Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Sữa Chua Đánh Đá

Chương 60: Về nhà với anh


Cuối cùng Sữa Chua cũng ăn hết TH trong tay, Đá cầm lấy vỏ hộp rồi bỏ sang một bên. Anh rút ra một chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau mặt cho cậu.

Sữa Chua nằm im nhắm mắt dâng mặt cho anh lau.

Vài phút sau, cậu nghe tiếng anh bật cười.

"Không nhận ra sao?"

Sữa Chua khó hiểu mở mắt, Đá giơ chiếc khăn trước mặt cậu. Góc khăn có hình một quả đỏ được thêu bằng tay, xiêu xiêu vẹo vẹo.

Sữa Chua cầm lấy, ngạc nhiên nói: "Đây... khăn của em!"

Đây là chiếc khăn đầu tiên cậu tự mình thêu một hình hoàn thiện nên vẫn luôn rất tự hào, nhưng sau đó đột nhiên cậu không tìm thấy nữa, Sữa Chua cứ nghĩ mình làm rơi mất ở đâu rồi.

"Ngốc ạ. Lần đầu tiên gặp anh em đã đưa nó cho anh để lau nước mưa, sau đó quên không lấy lại."


"Ừ nhỉ?" Sữa Chua mỉm cười, hồi ức tốt đẹp về ngày mưa hôm ấy ùa về, lần đầu họ gặp nhau, bắt đầu của tất cả.

"Em cứ tưởng là mất rồi, hóa ra là anh giữ."

Đá giành lấy chiếc khăn từ tay cậu, gấp gọn rồi cất đi: "Ừ, em gặp lại nó thế là đủ rồi, trả cho anh."

Sữa Chua: "...?"

Đá nhìn cậu cười cười: "Nhìn cái gì? Anh không trả đâu, bảo bối của anh đấy." Dứt lời, Đá hôn lên mặt cậu một cái: "Em cũng là bảo bối, em là bảo bối bự."

Sữa Chua cười khúc khích, sau đó cũng rướn người hôn lên gò má anh tuấn của Đá.

"Cảm ơn anh, em rất thích quà sinh nhật hôm nay."

Đá ôm vòng eo mảnh khảnh của cậu, anh nhíu mày: "Sao đã vội cảm ơn làm gì, chưa hết quà đâu."


Anh cầm điện thoại lên, mở tin tức ra, ánh mắt bỗng tối đi vài phần.

"Đây mới là món quà lớn nhất hôm nay dành tặng em."

Sữa Chua tò mò nhìn vào màn hình điện thoại trên tay anh.

"TẬP ĐOÀN BGROUP CHÍNH THỨC TUYÊN BỐ PHÁ SẢN"

Đọc xong tiêu đề bài báo, Sữa Chua hoảng hốt há hốc miệng, cậu cầm lấy điện thoại Đá, lướt xuống đọc tiếp.

Bị tố cáo tham ô, bằng chứng đầy đủ lại thuyết phục, cuối cùng phá sản.

Đá cọ cọ vào cổ cậu, thấp giọng nói: "Anh làm đấy, là quà sinh nhật em, có thích không?"

Sữa Chua không biết mình nên nói thích hay không nữa. Chuyện phá sập một tập đoàn danh tiếng này... chắc chắn không hề dễ.

Đá nói xin lỗi vì anh tới muộn, Sữa Chua không cần nghĩ quá nhiều đã tìm ra mối liên hệ giữa hai chuyện này. Bảy năm qua chẳng biết Alpha nhà cậu đã liều mạng đến mức nào nữa.


Sữa Chua đau lòng anh, nhưng không thể phủ nhận một điều: giây phút đọc được tin tức này, tảng đá trong lòng cậu cuối cùng cũng biến mất.

Người nên nhận trừng phạt đã nhận trừng phạt. Nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.

Vẫn là ông trời có mắt.

"Cảm ơn anh."

Đá ôm siết cậu vào lòng, ngửi mùi hương anh nhung nhớ lâu nay, thỏa mãn nói: "Không gì có thể tách anh và em ra được nữa."

Tối đó Đá đưa Sữa Chua về một căn hộ của mình, căn hộ này anh nhờ trợ lí mua cho hai ngày trước, đã được trang bị đầy đủ vật dụng cần thiết và gọi người dọn dẹp qua.

Đá vào trước sau đó bật đèn lên, ánh đèn vàng cam vô cùng ấm áp.

Sữa Chua theo sau anh, nhìn quanh một vòng rồi nói: "Chỗ này đẹp quá."
Đá nói: "Đẹp thì dọn sang ở với anh đi."

Sữa Chua cười đáp: "Được thôi."

Đá không ngờ cậu lại đồng ý nhanh thế, thú tính trong lòng lại nổi lên, đè người lên tường hôn loạn một lúc.

Lát sau, Sữa Chua thở hổn hển đẩy con sói đuôi to này ra, cậu như nhớ ra gì đó, hỏi: "Anh ăn cơm chưa?"

Đá lắc đầu, anh nói: "Vào bếp xem có gì ăn không?"

Sữa Chua dính sát theo anh như cái đuôi nhỏ, không rời nửa bước.

Đá mở tủ lạnh, có một ít trứng và mì phở. Sữa Chua thò tay lấy ra, nói: "Để em nấu cho anh."

Đá ôm cậu thơm vài cái: "Được."

Sữa Chua bị nhột, cười không ngừng.

Sau khi Đá ăn xong, hai người ôm nhau xem ti vi một lúc, vừa xem vừa nói chuyện linh tinh.

Mười một giờ, Đá nói: "Em đi tắm đi."
Sữa Chua đứng dậy, đi được nửa đường thì quay lại nhìn Đá, sau đó bước hai bước, lần nữa quay lại nhìn anh.

Đá nhìn đôi mắt tròn xoe của cậu, đứng dậy: "Mặc tạm quần áo của anh nhé, toàn là đồ mới thôi."

Đá vào trong phòng lấy một bộ quần áo ngủ màu đen đặt vào tay cậu. Sữa Chua nhận lấy, nhìn chằm chằm một lúc lâu.

Má và hai tai đỏ lên, cậu cắn môi nói: "Anh... hay là anh đi tắm cùng em..."

Đá cảm thấy nơi khó nói nào đó có chút cứng.

Anh thở dài: "Thôi, em vẫn nên tắm trước đi."

Sữa Chua ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt hiện lên sự hoang mang.

Cậu lắp bắp: "Em... em sợ tắm xong thì anh sẽ biến mất."

Trái tim Đá mềm nhũn: "Anh không đi đâu hết, anh đứng ở ngay cửa thôi. Nếu sợ thì em có thể gọi anh, anh sẽ đáp lại."
Còn tắm cùng thì thôi đi, anh sợ mình không nhịn nổi mất.

Sữa Chua gật đầu, dũng khí ban nãy giờ đã mất sạch, không dám đề cập đến chuyện tắm chung nữa.

Sữa Chua bước vào phòng tắm rồi đóng cửa lại, Đá tựa lưng vào cửa. Do cửa phòng làm bằng kính nửa trong suốt nên cậu vẫn mơ hồ thấy được bóng anh.

Bóng lưng vừa dài vừa rộng, nhìn qua đã có cảm giác an toàn. Sữa Chua chầm chậm tắm rửa, thỉnh thoảng lại khẽ gọi anh.

"Anh à?"

Bên ngoài vang lên giọng nói trầm ấm: "Ừ, anh đây."

Sữa Chua mỉm cười, an tâm tiếp tục tắm.

Mười phút sau, Sữa Chua bước ra, trên người thơm tho ấm áp. Đá không dám nhìn nhiều hơn một cái, vội lách người vào trong rồi đóng cửa lại.
Sữa Chua ngơ ngác nhìn theo: "Anh..." Anh chưa lấy quần áo mà?

Quả nhiên, lát sau Đá khàn giọng gọi Sữa Chua đưa quần áo cho mình.

Khi Đá tắm xong, Sữa Chua đã mơ mơ màng màng nằm trên giường ngủ mất. Đá khẽ cười, anh lau phần tóc còn ướt dưới gáy một chút, tắt đèn phòng rồi cũng nhẹ chân nhẹ tay leo lên giường, ôm cậu vào lòng. Người Sữa Chua thoang thoảng mùi sữa tắm nhàn nhạt, hơn nữa còn xen lẫn hương tin tức tố của riêng cậu, thơm vô cùng.

Đá kéo chăn lên đắp cho cả hai, sau đó cũng ngủ thiếp đi.

 
Chương 61: Ăn sạch em, xương cũng không chừa (H)


Nửa đêm, Sữa Chua giật mình tỉnh giấc.

Ánh trăng len qua khe hở của rèm cửa, chiếu lên khuôn mặt đầy hoảng sợ của cậu, mồ hôi ướt trán, ánh mắt đầy mông lung.

Sau vài giây hít thở, cậu vội vàng quay đầu nhìn sang bên cạnh. 

Anh vẫn ở đây.

Sữa Chua lặng người ngắm Đá, hô hấp dần bình ổn trở lại, nhịp tim vốn dồn dập cũng lắng xuống.

Động tĩnh cậu gây ra không nhỏ, Đá cựa mình tỉnh dậy, anh khàn giọng hỏi: "Sao vậy bé cưng?"

Sữa Chua nằm xuống, mặt đối mặt với anh, cậu nói: "Không sao đâu ạ."

Đá đưa tay chạm lên trán cậu, đụng phải một mảnh ướt át, anh hỏi: "Gặp ác mộng sao?"

Sữa Chua trầm mặc một lúc mới thừa nhận: "Vâng ạ."

Thấy Đá nhíu mày, cậu nhẹ giọng bổ sung: "Không phải chuyện gì to tát, em quen rồi, thật đấy."


Nghe vậy, Đá nhíu mày càng sâu, anh tiếp tục hỏi: "Quen rồi? Trước đây em hay bị tỉnh lại giữa đêm thế này sao?"

"Em..." Sữa Chua cắn môi, cậu không muốn làm anh lo lắng chút nào.

"Mau nói thật cho anh biết." Đá nghiêm giọng.

"Em... em hay mơ thấy anh, sau đó tỉnh dậy thì không thấy anh nữa, nên em rất sợ."

Đá nghe mà chua xót, anh nhích lại gần hôn lên môi cậu: "Sau này, mỗi ngày em tỉnh dậy đều sẽ thấy anh bên cạnh. Anh sẽ không bao giờ biến mất nữa."

Sữa Chua bật cười: "Sao có thể chứ!" Chắc chắn sẽ có lúc  hai người bận việc riêng, không thể ngày nào cũng ở bên nhau được.

"Anh thề."

Sữa Chua ngừng cười, cậu nhìn vào đôi mắt anh, hoàn toàn không thấy chút trêu đùa nào.


Anh nói được làm được.

Sữa Chua chớp mắt, nói: "Anh à, anh đánh dấu em đi."

Một lúc lâu sau, Đá mới chậm chạp hỏi lại: "Em vừa nói gì cơ?"

Sữa Chua thở gấp, lặp lại: "Đánh dấu em đi."

Tin tức tố bị cậu cố ý thả ra, trong nháy mắt không gian tràn ngập mùi hương ngòn ngọt của sữa.

Phòng tối đen, Đá chỉ có thể nương theo ánh trăng nhìn biểu tình của cậu. Gương mặt ửng hồng, đuôi mắt ướt át câu người, bờ môi đỏ mọng.

Thực sự rất thiếu làm.

Đá thở dài, mò lấy bàn tay nho nhỏ của cậu, hôn vào lòng bàn tay. Sữa Chua có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực đầy kiềm chế của anh, người cậu cũng dần nóng lên, hai chân không tự chủ được mà cọ xát.


"Không được."

Hai chữ như dội lên người Sữa Chua một chậu nước lạnh, cậu cứng người, lắp bắp: "Tại, tại sao?"

Anh không muốn đánh dấu em sao? Anh không muốn em sao?

Đá biết cậu lại bắt đầu tự suy diễn linh tinh, anh thở dài, dịch sang ôm lấy cậu, bàn tay lành lạnh vuốt ve tuyến thể phía sau cậu khiến Sữa Chua khẽ run rẩy.

"Em chưa tiến vào kỳ phát tình, bây giờ không phải lúc thích hợp để đánh dấu."

Bàn tay anh dời từ tuyến thể xuống vòng eo thon trơn nhẵn của cậu, nhẹ nhàng nắm lấy. Sữa Chua nhạy cảm cuộn người lại, ánh mắt bắt đầu mông lung.

"Anh muốn chờ khi em phát tình, sau đó..."

Đá ghé vào tai cậu, thì thầm: "... ăn sạch em, xương cũng không chừa."
Sữa Chua bị anh trêu chọc tới nỗi cả người khô nóng, chỗ khó nói bên dưới đã sớm ướt át. Cậu khó chịu vặn người, lại không cẩn thận đụng phải một thứ cưng cứng.

Tai Sữa Chua đỏ như có thể nhỏ ra máu, cậu ngoan ngoãn nằm yên không cựa quậy nữa. Đá nằm ngửa ra, trong đầu chỉ còn một chữ to đùng.

NHỊN!

Cũng chẳng được bao lâu, Sữa Chua lại nức nở dán lại gần Đá: "Em... em khó chịu."

Nhịn kiểu gì!?

Đá xoay người đè cậu lại, hôn xuống.

Cậu thích sữa chua thì anh chiều.

Ban đầu cậu còn rất đói khát mà đòi ăn, nhưng Đá chỉ mới đút một chút đã khóc lóc nói không muốn ăn nữa. Nhưng sữa chua còn nhiều, rất nhiều là đằng khác, đương nhiên Đá sẽ không để cậu lãng phí, mặc người dưới thân giãy dụa, ép cậu ăn hết.
Đêm đó Sữa Chua được đút tới no bụng, thậm chí còn hơi trướng, cậu uất ức rơm rớm nước mắt thiếp đi lần nữa.

Đá lau đi "sữa chua" còn sót lại trên người cậu, sau khi đảm bảo người trong lòng đã khá sạch sẽ, anh mới ôm người ngủ tiếp.

💦💦💦

Sáng hôm sau.

Sữa Chua tỉnh lại, vừa mở mắt thì thấy một khuôn mặt vô cùng đẹp trai. Đường nét trên khuôn mặt anh sắc nét, đôi lông mày rậm, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng hơi mím lại. Sữa Chua không nhịn được mà lại gần, đặt lên đôi môi ấy một nụ hôn nhẹ.

Ai ngờ vừa cử động, đau đớn ở thân dưới bất ngờ đánh úp cậu.

"A!"

Đá tỉnh dậy ngay lập tức, anh nhìn khuôn mặt nhăn nhó của bé con trong lồng ngực, lo lắng hỏi: "Sao thế?"
Sữa Chua ôm eo, trán rịn ra chút mồ hôi, hai má nổi lên rặng mây hồng, ấp úng không biết đáp sao cho phải.

Đá đã tỉnh ngủ hẳn, biết rõ cậu khó chịu ở đâu, đau lòng thò tay xuống dưới, nói: "Đau lắm sao?"

Sữa Chua ngăn bàn tay hư hỏng của anh lại, vội vàng nói: "Không, không có gì đâu. Em vẫn ổn."

Đá hôn cậu một cái, nói: "Đừng có mạnh miệng. Anh tự biết đêm qua mình dùng sức nhiều thế nào.

Đá ngồi dậy, cào mái tóc có chút rối của mình: "Anh đi mua thuốc. À, còn phải mua đồ ăn sáng cho em nữa."

Sữa Chua níu lấy chăn chỗ anh, lắc đầu: "Không cần. Em không ăn đâu..."

Đá cúi người xuống, nở nụ cười không có chút ý tốt nào: "Sao? Không đói hả? Đêm qua ăn sữa chua no rồi?"
Sự việc hôm qua trong nháy mắt tràn về trong đầu Sữa Chua, cậu trùm chăn kín đầu, phản bác: "Không phải!!"

Đá bật cười, anh vỗ vỗ bọc chăn nhỏ bên cạnh, nói: "Đợi anh chút."

Gần như ngay lập tức, Sữa Chua thò đầu ra, nhỏ giọng thương lượng: "Anh... anh không đi được không ạ?"

Đêm qua Đá đánh dấu tạm thời với cậu, cho nên Sữa Chua chẳng muốn rời anh dù chỉ nửa bước.

Cậu nhích nhích lại gần Đá, đụng vào lưng anh, hàng mi dài chớp động, cậu hỏi: "Hay là anh đưa em theo cũng được."

Nhìn đôi mắt đen láy mãi mãi vẫn trong trẻo như vậy, tim gan Đá đều mềm nhũn, anh xoa đầu cậu, đồng ý: "Được thôi."

Sữa Chua vất vả rời giường, với sự giúp đỡ của Đá, cuối cùng cậu cũng mặc xong quần áo và sẵn sàng ra ngoài. Hai người đến hiệu thuốc trước rồi ghé qua một quán cháo, mua hai phần cháo quẩy.
Tới tận lúc ăn xong, Sữa Chua mới hoảng hốt nhận ra rằng đã chín rưỡi rồi! Công ty cậu bắt đầu công việc lúc tám giờ!

Trong lúc Đá rửa bát, Sữa Chua gọi điện tới công ty, nói với trợ lí cậu có việc nên xin nghỉ một ngày, nhờ hắn sắp xếp công việc hộ. Lúc cậu gọi xong thì Đá cũng vừa hoàn thành việc rửa bát, Sữa Chua nhìn bộ dạng nhàn nhã của anh, không nhịn được hỏi: "Anh sang đây thế việc của công ty thì ai làm?"

Đá nói: "Hai anh họ của anh làm."

Sữa Chua nhớ lại, hình như sau khi bác của Đá và ba Đá lui về sau, đa số cổ phần được chia đều về cho hai anh họ của Đá và Đá. Tuy nhiên biểu hiện của Đá xuất sắc nhất nên cổ phần nhỉnh hơn hai anh họ một chút, cũng vì lẽ đó mà hiện tại anh là giám đốc của công ty.
Đá lau khô tay, ôm Sữa Chua lên đặt trên đùi mình, anh vừa hôn cậu vừa hỏi: "Thế bao giờ em dọn sang đây?"

Sữa Chua yên lặng một chút, sau đó đỏ mặt nói: "Hôm nay dọn luôn cũng được."

Cậu thực sự không nỡ xa anh tí nào.

Đá vui vẻ cọ vào cổ cậu, sau đó nhớ ra một vấn đề: "Ba mẹ em thì sao? Có cần tới gặp họ trước không?"

"Em không ở cùng ba mẹ, em ở nhà riêng, cứ dọn dần đi, em sẽ nói với họ sau."

Năm ngoái, khi kinh tế đã ổn định, Sữa Chua mua một căn hộ nhỏ gần công ty để ở riêng. Cậu không muốn ba mẹ Sữa hàng ngày nhìn bộ dáng sống dở chết dở của cậu mà đau lòng.

Đá hơi ngạc nhiên một chút vì cậu có nhà riêng, nhưng sau đó cũng lờ mờ đoán được lí do cậu làm vậy. Anh xốc Sữa Chua dậy, cầm lấy chìa khóa xe trên bàn.
"Đi thôi, giúp em chuyển nhà."

 
Chương 62: Kết


Nhân lúc đi đường, Sữa Chua gọi điện cho mẹ cậu.

"Mẹ ạ? Dạ? Tin tức gì?"

Chẳng biết mẹ Sữa nói gì mà Sữa Chua lại nhìn qua Đá, ánh mắt đầy ý cười lấp lánh.

"Con xem rồi, vâng, đúng là luật nhân quả. Mẹ à, hôm nay con chuyển nhà."

"Chuyển sang chỗ Đá ạ... Vâng, anh ấy tới gặp con."

"Dạ, mai tụi con sẽ về gặp ba mẹ."

Khoảng mười lăm phút sau, hai người tới căn hộ của Sữa Chua. Đó là một ngôi nhà nhỏ hai tầng, nhìn bên ngoài rất đơn sơ, thậm chí có chỗ sơn trên tường còn bị tróc ra.

Khi Đá đang đóng cửa xe, Sữa Chua sực nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng, cậu khập khiễng chạy vào trong nhà trước, chỉ để lại một câu: "Nhà em hơi lộn xộn, đợi em năm phút nhé, em dọn qua đã."


Đá dựa lưng vào cửa xe chờ cậu, trong lòng đầy thắc mắc. Hồi cấp ba Sữa Chua là người rất gọn gàng ngăn nắp, chẳng có lí nào mà giờ nhà cậu lại lộn xộn được. Nhưng đã bảy năm qua đi, anh cũng không dám chắc điều gì.

Năm phút trôi qua, Đá mở cửa lững thững bước vào. Sau cửa có một bậc thềm, giày Sữa Chua chiếc lật chiếc úp nằm lăn lóc ở đó, Đá cúi người chỉnh lại cho ngay ngắn rồi mới cởi giày mình ra đặt cạnh giày cậu.

Tầng một gồm phòng khách và nhà bếp, Đá nhìn sơ qua, quả nhiên rất sạch sẽ ngăn nắp, không dính chút bụi nào, cửa sổ phòng bếp còn đặt một chậu xương rồng nhỏ rất dễ thương.

Anh lên cầu thang để tới chỗ Sữa Chua, có hai cửa phòng, một chiếc đóng, một chiếc mở. Đá thấy phòng mở cửa đang bật đèn nên không chút do dự bước vào.


"Xong chưa? Có cần anh giúp một tay không?"

"Từ từ! Đợi em một chút!"

Nghe giọng Đá, Sữa Chua hốt hoảng la lên, nhưng anh đã bước vào phòng rồi.    

Sữa Chua đang chổng mông nhét cái gì đó vào gầm giường, cậu vừa chui ra thì bắt gặp Đá đang chuẩn bị lại gần. Gần như ngay lập tức, Sữa Chua bật dậy chạy lại chỗ chiếc bàn gỗ kê cạnh giường, vơ vội thứ gì đó rồi nhét vào hộc tủ bên dưới, đóng lại.

Làm xong tất cả, cậu đứng yên tại chỗ, hai tay chắp ra phía sau giống như đứa trẻ vừa phạm lỗi, rụt rè cất tiếng: "Em, em xong rồi."

Đá lại gần, cười nói: "Vừa giấu cái gì vậy?"

Sữa Chua đỏ mặt: "Không có gì."

Đá nhìn điệu bộ của cậu, không khỏi tò mò: "Không có gì thì sao phải đỏ mặt?"


"Em... em..." Cậu chối: "Không có gì thật mà."

Đá thò tay lại gần hộc tủ: "Quan trọng không? Anh xem được không?"

Sữa Chua giữ tay anh lại, nghĩ một lúc, chẳng hiểu sao mặt lại càng đỏ hơn, cậu ấp úng: "Có, quan trọng."

"Ồ."

Đá híp mắt, sau đó dùng tốc độ sét đánh thoát khỏi tay cậu, kéo ngăn tủ ra.

Trong đó có một bức ảnh, Đá cầm lên xem, vẻ mặt đầy ngạc nhiên: "Đây là ảnh của anh?"

Sữa Chua tiến lên một bước, muốn giật lại ảnh từ tay anh, nhưng Đá phản ứng rất nhanh, lập tức xoay người né tránh.

Chất lượng bức ảnh không được tốt lắm, chụp anh đang ngồi trên một chiếc ghế mềm, anh mặc vest đen, thắt cà vạt vàng, khuôn mặt rất nghiêm túc, đằng sau là bức tường trắng toát.
Đá nghĩ mãi cũng không nhớ ra mình đã ở chỗ này lúc nào.

"Em lấy ở đâu vậy?"

"Trả cho em đi."

"Em lấy ở đâu?"

Sữa Chua cắn môi, không dám nhìn vào mắt anh.

Đá không nỡ làm khó cậu, hỏi: "Không thể nói sao?"

"Em... em chụp trên ti vi, là một phỏng vấn nhỏ anh từng tham gia."

Đá nhướng mày, "Ồ" một tiếng. Tầm mắt anh chuyển từ tấm ảnh sang bức tường đối diện giường ngủ Sữa Chua. Trên đó có rất nhiều vết băng dính còn sót lại, Đá tiến lại sờ lên, vẫn còn dinh dính. Trong lòng anh bỗng có một suy đoán, anh quay đầu nhìn Sữa Chua, nói: "Em vừa giấu gì vào gầm giường hả?"

Bả vai Sữa Chua hơi run lên, cậu há miệng, suýt nữa cuống lên rồi nói bừa là "mấy đồ vớ vẩn", nhưng ngừng lại đúng lúc.
Là kho báu, kho báu của cậu, cậu không nỡ nói như vậy.

"Hay là, hay là anh tự xem đi." Sữa Chua lắp bắp nói.

Cậu cúi người, lôi từ dưới gầm giường ra một cái hộp các tông. Hộp không to lắm, nhìn qua chỉ có thể nhét vừa mấy tập giấy A4.

Sữa Chua phủi phủi nắp hộp một chút rồi mới trịnh trọng đưa cho Đá, còn cậu thì ngồi trên giường ngước mắt nhìn anh.

Thấy thái độ cẩn thận của cậu, Đá bỗng cảm thấy chiếc hộp trên tay như nặng thêm vài cân, anh ngồi xuống cạnh Sữa Chua, đặt nó lên đùi, hỏi lại: "Anh mở nhé?"

Sữa Chua đỏ mặt chầm chậm gật đầu.

Đá mở hộp ra, nhìn vào.

Hình của anh, rất nhiều hình của anh.

Đa số đều như được cắt ra từ đâu đó, có tấm còn vỡ nét hết cả, có lẽ cũng là được Sữa Chua chụp lại trên ti vi rồi tự đem in ra.
Đá trầm ngâm vuốt ve đường cắt vụng về của mấy tấm hình, có mấy chiếc vẫn còn dấu vết của băng dính hai mặt đằng sau. Quả nhiên bức tường đối diện từng dán hình của anh.

Sữa Chua thấp thỏm ló mặt sang: "Anh... anh có thấy em biến thái không?"

Trong lòng Đá toàn là mật ngọt, anh nghiêng người hôn lên đôi môi hồng hồng của cậu, khen ngợi: "Không, anh thấy rất đáng yêu."

Phía dưới đống ảnh còn có gì đó, Đá rút một tờ giấy nhỏ màu tím lên, sau khi đọc xong thì có phần ngạc nhiên.

"Tôi là Ice."

Anh lục tìm một chút, rất nhanh đã thấy được những mảnh giấy nhớ còn lại.

"Không nhầm, chính là cho cậu, Sữa Chua."

"Cảm ơn cậu nha, bánh quả thật rất ngon ^^"
"Xin lỗi, cậu đừng giận tôi."

Đây là... Đá cầm những mảnh giấy nho nhỏ, nở nụ cười: "Em vẫn còn giữ sao?"

Sữa Chua gật nhẹ đầu.

Dù mỗi lần nhìn lại cậu đều khó tránh khỏi đau đớn, nhưng phần kí ức đó quá đỗi ngọt ngào, bảy năm qua thỉnh thoảng cậu vẫn lén lôi ra nhấm nháp chút dư âm còn sót lại.

Cũng may quãng thời gian chờ đợi đằng đẵng qua rồi, giờ đây anh đã trở lại bên cậu. Cùng cậu ngắm nhìn khoảng thời gian tươi đẹp khi xưa.

Sữa Chua dựa vào người Đá, cười nói: "Em yêu tất cả mọi thứ thuộc về anh."

Đá lặng người một lúc như thể chìm vào hồi ức, anh vân vê mép giấy trong tay, nói: "Đúng lúc."

Sữa Chua ngây người hỏi lại: "Đúng lúc gì ạ?"
"Em xem trong túi áo khoác đi."

Sữa Chua ngơ ngác nhìn anh, sáng nay cậu mơ mơ màng màng, quần áo đều là Đá đưa cho, cậu cứ thế mặc lên, cũng chẳng biết anh chuẩn bị cho mình lúc nào nữa. Cậu thò tay vào trong túi của chiếc áo bông đang mặc, sờ phải một vật cưng cứng.

Hô hấp Sữa Chua nghẹn lại, cậu run tay lấy thứ đó ra.

Là một chiếc hộp nhung đỏ.

Đá dịu dàng nhìn cậu, thúc giục: "Mau mở ra đi."

Sữa Chua chầm chậm mở nắp, đập vào mắt cậu là một chiếc nhẫn bạc đơn giản mà tinh xảo, tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn phòng.

Sáng tới mức Sữa Chua thấy mắt bản thân có chút đau, sau đó cậu lại muốn khóc.

Đá hôn lên vành tai hồng hồng của cậu, sau đó xoay người quỳ một chân xuống, ngẩng lên nhìn Sữa Chua đang ngồi trên giường một cách thành kính và đầy yêu thương.
Anh nói: "Sữa Chua, lấy anh nhé."

Sữa Chua òa khóc vì hạnh phúc, cậu cầm chiếc hộp nhỏ nhào tới ôm chầm lấy Đá. Anh siết chặt cậu vào lòng, tiếng cười trầm ấm văng vẳng bên tai Sữa Chua: "Mau trả lời đi."

Cậu nức nở mấy tiếng rồi đưa tay còn lại chà chà khuôn mặt ướt nhẹp. Tim cậu đập nhanh dữ dội, trong lòng đều là niềm vui sướng không thể diễn tả bằng lời. Sữa Chua liên tục hôn lên bờ môi có chút lạnh của Đá, hôn vài cái mới chịu ngừng. Cậu ôm cổ anh, nhìn vào đôi mắt đầy ý cười của đối phương, giọng nói dù còn nghẹn ngào nhưng đầy trịnh trọng:

"Em đồng ý."

HẾT TRUYỆN

 
Chương 63: Lời Kết


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chào mọi người, mình là Lục Lục đây.

Cuối cùng "Sữa Chua đánh Đá" cũng đã đi đến hồi kết, gồm 62 chương chính truyện, mỗi chương xấp xỉ 1000-1500 chữ, cho dễ hình dung thì độ dài xấp xỉ cuốn "Nhiệt độ xã giao" của Carbeeq đã xuất bản đó. Sữa Chua đánh Đá không dài, nhưng mình đã vật vã gần một năm để hoàn thành nó, thật sự không hiểu sao bản thân lại cao su như vậy luôn.

Cảm ơn các bạn độc giả của mình, những người đã đồng hành cùng mình tới tận chương này. Có nhiều bạn theo mình từ hồi truyện có mấy chương đầu thui đó, comment thường xuyên đến nỗi biến mất cái là mình biết ngay à. Về sau xuất hiện nhiều gương mặt cute mới hơn, lúc nào cũng chịu khó buôn với mình ở phần bình luận. Thật sự cảm ơn các bạn rất nhiều, các bạn chính là động lực lớn nhất để mình hoàn thiện "Sữa Chua đánh Đá". Cảm ơn bạn đọc đã đón nhận tác phẩm đầu tay của mình.


Sau đây là những điều mình chưa thể nói trong quá trình viết truyện:

1. Nhầm lẫn:

- Trời ơi là "Sữa Chua đánh Đá" đó không có phải "Sữa Chua đanh đá" đâu, bé thụ nhà tui vừa ngoan vừa mềm hổng có đanh đá. ಠ_ಠ

- Lục Lục ( 陸 陸) là do mình thích tiếng Trung nên để chữ Trung chơi chơi zị thui chứ mình người Việt hàng thật giá thật, là author chứ hổng phải editor.

2. Về nội dung truyện:

- Vì sao Sữa Chua và Đá không có tên?

Mình thấy nhiều bạn thắc mắc vì sao không cho hai đứa một cái tên cụ thể mà lại để là XXX và YYY, thậm chí nhân vật phụ cũng không tránh khỏi số phận bảng chữ cái luôn, thì bây giờ mình sẽ giải thích.

Boylove Việt Nam có lượng độc giả khá là ít, cá nhân mình thấy vậy (trừ những bạn đã có tên tuổi sẵn và có lượng người đọc ổn định thì mình không nói). Những bộ truyện Việt có lượt đọc cao đa phần đều là cao H, hoặc nội dung phải thật sự có sức hấp dẫn. Nếu không hầu như khá flop.


Mình suy nghĩ nát óc, nghĩ xem làm thế nào để debut thành công, rồi Sữa Chua đánh Đá ra đời.

Mình đã quyết định giấu tên nhân vật, cho Sữa Chua và Đá chỉ là Sữa Chua và Đá thôi, không phải Lâm, Đạt, Huy hay gì cả. Mình nghĩ có lẽ nào việc này sẽ tạo điểm nhấn cho câu chuyện không?

Nói đi nói lại thì lí do chính đây nha mọi người: mình lười, chúa lười, đặt XXX YYY HHH BBB cho nhanh, khỏi nghĩ.

- Cốt truyện và plot?

Mình thấy bình thường, cũng không có gì đặc sắc, chắc do mình không lên dàn ý sẵn khi mở hố mà viết đến chương nào thì mới nghĩ chương nấy hic. Tới tận chương 52 thì mình mới thực sự nghiêm túc nghĩ plot để end truyện.

Dù sao mục đích chính của chiếc truyện này chỉ là để giải trí, phát đường và thồn cơm chó thôi mọi người ạ.


- Chương H????????????????

H sương sương dzị thui tại mình là cô bé 17 tủi chưa 18 nên không dám viết chi tiết quá. (ngừi quen đọc được xí hổ chết)

Nói vậy thôi, chắc là ngoại truyện vẫn sẽ bù cho mọi người đầy đủ.

__

Mình không dám đảm bảo "Sữa Chua đánh Đá" thuần Việt 100%, nhưng mình đã cố gắng để nó thuần Việt nhất có thể.

Nếu đã đọc đống lảm nhảm của mình tới đây, trước khi rời đi hãy để lại cho mình một chiếc follow nha. Nếu yêu thích ngọt sủng sâu răng hãy ghé qua những chiếc hố khác của mình nữa ạ!

Đặc biệt là chiếc này 😼
[Diendantruyen.Com] Sữa Chua Đánh Đá

Yêu thương mọi người rất nhiều!

Sữa Chua đánh Đá: 17/7/2020 - 22/5/2021

Hà Nội

 
Chương 64: Ngoại truyện 1: Công việc


Sau khi Đá cầu hôn Sữa Chua, ngay tối hôm đó hai người cùng về nhà ba mẹ Sữa.

Xuống xe, Đá mở cốp lôi ba, bốn túi giấy to đùng ra, đây là quà anh chuẩn bị cho nhà Sữa Chua. Sữa Chua đứng bên cạnh tròn mắt nhìn Đá: "Anh mua lúc nào thế?"

Đá xách một lúc bốn cái túi lên, lại gần hôn một cái lên má cậu: "Đoán xem?"

Nét cười trên mặt Sữa Chua cực kì rõ ràng, cậu níu tay áo Đá: "Đưa em xách hộ một ít cho."

"Thôi, anh xách được."

Người mở cửa cho hai người là mẹ Sữa. Dù buổi sáng đã nhận được điện thoại của Sữa Chua nhưng khi tận mắt thấy hai người đứng trước cửa, mẹ Sữa vẫn không khỏi xúc động. Bảy năm vừa qua, bà biết Sữa Chua vẫn luôn một lòng với Đá. Bà thường xuyên thấy con trai ngẩn người nhìn hình của anh trong điện thoại, thỉnh thoảng có người nhắc tới thành phố cũ, cậu cũng ngơ ngác như người mất hồn. Cậu còn thiếu sức sống hơn so với ngày suýt bị cưỡng bức. Ngày ngày ngoài làm việc ra, cậu không chịu cho bản thân chút thời gian nghỉ ngơi nào. Mẹ Sữa tuy đau lòng nhưng không thể làm gì giúp con trai, bà luôn sợ có ngày cậu làm việc quá sức rồi ảnh hưởng sức khỏe, nhưng bây giờ thì yên tâm rồi.


Sữa Chua đang đứng đối diện bà lúc này dù vẫn gầy yếu nhưng khuôn mặt đã hồng hào hơn hẳn, đuôi mắt khóe miệng đều mang ý cười hạnh phúc.

Ba Sữa thấy vợ mình nhìn con trai một lúc lâu, nhìn đến nỗi nước mắt sắp chảy dài thì nghiêng người ôm vai bà, nhẹ nhàng vỗ vỗ an ủi.

Mẹ Sữa ngẩng mặt lên kìm lại nước mắt, nắm lấy tay Sữa Chua và Đá kéo vào nhà: "Hai đứa vào nhà đi, mau vào nhà đi."

Sữa Chua đi vào, Đá ở phía sau bê hai túi giấy to đùng, anh nói với ba Đá: "Bác, cháu có chút quà biếu gia đình ạ."

Ba Sữa vỗ vai anh: "Cảm ơn cháu, đến là được rồi, quà cáp làm gì cho rách việc."

"Để đó đi, hai đứa ngồi đây." Mẹ Sữa rót nước chè, ra hiệu cho Đá và Sữa Chua ngồi xuống ghế.


Bốn người nói chuyện khá hài hòa, thật ra chủ yếu là mẹ Sữa và Đá nói chuyện, Sữa Chua cứ ngẩn ngơ nhìn Đá, còn ba Sữa thì cách một lúc lại ho khan nhắc con trai lụm liêm sỉ.

Mẹ Sữa hỏi Đá: "Thế sau này cháu ở đây hay quay lại bên kia?"

Ba Sữa dừng ho, nghiêm túc nhìn Đá, dáng vẻ hung dữ. Giả sử thằng oắt con này chọn ở đây thì không sao, nhưng công ty nó ở bên kia, chắc là sẽ về thành phố cũ thôi. Lúc ấy, lỡ cục vàng của ông cũng đi mất thì sao?!

Không được, ông muốn ở gần con trai, lỡ nó bị bắt nạt thì sao? Lỡ nó chịu thiệt thòi thì sao? Rõ ràng chưa gả con đi nhưng ba Sữa đã lo lắng đủ điều.

Đá trả lời mẹ Sữa: "Sữa Chua ở đâu thì cháu ở đấy ạ."


Ba cặp mắt đồng thời chuyển về phía Sữa Chua.

Sữa Chua vô cùng khó xử, công ty Đá ở bên kia, nếu muốn ở cùng anh thì cậu phải theo cùng, nhưng còn ba mẹ Sữa... cậu không nỡ rời xa họ.

Đá dịu dàng nhìn Sữa Chua, anh nói: "Em không cần nghĩ nữa đâu, anh chọn hộ em, chúng ta ở đây."

"Nhưng... nhưng còn công việc của anh?"

Đá xoa đầu người yêu rồi nắm lấy bàn tay nho nhỏ của cậu, bình thản nói ra một tin động trời.

"Cháu từ chức ở công ty rồi."

Ba Sữa: "?"

Mẹ Sữa: "??"

Sữa Chua: "??!"

Phòng khách rơi vào khoảng lặng, mãi một lúc sau ba Sữa mới cười: "Cháu nói đùa thôi đúng không?"

Phản ứng của mọi người rất hợp lí. Dù sao chẳng ai tin Đá – một người đang yên đang lành làm giám đốc của công ty Y danh tiếng - đột nhiên lại từ chức.
Đá lắc đầu: "Cháu nói thật."

Bốn năm trước, đáng lẽ người ngồi vào vị trí này là anh cả, nhưng Đá đã quỳ xuống xin anh cả, bác và ba Đá cho bản thân một cơ hội. Anh muốn điều hành công ty, tự tay lật đổ tập đoàn BGroup. Những ngày thực tập Đá đã thể hiện rất xuất sắc, mọi người đều không nghi ngờ thực lực của anh, nhưng dù sao anh cũng còn quá trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều, không thể trực tiếp ngồi lên vị trí đó được. Sau đó, Đá dùng rất nhiều tâm huyết thuyết phục bác cả và ba Đá, cuối cùng đổi lấy một cơ hội không tồi.

Đá được phép đảm nhiệm chức vụ này trong năm năm. Trong thời gian này, nếu anh không lật đổ được BGroup thì phải trả lại ghế giám đốc cho anh cả, còn nếu thành công, vị trí này sẽ thuộc về anh.
Đá đã thành công, nhưng anh lựa chọn trả lại quyền hành cho anh cả. Vốn dĩ anh muốn vị trí đó chỉ để trả thù cho một người, giành về một người. Hiện tại người đó đã ở bên cạnh, anh không cần gì khác nữa.

Có Sữa Chua, đồng nghĩa với việc có tất cả.

Đá siết chặt tay Sữa Chua, cười nói với ba mẹ Đá: "Cháu nộp đơn gần một tháng rồi, giờ cháu đang thất nghiệp đây."

Sữa Chua nhíu mày, cậu không ngờ Đá hi sinh nhiều đến vậy, anh thậm chí còn từ chức rồi chạy tới đây tìm mình. Cậu chỉ đắn đo mất một lúc, sau đó đề nghị: "Hay là anh làm ở công ty em nha, anh muốn làm giám đốc không?"

Mẹ Sữa: ":D?"

Ba Sữa ho khan dữ dội.

Đá nín cười, anh nói: "Anh cũng định làm ở công ty em..."
Ba Sữa hằm hằm nhìn sang.

Đá vỗ vỗ tay Sữa Chua: "Nhưng anh sẽ nộp hồ sơ rồi phỏng vấn đàng hoàng, sau đó từ từ đi lên."

Ba Sữa hài lòng bưng chén lên uống một ngụm nước chè cho nhuận cổ họng.

Sữa Chua không hài lòng, sao cậu nỡ để Đá lăn lộn như một nhân viên bình thường được.

"Thế phó giám đốc nha?"

Ba Sữa – phó giám đốc hiện tại – ho đến nỗi sắp co giật.

Sữa Chua lo lắng nhìn ông: "Ba sao thế ạ? Nãy giờ ba ho nhiều vậy?"

Ba Sữa khốn khổ: nhắc nhở con đừng có dại trai quá đấy!!!

Đá nhéo lòng bàn tay của của Sữa Chua, ra hiệu cho cậu đừng nói thêm gì nữa.

"Được rồi, thương anh thì sắp xếp cho anh một chức trưởng phòng nhỏ là được."
Cậu đã hết lòng như vậy, anh cũng nên biết điều tranh thủ chút lợi ích, tránh làm cậu phật lòng.

Sữa Chua nghe anh tất, đương nhiên gật đầu đồng ý ngay.

Vấn đề chỗ ở đã giải quyết xong, mẹ Sữa lại hỏi tiếp: "Thế... chuyện cưới xin, hai đứa đã có kế hoạch gì chưa?"

Sữa Chua vừa nghe chữ "cưới" mặt đã đỏ. Đá bình tĩnh hơn nhiều, dường như anh đã chuẩn bị cho câu hỏi này rất lâu, đáp đâu ra đó, khiến ba mẹ Sữa vô cùng hài lòng.

Bốn người trò chuyện xong thì ăn cơm, khi dọn dẹp xong xuôi thì đã hơn chín giờ. Đá đứng dậy xin phép đi về, Sữa Chua lưu luyến theo anh ra tận cửa.

Hai người hết ôm rồi lại hôn, đứng ở cửa gần mười phút, tựa như đây là lần cuối cùng gặp lại nhau của kiếp này vậy.
Đá bị Sữa Chua quấn quýt đến nỗi không nỡ rời đi, anh ghé vào tai cậu thì thầm: "Đi về cùng anh không?"

Sữa Chua chậm chạp không đáp, ban nãy ba Sữa gọi cậu ra một góc, ông chém đinh chặt sắt nói trước khi đính hôn thì nhất định không được qua đêm bên ngoài với trai!

Đá cắn vành tai mềm mại của cậu, dụ dỗ: "Đi không nào?"

Sữa Chua đắn đo.

Đá buồn rầu than thở: "Anh không nỡ xa em dù chỉ một giây."

Sữa Chua: K.O!

Cậu nói Đá đợi mình một lát, sau đó chạy ngược vào phòng khách, cắn môi trình bày với ba mẹ.

"Ba mẹ, con muốn... ừm... con muốn đi với anh ấy..."

Ba Sữa trợn trừng mắt, che miệng bắt đầu ho khan.

Sữa Chua lờ đi ánh mắt của ông, nhìn mẹ cầu cứu.
Mẹ Sữa cười hiền: "Đi đi."

Sữa Chua vui sướng cười hì hì, trong vòng hai giây đã biến mất khỏi phòng khách.

Ba Sữa nhìn theo bóng dáng của con trai, vừa đau họng vừa đau tim, chỉ biết khóc trong lòng. Con trai lớn rồi, không giữ được nữa...

 
Chương 65: Ngoại truyện 2: Chuyện mang thai


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi chỉ còn cách lễ cưới 2 tháng, Sữa Chua phát hiện mình mang thai.

Cậu ngủ nhiều hơn, thích ăn chua, và dường như béo lên một chút. Việc tăng cân này chính cậu cũng không phát hiện, là do một buổi tối nọ Đá thò tay mò bụng cậu xoa xoa, sau đó vui vẻ thì thầm một câu: "Cuối cùng bé cưng gầy nhom cũng có tí thịt rồi."

Lúc ấy Sữa Chua mới giật mình liên kết các sự kiện gần đây lại, mơ hồ đoán ra chân tướng.

Cậu lén lút mua que thử thai, nhân lúc đi tắm test thử.

Hai vạch.

Sữa Chua trợn trừng mắt, tay trái lập tức sờ lên phần bụng mềm mại của mình.

Từ lúc gặp nhau tới giờ, cậu với Đá chỉ làm có hai lần. Một lần là lúc mới gặp nhau, một lần là khi cậu phát tình. Lần đầu tiên có mang bao, lần thứ hai cậu bị Đá đánh dấu hoàn toàn.

Một, một lần đã dính sao?

Tỉ lệ này chẳng phải siêu siêu siêu nhỏ sao?


Sữa Chua ngơ ngơ ngác ngác ngồi xổm ở phòng tắm, mãi đến khi cửa phòng "cạch" một tiếng mở ra cậu mới hoàn hồn.

Đá lo lắng ngó vào bên trong, ánh mắt chuẩn xác rơi trên người Omega bé nhỏ.

"Em làm gì mà lâu vậy?"

Sữa Chua giật mình, que thử thai trên tay rơi thẳng xuống đất. Cậu luống cuống cúi người muốn nhặt lên, nhưng tốc độ người nào đó lại nhanh hơn.

Không gian lặng đi khoảng chừng một phút.

Sữa Chua run giọng: "Em... em mang thai rồi."

Giọng Đá chứa đầy sự ngạc nhiên: "Em mang thai?"

Hai người gần như lên tiếng cùng một lúc.

Sữa Chua chưa kịp đáp lời anh, cả người đã bị nhấc bổng lên. Đá ôm cậu như ôm một đứa trẻ, tiếng cười vui sướng không kìm được mà tràn ra khỏi cổ họng. Ánh mắt anh sáng lấp lánh, biểu lộ niềm hân hoan không thể che giấu. Omega của anh mang thai bé con của anh, còn điều gì tuyệt vời hơn điều này. Đứa bé là kết tinh của hai người bọn họ, là bằng chứng cho tình yêu của bọn họ.


Đá vừa cười vừa ôm ghì Sữa Chua vào lòng, vụng về thổ lộ tâm trạng của bản thân: "Anh vui quá, anh hạnh phúc lắm, Sữa Chua à, anh yêu em yêu em..."

Sữa Chua đỏ mặt vì những lời anh nói, cậu cảm thấy lâng lâng như đang đi trên mây. Ngạc nhiên qua đi, cậu cũng thấy vô vùng hạnh phúc vì sự xuất hiện của bé con này.

Hai người vừa đánh dấu hoàn toàn cách đây không lâu, chỉ cần cọ một chút là ra lửa. Đá thở dốc, nhìn Sữa Chua mềm nhũn trong lồng ngực, nhỏ giọng hỏi: "Mình làm nhé..."

Sữa Chua chìm trong pheromone đậm đặc của anh, như si như say mà gật đầu.

Đệm giường lún xuống, hai bóng hình đè lên nhau.

Sữa Chua dùng chút tỉnh táo cuối cùng, nói bằng giọng mềm mại: "Anh... anh nhẹ chút, bé con sẽ đau đó..."

__

Ngày hôm sau, Đá không cho Sữa Chua đi làm.

Sữa Chua không chịu: "Nhưng mà em là giám đốc đó, em không đi làm thì sao làm gương cho nhân viên được. Với cả mới đầu thai kỳ mà, không sao đâu."


Đá cực kỳ nghiêm khắc: "Không nhưng nhị gì hết. Em có thể làm online tại nhà, tuy ảnh hưởng hiệu suất công việc một chút, nhưng anh có thể làm hộ thay phần em được."

"Không được, em muốn đi làm..."

Đá ôm Omega nhỏ bé vào lòng, dịu giọng dỗ dành: "Nghe lời nào, chẳng lẽ em không tin tưởng năng lực của anh sao? Tốt xấu gì anh cũng từng là chủ tịch công ty Y đấy nhé. Hay em không muốn anh xen vào việc quản lí công ty của em?"

Giọng Đá buồn buồn: "Nếu em không muốn thì thôi vậy, anh cũng không ép em. Anh biết công ty này chứa đựng rất nhiều tâm huyết của em, không muốn người ngoài nhúng tay quá nhiều là điều hiển nhiên..."

Sữa Chua không nghe nổi nữa, níu áo anh phản bác: "Anh đâu phải người ngoài! Anh là người em yêu nhất, em tin anh nhất, em luôn sẵn sàng cùng anh quản lí công ty mà..."
Ánh mắt Đá lóe lên, anh hôn một cái lên má bánh bao của Sữa Chua: "Em nói vậy coi như đồng ý rồi nhé. Ngoan ngoãn mà ở nhà làm việc, còn lại ở công ty anh sẽ lo tất."

Sữa Chua lúc này đã không còn ngây thơ không hiểu chuyện gì như Sữa Chua năm ấy nữa, cậu chậm chạp nhận ra, vòng vo một hồi... mình bị anh ấy lừa rồi!

Tiếc là đã quá muộn, Đá đã đứng dậy và khoác xong áo vest, anh mỉm cười: "Anh đi làm đây, vợ yêu ở nhà ngoan nhé, trưa anh lại về với em."

Trước khi ra khỏi phòng ngủ, anh còn dặn dò cậu: "Chuyện em mang thai từ từ hẵng nói với bố mẹ anh với em nhé, đợi mai anh đưa em tới bệnh viện khám rồi chúng ta qua nhà bố mẹ."

Đá vừa nói vừa âm thầm thở dài, chắc ba Sữa đánh chết anh mất.

Sữa Chua gật đầu: "Dạ."

Chín giờ sáng hôm sau, Sữa Chua có lịch hẹn khám thai ở một phòng khám tư nhân. Lúc gặp bác sĩ phụ trách khám cho bản thân, không khỏi hết hồn một phen.
Sữa Chua ngạc nhiên: "ZZZ?"

Cam nhe răng cười: "Sữa Chua nhỏ chưa quên tôi hả?"

"Sao anh lại ở đây?"

Cam nháy mắt với cậu: "Anh là bạn nối khố của Đá đấy, nó đi đâu anh theo nấy. Với cả anh cũng chán ngắt cái thành phố kia rồi, đổi nơi ở mới biết đâu lại kiếm được vợ thì sao?"

"Vâng... nhưng, nhưng anh là bác sĩ khoa sản ạ?"

"Sao? Em có ý kiến gì với nghề nghiệp này hả? Trông anh không hợp với công việc này sao?"

Sữa Chua vội vàng lắc đầu, sau đó lại vội vàng gật đầu, bối rối không biết đáp sao để người đối diện không mất hứng.

Đá xoa đầu Sữa Chua, lườm Cam bằng ánh mắt lạnh lẽo, anh nói: "Đừng có trêu em ấy nữa." Anh giải thích với Sữa Chua, "Cam là chủ của phòng khám này, hắn không phải bác sĩ khoa sản."

Sữa Chua "À" một tiếng.

Cam cười: "Vợ nhỏ nhà cậu vẫn đáng yêu y hệt hồi đó."
Một lát sau, Sữa Chua nằm trên giường, trên bụng được bôi gel siêu âm.

Cam đứng bên cạnh quan sát nhân viên làm việc, nhân tiện chọc ngoáy Đá: "Chưa cưới mà đã làm người ta to bụng rồi, mày chẳng đứng đắn tí nào hết."

"Ít nhất tao còn có đối tượng để không đứng đắn, mày có chắc?"

Cam cứng họng, hắn vẫn ế chỏng ế chơ đó giờ. Hắn cay lắm, mãi mới phun ra được một câu: "Mày đợi đấy."

Thai nhi đã được sáu tuần tuổi, chỉ bé bằng hạt đậu xanh, Sữa Chua ngơ ngác ngắm hình hình ảnh đen trắng trên màn hình, thầm nghĩ tạo hóa thật kì diệu biết bao.

Trong bụng cậu thật sự có một sinh mệnh nhỏ nè.

Ánh mắt Đá di chuyển liên tục từ màn hình sang Sữa Chua, không khó để nhận ra sự dịu dàng trong đôi mắt sâu thẳm ấy. Khóe miệng anh cũng chẳng kìm được mà nhếch lên, lộ ra một nụ cười nhẹ.
Hiện tại anh có hai bé cưng cần được nâng niu và bảo vệ, đó là điều hạnh phúc nhường nào.

Chỉ trong chưa đầy một buổi sáng, Cam đã cảm nhận được một cách sâu sắc hai chữ "cơm chó" viết như thế nào. Hai người này thậm chí chẳng cần làm gì, chỉ cần ở chung một chỗ thôi bầu không khí cũng tỏa ra bong bóng ngọt ngào.

Bọn yêu nhau kì cục thật đấy!

Sau khi khám, ba người cùng nhau ăn trưa ở một nhà hàng gần đó. Dùng bữa xong, Đá và Sữa Chua tạm biệt Cam để về nhà Sữa Chua.

Tối hôm qua Đá đã nhắn với ba mẹ mình, bảo họ nhanh chóng thu xếp tới nhà ba mẹ Sữa một chuyến, anh có chuyện quan trọng cần thông báo. Mẹ Đá hình như đã phát hiện điều gì đó, thúc giục ba Đá khẩn trương đặt vé máy bay, sáng nay hai người đã đặt chân tới nơi rồi.

Đây không phải lần đầu ba mẹ Đá tới nhà ba mẹ Sữa, cách đây một tháng họ đã tới một lần để bàn việc cưới xin cho hai đứa rồi. Xuống máy bay, mẹ Đá gọi cho mẹ Sữa một cuộc điện thoại, sau đó ba mẹ Đá ngồi taxi tới thẳng nhà ba mẹ Sữa.
Lúc Đá và Sữa Chua mở cửa, phụ huynh hai nhà đã có mặt đông đủ trong phòng khách. Mẹ Sữa và mẹ Đá đang trò chuyện vô cùng vui vẻ, còn ba Sữa và ba Đá chẳng nói chẳng rằng, khoanh tay nghiêm túc ngồi đối diện nhau.

Sữa Chua cười: "Con chào ba mẹ."

Đá cũng cất tiếng chào bốn người.

Mẹ Sữa và mẹ Đá cười híp cả mắt, bảo hai người nhanh chóng đi vào.

Khi tất cả đã ngồi xuống, mẹ Đá mới từ tốn hỏi: "Hai con muốn thông báo chuyện gì?"

Đá và Sữa Chua nhìn nhau, sau đó Sữa Chua hơi đỏ mặt cúi gằm đầu xuống. Đá nắm lấy tay cậu đặt lên đùi mình, sau đó thả xuống giữa nhà một quả bom.

"Sữa Chua mang thai rồi ạ."

Phòng khách lặng đi một lúc, sau đó nổ tung.

Mẹ Sữa và mẹ Đá đồng thời đứng bật dậy, giọng nói vừa chứa đựng kinh ngạc vừa không giấu nổi niềm vui: "Con nói thật sao?"
Ba Đá sững người vì kinh ngạc, người kiệm lời như ông cũng nói một câu: "Mang thai rồi?"

Ba Sữa bật khỏi ghế, thiếu điều muốn kiếm phóng lợn xiên Đá, dám làm con trai ông to bụng trước lễ cưới, không thể chấp nhận được!!!!!!

Mẹ Sữa cười ngoác cả miệng nhưng vẫn không quên cản ba Sữa lại, tránh cho thảm án xảy ra.

Sữa Chua ngẩng lên, mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu, cậu há miệng muốn nói gì đó.

Mẹ Sữa ấn mẹ Đá và ba Sữa ngồi xuống ghế: "Mọi người bình tĩnh, nghe Sữa Chua nói đã."

Sữa Chua lí nhí: "Bé con được... được sáu tuần rồi ạ."

Ba Sữa ôm tim, sáu tuần, trời ơi!

Mẹ Sữa và mẹ Đá thì hạnh phúc không để đâu cho hết. Trong mắt họ, Sữa Chua giờ đã trở thành đồ thủy tinh quý giá dễ vỡ, phải chăm sóc thật cẩn thận!

Mẹ Sữa sốt sắng hỏi Sữa Chua: "Nãy ăn no chưa con? Muốn ăn thêm gì không? Bây giờ mẹ đi làm ngay."
Sữa Chua lắc đầu, cậu chợt nhớ ra gì đó, kéo áo Đá: "Con không đói đâu. Mẹ, sáng nay bọn con đi khám, có ảnh siêu âm của bé con đấy, để con cho mọi người xem."

Mẹ Sữa và mẹ Đá liên tục gật đầu. Mẹ Đá còn quay sang nói với ba Đá: "Anh gọi điện nói họ khẩn trương lên, chúng ta sẽ tổ chức lễ cưới sớm một tháng. Xong sớm để con dâu còn dưỡng thai!"

Ba Đá luống cuống lấy điện thoại ra bấm số: "Được, anh làm ngay."

______

Ngắm tranh giải trí nè mn ơi (⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎)
[Diendantruyen.Com] Sữa Chua Đánh Đá

Tranh của chị Bun_Cha  hehe, tranh này dùng cho bài review của chị đăng trên ĐMMH năm ngoái.
[Diendantruyen.Com] Sữa Chua Đánh Đá


Tranh của weldmOAO  , cũng được vẽ lâu lắc rồi mà Lục Lục không ra chương mới nên giờ mới có dịp đăng.
[Diendantruyen.Com] Sữa Chua Đánh Đá

Cuối cùng là tranh chân dung Đá của tró bạn thân TETchannnnn =))))) bất lựk thiệt chớ 😿

P/S: mọi người nghĩ đột nhiên tui chăm chỉ thế? Khồnggg, 20 này tui thi Ielts nên mới đăng chương mới để tích phúcccccc 🙏🏻 Xin vía mọi người Lis dễ Read chẳng khó Wrt không hòn đá và Spk giám khảo cute ạ 😽

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom