Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Nụ Hôn Dâu Tây

Chương 40


Lục Cẩm Bạch người này không biết hành xử sao cho khiêm tốn.

Nhất là sau khi trở thành bạn trai chính thức của Tô Mặc Yên, anh mang bữa sáng cho cô đối xử tốt với cô, dĩ nhiên đã trở thành chuyện đương nhiên.

Hoặc có lẽ bọn họ vừa mới hẹn hò đang trong giai đoạn yêu đương mặn nồng, tình yêu nảy nở, cho nên Lục Cẩm Bạch đặc biệt dính lấy Tô Mặc Yên.

Lâu lâu sẽ tặng hoa,  vì có thể tặng Tô Mặc Yên một hộp sôcôla nhập khẩu một cách công khai, người đàn ông tốn không ít sức lực, nhờ Từ Thành Thanh mua một đống đồ ăn, mời những thành viên khác trong đoàn làm phim.

Cũng may mấy cảnh quay sau của bộ phim ” Secret Love is Far Off ” không thiếu những cảnh thân mật của Giang Cẩm và Cố Bạch.

Mới có thể giảm bớt rất nhiều xúc động theo bản năng của Lục Cẩm Bạch muốn thân mật với Tô Mặc Yên.

Chỉ là Lục Cẩm Bạch trong phim quá nhập tâm vào vai diễn, khiến Phương Hoài và Hứa Nhuận An nhanh chóng nhận ra thủ đoạn che dấu của họ.

Chuyện Tô Mặc Yên đang hẹn họ với Lục Cẩm Bạch, hiển nhiên cũng bị bọn họ biết được.

Đến lúc này Lục Cẩm Bạch ngược lại càng ngày càng lớn mật, hơn nửa đêm chui vào phòng Tô Mặc Yên là chuyện thường xuyên xảy ra.

Mặc dù chỉ là nằm cùng giường đắp cùng chăn đơn thuần ngủ, hắn cũng vui vẻ đến quên trời quên đất, hận không thể ngoài giờ làm việc,tất cả thời gian đều dính cùng một chỗ với Tô Mặc Yên.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Vì thế mà Từ Thành Thanh,là người đại diện của Lục Cẩm Bạch đã phải đau đầu không thôi.

Đã hai lần liên tiếp, Lục Cẩm Bạch dẫn Tô Mặc Yên lẻn ra ngoài xem phim, hẹn hò đều bị paparazzi chụp được.

Tuy rằng tất cả ảnh chụp đều dùng giá cao để đè xuống, nhưng nguồn gốc của tất cả chuyện này vẫn là Lục Cẩm Bạch.

Hết lần này tới lần khác người đại diện như Từ Thành Thanh lại giống như thùng rỗng kêu to, lời nói của anh chỉ là vô dụng.

Người đàn ông trở nên mất não vì tình yêu, trong trái tim, ánh mắt chỉ có một mình Tô Mặc Yên, người khác đối với anh mà nói đều là nền mà thôi.

Cho nên bất kể Từ Thành Thanh ở bên tai Lục Cẩm Bạch cằn nhằn bấy nhiêu lần đi chăng nữa, hắn vẫn làm theo ý mình.

Cuối cùng Từ Thành Thanh thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể đổi đối tượng khuyên nhủ, đi tìm Tô Mặc Yên để làm công tác tư tưởng.

So với đầu óc chỉ nghĩ đến yêu đương của Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên càng lý trí cẩn thận hơn nhiều.

Sau khi Từ Thành Thanh đi tìm cô, Tô Mặc Yên đã ra lệnh cấm, không cho Lục Cẩm Bạch nửa đêm chạy đến phòng cô nữa.

Vì chuyện này, Lục Cẩm Bạch đã tức giận hai ngày, cuối cùng phát hiện Tô Mặc Yên cơ bản không có động tĩnh gì, hắn chỉ có thể tự mình cho mình bậc thang, lại tự mình leo theo bậc thang xuống.

“Tô Mặc Yên, em không có trái tim.”

“Chúng ta đang trong thời kỳ yêu đương mặn nồng, người ta không biết còn tưởng rằng chúng ta muốn chia tay…”

Lúc ăn cơm trưa, Lục Cẩm Bạch nắm tay ngồi đối diện Tô Mặc Yên.

Anh mang đồ ăn ngon cho cô, xem như lén lút nấu thêm bữa ăn cho cô.

Cũng mua một ít dâu tây làm trái cây sau bữa ăn.

Tô Mặc Yên nhìn xung quanh, sợ bị người ta nhìn thấy cô và Lục Cẩm Bạch ở cùng một chỗ lại bị chụp ảnh.

Không ngờ Lục Cẩm Bạch liếc mắt liền biết suy nghĩ của của cô, “Đừng nhìn, nơi này không có ai, Từ Thành Thanh đang ở bên ngoài canh giữ. ”

Nghe người đàn ông nói như vậy, Tô Mặc Yên âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cô tiếp tục ăn cơm, nghĩ đến Lục Cẩm Bạch vừa mới phàn nàn, cô cho rằng vẫn phải vừa đấm vừa xoa mới được.

Anh chàng này ngược lại rất dễ dỗ dành, chỉ cần cô chịu dỗ, có ý dỗ dành anh, anh có thể tự mình suy nghĩ bổ sung phần hình ảnh còn lại.

Đúng thật, Tô Mặc Yên vừa mới nói về chuyện trước kia Lục Cẩm Bạch nói muốn  dẫn cô trở về gặp cha mẹ.

Lục Cẩm Bạch liền tự mình trượt xuống, “Anh bảo đảm, trong lúc quay phim tuyệt đối sẽ không ầm ĩ với em nữa, gây phiền phức cho em và lão Từ nữa. ”

“Vậy em phải đồng ý với anh, sau khi đóng máy sẽ cùng anh về nhà gặp cha mẹ, nếu có thể thuận đường quyết định chuyện kết hôn là tốt nhất…”

Tô Mặc Yên: “…”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đêm hôm trước, khi Lục Cẩm Bạch đang đè cô,triền miên hôn cô, liền ở bên tai cô  mê hoặc, nói sẽ đưa cô về nhà để gặp cha mẹ anh.

Khi đó đầu ócTô Mặc Yên trống rỗng, cả người nóng ran tê dại, theo bản năng nghe theo nhịp điệu của người đàn ông điều khiển.

Cô mơ hồ đáp lại anh, bởi vậy bị Lục Cẩm Bạch quấn quýt một lúc lâu, nhất định phải quyết định chuyện gặp cha mẹ.

Nhưng sau khi xuống giường, lý trí của Tô Mặc Yên cũng đã trở về.

Biết gặp cha mẹ không phải là một chuyện nhỏ, hơn nữa chuyện yêu đương một khi đã gặp  cha mẹ, vậy không chỉ là chuyện giữa hai người yêu nhau.

Tương lai nếu cô và Lục Cẩm Bạch xảy ra mâu thuẫn phải chia tay, cha mẹ của anh ở bên kia chỉ sợ sẽ rất khó để giải thích.

Quan trọng nhất là, Tô Mặc Yên cho rằng quan hệ giữa cô và Lục Cẩm Bạch mới được xác định không được  bao lâu.

Cũng không được tính là vững chắc, tất nhiên bây giờ không phải là lúc để gặp phụ huynh.

Cho nên sau khi tỉnh táo, cô vẫn quyết định từ chối lời đề nghị này của Lục Cẩm Bạch.

Người đàn ông trở nên hết sức cô đơn, dường như trở nên vô cùng thiếu cảm giác an toàn, thỉnh thoảng sẽ liên tục hỏi cô có phải thật sự yêu anh hay không.

Vẫn là nói đơn giản bởi vì bọn họ có quan hệ thể xác, cho nên mới đồng ý cùng anh hẹn hò vân vân.

Lục Cẩm Bạch như vậy làm cho Tô Mặc Yên có một loại ảo giác như trở lại thời trung học.

Anh vẫn là chàng trai yếu ớt đi theo phía sau cô xin che chở, quấn lấy cô không thể rời khỏi cô.

Thế cho nên Tô Mặc Yên không thể từ chối anh một cách quyết liệt được.

Sau khi trằn trọc một thời gian, cô tạm thời quyết định dùng chuyện gặp cha mẹ kiềm chế tính ngang bướng của Lục Cẩm Bạch.

Ít nhất trong quá trình quay ” Secret Love is Far Off “, có lẽ có thể làm cho anh trở nên an phận một chút.

Sự thật chứng minh chuyện gặp phụ huynh  có tác dụng rất hữu hiệu trong việc  trấn áp Lục Cẩm Bạch

Cho đến khi đóng máy vào cuối tháng tám, Lục Cẩm Bạch và Tô Mặc Yên không còn tạo ra bất cứ scandal nào nữa.

Ngay cả Phương Hoài cũng nhìn không ra Lục Cẩm Bạch có dấu vết diễn nào, cổ vũ Hứa Nhuận An đi hỏi thăm Tô Mặc Yên, hỏi cô có phải đã chia tay với Lục Cẩm Bạch hay không.

Tô Mặc Yên cũng trở nên dở khóc dở cười, trong lúc nhất thời cô cũng nhìn không thấu rốt cuộc là Lục Cẩm Bạch đang diễn hay là thật sự lạnh nhạt với cô nữa.

Mãi đến khi cảnh cuối cùng kết thúc, cô và Lục Cẩm Bạch đều đã hoàn thành vai diễn.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đêm đó, Phương Hoài mời các vị khách ăn cơm, hỏi thăm tất cả nhân viên trong đoàn làm phim.

Trong bữa tiệc, Lục Cẩm Bạch cũng không dừng ánh mắt trên người Tô Mặc Yên quá nhiều.

Ngay cả cô ra hiệu ánh mắt ý bảo đi toilet cho anh, anh cũng không đi theo.

Tô Mặc Yên càng thêm nghi ngờ thời gian yêu đương trước đây của cô và Lục Cẩm Bạch có phải là giấc mơ của cô hay không.

Bởi vì sự khác biệt của Lục Cẩm Bạch quá lớn, cô thật sự rơi vào tình trạng nghi ngờ sâu sắc.

Bữa tiệc còn chưa kết thúc, Tô Mặc Yên đã rời đi rất sớm, trở về khách sạn.

Cô tắm rửa xong,ngồi trên giường, đang suy nghĩ có nên gửi tin nhắn wechat cho Lục Cẩm Bạch hay không, nhắc nhở anh một chút rằng bộ phim anh diễn đã đóng máy.

Sự kiềm chế lúc trước đối với anh cũng có thể dỡ bỏ rồi.

Kết quả Tô Mặc Yên còn chưa suy nghĩ xong nên viết nội dung gì, thì cửa phòng đã bị người người gõ vang.

Tim cô đập lỡ một nhịp, trong tiềm thức của cô cho rằng người ngoài cửa chính là Lục Cẩm Bạch.

Sự thật đã chứng minh, giác quan thứ sáu của phụ nữ vẫn rất chính xác.

Sau khi cánh cửa mở ra, người đàn ông bước vào phòng.

Ôm trong tay một bó hoa hồng, còn mang theo một giỏ dâu tây, mới vào cửa liền đem đồ vật đặt trên tủ đồ, đưa tay ra ôm Tô Mặc Yên.

” Yên Yên, em muốn giết chết anh!”

Giọng nam khàn khàn, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.

Tô Mặc Yên không hề đề phòng bị ôm ngang lên, trong nháy mắt liền bị đặt ở cuối giường, cánh môi đỏ mọng của cô bị Lục Cẩm Bạch chặn lại.

Mang theo nụ hôn hung hăng khiến cho đầu óc của cô trở nên trống rỗng, đầu lưỡi tê dại.

Lời nói vừa rồi của người đàn ông nếu đổi lại là người khác nói, e rằng chỉ làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.

Nhưng từ trong miệng Lục Cẩm Bạch nói ra, lại mơ hồ xen lẫn chứa ý muốn làm nũng, khiến Tô Mặc Yên mềm lòng đến rối tinh rối mù.

Anh vừa hôn cô, vừa ghé vào tai cô khóc lóc kể lể suốt thời gian qua mình đã phải chịu đựng bao nhiêu vất vả.

Tô Mặc Yên lúc này mới biết được, thì ra lúc trước ở trên bàn ăn, Lục Cẩm Bạch không nhìn thấy ánh mắt ám chỉ của cô.

Sau khi nhìn thấy cô sớm rời khỏi bữa tiệc, anh mới nhanh chóng đối phó xong đám người Phương Hoài, gấp gáp không thể đợi được theo cô trở về.

Hơi nước làm mờ đi cánh cửa kính phòng tắm, hai tay Tô Mặc Yên chống lên bức tường dưới vòi sen.

Hô hấp bị Lục Cẩm Bạch đang ở gần kề sát phía sau vào cô khống chế, khi thì nặng nề, khi thì nông cạn, thể lực cô rất nhanh không thể chống đỡ nổi.

Lục Cẩm Bạch vòng tay qua ôm eo nàng, ngược lại còn có sức lực nói về chuyện gặp mặt cha mẹ cùng cô.

Cuối cùng, người đàn ông khẽ cắn vào vành tai của Tô Mặc Yên, khàn khàn nói: “Yên yên,em có biết ngày mốt là ngày gì không? ”

Đầu óc Tô Mặc Yên vốn dĩ đã trống rỗng,bị anh xoay người, lưng tựa vào vách tường lạnh lẽo.

Hai cánh tay mảnh khảnh trắng nõn của cô đặt trên vai của người đàn ông, một chân bị nâng lên, Lục Cẩm Bạch lại hôn cô.

Tô Mặc Yên một bên đối phó với kỹ thuật hôn càng ngày càng điêu luyện của anh một bên suy nghĩ vấn đề mới hỏi của anh.

Ngày mốt là ngày gì?

Cô nhớ rõ ngày mốt là Tết Trung thu, ngày mốt chính là ngày 14 tháng 8 âm lịch… Sinh nhật Lục Cẩm Bạch!

Tim bỗng chốc đập nhanh hơn, Tô Mặc Yên nhẹ nhàng đẩy ngực người đàn ông ra một cái.

Đôi môi nóng bỏng của anh bị dời đi, tạo cho cô một chút không gian để thở dốc, “Anh muốn quà sinh nhật gì? ”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Nước tắm từ trên vòi hoa sen rơi xuống trên lưng Lục Cẩm Bạch, đôi mắt hắn nhuộm màu đen sâu thẳm, u ám nhìn khuôn mặt nữ nhân bị nước làm cho ướt đẫm.

Vừa nghĩ đến hai gò má của cô ửng đỏ đều là bởi vì mình, trong lòng người đàn ông vui sướng khôn xiết, cúi đầu lại khẽ cắn vào đôi môi mềm mại bị hôn đến đỏ bừng của cô.

“Thì ra em nhớ rõ…” Trong con ngươi Lục Cẩm Bạch càng thêm tối sầm, giống như một cái hố đen không thấy đáy.

Dưới sự yên tĩnh cùng với sâu thẳm đó ẩn chứa những dòng chảy ngầm, chỉ cần không chú ý một chút sẽ bị hút vào, không có cách nào tự thoát ra.

Trong không khí bao trùm bởi hơi nóng, Tô Mặc Yên trước sau đều không thể lấy được đáp án liên quan đến món quà sinh nhật từ miệng người đàn ông.

Cô chỉ có thể nhớ rõ tiếng nước tí tách trong phòng tắm cùng màu sắc ấm áp của ánh đèn đầu giường, cùng với những giọt mồ hôi nóng của Lục Cẩm Bạch rơi rụng trên người cô.

Bình minh ngày hôm sau, Tô Mặc Yên tỉnh lại, ở bên người mình bóng dáng của Lục Cẩm Bạch cũng không có.

Ngược lại trên WeChat có tin nhắn của người đàn ông để lại.

Nói là sáng sớm Từ Thành Thanh đã gọi điện thoại cho anh, giống như là hối thúc, giục anh bay về Hồ Thành trước, bởi vì đêm nay ở bên Hồ Thành, có một số lượng người hâm mộ nhỏ đã tụ tập cùng một chỗ để chúc mừng sinh nhật hắn.

Tin nhắn WeChat được lật qua các trang tiếp theo.

Trong từng dòng chữ đều là Lục Cẩm Bạch lưu luyến không rời khi phải chia tay, cùng với sự tức giận đối với Từ Thành Thanh, đôi khi cũng mang theo những hành động riêng tư cùng với sự bày tỏ tình yêu đối với Tô Mặc Yên.

Tuy rằng rất nhàm chán, nhưng khóe môi Tô Mặc Yên vẫn là nở nụ cười.

Cặp mắt phượng ánh vẻ dịu dàng như nước mùa xuân và mang chút phong tình

Từ Thành Thanh sắp xếp như vậy chắc chắn là sợ Lục Cẩm Bạch cùng Tô Mặc Yên cùng nhau trở về Hồ Thành, trên đường lại bị paparazzi chụp được cái gì.

Tuy rằng ” Secret Love is Far Off ” đã đóng máy, kế tiếp còn đến giai đoạn kinh doanh, chắc chắn là một đòn giáng mạnh đối với fan của Lục Cẩm Bạch.

Trong thời gian không kinh doanh, việc tránh hiềm nghi cũng là chuyện nên làm, nếu không sợ là Tô Mặc Yên sẽ bị mắng không ngừng.

Tô Mặc Yên lên máy bay khoảng 10 giờ sáng.

Cô đi cùng Phương Hoài, vừa lúc Phương Hoài có quen biết một đạo diễn muốn làm lại một bộ phim kinh điển, đang đi khắp nơi để tìm nữ chính thích hợp.

Phương Hoài đề cử Tô Mặc Yên với đối phương, chọn ngày không bằng gặp ngày, liền hẹn buổi chiều sau khi đến Hồ Thành,buổi tối cùng nhau ăn.

Chuyện này Tô Mặc Yên đã thương lượng với Thẩm Ái, bởi vì vị đạo diễn mà Phương Hoài giới thiệu là người mới trong giới, xem như đồ đệ của Phương Hoài.

Thẩm Ái không khuyên Tô Mặc Yên nên nhận bộ phim này.

Dù sao một vị đạo diễn mới làm lại một tác phẩm kinh điển, tám đến chín trên mười phần đều là phá hủy tác phẩm kinh điển đó, muốn bị mắng.

Nhưng cuối cùng Thẩm Ái vẫn đồng ý để Tô Mặc Yên và Phương Hoài đi ăn một bữa cơm với vị đạo diễn kia, để tìm hiểu thêm tình hình một chút.

Vì thế sau khi máy bay hạ cánh xuống Hồ Thành, Tô Mặc Yên đã không trở về nơi  ở của mình ngay lập tức.

Cô và Phương Hoài đi ăn tối với vị đạo diễn mới kia.

Trong bữa tối, cô đã cẩn thận tìm hiểu một chút về nhân vật và kịch bản có liên quan, đây chính xác là tác phẩm kinh điển của một vị đạo diễn nổi tiếng quá cố trong giới.

Kể từ khi đạo diễn qua đời, tác phẩm được coi là kinh điển này không phải là không được người khác làm lại.

Đúng như lời Thẩm Ái nói, tám đến chín phần mười đều quay một cách rất cẩu thả, một hoặc hai lần đều trở nên vô hình.

Mỗi lần làm lại đều có thể tạo nên cơn sốt trên mạng, cư dân mạng chửi bới một cách có tổ chức và kỷ luật, mấy năm gần đây không ai dám làm lại nữa.

Tô Mặc Yên rất có hứng thú với vai diễn này, hơn nữa cô cảm thấy vị đạo diễn trẻ tên Tưởng Mục này tràn đầy nhiệt huyết và cực kỳ cố chấp say đắm đối với bộ phim này.

Trong lúc nói chuyện đều ẩn chưa sự kính nể của hắn đối với bản gốc của tác phẩm kinh điển này, cũng không khó để nhận ra anh đã quyết tâm làm lại bộ phim kinh điển này như thế nào.

Mặc dù làm lại kinh điển rất dễ bị mắng chửi, nhưng vẫn đề sao sự thật rằng “hắc hồng cũng là hồng”, vẫn có không ít nghệ sĩ tham gia thử vai nữ chính của bộ phim “Bình minh”.

Chỉ tiếc Tưởng Mục trước sau đều không tìm được người thích hợp, bộ phim này cũng bị xếp xó trong một thời gian dài.

Bộ phim “Bình minh” lấy bối cảnh thời Kỳ Dân Quốc.

Nữ chính Bạch Lê là đặc công với võ công thâm hậu, vì thu thập tình báo mà đã trở thành một diễn viên, nhẫn nhục chịu đựng hết tủi nhục cuối cùng lấy thân mình hi sinh cho Tổ Quốc.

Trong thời gian đó, cô bị buộc phải chia tay với nam chính Mạc Minh, gặp nhau không thể nhận ra nhau, yêu nhau lại không thể ở bên nhau,dành cả cuộc đời mình để cống hiến vì tình yêu nước to lớn, thậm chí đến chết hai người cũng không thể thổ lộ được nỗi lòng của mình.

Tô Mặc Yên nhìn trúng nhân vật Bạch Lê, hứa vài ngày nữa sẽ đi thử vai.

Bữa cơm này rất hòa hợp, Tưởng Mục còn khen cô có vẻ đẹp khuynh thành của Bạch Lê.



Khoảng mười một giờ đêm, Tô Mặc Yên được Phương Hoài đưa về tiểu khu.

Cô có uống một chút rượu, có hơi say, ngâm nga khúc nhạc nhỏ trên đường đi vào thang máy.

Mãi đến khi cửa thang máy mở ra, Tô Mặc Yên cúi đầu đỡ tường đi ra, cô mơ hồ nhìn thấy trước cửa nhà mình có một người đang ngồi xổm.

Người nọ nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu nhìn về phía cô, sau đó đứng lên, khuôn mặt dần dần rõ ràng trong tầm mắt của Tô Mặc Yên.

“A Cẩm?” Tô Mặc Yên vẫn là không dám chắc chắn.

Nếu cô nhớ không lầm, lúc này Lục Cẩm Bạch nên tổ chức sinh nhật cùng với người hâm mộ.

Cũng bởi vì biết đêm nay cô biết anh chắc chắn sẽ không về nhà quá sớm, cho nên bữa cơm tối nay Tô Mặc Yên mới ăn tới trễ như vậy.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Trong bữa cơm cô và Tưởng Mục đã thảo luận sâu hơn về nhân vật Bạch Lê, làm bài tập cho buổi thử vai của cô vào mấy ngày sau.

Lục Cẩm Bạch phẫn uất nhìn cô, hai cái chân tê dại không chịu sự khống chế mà đi về phía người phụ nữ.

Ngửi được mùi rượu trên người cô, anh nhíu nhíu mày, nhưng vẫn vòng ở dưới chân Tô Mặc Yên, nắm lấy eo cô, ôm ngang cô lên.

“Em đi đâu vậy?” Em đã uống rượu với ai? “Giọng nam trầm thấp mang theo vẻ ghen tuông nguy hiểm.

Tô Mặc Yên cười ngọt ngào với anh, thuận tiện đem túi xách của mình đeo trên cổ người đàn ông, hai cánh tay cũng đặt lên.

Ôm cổ hắn, hôn lên khuôn mặt đẹp trai vừa căng thẳng vừa lạnh lùng của anh một cái.

Tô Mặc Yên: “Ai nha, mặt thối thật xấu quá đi. ”

Cô thản nhiên nói, vẻ mặt Lục Cẩm Bạch cứng đờ trong nháy mắt, sắc mặt anh lại dịu lại trong giây lát, ánh mắt nhìn cô ấm áp hơn rất nhiều, còn nâng khóe môi lên.

“Còn như vậy thì sao? Vẫn còn xấu xí sao? ”

“Tốt hơn nhiều rồi, rất đẹp trai.”

Trong lòng Lục Cẩm Bạch nở hoa, bất giác giương mày tự đắc.

Anh ôm Tô Mặc Yên trở về nhà mình, đóng cửa lại.

Khi đi ngang qua tủ giày, người đàn ông thuận tay tháo cái túi đang đeo trên cổ mình rồi ném lên tủ.

Cúi đầu hôn lên đôi môi nồng nặc mùi rượu của Tô Mặc Yên, vừa hôn vừa quen đường quen nẻo đi vào phòng ngủ.
 
Chương 41


Khoảng một giờ sáng, Lục Cẩm Bạch nấu cho Tô Mặc Yên một bát mì trứng.

Bưng từ phòng bếp đến phòng ngủ, cẩn thận đặt ở tủ đầu giường, người đàn ông mới xoay người ôm người phụ nữ toàn thân bủn rủn đang nằm liệt trên giường.

Chiếc cổ trắng nõn của cô loang lổ những viết hickey, đôi môi đỏ tươi,ẩm ướt, ánh mắt đã tỉnh táo hơn rất nhiều.

Mặc cho Lục Cẩm Bạch ôm cô lên ghế xong, sau đó lại bày mì và đũa lên bàn đặt trước mặt cô.

“Em còn chưa nói cho anh biết, em cùng ai uống rượu mà?”

Lục Cẩm Bạch dựa vào tay vịn của ghế dựa, ở một bên Tô Mặc Yên.

Loanh quanh một vòng và lăn qua lăn lại hơn hai tiếng đồng hồ, anh vẫn không quên chuyện này.

Tô Mặc Yên tỉnh táo hơn rất nhiều, vừa ăn mì vừa trả lời người đàn ông: “Đạo diễn Phương giới thiệu cho em một vị đạo diễn mới, vài ngày nữa sẽ đi thử vai mới. ”

Trong lúc nói chuyện, đầu của Tô Mặc Yên cũng không thèm nhấc lên, chứ đừng nói là nhấc mi mắt lên nhìn Lục Cẩm Bạch một cái.

Vừa dứt lời, Tô Mặc Yên lại nhớ tới cái gì đó, động tác ăn mì hơi dừng lại, cô ngửa đầu nhìn về phía người đàn ông đang ở bên cạnh.

“Sao anh lại về sớm như vậy?”

Anh không phải nên trải qua khoảnh khắc 0 giờ với người hâm mộ, rồi tổ chức đón sinh nhật luôn sao?

Đối mặt với sự nghi ngờ của Tô Mặc Yên, sắc mặt Lục Cẩm Bạch hơi trầm xuống.

Một lát sau mới thản nhiên nói: “Đương nhiên là phải về sớm một chút rồi, bây giờ anh có bạn gái rồi ”

“Sinh nhật là chuyện quan trọng như vậy, tất nhiên là phải dành để trải qua với bạn gái của mình chứ, làm thế nào anh có thể bỏ lại bạn gái của mình để tổ chức sinh nhật với một nhóm các cô gái khác được?”

“Nếu mà em ghen thì phải làm sao bây giờ, vậy anh sẽ mất nhiều hơn được mà.”

Lục Cẩm Bạch nói ra rất thẳng thắn, nghe sơ qua cũng cảm thấy rất có lý lẽ.

Anh thật sự đang rất cố gắng để phát triển theo hướng một người bạn trai ba tốt, nhưng Tô Mặc Yên lại cảm thấy dở khóc dở cười.

Bởi vì cô không có nghĩ nhiều như vậy.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Cái này em không ngại đâu.” Giọng nữ có chút lười nhác, lại rất bình tĩnh, “Hơn nữa bữa tiệc sinh nhật của anh không phải là chỉ có mỗi fan nữ.”

Tất cả mọi người đều là người trong giới giải trí, hơn nữa Lục Cẩm Bạch còn là một diễn viên vừa có danh vừa có tài, tồn tại trong giới giống như một ông lớn.

Thân là bạn gái của một ông lớn, Tô Mặc Yên cho rằng mình vẫn tương đối rộng lượng.

Có lẽ cũng bởi vì mình cũng là nghệ sĩ, cho nên đối với Lục Cẩm Bạch cũng không đặt quá nhiều ràng buộc.

Dù sao trên mạng mỗi ngày đều có người gọi anh là chồng, nếu cô thật sự ghen thật thì làm sao có thể ghen hết được?

Tô Mặc Yên cho rằng mình như thế là rất chu đáo, Lục Cẩm Bạch nhất định sẽ cảm thấy vui mừng.

Kết quả sắc mặt của người đàn ông tối sầm xuống một chút bằng mắt thường cũng có thể rõ được, di từ chỗ tay vịn đến bên cạnh giường, dáng vẻ giống muốn nói lại thôi.

Trông  rất không vui.

Nếu là đổi lại là ngày thường, Tô Mặc Yên nhất định sẽ không để ý tới anh.

Nhưng đã qua nữa đêm,với suy nghĩ là trong ngày sinh nhật là lớn nhất, cô chọn một nắm mì, xoay người đưa đến bên miệng người đàn ông.

“Em ăn không nổi nữa, anh giúp em ăn một chút đi, coi như là ăn mì trường thọ.”

“A——”

Giọng điệu của Tô Mặc Yên cố ý nhẹ nhàng hơn nhiều, giống như dỗ dành một đứa trẻ, trong cặp mắt Phượng hiện lên một chút ý cười.

Lục Cẩm Bạch bị dỗ dành cơ bản không chống cự được trước sự dịu dàng của cô, vì vậy thuận thế há miệng, ngoan ngoãn ăn một miếng mì.

Sợi mì vừa mềm vừa ấm tan ngay trong miệng, tâm trạng không vui của anh có thể tăng lên một chút.

Thấy thế, Tô Mặc Yên thuận thế hỏi: “Vừa rồi em có nói gì sai sao? Sao lại chọc anh mất hứng vậy? ”

Cô thường xuyên không rõ vì sao Lục Cẩm Bạch lại không vui, anh còn hẹp hòi hơn cô nghĩ.

Lục Cẩm Bạch cũng biết mình là một người đàn ông, hẹp hòi như vậy không tốt.

Nhưng hắn thực sự nhịn không được, khi  Tô Mặc Yên nói những lời đó, giống như một chút cũng không thèm quan tâm đến hắn, trái tim anh bất giác đập loạn lên.

Sau khi vuốt mặt mình một cái, Lục Cẩm Bạch vươn tay và cầm lấy cổ tay của Tô Mặc Yên.

Đôi mắt đào hoa dịu dàng như nước nhìn cô, trịnh trọng hỏi: “Yên Yên, trong lòng của em thật sự có anh sao?” Em có thực sự yêu anh không? ”

Không đợi Tô Mặc Yên trả lời, Lục Cẩm Bạch lại nói tiếp: “Nếu mà em yêu anh, vì sao em lại không có tính chiếm hữu với anh chứ? ”

Tô Mặc Yên sững sờ, trong lòng những làn sóng ngầm bắt đầu khởi động, gợn sóng phập phồng.

Một lúc lâu sau cô mới lấy lại được bình tĩnh, cười hỏi Lục Cẩm Bạch: “Có phải anh xem quá nhiều mấy câu chuyện không tốt trên mạng phải không. ”

Không phải là cô  không có ham muốn chiếm hữu đối với anh.

Mà có lẽ là do sự tin tưởng, bởi vì đã hai ba tháng từ khi bọn họ hẹn hò tới bây giờ, Lục Cẩm Bạch như muốn nâng trọn cả trái tim của anh đến trước mắt cho cô xem.

Đem lại cho Tô Mặc Yên cảm giác an toàn.

Nghĩ tới đây, Tô Mặc Yên cũng không khỏi suy nghẫm về lời nói lẫn cả hành động của mình.

Hình như cô vẫn luôn luôn nhút nhát, không làm được giống Lục Cẩm Bạch, nóng lòng muốn nói với cả thế giới biết về tình yêu mà anh dành cho cô.

Muốn công khai cho mọi người biết mối quan hệ của họ.

Tô Mặc Yên vẫn luôn cho rằng, việc cô thích Lục Cẩm Bạch, chỉ cần bản thân anh biết là đủ rồi.

Loại chuyện kể cho cả thế giới nghe như này,cô vẫn luôn cảm thấy hết sức ngây thơ.

Bây giờ xem ra, có vẻ cô đã làm không đủ tốt, không thể làm cho Lục Cẩm Bạch thật sự cảm nhận được tình yêu của cô dành cho anh.

Thật ra cô thích anh cũng không ít hơn tình cảm của anh, chỉ  là cô xấu hổ không dám nói ra, giống như nêu nói ra miệng, tình cảm của cô sẽ trở nên rẻ tiền.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hít một hơi sâu, Tô Mặc Yên buông đôi đũa trong tay xuống.

Đứng dậy rời khỏi ghế dựa, chủ động ngồi lên đùi người đàn ông, bộ quần áo tả tơi ôm lấycổ anh.

Đôi mắt  Phượng khóa chặt lấy hắn, “Lục Cẩm Bạch, anh đừng suy nghĩ lung tung nữa. ”

“Xin lỗi…” Giọng nam trầm thấp, xin lỗi.

Anh vô thức ôm chặt eo cô, vùi mặt vào trong lòng tay cô, thì thầm: “Yên Yên, em chắn hẳn không biết anh thích em đến mức nào. ”

“Còn nhiều em nghĩ hơn một ngàn lần một vạn lần.”

Trái tim Tô Mặc Yên rung động không thôi, cô hít một hơi thật sâu, thuận thế đẩy người đàn ông ngã xuống giường, cúi người đè lên anh.

Từ trên cao nhìn xuống nhìn hắn, áp sát với hô hấp của hắn, như gần như xa áp vào đôi môi mỏng manh của hắn.

Giọng nói dịu dàng: “Chúng ta vẫn còn thời gian rất dài rất dài … Anh có thể nói từ từ nói cho em biết. ”

Cô ban đầu không có ý sẽ trêu chọc người đàn ông, nhưng Lục Cẩm Bạch lại hoàn toàn không chịu nổi được sự chủ động của cô.

Xoay người liền đảo khách làm chủ ép cô rơi vào nụ hôn nóng bỏng.

Tô Mặc Yên cũng không đẩy anh ra, chỉ là trong đầu chỉ nghĩ đến nửa bát mì trứng còn lại kia.

Chờ Lục Cẩm Bạch thỏa mãn, mì chắc chắn sẽ lạnh.

Cũng may cô đã ăn một ít để đệm bụng, bằng không làm sao lại đủ sức lực để cùng Lục Cẩm Bạch tung hoành.



Sáng sớm hôm sau, Tô Mặc Yên tỉnh lại trước Lục Cẩm Bạch.

Cô cầm điện thoại di động gửi tin nhắn cho trợ lý, bảo cậu ấy giúp cô đặt bánh ngọt, còn nhân tiện gửi danh sách nguyên liệu nấu ăn mà buổi trưa cần dùng.

Tô Mặc Yên đã sớm hỏi Lục Cẩm Bạch muốn quà sinh nhật gì, thế nhưng người đàn ông vẫn không chịu nói.

Cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy hình như anh cũng không có thiếu gì, liền muốn nấu cho anh một bữa cơm là được rồi.

Sự thật chứng minh quyết định của Tô Mặc Yên quả thực rất là chính xác.

Một bữa cơm, một cái bánh ngọt, không chỉ giải quyết vấn đề quà sinh nhật, mà còn khiến cho Lục Cẩm Bạch trở nên rất vui vẻ.

Người đàn ông ngủ đến 12 giờ trưa.

Lúc rời giường vô thức đi tìm bóng dáng Tô Mặc Yên, cuối cùng tìm được cô trong phòng bếp.

Thoáng nhìn bóng dáng xinh đẹp bận rộn ở trong bếp, trái tim Lục Cẩm Bạch không hiểu sao lại trở nên ấm áp.

Những bất an kia đều bị một dòng nước ấm vô hình đè xuống, hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Anh ở trần nữa người trên dựa vào khung cửa phòng bếp, nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp.

Trong lòng tràn đầy ngọt ngào, ít nhất vào giờ khắc này, Lục Cẩm Bạch thật sự cảm nhận được Tô Mặc Yên thật lòng với hắn.

Cũng giống như nhìn thấy hình ảnh hàng ngày sau khi kết hôn của anh và Tô Mặc Yên.

“Tỉnh dậy rồi à, đi tắm rửa đi, lập tức có thể ăn cơm rồi.” Lúc Tô Mặc Yên đi qua tủ lạnh lấy đồ, loáng thoáng có thể nhìn thấy hắn.

Lục Cẩm Bạch đứng thẳng người, ngoan ngoãn gật gật đầu, xoay người trở về phòng ngủ.

Chờ hắn mặc xong quần áo rửa mặt xong, Tô Mặc Yên đã bưng bốn món một canh lên bàn.

Mặt khác còn đốt ngọn nến trên bánh ngọt, hối thúc Lục Cẩm Bạch mau tới ước nguyện.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Khi nhìn thấy bánh kem,trong giây lát người đàn ông có chút ngây người.

Dòng nước ấm trong lòng dần dần lan rộng ra, lan đến tứ chi, sưởi ấm dạ dày của anh.

Một lúc lâu sau hắn mới phục hồi tinh thần lại,  bị Tô Mặc Yên ngoắc ngoắc ngón tay lại bị câu nữa hồn đi.

“Thổi nến ước nguyện đi, chúc mừng sinh nhật.”

Lục Cẩm Bạch cười toe toét, tiện tay kéo người phụ nữ vào trong ngực, từ sau lưng ôm lấy cô.

Bên tai cô nguyện ước: “Hy vọng sau này mỗi năm vào ngày sinh nhật Tô Mặc Yên sẽ đều ở bên cạnh tôi. ”

Giọng nam trầm thấp tha thiết, giống như dòng nước chảy trong tim Tô Mặc Yên.

Ý cười trên mặt cô hơi cứng đờ, tim đập nhanh hơn, hơi nghiêng đầu, khóe mắt thoáng nhìn thấy bộ dáng đẹp trai đang nhắm mắt cung kính nói điều ước của người đàn ông.

Sau đó, anh ôm cô, cúi xuống để thổi ngọn nến trên bánh.

Anh mắt anh cuối cùng rơi xuống trên mặt Tô Mặc Yên, hai bên môi mỏng xuất hiện má lúm đồng tiền.

“Sao em lại nhìn anh?” Cùng nhau cắt bánh nào. ”

Không đợi Tô Mặc Yên đồng ý, Lục Cẩm Bạch đã nhúng ngón trỏ vào bánh kem chấm lên mặt Tô Mặc Yên.

Cô hoàn hồn, theo bản năng né tránh, “Anh thật ngu ngốc, nguyện vọng nói ra sẽ không linh. ”

“Chuyện thành do người, không linh thì ông trời nói cũng không tính.” Vẻ mặt Lục Cẩm Bạch hẹn thề son sắt.

Sau đó được Tô Mặc Yên sắp xếp chỗ ngồi, hai người mặt đối mặt, lần đầu tiên ở nhà ăn cơm của chính mình nấu.

Dùng lời của Lục Cẩm Bạch mà nói, loại thời gian thoải mái không bị người quấy rầy này, mới là hy vọng xa vời nhất của hai vợ chồng son trong thời gian yêu đương nồng cháy.

Lúc ăn cơm, Lục Cẩm Bạch đã phải nhận rất nhiều điện thoại.

Trong đó có một cuộc điện thoại là cha mẹ anh gọi tới, sau khi bị Lục Cẩm Bạch cúp máy, anh chủ động gọi video lạicho cha mẹ.

Nếu không phải Tô Mặc Yên ra sức ngăn cản, sợ là hôm nay cô sẽ phải gặp phụ huynh sớm hơn dự kiến.

Cuối cùng người đàn ông cũng không làm cô phải khó xử, cầm lấy điện thoại di động đến thư phòng để gọi video với cha mẹ.

Lúc anh đi ra, Tô Mặc Yên cũng đã ăn gần hết.

“Lục Cẩm Bạch, anh có đặc biệt muốn món quà sinh nhật nào không?”

Tô Mặc Yên cũng đã suy nghĩ thật lâu, vẫn cảm thấy một bữa cơm một cái bánh ngọt, không đủ để bù lại một món quà sinh nhật.

Mặc dù biết Lục Cẩm Bạch có thể không thiếu thứ gì, nhưng cô vẫn muốn hỏi hắn.

Ánh mắt của người đàn ông dừng lại trên búi tóc mà cô tùy ý buộc sau đầu.

Lần theo đôi tai nhỏ nhắn thanh tú ánh mắt rơi vào cánh môi đỏ tươi của cô, Lục Cẩm Bạch từ từ đến gần, thản nhiên đưa ngón trỏ nhúng nhẹ vào bánh kem đang ở trên bàn, thừa dịp Tô Mặc Yên không có chuẩn bị, bôi lên môi cô.

Sau đó không đợi cô kịp phản ứng, cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông ôm lấy vòng eo cô, cúi đầu phủ lên đôi môi cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua môi cô.

Liếm sạch sẽ tất cả các loại kem trên đó.

Tô Mặc Yên theo bản năng đẩy lồng ngực anh ra.

Lại bị Lục Cẩm Bạch ôm rồi đặt xuống ghế ăn, xúc động hôn cô, giọng nói ngậm ý cười: “Đặc biệt muốn…”

“Em…”

Lời nói bị nhấn chìm giữa môi và lưỡi, Tô Mặc Yên cơ bản không thể kháng cự được, cơ thể đã theo thói quen chào đón người đàn ông.

Cô không nghĩ tới, vào ngày sinh nhật, Lục Cẩm Bạch sẽ trực tiếp tắt điện thoại di động.

Suốt một ngày lôi kéo cô ở nhà lăn qua lăn lại, giống như buổi cuồng hoan.

Ngoại trừ ba bữa một ngày, Tô Mặc Yên cơ bản không thể chạm đất.

Hoặc là chìm trong giấc ngủ, hoặc là chìm trong kỹ năng hôn điêu luyện của Lục Cẩm Bạch.

Rèm cửa phòng ngủ chính được kéo chặt, trong căn phòng tối om, khó phân biệt được giữa ngày và đêm.

Cũng chỉ trong một ngày, Tô Mặc Yên hoàn toàn nhận ra một kiểu người đàn ông vừa độc thân, trẻ tuổi lại tràn đầy năng lượng như Lục Cẩm Bạch, thể lực cùng tinh lực thật không thể so sánh với người bình thường.

Bắt đầu từ ngày cô đồng ý hẹn hò với anh và trở thành bạn gái của anh.

Cô nhất định sẽ trốn không thoát khỏi lòng bàn tay anh.

Năn nỉ ỉ ôi, luôn cách có thể làm cho Tô Mặc Yên  phải vì Lục Cẩm Bạch mà thay đổi điểm mấu chốt, dung túng anh hết mức có thể.
 
Chương 42


Năm ngày sau, Tô Mặc Yên đi thử vai nữ chính của bộ phim “Bình minh”.

Trước đó, Tô Mặc Yên lấy thú tính của Lục Cẩm Bạch  vào chính ngày sinh nhật của anh ấy để uy hiếp anh ấy hướng dẫn cho cô.

Mặc dù người đàn ông này tuy trong tình yêu vừa ngây thơ vừa bá đạo như một đứa trẻ, nhưng trong công việc lại có phòng cách ổn định rất đáng tin cậy, khiến cho người ta vô điều kiện tin tưởng và an tâm.

Có Lục Cẩm Bạch hướng dẫn, Tô Mặc Yên càng hiểu rõ thêm về nhân vật Bạch Lê này.

Vào ngày thử vai, diễn xuất của cô đã làm cho toàn bộ trường quay choáng váng.

Tưởng Mục lập tức đập bảng, chọn cô làm diễn viên cho vai Bạch Lê.

Hơn nữa còn quyết định sau lễ Quốc Khánh sẽ trực tiếp vào tổ, đối với Tô Mặc Yên mà nói, lịch trình vẫn tương đối kín.

Trước khi vào đoàn làm phim “Bình Minh”, cô và Lục Cẩm Bạch còn phải phối hợp với Phương Hoài để quảng bá bộ phim trước, cộng thêm Tô Mặc Yên có nhận thêm hai cái quảng cáo.

Cho nên từ sau sinh nhật Lục Cẩm Bạch, hai người bọn họ ngày càng ít thời gian bên nhau hơn, bận rộn đến mức ngay cả thời gian tạo scandal cũng không có.

Thật vất vả trong lễ Quốc Khánh mới được nghỉ ngơi hai ngày, Tô Mặc Yên lại bị Lục Cẩm Bạch lôi kéo trở về một chuyến gặp phụ huynh.

Coi như là chính thức đem chuyện gặp phụ huynh vào hành trình tiếp theo.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sáng ngày lễ Quốc khánh, sương mù bao la.

Tô Mặc Yên đã dậy từ sáng sớm, trang điểm chải chuốt, thay mấy bộ quần áo, bảo Lục Cẩm Bạch chọn dùm cho cô ấy.

nhìn xem cái nào phù hợp hơn để gặp cha mẹ anh ấy.

Loại cảm giác căng thẳng đã lâu không gặp này làm cho Tô Mặc Yên nhớ lại lần đầu tiên bị mời phụ huynh lúc đang còn đi học.

Vì thế Lục Cẩm Bạch cố gắng an ủi cô, trước lạ sau quen, sau khi gặp cô lần này, khi nào rảnh rỗi anh lại dẫn cô trở về gặp thêm vài lần.

Đến lúc đó ba mẹ của anh đương nhiên cũng sẽ trở thành ba mẹ của Tô Mặc Yên.

Tô Mặc Yên: “…”

Kể từ khi mẹ cô qua đời, cô không còn mong đợi về tình cảm gia đình nữa.

Huống chi đó còn là cha mẹ Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên cũng không ôm quá nhiều hi vọng với bọn họ.

Chắc cũng chính là bởi vì cô không ôm quá nhiều hi vọng khi đi gặp cha mẹ của Lục Cẩm Bạch, cho nên sau khi gặp xong cô ngược lại cảm thấy cha mẹ anh cũng không tệ lắm.

Ít nhất là là những ứng cử viên cho vị trí bố mẹ chồng tương lai, chắc hẳn không phải loại tính tình khi ở chung sẽ làm khó dễ con dâu.

Nếu có trách nhiệm mà nói, cha mẹ Lục Cẩm Bạch thật sự đáng tin cậy hơn anh rất nhiều.

Mẹ Lục là người rất hiền lành, điềm đạm,trí thức, trên đường lên sảnh và đi xuống phòng bếp,luôn cố ý hỏi thăm Lục Cẩm Bạch về khẩu vị của Tô Mặc Yên, làm một bàn các món ăn mà cô yêu thích.

Cha của Lục Cẩm Bạch tốt bụng và chững chạc, cả người toàn thân toát ra vẻ nhã nhặn của một học giả.

Khuôn mặt giống đên bốn năm phần với Lục Cẩm Bạch, nhưng tính cách quả thực hoàn toàn khác biệt.

Vừa nhìn thấy liền biết Cha Lục khi còn trẻ đã là một người đàn ông dịu dàng ấm áp.

Tô Mặc Yên cũng không ngờ tới rằng mình sẽ cảm nhận được sự ấm áp của gia đình đã lâu không cảm nhận được ở trong nhà ba mẹ Lục Cẩm Bạch.

Không chỉ có như thế, mẹ Lục còn nói với Tô Mặc Yên, nói lúc Lục Cẩm Bạch khi đi học luôn nhắc tới cô,không biết gì về cô.

Còn từ trên giá sách cũ ở trong thư phòng lật ra bức thư tình mà Lục Cẩm Bạch  viết cho Tô Mặc Yên khi còn trẻ.

Không chỉ có một bức, nét chữ đó rõ ràng là đã được luyện tập rất chăm chỉ, bức sau so với bức trước viết càng đẹp hơn.

“Yên Yên à, cám ơn con đã trở thành bạn gái của A Cẩm nhà cô.”

“Nếu không phải con, sợ là cả đời này cô và ba nó cũng đừng hòng đợi đến khi nó đưa bạn gái về nhà mất.”

Mẹ Lục trở nên rất xúc động, thật giống như Tô Mặc Yên là vị cứu tinh của cả nhà bọn họ, cứu lấy đứa con trai không thông suốt của nhà bọn họ.

Trên đường trở về chỗ ở, Tô Mặc Yên đã hỏi qua chuyện này với Lục Cẩm Bạch.

Hai người bọn họ lái xe đi đến thăm Cụ hai nhà họ Lục, tất nhiên sau đó cũng lái xe trở về.

Lục Cẩm Bạch không dám uống rượu, biết phải làm tài xế cho Tô Mặc Yên.

Trên đường đi nghe cô nhắc tới chuyện thư tình, người đàn ông chỉ cười nhưng không nói câu gì, chỉ  lẳng lặng nghe, yên lặng lệch khỏi tuyến đường để về nhà, lái xe đến một công viên vắng vẻ mới chưa được mở cửa với bên ngoài.

Anh tìm thấy một góc hẻo lánh có thể khuất tầm nhìn để đậu xe.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ngay sau đó liếc mắt nhìn trời không biết bắt đầu mưa tí tách từ lúc nào không hay ở ngoài cửa sổ.

Lục Cẩm Bạch khóa cửa xe, cởi dây an toàn ra, nghiêng người quay mặt về phía Tô Mặc Yên ở ghế lái phụ.

Đôi môi mỏng nhếch lên thành một nụ cười, anh thoải mái thừa nhận lúc còn đi học anh đã không biết gì về cô.

“Vậy sao lúc trước tại sao anh không tỏ tình?”

Viết nhiều thư tình như vậy, còn cố gắng luyện chữ? Cũng không thấy anh đưa nó cho cô.

Tô Mặc Yên có chút không hiểu.

Nếu như không phải hôm nay mẹ Lục nói cho cô biết, sau đó lấy ra mấy bức thư tình cũ kỹ kia làm bằng chứng.

Cô chắc chắn sẽ không thể tin được, Lục Cẩm Bạch từ lúc đi học đã có tình cảm với cô.

Cô còn tưởng rằng anh rất ghét cô nữa chứ …

Lục Cẩm Bạch, người được hỏi, xẹt qua chút không được tự nhiên trên mặt.

Ánh mắt từ trên người Tô Mặc Yên dời đi, nhìn những giọt mưa rơi xuống, đọng lại trên tấm kính chắn gió.

Một lát sau anh mới nhỏ giọng nói đôi tai đỏ bừng: “Khi đó cơ thể anh yếu ớt quá… Hơn nữa trong trường học còn đồn đoán chuyện em đánh người đàn anh mà đã tỏ tình với em. ”

“Còn có… Khi đó anh tưởng em thích Hứa Nhuận An. “Nói tới đây, Lục Cẩm Bạch đã hận đến nỗi muốn trở về quá khứ, tự đánh chính mình vì sự ngu si này.

Rốt cuộc tại sao hắn lại nghĩ như thế, tại sao lại có thể  nghĩ Tô Mặc Yên thích Hứa Nhuận An?

Chỉ vì giỏ dâu tây chết tiệt đó?

Lục Cẩm Bạch hối hận, lông mày rậm nhíu lại,vẻ mặt tràn đầy thất vọng.

Đến nổi anh còn không dám nhìn sắc mặt của Tô Mặc Yên, có lẽ là tám phần là cô sẽ tức giận vì tại anh lúc trước ngu ngốc cùng tự mình suy nghĩ lung tung, tự cho mình là đúng.

Trên thực tế Tô Mặc Yên ngược lại không có tức giận, vẻ mặt của cô có hơi cứng đờ, có chút kinh ngạc.

Có vẻ như cô cũng không nghĩ tới thời cấp 3 giữa cô và Lục Cẩm Bạch lại tồn tại một hiểu lầm nghiêm trọng mà lại buồn cười như vậy chứ.

Lục Cẩm Bạch cho rằng cô thích Hứa Nhuận An, cũng bởi vì cô có đưa cho Hứa Nhuận An một giỏ dâu tây khác trước khi cô đưa dâu tây cho anh?

Khó trách lúc ấy anh sắc mặt lạnh lùng nói với cô rằng anh không thích ăn dâu tây, bảo cô về sau đừng đối xử tốt với anh nữa, đem dâu tây tặng cho người khác đi.

Thì ra “người khác” ở đây là ám chỉ Hứa Nhuận An.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sau bao nhiêu năm hiểu lầm bỗng nhiên được giải quyế, Tô Mặc Yên có chút dở khóc dở cười.

Một lúc lâu sau mới khẽ thở dài, “Chỉ vì một chút hiểu lầm nhỏ như vậy… Chúng tôi đã phải vòng qua vòng lại nhiều năm như vậy. ”

Nếu lúc trước không có những hiểu lầm này, liệu có phải cô và Lục Cẩm Bạch có thể đã sớm ở bên nhau rồi có phải không?

Có lẽ số phận của hai người bọn họ cũng sẽ thay đổi, có lẽ bọn họ có thể cũng sẽ không tiến vào giới giải trí.

Dường như cảm nhận được sự xúc động cùng với buồn bã của Tô Mặc Yên, Lục Cẩm Bạch đang ngồi ghế lái một lần nữa dời ánh mắt trở về trên người cô.

Hắn di chuyển tới gần cô, ngón tay thon dài đặt lên khuôn mặt trắng nõn như ngọc của cô,đầu ngón tay ấm áp nhẹ nhàng xoa.

Giọng nói khàn khàn: “Đừng suy nghĩ lung tung, có lẽ tất cả đều là định mệnh. ”

“Có lẽ ông trời cho rằng chúng ta không nên yêu nhau ở cái tuổi còn trẻ người non dạ, cho nên mới đùa giỡn, để cho tình yêu đến muộn thêm mấy năm.”

“Nhưng mặc kệ nói như thế nào thì nói, anh cho rằng có thể tỏ tình, yêu, ở cùng một chỗ với người mình yêu nhất ở độ tuổi tốt nhất, đã là may mắn lớn rồi.”

Suy nghĩ của Tô Mặc Yên dừng lại, đôi mắt lóe lên một ánh sáng nhỏ, ngạc nhiên nhìn anh

Giống như không thể ngờ rằng từ miệng của Lục Cẩm Bạch có thể nói ra những lời như vậy.

Nhìn thấy đôi mắt đào hòa tươi cười của người đàn ông càng ngày càng tới gần, Tô Mặc Yên lui về phía sau một chút, đưa tay ngăn cản đôi môi mỏng đang lặng yên không một tiếng động tiến gần của anh.

Lòng bàn tay nhẹ nhàng phủ lên hai cánh hoa mềm mại kia, nhịp tim bỗng nhiên tăng nhanh, sắc mặt hơi ửng hồng, nhưng vẫn hỏi  một câu: “Vừa rồi anh nói tuổi tốt nhất…”

“Làm sao anh biết được hiện tại là tuổi tốt nhất?”

Đôi môi của người đàn ông dưới lòng bàn tay của Tô Mặc Yên cong cong một độ cong nhẹ.

Tay anh nắm chặt tay cô, thuận thế ấn mạnh lên môi anh, hôn vào lòng bàn tay cô.

Cảm giác ngứa ngáy làm tim Tô Mặc Yên loạn nhịp.

Giống như giữa thung lũng trống rỗng bỗng chốc nở pháo hoa, hô hấp của cô hơi dồn dập.

Sau đó ngoan ngoan bị Lục Cẩm Bạch cầm tay rồi nhẹ nhàng đặt xuống.

Trơ mắt nhìn gương mặt đẹp trai của anh,đôi môi mỏng cọ lên cánh môi mềm mại của cô, hô hấp cũng hòa vào nhau.

Tô Mặc Yên nhắm hai mắt lại, nín thở.

Chỉ nghe giọng nói khàn khàn ấm áp như ngọc của giọng người đàn ông: “Bởi vì bây giờ anh có thể tự chịu trách nhiệm, có thể tự mình làm chủ cuộc hôn nhân của chính mình, cũng có thể… Trực tiếp bắt cóc em đến Cục Dân Chính lấy giấy chứng nhận kết hôn. ”

“Yên Yên, em nói xem… Đây có phải là độ tuổi tốt nhất để cho chúng ta yêu nhau không? ”

Tô Mặc Yên còn chưa kịp trả lời, hô hấp bị chiếm lấy.

Lục Cẩm Bạch hôn đến mãnh liệt, nhưng Tô Mặc Yên đã sớm chuẩn bị tâm lý, đối phó với nó cũng không được tính là quá mờ mịt.

Bầu không khí trong xe vì nụ hôn này mà trở nên mập mờ.

Bên ngoài trời lại mưa, xe lại dừng ở một nơi vắng vẻ…

Lục Cẩm Bạch lập tức một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Anh chỉnh phẳng ghế ngồi, nằm đè lên Tô Mặc Yên.

Vừa hôn cô, vừa cười khẽ cười bên tai cô, rất mê hoặc lòng người: “Yên Yên… Chúng ta ở chỗ này thử xem…”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ngày Tô Mặc Yên vào đoàn làm phim “Bình Minh”, một quả sấm sét nổ tung trên Weibo.

Khi đó cô vừa thay quần áo xong trang điểm xong, đang chờ chụp ảnh tuyên truyền.

Thẩm Ái gọi điện thoại cho trợ lý Tiểu Đổng, bảo Tô Mặc Yên nhận điện thoại.

Bảo cô liên lạc với Lục Cẩm Bạch ngay lập tức, để xử lý vụ hotsearch.

Toàn bộ hành trình Tô Mặc Yên không hiểu chuyện gì, cô nhớ rõ cô cùng với Lục Cẩm Bạch sẽ vào đoàn cùng chung một ngày.

Nhưng lần này anh nhận kịch bản thám hiểm ở Bắc Cực nhưng chỗ quay phim tin hiệu không được tốt lắm, chắc chắn sẽ không dễ liên lạc.

Vì thế trước khi liên lạc với Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên tự mình đăng nhập weibo, đi xem hotsearch.

Ngược lại không mất nhiều công sức, cô liền dễ dàng nhìn thấy hot search có liên quan đến mình.

Từ vị trí tìm kiếm thứ năm, trong nháy mắt đã leo lên vị trí thứ hai.

May mắn đầu tiên là một sự kiện xã hội, nếu không lúc này tên của cô, chắc chắn là đã đứng đầu bảng xếp hạng.

# Tô Mặc Yên Lục Cẩm Bạch đêm mưa hẹn hò #

Cái mục này thực sự là không cần quá bắt mắt.

Trước khi cô nhấp vào, ở trong đầu Tô Mặc Yên nhanh chóng nhớ lại một chút lịch trình gần đây của cô và Lục Cẩm Bạch.

Điều duy nhất có khả năng bị chụp được chính là trên đường từ nhà cha mẹ Lục Cẩm Bạch trở về.

Đêm mưa…

Đêm đó trời cũng mưa.

Hơn nữa đối với Tô Mặc Yên mà nói, đó vẫn là một đêm mưa bất thường.

Cả đời này cô không thể nào quên dáng vẻ điên cuồng của người đàn ông đem cô  đè lên ghế,trở nên phát điên vì cô.

Giống như một con thú bỗng dưng có tình yêu, Tô Mặc Yên đã cào rất nhiều vết ở trên người Lục Cẩm Bạch.

Tin đồn lần này quá đột ngột, cũng không biết là do bên truyền thông nào.

Nhưng người tung tin lần này đã tung ra một bộ ảnh ở dạng cửu cung cách *, có ảnh Tô Mặc Yên và Lục Cẩm đang tay trong tay tay đi ra khỏi khu nhà của ba mẹ Lục, cũng có ảnh Lục Cẩm Bạch mở cửa ghế lái phụ cho Tô Mặc Yên.

#

9 bức ảnh, có thể nói là bằng chứng sắt như núi.

Lúc này fan only của Lục Cẩm Bạch đang chửi bới điên cuồng trên mạng.

Cả Weibo của Tô Mặc Yên và quan truyền thông Ngư Ngữ, không ai may mắn thoát khỏi.

“Tiện nhân tiện nhân tiện nhân! Anh trai tôi sẽ không bao giờ thích cô ấy! ”

“Đã sớm nói người phụ nữ này có điều gì đó không ổn, nhìn cô ta sinh ra trong khuôn mặt quyến rũ kia kìa, một Phó Tri Yến cũng không đủ, còn muốn giẫm lên thầy giáo Lục của chúng tôi nữa, không ngờ có thể rẻ rúng đến mức độ này!”

“Tôi chịu  không được nữa rồi, tôi muốn tức chết rồi, thầy Lục sao lại đối xử tốt với cô ấy như vậy, cô ấy không đáng!”

- “SMY đi tìm chết nữa, đừng gây họa cho thầy Lục của tôi nữa!”

Còn có rất nhiều lời nói ác độc, xấu xa, bẩn thỉu nữa,, Tô Mặc Yên cơ bản không muốn đọc.

Ngay cả người ăn dưa cũng cảm thấy fan của Lục Cẩm Bạch lúc này thật sự rất tức giận, fan nhà bọn họ luôn nổi danh là phẩm chất cao, lúc này đã trở nên nóng nảy, mắng chửi Tô Mặc Yên cũng không hơn không kém gì với người phụ nữ lưu manh mắng chửi ở ngoài đường.

Sự việc liên tục lên men, đã có fan tổ chức để đá Tô Mặc Yên lăn ra khỏi giới giải trí.

Cho rằng cô không có một tác phẩm tiêu biểu nào, cũng không phải xuất thân chính quy, thật sự không xứng đáng ở lại trong giới này.

Với tình hình hiện tại, đã không phải trong phạm vi mà Thẩm Ái hay đội ngũ quan hệ công chúng của truyền thông Ngư Ngữ có thể đè xuống.

Khó trách Thẩm Ái bảo Tô Mặc Yên lập tức liên lạc với Lục Cẩm Bạch, để cho anh cùng bên kia xử lý chuyện này

Tô Mặc Yên đã gọi điện thoại ba lần, nhưng đều ở trong khu vực không có tín hiệu.

Cô nghĩ chắc là Lục Cẩm Bạch ở bên kia chắc chắn là nơi không có tín hiệu liên lạc được, cho nên cô dứt khoát nằm xuống.

Chắc cũng là do bản thân cô cũng không có khuynh hướng phát triển lâu dài trong giới, cũng không quan tâm lắm với những lời nói của người hâm mộ Lục Cẩm Bạch.

Tô Mặc Yên chỉ đi tìm Tưởng Mục, hỏi hắn bộ phim này vẫn tiếp tục để cho cô quay không?

Dù sao hiện tại cô giống  như bị toàn bộ cư dân mạng mắng, tương lai hướng đi cũng không rõ, có lẽ Tưởng Mục không muốn mạo hiểm như vậy.

Tưởng Mục thấy Tô Mặc Yên bình tĩnh như thế, trong lòng ngược lại gọi cô một tiếng kỳ nhân.

Bộ phim vẫn tiếp tục quay, Thẩm Ái cũng đã gọi điện thoại mấy lần để hối thúc, Tô Mặc Yên đều vẫn bình tĩnh an ủi cô.

Cho đến hơn 10 giờ đêm.

Xu hướng của Weibo đột nhiên thay đổi.

Tất cả đều bắt nguồn từ một cuốn sổ nhật ký bị giới truyền thông đưa ra ánh sáng.

Nhật ký thời học sinh của Lục Cẩm Bạch.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Truyền thông đưa tin là truyền thông mà  công ty lục Cẩm Bạch vẫn luôn hợp tác quanh năm.

Lần đưa tin này không thể nghi ngờ là do Lục Cẩm Bạch bày mưu tính kế.

Hơn nữa loại vật như cuốn sổ nhật ký này thật sự là vấn đề riêng tư cá nhân, có thể bị Lục Cẩm Bạch nguyện cống nộp để  làm mánh khóe cho giới truyền thông, đủ để thấy anh có bao nhiêu để ý tới những phiền phức mà tin đồn lần này trên mạng mang đến cho Tô Mặc Yên.

【Nhật ký của Lục Cẩm Bạch 1】

Hôm nay cuối cùng tôi đã biết tình yêu chính là một loại cảm xúc.

Muốn có cô ấy mãi mãi…

Nhưng… Cô gái mà tôi thích đánh nhau rất giỏi, tôi không dám tỏ tình.

Nghe nói có một chàng trai sau khi tỏ tình với cô ấy liền bị đánh.

Tôi yếu ớt, không đánh nổi.

Hay là chờ tôi có thể đợi đến lúc mình có thể kháng cự lại nắm đấm của cô ấy, thì tôi mới tỏ tình.

【Nhật ký  của Lục Cẩm Bạch 2】

Hôm nay tôi đã thảo luận về tình yêu với các chàng trai trong lớp.

Họ nói tình yêu là tôi ăn phần dưới của quả dâu tây, cô ấy ăn phần đầu dâu tây.

Tôi luôn cảm thấy không đúng.

Sau đó sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi cảm thấy loại tình yêu này quá nghèo nàn.

Vì vậy, tôi yêu cô ấy, tôi phải cùng ăn phần đầu dâu tây với cô ấy.

Như vậy mới có vẻ như là tôi rất biết kiếm tiền, có thể nuôi nổi cô ấy.

【Nhật ký của Lục Cẩm Bạch 3】

Hôm nay mẹ tôi đã mua dâu tây, tôi đã thử phần đầu dâu tây.

Quả nhiên rất ngọt ngào a.

Nhưng… Cô ấy còn ngọt ngào hơn dâu tây.

À đúng rồi, cô ấy tên là Tô Mặc Yên.

……

Những nội dung liên quan của cuốn sổ nhật ký cũng nhanh chóng lan truyền trên Weibo.

#Nhật ký thầm mến Lục Cẩm Bạch # bị đẩy lên hot search thứ hai, áp đảo cái hotsearch lúc trước.

Sau đó, những từ ngữ liên quan đến Tô Mặc Yên và Lục Cẩm Bạch đã biến mất trên bảng hot search.

Sau đó, phần lớn cư dân mạng đều chờ đợi Lục Cẩm Bạch lên tiếng.

Lục Cẩm Bạch V: Thật xin lỗi, chuyện yêu đương quan trọng như vậy mà tôi đã không nói cho mọi người biết trước. Mọi người có thể từ chối chấp nhận nó, cũng có thể từ fan của tôi chuyển sang anti, thậm chí chửi rủa phát tiết lên tôi, tôi cũng có thể chấp nhận. Nhưng tôi hy vọng mọi người đừng làm tổn thương cô ấy, cô ất chỉ là chấp nhận tình cảm của tôi, làm cho tình cảm yêu thầm của tôi thiếu chút nữa không bệnh mà chết được rẽ mây ngắm được trăng mà thôi, cô ấy không làm sai cái gì cả.

Lục Cẩm Bạch V: Để tôi nói thẳng với mọi người, từ giây phút cô ấy đồng ý làm bạn gái tôi, tôi chỉ muốn làm Lục Cẩm Bạch của một mình cô ấy. Vì vậy, tôi xin cảm ơn tất cả các bạn đã dành tình cảm và sự đồng hành trong suốt những năm qua, tất cả mọi người đi ở lại đều được, không cần vì tôi mà phải tiếc hận thầm thương, tôi bây giờ thực sự rất hạnh phúc.



Phương pháp xử lý chuyện này của Lục Cẩm Bạch vừa đơn giản vừa  thô bạo.

Quần chúng ăn dưa một lúc lâu mới có thể lấy lại tinh thần, người ta đã ra khỏi giang hồ, không biết lúc này là tiếp tục quay phim hay là đi an ủi bạn gái.

Tóm lại lúc Tô Mặc Yên nhận được điện thoại của Lục Cẩm Bạch là sau khi kết thúc cảnh quay đêm đầu tiên.

Giọng nam ở đầu dây bên kia nhẹn nhàng áy náy, trong từng dòng từng chữ đều là nóng lòng muốn bay trở về từ chỗ quay phim.

Tô Mặc Yên vừa nói chuyện điện thoại với anh, vừa lấy điện thoại của trợ lý lướt Weibo.

Thấy liên tục có người xin lỗi ở khu vực bình luận gần đây của cô, thậm chí cũng không ít lời xin lỗi ở mục tin nhắn riêng.

Trong lòng Tô Mặc Yên không hiểu sao lại cảm thấy có chút ấm áp.

Thật ra lúc xảy ra sự việc, cô cũng không thực sự quan tâm cho lắm.

Cái gọi là bình tĩnh, chẳng qua là bởi vì cô thật sự tin tưởng Lục Cẩm Bạch sẽ xử lý tốt chuyện này.

Anh ấy nói rằng từ nay về sau, anh sẽ thay đổi để bảo vệ cô.

Tô Mặc Yên biết anh nhất định nói được thì sẽ làm được.

“Lục Cẩm Bạch, rốt cuộc thì cậu thích tôi đến mức nào vậy?”

“Mất đi người hâm mộ, sự nghiệp bị ảnh hưởng, những thứ này thật sự không quan trọng sao?”

Tô Mặc Yên cũng không muốn nghe những lời xin lỗi đó của Lục Cẩm Bạch.

Vì vậy, cô đổi thành chủ để khác.

Kết quả là người đàn ông ở đầu dây bên kia lại im lặng vài giây.

Anh dường như đang suy nghĩ nghiêm túc về câu hỏi của cô.

Vài giây sau, giọng nói của anh một lần nữa vang lên, vừa trầm thấp, dịu dàng mà lại chân thành: “Còn nhớ rõ đêm mưa đó ở trong xe không?” ”

Tim Tô Mặc Yên đập lỡ một nhịp, trên mặt bỗng dưng đỏ ửng lên.

Giọng nói rõ ràng của người đàn ông cách chiếc điện thoại di động lạnh như băng gõ vào màng nhĩ của cô, trầm thấp dễ nghe.

“Anh thích em nhiều hơn gấp mười lần số hạt mưa tí tách rơi vãi trên mặt đất đêm ấy.”

Tô Mặc Yên im lặng, hô hấp của cô vô thức bị siết chặt.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Giống như nhận ra cô đang sững người, Lục Cẩm Bạch cười khẽ một tiếng, “Yên Yên, anh nhất định sẽ bảo vệ em. ”

“Em cứ an tâm mà quay phim, chờ anh trở về…”

“Cưới em.”

Hai chữ cuối cùng mà Lục Cẩm Bạch nói tựa như một chùm pháo hoa nở rộ trong tim của Tô Mặc Yên.

Vẻ mặt của cô cứng đờ trong chốc lát, muốn khóc lại muốn cười, ngàn lời vạn chữ muốn nói cuối cùng chỉ đọng lại thành một câu.

“Tên ngốc Lục Cẩm Bạch này. Em sẽ đợi anh. ”

HOÀN CHÍNH VĂN

——————–

Tác giả muốn có lời muốn gửi gắm:

Câu chuyện kết thúc rồi! Cảm ơn các bạn cute đã chờ đợi để ủng hộ câu chuyện này!!! Sau khi nghỉ hai ngày mình sẽ cập nhật ngoại truyện ngọt ngào nha, các bạn muốn xem gì có thể để lại lời nhắn ở khu vực bình luận cho mình biết nha ~ ~
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom