Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Hàng Hải Cuồng Hoan 20


Editor: Trâm Rừng" Nói tới đây, thật sự rất cảm ơn cô.

" Tôn Thải Ngôn nhìn về phía Phù An An, " Cô mạnh thật đấy! An An, cô......!Là người chơi sao? "Nói đến đây, Tôn Thải Ngôn chăm chú nhìn chằm chằm vào Phù An An, xem cô có phản ứng gì.

Đáng tiếc Phù An An không có bất luận cái gì khác thường, liền cúi đầu vặn nắp bình nước suối khoáng.Tôn Thải Ngôn thấy vậy tiếp tục nói, " Trò chơi sinh tồn khắp nơi đều tràn đầy nguy hiểm, cô không dám bại lộ thân phận người chơi của mình cũng rất bình thường.

Để tôi tự giới thiệu trước đi, thật ra tôi không phải chất nữ của thuyền trưởng, đây là lần thứ hai tôi trải qua trò chơi này.

Tôi thật sự rất cảm tạ cô, muốn cùng cô hợp tác.

"Phù An An dựa vào đường ống thông gió, thoạt nhìn giống như đang quan sát tình hình phía dưới, trên thực tế thì cô đang dựng thẳng lỗ tai lên nghe Tôn Thải Ngôn nói chuyện.Ai có thể nghĩ tới chứ, tùy tiện cứu một người, lại là một cái người chơi.Không ai trả lời, Tôn Thải Ngôn vẫn tiếp tục nói chuyện một mình." Cô lợi hại như vậy chắc hẳn đã trải qua rất nhiều vòng chơi đi nha.

Vòng thứ nhất trò chơi của tôi là #¥%, lúc ấy tôi rất sợ hãi, cô có trải qua#¥% không? Bí quyết qua cửa của nó là @#¥.


"Phù An An nhíu mày, tại sao sự tình quan trọng như vậy cô lại nghe không rõ?Nghe không rõ thì phải hành động, trầm mặc quá lâu dễ dàng khiến cho người khác hoài nghi.“Phía dưới có quá nhiều zombie, quay lại đi.

" Phù An An mở miệng nói, " Đám zombie này đang tiến hóa, chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi đây.

"Vừa nghe đến muốn hành động, Tôn Thải Ngôn vô thức xiết chặt bình rỗng trong tay, kêu lên ken két trong không gian hẹp, " Chúng ta rời khỏi nơi đây thì đi đâu bây giờ? "" Trong khoang thuyền có một cái thang máy, hai lối thoát hiểm, một trong số đó chỉ cách thang máy một chút.

Bây giờ zombie đều ở đây, chúng ta còn có cơ hội.

" Phù An An một lần nữa buộc lại tóc của mình, phun thuốc sát trùng lên người mà cô đã mang theo." Vì sao chúng ta không thể tiếp tục trốn ở trong đường ống thông gió? " Lần này, Tôn Thải Ngôn không muốn mạo hiểm nữa, " Đường ống thông gió có thể thông tới bất kỳ địa nơi nào, chúng ta có thể đến phòng không có người để tìm thức ăn, hơn nữa cũng không cần lo lắng zombie tập kích."" Bởi vì không thể cam đoan rằng zombie sẽ vĩnh viễn không trèo lên đây được.

" Phù An An nhìn cô ta một cái, mày nhăn lại.“Cho dù chúng không trèo lên được thì đám người trong phòng bếp kia cũng là cái tai hoạ ngầm.


Vừa rồi chúng ta tạo ra động tĩnh rất lớn, bọn họ có lẽ cũng đã biết lợi ích của đường ống thông gió.

Nếu như cô muốn ở lại, tôi cũng không bắt buộc cô.

"Tôn Thải Ngôn dao động." Cô tốt nhất là nên quyết định nhanh lên một chút.

"Phù An An nói xong quay đầu, bò hướng về phía cầu thang lên lầu.Tôn Thải Ngôn chọn giữa một thân một mình lưu lại, và cùng Phù An An rời đi.

Xoắn xuýt thật lâu, cuối cùng cô ta lựa chọn cái thứ hai.Hai người mở miệng thông gió ra, Phù An An nhìn những con zombie tụ tập ở phía sau buồng nhỏ trên thuyền, hướng Tôn Thải Ngôn dựng lên ba ngón tay" Trong 30 giây nhanh xông lên.

" Vừa dứt lời, Phù An An dẫn đầu nhảy xuống.

Tôn Thải Ngôn theo sát phía sau.Những zombie ở phía đuôi tàu chen chúc tràn về phía họ.

Phù An An không dám nhìn đằng sau, lao thẳng lên lầu hai.Cửa lớn trên lầu hai đã bị đóng lại! Là bị người từ bên ngoài khóa lại!Phù An An sững sờ, lần đầu tiên trong cuộc đời cô đen đủi tới vậy!" Phù An An, chúng sắp đuổi kịp rồi, làm sao bây giờ? "Tôn Thải Ngôn ôm lấy cánh tay Phù An An thét lên, trong nội tâm đối với quyết định của mình vô cùng hối hận.

Cô ta không nên đi theo Phù An An!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Hàng Hải Cuồng Hoan 21


Editor: Trâm RừngTiếng thét của Tôn Thải Ngôn nhanh chóng đem tất cả zombie trong khoang thuyền hấp dẫn tới.

Lũ zombie ngăn chặn lối lên cầu thang, móng vuốt đen xì, miệng vết thương chảy đầy dịch mủ, cơ mũi không ngừng co rúm lại, hàm lợi bị lộ ra không ngừng va chạm, biểu hiện sự thèm khát của chúng nó đối với thịt người.Tôn Thải Ngôn sợ hãi vô cùng, toàn thân run rẩy, trong lòng đối với quyết định của mình hối hận vạn phần.

Cô ta không nên đi theo Phù An An chạy đến nơi này!Cho dù ở trong đường ống thông gió sớm muộn sẽ cùng đám người trong phòng bếp kia chạm mặt, thế nhưng ít nhất đấy cũng là người a! Cô ta vì cái gì phát điên, mới nghe theo Phù An An làm chuyện ngu ngốc này." Tôn Thải Ngôn, cô đừng kéo tôi, ngăn zombie phía dưới lại, tôi đem cửa bổ ra.

"Phù An An chuyên chú phá cửa chặn lối đi, không phát hiện ra đằng sau, ánh mắt của Tôn Thải Ngôn nhìn về phía mình đã thay đổi.Rầm!!!Cửa mở ra.Phảng phất như thần tiên đang vươn tay với cô.Cô biết rõ, vận khí của mình vẫn luôn tại!" Tôn Thải Ngôn.


" Phù An An thò tay ra, muốn kéo cô ta, đột nhiên một cỗ sức lực kéo ngược cô lại ra đằng sau.Phù An An trừng to mắt, nhìn Tôn Thải Ngôn từ bên cạnh mình chạy lên đi, cảm giác được móng tay zombie sắc nhọn sượt qua phía sau lưng của cô!Con mẹ nó! Tôn Thải Ngôn!Ngay tại thời điểm Phù An An cho rằng mình sắp đi theo ông bà.

Đột nhiên, ở bên trong cánh cửa, một cánh tay duỗi ra bắt được cô, sau đó, tiếng súng ống giảm thanh vang lên.

Một khắc sau, Phù An An nhanh chóng bị kéo vào bên trong.

Cô vội vàng phản ứng, cùng người bên cạnh đem cửa gắt gao đóng lại, dùng vật nặng chặn ngang lối đi.Làm xong hết thảy, Phù An An thoát lực ngồi xuống, có cảm giác như sống sót sau tai nạn.

Thở gấp hai cái, cô cầm lấy dao phay đứng dậy, từng bước một đi về phía Tôn Thải Ngôn.Tôn Thải Ngôn nhìn thấy động tác của Phù An An, mặt biến sắc, " An An, cô nghe tôi giải thích, vừa rồi đây chẳng qua là hiểu lầm.

"" Tao đi con mẹ mày hiểu lầm.

" Phù An An một cước đá vào Tôn Thải Ngôn, " Tao cứu mày ra, cho mày uống, mày rõ ràng muốn ám toán tao! Kéo tao xuống dưới uy zombie! "" Không phải như thế, tôi lúc ấy chẳng qua là quá, quá khẩn trương.


" Tôn Thải Ngôn lắc đầu, " Cô nghe tôi giải thích, tôi không phải cố ý! "Phù An An nắm chặt dao phay, sượt qua cổ cô ta, đâm mạnh vào tường, " Cô nên cảm thấy may mắn vì tôi vẫn còn một người tuân thủ tốt luật pháp, bằng không thì bà đây đã chém chết cô! Đừng bao giờ xuất hiện ở trước mặt tôi, cút! "Tôn Thải Ngôn bị dọa đến run lên, liếc mắt nhìn người nam nhân đứng ở bên cạnh." Coi bà đây cùng cô nói giỡn? " Phù An An rút mạnh dao phay ra, chém nát ba lô của Tôn Thải Ngôn.Tôn Thải Ngôn hét lên một tiếng, không nghĩ tới nhanh như vậy Phù An An liền trở mặt.

Dù sao cũng đã lên trên được, người này đối với mình đã vô dụng.Tôn Thải Ngôn nhặt lên đồ vật rơi từ trong ba lô xuống, nhanh chóng tại trước mặt Phù An An chạy mất.—————" Cảm ơn.

" Đợi Tôn Thải Ngôn chạy trốn không thấy bóng dáng, Phù An An xoay người nói cảm ơn.

Nhìn rõ người bên cạnh, cô hơi sững sờ, hóa ra là Phó sư phó!"Phó sư phó, anh nói không sai, tri nhân tri diện bất tri tâm.

"" Không phải vừa mới còn rất anh dũng sao? " Phó Ý Chi phủi bụi trên áo, liếc cô một cái, " Thoạt nhìn còn không giống một người mới.


"Nói đến đây, bỗng Phù An An ngượng ngùng mà sờ lên cái mũi, " Cho hỏi toa-lét phía trên này ở đâu vậy? "Kỳ thật, tại thời điểm bị zombie đuổi theo, 1 cỗ buồn đi vệ sinh bắt đầu nổi lên.

Đến bây giờ đã có cảm giác bài sơn đảo hải, có xu thế không ngăn được nữa.Câu hỏi này làm Phó Ý Chi sững sờ, tiện tay chỉ căn phòng nhỏ bên cạnh, " Ở đó.

"" Cảm ơn anh! " Phù An An vội vã chạy chậm xông vào.......Thật không có tiền đồ.—————Trên boong thuyền chỉ có cung cấp một phòng nhỏ để nghỉ ngơi, nay đã bị Phó Ý Chi vượt lên trước một bước chiếm lĩnh, Phù An An chỉ có thể một lần nữa lựa chọn chỗ đặt chân.Từng tầng thùng đựng hàng, một chồng chất cao chính là sự lựa chọn mới của cô.Ở vị trí cao nhất của chồng thùng đựng hàng, là nơi dễ thủ khó công, Phù An An cảm giác mình đã lựa chọn được một vị trí tốt." Anh có thể cho tôi mượn dùng cái thang kia một chút được không? "Phù An An nhìn về phía Phó Ý Chi, chuẩn xác mà nói là cái thang để ở phía sau lưng anh ta.Phó Ý Chi liếc nhìn cái thang kia, " Tùy cô.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Hàng Hải Cuồng Hoan 22


Editor: Trâm RừngPhù An An nhẹ nhàng khiêng thang gỗ tiến vào bên trong.

Càng tới gần khu đựng hàng, một mùi hôi thối tanh tưởi mơ hồ xuất hiện, quẩn quanh ở chóp mũi.Phù An An hít hít mũi, còn tưởng rằng không khí ở trên thuyền có thể tốt hơn đâu.


Cô tìm một cái khăn che mũi lại, tiếp tục đi về phương hướng chính mình tuyển định.Ở bên ngoài phòng nhỏ, Phó Ý Chi mở cửa phòng ra, ánh mắt lạnh băng nhìn người ngoài cửa.“Tiên, tiên sinh.”Tôn Thải Ngôn thấy Phù An An rời đi, liền cố ý chờ ở cửa, ánh mắt nhìn về phía Phó Ý Chi mang theo nịnh nọt cùng lấy lòng.Phù An An không cần cô ta cũng chẳng sao, người nam nhân trước mặt này vừa đẹp trai, thân thủ lại hảo, mấu chốt nhất chính là anh ta còn có súng! Chỉ cần liếc mắt một cái, Tôn Thải Ngôn liền đem anh ta trở thành mục tiêu tiếp theo của mình.“Tiên sinh, ngài có thể thu lưu em sao?” Tôn Thải Ngôn tỏ vẻ nhu nhược đáng thương nhìn về phía Phó Ý Chi, “Đồng bạn cùng em có chút hiểu lầm, hiện tại em một người lẻ loi hiu quạnh, bên ngoài thì vừa tối vừa đáng sợ.”Phó Ý Chi không đáp lại, dường như coi cô ta như không khí.Tôn Thải Ngôn cắn môi, chắp tay trước ngực hướng Phó Ý Chi cầu xin nói, “Tiên sinh, thuyền hàng không biết còn muốn bao lâu mới có thể cập bờ, em một người không thể nào chịu đựng qua được.

Cầu ngài giúp đỡ em đi.”“Cút.”"Phanh!!!" Cửa phòng ngay lập tức bị đóng sầm lại.Bị người ta coi như là vô hình rồi bị đuổi đi, Tôn Thải Ngôn cắn chặt môi dưới, giận dữ liếc mắt nhìn cửa phòng một cái, mang theo oán hận đi tìm chỗ khác.Bên kia, Phù An An khiêng thang tiếp tục đi về phía thùng đựng hàng.Nhưng mà, càng tới gần trung tâm khu đựng hàng, cái mùi hôi thối tanh tưởi càng ngày càng nùng, mùi này cùng mùi thi thể hư thối phía dưới khoang thuyền đặc biệt tương tự.Bước chân Phù An An dần chậm lại ……Thùng đựng hàng được chồng lên nhau cực cao, Phù An An đứng ở phía dưới, nhìn thùng đựng hàng màu đỏ sậm bên cạnhChân thùng đã bị rỉ, nước chảy ra từ chỗ bị rỉ lan ra khắp nơi, bốc lên một hôi nồng, con số đánh dấu bên ngoài cũng rất mơ hồ, không còn thấy rõ bộ dáng ban đầu.

Phù An An đang chuẩn bị tránh ra, đột nhiên phát hiện một góc thùng đựng hàng giống như bị thủng một cái lỗ, bên trong giống như có thứ gì đang đong đưa.Lòng hiếu kỳ xuất hiện, Phù An An chậm rãi ngồi xổm xuống, tiến lại gần muốn nhìn xem đó là thứ gì.Trời ạ.Từ trong cái lỗ, một ngón tay trắng bệch vươn ra ngoài, móng tay được sơn đỏ tươi.


Nó cứng đờ ở trong không khí, bị vỏ thùng đựng hàng ma sát lộ ra thịt, máu có màu đỏ đen chậm rãi chảy ra.Phù An An lấy ra dao phay, nhẹ nhàng chọc cái ngón tay này.Đột nhiên từ trong thùng đựng hàng truyền ra tiếng gào thét cùng đập phá kịch liệt.Thanh âm này phảng phất như một giọt nước rơi vào trong chảo dầu nóng, tạo ra một phản ứng cực Mấy chục thùng đựng hàng xung quanh không còn tịch mịch nữa, tiếng zombie gào thét, tiếng đập phá, tiếng móng tay cùng hàm răng ma sát vào thùng đựng hàng ……Âm thanh này quay xung quanh Phù An An làm da đầu cô tê dại hết cả lên.Mẹ kiếp!Phù An An ném cây thang xuống, chạy như bay trở về.

“Phó sư phó! Không ổn rồi, thùng đựng hàng ở khu B toàn bộ đều là zombie!” Phù An An lau mồ hôi lạnh trên trán, đem cửa sổ trong phòng đều đóng chặt.Phó Ý Chi nghe được lời này cũng không kinh ngạc, thần sắc bình đạm, “Không chỉ ở khu B, thùng đựng hàng ở bốn khu lớn, 70% bên trong chính là zombie.”So Phù An An tới sớm hơn một ngày, Phó Ý Chi đã đem toàn bộ boong thuyền thăm dò một lần.70%! Phù An An sốc nặng.Lúc trước, cô chính là cho rằng trên boong thuyền tương đối an toàn, nen mới liều chết lao ra.

Giờ thì hay rồi, trực tiếp xông vào ổ zombie.Phù An An mệt mỏi, ngồi trên mặt đất, yên lặng lau đi nước mắt, “Cái trò chơi quỷ quái thật là quá kinh khủng.


Cái gì đều không nói, đây là muốn người ta dò mìn sao? Bảy tầng thùng đựng hàng, vậy thì có bao nhiêu zombie a.”Phó Ý Chi: “Đại khái khoảng hai mươi nghìn con.”“Anh như thế nào biết? Anh đếm qua rồi sao?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Hàng Hải Cuồng Hoan 23


Editor: Trâm Rừng“Lúc vào Không phải trò chơi đã nói rằng sẽ có 20.

000 NPC và 10 người chơi để chơi trò chơi này sao.

” Phó Ý Chi liếc nhìn Phù An An, “Trò chơi sẽ chỉ đưa ra thông tin vào lúc bắt đầu, và nó không phải tất cả đều vô ích.

”"Tôi luôn nghĩ rằng 20.

000 NPC là những người trên bờ.

”"Không ngờ ở đây là chuyện bình thường, lần này trò chơi rất rối rắm.

”Phó Ý Chí cất súng và dửng dưng nói: "Thay vì chán nản ở đây, tốt hơn hết cô nên kiểm tra hai cầu thang bộ và thang máy, và nghĩ cách làm sao để tránh thoát những thứ trong thùng kia.

”Thấy hắn rời đi, Phù An An liền đứng dậy đi theo phía sau hắn.

Cầu thang phía trước và phía sau đều đã bị khóa, và những thây ma tụ tập ở cầu thang phía sau đã giải tán, chỉ còn lại hai hoặc ba con lang thang ở cửa.


Phó Ý Chi tìm thấy những dải gỗ và đinh sắt, hai người họ cũng bịt kín thang máy.

Bốn giờ chiềuBầu trời tối sầm nhanh chóng.

Phó Ý Chi nhìn lên bầu trời, "Trời sắp mưa to, trở về đi.

"Cả hai vội vàng trở về căn nhà nhỏ, bên trong có chút bừa bộn.

Ba lô của Phù An An đã biến mất.

Căn phòng bị lục tung, thức ăn và nước uống bên ngoài không còn, thuốc men và dao làm bếp cũng không có.

Thậm chí không cần nghĩ cũng biết tên khốn nào làm điều này.

“ Tôn, Thải, Ngôn!”Phù An An nghiến răng nghiến lợi, nếu cô không mang theo vũ khí bên mình, cô ta còn không lấy đi hết đồ ăn rồi cầm luôn con dao phay của mình luôn sao ?“Tôi còn tưởng rằng cô sẽ giết luôn cô ta.

” Phó Ý Chi liếc cô một cái.

Phù An An cuối đầu: “ giết người sao? Cái này thật quá điên cuồng.

”Cô là một công dân tốt trong mười tám năm không giết một con gà.

Một gói mì và một cái nồi nhỏ được đặt trước mặt cô.

“Vậy thì tốt hơn hết cô nên nhanh chóng làm quen đi.

” Phó Ý Chi lấy con dao mắc trong giày ra, “Ngoài ra, chúng ta cũng nên nấu ăn thôi.

”Phù An An sửng sốt một chút rồi cầm mì, sau đó gật đầu có chút không kịp phản ứng, "A, tốt.

"Sau khi Tôn Thải Ngôn rời đi cũng không có mang theo hai thùng gia vị, luôn cả thùng nước 2 lít bên cạnh cũng để lại.


Sức ép nấu cơm giản bớt rất nhiều, dù cho chỉ nấu cái mì sợi nhưng quá trình làm nước sốt cũng làm bản thân buông lỏng được một ít.

"Được rồi, ăn thử xem.

"Phù An An sau khi thư giãn trở nên sinh động hơn, "Thật tiếc là không có hành lá, tôi nấu mì dầu hành lá đặc biệt ngon đó.

"Phó Ý Chi ngồi xuống nếm thử một miếng rồi rất nhanh đã ăn xong một bát mì.

Mặc dù Phó sư phó không nói gì nhưng từ hành động nhanh chóng của hắn cho thấy hắn khá hài lòng với tô mì.

Phù An An một mình từ trong ngăn tủ lấy ra chăn bông, trải ra chiếc ghế sô pha nhỏ.

Ầm ầm –Bên ngoài bắt đầu sấm sét vang dội.

Những hạt mưa to bằng hạt đậu bắn tung tóe vào tấm tôn.

Nằm ở trên ghế sô pha, Phù An An có chút lo sợ bất an, "Ngươi cảm thấy những con zombie trong các thùng hàng kia sẽ đi ra ngoài sao?"“Ừ.

” Phó Ý Chi thanh âm vang lên, phảng phất kim loại va chạm vang vọng trong không gian, êm tai mà lạnh lùng, “Buổi tối trực đêm, ba tiếng sẽ thay đổi một lần.

”“Thầy Phó, thực ra tôi cảm thấy rằng chúng ta nên đến một nơi cao hơn.


” Phù An An quay lại và nhìn Phó Ý Chi.

“Cao hơn một chút?” Phó Ý Chi nhìn vào mắt Phù An An và hơi nhướng mày.

"Nói chính xác hơn, nó phải là điểm cao nhất của các thùng hàng.

" Phù An An gật đầu, "Zombie có khứu giác và thính giác mạnh mẽ, và căn phòng này thì không đủ vững chắc, hơn nữa tôi cảm thấy những người sống bên dưới có thể cũng tìm cơ hội để đi lên.

Phó Ý Chi nhắm mắt lại, và căn phòng yên tĩnh trong chốc lát.

Ngay khi Phù An An nghĩ rằng Phó Ý Chi sẽ không tiếp nhận ý kiến của mình và cô sẽ làm điều đó một mình vào ngày mai, anh ấy cuối cùng đã lên tiếng.

"Có thể.

"Phó Ý Chi nhìn về phía Phù An An “ Nhưng có chuyện này tôi nhất định phải làm trước khi dời đến chỗ dừng chân mới.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Hàng Hải Cuồng Hoan 24


Editor: Trâm RừngMà hắn muốn làm chuyện gì Phó Ý Chi cũng không giải thích rõ ràng với cô.Nửa đêmPhù An An mơ mơ màng màng bị Phó Ý Chi đánh thức, 3 giờ đã đi qua, đến phiên cô gác đêm .Cơn mưa xối xả bên ngoài vẫn đang tiếp diễn, càng lúc càng có xu thế lớn hơn.Cạch, cạch, cạchNước mưa nhỏ giọt từ các khe hở và đập vào túi ni lông, tạo thành một vũng nước bao quanh túi.Phù An An hừ một tiếng, đứng dậy cầm chén đi lên hứng lấy nước mưa.Mưa quá to, nhiều chỗ trong căn phòng đã bắt đầu dột, ngay cả chiếc giường nơi Phó Ý Chi đang ngủ, một bên gối cũng bị ướt một mảng lớn.

Anh ta ngủ như chết vậy, cũng không biết tự mình xử lý một chút.Phù An An cầm một cái chén nhỏ, đang muốn đặt ở bên cạnh anh, Phó Ý Chi bỗng nhiên mở mắt ra, Phù An An chỉ cảm thấy trong nháy mắt trời đất quay cuồng, bị Phó Ý Chi đè ngã ở trên giường, súng cũng đã lên đạn chỉa vào ngay trên trán của Phù An An.


Toàn bộ động tác liền mạch, lưu loát đến không quá hai giây.“Đại đại đại ca, ngài tỉnh táo lại đi !” Phù An An bị giật mình, “tôi đến hứng nước mưa cho anh mà!”Cô vừa dứt lời một giọt mưa ngưng tụ rơi xuống trán của Phù An An.Phó Ý Chi liếc nhìn chiếc chén nhỏ trong tay cô, chậm rãi buông cánh tay đang siết tay của cô ra, "Đừng có hứng nước mưa, khi tôi đang nghỉ ngơi, tránh xa tôi ra."Phó An An gật đầu thật mạnh, với tư thế này, cô sẽ không dám đến gần anh nữa.Cách cách.

Một tia chớp nối tiếp sấm sét.


Ngoài tiếng sấm, dường như còn có những âm thanh khác lẫn vào.“Cứu mạng, cứu mạng!”Tiếng kêu cứu từ xa vọng lại, Phù An An nhìn thấy Tôn Thải Ngôn và thây ma phía sau cô qua cửa sổ."Chết tiệt, Tôn Thải Ngôn đã thả những thây ma trong thùng chứa ra ngoài và chúng nó đang chạy về phía chúng ta kìa!"Phó Ý Chi cau mày, "Tắt đèn và leo lên nóc nhà đi.”“ Cầm cái ghế lên giúp tôi đi” Phù An An đưa tay tay ra lại bị Phó Ý Chí bế lên đưa đến cái cửa số trên mái nhà, thấy thế cô bèn mở cửa sổ ra và leo lên.Ngay sau đó Phó Ý Chi một cái chạy lấy đà, vọt lên giữ chặt mái nhà liền chui ra ngoài.Hai người mời vừa đem của sổ mái nhà đóng lại, Tôn Thải Ngôn liền phá tung cửa chạy vào phòng.Căn phòng cũng bị Zombie vây lại.Tôn Thải Ngôn sau khi vào nhà bắt đầu điên cuồng tìm kiếm, “An An! Phù An An! Ta biết các ngươi còn ở nơi này, mau ra đây, chúng ta bị bao vây rồi!”"Ta sai rồi, ta không nên hại ngươi! Chờ ta còn sống quay trở về, ta cho ngươi tiền, toàn bộ tiền tiết kiệm đều đưa cho ngươi hết!"“Van cầu ngươi, mau cứu ta với!”Tôn Thải Ngôn trong phòng điên cuồng gọi.Phù An An lau nước mưa trên mặt rồi chỉ chỉ đầu của mình.

Cô đầu óc có vấn đề mới đi xuống dưới.Căn phòng nhỏ yếu không chịu nổi hàng trăm con Zombie giày vò, cánh cửa phòng lung lay sắp đổ, Tôn Thải Ngôn thấy vậy liền chạy ra cửa sau đi ra ngoài."Ba phút, đóng gói hết tất cả đồ đạc cần thiết và đi đến một nơi cao hơn ngay lập tức."Phó Ý Chi nói xong rồi đi đầu nhảy xuống, cầm lấy ba lô thu xếp đồ đạc.Phù An An động tác cũng không chậm.Thời điểm hai người sắp rời đi Phù An An đột nhiên nhớ tới lời nói của Phó Ý Chi lúc trước, “anh nói có chuyện trọng yếu phải mà?”Dưới ánh trăng, trên mặt của Phó Ý Chi tựa hồ bao phủ một tầng bóng tối, mắt anh nhìn phương hướng truyền đến tiếng thét chói tai “Zombie đã thay tôi làm tốt rồi không còn chuyện gì nữa.”Phù An An chỉ cảm thấy cổ của mình lành lạnh.Đột nhiên đèn pha ánh sáng trên thuyền vừa lướt qua, Phù An An nhìn thấy Phó Ý Chi lấy con dao nhỏ ra đâm về phía mình.Cô còn tưởng rằng chính mình muốn lành ít dữ nhiều , kết quả nghe được phía sau lưng tiếng ngã xuống đất.Phó Ý Chi giết một con Zombie lặng yên không một tiếng động đến gần cô.Phù An An sờ cổ của mình một cái, một trận hoảng sợ, “cảm ơn anh.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Hàng Hải Cuồng Hoan 25


Editor: Trâm RừngPhó Ý Chi rút con dao trên cổ thây ma ra và rửa nó ở trong mưa, "Nếu cô không nhanh lên, tôi sẽ không cứu cô lần thứ hai đâu.

”"Cái thang gỗ cô lấy đi đâu rồi ?"Đúng, cái thang!Phù An An lấy đèn pin ra soi bên trái rồi soi bên trái, “đi theo tôi.

”May mắn trời mưa đã che giấu phần lớn hương vị và âm thanh nên không đến mức tất cả Zombie đều đuổi theo bọn họ.

Phù An An cầm đèn pin đi tìm chiếc thang cô để lại, xuyên qua ánh đèn cô lại nhìn thấy cái lỗ nhỏ, cái lỗ trên cái thùng hàng càng ngày càng to, ban ngày chỉ thò được một ngón tay út ra ngoài nhưng bây giờ nó đã mở rộng đến mức có thể duỗi ra ba ngón tay.

Rống!Lại là một trận tiếng gào thét của tang thi từ phía sau, bị Phó Ý Chi dùng hai phát súng đánh trả, "Cô còn đứng ngây ra đó làm cái gì?""Lỗ nhỏ bị thây ma chọc ra đã trở nên lớn hơn rồi.

”Phó Ý Chi nhìn một chút, nhặt thang gỗ lên, "Không có gì, đi lên trước đi.

"Trên tàu hàng, chỗ cao nhất là nơi 10 thùng hàng chất chồng lên nhau.


Tối như mực, các thùng hàng không được sắp xếp theo hình thang thông thường, một số thùng gần như không có chỗ để leo lên.

Ví dụ như cái trước mặt, cao hơn ba cái container, là chỗ đứng gần nhất để bọn họ đi lên tầng tiếp theo, giữa hai bên có một khoảng cách rộng hai mét, thang gỗ căn bản không thể với tới độ cao như vậy.

“Làm sao bây giờ?”Phù An An đếm thùng đựng hàng ở dưới chân của cô, có 6 cái, bọn họ leo lên coi như cũng đủ cao rồi.

“Chúng ta phải đi lên.

” Phó Ý Chi ngẩng đầu lên nói, “Chung quanh chúng ta có quá nhiều uy hiếp, chúng ta cũng leo không đủ cao để trốn.

”Vừa nói, Phó Ý Chi đem thang gỗ bắt vào phía đối diện.

"Cẩn thận một chút, ta đi phía đối diện mở thùng hàng ra.

”“A?” Phù An An sửng sốt một chút, còn chưa kịp nói cái gì, Phó Nhất Chi đã ở trên thang gỗ đi qua bên kia.

Ngay khi ổ khóa được mở ra, lũ thây ma bên trong đã lao về phía bọn họ.

Phó Ý Chi nhanh chóng lui về thùng chứa hàng ban đầu, thu hồi thang gỗ và nhìn những thây ma ở phía đối diện rơi xuống như bánh bao.

Thỉnh thoảng, một trong số chúng trèo lên thành container bên này bị Phó Ý Chi đá văng xuống dưới.

Sau khi tất cả zombie bên trong đi ra, hai người họ bắt thang gỗ để đi sang bên đó.

Thấy Phó Ý Chi không ngừng điều chỉnh góc độ của các cửa container, Phù An An cuối cùng cũng hiểu ý của anh ta, người đàn ông này muốn dùng ba cửa container làm bàn đạp để leo lên.

Phó Ý Chi thân thủ nhanh nhẹn, năng lực rất mạnh, nhưng mà may mắn thì quá kém cỏi, 3 cái thùng đựng hàng mỗi cái mở ra tất cả đều là Zombie.


Cả hai đã trải qua những khó khăn trên đường đi, và cuối cùng đã đến container cao nhất mà không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.

“Lùi lại chút.

” Phó Ý Chi rút súng ra và chậm rãi đến gần container.

“Chờ một chút!” Phù An An gọi lại anh.

“Thế nào?”“Thầy Phó, anh mở hộp hình như không may mắn lắm, anh có muốn bái trời lạy đất trước không?” Phù An An chân thành đề nghị nói.

Vốn tưởng rằng có chuyện quan trọng, Phó Ý Chi nghe vậy lập tức nghẹn họng, lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó lui một bước, "cô tới mở đi.

” Nhìn xem cái mồm xúi quẩy của cô kìa.

Phù An An hít thở sâu một hơi, chuyển hướng nhìn Phó Ý Chi, “đại ca, ngài sẽ bảo vệ ta, đúng không?”Phó Ý Chi: “ta sẽ phối hợp với ngươi.

”Phù An An miễn cưỡng vui cười – thời điểm chiếm tiện nghi không nên khoe mẻ.


Phù An An cam chịu số phận của mình và đặt chiếc thang gỗ bên cạnh anh ta, sau đó nhẹ nhàng mở một lỗ nhỏ trên thùng chứa hàng.

Bên trong không có động tĩnh.

Phó Ý Chi chĩa súng vào cửa container và ra hiệu cho Phù An An, "Mở rộng ra hơn một chút.

"Phù An An hướng mặt ngoài kéo một phát, của thùng đựng hàng hoàn toàn mở ra.

Lúc nhìn thấy đồ vật bên, Phù An An có loại cảm giác tự tin có thể ưởng ngực ngẩng cao đầu hướng về Phó Ý Chi chớp mắt.

May mắn cuối cùng cũng mỉm cười với bọn họ, không có thây ma bên trong, mà là những chiếc hộp chất đống.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Hàng Hải Cuồng Hoan 26


Editor: Trâm RừngTrong thùng hàng cũng không được xếp đầy những chiếc hộp, chỉ chiếm có 2/3 thùng hàng.

Tùy ý mở ra một cái, bên trong tất cả đều đồ ăn đống hộp.

Ngoại trừ đồ hộp, còn có nước, quần áo, dược phẩm, đèn cồn thậm chí là vũ khí!"Tất cả các thùng chứa hàng! đều như thế này sao?" Phù An An sững sờ.

"Đây là điểm tài nguyên, mỗi một vòng trò chơi sẽ thiết lập một ít chờ người chơi tìm kiếm.

" Phó Ý Chi tùy ý giải thích, nhấc chân đi vào.

Phù An An ở phía sau khiêng cái thang đi vào sau đó đóng lại cửa của thùng đựng hàng.

Bây giờ đã là 5h sáng ngày sinh tốn thứ hai mươi bốn ở trên biển.

Bọn họ đã dùng 3 tiếng đồng hồ để leo lên tới đây.

Mưa bên ngoài đã tạnh từ lâu, nhưng bọn họ cũng đã bị xối cho ướt sũng.


Phù An An mở mấy cái hộp ra và tìm thấy một vài bộ quần áo sạch sẽ, ném một bộ cho Phó Ý Chi, sau đó sử dụng hộp để ngăn cách tầm nhìn của hai người để thay đổi quần áo khô ráo.

Cuối cùng có thể ngủ an giấc.

Phù An An đánh một cái hắt xì, gối đầu lên bọc sách của mình chuẩn bị kỹ càng để nghỉ ngơi một chút, còn có chuyện gì chờ tỉnh ngủ lại nói.

Trong thùng chứa truyền đến một chút tiếng hít thở nhẹ nhàng, Phó Ý Chi ngồi ở một bên khác, tay phải tùy ý xoay chuyển dao găm cũng nhắm mắt lại nghĩ ngơi.

Mười một giờ trưa ngày sinh tồn thứ hai bốn ở trên biển.

Phù An An vươn cổ, đứng dậy và tùy tiện mở một túi bánh quy để ăn.

Phó Ý Chi không biết đã tỉnh dậy từ lúc nào mà đang loay hoay với đống súng thu được.

Phù An An nhìn một lượt rồi bắt đầu phân loại những đồ lặt vặt khác trong thùng hàng.

Tiết kiệm thức ăn và nước uống, đủ cho hai người ăn trong sáu ngày, cô cũng thu dọn quần áo và thuốc men, cho vào hộp và đánh dấu.

Sau đó là lúc chơi trò chơi xếp hộp, Phù An An dùng hộp xếp thành hai căn phòng đơn giản, hộp các tông rỗng được tháo ra và trải trên mặt đất, bên trên đặt một lớp quần áo và thê là hai chiếc giường đơn giản đã được hình thành.

Răng rắc --Phó Ý Chi nghịch mấy cây súng phát ra âm thanh, thu hút Phù An An nhìn anh lần nữa.

Có khoảng bốn khẩu súng, ba khẩu súng lục và một khẩu súng trường, trong lòng Phù An An rục rịch.

Nếu sức chiến đấu của cô đủ mạnh, cô sẽ đi lên và yêu cầu lấy một cây súng, nếu không cho cô sẽ cướp luôn.

Nhưng đáng tiếc cô chỉ là một con gà yếu ớt.

Phó Ý Chi là người có tâm tư tàn nhân mà còn mắc bệnh đa nghi đặc biệt nghiêm trọng, nếu chưa được hắn tin tưởng mà đi lên đòi vũ khí có thể làm mọi chuyện tồi tệ hơn thôi.


Đại ca có thể nhìn cô không vừa mắt, liền đem cô đập chết thì làm sao bây giờ.

Sự tình đều làm xong Phù An An trơ mắt ra nhìn.

Phó Ý Chi nhìn Phù An An một cái kêu “ tới đây.

”Phù An An tới gần, chỉ thấy một cây súng lục tong tay Phó Ý Chi cấp tốc chuyển động, phá giải rồi tổ hợp.

"Súng lục tự động Glock 19, cỡ nòng 9mm, 16 viên đạn.

" Phó Ý Chi nói, động tác trên tay đột nhiên chậm lại, "Cô xem cho rõ ràng cách sử dụng.

" Hai tiếng súng bị bóp nghẹt sau khi xuyên qua ống giảm thanh vang lên.

Phù An An chạm vào khẩu súng trong tay và há miệng thành hình chữ O, "Thầy Phó, anh đưa khẩu súng này cho tôi hả?"“Cất cho kỹ coi chừng cóp cò.

”“Phó tổng, anh thật đẹp trai!” Phó An An mừng rỡ, cầm bao súng lên thắt quanh eo, hiện tại cô cũng là người có súng.

Phó Ý Chi khẽ mím môi mỏng, ngoảnh mặt làm ngơ trước động tĩnh ở bên cạnh.

Ồn ào.


Boong thuyềnCửa cầu thang bất ngờ bị rìu đâm thủng.

“Mau cùng lên trên đi!” Những người trong bếp cuối cùng cũng đi lên.

Họ lấy ván gỗ và ghế đẩu để chặn cửa, nhưng đằng sau của bọn họ lại thu hút những thây ma khác tụ tập lại.

“Lý cao, đằng sau!” Lưu phi Yến hô to một tiếng.

“Chết tiệt !” Lý cao nhổ nước miếng, “mang theo vũ khí mở ra một đường ở đây đi.

” Một đoàn người nhanh chóng chạy đi, trên boong thuyền tán loạn.

“ Sao ở đây còn nhiều Zombie hơn ở bên dưới vậy?”“Chạy đi, tang thi trong cabin đều chạy ra ngoài!""Đừng bỏ rơi tôi, giúp tôi với!"Zombie đột nhiên xuất hiện làm cho nhóm người trong phòng bếp trở tay không kịp, bọn họ chạy lòng vòng như những con ruồi mất đầu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Hàng Hải Cuồng Hoan 27


Editor: Trâm RừngMột loạt tiếng súng dồn dập khiến Phù An An chú ý.

Cửa container lặng lẽ mở ra một khe nho nhỏ, hai người trèo lên container nhìn xuống.

Đường nhìn ở phía trên rộng rãi dễ dàng phát hiện ra đám thây ma và đám người cầm súng bỏ chạy chen chúc trong lối đi chật hẹp giữa các container ở phía dưới.

"Đó là những người trong nhà bếp phải không?""Ừm.

"Hầu như mỗi người đều mang theo một khẩu súng, có thể thấy rằng họ có rất nhiều đạn dược, bị thây ma đuổi theo, đành phải trèo lên thùng hàng, Phù An An thấy vậy không khỏi nhíu mày nói một cách lo lắng, "Họ sẽ không lên đến trên này đó chứ ?"“Chắc là không.

” Phó Ý Chi đặt ống nhòm xuống, “Bọn họ không có dụng cụ.

”Chiếc thang gỗ duy nhất đã bị họ lấy đi, và những khó khăn gặp phải khi leo lên trước đây đã trở thành sự đảm bảo an toàn của hiện tại.


“Nhân tiện, cái kính viễn vọng này từ đâu mà anh có vậy ?” Phù An An nhìn Phó Ý Chi“Tiện tay cầm ra từ trong phòng điều khiển của thuyền trưởng.

” Phó Ý Chi đứng lên quay lại ngồi vào bên trong thùng đựng hàng, Phù An An trong lòng ngứa ngáy khi nhìn thấy kính viễn vọng “ tôi có thể mượn nó xem một chút được không?”“Không.

” Đối mặt với yêu cầu của Phù An An, Phó Ý Chi đã từ chối nó một cách vô cảm.

Phù An An quay đầu biểu môi, không nhìn thì không nhìn, thị lực của cô rất tốt đó.

Đám người này chạy phân tán, một người trèo lên container bên trái, ba người khác trốn ngay bên dưới, hai người còn chưa leo lên đã bị thây ma cắn, tiếng thét đầy đau đớn vang vọng trên boong tàu.

Một con tàu lớn đầy thây ma đã biến thành một con tàu du lịch kinh dị.

May mắn, họ đã đi lên trước và chiếm vị trí thuận lợi nhất, đến mức lúc này họ vẫn có thể sử dụng đèn cồn để nấu một số món ăn nóng.

Phù An An mở một cái lon, lấy thức ăn bên trong ra, khoan hai lỗ ở bên cạnh và buộc dây sắt, và một chiếc nồi nhỏ đơn giản được tạo ra.

Phù An An đã đếm hết tất cả hàng hóa, có tổng cộng bốn thùng lớn đồ hộp, và mỗi thùng có 36 lon đồ hộp các loại, cá muối đóng hộp, giăm bông đóng hộp, dưa muối đóng hộp, ngô đóng hộp và có cả cơm đóng hộp có thể dùng làm lương thực chính.

Nhìn số lượng hàng hóa này, Phù An An rất hài lòng, sau đó dùng đèn cồn hâm nóng hai bát cơm trắng dẻo thơm, đây mới là cuộc sống của con người à.

Cơm bốc lên nóng hổi hơi nóng.


Phù An An đem cơm lấy ra, sau đó cho hết tất cả dầu trong chai nào nồi nhỏ.

Dầu bắt đầu bắn tung toé, phát ra tiếng xèo xèo, Phù An An cho miếng giăm bông đã thái vào trong và chiên cho đến khi vàng đều hai mặt, có mùi thơm hơi khét thì vớt ra.

“Xong rồi, ăn cơm thôi.

”Phó Ý Chi nhìn chai dầu ăn trên mặt đất, "Cô lấy cái này ở đâu ra?"“A, tôi mới nhặt được cái balo, bên trong có vài thứ.

”Phù An An chỉ chỉ balo màu xanh quân đội đang nằm trong phòng nhỏ mà cô mới nhặt được.

“bên trong còn có thuốc lá, cái bật lửa, cùng kẹo cao su.

”Vừa nói, Phù An An vừa lấy bao thuốc lá hiệu Hồng Tháp Sơn ra đưa cho anh, "Anh có hút thuốc không?”“Không cần.

”Phó Ý Chi ngồi xuống đất, bưng cơm đã làm xong lên ăn.

Sinh tồn trên biển ngày thứ hai mươi lăm, an toàn vượt qua.


Sinh tồn trên biển ngày thứ hai mươi sáu, an toàn vượt qua.

Sinh tồn trên biển ngày thứ hai mươi bảyKể từ khi họ lên tầng cao nhất của container, cuộc sống hàng ngày đã thay đổi từ chạy trốn sang nhìn những người khác chạy trốn.

Thức ăn của họ rất dồi dào, nhưng nguồn cung cấp của những người bên dưới đã cạn kiệt.

Bị bao vây bởi một lượng lớn thây ma, ba ngày trước bọn họ đã xảy ra nhiều tranh chấp, cuộc cãi vã ban đầu dần dần biến thành xung đột thể xác, vừa rồi một người đàn ông bị đồng bọn đẩy ra khỏi container, sau một tràng gào thét, anh ta bị nhóm thây ma bên dưới nuốt chửng.

Nửa phút sau, một thây ma bị cắn nhiều chỗ chỉ còn trơ xương lảo đảo đứng lên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Hàng Hải Cuồng Hoan 28


Editor: Trâm RừngTốc độ chuyển hóa của đám Zombie đã đạt đến mức gần như ngay lập tức.

Nhìn thấy những người bạn đồng hành đã biến thành thây ma, một số người trên container bắt đầu cãi vã, chĩa súng vào nhau, cuối cùng, bọn họ chia thành hai phe, thậm chí hai bên đã xả súng không có đạn vào nhau hai lần.

Tiếng ồn dữ dội khiến lũ thây ma bị nhốt trong container càng bồn chồn hơn.

Nghe thấy âm thanh của thây ma cào vào thùng container dưới chân, Phù An An có dự cảm không lành: "thầy Phó, anh có cảm thấy zombie trong container hình như càng ngày càng manh động hơn không?"Phó Ý Chi gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn người đang nằm bên cạnh mình, "Cô không thể ngồi đàng hoàng được sao?""Tôi không muốn đâu.

" Phù An An từ chối mà không cần suy nghĩ, nếu họ bị phát hiện, Phó Ý Chi đang ngồi sẽ có mục tiêu lớn hơn và dễ dàng hấp thu hỏa lực hơn.

Đám người phía dưới đã bình tĩnh lại, nằm trên container như cá muối phơi nắng, nhất thời mất đi giá trị quan sát.

Phù An An trở lại thùng đựng hàng đem đèn cồn ra nhóm lửa.

Đối với mấy loại đồ hộp này, mỗi ngày Phù An An đều thay đổi các phương pháp để nấu ăn.


Rất nhanh mùi hương đồ ăn đã phiêu ra trong không khí.

Một người đàn ông tóc ngắn nằm ở thùng hàng bên dưới ngửi ngửi, "Hình như tôi ngửi thấy mùi cá đống hộp.

"“Ngươi đói đến đầu óc mê muội cho nên mới sinh ra ảo tưởng.

” Một người đàn ông khác mặc áo vàng hữu khí vô lực nói, “ở đây chỉ có mùi hôi thối của Zombie thôi.

”Người đàn ông tóc ngắn nghe vậy thở dài: "Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì chúng ta cũng chết đói.

Trước kia ở trong phòng bếp, có thể ăn uống, thật tốt biết bao.

"“Dừng, đừng nói nhảm nữa.

” Người đàn ông áo vàng liếc đối diện một cái, hai người lại nhắm mắt lại.

“Mùi thơm quá.

” Người đàn ông tóc ngắn bị mùi hương nhàn nhạt mê hoặc.

Dưới ảnh hưởng của người đàn ông tóc ngắn, người đàn ông mặc áo vàng cảm thấy như thể mình đã ngửi thấy mùi này, trong đầu anh ta hiện lên đủ loại món ngon, anh ta im lặng nuốt nước bọt.

8:00 tối , sắc trời đã dần dần tối xuống.

Phù An An nhìn hoàng hôn trên bầu trời, đối với sổ sách ghi một chữ thập nhỏ, còn có hai ngày nữa mới kết thúc trò chơi.


“Hôm nay còn chưa qua, ngươi đánh dấu hơi sớm rồi đó.

” Phó Ý Chi nhàn nhạt nói.

“Ồ, còn có bốn giờ, hôm nay đã qua rồi, không sao cả.

” Phù An An khoát tay, nằm trên chiếc giường nhỏ của mình, bởi vì còn có hai ngày cuối cùng, cô tương đối kích động cùng khẩn trương.

Phó Ý Chi mắt nhìn Phù An An đang nằm ở cách vách, cuối cùng nằm ở xuống phía bên phòng của mình.

Nửa đêm, một tiếng nổ dữ dội vang lên, cả container cũng rung chuyển.

Hai người mở ra cửa của thùng đựng hàng, chỉ thấy bên dưới khói lửa đang lan tràn khắp nơi.

Người phía dưới quả nhiên có lựu đạn, nổ tung số lượng lớn container, tang thi từ trên trời rơi xuống như bánh bao, tràn ra ngoài.

Boong tàu đã triệt để trở thành thiên hạ của Zombie.

Bởi vì bị tang thi vây công, người phía dưới hoảng sợ chạy tán loạn, súng ống đạn dược trên người đều dùng hết, tiếng nổ đinh tai nhức óc, toàn bộ tàu hàng đều rung lắc dữ dội.


“Bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu đạn dược?” Phù An An không nhịn được nói, “khó trách cái bao lớn như vậy mà mang đồ ăn chưa ăn đủ để ăn trong hai ngày.

”“Tình huống không tốt lắm.

” Phó Ý Chi cúi đầu cau mày nói.

Ngay khi những lời đó rơi xuống, một quả bom phát nổ dưới chân của họ.

Lay động kịch liệt làm cho Phù An An không có đứng vững nếu không nhờ Phó Ý Chi đứng bên cạnh kéo cô một cái mới không bị té xuống.

Mà lúc này những thùng hàng dưới chân bọn họ bị chọi đến nổ tung, thùng hàng chất đống bị tuột ra lắc lư trong không khí, phát ra âm thanh kẽo kẹt như sắp rơi xuống.

"Thu dọn đồ đạc đi, chúng ta lập tức rời khỏi đây!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Hàng Hải Cuồng Hoan 29


Editor: Trâm RừngHai người nhanh chóng thu dọn hành lý, Phó Ý Chi đi trước, Phù An An đi phía sau, từ thùng hàng cao nhất đi xuống tầng tiếp theo.

Phó Ý Chi tốc độ cực nhanh, Phù An An gần như không đuổi kịp tốc độ của anh.Đột nhiên, một cái bóng lớn xuất hiện phía trên đầu, nhịp tim của Phù An An tăng nhanh, một dự cảm cực kỳ xấu xuất hiện trong lòng cô, bộc phát hết tiềm năng sức mạnh trong người, cô nhanh chóng bổ nhào về phía Phó Ý Chi.Thùng container ở trên cao nhất rơi sát qua đỉnh đầu của bọn họ, hung hăng đập về phía sau.


Dưới chân bị lõm xuống, thùng hàng thấm máu ra vũng máu lớn, một số thây ma duỗi cánh tay ra, cố gắng bò ra khỏi khe hở bị đập nát.Phó Ý Chi phản ứng lại, nhìn Phù An An một cái thật lâu, “ cảm ơn cô.”“Không có gì.” Phù An An liếc mắt nhìn tang thi, nhớ tới một chuyện trọng yếu, “Đưa tay ra.”Phù An An dùng tốc độ nhanh nhất quấn miệng ống tay áo và ống quần của anh bằng băng dính, sau đó lấy nước hoa xịt lên thân hai người.“Đi!” Phù An An dẫn anh chạy về phía trước, tới mép của thùng hàng thì lập tức dừng lại.

Bên dưới là ba lớp container, cao hơn bảy mét.“Đừng sợ, nhảy xuống đi.” Phó Ý Chi ở bên tai thấp giọng nói.“Quá cao.” Phù An An lắc đầu, do dự."Dùng thân thể bên phải đáp xuống, rơi xuống rồi lăn một vòng." Phó Ý Chi đột nhiên nói ra lời này, sau đó vươn tay đẩy cô một cái.Phù An An trong nháy mắt đó muốn chửi má nó, cơ thể tận lực phối với hợp đầu óc, dựa theo Phó Ý Chi thực hiện động tác rơi xuống đất.

Con người ở trong hoàn cảnh nguy hiểm sẽ phát huy tiềm lực vô cùng lớn, Phù An An hoàn hảo mà rơi xuống đất, nhưng cũng bị ngã đặc biệt đau.Phó Ý Chi cũng nhảy xuống tới, đại ca chính là đại ca, ngay cả lông mày cũng không nhíu lại một cái.Phanh, phanh, phanh – đi theo bọn họ nhảy xuống còn có một đống lớn Zombie, có con trực tiếp đụng nát cả cái đầu, cũng có con tàn phế, tứ chi vặn vẹo đi về phía của bọn họ.Phó Ý Chi nổ súng đem đám Zombie trước mặt dọn dẹp sạch sẽ “ độ cao này vừa lúc thích hợp, cố gắng tiếp tục di chuyển ở trên này và theo sát tôi.”Cả hai cố gắng tiếp tục chạy trên container ở tầng năm hoặc tầng sáu, tiếng súng và tiếng bước chân sẽ không thu hút sự chú ý của người khác.Lúc này, Lý Phi Yến ngước mắt lên, "Lý Cao, còn có những người khác còn sống!”Lý cao đã tổn thất một đống lớn đồng đội, phun một ngụm nước bọt“mẹ nó, đem bọn chúng bắt xuống cho tao!”Bọn họ chạy đến đâu lựu đạn nổ tung đến đó, sóng nhiệt văng qua những mảnh sắt nhỏ vụn xẹt qua mặt của Phù An An rạch ra một đường chảy máu.


“ ôi trời”Phù An An nhịn đau lấy một tay che khuôn mặt lại, một tay cầm súng đập lên con zombie vừa mới rơi xuống bên cạnh “ anh xem có phải bên dưới zombie quá ít không, bọn họ còn có thời gian rảnh rỗi đi đối đầu với chúng ta.”Phó Ý Chi đã đem súng ngắn đổi thành trường đao, cắt đứt ba con Zombie bên cạnh sau đó nhìn về phía dưới một chút.“Chính xác là quá rảnh rỗi.”Phó Ý Chi tiếp nhận súng từ chỗ Phù An An, sau đó nhắm ngay thùng hàng bên cạnh bắn hai phát.

Hai tiếng súng vang dội, khóa cửa của thùng hàng bị mở ra, zombie bên trong dốc ra ồ ạt, trên thùng đựng hàng khóa cửa bị mở ra, bên trong Zombie dốc toàn bộ lực lượng.“Mẹ kiếp! Chạy mau đi.” Lý cao thầm mắng một tiếng, mau chóng rời đi nơi này.--Mà bọn họ mặc dù muốn duy trì độ cao của chính mình, nhưng vẫn bị buột từ lầu sáu rơi xuống lầu ba, tang thi càng ngày càng nhiều, trên dưới, chung quanh, bọn họ hoàn toàn bị tang thi bao vây.


Nếu cứ tiếp tục như vậy, khi đạn dược và sức lực của họ cạn kiệt, có lẽ sẽ đến lúc họ phải bỏ mạng.Phù An An đánh giá vị trí hiện tại, họ đang ở giữa chiếc thuyền chở hàng hóa, "Thầy Phó, chúng ta có thể chạy đến mép chiếc thuyền này không?""Cô muốn làm gì?"“Bên mép thuyền phải có chuẩn bị sẵn thuyền nhỏ phải không?” Phù An An nhìn về phía Phó Ý Chi, “Hai ngày nay chúng ta không cần ở trên thuyền vận chuyển nữa.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Hàng Hải Cuồng Hoan 30


Editor: Trâm Rừng“Đi bên phải đi .” Phó Ý Chi trở tay đem trường đao đâm vào trên đầu một con Zombie, “theo sát tôi.”Phó Ý Chi cực kỳ nhanh nhẹn và anh ấy luôn có thể tìm ra một con đường tối ưu trong số rất nhiều container bị sập.


Nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ có thể dễ dàng vượt qua, tang thi đuổi theo bọn họ càng ngày càng nhiều.Một đám tang thi dưới chân bọn họ, phía sau thì gào thét, móng vuốt tái nhợt liều mạng móc ra phía trước muốn bắt hết tất cả vật sống cho vào mồm, mùi xác chết xộc lên chóp mũi, bọn họ bước qua một cái thi thể dưới chân rồi lại bước lên một vũng xác thối.Máu mủ văng khắp nơi.

Khoảng cách ngắn ngủi mấy chục mét giống như chơi tốc độ sinh tử trong trận chiến với thây ma.

Cuối cùng, bọn họ cũng đến mép thuyền và nhìn thấy cảnh tượng bên dưới.“Không có thuyền.” Phó Ý Chi nhướng mày, quay người nhìn về phía Phù An An.“Có đó!” Phù An An bắn hai phát súng về phía thây ma đang tiến đến, cởi hai bộ phao cứu sinh và áo phao treo bên cạnh, nhét một bộ vào tay Phó Ý Chi, “Nhảy xuống trước đi.”Phó Ý Chi ôm quần áo cứu sinh, hiếm thấy có chút chưa kịp phản ứng.


"Sao còn đứng yên ở đó, đi thôi!"Phù An An giữ chặt Phó Ý Chi, trong nháy mắt đã nhảy xuống nước cùng túm theo Phó Ý Chi.Sau khi rơi xuống nước, Phù An An buông Phó Ý Chi ra, lấy chiếc thuyền bơm hơi mà cô ấy đã chuẩn bị từ đầu, ông chủ bán thuyền bơm hơi thực sự rất có lương tâm, còn tặng một chiếc bơm hơi thủ công.

Một phút sau, chiếc xuồng cao su dài hai mét, rộng một mét đã nổi trên mặt nước.Hai người ngồi trên thuyền cao su chèo ra rồi nhìn về phía xa xa, nhìn từng đàn tang thi tranh nhau nhảy xuống nước, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.Phù An An gần như kiệt sức và tê liệt, ngã xuống thuyền cao su không muốn di chuyển, cho đến khi Phó Ý Chi nhẹ nhàng nói: "Thì ra vòng tay không gian ở trên người của cô.”Phù An An lập tức ngồi bật dậy, cảnh giác nhìn Phó Ý Chi, "Mọi người đã hợp tác và cùng tồn tại nhiều ngày như vậy, mới vừa rồi hai chúng ta còn sống chết có nhau đó , có hai ngày cuối cùng này thôi, anh sẽ không vì vòng tay không gian này mà chơi tôi đâu đúng không?”“Nếu như ta muốn giết cô còn đợi chờ tới bây giờ?”Phó Ý Chi cởi bỏ băng dính quấn quanh tay chân, cởi áo ngoài, lộ ra áo sơ mi đẫm máu, "Cô có thuốc cầm máu không?""Ôi, anh bị thương sao?" Làm cô giật mình.Đem bí mật về không gian nói ra rồi, hai ngày gần đây Phù An An cũng sẽ không giấu diếm, phất tay một cái trên thuyền phao trong nháy mắt liền chất đầy thuốc, "Tôi lúc trước vội vàng mua thuốc, anh tìm xem coi có thứ anh cần hay không.”Nhìn thấy nhiều thuốc như vậy, Phó Ý Chi phản ứng không phải là vui mừng, mà là cau mày, "Nhiều thuốc như vậy rồi thêm một cái thuyền nữa, không gian của cô còn có thể bỏ thêm được cái gì?”“Có 30 chai nước suối, mấy chục gói mì ăn liền, tôi mang theo một số quần áo, lon nước tìm được trước đó, áo mưa và ô.


Anh yên tâm, ăn mặc dùng đều đầy đủ.”Phù An An cẩn thận sắp xếp nó ra, tới cô cũng không ngờ rằng mình lại vô thức tích trữ nhiều thứ như vậy.Phó Ý Chi càng nghe càng cảm thấy có chỗ không đúng, "Ngươi có bao nhiêu ô không gian?"“Nó chỉ có sáu ngăn cỡ một chiếc vali 23 inch.” Phù An An lo lắng rằng người khác sẽ không biết 23 inch lớn như thế nào, vì vậy cô ấy còn cố ý khoa tay múa chân.“6 cái?” Phó Ý Chi lặp lại một lần.“Đúng vậy.” Phó An An phát hiện hắn kỳ quái, “Làm sao vậy?”“Tất cả những người đạt được đạo cụ đều chỉ có bốn khoảng trống.” Phó Ý Chi nhìn Phù An An, “Cô có nhiều hơn những người khác hai khoảng.”Phù An An nghe xong sững sờ, “thật sự? tại sao vậy?”“Chính cô còn không biết nguyên nhân, tại sao tôi lại biết ?” Phó Ý Chi trong đống thuốc lật tới lật lui, tìm kiếm thuốc thích hợp cho mình, tựa hồ đối với vấn đề không gian căn bản không thèm để ý chút nào.Nhưng chính thái độ vô tư của anh ấy đã khiến Phù An An cảm thấy an tâm hơn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Hàng Hải Cuồng Hoan 31


Editor: Trâm RừngPhía sau thắt lưng của Phó Ý Chi có vết thương dài hơn 10 cm, là do miếng sắt trong vụ nổ thùng hàng quẹt trúng.

Anh đem quần áo cởi ra, máu chảy đầm đìa, vết thương phía sau nên anh khó mà xử lý được.Phù An An thấy vậy tiếp nhận thuốc bột, tay chân lanh lẹ bôi thuốc lên miệng vết thương ở sau thắt lưng của anh.Phó Ý Chi nhắm mắt lại, để Phù An An thoa thuốc cho mình, khiến Phù An An cảm thấy mình giống như một tiểu nha hoàn hầu hạ một ông lớn.Nghĩ như vậy làm động tác trên tay Phù An An hơi dùng sức một chút, Phó Ý Chi mở mắt ra nhìn về phía nàng.


“ ha ha, xin lỗi, do trong nhà thường xuyên làm thịt khô nên vừa rồi cảm giác giống như xoa muối cho thịt.” Phù An An ngượng ngùng nở nụ cười, nhanh chóng băng bó kỹ cho anh, tiếp đó tỉ mỉ, ôn ôn nhu nhu quẹt một ít thuốc trị thương lên mặt của mình.Phó Ý Chi:......Một vụ nổ khác xảy ra trên chiếc thuyên chở hàng cách đó không xa.

Vụ nổ dữ dội đã thổi tung các mảnh vỡ của container lên độ cao mười mét và rơi xuống biển, nước bắn tung tóe.Trong làn khói dày đặc, một số người chơi còn sống chạy ra ngoài, Phù An An biết anh ta bởi vì anh ta người đã dùng súng và lựu đạn nhắm về phía bọn họBây giờ là đêm khuya, biển đen như mực, bọn họ có thể nhìn thấy người chơi này dưới ánh sáng của bơm đạn, nhưng người chơi này lại không nhìn thấy bọn họ.Điều này làm cho Phù An An thoải mái hơn và tập trung vào việc dọn dẹp những thây ma gần đó.

Lũ zombie rơi xuống nước dễ đối phó hơn cái đám trên thuyền chở hàng, sau vài ngày huấn luyện , Phù An An gần như có thể xử lý một dao chết một con.”“Ngươi cẩn thận một chút.” Phó Ý Chi ở phía sau lạnh nhạt nói.Phù An An nghe được Phó Ý Chi lo lắng, trong lòng trở nên ấm áp, “yên tâm, tôi sẽ không bị thương.”“Tôi đang nói về thuyền cao su.” Phó Ý Chi nhìn con dao làm bếp mà cô đang vung vẩy, “Đừng dùng dao làm bếp của cô làm cho chiếc thuyền này bị hổng rồi rò rỉ không khí ra ngoài.”Phù An An cứng đờ tại tại chỗ, “.......tôi thật không có ý tứ, làm anh phải lo lắng rồi.”Phanh -- Một vụ nổ khác lại diễn ra.Hai người cùng nhau nhìn về phía tàu chở hàng, người chơi bị tang thi vây ở phía sau hoảng sợ, lộ trình có chút không đúng, xem ra cũng muốn nhảy xuống biển.


Hắn nhảy xuống biển không thành vấn đề, mấu chốt là nhóm zombie đi theo hắn.

Hai người đồng thời phản ứng, bắt đầu cấp tốc chèo thuyền.Con dao nhà bếp mà Phù An An mang đến rất tốt, nó không chỉ có thể giết zombie mà còn có thể được sử dụng như một mái chèo với mặt sau của con dao hướng vào trong và lưỡi dao hướng ra ngoài, không giống như những khẩu súng trường mà Phó Ý Chi đã lấy, chúng chỉ có thể là được sử dụng như chùy đập vào những thời điểm quan trọng.

Chỉ nghe một chuỗi âm thanh ở trên thuyền.


Người đàn ông nhảy xuống.Ngay sau đó, là tiếng rơi xuống nước, dày đặc như mưa, bốn phía tang thi tiếng kêu thảm thiết vang lên, bị mùi vị ảnh hưởng, tựa hồ cũng đang hướng tới gần bọn họ.Zombie có biết bơi không nhỉ ?Phó An An muốn quay đầu lại nhìn, lại bị Phó Ý Chi ngăn lại, "Đừng quay đầu lại mau chèo thuyền đi."Sau khi nói xong, Phó Ý Chi rút súng ra và bắn vào phía sau.Mặt nước xung quanh trở nên tối hơn, Phù An An đang chèo thuyền thì cô nhìn thấy một số xác chết đã bị thổi bay đầu nên tốc độ chèo của cô trở nên nhanh hơn.Sinh tồn trên biển ngày thứ hai mươi chín, buổi sáng 6:00Hai người thay đổi lượt cho thay vừa chèo thuyền vừa dọn dẹp xác sống trôi nổi, hiện tại khoảng cách từ thuyền của bọ họ đến chiếc thuyền chở hàng là khoảng...!1.000 mét.Phù An An nhìn về phía trước, vẫn có thể nhìn thấy con tàu chở hàng, nhưng ước tính nó nhỏ hơn nhiều, và sau lưng họ, không chỉ có một mảnh biển rộng lớn, mà còn có một bức tường vô hình.Con tàu chở hàng không ngừng di chuyển, và bức tường cũng không ngừng di chuyển, dường như có thứ gì đó đang ngăn cản Phù An An và những người khác rời khỏi đây.Phù An An đột nhiên nhớ đến dòng chữ xuất hiện khi cô lần đầu tiên đến với trò chơi, "Người chơi không thể trốn tránh trò chơi."Khoảng cách 1.000 mét là khoảng cách xa nhất mà trò chơi cho phép họ cách xa thuyền chở hàng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Hàng Hải Cuồng Hoan 32


Editor: Trâm RừngMột ngàn mét là đủ rồi.

Zombies, nói thẳng ra, chẳng qua là thi thể, chúng nó cũng không biết bơi, cứng ngắc đến khó có thể trôi nổi đến đây, cho dù một hai con thật sự trôi nổi đến đây cũng vô lý lắm.

Hai ngày sinh tồn cuối cùng trên biển, bọn họ đều ở trên thuyền cao su.

Vật liệu, nước và các tài nguyên khác đều đủ, ngoại trừ việc cần hai người thay phiên nhau canh gác, để sống sót trong hai ngày cuối này có thể được coi là dễ dàng nhất trong hơn hai mươi ngày đã qua.

Phù An An gặm một quả táo, lạch cạch một tiếng đem hột trái táo ném vào trong biển rộng.

Đột nhiên, một tiếng "bíp" vang lên bên tai cô, và một phông chữ quen thuộc xuất hiện trước mặt cô --[ Bạn đã sống sót 30 ngày, và vòng này “hàng hải cuồng hoan" đã thành công vượt qua, bạn sẽ nhận được 10 điểm và nhận được tư cách của người dự thi.

]Cái gì vậy?Phù An An vừa định hỏi Phó Ý Chi ở bên cạnh, đột nhiên trước mặt anh xuất hiện một ánh vòng sáng trắng.

Chờ cô tỉnh lại lần nữa, xung quang không còn biển rộng mênh mông, cô đã trở lại siêu thị cô đang làm việc.

Phù An An nhìn cổ tay trái của mình, trên đó không có thứ gì, mặt ngoài nhẵn nhụi, không có một chút dấu vết nào bị tấm sắt cào xước.


Vậy cô có thực sự đang nằm mơ không? Nhưng trò chơi đó quá chân thật.

“An An, bên ngoài có người giao hàng tới, đi ghi lại đi.

” Thanh âm của cửa hàng trưởng truyền đến, làm Phù An An tỉnh lại.

Phù An An xoa xoa trán, nặng nề bước ra ngoài.

Buổi trưa nắng gắt, ngột ngạt và nóng bức, Phù An An bị cháy nắng đến mê mang.

Một cô gái mặc váy màu vàng đi ngang qua đụng phải một đống thùng hàng trên mặt đất, Phù An An theo bản năng quay đầu nhìn lại, đột nhiên phát hiện người này nhìn quen quen ——“Tôn! ! Thải Ngôn?”Cô gái váy vàng dừng lại, chậm rãi xoay người, liếc nhìn Phù An An, ánh mắt trống rỗng vô hồn, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Như có sự chỉ dẫn nào đó, Tôn Thải Ngôn dừng lại ở ngã tư phía trước, ngay sau đó, một chiếc xe tải phóng nhanh từ ngã tư lao tới, chỉ nghe thấy một tiếng va chạm dữ dội, đầu xe tải đầy máu, bánh xe nghiền nát tay chân, đầu của cô ta kẹt vào khe hở phía trước bánh xe, máu trộn lẫn với màu trắng sền sệt.

Phù An An lúc này đầu óc trống rỗng, nhìn xem thi thể tan tành của Tôn Thải Ngôn, nhìn xem cảnh sát cùng xe cấp cứu đem thi thể dọn đi, thanh lý hiện trường.

Ngơ ngơ ngác ngác, không biết là mình trở lại phòng thuê bằng cách nào.

Trở lại ngôi nhà cho thuê, Phù An An bắt đầu tìm kiếm trên Internet nội dung về trò chơi sinh tồn.


Nhưng nội dung về khía cạnh này gần như trống rỗng.

Phù An An hít một hơi thật sâu, những gì xảy ra vừa rồi chỉ là một sự trùng hợp, phải không? Nhưng như vậy cũng quá đúng dịp rồi.

Phù An An nằm ở trên giường trằn trọc.

Đột nhiên, cả căn phòng tối sầm lại, như thể lại ở một thế giới khác, với những từ ngữ quen thuộc lơ lửng trong không khí.

[Chúc mừng bạn đã thành công trong vòng thứ nhất của trò chơi thử thách, vòng thứ hai của trò chơi sẽ bắt đầu lúc 9:10 sáng trong ba ngày nữa.

]Lại xuất hiện rồi!Bên dưới dòng ký tự này là một chuỗi ký tự nhỏ.

[ Tên: Phù An AnID: 211136Cấp độ: cấp 1Điểm: 10]Mười giây sau, những chữ này biến mất, Phù An An cảm thấy cổ tay truyền đến một trận đau rát, trên đó xuất hiện một dãy số C211136.

"Bíp bíp!"Điện thoại di động bên cạnh vang lên, trên đó tự động tải một phần mềm, là một biểu tượng màu đen đặc biệt, trên đó viết hai chữ "Sinh tồn".

Phù An An bấm để mở, đây giống như một trang diễn đàn mạng xã hội bình thường.

Ở trên cùng là một chuỗi các số luôn thay đổi --21066, 20037, 19980, 21068, 19802! ! Phù An An quan sát nó một lúc và thấy rằng nó không ngừng dao động ở trong những con số 20.

000.

Những con số có ý nghĩa gì?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Thế Giới Hiện Thực 1


Editor: Trâm RừngNhiều bài đăng trên diễn đàn cũng đang đặt câu hỏi này, Phù An An đã chọn hai bài được thảo luận nhiều nhất, trong đó có nhiều ý kiến khác nhau và không có câu trả lời chắc chắn.Có rất nhiều cuộc thảo luận về vòng đầu tiên của trò chơi bên dưới.[ Hàng hải cuồng hoan – cái trò chơi hố chết người kia, các ngươi làm thế nào thể được thông quan vậy?][ Nguyên tàu hàng toàn zombie, mười người cuối cùng các ngươi núp ở chỗ nào? ][ Móa nó, con tiện nhân hại lão tử mém chết, đừng để ta gặp lại ngươi! ]......Phù An An ngẫu nhiên mở ra một hai diễn đàn, rất nhiều diễn đàn đều là chia sẻ trải nghiệm trò chơi, nguyên lai trong cùng một trò chơi không chỉ có một khả năng, mà có thể phát sinh vô số tình huống.Ví dụ, một bài đăng viết: Một số người chơi trong số họ đã hợp lực, phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn với Anh Lý và đoán rằng đó có thể là một thảm họa như thây ma, vì vậy họ đã giết Anh Lý và những người bị Anh Lý cắn bằng vũ lực, vào ngày thứ tám dọn sạch tất cả các NPC nổi loạn trên tàu và tiếp quản chiếc thuyền chở hàng.

Và thế là họ trải qua hai mươi tám ngày trên tàu mà không gặp sự cố gì! Ngay khi mọi người đang vui mừng, cho rằng trò chơi sắp kết thúc thì trong hai ngày cuối cùng, tất cả các cửa container đều bị thuyền trưởng bỏ trốn mở ra, tang thi bên trong tràn ra ngoài.


Toàn bộ thuyền chở hàng đã bị thây ma chiếm giữ, trong vòng hai ngày, cả người chơi và NPC còn sống đều bị chôn vùi trong miệng thây ma.Người viết bài có thể sống sót vì phát hiện thây ma có khứu giác và thính giác nhạy bén, anh ta bôi máu và thịt của thây ma lên người rồi trốn dưới xác thây ma, còn nhịn không ăn không uống, và thậm chí không dám thở lớn.Cũng có bài đăng nói rằng sau khi anh Lý cắn ai đó, họ rời khỏi khoang thuyền và đi lên trên cùng, họ phát hiện ra rằng các thùng hàng chứa đầy thây ma, họ đã mất sáu ngày để leo lên thùng chứa cao nhất và sống sót mà không cần bất kỳ nguy hiểm nào qua ba mươi ngày.Xem ra bọn họ rất may mắn vì đã không gặp phải những người chơi ném lựu đạn bừa bãi.Phù An An đọc hết một lượt, co phát hiện ra một điều quan trọng, những bài đăng cô ấy thấy chỉ là nội dung liên quan đến ải thuyền hàng chở đầy zombie, cuộn xuống, có rất nhiều bài đăng màu xám với những từ không rõ ràng và không thể nhấp vào được.Phù An An cau mày, trò chơi này có rất nhiều câu hỏi, nhưng không ai có thể giúp cô giải đáp cả, Phù An An đưa tay trực tiếp kéo bài đăng đến cuối, và cuối cùng Phù An An tìm thấy một bài đăng hữu ích.[Tóm tắt cạm bẫy của trò chơi sinh tồn: mong những người chơi xui xẻo khác bị ép tham gia trò chơi này bổ sung.Đệ nhất: trong trò chơi chỉ có một không gian, lấy được nó thì chẳng phải bảo bối gì mà là bùa đòi mạng.

Tốt nhất đừng tin tưởng bất luận kẻ nào.Thứ hai: Trò chơi kéo dài tổng cộng 30 ngày, mười ngày đầu là dễ nhất, bạn phải tích trữ vật tư và chú ý đến các chi tiết của trò chơi, càng về sau càng khó.Thứ ba: Trong trò chơi sẽ không biết trước được điều gì, không thể từ diễn đàn cùng người chơi khác lấy được bất kỳ tin tức gì, thay vì lướt diễn đàn, không bằng rèn luyện nhiều hơn về thể lực cùng các loại kỹ năng sinh tồn.Thứ tư: Hệ thống sẽ bảo vệ tất cả người chơi, sau khi thoát khỏi trò chơi, những người chơi khác sẽ bị xóa mờ trong tâm trí của những người chơi, để đảm bảo an toàn, đừng để lộ danh tính của mình cho người chơi khác, kẻo gặp họa.Thứ năm: Trong trò chơi nếu không phải là người chơi sẽ không thể nghe được bất kỳ thông tin nào về trò chơi và khi bạn chết trong trò chơi thì bạn sẽ chết trong thực tế bằng nhiều hình thức tai nạn khác nhau.Thứ sáu:...!Xin bổ sung.


]Có gần mười nghìn câu trả lời bên dưới, nhưng câu trả lời sớm nhất đã là ba năm trước.

Có rất ít người bổ sung bài viết, hầu như tất cả đều đặt câu hỏi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Thế Giới Hiện Thực 2


Editor: Trâm RừngVí dụ: "Điểm là gì và công dụng của chúng là gì?""Trò chơi này là cái quái gì vậy, và nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó sao?"Cũng có người chửi người viết bài này, họ nói anh ta xen vào việc của người khác, chỉ cần anh ta biết những chuyện này là được, tại sao phải nói cho bọn họ biết, việc trao đổi kinh nghiệm sẽ tạo nên lợi thế mà người chơi cũ tích lũy được biến mất.Phù An An nhìn thấy bài viết bị dán cảnh báo, khó trách kế tiếp đều không đổi mới.

Những người đọc những bài đăng này không sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm quý báu của họ.


Con người ai cũng ích kỷ.Phó An Nam xem giờ, đã bốn giờ sáng rồi, tắt điện thoại đi ngủ đi!Hiếm khi cô rảnh rỗi ngủ đến mười giờ, sau đó cô xin nghỉ việc ở siêu thị, lấy số tiền dành dụm được ra, gửi một nửa về quê nhà.Chiều hôm đó, tôi nhận được điện thoại từ gia đình, ông bà nội lo lắng hỏi bằng giọng quê hương: "An An, cháu làm gì vậy? Ông nội nói hôm nay cháu gửi 30 vạn về nhà.

Tại sao đột nhiên lại gửi nhiều tiền như vậy, xảy ra chuyện gì sao?""Không có chuyện gì, con chỉ là.

.


.

con kiếm được tiền nên con gửi một ít về cho bà cùng ông nội, hai người ở quê muốn ăn gì thì ăn, đừng bạc đãi chính mình.” Phù An An nói bằng giọng điệu thoải mái.“Con đưa hết tiền cho chúng ta, còn con bên đó làm sao bây giờ ?” Giọng nói không đồng tình của bà nội vang lên."Hơn nữa, ông của con hiện tại mở một cái cửa hàng xem bói, mọi người đều thích hắn, chúng ta không thiếu tiền! Ngươi cầm tiền về ăn nhiều một chút, đừng để mình đói tới gầy!”"Con ăn thật ngon mà!" Phù An An cười nói: "Bà biết hôm nay con ăn cái gì sao? Thịt nướng đó!"Phù An An vừa nói xong, ông nội cô gọi video tới, hiển nhiên không tin mà phải gọi đến kiểm tra.Một ông già nhỏ bé với khuôn mặt tròn và mái tóc dài ngang lưng xuất hiện trên điện thoại, tóc ông bạc trắng, trông rất khỏe mạnh, khuôn mặt đỏ bừng, ông cũng có thể thực hiện cuộc gọi WeChat còn rất thời thượng.“Ông nhìn này, con không lừa ông đâu.” Phù An An di chuyển máy ảnh đến gần nồi, cho ông thấy bụng lợn nóng hổi bên trong.Ông lão xem xét món thịt nướng trong video với con mắt rất phê phán, "Thịt nướng quá bình thường, không có chất dinh dưỡng gì.


Khi nào con về nhà, ông nội sẽ nấu canh gà cho con."“Đợi mấy ngày nữa đi.” Phù An An nhìn hai ông bà trong video cười nói: “Mấy ngày nữa cháu sẽ về.”"An An, bên ngoài đừng làm việc quá vất vả, tiền bạc không quan trọng, chúng ta không thể làm chuyện vi phạm pháp luật." Ông lão trong màn hình bị đẩy ra thay vào hình ảnh một bà lão với khuôn mặt chân thành “ Nếu ở bên ngoài không thể sống nổi nữa thì về quê với ông bà nội, bà nuôi heo bán lấy tiền nuôi con.”“Hiểu rồi, hiểu rồi.” Phù An An nghe thấy bà nội đang kiêu ngạo, hốc mắt không khỏi cay cay, “Ông bà nội, không sao, cháu cúp máy trước, cháu còn đang ăn cơm.”Tắt điện thoại, Phù An an hít một hơi thật sâu.Từ nhỏ cô đã được ông bà nội nuôi nấng, người duy nhất cô không thể buôn bỏ chính là họ, biết mình gặp nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của Phó An An là đi mua bảo hiểm.Cô tiết kiệm nhiều năm như vậy cũng chỉ có hơn bảy vạn một chút, nếu thật sự không thể cung cấp lương hưu cho bọn họ, vậy thì mua bảo hiểm tai nạn, để lại một khoản tiền cho bọn họ là điều duy nhất cô có thể làm.Công ty bảo hiểmNgười bán hàng sửng sốt khi nghe nói Phù An An muốn bảo hiểm tai nạn hàng chục nghìn nhân dân tệ, "Tiểu thư, cô có chắc chắn muốn mua không?""Chắc chắn rồi." Đơn hàng lớn từ trên trời rơi xuống khiến chàng nhân viên bán bảo hiểm trẻ tuổi choáng váng."Thưa cô, chúng tôi cần có giấy khám bệnh mới có thể mua loại bảo hiểm tai nạn này, nếu mắc các bệnh như ung thư thì sẽ không được bồi thường."“Tôi có báo cáo kiểm tra sức khỏe.” Phó An An lấy báo cáo mới được nhận ra đưa cho anh nhân viên, “Mau làm hồ sơ đi, tôi đang vội.”Nhân viên bảo hiểm càng căng thẳng, "Thưa cô, lừa đảo tiền bảo hiểm cũng là phạm pháp."Phù An An: "...!Anh thật là suy nghĩ nhiều rồi."Ai rảnh rổi lại đi dùng mệnh của mình đi lừa gạt tiền bảo hiểm làm gì?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Hàng Hải Cuồng Hoan· Phiên Ngoại( Xong)


Editor: Trâm RừngNgày thứ ba của chuyến hành trình dài.

Một người bước ra khỏi căn phòng ồn ào với vẻ mặt đờ đẫn.

“Tiểu Lý ra sớm quá vậy, ngươi thua hết tiền rồi hả.

” một thủy thủ đâm đầu đi tới nói đùa.

Trong suốt cuộc đời đi thuyền dài dằng dặc, cờ bạc là trò tiêu khiển yêu thích của họ.

Rõ ràng lúc này không thích hợp đùa giỡn như vậy, Lý Hải cáu kỉnh liếc hắn một cái, "Xui xẻo".

Nói xong, không thèm quay đầu lại, anh ta đi thang máy lên boong tàu.

Hôm nay đánh bạc đã tiêu tốn hết số tiền ra ngoài, tương đương với việc lãng phí hai tháng làm việc vô ích.


Lý Hải hít một hơi thật sâu, anh chỉ có thể nghĩ cách làm giàu bằng những cách khác.

Nếu không lấy lại được tiền, nhất định sẽ bị bà vợ ở nhà mắng chết, người phụ nữ ham vật chất này!Những gì bạn có thể làm giàu trên biển?Ngoài cờ bạc, đó là những hàng hóa trên tàu.

Đây không phải là lần đầu tiên Lý Hải sử dụng bộ não của mình như vậy.

Vào ban đêmLý Hải ung dung đưa đẩy giữa các container, ánh mắt thèm thuồng quét qua từng container, đèn hành trình trên tàu không ngừng quay, boong tàu nhấp nháy lúc sáng lúc tắt.

Lúc này, anh đột nhiên nghe thấy âm thanh của container bên cạnh, cùng với một tiếng gầm không rõ ràng.

Có người ở bên trong!Nếu bạn làm điều gì đó xấu, bạn sợ nhất là bị phát hiện.

Nếu ai đó gặp bắt gặp anh ta sẽ không thể đi theo thuyền hàng trong tương lai.

Lý Hải rất hồi hộp, cầm cờ lê xoay quanh một vòng thùng container nhưng bên trong không có tiếng động.

Boong thuyền trừ hắn ra, cũng không còn những người khác.

"Đúng là tự dọa chính mình.

"Lý Hải tự nhủ điều gì đó, cúi đầu nhổ nước bọt vào lòng bàn tay hai lần rồi rút cái kìm ra.

Động tác của Lý Hải tinh vi như chuột ăn trộm, ngay sau đó hắn khẽ mở thùng hàng ra, mùi hôi thối từ trong cửa hàng bốc lên khiến hắn muốn ói, không biết thùng hàng đó chứa cái gì, toàn bộ bốc mùi hôi thối rơi xuống đất.

Lý Hải đang định đóng container lại, lúc này một cánh tay cứng ngắc vươn ra chộp lấy anh, ngay sau đó đã có người cắn vào cổ tay anh.


“A!”Boong thuyền vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Cùng lúc đó, trong container phát ra âm thanh dữ dội, giống như rất nhiều tiếng bước chân lao về phía anh.

Một cảm giác khủng hoảng không thể giải thích được khiến Lý Hải đóng cửa container, hốt hoảng chạy vào khoang thuyền.

Đầu bếp trưởng vừa vặn đụng phải Lý Hải đang đi xuống, nhìn thấy bộ dạng bối rối của cậu thì sửng sốt, "Tiểu Lý, cậu bị sao vậy?"“Không, không có gì.

” Lý Hải không dám nói cho người khác chính mình mở ra thùng đựng hàng, ôm cổ tay bị cắn, gượng cười nói: “Ta đi thay quần áo.

”Lời nói không đầu không đuôi, làm đầu bếp trưởng có chút không hiểu thấu.

Đột nhiên ông nhìn thấy máu đen trên tay Lý Hải chảy xuống qua những ngón tay của anh.

“Tay anh bị sao thế?” đầu bếp hỏi.

“Vừa rồi tôi sơ ý làm trầy xước.

” Lý Hải sắc mặt tái nhợt nói, “Vấn đề nhỏ tôi lập tức xử lý.


”Đầu bếp trưởng nhìn hắn như vậy, khẽ nhíu mày, "Quên đi, hôm nay ta cho ngươi nửa ngày nghỉ ngơi, đi tìm bác sĩ Tống giúp ngươi băng bó đi.

"! ! Chuyến đi Hai tháng hai mươi bảy ngày.

Trên biển cả mênh mông, một con tàu chở hàng lặng lẽ trôi.

Những xác chết và vật chứa rơi xung quanh trước đó đã trôi dạt đến nhiều nơi khác nhau cùng với những con sóng.

Nhưng chiếc thuyền chở hàng mới nhất này có hệ thống định vị tiên tiến nhất, ngay cả khi không có ai điều khiển nó, nó vẫn có thể quay trở lại bến cảng theo lộ trình đã định sẵn.

Liên bang Đức châuSương sớm giăng trên bến cảng yên tĩnh, con tàu chở hàng trôi giạt cuối cùng đã đến đích, lặng lẽ cập bến, và những người đang ngủ say không biết con tàu đã mang lại cho họ những gì ! “Mẹ, chiếc thuyền lớn kia bẩn quá!” Giọng nói của đứa trẻ mới sáng sớm rõ ràng đến kinh ngạc.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom