Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 320: Chịu ủy khuất đứa nhỏ có sữa ăn


Cuối mùa thu, thôn Tiểu Long Sơn thị trấn Phong Lâm khí trời rất mát mẻ.

Từ trên con đường nhỏ lên núi, dõi mắt chung quanh, có thể nhìn thấy từng đạo màu xanh ngắt, hoặc óng ánh vàng rực rỡ. Ánh mặt trời buổi chiều tà chiếu ánh sáng xuống triền núi, làm cho người ta phải hoa mắt.

- Chị…

Phạm Hồng Vũ đi trước, thỉnh thoảng hướng Cao Khiết đằng sau vươn tay ra.

Cao Khiết đã hơi thở hổn hển, bước chân vô tình chậm lại.

Tiểu Long Sơn nằm ở chỗ hẻo lánh nhất thị trấn Phong Lâm, cũng là thôn duy nhất không có thông đường quốc lộ. Toàn bộ vùng núi Tiểu Long Sơn tổng cộng có ba thôn ấp hành chính.

Trợ lý Chủ tịch thị xã Cao và Phó chánh văn phòng Phạm hôm nay sáng sớm đã chạy tới thôn Tiểu Long Sơn, khảo sát thực địa tình huống chăn nuôi và gieo trồng thuốc lá. Xem đậu bên ngoài thôn Thiên Trúc. Thôn Tiểu Long Sơn cách thôn Thiên Trúc chỉ có bốn km, nhưng khoảng cách thực tế lại là bảy tám km. Hơn nữa toàn bộ đều là đường núi gập ghềnh khó đi.

 
Chương 321: Chị, Tiểu Khiết!


Phạm Hồng Vũ cả kinh quay đầu lại, Cao Khiết đã ngã uỵch xuống dưới. May mắn bên cạnh còn có một gốc cây nhỏ, Cao Khiết trong lúc bối rối đã nắm chặt lấy nên mới không lăn xuống sườn núi, dựa vào gốc cây nhỏ ngồi xuống.

- Làm sao mà té vậy? Có sao không?

Phạm Hồng Vũ quá sợ hãi, cuống quýt ngồi xổm xuống, liên thanh hỏi.

- Đau quá, trật chân rồi.

Cao Khiết tay ôm lấy mắt cá chân, hốc mắt đỏ lên, nước mắt đảo quanh. Trợ lý Chủ tịch thị xã cũng vậy, Bí thư Đảng ủy thị trấn cũng thế, bất ngờ không đề phòng, nên biểu hiện cũng như những cô gái bình thường khác.

Chỗ mắt cá chân quả thật rất đau.

- Đừng nhúc nhích, để tôi xem một chút.

 
Chương 322: Lục Nguyệt ngả bài


Cao Khiết bị trật mắt cá chân, đến ngày thứ tư mới miễn cưỡng bước đi được.

Tuy nhiên, mấy ngày nay Cao Khiết cũng không được nhàn rỗi, vẫn kiên trì đi làm. Có một vị khách thương hongkong đến khảo sát, và biểu lộ ý đồ đầu tư rõ ràng.

Vị khách thương này là do Lệnh Hòa Phồn giới thiệu.

Trải qua hơn nửa năm quần chiến, công ty Nidento Nhật Bản rốt cuộc khó có thể chịu đựng được áp lực phí tổn, liền bại trận, ngưng hẳn cuộc chiến giá cả với công ty Thiên Ca. Máy chơi game của công ty Nitendo sản xuất thủy chung vẫn không chiếm cứ định mức thị trường đầy đủ. Sau cuộc chiến, máy chơi game Thiên Cơ vẫn duy trì sách lược tiêu thụ giá rẻ, định mức thị trường liên tục mở rộng. Theo tin tức đáng tin cậy nói, Nintendo đã dời phương hướng nghiên cứu phát triển, chuẩn bị tăng lớn đầu nhập vào máy chơi game gia đình, từng bước buông tha cho máy chơi game cầm tay.

Bởi vì chiếm cứ tiên cơ, hơn nữa phí tổn nhân công và nghiên cứu phát triển đều rất rẻ, mặc dù từ đầu đến cuối sản phẩm bán ra cũng rất rẻ, nhưng lợi nhuận của công ty Thiên Ca lại rất lớn. Chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, chẳng những thu hồi toàn bộ phí tổn đầu tư mà còn kiếm được lợi nhuận. Là đại cổ đông lớn của nhà máy Thiên Ca, công ty Phồn Thịnh của Lệnh Hòa Phồn cũng kiếm được một bát đầy.

 
Chương 323: Đại nhân vật siêu cấp chính thức tỏ thái độ


6h50 tối, chuẩn bị có tin tức thời sự, Cao Khiết đứng dậy vịn vào sofa, chậm rãi đứng dậy đi mở cửa.

Cô đã nghe được ngoài hành lang tiếng bước chân quen thuộc.

Phạm Hồng Vũ đã tới.

Mấy ngày nay, Phạm Hồng Vũ luôn đến phòng Cao Khiết vào giờ này, cùng Cao Khiết xem chương trình thời sự, sau đó bóp chân cho Cao Khiết, bóp dầu nóng và chườm nước nóng.

Đương nhiên cũng có làm chuyện khác. Phó chánh văn phòng Phạm là một người đàn ông không có tự giác, tuy nhiên cũng coi như có chừng mực. Khi thấy Phạm Hồng Vũ có ý định tiến xa hơn, Cao Khiết cũng sẽ nhắc nhở hắn, không cần được một tấc lại tiến thêm một thước.

Trước đó, về mặt tình cảm, Cao Khiết kỳ thật rất bảo thủ. Ở thủ đô học bốn năm đại học, tham gia công tác đã vài năm, nhưng lại không có bất luận một mối quan hệ với người khác giới nào.

 
Chương 324: Đại hội cán bộ toàn địa khu


Cuối tháng mười năm 88, bên ngoài rạp chiếu phim thị xã Ngạn Hoa không khí trở nên rất khẩn trương.

Từng chiếc xe con, xe jeep đậu bên ngoài quảng trường rạp chiếu phim. Hơn nữa xe đạp cũng chen chúc rất nhiều. Tình huống có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

Loại tình hình này, nhân viên công tác rạp chiếu phim và quần chúng xung quanh cảm thấy rất quen thuộc. Hàng năm, thị xã mời dự họp đại hội cán bộ, Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc cũng đều tham dự, nên rạp chiếu phim náo nhiệt là đúng rồi.

Ngạn Hoa vốn có một đại lễ đường, được xây dựng trong lúc náo động. Khi đó, gần như luôn luôn có đại hội hơn ngàn người diễn ra. Sau này, khi náo động chấm dứt, số lần đại hội ngàn người liền ít đi. Suy xét đến việc tiết kiệm chi phí, ở thị xã quyết định đóng cửa đại lễ đường Ngạn Hoa, sử dụng rạp chiếu phim hai tầng với sức chứa một ngàn người. Bất kể quy mô như thế nào cũng đều đủ dùng.

Chỉ có điều mọi người cảm thấy nghi hoặc, hôm nay là họp cái gì?

Dựa theo lệ thường, Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc cuối năm dương lịch hoặc đầu năm mới mới mời dự họp. Đại hội cán bộ toàn thị xã bình thường là qua tết âm lịch mới cử hành, ngẫu nhiên cũng có trường hợp cử hành trước tết âm lịch.

 
Chương 325: Đối tượng phê phán


Đang trong lúc không ít những cán bộ Ngạn Hoa đang tập trung trên khuôn mặt xinh đẹp của Cao Khiết thì phía sau rạp chiếu phim bỗng dưng yên tĩnh. Tất cả tiếng ồn ào đột nhiên dừng lại.

Ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng hướng về một phía.

Phạm Hồng Vũ đã tới!

Thấy thời gian cũng đã tới giờ, đồng chí Tiểu Phạm cũng nên xuất hiện.

Tuy nhiên nhìn qua, khí thế xuất trướng của đồng chí Tiểu Phạm thật sự hơi lớn, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước, trái phải ba bốn “người hầu”. Mấu chốt là lai lịch của những “người hầu” này không nhỏ. Theo sát bên cạnh Phạm Hồng Vũ là Phó chánh văn phòng Địa ủy Lưu, cán bộ cấp Cục trưởng. Bên phải Phạm Hồng Vũ là Chánh văn phòng Thị ủy thị xã Ngạn Hoa, Ủy viên thường vụ thị xã Ngạn Hoa, cán bộ cấp cục Phó. Không ngờ chức quan của “người hầu” so với chính chủ còn lớn hơn.

Hình như là đang áp giải Phạm Hồng Vũ.

 
Chương 326: Ân tình của người đẹp


Lại xuất hiện một việc khiến mọi người cảm thấy bất ngờ, đại hội do Tống Mân chủ trì.

Thông thường mà nói, đại hội toàn khu nên là do lãnh đạo chủ chốt như Phó Bí thư Địa ủy, đôi khi là Chủ tịch Địa khu chủ trì. Tống Mân mặc dù cũng là lãnh đạo, nhưng chức vụ thực tế chỉ là Bí thư Thị ủy Ngạn Hoa. Để ông ta chủ trì đại hội hôm nay, có ý nghĩa rất đặc biệt.

Đại hội này, vốn là “Hội nghị học tập” của thị xã Ngạn Hoa, Phạm Hồng Vũ là cán bộ của thị xã Ngạn Hoa, hiện tại đổi thành đại hội toàn địa khu, nhưng chủ đề của đại hộ vẫn không thay đổi, vẫn là phê phán Phạm Hồng Vũ.

Do Tống Mân chủ trì, cũng coi như là hợp tình hợp lý.

Tống Mân phấn chấn, đưa bài viết ra, bắt đầu chủ trì. Đây cũng là một điểm bất đồng. Bình thường người chủ trì hội nghị thường nói khá ngắn gọn, chủ yếu là mời lãnh đạo lên tiếng. Nhưng xem tư thế này của Tống Mân, có lẽ ông ta sẽ thao thao bất tuyệt một phen.

Sự thật đúng là như thế.

Tống Mân vừa bắt đầu, đã chậm rãi đọc bài viết hôm đó của Lục Thành Đống. Từ thời gian đó đến nay, truyền thông cấp cao không ngừng cho đăng những bài viết có liên quan, trong đó có một số người có địa vị còn cao hơn cả Lục Thành Đống.

 
Chương 327: Giãy dụa cuối cùng


Cái này…cái này…

Khiếp sợ.

Gần như tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ cực độ.

Không ngờ lúc này Cao Khiết lại đưa trà cho Phạm Hồng Vũ.

Người phụ nữ nhìn bề ngoài thì mềm mại như nước này, rốt cuộc là kiên cường đến như thế nào? Cô còn muốn che chở cho Phạm Hồng Vũ nữa sao?

Đây không phải là cô đưa nước trà cho hắn, mà là đem tất cả tiền đồ chính trị của mình giao ho Phạm Hồng Vũ.

Phạm Hồng Vũ có tài có đức gì mà nhận được ân tình của mỹ nữ như vậy?

Trong mắt một số cán bộ trẻ, còn hiện lên vẻ cảm thán cuồng nhiệt. Nếu mình là Phạm Hồng Vũ, đừng nói là cái mũ cánh chuồn cấp trưởng phòng, mà cho dù phải hy sinh tính mạng, giờ khắc nà, e rằng cũng không chút do dự.

 
Chương 328: Xảy ra chuyện lớn


Không khí hội trường trở nên “quỷ dị” vô cùng.

Giọng nói hồn hậu của Phạm Hồng Vũ không ngừng quanh quẩn trong không gian. Tiếng phổ thông của hắn tiêu chuẩn hơn Tống Mân và Lương Quang Hoa rất nhiều, đọc bài báo đều có thể đọc ra khí thế.

Cán bộ tham dự hội nghị đều ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy thần sắc cổ quái.

Bí thư Lương không phải yêu cầu Phạm Hồng Vũ kiểm điểm sao?

Đây là kiểm điểm?

Phạm Hồng Vũ đọc rõ ràng bài viết của mình, cũng giống như Tống Mân, đến những chỗ cao trào, không kìm nổi cũng múa may cánh tay để tăng thêm giọng điệu. Thật ra đa số thời gian, Phạm Hồng Vũ không cần nhìn vào tờ báo. Bài viết này không dài, lại được hắn suy đi tính lại khi viết, nên sớm đã thuộc lòng rồi, không cần tờ báo thì hắn cũng có thể đọ được.

Tất cả cán bộ ngồi dưới, gần như ai cũng đã đọc bài viết này của Phạm Hồng Vũ, tất cả phong ba đều từ đó mà lên. Trong có có không ít người đã đọc đi đọc lại nhiều lần, một số lãnh đạo huyện còn thay đổi hình thức cải cách xí nghiệp công hữu ở huyện mình, không dám áp dụng hình thức của thị xã Ngạn Hoa, mà học tập hình thức của huyện Vũ Dương. Đồng thời với việc cải cách, cũng phải nên cẩn thận, không để bước đi của mình quá nhanh.

 
Chương 329: Biến thiên


Sững sờ chừng một hai phút, cho đến khi Lương Quang Hoa rời khỏi, cửa chính rạp chiếu phim một lần nữa đóng lại. Bên trong vang lên tiếng nghị luận vô cùng náo nhiệt.

Tất cả mọi người đang tự hỏi: Xảy ra chuyện gì?

Không có ai biết đáp án!

Hiện trường hỗn loạn, lúc này Lục Nguyệt đứng dậy, khiêm tốn rời khỏi hội trường, cũng không có quá nhiều người để ý, dù sao y cũng ngồi dưới đài. Giờ phút này chỉ còn Tống Mân là ngồi trên đài chủ tịch, vẻ mặt kinh ngạc đến khó hiểu, cầm văn kiện của Thị ủy, không biết là có nên tiếp tục tuyên đọc nữa hay không?

Phạm Hồng Vũ vẫn ngồi trên ghế “kiểm điểm”, sống lưng vẫn thẳng.

- Các đồng chí, xin yên lặng!

Đang trong lúc hội trường huyên náo, Chủ tịch địa khu Khâu Minh Sơn lập tức nhận lấy quyền chủ trì hội nghị, cao giọng nói.

 
Chương 330: Đàm phán


Phương bắc thật sự có đại sự xảy ra.

Lương Quang Hoa sau khi rời khỏi hội trường, cũng không ở trong văn phòng Bí thư địa ủy mà lập tức ngồi ô tô chạy đến tỉnh.

Tống Mân sắc mặt sa sầm trở lại phòng làm việc của mình. Thư ký nơm nớp lo sợ mang trà lên cho ông, rồi vội vàng lui ra ngoài, đóng cửa phòng lại. Tống Mân ngồi trên ghế, hai mắt nhìn thẳng tiền phương, trống rỗng vô thần.

Sự việc phát sinh quá đột ngột, Tống Mân tạm thời chưa tiêu hóa được. Cảm xúc sợ hãi vẫn gắt gao bóp trái tim ông, khiến ông gần như không hô hấp nổi.

Sau khi thẩn thờ thật lâu, Tống Mân ngồi thẳng người, giơ tay kéo cà vạt, nới lỏng một chút rồi thở phào một hơi, đưa tay cầm lấy điện thoại.

Bất kể thế nào, nhất định phải làm rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Không thể cứ như vậy mà không hay biết gì.

Cuộc điện thoại này của Tống Mân không phải là gọi cho Lương Quang Hoa. Lương Quang Hoa so với ông phỏng chừng cũng đang thất kinh. Gọi điện như vậy, chẳng những không hỏi được gì mà còn có thể nhắm trúng cơn giận của Lương Quang Hoa.

 
Chương 331: Hoan nghênh Bí thư Phạm trở về


Bí thư Phạm đã trở lại.

Tin tức này, được truyền đi khắp phố lớn ngõ nhỏ của thị trấn Phong Lâm.

Nói mọi người chạy để thông báo cho nhau thì có vẻ khoa trương, nhưng tốc độ lan truyền của tin tức cực kỳ nhanh, quả thật trước đó chưa từng có, đặc biệt là những cán bộ “thân Phạm” như Lư Đại Chính, thì sự vui mừng lộ rõ trên nét mặt.

Thậm chí có những cán bộ trẻ tuổi mang pháo ra cổng trụ sở thị trấn để đốt. Rất nhiều người chạt đến để xem, một đám vui vẻ ra mặt.

Từ khi Phạm Hồng Vũ bị chuyển đi, thị trấn Phong Lâm chưa từng được náo nhiệt như vậy.

Đợi pháo đốt xong, Chủ tịch thị trấn Cố Dưỡng Hạo từ văn phòng đi ra, đứng trên lầu 2, lớn tiếng phát mệnh lệnh:

- Tất cả cán bộ công nhân viên chức nghe đây, lập tức xuống sân thể dục tập hợp.

 
Chương 332: Phân chia thành quả chiến thắng


Lúc màn đêm buông xuống, chiếc Warsaw màu đen tiến vào đại viện Địa ủy.

Đã là cuối mùa thu, nên trời cũng tối khá nhanh.

Hôm nay Bí thư Phạm đến chỗ Khâu Minh Sơn để ăn chực, trước đó hắn gọi điện cho Khâu Minh Sơn, nói rằng mình sẽ đến ăn chực. Da mặt của Bí thư Phạm luôn dày như vậy. Không ngờ Khâu Minh Sơn nói cho hắn biết, Phạm Vệ Quốc còn đến sớm hơn cả hắn, cũng là đến ăn chực.

Đỗ xe xong, Phạm Hồng Vũ bước chân nhẹ nhàng, lập tức đi tới nhà của Khâu Minh Sơn.

Cửa phòng khép hờ, chưa bước vào nhà đã nghe thấy tiếng cười sang sảng của Phạm Vệ Quốc.

Phạm Hồng Vũ không gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa vào luôn. Cửa phòng khéo hờ, vốn là chuẩn bị cho hắn. Khâu Minh Sơn tính cách bình dị gần gũi, nhưng Chủ tịch Địa khu đều có uy nghiêm, nếu không được mời thì người bình thường cũng không dám tùy tiện đến.

- Chủ tịch Địa khu, dì Đàm, ba, anh Thái…

 
Chương 333: Phụ tử đồng tâm


Cuộc họp “nhân sự” lần này không quá dài, hai cha con Phạm Vệ Quốc và Phạm Hồng Vũ cùng nhau rời khỏi nhà Khâu Minh Sơn. Phạm Vệ Quốc còn phải về huyện Vũ Dương, ông luôn luôn bận rộn với công việc như vậy. Hơn nữa giai đoạn hiện tại, ở huyện có nhiều chuyện khiến Phạm Vệ Quốc không yên tâm.

- Hồng Vũ, như vậy mới tốt chứ.

Đi ra đến cổng, Phạm Vệ Quốc dừng bước, mắt nhìn con trai vui mừng nói, bất kể thế nào cũng không thể che giấu được ý tán thưởng. Phạm Vệ Quốc là điển hình của “tính cách quân tử”, làm người khiêm tốn cẩn thận, rất ít khi khen ngợi con trai mình, nhưng lần này bất kể thế nào cũng không thể nhịn được.

Phạm Hồng Vũ tỏ ra là người có khả năng chính trị thiên phú, vượt xa khỏi mong muốn của ông. Một cán bộ cơ sở nho nhỏ mà có thể dự đoán được hướng chính trị cao tầng chuẩn xác như vậy, ngẫm lại, không khỏi khiến người ta sợ hãi. Tuy là cha con, nhưng mỗi khi Phạm Vệ Quốc nghĩ đến, cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Đây là nhân tài cỡ nào chứ?

E rằng “quan nhất phẩm” hiện tại cũng không thể sánh kịp.

 
Chương 334: Lời mời bất ngờ từ thủ đô


- Chị, tôi có một yêu cầu.

Tại một phòng riêng ở tầng 2, ở khu tập thể cho cán bộ thị xã Ngạn Hoa, đồng chí Phạm Hồng Vũ nghênh ngang đi vào, đóng chặt cửa lại, nghiêm trang đứng trước mặt Cao Khiết, nghiêm túc nói.

Đưa cha rời khỏi đại viện Địa ủy, Phạm Hồng Vũ vẫn chưa trở về thị trấn Phong Lâm mà chạy đến chỗ Cao Khiết.

Cao Khiết cũng trở nên nghiêm túc, chân thành nhìn hắn, hỏi:

- Yêu cầu gì?

Nói thật, Cao Khiết cũng thật sự có chút khẩn trương.

Bởi vì Phạm Hồng Vũ trước mặt cô rất ít khi “nghiêm túc” như vậy, chỉ vẻn vẹn có vài lần mà thôi. Lần này thấy hắn như vậy Cao Khiết không khỏi lo lắng, liệu có phải đã xảy ra việc gì ngoài ý muốn hay không?

 
Chương 335: Chủ tịch tỉnh cũng muốn triệu kiến


Có liên quan đến đồng chí Phạm Hồng Vũ có được tính là nhân vật hay không thì ngày hôm sau càng có thêm đáp án xác định.

Sáng sớm hôm nay, Phạm Hồng Vũ gọi điện thoại cho Tống Mân bảo là có việc riêng cần giải quyết. Còn về phần là việc riêng gì thì không có nói.

Tống Mân tất nhiên là đồng ý rồi.

Từ tỉnh truyền đến tin tức, Lương Quang Hoa đã vào phòng bệnh cán bộ cao cấp của bệnh viện Nhân dân tỉnh. Lúc này Lương Quang Hoa đột ngột nằm viện, người trong nghề vừa xem là hiểu ngay. Đây là cấp cho Tỉnh ủy một bậc thang, mà cũng cấp cho chính Lương Quang Hoa một bậc thang.

Xem ra Lương Quang Hoa rất rõ ràng, việc bị điều chỉnh xác định là không thể nghi ngờ. Một khi đã như vậy, tất nhiên là phải đúng lúc sinh bệnh. Tình trạng sức khỏe không tốt trong lúc đang còn tại vị lãnh đạo chủ chốt không chỉ có một mình Lương Quang Hoa. Hơn nữa, việc sinh bệnh đúng lúc cũn trợ giúp chống đỡ cơn gió lốc.

Trong ván cờ chính trị, nếu đứng sai đội thì gần như là nguy hiểm trí mạng. Có thể nói toàn thân trở ra, lui về tuyến hai thì đã là thể diện thật lớn rồi. Nếu Lương Quang Hoa trẻ hơn mấy tuổi, ngay cả thể diện như vậy cũng chưa chắc có thể mò được.

 
Chương 336: Vưu Lợi Dân đục khoét nền tảng


Phạm Hồng Vũ bước vào văn phòng của Vưu Lợi Dân, không khỏi ngơ ngác một chút.

Cảnh tượng này quá quen thuộc.

Vưu Lợi Dân không có ngồi sau bàn làm việc, cũng không ngồi ở ghế sofa, chỉ chắp tay sau lưng, đứng trước một tấm bản đồ cả nước treo trên một bức tường.

Có vẻ giống như Khâu Minh Sơn khi đảm nhiệm chức Chủ tịch địa khu, Phạm Hồng Vũ lần đầu tiên đến văn phòng của ông, Khâu Minh Sơn cũng là tư thế này.

- Chủ tịch tỉnh, đồng chí Phạm Hồng Vũ tới rồi.

Tiêu Lang đứng đằng sau Vưu Lợi Dân, nhẹ giọng nói.

- Chủ tịch tỉnh, xin chào!

Mặc dù Vưu Lợi Dân quay lưng về phía mình, Phạm Hồng Vũ vẫn cúi đầu, kính cẩn nói. Vưu Lợi Dân dù sao cũng không phải là Khâu Minh Sơn, Phạm Hồng Vũ tuyệt không dám lung tung làm càn.

 
Chương 337: Làm mai


Phạm Hồng Vũ không có ở lại Hồng Châu nhiều ngày, chỉ ở một đêm, ngày hôm sau liền lên máy bay bay tới thủ đô.

Hùng Diễm Linh tự mình đưa ra lời mời, không nói đến thân phận địa vị của Hùng Diễm Linh cao như thế nào, chỉ dựa vào quan hệ giữa hắn và Lý Xuân Vũ thì bất kể thế nào cũng không thể đến chậm được.

Từ xa, Phạm Hồng Vũ đã nhìn thấy Lý Xuân Vũ trong phòng chờ.

Lý Xuân Vũ hôm nay ăn mặc tương đối chính thống, giày tây, thậm chí còn đeo cả vạt. Chiếc giày màu đen cũng như mái tóc của y, láng cóng, khiến Phạm Hồng Vũ cũng phải sửng sốt.

Lý Xuân Vũ bình thường rất ghét trang phục quy củ như vậy. Tính cách người này phóng khoáng, nhanh nhẹn, lúc ở Lĩnh Nam có khi mặc quần áo giống như một tên côn đồ, cà lơ phất phơ, bất cần đời. Nếu không quen biết thì không ai biết y là thế gia tử từ thủ đô tới.

Lý Xuân Vũ không đến đón một mình, bên cạnh còn có một cô gái vóc dáng cao gầy, tóc dài, cả người toát ra một khí chất thanh nhã, cùng với diện mạo xinh đẹp của cô hợp cùng một chỗ lại càng tăng thêm sức mạnh. Lưng cô mang một ba lô nhỏ, lẳng lặng đứng ở đó.

 
Chương 338: Tiên hạ thủ vi cường


Chính là nói “Mẹ tôi cấp cho Phạm Hồng Vũ đãi ngộ tương đối cao, tự mình ở nhà chờ đón”.

Chiếc xe tiến vào trong một con ngõ nhỏ, tuy không rộng nhưng có thể miễn cưỡng chứa được hai xe ngược chiều nhau. Đầu hẻm cũng không thấy có chiến sĩ canh gác. Nhưng Phạm Hồng Vũ rất rõ ràng, đây đều là bày ra ngoài cho người ta thấy. Lý gia nếu ở đây, con ngõ nhỏ này nhất định là được bộ môn có liên quan bảo vệ nghiêm ngặt. Hơn nữa, người có quyền lực như ông cụ Lý, ở nước cộng hòa này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

- Phạm nhị, cậu có phải là cảm thấy con hẻm này già quá rồi không?

Sau khi tiến vào trong ngõ, Lý Xuân Vũ lại giảm tốc độ xe, quay đầu lại hỏi.

Phạm Hồng Vũ nói thật:

- Không có, tôi chỉ cảm thấy bên trong nội tình rất thâm hậu.

- Stop!

 
Chương 339: Đại cục chưa định


- Phạm nhị, cậu có ý tứ gì?

Bóng đêm càng lúc càng dày, ở trong phòng khách quý nhà khách Hữu Nghị, Lý Xuân Vũ không khỏi cảm thấy cao hứng.

Lý Xuân Vũ mặt đỏ bừng, nhìn qua là uống rất nhiều rượu.

Buổi tối, Lý Xuân Vũ tại nhà khách Hữu Nghị đặt một bữa tiệc chiêu đãi Phạm Hồng Vũ. Các tiểu huynh đệ của y ở thủ đô trên cơ bản đã đến đông đủ. Chỉ có Bảo Hưng là còn đang trong đợt huấn luyện nên về không kịp.

Rất nhiều con ông cháu cha Phạm Hồng Vũ lần đầu tiên gặp mặt.

Hắn lần đầu tiên tới thủ đô là do Bảo Hưng mời, quen biết đám người Lý Xuân Vũ chủ yếu là nhờ Bảo Hưng. Lúc này đây lại là vòng tròn của Lý Xuân Vũ. Mặc dù Bảo Hưng và Lý Xuân Vũ là bạn bè thân thiết, nhưng cũng không nhất thiết bạn bè hai bên là cùng chung một người. Bảo Hưng luôn ở trong quân đội, lại còn có một thời gian ngắn đóng tại huyện Vũ Dương, mạng lưới quan hệ ở thủ đô khẳng định là không bằng Lý Xuân Vũ.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom