Cập nhật mới

Dịch Mạt Thế Triệu Hồi Sư Thâm Uyên

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: C20: Chương 20


Thật vất vả mới tìm được cứ điểm, hiện tại cứ như vậy bị huỷ hoại, chuyện này làm cho Trần Phong có chút bực bội, hắn cúi đầu, lần đầu tiên nhìn về thiếu nữ mang đến tai hoạ kia.

Dù nhìn bề ngoài cô đầy bụi bẩn, khóe miệng có vết máu, vẻ mặt cũng cực kỳ mỏi mệt, nhưng đôi mắt vẫn long lanh như cũ giống như một dòng suối nhỏ giữa sa mạc, trong trẻo sáng ngời tràn ngập quật cường cùng tự tin.

Cô giống như một cây hàn mai, đứng lặng trong sơn cốc u tĩnh, điềm tĩnh ưu nhã nở rộ, dù xung quanh xảy chuyện gì đều giống như đang đặt mình giữa làng quê yên tĩnh, khóe mắt đuôi mày đều tràn đầy sự bình tĩnh.

Trần Phong không thể không cảm thán một tiếng, Đấng sáng tạo thật bất công, thiếu nữ trước mắt sớm đã không còn là chức nghiệp giả bình thường, cô có được sở trường riêng, chẳng những có danh hiệu khuôn mẫu anh hùng, ngay cả tâm tính đều cường đại hơn nhiều người bình thường.

Ở trên đời này lúc đa số người còn đang mờ mịt cùng thất thố, thiếu nữ trước mắt đã dũng cảm cùng Địa Hành Long liều mạng, thậm chí còn nắm lấy cơ hội khiến đối phương bị thương nặng, đây là một việc phi thường khó.

Khuôn mẫu anh hùng.

Những người này là trụ cột vững vàng của nhân loại, bọn họ có năng lực cùng thiên phú siêu mạnh, so với chức nghiệp giả khác bọn họ là tồn tại được ông trời chiếu cố.

Người xuất sắc.

Những người này cho dù đi đến nơi nào đều là tiêu điểm, dù là giáo phái, bang hội, thậm chí là quân doanh, tốc độ thăng chức của bọn họ đều rất nhanh, không mất bao nhiêu thời gian sẽ trở thành người đứng đầu.

Vốn dĩ nếu không có chính mình tánh mạng thiếu nữ sẽ kết thúc, dù trốn vào phòng kết cục của cô khẳng định cũng sẽ bị Địa Hành Long xé thành mảnh nhỏ.

Mà hiện tại, bởi vì mình nhúng tay, vận mệnh thiếu nữ đã thay đổi.

Cần xử lý cô như thế nào?


Thiếu nữ có tiềm lực nhất định, nhưng một mũi tên vừa rồi có lẽ đã làm đối phương ghi hận trong lòng, chuyện này có lẽ sẽ rước lấy một ít phiền toái...

Cho nên, biện pháp tốt nhất là...

Trần Phong nheo lại đôi mắt, trong mắt hiện lên một tia sát ý...

.....................

Từ Hồng Trang nhìn Địa Hành Long ngã trên mặt đất, hơi hơi th ở dốc, trong ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu.

Hành hạ đến chết.

Sinh vật mạnh mẽ như vậy lại bị hành hạ đến chết, còn lấy cách chết thê thảm như thế mà Liệt Ma vẫn còn đứng bên cạnh, giống như hóa thạch chờ đợi chỉ thị tiếp theo của Trần Phong.

Từ Hồng Trang ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Trần Phong, cô rất muốn biết, người đàn ông kia làm cách nào có thể ra lệnh cho quái vật kh ủng bố như thế.

Bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt hai người lần đầu tiên va chạm, nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Trần Phong không biết vì sao trong lòng Từ Hồng Trang bỗng nhiên run rẩy một chút, sắc mặt trở nên có chút ửng đỏ.

Từ nhỏ Từ Hồng Trang đã thích múa kiếm lộng đao, bên người căn bản không bạn giới tính nam, cho nên về mặt tình cảm quả thực giống như một tờ giấy trắng, cô cũng từng có ảo tưởng người yêu mình sẽ là cao thủ tuyệt thế, đầy nhiệt huyết giang hồ.

Mà hiện tại......

Trần Phong xuất hiện, không thể nghi ngờ làm lòng cô có chút rung động, đây cũng không phải thích mà là một loại trải nghiệm chưa từng có, dù sao đối phương cũng cứu mình khỏi hiểm cảnh, dũng cảm cùng quái vật chiến đấu kéo mình đang cận kề cái chết trở về.

Từ Hồng Trang giãy giụa đứng lên, cô dừng một chút, mở miệng nói: "Tôi tên Từ Hồng Trang, vừa rồi cảm ơn anh đã cứu..."

Một đoạn tự giới thiệu ngắn gọn khiến sắc mặt Từ Hồng Trang có chút tái nhợt, nhưng cô đã có thể đứng lên, nếu là người bình thường bị vết thương lớn như vậy đã sớm đi đời nhà ma.

Sức sống siêu mạnh.

Sở trường làm người khác hâm mộ.

Giờ phút này Từ Hồng Trang có vẻ có chút nơm nớp lo sợ, nói chuyện cùng một cao thủ có thể khống chế quái vật làm cô có chút khẩn trương.

Trên thực tế, cô sớm đã phát hiện Tinh Linh Hắc Ám đứng ở bên người Trần Phong không phải là nhân loại, từ màu da dị thường cùng lỗ tai là có thể nhìn ra đây tuyệt đối cũng là một dị loại.

Có thể làm hai dị loại cam tâm tình nguyện thần phục, như vậy đã nói lên thực lực Trần Phong vượt xa khả năng hiểu biết của cô, nhìn Trần Phong trầm mặc không nói, cô dừng một chút nói: "Mấy mũi tên cũng là mọi người b ắn ra đi? Quá lợi hại, khoảng cách xa như vậy còn có thể bắn trúng đôi mắt nó, có đều lần đầu tiên lại bắn trật, tôi thiếu chút nữa bị bắn trúng..."

Từ Hồng Trang ý đồ khen ngợi.


Đối với sự nhiệt tình của Từ Hồng Trang, Trần Phong cũng không đáp lời, hắn chỉ là lạnh lùng đứng ở đó.

Thật buồn cười...

Bắn trật?

Lúc đối phương nói ra câu nói kia hiển nhiên không nửa điểm oán hận, thực lực cô không tệ, nhưng đầu óc lại không được thông minh.

Phán đoán của Trần Phong có chút sai lầm, hắn vẫn luôn đứng ở vị trí của mình tự hỏi vấn đề, nhưng tình huống hiện thực là thiếu nữ trước mắt này tuy rằng có năng lực của khuôn mẫu anh hùng, nhưng tâm trí lại chưa từng thay đổi, không có trải qua tẩy lễ hắc ám, nghiễm nhiên cô vẫn mang theo một chút ngây thơ.

Thiếu nữ có chút ngốc, chính xác hơn là đơn thuần.

Cô giống như một đóa anh túc chưa nở, mình hoàn toàn có thể dựa theo phương pháp của bản thân để đào tạo...

Thuần phục.

Một từ ngữ xuất hiện ở trong đầu Trần Phong.

Con cưng của trời.

Loại người này có tiềm lực rất lớn, ở một ý nghĩa nhất định, các cô gánh vác trọng trách quật khởi nhân loại, nếu có thể thu phục một người như vậy trong tương lai tuyệt đối sẽ là một trợ lực lớn.

Cô thật ngây thơ.

Chưa từng trải qua quá tử vong cùng phản bội, thật dễ dàng để lại ấn ký trong đầu cô, một ấn ký làm bạn cả đời.

Yên lặng ngắn ngủi.


Khóe miệng Trần Phong khẽ nở nụ cười, sát ý trong mắt dần dần tiêu tán, chỉ cần nghĩ đến việc có thể thuần phục một người con cưng trời, sẽ làm người khác cảm thấy ngạc nhiên.

Làm bạn cùng sinh vật hắc ám lâu dài.

Trong vô thức Trần Phong cũng bị cảm nhiễm một ít nguy hiểm, tà ác của vực sâu.

Nhưng đây cũng không phải là chuyện xấu, người tốt sống không lâu, những lời này hoàn toàn đúng.

Cảm nhận được chung quanh tẻ ngắt, Từ Hồng Trang khó khăn cười một tiếng, cô không biết mình nói sai câu nào rồi, hoặc là đối phương căn bản không có tâm tư nói chuyện cùng mình.

Đột nhiên Tinh Linh Hắc Ám giơ tay lên, mũi tên lạnh lẽo thẳng tắp chĩa về thân thể Từ Hồng Trang.

"Ý của cô là... Vừa rồi thiếu chút nữa tôi hại chết cô?"

Thanh âm của Trần Phong cũng không lớn, nhưng bên trong lại tràn ngập hàn ý lạnh băng cùng sát khí, vì biểu hiện trung thành, ngón tay Tinh Linh Hắc Ám đong đưa, mũi tên ngắm vào đỉnh đầu Từ Hồng Trang.

"Sao có thể... Đương nhiên là không phải, tôi thật sự rất biết ơn anh vì đã cứu mạng tôi... Sao tôi có thể có loại suy nghĩ này?"

Trần Phong đột nhiên trở mặt, làm cho Từ Hồng Trang có chút kinh ngạc, cô vội mở miệng phản bác, cũng không phải bởi vì bị uy hiếp, mà là cô không thích bị người khác hiểu lầm, làm người được cứu cô tràn ngập cảm kích đối với Trần Phong.

Không sai biệt lắm.

Nhìn cực lực Từ Hồng Trang cãi cọ, Trần Phong lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không, dù cô nghĩ như vậy cũng không có quan hệ, bởi vì mũi tên vừa rồi thật sự là muốn giết cô..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: C21: Chương 21


Yên tĩnh.

Từ Hồng Trang lập tức sững sờ ở nơi đó, đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn Trần Phong không biết nên nói chuyện như thế nào cùng đối phương.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Từ Hồng Trang, Trần Phong trầm mặc một chút, tiếp theo vẫy vẫy tay phải, một xúc tu xuất hiện từ hư không quấn quanh hông Từ Hồng Trang đưa cô lên cao, đến trước mặt Trần Phong.

Từ Hồng Trang lần đầu tiên bay lên, quá bất ngờ làm cô có chút choáng váng.

Tinh Linh Hắc Ám không biết thu hồi cung tiễn từ khi nào, cô ta có chút hứng thú nhìn Từ Hồng Trang, từ cổ đến dưới thân không để sót một tấc da thịt nào.

Không biết là cố ý hay là vô tình Tinh Linh Hắc Ám cố tình dừng lại khá lâu trước ngực Từ Hồng Trang, cô ta khẽ li3m môi thậm chí đem ngón trỏ đặt trên môi.

Cô ta ngửi được hơi thở thuần khiết.

Tinh Linh Hắc Ám căm ghét sự thuần khiết, giống như căm ghét Tinh Linh rừng rậm, trong vực sâu nơi các cô rơi sinh hoạt sẽ tổ chức một số hoạt động hiến tế, tế phẩm các cô thích nhất đó là thú một sừng đại biểu cho ánh sáng.

Tình d*c.

Nếu đem Từ Hồng Trang giao cho Tinh Linh Hắc Ám, chỉ cần vài giờ cô sẽ được thể nghiệm cái gọi là tuyệt vọng.

Ngón tay cùng cung tiễn, thậm chí là một ít vật phẩm khác, Tinh Linh Hắc Ám giỏi về vận dụng công cụ, mang lại ác mộng cho những người đơn thuần.

Từ Hồng Trang cảm thấy có chút không thích hợp, cảm nhận được ánh mắt Tinh Linh Hắc Ám, lông tơ trên người cô đều phải dựng thẳng lên, cô nghĩ nghĩ, mở miệng nói: "Tôi nghĩ có hiểu lầm, tôi cũng không có..."


"Cô không có nghĩ sai."

Trần Phong đánh gãy lời giải thích của Từ Hồng Trang, hắn nói: "Bên ngoài rất nguy hiểm, tôi đã phải trả giá rất nhiều mới tìm được một chỗ ẩn thân như vậy, nhưng bởi vì cô, mọi nỗ lực tan thành mây khói... Dưới tình huống vừa rồi biện pháp tốt nhất chính là giết cô, chỉ cần cô chết, uy hiếp cũng kết thúc."

"Thật sự có chút tiếc nuối..."

Trần Phong cố tình tạm dừng một chút: "Cô thế nhưng lại có thể chặn được mũi tên kia, con bò sát đó tuy rằng đã chết, nhưng lại tạo nên động tĩnh quá lớn, thật đáng tiếc, nơi này đã không thể ở..."

Rét lạnh.

Lời nói của Trần Phong như một hầm băng, dập tắt ngọn lửa hảo cảm trong lòng Từ Hồng Trang.

Từ Hồng Trang không thể hiểu nổi, đây đáng lẽ phải là một đoạn giai thoại anh hùng cứu mỹ nhân? Vì sao đối phương căn bản không giống như trong tưởng tượng của mình, ở thế giới hỗn loạn này nhân loại hẳn là nên trợ giúp nhân loại, vì cái gì hắn lại tàn nhẫn như vậy, chỉ là uy hiếp đến an toàn của hắn, hắn phải giết chính mình?

Nhưng...

Từ Hồng Trang vẫn muốn cảm ơn đối phương thành thật như vậy, chưa từng có hoa ngôn xảo ngữ*, vừa mở miệng đã dùng lời nói tàn nhẫn nhất đâm thủng trái tim cô.

(*: Kiểu dùng lời nói ngọt để che giấu sự thật)

Muốn cô phải mở miệng như thế nào?

Dù đối phương nghĩ như thế nào, thì hắn cũng cứu chính mình, tâm tình Từ Hồng Trang cực kỳ phức tạp, một mặt cô muốn cảm ơn Trần Phong đã tương trợ, một mặt khác cô không thể nào tiếp thu được hình tượng ngoan độc của Trần Phong.


Từ bộ dáng phán đoán, diện mạo hắn thật nhu hòa, áo sơ-mi màu trắng, quần tây, giơ tay nhấc chân đều tản ra hơi thở sạch sẽ, nhưng mà... Tâm địa hắn quá độc ác, quá đen tối; đối với điểm này một người chính nghĩa như Từ Hồng Trang căn bản không thể tiếp thu.

Trong lúc Từ Hồng Trang rối rắm, Trần Phong cũng nheo lại đôi mắt, cẩn thận đánh giá đối phương, hắn nhạy bén bắt giữ tâm lý hoạt động của đối phương, đơn thuần, sáng tỏ, thật hiển nhiên, đây là một thiếu nữ không có tâm cơ, cô đem mọi suy nghĩ đều viết ở trên mặt.

Vậy rất tốt...

Khống chế Liệt Ma, so với khống chế Tinh Linh Hắc Ám càng thêm dễ dàng, ví dụ bên người nói cho Trần Phong biết một đạo lý đơn giản, mấy đứa ngốc... Càng dễ dàng khống chế.

Ngốc tử từ hình dung rất rộng.

Trần Phong đa số dùng từ hình dung này cho một số người.

Kẻ Phán Xét.

Dũng cảm, không sợ, hy sinh, phụng hiến (cống hiến), hơn nữa quá mức cổ hủ.

Kẻ Phán Xét là một tổ chức, giáo lý bọn họ thờ phụng là nhân tính bổn thiện*, nơi nào có khó khăn nơi đó có bóng dáng bọn họ, vô tư, không sợ hãi, bọn họ đem cả đời đều cống hiến vì một số người thường, bọn họ không tiếc thâm nhập tổ côn trùng huyệt, thi triều.

(*: con người vốn lương thiện)

Đây là hành vi phi thường vĩ đại, vì kéo dài sự tồn tại của nhân loại, bọn họ thề muốn quét sạch hết mọi hắc ám cùng dơ bẩn, sâu cùng với người xấu là mục tiêu của bọn họ. (bọn họ có tiêu chuẩn tốt xấu thuộc phán đoán của chính mình.)


Từ Hồng Trang làm Trần Phong liên tưởng đến Kẻ Phán Xét.

Yêu hận rõ ràng.

Đối với người cần trợ giúp hoặc là người từng trợ giúp bọn họ, bọn họ sẽ trả giá hết thảy, mà đối với những kẻ tà ác dị đoan, bọn họ sẽ giơ lên dao mổ không chút do dự.

Giống như Từ Hồng Trang, trước đây hiên ngang oanh liệt chiến đấu với Địa Hành Long hiện tại lại rối rắm, đây quả thực giống như là nước với lửa, căn bản vô pháp coi là cùng một người.

Mỗi một Kẻ Phán Xét đều có cuộc sống giang khổ như tu hành, bọn họ làm lơ tình yêu cùng sinh hoạt hàng ngày, sớm đã đem mọi thứ hiến dâng cho chính nghĩa, cũng bởi vì như thế trong giáo hội này rất ít người bị ăn mòn, dù tính là yêu diễm như mị ma đều không thể lay động tâm trí Kẻ Phán Xét.

Thiếu nữ này có tiềm năng trở thành Kẻ Phán Xét?

Nghĩ đến đây, Trần Phong thu hồi suy nghĩ, hắn cười như không cười nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mắt: "Tốt lắm, tôi nghĩ giữa chúng ta nên nói chuyện, trong thời gian ngắn tôi muốn rời khỏi nơi này, cho nên, tôi cho cô một cơ hội để lại di ngôn..."

"Tôi... Chúng ta... Cái gì? Anh còn muốn giết tôi?"

Từ Hồng Trang còn muốn giải thích nhưng phát hiện ý đồ của đối phương, đôi mắt tức khắc trừng lớn.

"Tôi là một người cẩn thận, vừa rồi năng lực của tôi làm cô chịu một ít kinh hãi, tôi rất khó xác nhận cô có ghi hận trong lòng hay không, cho nên để đảm bảo cô không trả thù, vẫn nên đem cô giết là cách tốt nhất!"

"Vì sao? Đây chỉ là một sự hiểu lầm? Tôi căn bản không có ý oán trách anh, hơn nữa... Tôi còn cực kỳ biết ơn anh... Tôi chưa từng có ý nghĩ sẽ tìm anh trả thù..."

Từ Hồng Trang vội vàng giải thích, nhưng Trần Phong chỉ im lặng, cùng lúc đó Tinh Linh Hắc Ám một lần nữa giơ cung tiễn trong tay lên, lúc này Từ Hồng Trang cảm nhận rõ ràng sát khí từ đối phương, giống như rơi vào vũng bùn không có cơ hội vùng vẫy, cô hiểu rõ đối phương không nói đùa.

Không!


Cô vẫn chưa thể chết được!

Từ Hồng Trang nắm chặt nắm tay, cô cũng không sợ hãi tử vong, nhưng đại thù chưa báo, cô từng thề phải giết sạch những quái vật này làm tế phẩm cho người nhà trên trời, cô sao có thể... Sao có thể chết ở loại địa phương này?

"Không, cầu anh nghe tôi giải thích, tôi còn chưa thể chết được, trận tai họa này đã mang đi hết người nhà của tôi, tôi thề phải khiến cho lũ quái vật này nợ máu trả bằng máu, tôi không thể chết ở chỗ này được, ít nhất hiện tại không được!"

Từ Hồng Trang ngẩng cao đầu, dùng thanh âm khàn khàn khẩn cầu Trần Phong.

Mà đối mặt lời thỉnh cầu của Từ Hồng Trang, Trần Phong chỉ nhẹ lắc đầu: "Chuyện này có liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ muốn đảm bảo an toàn của chính mình thôi, loại hứa hẹn bằng miệng này cô không cảm thấy quá mức đơn giản sao?"

"Như vậy... Anh muốn như thế nào mới có thể thả tôi? Tôi có thể dùng người thân đã chết để thề, dù có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ không gây thương tổn anh..."

"Cô cho rằng, tôi giống loại người sẽ tin tưởng cái gọi là lời thề sao?"

Từ Hồng Trang ngây ra một lúc, đúng vậy, một người ích kỷ cùng đa nghi như vậy, sao có thể tin tưởng lời thề của mình.

Chẳng lẽ... Mình thật sự phải chết sao?

"Đương nhiên, nếu cô có thể đồng ý một điều kiện của tôi, tôi có lẽ sẽ suy xét buông tha cô."

"Thật sự?"

Từ Hồng Trang như bắt được một cây cỏ cứu mạng, cô không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng gật đầu: "Anh nói đi, dù là chuyện gì tôi đều sẽ tận lực đi hoàn thành!"

Hắn cần chính là những lời này.

Nghe đến đó, Trần Phong cười cười, hắn tiến về phía trước một bước, đến gần bên tai Từ Hồng Trang: "Chuyện gì đều có thể đúng chứ? Vậy trở thành nô lệ của tôi đi, bây giờ, mời gọi tôi là... Ông chủ!"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom