Cập nhật mới

Dịch Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân

Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Tác giả: Cố Tranh
Tình trạng: Đang cập nhật




Tác giả: Cố Tranh

Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Điền Văn, Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Truyện Sủng, Huyền huyễn

Giới thiệu:

Vị hôn phu của tiểu yêu quái Ô Tinh Tinh chạy trốn với người ta rồi,
Thị nữ nói: “Quá thảm.”
Ô Tinh Tinh: “Thật quá thảm, rượu hỷ chuẩn bị là rượu Ngọc Tủy, huhuhu mấy trăm linh thạch một vò, giường hỷ là gỗ Thần Tiên chặt xuống ở trên núi Cô Tô, gối hỷ là Huyền Băng Thạch, hỷ phục là dùng lông của chim Cô Cô dệt đó, ta đều không nỡ, huhuhuhu ta quá thảm mà.”
Thị nữ:?
Nhưng trùng hợp là hôm nay Ô Tinh Tinh ở ngoài đường nhặt được một nam nhân bị sét đánh khét.
Ô Tinh Tinh vừa lau nước mắt vừa nói: “Cứ là hắn đi, khiêng về nhà thì chính là phu quân của ta rồi!”
Khuôn mặt của nam nhân đã hư hao hoàn toàn, thị nữ: “Nhưng mà hắn xấu.....”
Ô Tinh Tinh nhe răng, lộ ra hai cái răng nanh nhỏ: “Không sao, ta dữ!”
-
Tùy Ly là đệ tử hàng đầu của Phục Hy Tông môn phái tu tiên lớn hàng đầu Nhân Giới, thiên tài tu chân thế gian vạn năm mới có, chuyển thế của tiên quân Thanh Nguyên địa vị tối cao trên Thần Giới,
Dung mạo của hắn tuấn mỹ, thiên tư tuyệt vời, tu Vô Tình Đạo, đều không đặt mọi thứ trên đời vào lòng.
Năm hai mươi tám tuổi... Đưa đến cửa trọng lôi kiếp.
Sau đó....Bị đánh khét.
Một con tiểu yêu quái mềm mại lông nhun phấn khởi nhặt hắn về, chăm sóc cẩn thận,
Tiểu yêu quái hôn hắn: “Phu quân, mặc dù ngươi sinh ra xấu, nhưng ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt. Ta lợi hại lắm đó!”
Trong lòng hắn thờ ơ.
Cuối cùng hắn phải quay về, cuối cùng phải phi thăng.
Tiên và yêu làm sao có thể cùng đường?
Hắn không gϊếŧ nàng, đã là từ bi.
-
Tháng thứ ba Tùy Ly được tiểu yêu quái nhặt về nhà,
Thị nữ: “Hôm qua em nhìn thấy đại yêu quái của núi Đông Đình, răng nanh dài như vậy, mắt xanh như vậy, nhìn như hung thần ác sát, đây mới là yêu quái đẹp nè! Tiểu thư hay là đổi phu quân khác đi.”
Sắc mặt Tùy Ly lạnh lùng.
Răng nanh mắt xanh, sói tinh cũng tính là đẹp hả? Tiểu yêu quái sao mà thích được?
Nhưng con tiểu yêu quái nào đó do dự: “Vậy chúng ta đi xem thử tmột chút?”
Tùy Ly: “.....”
-
Sau này, Tùy Ly chuẩn bị vạn vò rượu ngon Tiên Lộ, ngàn cây Thần Tiên, cả ngọn núi Huyền Băng, hỷ phục dệt bằng lông Loan Phượng,
Chỉ cầu xin tiểu yêu quái đó có thể hôn hắn thêm một cái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Chương 1


Đây là một tòa nhà ở trong núi sâu, kiểu nhà tứ hợp viện.

Dưới mái hiên treo lơ lửng một đôi đèn lồ ng đỏ thẫm, bị gió trong núi thổi qua, lắc lư một vòng tròn.

“Thật là đẹp quá đi.

”Thiếu nữ ngồi ở dưới hiên, hơi ngửa đầu, nhìn cái tua rua dài móc ở dưới đèn lồ ng đỏ thẫm đó.

Chỉ thấy dáng vẻ thiếu nữ khoảng mười sáu mười bảy, tóc đen như mây, khuôn mặt hồng hào mỹ lệ.

Một bộ váy áo màu vàng nhạt, bao lấy thân hình mảnh khảnh.

Nàng lười biếng chải mái tóc, trên tóc chỉ cài hai con bướm vàng run lẩy bẩy, giữa chân mày lại gắn một hoa điền màu vàng hình lưỡi liềm, thêm một chút hơi thở kiều quý.

Nàng muốn giơ tay với tới tua rua đó, tay áo trượt xuống từ khuỷu tay, lộ ra nước da trắng nõn ở dưới.

Lập tức khiến người khác nghĩ đến bốn chữ “Băng cơ ngọc phách”.


Nhìn có vẻ thật sự là mỹ nhân thế gian khó tìm.

Nói ra cũng lạ, ở đây dân cư thưa thớt, trừ thiếu nữ xinh đẹp thế này ra, chỉ cách đó không xa còn có một thanh niên áo xanh đứng thẳng, vào lão bộc sau lưng của hắn ta.

Đầu thanh niên đội ngọc quan, bên hông treo ngọc quyết, gương mặt hiền hậu.

Khi ngẩng lên nhìn thấy dáng vẻ của thiếu nữ đó, đáy mắt của hắn ta nhanh chóng lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bị đ è xuống.

Lão bộc phía sau thanh niên không nhịn được thúc giục nói: “Chủ tử, nhanh, nhanh đi thôi, chuyện không thể kéo dài thêm được nữa!.

”Thanh niên nghe tiếng, ánh mắt ngẩn ngơ trong chốc lát, lúc này mới di chuyển bước chân.

Hắn ta họ Quý, tên Viên, tự Trường An.

Chính là tiểu quận vương tiếng tâm lừng lẫy trong kinh.

Một tháng trước, hắn ta theo Tam hoàng tử đi Kinh Châu cứu trợ thiên tai, trên đường đi bị kẻ gian tính kế, lưu lạc miếu hoang.

Mà sau đó ở trong miếu gặp được thiếu nữ này.


Bọn họ không tiện tiết lộ thân phân, nói là thư sinh muốn lên kinh đi thi.

Thiếu nữ nghe thế, hai mắt sáng lên, vậy mà thu nhận bọn họ, đợi đến sau khi bọn họ chuẩn bị sẵn sàng nghỉ ngơi xong, mới tiễn bọn họ rời đi.

Vậy thiếu nữ này xinh đẹp như thế nào?Đẹp như tranh vẽ, như sen trong nước, như trăng nơi xa.

Nàng không nhiễm bụi trần, ngơ ngác đáng yêu.

Là kiểu nữ tử tuyệt đối sẽ không có trong Kinh Đô.

Quý Viên gặp rồi khó quên, đã có suy nghĩ, muốn đón nàng vào kinh, cho nên tặng cho nàng một vài món đồ bên người, cầu hôn nàng.

Không tốn chút sức lực nào, thiếu nữ gật đầu, còn hạnh phúc nói, muốn đến chuẩn bị cho hôn lễ của bọn họ.

Nhưng thiếu nữ không cha không mẹ, lớn lên trong núi sâu.

Xuất thân như thế này, tất nhiên sẽ không được làm chính phi của Quận vương.

Nhưng Quý Viên lại nghĩ, nếu như làm hôn sự trong núi sâu, không để cho người xung quanh biết được, lại dỗ dành thiếu nữ một chút, ngược lại cũng không sao.

Hơn nữa càng thấy thiếu nữ tốn tâm tư chuẩn bị hôm lễ, thẳng thắn không nũng nịu, Quý Viên lại càng cảm thấy nàng thật là đáng yêu rung động lòng người.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Chương 2


Thiếu nữ nói với hắn: “Đợi đến ngày đại hôn, ta muốn mời vô số khách khứa, cảnh tượng đã náo nhiệt rồi.”Quý Viên nghe xong cũng chỉ bật cười.Nàng làm gì có người thân bạn bè? Khách khứa từ đâu ra đến tiệc chứ?Cho đến bảy ngày trước.Tiên trưởng được cung phụng trong hoàng tộc, đột nhiên trở về kinh.Sau đó Tam hoàng tử đưa tiên trưởng đến tìm hắn, nói thiếu nữ đó không phải yêu ma quỷ quái, mà là ma quỷ.

Đừng nói thành thân với nó rồi, chỉ là ở cùng với nàng lâu thôi, chỉ sợ dương khí cũng phải bị hút gần như không còn gì.

Nếu như đụng phải hung ác, chỉ sợ máu thịt và xương cốt đều phải bị bẻ ăn mất.Sau khi cha mẹ của Quý Viên nghe xong, đã bị dọa ngất xỉu tại chỗ.Mà tiên trưởng vuốt bộ râu dài dưới cằm, đã cho hắn một chủ ý:“Kẻ ma quỷ tinh quái, lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo.


Cho dù ngươi đã trốn ngàn dặm vạn dặm, nàng cũng có thể tìm thấy ngươi.

Ngươi đã quyết định hôn sự với nàng bằng lời nói, không bằng ngươi mượn cái cớ này, hỏi nàng đòi đồ bên người, lại muốn sinh thần bát tự của nàng.

Yêu ma quỷ quái đều có một viên hồn châu.


Nếu như có thể lấy được viên hồn châu, vậy thì tốt nhất rồi.”“Ngươi đừng có thấy nàng tuổi trẻ dung nhan xinh đẹp, thực tế đã mấy trăm tuổi rồi cũng không nói chắc được.

Tu luyện thành hình người giống như nàng thế này, trong tay chắc chắn còn có không ít bảo vật.

Nếu như ngươi có thể lấy đi từ trong tay nàng, dâng cho bệ hạ, vậy thì là chuyện tốt vô cùng lớn rồi!”“....”“Phu quân.” Âm thanh của thiếu nữ ở nơi không xa vang lên, giọng nói ngọt ngào.Suy nghĩ của Quý Viên bị cắt đứt tại đó.Hắn đưa mắt lên, rơi trên người thiếu nữ.Thiếu nữ như không biết xấu hổ, sau khi hai người đính hôn bằng lời, đã gọi hắn là “phu quân” rồi.Chỉ là thiếu nữ không hiểu thế sự, tất nhiên cũng không hiểu chuyện nam nữ, chưa từng có cử chỉ thân mật với hắn bao giờ.Nghĩ đến đây, Quý Viên cũng không biết là nên may mắn hay là cái gì.Nếu như đã thân mật rồi, có phải sẽ hút đi dương khí trên người hắn rồi không?Yết hầu của Quý Viên động nhẹ, gọi một tiếng: “A Tinh.”Ô Tinh Tinh chỉ tua rua của đèn lòng đó hỏi hắn: “Có đẹp không? A Tiêu tự tay thuê đó.”A Tiêu là thị nữ của thiếu nữ.Cũng là con người duy nhất ở bên cạnh thiếu nữ.

Không, đó có lẽ cũng không phải người.Quý Viên khó khăn lên tiếng: “.....Đẹp lắm.”Hắn dứt lời, bước lên bậc thang, chỉ vào bả vai của bản thân: “Vừa rồi đã mưa một trận, trên người ta ướt rồi.”Trong lòng thiếu nữ chưa từng có chuyện phiền muộn, suy nghĩ chắc chắn không đủ tinh tế, thường xuyên không chú ý đến chi tiết thế này.Ô Tinh Tinh “A” nhẹ một tiếng, vội vàng đứng dậy, hơi nhón chân, lại giơ tay.Ngón tay của nàng giống như cây hành vậy, nhẹ nhành ấn bả vai của Quý Viên, vuốt v e từng chút một, giống như muốn vuốt những giọt nước mua đi.Quý Viên nhắm mắt.Đã tận mắt chứng kiến một cảnh tượng khiến người vô cùng sợ hãi— —.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Chương 3


Một chút nước đó, giống như bị ngón tay của thiếu nữ hút đi vậy, dọc theo ngón tay của nàng, nhẹ nhàng lượn vòng lên trên.

Nước trong suốt mà mềm mại, sau khi bao lấy ngón tay của nàng, làm cho ngón tay của nàng càng xinh đẹp trắng nõn.

Vốn dĩ cảnh tượng này là vô cùng đẹp đẽ.

Nhưng Quý Viên chỉ cảm thấy trong đầu bùng nổ oành đùng.

Điều tiên trưởng nói là sự thật!Nàng là yêu ma quỷ quái, là ma quỷ.

Duy nhất không phải người.

Quý Viên nặng nề nhấp môi, rồi mới thấp giọng nói: “Đa tạ A Tinh.

”Hai mắt thiếu nữ trong suốt, cũng không có xấu hổ đỏ mặt chút nào, nàng nói: “Không cần cảm ơn không cần cảm ơn.

”Quý Viên lại nói: “Bộ quần áo này mặc còn có chút ẩm ướt, suy cho cùng không thoải mái lắm, ta đi thay một bộ vậy.

”Ô Tinh Tinh đáp một tiếng “Được”, đưa hắn đi vào bên trong rồi.

Quý Viên cứ như vậy một đường đi theo Ô Tinh Tinh bước vào khuê phòng.


Trong phòng bày một cái bàn vuông ta, mặt bàn đó vô cùng cũ kỹ, nhưng trên mặt bàn lại bày hai bộ đồ cưới mới toanh, đỏ rực như lửa.

Quý Viên nhìn thêm một lát, đều cảm thấy có chút đau mắt.

Ô Tinh Tinh đã lấy quần áo cho hắn thay.

Quý Viên vừa mời tháo dây dai, vừa nói: “A Tinh còn phải viết sinh thần bát tự cho ta, ta mời một vị tiên sinh, tác hợp cho chúng ta.

”Ô Tinh Tinh quay đầu qua: “Bát tự là cái gì?”Lời của tiên trưởng lại vang lên trong đầu: “Chỉ sợ nàng sẽ không dễ dàng đưa những thứ đó ch người, chắc chắn sẽ bịa những lời nói dối để chặn ngươi.

”Tay cầm dây đai của Quý Viên dừng lại, nói: “Cái gọi là bát tự, chính là nàng ra đời vào ngày nào giờ nào đó.

Hễ là nam nữ muốn thành hôn, bát tự đều phải hợp.

”Ô Tinh Tinh bỗng nhiên tỉnh ngộ, nàng nói: “Lịch Huyền Hoàng năm bốn trăm mười hai tháng một ngày ba giờ Tý canh ba.

”Quý Viên cau mày khó hiểu.

Nếu như tính theo lịch Huyền Hoàng.


Đến nay cũng mới mười bảy năm.

Nhưng mà yêu mà quỷ quái làm gì mà mười bảy năm đã tu luyện thành hình người chứ?Có lẽ lời này là lừa hắn rồi.

Quý Viên lại nói: “A Tinh có còn nhớ những vật tùy thân trước đó ta cho nàng không?”Ô Tinh Tinh gật đầu: “Nhớ chứ.

”Đuôi mắt của nàng hơi rủ xuồng nhẹ, nhìn có vẻ có vài phần tội nghiệp, nàng hỏi: “Chàng muốn lấy về sao?”Quý Viên nói: “Tất nhiên là không phải.

Chỉ là, A Tinh cũng phải lấy một vài vật tùy thân cho ta mới được.

Trao đổi như vậy, mới được tính là đã đính ước, cũng đã đính hôn.

”Ô Tinh Tinh đã lấy một chén trà ở trên bàn, chớp mắt, nói: “Cái này là được, mỗi ngày ta đều phải dùng nó đó.

”! !.

Chén trà?Quý Viên nặn ra một nụ cười: “Ta ở trong lòng A Tinh, chỉ đáng giá một chén trà thôi sao?”Ô Tinh Tinh: ?Nếu không thì?Ô Tinh Tinh im lặng thở dài một hơi.

Được thôi.

Thành thân không nên keo kiệt như vậy.

Ô Tinh Tinh quay người, mở hộp bảo bối của bản thân ra, lục lọi hai ba phát, từ trong đó lấy ra một cây trăm, đưa cho Quý Viên.

Quý Viên nắm chặt trong tay: “Có còn giấy thơm, túi tiền hay vật gì khác không?”Ô Tinh Tinh lắc đầu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Chương 4


Trước giờ nàng chưa từng xài những thứ đó.

Quý Viên lập tức nắm càng chặt hơn chút.

Nàng đề phòng ta.

Quý Viên mỉm cười: “Vậy ta xuống núi đi tìm bát tự tiên sinh trước, nàng ở chỗ này chờ ta.

”Ô Tinh Tinh gật đầu, hỏi hắn: “Phu quân muốn thử đồ cưới có vừa người hay không?”Ba con nhện cô bắt đến đã hợp sức dệt lâu lắm đó.

Quý Viên lại vội vàng nhìn thoáng qua: “!.

Thôi đi.

Ngày khác thử lại cũng như vậy thôi.

”Ô Tinh Tinh: “Được thôi.


”Quý Viên không dám nhìn nàng nữa, cầm chặt cây trăm bước nhanh ra bên ngoài.

“Đợi chút.

” Âm thanh của Ô Tinh Tinh lại vang lên.

Bước chân của Quý Viên dừng lại: “Làm sao vậy?”Ô Tinh Tinh đã nhét một cái ô vào trong tay hắn: “Nè, che xuống núi đi, đừng để dầm mưa nữa.

”Quý Viên đã lập tức nắm chặt càn dù, ngón tay còn sót lại một chút cảm giác trơn nhẵn của da thịt.

Hắn che dù, một bước sâu một bước nông, làm thế nào đi xuống núi hắn cũng không biết.

Xe ngựa của tiên trưởng đã ở dưới núi nghênh đón từ sớm rồi.

Đợi hắn bước vào xe ngựa, tiên trưởng vuốt chòm râu, cười: “Lấy được rồi sao? Đợi ta thi pháp vẽ phù cho ngươi, từ nay về sau, nàng cũng không tìm được tung tích của ngươi nữa rồi.

Chỉ có điều, cây trăm này bắt buộc phải đưa ta.

”“Cây dù này, thì dâng cho bệ hạ đi.


”“Nghe nói nhị lão trên phủ đã chọn tiểu thư trên phủ thừa tướng khác cho quận vương làm thê rồi, ở đây chúc mừng quận vương trước rồi.

”Xe ngựa đó đi xa, âm thanh cũng dần dần xa rồi!.

.

Trong nháy mắt đã đến ngày thành thân.

Trên núi dưới núi, yêu quái lớn nhỏ trong vòng vạn dặm, đều nhận được thiệp mời, nhận lời đến dự.

Yêu quái này thành thân, ngược là cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.

Giống như thú hoang trong núi vậy, yêu quái lớn nhỏ cũng sẽ giành địa bàn.

Cộng thêm việc vốn dĩ bọn họ tu luyện khó khăn, nếu như có kẻ số phận không tốt, gặp phải những tu sĩ xuống núi rèn luyện, một đao đã có thể chém chết bọn họ rồi.

Cho nên, nếu như có thể kết thành phu thê, suy cho cùng cũng nhiều thêm một sự giúp đỡ.

Đợi đến khi tìm được thêm những yêu quái cũng có thể dùng công pháp song tu, chẳng phải còn có thể làm theo những tu sĩ đó một chút sao, dựa vào song tu để xúc tiến công lực?Chỉ là! “Tiểu hồ ly đó cũng có thể tìm được phu quân sao?”“Nàng không phải bị tộc nhân trục xuất ra ngoài rồi sao? Đi đâu tìm hồ ly đực thành thân với nàng?”“Vốn dĩ bản thân nàng chính là huyết thống không thuần, ngược lại cũng không cần nhất định phải tìm con hồ ly đực.

Có lẽ là trong núi, đã tùy tiện tìm một tiểu yêu quái, mới hóa hình không lâu cũng nói không chừng nữa.

”“Ta còn tưởng là nàng đã chết từ lâu rồi chứ, không nghĩ đến còn sống đến hôm nay, còn muốn thành thân rồi, đúng là cũng không dễ dàng!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Chương 5


Đám yêu quái lớn nhỏ đang bàn tán, ngược lại cũng nể mặt, đã trước sau lao tới đỉnh núi của Ô Tinh Tinh.Tiểu hồ ly nghèo thì có nghèo chút, nhưng nếu đã bày tiệc, rượu nước đồ ăn của bữa tiệc, dù sao vẫn sẽ không kém đến nỗi nào.Đám tiểu yêu quái ăn chực là những thứ này!Trong rượu nước đó hễ có một hai linh khí, cũng đáng để bọn họ chạy một chuyến này!Mà đám yêu quái lớn, ngược lại càng giống đi xem chuyện cười của Hồ tộc hơn.Ngôi nhà cũ duy nhất trong núi sâu này, cuối cũng đã náo nhiệt hơn rồi.Đám yêu quái toàn bộ đều mặc đồ đẹp đẽ, từng con đều chét phấn, đã thoa sơn, đã đưa từng trận gió thơm, nếu như có người vào nhầm chỗ này, người không biết, còn xem như là thần tiên gì bày tiệc nữa.Chỉ nghe tiếng “kẽo kẹt” vang nhẹ trong nhà.Một nữ tử thân hình mảnh khảnh, chải một búi tóc phu nhân, váy áo màu xanh, bưng khay, đẩy cửa bước vào.Nàng là thị nữ A Tiêu của Ô Tinh Tinh.A Tiêu nhẹ giọng hỏi: “Đã tìm thấy chưa?”Ô Tinh Tinh quay đầu qua, nét mặt nhăn nhúm: “Không có.” Nàng li3m môi, mới nói tiếp: “Đến cả hơi thở cũng không có rồi, chàng sẽ không phải.....chết rồi chứ?”A Tiêu cũng cau mày: “Vậy làm sao đây?”“Từ hôm nói phải xuống núi tìm bát tự tiên sinh đó, sau đó người đã biến mất rồi.” Ô Tinh Tinh buồn rầu nói: “Không bằng chúng ta xuống trấn dưới chân núi trước, tìm bát tự tiên sinh hỏi thử?”“Nhưng mà khách khứa đã đến rồi....” A Tiêu cũng buồn rầu theo.“Ngươi tạm thời chia rượu Ngọc Tủy cho bọn họ trước đi.”Thật ra A Tiêu cần gì đi chia chứ?Khi đám tiểu yêu quái nhìn thấy nàng ôm rượu Ngọc Tủy ra, đã nhịn không được mà đi lên, tự mình chia nhau rồi.Đám đại yêu quái đều có chút ngạc nhiên: “Nàng lấy rượu Ngọc Tủy từ đâu ra?”“Ai biết chứ?”“Thật là kỳ lạ, lần đầu tiên thấy trên tiệc cưới, không có tân nương tử, cũng không có tân lương quân, chỉ có rượu đó!”Ô Tinh Tinh mới không quan tâm bọn họ bàn tán như thế nào, chỉ quan tâm dẫn theo A Tiêu nhanh chóng xuống núi.Dáng vẻ của nàng sinh ra tốt, đã vào trong trấn, hỏi cái gì, người ta cũng trả lời cái đó, ngược lại cũng vô cùng đỡ chuyện.

Không bao lâu đã tìm được địa chỉ của ba vị bát tự tiên sinh trên trấn.Nhưng ai mà biết được đã hỏi một vòng, đều nói chưa từng gặp qua Quý Viên.Ô Tinh Tinh chỉ đành mù mờ đi ra ngoài.A Tiêu thở dài nói: “Không bằng hỏi thêm người ở cổng thành nữa? Qua lại ra vào, bọn họ vẫn sẽ nhớ thôi.


Nếu như còn hỏi không ra, thì chỉ đành xem như hắn chết rồi....”Ô Tinh Tinh bóp ngón tay, lặng lẽ thở dài.Nhưng mà ta không muốn góa phụ nhanh như vậy mà.Bọn họ từ chỗ ở của bát tự tiên sinh, một đường lại đi về phía cổng thành.Lần này vừa hỏi, ngược lại còn thật sự hỏi ra được.“Người này đúng thật đã thấy, hắn có vẻ ngoài tuấn vũ bất phàm, nhìn qua khó quên.

Huống hồ lúc đó bên cạnh hắn còn đi theo vài vị quý nhân, còn có đội ngũ xe ngựa dài, cứ như vậy cùng nhau.....đi về phía hướng đó rồi.


Mấy vị tộc lão trên trấn chúng ta, còn đích thân tiễn đi nữa mà.”Nói là cổng thành, thật sự cũng chẳng qua là một bức tường đất.

Người trả lời này, là dựa vào tường đất, biểm cảm kích động đáp lời của Ô Tinh Tinh..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Chương 6


"Hướng đó sao?" Ô Tinh Tinh ngước mắt nhìn theo.Đó là hướng nàng chưa đi bao giờ."Hướng đó là đi đến đâu?" A Tiếu hỏi xen vào.Người trả lời cười: "Hướng đó dẫn đến nhiều nơi lắm, nhưng ta biết bọn họ muốn đi đâu! Ta nghe thấy mấy người hầu bàn tán, nói sẽ về kinh thành! Các ngươi biết kinh thành không? Nơi hoàng đế ở đấy! Sống ở kinh thành thì chắc chắn là quan lớn rồi! Không biết đời này trấn chúng ta lấy đâu ra phúc khí lớn như vậy, còn có thể nhìn thấy nhiều quý nhân đến thế......"Ô Tinh Tinh sửng sốt: "Hắn đi rồi?""A, đi rồi." Người trả lời không nhịn được đánh giá Ô Tinh Tinh từ trên xuống dưới, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi tìm hắn làm gì?"Chẳng lẽ là tình duyên ngắn ngủi mà quý nhân kia lưu lại?Ô Tinh Tinh nghẹn ngào nói: "Tìm hắn thành thân."Lúc đầu người nọ cả kinh, nhưng sau đó lại bật cười nói: "Cô nương sống ở đâu?"Ô Tinh Tinh: "Trên núi."Người nọ nghe vậy càng cười to: "Trên núi? Đứng nói là ở trên núi, cho dù có ở trong thành cũng không lấy được quý nhân như vậy đâu! Sao ngươi có thể thành thân với hắn chứ? Ngươi đừng mơ tưởng nữa, cũng đừng đi tìm hắn.

Hắn về kinh thành chắc chắn sẽ lấy những tiểu thư thế gia vọng tộc kia.


Thế gia vọng tộc là gì ngươi có hiểu không?"Ô Tinh Tinh lắc đầu."Đó là những người có địa vị có tiền có quyền thế!" Người nọ nhìn Ô Tinh Tinh chằm chằm, ánh mắt nóng rực, "Đúng là ngươi rất xinh đẹp......"Đời này hắn chưa bao giờ nhìn thấy cô nương đẹp như vậy."Nhưng bên cạnh những quý nhân đó không thiếu các cô nương xinh đẹp.


Ngươi đừng quan tâm những lời thề non hẹn biển, thành hôn gì đó hắn nói trước đây, ngươi hãy quên hết đi.

Ngày đó ta thấy đoàn người kia đi gấp như vậy, không chừng là sợ ngươi quấn lấy đó......"Hắn dứt lời, xoa xoa tay, lại nói: "Nghe ta nói, không bằng ngươi cứ ở lại trấn chúng ta tìm một nam tử, gả cho hắn là được......"Vẻ ngoài xinh đẹp thế này, đúng là tu phúc tám đời cũng chưa chắc đã cầu được, chúng ta cũng không chê người đã từng vui vẻ với quý nhân đâu.Trong lòng người này tính toán hết cả.Nhưng thiếu nữ đối diện lại không tiếp lời hắn, chỉ ngơ ngác hỏi: "Hắn sợ ta quấn lấy hắn? Vội vàng chạy ư?""Đúng vậy!" Người này gật đầu thật mạnh.Nếu thiếu nữ nghe xong mà tan nát cõi lòng thì mới dễ tái giá với người khác.Ô Tinh Tinh mím môi dưới, đuôi mắt cụp xuống, giống như có chút khổ sở, có chút uể oải.Nàng lẩm bẩm: "Vậy ta không còn phu quân nữa sao?""Cái đó có gì khó? Tìm một người khác không phải là......!Này này, ngươi đi đâu thế?"Nếu không tìm thấy Quý Viên, Ô Tinh Tinh cũng không có hứng nói chuyện phiếm với hắn, chỉ quay đầu đi về.A Tiếu cau mày, im lặng đi theo phía sau nàng.Người canh giữ ở cổng thành kia vội vàng đuổi theo, nhưng đuổi được một đoạn liền mất dấu."Đúng là kỳ quái, sao hai cô nương này đi nhanh như vậy?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Chương 7


Không lâu sau, đến bóng người cũng không còn.

Người này cũng chỉ đành đấm ngực dậm chân từ bỏ chút vọng tưởng vừa rồi.

Bên này Ô Tinh Tinh đi dọc theo đường núi thẳng về phía trước.

Đi được một đoạn, A Tiếu cúi đầu liền nhìn thấy vết mờ của vài giọt nước trên mặt đất phủ đầy bùn.

Trong lòng A Tiếu run lên, vội vàng ngẩng đầu nhìn Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh cúi thấp đầu.

Nước mắt như những hạt châu bị đứt dây, tanh tách rơi xuống, giống như đã khóc cả quãng đường.

Trong lòng A Tiếu có chút khó chịu.


Thiếu nữ bên cạnh là một tiểu yêu quái chính trực, bị tộc nhân xua đuổi, một mình khó khăn trưởng thành đến bây giờ, thậm chí còn chưa đến sinh nhật 18 tuổi.

Vừa mới biết yêu liền vui mừng tìm được một người phu quân, còn dồn hết tâm tư chuẩn bị hôn lễ.

Kết quả chớp mắt một cái, phu quân đã chạy mất.

Quá thảm.

"Quá thảm! ! " Bên này vang lên tiếng khụt khịt của Ô Tinh Tinh, "Rượu mừng ta chuẩn bị chính là rượu ngọc tủy, hu hu hu mấy trăm linh thạch một vò đó, giường hỉ là gỗ tiên đốn trên núi Cô Tô, gối hỉ là đá huyền băng, hỉ phục còn dệt từ lông chim Cô Cô, ta tiếc quá, hu hu hu ta quá thảm! ! "Vừa mở miệng liền không ngừng được.

Ô Tinh Tinh càng nói càng cảm thấy bi thương.

Linh thạch của nàng.

Rượu của nàng, gỗ của nàng, đá của nàng, lông chim của nàng.


Còn cả, còn cả cây trâm của nàng, ô của nàng.

Đều mất trắng cả rồi!Nàng phải mau chóng trở về!Ít nhất nàng muốn uống thêm hai ngụm rượu ngọc tủy hu hu trước khi những yêu quái kia chưa uống sạch!A Tiếu:! ! ?Khóc đến thương tâm như vậy, nhưng lại không phải tổn thương vì tình?Chỉ là vì rượu ngọc tủy gỗ tiên gì đó???A Tiếu nhất thời hoang mang.

Nàng bắt đầu có chút nghi ngờ, lúc trước chủ tử đồng ý lời cầu thú của Quý Viên kia không phải vì trong lòng đ ộng tình, mà là vì hắn cầm một túi đầy lễ vật tới! ! Tiếng khóc lóc kể lể của Ô Tinh Tinh còn chưa ngừng lại.

Nàng khụt khịt nói: "Còn có, còn có! ! "Ngài còn luyến tiếc cái gì nữa?A Tiếu dở khóc dở cười.

"Còn có tua đèn lồ ng mà A Tiếu tự tay làm, cũng uổng phí! ! "A Tiếu ngẩn ra.

Cái này cũng tiếc sao?A Tiếu vừa cảm thấy chua xót vừa cảm thấy trong lòng mềm nhũn, nàng lấy khăn từ trong tay áo ra, đang định đi lên lau mặt cho Ô Tinh Tinh.

Bên này Ô Tinh Tinh đột nhiên khựng lại: "A Tiếu, ngươi xem trên mặt đất có một khúc gỗ đen vừa dài vừa lớn! Là gỗ Lôi Kích sao? Chúng ta nhặt về đi!"A Tiếu đi ra phía trước nhìn.

Đó đâu phải một khúc gỗ?Ô Tinh Tinh: "! ! Là người sao?"Nàng thất vọng nói: “Vậy không cần nữa.

”Làm gì đáng tiền bằng Lôi Kích Mộc chứ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Chương 8


Cuối cùng Ô Tinh Tinh vẫn không bỏ đi.Nàng ngồi xổm xuống, tỉ mỉ nhìn người kia.Người này vóc người rất cao.Có lẽ phải hơn tám thước.Mái tóc đen như mực, rối bời như bị sét đánh, ngọn tóc còn bị quăn lên các mức độ khác nhau.Quần áo trên người hắn cũng rách tả tơi, mơ hồ lộ ra da thịt huyết nhục lẫn lộn bên dưới.Nhìn không rõ khuôn mặt.Nhưng hẳn là cực kỳ tuấn mỹ.Nhìn đường nét là có thể thấy rõ.A Tiếu nghĩ thầm.Còn Ô Tinh Tinh cẩn thận đánh giá một phen, không nhìn ra hắn có tuấn mỹ hay không, chỉ nhìn ra......"Hắn là một nam nhân!"A Tiếu đáp: "Đúng vậy."Còn là một nam nhân tương đối tuấn mỹ.Ô Tinh Tinh lau nước mắt, kinh hỉ nói: "Nhặt hắn đi, khiêng về nhà làm phu quân của ta!"Như vậy rượu ngọc tủy, gỗ tiên, đá huyền băng và lông chim Cô Cô của nàng sẽ không bị lãng phí nữa.


Tua của A Tiếu còn có thể treo ở đèn lồ ng đỏ thật lâu thật lâu nữa!A Tiếu:?A Tiếu suýt nữa tưởng mình nghe nhầm.Cái gì?Tùy tiện khiêng một nam nhân về làm phu quân mới ???A Tiếu nhìn vẻ ngoài hoàn toàn thay đổi của người đàn ông, gian nan bịa lời nói dối khuyên can: "Nhưng mà hắn xấu......"Ô Tinh Tinh nhếch khóe miệng, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ: "Không sao, ta dữ!"A Tiếu dở khóc dở cười: "Đây là đạo lý gì?"Ô Tinh Tinh hỏi nàng: "Ngươi không nghe người ở trấn trên nói sao? Mẫu Dạ Xoa và quái vật xấu xí là trời sinh một đôi đó.

A Tiếu, người hung dữ chính là Mẫu Dạ Xoa."A Tiếu thở dài.Đó là lời mắng chửi người ở trấn trên.Sao cái này nàng cũng học, lại còn ghi tạc trong lòng?A Tiếu biết không thể ngăn cản được nàng.Hơn nữa A Tiếu cũng không muốn Ô Tinh Tinh bị đám yêu quái lớn nhỏ kia cười nhạo."Đi thôi, khiêng về vậy."Ô Tinh Tinh nhếch môi cười, dường như hoa dung ánh trăng kia đều dừng ở đuôi mày khóe mắt của nàng.A Tiếu chỉ liếc mắt nhìn một cái cũng cảm thấy động lòng người.......Tiểu yêu quái vô cùng vui vẻ khiêng phu quân mới của nàng trở về.Chỉ là trì hoãn ở trấn trên quá lâu, khi Ô Tinh Tinh trở về, đám yêu quái lớn nhỏ đã uống đến bã rượu ngọc tủy cũng không còn."Chờ trái chờ phải cũng không thấy, chỗ này của cô ta đến một tiểu yêu quái chạy việc cũng không có......!nhàm chán, không thú vị!"Bọn họ không chờ được, lắc đầu về hết rồi.Đến khi Ô Tinh Tinh trở lại phủ, nhìn khoảng sân trống trơn và những bầu rượu nằm lăn lóc, chỉ có thể mắt to trừng mắt nhỏ với A Tiếu.A Tiếu trong lòng không vui, oán trách nói: "Những yêu quái đó chỉ có uống rượu là nhanh, không thèm chào hỏi tiếng nào đã đi rồi, thật sự không có chút lễ phép gì hết......"Ô Tinh Tinh cúi đầu nhìn nam nhân các nàng mang về: "Bỏ đi......!Bây giờ ném đi cũng không kịp nữa.


Khiêng cũng đã khiêng về rồi, dù sao cũng không thể uống phí sức lực."A Tiếu nghĩ thầm cũng đúng.Không bằng chờ nam nhân tỉnh lại, để hắn làm tạp dịch trong phủ.A Tiếu còn đang suy nghĩ.Liền nghe Ô Tinh Tinh nói: "Khiêng đến phòng ta đi."A Tiếu khiếp sợ, lắp bắp nói: "Nhưng, nhưng hắn bị sét đánh đến mức biến dạng như vậy......!Chuyện này......".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Chương 9


Không phải chủ tử còn muốn động phòng với hắn đấy chứ?Bên này Ô Tinh Tinh gật đầu nói: "Đúng vậy, biến dạng cả rồi, khiêng vào phòng ta đi, ta đi lấy sương sớm lau cho hắn! ! "Lúc này A Tiếu mới nhẹ nhàng thở ra.

Đúng vậy, nàng suy nghĩ nhiều rồi.

Chủ tử ở tuổi này, bên cạnh lại không có cha mẹ trưởng bối, chỉ là một tiểu yêu quái tự mình lớn lên, sao có thể hiểu chuyện đó chứ?Sau khi đưa người vào phòng, lại đẩy hắn lên chiếc giường làm bằng gỗ tiên kia! ! Một tiếng "Cộc" vang lên.

Ô Tinh Tinh:?A Tiếu rụt tay lại, lúng túng nói: "Hình như, hình như đập vào gối đầu rồi.

"Gối đầu trên giường hỷ làm bằng đá huyền băng, có thể tưởng tượng độ cứng của nó.

Ô Tinh Tinh vội đưa tay thăm dò gáy hắn, mái tóc mềm mại, không bị sưng chỗ nào cả.

Vì thế nàng nhẹ nhàng thở phào: "Không sao không sao! ! "Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, Tùy Ly nghe thấy một câu: "Không sao không sao, không vỡ đầu là được, đã xấu như vậy rồi, nhất định không thể bị đập ngốc nữa.

"Tùy Ly: "! ! "Giọng nói kia giòn ngọt, chắc hẳn là một thiếu nữ.

Chỉ là, không hề giống với giọng của các sư tỷ muội trong tông môn.


Ngoài thính giác và tri giác trong đầu ra thì Tùy Ly đã mất cả ba giác quan còn lại.

Khi ý thức được bên cạnh có người sống, hắn liền lập tức thử điều động linh lực, nhưng thức hải của hắn đã hoàn toàn bị phong bế, căn bản không thể tỉnh táo lại hoàn toàn ngay được.

Vì sao thức hải của hắn lại như vậy?Chuyện này phải bắt đầu nói từ đạo thiên lôi kia.

Tùy Ly là đệ tử đứng đầu Phục Hi Tông - tông môn tu tiên lớn hàng đầu trong Nhân giới.

Trong giới tu chân, mỗi khi nhắc đến tên của hắn, ai cũng phải công nhận một tiếng thiên tài vạn năm khó gặp!Thiên tài đến mức nào ư?Giới tu chân chia thành các cấp bậc:Trúc Cơ, Khai quang, Dung hợp, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa thần, Hợp thể, Đại Thừa, Độ kiếp.

Mà hắn hiện tại mới 28 tuổi, còn chưa đến một trăm tuổi, nhưng đã là hậu kỳ Kim Đan, chỉ còn một bước nữa là bước vào Nguyên Anh.

Phải biết rằng tu sĩ hậu kỳ Nguyên Anh đã có thể là bá chủ một phương ở Nhân giới.

Hơn nữa các tu sĩ khác thường sau giai đoạn Hóa Thần mới nghênh đón bốn mươi chín thiên kiếp.

Giai đoạn Đại Thừa mới nghênh đón sáu mươi chín thiên kiếp.


Giai đoạn Độ Kiếp nghênh đón chín mươi chín thiên kiếp.

Mà Tùy Ly từ khi bước vào giai đoạn Dung Hợp đã bắt đầu bị sét đánh.

Cứ như thế cho đến khi bước vào giai đoạn Kim Đan, cũng không biết là xảy ra sai sót ở đâu, không ngờ khi đang tu luyện hắn lại phải chịu Cửu trọng thiên lôi mà chỉ có giai đoạn Độ Kiếp mới có thể trải qua.

Thiên lôi giáng xuống, gân cốt cả người Tùy Ly như đứt rời, mất đi ý thức.

Hắn cũng không biết mình đã mất bao lâu mới có được một tia tỉnh táo vừa rồi.

"A Tiếu, ngươi đi trước đi, ta lau mặt cho hắn.

" Giọng thiếu nữ kia lại vang lên, giống như ở ngay bên tai hắn.

A Tiếu nghe lời rời đi.

Có thể nghe thấy tiếng cửa gỗ đóng lại "cạch" một tiếng.

Một lát sau, Tùy Ly cảm giác được có thứ gì đó ẩm ướt, lạnh lẽo nhẹ nhàng chạm vào mặt mình.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Chương 10


! ! Thiếu nữ kia đang lau mặt cho hắn?Theo động tác của đối phương, xúc giác đã mất của Tùy Ly cũng dần khôi phục lại.

Lúc sau, hắn thậm chí có thể cảm giác được trong những giọt nước lạnh lẽo kia có ẩn chứa một chút linh khí.

Đúng là rất ít, nhưng có còn hơn không.

Dần dần, Tùy Ly thậm chí có thể cảm giác được, đá huyền băng và gỗ tiên mà hắn đang nằm lên cũng đang tản ra một chút linh khí.

Những linh khí đó bị cơ thể hắn điên cuồng nạp vào, không để sót một chút nào.

Cứ như thế trôi qua bốn năm ngày.

Cuối cùng, thức hải của Tùy Ly cũng có dấu hiệu khôi phục, cho dù hắn không mở mắt cũng có thể nhìn rõ mọi thứ ở bên ngoài thông qua linh thức.

"Phù! ! "Đó là tiếng gió lướt nhẹ qua bên tai.

Linh thức vừa mới mở ra, Tùy Ly đã bị kinh ngạc nhảy dựng.


Một thiếu nữ nhỏ nhắn đang ghé vào mép giường hắn, buồn chán thổi khí, những sợi tóc xõa trên giường của hắn cũng nhẹ nhàng bay lên.

Thiếu nữ kia có ngũ quan tinh xảo, chiếc trâm bướm giữa búi tóc đung đưa như sắp bay.

Chưa bao giờ có một nữ tu sĩ nào trong tông môn dám ghé vào đầu giường hắn.

Hơn nữa hắn còn ngửi thấy yêu khí từ trên người nàng!Không ngờ lại là một tiểu yêu quái!Một tiểu yêu quái mà cũng dám nhặt hắn về.

Chẳng lẽ tiểu yêu quái này yêu lực thấp kém đến mức không phát hiện ra hắn là tu sĩ sao?Lúc này thiếu nữ hoàn toàn không biết hắn đã thanh tỉnh, còn ôm mặt, thở dài nói: "Sao lau mấy ngày mà mặt vẫn còn đen thế này?"Nói hắn sao?Tùy Ly khựng lại.

Trên người hắn đều là dấu vết của sét đánh, đâu phải bị khói xông đen, đương nhiên là không thể lau sạch được.

Nhưng lúc này, cổ áo Tùy Ly bị siết chặt.

Thiếu nữ kia lại bíu chặt cổ áo của hắn, kéo xuống: "Ta xem xem, trên người cũng lau không sạch sao?"Tùy Ly tức khắc cứng đờ, tức thì động sát tâm.

Trong tông môn hắn là đại sư huynh, dưới sư tôn đều kính trọng hắn, sao có thể có người dám can đảm lột xiêm y của hắn như vậy? Huống chi là yêu?Thiếu nữ không hề phát giác được sát ý của hắn, nàng cầm một chiếc khăn, từ từ lau cổ cho hắn.

Có lẽ là nàng chưa từng gặp nhiều nam tử nên rất tò mò về cơ thể của hắn, lau được một lát liền ngừng lại, đổi thành giơ một ngón tay ra, sờ sờ yết hầu của hắn.


"Lớn chút.

" Nàng nói.

Tùy Ly: "! ! "Cái gì lớn chút?Thiếu nữ sờ xong, lại tiếp tục lau xuống ngực hắn.

Tiểu yêu quái này có lẽ là thiên tính lười nhác, lau được một lát liền ném khăn xuống, liên tục lắc đầu nói: "Bỏ đi bỏ đi, lau không trắng được.

"Hắn cho rằng nàng đã từ bỏ.

Một lát sau, thiếu nữ lại đột nhiên cúi xuống, chóp mũi khẽ nhúc nhích, nói: "Nhưng mà thơm thật! ! "Trên người nam tử đương nhiên là không có hương thơm.

Tùy Ly rất rõ ràng nàng nói "thơm" là cái gì.

Huyết nhục của người tu tiên, vốn chính là cực phẩm đại bổ đối với đại yêu.

Chỉ cần hút hai ngụm linh khí cũng đủ khiến yêu quái say đến mấy ngày.

Nhưng hôm nay ngay cả tiểu yêu quái cũng dám ngấp nghé huyết nhục của hắn? Không sợ bị no đến chết không toàn thây sao?"Phu quân.

" Tiểu yêu quái đột nhiên gọi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Chương 11


Phu quân?!Gió thổi qua, cửa gỗ bị thổi đung đưa "kẽo kẹt."Trong gian nhà cổ xưa này ngoài hắn và tiểu yêu quái ra thì không có người nào khác.Tùy Ly khựng lại một lát mới dám xác nhận, người tiểu yêu quái này gọi đúng là hắn.Sao hắn lại thành phu quân của nàng? Quả thực vừa vớ vẩn vừa nực cười!Dám cướp tu sĩ về nhà là áp trại phu quân......!Tiểu yêu quái này điên rồi ư? Nàng không sợ chết sao?"Phu quân còn chưa uống rượu mừng đâu, có muốn nếm thử không? Chỉ còn nửa bình thôi.


Nếu uống mấy ngụm, không chừng có thể mau tỉnh lại hơn đó." Tiểu yêu quái không đợi hắn trả lời đã xoay người đi ôm rượu tới.Sau đó nàng nhúng ngón tay vào rượu rồi ấn lên môi Tùy Ly.Môi Tùy Ly lạnh lẽo.Đầu ngón tay của tiểu yêu quái lại ấm áp, vừa chạm vào, không khỏi run rẩy một chút.Sau đó mới quẹt rượu lên cánh môi hắn."Như vậy chắc sẽ không bị sặc chết đâu nhỉ?" Tiểu yêu quái lẩm bẩm nói.Mặc dù biết nàng quẹt từng chút một như vậy là vì không muốn hắn bị sặc chết.

Nhưng Tùy Ly vẫn có cảm giác rất quái dị.Yêu quái quả nhiên là lắm chiêu trò.Chỗ nào giống như đang đút rượu cho hắn.Còn giống như đang......!trêu chọc bằng mọi cách.Mi tâm Tùy Ly khẽ nhíu lại, trong lòng càng lạnh hơn.Chỉ là Ô Tinh Tinh vẫn chưa chú ý tới chi tiết đó, tình tình nàng không chịu nổi buồn tẻ, chưa được bao lâu đã bỏ cuộc không làm nữa.Cũng vào lúc này, Tùy Ly rốt cuộc mới nếm ra rượu kia là rượu gì.Vị giác của hắn còn chưa khôi phục.Nhưng đặc tính của linh khí trong rượu lại rất dễ phân biệt.Đây là rượu ngọc tủy.Trong tông môn của hắn cũng không thiếu, dù sao tông môn của hắn cũng lại tông môn lớn hàng đầu.


Nhưng trong những môn phái tu chân khác, thứ này chỉ cung cấp cho đệ tử xuất sắc, mỗi người cũng chỉ được một vò.Vì dù có rẻ nữa thì cũng phải mấy trăm linh thạch một vò.Như vậy thì đúng là kỳ quái.Tiểu yêu quái lấy đâu ra nhiều linh thạch như vậy, lại có thể đặt mua rượu này ở đâu?Rượu này chỉ được lưu thông trong giới Tu chân.Sao yêu quái có thể mua được?Như vậy xem ra, tiểu yêu quái này đúng là hào phóng, thay vì há miệng cắn hắn, lại đưa thứ có linh khí này cho hắn dùng trước.Không bao lâu, trời đã về đêm.Có một nữ tử cầm đèn lồ ng, đi đến trong bóng đêm, ở ngoài cửa thấp giọng gọi: "Chủ tử."Sau đó Tùy Ly nghe thấy tiểu yêu quái kia quay đầu lại gọi nữ tử: "A Tiếu, sao ngươi lại tới đây?"A Tiếu nói: "Hồ tộc gửi thiệp mời tới cho chủ tử."Tiểu yêu quái lười biếng dựa vào giường, giống như không có xương, nàng nhẹ giọng nói: "Trên đó viết gì vậy, A Tiếu ngươi đọc cho ta nghe đi."A Tiếu quơ quơ tấm thiệp kia.Một mùi tanh của hồ ly lẫn với yêu khí chui vào mũi Tùy Ly, khiến người ta cực kỳ phản cảm.Tùy Ly nhíu mày.Cũng tại mũi hắn trước nay quá nhạy bén, linh khí hay yêu khí đều có thể ngửi thấy rõ ràng.Bên kia A Tiếu nói: "Hóa ra là biểu tỷ của tiểu thư cũng sắp thành hôn, cho nên mới gửi thiệp mời, chúng ta không đi nhé? Ai biết bọn họ có rắp tâm gì?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Chương 12


Tiểu yêu quái lắc đầu nói: "Không được, không được.


Nàng ta còn nợ ta hai viên linh thạch, vừa lúc đi tìm nàng ta đòi lại."A Tiếu bất đắc dĩ nói: "Nghe tiểu thư, chỉ là nếu như vậy thì sáng sớm ngày mai chúng ta phải xuống núi đặt mua hai bộ y phục mới......"Tiểu yêu quái đồng ý.Đến khi A Tiếu để thiệp lại đi xa, Tùy Ly phát hiện tiểu yêu quái này không hề có ý định rời đi.Nàng cũng hoàn toàn không tranh giường với hắn, bỏ thiệp vào tráp xong liền dựa vào ghế xiêu xiêu vẹo vẹo mà ngủ.Ánh trăng chiếu vào, bao trùm lên bóng dáng của nàng.Tiểu yêu quái cuộn tròn ở đó, càng có vẻ nhỏ yếu hơn.Đại khái là kiểu......Kiểu nhỏ yếu mà hắn chỉ cần động ngón tay là có thể dễ dàng bóp ch3t.Tùy Ly đè linh thức xuống, không nghĩ nữa, mượn ánh trăng bắt đầu tu luyện.Đến ngày hôm sau, tiểu yêu quái đã không còn ở trong phòng, mà ngũ cảm của Tùy Ly đã khôi phục hoàn toàn.Hắn mở hai mắt, chậm rãi đứng dậy, dùng linh thức quét qua một vòng, đem toàn cảnh xung quanh thu vào đầu.Kể cả chiếc giường bằng gỗ tiên và gối đầu bằng đá huyền băng ở phía sau.Thảo nào hắn khôi phục nhanh như vậy......Ngoài thực lực của hắn, gỗ tiên vừa hay có ích với tu dưỡng, dẫu sao thì tinh của gỗ là do sinh khí mà ra.

Mà đá huyền băng vừa lúc lại tương khắc với bệnh nặng lưu lại trong tạng phủ sau khi bị sét đánh.Tùy Ly cũng không biết, bị tiểu yêu quái này nhặt về làm "phu quân" là bất hạnh của tiểu yêu quái hay là may mắn của hắn.Thôi, hắn không giết nàng, lại để lại cho nàng chút linh thạch.Mặc dù nghe có vẻ hoang đường, nhưng dù sao cũng coi như có ân với hắn.Đúng lúc này, cửa mở ra "kẽo kẹt" một tiếng.Người tên A Tiếu kia cẩn thận ló đầu vào, chợt thấy Tùy Ly đứng ở trước giường, dáng người cao lớn.A Tiếu cảm thấy cổ họng thắt lại, sự hoảng sợ trong lòng nháy mắt lên đến đỉnh điểm."Ngươi......"A Tiếu không thể nói thành tiếng nữa.Người "phu quân xấu" mà chủ tử của nàng nhặt về nhẹ nhàng giơ tay lên liền hút nàng qua.Cổ nàng bị bóp chặt, dường như nàng có thể bị bóp ch3t tươi ngay lập tức.A Tiếu run rẩy không thể kiểm soát được.Người nam nhân này......!Rốt cuộc là ai?Còn hung ác hơn cả yêu quái!Đúng lúc này, có tiếng bước chân đến gần.Ô Tinh Tinh vừa đi vừa gọi: "A Tiếu......"Tùy Ly lúc này mới buông A Tiếu ra, vẻ mặt vô cảm dùng rèm giường ở bên cạnh lau tay, hắn nói: "Suỵt."A Tiếu còn đang run.Nàng hiểu, ý của nam nhân này là, không được nói chuyện vừa rồi hắn suýt nữa giết nàng với chủ tử.Mạng ở trong tay hắn, huống chi A Tiếu cũng không muốn liên lụy đến Ô Tinh Tinh, vì thế nàng run rẩy gật đầu.Lúc này Ô Tinh Tinh từ bên ngoài đẩy cửa vào: "Hóa ra ngươi ở đây......!Ơ? Chàng tỉnh rồi sao?"Nàng cười rạng rỡ, chào đón Tùy Ly.Tiểu yêu quái này không biết đến cửa hàng nào mua đồ, quay lại đã mặc một chiếc váy kha tử màu xanh lơ, bên trên in hoa văn phức tạp màu tím nhạt.


Bên ngoài khoác một chiếc áo tay rộng màu trắng viền vàng.Tiểu yêu quái đương nhiên không có lễ tiết quy củ như những tiểu thư khuê các.Vừa nhấc váy đi qua cửa, tay áo liền trượt xuống, lộ ra bờ vai xinh đẹp cùng chiếc cổ trắng nõn kia tạo thành một mảnh trắng tuyết lóa mắt.Những chiếc trâm trên đầu nàng cũng đung đưa theo phát ra tiếng leng keng.Giống như những ngôi sao trên trời đột nhiên rơi xuống ván ngọc, phát ra tiếng vang trong trẻo.Dù tân nương có ăn mặc đẹp đến đâu cũng phải bị lu mờ đi ba phần nhan sắc khi đứng trước mặt nàng.Chỉ nghe thấy tiểu yêu quái vô cùng mừng rỡ nói: "Nếu phu quân tỉnh rồi, thế thì đi dự tiệc cùng ta đi!"Nàng nói xong, còn lấy ra một bọc đồ từ trong tay áo, quơ quơ, nói: "Ta còn mua y phục mới cho chàng này!"Tùy Ly: "......"Đưa một tu sĩ đi tham gia tiệc cưới của Hồ tộc, muốn diệt tộc sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Chương 13


Tùy Ly lạnh lùng lên tiếng: “Làm sao mà ta thành phu quân của ngươi rồi vậy?”Ô Tinh Tinh chớp nhẹ mắt, không hề thấy hoang mang, chậm lại nói: “Ta đã nhặt được ngươi ở bên đường, lúc đó ngươi bị sét đánh rồi, nhìn có vẻ rất là đáng thương, ta đã đưa ngươi quay về, còn đút rượu Ngọc Tùy cho ngươi.

Ngươi xem, bây giờ ngươi đều đã tỉnh rồi có phải không?”Trong lòng A Tiêu nói, lúc đó rõ ràng ngươi thấy hắn không phải một khối Lôi Kích Mộc, chê hắn không đáng tiền, còn xém chút nữa cứ như vậy đi luôn rồi.

Sao mà còn nói dối nữa vậy?Sớm biết người này hung hãn như vậy, còn không bằng lúc đó vứt đi cho rồi!A Tiêu thở dài.Lại nghe Ô Tinh Tinh đó lại nói: “Mọi người thường nói, ơn như giọt nước báo đáp bằng cả con suối.


Ta cũng không cần ngươi báo đáp bằng cả con suối cho ta.

Mọi người lại nói, ơn cứu mạng lấy thân đền đáp.

Cho nên ta chỉ cần ngươi lấy thân báo đáp là được rồi.”Đôi mắt tràn ngập nước của nàng nhìn hắn, hỏi: “Không lẽ ngươi không phải người sao? Cũng không nói đến ân tình hả?”Tùy Ly: “......”“Hôn lễ ta đều bố trí xong rồi.” Ô Tinh Tinh lại nói.Tùy Ly: “......”Đúng là hắn đã nhìn thấy đèn lồ ng đỏ được treo trong nhà, phía trên còn dán chữ “Hỷ”, chứng tỏ vừa mới tổ chức hôn lễ.“Chỉ là thiếu bái đường thôi.” Ô Tinh Tinh dừng một chút, dựa vào một chút kiến thức cơ bản ít nói mà nàng biết được mở miệng: “Ta nghe người nói, phải bái đường mới tính là đã cho danh phận thật sự.


Nếu như ngươi cảm thấy không đủ tốt, chúng ta còn có thể bù bái đường lại.”Tùy Ly: “......”Đây là vấn đề bái đường hay không sao?Giọng nói Tùy Ly lạnh nhạt: “Ngươi muốn cái gì?”Nàng muốn cái gì, hắn coi đó là quà cảm ơn cho nàng là được rồi.Ô Tinh Tinh nhìn hắn: “Ta muốn ngươi.”Tùy Ly: “......”Hắn đều không biết tiểu yêu quái này quá là thẳng thắn, hay là nàng thật sự có vài phần mắt mù, đối với tu sĩ cũng dám to gan như vậy.Tùy Ly: “Trừ ta ra.”Ô Tinh Tinh: “Vậy ta muốn ngươi đi dự tiệc cùng với ta.”Tùy Ly im lặng một lát, đã đáp lời: “Được.”Chỉ đi cùng nàng một chuyến, lại để lại linh thạch, càng để lại tính mạng nàng.

Như thế, ảnh hưởng nhân quả giữa hai người cũng có thể xóa bỏ sạch sẽ rồi.Tiểu yêu quái hỏi hắn: “Vậy còn bái đường không?”Tùy Ly: “Không bái.”Trong bái đường có bái thiên địa, ngươi đã bái thiên địa, cũng đã để lại nhân quả.Đối với người phàm mà nói, cuộc đời bọn họ vội vàng mấy chục năm, ngược lại cũng không có ảnh hưởng gì.Nhưng mà đối với tu sĩ ma nói, bọn họ tu luyện mượn là khí của thiên địa.

Bái thiên địa đồng nghĩa với thề với trời, đặt một tầng gông xiềng cho bản thân.Tất nhiên Tùy Ly sẽ không bái thiên địa với nàng.Lại hoặc là nên nói là, hắn sẽ không bái thiên địa với bất cứ người nào.Nhưng mà Ô Tinh Tinh đã nghe lời từ chối của hắn, ngược lại cũng không đau lòng buồn bã.Dù sao gỗ Thần Tiên, Huyền Băng Thạch và rượu Ngọc Tủy cũng không lãng phí một cái nào! Vậy đã đủ rồi!“Còn có, hỷ phục ngươi cũng không mặc nữa hả? Dệt bằng lông vũ của chim Cô Cô rất là quý giá đó.” Ô Tinh Tinh hỏi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Chương 14


“Không mặc.

”“Được thôi.

Vậy ngươi thử cái này xem, không được ngày mai ta lại cầm đi đổi.

” Ô Tinh Tinh để quần áo mới mua lại cho hắn, đã cùng với A Tiêu đi rồi.

”Đợi đã đi xa mười trượng, âm thanh A Tiêu và Ô Tinh Tinh nói chuyện, đều còn có thể truyền vào lỗ tai của Tùy Ly.

A Tiêu nói: “Chủ tử đừng đưa hắn đi Hồ tộc nữa, ta thấy vẫn là để hắn đi sớm chút đi.

”Tiểu yêu quái thở dài nói: “Vậy sao mà được chứ? Hắn đi rồi, ta sẽ thành góa phụ đó.

”A Tiêu đã nín nửa ngày, nín ra một câu: “Ta thấy hắn, không giống người tốt lắm.

”Tiếng cười của tiểu yêu quái trong trẻo: “Người kể chuyện còn nói yêu quái như ta thế này cũng không phải người tốt, không đúng, ta đến cả người cũng không phải.

”A Tiêu nghẹn họng rồi.

Tùy Ly: “! ! ”A Tiêu lại hỏi: “Ngươi không cảm thấy hắn nhìn rất đáng sợ hả?”Tiểu yêu quái lắc đầu: “Không nha.


Tuy rằng nói là xấu một chút!.

.

”Tùy Ly: “! ! ” Hắn xấu sao?Tiểu yêu quái lại nói: “A Tiêu, sao mà ngươi trông mặt mà bắt hình dong quá vậy?”Tiểu yêu quái này ngược lại bênh vực hắn rồi.

Trong lòng Tùy Ly nhanh chóng xẹt qua suy nghĩ.

A Tiêu đó không dám nói thẳng sự đáng sợ của Tùy Ly, chỉ đành tạm thời từ bỏ khuyên bảo, trong lòng nói ngày khác suy cho cùng có thể tìm cơ hội, đuổi nam nhân này từ trong nhà ra.

Trong lòng Ô Tinh Tinh lại hoàn toàn không giống rồi.

Nàng vô cùng hưng phấn rồi, còn âm thầm kề tai nói nhỏ với A Tiêu: “Phu quân này rất là nghe lời, hy vọng hắn có thể sống thêm mười mấy năm nữa rồi chết!.

”Nàng chết rồi, hắn đều sẽ không chết.

Tùy Ly ấn thái dương, thờ ơ ngồi trở lại bên giường, cũng không đi nghe cuộc trò chuyện của bọn họ nữa.

Hắn cũng không biết bây giờ bản thân đang cách tông môn bao nhiêu dặm, cũng chỉ có thể thử xem trước rồi!.

.


Tùy Ly từ trong quần áo mới đã xé một miếng vải, hai tay nhanh chóng kéo một cái kết, quăng lên không trung, ngón tay vừa chấm.

Miếng vải đó giống như là đôi cánh vậy, vỗ cánh mà bay, từ khe hơ của cửa sổ chen qua, bay về phía xa!.

.

Lúc này trong Phục Hy Tông đệ nhất đại tông của giới tu chân, những trưởng lão đã hợp lại cùng một chỗ, mà mỗi người cau có nhíu mày.

Nhị trưởng lão đã gọi một đệ tử ra: “Ngươi nói.

”Người đó vội vàng cúi người, âm thanh run rẩy nói: “Đệ tử trước tiên là phát hiện mệnh đăng của đại sư huynh, đã bốc cháy lên một nhúm lửa lớn, tiếp theo đó thân đèn cháy đen, tan chảy, mệnh hỏa cũng lập tức trở nên ảm đạm, đệ tử bị dọa sợ rồi!.

”Lời này hắn ta đã nói qua rất nhiều lần rồi.

Mà mấy vị trưởng lão trong tông môn, còn muốn lập lại cẩn thận lần nữa.

Hắn không hề cảm thấy mệt, chỉ cảm thấy đáng sợ.

Đại sư ca Tùy Ly, là nhân vật địa vị cao quý trong tông môn, ở trong giới tu chân cũng được hưởng tiếng tăm vang dội của thiên tài tu chân.

Nếu như hắn ở ngoài đã xảy ra chuyện, trên dưới Phục Hy Tông thật sự sẽ núi giận sông run đó.

“Bưng qua đây.

” Nhị trưởng lão trầm giọng nói.

Nhị trưởng lão trong coi phòng tra tấn, uy thế trên người nặng, lão vừa trầm mặt xuống, lập tức dọa cho người ở dưới hai chân mềm nhũn rồi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Chương 15


Mọi người thấy thế cũng biết được chuyện lần này, không nhỏ!Mệnh đăng của Tùy Ly rất nhanh đã được bưng đến trước mắt Nhị trưởng lão, lại thấy ngọn lửa nhỏ vô cùng ảm đạm trên mệnh đăng đó, đột nhiên nhảy lên hai cái, thể tích đã mở rộng ra một vòng.

Giữa chân mày của Nhị trưởng lão lập tức giản ra, nói: “Tùy Ly chắc là đã ổn định lại rồi, trước mắt tạm thời không có nguy hiểm tính mạng!.

.

”Tam trưởng lão cũng theo đó mà thở ra một hơi thật lớn, nói: “May mắn, may mắn, nếu không thì ta đợi chết trăm lần cũng không chuộc tội được!”Nhị trưởng lão đưa mệnh đăng đưa cho người bên cạnh, muốn hắn tự mình đặt lại, sau đó mới lại nói: “Mặc dù như vậy, cũng không được lơ là.

”Lão nhấc tay chỉ: “Hai người các ngươi đem theo đan dược quý hiếm, lập tức xuống núi, đi đến chỗ trước khi đại sư huynh các ngươi biến mất.

Lấy chỗ đó làm trung tâm, trong vòng vạn dặm cũng phải tìm ra được tung tích của hắn!.

.

”Hai người phía dưới lập tức đã nhận lệnh, quay người xuống núi.

Mà trong Phục Hy Tông, rốt cuộc vẫn là đã đánh mất một vẻ yên tĩnh bình yên lúc trước.


Đám đệ tử đều không nhịn được bàn tán:“Đại sư ca lợi hại như vậy, ai có thể dễ dàng làm hắn bị thương chứ? Không lẽ có người hướng tới Phục Hy Tông sao?”“Ai dám đối đầu với Phục Hy Tông chứ?”“Đại hội Luận Kiếm sẽ gần ngay trước mắt, nếu như không tìm được đại sư ca, chỉ sợ mấy vị tiên tử của Phiêu Miễu Tông, Pháp m Môn, Tố Tâm Các phải đau lòng rồi!.

.

”Tiếng than thở bên này xa dần.

Mà bên này, Tùy Ly mắt thấy miếng vải lại bay trở về.

Xem ra mong đợi dựa vào thứ này liên hệ được Phục Hy Tông, là không thể nào rồi.

Xung quanh hơn phân nửa có cấm chế.

Mặt mày Tùy Ly không có một chút thay đổi cảm xúc nào, giơ ray thu lại miếng vải đó.

Lúc này cửa bị đá nhẹ ra, Ô Tinh Tinh ở bên ngoài nhẹ giọng la: “Ta lấy đồ ăn đến cho ngươi rồi.

Nếu như ngươi tỉnh rồi, không ăn đồ ăn là phải đói chết đó.

”Nói thế, đã nghe thấy âm thanh đồ gốm va chạm với mặt đất.


Sau đó tiếng bước chân của tiểu yêu quái đã xa rồi.

Tùy Ly đã tích cốc từ lâu rồi, gần như không nhớ đồ ăn của trần thế là mùi vị như thế nào rồi.

Hắn mở cửa ra, vừa nhìn đã thấy trong khay sơn mài ở bên ngoài, đang bày một chén canh, một chén thịt và một chén cơm.

Đương nhiên Tùy Ly sẽ không ăn đâu.

Hắn vừa giơ tay, đã đem toàn bộ những đồ ăn lật đổ xuống trong bùn đất.

Đợi đến khi bùn đất lại bao phủ lại hết, mặt đất lập tức bằng phẳng không nhìn ra bất cứ dấu vết nào rồi.

Ô Tinh Tinh cứ như vậy liên tục mấy ngày liền đưa cơm cho hắn, những lúc khác, lại không sao đi tìm Tùy Ly.

Giống như là “phu quân” nàng luôn miệng gọi, cũng chỉ là nói giỡn vậy.

Chẳng mấy ngày, đã đến hôn lễ Hồ tộc rồi.

Tiểu yêu quái đem theo A Tiêu đến tìm hắn, nói: “Đi thôi, đi thôi, tọa kỵ đã ở bên ngoài đợi chúng ta rồi.

”Tọa kỵ ở đâu ra chứ?Suy nghĩ Tùy Ly vừa lóe, đợi bước ra ngoài cửa, đã nhìn thấy một con ba ba cực lớn nằm ở bên ngoài sân.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Chương 16


Không sai, là ba ba, không phải rùa.

Hoa văn trên lưng của ba ba, với hình dáng của đầu, đề không hề giống với rùa.

Trước giờ Tùy Ly chưa từng ngồi “tọa kỵ” thế này đi ra ngoài.

Ô Tinh Tinh thấy hắn nửa ngày không động đậy, chỉ đành quay đầu thúc giục: “Phu quân nhanh lên, ngươi là sợ hãi hả? Ngươi yên tâm đi, lưng của nó rất là rộng rãi đó, chúng ta không văng xuống được đâu.

”Tùy Ly đã nhịn xuống loại cảm giác kỳ lạ đó, đã lật người lên vỏ ba ba.

Con ba ba này mang bọn họ, im hơi lặng tiếng vượt qua núi non trùng điệp, cứ như vậy một đường đã đi gần ba tiếng đồng hồ, thật sự chậm muốn chết.

Nếu như không phải hắn không muốn pháp bảo dính phải yêu khí, hắn đều nhịn không được muốn ngự vật phi hành rồi.

Ô Tinh Tinh thấy hắn một đường sắc mặt lạnh lẽo, đến một câu cũng không muốn nói, còn nhịn không được âm thầm nói nhỏ:phu quân này của ta hóa ra nhát gan như vậy à!Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên từ trong núi truyền tới: “Là người nào? Vậy mà dám xông vào núi Hồ Minh!”Ô Tinh Tinh bò bên mép của vỏ ba ba, nhìn xuống phía dưới.

Chỉ thấy ở đó một nam tử trung niên mặc đồ màu nâu, vẻ mặt uy nghiêm, chỉ là đuôi mắt đã nhiều thêm chút khí vũ mị kỳ lạ, làm cho hắn nhìn có vẻ hơi chẳng ra cái gì cả.


Tùy Ly vừa nhìn đã biết, đây là con công hồ ly.

Tu vi đại khái tương đương với Trúc Cơ tầng một.

Tùy Ly đã nhịn lại sự thôi thúc giơ tay bóp ch3t hắn, âm thầm cuộn ngón tay lại, giấu vào trong tay áo.

Mà lúc này Ô Tinh Tinh ung dung thả tấm thiệp mời đó xuống.

Thiệp mời rơi xuống, ngay khoảnh khắc tiếp xúc với cấm chế của núi Hồ Minh, đã nổi lên một vòng ánh sáng đỏ nhàn nhạt.

Tiếp theo đó ánh sáng đỏ tan đi, đã mở ra cho bọn họ một cánh cửa nhỏ lên núi.

Công hồ ly trung niên đó lập tức đã đổi thái độ: “Khách nhân mời.

”Chỉ là đợi Ô Tinh Tinh bước vào, sắc mặt của công hồ ly đột nhiên lại trở nên khó coi hơn: “Sao mà là ngươi? Ai mời ngươi tới vậy?”A Tiêu không kiên nhẫn nói: “Ngươi không có mắt sao? Bản thân không biết nhìn thiệp mời đó à?”Trong lòng nàng ta nói, một lát đánh nhau mới tốt đó.

Tốt nhất có thể đưa người nam nhân đáng sợ này, đuổi đi từ bên người chủ tử.


Công hồ ly nổi giận đùng đùng nhìn thoáng qua thiệp mời: “!.

.

Thì ra là tiểu thư Ngọc Lăng mời ngươi đến à.

”Gã nói thế, quan sát Tùy Ly từ trên xuống dưới: “Còn đem theo đứa sa cơ thất thế đến! Trên người đến cả một chút yêu khí cũng ngửi không thấy! Không lẽ là con thanh trùng biến thành hả?”Đại đệ tử hàng đầu của Phục Hy Tông, Tùy Ly “sa cơ thất thể” hôm nay: “!.

.

”Ngón tay vốn dĩ đã cuộn lại của hắn, lúc này lai có chút rục rịch rồi.

May mà lúc này khách mời khách cũng đã đến rồi, công hồ ly chắc là sợ làm hỏng việc phía trên giao, cũng không day dưa với bọn họ nữa.

Mà chỉ thấy Ô Tinh Tinh đã sờ đầu ba ba, nhỏ giọng nói: “Đi thôi.

”Mà sau đó đợi bọn họ từ trên vỏ ba ba xuống, bước lên bậc thang lên núi.

Phía sau đột nhiên đã truyền đến một tiếng hét thảm.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Chương 17


Giọng nói bén nhọn của công hồ ly đó la lớn một tiếng: “Ô Tinh Tinh! Ta phải giết ngươi!”Tùy Ly quay đầu vừa nhìn.

Chỉ thấy công hồ ly đó hàng ngàn đôi mắt cúa khách mời nhìn chằm chằm, bị con ba ba cực lớn đó cắn một ngụm lên mông.

Công hồ ly vừa giãy dụa, quần đã rách rồi, lông hồ ly theo đó bay lả tả xuống dưới.

Tùy Ly: “!.

.

”Hắn nhìn tiểu yêu quái.

Tiểu yêu quái còn rất khí kinh nghiệm nói với hắn: “Chúng ta đi nhanh chút, như thế thì có thể đi uống rượu hỷ sớm chút, ăn ké quả sa sa rồi.

”Vậy là suy nghĩ quay đầu nhìn một lần cũng không có.

Thì ra nàng tên Ô Tinh Tinh?Thì ra yêu quái nhỏ thế nào, trong nội tâm cũng không phải yếu đuối dễ bắt nạt cả!.

.

Năng lượng của tiểu yêu quái Ô Tinh Tinh tràn đầy, đem theo Tùy Ly không ngừng đẩy nhanh tốc độ đi đến nửa ngọn núi rồi.


Ngược lại nàng không hề nghi hoặc, tại sao Tùy Ly có thể theo kịp bước chân của nàng.

Lúc này bữa tiệc đã được bày biện, vừa nhìn thoáng qua, hồ ly thành nhóm.

Tùy Ly đã gắng gượng nhịn xuống, suy nghĩ đem toàn bộ bọn nó bỏ vào hồ lô Tử Kim luyện hóa.

Mà lúc này đám yêu quái lớn nhr cũng đột nhiên im lặng.

Bởi vì khi ba người Ô Tinh Tinh bước vào, lập tức đã cướp đi ánh nhìn quan tâm của toàn bộ yêu quái.

Hồi lâu mới vang lên tiếng bàn tán nhỏ của bọn họ:“Sao mà nàng đến rồi?”“Nàng sinh ra đúng là đệ nhất mỹ nhân của Hồ tộc, nếu như đi xuống núi, đều có thể đến hoàng cung Nhân tộc làm hoàng phi của Cẩm Y Ngọc Thực rồi.

”“Đáng tiếc là đồ vô dụng!.

Đừng nói chín cái đuôi nữa, cái đuôi thứ hai nàng đều không mọc ra được.

”“Mời nàng đến cũng không cảm thấy xui xẻo hả?”Lúc này một nữ nử trẻ tuổi khoác hồng sao, chân dài eo thon mà trang điểm đậmm uốn éo eo đã chầm chậm đi ra.

Nàng ta che miệng cười nói: “Ta nghe nói những ngày trước muội muội cũng đã làm hôn lễ, chỉ là không biết vì sao, vị hôn phu đó vậy mà chạy rồi!.

.


Ta nghĩ muội muội thật là có hơi xui xẻo rồi, mới để muội muội đến hưởng một chút không khí vui mừng của ta.

”Nghĩ đến nàng ta chính là “tiểu thư Ngọc Lăng trong miệng của công hồ ly rồi.

Bên này nói thế, nàng ta đã kéo nam tử cũng mặc đồ đỏ ở một bên qua, tiếp đó nói: “Xem, đây chính là anh rể của muội đó.

”Nàng ta vừa nói, hai cái đuôi lớn đằng sau mông vừa lắc qua lắc lại.

Mà nam tử đó càng ghê gớm hơn, phía sau mông có bốn cái đuôi.

Tùy Ly sắp hít thở không thông rồi.

Mùi Hồ khai.

Thối.

Không bằng vẫn là diệt tộc cho rồi đi nhỉ?Ai biết được lúc này tiểu yêu quái lòng đua đòi lại nổi lên rồi chứ, ôm chặt cánh tay của Tùy Ly, nói: Ai nói vị hôn phu của ta chạy rồi chứ? Đây chính là vị hôn phu của ta đó.

”Trên người nàng ngược lại không có chút khí khai của hồ ly chút nào.

Chỉ có mùi thơm rượu Ngọc Tủy kết hợp với chút mùi thơm cây ăn quả, tươi mát, còn có một chút ngây ngất.

Ngọc Lăng giật mình.

Chuyện gì thế này? Không lẽ tin tức không chuẩn?Nhưng mà!.

.

Ngọc Lăng cười nhạo nói: “Sao mà muội đã tìm một phu quân như thế này vậy? Hắn có mấy cái đuôi?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Chương 18


Ô Tinh Tinh làm gì biết hắn có mấy cái đuôi.

Hắn lại không phải yêu quái.

Nàng cũng chưa từng sờ mông của hắn.

Ngọc Lăng thấy nàng không trả lời, cười nói: “Sẽ không phải một cái cũng không có chứ?”Trong lòng Tùy Ly mất kiên nhẫn, ánh mắt lạnh nhạt nhìn lướt qua Ngọc Lăng và nam tử bên cạnh nàng.

Muốn đuôi hả?Trong túi trữ vật của hắn cờ Côn Ma Sơn Đuổi Sương Mù, phía trên treo đuôi của đại yêu thượng cổ Hồ tộc, có đủ chín cái.

Chưa đợi Tùy Ly tế ra chín cái đuôi đó, Ô Tinh Tinh đã tức giận trước bước một bước lên phía trước, chặn Tùy Ly ở phía sau.

Đương nhiên, đã chặn cũng là chặn vô ích.

Thân hình Tùy Ly cao hơn quá nhiều, đứng ở phía sau nàng, ánh mắt của hắn lạnh nhạt có thể dễ như trở bàn tay rơi xuống trên người một ngàn yêu quái đối diện.

Ngọc Lăng và công hồ ly bốn cái đuôi kế bên nàng ta, bất giác rùng mình một cái.

Chắc chắn là bởi vì ngươi này mặt đen như than, mới khiến người cảm giác sợ hãi mà thôi.


Ngọc Lăng lấy lại bình tĩnh nghĩ trong lòng.

Chỉ nghe Ô Tinh Tinh nói: “Hắn có mấy cái đuôi, liên quan gì đến ngươi? Hắn lại không phải phu quân của ngươi.

”Trong lòng Ngọc Lăng hơi giễu cợt, chỉ xem lời này của nàng là gắng gượng không mất mặt thôi.

Lại nghe Ô Tinh Tinh lại nói: “Để ta hỏi ngươi trước, trên người có mấy miếng linh thạch?”Ngọc Lăng buồn cười nói: “Mấy miếng? Hôm nay đại hôn của ta với Đàn Lang, phụ thân đã cho ta đủ một trăm chín mươi chín miếng linh thạch làm quà.

”Nàng ta quan sát Ô Tinh Tinh từ trên xuống dưới, như là nhìn đứa nhà quê vậy.

Ô Tinh Tinh: Ồ, vậy hai miếng linh thạch ngươi nợ ta, tại sao còn chưa trả cho ta nữa?”Mọi người sững sờ.

Ngọc Lăng lập tức cũng đã thay đổi sắc mặt: “Ngươi nói bậy cái gì vậy? Ta nợ ngươi hồi nào!.

.

”Ô Tinh Tinh nói: “Đó đều là chuyện của tháng bảy năm trước rồi, ngươi đến trong núi hỏi ta đã lấy đi hai miếng linh thạch, nói ngươi đã đánh võ bình tử yên lưu quang trong tộc, phải đi mua một cái để đền!.


.

”Ngọc Lăng không nghĩ đến trí nhớ của Ô Tinh Tinh tốt như vậy, chuyện nàng ta đều sắp quên mất, Ô Tinh Tinh còn nhớ kỹ càng.

Chỉ hai miếng linh thạch!.

Chỉ hai miếng!.

Ô Tinh Tinh vừa cung cấp thời gian, vừa nói ra lấy linh thạch làm gì, lừa gạt nữa chắc chắn là không được rồi.

Ngọc Lăng không dám nhìn sắc mặt của những người xung quanh, sợ bọn họ châm chọc nàng ta thân là con gái của trưởng lão trong tộc, lại nhỏ nhen như vậy, đến cả hai miếng linh thạch đều không nỡ trả, còn muốn keo kiệt hơn Ô Tinh Tinh.

Ngọc Lăng cắn răng nói: “Là ta quên rồi, ngươi đi theo ta, ta trả linh thạch cho ngươi trước.

Hôm nay ngươi nhất định phải, uống thêm mấy ngụm rượu, uống đàng hoàng, mới có thể giải tỏa sự có lỗi trong lòng của ta đó.

”Câu nói phía sau, Ngọc Lăng gần như là nghiến răng nghiến lợi nói xong.

Vậy mà tiểu yêu quái thật sự là vì đòi hai miếng linh thạch mà đến.

Không có nói nào thích hợp hơn hôn lễ nữa rồi, đối phương vì mặt mũi, cho dù như thế nào đều sẽ đưa.

Ánh mắt Tùy Ly hơi động, lại rủ mắt nhìn thoáng qua Ô Tinh Tinh.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Chương 19


Ngược lại tiểu yêu quái không phải ngu ngốc như vậy.

Vốn dĩ Ngọc Lăng đối diện là mượn hôn lễ diễu võ giương oai với nàng, đến rồi lại là ngược là khiến bản thân mất hết mặt mũi.

Lúc này Ô Tinh Tinh đột nhiên quay đầu lại, đúng lúc đụng phải ánh mắt của Tùy Ly.

Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: “Ngươi ở đây ngoan ngoãn đợi ta, ta để A Tiêu ở cùng với ngươi.

Ngươi đừng có sợ.

”Tùy Ly không có đáp lời.

Ô Tinh Tinh cũng không để ý, nàng giống như không yên tâm lắm, vẫn lại dặn dò A Tiêu vài câu: “Ngươi phải bảo vệ hắn đó.

”A Tiêu đơ mặt, trong lòng nàng ta khổ.

Người này làm gì cần nàng ta bảo vệ chứ?Nhưng mà ở trước mặt Ô Tinh Tinh, A Tiêu vẫn là đã gật đầu.

A Tiêu sợ hãi, nếu như cứ như vậy không quan tâm gì cả đánh vỡ sự dũng mãnh của nam nhân, trong lòng nam nhân không vui vẻ, đều giết bọn họ phải làm sao?Ngược lại không bằng giả vờ trước đi!Ngọc Lăng bên đó nhịn không được hối thúc nói: “Đi nhanh chút đi.


”Nàng ta còn đợi cử hành hôn lễ nữa.

Ngọc Lăng của hai năm trước là đánh chết cũng không nghĩ đến, hôm nay nàng ta sẽ hối Ô Tinh Tinh đến lấy linh thạch, mà không phải Ô Tinh Tinh cầu xin nàng ta để trả nợ.

Ô Tinh Tinh: “Vậy ta đi đây.

”Nói như thế xong, nàng mới đi theo Ngọc Lăng.

Ngược lại là bỗng chốc khiến Tùy Ly đã nhớ đến, một xon sư tử phấn hoa Phục Hy Tông đã từng nuôi.

Hạn chế về phẩm tướng và huyết mạch, sư tử đó chỉ to bằng bàn tay, khi rời khỏi Phục Hy Tông, là không nỡ như vậy đi một bước quay lại ba lần.

Ô Tinh Tinh vừa đi.

Vị hôn phu của Ngọc Lăng, công hồ ly trong miệng nàng ta tên gọi là “Đàn Lang”, bỗng chốc đã nhìn chằm chằm Tùy Ly.

“Ngươi là phu quân của Tinh Tinh, Ngọc Lăng là đường tỷ của nàng, giữa chúng ta tất nhiên là thân thiết rồi.

Đến đây, chúng ta đi đến một bên nói chuyện.


” Nam tử vừa nói chuyện, vừa giấu đi sự hung ác trong đáy mắt.

Nhưng mà điều này lại sao mà sẽ thoát ra khỏi mắt của Tùy Ly chứ?Yêu quái kết họ hàng với hắn.

Ngược lại cũng mới lạ.

Tùy Ly không nói lời nào theo Đàn Lang đã đi vào cánh rừng bên cạnh.

A Tiêu mở miệng, muốn ngăn cản, cuối cùng lại từ bỏ rồi.

Thôi đi vậy, nam nhân hung ác này làm gì đến phiên nàng ta lo lắng chứ?Mà yêu quái lớn nhỏ còn lại cũng chỉ xem như không nhìn thấy, từng người đến một bên nói chuyện trên trời dưới đất, đẩy ly đổi đền, đã liên lạc tình nghĩa ngày xưa.

Bên Đàn Lang đó một đường đã đi đến dưới một cái cây cổ thụ, cổ thụ đó che trời, cánh lá sum xuê quá mức.

Lại cộng thêm bóng cây đu đưa xung quanh, thân ảnh bọn họ cứ như vậy bị che giấu rồi.

“Sao mà đến cả quần áo đều là nát vậy?” Đàn Lang cười nhạo một tiếng, đã quay người: “Sao hả? Ngươi với Ô Tinh Tinh nghèo đến mức độ này rồi sao?”Tùy Ly nhìn theo tầm mắt của hắn ta.

Là quấn áo lúc trước hắn đã xé miếng vải làm vật truyền tin.

Vốn dĩ Tùy Ly không quá quan tâm đối với hôn lễ này, đương nhiên sẽ không để ý quần áo có thiếu một miếng hay không.

Huống hồ những yêu quái này cũng không xứng hắn quần áo chỉnh tề.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom