Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 300: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (14)


?Chương 300?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (14)??

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi Vô Dược chạy ra khỏi chung cư của cô, cũng không có quá nhiều tiếc hận. Dù sao thì lệ quỷ ở thành phố này, đều bị cô bắt sắp hết rồi. Vốn cũng nên đổi thành phố khác.

Cô hôn anh một cái, sau đó nói với anh: "Ngoan, không có việc gì. Đừng sợ, chị sẽ không để cho bọn họ mang em đi. Đi, chúng ta đổi một thành phố mới. Em muốn đến nơi nào? Muốn mỹ lệ một chút, hay là phồn hoa một chút?"

Tư Mộ lắc lắc đầu, trả lời nói: "Ngư Ngư đi đâu, anh liền đi đó."

Vô Dược gợi lên khóe môi, vừa lòng cực kỳ. Lại hôn trên má anh một cái: "Thật ngoan, Tư Mộ của chị nghe lời nhất."

Bảo Bảo ngoan của cô nhất ngoan, thích anh nhất. Nếu nam nhân của cô ở thế giới nào đó cũng nghe lời như vậy, cô nhất định sẽ thắp hương bái Phật.

Biết nội tâm ý tưởng của cô, Tĩnh Dạ yên lặng không nói lời nào... Thật ra trước đó nó muốn nói cho cô, giá trị hắc hoá của nam thần đã đầy nhắc cô cẩn thận một chút, nhưng mà thấy cô cũng không phát hiện ra sự tồn tại của nam thần. Nó cũng liền nhịn xuống không nói cho cô.

Kỳ thật Tĩnh Dạ biết cô vì sao còn không có đoán được, bug còn không phải là phải dùng như vậy sao? Cho nên nó rất vui vẻ không nói cho cô. Dù sao giá trị hắc hoá trăm phần trăm, lại không phải lần đầu tiên. Phòng tối gì đó, nó vẫn rất chờ mong.

Nếu Vô Dược biết, khẳng định sẽ đánh chết cái hệ thống hố chủ nhân này.

Tư Mộ cũng cẩn thận hôn trên má cô một cái, đúng vậy anh nghe lời cô nhất. Cho nên cô nhất định không thể vứt bỏ anh nha!

——

Vô Dược quyết định đến Giang Nam, cảnh sắc ở mảnh đất Giang Nam đều tương đối tuyệt đẹp, hơn nữa còn được xưng là vùng sông nước. Là một loại phong cảnh mà Vô Dược tương đối thiên vị.

Cô là người tinh tế nhưng căn bản không chịu được cảnh khắp nơi bụi mù, suối nước róc rách, đá xanh trên đường, người đi đường phải bung dù.

Lúc này Vô Dược không lựa chọn đến thành phố lớn, mà lựa chọn một trấn nhỏ tương đối phồn hoa.

Trấn nhỏ là nơi có danh tiếng với cảnh đẹp nhất, cho nên cũng tương đối nhiều người. Hơn nữa trấn nhỏ này còn có một nơi có phong cảnh kỳ quái, bởi vì một đi không trở lại mà ra danh.

Cho dù phải đối mặt với cái chết, nhưng vẫn có rất nhiều người đi trước.

Nếu Vô Dược không nhớ lầm, nơi này hình như cũng có một vị đại Boss.

"..." Vô Dược có một loại cảm giác cô vẫn luôn đang giúp nam nữ chủ thanh trừ chướng ngại.

Chỉ là cũng không có biện pháp, ai bảo Bảo Bảo ngoan của cô cần đến. Dù sao nam chủ lúc trước trưởng thành nhanh như vậy ít nhiều cũng là nhờ bọn họ.

Vô Dược tìm được chỗ ở, liền thả Hồng Oán ra.

Sau khi Hồng Oán cảm giác được nơi này là địa bàn của ai, sắc mặt trắng bạch, có chút không thể tin được nói: "Cô... Cô không phải muốn tôi đi đánh hắn chứ?"

Vô Dược nhướng mày, nhàn nhạt nhìn cô, môi đỏ khẽ mở lạnh nhạt mở miệng: "Cô nói đi?"

Hồng Oán mặt hoàn toàn trắng, ngữ khí còn mang theo một chút sợ hãi: "Tôi... Tôi đánh không lại hắn..."

"Phụt." Vô Dược không nhịn được cười cười, thật ra cô biết rồi, cô cũng không muốn để Hồng Oán đánh nhau với hắn, Hồng Oán tuy rằng rất mạnh, nhưng có thể nói là yếu nhất trong Mười đại Quỷ Vương ở nhân gian này, Boss ở cửa đầu tiên đương nhiên không thể so với Boss ở cửa cuối cùng.

Nhìn thấy Vô Dược cười, Hồng Oán liền biết bản thân bị chơi. Không khỏi tức giận trừng mắt liếc nhìn cô một cái.

Sau đó trong lúc vô ý nhìn thấy sắc mặt của tiểu thiếu niên ngồi bên cạnh cô, lại nháy mắt yếu yếu xuống.

QAQ vì sao Quỷ Vương điện hạ muốn cùng nhân loại đáng giận này ở bên nhau. Vì sao hắn không thích quỷ, ngược lại lại thích một nhân loại. Cô ủy khuất, anh anh anh ~

09/08/2021
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 301: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (15)


?Chương 301?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (15)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Vô Dược đương nhiên cũng phát hiện ra hành động của bọn họ, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên đầu người bên cạnh cô, tiếp theo liền làm trò trước mặt Hồng Oán. Xoa nắn mái tóc mềm mại của anh.

Tư Mộ ngoan ngoãn mặc cô tàn phá kiểu tóc của mình, còn rất ngoan ngoãn cọ cọ vào tay cô.

Hồng Oán ở một bên hoá đá, QAQ vì sao vị Quỷ Vương Minh giới được triệu hồi ra này lại không có tiết tháo như vậy. So với những Quỷ Vương cao ngạo khác một chút đều không giống. Nhưng mà thời điểm anh đối mặt với cô, cô liền cảm thấy thật đáng sợ. Cảm giác so với Quỷ Vương khác cho cô còn đáng sợ hơn.

Sau đó Hồng Oán liền chậm rãi trầm tư. Kỳ thật cô biết có thiên sư triệu hoán Quỷ Vương, bởi vì muốn mở ra Minh giới đại môn lần nữa, đưa mọi loại quỷ trở lại. Chỉ là cô biết vị Quỷ Vương mà vị đệ nhất thiên sư triệu hồi ra kia. Cô triệu hồi ra một vị Quỷ Vương trong Thập điện vương, là vị ôn hoà nhất trong lời đồn nhưng lực lượng lại cường đại nhất trong Chín điện vương.

Cô thật sự nhìn không ra vị trước mắt này là ai, có lẽ là vị Quỷ Vương đời trước Thập điện vương, dù sao Quỷ Vương cũng sẽ về hưu, cảm thấy nhàm chán liền đáp ứng lại lời triệu hoán của nhân loại, Hồng Oán càng nghĩ càng cảm thấy có cái khả năng này.

Nhưng trong lòng theo bản năng nói cho cô, cũng rất có khả năng là người kia...

"Này!" Vô Dược nhìn Hồng Oán nói nói thất thần, bất đắc dĩ gọi một tiếng, muốn gọi tâm tư của cô trở về.

Vô Dược ngược lại không nghĩ tới quỷ vậy mà cũng biết thất thần, lần đầu tiên thấy còn cảm giác rất ngạc nhiên.

Tĩnh Dạ trong lòng lại yên lặng nói một câu, bình thường cô nhìn thấy lệ quỷ liền trực tiếp xuống tay, quỷ bình thường cô căn bản còn không thèm nhìn tới, cô sao có thể biết được quỷ có thể thất thần hay không a!

Hồng Oán nghe được âm thanh của cô, lấy lại tinh thần nghi hoặc mở miệng nói: "A? Làm sao vậy?"

Vô Dược lấy ra một cái túi nhỏ còn có một tờ giấy, sau đó mới mở miệng: "Đến lúc đó cô vẽ theo cái này là được, biết không?"

Hồng Oán cúi đầu nhìn thoáng qua, theo bản năng buột miệng thốt ra: "Kết giới?"

"Đúng!" Vô Dược gật gật đầu: "Đến lúc đó cô vẽ xong rồi không muốn chết liền chạy nhanh đi."

Hồng Oán ngẩn người, hỏi: "Đây là kết giới bắt quỷ?"

QAQ sẽ không thật là bắt quỷ đi? Cô sợ hãi.

"..." Vô Dược nhìn đến biểu tình của cô trong lòng yên lặng nói một câu: Hài tử, nội tâm có thể không cần phong phú như vậy được không?

Vô Dược bất đắc dĩ giải thích: "Không phải bắt quỷ, chỉ là che chắn hơi thở. Cô thiết lập xong không đi chẳng lẽ muốn chờ hắn phát hiện ra cô trợ giúp nhân loại, sau đó đem cô ăn luôn sao?"

"Đương nhiên không muốn." Hồng Oán đương nhiên trả lời nói. Sau đó mới phát hiện mình đang làm gì. Yên lặng hướng đồng loại của mình xin lỗi: Xin lỗi a, không phải cô muốn giúp nhân loại, mà là cô không muốn chết. Hắn cũng chớ có trách cô a! Cô cũng chỉ là muốn sống, muốn trách thì trách hắn quá chói mắt, sau đó để nữ ma đầu này coi trọng...

Hồng Oán nội tâm diễn còn không xong đột nhiên liền cảm giác được một ánh mắt lạnh căm căm. Cứng đờ ngẩng đầu, sau đó thấy anh không vui đang nhìn mình.

Hồng Oán khóc không ra nước mắt cô sao lại quên mất, Quỷ Vương cường đại có thể nhìn thấu tâm tư của cô.

QAQ cô sai rồi, về sau cô không dám lặng lẽ nói chuyện nữa.

Vô Dược lắc lắc đầu, vẫy vẫy tay để cô trở về vòng tay, thành công cứu vớt cô một lần. Giúp cô không bị ánh mắt giết chết.

Vô Dược sờ sờ đầu anh, nhẹ giọng hỏi: "Tư Mộ, em đói không?"

Tư Mộ lắc lắc đầu, môi ngoan ngoãn phun ra: "Mệt."

Vô Dược ôn nhu mở miệng, sau đó bế anh lên: "Vậy đi ngủ đi!"

Tư Mộ ngoan ngoãn ghé vào trên người cô, mặc cô đem bản thân ôm lên giường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 302: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (16)


?Chương 302?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (16)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Vô Dược nhìn anh đang an tĩnh ngủ, thì ra chỉ có thời điểm cơ thể anh lớn lên mới có thể mệt rã rời. Cho nên nói anh hiện tại sắp bắt đầu lớn lên, cũng không biết lúc này anh sẽ lớn lên bao nhiêu.

Vô Dược mạc danh cảm thấy nuôi lớn anh so với trước kia cô nuôi con còn có cảm giác thành tựu hơn. Rõ ràng thời gian nuôi con còn dài hơn. Ở thế giới nữ giả nam kia cô cũng từng nuôi anh. Nhưng chính là không có cảm giác thành tựu như hiện tại. Chắc là bởi vì trộm nuôi, có cảm giác kích thích đồng thời cũng thấy có chút thành tựu.

...

Hôm nay sau khi cô thăm dò qua địa phương của Quỷ vương xong. Lại đi xem anh có tỉnh lại hay không.

Vừa vặn anh vừa mới tỉnh, mê mang nhìn Vô Dược. Vô Dược cũng đánh giá anh.

Anh lúc này đây cũng lớn rất nhiều, thoạt nhìn có chín tuổi. Vô Dược vừa lòng sờ sờ đầu anh. Trước sau như một hỏi: "Cảm thấy thế nào? Có thấy không khoẻ không?"

Anh lắc lắc, vươn tay tựa hồ muốn ôm một cái. Vô Dược ôm anh vào trong lòng ngực. Cũng không bế anh lên giống như trước, lý do là — anh càng ngày càng cao, càng ngày càng không thể bế được.

Tư Mộ ngẩng đầu nhìn cô, con ngươi đen ngọc mang theo một chút nghi hoặc, tựa hồ đang hỏi vì sao cô không bế anh lên.

Vô Dược hôn hôn gương mặt anh, nhẹ nhàng giải thích nói: "Tư Mộ càng lúc càng lớn, về sau không thể bế được. Hơn nữa nam nữ có khác biệt, về sau chị cũng không thể ôm em giống như trước kia được."

Tư Mộ nghe được lời cô nói sau, ngẩn người, qua hồi lâu mới nhẹ nhàng phun ra: "Không cần trưởng thành."

"..." Vô Dược liền ngây người, đứa nhỏ này nói cái gì? Anh nói anh không cần trưởng thành, anh không lớn lên cô phải hoàn thành nhiệm vụ như thế nào? Anh không biết cô phải yên tâm để anh đi, sau đó cô còn đi tìm nam thần của cô.

Cô nuôi anh lâu như vậy chính là vì để anh nhanh lớn lên, anh vậy mà nói không cần trưởng thành, cô muốn tát cho anh một phát là sao đây?

Vô Dược thở dài, tận lực để âm thanh của mình bình tĩnh một chút: "Ngoan, không cần nói bậy. Em cần phải lớn lên biết không?"

Tư Mộ ngẩng đầu khó hiểu ta hỏi: "Vì sao?"

Chẳng lẽ cô ghét bỏ anh sao? Hay là nói cô mệt mỏi không muốn nuôi anh. Không, sẽ không. Cô mang theo anh lâu như vậy sao có thể sẽ không cần anh.

Chẳng lẽ... Cô muốn nuôi anh lớn lên, sau đó liền có thể tự mình đi tìm người cô vẫn luôn nói kia.

Anh thập phần bình tĩnh mở miệng hỏi: "Ngư Ngư là... nghĩ không cần em sao?"

Anh nói khiến tâm Vô Dược đột nhiên đau một chút, tuy rằng cô cũng không hiểu vì sao. Vô Dược theo bản năng ôm anh thật chặt, sau đó trả lời: "Đương nhiên không phải."

Anh nhẹ nhàng dựa vào cô, tiếp tục nhàn nhạt mở miệng: "Phải không?"

Cho dù phải... anh cũng sẽ không buông tay đâu! Nếu cô đã xâm nhập vào sinh hoạt của anh, vậy thì cô vĩnh viễn đều đừng nghĩ thoát khỏi anh.

Vô Dược tiếp tục trấn an nói: "Đương nhiên, chị vĩnh viễn đều sẽ không thể không cần Tư Mộ."

Vô Dược đột nhiên liền nghĩ, chờ anh trưởng thành, cô thật sự liền buông anh ra được sao? Mạc danh cảm thấy cảm tình của cô đối với anh, so với những thế giới trước, so với cảm tình cô đối với con còn sâu nặng hơn. Rõ ràng chỉ mấy năm mà thôi.

Tư Mộ đầu vùi trong cổ cô, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lộ ra nụ cười vặn vẹo chưa từng có từ trước tới nay.

Âm thanh anh thực nhẹ thực nhẹ, nhẹ đến mức Vô Dược đều sắp nghe không ra: "Đã nói rồi nha! Ngư Ngư cũng không thể vi phạm lời hứa nga. Nếu không... anh sẽ ăn em giống như bọn họ."

Sau đó chúng ta liền có thể hòa hợp nhất thể, sẽ không bao giờ tách ra đâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 303: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (17)


?Chương 303?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (17)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Thân thể Vô Dược run lên một chút, tràn đầy vẻ không thể tin được. Anh... anh... Mẹ nó... vì cái sợi len gì lại giống anh như vậy. Vì sao Bảo Bảo ngoan của cô cũng hắc hóa?

Chẳng lẽ là người thân cận với cô, cuối cùng đều sẽ giống anh như vậy một lời không hợp liền hắc hóa? Má ơi! Cô về sau cũng không dám nuôi ai nữa QAQ.

Cho dù anh là vai ác đại Boss cũng không thể một lời không hợp liền hắc hóa như vậy đi. Đều là cô nuôi anh hỏng, cô sai, tâm thật đau. Cô hình như cũng không có đem mặt hắc ám của bản thân biểu hiện ra trước mặt anh đi? Vì sao anh vẫn hỏng mất?

Tư Mộ ngoan ngoãn cọ cọ trong lòng ngực cô, khi cảm giác được thân thể cứng đờ của cô, mày nhăn lại, chậm rãi mở miệng: "Làm sao vậy? Ngư Ngư sợ hãi anh sao? Vì sao a? Rõ ràng anh yêu Ngư Ngư như vậy."

Vô Dược lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu, lấy ra kiên nhẫn và tính tình tốt khi cô dỗ nam nhân của cô: "Không có sợ hãi. Tư Mộ... Em còn nhỏ, về sau sẽ tìm được thích hơn."

Tư Mộ liền nắm lấy quần áo cô, nhẹ nhàng nói: "Sẽ không, sẽ không có thích hơn, thích Ngư Ngư nhất." Yêu em nhất, cũng chỉ yêu em, cho nên em cũng không cần thích người khác được không...

Vô Dược buông anh ra, nghiêm túc nói với anh: "Tư Mộ, em hiện tại chỉ là còn không gặp được người đối với em tốt hơn chị, cho nên em còn không hiểu. Về sau sẽ hiểu được."

Tư Mộ sắc mặt ám ám, cô vì sao phải giải thích với anh. Cô trước sau đều không muốn cùng với anh ở một chỗ. Anh lẩm bẩm nói: "Sao có thể còn có người tốt hơn so với Ngư Ngư."

Giọng nói anh thực nhẹ thực nhẹ, nói nhỏ thế cho nên cô câu nghe được câu không.

Vô Dược nhìn anh gục đầu xuống, tâm tình trong lòng cực kỳ phức tạp. Cô thật sự cảm giác anh rất giống rất giống. Chính là vì sao trong lòng, và trực giác lại không có cái loại cảm giác này đây? Hay là nói bởi vì anh quá nhỏ, không có lớn lên. Nhưng mà... ở thế giới nam giả nữ trang kia, anh cũng còn nhỏ a!

Vô Dược mê mang, nhưng cô hiện tại chỉ biết cô không muốn làm anh thương tâm. Cô bóp mặt anh nghiêm túc nói: "Việc này hiện tại chúng ta không cần thảo luận được không? Mọi việc đều chờ sau khi em trưởng thành mới nói được không?"

"Ân." Anh ngoan ngoãn lên tiếng. Chờ anh trưởng thành, cô liền không có bất cứ lựa chọn gì.

Vô Dược sờ sờ đầu anh, sau đó một lần nữa sửa sang lại tâm tình. Chuẩn bị mang theo anh đi thu phục vị Quỷ Vương kia.

Cô chuẩn bị lâu như vậy, hôm nay là thích hợp nhất. Qua hôm nay liền chờ tháng tiếp theo.

Người bình thường bắt quỷ đều chọn ngày dương tháng dương, Vô Dược cố tình lại ngược lại chọn một ngày âm tháng âm. Chỉ có lúc này quỷ khí mới nặng nhất, lực lượng cũng là mạnh nhất. Đối với Tư Mộ mà nói là thời gian tốt nhất để ăn cơm.

Vô Dược để Hồng Oán vẽ kết giới che giấu hơi thở ở gần đó. Vẽ cái kết giới này chủ yếu là sợ thời điểm đánh lên, quỷ khí của Tư Mộ và đối phương bị lộ ra. Sau lại đưa tới phiền toái không cần thiết.

Sau khi Vô Dược cảm giác được Hồng Oán rời đi, mới bắt đầu dẫn đối với phương ra tới.

Vị Quỷ Vương này tuy rằng thực lực là mạnh nhất, nhưng dung mạo lại xấu nhất, so với nhân loại bình thường còn xấu hơn vài lần.

Là nhan khống khi Vô Dược nhìn thấy hắn, liền có một loại cảm giác không nỡ nhìn thẳng. Trong lòng yên lặng nói một câu: Lớn lên xấu không phải ngươi sai, lớn lên xấu còn đi ra dọa người, vậy chính là ngươi không đúng rồi. Cho nên hôm nay ta tới chính là thay trời hành đạo.

Con quỷ kia cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp liền động thủ với bọn họ. Vô Dược không có lập tức để Tư Mộ giải quyết, dù sao cô là muốn bức hắn đến thời điểm lệ khí của hắn nặng nhất, mới để Tư Mộ cắn nuốt mới là tốt nhất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 304: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (18)


?Chương 304?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (18)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Trải qua thời gian hai năm, Vô Dược ngoại trừ học được những thứ Ly Thương dạy Vương Hâm Vũ, còn vận dụng rất tốt kỹ năng công lược. Hiện tại cô đối với việc bắt quỷ càng ngày càng thuận buồm xuôi gió. Có kỹ năng công lược, hiện tại cô tin cho dù là sư phụ của nữ chủ ở thời điểm mạnh nhất cũng không so được với cô hiện tại.

Vô Dược chậm rãi đùa với hắn, Quỷ Vương phát hiện đối phương cũng không có dụng tâm, càng đánh càng tức. Cuối cùng phát hiện bản thân từ đầu tới cuối đều bị cô đùa bỡn liền khó chịu, khi chuẩn bị phóng đại chiêu của mình, phát hiện bản thân lâm vào một trận pháp, một chút năng lực chống cự đều không có.

Chờ hắn phản ứng lại, đã chậm rãi bị Tư Mộ hút, khi hắn nhìn về phía Tư Mộ, vạn phần hoảng sợ, biểu tình một chút cũng không dám tin.

Sau khi giải quyết xong hết mọi việc Vô Dược đi đến bên cạnh anh, kéo tay anh chuẩn bị trở về, đối phương bỏ mình quá nhanh, khiến cho cô có cảm giác một chút thành tựu cũng không có.

——

Cùng lúc đó, trong sư môn của nữ chủ, sư phụ của nữ chủ nghe vài người hôm nay trở về bẩm báo, cau mày, bọn họ tìm lâu như vậy nhưng đến cả người cũng tìm không thấy. Thật vất vả mới tìm được, vậy mà lại để bọn họ chạy.

Hắn nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi mỹ lệ đang đứng một bên, ngữ khí rất không vui, nhưng chung quy vẫn mang theo một ít tôn kính: "Ly Thương, ngươi nói đi. Việc này ngươi tính toán giải quyết như thế nào?"

Ly Thương mở cây quạt trong tay ra, không chút để ý phẩy phẩy vài cái, sau đó mới chậm rãi trả lời: "Đệ tử của ngươi không phải đều nói rồi sao? Bọn họ cũng không làm việc thương thiên hại lí gì, ngược lại còn bắt giữ lệ quỷ, bảo vệ nhân gian. Đây không phải khá tốt sao?"

"Ngươi..." Nam nhân bị cô chọc tức, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói như thế nào.

Ly Thương cười cười, tiếp tục nói: "Tiêu Hoài, đừng tức giận. Nếu đồ đệ của ta thật sự dung túng hắn lạm sát kẻ vô tội. Ta sẽ tự mình giải quyết hắn."

Sư phụ của nữ chủ Tiêu Hoài sắc mặt không tốt nói: "Ta không có ý nhằm vào đồ đệ ngươi. Ta chỉ là sợ đồ đệ của ngươi bị hắn lừa."

Ly Thương lắc lắc đầu, sau đó chậm rãi nói: "Ta chưa bao giờ gặp qua người có tâm trí kiên định hơn đồ đệ của ta, bao gồm cả bản thân ta cũng hổ thẹn không bằng. Việc nó muốn làm không có người nào có thể ngăn cản, việc nó không muốn làm cũng không có bất luận kẻ nào có thể ép nó làm."

"Vậy... nếu nó không bị lừa, vì sao phải đem ác ma kia đi." Tiêu Hoài khó hiểu hỏi.

Ly Thương cười cười: "Ngươi vẫn luôn nói hắn là ác ma, nhưng trên thực tế hắn không phải cái gì cũng chưa làm sao? Hắn ngoại trừ âm khí lệ khí nặng một chút. Nào đã từng làm việc thương thiên hại lí gì? Các ngươi vẫn luôn nhốt hắn lại như vậy. Chờ đến một ngày nào đó hắn thật sự tức giận, sự tình không thể vãn hồi rồi. Các ngươi thật xác định các ngươi có thể đánh thắng hắn?"

Đương nhiên không thể! Nếu bọn họ có thể đánh thắng hắn cũng không đến mức chỉ là cầm tù hắn, mà không phải giết chết hắn.

Ly Thương châm chọc cười cười, cuối cùng nhàn nhạt mở miệng: "Trước khi hắn làm ra việc thương thiên hại lí, không ai có thể cướp đoạt sinh mệnh của hắn. Sai không phải đồ đệ của ta, mà là các ngươi.

Tiêu Hoài, ta biết ngươi suy nghĩ cái gì. Ta cũng biết mọi việc ngươi làm đều vì muốn tốt cho nhân gian. Nhưng mà, hãy cho bọn hắn một cơ hội được không?"

Tiêu Hoài nghiêm túc nhìn Ly Thương, thời điểm thấy vẻ mặt của cô không có một tia nói giỡn. Cuối cùng vẫn gật gật đầu: "Được rồi. Ta tạm thời nghe ngươi đi. Nếu bọn họ thật sự làm ra sự tình gì, kia không thể trách chúng ta không khách khí."

"Được." Ly Thương gật gật đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 305: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (19)


?Chương 305?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (19)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Vô Dược nhìn mưa bụi mênh mông ngoài cửa sổ, không nghĩ tới cô đến nơi này ở đã hai năm. Cũng không biết nguyên nhân gì, dù sao bọn họ đã không gặp qua những người trong sư môn của nữ chủ nữa.

Nam nhân mặc áo sơmi màu trắng, ôn văn nho nhã, tinh xảo tuyệt luân chậm rãi hướng cô đi tới. Ai có thể nghĩ đến, anh lúc trước vẫn là trẻ con, hôm nay vậy mà đã thành niên giống cô. Quan trọng là... anh so với cô cao hơn nhiều như vậy.

Tư Mộ duỗi tay ôm cô vào trong lòng, bản thân vùi đầu vào trong cổ cô, trong mắt tràn đầy tham luyến. Anh thành niên, dục vọng chiễm hữu trong ánh mắt so với anh hai năm trước, chỉ có hơn chứ không kém.

Vô Dược tùy ý để anh ôm, mấy năm nay. Cô càng ngày càng cảm thấy anh càng ngày càng giống. Nói đúng ra, cô trên cơ bản có thể khẳng định chính là anh. Nhưng còn thiếu một chút để xác định.

"Ngư Ngư..." Anh nhẹ giọng gọi cô, âm thanh như cũ mang theo tràn đầy lưu luyến si mê.

Khi còn nhỏ âm đọc không chuẩn, vẫn luôn kéo dài đến bây giờ. Cô cũng không bảo anh sửa lại, dù sao gọi ai cũng đều giống nhau, trước sau đều không gọi được tên cô Tình Vô Dược.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, nghi hoặc mở miệng: "Làm sao vậy?"

Anh lắc đầu nhẹ nhàng trả lời: "Không có việc gì."

Cô nhìn anh, sau đó nói: "Hôm nay sinh nhật của chúng ta nha, chúng ta đi ra ngoài chơi một ngày được không?"

Anh theo bản năng nắm chặt tay, một ánh mắt sợ hãi xẹt qua, cuối cùng biến thành khói mù. Bình tĩnh trả lời cô: "Được."

Vô Dược có chút thất thần, không biết nghĩ tới cái gì. Cũng không chú ý tới cảm xúc của anh.

Cuối cùng Vô Dược lấy lại tinh thần, duỗi tay xoa đầu anh, sau đó mới mở miệng nói: "Chúng ta hiện tại liền xuất phát đi."

"Ừm." Anh ngoan ngoãn lên tiếng, bộ dạng nghe lời so với biểu tình vừa nãy của anh hoàn toàn không giống nhau.

...

Chơi từ buổi sáng đến buổi tối, từ mưa bụi mông lung lại đến trời nắng, rồi đến tinh quang lấp lánh. Vô Dược cũng không biết bản thân thì ra là một người có thể đi dạo phố như vậy.

Hai người đi trên đường phố, có lẽ là bởi vì tết Thượng Nguyên*, cho nên rất nhiều cửa hàng đều đóng cửa, người đi trên đường cũng rất ít. Quỷ hồn cũng còn tốt, không tính là nhiều, ở đường phố tùy ý lắc lư.

*Tết Thượng Nguyên: Tết Nguyên Tiêu là ngày lễ hội cổ truyền tại Trung Quốc.

Rốt cuộc tuy nói hiện tại là mười bốn tháng bảy, nhưng Minh giới phát sinh việc như vậy, quỷ trong Minh giới không ra được, quỷ ngoài Minh giới cũng vào không được. Người tử vong ở nhân gian, hoặc là còn bồi hồi ở nhân gian, hoặc là đã bị lệ quỷ khác ăn, hoặc là trở thành lệ quỷ.

Vô Dược nhìn quỷ lang thang trên đường phố không có mục đích, sau đó xoay người hỏi: "Tư Mộ muốn cứu bọn họ không?"

Tư Mộ lạnh nhạt nhìn thoáng qua quỷ lang thang, anh đối với bọn họ cũng không có bất luận hứng thú gì, nhưng anh vẫn theo bản năng nhìn cô một cái, cũng không thấy cô có biểu tình gì, môi đỏ hé mở, nhẹ giọng hỏi: "Ngư Ngư muốn anh cứu bọn họ sao?"

Vô Dược vẫy vẫy tay, sau đó mở miệng trả lời: "Em không có cảm giác quá lớn, chỉ cần anh thích, cứu hay không đều không sao cả. Nhưng không thể làm tổn thương bọn họ nha!"

Tư Mộ gật gật đầu, anh biết cô là thiên sư, là loại người trừng trị cái ác và hướng thiện, là người sẽ xử phạt những người làm việc thương thiên hại lí*, anh biết cô khẳng định không thích anh làm những việc lạm sát kẻ vô tội. Cho nên anh cũng sẽ không làm.

*Thương thiên hại lí: Tàn nhẫn, nhẫn tâm, không có tính người.

Kỳ thật anh đối với những người này cũng không có cảm giác quá lớn, tuy rằng anh biết mình là Quỷ Vương của Minh giới, có cái nghĩa vụ kia. Nhưng anh thật sự không có một chút hứng thú, ngoài việc liên quan tới cô anh đối với những thứ khác đều không quan tâm, anh chỉ để ý cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 306: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (20)


?Chương 306?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (20)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Vô Dược thấy Tư Mộ hôm nay nghe lời như vậy, nhớ tới lúc trước từng nói một câu, nếu như có thế giới nào anh nghe lời như Tư Mộ, vậy thì tốt rồi. Ai có thể nghĩ đến, vậy mà lại chính là anh?

Vô Dược trong lòng lại yên lặng bỏ thêm một câu: Cho nên hắc hóa lên cũng đáng sợ giống nhau.

Vô Dược sóng vai đi bên cạnh Tư Mộ, sau đó đột nhiên nhìn thấy một bên mặt tinh xảo thập phần quen thuộc.

Cô có chút không thể tin được, bước chân không chịu khống chế tiến về phía trước. Duỗi tay kéo ống tay áo người kia lại, buột miệng thốt ra hai chữ: "Mộ Mộ."

"Cô có chuyện gì sao?" Thiếu niên quay đầu lại, ngũ quan vẫn tinh xảo như cũ. So với Bạch Cẩn Mộ cũng tương tự hơn 60%. Hơn nữa nếu trong trí nhớ không sai, người này là nam chủ.

Vô Dược buông hắn ra, lắc lắc đầu trả lời nói: "Không có việc gì... Xin lỗi, nhận sai người."

Cô biết rằng đối phương, cũng không phải anh ấy. Nghĩ nghĩ cũng đúng, Bạch Cẩn Mộ sao có thể xuất hiện ở đây? Trong lòng bất thình lình có chút mất mát.

Cảm giác không đúng này hoàn toàn khiến Vô Dược phát hiện ra vấn đề.

Cô mang chút tức giận gọi Tĩnh Dạ: Tiểu Dạ Dạ, không giải thích một chút đây là có chuyện gì sao?

Tĩnh Dạ xấu hổ ho khan vài tiếng, sau đó mới chậm rãi giải thích: Ký chủ, cô có phát hiện, cô ở thế giới này đặc biệt nhớ đến nam thần ở thế giới nào đó không?

Vô Dược suy tư một chút sau đó nói: Vì vậy nên?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Nói cách khác, ở thế giới này bởi vì tăng thêm 30% tình cảm sinh ra bug là, tình cảm của cô đối với hắn sẽ nảy sinh trên một nam thần ở một thế giới nào đó.

Vô Dược trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì, bởi vì thế giới này cô thường nghĩ đến Mộ Mộ. Đặc biệt ở thời điểm cảm thấy Tư Mộ giống anh, cô liền càng điên cuồng nhớ tới Mộ Mộ.

Vô Dược vẫn duy trì nụ cười của mình, sau đó ôn nhu hỏi Tĩnh Dạ: Cho nên nói cô đã sớm biết trước phải không?

Tĩnh Dạ cảm giác Vô Dược đã rất lâu đều không có đối với cô ôn nhu như vậy, cho nên cũng không nghĩ nhiều, liền thành thật trả lời: Đúng rồi! Thời điểm cô ôm nam thần đi tôi đã biết.

Vô Dược đột nhiên rất muốn đánh hệ thống làm sao bây giờ? Cho nên nó biết, nhưng chính là không nói cho cô phải không? Cô muốn khiếu nại Tĩnh Dạ. Quá tức giận, loại hệ thống này cô muốn có tác dụng gì?

Tĩnh Dạ bất tri bất giác phản ứng lại, khuôn mặt khóc lóc nói với cô: Cái đó... Ký chủ, cô đừng tức giận được không. Không phải tôi không muốn nói cho cô, chỉ là... chỉ là...

Vô Dược bảo trì xúc động muốn đánh cô, nói: A? Chỉ là cái gì?

Tĩnh Dạ nhược nhược nói: Tôi không phải, chỉ là muốn khảo nghiệm một chút tình cảm của hai người sao...

Vô Dược nhẹ nhàng nói một câu: Cô có thể yên lặng mà đi rồi, tạm biệt.

Sau đó tức giận che chắn Tĩnh Dạ, Tĩnh Dạ sờ sờ cái mũi của mình, cô có dự cảm không tốt lắm.

Sau khi cắt đứt liên hệ với Tĩnh Dạ, Vô Dược mới lấy lại tinh thần. Ngẩng đầu lên nhìn, không biết Tư Mộ đã đứng trước mặt cô từ lúc nào.

Anh nhìn cô, nhẹ nhàng mà hỏi: "Em đang nghĩ cái gì? Em quen người vừa nãy?"

Vô Dược lắc lắc đầu, trả lời nói: "Không có việc gì, em không quen biết người vừa nãy. Chỉ là nhận sai người mà thôi."

"A!" Anh nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó lại hỏi: "Mộ Mộ là ai? Lớn lên rất giống hắn sao?"

"..." Vô Dược đột nhiên phát hiện bản thân không thể nói tiếp, hiện tại đã có thể khẳng định trăm phần trăm nam nhân trước mắt chính là anh. Nếu cô nói Mộ Mộ chính là anh, anh khẳng định không tin.

Lại không thể nói với anh Mộ Mộ là ông xã trước kia của cô, sau đó nói ông xã của cô thật ra là anh đi? Cô dám cam đoan, nếu cô dám nói những lời này anh khẳng định sẽ tức giận ngay lập tức.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 307: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (21)


?Chương 307?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (21)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Vô Dược đang suy nghĩ, thời điểm muốn trả lời anh. Anh lại tiếp tục hướng cô tung ra một cái bom: "Mộ Mộ chính là người em vẫn luôn muốn tìm sao?"

Vô Dược phải nói như thế nào? Nói kỳ thật người cô vẫn luôn đang tìm chính là anh. Anh sẽ tin tưởng sao? Anh khẳng định không tin, hơn nữa còn sẽ cảm thấy cô lừa anh, ừm, lại là vì người khác.

Nếu nói không phải anh, kết quả so với nói là anh cũng không khác biệt. Dù sao thì cô không dám nói là anh, còn phải anh hay không, hậu quả đều như nhau.

Vô Dược khóc không ra nước mắt, vì cái quỷ gì đột nhiên cảm thấy giống rơi vào cái vấn đề: Bà xã và mẹ anh đồng thời rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai trước? Vì sao cô lại phải lâm vào trường hợp xấu hổ như vậy?

Anh cúi đầu, tay nắm lấy cằm cô, khiến cô ngẩng đầu lên nhìn anh, nhẹ giọng hỏi: "Vấn đề này khó trả lời như vậy sao?"

Trong lòng Vô Dược: Đương nhiên là có! Chỉ là nếu anh không tức giận, đây căn bản không phải vấn đề. Nhưng mà, anh không tức giận, cơ bản là không tồn tại.

Thời điểm Vô Dược thật sự không biết trả lời như thế nào, đột nhiên nghĩ ra một cách: "Đương... Đương nhiên không phải, người em muốn tìm kia không tên Mộ Mộ. Về... Về sau sẽ nói cho anh."

"Phải không?" Tư Mộ thả tay, buông cô ra.

Vô Dược cảm thấy mình tựa hồ càng bôi càng đen, nhưng lời nói, đã nói ra cũng không thể thu hồi, sau đó nhẹ nhàng ứng thanh: "Ừm."

Kỳ thật cô cũng không tính là lừa anh, cô còn không biết tên thật của anh gọi là gì, cho nên cũng không phải đơn thuần là tìm Mộ Mộ. Người cô muốn tìm chỉ là anh.

Tư Mộ gục đầu xuống, trong con ngươi Vô Dược không nhìn thấy, hơi thở hắc ám quay cuồng trong mắt anh. Bàn tay chậm rãi nắm chặt.

Cô đang nói dối! Lâu như vậy tới nay, cô lần đầu tiên nói dối anh. Cô trước kia chưa bao giờ nói dối anh. Bởi vì một người nam nhân, cô vậy mà nói dối anh.

Vô Dược nhìn anh không nói một lời, đột nhiên không biết bản thân nên dỗ anh như thế nào.

Cô chủ động dắt tay anh, sau đó nhẹ giọng nói: "Chúng ta về nhà được không?"

"Được." Anh ngoan ngoãn đáp lại cô, bộ dạng hiện tại, tựa hồ so với anh bình thường cũng không có bất luận điểm gì khác nhau.

Nhưng Vô Dược lại cảm thấy trong lòng mình nao nao, căn cứ theo điều cô biết về thói quen của người nam nhân này, anh sao có thể dễ dỗ dành như vậy? Cô còn không có làm cái gì đâu, anh đã không tức giận rồi?

Không có khả năng, lấy hiểu biết của Vô Dược đối với anh, anh không có khả năng không tức giận. Chỉ có thể nói là yên lặng trước bão táp, anh càng bình tĩnh liền càng nguy hiểm.

Vô Dược tựa hồ đã có thể phỏng đoán anh sẽ làm ra việc gì.

Nhưng mà...

Nhìn thấy anh so với bình thường giống nhau, tắm rửa xong liền nằm trên giường, chờ đợi cô.

Vô Dược không khỏi cảm thấy bản thân suy nghĩ nhiều, trong lòng yên lặng nói với chính mình: Có lẽ anh trong thế giới này thật sự không giống, dù sao anh trước kia cũng nghe lời như vậy. Cô làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ không hỏi lý do. Không hề nghi ngờ chấp hành lời cô nói với anh.

Có lẽ thế giới này anh thật dự là một Bảo Bảo ngoan, là loại tính tình đặc biệt đặc biệt tốt kia.

Vô Dược tựa hồ đã quên mất, người hai năm trước kia hắc hóa là ai.

Người tính tình đặc biệt đặc biệt tốt, sẽ nói ra lời đáng sợ như vậy sao?

Tư Mộ vẫn như mọi khi, đưa cho cô một ly sữa ấm.

Vô Dược nhìn anh cũng không có hành động kỳ quái gì khác, cũng không có biểu tình kỳ quái gì. Liền tiếp nhận sữa bò anh đưa cho, uống xong liền nằm trên giường ngủ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 308: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (22)


?Chương 308?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (22)??

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Kỳ thật Vô Dược uống xong, cũng không lập tức ngủ, sau khi phát hiện bản thân cũng không có kỳ quái khác thường gì, mới an tâm ngủ.

Thời điểm ngủ đến mơ mơ màng màng, cô đột nhiên chậm rãi mở mắt.

Thấy người trước mắt nằm bên cạnh nhìn cô, cô không thể tin được xoa xoa đôi mắt. Suy tư vài lần, mới mở miệng nói: "Mộ Mộ, em lại mơ thấy anh."

Trước mặt cô là khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên, khóe môi hơi hơi giơ lên, nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Phải không? Em rất thường xuyên mơ thấy anh sao?"

Vô Dược gật gật đầu, ngoan ngoãn trả lời: "Đương nhiên, đặc biệt ngần ấy năm, đặc biệt đặc biệt thường xuyên mơ thấy anh."

Biểu tình của thiếu niên cứng đờ một chút, tiếp tục mở miệng hỏi: "Thường xuyên mơ thấy anh như vậy, em yêu anh sao?"

Vô Dược cười cười, duỗi tay xoa tóc của anh, sau đó mới trả lời nói: "Đương nhiên, không yêu anh, em còn có thể yêu ai nha?"

Ý cười châm chọc trên khoé môi củaTư Mộ càng sâu, anh thừa nhận anh hạ dược với cô. Một loại dược khiến người khác mơ hồ, sau khi uống vào rồi đi ngủ, khi tỉnh lại nhìn thấy người khác, sẽ biến thành người mà cô muốn thấy nhất.

Cô chưa bao giờ gọi anh là Mộ Mộ, hơn nữa anh hôm nay chính tai nghe thấy cô gọi người khác là Mộ Mộ.

Anh trở mình, đè cô ở dưới thân, một ngụm cắn lên môi cô, đáy mắt rất nhiều thần sắc hỗn tạp, có dục vọng điên cuồng chiếm hữu, có một chút bi thương, còn có một chút trào phúng.

Môi đỏ nhẹ lẩm bẩm: "Tư Mộ, Tư Mộ, nhớ Mộ Mộ phải không? Thật đúng là một cái tên châm chọc nha..."

——

Vô Dược mở đôi mắt mỏi mệt, đột nhiên cảm thấy cả người mình đau nhức. Cảm giác lạnh lẽo quen thuộc trên cổ tay truyền đến, khiến cô trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Bên hông còn có hai bàn tay to giữ chặt, hô hấp đều đều chậm rãi phả xuống đầu cô.

"..." Vô Dược bất đắc dĩ liếc liếc mắt nhìn cái dây xích dưới chân, anh là cảm thấy thế giới trước, không để cô với xích sắt gặp mặt. Anh rất không cam lòng phải không?

Vô Dược đột nhiên rất tò mò anh tìm đâu ra xích sắt? Vì sao xích sắt ở mỗi thế giới đều thích hợp như vậy, vòng của xích sắt vừa vặn tốt, thích hợp giữ chặt tay chân, không lớn không nhỏ cũng không làm đau cô, cũng không dễ dàng tuột ra. Hơn nữa chiều dài vừa vặn tốt, cũng không nặng, chỉ giống như mang theo đồ trang sức, nhưng mà rất chắc chắn, cô cũng không thể phá vỡ nó. Hơn nữa kiểu dáng ở mỗi thế giới đều không giống nhau.

Vô Dược nhìn người trước mắt, sau đó nhớ tới giấc mộng của cô. Bất đắc dĩ thở dài, cô tựa hồ nói rất nhiều lời không nên nói.

Phỏng chừng anh không có khả năng sẽ buông cô ra nhanh như vậy. Vô Dược đã từ bỏ giải thích, dụi vào trong lòng ngực anh, tiếp tục ngủ.

Chờ sau khi cô nhắm mắt lại, anh mới chậm rãi mở ra. Cô... Không tức giận? Hay là bởi vì hiệu quả của dược còn chưa hết?

Anh theo bản năng hy vọng là điều trước, nhưng lại cảm thấy tựa hồ không có khả năng.

Bất quá mặc kệ là cái nào, anh tuyệt đối sẽ không buông cô ra. Anh không có khả năng buông cô ra.

Anh sao có thể để cô mỉm cười xoay người ôm ấp với một người khác đây? Cô rõ ràng thuộc về anh a!

Nghĩ nghĩ, đôi mắt của anh càng ngày càng tối tăm. Nhưng mà một câu nói của cô hoàn toàn đánh gãy anh.

Cô nhẹ giọng nỉ non nói: "Tư Mộ... Thật lạnh, giúp em với cái chăn."

Tư Mộ vừa mới đang bổ não suy nghĩ vô hạn, nháy mắt đã bị một câu của cô đánh tan không còn gì. Ngây người thật lâu mới phản ứng lại.

Yên lặng kéo chăn ở bên cạnh, sau đó đắp lên trên người hai người.

Anh ôm cô chặt hơn nữa, ý cười trên khóe môi càng ngày càng thâm, nhưng lúc này đây là thật sự vui vẻ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 309: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (23)


?Chương 309?

??Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (23)??

Edit by Thuần An

♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️  •  ♓️ >

Thời điểm Vô Dược lại lần nữa tỉnh ngủ, sắc trời đã tối sầm. Người bên cạnh đã không còn nữa.

Thời điểm Vô Dược còn không có phản ứng lại, đèn chậm rãi bị mở ra. Tư Mộ bưng đồ ăn trong tay, chậm rãi đi qua.

Sau khi thấy cô tỉnh lại, khóe môi chậm rãi có một độ cung, tuy không rõ ràng, nhưng Vô Dược vẫn thấy.

Vô Dược vốn đang muốn biểu hiện tức giận một chút, nháy mắt lại bình tĩnh lại.

Tư Mộ đặt đồ ăn bên cạnh giường, ôm cô hôn liên tục.

Cô nhìn anh, chớp chớp mắt, thời điểm muốn nói gì đó, lại không biết bản thân nên nói gì. Cuối cùng chỉ nói: "Em đói bụng."

Tư Mộ nhìn khuôn mặt mỏi mệt của cô, có chút đau lòng. Cuối cùng hôn hôn mặt cô, sau đó đưa thức ăn qua, nhẹ nhàng mở miệng: "Anh đút em."

Vô Dược không cự tuyệt, Tư Mộ cầm lấy cái muỗng, một muỗng một muỗng đút cho cô. Bỗng nhiên liền nghĩ đến khi anh còn nhỏ, cô cũng một muỗng một muỗng đút anh như vậy.

Rõ ràng khi anh còn nhỏ, cô thích anh như vậy, vì sao anh trưởng thành, cô lại thích người khác.

Vô Dược ngẩng đầu thấy anh đang không biết suy nghĩ gì đó, nhìn đến cảm xúc trong đáy mắt của anh, Vô Dược mặt đen xuống.

Cô chỉ biết nhất định không thể để người nào đó tiếp tục nghĩ linh tinh nữa, nói cách khác cô cũng đừng mong thoát khỏi cái xích sắt này.

Cô ôn nhu đánh thức anh: "Tư Mộ, anh đang nghĩ gì đấy?"

"Hả?" Tư Mộ lấy lại tinh thần, nhưng trong lúc nhất thời còn không có phản ứng lại cô nói gì.

Chờ sau khi phản ứng lại, anh mới đáp lại một câu: "Không có việc gì."

Vô Dược nhìn anh, cảm thấy anh hẳn đã bình tĩnh lại, sau đó mới chậm rãi nói với anh: "Tư Mộ, anh tin có kiếp trước kiếp này không?"

Tư Mộ có chút khó hiểu vì sao cô lại nói như vậy, làm Quỷ Vương Minh giới, anh tuy rằng không còn nhớ rõ đoạn ký ức ở Minh giới kia. Nhưng thông qua kiến thức cô dạy cho anh, cho nên anh đương nhiên: "Anh tin."

Vô Dược cắn một cái lên môi anh, sau đó mới chậm rãi nói: "Mặc kệ anh tin hay không, nhưng mà em vẫn muốn nói với anh. Người em vẫn luôn tìm kiếm chính là anh, người kiếp này em vẫn luôn đợi cũng là anh, thật ra anh cũng không phải Quỷ Vương."

Tư Mộ nhìn cô, không biết bản thân có tin tưởng hay không. Kỳ thật anh vẫn nguyện ý tin tưởng cô.

Căn cứ vào biểu hiện lúc này của cô mà nói, việc cô nói trăm phần trăm là thật.

Tuy rằng chỉ cùng cô sinh hoạt mấy năm, nhưng cũng là cả đời ở nhân gian của anh, từ khi anh sinh ra đến bây giờ, người bên cạnh anh cũng chỉ có cô.

Mỗi ngày sớm chiều ở chung, anh đối với tính tình của cô cũng có hiểu biết. Nếu, anh không phải người cô muốn tìm. Cô không có khả năng không tức giận. Căn bản không có khả năng đối với anh thân mật giống như hiện tại vậy.

Ngay cả anh cầm tù cô, cô cũng không tức giận. Tựa hồ là rất hiểu biết tính tình của anh.

Tuy rằng anh rất không muốn, người cô thích không phải anh hiện tại, nhưng ít ra cũng là anh. Nghĩ đến đây, anh vẫn rất vui vẻ.

Tư Mộ theo bản năng hỏi một câu: "Thật sao?"

Vô Dược gật gật đầu, khi đối diện với đôi mắt của anh, không chỉ là sủng nịch bình thường mà còn nhiều hơn một phần thâm tình. Cô mở miệng nói: "Em tin tưởng trên thế giới này, ngoại trừ anh, em đối với những người khác sẽ không có tính tình như vậy tốt."

Không chỉ là trên thế giới này, rất nhiều rất nhiều thế giới. Chỉ có anh, cô mới có thể bình tĩnh không giới hạn như vậy.

Cô không phải không có tức giận qua, nhưng cũng biết mọi việc anh làm. Chỉ là, là bởi vì quá yêu cô.

Cô cũng biết thật ra trong rất nhiều thời điểm, anh cũng dung túng cô.

Cô nguyện ý lui bước, nhưng không đại biểu là cô thua. Cô thoái nhượng, chính là đổi lấy thâm tình của anh.

Chỉ có thể nói cô đối với yêu và giết không có bất luận cảm giác gì. Cô vẫn là thích, dành thời gian cho anh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom