Cập nhật mới

Dịch Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại Văn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


Tô Ngư: “! ”

“Đồng chí Lý, bên kia có một đồng chí muốn làm quen với cô, đúng lúc tôi cũng có việc muốn tìm đồng chí Tô.



Đồng chí Chu chăm chú nhìn Tô Ngư, nhưng phản ứng của hắn ta cũng không hề chậm, vừa mới mở miệng đã cắt đứt kế hoạch giải cứu của Lý Mỹ Lệ.


Lý Mỹ Lệ: “! ”

Tô Ngư: “! ”


“Mọi người đến ngày hội xem mắt là để tìm người có cùng chung chí hướng, đồng chí Tô và đồng chí Lý đều đến đây với mục đích này, tôi nói không sai chứ?”

Tô Ngư nghiêng đầu nhìn Lý Mỹ Lệ, Lý Mỹ Lệ lại không thể nói đồng chí Chu đã sai rồi, nếu cô dám nói thì những lời này sẽ truyền đến tai mẹ cô, sau đó thứ đang chờ cô chính là những buổi xem mắt kéo dài cho đến khi cô tìm được đối tượng mới thôi!

Tô Ngư phiền lòng cúi đầu, giơ tay đỡ trán, quả nhiên cô không nên mềm lòng đồng ý với Lý Mỹ Lệ, tránh được chuyện này không chừng phía sau lại có một chuyện khác.


Lý Mỹ Lệ vốn định vì bạn bè mà mặc kệ để cho mẹ cô chen vào.

Cô nhìn xung quanh, nhưng vừa định đứng lên liền phát hiện mẹ cô là dì Vương đang đứng ở góc hội trường! Mà ánh mắt dì Vương sáng quắc, đang nhìn cô cười.



Trong nháy mắt Lý Mỹ Lệ cảm thấy sợ hãi, vung khăn tay lên quay đầu nói chuyện với nam thanh niên phía sau.


Đồng chí Chu đứng đối diện Tô Ngư vẫn kiên nhẫn chờ cô, trong lòng cô đầy than thở, đồng chí Mỹ Lệ, tình bạn của chúng ta sẽ kết thúc trong ba giây nữa, không hơn không kém!

“Đồng chí Chu, có chuyện gì chúng ta có thể nói ở đây luôn.

” Không thể trì hoãn thêm, từ trước đến nay ở phương diện tình cảm Tô Ngư là người quyết đoán.


Cô kiếp trước và kiếp này đều có một khuôn mặt xinh đẹp, không nói đến kiếp này, ở kiếp trước từ nhỏ đến lớn cô đều được người khác thích, nhưng cô lại luôn độc thân bởi vì vẫn bận rộn học tập và kiếm tiền để về hưu trước khi lười biếng, cô không có thời gian rảnh rỗi, kinh nghiệm từ chối người khác đã rất dày dặn.


Nghĩ tới đây, cô liền nhớ tới số tiền học bổng, công việc bán thời gian và thực tập của mình, số tiền này vừa đủ để trả trước, đúng ngày hôm đó cô được chuyển thành nhân viên chính thức, cô vui vẻ cầm thẻ ngân hàng đi xem nhà, kết quả trên đường đi vì cứu đứa bé mà lại bị xe tông, mở mắt ra đã trở thành đứa bé mới được sinh ra…

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


Đồng chí Chu khẽ nhíu mày: “Ở đây sao?”

Tô Ngư gật đầu.


Theo bản năng đồng chí Chu nhìn bốn phía, khi nhìn tới người đàn ông mặc quân phục có thân hình cao lớn đứng cách đó không xa, dừng lại một chút, mặt có vẻ nghi ngờ, sau đó nghiêm túc nhìn lại tình cờ bắt gặp ánh mắt sắc bén của người đàn ông đó.


Đồng chí Chu: “! ”

Giống như là vì phân cao thấp, đồng chí Chu cố chịu áp lực, không hề rời mắt đi, hai người đàn ông dùng ánh mắt để đánh nhau một trận, chỉ là không đến ba giây đồng chí Chu đã bại trận.


“Đồng chí Chu sao vậy? Đồng chí Chu.


” Tô Ngư phát hiện đồng chí Chu đột nhiên trở nên chán nản, giống như là mất đi ý chí chiến đấu, ánh mắt có chút mơ hồ, làm sao vậy?

Đồng chí Chu cúi đầu nhìn Tô Ngư, miễn cưỡng cười: “Tôi không sao.



Tô Ngư: “! ” Cảm ơn, tôi cũng không muốn quan tâm anh đâu.


Sau khi phát người đàn ông mặc quân phục cũng không có trắng trợn nhìn bọn họ, cũng không định đi tới đây, đồng chí Chu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, hắn dùng sức nắm chặt lòng bàn tay lại, hít thở thật sâu, vẻ mặt nghiêm túc: “Đồng chí Tô, tôi, tôi…”


Tô Ngư nhìn đồng chí Chu, nhẹ nhàng gật đầu, cũng nghiêm túc nói: “Ừ, tôi đang nghe.




Đồng chí Chu sửng sốt, dưới cái nhìn chăm chú của Tô Ngư, từ từ trấn tĩnh lại, gằn từng chữ nói: “Tôi, Chu Thành Dân, cha mẹ là công nhân viên chức nhà nước…Đồng chí Tô Ngư có đồng ý làm quen với tôi không?”

Tô Ngư kiên nhẫn chờ hắn nói xong, nghiêm túc trả lời: “Xin lỗi đồng chí Chu Thành Dân, tôi từ chối.



Quả nhiên bị từ chối không chút thương tiếc.


Đồng chí Chu nhìn ánh mắt Tô Ngư, trong lòng đủ loại cảm xúc, đúng vậy hắn thích nhất là ánh mắt của đồng chí Tô Ngư, nó giống như mang theo sức mạnh, tuy đồng chí Tô Ngư chỉ đem ánh mắt nhìn về phía đồng chí Lý Mỹ Lệ chứ chưa từng nhìn hắn, đối với hắn ta cũng không có cảm xúc gì đặc biệt, nghĩ tới đây đồng chí Chu đang đau khổ lại có chút thoải mái.


Chu Thành Dân muốn cười, nhưng không cười nổi, đành phải thu hồi thái độ lại: “Tôi biết rồi.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


Tô Ngư nghĩ đến hai người sẽ đối mặt mỗi ngày ở văn phòng làm việc liền có chút đau đầu, trên mặt không thể hiện thái độ gì: “Ừ.



Chu Thành Dân nhìn Tô Ngư, đột nhiên nói: “Sau này tôi viết bản thảo có thể xin ý kiến của đồng chí Tô không?”

Tô Ngư sửng sốt, lập tức nở nụ cười: “Đương nhiên rồi, tôi rất sẵn lòng, tôi có vấn đề gì cũng có thể xin lời khuyên của anh đúng không?”

Cuối cùng Chu Thành Dân cũng cười: “Đương nhiên rồi, cùng nhau học tập, làm cho công tác hành chính của nhà máy quần áo ngày càng tốt hơn.



Dù thật sự hết hy vọng, hay chưa từ bỏ ý định thì Tô Ngư có thể cảm nhận được đồng chí Chu Thành Dân là người luôn hướng về phía trước, cho nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, cô nói: “Chúng ta đều đã quên những chuyện xảy ra lúc trước rồi sao?”



Chu Thành Dân lắc đầu: “Không, trước kia là do cách làm của tôi không đúng, tôi sẽ cố gắng sửa lại.




Thật ra, đồng chí Chu Thành Dân tuy hơi cổ hủ một chút, thích giảng giải những lý lẽ một chút, nhưng cũng là người tốt, là người đàng hoàng, coi như là một người đàn ông có đủ dứt khoát.

Lý Mỹ Lệ đến bên tai Tô Ngư, nhìn bóng lưng Chu Thành Dân rời đi.


Lỗ tai Tô Ngư ngứa ngáy, nhanh chóng rụt lại: “Chị đều nghe thấy rồi sao?”

Lý Mỹ Lệ: “Ừ, không bỏ sót một chữ nào.




Tô Ngư thò đầu nhìn phía sau Lý Mỹ Lệ thấy không có ai.


Lý Mỹ Lệ: “Đừng nhìn nữa, chị nói mấy câu đã đuổi người ta đi rồi, nếu không chị cũng không được nghe đồng chí Chu tự mình sửa chữa, chậc chậc, tình yêu lại có thể khiến con người ta thay đổi kinh thiên động địa như vậy, chị sắp không nhận ra đồng chí Chu trước kia nữa rồi.


Tô Ngư: “Đừng nói lung tung, đồng chí Chu đã tự nghĩ thông suốt, không liên quan đến em.



Lý Mỹ Lệ: “Hừ, lão Lý tôi nói sao có thể sai chứ?”

Tô Ngư: “Lão Lý sao? Vậy Đại Tô tôi…”

“Xin chào đồng chí, tôi là Lục Thiệu Phong, có thể làm quen một chút được không?”

Tô Ngư ngẩn ngơ khi phát hiện ra có một bóng đen bao phủ bên cạnh mình, cô thong thả quay đầu, ngẩng đầu lên đối mặt với người đàn ông, phản ứng đầu tiên là thật cao, ngửa cổ phát mệt, ánh mắt chậm rì rì nhìn lên mặt người đàn ông, cằm kiên nghị, đôi môi dày vừa phải hiện ra màu môi khỏe mạnh, sống mũi cao ngất, đôi mày sắc bén và ánh mắt sáng ngời, phản ứng thứ hai là quá đẹp trai!

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


Cả người anh mặc một bộ quân phục, càng đẹp trai hơn!

Tô Ngư là người biết kiềm chế thái độ, dù sao mỗi ngày cô đều đối mặt với khuôn mặt này của mình, nếu cô không đề cao vẻ đẹp thì không hợp lý, người đàn ông tên Lục Thiệu Phong này có vẻ ngoài thật sự rất hợp mắt cô, chỗ nào cũng chạm vào trái tim cô!

Trong lòng cô như sóng biển cuồn cuộn, nhưng bản chất Tô Ngư là một người không thèm quan tâm nên rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, đứng lên gật đầu: “Xin chào đồng chí Lục, tôi là Tô Ngư.



Lục Thiệu Phong khẽ mỉm cười: “Đồng chí Tô.

”, sau đó dùng ánh mắt thăm dò nhìn về phía Lý Mỹ Lệ: “Đồng chí này là…”



Lý Mỹ Lệ đang nhìn chăm chú, bị nhìn đến lập tức nhảy dựng lên: “Tiểu Ngư, em cứ tâm sự cùng đồng chí Lục đi, chị đi tìm đồng chí khác nói chuyện phiếm!”

“Chị…” Tô Ngư chỉ nói một chữ, mấy lời còn lại đều bị nghẹn lại ở cổ, bởi vì ánh mắt đồng chí Lục nhìn cô không rời, cô cũng không biết chuyện gì xảy ra, cứ như kẻ ngốc nhìn chằm chằm vào mắt người ta.

Tô Ngư đã để anh nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch của mình.

Tô Ngư: "! ”
Lục Thiệu Tông hỏi: "Anh có thể ngồi đây không?”
“Được chứ, anh ngồi đi.

" Tô Ngư ngồi xuống cạnh anh, tay nhẹ nhàng nắm chặt lấy góc túi, không nhìn chằm chằm người khác nữa.


Hai người trầm mặc, Tô Ngư đang suy nghĩ nên rời đi hay không.

Lục Thiệu Tông đang cân nhắc nên mở miệng như thế nào, lúc làm nhiệm vụ nếu phát hiện mục tiêu thì phải ra tay nhanh chóng chuẩn xác, nhưng anh không có kinh nghiệm đối với con gái, cũng coi yêu cầu xem mắt của mẹ như gió thoảng bên tai, nhưng mà lúc này anh lại muốn biểu hiện thật tốt trước mặt cô.

Lục Thiệu Tông hơi nghiêng đầu, ánh mắt nhìn về một phía, vô cùng sắc bén: "Đồng chí Tô Ngư.


Tô Ngư bị dọa suýt nhảy dựng, mũi chân vươn ra, quay đầu nhìn về phía Lục Thiệu Tông, lại bị đôi mắt đen sáng sắc bén của anh thu hút, theo bản năng thẳng lưng, "Anh cứ nói!"
Lục Thiệu Tông: "! ! ”
Tô Ngư: "! ! ”
Một người tỏa ra khí thế huấn luyện binh bức người theo bản năng, người kia không biết thế nào lại giống như đang tham gia quân ngũ, phối hợp hoàn hảo với nhau.

Sự im lặng lại bắt đầu kéo dài.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


Tô Ngư quay đầu: "Anh…”
Lục Thiệu Tông cũng quay đầu: "Em…”
Hai người đều không nghĩ tới đối phương cũng định nói chuyện.

Tô Ngư nhìn Lục Thiệu Tông.

vẻ mặt lạnh lùng cứng ngắc, bỗng nhiên nở nụ cười: "Đồng chí Lục, anh nói trước đi.


Không khí nhất thời dễ chịu hơn một chút.

Lục Thiệu Tông chậm rãi, gật đầu lần nữa: "Đồng chí Tô Ngư, anh là Lục Thiệu Tông, năm nay hai mươi lăm tuổi, không có tính xấu gì, biết nấu cơm biết làm việc nhà, sau khi kết hôn toàn bộ tiền lương đều sẽ đưa hết cho vợ, xin hỏi, em có muốn đăng ký kết hôn với anh không?”

Tô Ngư khiếp sợ, vừa gặp đã chơi lớn như vậy sao? Chưa nói được mấy câu mà đã muốn đăng ký kết hôn???
“Em… chúng ta mới gặp nhau lần đầu tiên.

" Mở miệng nói ra những lời này, Tô Ngư sửng sốt, xong đời rồi.

Cô nhanh chóng liếc mắt nhìn Lục Thiệu Tông, trong lòng bất ổn, quả thực cô muốn khóc, phản ứng đầu tiên của cô không phải là từ chối.

Mà là e ngại vì thời gian bọn họ quen biết quá ngắn.

Cứu tôi.

Khả năng quan sát của Lục Thiệu Tông hơn người, làm sao không phát hiện ra sự thay đổi của Tô Ngư?

Lúc này trái tim nổ vang, so với lúc làm nhiệm vụ còn kịch liệt hơn, Lục Thiệu Tông thoáng bình tĩnh trở lại, mới phát hiện lòng bàn tay mình đều là mồ hôi, anh nhanh chóng lấy khăn tay ra lau đi, làm như không có việc gì xảy ra, nhìn chăm chú Tô Ngư vẫn chưa lấy lại tinh thần.

“Tiểu Ngư.


Tô Ngư: "A? Thím Vương!”
Thím Vương nhìn Tô Ngư xấu hổ, lại nhìn Lục Thiệu Tông bên cạnh, ngầm hiểu ý, cười nói: "Thím ở bên kia nhìn thấy hai đứa nên định lại đây xem có thể giúp được gì không.


Lục Thiệu Tông cũng chào hỏi thím Vương, thím Vương nhìn thấy dáng người Lục Thiệu Tông cao lớn khỏe mạnh, gương mặt lại tuấn tú, càng hiểu chuyện lễ nghĩa, nhất thời càng thêm hài lòng.

Sau đó, bà vui tươi hớn hở kéo Tô Ngư đi: "Dì chỉ nói với Tiểu Ngư vài câu thôi, đồng chí Lục chờ một chút, dì sẽ trả Tiểu Ngư lại cho cháu ngay.


Có thể tạm thời rời khỏi tầm mắt của Lục Thiệu Tông, Tô Ngư cầu còn không được, đầu óc hỗn độn cuối cùng cũng tỉnh táo không ít: "Thím Vương?"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Thím Vương kéo tay Tô Ngư, nói: "Tiểu Ngư à, đồng chí Lục Thiệu Tông, lịch sự lễ phép, tuổi trẻ tài cao, cậu ấy mới hai mươi lăm tuổi đã là doanh trưởng, lập không ít công lao lớn, nếu không phải bởi vì tuổi vẫn còn trẻ, thì cấp bậc của cậu ấy cũng đã cao hơn rồi, lãnh đạo cũng rất coi trọng cậu ấy, tương lai nhất định tiền đồ vô lượng, hơn nữa gia đình cậu ta cũng không đơn giản, cha mẹ đều đã về hưu tĩnh dưỡng, thím Vương biết nhà con cũng không quan tâm những thứ này, nhưng mà, thím biết con người đồng chí Lục rất tốt.


"Dáng người cao lớn, tác phong chỉnh tề, còn có từng ngón tay và móng tay đều sạch sẽ, chứng tỏ cậu ấy rất thích sạch sẽ, cái này không phải rất giống nhà con sao? Nếu hai đứa có thể đến với nhau…" Thím Vương dừng lại, nghĩ tới lúc nãy nhìn cặp nam nữ trẻ tuổi mặt đối mặt nhưng không nói câu nào, uyển chuyển nói: "Ở chung nhiều rồi sẽ có tình cảm thôi.

"
“Tiểu Ngư, cho dù con không có ý định lập gia đình sớm như vậy, nhưng dễ gì tìm được một người thích hợp với con như vậy, con nên đi chơi nhiều hơn với cậu ấy, hai người các con đứng cùng một chỗ vô cùng xứng đôi.


" Nam cao to đẹp trai, nữ xinh đẹp đáng yêu, thật đẹp đôi, thím Vương nghĩ rồi gật gật đầu, quyết định sẽ cố gắng tác hợp cho đôi trẻ này.

“Đồng chí Chu Xảo Mạn, đồ của cô rơi này.


Tô Ngư nháy mắt mấy cái, ánh mắt không khỏi nhìn về phía trước một đôi nam nữ ngượng ngùng, là Chu Xảo Mạn cùng với một người quân nhân chỉ nhìn thấy bóng lưng.


Thím Vương cũng nhìn thấy, nhỏ giọng nói: "Chị họ của con cũng thật lợi hại, vậy mà cũng giành được đồng chí Tống Thanh Vinh từ tay đồng chí nữ kia.


Tống Thanh Vinh? Lục Thiệu Tông?
Trong chớp mắt, Tô Ngư liền hiểu được đồng chí nam vừa gặp cô lần đầu tiên đã có ấn tượng tốt với cô kia là ai, trong nguyên tác Lục Thiệu Tông là một nhân vật còn được độc giả yêu thích hơn nam nữ chính, Lục Thiệu Tông ra sân không nhiều lắm, nhưng điểm sáng trên người anh lại hết sức chói mắt, anh là người mà nam chính Tống Thanh Vinh coi là đối thủ cả đời nhưng anh chưa bao giờ thất bại, một lòng hướng về quốc gia và nhân dân, cả đời không kết hôn.

Lục Thiệu Tông cũng là nhân vật Tô Ngư thích nhất.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Chương 26


Tô Ngư vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhiều loại cảm xúc dâng lên trong lòng, cô cố gắng trấn định lại, hỏi: “Lần này xem mắt cũng do được sắp xếp ngầm ạ? Thế đồng chí Lục Thiệu Phong có phải cũng vậy không dì?”
Thím Vương lắc đầu: "Con nghĩ nhiều rồi, buổi xem mắt này quang minh chính đại, không có sắp xếp ngầm gì cả, đồng chí Lục Thiệu Tông không có, nhưng đồng chí Tống Thanh Vinh phải xem mắt đồng chí nữ kia lại do phụ huynh cậu ấy sắp xếp, chúng tôi chỉ làm theo thôi.


Tô Ngư trầm tĩnh lại, cười.

Thím Vương là người từng trải, liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của cô, lập tức cười mập mờ: "Xem ra không cần thím nhiều lời, đi đi, đừng để đồng chí Lục đợi lâu.


Tô Ngư ngại ngùng cười, nhưng bước chân lại rất thành thực đi về phía Lục Thiệu Tông.


Thím Vương: "À đúng rồi, nếu được thì hai đứa quyết định sớm một chút, thím Vương chờ ăn kẹo cưới của con.


Tô Ngư lảo đảo một cái, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất.

“Đồng chí Tô Ngư.

” Lục Thiệu Tông im lặng chờ đợi, nếu như có người quen biết anh ở đây tuyệt đối sẽ hô to lên chưa từng có ai ôn nhu kiên nhẫn như vậy Lục Thiệu Tông.

Lúc này thái độ của Tô Ngư nghiêm túc, không lùi không tránh, nghiêm túc cẩn thận đánh giá người đàn ông trước mặt, nhân vật yêu thích của cô lại sống sờ sờ đứng trước mặt cô, cô nên làm sao bây giờ? Đương nhiên cô sẽ lựa chọn…
"Đồng chí Lục Thiệu Tông, em họ Tô, tên là Tô Ngư, năm nay mười chín tuổi, tốt nghiệp trung học, hiện tại làm việc ở xưởng may, ba đều mẹ khỏe mạnh…" Tô Ngư dừng lại: "Em đồng ý.


"
Lục Thiệu Tông gật đầu cười: "Được, thế khi nào chúng ta đi đăng ký kết hôn?”
Thanh âm Tô Ngư run lên: "Thế, thế thì hơi nhanh! ! Ý em là, chúng ta nên tìm hiểu nhau trước, mới biết có thích hợp với đối phương hay không đã.


Lục Thiệu Tông nhìn cô, trầm mặc không nói.

Chuyện gì xảy ra thế này, sao cảm giác giống như cô đang trêu đùa người ta vậy?
Tô Ngư giải thích: "Em cảm thấy, kết hôn vẫn nên cẩn thận, dù sao cũng là đại sự cả đời mà.


Lục Thiệu Tông: "Được, nghe em.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Chương 27


Tô Ngư sửng sốt, sự áy náy dần dần xông lên trong lòng, lại nghĩ tiếp, mẹ cô đồng chí Tiểu Lý cùng ba cô đồng chí Tô sau lần đầu tiên gặp mặt thì lần thứ hai liền lấy hộ khẩu rồi kéo nhau đi đăng ký kết hôn, mọi người ở thời đại này cơ bản đều là như vậy, biết mặt nhau xong liền lập tức kết hôn sinh con, nói chuyện yêu đương gì chứ? Không có thời gian.

Cũng không thịnh hành cái này, yêu đương mà không kết hôn thì là đùa giỡn lưu manh.

“Vậy, nếu anh rảnh, chúng ta đi xem phim nhé?" Tô Ngư nhẹ giọng đề nghị.

Lục Thiệu Tông: "Được, nghe em hết.


“Nghe em…” Tô Ngư lặng lẽ sờ lỗ tai, ngay cả giọng nói của người đàn ông này cũng dễ nghe như vậy, cộng điểm.


Ở cửa rạp chiếu phim lại gặp Tiểu Lý và lão Tô vừa xem phim xong, đây là tình cảnh mà Tô Ngư trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, sao có thể mang bạn trai đến gặp phụ huynh như vậy được, hơn nữa như vậy cũng quá nhanh rồi.

Lý Lâm và Tô Quý Hoa cùng kêu lên: "Tiểu Ngư.

Đồng chí này là?”
Tô Ngư xấu hổ, ánh mắt căng thẳng, nhưng vẫn dũng cảm dẫn Lục Thiệu Tông tiến lên: "Ba mẹ, anh ấy tên là Lục Thiệu Tông, là! bạn trai của con.


Lý Lâm, Tô Quý Hoa: "! ”
Bọn họ chỉ mới xem xong một bộ phim, con gái bọn họ đã có bạn trai?
Lục Thiệu Tông đúng lúc lên tiếng: "Chào chú, chào dì.



Tô Quý Hoa nhìn khuôn mặt con gái ửng đỏ, lại nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lục Thiệu Tông, ông bị kích thích rất lớn, thế nhưng nhất thời không biết nên nói cái gì.

Lý Lâm đánh giá Lục Thiệu Tông, càng đánh giá lại càng hài lòng, cảm giác giống như mẹ vợ nhìn con rể, đương nhiên dù sao thì cũng phải dựa trên nền tảng con gái Tiểu Ngư nhà mình phải nguyện ý đã: "Đồng chí Lục, con và Tiểu Ngư xem phim đi, xuất tiếp theo sắp bắt đầu rồi, lát nữa bảo Tiểu Ngư đưa con tới nhà chơi một chút, lão Tô, đi, hôm nay chúng ta đi mua thức ăn.


Tô Quý Hoa vươn tay bị Lý Lâm giữ chặt, kéo đi, thậm chí còn che miệng ông lại.

Tô Quý Hoa: "! ! ”
Tô Ngư: "À thì, ba mẹ em cũng hiền lắm.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Chương 28


Lục Thiệu Tông: "Chú dì ở cạnh nhau rất vui vẻ, ba mẹ anh và chú dì nhất định sẽ có không ít đề tài chung để nói, bọn họ giờ đã nghỉ hưu tĩnh dưỡng, cũng không nhúng tay vào chuyện con cái.


Nghe Lục Thiệu Tông nói thế, nghĩa là sau này quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng không cần lo lắng, cộng điểm.

Thêm điểm xong, Tô Ngư liếc mắt nhìn Lục Thiệu Tông, lại ghi vào sổ nhỏ một cái, đồng chí Lục quan sát tỉ mỉ, EQ cao, cộng một điểm.

Lục Thiệu Tông bảo Tô Ngư chờ, còn anh rồi chủ động đi mua vé và hạt dưa: "Vừa chiếu, chúng ta vào thôi.


Tô Ngư lại yên lặng cho anh thêm một điểm, cô nhận lấy hạt dưa, hai người sóng vai đi vào rạp chiếu phim.


Khởi nghiệp là bộ phim mới công chiếu trong năm nay, kể về người công nhân dầu mỏ làm việc gian khổ, dẫn dắt đoàn thể phấn đấu, thể hiện lịch sử khởi nghiệp gian nan của ngành dầu mỏ Trung Quốc, Tô Ngư và Lục Thiệu Tông đều rất chuyên tâm xem hết bộ phim này.

Bộ phim kết thúc, tâm tình Tô Ngư vô cùng kích động, kiếp trước cô chưa từng có loại tâm tình này, kiếp này lại thường xuyên bị tinh thần phấn đấu và cuộc cách mạng gian khổ của những người xung quanh ảnh hưởng, nhưng cô là con cá muối, xoay người còn khó khăn, hoàn cảnh xung quanh cũng không cho phép cô làm việc lớn, cho nên an phận làm việc ở xưởng may là lựa chọn tốt nhất hiện nay của cô.

Lục Thiệu Tông: "Đi công viên không?”
Tô Ngư: "Được, vừa lúc đi tản bộ, bây giờ cũng không còn nắng nữa.


“Lục Thiệu Tông?”
Tô Ngư quay đầu nhìn lại, là một người quân nhân lạ mặt, chỉ thấy người nọ sau khi xác định chính xác là Lục Thiệu Tông liền sải bước đi tới, nói: "Lục Thiệu Tông, sao anh lại ở đây?"
Lục Thiệu Tông cười nhìn Tô Ngư: "Tôi và bạn gái đến đây xem phim.



Quân nhân: "! ! ”
“Đồng chí Tống Thanh Vinh? Anh làm sao thế? Sao lại đi nhanh vậy.


Tầm mắt Tô Ngư dời đi, vừa lúc nhìn thấy Chu Xảo Mạn từ trong rạp chiếu phim chạy ra.

Thật trùng hợp.

“Tô Ngư?" Chu Xảo Mạn kinh ngạc nói.

Tô Ngư thản nhiên: "Chị họ, thật trùng hợp.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chương 29


Khóe miệng Chu Xảo Mạn giật giật, nhanh chóng nhìn về phía Tống Thanh Vinh, còn có người đàn ông đứng cạnh Tô Ngư, cô ta còn đặc biệt chú ý tới khoảng cách chỉ bằng một bàn tay giữa Tô Ngư và người đàn ông kia, tâm tư chuyển mấy vòng: "Quả thật rất trùng hợp, em cùng đồng chí này đến xem phim sao?"
Tô Ngư: "Vâng, đây là bạn trai em, Lục Thiệu Tông.

" Không giống lần đầu tiên nhắc tới Lục Thiệu Tông, lần thứ hai cô đã có thể mở miệng nói rất thuận lợi, mặc dù vẫn còn có chút thẹn thùng.

“Xin chào.

" Lục Thiệu Tông đơn giản chào hỏi, như đang suy nghĩ gì đó nhìn Tô Ngư.

Bạn trai của Tô Ngư?
Chu Xảo Mạn kinh hãi, ở kiếp trước rõ ràng bạn trai của Tô Ngư không phải là Lục Thiệu Tông.

“Sao có thể, lúc trước sao chị chưa từng nghe em nhắc tới nhỉ, chị không biết?”.


Tô Ngư: "Chị biết mới lạ đây, trước hôm nay em không biết bạn trai của em là ai.

”.

Chu Xảo Mạn: "! " Nói cách khác, bởi vì cô ta ra tay mở rộng quy mô xem mắt nên mới gián tiếp làm bà mai của Tô Ngư?
Tống Thanh Vinh hoàn toàn bị lãng quên ho một tiếng nhắc nhở: "Đồng chí Chu.


Chu Xảo Mạn sửng sốt, ngượng ngùng cười với Tống Thanh Vinh, đi tới đứng cạnh hắn: "Tiểu Ngư, chị giới thiệu một chút, đây là đồng chí Tống Thanh Vinh, bạn trai của chị, đồng chí Tống, Tiểu Ngư là em họ em.


Tống Thanh Vinh tháo mũ xuống: "Chào đồng chí Tô, tôi và Lục Thiệu Tông là chiến hữu.


Tô Ngư mím môi cười: "Xin chào.



Nhìn nụ cười gượng ép của cô, Lục Thiệu Tông khẽ thở dài: "Không phải nói muốn đi công viên sao?”
“Đúng vậy, chúng ta đi thôi.

" May mà Lục Thiệu Tông kịp thời lên tiếng, cô đã sớm không kiên nhẫn ở đây nói chuyện phiếm với hai con người này, có thời gian còn không bằng cùng đồng chí Lục đi dạo thì hơn.

Tống Thanh Vinh: "Cùng đi đi, tôi và đồng chí Chu cũng hẹn đi công viên.


Tô Ngư: "! ! ”
Chu Xảo Mạn: "! ! ”
Lục Thiệu Tông bên ngoài cười nhưng trong lòng lại không cười: "Đừng, phần ai nấy đi đi.


Tống Thanh Vinh cảm thấy kỳ quái: "Cùng một con đường, sao lại phần ai nấy đi?”
Tô Ngư đồng tình với Chu Xảo Mạn một giây, Tống Thanh Vinh là nam chính, bộ dạng rắn rỏi như ánh mặt trời, cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của thời đại này, nhưng hắn là một tên nam thẳng không thể thẳng hơn, hoàn toàn không hiểu phong tình, bởi vì tính cách của hắn, nữ chính Chu Xảo Mạn cùng hắn náo loạn rất nhiều, mâu thuẫn cũng nhiều, thậm chí suýt chút nữa đã chia tay.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chương 30


Tướng mạo Lục Thiệu Tông thuộc loại tinh xảo đẹp trai, lại không lộ ra chút nữ tính nào, giơ tay nhấc chân có chút tùy ý phóng khoáng, mị lực vô cùng lớn, đó là thứ cô thích.

Cuối cùng đương nhiên là tách nhau ra.

Công viên cách rạp chiếu phim không xa, Tô Ngư và Lục Thiệu Tông nói vài câu, đi vài bước là tới.

Ở cửa công viên, Lục Thiệu Tông đột nhiên đứng lại, nghiêm túc nói: "Hay chúng ta không vào công viên, đi dọc đường một chút nhé.


Tô Ngư nghi hoặc nghiêng đầu: "Hả? Chúng ta cũng đến cửa rồi, sao lại…”
"Ôi, mọi người mau nhìn kìa, mau nhìn cặp đôi mới tới này, là một đồng chí quân giải phóng và một cô gái xinh đẹp, nhìn xem, nhìn xem, thật xứng đôi.


"
Tô Ngư quay đầu lại, vừa vặn đối mặt với một đám bà thím và trẻ con, quạt giấy trong tay các bà thím vừa để quạt gió, vừa nâng lên chỉ về phía cô và Lục Thiệu Tông, đám trẻ con thì mở to đôi mắt to ngây thơ tò mò của chúng nhìn chằm chằm bọn họ.

Tô Ngư hối hận vì không nghe Lục Thiệu Tông: "! ! ”
“Con gái đừng ngại, lúc các dì còn trẻ cũng giống như con, vài hôm nữa quen là sẽ hết ngại thôi.


“Đồng chí quân giải phóng, mau kết hôn với bạn gái của cậu đi, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy đấy.


Đồng chí quân giải phóng cũng tuấn tú, nam tuấn tú nữ xinh đẹp, sau này sinh con chắc chắn cũng sẽ rất đẹp.


Bên trong còn có một bà thím biết Tô Ngư liền la lớn: “"Tiểu Ngư lĩnh giấy chứng nhận nhớ tặng kẹo cưới cho dì nha, để dì hưởng chút không khí vui mừng của con.


Vừa nghe đến kẹo, có đứa trẻ lập tức chảy nước miếng: "Kẹo! Ăn kẹo!" Sau đó tất cả những đứa trẻ còn lại đều nói kẹo, kẹo theo.

Tô Ngư: "! ”
"Lần này nhà xưởng tổ chức hội xem mắt thật sự tác hợp không ít nam nữ trẻ tuổi, nãy giờ có mấy đôi đến công viên rồi nhỉ?"
“Cộng thêm đôi này nữa là sáu mươi sáu đôi.


“Ui chao, xem ra sau này tôi cũng phải để cho con gái tôi tham gia xem mắt thôi, nói không chừng sẽ tìm được cho tôi một chàng rể tốt,”
"Mọi người xem, phía sau lại có một đôi nữa kìa.

"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chương 31


Thừa dịp này, Tô Ngư kéo ống tay áo Lục Thiệu Tông xông vào bên trong, Lục Thiệu Tông thuận theo cô, hai người rốt cuộc cũng thoát khỏi vòng vây, nhưng sau khi vào công viên, Tô Ngư lại hối hận, bởi vì trong công viên lại là một vòng vây khác, tất cả đều là nam nữ có đôi có cặp, đi vài bước lại gặp một đôi.

Tô Ngư không tin, cô trực tiếp đi thẳng về hướng bờ hồ, hồ lớn như vậy, chẳng lẽ không có một chỗ trống nào cho cô?
Nhưng cuộc đời là như vậy đấy, bờ hồ đã bị các cặp tình nhân chiếm hết, giống như đã thương lượng xong, cách một đoạn thì có một đôi, cứ như vậy vây quanh thành một vòng tròn, bất luận kẻ nào muốn chen vào đều không được.

Toàn bộ công viên gần như không còn chỗ trống, bởi vì ngoại trừ các cặp tình nhân, thì người lớn trẻ nhỏ đến công viên chơi cũng không ít, hôm nay là ngày nghỉ nên tất cả mọi người đều đến đây để thư giãn.

Tô Ngư cứ như vậy kéo Lục Thiệu Tông đi một vòng công viên, Lục Thiệu Tông từ đầu đến cuối đều ngoan ngoãn đi theo cô, cũng mặc cho cô nắm lấy ống tay áo mình.

Cuối cùng, Tô Ngư phát hiện mình đã làm nhăn quân trang của Lục Thiệu Tông, vội vàng buông ra, ảo não nói: "Quần áo của anh! "
Lục Thiệu Tông lắc đầu: "Không sao, anh sẽ dùng bàn ủi ủi lại.



Tô Ngư trả lời theo bản năng: "Em cũng biết dùng.


Lục Thiệu Tông: "Thật trùng hợp, chúng ta đều biết dùng.


Tô Ngư lập tức nở nụ cười, lúc cô phát hiện Lục Thiệu Tông đang nhìn mình, cô liền vội đưa tay che miệng, có phải cô vừa cười hở răng rồi không?
“Em cười rất đẹp, giống như hoa nở vậy.


" Ngữ khí Lục Thiệu Tông chân thành, anh chưa từng nói những lời này bao giờ.

Thình thịch.

Trái tim càng đập nhanh hơn, Tô Ngư lặng lẽ nắm tay, tự an ủi mình đừng sợ, mở miệng: "Lúc anh cười rất tuấn tú, dù sao cũng rất đẹp, cho nên sau này chúng ta nên cười nhiều hơn nhé.

"
Lục Thiệu Tông cười khẽ: "Được, nghe lời em.


Lại nữa, cái cảm giác muốn xoa lỗ tai này, cộng thêm khuôn mặt đẹp trai này, càng làm cho người ta động tâm không thôi.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Chương 32


Tô Ngư trong lòng rất xúc động, ngoài miệng lại nói: "Chúng ta cũng coi như đi một vòng công viên rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài đi dạo một chút nhé?"
Lục Thiệu Tông gật đầu: "Đi ăn cơm không?”
Tô Ngư nhớ tới lúc trưa ba cô nói buổi tối sẽ nấu cơm, nhất thời chần chừ: "Ba mẹ em nói sẽ chuẩn bị cơm cho em, lần sau chúng ta ăn cơm sau nhé?"
Lục Thiệu Tông nhìn cô: "Gần đây anh đang nghỉ phép, ngày nào cũng có thể tới tìm em.


Cảm giác như bị anh nhìn thấu, Tô Ngư sợ hãi nghĩ, quả nhiên không hổ là người đứng đầu.


Cho nên một giây sau, cô rất ngoan ngoãn hỏi: "Anh nghỉ mấy ngày? Ngày mai em phải đi làm, buổi trưa nghỉ trưa, buổi tối ăn cơm tối xong có một khoảng thời gian rảnh rỗi.


Lục Thiệu Tông hỏi: "Tối mai chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm được không?”
“Được ạ.


Tô Ngư cùng Lục Thiệu Tông đi về phía nhà cô, trên đường hai người nói chuyện rất nhiều, cô phát hiện bọn họ có không ít sở thích chung, đều thích đọc sách, học tập, thích ăn đồ ăn ngon, có vài quan điểm thì nhất trí, nhưng một vài cái thì không giống nhau, nhưng vẫn có thể chấp nhận được!

Càng hiểu rõ, càng kinh ngạc, đến trước nhà rồi nhưng Tô Ngư vẫn lề mề không muốn đi lên, vẫn cùng Lục Thiệu Tông trò chuyện hăng say.

Lục Thiệu Tông gần như hoàn toàn không phát hiện ra đã đến nhà cô.

“Tiểu Ngư? Đồng chí giải phóng quân bên cạnh cháu là họ hàng nhà cháu à?”
Tô Ngư bị cắt ngang liền nghiêng đầu, nhìn thấy bà thím quen thuộc, khách khí cười: "Không phải, anh ấy là bạn trai cháu, thím Tôn ăn tối chưa ạ?"
Thím Tôn chính là người lúc trước muốn giới thiệu cháu trai mình cho Tô Ngư, bà ta vừa nói nghe đây là bạn trai của Tô Ngư, cặp mắt nhỏ kia của bà nhất thời mở to: "Bạn trai của con? Tiểu Ngư con thật không thành thật gì cả, lúc trước thím muốn giới thiệu đối tượng cho con, con nói con không muốn, còn nói nghe lời mẹ con, không muốn lấy chồng sớm, con đó, có phải con ghét bỏ đối tượng thím giới thiệu cho con không?”
Lục Thiệu Tông nhíu mày, che trước người Tô Ngư, vẻ mặt nghiêm túc: "Có chuyện gì thím cứ nói chuyện với cháu, đừng làm khó bạn gái cháu.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Chương 33


Thân hình Lục Thiệu Tông cao lớn, đứng ở trước mặt thím Tôn thấp bé giống như một ngọn núi lớn, vô cùng có cảm giác áp bách, thím Tôn giật nảy mình, lùi về phía sau, đến khi nhìn thấy bộ quân trang xanh biếc của Lục Thiệu Tông.

Ánh mắt bà ta híp lại, há mồm ồn ào: "Cậu là quân giải phóng, sao có thể nói chuyện với người lớn như vậy chứ! ! ”
Có người nhìn không vừa mắt, phản bác: "Tôn Đại Chủy, cháu trai của bà cũng đừng đi ra ngoài gây khó chịu cho người khác nữa nhé, Tiểu Ngư xinh đẹp như vậy, cháu trai của bà làm sao có cửa? Lười biếng mà còn muốn ăn thịt thiên nga? Nghĩ cũng hay lắm.

hơn nữa duyên phận của con người đến, có ngăn cũng ngăn không được, Tiểu Ngư và đồng chí Lục cũng chỉ đơn giản như vậy, không phức tạp như bà nghĩ đâu.



"Quân giải phóng nói chuyện với bà như thế thì làm sao, mới thế mà bà đã muốn khóc kêu oan, bà đừng có mà bôi đen hình tượng của công nhân chúng ta, bà đừng có mà đi ra ngoài nói với người khác bà là công nhân xưởng may chúng ta, mất mặt lắm, còn nữa, hai người bọn họ xem mắt thành công là bởi vì tham gia chúng ta hội xem mắt của xưởng chúng ta, bà quản được à?"
“Tôi không có nói như vậy.

" Thím Tôn cũng không dám nói gì nữa.

Lý Lâm thò đầu ra: "Tiểu Ngư, nếu đồng chí Lục đã tới đây rồi thì con bảo đồng chí Lục vào nhà chơi, Lan à, cá kho dưa chua cũng làm xong rồi, qua nhà tôi ăn cơm luôn.

" Nói rồi cũng không liếc mắt nhìn thím Tôn.


Người được gọi chính là Vương Lan, bà ta cũng chính là mẹ của Lý Mỹ Lệ, vừa nghe có đồ ăn ngon, nhất thời vui mừng nói: "Em không khách sáo đâu nhé.

"
Cả nhà bà cũng không có một ai nấu ăn ngon, bình thường đều là ăn ở căn tin nhà máy.

Thím Tôn nhất thời không để ý tới Lục Thiệu Tông, hung hăng trừng Lý Lâm và Vương Lan, không cam lòng nói: "Sao hai người có thể coi thường người khác như vậy chứ?”
Lý Lâm mới để ý bố thí ánh mắt cho bà ta: "Ai coi thường bà? Tôi còn chưa mắng bà chuyện làm con gái tôi nhục nhã đâu đấy! Một bụng âm mưu quỷ kế.

Chỉ cần con gái nhà tôi vui vẻ, bây giờ có bạn trai thì tôi và lão Tô sẽ ủng hộ ngay, chuyện của nhà bà à, hơn nữa, bà coi cháu trai bà là bảo bối gì đấy nhà tôi cũng không quan tâm nhưng đừng tưởng tôi không biết Tôn Đại Chủy bà đang có chủ ý xấu xa gì.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Chương 34


Vương Lan trào phúng: "Mọi người ở đây ai mà không biết ai chuyện nhà bà, Tôn Đại Chủy, bà cũng đừng tưởng rằng mình có thể giấu diếm được?"
"Tôi, tôi không biết mấy người đang nói bậy bạ cái gì.

" Tôn Đại Chủy run lên, phát hiện người xung quanh đều vây quanh bà ta xì xào bàn tán, hơn nữa tất cả mọi người cũng nói to, không kiêng dè gì cho nên Tôn Đại Chủy cũng nghe được, lúc này mới biết được mọi suy tính của mình đều đã bại lộ, liền thề thốt phủ nhận.

Bởi vì vừa xảy ra chuyện này, tâm tình Tô Ngư hỏng bét, ba mẹ cô đều bảo vệ cô, cô là con gái một của bọn họ, lại là công nhân chính thức của xưởng may, gia đình không có gánh nặng, hơn nữa một nhà ba người đều là công nhân viên chức, cô lại có vẻ ngoài xinh đẹp, giống như là một cây cải trắng trong veo đang đợi người cắt.


Cho nên từ khi cô học trung học phổ thông đã có không ít người ngoài sáng trong tối hỏi thăm chuyện hôn sự của cô, nhưng những thứ này đều bị ba mẹ cô ngăn cản, cô cũng không để ở trong lòng, chỉ có thím Tôn này là nhảy đến trước mặt cô.

Tình hình rõ ràng về cháu ngoại bà Tôn rốt cuộc như thế nào thì mẹ cô - Lý Lâm cũng đã nói rõ ràng với cô, người nọ mặc dù nói là xuất thân từ gia đình công nhân viên chức, nhưng anh chị em trong nhà lại rất nhiều.

Hình như có tận chín người.

Hắn ta là con thứ, không được cha mẹ coi trọng, hoàn toàn không có khả năng làm việc cho cha mẹ, còn phải lựa chọn xuống nông thôn làm thanh niên tri thức, muốn đến với Tô Ngư chính là ngấp nghé vị trí làm việc của nhà cô, chỉ từ điểm ấy đã hoàn toàn nhìn ra tính cách hắn không ra gì.


Hơn nữa tướng mạo cũng không vừa mắt, ngay cả mức trung bình cũng không đạt tới, đây chính là đứa cháu tốt trong miệng dì Tôn đấy.

"Tiểu Ngư, nếu như vị đồng chí quân giải phóng này thật sự là bạn trai con mới tìm được, thì con cứ giải thích rõ ràng với thím không được sao? Có điều, bạn trai của con muốn tới thăm nhà con, thế mà lại đi tay không? Thím nói thật cho con biết, có vài người nhìn người khuôn chó đấy, nhìn vậy nhưng thật ra không phải là như vậy, con phải cẩn thận đó.

" Thím Tôn híp mắt quét một vòng Lục Thiệu Tông, đặc biệt nhìn chằm chằm vào hai tay trống rỗng của anh, biểu tình trở nên khinh miệt lại trào phúng, hoàn toàn quên mất lời đã nói ra trước đó.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Chương 35


Tô Ngư cười giả: "Thím Tôn, hôm nay con mới biết, thì ra nhà dì ở ven biển.”
Mọi người vừa nghe thấy thế, tiếng cười lại liên tiếp vang lên.
Thím Tôn: "......”
Sau khi phản công, Tô Ngư cũng không chút lưu tình vỗ nhẹ cánh tay Lục Thiệu Phong, sau đó lập tức buông ra: “Mẹ em bảo anh vào nhà ngồi một chút, tuy hôm nay anh chỉ muốn đưa em về nhà chứ không phải định vào, dù sao cũng đến rồi, vào đi thôi, đừng để ba mẹ em đợi.”
Lục Thiệu Phong nhìn Tô Ngư: "Được, anh nghe lời em, ngày mai anh chính thức đến thăm chú dì."
Tô Ngư chớp chớp mắt, gật đầu: "Được."
Tô Quý Hoa đứng ở cửa sổ nghiến răng nghiến lợi, trái tim như bị ngâm giấm: "Đồng chí Tiểu Lý, nghe này, nghe này, mới ngày đầu thôi mà Tiểu Ngư lại đang bảo vệ tên nhãi họ Lục như thế này…"
Lý Lâm khoanh tay, nghiêm túc nói: “Đúng vậy, nhưng ngay từ đầu đồng chí Lục đã thể hiện rất tốt khi có thể cứu được Tô Ngư.


Gần như, chỉ một chút thôi, cái mồm ba hoa của Tôn Đại Chủy đã hại con gái mình rồi.”
Tô Quý Hoa nghẹn ngào nói: "Đúng vậy..."
Lý Lâm: "Được rồi, đừng khóc nữa.

Vận mệnh đến thì không thể ngăn cản được.

Hiện tại xem ra đồng chí Lục xứng đáng với Tiểu Ngư của chúng ta.

Hơn nữa, lúc em và anh quen nhau cũng chạc tuổi Tiểu Ngư.


Tiểu Ngư giống anh ở điểm này, con bé nhìn thấy người mình thích sẽ lập tức hành động."
Tô Quý Hoa: "Nói nhảm, người theo đuổi trước là anh."
Lý Lâm: “Không, là em trước.”
Tô Quý Hoa: “Anh trước."
Lý Lâm: "Em đã nói với anh là em…."
"Ba mẹ?" Tô Ngư dùng sức gõ cửa, cố nhịn cười, nhưng nếu cô không lên tiếng, ba mẹ cô lại sắp bắt đầu một cuộc tranh luận khác về "ai là người theo đuổi trước".
Lục Thiệu Phong đứng ở cửa và quan sát.
Lý Lâm và Tô Quý Hoa đều quay đầu lại: "..."
Tô Ngư cu nở nụ cười: "Ba mẹ, tình cảm hai người thật tốt, ngay cả động tác quay đầu cũng giống hệt nhau, hơn nữa là cùng lúc."
Lý Lâm và Tô Quý Hoa: "..." Cố chịu đựng, đây là con gái của mình! Không thể đánh!
Tô Ngư tránh được trận chiến của ba mẹ trong gang tấc, dẫn Lục Thiệu Phong vào: "Ba mẹ, con đưa bạn trai đến gặp ba mẹ, ba mẹ nhìn này."

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Chương 36


Lý Lâm và Tô Quý Hoa nhìn chằm chằm vào Lục Thiệu Phong như không có chuyện gì xảy ra.
Lý Lâm càng nhìn càng hài lòng, bà mở miệng chào hỏi trước: "Đồng chí Lục, lại đây ngồi nói chuyện với dì."
Lục Thiệu Phong: "Dì, cứ gọi cháu là Thiệu Phong.

Mọi người trong nhà đều gọi cháu như vậy."
"Được rồi, Thiệu Phong, nhà cháu ở đâu? Gia đình cháu có bao nhiêu người? Tương lai cháu có dự định gì? Cháu nói qua một chút cho dì nghe, sau này Tiểu Ngư có vào quân cùng cháu không? Nói cho dì nghe về chuyện này đi.”
Trong hai mươi lăm năm cuộc đời Lục Thiệu Phong chưa bao giờ căng thẳng như vậy, trong lòng kích động, nhưng với vẻ mặt bình tĩnh, anh trình bày chuyện của mình một cách rõ ràng và hợp lý, cuối cùng trịnh trọng nói về việc nhập ngũ: "Tình hình trong quân đội hiện nay đã được cải thiện rất nhiều.


Có trường mẫu giáo, trường tiểu học, trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông đang được chuẩn bị xây dựng vào năm sau.

Có bệnh viện, hợp tác xã cung ứng, tiếp thị...!Mặc dù việc đi lại có chút phiền phức, cháu vẫn hy vọng đồng chí Tô có thể vào quân ngũ.”
Toàn bộ quá trình, Lục Thiệu Phong không bỏ sót bất kỳ biểu cảm hay động tác nào của Tô Ngư, vẻ mặt không có chút phản kháng cùng tò mò của Tô Ngư chính là sự đáp lại tốt nhất đối với anh.
Lý Lâm: "Nghe rất hay."
Tô Ngư hỏi: "Người nhà quân nhân sống ở đâu? Họ sống trong một tòa nhà hay một ngôi nhà biệt lập?"

Lục Thiệu Phong: “Là nhà độc lập.”
"Có sân không?" Tô Ngư hỏi.
Lục Thiệu Phong: “Có, em thích sân không?”
Tô Ngư vui vẻ nói: “Vâng, nhà em thích có một cái sân, có thể trồng rau hoa các loại, sống ở nhà cao tầng thật bất tiện.

Nhìn xem, nhà em toàn là những chậu cây nhỏ, chỉ có thể trồng một ít hành tây và cà chua."
“Em trồng những thứ này.” Tô Ngư khoe chậu cây của mình.
Trong chậu cây, hành lá, cà chua nhỏ màu đỏ và xanh chen chúc cạnh canh, hai chậu cây rất đẹp, có thể coi như thưởng thức phong cảnh.
"Thật lợi hại." Lục Thiệu Phong không ngạc nhiên về chuyện Tô Ngư có thể trồng rau, điều này có thể thấy được từ những vết chai nhỏ trên ngón tay của Tô Ngư.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Chương 37


Tô Ngư cười: "Em học được hết các kỹ thuật trồng rau từ bà ngoại nên rất giỏi đấy, lát nữa em sẽ dẫn anh đi xem.

"
Lục Thiệu Phong: "Được.

"
"Khụ khụ khụ!" Tô Quý Hoa bưng món cá dưa chua hấp nóng đi ra, liếc nhìn Lục Thiệu Phong, "Đồng chí Lục, cháu có thể tới giúp chú một việc được không?"
Lý Lâm lập tức không hài lòng nói: "Lão Tô, đồng chí Lục lần đầu đến nhà chúng ta, sao có thể để Thiệu Phong làm việc? Thiệu Phong, cháu ngồi xuống nói chuyện tiếp với chúng ta đi.

Bình thường lão Tô ở nhà nấu cơm, cho nên cứ để chú ấy làm việc.



Nhưng Lục Thiệu Phong lại lắc đầu, đứng dậy, đi vào phòng bếp giải thích: “Chú dì, ba cháu ở nhà nấu cơm cho mẹ nên cháu biết nấu một chút, để cháu thử xem.


Lý Lâm liếc nhìn cô con gái ngoan ngoãn, mỉm cười đáp: “Làm phiền cháu không?”
Lục Thiệu Phong: “Cháu còn phải cảm ơn chú dì đã cho cháu cơ hội thể hiện.


Lý Lâm càng cười chân thành hơn, không ngăn cản, chỉ nháy mắt với Tô Quý Hoa, Tô Quý Hoa gật đầu khách sáo với Lục Thiệu Phong: "Chúng ta còn thiếu rau, vậy làm rau xào tỏi đi.

Đồng chí Lục, đồng chí có làm được không?"
Lục Thiệu Phong gật đầu nói có, Tô Quý Hoa cười nhẹ, khoanh tay, nhìn chằm chằm Lục Thiệu Phong, trong lòng thầm mỉm cười, làm rau xào tỏi nghe có vẻ không khó, nhìn qua rất đơn giản.


Làm rau xào tỏi quả thực rất đơn giản, nhưng là món khó chuẩn bị nhất.

Tô Ngư vểnh tai lên nghe tiếng động trong bếp, không có âm thanh nào, chỉ có tiếng rửa rau và nồi, trên mặt có chút do dự.

"Cái gì? Con lo lắng cho cậu ấy à?" Lý Lâm uống một ít nước để làm dịu cổ họng.

Bà và lão Tô chỉ hợp tác với nhau để thử.

Không ngờ, Lục Thiệu Phong làm tốt mọi việc, về cơ bản là phù hợp với hình tượng con rể tương lai trong tưởng tượng của bà, cô con gái được cưng chiều, bà muốn tìm một người đàn ông có năng lực chứ không phải một người đàn ông trưởng thành để con gái lo việc nhà và không làm gì sau khi kết hôn.

Lý Lâm nhìn con gái mình qua chiếc cốc men và thầm hài lòng, bà nói rằng thực sự Tiểu Ngư giống bà nhất, bà cũng sáng suốt trong việc tìm kiếm bạn đời nhanh chóng và chính xác như cô.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Chương 38


Tô Ngư ngồi thẳng người một lát, lắc đầu: "Không, con không lo lắng.

"
Lý Lâm: “Nếu đồng chí Lục không chuẩn bị món đó thì ba con đã làm rồi…”
"Anh ấy sẽ làm tốt! phải không?" Tô Ngư từ chắc chắn chuyển sang do dự, nhớ lại câu chuyện về nam phụ Lục trong tiểu thuyết, người ta nói rằng Lục Thiệu Phong là một người đàn ông hoàn hảo, nhưng điều này thì nên ám chỉ đến sự nghiệp của anh chứ chưa hề đề cập đến việc nấu ăn, vậy liệu có thể được tính vào số những người toàn năng không?
Toàn bộ tâm trí của Tiểu Ngư đều tập trung vào nhà bếp, Lý Lâm nghĩ, trong lòng bà dần trở nên chua chát, đồng chí Tô nói đúng, đây là ngày đầu tiên mà tâm trí con gái bà đã dành hết cho người ngoài.

Đây mới chỉ là ngày đầu tiên.

Lý Lâm suy nghĩ một lúc rồi bỗng dưng nói: “Bộ phim gây dựng sự nghiệp chiếu ở rạp hôm nay thực sự rất hay.

Những người công nhân dầu mỏ đó vừa chăm chỉ vừa bền bỉ.


Người dân cả nước khi xem bộ phim này chắc chắn sẽ rất hào hứng giống mẹ…"
Tô Ngư: "Mẹ, sao bỗng dưng lại nói chuyện phim ảnh? Chúng ta vừa nói chuyện đồng chí Lục nấu ăn.

"
Lý Lâm: "! Đúng rồi, chúng ta sẽ cho thím Vương của con cá dưa chua.

Bây giờ con lấy đĩa đưa cho dì.

"
Tô Ngư: "Sao phải tốn công thế? Con sẽ gọi qua cửa sổ một tiếng thím xinh đẹp, để thím ấy tự phục vụ là được rồi.

"
Lý Lâm: "! "

Nhà Tô Ngư và Lý Mỹ Lệ thân thiết như một nhà, cũng không khách sáo, cho nên Tô Ngư vừa hét xong, Lý Mỹ Lệ liền thò đầu ra ngoài cửa sổ tòa nhà đối diện: "Này! Để đó cho chị, chị qua ngay đây.




Tô Ngư rụt đầu lại nhìn Lý Lâm: “Mẹ, nhìn xem.


Lý Lâm: “…” Nhịn đi, đây là con gái ruột! Con gái ruột!
“Đã đến giờ ăn rồi.


Tô Ngư vội vàng nghiêng người nhìn khuôn mặt tươi cười của bố, sau đó liếc nhìn đồng chí Lục phía sau đang bưng đĩa rau xanh xào tỏi, tò mò thò đầu vào nhìn chằm chằm.

Màu xanh thơm ngon này, hương vị thơm ngon này, cách trình bày đẹp mắt này, mọi thứ đều thật quen thuộc!
Vẻ mặt Tô Ngư kỳ quái: "Ba, ba xào đồ ăn à?"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Chương 39


Lục Thiệu Phong im lặng nhìn Tô Ngư.
Tô Ngư: “QAQ…”
Tại sao ánh mắt của đồng chí Lục lại sắc bén như vậy?
"Không phải ba, món này là do một mình Thiệu Phong làm, thực sự rất ngon.

Hoá ra cậu ấy nấu ăn rất giỏi, không tệ, thực sự rất ngon." Tô Quý Hoa cười vui vẻ, vỗ vỗ vai Lục Thiệu Phong.
"Nấu ăn phản ánh con người như thế nào.


Trời ạ, món rau xào tỏi này ngon thật, ba đã nếm qua rồi, cũng không kém hơn ba bao nhiêu đâu, Thiệu Phong, lần sau cháu qua đây nấu cùng chú một bàn món ngon nhé!"
Lục Thiệu Phong đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, nhân lúc Tô Quý Hoa vui vẻ hẹn buổi tối ngày mai chính thức đến thăm.
Tô Ngư kinh ngạc nhìn Lục Thiệu Phong, cẩn thận nhìn anh, đặc biệt là bàn tay dài của anh, cô thật sự không nhìn ra được, quả thực anh là một người đàn ông toàn diện, anh nấu ăn rất giỏi, có thể theo kịp trình độ của ba cô.
Lý Lâm cũng ngạc nhiên không kém Tô Ngư, vì Tô Quý Hoa biết nấu ăn nên bà đã ăn rất nhiều món ăn ngon, dựa vào màu sắc và mùi thơm của món ăn, bà có thể phân biệt được mùi vị của một món ăn.

Rau xào tỏi được làm từ những nguyên liệu đơn giản, bà và con gái đều thích ăn rau xanh nên Tô Quý Hoa thường làm món này, món mà Lục Thiệu Phong làm quả thực nhìn giống món đồng chí Tô làm.

Tô Quý Hoa nói với Lục Thiệu Phong: "Nếu không phải cháu là một quân nhân, chú đã nhận cháu làm học trò.

Cháu là một đầu bếp giỏi."
"Lão Tô, bình tĩnh đi." Lý Lâm trừng mắt với Tô Quý Hoa, "Cảm ơn cháu nhé, Thiệu Phong.

Nào, chúng ta ăn tối thôi."
Cả nhà ba người bắt đầu cầm đũa đồng loạt gắp rau xào tỏi, món cá dưa chua bên cạnh rau xào tỏi không ngừng toát ra vị chua cay hoàn toàn bị bỏ qua.
"Thật ngon!" Tô Ngư ăn xong một miếng rau xanh, kinh ngạc nhìn Lục Thiệu Phong, nấu ăn rất ngon, cộng thêm điểm!
“Độ nóng vừa phải, không bị già, giòn và có chút ngọt.” Lý Lâm nói đùa: “Đồng chí Tô, nếu con không làm việc chăm chỉ hơn, mẹ e rằng khách sạn quốc doanh sẽ đổi đầu bếp.”

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom