Cập nhật mới

Dịch Nam Nhân Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Rút Kiếm Của Ta

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


Hiện tại tốc độ cướp đoạt yêu đan đã không kịp tốc độ tiêu hao linh lực của bọn họ.

Tiết Yến thổi sáo thổi đến mức cổ họng tràn ngập mùi máu tanh, mệt mỏi dựa vào một góc thành: “Đám yêu thú này còn kéo dài đến bao giờ? Chúng không biết mệt sao?”Lãng Hà nén cười trong cổ họng: “Vẫn còn sớm, huyết nguyệt còn chưa biến mất thì yêu thú sẽ không dừng lại.

”Muốn thấy bình minh, còn ít nhất hai canh giờ.

“Đạo hữu, ngươi làm sao vậy!” Trong số phù tu đã có người ngã xuống, Khúc Vi thấy thế bèn tăng thêm một lá bùa thế chỗ trống.

Tất cả mọi người không khỏi có cảm giác mệt mỏi vô lực.


Khó trách nơi này cuối cùng sẽ bị người ta phong ấn, trở thành một mảnh tử địa, ngay cả tên cũng bị đổi thành Vô Vọng Hải.

Đây chỉ là một đám yêu thú tu vi phần lớn là Trúc Cơ kỳ, thế nhưng cũng đã khiến bọn họ đánh đến mất hết hy vọng, trong cảnh giới này còn có vô số yêu thú Kim Đan trung kỳ, không những vậy còn có năm yêu tu Nguyên Đan kỳ.

Cuộc chiến như vậy vẫn còn kéo dài 30 ngày?Bọn họ có thể sống nổi qua 30 ngày không ?Không có lấy một giây phút nghỉ ngơi, yêu thú lại như phát điên lao đến.

Khi Kỳ Niệm Nhất vung kiếm, nàng cảm nhận được linh lực đang xoay tròn trong khí hải dường như có một lúc nào đó chợt ngừng lại.

Xem ra khí hải đã xảy ra vấn đề, nàng không có đủ thời gian để điều tra, chỉ còn cách cầm kiếm xông lên.

Có lẽ đây là hai canh giờ dài nhất trong cuộc đời các tu sĩ Thiếu Niên Du, khi lần đầu tiên bước chân vào cảnh giới.

Liên tục có người ngã xuống lại đứng lên, yêu thú tấn công như thủy triều không có hồi kết, trận chiến này chỉ có hai người không tham chiến, đó là y tu Vân Giác đang luống cuống tay chân trị liệu cho những người bị thương và Tiêu Dao Du, ngọn cỏ đuôi chó ngậm trong miệng nàng đã rơi ra từ đời nào, tuy sức chiến đấu của nàng ta không mạnh, nhưng thủ pháp cực nhanh, tất cả những người bị thương cần được trị liệu đều do một tay nàng hỗ trợ.

Cho đến khi một ánh sáng mơ hồ xuất hiện từ phía chân trời, huyết nguyệt chậm rãi biến mất.

Cánh tay phải của Kỳ Niệm Nhất đã mỏi đến không nhấc lên được, tối qua nàng chém ra ít nhất cũng mười vạn nhát, bảo kiếm hút đủ máu không ngừng phát ra tiếng ù ù sắc bén.

Nàng nghe được rõ ràng, giờ phút này trong đầu mọi người chỉ có một ý nghĩ.


[Cuối cùng cũng kết thúc rồi.

]Đúng vậy, đã dừng lại rồi.

Thiếu nữ kiếm tu không thu hồi kiếm, nàng bắt đầu thong thả xoay tròn linh lực trong khí hải.

Nhưng tốc độ xoay tròn của linh lực ngày càng chậm, thậm chí còn từ từ biến mất.

Không đợi nàng tìm ra nguyên nhân thân thể xảy ra biến hóa, đã chợt nghe thấy trên tường thành truyền đến tiếng kêu lớn.

“Sư tỷ!!”“Lão Từ”Tiết Yến vừa sợ vừa lo lắng ôm lấy cơ thể đã gục xuống của Kỷ Chi Nhu, lồng ngực nàng ta thủng một lỗ lớn, hai con cự xà bị chém đang bộc phát cơn thịnh nộ trước khi chết, đầu rắn vọt ra, đâm thẳng về phía những người gần nhất.

Lúc bị Kỷ Chi Nhu đẩy ra, Tiết Yến còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, sau đó hắn nhìn thấy nụ cười thảm bại của sư tỷ vĩnh viễn dừng lại trên mặt nàng.


Ở bên kia, đầu rắn cắn vào cổ họng lão Từ, máu tươi phun ra dữ dội, chỉ trong tích tắc, lão Từ chỉ còn lại một hơi thở mong manh.

“Tránh ra, tránh ra hết cho ta, ta là y tu, để ta xem thử.

” Vân Giác là y tu duy nhất ở đây, lưng đeo hòm thuốc lảo đảo chạy đến, nhưng khi nhìn thấy tình hình của lão Từ và Kỷ Chi Nhu thì lại buồn bã lắc đầu.

Lão Từ tựa hồ còn một chút ý thức, lão chính là người tập hợp phù tu kết thành phù trận, nhìn về phía Vân Nương, khổ sở giật giật khóe miệng, lại không thể cười nổi, cổ họng bị cắt đứt không thể phát ra âm thanh, Vân Nương chỉ có thể từ hình dạng miệng của lão miễn cưỡng nhìn ra lão muốn nói gì.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Vân Nương không đành lòng quay đầu lại, hốc mắt đỏ bừng, nhưng không rơi lệ, chỉ khàn giọng nói với Khúc Vi: "Nha đầu, ngươi lại đây.

”Khúc Vi mờ mịt đi đến, nhìn phù tu tiền bối lúc nãy còn kề vai chiến đấu, nàng còn hâm mộ kỹ thuật kết phù trận tinh diệu của lão, giờ đây lại lảo đảo quỳ xuống bên cạnh nói: “Từ tiền bối…”Lão Từ ánh mắt dần khép lại, nhưng vẫn cố nhìn Khúc Vi lần cuối, như đang suy nghĩ điều gì, sau đó nhẹ nhàng mỉm cười, dùng chút sức lực cuối cùng cầm tay Khúc Vi, sau đó trút hơi thở cuối cùng.

Điều làm mọi người khiếp sợ chính là sau khi chết, thi thể của lão Từ không hề lưu lại mà hóa thành những đốm sáng li ti.

Những đốm sáng ấy dần tụ lại, ngưng tụ thành chín tờ phù chú nhập vào trong thân thể Khúc Vi.

Khúc Vi không tin được, khàn giọng nói: “Đây là, linh binh… bản mệnh?”Theo khế ước của linh binh bản mệnh, tu vi của Khúc Vi từ Trúc Cơ hậu kỳ nhanh chóng lên tới Trúc Cơ đỉnh phong, chỉ cần một chút nữa là có thể Kết Đan.

Sự im lặng bao trùm thành lầu, ngay cả tiếng kinh hô cũng bị đè nén.


Kỳ Niệm Nhất dùng Thiên Thính cũng chỉ có thể nghe được tiếng tim đập và hô hấp.

Nàng quay đầu lại, nhắm mắt thật sâu.

“Đó là cái gì…”“Tại sao sau khi lão chết lại hóa thành linh binh?”Sự bàng hoàng và chấn động tràn đầy trong mắt mọi người.

Ngay cả đôi mắt lạnh thấu xương của Ngọc Sanh Hàn cũng ẩn chứa ngạc nhiên.

Kỳ Niệm Nhất bình tĩnh quay đầu lại, sau một lúc im lặng, bên tai lại vang lên tiếng lòng của mọi người.

Không ngoài dự đoán, là tiếng thảo luận về linh binh.

Trận chiến này tên Vô Vọng, mục tiêu là thí luyện Tham Phong, đối với đám tu sĩ Thiếu Niên Du non nớt, cuối cùng cũng đã lộ ra bộ mặt thật tàn ác nhất.

Thanh âm Vân Nương truyền đến, bình tĩnh như thể đối với chuyện này đã quá quen thuộc.

Lãng Hà cười lạnh một tiếng, từ bên cạnh đi qua nói: “Mỗi lần có người ngoài tiến vào đều như vậy, các ngươi còn không rõ đây là chốn ăn thịt người hay sao?”Vân Nương thản nhiên phân phó thuộc hạ thu dọn đống hỗn độn bên ngoài thành, cụp mắt nói: “Đám nhóc này không biết Vô Vọng Hải là nơi nguy hiểm cũng dễ hiểu thôi, ngươi đừng lúc nào cũng nóng tính như vậy.

”Lãng Hà quay mặt qua chỗ khác, không nói nữa.

Vân Nương nhìn đám người đang kinh ngạc không nói nên lời, hờ hững giải thích: “Nơi này bị nguyền rủa.


”“Không biết bắt đầu từ khi nào mà mặt trăng ở đây chuyển thành màu đỏ như máu.

Từ đó về sau, nhân loại nếu bị huyết nguyệt rọi trúng, sau khi chết sẽ không lưu lại thi thể mà hóa thành hồn binh.

”“Hồn binh ngưng tụ tất cả tu vi khi còn sống, là linh binh cấp bậc cao nhất có thể xuất hiện trên đời.

”Vân Nương nhìn bọn họ, bình tĩnh cười nói: “Các ngươi không phải đều đến vì thứ này sao?”Trong lòng mỗi người đều có cảm giác ớn lạnh.

Ở bên kia tường thành, Tiết Yến tận mắt nhìn thấy Kỷ Chi Nhu hóa thành hồn binh, sau đó trở thành linh binh bản mệnh, hắn khóc đến tê tâm liệt phế.

Sau một đêm đại chiến, thể lực cùng tinh lực của mọi người đều bị kéo căng đến cực hạn.

Sau khi quét tước chiến trường, xác yêu thú trong thành đã được ai đó mang đi xử lý.


Răng nanh, da lông, xương cốt, yêu đan, thậm chí là mắt và nọc độc của yêu thú ở bên ngoà đều là bảo bối ngàn vàng khó gặp, nhưng ở trước mặt bọn họ lại là thứ đến chạm vào cũng ngại bẩn tay.

Mặt trời ló rạng, nhưng chiến đấu hết một đêm, bọn họ đều không có tâm trạng đi ngủ.

Kỳ Niệm Nhất đang chậm rãi dạo bước trong thành, trong lúc quan sát mọi thứ, đột nhiên bất chợt bị kéo đi, nàng chau mày chỉnh trang lại cổ áo và ống tay áo của mình, phát hiện trước mặt là Tiêu Dao Du cùng Tiết Yến.

Nàng khó hiểu nhướng mày.

Tiết Yến còn chưa lấy lại tinh thần từ bi thương, thần sắc của Tiêu Dao Du thì vô cùng nặng nề.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


Tiết Yến ban đầu còn châm chọc nàng không biết lượng sức mình, giờ đây hai mắt đỏ ngầu, ôm chặt cầm mà Kỷ Chi Nhu hóa thành.

“Ngươi định làm gì, ta đi theo ngươi.

” Tiết Yến nói từng chữ, giọng khàn khàn.

Hắn vốn cho rằng, đây chẳng qua chỉ là một thí luyện bình thường như những bí cảnh khác mà thôi.

Mặc dù luôn có tin đồn rằng tỷ lệ tử vong ở Vô Vọng Hải vô cùng cao, nhưng hắn cũng không bận tâm lắm.

Cửu Chuyển m Khuyết là một trong bảy đại tông môn của đại lục, hắn thân là nhi tử của tôn chủ Cửu Chuyển m Khuyết, đương nhiên không sợ.


Lúc đến đây hắn vô tư thoải mái, vốn tưởng rằng cũng sẽ dễ dàng rời đi.

Lại không ngờ, sư tỷ…sư tỷ lại qua đời như thế.

Chỉ trong một ngày mà âm tu trẻ tuổi dường như già đi vài tuổi, Tiết Yến đờ đẫn nói: “Cho dù ngươi dùng cách nào để chiến thắng, ta đều sẽ giúp người, ta chỉ cần báo thù.

”Tiêu Dao Du vỗ vai hắn, im lặng thở dài.

Vũ khí của Kỷ Chi Nhu khi còn sống là Thất Huyền cầm, Tiết Yến lại là sáo trúc, hai thứ này vốn không giống nhau, kỳ thật không thích hợp để làm linh binh bản mệnh của Tiết Yến.

Nhưng tâm ý giữa sư tỷ và sư đệ trong nháy mắt lặng lẽ cộng hưởng.

Hắn không muốn sau khi chết hồn binh của sư tỷ không có chỗ về, không bằng dùng thân thể của chính hắn để tiếp nhận.

Từ nay về sau, hắn sẽ song tu cầm sáo, mang theo sư tỷ cùng nhau sống sót.

“Cho nên lý do mà những người tiến vào Vô Vọng Hải trước đây phải giữ bí mật về linh binh bản mệnh, chính là vì cái này sao?” Đáy mắt Tiêu Dao Du phủ một tầng âm u, “Bọn họ sợ nếu chúng ta biết bí mật về linh binh bản mệnh, sẽ có người đại khai sát giới, ở Vô Vọng Hải cố ý mưu sát nhân tu, có đúng không?”Kỳ Niệm Nhất lắc đầu: “Ta không biết.

”“Vừa rồi ta nghiên cứu qua bản đồ ngươi bán cho ta, nếu phương hướng trong đó chính xác, vậy kiếm ta muốn tìm đang ở phía bắc Vô Vọng Hải, nằm trong lãnh thổ của yêu tu Nguyên Anh hậu kỳ, Đạp Vân Tì Hưu.

”Tiêu Dao Du trầm giọng: “Ta không thể nói cho ngươi tin tức biết này từ đâu mà có, nhưng ta có thể đảm bảo tấm bản đồ là thật.

”“Nếu ngươi không muốn nói, ta sẽ không hỏi.


” Kỳ Niệm Nhất chậm rãi nói.

“Vậy sao ngươi lại muốn nhân tu ở đây giành chiến thắng?”“Ta muốn đi Bắc Cảnh yêu vực tìm kiếm, không muốn lãng phí thời gian ở đây.

”“Nếu người ở cảnh giới này sau khi chết biến thành hồn binh, lại có thể bị yêu tu thu thập làm chiến lợi phẩm, vậy thì chứng minh lãnh địa Tỳ Hưu ngoại trừ kiếm của Vân Dã ra, còn có rất nhiều hồn binh.

” Lúc Kỳ Niệm quay người rời đi thì nghe thấy tiếng của Tiêu Dao Du.

“Ngươi chỉ không muốn có người hy sinh vô ích, đúng chứ?”Người mà kể từ lần đầu làm quen luôn cà lơ cà phất, cùng với nụ cười thường trực như treo trên mặt, giờ phút này cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười nặng nề mà chân thành.

“Ta cùng ngươi điên một lần.

”Đêm ở Vô Vọng Hải so với ban ngày còn khó khăn hơn.

Mặc dù đêm nay không phải là huyết nguyệt, nhưng nhớ lại thủy triều yêu thú ngày hôm trước, trong lòng mọi người vẫn vô cùng sợ hãi.


Lần này, khi Kỳ Niệm Nhất đưa ra ý tưởng chủ động xuất kích, người ủng hộ rõ ràng nhiều hơn.

Ngoại trừ Tiết Yến cùng Tiêu Dao Du đã tìm nàng lúc trước, còn có đồng môn Thương Hoàn và một vài tán tu cũng đứng về phía nàng.

Như thế xem ra số người đồng ý nhúng tay vào chiến sự của hai tộc Nhân Yêu, cùng với những người kiên trì bảo vệ mạng sống trong 30 ngày đã hình thành xu thế 50 - 50.

Ngọc Sanh Hàn nhìn thiếu nữ kiếm tu trước mặt.

Vóc dáng nàng không cao, thân hình mảnh khảnh nhưng mạnh mẽ, gương mặt chỉ lớn bằng bàn tay, mảnh Tinh Trần Sa che mặt rộng ba ngón tay che khuất đôi mắt, cũng che đi một nửa khuôn mặt, khiến người khác không thấy rõ diện mạo.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom