Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Chương 2003


Ông Takayama nở nụ cười, trong con ngươi hiện lên ý cười mang theo một tia ý vị thâm trường.

Ông nhìn thoáng qua quyền phổ võ thuật ở trên bàn tay, thứ này ở trong tay ông cũng đã được khoảng hai năm, nhưng từ đầu đến cuối ông không nhìn ra cái tờ quyền phổ này có cái giá trị 14:42 mm 5/6 đặc biệt gì.

Đương nhiên thứ này đối với người khác mà nói thì nó có giá trị liên thành, đối với ông mà nói nó chỉ giống như là một quả bom hẹn giờ.

“Nếu người khác đã muốn, vậy liền bán đi!”

Ông khẽ vuốt râu dài, thấy mình bây giờ rất thông suốt.

đồ vật chẳng có tác dụng gì đối với mình, cất giữ cũng không có ý nghĩa gì.

Huống chỉ hiện tại nó lại là một quả bom hẹn giờ, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, không sớm thì muộn cũng sẽ tìm tới cửa.

Ông đối với an ninh biệt thự của mình, tuy là rất có lòng tin nhưng cho dù là một chút mạo hiểm, cũng không đáng để ông mạo hiểm.

“Ông Takayama, ngài thật sự muốn bán quyền phổ này ư?”

“Đúng công khai đấu giá, người nào trả giá cao thì sẽ có được nó.”

Takayama gật đầu nói tiếp: ‘không cần thiết phải đắc tội người không nên đắc tội.

Vẻ mặt đội trưởng vệ sĩ thay đổi.

Từ trong miệng của ông Takayama, người không nên đắc tội đó khẳng định không phải là người bình thường.

“Vâng, tôi sẽ nghe theo mọi sự sắp xếp của ông Takayama đây.”

Đội trưởng đội vệ sĩ cũng không có hỏi nhiều, gật đầu cung kính nói.

Anh ta đi theo ông Takayama đã rất nhiều năm rồi, anh hiểu rất rõ mỗi ánh mắt môi cử chỉ của Takayama.

Nếu không có ánh mắt nhìn xa trông rộng, thì làm sao có thể làm người sưu tâm đồ cổ được, nhưng mạo hiểm như thế thật sự là quá lớn.

Ông Takayama vuốt quyền phổ trong tay, nhẹ nhàng than thở.

“Tao rất muốn có thời gian cất giữ mày dài hơn một chút, để khám phá bí mật trên người của mày, chỉ tiếc, dường như tao không có tư cách có được mày.”

Ngón tay của ông vuốt v e tinh tế ở bên trên quyền phổ, loại cảm giác mà đường vân nhỏ xíu trên quyền phổ mang lại, khiến ngón tay của ông nhẹ nhàng run rẩy, dù biết rất rõ quyền phổ này giá trị liên thành, nhất là đường vân phía trên tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, nhưng ông vẫn như cũ lựa chọn từ bỏ.

? Phật đào ý yêu số không theo bế san?

Ông cũng không muốn bởi vì lòng tham, mà cuối cùng ngay cả mạng sống của mình cũng không giữ được.

tin tức hội đấu giá rất nhanh lan truyền ra bên ngoài.

Người sưu tầm đồ cổ nổi tiếng nhất Đông Hàn, muốn công khai đấu giá một quyền phổ đặc biệt!

Sau khi ảnh chụp được phát tán ra bên ngoài, Giang Ninh liền xác định tin tức Lý Thành Phong chuyển cho mình là chuẩn xác không sai.

Anh càng kinh ngạc hơn chính là người kia đã có được quyền phổ, những lại rất quyết đoán đưa ra quyết định bán đấu giá quyền phổ, xem ra người sưu tâm đồ cổ này, cũng không phải là người bình thường.
 
Chương 2004


“Hội đấu giá được tổ chức rất vội vàng, ngay đêm mai.”

A Phi nói: ‘Đến lúc đó chắc sẽ có rất nhiều phú hào đến tham gia, không phải là bởi vì bọn họ cảm thấy hứng thú đối với quyền phổ này, mà bọn họ đến là bởi vì người đấu giá quyên phổ này là Takayama, là người sưu tầm đồ cổ nổi tiếng nhất Đông Hàn, thậm chí ở trên quốc tế ông ta cũng có một chút tên tuổi.”

“Đồ vật mà ông ta cất giữ rất ít khi chuyển nhượng hoặc bán đấu giá, trừ phi đồ vật kia không hợp khẩu vị của ông ta nữa, ông ta mới bằng lòng nhả ra, mấy món đồ vật trước đó đều có giá trị liên thành.”

Giang Ninh mỉm cười: ‘Đúng là một người có tính tình cổ quái.”

Chỉ cần nhìn có hợp khẩu vị của mình hay không, không thích thì cho dù là đồ vật có giá trị liên thành cũng không muốn cất giữ.

“Thời gian địa điểm thì sao?”

“Tám giờ đêm mai, biệt thự của Takayama.”

Giang Ninh nhẹ gật đầu: “Xem ra, người sưu tầm đồ cổ này rất là cẩn thận.”

“Cũng rất thông minh.”

A Phi nói: ‘Quyên phổ kia đối với một người không luyện võ mà nói, cũng chỉ là một tờ giấy, thậm chí có khả năng dẫn đến họa diệt thân.”

Khẳng định là ông ta đã cảm giác được gần đây có người để mắt tới quyền phổ, để mắt tới ông ta, cho ông ta nên mới vội vã đấu giá quyền phổ kia như thế.”

Người thông minh mới có thể hiểu, thứ mình có thể khống chế được trong tay mới là thứ thuộc vê mình.

Lý Thành Phong cũng vừa nhận được tin tức đấu giá quyền phổ, anh không dám giấu diếm lập tức thông báo cho Phương Ngân.

Âm mưu dùng vũ lực cướp đoạt, là chuyện không thể được.

Lý Thành Phong nói thẳng.

“Biệt thự Takayama vệ sĩ canh phòng nghiêm ngặt, cho dù thực lực của cậu có cao cường hơn đi chăng nữa, chỉ sợ cũng khó mà thành công.

Phương Ngân không nói chuyện.

Anh không thích những chuyện phiền toái như vậy.

Quyền phổ ở trong tay người nào liền giết người đó cướp lấy, như vậy tốt hơn bao nhiêu không cần phải dông dài như thế này!

“Đây là sơ đồ biệt thự”

Lý Thành Phong mở màn hình, hình ảnh 3D được chiếu lên: “Bên trong là tầng tầng lớp lớp vệ sĩ, còn có không ít kỹ thuật chống trộm công nghệ cao, cho dù võ công của cậu có giỏi thế nào đi chăng nữa, một khi tiến vào bên trong cũng chỉ có một con đường là chết.”

“Anh đang hoài nghi năng lực của tôi?”

Phương Ngân hừ một tiếng.

“Không, ngược lại tôi rất hi vọng cậu đột nhập được vào trong đó.

Lý Thành Phong lắc đầu: ‘Nếu như cậu chết ở trong đó đối với tôi mà nói, hình như không phải là chuyện gì xấu thì phải.”

Anh rất thẳng thắn đây cũng là sự thật, anh không nói chắc chắn Phương Ngân cũng đã biết rồi.
 
Chương 2005


Phương Ngân hừ một tiếng.

“Vậy anh nói đi, bây giờ chỉ có thể tham gia đấu giá theo lẽ thường thôi sao?”

“Không sai.”

Lý Thành Phong nhìn thoáng qua Phương Ngân một chút rồi nói: ‘Nhưng anh có tiền không? Nhiều phú hào tham gia đấu giá như vậy, tôi nghĩ giá cả của quyền phổ đó sẽ không thấp đâu.”

“Tôi không có tiền nhưng anh cóI”

Phương Ngân cười mỉa mai một cái.

“Nhà họ Lý đúng là có tiền nhưng tôi không có, đêm mai đã đấu giá rồi tôi không có cách nào lấy ra nhiều tiền mặt như vậy.”

“Anh muốn chết ư?”

“Anh giết tôi cũng vô dụng.”

Lý Thành Phong rất bình tĩnh.

Dường như cho dù bây giờ Phương Ngân gi ết chết anh, anh cũng không thèm quan tâm: “Phương Ngân, tốt nhất là bây giờ cậu đối xử khách khí với tôi một chút, bởi vì chí ít tôi còn có thể trợ giúp cho cậu, nếu không cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn quyền phổ kia rơi vào tay của Giang Ninh mà thôi.”

Phương Ngân híp mắt, lộ ra một cõ sát khí lạnh lẽo.

? Hầu phật che nhị hầu che lục che?

Khít Một khi quyền phổ rơi vào trong tay của Giang Ninh, vậy thì đúng là anh ta không có cách nào cướp lại quyền phổ †ừ trong tay của Giang Ninh.

“Anh nhất định phải lấy ra đủ tiền cho tôi!”

“Tôi nói này, Lý Thành Phong tựa lưng lên ghế sa lông, trên khuôn mặt nở một nụ cười: “Bây giờ cậu phải khách khí với tôi một chút.”

“Tiền tôi có một ít, nhưng có đủ dùng hay không thì không biết, nhưng nếu cậu vẫn giữ loại thái độ này với tôi, vậy thì ngay cả chút tiền ấy cũng không có cho cậu dùng đâu.”

Dáng vẻ của anh ta giống như lợn chết không sợ nước sôi bỏng, cho dù ngay một phút sau Phương Ngân cắt đứt cổ của anh, anh cũng lười động đậy cho dù là một chút.

Đối mặt với loại cao thủ như Phương Ngân này, nếu không nắm chắc cơ hội uy hiếp điểm yếu của cậu ta thì không có biện pháp nào nữa rồi!

“Nếu như tôi không chiếm được quyền phổ anh cũng phải chết, anh hiểu chưa?”

Phương Ngân xụ mặt, trên mặt không biểu tình.

Mục đích của anh rất đơn giản chính là muốn có được quyền phổ, về phần làm thế nào chiếm được anh không quan tâm.

Nếu như có người đoạt được quyền phổ mà không phải Giang Ninh, anh ta sẽ bất chấp cho dù phải trả bất cứ giá nào, giế t chết người đó sau đó cướp quyền phổ về.

“Tôi chết rồi thì thế nào?”

Lý Thành Phong một mặt chẳng sao cả nói: “Nhưng Giang Ninh mà có được quyền phổ này, cậu ta lên cậu xuống thế, sau này cậu cũng sẽ chỉ càng ngày càng gian nan hơn mà thôi, Phương Ngân cậu vần là vì chính mình suy nghĩ một chút đi thì hơn.”

“Quy tắc thế giới này đích thật là kẻ mạnh thắng kẻ yếu thua, tôi ở trước mặt cậu là kẻ yếu, nhưng cậu ở trước mặt Giang Ninh cũng là kẻ yếu.”

Trong giọng nói của anh ta còn có một tia châm chọc mỉa mai.
 
Chương 2006


Dường như biết Phương Ngân không dám đọ sức trực tiếp với Giang Ninh, thậm chí Lý Thành Phong còn có chút xem thường anh.

Giọng điệu này khiến Phương Ngân rất không thoải mái, nhưng anh không nói gì chỉ là hừ một tiếng, liền quay người rời đi.

“Tôi cũng không tin, lần này cậu không chết!”

Lý Thành Phong nhìn bóng lưng Phương Ngân dần biến mất, nghiến răng nghiến lợi nói.

Chỉ cần tên khốn kiếp Phương Ngân này chết, nhà họ Lý của anh ta mới có thể sống sót, vê phần phải bỏ ra cái giá đắt cỡ nào anh không quan tâm, hiện tại cái giá mà nhà họ Lý bỏ ra chẳng lẽ vẫn còn chưa đủ lớn ư?

Thành viên trụ cột gần như đều chết sạch, ngay cả anh em ruột của anh cũng mất mạng, kẻ đầu sỏ của tất cả chuyện này chính là cái tên Phương Ngân khốn nạn này!

Chỉ cần gi ết chết Phương Ngân, nhà họ Lý mới có thể đi vào quỹ đạo thêm một lần nữa.

Thời gian trôi qua vội vàng, một ngày cứ như vậy trôi qua.

Thời gian tiến hành hội đấu giá cũng đến!

Bảy giờ tối Giang Ninh xuất phát, đi về phía biệt thự Takayama, bên người cũng chỉ có một mình A Phi lái xe.

“Đại ca, chúng ta cũng lâu rồi không có tham gia hội đấu giá, A Phi vừa lái xe, vừa cười vừa nói: “Thật lâu rồi không được hưởng thụ cảm giác dùng tiên đè chết người, là cảm giác như thế nào.”

Tiền là vật ngoài thân, cho tới bây giờ Giang Ninh chưa từng để ở trong lòng.

Anh không muốn động vào tiền, đáng lý loại đồ vật này phải bị con người xem như công cụ, nhưng trên thực tế thường thường sẽ là người trở thành công cụ cho đồng tiền, bị tiên chỉ phối con người trở thành nô lệ của đồng tiền.

Đó mới là bi ai lớn nhất.

Biệt thự Takayama ở Hán Đô cũng không có tên tuổi gì.

Bởi vì Takayama người này rất khiêm tốn.

Người có thể quyen biết ông ở Hán Đô, ở trong thành phố lớn quốc tế hóa này, cũng được xem là nhân vật không phú thì quý.

Dù sao có thể có khả năng cất giữ những bảo bối quý giá kia, còn có thể nuôi nhiều người như vậy, nếu Takayama không đủ vốn liếng, thì hiển nhiên là không làm được đến mức này.

Thế giới này chính là như vậy, loại người mà nhìn bề ngoài rất lợi hại, nhưng thực ra cũng không phải là rất lợi hại.

Mà loại người không thích thể hiện hiện sơn không lộ thủy không lộ, nhìn bề ngoài thì xấu xí nhưng lại là người biết giấu tài nhất.

Người tên Takayama này, hiển nhiên là thuộc về loại người thứ hai này.

Lái xe ô tô đến biệt thự Takayama, xe vừa mới đến cổng liền có không ít người ngăn đón, vũ trang đầy đủ!

Bọn họ kiểm tra mỗi một chiếc xe, bảo đảm không có ai mang theo vũ khí đi vào trong, an toàn là vấn đề mà biệt thự Takayama coi trọng nhất.

Có thể tới hội đấu giá không nói có quyền, nhưng tuyệt đối có tiền!

“Tích tích tích”

Dụng cụ kiểm tra không ngừng vang lên âm thanh, mấy người phải kiểm tra đi kiểm tra lại xe của Giang Ninh hai lần, mới bằng lòng để cho anh đi vào, trình độ nghiêm ngặt không thua kém gì nhà của nhân vật lớn có chức có quyền một chút nào.
 
Chương 2007


“Thật đúng là rất nghiêm ngặt, nhưng những tên lính đánh thuê này, hình như cũng đến từ nơi đó.”

A Phi nói.

Trước đó đám người Giang Ninh ở nước ngoài Las Vegas, đã gặp qua lính đánh thuê Hắc Hỏa đến từ khu vực chiến tranh khói lửa Trung Đông.

Thậm chí, nhà họ Lệ Las Vegas, bị Giang Ninh sung quân đến Trung Đông khai thác thị trường mới, nhưng cho đến nay Giang Ninh chưa từng hỏi thăm câu nào đến sống chết của cha con nhà họ Lệ.

“Nơi đó, sớm muộn chúng ta cũng phải đi qua.”

Giang Ninh thản nhiên nói.

Loại khu vực kia, là điên cuồng nhất!

Dường như mỗi ngày đều có rất nhiều người chết ở trên chiến trường, bọn họ là vì tiền, vì lợi ích, mạng sống so với cỏ còn hèn mọn đê tiện hơn.

Trong đầu Giang Ninh hiện lên vô số?San số không tây bế hầu san đào hầu?

Anh tận mắt thấy ở đó xác người trôi dạt khắp nơi, cửa nát nhà tan, vợ chết con mồ côi, chiến tranh xảy ra đáng thương nhất là những đứa bé không có nhà để về.

Bọn họ đều bị tổ chức lính đánh thuê mang đi, cuối cùng sẽ là kết cục gì, Giang Ninh căn bản không muốn nghĩ đến.

Anh nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm nói: ‘Không sớm thì muộn tôi cũng phải đến đó, đến lúc đó hi vọng sẽ có một chút thay đổi.”

Ô tô tiến vào biệt thự, có người dẫn đường cho bọn họ đỗ xe ở vị trí đối diện bên trên.

Xuống xe, Giang Ninh liếc nhìn xum quanh một vòng, chung quanh đều là vệ Sĩ có vũ trang phòng bị.

“Hai vị, mời đi bên này đi.”

Đi đường nào, đi về phía nào đều có người dân đường và khống chế vô cùng nghiêm ngặt, cho dù tiến vào trong biệt thự, cũng chỉ có thể hoạt động ở dưới mí mắt của những tên lính đánh thuê này, muốn thoát khỏi tầm mắt của bọn họ, là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

“Cái tên Takayama này không đơn giản”

A Phi nói khẽ: “Để làm được như thế này cần xài bao nhiêu tiền?”

Nuôi nhiều lính đánh thuê như vậy, tuyệt đối không phải là một con số nhỏ.

“Có đôi khi, vấn đề không chỉ là tiền.”

Giang Ninh thản nhiên nói.

Anh không dây dưa quá nhiều trong vấn đề này.

Mục tiêu hôm nay là có được một tờ quyền phổ kia, về phần cái tên Takayama này là ai, có bối cảnh thế nào, Giang Ninh không quan tâm mà cũng chẳng muốn quan tâm.

Anh có thể cảm giác được, Takayama và Trung Đông bên kia, khẳng định là có một liên hệ nào đó nhưng cụ thể là cái gì, đối với Giang Ninh bây giờ mà nói cũng chẳng có lực hấp dẫn gì.

Giang Ninh và A Phi đi theo người dẫn dắt tiến vào phòng bán đấu giá.

Hai người bọn họ vừa đi, một chiếc xe Rolls-Royce tiến đến.

Xe dừng lại Lý Thành Phong từ trên xe đi xuống, đi theo phía sau là bốn tên vệ sĩ mặc tây trang màu đen.

“Gương mặt này của anh, chỉ sợ là ngay cả Giang Ninh cũng không nhận ra”

Lý Thành Phong cũng không trả lời.
 
Chương 2008


Sau lưng không có ai trả lời anh, Lý Thành Phong tự giễu cười một tiếng.

? Đào ngũ ý đào hầu yêu hầu ngũ?

Cũng không nói cái gì nữa, được người ta dẫn dắt tiến vào phòng bán đấu giá.

Anh vừa đi vào phòng khách, liền thấy trong phòng có không ít người.

Trong đó phần lớn đều là người mà anh ta quen biết, đều là nhân vật lớn có danh tiếng ở Đông Hàn, anh nhìn lướt một vòng liền nhìn thấy Giang Ninh.

Đương nhiên nếu so sánh với Giang Ninh, những người được gọi là nhân vật lớn này chẳng phải là cái thá gì cả.

Anh dời ánh mắt đi sang chỗ khác không nhìn Giang Ninh nữa, trực tiếp tìm chỗ ngồi xuống, bốn tên vệ sĩ sau lưng cũng đứng ở sau lưng anh ta, bao vây anh ta lại.

Nhìn thấy dáng vẻ muốn sống chớ tới gân của Lý Thành Phong, có mấy người muốn đi sang đây chào hỏi Lý Thành Phong, thấy thế cũng không dám tới gần.

Ai cũng biết, nhà họ Lý gần đây không ngừng gặp rắc rối, ai cũng không nghĩ tới Lý Thành Phong lại còn có tâm tư đi tham gia hội đấu giá.

“Không nghĩ tới chủ nhân nhà họ Lý lại vẫn có thể ung dung như vậy, gần đây Lý thị gặp biến cố bị tổn thất lớn như vậy, anh ta vẫn có tâm tư tham gia hội đấu giá.”

“Các người có nghe nói không, những người phản bội chạy trốn khỏi nhà họ Lý đều chết hết rồi! Hiện tại thành viên trụ cột của nhà họ Lý không còn mấy người, thật sự là tổn thất quá lớn!”

“Lý thị gân đây không phải là cùng với cái Lâm thị cái gì gì đó tranh giành cấu xé lẫn nhau hay sao? Vậy Lâm thị kia có địa vị như thế nào?”

“Ngay cả vị bên kia ngồi hàng trước nhất đóI”

Mấy người xì xào bàn tán, hiển nhiên là đã nghe được một chút tin đồn gì đó.

Lý thị và Lâm thị hai cái đối thủ cạnh tranh một mất một còn lại cùng xuất hiện ở một nơi, vậy thì buổi tối này chỉ sợ là không có chuyện của bọn họ rồi.

Giang Ninh ngồi ở phía trước nhất, căn bản không để ý tới những người khác, anh cũng không nhìn ai, cũng không quan tâm ai, từ lúc ngồi xuống ghế ánh mắt anh luôn nhìn chằm chằm trên đài đấu giá, ở trên đài người chủ trì buổi đấu giá đang làm công tác chuẩn bị.

Người tới càng ngày càng nhiều, không đến mười phút, người nên tới đều đã tới.

Biệt thự Takayama có quy định người nào đến trễ thì không thể vào trong, ông ta sẽ không chờ bất cứ người nào.

“Đông…” Tải app truyệnhola đọc nhiều hơn nhé!

Chuông đồng bên cạnh, bị người chủ trì buổi đấu giá gõ vang, toàn bộ đại sảnh lập tức trở nên yên tĩnh.

“Các vịt”

Người chủ trì buổi đấu giá cười nói: “Rất vui vì hôm nay có thể có cơ hội giúp ông Takayama, bán đấu giá một món đồ quý giá được ông Takayama cất giữ!”

“Đồ vật mà ông Takayama cất giữ cam đoan giá trị, tin tưởng mọi người ở đây chắc là đã biết, không cần tôi phải nhiều lời.”

“Mấy món đồ lần trước đều được đấu giá vô cùng kịch liệt, không biết hôm nay người nào sẽ trở thành người thắng cuối cùng!”

Anh ta liếc nhìn một vòng, trong ánh mắt đều mang theo ý cười.
 
Chương 2009


Chỗ mà ánh mắt anh ta nhìn đến, đều là phú hào có tài sản giá trị không thấp hơn một tỷ, toàn bộ kẻ có tiên Đông Hàn, bảy phần đều ở chỗ này.

“Tôi sẽ không nói nhảm nhiều lời nữa, trực tiếp đi vào chủ đề chính của buổi tối hôm nay, đồ vật mà ông Takayama đấu giá lần này là một tờ quyền phổ, xin mời mọi người xeml”

Theo hướng tay của anh ta duôi ra là một cái giàn gỗ, chậm rãi từ dưới mặt đất nâng lên, xum quanh tờ quyển sách được thủy tinh cường lực bao bọc, ở bên trong hòm thủy tỉnh kia là một tờ quyền phổ màu vàng, lắng lặng nằm ở giữa hai tâng pha lê.

Dưới Camera đặc tả, có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng chất liệu quyển sách này không hề tâm thường, đường vân phía trên ẩn hiện tảo ra một loại khí tức đặc biệt.

“Nguồn gốc của tờ quyền phổ này rất bí ẩn, là mấy năm trước ông Takayama trong lúc vô tình có được, ở đây đều là người có ánh mắt độc đáo, ý nghĩa của tờ quyền phổ này đối với môi người mà nói, là không giống nhau.”

Dường như người chủ trì buổi đấu giá cũng không có cái gì có thể giới thiệu về quyền phổ này, dù sao ngay cả Takayama cũng không biết, rốt cuộc quyền phổ này là thứ gì thì làm sao anh †a biết được.

“Cho nên lần đấu giá này rất là đặc biệt, giá quy định mà ông Takayama đưa cho tôi là một trăm đô la mỹ.

Anh duõi một ngón tay ra khuôn mặt lộ ra ý cười: ‘Mọi người không có nghe nhầm đâu, giá khởi điểm chính là một trăm đô la mỹi”

Người chủ trì vừa dứt lời, toàn trường đều xôn xao.

Giá khởi điểm một trăm đô la mỹ?

Bọn họ còn đang nghĩ là mình nghe nhầm chứ.

Đồ vật mà Takayama cất giữ, có cái nào mà không phải lấy trăm vạn đô la mỹ làm đơn vị chứ, làm sao có thể chỉ có một trăm đô la, đây là đang nói đùa phải không?

Biểu cảm trên mặt của không ít người, đều mang loại nghi vấn này.

“Tôi nhắc lại lần nữa, giá khởi điểm là một trăm đô la mỹ.”

Người chủ trì buổi đấu giá cười nói: “Quyền phổ này sẽ thuộc về người có duyên, không phải giá cả có thể cân đo đong đếm được, cho nên ông Takayama đưa ra giá quy định là một trăm đô la mỹ.”

Anh đưa tay ra chỉ vào quyền phổ trong hòm thủy tinh: “Vậy thì bây giờ mọi người có thể đấu giái”

“Năm ngàn vạn.”

Không đợi đám người kịp phản ứng, suy đoán Takayama đang chơi trò gì mà đưa ra loại giá khởi điểm này, không biết lát nữa bọn họ nên hét cái giá nào.

Nên hét lên thêm một trăm đô la mỹ, hay nên làm gì đây.

Một âm thanh vang vọng trong phòng khách!

Năm ngàn vạn!

Có một người ngồi ở một góc hẻo lánh, vừa mới chuẩn bị giơ lên bảng hiệu, hét lên một ngàn đô la mỹ, nghe được cái giá năm ngàn lập tức xấu hổ, bảng trong tay giơ lên được một nửa, giơ tiếp lên cũng không được mà bỏ xuống cũng không xong.

Năm ngàn vạn đô la mỹ?

Từ một trăm đô la mỹ trực tiếp thét lên năm ngàn vạn đô la mỹ?

Anh con mẹ nó có bị bệnh không vậy!

Tâm mắt mọi người lập tức chuyển hướng về phía hàng ghế trước nhất, Giang Ninh ngồi ở kia không nhúc nhích tí nào chỉ nhẹ nhàng giơ bảng hiệu lên.
 
Chương 2010


Có phải anh ta nghe nhầm rồi hay không, giá khởi điểm là một trăm đô la mỹ chứ không phải một ngàn vạn đô la mỹi Cứ cho giá khởi điểm là một ngàn vạn đô la mỹ đi, anh ta mới lần đầu tiên hét giá đã trực tiếp hét thêm bốn ngàn vạn, rốt cuộc là làm cái trò gì vậy?

Phòng khách lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh, suy nghĩ trong lòng mỗi người đều không giống nhau.

Có người nhìn chằm chằm Giang Ninh, không biết Giang Ninh có ý đồ gì, cũng có người nhìn chằm chằm quyền phổ có phải là bởi vì tờ quyền phổ này có điểm gì đặc biệt, hay là Giang Ninh biết bí mật của tờ quyền phổ này, cho nên mới dứt khoát ra giá trên trời nhất định phải có được nó.

“Sáu ngàn vạn!”

Không chờ bọn họ suy nghĩ rõ ràng, lại một âm thanh nữa vang lên.

Đám người quay đầu nhìn lại, là chủ nhân của nhà họ Lý, Lý Thành Phong!

Anh ta giơ bảng hiệu lên hét giá, nhưng anh ta còn chưa kịp buông bảng hiệu xuống…

“Một trăm triệu.”

Giang Ninh lần nữa giơ bảng hiệu lên, căn bản là không hề có một chút do dự nào.

Hội trường lại một lần nữa xôn xao!

Không ít người thậm chí có cảm giác cổ họng của mình giống như bị người ta bóp chặt!

Cái tên Giang Ninh này…… Tuyệt đối là bị bệnh rồi!

“Một trăm triệu một ngàn……

“Hai tỷ.”

Lý Thành Phong lần nữa giơ bảng lên ngay cả lời cũng chưa kịp nói xong, Giang Ninh lại lần nữa hét giá, lần này còn khoa trương hơn lần trước, một hơi thét lên hai tỷ đô la mỹ.

Đây mới là lân thứ ba kêu giái Giá thấp nhất vẫn là một trăm đô la mỹ.

Những người khác ở hiện trường, cả đám đều trợn tròn mắt há hốc mồm bọn họ cuối cùng cũng hiểu, Giang Ninh không phải có bệnh chỉ là anh ta có tiền Vẻ mặt của Lý Thành Phong không thay đổi, lân nữa giơ bảng hiệu lên.

Lần này Giang Ninh dứt khoát không cho anh ta có cơ hội nói.

“Năm tỷ.”

Anh giơ bảng hiệu lên.

“Ngài đây, xin ngài chờ một chút, vừa nấy vị kia vừa mới giơ bảng hiệu lên, e là cần phải để vị kia kêu giá trước mới hợp tình hợp lý.”

Người chủ trì buổi đấu giá thân mật nhắc nhở.

Trong ánh mắt của anh ta lấp lóe một tia quang mang, cho tới bây giờ chưa thấy qua buổi đấu giá nào như thế này, mấy buổi đấu giá trước kia mỗi lần tăng giá nhiều nhất cũng chỉ là mấy ngàn vạn, cho dù là tranh giành một số bức tranh chữ quý báu cũng không đến mức điên cuồng như vậy.

Lại càng không cần phải nói tới đây chỉ là một tờ quyền phổ không rõ nguồn gốc.

Anh ta nói như vậy chỉ là vì cố ý cho Lý Thành Phong có một cơ hội nâng giá, Giang Ninh đã hét năm tỷ, Lý Thành Phong cũng không thể không có mặt mũi hét giá thấp hơn được đúng không.

Giang Ninh nở nụ cười dứt khoát không buông bảng hiệu trong tay ra nữa, quay đầu nhìn Lý Thành Phong một cái: “Vậy xin mời chủ nhân nhà họ Lý tiếp tục hét giá, anh ta hét giá bao nhiêu tôi đều sẽ tăng thêm một tỷ.”

? San bế yêu số không yêu yêu theo che?
 
Chương 2011


“Ong ong ong”

Tất cả mọi người ở hiện trường trong đầu đều là tiếng ong ong ong.

Đây là cuộc tranh giành giữa hai công ty sao?

Không quan tâm đang tranh giành cái gì, chỉ muốn giá của mình đưa ra cao hơn đối thủ, ép đầu đối thủ?

Cũng chỉ có lí do đó mới có thể giải thích những chuyện đang xảy ra.

Nhưng vì một món đồ như thế, mà bỏ ra vài tỷ đô la mỹ đáng giá hay không!

Làm như vậy chỉ càng khiến Takayama kiếm được nhiều lợi ích hơn mà thôi.

Bầu không khí có chút nghiêm trọng không ai dám nói chuyện, thậm chí những người khác có mặt ở hiện trường đều trực tiếp buông bảng hiệu trong tay xuống, không tham gia đấu giá nữa.

Bởi vì bọn họ biết bọn họ đã bị loại, chi bằng yên lặng xem kịch.

Giờ phút này tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lý Thành Phong, chờ anh ta mở miệng nói chuyện.

Giang Ninh nói mặc kệ Lý Thành Phong ra giá bao nhiêu, Giang Ninh cũng sẽ thêm một tỷ!

Quá phách lối!

Đây chẳng khác nào là muốn giẫm nhà họ Lý ở trên mặt đất.

Lý Thành Phong híp mắt lại nhìn thoáng qua Giang Ninh, không hề buông bảng hiệu trong tay xuống.

“Anh còn có thể lấy ra được bao nhiêu tiền nữa?”

Sau lưng truyền đến một âm thanh rất nhỏ, mang theo một chút tức giận còn có một tia không cam tâm.

“Quan trọng không phải tôi có bao nhiêu tiền, mà là”

Lý Thành Phong hạ giọng nói: “Giang Ninh có bao nhiêu tiền, chẳng lẽ cậu không biết ư?”

Mặc kệ anh hét giá bao nhiêu Giang Ninh cũng sẽ tăng giá, trừ phi Giang Ninh không có tiền.

Hôi Âm thanh lần nữa truyền đến: ‘Tôi cũng không tin anh ta có nhiều tiền như vậy! Liều mạng hét giá cao hơn cho tôi!

Tôi ngược lại muốn xem xem anh ta có dám tiếp tục tỏ vẻ ta đây không!”

“Một trăm tỷ!”

Lý Thành Phong trực tiếp la lớn.

Chỉ trong một cái nháy mắt, cả hội trường càng trở nên yên tĩnh và văng lặng hơn trước!

Anh ta làm như vậy là đang cố ý dụ Giang Ninh vào bấy?

Trong nháy mắt liền đem toàn bộ áp lực ném cho Giang Ninh, anh ta liền hét giá một trăm tỷ, để xem Giang Ninh có thật sự dám tiếp tục tăng thêm một tỷ nữa hay không?

Đây chính là một trăm tỷ!

“Tôi tăng thêm một tỷ, anh tiếp tục (i58 Nhưng Giang Ninh căn bản là không hề buông bảng hiệu xuống, thản nhiên nói, “Anh trực tiếp hét một cái giá cuối cùng đi.”

Suyt…

Người hôm nay tới tham gia buổi đấu giá này không phú thì quý, đều có gia tài trị giá vạn triệu, mỗi một người đều là giàu có nứt vách.

Nhưng ở trước mặt Giang Ninh, bọn họ có cảm giác mình giống như một người nghèo!

Nghèo kiết xác!

Giang Ninh mới thật sự là ngang tàng a.

Một trăm linh một tỷ, tranh giành một cái đồ chơi?
 
Chương 2012


Coi như đây là bảo bối thật đi, chỉ sợ giá trị của nó cũng không bằng giá tiền này.

Bây giờ Giang Ninh trực tiếp để Lý Thành Phong hét cái giá cuối cùng, lần nữa ném áp lực sang cho Lý Thành Phong, bởi vì người ở chỗ này đều biết nếu như Lý Thành Phong hét một cái giá trên trời, mà Giang Ninh không theo, vậy đồng nghĩa với việc anh ta đang đùa bỡn Lý Thành Phong!

Nhưng nếu như Lý Thành Phong không hét, thì đồng nghĩa với việc anh †a cúi đầu nhận thua.

Giang Ninh quá độc ác.

Dùng tiên đè người khiến người ta đầu choáng hoa mắt!

Ánh mắt mọi người đều dừng lại ở trên người Lý Thành Phong, không ít người nhịn không được cười.

“Nếu Lý Thành Phong dám hét một cái giá trên trời thật, Giang Ninh khẳng định sẽ bấy anh tai”

“Chẳng lẽ anh ta hét lên cái giá năm trăm tỷ, Giang Ninh cũng sẽ tăng thêm một tỷ ư? Thật sự là không đáng!”

“Chuyện này còn cần phải đoán sao, đây chính là một cái bấy, là một cái bẩy trời, hoặc là Lý Thành Phong chịu mất mặt hoặc là tổn thất mấy trăm tỷ, cho dù là Lý thị chỉ sợ số tiền lớn nhiều như vậy sẽ không chịu đựng nổi.”

Người chung quanh nghị luận ầm, ai cũng cảm thấy đây là cạm bầy mà Giang Ninh đang gài Lý Thành Phong.

Mặc kệ Lý Thành Phong có hét giá hay không, đều phải mất đi một vài thứ.

“Tôi không có tiền rồi.” Tải app truyênj-hola đọc nhiều hơn nhé!

Lý Thành Phong nói khẽ.

“Tôi mặc kệt”

Âm thanh sau lưng tức giận đến mức có chút run rẩy, Phương Ngân làm sao cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy.

Giang Ninh cái tên khốn nạn này thực lực cao cường thì thôi đi, sao lại còn có nhiều tiền như vậy.

Anh không tin, anh cũng không dám tin!

Một số tiền lớn như vậy, trên toàn thế giới này chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể làm được như vậy, Giang Ninh anh ta làm sao có thể làm được như vậy?

“Nếu như tôi hét giá nhưng không bỏ ra nổi số tiền đó, quyền phổ cũng sẽ rơi vào trong tay của Giang Ninh, hơn nữa nhà họ Lý của tôi còn mất mặt nữa.”

Lý Thành Phong hừ một tiếng: “Quyền phổ ở ngay trước mắt cậu, nếu như không chiếm được, Phương Ngân đây là lỗi của cậu!”

“Tôi bảo anh tiếp tục hét giá!”

Đột nhiên Lý Thành Phong cảm giác trên lưng của mình bị đồ vật sắc bén chĩa vào, thậm chí đã đâm vào trong da thịt của anh.

? Theo ngũ ý tây đào che nhị?

Một trận nhói nhói đau từ sau lưng truyền đến.

Hai con ngươi âm lãnh của Phương Ngân gắt gao nhìn chằm chằm anh!

“Một nghìn tỷ!”

Lý Thành Phong giơ bảng hiệu lên.

“Một nghìn không trăm linh một tỷ!”

Giang Ninh cũng không hề do dự, tiếp tục nói ra một con số.
 
Chương 2013


Không khí giống như bị đông cứng lại.

Không có ai dám mở miệng nói chuyện, ngay cả âm thanh hô hấp cũng giống như chỉ trong cái nháy mắt Giang Ninh đọc ra con số đó toàn bộ đều bị đình chỉ.

Một nghìn tỷ, đây không phải là đang đánh cược bình thường nữa!

Mà là lấy mạng sống ra đặt cược!

Bây giờ nhà họ Lý làm sao có thể bỏ ra nổi một nghìn tỷ tiền mặt chứ, Lý Thành Phong hét giá như vậy, là do anh bị ép buộc bất đắc dĩ lắm anh mới phía hét ra cái giá đấy, thậm chí anh còn có cảm giác Giang Ninh sẽ không tiếp tục hét giá nữa, để anh sập bây.

Nhưng thật không nghĩ đến Giang Ninh vậy mà vẫn hét giá!

Không chỉ là Lý Thành Phong, toàn bộ người chung quanh đều sắp điên rồi.

Mẹ nó rốt cuộc anh ta có bao nhiêu tiền?

“Điên rồi……

“Rốt cuộc anh ta có bao nhiêu tiền?

Cái công ty Lâm thị này cường đại đến mức như vậy saol”

“Là một nghìn tỷ đó!”

Dường như tất cả mọi người ở đây, đều cho rằng Giang Ninh đang thiết kế cái bấy cho Lý Thành Phong, chỉ cần Lý Thành Phong dám hét giá Giang Ninh sẽ lập tức bỏ cuộc, ép Lý Thành Phong phải bỏ ra một số tiền khổng lồ như vậy.

Nếu là như thế thật đối với nhà họ Lý mà nói, đó cũng là một chuyện vô cùng tổn hại.

Nhưng không có ai nghĩ rằng, vậy mà Giang Ninh lại tiếp tục hét giá, anh ta điên rồi ư!

Miệng Lý Thành Phong mở rộng không khép lại được, chuyện này khiến anh ta quên đi cơn đau đớn từ sau lưng của mình truyền đến.

Anh ngơ ngác nhìn Giang Ninh, không biết Giang Ninh rốt cuộc là muốn làm qì.

Chẳng lẽ là anh ta cảm thấy, cái hố mà anh ta đào cho mình còn chưa đủ lớn, anh ta nghĩ rằng số tiền này đối với mình mà nói là chuyện không đáng kể.

Không chỉ là Lý Thành Phong ngay cả Phương Ngân cũng có chút ngây người.

? Nhiễm san bế ý đào nhị bế?

Anh không ngu biết mấy con chữ số kia có nghĩa là gì.

Một dòng họ khổng lồ như nhà họ Lý cũng không thể chỉ trong một chốc lát bỏ ra được một số tiền lớn như vậy, còn Giang Ninh thì dựa vào cái gì mà bỏ ra được số tiền lớn như vậy?

“Anh ta điên rồi!”

Lý Thành Phong nhịn không được nói.

Chắc chắn là Giang Ninh đang nổi điên!

Nếu không bỏ ra nổi số tiền lớn như vậy, vậy thì thật là mất mặt.

Đau đớn trên lưng càng lúc càng mạnh hơn, hình như vật sắc nhọn kia lại đâm sâu hơn mấy phần.

“Tiếp tục hét!”

Phương Ngân căn răng âm thanh run rẩy kịch liệt, trong giọng nói mang theo một loại cảm giác không cam tâm.

Anh không cam tâm ở phương diện này, mình cũng bị Giang Ninh nghiền ép!
 
Chương 2014


“Hai nghìn tỷ!”

Lý Thành Phong hít sâu một hơi, sắc mặt có chút trắng bệch, lần này âm thanh của anh càng thêm run rẩy kịch liệt.

Mà những người còn ở trong kinh ngạc chưa kịp phản ứng kia, cảm thấy toàn thân đều tê dại, giống như có dòng điện chạy qua người bọn họ.

Hai nghìn tỷ?

Lý Thành Phong cũng bị điên rồi ư!

Cho dù bán hết Lâm thị, Giang Ninh cũng không thể có nhiều tiền như vậy.

Anh ta có phải là hồ đồ rồi không, nếu như Giang Ninh không tiếp tục tăng thêm giá, thì chỉ sợ Lý Thành Phong cũng không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, huống chỉ cho dù anh ta có nhiều tiền như vậy đi chăng nữa nhưng dùng để đấu giá một tờ quyền phổ, đáng giá hay không?

Điên rồi!

Bọn họ đều bị điên rồi!

Thế giới này đều điên rồi!

Có người lắc đầu, có người thở dài, có người thì nói Lý Thành Phong bị Giang Ninh k1ch thích mất đi lý trí rồi, lấy tình hình tài chính mà bọn họ biết về Giang Ninh mà nói đây là một cái bấy.

Cạm bẩy rõ ràng như vậy……

“Ba nghìn tỷ.”

Không chờ đám người xum quanh tiếp tục cảm thán, Giang Ninh chậm rãi giơ bảng hiệu lên nhàn nhạt mở miệng.

Lần này anh không phải là tăng thêm một tỷ nữa, mà trực tiếp tăng thêm một nghìn tỷ!

Ba nghìn tỷ đô la mỹ?

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Hội trường đấu giá dường như chỉ trong nháy mắt này bị người ta rút sạch không khí, rất nhiều người cảm thấy một loại áp lực đè ép hít thở không thông, vừa thống khổ lại k1ch thích.

Trong đầu, quanh quẩn âm thanh nhàn nhạt của Giang Ninh.

Ba nghìn tỷ……

Không ai nói chuyện, ngay cả tiếng hô hấp cũng hoàn toàn dừng lại.

Lý Thành Phong mở miệng rộng, giống như trước mắt là một cái vực sâu không đáy, anh không dám tiếp tục đi xuống thêm một chút nào nữa, căn bản là nhà họ Lý cũng không có thực lực này.

Đến chính anh cũng cảm thấy, Giang Ninh có phải bị điên rồi hay không.

“Tiếp tục hét!”

Phương Ngân càng thêm điên cuồng, lặng lẽ tăng sức lực lên con dao †rong tay, máu tươi từ bên hông Lý Thành Phong chậm rãi tràn ra, ngay cả áo của anh cũng bị nhuộm đỏ.

Nhưng Lý Thành Phong lại lắc đầu.

“Tôi sẽ không tiếp tục hét giá nữa, hoặc là cậu ở ngay chỗ này giết tôi!”

Nếu tiếp tục hét giá nhà họ Lý của anh ta liền xong đời!

Vừa nãy hét hai nghìn tỷ, anh cũng đã bất chấp tất cả kiên trì đến cùng, ôm tâm tư chán nản dùng dũng khí hét, bây giờ có thể th ở dốc một chút rồi, dũng khí vừa nãy cũng không còn sót lại chút nào nữa.

“Tôi bảo anh hét!”
 
Chương 2015


Con dao găm rạch da thịt, đâm sâu vào bên trongl Nhưng âm thanh của Lý Thành Phong vẫn buồn bực như cũ, anh ta cười châm chọc một tiếng: “Tiếp tục đâm đi!”

Anh quay đầu nhìn chằm chằm Phương Ngân, cùng với Phương Ngân bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hung ác mang theo một tia sát khí đáng sợ.

“Giết tôi! Hôm nay cậu cũng đừng nghĩ tới việc rời khỏi nơi này!”

Phương Ngân hừ một tiếng, con ngươi co lại.

Anh biết đây đã là mức cực hạn của Lý Thành Phong rồi, cho dù anh có ép chết Lý Thành Phong đi chăng nữa, Lý Thành Phong cũng tuyệt đối không tiếp tục hét thêm giá nữa, mà một khi gi ết chết Lý Thành Phong……

Phương Ngân ngẩng đầu nhìn Giang Ninh ngồi ở hàng ghế phía trước một chút, một khi bị anh ta chú ý tới, vậy thì hôm nay anh đúng là sẽ gặp phiền phức lớn.

“Hơn nữa chưa chắc Giang Ninh đã có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy.”

Lý Thành Phong nói: “Ba Nghìn tỷ đô la mỹ đói”

“Cậu có biết con số này có nghĩa là gì không?”

Hô hấp của anh có chút gấp rút, hiển nhiên là vết thương trên người khiến thể lực của anh có chút chống đỡ không nổi, nếu cứ mặc kệ máu tươi chảy ra như thế, mạng sống của anh có thể không giữ được.

Lý Thành Phong đứng lên trực tiếp quay đầu rời đi, điều này có nghĩa là anh ta bỏ cuộc.

Phương Ngân tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không có biện pháp gì cả, chỉ có thể đi theo Lý Thành Phong rời khỏi nơi này.

Anh cũng không tin, Giang Ninh có thể có nhiều tiền như vậy!

Chỉ cần Giang Ninh không bỏ ra được nhiều tiên như vậy, vậy quyền phổ này vẫn sẽ rơi vào trong tay Lý Thành Phong, cũng có nghĩa là quyền phổ này sẽ rơi vào trong tay anhI Lý Thành Phong đi rồi, hiện trường còn có ai có thể đấu giá với Giang Ninh nữa chứ?

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Điên thật rồi.

“Còn có ai đưa ra giá cao hơn hay không?”

Người chủ trì buổi đấu giá mặt đỏ tới mang tai, hiển nhiên không hề nghĩ tới chuyện lại biến thành như vậy.

Từ một trăm đô la mỹ là giá khởi điểm, anh ta cảm thấy có thể đạt được cái giá mười mấy vạn đô la mỹ cũng xem như là nể mặt của ông Takayama lắm rồi, nhưng còn bây giờ thì sao?

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Anh nhịn không được nhìn thoáng qua tờ quyền phổ trong hòm thủy tinh cường lực kia, loại đồ chơi này thật sự có giá trị cao như vậy sao?

“Ba nghìn tỷ lần thứ nhất!”

Ánh mắt của anh đảo qua tất cả mọi người, không ai dám đối mặt với anh ta, bọn họ giống như là không nghe thấy anh ta nói gì vậy, chỉ nhìn chằm chằm búa trong tay của anh.

“Ba nghìn tỷ lần thứ hai!”

“Ba nghìn tỷ lần thứ ba, thành giao!”

Bịch một tiếng, búa gõ xuống!

Người chủ trì buổi đấu giá kích động đến mức suýt chút nữa đứng không vững, duõi tay về phía Giang Ninh: “Chúc mừng ngài đây, với giá ba nghìn tỷ đô la mỹ đoạt được tờ quyền phổ này!”
 
Chương 2016


Giang Ninh chỉ khế gật đầu một cái, giống như không hề để số tiền ở trong lòng một chút cũng không có.

Ba nghìn tỷ đô la mỹ?

Cũng chỉ như nước mà thôi.

Người chung quanh đều bị loại biểu tình lạnh nhạt này của Giang Ninh, làm cho bọn họ rất không thoải mái, có loại d*c vọng muốn xông ra đánh anh, càng muốn nhìn xem rốt cuộc Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền kia hay không.

Nếu như anh hét giá đó chỉ vì k1ch thích nhất thời, mà lúc giao tiền Giang Ninh không giao ra được, vậy thì anh sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất trong mấy năm này của Hán Đô.

“Còn ngài đây xin hãy đi theo nhân viên công tác của chúng tôi, làm một số thủ tục.”

? Ý lục hầu lục ngũ nhiễm ý ý?

Người chủ trì buổi đấu giá cười ha hả nói.

“Nhanh chóng một chút.”

Giang Ninh khoát khoát tay: “Tôi không có nhiều thời gian như vậy, thanh toán như thế nào anh nói đi, tôi ở ngay chỗ này thanh toán sau đó sẽ lấy quyền phổ này đi luôn.”

“Không cần kiểm tra một chút ư?”

Người chủ trì buổi đấu giá ngây ra một lúc, đồ vật mà mình mất một số tiền lớn đấu giá mới có được, tốt xấu gì thì cũng phải nhìn một chút chứ, phải xác nhận xem không có vấn đề gì chứ nhỉ, đây chính là đồ vật dùng ba nghìn tỷ đô la mỹ đổi lấy aI Giang Ninh chỉ là liếc qua, lắc đầu: “Không cần nhìn, là thật là giả cũng không sao cả.”

Ong, ong,ong….

Người ở chỗ này đều bị câu nói này của Giang Ninh làm cho tức giận đến mức nôn ra máu.

Là thật là giả cũng không sao cả ư?

Cho dù có ra vẻ thì cũng không cần giả vờ đến mức như vậy chứ!

Ba nghìn tỷ đô la mỹ đói Là thật là giả không quan trọng ư?

Đúng là có bệnh tâm thần!

Người chủ trì buổi đấu giá nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần, lực sát thương của Giang Ninh quá mạnh.

Anh làm nghề này vài chục năm rồi, gặp qua không ít phú hào, loại đó giàu có nhiều tiền nhưng lại không biết nhìn hàng, loại người như vậy cũng không phải cái gì hiếm thấy.

Nhưng những người này cho dù là không hiểu cũng phải giả vờ lắp mô hình làm bộ làm tịch nhìn một chút, kiểm tra xong sẽ nói hai câu, ra vẻ mình rất hiểu biết.

? Đào bế lục bế san số không tây theo?

Là thật là giả không quan trọng!

“Xin ngài chờ một chút, tôi hỏi sẽ ý kiến của ông Takayama.”

Người chủ trì buổi đấu giá ngượng ngùng nở nụ cười, bước nhanh về phía cánh gà, hạ giọng dùng bộ đàm nói mấy câu, nhìn dáng vẻ của anh giống như còn chưa lấy lại tinh thần, vẻ mặt ngơ ngác.

Giang Ninh yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, bình tĩnh như một ngọn núi.

Mà người đứng ở phía sau, đều không có ai rời đi toàn bộ đều đang chờ, chờ xem phải chăng Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền lớn như thế hay không.

Nhưng theo bọn họ thấy, Giang Ninh khí thế đến mức này, chỉ sợ lấy ra ba nghìn tỷ cũng không đáng là gì.
 
Chương 2017


Không ai dám ở loại trường hợp này kêu một cái giá vớ vẩn cả, cho dù là Lý Thành Phong cũng không được, nếu đã hét ra cái giá đấy thì phải bỏ tiền ra, nếu như không giao tiền ra được thì……

Ông Takayama đây, cũng không phải là quả hồng mềm thích bóp thế nào thì bóp.

“Thưa ngài, ông Takayama nói ngài muốn thanh toán thế nào cũng được, một chút nữa ông ấy muốn mời ngài đây sang đó ngồi một chút, uống một chút trà, không biết ngài đây có đồng ý hay không?”

“Có thể.”

Giang Ninh thản nhiên nói.

Anh vây tay A Phi lập tức tiến lên một bước, hơi cúi đầu nhìn xuống người chủ trì buổi đấu giá, lớn tiếng nói: “Thanh toán như thế nào? Thanh toán công khai hay là riêng tư? Ông đây trực tiếp chuyển khoản!”

Mẹ nó, quá ngang tàn rồi!

Mấy nhân viên công tác lập tức tiến lên, dáng vẻ thận trọng hiển nhiên là bị khí thế của đám người Giang Ninh hù dọa.

Người có tiên không phải là không có, kẻ được xem là có tiền ở hiện trường cũng không ít, nhưng có tiên giống như Giang Ninh, giàu có nhiều tiền mà có khí thế thì chưa từng thấy qua.

Đám người Giang Ninh thanh toán ngay tại chỗ, trực tiếp quẹt thẻ!

Người ở hội trường nhìn thấy A Phi từ trong túi móc ra một chồng thẻ đen tượng trưng cho tài phú và địa vị, bọn họ lại một lần nữa bị một màn trước mắt này khiến cho hít thở không thông!

Thậm chí có người nhịn không được, đưa tay lên dùng sức bóp lấy cổ của mình, hận không thể bóp mình chết tươi ngay tại chối “Đây là thẻ một trăm tỷ cầm lấy mười tấm, đây là thẻ hai trăm tỷ anh cũng cầm lấy mười tấm, một nghìn tỷ cộng thêm hai nghìn tỷ, đủ rồi chứ?”

A Phi vừa đếm vừa nhìn người chủ trì buổi đấu giá, vẻ mặt của anh có chút tùy ý, giống như trong tay anh đang cầm không phải là loại thẻ đen thể hiện cho sự tài phú kếch xù, mà chỉ là những lá bài poker.

Người chủ trì buổi đấu nói một chữ, cảm giác yết hầu rất khô khốc, những chữ đằng sau làm sao cũng không nói ra được, anh vội vàng dùng lực ho khan hai tiếng: ‘Khụ khu! Đủ rồi! Đủ rồi!”

A Phi tiện tay ném thẻ lên bàn.

“Đủ rồi thì quẹt thẻ đi, tranh thủ thời gian nhanh lên! Mật mã đều là sáu số không.”

Thái độ thờ ơ đó không có khác biệt gì so với Giang Ninh!

Thật là biết chọc tức người khác mài Thật sự là quá khinh người!

Ở trên bàn kia, tưng ứng với mấy công ty đưa ra thị trường.

Nhưng ngay cả mắt Giang Ninh cũng không thèm nháy một cái.

Anh ta có tiền như vậy, còn mở công ty làm gì nữa……

“Tích tích”

Hai mươi tấm thẻ toàn bộ quẹt xong, toàn thân nhân viên công tác đã sớm run lẩy bẩy, trên trán đều là mồ hôi.

Tay cầm thẻ đen còn run dữ dội hơn, cả người bị một áp lực vô hình đè ép khiến bọn họ muốn ngất luôn tại chỗ.

“Thưa ngài thẻ của ngài……”

“Quẹt xong rồi, thì còn lấy thẻ này làm cái gì nữa?”

A Phi liếc mắt vẻ mặt ghét bỏ.

Có người đứng dậy rời khỏi đây, thực sự không thể xem tiếp loại chuyện như thế này nữa, người không chỉ sẽ bị tức chết, còn khiến cho người ta vô cùng xấu hổ.
 
Chương 2018


Bọn họ vì kiếm tiền không từ thủ đoạn nào, coi tiền còn quan trọng hơn mạng của mình, nhưng trước mắt Giang Ninh và A Phi thì……

Đây chính là chênh lệch cảnh giới nhân sinh sao?

“Quyền phổ.”

Người chủ trì buổi đấu giá mở hòm thủy tỉnh cường lực ra, cẩn thận từng li từng tí lấy quyền phổ ra ngoài, hai tay đưa cho Giang Ninh: “Mời ngài xem qua.”

Giang Ninh nhìn thoáng qua trực tiếp nhét vào trong túi, càng khiến cho đám người người chủ trì buổi đấu giá nói không ra lời.

Người này nói không quan tâm, thật đúng là không quan tâm thật.

“Ba nghìn tỷ…… Ba nghìn tỷ đó!”

Không biết bao nhiêu người đỏ ngầu cả mắt.

Giang Ninh thật sự bỏ ra được số tiền ấy.

Không chỉ có bỏ ra được, còn tùy ý lấy ra như vậy, giống như tùy ý móc ra ba trăm nghìn đồng vậy.

Ở một bên khác, Lý Thành Phong đã xử lý xong vết thương, đứng ở chỗ kia không nói một lời nào.

Ở sau lưng anh khuôn mặt của Phương Ngân cũng âm trâm không khác gì, cũng không nói lời nào, lắng lặng nhìn Giang Ninh đem tờ quyền phổ kia cất vào trong túi của mình.

Đây là tờ quyền phổ thứ bảy mà Giang Ninh có được.

Còn thiếu hai tờ nữa, anh sẽ tập hợp đủ quyền phổ rồi.

Đúng lúc đó Giang Ninh đột nhiên quay đầu lại, nhìn vê phía Lý Thành Phong, Phương Ngân lập tức phát hiện ra ánh mắt của Giang Ninh rơi trên người mình!

“Đi, Anh hạ giọng, cũng không dừng lại thêm một chút nào nữa, xoay người rời đi.

Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để xung đột chính diện với Giang Ninh.

Lần này…… Lần này anh lại bại dưới tài phú của Giang Ninh, bị Giang Ninh dùng tiên đập cho choáng váng.

Trên thế giới này, còn có thứ ngoài trừ thực lực võ thuật, làm cho anh có cảm giác bị thất bại.

Đó chính là tiền!

Đó chính là tiên!

“Chúc mừng cậu Giang đây, đấu giá được vật mà mình muốn.”

Khuôn mặt người chủ trì buổi đấu giá phơi phới tràn đầy sức sống, sau khi giá cả được thành giao, anh sẽ được trích phần trăm từ số tiền đó, số tiền đó cũng đã đủ để anh xin về hưu sớm, an hưởng tuổi già.

“Ông Takayama muốn gặp ngài, không biết bây giờ ngài có thể đi theo tôi không?”

“Đi thôi.”

Giang Ninh nhẹ gật đầu.

Người chủ trì buổi đấu giá mỉm cười dẫn đường, không hề để ý tới những người khác còn ở hội trường, những người này…… Anh khinh.

Biệt thự Takayama là nơi nào chứ, bọn họ không dám ở chỗ này gây sự ra oai đâu.

Biệt thự rất lớn, nếu như không có người dân đường chỉ sợ sẽ bị lạc đường.

Người chủ trì buổi đấu giá trực tiếp dân Giang Ninh và A Phi đi qua các hành lang, ngoặc mấy lần hành lang mới đi đến một tòa nhà bên trong sân.
 
Chương 2019


“Ông Takayama chính là ở trong đó, mời cậu Giang.”

Người chủ trì buổi đấu giá nói xong, lại quay đầu nhìn A Phi: “Cậu A Phi, mời ngài đi bên này, ông Takayama muốn nói chuyện riêng với cậu Giang.”

Nghe được lời này A Phi ngẩng đầu, liếc mắt với Giang Ninh một cái, Giang Ninh nhẹ gật đầu.

Hai người cũng không nói thêm câu nào.

Bọn họ thật sự là không cảm giác được bên trong cái biết thự Takayama này, có tồn tại nào có thể uy hiếp đến Giang Ninh.

Giang Ninh đi vào trong ngôi nhà, xa xa liền nhìn thấy một cánh cửa đang mở, một làn hương nhàn nhạt từ bên trong bay ra, hiển nhiên là loại trà mà bình thường anh thích uống.

Đúng là thú vị. Cả nhà tải app truyệnhola nhé!

Giang Ninh đi vào trong, ngồi trước khay trà là một người đàn ông trung niên, trán không cao đầu trọc sáng bóng, nhìn có cảm giác vui thích, trên mặt là một nụ cười thân thiện.

“Nghe danh không bằng gặp mặt, cậu Giang, tuổi trẻ tài cao.”

“Thật sao, từ đâu nghe kể về tôi vậy?”

Giang Ninh cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, ngay cả một chút khách sáo cũng không có, ngược lại cầm lấy chén trà đã được được Takayama pha xong: ‘Ông cũng thích uống loại trà này?”

“Chỉ là một chút sở thích vụn vặt mà thôi, biết cậu sẽ ghé thăm nên có chuẩn bị một chút.”

Ông Takayama mỉm cười, ông càng thẳng thắn hơn.

Hai người liếc nhìn nhau Giang Ninh cũng cười, Takayama cũng cười.

“Nói đến chuyện này, tôi cũng là lần đầu tiên nghe nói tám năm trước cậu Giang từng ở chiến trường Trung Đông.”

2 Ngũ che số không đào nhiễm lục Tây Tây?

Con mắt của Takayama rất sáng, sáng đến mức giống như có thể phát ra ánh sáng!

“Khi đó tôi chỉ là một người bình thường không đáng nhắc tới, thậm chí lúc nào cũng có thể bị g iết chết, bởi vì tôi có một kẻ thù rất cường đại,”

Ông mỉm cười: ‘Thế nhưng đột nhiên có một ngày, kẻ thù này của tôi chết đi, bị một người cường đại hơn g iết chết!”

Khắp khuôn mặt Takayama đều là vẻ cảm thán, giống như đang hồi tưởng lại đoạn thời gian trước kia.

“Kẻ thù chết đi những cái gì thuộc về anh ta liền trở thành của tôi, ngay cả quyền phổ này cũng là từ chỗ anh ta mà tôi mới có được.”

Ông nhìn Giang Ninh, nói xong câu đó ông mỉm cười cầm lấy chén trà, làm tư thế mời.

Giang Ninh cũng không khách khí.

Trà này cũng không tính là dẻ.

“Tôi nghiên cứu rất lâu, nhưng xem từ đầu đến cuối vẫn không hiểu, đường vân trên quyền phổ này có ý nghĩa gì, tôi nghĩ cậu Giang đây chắc là sẽ hiểu.”

Takayama đặt chén trà xuống, tiếp tục nói: “Loại đồ vật này, đối với một số người mà nói không có chút giá trị nào, ví dụ như tôi chẳng hạn, nhưng đối một người mà nói lại là giá trị liên thành, ví như cậu Giang đây chẳng hạn.”

Ba nghìn tỷ đô la mỹ, Giang Ninh dùng nhiều tiền như vậy để đấu giá giành lấy quyên phổ này, đủ để nhìn ra được, quyền phổ này có ý nghĩa như thế nào đối với anh.

“Ông sai rồi.”
 
Chương 2020


Nhưng Giang Ninh lại chỉ nhàn nhạt lắc đầu.

“Tôi tiêu tiền chưa chắc là vì thứ này, đối với tôi mà nói ý nghĩa quan trọng có đôi khi, Anh cười một tiếng: “Chỉ là tôi muốn tiêu tiền mà thôi.”

Takayama khẽ giật mình, khắp khuôn mặt đều là vẻ kinh ngạc.

Chỉ là muốn tiêu tiền mà thôi?

Rất nhanh ông liền khôi phục lại biểu cảm, nhịn không được cười ha hả.

“Cậu Giang thật là một người thú vị, có ý nghĩa, có ý nghĩa.”

Takayama võ tay, một người từ bên ngoài đi vào, Giang Ninh nhận ra người này là nhân viên công tác phụ trách làm thủ tục bàn giao.

“Chỉ là tiền của cậu Giang tôi không thể nhận.”

Takayama nói: “Nói đến chuyện này cậu Giang đúng là có duyên với tôi, thậm chí là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi tự mình nhận định rằng sinh mạng của mình, còn quý giá hơn ba nghìn tỷ đô la mỹ kia.”

“Quyền phổ này vốn là đồ vật của cậu Giang, bây giờ cũng chỉ là vật quay về với chủ mà thôi.”

Ông †a vừa nói, nhân viên công tác vừa thực hiện thao tác, chuyển toàn bộ tiền quay trở về trong thẻ của Giang Ninh.

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Tiền vừa vào túi bây giờ lại phải móc ra toàn bộ, đủ để nhìn ra tên Takayama này không thiếu tiên, không hề để số tiền ba nghìn tỷ đô la mỹ này vào trong mắt.

Đông Hàn lại còn có người giấu sau không lộ như vậy.

Chỉ là nhà họ Lý một quái vật khổng lồ như thế nắm trong tay mạch máu kinh tế Đông Hàn, nhưng đó cũng chỉ là bề ngoài, giống như Takayama là người ẩn giấu sâu nhất mới thật sự là nhân vật đáng sợ.

“Ông Takayama khách khí quá.”

Giang Ninh không hề để ý đến chuyện tiền có chuyển lại về tài khoản hay không, số tiền này anh căn bản là không để vào trong mắt.

Anh ngược lại càng cảm thấy hứng thú với ông Takayama trước mắt này hơn, rốt cuộc ông ta có lai lịch như thế nào.

“Là chuyện nên làm.”

Takayama nói: “Chút tiền ấy đối với cậu Giang mà nói không tính là cái gì cả, nhưng tôi rất muốn kết bạn với cậu Giang đây.’ Cầm ba nghìn tỷ ra để kết giao bạn bè, thế giới của người có tiền thật đúng là giản dị.

Giang Ninh mỉm cười, không nói gì.

Anh kết giao bạn bè, từ trước tới gì chưa từng để ý tới đối phương có tiền hay không, dù sao người kia cũng không thể có nhiều tiên hơn anh được.

Kết giao bạn bè loại chuyện này ngoài sở thích, ý chí hợp nhau ra thì hai bên phải cùng có lợi ích, bạn nhậu cũng là một loại bạn trong đó.

Thấy Giang Ninh không nói chuyện, Takayama đương nhiên hiểu ý của Giang Ninh.

Hai người bọn họ không có khả năng ngay lập tức liền trở thành bạn bè thật sự, trên thực tế lợi ích so với cái gì cũng đều có sức thuyết phục hơn.

“Không biết cậu Giang có hứng thú với lai lịch của quyên phổ này hay không?”

Takayama nói: ‘Nhắc đến mới nhớ, quá trình có được tờ quyển sách này rất là có tính phim kịch, cậu Giang nếu như cảm thấy hứng thú tôi có thể tâm sự với cậu Giang, hoặc là cậu Giang có thể thông qua những manh mối này đi tìm những tờ quyền phổ khác.”
 
Chương 2021


Nghe Takayama nói vậy, ánh mắt của Giang Ninh khẽ thay đổi.

Anh nhìn chằm chăm Takayama, nhàn nhạt nói: “Ông biết quyền phổ này không chỉ có một tờ?”

? Theo nhị nhị bế đào ý hầu phật?

“Nếu như tôi đoán không sai, thì chắc là có chín tờ đúng không.”

Takayama cười nói.

“Đường vân trên quyển sách này, chỉ sợ là người bình thường sẽ không chú ý đến, nhưng khi tôi dùng tay sờ nó, Ông ta vươn tay ra, mười ngón tay rất tinh tế nhất là khu vực vân tay kia, rõ ràng là không giống tay của người bình thường tí nào, đối với những người làm ngành sưu tầm này tính mãn cảm của ngón tay rất quan trọng, có khi tay của bọn họ còn mãn cảm hơn cả máy móc.

Đó là do thời gian lâu trên mấy chục năm luyện ra.

Tay bọn họ có thể sờ được rất nhiều đồ vật không giống nhau, mà người bình thường không thể sờ thấy được.

Nghe thấy Takayama nói đến đường vân, Giang Ninh liền biết Takayama thật sự đã phát hiện ra cái gì đó, chỉ là trên mặt của anh vấn là biểu cảm lạnh nhạt không hề thay đổi, cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

“Đôi tay này của ông, xem ra rất quý giá.”

Anh chỉ đôi tay của Takayama, bình tĩnh nói.

“Đúng vậy, trên người tôi đáng giá nhất chính là đôi tay này.”

Takayama cười nói: “Tôi có được mọi thứ như ngày hôm nay, đều là dựa vào đôi tay này.”

“Quý giá như thế, vậy thì phải bảo vệ thật tốt mới được.”

Hai người mắt đối mắt nhìn nhau, trầm mặc vài giây đồng hồ, sau đó lại đồng thời nở nụ cười.

“Xem ra cậu Giang đối với lai lịch của tờ quyền phổ này, cũng không cảm thấy có hứng thú gì mấy thì phải.”

“Hoàn toàn chính xác đúng là tôi không cảm thấy có hứng thú mấy với nó.

Giang Ninh nói: “Trà ông Takayama pha rất ngon, có cơ hội tôi lại đến uống.”

Nói xong anh đứng lên không nói thêm gì nữa, chào tạm biệt rồi rời đi.

Ông Takayama trước mắt này giấu rất kĩ, rất sâu, biết rõ Giang Ninh cảm thấy hứng thú với quyền phổ này, liền từng bước từng bước dân dụ anh, loại thủ đoạn này không thể không nói là rất thông minh.

Đổi lại là những người khác, chỉ sợ trả lại ba nghìn tỷ đô la mỹ và manh mối về quyền phổ khác, cũng sẽ khiến người †a mất đi đề phòng.

Nhưng Giang Ninh lại không giống.

Anh sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kỳ kẻ nào, nhất là lúc người khác ở trước mặt anh bày ra lợi ích, đó mới là __ lúc nguy hiểm nhất.

Nhìn Giang Ninh rời đi, biểu tình trên mặt Takayama không có một chút nào thay đổi, giống như đã sớm dự đoán được loại kết quả này.

“Không giữ cậu ta lại ư?”

Đội trưởng đội vệ sĩ đứng ở sau lưng Takayama, hạ giọng nói.

“Các người không giữ được cậu ta ở lại đâu.”

Takayama lắc đầu, tự giễu một tiếng: “Tôi không muốn cái biệt thự này, bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.”

Ánh mắt đội trưởng đội vệ sĩ khẽ biến, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Ninh rời đi.
 
Chương 2022


Bọn họ có đúng tròn ba trăm lính đánh thuê, mỗi người đều là tinh hoa cốt lõi, vậy mà vẫn không đủ sức để giữ Giang Ninh lại hay sao?

Takayama là đang nói đùa ư.

“Đừng nghĩ đến chuyện đi khiêu khích cậu ta, Takayama nói: “Đây là lời khuyên của tôi cho các người.”

“Mặc kệ ở đâu, cho dù là ở chiến trường Trung Đông của các người!”

“Cậu ta thật sự mạnh như vậy ư?”

“Chỉ sợ, so với quá khứ càng mạnh hơn.”

Takayama cảm khái. Từ nay nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà!

Bỏ ra một tờ quyền phổ đổi lấy một tách trà của Giang Ninh, đối với người khác mà nói là lỗ nặng, nhưng đối với Takayama mà nói thì ông rất thỏa mãn.

Giang Ninh có bao nhiêu đáng sợ, mấy năm trước kia ông đã được chứng kiến, mà rõ ràng Giang Ninh bây giờ rất khác với trước kia.

Có khả năng cậu ta là một mối uy hiếp, nhưng tương tự cậu ta cũng có thể là áo giáp!

So với trước kia càng cường đại hơn!

“Thăng cấp phòng ngự, tăng cường tuần tra, Takayama đứng lên: “Đêm nay chỉ sợ sẽ có người đến đây làm khách.”

“Vâng.”

Đội trưởng đội vệ sĩ gật đầu nói.

Takayama không nói gì nữa quay người trở về phòng của mình, mấy cánh cửa thép pha lê này đều có mật mã điện tử, cho nên ông không sợ những cao thủ võ thuật kia, nhưng đối với loại người như Giang Ninh, đã có thực lực cường hãn lại còn là người tỉnh thông những công nghệ cao văn minh này, chỉ e là những phòng ngự đó không có tác dụng gì với anh.

Mà Giang Ninh từ biệt thự đi ra thì thấy A Phi đã chờ ở cửa.

“Sao rồi?”

Trong miệng anh ngậm một điếu thuốc, ngẩng đầu nhìn về chỗ sâu nhất của biệt thự.

? Ngũ che hầu số không san ý hầu che?

“Không biết.”

Giang Ninh lắc đầu: “Ông ta giấu rất kĩ, tạm thời cứ giữ một khoảng cách đi”

A Phi nhẹ gật đầu.

“Ban đêm chờ ở chỗ này.”

Giang Ninh đi tới một bên, ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn một chút: “Tên kia, khẳng định sẽ nhịn không được đến đây.”

“Phương Ngân?”

? Tây phật che tây đào ngũ tây?

Ánh mắt của A Phi lạnh lẽo: ‘Đêm nay giết anh ta ư!”

“Không, Giang Ninh lắc đầu: “Xem kịch.”

Nghe vậy A Phi lập tức hiểu.

Hai người ở ngay cạnh biệt thự, cách đó không xa tìm một nơi ngồi xuống.

Phương Ngân chưa thể chết được, đây là khẳng định.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top