Cập nhật mới

Dịch Mãnh Long Thiên Y

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Đã thấy đưowjc hi vọng ở đây.


Trong lòng Lý Cảnh Thiên cảm thấy rất khó chịu.

Lại là Hạ Hầu Thanh!

Sao đi đâu anh cũng gặp cô gái đáng ghét này vậy?

Thượng Quan Nhược Hoa cười duyên dáng nói: “Thanh Thanh, là tớ dẫn anh ấy về, tạm thời anh ấy cũng sẽ ở lại nhà tớ. Tớ biết biết trước đây hai người có chút hiểu lầm, nhưng vì nể mặt tớ, Thanh Thanh, sau này cậu không được nói anh Cảnh Thiên như vậy. nữa nhé”

Hạ Hầu Thanh có chút buồn bực!

“Rốt cuộc cậu theo phe ai? Rõ ràng anh ta là người."

“Được rồi! Thanh Thanh, bây giờ anh Cảnh Thiên là khách của tớ, chuyên môn trị liệu cho tớ. Nếu cậu còn tiếp tục như vậy thì tớ sẽ tức giận”

Nhìn thấy vẻ mặt kiên trì của Thượng Quan Nhược Hoa, Hạ Hầu Thanh bất lực.

“Được rồi, tớ sẽ cố gắng kiềm chế”

Tuy nói như vậy nhưng ánh mắt của cô ấy vẫn vô tình nhìn về phía Lý Cảnh Thiên - người đang nhìn quanh biệt thự với ánh mắt sáng ngời!

Trong lòng Hạ Hầu Thanh khinh thường trợn mắt

Hừ! Đúng là một kẻ nhà quê chưa bao giờ nhìn thấy thế giới!

Lý Cảnh Thiên quả thực bị chấn động nhưng không phải vì sự xa hoa của căn biệt thự này.

Mà bởi vì vừa mới bước vào trung tâm khu biệt thự, anh liền cảm nhận được linh lực cường đại!

Biệt thự của Thượng Quan gia có rất nhiều linh. khít

Anh có thể cảm nhận được rằng càng đến trung tâm khu biệt thự thì linh khí càng mãnh liệt!

Đây là một nơi tuyệt vời để tu luyện!

Quả Nhi cũng cảm nhận được sự biến hoá của linh khí, kinh ngạc nhìn về phía Lý Cảnh Thiên!

Chân nguyên ban đầu đã áp chế rất nhiều công pháp, nếu không phá vỡ, anh sẽ không thể trở thành Lý Cảnh Thiên chân chính.

Những năm gần đây, anh đã cố gắng hấp thu linh lực và tu luyện để hoá giải sự áp chế chân nguyên của ý thức thứ nhất, nhưng vì linh lực mỏng manh nên anh chưa bao giờ thành công.

Cuối cùng! Đã có thể thấy được hy vọng ở đây!

Quả Nhi hưng phấn quan sát từng ngóc ngách trong biệt thự, buột miệng nói: “Sư huynh, nếu chúng ta có thể ở luôn ở đây thì tốt quá!”

Hai mắt của Lý Cảnh Thiên cũng xoay chuyển: " Anh cũng đang nghĩ như vậy!"

Nhưng trong mắt Hạ Hầu Thanh, họ chính là hai tên quê mùa đang mơ mộng viển vông!

“Mấy người còn muốn ở trong nhà Nhược Hoa sao?!" ô ấy không hề che giấu sự chán ghét trong mắt:

“Tôi cảnh cáo mấy người, mặc dù Nhược Hoa đưa mấy người về, nhưng chuyện này không đồng nghĩa với việc mấy người có thể một bước lên mãi

Lý Cảnh Thiên lười nói nhảm với Hạ Hầu Thanh, không thèm để ý tới cô ấy.

“Chúng tôi sống ở đâu?”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Một đêm yên lặng.


Tầng ba vốn là chỗ dành cho khách, quanh năm không có người ở, hiện tại cô sống một mình, không phải quá yên tĩnh sao?

Phòng lớn?

Đó là vì phòng của khách nên không căn trang trí nhiều, chỉ có nội thất cơ bản và không có gì khác!

Thượng Quan Nhược Hoa này nhìn ngây thơ hiền

lành vậy mà bắt đầu âm thầm làm khó dễ cô!

Cô có chút không vui, vẻ mặt nhỏ nhắn đáng thương nhìn Lý Cảnh Thiên.

Sư huynh... Cứu em...

Lý Cảnh Thiên âm thầm thở dài.

Quả Nhi đã sống với anh từ khi còn nhỏ và chưa bao giờ tách ra. Nhưng bây giờ đang ở bên ngoài, trước. mặt người ngoài, vẫn phải chú ý đến thanh danh của Quả Nhi.

Vi vậy anh chỉ nhẹ nhàng xoa đầu Quả Nhi mà nói: “Khách theo ý chủ.”

Rồi anh trao cho cô một cái nhìn đầy ẩn ý.

Quả Nhi hiểu ra, đôi mắt vốn mờ mịt của cô lại sáng lên!

Một đêm yên lặng.

Sáng sớm hôm sau, Thượng Quan Nhược Hoa mặc đồ ngủ đến gõ cửa phòng Lý Cảnh Thiên.

“Anh Cảnh Thiên, anh dậy chưa? Em đã nhờ dì chuẩn bị bữa sáng rồi, chúng ta cùng nhau xuống lầu nhé!"

Nhưng cô gõ cửa một lúc lâu vẫn không thấy người trong phòng trả lời.

Chẳng lẽ còn chưa tỉnh ngủ?

“Nhược Hoa, sao hôm nay cậu dậy sớm thế?”

Hạ Hầu Thanh vừa mới tập thể dục buối sáng xong, vẫn đang mặc bộ đồ thể thao sạch sẽ, khóa kéo. trên áo hơi hé mở, lộ ra chiếc cố trắng nõn thon thả, mồ hôi còn chưa kịp tiêu tan khiến xương quai xanh càng thêm gợi cảm.

“Tớ.." Thượng Quan Nhược Hoa hơi cúi đầu, suy. nghĩ hồi lâu: "Phải tranh thủ chữa trị càng sớm càng tốt Không phải là do tớ sốt ruột sao!"

Nói xong, cô chột dạ liếc mắt ngang dọc vài lần.

Cô không thể nói là bởi vì Lý Cảnh Thiên đến khiến cô hưng phấn đến mức thức cả đêm chỉ chờ trời sáng!

Chuyện này cũng quá thật mất mặt

“Ồ” Hạ Hầu Thanh thản nhiên đáp: “Sao vậy? Tên nhà quê đó còn chưa dậy à?”

Lời còn chưa dứt, cô ấy đã cảm nhận được ánh mắt cảnh cáo của Thượng Quan Nhược Hoa.

Được lắm. Trong lòng Hạ Hầu Thanh cảm thấy bất đắc dĩ.

" Đây là lần đầu tiên Lý Cảnh Thiên nhìn thấy biệt thự, cũng là lần đầu tiên ở trong căn phòng tốt như. vậy, chắc chẩn chưa hưởng thụ đủ, sẽ không dậy sớm như vậy, cậu đừng lãng phí thời gian nữa”

Thượng Quan Nhược Hoa suy nghĩ một chút, phát hiện mặc dù lời nói của Thanh Thanh không dễ nghe nhưng cũng có đạo lý.

“Tớ vội vàng quá, để anh ấy ngủ thêm chút nữa đi !"

“Cô đang tìm chúng tôi à?" Giọng Lý Cảnh Thiên từ trên lầu truyền xuống.

Lý Cảnh Thiên đi xuống dưới với Quả Nhi!

“Sao anh lại từ tăng ba đi xuống?” Trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa buồn bực: “Chẳng lẽ... đêm qua, hai người cùng nhau... cùng nhau...”

Hai chữ “ngủ chung” ở trên đầu lưỡi nhưng lại nghẹn lại trong cổ họng, dù thế nào đi nữa cô cũng không thể nói ra được.

Vẻ mặt Quả Nhi có mấy phần đắc ý.

Tuy răng Thượng Quan Nhược Hoa có chút khó chịu nhưng vẫn khá thông minh.

Đương nhiên đêm qua sư huynh ngủ với cô rồi!

Tuy rằng cô vẫn chưa thể trở thành người phụ nữ của sư huynh, nhưng có thể ôm anh, ngủ cùng anh, cô: đã rất vui vẻ rồi.

Đáng tiếc sư huynh nói rằng chuyện này tạm thời không thể nói cho người khác biết, nếu không sẽ ảnh hưởng xấu đến thanh danh của cô.

Cô không quan tâm đ ến thanh danh của mình, nhưng nếu sư huynh bảo cô giữ bí mật thì cô sẽ làm theo.

“Này! Cô đang nghĩ cái gì vậy?” Quả Nhi trợn mắt nhìn Thượng Quan Nhược Hoa: “Tôi và sư huynh dậy. từ lâu rồi, cũng đã tập thể dục buổi sáng xong!”

Thượng Quan Nhược Hoa bồng nhiên thức tỉnh!

Hóa ra là anh đi luyện tập!

Cô lập tức nhìn Lý Cảnh Thiên với vẻ hối lỗi.

"Xin lỗi, em nói sai rồi...”

Lý Cảnh Thiên hoàn toàn không đáp lại lời của cô.

“Bữa sáng có gì vậy?”

Thượng Quan Nhược Hoa lập tức dẫn họ xuống lầu: “Dì đã chuẩn bị xong, đi theo em..."

Nhưng khi đến phòng khách tăng một, họ lại nhìn thấy một người đàn ông lạ.

Hạ Hầu Thanh mỉm cười đi tới: “Nhược Hoa, để tớ giới thiệu với cậu. Đây là Ried, người mà tớ đã gặp khi đi du học, anh ấy mới về nước vài ngày trước, tuy còn rẻ nhưng anh ấy là chuyên gia trong lĩnh vực nghiên cứu về kinh mạch!”

Nói xong, cô ấy hất cãm nhìn Lý Cảnh Thiên.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Cô không thế từ chối người này.


Thượng Quan Nhược Hoa có chút bất mãn nhìn Hạ Hầu Thanh, hiển nhiên không đồng ý với việc tự quyết định của cô ấy.

Nhưng dù sao người cũng đã được mời đến, chưa kể, vì nghiệp vụ của gia đình nên cô cũng đã nghe nói đến người tên Ried này.

Trẻ tuổi và đầy hứa hẹn, đẹp trai và giàu có, mặc. dù Ried học ở nước ngoài nhưng anh ta học y học cổ truyền Trung Quốc và trọng tâm chính là kinh mạch. Trong môi trường học thuật khắt khe như vậy, anh ta đã trở thành chuyên gia khi còn trẻ và là người đứng đầu thế hệ trẻ trong lĩnh vực y học.

Thượng Quan gia nẫm toàn bộ ngành dược phẩm và luôn có thái độ hoan nghênh nhân tài.

Cô không thế từ chối người này.

“Thì ra là anh Ried, tôi đã nghe danh đã lâu."

Thượng Quan Nhược Hoa cười rất trang trọng, không vì là người Hạ Hầu Thanh giới thiệu nên quá thân mật nhưng cũng không quá xa cách.

Ried ngay lập tức nở nụ cười rất lịch sự.

“Cô Thượng Quan, cô quá khen rồi, đã nghe danh  cô từ lâu, hôm nay gặp mặt, quả thực cô còn đẹp hơn sao trên trời!" Nói xong, anh ta nắm lấy tay Thượng Quan Nhược Hoa, làm ra vẻ muốn hôn nó.

Trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa sốt ruột!

Cô không muốn có bất kỳ quan hệ nào với những. người đàn ông khác trước mặt anh Hạ Thiên. Cô lập tức rụt tay lại, không quan tâm đ ến lễ phép.

"Xin lỗi, tôi... không quen với việc này”

Hạ Hầu Thanh cũng không ngờ rằng Ried sẽ hôn tay, gấp gáp giải quyết ổn thỏa mọi chuyện: "Vì bệnh của mình nên Nhược Hoa chưa bao giờ quen tiếp xúc. gần gũi với người khác, ngay cả tôi cũng không thể, làm được”

Ried hơi cau mày, trong lòng cảm thấy rất khó chịu nhưng vẫn bình tĩnh nói: “Không sao, đợi đến khi tôi chữa khỏi bệnh cho cô Thượng Quan, cô tặng tôi một món quà thay thế là được”

Thượng Quan Nhược Hoa không trả lời mà chỉ hỏi: “Không biết anh Ried dự định trị liệu cho tôi như. thế nào?”

“Tôi đã nghiên cứu bệnh của cô Thượng Quan, sở dĩ cô không phát triển là do kinh mạch bị tắc nghẽn, thuật ngữ chuyên môn là 'ngưng phát triển, chỉ cần châm cứu để khai thông kinh mạch là có thể khỏi bệnh hoàn toàn”

Vẻ mặt Thượng Quan Nhược Hoa không thay đổi, bình tĩnh nói: "Việc này tôi đã biết rồi, hôm qua vị tiên sinh này đã châm cứu cho tôi”

Ried cười lắc đau, trong mắt có chút khinh thường nhìn Lý Cảnh Thiên.

“Không, không, không! Cái gọi là châm cứu không chỉ cần hiểu biết về các huyệt đạo mà còn phải hiểu rõ tình hình tổng thể của lồ ng ngực. Trước khi châm kim, phải nhìn vào kinh mạch toàn thân. Đây là một kiến thức uyên thâm, không phải là thứ linh tỉnh gì đó mà. có thể học bằng cách chỉ đọc một vài cuốn sách.”

Hạ Hầu Thanh đã kể cho anh ta nghe về tất cả quá trình điều trị ngày hôm qua.

Chẳng qua chỉ là sự che đậy của một tên lang. băm mà thôi!

Với thủ thuật nhỏ này mà muốn so đo với anh ta sao?

Quả Nhi nghe vậy liền tức tức giận, định tranh cãi với anh ta thì bị Lý Cảnh Thiên ngăn lại, đi đến bàn ăn dùng bữa. 

Thấy Lý Cảnh Thiên rời đi, Ried càng thêm đắc ý!

“Chuyện này..” Thượng Quan Nhược Hoa do dự.

Không phải cô không tin Lý Cảnh Thiên, nhưng Ried tự tin như vậy, nếu cô mù quáng từ chối, chuyện này bị truyền ra ngoài thì sẽ không tốt cho danh tiếng của Thượng Quan gia.

Ngoài ra, Hạ Hầu Thanh còn luôn bên cạnh khuyên nhủ nên cô cũng không nên phụ lòng bạn thân.

“Được rồi! Anh chuẩn bị đi. Tôi sẽ quay lại ngay”

Ried nở một nụ cười chiến thẳng.

“Được rồi, cô Thượng Quan, tôi ở trong phòng đợi



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Tôi không thể


Anh Cảnh Thiên! Người ta bắt nạt anh, sao anh vẫn bình tĩnh như vậy hả?!

Cô không khỏi cảm thấy đau lòng.

Sự hâm mộ và ngại ngùng của cô, sự ghê tởm và chế giễu của Thanh Thanh, sự khiêu khích và kinh thường của Ried... Anh dường như không thể cảm nhận được tất cả.

Nói một cách nhẹ nhàng thì anh có tâm hồn trong sáng và không có nhiều ý đồ xấu.

Nói một cách khó nghe thì là một sự bướng binh.

Thôi bỏ đi, từ nay về sau chỉ căn cô ở đây, anh sẽ không bị người khác bắt nạt nữa!

Lý Cảnh Thiên không biết mình chỉ gọi một đ ĩa bánh bao mà Thượng Quan Nhược Hoa đã nghĩ tới nhiều như vậy.

Anh chỉ đơn gián nghĩ món bánh này ngon... Trên lầu, trong phòng.

“Cô Thượng Quan, mời cô đưa tay ra, tôi sẽ bắt đầu”

Tay?

Thượng Quan Nhược Hoa hơi nghỉ hoặc một chút nhưng vẫn làm theo lời anh ta nói.

Ried rất nhanh nhẹn, chỉ trong thời gian ngắn, bảy. cây kim bạc đã đâm xuống tay cô.

“A... Đau quá..” Toàn thân Thượng Quan Nhược Hoa lập tức ướt đẫm mồ hôi!

Ried không khỏi căng thẳng:

“Cố nhịn! Nếu chịu đựng được nỗi đau này thì sẽ khỏi bệnh!”

Nhưng nỗi đau càng ngày càng mãnh liệt hơn!

Khuôn mặt Thượng Quan Nhược Hoa tái nhợt, hai tay bắt đầu không thể khống chế được cơn co giật!

Những hạt mồ hôi lớn từ trên trán lăn xuống, bụng đau cồn cào, toàn thân như bị kiến găm nhấm, từng khớp xương đều đau nhức dữ dội!

“A..."

Cuối cùng cô không kiềm chế được nữa mà hét lên rồi ngã xuống đất, toàn thân không ngừng co giật!

“Nhược Hoa! Cậu bị sao vậy?! Nhược Hoa! Tỉnh đậy đi” Hạ Hầu Thanh sợ hãi nhưng lại nhìn thấy Ried đứng chết lặng ở đó, chân tay luống cuống.

“Ried, sao anh còn đứng đớ? Mau cứu cô ấy đi" 

“Hả? Tôi... Tôi không thể..” Trong mắt Ried đầy vẻ bối rối, hoàn toàn mất đi sự tự tin và bình tĩnh vừa rồi.

Anh ta lập tức ngồi xổm xuống, rút bảy cây kim ra, xoa bóp kinh mạch trong lòng bàn tay, nhéo vào nhân trung của cô, nhưng không có tác dụng gì cả.

“Sao chuyện này có thể xảy ra... Sao có thể... Không thể được...”

Lúc này anh ta hoàn toàn hoảng sợ!

Anh ta cũng chỉ vô tình nghe thấy có hai người đang trò chuyện trong hành lang của một cuộc họp.

Nói rằng trên thực tế, kinh mạch của cơ thể con người chủ yếu đều năm ở cánh tay, chỉ căn châm bảy chiếc kim liền có thể khơi thông toàn thân kinh mạch.

Lần này anh ta đến Thượng Quan gia là ôm tâm. lý may mắn.

Tuy răng phương pháp này là anh ta nghe đồn, nhưng nếu thành công thì anh ta liền có thể trèo vào Thượng Quan gia!

Dựa vào ngoại hình của anh ta, nói không chừng có có thể được Thượng Quan Nhược Hoa ưu ái.

Đó mới là cách thực sự có thể nổi bật trong lĩnh vực y học!

Nhưng anh ta không ngờ rắng phương pháp này. lại có thể dẫn tới họa sát thân!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Anh đang chạm vào cô phải không?


Cánh tay mảnh khánh và trắng nõn ban đầu giờ đây đầy vết bầm tím và đen sạm.

Anh đã biết chuyện gì vừa xảy ra rồi.

Ngay sau đó, anh xoay người lấy kim châm rat Một kim cho đỉnh đầu, một kim cho tim và một kim cho vai

"Tiếp theo, anh dùng lòng bàn tay vỗ nhẹ vào bả vai, bắt đầu truyền nội lực vào bên trong.

Rất nhiều máu đen chảy ra từ nơi kim vừa đâm vào!

Tuy rằng máu đen chảy ra không nhiều nhưng xuất hiện trên cánh tay trắng nõn lại khiến người khác không khỏi giật mình!

Chẳng bao lâu, sắc mặt của Thượng Quan Nhược. Hoa chuyển biến tốt và cơ thể ngừng co giật.

Chưa đầy ba phút sau, cô từ từ mở mắt ra “Anh Cảnh Thiên... Em... Em còn sống sao?”

Lý Cảnh Thiên cười: “Đương nhiên! Nếu Diêm Vương dám bắt cô thì tôi sẽ đánh đến mức mẹ hẳn cũng không nhận ra!"

Ha ha!

Hạ Hầu Thanh nín khóc mà bật cười, trong lòng lại có đánh giá mới về Lý Cảnh Thiên.

Anh có tài chữa bệnh, có thể cứu người và cũng rất hài hước.

Điều này... hơi khác so với anh của trước đó!

Nhưng bây giờ cô ấy cảm thấy càng may mắn hơn chính là Nhược Hoa được cứu!

Nếu Nhược Hoa thật sự xảy ra chuyện gì thì

Thượng Quan gia rất có thể sẽ không để cô ấy và nhà Hạ Hầu chết yên ổn!

Đến lúc đó, bất kể ai thẳng ai thua thì đều nhất định là một trận đủ để gây nên rung chuyển đại loạn!

Tất cả là lỗi của cô ấy! Do cô ấy tin vào cái tên Ried lừa bịp này!

“Người đâu! Trói anh ta lại, đưa về nhà Hạ Hầu giao cho cho cha tôi!"

Vẻ mặt của Ried đột nhiên thay đổi!

“Không... Không không không! Nghe tôi nói, tôi thực sự không cố ý... Đây là một tai nạn... một tai nạn ngoài ý muốn thôi!”

Nhưng không còn ai nghe lời anh ta nữa.

“Tôi xin lỗi” Hạ Hầu Thanh hiếm có cúi đầu trước mặt Lý Cảnh Thiên: "Là do tôi cả tin”

“Ừ” Lý Cảnh Thiên nhàn nhạt trả lời.

Hạ Hầu Thanh ngạc nhiên ngẩng đầu lên

Ừ?

Đây là loại phản ứng gì thế?

Cô ấy, một cô gái trẻ, đã hạ mình xin lỗi anh, còn thái độ của anh là thế này?

“Nhược Hoa, hiện tại cậu cảm thấy thế nào? Vừa rồi cậu đổ mồ hôi, để tớ đưa cậu đi tắm!”

Lý Cảnh Thiên ngăn hai người lại

“Không thể tắm được”

"Hả?” Hạ Hầu Thanh nẵm lấy tay Thượng Quan Nhược Hoa, đứng ở đó sửng sốt: “Tại sao?”

Khi Hạ Hầu Thanh tìm Ried đến, trong lòng Quả Nhĩ đã mắng cô ấy hàng trăm lần! Bây giờ cuối cùng đã có cơ hội!

“Sau khi châm cứu xong, trong vòng hai mươi tư giờ không được tắm. Hơn nữa bây giờ trên người cô ấy có tổn thương, càng không thể dính nước! Đây là lẽ thường tình! Cô cũng không biết à? Còn là đại tiểu thư. cơ đấy, thế mà không không hiểu biết băng một con nhóc như tôi!"

Hả

Thượng Quan Nhược Hoa nhớ rằng dường như trong ngành có một câu nói như vậy.

Nhưng vì cô vừa trải qua một trận bệnh gần như phải mất mạng, cơ thể cô thật sự dính dính khó chị

Lý Cảnh Thiên thấy vậy, anh thì thăm điều gì đó với Quả Nhị, cô liền lập tức chạy ra ngoài.

Một lúc sau, cô quay lại với một chiếc hộp sứ màu trắng rồi đưa cho Lý Cảnh Thiên.

Anh mở hộp ra, một mùi thơm kỳ lạ lập tức lan khắp phòng

“Thơm quá!" Thượng Quan Nhược Hoa kinh ngạc nói: “Đây là cái gì vậy?”

"Thuốc mỡ bôi vết thương” Lý Cảnh Thiên vô cảm nói, đồng thời nhẹ nhàng bôi cao lên vết thương trên cánh tay của Thượng Quan Nhược Hoa.

Động tác của anh rất nhẹ nhàng, đầu ngón tay ấm áp không ngừng xoa vòng tròn trên cánh tay cô.

Tim Thượng Quan Nhược Hoa đập thình thịch,nhưng cô lại không hề cảm thấy mình đang được bôi thuốc.

Anh đang chạm vào cô phải không?

Nghĩ như vậy, cảm giác kỳ lạ trong lòng cô càng.

rõ ràng hơn, trong đầu cô không khỏi xuất hiện những hình ảnh không phù hợp với trẻ em...

Nhưng chỉ trong chớp mắt, những vết băm lớn đã biến mất với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

“Ổn rồi?" Thượng Quan Nhược Hoa có chút không thể tin được.

Cô thử di chuyển vài lần và quả nhiên, không hề đau chút nào!

Đây là thuốc mỡ bôi vết thương sao?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chúng ta phải chuyển đến đây


Hơn nữa.

Anh vậy mà lại nói rằng cô có thể đi tắm.

Mặc dù lời này không có gì nhưng vào tai của cô. lại có ý tứ khác.

Cứ như thể, vừa kết thúc một trận vận động đổ mồ hôi, anh bảo cô đi tắm.

“Nhược Hoa? Nhược Hoat” Hạ Hầu Thanh thấy. mặt cô đỏ bừng, tưởng rằng lại sắp xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên vội vàng gọi cô.

“Cậu không sao chứ? Sao mặt cậu đỏ thế? Cậu cảm thấy khó chịu ở đâu sao?”

"À! Không... Tớ không sao..."

Thượng Quan Nhược Hoa cố gắng loại bỏ những hình ảnh kỳ lạ đó trong đầu.

Giữa ban ngày lại nghĩ đến chuyện đó, thật là xấu hổ!

........

Trong khi Thượng Quan Nhược Hoa tắm, Lý Cảnh. Thiên và Quả Nhi cuối cùng cũng có thể ở riêng một lát

Trên ban công tầng cao nhất, Lý Cảnh Thiên nhìn xung quanh, chỉ cảm thấy linh khí bức người.

Nếu không phải lo lắng nơi này có quá nhiều giám sát, anh thật sự muốn lập tức ngồi xuống tu luyện.

“Quả Nhị, chúng ta phải chuyển đến đây”

Quả Nhi nhắm mắt lại, linh khí ở đây khiến tinh thần cô cảm thấy thư thái và thanh thản.

“Nhưng biệt thự này hình như rất đắt tiền, chúng. †a nghèo như vậy, lại cũng không có quyền lực, chắc là không mua nổi đâu. Chúng ta cũng không thể ở mãi trong Thượng Quan gia!”

“Đương nhiên là không rồi” Ánh mắt Lý Cảnh Thiên dán chặt vào khu vực trung tâm.

“Anh muốn chúng ta chuyển đến đó!" Anh chỉ tay về một hướng: "Anh có thế cảm nhận được nguồn linh khí trong toàn bộ khu biệt thự. Ở nơi đó, không chỉ có thể tăng tốc tu luyện mà đầu trâu mặt ngựa nếu muốn. bắt chúng ta thì cũng không dám tuỳ tiện bước vào nơi này!"

Quả Nhi gần như nhảy lên vì sung sướng!

“Sư huynh nói đúng lầm! Ngày mai em sẽ liên lạc với người giàu nhất tỉnh Giang Nam, thành phố Bạch thuộc tỉnh Giang Nam, em nghĩ anh ta là người giàunhất, có thể có chút tác dụng”

.........

Sau khi tắm rửa thay quần áo xong, toàn thân

Thượng Quan Nhược Hoa cảm thấy sảng khoái.

“Đây là hai cây khô đẳng mà em đã hứa với anh” Cô căm chiếc hộp đưa cho Lý Cảnh Thiên:

“Đầu tiên là chữa bệnh cho em, sau đó cứu mạng em. Hai cây khô đằng thật sự không đủ để báo đáp. anh”

Cô lấy ra một thẻ ngân hàng.

“Đây là hai trăm vạn để bày tỏ lòng biết ơn của em. Xin đừng từ chối”

Quả Nhi liếc nhìn tấm thẻ rồi thầm nghĩ: Nếu. Thượng Quan Nhược Hoa biết mỗi lần sư huynh xem bệnh cho những ông lớn ngoài kia tốn ít nhất ba ngàn triệu thì không biết có cảm thấy xấu hổ không nhí?

Lý Cảnh Thiên không hề do dự, đưa tay căm lấy.

“Cảm ơn cô!"

Hạ Hầu Thanh ở bên cạnh quan sát phản ứng của Lý Cảnh Thiên.

Anh đã chữa khỏi bệnh cho Nhược Hoa.

Khi được mời đến Thượng Quan gia, anh chưa bao giờ đề cập đến thù lao hay phí xem bệnh.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Khách quý của Thượng Quan gia!


" Ngoài khô đằng, nhà cô còn thuốc nào khác. không?"

Thông qua những chuyện xảy ra hai ngày nay, Lý Cảnh Thiên biết ngành y dược ở thành phố Bạch đều thuộc quyền quản lý của gia tộc Thượng Quan, nhất định họ có rất nhiều dược liệu quý hiếm.

Nếu thiếu thuốc, anh có thể trực tiếp mua từ. Thượng Quan Nhược Hoa, như vậy sẽ giúp anh tránh được rất nhiều phiền toái. Sau này mấy ông lớn mà biết anh mua thuốc ở chợ, họ sẽ cố gắng hết sức để gửi các loại dược liệu quý, muốn đuổi mấy người đó còn khó hơn đuổi ruồi!

Hạ Hầu Thanh vốn tưởng rằng anh sẽ nhân cơ hội này đưa ra một số yêu cầu quá đáng, dù sao cô ấy cũng đã cho anh cơ hội.

Khách quý của Thượng Quan gia!

Có bao nhiêu người thậm chí còn không dám mơ. tưởng đến vị trí đó!

Nhưng Lý Cảnh Thiên chỉ hỏi thuốc?

Cô ấy không khỏi lắc đầu trong lòng.

Có đầu óc nhưng không biết nhìn xa, tuy biết chữa bệnh nhưng chỉ kiếm sống được dưới đáy!

Thế nhưng Thượng Quan Nhược Hoa cảm giác như mình đã tìm được bảo bối!

Anh đã cứu mạng cô mà không đưa ra bất kỳ yêu cầu quá đáng nào.

Biết mình là khách quý của Thượng Quan gia nhưng anh cũng không hưng phấn hay kích động.

Bị Thanh Thanh gài bẫy, hỏi ngược lại muốn gì thì anh lại xin dược liệu!

Một người thờ ơ với danh lợi và tính tình thẳng. thần như vậy, ở thành phố Bạch không thể tìm được người thứ hai.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Hầu Thanh, cô cảm thấy vừa vui vừa bưồn cười.

“Dược liệu có rất nhiều, nhưng không biết anh trước, nếu là khô đẳng thì em chỉ có hai cái này, đây là quà của người khác khi em tổ chức lễ trưởng thành mấy năm trước. Ngoài khô đãng, anh còn muốn gì nữa?"

Lý Cảnh Thiên dùng một hơi nói ra hơn chục loại dược liệu.

“Nếu cô có hết những dược liệu này thì tốt, nếu  chỉ có một ít cũng được, cô ra giá đi, tôi sẽ lấy hết”

Hạ Hầu Thanh cho rằng mình nghe nhầm!

“Ra giá? Lấy hết? Những dược liệu này cộng lại ít nhất cũng phải hơn ngàn vạn! Anh cho rắng hai trăm vạn là đủ sao?"

Thượng Quan Nhược Hoa cũng cảm thấy hơi mất mắt.

“Anh Cảnh Thiên... Anh... Anh muốn em ra giá sao?”

Hạ Hầu Thanh cười lạnh nói: “Cậu cũng cảm thấy buồn cười đúng chứ! Tên ngốc này hoàn toàn không cùng thế giới với chúng ta! Anh ta không hiểu gì cả!”

Nhưng Thượng Quan Nhược Hoa lại cảm thấy uất

ức, nhìn chằm chẵm Lý Cảnh Thiên. “Sao anh lại khách khí với em như vậy?!”

Hạ Hầu Thanh: ?!

Cô gái này bị điên rồi!

“Không được! Em đã nói là tặng quà cảm ơn cho. anh!" Thượng Quan Nhược Hoa không khỏi nói: "Em quyết định rồi! Nếu anh thích dược liệu thì em sẽ tặng anh vườn dược liệu ở phía tây thành cho anh!”

Lý Cảnh Thiên nhíu mày theo thói quen, trong lòng tính toán: Vườn dược liệu? Nghe cũng có vẻ tốt.

“Trong đó có những dược liệu nào? Hiện tại tôi muốn xem một chút”

“Đừng nóng vội..” Thượng Quan Nhược Hoa tiến lên một bước, nắm lấy cánh tay anh: “Hôm nay anh còn chưa chữa trị cho em..."

Cô cố tình bước nhanh hơn, ôm mỗi Lý Cảnh Thiên rồi trở về phòng, khóa cửa lại, kéo rèm trằng lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Sẽ có cản trở sao


Thượng Quan Nhược Hoa thường thích mặc váy, nhưng anh không ngờ rằng bên dưới chiếc váy màu. xanh ngọc hôm nay lại có một bộ đồ ren màu đen!

Anh nhận thấy bộ đồ trong này được rất bó sát.. Kích thước này... Không phù hợp lắm nha!

Hôm qua vừa trị liệu xong, xem ra là còn chưa kịp mua mới.

“Quá nhỏ” Lý Cảnh Thiên chỉ vào ngực cô, thẳng thắn nói.

Anh chưa bao giờ cảm thấy thân phận kẻ ngốc lại hữu dụng như vậy!

Anh có thể nói chuyện thoải mái mà không bị người khác chú ý.

Thượng Quan Nhược Hoa cho rẵng anh đang nói về dáng người của mình, vẻ mặt lập tức biến đổi!

Cô cúi đầu nhìn xuống, thì ra là đang nói đồ lót

Trong lòng cô càng cảm thấy xấu hổ hơn.

"Vậy hôm nay trị liệu, cái này... sẽ có cản trở sao? Tốt nhất là cởi ra đi, như vậy sẽ không ảnh hưởng hiệu quả."

Lý Cảnh Thiên nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt hơi mở lớn một tí.  

“Không cần.." Giọng anh khản khàn.

Nếu thật sự cởi nó ra, anh không thể đám bảo. mình sẽ làm gì.

Vì bệnh nhân rất hợp tác vậy thì sẽ chữa trị thật tốt đi!

......

Ở góc đường, một chiếc Lamborghini màu xanh ngọc đang đậu ở đó.

Chiếc xe vừa vặn chặn lối đi nhỏ hẹp, người qua đường nhao nhao liếc nhìn, một số người gan dạ hơn nhìn chăm chú vào cửa số xe, muốn biết kẻ vô đạo đức này trông như thế nào, nhưng ngay sau đó họ đã bị người đi cùng kéo đi.

“Không thấy chiếc xe này là Lamborghini sao? Không phú thì quý, chúng ta không đắc tội nổi đâu!"

Trong xe, Âu Dương Thiến tức giận nhìn chằm. châm những người qua đường đang vội vã rời đi!

"Một đám quỷ nghèo! Xe của tôi, tôi muốn đỗ ở đâu thì đỗ đó! Cho anh ba phút, tra xem nhà của mấy. người này ở đâu! Tôi muốn mua lại rồi đỗ ngay trước cái đống phế liệu của bọn chúng!”

Người đàn ông ngồi ở ghế phụ tỏ ra hoảng hốt, tuy trong mắt có vẻ thiếu kiên nhẫn nhưng vẫn thận trọng khuyên nhủ:

“Thiến Thiến, đừng tức giận với những người đó. Họ là những con kiến ở đáy xã hội, những người chưa bao giờ nhìn thấy thế giới. Họ thì biết cái gì? Hơn nữa, nếu nếu làm lớn chuyện thì sẽ không tốt đâu, để ban giám đốc biết, không tốt lắm...”

Người nói chuyện tên là Cao Đông Kiệt, anh ta là một trong những chuyện chuyên đi theo bợ đỡ Âu Dương Thiến.

Nghe thấy ba chữ “ban giám đốc”, Âu Dương Thiến bình tĩnh lại đôi chút

Mặc dù cô ta là CEO nhưng những con cáo già rong ban giám đốc thấy cô ta tuổi còn trẻ mà còn là con gái nên họ thường xuyên bắt lỗi. Một chút chuyện nhỏ nhặt thôi cũng có thể đến chất vấn cô ta

“Coi như mấy người may mắn!" Âu Dương Thiến hừ lạnh một tiếng: “Vừa rồi anh gọi tôi là gì? Thiến Thiến?”

Cao Đông Kiệt biến sắc! Anh ta vội vàng xin lỗi “Thật xin lỗi, Âu Dương tiểu thư, vừa rồi tôi vội vàng quá nên hơi đường đột, xin cô đừng trách tội..

Ở bên Âu Dương Thiến đã lâu, anh ta biết rõ từng bãi mìn của cô ta

Ngoại trừ người nhà và những người có quan hệ rất thân thiết, Âu Dương Thiến không cho phép bất cứ ai gọi cô ta bằng tên.

Cô ta liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, thấy anh ta đang nhìn mình dịu dàng, khuôn mặt nở nụ cười nịnh nọt, trong lòng cô ta cảm thấy sảng khoái không

Ở thành phố Bạch, nhà họ Cao cũng chỉ được coi là gia tộc hạng hai, sản nghiệp cũng chỉ có một chút bất động sản.

Nhưng Cao Đông Kiệt này là người hiểu chuyện nhất trong đám người theo đuối cô ta.

Tính tình cô ta nóng nảy và thường tức giận vì những điều nhỏ nhặt nhất, khi cô ta đang ở tình huống cực kỳ tức giận, cô ta thường sẽ đưa ra những phán đoán sai lăm.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Cô sẽ đồng ý chứ?


Âu Dương Thiến cau mày.

Tất nhiên cô ta biết Thượng Quan gia nấm giữ. toàn bộ ngành dược phẩm ở thành phố Bạch, cho nên muốn tìm khô đằng đương nhiên tìm Thượng Quan gia là thuận tiện nhất.

Nhưng cô ta và Thượng Quan Nhược Hoa không. hợp nhau.

Cô ta cảm thấy Thượng Quan Nhược Hoa luôn giả vờ làm cao, dáng người không đẹp nhưng luôn làm ra vẻ đàn ông chớ đến gần, cũng không xem thử người đàn ông đó có thích mình hay không.

Mà Thượng Quan Nhược Hoa thì lại cho rắng Âu Dương Thiến, với tư cách là thiên kim của một gia tộc và là tổng giám đốc của một công ty nhưng lúc nào cũng có đàn ông xum xoe bên cạnh, không giữ mình

trong sạch, nhân phẩm và tác phong đều có vấn đề.

Hai người luôn ngứa mắt nhau và gặp nhau lúc nào cũng như chó với mèo.

Cao Đông Kiệt cẩn thận quan sát những thay đổi trong biểu cảm của Âu Dương Thiến rồi thận trọng nói:

“Chúng ta đi về thành tây, nơi đó có một vườn dược liệu, mặc dù nó thuộc sở hữu của Thượng Quan gia nhưng bình thường chỉ có thư ký vườn dược liệu trông coi, không có ai khác. Chúng ta lặng lẽ tới đó, mua khô đẳng xong rồi về. Không cần để lộ thân phận, không gặp phải người của Thượng Quan gia mà họ cũng không biết là chúng ta mua. Một công đôi việc!”

Âu Dương Thiến nghe thấy vậy, lông mày dần. giãn ra.

“Cũng được, cứ làm vậy đi!”

'Vườn dược liệu ở thành tây.

Chiếc Porsche màu đỏ đậu trước cổng, quản lý Sùng Sơn lập tức tới đón!

“Xin chào tiểu thư!”

Thượng Quan Nhược Hoa khẩn trương nhìn Lý Cảnh Thiên, sợ anh chưa từng gặp trường hợp như vậy, lại hù dọa anh,

Không ngờ Lý Cảnh Thiên lại không hề để ý đến sự chào đón hoành tráng này, trái lại vươn cổ vội vàng nhìn về phía vườn dược liệu.

Trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa cười khổ.

'Vừa rồi ở trong phòng, khi anh nói muốn chữa trị “thật tốt cho cô, trong lòng cô có cảm giác gì đó, nghĩ rằng cuối cùng anh cũng chú ý đến vẻ đẹp của cô, cuối cùng cũng nhịn không được mà làm gì đó.

Nếu là người đàn ông khác, cô sẽ cảm thấy rất ghê tởm.

Nhưng nếu là Lý Cảnh Thiên... Trong lòng cô. không những không cảm thấy chán ghét mà còn có chút hưng phấn và mong chờ.

Anh sẽ làm gì với mình?

Cô sẽ không phiền nếu anh trực tiếp bắt đầu.

Cũng là vì kiểm tra hiệu quả chữa trị mà!

Nhưng nếu đi đến bước cuối cùng thì sao?

Cô sẽ đồng ý chứ?

Vừa nghĩ tới đây, tay Lý Cảnh Thiên đã chạm lên xương b ướm của cô.

Mọi thứ đang tới!

Cơ thể cô căng thẳng, chờ đợi hành động tiếp theo của anh.

Không ngờ, năm phút sau, cô được thông báo rằng việc điều trị đã kết thúc!

Hóa ra... Những gì Lý Cảnh Thiên nói về "điều trị tốt" chỉ là tăng cường độ xoa bóp.

Ngoài ra, anh không làm gì cả!

Sờ loạn chấm m út gì cũng không!

Cô là một cô gái xinh đẹp nhưng anh chỉ thờ ơ, trong mắt anh chỉ có dược liệu!

Tính cách này... Thật sự khiến cô dở khóc dở. cười

Thượng Quan Nhược Hoa thu hồi suy nghĩ, cao giọng phân phó cho đám người.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Tại sao anh lại ở đây?


Lý Cảnh Thiên nhìn Sùng Sơn thật kỹ.

Anh ta có mắt nhìn, biết cách hoàn thành công việc và không hỏi quá nhiều về những quyết định của chủ nhân.

Là một cấp dưới tốt

Thượng Quan Nhược Hoa thấy Lý Cảnh Thiên im lặng, sợ anh bị hù doạ nên kéo tay anh đi vào trong, giới thiệu từng cái một.

Sùng Sơn đi theo sau gọi cô lại: “Có một sự việc. khiến cấp dưới có chút bối rối, muốn xin ý kiến của tiểu thư”

Lý Cảnh Thiên biết anh ta hỏi về một số chuyện trong Thượng Quan gia, là chuyện riêng tư, người ngoài không tiện có mặt, cho nên anh đề nghị với Thượng Quan Nhược Hoa để mình tự đi dạo.

Sau khi Thượng Quan Nhược Hoa rời đi, Lý Cảnh Thiên mới bắt đầu đánh giá cao vườn dược liệu này.

Dược liệu quý hiếm, kỳ hoa dị thảo và thảo dược đều được phân loại theo các thuộc tính khác nhau. Có thể thấy, người quản lý tên Sùng Sơn là một chuyên gia, anh ta quả thực đã chăm sóc vườn rất tốt

Chưa đi được vài bước, lúc vừa rẽ vào một góc ngoặt, anh liền vô thức cau mày.

“Lý Cảnh Thiên? Tại sao anh lại ở đây?” Âu Dương Thiến tức giận hét lên.

Vốn hai người tưởng có thể mua được khô đãng ở. đây nhưng lại được biết hai cây cuối cùng đã bị Thượng Quan Nhược Hoa lấy đi ngày hôm qua, dù đã được đặt hàng bổ sung nhưng phải nửa tháng nữa mới có được.

Cô ta đang không vui, bây giờ lại nhìn thấy Lý Cảnh Thiên, tâm trạng càng kém hơn!

Như muốn trút hết cơn giận, cô ta nhìn Lý Cảnh Thiên với ánh mắt ghét bỏ.

“Đường đường là vườn dược liệu thành tây mà lại để cho một kẻ ngốc vào! Nếu tôi nói chuyện này ra thì để xem Thượng Quan Nhược Hoa có gan giả vờ dè dặt nữa hay không!"

Lý Cảnh Thiên thờ ơ liếc nhìn Âu Dương Thiến, không có ý định liên quan gì đến cô ta nên chuẩn bị đi đường vòng rời đi.

Nhưng Âu Dương Thiến không để anh đi dễ dàng như vậy.

"Sao? Muốn rời đi? Có trời mới biết anh đã dùng thủ đoạn gì để vào đây. Anh đến đây làm gì? Định trộm dược liệu à?"

" À! Tôi quên mất. Anh là kẻ ngốc, cho dù có trộm dược liệu cũng vô dụng. Vậy là anh theo dõi tôi?"

Âu Dương Thiến vểnh mũi lên trời, hếch cằm về. phía Lý Cảnh Thiên.

“Mặc dù cha tôi hủy bỏ hôn ước nhưng anh lại thèm muốn nhan sắc của tôi, cho nên mới đi theo tôi!”

Lúc này, Âu Dương Thiến vừa tức giận vừa cảm. thấy có chút đắc ý.

Người đàn ông này tuy ngốc nghếch nhưng cũng có những h@m muốn nguyên thủy nhất của đàn ông.

Có vẻ như cô ta thực sự rất quyến rũ!

Lý Cảnh Thiên hơi ngẩng đầu lên, phát hiện đường đen trên trán Âu Dương Thiến càng ngày càng rõ, hôm qua lúc mới xuất hiện vẫn là màu xám, bây giờ đã chuyển sang màu đen.

Điều này có nghĩa là cô ta sắp gặp rắc rối

Kẻ ác nhất định phải bị trừng phạt, anh không muốn để ý tới Âu Dương Thiến nhưng những lời cô ta nói thực sự rất ghê tởm.

Hành nghề y nhiều năm, dạng phụ nữ gì mà anh chưa thấy qua?

Xinh đẹp, mạnh mẽ, thon thả, đãy đặn...

Về phần Âu Dương Thiến...

Anh nhìn từ đầu đến chân, ngoại hình ở mức trung bình, dáng người không có gì nổi bật.

Vậy mà dám xúc phạm thẩm mỹ của anh?

Âu Dương Thiến thấy anh nhìn mình, cô ta càng cảm thấy tự hào hơn, cô ta nghĩ rằng anh bị vẻ đẹp của mình chinh phục, nhưng ngoài mặt vẫn trợn trừng mắt.

“Này! Anh đang nhìn gì đấy?!”

Cao Đông Kiệt ngay lập tức đứng trước mặt Âu Dương Thiến, định thể hiện màn anh hùng cứu mỹ nhân.

“Đồ ăn xin xấu xí, cút sang một bên!”

Không ngờ Lý Cảnh Thiên chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn họ.

"Xấu xí?"

Âu Dương Thiến tức giận!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Chuyện gì xảy ra?


Cao Đông Kiệt cố gắng kìm nén lại ý cười trong lòng.

Sau khi theo Âu Dương Thiến lâu như vậy, cuối cùng anh ta cũng có cơ hội thể hiện thân thủ của mình.

Một khi anh ta thu thập tên ngốc ngu dốt này. xong, Âu Dương Thiến nhất định sẽ càng có ấn tượng. tốt với anh ta!

Đến lúc đó, không chỉ vì sản nghiệp mà Âu Dương Thiến cũng sẽ coi trọng anh ta!

Khi đó Cao Đông Kiệt và toàn bộ nhà họ Cao sẽ phát đạt!

Anh ta lập tức xuất chiêu, một quyền muốn đoạt mạng!

Nhưng tiếng hét thảm thiết như mong đợi đã không vang lên.

Anh ta thu quyền nhìn lại.

Vậy mà đánh hụt?!

Lý Cảnh Thiên liếc mắt nhìn anh ta: “Quá yếu”

Cao Đông Kiệt tức giận!

Né tránh cú đánh của anh ta rồi còn dám làm nhục anh ta?!

Anh ta đứng vững lại, đổi chiêu, tiếp tục ra tay!

Lần này, anh ta dốc hết toàn lực, nhất định phải đánh người đàn ông này răng rơi đầy đất!

Khí tức của Cao Đông Kiệt dâng trào, trong lòng anh ta cười lạnh nhìn Lý Cảnh Thiên vẫn ở đó không, nhúc nhích!

Chịu chết đi!

Lý Cảnh Thiên tựa hồ không nghe thấy nhưng khi nắm đấm sắp đánh trúng anh, anh liền nhanh nhẹn nhấc chân sang một bên.

Lại né được!

Liên tiếp trượt hai lần, Âu Dương Thiến có chút bực bội.

“Anh đang làm gì đấy? Đến cùng là có được hay không?!"

Cao Đông Kiệt gấp gáp!

Không chỉ bởi vì Âu Dương Thiến đang xem, anh ta không thể thất thủ.

Mà hơn thế nữa là vì... Đàn ông không thể nói không được!

Lần này, anh ta không còn dám khinh thường, nín thở tập trung, đồn khí đan điền, lui vẽ phía sau hai bước.

“Đi chết đi!"

Cao Đông Kiệt tăng thêm mấy bước chạy lấy đà, cả người như như đạn pháo, phóng về phía Lý Cảnh Thiên, nắm đấm bất ngờ ập đến nhưng lại là động tác nhử rồi liền đổi hướng.

Lý Cảnh Thiên nheo mắt lại.

Ngay khi Cao Đông Kiệt chuẩn bị tấn công, Lý Cảnh Thiên dùng chân trái trượt về phía trước.

“Ối!" Anh giả vờ trượt chân và tránh được cú đánh trong gang tấc.

Sau đó, ở điểm mù khuất tầm mắt Cao Đông Kiệt, anh lật tay rút kim ra, đâm vào đùi anh ta!

"A.." Cao Đông Kiệt hét lên!

“Chuyện gì xảy ra?”

Khi Thượng Quan Nhược Hoa và Sùng Sơn tới nơi, Lý Cảnh Thiên và Cao Đông Kiệt đều ngã xuống đất, chân phải của người phía sau không khỏi run rẩy, trông vô cùng đau đớn.

Âu Dương Thiến nhìn thấy Thượng Quan Nhược Hoa ở đây, theo bản năng xoay người rời đi. Tuy nhiên, Cao Đông Kiệt đang nằm dưới đất kêu r3n nên cô ta chỉ có thể ở lại vì thể diện.

“Vườn dược liệu Thượng Quan gia của cô thật sự. có nội quy tốt đến mức để người không có phận sự trà rộn đi vào, còn động thủ đánh người!"

Cô ta chủ động đổ lỗi cho Lý Cảnh Thiên.

“Chuyện hôm nay mà không xử lý xong, về nhà tôi nhất định sẽ nói cho cha tôi biết, mảnh đất trong vườn. dược liệu phía tây này có thể giữ được hay không còn chưa chắc đâu!"

Thượng Quan Nhược Hoa cau mày.

Cô luôn biết tính tình Âu Dương Thiến không tốt, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ răng ngoài tính khí nóng nảy, người phụ nữ này còn rất vô liêm sỉ. Anh Cảnh

Thiên yếu đuối như vậy, làm sao lại giống người có thể đánh người khác được chứ?

Âu Dương Thiến nhất định  đang bắt nạt người khác!

Sùng Sơn đỡ Lý Cảnh Thiên đứng dậy.

“Lý tiên sinh, anh thế nào rồi? Anh có bị thương  không?”

Lý Cảnh Thiên vỗ vỗ bụi trên quần áo.

“Không sao, tôi vừa bị ngã một cái."

Nhìn thấy Lý Cảnh Thiên không bị thương, Thượng Quan Nhược Hoa mới yên tâm, kéo anh lùi lại, dùng thân thể nhỏ nhần bảo vệ anh.

Lý Cảnh Thiên thầm nghĩ.

Đây là lần thứ hai.

Âu Dương Thiến nhướng mày, vẻ mặt kỳ quái.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Chúng tôi nhất định sẽ đến!


Giọng nói của cô càng lúc càng to, khí thế bức. người!

"Âu Dương tiểu thư, cô còn gì muốn nói không?”

Âu Dương Thiến cố gắng hết sức để bình tĩnh, cô ta không ngờ Thượng Quan Nhược Hoa vốn luôn giữ. thái độ khiêm tốn lại đối đầu với cô ta để bảo vệ Lý Cảnh Thiên!

Chẳng lẽ... Thượng Quan gia phát hiện Lý Cảnh Thiên có ích lợi gì?

Cô ta cẩn thận quan sát Lý Cảnh Thiên, vẻ mặt của anh quả thực không còn ngốc nghếch như lúc trước, nhưng dường như anh cũng không có nẵng lực. gì.

Thượng Quan gia trước tiên hủy bỏ hôn ước, sau đó lại để cho Thượng Quan Nhược Hoa thông đồng với Lý Cảnh Thiên.

Có thể có điều gì mờ ám ở đây.

Không được! Cô ta cần phải nói chuyện này với cha!

Sau khi suy nghĩ một lúc, cô ta lấy từ trong túi ra một tấm thiệp mời.

“Từ trước đến nay Âu Dương gia của tôi không có quan hệ gì với Thượng Quan gia, chuyện của nhà cô tôi không có quyền quản. Tuy nhiên, nếu đã gặp mặt, tôi vẫn phải đưa thiệp mời cho cô.”

Thượng Quan Nhược Hoa cầm lấy, thì là ông nội của Âu Dương Thiến, ba ngày nữa ông ấy sẽ tố chức. tiệc mừng thọ,

“Cô Thượng Quan từ trước tới nay luôn xa cách, phần lớn yến tiệc bình thường không tham dự. Nhưng lần này, tôi chân thành mời cô, cô nhất định phải tới! À, thuận tiện, đưa anh ta theo”

Âu Dương Thiến chỉ vào Lý Cảnh Thiên, cười đầy ẩn ý.

“Nếu không, tôi cũng không dám cam đoan ngày đó anh ta sẽ xảy ra chuyện gì!"

Âu Dương Thiến dám uy hiếp cô!

Những ngón tay cầm thiệp mời của Thượng Quan Nhược Hoa trở nên trắng bệch, ánh mắt dán chặt vào. Âu Dương Thiến.

“Được, chúng tôi nhất định sẽ đến!”

Âu Dương Thiến kiêu ngạo quay đầu lại, không để ý tới Cao Đông Kiệt vẫn đang lăn lộn trên mặt đất, đạp giày cao gót rời đi.

“Tiểu thư, tôi nên làm gì với người này?”

Sùng Sơn muốn ném thắng anh ta ra ngoài nhưng Lý Cảnh Thiên đột nhiên hét lên rằng vừa rồi Cao Đông Kiệt đánh anh.

Thượng Quan Nhược Hoa nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Đánh hẳn một trận, rồi ném ra ngoài!”

...........

Khu biệt thự, Thượng Quan gia.

“Cái gì? Cậu thực sự đồng ý với lời mời của Âu Dương Thiến?”

Trong phòng, Hạ Hầu Thanh đột nhiên từ trên giường ngồi dậy.

“Cô ta dùng phép khích tướng, nếu cậu dẫn Lý Cảnh Thiên đi dự tiệc mừng thọ thì chẳng phải đồng nghĩa với việc đưa mình tới cửa cho cô ta làm nhục. sao? Không! Cậu không thể đi"

Thượng Quan Nhược Hoa thở dài.

Tất nhiên cô biết đây là Hồng Môn Yến.

Cô đã hỏi anh Cảnh Thiên, nếu anh nói anh không muốn đi, cô sẽ không đến bữa tiệc đó cho dù có bị Âu Dương Thiến chế giểu suốt đời.

Nhưng anh lại nói là có đồ ăn thức uống, còn có. những cô gái trẻ đẹp, tất nhiên anh muốn đi.

Hạ Hầu Thanh chỉ hận rèn sắt không thành thép!

“Sao cậu lại nghe theo tên ngốc đó! Cậu cũng sắp thành tên ngốc rồi đấy!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Bốn chuyện nào?


Hạ Hầu Thanh dường như đã cảm thấy mùi vị của âm mưu..

"Bốn chuyện nào?”

Thượng Quan Nhược Hoa hì hì cười nói "Cúi đầu nhận sai, bưng trà rót nước, thị tẩm làm ấm giường, sinh con đẻ cái!"

Khuôn mặt nhỏ của Hạ Hầu Thanh đỏ bừng lên! "Được lắm, cậu dám trêu tớ à!”

Cô ấy bước tới, đỡ Thượng Quan Nhược Hoa xuống, dùng hai tay cù vào eo cô, nhưng Thượng Quan Nhược Hoa lại phản công, né tránh trái phải trên chiếc giường mềm mại.

Trong lúc giằng co, dây vai áo ngủ bằng lụa của Hạ Hầu Thanh tuột ra, đôi tay nhanh nhẹn của Thượng Quan Nhược Hoa trực tiếp kéo dây đeo vai còn lại xuống.

"Dù sao thì chúng ta cũng đã có hôn ước với anh ấy. Chúng ta có thể cùng nhau kết hôn với anh Cảnh Thiên rồi làm bạn đồng hành. Thật tuyệt biết bao! Mau mau! Mau hứa với tớ! Nếu anh ấy trở thành bác sĩ nổi tiếng ở thành phố Bạch, thì cậu phải thực hiện bốn chuyện này!"

Chiếc váy ngủ tụt xuống nửa eo thon, mái tóc như thác nước xõa tung trên chiếc giường trắng. Hai tay Hạ Hầu Thanh đều bị khống chế, cười rơi cả nước mắt. 'Váy ngủ bị Nhược Hoa kéo xuống dưới như sắp khỏa thân, những cú cù lét thì không có dấu hiệu dừng lại

Cuối cùng, cô ấy không chống cự được nữa, chịu thua nói:

“Được được được, tớ đồng ý, cậu thả tớ ra nhanh lên..."

Thượng Quan Nhược Hoa hào lòng đồng ý thả tay ra, kéo Hạ Hầu Thanh cười đến nỗi không còn sức lực nữa từ trên giường lên. Sau đó xoay người đi tìm giấy bút, viết vèo vèo vài nét. Nhân lúc cô ấy đang chỉnh lại dây áo không có chút đề phòng nào, Nhược Hoa đã kéo cánh tay cô ấy, bôi một chút son lên ngón cái rồi ấn thật mạnh!

Khi Hạ Hầu Thanh kịp phản ứng lại, thì “ván cược" của bốn chuyện đã được kí xong.

Thượng Quan Nhược Hoa vui mừng nhìn tờ giấy đã được in vân tay trên tay mình.

Ngay lúc này, chúng ta có thể làm chị em tốt cả đời rồi!"

Hạ Hầu Thanh lắc đầu bất đắc dĩ.

Nếu Nhược Hoa thích thì cứ làm theo cô thôi!

Dù sao việc trở thành bác sĩ nổi tiếng ở thành phố. Bạch là điều tuyệt đối không thể đối với Lý Cảnh Thiên.

..........

Trong phòng của Quách Nhi, Lý Cảnh Thiên đang lo lằng về chiếc ba lô.

"Sư huynh, sao anh không nói chuyện vậy? Anh có biết những thứ này dùng để làm gì không?"

Anh nhìn chằm chằm vào thứ trong ba lô, không biết trả lời thế nào.

"Biết là biết, nhưng em phải nói cho anh biết, những đồ này từ đâu đến?”

Quả Nhi chớp mắt, ánh mắt thưần khiết vô tội

“Đó là món quà của người giàu nhất Giang Nam tặng em! Hôm nay em đến nói chuyện với anh ta về chuyện căn biệt thự ở khu trung tâm, em nhớ anh từng nó phải hành sự khiêm tốn nên em đã trèo vào bằng. cửa sau. Kết quả, anh đoán xem em đã thấy gì nào?!"

Quả Nhi đột nhiên trở nên lòng đầy căm phẫn! Tức giận nói: "Người giàu nhất Giang Nam đã trói một cô gái trong phòng! Trong tay còn cầm roi, hành hạ cô ấy nữa!"

Lý Cảnh Thiên lúng túng ho một tiếng, ánh mắt có chút lập lòe.

“Sau đó thì sao? Em đã làm cái gì?"

"Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ chứ sao!” Quả Nhi xắn tay áo, cả khuôn mặt rất kiêu ngạo!

“Em đã đá một phát tên đàn ông thú tính đó và cứu được cô gái kia. Nhưng khi em đi tháo dây xích ra thì phát hiện nó không hề khóa, thật kỳ lạ. Cô gái đó rõ ràng có thể trốn thoát nhưng tại sao lại chịu bị đánh nhi.."

Trên khuôn mặt Quả Nhị, tràn đầy sự khó hiểu.

"Đúng rồi, người giàu nhất đó nói, chuyện biệt thự. có thể giải quyết trong ba ngày. Âu Dương gia gửi thiệp mời mừng thọ cho anh ta, nhưng vốn dĩ anh ta đã vứt đi. Nhưng vì anh cũng đi nên anh ta có thể dùng để làm vỏ bọc, đích thân đến thành phố Bạch giám sát sự việc, tránh gây sự chú ý. Trước khi đi, anh ta còn đưa cho em rất nhiều quà, nhờ em mang đến cho anh."

Lý Cảnh Thiên thở dài trong lòng một hơi.

Quả Nhi đơn thuần như vậy, là lỗi của anh.

Là anh đã không giáo dục cô đến nơi đến chốn.

Anh đem từng cái “đồ chơi” lấy ra khỏi ba lô.

Còng tay...

Cây roi...

Dây thừng...

Dây xích sắt.

"Đồ chơi" rải đây một giường, dưới đáy hộp là một. chiếc tai thỏ và một chiếc váy ren màu đen

Bùm!

Anh cảm thấy một tiếng sét nổ tung trong đầu, cảnh tượng Quả Nhi mặc chiếc váy hai dây màu trằng hiện ra trước mắt anh.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Tôi có việc tìm em


Khi cô mua một chiếc váy có đai nửa trong suốt màu trắng, nhân viên cửa hàng đã giới thiệu kiểu này cho cô.

Quả Nhi đỏ mặt chạy đi, rất nhanh đã thay xong quần áo, nhăn nhăn nhó nhó quay trở lại.

Cô chưa bao giờ mặc bộ quần áo xấu hổ như vậy.

Thiết kế một bên vai để lộ hoàn hảo hai xương đòn đẹp mắt

Bụng phẳng không có một chút mỡ thừa, tấm lưng mịn màng mềm mại được bao phủ bởi ren

Phần trên ngực bị che lấp bởi hai cụm lông vũ màu đen và mềm mại.

Chiếc váy mỏng bị gió chiều nhẹ nhàng thổi bay bên cửa sổ, đôi tất đen khiến đôi chân càng thêm thon dài.

Quả Nhi đeo đôi tai thỏ đó, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, ngượng ngùng đứng đó, như thể chỉ căn một cú đẩy là có thể ngã xuống.

"Sư huynh, em mặc đö trắng đẹp, hay là màu đen đẹp?"

Lý Cảnh Thiên một tay ôm cô vào ngực, bàn tay to lập tức cử động lung tung, dịu dàng nói bên tai cô:

“Không mặc gì là đẹp mắt nhất”

Quả Nhi dường như được cổ vũ bởi những lời này, cánh tay mảnh khánh của cô vòng qua cổ anh, kiếng

chân và nâng toàn bộ cơ thể của mình. Nhưng Lý Cảnh Thiên chỉ là hôn cô một cách hời hợt, ánh mắt chuyển sang trên giường.

"Không phải em muốn biết những thứ này dùng để làm gì sao? Nào, để anh nói cho em từng cái một.."

Không đến mười phút đồng hồ, Quả Nhi đều hiểu hết toàn bộ.

Khi cô bị treo lên, nhìn thấy cây roi trong tay Lý Cảnh Thiên, trong mắt chỉ có sự cầu xin và mong đợi.

Bây giờ cô đã biết tại sao cô gái kia không bỏ. chạy rồi

"Sư huynh, đừng..."

Lời thì thầm tựa như móng vuốt của mèo con, nhẹ nhàng vuốt v e trái tim Lý Cảnh Thiên.

Anh không thể nhịn được nữa, liền ném chiếc roi trong tay đi, định xé bỏ những chiếc lông vũ vướng víu kia.

"Quả Nhi sao?"

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên!

"Em còn chưa ngủ à? Tôi nghe thấy tiếng chuyển động trong phòng em. Em ổn chứ?”

Hai người trong phòng đều sửng sốt! Giống như một tác phẩm điêu khắc, không dám di chuyến tại chỗ. Là Thượng Quan Nhược Hoa!

Tiếng đập cửa nhẹ nhàng, giống như là sợ đánh thức người nào,

Quả Nhi đang bị treo, bị Lý Cảnh Thiên trêu chọc. rất nhiều, vốn tưởng rằng đêm nay mình có thể gần gũi với sư huynh hơn, nên cô không muốn lại bị quấy rầy!

Quả Nhi bình tĩnh lại và cố gắng làm cho giọng. nói của mình trở nên bình thường.

“Tôi không sao...”

"Vậy em mở cửa đi, tôi có việc tìm em."



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Sống thì tìm Thượng Quan, còn sinh tồn thì dựa vào Âu Dương.


Ba ngày sau, thọ yến của Âu Dương gia

Sáng sớm, phòng của Lý Cảnh Thiên đã bị gõ cửa 3m lên, đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ, đầu óc rối bời mở cửa ra, Thượng Quan Nhược Hoa cùng năm sáu người đi vào.

Ngay sau đó, anh liền bị đẩy vào phòng tắm để tắm, khi bước ra, anh được ấn lên ghế, chăm sóc da, trang điểm, làm tóc và cuối cùng mặc một bộ vest tinh xảo.

Thay xong một bộ trang phục Lý Cảnh Thiên, đứng trước mặt Thượng Quan Nhược Hoa như một quý ông lịch lãm.

Nàng như tìm được kho báu, ánh mắt cô sáng lên khi nhìn Lý Cảnh Thiên!

Cô chợt hối hận vì đã đánh cược bốn điều.

Một người đàn ông hoàn hảo như thế, nếu cô có thể độc chiếm cho riêng mình thì tuyệt vời biết bao!

"Sao lại lâu như vậy? Có phải bởi vì tư chất của Lý Cảnh Thiên quá kém, ăn mặc không...”

Hạ Hầu Thanh vẻ mặt sốt ruột đi vào, không ngừng phàn nàn, nhưng khi nhìn thấy Lý Cảnh Thiên mặc quần áo, cô ấy lập tức cứng đờ người ra!

Kiểu tóc tỉnh xảo, âu phục phẳng phiu, vóc dáng hoàn hảo,

Không ngờ, Lý Kinh Thiên đứng ở đó, khí chất vô cùng tao nhã.

Đây có phải... chính là Lý Cảnh Thiên mà cô ấy biết không?

Không đúng không đúng!

Hạ Hầu Thanh lắc lắc đầu!

Nhất định là ảo giác!

Là công sức của thợ trang điểm! Là nhờ có bộ âu phục!

Bộ âu thủ công đặt riêng của Master Jenny, 60 vạn một bộ. Giày da sang trọng cổ điển của nước Xích Viêm có giá 25 vạn một đôi. Tông Văn Văn thợ trang điểm hoàng gia của gia đình Thượng Quan, tính phí 20 vạn một lần. Chỉ phí cho bộ trang phục của anh không dưới 100 vạn đâu”

Hạ Hầu Thanh đếm hết món này đến món khác, cuối cùng khoanh tay nói: Anh hiểu ý tôi không?”

Lý Cảnh Thiên kìm nén cơn tức mà không có chỗ để phát ti3t.

Anh giả vờ như không quan tâm và hỏi: "Trang phục của cô không hề rẻ phải không? Một tháng cô kiếm được bao nhiêu tiền?”

Lời này lập tức khiến Hạ Hầu Thanh bối rối!

"Tôi là đại tiểu thư của Hạ Hầu gia, sản nghiệp Cần tôi phải kiếm tiền nữa sao?"

Lý Cảnh Thiên  lạnh lùng cười

Tôi không kiếm tiền, cô cũng không kiếm tiền. Đây không phải là như nhau sao?"

Hạ Hầu Thanh bỗng không phản bác được.

Kẻ ngốc này đang nói, tuy rằng cô ấy là đại tiểu thư của Hạ Hầu gia, cơm ăn áo mặc đều là hàng thượng hạng, biết nhiều nhưng số tiền tiêu lại không. phải tiền mình kiếm được,

Ở điểm này, cô ấy và anh giống nhau!

Hạ Hầu Thanh chỉ cảm thấy trong lòng chán nản, nhưng không thể phản bác lại được.

Thậm chí cảm thấy... Anh nói, dường như có chút hợp lý.

Cô lạnh lùng nhìn về phía Lý Cảnh Thiên.

Hi vọng hôm nay ở Âu Dương gia, anh cũng có tài ăn nói này!

......

Khu nhà cũ của u Dương gia, đã được trang hoàng từ lâu, ngoài cửa tấp nập người qua lại và các

loại xe sang đang đậu ở đó!

Âu Dương gia nắm quyền kiểm soát ngành này, ngoại trừ ngành bất động sản lớn nhất, họ còn tham gia vào các lĩnh vực công nghiệp khác. Thậm chí còn có một câu nói được lưu truyền trong thành phố Bạch rằng ——

"Sống thì tìm Thượng Quan, còn sinh tồn thì dựa vào Âu Dương."

Thọ yến của lão gia Âu Dương gia cũng là sự kiện trọng đại của toàn thể giới kinh doanh thành phố Bạch!

Nhưng ông ấy lại rất khiêm tốn, tiệc sinh nhật của mình không bao giờ hoành tráng mà chỉ mời họ hàng, bạn bè đến dự. Nhưng năm nay, họ đã làm khác với bình thường, gửi thiệp mời đến tất cả các gia đình đứng đầu ở thành phố Bạch.

Bời vì, người giàu nhất của tỉnh Giang Nam sẽ xuất hiện ở đây!

Tin tức truyền đi, không riêng gì thành phố Bạch, 

đến cả toàn bộ giới kinh doanh của tỉnh Giang Nam cũng náo động hết lên!

Mọi người đều có cái đầu sắc bén, nhiều gia định hạng hai với tư duy nhanh nhạy và mối quan hệ rộng rãi đang cố gắng hết sức để nhận được lời mời đến thọ yến. Thậm chí còn được bán với giá cao trên thị trường chợ đen!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Đương nhiên rồi!


"Được rồi, trước khi người giàu nhất tới, thì cử người thông báo cho cha, đây là chuyện đại sự của Âu Dương gia, chúng ta không được phép chủ quan!

Thượng Quan gia đã bắt đầu ra tay rồi, u Dương gia chúng ta có thể đứng đầu tỉnh Giang Nam hay không, là nhờ vào lần này đấy”

Âu Dương Thành cúi đầu, lễ phép trả lời:" Vâng con đã hiểu ạ!"

Trong hội trường hoa viên, u Dương Thiến được bao quanh bởi một nhóm nam nữ, cô ta mặc một chiếc váy màu xanh đậm, khiến cô ta trông càng nối bật hơn.

Âu Dương tiểu thư, hôm nay lễ phục của cô đẹp. thật đấy! Các cô gái không giấu được sự hâm mộ. trong mắt.

"Đương nhiên rồi!" Âu Dương Thiến hất cảm: "Đây. chính là tác phẩm mới nhất của Mastrer Thu Hàn, hiện tại đến bản thiết kế cũng chưa được công bố đâu! Toàn thế giới chỉ có một bộ này đó!”

Các cô gái ngạc nhiên: "Master Thu Hàn! Là nhà thiết kế thời trang hàng đầu thế giới! Cô ấy không bao. giờ ra mắt những tác phẩm mới một cách dễ dàng! Nhưng cô ấy thực sự đã thiết kế một chiếc váy cho cô! "Tôi ghen tị thật đó!"

Các cô gái không ngừng khen ngợi, mấy người con trai thì vây quanh cô hỏi han ân cần, trong đó bao gồm cả Cao Đông Kiệt.

Sau khi bị gia đình Thượng Quan đánh đập, mặc. dù đã uống thuốc để nhanh chóng giảm sưng tấy nhưng trên mặt anh ta vẫn có thể nhìn thấy những vết bầm tím nhẹ.

Nhưng Âu Dương Thiển này lại làm như không. nhìn thấy anh ta vậy, chẳng những không hỏi thắm một câu, thậm chí còn trách anh ta vô dụng!

Cao Đông Kiệt kìm nén cơn bực bội trong lòng.

Nếu không phải vì xin thiệp mời, anh ta còn lâu mới thèm nịnh nọt!

Trong đám người, Âu Dương Thiến từ xa đã thấy Lý Cảnh Thiên.

Cô ta nhướn mày, nhấc váy lên, liền đi tới.

"Không ngờ lại dám đến thật" Âu Dương Thiến nhìn từ trên xuống đánh gia một câu: "Xem ra ni cô giả mạo kia của Thượng Quan gia cũng biết tiêu tiền đấy, nhưng một kẻ nhà quê như anh, mặc long bào cũng không giống thái tử được đâu”

Những người đang tâng bốc Âu Dương Thiến, vừa. nghe xong cảm thấy không đúng lắm, liền thi nhau bày tỏ lập trường.

"Đây là ai vậy? Sau lại quê thế?”

"Đúng vậy! Chắc không phải là người hầu nhà nào đó ăn trộm quần áo của chủ nhà rồi đến đây đó chứ!"

Cao Đông Kiệt thấy Lý Cảnh Thiên một lần, liền tức giận!

Anh ta xuyên qua đám người, đi đến chỗ trước. nhất, cao giọng nói:

“Mọi người đừng nói nhảm, hẳn là người của Thượng Quan gia, Thượng Quan tiểu thư rất yêu quý con chó này đấy!"

Anh ta vừa dứt lời, đám người lập tức phá lên cười!

Nhận lấy ánh mắt chán ghét, Lý Cảnh Thiên nhìn thẳng Âu Dương Thiến, bình tĩnh nói:

"Cô không quê, vậy cô đừng mặc quần áo nữa! Khỏa thân thì đẹp biết mấy!"

Phốc phốc!

Không biết có ai không nhịn được mà bật cười!

Đàn ông bên cạnh Âu Dương Thiến căn bản đều là kẻ thèm muốn cô ta, ai mà chưa từng nghĩ tới cơ thể của cô ta chứ?

Bây giờ Lý Cảnh Thiên nói thẳng ra như vậy, ánh mất của một số tên đàn ông có ác ý không tự chủ được nhìn về phía Âu Dương Thiến.

Ánh mắt nóng bỏng như một con dao sắc bén, như muốn xé toạc chiếc váy của cô ta.

Âu Dương Thiến lạnh sống lưng, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, nhưng cô ta lại có cảm giác tr@n trụi

Nếu theo như tính khí của cô ta, thì cô ta sẽ gọi côn đồ ngay bây giờ, đánh anh một trận rồi giãm nát dưới chân mình!

Nhưng bây giờ không được, cô nhất định phải nhịn!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Gia tộc hạng hai


Khi Cao Đông Kiệt nói lời này, những người xung quanh lập tức có chút mất tự nhiên...

Âu Dương gia là một trong năm đại gia tộc, gia tộc đứng đầu ở thành phố Bạch. Tuy là đùa nhưng. cũng nên có chừng mực chút

Người đàn ông trước mặt có lẽ không có địa vị cao, nhưng Cao Đông Kiệt mở miệng bảo người ta chui qua háng minh thì quá là thấp kém.

Nhưng không ai nói gì cả.

Cao Đông Kiệt là con chó được xem trọng nhất của Âu Dương Thiến, Âu Dương tiểu thư không nói gì, thì bọn họ tự nhiên không dám lên tiếng,

Tất cả mọi người đang im lặng chờ Lý Cảnh Thiên.

Trên sân nhà của Âu Dương gia, mà dám đác tội với Âu Dương tiểu thư. Sau này anh muốn ở lại thành. phố Bạch thì nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời!

Nếu không, Âu Dương Thiến mà thật sự tức giận, sẽ không đơn giản như chui vào háng đâu.

Cô ta có hàng vạn cách khiến người ta sống không nổi!

Thấy Lý Cảnh Thiên đứng im một hồi lâu, Cao Đông Kiệt khinh miệt cười nói:

'Đúng là chó, nghe không hiểu tiếng người! Đã như vậy, hai người, đến giúp nó một tay đi!”

Cao Đông Kiệt chỉ vào hai người đàn ông trong đám đông.

Chu Tinh và Hàn Đống Lương cũng là chó bám đuôi của Âu Dương Thiến, nhưng địa vị của gia đình lại không bằng Cao gia.

Theo quan điểm của Cao Đông Kiệt, anh ta đang “đề bạt bọn họ.

Hai người sau khi được gọi tên, đều có vẻ hưng. phấn, lập tức tiến lên, một tên bên trái một tên bên phải, đè anh xuống đất!

Lý Cảnh Thiên không chút hoang mang, ánh mắt nhìn về phía chân Cao Đông Kiệt

“Chân anh không còn đau nữa à? Gần nhất cũng. dẻo dai phải không?” Hái

Sắc mặt của Cao Đông Kiệt đột nhiên tái xanh!

Anh ta làm sao mà biết được? !

Ngày hôm đó anh ta bị Âu Dương Thiến đánh đập, trút giận, về đến nhà liền gọi cho cô gái hám. tiền đang quấy rầy anh ta, định phô trương quyền lực, trút giận một trận.

Nhưng không ngờ, vừa bắt đầu đã kết thúc rồi. 'Vậy mà anh ta cũng không được!

Dọa anh ta sợ đến nỗi lập tức gọi bác sĩ của gia đình đến, mới biết được cây ngân châm kia đâm vào huyệt vị quan trọng, thẳng liên liền với mệnh môn.

Không phải là không thể chữa khỏi mà quá trình điều trị không chỉ kéo dài mà còn khá đau đớn!

Đây là bí mật của anh ta, không được để người ngoài biết!

"Anh câm miệng cho tôi! Hai người đang làm gì thế? Còn không mau lên!"

Chu Tỉnh và Hàn Đống Lương bỗng nhiên bổ nhào về phía trước, nảm lấy cánh tay của Lý Cảnh Thiên rồi ấn mạnh xuống

"Dừng tay!"

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, Thượng Quan Nhược Hoa bước nhanh đến trước mặt Lý Cảnh Thiên, kéo anh lại.

Là đại diện duy nhất của Thượng Quan gia, cô đã bị vây quanh bởi một nhóm người muốn thiết lập mối quan hệ ngay khi đến đây.

Mặc dù cô không thích tình huống này nhưng cô vẫn cần phải ứng phó. Vì thế cô mời Lý Kinh Thiên vào trước, cô sẽ đến sau.

Khi đợi cô đi tới, nhìn thấy cảnh mọi người đang bắt nạt anh Cảnh Thiên!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Cầu xin!


Bịch!

Hai người bọn họ lập tức quỳ xuống, mặc kệ là Âu Dương Thiến hay là Thượng Quan Nhược Hoa, liền một mực cầu xin!

Người bên cạnh câm như hến, ai cũng không dám nói nhiều một câu, sợ tiếp theo nhà mình sẽ phá sản!

Âu Dương Thiến cười lạnh lùng nói: "Thượng. Quan tiểu thư tính khí thật là lớn, một câu thôi cũng làm người ta phá sản”

Thượng Quan Nhược Hoa khí thế không chút kém cạnh!

“Người nào động đến Lý Cảnh Thiên, chính là kẻ địch với Thượng Quan gia tôi!"

Thực sự ấn tượng!

Mọi người hít một hơi khí lạnh, trong lòng thầm thắc mắc, Lý Cảnh Thiên này là ai mà lại được Thượng Quan tiểu thư bảo vệ như vậy!

Bốp bốp bốp!

Hai bên đang giãng co, lại đột nhiên truyền đến một tiếng vỗ tay.

“Nhược Hoa hay lắm, Thượng Quan gia hay lắm”

Âu Dương Thành vững vàng bước tới, trầm ngâm Thượng Quan Nhược Hoa và Lý Cảnh Thiên.

“Thủ đoạn độc ác, quyết đoán vô tình! Thiến hiến, con đó, vẫn mềm lòng lầm, nên học hỏi thêm từ Nhược Hoa”

Bề ngoài thì khen, nhưng thực ra lại nói với mọi người, Thượng Quan Nhược Hoa thủ đoạn thâm độc, Thượng Quan gia cũng thế.

Thượng Quan Nhược Hoa nhíu nhíu mày, muốn nói lại, nhưng lại bị Lý Cảnh Thiên tranh lời

"Không phải đâu, Tiên nữ nhà tôi là dịu dàng nhất đấy! Gặp phải người xấu nên mới cần người thôi”

Tiên nữ nhà tôi? Thượng Quan Nhược Hoa nghe thấy anh xưng hô như vậy với chính mình, trong lòng không khỏi ấm áp. Anh Cảnh Thiên đang bảo vệ minh sao!

Âu Dương Thành cau mày, nhìn chằm chằm vào. Lý Cảnh Thiên.

Mấy ngày trước, Thiến Thiến nói với ông ta Thượng Quan gia để ý Lý Cảnh Thiên, ông ta còn không tin.

Bây giờ xem ra,Thượng Quan Nhược Hoa này thân thiết với Lý Cảnh Thiên là hoàn toàn chính xác.

Thượng Quan gia rốt cuộc là có ý gì?

Rõ ràng ông ta đã hủy bỏ hôn ước nhưng lại bí mật để cô con gái quý giá duy nhất của mình quyến rũ Lý Cảnh Thiên.

Chẳng lẽ lại... Lại muốn cho bốn nhà bọn họ đen đủi, bản thân chỉ lo cho minh thôi sao? !

"Lão gia, người giàu nhất sắp đến rồi !"

Âu Dương Thành liếc qua Lý Cảnh Thiên, chỉ để lại một câu: "Đừng làm loạn nữa", liền vội vàng rời đi.

Lúc này, mọi người tập trung trước nhà cổ của Âu Dương, chờ đợi sự xuất hiện của người giàu nhất tỉnh Giang Nam.

Nghe nói người giàu nhất tỉnh Giang Nam nắm giữ huyết mạch kinh tế của Giang Nam, đồng thời là hội trưởng hội thương mại Giang Nam!

Đây chính là người nắm giữ quyền sinh tử cho bọn họ!

Cuối cùng, một chiếc Maybach màu đen đỗ vững

chãi trước cửa ngôi nhà cố,

Cửa xe mở ra, hai người đàn ông mặc đồ đen bước ra trước, một người mở cửa, một người cầm ô.

Dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, người giàu nhất trong truyền thuyết cuối cùng cũng bước. xuống xe.

Giày da bóng nhoáng và quần tây thẳng, dù bụng bia hơi phình ra nhưng vẫn giữ được vóc dáng khá chuẩn.

Vừa xuống xe, Thân Bá Xương có vẻ có chút lo lắng, nhìn trái nhìn phải như đang tìm kiếm thứ gì đó. Cho dù Âu Dương Thành tới chỗ anh ta, thì cũng không nhìn thấy.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Bối rối


Âu Dương Thành sửng sốt một lát, sau đó nở nụ cười nịnh nọt nói: "Chào anh, tôi là Âu Dương Thành, là Âu Dương gia..."

Thân Bá Xương không muốn nghe ông ta nói cái gì.

"Được rồi. Khách của Âu Dương gia, có ai đeo mặt nạ không?"

Âu Dương Thành hoàn toàn bối rối, lời chào lịch sự ban đầu mà ông ta chuẩn bị trước đều hoàn toàn vô dụng.

Tên giàu nhất Giang Nam này, sao nói chuyện lại không theo quy tắc nào cả nhỉ?

Âu Dương Hoãng Thái được người hầu dìu, vẫn không ngừng theo dõi tất cả chuyện này.

Trường hợp quan trọng như vậy, lẽ ra ông ấy phải đích thân ra mặt, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, ông ấy quyết định để con trai mình ra mặt.

Dù sao, về sau Âu Dương gia cũng phải giao vào tay ông ta mà.

Không ngờ người giàu nhất chỉ nói một câu khiến ông ta bối rối, ông ta không có cách nào xử lý được.

Âu Dương Hoäng Thái trong lòng trầm xuống, tranh thủ thời gian ra đón.

“Chào anh, bây giờ khách mời không có ai đeo mặt nạ cả. Người anh tìm có lẽ vẫn chưa tới. Không biết mặt nạ đó trông như thế nào, chỉ cần người đó. xuất hiện, Âu Dương gia nhất định có thể giúp anh tìm thấy. Mời anh vào chỗ ngồi nhé!

Âu Dương Thành liên tục hùa theo: "Thiến Thiến, đưa người giàu nhất vào chỗ ngồi”

Âu Dương Thiến tự nhiên hào phóng đi đến phía trước, không có chút thái độ nhăn nhó nào, mà trái lại mang phong thái của một tổng tài.

"Chào anh, mời tới bên này.”

Ánh mắt Thân Bá Xương nhìn sang Âu Dương hiến mấy lần, ánh mắt lạnh lùng vừa rồi bỗng trở nên quyến rũ và tán thưởng hơn hẳn.

Dáng người đẹp, đường cong rõ ràng. Mái tóc gợn sóng buông xõa, kết hợp với một chiếc váy tỉnh tế và đôi giày cao gót tỉnh xảo, cô ta có một cảm giác nữ tính độc đáo.

Ngẩng đầu lên lần nữa, có thể thấy được nét mặt và cách trang điểm của Âu Dương Thiến dường như có cảm giác bá đạo.

Có thể kết hợp được sự nữ tính và bá đạo vào với nhau được như vậy, thì đây là lăn đầu tiên Thân Bá Xương nhìn thấy.

Anh ta không khỏi thốt lên.

"Cô đính hôn chưa?”

Âu Dương Thiến sững sờ, vẻ mặt có chút xấu hổ: “Chưa ạ”

Lần này, ánh mắt Thẩm Bách Xương càng trở nên không kiêng kị gì hơn..

Âu Dương gia tuy rằng địa vị không cao lầm, nhưng con gái của bọn họ cũng được dạy dỗ tương đối tốt, nếu có thể mang về chơi một phen, cũng coi như là may mắn của gia tộc họ.

Âu Dương Thành để con gái dẫn đường vì ông ta có ý định tặng con gái đi. Bây giờ nhìn thoáng qua người giàu nhất đã có cảm tình với Thiến Thiến, ông ta

lại càng vui mừng hơn! Nếu có thể kết thông gia được người giàu nhất thì u Dương gia đúng là một bước lên trời! Nhưng những suy nghĩ như vậy không thể được.

bày tỏ một cách công khai trước mọi người. Ông ta tự nghĩ, chỉ căn say rượu thì làm gì cũng được!

Thân Bá Xương trong lòng nghĩ tới Âu Dương Thiến, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh lẽo!

Anh ta vô thức quay lại nhìn nhưng không thấy gì

Nhưng anh biết vừa rồi có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn chấm chẵm vào anh ta từ phía sau!

Thật là một hơi thở đáng sợ và ngột ngạt. Tuyệt đối là thiên y đại nhân!

Anh ta giả vờ bình tĩnh nhưng đôi chân lại hơi

“Đem hết quà của tôi lên đây.”

Vừa dứt lời, bốn người áo đen lập tức tiến lên, đặt chiếc cặp da màu bạc trên tay lên bàn!

Trọng lượng không nhẹ nha!

Âu Dương Hoãng Thái trong lòng mừng rỡ!

Người giàu nhất đích thân tặng quà mừng thọ!

Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ để Âu Dương gia. khoe khoang cả đời!

Cho dù sau này đặt chân đến tỉnh Giang Nam, đối mặt với các gia tộc quý tộc ở Giang Nam, cũng sẽ cảm thấy có sức mạnh hơn!

Âu Dương Thành sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại tràn đầy hưng phấn!

Dù sao thì anh ta cũng là người giàu nhất Giang Nam đó!

Hành động này thật hào phóng!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Cảm ơn anh vì món quà


Nhưng mặc kệ Thượng Quan gia hành động tới tấp, dùng nhiều thủ đoạn, vậy thì sao nào?

Cuối cùng không phải Âu Dương gia của cô ta thẳng sao?

Bọn họ thậm chí chẳng làm cái quái gì, chỉ là phát thiệp mời, mà Thân Bá Xương cũng chủ động tới.

Trong lòng anh ta địa vị của Thượng Quan gia và Âu Dương gia, vừa nhìn liền hiểu ngay!

'Về phần Lý Cảnh Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không cần quan tâm.

Thượng Quan Nhược Hoa cảm thấy tốt, thì giữ lại cho mình đi!

Gòn nói hủy đi hôn ước sẽ đen đủi sao? Nếu xui xẻo đồng nghĩa với việc được người giàu nhất sủng ái, vậy thì hãy để Âu Dương gia luôn gặp xui xẻo!

Âu Dương Hoằng Thái khiêm tổn nói:" Âu Dương. gia tôi may mắn được người giàu nhất đích thân tới chỗ ở khiêm tốn của tôi! Làm sao tôi có gan nhận lấy món quà đắt tiền như vậy? Thật sự là xấu hổ quá."

Thân Bá Xương không chịu nổi khi nghe những lời nịnh nọt của người khác đối với mình, đặc biệt là những lời nịnh nọt giả tạo, liền nhanh chóng xua tay. 

Tôi đến vội nên không kịp chuẩn bị quà gì. Mở ra đi!"

Âu Dương Thành đỡ Âu Dương Hoằng Thái, kích động đến nỗi hai tay đều đang run rẩy!

Khoảnh khắc nổi bật của Âu Dương gia!

Cuối cùng đã tới!

Bốn tiếng chốt mở kim loại lần lượt vang lên, chiếc hộp mở ra, mọi ánh mắt đều tập trung vào nó! Tiền sao?

Những tờ tiền đỏ rực như lửa đốt cháy đôi mắt u Dương Thành.

Bên trong bốn chiếc hộp...tất cả đều là tiền sao? !

Một người áo đen trong đó lớn tiếng nói: "Người giàu nhất tặng Âu Dương Hoãng Thái món quà mừng thọ trị giá 88 vạn nhân dân tệ!

Bây giờ, đừng nói đến Âu Dương Thành, ngay cả Âu Dương Hoằng Thái bất ngờ.

Có đánh chết thì ông ấy cũng không tin, quà mà người giàu nhất tặng vậy mà lại là... Tiền!

Bốn cái rương, tổng cộng 88 vạn, nói cách khác, thì mỗi cái rương 22 vạn...

88...

22...

Không biết là cố ý hay là vô tình, con số này.. Thật đúng là may mắn...

Ở đây đều là những con cáo già trong giới kinh doanh, ai mà không nhìn ra được ý nghĩa của món quà này cho được chứ?

Với địa vị của Thân Bá Xương, dù có vội đi, sao ngay cả một món quà đàng hoàng cũng không có được phải không?

Việc đưa tiền trước mặt như vậy chứng tỏ anh ta không coi trọng Âu Dương gia.

Âu Dương Hoằng Thái nghiến răng nghiến lợi, mặc dù xấu hổ nhưng vì tình thế vẫn phải nhịn.

"Cảm ơn anh vì món quà, mau, ngồi xuống đi!"

Thân Bá Xương rời đi, những người khác cũng theo sau gửi quà chúc mừng của mình. May mắn thay,

những món quà họ chuẩn bị trước vừa danh giá vừa có trị, giúp u Dương gia lấy lại được chút thể diện.

Cha, Vân Trung Sơn đến rồi ạ!"

Âu Dương Hoàng Thái vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng. đi ra chào đón.

Vân Trung Sơn mặc bộ quần áo màu trắng bồng bềnh, có khí chất bất tử, có dáng vẻ của một chân nhân ngoại thế vậy.

"Hôm nay là thọ yến của u Dương tiên sinh, tôi tặng ông một gốc khô đẳng hai mươi năm tuổi

'Vừa nói xong, không khí của thọ yến lại sôi sục!

Khô đẳng hai mươi năm tuổi!

Đây chính là bảo vật hiếm thấy trên đời !

Có nhiều người cả đời cũng không tìm được một cây khô đẳng. Hơn nữa, tùy theo từng năm mà hiệu quả làm thuốc của dây leo khô cũng khác nhau. Chỉ có thể mua những loại thảo mộc hai hoặc ba năm tuổi trên đường phố, nhưng những cây nho chết năm hoặc sáu năm tuổi đã là vô giá rồi

Nhưng Vân Trung Sơn vừa lấy ra, chính là khô đẳng hai mươi năm tuổi!

Vân Trung Sơn chính là bác sĩ nổi tiếng hàng đầu ở thành phố Bạch, không giống như Từ Minh Sâm, Vân "Trung Sơn theo học chính thống và là một "bác sĩ thần kỳ" thực sự.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom