Dịch Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 820


“Cũng không phải”.  

Giọng nói của Long Tam trở nên nghiêm trọng: “Bây giờ vẫn chưa thể xác định là người của bên nào. Lúc này bọn họ đều đang loanh quanh ở gần tập đoàn Tuyền Ảnh, chưa có ý định ra tay”.  

“Long Thất đã qua đó rồi”.  

Nghe xong, anh mới yên tâm hơn một chút.  

Có Long Thất ở đó, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.  

Nhưng mà… kẻ đó là ai?  

Trương Minh Vũ lên tiếng dặn dò: “Được rồi, nếu xảy ra chuyện gì phải báo ngay cho tôi biết”.  

“Được”.  

Long Tam đáp lại một tiếng rồi lập tức cúp máy.  

Anh cất điện thoại, trong lòng tràn ngập lo âu.  

Trong lúc anh còn đang do dự, cửa phòng đã bị mở ra.  

Trần Thắng Nam hưng phấn bước ra, suýt nữa ngã vào lòng anh!  

Anh bị doạ giật nảy mình, vô thức lùi về sau hai bước.  

Trên mặt cô ta tràn đầy vẻ phấn khích, kích động cất giọng nói: “Ông chủ, nhà họ Dịch sắp xong đời rồi”.  

Hả?  

Anh ngẩn người, nghi hoặc hỏi: “Sao thế?”  

Cô ta vui sướng cười đáp: “Mấy ngày nay đã có bảy trung tâm thương mại của nhà họ Dịch phải đóng cửa rồi. Hơn nữa tất cả đều bị chúng ta mua lại sạch sẽ”.  

“Hôm nay, trung tâm thương mại cuối cùng của bọn họ cũng sắp không xong rồi!”  

Dứt lời, cô ta nắm chặt tay giơ ra trước ngực!  

Anh khó tin trợn mắt há hốc mồm hỏi: “Cô đã mua lại bảy trung tâm thương mại rồi sao?”  

Anh mới chỉ không quản lý công việc mấy ngày thôi, vậy mà… đã có thu hoạch khổng lồ như vậy?  

Trần Thắng Nam nở nụ cười đắc ý đáp: “Đúng vậy! Hơn nữa quyền sở hữu của chúng đều không phải của Marmart mà thuộc về anh tất!”  

Hả?  

Anh hoàn toàn ngơ ngác, ánh mắt hiện lên vẻ sửng sốt.  

Trần Thắng Nam lợi hại tới vậy sao?  

Một lúc lâu sau, anh mới kịp phản ứng lại, lên tiếng khen ngợi: “Đỉnh của chóp!”  

Ngoài câu này ra, anh thực sự không biết phải miêu tả bằng từ nào nữa!  

Cô ta cũng vui mừng hớn hở như một đứa trẻ.  

Lâu rồi cô ta mới được anh khen ngợi!  

Trần Thắng Nam kích động nói: “Chỉ cần chúng ta tổ chức thêm một hoạt động nữa, nhất định trung tâm thương mại cuối cùng của bọn họ cũng sẽ không chống đỡ nổi đâu!”  

Anh bật cười nói: “Làm đi! Làm ngay và luôn!”  

Trần Thắng Nam vội vàng gọi điện thoại sắp xếp hoạt động.  

Trương Minh Vũ cũng nhếch miệng nở nụ cười đắc chí.  

Nhà họ Dịch suy sụp nhanh vậy sao?  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 821


Bạn của các người cũng không giúp các người đâu!  

Chẳng bao lâu sau, Trần Thắng Nam đã sắp xếp mọi chuyện đâu vào đấy.  

Chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ, tất cả các hoạt động của trung tâm thương mại đều được mở ra!  

Để lan truyền tin tức này, Trần Thắng Nam còn cố tình sắp xếp flycam đến quay phim chụp ảnh, tuyên truyền rộng rãi trên mạng xã hội!  

Trương Minh Vũ ngồi trong phòng làm việc, lẳng lặng nhìn vào màn hình máy tính trước mặt.  

Cổng của các trung tâm thương mại cũng đông nghịt người!  

Anh nhếch môi cười nói: “Nhà họ Dịch, để xem các người còn có thể giãy giụa kiểu gì!”  

Nửa tiếng sau, toàn bộ trung tâm thương mại thuộc quyền sở hữu của anh đều kín mít.  

Ngược lại trong trung tâm thương mại của nhà họ Dịch thì vắng như chùa bà đanh, cả nửa ngày cũng không thấy nổi một bóng người!  

Trong nhà họ Dịch, sắc mặt của Dịch Bác Văn đã tối sầm!  

Bên cạnh là Dịch Thanh Tùng và Dịch Thanh Thần mặt mũi cau có.  

Chuyện tới nước này, bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác!  

Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên: “Ông Dịch, tình hình như vậy rồi mà ông vẫn không chịu nghe theo chúng tôi sao?”  

Trước mắt Dịch Bác Văn là Triệu Khoát và Hà Gia Hoa!  

Ngay sau khi người kia dứt lời, cả căn phòng lập tức chìm vào yên lặng.  

Một lúc lâu sau, giọng nói trầm đục của Dịch Bác Văn vang lên: “Nghe theo cậu hết, ra tay đi!”  

Hà Gia Hoa và Triệu Khoát nhìn nhau mỉm cười.  

Ngay sau đó, Triệu Khoát lôi điện thoại ra lạnh giọng ra lệnh: “Ra tay”.  

…  

Tại Marmart.  

Trần Thắng Nam cầm theo tài liệu mới nhất, kích động reo lên: “Anh Trương, chúng ta đã thu hút được 99% lượng khách hàng!”  

“Cứ tiếp tục như vậy, chưa đầy hai ngày nữa chắc chắn trung tâm thương mại cuối cùng của nhà họ Dịch sẽ phải đóng cửa!”  

Trương Minh Vũ nhướng mày, trong lòng cũng hưng phấn hẳn lên!  

Đối với nhà họ Dịch mà nói, không có khách hàng là một thiệt hại cực kỳ to lớn!  

Đóng cửa chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!  

Anh nhếch miệng cười nói: “Làm tốt lắm, dồn thêm sức đi!”  

“Vâng ạ!”  

Cô ta phấn khích đáp.  

Sau khi được khen ngợi, cảm xúc bốc đồng trong nội tâm cô ta càng thêm mãnh liệt!  

Cô ta nhanh chóng rời đi.  

Anh cũng chậm rãi nở nụ cười lạnh lẽo.  

Nhưng đúng lúc đó, chuông điện thoại của anh chợt reo lên.  

Người gọi tới là Long Tam.  

Anh nhíu mày, vội vàng ấn nghe máy.  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 822


Giọng nói nặng nề của đối phương vang lên: “Cậu Minh Vũ, cô Lâm sắp đi ra ngoài, hình như hơi nguy hiểm”.  

Anh nhíu chặt chân mày, trầm giọng ra lệnh: “Đợi tôi!”  

Dứt lời, anh cuống quýt lao ra khỏi Marmart.  

Chiếc Mercedes màu đen đã đỗ sẵn bên lề đường.  

Anh ngồi vào trong xe.  

Chiếc xe nổ máy phóng nhanh như bay.  

Trên đường đi, Long Tam lại nhận được một cuộc điện thoại. Sau đó anh ta lập tức đổi hướng đi.  

Chẳng bao lâu sau, anh đột nhiên phát hiện phía trước xuất hiện thêm một chiếc Volkswagen!  

Đây là xe của Lâm Kiều Hân!  

Anh trợn trừng mắt, trong lòng dâng lên cảm giác lo lắng.  

Bây giờ đang trong giờ làm việc, chắc chắn cô sẽ có rất nhiều chuyện phải làm.  

Sao lại rời khỏi công ty?  

Anh nhìn ra ngoài cửa xe, bất ngờ trông thấy Long Thất đang ngồi trong chiếc xe bên cạnh!  

Anh cẩn thận quan sát, một lúc sau mới phát hiện dường như xung quanh có không ít xe đang lặng lẽ theo sát!  

Ừng ực!  

Anh sợ hãi nuốt nước bọt.  

Không ổn rồi!  

Chẳng mấy chốc, chiếc Volkswagen đỗ lại trong một quán cà phê.  

Lâm Kiều Hân vội vàng chạy vào trong.  

Anh cau mày, trong lòng chợt xuất hiện một dự cảm chẳng lành.  

Long Tam cũng nhíu mày thật chặt, lạnh giọng lên tiếng: “Không đúng, chúng ta phải mau chóng vào đó!”  

Anh gật đầu, nhanh chân xuống xe đi vào trong quán cà phê!  

Sau khi bước vào, anh mới bàng hoàng phát hiện bên trong vắng ngắt!  

Xảy ra chuyện gì vậy?  

Anh trừng mắt nhìn xung quanh, nỗi lo lắng càng thêm mãnh liệt.  

Long Tam trầm giọng hô lên: “Đi!”  

Nói rồi anh ta lập tức sải bước chạy vào phía trong.  

Anh cũng theo sát ngay đằng sau!  

Thế nhưng hai người đi quanh một vòng vẫn chẳng phát hiện ra chút manh mối gì!  

Người đâu mất rồi?  

Trương Minh Vũ cau mày.  

Long Tam chạy lên tầng hai, anh cũng vội vàng đi theo.  

Thế nhưng trên tầng hai vẫn chẳng có lấy một bóng người.  

Đúng lúc này, Long Thất cũng lao lên, lạnh giọng lên tiếng: “Tầng thượng!”  

Long Tam gật đầu.  

Ba người họ tức tốc lao vọt lên mái nhà! 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 823


Lúc này anh đang cảm thấy vô cùng hối hận!  

Sớm biết như vậy anh đã gọi điện ngăn cô rời đi rồi!  

Quan trọng là anh cũng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra nhanh như vậy!  

Ba người nhanh chóng chạy tới cửa dẫn ra sân thượng!  

Cánh cửa đang bị khoá chặt!  

Long Thất tới gần, áp sát tai nghe ngóng.  

Ngay sau đó, anh ta thấp giọng nói: “Có người!”  

Thình thịch!  

Nhịp tim của Trương Minh Vũ đã tăng nhanh!  

Giây tiếp theo, Long Thất tránh sang một bên, nhường đường cho Long Tam đá cửa!  

Rầm!  

Cửa sân thượng lập tức bị anh ta đá văng ra ngoài!  

Long Tam và Long Thất xông ra!  

Trương Minh Vũ cũng theo sát phía sau!  

Nhưng ngay sau khi đi tới, anh liền trợn tròn hai mắt!  

Bên trên sân thượng vô cùng đông đúc…  

Lâm Kiều Hân bị trói chặt cũng ở trong đám người!

Trương Minh Vũ trợn tròn mắt!  

Anh nhìn xung quanh một lượt mới phát hiện trên sân thượng có không ít gương mặt quen thuộc!  

Cả Dịch Thanh Tùng và Triệu Khoát đều nằm trong số đó!  

Bên cạnh bọn họ còn có ba người mặc đồ đen, hai nam một nữ!  

Anh nhíu chặt chân mày!  

Không ngờ kẻ đứng sau giở trò lại là bọn họ!  

Ba người kia chính là ba người từng chạy thoát ở vách núi lúc trước!  

Cạnh đó là một đám đàn ông mặc quần áo đen sì!  

Đây… đều là người của Thần Ẩn sao?  

Mí mắt anh khẽ giật giật, cảm giác bất an trong lòng càng trở nên mãnh liệt!  

“Ưm! Ưm ưm!”  

Trên gương mặt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân tràn đầy hoảng loạn. Cô muốn hét lên nhưng miệng lại bị chặn lại!  

Thấy thế, anh lại càng thêm sốt ruột!  

Triệu Khoát châm chọc lên tiếng: “Trương Minh Vũ, chúng ta lại gặp nhau rồi”.  

Nói xong, hắn nhếch miệng nở nụ cười chế giễu.  

Anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Triệu Khoát, mày muốn chết đúng không?”  

Triệu Khoát cười lạnh một tiếng, khiêu khích nhìn anh: “Có giỏi thì mày tới giết tao đi”.  

Anh lập tức nắm chặt hai tay thành nắm đấm.  

Dịch Thanh Tùng lạnh lùng cất giọng nói: “Trương Minh Vũ, muốn cứu mạng Lâm Kiều Hân thì mau đóng cửa trung tâm thương mại của mày lại!”  

“Nếu không, bọn tao sẽ rời khỏi chỗ này!”  

Anh nheo mắt nhìn chúng.  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 824


Đến tận bây giờ anh mới biết nguyên nhân là vì chuyện này!  

Khốn kiếp!  

Anh hít một hơi thật sâu.  

Thế nhưng anh chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều thì đã thấy một chiếc máy bay trực thăng đang bay tới từ phía xa!  

Cái này…  

Hai mắt anh trợn tròn!  

Thì ra chúng vẫn còn thủ đoạn này!  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ mới lạnh giọng nói: “Nhà họ Dịch nhất định phải bị tiêu diệt!”  

Dịch Thanh Tùng cười phá lên, mỉa mai nói: “Mày nghĩ tao đang cầu xin mày hả? Nếu chúng mày chết ở đây, nhà họ Dịch tao sẽ vẫn có thể ngóc đầu lên được!”  

“Nhưng còn con vợ của mày… tao sẽ không khách sáo nữa đâu!”  

Dứt lời, trong mắt hắn ta ngập tràn vẻ trào phúng!  

Hơi thở của Trương Minh Vũ đã trở nên dồn dập!  

Ánh mắt Lâm Kiều Hân lộ vẻ tuyệt vọng!  

Bọn chúng, quá đông!  

Triệu Khoát giễu cợt hỏi: “Trương Minh Vũ, bây giờ mày đã biết đắc tội tao sẽ có hậu quả gì chưa? Mày thử kiêu ngạo nữa xem?”  

Anh cố gắng ổn định cảm xúc.  

Bây giờ cần phải giữ tỉnh táo!  

Gió lớn nhanh chóng quét tới, máy bay trực thăng chậm chạp hạ cánh xuống sân thượng!  

Triệu Khoát mỉm cười lên tiếng: “Chúng ta… nên đi thôi”.  

Cô gái mặc đồ đen lạnh lùng đáp: “Đi”.  

Trương Minh Vũ hít sâu một hơi!  

Không ngờ… bọn chúng lại bắt tay hợp tác với nhau!  

Triệu Khoát phụ trách dụ anh tới đây, người của Thần Ẩn thì giăng bẫy chờ anh tới!  

Kế hay lắm!  

Triệu Khoát vung tay lên một cái.  

Hai gã đàn ông to cao lực lưỡng lập tức khiêng Lâm Kiều Hân đi về phía máy bay trực thăng.  

Rốt cuộc anh không kìm được nữa, vội vàng gào ầm lên: “Cứu người!”  

Anh vừa dứt lời liền vội vàng lao vọt tới chỗ máy bay!  

Lâm Kiều Hân ra sức giãy giụa, hai mắt dán chặt lên người anh!  

Thế nhưng Triệu Khoát và Dịch Thanh Tùng vẫn nở nụ cười lạnh lùng, ung dung bước đi không hề tỏ ra lo lắng!  

Trương Minh Vũ tức tốc lao về phía trước!  

Nhưng đúng lúc này, một bóng người xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt anh!  

Nắm đấm mạnh mẽ đánh tới!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 825


Tròng mắt anh co rút lại, toàn thân lập tức trở nên cứng đờ!  

Anh bị ép phải dừng bước, linh hoạt lắc mình tránh thoát được một đòn!  

Sau khi nhìn rõ người tới là ai, anh mới nhận ra đối phương chính là cô gái tóc ngắn kia!  

Lại là cô ta!  

Anh ngẩng đầu lên nhìn thấy mấy người Triệu Khoát đã đi tới cửa máy bay trực thăng!  

Sau lưng bọn họ còn có bốn gã đàn ông mặc đồ đen đi theo!  

Đương nhiên đó chính là người của Thần Ẩn!  

Mẹ kiếp!  

Anh hít một hơi thật sâu, trong lòng nóng như lửa đốt.  

Đúng lúc này, hai bóng người bên cạnh anh thoắt cái vọt lên!  

Anh lập tức mừng rỡ!  

Là Long Tam và Long Thất!  

Thế nhưng bọn họ chưa kịp tới gần đám người kia đã bị hai gã đàn ông áo đen khác xông tới cản lại. Bọn họ lập tức rơi vào chiến đấu ác liệt!  

Trương Minh Vũ nghiến răng ken két!  

Anh biết hai gã kia không phải là đối thủ của Long Tam và Long Thất.  

Nhưng mà… thời gian đang rất gấp!  

Anh cắn chặt răng, dồn sức lao lên!  

Giọng nói thanh thuý của ả đàn bà kia vang lên: “Muốn đi hả?”  

Nói xong, cô ta duỗi chân đạp tới!  

Anh cuống cuồng giơ hai tay ra đỡ!  

Sức mạnh kinh người ập tới khiến anh phải lùi lại ra sau ngay tức khắc!  

Hự!  

Anh hít một hơi khí lạnh, cánh tay tê rần!  

Bấy giờ Trương Minh Vũ mới giật mình phát hiện Lâm Kiều Hân đã bị đẩy lên máy bay!  

Anh phát điên lên!  

Lại điên cuồng lao lên. Thế nhưng anh vẫn bị cô gái tóc ngắn kia cản lại!  

Sau vài lần chiến đấu vẫn chưa phân thắng bại!  

Trong mắt anh tràn đầy lo lắng!  

Nhưng mà… anh không còn cách nào khác!  

Một hiệp đấu lại kết thúc, hai người vội vàng tách ra!  

Trương Minh Vũ ngẩng đầu, trông thấy máy bay trực thăng đang dần bay lên!  

Triệu Khoát và Dịch Thanh Tùng trưng ra bộ mặt chế giễu, mỉm cười vẫy tay với anh!  

Khoé mắt Lâm Kiều Hân rưng rưng nước mắt. Cô vẫn đang nhìn chằm chằm vào anh!  

Ánh mắt ấy in sâu trong ký ức của anh!  

Hai mắt anh đỏ sậm!  

“Cút ra!” 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 826


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh giận dữ quát ầm lên, cơ thể vọt thẳng tới như một quả đạn pháo!  

Anh tung ra nắm đấm!  

Cô gái tóc ngắn khẽ nhíu mày, cũng tung đấm ra đỡ!  

Trong đầu anh chợt hiện lên cảnh tượng mình ra sức đánh vào người giả. Anh lập tức dồn toàn bộ sức lực vào cánh tay!  

“Á!”  

Ngay sau đó, cô ả kia giật mình hét lên một tiếng!  

Vội vàng lùi ra sau!  

Vẻ khiếp sợ loé lên trong đôi mắt xinh đẹp!  

Trương Minh Vũ vui mừng, vội vàng chạy tới chỗ máy bay trực thăng!  

Cô gái kia lạnh giọng quát: “Xông lên cho tôi!”  

Nghe thấy thế, anh giật nảy mình!  

Tiếp đó, mấy chục gã đàn ông cao to mặc đồ đen đứng xung quanh đồng loạt xông tới chỗ anh!  

Chuyện này…  

Cảnh tượng này làm anh choáng váng!  

Đến khi ngẩng đầu nhìn lại, máy bay đã cất cánh bay đi thật xa!  

Muốn đuổi theo cũng không còn kịp nữa!  

A!  

Trong lòng Trương Minh Vũ điên cuồng gào thét, cảm giác bùng nổ càng bị đẩy lên mức cực hạn!  

Lâm Kiều Hân vẫn đang nhìn chằm chằm vào anh, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má.  

Anh đang cảm thấy vô cùng hối hận!  

Thế nhưng… mọi chuyện đều đã quá muộn màng!  

Anh nắm chặt nắm đấm, một cơn giận điên cuồng chưa từng có dâng trào trong anh!  

Chẳng mấy chốc, đám người mặc áo đen đã đến gần!  

Ai cũng to khoẻ, nhanh nhẹn!  

Anh nheo mắt quan sát xung quanh thì thấy cả Long Tam và Long Thất đều đang bị một đám người vây quanh!  

Không ổn!  

Trong lòng anh bỗng xuất hiện một dự cảm chẳng lành!  

Đám người này đã có chuẩn bị từ trước!  

Bọn họ cũng không phải là người thường!  

Anh chưa kịp nghĩ gì thêm thì một tên trong số đó đã tung đòn tấn công!  

Anh hít sâu một hơi, lửa giận trong lòng cháy ngùn ngụt!  

Anh cũng tung đấm ra đánh trả!  

Nắm đấm mang theo cơn giận cuồn cuộn của anh!  

Bịch!  

Tiếng va đập trầm đục vang lên!  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi


Hự! 

Những người còn lại đều hoảng sợ. 

Hung tàn vậy sao? 

Tiếp đó, bọn họ mới giật mình phát hiện người vừa bị đánh kia đã bay ra ngoài lan can sân thượng! 

Uỳnh! 

Tiếng va đập lại vang lên! 

Trương Minh Vũ không ngừng thở dốc, chẳng hề cảm thấy thương hại kẻ vừa ngã xuống dưới! 

Những người bên dưới toà nhà cũng hoảng loạn, nhao nhao lùi lại! 

Thoáng chốc, nơi đây nhanh chóng bị đám đông vây quanh. 

Lẫn trong số đó còn có cả Tần Minh Nguyệt! 

Đám đông chỉ trỏ bàn tán ầm ĩ. 

Tần Minh Nguyệt mím chặt môi, dứt khoát rút ra một khẩu súng lục. 

“Lên sân thượng!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 827


Tần Minh Nguyệt trầm giọng ra lệnh, lập tức dẫn theo mấy anh cảnh sát xông vào trong quán cà phê!  

Đang đi tuần tra thì vô tình gặp phải chuyện này!  

Bấy giờ ở trên sân thượng đã trở nên hỗn loạn!  

Long Tam và Long Thất đánh bại kẻ thù thế như chẻ tre, bóng người đen sì bị đánh bay tứ tung!  

Nhưng Trương Minh Vũ cũng đã bị một đám người áo đen bao vây ở giữa, bốn bề đều là kẻ địch!  

Bịch bịch bịch!  

Tiếng đánh đấm vang lên, anh vung tay vung chân điên cuồng đánh trả!  

Ả phụ nữ kia trầm giọng quát: “Đánh nhanh thắng nhanh!”  

Dứt lời, cô ta cũng lao vọt về phía anh!  

Trong mắt anh hiện lên vẻ hoảng loạn!  

Long Tam và Long Thất ở bên kia vẫn đang chiến đấu điêu luyện, thế nhưng bọn họ lại không có thời gian tới cứu anh!  

Nhìn thấy tình hình nguy cấp của anh, ánh mắt hai người họ đều trở nên lạnh lẽo!  

Trương Minh Vũ dùng sức hất bay mấy gã áo đen bên cạnh!  

Thế nhưng cô gái tóc ngắn đã xông tới ngay trước mặt!  

Ánh mắt cô ta lạnh như băng, tay lăm lăm con dao sắc bén!  

Anh lập tức hoảng sợ trợn tròn mắt!  

Xong đời rồi!  

Muốn tránh cũng không kịp nữa!  

Anh cũng chẳng còn sức lực để tránh né!  

Ngay trong giây phút nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc ấy, một giọng nói bất ngờ vang lên: “Không được động đậy!”  

“Đoàng!”  

Tiếng súng choi tai bỗng vang lên!  

Tất cả mọi người đều kinh hãi, đồng loạt dừng tay lại!  

Ai cũng quay sang nhìn về phía đầu cầu thang!  

Trương Minh Vũ mắt tròn mắt dẹt nhìn người vừa mới xuất hiện!  

Tần Minh Nguyệt!  

Lần đầu tiên anh cảm thấy cô ta thật đáng yêu!  

Lúc này cô ta đang nhíu mày, vẻ mặt cảnh giác tột độ, tay nắm chặt súng!  

Bốn anh cảnh sát đứng sau lưng cô ta cũng rất căng thẳng!  

Cô ta liếc nhìn xung quanh một lượt, nhanh chóng phát hiện Trương Minh Vũ đứng lẫn trong đám người, chân mày lại càng nhíu chặt!  

Lại là anh ta!  

Long Tam và Long Thất liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ di chuyển tới bên cạnh Trương Minh Vũ!  

Nỗi lo lắng trong lòng anh đã hoàn toàn biến mất!  

Thế nhưng khi quay đầu lại, chiếc trực thăng kia đã bay đi xa rồi!  

Con mẹ nó!  

Tim anh không khỏi thắt lại!  

Long Tam trầm giọng lên tiếng an ủi: “Cậu đừng quá lo lắng, trước khi ra tay tôi đã đánh tiếng cho em Chín rồi. Bây giờ chắc là con bé vẫn đang theo dõi bọn chúng”.  

Đỉnh! 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 828


Nghe thấy thế, anh lập tức vui mừng hớn hở, thế nhưng vẫn không kìm được sốt ruột.  

Dù sao giờ đây Lâm Kiều Hân có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào!  

Hai gã đàn ông áo đen cũng đang nhìn nhau, ánh mắt loé sáng.  

Một lúc lâu sau, Tần Minh Nguyệt mới lớn tiếng quát tháo: “Ôm đầu ngồi xổm xuống cho tôi!”  

“Ai dám động đậy tôi sẽ nổ súng!”  

Cô ta cũng không ngờ ở đây lại có nhiều người tới vậy!  

Thế nhưng sau khi cô ta nói xong, đám người kia vẫn chẳng thèm phản ứng lại!  

Đôi mắt xinh đẹp của cô lạnh như sương. Cô ta sẵng giọng quát: “Tôi là người thuộc tổ tuần tra! Đại đội của chúng tôi sắp đến rồi, mau ôm đầu nhanh lên!”  

Trương Minh Vũ phất tay, dẫn theo Long Tam và Long Thất chậm rãi bước tới gần cô ta.  

Cô gái tóc ngắn cau mày nhưng vẫn không nói lời nào.  

Ánh mắt cũng hiện lên vẻ tàn độc!  

Đội tuần tra tới hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn!  

Bốn người cảnh sát vô thức chĩa súng về phía mấy người Trương Minh Vũ.  

Tần Minh Nguyệt bình thản nói: “Cho họ tới”.  

Mặc dù cô ta đang rất tức giận nhưng vẫn có thể nhìn ra được bọn họ đang gặp nguy hiểm.  

Trương Minh Vũ không khỏi cảm thấy bất ngờ.  

Thế nhưng nỗi lo trong lòng cũng không còn nữa.  

Ba người họ nhanh chóng đi tới sau lưng Tần Minh Nguyệt.  

Đúng lúc này, cô gái tóc ngắn kia tức giận hét lên: “Trương Minh Vũ, coi như anh gặp may! Lần sau sẽ không còn được may mắn như vậy nữa đâu!”  

Cô ta vừa dứt lời lập tức vung tay lên.  

Đám người lập tức lao về phía lan can.  

Tần Minh Nguyệt cau mày lạnh giọng quát: “Đứng lại! Không được nhúc nhích!”  

Gã đàn ông mặc áo đen cười lạnh nói: “Chỉ là một đội cảnh sát nho nhỏ mà cũng đòi bắt chúng tao sao?”  

“Hẹn gặp lại sau!”  

Ngay khi giọng nói ấy vừa dứt, mấy người kia lập tức tung mình nhảy thẳng xuống dưới!  

Trương Minh Vũ nhíu mày.  

Tần Minh Nguyệt cũng trợn trừng mắt, vẻ mặt khiếp sợ.  

Sao lại như vậy…  

Cô ta tức tốc chạy tới sát lan can.  

Sau khi thấy mỗi người đang lơ lửng giữa không trung ở dưới kia đều đang dang rộng “đôi cánh” màu đen, cô ta mới thở phào một hơi.  

Thế nhưng trong đôi mắt xinh đẹp vẫn tràn đầy lạnh lẽo!  

Đám đông đang đứng hóng hớt ở dưới toà nhà đều sợ ngây người!  

Cánh đen che đầy trời, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ!  

Trương Minh Vũ cao giọng hô lên: “Đi!”, ánh mắt tràn đầy lo lắng.  

Dứt lời, anh vội vàng chạy vào trong thang máy!  

Tần Minh Nguyên bực bội nhìn theo, lạnh giọng quát: “Không được nhúc nhích!”  

Nói rồi cô ta nhắm chuẩn họng súng vào người anh!  

Anh chợt dừng bước.  

Long Tam và Long Thất thấy thế định lao tới! 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 829


Anh trầm giọng ra lệnh: “Đừng tới đây, tạm thời không nên trêu vào đội tuần tra”.  

Nghe anh nói thế, hai người kia mới chịu dừng lại.  

Thế nhưng trong mắt Tần Minh Nguyệt lại lạnh như băng!  

“Tụ tập đánh nhau, lần này bị tôi bắt quả tang, anh còn gì muốn nói không?”  

“Tôi đã nói rồi, đừng để tôi tóm được anh!”  

Cô ta nở nụ cười lạnh lẽo.  

Trương Minh Vũ nhíu mày, lạnh nhạt lên tiếng: “Bây giờ tôi đang có việc gấp, chờ tôi trở lại cô muốn xử lý thế nào thì tuỳ!”  

Dứt lời, anh lại quay người bỏ đi!  

Cô ta quát ầm lên: “Đứng lại! Nếu anh dám cử động, tôi sẽ nổ súng!”  

“Người ngã chết dưới toà nhà kia có quan hệ gì với anh?”  

Anh hít một hơi thật sâu, trong lòng sốt ruột như ngồi trên chảo lửa!  

“Tôi làm vậy là phòng vệ chính đáng! Chúng tôi mới là người bị hại!”, anh cố nén nỗi lo lắng, thấp giọng gầm lên!  

Mặt cô ta lạnh tanh, không thèm khách sáo nói: “Không phải anh cứ nói phòng vệ chính đáng là tôi phải tin!”  

“Bây giờ hãy đi với chúng tôi!”  

Trương Minh Vũ nắm chặt tay lại, ánh mắt hiện ra vẻ lạnh lùng!  

“Tôi nói rồi, đợi tôi trở về cô muốn xử lý thế nào thì tuỳ!”, anh nghiến răng nghiến lợi nói!  

Tần Minh Nguyệt cũng không chịu thua kém, đanh giọng đe doạ: “Tôi nói rồi, anh dám cử động tôi sẽ nổ súng!”  

Mùi thuốc súng nồng nặc lan toả!  

Bầu không khí trên sân thượng đều bị đóng băng!  

Bốn người cảnh sát cũng đồng loạt chĩa súng vào người Trương Minh Vũ!  

Anh nắm chặt tay lại thành nắm đấm, lửa giận dâng lên ngùn ngụt!  

Nỗi uất ức nghẹn lại trong lồng ngực!  

Tần Minh Nguyệt nghiêm giọng quát: “Bây giờ tôi nghi ngờ anh có liên quan tới vụ án cố ý giết người, mời anh phối hợp với chúng tôi…”  

Thế nhưng cô ta chưa kịp nói hết câu đã bị anh chặn họng: “Cô câm miệng lại đi!”  

Giọng nói của anh tràn đầy khí thế!  

Bốn người cảnh sát không khỏi sợ run lên!  

Đến cả Tần Minh Nguyệt cũng bị doạ giật nảy mình, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy mờ mịt!  

Sắc mặt anh tối sầm lại, gằn giọng quát: “Phối hợp với các cô? Cố ý giết người?”  

“Chúng tôi là người dân! Các cô là đội tuần tra cảnh sát! Các cô đang làm cái gì thế hả? Không phải nhiệm vụ của các cô là bảo vệ chúng tôi à?”  

“Bây giờ sát thủ nước ngoài cũng trà trộn được vào đây rồi! Bọn họ muốn lấy mạng tôi!”  

“Tôi phòng vệ thì cô lại bảo là tôi cố ý giết người? Chẳng lẽ tôi phải đứng im chờ chết sao?”  

“Con mẹ nó vợ tôi bị chúng nó bắt đi rồi! Thế mà cô còn bảo tôi đi về với cô hả?”  

“Thế còn vợ tôi thì phải làm sao? Cứ để yên cho cô ấy bị người ta bắt đi giết hại sao?”  

“Đội tuần tra các cô làm việc như vậy hả?”  

“Nếu thế thì người dân chúng tôi còn cần đến các cô làm gì nữa!”  

Giọng nói của anh bừng bừng lửa giận!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 830


Giống như tiếng sét đánh ngang tai khiến mấy người Tần Minh Nguyệt đều chết lặng tại chỗ!  

Cô ta đứng như trời trồng.  

Trương Minh Vũ nghiến răng nghiến lợi nói: “Súng của cô không uy hiếp được chúng tôi đâu. Tôi không bỏ đi luôn đã là nể mặt đội tuần tra các cô lắm rồi!”  

“Hôm nay tôi nhất định phải đi!”  

“Đợi tôi cứu được vợ tôi về, muốn chém muốn giết tuỳ các cô!”  

Dứt lời, anh lập tức quay lưng bỏ đi!  

Tần Minh Nguyệt bị hành động của anh làm cho choáng váng!  

Chẳng bao lâu sau anh đã bước ra khỏi cổng quán cà phê.  

Nhưng đúng lúc này, giọng nói êm tai của cô ta lại vang lên: “Chờ đã!”  

Ánh mắt anh lạnh hẳn xuống!  

Anh quay người lại, lạnh giọng hỏi: “Cô thực sự muốn ép tôi phải đánh nhau với cô sao?”  

Tần Minh Nguyệt đuổi tới, bình thản đáp: “Chuyện của anh đợi anh về rồi xử lý!”  

“Nhưng còn cứu người, tôi cũng phải đi cùng anh!”  

Nghe thấy cô ta nói vậy, anh không khỏi sững sờ!

Mãi lâu sau, Trương Minh Vũ mới kịp phản ứng lại được, ánh mắt khẽ xẹt lên vẻ phức tạp.  

Tần Minh Nguyệt vội vàng hét lên: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi cứu người đi!”  

Trương Minh Vũ nhìn cô ta chằm chằm rồi trịnh trọng gật đầu đáp: “Được!”  

Dứt lời, anh lập tức quay người chạy ra ngoài.  

Long Tam và Long Thất ngồi vào trong chiếc Mercedes, còn anh ngồi ở ghế sau.  

Cô ta trầm giọng ra lệnh: “Mau báo về cho tổng cục, liên tục cập nhật vị trí. Các anh lái xe đi theo chúng tôi!”  

“Vâng!”  

Mấy người cảnh sát cung kính đáp lại.  

Cô ta cũng trèo lên chiếc Mercedes ngồi.  

Thấy thế, anh không khỏi giật mình kinh ngạc.  

Nhưng giờ đây anh cũng chẳng còn tâm trạng nghĩ ngợi gì nhiều.  

Chẳng mấy chốc Long Tam đã lái xe phóng đi.  

Xe cảnh sát cũng lặng lẽ theo sau.  

Một lát sau, Long Tam lấy điện thoại gọi đến một dãy số.  

“Người đang ở đâu?”, Long Tam nghi hoặc hỏi.  

Không biết người ở đầu dây bên kia trả lời như thế nào, anh ta vừa nghe xong đã cúp máy ngay tức khắc.  

“Cậu Minh Vũ, máy bay trực thăng đã bị đội tuần tra chặn lại rồi. Bây giờ chúng đang chạy về biên giới Tây Bắc của Hoa Châu!”  

Long Tam trầm giọng lên tiếng.  

Anh cau mày, vội vàng đáp: “Mau đuổi theo!”  

Long Tam gật đầu, đạp mạnh chân ga!  

Trong mắt Tần Minh Nguyệt hiện lên vẻ kinh hãi.  

Cô ta là người đầu tiên phát hiện ra vụ đánh nhau.  ha!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 831


Thế nhưng… tại sao đội tuần tra lại hành động nhanh như vậy được.  

Một lúc lâu sau, cô ta bắt đầu sinh lòng hiếu kỳ.  

Trương Minh Vũ thì còn hiểu được.  

Nhưng Long Tam và Long Thất… trông không giống người bình thường chút nào!  

Vẻ mặt anh trở nên sốt ruột!  

Anh biết chắc chắn có người đang giúp mình nhưng lại không thể đoán ra được đối phương là ai.  

Giờ đây anh cũng không còn hơi đâu nghĩ đến chuyện này, cứu người mới là điều quan trọng nhất.  

Chẳng bao lâu sau, anh đã phát hiện có mấy chiếc xe cảnh sát đang bám theo mình.  

Phù!  

Anh thở phào nhẹ nhõm một hơi, cố gắng điều chỉnh lại tinh thần.  

Nóng vội không giải quyết được vấn đề!  

Tần Minh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Anh biết được tin gì thì nói cho tôi biết, thế thì tôi mới giúp được”.  

Sau một hồi im lặng, Trương Minh Vũ mới bình thản đáp: “Đám người này thuộc một tổ chức tên là Thần Ẩn. Tôi cũng không biết tại sao bọn chúng lại nhằm vào chúng tôi. Đây cũng không phải là lần đầu tiên”.  

“Thần Ẩn?”  

Nghe anh nói xong, cô ta trợn tròn mắt há mồm.  

Thấy phản ứng của cô ta như vậy, anh không khỏi ngạc nhiên.  

Tần Minh Nguyệt biết tổ chức này sao?  

Cô ta khẽ lẩm bẩm: “Khó trách”.  

Vẻ mặt của anh tràn đầy kinh ngạc.  

Tần Minh Nguyệt này không phải người đơn giản.  

Cô ta lại nói tiếp: “Muốn cứu người không dễ đâu. Hôm nay chúng tôi vừa nhận được tin báo, vừa mới có hàng loạt người không rõ lai lịch đi vào địa phận Hoa Châu”.  

“Chắc chắn bọn chúng rất đông”.  

Anh gật đầu tỏ vẻ đồng tình.  

Chỉ tính những người có mặt trên sân thượng đã rất khó đối phó rồi!  

Đường sá xa xôi, từng giây từng phút trôi qua.  

Không biết qua bao lâu sau, mấy người họ tiến vào một vùng núi rừng rậm rạp.  

Thế nhưng vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng người nào!  

Tần Minh Nguyệt cau mày hỏi: “Có chắc phương hướng này đúng không?”  

Trương Minh Vũ lạnh lùng lên tiếng: “Chắc chắn”.  

Anh có niềm tin tuyệt đối với Long Tam.  

Ánh mắt Tần Minh Nguyệt xẹt qua một tia sáng như có điều suy tư.  

Long Tam trầm giọng nói: “Sắp tới biên giới rồi, chắc là trực thăng của bọn họ cũng sắp cạn dầu. Chắc chắn họ sẽ tìm cách bỏ chạy”.  

Trương Minh Vũ nặng nề gật đầu.  

Anh biết đây là cơ hội duy nhất! 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 832


Bọn họ điên cuồng đuổi theo suốt cả đoạn đường, xe cảnh sát phía sau đã bị bỏ xa.  

Nếu không nhờ Tần Minh Nguyệt có định vị, chắc là cảnh sát sẽ không tìm thấy đường.  

Thoáng chốc, Long Tam lại nhìn vào điện thoại rồi nghiêm giọng nói: “Sắp đến rồi, bọn họ ở ngay đằng trước”.  

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tần Minh Nguyệt hiện lên vẻ mờ mịt.  

Sao anh ta biết được?  

Trương Minh Vũ hít một hơi thật sâu, bắt đầu ổn định lại cảm xúc của mình.  

Sắp tới vẫn còn một cuộc chiến ác liệt nữa.  

Thế nhưng anh cũng hiểu được, phần thắng trong cuộc chiến này là rất nhỏ.  

Đối phương có quá nhiều người!  

Ừng ực!  

Anh gian nan nuốt nước bọt.  

Nghĩ tới nguy hiểm mà Lâm Kiều Hân có thể sẽ gặp phải, anh không kìm được nỗi lo lắng trong lòng.  

Rốt cuộc bọn họ bắt Lâm Kiều Hân để làm gì?  

Nhà họ Triệu là vì muốn giúp Âu Dương Triết tiêu diệt nhà họ Lâm.  

Nhà họ Dịch là để đòi lại mối kinh doanh.  

Thế nhưng đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu được mục đích của Thần Ẩn là gì.  

Chẳng mấy chốc, chiếc Mercedes chậm rãi đỗ lại.  

Bốn người vội vàng nhảy xuống xe.  

Tần Minh Nguyệt tức tốc lôi súng ra cầm trên tay, vẻ mặt cảnh giác!  

Long Tam lạnh giọng báo cáo: “Bọn họ đang ở ngay phía trước, bây giờ chắc là đang đợi xe tiếp ứng. Thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu!”  

Trương Minh Vũ gật đầu thật mạnh, rảo bước tiến lên phía trước!  

Nơi đây chỉ toàn là rừng núi, ở giữa có một con đường xuyên qua.  

Hai bên đường đều là dốc núi cheo leo, rừng cây rậm rạp!  

Anh nhanh chóng nhìn thấy máy bay trực thăng hạ cánh trên một mảnh đất trống giữa rừng cây!  

Anh lại bước thêm vài bước, chạy vọt tới một bên sườn núi!  

Bây giờ anh mới giật mình phát hiện ở giữa con đường có một đám người mặc đồ đen!  

Cô gái tóc ngắn và hai người đàn ông mặc áo đen kia bị đám người vây quanh.  

Lâm Kiều Hân cũng có mặt ở trong đó!  

Trương Minh Vũ cắn chặt răng, trong lòng càng thêm lo lắng!  

Nhưng mà xe cảnh sát vẫn chưa đuổi tới kịp, bốn người họ không đủ sức đấu lại!  

Trong lúc anh còn đang mải mê suy nghĩ thì bất thình lình có mấy chiếc xe tải cỡ lớn từ phía xa lao tới!  

Tình hình này…  

Trương Minh Vũ lập tức quýnh lên!  

Rõ ràng đây chính là quân chi viện cho đám người của Thần Ẩn!  

Thoắt cái, xe tải đã đỗ lại vững vàng cách mấy người áo đen không xa!  

Cô gái tóc ngắn lên tiếng dò hỏi: “Đại ca, đi thôi chứ?” 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 833


Gã đàn ông mặc áo đen cầm đầu gật đầu ra lệnh: “Lên xe!”  

Thấy thế, Trương Minh Vũ sốt sắng định đứng dậy.  

Nhưng đúng lúc này, một tiếng súng nổ chói tai bỗng nhiên vang lên: “Đoàng!”  

Anh không khỏi giật mình kinh hãi!  

Không ngờ Tần Minh Nguyệt lại… nổ súng!  

Cô ta đang đấu với ai?  

Nhưng anh chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã trông thấy một ngọn lửa ngùn ngụt bốc thẳng lên trời cao!  

“Ầm!”  

Tiếng nổi oanh tạc vang lên!  

Trương Minh Vũ quay sang, hãi hùng phát hiện xe tải đang bắt đầu bốc cháy!  

Bắn chuẩn thật đấy!  

Xa như vậy mà vẫn bắn trúng miệng bình xăng được!  

Anh ngạc nhiên nhìn Tần Minh Nguyệt một cái, trong mắt hiện lên vẻ biết ơn!  

Nhờ vậy mà đám người kia cũng không đi được nữa!  

Một chiếc xe tải nổ tung rồi lan sang hai chiếc còn lại!  

Mấy người mặc áo đen cuống cuồng lùi lại về phía sau, vẻ mặt nghi hoặc!  

Hai người đàn ông cầm đầu và cô gái tóc ngắn lập tức nhìn sang dốc núi bên này!  

Trương Minh Vũ sợ hãi vội vàng ngồi sụp xuống!  

Ánh mắt cô gái tóc ngắn tràn đầy lạnh lẽo. Cô ta lạnh giọng quát: “Xông lên! Đánh nhanh thắng nhanh!”  

Cả đám người mặc áo đen đồng loạt vọt tới!  

Anh cau mày, lo lắng hỏi: “Làm thế nào bây giờ?”  

Long Tam trầm giọng đáp: “Để hai chúng tôi đối phó cho, cậu nghĩ cách cứu người đi!”  

Anh trịnh trọng gật đầu.  

Quả thực anh đánh không lại bọn chúng!  

Ngay sau đó, Long Tam và Long Thất dứt khoát đứng bật dậy xông thẳng ra ngoài!  

Sải bước lao vào trong đám người!  

Sắc mặt Tần Minh Nguyệt trở nên nghiêm túc, ánh mắt cũng tối sầm!  

Trương Minh Vũ nghiêm giọng nói: “Phiền cô chú ý tới bọn chúng, đừng để chúng lái xe bỏ chạy!”  

Nói xong, anh vội vàng chạy ra dốc núi đằng sau phi xuống!  

Chẳng mấy chốc anh đã vọt tới chỗ gần Lâm Kiều Hân nhất!  

Giây tiếp theo, tiếng kêu gào của cô bỗng vang lên: “Á!”  

Trái tim của Trương Minh Vũ lập tức siết chặt!

Trương Minh Vũ vội bước thêm hai bước chạy tới nghe ngóng, giật mình phát hiện hai gã đàn ông mặc áo đen đã trói Lâm Kiều Hân lại định bỏ chạy!  

Chuyện này…  

Anh lập tức trở nên căng thẳng!  

Long Tam và Long Thất vẫn đang vật lộn chiến đấu, tuy rằng chiếm ưu thế nhưng đối phương có quá nhiều người!  

Không thể lập tức dứt ra ngay được!  

Trương Minh Vũ cảm thấy vô cùng do dự!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 834


Nếu cứ xông ra như thế này, chắc chắn anh sẽ không đánh lại được hai người kia!  

Nhưng còn Lâm Kiều Hân…  

Anh nghiến răng nghiến lợi, hạ quyết tâm lao ra!  

“Đứng lại!”  

Anh lớn tiếng gào thét!  

Hai người kia dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh!  

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân tràn đầy vui mừng!  

Thế nhưng ánh mắt ấy nhanh chóng trở nên ảm đạm, thay vào đó là sự lo lắng tột cùng!  

Cô biết anh không phải là đối thủ của bọn họ!  

“Ranh con, mày còn dám vác mặt tới đây à?”, một tiếng quát tháo chói tai vang lên!  

Ngay sau đó, cô gái tóc ngắn liền xuất hiện ngay trước mặt anh!  

Anh cắn chặt răng, kiên quyết xông lên!  

Thế nhưng hai gã đàn ông kia đã dẫn người chạy đi mất rồi!  

Anh phải đấu với cô gái tóc ngắn, không thể đuổi theo được!  

Tiếp đó, cô ta tung đấm tấn công anh!  

Trương Minh Vũ còn chưa kịp tránh né thì bất chợt có một bóng người xuất hiện ngay trước mặt!  

Tần Minh Nguyệt?  

Anh sững sờ nhìn cô ta!  

Giây tiếp theo, giọng nói lạnh như băng của cô ta vang lên: “Giao cô ta cho tôi, anh đi cứu người đi!”  

Thoáng chốc, Tần Minh Nguyệt và cô gái tóc ngắn đã lao vào đấm đá!  

Anh trầm giọng nhắc nhở: “Cô hãy cẩn thận!”  

Dứt lời, anh vội vàng chạy đi!  

Thế nhưng trong lòng vẫn chưa hết bàng hoàng!  

Bởi vì Tần Minh Nguyệt không hề thua kém cô gái tóc ngắn kia một chút nào!  

Hai gã đàn ông còn lại đã kéo Lâm Kiều Hân tới chỗ dốc núi!  

Trương Minh Vũ vội vàng cắn răng đuổi theo!  

Khoé mắt Lâm Kiều Hân nhoè đi!  

Gã đại ca cầm đầu lạnh lùng cất giọng nói: “Đi giải quyết cậu ta đi!”  

“Vâng!”  

Tên còn lại cung kính đáp!  

Ngay sau đó, gã ta thả Lâm Kiều Hân ra, quay lưng lại lẳng lặng chờ đợi!  

Trương Minh Vũ lao như bay tới, giơ chân đạp thân mạnh!  

Đối phương dễ dàng tránh thoát!  

Nhanh chóng tung nắm đấm!  

Tốc độ cực nhanh!  

Con ngươi của Trương minh Vũ bỗng co lại. Tên này còn lợi hại hơn cả cô gái tóc ngắn kia!  

Anh không thể khinh địch, lao vào đánh đấm túi bụi!  

Còn tên đại ca vẫn tiếp tục kéo Lâm Kiều Hân tiến về phía trước!  

Anh hít một hơi thật sâu, lòng nóng như lửa đốt!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 835


Cho dù có dốc hết sức lực nhưng anh vẫn chẳng thể làm gì được kẻ thù!  

Lâm Kiều Hân cảm thấy tuyệt vọng.  

Anh cũng vậy.  

Trong mắt Long Tam và Long Thất cũng hiện lên vẻ lo lắng!  

Thế nhưng… chẳng ai có thể giúp được!  

Đúng lúc này, anh bất chợt phát hiện bên trong rừng cây quanh đó lấp ló từng bóng đen di chuyển!  

Vẫn còn người khác sao?  

Anh tức thì trợn tròn hai mắt!  

Tuy nhiên, Trương Minh Vũ chưa kịp nghĩ gì nhiều đã thấy đám người kia xông ra khỏi rừng cây, chạy một mạch tới chỗ Long Tam và Long Thất!  

Xong đời thật rồi.  

Lòng anh nguội lạnh như tro tàn.  

Tần Minh Nguyệt nhíu mày, cũng vô cùng lo lắng.  

Tiếp đó, tất cả mọi người đều dừng hết động tác, mặt mày ngơ ngác nhìn đám người thần bí vừa mới xuất hiện.  

Trương Minh Vũ quan sát thật kỹ, nhìn ra được cách ăn mặc của đám người này không giống với người của Thần Ẩn!  

Mặc dù đều là đồ đen nhưng trước ngực của bọn họ có treo một huy hiệu màu bạc.  

Trên đó viết một chữ “quân”!  

Đây là…  

Anh lập tức cau mày.  

Chỉ một lát sau, đám người mới xuất hiện kia đã nhào vào cuộc chiến.  

Bọn họ đánh với người của Thần Ẩn!  

Chuyện này…  

Khi được chứng kiến cảnh tượng này, Trương Minh Vũ không khỏi cảm thấy mờ mịt, hai mắt trợn tròn.  

Đây là… chuyện quái quỷ gì vậy?  

Tần Minh Nguyệt cũng bị làm cho choáng váng.  

Chỉ có mỗi Long Tam và Long Thất lại điên cuồng cười lớn, đòn tấn công càng thêm sắc bén!  

Gã đàn em trợn mắt há hốc mồm, thì thào nói: “Chuyện này…”  

Gã ta chưa kịp nghĩ gì nhiều thì trong rừng cây lại xuất hiện thêm một nhóm người nữa. Bọn họ nhắm thẳng tới chỗ gã ta!  

Thấy thế, Trương Minh Vũ đờ cả người ra.  

Thoáng chốc, gã ta đã bị người người bao vây, tay chân luống cuống, ốc còn không mang nổi mình ốc!  

Trương Minh Vũ đứng sững người nhìn cảnh tượng trước mắt!  

“Á!”  

Đột nhiên có một tiếng hét thảm thiết vang lên!  

Đây là giọng con gái!  

Anh hoảng hồn, thầm nghĩ chẳng lẽ Tần Minh Nguyệt không đánh nổi nữa rồi sao?  

Nhưng khi quay đầu lại xem, anh mới kinh ngạc phát hiện cô gái tóc ngắn đã bị đánh ngã lăn ra đất, đau đớn giãy giụa!  

Tần Minh Nguyệt lợi hại vậy sao?  

Ngay sau đó, Tần Minh Nguyệt sải bước về phía trước!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 836


Trong tay cô gái tóc ngắn chợt xuất hiện một hạt ngọc màu đen. Cô ta dùng sức ném ra!  

Anh vội vàng gào lên nhắc nhở: “Cẩn thận!”  

Tần Minh Nguyệt cũng nâng cao cảnh giác!  

Rầm!  

Tiếng nổ ầm vang lên, khói bay mù mịt!  

Chờ tới khi làn khói dày đặc tản ra thì cô gái tóc ngắn đã biến mất không còn bóng dáng!  

“Á!”  

Lại có tiếng hét thảm vang vọng!  

Anh giật mình quay lại, trông thấy gã đàn em đã bị đám người mới xuất hiện đánh ngã ra đất rồi trói lại!  

Sau đó bọn họ lại tức tốc chạy biến vào trong rừng!  

Ơ…  

Trương Minh Vũ ngơ ngác nhìn theo.  

Thế là đi rồi sao?  

Trận chiến bên phía Long Tam cũng sắp kết thúc!  

Người của Thần Ẩn bị đánh tan tác, chật vật bỏ chạy!  

Cuối cùng anh cũng có thể thở phào một hơi.  

Không cần biết đối phương là ai, chỉ cần giúp mình là tốt rồi!  

Tần Minh Nguyệt nhìn thoáng qua những người kia rồi lại nhìn sang anh với ánh mắt phức tạp, vẻ mặt tràn ngập sự hiếu kỳ!  

Phải rồi, còn Lâm Kiều Hân!  

Anh giật mình bừng tỉnh, cuống cuồng ngẩng đầu lên tìm kiếm.  

Bấy giờ anh mới bàng hoàng phát hiện gã cầm đầu đã kéo theo cô chạy được mấy trăm mét rồi!  

“Đuổi theo!”  

Anh trầm giọng quát rồi lao như bay về phía bọn họ.  

Tần Minh Nguyệt theo sát phía sau!  

Bên phía Long Tam cũng chấm dứt chiến đấu!  

Đám người thần bí kia nhanh chóng bỏ đi như nước thuỷ triều rút xuống, chỉ chốc lát sau đã biến mất trong rừng cây!  

Long Tam và Long Thất cũng vội vàng chạy về phía anh!  

Lâm Kiều Hân nghiến chặt răng, cơ thể điên cuồng giãy giụa!  

Mặc dù không thể thoát ra ngoài nhưng dù sao cũng vẫn kéo chậm tốc độ của gã cầm đầu!  

Trương Minh Vũ dồn hết sức bình sinh để đuổi theo!  

Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng bị rút ngắn, Long Tam và Long Thất cũng đã đuổi kịp tới nơi!  

Bốn người họ bừng bừng khí thế!  

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân ánh lên vẻ chờ mong!  

Nhưng đúng lúc này, gã cầm đầu đột nhiên dừng bước, quay ngoắt ra sau!  

“Đứng lại! Các người còn tới gần, tôi sẽ gi ết chết cô ta!”, gã ta lạnh giọng quát! 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 837


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói rồi gã ta dùng sức bóp chặt cổ của cô!  

Trương Minh Vũ lập tức hoảng hồn!  

Vội vàng dừng chân, hai tay giang rộng!  

Tần Minh Nguyệt lạnh lùng lên tiếng: “Tôi là người của đội tuần tra, mau thả người ra!”  

“Ha ha ha!”  

Gã cầm đầu cười phá lên, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường: “Quả thực các người khiến tôi rất ngạc nhiên”.  

“Nhưng rất đáng tiếc, cho dù thế nào các người cũng không cứu được cô ta đâu!”  

Anh nhíu chặt chân mày.  

Bỗng có một trận gió lốc quét tới!  

Mọi người giật nảy mình ngẩng đầu lên mới phát hiện một chiếc máy bay trực thăng đang dần hạ cánh!  

Còn có chuẩn bị từ trước!  

Trái tim anh chợt siết chặt. Anh vô thức định lao ra!  

“Hửm?”  

Ánh mắt gã cầm đầu trở nên lạnh lẽo, bàn tay gã ta dùng sức bóp chặt!  

Lâm Kiều Hân hít thở khó khăn!  

Trên gương mặt xinh đẹp chỉ hiện lên sự đau đớn!  

Trương Minh Vũ cuống cuồng dừng lại động tác, lo lắng hét lên: “Tôi không động đậy nữa!”  

Gã cầm đầu cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: “Tiếc là hôm nay không thể lấy mạng mày. Có lẽ đối tác của tao sẽ thất vọng lắm đây”.  

Trương Minh Vũ nheo mắt lại, đương nhiên đoán ra được gã ta đang nói tới Triệu Khoát!  

Thế nhưng giờ đây anh không còn tâm trạng nghĩ tới chuyện này nữa.  

Anh nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Lâm Kiều Hân.  

Đôi mắt xinh đẹp tràn đầy áy náy…  

Trông thấy cô như vậy, anh cực kỳ đau lòng!  

[Diendantruyen.Com] Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi


Lúc này, tinh thần của cô đã hoàn toàn sụp đổ! 

Nghe thấy lời này của cô, trái tim anh đau nhói!

Gã cầm đầu điên cuồng cười lớn: “Ha ha ha!” 

“Đang ở trong tay tôi mà cô muốn chết là chết được à? Cô bảo hắn ta ra tay sao? Cô nghĩ… hắn ta nỡ làm vậy không?” 

Trương Minh Vũ nắm chặt hai tay! 

Long Tam và Long Thất cũng bắt đầu cảnh giác. 

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Hân ngấn lệ. Cô lặng lẽ nhìn chằm chằm về phía anh. 

Trong lòng cô hiện giờ chỉ còn lại sự hối hận tột cùng! 

Đến khi thực sự phải đứng giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, cô mới biết được thì ra anh…. 

Nước mắt của cô rơi lã chã. 

Trương Minh Vũ hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén cảm giác kích động đang dâng trào trong lòng. 

Thế nhưng anh… thực sự không thể làm gì được!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 838


Máy bay trực thăng ngày càng đến gần!  

Chỉ còn cách bọn họ vài trăm mét nữa!  

Nếu thực sự hạ cánh xuống…  

Lâm Kiều Hân dần ổn định lại cảm xúc, lòng nguội lạnh như tro tàn.  

Anh sốt ruột tới mức cả người run lên. Thế nhưng anh vẫn không thể tránh khỏi sự tuyệt vọng này!  

Gã cầm đầu nhìn anh bằng ánh mắt trào phúng, ngạo nghễ cất giọng nói: “Ranh con, phải trơ mắt đứng nhìn vợ mình bị người ta bắt đi có cảm giác gì hả?”  

“Có muốn biết sau khi dẫn vợ mày đi… bọn tao sẽ làm gì cô ta không?”  

Dứt lời, gã ta hất hàm nhìn anh, vẻ mặt đầy khiêu khích!  

Thực ra gã ta đang cố tình dùng lời nói để câu giờ.  

Chưa leo lên được trực thăng thì chưa thể chắc chắn được điều gì!  

Ầm!  

Trong đầu anh như có thứ gì đó nổ tung! Lửa giận trong lòng trào dâng mãnh liệt!  

Anh nắm chặt tay thành nắm đấm, móng tay đã cắm sâu vào lòng bàn tay!  

Đúng lúc này, trực thăng chỉ còn cách họ hơn trăm mét nữa, đang chậm rãi hạ cánh!  

Vẻ mặt Tần Minh Nguyệt tràn đầy sốt ruột.  

Súng của cô ta cũng chẳng làm gì được máy bay trực thăng!  

Hơn nữa Lâm Kiều Hân vẫn đang nằm trong tay gã cầm đầu, cô ta không dám nổ súng!  

Chỉ trong nháy mắt, trực thăng đã đáp xuống vùng đất trống giữa rừng cây.  

Gã cầm đầu nhếch mép nở nụ cười, khiêu khích nói: “Xin lỗi nhé, tao phải đi rồi”.  

Nói xong, gã ta tóm lấy Lâm Kiều Hân chậm chạp lùi về phía sau!  

Trương Minh Vũ tiến lên một bước, giận dữ thét gào: “Đổi cô ấy thành tôi có được không?”  

Trừ cách này ra, anh thực sự không thể nghĩ ra được cách nào khác!  

Hai mắt Lâm Kiều Hân ánh lên, cảm xúc trong lòng càng thêm phức tạp!  

Gã cầm đầu chỉ cười lạnh đáp: “Xin lỗi, người tao cần không phải mày”.  

Câu nói này lại khiến Lâm Kiều Hân khiếp sợ thêm lần nữa!  

Đến tận lúc này, cô mới có thể xác định người của Thần Ẩn tới là vì mình chứ không phải vì Trương Minh Vũ!  

Một lúc lâu sau, cô khẽ nở nụ cười.  

Thế nhưng nét mặt lại trở nên kiên định.  

Anh căng thẳng hít sâu một hơi, lòng dần chìm vào tuyệt vọng.  

Cùng lúc đó, trực thăng đã hoàn toàn hạ cánh.  

Gã cầm đầu kéo theo cô dần tiến lại gần!  

Tất cả mọi người đều mất hết hi vọng!  

Lâm Kiều Hân mỉm cười bi thương, dịu dàng lên tiếng: “Trương Minh Vũ, kiếp sau tôi sẽ đền bù cho anh”.  

Tiếc thay giọng nói của cô lại bị tiếng cánh quạt vù vù che lấp mất.  

Gió lớn nổi lên bốn phía, quần áo của mọi người đều bay phần phật.  

Anh nắm chặt tay lại, nghiến răng ken két!  
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
858,356
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 839


Trái tim cũng hoàn toàn suy sụp!  

“A!”  

Anh giận dữ gào thét một tiếng, trước mắt mờ dần đi!  

Đối với anh mà nói, cảm giác này giống như tra tấn!  

Gã cầm đầu bật cười nói: “Ranh con đừng lo. Sẽ đến lượt mày nhanh thôi”.  

“Bọn tao hưởng thụ vợ mày trước đã!”  

Trong ánh mắt của gã ta tràn đầy miệt thị!  

Vẻ kiên quyết trên mặt Lâm Kiều Hân càng thêm mãnh liệt!  

Không được!  

Anh cắn chặt răng, sắc mặt sa sầm!  

Nhưng đúng lúc ấy, một tiếng nổ trầm đục bỗng nhiên vang lên: “Uỳnh!”  

Toàn bộ rừng cây đều rung chuyển.  

Tất cả mọi người đồng loạt khiếp sợ.  

Bọn họ quay đầu nhìn sang thì thấy có một luồng sáng đang bắn thẳng tới chỗ chiếc máy bay trực thăng!  

Đây là…  

Trương Minh Vũ bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng ngợp.  

Ai cũng nhìn tới mức ngơ người.  

Trợn mắt há hốc mồm nhìn theo luồng sáng kia!  

Đó… là thứ gì?  

Khoé mắt gã cầm đầu điên cuồng giật giật. Gã ta có một dự cảm chẳng lành!  

Cả Long Tam và Long Thất đều trợn tròn mắt!  

Ngay sau đó, lửa cháy ngợp trời!  

Ầm!  

Tiếng nổ ầm chói tai vang lên!  

Một cột khói hình nấm xuất hiện ngay vị trí chiếc trực thăng!  

Gió thổi cuồn cuộn lập tức biến mất!  

Hự!  

Mọi người đều hoảng sợ hít một hơi khí lạnh!  

Bị cảnh tượng này doạ cho sợ ngây người!  

Chuyện này là…  

Ai cũng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào chiếc trực thăng đã nổ tung thành tro bụi!   

Gã cầm đầu đứng chết lặng tại chỗ!  

Sao… sao có thể như vậy được?  

Gã ta gian nan há hốc mồm, cả người bắt đầu run bần bật!  

Trong mắt Lâm Kiều Hân lại dậy sóng, một tia hy vọng dần hiện ra!  

Mãi lâu sau, đám người mới dần lấy lại tinh thần!  

Khoé miệng Trương Minh Vũ nhếch lên nở nụ cười!  

Là ai đang âm thầm giúp đỡ anh?  

Anh vội vàng đưa mắt nhìn quanh nhưng vẫn chẳng phát hiện ra bóng dáng nào!  

Là đám người mặc đồ đen vừa nãy sao?  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom