Cập nhật mới

Dịch Mọi Người Tu Tiên Ta Làm Ruộng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Tịnh Tuyết Liên


Trong chợ, người đến kẻ đi, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng la hét của các chủ sạp."Các vị đạo hữu đi ngang qua đừng bỏ lỡ nào, bán đủ loại cực phẩm pháp khí đây, cái mà người nghĩ tới, ở đây có; cái mà người không nghĩ tới, ở đây cũng có.""Thịt yêu thú nóng hôi hổi đây, mới vừa săn bắt từ vùng hoang dã về, máu còn chưa đông, ăn một hai cân bù đắp nửa tháng tu luyện!""Dùng giá cao thu hồi pháp khí cũ, trận pháp dùng rồi, phù lục hỏng, mặt khác thu mua các loại bảo vật hiếm thấy, tài liệu vô danh."Lục Huyền thong thả đi trong chợ, không ngừng lắc đầu từ bên này sang bên kia, chú ý đến từng hàng hóa trong các sạp.Hầu hết các gian hàng đều trưng bày các tài nguyên tu luyện chủ yếu trong giới tu hành, ví dụ như pháp khí, tài liệu yêu thú, linh dược linh thảo, đan dược, phù lục.Giống như Lục Huyền cần linh chủng không xác định, trứng linh thú hoặc ấu thú thì đều cực kỳ thưa thớt, thỉnh thoảng cũng ngẫu nhiên được bán, còn hầu như không có chỗ chuyên bán.Đột nhiên, hắn dừng bước lại, đi tới trước một gian hàng.Chủ sạp là một thiếu nữ Luyện Khí tầng hai, dung mạo bình thường, nước da bánh mật khỏe khoắn.

Khi thấy Lục Huyền đang quét hàng tại quầy của mình, nàng vội vàng tiến đến nghênh đón."Chào vị đạo hữu này, chỗ này của ta có các loại lông vũ yêu cầm, còn có trứng yêu cầm đặc chế, bên trong ẩn chứa linh lực dồi dào và hương vị tuyệt vời.


Đạo hữu có muốn một ít không?"Lục Huyền lắc đầu, chỉ vào một cái lồng đen bên trong góc quầy hàng."Tiểu yêu cầm trong này bán như thế nào?"Trong lồng có mấy con ấu điểu màu sắc sặc sỡ, lông vũ rậm rạp, chỉ lộ ra một đôi móng điểu có hoa văn đen trắng."À, mấy con Cẩm Thải Kê này hả? Đây là tiểu điểu ta móc được từ ổ điểu trong núi, có thể thuần dưỡng chúng nó lớn, trưởng thành có thể sinh ra linh đản, nếu không có thể trực tiếp ăn, thịt rất ngon."Thiếu nữ giới thiệu cho Lục Huyền."Nuôi Cẩm Thải Kê này, khoảng bao lâu thì đến giai đoạn trưởng thành?""Hai năm rưỡi."Cuối cùng, Lục Huyền đã không mua mấy con tiểu Cẩm Thải Kê này.Mặc dù hắn cảm giác có một loại duyên phận mờ mịt, nhưng chu kỳ trưởng thành tận hai năm rưỡi khiến cho hắn chùn bước, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc buông tha.Mục đích chính của hắn khi nuôi dưỡng linh thú chính là thu được chùm sáng trắng, thời gian hai năm rưỡi đủ để cho hắn lấy nhất phẩm thậm chí nhị phẩm linh thú phát triển thành thục.

Mà dùng thời gian này đi nuôi mấy con gà con, khó tránh khỏi có chút lãng phí.Hắn rời khỏi quầy hàng, tiếp tục đi dạo.Cuối cùng cũng có thu hoạch không nhỏ.Ở trong một gian hàng, phát hiện một nhất phẩm linh chủng cực kỳ thưa thớt - Tịnh Tuyết Liên.

Tuy phẩm cấp của nó chỉ là nhất phẩm, nhưng vô cùng hiếm thấy, hơn nữa điều kiện trồng trọt được Linh thực sư công nhận là khắc nghiệt.


Sau khi thành thục kết ra hạt sen, có thể giữ cho đầu óc tu sĩ tỉnh táo trong một thời gian nhất định, tránh bị tà khí ăn mòn, đồng thời cũng là tài liệu chủ yếu của nhị phẩm đan dược Uẩn Linh Đan.

Đan dược này giúp đề thăng linh thức của tu sĩ Luyện Khí kỳ.Lục Huyền cò kè mặc cả mãi, cuối cùng dùng bảy linh thạch tóm được viên linh chủng trắng noãn như ngọc này.Cùng là nhất phẩm, giá linh chủng Tịnh Tuyết Liên đắt hơn không ít so với Xích Vân Tùng và Huyết Ngọc Tham, có thể thấy được giá trị to lớn mà Tịnh Tuyết Liên mang đến.Trở lại viện, hắn thả hạt linh chủng Tịnh Tuyết Liên vào trong ao linh tuyền, vận chuyển linh lực.

Vì Địa Dẫn Thuật đã đạt tới trình độ tinh thông, dễ dàng đáp ứng điều kiện tiên quyết là không thay đổi kết cấu của linh tuyền này, thả hạt linh chủng trắng như tuyết vào linh nhưỡng trong ao.Sau khi trồng thành công, Lục Huyền tập trung tâm thần vào hạt linh chủng trong lớp linh nhưỡng càn cạn.Một đạo ý niệm hiện lên trong đầu hắn."Cần băng vũ rơi trên sen..."Sở dĩ Tịnh Tuyết Liên khó trồng thành công, ngoại trừ cần môi trường như linh tuyền ra, còn cần linh vũ ẩn chứa khí tức băng hàn nuôi dưỡng, như vậy mới có thể thuận lợi trưởng thành.Lục Huyền thi triển Linh Vũ Thuật vô số lần, nên đã đạt cảnh giới lô hỏa thuần thanh.


Chỉ là bảo hắn khống chế súc tích khí tức băng hàn, cái này cũng không dễ dàng.Thuật pháp cơ sở hệ băng, lúc mới bắt đầu tu hành hắn cũng học qua rồi, nhưng bởi vì thiên phú bình thường nên từ từ buông tha, chủ yếu dùng tu luyện Linh Vũ Thuật cùng Hỏa Cầu Thuật.Sau đó từ quang đoàn màu trắng nhận được Địa Dẫn Thuật và Canh Kim Kiếm Quyết, không nhận được kinh nghiệm thuật pháp hệ băng.Hắn thử nghiệm nhiều lần, cuối cùng miễn cưỡng phóng ra được Linh Vũ Thuật phơn phớt băng ý, vung vãi trên linh chủng Tịnh Tuyết Liên.Sau khi tập luyện vài ngày, xác suất nhả thuật pháp thành công tăng lên một chút, dùng linh thức cảm ứng được linh chủng tuyết trắng bên trong ao linh tuyền đang lặng lẽ phát sinh biến hóa.Ngày hôm đó, lúc Lục Huyền đang bồi dưỡng linh thực, một giọng nói hơi quen thuộc từ ngoài viện truyền đến."Lục đạo hữu, xin hỏi người có ở nhà không?"Lục Huyền trong đầu hồi tưởng, sau đó mới nhớ ra chủ nhân của giọng nói.Sau khi hắn và Bách Thảo Đường đạt thành hợp tác độc lập, hắn đã đến đó hai lần, một lần là bán số Linh Huỳnh Thảo còn lại, một lần là báo cáo định kỳ cho Bách Thảo Đường về tình hình sinh trưởng của linh thực.Trong đó, hắn làm quen với vài tên Linh thực sư, chủ nhân giọng nói là một trong số đó, tên là Lôi Phi có tu vi Luyện Khí tầng ba, bởi vì khoảng cách hai nhà không xa nên thường trò chuyện với hắn vài câu.....Dịch: Tĩnh Tĩnh.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Mời


Lục Huyền mở cửa viện, đi ra ngoài đón.Hắn liếc thấy phía sau Lôi Phi là một tu sĩ có khí chất u ám."Chào Lục đạo hữu, vị này là Lý Thanh, bằng hữu nhiều năm của ta.""Vị này chính là Lục Huyền đạo hữu, có thiên phú tốt trên việc trồng trọt linh thực, tuổi còn trẻ đã đạt thành quan hệ hợp tác với Bách Thảo Đường."Lôi Phi giới thiệu hai người cho nhau.Lục Huyền ân cần gửi lời hỏi thăm, rồi dẫn hai người tiến vào trong phòng."Lục Huyền đạo hữu, lần này qua đây là có chuyện tìm đạo hữu, ta cùng với Lý Thanh định mời người cùng nhau tiến vào bí cảnh Nam Ly tìm kiếm linh dược."Ba người trao đổi vài câu xong, Lôi Phi đi thẳng vào chủ đề, nói với Lục Huyền."Tiến vào bí cảnh? Lấy ba người chúng ta tu vi Luyện Khí tầng ba, chẳng phải rất nguy hiểm sao?"Lục Huyền hỏi thẳng.Bí cảnh hoặc là thiên nhiên hình thành, hoặc thượng cổ để lại.

Thường chứa các loại bảo vật, linh dược, công pháp, pháp khí nhưng đi kèm với rủi ro cực lớn, tà ma thần bí kỳ dị, yêu thú cường đại đáng sợ...Đại đa số linh thực linh thú đều cần sinh trưởng trong hoàn cảnh tinh khiết hoặc linh khí đặc thù, nơi dã ngoại phổ thông rất hiếm nhìn thấy bóng dáng chúng.Mà những bí cảnh truyền lại từ thời thượng cổ, mỗi một lần mở ra đều xuất hiện rất nhiều bảo vật quý hiếm.


Điều này khiến cho không ít tu sĩ vui thích, như con thiêu thân lao đầu vào lửa, tiến vào trong bí cảnh để cầu tìm được một tia cơ duyên.Ví dụ như tân bí cảnh phát hiện gần đây, đã hấp dẫn rất nhiều thế lực lớn nhỏ trong Lâm Dương phường thị, cũng như hàng ngàn, hàng vạn tán tu, chỉ vì tìm kiếm cái gọi là cơ duyên vô cùng mờ mịt ấy.Các đại tông môn trong giới tu hành thường chiếm giữ động thiên phúc địa, thậm chí diễn sinh ra tiểu thế giới, họ không cần phải tranh giành sinh tử vì một chút tài nguyên tu luyện như tu sĩ bình thường.Thấy Lục Huyền lo lắng về an toàn, Lôi Phi giải thích."Bí cảnh Nam Ly đã được khai phá mấy trăm năm, tà vật yêu thú bên trong gần như bị quét sạch, rất ít khi đụng phải.

Hơn nữa chúng ta chỉ dự định đi ngoại vi bí cảnh, sẽ không thăm dò vào sâu.

Mặc dù không thể bảo đảm an toàn tuyệt đối, nhưng trên cơ bản sẽ không xảy ra vấn đề.

Hai ta đều là Linh thực sư, nhưng cũng không thể cam chịu tầm thường mãi được, nên tranh thủ tí nào thì hay tí đó."Hắn ta khuyên Lục Huyền.Lục Huyền trầm ngâm chốc lát, tiếp tục hỏi."Vậy lần này đi bí cảnh, thời gian trên đường cùng trong bí cảnh sẽ tốn rất nhiều sao? Như vậy chẳng phải chậm trễ chăm sóc linh thực ư?""Trên đường có pháp khí phi chu, đường đi về chỉ tốn chừng một hai ngày, thời gian ở trong bí cảnh thì dài hơn một chút, dù sao cũng không nhất định có thể hái được linh dược.


Còn về phần trì hoãn sinh trưởng của linh thực, thời gian ngắn như vậy sẽ ảnh hưởng bao nhiêu chứ, sau khi trở về tiếp tục trồng là được rồi."Lục Huyền im lặng không nói gì, trong lòng lại âm thầm cười: Đối với người thì linh thực không ảnh hưởng lớn, nhưng ta thì khác.

Đi ra ngoài vài ngày, tuy linh thực vẫn phát triển bình thường như rất khó nhận được linh thực phẩm chất tốt đẹp, thậm chí là phẩm chất thượng đẳng.

Ta còn muốn trồng ra một gốc linh thực phẩm chất hoàn mỹ đây này, để xem quang đoàn ban thưởng cái gì!Lục Huyền lịch sự từ chối:"Thật xin lỗi Lôi đạo hữu, ta một mực chuyên tâm đào tạo linh thực, không giỏi đấu pháp, trên thân cũng không có pháp khí phù lục, hiện tại tu vi Luyện Khí tầng ba cũng là được tích tụ từ đan dược.


Cho nên vì an toàn, ta không thể đi cùng hai vị đạo hữu thăm dò bí cảnh Nam Ly được.""Được rồi, tôn trọng sự lựa chọn của Lục đạo hữu."Lôi Phi hừ mũi, hậm hực đáp.Hai người cũng không ở lại lâu, rời khỏi tiểu viện, dự định đi mời những tu sĩ khác."Tên Lục Huyền này cũng quá nhát gan sợ phiền phức rồi, tu vi Luyện Khí tầng ba, đi vào cái bí cảnh được mở mấy trăm năm mà vẫn còn lo lắng sợ gặp nguy hiểm.""Còn nói cái gì mà chậm trễ hắn trồng linh thực, hắn trồng một ít Linh Huỳnh Thảo thôi thì trễ cái gì mà trễ?"Vừa ra khỏi cửa, Lôi Phi không nhịn được oán trách.

Hắn ta vốn tưởng rằng mời một tu sĩ Luyện Khí cấp ba sẽ dễ như ăn cháo, nhưng không ngờ lại bị Lục Huyền từ chối, điều này khiến hắn ta cảm thấy rất tức giận."Được rồi, không đi thì thôi, chúng ta đi mời những người khác.""Người này dù cẩn thận, nhưng cẩn thận quá trớn, bằng vào tác phong làm việc như vậy thì rất khó chiếm được cơ duyên.""Đời này cũng chỉ có thể làm một Linh thực sư phổ thông mặc cho người khác ức hiếp thôi."Lý Thanh quay đầu nhìn đình viện Lục Huyền ở, trong giọng nói đầy khinh thường.Sau khi hai người Lôi Phi rời đi, Lục Huyền lập tức đóng chặt cửa viện.Đối với việc hai người họ mời hắn cùng nhau thăm dò bí cảnh, nội tâm hắn không hề dao động chút nào.Đi vào bí cảnh chẳng qua là tìm kiếm chút cơ duyên hư vô mờ mịt thôi, nhưng những thứ này chỉ cần mình bồi dưỡng linh thực thật tốt, sẽ tự nhiên xuất hiện.Chăm sóc linh thảo chất lượng càng tốt, bảo vật xuất hiện càng có giá trị cao, có thể đi tới cái gọi là bí cảnh Nam Ly, còn không bằng hắn trồng linh thực thu được ban thưởng từ đoàn ánh sáng.Huống chi, đi tới nơi hoang dã, cho dù lộ trình định sẵn, hay là bí cảnh đã được mở mấy trăm năm, cũng không có nghĩa là sẽ bình an vô sự.Yêu thú, tà ma, giết người đoạt bảo, người đồng hành phản bội...!Và hầu hết những tai nạn này đều có thể tránh được, miễn là mình không ra ngoài.Lục Huyền dừng lại trong viện, rất có tư thế "nhất thống vệ linh điền, quan tâm gì xuân hạ thu đông."....Dịch: Tĩnh.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Tu Tiên Bắt Đầu Từ Nạp Thiếp


Mấy ngày qua đi, giọng nói của người hàng xóm Vương Sơn từ cửa sân vọng vào."Lục lão đệ, mở cửa ra nào, gửi hỉ thiếp mời người."Mở cửa viện ra, Lục Huyền chứng kiến hai tay Vương Sơn cầm thiệp cưới đỏ rực, gương mặt ửng hồng, dáng vẻ xuân phong đắc ý."Vương đạo hữu như vậy, có chuyện gì tốt sao?"Lục Huyền tò mò hỏi."Gần đây ta nạp một tiểu thiếp, mấy ngày nữa mời mấy hảo hữu, hàng xóm đến uống chén rượu mừng."Vương Sơn vừa cười vừa nói."Tốt lắm, ta nhất định sẽ qua."Lục Huyền gật đầu khẳng định."Mà sao, Vương đạo hữu đổi tính rồi à, cam lòng từ bỏ những người bạn cũ ở câu lan?""Khụ, về sau khi nhớ đến các nàng vẫn có thể đi trò chuyện ban đêm."Vương Sơn không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt lộ ra một nụ cười ẩn ý."Một bên là món chính dài hạn, một bên là điểm tâm ngắn hạn, cũng không xung đột.

Tiểu thiếp này ta mua được từ chợ đen, chăm sóc nhu cầu cuộc sống hàng ngày của ta, cũng không có khả năng trói buộc ta."Hắn ta vô cùng tự tin nói."Chợ đen?""Đúng vậy, vậy Lục lão đệ có nghe nói không, gần đây ta đi ngang qua chứng kiến có buôn bán nữ tu, hơn nữa bất kể là dung mạo hay là dáng người, tài hoa đều là thượng đẳng.


Không đến một nghìn linh thạch là đã mua được một nữ tu Luyện Khí tầng ba, nếu người có hứng thú thì đi nhìn trộm một chút.

Có người nói những nữ tu này đều trải qua huấn luyện đặc biệt, tu luyện Âm Dương Thuật của Hợp Hoan tông, lúc ân ái có thể giao hòa linh lực, bổ dưỡng lẫn nhau, tu vi tăng nhanh hơn mình tự tu luyện."Vương Sơn kiệt lực đề cử cho Lục Huyền."Ha ha, nếu có cơ hội ta sẽ đi mở mang tầm mắt."Lục Huyền cười ha hả, thuận miệng hùa theo.Chờ sau khi Vương Sơn rời đi, hắn quay trở lại trong viện.Hắn không để ý lắm đến nữ tu trong miệng Vương Sơn, nhưng cái gọi là chợ đen thì hắn có chút hứng thú.Hắn cũng đã nghe nói về chợ đen trong Lâm Dương phường thị, nó nằm ở vị trí bí mật trong trung tâm phường thị, chỉ mở vào những thời điểm nhất định.Bên trong có không ít tu sĩ hắc ám, cùng với bảo vật bọn họ mang theo không thể cho ra ngoài ánh sáng.Lục Huyền đã từng cân nhắc qua, nếu muốn tìm được linh chủng vô danh, điểm đến tốt nhất chính là chợ đen, chỉ là tu vi hắn thấp, thực lực không đủ, kế hoạch này vẫn bị đình trệ."Chờ thêm một, hai nhóm linh thực thành thục, ta có thể đi xem một chút."Trong đám linh thực đang trồng ấy, mặc dù Linh Huỳnh Thảo không có phẩm giai, nhưng thắng ở số lượng nhiều, hơn nữa còn được đổi sang hoàn cảnh có linh khí tốt hơn, cùng với việc bồi dưỡng tỉ mỉ từ lúc bắt đầu đến giờ, Lục Huyền chắc chắn chờ sau khi linh thực thành thục, thực lực của mình sẽ phi tốc tăng lên.Trừ cái đó ra, Xích Vân Tùng đã bước vào giai đoạn kết quả, Kiếm Thảo đang phát triển tốt.

Lục Huyền ôm kỳ vọng rất lớn vào hai cây nhất phẩm, nhị phẩm linh thực này.Sau ba ngày, Lục Huyền cùng người hàng xóm yêu linh tửu, đến tửu lâu Vương Sơn tổ chức tiệc được viết trên hỉ thiếp.Tu sĩ đó họ Ngô, không có việc gì chỉ thích uống rượu, trong khoảng thời gian Lục Huyền dời tới nơi này cũng gặp mấy lần, coi như là quen biết.Vì chỉ là nạp thiếp, cũng không dựa theo quy trình thành thân thông thường.Lục Huyền hỏi Ngô tu sĩ về quà tặng, biến nỗi đau thành thèm ăn, trắng trợn ăn uống trên tiệc rượu, thề phải ăn lại linh thạch đã bỏ ra."Đa tạ các vị đạo đã tới chung vui cùng ta, tại hạ kính chúng đạo hữu một ly."Tiệc rượu đi được nửa, Vương Sơn mặc trường bào đỏ thẫm, trên mặt lộ ra một vẻ phấn khởi.Lục Huyền cũng gặp được tiểu thiếp hắn ta nạp.Dưới khăn che mũ phượng, tôn lên làn da trắng nõn nà, ngoại hình xinh đẹp và dáng người mỹ lệ, dù mặc áo bào rộng thùng thình vẫn có thể thấy được đường cong lồi lõm rõ rệt, dưới khóe mắt trái có một nốt ruồi đen, tăng thêm vài phần quyến rũ."Vương Sơn cưới tiểu thiếp này, vui đến quên cả trời đất, nhưng nhìn dáng vẻ kia của hắn có thể thấy thời gian gần đây nhất định được bồi bổ không ít, tu vi cũng hơi tinh tiến."Đợi Vương Sơn đi rồi, Ngô tu sĩ đặt chén rượu xuống, cảm thán nói.


Lục Huyền nghe thấy vị chua xót từ miệng ông."Tiểu thiếp này được Vương đạo hữu mua được từ chợ đen, không bằng ngài đi qua xem một chút, rồi mua một người vào nhà, một nhánh hoa lê áp hải đường?"Lục Huyền ở bên cạnh trêu chọc."Hắn là đầu mục đội tuần tra (tuần vệ), còn có nhiều linh thạch tới chứ ta không rộng lượng như vậy, nguyện ý bỏ ra mấy trăm, mấy nghìn linh thạch."Ngô tu sĩ u sầu trả lời.Sau khi trải qua đoạn nhạc đệm này, Lục Huyền trở lại cuộc sống yên bình và đơn giản.Mỗi ngày nhìn Hồng Tu Lý bên trong linh tuyền, rồi lấy một nắm linh mễ hoặc dị trùng nuôi nấng chúng nó.

Tiếp theo dùng thuật pháp hệ băng còn chưa thành thạo lắm để tẩm bổ Tịnh Tuyết Liên.


Sau đó cách đoạn thời gian ngắn đi hỏa thiêu Xích Vân Tùng, điện giật Kiếm Thảo.Có lẽ bị Vương Sơn nạp thiếp kích thích, hắn chủ động mạnh mẽ hơn trong việc chia rẽ những Huyết Ngọc Tham muốn tằng tịu với nhau, cam đoan chúng nó sẽ không bắt đầu bước đầu tiên.Còn lại thời gian rảnh, hắn dùng để tu luyện công pháp, tu tập nắm giữ mấy môn thuật pháp, nghiên cứu đan phương Bồi Nguyên Đan mà nhận được trước đó.Thỉnh thoảng đến chợ tán tu đi dạo một vòng, xem liệu có thể tìm được một hoặc hai linh chủng vô danh không, hoặc là trứng linh thú, ấu thú có duyên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Nếu Gặp Phải Tai Nạn


Một ngày này, hắn mới vừa đi ra cửa viện, đụng phải thiếp của Vương Sơn."Chào Lục đạo hữu."Tay nàng ta cầm bao lớn bao nhỏ thịt linh thú và linh dược, hơi nghiêng người hành lễ."Chào tẩu phu nhân, vừa đi chợ mua đồ ăn về hả?"Lục Huyền thuận miệng hỏi.“Ừ, mua một chút linh dược, thịt linh thú tẩm bổ cơ thể cho tướng công tu luyện khổ cực.”Thanh âm Vương thị mềm nhũn, nhẹ giọng đáp, trên mặt hiện lên một tia ửng hồng, ánh mắt đung đưa làm nốt ruồi đen ở khóe mắt cũng chuyển động."Không hổ được huấn luyện chuyên nghiệp, giơ tay nhấc chân đều cực kỳ lẳng lơ.


Ta thấy không phải bồi bổ cho Vương đại ca, mà bồi bổ cho người mới đúng!"Lục Huyền âm thầm “huệ huệ”, thần tình không thay đổi."Vương đại ca làm việc quá sức cả ngày lẫn đêm, đúng là nên tẩm bổ thật tốt."Hai người nói chuyện linh tinh vài câu, sau đó Lục Huyền tìm lý do rời đi.Bước chân Vương thị chậm chạp đi ngang qua Lục Huyền, mang theo làn gió thơm ngấy phả vào trong mũi Lục Huyền."Hắt xì hơi!"Mùi hương nồng nặc đến mức Lục Huyền không nhịn được hắt xì một cái.Trong Bách Thảo Đường.Lục Huyền lang thang khắp chợ nhưng không tìm thấy gì, hắn ngược lại cũng không thất vọng, tận dụng cơ hội đến thăm Hà quản sự."Lục tiểu tử, qua đây à?"Lão giả gầy đang xem sổ sách, liếc nhìn Lục Huyền rồi không để ý tới hắn nữa.Lục Huyền tự tìm một chỗ để ngồi, nhìn vài dược đồng mười ba, mười bốn tuổi trong Bách Thảo Đường đang vội vàng ra ra vào vào.Linh thực được thu thập cần phải trải qua nhiều quy trình, việc dược đồng làm là công đoạn xử lý đơn giản nhất.Nội dung kỹ thuật trong này không nhiều, cho nên Bách Thảo Đường thoải mái xử lý ở trong đại sảnh, cũng không sợ mọi người nhìn."Nào, tới uống chén trà nóng."Không lâu sau, Hà quản sự tạm thời hoàn thành công việc đi tới trước mặt Lục Huyền, đưa cho hắn một chén trà bên trong còn có linh trà nổi lơ lửng.

Uống một ngụm linh trà vào cổ họng, hương thơm sảng khoái thoảng vào miệng mũi Lục Huyền mãi chưa tan vị."Thế nào? Linh thực sinh trưởng vẫn ổn chứ? Nếu không đủ tiêu chuẩn, như vậy người sẽ mất đi rất nhiều quyền lợi!"Lão giả gầy quan tâm hỏi."Ổn lắm, chất lượng tốt hơn nhóm hàng trước."Lục Huyền cười trả lời, hắn biết linh thực trong linh điền không chỉ liên quan đến thu nhập của mình, mà còn đại diện cho mặt mũi Hà quản sự, dù sao cũng là ông giới thiệu mình tiến vào trong Bách Thảo Đường.Nghe được câu trả lời của Lục Huyền, Hà quản sự thoáng yên tâm, hai người tiếp tục nói chuyện phiếm.Đột nhiên, một phụ nhân dẫn theo tiểu hài tử vội vàng xông vào trong Bách Thảo Đường.

Khuôn mặt phụ nhân khóc sướt mướt, đôi mắt sưng húp, chứng tỏ đã khóc rất lâu.


Còn tiểu hài tử thì hoang mang, há miệng mặc cho phụ nhân ôm chặt mình.Phụ nhân hỏi hai câu rồi bước vào bên trong Bách Thảo Đường, Hà quản sự lo lắng gặp chuyện không may, nên cũng theo vào.Một lát sau, mặt mũi ông nặng trĩu quay lại đại sảnh."Có một vị Linh thực sư thiết lập quan hệ hợp tác với nội đường, không cẩn thận gặp tai nạn, người nhà của hắn đến hỏi về chuyện sau này xử lý linh thảo thế nào.""Chuyện gì xảy ra?""Nghe nói là mấy người cùng đi chỗ bí cảnh ngắt linh dược, kết quả vận khí không tốt đụng phải một con nhị phẩm yêu thú đang bị thương, trong bốn người thì có hai người ngã xuống tại chỗ, hai người khác cũng bị thương nặng, tính mạng đang nguy kịch.""Vị Linh thực sư hợp tác với nội đường tên là gì?"Lục Huyền nghe được lời này của Hà quản sự, không khỏi nhớ tới đoạn thời gian trước Lôi Phi mời mình cùng vào bí cảnh."Tên là Lôi Phi, một trong hai người ngã xuống, hả, người biết hắn sao?"Quả nhiên, khi Lục Huyền được Hà quản sự xác nhận, chính là Linh thực sư Lôi Phi đã từng mời mình."Trước đó bọn họ có mời ta cùng vào thăm dò bí cảnh, nhưng ta không yên lòng linh thực trong linh điền, cũng lo gặp nguy hiểm, cho nên không đồng ý."Lục Huyền thở dài."May mắn người không đồng ý, bằng không...!Bỏ mạng trong đó sẽ cộng thêm người."Hà quản sự không nhịn được đáp."Chỉ có thể nói bọn họ không may gặp phảitrận kiếp này, vô số tu sĩ tiến vào trong bí cảnh, vậy mà họ có thể gặp được một con nhị phẩm yêu thú.""Vậy linh thực nhà hắn nên xử lý như thế nào?""Linh thực sư chết đi, người nhà hắn lại không biết chăm sóc nhất phẩm linh thực.


Dựa theo quy định thì hẳn là trong nội đường tiếp nhận, cấy ghép linh thực qua đây, còn cho người nhà họ một ít tiền bồi thường.""Chỉ là linh thực như vậy thành thục, giá cả sẽ giảm đi nhiều, lần này người nhà qua đây là muốn cầu tình, giao những cây linh thực còn lại cho nàng trồng."Hà quản sự cũng không nói kỹ xử lý ra sao, nhưng Lục Huyền nhìn vẻ mặt của ông cũng đoán được bảy, tám phần.Bách Thảo Đường nhất định sẽ lấy quyền lợi làm chủ, ở trước mặt lợi ích thì một chút tình cảm có cũng được, không có cũng chẳng sao.Trong lòng hắn càng thêm quyết tâm không lấy thân mạo hiểm, dù sao nếu đi ra ngoài không về được, linh thực trong viện vô duyên vô cớ dâng không cho người khác sao?Trải qua chuyện này, hắn cũng không còn tâm trạng thưởng thức linh trà, nuốt chửng vào bụng rồi đứng dậy rời đi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: 44: Đạp Vân Linh Miêu


"Một con Đạp Vân Linh Miêu nhỏ như vậy mà đòi bốn mươi linh thạch? Người điên rồi à?""Đạo hữu, đây cũng không phải Đạp Vân Linh Miêu bình thường, ngài nhìn mắt nó xem, đây là dị chủng Đạp Vân Linh Miêu, giá cả chắc chắn không thể giống lúc thường được."Trong khi đi dạo xung quanh, tranh chấp trong gian hàng gần đó hấp dẫn sự chú ý của Lục Huyền.Lục Huyền suy nghĩ, đi tới trước gian hàng, lực chú ý của hắn bị cái lồng sắt trong góc hấp dẫn.Lồng sắt không biết chế tạo từ tài liệu gì, lan can thanh mảnh có hoa văn tinh xảo, tạo cảm giác lạnh lẽo, bốn góc lồng dán phù lục, ngăn không cho vật bên trong thoát ra ngoài.Xuyên qua khe hở lan can, Lục Huyền chứng kiến một con linh miêu còn nhỏ trong lồng.Bộ lông của linh miêu đen nhánh, ngoại trừ bốn bàn chân trắng như tuyến, khi đứng thẳng thì giống như giẫm lên bốn đám mây trắng, có lẽ hai từ "đạp vân" là như thế.Hai cái tai thon dài dựng đứng, trên chóp tai có hai chùm lông nhỏ màu trắng, mọc thẳng tắp như cái ăngten vậy.Đôi con ngươi (nhãn đồng) màu xanh biếc vô cùng bắt mắt, đang lạnh lùng nhìn xung quanh.Khi thấy ánh mắt của Lục Huyền, thì Đạp Vân Linh Miêu đầy vết thương khẽ nhe răng, thân thể hơi nghiêng người về phía trước, rất có dáng vẻ như sắp đọ sức đến nơi."Cứ phải đôi mắt đặc biệt là dị chủng sao? Vậy thì con chồn trên lưng ta có tính là dị chủng không?"Một tu sĩ Luyện Khí đứng trước gian hàng không nhịn được phản bác chủ sạp.Khó trách hắn tức giận, nếu như ấu thú Đạp Vân Linh Miêu này ra giá bình thường, hai mươi linh thạch là có thể dễ dàng đạt được.

Nhưng chủ sạp, bằng vào con Đạp Vân Linh Miêu trước mắt có dị đồng lạ mà công phu sư tử ngoạm, há to miệng muốn bốn mươi linh thạch."Bốn mươi linh thạch, không thể hạ thấp!”Chủ sạp kiên quyết không lung lay, vẫn kiên trì giá gốc."Vậy người giữ lại dị chủng Đạp Vân Linh Miêu này cho mình đi! Đẹp mắt như vậy, tha hồ mà ngắm."Tu sĩ Luyện Khí ném lại một câu, rồi nghênh ngang đi."Không biết hàng."Chủ sạp cười lạnh không thương tiếc."Vị đạo hữu này, xin hỏi có được Đạp Vân Linh Miêu này thế nào, đôi đồng tử của nó là xảy ra chuyện gì?"Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói điềm đạm, chủ sạp nhìn lại thì thấy một thiếu niên tuấn tú trong sáng đang đứng trước lồng sắt, đôi mắt trong veo đang nhìn mình."Đây là ta cùng đồng bạn trải qua bao nhiêu gian nan, mới có được từ chỗ sâu trong bí cảnh.


Đạp Vân Linh Miêu là nhất phẩm linh thú, di chuyển nhanh nhẹn, không gây tiếng động, lực công kích không tệ.

Con ấu thú trước mắt khác với phổ thông Đạp Vân Linh Miêu, sau khi lớn lên thì song đồng có thể mang chút thần dị.

Đạo hữu cảm thấy thế nào?""Ba mươi linh thạch thì sao?"Lục Huyền theo thói quen, chém một mảng lớn."Ha ha."Chủ sạp khoanh tay trước ngực, lười để ý Lục Huyền."Đạo hữu nói nó là dị chủng Đạp Vân Linh Miêu, không biết căn cứ vào đâu, chỉ bằng bích lục nhãn đồng (con ngươi xanh biếc) của nó sao? Phải biết rằng, dị chủng yêu thú vô cùng hiếm thấy, nhất phẩm yêu thú xuất hiện dị chủng càng là trong một vạn không có một.


Bích lục nhãn đồng này cũng có thể là phôi thai trong quá trình thành hình bị cái gì kích thích, hoặc là bị hoàn cảnh linh khí đặc thù ảnh hưởng, đạo hữu quá qua loa khi chắc chắn nó là dị chủng rồi.

Hơn nữa ta nhìn ấu thú Đạp Vân Linh Miêu trong lồng này có trạng thái không tốt lắm, đoán chừng trong quá trình đạo hữu bắt làm nó bị thương khá nặng, lại bị nhốt trong lồng rất lâu, không được chữa trị và phục hồi tốt.


Lấy trạng thái bây giờ của nó, có thể thuận lợi nuôi sống hay không còn khó nói.""Ba mươi sáu viên linh thạch, không thể thấp nữa, người phải biết chúng ta vì bắt được nó đã phải trả giá rất đắt.""Ba mươi hai linh thạch, ta lấy ngay."Lục Huyền biết chủ sạp đã bị lý do mình nói thuyết phục, cộng thêm với việc hắn rất thích bích lục nhãn đồng Đạp Vân Linh Miêu này, cho nên thả lỏng giá cả một chút."Được, để rẻ cho đạo hữu."Chủ sạp khẽ cắn môi, cuối cùng đồng ý.Trong lòng hắn ta cũng biết khả năng nó là dị chủng cực thấp, hơn nữa cứ giữ lại cũng sợ không nuôi sống nổi, có thể kiếm được hơn ấu thú Đạp Vân Linh Miêu phổ thông đã là một kết quả tương đối tốt.Lục Huyền giao ba mươi hai viên cái linh thạch cho chủ sạp, rồi từ trong tay đối phương nhận ấu thú Đạp Vân Linh Miêu có con ngươi xanh biếc kia.Để phòng ngừa ấu thú trốn thoát, chủ sạp còn đưa cho Lục Huyền một sợi dây thừng đen thui, buộc quanh cổ Đạp Vân Linh Miêu.Lục Huyền một tay nắm đầu dây thừng, một tay nhẹ nhàng ôm Đạp Vân Linh Miêu rồi rời khỏi chợ.Trước khi trở về nhà, hắn còn tận tình tới cửa hàng từng mua Hồng Tu Lý.Ấu thú Đạp Vân Linh Miêu vết thương chồng chất, nhất định phải chữa trị, mà cửa hàng này chuyên môn bán linh sủng, nhân tiện còn bán thuốc chữa thương cho linh thú.Hắn mua một lọ thuốc mỡ nhỏ trong cửa hàng, mang Đạp Vân Linh Miêu trở lại trong viện."Ngoan, đừng nhúc nhích, ta sẽ cởi dây trói."Lục Huyền vừa cởi dây thừng màu đen thui, vừa nhẹ nhàng an ủi ấu thú Đạp Vân Linh Miêu."Về sau đây chính là nhà của ngươi, nhớ phải thành thật, đừng tùy tiện đi ra ngoài, nếu không sẽ bị những kẻ xấu xa có mưu đồ bắt đi."Lục Huyền đe dọa Đạp Vân Linh Miêu, đôi mắt xanh biếc của ấu thú trừng tròn xoe, lạnh lùng liếc Lục Huyền một cái, lại quay đầu nhìn xung quanh, quan sát tình hình trong phòng..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom