữa.

- Còn có một cách khác.

Thâm Uyên nghĩ đến điều gì đó, lập tức nói:- Các ngươi quên vừa rồi mục tiêu của Vận Mệnh rất có thể chính là bản chất Chân Linh của nguồn ô nhiễm đang bị trấn áp trong Đại Mộ sao?- Có lẽ! Thâm Uyên nói đến đó thì nhìn về phía Cổ Trần và Thiên Đế.

Ánh mắt ba người trao đổi với nhau, ngay lập tức đã đưa ra một kế hoạch, thậm chí rất có khả năng sẽ thành công.

“Hạch tâm Chân Linh của nguồn ô nhiễm! ” Cổ Trần yên lặng tự hỏi về vấn đề này.

Đã giải quyết xong nguồn ô nhiễm, nhưng lại có một tên Vận Mệnh quỷ dị khó lường xuất hiện, Vận Mệnh vẫn luôn nổi danh là thần bí, rốt cuộc nó đáng sợ và có mưu kế thế nào?Làm thể nào để dẫn nó ra, sau đó giải quyết nó đây.

Nhưng Vận Mệnh là gì, Cổ Trần hiểu rất rõ sự cường đại của nó, là người nắm giữ lực lượng vận mệnh, Cổ Trần có thể dự đoán trước được nguy hiểm sắp sảy ra với mình.

Cho nên, Vận Mệnh, chắc chắn sẽ phát hiện ra được kế hoạch và âm mưu của bọn họ, tất nhiên chưa chắc nó đã xuất hiện.

Nghĩ đến điều này, Cổ Trần thở dài nói:- Được rồi, làm thế này không tính kế được Vận Mệnh đâu, hiện giờ ta vẫn chưa có cách nào chắc chắn mình có thể che giấu cảm giác của Vận Mệnh được hay không.

- Ta nắm giữ lực lượng vận mệnh, nhưng rốt cuộc vẫn không cường đại bằng nó, cho nên mới không thể tìm thấy vị trí chính xác của Vận Mệnh.


Những lời này, khiến Thiên Đế và Thâm Uyên đều hiểu ra được vấn đề ảo diệu và chênh lệch bên trong.

Cổ Trần nắm giữ Lực lượng vận mệnh, nhưng căn bản không sánh bằng Vận Mệnh, cho nên đối phương có thể ẩn náu mà không bị phát hiện, đạo lý chính là như vậy.

- Về sắp xếp kế hoạch trước đã, chuẩn bị mở phong ấn khởi nguyên ra.

Nói xong, ánh mắt Cổ Trần đảo qua hư vô u ám bốn phía xung quanh, sau đó hắn giơ tay ra chộp một cái, lấy đi ý chí bất hủ lưu lại ở nơi này.

Đó là tàn lưu ý chí bất hủ thuộc về Bàn, vĩnh hằng bất diệt, ẩn chứa Thiên Đạo chí thượng, bí mật về đại đạo bất hủ.

- Một khi mở phong ấn khởi nguyên ra, sẽ tạo nên phong ba bão táp, cường giả đang ẩn náu khắp nơi tất nhiên sẽ tranh nhau xuất thế, đến lúc đó sẽ tạo thành một trận đại kiếp.

- Vì giảm bớt tổn thất thiệt hại của Nhân tộc và chúng sinh trong Hồng Hoang, tránh tử thương quá lớn, ta quyết định dung nhập Hồng Hoang vào bên trong khởi nguyên.

.


 
Chương 2391


Quyết định này của Cổ Trần, khiến Thiên Đế và Thâm Uyên có chút kinh ngạc không hiểu nổi.

Hắn định dung nhập cả Hồng Hoang vào trong khởi nguyên, hóa thành một phần của khởi nguyên, từ đó trở thành sinh mệnh chân chính của khởi nguyên.

Làm như vậy, đúng là kinh hãi thế tục.

Tương đương phản hậu thiên nhập Tiên Thiên, thậm chí còn kinh khủng hơn điều ấy nhiều lắm, chính là nghịch chuyển bản chất của chúng sinh Hồng Hoang, dung nhập vào khởi nguyên, hóa thành sinh mệnh khởi nguyên.

Tương đương với muốn thay đổi hàng tỷ chúng sinh Hồng Hoang, biến bọn họ thành giống loài trong khởi nguyên, trở thành sinh vật khởi nguyên cổ xưa nhất.


Ví dụ như Nhân tộc, phản tổ quy nguyên, trở thành Nhân tộc khởi nguyên chân chính.

- Làm vậy chỉ sợ sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn.

Nghĩ đến điều này Thâm Uyên không nhịn được run lên một cái.

Hắn nhìn bản tôn, khổ sở nói:- Ta nói này bản tôn, ngươi đúng là biết giày vò người khác thật đấy, nếu muốn trở thành kẻ địch cảu toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn thì cứ thẳng thắn nói ra.

- Ngươi làm như vậy, bắt buộc phải chiếm đoạt toàn bộ tạo hóa của khởi nguyên, biến nó trở thành của Nhân tộc và chúng sinh vạn vật trong Hồng Hoang, tương đương với cướp đi tương lai truyền thừa của các giống loài trong khởi nguyên.

Thâm Uyên nhìn thấu được bản chất và hung hiểm trong chuyện này, muốn trở thành giống loài trong khởi nguyên, trước hết phải tiêu diệt các giống loài hiện có trong khởi nguyên mới có thể làm được.

Kế hoạch này của Cổ Trần, muốn dung nhập hoàn toàn chúng sinh Hồng Hoang vào trong khởi nguyên, thậm chí còn phản tổ quy nguyên, trở thành là giống loài mới chân chính trong khởi nguyên.

Mà một giống loài hoàn toàn mới sinh ra trong khởi nguyên, ắt phải có một giống loài có từ lâu đời trong khởi nguyên biến mất, diệt tuyệt, đây chính là cái mới thay cho cái cũ, là đạo lý vĩnh viễn không bao giờ thay đổi.

Thiên Đế cũng hiểu được điều này, hắn nói:- Không sai, có thể thực hiện được này kế hoạch, các giống loài trong khởi nguyên đã thoát khỏi trói buộc của Vô Thượng Thiên Đạo ngày trước từ lâu rồi.

- Hiện giờ, nên có giống loài mới thay thế cho bọn chúng trong khởi nguyên, các sinh vật khởi nguyên có từ rất lâu đời, phải tiêu diệt toàn bộ.

Thiên Đế lạnh lùng, vô tình, khiến người ta cảm thấy sợ hãi sâu sắc.


- Cần phải chình đốn trật tự trong Khởi nguyên, mới có thể dẫn dắt Lực lượng Khởi Nguyên, khơi thông thời không bị chặt đứt, nối tiếp tương lai.

- Kể từ đó, chúng ta mới có năng lực mở phong ấn khởi nguyên ra, trông thấy thời kỳ huy hoàng và cường thịch của ba nghìn Nhân tộc Hỗn Độn ngày trước.

- Con đường Đại Đạo, rốt cuộc đã không còn đường lui, không tiến thì sẽ chết.

Cổ Trần mang vẻ mặt nghiêm túc nói ra kết luận của bản thân.

- Đi, về trước đã, chuẩn bị bắt đầu kế hoạch thanh lý các giống loài trong khởi nguyên.

Nói xong, ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên quay người bước ra một bước, bóng người lóe lên một cái đã biến mất khỏi chỗ này.

Ba người vừa đi khỏi, tại chỗ sâu trong hư vô âm u, đột nhiên có một cơn chấn động thần bí tuôn ra, tạo thành gợn sóng nhộn nhạo.

Có thể trông thấy lờ mờ, một cái bánh răng thần bí khó lường như ẩn như hiện, bên trên hiện lên một bóng người mơ hồ, không nhìn thấy hình dáng, khí tức cũng hư vô mờ mịt.

- Hả?Đúng lúc này, Cổ Trần vừa rời khỏi vết nứt khởi nguyên, bước chân bỗng dừng lại, quay đầu nhìn qua vết nứt khởi nguyên đang chậm rãi sụp đổ biến mất.

- Bản tôn, phát hiện ra điều gì sao?Thiên Đế biến sắc, cất tiếng hỏi.

Cổ Trần yên lặng một lúc lâu, lắc đầu nghi hoặc:- Không có gì, vừa rồi hình như ta cảm nhận được điều gì đó, nhưng lại không phát hiện ra bất cứ thứ gì.


- Đi thôi.

Nói xong, ba người Cổ Trần không ở lại bữa, một bước lóe lên đã biến mất không còn tăm tích.

Sau khi đám người Cổ Trần đã giải quyết nguồn ô nhiễm, bọn họ quay về bắt đầu thương nghị kế hoạch tiếp theo, sau đó, Khởi Nguyên Hỗn Độn sẽ nghênh đón một cuộc chiến thay đổi giống loài.

- A! Một tiếng cười khẽ truyền đến từ trong sương mù, bóng người thần bí yên lặng xuất hiện, đứng trong hư vô, giống như không tồn tại trên đời này.

Hắn nhìn về phía bóng người Cổ Trần vừa đi khỏi, nhếch miệng lên nở một nụ cười nhạt.

- Ngươi đã đến rồi, ta, cũng nên tiêu tán thôi! Người này lầm bầm nói.

Ầm!Vừa dứt lời, bóng người thần bí ấy đã run lên, vô số vật chất thần bí tuôn ra từ trong cơ thể, hóa thành ánh sáng nhanh chóng bay mất.

Hắn đang tiêu tán, vỡ vụn, giống như đang hóa đạo vậy.

.


 
Chương 2392


- Đại đạo sắp khởi động lại, tương lai mới là chiến trường, Bàn, kế hoạch của ngươi thành công rồi.

Người thần bí lẩm bẩm một câu, nói xong, cả người đã hóa đạo hoàn toàn, quang huy đại đạo bao phủ, trong nháy mắt đã khiến cả người hắn bốc hơi.

Soạt! Một khắc sau, người thần bí đã biến mất đại đạo, không còn tồn tại trên đời này.

Hắn là ai, đến từ nơi đâu, vì sao lại xuất hiện, không có bất cứ người nào biết!.

Lúc này, trong Vĩnh Hằng Chi Chu, Thiên giới, Ma giới, Hồng Hoang Ám diện, ba bóng người cùng nhau hiện lên, không hiểu lại cảm thấy có chút căng thẳng.


- Đã xảy ra chuyện gì?Sắc mặt ba đại phân thân Thiên Đế, Ma Chủ, Thâm Uyên đều thay đổi, đột nhiên bọn họ cảm nhận được cảm giác căng thẳng trước giờ chưa từng có, giống như sắp tiêu tán ngay lập tức vậy.

- Bản tôn!Rất nhanh, ba người đã xuất hiện trong Hỗn Độn, sắc mặt có chút ngưng trọng, cảm giác căng thẳng kia cực kỳ sâu sắc, khắc sâu trong Chân Linh của ba đại phân thân không có cách nào ma diệt.

Giống như bọn họ đã trải qua một lần tử vong, một lần hóa đạo biến mất chân chính, không còn tồn tại nữa.

Vốn dĩ ba đại phân thân cho rằng bản tôn đã xảy ra chuyện, nhưng khi đi vào Hỗn Độn giới bọn họ mới nhìn rõ, Cổ Trần đang sững sờ ngồi khoanh chân ở chỗ đó, ánh mắt nhìn vào lòng bàn tay mình ngẩn ngơ.

Nhìn thấy bản tôn không có việc gì, ba đại phân thân mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại bắt đầu căng thẳng, ai nấy đều lo lắng nhìn về phía Cổ Trần.

Vừa rồi cảm nhận của bọn họ sẽ không sai, chính là loại cảm giác giống như bản tôn tiêu tán, hóa đạo thành tro bụi, không còn tồn tại khiến bọn họ đều sợ hãi.

Một khi bản tôn tiêu tán, bọn họ cũng không còn tồn tại.

Nhưng Cổ Trần trước mắt vẫn ổn, căn bản không có chút vấn đề nào, vậy thì vì sao vừa rồi bọn họ lại có cảm nhận chân thật như vậy, giống như bản thân tự mình trải qua vậy.

Hai mắt Cổ Trần ngây ngốc, đang nhìn lòng bàn tay mình, chẳng biết lúc nào, bên trong đã xuất hiện một đám vật chất kỳ quái, tự nhiên xuất hiện đột ngột như vậy.

- Bản tôn sao thế?Ma Chủ kinh ngạc hỏi.

Thâm Uyên lắc đầu, hai mắt lóe sáng nhìn Cổ Trần, muốn nhìn ra đám vật chất thần bí trong lòng bàn tay hắn là thứ gì, nhưng lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản.


Thậm chí ba người còn không có cách nào tới gần Cổ Trần trong phạm vi mười trượng, có một loại lực lượng thần bí ngăn cách, chặn đường khiến ba đại phân thân không thể tới gần.

- Ta không sao, các ngươi lui xuống đi.

Cổ Trần nhẹ nhàng đáp lại một câu, khiến ba người Thiên Đế, Thâm Uyên, Ma Chủ đưa mắt nhìn nhau, nhưng lại không tiện nói thêm điều gì.

Thiên Đế nhíu mày lại, nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, trong lòng biết chắc đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không bọn họ không thể nào có cảm nhận như lúc trước.

Ba người nhìn nhau, mang theo nghi vấn tràn đầy trong lòng rời khỏi Hỗn Độn giới, trở về chỗ ở của mỗi người.

Chỉ để lại một mình Cổ Trần, ngồi khoanh chân ở đó, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Trong lòng bàn tay hắn, đang có một đám vật chất quỷ dị, hư vô mờ mịt, thần bí khó lường dính ở đó.

Thứ này đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, rất quỷ dị, dường như vốn dĩ nó đã ở trước mắt hắn vậy, khiến cho Cổ Trần vô cùng chấn động.

- Vận Mệnh Chi Tâm?Cổ Trần thì thào một câu, ngẩn người nhìn về phía đám vật chất trong lòng bàn tay.

Đám vật chất này, chính là Vận Mệnh.

Nhìn kỹ lại, bên trong vầng sáng ấy đang bao phủ một trái tim, tản ra khí tức huyền ảo vô cùng vô tận, hư vô mờ mịt.


Nó, là Vận Mệnh Chi Tâm!Trong lòng Cổ Trần chấn động, hoàn toàn không nghĩ tới, viên Vận Mệnh Chi Tâm này vì sao đột nhiên lại xuất hiện trước mắt mình, giống như nó vẫn luôn ở trước mắt hắn vậy.

Hơn nữa, vừa rồi hắn cũng cảm nhận được cảm giác tử vong khiến tim hắn đập nhanh hơn, giống như đặt mình vào trong Đại Đạo Chi Hỏa, hóa thành tro bụi, tự mình thể nghiệm cảm giác hóa đạo một lần.

Cảm giác ấy chân thực, rõ ràng, không có cách nào ma diệt được giống như được lạc ấn trong Chân Linh, khiến trong lòng Cổ Trần dâng lên sóng to gió lớn, không thể bình tĩnh lại được.

- Vận Mệnh! Cổ Trần nghiêm túc niệm một câu.

Đột nhiên hắn hiểu ra, viên Vận Mệnh Chi Tâm này đột nhiên xuất hiện, chắc chắn là do Vận Mệnh đã xảy ra biến cố, hình như có lẽ đã không còn tồn tại.

Trước đó, Cổ Trần vẫn luôn cảm nhận được, Vận Mệnh có tồn tại, lại không có cách nào phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Nhưng bây giờ đột nhiên loại cảm giác kia đã biến mất không thấy đâu nữa, giống như trên đời này không tồn tại cái gọi là Vận Mệnh, mà bản thân hắn chính là Vận Mệnh.

.


 
Chương 2393


Vận Mệnh Chi Tâm, đại biểu cho Vận Mệnh chân chính.

Sự xuất hiện của nó, đã chứng minh hiện giờ Cổ Trần chính là Vận Mệnh duy nhất.

Thế nhưng mà, làm sao nó lại xuất hiện ở đây?Vận Mệnh trước đó đã đi đâu, đã xảy ra chuyện gì, nó là ai?Tất cả những điều này đều trở thành một bí mật không lời giải đáp, Cổ Trần không có cách nào được biết bí ẩn trong chuyện này, cũng không có cách nào hiểu rõ tất cả bí ẩn.

Có lẽ, chuyện này sẽ mãi mãi trở thành một điều bí mật không có lời giải đáp.

- Ngươi là ai, vì sao lại tồn tại?Cổ Trần lẩm bẩm, sau đó hắn trông viên Vận Mệnh Chi Tâm trong lòng bàn tay bỗng nhiên sáng lên, rất nhanh có đã dung nhập vào trong trái tim của Cổ Trần.


Ầm!Ngay lập tức, một luồng sáng huyền ảo phát ra, bao phủ cả người Cổ lại, khiến cơ thể hắn dần dần trở nên hư vô mờ mịt, giống như không chân thực, nhưng lại tồn tại chân thực.

Cổ Trần dung hợp Vận Mệnh Chi Tâm, hoặc là nên nói, vốn dĩ nó chính là đồ vật của hắn, chỉ là quay về trong cơ thể hắn một lần nữa thôi.

Chuyện này khiến Cổ Trần rất khó hiểu, Vận Mệnh, chính là hắn, nhưng hắn lại cảm thấy không phải, một loại cảm giác rất quỷ dị, rất phức tạp.

Nhưng dù thế nào, sau khi dung hợp viên Vận Mệnh Chi Tâm kia, dường như cả người Cổ Trần đã sinh ra biến hóa huyền diệu, thân thể, tu vi, linh hồn, cả ba khía cạnh đều tăng lên.

Trong Vận Mệnh Chi Tâm, ẩn chứa một dòng sông lớn mênh mông thần bí, chính là Vận Mệnh Trường Hà đã biến mất.

Trên đời này, không còn Vận Mệnh Trường Hà nữa, không ngờ nó lại tồn tại trong Vận Mệnh Chi Tâm, dòng sông dài trùng trùng điệp điệp ấy đã dung nhập vào trong cơ thể Cổ Trần.

Từ giờ trở đi, hắn chính là Vận Mệnh, nắm trong tay Vận Mệnh Trường Hà, chúng sinh đều chìm đắm trong Vận Mệnh Trường Hà không có cách nào tự kềm chế, không có cách nào thoát ra được.

Đó chính là Vận Mệnh!Trong sương mù, ý thức của Cổ Trần phiêu đãng trong dòng Vận Mệnh Trường Hà mênh mông, chìm chìm nổi nổi, dường như không có điểm cuối.

Xoạt!Bỗng nhiên, trên ngọn nguồn của dòng Vận Mệnh Trường Hà xuất hiện một bóng người mơ hồ, mông lung, nhìn không rõ, đang phát ra khí tức hư vô, hắn chính là Vận Mệnh.

Đầu óc Cổ Trần chấn động, ý thức cường đại tụ lại, bay thẳng về phía ngọn nguồn của Vận Mệnh Trường Hà, chỉ trong chớp mắt đã đi tới nơi này.


Cả hai đứng đối mặt từ đằng xa, ý chí, khí tức, va chạm công kích lẫn nhau.

Ầm!Dòng Trường hà lắc lư, cả người Cổ Trần đều bị chấn động đến mức run rẩy, khiến cho cả Hỗn Độn giới cũng chấn động, đánh thức Giới Linh.

Nhưng Giới Linh chỉ nhìn thoáng qua, có cảm giác kỳ quái, lại không thể nhìn ra được bất cứ vấn đề gì, cuối cùng không làm gì được, nó lại tiếp tục ngủ say lột xác.

- Vận Mệnh?Trên ngọn nguồn của Vận Mệnh Trường Hà, Cổ Trần nhìn bóng người thần bí trước mắt, cảm giác vừa rất quen thuộc, lại vừa vô cùng lạ lẫm.

Bóng người kia không nói lời nào, hình như không có bất kỳ ý thức gì, chỉ là bóng người mơ hồ bay lơ lửng đó, dường như đã hóa thành vĩnh hằng.

Cổ Trần nhíu mày lại, cất giọng lạnh lùng nói:- Vận Mệnh, là ngươi, hoặc là nên nói là các ngươi vẫn luôn núp trong bóng tối chỉ dẫn thao túng tất cả chuyện này?Vèo! Cổ Trần vừa dứt lời, bóng người thần bí kia đột nhiên bay ra xa, không hiểu tại sao lại tan vỡ, không còn tồn tại, giống như nó không có cách nào tồn tại trên thế gian này nữa.

Nhìn thấy cảnh này, Cổ Trần sửng sốt, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng lai, hắn giơ tay ra chộp một cái.

- Thời không nghịch loạn, trấn áp!Cổ Trần phản ứng không chậm, trực tiếp ra tay trấn áp, muốn giữ lại bóng người sắp tiêu tán kia, đáng tiếc vẫn không thể giữ lại được.

Nó đã tiêu tán, hóa thành vô số tia sáng.


- Ngươi là ai?Cổ Trần tức giận hét lớn.

Một tay hắn nắm lấy mấy điểm sáng chưa bị xói mòn, trấn áp, giam cầm, phong ấn lại, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm vào bọn chúng.

Cuối cùng, Cổ Trần trực tiếp luyện hóa bọn chúng, hắn muốn xem thử rốt cuộc thứ này có bí mật gì.

Nhưng mà sau khi Cổ Trần luyện hóa vài điểm sáng thần bí này, cuối cùng kết quả hắn thu được là một số hình ảnh tan nát vụn vặt, hắn trông thấy một tương lai bị tàn phá thê thảm.

- Vận Mệnh, tương lai! Ngươi là! Hai mắt Cổ Trần trợn trừng, bỗng nhiên sững sờ.

Trong lòng hắn vô cùng chấn động, sau khi luyện hóa mấy điểm sáng bị hắn giam cầm, Cổ Trần chân chính nhìn thấy một vài hình ảnh vụn vặt đáng sợ, hiểu ra được một số bí mật kinh người.

Đây là tương lai của hắn!Vừa rồi Cổ Trần đã trông thấy tương lai của mình, thấy được một tương lai vô cùng thảm liệt, bản thân hắn đã chết, tất cả mọi người cũng chết hết.

.


 
Chương 2394


Toàn bộ thế gian, hàng tỷ dòng thời không đều trở nên tàn lụi, không còn một thứ gì tồn tại, bao gồm cả Cổ Trần và mấy đại phân thân, thậm chí cả Nhân tộc và các sinh linh khác đều không còn tồn tại.

Tương lai, hoàn toàn tàn lụi.

Tương lai của Cổ Trần, đã chết rồi, hắn chính là một luồng tín niệm bất hủ trong tương lai nghịch chuyển thời không quay trở về, dung hợp với một giọt máu của Cổ Trần, từ đó diễn hóa thành một loại tồn tại khác.

Nói chính xác, hắn chính là tương lai chính mình.


Nhưng bản thân hắn trong tương lai thật ra đã chết rồi, trước khi chết hắn dùng ý chí bất diệt nghịch chuyển thời không, trở lại trong khởi nguyên, muốn thay đổi mọi chuyện.

Đáng tiếc, cuối cùng vẫn thất bại thảm hại, hảng tỷ dòng thời không đều bại vong, không có một ai may mắn thoát khỏi.

Chỉ có một dòng thời không vẫn còn tồn tại, vẫn chưa bị chặt đứt, đó chính là thời không ở chỗ Cổ Trần, nó vẫn chưa bị hủy diệt, vẫn còn sót lại một ngọn lửa hy vọng.

Hiểu rõ tất cả đầu đuôi mọi chuyện, trong lòng Cổ Trần có cảm giác muốn lật cái bàn, mình đúng là bi kịch.

Bi kịch vì chính mình chơi chết chính mình, hơn nữa thậm chỉ còn là cái kiểu tự chơi chết mình hàng trăm vạn tỷ lần vẫn chưa đủ.

Mặt Cổ Trần xanh mét, không nhịn được chửi ầm lên:- Các ngươi tự chơi chết mình rồi, giờ lại đem ta gác ở trên lửa nướng, hơn nữa còn từng bước đổ thêm dầu vào lửa như vậy nữa.

Bại, sẽ vô cùng thảm hại, hảng tỷ dòng thời không đều xong đời.

Giờ khắc này, niềm tin trong lòng Cổ Trần sắp sụp đổ, tự mình chơi chết chính mình, chuyện này là sao?Hắn không biết mình nên khóc hay nên cười nữa, đúng là không tìm đường chết sẽ không phải chết, chưa bao giờ hắn nghĩ rằng lại do hắn tự mình tìm đường chết.

Thế nhưng, Cổ Trần không nghĩ ra, sao bản thân lại tự đi tìm đường chết làm gì?Hơn nữa còn chơi chết cả tỷ dòng thời không, ngay cả bản thân cũng bị chơi chết, còn là kiểu chết rất thảm nữa, chuyện này khiến hắn dở khóc dở cười, hận không thể lật cái bàn.


Nhưng hiện giờ không phải là lúc lật cái bàn, bởi vì Cổ Trần nhất định phải chùi đít cho những hành động của mình trước kia.

- Khởi động lại đại đạo? Các ngươi điên rồi, hay là ta điên rồi?Cổ Trần buồn bực khó chịu, mở mồm chửi thề.

Từ những tin tức thu được, Cổ Trần biết tương lai của mình, còn có Bàn, Đại Vu Chúc và cả nhóm cường giả khác đã được định trước, bọn họ phải khởi động lại đại đạo.

Vì kế hoạch này, thậm chí không tiếc khiến ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên đều vẫn lạc, hàng tỷ dòng thời không cũng bị vạ lây, đều vì chuyện này mà bị hủy diệt.

Tất cả, chỉ vì khởi động lại đại đạo!- Ai nghĩ ra được kế hoạch này vậy? Đúng là muốn đánh chết hắn!Cổ Trần nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đánh chết người nghĩ ra kế hoạch này.

Hồng Hoang, Thiên giới!Trong Thiên Đế cung, Ma Chủ, Thâm Uyên, Thiên Đế, thậm chí còn có cả Tổ Long vừa rồi chạy tới, đều mang vẻ mặt quái dị nhìn bản tôn Cổ Trần.

Bởi vì Cổ Trần vừa triệu tập bọn họ tới đây, nói ra một số bí mật mà hắn biết, sau khi nghe xong, mấy đại phân thân đều trợn tròn mắt.

Bản tôn Cổ Trần, tự mình chơi chết chính mình?- Chuyện này! Ma Chủ choáng váng, há to miệng cười khổ nói:- Bản tôn, ngươi xác định, là do chính ngươi tự chơi chết bản thân?- Không thể nào?Tổ Long mang vẻ mặt quái dị nói:- Bản tôn bây giờ không phải ngươi vẫn đang sống tốt sao, tương lai không còn nữa, có lẽ chỉ là một trong số hàng tỷ khả năng có thể xuất hiện trong tương lai mà thôi.


Thâm Uyên yên lặng một lúc lâu, sau đó mới nói:- Căn cứ theo lời bản tôn nói i, ta cho rằng, tồn tại thần bí kia, có khả năng không phải bản tôn tương lai, mà là bản tôn trước đây.

- Đừng quên, nơi này là khởi nguyên, tất cả đều là căn nguyên.

Hắn nhắc nhở một câu, khiến Ma Chủ, Tổ Long đều trầm ngâm giống như đang nghĩ đến điều gì.

Thiên Đế ở bên cạnh hờ hững, rất lâu sau mới thản nhiên nói:- Bản tôn đừng nghĩ nhiều, cho dù đó là quá khứ của ngươi, hay là ngươi trong tương lai, đều không thể thay thế ngươi hiện tại.

- Bản tôn tự mình hiểu rõ nhất, trước mắt chúng ta phải làm gì, không quan tâm đó là quá khứ hay tương lai, tất cả đều không quan trọng.

Lời này của Thiên Đế, khiến máy người có mặt ở chỗ này đều nghĩ thông suốt hơn.

Đúng vậy, xoắn xuýt đó là quá khứ hay tương lai của bản thân, thì làm được cái gì?Quá khứ thì đã trôi qua rồi, thậm chí, Cổ Trần căn bản cũng không biết đó có phải quá khứ hay không, còn về tương lai, ai có thể nói chính xác được?Cổ Trần trong tương lai tự mình chơi chết chính mình, nhưng bây giờ bản tôn Cổ Trần vẫn đang ở chỗ, tương lai có chết hay không thật sự có liên quan sao?.


 
Chương 2395


- Cho nên! Bốn người Ma Chủ, Thâm Uyên, Thiên Đế, Tổ Long liếc nhau một cái, sau đó đồng loạt nhìn bản tôn.

Giờ phút này, Cổ Trần đang lâm vào suy nghĩ, ánh mắt hắn không ngừng sáng lên, trong lòng đang nghĩ về một vấn đề, bản thân nên làm thế nào?Làm theo những gì hắn nhìn thấy trong tương lai, hay là làm theo kế hoạch kia?- Hay là, chúng ta nuốt cả Khởi Nguyên Hỗn Độn này đi?Ma Chủ mang vẻ mặt dữ tợn nói.

Thâm Uyên ở bên cạnh hai mắt sáng lên cười nói:- Không sai, bản tôn, hay là chúng ta nuốt cả Khởi Nguyên Hỗn Độn bao gồm cả hàng tỷ dòng thời không này đi.

- Các ngươi đúng là can đảm thật đấy?Tổ Long trợn trắng mắt.

Hắn mắng to:- Còn muốn thôn phệ toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn và hàng tỷ dong thời không, không sợ no chết các ngươi sao, tìm đường chết thì tự mình đi đi, đừng kéo theo bản tôn vaf chúng ta.


- Thôn phệ hàng tỷ dòng thời không rất đơn giản, nói khó cũng không khó.

Một câu này của Thiên Đế, khiến người nghe rợn cả người.

Sau đó hắn lại lạnh lùng nói tiếp:- Chỉ cần thôn phệ Thời Không Cự Thú, hàng tỷ dòng thời không tự nhiên sẽ sụp đổ, hóa thành bản nguyên dung nhập vào trong cơ thể ngươi.

- Trước đây chúng là không có cách nào, hiện tại chưa chắc.

Một câu nói dài dòng này của Thiên Đế, khiến Ma Chủ, Thâm Uyên không nhịn được đều cảm thấy trong lòng căng thẳng.

Hai người nhìn Thiên Đế rất nghiêm túc, tràn đầy cảm giác thờ ơ, giống như căn bản không thèm để ý đến hàng tỷ dòng thời không có bị hủy diệt hay không.

Hắn không có tình cảm, tất nhiên không thể nào có bất kỳ lòng thương hại hay kiêng kỵ điều gì, nếu hắn thật sự có ý tưởng ấy, hắn sẽ không chút do dự chút nào, lập tức thôn phệ toàn bộ Khởi Nguyên Hỗn Độn bao gồm cả hàng tỷ dòng thời không.

- Đừng có đoán mò.

Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, mắng:- Cả ngày chỉ biết ăn thôi hả, các ngươi ăn Khởi Nguyên Hỗn Độn thì có gì tốt?- Ăn hết rồi, còn có tác dụng gì?Cổ Trần vừa mở miệng, đám phân thân đều nhẹ nhàng thở ra, mỗi người đều lộ ra nụ cười.


Thật ra vừa rồi bọn họ nói như vậy, chỉ vì muốn cho bản tôn thả lỏng một chút, đừng chú ý đến vấn đề quá khứ hay tương lai nữa, căn bản đều không quan trọng.

Chỉ nên nắm chắc hiện tại, mặc kệ là quá khứ hay là tương lai, đều không liên quan nhiều lắm đến bọn họ.

- Bản tôn nói đúng, vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?Ma Chủ lập tức tiếp lời.

Bọn họ thành công nói sang chuyện khác, bảo Cổ Trần nói ra suy nghĩ của mình, thấy hắn không xoắn xuýt vấn đề quá khứ hay là tương lai nữa, cuối cùng bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như bản tôn cứ đắm chìm trong chuyện đó như vậy, thì rất nguy hiểm.

Cho dù hình ảnh ấy là quá khứ hay là tương lai của Cổ Trần, đều rất nguy hiểm, chỉ có nắm chắc hiện tại mới là chuyện nên làm chân chính.

- Bản tôn, muốn khởi động lại đại đạo, rất khó.

Thiên Đế bỗng nhiên nói ra một câu.

Thâm Uyên, Tổ Long lập tức gật đầu, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm túc và ngưng trọng, hiển nhiên bọn họ cũng biết vấn đề này không phải dễ dàng.


Khởi động lại đại đạo, nói thì dễ, nhưng có ai làm được?Ba nghìn Nhân tộc đã từng mạnh mẽ nhất trong Hỗn Độn khởi nguyên, có làm được không?Bàn, người đứng đầu Hỗn Độn ngày trước, hắn làm được sao?Không có, căn bản không có người nào làm được điều này, hiện giờ Cổ Trần muốn khởi động lại đại đạo, đúng là không phải dễ dàng, nó là chuyện lớn liên quan tới toàn bộ khởi nguyên thậm chí cả hàng tỷ dòng thời không.

Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, hắn nói:- Bước đầu tiên khởi động lại đại đạo, nhất định phải đánh vào chỗ sâu nhất trong con đường khởi nguyên, nhìn thấy Đại Đạo Chi Môn.

- Quan trọng nhất chính là, mở Đại Đạo Chi Môn ra mới có thể có cơ hội khởi động lại đại đạo.

Lời này không sai, nhưng hai phân thân Thiên Đế và Ma Chủ đều có chút mơ hồ không rõ.

Sau đó Thâm Uyên nói:- Bản tôn, khởi động lại đại đạo có gì tốt đối với chúng ta ? Hay là, chúng ta tồn tại chính vì khởi động lại đại đạo, thậm chí vì thế mà phải dâng hiến tất cả mọi thứ?Ma Chủ, Tổ Long nghe xong cũng nhìn về phía Cổ Trần, chờ đợi lời giải thích của hắn, vì sao nhất định phải khởi động lại đại đạo?- Bàn, rốt cuộc đang mưu tính điều gì?Thiên Đế lẩm bẩm, cảm thấy có chút khác thường.

Cổ Trần thở dài nói:- Khởi động lại đại đạo, chính vì giải quyết nguy cơ trong tương lai, trong tương lai chúng ta sẽ gặp phải đại địch mà chúng ta không biết, tất cả đều sẽ bị tiêu diệt.

- Tương lai rốt cuộc có thứ quỷ gì, tại sao cần phải khởi động lại đại đạo trong khởi nguyên?.


 
Chương 2396


Sắc mặt Tổ Long trở nên vô cùng nghiêm túc.

Hắn không nghĩ ra được điểm này, kẻ địch và nguy cơ trong tương lai rốt cuộc đến từ đâu? Vì sao phải khởi động lại đại đạo trong khởi nguyên mới có thể giải quyết nguy cơ này?Chẳng lẽ, không thể dùng một biện pháp khác để giải quyết, hoặc là, giết chết kẻ địch trong tương lai trước.

- Các ngươi nói xem, nếu chúng ta tiếp tục cắt thời không tương lai ra, có thể giải quyết được nguy cơ trong tương lai hay không?Ma Chủ nghĩ một chút rồi hỏi.

Những người khác ngẫm nghĩ một lát, Thâm Uyên gật đầu, Tổ Long cũng cảm thấy có thể thực hiện được, nhưng Thiên Đế lại lắc đầu, tỏ vẻ cách này không làm được.


Ngay cả bản tôn Cổ Trần cũng lắc đầu, hắn nói:- Một khi tiếp nối thời không tương lai, chẳng khác nào kéo kẻ địch tương lai tới đây.

- Như vậy rất tốt mà, kéo đến đây rồi trực tiếp tiêu diệt không phải dứt khoát hơn sao?Thâm Uyên kinh ngạc nói.

Nào ngờ Cổ Trần lại lắc đầu cười khổ:- Không đơn giản như vậy đâu, ngươi ngẫm lại xem, tương lai chúng ta đều bị tiêu diệt sạch sẽ, ngươi nói hiện giờ chúng ta có thể là đối thủ của kẻ địch tương lai hay không?- Chuyện này! Thâm Uyên lập tức ngậm miệng lại.

Chỉ cần nghĩ một chút thôi là biết, đám người Cổ Trần trong tương lai, nhất định sẽ càng cường đại hơn so với hiện tại, nhưng đều bị tiêu diệt sạch sành sanh, vậy thì hiện giờ sao có thể là đối thủ?Biện pháp duy nhất, chính là làm theo kế hoạch lớn mà đám người Bàn mưu tính, khởi động lại đại đạo.

- Nói như vậy, chín tầng trời ngăn cách khởi nguyên và tương lai, thật ra là đang đề phòng kẻ địch tương lai sẽ xâm nhập vào trong khởi nguyên?Tổ Long có vẻ đã hiểu, hắn đã nghĩ thông suốt điểm này.

Thiên Đế, Cổ Trần nhíu mày lại, hai người suy tư một phen vừa gật đầu rồi lại lắc đầu.

- Có lẽ là do Bàn tính kế, nhưng chín tầng trời ngăn cách khởi nguyên và tương lai, chưa chắc là vì phòng ngừa kẻ địch tương lai.

- Trong khởi nguyên cũng có kẻ địch, còn trong tương lai, cũng có đại địch không ai biết.

Cổ Trần nói đến đó thì dừng một chút, rồi mới nói tiếp:- Tóm lại, bây giờ chúng ta đang gặp phải tình trạng lúng túng hai mặt đều có địch, trong khởi nguyên có kẻ địch, trong tương lai cũng có kẻ địch chúng ta không biết.


- Với tình trạng trước mắt mà nói, nhiệm vụ thiết yếu chính là mở phong ấn khởi nguyên ra, mở con đường khởi nguyên ra, dẫn tất cả mọi thứ đang ẩn náu ra ngoài.

Cổ Trần nói đến đây, trên mặt đã lộ ra sát ý lạnh lùng, nghĩ đến chuyện muốn dùng việc mở phong ấn khởi nguyên để dẫn dắt vô số ngưu quỷ xà thần đang ẩn náu xuất hiện.

Không quan tâm kẻ địch là ai, chỉ cần dẫn ra khỏi trong bóng tối là dễ làm.

- Bản tôn, mở phong ấn khởi nguyên ra là đúng, nhưng có một cái vấn đề rất quan trọng, đó chính là thực lực của chúng ta không đủ để ứng phó với tất cả mọi nguy cơ?Thâm Uyên nhắc nhở Cổ Trần, trước mắt bọn họ có thực lực để ứng phó với tất cả mọi biến cố và nguy cơ sao?Kẻ địch trong khởi nguyên, bọn họ đã có đủ lòng tin và lực lượng để giải quyết bọn họ chưa, có đủ năng lực để ứng đối với các loại biến số xuất hiện chưa?- Vô Thượng cảnh, có bốn người ta và Thiên Đế, Thâm Uyên, Tổ Long.

Ma Chủ, ngươi tụt lại phía sau quá nhiều, mau chóng nghĩ cách trở thành Vô Thượng Chân Ma đi.

Mặt Cổ Trần đầy nghiêm túc nhìn Ma Chủ, không cho phép thương lượng.

Ý của Cổ Trần là muốn Cầu Ma chủ mau chóng đột phá, bước vào Vô Thượng cảnh, trở thành Vô Thượng Chân Ma, khi đó hắn mới có thể có đủ thực lực để sát cánh với bọn họ, cùng nhau đối phó với tình hình hỗn loạn sau này.

Ma Chủ nghe xong thì lúng túng, xấu hổ cúi đầu xuống, trong số những người có mặt ở chỗ này, chỉ có mình hắn là chưa bước vào Vô Thượng cảnh.


- Bản tôn, ta biết rồi.

Ma Chủ ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Vẻ mặt có chút chán nản.

Cho dù thế nào, hắn cũng phải đột phá cấp độ này, chỉ có như vậy, hắn mới có thể khiến cho bản tôn tiến thêm một bước, nhờ vào tứ đại phân thân để đột phá Vô Thượng cảnh, chỉ cần một lần hành động là có thể bước vào cấp bậc cao hơn.

Tứ đại phân thân đều bước vào Vô Thượng cảnh, mang đến cho bản thân Cổ Trần, thân là bản tôn chỗ tốt không thể nào tưởng tượng nổi, thậm chí có thể chỉ cần một lần hành động sẽ đánh tan hàng rào vô thượng, bước lĩnh vực bất hủ.

- Còn có lực lượng Hồng Hoang nữa, hiện giờ lực lượng đỉnh phong bản tôn nắm giữ không nhiều lắm, không có cách nào thật sự đối mặt được với khởi nguyên sắp đại loạn.

.


 
Chương 2397


Thiên Đế mở miệng nhắc nhở, số lượng cường giả trong tay bọn họ quá ít, căn bản không có cách nào đối phó được với thế cục đại loạn của Khởi Nguyên Hỗn Độn sắp tới.

Thậm chí vì mở ra con đường khởi nguyên sẽ dẫn tới những cuộc hỗn chiến lớn, bọn họ không có đủ lực lượng để đối phó với tất cả tình hình đột ngột sảy ra.

Chỉ có tăng thực lực thêm lần nữa, mới có thể mở con đường khởi nguyên ra mà không phải lo lắng gì.

- Lực lượng của Hỗn Độn giới đã đạt đến cực hạn.

Đúng lúc này, Cổ Trần nhìn Hỗn Độn giới, lực lượng Hỗn Độn bản nguyên trong đó đã tích lũy đến một điểm giới hạn.

Cổ Trần nói xong, mấy đại phân thân đều nhìn về phía Hỗn Độn giới, quả nhiên bọn họ cũng cảm nhận được Hỗn Độn bản nguyên đã đạt đến mức cực hạn, đã đến một điểm giới hạn.


- Mọi người đi chuẩn bị kỹ càng, khoảng cách cho đến lúc mở phong ấn khởi nguyên ra không xa nữa.

Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc nói ra câu này, nhắc nhở mấy đại phân thân, thời gian mở con đường khởi nguyên ra sắp đến rồi.

Chỉ cần đợi Giới Linh phá kén chui ra, chính là lúc mở phong ấn khởi nguyên.

- Sau này, sẽ không còn ngày tháng bình yê nữa rồi.

Cổ Trần thở dài thườn thượt, nhìn Thiên Đế cung trống rỗng, phân thân đều đi cả rồi.

Thiên Đế đã chuẩn bị cho cuộc loạn chiến sắp đến, vì toàn bộ Hồng Hoang, cũng vì chính hắn, phải toàn lực ứng phó, làm tốt công tác chuẩn bị.

Còn về Cổ Trần, hắn đang định bế quan một phen, lại nhận được một tin tức ngoài ý muốn từ bên ngoài truyền đến.

- A, tin tức về Hỗn Độn Hồ?Cổ Trần kinh ngạc thốt lên một tiếng, tay nắm chặt một ký hiệu u ám, tin tức vừa truyền đến chính là tin tức về Hỗn Độn Hồ.

Trong Hỗn Độn, có một tòa Thú Sào đang bay lơ lửng trên một mảnh hư vô.

Thú Sào to lớn, phun ra nuốt vào hàng tỷ tia Hỗn Độn tinh khí, tiếng động ầm ầm truyền đến, chấn động khắp nơi.

Trong Thú Sào, có một luồng khí tức đáng sợ đang sôi trào, giống như đang có một cuộc đại chiến kịch liệt diễn ra bên trong, khí lưu cường đại lan tràn ra ngoài.


Ầm ầm! Thú Sào chấn động, dư âm đáng sợ quét ngang khắp nơi, kinh động đến các tồn tại trong Hỗn Độn ở chung quanh.

- Hả?Trên hư không trong một khu vực Hỗn Độn khác, một tòa Long Sào đang chìm chìm nổi nổi, được sương mù hỗn độn vô cùng vô tận bao phủ, một tiếng kinh ngạc truyền đến từ bên trong.

Một cái đầu rồng cực lên ngóc ló ra khỏi Long Sào, nó mở đôi u ám ra, nhìn về phía Thú Sào bên này.

- Trong Thú Sào có động tĩnh, giống như đang xảy ra đại chiến?Tổ Long kinh ngạc nói thầm một câu.

Nó chỉ nhìn một chút rồi lập tức không tiếp tục để ý nữa, khi nó đang định quay về Long Sào tiếp tục tu luyện, thì đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, khiến ánh mắt nó sáng lên.

- Bản tôn?Tổ Long kinh ngạc kêu lên.

Sau đó hắn trông thấy một bóng người yên lặng xuất hiện trước Long Sào, hoàn toàn không có khí tức, cảm giác mơ hồ vô định, hoàn toàn không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào của hắn.

Người vừa tới chính là Cổ Trần, hắn trực tiếp mượn chỗ của phân thân Tổ Long, trong nháy mắt đã vượt qua hỗn độn vô tận đi đến khu vực này.

Cổ Trần vừa đến đã nhăn mày lại, nhìn về phía Thú Sào.

Hắn mở miệng hỏi:- Tổ Long, có thể trông thấy được chuyện xảy ra trong Thú Sào không?Tổ Long nghe thấy thế thì tỉnh ngộ, bản tôn đến, hiển nhiên là hướng về phía Thú Sào, lúc này hắn mới nhớ tới bản tôn đã từng thu phục một con Hỗn Độn Hồ.

Nó lập tức mở miệng nói:- Vừa rồi trong Thú Sào xảy ra động tĩnh không nhỏ, dường như có cuộc đại chiến bên trong, hình như có người xâm nhập vào Thú Sào.

Cổ Trần nghe xong thì nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía Thú Sào, bên trong vẫn đang truyền đến dư âm của cuộc đại chiến, có hai cỗ khí tức cường đại đang kịch chiến.


Trong đó một cỗ khí tức, chính là Hỗn Độn Hồ, một cỗ khí tức khác chính là con Thanh Hồ trong Thú Sào kia.

- Đúng là không bớt lo.

Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, trực tiếp dậm chân bước đến.

TổLong thấy thế biết có chuyện không ổn, đang định đi theo, đột nhiên lại dừng bước, nó suy nghĩ một lát, cuối cùng không tiếp tục đi theo Cổ Trần đến đó nữa.

Có một mình bản tôn là đủ rồi, tuy conThanh Hồ kia cường đại, nhưng Tổ Long còn không để vào mắt, chứ đừng nói tới bản tôn đáng sợ.

Cho nên, trên mặt nó nở một nụ cười, yên tâm dựa vào trên Long Sào xem kịch.

Đúng lúc này, có một cái đầu lặng lẽ thò ra khỏi Long Sào, thận trọng nhìn Cổ Trần đã đi xa, trong ánh mắt có chút phức tạp.

- Hắn chính là bản tôn của ngươi? Ngươi, ngươi chỉ là một phân thân sao?Cái đầu rồng kia lộ ra vẻ mặt vừa xấu hổ vừa giận dữ, thiếu chút nữa đã bùng nổ.

.


 
Chương 2398


Nó chính là Long Nữ, đang căm tức nhìn Tổ Long.

Nhưng Tổ Long lại thờ ơ cười nói:- Đương nhiên, nếu không ngươi cho rằng thế nào?- Ngươi! Long Nữ thiếu chút nữa đã tức điên lên.

Vậy mà nàng lại bị một bộ phân thân bắt nạt, nhưng điều khiến trong lòng nàng ta càng khiếp sợ hơn là, Tổ Long lại là một phân thân của Cổ Trần, đúng là quá bất ngờ, quá kinh người.

- Khốn nạn!Long Nữ bị chọc tức đến mức cả người run lên, nổi giận gầm một tiếng, giương nanh múa vuốt muốn nhào lên.

Tổ Long khinh miệt bĩu môi, há mồm gào thét một tiếng, sau đó nhào đến, ôm cả Long Nữ bay vào bên trong Long Sào, ngay lập tức tòa Long Sào được bao phủ bởi ánh sáng vô tận.

Tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi này, Cổ Trần không hề biết.

Lúc này hắn đã đi tới trước Thú Sào, đứng ở đó, nhìn Thú Sào to lớn trước mặt, chấn động kịch liệt tưc cuộc đại chiên đang truyền ra từ bên trong.


Ầm!Răng rắc, răng rắc!Một cỗ khí tức cường đại quét ngang lan ra ngoài, đánh nát Hỗn Độn bốn phía xung quanh, cả tòa Thú Sào đều rung động.

- Ngao! Ngươi dám phản bội ta?Từng tiếng gào thét truyền đến từ trong Thú Sào, một con Thanh Hồ giận dữ hét lên, mười cái đuôi cáo màu xanh sau lưng tỏa ra quang huy đại đạo.

Nó mang theo lửa giận ngút trời, hai mắt đỏ thẫm trợn trừng nhìn Hỗn Độn Hồ, khí tức hai bên va chạm, đánh nhau túi bụi, xé rách Hỗn Độn bốn phía.

Nhưng hiển nhiên là Hỗn Độn Hồ rơi vào thế yếu, hơn nữa còn tràn ngập nguy hiểm, thực lực của nó không sánh kịp Thanh Hồ, sắp bị thua cuộc rồi.

Hỗn Độn Hồ hừ một tiếng nói:- Ta quay về, để lấy lại đồ vật của mình, ngươi ngăn cản ta, rất nhanh sẽ dẫn tới họa sát thân.

- Tránh ra, nếu không ngươi sẽ chết.

Hỗn Độn Hồ có chút tức giận.

Nó quay về chính vì muốn lấy lại đồ của mình, không ngờ lại bị Thanh Hồ phát hiện, cả hai xảy ra đại chiến, cuối cùng nó không địch lại, mới không thể không truyền tin cho Cổ Trần.

Trong lòng Hỗn Độn Hồ sốt ruột nói thầm: “Chủ nhân của ta ơi, sao ngươi vẫn chưa tới, nếu không vẫn không đến Tiểu Hồ nhà ngươi sẽ bị người ta ăn thịt đó.

”Cổ Trần nghe được tiếng lòng này, lập tức cạn lời, có chút dở khóc dở cười.

Con Hỗn Độn Hồ này, thực lực không đủ để chống lại Thanh Hồ, đến nước này rồi còn phân tâm, đúng là không sợ chết mà.

Ầm!Quả thật đúng như những gì Cổ Trần nghĩ, ngay sau đó thân thể Hỗn Độn Hồ đã chấn động, bị Thanh Hồ đánh bay ra ngoài, trên người nó lóe lên vô số thú văn.

Nó đã bại trân, bị một chiêu của Thanh Hồ đánh lui, sau đó bị một đám Hỗn Độn Thú văn cường đại bao phủ, phong tỏa, giam cầm ở nơi đó.


- Dám phản bội ta này.

Hai mắt Thanh Hồ đỏ thẫm, gần như đã lâm vào cuồng bạo.

Nó hung tợn trừng Hỗn Độn Hồ, bước từng bước một đi tới, khí tức trở nên vô cùng bạo lệ, triệt để hóa thành một con hung vật.

- Ngươi, ngươi! Hỗn Độn Hồ giãy dụa, nhưng không có cách nào tránh thoát được Thú Sào giam cầm.

Nó căm tức nhìn Thanh Hồ, trong lòng luống cuống.

- Chủ nhân, mau tới đây.

Đột nhiên, Hỗn Độn Hồ há mồm hét lên một tiếng, cả tòa Thú Sào đều khẽ rung lên.

Ở bên ngoài Thú Sào, sau khi Cổ Trần nghe thấy thì khẽ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, cái con tiểu hồ ly này thật là, bảo nó tu luyện cho tốt thì nó không nghe lời.

Bây giờ thì tốt rồi, không đánh lại Thanh Hồ, trở về sẽ phải ăn đòn.

- Ngươi có gọi rách cổ họng cũng vô dụng! Thanh Hồ càng nghe lại càng giận dữ, nó hét lớn một tiếng rồi nhào lênOành!Kết quả Thanh Hồ dùng một tốc độ cực kỳ nhanh chóng bay ra ngoài, một mảng huyết dịch lớn tung tóe, văng leent rên hàng rào của Thú Sào, lông tóc trên người rơi rụng không ít.

- Chủ nhân!Hỗn Độn Hồ ngạc nhiên kêu to một tiếng.

Có một người thanh niên đang đứng chắn ngay trước mặt nó, đánh Thanh Hồ bay ra ngoài.

Người tới chính là Cổ Trần, chủ nhân của nó.


- Ngươi đó, đúng là không khiến người ta bớt lo.

Cổ Trần cười khổ nhìn Hỗn Độn Hồ.

Nói xong hắn nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng, một tiếng “Bịch” vang lên, thú văn đang phong cấm Hỗn Độn Hồ trực tiếp vỡ nát, tản ra toàn bộ.

- Ta biết ngay chủ nhân sẽ đến cứu ta mà.

Hỗn Độn Hồ hưng phấn reo hò một tiếng, thân thể thu nhỏ hóa thanh một tia sáng nhào vào trong ngực Cổ Trần.

Cảnh tượng này đúng lúc bị Thanh Hồ trông thấy, nó lập tức giận đến mức hai mắt trợn trừng lên.

- Phụt…Thanh Hồ phun ra một ngụm máu, tức giận đến mức cả người run rẩy.

Nó gần như gầm thét lên:- Nhân tộc đáng chết, bổn tọa sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn.

Cổ Trần nghe thấy thế thì có chút khó chịu, hắn quay người nhìn lại, thì trông thấy Thanh Hồ đã rơi vào trạng thái nổi giận, cả người tỏa ra ánh sáng màu xanh vô tận.

.


 
Chương 2399


Nó đã khởi động Thú Sào, hình như muốn dung nhập vào trong Thú Sào, trên người tản ra một loại khí tức kinh khủng.

- Chủ nhân cẩn thận, nó đã kích hoạt Thú Sào, dùng thân thể để hiến tế.

Hỗn Độn Hồ kinh ngạc kêu lên một tiếng, vô cùng nôn nóng.

Cổ Trần kinh ngạc không thôi, hắn quan sát Thanh Hồ, vậy mà nó có thể hiến tế Thú Sào, muốn kích hoạt Thú Sào, để sử dụng sức mạnh vô thượng của Thú Sào đánh giết hắn.

Ý nghĩ rất hay, đáng tiếc, không có khả năng thực hiện được.

- Cấm!Cổ Trần nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, cả tòa Thú Sào hơi rung động, cộng hưởng kêu ong ong, sức chống cự cường đại truyền đến.


Đáng tiếc, dưới lực lượng trấn áp của Cổ Trần, Thú Sào đang bạo động đã dần dần ổn định lại, giống như lực lượng của nó đã bị bị giam cầm.

Thú Sào vốn dĩ đã khôi phục, lại lập tức bị giam cầm.

Thú Sào, tương đương với một kiện bảo vật còn sống, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn bị Cổ Trần giam cầm.

Cổ Trần hiện giờ, đã mạnh hơn trước rất nhiều, đối mặt Thanh Hồ Vô Thượng cảnh, căn bản không đùa được, cho dù nó có kích hoạt Thú Sào cũng bị giam cầm.

- Không thể nào!Thanh Hồ trợn trừng mắt, thiếu chút nữa đã sụp đổ.

Thú Sào do chính mình kích hoạt, lại bị giam cầm, nói ra ngoài chắc chắn không có ai tin tưởng.

Người này rốt cuộc mạnh đến mức nào, chỉ tuỳ tiện đã giam cầm được cả Thú Sào và nó, trước đó người này đâu có cường đại khủng bố như vậy đâu.

- Nhóc con, ngươi muốn xử lý nó thế nào?Cổ Trần đang định ra tay, đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó, hắn cúi đầu hỏi Hỗn Độn Hồ đang nằm trong ngực mình.

Nghe thấy Cổ Trần hỏi, Hỗn Độn Hồ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Thanh Hồ, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.

Nói thật, trong lòng nó rất phức tạp, nói thế nào thì Thanh Hồ cũng là đồng loại của nó, cả hai đều sinh ra trong Thú Sào.

Nói nghiêm túc, thì nó coi như đã phản bội Thú Sào, sau khi đi theo Cổ Trần đã trở nên khác biệt, tất nhiên khiến Thanh Hồ rất tức giận.


Nhưng mà vấn đề bây giờ là, xử lý Thanh Hồ như thế nào?Giết, hay là không giết?Trong lòng Hỗn Độn Hồ có một tia xoắn xuýt, nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Thanh Hồ, không hiểu sao trong lòng nó lại có cảm giác đau thương, dù sao cũng là đồng loại với nhau.

- Chủ nhân, ngươi xử lý đi.

Nói xong, Hỗn Độn Hồ trực tiếp chui đầu vào trong ngực Cổ Trần, không muốn nhìn thấy kết cục của Thanh Hồ.

Cổ Trần hiểu được đôi chút, nhìn thấy Hỗn Độn Hồ không dám nhìn, trong lòng hắn khẽ động, lộ ra vẻ mặt tươi cười.

- Nể mặt mũi Hỗn Độn Hồ, ta tha cho ngươi một mạng.

Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Cổ Trần nhẹ nhàng nói ra những lời này.

Hỗn Độn Hồ nghe thấy thế thì ngẩng đầu lên, hai mắt sững sờ nhìn Cổ Trần, trong mắt lóe lên dị sắc khó hiểu.

Thanh Hồ cũng sửng sốt, không thể tin được vậy mà Cổ Trần lại tha cho nó.

Nhưng sau đó, khi nhìn thấy Hỗn Độn Hồ và Cổ Trần, cảm giác nhục nhã bốc lên bừng bừng, lửa giận trong lòng nó lại lần nữa bị đốt lên, không có cách nào dập tắt được.

- Gào! Bổn tọa không cần ngươi giả mù sa mưa, càng không cần ngươi thương hại.

- Chôn cùng nhau đi!Thanh Hồ đã điên rồi, hoàn toàn mất hết lý trí, nó tự thiêu đốt chính mình, hiến tế tất cả cho Thú Sào, muốn hủy diệt cả Cổ Trần và Hỗn Độn Hồ.

- Muốn chếtHai mắt Cổ Trần nheo lại, lộ ra một tia sáng nguy hiểm.


Hắn nể tình Hỗn Độn Hồ, định tha cho đối phương một mạng, nhưng không ngờ đối phương lại không lĩnh tình, vậy thì không còn cách nào khác, đành phải giết chết nó thôi.

- Vận Mệnh Chi Nhận, mạt sát!Một chỉ lạnh lụng của Cổ Trần đánh ra, sau lưng hắn hiện lên một dòng Trường Hà, trùng trùng điệp điệp tụ lại, hóa thành một lưỡi đao vô hình, tản ra khí tức Vận Mệnh chí cao vô thượng.

Vận Mệnh Chi Nhận chém qua cơ thể Thanh Hồ, một tiếng “Phập phập” vang lên, cả người Thanh Hồ cứng lại ngay tại chỗ, ánh mắt dần dần trở nên vô thần.

Ánh mắt vô thần ấy nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn Hồ, trong mắt lộ ra cảm giác tuyệt vọng sâu sắc, còn có một luồng bi ai khó hiểu.

- Ta, hận! Thanh Hồ bi phẫn hét lớn một tiếng, cả người bành trướng lên rồi nổ nát vụn, hóa thành vô số tia sáng bay ra ngoài biến mất.

Thanh Hồ cường đại, cứ như vậy vẫn lạc, đúng là đáng buồn, đáng tiếc!Thanh Hồ vẫn lạc, một trong số chín hung thú Hỗn Độn chết trong tay Cổ Trần.

- Haiz…Một tiếng thở dài thườn thượt từ trong ngực truyền đến, tâm trạng của Hỗn Độn Hồ có vẻ hơi sa sút.

Nói thế nào thì Thanh Hồ cũng là kẻ cùng thai nghén sinh ra với nó trong Thú Sào, hiện giờ đã chết rồi, trong lòng nó tất nhiên là có chút không thoải mái.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom