Cập nhật mới

Dịch Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Vững tin vào chính mình


“Dạ...” – Yue ấp úng. Cô cũng không biết phải giải thích suy nghĩ của mình như thế nào...

Bella không nói gì. Bà chỉ nở nụ cười, rồi điềm đạm đáp: “Cháu kiệm lời hơn ta tưởng nhỉ. Đừng vì chuyện quá khứ của thế hệ trước mà rụt rè như vậy. Ta không ăn thịt cháu đâu”.

Yue bối rối: “A...không...cháu không có...Nhưng có điều...cháu có chuyện muốn hỏi”.

“...” – Bella ngồi ngay ngắn, rồi từ từ nghe cô.

Yue nhẹ nhàng hỏi: “Phu nhân Bella, cháu nghe bảo, pháp sư y thuật có khả năng cấy ghép mắt để khôi phục nhãn lực, nhưng tại sao cô lại không...”

“À...là chuyện đó sao? Ta cũng muốn lắm chứ, có điều, ma pháp phong ấn trên thanh kiếm của pháp sư đã tấn công ta quá mạnh, căn bản không thể cứu chữa được”.

“Thì ra là vậy...” – Chuyện nghiêm trọng hơn cô nghĩ. Cũng vì thế mà mâu thuẫn giữa hai gia tộc vẫn chưa thể giải quyết...

“Cháu đừng câu nệ chuyện đó, Yue. Ta biết cháu có tình cảm với Roy nhà chúng ta”.


Yue nghe vậy thì giật mình, lập tức chối bay chối biến: “Không...cháu không có..”

“Rồi, rồi, ta hiểu...Nhưng có điều, ta có chuyện muốn căn dặn với cháu”.

Yue gật đầu: “Vâng, cháu sẽ lắng nghe”.

Bella liền nói, bà hướng khuôn mặt về phía cửa sổ, nơi mà bà có thể cảm nhận được một chút gió thu...

“Sắp mùa đông rồi nhỉ. Dạo này trong nước xảy ra khá nhiều chuyện...Sắp tới thậm chí có thể còn nhiều thứ xảy đến nữa...”

Yue không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe...

“Ta muốn, dù xảy ra chuyện gì, cháu vẫn phải vững tin vào chính mình, tuyệt đối không được lung lay. Cháu làm được không, Yue?”

Tuy không biết điều mà Bella muốn nói có hàm ý sâu xa gì, nhưng Yue vẫn thuận theo lời dặn: “Vâng, cháu biết rồi ạ”.

Trở về nhà, Yue mang theo rất nhiều sách về thảo dược, còn có nhiều tài liệu ghi chép về ma pháp chiến đấu và chữa thương nữa. Chúng đều là những tài liệu được lưu truyền từ đời của hoàng đế đệ nhị, nên chúng có ý nghĩa rất lớn với Yue.

Đến cổng chính của phủ tộc Presilia, Roy liền nói: “Tới đây được rồi nhỉ. Cậu vào trong đi”.

“Ừ, phiền cậu đã đưa tớ về như thế này”- Yue đỏ mặt, rồi lơ đi chỗ khác.

Roy cũng chẳng nói gì thêm, lập tức quay lưng để trở về. Yue lập tức chạy ù vào nhà. Nhớ về những lời mà Bella nói lúc nãy, làm cho cô không khỏi bất an.

Những ngày sau đó....

Alice và Rina đang trên đường đến thư viện hội đồng để tìm một ít sách. Mấy ngày qua, Rina đã luyện tập rất chăm chỉ, nhưng cô vẫn không biết thái cực mình sở hữu rốt cuộc là gì.

Về phần Alice, cô tham gia vào đội pháp sư ám vệ, sẵn sàng điều tra về tộc Riller bất cứ lúc nào. Khoảng thời gian này, cô vẫn như mọi khi, vẫn là một pháp sư rất chuyên nghiệp, lúc nào cũng nguyên tắc và bài bản...


Alice ngồi bên cạnh Rina trong phòng sách, hai chị em không ai mở lời trước. Alice liếc nhìn em gái, trên tay của cô chằng chịt vết băng bó, hẳn là đã luyện tập rất nhiều...

“Rina...”

Rina quay sang chị gái: “Chị?”

“À không...Nghe nói em đã cùng Anders luyện tập mấy ngày qua đúng không? Tiến triển tốt chứ?”

“Em ổn. Còn chị, dạo này chị như thế nào?”

Đối diện với câu hỏi của em gái, Alice không biết phải nói gì. Dạo gần đây, cô hoạt động như một pháp sư mật, không ai biết cô làm nhiệm vụ gì.

“Chị định vì một người, mà đày đọa chính mình như vậy sao? Chị có biết, nhiệm vụ mà đội ám vệ nhận được, đều là những nhiệm vụ nguy hiểm chứ? Chị là người thừa kế của tộc”.

“Tới đây thôi, Rina. Chị hiểu ý em. Nhưng chị không phải là đang đày đọa bản thân. Với tư cách là người thừa kế tộc Lowry, cận vệ thân tín của hoàng đế, chị sẽ không bao giờ dung túng cho bất kì hành động phản quốc nào. Việc tham gia vào ám vệ, là do chị có ý đồ của riêng mình”.

“Ý đồ sao? Chị lại định tự mình đi tìm anh ấy sao?” – Rina đóng cuốn sách lại. Kể từ sau chuyện của Ethan, chị em cô đều ý thức được năng lực của bản thân...

Nếu muốn bảo vệ những người mà họ yêu quí, họ nhất định phải thay đổi...

Nhưng thay đổi như thế nào chứ?

“Cô Alice, hoàng đế muốn gặp người. Tại phòng họp của hội đồng. Đây là lệnh” – Một pháp sư chạy tới đưa tin cho Alice. Alice thở dài, rồi vỗ vai Rina:

“Rina, hãy cố lên. Chị biết thời gian này, em gặp khó khăn rất nhiều. Nhưng dù có chuyện gì xảy ra, chị vẫn là chị của em, hãy nhớ điều này”- Nói rồi cô rời đi.

Rina mỉm cười nhẹ nhõm, rồi ngồi xuống tiếp tục việc tìm tòi. Đang ngồi ngáp dài ngáp ngắn, thì có người gõ nhẹ cuốn sách lên đầu cô.

Cô giật mình: “Ai...Anders?”


Anders đứng trước mặt cô. Anh cầm cuốn sách trên tay, rồi nở nụ cười: “Làm gì mà thần người ra thế? Không giống cậu chút nào”.

Đối diện với Anders ở khoảng cách gần thế này, Rina không khỏi bối rối: “Cậu gần quá rồi đó”.

Anders cười lém lỉnh, rồi nói: “Vậy sao? Bỏ đi, chẳng phải hôm nay cậu nói là muốn luyện ma pháp sao? Lố 30 phút rồi kia kìa"..

“Chết dở, sao mình lại có thể quên được chứ?”- Rina hốt hoảng, rồi đứng phắt dậy. Anders không khỏi giấu đi nụ cười trước sự lúng túng của cô.

Hội đồng....

“Được rồi, hôm nay ta triệu tập mọi người tới đây, là để bàn về chuyện chia lại phần đất chiến lược mà gia tộc Riller đã bỏ đi, có ai có ý kiến gì không?”

Ondo và Lucas chỉ ngồi im, họ không có ý định lên tiếng về vấn đề này, vì căn bản gia tộc Prym không có khó khăn gì về mặt thổ nhưỡng. Nhưng Ondo cảm thấy, phía gia tộc Marsilio dường như đang có chút bất đồng.

Trên ghế hội đồng phía gia tộc Marsilio, đó là Ferenc, và còn gã đàn ông tên Chris, hắn là người đã đôi co với Bella mấy ngày trước. Hắn là em họ của Ferenc, đóng vai trò rất quan trọng trong về mặt xây dựng chiến lược chiến đấu của đế quốc. Có điều, tư tưởng của hắn có phần hơi cực đoan, nên vẫn chưa được lòng hoàng đế, dù cho hắn là người rất nhạy bén về nhiều mặt.

“Cha, người đàn ông kế bên chú Ferenc là...”

“Phải, là Chris” – Lucas hướng mắt về phía họ. Ông không cho rằng, gia tộc Ferenc sẽ có thể kiểm soát được một kẻ nguy hiểm như vậy...

“Ondo, con nhất định phải để mắt tới Roy, ít nhất là trong khoảng thời gian này”.

“Có chuyện gì sao cha? Ông ta có vấn đề gì sao?”

“Không, có khi là ta nhìn lầm thôi”...

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Nội bộ tộc marsilio


Chris lập tức mở lời, nhìn về phía hoàng đế: “Thưa hoàng đế, về vấn đề đất đai của tộc Riller, hãy để mảnh đất đó lại để gia tộc Marsilio có thể dùng để luyện tập ma pháp. Dù gì gia tộc chúng tôi cũng làm quân sư cho ngài rất nhiều đời, nên dĩ nhiên phải coi đây là ân huệ chứ nhỉ?”

Mọi người trong hội đồng ai nấy đều ngạc nhiên trước lời đề nghị quá đáng này của hắn. Lucas tặc lưỡi, hắn đang có âm mưu gì đây?

Nhìn sang Ferenc, ông không có phản ứng gì. Chuyện này đúng là kì lạ. Theo lẽ bình thường, ông ấy phải phản đối Chris chứ nhỉ?

Sylvanus nhìn sang Chris và Ferenc.

“Không có vấn đề gì. Nhưng mong ngài hãy xem lại cách nói của mình, Chris Marsilio. Dù ngài và gia tộc Marsilio có lớn mạnh đến đâu, thì cũng nên biết vị trí của bản thân mình ở đâu.

Chris hờ hững, tựa người ra sau ghế: “Tôi đã hiểu rồi, hoàng đế bệ hạ đáng kính. Nhưng có vẻ, mấy gã còn lại trong hội đồng không đồng tình cho lắm nhỉ?”


Một người trong số họ phản đối: “Dĩ nhiên rồi, cái cách nói chuyện đó của anh, làm sao chúng tôi có thiện cảm được chứ? Vả lại, nếu nói về mặt chiến đấu, lẽ ra phải giao mảnh đất chiến lược đó lại cho gia tộc Prym mới phải”.

Ferenc vẫn im lặng không nói gì. Chris thì điềm nhiên đáp:

“Rồi rồi, nhưng các ngài không biết là gia tộc Prym trước giờ không màng đến mấy chuyện như này sao...”

Lucas chợt ngắt lời hắn: “Tôi có đề nghị”.

Mọi người lập tức quay sang. Ondo nhìn cha, rồi nói: “Cha, không lẽ...”

“Mảnh đất đó, gia tộc Prym xin phép được sở hữu, để phục vụ cho quân đội đế quốc”.

“Cái gì!?” – Chris ngạc nhiên, hắn đứng bật dậy.

Sylvanus như đã lường trước được chuyện này, ông chỉ nở nụ cười hài lòng. Mọi người trong hội đồng đều thở phào.

“Tướng quân Lucas, anh nói vậy là có ý gì?”

Lucas nghiêm nghị nói: “Về mặt quân sự, thân là một người am hiểu chiến lược chiến đấu như tôi, không tận dụng mảnh đất này, thì còn gì là khôn ngoan chứ”.


Chris lập tức nói: “Vớ vẩn. Chẳng phải không cần mảnh đất đó, thì anh vẫn có thể cùng gia tộc Prym gia cố phòng thủ cho thủ đô sao? Giờ lại trở mặt đòi mảnh đất đó, anh muốn gì đây?”

Ondo tặc lưỡi, lập tức gằn giọng: “Ngài Chris, mong ngài cẩn thận lời ăn tiếng nói của mình. Ngài là công tước, chức phận cũng cao, vậy mà cứ nhảy cẫng lên như một con hổ bị mất miếng mồi ngon, thế cũng được sao?”

Lucas cười nhếch mép, thầm trong bụng: “Xem ra thằng bé ngày càng giống mình ở mảng này”.

Alice và Gadfield có chút bất ngờ với lời mà Ondo nói ra. Một cậu nhóc lúc nào cũng nghịch ngợm, tính cách thì vui vẻ, đôi khi cũng ăn to nói lớn, vậy mà hôm nay lại thốt ra lời đanh thép như thế này...

Chris nghe Ondo nói như vậy, thì cắn răng im lặng. Sylvanus biết đã tới lúc, ông nói:

“Vậy, bây giờ ta sẽ đưa ra biểu quyết. Những người nào trong hội đồng đồng ý giao phó mảnh đất đó cho gia tộc Prym, thì hãy truyền ma pháp vào viên ngọc trước mặt để báo hiệu.

Quả không sai, tất cả mọi người đều hoàn toàn ủng hộ cho tộc Prym. Điều này làm Chris tức điên lên.

Ferenc dựa ghế ra sau, rồi nói: “Thỏa thuận giữa chúng ta coi như xong nhỉ, Chris? Ngươi tự tin rằng nếu ta không can thiệp, thì ngươi có thể lấy mảnh đất đó. Giờ thì nhìn đi, hội đồng chỉ xem ta là gia chủ duy nhất của tộc Marsilio.

Lucas mỉm cười, nhìn thái độ của Ferenc, ông liền hiểu ra: “Ra là vậy, tôi còn nghĩ anh bị hắn bỏ bùa mê thuốc lú gì chứ”.

Cuộc họp kết thúc, Gadfield và Lucas ngồi lại với nhau. Họ bắt đầu bàn về chuyện khi nãy.

“Có vẻ như gia tộc Marsilio đang xảy ra chuyện”.


“Anh cũng nhận ra à, Gadfield?” – Lucas thở dài, nhìn về phía mặt trời....

Gadfield nhìn về phía học viện, khoanh tay: “Ờ, nhưng trông cái cách hành xử của Ferenc hôm nay, có vẻ anh ta vẫn đang nhân nhượng cho Chris”.

“Anh ta vẫn luôn là như vậy, luôn cho người khác có cơ hội thứ hai” – Lucas mỉm cười, gác tay lên trán.

Trở về thư phòng của mình, Chris tức điên người. Hắn ném tất cả giấy tờ trong phòng, rồi gào lên phẫn nộ. Hắn không nghĩ, mình đã góp công cho hoàng gia nhiều đến vậy, mà vẫn không được những người trong đó công nhận.

Giao kèo hôm nay của hắn và Ferenc đã chấm dứt. Hắn tự tin rằng, nếu Ferenc không lên tiếng, thì hắn sẽ có thể một tay điều khiển gia tộc Marsilio theo ý mình. Nhưng không ngờ, Ferenc lại có uy nghiêm lớn hơn hắn nghĩ.

“Một lũ đáng chết!!”

Một con đại bàng từ bên ngoài cửa sổ bay vào, rồi đậu lên bàn làm việc của hắn. Trên chân của nó mang theo một mảnh giấy:

“Nếu muốn giết chúng, thì hãy tới khu rừng phía nam”.

Chris ngạc nhiên, hắn nở nụ cười ranh ma, rồi tạo ra ngọn lửa nhỏ, hủy đi tờ giấy trên tay. Mảnh giấy lập tức tan thành tro....

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Thống trị bờ bắc


Khu rừng phía nam...

Anders cùng Rina đi vào sâu bên trong một khu đất trống.

Rina ngồi xuống, rồi hít một hơi thật sâu.

“Liệu tớ có làm được không?” – Cô lo lắng nhìn vào tay mình. Anders ngồi xuống trước mặt cô, rồi động viên:

“Cậu đừng lo. Thua keo này bày keo khác, được chứ? Hoàng đế đã cho phép chúng ta miễn nhiệm vụ, để cho cậu có thời gian thử nghiệm phượng hoàng kiếm mà”.

“Biết là vậy, nhưng cậu có nghĩ, một khi phượng hoàng kiếm có thể đánh vỡ thủy kiếm vương, thì lão James đó có thể sẽ nâng cấp ma lực của hắn lên”- Rina vẫn không khỏi phiền muộn. Anders mỉm cười, rồi gõ đầu cô:

“Cậu nghĩ thời gian qua, chỉ có mỗi cậu tập luyện thôi à? Tớ cũng thế đấy. Nếu có chuyện gì xảy ra, tớ cũng sẽ bảo vệ cậu. Coi như bảo vệ cho nữ hoàng tương lai, nhỉ?”


Rina ngẩn người. Anh thật là, người cần được an ủi rốt cuộc là ai đây chứ?

“Cậu không buồn nữa sao?” – Cô liền hỏi. Anders chỉ khẽ lắc đầu:

“Cho dù anh ấy có trở thành tội phạm bị truy nã, tớ nhất định sẽ đưa anh ấy về mà không để cho ai phải chết”.

“Ừm” – Rina gật đầu. Anders ngồi phịch xuống.

“Cậu có muốn đi tới chỗ này không? Gần đây có một nơi mà tớ dùng để tưởng niệm những người trong làng cũ mà tớ sống hồi nhỏ”.

Cô nhìn anh, rồi ngạc nhiên: “Hả, có nơi đó nữa sao? Cũng phải, nơi này cách làng cũ của cậu cũng không xa”.

...

Ở một nhánh khác của khu rừng...

Chris mặc một áo choàng màu đen, lớp mặt nạ phòng thủ che đi gương mặt của hắn. Hắn nhìn láo liên, rồi đứng ở điểm hẹn trên tờ giấy trước đó..

Một mũi tên bằng băng được phóng ra. Chris nhanh chóng né được. Hắn rút kiếm ra:

“Là kẻ nào!?”

Một người mặc áo choàng giống hệt gã, nhảy từ trên cây xuống, rồi vỗ tay: “Thân thủ cũng đáng gờm đấy, công tước”.

“Ngươi là ai? Còn nữa, nếu ta đoán không lầm, thì cái hoa văn trên cổ ngươi, là của tổ chức đó sao?”


....

Anders đặt một bông hoa hồng xanh xuống. Trước mặt hai người, là bia mộ mà Anders đã tự xây, để tưởng nhớ những người đã thiệt mạng trong vụ án đẫm máu đó...

“Chú Tom...Cháu đến thăm chú đây. Đây là Rina, bạn cháu, cháu đã ở thủ đô được mấy tháng nay rồi....Cháu cũng có bạn bè nữa, họ thật sự rất tốt với cháu”.

Rina mỉm cười, cúi đầu: “Cháu là Rina, bạn của cậu ấy...”

....

“Nói đi, rốt cuộc ngươi gọi ta ra đây, là để làm gì?” – Chris điềm nhiên nói. Trông cái tên trước mặt hắn, có vẻ khá bí ẩn. Nhưng chỉ cần quan sát hoa văn chữ thập màu đen trên cổ hắn, cũng đủ biết tên này nguy hiểm cỡ nào.

“Không có gì, chỉ là muốn giúp ông trả thù tộc Marsilio”.

“Xì, hoang đường. Ngươi đừng bảo là ngươi sẽ gọi cả tổ chức đó ra giúp ta đấy nhé” – Chris nhếch môi, khoanh tay nhìn hắn. Dưới lớp mặt nạ kia, không thể biết hắn là ai, nhưng từng câu từng chữ hắn nói, đều mang một luồng sát khí nhất định.

“Không, chỉ cần ta và ngài, là đủ, ngài Chris”.

“Thứ ta muốn, là chiếc ghế gia chủ của gia tộc đó. Chỉ cần giết được Ferenc, là ta mãn nguyện”.

“Thật sự mãn nguyện sao? Ông nghĩ sau khi ông lên làm gia chủ của tộc Marsilio, bọn tộc nhân kia sẽ dễ dàng khuất phục chắc? Nhất là bây giờ, khi Roy Marsilio đã trở thành một nhánh của pháp sư cảnh vệ, hắn nhất định sẽ được lòng của chúng”.

“Đáng ghét, rốt cuộc ngươi đang lải nhải gì vậy hả?”.

“Hả?”- Rina chợt giật mình. Anders liền quay sang: “Cậu sao vậy, Rina?”


Rina ôm đầu, rồi nói: “Không biết nữa, nhưng hình như, tớ cảm nhận được có luồng sát khí gần đây. Một luồng sát khí rất lớn...”

“Sao chứ?” – Anders vội đứng dậy. Rina khai triển ma pháp, đôi mắt lục bảo của cô mở ra.

“Rina, nhờ cậu dẫn đường. Tớ sẽ đưa tin cho đội ám vệ của chị Alice” – Anders gọi chim ưng tới, rồi cột mảnh giấy vào chân nó. Rina hiểu ý anh, lập tức tiên phong dẫn đường.

...

“Bọn ta đang có kế hoạch. Nếu muốn, ngươi có thể tham gia cùng” – Tên đeo mặt nạ kín mít kia vẫn đang thuyết giáo.

“Thống trị toàn bộ Bờ Bắc? Nghe cũng thú vị nhỉ, nhưng ta lấy gì để tin ngươi?”

“Tùy ông, công tước, hoặc ông có thể lựa chọn trở thành một cái bóng của Ferenc mãi mãi”.

Chris cười khẩy, hắn đời nào chấp nhận chuyện đó chứ. “Được, ta đồng ý, hẹn gặp vào đêm trăng rằm”. Nói xong, cả hai liền tản đi.

Rina cùng Anders chạy ngay tới chỗ đó. Cô khựng lại: “Biến mất rồi”.

Anders nhìn quanh: “Không thấy ai”.

“Ừ, tớ mất dấu rồi. Phải quay về báo cáo thôi”- Cô nhìn xung quanh. Cái cảm giác bất an của hai người vẫn còn đó..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43


Thư phòng của hoàng đế...

Yue và Roy đã được Sylvanus triệu tập tới, xem ra là có nhiệm vụ cho họ. Sylvanus vốn là người không mảy may quan tâm đến chuyện hai gia tộc, vì ông cho rằng ân oán của thế hệ trước, Roy và Yue không việc gì phải bị cuốn vào.

“Yue, Roy, hai ngươi biết sự tồn tại của tổ chức Nora chứ?”

“Vâng, đó là một tổ chức được lập bởi những kẻ phản động từ các đế quốc khác. Có vẻ gần đây chúng đang dần lớn mạnh”.

“Phải, rất nhạy bén đấy, Roy. Nhiệm vụ lần này, hãy đi điều tra manh mối ở khu biệt lập phía bắc đi. Có tin của Kai, nói rằng nơi đó đã từng là hang ổ tra tấn người dân ở đó của chúng”- Sylvanus đan hai tay vào, rồi điềm đạm nói.

“Vậy nhiệm vụ của tôi, hẳn là bảo vệ và chữa thương cho cậu ấy đúng không ạ?”

“Phải, nghe nói Audrey đã dạy bảo cho ngươi rất nhiều. Đây cũng là cơ hội để ngươi áp dụng vào thực chiến. Nhưng suy cho cùng, đây là một nhiệm vụ nguy hiểm, vậy nên phải cẩn thận, nhớ chưa?”


Sau khi họ đi, Audrey mới bước ra: “Cha, để hai đứa đi chung với nhau, có ổn không ạ?”

“Không sao, khu biệt lập đó chỉ đang xảy ra vụ cướp bình thường thôi. Ta cần câu giờ một chút”- Sylvanus đáp.

“Câu giờ, ý cha là sao?” – Audrey cảm thấy có gì không đúng. Sylvanus thở dài:

“Con đúng là nhanh nhạy, Audrey. Còn nhớ bản báo cáo mà Anders và Rina đã đưa tới không?”

“Dĩ nhiên là con nhớ”.

“Chuẩn bị đi Audrey, bây giờ chúng ta sẽ tới nhà Marsilio để nói thêm”- Sylvanus khoác áo choàng vào.

....

Phủ tộc Marsilio...

“Ngạc nhiên thật đó, gia tộc Presilia không phản đối việc con gái họ làm nhiệm vụ với con sao?” – Bella ngồi nhâm nhi trà, rồi nói với Roy. Ferenc đặt sách xuống, rồi nói:

“Biết làm sao được, vì con bé đó vừa có khả năng dùng ma pháp tấn công, vừa có thể ẩn mình chữa thương. Tuy chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng áp dụng cho tình hình hiện tại, rất phù hợp cho nhiệm vụ này”.

“Con vẫn không hiểu. Tại sao bình thường không thể vừa chiến đấu vừa chữa thương được ạ?”

“Vì như thế sẽ làm con tiêu hao khá nhiều ma lực. Yue có vẻ đã được kế thừa năng lực chuyển hóa sức mạnh từ Dano, nên con bé mới có thể điều hòa được nguồn ma lực đó. Thêm thay được Audrey rèn giũa, nên con bé cũng đã tiến bộ khá nhiều”.

“Ừ, tuy nhiệm vụ lần này khá nguy hiểm, nhưng có vẻ hoàng đế đã đặt niềm tin vào hai đứa” – Bella vui vẻ nói.

“Con trai đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, mà mẹ cũng không lo lắng gì nhỉ?” – Roy bĩu môi nói. Bella nhéo tai con:


“Thằng nhóc này, mẹ mà không lo chắc? Nhưng con trai của ta giỏi như thế, ai dám đụng chứ. Nhớ về nhanh nhanh để còn dẫn Yue sang nhà chơi đấy!!”

Roy đỏ mặt, rồi chạy ù ra khỏi nhà: “Con đi đây”.

Ferecn thở dài: “Em thật là...”

“Biết làm sao được, vì thằng bé giống em mà, ở cái tính ngại ngùng đó” – Bella cười lém lỉnh. Ferenc nhìn vợ mình, đôi mắt tuy đã mất đi ánh sáng, nhưng Bella vẫn học cách chấp nhận, không than vãn nửa lời, vì có lẽ bà đã hài lòng với những gì mình làm được trong quá khứ. Nhưng riêng Ferenc, ông vẫn tự trách bản thân vì đã không bảo vệ được vợ trong cuộc chiến lần đó.

“Nghe nói Anders và Rina đã báo cáo về việc phát hiện luồng sát khí ở rừng phía nam, anh nhỉ?” – Bella đặt tách trà xuống. Ferenc giật mình, rồi đáp: “Ừ, nghe Rina mô tả lại, luồng sát khí đó có vẻ không bình thường”.

“Liệu có phải là bọn người của tổ chức Nora đó không?”

Ferenc chỉ im lặng.

Thực ra, việc để Roy đi làm nhiệm vụ xa thủ đô, đều nằm trong tính toán của ông cả. Sau khi nghe bản báo cáo của Anders và Rina, ông đang dấy lên nghi vấn về Chris. Những chuyện xảy ra gần đây, có thể chứng minh được Chris đã mang mối hận sâu sắc với ông – gia chủ cốt cán của gia tộc. Muốn không để sự việc xảy ra như tộc Riller, thì Ferenc cần phải tính toán kĩ lưỡng để có thể tóm gọn được những tộc nhân có tư tưởng nguy hiểm ngay từ khi cuộc nội chiến chưa nổ ra. Với khả năng hiện tại của Roy, ông không thể lôi con trai vào cuộc được, vì đó sẽ là một ván cược hết sức nguy hiểm. Ông phải đề phòng bất trắc xảy ra, để Roy có thể phải thừa kế huyết tâm của gia tộc này...

Ông nhìn lên tấm ảnh chụp ngày trước của mình và hoàng đế đệ lục Vincentio. Ông thở dài: “Vincentio, xem ra cậu đi làm nhà tiên tri được đấy”. Một người chạy vào trong thông báo:

“Ngài Ferenc, hoàng đế đệ tứ và công chúa đang chờ ngài ở thư phòng”.

....

Yue và Roy đã di chuyển được nửa ngày. Họ dừng xe ngựa lại, rồi nghỉ một chút.

“Aizz, xem ra đường dài hơn tớ nghĩ đó” – Yue cột tóc lên, rồi uống một ngụm nước. Roy vẫn đang dò tìm bản đồ: “Ừ, nhưng cũng gần tới rồi, có lẽ là ngày rằm sẽ đến”.

“Rằm sao? Tớ nghe nói trăng lúc đó sẽ sáng lắm. Đi ngắm trăng thời điểm đó là số một đấy” – Yue vui vẻ nói. Roy ngồi xuống bên cạnh cô, rồi rơi vào im lặng. Yue nhận ra có gì bất thường: “Cậu sao vậy?”


Roy ấp úng: “À...chỉ là...” – Anh lấy ra một đôi khuyên tai bằng bạc, hình ngôi sao...

“Khuyên tai? Cậu lấy ra làm gì chứ?”

“À thì....mấy ngày trước, sinh nhật của cậu. Vì cậu phải cùng cô Audrey luyện tập, nên không thể đưa nó được...Giờ mới có cơ hội” – Roy chẳng biết nên bắt đầu nói từ đâu, nên đành xổ ra một tràng. Yue đỏ mặt, rồi bĩu môi: “À, thì ra là quà sinh nhật. Tớ còn tưởng ai đó quên nữa cơ”.

Roy toát mồ hôi hột, thầm trong bụng: “Nếu không phải Rina nói với mình, thì mình cũng quên béng mất. Đúng là đãng trí thật”.

Yue ngồi im nhìn anh. Roy vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Cô liền nói:

“Nếu đã có lòng...thì sao không giúp tớ đeo lên đi”

Roy đỏ mặt, anh cũng chẳng nói gì thêm. Anh đặt kiếm xuống, rồi lấy chiếc khuyên tai nhỏ đeo lên cho cô. Yue cười thầm, cũng chẳng dám thốt nên lời.

“Tớ nói này”.

“Sao?”

“Nếu chúng ta hoàn thành nhiệm vụ trước ngày rằm, thì đến khi trở về nhà, có thể đi ngắm trăng cùng nhau không?”

Trước lời đề nghị này của cô, Roy không khỏi bàng hoàng. Anh quay mặt sang chỗ khác: “Nếu cậu muốn”.

Yue mỉm cười, tay mân mê chiếc khuyên tai nhỏ kia...

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Nỗi bất an


Thư phòng của Ferenc.

“Ngài định làm gì với tình hình hiện tại đây, công tước Ferenc?” – Sylvanus và Audrey ngồi đối diện ông. Với tình hình hiện tại, cần phải thận trọng với những quyết định được đưa ra.

“Khả năng nhận cảm ma lực của Rina vẫn chưa đủ mạnh, tuy nhiên nếu ám khí đó lớn đến mức con bé có thể cảm nhận được, thì khả năng người của tổ chức Nora xuất hiện ở thủ đô là rất cao”.

Audrey nghiêm nghị: “Công tước Ferenc, vậy việc đưa Roy ra khỏi thủ đô làm nhiệm vụ, cũng nằm trong tính toán của ngài, đúng chứ? Ngài định tập kích tên Chris đó sao? Cô Bella có biết chuyện đó không?”

Ferenc chỉ im lặng. Audrey không kìm được mà nói: “Tại sao chứ? Ngài định để cho cô rơi vào nguy hiểm sao?”

“Audrey, ngồi xuống” – Sylvanus lớn giọng. Audrey liền bình tâm lại: “Con xin lỗi, cha”.


“Nhưng quả thật, việc kéo Roy đi làm nhiệm vụ xa thủ đô sẽ không kéo dài được lâu đâu, vì thằng bé là một người rất nhanh nhạy, sẽ hoàn thành sớm mọi chuyện rồi trở về. Từ giờ đến lúc đó, nhất định ta sẽ diệt được gốc rễ phản động của tộc Marsilio”.

“Chờ đã, ta biết là ngài nóng lòng muốn vạch trần chúng, nhưng ngài cũng nên biết, tổ chức Nora có nhiều kẻ mang trong mình một nguồn ma lực rất khủng khiếp, thậm chí còn không biết số lượng kẻ chống lại ngài trong nội bộ gia tộc này là bao nhiêu” – Sylvanus có ý định xử lí chuyện này trong hòa bình, nhưng có vẻ thực tế không cho phép ông quyết định như thế.

“Các nước khác vẫn đang truy tìm tung tích của những kẻ trong tổ chức Nora. Vậy nên, ngài đừng khinh suất, thưa công tước".

“Công chúa, ta biết cô là học trò của vợ ta, nên việc cô lo lắng, ta có thể hiểu rõ. Nhưng đây là chuyện nội bộ gia tộc chúng ta, không thể để danh tiếng của chúng ta gây dựng bao đời bị sụp đổ được”.

Sylvanus đứng dậy: “Tộc Ascra và tộc Riller đã sụp đổ cả rồi, ta sẽ không để cho cả gia tộc của ngài đi vào vết xe đổ đó”.

Ferenc cúi người hành lễ: “Bệ hạ, ngài không nên can dự vào, vì hội đồng sẽ lấy cớ cho sự nhu nhược ấy mà lật đổ ngài. Tôi sẽ cố gắng để thu xếp ổn thỏa mọi chuyện".

Vài giờ đồng hồ sau, các pháp sư hạng A của đội cảnh vệ đã được triệu tập, bao gồm cả Ondo, Rina và Anders. Sau khi đã nghe Alice phổ biến về tình hình, 10 người bọn họ lập tức tản ra để bắt đầu nhiệm vụ.

Về phần Roy và Yue...

“Chỉ còn vài giờ đồng hồ là chúng ta tới nơi làm nhiệm vụ rồi....Roy?” – Yue nhìn qua anh, thì thấy anh đổ khá nhiều mồ hôi.

“Roy, cậu có sao không?” – Yue triệu hồi ma lực lên tay, rồi đặt lên trán anh kiểm tra. Không có biểu hiện gì bất thường.


“Yue...Tớ không sao đâu” – Roy lập tức trấn an cô. Yue thở phào: “Làm người ta hết hồn. Cậu sao vậy chứ?”

“Không, chỉ là thấy có gì đó hơi bồn chồn, chắc vậy...” – Roy cười xòa, rồi thôi không nghĩ đến nữa...

Một ngày trôi qua...

10 pháp sư cảnh vệ canh chừng gần thủ phủ của tộc Marsilio, vẫn không có gì bất thường. Kết giới không có sự lỏng lẻo, mọi tộc nhân của gia tộc Marsilio vẫn đang bị giam lỏng ở đây theo lệnh của Ferenc, mọi người ai nấy cũng đều rất đề phòng.

Anders đứng quan sát ở trên cao, chợt nghĩ: “Không ngờ chuyện lại nghiêm trọng như thế này. Ngày mai là rằm rồi, hi vọng mọi thứ đều ổn”.

Rina ở đầu bên kia cũng đang tập trung canh gác. Cô lo lắng: “Nếu như suy đoán của mình là đúng, thì thứ ám khí kia, là của bọn Nora sao?”

Ondo vẫn không khỏi bồn chồn. Cha của anh, cả cha của Rina nữa, họ không thể can thiệp quá sâu vào chuyện này, nên cũng đành phó mặc sự an nguy của gia đình Ferenc cho các pháp sư cảnh vệ.

“Roy, cậu nhất định không được trở về vào thời điểm này...”

Ferenc cũng chỉ mới nói tình hình cho Bella biết. Vì nếu chuyện này lộ ra, nhất định phía Chris sẽ đề cao cảnh giác.

Ngày trăng rằm....


“Được rồi, đã đến lúc ra tay” – Gã đeo mặt nạ cười khẩy, hắn khoác áo choàng, cùng chiếc khăn che ấn chú trên cổ, rồi bắt đầu hành động.

Vị trí cách thủ phủ tộc Marsilio 10 mét....

Rina và Alice đã cảm nhận được nguồn sức mạnh. Họ lập tức liên kết ma pháp chu tước với nhau:

“Rina, có nghe chị nói không?”

“Chị, em nghe đây” – Rina cúi người, sẵn sàng vào vị trí.

“Em cũng cảm nhận được rồi nhỉ. Có giống với thứ ám khí lần trước không?”

“Vâng, không hề khác một chút nào”- Rina cầm kiếm lên, ra hiệu cho Ondo phía bên trái.

“Nếu nguồn ám khí đó cách 5 mét đổ lại, nhất định phải tấn công ngay. Việc cầm chân tên Chris, sẽ do công tước Ferenc lo liệu, rõ chưa?”

“Rõ!”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Bắt đầu hành động


“Đội trưởng Alice, hướng 10 giờ có phục kích. Ari bị thương rồi!!!”

“Sao chứ?” – Alice quay lại, chẳng phải ám khí đó mới vài giây trước, còn cách chỗ này 100 mét sao? Nhanh như vậy mà đã tới được đây rồi?

“Rina, gần chỗ em, hắn tới rồi!!” – Alice vội truyền tin qua chu tước. Rina vừa hay tin, thì thấy có ám khí ngay sau lưng mình. Cô rút kiếm ra rồi đỡ lấy đòn đánh. Sau lưng cô không có ai, nhưng rõ ràng là có gì đó.

Tên đeo mặt nạ kia xuất hiện trước mặt cô. Rina không khỏi bàng hoàng: “Ma pháp tàng hình sao?”

“Nhận ra được ám khí của ta, đúng là ngạc nhiên thật, đúng là huyết tâm của lũ tộc nhân Lowry luôn làm cho người ta cảm thấy phiền phức” – Hắn nở nụ cười, rồi dùng tay kết tinh ma lực: “Hắc long pháp! Khai!!”

“Thiết xa trận!!” – Ondo nhảy vào đá trúng tên kia, rồi khai triển ma pháp phòng ngự bọc lót cho Rina. Anders từ cánh bên phải lao tới: “Hỏa viêm!!”. Ngọn lửa bùng nổ, lao về phía hắn. Hắn xoay người, nhanh chóng hút hết ngọn lửa vào lòng bàn tay.


Anders tặc lưỡi: “Hắn hút hết lửa của mình sao?”

Rina lao tới: “Phượng hoàng kiếm, khai trận!!” – Cô đâm thẳng vào người hắn, nhưng cũng nhanh chóng né được.

Tên đó nhảy xuống mặt đất: “Xem ra 3 người các ngươi cũng không phải dạng vừa”.

“Anders, Ondo, 2 cậu cầm chân hắn giùm tớ. Tớ sẽ cần chút thời gian để gọi chị Alice tới!” – Rina ngồi xuống, khai triển ma pháp chu tước.

“Đã hiểu rồi. Lên nào, Ondo” – Anders lao lên tiên phong trước. Ondo vận thiết xa trận vào hai tay, rồi sẵn sàng để tấn công.

“Alice, chị có nghe em nói không? Chúng em cần hỗ trợ”.

Alice nghe tín hiệu từ em gái, nhưng cô không thể cứu viện ở phía đó, vì ở đây cũng đang phải đối phó với một kẻ mặc áo choàng giống hệt gã kia.

“Rina, chị xin lỗi, nhưng tình hình hiện tại không khả quan” – Alice cùng đội của mình đang cật lực chiến đấu. Đồng đội của cô triệu hồi linh thú phong ấn, tên kia nhanh chóng nhảy lên, nhưng rồi cũng bị Alice tập kích ở phía trên:

“Mau chết đi, tên khốn! Phong lao kiếm!!”

Alice chém đứt mặt nạ của hắn, còn làm cho hắn bị thương ở vai. Hắn nhanh chóng lùi lại, rồi khuỵu người xuống.

Alice tặc lưỡi: “Ngươi là người của tổ chức Nora đúng không. Thân thủ cũng nhanh nhẹn đó, mau ngẩng mặt lên cho ta. Để ta xem kẻ nào gan tới mức dám mò tới tận đây”.


“Đúng là thiên tài của tộc Lowry. Cô cũng nhạy bén hơi tôi nghĩ” – Hắn lột mảnh mặt nạ bị vỡ còn lại, rồi nở nụ cười.

Alice không khỏi bất ngờ: “Ngươi...ngươi là Mathew của đế quốc Kerma”.

“Biết tên của ta sao?” – Hắn nở nụ cười ranh ma. Hắn từng là pháp sư cận vệ của công chúa Hailey, nhưng vì tư tưởng nguy hiểm nên đã bị trục xuất ra khỏi quân đội. Có trời mới biết, hắn đã âm thầm gia nhập tổ chức nguy hiểm này.

“Đừng phân tâm nữa, tiểu thư Alice. Liệu ngươi có thể ngăn ta tiến vào thủ phủ tộc Marsilio không?” – Hắn giơ kiếm lên, rồi ra giọng khiêu khích.

....

“Không ổn rồi, các cậu. Chị Alice và đội 2 đang gặp một tên Nora khác”.

“Gì chứ? Nếu vậy là có 2 tên sao?” – Anders quay sang. Ondo đanh mặt, rồi đứng dậy:

“Hừ, xem ra ám khí mà mấy tên này có, đều là như nhau. Vì chúng biết, chúng ta có tộc nhân tộc Lowry, có khả năng cảm nhận ma lực. Xem ra chúng cũng không phải dễ đối phó. Anders, ngay cả lửa của cậu cũng bị tên này hút vào.

“Không đâu, Ondo, đó chỉ là lửa mà cậu ấy luyện được bằng cách vận ma lực tự nhiên thôi. Còn ngọn lửa của hỏa long Bờ Bắc, cậu ấy vẫn không sử dụng” – Rina nhanh chóng phân tích tình hình. Ondo hiểu ra, rồi nói:

“Ra vậy, xem ra chuyện này có vẻ hơi phiền phức”.

Phải, Anders không thể đánh đối sức mạnh của con rồng đó được. Tuy đã phần nào hiểu được thứ sức mạnh đó, nhưng đối đầu với những tên nguy hiểm thế này, anh vẫn không dám sử dụng ma lực vô hạn đó. Anders không dám chắc chắn rằng, con rồng đang ngủ yên trong anh sẽ chịu ngồi yên cho anh kiểm soát...

Tên đeo mặt nạ kia cười khẩy, hắn đã có thể cảm nhận được phần nào ma lực bên trong Anders...


“Tên nhóc này, thật sự rất thú vị. Để ta xem ngươi có gì” – Hắn xé rách tay áo của mình, trên tay lộ ra ấn chủ màu đen. Rina kinh ngạc khi thấy nó.

“Cái đó là...”

Anders cũng nhanh chóng nhận ra. Chẳng lẽ cái đó...

“Hắc long viêm, khai trận!!” – Tên đó vận ma lực trên tay của mình. Ấn chú hắc ám lan tỏa ra khắp cơ thể.

Cơ thể của Anders chợt có phản ứng...Anh cảm thấy cơ thể mình nóng như thiêu đốt...

“Cái...cái gì chứ? Ma lực của mình, đang cộng hưởng với hắn sao?”

Bên trong cơ thể Anders, anh có thể cảm nhận được hỏa viêm đang rò rỉ ra ngoài...Hắc ấn của hắn đã lan qua tới cơ thể của Anders.

“Thịch!!” – Tim của Sylvanus nhói lên. Ông đang ở đại bản doanh của hội đồng, để sẵn sàng cho việc chi viện.

“Thứ ma lực này, hắc long viêm sao!?”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Rắc rối nhân lên


Lúc này, ở phủ của gia tộc Marsilio.

Các tộc nhân trong tộc dường như đã đánh hơi được có chuyện xảy ra ở bên ngoài. Một người trong số họ liền hỏi:


“Gia chủ Ferenc, rốt cuộc ngài đang muốn làm gì đây? Thế này được xem là giam lỏng đấy”.

“Bọn Nora đang tấn công bên ngoài phủ, ông thật sự không quan tâm sao?” – Ferenc liếc mắt, rồi nghiêm nghị nói. Ông nhìn Chris vẫn đang yên vị trong dàn tộc nhân, bèn lấy làm lạ. Chẳng phải lúc này hắn phải hành động rồi sao?


Không được, có thể là kế nghi binh, ông không được khinh suất...

...

Tại nơi làm nhiệm vụ của Roy và Yue...


“Kì lạ thật, tớ không thấ...

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom