Cập nhật mới

Dịch Xuyên Qua Hệ Thống Đỏ Đen, Cùng Con Bạn Thân Chơi Đùa Thế Giới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Tư vị máu(7)


[t/g: Trước tiên, cảm ơn một số người đã giải nó mặc dù con số đó chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng vẫn cảm ơn vì vẫn có người giải và người xem, sau đây là đáp án...]

Phòng họp vẫn như ngày hôm trước không có gì thay đổi cả, chưa đầy 1 phút cánh cửa phòng bật mở, một cậu thanh niên bước vào- một nhân viên điều tra khác, vội vàng nói:

- Đội trưởng Nhuệ! đội trưởng nhuệ... sáng nay... có hai người chết... đều là người quen của đội trưởng!

- Cái gì?!- Nhuệ Băng bật dậy- Vậy hai người đó là ai?

- là hai người bạn thân của đội trưởng

Nó nhướng mày, ngạc nhiên, hệ thống có chút nghi ngờ hỏi nó

[Hệ Thống: ký chủ giết họ?] nó không thấy a, hôm đó nó offline

- Không, ta chỉ biết 1 người bạn thân của cô ta nhưng đã chết được 1 khoảng thời gian rồi trước khi ta tới, có thể người còn lại là trùng hợp, có thể một con vampire nào đó giết rồi đổ tội?- Nó nhàn nhạt giải đáp

Nhuệ Băng nắm chặt tay, khuôn mặt bình tĩnh:

- Được rồi, cậu ra đi

Nhuệ Băng nhìn 2 lời đe dọa rồi nói, giọng nói đạm chất sự tức giận kìm nén:

- Hắn ta bắt đầu tấn công những người xung quanh chúng ta, chúng ta phải giải được những thứ này, bắt hắn trả giá!

"Họ nghĩ:Hy vọng của các ngươi nằm dưới tấm gương khổng lồ của bóng đen là nói rằng 1 nửa cuốn sách còn lại nằm dưới biển vào buổi đêm,còn đừng vội vàng, mọi việc ko đơn giản như các ngươi tưởng là phải chờ ánh trăng rọi xuống quyển sách sẽ xuất hiện"- đó là đáp án họ nghĩ

Cái đáp án đó chẳng khiến nó ngạc nhiên nữa, nó hờ hững ngồi nghe xong liền về. Nhìn đôi tay nhỏ nắm chặt tay nó, nó có chút cảm giác kì dị, cậu càng lúc càng dính lấy nó cứ như không thấy nó là chết được vậy.

Sau khi về nhà tắm rửa xong thì nó cho cậu ăn nó say rồi ngủ sớm, kì lạ là cậu chỉ thích uống máu của nó, và kì quặc hơn là rất thích mặc đồ của nó mặc dù bộ đồ không vừa với cậu. Thấy cậu đi ngủ rồi thì nó mặc quần áo, cầm nửa cuốn sách "khi mặt trăng đổ máu"và ra biển. Vì Nhuệ Băng yêu cầu cả nhóm ra đó để tìm nửa cuốn sách còn lại, có vẻ tác giả xuất hiện rồi, đêm đó trùng hợp là 1 đêm trăng tròn to nhất giống với hiện tượng siêu trăng rất tương hợp với lời giải của Nhuệ Băng. Cả nhóm đều đến đông đủ cả thì chờ đúng vài phút, mặt trăng to lớn tròn vằng vặc chiếu xuống mặt biển, ánh sáng của nó phản chiếu một thứ gì đó khiến thứ đó phát ra ánh màu xanh dương, cả nửa cuốn sách mà nó mang theo cũng vậy. Nhuệ Băng lập tức cho người xuống vớt, và đương nhiên là vớt lên một nửa cuốn sách còn lại, nó tròn mắt ngạc nhiên. Nửa cuốn sách còn lại nói về nguyên liệu và cách thức làm và rất kì lạ gần như câu chuyện về vụ án này đều viết tất cả trong đó nhưng đó là vào một thời gian không xác định.

Cả đội đọc xong mà có chút trầm mặc, nghi thức yêu cầu đội bọn họ chọn ra một người để hiến tế, chỉ có thể trong 7 người bọn họ mà thôi. Cả đội tung đồng xu và kẻ phải hiến tế là Nguyên Kì, cô ta không ngờ quả báo lại tới sớm như vậy, nhất thời câm nín. Thấy dáng vẻ thất kinh của Nguyên Kì bọn họ cũng bất lực, chỉ an ủi và thuyết phục Nguyên Kì thực hiện nghi thức rồi trở về nhà.

Sáng hôm sau là 4 người chết, 1 người thân quen của Nguyên Kì, 1 người thân quen của nữ 9, hai kẻ còn lại là người lạ. Tin tức đã lan tràn trên mạng xã hội, những lời bình đầy căm ghét của toàn bộ nhân dân chồng chất đến lag máy.

Lúc này, nhóm Nhuệ Băng lại có chút vội vàng, tối đó liền thực hiện nghi thức. Nguyên Kì được Hạ Liên trấn tĩnh ở trong phòng:

- Kì, cậu thấy rồi đó, 2 người thân của cậu đã bị hắn giết dã man như thế nào, nếu 4 ngày sau không thực hiện, không chỉ riêng người nhà cậu mà có thể vampire trong toàn thể trái đất sẽ bị bọn chúng hại, cậu hy sinh thì ai cũng sẽ biết ơn cậu, cậu sẽ trở thành một nữ anh hùng!

Nguyên Kì nhìn Hạ liên với khuôn mặt không biểu cảm, đôi mắt nhìn Hạ Liên u ám đến rợn người, Nguyên Kì âm u nói:

- Nếu tốt như vậy thì sao cậu không làm?

Nói rồi, Nguyên Kì lập tức nhào tới bóp cổ Hạ Liên tới bất tỉnh, rồi cô ta lẻn ra ngoài, gặp nó:

- Mặc Đông Ly, tôi cần cô giúp

- Chuyện gì?

- Tôi muốn dùng một bộ dạng khác để trốn khỏi đây

- ...được thôi- nó lưỡng lự rồi đồng ý

Nó đưa Nguyên Kì mặt nạ dịch dung mà nó trúng rồi hướng dẫn cách sử dụng, Nguyên Kì nhận lấy và chạy vội vào trong. Một lúc sau, mọi người thấy lâu mà người hiến tế là Nguyên Kì chưa ra liền tới gọi. Đứng trước cánh cửa đang đóng, Nhuệ Băng đưa tay lên định gõ cửa thì cánh cửa đã mở ra, Hạ Liên ôm Nguyên Kì mặc bộ đồ màu trắng, khăn trùm đầu màu trắng nói:

- Tôi đã giải thích xong cho Nguyên Kì rồi, tôi cũng cho cô ấy uống thuốc ngủ rồi tôi không muốn cô ấy phải đau, giờ thực hiện nghi lễ thôi

- được

Nguyên Kì bị trói lên 1 khung gỗ hình chữ thập được ngấm với xăng, từng nguyên liệu được sử dụng, bước cuối là đốt vật tế, cả đội đều chần chừ thì Hạ Liên lên tiếng:

- Để tôi giải thoát cho cô ấy

Ngọn lửa từ từ nhen nhóm và cháy dữ dội, đến khi cháy tới quần áo, Nguyên Kì mở mắt, khó hiểu nhìn kẻ giống hệt bản thân đang nhìn mình, xung quanh là biển lửa chợt nhận ra mọi thứ, Nguyên Kì, à không là Hạ Liên mới đúng, Hạ Liên mỉm cười chua chát:

- 7 ngày sau, sự kết thúc khi viên ruby toả sáng giữa bầu trời đen, loài vật đáng sợ nhất sẽ bắt đầu lộ diện bản chất thực. Đừng cầu nguyện làm gì, vô ích thôi, chúa sẽ không thể bảo vệ được các ngươi đâu. Vật hiến tế mà các ngươi chọn đã thực sự đúng? Sự vội vàng... sẽ giết chết các ngươi

Giọng nói khàn khàn của Hạ Liên vang lên, không ai hiểu được và Hạ Liên chết
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Tư vị máu(8)


Vụ án không khép lại ở đó số người chết vẫn cứ tăng lên, khác hoàn toàn với kết quả ở trong sách, đội Nhuệ Băng bắt đầu hoảng loạn, nó híp mắt nhìn Nguyên Kì bình tĩnh giả bộ hoảng loạn trong đám người miệng cong lên một nụ cười. Hệ thống khó hiểu:

[Hệ Thống: kí chủ đang cười chuyện gì?]

- đoán xem?-nó lại giở cái giọng đáng đánh ra

- đọc gì thì đọc nhưng đừng lộ liễu vậy chứ?- cô đứng cạnh lạnh nhạt nói

[Hệ Thống: không hiểu]

- hì hì- nó cười

Một bức thư được gửi tới ngay sau đó:

“3 ngày sau,

Sự kết thúc khi viên ruby toả sáng giữa bầu trời đen, loài vật đáng sợ nhất sẽ bắt đầu lộ diện bản chất thực. Đừng cầu nguyện làm gì, vô ích thôi, chúa sẽ ko thể bảo vệ đc các ngươi đâu. Vật hiến tế mà các ngươi chọn đã thực sự đúng? Sự vội vàng sẽ giết chết các ngươi"

Không khác gì bản đầu tiên nhưng số ngày đã giảm đi, có nghĩa mọi việc vẫn không thay đổi, vẫn cứ tiếp diễn. Đọc xong Nhuệ Băng liền tức giận vo tấm giấy, vứt xuống đất, hậm hực:

- Chết tiệt!

- Đội trưởng giờ chúng ta phải làm sao?- Huyên Ân nói

- Cô đang cười cái gì?- Âm Huyết lạnh lùng nhìn nó ở đằng xa đang đứng cạnh cô

Nó tiến tới gần và nói:

- Tôi chỉ nghĩ một điều là... Nguyên Kì và bức thư cùng lặp lại đoạn thư đầu, giống như Nguyên Kì đã biết đáp án hoặc đã biết một sự thật nào đó mà các người không biết?

Nguyên Kì bình tĩnh nghe và khó hiểu:

- Nguyên Kì đã biết đáp án? Sao cô ấy không nói? Sự thật là gì?

- Điều này, chỉ có một người trong nhóm biết, rất rõ là đằng khác- nó nhìn Nguyên Kì

Nguyên Kì nhìn vào đôi mắt đó của nó, đôi mắt màu xanh dương sâu thẳm nhưng sao càng nhìn càng rợn người? Nguyên Kì liếc mắt sang chỗ khác đưa tay lên vuốt cằm, làm bộ suy tư.

- Hạ Liên! Hôm nay thấy cô hơi khác- Huyên Ân nghĩ nghĩ rồi nói, mọi người đều nhìn Nguyên Kì

Hình dáng đó vẫn là Hạ Liên nhưng có vẻ thấp hơn, Hạ Liên cao hơn Nguyên kì 7cm, Nguyên Kì chỉ thay đổi khuôn mặt chứ không thay đổi cơ thể.

- Đâu có, vẫn là tôi mà-Nguyên Kì cười có chút bất đắc dĩ

Mọi người trong đội trở về suy luận và không truy cứu Nguyên Kì nữa.

Ngày hôm sau, có vẻ như Nguyên Kì đắc tội với nam nữ 9 nên trong trường hay ở đâu cũng đều xa lánh, hắt hủi, bố mẹ Hạ Liên mặc dù rất thương con nhưng ngay lúc này liền lạnh lùng, đuổi ra khỏi nhà. Nó lướt wed liền thấy sự thật về sự hoán đổi của Nguyên Kì và Hạ Liên trong lần thực hiện nghi thức, nó cũng không ngạc nhiên gì vì nữ 9 đã có bàn tay vàng của tác giả nên chuyện phát hiện sự thật là điều đương nhiên. Nguyên Kì bị đem làm vật hiến tế một lần nữa, lần này, không phải là đốt mà là lấy dao đâm xuyên tim.

Nguyên Kì bị trói trên tế đàn, mặt mang nụ cười đầy ác nghiệt:

- Ha ha, đừng cầu nguyện làm gì, vô ích thôi, chúa sẽ không thể bảo vệ đc các ngươi đâu. Kẻ lạc loài trong đây, ngươi sẽ không thoát khỏi số phận như ta đâu, cái chết vẫn sẽ tiếp diễn mà thôi!

*phập* tiếng ngọt sớt vang lên, hoàn thành nghi lễ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Tư vị máu (end)


Sáng hôm sau, tưởng chừng mọi thứ sẽ kết thúc nhưng không, người chết vẫn tiếp tục tăng, đội Nhuệ Băng bất lực.

Ngày cuối cùng, một bức thư được gửi tới:

“Viên ngọc ruby đó, ngoi lên, con gái của thiên đạo phải giết được vua của bóng đêm thì thế giới máu sẽ biến mất vình viễn”

Trong đội giờ chỉ còn 4 người, họ đều không hiểu bức thư này nói cái gì. Trong lúc đó thì tin tức lập tức trải dài khắp nơi, ai cũng khó hiểu, rồi nam 9- Âm Huyết đột nhiên đưa ra lời lẽ khiến tình nghi vua của bóng đêm là Huyên Ân, ngay lập tức, video Âm Huyết hút máu người lập tức đả bại anh ta. Còn người giết- con gái của thiên đạo đương nhiên là nữ 9- Nhuệ Băng. Thật trớ trêu, hai nguòi lại phải giết nhau.

Hai người họ đứng dưới tế đàn- nơi họ đã tự tay giết hai mạng người, Nhuệ Băng cầm con dao trong tay, nước mắt lăn dài, Âm Huyết thì ngược lại, mặt không cảm xúc nhìn Nhuệ Băng. Vì không có nữ phụ nguyên tác tăng tình cảm, Âm Huyết mới chỉ hứng thú với Nhuệ Băng chứ chưa yêu, nữ phụ đó quan trọng là cô và nó đều không theo nguyên tác nên không khiến cho Âm Huyết có tình cảm, còn Nhuệ Băng thì ngược lại, Nhuệ Băng đã vô tình tin tương và yêu Âm Huyết. Bầu trời xám xịt, những tia xét rạch ngang bầu trời. *Phập* cơn mưa ào ào trút xuống, Nhuệ Băng ngã xuống, vẻ mặt bất ngờ vẫn còn cứng đờ. Một tiếng * xoẹt* vang lên, Âm Huyên ngã xuống cô cầm trong tay cái kiếm đỏ chót đứng cạnh hai cái xác.

Bầu trời đen như tức giận, tụ sét nhắm vào nó mà đánh xuống

[Hệ Thống: Tình huống nguy cấp! Cho phép sử dụng không gian!]

Tiếng hệ thống vội vã cất lên, song kiếm hai màu lập tức xuất hiện, chặn đứng tia sét, thấy không làm được gì nó lập tức sét liền chuyển sang cô. Nó thâm kêu “ không ổn” liền ra lệnh:

- Đi!

Song kiếm hiểu ý liền lao xuống chắn sét cho cô. Thấy không làm được gì sét liền lui, mây đen tan đi.

[Hệ Thống: Qua tình huống nguy cấp, lệnh cấm tiếp tục hoạt động]

Song đao lập tức biến mất

[Hệ Thống: Ly kí chủ, sao người lại giết bọn họ? Những người vô tội kia đã sai trái gì?]

Nó im lặng một hồi:

- Ý định ban đầu của ta không như vậy

[Hệ Thống: là sao?]

- ... bé Tâm giải thích đi

- Bức thư đó bọn tôi vốn dĩ chỉ sắp xếp để đùa, đâu ngờ tác giả cho những tình tiết kì lạ như sách phát sáng, hiện tượng siêu trăng nữa. Cuốn sách là do nó bịa, nhưng không hề có nửa trang còn lại, xác chết thì hoàn toàn là do những con vampire khác và nam 9 lợi dụng để đổ tội chứ không hề giết ai cả, Nguyên Kì chết vì cô ta tạo nghiệp, nó thì che đậy xác chết của cha cô ta cho cô ta nên cũng có tội.

[Hệ Thống: Bọn họ tự giết nhau ư?]

- Chính xác! Nếu bọn họ đủ tinh mắt thì phát hiện ra cả hai bức thư đều nói họ đừng vội, nếu họ làm theo và chờ đợi tới hết 7 ngày thì sẽ chẳng có gì xảy ra cả

- Ta nên bắt hung thủ giết bấy nhiêu người chứ nhỉ?- nó gợi ý

- Tuỳ- cô lạnh nhạt nói

Ngày hôm sau, không còn một ai chết cả, mọi người đều ăn mừng cho việc đó và cảm tạ nhóm Nhuệ Băng.

Vì cuộc đời của vampire là vĩnh hằng nên sau khi cô kết thúc thế giới thì đến nó. Sau khi nó mất, Mặc Hoa đã lớn, cậu lớn lên rất đẹp, nhờ số tiền khủng bố mà nó và cô để lại, cậu là đại gia giàu nhất giới thượng lưu. Nhưng từ sau khi nó đi, cậu không bao giờ cười lúc nào cũng thích ăn socola giống như năm đó, nó cho cậu, cậu đem cơ thể nó lưu lại và giữ cho nó không bị phân huỷ. 2 năm sau, giống như kiếp trước, cậu mất.

[Đang truyền tống...]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Ma thuật (1)


Ở một nơi khác

- Chúng ta sắp được gặp nhau rồi, Tâm, Ly- một cô gái bí ẩn nói

Hai người mà cô gái bí ẩn đó nói giờ đang nhàm chán trong không gian hệ thống

[Hệ Thống: có chút thương Mặc Hoa]

- Biết làm sao được? Có thể trong thế giới nào đó gặp lại- Nó đưa tay nhấn vào tấm thẻ

[Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được vật phẩm Mộng Hoả Bút và kỹ năng diễn xuất]

[Hệ thống: Chúc mừng kí chủ nhận được Móng Vuốt Tử Thần và kỹ năng yêu mị]

Tên: Lan Đông Ly

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Thư Ký

Kĩ Năng: 3 (giảm 30% may mắn của nam nữ 9, tiên đoán, diễn xuất)

Kinh nghiệm: 30%

Chỉ số vận may: 75

Tên: Tề Lục Tâm

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Chủ Tịch

Kĩ Năng: 3 ( ảo ảnh, may mắn tăng 40%, yêu mị)

Kinh Nghiệm: 30%

Chỉ số vận may: 76

- oki, thế giới tiếp theo đi-nó nói

[Đang truyền tống...]

Thế giới tiếp theo,giống thế giới tu tiên theo kiểu hiện đại, một thế giới đầy ắp những người có ma thuật: Thuỷ, hoả, mộc, kim, băng, phong, thổ, tinh thần, ánh sáng và hắc ám. Nữ 9 có tam dị năng: Hắc ám, hoả, tinh thần; nam 9 cũng có tam dị năng: Ánh sáng, băng, tinh thần. Nữ 9 đầu tiên là vì mối thù gia tộc và nhiệm vụ nên tìm tới nam9 để giết, lúc này nữ 9 rất ác nhưng sau đó được nam 9 cảm hoá và trở về con đường lương thiện, Nữ 9 tên Lan Yên Nguyệt, nam 9 tên Lưu Tấn Hàn.

Nó vào vai một nữ phụ đầu tiên, nguyên chủ yêu say đắm nam 9 từ lâu và nằng nặc muốn cưới nam 9 nhưng nam 9 đâu phải của nữ phụ như nguyên chủ. Nguyên chủ cũng ngu muội, biết nam 9 không yêu mình mà yêu nữ 9 thì liền bắt nạt, tìm cách hãm hại nữ 9. Nhưng kết quả thì ai cũng biết, tất cả đều thất bại. Rồi cuối đời bị nữ 9 đánh thành phế nhân, một cuộc đời sóng gió và cuối cùng liền tự vẫn. Mong ước là không yêu nam 9 nữa, đồng thời muốn sống cuộc sống sung túc, nguyên chủ tên Lan Đông Ly

Còn cô thì vào vai của một nữ phụ, là bạn gái của nam phụ, nguyên chủ yêu nam phụ nhưng nam phụ chỉ coi nguyên chủ là trò chơi rồi nam phụ yêu nữ 9. Muốn làm nữ 9 vui mà nhẫn tâm lấy nguyên chủ ra hành hạ. Nữ phụ này chết khá sớm, nguyên chủ quá yếu ớt nên bị nam phụ hành chết. Nguyện vọng của nguyên chủ là trả thù và giết nam phụ, nguyên chủ tên Tề Lục Tâm.

Nó tiếp nhận kí ức xong mà thấy nhàm chán, nó muốn phá couple nha. *Cốc cốc* tiếng quản gia gõ cửa:

- Tiểu thư, trễ giờ rồi, mau dậy!

Nó đưa tay nhìn đồng hồ, 7h nha. Nó trợn tròn mắt, trễ giờ rồi, nó chớp chớp mắt liền làm vệ sinh cá nhân và chậm rãi tới trường.

Ở bên cô thì đã làm sinh viên năm cuối gương mẫu, ngồi ngay ngắn trong phòng học.

Tới tiết hai, tiết kiểm tra năng lực, tiết quan trọng nhất thì nó tới. Nó chưa thấy kiểm tra kiểu này lần nào nên rất hiếu kì, nhìn người đầu tiên bước vào vòng tròn lớn, tay đặt lên quả cầu thuỷ tinh đang lơ lửng ở giữa, lập tức quả cầu chuyển màu xanh dương, cái vòng biến thành vòng tròn nước, đó là hệ thuỷ. Từng người từng người lên, đặc sắc nhất vẫn là 2 nam nữ 9 và hai nam phụ. Hai nam nữ 9 thì nó và cô biết rồi còn hai nam phụ chưa biết. Nam phụ thứ nhất là bạn trai nguyên chủ của cô- Lạc Ân Minh, hắn ta là tam dị năng: lôi, kim, tinh thần. Nam phụ thứ hai là Diệc Tuấn, cũng là kẻ tồi tệ không kém Lạc Ân Minh nhưng hắn giảo hoạt hơn, hắn dùng sự ấm áp lỗi kéo nữ 9 và lợi dụng 1 nữ phụ, hắn cũng có tam dị năng: hoả, băng, tinh thần.

Tới nó, nó cũng có tam dị năng ánh sáng của nguyên chủ và băng, hắc ám của bản thân. Cô cũng có tam dị năng thuỷ của nguyên chủ, băng hảo của cô. Nó và cô nhận ra nhau, cô lạnh nhạt như cũ thì nó chạy lại luyên thuyên với cô. Ngoài những người đó ra, còn một cô gái có tam dị năng: mộc, thuỷ, ánh sáng; nhưng nó và cô đã đi xa, lên tầng 2, cô gái đó nhìn nó và cô qua cửa kính rồi mỉm cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Ma thuật (2)


Cô gái bí ẩn đó vừa quay đi thì nó dừng bước, nhìn xuống chỗ cô gái bĩ ẩn đó rồi tươi cười chạy lại chỗ cô nói thầm, hệ thống tưởng hai người sẽ cười nham hiểm như mọi khi nhưng lần lại khác, cô và nó mỉm cười tươi tắn, mỗ hệ thống nào đó đang lau mắt nhìn khoảnh khắc hiếm gặp này. Nó giở máy ra nhìn lịch rồi vui vẻ nói:

- 2 ngày nữa tới rồi, hí hí sắp gặp được Vân rồi

- Nhanh nhỉ?

- Lan Đông Ly!

Một tiếng gọi bất chợt vang lên, nó và cô cùng nhau quay đầu lại, liền thấy 1 cô gái có vẻ ngoài quyến rũ, xung quanh tỏa ra ánh hào quang nào đó, đó chính là nữ 9 nguyên tác- Lan Yên Nguyệt. Lan Yên Nguyệt bước tới chỗ của cô và nó, đôi mắt híp lại, nhìn chằm chằm vào cô:

- Cô ta là ai? Tớ chưa thấy cậu đi cùng cô ta bao giờ

- Đây là Tề Lục Tâm, bạn thân tôi- Nó trả lời

- 3 năm học cùng cậu, chưa thấy cô ta với cậu gặp nhau bao giờ cả- Lan Yên Nguyệt đưa mắt nhìn về nó

Nhìn sâu vào đôi mắt ấm áp của nó, Lan Yên Nguyệt đột nhiên thấy rợn người, lập tức tránh mắt. Nó híp mắt của mình lại, môi cong lên 1 nụ cười:

- Cô muốn nói gì? cô tới đây có lẽ không phải là hỏi han đơn giản như vậy, cô nói đi

Lan Yên Nguyệt đưa nó 1 tấm ảnh, ảnh của cô và nam 9 đang ôm nhau nha, nếu là nguyên chủ chắc là khóc nức nở hỏi cô dồn dập rồi. Thấy mặt nó có vẻ nhàm chán, Lan Yên Nguyệt lập tức nói:

- Ly, tớ biết cậu trọng bạn nhưng với những kẻ như vậy cậu không nên nương tay, sẽ có 1 ngày cô ta sẽ quay lại đâm sau lưng cậu đấy

Nó gật gù:

- khá hợp lý, nếu không còn gì nưã thì bọn tôi đi nha, bái bai~

Nó tươi cười, kéo tay cô đi. Lan Yên Nguyệt nhăn mày, không hài lòng đứng phía sau.

Ngày 4 tháng 8, sau 1 buổi học dài, nó và cô rủ cô gái tên Vân đi chơi. Tới nơi, với sự bất ngờ của khung cảnh rực rỡ của căn phòng, Vân tươi tắn quay mặt nói với cô và nó:

- Sinh nhật của ai vậy?

- Của mày với Tâm đó-nó trả lời

- Chúng mày nhận ra tao rồi?

- Hì hì-nó cười

Buổi sinh nhật khá dài, họ cùng đi chơi, đi ăn nhà hàng, ngắm cảnh biển vào hoàng hôn và ăn bánh sinh nhật. Sinh nhật của cô là Vân cùng 1 ngày 1 tháng 1 năm nhưng khác cha và mẹ, ngoài cô và nó là bạn thân với nhau thì còn có Vân nữa, Vân là 1 nhà ngoại giao nổi tiếng, có nhiều kiến thức về y học, Vân rất đáng yêu và năng động nhưng khi cần thiết sẽ là người trưởng thành nhất nhóm.

Ngôì trong căn phòng của Vân, nó ngồi múc miếng bánh, cô ngồi lướt wed, Vân ngồi chơi game, đôi lúc sẽ phá lên cười vì những câu chuyện Vân kể. Đột nhiên nó nghĩ ra một cái gì đó mới, liền thì thầm với Vân và cô. Sau 1 lúc cả ba cùng cười nham hiểm, hệ thống liền cảm giác không ổn, bình thường 2 ký chủ nhà mình đã làm loạn thế giới rồi, giờ còn thêm 1 người nữa thì thế giới sẽ như thế nào a.

- Mình cứ phá như vậy không tốt đâu-cô nói

Nó đem máy tính thao tác 1 hồi rồi đưa cho cô và Vân xem, cô tròn mắt ngạc nhiên, Vân thì có chút không hiểu, nó giải thích:

- đây là một trò chơi a, dù mình thay đổi như thế nào vẫn không thay đổi được chiều không gian thực, diễn biến của câu chuyện, đây chỉ là không gian thay thế để nguyện vọng của nguyên chủ được hoàn thành mà thôi ở không gian chính, diễn biến trong nguyên tác vẫn xảy ra. Trò chơi này đích xác là một chiều không gian cho tâm nguyện của nguyên chủ

Nó nhấn chuột thêm 1 lần, Vân liền gật gù:

- đã hiểu

Không đợi hệ thống tự an ủi, thế giới đã thêm 1 người: nữ 9 của tương lai, một Lan Yên Nguyệt trái ngược hoàn toàn với hiện tại, một người hướng thiện và là người tìm đủ mọi cách để bảo vệ nam 9. Giờ đây nam 9 liền lâm vào hoàn cảnh rối rắm giữa Lan Yên Nguyệt của hiện tại và tương lai, cả 2 đều là nữ 9 mà hắn yêu nhưng lại là hai người đối lập nhau. Lan Yên Nguyệt hiện tại thì muốn giết hắn, Lan Yên Nguyệt tương lai thì bảo vệ hắn, trái tim hắn như xé đôi thành hai nửa cho hai người con gái đó. Tác giả cũng đã biết việc này, quyết định để hắn yêu Lan Yên Nguyệt của tương lai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Ma Thuật (3)


Trong một ngày thanh bình, nó rủ cô và Vân đi đấu giá chung, ở đó sẽ có nam nữ 9 a. Tới nơi đấu giá, nhìn xung quanh đều được làm 1 cách tỉ mỉ và trang trọng, cả ba người cũng không có gì ngạc nhiên lắm vì nơi nữ 9 đấu giá đâu có thể tầm thường. Ngồi trên lầu cao nhất của nơi đâu giá, cả ba người họ đều cầm trong tay hộp bỏng ngô khung cảnh i hệt như đi xem phim chiếu rạp vậy. Cả ba người bọn họ đều nhìn vào ba người khác nhau ở khán đài đối diện, đó là nam nữ 9 a, nam 9 Lưu Tấn Hàn bị kẹp giữa hai người con gái: Lan Yên Nguyệt tương lai và hiện tại, hai người đều ăn mặc đối lập nhau nên dù bịt mặt nhưng vẫn biết chỉ là mấy người trong truyện đoán tới đoán lui đoán mãi không ra xong bị nam 9 phát hiện a. Buổi đấu giá hôm nay có 20 món, 16 món đầu 3 người nam nữ 9 đều không đó động tĩnh, ba người cô, nó và Vân thì lại càng không. Khi MC giới thiệu thứ pha lê được gọi là Thiên Nhiên Lệ thì Vân lâp tức chăm chú đấu giá dành thứ pha lê đó. Pha lê đó giống như cái tên của nó, nó có ba loại màu: xanh lá, xanh da trời, trắng, nó không bị hoà lẫn vào nhau mà tạo thành một kết hợp hoàn hảo, tuyệt đẹp. Khi Vân đã dành được tới tay, nó và cô liền nghe được tiếng của hệ thống

[Hệ Thống: kích hoạt nhiệm vụ ẩn, dành được Hắc Băng Bạch Hoả, phần thưởng nhiệm vụ: 15 điểm may mắn, 1 cấp bậc của hệ thống,năng cấp toàn bộ kĩ năng nhận được lên 1 bậc, nâng cấp 1 bậc cho toàn bộ vật phẩm nhận được]

- Vân a, mày cũng nhận được cái nhiệm vụ ẩn hả?- nó nói

- uk, khá dễ dàng a

Ngay sau câu nói của Vân thì giọng nói của MC vang lên khiến nó và cô chăm chú:

- Ngay sau đây là vật phẩm hiếm có, ngàn năm mới có một lần: Hắc Băng Bạch Hoả! Giá khởi điểm là 150 triệu USD

Thứ pha lê đó giống như 1 quả trứng đà điểu nhưng nó là 1 loại pha lê giống Thiên Nhiên Lệ, pha lê của nó được chia thành hai nửa đối lập nửa trái là màu trắng và màu đỏ, nửa phải là màu đen và màu xanh da trời nhạt. Nó mang vẻ tuyệt đẹp ngang với Thiên Nhiên Lệ.

- Giá khởi điểm thôi mà, đắt dữ a- nó xót xa

Nghe giá dần tăng lên, nam nữ 9 cũng tích cực đấu giá không tiếc tiền. Tới khi nó lên tới 909 triệu USD thì bắt đầu chậm lại chỉ còn 5 người, 3 người bam nữ 9, cô và nó, tiếng MC vang lên:

- 909 triệu lần 1, 909 triệu lần 2, 9....

- 910 triệu USD!

Giọng nói của nó vang lên, cả hội trường đều im bặt

- 910 triệu lần 1, 910 triệu lần 2, 910 triệu lần 3!, Hắc Băng Bạch Hoả thuộc về chủ nhân phòng số 36!

- Vật phẩm uyên ương của nam nữ 9 có khác, giá cắt cổ luôn-nó than

Vật phẩm đó có 2 tích chất hắc ám, băng, ánh sáng và hỏa đó là những nguyên tố của nam nữ 9 a. Nữ 9 muốn hấp thụ năng lượng của hòn pha lê đó thì còn phải có nam 9 giúp đỡ để hòa nhập bốn phe nguyên tố đó với nhau.

Vật phẩm cuối luôn luôn đặc biệt nhất, 3 người nam nữ 9 tranh nhau 1 cách gay gắt, cuối cùng lại vào tay của Lan Yên Nguyệt tương lai. Vừa kết thúc buổi đấu giá, 1 nhân viên ăn mặc lịch sự đưa 2 vật phẩm của 3 đứa chúng nó đấu giá được mang vào, rồi đi ra ngoài. Thấy đẹp mắt, nó đưa tay cầm Hòn pha lê của mình lên, lập tức có tiếng hệ thống vang lên:

[Hệ Thống: chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, tăng 15 điểm may mắn, 1 bậc cho toàn bộ những vật phẩm và kỹ năng đã nhận, bắt đầu tiến hành cải tạo hệ thống]

- hệ thống cải tạo rồi, giờ tao với mày không có giao tiếp với nhau qua hệ thống được nữa a- nó vuốt cằm

- uk, đi chơi không?

- Có- nó và Vân đều đồng thanh

Cả ba người bọn họ vừa mới bước ra khỏi phòng liền nghe thấy 1 tiếng gọi:

- Xin mọi người dừng bước!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Ma thuật (4)


Ba người bọn nó cùng quay mặt lại, thấy 1 cô gái mặc bộ đồ màu đen, mặt mang 1 chiếc mặt nạ những người trong truyện không đoán ra được là ai nhưng bọn nó liếc mắt là biết ngay đó là Lan Yên Nguyệt hiện tại a. Từ vóc dáng cho đến giọng nói đều lộ ra rồi mà không có ai phát hiện ra. Vân lên tiếng trước:

- Chuyện gì vậy?

- Có thể bán lại cho tôi Hắc Băng Bạch Hỏa được không, số dược thượng cấp và số nhẫn không gian này sẽ dùng để trao đổi- Lan Yên Nguyệt nói rồi đưa ra 2 cái va-li từ không trung ra

1 cái chứa những viên đá tròn tròn phát ra ánh hào quang màu vàng, những viên dược thượng đẳng này 5 viên đã khó làm ra mà nữ 9 có hẳn 1 va-li, thế cũng đủ để biết nữ 9 giàu như thế nào. Cái va-li thứ hai chứa những cái nhẫn đủ dạng được xếp gọn gàng bên trong, hiện tại 2 cái đã là đại gia rồi mà nữ 9 cho hẳn 1 cái va-li, nữ 9 muốn có viên pha lê đó tới vậy ư?

Cả ba đứa nó đều im lặng 1 hồi, không có bất cứ phản ứng nào, khiến cho Lan Yên Nguyệt trở nên mất kiên nhẫn, Vân đưa mắt nhìn nó và cô, nó quay sang nhìn cô. Cô nhìn nó và Vân 1 cách ngạc nhiên rồi nói với Lan Yên Nguyệt:

- Cũng được

Cuộc trao đổi không có gì đặc biệt, bọn nó trao đổi xong cũng rời đi. Ngày hôm sau tới trường liền gặp Lan Yên Nguyệt tương lai, nhìn thấy bọn nó liền hỏi:

- Ba người quen biết nhau?

- Đúng vậy, bọn tôi là bạn thân- nó trả lời

Lan Yên Nguyệt nhăn mày rồi đi, nữ 9 tương lai vừa đi thì nữ 9 hiện tại lại tới, bọn nó thầm nghĩ:"Bộ hôm nay có duyên với nữ 9 hay gì?". Lan Yên Nguyệt hiện tại trái ngược hoàn toàn với Lan Yên Nguyệt tương lai, Lan Yên Nguyệt hiện tại hào hứng chạy tới chỗ nó thăm hỏi:

- Ly Ly! ơ? ai đây?- cô ta ngạc nhiên nhìn Vân

- Đoán xem-nó dở giọng đáng đánh ra trêu

- Tôi là Vũ Lục Vân, bạn thân của hai người họ-Vân vui vẻ giới thiệu bản thân

Lan Yên Nguyệt tròn mắt nhìn bọn họ, trông cô ta có vẻ vô hại vậy thôi chứ cô ta là 1 sát thủ kiêm gián điệp nổi danh đó. Từ lúc này, cô ta bám theo 3 người bọn nó đến khi về tới nhà mới buông tha.

Vào một ngày đẹp trời bình thường của tháng 8

Nó lon ton đòi cô và Vân đi chơi, hôm nay là sinh nhật nó a. 3 người bọn nó dạo chơi khắp nơi, tới khi ánh chiều tà bắt đầu buông xuống, 3 người bọn nó đi qua các cửa hàng lưu niệm, đang vui vẻ thì đột nhiên nó dừng lại, bất động trước 1 người đàn ông trung niên đang chọn 2 món quà ở 1 cửa hàng, 1 con thỏ bông nhỏ màu hồng và một quả cầu thủy tinh. Ông ta như đang phân vân giữa hai món đồ, nó đưa 1 cánh tay lên đầu xoa xoa, cô và Vân lại gần, thắc mắc:

- Mày sao thế?

- Ân, không có gì a~- nó nở nụ cười tươi tắn

- Đau đầu hả?-Vân nhìn nó

- Ừm- nó gật gật đầu

- Sẽ hết thôi, chúng ta về nhà ăn sinh nhật đi- cô đề nghị

- Oki-nó và Vân đồng thanh

3 đứa tụi nó thâu tới 11h30 liền thôi, nó bị đau đầu a. Đồng hồ điểm 12h, cô và Vân đều đã ngủ chỉ còn nó vẫn thức, nó ngồi bên mép giường, ánh mắt vô thần khác hoàn toàn với bình thường, nó ngồi lặng nhìn khoảng không, một hồi sau liền bước tới cái máy tính nó mở lên và nhấn nhấn gì đó. Ngày hôm sau, truyện đã thêm 1 thể loại linh dị, thế giới thêm 1 bệnh dịch: zombie. Sự hỗn loạn của máu tanh và ma thuật bao trùm cả thế giới, khiến ai cũng bàng hoàng, cả cô và Vân cũng thế, ngoại trừ nó, nó biết việc gì đang diễn ra, nó biết chuyện gì xảy tới với mình, nó phải sửa chữa lại.

Cả 3 đứa nó đều xúm lại bàn máy tính, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím. Những nam nữ 9 đột nhiên bị triệu tập, ngăn cản bệnh dịch, ngay lúc cận kề cái chết, bầu trời trở nên xám xịt rồi chuẩn bị đánh xuống tia sét thì zombie đột ngột biến mất nhưng không hoàn toàn, nó vẫn còn ở trong những cái hang tối tăm lạnh lẽo. Tia sét đánh xuống được nửa thì đột ngột dừng lại 1 giây rồi tiếp tục đánh xuống 1 đòn và đem theo mây đen rời đi. Hiện tượng kì lạ khiến ai cũng mừng rỡ, tôn sùng vì tin rằng thần linh bảo vệ họ.

Khi cuộc sống trở lại bình thường, 3 bọn nó liền tới 1 hang núi xa, giết toàn bộ zombie rồi ngồi chờ nữ 9 rơi xuống và nhặt đc kiếm Minh Hồn.

Kiếm Minh Hồn là 1 loại kiếm thượng cổ, dùng để hồi sinh người chết nhưng chưa bao giờ thành công. Trong 1 khoảng thời gian không xác định ở quá khứ, những người tham gia nghiên cứu cấm thuật bị vật thí nghiệm tàn sát, không chỉ vậy, nó còn là thanh kiếm mạnh nhất truyện, tới tương lai của nữ 9 tương lai cũng không thể chế tạo thanh kiếm mạnh hơn thanh kiếm đó. Thanh kiếm đó bị mất tích, không ai tìm ra được, trong cốt truyện nguyên tác, nữ 9 vô tình ngã xuống vách núi và tìm được thanh kiếm đó.

Bọn nó phải chờ nữ 9 vì chỉ có nữ 9 mới tìm thấy a, bọn nó cũng vào xem thử rồi nhưng không thấy gì cả, thực tiếc a. Tiếng bước chân vội vã của ai đó dần lớn, xoạt 1 cái 1 cái bóng đen ngã xuống vách và vang lên 1 tiếng nặng nề *bịch*, Lan Yên Nguyệt bất tỉnh nằm đó, 1 lúc sau liền có 1 thân ảnh áo hồng đáp xuống ngay cạnh Lan Yên Nguyệt, thân ảnh áo hồng đó cúi xuống, nhét 1 viên đan vào miệng Lan Yên Nguyệt rồi tiến vào sâu trong hang, bọn nó nhận ra kẻ mặc bộ màu hồng đó là Lan Yên Nguyệt tương lai, cô ta đã có kiếm Minh Hồn rồi, cô ta còn vào đó để làm gì?

Bọn nó chơi bốc thăm, kẻ thua thì sẽ vào xem chuyện gì. Cô thua, cô bước vào trong hang với khuôn mặt lạnh băng mang nét bất mãn, 1 ánh sáng màu tím lóe lên dày đặc, cô nhìn vào trong, Lan Yên Nguyệt tương lai đang cầm hai thanh kiếm Minh Hồn, hai thanh kiếm kết hợp lại thành 1 thanh kiếm hoàn toàn mới, và nó lại là thanh kiếm trong truyền thuyết a. Thanh kiếm này chỉ có trong truyền thuyết, chưa ai nhìn thấy nó bao giờ cả nhưng cái sức mạnh âm khí tỏa ra từ thanh kiếm chỉ có thể là trong truyền thuyết ngay cả kiếm thượng cổ là Minh Hồn cũng không bằng, thanh kiếm này trong truyền thuyết là vật dùng để cứu rỗi toàn thế giới- Hồi Huyết.

Lan Yên Nguyệt tương lai vừa ra tới cửa hang liền bị 1 luồng khí màu xanh bay vào khiến cô ta bị bất tỉnh, khi tỉnh lại liền không thấy thanh kiếm Hồi Huyết đâu cả, chỉ còn lại 1 mẩu giấy:

"Sự huyền ảo bất thường, nốt nhạc khát vọng thấm đẫm trong ánh trăng, lung linh hư một căn phòng cổ tích. Căn phòng đầy mộng ảo đó chỉ chứa 1 chiếc đàn piano năm sinh của nó chính là chìa khóa cho 1 kho báu ngàn người đều thèm khát.

Thanh kiếm đó đang ở chỗ ta, mau tới nha!"

Dòng cuối cùng của mẩu nhắn là 1 loại chữ khác hoàn toàn với điều bí ẩn phía trên, dưới góc còn vẽ 1 cái hình con thỏ đáng yêu nữa.

(t/g: do mik bị ăn trộm điện thoại nên dữ liệu chương tiếp theo bị mất, mik cũng đang chuẩn bị ôn thi nên tạm ngưng không viết thêm chương mới nữa, sorry m.n nha, mik sẽ quay trở lại sớm thôi ^^)
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Ma thuật (5)


Ngày hôm sau, tại phòng hòa nhạc quốc tế, 8 người hoành tráng bước vào: Lan Yên Nguyệt tương lai và hiện tại, Lưu Tấn Hàn, Lạc Ân MInh, Diệc Tuấn và đương nhien có cả 3 đứa bọn nó. Vì sao tập hợp dầy đủ như vậy ư? Vì vừa nãy Lan Yên Nguyệt tương lai đi tìm lại thanh kiếm dựa vào gợi ý của bọn nó, Lưu Tấn Hàn biết chút gì đó rồi đi cùng Lan Yên Nguyệt tương lai. Ba đứa bọn nó muốn xem nam nữ 9 sẽ giải quyết ra sao nên đi theo, Lạc Ân Minh vì trong nguyên tác thì hiện tại đang theo đuổi nữ 9 hiện tại nên đi theo, còn Diệc Tuấn thấy cả bạn thân là Lạc Ân Minh và người yêu cũ là Vũ Lục Vân đi nên đi tho góp vui vì trong nguyên tác thì hiện tại Diệc Tuấn chưa có thích nữ 9 a.

Sau 1 hồi rắc rối thì 8 người mới tới nơi, vừa bước chân vào thì 2 bên cửa bắn ra pháo bông cùng vài tiếng rộn rã vang lên. Trong lúc 5 người nam nữ 9 cùng nam phụ ngơ ngác thì 1 nhân viên bước tới, đưa mỗi người 1 tấm vé, miệng giải thích:

- Vì đoàn người các vị alà đoàn người thứ 1000 của phòng hòa nhạc quốc tế nên sếp của chúng tôi tặng các vị vé tới trải nghiệm khinh khí cầu hienj đại. Mong các vị sẽ tới trải nghiệm.

- Em đi không?- Lưu Tấn Hàn hỏi Lan Yên Nguyệt tương lai

- Khá thú vị, chắc em sẽ đi- Lan Yên Nguyệt tương lai trả lời

*Ting* tiếng hệ thống vang lên trong đầu nó và cô

[Hệ Thống: Thời gian cải tạo kết thúc, hệ thống số 4218 bắt đầu khởi động]

Lời nói máy móc vừa kết thúc thì 1 đứa trẻ đáng yêu xuất hiện, đứa trẻ xoay mình, ngắm nghía bản thân rồi tự cười hài lòng:

[Hệ Thống: a~ cuối cùng cũng được thăng tiến]

- Tỉnh rồi hả?- nó vu vơ hỏi- có chức năng gì mới không?

[Hệ Thống: có a, có giao diện hệ thống, nó sẽ cho ký chủ két nổi mạng, người có thể xem phim, chơi game, tìm kiếm vân vân và mây mây, ta còn có hình dáng nữa a, kỹ năng và vật phẩm được năng cấp lên 1 bậc, ngài có thể sử dụng bằng ý niệm không cần phải mở miệng nói a]- Hệ thống tỉ mỉ giải thích

Nó gật gật đầu rồi im lặng, trong lúc nghe hệ thống giải thích thì 8 người đã ở trong phòng hòa nhạc rồi. Tìm kiesm ở phòng hòa nhạc của nữ 9 tương lai không thành công nhưng họ vẫn tới xem khinh khí cầu.

Tới nơi thì cả lũ tròn mắt kinh ngạc, khinh khí cầu này rất lớn a, nó to bằng 1 cái máy bay luôn rồi, cái khoang chứa thì như 1 con thuyền lớn hạng sang to, dài được gắn vào. Chỉ riếng nữ 9 tương lai nhìn khinh khí cầu với với vẻ tầm thường.

Khinh khí cầu có 35 gian phòng, 30 gian phòng ngủ, 1 gian phòng điều khiển, 1 gian nguyên liệu, 1 gian triển lãm, 1 gian sảnh chính và gian nhà ăn. Ngoài 8 người bọn họ và nhân viên ra đều không có bất cứ hành khách nào cả.

Mặc dù được giới thiệu là 30 gian phòng ngủ nhưng chỉ có 15 gian, khi hỏi nhân viên thì họ chỉ cười 1 cách bí hiểm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: V Ma thuật (6)


Với câu " ai làm việc nấy" thì 8 người bọn họ đều tách nhau ra thăm quan nơi đây, tới chiều tối thì họ hẹn nhau đi xem phòng triển lãm. Đang xem những bức tranh đẹp chưa từng có ở bất kì nơi nào thì cả 2 nữ 9 đều dừng lại ở 1 bức tranh. Vì tò mò, nam 9 tói coi rồi cũng đứng lặng ở đó, Lạc Ân Minh cũng không ngoại lệ, ba đứa tụi nó lại càng không. Chỉ mình Diệc Tuấn ở lại vì không hứng thú.

Bức tranh vẽ về 1 cô gái xinh đẹp, nàng có đôi mắt màu xanh dương cuốn hút, nàng không cười mà có chút u sầu phảng phất. Điều kì lạ ở chỗ tiêu đề của nó:

"Hắc ám nơi cửa sổ tâm hồn"

Lạc Ân Minh lên tiếng đầu tiên:

- Tiêu đề gì kì cục vậy? Không liên quan tới bức tranh, người ta để nhầm chăng?

- Có lẽ vậy- Lưu Tấn Hàn trầm ngâm rồi nhìn Lan Yên Nguyệt tương lai

- Tôi không nghĩ vậy- Lan Yên Nguyệt hiện tại cất lời

- Vì sao? Rõ ràng nó chẳng liên quan gì tới nhau cả- Lạc Ân Minh nổi nóng, khó hiểu hỏi.

Lan Yên Nguyệt hiện tại lắc đầu, Lan Yên Nguyệt tương lai trầm ngâm 1 lúc rồi nói:

- Có thể đây là 1 mật mã hoặc 1 ẩn ý nào đó, cửa sổ tâm hồn thì là đôi mắt nhưng ở đây đổi mắt của nàng ta là xanh dương không phải là màu đen, kì lạ

Lan Yên Nguyệt hiện tại đưa tay lên vuốt bức tranh một hồi rồi dừn lại ở con mắt trái, chưa đầy 5 giây con mắt trái liền biến thành màu đen, cô ta giải thích:

- con mắt trái là 1 viên đá năng lượng đã rỗng, tôi lấy dị năng hắc ám truyền vào

Lời nói vừa dứt, bức tường phía sau bức tranh đó rung chuyển rồi từ từ mở ra 1 côn đường khác. 7 người bọn họ tiến vào trong xem thử thì lập tức cánh cửa đóng lại 1 cách nhanh chóng, nhốt cả 7 người ở lại trong không gian sau bức tường. Ở bên ngoài, Diệc Tuấn xem 1 hồi quay lại thì không thấy ai cả liền nghĩ là mọi người đi hết rồi nên về phòng của mình để lại 7 người vẫn còn bị nhớt ở bên trong không có cách nào mở ra.

Họ đã thử rất nhiều cách, những dị năng cũng không ngoại lệ nhưng cánh cửa vẫn đứng vững không 1 vết xước. Lạc Ân Minh có chút lo sợ, hoảng hốt:

- Không thoát ra được, phải làm thế nào đây?, nè, ai đó nghĩ cách gì đi chứ?

- Vậy cậu nghĩ nên làm thế nào?- nó tùy hứng nói

- Mọi người bình tĩnh 1 chút, rồi sẽ nghĩ ra cách thôi- Vân nói

- Đến lúc này sao có thể bình tĩnh được đây?-Lạc Ân Minh bất lực nói

- đi xung quanh đây thử xem, có lẽ sẽ có đường thoát -Vân gợi ý

Mọi người nhìn nhau rồi tản ra tìm theo lời của Vân, vừa đứng lên thì điện ngắt, tất cả phải trở lại vị trí cũ có vẻ như họ đang lo sợ trừ ba đứa bọn nó ra. Bọn họ phải bật đèn đèn pin của điện thoại lên để vơi đi nỗi lo sợ và đơn giản hơn là thắp sáng. Trong không gian này không có 1 cánh cửa sổ hay kẽ hở để có thể cho ánh sáng lọt vào cả, mất điện rồi thì toàn bộ căn phòng đều tối om, bọn họ bất lực hy vọng có 1 ai đó đến cứu mình hoặc may mắn tìm được 1 lối thoát. Lan Yên Nguyệt hiện tại soi ánh sáng vào khắp nơi trong căn phòng và nhận ra có 1 hình vẽ con thỏ ở trên bóng đèn, Lan Yên Nguyệt hiện tại liền nói:

- Có hình 1 con thỏ?

Bọn họ quay đầu nhìn theo ánh đèn của Lan Yên Nguyệt hiện tại và nhìn thấy đứng là có hình 1 con thỏ, Lan Yên Nguyệt tương lai nhận ra hình con thỏ đó y hệt trong lời nhắn mà bọn nó để lại. Lan Yên nguyệt tương lai nghi ngờ rồi lướt ánh sáng ở điện thoại mình ra xung quanh. Cô ta liền phát hiện ra 15 gian phòng còn lại đều ở trong này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Ma thuật (7)


Lan Yên Nguyệt tương lai mở tấm giấy gợi ý của nó ra rồi bắt đầu cùng 6 người bọn họ suy đoán. Đọc xong gợi ý, Lạc Ân minh cùng nữ 9 hiện tại đều nhăn mày, Lạc Ân Minh nói:

- Không hiểu gì cả

- Các cánh cửa đều đóng chặt rồi, làm sao biết được căn phòng nào chứa đàn?- Lan Yên Nguyệt hiện tại đi rà soát 1 hồi, trở về nói

- Có thể đáp án nằm ở đâu đó trong số những căn phòng ở đây- Lưu Tấn Hàn

- 3 người bọn cô nghĩ sao?- Lan Yên Nguyệt tương lai quay sang hỏi ba đứa bọn nó

Cả ba đứa nó quay sang nhìn nhau rồi như ăn ý, đều lắc đầu.

- Ở đây nói về nốt nhạc trong ánh trăng, có lẽ là ám chỉ 1 bản nhạc nào đó nói về trăng?- lan Yên Nguyệt hiện tại suy đoán.

- Tay trái chỉ trăng,... Hazy moon, gần hơn với ánh trăng thì... sonate Ánh Trăng?- LẠc Ân Minh liệt kê

- Theo tôi nhớ thì đàn piano ông áy dùng là cây đàn số 14?, năm sáng tác thì 1801?- Lan Yên Nguyệt hiện tại nhăn mày cố nhớ lại.

Ba đứa bọn nó kinh ngạc tròn mắt "nữ 9 nhớ nhiều ghê "

- Tìm phòng số 14 đi- Lan Yên nguyệt tương lai nói

Tới phòng số 14, họ nhìn khắp xung quanh nhưng không có chỗ nào để nhập mật mã cả, bên cạnh cánh cửa số 14 chỉ là 1 khuông đàn được gắn lên, họ lại rơi vào bế tắc. Lan Yên Nguyệt hiện tại lại bất ngờ thốt lên:

- Có gì đó ở dưới khuông đàn kìa!

Họ nhìn theo, quả thật có dòng chữ ghi dưới khuông đàn:

"Ánh trăng chiếu rọi xuống phím đàn, 2/3 là mật ngựa, thủy ở trên mộc ở dưới"

Đọc xong, bọn họ đều bất lực, rõ ràng là không muốn họ thoaast ra mà, lấy đầu ra ánh trăng trong căn phòng không cửa sổ này? Khó hiểu!

- Mật ngựa, ngựa... đồng nghĩa của từ ngựa là ma, mật mã chăng?- Lan Yên Nguyệt tương lai suy đoán

- Thê thì 2/3 có thể hiểu là phím đàn, ở trên là phím đen, ở dưới là phím trắng- Lưu Tấn Hàn nói

- Đếm từ trái sang phải của phím đen là phím thứ 2 tương đương với thủy, phím trắng là phím thứ 3 từ trái sang tương đương với mộc, có lẽ nhập mật mã cũng giống như vừa nãy, mà người duy nhất ở đây có hai dị năng này là...

Lan Yên Nguyệt hiện tại nói 1 nửa nhưng cũng đủ hiểu là ai, bọn họ đều nhìn về phía Vân, Vân hiểu ý, tiến lên và đặt ngón tay trỏ vào phím đen thứ 2, phím đàn liền biến thành màu xanh dương, rồi đặt vào phím thứ 3 ở dưới, phím đàn liền biến thành màu xanh lá.

Cánh cửa số 14 mở ra, để lộ 1 con đường ngắn dẫn ra phòng triển lãm,bọn họ đều bước ra ngoài, trò chuyện với nhau 1 cách sôi nổi. Trong lúc mọi người không để ý, Lan Yên Nguyệt tương lai đứng trong con đường liên kết giữa không gian bên trong và khu triển lãm, cô ta liền tìm được nơi nhập mật mã, liền nhập số 1801 vào liền tìm được thanh kiếm Hồi Huyết nhưng lại thiếu đi viên ngọc- thứ chứa 1 nửa sức mạnh của thanh kiếm. Thanh kiếm tối tăm như đồ vật trang trí, thiếu đi viên ngọc nó sẽ không phát sáng và sẽ không phát húy hết sức mạnh chân chính chủa thanh kiếm. Cô ta đâu biết, lúc đi ra, Lạc Ân Minh vô tình tìm ra và sớm lấy đi viên ngọc, vì khi hắn thấy viên ngọc và thanh kiếm tách ra mà hắn không cầm được thanh kiếm vì nó dễ lộ nên đã cầm đi viên ngọc.

Kể từ lúc hắn cầm đi viên ngọc thì mọi chuyện vẫn tiếp diễn và không dừng lại ở đây, 1 cuộc chiến sẽ xảy ra, lúc đó chỉ 1 phe mới có thể tồn tại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Ma Thuật (8)


Lạc Ân Minh đem được viên ngọc về, với suy nghĩ rằng: “ viên ngọc là đá năng lượng thượng phẩm” hắn hấp thu viên ngọc nhưng cũng không thể dễ dàng, mới hấp thu được 1 góc bé nhỏ thì bị 1 thứ gì đó cản trở hắn đành ngậm ngùi, tiếc nuối cất viên ngọc đi. Nhưng chỉ 1 góc vậy thôi đã giúp hắn được biến dị dị năng tinh thần, giờ hắn có thể xâm nhập vào não bộ của bất cứ ai, điều khiển ý thức con người. Khi biết được điều này, hắn đã tự hào, kiêu ngạo bao nhiêu thì cuối cùng hắn lại chết 1 cách thống khổ bấy nhiêu. Nhưng hắn đâu biết.

Ở bên bọn nó...

Buổi sáng nay là thi cuối cấp phần dị năng, kì thi này rất quan trọng cũng không kém phần nguy hiểm nhưng có thể tốt nghiệp hay không phải phụ thuộc vào nó nên không ai dám lơ là, 1 khi đã bước vào cuộc thi thì anh em, bạn bè đều có thể trở thành kẻ địch.

Vì là kì thi quan trọng nên 3 đứa bọn nó tới sớm hơn thường lệ. Lan Yên Nguyệt hiện tại như 1 thói quen, hớn hở chạy tới chỗ bọn nó:

- Nay nổi hứng hay gì mà tới sớm thế? Ủa? Mặt cậu sao đỏ vậy?

“Được năm ngón tay thân thiện này yêu thương a”-nó nghĩ rồi len lén nhìn cô mà cười ngượng.

Chỉ là sáng sớm, trong lúc còn mơ màng chưa tỉnh ngủ, nó nghịch ngu chọc vào mông cô và bị tát a.

- Đáng lắm!- cô nhìn lại nó

Nó nghe vậy liền ôm lấy tay của cô, làm bộ ngây thơ vô (số) tội:

- Em xin lỗi mà, nha~, đừng giận a

Cô căn bản vẫn không để tâm lời nói của nó, liền cùng Vân đi trước, nó đương nhiên không nguyện ở lại cùng nữ 9 nên vẫn là chạy theo sau. Chỉ còn lại Lan Yên Nguyệt hiện tại ngơ ngác đứng đằng sau.

- Ê Tâm, Ly! Có anh kia đẹp trai kìa!

Vân cao hứng nói, tay chỉ về 1 phía. Cả hai đứa nó và cô đều theo hướng chỉ của Vân mà nhìn. Đó là 1 nam sinh đang chơi bóng rổ a. Mỗi khi nhảy lên liền lộ ra cơ bụng 6 múi đầy đủ, khuôn mặt và nụ cười ấm áp như ánh mặt trời vậy, thực rất đẹp. Rồi anh nhìn về phía bọn nó, nói đúng và chuẩn xác nhất là nhìn về phía Vân, anh nở nụ cười tươi, mắt híp lại, đầu hơi nghiêng. Vân cũng bật cười theo.

Tiếng chuông vang lên 1 cách đột ngột, nên vào lớp rồi, bọn nó cũng đã tới lúc phải vào thi.

Kì thi ở đây được chia làm 4 kì, 2 kì thi đầu tiên là thi tốt nghiệp, kì đầu sẽ đánh với quái ảo, kì sau sẽ đánh thật với người mà mình đã bốc trúng. Còn 2 kì sau đa số đều không dám thi, 2 kì thi này khó hơn và nguy hiểm hơn, có khi cả tính mạng cũng khó mà giữ nên thường 50 người xếp đầu bảng sẽ thi. Kì thi thứ 3 này thì họ vừa kiếm đồ được chỉ thị vừa sinh tồn luôn trong khu rừng đầy cạm bẫy. Kì thi cuối cùng thì tất cả các thí sinh còn lại của cuộc thi sẽ đấu với nhau trên lôi đài, chỉ cần đối thủ không chết thì bị thương như thế nào cũng không bị phạt. Đương nhiên nguy hiểm vậy thì vẫn sẽ có giải thưởng, người được nhất sẽ được cho 1 điều ước, 1 thần thú hiếm có, vũ khí đặc biệt được làm riêng, bộ áo giáp cao cấp. Được nhì thì được vũ khí làm riêng, bộ áo giáp tầm trung, 1 linh thú khá mạnh. Còn giải 3 thì chỉ được 1 vũ khí được làm riêng và 1 con linh thú.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Ma Thuật (9)


Tất cả sinh viên thi đều được đưa vào 1 không gian ảo, nơi đây khiến cho người cảm nhận như thực vậy, số ít người có thể vì quá sợ hãi mà ngất ngay trong phòng thi.

Bước vào bên trong căn phòng, 4 phía xung quanh bắt đầu chuyển đổi thành 1 không gian rộng lớn, không gian của nó là không gian nơi biển khơi. Nó đang từ từ chìm xuống biển, đột ngột từ đâu một vật thể đen lao tới khiến nó giật mình vung tay, những chiếc gai băng phóng ra và lao đi trong hư không. Vật thể màu đen đó không thấy đâu cả, nó giờ chỉ thấy xung quanh càng lúc càng tối đi, nó đành phải bơi lên trên để nhìn rõ, đồng thời lấy không khí. Vừa mới ngoi lên hít thở thì lập tức bị 1 thứ nào đó tóm lấy cổ chân nó mà kéo xuống đột ngột. Nó nhìn thấy 2 đôi mắt lớn đang nhìn chằm chằm vào nó, một con rắn biển 2 đầu màu đen. Đôi mắt nó sáng rực trong không gian tối đen, thèm khát mà nhìn nó. Nó rợn người, giãy chân mình ra khỏi cái đuôi của nó, không đợi nó giãy ra, hai cái miệng lớn đã vồ lấy nó rồi. Nó thầm oán trách: “ lúc này sao không được dùng không gian?”

Cái đuôi của nó siết chặt vào chân nó khiến nó không thoát ra được, hai cái miệng đỏ chót lao tới gần nó một cách nhanh chóng. Nó đột nhiên đưa hai tay ra, nắm chặt lấy hai cái răng nanh của thuỷ quái này, 2 luồng khí đen nhanh chóng men theo đôi bàn tay của nó chui vào cơ thể con rắn, con rắn to lớn liền lập tức quẫy đạp tứ phía dường như rất đau đớn. Nó liền thừa lúc con rắn mất lí trí mà đóng băng lại nhưng khi kết băng xong thì lại vỡ ra, nó nhăn mày: “con rắn này là hệ băng” Nó vừa suy nghĩ tới thì 1 loạt gai băng phóng về phía nó một cách dày đặc, nó vươn tay liền tạo ra 1 cái khiên màu đen, loạt băng đó liền bị cái khiên làm cho vỡ vụn. Nhìn thấy vậy nó đột nhiên nhếch miệng, tay phải nó đột nhiên vung sang, lập tức liền xuất hiện đoạn dây xích màu đen đã cuốn chặt vào con rắn từ bao giờ. Con rắn bị bất ngờ liền giãy dụa, cũng không quên dùng dị năng ám sát nó nhưng toàn bộ đều bị nó xử lý sạch, lấy đuôi của con rắn lúc giãy dụa vùng vẫy lung tung làm điểm tựa, nó kéo dây xích về phía mình, nhún chân và lao ra khỏi mặt nước.

Mắt nó nhắm lại, gân tay nổi lên, 1 luồng khí đen theo đường của dây xích lao xuống, chưa đầy 5 giây sau vật thể màu đen mờ ảo dưới dòng nước như 1 quả bóng mà nổ tung, máu đen của con rắn trào ra nhuốm đen một vùng lớn.

Không gian rộng lớn xung quanh thu lại, trở về căn phòng thi. Nó đáp xuống đất 1 cách hoàn hảo, nó đã hoàn thành xong bài thi.

Bên phía cô, không gian thi của cô là ở trên trời, cô đang rơi tự do giữa không trung, nhưng cô vẫn không có cảm giác thực, mọi áp suất và lực hút không xuất hiện, cô chỉ như đang đứng trên không trung bình thường. Cô chép miệng: “ Không gian này chưa được cập nhập chăng?” Suy nghĩ vừa dứt thì 1 vật thể lạ màu xanh dương lao tới, cô liền xoay người né đi, cô nhìn lại thì thấy 1 con đại bàng màu xanh dương đang nhìn về phía mình. Con đại bàng thét lên 1 tiếng rồi nước như thác đổ cuồn cuộn mà đánh về phía cô. Cô liếc mắt nhìn nó, tay đưa ra đóng băng dị năng thuỷ của con đại bàng, tiện thể đóng băng luôn nó, con đại bàng bị đóng băng liền lơ lửng khiến cô khó chịu giật giật khoé mắt. Tay cô tụ một cây kiếm lửa lớn, lao tới và chém đôi con đại bàng. Cô nhìn lại mà có chút thương cảm “ nếu mày là hệ thuỷ thì toi rồi còn gì mà đấu? Thấy cũng tội, mà thôi kệ”

Không gian trở về lại phòng thi, cô đã hoàn thành xong phần thi.

Còn về phía của Vân, phần thi của nàng đặt trong không gian tuyệt đẹp của thiên nhiên, đáng tiếc là phải chiến đấu trong khung cảnh nên thơ này. Nàng vừa nhìn thấy con hồ ly màu đỏ thì con hoả hồ này cũng nhìn thấy nàng. Đâu kịp chào hỏi gì, con hoả hồ đã lập tức lao tới tung hàng loạt quả cầu lửa rồi. Nàng liền tạo ra 1 bức tường nước chống đỡ, hai thứ đối lập va chạm vào nhau liền bốc khói. Con hoả hồ như kinh hoảng, ngưng động tác 1phút rồi tiếp tục phóng ra những quả cầu lửa lớn hơn. Nàng né tránh tất cả 1 cách hoàn hảo khiến hoả hồ tức giận, lao tới thật nhanh, dùng móng vuốt được bọc dị năng hệ hoả của bản thân định cào vào nàng thì đã được nàng tránh thoát thành công. Nàng liền dùng dị năng hệ mộc của mình tóm chặt lấy hoả hồ, đồng thời dùng hệ thuỷ bao bọc toàn bộ cơ thể hoả hồ khiến con hồ ly này không dùng được dị năng, cái gai của cây cắm vào con hoả hồ, chất độc lan toả ra khắp cơ thể của con hoả hồ, con hồ ly liền vong mạng.

Khung cảnh xung quanh nàng trở về căn phòng thi, nàng đã hoàn thành phần thi.

3 đứa chúng nó đều hoàn thành phần thi của mình 1 cách dễ dàng nên huống chi những nam nữ 9 hay 2 người nam phụ đều vượt qua được.

Xong phần thi, ba đứa chúng nó liền đi chơi giải toả 1 chút, vì suýt lạc đàn nên nó đột nhiên lao tới đằng sau cô, ngay lập tức 1 cơn đau như xuyên qua đầu nó, nó quay mặt nhìn về phía sau đôi mắt như toả ra sát khí, liền thấy bóng dáng hắn trốn tránh trong đám đông.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Ma Thuật (10)


- Ly!- Tiếng gọi của Vân phát ra

Nghe thấy tiếng gọi nó liền ngay lập tức quay mặt lại, Vân tiếp tục:

- Mày sao đơ ra thế, có chuyện gì à?

- Không có chuyện gì cả chỉ là nãy nghĩ lung tung thôi, đi, chúng ta đi ăn đi!- Nó nói rồi lảng tránh đi

Vân không nghi ngờ gì nhiều liền hăng hái cùng cô và nó đi tìm cửa hàng nào đó để ăn. Nó đi đằng sau nhiều lúc choáng váng nó phải lắc đầu mới tỉnh táo lại, 1 lúc sau cơn choáng váng biến mất như không hề tồn tại. Nó nhăn mày 1 chút, nó cảm thấy rất kì quái: Sao mình choáng váng vậy nhỉ? Chắc chắn là do Lạc Ân Minh hắn đã làm gì đó, nếu không phải vô tình mình che đi Tâm thì người bị choáng là Tâm? Hắn định làm gì?

Nó tạm đặt những nghi vấn này ra sau đầu và tiếp tục vui đùa cùng hai người bạn thân của mình.

Bước ra khỏi cửa hàng, một cậu con trai bước tới, cả lúc nhận ra đó là cậu trai chơi bóng rổ hồi sáng, cậu ta bước đến trước mặt Vân. Cậu ấy nở nụ cười tươi che đi phần nào sự ngại ngùng thể hiện rõ trên mặt, cậu ấy nói:

- Vân, anh thích em

Nghe vậy Vân liền vui vẻ nắm tay cậu ấy đem đi, để lại hai đứa cười khúc khích ở đằng sau.

- Sắp được ăn cưới rồi- cô nói

- Sắp có thịt rồi- nó cười tà

- con bé này- cô bất lực nhìn nó

- he he

Buổi chiều đó là kì thi thứ 2 luôn, bọn nó bốc chúng những nhân vật quần chúng bình thường, cuộc chiến cũng không có gì đặc biệt nhiều chỉ là khó hơn 1 chút ở kỳ thi đầu tiên thôi. Nếu bọn nó không gặp nam nữ chính thì đương nhiên nhưng nam nữ chính cũng giống như vậy thuận lợi vượt qua.

Giữa kì thi thứ 2 và 3 sẽ có 2 ngày nghỉ để chuẩn bị tinh thần, đăng ký thi cũng như quyết định có đi hay không. Mọi chuyện đáng lẽ ra sẽ không có gì đặc biệt diễn ra nhưng nửa đêm ngay sau kì thi thứ 2, khi mọi thứ đã chìm vào giấc ngủ, nó đang ngủ say trên chiếc giường của mình thì từ từ mở mắt, đôi mắt u tối mở ra. Nó lặng lẽ ngồi dậy, mặc quần áo rồi rất nhẹ nhàng rời khỏi nhà mà không ai phát hiện ra. Nó lái chiếc phân khối lớn đi trên con đường, không ai biết nó đi đâu ngoài bản thân nó.

Lạc Ân Minh đang nằm ngủ trong phòng của mình thì 1 tiếng xoảng vang lên ở ô cửa sổ phòng vang lên khiến hắn ta phải giật mình tỉnh giấc, nó trèo vào phòng của hắn, tiến lại gần chỗ hắn nở nụ cười mỉm đôi mắt u ám híp lại, nó nói:

- Xin chào, ngươi đánh thức ta?

- Sao cơ? - Hắn ta khó hiểu nghĩ một hồi- Lan Đông Ly, tôi ngủ ở phòng tôi sao có thể chạy tới phòng cô đánh thức cô?

- Nói ra thì sẽ không tin nhưng, ngươi chính xác đã gọi ta dậy, ngay buổi trưa hôm nay thôi ngươi chắc hẳn sẽ phải nhớ chứ?- nó mờ ám nói

- cô... không phải Lan Đông Ly?- hắn nghi ngờ nói

Nó mỉm cười, rồi nói với hắn:

- ngươi gọi ta dậy rồi, có thể nói là một ân huệ đi, ta sẽ báo đáp cho ngươi- nụ cười nó càng sâu thêm
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Ma Thuật (11)


- Cô lấy gì để đảm bảo cô không nói dối?- Hắn ta nghi ngờ

Nó lấy 2 cái va li ra, 2 chiếc va li này chính là của nữ chính lúc trước cho bọn nó. Mở mỗi chiếc ra xem một chút, hắn liền nói:

- Cái này là đồ của cả ba người bọn cô, cô đưa cho tôi như vậy...

- Giờ anh tin tôi chứ?- nó ngay lập tức nói

Hắn ta gật đầu, nhếch khoé môi.

2 ngày sau, kì thi thứ 3 mở ra, nội dung thi là tìm đồ được viết trong giấy mà người thi bốc được, họ phải tìm trong một khu rừng lớn đầy rẫy những sinh vật kì quái ấy trong 3 ngày, 10 người đầu tiên tìm được hết sẽ đi tới kì thi cuối cùng.

Sau khi được sự tin tưởng của Lạc Ân Minh, nó vẫn không trở về với ánh mắt bình thường mà nó luôn mang theo, ánh mắt nó vẫn cứ u ám như vậy, nó cũn ít nói hơn thường ngày mặc dù thói quen và cách nói chuyện đều không khác gì so với bình thường. Sau kì thi thứ 3, 10 còn lại là 3 bọn nó, 3 người nam nữ chính, 2 nam phụ cùng 2 người khác. Chưa kịp thi vòng cuối thì liền nghe tin tức vội vã của truyền thông: zombie tiếp tục hoành hành với những dị năng giống hệt con người, thâm chí còn mạnh hơn rất nhiều, vẻ ngoài ghê sợ, móng vuốt và răng dài, sắc nhọn, mắt trắng dã, những con zombie này chỉ có mục đích là ăn thịt người, thống trị toàn bộ thế giới. Ai nghe cũng hoảng sợ, hai người cô và Vân đều bất ngờ chỉ riêng nó là bình tĩnh nhìn mọi thứ như tất cả những thứ trước mắt đều chẳng liên quan tới bản thân, như nó đã biết trước sự việc này.

Nền văn minh cứ theo sự tăng trưởng của zombie mà sụp đổ, kèm theo đó là tình người, những người nam nữ chính bắt đầu nghi ngờ bọn nó, điều mâu thuẫn giữ phe nam nữ chính và bọn nó càng lúc càng gay gắt sau đó cả hai phe đều đối trọi lẫn nhau mà quên mất còn phe của Lạc Ân Minh.

Nó hiện tại vẫn biết rõ mọi việc đang diễn ra trước mắt mình ngay cả sự khác biệt ở bản thân nhưng với tình hình hiện tại, nó là muốn hợp tác với phe của Lạc Ân Minh thật? Nó muốn phản bội?

- Lan Đông Ly! Các cô chính là người bùng phát đại dịch có phải không?- Lan Yên Nguyệt tương lai căm phẫn nói

- Cô có bằng chứng sao?- Cô lạnh lùng nói

Lan Yên Nguyệt tương lai tức giận rời đi, cô liền lên tiếng gọi người đằng sau cô ta: Lan Yên Nguyệt hiện tại.

- Lan Yên Nguyệt! Cô biết cô muốn gì

- Sao thế, tôi muốn gì chứ?- Lan Yên Nguyệt hiện tại ngây thơ nói

- Cô không ngờ chính mình ở một thời không khác lại ngăn cản mình bây giờ đúng chứ?- nó nói

- cô muốn gì?- cô ta thay từ khuôn mặt ngây thơ thường ngày trở thành khuôn mặt lạnh tới thấu xương, xung quanh toả ra 1 lượng sát khí
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Ma Thuật (12)


Cô có hận với Lưu Tấn Hàn đúng chứ? Bọn tôi cũng có mối thù với hắn, mối thù giết gia đình. Chi bằng chúng ta cùng hợp tác?

Lan Yên Nguyệt hiện tại trầm ngâm 1 hồi, phe của nó và phe của nam nữ chính thù địch với nhau ai cũng đều biết mà trong phe của nam nữ chính có sẵn 1 người muốn giết 1 trong số đó, nếu cùng hợp tác chắc chắn sẽ làm cho phe nam nữ chính hỗn loạn rồi biến mất vĩnh viễn. Vả lại, trong thời điểm hỗn loạn này, pháp luật và những thứ luật lệ đều không còn; hiện giờ mạng người không bằng 1 mẩu bánh. Càng tàn ác, dị năng càng mạnh thì sống mới có thể lâu. Thiện và ác giờ đây đâu còn ai quan tâm, điều mà họ muốn là tồn tại, đồ ăn thứ để thỏa mãn tất cả dục vọng của họ. Zombie hiện tại còn không thể giết theo cách bình thường được, bắt buộc họ phải dùng dị năng, vũ khí đặc biệt; bắt buộc họ phải tỉnh táo để nhận ra mọi thứ xung quanh không còn là thế giới mà họ từng sống, họ phải kịp thích nghi với cuộc sống đầy máu me và tàn bạo này để sống sót. Nếu hiện giờ Lan Yên Nguyệt hiện tại hợp tác với bọn nó giết nam chính thì mấy ai quan tâm? Đây là 1 cơ hội tốt để Lan Yên Nguyệt hiện tại trả mối thù của mình, Lan Yên Nguyệt gật đầu chấp thuận rồi nói thêm:

- Lý do vì sao tôi ở tương lai lại muốn bảo vệ hắn ta?

- Vì hắn ta đơn giản là 1 người tốt chăng?- nó như có như không trả lời Lan Yên Nguyệt hiện tại

Nó nhún vai, cô liền lên tiếng trả lời Lan Yên Nguyệt hiện tại:

- Cái này cô nên hỏi chính cô ở tương lai, hỏi chúng tôi thì sao chúng tôi biết?

Lan Yên Nguyệt hiện tại nghe xong liền gật gật đầu, Vân nãy giờ im lặng hiện giờ liền lên tiếng:

- Cô giờ cứ về trước, tất cả mọi thứ phải kiềm nén lại, tất cả dều không mang lại chú ý cho những người khác thì cô làm. Còn về việc giết hắn như thế nào thì chúng tôi sẽ cung cấp sau.

Lan Yên Nguyệt hiện tại gật đầu rồi trở về đội. Tất cả những học sinh trong ngày thi ngày đó đều ở lại căn cứ do trường lập ra, hiệu trưởng và các hiệu phó nhà trường đều là người trong quân đội, họ lấy lương thực và dị năng giả tốt nhất để bảo vệ, nuôi sống bản thân họ. Đêm đó, vẫn như thường lệ, nó bí mật tới 1 sân thượng của 1 tòa nhà cao ốc gặp Lạc Ân Minh. Hắn ta tham vọng yêu cầu nó:

- Lan Đông Ly, cô mau tìm cách cho căn cứ trên thế giớ này sụp đổ đi, ta muốn được thống trị thế giới!

Ẩn giấu đi nụ cười nham hiểm cửa bản thân, nó trả lời:

- Được, nhưng muốn thống trị, ngươi phải là zombie mạnh nhất, nói cách khác ngươi phải là zombie vương, ngươi đồng ý chứ?

- Đương nhiên là đồng ý!- hắn ta bất chấp trả lời

- Được, ta cần thời gian để nghiên cứu thuốc cho ngươi, không lâu đâu, rồi ngươi sẽ được thưởng thức cảm giác tuyệt vời.

Trải qua 1 năm trong đại dịch, con người dường như đã quen thuộc với thế giới nhuốm màu máu này, những công trình nghiên cứu, các tổ chức đào tạo để giết zombie cấp cao, các căn cứ cho người sống sót lần lượt được thành lập và phát triển, khả năng con người sẽ chiến thắng đại dịch ngày 1 gần. Điều này không có gì lạ vì con người đã có dị năng từ trước chỉ là zombie cũng xảy ra mặc dù với quy mô nhỏ và ngắn ngủi nhưng cũng đủ để khiến cho con người phải khiếp sợ.

Một tháng sau lần gặp mặt của nó và hắn đêm đó, nghiên cứu thuốc của nó được thông báo là đã hoàn thành. Tiêm cho hắn 1 loại dung dịch màu xanh lá; hắn không biến hóa thành zombie nhưng thực sự hắn hắn đã tương đồng với zombie vương rồi. Điều khiển các zombie tụ họp thành 1 trận zombie triều, hắn ra lệnh cho thế trận tiến tới, đánh chiếm căn cứ ở trường học. Sự hỗn loạn trong căn cứ nổ ra, cuộc chiến máu me xảy ra thay thế cho những ngày Tết tươi đẹp; nếu những căn cứ khác đều ngập tràn màu rực rỡ của pháo hoa, tiếng cười của con người thì căn cứ bên nó lại ngập tràn màu máu, màu của dị năng, tiếng la hét của con người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Ma Thuật (13)


Đứng trên sân thượng của tòa nhà cao ốc bên cạnh, nó nhíu mày; những con zombie ở phía dưới ào tới, lấp đi những người sống sót trong căn cứ. Những người còn sót lại đã trốn thoát và chạy xa, nếu không phải do may mắn hay là do đủ mạnh thì những người này sống sót nhờ sự thế thân của người vô tội bên cạnh. Mà trong số những người sống sót thì đương nhiên không thể thiếu đội của những nam nữ chính rồi, đầy đủ không thiếu 1 người a. Lạc Ân Minh ra vẻ mặt người cứu thế, tự tin thu nhận 44 người sống sót còn lại từ căn cứ; những người khác trong đội đều đồng ý với quyết định này, Lan Yên Nguyệt hiện tại không đồng ý nhưng nhớ lời của Vân đã nói nên chỉ nhíu mày. Ủng hộ cho hành động của nhóm nam nữ chính là thầy hiệu trưởng và 2 cô hiệu phó, họ nghĩ: dù sao bọn họ có đi 1 mình thì cũng không thể an ổn mà tồn tại, nếu có những người khác, ít nhất cũng có người bảo vệ mình hay đơn giản hơn là chết thay mình.

Ở bên nó...

- Ly! Mày đang làm gì trên này vậy?

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, nó quay đầu liền nhìn thấy cô đang bước tới chỗ mình; nó mỉm cười nhẹ rồi trả lời cô:

- Đúng lúc a, tao nhờ mày 1 chuyện

- chuyện gì?- Cô nhướng mày, đứng cạnh nó.

Nó ghé vào tai cô thì thầm, hệ thống chỉ nghe loáng thoáng vài từ "ảo ảnh", "giấc mộng", "điều khiển". Toàn những từ rời rạc, hệ thống suy nghĩ rồi bối rối: "chẳng lẽ kí chủ muốn dùng kĩ năng ảo ảnh để thao túng 1 ai đó?"

Nó và cô bàn bạc không quá 5 phút rồi theo đường cầu thang, xuống lầu dưới bàn chuyện với Vân, Hoàng Vũ Anh- người tỏ tình với Vân, ngồi cạnh nghe họ nói nhiều lúc không hiểu và cảm thấy vi diệu nhưng cậu vẫn biết được rằng 3 người bọn nó đang có 1 kế hoạch nào đó.

Nó được đoạn thì dàn ra 1 loạt con chip màu xanh lá nhỏ bằng 1 đốt ngón tay trỏ, chia 3 phần cho cả ba đứa:

- Cắm cái này lên cổ của những con zombie có ý thức chắc chắn rằng đầu của con chip chạm tới xương là được, zombie cấp cao tạo ra được hang ổ của nó chúng ta sẽ điều khiển được tất cả bằng 1 máy chủ. Không cần lo tao đã thử nghiệm nó rồi, chúng ta sẽ điều khiển toàn bộ zombie cấp cao toàn Châu Á!

- Thế thì lâu lắm, còn phải tìm những con zombie cấp cao trong từng khu vực nữa biết bao giờ mới xong?-Vân nói

- Cái đó thì không lo, tao có rất nhiều gián điệp ở toàn lục địa Châu Á, 2 người 1 căn cứ, họ đã thông báo hết cho tao những con zombie cấp cao không ai dám tới gần rồi, giờ chỉ tới đúng địa chỉ và hành động thôi- nó trả lời

- Căng phết đấy- Vân cảm thán

Nó cười gượng rồi cùng cô và Vân phân ra công việc và khu vực, xong Vân liền đặt lên bàn 3 cái đồng hồ rất hiện đại, chiếc đồng hồ này có thể gọi điện, gọi facetime, làm những chức năng vốn là của 1 chiếc máy tính, màn hình được hiển thị bằng 1 màn hình giống với màn hình của hệ thống. Đeo lên tay của mình xong, cả 3 người bọn nó bắt đầu thực hiện kế hoạch.

Cô ở nơi căn cứ vừa bị hắn ra lệnh chiếm đóng, nói vài câu với những người còn lại trong căn cứ đang bị bao vây trong vòng zombie, họ như bị thôi miên vậy, họ nghĩ mình đã bị cắn, trở thành những zombie có đẳng cấp đặc biệt, có thể giả thành người, có thể không khát máu thịt con người, có thể tạm ngưng lại quá trình phân hủy. Sau đó, cô tới ga tàu ở phố bên cạnh để gắn chip lên zombie cấp cao ở đó. Không gian hẹp, chật trội ở khoang tàu; những vết máu khô loang lổ khắp nơi, trong khoang tàu luôn luôn có những zombie trực chờ ở đó để chờ con mồi; đồ đạc lung tung, lộn xộn; khung cảnh hoang tàn khiến ta thấy rợn người. Đứng giữa nơi chờ tàu này, cô thận trọng từ không trung biến ra thanh kiếm đỏ quen thuộc, từ tứ phía ào ào những con zombie xông tới như bao vây cô; cô không ngờ lại nhiều tới như vậy. Trên tay thanh kiếm của mình, cô truyền vào thành kiếm dị nắng hỏa của bản thân để mở ra đường máu, cố gắng tìm trong số những con zombie 1 con zombie cấp cao. Zombie đâu có để cô tìm dễ dàng vậy, chúng nó cũng phóng ra những dị năng của bản thân, một loạt những màu sắc khác nhau đều nhắm về phía cô. Dồn hết lực né tránh, muốn thật nhanh tìm ra mục tiêu để rời khỏi nơi đây. Sự hỗn loạn bao trùm nơi ga tàu, bao vây 1 mình cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Ma Thuật (14)


Cô đặt tay xuống mặt đất lập tức những con zombie bao quanh bị đóng thành băng không thể cử động, vì dị năng có hạn nên chỉ có thể đóng băng được 3 phần 10. Trong đám zombie hỗn loạn vẫn chăm chăm nhào tới cô, có 1 con lén lút chạy trốn, kẻ cần tìm đã lộ ra trước mắt, ngay lập tức kẻ đó bị 1 con chip cắm mạnh vào cổ. Tắt cả an tĩnh lại như tạm dừng tất cả mọi hoạt động, cô nhấn vài cái lên mặt chiếc đồng hồ, 1 hình ảnh hiện ra- là nó.

- Con đầu tiên đã xong, tiếp theo là ở đâu?- Cô nói

Nó mỉm cười nhẹ, trên màn hình xuất hiện thêm 1 bản đồ có vài dấu chấm đỏ, đa số là ga tàu và cảng, lác đác chỉ là vài khu phố. Không cần phải giải thích, cô đã hiểu. Lập tức thực hiện.

Ở phía Vân và Hoàng Vũ Anh thì có cả nó đi cùng, nhiệm vụ của Vân ở thủ đô, vì nơi đó khá xa nên phải đi xe tới. Xung quanh con đường Vân đi là khung cảnh hoang tàn, càng gần tới thủ đô càng ghê sợ càng cảm thấy bất an vô hình. Trên con đường Vân thấy rõ, bầu trời màu cam mặc dù là buổi sáng, bao quanh đám mây xám xịt, cũng nhận ra được thủ đô ở dưới đám mây đó. Trên đường đi, Vân và nó cũng thu nhận vài người lính đặc chủng đáng tin, suốt chặng đường chiếc xe củ bọn nó được bao chùm bởi những tiếng nói cười. Vào trong thủ đô, mọi tiếng nói cười dần im lặng, nơi thủ đô là nơi có nhiều người nhất cũng tương đương là có nhiều zombie nhất nhưng bọn nó đi vào lại không thấy 1 bóng dáng nào cả, toàn bộ đều như chìm vào sự tĩnh lặng lạ thường. Cả thành phố xa hoa giờ chỉ còn lại vài ánh đèn đường hiu hắt còn hoạt động nhưng không thể vơi đi sự u ám, những cột khói có vẻ từ những xưởng hoặc nhà máy bốc lên, không 1 căn nhà nào còn nguyên vẹn ít nhất cũng phải dính máu. Vì có mây đen ở trên che phủ nên ánh sáng duy nhất còn tiến vào được ngoài đèn đường là sắc cam ở phía chân trời. Sự tối tăm, sự tĩnh lặng, sự sợ hãi bao trùm mạnh mẽ như vậy cũng không làm lay động nó và Vân đang vùi đầu với 1 loạt thiết bị tiên tiến. Cả đội nhìn thấy nhưng không ai thắc mắc, mặc dù họ rất ngạc nhiên và tò mò nhưng không 1 ai mở miệng hỏi cả, tất cả sự chú ý đều đặt ở phía trước.

Rồi chiếc xe dừng lại giữa đường vì trước mắt tràn ngập zombie căn bản không thể đi qua, phía xa là 1 cô gái cưỡi trên 1 con thú lạ có dáng vẻ của con hổ đen nhưng chân lại có 1 ngọn lửa màu đỏ. Cô gái nhìn chằm chằm vào chiếc xe, gào lên 1 tiếng, những con zombie bắt đầu xông tới cố gắng bao vây bọn nó. Động tĩnh bên ngoài lớn vậy, Vân liền rời khỏi thiết bị, cùng đồng đội trong xe ra tiếp chiến, trong xe chỉ còn lại một mình nó đang chờ để lưu dữ liệu.

Trong lúc tất cả đang chăm chú giết zombie thì Vân liền từ không trung biến ra 1 khẩu UMP có chút khác, sả đạn vào đầu của zombie trước mặt tạo ra con đường máu dẫn thẳng tới cô gái cưỡi con thú kì lạ đó. Vân đồng thời điều khiển dây leo gai hỗ trợ, gạt toàn bộ zombie ra 1 con đường. Cô gái đó bao giờ chịu để yên, cô gái đó vừa nhảy xuống đất thì con thú bên cạnh cô ta liền nhào tới chỗ Vân. Thừa dịp lúc Vân đang chú ý tới con thú thì cô gái rất nhanh lẻn ra phía sau Vân định đánh lén thì bị những dây xích màu đen và màu trắng cản lại. Nó nắm con chip trong tay vận tốc lực lao tới thật nhanh. Những con zombie theo sự điều khiển của cô gái lạ mà ném những dị năng ra nhằm chặn đường nó. Một cuộc chiến hỗn loạn diễn ra, máu và dị năng hoà trộn, tiếng ồn hỗn loạn của người và zombie. Tất cả đều tĩnh lại khi con chip đã được cắm vào cổ của cô gái đó. Nó nhìn cô gái tĩnh lại, nhìn tới Vân đang cập nhập thông tin vào máy rồi nhìn tới con thú kì lạ bên cạnh cô gái lạ. Nó nghi hoặc, đây có phải là thuật triệu hồi trong truyền thuyết không? Nó lục lại những chi tiết trong cốt truyện, đúng là có thuật triệu hồi nhưng tới giữa truyện mới xuất hiện, hiện tại vì sự thay đổi của bọn nó chi tiết này bị chậm lại tới hiện giờ mới xuất hiện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Ma Thuật (15)


Nó liền nghĩ:” nếu chi tiết này xuất hiện thì đồng nghĩa với việc 2 người Lan Yên Nguyệt cùng với vài người cố định trong cốt truyện sẽ có được con thú của riêng mình” nó im lặng 1 chút, hệ thống nhìn ký chủ kì lạ của mình im lặng như vậy liền có chút bất an dâng lên.

Một lúc, nó liền quay về đội rồi tách ra đi đường riêng, Vân và Hoàng Vũ Anh triệu hồi ra con thú của riêng mình làm cho sức mạnh của đội tăng lên rồi dần dần việc triệu hồi được lan tràn toàn thế giới cả zombie lẫn con người đều có thể có con thú của riêng mình. Nhưng đâu có dễ như vậy, 10 người mới được 1 người triệu hồi được.

Còn về phía nó, nó tới cảng biển, cảng biển khác với những nơi khác, khu vực này có những con zombie đông đúc tụ tập xung quanh. Ban đầu có chút khó hiểu, lúc sau nó biết vì sao rồi, zombie cấp cao khu vực này không phải zombie người mà là zombie động vật. Ngay lúc này đây, con cá mập biến dị đang đứng trước mặt nó, khò khè tiếng gì đó, phía dưới được nâng đỡ bởi nước có lẽ là con vật này có dị năng hệ thuỷ hoặc những con zombie có con thuộc hệ thuỷ. Nó cười mỉm, con vật kia đâu biết chuyện tiếp theo xảy ra với bản thân mà lao vút tới đấu với nó.

Con cá mập xấu xí điều khiển con zombie tập chung lại chỗ nó cố gắng đuổi nó về phía biển nhưng không được, càng đuổi ra thì nó càng đi về phía ngược lại vào bờ sâu hơn. Có vẻ như con cá mập này muốn đuổi nó xuống biển để nhấn chìm nó hoặc để những con vật đã bị nhiễm ở dưới biển thưởng thức đồ ăn ngon lành là nó. Không lôi được nó xuống, con cá mập dường như tức giận, con cá mập đó điều khiển dị năng nâng nước lên đánh vào bờ, nước nâng lên gần như là sóng thần. Nước đang cao như vậy nó liền nhìn thấy được những con cá zombie khác nấp ở trong làn nước khè miệng ra, cơ thể hoại tử, đôi mắt nhìn miếng mồi chằm chằm. Nó rùng mình 1 cái rồi nhảy lên hướng thẳng về phía sau giãn khoảng cách với thứ nguy hiểm kia, các toà nhà bị cơn sóng lướt qua đều không còn nguyên vẹn, nó nhún chân lao tới chỗ sóng thần đó, cơn sóng càng hào hứng lao tới, khi tay nó vừa chạm tới thì toàn bộ cơn sóng bị đóng thành băng, những con vật trong đó cũng không thể thoát nổi số phận. Đột ngột, những xiềng xích màu đen bao trùm cơn sóng lại và từ từ ăn mòn cơn sóng và các con vật chứa bên trong. Nó nắm dây xích rồi tìm con bạch tuộc bị đóng băng trong đó. Con bạch tuộc to lớn này mới là kẻ điều khiển, mới là kẻ mà nó cần tìm, nó giờ nhìn con vật to lớn không biết cắm con chip ở đâu liền đem nguyên con bạch tuộc bị đóng băng tới chỗ Vân sử lý.

t/g: Mình đăng trước 2 chương nha, còn những chương sau mình sẽ cố gắng hoàn thành ^^
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Ma thuật (16)


Dùng trực thăng trong không gian, bọn nó nhanh chóng thu phục toàn bộ những zombie cấp cao trên toàn Châu Á trong 2 tháng 2 tuần. Thời gian hoàn thành có chút không như dự kiến vì các động vật và thực vật cũng nhiễm virut zombie nên cản đường khá nhiều, chung quy thì vẫn thuận lợi hoàn thành. Vì cả đội bọn nó là người nên bắt buộc phải có thức ăn để duy trì sự sống, phải nghỉ ngơi để hồi sức nên đội bọn nó thường phải nghỉ ngơi tạm ở 1 căn nhà nào đó bất kì.

Hiện giờ thế giới chia làm những mảng khu vực, tóm gọn lại thảng 2 mảng chính: khu vực ngoài rìa và bên trong vùng nguy hiểm. Vùng nguy hiểm là khu vực có zombie cấp cao thống lĩnh không ai có thể vào mà sống sót trở ra, khu vực này còn được gọi là: Khu vực chết; bầu trời ở đó là 1 màu xám xịt, u ám. Vùng thứ 2 là khu vực bên ngoài vùng nguy hiểm, vùng này do có cả con người và zombie cùng tồn tại; bầu trời ở đó có màu vàng nhạt, cam hoặc trắng xám. Đáng tiếc số lượng con người vẫn ít hơn zombie nên đại lịch này chưa biết kết thúc là khi nào, con người vẫn đang cố gắng tìm ra vắc-xin để cố gắng duy trì sự tồn tại. Mỗi lần mưa là 1 lần zombie nâng cấp thêm cho bản thân và dĩ nhiên mưa nâng cấp cho zombie thì không hề tốt lành gì với con người, những ai kháng thể yếu hoặc có vết thương mà bị dính mưa sẽ dần biến thành zombie thực vật cũng vì virut từ mưa mà cũng biến dị theo và rất nguy hiểm. Nhưng không rõ nguyên nhân vì sao những zombie bắt đầu trạng thái suy yếu. Tất cả con người đều mang hy vọng lớn của riêng mình, họ dễ dàng lấy mẫu vật thí nghiệm, chế tạo vắc-xin, chất kháng thể thậm chí còn chuẩn bị tiến hành chế tạo thuốc biến zombie trở lại thành người. Nhưng không hề dễ dàng như vậy, những con zombie đột nhiên thức tỉnh và bùng phát mạnh mẽ hơn như tất cả quảng thời gian suy yếu chỉ là để nâng cấp và tiến hoá nhanh hơn thôi.

Tất cả con người không kịp phòng tránh liền chết rất nhanh, các căn cứ bắt đầu bị phá huỷ, những người bị zombie lấp đi đều không chết mà lâm vào 1 ảo ảnh hàng loạt là bản thân họ vốn là zombie mà lại là loài zombie tiên tiến. Tất cả những người bị lâm vào ảo ảnh này đều hợp tác với zombie chống đối con người, đặc biệt là các khu nghiên cứu và chính phủ. Dường như họ có mối thù nào đó với những nơi và người như vậy hoặc là do họ nghĩ rằng nếu họ là zombie rồi thì tất cả phải giống như họ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
597,671
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Ma thuật (17)


Theo lệnh của nó, tất cả những căn cứ từ trung bình, cỡ vừa trở xuống đền tan rã, chỉ còn lại các căn cứ lớn và đặc biệt là căn cứ do Lạc Ân Minh lập ra. Lạc Ân Minh được cho là 1 trong những vị cứu thế, hắn được các thủ lĩnh căn cứ lớn trên khắp thế giới mời gọi để kết liên minh, giờ hắn rất tự hào về bản thân mình, tham lam và dục vọng bắt đầu nhấn chìm hắn ta mà không hề hay biết, cho dù có đúng lúc tỉnh táo lại đi chăng nữa hắn cũng sẽ bị những xiềng xích kéo sâu thêm.

Ngồi trong căn phòng tạm bợ, nó nhìn cô gái zombie đang nằm liệt dưới đất vẫn ôm trong tay 1 đứa trẻ zombie. Cô gái này đích thực là zombie cấp cai có kí ức của con người, bọn nó gặp cô gái này là lúc đang chiến đấu ở thủ đô nước ngoài; tên cô gái là Tú Mi, cô gái này trong thời gian đầu mạt thế là người trong khu vực bị cách ly, từng hy vọng chính phủ cứu mình nhưng chính phủ không cung cấp thức ăn cho họ nữa. Một thời gian đói khát hành hạ, những người trong vùng bị cách ly giành giật đồ ăn của nhau, 1 mẩu bánh mì khô cũng là món ngon. Họ bắt đầu nổi loạn vì đói và sợ, họ bắt đầu thoát ra ngoài vùng cách ly. Tú Mi này vốn là 1 người mẹ bình thường có gia đình hạnh phúc ấm êm nhưng khi dịch bệnh bùng phát con của cô gái đã bị nhiễm và lây lan cho tất cả người khác bao gồm cả cô gái. Lúc bọn nó gặp, cô gái này vẫn ôm trên tay đứa con vài tuổi của mình, lao tới chỗ bọn nó, dường như là để kiếm thức ăn cho đứa con của mình. Cô gái đang điên cuồng chiếc đấu thì chợt dừng lại trước 1 thành viên nam trong đội nó- Minh Tư. Tú Mi ôm con bằng 1 tay, tay còn lại chạm vào mặt của năm thành viên, đôi mắt cô gái rỉ máu đen, cô gái gào lên những tiếng riêng biệt của zombie nhưng ai cũng có thể cảm nhận lời nói của cô gái rất thê lương. Minh Tư là chồng của cô gái, là cha của đứa trẻ nhưng đau lòng là Minh Tư lại là người của chính phủ, yêu cô gái, yêu con nhưng không thể cứu họ kịp thời. Sau khi chính phủ sụp đổ, Minh Tư lao đầu tìm vợ con của mình ở khắp nơi mặc dù anh biết việc tìm lại được là khó khăn mà có khi tìm lại được họ lại là zombie hoặc 1 bộ xương.

Nó im lặng nhìn mẹ con Tú Mi rồi cúi mặt xuống sàn mà tĩnh lặng, lát sau nó nhắm mắt dường như là ngủ. 2 tiếng sau nó mở mắt, đôi mắt lay động, tội lỗi nhìn Tú Mi.

- Mình phải nhanh chóng kết thúc việc này... nhanh chóng kết thúc dịch bệnh kinh khủng này- nó mạnh mẽ nói

Tất cả những người trong phòng đều nhìn nó, 1 số là kì lạ, 1 số là hào hứng và có 1 chút sự buông xuôi. Nó tiến thẳng tới căn cứ của Lạc Ân Minh, thời điểm này là lúc kết liên minh với các căn cứ trong và ngoài nước, trước tất cả quần thể con người chứng kiến. Chưa kịp kí kết đã nghe thông báo khẩn cấp, tang thi triều đang đứng vây quanh tường thành kín mít, trộn trong đó là rất nhiều những tang thi cấp cao khác nhau, tất cả lũ zombie đều nhìn chằm chằm vào tường thành, người canh cổng 1 cách đáng sợ. Khi hắn tới xem thì toàn bộ lũ zombie đều quỳ xuống, cung kính như 1 kẻ hầu với vị vua của mình.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom