Cập nhật mới

Dịch Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


Sở Âm cười cười, nói: "Đại khái mỗi ngày phải làm việc ba canh giờ, nếu có việc có thể xin nghỉ, chỗ ở cách nơi làm việc cũng không xa.


Tri Vi trong lòng âm thầm like, không hổ là Thiên giới, đối với phúc lợi và quyền lợi của nhân viên đều được bảo đảm cả.

“Những thần tiên của Thiên giới có dễ nói chuyện không?”
Sở Âm nói: "Chỗ bọn chị cách điện Lăng Tiêu của Thiên Quân khá xa, bình thường chỉ nhìn thấy mấy tiên quân Lục phẩm.

Mặc dù hơi lạnh nhạt nhưng gặp phải chuyện gì sẽ hỗ trợ nhiệt tình, cũng sẽ suy nghĩ thay cấp dưới, tính tình không tệ lắm.


Sau khi nói chuyện với Sở m, độ hảo cảm của Tri Vi đối với chức vị cán bộ công chứ ở Thiên giới lại tăng lên mấy bậc thang.

Có thể nhận ra giờ làm việc và cường độ làm việc có thể chấp nhận được, có lẽ thi đậu đi Thiên Đình làm việc cũng không kém so với mỗi ngày dậy sớm đi học.


Không thể không nói, lúc này Tri Vi thật sự có chút động tâm.

Tri Vi khẽ thở dài: "Em nghe nói, pháp lực muốn vào vòng trong, thấp nhất cũng phải ở sơ giai tầng bốn, nhưng hiện tại em chỉ có sơ giai tầng ba.

"
“Em chỉ có sơ giai tầng ba sao?” Sở Âm không thể tin nhìn Tri Vi: “Vậy gần đây em có đi thi phẩm giai không?”
“Gần đây không có.

" Tri Vi nói: “Cuộc thi lần trước là hai năm trước.


Sở Âm nói: "Chị thấy dáng người và bước chân của em, không thể chỉ ở sơ giai tầng ba, đợi vài ngày nữa bớt chút thời gian đi báo danh kiểm tra thử xem.



Cuộc thi phẩm giai là do phía bề trên vì phòng ngừa sự kiện ẩu đả đánh người liên tiếp phát sinh mà tổ chức.

Cuộc thi này giống như cuộc thi đàn dương cầm, chỉ có tác dụng tham khảo.

Nhưng pháp lực thực tế cao thấp thế nào, năng lực lớn nhỏ ra sao đều lấy thực chiến làm chuẩn, chưa chắc đã dựa theo cái này.

Nhưng bất kể nói thế nào, dù sao cũng là cuộc thi chính thức, có ý nghĩa tham khảo rất lớn.

Sau khi nói chuyện với Sở Âm thì Tri Vi mới ý thức được, mình đã thi phẩm giai được hai năm.

Quả nhiên thời gian Tiên giới trôi qua rất nhanh, chớp mắt lại là hai năm.

Thời gian qua nàng vẫn luôn cần cù, chưa bao giờ lười biếng, chắc pháp lực của nàng cũng có tiến bộ nhất định nhỉ?
Nghe Sở Âm nói xong, Tri Vi đột nhiên có lòng tin, quyết định sau khi trở về liền đi báo danh thi xem.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


Đêm đến núi rừng càng thêm yên tĩnh, các nàng từ bắc trấn chạy tới, suốt dọc đường không có lấy một bóng người.

Tri Vi nhớ rõ cha nàng từng nói cần thu thập rễ cây đa để luyện đan dược, nàng nhìn rừng đa cách đó không xa có từng luồng khí không rõ bắt đầu lay động
Tri Vi nói với Sở Âm: "Chị Sở Âm, em muốn qua rừng cây bên kia xem một chút.


Sở Âm cũng phát hiện rừng cây kia không bình thường: "Được, vậy chúng ta cùng đi.


Khi các nàng đến gần rừng đa, sương mù phía sau bắt đầu dày đặc, mà cánh rừng kia lại không hề bị ảnh hưởng bởi sương, càng ngày càng có thể thấy rõ ràng.

Sau khi Tri Vi đi qua rừng cây lại cảm thấy có chút không đúng.

Sở Âm cũng cảm giác được không khí của rừng đa này có chút không bình thường.

Rõ ràng hai người đã đi qua cánh rừng này nhưng trong nháy mắt lại trở về vị trí trước đó.


Trước mặt hai người vẫn bị chắn bởi một gốc đa thật lớn, dù cho Tri Vi đi theo hướng nào ra ngoài đi nữa vẫn sẽ có một gốc cây đa ngăn cản đường đi của nàng.

Lúc tới không sao nhưng bây giờ lại không ra được.

Chẳng lẽ họ đang bị vây ở trong trận pháp sao?
Tri Vi nhíu mày: "Hình như chúng ta mắc kẹt rồi.

"
"Chắc là vậy.

" Sở Âm nói: "Đây là một cây đa thành tinh đã tu hành gần ngàn năm, lúc này e là nó đang theo dõi chúng ta.

"
Sở Âm có trực giác rất mãnh liệt rằng cha và Lục thúc thúc của nàng rất có thể đang bị vây ở trong rừng đa thành tinh này.


Hai người đang nói chuyện bỗng có một số quả cầu ánh sáng hình thành từ lá của cây đa cổ thụ bay thẳng về phía họ.

Sở Âm nhanh tay lẹ mắt chắn ở phía trước Tri Vi, dùng chuôi kiếm đập tan mấy quả bóng ánh sáng này.

Những quả bóng gỗ lấp lánh ánh sáng xanh mang theo từng trận gió mạnh bay vun vút bên tai Tri Vi, xuyên qua bầu trời đêm.

Tuy rằng lúc này Tri Vi nhìn có vẻ như rất bình tĩnh, nhưng tim lại đập thình thịch.

Mười tám năm nay hầu như nàng vẫn luôn ở trong trấn Trường Hạ, rất ít khi ra ngoài vào ban đêm.

Người trong trấn đều là tiên nhân nên không có yêu quái nào dám xâm phạm.

Trong thời gian mười mấy năm, Tri Vi được gia đình bảo vệ rất tốt, cuộc sống rất an nhàn.

Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải yêu quái chân chính, cũng sắp xảy ra xung đột với nó.

Tri Vi càng không dám khinh địch.

Đây không phải là luyện tập tỷ thí thường ngày với các bạn học, cũng không phải thi chuyển cấp mà là thực chiến thật sự.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


Sau khi Sở Âm đánh tan quả cầu ánh sáng, cây đa tinh kia có vẻ rất không hài lòng, xung quanh nó sinh ra rất nhiều cây đa mới, nhanh chóng cao lên đến độ cao của ba tầng lầu.

Ngay sau đó, mỗi cây đa đều phân ra rất nhiều nhánh cây, vây thành một cái pháp trận chật như nêm cối.

Mà Tri Vi và Sở Âm bị vây trong pháp trận của cây đa tinh.

Những cái cây xung quanh di chuyển từng lớp một về phía trung tâm, pháp trận theo đó mà dần dần co lại, gần như bao vây, nuốt chửng hai người họ.

Tri Vi rút bội kiếm ra, chặt vào cây đa gần nhất.

Cây đa kia giật mình, đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện.

Khoảng thời gian biến mất và xuất hiện của cây không vượt quá ba giây, nếu không phải Tri Vi chăm chú nhìn chằm chằm nó thì có khi nàng còn tưởng rằng mình hoa mắt, căn bản không chém trúng cây đa.


Chỉ có điều lúc này có thể xác định một điều là những tổn thương mà Tri Vi gây ra cho nó hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, giống như lưỡi kiếm đặt trên thân cây nhưng chẳng hề chém vào cây.

Mắt thấy cây đa phía nam sắp sửa đánh tới, Sở Âm cũng rút kiếm ra, chém vào mấy cây đa ở xung quanh nàng.

Ngày đó ở pháp hội, Tri Vi từng nghe một thím ở Trịnh gia nói rằng thanh kiếm của Sở Âm là một pháp khí vô cùng quý hiếm, đây là một pháp bảo đến từ Thiên Đình, tuy rằng không nói là khan hiếm cỡ nào, nhưng nếu để đối phó với một yêu quái bình thường là dư sức.

Nhưng lúc này Sở Âm rõ ràng đã đâm chuẩn vào cây đa tinh nhưng cũng không thấy nó chịu chút thương tổn nào.

Cây đa bị đánh tới chỉ thoáng lung lay một chút rồi lập tức mọc lại, thậm chí còn cao hơn so với ban đầu.

Lông mày Sở Âm cũng nhíu lại.

Cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra?

Rõ ràng đã đánh trúng, lại tựa như đánh vào chỗ trống, không có chút tác dụng nào.

Cứ tiếp tục như vậy sẽ chỉ hao tổn pháp lực cùng tinh lực.

Nhưng dù vậy cũng phải ra tay, nếu không những bụi cây này sẽ càng ngày càng vây chặt, cuối cùng bao trùm lấy bọn họ.

Tri Vi cầm theo bội kiếm bắt đầu đánh nhau.

Nhưng nàng cũng nhanh chóng phát hiện ra rằng tất cả những gì họ làm chỉ là vô dụng.

Cây đa bị đánh vào sẽ lắc lư rồi biến mất, sau đó lại xuất hiện trong chốc lát.

Những thương tổn họ gây ra cho cây đa tinh không khiến nó bị ảnh hưởng chút nào, giống như họ đang đánh không phải là thân cây.

Cây đa tinh chỉ dùng một trận pháp đơn giản đã nhốt các nàng trong trận.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


Sau khi so chiêu ba hiệp, Tri Vi phát hiện rằng những cây này thoạt nhìn phần lớn đều giống nhau, nhưng nhìn kỹ lại tồn tại quan hệ song song tương ứng nhất định.

Tức là kể cả hình dáng khi bị gió thổi, hay là phương hướng lá cây lắc lư đều hoàn toàn ngược nhau.

Trong tình huống nào thì trên thế giới mới xuất hiện hai cái cây lớn lên tương tự nhưng lại hoàn toàn ngược nhau?
Rõ ràng đây là hình ảnh phản chiếu.

Nói cách khác cây đa tinh dùng gương dựng thành pháp trận chắn mắt.

Mà những cây bị các nàng đánh tới phần lớn là do kính phản chiếu.

Nhưng như vậy lại có vấn đề mới, vì sao mỗi lần bọn họ đánh toàn trúng hình ảnh phản chiếu chứ không phải chân thân?
Tri Vi nghe nói, có một loại pháp thuật gọi là Thuấn Di, có thể thông qua cách thức đặc biệt chuyển đến địa điểm tương ứng.


Như vậy thì mọi chuyện đã rõ ràng rồi.

Cho dù các nàng đánh vào chân thân chứ không phải ảo ảnh thì cây đa tinh cũng có thể thông qua phép Thuấn Di, khiến cho chân thân của mình biến thành ảo ảnh, còn chân thân thì dịch chuyển đến phía bên kia gương chiếu ảnh.

Mục tiêu của hai người họ là cây đa tinh và gốc rễ của nó chứ không phải là hình ảnh phản chiếu như hoa trong nước.

Nhưng bởi vì cây đa tinh dùng phép thuấn di, khiến các chiêu đánh của họ vĩnh viễn không rơi vào chân thân.

Gương chiếu ảnh là sử dụng gương để tạo hình, nó hoàn toàn trái ngược so với thực tế.

Mặc dù có thể dùng phép Thuấn Di nhưng chỉ cần tìm đúng hai thân cây giống nhau, hai người gây ra sát thương cùng một lúc là có thể đồng thời xóa sạch chân thân và ảo ảnh.


Tri Vi từng bước lui về phía sau, đưa lưng về phía Sở Âm, thấp giọng nói ra phán đoán cùng ý nghĩ của nàng.

Tìm được hai thân cây có hình dáng giống nhau, trái phải tương phản, đồng thời đánh vào, như vậy dù có một người đánh hụt nhưng một người khác nhất định sẽ đánh trúng chân thân.

Mặc dù cây đa tinh lợi dụng thuật Thuấn Di đem chân thân chuyển dời đến vị trí ảo ảnh nhưng cũng vừa hay rơi vào trong tầm đánh của một người khác.

Sở Âm gật đầu: "Cứ làm như vậy đi, chúng ta thử xem.


Ý nghĩ này nghe có vẻ dễ dàng, nhưng thực hiện lại không đơn giản.

Hai người lần đầu tiên hợp tác, lại trong đêm tối gió lớn như vậy, muốn hoàn toàn phối hợp không phải chuyện dễ dàng.

Liên tiếp ba lần đều thất bại không thể đồng thời ra chiêu, nhưng hai nàng đều không có chút do dự muốn dừng lại, rất ăn ý tiến vào vòng tiếp theo.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


Đợi đến lần thứ tư hai người phối hợp ăn ý, ra tay chuẩn xác, trường kiếm của Sở Âm đâm trúng đích, một gốc đa ầm ầm ngã xuống đất, toàn bộ trận pháp lộ ra một cái lỗ lớn.

Hai người thừa thắng xông lên, phối hợp với nhau trong cuộc chiến, ăn ý đến nỗi không ai nói một lời nhưng rất nhanh đã đánh gục ba thân cây.

Trong lúc công kích thân cây để đánh bại chúng, các nàng còn phải hứng chịu lửa giận của cây đa tinh, lần lượt đánh rơi quả cầu gỗ bay từ bốn phía tới.

Pháp lực của Tri Vi vẫn có chút yếu, không để ý bị quả cầu tấn công vào tay phải, trong nháy mắt gây ra vết cắt dài, đau đớn thấu tim.

Lúc này Tri Vi mới phát hiện đây không phải là quả cầu gỗ bình thường, mỗi một cái lá cây đều có miệng thật to, bên trong là hàm răng nanh nhọn như răng cưa.


Cũng may lúc ấy động tác của nàng nhanh, xoay người lại, đẩy quả cầu ra kịp thời, nếu không rất có thể sẽ bị cắn mất một miếng thịt.

Hai người lần lượt hạ gục những thân cây biến thành từ mười tám nhánh cây đa tinh.

Cây đa tinh trong cơn giận dữ thu lại cành cây và gương ảo ảnh, hiện ra chân thân.

Chân thân của cây đa này đúng như Sở Âm từng nói, thời gian tu luyện không ngắn, đại khái tới tận mấy trăm năm thậm chí gần ngàn năm.

Hiện giờ các cành phía trên, thân cây và phần ngọn đều đã hóa thành hình người, chỉ có các cành dưới cùng với chân là chưa thoát khỏi hình cây, lúc này còn đang cắm rễ trong đất, như vậy nó càng dễ dàng thông qua bùn đất hoàn thành thuật Thuấn Di, đây cũng là ưu thế của cây đa tinh.


Hiện nay trận pháp đã mất hiệu lực, cây đa tinh lộ ra chân thân, độ khó tự nhiên sẽ giảm đi một chút.

Dù sao cũng là người trải qua sự huấn luyện của Thiên Đình, Sở Âm pháp lực cao hơn Tri Vi rất nhiều, vừa lên đã đánh tay đôi cùng cây đa tinh.

Cây đa tinh này tuy rằng pháp lực bình thường, nhưng thắng ở chỗ cành lá xum xuê, thể lực không tệ, thích hợp chiến đấu lâu dài.

Tri Vi ở một bên phụ giúp Sở Âm đánh yêu quái, hai người cùng cây đa tinh chiến đấu kịch liệt suốt một canh giờ cũng chưa phân thắng bại, nhưng Tri Vi đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, vài lần di chuyển còn loạn bước.

Sở Âm cũng phát hiện vấn đề này, cứ hao tổn sức lực đánh như vậy tới cuối cùng vẫn là bọn họ chịu thiệt.

Sở Âm xoay người lại, từ trong túi càn khôn trên người lấy ra một pháp khí.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Đó là một cái bình màu trắng ngọc như mỡ dê, cao chừng sáu tấc.

Tri Vi vừa nhìn đã cảm giác có chút giống chiếc bình mà Quan Âm Bồ Tát cầm trên tay khi xem phim truyền hình.

Nhưng hình dạng của cái bình này không giống với bình mà Quan Âm hay dùng, hơn nữa quanh thân bình còn trải đầy phù chú viết bằng chữ vàng mà Tri Vi nhìn không hiểu.

Nếu hai người nàng cùng cây đa tinh đánh tay đôi, tuy rằng nó không thể làm gì nhưng hai người bọn họ trong chốc lát cũng không thắng được, vậy chỉ có thể tìm đường đánh khác.

Lúc này Sở Âm lấy cái bình ra, đem miệng bình nghiêng xuống phía dưới.

Trong bình như ẩn chứa biển rộng mênh mông, trong nháy mắt khi Sở Âm đổ xuống, thủy triều cuồn cuộn trào ra.

Sở Âm lấy ngón tay vẽ một vòng quanh cây đa, nước trong bình tựa như có mắt, chỉ chui vào trong cái vòng Sở Âm vẽ chứ không đổ ra bên ngoài.


Chỉ chốc lát sau, dưới chân cây đa tinh như biến thành một cái hồ nhỏ.

Khí phách của cây đa tinh trong nháy mắt yếu đi.

Tri Vi biết rằng cây đa tinh này cũng là thực vật, mà người từng trồng cây xanh đều biết thực vật không thể không ngừng tưới nước nhưng khi tưới quá nhiều nước sẽ tạo thành khó khăn cho việc trao đổi chất ở rễ và khiến cây bị thiếu dưỡng khí.

Nhưng hôm nay, vấn đề mà cây đa tinh này gặp phải không chỉ mỗi khó khăn về thiếu dưỡng khí.

Toàn bộ rễ cây không thể chịu được nước mà cũng không thể tiếp tục bám vào đất, cái cây cứ vậy mà nổi lên.

Rễ cây đa tinh không thể tiếp tục bám vào đất, không có chỗ dựa để chống đỡ, không cách nào thi triển pháp lực.


Tri Vi nhớ lại trước đây từng học trong sách sinh vật, thực vật một là dùng rễ để hô hấp, hai là dùng lá để hô hấp.

Hiện tại rễ cây đa này đã không dùng được có lẽ chính là thời cơ tốt để đánh rụng lá.

Tri Vi thừa thắng xông lên, nhảy người lên, dùng bội kiếm cắt hết lá cây từ trên xuống dưới.

Mà hành động này của nàng như chó ngáp phải ruồi, vừa hay lấy được sinh mệnh của cây đa tinh.

Khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cây đa tinh cũng héo rũ trong nháy mắt.

Thấy cây đa tinh hiện tại đã bị hàng phục, mất pháp lực không cách nào chống cự.

Sở Âm một lần nữa niệm một khẩu quyết, thủy triều cuồn cuộn dâng lên áp đảo cây đa, cuối cùng nó và thủy triều cùng bị hút vào chiếc bình ngọc màu trắng.

Sau khi cây đa tinh bị hút vào, toàn bộ gương ảo ảnh đều vỡ nát, núi rừng cuối cùng khôi phục diện mạo vốn có.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


Ngay sau khi gương ảo ảnh biến mất không lâu, sương mù dày đặc quanh quẩn xung quanh cũng dần dần biến mất, dưới đất lộ ra hai người đang nằm.

Chính là hai vị phụ thân mà các nàng muốn tìm.

Sở Âm đi lên xem xét, phát hiện hai người trúng độc của cây đã rơi vào trạng thái hôn mê.

Mà mí mắt Tri Vi cũng bắt đầu sụp xuống, có lẽ do vừa rồi bị quả cầu kia va vào.

Sở Âm từ trong túi càn khôn lấy ra một bình thuốc: "Cái này là Liên Tâm Hoàn, thứ này lấy tâm hạt sen do đệ tử của Thanh Thành tiên quân trồng chế thành, rất tốt cho việc thanh nhiệt giải độc, em thử xem.

"
Tri Vi nhận lấy hai viên thuốc Sở Âm đưa cho nàng rồi nuốt xuống, tình trạng đầu váng mắt hoa lập tức được cải thiện rất nhiều.


Hai phụ thân sau khi ăn Liên Tâm Hoàn qua nửa canh giờ sau cũng từ từ tỉnh lại.

Tri Vi nhớ tới chuông truyền âm, nàng ấn ám hiệu ước định rồi lắc vài cái, thông báo cho mẫu thân không cần lo lắng, đã tìm được người.

Sở Âm mỉm cười với Tri Vi.

Nàng cảm thấy tiểu cô nương này làm việc chu đáo, thông minh sáng suốt, năng lực học hỏi rất mạnh, có thể trong thời gian ngắn nhất nghĩ ra chiêu thức phá giải trận pháp của cây đa.

Đây tuyệt đối không phải vật trong ao, đợi một thời gian nữa chắc chắn là người có tiền đồ sáng lạn.

Hai vị phụ thân còn ngồi ở chỗ đó vận khí.

Sở Âm nói với Tri Vi: "Hôm nay em vất vả không ít, cũng may tuổi trẻ, nền tảng cũng tốt, hẳn là rất nhanh có thể khôi phục lại.


Theo tình huống hiện tại thì công pháp của em tuyệt đối không chỉ nằm ở sơ giai tầng ba, trở về nghỉ ngơi vài ngày có thể đi ghi danh thử xem, dựa vào năng lực hiện tại của em, để đạt được sơ giai tầng bốn hẳn là tương đối dễ dàng.


Ánh mắt Tri Vi lóe lên, vui vẻ đồng ý.

Đợi đến khi đám người Tri Vi trở về thì phía đông cũng đang sáng dần.

Đường Doanh chú ý tới vết thương của Tri Vi, sắc mặt trầm xuống, hỏi chồng cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.

Lục Tiêu ngượng ngùng cười cười: "Vốn chỉ muốn đào chút rễ cây đa trở về luyện đan, không nghĩ tới lại gặp phải một cây đa tinh muốn hút nguyên khí của ta để tăng cường pháp lực của mình, nhanh chóng tu thành hình người.

Sở huynh cũng ở gần để đào rượu Thanh Kết chôn xuống trước đó vài ngày, vừa hay chọc giận cái cây thành yêu kia, may mà có Vi Vi cứu ta…”
Tri Vi đứng một bên dựa vào cửa, mệt mỏi vô cùng, ngay cả giơ đầu ngón tay lên cũng cảm thấy vô cùng mất sức, toàn thân đều rã rời.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


Nàng cố gắng mở mí mắt chào hỏi cha mẹ, sau đó trở lại phòng, cắm đầu vào chăn, tiến vào mộng đẹp.

Tri Vi ngủ thiếp đi, trong mơ màng nghe thấy mẹ và cha cãi nhau.

“Ngươi ra ngoài không thể cẩn thận chút sao? Cây đa bình thường và cây đa ngàn năm kia có thể là một sao? Ngay cả chút năng lực nhận biết này cũng không có, còn không biết xấu hổ xưng mình là tiên nhân! Vi Vi vốn không có đủ thời gian, xem ra còn phải nghỉ ngơi hai ngày, đến lúc đó thi không tốt đều trách ngươi…”
Tri Vi giãy dụa, muốn ra ngoài khuyên can, nhưng cuối cùng vẫn không chống đỡ được mí mắt trên dưới tương thân tương ái, cố gắng chống đỡ đứng dậy không có kết quả, cuối cùng lại cúi đầu ngủ thật say.

Ngủ một giấc không biết đã bao lâu, đợi đến khi Tri Vi mở mắt ra đã thấy mẫu thân bưng một chén cháo đi vào, âm thanh nhẹ nhàng hỏi han nàng: "Cảm giác thân thể như thế nào?"
Tri Vi thành thật nói: "Cũng được, chỉ là cảm thấy hơi mệt.



“Mẹ đã nghe cha con nói rồi.

" Đường Doanh nói: "Các con lần này cũng không dễ dàng gì mới trở về, nhưng bây giờ con đã ngủ hai ngày rồi, cũng nên dậy hoạt động một chút.


“Đã qua hai ngày rồi sao?” Tri Vi cũng không nghĩ tới mình lại có thể ngủ lâu như vậy: “Nhưng mà ngủ cũng có hiệu quả, lúc này con cảm giác mình đã nghỉ ngơi đủ.


Trên người Tri Vi thoải mái, nhìn thấy cháo cá mẹ làm cũng rất muốn ăn, rửa mặt xong lấy thìa ăn sạch cả bát.

Đường Doanh nhìn thấy nàng như vậy cũng rất vui vẻ, vừa dặn dò nàng ăn chậm một chút, vừa hỏi nàng và Sở Âm ở một chỗ đã nói những gì, có học được kinh nghiệm gì không.


Tri Vi suy nghĩ một chút, bỏ qua những vấn đề về tiền lương, nghỉ phép, phúc lợi đãi ngộ mà nàng đã hỏi trước đó, chọn những vấn đề Đường Doanh thích nghe mà nói: "Chị Sở Âm nói thoạt nhìn bản lĩnh con cũng không chỉ ở Sơ Giai tầng thứ ba, bảo con bớt chút thời gian đi thi thử xem.


Đường Doanh cũng vui vẻ nói: "Vậy nghe Sở Âm đi, chờ con nghỉ ngơi cho khoẻ rồi đi thi thử xem.


Từ lúc chuẩn bị đến khi thi đại khái còn hai ngày, Đường Doanh đặc biệt đến chỗ tiên sư xin nghỉ cho nàng, nói là trong nhà Tri Vi hai ngày nay có việc, chờ xử lý xong lại đến học tập tiên sinh.

Tri Vi chỉ đến học đường học ba ngày, lúc này lại liên tiếp xin nghỉ bốn ngày.

Sau khi Đường Doanh rời đi, Đào tiên sư không ngừng lắc đầu.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


Vốn còn cảm thấy đây là một tiểu cô nương không tồi, đầu óc đủ dùng, năng lực học tập cũng mạnh, nhưng ai ngờ lại không nhiệt tình với việc học tập như vậy.

Hiện nay sắp tới cuộc thi mà nàng lại “hai ngày đánh cá ba ngày phơi lưới”.

Cứ như này khẳng định thi không đậu.

Trấn Trường Hạ cũng không có điểm thi cấp bậc, điểm thi cách trấn gần nhất là ở Giang Thành, cách đó trăm dặm.

Tri Vi đến Giang Thành trước một ngày, vào ở nhà khách, thuận tiện hỏi thăm được tin tức liên quan đến cuộc thi cấp bậc lần này.

Quan chủ khảo cuộc thi cấp bậc sẽ luân phiên thay nhau, nửa đầu năm nay luân phiên thay phiên có hai vị, trong đó một người là con trai của Bắc Hải Thủy Quân tên Dung Thành tiên quân, đến từ Long tộc.


Nghe nói vị tiên quân này tương đối nghiêm, cũng không dễ tính, cho nên có rất nhiều người cũng không muốn để hắn làm giám khảo của mình, nên đã cố ý chờ qua lúc hắn trực ban rồi mới ghi danh.

Một quan chủ khảo khác là tiên quân phong hào "Thanh Bồng", nghe nói sinh ra phong lưu đẹp trai, là dáng vẻ mà đại cô nương lẫn tiểu cô nương đều thích.

Hắn có đôi mắt đào hoa, cười rộ lên vô cùng bắt mắt, mà hắn cũng không phải loại người nghiêm khắc, nếu để hắn làm quan chủ khảo coi thi thì thí sinh cũng có thể sống dễ dàng một chút.

Cũng bởi vì như thế nên thí sinh ở địa phương như có hẹn trước, vào lúc Thanh Bồng trực thi, thí sinh đến đăng ký xếp hàng mấy ngày, Dung Thành trực ban nửa ngày cũng không có ai.

Tri Vi cảm thấy kiểm tra cấp bậc vốn giống như kiểm tra trình độ hành nghề, khó một chút cũng không phải chuyện xấu, dù sao lúc thi tuyển vào lớp tiên nhân cũng chỉ xem bản lĩnh chứ không xem giấy chứng nhận.


Thời gian quý báu, Tri Vi không suy nghĩ nhiều, lúc làm đơn đã lựa chọn Dung Thành tiên quân làm giám khảo của mình.


Thanh Bồng tiên quân mang theo hai vò rượu hoa đào đi vào, nhìn thấy Dung Thành tiên quân lúc này đã mặc xong áo mũ, đang định đứng dậy tới trường thi.

Thanh Bồng tiên quân ngăn hắn lại, nói: "Sao lại đi lúc này? Gấp gáp vậy?”
Dung Thành tiên quân nói: "Ta nhớ rõ theo quy định giờ này là giờ ngồi trực rồi.

"
"Quy định là quy định” Thanh Bồng tiên quân nói: "Nhưng mà! ! ”
Với danh tiếng ở bên ngoài Dung Thành tiên quân, lúc hắn trực căn bản không có thí sinh đến dự thi.

Đến trường thi ngồi sớm hay đến trường thi ngồi muộn thì có gì khác nhau đâu?

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


Dung Thành cũng nhìn thấu suy nghĩ trong đầu của Thanh Bồng tiên quân, hắn nói với Thanh Bồng: "Có một thí sinh hẹn giờ Thìn.

Lát nữa sẽ đến dự thi.”
Thanh Bồng kinh ngạc mở to hai mắt.
Chuyện này quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi mà! Dung Thành tiên quân nhàn rỗi gần nửa tháng giờ lại có thí sinh?
Cuối cùng là ai mà không có mắt chọn hắn vật thế?
Thanh Bồng có chút tò mò, hắn không thể kiềm chế được cảm xúc muốn đi tới đó xem náo nhiệt.

Ngay cả rượu hoa đào mới mang đến cũng không thèm đụng, gác sang một bên, nói: "Vừa hay hôm nay ta không có việc gì.


Đi, ta cùng ngươi đi xem xem."
Tri Vi đến địa điểm thi sớm hơn nửa canh giờ.
Chỉ có sau khi quan chủ khảo đến, mới có thể tiến vào sân thi cấp bậc, sau khi Tri Vi đến, có hai tiên đồng đưa nàng đến phòng chờ đợi.

sau khoảng hai khắc đồng hồ, lại có một tiên quan khác đưa nàng đến sân.
Địa điểm thi cấp bậc nằm trong một sân luận võ chiếm diện tích tầm nửa sân bóng đá.

Vì tránh bị ngoại giới quấy rầy, họ dùng tiên pháp xây thành một tầng kết giới thật dày bao quanh sân luận võ, mà sân tròn chính giữa là dùng cự linh thạch xây nên.
Linh thạch chính là tiên thạch chỉ có thể thu thập được trên Vạn Trượng Sơn, Đông Hải Doanh Châu.


Hao phí rất nhiều tiên thuật, giá thành cực cao, cũng bởi vậy mà trở thành tiền tệ chung của Tiên giới, là tiền tệ mà mọi người quen sử dụng.

Giống như đồng tiền vàng của Tri Vi, địa vị không thể lay chuyển.
Một khối linh thạch lớn như vậy xây thành võ trường luận võ, cũng giống như dùng hoàng kim làm đài cao, mỗi lần tới đây thi cử đều khắc sâu vào thị giác Tri Vi.
Tri Vi đứng ở dưới đài chờ khoảng một khắc đồng hồ, liền thấy hai vị tiên quân từ phía sau đài chậm rãi đi tới.
Hai vị này vừa nhìn đã biết nhân vật cấp bậc giám khảo, khí chất hoàn toàn khác biệt so mấy tiên quan tiên đồng đón nàng lúc trước.
Hai người nọ thân hình cao gầy cùng nhau xuất hiện thật là đẹp mắt, một người tuấn nhãn tu mi, mắt như hoa đào, cử chỉ phong lưu.

Một người mặt tựa quan ngọc, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, giơ tay nhấc chân đều mang khí phái của danh gia.
Xem ra chính là Thanh Bồng tiên quân và Dung Thành tiên quân.
Tri Vi nhìn về phía hai người, đồng thời hai người kia cũng đang nhìn lại cô.
Sân thi cấp Giang Thành rất lớn, trên mặt đất trống trải chỉ có một cô gái đứng đó, hai người vừa mới vào đã đưa ánh mắt hướng nhìn cô.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


Nàng đeo kiếm trên lưng, đứng nhàn nhã, gương mặt hơi nâng lên, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, làn da trắng nõn lóe sáng bóng đẹp mắt.

Sau khi nghe được tiếng động bên này, nàng quay đầu nhìn lại, ngũ quan tinh xảo đến mức không thể tưởng tượng nổi, trong nháy mắt khi đối diện với đôi con ngươi xinh đẹp của nàng, Thanh Bồng cảm thấy ngay cả sắc trời cũng sáng lên vài phần.

Xem tư liệu cô nương kia chỉ mới mười tám tuổi, hẳn là chưa trưởng thành hoàn toàn, qua vài năm nữa nhất định là đại mỹ nhân khuynh thành tuyệt sắc.

Thanh Bồng tiên quân vốn là một người hết sức tùy tâm sở dục, nhìn thấy cô nương như vậy, trong lòng hắn vui mừng, lại nghĩ đến thế mà nàng chọn Dung Thành làm chủ giám khảo, xác suất không qua được cực kỳ cao.

Hắn không khỏi động lòng trắc ẩn, xíu nữa nhắc nhở cô nương, Dung Thành là một người có khả năng ghi nhớ rất tốt, chờ qua mấy ngày nữa mình trực ban đến thi thì sẽ tốt hơn.

Cũng không ngờ Dung Thành lại trực tiếp lên đài cao, gọi tiên quan bên cạnh bảo: "Chuẩn bị bắt đầu đi.



Thanh Bồng còn muốn lôi kéo cô nương kia một phen, lại thấy Tri Vi không đoái hoài gì đến hắn, mà thả người nhẹ nhàng nhảy lên đài cao.

Chiêu thức thi cấp bốn và thi cấp ba không chênh lệch quá lớn, chỉ là mỗi một chiêu quan chủ khảo đều tăng thêm lực.

Từ sau lần đối chiến Dung Thụ Tinh kia, Tri Vi ngộ ra không ít điều trong thực chiến mà trước đây không học được khi đi học, cảm thấy pháp lực của mình dường như lại tăng cao lên một bậc.

Tuy rằng mỗi chiêu Dung Thành tiên quân đều nhằm đúng chỗ, không hề có ý thương hoa tiếc ngọc, nhưng nàng vẫn như thi cực kỳ thuận lợi, không gặp bao nhiêu trở ngại.

Xung quanh đài cao có tám tiên quan phụ trách xếp hạng và ghi chép, cuối cùng tổng hợp lại cùng đánh giá của chủ khảo làm đánh giá cuối cùng.


Dung Thành tiên quân ngược lại không nghiêm khắc như trong truyền thuyết, vung tay lên đánh giá Tri Vi bằng một chữ "Ưu".

Chỉ cần hắn không làm khó thí sinh, những tiên quan khác tự nhiên cũng không khó xử, đều đưa ra đánh giá tốt về nàng.

Tri Vi cũng có thể thăng cấp thuận lợi.

Toàn bộ quá trình, Dung Thành tiên quân chỉ nói hai chữ "Không tệ" với Tri Vi, còn đâu không nói nhiều đến những thứ khác.

So ra thì, Thanh Bồng tiên quân liền nhiệt tình hơn Dung Thành không biết bao nhiêu.

Đầu tiên hắn là giễu cợt Dung Thành một phen, nói Tri Vi là học sinh đầu tiên thông qua sau khi đến Giang Thành, sau đó lại chỉ điểm Tri Vi một phen.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


Thanh Bồng nói: “Cô ở có thể vượt qua bài kiểm tra của Dung Thành một cách dễ dàng như vậy, cấp tiếp theo đương nhiên không thể làm khó được cô.

Nếu mấy ngày này cô rảnh, có thể đến tầng năm thi thử.

Đến lúc đó cô chọn ta trước, ta cho cô qua.”
Tri Vi mỉm cười cảm ơn Thanh Bồng tiên quân: "Nếu ngày sau thi lại, không thể không làm phiền hai vị tiên quân.”
Nghe nói muốn qua vòng dự thi thứ hai - vòng trận pháp của Tiên Ban tối thiểu cũng phải là sơ giai tầng bốn, hôm nay nàng đặc biệt rút thời gian đến tiến hành thi cấp bậc cũng là cầu được an tâm.


Nhưng thời gian để nàng chuẩn bị cho buổi thi hôm nay không nhiều lắm, tạm thời chưa cần thiết đến cuộc thi tầng năm, nàng vẫn nên trở về chuẩn bị trước cho cuộc thi thì quan trọng hơn.
Dù sao bởi vì mấy ngày nay nàng vừa tu chỉnh vừa thi cấp, nên bị chậm chương trình học vài ngày.

Lục Tiêu bị Đường Doanh mắng đến không ngóc đầu lên được, vì giải cứu cha già đáng thương của nàng, Tri Vi quyết định trở về ngoan ngoãn đi học.
Tri Vi trở lại khách sạn, báo tin vui cho cha mẹ mình thuận lợi thông qua cuộc thi.
Đường Doanh vui mừng hiện rõ lên mặt.
Không ngờ cách cuộc thi lần trước chưa được hai năm, mà Tri Vi đã qua bốn tầng quả thực là phi thường.


Ở trong trấn Trường Hạ của bọn họ, tới tận bây giờ chưa từng nghe nói có đứa nhỏ nào mới mười tám tuổi đã qua sơ giai tầng bốn, ngay cả Sở m thi vào Tiên ban năm ấy cũng là hai mươi mốt tuổi mới thi qua vòng sơ giai tầng bốn này.
Đường Doanh càng cảm thấy Tri Vi nhà mình là một đứa trẻ ngoan, mặc dù lần này không vượt qua vòng tuyển dụng của Tiên ban, nhưng sau này chắc chắn con bé có thể vào được.
Hôm nay tâm trạng Đường Doanh tốt, ngay cả Lục Tiêu bà cũng bằng lòng cho ông một sắc mặt dễ nhìn.

Nhớ tới lời ngày đó cô Lục nói về Tri Vi, Đường Doanh bắt đầu tính toán nói hết cho người kia biết chuyện này.
Lục Tiêu phối hợp với gương mặt vui mừng của Đường Doanh: "Vài ngày nữa là đến sinh nhật của ông nội Tri Vi rồi, đến lúc đó báo cho ông biết chuyện này, ông nhất định sẽ rất vui.”
Sinh nhật của ông nội Tri Vi, người ngoài thì không biết nhưng cô Lục thì chắc chắn sẽ tới.
Việc này đối với Đường Doanh giống như người buồn ngủ mà đưa gối tới, tới rất đúng lúc.
Đường Doanh nhếch miệng: "Được, cứ làm như vậy đi.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


Khi Tri Vi lần nữa bước vào lớp huấn luyện đặc biệt của Đào tiên sư, phát hiện học sinh trong lớp lại ít đi mấy người, tỷ lệ ghế ngồi chỉ bằng một phần hai so với lúc khai giảng.
Đông Đồng đã nghỉ học từ lâu, Vân Châu cũng không trụ nổi, đã về từ hôm trước.
Sau khi lên lớp mấy ngày nay, một nửa học sinh trong lớp đều dự định tạm thời không báo danh thi lần này.

Phần lớn những điều tiên sư giảng bọn họ đều không nghe hiểu.

Câu hỏi cũng chỉ giải được phần đại khái cách phần cách phần trọng tâm đáp án khá xa, báo danh cũng chỉ lãng phí tiền.
Cũng là lúc này, Tri Vi phát hiện, có lẽ là cuộc sống tiên giới vui vẻ lại tự do, không cần vì bất kỳ vấn đề cơm áo gạo tiền mà rầu rĩ.


Hầu hết năng lực học tập của người trên trấn Trường Hạ không tính là mạnh, có không ít người đã trăm năm không lên được lớp rồi.
Phần lớn cư dân thị trấn Trường Hạ bằng lòng trải qua cuộc sống nhàn vân dã hạc vui vẻ không lo lắng, rất ít vì cuộc sống và tương lai mà bôn ba.

Đa số người dân cũng đều đặt tu hành pháp lực ở vị trí đầu tiên, rất ít tu tập xuống giấy và lý luận tri thức.
Trong hoàn cảnh như vậy, đại khái chỉ có cuộc thi tuyển Tiên ban có sức hấp dẫn cực cao mới có thể giúp bọn họ quay về cuộc sống học tập.
Đề thi tuyển dụng của Tiên ban không có phần chọn câu và điền vào chỗ trống, chỉ có phân tích đề chỉ giải đề.

Nói một cách tương đối nàng cũng hơi có chút chủ quan.


Tri Vi còn học giỏi, sau khi làm thêm mấy bộ câu hỏi nàng cũng dần dần mò được các mẹo, mà lượng đề này không thể so với đề chính trị thi tự luận khiến nàng phải cày ngày cày đêm như trước kia.
Chớp mắt đã đến sinh nhật ông nội, Tri Vi lại xin tiên sư nghỉ một hôm, tới Vân Thành mừng sinh nhật ông.
Ông Lục là một ông cụ giọng vang như tiếng chuông, không câu nệ tiểu tiết, vừa nhìn vào đã thấy vô cùng khỏe mạnh và lạc quan.
Trào lưu xu hướng gần đây của tiên giới là trong trẻo nhưng lạnh lùng xuất trần, trang phục phong cách áo trắng tung bay.

Đại đa số tiên nhân nhất là những người trẻ tuổi chạy theo xu hướng đều thích mặc như vậy, nhưng ông nội nàng lại là một ngoại lệ.
Rõ ràng tướng mạo khi ông sinh ra cũng khá được, mặc xiêm y vào hiện rõ tiên khí.

Chỉ cần ông không mở miệng, nói là đứng hàng tiên quân của Tiên ban Thiên Đình cũng có người tin.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


Nhưng ông nội thật sự rất không chú ý hình tượng cá nhân của mình, Tri Vi mỗi lần nhìn thấy ông đều cảm thấy thân thiết bội phần.

Đồng thời nàng lại nhớ tới lão đại gia (ông nội) của mình kiếp trước, thích tụ tập chơi cờ tướng, đánh bài tú lơ khơ.
Mấy người bạn câu cá của ông nội đều ở Vân Thành, vừa hay ông nội cũng có một toà nhà ở đây.

Ở Trường Hạ chán lại bị con cái quản, nên ông thường sẽ tới đây ở một khoảng thời gian ngắn.
Hẹn một số bạn bè cùng chung chí hướng, rời xa con cái, uống rượu câu cá.


Không bị gò bó, quả thực chính là cuộc sống thần tiên của thần tiên.
Cũng đã được mấy ngày Tri Vi không gặp ông nội mình rồi, đến khi bọn họ đi tới nhà của ông nội ở Vân Thành, lại phát hiện cả nhà cô mẫu đã ở đây từ lâu.
Đề tài nóng hổi nhất trong hôm nay chính là chuyện thi cử của Thiên Đình, mọi người ngồi xuống đương nhiên cũng trò chuyện về chuyện này.
Nghe nói sau khi Tri Vi ghi danh, Lục cô mẫu cảm thấy rất bất ngờ.

Cảm thấy hai vợ chồng Lục Tiêu, Đường Vĩ quả thực không biết trời cao đất rộng, con gái nhà mình vẫn còn là một tiểu cô nương mười tám tuổi, cùng lắm là khi còn bé lanh lợi hơn người khác một chút một chút thôi, thế mà cũng dám báo danh đi thi.
Thật không biết hai vợ chồng này rốt cuộc nghĩ như thế nào.
Lục cô mẫu nhìn Tri Vi một cái, nói: "Các người cũng vội vàng quá.


Chưa bàn đến đề văn khó như thế nào, trận pháp lại lại càng khó hơn.

Nếu sơ giai tầng bốn cũng không vượt qua, vậy chẳng phải hỏng bét à.”
“Ai nha, thật trùng hợp đúng không? " Đường Doanh nhìn Lục cô cười khanh khách nói: "Ngày đó Sở m thi vào Tư Khuyết Giám làm việc, nàng nói với chúng ta, nhìn dáng vẻ bước chân của con bé tuyệt không đơn giản chỉ dừng lại ở sơ giai tầng ba.

Chị vốn nghĩ Vi Vi vừa qua tầng ba mới được hai năm, làm sao có thể tiến bộ thần tốc như vậy được? Nhưng dù sao con gái Sở gia cũng là người làm việc ở Thiên Đình, nhãn lực của những tán tiên như chúng ta sao có thể sánh được với nàng.

Sau đó, chúng ta bèn tới Giang Thành ghi danh thử, cô đoán xem kết quả ra sao? Qua ngay từ lần đầu tiên!”
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô Lục, Đường Doanh càng cảm thấy vui vẻ, nói tiếp: "Hôm nay chúng ta cũng đã vào được tầng bốn rồi.

Nếu thật sự có thể qua được kỳ thi văn, vậy khi đến kỳ thi trận pháp sẽ càng nắm chắc hơn.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


Lục cô mẫu cắn răng: "Thế thì tốt quá.”
Không nói thêm được nửa chữ.
Tuy rằng ông Lục thích náo nhiệt, nhưng tính ông xưa nay tùy hứng, rất chướng mắt cái tính thích quản đông quản tây của hai đứa con này.

Mọi người theo lệ đưa quà rồi ở lại dùng cơm trưa.

Ông Lục bảo bọn họ thu dọn một chút rồi chuẩn bị về đi.
Lục cô mẫu bị Đường Doanh làm cho nghẹn đến mức khó chịu, nhưng con trai nhà bà ta cũng chỉ vừa qua tầng bốn, không có gì để so sánh với Tri Vi.


Sau khi ăn xong cơm cũng không còn tâm trạng làm gì nữa, nên dẫn Lâm Thao về nhà đánh đề.
Lục Tiêu cũng biết phụ thân đã quen tự do, cũng không chào đón bọn họ, vì vậy đang định dẫn vợ và con gái đến chào ông để về, nhưng lại bị ông nội Lục giữ lại.
Ông nội Lục dựng bàn trong sân, để hai vợ chồng Lục Tiêu ra ngoài uống trà, còn mình thì dẫn Tri Vi vào trong thư phòng.
Tri Vi cũng biết, ông nội của mình luôn luôn rất có ý thức về không gian.

Xưa nay đều thiết lập kết giới bên ngoài thư phòng, cho dù là con cái ruột thịt hay cháu nội cháu ngoại của mình ông cũng không cho phép vào thư phòng của ông.
Lúc này ông nội lại đưa nàng tới thư phòng, Tri Vi cảm thấy rất mới lạ, không biết tổ phụ đưa nàng đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì.
Lục tổ phụ lấy ra một quyển sách từ trong một cái hộp dài ở tầng cao của giá sách, đưa cho Tri Vi: "Đây là một người bạn cũ tặng cho ta.


Ta cũng chỉ có một bộ, con xem thử xem sao?"
Chưa bàn đến những điều khác, nhưng nhân duyên của ông nội Tri Vi thật sự tốt lắm.

Một năm mà ông đã đi du lịch hơn nửa năm, vừa đi du lịch vừa kết giao bằng hữu.
Nàng từng nghe người ta nói với ông nội, không chỉ một lần những câu như "Tình cảm nhiều năm của chúng ta”, “ta biết lão Lục đối xử với ta tốt nhất mà.”
Nhưng đến cuối cùng ông nội “quan tâm nhất” đến ai, qua nhiều năm như vậy rồi Tri Vi vẫn chưa tìm được câu trả lời.
Bình thường đều là bạn bè tới tìm ông tụ họp, họ đặc biệt vì ông nội mà đến.

Những lời này họ đều nói rất nghiêm túc, từng câu từng chữ tràn đầy nghĩa tình đậm sâu.
Ông nội chỉ cười thật sâu, không trả lời.
Trong nụ cười đó ẩn chứa công lao to lớn và danh tiếng của ông.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


Tri Vi cũng biết nơi này chứa nhiều bảo bối của ông nội, có rất nhiều là lễ vật đại biểu tình nghĩa, ẩn chứa tình cảm chân thành tha thiết mà các bằng hữu dành tặng cho ông.

Tri Vi mở quyển sách kia ra, thấy bên trong là một xấp đề thi, hẳn là có một số là đề thi thật, bởi vì lúc trước mình có nhìn thấy vài lần trong sách giáo khoa.

Tri Vi hỏi ông: "Những bộ đề này là gì ạ?”
Ông nội đắc ý cười: "Những bộ đề này được lấy từ người tham gia trong các kỳ thi văn trước.

Họ dựa theo trí nhớ về đề thi lúc đó, chép ra biên soạn mà thành.


Có thể nói đây đều là những tài liệu tiêu chuẩn nhất.


Nghe xong lời này của ông nội, chớp mắt Tri Vi cảm thấy bộ đề cầm trong tay nặng trịch.

Đây chẳng lẽ chính là pháp bảo chiến thắng trong truyền thuyết - - viết được điểm tối đa phần tự luận?
Tri Vi nhớ tới Lục cô mẫu và anh họ đã rời đi, bèn hỏi ông nội: "Sách này chỉ cho một mình con thôi ạ? Con nghe cô nói, lần thi này, anh họ Lâm Thao cũng báo danh.


Tuy rằng Tri Vi cũng không ưa cái người cô hay coi thường người khác này, nhưng nàng cảm thấy vẫn cần phải hỏi thăm đôi chút.

Dù sao làm một người hiện đại, thuở nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi văn hóa cởi mở, hay giao lưu, nên vẫn có ý thức chia sẻ.


Ông nội xua tay, nói: "Đúng vậy, quyển sách này là do một người bạn cũ của ông bỏ ra rất nhiều công sức mới có được, trên đó còn có ký hiệu, sau khi con mở cái bìa màu đỏ ra, nó sẽ cảm nhận được hơi thở của con, cũng chỉ nhận một mình con là chủ nhân, nếu là người khác mở thì sẽ chỉ nhìn thấy giấy trắng.


Để bảo vệ giá trị của mình, bí tịch võ lâm thông thường chỉ nằm trong tay một số ít người giang hồ, không thể truyền bá rộng rãi.

Tri Vi tỏ vẻ hiểu, chỉ là Tri Vi không ngờ tiên pháp cũng có tác dụng như thế.

Khó trách kiếp trước nàng từng nghe qua thuyết pháp "Điểm cuối của khoa học là thần học", quả nhiên tiên pháp có thể so sánh được với công nghệ cao!
Tri Vi biết sự quan trọng của quyển sách này, cũng biết đây là sự khẳng định của ông nội với mình, nàng chân thành nói cảm ơn ông nội, tỏ vẻ mình sẽ cố gắng hết sức.

Ông nội chắp tay lại, mỉm cười nói với nàng: "Từ bé con đã thông minh, phải chăm chỉ học để nếu ngày sau được làm tiên quân, có rượu ngon thì nhớ cho ông nội mấy vò.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


Trên đường về nhà, Tri Vi cực kỳ hào hứng kể cho cha mẹ nghe chuyện ông nội tặng nàng quyển sách.

Niềm vui sướng của nàng chủ yếu đến từ hai phương diện, một mặt có được "Bài văn điểm cao" mà người khác không có, một mặt là đến từ sự khẳng định của ông nội đối với nàng, so với anh họ thì ông càng có lòng tin vào nàng hơn.

Đường Doanh xuất thân từ dòng dõi gia giáo, luôn rất thích sách, lúc này nghe nói ông nội Lục cho con gái mình tập bài mới, đương nhiên là trong lòng vui vẻ rồi.

Nhưng Lục Tiêu thì không.

Bởi vì mấy chục năm nay ông cụ chỉ đi dạo khắp nơi, không làm gì cả, trông không giống dáng vẻ của đại sư, Lục Tiêu tỏ vẻ cực kỳ hoài nghi với chất lượng tập bài của cha mình.


Tri Vi đã xem qua tập bài từ trước tỏ vẻ chắc chắn quyển sách này là vua của các loại sách giáo khoa, hữu dụng hơn mấy cái quyển sách bán ở trong tiệm và sách của tiên sinh nhiều.

Sau khi xem xong cả quyển sách thì nàng tiến hành chỉnh lý, tổng kết lại rồi nghiên cứu phân tích, về cơ bản là có thể suy luận ra được đáp án, cách chấm điểm, và mục nào có thể đạt được điểm cao.

Kiếp trước, thành phố của Tri Vi là thành phố nổi tiếng về kỳ thi đại học, trình độ bài thi trong vài năm trước và sau kỳ thi đại học của nàng đã đạt tới độ cao mới nhất.

Dù vậy, nàng vẫn vượt mọi chông gai, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Trên con đường đơn độc dẫn đến đại học, nàng đã đưa ra được đáp án chính xác, cuối cùng trở thành sinh viên đại học top 2.


Năng lực học tập được mài dũa nhiều năm khiến nàng có thể thuận lợi phân tích và sửa đề thi.

Tuy rằng phần lớn đề trong này đều là đề cũ từ vài trăm năm trước, nhưng vẫn có thể mang lại sự trợ giúp rất có tính xây dựng cho cuộc thi của nàng.

Để chúc mừng sinh nhật ông nội, Tri Vi lại xin Đào tiên sư được nghỉ một ngày, sau khi Tri Vi quay lại lớp học, tiên sư vẫn không hài lòng với nàng.

Rất rõ ràng, vị tiên sư họ Đào này đã nghĩ nàng là loại học sinh lười biếng, không có hi vọng thi đỗ.

Hôm nay tiên sư dạy về một vài hàng hóa có giá trị thực tế cao, liên quan tới cơ cấu biên chế của Thiên Đình, phản xạ trong quá trình làm đề thi và khả năng xuất hiện một vài danh từ chuyên biệt.

Sau khi thần tiên vào tiên ban thì cấp bậc cao thấp thế nào cũng có thể xưng là Tiên Quân.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


Cũng có thể căn cứ vào chức vị để gọi, ví như Thiên Quân, Đế Quân, Thiên Vương, còn có thể gọi theo những thứ thuộc phạm vi quản lý của mình, ví như Đấu Bộ quản lý sao trời thì gọi là Tinh Quân, hay quản lý vùng nước biển sông hồ thì gọi là Thủy Quân.

Nếu đảm nhiệm một số chức vị vinh dự hoặc nhàn rỗi thì gọi là là Thanh Quân, nối theo lệ cũ thì xưng với nữ tiên quân sẽ được gọi là Nguyên Quân.

Mấy năm trước, Thiên Đình lại quy phạm cấp bậc của Tiên Quân.

Tiên Quân cũng có chín phẩm cấp, lấy nhất phẩm đứng đầu, trong đó Thiên Quân chỉ có một, đứng đầu Thiên Đình, thành viên gánh hát tham dự trực tiếp quyết định của Thiên Đình gọi là Đế Quân, Thiên Quân và Đế Quân đều là siêu phẩm, Tiên Quân nhất phẩm lại được tôn xưng là Thiên Vương, nhưng cũng chỉ là một cách gọi dễ nghe, chứ cũng chẳng khác gì tiên quân nhất phẩm bình thường.

……
Chiều hôm nay tiên sư có chút việc nên đã cho tan học sớm, đến buổi chiều mai lại sẽ học bù thêm hai canh giờ.


Trên đường Tri Vi tan học về nhà, xa xa nghe được có người gọi tên của mình, nàng quay đầu nhìn lại thì thấy vị Thanh Bồng tiên quân gặp được ở trường thi ngày đó.

Nói thế nào thì cũng là một người quen, vả lại ngày đó lúc thi Thanh Bồng tiên quân cực kỳ quan tâm tới nàng, Tri Vi cười chào hỏi lại hắn, còn nhờ hắn gửi lời hỏi thăm tới Dung Thành tiên quân hộ mình.

Thanh Bồng tiên quân cười nói: "Trừ cô ra, mấy ngày nay không còn thí sinh nào khác, nhàn nhã thì đương nhiên là tốt rồi.


Dung Thành tiên quân vẫn có tâm sự nghiệp, Tri Vi cũng cười theo, "Thế chắc chắn áp lực của anh ấy lớn lắm.


“Đúng vậy.


Hắn là một kẻ cứng đầu, không thể nói được.

” Thanh Bồng tiên quân nói: “Có điều chắc hắn quen rồi.


Tri Vi cũng không tiện đánh giá Dung Thành Tiên Quân quá nhiều với Thanh Bồng, nên là chuyển đề tài sang đối phương: "Cách xa thế mà Tiên Quân đã nhận ra ta, có thể thấy được con mắt của anh rất tốt.


Đôi mắt đào hoa của Thanh Bồng hơi híp lại, nói: "Lục cô nương có một đôi mắt rất đẹp, là cô nương có đôi mắt đẹp nhất mà ta gặp trong năm nay, đương nhiên đã nhìn là khó quên.


Dung Thành và Thanh Bồng đều là tiên quân, Thiên Đình lại là nơi tụ tập nhiều mỹ nhân nhất, tiên tử tiên nga vô số, Tri Vi cảm thấy chắc là đối phương nói lời khách sáo, dù sao qua thời gian dài thế mà Dung Thành tiên quân chỉ tiếp đãi một thí sinh là nàng, muốn nhớ kỹ nàng là chuyện rất dễ dàng.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Chương 38


Nhưng Tri Vi vẫn cười cảm ơn Thanh Bồng tiên quân.

Không có cô nương nào không thích người khác khen mình xinh đẹp, Tri Vi cũng không ngoại lệ.

Điều tốt nhất sau khi thành tiên chính là da dẻ không có vấn đề gì cả, lúc còn trẻ da mịn màng không nổi mụn, lớn tuổi thì có thể dùng huyền học để chống lực tác động của trọng lực lên mặt và ảnh hưởng của việc mất collagen, đúng là một chuyện khiến người ta vô cùng sung sướng.

Thanh Bồng tiên quân nói với Tri Vi: "Thấy cô vội vàng quay lại, là có chuyện gấp gì phải không?”
Tri Vi nói: "Chỉ học ở trong học đường thôi.


Thanh Bồng nói: "Gần đây Thiên Đình lại tuyển người, cô có báo danh thi cử không?”

“Trước mắt vẫn chưa.

” Tri Vi nói: “Tuy không hi vọng nhiều, nhưng ý của cha mẹ trong nhà, nên vẫn muốn đăng ký thử xem.


Thanh Bồng nói: "Cương vị năm nay đều khá được, ta nghe Văn Khúc Tinh Quân nói, có hơn năm người đứng đầu có thể ở vị trí Tiên Ban, chỗ phân phối của thổ địa còn lại, đa phần cũng là nơi giàu có và đông đúc.


Chức vụ thổ địa này phải tỏa sáng ở địa phương, được gọi là cơ sở.

Mỗi thổ địa chấp chưởng một phương, nhưng phải ở nhân gian rèn luyện nhiều năm mới được lên Thiên Đình.


Tuy không nói chắc được Thiên Đình tốt hơn thổ địa, nhưng cũng nhẹ nhàng hơn không ít.

Thanh Bồng tiếp tục nói: "Huống hồ năm nay Thiên Đình thiếu rất nhiều người, ta và Dung Thành vốn là người của Đấu bộ, lúc này cũng bị đưa xuống làm giám khảo, cho nên năm nay Thiên Đình sẽ tuyển dụng nhiều hơn những năm trước, là lần mở rộng tuyển dụng lớn nhất trong những năm gần đây.

Nếu cô vẫn chưa quyết được muốn ghi danh không, vậy cũng đừng do dự, loại chuyện này kéo dài một phát cũng đến ba năm, mười năm, vẫn nên cố gắng sớm một chút thì tốt hơn.


Quả nhiên Thanh Bồng tiên quân không phải quan tâm bình thường, còn bằng lòng phí những lời này với một thí sinh chỉ mới gặp mặt hai lần.

Tri Vi hơi cảm động, lập tức tỏ vẻ là tuy hi vọng thi đậu của mình rất xa vời, nhưng nếu thật sự sau này có thể thi vào tiên ban, tất sẽ mang theo rượu ngon đồ ăn ngon tới cung Đấu Ngưu nói lời cảm ơn.

"Được thôi, ta chờ.

" Thanh Bồng tiên quân đồng ý: "Thật ra biểu đạt lòng biết ơn cũng không cần hứa hẹn lâu dài như vậy, hôm nay ta có một việc, muốn mời cô hỗ trợ, chỉ là không biết giờ Lục cô nương có rảnh không?"
Tri Vi: “! ”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chương 39


Ý tốt tới đột ngột quá, nàng biết ngay mọi chuyện không đơn giản như vậy mà.

“Bây giờ hãy còn sớm, có cái gì ta có thể giúp được, tiên quân cứ nói đi đừng ngại.


“Vậy ta không khách sáo nữa.

” Thanh Bồng nói: “Gần đây vùng này có không ít yêu quái, nhưng ta lại không quen với trấn Trường Hạ lắm, không thể không phiền cô dẫn đường, ra sau núi xem thử với ta.


Thanh Bồng vừa nói ra lời này, Tri Vi lập tức nhớ tới cây đa tinh lần trước nàng liên thủ với Sở m để hàng phục.


Nghe Thanh Bồng tiên quân nói, vùng này không chỉ có đa tinh quấy phá, còn có một vài yêu quái khác.

Yêu quái tụ tập không bình thường đúng là không phải chuyện tốt gì, những năm trước đây đã từng có yêu quái tụ tập rồi tấn công tới thành trấn, cuối cùng vẫn cần thiên giới phái thiên binh thiên tướng đến địa phương hàng phục yêu quái.

Xuất phát từ suy xét sự an toàn của trấn nhỏ, Tri Vi dứt khoát đồng ý ngay.

Phía sau núi luôn ít người lui tới, lại có không ít thực vật quý giá có thể làm thuốc, trước kia Tri Vi cũng sẽ thường xuyên theo phụ thân ra ngoài hái thuốc, chỉ là gần đây nàng luôn bận thi cử, đã vài ngày rồi không tới.

Sau khi Tri Vi đến núi sau, cũng phát hiện có chuyện không hợp lý.


Tiên giới luôn mưa thuận gió hòa, khí hậu theo mùa, trong thời tiết này, bình thường sau núi sẽ có gió đông nam, mấy trận mưa xuân qua đi, độ ẩm và nhiệt độ đều sẽ tăng cao.

Nhưng hôm nay phía sau núi vừa không có gió nam và cũng chẳng ẩm ướt, trong sự khô ráo có kèm theo một chút cảm giác áp bách như có như không, người ở trong đó cũng không thoải mái, nó luôn khiến cho Tri Vi thấy nghi ngờ, rằng có phải gần đây thị trấn Trường Hạ đang trải qua khí hậu áp suất cao hay không.

Pháp thuật và đạo hạnh của Thanh Bồng tiên quân đều vượt xa Tri Vi, Tri Vi còn cảm nhận được điều lạ thì tất nhiên Thanh Bồng tiên quân cũng cảm nhận được.

Hiển nhiên hắn cũng có chuẩn bị mà đến, sau khi hai người vào sau núi thì lập tức lấy vài công cụ trong túi càn khôn mang theo bên mình ra, định chọn một địa điểm để thăm dò, dáng vẻ như là nhà nghiên cứu thăm dò địa chất.

Đợi sau khi nghiên cứu xong, Thanh Bồng cảm khái: "Ban ngày ban mặt, chẳng có yêu quái gì cả.


Mọi người đều biết, yêu quái cũng có cách sống của mình, yêu quái xuất hiện ban ngày sẽ thiếu cảm giác an toàn, cho nên sau khi trời tối mới xuất hiện hoạt động kiếm ăn.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom