Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Người Tình Của Lý Tổng

Dịch Người Tình Của Lý Tổng
Chương 261


Chương 261

“Nếu liên lạc thì tôi phải gửi tình hình thời kỳ cuối của cô cho anh ta, như vậy anh ta mới có thể chính xác tìm được nguồn tim.”

Thư Vãn ép bản thân lấy lại tinh thần, lắc đầu với A Lan.

“Không cần, tình huống hiện tại của tôi không chờ được, không cần lãng phí tài nguyên y tế vì tôi.”

Cô nói sự thật, cô thực sự không thể sống được lâu.

Hơn nữa trái tim của cô đã được nối mạch máu nhân tạo trước đó đã hỏng, phẫu thuật cấy ghép lần thứ hai sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng.

Cho dù hiện tại lập tức tìm được người hiến thích hợp, mời bác sĩ hàng đầu làm phẫu thuật cấy ghép cho cô, chỉ sợ cũng sẽ xuất hiện tình trạng bài trừ.

Nếu sau phẫu thuật bài trừ nghiêm trọng cũng sẽ dẫn đến tử vong, tóm lại rất khó để chữa khỏi cho cô, cho nên cần gì phải tốn công sức như vậy?

A Lan biết những điều này cho nên không khuyên cô nữa, nhưng vì vừa rồi cô mới đứng ra giúp mình cho nên cảm thấy tiếc cho cô.

“Nếu như cô hối hận, có thể tới tìm tôi…”

“Được, cám ơn bác sĩ Chu.”

Thư Vãn đồng ý, cầm thuốc cảm ơn A Lan nhiều lần, sau đó rời khỏi phòng viện trưởng.

Cô vừa đi, A Lan lập tức gọi điện thoại cho Quý Tư Hàn, không vì lý do gì khác ngoài việc muốn Thư Vãn không bị Liên Tinh Nhược quấy rầy vào những ngày cuối đời.

Thư Vãn không vội về nhà mà đi đến trung tâm thương mại, cô cảm thấy không thể lấy không thuốc của A Lan được, ít nhất phải mua một ít quà tặng để trả tình nghĩa của cô ấy.

Thật trùng hợp, cô vừa mới từ trung tâm thương mại mua đồ xong đi ra ngoài, đã đụng phải Liên Tinh Nhược và Ninh Uyển từ trên xe sang đi xuống.

Liên Tinh Nhược vừa nhìn thấy Thư Vãn, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt ngay lập tức trở nên âm ngoan độc ác.

Còn Ninh Uyển không biết chuyện gì, nhìn thấy Thư Vãn cầm túi giấy Gucci trong tay, hơi nhíu mày.

Cô ta muốn đi đến mỉa mai Thư Vãn vài câu, nhưng Liên Tinh Nhược bên cạnh lại nhanh hơn cô ta một bước xông tới.

“Ba ——ba——”

Cái tát vang dội nổ tung bên tai.

Thư Vãn bất ngờ không kịp đề phòng, bị Liên Tinh Nhược hung hăng tát một cái.

Hai má tái nhợt gầy yếu ngay lập tức hiện ra năm dấu ngón tay đỏ như máu.

Cô rất muốn trả lại đối phương một cái tát, nhưng thân thể không cho sức.

Cái tát đó tát làm đầu cô ong ong, nhịp tim cũng đột nhiên tăng nhanh, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Cô không có sức để đấu với đối phương, chỉ có thể cố gắng chống đỡ thân thể, lạnh lùng nhìn Liên Tinh Nhược cực kỳ kiêu ngạo trước mắt cô.

“Liên tiểu thư, cô có ý gì?”

“Không có ý gì, chỉ là gặp cô một lần thì đánh cô một lần!”

Cô ta hất cằm lên, ngạo nghễ, giơ tay lên muốn tát vào mặt cô.

Thư Vãn cắn răng, lùi về phía sau một bước, tránh được một cái tát kia.
 
Chương 262


Chương 262

Nhanh chóng móc điện thoại trong túi ra, còn chưa kịp mở khoá đã bị Ninh Uyển lẹ mắt nhanh giật đi.

Liên Tinh Nhược nhìn thấy Thư Vãn muốn móc điện thoại ra báo cảnh sát, cô ta càng tức giận đến phát run.

Cũng may Ninh Uyển cướp được điện thoại làm cho Liên Tinh Nhược thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu, cô ta giơ tay lên lại muốn tát Thư Vãn.

Ninh Uyển vội vàng ngăn cản: “Tinh Nhược, nơi này nhiều người, ảnh hưởng không tốt…”

Chỗ này là cửa trung tâm thương mại, nhiều người ra người vào

Nếu bị chụp lại hoặc quay video, chỉ sợ sẽ có chút ảnh hưởng danh tiếng danh viện số một của cô ta.

(Danh viện: ý chỉ những cô gái trẻ nổi tiểng về tài năng sắc đẹp)

Tuy rằng cô ta có nhiều mối quan hệ xã hội có thể giải quyết những dư luận này, nhưng tốt nhất vẫn đừng gây thêm phiền phức cho Quý gia.

Nghĩ tới đây, Liên Tinh Nhược lập tức thu tay về, sau đó nháy mắt với mấy vệ sĩ phía sau.

Vệ sĩ lập tức lấy ra một chiếc khăn tay, che miệng Thư Vãn lại, kéo cô đi về phía toilet.

Thư Vãn bị vệ sĩ ném vào trong phòng vệ sinh, cô chưa kịp bỏ chạy đã bị hai tên vệ sĩ đè chặt lại.

Liên Tinh Nhược và Ninh Uyển đi giày cao gót nhàn nhã đi vào.

Bọn họ giống như những người biểu tượng của quyền lực, từ trên cao nhìn xuống cô.

“Tinh Nhược, cô ta chính là người không tôn trọng cô trong bệnh viện đúng không?”

“Chính là cô ta, lại dám châm chọc tôi, còn muốn báo cảnh sát bắt tôi, đúng là không biết tự lượng sức mình!”

Ninh Uyển nghe thấy vậy cũng hung hăng liếc Thư Vãn.

“Thư Vãn, không nghĩ tới cô không có mắt như vậy, lại dám vô lễ với Liên tiểu thư, cô chán sống rồi sao?”

“Cô quen biết cô ta sao?”

Ninh Uyển gật đầu.

“Cô ta vốn là trợ lý của tổng giám đốc Ninh Thị, ỷ vào vẻ ngoài có chút xinh đẹp quyến rũ không ít khách hàng của Ninh Thị, gần đây quyến rũ Cố tổng, chắc là cho rằng có Cố tổng làm chỗ dựa cho cô ta cho nên mới dám vô lễ với cô…”

Liên Tinh Nhược đối với Thư Vãn vốn chỉ là căm hận, nhưng hiện tại nghe Ninh Uyển nói lại làm Liên Tinh Nhược cực kỳ chán ghét Thư Vãn.

Cô ghét nhất chính là loại phụ nữ ti tiện ỷ vào chút sắc đẹp đi quyến rũ đàn ông khắp nơi!

“Xem ra không cho cô chút bài học thì cô sẽ thật sự cho rằng mình là một củ hành, vậy mà còn dám quyến rũ Cố tổng!”

Liên Tinh Nhược và Ôn Lam là bạn thân, tất nhiên biết người Ôn Lam luôn nghĩ đến là ai.

Không ngờ tới ả đàn bà ti tiện này lại dám quyến rũ Cố Cảnh Thâm, đúng là ăn gan hùm!

Thư Vãn toàn bộ hành trình không hé răng một tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, trong mắt đầy vẻ khinh bỉ và thương hại.

Khinh bỉ cái gọi là danh viện chẳng qua cũng chỉ như thế, thương hại bọn họ có địa vị cao sang lại không có tố chất đến mức phải dùng loại thủ đoạn đê tiện này.
 
Chương 263


Chương 263

Ánh mắt chả thèm quan tâm của Thư Vãn làm cho Liên Tinh Nhược càng phẫn nộ hơn.

Cô ta giơ tay lên, một trong những vệ sĩ ấn đầu Thư Vãn vào bồn cầu, người còn lại là giữ nút xả nước.

Anh ta ấn như vậy, một lượng nước ùn ùn kéo đến tràn ngập cả bồn cầu…

Thư Vãn vốn đã khó thở, khi cả khuôn mặt dìm vào bồn cầu, cảm giác khó thở ngay lập tức bóp chặt đường thở của cô.

Cô muốn há mở thở một hơi nhưng lại hút vào nước, trực tiếp hút vào phổi, cơn ho khan kịch liệt ập tới…

Cô ho ra đều là bọt màu hồng, ho hết vào trong nước, nhuộm đỏ nước bồn cầu

Vệ sĩ thấy vậy hoảng sợ, còn tưởng cô ho ra máu, vội vàng kéo cô dậy.

Đột nhiên hít thở được không khí, Thư Vãn lấy bình tĩnh lại nhưng vẫn không ngừng ho khan.

Vẫn ho ra đờm bọt màu hồng, đây là triệu chứng của giai đoạn cuối.

Liên Tinh Nhược không biết chuyện này, còn tưởng Thư Vãn bị đuối nước làm tổn thương dạ dày, có chút tức giận, nhưng vẫn cắn răng trừng mắt nhìn cô.

“Đây là do cô tự làm tự chịu báo ứng tương xứng, đáng đời sặc chết!”

Liên Tinh Nhược hung tợn nói, hất cằm với vệ sĩ, vệ sĩ lập tức buông Thư Vãn ra.

“Lần này buông tha cô trước, lần sau nếu lại dám phản kháng, đừng nghĩ còn sống đi ra ngoài!”

Liên Tinh Nhược bỏ lại những lời khó nghe, sau đó kéo cánh tay Ninh Uyển xoay người rời đi.

Ai ngờ còn chưa đi ra được hai bước, cổ đã bị một đôi tay ướt át từ sau lưng bóp chặt.

Liên Tinh Nhược còn chưa kịp quay đầu lại, đã nghe thấy giọng nói yếu ớt không có sức nghiến răng nghiến lợi của Thư Vãn từ sau tai truyền đến ——

“Liên tiểu thư còn chưa nếm thử mùi nước bồn cầu, sao có thể đi như vậy chứ…”

Thân thể Liên Tinh Nhược run lên, trong đầu vừa hiện lên suy nghĩ ‘ả đàn bà này sẽ không cho cô ta uống nước bồn cầu chứ’, thì đầu cô ta đã bị ấn vào trong bồn cầu.

Thư Vãn dốc hết sức lực toàn thân, ấn mạnh Liên Tinh Nhược vào trong bồn cầu, dùng hai tay bóp cổ cô ta, sống chết cũng không buông tay.

Vệ sĩ xông lên muốn giữ cô lại, lại bị cô quát lớn: “Các người không muốn cô ta chết thì cứ việc đến bắt tôi!”

Cô bóp chặt huyệt Mệnh Môn của Liên Tinh Nhược, bọn họ mà dám xông tới thì cô dám dùng sức bóp chết Liên Tinh Nhược.

Dù sao cô cũng sắp chết, kéo theo một danh viện làm đệm lưng cũng không phải không được!

Ninh Uyển không nghĩ tới bình thường Thư Vãn trông cô nhu nhược yếu đuối, lại cứng rắn liều mạng như vậy.

Sau đó Ninh Uyển ra hiệu cho vệ sĩ đừng lộn xộn, lặng lẽ vòng ra sau lưng Thư Vãn, nhân lúc cô không chú ý, túm tóc cô kéo về phía sau.

Trên da đầu tê dại đau đớn, khiến tay Thư Vãn giảm bớt sức lực theo bản năng.

Liên Tinh Nhược nhân cơ hội giãy dụa đẩy Thư Vãn ra, nằm sấp sang một bên, điên cuồng hít thở.

Còn Thư Vãn mất đi lực khống chế, chỉ có thể cố gắng chống đỡ thân thể đi đối phó Ninh Uyển.

Trong lúc hai người giằng co, cô không cẩn thận đẩy Ninh Uyển.

Lúc Ninh Uyển muốn ngã xuống đất, một bàn tay mạnh mẽ đỡ lấy eo cô ta.
 
Chương 264


Chương 264

Người đàn ông có khuôn mặt góc cạnh sắc bén như dao, đôi mắt anh đào lạnh nhạt xa cách, mặc âu phục màu đen được thêu tinh xảo, cả người toát ra khí chất vừa u ám vừa chói mắt như sao.

Sau khi hắn đỡ Ninh Uyển đứng vững, cũng không kịp buông tay đặt ở eo cô ta ra, mà đã lạnh lùng ngạo nghễ nhìn Thư Vãn.

“Vị hôn thê của tôi mà cô cũng dám động, cô là cái thá gì ——”

Giọng nói lạnh lùng của Quý Tư Hàn từ đỉnh đầu nện xuống, nhịp tim đang tăng nhanh đến gần như nghẹt thở bỗng nhiên nguội lạnh.

Cả người Thư Vãn ướt sũng, hai má sưng tấy, tóc tai rối bời, nhếch nhát, cũng không địch lại lời nói tổn thương của hắn.

Cô ôm cánh tay đông cứng lạnh lẽo đến phát run, cúi đầu vô hồn, nhìn chằm chằm mũi chân mình, chờ đợi đám người nắm quyền lực coi thường người khác này phán quyết.

“Tư Hàn, sao anh lại tới đây?”

Ninh Uyển nhìn thấy Quý Tư Hàn không buông mình ra, có chút kinh hỉ, nhưng so với kinh hỉ thì càng khiếp sợ hơn.

Quý Tư Hàn bận rộn sao lại đột nhiên đến trung tâm thương mại? Còn vào nhà vệ sinh nữ?

“Đúng lúc đi ngang qua, nhìn thấy vệ sĩ của bọn em kéo người vào trung tâm thương mại, cho nên đi theo xem thử.”

“Thì ra là như thế.”

Lời nói của hắn đã xua tan nghi ngờ của Ninh Uyển, cô ta thay đổi vẻ tàn nhẫn vừa rồi, dịu dàng ôm lấy cánh tay hắn, làm nũng với hắn.

“Tư Hàn, anh tới đúng lúc lắm, cô Thư Vãn này ở bệnh viện vô lễ với Tinh Nhược thì thôi đi, vừa rồi cô còn ấn đầu Tinh Nhược vào trong bồn cầu, mấy người bọn em không khống chế được cô ta, anh mau giúp Tinh Nhược dạy cho cô ta một bài học đi!”

Quý Tư Hàn không trả lời cô, lại vỗ vỗ tay cô ta để trấn an.

Động tác này không hiểu sao lại làm cho tâm trạng Ninh Uyển sung sướng, cho rằng trong lòng hắn vẫn có cô ta, cho nên được một tấc tiến một thước càng áp sát cơ thể vào hắn.

Đáy mắt Quý Tư Hàn hiện lên vẻ chán ghét, chợt lóe rồi biến mất, sau đó nhanh chóng che dấu khôi phục thành dáng vẻ lãnh đạm xa cách.

Hắn xoay người, nhàn nhạt nhìn lướt qua Thư Vãn, rồi lạnh lùng nhìn về phía Liên Tinh Nhược.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Thư Vãn cho rằng hắn đang hỏi mình, chậm rãi ngẩng đầu lên thì thấy hắn chả thèm liếc nhìn cô lấy một cái.

Thì ra hắn không hỏi cô, mà hỏi Liên Tinh Nhược…

Cũng đúng, hắn làm sao có thể chủ động hỏi cô trước mắt Ninh Uyển.

Bây giờ cô chỉ là một người xa lạ trong mắt hắn, có lẽ còn không bằng một người xa lạ.

Câu nói “cô là cái thá gì” vẫn quanh quẩn bên tai, làm cho cô đau đến xé ruột xé gan.

Liên Tinh Nhược từ từ hít thở, tức giận đến mức cả người đều phát run, hoàn toàn không nghe Quý Tư Hàn nói.

Cô ta từ khi sinh ra đến bây giờ, đây là lần đầu tiên bị người khác chà đạp như vậy, đúng là làm cho cô ta tức điên!
 
Chương 265


Chương 265

Sau khi cô ta đứng dậy, xông tới hung tợn đẩy Thư Vãn.

Thư Vãn không hề phòng bị, bị đẩy mạnh vào trong phòng vệ sinh đối diện, đầu dập vào mép bồn cầu.

Máu đỏ tươi theo mép bồn cầu chảy xuống, từng giọt lại từng giọt rơi trên mặt đất…

Sắc mặt Quý Tư Hàn trầm xuống một chút, tay ôm eo Ninh Uyển bỗng nhiên không khống chế được dùng sức.

Ninh Uyển đau đến mức nhíu chặt mày: “Tư Hàn, làm sao vậy?”

Quý Tư Hàn lập tức buông cô ta ra, bước đi tới trước mặt Thư Vãn.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Ninh Uyển, bàn tay đang vươn về phía Thư Vãn đột nhiên rút lại

Hắn nhìn Thư Vãn, lạnh lùng nói ra hai chữ: “Xin lỗi.”

Thư Vãn ngẩng đầu, máu đỏ tươi che mất tầm mắt cô, làm cho cô không thấy rõ diện mạo của hắn.

Chỉ cảm thấy giờ phút này hắn giống như bóng ma bao phủ cơ thể nhỏ nhắn yếu ớt của cô, làm cho cô cực kỳ sợ hãi.

Cô không nhìn rõ hắn, nhưng nghe hiểu lời hắn nói, hắn bảo cô xin lỗi Liên Tinh Nhược, là mệnh lệnh mà không cần hỏi nguyên nhân.

Nói cách khác, trong mắt những quyền thế như bọn họ, một người bình thường như cô vĩnh viễn không có tư cách nói đúng sai với bọn họ.

Cô nhếch môi cười, có chút thê thảm, cũng có chút bất lực.

Cô vịn bồn cầu, lảo đảo đứng dậy, cúi chào về phía Liên Tinh Nhược.

“Xin lỗi, Liên tiểu thư…”

Cô khẽ cong người cúi đầu giống như người giúp việc làm sai chuyện, không hề có tôn nghiêm nào.

Nhìn thân thể gầy yếu đến mức dường như một cơn gió cũng có thể thổi bay, tim Quý Tư Hàn nghẹn lại.

Hắn nắm chặt lòng bàn tay, xoay người nhìn về phía Liên Tinh Nhược, thấy đáy mắt cô tràn ngập sát ý, mặt hắn chợt trầm xuống.

“Dạy dỗ như vậy là đủ rồi, đừng nghĩ đến việc giết người.”

Liên Tinh Nhược nghe thấy những lời này, lúc này mới chuyển ánh mắt âm ngoan độc ác chậm rãi về phía Quý Tư Hàn.

“Anh hai, cô ta hại em uống nước bồn cầu, còn suýt chút nữa hại em chết đuối trong cái thứ nước dơ bẩn kia, vậy mà anh còn nói giúp cô ta.”

“Cô ấy đã xin lỗi em rồi, chuyện này dừng lại ở đây.”

“Anh hai!”

Liên Tinh Nhược còn muốn nói gì đó, lại bị ánh mắt cảnh cáo của Quý Tư Hàn dọa sợ.

Ở Quý gia, Quý Tư Hàn chính là trời, không ai dám ngỗ nghịch với hắn.

Nhưng hắn chưa bao giờ nhúng tay vào chuyện riêng tư của bất kỳ một anh chị em nào, không phải là hắn mặc kệ mà là không có hứng thú.

Hắn đều là lãnh đạm với mọi người, chưa bao giờ thiên vị bất luận người nào, càng sẽ không giống như bây giờ vì một người xa lạ mà cảnh cáo cô ta.

Cô ta cảm thấy Quý Tư Hàn có gì đó không ổn, ánh mắt cô ta nhìn hắn dần dần trở nên đầy nghi ngờ.

“Anh hai, có phải anh biết cô ta không? Hay là nói anh vì Chu Lan mới giúp cô ta?”

“Không có bất kỳ quan hệ gì với Chu Lan, em đừng quá ngang ngược.”
 
Chương 266


Chương 266

Hắn lạnh lùng nhìn Liên Tinh Nhược, vẻ mặt đầy bất mãn với cô ta.

“Anh hai, anh trước kia… cũng bảo vệ Thiển Thiển như này.”

Ánh mắt Liên Tinh Nhược đầy vẻ nghi ngờ, nhìn kỹ Quý Tư Hàn từ trên xuống dưới.

Trên thế giới này, người duy nhất khiến hắn mất khống chế cảm xúc, chính là Thiển Thiển.

Lúc đó hắn giống như bây giờ, đứng ra giúp cô ấy nói chuyện, thậm chí còn liều mạng bảo vệ cô ấy!

Lời nói của Liên Tinh Nhược đã giẫm lên vảy ngược của Quý Tư Hàn, làm cho sắc mặt của hắn càng lúc càng u ám.

“Rốt cuộc phải như thế nào em mới chịu nhân nhượng cho xong chuyện?”

“Em muốn cô ta chết! Nếu không thì bán vào câu lạc bộ để cô ta sống không bằng chết! Nếu không em sẽ nói cho cô biết anh và cô ta có quan hệ mờ ám!”

Quý Tư Hàn nghe vậy, hơi nghiêng đầu, rất không tình nguyện đánh cho Thư Vãn một cái tát.

Thư Vãn không có phòng bị, mất thăng bằng ngã về phía sau ——

Lần này không còn may mắn, nơi cô ngã xuống có một cái đinh, vừa hay đâm vào sau gáy cô.

Cô nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích, đôi mắt đầy sao, từ từ trở nên mờ đi không thấy ánh sáng…

Cả người cô giống như bị xé rách ra, đau đớn toát mồ hôi lạnh đầm đìa.

Nhưng cô lại không hé răng, chỉ lẳng lặng nhìn Quý Tư Hàn.

Ngay cả đầu hắn cũng không thèm quay đầu lại, hoá ra cũng muốn giết cô…

Quý Tư Hàn không biết tình hình của Thư Vãn ở phía sau, hắn lạnh lùng hỏi Liên Tinh Nhược: “Đủ chưa?”

Cái tát này đã xua tan sự nghi ngờ của Liên Tinh Nhược.

Anh hai nhà cô ta sẽ ra sức bảo vệ người mà mình để ý chứ sẽ không ra tay đánh người.

Hắn đánh không hề nể nang như vậy, chứng tỏ hắn không có bất cứ quan hệ nào với con đĩ này cả.

Vì con đĩ Chu Lan kia nên vừa rồi hắn mới đứng ra nói chuyện giúp con đĩ này.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn vì mình mà ra tay dạy dỗ bạn của Chu Lan, chứng tỏ anh hai vẫn yêu thương mình nhất.

Vốn cô ta muốn đánh chết Thư Vãn, nhưng lại không muốn sự thương yêu của anh hai dành cho mình hao mòn nên đã từ bỏ.

“Anh hai đích thân dạy dỗ con đĩ đó giúp em, đương nhiên đã đủ rồi!”

“Anh hai, lau tay đi, bẩn…”

Quý Tư Hàn mặt không cảm xúc nhận lấy khăn ướt cúi đầu lau tay, khóe mắt lại nhìn về phía Thư Vãn đang nằm bất động dưới đất.

Thấy cô tuyệt vọng nhìn mình như thế trái tim của hắn bỗng nhiên đau nhói, khiến cả cơ thể hắn cũng đau đớn theo.

Giống như ở lại nơi này thêm một giây nữa thì hắn sẽ làm ra chuyện không lý trí nên nhanh chóng thu hồi ánh mắt, bước nhanh đi ra ngoài.

Liên Tinh Nhược còn muốn đá cho Thư Vãn vài đá nhưng lại bị Quý Tư Hàn lạnh lùng trách mắng.

“Còn không đi?”
 
Chương 267


Chương 267

Liên Tinh Nhược đành thu chân lại, dẫn theo vệ sĩ nhanh chóng đi theo bước chân của Quý Tư Hàn.

Ninh Uyển liếc mắt nhìn Thư Vãn, hừ lạnh nói “không biết tự lượng sức mình” sau đó cũng rời đi theo hai người đó.

Nhóm người bọn họ đến trong ồn ào và đi cũng trong ồn ào, Thư Vãn hoàn toàn mất đi cảm giác.

Cô giống như một con rối sắp chết, không có bất cứ ý thức và suy nghĩ nào…

Cô nhìn thấy ánh đèn trong nhà vệ sinh, chập chờn, sau đó chìm vào trong bóng tối vô tận.

Cô cảm nhận được dòng máu nóng hổi đang chảy ra từng chút một từ phía sau đầu.

Chẳng mấy chốc đã ướt tóc và quần áo của cô, sau đó cơ thể dần trở nên lạnh lẽo…

A Lan chạy đến khi nhận được tin nhắn từ Quý Tư Hàn, thứ mà cô ấy nhìn thấy chính là Thư Vãn dường như đã chết.

Đôi tay A Lan run rẩy đặt dưới mũi Thư Vãn, không có bất cứ hơi thở nào…

Cô ấy lập tức bắt mạch, nghe tim, tất cả đều ngừng đập…

A Lan cuống cuồng đỡ Thư Vãn dậy, lại phát hiện ra phía sau đầu cô đã bị đóng đinh.

Một người luôn bình tĩnh như A Lan khi nhìn thấy cảnh này lại sốc đến mức suýt rơi nước mắt.

“Mau, mau đến đây…”

Giọng cô ấy run run kêu to về phía cửa, các bác sĩ lập tức khiêng cáng chạy vào.

Vừa lên xe cấp cứu, A Lan ra lệnh cho bác sĩ khác xử lý vết thương ở phần trán và sau đầu trước.

Mà bản thân cô ấy lại cầm máy khử rung tim, điên cuồng kích thích trái tim ngừng đập của Thư Vãn.

Trong đầu A Lan chỉ có một suy nghĩ, đó là nhất định phải cứu sống cô!

“Thư tiểu thư, cô mau tỉnh lại đi! Đừng ngủ!”

Cô ấy liên tục gọi tên Thư Vãn, mà cô gái nằm trên xe cấp cứu lại không hề có phản ứng.

A Lan lo lắng đến đỏ bừng mặt nhưng vẫn không chịu từ bỏ, ra sức cấp cứu cho cô.

“Viện trưởng, vẫn chưa có dấu hiệu sống!”

A Lan nhìn Thư Vãn tái nhợt rồi lại nhìn máy đo điện tâm đồ.

“Tăng năng lượng, tiếp tục khử rung tim!”

“Bác sĩ Thời, thông gió nhân tạo!”

“Vâng!”

Dưới sự chỉ đạo của A Lan, một nhóm bác sĩ rơi vào trong hỗn loạn.

Đôi mắt của A Lan nhìn chằm chằm vào Thư Vãn.

A Lan cảm thấy cô đã mất đi ý chí sống nên mới không cấp cứu được.

Cô ấy vội vàng nói với bác sĩ bên cạnh: “Đổi người!”

Sau khi giao máy khử rung tim trong tay cho bác sĩ khác, A Lan nửa quỳ ở trước mặt Thư Vãn, thì thầm nói chuyện ở bên tai cô.

“Thư tiểu thư, không phải cô còn có một người bạn tốt sao? Không phải cô còn muốn để lại thêm một chút tiền cho bạn cô sao?”

“Vậy thì mau tỉnh dậy đi, chỉ cần cô tỉnh lại thì cô muốn để lại cho cô ấy bao nhiêu tiền tôi cũng giúp cô!”
 
Chương 268


Chương 268

“Còn nữa, cô cũng không thể rời đi mà không nói lời tạm biệt với bạn tốt của mình như vậy đúng không?!”

Sam Sam, Sam Sam…

Hình như cô nghe thấy tiếng khóc của Sam Sam, níu chặt trái tim cô khiến cô không thể nào đi phía trước.

Cô đứng trong sương mù chậm rãi quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy Sam Sam đang chạy về phía mình.

“Vãn Vãn, cậu đừng đi, cậu trở về đi, tớ còn có rất nhiều lời chưa nói với cậu…”

Cô mở miệng muốn đáp lại lời của Sam Sam nhưng lại phát hiện ra rằng mình không thể phát ra âm thanh.

Khí ô-xy tươi rót vào đã làm dịu đi trái tim ngột ngạt của cô.

Dần dần, sương mù tan đi, Sam Sam cũng biến mất, cô hoàn toàn chìm vào hôn mê…

“Viện trưởng Chu, tim đập lại rồi!”

“Mau, tiếp tục cho cô ấy thở ô-xy!”

Nhìn thấy số liệu liên tục thay đổi trên máy đo điện tâm đồ, cơ thể Chu Lan đột nhiên mềm nhũn.

Đây là lần đầu tiên A lan lo lắng cho một bệnh nhân đến vậy, sợ cô ấy cứ thế mà chết đi.

Bây giờ đôi tay cô ấy vẫn còn run rẩy, thậm chí không có sức để nhấc lên.

“Bác sĩ Minh, phía sau đầu cô ấy thế nào rồi?”

Bác sĩ Minh vừa cầm máu xong, thấy viện trưởng không có sức để đứng thì biết bệnh nhân này rất quan trọng với cô ấy.

“Đã cầm máu xong, trở về rút đinh ra là được.”

Nói xong, bác sĩ Minh lại nói thêm: “May mà cây đinh này không dài lắm, không tổn thương đến mạch máu và thần kinh, nếu không đã chết não từ lâu rồi.”

A Lan gật đầu tỏ ý đã hiểu, đi lên sờ tay Thư Vãn, vừa rồi còn lạnh đến mức không có nhiệt độ, bây giờ đã ấm lên một chút.

May mà trung tâm thương mại gần bệnh viện, cũng may là cô ấy đến kịp lúc, kịp thời gian cấp cứu quý báu nếu không Thư Vãn chắc chắn sẽ chết.

Chỉ là giày vò như vậy, e rằng trong suốt hai tháng tới cô ấy sẽ không chống đỡ nổi.

Lúc A Lan đang thẩn thờ nhìn Thư Vãn đầy thương xót thì Quý Tư Hàn gọi điện đến.

“Cô ấy thế nào rồi?”

Giọng nói thờ ở của Quý Tư Hàn phát ra từ đầu bên kia, giống hỏi thăm như thường lệ khiến cho A Lan cảm thấy hắn cũng không hề quan tâm đến Thư Vãn.

“Cô ấy…”

Nhìn Thư Vãn khó khăn lắm mới cấp cứu được, A Lan nghiến răng nói: “Mất máu quá nhiều, đã hôn mê, nghỉ ngơi một khoảng thời gian thì sẽ không sao.”

Vừa rồi Quý Tư Hàn gửi tin nhắn đến nói với cô ấy, là em gái và vợ chưa cưới của hắn cùng chính hắn đã đánh Thư tiểu thư.

Bọn họ ra tay độc ác như vậy, đánh một người lành lặn thành thế này thì dựa vào đâu phải đi ngược lại tâm nguyện của Thư Vãn, để cho hắn biết tình hình của cô!
 
Chương 269


Chương 269

A Lan luôn tôn trọng Quý Tư Hàn, nhưng kỳ lạ thay lúc này cô ấy lại có chút oán giận hắn, tại sao muốn đánh Thư Vãn và tại sao muốn đánh phụ nữ?!

Dường như cô ấy đồng cảm sâu sắc, thể hiện sự bất công thay cho Thư Vãn!

Bên kia im lặng một lúc mới hờ hững nói: “Thay tôi, chăm sóc thật tốt cho cô ấy.”

Nghe vậy A Lan khẽ nhíu mày, không hiểu thay thế mà Quý Tư Hàn nói là có ý gì thì hắn đã cúp máy.

Đúng lúc xe cấp cứu đến phòng cấp cứu, cô ấy cũng không có thời gian suy nghĩ, vội cầm điện thoại lên, nhanh chóng xuống xe đẩy Thư Vãn vào phòng cấp cứu.

Cây đinh phía sau đầu phải lập tức phẫu thuật lấy ra, A Lan không dừng bước thay đồ vô trùng, đích thân làm phẫu thuật.

Viện trưởng ra tay, cùng với một số bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện, ca phẫu thuật lấy đinh đã diễn ra suôn sẻ.

Sau khi A Lan sắp xếp cho Thư Vãn vào phòng bệnh VIP thì cởi đồ phẫu thuật ra, đi đến văn phòng.

“Viện trưởng.”

Vừa ngồi xuống bàn làm việc thì một y tá đi theo đến hiện trường đã đưa cho A Lan điện thoại, túi xách và túi giấy GUCCI cô ấy nhặt được.

“Có lẽ những thứ này là của bệnh nhân kia, tôi nhặt giúp cô ấy.”

Sau khi nhận lấy ba thứ này, A Lan nhìn y tá với ánh mắt khen ngợi: “Tốt lắm, rất chu đáo.”

Y tá đỏ mặt, nói “Vậy viện trưởng, tôi đi làm việc trước” rồi rời khỏi phòng viện trưởng.

A Lan vừa định đặt những thứ này sang một bên trước, thì có một người tên “Sam Sam” gọi đến.

Nhìn thấy cái tên này A Lan mới hiểu ra, người bạn trong miệng Thư Vãn chính là Kiểu tiểu thư lần trước gọi mình là cô gái xinh đẹp.

Vốn Sam Sam làm ca đêm nhưng không hiểu sao trong lòng lại bất an, mắt trái cứ giật liên tục.

Điều đầu tiên cô ấy nghĩ đến chính là Thư Vãn, vội gọi điện thoại cho cô liên tục vài cuộc nhưng không có ai nghe máy.

Cô ấy có chút lo lắng bèn xin phép rồi lập tức chạy đến căn hộ, vừa đi vừa gọi điện thoại.

Ngay khi cô ấy vừa mở cửa căn hộ ra thì điện thoại được kết nối.

Sam Sam lập tức thở phào, vội vàng hỏi: “Vãn Vãn, cậu đang làm gì thế? Sao không nghe điện thoại? Làm tớ lo muốn chết!”

Đầu bên kia điện thoại không phải là giọng của Thư Vãn mà là một giọng nữ: “Bạn của Thư tiểu thư sao?”

Nghe thấy là người lạ bắt máy, trái tim Sam Sam chợt lộp bộp.

“Là tôi, cô là?”

“Tôi là bác sĩ Chu, lần trước đã gặp ở căn hộ của cô.”

“Bác sĩ Chu?”

Sam Sam nhíu mày, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng và không hiểu.

“Sao cô lại nghe điện thoại của Vãn Vãn, cậu ấy đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Không xảy ra chuyện gì cả, cô đừng lo lắng quá.”

Nghĩ đến lần trước Thư Vãn điên cuồng nháy mắt với mình nên A Lan không dám nói thật với Sam Sam.
 
Chương 270


Chương 270

Nhưng Sam Sam lại cảm thấy không đúng: “Bác sĩ Chu, cô đừng gạt tôi. Mỗi lần Vãn Vãn tái phát bệnh tim thì trong lòng tôi sẽ rất thấp thỏm, tôi có thể cảm nhận được cậu ấy xảy ra chuyện, cô mau nói cho tôi biết rốt cuộc bây giờ cậu ấy đang ở đâu?”

Thấy không thể giấu được, A Lan đành phải nói sự thật với Sam Sam, nhưng không nói chuyện suy tim mà chỉ nói cô hôn mê.

Nghe thấy Thư Vãn hôn mê, Sam Sam suýt ngã quỵ.

Cô ấy vịn cửa, run giọng nói: “Bác, bác sĩ Chu, phiền cô nói cho tôi biết địa chỉ của bệnh viện…”

A Lan nói cho Sam Sam biết địa chỉ và ổn định cảm xúc của cô ấy: “Kiều tiểu thư, cô đừng lo lắng, cô ấy ở bệnh viện của tôi tôi sẽ luôn chú ý đến cô ấy. Trước tiên cô chuẩn bị một ít quần áo cho cô ấy, tình hình của Thư Vãn bây giờ có lẽ phải nằm viện một thời gian.”

Giọng nói bình tĩnh của A Lan mang đến một chút tác dụng cho Sam Sam.

Cô ấy ổn định cơ thể, nói tiếng cảm ơn rồi cúp máy, run rẩy đi vào phòng ngủ của Thư Vãn.

Sam Sam lật đật gói vài bộ quần áo, lấy đồ vệ sinh cá nhân rồi vội vàng lái xe đến bệnh viện.

A Lan đang kiểm tra chi tiết cho Thư Vãn, thấy Sam Sam thở hồng hộc chạy vào thì vội bỏ ống nghe xuống, nhìn cô ấy.

“Kiểu tiểu thư, cô đừng vội vàng như vậy, dễ bị sốc hông.”

Bây giờ Sam Sam nào đâu để ý đến chuyện có sốc hông hay không, thả đồ xuống cô ấy vội vàng đi đến trước mặt Thư Vãn.

Khi nhìn thấy Thư Vãn nằm trên giường bệnh, trên trán quấn một lớp băng gạc thì sắc mặt Sam Sam bỗng thay đổi.

Cô ấy nhào đến, giơ đôi bàn tay run rẩy lên sờ vào vết thương trên trán Thư Vãn, trong mắt đều là đau lòng và nghi ngờ.

“Bác sĩ Chu, không phải Vãn Vãn nhà tôi tái phát bệnh tim mới hôn mê sao? Sao trên trán lại có vết thương?”

Sam Sam quay đầu lại, nhìn thẳng vào A Lan với đôi mắt mờ mịt, khiến cho A Lan hổ thẹn đến mức không dám nhìn thẳng.

“Hôm nay vì giúp tôi mà Thư tiểu thư đã đắc tội với em họ của Quý tổng, nên mới bị cô ta trả thù ở trung tâm thương mại…”

A Lan kể cho Sam Sam nghe tất cả mọi chuyện đã xảy ra, không hề giấu diếm.

Sau khi nghe xong cả người Sam Sam đều sững sờ, trong mắt đầy vẻ khó tin.

Thực sự cô ấy không ngờ, vì để bảo vệ em gái và vợ chưa cưới của mình mà Quý Tư Hàn lại ra tay với Thư Vãn như vậy.

Thư Vãn đã đi theo hắn năm năm, cho dù chỉ xem cô là một công cụ thì cũng không đến nỗi tàn nhẫn với cô đến mức này chứ?

“Kiều tiểu thư, cô ấy trở thành như thế này có liên quan rất lớn đến tôi, thật sự xin lỗi.”

A Lan rất trịnh trọng cúi đầu nói xin lỗi với Sam Sam, nhưng lại khiến cho Sam Sam không biết phải nói gì.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào vết thương trên trán Thư Vãn, trầm tư một lúc rồi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn A Lan đang áy náy.
 
Chương 271


Chương 271

“Không trách cô, là người nhà họ Quý không coi ai ra gì, đánh Vãn Vãn nhà tôi thành thế này…”

Nắm tay của Sam Sam siết chặt từng chút một, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, trong đôi mắt xinh đẹp cũng dần tràn đầy căm hận.

“Bác sĩ Chu, cô biết em họ của Quý Tư Hàn ở đâu không?”

Cô ấy không đánh lại Quý Tư Hàn, nhưng vẫn có một vài phương pháp uy hiếp phụ nữ.

Ninh Uyển chỉ là đồng lõa, tạm thời cũng chỉ có thể nhịn.

Nhưng em họ của Quý Tư Hàn lại là chủ mưu, cô ấy tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

A Lan ngây người, hỏi: “Kiều tiểu thư, cô muốn đi tìm cô ta tính sổ sao?”

Sam Sam siết chặt hai tay, căm hận nói: “Cô ta đánh Vãn Vãn nhà tôi thành thế này, đương nhiên tôi phải đi tìm cô ta tính sổ chứ!”

A Lan nghẹt thở, vừa rồi cô ấy đã tìm hiểu một chút về tình hình của Sam Sam.

Cũng là trẻ mồ côi giống như Thư Vãn, không quyền không thế, không có bất cứ bối cảnh nào.

Làm sao cô ấy có thể đấu lại được Liên Tinh Nhược, e là còn chưa bước vào cửa nhà họ Liên đã bị đuổi ra ngoài.

Đương nhiên, đây là trong trường hợp may mắn, nếu không may gặp phải Liên Tinh Nhược thì có thể sẽ mất nửa cái mạng.

A Lan suy nghĩ một chút rồi mở miệng khuyên Sam Sam: “Kiều tiểu thư, Liên tiểu thư lòng dạ độc ác đã quen, cô không phải là đối thủ của cô ta đâu, vả lại bên cạnh cô ta còn có rất nhiều vệ sĩ, nếu cô tìm cô ta tính sổ bị thương thì ai sẽ chăm sóc cho Thư tiểu thư?”

Lời này làm cho Sam Sam bình tĩnh lại một chút, với tình tình của Vãn Vãn bây giờ cô ấy cũng không tiện rời đi, nhưng cô ấy lại rất không cam lòng.

“Lẽ nào như vậy là xong ư?”

“Đương nhiên không thể như vậy là xong!”

Sam Sam rất ngạc nhiên, nhìn A Lan không hiểu ý trong lời nói của cô ấy.

Trong đôi mắt xinh đẹp của A Lan hiện lên sự lạnh nhạt: “Đối phó với loại người cậy quyền làm càn như thế này, chỉ dùng vũ lực là không đủ, như thế sẽ không thể làm tổn thương được họ mà ngược lại chỉ sẽ hại mình, nếu muốn đối phó bọn họ thì phải mưu hại từ từ…”

Xúc động sẽ không giải quyết được vấn đề, chỉ có bản thân mạnh mẽ trước thì mới có năng lực trả thù.

Giống như đối phó với Tô Ngôn, cho dù tốn thời gian mười năm thì cô ấy cũng không cảm thấy chậm, bởi vì cô ấy muốn trả thù và cũng muốn an toàn thoát thân.

Dáng vẻ lạnh nhạt của cô ấy rơi vào trong mắt Sam Sam, khiến cho Sam Sam cảm thấy dường như trong lòng cô ấy cũng chất chứa rất nhiều hận thù.

Nhưng bác sĩ Chu đã ở địa vị cao lại có năng lực, lẽ nào còn có người mà cô ấy không đối phó được, có thù mà không trả được ư?

A Lan vỗ vai Sam Sam: “Thư tiểu thư trở thành thế này là do tôi liên lụy cô ấy nên chuyện đối phó với Liên tiểu thư, cứ giao cho tôi nhé.”

Sam Sam và Thư Vãn đều là người có cảnh đời đáng thương, không đáng phải chịu những điều này.

Mặc dù cuộc đời của A Lan cũng không tốt hơn họ đến đâu, nhưng bây giờ cô ấy đã có chút năng lực có thể bảo vệ chính mình, cô ấy không sợ.

“Nhưng mà…”
 
Chương 272


Chương 272

Sam Sam còn muốn nói gì đó nhưng lại bị A Lan ngắt lời: “Nhiệm vụ của cô chính là chăm sóc tốt cho Thư tiểu thư!”

Nói xong, A Lan nở nụ cười dịu dàng với Sam Sam để Sam Sam tạm thời không suy nghĩ chuyện này nữa, sau đó nhìn về phía Thư Vãn.

Nhìn thấy cô đau đớn đến đầm đìa mồ hôi lạnh trong cơn hôn mê, Sam Sam rất đau lòng, vội vàng lấy khăn ra lau mồ hôi cho cô.

Sau khi lau khô, cô ấy quay đầu lại hơi lo lắng hỏi A Lan: “Bác sĩ Chu, tim của Vãn Vãn nhà tôi vẫn ổn chứ?”

Vãn Vãn nhà cô vốn đã mắc bệnh tim bẩm sinh nên trong cuộc sống hàng ngày đều phải cẩn thận, huống hồ là bị người ta đánh hôn mê.

Cô ấy rất lo lắng trái tim của Vãn Vãn sẽ vì thế mà bị tổn thương, giống như trước đây sau khi bị đá hai lần, cơ thể cô cũng càng thêm yếu ớt.

Nhìn Sam Sam, A Lan có hơi không biết nên mở miệng thế nào.

Vấn đề sống chết này, với tư cách là một bác sĩ cô ấy nên thông báo trực tiếp.

Nhưng chưa có được sự đồng ý của bệnh nhân, A Lan cũng không thể tự mình đưa ra quyết định.

Cộng thêm vẻ mặt đầy lo lắng của Sam Sam, cô ấy cũng sợ đối phương không thể chịu đựng nổi.

Sau khi im lặng trong giây lát, A Lan nói với Sam Sam: “Tình hình cụ thể vẫn phải kiểm tra thêm, đợi cô ấy tỉnh lại tôi sẽ sắp xếp tiếp.”

Lời nói dối thiện ý của A Lan, đã tạm thời an ủi được Sam Sam đang đầy lo lắng: “Cảm ơn bác sĩ Chu.”

A Lãn khẽ lắc đầu, dịu dàng nói: “Vậy nơi này giao lại cho cô, tôi ra ngoài bận chút việc khác.”

Sam Sam gật đầu, đợi A Lan rời đi cô mới đắp chăn cho Thư Vãn.

Sau đó ngồi xuống trước giường bệnh nắm lấy tay Thư Vãn, trong mắt đầy đau lòng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đến không có huyết sắc kia của cô.

“Vãn Vãn à, cậu tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì đâu nhé, nếu không tớ phải làm thế nào đây…”

Thư Vãn vô tri vô giác, dường như nghe thấy có người đang thì thầm bên tai.

Cô nghe không rõ, muốn xích qua để nghe rõ hơn nhưng lại không thể nhúc nhích.

Không biết đã qua bao lâu, cũng dần nghe rõ giọng nói bên tai…

“Vãn Vãn, cậu đã hôn mê ba ngày rồi, rốt cuộc đến khi nào mới tỉnh dậy chứ?”

Lần này đã nghe rõ ràng, là giọng của Sam Sam.

Cô mở mắt ra, nhưng lại phát hiện tầm nhìn của mình lờ mờ.

Cô chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ hình dáng của Sam Sam, nhưng lại không nhìn rõ ngũ quan của cô ấy.

Cô muốn sờ mặt của cô ấy nhưng tay yếu đến mức không thể nhấc lên nổi.

Lúc này cô mới biết tình trạng của mình đã đến mức nào, có lẽ sẽ không còn bao lâu nữa…

“Sam Sam…”

Sam Sam đang lau người cho cô, nghe thấy giọng nói yếu ớt của Thư Vãn vội vàng thả khăn xuống, nắm lấy tay cô.

“Vãn Vãn, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại rồi, có chỗ nào khó chịu không, mau nói cho tớ biết…”
 
Chương 274


Chương 274

“Tại sao lại không kịp?!”

Sam Sam bỗng kích động đứng dậy, hét lên với Thư Vãn một cách cuồng loạn.

“Cậu còn chưa đi Malaysia ngắm cảnh với tớ!”

“Cũng chưa đợi được con tớ ra đời!”

“Cậu từng nói muốn làm mẹ nuôi của con tớ!”

“Nó còn chưa kịp ra đời mà, tại sao cậu lại không kịp?!”

Sau khi hét xong, Sam Sam che mặt khóc nức nở.

Nhìn thấy cô ấy như thế này, Thư Vãn cũng không khỏi đỏ bừng mắt.

Cô dùng hết sức đưa tay kéo áo Sam Sam.

Sam Sam lại không thể nào chấp nhận, lùi về phía sau…

Cô ấy vừa khóc, vừa suy sụp chạy ra khỏi phòng bệnh.

Nhìn bóng lưng chạy xa cô ấy, những giọt nước mắt mà Thư Vãn cố kiềm nén tí tách rơi xuống.

Sam Sam chạy một hơi ra khỏi phòng bệnh VIP, bước chân vô tình dừng lại ở cửa phòng bệnh thông thường.

Cô ấy muốn tìm Giang Vũ giúp đỡ, mặc dù cô ấy không biết Giang Vũ có thể giúp được gì nhưng mà bây giờ cô muốn có một bờ vai để dựa vào.

Sam Sam vừa khóc đi đến trước cửa phòng bệnh, nhưng lại không nhìn thấy anh em Giang Vũ mà phòng bệnh riêng bên cạnh lại vang lên tiếng ***…

Theo bản năng cô ấy muốn tránh đi, nhưng giọng nói ra sức của người đàn ông đó đã khiến cô dừng lại bước chân ngay lập tức.

Cô ấy quay người lại, nhấc bước đi từng bước về phía phòng bệnh bên cạnh.

Cửa khóa và cũng kéo rèm lại nhưng không kéo kín, có một khe hỡ có thể nhìn rõ bên trong.

Hai cơ thể trần truồng, đang quấn lấy nhau…

Bởi vì người phụ nữ mang thai, bụng to không tiện nên người đàn ông cưỡi trên đùi người phụ nữ, điên cuồng di chuyển.

Nhìn thấy cảnh này, Sam Sam cảm thấy buồn nôn từ dạ dày, suýt nữa khiến cô ấy nôn ra.

Cô ấy che miệng, vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm Giang Vũ và Giang Ly…

Từng cho rằng người đàn ông gia cảnh bình thường và thật thà đáng tin cậy thì sẽ không bao giờ phản bội mình.

Lại không ngờ vả mặt nhanh đến thế, kết hôn chưa đến một tháng, người đàn ông mà cô ấy cho là sẽ không ngoại tình, lại ở trên ‘em gái’ của anh ta!

Thật buồn cười, thật là buồn cười mà…

Tín ngưỡng của Sam Sam sụp đổ trong nháy mắt, tinh thần cũng suy sụp ngay lập tức.

Cô ấy lắc lư cơ thể chạy ra ngoài bệnh viện.

Vãn Vãn sắp chết, Giang Vũ ngoại tình…

Vậy cô ấy thì sao, cô ấy phải làm thế nào?

Sam Sam không nhìn rõ đường dưới chân, chỉ chăm chăm chạy về phía trước.
 
Chương 275


Chương 275

Không biết đã chạy bao lâu, cũng không biết đã chạy đến nơi nào, cho đến khi đụng phải một người cô ấy mới dừng bước.

Nhưng Sam Sam lại giống như một cái xác không hồn, không có bất cứ phản ứng, chỉ ngây người, cất bước đi đường vòng.

“Đứng lại!”

Quý Lương Xuyên kéo cánh tay người phụ nữ, hất cô ấy lên cửa xe.

“Đụng vào người ta thì muốn đi?”

Theo lý mà nói thì Quý Lương Xuyên luôn lịch thiệp và quan tâm đến phụ nữ, tuyệt đối sẽ không nổi giận lớn đến vậy.

Nhưng rất không khéo là hôm nay anh ta thực sự quá xui xẻo, đánh golf cũng có thể bị trật khớp tay.

Nghĩ ở gần bệnh viện nên không phiền bác sĩ gia đình, nào ngờ vừa bước xuống xe đã bị một người phụ nữ giàn giụa nước mắt đụng phải.

Cổ tay trật khớp đó bị đụng mạnh như vậy lại gãy xương lần thứ hai.

Một tiếng rắc rất vang, người phụ nữ va vào anh ta lại giống như không hề hay biết, còn không hề lịch sự nói câu xin lỗi mà chỉ muốn bỏ đi.

Đổi lại là ai có thể tiếp tục duy trì được sự lịch thiệp phong độ?

Nghe thấy giọng nói của anh ta, Sam Sam cũng không ngẩng đầu lên, ánh mắt không có tiêu cự cứ nhìn về phía trước.

Thấy Sam Sam như thế Quý Lương Xuyên nghĩ rằng cô ấy vừa được chẩn đoán mắc bệnh nan y, nên lửa giận trong lòng cũng hơi nguôi đi một chút.

Nhưng, điều này không có nghĩa là anh ta không tức giận, không tính toán!

“Tôi bị cô đụng gãy xương, đền ít tiền thì chuyện này sẽ qua…”

Lúc này Sam Sam mới có chút phản ứng, đến khi đôi mắt cô ấy tập trung lại thì Quý Lương Xuyên đã lấy điện thoại ra, mở mã QR thanh thoán đưa đến dưới mí mắt cô ấy.

“Hai nghìn.”

Quý Lương Xuyên hất cằm ra hiệu cho cô quét mã thanh toán.

Sam Sam biết vừa rồi mình đụng phải ai đó, chỉ là sau khi bị đả kích kép thấn kinh có hơi thất thần nên quên xin lỗi.

Lúc này nghe thấy người đàn ông nói cô ấy đụng anh ta gãy xương thì mới hoàn hồn, nhìn cổ tay trái cụp xuống của anh ta, dường như cũng rất nghiêm trọng.

Cô ấy không nói gì nhiều, ngoan ngoãn rút điện thoại ra khỏi túi quần jeans.

Lúc Sam Sam quét mã định nhập số tiền thì một bác sĩ mặc áo blouse trắng đi tới.

“Quý tiên sinh, đã sắp xếp xong bác sĩ khoa xương.”

Ngón tay Sam Sam dừng lại, ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn anh ta: “Anh họ Quý?”

“Đúng vậy.”

Sau khi gật đầu với vị bác sĩ đó, Quý Lương Xuyên lại dời ánh mắt lên người Sam Sam: “Thế nào?”

Sam Sam ngẩng đầu lên, quan sát kỹ anh ta, phát hiện anh ta có đôi mắt sáng và hàm răng trắng, cao ráo đẹp trai, có phần giống với Quý Tư Hàn.
 
Chương 273


Chương 273

Thư Vãn khẽ lắc đầu, không thể nói bất cứ lời nào chỉ có thể nắm lại tay Sam Sam.

Động tác im lặng khiến cho trái tim hoảng hốt lo sợ của Sam Sam từ từ hạ xuống.

Cô ấy thật sự sợ Thư Vãn sẽ không tỉnh dậy, cũng may cuối cùng cũng đã tỉnh, chỉ là…

Sam Sam ngước đôi mắt sưng đỏ lên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang đeo mặt nạ dưỡng khí của Thư Vãn: “Vãn Vãn, rốt cuộc cậu làm sao vậy?”

Ba ngày nay, đôi chân vốn thon dài thẳng tắp của Vãn Vãn nhà cô đột nhiên sưng tấy.

Sam Sam tìm bác sĩ Chu hỏi nguyên nhân nhưng bác sĩ Chu lại không muốn nói cho cô ấy biết nên đành phải tra baidu.

Trong đó nói đây là triệu chứng suy tim thời kỳ cuối, cô ấy không muốn tin, cô ấy muốn nghe chính miệng Thư Vãn phủ nhận.

Nghe cô ấy hỏi như vậy, Thư Vãn liền biết Sam Sam đã đoán được.

Vốn muốn tìm một cơ hội thích hợp để nói cho Sam Sam biết.

Nhưng trời không như người ta muốn, Quý Tư Hàn hắn…

Nghĩ đến tên của hắn, cả người Thư Vãn đều đau đớn.

Cô không ngờ hắn sẽ vì người nhà của mình mà ra tay đánh cô.

Cái tát đó, đã trực tiếp cướp đi thời gian cuối cùng cô ở bên cạnh Sam Sam.

Đến bây giờ cô không còn bao nhiêu thời gian, tiếp tục giấu nữa cũng vô ích.

Sớm muộn gì Sam Sam cũng sẽ biết, chi bằng nói với cô ấy sự thật để tránh cô ấy sẽ tiếc nuối suốt quãng đời còn lại.

Cô đảo đôi mắt không nhìn rõ, mơ hồ nhìn về phía Sam Sam.

“Sam Sam, kiếp sau tớ lại làm em gái của cậu có được không…”

Cô vừa nói ra câu này thì Sam Sam liền bật khóc.

“Cậu nói ngu ngốc gì vậy, muốn làm em gái tớ thì làm ở kiếp này, nói gì kiếp sau?!”

“Sam Sam, tớ… suy tim thời kỳ cuối, có lẽ sẽ không còn bao nhiêu thời gian…”

Thư Vãn dùng hết sức siết chặt lòng bàn tay cô ấy, dường như muốn an ủi Sam Sam.

Nhưng Sam Sam lại có chút sụp đổ, giọt nước mắt nóng hổi rơi lên mu bàn tay cô khiến cô không nỡ nói tiếp.

Sam Sam khóc đến không thở nổi, liên tục ho khan, Thư Vãn muốn vuốt lưng cho cô ấy nhưng không có sức, chỉ có thể nhìn cô ấy.

“Sam Sam… đừng khóc, cậu như thế này bảo tớ làm sao có thể yên tâm rời đi…”

“Vậy thì cậu đừng đi!”

Sam Sam nắm tay cô, cố chấp nói: “Tớ đi tìm bác sĩ Chu, y thuật của cô ấy cao siêu như vậy chắc chắn có thể cứu sống cậu!”

Thư Vãn dùng ngón tay cái nhẹ nhàng sờ lòng bàn tay cô ấy: “Bác sĩ Chu không có cách nào đâu, chúng ta đừng làm khó cô ấy được không?”

Sam Sam vừa khóc vừa lắc đầu: “Không, nhất định có cách, chỉ cần thay tim là được!”

Thư Vãn rất thoải mái, nhếch khóe miệng: “Sam Sam, không kịp nữa rồi…”
 
Chương 278


Chương 278

Sau khi lấy chai nước hoa đi, cô ấy dặn dò Thư Vãn nghỉ ngơi thật tốt, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng bệnh, gọi vài bảo vệ đến kiểm tra camera giám sát.

Sam Sam trong camera sau khi chạy thẳng ra khỏi bệnh viện thì không cẩn thận va phải Quý Lương Xuyên, dường như hai người đã xảy ra cãi vã.

Nhưng không có mâu thuẫn gì lớn, chỉ nói vài câu rồi Sam Sam chạy ra khỏi bệnh viện, sau đó camera không ghi hình được nữa.

A Lan chỉ vào Sam Sam trong camera, nói với các bảo vệ: “Các anh cử vài người đi tìm cô ấy về đây.”

Bảo vệ lập tức nhận lệnh đi tìm người, sau khi xử lý xong những chuyện này A Lan quay trở lại phòng bệnh.

Thấy Thư Vãn đã ngủ và thấy y tá chăm sóc chu đáo, cô ấy cũng yên tâm xoay người đi về phòng viện trưởng.

Sam Sam không biết mình chạy đến nơi nào, sau khi chạy mệt cô tìm một hành lang dài, ngồi thẩn thờ ở đó cả một đêm.

Cho đến khi bảo vệ đi tới hỏi cô ấy có phải là Kiều Sam Sam hay không thì cô ấy mới hoàn hồn, nhìn bảo vệ rồi đờ đẫn gật đầu.

Lúc này bảo vệ mới thở phào, vội vàng nói với cô ấy: “Kiều tiểu thư, cô mau về bệnh viện đi, viện trưởng Chu đang tìm cô khắp nơi đấy.”

Sam Sam ngây người, dưới sự thúc giục của bảo vệ cô ấy đi theo họ lên xe.

Sau khi về đến bệnh viện, Sam Sam gặp Giang Vũ đang làm thủ tục xuất viện ở quầy phân loại tầng một.

Khi nhìn thấy Sam Sam anh ta hơi ngạc nhiên, hỏi cô sao đến đây, Sam Sam mím môi không trả lời.

Bị đôi mắt nhìn thấu tất cả kia của cô ấy nhìn chằm chằm, Giang Vũ có hơi sợ hãi, theo bản năng nhìn đi chỗ khác.

“Bà xã…”

Anh ta thấp thỏm gọi một tiếng, nhưng lại có chút chột dạ hỏi: “Bác sĩ nói cái thai của em gái anh không ổn định, bảo nó tốt hơn hết là nên ở gần bệnh viện trước khi đứa trẻ sinh ra, anh nghĩ nhà chúng ta rất gần bệnh viện hay là để nó ở nhà chúng ta một thời gian nhé?”

Bụng to còn làm chuyện điên cuồng, cái thai có thể ổn sao?

Sam Sam rất muốn phỉ nhổ anh ta nhưng không hiểu sao lại nhịn xuống.

Con người cô ấy có một điểm không tốt, đó chính là từ nhỏ đã thiếu tình yêu thương nên dễ bị lay động.

Đồng thời lại có một điểm rất tốt, chính là dễ dàng khinh thường thứ phản bội cô ấy.

Sam Sam lạnh lùng nhìn Giang Vũ, trong mắt không còn tình yêu như trước kia mà chỉ có sự chán ghét.

“Tùy anh.”

Bỏ lại câu nói này, cô mặt không cảm xúc đi lướt qua bên cạnh anh ta, dường như không hề quan tâm đến chuyện này.

Nhìn dáng vẻ hồn bay phách lạc của Sam Sam, Giang Vũ muốn đuổi theo hỏi tại sao cô ấy lại đến bệnh viện nhưng cánh tay lại bị Giang Ly kéo lại.

“Cô ta đồng ý cho em đến nhà ở rồi sao?”

Giang Vũ gật đầu, đôi mắt từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào bóng lưng đã đi xa của Sam Sam.

Giang Ly sầm mặt, lắc mạnh cánh tay anh ta: “Anh đừng nói với em là anh có ý với cô ta đấy nhé, đã nói chỉ xem cô ta là công cụ kiếm tiền để tìm một căn nhà cao cấp trong thành phố cho em và con…”

Giang Vũ hoàn hồn, vỗ tay Giang Ly an ủi: “Yên tâm, anh sẽ không nhìn trúng gái hộp đêm đâu.”
 
Chương 276


Chương 276

Sắc mặt cô ấy chợt sa sầm, cất điện thoại và lạnh lùng nói: “Xin lỗi, tiền của tôi có cho chó ăn cũng sẽ không cho người mang họ Quý.”

Khuôn mặt điển trai của Quý Lương Xuyên đen thui: “Cô có ý gì?”

Sam Sam trừng mắt nhìn anh ta không trả lời, rồi xoay người bỏ chạy.

Khi Quý Lương Xuyên phản ứng kịp, thì người đã chạy mất dạng.

Quý Lương Xuyên giận xanh mặt, đá vào chiếc xe sang trọng.

Muốn dùng cách này để trút giận, nào ngờ lại đá phải tấm sắt và làm nứt đầu ngón chân!

Quý Lương Xuyên vô cùng xui xẻo đã được đưa vào phòng cấp cứu dưới sự giúp đỡ của bác sĩ và trợ lý…

Nghe y tá nói Thư Vãn đã tỉnh, A Lan lập tức cầm ống nghe đi nhanh đến phòng bệnh VIP.

Cô ấy đi lên kiểm tra tình trạng sức khỏe của Thư Vãn, sau khi thấy sau đầu không có dấu hiệu nhiễm trùng thì A Lan thở phào.

“Thư tiểu thư, phần sau đầu đã làm phẫu thuật ấy sau này chỉ cần quan sát có nhiễm trùng hay không thôi, sẽ không có vấn đề gì lớn, nhưng mà…”

A Lan dừng lại, nhìn Thư Vãn có chút tiếc nuối: “Tốc độ suy kiệt của tim cô càng lúc càng nhanh, chỉ sợ không thể chống đỡ được bao lâu.”

Thư Vãn đã biết tình trạng cơ thể của mình nên cũng không quan tâm: “Còn… chống đỡ được bao lâu nữa?”

A Lan đút hai tay vào túi áo blouse, cúi đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô, trầm giọng nói: “Khoảng một tuần.”

Nếu cô không bị thương nặng như vậy thì vẫn có thể chống đỡ được thêm hai tháng nữa nhờ vào các loại thuốc đặc trị.

Nhưng phía sau đầu từng bị đóng đinh khiến cho tim suy kiệt nhanh chóng, có thể chống đỡ thêm một tuần đã là kỳ tích của y học rồi.

Nghĩ đến hình ảnh phía sau đầu Thư Vãn bị đóng đinh, A Lan không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

“Thư tiểu thư, rốt cuộc là ai đã đóng đinh vào phía sau đầu của cô vậy?”

Quý Tư Hàn chỉ gửi tin nhắn nói với cô ấy rằng, Liên Tinh Nhược, Ninh Uyển và hắn đã ra tay với Thư Vãn, bảo cô ấy nhanh đi cứu người.

Nhưng lại không nói cho cô ấy biết, vết thương trên người Thư Vãn là do ai gây ra.

A Lan đoán có lẽ là bị đánh hội đồng, nhưng cô ấy không tin Quý Tư Hàn sẽ tham gia đánh hội đồng.

Cô ấy không biết tình hình cụ thể lúc đó nên chỉ có thể hỏi Thư Vãn.

Đáy mắt Thư Vãn hiện lên sự vắng vẻ, hàng mi dài rất nhanh cụp xuống che giấu đi sự hiu quạnh đó.

Cô im lặng, dường như không muốn nói chuyện, A Lan cũng không nhắc đến nữa mà quay người lại xách lên một túi giấy đưa cho cô.

“Đây là đồ cô làm rơi ở trung tâm thương mại, có một y tá đã mang về giúp cô, tôi để ở đây cho cô nhé.”

Sau khi để túi giấy lên tủ đầu giường, A Lan nhẹ nhàng nói với cô: “Cô cố gắng nghỉ ngơi, khó chịu ở đâu thì nhấn chuông.”
 
Chương 277


Chương 277

Nói xong cô ấy xoay người định đi, Thư Vãn lại gọi cô ấy: “Bác sĩ Chu…”

A Lan quay đầu nhìn cô: “Hả? Có phải còn có chỗ nào khó chịu không?”

Thư Vãn khẽ lắc đầu, ánh mắt mơ hồ nhìn túi giấy trên tủ đầu giường: “Bên trong có một chai nước hoa… là mua cho cô.”

A Lan sửng sốt, nhìn vào túi giấy theo tầm mắt của cô sau đó dời đến trên người cô: “Cô… đi trung tâm thương mại, là để mua nước hoa cho tôi?”

Thư Vãn gật đầu, khuôn mặt đầy vẻ dịu dàng: “Cô cho tôi nhiều thuốc như vậy, tôi muốn cảm ơn cô…”

Vẻ kinh ngạc nơi đáy mắt A Lan dần biến thành cảm động, có một lớp sương mù nhàn nhạt dâng lên khóe mắt khiến cho cô ấy không biết phải làm sao.

Sau khi ngây người đứng im tại chỗ vài phút, cô ấy lại đi đến trước mặt Thư Vãn, đưa bàn tay trắng nõn lên sờ vào gương mặt không có huyết sắc của Thư Vãn.

“Thư tiểu thư, xin lỗi, nếu không phải vì tôi cô cũng sẽ không gặp Liên Tinh Nhược, là tôi đã hại cô.”

Thư Vãn không nhìn rõ vẻ mặt của A Lan, nhưng lại cảm nhận được sự áy náy của cô ấy, khẽ nhếch khóe miệng: “Không liên quan đến cô…”

Là cô tự đánh giá mình quá cao, còn muốn dùng phương pháp của người để đáp trả lại chính người ta.

Nhưng lại quên rằng mình quá nhỏ bé, hoàn toàn không trêu chọc nổi những người quyền thế này.

Đổi lấy kết cục như bây giờ cũng là cô đáng đời.

Đáng đời bị xúc phạm, đáng đời yêu một người không nên yêu…

Dáng vẻ đầy tuyệt vọng của cô khiến cho A Lan rất đau lòng, không nhịn được cúi người xuống ôm lấy cô.

“Thư tiểu thư, cảm ơn cô.”

Cái ôm dịu dàng của A Lan đã kéo suy nghĩ của Thư Vãn quay trở lại, cô cố gắng hết sức đưa tay lên vỗ lưng cô ấy.

“Tôi còn muốn cảm ơn cô đã cứu tôi, nếu không phải là cô tôi sợ là mình sẽ không có cơ hội tạm biệt người bạn tốt của tôi…”

Sau khi Sam Sam chạy đi thì có y tá đi vào, vừa giúp cô kiểm tra sức khỏe vừa nói với cô là viện trưởng Chu đã kịp thời chạy đến cứu cô.

Mặc dù cô không biết tại sao A Lan lại chạy đến cứu mình, nhưng ơn cứu mạng này cũng đủ để cô ghi nhớ trong lòng, cũng không cần hỏi thêm nữa.

“Thực ra là Quý…”

A Lan muốn nói cho cô biết, là Quý tổng bảo cô ấy đi cứu cô nhưng còn chưa nói xong đã bị Thư Vãn ngắt lời: “Bác sĩ Chu, Sam Sam bạn tôi, cô ấy đi đâu rồi…”

Đã hai tiếng trôi qua, Sam Sam vẫn chưa quay lại, cô lo lắng Sam Sam sẽ xảy ra chuyện gì đó.

A Lan chỉ luôn chú ý Thư Vãn, cũng không phát hiện Sam Sam không ở trong phòng bệnh.

Sau khi nhìn xung quanh, cô ấy nói với Thư Vãn: “Tôi sẽ cho người đi tìm cô ấy.”

Thư Vãn nói cảm ơn, tầm mắt lại nhìn túi giấy trên tủ đầu giường: “Bác sĩ Chu, cô cầm chai nước hoa kia đi nhé.”

Vốn A Lan muốn từ chối nhưng đó là tấm lòng Thư Vãn dùng mạng để đổi, nếu mình không nhận thì có vẻ hơi không hợp tình người.
 
Chương 279


Chương 279

Về đến phòng bệnh, Sam Sam đứng ở cửa lại không dám đi vào.

Không phải cô ấy không dám đối mặt với Thư Vãn, mà là không thể nào đối mặt với việc cô ra đi.

Cô ấy ôm chặt cánh tay dựa vào tường rồi từ từ ngồi xổm xuống, giống như cả thế giới đều vứt bỏ cô ấy, trông vô cùng bơ vơ.

Khi A Lan dẫn một nhóm bác sĩ đi kiểm tra thì nhìn thấy Sam Sam, vội bảo các bác sĩ khác đi làm việc, còn mình lại đi tới đỡ Sam Sam dậy.

“Kiều tiểu thư, cô không sao chứ?”

Sam Sam đơ người, lắc đầu.

A Lan nhìn đôi mắt sưng húp vì khóc của cô ấy, hít sâu một hơi.

“Kiều tiểu thư, sống chết có số, không ai có thể thay đổi được, việc bây giờ cô có thể làm chính là dành nhiều thời gian cho cô ấy, để sau này không phải tiếc nuối.”

Một câu nói đã thức tỉnh Sam Sam, khiến cho đồng tử xám xịt của ấy khôi phục lại một chút sức sống.

“Cậu ấy… còn sống được bao lâu?”

Do dự rất lâu, Sam Sam mới khàn giọng hỏi ra câu này.

A Lan không giấu diếm cô ấy, nói thật: “Có lẽ một tuần thôi…”

Cơ thể Sam Sam chao đảo, suýt ngất đi.

Sau khi đỡ cô ấy, A Lan khuyên nhủ: “Lúc này cô phải chịu đựng, không được gục ngã, nếu không Thư tiểu thư phải làm thế nào?”

Sam Sam thất thần, gật đầu: “Đúng, tôi phải chịu đựng, tôi không thể để Vãn Vãn lo lắng cho tôi…”

Cô ấy vừa lẩm bẩm vừa ráng chống đỡ cơ thể mệt mỏi đi vào trong phòng bệnh.

Qua ô cửa kính, A Lan nhìn thấy Sam Sam ngồi xuống trước giường bệnh của Thư Vãn, đưa tay lên vuốt má cô.

Ánh nắng chiếu vào, chiếu lên cơ thể của hai con người số khổ, tỏa ra ánh sáng vàng dịu dàng như đang sưởi ấm cho họ.

Khoảnh khắc này A Lan mới hiểu tại sao Thư Vãn muốn tiết kiệm tiền để lại cho Sam Sam, bởi vì họ nương tựa lẫn nhau.

Nghĩ đến những năm này mình luôn một mình, chưa bao giờ có người nương tựa lẫn nhau ở bên cạnh, đột nhiên A Lan có hơi buồn.

Cô ấy cụp mi, xoay người rời đi, để lại cho hai người khoảng thời gian ít ỏi còn lại.

Thư Vãn còn chưa tỉnh vẫn đang ngủ mê mệt, Sam Sam nhận lấy khăn trong tay y tá lau người cho cô.

Cảm xúc của cô ấy dường như đã ổn định, đến khi Thư Vãn tỉnh dậy trên mặt Sam Sam đã đổi thành nụ cười dịu dàng.

“Vãn Vãn, có muốn ăn gì không tớ đi mua cho cậu.”

Nghe thấy giọng nói khàn khàn của Sam Sam, trái tim lo lắng của Thư Vãn cũng hạ xuống.

Cô không có bao nhiêu sức lực, duỗi tay sờ áo Sam Sam, sau khi sờ được thì cố gắng nắm chặt.

“Sam, Sam Sam, Giang Vũ và em gái anh ta không sao chứ?”

Sam Sam không ngờ điều đầu tiên cô quan tâm sau khi tỉnh dậy lại là mình.

Điều này khiến cho cảm xúc khó khăn lắm mới bình tĩnh lại của Sam Sam suýt nữa lại sụp đổ.
 
Chương 280


Chương 280

Cô ấy kiềm chế xúc động muốn khóc, an ủi Thư Vãn: “Không sao, họ…chỉ là quan hệ anh em tốt mà thôi.”

Đây chính là nguyên nhân sau khi Thư Vãn biết mình suy tim thời kỳ cuối mới luôn không nói cho cô ấy biết, cô sợ cô ấy lo lắng.

Cũng giống như bây giờ, cô ấy không muốn để Thư Vãn vẫn lo lắng cho mình trong những ngày cuối đời, cho nên cô ấy cũng lựa chọn nói dối thiện ý.

Đôi mắt Thư Vãn lờ mờ, không nhìn rõ cảm xúc trên mặt Sam Sam cho nên tin là thật: “Vậy thì tốt…”

Nói xong cô men theo áo của Sam Sam sờ tay cô ấy, phát hiện tay cô ấy lạnh đến mức không có độ ấm, đầu mày khẽ nhíu lại.

“Sam Sam, sao tay cậu lạnh như vậy? Có phải ở bên ngoài bị lạnh không?”

Không đợi Sam Sam trả lời, cô liền nắm chặt tay cô ấy bỏ vào trong chăn của mình.

“Tớ sưởi ấm cho cậu nhé.”

Sam Sam không nhịn được, chóp mũi chua xót, nước mắt lại rơi xuống đập lên mu bàn tay Thư Vãn, khiến cho cả người Thư Vãn cứng đờ.

Cô đưa một tay khác lên muốn lau nước mắt cho Sam Sam, nhưng sờ hồi lâu cũng không sờ được, trái lại bị Sam Sam nắm lấy cổ tay.

“Vãn Vãn, cậu… không nhìn thấy nữa sao?”

Sam Sam nắm tay Thư Vãn, vẻ mặt đầy kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Thư Vãn.

Lần này Thư Vãn không giấu Sam Sam nữa, cô rất thoải mái gật đầu: “Có lẽ là suy tim đã dẫn đến các triệu chứng khác…”

Khoảng thời gian trước khi cô đau đầu thì tầm mắt sẽ mơ hồ, không ngờ lần này sau khi tỉnh dậy lại không nhìn thấy.

Nhìn thấy cô như vậy, trong nháy mắt Sam Sam lại suy sụp bật khóc, cô ấy nhào lên giường bệnh ôm lấy Thư Vãn, khóc xé ruột xé gan.

Thư Vãn không khuyên cô ấy đừng khóc nữa mà đưa tay ôm lại Sam Sam, vừa vỗ lưng vừa nhỏ giọng an ủi cô ấy: “Tớ không sao…”

Không nhìn thấy thì không nhìn thấy thôi, dù sao chết rồi cũng an giấc ngàn thu không còn nhìn thấy nữa, xem như làm quen trước vậy.

Khóc đủ hai tiếng, Sam Sam giống như đã khóc cạn nước mắt, sau đó mới thút thít ngừng khóc.

Thư Vãn nhoẻn miệng cười nhạo cô ấy: “Sam Sam trong trí nhớ của tớ luôn là người kiên cường, không ngờ còn có tiềm năng mít ướt cơ đấy.”

Sam Sam không có tâm trạng chơi trò oán giận với cô, buồn bã hỏi cô: “Bác sĩ Chu có biết mắt cậu không nhìn thấy không?”

Thư Vãn không để ý, lắc đầu: “Không biết.”

Nói xong lại nói thêm một câu: “Không muốn phiền cô ấy.”

Nghe vậy trong lòng Sam Sam rất khó chịu, có lẽ Vãn Vãn nhà cô cảm thấy mình không còn sống được mấy ngày nên cũng không quan tâm mắt có nhìn thấy hay không.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào đôi mắt ảm đạm không có ánh sáng của Thư Vãn, đè xuống cảm xúc đang trên bờ vực sụp đổ trong lòng, khàn giọng hỏi: “Vãn Vãn, cậu bắt đầu suy tim khi nào?”

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top