Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Chương 2014


“Hai nghìn tỷ!”

Lý Thành Phong hít sâu một hơi, sắc mặt có chút trắng bệch, lần này âm thanh của anh càng thêm run rẩy kịch liệt.

Mà những người còn ở trong kinh ngạc chưa kịp phản ứng kia, cảm thấy toàn thân đều tê dại, giống như có dòng điện chạy qua người bọn họ.

Hai nghìn tỷ?

Lý Thành Phong cũng bị điên rồi ư!

Cho dù bán hết Lâm thị, Giang Ninh cũng không thể có nhiều tiền như vậy.

Anh ta có phải là hồ đồ rồi không, nếu như Giang Ninh không tiếp tục tăng thêm giá, thì chỉ sợ Lý Thành Phong cũng không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, huống chỉ cho dù anh ta có nhiều tiền như vậy đi chăng nữa nhưng dùng để đấu giá một tờ quyền phổ, đáng giá hay không?

Điên rồi!

Bọn họ đều bị điên rồi!

Thế giới này đều điên rồi!

Có người lắc đầu, có người thở dài, có người thì nói Lý Thành Phong bị Giang Ninh k1ch thích mất đi lý trí rồi, lấy tình hình tài chính mà bọn họ biết về Giang Ninh mà nói đây là một cái bấy.

Cạm bẩy rõ ràng như vậy……

“Ba nghìn tỷ.”

Không chờ đám người xum quanh tiếp tục cảm thán, Giang Ninh chậm rãi giơ bảng hiệu lên nhàn nhạt mở miệng.

Lần này anh không phải là tăng thêm một tỷ nữa, mà trực tiếp tăng thêm một nghìn tỷ!

Ba nghìn tỷ đô la mỹ?

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Hội trường đấu giá dường như chỉ trong nháy mắt này bị người ta rút sạch không khí, rất nhiều người cảm thấy một loại áp lực đè ép hít thở không thông, vừa thống khổ lại k1ch thích.

Trong đầu, quanh quẩn âm thanh nhàn nhạt của Giang Ninh.

Ba nghìn tỷ……

Không ai nói chuyện, ngay cả tiếng hô hấp cũng hoàn toàn dừng lại.

Lý Thành Phong mở miệng rộng, giống như trước mắt là một cái vực sâu không đáy, anh không dám tiếp tục đi xuống thêm một chút nào nữa, căn bản là nhà họ Lý cũng không có thực lực này.

Đến chính anh cũng cảm thấy, Giang Ninh có phải bị điên rồi hay không.

“Tiếp tục hét!”

Phương Ngân càng thêm điên cuồng, lặng lẽ tăng sức lực lên con dao †rong tay, máu tươi từ bên hông Lý Thành Phong chậm rãi tràn ra, ngay cả áo của anh cũng bị nhuộm đỏ.

Nhưng Lý Thành Phong lại lắc đầu.

“Tôi sẽ không tiếp tục hét giá nữa, hoặc là cậu ở ngay chỗ này giết tôi!”

Nếu tiếp tục hét giá nhà họ Lý của anh ta liền xong đời!

Vừa nãy hét hai nghìn tỷ, anh cũng đã bất chấp tất cả kiên trì đến cùng, ôm tâm tư chán nản dùng dũng khí hét, bây giờ có thể th ở dốc một chút rồi, dũng khí vừa nãy cũng không còn sót lại chút nào nữa.

“Tôi bảo anh hét!”
 
Chương 2015


Con dao găm rạch da thịt, đâm sâu vào bên trongl Nhưng âm thanh của Lý Thành Phong vẫn buồn bực như cũ, anh ta cười châm chọc một tiếng: “Tiếp tục đâm đi!”

Anh quay đầu nhìn chằm chằm Phương Ngân, cùng với Phương Ngân bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hung ác mang theo một tia sát khí đáng sợ.

“Giết tôi! Hôm nay cậu cũng đừng nghĩ tới việc rời khỏi nơi này!”

Phương Ngân hừ một tiếng, con ngươi co lại.

Anh biết đây đã là mức cực hạn của Lý Thành Phong rồi, cho dù anh có ép chết Lý Thành Phong đi chăng nữa, Lý Thành Phong cũng tuyệt đối không tiếp tục hét thêm giá nữa, mà một khi gi ết chết Lý Thành Phong……

Phương Ngân ngẩng đầu nhìn Giang Ninh ngồi ở hàng ghế phía trước một chút, một khi bị anh ta chú ý tới, vậy thì hôm nay anh đúng là sẽ gặp phiền phức lớn.

“Hơn nữa chưa chắc Giang Ninh đã có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy.”

Lý Thành Phong nói: “Ba Nghìn tỷ đô la mỹ đói”

“Cậu có biết con số này có nghĩa là gì không?”

Hô hấp của anh có chút gấp rút, hiển nhiên là vết thương trên người khiến thể lực của anh có chút chống đỡ không nổi, nếu cứ mặc kệ máu tươi chảy ra như thế, mạng sống của anh có thể không giữ được.

Lý Thành Phong đứng lên trực tiếp quay đầu rời đi, điều này có nghĩa là anh ta bỏ cuộc.

Phương Ngân tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không có biện pháp gì cả, chỉ có thể đi theo Lý Thành Phong rời khỏi nơi này.

Anh cũng không tin, Giang Ninh có thể có nhiều tiền như vậy!

Chỉ cần Giang Ninh không bỏ ra được nhiều tiên như vậy, vậy quyền phổ này vẫn sẽ rơi vào trong tay Lý Thành Phong, cũng có nghĩa là quyền phổ này sẽ rơi vào trong tay anhI Lý Thành Phong đi rồi, hiện trường còn có ai có thể đấu giá với Giang Ninh nữa chứ?

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Điên thật rồi.

“Còn có ai đưa ra giá cao hơn hay không?”

Người chủ trì buổi đấu giá mặt đỏ tới mang tai, hiển nhiên không hề nghĩ tới chuyện lại biến thành như vậy.

Từ một trăm đô la mỹ là giá khởi điểm, anh ta cảm thấy có thể đạt được cái giá mười mấy vạn đô la mỹ cũng xem như là nể mặt của ông Takayama lắm rồi, nhưng còn bây giờ thì sao?

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Anh nhịn không được nhìn thoáng qua tờ quyền phổ trong hòm thủy tinh cường lực kia, loại đồ chơi này thật sự có giá trị cao như vậy sao?

“Ba nghìn tỷ lần thứ nhất!”

Ánh mắt của anh đảo qua tất cả mọi người, không ai dám đối mặt với anh ta, bọn họ giống như là không nghe thấy anh ta nói gì vậy, chỉ nhìn chằm chằm búa trong tay của anh.

“Ba nghìn tỷ lần thứ hai!”

“Ba nghìn tỷ lần thứ ba, thành giao!”

Bịch một tiếng, búa gõ xuống!

Người chủ trì buổi đấu giá kích động đến mức suýt chút nữa đứng không vững, duõi tay về phía Giang Ninh: “Chúc mừng ngài đây, với giá ba nghìn tỷ đô la mỹ đoạt được tờ quyền phổ này!”
 
Chương 2016


Giang Ninh chỉ khế gật đầu một cái, giống như không hề để số tiền ở trong lòng một chút cũng không có.

Ba nghìn tỷ đô la mỹ?

Cũng chỉ như nước mà thôi.

Người chung quanh đều bị loại biểu tình lạnh nhạt này của Giang Ninh, làm cho bọn họ rất không thoải mái, có loại d*c vọng muốn xông ra đánh anh, càng muốn nhìn xem rốt cuộc Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền kia hay không.

Nếu như anh hét giá đó chỉ vì k1ch thích nhất thời, mà lúc giao tiền Giang Ninh không giao ra được, vậy thì anh sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất trong mấy năm này của Hán Đô.

“Còn ngài đây xin hãy đi theo nhân viên công tác của chúng tôi, làm một số thủ tục.”

? Ý lục hầu lục ngũ nhiễm ý ý?

Người chủ trì buổi đấu giá cười ha hả nói.

“Nhanh chóng một chút.”

Giang Ninh khoát khoát tay: “Tôi không có nhiều thời gian như vậy, thanh toán như thế nào anh nói đi, tôi ở ngay chỗ này thanh toán sau đó sẽ lấy quyền phổ này đi luôn.”

“Không cần kiểm tra một chút ư?”

Người chủ trì buổi đấu giá ngây ra một lúc, đồ vật mà mình mất một số tiền lớn đấu giá mới có được, tốt xấu gì thì cũng phải nhìn một chút chứ, phải xác nhận xem không có vấn đề gì chứ nhỉ, đây chính là đồ vật dùng ba nghìn tỷ đô la mỹ đổi lấy aI Giang Ninh chỉ là liếc qua, lắc đầu: “Không cần nhìn, là thật là giả cũng không sao cả.”

Ong, ong,ong….

Người ở chỗ này đều bị câu nói này của Giang Ninh làm cho tức giận đến mức nôn ra máu.

Là thật là giả cũng không sao cả ư?

Cho dù có ra vẻ thì cũng không cần giả vờ đến mức như vậy chứ!

Ba nghìn tỷ đô la mỹ đói Là thật là giả không quan trọng ư?

Đúng là có bệnh tâm thần!

Người chủ trì buổi đấu giá nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần, lực sát thương của Giang Ninh quá mạnh.

Anh làm nghề này vài chục năm rồi, gặp qua không ít phú hào, loại đó giàu có nhiều tiền nhưng lại không biết nhìn hàng, loại người như vậy cũng không phải cái gì hiếm thấy.

Nhưng những người này cho dù là không hiểu cũng phải giả vờ lắp mô hình làm bộ làm tịch nhìn một chút, kiểm tra xong sẽ nói hai câu, ra vẻ mình rất hiểu biết.

? Đào bế lục bế san số không tây theo?

Là thật là giả không quan trọng!

“Xin ngài chờ một chút, tôi hỏi sẽ ý kiến của ông Takayama.”

Người chủ trì buổi đấu giá ngượng ngùng nở nụ cười, bước nhanh về phía cánh gà, hạ giọng dùng bộ đàm nói mấy câu, nhìn dáng vẻ của anh giống như còn chưa lấy lại tinh thần, vẻ mặt ngơ ngác.

Giang Ninh yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, bình tĩnh như một ngọn núi.

Mà người đứng ở phía sau, đều không có ai rời đi toàn bộ đều đang chờ, chờ xem phải chăng Giang Ninh có thể lấy ra được số tiền lớn như thế hay không.

Nhưng theo bọn họ thấy, Giang Ninh khí thế đến mức này, chỉ sợ lấy ra ba nghìn tỷ cũng không đáng là gì.
 
Chương 2017


Không ai dám ở loại trường hợp này kêu một cái giá vớ vẩn cả, cho dù là Lý Thành Phong cũng không được, nếu đã hét ra cái giá đấy thì phải bỏ tiền ra, nếu như không giao tiền ra được thì……

Ông Takayama đây, cũng không phải là quả hồng mềm thích bóp thế nào thì bóp.

“Thưa ngài, ông Takayama nói ngài muốn thanh toán thế nào cũng được, một chút nữa ông ấy muốn mời ngài đây sang đó ngồi một chút, uống một chút trà, không biết ngài đây có đồng ý hay không?”

“Có thể.”

Giang Ninh thản nhiên nói.

Anh vây tay A Phi lập tức tiến lên một bước, hơi cúi đầu nhìn xuống người chủ trì buổi đấu giá, lớn tiếng nói: “Thanh toán như thế nào? Thanh toán công khai hay là riêng tư? Ông đây trực tiếp chuyển khoản!”

Mẹ nó, quá ngang tàn rồi!

Mấy nhân viên công tác lập tức tiến lên, dáng vẻ thận trọng hiển nhiên là bị khí thế của đám người Giang Ninh hù dọa.

Người có tiên không phải là không có, kẻ được xem là có tiền ở hiện trường cũng không ít, nhưng có tiên giống như Giang Ninh, giàu có nhiều tiền mà có khí thế thì chưa từng thấy qua.

Đám người Giang Ninh thanh toán ngay tại chỗ, trực tiếp quẹt thẻ!

Người ở hội trường nhìn thấy A Phi từ trong túi móc ra một chồng thẻ đen tượng trưng cho tài phú và địa vị, bọn họ lại một lần nữa bị một màn trước mắt này khiến cho hít thở không thông!

Thậm chí có người nhịn không được, đưa tay lên dùng sức bóp lấy cổ của mình, hận không thể bóp mình chết tươi ngay tại chối “Đây là thẻ một trăm tỷ cầm lấy mười tấm, đây là thẻ hai trăm tỷ anh cũng cầm lấy mười tấm, một nghìn tỷ cộng thêm hai nghìn tỷ, đủ rồi chứ?”

A Phi vừa đếm vừa nhìn người chủ trì buổi đấu giá, vẻ mặt của anh có chút tùy ý, giống như trong tay anh đang cầm không phải là loại thẻ đen thể hiện cho sự tài phú kếch xù, mà chỉ là những lá bài poker.

Người chủ trì buổi đấu nói một chữ, cảm giác yết hầu rất khô khốc, những chữ đằng sau làm sao cũng không nói ra được, anh vội vàng dùng lực ho khan hai tiếng: ‘Khụ khu! Đủ rồi! Đủ rồi!”

A Phi tiện tay ném thẻ lên bàn.

“Đủ rồi thì quẹt thẻ đi, tranh thủ thời gian nhanh lên! Mật mã đều là sáu số không.”

Thái độ thờ ơ đó không có khác biệt gì so với Giang Ninh!

Thật là biết chọc tức người khác mài Thật sự là quá khinh người!

Ở trên bàn kia, tưng ứng với mấy công ty đưa ra thị trường.

Nhưng ngay cả mắt Giang Ninh cũng không thèm nháy một cái.

Anh ta có tiền như vậy, còn mở công ty làm gì nữa……

“Tích tích”

Hai mươi tấm thẻ toàn bộ quẹt xong, toàn thân nhân viên công tác đã sớm run lẩy bẩy, trên trán đều là mồ hôi.

Tay cầm thẻ đen còn run dữ dội hơn, cả người bị một áp lực vô hình đè ép khiến bọn họ muốn ngất luôn tại chỗ.

“Thưa ngài thẻ của ngài……”

“Quẹt xong rồi, thì còn lấy thẻ này làm cái gì nữa?”

A Phi liếc mắt vẻ mặt ghét bỏ.

Có người đứng dậy rời khỏi đây, thực sự không thể xem tiếp loại chuyện như thế này nữa, người không chỉ sẽ bị tức chết, còn khiến cho người ta vô cùng xấu hổ.
 
Chương 2018


Bọn họ vì kiếm tiền không từ thủ đoạn nào, coi tiền còn quan trọng hơn mạng của mình, nhưng trước mắt Giang Ninh và A Phi thì……

Đây chính là chênh lệch cảnh giới nhân sinh sao?

“Quyền phổ.”

Người chủ trì buổi đấu giá mở hòm thủy tỉnh cường lực ra, cẩn thận từng li từng tí lấy quyền phổ ra ngoài, hai tay đưa cho Giang Ninh: “Mời ngài xem qua.”

Giang Ninh nhìn thoáng qua trực tiếp nhét vào trong túi, càng khiến cho đám người người chủ trì buổi đấu giá nói không ra lời.

Người này nói không quan tâm, thật đúng là không quan tâm thật.

“Ba nghìn tỷ…… Ba nghìn tỷ đó!”

Không biết bao nhiêu người đỏ ngầu cả mắt.

Giang Ninh thật sự bỏ ra được số tiền ấy.

Không chỉ có bỏ ra được, còn tùy ý lấy ra như vậy, giống như tùy ý móc ra ba trăm nghìn đồng vậy.

Ở một bên khác, Lý Thành Phong đã xử lý xong vết thương, đứng ở chỗ kia không nói một lời nào.

Ở sau lưng anh khuôn mặt của Phương Ngân cũng âm trâm không khác gì, cũng không nói lời nào, lắng lặng nhìn Giang Ninh đem tờ quyền phổ kia cất vào trong túi của mình.

Đây là tờ quyền phổ thứ bảy mà Giang Ninh có được.

Còn thiếu hai tờ nữa, anh sẽ tập hợp đủ quyền phổ rồi.

Đúng lúc đó Giang Ninh đột nhiên quay đầu lại, nhìn vê phía Lý Thành Phong, Phương Ngân lập tức phát hiện ra ánh mắt của Giang Ninh rơi trên người mình!

“Đi, Anh hạ giọng, cũng không dừng lại thêm một chút nào nữa, xoay người rời đi.

Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để xung đột chính diện với Giang Ninh.

Lần này…… Lần này anh lại bại dưới tài phú của Giang Ninh, bị Giang Ninh dùng tiên đập cho choáng váng.

Trên thế giới này, còn có thứ ngoài trừ thực lực võ thuật, làm cho anh có cảm giác bị thất bại.

Đó chính là tiền!

Đó chính là tiên!

“Chúc mừng cậu Giang đây, đấu giá được vật mà mình muốn.”

Khuôn mặt người chủ trì buổi đấu giá phơi phới tràn đầy sức sống, sau khi giá cả được thành giao, anh sẽ được trích phần trăm từ số tiền đó, số tiền đó cũng đã đủ để anh xin về hưu sớm, an hưởng tuổi già.

“Ông Takayama muốn gặp ngài, không biết bây giờ ngài có thể đi theo tôi không?”

“Đi thôi.”

Giang Ninh nhẹ gật đầu.

Người chủ trì buổi đấu giá mỉm cười dẫn đường, không hề để ý tới những người khác còn ở hội trường, những người này…… Anh khinh.

Biệt thự Takayama là nơi nào chứ, bọn họ không dám ở chỗ này gây sự ra oai đâu.

Biệt thự rất lớn, nếu như không có người dân đường chỉ sợ sẽ bị lạc đường.

Người chủ trì buổi đấu giá trực tiếp dân Giang Ninh và A Phi đi qua các hành lang, ngoặc mấy lần hành lang mới đi đến một tòa nhà bên trong sân.
 
Chương 2019


“Ông Takayama chính là ở trong đó, mời cậu Giang.”

Người chủ trì buổi đấu giá nói xong, lại quay đầu nhìn A Phi: “Cậu A Phi, mời ngài đi bên này, ông Takayama muốn nói chuyện riêng với cậu Giang.”

Nghe được lời này A Phi ngẩng đầu, liếc mắt với Giang Ninh một cái, Giang Ninh nhẹ gật đầu.

Hai người cũng không nói thêm câu nào.

Bọn họ thật sự là không cảm giác được bên trong cái biết thự Takayama này, có tồn tại nào có thể uy hiếp đến Giang Ninh.

Giang Ninh đi vào trong ngôi nhà, xa xa liền nhìn thấy một cánh cửa đang mở, một làn hương nhàn nhạt từ bên trong bay ra, hiển nhiên là loại trà mà bình thường anh thích uống.

Đúng là thú vị. Cả nhà tải app truyệnhola nhé!

Giang Ninh đi vào trong, ngồi trước khay trà là một người đàn ông trung niên, trán không cao đầu trọc sáng bóng, nhìn có cảm giác vui thích, trên mặt là một nụ cười thân thiện.

“Nghe danh không bằng gặp mặt, cậu Giang, tuổi trẻ tài cao.”

“Thật sao, từ đâu nghe kể về tôi vậy?”

Giang Ninh cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, ngay cả một chút khách sáo cũng không có, ngược lại cầm lấy chén trà đã được được Takayama pha xong: ‘Ông cũng thích uống loại trà này?”

“Chỉ là một chút sở thích vụn vặt mà thôi, biết cậu sẽ ghé thăm nên có chuẩn bị một chút.”

Ông Takayama mỉm cười, ông càng thẳng thắn hơn.

Hai người liếc nhìn nhau Giang Ninh cũng cười, Takayama cũng cười.

“Nói đến chuyện này, tôi cũng là lần đầu tiên nghe nói tám năm trước cậu Giang từng ở chiến trường Trung Đông.”

2 Ngũ che số không đào nhiễm lục Tây Tây?

Con mắt của Takayama rất sáng, sáng đến mức giống như có thể phát ra ánh sáng!

“Khi đó tôi chỉ là một người bình thường không đáng nhắc tới, thậm chí lúc nào cũng có thể bị g iết chết, bởi vì tôi có một kẻ thù rất cường đại,”

Ông mỉm cười: ‘Thế nhưng đột nhiên có một ngày, kẻ thù này của tôi chết đi, bị một người cường đại hơn g iết chết!”

Khắp khuôn mặt Takayama đều là vẻ cảm thán, giống như đang hồi tưởng lại đoạn thời gian trước kia.

“Kẻ thù chết đi những cái gì thuộc về anh ta liền trở thành của tôi, ngay cả quyền phổ này cũng là từ chỗ anh ta mà tôi mới có được.”

Ông nhìn Giang Ninh, nói xong câu đó ông mỉm cười cầm lấy chén trà, làm tư thế mời.

Giang Ninh cũng không khách khí.

Trà này cũng không tính là dẻ.

“Tôi nghiên cứu rất lâu, nhưng xem từ đầu đến cuối vẫn không hiểu, đường vân trên quyền phổ này có ý nghĩa gì, tôi nghĩ cậu Giang đây chắc là sẽ hiểu.”

Takayama đặt chén trà xuống, tiếp tục nói: “Loại đồ vật này, đối với một số người mà nói không có chút giá trị nào, ví dụ như tôi chẳng hạn, nhưng đối một người mà nói lại là giá trị liên thành, ví như cậu Giang đây chẳng hạn.”

Ba nghìn tỷ đô la mỹ, Giang Ninh dùng nhiều tiền như vậy để đấu giá giành lấy quyên phổ này, đủ để nhìn ra được, quyền phổ này có ý nghĩa như thế nào đối với anh.

“Ông sai rồi.”
 
Chương 2020


Nhưng Giang Ninh lại chỉ nhàn nhạt lắc đầu.

“Tôi tiêu tiền chưa chắc là vì thứ này, đối với tôi mà nói ý nghĩa quan trọng có đôi khi, Anh cười một tiếng: “Chỉ là tôi muốn tiêu tiền mà thôi.”

Takayama khẽ giật mình, khắp khuôn mặt đều là vẻ kinh ngạc.

Chỉ là muốn tiêu tiền mà thôi?

Rất nhanh ông liền khôi phục lại biểu cảm, nhịn không được cười ha hả.

“Cậu Giang thật là một người thú vị, có ý nghĩa, có ý nghĩa.”

Takayama võ tay, một người từ bên ngoài đi vào, Giang Ninh nhận ra người này là nhân viên công tác phụ trách làm thủ tục bàn giao.

“Chỉ là tiền của cậu Giang tôi không thể nhận.”

Takayama nói: “Nói đến chuyện này cậu Giang đúng là có duyên với tôi, thậm chí là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi tự mình nhận định rằng sinh mạng của mình, còn quý giá hơn ba nghìn tỷ đô la mỹ kia.”

“Quyền phổ này vốn là đồ vật của cậu Giang, bây giờ cũng chỉ là vật quay về với chủ mà thôi.”

Ông †a vừa nói, nhân viên công tác vừa thực hiện thao tác, chuyển toàn bộ tiền quay trở về trong thẻ của Giang Ninh.

Ba nghìn tỷ đô la mỹ!

Tiền vừa vào túi bây giờ lại phải móc ra toàn bộ, đủ để nhìn ra tên Takayama này không thiếu tiên, không hề để số tiền ba nghìn tỷ đô la mỹ này vào trong mắt.

Đông Hàn lại còn có người giấu sau không lộ như vậy.

Chỉ là nhà họ Lý một quái vật khổng lồ như thế nắm trong tay mạch máu kinh tế Đông Hàn, nhưng đó cũng chỉ là bề ngoài, giống như Takayama là người ẩn giấu sâu nhất mới thật sự là nhân vật đáng sợ.

“Ông Takayama khách khí quá.”

Giang Ninh không hề để ý đến chuyện tiền có chuyển lại về tài khoản hay không, số tiền này anh căn bản là không để vào trong mắt.

Anh ngược lại càng cảm thấy hứng thú với ông Takayama trước mắt này hơn, rốt cuộc ông ta có lai lịch như thế nào.

“Là chuyện nên làm.”

Takayama nói: “Chút tiền ấy đối với cậu Giang mà nói không tính là cái gì cả, nhưng tôi rất muốn kết bạn với cậu Giang đây.’ Cầm ba nghìn tỷ ra để kết giao bạn bè, thế giới của người có tiền thật đúng là giản dị.

Giang Ninh mỉm cười, không nói gì.

Anh kết giao bạn bè, từ trước tới gì chưa từng để ý tới đối phương có tiền hay không, dù sao người kia cũng không thể có nhiều tiên hơn anh được.

Kết giao bạn bè loại chuyện này ngoài sở thích, ý chí hợp nhau ra thì hai bên phải cùng có lợi ích, bạn nhậu cũng là một loại bạn trong đó.

Thấy Giang Ninh không nói chuyện, Takayama đương nhiên hiểu ý của Giang Ninh.

Hai người bọn họ không có khả năng ngay lập tức liền trở thành bạn bè thật sự, trên thực tế lợi ích so với cái gì cũng đều có sức thuyết phục hơn.

“Không biết cậu Giang có hứng thú với lai lịch của quyên phổ này hay không?”

Takayama nói: ‘Nhắc đến mới nhớ, quá trình có được tờ quyển sách này rất là có tính phim kịch, cậu Giang nếu như cảm thấy hứng thú tôi có thể tâm sự với cậu Giang, hoặc là cậu Giang có thể thông qua những manh mối này đi tìm những tờ quyền phổ khác.”
 
Chương 2021


Nghe Takayama nói vậy, ánh mắt của Giang Ninh khẽ thay đổi.

Anh nhìn chằm chăm Takayama, nhàn nhạt nói: “Ông biết quyền phổ này không chỉ có một tờ?”

? Theo nhị nhị bế đào ý hầu phật?

“Nếu như tôi đoán không sai, thì chắc là có chín tờ đúng không.”

Takayama cười nói.

“Đường vân trên quyển sách này, chỉ sợ là người bình thường sẽ không chú ý đến, nhưng khi tôi dùng tay sờ nó, Ông ta vươn tay ra, mười ngón tay rất tinh tế nhất là khu vực vân tay kia, rõ ràng là không giống tay của người bình thường tí nào, đối với những người làm ngành sưu tầm này tính mãn cảm của ngón tay rất quan trọng, có khi tay của bọn họ còn mãn cảm hơn cả máy móc.

Đó là do thời gian lâu trên mấy chục năm luyện ra.

Tay bọn họ có thể sờ được rất nhiều đồ vật không giống nhau, mà người bình thường không thể sờ thấy được.

Nghe thấy Takayama nói đến đường vân, Giang Ninh liền biết Takayama thật sự đã phát hiện ra cái gì đó, chỉ là trên mặt của anh vấn là biểu cảm lạnh nhạt không hề thay đổi, cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

“Đôi tay này của ông, xem ra rất quý giá.”

Anh chỉ đôi tay của Takayama, bình tĩnh nói.

“Đúng vậy, trên người tôi đáng giá nhất chính là đôi tay này.”

Takayama cười nói: “Tôi có được mọi thứ như ngày hôm nay, đều là dựa vào đôi tay này.”

“Quý giá như thế, vậy thì phải bảo vệ thật tốt mới được.”

Hai người mắt đối mắt nhìn nhau, trầm mặc vài giây đồng hồ, sau đó lại đồng thời nở nụ cười.

“Xem ra cậu Giang đối với lai lịch của tờ quyền phổ này, cũng không cảm thấy có hứng thú gì mấy thì phải.”

“Hoàn toàn chính xác đúng là tôi không cảm thấy có hứng thú mấy với nó.

Giang Ninh nói: “Trà ông Takayama pha rất ngon, có cơ hội tôi lại đến uống.”

Nói xong anh đứng lên không nói thêm gì nữa, chào tạm biệt rồi rời đi.

Ông Takayama trước mắt này giấu rất kĩ, rất sâu, biết rõ Giang Ninh cảm thấy hứng thú với quyền phổ này, liền từng bước từng bước dân dụ anh, loại thủ đoạn này không thể không nói là rất thông minh.

Đổi lại là những người khác, chỉ sợ trả lại ba nghìn tỷ đô la mỹ và manh mối về quyền phổ khác, cũng sẽ khiến người †a mất đi đề phòng.

Nhưng Giang Ninh lại không giống.

Anh sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kỳ kẻ nào, nhất là lúc người khác ở trước mặt anh bày ra lợi ích, đó mới là __ lúc nguy hiểm nhất.

Nhìn Giang Ninh rời đi, biểu tình trên mặt Takayama không có một chút nào thay đổi, giống như đã sớm dự đoán được loại kết quả này.

“Không giữ cậu ta lại ư?”

Đội trưởng đội vệ sĩ đứng ở sau lưng Takayama, hạ giọng nói.

“Các người không giữ được cậu ta ở lại đâu.”

Takayama lắc đầu, tự giễu một tiếng: “Tôi không muốn cái biệt thự này, bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.”

Ánh mắt đội trưởng đội vệ sĩ khẽ biến, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Ninh rời đi.
 
Chương 2022


Bọn họ có đúng tròn ba trăm lính đánh thuê, mỗi người đều là tinh hoa cốt lõi, vậy mà vẫn không đủ sức để giữ Giang Ninh lại hay sao?

Takayama là đang nói đùa ư.

“Đừng nghĩ đến chuyện đi khiêu khích cậu ta, Takayama nói: “Đây là lời khuyên của tôi cho các người.”

“Mặc kệ ở đâu, cho dù là ở chiến trường Trung Đông của các người!”

“Cậu ta thật sự mạnh như vậy ư?”

“Chỉ sợ, so với quá khứ càng mạnh hơn.”

Takayama cảm khái. Từ nay nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà!

Bỏ ra một tờ quyền phổ đổi lấy một tách trà của Giang Ninh, đối với người khác mà nói là lỗ nặng, nhưng đối với Takayama mà nói thì ông rất thỏa mãn.

Giang Ninh có bao nhiêu đáng sợ, mấy năm trước kia ông đã được chứng kiến, mà rõ ràng Giang Ninh bây giờ rất khác với trước kia.

Có khả năng cậu ta là một mối uy hiếp, nhưng tương tự cậu ta cũng có thể là áo giáp!

So với trước kia càng cường đại hơn!

“Thăng cấp phòng ngự, tăng cường tuần tra, Takayama đứng lên: “Đêm nay chỉ sợ sẽ có người đến đây làm khách.”

“Vâng.”

Đội trưởng đội vệ sĩ gật đầu nói.

Takayama không nói gì nữa quay người trở về phòng của mình, mấy cánh cửa thép pha lê này đều có mật mã điện tử, cho nên ông không sợ những cao thủ võ thuật kia, nhưng đối với loại người như Giang Ninh, đã có thực lực cường hãn lại còn là người tỉnh thông những công nghệ cao văn minh này, chỉ e là những phòng ngự đó không có tác dụng gì với anh.

Mà Giang Ninh từ biệt thự đi ra thì thấy A Phi đã chờ ở cửa.

“Sao rồi?”

Trong miệng anh ngậm một điếu thuốc, ngẩng đầu nhìn về chỗ sâu nhất của biệt thự.

? Ngũ che hầu số không san ý hầu che?

“Không biết.”

Giang Ninh lắc đầu: “Ông ta giấu rất kĩ, tạm thời cứ giữ một khoảng cách đi”

A Phi nhẹ gật đầu.

“Ban đêm chờ ở chỗ này.”

Giang Ninh đi tới một bên, ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn một chút: “Tên kia, khẳng định sẽ nhịn không được đến đây.”

“Phương Ngân?”

? Tây phật che tây đào ngũ tây?

Ánh mắt của A Phi lạnh lẽo: ‘Đêm nay giết anh ta ư!”

“Không, Giang Ninh lắc đầu: “Xem kịch.”

Nghe vậy A Phi lập tức hiểu.

Hai người ở ngay cạnh biệt thự, cách đó không xa tìm một nơi ngồi xuống.

Phương Ngân chưa thể chết được, đây là khẳng định.
 
Chương 2023


Bí mật của quyền phổ, chỉ sợ hiện tại chỉ có mỗi Phương Ngân là biết một chút gì đó, huống chi Phương Ngân người này không dễ dàng bị g iết chết như vậy, anh ta là một người gian trá rất giảo hoạt.

Giang Ninh đợi cũng không phải là vì xem kịch thật, loại tiết mục như thế này có gì vui đâu mà xem.

Ngược lại hiện tại anh càng muốn biết lai lịch của tên Takayama này.

Bây giờ trên tay mình đã có bảy tờ quyền phổ, chỉ còn hai tờ cuối cùng, anh tin chắc rất nhanh sẽ có manh mối.

Khi đã cầm được chín tờ quyền phổ ở trong tay, đó lúc đó mới thật sự là bắt đầu.

Giang Ninh không nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn nhanh chóng thu thập đủ quyền phổ, biết được đáp án, giải quyết một tâm sự của mình.

Giải quyết xong tất cả mọi chuyện anh sẽ không phải lo nghĩ nữa, anh có thể chuyên tâm ở bên Lâm Vũ Chân, giúp cô thực hiện lý tưởng của mình.

Đêm dần khuya.

Hai người ngồi ở chỗ đó giống như hòa vào trong đêm tối, ngoại trừ hai con mắt trong suốt giống như sắp phát ra ánh sáng, căn bản là không biết được nơi này còn có hai người đang ngôi ở đó.

Cho dù là bên trong biệt thự Takayama có không ít sản phẩm công nghệ cao, giám sát mọi thứ chung quanh.

“Đến rồi.”

Đột nhiên Giang Ninh mở miệng, âm thanh rất nhẹ vừa vặn truyền vào trong lỗ tai của A Phi.

Ánh mắt hai người vừa giao lưu, trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ, giống như bóng ma vậy, nhẹ nhàng đến mức không gây ra một chút động tĩnh nào.

Giờ phút này. Cả nhà tải app truyệnhola về đọc nhé!

Ở một góc hẻo lánh bên trong biệt thự Takayama, có một người đứng ở đấy chính là Phương Ngân!

Vẻ mặt của anh ta rất khó coi.

Lại một tờ quyền phổ nữa bị Giang Ninh cầm đi.

Hiện tại trên tay Giang Ninh đã có bảy tờ quyền phổ, bây giờ chỉ còn lại hai tờ cuối cùng lưu lạc ở bên ngoài, cho dù anh có được hai tờ quyên phổ kia đi chăng nữa cũng không có quyền nói chuyện.

Nhưng cho dù chỉ có hai tờ, anh cũng nhất định phải có được.

“Hừ, ba tờ quyền phổ cuối cùng này đều có liên quan đến nhau, tìm được một tờ thì khẳng định còn có đầu mối của những tờ khác.”

Phương ngân híp mắt: “Cái tên Takayama này khẳng định biết!”

Muốn dùng tiền mua anh không có tiền, cho dù anh lấy cái chết uy hiếp Lý Thành Phong, Lý Thành Phong cũng không bỏ ra nổi.

Anh rất tức giận, vậy mà Giang Ninh lại giàu có nhiều tiên như thế, ba nghìn tỷ đô la mỹ nói lấy ra liền lấy ra, anh thật đúng là đã đánh giá thấp thực lực của Giang Ninh rồi.

Một người có thực lực, có tiên, thậm chí có khả năng có cả quyền thế, cho dù là Phương Ngân cũng rất khó tưởng tượng, loại người như Giang Ninh này rốt cuộc là cường đại đến cái trình độ gì, chuyện này căn bản là người bình thường không thể lý giải nổi.

Anh ngẩng đầu, nhìn thoáng qua chỗ sâu nhất của biệt thự, dưới chân động một cái cả người liền bay ra ngoài.

Phương Ngân vừa rời đi nơi anh ta vừa mới đứng, liền có một cái bóng nhẹ nhàng đáp xuống.
 
Chương 2024


Giang Ninh nhìn bóng lưng của Phương Ngân, dùng tay ra dấu cho A Phi ở nơi xa không cần hành động, thân thủ của A Phi còn chưa lợi hại đến loại trình độ đó, nếu đi theo sau khẳng định sẽ bị Phương Ngân phát hiện.

Giờ phút này A Phi chỉ có thể đứng ở chỗ kia đợi, chờ Giang Ninh đi raI Giang Ninh liền đi theo sau Phương Ngân, những vấn luôn bảo trì một khoảng cách.

Thân pháp của anh rất vi diệu, cả người giống như hòa vào bên trong bóng tối, cho dù là Phương Ngân cũng không phát hiện ra sau lưng có người đi theo.

Bên trong ngôi biệt thự này, dường như đều được chế tạo từ công nghệ _ cao, hàng rào phòng ngự cực kỳ đáng sợi Dưới tia sáng lờ mờ Phương Ngân đứng ở chỗ đó không nhúc nhích.

Cái gì anh cũng không thấy, nhưng lại có thể cảm giác được rõ ràng phía trước có đồ vật, chỉ cần mình đi qua một cái liền sẽ gây sự chú ý của người khác.

Loại năng lực nhận biết này, là bản lĩnh chỉ cao thủ võ thuật mới có, nó giống như một loại bản năng.

Ở chỗ xa, Giang Ninh nhìn có chút híp mắt lại.

Anh biết, phía trước có lắp đặt cảm ứng tia hồng ngoại, cho dù không đeo kính mắt cảm quang tia hồng ngoại, anh cũng vẫn có thể cảm giác được.

Chỉ là chỗ mà anh khác với Phương Ngân chính là, Giang Ninh thậm chí có thể phân tích ra những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại này được bố trí như thế nào!

Dù sao, trên thế giới này người có phòng ngự mạnh nhất, thường thường sẽ là người tấn công giỏi nhất.

Giang Ninh đã từng phá không biết bao nhiêu loại phòng ngự này, đến nay vẫn chưa gặp qua người nào bố trí được cạm bẫy tốt hơn so với anh.

Phương Ngân đột nhiên hành động!

Cả người giống như là một con thỏ khôn, linh động không thôi, chân dậm ở dưới đất một cái cả người phi ra ngoài, anh ta hoàn toàn không nhìn thấy những chỗ có tia hồng, nhưng mỗi lần anh ta đều có thể linh hoạt khéo léo tránh được.

Cái này hoàn toàn dựa vào bản năng võ thuật!

Chiul Chiul Tốc độ của anh ta cực kì nhanh, thân thủ càng linh hoạt khéo léo, giống như một con linh hầu vậy nhanh chóng di chuyển.

Chỉ mười mấy giây đồng hồ, Phương Ngân đã vượt qua được loại phòng ngự này, cũng không phát động bất cứ thiết bị nào.

Đến hành lang đối diện Phương Ngân quay đầu, nhìn chỗ mình vừa mới đứng, hơi nhíu lông mày lên, anh có thể cảm giác được vừa nấy suýt chút nữa đã phát động thiết bị, cho dù là anh đã vượt qua được cửa này, nhưng cũng cần phải tập trung toàn bộ lực chú ý.

Đây mới chỉ là cửa thứ nhất mà thôi.

Anh không có dừng lại ở đấy lâu, lập tức đi về phía nơi sâu nhất kia.

Anh vừa đi Giang Ninh liền đi ra, hững hờ đi về phía nơi có bố trí những thiết bị cảm ứng tia hồng ngoại kia……

Tốc độ của Phương Ngân rất nhanh, cho dù không hiểu mấy cái thiết bị công nghệ cao này lắm, nhưng dựa vào bản năng võ thuật anh ta đã nhẹ nhàng qua được mấy cửa, tránh được mười máy giám sát.

Thân thủ bực này, toàn bộ Đông Hàn chưa chắc có thể tìm được mấy người.

Giờ phút này chỗ sâu biệt thự, ‘Takayama ở bên trong một căn phòng, ông ngồi trên ghế sa lông một bên lắc lư ly rượu đỏ trong tay, một bên nhìn xem bóng người trên màn hình điện tử.
 
Chương 2025


“Lợi hại, là thật lợi hại.”

Ông nhịn không được cảm thán: “Truyền Vũ Quốc thuật của Hoa Quốc, quả thực khiến cho người xem phải cảm thán.”

“Loại năng lực này giống như trở thành bản năng, năng lực cảm giác vô cùng bén nhạy, vậy mà có thể so được với sản phẩm công nghệ cao, không thể không khiến người ta cảm thán, thán phục.”

Ông tôn sùng công nghệ cao nhất là một số vũ khí nóng, ông đã tận mắt nhìn thấy một viên đạn được b ắn ra chỉ trong chớp mắt, liền có thể giết được Vài trăm người!

Nhưng loại vũ lực nguyên thủy nhất này, bản lĩnh tay không tấc sắt tung hoành khắp mọi nơi, vẫn khiến cho người ta cảm thấy rung động.

“Thực lực đúng là rất cường đại, lấy một địch trăm chỉ sợ cũng không nhằm nhò gì.”

Đứng ở một bên đội trưởng đội vệ sĩ, nhẹ gật đầu: “Chỉ là ở Trung Đông sức lực của con người căn bản là không có chỗ để dùng.”

“Cho dù anh ta nhanh nhưng cũng không nhanh bằng đạn, cho dù có mạnh hơn cũng không mạnh băng quả bom, chiến trường hiện đại cũng không phải chiến trường tay không tấc sắt, mà là vũ khít”

Takayama quay đầu, nhìn đội trưởng đội vệ sĩ một chút, đối với lời này của anh ta, ông không tính là tán đồng nhưng cũng không có phản đối.

Lúc thế giới này thay đổi biến hóa, công phu quyền cước trăm năm trước là vũ khí lợi hại nhất trên chiến trường, nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác rồi.

? Nhị nhị ngũ phật đào lục ngũ ý?

Công nghiệp hoá phát triển nhanh chóng, chuyện thăng cấp vũ khí cũng trở nên vô cùng dễ dàng.

Nhất là hoàn cảnh của Trung Đông bên kia, chỉ có thể dùng một chữ để hình dung chính là loạn.

Mạng sống của con người không đáng một đồng tiền.

“Cậu nói không có sai,’ Takayama mỉm cười: “Ở trước mặt vũ khí nóng, tay không tấc sắt đúng là yếu hơn rất nhiều, căn bản là không có cách nào phản kháng, chỉ là trong mắt bọn họ dùng súng đạn là một loại hành vi hèn nhát.”

Đội trưởng đội vệ sĩ híp mắt.

“Hơn nữa chưa chắc đã giống như cậu nói, tay không tấc sắt thì không cách nào ra chiến trường, còn có người thực lực cường đại đến mức khiến người ta phải sợ hãi thán phục, cho dù cậu có vũ khí cũng sẽ bị anh ta dọa sợ, mất đi tất cả dũng khí chiến đấu!”

Đội trưởng đội vệ sĩ không nói chuyện, nhưng trên mặt rõ ràng là vẻ không phục.

Ở trên chiến trường nhiều năm như vậy, anh ta đã thấy qua không biết là bao nhiêu người chết nữa.

Ở Trung Đông khu vực chiến tranh biển lửa hỗn loạn đó, có thể nói vũ khí chính là thứ quan trọng nhất mà một người có thể ỷ vào, nhưng bây giờ Takayama lại nói với anh, tay không tấc sắt cũng có thể cường đại như thế.

Anh làm sao có thể tin được đây.

Chỉ là anh không có phản bác, bởi vì phản bác cũng không có ý nghĩa, chờ đến một ngày anh sẽ khiến cho những vị cao thủ này mở to mắt mà nhìn, vũ khí mới thật sự là cường đại nhất!

Bên trên màn hình điện tử, Phương Ngân đã tiếp cận chỗ Takayama.

Nhưng trên mặt Takayama vẫn như cũ nhìn không ra có một chút khẩn †rương nào cả.

Trong mắt của ông những cao thủ này, cũng chỉ giống như những người bình thường khác ông không có cái gì phải e dè cả.
 
Chương 2026


Ánh mắt của ông vẫn đang canh chừng màn hình, nhưng vẫn luôn không nhìn thấy người mà ông muốn nhìn thấy.

“Chắc chắn Giang Ninh vẫn chưa rời đi.”

Takayama nói: ‘Cậu ta đối với lai lịch quyền phổ này cảm thấy có hứng thú, tôi có thể xác định.”

“Cậu ta hoàn toàn có thể trực tiếp hỏi ông.”

Đội trưởng đội vệ sĩ có chút không hiểu.

Nếu như Giang Ninh hỏi Takayama liền sẽ nói, cần gì phải phiên phức như vậy dùng Phương Ngân để điều tra tin tức, huống chi Phương Ngân có thể đi đến trước mặt Takayama hay không cũng là cả một vấn đề.

Cho dù là anh ta có thực lực này cũng chưa chắc có thời gian.

“Cậu sẽ tuỳ tiện tin tưởng một người không hề quen biết sao?”

Takayama lắc đầu: “Đổi lại là tôi, tôi cũng sẽ không tin.”

“Giang Ninh là một người cẩn thận, không dễ dàng tiếp cận như vậy đâu.”

Ông híp mắt, thả ly rượu đỏ trong tay xuống.

bên trên màn hình điện tử chỉ thấy hình ảnh lờ mờ, có thể nhìn thấy Phương Ngân đây đã là chuyện vô cùng khó, nhưng camera giấu kín đến nay vần không quay được hình ảnh của Giang Ninh, đủ để chứng minh Giang Ninh so với tên Phương Ngân này không phải là cường đại hơn một chút hay hai chút.

Không nói đến thực lực võ thuật, đây là một năng lực phản trinh sát, không hổ là vị kia.

“Chuẩn bị động thủ đi.”

Takayama nói: “Có khả năng dự đoán của tôi sai rồi Giang Ninh sẽ không tới.”

Ông không xác định được Giang Ninh có tới hay không, nhưng trên phương diện thực lực ông tin tưởng Giang Ninh.

Nếu như Giang Ninh muốn tránh tất cả camera giám sát lẻn vào bên trong biệt thự này, chỉ sợ cũng không phải việc khó gì, nhưng đồng thời ông cũng tin tưởng mình tốn mấy tỷ đô la thiết kế hệ thống bảo an, chắc chắn sẽ không kém đến loại trinh độ đó.

Chí ít cũng phải quay được bóng người chứ?

Nhưng cho đến bây giờ ông không có bất kỳ phát hiện nào, ngay cả Phương Ngân cũng đã dần dần tiếp cận ông.

Nếu như thật sự để Phương Ngân tiếp cận, vậy thì rất nguy hiểm.

“Vâng!” Cả nhà tải app truyện-hola nhé! Nhóm lên chính trên app nhé!

Đội trưởng đội vệ sĩ đã sớm nhịn không được.

Anh ngược lại muốn chứng minh để Takayama nhìn thấy, lính đánh thuê có vũ khí mới là kẻ đáng sợ nhất trên thế giới này!

Anh ta quay người rời đi, rất nhanh liền dẫn theo một nhóm người trong tay bọn họ đều cầm vũ khí, đi thẳng đến chỗ Phương Ngân.

“Tay không tấc sắt?”

Trong mắt của anh bốc lên một ngọn lửa, hung ác cực điểm: “Xem tôi băn anh thành cái sàng như thế nào!”

“Đi theo tôi!”

Đội trưởng đội vệ sĩ gào thét: “Giết tên kia!”
 
Chương 2027


Một nhóm người vũ trang đầy đủ, hiển nhiên là đã được huấn luyện thành thạo, tốc độ cực nhanh đi về phía Phương Ngân.

Xa xa, đội trưởng đội vệ sĩ liền thấy một bóng người, lập tức kéo công tắc bóp còi.

“Pằng pằng pằng!”

Lập tức, ánh lửa xuất hiện trong bóng đêm đen nghịt!

Nghe được một âm thanh trầm đục tai Phương Ngân lập tức dựng lên.

Anh ta đột nhiên nhảy lên cấp tốc tránh né.

“Dám đến biệt thự này, vậy thì đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi đây!”

Trong lòng của Phương Ngân có chút ngưng trệ, bị phát hiện rồi sao?

Anh vừa mới xoay người, âm thanh sau lưng liền truyền đến!

Hưul Hưul Hưul Một luồng hơi lạnh trong nháy mắt từ đỉnh đầu anh tràn xuống.

Nếu như anh chậm nửa giây thôi, giờ phút này có lẽ trên lưng anh sẽ có mấy cái lỗ máu tươi chảy ra như thác nước rồi.

? Tây số không ngũ che hầu theo?

Thật là đồ vật đáng sợi Phương Ngân không dám nhìn, anh không nghĩ tới mình sẽ bị phát hiện rõ ràng mình đã rất cẩn thận, không có phát động bất cứ thiết bị nào, tại sao lại bị phát hiện?

Anh lập tức lao về phía bên ngoài chạy đỉi, Lý Thành Phong đã từng nhắc nhở anh, muốn tiến vào cái biệt thự này làm chuyện gì đó không phải chuyện dễ dàng, cho dù anh có là cao thủ võ thuật đi chăng nữa.

Nhưng anh sống ẩn cư ở Chung Nam Sơn nhiều năm, thế giới bên ngoài thay đổi biến hóa như thế nào anh căn bản không biết gì.

Công nghệ cao hiểu không?

Tốc độ của Phương Ngân rất nhanh giống như con linh hầu, giờ phút này anh cũng không lo sẽ phát động đến những thiết bị theo dõi kia nữa, anh cấp tốc chạy ra bên ngoài.

Chỉ trong một lát anh liền rời khỏi biệt thự, đội trưởng đội vệ sĩ liền dẫn người đuổi theo, nhưng căn bản là không thể đuổi kịp, anh ta tức giận đến mức muốn giết người.

“Hừ, ngoại trừ chạy trốn còn biết cái gì nữa?”

“Cái gì mà cao thủ võ thuật, chó mái Ở trước mặt tôi, còn không phải chỉ có thể chạy trốn thôi sao?”

Đội trưởng đội vệ sĩ cười mỉa mai một tiếng, càng không để Phương Ngân những vị cao thủ này vào trong mắt.

Anh thấy thân thủ có lợi hại hơn nữa thì như thế nào, thấy anh còn không phải chỉ có thể tránh, rồi chạy trốn thôi sao, căn bản không dám chiến đấu chính diện với mình.

Thậm chí ngay cả dũng khí đối mặt mình cũng không có, cao thủ?

Cũng chỉ là chuyện hài mà thôi!

“Tổ một trở về!”

Anh hừ một cái nói: “Tổ hai tuần tra, kiểm tra kĩ cho tôi!”

Nói xong, anh lập tức quay trở về căn phòng của Takayama.

“Chạy trốn rồi.”

Vẻ mặt của ông rất bình tĩnh: “Ngoại trừ người này, không có phát hiện ra ai khác ư”“

“Có lẽ, căn bản là không có người khác.” Đội trưởng đội vệ sĩ không hề che giấu suy nghĩ trong lòng mình một chút nào, đối với những lời Takayama vừa mới nói, anh vẫn như cũ không có cách nào tán đồng.
 
Chương 2028


Takayama mỉm cười.

“Lúc đầu tôi cũng cho rằng là vậy, có khả năng cậu ta sẽ không đến, nhưng bây giờ xem ra cậu ta tới rồi, hơn nữa cậu ta vẫn luôn đi ở sau lưng cậu.”

Nghe vậy, đội trưởng đội vệ sĩ thay đổi vẻ mặt lập tức lắc đầu: ‘Không có khả năng!”

“Tôi không phát hiện ra chút gì cả, tuyệt đối không có khả năng!”

Máy giám sát được bố trí dày đặc cũng không quay được bất cứ kẻ nào ngoại trừ Phương Ngân, mình cũng đã dò xét toàn bộ khu vực một lần, còn huy động ba tổ tuần tra giao chéo nhau, chính là vì không muốn bỏ qua bất cứ góc chết nào.

Vậy mà bây giờ Takayama lại nói, còn có người khác?

“Cậu xem bên kia đi.”

Takayama nhấn điều khiển, trên màn hình lập tức hiện lên hình ảnh, chính là hình ảnh đội trưởng đội vệ sĩ dân người đuổi Phương Ngân ra khỏi biệt thự.

Biểu cảm đắc ý trên mặt của anh ta, đều hiện ở trên màn hình điện tử.

Nhưng cho tới giờ khắc này đội trưởng vệ sĩ mới nhìn thấy, ngay ở trên đỉnh đầu của chính mình có một bóng người!

Trong nháy mắt này, anh rùng mình!

Bởi vì vừa nấy anh căn bản không phát hiện ra, nếu như Giang Ninh muốn giết anh, bây giờ anh làm gì còn có cơ hội đứng ở đây nói chuyện với Takayama anh chướng mắt mấy người gọi là cao thủ võ thuật gì gì đó.

“Từ lúc nào cậu ta ẩn nấp ở trên đấy?”

Đội trưởng đội vệ sĩ có chút không phục nói.

Hình ảnh mờ tối cũng không thấy rõ là ai, nhưng Takayama có thể khẳng định đó chính là Giang Ninh.

Giang Ninh là đến điều tra tình hình, khẳng định là muốn thông qua Phương Ngân để có được manh mối về những tờ quyền phổ khác.

Chỉ là không nghĩ tới, Phương Ngân lại bị bọn họ đuổi chạy.

“Cậu ta vấn luôn ở đấy.”

Takayama xòe tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ: ‘Hệ thống bảo vệ ngôi biệt thự này đối với cậu ta mà nói, cũng chỉ giống mấy trò xiếc trẻ con mà thôi.”

“Không có cái gì thú vị, nhàm chán, không có ý nghĩa.”

? Tây nhiễm lục bế hầu ngũ theo?

Anh nhìn trên màn hình điện tử, bóng người dừng lại không quá vài giây đồng hồ kia, trong lòng càng thêm rõ ràng thực lực của Giang Ninh so với quá khứ còn cường đại hơn.

Giang Ninh hiện tại rốt cuộc là cường đại đến loại trình độ nào, ông không có cách nào tưởng tượng.

“Nhớ kỹ cho dù không thể hợp tác cùng cậu ta, thì cũng tuyệt đối không được trở thành kẻ địch của cậu ta.”

Takayama thở dài một hơi, đôi mắt giống như có thể phát ra ánh sáng: “Tôi tin rằng, không sớm thì muộn chúng ta cũng sẽ lại gặp mặt mà thôi, đến lúc đó cậu ta sẽ biết tôi có thể mang cái gì đến cho cậu tai”

Trên mặt Takayama lộ ra một vẻ ý vị thâm trường, đội trưởng đội vệ sĩ nhìn mà không hiểu, rốt cuộc ông ta có ý gì.

? Bế ngũ ý lục nhiễm hầu yêu 2?

Không muốn làm kẻ địch của Giang Ninh?

Giang Ninh thật sự có đáng sợ như vậy không.
 
Chương 2029


Lúc trước anh vẫn luôn cảm thấy cho dù cao thủ võ thuật có lợi hại hơn nữa, nhưng ở trước mặt vũ khí nóng của bọn họ cũng sẽ không chiếm được lợi ích gì.

Cho dù là cái tên Phương Ngân kia thân thủ đủ cường đại, nhưng như thế thì thế nào?

Không phải cuối cùng anh ta vấn bị đuổi ra ngoài hay sao.

Cái tên Giang Ninh này chẳng lẽ so với cái tên Phương Ngân kia, còn mạnh hơn một cấp bậc sao?

Còn chưa nói đến chuyện vừa nấy, trong đầu đội trưởng vệ sĩ liền hiện lên hình ảnh, cái bóng treo trên đầu của mình kia.

Lúc ấy nếu như Giang Ninh muốn giết anh…… Nghĩ đến chuyện này, toàn thân anh đổ một trận mồ hôi lạnh!

“Được rồi, chuyện này tạm thời dừng ở đây thôi, chuyện tiếp xúc với Giang Ninh cứ bảo trì ở mức này là được rồi, chúng ta còn sẽ gặp lại, tôi khẳng định.”

Takayama đứng lên, không tiếp tục nhìn hình ảnh trên màn hình điện tử nữa, quay người trở về phòng ngủ của mình nghỉ ngơi.

Đêm nay Giang Ninh không đạt được mục đích của mình, ngược lại Takayama cũng không.

Nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng chính là Takayama càng thêm khẳng định, Giang Ninh bây giờ so với quá khứ còn cường đại hơn, còn đáng sợ hơn!

Cùng lúc đó.

Giang Ninh đã ở ngoài biệt thự Takayama.

Trước những thiết bị công nghệ kỹ thuật cao này Phương Ngân vấn lọt chân ngựa, đây là chuyện trong dự đoán của Giang Ninh.

Dù sao Phương Ngân ẩn thế nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua những thiết bị kia, có thể bình yên rời khỏi biệt thự đã là không tệ.

Anh ngẩng đầu nhìn biệt thự một chút, ánh mắt thâm thuý.

Cái tên Takayama này, thật không đơn giản.

A Phi đi đến bên cạnh anh.

Anh không hề đứng yên ở đó không nhúc nhích, mà là nhân cơ hội này đi một vòng trong biệt thự, bố trí bên trong vô cùng tinh vi và cao thâm, cho dù là phủ đệ của mấy vị nhân vật lớn trên thế giới này, chỉ sợ cũng không có mạnh hơn phòng ngự này bao nhiêu.

“Sớm muộn cũng sẽ gặp lại.”

Giang Ninh nói.

Hai người không có nhiều lời, lập tức rời khỏi biệt thự Takayama.

Bọn họ vừa trở lại cửa khách sạn, liền thấy bên ngoài có mấy chiếc xe đang đồ ở đó, họ đều cảm nhận được bên trong có người.

Cửa sổ xe đen tối, người ở bên trong cũng không nhúc nhích, thậm chí ngay cả âm thanh hô hấp cũng khống chế rất tốt, nhưng đám người Giang Ninh làm sao có thể nhìn không ra chứ.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, không nói lời nào cũng không có hành động gì, trực tiếp đi vào khách sạn.

Bọn họ mới vừa bước vào, trên một chiếc xe.

Lý Thành Phong dựa vào ghế vết thương trên lưng còn có chút đau, nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhìn thoáng qua bên ngoài thông qua cửa sổ xe.

“Chủ nhân, có thể tin tưởng cậu ta được không?”
 
Chương 2030


“Không có lựa chọn nào khác rồi.”

Lý Thành Phong nhắm mắt lại, vẻ mặt mỏi mệt.

Anh không thể trở về nhà họ Lý, thậm chí địa phương khác của Hán Đô cũng không thể đi, hiện tại anh không biết Phương Ngân đi nơi nào, càng không biết lúc nào Phương Ngân sẽ động thủ giết anh.

Bây giờ ở gần Giang Ninh một chút, anh mới cảm giác được cơ hội sống sót nhỏ nhoi ấy.

Cho dù nói thế nào đi chăng nữa, Phương Ngân khẳng định là e dè Giang Ninh, bằng không anh ta cũng sẽ không đứng ở trong bóng tối, từ đầu đến cuối không chịu xuất hiện ở trước mặt Giang Ninh.

Bây giờ tờ quyền phổ kia lại rơi vào tay Giang Ninh, nói không chừng Phương Ngân sẽ liều lĩnh động thủ.

Lý Thành Phong tựa ở nơi đó không dám ngủ, cho dù có mỏi mệt anh cũng không dám để cho mình ngủ.

“Tất cả lấy lại tinh thần cho tôi!”

Anh quay đầu, nhìn thoáng qua mấy †ên vệ sĩ của mình, trong âm thanh tràn đầy khẩn trương: “Tất cả nghe rõ cho tôi, giữ vững tỉnh thần!”

“Vâng!”

Một đám người ai cũng không dám ngủ, mắt mở thật to sợ Phương Ngân lại đột nhiên xuất hiện giết bọn họ.

Bọn họ biết rất rõ thực lực của Phương Ngân, biết rằng cho dù số lượng người bọn họ có nhiều hơn đi chăng nữa, cũng không có tác dụng bọn họ không phải là đối thủ của Phương Ngân, bây giờ ngoại trừ không ra khỏi xe, ngoại trừ tới gân Giang Ninh hơn một chút ra bọn họ đều có cảm giác không an toàn.

Mà Giang Ninh và A Phi vào khách sạn, liền trở về phòng mình nghỉ ngơi.

Giang Ninh tắm rửa sạch sẽ ngay cả quần áo cũng không có mặc, nằm trên ghế sa lông, gọi video với Lâm Vũ Chân.

“Có nhớ anh không?”

“Nhớ, mỗi phút mỗi giây đều nhớ.”

Giang Ninh không có một chút do dự nói: ‘Chuyện bên này rất thuận lợi, em không cần lo lắng, thị trường Đông Hàn chúng ta nhất định sẽ nắm giữ được.”

Anh nhìn Lâm Vũ Chân trong màn hình điện thoại di động, ánh mắt ôn nhu.

“Em nghe Tiểu Triệu nói, tân suất chiếm hữu thị trường đang không ngừng được kéo lên, ngành nghề mỹ phẩm thời trang này, có lẽ sẽ không có cái vấn đề lớn gì,’ Lâm Vũ Chân nói: ‘Khoảng thời gian này em đang suy nghĩ vê ngành nghề khác, chúng ta có cơ hội hay không?”

Không ít ngành nghề bị nhãn hiệu nước ngoài chỉ phối không biết bao nhiêu năm, nhất là khoa học kỹ thuật cao, các loại sản phẩm điện tử, dường như đều là nhãn hiệu của nước ngoài!

Nếu có cơ hội Lâm Vũ Chân rất muốn phát triển nhãn hiệu của chính mình, không nói đến chuyện có thể trong khoảng thời gian ngắn vượt qua nhãn hiệu nước ngoài, nhưng ít ra cũng phải có sức cạnh tranh.

Cũng không thể cái gì cũng bị người khác nắm giữ kỹ thuật cốt lõi được, đến cả quyền nói chuyện cũng không có.

“Em muốn làm cái gì, đều có thể làm.”

Giang Ninh nói: “Anh ủng hộ em.”

“Ông xã, anh thật tốt.”
 
Chương 2031


Trong âm thanh của Lâm Vũ Chân mang theo một tia hoạt bát: ‘Em sẽ nhanh chóng sắp xếp các hạng mục đã được duyệt, một khi sắp xếp xong em liền đi Đông Hàn tìm anh, anh chờ em.”

Ba chữ cuối cùng, lù lù đứng ở đó khiến cơ thể Giang Ninh chấn động!

Anh còn chưa kịp nói chuyện, Lâm Vũ Chân đã cúp điện thoại.

Trong đầu Giang Ninh không ngừng quanh quẩn ba chữ kia, khiến anh có một loại xúc động hận không thể lập tức bay trở về Đông Hải.

“Thời điểm mấu chốt lại tắt điện thoại đây rõ ràng là cố ý.”

Giang Ninh bất đắc dĩ, Lâm Vũ Chân hiện tại càng ngày càng biết bắt chẹt mình rồi.

Hoàn toàn nắm bắt được tiết tấu †âm tình của mình, quá xấu rồi.

Anh biết Lâm Vũ Chân đang không ngừng trưởng thành, càng ngày càng trở nên ưu tú, ở trên phương diện thương nghiệp này cô có vô tận tiềm lực, còn có rất nhiều chuyện muốn làm.

Những chuyện có ý nghĩa có giá trị này không phải là không có ai nghĩ tới muốn làm, chỉ là những chuyện này rất khó thực hiện.

Nhưng Lâm Vũ Chân thì khác cô có Giang Ninh, chẳng khác nào cô có trợ lực lớn nhất trên thế giới này!

Giang Ninh đi đến trước cửa sổ, kéo cửa sổ ra nhìn xuống dưới một chút, nhìn xem mấy chiếc xe kia, vẫn như cũ dừng ở trước cửa khách sạn không dám rời khỏi phạm vi quá xa.

“Công nghệ kỹ thuật cao mới, Giang Ninh sờ lên căm của mình: “Sản nghiệp điện tử nhà họ Lý hình như cũng không tệ lắm.”

Anh đột nhiên nở nụ cười, cười đến có chút giảo hoạt, giống như đang tính toán làm sao giúp Lâm Vũ Chân thực hiện một cái mục tiêu nhỏ này.

Có đôi khi Giang Ninh rất bất đắc dĩ, thời điểm mà anh cần cái gì liền có người chủ động đưa tới cửa.

Anh muốn cự tuyệt cũng có chút khó.

“Phải học cự tuyệt thôi.”

Giang Ninh kéo màn cửa lại, quay người trở về ghế sa lông, nhàn nhã tựa vào.

Lúc đó! Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé!

Dưới lầu trước cửa khách sạn, bên trong mấy chiếc xe, Lý Thành Phong đau đớn khó nhịn.

Anh ta dựa vào ghế vẻ mặt có chút tái nhợt, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu từ trên trán không ngừng lăn xuống dưới.

“Chủ nhân, có muốn đi bệnh viện hay không?”

Vệ sĩ bên cạnh mở miệng hỏi: “Miệng vết thương của anh còn đang chảy máu.”

? Phật ý tây che phật ý lục?

“Không cần.”

Lý Thành Phong lắc đầu: ‘Khóa kỹ cửa xe lại cho tôi, không được xuống xe, chờ trời sáng rồi tính sau.”

Không đến hừng đông chỗ nào anh cũng không muốn đi, chỗ nào cũng không dám đi.

Mình không thể giúp Phương Ngân có được quyền phổ, với tính cách tính toán chỉ li của tên kia chắc chắn sẽ không buông tha mình.

Bây giờ nhà họ Lý đã ra nông nỗi này rồi, tổn thất nặng nề anh phải sống sót, anh nhất định phải sống sót!

Vừa dứt lời phía trước đột nhiên xuất hiện một bóng dáng, đang chậm rãi đi về phía bọn họ, con ngươi của Lý Thành Phong lập tức co lại.
 
Chương 2032


Cậu ta vậy mà tới thật rồi!

“Khóa cửa!”

“Nhanh khóa cửa!”

Lý Thành Phong lập tức hô to, một bên đưa tay ra ấn chốt khóa cửa xe, khuôn mặt không còn một chút huyết sắc nào.

Những người khác cũng rất khẩn trương.

Bọn họ biết Phương Ngân sẽ đến nhưng không nghĩ tới, lại tới nhanh như vậy, ngay cả một đêm không muốn để bọn họ sống lâu thêm ư.

Lý Thành Phong ngồi ở chỗ kia, lại có cảm giác xum quanh đều là sát khí!

Anh nhìn Phương Ngân đang chậm rãi cất bước đi tới, sự sợ hãi hiện rõ ràng trong con ngươi không hề che giấu.

Từ biệt thự Takayama đi ra, Phương Ngân một bụng tức giận.

Không thể bắt được Takayama, ép ông ta nói ra những tờ quyền phổ khác ở đâu, ngược lại là suýt chút nữa bị thương, còn chật vật chạy trốn anh chưa từng phải chịu sự nhục nhã như thế này.

Nếu là Giang Ninh thì thôi đi, ở trên phương diện thực lực anh không bằng Giang Ninh anh không có lời nào để nói.

Nhưng đêm nay…… Đối mặt chỉ là một số người bình thường!

Giờ phút này, ánh mắt của anh gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thành Phong, cho dù chỉ là nhìn xuyên thấu qua cửa pha lê, ánh mắt của anh, giống như có thể xuyên qua lớp kính đó khóa chặt Lý Thành Phong lại!

“Khoang!” Nhóm tập trung lên tại app truyện hola nhé!

Phương Ngân đưa tay nhặt lên một hòn đá đột nhiên ném sang, chỉ trong nháy mắt cửa kính pha lê của ô tô “khoang” một tiếng, vỡ thành mạng nhện.

Người ngồi ở hàng ghế phía trước, còn chưa kịp phản ứng liền bị mảnh thủy tỉnh xoẹt qua mặt mũi đều là máu, vang lên tiếng kêu thảm thiết, trong nháy mắt xé rách màn đêm yên tĩnh!

TC Tiếng kêu thảm thiết khiến cho người ta tê cả da đầu, không biết bao nhiêu người còn đang ở trong giấc mơ, bị tiếng kêu này làm tỉnh.

“AI AI AI Lý Thành Phong kêu to: “Ngăn cản cậu ta lại! Nhanh ngăn cản cậu ta lại!”

Anh nhìn Phương Ngân giờ tay lên che trước mặt, một luồng khói bụi tối †ăm mờ mịt phất phơ bay đến, vẻ mặt của anh lập tức trở nên càng thêm khó coi.

“Độc!”

Anh biết Phương Ngân biết dùng độc, nghĩ đến đây hồn của anh đều sắp bị dọa bay đi hết rồi.

“Cộc cộc cộc!”

Lý Thành Phong dùng sức chụp lấy khóa cửa xe ô tô, nào còn dám ở lại trong xe nữa, chỉ cần hít vào phấn độc kia, anh sẽ chết ngay lập tức!

Anh từ trên xe nhảy xuống dưới, không quan tâm miệng vết thương của mình đang kịch liệt đau đớn, lộn nhào mấy vòng chạy về phía khách sạn.

“Ngăn cản cậu ta lại! Các người nhanh ngăn cản cậu ta lại!”

Lý Thành Phong ngay cả đầu cũng không dám quay lại, lớn tiếng hô hào, liều mạng chạy về phía khách sạn.
 
Chương 2033


Mà những tên vệ sĩ khác, cho dù trong lòng cũng tràn đầy sợ hãi, nhưng vì chức trách bọn họ đều xuống xe, ngăn cản trước người Phương Ngân.

“Chủ nhân, mau trốn!”

Mấy tên vệ sĩ thét lớn giống như phát cuồng, lao về phía Phương Ngân: “Giết cậu tai”

“Phanhl”

“Phanhl”

“Phanh!”

? Ý theo đào hầu hầu hầu phật che?

Phương Ngân hừ một tiếng, giơ nắm đấm đánh bay mấy người, giơ bàn tay lên trong nháy mắt độc phấn bay đi phiêu tán trong gió, vẩy lên trên mặt mấy người.

Chỉ trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết, tê tâm liệt phế vang lên!

Mấy người kia che lấy mặt của mình, nằm trên mặt đất lăn lộn, chỉ trong phút chốc mặt của bọn họ đều máu thịt be bét, nhìn vô cùng dọa người.

Những người còn lại ai cũng toàn thân run rẩy.

Bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Phương Ngân!

Ở dưới tình huống như thế, bọn họ căn bản chính là đi chịu chết!

“Chết đi!”

Phương Ngân căn bản không có nhiều thời gian kiên nhẫn như vậy, nhìn thấy Lý Thành Phong còn muốn chạy trốn, càng thêm tức giận.

Anh tìm cả một đêm mới tìm được Lý Thành Phong ở nơi này, hôm nay không giết Lý Thành Phong, cục giận trong lòng anh liền không có cách nào ép xuống nổi.

“Bái”

Phương Ngân biến thành một bóng ma, chân dậm một cái di chuyển linh hoạt giống như một con rắn độc.

Anh không biết những người trước mắt này, trên người bọn họ sẽ có loại kia vũ khí đáng sợ kia hay không, không dám quá tới gần, hướng đầu gió cũng đã đến anh giơ bàn tay lên, lợi dụng phấn độc của mình, khiến mười mấy người bị trúng độc không có cách nào phản kháng.

Chỉ trong chớp mắt gần hai mươi tên vệ sĩ, không có một người nào còn có thể đứng dậy.

Phương Ngân ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, đi về phía Lý Thành Phong.

“A al”

Lý Thành Phong kêu to, chân chạy không vững lảo đảo một cái té lăn trên mặt đất.

Anh quay đầu nhìn thoáng qua, thấy người của mình đều chết hết rồi, Phương Ngân thì đang đuổi đến đây, trái tim giống như sắp nhảy ra ngoài.

“Tránh raI Tránh rat”

Cửa khách sạn, hai tên bảo vệ canh cửa bị dọa đến mặt đều trắng bệch, bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến cửa khách sạn lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy.

Nghe từng tiếng từng tiếng kêu thảm thiết, trái tim của hai tên bảo vệ canh cửa giống như muốn nổ tung, đang vội vàng muốn đóng cửa lớn khách sạn lại.

“Đừng đóng cửa! Đừng đóng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top