Cập nhật mới

Dịch Mãnh Long Thiên Y

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 260: Lý Cảnh Thiên chưa đi ra ngoài?


Cô ấy đã quên rằng mình không ngủ lại ở biệt thự từ lâu rồi, tủ quần áo cũng không được dọn từ lâu.

"Này! Lý Cảnh Thiên, anh không sao đó chứ?"

Lý Cảnh Thiên vung cánh tay, bỏ đống trang phục đang đè trên người mình như ngọn núi nhỏ ra rồi gắng gượng bò ra ngoài.

"Nhờ phúc của cô, vẫn chưa chết. Tôi nói này đại tiểu thư Hạ Hầu à, bề ngoài thì trông cô gọn gàng xinh đẹp, trong nhà lại là một đống rác, còn không biết đường mà tự đi dọn dẹp lại chút à?”

Hạ Hầu Thanh cũng cảm thấy hơi xấu hổ.

Nhưng mà ở trước mặt Lý Cảnh Thiên, cô ấy tuyệt đối không thể vứt thể diện đi được!

Cô ấy ưỡn ngực lên: "Tôi là một thiên kim tiểu thư, có thể tự dọn dẹp được chắc? Từ trước đến nay toàn là nhờ người giúp việc làm. Chỉ cần kêu quản gia đến dọn dẹp một tí là được rồi, việc gì mà phải lớn tiếng thế?"

Lý Cảnh Thiên liếc mắt.

"Đúng rồi, cô là một thiên kim đại tiểu thư, áo đưa tới thì giơ tay, cơm đưa tới thì há miệng. Gặp chuyện thì chỉ biết sợ hãi, hằng ngày ngoài việc mua mua mua thì chẳng làm gì hết."

"Anh!"

Lý Cảnh Thiên cứ như một khẩu súng máy, nói móc khiến Hạ Hầu Thanh thốt không nên lời. Trước kia có Thượng Quan Nhược Hoa ở đây thì sẽ luôn đứng giữa hòa giài

giúp hai người. Nhưng bây giờ Nhược Hoa không ở đây, đây là lần đầu tiên cô ấy trải nghiệm sự ác mồm của Lý Cảnh Thiên.

Cô ấy tức giận nhìn Lý Cảnh Thiên, trong đầu hiện lên ngàn vạn loại suy nghĩ, cuối cùng lại chỉ phun ra mấy chữ....

"Đồ trai thẳng!" Tủ quần áo đã lộn xộn hết, Hạ Hầu Thanh cũng chẳng buồn thay đồ nữa, đành phải vứt đống quần áo sang một bên trước, rồi tiện tay lấy một bộ đồ ngủ

trên giường rồi chui vào phòng tắm.

Nghe thấy tiếng dòng nước ào ào truyền ra, Lý Cảnh Thiên thở dài. Trong lòng nghĩ, mình nên mua thêm vài bộ quần áo cho Quả Nhi mới phải.

Anh đã từng nhìn thấy tủ quần áo của u Dương Thiến và Thượng Quan Nhược Hoa, bên trong đó chất đầy cả đống, đủ các loại quần áo.

Nhược Hoa đã từng nói với anh, đều là con gái cả, làm gì có chuyện ai lại không thích những bộ đồ đẹp chứ?

Nhưng Quả Nhi lên thành phố với anh lâu vậy rồi mà trước đến giờ anh vẫn không mua thêm bộ đồ nào cho cô.

Lý Cảnh Thiên nghĩ vậy, trong vô thức anh lại bắt đầu sửa sang lại. Tiện thể cũng định quan sát thử xem con gái bây giờ thích kiểu dáng và mẫu mã thế nào, để lúc về anh có thể tư vấn cho Quả Nhi kỹ một chút.

Không biết trôi qua bao lâu, dòng nước chảy ào ào trong phòng tắm cuối cùng cũng ngừng lại. Hạ Hầu Thanh cũng tắm rửa xong, cô ấy bước ra khỏi phòng †ắm, vừa mở cửa ra đã ngây cả người!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 261: Hai người đều cùng ngã xuống đất!


"Uổng công tôi còn tưởng anh là một người đàn ông đàng hoàng! Thế mà anh lại nhân lúc tôi không ở đây mà làm việc xấu xa đến thết Biến thái! Lưu manh! Buồn nôn chết đi được!"

Lý Cảnh Thiên có hơi không biết phải làm sao, hình như từ khi gặp được Hạ Hầu Thanh, cô ấy chưa từng nói lời nào tốt đẹp với mình.

"Tôi chỉ đang..." Hạ Hầu Thanh nhanh chóng đá đống quần áo kia sang một bên!

"Anh định nói anh đang giúp tôi dọn dẹp lại quần áo hả? Anh nghĩ tôi có tin không? Dọn đẹp lại quần áo thì sao lại phải cầm áo lót lên? Anh là một người đàn ông trưởng thành, nhân lúc tôi đi tắm mà nhìn lén đồ của tôi, rõ ràng là anh có mưu đồ xấu xa với tôi!"

Lý Cảnh Thiên trợn tròn mắt luôn!

"Nếu như tôi có ý đồ xấu xa thì đúng ra tôi đã chẳng nhìn lén quần áo của cô, mà là nhìn lén cô mới đúng! Cô cũng đánh giá cao bản thân quá đó, cô có gì có thể khiến người ta nhìn lén chứ? Dáng người đẹp? Với cái thân hình một mẩu của cô, cần cái gì thì không có cái đó, mà cũng không phải tôi chưa từng thấy! Cô đi tắm lại còn không khóa cửa, rốt cuộc là ai mới có ý đồ xấu xa chứ?"

Hạ Hầu Thanh đang ăn nói hùng hồn đột nhiên bị dập lửa.

Lý Cảnh Thiên nói không sai, lúc nấy cô ấy vào tắm đúng là không khóa cửa thật.

Nhưng cũng không phải là cô ấy cố tình.

Chỉ là vì cô ấy đã quen sống một mình trong căn biệt thự này rồi, nên đã hình thành thói quen không khóa cửa.

Mà lúc cô ấy vừa mới đi vào thì hình như cô ấy cũng không nghĩ tới tình huống Lý Cảnh Thiên sẽ xông vào.

Được rồi được rồi... Cô ấy đẩy Lý Cảnh Thiên: "Anh ra ngoài đi, tôi phải thay đồ!" "Khoan đã, tôi có chuyện muốn hỏi cô, cái món đồ đó..."

Nhưng Hạ Hầu Thanh chỉ lo đẩy anh ra ngoài, nhưng do dưới chân trơn trượt nên đã ngã bổ nhào về phía trước!

Theo quán tính, Lý Cảnh Thiên bị Hạ Hầu Thanh va thẳng vào, anh phản xạ rất nhanh, anh xoay người một cái trong không trung, dùng tay che đầu cô ấy lại!

Hai người đều cùng ngã xuống đất!

Hạ Hầu Thanh vừa mới tắm rửa xong, cơ thể cực kỳ thơm, mà lại không phải là mùi nước tầm thường, mà là mùi thơm thanh mát, thoang thoảng của cỏ xanh.

Sữa tắm mùi cỏ?

Tâm trạng Lý Cảnh Thiên có hơi hoảng hốt, một giây sau, anh lại cảm thấy trước ngực mình mát lạnh, mùi hương thoang thoảng ấy cũng dần xa...

Hạ Hầu Thanh đã ngồi dậy, trong ánh mắt còn có chút hối lỗi và bướng bỉnh.

"Tôi.. Tôi không cố ý đâu! Anh đừng có nhân cơ hội mà sờ soạng tôi! Mau đứng lên đi!"

Nói xong thì ra vẻ như muốn kéo cánh tay Lý Cảnh Thiên!

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ.

Chuyện xảy ra đột ngột, Lý Cảnh Thiên chưa kịp dùng chân khí, mặc dù cú ngã này không nghiêm trọng lắm, nhưng không thể nào nói là không đau được. Anh nằm phịch xuống đất, đập phải đồ sứ rồi!

"A, đau quá!"

Lúc này trong lòng Hạ Hầu Thanh trầm xuống, cô ấy cau mày: "Anh cũng yếu quá đi, có thế này mà cũng đau... Anh..."

Lật tay lại, lại nhìn thấy trên cánh tay Lý Cảnh Thiên có một vết bầm lớn!

Tất cả đều là do bảo vệ mình... Hạ Hầu Thanh nghĩ thầm: Nếu không thì người bị ngã thành ra thế này đã là mình rồi.

Quên đi! Coi như hôm nay làm việc thiện!

"Qua bên đó xử lý."

Hạ Hầu Thanh mang hòm thuốc tới chuẩn bị bôi thuốc cho Lý Cảnh Thiên. Nhưng Lý Cảnh Thiên lại từ chối.

Chút vết thương nhỏ này anh còn chẳng thèm nhìn vào mắt, chỉ cần động chân khí thôi là có thể khỏi ngay rồi.

Huống chỉ, lúc nào anh cũng mang theo rất nhiều thuốc trị thương bên người.

Không ngờ rằng Hạ Hầu Thanh lại cực kỳ kiên trì: 'Dù sao cũng ngã bị thương trong nhà chúng tôi mà, nếu để Nhược Hoa biết được lại tưởng rằng tôi bắt nạt anh mất!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 262: Tôn chủ này có năng lực lớn như vậy sao?


Về những trận đấu quyền anh của thế giới ngầm, mặc dù ông ấy không đích thân tới đó nhưng ít nhiều cũng nghe được vài tin tức.

Có người nói vào thời khắc khiêu chiến cuối cùng, hai Môn chủ khác tuy rằng đều không thể đỡ nổi một chiêu, nhưng dù sao cũng coi như có cố gắng thử một lần.

Nhưng Quan Lỗi này lại bỏ luôn quyền thi đấu, mà ngay sau khi vị Tôn chủ này đánh thắng xong, còn lập tức thể hiện thái độ đầu tiên, chủ động thần phục Tôn chủ của thế giới ngầm!

Sau khi Tôn chủ mới nhậm chức, Quan Lỗi còn tự mình đứng ra giải quyết không ít chuyện cho người ta, tự mình tổng hợp lại thế lực, khiến ba môn phái đang hỗn loạn ổn định lại bằng tốc độ nhanh nhất, yên bình vượt qua thời điểm nguy hiểm nhất.

Môn phái của thế giới ngầm thay đổi, từ trước đến nay đều sẽ bị thống đốc. chú ý tới, ít nhiều gì cũng sẽ có vài người muốn trục lợi, nhân lúc hỗn loạn như thế này để gây ra chuyện rối loạn kỷ cương, rồi vu oan giá họa cho những người khác.

Nhưng vào lúc này, ba môn phái sát nhập vào với nhau, thế giới ngầm của thành phố Bạch quy về một mối nhưng không có chuyện gì phát sinh. Không riêng gì Kiều Khang Hải mà ngay cả toàn bộ người của thống đốc cũng cảm thấy không thể tin nổi, thậm chí ngay cả bên thủ phủ cũng tự mình tới hỏi thăm!

Tôn chủ này có năng lực lớn như vậy sao?

Hay là... Người đó chỉ là một con rối mà Quan Lỗi chọn ra thôi, còn Tôn chủ thật sự... thật ra lại là Quan Lỗi?

Kiều Khang Hải tắt camera giám sát đi, cúi đầu suy nghĩ hồi lâu.

Xem ra... một thời gian nữa phải đi gặp Quan Lỗi mới được.

Nhận được tin tức Kiều Khang Hải muốn đến gặp mình, Quan Lỗi cũng không thấy có gì lạ.

Trên thực tế, anh ta đợi bên thống đốc này từ rất lâu rồi.

Từ các môn chủ tiền nhiệm, chuyện đầu tiên bọn họ phải làm khi nhậm chức là tiếp thống đốc, không chỉ để cho hai bên biết mặt nhau, mà là để sau này làm việc cũng tiện hơn, coi như được thống đốc chính thức thông qua.

Nhưng Quan Lỗi lại tương đối đặc thù.

Không nói đến việc lúc đó anh ta tiêu diệt Điêu sáu ngón vì báo thù riêng mình, sau này chỉnh đốn lại Chấn Thiên Môn, ngay sau đó lại bắt tay vào chuẩn bị

cho những trận đấu quyền anh, trong lòng anh ta chỉ một mực làm việc vì lct.

Về phần thống đốc thì anh ta có phái người đưa thiệp mời mấy lần, muốn gặp mặt, nhưng thống đốc đều lấy lý do thân thể không khỏe để từ chối.

Quan Lỗi không rõ ý tứ của thống đốc là gì, chỉ nói là vân chưa đến lúc gặp mặt cho nên cũng không cưỡng ép.

Lúc này anh ta đưa hai tên tội phạm lẩn trốn nhiều năm tới cửa, Kiều Khang Hải cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.

Mặt khác... Có lẽ hiện tại ông ấy đã cảm thấy có hứng thú hơn với chuyện thế giới ngầm và Tôn chủ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 263: Có rất nhiều chuyện cần phải xử lý


Trước đây ông ấy đã gặp không ít người của thế giới ngầm. Những người đó ngoài mặt thì cung kính nhưng phần lớn đều mang theo ánh mắt có ý định và tính toán lợi ích riêng. Bọn họ tự cho rằng mình có chức vị không nhỏ trong môn phái, luôn không hề khách khí gì với người phía bên chính phủ như ông ấy, nói đúng ra, bọn họ luôn có dáng vẻ từ trên cao nhìn xuống kẻ khác.

Nhưng Quan Lỗi này thì khác, ngay từ đầu anh ta đã cực kì khiêm tốn, nhưng vẻ mặt thì lại không kiêu ngạo không nịnh nọt ai.

Hiện tại, trong bầu không khí như thế này, dù là ai nhìn vào cũng sẽ không. nghĩ rằng đây là buổi gặp mặt của thế giới ngầm và bên thống đốc, ngược lại chỉ

giống như hai người bạn đang ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm mà thôi.

Điều này khiến thần kinh đang căng thẳng của Kiều Khang Hải thả lỏng rất nhiều.

“Anh Quan, tôi muốn biết Tôn chủ của các anh là người như thế nào?” Quan Lỗi sửng sốt.

“Tôi cho rằng thống đốc đại nhân sẽ hỏi về chuyện hai người kia trước.”

Kiều Khang Hải thoải mái nói št về Tôn chủ của các cậu thì chuyện hai người kia cũng sẽ rõ ràng thôi. Chỉ là chẳng hay anh ta dùng biện pháp gì mới có thể bắt được hai tên kia? Phí nhiều công sức như thế vì sao lại phải làm việc tốt mà không để lại danh tính, không muốn tự đưa đến cho tôi điều tra đây?”

Quan Lỗi thản nhiên đáp: “Thống đốc đại nhân đang muốn hỏi, vì sao Chấn Thiên Môn không lấy hai người kia làm điều kiện để trao đổi chút lợi ích với thống đốc ngài sao?”

Không đợi Kiều Khang Hải trả lời, Quan Lỗi đã trả lời thẳng thừng:

“Tôn chủ bắt hai người đó cũng không tốn bao nhiêu công sức, chỉ là do bọn họ đụng phải họng súng trước, Tôn chủ chúng tôi tội gì không bắt lại chứ. Nếu đã bắt rồi, thế giới ngầm cũng không có quyền tự mình xét xử, nên dĩ nhiên chỉ có thể giao cho thống đốc thôi.”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Quan Lỗi ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “Đã sắp tới sinh nhật của tiểu thư, trước đó chúng tôi còn chưa đưa tặng quà tặng, thứ nhất là vì trong môn phái còn đang rối loạn, có rất nhiều chuyện đang chờ chúng tôi xử lý. Thứ hai là Tôn chủ của chúng tôi vừa nhậm chức, không biết tình hình thật sự của bên thống đốc ngài như thế nào, không dám mạo muội đưa tặng quà tặng, sợ thống đốc mất hứng, cho nên mới kéo dài tới tận bây šu như thống đốc thích, hai người kia coi như quà tặng tặng cho tiểu thư, xin thống đốc vui lòng nhận cho!”

Từng câu từng chữ khiến Kiều Khang Hải á khẩu không trả lời được!

Ông ấy vốn đã chuẩn bị một loạt các câu hỏi, dự định hỏi từng cái một, thậm chí còn nghĩ rằng nếu như Quan Lỗi này không biết đối nhân xử thế thì ngày hôm nay, dù thế nào ông ấy cũng phải thấy được vị Tôn chủ thần bí kia.

Không ngờ rằng vừa gặp mặt Quan Lỗi đã có thái độ mềm mỏng, trong lời nói lộ ra sự lo lắng thay cho bên thống đốc, còn chủ động nói tới chuyện chưa tặng quà sinh nhật.

Trong môn phái hiện đang hỗn loạn...

Có rất nhiều chuyện cần phải xử lý...

Nói cách khác, nếu không vì bắt được hai người kia thì người ta cũng không nghĩ tới chuyện tặng quà đâu!

To gan như thết Nhưng lại cực kì thản nhiên!

Điều này khiến Kiều Khang Hải phải nghĩ rằng bản thân mình hơi hẹp hòi, tính toán chỉ li.

“Vừa nấy cậu nói tự hai người kia đụng phải họng súng, gần đây bọn họ lại phạm phải chuyện gì nữa? Tôi sẽ phái cấp dưới của mình đi xử lý.”

Quan Lỗi cũng cười đáp:

“Chuyện này tôi không tiện nói thẳng ra, xin thống đốc hãy tự mình đi thăm dò”

Không tiện ư? Kiều Khang Hải nhíu mày một cái.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 264: Thống đốc


Sau một hồi chấn động, Kiều Khang Hải lấy lại bình tĩnh. Trong mắt ông ta dấy lên sự nghi ngờ:

“Đây là ý của Tôn chủ các cậu hay là ý của các cậu?”

Quan Lỗi hơi nhướng mày, chuyển động giữa hai hàng lông mày vừa nhẹ nhàng vừa bá đạo một cách rất tự nhiên.

“Thống đốc, đây là ý gì?”

Kiều Khang Hải nói ra sự hoài nghi của bản thân— Có lẽ căn bản không có Tôn chủ thần bí nào cả, chẳng qua là một con rối được Quan Lỗi tìm thấy mà thôi!

“Nếu mà thực sự như thế thì Quan tiên sinh cũng không cần phải giấu diếm. Dù sao thì tôi cũng có hiểu đôi chút về việc tranh đấu trong thế giới ngầm. Chỉ cần các anh không gây ra mối đe dọa nào đối với xã hội thì tôi cũng sẽ không quản tới đâu.”

Quan Lỗi bị những lời này làm cho bật cười.

“Thống đốc cho rằng, Quan Lỗi tôi là người như thế nào? Người có dã tâm ư? Ông cảm thấy Tôn chủ của chúng tôi sẽ tùy ý để người khác xem như một con rối sao?”

Anh ta không biết nên khóc hay cười.

Sư phụ của anh ta, Lý Cảnh Thiên, là người mà anh ta tôn như một vị thần!

Vậy mà Lý Cảnh Thiên lại bị cho là con rối của anh ta?!

Những lời này mà để sư phụ biết được, không cần anh ta nữa, thì anh ta phải làm như thế nào?

Quan Lỗi đứng phắt dậy, chuẩn bị rời đi. Dù sao thì việc cần nhắn nhủ, đều đã nhắn nhủ rõ ràng rồi. Hắn cũng không nghĩ rằng chỉ dựa vào lần gặp mặt này mà

có thể khiến Kiều Khang Hải loại bỏ được thành kiến với thế giới ngầm.

“Nếu như ngài nhất định muốn hỏi thì ta chỉ có thể nói, ngài nghĩ nhiều rồi. Cáo từi”

Dứt lời anh ta đứng dậy và xoay người rời đi.

Kiều Khang Hải khẽ cau mày, không phải vì không vừa ý với lập trường trước đó của hắn, mà là...

Nếu những điều Quan Lỗi nói đều là sự thật, vậy thì vị Tôn chủ thần bí này quá nguy hiểm!

Ông suy nghĩ hồi lâu rồi bấm bấm điện thoại:

“Tiệc sinh nhật của tiểu thư, hãy gửi một thiệp mời tới thế giới ngầm, bất luận

thế nào, nhất định phải khiến vị Tôn chủ kia xuất hiện! Tôi lại muốn xem xem, hắn rốt cuộc là ai?!”

Sau khi Lý Cảnh Thiên rời khỏi biệt thự của Hạ Hầu gia, anh không khỏi thở dài một hơi.

Không biết vì sao, mỗi lần ở cạnh Hạ Hầu Thanh đều có cảm giác giống như đang kìm nén trong lồ ng ngực vậy, nói chung là không được thoải mái như lúc ở cùng Thượng Quan Nhược Hoa.

Nếu còn không đi thì sẽ phải ở cùng người phụ nữ đó nguyên một đêm.

Chỉ nghĩ tới thôi Lý Cảnh Thiên đã cảm thấy không kiên trì nổi rồi.

Quả Nhi vẫn đang còn ở nhà đợi anh nữa!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 265: Câu này sao lại nghe quen quen thế chứ?


Người c ởi quần...Kiều tiểu thư.

“Đúng rồi, sao ông biết?”

Thừa nhận rồi!

Ánh mắt của Vân Trung Sơn chấn động!

Y thuật lợi hại như vậy, ông sợ Lý Cảnh Thiên sẽ che giấu nên trước khi tới đã đặc biệt chuẩn bị trước rất nhiều phương án. Không ngờ anh lại thừa nhận thẳng thắn như thế?!

“Chứng bệnh của Kiều tiểu thư đã truyền khắp giới y học ở thành phố Bạch! Gần như tất cả các bác sĩ nổi tiếng đều đã chẩn đoán qua nhưng không có ai thực sự nói rõ được rốt cuộc nên chữa trị như thế nào, cũng không dám mạo hiểm....Lý huynh đệ, anh có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc anh đã làm như thế nào. vây? Tôi thực sự không nghĩ ra được!”

Thấy Vân Trung Sơn hưng phấn như vậy, Lý Cảnh Thiên chỉ nhún vai.

“Thực ra thì chỉ là bệnh nhẹ thôi, sở dĩ mấy ông mãi không chữa được có lẽ là vì..."

Đột nhiên tinh thần của Vân Trung Sơn phấn chấn, hai mắt ông nhìn chằm chằm Lý Kim Điền, hận không thể lấy cuốn sổ ra để ghi chép lại!

Chỉ nghe Lý Cảnh Thiên tiếp tục nói: “Y thuật các ông không tốt...”

Rắc!

Vân Trung Sơn cảm thấy đầu mình giống như một sợi dây căng ra, kêu pằng một tiếng!

Đứt rồi! Nói thật lòng....quả thật rất đau lòng!

Lời này nếu như là người khác nói thì chäc chắn Vân Trung Sơn sẽ phản bác tại chỗ, thậm chí phẫn nộ. Nhưng lời này lại chính miệng Lý Cảnh Thiên nói ra, thì đó là điều đương nhiên!

“Tôi đã bắt mạch cho Kiều tiểu thư, có thể thấy được các kinh mạch lớn của cô ấy đều đã được đả thông, có một luồng nước ấm mơ hồ chảy trong cơ thể. Nhưng cho dù là thế thì thể chất cô ấy vẫn rất lạnh. Không biết liệu sau này nó có còn tái phát hay không?”

Lý Cảnh Thiên tự tin lắc đầu.

“Chỉ cần cô ấy cứ theo phương thuốc uống vài lần thì sẽ không có chuyện gì

cả. Nhắc đến phương thuốc, Vân Trung Sơn lại càng kích động hơn! “Chuyện này....lão già cổ hủ này quả thực nghĩ không thông! Chỉ dùng vài cây ngân châm đã chữa khỏi được chứng bệnh mà giới y học bó tay nhiều năm, rốt

cuộc nguyên lý đằng sau đó là gì?”

“Thật ra cũng không phải dùng tới nguyên lý gì cả, chỉ cần biết châm cứu, hiểu các huyệt vị. Biết cách làm sao nhìn “khí”, tự khắc có thể nhìn ra được.”

Vậy mà có thể trực tiếp nhìn ra được?!

Vân Trung Sơn ngơ ngác hỏi: “Khí là cái gì? Làm sao để nhìn?”

Ở metruyen hot.vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Mỗi một cơ thể người đều có hơi thở thuộc về riêng mình, hơi thở cũng theo người mà thay đổi, chỉ cần cơ thể người xuất hiện sự biến hóa thì khí cũng sẽ theo đó mà thay đổi. Còn về việc rốt cuộc phải nhìn như thế nào thì...dùng mắt

thôi...Đợi y thuật ông tới đó thì tự khắc sẽ nhìn thấy được.”

Ai ngờ ngay sau đó, Vân Trung Sơn đã khom người cúi đầu 90 độ trước Lý Cảnh Thiên!

“Xin ngài nhận tôi làm đồ đệ!”

Một lạy này khiến Lý Cảnh Thiên bị dọa sợ.

“Ấy ấy ấy...Ông làm gì vậy? Có gì từ từ nói....có gì từ từ nói...”

Vân Trung Sơn là danh y thâm niên, công đức không đếm xuể. Dựa theo phong thủy học mà nói, được người như vậy bái làm thầy thì sẽ bị tổn thọ.

“Tôi trước giờ không thu nhận đồ đệ, nếu ông có chỗ nào không hiểu, trực tiếp tới hỏi tôi là được rồi. Không cần bái sư đâu.”

Ai ngờ rằng Vân Trung Sơn quyết tâm phải bái sư.

“Người trước đó không thu nhận đồ đệ, đó là vì chưa gặp được tôi. Nếu gặp tôi sớm thì đã thu nhận đồ đệ lâu rồi! Sư phụ! Thu nhận tôi đi!”

????

Câu này sao lại nghe quen quen thế chứ?

Lý Cảnh Thiên nói hết lời, nhưng cuối cùng vẫn không mạnh hơn lão đầu này, nếu còn nói nữa e rằng Vân Trung Sơn sẽ quỳ xuống ngay tại chỗ mất!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 266: Không tệ


Lý Cảnh Thiên về đến nhà, không thèm dừng lại lấy một giây mà lập tức kéo Quả Nhi đến trung tâm thương mại.

"Sư huynh, hôm nay anh nghĩ thế nào mà lại dẫn em tới trung tâm thương mại thế? Không phải anh ghét dạo phố nhất sao?”

Lý Cảnh Thiên xoa xoa đầu Quả Nhi, Quả Nhi thuận thế hơi dựa vào người Lý Cảnh Thiên.

"Rất ghét đi dạo phố nhưng mà lại thích em, cho nên tình nguyện đi cùng em.” Vẻ mặt Lý Cảnh Thiên rất ôn hòa, khóe mắt còn mang theo ý cười: “Nghe nói không có cô gái nào không thích quần áo đẹp cả, hôm nay em cứ mua thoải mái đi, sư huynh chỉ!”

Quả Nhi cảm giác có một con nai nhỏ đâm mạnh một cái vào trái tim mình!

Thì ra... khi sự huynh nói những lời tình cảm như thế, lại êm tai tới vậy!

Thế nhưng Quả Nhi chỉ vui vẻ được chốc lát lại bắt đầu bối rối.

Trong quá khứ, quần áo của cô đều có chuyên gia may xong xuôi rồi đưa thẳng tới nhà, chưa từng ra ngoài tự mình mua đồ trang sức gì, mọi thứ đều là đồ quý hiếm do các nhân vật lớn của các quốc gia đưa tới.

Hiện tại đột nhiên để cô tự mình đi chọn, cô chỉ cảm thấy mình thích cái này, cái kia cô cũng thích nữa...

Thực ra bản thân cô cũng thấy hơi khó khăn. Cũng không thể để sư huynh mua hết cả trung tâm thương mại được! "Sư huynh, anh mau xem cái quần này, xem có được không?”

Lý Cảnh Thiên nhìn sang theo, bên trong tủ kính là một chiếc váy dài Klein, cắt may tỉnh tế, kiểu dáng đoan trang, nhưng cũng ngập tràn sức sống.

"Không tệ, thử xem sao!”

Quả Nhi vui mừng đi vào trong tiệm.

"Xin chào, làm phiền cô, tôi muốn thử cái váy trong tủ kính kia.”

Cô gái bán hàng cẩn thận đánh giá từ quần áo mà cô mặc từ trên xuống dưới, tuy rằng nhìn qua cũng có vẻ xinh xắn thời trang, nhưng không có nhãn hiệu nổi tiếng nào. Kiểu dáng và phong cách nhìn có hơi quen mắt, giống như là phối hợp vài nhãn hiệu vào chung với nhau, là hàng nhái cao cấp!

Nhân viên bán hàng lập tức cảm thấy hơi khó chịu!

Những thiếu nữ mặc hàng nhái chạy tới cửa hàng bán đồ thật xa xỉ, một ngày cô ta cũng phải gặp được bảy tám người!

Người nào cũng là những hot girl mạng, bên cạnh có đàn ông đi theo, tuổi thì cao, cái đầu thì trọc lốc còn bụng thì bự...

Hư vinh! Thật sự là phần tử bại hoại của phái nữ!

Tuy rằng nữ nhân viên bán hàng khinh thường những cô gái ỷ vào bản thân có sắc đẹp để cặp kè với người giàu có, nhưng cũng không thể không thừa nhận, đám con gái đó có sức mua cực kì lớn.

Phu nhân và tiểu thư nhà hào môn bình thường cũng không đi dạo phố nhiều lắm, tiền thưởng mỗi tháng trích phần trăm ra, bọn họ cũng chỉ có thể lấy tiền từ trong tay những gã đàn ông ngu xuẩn này thôi.

Nữ nhân viên bán hàng không trả lời, vừa định rời đi lấy quần áo thì nhìn thấy Lý Cảnh Thiên tiến vào.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 267: Quả nhiên là con quỷ nghèo!


Nữ nhân viên bán hàng vừa bước chân ra cửa lại lui về lại.

"Cô nhất định muốn thử sao? Nếu như chỉ định thử một cái mà thôi thì tôi không lấy xuống đâu.”

Quả Nhi sửng sốt nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười mỉm: “Tôi không thử xem thì sao biết được mình có muốn mua hay không?”

Nữ nhân viên hơi hơi nâng cằm, cố tình nâng cao âm lượng giống như sợ bọn họ không thể nghe thấy được vậy.

"Gái quần này 18,8 vạn.” "Ừm” Quả Nhi bình tĩnh đáp lời.

"Phải thanh toán trong một lần, không cho trả góp. Nhất định phải nói, trả tiền trước sau đó tôi mới lấy quần áo ra.”

????

Quả Nhi nghe thấy hơi khó hiểu. Dưới tình huống bình thường không phải đều nên thử xem bộ quần áo này có hợp với mình hay không trước, xem có đẹp hay không, thấy ổn rồi mới trả tiền hay sao?

Cô không hiểu gì cả, chớp mắt một cái nhìn về phía Lý Cảnh Thiên, hình như đang xác minh vấn đề này với anh.

Nhưng hình ảnh này lọt vào trong mắt nhân viên bán hàng, khiến cô ta cho rằng Quả Nhi bị cái giá này hù dọa.

Quả nhiên là con quỷ nghèo!

Lý Cảnh Thiên cười trấn an Quả Nhi trước, rồi móc ngay ra thẻ ngân hàng đưa cho nữ nhân viên bán hàng.

"Sư huynh! Em còn chưa thử mài! Lỡ như mặc không hợp thì sao?”

Lý Cảnh Thiên cười ôn hòa: “Về nhà thử sau, không hợp thì ném đi, mua một món khác là được. Cái váy hơn mười vạn thôi, có gì đâu mà phải suy nghĩ?”

"Chúng tôi mua cái váy này. Cà đi, không có mật khẩu.” 

Nữ nhân viên bán hàng ngẩn người ra! Tấm thẻ đang ở ngay trước mắt, dù thế nào cô ta cũng không dám đưa tay ra nhận!

Trả tiền trước rồi mới được thử quần áo cũng chỉ là lý do mà cô ta bịa ra mà thôi.

Trong cửa hàng không hề có quy định này!

Chẳng lẽ là một ông chủ có tiền nhưng khiêm tốn?

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Cô ta vẫn không thể tin nổi mà nhận lấy tấm thẻ kia, vẻ khó chịu trên mặt lập tức biến mất không còn chút dấu vết nào. Tuy rằng trong mắt vẫn có chút hoài nghi nhưng vẻ mặt cũng nhẹ nhàng hơn không ít.

"Vâng thưa ngài, xin hãy chờ một chút.”

Nữ nhân viên bán hàng quay người đi quẹt thẻ, thì lúc này lại nghe thấy giọng nói khó chịu từ ngoài cửa truyền tới.

"Gô dám chắc cái thẻ này có thể quẹt ra tiền sao?”

Nữ nhân viên bán hàng nhìn qua nơi phát ra giọng nói, thái độ cũng lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ!

"Tiểu thư Hoàng Phủ! Cô tới khi nào sao không báo trước cho tôi biết. Đây... chúng tôi còn chưa kịp chuẩn bị cái gì cả! Mời cô mau vào bên trong, bánh ngọt và rượu vang mà cô thích, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay!”

Hoàng Phủ Tâm Nghiên hất cao cái mặt, giày cao gót dưới chân dẫm lên sàn nhà cửa hàng tạo ra âm thanh chói tai. Lúc đi ngang qua Lý Cảnh Thiên và Quả Nhi, cô ta không thèm chớp mắt một cái, giống như hoàn toàn không thấy hai người họ.

Cô ta đi thẳng tới ghế trung tâm của khu nghỉ ngơi, thoải mái ngồi xuống, người giúp việc xách túi và vệ sĩ cũng thuận thế đứng ra sau lưng cô ta.

Nữ nhân viên bán hàng nhanh tay rót một cốc nước, cung cung kính kính bưng lên, hai tay dâng cho cô ta.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 268: Quả Nhi tức muốn bật cười!


Cô ta lập tức thề thốt: “Tuyệt đối không có! Cái váy này là sản phẩm mới được cửa hàng chúng tôi nhập về, toàn bộ thành phố Bạch này không có chiếc nào thứ hai, tuyệt đối sẽ không đụng hàng! Người bình thường làm gì có mắt nhìn như thế, tiểu thư Hoàng Phủ thích nó là vinh hạnh của cái váy đó. Đây là đồ của cô!”

???

Quả Nhi tức muốn bật cười!

“Vừa nấy sư huynh của tôi đã nói rõ ràng với cô, chúng tôi mua bộ váy này. Thẻ còn đang trong tay cô đấy, chưa gì đã không chịu nhận rồi à?”

Ai ngờ nữ nhân viên bán hàng lại ném trả lại thẻ ngay lập tức!

“Tiểu thư Hoàng Phủ nói đúng, ai biết trong tấm thẻ này có tiền hay không chứ? Nói không chừng thẻ này là do các người nhặt được ở chỗ nào đó, hoặc là trộm được! Cửa hàng chúng tôi là một nơi uy tín, không tiếp đón những khách hàng lừa đảo! Mời rời khỏi đây!”

Nói xong, nữ nhân viên bán hàng nhìn về phía Hoàng Phủ Tâm Nghiên với vẻ mặt tranh công, chỉ còn thiếu nước viết mấy chữ “Chờ cô khen tôi” lên mặt nữa mà thôi.

Lý Cảnh Thiên nhìn Hoàng Phủ Tâm Nghiên giả vờ, trong lòng không ngừng cười nhạt.

Người khác còn đang tôn thờ ngũ đại gia tộc lắm, vì họ không biết rõ tình hình bên trong.

Chỉ có anh biết, hiện tại chỉ còn một mình nhà Thượng Quan chuyên quyền, nhà Hoàng Phủ đang khởi xướng “kế hoạch liên minh”, muốn bốn gia tộc còn lại bắt tay với nhau, cùng nhau đối phó với nhà Thượng Quan đây!

Kế hoạch thì hay, chỉ tiếc đặt lợi ích lên đầu đã trói luôn bốn lão hồ ly vào trong lồ ng tre, kết quả thế nào cũng biết được.

Mấy người nhà Hoàng Phủ khởi xướng kế hoạch này bây giờ đến bản thân mình còn khó bảo vệ được, hạng mục lớn trong tay mười mấy người đang gặp rất nhiều nguy cơ, là lúc cần phải thu phục lòng người, nhưng Hoàng Phủ Tâm Nghiên vẫn còn thời gian để đi dạo ở đây?

“Có tiền hay không, cô đi quẹt một cái chẳng phải sẽ biết rồi sao? Đắn đo cái gì?” Lý Cảnh Thiên hơi không nhịn được nữa: “Hoàng Phủ Tâm Nghiên, tài chính của nhà các cô được cứu rồi à? Hạng mục trong thành phố được bảo vệ rồi sao? Bảy người trong hội đồng quản trị đâu? Không đối nghịch với cha cô nữa à? Cho nên cô mới có thể rảnh rỗi như thế này, rảnh tới mức chạy tới trung tâm thương mại ngang nhiên cướp đồ của người khác?”

A chuyện này...

Nhân viên trong cửa hàng đều há to miệng, hai mắt nhìn nhau, dùng ánh mắt để trao đổi.

Thì ra nhà Hoàng Phủ bên ngoài oai phong lẫm liệt, nội bộ đã rối loạn tới mức ấy rồi sao?

Đây cũng là bí mật trong công ty đi!

Ngay cả những phu nhân hào môn lúc tới cửa tiệm đi dạo, cũng chỉ để hóng hớt chút ân oán giữa các nhà với nhau mà thôi.

Nhưng đây là điều bọn họ có thể nghe được sao?

Bị đạp phải chân đau, gương mặt của Hoàng Phủ Tâm Nghiên lập tức biến sắc!

Đúng là không biết cách làm người mài Cái hay không nói, đi nói cái dở!

Hôm nay cô ta đi dạo phố thế này cũng là vì tình hình trong nhà không ổn lắm, muốn tới đây giải sầu một chút, không ngờ đã nhìn thấy Lý Cảnh Thiên từ xa.

Lần trước ở nhà u Dương, thái độ của Lý Cảnh Thiên đối với cô ta vẫn khiến cô ta chưa quên được đâu!

Không phải chỉ biết chút y thuật thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ? Cũng là một kẻ nghèo mà thôi?

Cô ta liếc mắt nhìn tấm thẻ trên đất kia, đen sì sỉ, nhìn bẩn chết đi được. Nhất định là nhặt được thôi!

“Nếu anh ta đã khăng khăng như thế thì quẹt thử xem đi!” Hoàng Phủ Tâm Nghiên dám chắc chắn trong thẻ này không có tiền, Lý Cảnh Thiên chỉ đang giả vờ giả vịt trước mặt cô em gái kia thôi.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 269: Nhập số tiền vào


Còn dám đàm phán điều kiện với cô ta?

Hoàng Phủ Tâm Nghiên hất cằm kiêu ngạo nói.

“Nếu như có tiền, tôi sẽ gọi anh ta là cha, gọi cô là bà cô!” Quả Nhi cười khúc khích đầy vui vẻ!

Ngày nào cũng nghe các ông lớn gọi mình là bà nội rồi, đây là lần đầu tiên có người gọi là bà cô đấy!

Không sai, cũng ngon.

Cô hài lòng gật đầu, cũng không tha cho nữ nhân viên bán hàng đang đứng xem trò hay.

“Không phải cô vừa cực kì hùng hồn khẳng định trong thẻ này không có tiền sao? Bọn tôi bỏ tiền đặt cược ra rồi, cô cũng phải có phần chứ! Nếu không thì có vẻ thiếu tôn trọng quá. Lỡ như tiểu thư Hoàng Phủ đây thua cược, thực sự đánh mất mặt mũi ở cửa tiệm của mấy cô thì mấy cô còn buôn bán nổi nữa không?”

Nữ nhân viên bán hàng như vừa tỉnh mộng!

Chuyện này không liên quan gì tới cô ta cả! Cô ta chỉ nói leo theo thôi!

Cô ta sợ hãi nhìn về phía Hoàng Phủ Tâm Nghiên, hi vọng người ta có thể giải vây cho mình.

Thế nhưng toàn bộ quá trình Hoàng Phủ Tâm Nghiên đều ngửa cổ lên trời, không hề nhìn cô ta.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Quả Nhi nhìn vẻ mặt ức chế của cô ta, không khỏi buồn cười. Không phải thích xem trò hay sao? Vậy thì đừng ai mong thoát được!

“Nếu như trong tấm thẻ này có tiền, tôi cũng gọi anh ta là cha, gọi cô là bà côi”

“Không được đâu nhé!” Quả Nhi khoanh tay, tuyệt đối không chịu buông tha: “Đây là đãi ngộ đặc biệt của tiểu thư Hoàng Phủ, lẽ nào cô cho rằng mình và tiểu thư Hoàng Phủ giống nhau?”

Nữ nhân viên bán hàng lập tức mở to hai mắt ra nhìn!

Tại sao lại thích gây xích mích để châm ngòi ly gián vậy!

“Được! Tôi sẽ quỳ lạy mấy người!”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Quả Nhi lập tức tươi như hoal

“Được, quyết định như thế đi! Mau đi quẹt thẻ đi!”

Nhìn vẻ mặt phấn khích cực kì của Quả Nhi, nữ nhân viên bán hàng cảm thấy không ổn, luôn có dự cảm rất xấu.

Vẻ mặt cô ta chấn động, lập tức đưa máy POS tới trước mặt Hoàng Phủ Tâm Nghiên.

“Tiểu thư Hoàng Phủ, cô xem, máy POS không có phản ứng! Trong thẻ không có tiền! Thật sự luôn!”

Hoàng Phủ Tâm Nghiên chỉ thản nhiên nhìn lướt qua, rồi cười lạnh nói: “Đi gọi người!”

Ngay khi người giúp việc và vệ sĩ có hành động, Lý Cảnh Thiên bước ra một bước chắn ngay trước mặt họ.

Khoé miệng Hoàng Phủ Tâm Nghiên nhếch lên, vẻ mặt đầy giễu cợt nói:

“Sao nào? Chột dạ? Bị vạch trần rồi à? Định lươn lẹo sao? Hôm nay tôi nói cho anh biết, muốn đấu với nhà Hoàng Phủ chúng tôi, anh còn chưa xứng đâu!”

Lý Cảnh Thiên lại nhìn cô ta với ánh mắt như nhìn đứa ngốc. “Cô bị đần à? Thẻ cắm ngược rồi, chưa nhìn ra hả?”

Hoàng Phủ Tâm Nghiên lập tức nhìn qua...

Mẹ nó thật sự là cắm ngược!

Nữ nhân viên bán hàng giật mình!

Ban nấy vì quá sợ hãi nên cắm ngược thẻ!

Chẳng trách chẳng có phản ứng gì.

Nếu là bình thường cô ta nhất định sẽ không phạm phải sai lầm tầm thường như vậy. Cho dù có cắm ngược thật thì cũng sẽ lập tức phản ứng lại được.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 270: Thời nay


Bầu không khí ngượng ngùng kéo dài hơn mười giây, Quả Nhi mỉm cười duyên dáng mời Lý Cảnh Thiên ngồi lên trên ghế sô pha, còn cô thì ngồi ngay ngắn bên cạnh anh.

“Nhanh lên! Còn ngây ra đó làm gì? Cần quỳ xuống thì quỳ, cần gọi người thì gọi.”

Hoàng Phủ Tâm Nghiên không chút cử động, cô gái bán hàng cũng quỳ xuống trước người ta, giảo biện nói:

“Cho dù trong thẻ có tiền, cũng không thể chứng minh rằng thẻ này là của các người! Nói không chừng là mấy người nhặt được cũng nên! Đúng! Không sai! Chắc chăn là nhặt được!”

Lý Cảnh Thiên vốn không muốn lãng phí thời gian với đám người này, nhưng nhìn thấy Quả Nhi lại vô cùng hưng phấn, Hoàng Phủ Tâm Nghiên quả thực cũng quá đáng, nên anh cũng không ngại chơi với bọn họ.

“Trung tâm thương mại này là sản nghiệp của Tề gia phải không? Cô thân là nhân viên mà thẻ của Tề gia cô cũng không nhận ra sao?”

Nứ nhân viên bán hàng sửng sốt! Thẻ của Tề gia?! Cô giật mình lập tức cầm chiếc thẻ trên tay xem xét kỹ lưỡng.

Hoàng Phủ Tâm Nghiên lại xua tay, Daisy phía sau lập tức lấy ra một tấm thẻ màu xanh đậm.

“Thẻ của Tề gia phải không? Vừa hay, tôi cũng có một cái, cô tới xác nhận thử ụ xem

Tay trái cô bán hàng cầm một tấm thẻ màu đen, còn tay phải cầm một tấm thẻ màu xanh đậm, làm cô bối rối tột độ!

Thời nay...thẻ của Tề gia vô giá trị như thế sao?

'Tấm thẻ này của Hoàng Phủ Tâm Nghiên là thẻ VIP được Tề gia bán ra với số lượng có hạn.

Tuy nhiên tấm thẻ màu đen này cô ta lại chưa từng nhìn thấy bao giời Nữ bán hàng giơ cao chiếc thẻ màu xanh đậm lên trước mặt Lý Cảnh Thiên.

“Nhìn thấy chưa? Đây mới là thẻ VỊP của Tề gia! Anh tưởng rằng tùy ý lấy ra một tấm thẻ ra là có thể lừa được chúng tôi sao?”

Lý Cảnh Thiên cười nhẹ nói: “Cô chưa nhìn thấy không có nghĩa đây không

phải là thẻ của Tề gia. Thẻ màu xanh sắm chẳng qua là thẻ cấp thấp nhất thôi, còn thẻ đen trong tay tôi là thẻ đen chí tôn của Tề gia!”

?? Nhân viên cửa hàng gần như cười thành tiếng! “Thẻ đen chí tôn của Tề gia? Ha ha ha ha! Cười chết mất! Dựa vào anh?”

Lúc đó, vệ sĩ của Hoàng Phủ Tâm Nghiên đã gọi bảo vệ của trung tâm thương mại tới. Vừa lên tới thì lôi Lý Cảnh Thiên ra ngoài.

Không ngờ dù hai người bảo vệ dùng hết toàn lực cũng không thể kéo anh đi được.

Thế mà Quả Nhi là một người con gái, nhìn có vẻ trói gà không chặt, bởi vì bảo vệ giơ chân lên liền nhắm tới Quả Nhi.

Nhưng vừa quay người lại thì bỗng phịch hai tiếng! Hai người chân trái bắt vào chân phải ngã xuống!

Cứ như vậy mà nhoài người quỳ xuống đơ người trước mặt Quả Nhi!

“Đúng là vô dụng!” Hoàng Phủ Tâm Nghiên cau mày, “Jack, cậu lên đi!”

„Jack nghe lời tiến đến trước mặt Lý Cảnh Thiên, trịch thượng nói: “Đời ông đây coi thường nhất chính là loại người đã không có tiền rồi còn ép người quá đáng! Đã không ưa mày từ lâu rồi!”

Lý Cảnh Thiên chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn hắn một cái: “Muốn đánh thì đánh, phí lời làm gì!”

Jack hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đưa tay ra lao thẳng về phía Lý Cảnh Thiên như sói đói moi timl

Sức mạnh của nanh vuốt này không nhỏ, nếu như là người thường chắc cũng sẽ bị lột da.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 271: Chuyện đơn giản


Ngay chốc lát bên trong cửa hàng trở thành một mớ hỗn độn!

“Không ngờ anh lại ...lại dám..” Nhân viên cửa hàng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì chỉ hận không thể trực tiếp đâm đầu vào tường!

Nếu chuyện này mà để ông chủ biết được, mất việc chỉ là chuyện nhỏ, chỉ riêng mấy bộ quần áo này thôi là cô ta đã đền không nổi rồi!

“Dám cái gì? Người gây chuyện trước là cô, người động thủ trước là vệ sĩ của Hoàng Phủ Tâm Nghiên. Sao nào? Bây giờ lại còn muốn đổ hết lỗi lên người tôi sao?”

Cuối cùng Lý Cảnh Thiên cũng đứng dậy khỏi ghế sô pha. “Từ khi chúng tôi vừa mới bước vào cửa hàng, thái độ phục vụ của cô đã không tốt, mắt chó nhìn người thấp, tôi không phải kiểu người có tầm nhìn hạn hẹp như cô.”

“Hoàng Phủ Tâm Nghiên trực tiếp cướp đồ của bọn tôi, cô thân là nhân viên cửa hàng, không những không nói rõ tình hình mà lại còn nối giáo cho giặc.”

Anh cố ý dừng lại, giơ điện thoại lên:

“Tê Thiên, anh nghe hết rồi chứ?”

'Tề Thiên? Đó không phải là ông chủ của mình sao?

Nhân viên cửa hàng co rúm người nói: “Anh...thực sự đang gọi điện cho ông chủ của tôi?”

Hoàng Phủ Tâm Nghiên lại không tin!

“Gì mà thẻ hắc kim? Tôi chưa bao giờ nghe qua! Tôi cho anh 10 phút, nếu anh thực sự gọi Tề Thiên tới đây được thì tôi sẽ....”

Lý Cảnh Thiên trực tiếp ngắt ngang lời cô ta.

“Chỉ cần lấy thân cha bù đắp là được rồi. Ngoài ra, Tê Thiên đến trung tâm, cổ phần Hoàng Phủ gia sẽ giảm 10%!”

Hoàng Phủ Tâm Nghiên cắn môi!

Cổ phiếu của Hoàng Phủ gia, đâu phải thứ anh có thể khống chế được chứ? Chỉ là sâu kiến mà thôi!

“Được! Tôi sẽ xem hôm nay anh có thể gọi người tới được hay không!”

Thời gian yên lặng trôi qua, đã gần 10 phút rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng của Tê Thiên đâu cả.

Hoàng Phủ Tâm Nghiên cười lạnh nói: “Sắp tới 10 phút rồi, tôi khuyên anh, thức thời thì nhanh chóng xin lỗi tôi một tiếng, tôi sẽ tha cho anh! Còn nếu không thì...”

Còn chưa dứt lời thì đột nhiên cửa tiệm bị đẩy ra!

Nhìn thấy hiện trường, Tê Thiên sững người trong chốc lát.

Còn nhân viên cửa hàng thì ngây ra!

Vậy mà đúng thật là Tê Thiên!

“Ông...ông chủ...

'Tề Thiên nhìn thấy mớ hỗn độn trong cửa hàng, không cần nghĩ cũng có thể biết được xảy ra chuyện gì rồi.

Tuy Lý Cảnh Thiên thích dùng nắm đấm để nói chuyện, nhưng tuyệt đối không phải là người hành động xốc nổi.

Ầmtới mức này, chỉ có thể nói rõ một điều —— người của anh ta đã rất quá đáng!

“Cô, thu dọn đồ đạc lập tức cút khỏi đây cho tôi! Tôi sẽ trừ toàn bộ tiền thưởng thành tích trong tháng này, coi như là bồi thường cho Lý tiên sinhI”

Nhân viên cửa hàng ngay lập tức nóng vội!

“ Không không không....ông chủ....đều là lỗi của tôi....xin ngài đừng sa thải Lý tiên sinh! Tôi sai rồi! Tôi sẽ không bao giờ dám làm thế nữa! Xin ngài nói gì

Lý Cảnh Thiên nhìn thấy người trước mặt, trong ánh mắt không có chút thương cảm nào.

Sớm biết có ngày này, thì sao ban đầu lại làm vậy. Nhân viên cửa hàng bị lôi ra ngoài trong tiếng kêu khóc. Còn Hoàng Phủ Tâm

Nghiên thì toàn thân lạnh ngắt, cảm thấy huyết dịch toàn thân như đang chảy ngược.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Hoàng Phủ tiểu thư, gần đây cha cô suốt ngày đều mang đề xuất dự án tới tìm tôi. Vốn tôi cũng định cho ông ấy một cơ hội nhưng mà bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi. Nhìn thấy cô là có thể hình dung được tác phong làm việc của cha cô, tôi cảm thấy không thể hợp tác được với Tề gia chúng tôi. Đi thong thả, không tiễn.”

Giải quyết xong sự việc ở nơi đây, vì để xin lỗi Lý Cảnh Thiên nên Tề Thiên đã đích thân dẫn đường mở cửa cho anh.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 272: Chúng ta ở địa vị thấp


Hoàng Phủ Tâm Nghiên chưa kịp về đến nhà thì đã nhận được cuộc gọi của cha.

"Rốt cuộc là con làm cái gì ở ngoài thế? Sao lại chọc giận Tề gia? Con có biết không hả? Tê gia chuẩn bị đến thành phố Bạch để phát triển, bây giờ tất cả các gia tộc đều đang cạnh tranh để được hợp tác với bọn họ đó!"

"Chúng ta ở địa vị thấp, khó khăn lắm mới có được cơ hội gặp mặt với Tề lão gia tử vào ngày mai, nhưng mà vừa nấy quản gia của Tề gia vừa nói cho cha biết là cuộc gặp bị huỷ bỏ?! Nói là con đắc tội với Tề gia, sau này cho dù Tề gia có bất cứ dự án nào thì cũng không hề liên quan gì tới chúng ta đó!"

"Rốt cuộc là con đã làm gì hả?! Ngày nào cha cũng dặn đi dặn lại! Tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì trong thời điểm quan trọng, con còn dám đi ra ngoài mà hống hách như thế! Sợ Hoàng Phủ gia chúng ta chết không đủ sớm à?!"

"Con nói thật cho cha biết! Cái tên công tử Tề gia đó! Có phải con thông đồng với cậu ta không?”

DỤ "Cha! Sao cha có thể nói vậy chứ?!"

Hoàng Phủ Tâm Nghiên bắt máy xong còn chưa kịp nói một câu nào thì đã bị măng thẳng mặt một tràng, nên cũng có hơi tủi thân.

"Con cũng đâu biết Tề gia đứng sau Lý Cảnh Thiên chứ!"

Cô ta nói lại chỉ tiết chân tướng mọi chuyện một lần nữa, Hoàng Phủ Nghị vốn đang giận dữ cũng hơi im lặng.

Vốn dĩ Tê gia được Thượng Quan gia đưa tới thành phố Bạch ban đầu là vì muốn có mối quan hệ thông gia với Thượng Quan gia. Nhưng sau này không biết vì sao mà chẳng còn ai nói tới chuyện thông gia nữa.

Vốn tưởng rằng mối quan hệ giữa hai nhà đã tan vỡ rồi, nhưng mà xét theo mối quan hệ giữa Lý Cảnh Thiên với Thượng Quan gia, thì có lế Tê gia với Thượng Quan gia vẫn còn đang hợp tác!

Kinh tởm!

Vì sao Thượng Quan gia lại luôn có thể chiếm hết tất cả mọi thiên thời địa lợi nhân hoà chứ?

Rõ ràng là đều cùng từ chối việc cưới xin của Lão thiên y, vì sao mà Thượng Quan gia thì...

Khoan đất Huỷ hôn?!

Việc huỷ hôn sự với thiên y sẽ ảnh hưởng tới vận thế gia tộc, từ đó mà liên tục gặp vận rủi. Ban đầu Hoàng Phủ Nghị cũng không tin, nhưng mà không thể không thừa nhận rằng từ sau khi huỷ hôn sự, Hoàng Phủ gia càng ngày càng sa sút.

Mà Thượng Quan gia thì sao?

Lúc mà Thượng Quan Nam và Thượng Quan Nhược Minh chưa trở về, quả thật là vận thế của Thượng Quan gia luôn bị Âu Dương gia giẫm dưới chân. Nhưng mà từ khi Thượng Quan Nam chấp nhận mối quan hệ giữa Thượng Quan Như Hoa và Lý Cảnh Thiên thì vận thế của Thượng Quan gia lại bắt đầu ấm dần lên.

Cả Âu Dương gia nữa.

Trong khoảng thời gian mờ mịt nhất, ngày nào Âu Dương Thành cũng điên cuồng bàn chuyện hợp tác rồi thì phê duyệt dự án, điên cuồng thăng tiến đến mức không hề giống với phong cách làm việc của ông ta. Lúc mà tất cả mọi người đều cho rằng toà cao ốc Âu Dương gia sắp sụp đổ thì Âu Dương Thành lại lên nắm quyền một lần nữa, sau khi gần gũi với Lý Cảnh Thiên hơn thì chiếc thuyền đã méo seo lại dần dần thẳng lại.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 273: Đầu do cô ấy cả


"Sao anh lại ở đây?" Gương mặt Hạ Hầu Thanh đầy kinh ngạc, sau đó lại thoải mái nói: "AI! Đúng rồi! Suýt nữa thì tôi quên mất. Thân phận anh bây giờ khác trước rồi, đã là bá chủ thế giới ngầm rồi, chắc chắn là phải đi chứ..."

Lý Cảnh Thiên càng bối rối hơn.

Sinh nhật của một cô bé thì có liên quan gì tới thế giới ngầm?

"Anh muốn ngồi chiếc máy bay nào? Chọn được chưa? Hay là... Ngồi cùng nhau đi?"

Lý Cảnh Thiên hơi nhướng mày, có hơi không hiểu ý tứ của Hạ Hầu Thanh.

Nếu mà là trước đây, nếu không có Thượng Quan Nhược Hoa ở đây thì chắc chắn Hạ Hầu Thanh sẽ không chủ động nói chuyện với anh, huống chỉ là mời anh cùng ngồi chung máy bay.

Đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại. Hạ Hầu Thanh đã có thiện ý như thế thì đương nhiên anh cũng không thể quá bất lịch sự được, mà anh còn chưa thăm dò tình hình ở đây rõ ràng cho lắm, cứ làm như Hạ Hầu Thanh thì đúng là dễ hơn nhiều.

Anh đút hai tay vào túi, nhẹ nhàng gật đầu: "Sao cũng được, tôi ổn cả."

Trong lòng Hạ Hầu Thanh không vui cho lắm.

Cái gì cơ?

Một người siêu đẹp như mình chủ động mời anh, không ngờ lại nhận được câu trả lời như thế.

Chỉ là mặc dù trong lòng nghĩ thế, nhưng Hạ Hầu Thanh vẫn chọn chiếc trực thăng có hai chỗ ngồi.

Cô ấy tự an ủi bản thân, là mình chỉ muốn người khác không có cơ hội chỉ trích Lý Cảnh Thiên thôi. Cũng như cắt đứ cơ hội tiếp xúc với những người phụ nữ khác của anh, giống như Nhược Hoa đã dặn dò.

Không sai!

Cô ấy chắn chắn không hề có cảm tình gì với người đàn ông này hết! Cũng như chắc chắn không phải mình muốn ở riêng với anh!

Người ở sân bay mỗi lúc một nhiều, ai cũng đều đang đánh mắt nhìn về phía Lý Cảnh Thiên, như thể đang nhìn một kẻ ngoại tộc.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Người tham gia tiệc sinh nhật toàn mặc trang phục dạ hội cao cấp, trang điểm tinh xảo. Chỉ có Lý Cảnh Thiên là mặc một bộ đồ màu trắng bình thường, trên giày còn có mấy nếp nhăn nhỏ xíu, đây là dấu hiệu cho thấy đã được dùng lâu lắm rồi.

Những người khác toàn cầm trên tay một chiếc hộp xinh xắn để làm quà, hoặc là có một người quản gia mặc áo đuôi tôm đi theo phía sau phụ trách trông

coi quà tặng.

Chỉ có Lý Cảnh Thiên, trên tay chẳng có thứ gì, trong túi quần lại phồng lên. Trông có vẻ như là một chiếc hộp nhỏ.

Hạ Hầu Thanh cảm nhận được ánh mắt của những người xung quanh thì không khỏi cảm thấy lúng túng thay Lý Cảnh Thiên.

Đầu do cô ấy cả... Lý Cảnh Thiên là bá chủ mới của thế giới ngầm, chắc chắn là phải tham gia bữa tiệc sinh nhật của tiểu thư nhà thống đốc. Một sự kiện quan trọng như thế mà cô ấy lại quên mất!

Nếu biết trước thì cô ấy đã chuẩn bị cho anh một bộ lễ phục từ trước rồi, hoặc là kéo anh đi mua luôn!

Tiếc là bây giờ có bảo quản gia đưa tới thì cũng không kịp.

Cô ấy chỉ đành bước một chân lên máy bay trước, giục Lý Cảnh Thiên lên nhanh.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 274: Tôi không có thiệp mời


Nhìn thấy phía dưới máy bay càng lúc càng nhiều người quan sát Hạ Hầu Thanh lo lắng nói: “Vị đại ca này, trong danh sách không có tên, nói không chừng ban tổ chức bỏ sót rồi. Chắc là hiểu nhầm. Nếu anh ấy đã được mời đến thì nhất định sẽ nhận được thiệp mời. Bọn tôi lấy thiệp mời ra, ngài xem có thể để anh ấy lên có được không?”

Ngược lại phi công rất dễ nói chuyện, lại nhìn thấy Hạ Hầu Thanh đẹp đến nức lòng, liền lập tức thả lỏng nói: “Được rồi, vậy đưa thiệp mời của cô cho tôi xem.”

Lý Cảnh Thiên nhún vai.

“Tôi không có thiệp mời.”

Hờ hời

Trong đám người có người không nhịn được cười!

Không có thiệp mời, vậy thì nhất định là lén lút lẻn vào rồi!

“Sao lại có thể không có thiệp mời được chứ?” Hạ Hầu Thanh gần như toát mồ hôi hột. Đôi vai của cô nhấp nhô lên xuống theo nhịp thở của lồ ng ngực, con bướm trước ngực không ngừng võ cánh, dường như sắp muốn bay đi vậy.

Xung quanh ngày càng có nhiều người tới hóng chuyện.

“Tôi nói mà! Người này ăn mặc bần như vậy, sao có thể đến Kiều gia dự tiệc được cơ chứ? Nhất định là tên lừa đảo!”

“Đúng thết Kiều gia là gia đình như thế nào chứ? Vậy mà vẫn muốn thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong? Cũng quá to gan rồi đấy!”

“Giả mạo khách mời, hòng đánh lừa ban tổ chức. Mấy người đoán xem, Kiều gia sẽ xử lý tên mạo danh này như thế nào?”

“Còn phải nói sao? Kiều gia xưa giờ không chịu được một hạt cát trong mắt, nhất định là nhốt hắn vào trong mấy ngày! Cái loại không đứng đắn này không thể dung túng được!”

Những khách mời khác bàn luận sôi nổi, Hạ Hầu Thanh đột nhiên mặt mày xám xịt, tự ý xuống khỏi máy bay, bất chấp sự chú ý của mọi người, kéo Lý Cảnh Thiên đi qua chiếc máy bay khác.

Trên đường đi, cô vẫn không ngừng nhỏ giọng xác nhận lại với Lý Cảnh Thiên: “Anh thật sự không có thiệp mời sao? Nghĩ lại lần nữa xem! Không có thiệp mời, sao anh tới được đây vậy?”

Lý Cảnh Thiên có chút bất lực.

“Tôi quả thực không có thiệp mời, đến cả buổi tiệc sinh nhật này cũng là người ta mới thông báo cho tôi. Chỉ cho tôi một cái địa chỉ, bảo tôi tới đây, tôi căn bản không biết thiệp mời gì cả.”

Trong lúc nói chuyện, hai người đã đến trước một chiếc máy bay khác, cũng nhận được một đáp án y như vậy——Lý Cảnh Thiên không có trong danh sách

khách mời, không thể lên máy bay.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 275: Quả nhiên là một kẻ ngốc không biết cái gì!


Mà đối với người khác, có thể lợi dụng thì hãy ban ơn; có thể giúp cho bản thân thì hãy lôi kéo.

Trước mắt thì Hạ Hầu Thần vừa mới đồng ý “Kế hoạch Liên Hoành” nên cô ta tự khắc cũng sẽ kéo gần mối quan hệ với Hạ Hầu Thanh.

Nào ngờ Hạ Hầu Thanh này ra vẻ như vậy! Quả nhiên là một kẻ ngốc không biết cái gì!

Cô ta kìm nén cơn tức giận, cố giữ vẻ mặt ôn hòa: “Vị tiên sinh này, nếu như: trong danh sách khách mời không có tên của anh, lời nói dối của anh đã bị vạch trần rồi thì cũng đừng có mặt dày đứng đực ở đây không chịu đi nữa. Nếu không, người mất mặt không chỉ có một người đâu. Đến cả gia tộc mà anh thân thiết cũng sẽ bị mất mặt đấy.”

Nói xong cô ta đưa mắt nhìn Hạ Hầu Thanh đầy ẩn ý. Quả nhiên thần sắc của mọi người đều thay đổi.

Không ai ngốc cả, gia tộc thân thiết với Lý Cảnh Thiên nhất, chẳng phải là Thượng Quan gia sao?

Mà trước đám đông, Hoàng Phủ Tâm Nghiên đã vạch trần mối quan hệ giữa Lý Cảnh Thiên và Thượng Quan gia, cũng là đang nhắc nhở Hạ Hầu Thanh, hiện tại Hạ Hầu gia và Hoàng Phủ gia cô ta mới là người cùng trên một chiếc thuyền, không cần thiết phải vì phe địch mà từ chối lòng tốt của đội bạn.

Tiện thể, còn âm thầm khiêu khích bới móc mối quan hệ giữa cô và Thượng Quan Nhược Hoa.

Ánh mắt Hạ Hầu Thanh tối sầm lại, giả vờ không hiểu ý nghĩa thực sự lời cô ta nói. Cô lùi về sau một bước, lùi về bên cạnh Lý Cảnh Thiên, giữ một khoảng cách nhất định với Hoàng Phủ Tâm Nghiên.

Trong mắt người ngoài, thì đây chính là muốn cắt đứt quan hệ với Hoàng Phủ 'Tâm Nghiên.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Tôi và Nhược Hoa là bạn lâu năm, còn vị Lý tiên sinh này lại là bạn của Nhược Hoa. Bây giờ Nhược Hoa không ở đây, vấn đề của Lý tiên sinh chính là vấn đề của tôi.”

Những lời này của Hạ Hầu Thanh đã làm rõ mối quan hệ của cô và Thượng Quan Nhược Hoa, cũng kịp thời ngăn chặn những suy đoán ác ý vô cớ.

Cô tìm thấy người phụ trách điều động của Kiều gia: “Nếu như trong danh sách khách mời của Kiều gia không có tên của Lý tiên sinh, khiến cho Lý tiên sinh không thể lên máy bay được, vậy thì tôi cũng xin cáo từ tại đây. Quà tặng mà tôi chuẩn bị, vẫn mong quan gia tiên sinh nhận cho.”

Dứt lời, cô liền đem Lý Cảnh Thiên rời khỏi đây! Mặc dù không biết Lý Cảnh Thiên là ai, nhưng người của Hạ Hầu gia rời tiệc....chuyện này mà truyền ra ngoài, còn không biết sẽ gây nên sóng gió lớn cỡ nào!

“Xin Hạ Hầu tiểu thư hãy bớt giận, nếu cô đã kiên trì như vậy, vậy tôi sẽ làm chủ, để vị tiên sinh này làm khách mởi tùy tùng, theo cô lên máy bay! Chỉ là...”

Nhìn trang phục của Lý Cảnh Thiên, thấy anh không giống người thường xuyên tham gia những buổi tiệc rượu cao cấp cho lắm.

Nghĩ đi nghĩ lại, anh ta vẫn căn dặn nói: “Khi tới hiện trường, mong ngài hãy tiết chế, đừng nên gây ra phiền phức gì là tốt nhất.”

Hạ Hầu Thanh gật đầu, tùy tùng thì tùy tùng! Nhưng mà Lý Cảnh Thiên lại không vui cho lắm.

Trong điện thoại nói là anh được đặc biệt mời tới, nhưng khi tới đây thì đến cả †ên cũng không có, cũng không thể lên được máy bay.

Bây giờ thì hay rồi, còn phải nhờ cậy vào mặt mũi của Hạ Hầu Thanh, xem như là nhân viên tùy tùng.

Vốn cũng không muốn đi cho lắm, nhưng vì Kiều Nguyệt Hàm khóc lóc cầu xin nên mới đồng ý.

Nào ngờ như vậy, anh cũng không cần thiết phải đi góp vui làm gì. Về nhà với Quả Nhi không thích hơn sao?

Vậy nên, anh đã xua tay với Hạ Hầu Thanh, dứt khoát một mình bước ra ngoài.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 276: Thị trưởng ư?


Thấy chiếc phi cơ này, cả đám người đột nhiên giật mình hô lên! ".. Đó là máy bay chi3n đấu riêng của nhà họ Kiều!”

"Trời ạ! Nhà họ Kiều thậm chí còn phái cả máy bay chi3n đấu riêng ra luôn ư? Để tiếp khách thôi?”

"Thế này thì cũng hao tâm tổn sức quá! Rốt cuộc là vị khách nào tôn quý đến như thế chứ, có thể khiến nhà họ Kiều dùng cả máy bay chi3n đấu riêng! Đây chính là biểu tượng cho vinh dự và uy quyền đấy!”

Có người đã không chờ đợi được nữa mà lấy ra danh sách khách mời ngay tại chỗ, bắt đầu kiểm tra đối chiếu.

Thị trưởng ư?

Không đúng... Gần đây thị trưởng đang đi công tác ở nơi khác, vẫn chưa về.

Gia chủ của ngũ đại gia tộc? Cũng không có khả năng lắm.

Tiểu thư của nhà Hạ Hầu và nhà Hoàng Phủ đều đang ở nơi này, dựa theo quy tắc bình thường mà nói, đi tham dự tiệc rượu, mỗi nhà sẽ chỉ phái ra một người đại diện, tối đa không quá ba người.

Còn là ai được nữa?

Chiếc máy bay chi3n đấu chuyên dụng kia bay thẳng qua sân bay, lao thẳng xuống phía dưới! Cuối cùng nó ngoắt đuôi một cái, dừng lại dưới sân đậu.

Lý Cảnh Thiên vừa mới bước ra được vài bước đã bị một cái máy bay cản lại. ?? Tất cả mọi người đều giật mình!

Máy bay chi3n đấu dành riêng cho nhà họ Kiều cao quý... lại đang dừng trước mặt Lý Cảnh Thiên ư?

Cái thằng ranh rác rưởi đó hả? Không có khả năng không có khả năng! Nhất định là vì máy bay chi3n đấu bay quá xa nên đỗ nhầm chỗ!

Thế nhưng... Vừa nấy ở trong máy bay chi3n đấu, hình như đúng là người ta gọi “Lý tiên sinh”...

Cửa máy bay vừa mở ra, quản gia Tần từ trên máy bay đi xuống, vẻ mặt ôn hòa, thái độ cung kính.

Mọi người lại rú lên!

"Trời ạ! Mọi người nhìn thấy không? Đó là quản gia Tân! Quản gia Tân đó!”

"Ở nhà họ Kiều, ngoại trừ thống đốc và tiểu thư Kiều ra thì ông ta cũng coi như là người cao quý nhất rồi! Nghe nói ông ta giám sát 80% nghiệp vụ nhà họ Kiều, là

người được tin tưởng nhất nhà họ Kiều đấy!”

"Thân phận cao quý như thế không phải là nên ở lại nhà họ Kiều để điều hành sao? Sao lại bị phái tới đây tự mình tiếp đón khách mời thế này?”

"Trời ạ! Tôi thấy rất tò mò với thân phận của người này đấy! Không ngờ rằng ở thành phố Bạch còn có người trâu bò như thế này!”

Quản gia Tần tao nhã lễ phép đi tới trước mặt Lý Cảnh Thiên, khom lưng xuống.

"Xin chào Lý tiên sinh.”

Lý Cảnh Thiên hơi kinh ngạc: “Quản gia Tần? Sao ông lại tới đây?” Điều khiến anh kinh ngạc chính là thái độ của quản gia Tần.

So với sự phòng bị trong lần đầu gặp mặt, thì hiện tại có thể nói quản gia Tần đã hòa nhã đến hết mức có thể.

Ông ấy không biết là từ lúc chứng bệnh của tiểu thư được Vân Trung Sơn xác nhận là đã được điều trị hoàn toàn, trong lòng ông ấy đã thừa nhận y thuật của Lý Cảnh Thiên.

Trị được cho tiểu thư nghĩa là có ơn với nhà họ Kiều.

Ân nhân của nhà họ Kiều cũng chính là ân nhân của ông ấy.

"Tiểu thư dặn dò tôi tới đây đón ngài. Bởi vì ngoài biển có nhiều sương mù nên bị chậm trễ một chút, để Lý tiên sinh đợi lâu, xin ngài hãy thứ lỗi.”

'Tự mình đến đón? Còn do Kiều Nguyệt Hàm dặn dò?

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 277: Tôi muốn cô ấy!


Lý Cảnh Thiên bị chuyện vừa nãy ảnh hưởng nên tâm trạng không tốt lắm, đang định dẹp đường về nhà. Nhưng hôm nay thấy Kiều Nguyệt Hàm cho người đến đón mình, còn dùng lễ nghỉ cao tới thế này, nếu như không đi nữa thì trái lại

mình có vẻ hơi kiêu căng.

Thôi bỏ đi, dù sao thì anh cũng chỉ đến để hoàn thành nguyện vọng sinh nhật của cô gái nhỏ này mà thôi, lười so đo với đám người này.

"Vì đây là máy bay đến đón riêng tôi nên tôi có thể đem theo một người nữa được không?”

Quản gia Tần biết lắng nghe, không hề do dự chút nào: “Đương nhiên là được! Tiểu thư có dặn, tất cả đều nghe theo lời Lý tiên sinh mà làm.”

Nói thế khiến Lý Cảnh Thiên hơi ngượng ngùng.

Anh đưa tay vẫy vẫy Hạ Hầu Thanh.

"Vị này là bạn của tôi, tiểu thư nhà Hạ Hầu. Tôi muốn cô ấy!”

Gương mặt Hạ Hầu Thanh ửng đỏ!

Gì mà “muốn cô ấy” chứ?

Có dám nói cái gì mờ ám hơn nữa không?

Chỉ là... Cô ấy không ngờ rằng Lý Cảnh Thiên và Kiều Nguyệt Hàm lại có quan hệ tới mức này.

Không ngờ rằng có một ngày cô ấy cũng có thể ngồi lên chiếc máy bay chi3n đấu dành riêng cho nhà họ Kiều!

Càng không ngờ rằng những thứ này là nhờ quan hệ của Lý Cảnh Thiên! Người đàn ông này... Che giấu bản thân quá kĩ...

"Thế này... Dù sao cũng là máy bay nhà họ Kiều phái tới đón riêng anh, tôi đi cùng... Không ổn lắm đâu...”

Mặc dù nói như thế nhưng Hạ Hầu Thanh đã chuẩn bị tâm lý trước, cảm nhận thử một chút máy bay chi3n đấu trong truyền thuyết rốt cuộc ngầu tới mức nào!

"Ấy... Nếu như cô ngại thì thôi vậy.”

Lý Cảnh Thiên xoa tay, vòng qua cô ấy nhấc chân leo thẳng lên máy bay.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Anh vốn sợ rằng nếu Hạ Hầu Thanh tiếp tục ngồi trên máy bay của khách mời thì sẽ bị Hoàng Phủ Tâm Nghiên làm phiền tiếp, vừa nãy cô ấy luôn bảo vệ anh, hiện tại bản thân có tiện nghỉ riêng thế này, đương nhiên cũng muốn dẫn cô ấy theo.

Nhưng nếu cô ấy cảm thấy không ổn...

Hạ Hầu Thanh tức đến mức mặt mũi trắng bệch!

Cái tên vô tâm không biết gì này!

Rốt cuộc anh có biết con gái rất dè dặt không hả! Nói không chính là có đấy!

Cô ấy chỉ khách sáo một chút mà thôi, nhưng anh lại cứ bỏ đi như thế luôn?

Nếu như cô ấy ỉu xìu quay lại máy bay dành cho khách mời mà ngồi thì nhất định sẽ bị người ta cười nhạo tới chết!

Cũng may Lý Cảnh Thiên ngồi trên máy bay cũng biết phải trái, thấy cô ấy vẫn đứng yên tại chỗ không chịu đi, bèn bảo lại cô ấy một tiếng.

Lúc này Hạ Hầu Thanh không hề do dự nữa, cũng không thèm rụt rè, nhấc làn váy lên bước lên máy bay.

Cửa khoang đóng lại, ngoại trừ Lý Cảnh Thiên, toàn bộ quá trình quản gia Tân không hề nói chuyện với người nào, thậm chí giao lưu bằng ánh mắt cũng không cóI

Khi máy bay chi3n đấu cất cánh, mọi người mới như tỉnh lại từ trong mộng!

Rốt cuộc Lý Cảnh Thiên này có thân phận như thế nào vậy?

Lại được nhà họ Kiều đãi ngộ tới mức ấy?

Hoàng Phủ Tâm Nghiên thì đỏ mắt muốn phun máu!

Nhà họ Kiều, đây chính là nhân vật mà các gia tộc ở thành phố Bạch này đều muốn cố gắng kết thân!

Nhiều năm qua, cha cô ta cố gắng thân cận thống đốc, vì việc làm ăn của nhà Hoàng Phủ, muốn hợp tác với quân đội, còn cô ta phụ trách giao du kết bạn với

Kiều Nguyệt Hàm, hai bên đánh vào.

Chỉ có điều, bất kể là cha con hai người họ dùng thủ đoạn gì, ngay cả mặt mũi người ta cũng chưa từng thấy.

Người ở trên đỉnh cao như thế lại cung kính với Lý Cảnh Thiên như vậy sao?

Còn Hạ Hầu Thanh, chỉ vì có quan hệ tốt với Lý Cảnh Thiên là có thể ngồi ké lên máy bay chi3n đấu riêng của nhà họ Kiều ư?

Hoàn Phủ Tâm Nghiên hối hận không thôi!

Nếu trước đó biết Lý Cảnh Thiên có mối quan hệ như vậy với nhà họ Kiều, cô ta cũng sẽ không dìm anh xuống đáy như thế!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 278: Đó chính là chuyên cơ riêng!


Để khiến cho đứa con gái bé bỏng của mình vui vẻ, Kiều Khang Hải đã đặc biệt mua một hòn đảo nhỏ trên biển có quyền sở hữu vĩnh viễn, tặng cho cô như là quà sinh nhật. Tứ bề đều được bao bởi biển, khí hậu dễ chịu, lại có sự riêng tư cao. Tất cả khách mời đều trong danh sách đăng ký không cần lo lắng sẽ có người lẻn vào trong. Là một nơi cực kỳ lý tưởng để tổ chức một bữa tiệc.

Thời khắc này, khách khứa đã tụ tập lại trên tiểu đảo, tuy nhiên chủ đề mà họ bàn luận lại không phải là nhân vật chính Kiều Nguyệt Hàm, mà là chuyên cơ riêng của Kiều gia.

“Mấy người nghe nói chưa? Vì để đón khách mà Kiều gia đã phái chuyên cơ riêng ra luôn đấy!”

“Thật hả? Chẳng lẽ máy bay tư nhân của Kiều gia không đủ dùng, nên mới phải dùng tới chuyên cơ riêng?”

“Tất nhiên là không phải! Chuyên cơ riêng, đó là chuyên cơ dành riêng cho. 'Thống đốc đại nhân đấy! Trước kia khi ngài ấy còn làm không quân, chính là lái chiếc chiến cơ này liên tục đánh lùi các đợt tấn công của địch đó. Đó chính là biểu tượng của danh dự.”

“Sau khi Thống đốc đại nhân nghỉ hưu tuyến hai, chiếc chiến cơ này được quốc gia ban tặng cho ông ấy, trở thành chiến cơ tư nhân. Bao nhiêu người đã từng xin Thống đốc, chỉ để muốn xem chiếc chiến cơ này nhưng đều đã bị từ chối cả. Cũng không biết rốt cuộc vị khách mời ngày hôm nay có thân phận như thế nào mà lại có thể được Kiều gia đối đãi như vậy!”

Mọi người đang nói chuyện thì đột nhiên trên bầu trời có tiếng rần vang lên.

Thần sắc mọi người chấn động! Nhìn về phía xa ngoài bờ biển...

Tới rồi!

Đó chính là chuyên cơ riêng!

Có nhiều người đã nhanh trí chiếm được vị trí đắc địa gần với điểm hạ cánh của máy bay, đợi vị khách tôn quý trên máy bay xuống là có thể xông lên trước. tiên để kết giao.

Tiếng rền vang càng lúc càng lớn, chuyên cơ riêng đang chậm rãi hạ cánh xuống địa điểm ấn định sẵn, cánh quạt đang từ từ dừng lại, cửa khoang máy bay mở ra. Trong ánh mắt mang đầy vẻ mong chờ của mọi người, quản gia Tân bước

xuống trước, đứng qua một bên đợi và đưa tay ra như một quý ông.

Sau đó, có một cánh tay thon dài trắng như tuyết vươn ra từ trong khoang. máy bay.

Là một người con gái! Mọi người đều nín thở Hạ Hầu Thanh!

Thiên kim của Hạ Hầu gia! Sao lại là cô ta?!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 279: Không được!


Nhất định là một vị đại lão nào đó ở tỉnh Giang Nam!

Lúc Lý Cảnh Thiên xuất hiện trước mặt mọi người, tất cả mọi người đều như hóa đá.

Nếu như nói, lúc Lý Cảnh Thiên vừa mới xuống núi, vẫn chưa có ai biết đến tên anh, thì bây giờ trong các gia tộc thượng lưu khắp nơi đều lưu truyền câu chuyện của anh.

——Nghe nói anh chữa khỏi bệnh cho Thượng Quan Nhược Hoa, từ đó lọt vào mắt xanh của cô ấy, bất luận đi tới đâu cũng đều đem theo anh, bảo vệ anh.

—Nghe nói anh chữa khỏi bệnh cho Âu Dương Thiến, sự tín nhiệm của Âu Dương Hoằng Thái dành cho anh càng nhiều hơn, nói trắng ra là “sau này Âu Dương gia tìm y hỏi thuốc, ngoại trừ Lý Cảnh Thiên ra thì không nghe ai cũng không tin ai cả.”

Bây giờ anh lại cùng xuất hiện với Hạ Hầu Thanh... Lý Cảnh Thiên này...đúng là thực sự có bản lĩnh đấy!

Không ít người khi vừa nhìn thấy Lý Cảnh Thiên thì không khỏi cười khẩy chế nhạo anh—— chẳng qua chỉ là một tên công tử dựa hơi phụ nữ mà thôi, nếu như không phải dựa vào ba gia tộc, thì với một chút y thuật đó sao có thể gây chú ý gì được chứ?

Giây tiếp theo, một âm thanh trong trẻo đột nhiên truyền tới! “Lý tiên sinh, cuối cùng anh cũng tới rồi!”

Lý Cảnh Thiên vừa xuống máy bay, đã nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn màu vàng nhạt trước mặt.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Là nhân vật chính của ngày hôm nay, Kiều Nguyệt Hàm trang điểm cực kỳ tinh tế—một bộ lễ phục màu vàng nhạt, thanh nhã và đoan trang nhưng cũng không mất đi sự linh hoạt. Tóc cô uốn từng lọn nhỏ, một nửa thả xuống vai còn một nửa búi lên cao, chỉ đính thêm một chiếc vương miện kim cương nhỏ trên đó. Chiếc giày cao gót pha lê càng khiến cô trông giống như một nàng công chúa vậy.

Lý Cảnh Thiên nhất thời có chút ngẩn người. Sao trước đó lại không phát hiện ra, cô bé này cũng rất xinh đẹp.

Kiểu Nguyệt Hàm tỏ vẻ xin lỗi Lý Cảnh Thiên: “Chuyện vừa nãy tôi đã nghe nói rồi, thật xin lỗi Lý tiên sinh, lẽ ra tôi nên sớm phái chiến cơ tới đó để chờ anh. Nhưng không ngờ có tính toán thế nào cũng không tính được thời tiết thay đổi. Đã cố gắng nhanh rồi nhưng vẫn muộn. Vốn là tôi mời anh tới nhưng lại để anh chịu uất ức. Thật là ngại quá...”

Đối với chuyện vừa nấy, Lý Cảnh Thiên quả thực có chút không vui, nhưng phi công người ta cũng là làm việc theo quy định, trên danh sách khách mời đúng là không có tên của anh thật, cho nên anh cũng không để ở trong lòng. Bây giờ nhìn thấy Kiều Nguyệt Hàm luôn miệng nói xin lỗi, ngược lại khiến anh cảm thấy có chút ngại ngùng.

Anh vội xua tay: “Thôi, không sao đâu.”

Kiều Nguyệt Hàm cười khó xử, nhìn về phía Hạ Hầu Thanh.

“Vị này là bạn của anh sao? Chào cô~ Tôi là Kiều Nguyệt Hàm.”

Hạ Hầu Thanh vừa mừng vừa sợ.

Con gái bảo bối của Thống đốc Kiều Nguyệt Hàm, thân phận tôn quý, là đối tượng mà tất cả con gái của các gia tộc thượng lưu muốn kết giao. Nhưng vì thân mắc bệnh nặng nên phải ra nước ngoài chữa bệnh quanh năm, rất ít khi về nước. Cho dù những ngày ở trong nước cũng rất ít khi ra khỏi nhà.

Cha cũng từng dặn dò cô rằng, nếu có cơ hội nhất định phải thiết lập quan hệ với Kiều Nguyệt Hàm, chỉ đáng tiếc rằng đến mặt mũi cô ấy như thế nào cô còn chưa gặp qua.

Không nghĩ rằng, lần này lại nhờ vào Lý Cảnh Thiên.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom