Cập nhật mới

Dịch Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1065


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1065:

 

San San lại đấm vào Mạc Tuân một cái: “Ghét quá à…”

 

Lê Hương xoay người rời đi, cô không muốn ở chỗ này lại ở thêm một giây một khắc nào nữa.

 

Chợt Mạc Tuân ngẳng đầu, nhìn về phía tiếu ảnh Lê Hương: “Đứng lại.”

 

Anh gọi cô làm cái gì? Lê Hương hít sâu một hơi, sau đó quay đầu nhìn về phía anh: “Mạc tổng, anh còn phân phó cái gì nữa? Tôi có thể đưa bạn tôi ra khỏi hội sở được chưa!?”

 

Mạc Tuân nhướng mày kiếm anh khí: “Đương nhiên có thể, nhưng trước lúc rời đi, cô phải thay tôi làm một chuyện.”

 

Lê Hương trực giác đây không phải là một chuyện tốt, cô hỏi: “Chuyện gì?”

 

[Diendantruyen.Com] Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp


 

Mạc Tuân híp cặp mắt nhàn nhạt liếc Lê Hương, thấy sắc mặt cô tái nhọt giống như một trang giấy, cả người thất hồn lạc phách, anh liền cảm niềm vui tràn trề khi trả thù. Anh muốn trả lại thống khổ trên người anh ba năm trước cho cô, bây giờ mới chỉ là bắt đầu?

 

“Cô còn đứng ngây đó làm gì, mau đi đi!” Mạc Tuân thúc giục. ; Lê Hương cũng không biết mình rời đi thế nào, bước chân cô máy móc cứng ngắc xoay người, rời khỏi gian phòng khiến cô kiềm nén hít thở không thông kia.

 

Lê Hương đến rồi trước đại sảnh, những chỗ này đều luôn chuẩn bị sẵn những thứ này, kỳ thực chỉ cần Mạc Tuân gọi điện thoại, sẽ có người đưa bao cao su cho anh, nhưng anh lại khăng khăng muốn để cô xuống tự mình cằm lên.

 

“Chào cô, tôi muốn hai hộp… bao cao su.” Lê Hương nhẹ giọng nói.

 

Nhân viên đại sảnh đã quen với những chuyện này, cô ấy chỉ chỉ về tủ kính phía sau: “Được, cô muốn size gì?”

 

Lê Hương ngắng đầu nhìn đống bao cao su này, trên khuôn mặt nhỏ tái nhợt nanh lộ ra một chút lúng túng mắt tự nhiên: “Cái kia, size lớn nhất.”

 

Cô nói nhỏ như muỗi.

 

Nhân viên kia hai mắt sáng ngời, rất nhanh cầm hai hộp cỡ lớn nhất đưa cho Lê Hương, cô ấy suýt nữa đã thốt lên một câu, wow, cô tốt số quá đấy.

 

Lê Hương cầm đồ lên lầu, vào phòng tổng thống, cô thật không ngờ lần đầu tiên trong đời mua bao cao su cho Mạc Tuân lại là tình cảnh như vậy. ị Trong phòng, San San ngồi trước bàn trang điểm, không thấy Mạc Tuân, nhưng phòng tắm trong truyền đến tiếng nước chảy, anh đi vào tắm rửa rồi.

 

San San nhìn về phía Lê Hương, vênh váo cười nói: “Không phải mày muốn câu dẫn Mạc tổng sao? Vậy mà Mạc tổng căn bản không nhìn trúng mày, tao thấy tội cho mày quá đấy.”

 

Lê Hương lạnh lùng liếế San San: “Người đáng thương thật sự mới là cô!”

 

“Có ý gì?”

 

“Mọi người đều biết, Mạc Tuân chưa bao giờ ngủ hai lần cùng một người phụ nữ, tối nay là lần đầu tiên của cô và Mạc Tuân, cũng là một lần cuối cùng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1066


Chương 1066:

 

San San trong nháy mắt cứng đờ.

 

Lê Hương nói tiếp: “Người ta nói Mạc Tuân chỉ hứng thú với mỗi một người phụ nữ chỉ trong một tháng, xem ra cô sắp phá vỡ kỷ lục này rồi, hôm nay cô mới vừa trở thành tân sủng của Mạc Tuân, ngày mai liền bị đạp. Chúc mừng, cô sẽ trở thành người tiền nhiệm ngắn nhất trong lịch sử của Mạc Tuân.”

 

*.. Mày!” San San tức giận đến méo cả mặt.

 

Lê Hương đặt bao cao su lên giường: “Dĩ nhiên, cô còn có thể cứu vớt được, tối hôm nay không ngủ với Mạc Tuân, vậy hai hộp cao su này liền không có đất dụng võ rồi.”

 

Nói xong, Lê Hương nhắc chân rời đi.

 

Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra.

 

Mạc Tuân đi ra.

 

Lê Hương ngước mắt, thân thể đồ sộ kia của Mạc Tuân mang theo hơi lạnh khoan khoái đi ra, anh mới vừa tắm xong, mái tóc ngắn ướt nhẹp, khoác trên người chiếc áo choàng tắm màu trắng, đai lưng bên hông có chút lỏng lẻo, lộ ra lồng ngực to lớn, trông đặc biệt trẻ tuổi anh tuần.

 

“Mạc tổng, anh tắm xong rồi…” San San giống như không có xương, chạy tới nhào vào người Mạc Tuân.

 

Lê Hương nhìn Mạc Tuân: “Mạc tổng, chuyện anh sai tôi, tôi đã làm xong.”

 

Mạc Tuân cầm khăn mặt tùy ý lau lau rồi mái tóc ngắn ướt nhẹp, sau đó nhìn thoáng qua hai hộp bao cao su trên giường, đuôi mắt hẹp dài nhanh chóng nhướng lên: “Lê tiểu thư, sao cô biết đây là size của tôi, sao cô biết tôi dùng cỡ lớn nhất?”

 

*..” Anh có ý gì, lầy cái này ra khoe khoang? San San tràn đầy địch ý nhìn Lê Hương: “Mạc tổng, em ở cạnh anh đúng là không có cảm giác an toàn mà. Anh thấy đó, những con tiểu yêu tinh này đều thích nhìn chằm chằm anh, lén lút ngay cả… kích cỡ của anh cũng biết rõ, chậc chậc, mày quả thực sự không biết xấu hổ, ngay cả mua bao cao su cũng câu dẫn đần ông cho được.

 

Lê Hương cạn lời, cô nói thẳng: “Mạc tổng, tôi đã làm xong việc, hiện tại tôi có thể dẫn bạn tôi đi được chưa!2”

 

“Gấp cái gì? Tôi còn một chuyện muốn cô làm.” Mạc Tuân hứng thú nói.

 

Lê Hương nhanh chóng nhíu mày, cô hơi hoài nghị, Mạc Tuân đang có ý đùa giỡn cô, chắc chắn sẽ không thả cô cùng Diệp Linh rời đi.

 

“Yên tâm, tôi nói lời giữ lời, làm xong chuyện này, tôi lập tức thả cô và Diệp Linh đi.” Mạc Tuân xem thấu suy nghĩ trong lòng cô, nên lập tức loại bỏ đi nghỉ ngờ của cô.

 

“Chuyện gì?”

 

Mạc Tuân dùng ánh mắt chỉ chỉ tủ quần áo bên cạnh: “Gian thay quần áo hơi bừa, cô vào dọn dẹp một chút, dọn xong tôi để cô đi.”

 

Đơn giản như vậy? Lê Hương bán tín bán nghỉ đi vào gian thay quần áo nhưng rất nhanh cô liền ý thức được không thích hợp, bởi vì gian thay quần áo căn bản không bừa bộn chút nào mà còn rất sạch sẽ, ngay cả một tí bụi cũng không có.

 

“Mạc Tuân, anh có ý gì?” Lê Hương lập tức hỏi.

 

Mạc Tuân đứng lặng ở cạnh cửa, ngăn cô ở bên trong: “Cũng không có ý gì, chính là mời cô ở bên trong nghỉ ngơi một chút, khoảng một tiếng thôi.”

 

Lê Hương nhanh chóng nghĩ tới điều gì, cô đợi ở đây, vậy anh cùng San San ở bên ngoài trong phòng làm cái gì, lẽ nào anh muốn để cô ở đây nghe âm thanh hai người làm tình sao? Lê Hương vì ý tưởng này hít vào một ngụm khí lạnh, sẽ không, anh tên điên này?

 

“Mạc Tuân, tôi không muốn đợi ở đây, anh thả tôi ra ngoài!” Lê Hương nhắc chân chạy ra bên ngoài.

 

Nhưng không còn kịp, rằm một tiếng, gian thay quần áo đã bị Mạc Tuân khóa lại, cô không ra được.

 

Trong tằm mắt một vùng tăm tối, Lê Hương bị khóa ở’ bên trong, cô giơ bàn tay nhỏ lên dùng sức gõ cửa: “Mạc Tuân, anh đến tột cùng muốn làm gì, vì sao lại nhốt tôi trong này?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1067


Chương 1067:

 

Cô có dự cảm không lành, rất không lành.

 

Mạc Tuân đứng ở ngoài cửa, lạnh mắt nhìn gian phòng đóng chặt trước mắt: “Lê Hương, cô thông minh như vậy, cũng đã đoán được, không phải sao? Đừng nghỉ ngờ, cô đoán đúng rồi đấy, cô cứ ngoan ngoãn ở trong đó cho tôi, chậm rãi mà nghe.”

 

Nghe? Lê Hương có chút mờ mịt: “Nghe… nghe cái gì?”

 

Mạc Tuân nhếch môi mỏng, tàn nhãn cười nói: “Tôi có thể cho cô lên giường, cũng có thể cùng người phụ nữ.

 

khác lên giường, tôi muốn cô tốt nhất nghe một chút tôi làm sao sủng hạnh người phụ nữ khác!”

 

Tay chân Lê Hương lạnh băng không một chút nhiệt độ, mắt vài giây cô mới phản ứng được, quả nhiên, cô đã đoán đúng: “Mạc Tuân, tôi không muốn, có phải anh biến thái rồi không, thả tôi ra ngoài, tôi không thích nghe!”

 

Biến thái? Có thể anh chính là vậy! Nhưng, đây hết thảy đều do cô bức.

 

Mạc Tuân không để ý đến Lê Hương bên trong, đôi mắt sâu thẳm kia nhàn nhạt nhìn về phía San San, anh trầm giọng mở miệng nói: “Qua đây.”

 

San San đã nghe hết cuộc đối thoại của hai người, cô ta có điểm mông lung, nhưng thấy Mạc Tuân bảo lại gần, cô ta nhanh chóng nhào qua, hai tay ôm lấy Mạc Tuân, trực tiếp hôn lên môi Mạc Tuân: “Mạc tổng…”

 

Mạc Tuân nhanh chóng ngửi được mùi nước hoa trên người San San, anh chán ghét lui về phía sau tránh khỏi nụ hôn của San San.

 

San San không hôn đến, có chút nghỉ hoặc: “Mạc tổng…”

 

Mạc Tuân vươn bàn tay to bắt cổ tay nhỏ bé của cô ta, nhẹ nhàng vung, San San liền trực tiếp va vào trên vách tường.

 

Trong tầm mắt tối sầm, thân thể đồ sộ kiện to lớn người đàn ông ép tới gần, đứng ở trước mặt cô ta, che phủ đi tất cả.

 

Tim San San nhanh chóng đập rộn lên, gục ngã trong mị lực mạnh mẽ của người đàn ông, cô ta nhìn khuôn mặt anh tuấn kia, cho dù ngủ free cùng anh, cô ta cũng cam tâm tình nguyện.

 

Ngủ với loại đàn ông cực phẩm này, không phải anh ngủ cô ta, mà là cô ta ngủ anh?

 

“Mạc tổng…” San San lần nữa nhắm môi lên mặt Mạc Tuân.

 

Chậc…

 

Mạc Tuân nhẹ nhàng chép miệng, nghiêng đầu tránh được, vẻ mặt tuyệt đối không chịu đựng được.

 

Lòng bàn tay chống đỡ cái trán của phụ nữ, anh lần nữa đẩy cô ta về trên vách tường, cách anh rất xa.

 

Không hôn đến, còn bị đẩy ra xa, San San thật sự rất bối rối, không phải nói là muốn cùng nhau làm chuyện xấu hỗ ư, muốn cùng nhau happy một chút ư? San San nhìn người đàn ông: “Mạc tổng, làm sao vậy?”

 

Mạc Tuân không đáp, hờ hững nhìn cô ta, mở miệng hỏi: “Biết rên không?”

 

Biết rên không? San San sửng sốt, nghe không hiểu: “Cái gì cơ2”

 

Mạc Tuân nhếch môi mỏng, có chút tiếc nuối nói: “Không biết rên à, vậy giá trị duy nhất của cô cũng không có, dẫu sao thì… đàn bà biết rên nhiều lắm.”

 

Trong phòng thay quần áo.

 

Tiếng rên của San San nhanh chóng truyền vào trong lỗ tai Lê Hương, cắn chặt răng lên môi dưới, Lê Hương dùng sức gõ cửa: “Mạc Tuân, tên khốn nạn, anh mau thả tôi ra ngoài!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1068


Chương 1068:

 

Không muốn?

 

Cô không muốn đợi ở đây?

 

Anh nhốt cô ở chỗ này, nghe tiếng kêu rên của anh và người phụ nữ khác.

 

Tàn nhẫn biết bao.

 

Lê Hương cảm giác trái tim mình nứt toạc thành hai nửa, cô như phát điên đập cửa rằm rằm, gõ đến hai tay sưng đỏ, tiếng kêu rên phía ngoài dai dẳng truyền đến, San San như tìm được cảm giác, càng rên càng quyến rũ, Lê Hương chỉ đau thầu tim gan.

 

Mạc Tuân, không muốn.

 

Theo tiếng nỉ non “không muốn” này của cô ta, thân thể mềm mại trượt dài xuống, ngôi liệt trên thảm, hai chân nhỏ co rúc, cô ôm lấy chính mình.

 

Hai tay nhỏ bé che lỗ tai của mình, cô không muốn nghe, hiện tại mỗi phút mỗi giây đối với cô đều là giày vò.

 

Thật đau khổ.

 

Tim cô đau quá.

 

Ba năm nay, thời khắc gian nan nhất cô cũng chưa từng có cảm giác như vậy, cô đau đến chét lặng, thể như thực sự đã chết đi.

 

Một tiếng sau.

 

“Cạch” một tiếng, cửa phòng thay đồ được mở ra từ bên ngoài, một tia sáng xuyên vào, Mạc Tuân thân cao chân dài đứng ở cạnh cửa, nhìn cục nhỏ co rúc trong góc.

 

Lê Hương khẽ động, bàn tay vịn tường vách tường đứng lên, trên mặt của cô khô khốc, cũng không có nước mắt.

 

Cô ngắng đầu, nhìn anh, bình tĩnh hỏi một câu: “Anh, xong chưa?”

 

Mạc Tuân nhếch đôi môi mỏng, lộ ra một nụ cười lạnh lùng, nhưng ý cười chưa đạt đến đáy mát: “Lần này xong rồi, chúng ta còn có lần tiếp theo, néu như Lê tiểu thư có hứng thú, có thể ở lại đây tiếp.”

 

Hạ Tịch vị vách tường, chậm rãi đi ra ngoài: “Không cần, tôi dẫn bạn tôi đi trước.”

 

Lê Hương đi ra ngoài, mới đến trong phòng, cô liền thấy trên thảm lông mềm mại vứt đầy quần áo, của đàn ông hay phụ nữ đều có, giường lớn rất là bừa bộn, vừa nhìn liền biết là chiến trường sau khi kích tình.

 

San San đã ở đó, cô ta đang mặc quần áo, ngón tay đang ôm lấy đai đeo váy ngủ, mồ hôi đầm đìa cả người, ban nãy ắt hẳn đã rất mệt mỏi.

 

Lúc này nghe được tiếng bước chân, San San quay đầu, liếc Lê Hương.

 

Ánh mắt San San rất kì lạ, đã không còn vẻ vênh váo ban đầu mà như là rất mệt mỏi.

 

Lê Hương không có hứng thú ở đây tham quan chiến trường hoc tập, cô mở cửa phòng, rời đi.

 

Cô đi rồi.

 

San San nhìn về phía Mạc Tuân, cô ta thật sự mệt mỏi, có thể không mệt à? Ban nãy cô ta kêu gào một giờ, giọng cũng khô khóc.

 

“Mạc tổng, đêm nay…” San San xem như đã thấy rõ rồi, hết thảy đều là giả, tân sủng là giả, ngượng ngùng là giả, tất cả đều đề diễn cho Lê Hương kia xem.

 

Bái Lê Hương ban tặng, cô ta thành công lăn đến danh hiệu tiền nhậm của Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân vẫn nhìn thân ảnh nhỏ xinh của Lê Hương, mãi đến bóng người ấy biến mắt trong tầm mắt, anh mím đôi môi mỏng, sau đó ánh mắt âm trầm liếc San San: “Chuyện đêm nay tôi không hy vọng người thứ ba biết, hiểu chưa?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1069


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1069:

 

“Hiểu rồi! Hiểu rồi!” San San liên tục gật đầu.

 

“Cút!” Mạc Tuân từ trong cổ họng bức ra chữ tuyệt tình.

 

San San không dám dừng, cô ta nhanh chóng quần áo của mình, chạy không quay đầu lại.

 

San San đã sáng mắt, lúc Mạc Tuân nhót Lê Hương trong phòng thay quần áo, sau đó để cô ta giả vờ rên la, Mạc Tuân hệt như một tên bệnh hoạn.

 

Nhưng, mặc kệ anh có phải một kẻ điên hay không, đó cũng là thế giới giữa anh và Lê Hương, tất cả yêu hận tình thù ở trong đó cô ta không chen lọt.

 

Bắt luận ai cũng đều là kẻ thứ ba.

 

[Diendantruyen.Com] Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp


 

Lúc này cô giáo Trần chạy ra, dắt tay Mạc Thần Dịch: “Mạc tổng, Tiểu Dịch Dịch ở trường chúng tôi thì anh cứ yên tâm đi, chúng tôi sẽ chăm sóc cậu bé thật tốt.”

 

*Được, cô giáo Trần, cô có thể liên lạc với tôi về tình huống của Mạc Thần Dịch bắt cứ lúc nào.”

 

“Được, Tiểu Dịch Dịch, tạm biệt bố đi nào.” Cô giáo Trần Tương Mạc Thần Dịch mang về lớp.

 

Trong lớp, mấy bạn nhỏ đều vây quanh Mạc Thần Dịch, “Oa, cậu tên là gì a, cậu đẹp quá đi, đẹp hơn cả con gái nưa.

 

“Ngu ngốc, cậu ấy là con trai, phải nói là đẹp trai, đẹp trai chết người đẹp trai chết người.”

 

“Chúng ta làm bạn nha! Tớ tên là Cầu Đản.”

 

Mạc Thần Dịch thừa kế toàn bộ gen tốt của Mạc Tuân và Lê Hương, vốn là phấn điêu ngọc trác, hôm nay cậu chàng mặc áo sơ mi trắng, quần yếm ô vuông, thắt nơ, vóc người Inho nhỏ giơ tay nhấc chân toát ra khí chất thân sĩ quý tộ, các bạn nhỏ đều tranh giành muốn làm bạn với cậu.

 

Thế nhưng Mạc Thần Dịch ngồi trên ghế nhỏ của mình, không thấy hứng thú với mấy bạn nhỏ này, vẻ mặt cậu chàng rất lạnh nhạt.

 

Bên ngoài phòng học, cô giáo Trần dẫn một thân ảnh mềm mại đi qua: “Cô giáo Lê, đây chính là lớp của cô này, máy đứa trẻ này đều là thiên sứ nhỏ dễ thương, chúng ta cần càng thêm yêu thương, kiên nhẫn bao dung các bé. Trong này có một bạn nhỏ vừa mới đến, hơn nữa tình huống của cậu bé khá đặc thù, cần cô đặc biệt chú ý, chính là cậu bé kia, tên là Mạc Thần Dịch.”

 

Cô giáo Trần chỉ chỉ Mạc Thần Dịch bên trong.

 

Lê Hương tới, cô nhận được tin, Mạc Tuân đưa Mạc Thần Dịch đến học ở nhà trẻ này, cho nên cô nhận lời mời đến làm cô giáo.

 

Từ sau khi tạm biệt ở hội sở Đề Hoàng, cô liền không còn bất kỳ mong đợi gì với Mạc Tuân, bây giờ cô chỉ muốn gặp con trai mình là Mạc Thần Dịch.

 

Lê Hương theo ngón tay cô giáo Trần nhìn sang, lập tức liền thấy Mạc Thần Dịch bên trong.

 

Trái tim cô mềm rối tinh rối mù, Tiểu Dịch Dịch của cô cũng không giống với Bì Bì và Tinh Tinh, Bì Bì và Tinh Tinh là thai Long Phượng, rất giống cô, mà Tiểu Dịch Dịch quả thực giống Mạc Tuân như đúc, là phiên bản nhỏ của Mạc Tuân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1070


Chương 1070:

 

Ba năm trước đây cô dùng sức lực cuối cùng sinh ra Tiểu Dịch Dịch rồi liếc nhìn qua Tiểu Dịch Dịch, khi đó cậu vẫn còn ở trong tã lót, cô nhẫn tâm đưa Tiểu Dịch Dịch đến cạnh Mạc Tuân, để cho cậu người con cả này đến bồi bạn với bố mình.

 

Từ sau khi tỉnh dậy, cô mỗi giờ mỗi khắc đều rất nhớ Tiểu Dịch Dịch của cô, cô nghĩ ngợi Tiểu Dịch Dịch lớn đến đâu rồi, dáng dấp ra sao rồi, sống có tốt hay không, có nhớ đến người mẹ… là cô không? Hiện tại Lê Hương rốt cục thấy được Tiểu Dịch Dịch, nhìn khuôn mặt phấn điêu ngọc trác kia, khí chất cao quý không lệch một li, y chang Mạc Tuân kia, cô cảm giác trái tim của mình dâng lên từng vòng sóng rung động. Lúc này, cô thật sự muốn xông vào ôm Tiểu Dịch Dịch vào trong ngực mình.

 

Chọt cô giáo Trần nói: “Cô giáo Lê, tôi phải nói cho cô biết về tình huống Tiểu Dịch Dịch, Tiểu Dịch Dịch năm nay ba tuổi rồi nhưng cậu bé còn chưa biết nói, hơn nữa rất thờ ơ.

 

với thế giới bên ngoài, cũng không chơi với các bạn nhỏ khác, chuyên gia tâm lý nói cậu bé mắc chứng tự kỷ.”

 

Cái gì? Hàng mi cánh bướm của Lê Hương đột nhiên run lên, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn cô giáo Trần: “Cô giáo Trần, cô, cô ban nãy nói cái gì, Tiểu Dịch Dịch còn chưa biết nói, hơn nữa mắc chứng… tự kỷ?”

 

“Đúng vậy…” Cô giáo Trần nghiêm túc gật đầu: “Tuy là IQ Tiểu Dịch Dịch sắp đột phá giới hạn của nhân loại, từ nhỏ chính là một thiên tài IQ cao, nhưng đáng tiếc là, cậu bé là đứa bé khiếm khuyết về tâm lý.”

 

Tiểu Dịch Dịch là một đứa bé… khiếm khuyết về tâm lý? Những lời này quả thực nổ tung bên tai Lê Hương, làm sao có thể, Bì Bì và Tinh Tinh khỏe mạnh như vậy, Bì Bì chính là hỗn thế tiểu ma vương, tìm không thấy lập tức quậy tung cả nóc nhà, mà Tinh Tinh mềm mại dịu hiền, là tiểu công chúa chân chính của cả Lan Lâu Cổ Quốc.

 

Tiểu Dịch Dịch của cô sao có thể khiếm khuyết về tâm lý được chứ? Lê Hương chắn kinh, nhưng rất nhanh cô liền trần định lại, Tiểu Dịch Dịch của cô tuyệt đối không khiếm khuyết, cô tin tưởng Tiểu Dịch Dịch?

 

“Cô giáo Trần, thực ra mấy bạn nhỏ ba tuổi vẫn chưa nói như Tiểu Dịch Dịch rất bình thường, tôi từng học qua một ít giáo dục ngôn ngữ, sau này tôi sẽ dành nhiều thời gian dạy cậu bé mở miệng nói chuyện. Về phần cậu bé không muốn chơi với các bạn nhỏ khác, chúng ta cũng có thể dẫn dắt cậu bé, nói chung chúng ta không thể dùng ánh mắt có định kiến để nhìn Tiểu Dịch Dịch, chúng ta nên xem cậu bé là thành một đứa bé bình thường, đây là điều rất quan trọng.”

 

Cô giáo Trần nhìn Lê Hương, hiện tại cặp mắt trong vắt của Lê Hương sáng lên, giống như ánh sao sáng rơi xuống thiên không, vô cùng kiên định, tràn đầy năng lượng.

 

Cô giáo Trần cũng được lan truyền sức mạnh đó, càng thêm hài lòng Lê Hương: “Cô giáo Lê, xem ra chúng tôi mời cô là đúng, máy đứa trẻ này đều sẽ thích cô.”

 

Cô giáo Trần bắt đầu lên lớp, ngày hôm nay dạy đọc số 1, 2345…

 

Cô giáo Trần cười nói: “Nào, các bạn nhỏ, hãy đọc theo.

 

cô, đây là 1, 2, 3,…”

 

Tiếng nói non nớt của các bạn nhỏ lại vang dội cùng đọc với cô giáo Trần.

 

Bạn nhỏ Mạc Thần Dịch ngồi trên ghế của mình, cậu nhìn lướt qua máy chữ số này, trong lòng cảm thấy này thật là trẻ con.

 

Là một đại lão trong giới app game, là thiên tài yêu thích nhất là biên trình chữ số, là CEO một công ty đối mặt với dãy số không ngừng nhấp nháy đến cả mắt cũng không chớp lấy, cậu vậy mà lại ngồi trong vườn trẻ cùng với máy đứa nhóc này học đếm 1, 2, 3. Mạc Thần Dịch cảm giác mình thực sự bị xúc phạm.

 

Mạc Thần Dịch chép miệng, ghé vào trên bàn ngủ.

 

Lúc này Cô giáo Trần để thước dạy xuống: “Được rồi các bạn nhỏ, bây giờ cô giáo Trần muốn chính thức giới thiệu với các con một cô giáo mới, sau này cô giáo mới này sẽ cùng cô giáo Trần chăm sóc các con đó. Chúng ta cùng vỗ tay hoan nghênh cô giáo Lê nào.”

 

Mấy bạn nhỏ này đều vỗ tay hoan nghênh, còn ló đầu, hết sức tò mò nhìn về phía bên ngoài, muốn nhìn thử cô giáo mới có xinh đẹp, hiền dịu hay không.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1071


Chương 1071:

 

Lúc này Lê Hương đi đến, cô cong đôi môi đỏ mọng, đôi mắt trong vắt nhìn lướt qua từng bạn nhỏ: “Các bạn nhỏ, chào các con, cô chính là cô giáo mới của các con, cô giáo Lêi”

 

“Oal”

 

Các bạn nhỏ nhao nhao thi nhau hét lên kinh hãi, trời ạ, cô giáo mới thật xinh đẹp hiền dịu quá, quả thực còn đẹp hơn cả mẹ mình, giống như từ tiên nữ hạ phàm ấy.

 

Cầu Đản vô cùng kích động đẩy đẩy Mạc Thần Dịch bên cạnh: “Dịch Dịch, mau tỉnh lại, mau nhìn mới cô giáo tiên nữ mới đến kìa, wowl”

 

Mạc Thần Dịch đã ngủ rồi, tối hôm qua vì kiểm tra một chút lỗ thủng bên trong lập trình nên cậu ngủ trễ, bây giò là thực sự rất mệt, cô giáo mới đến cậu cũng không có hứng thú.

 

Lê Hương đứng trên bục giảng nhìn về phía Mạc Thần Dịch, sau đó cô đi tới cạnh Mạc Thần Dịch: “Bạn nhỏ Dịch Dịch ơi, mau dậy thôi, mặt trời đã mọc qua cái mông nhỏ của con rồi đấy.”

 

Mạc Thần Dịch đang ngủ mơ mơ màng màng thì nghe được một giọng nói thanh lệ mềm mại, âm thanh vô cùng êm tai, giống với giọng của mẹ trong tưởng tượng của cậu như đúc.

 

Mạc Thần Dịch nhanh chóng mở mắt ra, tỉnh dậy.

 

Cậu lập tức nhìn thấy Lê Hương.

 

Hôm nay Lê Hương mặc chiếc đầm hoa nhí, suối tóc đen nhánh nhu thuận xõa xuống, khuôn mặt tuyệt sắc lớn chừng bàn tay, hiện tại cô đứng trước mặt Mạc Thần Dịch, ánh dương ngoài cửa sổ rọi từ phía sau cô, dát lên lên người cô một dãy ánh kim mỹ lệ mà ấm áp, cô cứ như vậy.

 

nhìn cậu, tươi cười.

 

Mạc Thần Dịch cảm giác giống như nằm mơ, cậu thường xuyên mơ, mơ thấy mẹ mình, mẹ cũng đứng trong ánh mặt trời nhìn cậu cười như vậy.

 

Thế nhưng ở trong mơ cậu không thấy rõ mặt của mẹ, mặc kệ cậu cố gắng thế nào, cậu cũng không thể thấy rõ.

 

Còn bây giờ, cậu đã thây rõ, cảnh trong mơ cùng hiện thực nhanh chóng chồng chát với nhau.

 

Mạc Thần Dịch vươn tay xoa xoa đôi mắt nhập nhèm của mình, bởi cậu anh cảm giác đây là một giác mộng.

 

Lúc này Lê Hương chậm rãi ngồi xổm người xuống, cô vươn tay chống cằm, còn dí dỏm nháy mắt: “Bạn nhỏ Dịch Dịch, gương mặt con đáng yêu như vậy, sao lại nỡ lòng chôn mặt xuống bàn ngủ chứ? Nếu như con nghe lời cô giáo Lê, từ hôm nay bắt đầu trước chín giờ đi ngủ, ngày mai con sẽ càng thêm đáng yêu hơn một chút đó.”

 

Hai người hiện tại cách nhau rất gần, gần đến mức Mạc Thần Dịch thấy được đôi mắt đong đầy sao sáng của Lê Hương, gần đến mức Mạc Thần Dịch ngửi được mùi hương ngọt ngào trên người Lê Hương, hình như đây là mùi hương trên người mẹ.

 

Trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo mà lạnh lùng của Mạc Thần Dịch từ từ đỏ ửng, lại có chút xáu hổ.

 

“Keng keng keng”, lúc này Lê Hương làm ảo thuật lầy ra rất nhiều món quà nhỏ: “Các bạn nhỏ ơi, hôm nay cô giáo Lê có chuẩn bị cho các con một phần quà này.”

 

‘Wowlt Hai mắt các bạn nhỏ đều sáng rực, trong tay Lê Hương đều là các món đồ chơi nhỏ, có cái là công chúa barbie nhỏ, có cái là nhân vật hoạt hình dễ thương, nói chung đều là những thứ đâm thẳng vào trái tim các bạn nhỏ này.

 

“Cô giáo tiên nữ ơi, con muôn cái này ạ.”

 

“Cô giáo tiên nữ ơi, con muốn cái này.”

 

Các bạn nhỏ lên lần lượt trước chọn món quà mình thích.

 

Mạc Thần Dịch nhìn phía trước đám con nít ríu ra ríu rít phía trước, cậu không biết nói, sớm đã bị chen đến rồi góc phòng sau cùng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1072


Chương 1072:

 

“Bạn nhỏ Dịch Dịch.” Lúc này Lê Hương vẫy vẫy tay với cậu.

 

Mạc Thần Dịch do dự một chút, sau đó đi lên trước.

 

Lê Hương đưa một món quà nhỏ vào lòng bàn tay cậu: “Bạn nhỏ Dịch Dịch, đây là tặng cho con.”

 

Mạc Thần Dịch cúi đầu nhìn, món quà của cậu không phải là nhân vật hoạt hình gì, mà là một khuôn mặt tươi cười rất đơn giản, một khuôn mặt tươi cười to lớn, sạch sẽ, ấm áp sáng rực.

 

“Nghe nói bạn nhỏ Dịch Dịch bây giờ đã siêu cấp lợi hại, vậy cô giáo Lê chỉ hy vọng bạn nhỏ Dịch Dịch sau này có thể cười nhiều hơn,” Nói rồi Lê Hương cầm khuôn mặt cười so với gương mặt nhỏ nhắn của cậu: “Dịch Dịch nên cười như vậy này.”

 

Tan học, Mạc Tuân tới đón Mạc Thần Dịch, chiếc xe sang trọng dừng sát ở ven đường, vô cùng chói mắt.

 

Anh xuống xe, trên người mặc tây trang, dáng người cao.

 

lớn dựa vào bên xe, khí chất nổi bật bất phàm cùng dung mạo anh tuần liền trở thành đại tướng quân trong lòng bọn nhóc.

 

Cô giáo Trần dẫn bọn nhỏ đi ra, Mạc Tuân nhắc chân dài đã đi tới, anh một tay nhận lấy balo của Mạc Thần Dịch, một tay kia ôm cậu vào khuỷu tay.

 

“Oa.”

 

Hai mắt các bạn nhỏ đều sáng, “Trời ạ, đó là bố Dịch Dịch sao, bố cậu ấy thật là cao to, đẹp trai a, quả thực còn cao lớn đẹp trai hơn bồ tớ!”

 

*“Xong rồi xong rồi, bố Dịch Dịch còn cao lớn đẹp trai hơn bố tớ, cô giáo tiên nữ còn xinh đẹp hiền dịu hơn mẹ tớ, tớ muốn đổi bố quá đi.”

 

“Mẹ ơi, để bố Dịch Dịch làm bố con đi, cũng để cô giáo tiên nữ làm mẹ con đi!”

 

Cô giáo Trần nhanh chóng thở dài một tiếng: “Mau nhìn kìa, bố mẹ các con tới rồi kìa, để cho bọn họ nghe được những lời này, các con về nhà no đòn đấy!”

 

Mạc Tuân bế Mạc Thần Dịch lên xe, Mạc Thần Dịch ngồi trên ghế cho trẻ em phía sau, Mạc Tuân khởi động xe, hai bàn tay to đè xuống tay lái: “Bạn nhỏ Mạc Thần Dịch, hôm nay đến trường cảm giác thế nào?”

 

Phía sau im lặng.

 

Mạc Tuân ngắng đầu, cặp mắt thâm thúy xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, chỉ thấy Mạc Thần Dịch ghé trên cửa số xe, có chút lưu luyến nhìn nhà trẻ đã càng lúc càng xa, dường như nơi đó có cái gì đang hấp dẫn cậu.

 

Mạc Tuân rất hiểu con trai mình, Dịch Dịch rất thờ ơ với người và mọi việc bên ngoài, đây là lần đầu tiên trừ lập trình ra cậu cảm thấy hứng thú.

 

Mạc Tuân không khỏi cũng ngẳắng đầu, nhìn thoáng qua nhà trẻ, nhưng nơi đó chẳng có ai: “Bạn nhỏ Mạc Thần Dịch, con đang nhìn gì vậy?”

 

Lúc này Mạc Thần Dịch chậm rãi thu mắt, cậu cúi đầu nhỏ, treo khuôn mặt cười mà Lê Hương tặng trên balo của mình.

 

Vẻ mặt Mạc Thần Dịch chuyên chú, nhìn ra được cậu rất thích cái mặt cười này, bàn tay nhỏ bé vuốt đến sờ đi rất nhiều lần.

 

*.” Mạc Tuân cảm giác mình bị lơ, Mạc Thần Dịch hoàn toàn xem anh thành không khí, cũng không có dự định để ý đến anh.

 

Hai bố con cứ một đường không trao đổi như vậy về tới biệt thự Phong Lâm, lúc xuống xe Mạc Thần Dịch ôm balo của mình.

 

Mạc Tuân đi tới, vươn bàn tay to kéo lại khuôn mặt cười treo trên balo, một vật nhìn rất rẻ tiền, không biết vì sao Mạc Thần Dịch lại xem như châu như bảo.

 

“Mạc Thần Dịch, cái mặt cười này là ai tặng?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1073


Chương 1073:

 

Mạc Tuân cần phải hỏi một chút, ba năm nay Mạc Thần Dịch đều ở dưới sự bảo vệ của Mạc gia, người ngoài chạm không đến, hiện tại vào nhà trẻ quý tộc, chỉ sợ người có lòng tận lực tiếp cận.

 

Dù sao phụ nữ có ý đồ không an phận với anh nhiều lắm, đều muốn gả vào Mạc gia làm Mạc phu Nhân, Mạc Thần Dịch là Mạc tiểu thái tử, một vài người phụ nữ muốn hạ thủ từ trên người Mạc Thần Dịch.

 

Cái mặt cười này nhìn như là phụ nữ tặng.

 

Khuôn mặt cười bị Mạc Tuân kéo lại, Mạc Thần Dịch nhanh chóng muốn đoạt, ý kia là bố, mau thả ra?

 

Mạc Tuân từ trên cao nhìn xuống cái mặt nhỏ bên chân: “Thả cũng được, nói cho bố biết mặt cười này là ai tặng cho con?”

 

Mạc Thần Dịch suy nghĩ một chút, sau đó viết bốn chữ cô giáo tiên nữ trên giấy.

 

Cô giáo tiên nữ? Mạc Tuân chậm rãi híp đôi mắt sâu thảm.

 

Chợt Mạc Thần Dịch cướp lại khuôn mặt cười của mình, trực tiếp chạy vào trong biệt thự.

 

Mạc Tuân thân cao chân dài đứng lặng ở trên cỏ, lúc này một chuỗi du dương chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới.

 

Mạc Tuân ấn phím nhận, bên kia nhanh chóng truyền đến tiếng báo cáo cung kính của Sùng Văn: “Thiếu chủ, mới vừa nhận được tin tức, hôm nay tiểu thiếu gia ở trong nhà trẻ gặp được… Lê tiểu thư.”

 

Cái gì? Mi tâm anh tuần của Mạc Tuân trực tiếp trầm xuống, cả người có chút âm u không rõ.

 

“Thiếu chủ, Lê tiểu thư nhận lời mời đến nhà trẻ giáo dục ngôn ngữ cho trẻ, tôi cảm thấy Lê tiểu thư đang… tận lực tiếp cận tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia dường như rất thích…

 

Lê tiểu thư.”

 

Mạc Tuân không nói chuyện, trực tiếp cúp điện thoại.

 

Lúc này “keng” một tiếng, Sùng Văn gửi tin nhắn tới.

 

Mạc Tuân mở ra, Sùng Văn gửi tới một tắm hình, là ảnh chụp Lê Hương và Mạc Thần Dịch.

 

Dưới ánh mặt trời vàng óng lóa mắt, Lê Hương quỳ ngồi, mềm mại không gì sánh được so gương mặt cười với gương mặt nhỏ của Mạc Thần Dịch, Tiểu Dịch Dịch luôn luôn lạnh như băng sơn dường như lui đi thờ ơ, trong bàn tay nhỏ nắm khuôn mặt cười thật to kia, có chút ngượng ngùng lại có chút thích nhìn Lê Hương, ánh mặt trời soi chiều một mảnh ám áp.

 

Mạc Tuân nhìn hai mẹ con trong hình, nhìn rất nhiều lần, anh rất hiểu con trai mình, nhưng từ trước tới nay anh chưa từng gặp qua Dịch Dịch như vậy.

 

Trí nhớ Dịch Dịch có sự trầm ổn trưởng thành không hợp với tuổi, cậu lạnh lùn tôn quý, từ chối người ngoài ngàn dặm, thế nhưng Dịch Dịch trong hình rất mềm mại, trong ngượng ngùng vui mừng dường như lại lộ ra bất an không biết nên làm sao tiếp xúc với Lê Hương, Dịch Dịch như vậy liền giống như một đứa trẻ ba tuổi.

 

Mạc Tuân mím môi lạnh lếo, anh không ngờ Lê Hương lại dám to gan như vậy, đã tại không coi anh vào đâu tiếp cận Dịch Dịch rồi.

 

Cô có biết Dịch Dịch là con trai ruột của cô không? Mục đích của cô là gì? Mạc Tuân cười nhạt, cô lại như vậy, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, cô muốn đánh vỡ cuộc sống yên tĩnh của bố con bọn họ.

 

Mạc Tuân cắt điện thoại, vào biệt thự.

 

Trong biệt thự.

 

Mạc Tuân về tới phòng ngủ chính, thân cao chân dài đứng lặng trong phòng, anh giơ ngón tay thon dài lên cởi cúc áo, áo sơmi mở rộng, lộ ra lồng ngực to lớn nam tính.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1074


Chương 1074:

 

Ngón cái cùng ngón trỏ đặt trên thắt lưng, anh chuẩn bị cởi dây lưng vào phòng tắm tắm gội, nhưng lúc này bên tai vang lên tiếng thím Triệu kinh hô: “Tiểu thiếu gia, mau mở cửa, để thím Triệu tắm cho cậu! Tiểu thiếu gia!”

 

Dây lưng mới vừa cởi ra một nửa “xoát” một cái buộc trở về, ngũ quan anh tuấn bình tĩnh, trong môi mỏng bật ra một tiếng chửi, thằng nhóc này, lại gây sự cho ông đây?

 

Trong lòng anh tức giận, ba năm nay anh vừa làm bó vừa làm mẹ nuôi lớn cậu, hiện tại Lê Hương vừa trở lại, chỉ tặng cậu một cái mặt cười rẻ rúng kia, hồn của cậu lại như thể bị Lê Hương câu mắt.

 

Thực sự là nuôi ong tay áo mà.

 

Vừa rồi ở trên xe cậu xem anh thành tài xế, có bản lĩnh thì ở trước mặt mẹ cậu bày ra dáng vẻ CEO như vậy đi?

 

Mạc Tuân ra phòng, đi tới phòng Mạc Thần Dịch sát vách.

 

“Tiên sinh, tiểu thiếu gia không cho tôi tắm cho cậu ấy, còn khóa cửa phòng.” Thím Triệu lo lắng nói.

 

Bàn tay rõ ràng khớp xương của Mạc Tuân đặt trên chốt cửa, muốn mở cửa nhưng bên trong khóa trái.

 

Một tay chống nạnh, anh duối lưỡi liếm đôi môi mỏng khô ráo, giọng trầm thấp lộ ra một uy nghiêm sắc bén: “Mạc Thần Dịch, mau mở cửa, có phải muốn bố đạp cửa phòng con không?”

 

Bên trong vẫn không mở.

 

Con mẹ nó?

 

Mạc Tuân giơ chân lên, “oanh” một tiếng đạp tung cửa phòng.

 

Tiếng vang ầm ầm truyền khắp cả tòa biệt thự, mang theo khí tràng và tức giận mạnh mẽ, để lòng người run sợ.

 

Trong phòng khách vài người làm nữ trẻ tuổi len lén nhìn lên, lan can khắc hoa trên lầu, đèn treo thủy tinh lấp lánh, đều là những nội thất khiêm tốn mà xa hoa, lọ rõ thân phận và địa vị vô cùng tôn quý của chủ nhân.

 

Mạc Tuân đứng lặng ở cửa phòng, áo sơ mi trắng từ trong quần tây đã tháo ra, lui đi vẻ lạnh lẽo cô quạnh cắm dục ngày thường thêm máy phần tà mị không kìm chế được, ngọn đèn sáng chói chiều xuống người đàn ông, nồi bật bất phàm, anh tuần thành thục.

 

Người đàn ông 32 tuổi, thời gian ba năm lắng đọng tất cả sắc bén sát phạt trên người anh, thân phận địa vị giàu có lại càng khiến anh càng tỏa ra mị lực nam tính khó có thể dùng lời diễn tả, Mạc Tuân của bây giờ thỏa mãn tất cả huyễn tưởng của phụ nữ với người đàn ông.

 

Ba năm nay, bao nhiêu phụ nữ như sói như hỗ nhào đến anh.

 

Nhóm người làm nữ trẻ tuổi đều lặng lẽ đỏ mặt, cảm thầy tư thế vị nam chủ nhân này nhấc chân đạp cửa “man” đến bạo nỏ, khiến người ta nghe vừa sợ, trái tim lại loạn nhịp.

 

Âm, một tiếng, khi Mạc Tuân đạp cước thứ hai, cửa phòng mở ra.

 

Bàn tay rõ khớp xương chống lên ván cửa đẩy cửa phòng ra, anh nhắc chân dài đi vào, Bịch Sữa Nhỏ(*) nằm trên giường, trùm thành một cục nhỏ trong chăn, ngay cả đầu cũng không thấy.

 

(‘) Bịch sữa nhỏ: một cách gọi dễ thương để chỉ những cậu bé đáng yêu mềm mịn như bịch sữa.

 

“Mạc Thần Dịch, con ngứa da đúng không?”

 

Mạc Tuân quỳ gối bên giường, “xoát” một cái vén chăn lên, bàn tay thon dài móc cái áo Bịch Sữa Nhỏ, trực tiệp nhắc cậu lên.

 

Tất cả nhẫn nại đều đã bay mắt, ba năm nay mang theo đứa con trai này, lúc nào cũng có chuyện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1075


Chương 1075:

 

Thế nhưng lần trước ở trong hội sở thấy được Lê Hương, khuôn mặt nhỏ dịu dàng đáng yêu so với cánh hồng còn non mềm hơn kia, cô còn ra ngoài rêu rao, sống rất chỉ là hạnh phúc như thế.

 

Kỳ thực anh nghĩ tới chất độc trên người cô, năm đó chất độc kia mạnh mẽ kịch liệt như vậy, nhưng bây giờ cô dường như đã khỏe hoàn toàn rồi.

 

Có lẽ ba năm nay cô về tới Lan Lâu Cổ Quốc, về bên mẹ mình Lâm Thủy Dao, hẳn là được Lâm Thủy Dao cứu chữa rồi.

 

Mạc Tuân thô lỗ ném Mạc Thần Dịch lên giường, bàn tay rộng lớn vỗ lên mông cậu.

 

Chọt bức tranh trong tay Mạc Thần Dịch rơi trên giường.

 

Bàn tay sắp đánh xuống đột nhiên cứng lại ở giữa không trung, cặp mắt sâu thẳm của Mạc Tuân bị kiềm hãm: “Đây là cái gì?”

 

Mạc Thần Dịch về đến nhà liền khóa mình trong phong, không cho bắt cứ ai đến quấy rày, thì ra cậu chui vào trong chăn vẽ tranh.

 

Mạc Tuân nhìn bức tranh kia, đều là bóng lưng, người phụ nữ với vóc dáng tràn đây tiên khí xinh đẹp, mái tóc dài lay động, tay cô nắm một cậu bé bước chậm dưới ánh mặt trời, vô cùng ấm áp.

 

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra cậu bé này chính là Mạc Thần Dịch, người phụ nữ này chính là người mẹ mà Mạc Thần Dịch tưởng tượng ra.

 

Nhưng người mẹ này rất giống… Lê Hương?

 

Hoàn toàn là dựa theo dáng vẻ của Lê Hương vẽ ra?

 

Mạc Tuân nhanh chóng nhíu mày: “Mạc Thần Dịch, con vẽ cái gì đấy?”

 

Mạc Thần Dịch nhanh chóng ngẳng cặp mắt to như bồ đào kia nhìn bố mình, cậu biết bố không thích nhắc đến mẹ, mỗi một lần bất kể là ai nhắc tới mẹ, bố đều sẽ không khống chế được, sẽ nỏi giận rất lớn.

 

Mạc Thần Dịch nhặt bức tranh lên, giáu ở phía dưới gối.

 

Nhìn động tác thận trọng này của con trai, trái tim Mạc Tuân đột nhiên hung hăng tê rần, anh còn nhớ rõ lần đầu tiên ở Tây Uyễn vì bà nội nhắc tới Lê Hương mà anh nổi giận, khi đó Dịch Dịch mới mười mấy tháng, Dịch Dịch sợ đến núp ở trong góc tường, chờ đến lúc anh tìm, Dịch Dịch cả người lạnh băng, toàn bộ cơ thể nhỏ đều không cầm được run rầy.

 

Hai năm qua Dịch Dịch càng lúc càng lớn, nhưng Mạc Tuân tìm khắp ký ức cũng không tìm ra có giây phút nào Dịch Dịch hỏi đến mẹ mình, Dịch Dịch chưa từng ở trước mặt anh nhắc đến mẹ mình.

 

Kỳ thực, trong lòng Dịch Dịch rất khát vọng mẹ mình, so với các đứa trẻ bình thường càng thêm cần tình thương của mẹ bầu bạn.

 

Nhưng vì người bố như anh, Dịch Dịch vẫn sống rất cần thận, cậu từ sớm đã len lén giấu đi trái tim mình, còn rất nhỏ đã học được kìm chế.

 

Tất cả mọi người biết, chứng lầm lì và không biết nói của Dịch Dịch dính dáng trực tiếp với người làm bố là anh.

 

Trái tim cứng rắn của Mạc Tuân chợt mềm, sao anh có thể nhẫn tâm chặt đút liên hệ của Dịch Dịch và Lê Hương, đuổi Lê Hương ra khỏi Đề Đô chứ? Tuy là, anh vốn đã định làm như vậy.

 

Mạc Tuân ngồi ở bên giường, anh lấy bức tranh kia ra, sau đó nhíu mày hỏi một câu: “Mạc Thần Dịch, con vẽ cái gì đây, chỉ có con với mẹ, vậy bố thì sao?”

 

Đôi mắt to lúc đầu ảm đạm của Mạc Thần Dịch đột nhiên sáng lên, cậu không thể tin nhìn bố mình, cậu vẽ mẹ, bố không tức giận sao? Mạc Thần Dịch nhanh chóng lấy bút ra, vẽ thêm bó vào.

 

Mi tâm anh khí của Mạc Tuân càng nhíu chặt, anh nhìn chính mình trong tranh, anh bị ném ra phía sau, một mình đút tay vào túi quần, hấp ta hấp tấp đi theo phía sau hai mẹ con.

 

Đâu thể thế được? Mạc Tuân hoàn toàn không muốn trao đổi với cậu, anh bực bội đứng lên: “Đứng lên, lăn vào tắm cho bố!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1076


Chương 1076:

 

Mạc Thần Dịch nhanh chóng bò dậy từ trên giường, chạy vào phòng tắm.

 

“Để thím Triệu tắm cho con.” Mạc Tuân nhìn thân ảnh nhỏ nhắn kia.

 

Mạc Thần Dịch trước mặt biểu thị kháng nghị, cậu là phái nam mà thím Triệu là phái nữ, nam nữ không thể cùng nhau tắm được?

 

*…” Mạc Tuân bó tay, chỉ có thể nhắc đôi chân dài đi theo: “Vậy để ông đây tắm cho con!”

 

Trong phòng tắm.

 

Mạc Thần Dịch thuần thục cởi quần áo của mình, đứng ở dưới vòi hoa sen.

 

Mạc Tuân giơ ngón tay thon dài lên cởi áo sơ mi trắng trên người, sau đó cũng đi vào.

 

Một lớn một nhỏ đứng ở dưới vòi hoa sen tắm gội.

 

Mạc Thần Dịch nỗ lực nâng đầu nhỏ nhìn bố mình, bố thật là cao, 1m9, giống như đại thụ che trời.

 

Ngọn đèn vàng óng soi xuống khuôn mặt tuần tú của bó, từng đường nét giống như là điêu khắc ra, tinh xảo mà hoàn mỹ, đẹp trai, thật là đẹp trai a, bô vì sao đẹp trai như vậy chứ? Tuy trong lòng Mạc Thần Dịch rất nhớ mẹ, thế nhưng cậu cũng rất yêu rất yêu bố mình.

 

Mạc Tuân quỳ một gối xuống, cầm bông tắm xoa lên người Bịch Sữa Nhỏ, hai bố con hiếm khi hài hòa ở chung như vậy, hơn nữa bố dường như không phải bài xích mẹ, cho nên Mạc Thần Dịch muốn lầy giấy bút ra.

 

Mạc Tuân đã thấy rõ tiểu tâm tư của con trai, đứa con trai này thật đúng là biết theo cột leo lên?

 

“Con muốn hỏi cái gì, đừng cầm giấy bút, con có miệng, mở miệng nói với bố.” Mạc Tuân nói.

 

Mạc Thần Dịch nhìn bố, cậu chưa từng mở miệng nói chuyện qua, cậu không biết nói.

 

Mạc Tuân nhìn có phấn điêu ngọc trác của cậu, nghiêm mặt nói: “Cơ hội chỉ có một lần, đã cho con rồi, nếu như con không nói ra thì cơ hội liền mắt.”

 

Mạc Tuân chưa từng ép Tiểu Dịch Dịch nói, bởi vì anh biết ép cũng vô ích, Tiểu Dịch Dịch tự có suy nghĩ của mình, nếu cậu đã không muốn nói thì nhất quyết thế nào cũng không nói.

 

Nhưng bây giờ anh biết Tiểu Dịch Dịch muốn hỏi chuyện của mẹ mình, anh ép cậu phải nói.

 

Hai bố con nhìn nhau, Mạc Tuân cũng không gáp, vô cùng kiên nhẫn nhìn Dịch Dịch, cho cậu thời gian mở: miệng.

 

Mấy giây sau, Mạc Thần Dịch há miệng, thế nhưng tiếc rằng trong miệng cậu không phát ra được âm thanh nào, không một tiếng động.

 

Mạc Tuân cũng không biểu lộ ra thất vọng, bởi vì anh biết bây giờ Dịch Dịch rất cần cổ vũ, hơn nữa đây là lần đầu tiên Dịch Dịch mở miệng.

 

Dịch Dịch chịu mở miệng, đây đã là khởi đầu rất tốt rồi.

 

Hai bàn tay to của Mạc Tuân vô cùng kiên định nắm vai Dịch Dịch, truyền sức mạnh tình thương của bố cho cậu: “Không sao, bố có thể nhìn khẩu hình của con, lúc con nói chuyện há miệng lớn một chút, bố có thể hiểu ý con, rồi giờ nói cho bố biết, con muốn hỏi cái gì?”

 

Mạc Thần Dịch cảm nhận được kiên nhẫn và yêu thương của bó, cậu lần nữa há miệng ra, im lặng nói hai tiếng.

 

Mạc Tuân xem hiểu, Dịch Dịch đang nói mẹ.

 

Lần đầu tiên Dịch Dịch mở miệng nói là nói hai tiếng “mommy”.

 

Ánh mắt Mạc Tuân rất sâu, sâu đến làm người ta nhìn không thấu trong lòng anh suy nghĩ cái gì, anh buông lỏng vai Dịch Dịch ra, đứng lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1077


Chương 1077:

 

Mạc Thần Dịch ngước đôi mắt bồ đào to tròn nhìn bố mình, không tiếng động nói một câu: “Mommy con có đẹp không?”

 

Đây là câu hỏi gì thế hả? Tiểu Dịch Dịch lại muốn hỏi cái này.

 

Mạc Tuân mắp máy đôi đôi mỏng, không trả lời.

 

Tiểu Dịch Dịch cũng rất chấp nhất vần đề này, không tiếng động hỏi lại: “Bố, mommy của con có đẹp không?”

 

Trong đầu Mạc Tuân gợn lên khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc kia, mỗi một cái nhăn mày một một tiếng cười đều là “thiên kiều bá mị”, anh gật đầu: “Ừ.”

 

(*) Thiên kiều bá mị: Kiều diễm và mị hoặc đến cực độ.

 

Ừ, xinh đẹp.

 

Đây coi như là đáp lại.

 

Mạc Thần Dịch lại hỏi tiếp một câu: “Mommy của con có phải là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà bố từng gặp không?”

 

Mạc Thần Dịch đang rất nỗ lực nói, cậu còn chưa quen với việc nó chuyện, miệng động có chút cứng ngắc, nhưng cậu há miệng làm khẩu hình rất lớn, sợ bố nhìn không hiểu.

 

Mạc Tuân rũ mí mắt anh tuần nhìn ánh mắt long lanh như nước của Bịch Sữa Nhỏ, sáng chói không gì sánh được, rất giống với cặp mắt trong vắt như hồ thu của mẹ cậu, anh im lặng lại đáp một chữ: “Ừ.”

 

Anh chưa từng gặp người phụ nữ nào đẹp hơn cô.

 

Điều này rất thỏa mãn Mạc Thần Dịch, cậu đã có được tắt cả đáp án.

 

“Được rồi, câu hỏi của con bố đều trả lời xong, mau tắm nhanh nhanh còn đi ngủ sớm kìa.” Mạc Tuân tuyên bố buổi nói chuyện chính thức kết thúc.

 

Mạc Thần Dịch nhớ tới Lê Hương ở nhà trẻ bảo cậu ngủ trước 9 giờ, cậu nhanh chóng gật đầu, từ hôm nay trở.

 

đi, cậu sẽ ngủ sớm.

 

Tắm xong, Mạc Tuân ôm Tiểu Dịch Dịch ra, đặt trên giường lớn mềm mại: “Tự mặc quần áo, bồ đi tắm.”

 

Vừa rồi tắm cho Bịch Sữa Nhỏ, ống quần Mạc Tuân trên người ẩm ướt một mảng, trên lồng ngực màu đồng đọng nước, giọt nước theo lồng ngực chảy xuống vòng hông rắn chắc, toát lên vẻ tà mị gợi cảm chết người.

 

Mạc Thần Dịch dùng sức gật đầu bó, mau đi đi?

 

Phòng tắm.

 

Mạc Tuân cởi quần đứng dưới vòi hoa sen, anh tắm nước lạnh.

 

Nhắm hai mắt, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc kia lại ra trước mắt anh, hiện tại đầy đầu Mạc Tuân đều là cảnh ở hội sở, dáng người mặc chiếc váy đen hai dây kia của cô.

 

Anh hôn cô, miệng cô vẫn ngọt ngào như vậy.

 

‘Yết hầu nam tính khẽ cuộn, anh thò tay xuống dưới…

 

Mười phút sau, Mạc Tuân mặc đồ ngủ tơ lụa đi ra, ba năm nay ham muốn của anh rất nhạt, nhưng là một người đàn ông 32 tuổi khỏe mạnh, thỉnh thỏang cũng có ham muốn, anh đều tự mình động thủ giải quyết.

 

Ban nãy không phải trải nghiệm rất tốt, qua loa kết thúc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1078


CHương 1078:

 

Dùng khăn mặt sạch sẽ lau mái đầu ướt nhẹp, đôi mắt sâu thẳm rơi trên người Bịch Sữa Nhỏ, Bịch Sữa Nhỏ đã mặc xong quần áo nằm trong chăn, hơn nữa còn đang ngủ.

 

Đêm nay lại ngủ sớm như vậy.

 

Mạc Tuân đi lên trước, đắp chăn cho Bịch Sữa Nhỏ xong, sau đó anh cúi đầu khẽ hôn trên trán Bịch Sữa Nhỏ, ba năm nay chuyện mà anh biết ơn nhát chính là, Dịch Dịch đi tới cạnh anh, trong năm tháng gian nan nhất của anh, thằng bé đã đến bồi bạn anh.

 

Mạc Tuân đứng lên, muồn rời khỏi phòng em bé này.

 

Thế nhưng đi được hai bước, anh lại quay người trở về, bàn tay rõ khớp xương sờ soạng dưới gối Bịch Sữa Nhỏ, lấy bức tranh kia ra.

 

Mang theo tranh, anh rời khỏi phòng của Bịch Sữa Nhỏ, vào phòng ngủ chính của mình.

 

Mạc Tuân không ngủ, anh ngồi trên ghế, lấy ra một cây viết, tô xoá vẽ lại Lê Hương.

 

Lê Hương dưới bút Dịch Dịch mặc cả người váy trắng, thấy không rõ vòng eo, Mạc Tuân trực tiếp động thủ phác họa ra vòng eo uyễển chuyển lõm xuống kia của Lê Hương.

 

Anh còn sửa lại cánh tay Lê Hương, cánh tay mảnh khảnh nhỏ bé, rất nhanh Lê Hương dưới bút trở nên tiên hoạt sinh động.

 

Như vậy còn chưa đủ, Mạc Tuân nhìn dáng vẻ bản thân hai tay đút trong túi quần chạy sau lưng hai mẹ con, anh nhanh chóng lấy cây kéo ra.

 

Anh cắt mình trong tranh cho ra, sau đó dán về phía trước.

 

Như vậy, hai tay anh đút trong túi quần sải bước một mình đẳng trước, cool ngầu lạnh lùng, mà Lê Hương tay phải nắm Bịch Sữa Nhỏ, hai mẹ con đều đang đuổi theo anh.

 

Quá cooll Bịch Sữa Nhỏ vẽ anh một mình ở phía sau, nhìn thế nào cũng gai mắt, hiện tại anh điều chỉnh lại, nhìn thế nào cũng thuận mắt.

 

Mạc Tuân móc khóe môi thành độ cong nhàn nhạt mà lưu luyến.

 

Thế nhưng rất nhanh, độ cong nơi khóe môi của anh trực.

 

tiếp cứng đờ, ngũ quan anh tuấn trong nháy mắt trầm xuống, anh đang làm cái quái gì thế? Chẳng lẽ lại nổi điên? Cô trở lại một cái, anh liền quên mắt ba năm trước cô gây bao đau khổ lên mình rồi sao? Ba năm trước cô ôm bụng bầu chạy đi, vậy đứa con kia của cô và Tô Hi đâu? Ba năm nay cô và Tô Hi cùng con ở Lan Lâu Cổ Quốc cùng chung sống vui sướng không âu sầu, mà anh chỉ có thể dùng biện pháp mang thai hộ sinh ra Dịch Dịch, ba năm nay chỉ có anh và Dịch Dịch sống nương tựa lẫn nhau, bố con bọn họ lại sống rất tệ?

 

Mạc Tuân xé nát giấy vẽ trên tay, xé nát bấy xong liền ném vào trong thùng rác.

 

Mặc kệ cô tiếp cận Dịch Dịch có mục đích gì, điểm này cũng đủ để anh lợi dụng triệt để, không phải sao? Anh có thể dùng Dịch Dịch nắm cô trong lòng bàn tay mình, lần trước không phải cô không nguyện ý hầu hạ anh sao, vậy lần này anh muốn cô vui lòng phục tùng, cam tâm tình nguyện?

 

Sáng sớm hôm sau.

 

Tiểu Dịch Dịch mặc chiếc áo thun màu vàng, được thím Triệu dắt xuống.

 

Mạc Tuân ngồi trên ghé ăn đối diện, đang đọc báo kinh tế, ánh ban mai ngoài cửa sổ soi vào anh, ưu nhã, kiêu ngạo, đẹp mắt.

 

Anh nâng đôi mắt sâu thẳm nhìn thoáng qua Bịch Sữa Nhỏ, áo thun màu vàng nhạt càng làm Bịch Sữa Nhỏ thêm phấn điêu ngọc trác, thế nhưng trên áo thun viết cái gì mà tôi đẹp trai nhất khắp nhà trẻ?

 

Mạc Tuân chau mày kiếm anh khí, lạnh nhạt liếc thím Triệu.

 

Thím Triệu nhanh chóng đứng thẳng lưng, báo cáo: “Tiên sinh, tiểu thiếu gia không nên mặc cái áo này.”

 

Mạc Tuân cất tờ báo đi: “Mạc Thần Dịch, lên lầu thay áo.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1079


Chương 1079:

 

Tiểu Dịch Dịch đứng bất động, cậu còn lắc đầu bố, con không thay?

 

Mạc Tuân cũng không tức, anh chỉ là hờ hững nói: “Bố thấy nhà trẻ kia cũng không quá tốt, định đổi nhà trẻ mới cho con.”

 

Lời này vừa dưới, Tiểu Dịch Dịch xoay người chạy lên lầu, ngoan ngoãn thay quần áo.

 

Mấy phút sau, Tiểu Dịch Dịch vô cùng không vui đi xuống, thay thì thay, thím Triệu thay cho cậu cái áo mới, nói là ý của tiên sinh.

 

Áo thun vẫn là màu vàng nhạt vừa rồi, nhưng dòng chữ.

 

phía trên đã thay đồi, từ tôi đẹp trai nhất khắp nhà trẻ biến thành bồ tôi đẹp trai nhất toàn bộ vũ trụ?

 

Đây là ý gì? Mạc Thần Dịch biểu thị kháng nghị nhìn về phía Mạc Tuân.

 

Động tác Mạc Tuân ưu nhã uống một hớp sữa bò, anh nhìn thoáng qua dòng chữ trên áo kia, biểu cảm hết sức thoả mãn.

 

Mạc Tuân đưa Tiểu Mạc Thần Dịch đến nhà trẻ, dọc theo con đường này Tiểu Dịch Dịch đều xụ mặt biểu thị con đây rất tức giận, nhưng vừa đến nhà trẻ cơn giận liền bay mắt, cậu vác balo nhỏ vui vẻ đi học.

 

“Mạc Thần Dịch, bố phải đi công tác vài ngày, cho nên máy.

 

ngày nay để thím Triệu tới đón con, con phải ngoan ngoãn nghe lời, biết chưa?” Mạc Tuân trầm giọng nói.

 

Bồ sắp đi công tác, bất ngờ quá.

 

Tiểu Dịch Dịch gật đầu, giơ giơ tay nhỏ lên với Mạc Tuân bố ơi, bye bye.

 

Lúc này cô giáo Trần đi tới, dắt tay Tiểu Mạc Thần Dịch: “Mạc tiên sinh, hôm qua Dịch Dịch ở trong trường học rất ngoan, xin anh yên tâm.”

 

“Vậy làm phiền cô giáo Trần rồi, tôi đi trước.” Mạc Tuân lên Rolls-Royce Phantom, lái xe đi.

 

Lê Hương rất sớm đã đi tới nhà trẻ, cô nhìn Mạc Tuân lái xe rời đi mới đi đi ra: “Bạn nhỏ Dịch Dịch, con tới rồi, chào buồi sáng.”

 

Tiểu Dịch Dịch xoay người liền thấy Lê Hương, cậu chạy thật nhanh tới bên người Lê Hương.

 

Lê Hương ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng Dịch Dịch, cô lập tức liền thấy chiếc áo Dịch Dịch mặc hôm nay : “Bồ tôi đẹp trai nhất khắp vũ trụ… Ừm, bố của Dịch Dịch rất đẹp trai, nhưng cô giáo Lê cảm thấy Dịch Dịch đẹp trai hơn đấy nha.”

 

Lê Hương xoa xoa cái đầu nhỏ của Dịch Dịch.

 

Nội tâm Tiểu Mạc Thần Dịch sáng sớm bị một vạn điểm bạo kích trong nháy mắt đã được Lê Hương chữa lành, cô giáo tiên nữ quả nhiên rất hiểu cậu.

 

“Dịch Dịch, chúng ta vào trường học thôi! Tới, cô giáo Lê dắt tay con.”

 

Lê Hương không biết là, chiếc Rolls-Royce Phantom kia cũng không hề rời đi, mà là chậm rãi dừng ở đường cái đối diện, hiện tại cửa sổ xe chậm rãi tuột xuống, lộ ra khuôn mặt anh tuần kia của Mạc Tuân.

 

Hiện tại một tay Mạc Tuân đặt tại trên vô lăng, một tay kia kẹp điều thuốc, đôi mắt thâm thúy kia rơi trên người Lê Hương trong vườn trẻ ở đường cái đối diện.

 

Ngày hôm nay Lê Hương cũng mặc áo thun, là loại áo thun kẻ sọc, hồng xanh lvàng, nhan sắc phá lệ yêu kiều, .

 

phía dưới là quần jean lưng cao, là đồng phục thống nhát _ của nhà trẻ, anh cũng thấy các cô giáo khác mặc, trong đó cũng không thiếu các cô giáo trẻ tuổi xinh đẹp, thế nhưng, cô tuyệt đối là người tỏa sáng nhát.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1080


Chương 1080:

 

Quần jean áo phông càng khiến cô tỏa ra hơi thở thanh xuân dào dạt, da thịt trắng mijnn như bánh kem, dưới ánh mặt trời mơ hồ chiếu xuống như một viên ngọc thô sáng bóng chưa được mài dũa, nếu ở cổ đại cô chính là yêu cơ gây hoạ kia.

 

Mạc Tuân hút một hơi thuốc thật sâu, sau đó hơi ngửa đầu phun một làn khói ra, khói mù lượn lờ mơ hồ sườn mặt anh tuấn, anh đưa mắt tập trung trên người Lê Hương, áo thun ôm sát dáng người càng để lộ ra đường cong mê người, nhất là bờ ngực căng mảy phía trước, còn có đôi mông vềnh phía sau kia.

 

Mạc Tuân hút thuốc có chút nóng nảy, đợ Lê Hương mang theo Tiểu Mạc Thần Dịch biến mắt trong tầm mắt của anh, anh vẫn chưa thu mắt.

 

Lúc này đầu dây bên kia truyền đến tiếng Sùng Văn: “Thiếu chủ… thiếu chủ anh đang nghe đấy à?”

 

Mạc Tuân hoàn hồn, rũ mí mắt anh tuần gõ gõ đầu thuốc, yết hầu khêu gợi lăntrên dưới vài cái: “Chuyện gì?”

 

“Thiếu chủ, Lê tiểu thư tiếp cận tiểu thiếu gia như vậy, có muốn áp dụng chút biện pháp để Lê tiểu thư không còn cách nào tiếp cận tiểu thiếu gia nữa không?” Sùng Văn hỏi.

 

Mạc Tuân nhấp một cái môi mỏng: “Tạm thời không cần, chuyện này cậu đừng để ý đến.”

 

Sùng Văn bên kia sửng sót, anh ta không biết thiếu chủ nhà mình có ý định gì, anh ta nhanh chóng gật đầu: “Vâng.”

 

Mạc Tuân dập tắt thuốc lá trong cái gạt tàn thuốc, trực tiếp lái xe đến sân bay, anh thực sự đi công tác.

 

Trong nhà trẻ.

 

Lê Hương phát hiện Tiểu Mạc Thần Dịch mở miệng nói chuyện, bởi vì Tiểu Mạc Thần Dịch đã chạy tới, vươn tay nhỏ bé kéo cô, không tiếng động nói một câu: “Cô giáo tiên nữ.”

 

Tuy Lê Hương nói cô là cô giáo Lê, thế nhưng những bạn nhỏ này gọi cô là cô giáo tiên nữ, Tiểu Mạc Thần Dịch cũng là gọi như vậy.

 

Hai mắt Lê Hương sáng ngời, vui vẻ ôm Tiểu Mạc Thần Dịch đến cạnh mình: “Tiểu Dịch Dịch, con biết nói rồi sao?”

 

Tiểu Mạc Thần Dịch lắc đầu, bởi vì cậu nói không ra tiếng, không tính là nói được.

 

“Không sao cả Dịch Dịch, cô giáo Lê có thể nhìn miệng con biết được con đang nói gì, nhưng mà, nếu như Dịch Dịch có thể phát ra âm thanh thì tốt hơn.”

 

“Cô giáo Lê len lén nói cho con một bí mật nha, cô giáo Lê học y đó, y thuật rất lợi hại, từ hôm nay trở đi cô giáo Lê giúp con huấn luyện và xoa bóp cơ miệng, dạy con nói ra tiếng có được không?”

 

“Giọng của Dịch Dịch chúng ta nhất định rất êm tai, cô _ giáo Lê rất chờ mong đó.”

 

Hai mắt Lê Hương lắp lánh ánh sao, hi vọng lại khích lệ nhìn Tiểu Mạc Thần Dịch.

 

Tiểu Mạc Thần Dịch thích nhất ở cùng Lê Hương, giọng nói Lê Hương nhẹ nhàng, trên người lại thơm ngát, phù hợp với tất cả tưởng tượng của cậu về mẹ.

 

“Ừm.” Tiểu Mạc Thần Dịch dùng sức gật đầu.

 

Mạc Tuân đi công tác, lúc tan học là tài xé và thím Triệu tới đón, Lê Hương cũng thông qua Tiểu Mạc Thần Dịch biết được tình huống.

 

Thím Triệu tới đón Tiểu Mạc Thần Dịch, là Lê Hương dắt cậu ra, nhưng cô cũng không giao tay Tiểu Mạc Thần Dịch cho thím Triệu, mà là trong veo lễ phép cười nói: “Thím Triệu, chào thím, tôi là cô giáo Lê của Dịch Dịch, là như vậy, mấy ngày nay tan học Dịch Dịch có thể không ngồi xe, mà cùng tôi chạy bộ về được không ạ? Hiện tại tôi đang huấn luyện cơ bắp cho Dịch Dịch, một trong đó những phân đoạn cần phải rèn luyện chính là năng lực hít vào thở ra khi chạy bộ, để cậu bé học được phần bụng phát ra tiếng. Như vậy đi, tôi và Dịch Dịch chạy ở phía trước, thím Triệu ở trên xe theo phía sau, như vậy đảm bảo an toàn cũng sẽ không làm khó dễ cho thím, thím thầy thế nào?”

 

Thím Triệu vẫn là lần đầu tiên gặp phải một cô gái tuyệt sắc tràn đầy tiên khí như Lê Hương, lập tức liền sợ – ngây người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1081


Chương 1081:

 

Trong cuộc họp cao cấp như vậy, Mạc Tuân thông thường đều sẽ đưa điện thoại cho thư ký riêng, nhưng ngày hôm nay chủ tịch nhà mình chẳng những không giao ra điện thoại, còn để chuông điện thoại vang lên.

 

Cái này đã để lộ ra tin tức không tầm thường.

 

Mạc Tuân không biểu cảm gì, không chút rung động _ nào, anh nhàn nhạt nhìn tổng giám đốc tài vụ: “Tiếp tục.”

 

“Vâng, chủ tịch.” Tổng giám đốc tài vụ tiếp tục làm báo cáo.

 

Lúc này Mạc Tuân cầm điện thoại lên, mở ra đoạn video thím Triệu gửi tới kia.

 

Đám nhân viên cấp cao như phát hiện ra tân đại lục nhao nhao nhìn nhau, chủ tịch đang làm gì thế kia? Chủ tịch lại chơi điện thoại trong hội nghị?

 

Mạc Tuân nhìn video trong điện thoại, Lê Hương và Tiểu Dịch Dịch đang chạy bộ, Lê Hương buộc tóc dài đen nhánh thành đuôi ngựa thật tháp, trên đầu đội chiếc mũ cùng kiểu với Tiểu Dịch Dịch, cô chạy ở phía trước, Tiểu Dịch Dịch đuỏi theo phía sau, gió mát thỏi qua, trên khuôn mặt nhỏ lạnh lùng kia của Tiểu Dịch Dịch lại nhộn nhạo ý cười mềm mại.

 

Thằng con trai như núi băng của anh lại cười.

 

Mạc Tuân nhìn hai mẹ con, trong lòng đột nhiên mềm nhữn, anh móc khóe môi thành đường cung nhàn nhạt.

 

Trời ạ.

 

Đám nhân viên trong phòng hội nghị nhóm hít một ngụm khí lạnh, bọn họ hoài nghi mình hoa mắt, chủ tịch nhà mình trúng tà gì thế này, anh, anh thế mà lại… nở nụ cười?

 

Lê Hương mang theo Tiểu Dịch Dịch chạy một tiếng, vừa lúc đến biệt thự Phong Lâm.

 

Thím Triệu cười nói: “Cô giáo Lê, cậu cùng tiểu thiếu gia chạy lâu như vậy quần áo cũng ướt cả rồi, vừa lúc tiên sinh không ở đâu, cô đi vào tắm rửa thay quần áo rồi ở lại ăn cơm tối rồi hãng đi!”

 

Lê Hương đứng trên sân cỏ nhìn biệt thự Phong Lâm trước mắt, cô không chút xa lạ nào với nào biệt thự Phong Lâm, ba năm trước cô đã từng ở đây với Mạc Tuân một khoảng thời gian.

 

Không ngờ ba năm nay anh vẫn ở biệt thự Phong Lâm này.

 

“Cô giáo Lê… cô giáo Lêi”

 

Nghe được thím Triệu gọi, Lê Hương nhanh chóng hoàn hồn: “À, thím Triệu cảm ơn thím, nhưng tôi không vào đâu, lần sau đi…”

 

Lê Hương vẫn chưa nói hết, vạt áo của cô đã bị một cái tay nhỏ kéo lại, Tiểu Dịch Dịch ngước khuôn mặt nhỏ phần điêu ngọc trác trơ mắt nhìn cô, tràn đầy chờ mong, cậu yên lặng nói: “Cô giáo tiên nữ, con mời cô vào phòng con ngồi một chút.”

 

Trong lòng Lê Hương đột nhiên mềm nhũn, cô đang suy nghĩ, Tiểu Dịch Dịch có phải lớn lên trong phòng sơ sinh đó không? Lê Hương gật đầu: “Vậy được rồi thím Triệu, làm phiền thím.”

 

Lê Hương đi vào biệt thự Phong Lâm, mỗi một tắc trang hoàng thiết kế trong biệt với thự chẳng khác gì lúc cô rời đi, không thay đổi.

 

Tiểu Dịch Dịch ngủ trong phòng sơ sinh, là căn phòng ba năm trước đây cô và Mạc Tuân cùng nhau thiết kế, lúc đó bọn họ còn bắt đồng ý kiến, cô nói đặt phòng con trong phòng ngủ chính của bọn họ, Mạc Tuân không đồng ý, kiên trì đặt phòng con ở sát vách.

 

Tiểu Dịch Dịch dẫn Lê Hương vào phòng cậu, lúc này “leng keng” một tiếng, máy vòng nhạc keng liền phát ra âm thanh trong trẻo dễ nghe.

 

Âm thanh này, đủ để sống dậy rất nhiều ký ức ngọt ngào.

 

Lê Hương đứng ở chỗ này, có chút sợ sệt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1082


Chương 1082:

 

Lúc này một chuỗi tiếng chắn động vang lên, chuông điện thoại Tiểu Dịch Dịch vang lên, là Mạc Tuân call video.

 

Tiểu Dịch Dịch ấn phím nhận, khuôn mặt tuấn tú của Mạc Tuân nhanh chóng xuất hiện ở video.

 

Lê Hương biết Mạc Tuân muốn call video với Tiểu Dịch Dịch, nên cô lui sang một bên trước, không xuất hiện †rong màn ảnh.

 

Video thông, Tiểu Dịch Dịch nhìn bố mình, im lặng thưa: “Bồ.”

 

Phía bên kia Mạc Tuân đã kết thúc hội nghị thương vụ – đỉnh cao, về tới thư phòng của mình, cảnh trên màn hình đều là nội thất xa hoa, phía sau là rèm cửa sổ màu vàng kim tua rua, Mạc Tuân ngồi trên ghế da, cả người toát ra khí chất của kẻ cầm đầu mạnh mẽ, nội liễm mà tôn quý.

 

Mạc Tuân nhìn Tiểu Dịch Dịch một chút, Tiểu Dịch Dịch mới chạy xong, cả khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng, lại trông vô cùng khỏe mạnh, so với bình thường càng thêm rực rỡ máy phần.

 

Mạc Tuân lại nhìn một chút nhưng không nhìn được thân ảnh mềm mại kia.

 

Anh mắấp máy đôi môi mỏng: “Mạc Thần Dịch, có nhớ bố không?”

 

Đôi mắt to đen như quả bồ đào của Tiểu Dịch Dịch chớp chớp: “Bố, bố muốn nghe lời thật lòng sao? Không nhớ.”

 

“Thằng nhóc con!” Mi tâm anh tuần của Mạc Tuân trầm xuống, mắng: “Uổng công thương con.”

 

Lê Hương ở một bên nghe hai bố con nói chuyện, đây là lần đầu tiên cô chứng kiến hai phương thức bố con này hai ở chung, mặc kệ ba năm nay Mạc Tuân có scandal bê bối thế nào, anh vẫn rất thương đứa con trai Dịch Dịch này, đều tự mình dạy dỗ, hơn nữa còn dạy rất tốt.

 

Nếu như anh có thể bớt nóng nảy một chút, vậy thì càng tốt hơn.

 

Lúc này một giọng nói ỏng ẻo đột nhiên truyền tới từ đầu dây bên kia: “Mạc tổng, uống chén trà đi ạ, giảm nhiệt.”

 

Hàng mi nhỏ dài của Lê Hương đột nhiên run lên, lần – này Mạc Tuân đi công tác vậy mà bên cạnh anh vẫn có phụ nữ.

 

Anh quả nhiên vẫn duy trì thói quen không ngủ hai lần củng một cô rất tốt, San San kia đã là quá khứ rồi, nghe giọng điệu hình như cô nàng lần này là một con lai.

 

Lê Hương biết mình không nên đi quản việc tư của anh, sự oán hận chán ghét và nhục nhã của anh đối với cô tại hội sở Đế Hoàng đã thẻ hiện rất rõ rồi.

 

Nhưng lúc này nghe được chất giọng ỏng ẹo kia, cô vẫn không nhịn được, cô muốn nhìn thử người phụ nữ đang hầu bên cạnh anh rốt cuộc là dạng gì.

 

Lê Hương lặng lẽ đi về phía trước hai bước, đôi mắt trong vắt dò xét đi qua, rất nhanh thì thấy được Mạc Tuân trên màn hình điện thoại. Bây giờ đứng cạnh Mạc Tuân là một cô nàng con lai vô cùng nóng bỏng diêm dúa, cô ta mặc chiếc váy đỏ trễ ngực, khuôn mặt cũng xinh đẹp loá mắt.

 

“Mạc tổng, em thấy anh bị nóng trong người ấy, mau uống chút trà giảm nhiệt đi ạ!” Con lai kia cũng không để ý Mạc Tuân bây giò đang call video với con trai, cô ta trực tiếp nhiệt tình dính đến, còn có ý lấy dùng bộ ngực đầy đặn cà cà cánh tay Mạc Tuân.

 

Lê Hương nhanh chóng chau hàng mày thanh tú, hiện tại Tiểu Dịch Dịch còn đang nhìn, lúc anh ve vãn những phụ nữ kia cũng không biết tránh Dịch Dịch sao? Chẳng lẽ anh không sợ dạy hư bạn nhỏ? Lê Hương tiến lên, trực tiếp vươn tay cúp video call.

 

Ba năm nay bên người Mạc Tuân rất nhiều phụ nữ quyến rũ, ngoại trừ đám chủ động đưa tới cửa, còn có mấy kiểu con lai như vậy được bên đối tác cho nhét vào.

 

trong ngực anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1083


Chương 1083:

 

Một Vương lão ngũ 32 tuổi độc thân hoàng kim, bên người không có phụ nữ là không thẻ.

 

Mạc Tuân cũng không liếc mắt đến cô con lai bên cạnh, bởi vì anh rất nhanh đã thấy được thân ảnh mềm mại từ màn hình bên kia, Lê Hương đã đi tới.

 

Nhưng, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc ấy mới vừa xông vào trong tầm mắt, “tút tút” hai tiếng, video call đã bị cô tự tay cắt đứt.

 

Người phụ nữ này?

 

Khuôn mặt tuần tú Mạc Tuân nhanh chóng đen như đít .

 

nồi, lá gan cô đủ mập đấy, lúc này còn dám chọc giận anh! – “Mạc tổng…” Cô con lai kia còn dính vào anh.

 

Mạc Tuân đẩy cô ta ra, anh từ trong cổ họng bức ra giọng nói âm lạnh: “Muốn đàn ông đến thế à, có muốn tôi tìm vài thằng đến thỏa mãn cô không?”

 

Con lai kia cứng đờ, sắc mặt trắng bệch nhìn Mạc Tuân, ai cũng biết vị đệ nhất tài phiệt thủ đoạn tành nhẫn, lãnh lệ sát phạt, nếu anh đã nói như vậy, thì không phải nói đùa.

 

Thế nhưng, không phải người ta đồn anh thích ve vãn với phụ nữ sao, thích phong hoa tuyết nguyệt sao? Sao đến lượt cô ta lại biến thành nam thần lạnh lùng cắm dục người lạ chớ vào rồi? Nội tâm con lai hoảng sợ, cô ta không biết đến tột cùng sai ở bước nào.

 

Mạc Tuân không hề có kiên nhẫn bật ra một chữ: “Cút!”

 

Thời gian đi công tác lần này của Mạc Tuân hơi dài, trọn hai tuần lễ.

 

Rất rõ ràng cuộc gọi video kia không thoải mái, mây ngày kế tiếp Mạc Tuân cũng không call video với Tiểu Dịch Dịch.

 

Dĩ nhiên, Tiểu Dịch Dịch cũng không chủ động tìm bó, bởi vì cậu ở cạnh Lê Hương mãi, đã sớm ném bố mình ra sau ót.

 

Hôm nay tan học, Lê Hương mang theo Tiểu Dịch Dịch tiếp tục chạy bộ, bởi vì đã chạy hai tuần rồi, Lê Hương dung mạo tuyệt sắc, Bịch Sữa Nhỏ phấn điêu ngọc trác, hai mẹ con đi ở trên đường cái đều đạt được tỷ lệ quay đầu tuyệt đối, hiện tại hai người chạy trên một đường suốt hai tuần, đã sớm hấp dẫn rất nhiều người, trong đó liền bao gồm cả đám phú nhị đại thích săn gái.

 

Một chiếc Ferrari màu đỏ một đường theo Lê Hương và Tiểu Dịch Dịch, phú nhị đại trong xe dùng ánh mắt dung tục nhìn cơ thể Lê Hương: “Người đẹp, chạy bộ mệt lắm, mau lên xe, anh dẫn em đi hóng gió.”

 

Lê Hương không để ý tới phú nhị đại kia, cô cụp mắt dịu dàng nhìn Tiểu Dịch Dịch: “Dịch Dịch, có mệt không con?”

 

Tiểu Dịch Dịch lắc đầu: “Không ạ.”

 

Phú nhị đại cảm thấy Lê Hương lạnh lùng liền không vui, gã ta tà ác cười nói: “Người đẹp, thằng nhỏ này là con trai em à, không nhìn ra đấy, em có con trai rồi, có phải em 20 tuổi không, nhìn thanh thuần có thể chảy ra nước thế kia vậy mà đã sớm bị người đàn ông chơi qua.”

 

“Anh nói chứ thằng đàn ông kia đâu rồi, chắc không phải nghèo rớt mồng tơi đấy chứ! Để vợ con mình ở trên đường chạy về nhà thì giàu có cái gì? Trái tim hắn cũng rộng lớn phết đấy, phơi cô vợ xinh đẹp như vậy rêu rao .

 

khắp nơi cũng không sợ mình bị cắm sừng ha ha.”

 

Phú nhị đại kia đang dương dương đắc ý cười, chợt gã ta .

 

cảm giác được một ánh mắt âm lạnh rơi trên người mình, _ khiến gã rùng mình.

 

Phú nhị đại nhanh chóng ngắng đầu, chỉ thấy cặp mắt đen như mực Tiểu Dịch Dịch đang nhìn gã, một đứa bé ba tuổi, lúc này lại có vẻ âm trầm bất thường, quyết đoán mười phần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,383
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1084


Chương 1084:

 

Da đầu phú nhị đại đều có chút tê dại, thế nhưng nghĩ đến mình lại bị một thằng nhỏ ba tuổi dọa sợ, không khỏi có chút thẹn quá thành giận, lúc này gã muốn mở cửa xe đi xuống, trong miệng còn mắng: “Thằng con hoang, mày nhìn cái gì, ông đây là người mà mày có thể nhìn sao? Có tin tao cho bố mày quỳ dưới chân tao không?”

 

Phú nhị đại còn chưa nói hết, phanh một tiếng, phía sau có một chiếc xe trực tiếp đụng tới.

 

Phía sau xe mang theo một lực đạo phách lối lạnh thấu xương, “phanh” một tiếng đụng tới, phú nhị đại đã cởi dây an toàn trên người xuống rồi, bị va chạm như thé, cái trán “đông” một cái nặng nề đụng phải cửa sổ xe trước mặt.

 

Phú nhị đại kia đau đến hít một ngụm khí lạnh, gần chảy.

 

nước mắt. | Gã ta vươn tay sờ cái trán, á, máu?

 

Trán gã bị rách rồi, chảy máu?

 

Gia cảnh của phú nhị đại rất lớn, ở Đề Đô cũng có tên tuổi, vốn là cậy mạnh, bên cạnh không người nào dám đắc tội gã, bây giờ lại bị người đụng chảy máu, gã ta thực sự nổi đóa, thề trong lòng muốn làm thịt tên không biết trời cao đất rộng ở phía sau kia?

 

Phú nhị đại trực tiếp kéo cửa xe ra, nổi giận đùng đùng xông về phía sau xe, nhưng rất nhanh bước chân gã liền đột nhiên dừng lại.

 

Bởi vì chiếc xe phía sau đụng vào chính là chiếc Roll Royces Phantom đỉnh cấp bản số lượng hạn chế toàn cầu, biển số xe càng sáng loáng chói mắt.

 

Đế Đô không thiếu người có tiền, rất nhiều phú nhị đại cũng thông qua đủ mọi đường dây mua xe sang, nhưng biển số xe lại là thứ có tiền cũng không mua được ở Đề Đô. Đây là tượng trưng cho quyền thé, thân phận và địa vị vô thượng.

 

Hiện tại biển số xe trên chiếc Roll Royces Phantom là loại chỉ có trong truyền thuyết, có thể đi ngang toàn bộ Đề Đô.

 

Cái kia phú nhị đại lập tức đều nhìn ngây người, toi rồi, trong lòng gã đột nhiên có một loại dự cảm rất xấu, gã ta sẽ không phạm thượng đến… vị Phật tôn kia đấy chứ? Động tĩnh lớn như vậy đã sớm hắp dẫn hết thảy ánh mắt của người đi đường, tất cả mọi người dừng bước lại vây xem, Lê Hương và Tiểu Dịch Dịch cũng dừng chạy bộ, quay đầu nhìn lại, rất nhanh bọn họ liền thấy xe của Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân là một người đàn ông có ánh mắt rất cao, phẩm vị không tầm thường, có phong cách riêng, dù cho là ba năm trước hay là ba năm sau chiếc xe anh lái vẫn là Roll-Royces, phụ nữ anh thích cũng là kiểu kia, chưa từng thay đổi.

 

Hàng mi nhỏ dài của Lê Hương run lên một cái, cô thật sự không ngờ Mạc Tuân lại trở về thình lình như vậy?

 

Chuyến công tác lần này quá lâu, cuộc video call kia lại kết thúc không vui, anh hoàn toàn biến mắt trong cuộc sống của cô, Lê Hương và Dịch Dịch ở cùng nhau cũng vui vẻ thanh nhàn tự do, hiện tại, Mạc Tuân đột nhiên quay về?

 

Lê Hương nhìn chiếc Roll Royces Phantom kia, xe của anh trực tiếp va vào xe thể thao của phú nhị đại, đuôi xe thể thao đã lõm xuống khối lớn, nhưng xe anh không một chút sứt mẻ. Đường cong sang trọng toát lên vẻ sáng bóng của Đề Vương dưới ánh đèn neon, màng che xe đắt tiền đen kịt khiến người ta không thể nhìn thấy bên trong, nhưng ánh mắt từ trong đấy sắc bén rơi vào trên người cô, tùy ý quan sát, bễ nghễ trịch thượng.

 

Lê Hương không hiểu sao lại có cảm giác run sợ, người có thể khiến cô có cảm giác này chỉ có một, đó chính là Mạc Tuân?

 

Phú nhị đại kia không nhịn được, tâm lý của gã rất nhanh lấy lại thăng bằng: “Mày… mày là ai…”

 

Lúc này”cạch” một tiếng, cửa xe chậm rãi bị kéo ra, thân thể đồ sộ Mạc Tuân xông vào trong tầm mắt.

 

Tối nay Mạc Tuân mặc áo khoác ngoài mỏng màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng được là phẳng không chút nếp nhăn, áo sơ mi thắt cà- vạt, bên ngoài khoác thêm lớp áo.

 

gile, trên áo gile cài ghim cài sáng bóng, cả người anh anh tuần cao ngạo, đập vào mặt khí tràng tinh anh cùng sát phạt của người đứng trên đỉnh cao.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom