Cập nhật mới

Dịch Ma Nữ Tái Thế

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 80: Chính là nơi này


Edit: June

Beta: Ly Ly

"Ma nữ đại đại, thời gian ngài có thể ở lại thế giới này lại được kéo dài thêm nửa tháng." Nháo Nháo nhìn bảng số liệu, đã nhiều ngày qua các phu nhân tới cửa cầu kiến Hoàng Yêu, đều là có việc muốn nhờ.

Nhưng cái giá để trao đổi đều không giống nhau, trong đó nhiều nhất là lòng tham, ham muốn phú quý, sau đó là khát vọng, hy vọng, đương nhiên, Hoàng Yêu còn thu không ít vàng bạc tài bảo.

"Ma nữ đại đại, ngài đây là tham ô nhận hối lộ đó!" Nháo Nháo nhìn nhìn Hoàng Yêu thu tiền. Mấy thứ này kỳ thật không có tác dụng gì đối với Hoàng Yêu, nhiều lắm chính là giúp điều kiện sinh hoạt vật chất của nàng ở thế giới này tốt hơn chút thôi.

Chẳng lẽ Hoàng Yêu hao tổn tâm cơ đem Khuynh Thành đưa vào cung, chỉ là muốn thông qua việc Khuynh Thành được sủng ái để thu lấy hối lộ từ kẻ dưới sao?

Nháo Nháo sờ sờ đầu của mình. Trong đầu nó có dữ liệu phức tạp, có thể phân tích bất kỳ sự vật nào, nhưng lại không thể phân tích được tâm lý con người, nói gì đến ma tâm của Hoàng Yêu.

Nháo Nháo có cảm giác như Hoàng Yêu biết nó đang nghĩ cái gì. Nàng không nói gì thêm, chỉ là khóe miệng vừa vặn nhếch lên, cười rất có thâm ý.

Sự vụ hậu viện Lâm phủ dần dần chuyển đến tay Trần Ngọc, Nhị thái thái Tam thái thái rất không cam lòng. Hai bà đến trước mặt Hoàng Yêu, trong tối ngoài sáng nói vài lần. Chẳng qua bị Hoàng Yêu không kiên nhẫn liếc xéo một cái liền không dám tới nói nữa, ngấm ngầm Ngáng chân Trần Ngọc, lại bị Trần Ngọc nhất nhất hóa giải. Năng lực quản gia của Trần Ngọc thực sự đáng tin, nếu không Hoàng Yêu và Lâm lão gia cũng sẽ không coi trọng nàng.

Một tháng sau, trong cung truyền đến tin Quý Phi nương nương mang thai, Hoàng Yêu được triệu vào cung.

Hoàng Yêu tiến cung, Khuynh Thành tựa như nhìn thấy cứu tinh của mình: "Nhã Huyên, làm sao đây, làm sao bây giờ?" Khuynh Thành sốt ruột xoay quanh. Nàng mang thai rồi, còn trở về như thế nào? Thật vất vả mới thuyết phục được Hoàng Thượng cho về thăm nhà cũ Đỗ gia nhìn xem, kết quả Hoàng Thượng bắt nàng ở trong cung dưỡng thai, nơi nào cũng không được đi.

"Ngươi cứ dưỡng thai cho tốt, chờ đứa trẻ chào đời rồi, ngươi muốn làm gì, Hoàng Thượng đều sẽ nghe ngươi cả." Hoàng Yêu không dấu vết đem tay mình từ trong tay Khuynh Thành rút ra.

"Nhưng mà ta, ta......." Nàng nếu sinh đứa nhỏ này ra, thì còn trở về như thế nào? Nhưng nếu phá bỏ đứa trẻ này, nàng cũng không làm được! Khuynh Thành lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan, người duy nhất có thể nghĩ đến chỉ có Hoàng Yêu, thế nhưng nàng lại không có cách nào đem việc xuyên không ra nói cho Hoàng Yêu biết.

"Chờ thêm ba tháng, ngươi liền cầu Hoàng Thượng cùng ngươi trở về xem xem."

"Hoàng Thượng sẽ đáp ứng sao?" Khuynh Thành khó xử nói.

"Ngươi nói ngươi nhớ nhà, Hoàng Thượng sẽ đồng ý thôi." Nháo Nháo đã từng nói với Hoàng Yêu, thể chất của nữ nhân xuyên việt người gặp người yêu, nam nhân thấy nàng có thể làm bất cứ cái gì.

"Vậy để ta thử xem." Khuynh Thành nghĩ đến việc sau khi tiến cung Hoàng Thượng đối xử rất tốt với nàng, trong lòng cũng không phải không cảm động, nhưng chung quy nàng vẫn không thuộc về nơi này.

- -

Hoàng Thượng đối với Khuynh Thành xác thật rất sủng ái, sau khi Khuynh Thành thai kỳ ổn định, liền mang nàng đi nhà cũ Đỗ gia.

Hoàng Yêu là biểu muội tự nhiên cũng đi theo cùng trở về. Sau khi đến nhà cũ Đỗ gia, Khuynh Thành liền khó dằn nổi, nóng lòng lôi kéo Hoàng Yêu chạy về phía hậu viện.

"Nhã huyên, ngươi nói nơi bức họa kia vẽ là ở đâu?" Khuynh Thành khẩn thiết nhìn Hoàng Yêu, trong lòng tràn đầy chờ mong.

"Ở trong viện tổ phụ ta." Hoàng Yêu cũng không vạch trần nàng ta, mang theo Khuynh Thành hướng viện Đỗ lão gia tử mà đi.

Hoàng Thượng tách khỏi Khuynh Thành, tìm một lý do để ở lại bên ngoài. Mà Hoàng Yêu cũng rất có ánh mắt tìm lý do tránh đi, để cho Khuynh Thành đi vào một mình.

Viện của Đỗ lão gia tử đã rất lâu không có ai ở, cỏ dại mọc thành cụm, nhưng Khuynh Thành liếc mắt một cái liền nhận ra miệng giếng cổ kia. Bên cạnh giếng cổ còn có cây hoa đào cùng với lúc trước nàng xuyên qua giống nhau như đúc.

"Là nơi này, chính là nơi này." Khuynh Thành kích động đi quanh miệng giếng cổ kia, sau đó đứng ở bên cạnh miệng giếng, nhắm mắt lại, chuẩn bị nhảy xuống.

Chỉ cần nhảy xuống, nàng có thể xuyên trở về hiện đại rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 81: Tam vương gia


Edit: June

Beta: Ly Ly

Một cánh tay hữu lực, mạnh mẽ bắt lấy bên hông Khuynh Thành.

"Ngươi làm gì vậy?" Giọng nam nhân trầm thấp tràn đầy tức giận vang lên.

Khuynh Thành mở mắt ra, không thấy tòa cao ốc hiện đại nào, chỉ thấy một khuôn mặt nam nhân tràn đầy tức giận và lo lắng.

"Tam vương gia." Khuynh Thành nhìn nam nhân trước mắt. Lâu rồi không gặp, hắn gầy và đen, hoàn toàn khác biệt với Tam vương gia trong ấn tượng của nàng.

"Hoàng huynh hắn đối với nàng không tốt sao?" Hiển nhiên, Tam vương gia cho rằng Khuynh Thành muốn tự sát.

"Không có." Khuynh Thành lắc lắc đầu, tránh ra khỏi tay của Tam vương: "Việc này ta không có cách nào nói rõ với ngươi."

Khuynh Thành càng không nói, Tam vương gia càng cảm thấy là nàng trong lòng có ủy khuất lại nói không ra.

"Khuynh Thành, nếu như hắn đối với nàng không tốt, ta chắc chắn giúp nàng lấy lại công đạo." Tam vương gia khó kìm lòng nổi, ôm chầm lấy Khuynh Thành, đem đầu vùi vào bả vai của nàng.

"Tam vương gia, ngươi?" Khuynh Thành sợ ngây người.

"Ta thích nàng, Khuynh Thành." Tam vương gia cuối cùng cũng nói ra lời trong lòng. Sau khi Khuynh Thành tiến cung, Tam vương gia mới thấy trái tim mình đau đớn nhường nào, lúc này hắn mới phát hiện tình cảm hắn dành cho Khuynh Thành.

Hôm nay cũng là do kẻ dưới không biết ở nơi nào biết được tin tức, nói là Hoàng Thượng đi cùng Khuynh Thành trở về nhà cũ Đỗ gia. Tam vương gia nhớ nhung Khuynh Thành đã lâu, chỉ mong có thể xa xa ngắm nhìn nàng, cũng không định quấy rầy nàng. Hắn lại không ngờ nhìn thấy Khuynh Thành định nhảy giếng tự sát, Tam vương gia đau lòng.

Nếu không phải Hoàng Thượng đối xửa với Khuynh Thành không tốt, Khuynh Thành sao có thể nhảy giếng?

"Tam vương gia, không có đâu, ta rất tốt." Khuynh Thành lắc đầu, đang định nói gì đó, bên ngoài liền truyền đến tiếng trò chuyện. Khuynh Thành nhanh tay đẩy Tam vương gia ra. còn chưa kịp mở miệng, một bóng người màu vàng đã bước vào.

"Khuynh Thành." Người tới đúng là Hoàng Thượng.

"Hoàng Thượng." Thấy Hoàng Thượng, Khuynh Thành căng thẳng trong nháy mắt.

"Tam đệ, sao ngươi lại ở đây?" Hoàng Thượng thấy Tam vương gia đứng một bên, mày nhăn lại, trong mắt hiện lên một tia không vui.

"Hồi Hoàng Thượng, thần đệ, thần đệ........" Tại nơi này, trong viện hoang vắng, trai đơn gái chiếc, không ai sẽ không nghĩ nhiều.

"Đủ rồi." Hoàng Thượng sắc mặt âm trầm, vung tay áo bãi giá hồi cung.

Tuy rằng Hoàng Thượng không truy cứu, nhưng rốt cuộc, việc này để lại một cái gai trong lòng hắn, hơn nữa theo thời gian trôi qua, mầm gai này sẽ ngày càng đâm sâu hơn.

Khuynh Thành được Hoàng Thượng mang về cung, Hoàng Yêu trước khi rời đi hết sức mệt mỏi thở dài một hơi: "Aiz, nếu ta có thể giúp được Khuynh Thành thì tốt rồi."

Người nói vô tình người nghe cố ý, lời nói như nỉ non này rơi vào trong tai Tam vương gia, lại được giữ vào trong lòng.

-

Quý Phi vẫn là sủng quan hậu cung, nhưng có một số điều đã thay đổi, ví dụ như Hoàng Thượng bắt đầu lâm hạnh các mỹ nhân khác, ví dụ như Quý Phi sau khi mang thai liền không thể bước ra khỏi cửa cung, ví dụ như mấy mỹ nhân tới cửa khiêu khích Quý Phi, Hoàng Thượng không có như trước kia, một lời không hợp liền biếm lãnh cung.

Hoàng Yêu nghe tin, chỉ là đạm đạm cười, mỗi một nước cờ nàng đi đều được nàng tính toán kỹ lưỡng.

Quý Phi đắc sủng hiện tại lại hoài thai, Lâm phủ nhất thời khách đến đầy nhà, những phu nhân bái phỏng lão phu nhân cũng nối liền không dứt. Hoàng Yêu vẫn cứ thu hối lộ, vẫn cứ cùng những nhân loại tham lam đó làm giao dịch.

Ở trong giới các phu nhân, Lâm lão phu nhân càng ngày càng được hoan nghênh, thậm chí có người nói, chỉ cần có thể lấy ra vật làm vừa lòng Lâm lão phu nhân, là có thể mang thai đích tử.

Các quý phụ điên cuồng, mỗi ngày tới tìm Hoàng Yêu không còn chỉ là mẫu thân của những mỹ nhân không được sủng ái tại hậu cung nữa.

"Lão phu nhân, Trấn Quốc Công phu nhân cầu kiến." Lâm ma ma cúi đầu, không dám nhìn thiếu nữ ngồi ở phía trên.

Không ai có thể rõ ràng hơn so với Lâm ma ma, thiếu nữ mới hơn mười tuổi này, chỉ dùng hơn một tháng, từ thiên kim tiểu thư nghèo túng bị trượng phu vứt bỏ biến thành phu nhân tại thượng kinh chạm tay là bỏng. Ngay cả Trấn Quốc Công phu nhân, mẫu thân của Hoàng Hậu nương nương, cũng muốn tới cầu kiến nàng.

Đúng vậy, không phải gặp, là cầu kiến.

_________________________

[June]: "Tỷ chuẩn bị cái giếng này cho Khuynh Thành nhảy xuống sao?"

[Hoàng Yêu]: "Không phải cô ta."

[June]: "Ủa, vậy ai?"

[Hoàng Yêu]: "Tam vương gia."

[June]???

[Ly Ly] @@ thật???
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 82: Thần dược trợ thai


Edit: June

Beta: Ly Ly

Với mối quan hệ giữa Hoàng Yêu và Quý Phi hiện giờ, mẫu thân của Hoàng Hậu nương nương tới cầu kiến, ý nghĩa của việc này xem ra thật thú vị.

"Cho bà ta vào đi!" Hoàng Yêu tựa lưng vào ghế ngồi, thân thể động cũng không thèm động. Cho dù là mẫu thân Hoàng Hậu nương nương, Trấn Quốc Công phu nhân tới, Hoàng Yêu cũng không đứng dậy hành lễ.

Tuy rằng, Trấn Quốc Công phu nhân trong lòng oán giận, nhưng nghĩ đến mục đích hôm nay tới, vẫn là ngậm bồ hòn làm ngọt, tư thái bày ra rất thấp mở miệng chào: "Lâm lão phu nhân."

"Quốc công phu nhân đây là?" Hoàng Yêu nhìn cái rương được hạ nhân nâng vào, nhướng mày.

"Lão thân có một chuyện muốn nhờ." Trấn Quốc Công phu nhân để hạ nhân lui xuống, tự mình tiến đến mở nắp rương. Trong rương tràn đầy vàng bạc châu báu, làm người ta lóa mắt.

"Hoàng Hậu nương nương đã nhiều năm rồi không có mang, nghe nói Lâm lão phu nhân có dược trợ thai, cho nên......." Trấn Quốc Công phu nhân cũng biết Quý Phi và Lâm lão phu nhân là biểu tỷ muội. Tuy nhiên Lâm lão phu nhân này xác thật là một kẻ tham tài, cho nên Trấn Quốc Công phu nhân mới có lòng tin mà đến.

"Có thể thì có thể, chỉ là........" Hoàng Yêu chần chờ nói.

Trấn Quốc Công phu nhân cho rằng Hoàng Yêu đối với chỗ tiền tài này cảm thấy không thỏa mãn, đáy mắt xẹt qua một tia khinh thường. Xem ra Lâm lão phu nhân này không phải tham lam bình thường, có lẽ vị Quý Phi biểu tỷ kia của ả cũng chỉ có thế. Nghĩ vậy, trong lòng Trấn Quốc Công phu nhân vì nữ nhi Hoàng Hậu của mình mà cảm thấy sung sướng thay.

"Lâm lão phu nhân yên tâm, đây chỉ là lễ gặp mặt, nếu nương nương thuận lợi mang thai, Quốc công phủ sẽ có hậu tạ." Trấn Quốc Công phu nhân nói.

"Lão thân cũng muốn giúp nương nương, chỉ là dược trợ thai này không có dễ làm như vậy, còn có yêu cầu một phần thuốc dẫn." Hoàng Yêu khó xử, thở dài một hơi.

"Ồ? Không cần biết là thuốc dẫn gì, Quốc công phủ nhất định sẽ tìm được!" Trấn Quốc Công phu nhân vừa nghe, tinh thần liền tỉnh táo.

"Cần có chân phượng huyết của nương nương." Hoàng Yêu mấp máy môi: "Cũng chính là máu tim của nương nương."

Máu tim, nếu không cẩn thận một cái liền có thể chết người, Trấn Quốc Công phu nhân do dự.

"Mẫu thân và hài tử vốn là huyết mạch tương liên, cầu tử lại là chuyện nghịch thiên, chỉ có máu tim mới có thể cầu. Nếu như có thể có cả máu tim của Hoàng Thượng, không những có thể sinh hạ hoàng tử, còn có thể cầu được long phượng cát tường! Được kế thừa long khí của Hoàng Thượng, ngày sau nhất định sẽ là....... Chân long thiên tử!" Hoàng Yêu phảng phất như không phát hiện Trấn Quốc Công phu nhân đang do dự, lẩm bẩm với chính mình.

"Việc này, lão thân trở về cần nghĩ lại." Trấn Quốc Công phu nhân để lại rương vàng bạc châu báu, tránh đi ánh mắt mang theo ý cười của Hoàng Yêu, tâm loạn như ma mà rời đi.

"Ma nữ đại đại, người lần này lại đào hố gì vậy?" Rõ ràng trước đây chuyện cầu tử chỉ là cùng người ta làm giao dịch bình thường, lần này cư nhiên lại thay đổi.

"Ta không lỗ vốn là được." Hoàng Yêu cười nhẹ, giao dịch lần này nhìn thì có vẻ như Hoàng Yêu không nhận được gì, nhưng.........

Ác ma là cái gì, ác ma chính là bóng tối sâu thẳm nhất trong trái tim nhân loại, chậm rãi sinh ra và lớn lên, cho đến một ngày biến thành đại thụ che trời.

-

Sau khi Trấn Quốc Công phu nhân hồi phủ mấy ngày, Lâm phủ truyền ra tin tức Lâm lão phu nhân mang thai.

Việc này liền đến tai Hoàng Thượng, lúc lâm triều còn cố ý khen Lâm lão gia tử càng già càng dẻo dai.

Từ đó, toàn kinh thành ai cũng biết biết Lâm lão phu nhân có thần được trợ thai, những người mong mỏi có con tìm đến từ kinh thành đã lan ra cả nước.

Lâm Hạo Nhiên quỳ gối trong đại đường, nhìn Lâm lão gia tử cùng Lâm đại lão gia ngồi phía trên cao, choáng váng.

Hắn chỉ là tìm Đỗ Nhã Huyên, xin Đỗ Nhã Huyên giúp đỡ hắn, giúp hắn gặp mặt Khuynh Thành. Đỗ Nhã Huyên răn dạy hắn, sau đó......... Đỗ Nhã Huyên liền té xỉu.

"Nghịch tử, nghịch tử." Lâm đại gia tức đến dậm chân, giơ tay định đánh Lâm Hạo Nhiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 83: Khuynh Thành sinh non


Edit: June

Beta: Ly Ly

"Dừng tay." Lâm lão gia tử quát lớn, nhưng khuôn mặt vẫn bình tĩnh.

Lâm đại gia thu tay, quỳ gối bên cạnh Lâm Hạo Nhiên: "Cha, là nhi tử quản giáo không tốt, để Hạo Nhiên va chạm nương, xin cha phạt nhi tử đi!"

Lâm lão gia tử nhìn nhi tử cùng tôn nhi đang quỳ phía dưới. Đại nhi tử đã từng là người mang cho ông bao nhiêu kỳ vọng, nhưng hắn tầm thường vô vi, ông lại đem hy vọng đặt lên người tôn tử mình là Lâm Hạo Nhiên, nhưng tôn tử lại tùy hứng ngông cuồng.

Giờ khắc này, Lâm lão gia tử thực thất vọng, thậm chí còn không có dấu hiệu tức giận, cứ như vậy bình tĩnh nhìn hai người, khiến Lâm Hạo Nhiên cùng Lâm đại gia trong lòng lo sợ.

Thật lâu sau, Lâm lão gia tử mới nhàn nhạt lên tiếng: "Đại phòng các ngươi dọn đến Tây Khóa Viện đi! Trong bụng Nhã huyên, là đích trưởng tử của Lâm phủ ta."

Một câu này, không thua gì ngũ lôi oanh đỉnh*, kích động đến Đại lão gia không thể phục hồi lại tinh thần.

Lâm phủ được phân chia thành hai đại viện, Đông Khóa Viện và Tây Khóa Viện. Đông Khóa Viện là nơi mà đương gia chủ nhân hoặc là người thừa kế tương lai ở, còn Tây Khóa Viện là nơi ở của con vợ lẽ và các di nương.

Lời lão gia tử ý tứ là muốn đem biếm địa vị con vợ cả của hắn, hơn nữa lão gia tử nói, đứa trẻ trong bụng Đỗ Nhã Huyên là đích trưởng tử.

Đích - trưởng - tử, nói cách khác là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lâm phủ, vừa là dòng chính vừa là trưởng.

"Cha, nhi tử sai rồi, nhi tử sai rồi." Lâm đại gia liều mạng dập đầu mong Lâm lão gia tử hồi tâm chuyển ý, nhưng Lâm lão gia tử tâm ý đã quyết.

"Lui ra đi!" Lâm lão gia tử phất phất tay, đi tới hậu viện.

Lâm lão gia tử đã quá thất vọng với nhi tử và tôn tử rồi, Nhị phòng Tam phòng càng không cần nhắc tới. Hiện tại ông chỉ có thể đem hy vọng đặt lên người đứa trẻ chưa ra đời vẫn còn đang nằm trong bụng Hoàng Yêu.

Tuy rằng rủi ro rất lớn, nhưng Lâm phủ cũng không còn gì có thể tệ hơn được nữa rồi, không bằng buông tay thử xem.

Đỗ Nhã Huyên là biểu muội của Quý Phi, đứa con trong bụng cùng con của Quý Phi chỉ kém nhau một tháng, nếu đều là con trai, có thể làm thư đồng của hoàng tử, nếu là một nam một nữ, cũng có thể làm quan hệ thông gia.

Lâm lão gia tử trước nay chưa từng nghĩ tới việc Hoàng Yêu sẽ sinh con gái. Hơn nữa với sự thông minh, sắc sảo của Hoàng Yêu, nhất định sẽ sinh ra người thừa kế ưu tú nhất.

Trong lòng Lâm lão gia tử, Lâm gia là quan trọng hết thảy.

Lâm phủ thay đổi, người người đều biết hài tử lão phu nhân mang trong bụng mới là người thừa kế tương lai.

"Ma nữ đại đại, đến lúc đó người định sinh đứa trẻ ra cho người ta, hay là giả vờ sinh non?" Nháo Nháo nhìn Hoàng Yêu nhàn nhã nằm ở trên giường, tự hỏi rốt cục Hoàng Yêu giả bộ mang thai làm cái gì.

"Ta không có con, vừa hay trong cung không phải có một đứa sao?" Hoàng Yêu vỗ vỗ cái bụng, nàng đã sớm có tính toán.

"Ý của người là lấy đứa con của Khuynh Thành?" Nháo Nháo phản ứng lại: "Người muốn nuôi con của Khuynh Thành? Việc này đối với người có gì tốt?"

Hoàng Yêu không đáp lại, chỉ vuốt bụng cười đến thoải mái.

-

Bảy tháng sau, trong cung truyền đến tin tức Quý Phi nương nương vô ý trượt chân, sinh non.

Hoàng Yêu đang nằm, nghe được hạ nhân tới báo, chỉ là nhàn nhạt lên tiếng, sau đó thổi tắt nến.

Trong cung nghiêng trời lệch đất, Lâm phủ một mảnh an tĩnh.

Bởi vì là thai đầu lại là sinh non, Khuynh Thành gào thét cả một đêm, Hoàng Thượng phải vào triều sớm, liền để Hoàng Hậu ở lại trông coi.

"Hoàng Hậu nương nương, chuẩn bị xong rồi." Hoàng Thượng vừa đi, ma ma bên người Hoàng Hậu ghé đến nhỏ giọng bẩm báo.

"Ừ." Trong mắt Hoàng Hậu hiện lên một tia quỷ dị, nhìn phòng sinh cười ra tiếng: "Đỗ Khuynh Thành, vị trí đích trưởng tử nhất định phải là của con trai ta."

Mười lăm phút sau, phòng sinh truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó là tiếng khóc yếu ớt nỉ non của trẻ mới sinh, các ma ma đỡ đẻ đều vui mừng khôn xiết.

"Sinh, sinh rồi!"

- -------------------

*Ngũ lôi oanh đỉnh: Năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.

- -----------------------------------------------------------------------

Vy: Đăng bù mí nay thiếu các thiên thần, sẵn đăng cho ngày 14/5 luôn, tuần này tui với Ngưu thì bận kiểm tra sắp mặt. June và LyLy cũng bận rộn không kém nên xin trễ chương các thiên thần một thời gian nữa nhé. Chắc tầm một hai tuần sau quỹ đạo ổn định, thiên thời địa lợi nhân hòa lại có chương mới sớm thui ạ 😉😉
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 84: Nhiệm vụ hoàn thành một nửa


Edit: June

Beta: Ly Ly

Sau đó, chỉ nghe thấy ma ma đỡ đẻ thét một tiếng chói tai: "Quái vật!"

Hoàng Hậu nương nương mang theo người, nhanh chóng chạy vọt vào phòng sinh. Mắt vừa nhìn đứa trẻ trong tay bà đỡ, Hoàng Hậu kinh hoảng tột độ: "Quái vật!"

Đứa trẻ mới sinh nằm trong tã lót, sắc mặt xanh tím, tứ chi dị dạng, ngũ quan không đầy đủ, Hoàng Hậu nương nương bị dọa, vừa dứt lời liền hôn mê bất tỉnh.

Sau khi Hoàng Hậu nương nương tỉnh lại, nhận được tin Quý Phi sinh hạ tử thai bị biếm vào lãnh cung.

"Tại sao lại như vậy?" Hoàng Hậu nương nương nghi hoặc, nàng vốn cho người động tay chân, khiến Quý Phi khó sinh mà chết, tốt nhất là cả hài tử và mẫu thân cùng chết, nhưng không ngờ Khuynh Thành không chết, đứa trẻ lại còn dị dạng.

"Ha ha ha ha, ông trời có mắt!" Hoàng Hậu chỉ cho là Khuynh Thành phúc lớn mạng lớn, ngửa mặt cười to, cười đến chảy cả nước mắt.

"Ma ma, ngươi nói xem, ngay cả Quý Phi đều đã mang thai rồi, vì sao bụng bổn cung một chút động tĩnh cũng không có." Hoàng Hậu vuốt bụng, lẩm bẩm nói.

"Nương nương đừng nóng vội, Quốc công phu nhân đã đi cầu Lâm lão phu nhân. Lâm lão phu nhân có thần dược trợ thai, ở kinh thành những phụ nhân không thể có con đều đã hoài thai rồi." ma ma bên người an ủi Hoàng Hậu.

"Nhưng Lâm lão phu nhân kia là biểu muội của Quý Phi, bổn cung sợ..." Hoàng Hậu nương nương có chút băn khoăn.

"Nương nương, người yên tâm, vị Lâm lão phu nhân kia là kẻ ham mộ hư vinh, chỉ cần cho nàng ta nhiều tiền là được. Vả lại, hiện giờ Quý Phi đã bại, Lâm lão phu nhân kia không có chỗ dựa vào, lấy lòng người còn không kịp nữa là!" Ma ma phân tích, Hoàng Hậu nương nương ngẫm lại thấy cũng có lý, trong lòng liền nhen nhóm hy vọng.



Tại lãnh cung.

Khuynh Thành ngơ ngác nhìn nóc nhà, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

Con nàng chết rồi, nàng thậm chí còn chưa được nhìn mặt con.

"Nàng sao có thể trượt chân? Con nàng sao có thể dị dạng?" Trong nháy mắt, Khuynh Thành như đề hồ quán đỉnh*, lập tức rõ ràng.

Những bộ phim cung đấu trước kia dần hiện lên trong tâm trí nàng, còn có câu chuyện kinh điển nhất - tích "Ly miêu hoán Thái Tử", ánh mắt nàng lại một lần nữa ngập tràn hy vọng.

Con của nàng nhất định còn sống, nhất định là bọn họ, là bọn họ tính kế nàng, là bọn họ hại con nàng.

Khuynh Thành từ trên giường bò dậy, không màng thân thể suy yếu, dò dẫm từng bước đi về phía đại môn: "Ta muốn gặp Hoàng Thượng, ta muốn gặp Hoàng Thượng, con ta còn sống, còn sống!"

Đáng tiếc, trả lời nàng chỉ có gió lạnh thê lương.

Một năm, Khuynh Thành hưởng thụ đế vương ân sủng một năm. Nàng giống như pháo hoa, rực rỡ nhưng nhanh chóng biến mất trong đêm tối. Những nữ nhân trong hậu cung này sẽ không bỏ qua cho nàng.



Ngày Khuynh Thành bị biếm vào lãnh cung, tin vui Lâm lão phu nhân sinh được Lân nhi cũng truyền khắp kinh thành.

Lâm lão gia tử lập tức đặt cho cái tên Lâm Thừa Hi, kế thừa hy vọng, nhập vào gia phả.

Hoàng Yêu nhìn con trai mình "tiện tay nhặt về", mặc dù đứa trẻ sinh non, nhưng thân thể coi như không tệ. Hơn nữa nửa tháng tới được Hoàng Yêu cho ăn dịch dinh dưỡng đổi ở Thương Thành về, đứa nhỏ này nhất định sẽ càng lớn càng khỏe mạnh.

"Ma nữ đại đại, nhiệm vụ này xem như hoàn thành được một nửa rồi!" Khuynh Thành bị biếm lãnh cung, nữ nhân hậu cung thủ đoạn quá nhiều. Lâm Hạo Nhiên cũng coi như là bị biếm lãnh cung, cả ngày uống say như chết, cả người tinh thần sa sút.

Hiện tại chỉ còn Lâm gia và Tam vương gia.

"Ma nữ đại đại, ta vẫn không hiểu, thủ đoạn có thể khiến cho bọn họ không được chết tử tế có rất nhiều, người hà tất mất công để Khuynh Thành sinh con làm gì?" Mấu chốt là để nàng sinh xong lại tự mình ôm về nuôi mới kỳ.

"Về sau ngươi sẽ biết." Hoàng Yêu lắc đầu, mỗi một nước cờ nàng đi, nàng đều đã tính kỹ, nàng không bao giờ làm chuyện vô bổ.

"Lão phu nhân, Tam vương gia muốn gặp người." Lâm ma ma bẩm báo.

"Cho hắn vào đi!"

Thời điểm Tam vương gia tiến vào, rất nhiều hạ nhân đều kinh ngạc.

Nam nhân tiều tụy gầy yếu này thật sự là nhân vật nổi tiếng lỗi lạc, từng khiến nữ nhi khắp thiên hạ phải khuynh tâm, Tam vương gia sao?

- ------------------------------------------------------------

*Đề hồ quán đỉnh (醍醐灌頂) ý nói trí tuệ được khơi mở, khai ngộ mau chóng, thanh tịnh sáng suốt.

_______________________

[Hoàng Yêu]: Nhìn đi, hắn sắp nhảy rồi đấy.

[June]: "..." (vậy ra không phải thực sự nhảy giếng mà là nhảy vào cái hố sâu như cái giếng vậy)

_______________________

[June]: "Nháo Nháo, đi đâu vậy?"

[Nháo Nháo]: "Ta đi mua tiền vàng."

[June]: "Không phải lần trước mua đồ tế vẫn còn sao?"

[Nháo Nháo]: *nhìn nhìn Hoàng Yêu* "Haizzz, ta sợ không đủ dùng."

[June]: "..."

"Đợi ta chút, ta cũng đi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 85: Tam vương gia tạo phản


Edit: June

Beta: Ly Ly

"Ta muốn cứu nàng." Tam vương gia nhìn Hoàng Yêu, ánh mắt kiên định.

"Vương gia ý ngươi là?" Hoàng Yêu làm bộ kinh ngạc nhìn hắn.

"Nói với nàng ấy, bổn vương vì nàng mà lật đổ thiên hạ thì đã sao." Tam vương gia cười nhẹ, để lại những lời này rồi bỏ đi.

Hoàng Yêu bình tĩnh nhìn bóng dáng Tam vương gia rời đi, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Nháo Nháo, tình yêu của loài người, đến tột cùng là cái gì?"

Nháo Nháo nghẹn nửa ngày cũng không có cách nào trả lời được, đôi mắt xanh dễ thương mở to, chớp chớp, ngập ngừng nói: "Có lẽ là có thể vì đối phương mà nguyện trả giá cả mạng sống!"

"Ngu xuẩn!" Hoàng Yêu chỉ cảm thấy thật lố bịch, vì một người khác mà trả giá bằng sinh mệnh của chính mình, không phải lố bịch thì là gì.

Nháo Nháo tìm kiếm trong chip tư liệu, nói: "Nhân loại không phải có một câu là hỏi thế gian tình ái là chi mà đôi lứa thề nguyền sống chết sao."

Có lẽ truyện xuyên không rất Mary Sue, rất cẩu huyết. Trong mắt người xem, nữ chính được một đám nam nhân cứ gặp là yêu thật đúng là cạn lời, nhưng tình yêu vốn là không có lý do.

Ca ca của Đỗ Nhã Huyên yêu Khuynh Thành, yêu đến gia tộc khuynh diệt. Lâm Hạo Nhiên yêu Khuynh Thành, yêu đến họa địa thành lao*. Hoàng Đế yêu Khuynh Thành, yêu đến độc sủng hậu cung. Tam vương gia yêu Khuynh Thành, yêu đến khuynh phúc thiên hạ.

Hôm đó, Hoàng Yêu đi gặp Lâm Hạo Nhiên. Nhìn Lâm Hạo Nhiên say khướt, Hoàng Yêu liền hỏi: "Khuynh Thành có gì tốt, mà khiến các ngươi trả giá như vậy."

Lâm Hạo Nhiên gạt gạt mái tóc lộn xộn, ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Hoàng Yêu nửa ngày, rồi cúi đầu cười nhẹ: "Ta cũng không biết nàng có gì tốt, nhưng chính là không ai thay thế được nàng."

Hoàng Yêu không nhịn được hỏi: "Có đáng không?"

"Yêu một người, không có đáng giá hay không." Lâm Hạo Nhiên gục đầu xuống, nhặt bình rượu trên đất lên, lại bắt đầu uống.



Tam vương gia tạo phản.

Chỉ mấy ngày, tin tức Tam vương gia tạo phản truyền đến.

Hoàng Thượng bị thương, Tam vương gia bị bắt vào ngục.

"Lão phu nhân, không hay rồi, không hay rồi! Quan binh vây kín Lâm phủ rồi!" Lâm ma ma hoang mang, hoảng loạn chạy tới.

"Lão phu nhân, Hoàng Thượng tra ra Tam vương gia tạo phản có dính líu đến Lâm gia, hiện tại đã phái binh lính vây quanh Lâm gia. Bây giờ, bây giờ phải làm sao đây!" Lâm ma ma lau nước mắt, nhìn chủ mẫu bình tĩnh uống trà, bỗng nhiên cảm thấy an lòng hơn rất nhiều.

"Lão phu nhân, lão gia đến rồi."

Nghe thấy Lâm lão gia tử đến, Hoàng Yêu lúc này mới buông chén trà, bước ra đón.

Lâm lão gia tử bước chân phù phiếm, cả người phảng phất như già đi mười tuổi. Thấy Hoàng Yêu, lão chỉ thở dài một hơi: "Nhã huyên, Lâm gia xong đời rồi."

Tạo phản chính là đại tội chu di cửu tộc. Mặc kệ Tam vương gia có thật sự cùng Lâm gia cấu kết hay không, chỉ dựa vào quan hệ giữa Lâm gia và Quý Phi, liền không thoát được.

"Lão gia, Thừa Hi chỉ mới đầy tháng a!" Hoàng Yêu lui về phía sau một bước, đôi mắt đỏ hoe.

"Đúng vậy, Thừa Hi." Lâm lão gia tử mắt sáng rực lên, nháy mắt lại ảm đạm xuống.

"Nếu như có thể dùng mạng già này của ta đổi lấy mạng cho Thừa Hi thì thật tốt!" Lâm lão gia tử rơi lệ.

"Có thể, chỉ cần ngươi nguyện ý dùng linh hồn trao đổi, Thừa Hi không chỉ có thể sống sót, còn có thể có tương lai rực rỡ." Hoàng Yêu bình tĩnh nhìn Lâm lão gia tử "Hắn sẽ trở thành người tôn quý nhất thiên hạ này."

"Thật không?" Lâm lão gia tử ngơ ngác nhìn vào đôi mắt của Hoàng Yêu, không thể khống chế được mà gật gật đầu: "Nguyện ý, ta nguyện ý."

Hoàng Yêu cười, đáy mắt hiện lên một tia ánh sáng tím, sau đó giữ chặt tay áo Lâm lão gia tử, một tia khói nhẹ từ trên người Lâm lão gia bay ra, chui vào thân thể Hoàng Yêu.

Nửa phút sau, Hoàng Yêu mở to mắt, ôm chặt tã lót trên giường. Trước ánh mắt kinh hãi của Lâm ma ma, Hoàng Yêu đưa tay nhấc cổ áo của bà, biến mất tại hậu viện Lâm phủ.

- -------------------------------------------------------

*Họa địa thành lao (画地成牢)/Họa địa vi lao: vẽ nhà tù trên mặt đất. Ở đây chỉ việc Lâm Hạo Nhiên tự giam cầm bản thân trong tình yêu với Khuynh Thành, không màng việc gì khác. Bọn họ yêu Khuynh Thành ở cái gì, không một ai có thể nói ra cụ thể.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 86: Nguyện vọng của Hoàng Hậu


Edit: June

Beta: Ly Ly

Hoàng Thượng hôn mê một ngày một đêm rốt cuộc cũng đã tỉnh lại.

Việc đầu tiên Hoàng Đế làm sau khi tỉnh lại chính là luận tội xử tử Tam vương gia, cùng với đó là ban chủy thủ, lụa trắng, rượu độc tới lãnh cung cho Khuynh Thành tự mình lựa chọn.

"Hoàng Hậu, may mà có nàng." Hoàng Thượng nhìn Hoàng Hậu nương nương đã không còn trẻ, trong mắt hiện lên một tia áy náy.

"Đây là việc thần thiếp nên làm." Hoàng Hậu nương nương cười dịu dàng, nhìn khuôn mặt Hoàng Đế tái nhợt vì bị đâm một đao, hoàn toàn không còn sự uy nghiêm của thường ngày.

Lúc này đây, Hoàng Hậu nương nương rõ ràng nhận ra rằng mình cần phải có con trai hơn lúc nào hết, bởi vì Hoàng Thượng có thể sẽ chết bất cứ lúc nào..

Ý niệm muốn có con trai điên cuồng lớn lên trong tâm trí Hoàng Hậu. Hoàng Hậu đột nhiên nhớ tới mẫu thân từng nói với nàng rằng, nếu như có được máu tim của Hoàng Đế, nàng sẽ có thể mang thai thiên tử đời kế tiếp.

Trấn Quốc Công phu nhân sợ con gái sẽ điên cuồng mà lấy máu tim của chính mình, nên chỉ nói nàng lấy máu tim Hoàng Đế là có thể sinh long tử.

Hoàng Hậu thẫn thờ nhìn vết máu đỏ trên ngực Hoàng Thượng, đáy mắt hiện lên một tia sáng không rõ, đến mức Hoàng Thượng gọi nàng nàng cũng không nghe thấy.

Tam vương gia mưu phản, bị xử tử ngũ mã phanh thây. Bên trên pháp trường, Tam vương gia làm càn cười lớn, đột nhiên nhìn thấy bên trong đám người đứng bên ngoài có một nữ nhân đang ôm đứa trẻ, ánh mắt hắn dừng một chút.

"Con trai nàng còn sống." Tam vương gia là người luyện võ, có thể đọc được rõ ràng khẩu hình người kia.

Tam vương gia đã chết. Lâm phủ bị xét nhà, nam đinh bị giết, nữ đinh sung làm quan kỹ, cứ như vậy mà tàn lụi. Chỉ là lão phu nhân Lâm phủ đi đâu, ai cũng không biết, nhưng cũng không ai đi tra xét.

-

Phượng Nghi Cung.

Hoàng Hậu nhìn nữ nhân ngồi trên ghế, sắc mặt hơi thay đổi: "Ngươi là ai?"

"Đỗ Nhã Huyên." Hoàng Yêu thản nhiên như đang ở nhà mình, bưng tách trà: "Nghe nói nương nương muốn sinh một hoàng tử, lão thân đây có thể thỏa mãn nguyện vọng của ngươi."

Nghe đến hai chữ "hoàng tử", đôi mắt Hoàng Hậu liền sáng lên, cũng không truy cứu Hoàng Yêu làm sao có thể vào được cung của nàng, vội vàng tiến lên hỏi: "Ngươi thực sự có biện pháp?"

"Đương nhiên là có, có điều......." Hoàng Yêu chần chừ.

Hoàng Hậu vội vàng hỏi: "Có điều làm sao?"

"Có điều phương pháp này là nghịch thiên mà thành, cần có máu tim của chân long chân phượng." Hoàng Yêu nhìn Hoàng Hậu, chỉ chỉ vào trái tim của nàng ta: "Mổ trái tim ra, lấy một giọt máu trên đầu quả tim, sinh hạ long tử sẽ là Tử Vi Tinh* chuyển thế."

Lời nói sâu xa của Hoàng Yêu, như là một cây dây đằng cuốn lấy trái tim Hoàng Hậu, gắt gao nắm chặt làm Hoàng Hậu như không thể hô hấp.

Tử Vi Tinh chuyển thế! Đó chính là Hoàng Thượng tương lai.

Nhưng đại giới phải trả...

Hoàng Hậu che lại trái tim mình, mổ trái tim ra còn có thể sống sao?

Đột nhiên, Hoàng Hậu nghĩ đến điều gì, đôi mắt chợt lóe nhìn Hoàng Yêu: "Nhất định phải là của bổn cung sao? Nếu là, nếu là Hoàng Thượng thì sao?"

Khi Hoàng Hậu hỏi những lời này, thanh âm đều như đang run rẩy, không biết là kích động hay là sợ hãi.

"Đương nhiên có thể." Hoàng Yêu gật gật đầu.

"Để bổn cung nghĩ lại, nghĩ lại,... bổn cung không biết ngươi làm sao mà tới, nhưng trong khoảng thời gian này ngươi ở tại Phượng Nghi Cung đi!" Hoàng Hậu phất phất tay.

Lấy máu tim Hoàng Đế, chẳng phải chính là ám sát sao!

"Được, hy vọng nương nương sớm ngày định đoạt, thân thể Hoàng Thượng hiện tại, đúng là cơ hội tốt!" Hoàng Yêu như vô tình chỉ ra điểm này, khiến Hoàng Hậu chấn động.

Đúng vậy!

Hoàng Thượng còn trẻ, nếu không nắm chắc cơ hội lần này, về sau có thể sẽ khó khăn.

Vả lại, nếu là thật sự có thể mang thai, Hoàng Thượng vừa chết, con trai của nàng vừa sinh ra sẽ là Hoàng Đế a ~

Hoàng Hậu ánh mắt hơi động, gọi Hoàng Yêu, thanh âm tàn nhẫn: "Ngươi có thể bảo đảm bổn cung sẽ sinh con trai?"

"Nương nương, nếu như tự mình sinh không ra, thế gian này trẻ con chẳng lẽ còn thiếu sao?" Hoàng Yêu hơi hơi mỉm cười, đón lấy Lâm Thừa Hi từ trong tay Lâm ma ma.

"Ngoan ~" Lời Hoàng Yêu nói đánh thức Hoàng Hậu.

Dù có phải huyết mạch của Hoàng Thượng hay không, chỉ cần có thể mang đến cho dòng họ nàng phú quý rợp trời là được.

- ----------------------------------------------------

*Tử Vi Tinh được coi là đế tinh, có tính chất cao quý. Mời các bạn tìm đọc nguồn gốc của Tử Vi Tinh Bá Ấp trong Phong Thần Bảng để biết thêm chi tiết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 87: Long Tử


Edit: June

Beta:Ly Ly

Hoàng Yêu ở lại Phượng Nghi Cung. Mấy ngày nay Hoàng Hậu triệu kiến người nhà mẹ đẻ rất nhiều lần. Ba ngày sau, Hoàng Hậu tới tìm Hoàng Yêu. sau khi một lần nữa xác nhận lại rằng có thể sinh hạ long tử, nàng liền đi đến cung Hoàng Đế.

Thương thế của Hoàng Đế đang trong kỳ tu dưỡng. Thấy Hoàng Hậu ngày ngày lui tới hầu mình dùng thuốc, trong lòng ấm áp. Hắn cầm lấy tay Hoàng Hậu: "Hoàng Hậu, chờ trẫm khỏe lại, nhất định sẽ đối tốt với nàng."

Hoàng Hậu tay hơi run lên, trên mặt vẫn mang theo ý cười ôn nhu: "Hoàng Thượng người nói gì vậy, uống thuốc trước đi!"

Hoàng Thượng không nghi ngờ gì, uống chén thuốc Hoàng Hậu đưa.

Uống chưa hết chén thuốc, Hoàng Thượng nhận ra điều gì, ánh mắt biến đổi, không thể tin tưởng được mà nhìn Hoàng Hậu: "Ngươi ~?"

"Hoàng Thượng, thần thiếp muốn long tử." Hoàng Hậu dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Hoàng Thượng: "Nếu người muốn đối tốt với thần thiếp, vậy liền cho thần thiếp một đứa con đi!"

"Ngươi làm gì vậy?" Hoàng Đế chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, trước mắt biến thành màu đen.

"Hoàng Thượng, thần thiếp đã mong chờ nhiều năm như vậy, người sủng ái bao nhiêu nữ tử, hiện tại thần thiếp cũng không hề trông mong gì nữa, thần thiếp chỉ cần một đứa con, một đứa con thôi mà, một đứa con mà vừa sinh ra liền là thiên tử hoàng tử a!" Hoàng Hậu nói, trong ánh mắt lập lòe sự điên cuồng, từ trong tay áo to rộng rút ra một thanh chủy thủ.

"Bệ hạ, long tử của chúng ta sẽ là Tử Vi Tinh chuyển thế." Hoàng Hậu nói. Không màng ánh mắt Hoàng Thượng tràn ngập phẫn nộ cùng sự không dám tin tưởng, Hoàng Hậu hướng tới ngực Hoàng Thượng mà đâm xuống.

Khi chủy thủ chỉ cách trái tim Hoàng Thượng trong gang tấc, đao trong tay Hoàng Hậu bị đánh bay ra, rơi trên mặt đất.

"Lớn mật."

Ngay sau đó đại môn bị đẩy ra, thủ lĩnh Ngự lâm quân mang theo chúng thị vệ vọt vào, ngay tại chỗ bắt lấy Hoàng Hậu.

"Sao có thể như thế? Sao có thể?" Hoàng Hậu khiếp sợ nhìn lưỡi đao gác trên cổ. Nàng đã lên kế hoạch hết sức tỉ mỉ, rốt cuộc là ai, là ai để lộ tin tức...

Thanh chủy thủ chưa đâm trúng ngực Hoàng Thượng, có điều Hoàng Thượng đã uống thuốc bị bỏ thêm dược vật, đôi mắt hoa lên không có tiêu cự, chỉ có thể cho người đem Hoàng Hậu giải đi trước.

Lập tức, tin tức Hoàng Hậu hành thích Hoàng Đế truyền khắp kinh thành, toàn bộ nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu bị bắt vào ngục.

Trước long sàng, ngự y quỳ đầy đất: "Hoàng Thượng thứ tội, thần cũng không biết dược vật Hoàng Hậu hạ vào thuốc là thứ gì."

Hoàng Thượng phất phất tay: "Thôi, trẫm còn có thể sống bao lâu?"

"Theo thần thấy, bệ hạ còn có thể sống hơn 5 năm." Ngự y thật cẩn thận mở miệng, không có nói cho Hoàng Thượng, đây đã là ước tính bảo thủ nhất của ông rồi.

"Thân thể trẫm, trẫm tự mình biết, đáng tiếc, Đại Chu vô hậu a!" Hoàng Thượng nói đến đây liền ho mấy tiếng. Sau khi Hoàng Hậu bị giam giữ, cũng đã khai ra việc Hoàng Hậu cho hạ dược hậu cung phi tần. Hoàng Đế tại vị mười năm, một vị hoàng tử công chúa cũng không có. Bào đệ duy nhất của ông - Tam vương gia - cũng đã chết.

Hiện tại chỉ có con cháu hoàng thất chi thứ có thể lựa chọn, Hoàng Thượng không cam lòng, nhưng lại không thể làm gì khác.

"Hoàng Thượng, Lâm lão phu nhân cầu kiến." Cung nhân tới báo.

"Tuyên!" Hoàng Thượng nhíu mày, nghĩ đến quan hệ của Lâm lão phu nhân và Quý Phi, nhưng lại nghe nói lần này tin tức Hoàng Hậu mưu sát hắn chính là Lâm lão phu nhân tố giác, vẫn là tuyên gặp nàng.

Hoàng Yêu nhìn thấy Hoàng Thượng, trực tiếp liền quỳ xuống: "Xin Hoàng Thượng trả lại trong sạch cho Quý Phi nương nương."

"Quý Phi nương nương không hề sinh hạ tử thai, mà là bị Hoàng Hậu nương nương động tay động chân, tráo đổi hoàng tử. Thần phụ ngày ấy ở trong cung Quý Phi bồi Quý Phi sinh con, liều chết mang theo hoàng tử trốn đi, mới bảo vệ được tính mệnh hoàng tử." Hoàng Yêu lập tức liền nói ra một tin tức kinh thiên động địa.

Đôi mắt Hoàng Thượng tức khắc trừng lớn. Việc đầu tiên tiên không phải truy cứu chuyện gì khác, mà là cho người đem hài tử ôm đến.

"Thử máu, thử máu." Hoàng Thượng nhìn hài tử tuyết trắng đáng yêu trong tã lót, kích động quay sang nói với ngự y.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 88: Hộ quốc phu nhân


Edit: June

Beta: Ly Ly

Thái y tốc độ rất nhanh, lấy máu của Hoàng Thượng và đứa trẻ mới sinh. Khi nhìn máu hai người dung hợp vào nhau, Hoàng Thượng đại hỉ.

"Hoàng nhi của trẫm, tốt, tốt lắm!" Hoàng Thượng kích động ôm lấy đứa bé, sau khi bình phục tâm tình mới nghe Hoàng Yêu giải thích nhân quả bên trong.

"Hoàng Thượng, tiểu hoàng tử Quý Phi nương nương sinh bị Hoàng Hậu nương nương đánh tráo. Lúc ấy Hoàng Hậu nương nương thế lớn, thần phụ bất đắc dĩ mới mang theo tiểu hoàng tử trốn đi. Khi tin tức từ kinh thành truyền đến, thần phụ lúc này mới mang theo hoàng tử gấp trở về, không nghĩ mọi thứ đều đã muộn rồi."

Hoàng Yêu dăm ba câu đã giải thích rằng mình không ở Lâm phủ, cùng với hết thảy nhân quả.

"Hoàng Hậu cái ả độc phụ này, không chỉ muốn hành thích trẫm còn muốn hại tiểu hoàng tử của trẫm, Quý Phi a haizz!" Hoàng Thượng hối hận không thôi, dù vậy lúc này nói gì cũng đã quá muộn.

"Lập tức hạ chỉ, phong tiểu hoàng tử làm Thái Tử." Hoàng Thượng biết thời gian của mình không còn nhiều, lập tức hạ chỉ sắc phong Thái Tử, cũng sắc phong mấy vị đại thần tâm phúc làm giám quốc.

"Hoàng Thượng, tương lai tiểu hoàng tử nhất định sẽ là một vị minh quân vĩ đại." Hoàng Yêu ôm tiểu hoàng tử về từ trong tay Hoàng Thượng, thanh âm tựa hồ có một loại sức mạnh mê hoặc, làm người ta không khỏi tin tưởng.

"Lâm lão phu nhân có công bảo hộ Thái Tử, vả lại Lâm gia bị chịu oan khuất, trẫm phong ngươi làm Hộ quốc phu nhân. Ngươi là di mẫu của Thái Tử, lại liều chết bảo hộ hắn, trẫm cũng không yên tâm đem Thái Tử còn nhỏ yếu giao cho người khác. Ngay từ hôm nay, Hộ quốc phu nhân liền vào ở tại Đông Cung, chiếu cố Thái Tử!"

Hoàng Thượng gian nan nói ra ý chỉ, lại liên tục ho khan vài tiếng. Sau đó ở trong sự an trí đầy hoang mang của thái y mà đi vào giấc ngủ.

Tiền triều, hậu cung lại một lần nữa rung chuyển.

Hoàng Đế sắc phong Thái Tử và Hộ quốc phu nhân, lại phân phát hậu cung. Một trận này khiến cho bao người phải chấn kinh.

Hộ quốc phu nhân, không có người đưa ra dị nghị, cũng không có người dám đưa ra dị nghị.

Bởi vì có người phát hiện một khi sinh ra ác ý với Hoàng Yêu, phu nhân hài tử trong nhà cùng với thân thể của mình đều sẽ suy yếu vô lực, sinh ra cảm giác như cận kề cái chết, loại cảm giác này thật là đáng sợ.

"Ma nữ đại đại, thì ra thần dược trợ thai của người còn có tác dụng này sao!" Nháo Nháo quả thực muốn quỳ. Nếu như nhìn vào mưu hoạch của Hoàng Yêu ở thế giới này mà nói, thì cái thế giới trước chỉ là tiểu đánh tiểu nháo mà thôi.

Bắt đầu từ khi đến thế giới này, Hoàng Yêu từng bước một dùng con mồi "quay về hiện đại" khiến nữ chủ mắc câu. Hoàng Yêu cũng phát huy rất tốt hào quang Mary Sue của nữ chủ, lấy nữ chủ làm mồi, câu được Tam vương gia, Lâm Hạo Nhiên, Hoàng Thượng, để đám nam nhân vì nữ chủ mà khuynh tâm.

Sau đó lại lợi dụng nữ nhân đối với nữ chủ trời sinh thù địch. Cùng với đó, các chủ mẫu quý tộc sốt ruột cầu tử, Hoàng Yêu cung cấp thần dược trợ thai cho các chủ mẫu giới thượng tầng. Thần dược trợ thai lại bị Hoàng Yêu hạ cấm chế, loại cấm chế này lại có thể lây lan đến người bên cạnh.

Hoàng yêu mượn tay Hoàng Hậu hại nữ chủ, sau đó lợi dụng nữ chủ bị ngộ hại bức Tam vương gia tạo phản, mượn việc này mà diệt trừ Tam vương gia cùng Lâm gia. Cuối cùng lại lợi dụng tâm ma Hoàng Hậu muốn có đích tử, ám sát Hoàng Đế. Hoàng Hậu bị bắt, Hoàng Thượng thân thể bị tổn hại nặng nề.

Ở thời điểm Hoàng Đế không có con nối dòng, Hoàng Yêu ôm hoàng tử trở về, tẩy trắng oan khuất của Lâm gia, trở thành Hộ quốc phu nhân. Hoàng Thượng thân thể gầy yếu, Thái Tử rơi vào tay Hoàng Yêu.

Có thể nói, thế giới này Hoàng Yêu cũng chưa dùng tới một binh một tốt, đã diệt trừ được nhóm nam nữ có quyền lực nhất.

"Ma nữ đại đại, người lúc trước hẳn là không phải chiến thần Ma tộc mà là quân sư đi!" Một vòng rồi lại một vòng, ngay cả Nháo Nháo cũng xem đủ rồi.

"Quân sư Ma tộc ta là Hồng Lệ Ma Tôn." Nhắc tới Hồng Lệ Ma tộc, Hoàng Yêu vừa tôn kính lại vừa kiêu ngạo. Có thể nói, năm đó Ma tộc chiến thắng được A Tu La tộc, mưu kế của Hồng Lệ Ma Tôn đắc lực rất nhiều. Mà nàng chẳng qua là đi theo học mấy chiêu thôi.

"Trí đa cận yêu*!" Nháo Nháo không biết Hồng Lệ Ma Tôn thông minh đến mức nào, nhưng từ giọng điệu của Hoàng Yêu liền biết người kia chắc chắn là một nhân vật tài trí bậc nhất trong yêu giới.

- ----------------------------------------

*Trí đa cận yêu: Tui tra không ra cụm này, nhưng theo những gì mà theo tui hiểu thì đại loại là khen Hồng Lệ Ma Tôn đa mưu túc trí nhất trong yêu giới.

________________

June sau khi edit 2 chương cuối
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 89: Đại nhất thống


Edit: June

Beta: Ly Ly

Thân thể Hoàng Thượng càng ngày càng xuống dốc, Hoàng Yêu thường xuyên mang tiểu Thái Tử đi thăm hắn.

Hoàng Yêu đem tiểu Thái Tử đặt lên long sàng, nhìn Hoàng Đế nằm ở trên giường sắc mặt tái nhợt, thở dài: "Hoàng Thượng, Vệ quốc khinh Thái Tử tuổi nhỏ, thân thể ngài mỗi ngày một kém, gần đây biên cương không được yên bình lắm!"

"Thân thể trẫm thật đáng giận!" Hoàng Thượng thở dài một hơi.

"Hoàng Thượng, hợp cửu tất phân - phân cửu tất hợp. Thiên hạ này cũng nên thống nhất rồi." Hoàng Yêu đưa tay ra làm một động tác khép lại, ngữ khí mang theo bá đạo lăng nhiên, khiến Hoàng Đế phải kinh ngạc nhìn nàng.

"Ngươi......." Hoàng Thượng không nghĩ tới một phụ nhân nội trạch lại có thể nói ra lời này.

"Ta cho rằng mỗi vị quân vương đều sẽ chờ mong thời đại như vậy." Hoàng Yêu đứng lên, đến gần Hoàng Thượng: "Nhất thống thiên hạ, chí cao vô thượng."

"Ngươi là ai?" Ánh mắt Hoàng Thượng đột nhiên trở nên sắc bén, dù sao thì hắn đã ý thức được rằng Hoàng Yêu không bình thường.

Đây tuyệt đối không phải là dáng vẻ mà một phụ nhân nội trạch nên có.

Hoàng Yêu cũng không diễn kịch nữa, khí thế toàn thân phóng thích, huyết khí lẫm liệt ngập trời kia làm Hoàng Thượng chấn động.

"Hoàng Thượng, nếu ngươi dùng linh hồn đổi lại Đại Chu thống nhất, ta tin tưởng tương lai, ngươi sẽ lưu danh muôn đời." Hoàng Yêu bế tiểu Thái Tử lên từ trong tay Hoàng Thượng: "Rốt cuộc thì ngươi cũng không có lựa chọn nào khác, không phải sao!"

Hoàng Thượng hoảng hốt gọi người tới, vậy nhưng đợi hồi lâu cũng không có người tiến vào.

"Ngươi muốn làm gì?" Hoàng Thượng khiếp sợ nhìn Hoàng Yêu, nhưng giờ hắn không còn chút sức lực nào.

Hoàng Yêu chọc chọc trêu đùa khuôn mặt tiểu Thái Tử, nhẹ nhàng như không mà nói: "Có hai lựa chọn. Thứ nhất, ta phụ tá tiểu Thái Tử, giúp hắn thành minh quân thiên cổ, nhất thống giang sơn. Thứ hai, lấy thân phận nữ tử tiến hành đảo chính, tự mình nhất thống giang sơn, dù sao kết quả cuối cùng cũng đều như nhau."

"Ngươi, ngươi to gan!" Hoàng Thượng lồng ngực kịch liệt phập phồng, bởi vì kích động, mà thậm chí ho ra máu.

"Ta có thực lực để mà to gan, Hoàng Thượng không tin sao?" Khóe miệng Hoàng Yêu hơi hơi cong lên, cửa điện mở ra, Hoàng Yêu ôm tiểu Thái Tử đi ra ngoài: "Hoàng Thượng, thời gian không còn nhiều, ngươi vẫn nên suy xét kỹ lưỡng đi!"

-

Ba ngày sau.

Hoàng Thượng băng hà.

Cử hành Quốc tang. Cả nước để tang.

Thái Tử mới hơn một tháng tuổi đăng cơ. Dựa theo di chiếu của Tiên Đế, Hộ quốc phu nhân buông rèm chấp chính.

Cả nước trên dưới đều chấn động, giới thượng tầng kinh thành bắt đầu rục rịch.

Lúc này, Hộ quốc phu nhân lấy sức lực bản thân, khai thương phóng nương, cũng miễn thuế ba năm.

Lệnh này vừa ra, dân chúng cả nước không ai còn ý kiến gì nữa.

"Ma nữ đại đại, người thật là..." Nháo Nháo nhìn Hoàng Yêu vung ra một số lớn ngân lượng, đây còn không phải là tiền mà đám quan lớn hối lộ trước đây sao!

Ma nữ đại đại đây là dùng tiền người khác thu mua dân tâm a!

"Ma nữ đại đại, xin hãy nhận của ta một lạy!" Nháo Nháo chấm chấm nước mắt, hệ thống là nàng hoàn toàn bị ngược, ký chủ quá ngưu bức, làm nó có vẻ như là đồ bỏ đi.

Dân chúng không còn nói ra nói vào, triều đình cũng an tĩnh đi rất nhiều.

Vào ngày Tân Đế đăng cơ, Hoàng Yêu thay một thân chính trang, ôm Ấu Đế ngồi trên long ỷ. Triều đình tam hô vạn tuế, không ai dám dị nghị.

Từ đó, Hoàng Yêu đều là ôm Tân Đế ngồi ở trên long ỷ.

Hoàng Yêu cầm quyền năm thứ nhất, dẹp yên biên cương.

Hoàng Yêu cầm quyền năm thứ hai, đánh Vệ quốc.

Hoàng Yêu cầm quyền năm thứ sáu, đại nhất thống thiên hạ.

Theo như ghi chép trong lịch sử, đây là nữ nhân duy nhất không vào hậu cung, nhưng lại có thể khiến đế vương gọi mẹ - thần tử xưng Thái Hậu nương nương.

Hộ quốc phu nhân thật sự hộ được quốc, nàng chấp chính mười lăm năm, quốc thái dân an.

Đế vương năm mười sáu tuổi tự mình chấp chính, hành sự tác phong y như Hộ quốc phu nhân, có thể nói là một thịnh thế minh quân.

- ---------------------------------------

Vy: Các thiên thần theo truyện lâu sẽ biết, mỗi lần tui đăng một lượt nhiều chương như "lầy" chắc chắn sẽ lại quy ẩn giang hồ một time.

Đúng vậy, sau đợt thi này tui cần đến cầu Cần Thơ ngẫm nghĩ. Hành lý cũng đã chuẩn bị. Xin các thiên thần hãy chúc tôi được bình an trở về nhà. Tui "gớt nước mắt" với điểm thi rồi.:)))
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom