Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 380: Cút Ra Khỏi Y Quán


Trong y quán,
- Ca Ca, sao thế? Sao thế?
Thiên Nhi thấy ca ca trở với áo quần rách rưới không chịu nổi, trên thân còn có vết máu.

Thiên Nhi nước mắt sắp chảy hỏi.
Hướng Thiên cười cười định xoa đầu muội muội mình nhưng thấy tay mình toàn máu đen, hắn vội rụt tay lại cười nói.
- Ca không sao? Nhìn nè, toàn vết trầy da, chả có vấn đề gì lớn.

Thiên Nhi không cần lo lắng.

Ca đi tắm thay áo quần đã.
Hướng Thiên sau khi kết liễu hai con Ác Quỷ, hắn cũng không dây dưa ở đó mà liền trở lại y quán.

Vừa vào, tất cả mọi người nhìn hắn như thấy quỷ.
Khi Hướng Thiên rời đi không lâu, từ phương hướng hắn rời đi truyền đến tiếng nổ, tiếng rít gào của Ác quỷ, tiếng khóc của trẻ nhỏ cực kỳ chói tai, tiếng chiến đấu.

Trong y quán mọi người ôm thành một đoàn mà sợ hãi.

Đến mấy tên Những Kẻ Gác Đêm cũng chân tay bủn rủn.


Năng lượng và quỷ khí kèm theo tiếng nổ cũng đủ thấy chiến đấu kịch liệt đến mức nào.

Nếu bọn hắn ở gần đó sẽ bị áp lực từ cuộc chiến ép cho học máu chứ đừng nói là tham dự vào.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hướng Thiên kiểm tra thân thể một lần.

Hắn cẩn thận quan sát thì phát hiện các vết thương đã có dấu hiệu lành lại.
- Phật Môn ma pháp thật sự là kỳ diệu.

Càng tu luyện, thân thể càng như sắt thép, vết thương lại có thể nhanh chóng lành lại.

Thật sự kỳ diệu.
Hắn khoát vào một bộ đồ màu xám rồi ra xem tình hình thư quán.

Khi thấy hắn, mọi người ánh mắt trở nên tôn kinh hơn.

Hướng Thiên chỉ lắc đầu, không để ý.
Hắn đến xem vết thương cho đám người Lão Đoàn cùng Những Kẻ Gác Đêm, vết thương không có chuyển biến xấu, rất tốt.
- Thiên Nhi, mệt không?
Hướng Thiên thương yêu hỏi muội muội nhỏ của mình.
- Không, muội không mệt.
- Uh, vậy tí nữa trời sáng, muội không cần làm gì cả.

Phải đi ngủ nghe chưa?
Thiên Thiên gật gật đầu, dựa người vào tay hắn, Hướng Thiên thấy thế thì lắc đầu, biết được muội muội mình rất mệt nên cũng không động, để muội muội dựa vào.
Bên ngoài, trời tờ mờ sáng, một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên.

Hướng Thiên nhướng mày, cảm nhận một chút rồi sau đó không để ý đến.
Người đến là một nhóm mười người, dẫn đầu là hai Kẻ Hành Quyết, phía sau là Những Kẻ Gác Đêm.
Bọn họ vừa đến y quán thì thấy hai Kẻ Gác Đêm đứng gác, hai người Kẻ Hành Quyết lên tiếng trao đổi gì đó.

Hai kẻ này không vào y quá mà hướng trong thôn đi nhanh.
Mấy Kẻ Gác Đêm Còn lại thì vào y quán, trong đó còn có một Ma Y Sư.

Người này khá trẻ tuổi, khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, mặc một chiếc áo khoác đỏ đậm rất bắt mắt, trên áo in rõ Y Các dấu hiệu.
Vừa đi vào, thấy trong y quán có rất nhiều người.

Bọn họ liền xua đuổi thôn dân vào một góc.

Giọng nói gắt gỏng, còn có sô đẩy người, phải biết trong y quán chủ yếu là người già, phụ nữ và trẻ con.
Hướng Thiên thấy mấy tên này vào y quán mà không chút chào hỏi.

Còn tự tiếng đi chuyển đồ đạt rồi, xua đuổi người trong thôn thì nhíu mày.

Sau một lúc, tên trẻ tuổi Mà Y Sư lên tiếng quát.
- Là ai trị liệu cho những người này?
Hướng Thiên nghe tiếng quát thì nhíu mày.

Thiên Nhi đang dựa vào hắn lim dim ngủ thì giật mình tỉnh lại.

Trên mặt nàng hiện lên sợ hãi túm chặt vai Hướng Thiên.
Hướng Thiên chưa lên tiếng thì một loạt ánh mắt trong y quán nhìn về phía hắn.
Tên trẻ tuổi Ma Y Sư thấy thế liền nhíu mày, sau đó tức giận, vừa đi đến gần Hướng Thiên và Thiên Nhi vừa quát lớn.
- Ta được biết, y quán này là một lão già họ Nhạc mở.

Ngươi là ai, không có Y Các cho phép, ngươi lại dám tự tiện…
- Bốp
Một cái tát trời giáng đánh thẳng vào mặt tên trẻ tuổi Ma Y Sư.

Người xuất thủ là Hướng Thiên, trong lòng hắn có chút giận giữ nên xuất thủ rất mạnh tay.

Tên trẻ tuổi Ma Y Sư bị một cái tát này đánh bay thẳng ra cửa.
Hướng Thiên nãy giờ đã nhịn mấy tên này, vào nhà hắn không chào hỏi.

Tự tiện xua đuổi thôn dân, làm đây như nhà mình, còn lớn tiếng quát mắng, làm Thiên Nhi giật mình.

Các ngươi nghỉ lão tử ăn chay sao.
Mọi người trong y quán sửng sờ tại chỗ, không nghỉ đêm, người ăn mặt y sư cao cao tin thượng kia lại bị một cái tát đánh bay.
- Két..
Những Kẻ Gác Đêm vừa đến tỉnh lại từ trong sửng sốt.

Kẻ đứng đầu rút vũ khí bên hông, quát.
- Ngươi dám …
- Bốp
Chữ ‘thủ’ chưa thốt ra khỏi miệng hắn thì bột bàn chân đã đáp vào mặt hắn.
Hướng Thiên tát bay tên này thì cũng không dừng tay, khi đám người còn đang sửng sốt thì hắn đi lên một bước, tung một cú đá tạt ngang vào thẳng đầu tên đứng đầu Kẻ Gác Đêm.
Từ lúc đám người này vào y quán, hắn đã quan sát kỹ bọn chúng.

Kẻ trẻ tuổi Ma Y Sư kia chỉ là trung đẳng sơ kỳ, còn kẻ vừa bị đá bay là kẻ mạnh nhất trong đám Những Kẻ Gác Đêm có mặt, trung đẳng cấp một phù thủy.

Đã yếu còn ra gió, không bị hắn bụp đúng là mới lạ.
- Cút ra khỏi y quán.
Hướng Thiên tỏa ra sát khí đáng sợ, hai mắt hắn lặp loè sát khí nhìn chằm chằm những tên mới đến Kẻ Gác Đêm còn trong y quán.
Hướng Thiên cố gắng khống chế sát khí của mình để không phát tiết ra ngoài toàn tộ.


Hắn biết rõ, ẩn sâu trong linh hồn, sát khí hắn kinh khủng bao nhiêu.

Hắn mang theo thứ sát khí này từ kiếp trước, nếu toàn diện bộc phát, đám người ở đây sẽ trở nên em điên dại vì tinh thần và linh hồn bị cực độ sợ hãi trùng kích.
Nhưng dù vậy, hắn đã giấu đi rất nhiều sát khí nhưng cũng vẫn còn quá kinh khủng.

Thôn dân nhìn hắn như nhìn thấy ác ma, co rút lại một gốc.

Mấy tên Kẻ Gác Đêm như bị quái thú đáng sợ nhìn chằm chằm, cả cơ thể động cứng tại chỗ, lấy gì mà đi chuyển.
- Ca Ca..
Thiên Nhi thân thể đứng phía sau hắn run run.

Hướng Thiên thấy mình thất thố, vội thu lại sát khí.
Đám người Kẻ Gác Đêm như được đại xá, ngả trên đất, sau đó mới lết ra khỏi y quán.

Bọn họ sợ rồi, người trẻ tuổi kia quá đáng sợ rồi, còn đáng sợ hơn cả Ác Quỷ bọn hắn từng gập.

Đối mặt với hắn, cảm giác như thấy cái chết đang chờ đợi.

Chỉ cần một hành động ngu xuẩn sẽ bị xé thành hai mảnh.
- vút, vút
Đám người Kẻ Gác Đêm vừa lết ra khỏi y quán thì hai thân ảnh từ xa lao vút lên.

Hai người này chính là hai kẻ Hành Quyết lúc nãy.
Bọn họ thấy Ma Y Sư trẻ tuổi bất tỉnh trên đất, trên má in rõ một bàn tay năm ngón rõ ràng.

Bên kia thì tên cầm đầu Kẻ Gác Đêm đang choáng váng bò dậy từ dưới đất.
- Chuyện gì xảy ra lẻ đây? Vừa rồi sát khí là sao?
Hai người bọn hắn đang thăm dò chiến trường mà tối qua Hướng Thiên để lại.

Vừa đến nơi, cả hai nhìn thấy chiến trường mà chết lặng, nhà cửa đổ nát, trên đất xuất hiện không biết bao nhiêu hố lớn nhỏ, đến khi thấy xác của hai con Ác Quỷ đang bị ánh sáng ăn mòn thì khiếp sợ.

Một con thân thể thủng lỗ chỗ khó nhìn, một tên còn đáng sợ hơn là bị xé xác.
- Là … là người bên trong..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 381: Gặp Lại Tôn Như


- Là ta đánh bọn chúng, có vấn đề sao?
Hướng Thiên từ trong y quán đi ra, lạnh lùng nói.

Hắn tâm tình đang không tốt cũng không khách sáo với hai tên này.
- Ngươi biết là ngươi đang chống đối người thi hành công vụ sao?
Một tên thầy Hướng Thiên không chút khách sao thì lạnh giọng nói.
- Vậy công vụ của ngươi là gì?
Hướng Thiên cười lạnh lùng nhìn hai tên Kẻ Hành Pháp này.
- Chúng ta nhiệm vụ là đến cứu người, bảo vệ dân làng, tiêu diệt Ác Quỷ.

Ngươi lại dám đánh người chúng ra.
Một tên lạnh lùng, cả người khí thế kéo lên.
Hướng Thiên nhìn hai người này kỹ hơn một chút, tuổi không lớn, trong khoảng ba mươi, một người trung đẳng cấp hai, một người cấp ba.

Có điều, nhìn sơ thì thực lực số hai con Ác Quỷ kia thì con kém xe, đến tiêu diệt ác Quỷ, đến làm thức ăn thì có?
- Ồ, vậy là các ngươi có quyền tự tiện xông vào y quán, xua đuổi thôn dân bên trong, quát mắng chủ nhà.


Đây là cách các ngươi cứu người và bảo vệ dân làng? Còn về Ác Quỷ, nếu chờ các ngươi đến, thôn này còn người sống sao?
Hướng Thiên mỉa mai nhìn hai người này.
Hai người kia nghe thế thì nhíu mày.

Nhìn đám người Những Kẻ Gác Đêm và tên Ma Y Sư trên đất.
Hướng Thiên chưa dừng lại mà nói tiếp.
- Đây là cách mà các ngươi giúp người? Nghe nói Kẻ Hành Quyết các ngươi là người phải đối đầu trực tiếp với Quỷ Quái? Tỷ lệ tử vọng sẽ rất cao, vậy ta muốn hỏi, các ngươi bán mạng để làm gì? Bảo vệ người thường hay là đám người cao cao tại thượng kia?
Hướng Thiên lạnh lùng liếc mắt châm chọc bọn hắn.

Hắn thật ra chả có hứng thú với đám người này nhưng cái thái độ khinh người nhiều, nghĩ mình hơn người làm hắn khá khó chịu.

Nếu khinh người, hắn nên khinh thường đám này mới đúng.
- Hừ, ngươi là kẻ tấn công trước mà dám mở lời châm chọc chúng ta sao? Thật nghĩ bọn ta không dám làm gì ngươi?
Nếu đúng như những gì Hướng Thiên nói, thì đúng là bọn hắn đuối lý.

Có điều bọn hắn dù sao cũng là người có danh vọng, hơn nữa là người của chính phủ, đến đâu cũng được người khác tôn kính, dù không thì cũng không đến nổi như thế này.

Bị một tên nhóc khinh thường thẳng thừng như vậy.
- Làm gì ta? Đánh ta sao? Các ngươi dám động thủ không?
Hướng Thiên lạnh lùng nhìn hai người, động thủ, thử thì sẽ biết.

Từ khi đến thế giới này, hắn chưa xuất thủ giết người.

Nếu thật sự muốn thử nhẫn nại của hắn, hắn không ngại để cả đám này làm kẻ chết đầu tiên trong tay hắn ở thế giới này.
Hắn tâm tình không hiểu sao hôm nay có chút kích động.

Từ khi diệt xong hai con Ác Quỷ kia, trong lòng hắn có chút khó chịu, có cảm giác đè nặng.

Nó như một điềm báo, cũng vì thế mà tâm tình hắn có chút kích động, dễ bực tức.
Vừa dứt lời, quanh thân thể Hướng Thiên hiện lên sát khí, lần này sát khí lại gấp bội lúc này.

Hai mắt hắn lóe lên ánh sáng đáng sợ, tay hắn nắm chặt, gân xanh nổi lên kèm theo năng lượng phép thuật hiển hiện.
Hai Kẻ hành quyết biến sắt, bọn hắn nãy giờ quên mất chính kẻ này có thể là người đã giết hai con Ác Quỷ kia.

Mà sát khí vừa rồi bọc phát ở Y Quán, cũng là từ người này phát ra.


Nếu nói hắn là người thường thì thật ngu xuẩn.

Hai con Ác Quỷ kia ít nhất cũng Ác Quỷ cấp ba trở lên.
- Két
Cả hai vội vàng lùi lại, rút ra vũ khí, mắt nhìn chầm chầm Hướng Thiên, trên mặt hiện lên vẻ ngưng trọng đến cực điểm.
Bên kia, tên cằm đầu Những Kẻ Gác Đêm bị Hướng Thiên đá bay vừa lấy lại tỉnh táo thì vội vàng lùi lại như gặp ma.

Hắn nhìn Hướng Thiên với ánh mắt khiếp sợ đến tột độ.

Tên nhóc này sát khí thật sự đáng sợ, vừa rồi, thật sự trách mình ngu xuẩn khi định xuất thủ với hắn.
Hướng Thiên tiến lên một bước, bước kha khỏi y quán.

Hắn trên môi vẫn nở nụ cười nhưng sát khí không giảm, vẫn hướng những kẻ này bọc phát.
- Hướng huynh đệ, xin hãy dừng tay.

Đều là hiểu lầm,..là hiểu lầm.
Đúng lúc này, một giọng nói từ phía sau lừng Hướng Thiên vang lên.
Hướng Thiên quay đầu lại thì kinh ngạc phát hiện người lên tiếng lại là Tôn Cường.

Không biết hắn tĩnh từ lúc nào, hắn đang được hai tên Những Kẻ Gác Đêm dìu lấy, bên cạnh là Lão Đoàn thương nhân.
Kinh ngạc hơn chính là đúng lúc này, ba thân ảnh đang lao đến với tốc độ cực nhanh.

Cả ba thân hình đều dừng lại trước y quán.

Vừa thấy ba thân ảnh này thì Hướng Thiên cực kỳ kinh ngạc, người đến là Ngư Thần, Tôn Như, và Tống sư huynh của nàng.
- Hướng Thiện đệ, đang có chuyện gì xảy ra thế?
Tôn Như thấy tình hình trước y quán thì nhíu mày.

Nàng và Tông Sư Huynh đang làm nhiệm vụ ở gần đây.

Vừa làm xong thì nghĩ đến Hướng Thiên thì muốn qua thăm hắn.

Không nghĩ đến trên đường lại gặp Ngư Thần.


Thế là cả ba đồng hành, ngay khi ba người bọn hắn sắp đến gần thôn thì một luồng đáng sợ sát khí phát ra từ hướng thôn.

Cả ba không nghĩ mà cùng chạy nhanh đến đây.

Không nghĩ đến vừa đến lại thấy cảnh này.
- Ha..Ha..ha, không có chuyện gì lớn, chuẩn bị chém giết nhau mà thôi.

Mọi người đang làm gì ở đây?
Hướng Thiên cười cười, xem chuyện này như chuyện không cần để tâm đến, nói.
Tôn Như nghe Hướng Thiên nói thì nhướng mày, sau đó giật mình kinh ngạc phát hiện tên Ma Y Sư dưới đất.

Tên này khuôn mặt in một dấu tay năm ngón rõ ràng.

Nàng nhìn một loạt mọi người thì đoán ra phần nào chuyện xảy ra ở đây.
Tống sư huynh bên cạnh nhìn hai tên Kẻ Hành Quyết đang nắm chặt vũ khí như sắp động thủ thì nhíu mày nói.
- Ta không cần biết chuyện gì đang xảy ra ở đây.

Nếu các ngươi dám xuất thủ với đệ tử học viện, đây chính là hành động khiêu khích học viện Vũ Thiên phép thuật.
Bên kia, hai tên Kẻ Hành Quyết nghe thế thì giật mình.

Bối rối một lúc thì thấy Hướng Thiên không có ý định động thủ nữa thì cũng thu lại vũ khí trong tay.

Nói đến hai người bọn hắn cũng thật xui xẻo, việc cũng không liên quan đến bọn hắn nhưng suýt nữa thì phải đánh đến người sống ta chết.
- Vào trong nói chuyện.
Hướng Thiên thấy người quen cũng không để ý đến mấy tên này nữa.

Vừa rồi cũng phát tiếc không ít bức bối trong lòng đã khiến hắn cảm thấy tốt hơn nhiều..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 382: Luyện Kim Thuật Sư


- Ngư Thần, sư tỷ, sư huynh, sao mọi người lại ở đây?
Hướng Thiên nói Thiên Nhi chuẩn bị trà, sau đó cùng nhau ngồi xuống ở phòng khách.

Thôn dân bên trong y quán lúc này đã rời đi ngay khi nghe tin Ác Quỷ đã bị tiêu diệt.

Bên kia thì đám Những Kẻ Gác Đêm đã mang những người bị thương rời đi, cũng vác theo tên trẻ tuổi Ma Y Sư bị Hướng Thiên tát cho bất tỉnh.
- Sư tỷ và Sư huynh có nhiệm vụ gần đây, vừa hoàng thành xong thì nhớ đến đây là thời gian nghỉ của đệ nên ghé qua thăm đệ.

Trên đường đến đây thì thấy Ngư Thần, thế nên chúng ta cùng đồng hành.
Tôn Như vui vẻ kéo lấy Thiên Nhi ngồi cùng rồi nói.
- Ta lúc trở về học viện từ nhiệm vụ thì biết ngươi đã trở lại Hương Sơn.

Đang lúc rảnh rỗi nên quyết định trở về nhìn xem y quán, cũng ba năm rồi chưa về lại đây.
Ngư Thần cười nói, hắn từ lúc đột phá đến trung cấp phù thủy thì đã bắt đầu làm nhiệm vụ.

Một năm nay đi đi về về từ nhiệm vụ và học viện không biết bao nhiêu lần.

Thời gian này mới nhớ đến Hướng Thiên cùng Y Quán.

- Ah vậy mọi người nên ở lại một thời gian! Y quán chỉ có hai huynh muội ta nên cũng hơi buồn tẻ.
Ngư Thần nghe thế thì kinh ngạc hỏi.
- Nhạc Gia gia đâu?
- Không rõ, đã rời đi gần một tháng.

Một tháng trước lúc ta vừa trở lại y quán thì gia gia bảo có chuyện, cần rời đi y quán một tháng.

Nói đến thì kỳ, hôm nay tâm thần ta không yên ổn, hình như có chuyện gì đó.

Vì thế lúc nãy khá nóng nảy mà xuất thủ với mấy tên kia.
Hướng Thiên lắc đầu cười khổ nói, sau thì nhíu mày.

Việc tâm thần hắn không yên và dễ nóng nảy thì rất kỳ quái.

Hắn chưa bao giờ có cảm giác này.
- Tâm thần không yên, lòng nóng nảy?
Tôn Như lẳm bẩm, sau đó ngẩng đầu nhìn Hướng Thiên hỏi.
- Đệ ở trường học có nguyên cứu Tiên Tri học không?
Hướng Thiên kinh ngạc khi nghe Tôn Như nhắc đến môn học này.

Hắn gật gật đầu, ở trường, ba năm, hắn học tất cả các môn, từ thảo dược, độc dược, bùa chú, trận pháp etc..
Không đợi Hướng Thiên lên tiếng thì Tôn Như đã nói tiếp.
- Môn học này rất thần bí nhưng ta từ một người từng chuyên chú theo học môn này biết được.

Khi học được đến một cấp bậc nhất định, phù thủy sẽ trở nên rất nhạy cảm, đặc biệt là những việc liên quan đến mình, hoặc người thân.
- Ý của sư tỷ là…
Hướng Thiên nghe đến đây thì nhíu mày, liền định mở miệng hỏi thì sực nhớ đến điều gì đó.

Hắn chưa nói hết lời thì đã đứng dậy, đi đến một ngăn kéo tủ, mở ra từ bên trong lấy ra a đồng tiên nhỏ.
- Kim linh tệ?
Mọi người thấy Hướng Thiên mang trở lại ba đồng tiền thì cùng lúc thốt lên.

kim linh tệ là một loại đồng tiền cổ được kim thuật sư luyện thành.

Loại kim linh tệ này lúc chế luyện rất phức tạp, cần một vị luyện kim thuật sư cao tay và rất nhiều phù thủy giỏi về thiên văn và tiên tri thuật phối hợp đúc thành.

Vì thế loại kim linh tệ này rất hiếm thấy, thậm chí một đế quốc không có đến mấy đồng, thế mà Hướng Thiên lại dễ dàng có đến ba đồng.
- Uh đúng là kim linh tệ.


Không biết gia gia ta lấy từ đâu nhưng mà từ lúc còn nhỏ ta thấy chúng được gia gia vứt bừa trong tử thuốc.

Lúc chuyển nhà, chúng ta cũng thuận tay mang theo.

Không nghĩ nó là Kim linh tệ, vật phẩm hiếm cho Tiên Tri Thuật.
Hướng Thiên cũng không nói nhiều, sau đó hắn bỗng nhắm mắt, miệng lẩm bẩm.

Sau đó tung ba đồng tiền đến giữa bàn.
- Keng Keng..vù vù
Hướng Thiên mở mắt nhưng nhìn thấy ba Kim linh tệ ở trên bàn thì nhíu mày.

Không chỉ hắn mà ba người Ngư Thần, Tôn Như, và Tống Sinh Huynh đều kinh ngạc há mồn.

Hai đồng Kim Linh Tệ thì lật úp, một đồng thì quay tít mà không ngã xuống.
- Gia gia ta gặp chuyện rồi.

Dù bây giờ không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng trong tình trạng cực kỳ bất lợi.
Hướng Thiên nhíu chặt lông mày, sau đó lâm vào trầm ngâm.

Đám người Ngư Thần thấy hắn như thế thì cũng không lên tiếng.
Sau một lúc thì Hướng Thiên nhướng mày, lấy ra một cái ngọc bội, ngọc bội này chính là gia gia hắn để lại cho hắn trước khi rời đi.
- Hư, đây không phải là ngọc bội kỳ lân phủ?
Tống sư huynh thấy ngọc bội trong tay Hướng Thiên thì giật mình thốt lên.
- Sư huynh biết ngọc bội này.
Hướng Thiên kinh ngạc nhìn Tống sư huynh hỏi.
- Biết, còn biết khá rõ.

Trong thành Hướng Thiên có một vị Ma Y Sư cao đẳng, người này lấy ngọc bội làm tín.

Nếu người cằm trong tay ngọc bội này, vị kia sẽ ra tay hết sức chữa trị một lần.

Không cần biết người đó thân phận gì hay thuộc tầng lớp nào.
Tống sư huynh trầm ngâm nói, nói đến thì hôm nay Hướng Thiên mang đến cho hắn rất nhiều kinh ngạc.

Trước cửa, một mình Hướng Thiên lại khiến hai Kẻ Hành Quyết trung đẳng phù thủy như gặp Ác Quỷ, cẩn thận đối đãi, rồi thì đến Kim Linh Tệ, đến bây giờ là Ngọc Bội Kỳ Lân Phủ.
- Trước khi đi, Gia Gia ta để lại cho ta ngọc bội này, nói một tháng sau nếu ngài không trở lại thì mang Thiên Nhi đến đó cho đến khi ta tốt nghiệp.

Hướng Thiên nhướng mày nói thẳng, hắn đã có tính toán trong lòng vì thế liền nói tiếp.
- Không biết ta có thể nhờ sư tỷ và sư huynh một việc được không?
- Có việc gì đệ cứ nói? Gia gia từng cứu ta một mạng, nếu giúp được ta sẽ giúp.
Tôn Như không chút do dự nói.

Tống sư huynh bên kia cũng gật đầu xem như câu trả lời.
- Vậy thì đệ không khách khí.

Đệ cần tin tức gia gia trong một tháng này.

Muốn biết lão nhân gia ngài đi đâu, hoặc là từng đi qua nơi nào? Ta biết sư tỷ đến từ Hội Thiên Huyền, vì thế chắc có con đường tin tức riêng của mình.
Hướng Thiên vừa suy nghĩ vừa nói.

Sau đó nhìn Ngư Thần nói.
- Ngư Thần huynh đệ, có thể giúp ta một việc?
Ngư Thần gật đầu, dù sao cũng là huynh đệ, hơn nữa Hướng Thiên từng có ơn cứu hắn.
- Chắc còn nhớ gia gia nhắc đến kẻ thù của ta chứ? Thư viện chắc có một số nhiệm vụ gần đó, giúp ta theo dõi bọn hắn.

Hy vọng không phải bọn hắn động thủ, nếu không thì phải nhờ học viện giúp đỡ.

Nếu không cứu được thì cũng phải giúp giữ mạng cho gia gia ta.

Chỉ cần còn sống, một hai năm nữa, ta tự mình đến mang người rời đi, cũng lấy lại những gì bọn họ nợ ta.
- Được, ta sẽ để ý đến bọn chúng.

Nhớ đến lúc đó, mang ta đi cùng.

Ta muốn xem là loại người như thế nào lại có thể làm những điều như thế với người thân của mình.
Ngư Thần cười nói, hai người Tôn Như và Tống sư huynh không hiểu ý của Ngư Thần nhưng cũng nghe ra Hướng Thiên có một kẻ thù lớn.
Bọn họ đang hiếu kỳ, ai là kẻ xui xẻo làm địch của người sư đệ này?.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 383: Nhóm Cướp Bạch Ngân


Sáng sớm hôm sau,
Hướng Thiên cùng Tôn Như và Tống sư huynh hướng Hương Sơn thành mà đi.

Còn về ngư Thần thì trở lại thư viện để chuẩn bị nhận nhiệm vụ mới.
Hướng Thiên dẫn theo Thiên Nhi đi cùng, lần này hắn chính là muốn đi gặp vị Ma Y Sư được gia gia hắn gọi là bạn.
- Đệ có muốn tỷ đi cùng không?
Đến một ngã rẽ bên trong Hương Sơn thành, Tôn Như nhìn hắn hỏi.
- Không cần đâu! Vị Ma Y Sư kia là bạn của gia gia, vì thế chắc cũng không đến nỗi.

Nếu cần giúp đỡ, đệ sẽ liên lạc.
Hướng Thiên lắc đầu cười nói.
- Vậy tỷ đi liên lạc một số người để giúp đệ tìm hướng đi của gia gia.
Tôn Như gật gật đầu, rồi cùng Tống Sư Huynh rẽ vào một ngã rẽ.
Hướng Thiên cũng dẫn theo Thiên Nhi rẽ vào một ngã rẽ khác.

Nói đến thì thành Hướng Thiên rất rộng, đặc biệt là khu vực Hướng Thiên đang hướng đến.

Đó là một khu biệt thự của những người quyền quý ở Hương Sơn thành.

Hướng Thiên dừng trước một biệt thự nhìn mà giật mình, một cái cổng cao chót vót đang cảng đường hắn.

Cánh cổng này rất lớn, phải hai ba chiếc ô tô chạy vào cũng bình thường.

Nhìn qua cánh cổng là một khu vườn rộng được cắt tỉa gọn gàng rất bắt mắt, sau trong chút nữa là một căn biệt thự hai tầng rất lớn.
Hướng Thiên dùng tâm niệm lướt qua một chút thì phát hiện trong biệt thự có vẻ yên tĩnh nhưng thực ra đang có mấy tên bảo vệ có thực lực không thấp ẩn trong góc khuất biệt thự.

Từ lúc hắn đến trước cổng, đám người này đã để mắt đến hắn.
Hướng Thiên cũng không để ý đám bảo vệ.

Trong lòng hiếu kỳ làm sao gia gia quen được người này.

Hắn từ trong ngực hắn lấy ra Ngọc bội kỳ lân phủ.

Sau đó thì hắn cùng Thiên Nhi đứng đó chờ.
- Mời hai vị vào trong?
Sau một lúc, công lớn mở rộng, bên trong đứng một người trung niên, mặt một bộ đồ vét kiểu quản gia nói.
Hướng Thiên gật đầu sau đó mang theo Thiên Nhi tiến lên, bọn hắn theo vị quản gia này đi thẳng vào bên trong biệt thự.
Hai người được dẫn đến một phòng khách sang trọng, ghế ngồi cũng êm ái, không biết làm từ vật liệu gì nhưng kiểu dáng giống sofa.
Hướng Thiên cũng không quá bất ngờ, từ học viện, hắn đã xem qua sách lịch sử của thế giới này.

Trải qua thời đại mạt thế, rất nhiều văn minh biến mất nhưng cũng có rất nhiều thứ được lưu lại.

Mấy thứ vật dụng bình thường thì không cần nói đến, thế giới nào cũng khá giống nhau mà thôi.
Đúng lúc này, một vị lão giả từ bên trong đi ra.

Người này tuổi cũng đã sắp sĩ gia gia hắn.

Trên mặt hiện rõ nếp nhăn rõ rệt nhưng cả người tỏa ra khí tức mạnh mẽ, đôi mắt sáng có thần.
- Bạch gia gia.
Thiên Nhi bên cạnh hắn bỗng nhiên thốt lên kinh ngạc.

Hương Thiên kinh ngạc hơn nhìn nàng.
- Ca Ca đây là Bạch gia gia, lúc ca ca ở học viện, bạch gia gia có đến y quán chúng ta mấy lần, còn ở lại qua đến.
Thấy ca ca kinh ngạc nhìn mình thì Thiên Nhi liền nói.
Hướng Thiên gật đầu xem như hiểu, ba năm hắn không ở trong y quán, có vẻ đã có nhiều chuyện xảy ra mà hắn không biết.

- Thiên Nhi, lâu rồi không thấy? Còn đây là Hướng Thiên phải không? Ta nghe gia gia cháu nhắc đến cháu nhiều lần, bảo cháu đang theo học ở Vũ Thiên học viện.

Àh mà gia gia cháu đâu?
Vìo Bạch gia gia này vừa thấy Thiên Nhi thì vui vẻ, hiền lành ngồi xuống đối diện liền hỏi.
- Vâng, cháu chính là Hướng Thiên, một tháng trước vừa trở về từ thư viện.

Gia cháu đã rời đi một tháng.

Bảo một tháng sau nếu không trở lại thì bảo cháu đến đưa tâm Ngọc bài này cho Bạch gia gia.

Cháu không biết đây là ý gì? Không biết Bạch gia gia có biết không?
Hướng Thiên có chút nóng lòng, muốn biết gia gia xảy ra chuyện gì nên liền đi thẳng vào vấn đề chính.
Bạch gia gia này nhìn thấy Ngọc kỳ lân phủ trên tay Hướng Thiên thì nhướng mày.

Sau đó thì thở dài nói.
- Haizz! Có vẻ như cháu đáng rất muốn biết chuyện gì phải không? Cũng như thân phận của ta và gia gia cháu? Làm sao chúng ta quen biết?
Hướng Thiên gật gật đầu chờ lão nói tiếp.
- Ta tên là Bạch Vạn Y, là một vị chấp sự của Y Các.

Gia gia cháu cũng từng là một chấp sự của Y Các.

Lúc còn trẻ, chúng ta rất thân, có thể nói là bạn chí cốt.

Sau đó, 14 năm trước, gia đình cháu có chuyện, lúc đó cháu mới bốn tuổi, Thiên Nhi vừa mới được sinh ra, gia gia cháu bỗng nhiên một ngày từ chức chấp sự của Y Các, rồi biến mất.

Lúc ta biết tin, đến tìm thì gia gia cháu đã rời đi.
- Hai năm trước, ta có dịp đi ngang qua thôn Hư Thuý.

Thấy trên bảng tên Y Quán có nét chữ quen thuộc nên muốn vào xem, không nghĩ lại gặp lại bạn cũ.

Ta ở lại y quán một tuần, chúng ta nói rất nhiều chuyện.

Lúc trước ta có tìm hiểu lý do vì sao gia gia cháu rời đi nhưng không tìm hiểu được gì.

Gặp gia gia cháu ta mới hiểu rõ mọi chuyện, không nghĩ đến, một gia tộc nổi tiếng lại có một đám lòng lang dạ thú như vậy..
Lão phát hiện mình lỡ lời, đành thờ dài, ánh mắt có chút áy này và thương tiếc nhìn Hướng Thiên.


Hướng Thiên hiểu rõ ánh mắt của lão nhưng hắn chỉ cười cũng không để ý đến việc kia bây giờ.
Thấy y nụ cười không để ý của Hướng Thiên thì Bạch Vạn Y kinh ngạc.

Lão lắc đầu cười khổ, lão đã nghĩ sai, tưởng rằng khi lão lở miệng nhắc đến chuyện thương tâm kia, Hướng Thiên sẽ phản ứng dữ dội.
Không nghĩ đến, Hướng Thiên lại không chút phản ứng thái quá, thậm chí còn cười.

Trong lòng lão lại đánh giá Hướng Thiên cao hơn một tầng.
- Nói đến chủ đề chính, gia gia cháu đã từng nhắc đến việc lão có thể rời đi.

Trong hai năm nay, lão nhờ ta tìm hiểu tin tức về một nhóm cướp, 14 năm trước, lão bị bọn hắn cướp lấy đi vật quan trọng.

Lúc cháu và Thiên Nhi còn nhỏ, gia gia cháu không dám rời đi, nhưng hai đứa giờ đã lớn, vì thế gia gia cháu quyết thử một lần lấy lại vật đó.

Ta đã ngăn cản thậm chí muốn giúp nhưng bị gia gia cháu ngăn cản.

Lão nói, việc này lão chỉ có thể tự mình làm.
Hướng Thiên nhướng mày, cuối cùng cũng nghe được tin tức chính, liền hỏi.
- Nhóm cướp nào? Bọn chúng đang ở đâu?
- Cháu muốn tìm gia gia? Tìm bọn chúng?
Bạch Vạn Y nhướng mày nhìn Hướng Thiên hỏi.
- Không, gia gia bảo một tháng sau nếu không trở về thì để Thiên Nhi ở đây, rồi cháu nên trở về học viện, cho đến lúc ra trường.
Hướng Thiên nhìn Bạch Vạn Y cười, nụ cười này rất bình thường nhưng trong mắt Bạch Vạn Y thì trở nên kỳ quái.

Chỉ nói chuyện một lúc mà hắn thấy thằng nhóc này cực kỳ kỳ quái, nói đến chuyện thương tâm nó cũng cười, nói đến chuyện gia gia mình có thể gặp nguy hiểm, nó cũng cười.

Lão cảm thấy tên nhóc này tâm lý không bình thường, là một kỳ nhân hay là một tên điên, rất khó nói.
- Quản gia, lấy tin tức của nhóm cướp Bạch Ngân cho vị tiểu huynh đệ này.
Bạch Vạn Y cũng không suy nghĩ nhiều, lão tin chắc sau khi xem tin tức nhóm cướp thì đứa nhóc này sẽ biết mình nên làm gì..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 384: Núi Bạch Ngân


Dãy núi Bạch Ngân,
Nằm trên địa phận phía Đông của Đế Quốc Huyền vũ.

Nó nổi tiếng với những đỉnh núi sang sát nhau đến khó tin.

Đỉnh núi được bao phủ bởi mây trắng lượn lờ, chẳng khác gì tiên cảnh.
Các dãy núi được bao phủ bởi một màu xanh xẩm của cây cối chằng chịt, phần lớn đều là cổ thụ cực kỳ cao.
Các dãy núi được kéo dài đến gần như vô tận, địa hình của dãy núi Bạch Nhân cực kỳ phức tạp, với những con đường nhỏ khúc khuỷu đến kỳ quái đến nỗi người địa phương nhiều lúc cũng lạc đường.
Dãy núi Bạch Ngân ngoài nổi tiếng bởi các dãy núi cao và hiểm trở, còn nổi tiếng bởi một đám cướp khét tiếng, nhóm cướp Bạch Ngân.
Bọn chúng cực kỳ mang rợ và nguy hiểm, mỗi lần xuất thủ đều là cướp hiếp giết.

Thôn dân quanh đó hầu như diệt tuyệt, đến cả trẻ nhỏ bọn chúng cũng không bỏ quả.
Đặc biệt, nhóm cướp này hành động rất có trật tự và kỷ luật.

Mỗi lần xuất thủ cực kỳ nhanh, khi người chính phủ đến nơi thì bọn chúng hoàn toàn biến mất khỏi địa điểm đánh cướp.
Có lần chính phủ phái người đến chinh phạt chúng, trận chiến kéo dài ba ngày ba đêm.


Cuối cùng, nhóm cướp Bạch Ngân dựa vào hiểm trở của núi mà chém giết tất cả người chính phủ kéo đến.
Sau khi chiến thắng, chúng chặt đầu từng người chính phủ phái đến treo ở ngọn núi phía nam của dãy Bạch Ngân, khiến cả ngọn núi biến thành tử địa.

Thậm chí đêm đến đều có tiếng rú dài và tiếng kêu thảm thiết khiên cả ngọn núi trở thành cấm địa.
Lần thất bại thảo phạt đó đã khiến cả vùng phía đông của đế quốc rung động trước độ man rợ của đám cướp Bạch Ngân.

Cánh ngọn núi Bạch Ngân khá xa có một huyện thành nhớ tên là Ngân Thủ.
Ngân Thủ huyện thành người dân thưa thớt.

Đu gọi là huyện thành nhưng rất nghèo nàn.

Hai bên đường cũng không buôn bán gì nhiều, chủ yếu là một số món ăn nhanh và các loại tạp vật cần thiết cho sinh hoạt.

Nhà cửa cửa ở đây đều được đóng kín, người đi đi lại trên đường rất thưa thớt.
Trên con đường trong trải, đang có một thanh niên đầu trọc, mặc áo khoác đỏ cổ cao có viền đen đang chậm rãi đi trên đường lớn.
Người này chính là Hướng Thiên.

Sau khi biết được tin tức từ Bạch Vạn Y.

Hắn đã dùng hai ngày để sắp xếp mọi chuyện trước khi lên đường đi đến huyện Ngân Thủ này.
Thiên Nhi được hắn sắp xếp ở lại trong nhà Bạch Vạn Y.

Trước khi đi nàng còn muốn đi theo nhưng nghe nói dối chỉ về học viện nên nàng cũng không đòi theo nữa.

Có vẻ trước khi rời đi đã dặn dò nàng kỹ về việc này.
Hôm đó, hắn cũng gặp lại Tôn Như và sư huynh của nàng.

Bọn họ nói đã phát hiện tin tức của gia gia Hướng Thiên, đúng như tin tức, gia gia hắn đang hướng phía Đông mà đi.

Một số Những Kẻ Gác Đêm quanh vùng thấy lão.

Điều này làm cho Hướng Thiên chắc chắn gia gia mình nhắm vào nhóm cướp Bạch Ngân.
Nhưng có một điều khó hiểu, gia gia hắn chỉ là một trung đẳng phù thủy, mà thủ lĩnh của đám cướp này lại là cao đẳng, vì sao gia gia hắn còn dám đến.


Món đồ gì khiến lão liều mạng như vậy?
Thấy mặt trời sắp xuống bóng, Hướng Thiên lượn một vòng quanh huyện tìm chỗ dừng chân chấn.

Đi một lúc cuối cùng hắn mới thấy một quán trọ nhỏ, quán trọ này khá là đơn sơ nhưng cũng có nhiều phòng trống.
Hướng Thiên vừa bước vào thì nhướng mày, trong quán trọ đang có mấy nhóm người dùng cơm.

Trong đó đều có phù thủy, thấp nhất là sơ đẳng cấp ba, cao nhất là trung đẳng cấp ba.
-Khách quan, mời sang bên này.
Một tên tiểu nhi hay bồi bàn gì đó chạy ra đón Hướng Thiên.

Vừa đi tên này vừa hỏi.
-Ngài dùng bữa hay ở trọ?
-Ta ở trọ nhưng trước đó muốn dùng bữa.
Hướng Thiên gật đầu nói.

Tên tiểu nhị đưa hắn đến một cái bàn trống.

Hướng Thiên gọi một vài món ăn rồi ngồi chờ.
-Ta hỏi ngươi, vì sao trong huyện này lại vắng vẻ như vậy?
Lúc tiểu nhị mang thức ăn lên, hắn liền hỏi.

Hắn nhớ rõ huyện này cách khá xa dãy Bạch Ngân.

Nói sợ cướp mà vắng vẻ đến mức này thì không đúng.
Tiểu nhị kinh ngạc nhìn hắn, sau đó thấy người này thực sự không biết mới nhỏ giọng nói.
-Ngài chắc từ nơi khác đến nên không biết.

Trong huyện này có thứ không sạch sẽ.

Mỗi đêm đều đi lại trên đường vì thế mà người trong huyện vội vàng chuyển đi, không thì cũng khoá cửa nhà thật kỹ dù ngày hay đếm.

Vì thế khách đến huyện này càng lúc càng ít.
-Quỷ quái gì khiến một huyện biến thành thế này? Kẻ Gác Đêm đâu?
Hướng Thiên nhướng mày, làm thế quái nào đi chỗ nào cũng gặp mấy chuyện này? Hắn lắc đầu cười khổ nhưng nghe tin tiếp theo mới khiến hắn kinh ngạc.
-Khách quan không biết chứ đám quái dị này chính là một đội quân.


Gần mười năm trước được cử đi xử lý đám cướp Bạch Ngân.

Không nghĩ đến toàn quân bị diệt, bị treo đầu tên núi.

Chính phủ lại không cử người mai tán khiến họ oán giận, biến thành Ma Quỷ.
-Mấy năm nay, quanh đây vì nhóm cướp Bạch Ngân, không có huyện thôn nào, huyện này chính là huyện gần nhất núi Bạch Ngân nên đám Ma Quỷ mới đến đây.

Chính phủ thì lại không đủ nhân thủ để phái đến, đến cũng không dám đối đầu một đội quân Ma Quỷ.
Tiểu nhị lấm la lấm lét nhìn quanh, thấy không ai chú ý mới nhỏ giọng nói với Hương Thiên.
-Ngài có thấy mấy vị bên kia không, bọn hắn đến để trợ giúp đấy.

Chính phủ phát ra thông báo nếu ai tiêu diệt được quân đoàn Ma Quỷ này, tất có được thưởng lớn.
Hướng Thiên nhận tên tiểu nhị này là một tên nhiều chuyện, hỏi một câu đã tuồn ra hết mọi tin tức.
-Thấy ngươi cũng thật thà, đây cho ngươi.
Hắn ném cho tiểu nhị ít tiền rồi đi.

Tiền ở thế giới này vẫn là tiền giấy, được chia ra nhiều loại mặt tiền khác nhau, rất dễ dùng nhưng cũng khó kiểm soát.

Chính phủ để tránh bị xuất hiện tiền lậu mà thuê một nhóm phù thủy in dấu đặc biệt cho tiền chính gốc.

Nói chung dễ dùng nhưng kiểm soát cũng rất mệt.
Dùng bữa xong, Hướng Thiên được tiểu nhị đưa đến phòng mình.

Sau đó, hắn cũng liền đã tọa trên giường.

Trước khi đến núi Bạch Ngân, hắn cần tăng lên thực lực của mình.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 385: Đột Phá


-Ding, Hiển thị thông tin Ký Chủ.
-Ký Chủ: Hướng Thiên (Hỗn Ma Huyết Mạch)
-Pháp Lực: 820 trung đẳng cấp 2 (vô sắc) (bóng tối) (Phật Lực)
-Phép Thuật:
Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh (đệ ngũ quan) (625/800)
Kim Chung Trạo (đệ ngũ quan) (610/700)
Giáo Bóng Tối (không rõ cấp bậc)
-Tinh Thần Lực: 300
-Sức Mạnh: 1200
-Độ Bền: 1200
-Nhanh Nhẹn: 1200
-Điểm Phép Thuật: 400( phân phối điểm trạng thái)
-Vũ khí linh hồn: Ngọn Giáo Bóng Tối (biến hình đa dạng)
-Danh Hiệu: Quỷ Sát, bá đạo, không lý lẻ.
Hướng Thiên nhìn thông tin của mình mà thở dài, thật sự không tệ nhưng còn quá yếu.


Vẫn cần tu luyện rất nhiều nếu hắn còn muốn bước ra khỏi thế giới này.
Danh hiệu hắn cũng thay đổi rồi, danh hiệu này chả có tác dụng gì nhiều chỉ là danh tiếng của hắn ở thế giới này.

Nó thay đổi chóng mặt, chỉ cần có người biết việc hắn làm thì danh hiệu lại biến đổi.

Chủ yếu là càng nhiều thì danh hiệu hắn càng đổi càng nhanh.
Còn về bây giờ, hắn muốn đột phá đệ lục quan của hai môn Phật Môn ma pháp.

Chỉ cần đột phá hai môn ma pháp này, thể chất hắn sẽ tăng mạnh một lần vì thế không cần phí điểm để tăng từng môn.

Thứ hai là tăng lên Pháp Lực, chỉ cần pháp lực đủ, hắn thoải mái chiến mà không cần lo hụt hơi.
-Hệ Thống, đột phá hai môn ma pháp, Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh và Kim Chung Trạo.

Sau đó còn lại điểm thì dồn vào Pháp Lực.
-Ding, hệ thống chuẩn bị giúp ký chủ tăng cấp.
Hướng Thiên nhắm mắt, cả thân thể hắn bỗng sáng bừng lên ánh sáng vàng.

Phật Lực hiển hiện rõ ràng, thân thể hắn bắt đầu tiết ra một ít chất bẩn qua da long.
-Crack Crack
Xương cốt Hướng Thiên bắt đầu kêu lên răng rắc, sau đó là một tiếng nứt vỡ.

Bên ngoài hắn xuất hiện một hình ảnh cự chuông, xen lẫn màu vàng cùng một chút xanh.

Có điều ảo ảnh cự chuông còn rất nhạt, vẫn không rõ ràng.
Cuối cùng, phật lực thu lại, năng lượng phép thuật chuyển sang vô sắc sau đó nhanh chóng kéo lên.

Ở ngực hắn, bình chứa ma pháp xuất hiện một lực hút nhỏ, bên ngoài trước ngực xuất hiện một vòng xoáy năng lượng nhỏ.

Năng lượng vô sắc liên tục kéo lên,
-Bộp
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, thân thể Hướng Thiên được năng lượng vô sắc bao phủ.

Hướng Thiên mở bừng hai mắt, sau đó thở ra một ngụm trọc khí.

Hắn không vội đứng dậy mà chậm rãi hoạt động các bộ phận thân thể.

Sau một khoảng thời gian, hắn thích ứng với sức mạnh mới, hắn mới đứng dậy, liền lấy một thùng nước tiểu nhị để sẵn để rửa sạch chất bẩn trên thân thể.
Hướng Thiên cảm nhận được mỗi lần đột phá một cảnh giới Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh, chất bẩn bị bài tiết ra cũng ít đi, có thể thấy, chất bẩn trong cơ thể hắn ít đi qua mỗi lần đột phá.
Hắn thay một bộ áo quần mới, sau đó đã tọa lần nữa.

Hắn muốn ổn định lực lượng trong cơ thể, mỗi lần dùng hệ thống tăng lên sức mạnh, dù vừa rồi hắn đã làm quen lực lượng mới nhưng tay chân và thân thể không mượt mà như bình thường.

Đặc biệt lúc chiến đấu, cảm thấy xuất lực không đúng, đây là kinh nghiệm mỗi lần dùng hệ thống tăng sức mạnh, đặt biệt kiếp trước.
Hướng Thiện nhập định đến nữa đêm thì mở bừng hai mắt.

Một luồng khí lạnh từ ngoài cửa thổi qua thân thể hắn làm da thịt nổi lên một lớp da gà.

Phải biết cơ thể hắn rất mạnh, bây giờ đã đột phá đến cao đẳng phù thủy nhưng luồng khí lạnh này lại khiến hắn nổi da gà, thật sự không đơn giản.
-Má nó chứ, huyện này là cái quái gì mà âm khí và quỷ khí, còn có ma khi đậm đặc đến mức này.

Nếu người bình thường sống trong huyện này không ốm yếu thì cũng bệnh đến mất nửa cái mạng.
Nói đến âm khí, quỷ khí hay ma khí đều thuộc về cấp bậc m Quỷ, Ác quỷ và Ác Ma.

Bất kỳ con quỷ nào trong người sinh ra đều có âm khí, đột phá thì sẽ quỷ khí, đột phá thì mang ma khí.
Hướng Thiên không biết mình may mắn hay xúi quẩy.

Vừa trở về đến y quán thì gặp hai con Ác Quỷ cấp ba, mới chạy đến huyện này lần đầu thì gặp một đám Quái Quỷ rồi.
-Đây là tặng điểm phép thuật sao? Vậy thì chơi thôi? Xem xem quân đội Quái Quỷ hình dáng như thế nào.
Hắn phất tay áo, đi ra khỏi phòng, vừa bước ra thì kinh ngạc phát hiện ở phòng dùng cơm lúc chiều đang có rất nhiều phù thủy đúng cùng một chỗ.

Bọn hắn đang đang chờ đợi điều gì đó.
-Bọn họ đang chờ gì thế?
Hướng Thiên nhìn thấy tiểu nhị chạy ngang qua thì tóm lại hỏi.
-Ah là khách quan, nghe nói là đang chờ người chính phủ đến.
Tiểu nhị thấy Hướng Thiên thì kinh ngạc sau đó nhỏ giọng nói.


Vị khách quan này rất phóng khoáng nên hắn cũng vui vẻ trả lời.
Hướng Thiên gật đầu, cũng đúng, nếu không có đám kia chứng kiến, vậy ai trả tiền liều mạng cho bọn hắn.

Có điều đám người này lần này xui xẻo rồi, bọn họ hình như không cảm nhận được ma khí thì phải, nếu không đã chạy từ lâu mới đúng, sao còn đúng đây.
Đúng lúc này, bên ngoài dồn dập tiếng bước chân truyền đến.

Hướng mắt nhìn ra nhìn thấy một đám Kẻ Hành Quyết đang đi đến.

Bọn họ chỉ có năm người nhưng năm người này đều khá là bất phàm.

Người dẫn đầu là một trung niên khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, thực lực là cao đẳng phù thủy nhưng không biết hắn cấp bậc nào.

Theo sau là bốn người trẻ tuổi khoảng mười tám đến hai mươi.

Bọn họ thực lực thật sự không thấp, đều là trung cấp phù thủy cấp hai và cấp ba.
Vừa đến nơi, trung niên liền tiến lên một bước nói lớn với giọng khàn khàn.
-Ta là Ngũ Nhạc, hôm nay đại diện cho chính phủ cám ơn mọi người ở đây đã đến giúp đỡ.

Trước mặt việc đã rất cấp bách, quân đoàn Quái Dị đã đến ngoài thành.

Ta hy vọng mọi người ở đây giúp đở toàn lực, chính phủ tất có hậu tạ cho mọi người.
-Được
Mọi người trong lòng hét một tiếng, chưa kịp giới thiệu gì nhiều, quân đoàn quái dị đã đến bên ngoài, thế nên tất cả mọi người đều xách lên vũ khí của mình mà đi nhanh ra ngoài đón tiếp kẻ địch.
Hướng Thiên nhìn đám ô hợp này mà lắc đầu, đúng là có cường giả cao đẳng phù thủy nhưng một đám ô hợp như vậy muốn chiến với quân đoàn Quái Dị thì thật đúng là đi chịu chết.
Hướng Thiên đi theo đám ô hợp này ra ngoài huyện, vừa đến nơi thì hắn há hốc mồn trợn trừng trừng nhìn phía trước.
-Cái quái gì thế kia…


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,261
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 386: Ẩn Mình


Bên ngoài huyện Ngân Thủ,
Không khí trở nên cực kỳ quái dị.

Mặt đất như được chỉ đôi, một bên đang đứng là phù thủy của loài người, kẻ địch là đám đầu lâu to lớn nhe răng múa vuốt.

Đám đầu lâu này không có thân thể chỉ có từ cổ lên.
Không khí trở nên ngưng trọng cực kỳ.

Đám người ơi hợp giờ này mới nhận ra mình đang đối diện với kẻ địch mạnh đến mức nào.

Một số kẻ trong lòng đã có ý định rút lui.
Ngũ Nhạc cười lạnh nhìn mọi người nói.
-Các ngươi giờ đã không có đường lui.


Nếu bỏ chạy, tên các ngươi sẽ được đế quốc ‘vinh danh’ cao nhất.
Hắn mỉa mai nhìn mọi người.

Trước mặt hắn, đám đầu người cao nhất cũng chỉ là Ác Quỷ cấp ba vì thế mà hắn không chút sợ hãi.
Có điều hắn đâu có biết, ẩn sâu bên trong đám đầu quỷ.

Có một ánh mắt ma mị đang nhìn hắn cười dữ tợn.
Hướng Thiên nghe tên Ngũ Nhạc nói thì cười lạnh.

Chính phủ ở thế giới nào cũng vậy, thủ đoạn thật không kém, nhưng các ngươi quên một điều, thế giới này cường giả vi tôn.

Không đủ lớn mạnh, không làm nên chuyện.
Hắn đứng khá xa đám người, cũng không có ai chú ta đến hắn.

Có điều, hắn cảm nhận được điều không bình thường của quân đoàn Quỷ quái này.
Trong không khí lâu lâu mới truyền đến chút ma khí, rất khó để các phù thủy ở đây nhận ra điều này.

Nói đến thì điều này đáng sợ đến mức mà.
Đám quỷ nhà có có đứng đầu, và linh trí của nó cũng không thấp.

Nếu xảy ra chiến đấu, người bị thiệt tất đám người kìa.
-Gào
Nói thì ngắn nhưng chỉ mấy giây đám quỷ đã khởi động công kích.

Những cái đầu thôi nhưng chúng di chuyển rất nhanh bằng cách nhún nhảy.

Chỉ một hai cú nhảy đã đến gần đám người Ngũ Nhạc.
-Giết!
Không biết thằng nào rảnh háng, quái dị chưa đến đã hét lớn.


Kỳ quái là nghe thấy tiếng hét thì đám Ngũ Nhạc như nhận được kích thích, xông lên chém giết.
Hướng Thiên nhìn hai bên lao vào nhau mà trợn mắt há hốc mồm.

Đám này bị điên hay sao? Quái dị rất đông, cái đầu lại cực lớn, thế mà nhóm năm nhóm ba lao vào vòng vây của bọn chúng.

Khiến bọn chúng lợi dụng cơ hội này mà nhảy mạnh ra sau lưng đám người Ngũ Nhạc đang lao lên, bao vây bọn họ vào giữa.
-Kỳ quái, đám người này bị ngu sao?
Hướng Thiên khó hiểu nhướng mày.

Nhưng ngay sau đó, lỗ mũi hắn ngửi thấy mùi kỳ quái, vội vàng nín thở, trong lòng giật mình.

Hắn nheo mắt thì phát hiện đám người Ngũ Nhạc hai mắt đỏ bừng, tơ máu hiển hiện rõ trong mắt.
-Thì ra là thế? Ma khí mê thảo!
Hướng Thiên có thể nhìn ra, đám quái dị này không bình thường chút nào.

Không đúng hơn là tên Ác Ma đang ẩn trong đám này.
Tên Ác Ma này trí tuệ không thấp, thủ đoạn cao tay.

Ma khí mê thảo, một loại thủ thuật của Ác Ma.

Ác Ma trên người sẽ tỏa ra một mùi hương kỳ lạc, chúng có hiệu quả như tạo ảo giác.

Khiến tâm người dễ kích động, đối mặt với Ác Ma, phù thủy hay người thường rất khó chống cự lại loại ảo giác này.
Có vẻ như hắn mục tiêu không phải người thường mà đám phù thủy nay vì thế mà người trong huyện này không có chuyện gì.

Nó đợi đến số lượng phù thủy đạt được số lượng nhất định, sau đó liền xuất thủ.
Cảm thấy tình hình không ổn lắm, Hướng Thiên lùi lại, ẩn vào trong bóng tối, thân thể hắn bỗng nhiên trùng xuống, như một con báo săn chờ đợi con mồi.
-Ah…
Thương vong bắt đầu xuất hiện, đám người Ngũ Nhạc bắt đầu bị ép đến không chịu nổi.

Vừa rồi, đám người Ngũ Nhạc vừa lao lên thì liền bị đám quái dị đầu to bao vây.

Chúng xông lên chỉ mấy con đầu to, còn tất cả đều tỏa ra hai bên, vừa bị vây thì đám người Ngũ Ngạc liền tay chân luống cuống, khó mà xuất thủ toàn lực.
Đám quái dị này cấp vật nào cũng có nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ điên cuồng.

Miệng lớn luôn hả rộng, chúng như gió bão điên cuồng táp đến nhóm người bị vây.
Người bị vây khá đông, lại mất đi sự bình tĩnh khiến thương vong xuất hiện nhanh chóng.
-Nhanh đột phá vòng vây.

Chúng ta bị mắt bẫy rồi.
Tiếng quát của Ngũ Nhạc vang lên.

Có vẻ lão đã lấy lại bình tĩnh, trong mắt tia đỏ cũng giảm, pháp lực bắt đầu phun trào.
-Hỏa Quyền!
Lão búng người lên cao, năng lượng phép thuật hội tụ ở nắm tay.

Khi đến cực hạn, lão tung ra một quyền vào hư không, quyền ảnh hóa thành một hỏa quyền lớn, công kích đến đám quái dị đầu to.
- m
Hỏa quyền đánh trúng mấy đầu quái dị đang bao vây bọn họ, khiến chúng nổ tung.
-Nhanh lao ra.
Mưa máu đen phun trào, một con đường mở rộng trước mắt bọn hắn, kèm theo một tiếng quát lớn của Ngũ Nhạc vang lên.
Ngay khi đám người định lao ra vòng vây của quái dị, một cột ma khí công kích đến đám người, mục tiêu chính là Ngũ Nhạc.
-Ầm


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom