Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Lịch Hồng Hoang

Quyển 2 - Chương 11: U hồn tàn bạo


Dịch: No Name

Ba ngày kể từ khi Ngô Minh đồ sát nô lệ dị tộc, Gnome Albans tìm tới hắn, kể cho hắn nghe mấy câu chuyện đang được đồn đại trên phố.

"Nghe nói gần đây xuất hiện một tồn tại kinh khủng, hình như là đồng tộc của ngươi, một u hồn. Hắn được người ta gọi là "U hồn tàn bạo". Nghe nói u hồn này đi mua nô lệ, giết chết mấy ngàn người ngay tại chỗ, đây không phải là có bệnh sao? Có tiền thì có thể phung phí đến như vậy sao? Hơn nữa cho dù là nô lệ, cũng là sinh vật sống, nghe nói toà thị chính đang cân nhắc có nên thêm một số nhân quyền cơ bản cho nô lệ hay không, nhưng lại bị một số thương nhân nô lệ và đại địa chủ bác bỏ." Gnome Albans cười hì hì nói.

Tên Gnome này thật sự là nói rất nhiều, không ngừng không nghỉ. Hắn thường xuyên chạy tới tìm Ngô Minh nói chuyện phiếm, so sánh ra, tên bà con xa lắc kia của hắn nói còn ít. Nhưng Gnome này cũng không có ác ý, hơn nữa tin tức hắn đem đến cũng khá nhiều, vì vậy Ngô Minh cũng chịu nói chuyện phiếm với hắn.

Nghe xong mấy lời này, Ngô Minh bất đắc dĩ mà nói: "Không phải mấy nghìn, chỉ giết có một trăm tên chiến sĩ nô lệ."

Gnome Albans liền trêu chọc: "Nói như ngươi đã ở đó vậy, u hồn kia không giống như ngươi a, theo nhân viên đã chứng kiến nói, u hồn kia ít nhất đã là Ma Pháp Sư cấp một, thậm chí có thể là cấp hai. Sau khi hắn giết mấy nghìn nô lệ, vung tay mấy cái rõ ràng có thể tế ra âm hồn từ xác chết của những người bị hắn giết. Thứ đó cũng không phải là u hồn như ngươi, mà chính là âm hồn, là lệ quỷ sinh ra từ ma pháp, mà âm hồn cao cấp thậm chí có thể địch nổi Ma Pháp Sư cấp một. Nghe nói khi đó mấy ngàn âm hồn che kín cả bầu trời, tất cả những người ở đó gần như bị hù chết."

Khóe miệng Ngô Minh giật giật, cũng lười giải thích nhiều, chỉ tiếp tục tập trung chế tạo một lọ thuốc nước, tiếp theo hắn nói: "Cửa hàng này của ngươi hơi nhỏ một chút a."

Gnome Albans còn đang miệt mài nói về chuyện của gã "U hồn tàn bạo" kia, nghe vậy lập tức kêu khuất: "Tại sao lại nhỏ? Cửa hàng này đã khá lớn, ngươi biết mặt bằng trên phố này có giá bao nhiêu không? Chúng ta cũng không phải bán khí cụ ma pháp, chỉ bán dược phẩm thôi."

"Nếu như... Bán dược phẩm ma pháp thì thế nào?" Ngô Minh lại nói.

Gnome Albans sửng sốt một chút, thì thào nói: "Nếu bán dược phẩm ma pháp mà nói, cái cửa hàng này thực sự là hơi nhỏ. Giá cả một lọ thuốc dung dịch ma pháp tuy rằng hơi thấp hơn so với khí cụ ma pháp, nhưng cũng đắc gấp trăm lần dược phẩm bình thường, nếu chỉ có vậy... Đợi, đợi một chút, ngươi nói dược phẩm ma pháp!?"

Ngô Minh gật đầu nói: "Ma pháp gọi hồn của ta đã tu luyện thành công, tuy rằng còn chưa trở thành Ma Pháp Sư cấp một, nhưng có thể chế tạo một vài loại dược phẩm ma pháp, cũng có thể chế tạo ra một dụng cụ ma pháp loại hình trinh sát, vì vậy cửa hàng này thật sự hơi nhỏ."

Gnome Albans nghe mà rúng động toàn thân, hắn chăm chú nhìn Ngô Minh nói: "Đừng có mà lừa ta a, mấy năm này ta vẫn một mực tiết kiệm tiền, có thể khuếch trương cửa hàng này lớn gấp đôi, nhưng sẽ không còn tiền để gởi ngân hàng nữa, sau này phát sinh chuyện gì ta cũng vô pháp."

Ngô Minh gật đầu chân thành nói: "Ta nói thật, yên tâm đi, ta có nắm chắc, ngươi cứ chờ ta một ngày, ngày mai ta sẽ tạo cho ngươi một lọ dược phẩm ma pháp, được chứ?"

"Tốt!" Gnome Albans cũng là Ma pháp sư tập sự, vì vậy hắn biết rõ sử dụng ma pháp cần tinh thần lực và ma lực, vì vậy Ngô Minh đợi tới ngày mai mới làm cũng là bình thường, hắn lại nói: "Chỉ cần ngươi chế tạo được, ta lập tức mở rộng cửa hàng, hơn nữa cho ngươi 20, à không, 30% cổ phần, ngươi chỉ cần bỏ sức ra chế thuốc, tất cả các phí tổn khác về dược liệu, thiết bị của cửa hàng đều do ta chi ra, được chứ?!"

"Tốt." Ngô Minh cười, cũng không so đo những thứ này, gật đầu đáp ứng.

Nghiêm túc mà nói, khi Ma pháp sư chế tạo vật phẩm cho một của hàng ma pháp của người khác như thế này, ít nhất phải được chia 50% thu nhập, những thứ khác sẽ không quản. 30% thu nhập kỳ thật là khá thấp, nhưng Ngô Minh sẽ không so đo những thứ này, Albans thật sự cũng không tệ lắm, lúc trước đã có ơn tiến cử hắn, chuyện nhỏ thế này còn chưa đủ để báo đáp.

Xế chiều hôm đó, Ngô Minh lại đi đến tháp ma pháp, định tiếp tục đọc sách. Hôm nay hắn muốn điều tra về hoàn cảnh địa lý của Liên minh Thương nghiệp. Hắn vẫn chưa rõ ràng cụ thể Liên minh Thương nghiệp lớn bao nhiêu, có bao nhiêu thành phố, các thế lực như thế nào, tỉ lệ phân bố dị tộc ra sao... Điểm mù thông tin còn quá nhiều, hắn phải mau chóng bổ sung đầy đủ.

Vừa tiến vào tháp ma pháp, Ngô Minh đã thấy Pháp sư khô lâu đứng chờ ở đại sảnh. Hắn vội vàng cúi đầu. Pháp sư khô lâu cũng không khách khí, nói thẳng: "Đưa dụng cụ ma pháp của ngươi cho ta xem một chút."

Ngô Minh không hề chậm trễ, lập tức đưa Âm Hồn Kỳ cho Pháp sư khô lâu. Sau khi nhìn trái phải luân phiên ít nhất mười phút đồng hồ, nó mới lên tiếng: "Quy cách chế tạo của thứ này rất cao, ta chỉ hiểu được bảy tám phần, còn có một vài vị trí mấu chốt ta cũng không hiểu, xem ra ít nhất là kiệt tác của Đại Ma Pháp Sư. Chức năng của nó là có thể nuôi dưỡng chín mươi chín âm hồn, khi sử dụng sẽ tiêu hao ma lực của âm hồn, chỉ là... Ta sẽ không hỏi ngươi lấy được thứ này từ đâu, ai có thể không có bí mật của mình? Ngươi là học trò của ta, ta tất nhiên sẽ che chở ngươi, mấy ngày tiếp theo không được rời khỏi Kim Hà thành."

Ngô Minh dường như hiểu ra điều gì, hắn nói: "Vâng, đạo sư, ta sẽ chú ý... Nếu có việc gì ta có thể làm, xin đạo sư nói cho ta biết."

Pháp sư khô lâu lắc đầu nói: "Mau chóng tăng cường thực lực của ngươi. Với tư cách học trò của ta, ta dĩ nhiên sẽ che chở, giết một chút nô lệ không phải chuyện gì lớn, nhưng cũng không tốt, từ sau cuộc chiến tranh với Bán Long chư tộc, Undead chư tộc chúng ta đã rất yếu thế, tuy hợp tác với các tộc diễn sinh của Địa Linh tộc mà sáng lập ra Liên minh Thương nghiệp, nhưng dù sao tộc Undead cũng đã suy yếu rất nhiều, mà ma pháp gọi hồn lại khiến cho sinh linh sợ hãi..."

Pháp sư khô lâu trả Âm Hồn Kỳ cho Ngô Minh, đồng thời lấy ra một quả cầu thủy tinh nói: "Ta biết rõ ngươi không sử dụng nô lệ nhân loại vì hy vọng âm hồn có thể trở nên cường đại hơn. Âm hồn có thể thôn phệ lẫn nhau, có thể từ âm hồn trở thành lệ hồn, từ lệ hồn trở thành Thiên hồn. Âm hồn một khi đã đến cấp độ Thiên hồn hoàn toàn có thể bức lui Ma Pháp Sư cấp hai, cho nên nếu có thể có đủ chín mươi chín Thiên hồn, ngay cả Ma Pháp Sư cấp ba ngươi cũng có thể chống đỡ được... Trong quả cầu thủy tinh này có linh hồn của ba nghìn vạn tộc, phần lớn là linh hồn siêu phàm, chúng nó đã mất đi lý trí, không thể nào trở thành tộc Undead, cũng chỉ có thể làm nguyên liệu tiêu hao cho ma pháp gọi hồn. Vì vậy ngươi cầm lấy đi, tận lực bồi dưỡng âm hồn của ngươi, tạm thời không nên đi giết nô lệ nữa."

Nội tâm Ngô Minh bất đắc dĩ, nhưng biểu hiện bên ngoài rất vẫn nghiêm túc: "Vâng, thưa đạo sư, đa tạ đạo sư."

Pháp sư khô lâu không nhiều lời nữa, quay người rời khỏi.

Ngô Minh nhìn quả cầu thủy tinh, lại bất đắc dĩ cầm Âm Hồn Kỳ thu nạp các loại âm hồn, sau đó những âm hồn này lập tức bắt đầu chém giết lẫn nhau. Hắn cũng không quan tâm, thu hồi Âm Hồn Kỳ rồi đi đến phòng đọc sách.

(Xem ra cuối cùng vẫn không có đủ lực uy hiếp, Đã biểu hiện ra thực lực, tài lực, lại là học trò của một Ma pháp sư cấp ba, vậy mà vẫn không thể dọa lui được những kẻ có ý đồ ngấp nghé, hơn nữa trong thời gian ngắn không thể giết nô lệ ư? Vấn đề điểm số ban thưởng phải làm sao đây...)

Hiện tại Ngô Minh có gần ba nghìn điểm số ban thưởng, tuy có vẻ nhiều, nhu cầu sử dụng lại đang càng ngày càng lớn. Giá trị của Chủ Thần càng ngày càng thể hiện rõ, ngay cả nước suối Cửu U cũng xuất hiện, ai biết không gian thí luyện tiếp theo có xuất hiện Tiên Thiên chi vật hay không? Nếu mỗi mười ngày cần 1000 điểm số ban thưởng để mở ra không gian thí luyện, đồng thời còn cần 800 điểm số ban thưởng để chuyển đổi qua lại giữ thể người và thể u hồn, tiếp theo hắn chỉ có thể duy trì tối đa hai lần thí luyện nữa. Chuyện này sao có thể được chứ?

"... Vậy thì đi giết những kẻ đang có ý đồ với ta."

Ngô Minh âm thầm quyết định, sau đó không nghĩ ngợi thêm nữa, chỉ chuyên tâm đọc sách.

Giết cho tốt vào, một là lập uy, hai là giải quyết bọn đạo chích, ba là... Điểm số ban thưởng chắc chắn sẽ không ít, nếu như không có cách nào tiếp tục giết nô lệ, vậy thì giết các ngươi gán nợ.

Đợi cho gần đến bình minh, Ngô Minh rời khỏi tháp ma pháp đi về căn hộ của mình. Trên đường đi, giác quan thứ sáu của hắn cảm nhận được có người theo dõi trong bóng tối. Hắn mặc kệ, vừa đi vừa suy nghĩ.

Âm Hồn Kỳ của hắn đã có thêm ba nghìn linh hồn dị tộc gia nhập, trong đó có nhiều linh hồn siêu phàm, sau khi thôn phệ thì có thể sinh ra lệ hồn rồi. Thiên hồn là âm hồn cấp ba, có lẽ sẽ không có, nhưng lệ hồn cũng không tệ. Phải biết rằng, Âm Hồn Kỳ tốt xấu gì cũng là tạo vật tu chân. Mặc dù chỉ là tạo vật của Tu Chân giả không chính thống, chức năng của Âm Hồn Kỳ không chỉ có nuôi dưỡng âm hồn, mà còn có thể tăng cường sức mạnh của âm hồn. Bên trong Âm Hồn Kỳ có một trận pháp nhỏ, cần chín mươi chín đầu âm hồn để bố trí, có tác dụng khiến cho thực lực tổng thể của chúng bạo tăng.

Thời gian cắn nuốt thôn phệ lẫn nhau của 3.000 âm hồn cần khoảng hai đến ba ngày, Ngô Minh cũng không để ý tới Âm Hồn Kỳ nữa nữa mà bắt đầu suy nghĩ về vấn đề địa lý đất đai của toàn bộ Liên minh Thương nghiệp.

Kim Hà thành không lớn, là thành phố cấp hai của Liên minh Thương nghiệp, phía trên còn có thành phố cấp một và ngũ đại chủ thành. Ngoại trừ những thành phố này, phạm vi lãnh thổ mà Liên minh Thương nghiệp khống chế là rất lớn. Không nói đâu xa, phụ cận Kim Hà thành có rất nhiều bình nguyên vô chủ, những chỗ như vậy hoàn toàn có thể bỏ tiền ra mua lại từ Liên minh.

Nhưng mua lãnh địa cũng có một số yêu cầu nhất định. Người mua phải đáp ứng một trong ba yêu cầu: là quý tộc trong Liên minh, hoặc là đại biểu của một tộc quần, hoặc là siêu phàm giả cấp hai. Ma pháp sư thì chỉ cần cấp một là được.

Theo đạo lý mà nói, hiện tại Ngô Minh có thể giả mạo Ma pháp sư cấp một, nhưng hiện tại đang có người ngấp nghé hắn. Nếu hắn mua đất đai ngay bây giờ sẽ tạo ra động tĩnh quá lớn, có thể sẽ có kẻ mạnh hơn xuất hiện, lần một lần hai thì cũng thôi, nhiều lần như vậy hắn cũng chịu không nổi, vì vậy...

"...Hoàn thành Trúc Cơ, chế tạo ra kiện pháp khí đầu tiên của ta, sau đó đi mua đất!"

"Đến lúc đó, ta muốn giết dị tộc như thế nào thì sẽ giết dị tộc như thế đó!!"
 
Quyển 2 - Chương 12: Bắt chẹt không thành


Dịch giả: No Name

Hai ngày sau đó, Ngô Minh luôn tìm cách để có thể dẫn dụ những kẻ đang có ý đồ đối với hắn. Hiện tại hắn không thể ra khỏi thành, dù sao đây cũng là lệnh của đạo sư, không nên làm trái, vì vậy mỗi ngày hắn chỉ có thể tiếp tục tuân theo lịch trình sinh hoạt hằng ngày của mình, khiến cho những kẻ đang theo dõi hắn không tìm thấy cơ hội để ra tay.

Âm Hồn Kỳ của hắn đã thôn phệ hoàn tất, tổng cộng có hơn ba mươi lệ hồn, còn lại là âm hồn phổ thông. Chỉ như vậy, uy lực hiện tại của Âm Hồn Kỳ đã vô cùng mạnh mẽ, không dám nói nhất định có thể đánh thắng được Ma Pháp Sư cấp hai, nhưng ít nhất sẽ không sợ Ma Pháp Sư cấp hai, cho dù gặp phải cũng đủ khả năng tự vệ.

Những ngày này, Ngô Minh vẫn luôn tra cứu các loại sách vở, hắn đã biết được tình hình căn bản của Hồng Hoang Vạn Tộc thời đại này. Tuy gọi là Hồng Hoang Vạn Tộc, nhưng đa số vẫn lấy bộ lạc làm đơn vị phân bố trên toàn bộ đại lục Hồng Hoang. Tuyệt đại đa số Hồng Hoang Vạn Tộc có cấp độ văn minh rất thấp, ví dụ như Bán Long chư tộc ở khu vực thảo nguyên kia chỉ có hình thức bộ lạc nguyên thủy, cho dù không thiếu cường giả, cấp độ văn minh vẫn rất thấp.

Các cấp độ văn minh cao hơn, bình thường đều tồn tại dưới hình thức liên minh, ví dụ như Liên minh Thương nghiệp, Liên minh Thủy tộc, Liên minh Vũ dực, Liên minh Cướp bóc..., đây chính là nơi những chủng tộc có văn minh trung đẳng của Hồng Hoang Vạn Tộc Trung tụ lại một chỗ.

Sau đó là các chủng tộc có cấp độ văn minh cao nhất, thường thường đều sẽ tự động phát triển thành quốc gia, ví dụ như tộc Elf xếp hạng thứ 20 trong Hồng Hoang Vạn Tộc, đã thống nhất toàn bộ chủng tộc thành Đế quốc Elf, hùng cứ Rừng Thế Giới, là một đại đế quốc có lãnh địa vô cùng rộng lớn.

Những bộ lạc văn minh cấp thấp, thường thường đều dựa vào thiên phú và huyết mạch để kế thừa tri thức về sức mạnh siêu phàm, ví dụ như con cháu của tế tự, con cháu của trưởng lão, con cháu của tộc trưởng..., truyền thừa siêu phàm của những bộ lạc này hoặc dựa vào con nối dõi kế thừa, hoặc dựa vào thiên phú của một số cá nhân xuất chúng, kết hợp với kỳ ngộ, ngẫu nhiên, may mắn... mà đạt được.

Ở liên minh văn minh trung cấp thì xuất hiện các hình thức học trò, phối ngẫu, trẻ em để tiếp nhận truyền thừa. Nhưng dù sao sinh mệnh vẫn là ích kỷ, của mình mình quý mới là lẽ bình thường, ngoại lệ như Pháp sư khô lâu kỳ thật là đã vô cùng thiện lương, Ngô Minh cũng hoài nghi nó có phải là sinh vật Undead thuần túy hay không. Bên trong văn minh trung cấp, số lượng siêu phàm giả xác thực nhiều hơn so với bộ lạc, nhưng cũng không nhiều hơn bao nhiêu.

Chỉ có các đế quốc văn minh cao cấp mới phổ biến cơ cấu trường học, cả nước sẽ tuyển chọn các nhi đồng hoặc thanh niên có thiên phú siêu phàm, sau đó thống nhất huấn luyện bọn họ thành siêu phàm giả. Tuy rằng không thể so sánh với Hồng Hoang Thiên Đình, có thể bày ra toàn bộ các con đường siêu phàm cho dân chúng tùy ý lựa chọn, có thể trực tiếp download từ trên mạng xuống, những đế quốc này ít nhất phải tốt hơn so với văn minh trung cấp gấp mười lần. Chỉ có bên trong các đế quốc, người siêu phàm mới có thể xuất hiện số lượng lớn.

Chính vì đã biết những điều này, Ngô Minh mới có thể không sợ mà đi lại tự do trong thành phố. Thứ nhất, bản thân hắn là u hồn thể, không phải nhân loại, mà là một thành viên trong Hồng Hoang vạn tộc. Thứ hai, hắn là Ma pháp sư tập sự, coi như là quý tộc tiêu chuẩn trong Liên minh Thương nghiệp, về mặt thân phận không thể bắt bẻ. Thứ ba, hắn có đạo sư là một Ma pháp sư cấp ba, hậu trường cũng coi như vững chắc. Thứ tư, ngoại trừ việc giết nô lệ, hắn không hề vi phạm bất cứ pháp luật nào của Liên minh, bởi vì pháp luật của Liên minh không hề quy định không thể giết nô lệ, chỉ là không ai lại đi làm như vậy thôi. Cho nên người khác tối đa chỉ có thể nói hắn tàn bạo, không thể nào buộc tội hắn, bởi vì hắn thực sự "vô tội".

Chính vì như vậy, hắn căn bản không sợ những kẻ có ý đồ với hắn, cường giả cấp bốn trở lên chướng một chút xíu tài sản và Âm Hồn Kỳ của hắn, cấp ba lại có lão sư đỡ đòn, cấp hai trở xuống, ha ha...

Cho dù đối phương định mượn thể chế đe dọa bức bách hắn, thì trước mắt hắn cũng là người trong thể chế, cũng không có gì phải sợ hãi. Cho dù đối phương có quyền lực trong thể chế cao hơn hắn, có thể âm thầm lạm quyền hãm hại hắn, nhưng chúng cũng phải cẩn thận không thể để bại lộ, một khi bại lộ, những kẻ lợi dụng thể chế này sẽ bị thanh lý trước tiên.

Vì vậy bắt kể mặt tối mặt sáng, hậu trường, thực lực, hắn không có lý do để sợ hãi, trái lại, hắn muốn lợi dụng cơ hội lần này để hảo hảo lập uy.

Trước mắt mà xem, có khả năng hắn sẽ ở lại Liên minh Thương nghiệp này một đoạn thời gian dài, thậm chí đã bắt đầu mưu đồ thành lập lãnh địa. Nếu để cho người xung quanh nghĩ là hắn may mắn, bản thân không có thực lực, hoặc thực lực nhỏ yếu, chỉ có hậu trường và tài phú, phiền toái trong tương lai sẽ rất nhiều, chẳng bằng ngay từ đầu dùng thủ đoạn máu tanh trực tiếp sát phạt, lập nên uy phong. Tuy rằng làm thế sẽ có hậu hoạn, kết thù kết oán, thậm chí uy hiếp sau này sẽ càng thêm to lớn, nhưng tốc độ phát triển của hắn tuyệt đối vượt qua sự tưởng tượng của bất cứ kẻ nào. Đến lúc đó, người nào uy hiếp người nào còn chưa biết được, không chừng khi đó hắn chính là cao tầng của Liên minh Thương nghiệp cũng nên.

Vừa đi ra đường, Ngô Minh bỗng nhiên ngửi thấy phía trước có mùi thơm, lập tức phảng phất có nước miếng từ trong miệng chảy ra. Dưới sự kinh hãi, hắn lập tức dừng bước.

Hiện tại hắn chính là u hồn thể a, u hồn thể là Undead, bản thân có thể hấp thu năng lượng âm để duy trì sự sống, cơ bản không cần ăn uống các loại. Cũng không phải nói u hồn không thể nào ăn uống, mà là không cần, hơn nữa hắn không phải u hồn chân chính, lại càng không cần ăn uống, vì u hồn chỉ ăn khi tiến giai mà thôi.

Nhưng hiện tại mùi thơm này lại khiến hắn muốn ăn ngay lập tức.

Âm mưu đã đến

Đây nhất định là thứ gì đó đại bổ đối với u hồn, cùng loại với nước suối Cửu U, được dùng để câu dẫn hắn. Ngô Minh âm thầm cười lạnh, đồng thời triển khai giác quan thứ sáu của Thủy Vận Quyết đến cực hạn. Tiếp tục đi tới, hắn nhìn thấy phía trước có một quầy hàng ăn uống, có một đám dị tộc đang ngồi ăn trong đó.

Ngô Minh vừa đi tới vừa cười nói: "Hương vị thơm quá, ông chủ cho ta một phần."

Chủ cửa hàng là một Elf dáng vẻ văn nhược, có điều sắc mặt của Elf này tái nhợt vô cùng, hiển nhiên là một Huyết tộc, Huyết tộc Elf thật sự là hiếm thấy, và ngoại trừ ông chủ này, xung quanh còn có bảy tám gã dị tộc, thoạt nhìn cao lớn thô kệch, hơn nữa sắc mặt cả bọn đều trắng bệch, bọn chúng cũng là Huyết tộc.

Nghiêm túc mà nói, tộc Undead thật sự kỳ quái, ngoại trừ vài chủng tộc cá biệt, ví dụ như tộc Nightmare các loại, những tộc Undead khác chẳng khác nào nồi lẩu thập cẩm, ví dụ như trong U hồn tộc thì có u hồn của từng chủng tộc khác nhau, tộc Skeleton cũng hình thành từ bộ xương của từng chủng tộc khác nhau. Cho nên Undead chư tộc không thể chỉ dựa vào vẻ ngoài để xác nhận chủng tộc, mà xác nhận dựa trên tính chất đặc thù của mỗi tộc. Trong Huyết tộc đa số là Thú nhân, Goblin, Bán Cự Nhân. Huyết tộc Elf thì tương đối hiếm thấy.

Những dị tộc ngồi xung quanh trên cơ bản đều là Huyết tộc Thú nhân, tuy bọn họ tuy đang ngồi ăn, tất cả ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Ngô Minh, mà Ngô Minh lại tỏ ra không phát giác gì cả, chỉ ngồi xuống ăn món ăn mà ông chủ đem tới, là một thứ sền sệt màu bạc. Sau khi ăn thứ này vào bụng, hắn cảm thấy một cảm giác ấm nóng bên trong, Thủy Vận Quyết của hắn không cảm thấy nguy hiểm, thân thể u hồn thì thoáng cái trở nên mạnh mẽ hơn một chút.

"Bao nhiêu tiền?" Ngô Minh ăn xong lại hỏi

Chủ cửa hàng kia nhìn Ngô Minh bằng ánh mắt âm lãnh: "Ngân huyết tương, một chén một linh thạch."

"Ha ha, không đắt lắm." Ngô Minh cũng không chậm trễ, liền móc ra một linh thạch, thậm chí hắn còn cố ý đánh rơi túi vải của mình trên mặt đất, tức thì có năm sáu khối linh thạch lăn ra.

Những người xung quanh đều nhìn mấy khối linh thạch với ánh mắt nóng rực, ánh mắt gã Huyết tộc Elf càng âm lãnh hơn, hắn lại nói: "Khách nhân ăn hai chén, tại sao chỉ đưa một linh thạch?"

Ngô Minh cười lạnh nhặt linh thạch rơi trên mặt đất lên, đồng thời nói: "Ta chỉ ăn một chén, lúc nào ăn hai chén?"

Chủ cửa hàng cũng nở nụ cười lạnh nói: "Chính ngươi đã ăn hai chén, giờ lại nói thế là sao? Học trò của Ma Pháp Sư cấp ba tính quỵt nợ à?"

Ngô Minh cười ha ha nói: "Người xung quanh có thể chứng thực cho ta, ta chỉ ăn có một chén."

Lúc này, trong đám Huyết tộc Thú nhân đã có người đứng dậy nói: "Ngươi đã ăn hai chén, chúng ta đều tận mắt chứng kiến."

Những Huyết tộc Thú nhân còn lại cũng đứng dậy, từng kẻ một chỉ trích Ngô Minh quỵt nợ, mà chủ cửa hàng càng lớn tiếng quát: "Học trò của Ma Pháp Sư cấp ba thì hay à, nơi đây chính là Liên minh Thương nghiệp, là nơi có luật pháp đàng hoàng, ngươi cho rằng ở đây giống như những bộ lạc cấp thấp đó sao? Ăn hai chén, lại chỉ trả tiền một chén, ngươi dám khi dễ người khác như thế sao?"

Ngô Minh vẫn cười lạnh, khoanh hai tay trước ngực nói: "Thế ngươi muốn như thế nào?"

Chủ cửa hàng lại nói: "Hoặc là trả tiền cho hai chén, đồng thời cùng chúng ta đi đến toà thị chính một chuyến, hoặc xé bụng của ngươi ra cho chúng ta kiểm tra, đến cùng ngươi ăn một chén hay hai chén."

U hồn đúng là có thể xuyên thấu vật chất, thậm chí có thể lẻn vào bên trong các loại đồ vật, nhưng bản thân không thực sự hư hóa, vẫn có thể bị thương tổn, nếu xé bụng ra, trong lúc nhất thời đúng là không chết được. Nhưng nếu không được trị liệu kịp thời, để vết thương kéo dài quá lâu, u hồn sẽ bị thất thoát năng lượng âm từ chỗ vết thương, từ từ tan thành mây khói.

Ngô Minh trầm mặc một cái, lúc này xung quanh đã có hơn mười người xông tới, hơn mười người này hẳn không phải một phe với đám huyết tộc, chỉ chạy tới xem náo nhiệt, cũng bởi vì thân phận học trò của Ma pháp sư cấp ba của hắn dễ khơi gợi lên sự ghen ghét đố kỵ. Tất cả những người này đều liên tiếp chỉ trích Ngô Minh, yêu cầu hắn hoặc là trả tiền, sau đó đi toà thị chính chịu phạt, hoặc xé bụng ra cho tất cả mọi người kiểm tra.

Ngô Minh bỗng nhiên cười ha hả, hắn trực tiếp chỉ vào một gã đang chỉ trích to tiếng nhất mà nói: "Điểm tâm ngươi ăn chính là cứt!!"

Đó là một Dã thú nhân, hắn sửng sốt một chút, lớn tiếng mắng: "Lão tử ăn ngươi..."

Ngô Minh phất một tay lên, Âm Hồn Kỳ liền hiện ra trên tay, lập tức có hai đầu lệ hồn xuất hiện trước mặt Dã thú nhân, một trái một phải đè hắn quỳ xuống, Ngô Minh vẫn nói: "Ta nói thứ ngươi ăn vào buổi sáng là cứt, có đúng hay không?"

Tên Dã thú nhân này bị dọa rồi, nhưng hắn vẫn trả lời theo bản năng: "Không, không phải, buổi sáng ta ăn bánh nướng kẹp thịt..."

"Hú!"

Một tiếng hú...uuu vang lên, một con lệ hồn trực tiếp mổ bụng tên Dã thú nhân này, sau đó móc dạ dày của hắn ra, Ngô Minh nhìn một chút thì nói: "Nguyên lai là bánh nướng kẹp thịt, còn có thêm một chút phân a, xem ra ta nói trúng được phân nửa."

Người xung quanh lúc này mới điên cuống thét lên, mỗi tên đều té cứt té đái chạy ra bên ngoài. Ngô Minh cũng không đi quản, nhìn về phía Huyết tộc Elf nói: "Buổi sáng ngươi cũng ăn cứt, đúng hay không? Đúng rồi, còn các ngươi nữa, buổi sáng đoán chừng đều ăn cứt hết đi?"

Trong nháy mắt, chín mươi chín lệ hồn và âm hồn đồng thời xuất hiện, bao vây đám Huyết tộc này, sắc mặt trắng bệch của bọn họ bị dọa đến muốn phát xanh rồi, trong đó gã Huyết tộc Thú nhân cao lớn nhất mãnh liệt rống lên, rút vũ khí chém tới một con âm hồn, nhưng con âm hồn này vẫn lông tóc không hề tổn thương, xông tới đè gã Huyết tộc Thú nhân này quỳ gối trên mặt đất.

Tên chủ của hàng Huyết tộc Elf cũng bị hai con lệ hồn đè cho quỳ trên mặt đất không thể động đậy, hắn lập tức la lớn: "Ngươi làm gì? Quỵt nợ không nói, còn có ý định giết người sao? Không, ngươi đã giết người, ngươi biết ta là ai sao? Ta chính là huyết duệ của Tử tước..."

Ngô Minh cũng không thèm để ý đến hắn, đi tới trước mặt một gã Huyết tộc Thú nhân nói: "Bữa sáng của ngươi có phải là cứt hay không?"

Huyết tộc Thú nhân này đã bị dọa ngốc, hắn nhìn thảm trạng của Dã thú nhân cách đó không xa, lập tức gật đầu nói: "Dạ dạ dạ, buổi sáng ta ăn cứt."

"Ăn mấy bát?" Ngô Minh vừa cười vừa hỏi.

"Ta, ta... Ta không biết đã ăn mấy bát." Huyết tộc Thú nhân vẻ mặt đưa đám nói.

"Để ta giúp ngươi kiểm tra một chút." Ngô Minh vẫn vừa cười vừa nói.

Lập tức, lại một thi thể bị mổ bụng ngã xuống mặt đất, Ngô Minh còn hảo tâm bóp nát quả tim và đầu của hắn, dù sao cũng không nên để bọn họ chết một cách chậm rãi thống khổ như vậy nha.

Từng bước từng bước, Ngô Minh đi "hỏi thăm" tất cả những huyết tộc còn lại. Từng bước từng bước, tất cả những Huyết tộc này đều chết đến không thể chết hơn, mà khi Ngô Minh đi tới trước mặt gã Huyết tộc Elft, hắn đã sợ tới mức đái ra quần, Ngô Minh che mũi mà nói: "Thì ra Huyết tộc còn có thể đi tiểu a, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy... Nói tiếp, buổi sáng ngươi đã đớp cứt rồi phải không?"

Huyết tộc Elf điên cuồng giãy dụa, nhưng không thể động đậy chút nào, hắn vội la lớn: "Ăn, ăn, không, không ăn, không, ăn... Tha cho ta, ta là hậu duệ Huyết tộc Tử tước, cha ta là thân thuộc của Huyết tộc Hầu tước, ngươi không thể giết ta, không nên, ngươi chỉ ăn một chén, thật sự, chỉ ăn một chén, ta thề, thật sự chỉ ăn một chén."

Ngô Minh cười hì hì nói vào bên tai Huyết tộc Elf: "Dạy ngươi một chút... Thiết lập bố cục hãm hại ta để mà làm gì? Dựa vào thể chế? Dựa vào quan hệ? Dựa vào hậu trường? Dựa vào dư luận? Một khi bị đe dọa đến sinh tử, ta còn đi quản những điều này làm gì? Còn đi quản hậu trường của các ngươi làm gì? Cận tại chỉ xích, nhân tẫn địch quốc (*), đừng nói là chỉ có mười mấy thị dân vây xem, người của toàn thành thành phố vây xem thì thế nào? Nếu ta buộc phải chết thì giết một là đủ vốn, giết hai có lời, ta không thèm để ý bất cứ chuyện gì, giết sạch hết tất cả các ngươi đấy, ngươi cảm thấy ta sẽ đi nói đạo lý với các ngươi sao?"

(*)Cận tại chỉ xích, nhân tẫn địch quốc: Một khi kẻ thù đã dí sát mặt thì phải chơi tất tay với hắn, cho dù hậu trường sau lưng kẻ đó có là một quốc gia thì cũng mặc kệ.

Huyết tộc Elf đã hối hận đến ruột phát xanh rồi, hắn cũng không phải là loại quần áo lụa là, bản thân cũng có chút kiến thức, càng có thân phận, có đọc sách, có truyền thừa, cũng có chức nghiệp, nhưng không phải là Ma pháp sư, hơn nữa cũng chỉ cấp một, vì vậy hắn mới định dựa vào thể chế, hậu trường, dựa vào dư luận để bức bách Ngô Minh, ít nhất phải buộc Ngô Minh giao ra kiện Ma khí thao túng âm hồn kia.

Nhưng ai mà biết được tên Ngô Minh này căn bản không thèm để ý đến những thứ đó, hắn chính là một tên cuồng sát và liều mạng. Đối với loại người này, trừ khi có thể dùng sức mạnh trực tiếp đánh chết, còn không thì đừng nên trêu chọc tới hắn, bởi vì ngoại trừ tính mạng và lợi ích của bản thân, hắn sẽ không thèm nói lý hoặc để tâm tới bất cứ điều gì khác.

Ngô Minh cho đám lệ hồn xé xác tên Huyết tộc Elf. Cùng lúc đó, xa xa trên đường phố xuất hiện lực lượng cảnh sát tuần tra tiến tới chỗ quầy hàng. Bọn họ cầm các loại vũ khí chĩa về phía Ngô Minh...
 
Quyển 2 - Chương 13: Nguồn gốc của "Trị số thân thuộc Thiên đạo"


Dịch giả: No Name

Ngô Minh ngồi một mình trong phòng giam, hắn không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, thậm chí còn nhàn nhã ngâm nga hát.

Nhưng sâu trong nội tâm hắn lại đang có chút trầm trọng, bởi vì khi giết gã Huyết tộc Elf kia, hắn đã lấy được ba nghìn điểm số ban thưởng. Chuyện này không bình thường.

Trên thực tế, lúc còn trên thảo nguyên của Bán Long chư tộc, vài con Kobold bị hắn giết ban đầu đã lấy được một nghìn điểm số ban thưởng, chuyện này cũng không bình thường, chỉ là khi đó còn chưa có gì để so sánh. Nghiêm túc mà nói, lấy cấp độ và thực lực của đám Kobold đó, một con còn chưa chắc được một điểm số ban thưởng.

Lúc hắn giết những Huyết tộc Thú nhân đó, mỗi kẻ cho hắn tầm mười điểm số ban thưởng, toàn bộ cộng lại hơn một trăm điểm số ban thưởng, nhưng khi giết gã Huyết tộc Elf kia thì lại đạt được đến ba nghìn điểm số ban thưởng. Nói thật, hắn bị dọa rồi.

Ngô Minh nhớ lại một số thông tin trong sách đã đề cập tới, bất kỳ Hồng Hoang Vạn Tộc khi truy xuất nguồn gốc huyết mạch đều liên hệ tới một Thánh nhân, à không, Thánh vị mới đúng. Ví dụ như tộc Kobold khi truy dòng huyết mạch sẽ liên kết tới một Thánh vị Long Tộc nào đó. Mà trong ghi chép, ở thời cường thịnh nhất, Huyết tộc chính là một chủng tộc cường đại xếp hạng trên 200. Mặc dù Huyết tộc chỉ là một chi nhánh của tộc Undead, nhưng từ trước đến nay luôn là Hoàng tộc trong tộc Undead, khi đó Huyết tộc cũng thành lập Huyết chi đế quốc, tuy rằng không so sánh được với các đế quốc chân chính, nhưng vẫn mạnh hơn bất cứ liên minh nào.

Thẳng đến khi Undead chư tộc xâm lấn lãnh địa của Bán Long chư tộc, Huyết tộc Thủy Tổ Cain, cũng chính là Thánh vị cường đại nhất của Huyết tộc bị Thánh vị Long Tộc nào đó đánh chết tại chỗ. Sau đó tinh anh Huyết tộc dần chết hết, mới có Liên minh Thương nghiệp như bây giờ. Từ đó Huyết tộc dần dần xuống dốc.

Nhưng tất cả Thánh Nhân hay Thánh vị đều có đặc tính bất tử, cho dù bị Thánh vị khác đánh chết, theo thời gian trôi qua sẽ dần dần phục sinh, trừ khi bị tồn tại cấp độ cao hơn cưỡng ép xoá bỏ, nếu không Thánh vị chính là vĩnh sinh bất diệt.

Ngô Minh hoài nghi, huyết duệ của gã Huyết tộc Elf mà hắn đánh chết có khả năng đến từ chính huyết mạch trực hệ của một Thánh vị Huyết tộc nào đó, thậm chí có thể là huyết mạch của chính Cain còn đang trong quá trình phục sinh kia, và khi Chủ Thần của hắn rút ra 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》, rất có thể đã xuyên qua gã Huyết tộc Elf này mà trực tiếp rút lấy 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》của Thánh vị Huyết tộc đó.

Nếu thật sự như vậy... Có lẽ có phiền toái lớn rồi.

"Nếu thật sự là trực tiếp rút ra《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》của Thánh vị Thánh vị kia rất có thể sẽ phát hiện ra việc này, một khi điều tra rất có thể sẽ ngay lập tức tìm ra ta, đây chính là Thánh vị, cấp năm a..."

Trong lòng Ngô Minh phát sầu, hắn cảm thấy mình thật sự vô cùng không may, hắn thật sự không muốn ba nghìn điểm số ban thưởng này, dù sao có chợ nô lệ, cùng lắm thì từ từ đồ sát, hà tất phải chọc tới Thánh vị làm chi? Hơn nữa rất có thể là hai gã Thánh vị, Bán Long Tộc bên kia một vị, Huyết tộc bên này một vị...

"Thánh vị là biến chất, hơn nữa là đại biến chất..."

Theo Ngô Minh biết, các loại con đường tiến giai đều chia thành hai lần đại biến chất, là bản chất sinh mênh biến chất. Lần thứ nhất biến chất là cấp bốn sơ cấp tiến vào cấp bốn trung cấp, đó là từ bên ngoài truy cầu vào bên trong, đốt lên ánh sáng tâm linh của bản thân, khiến cho Entropy của bản thân từ tăng lên thành giảm đi, đây chính là bản chất sinh mệnh biến chất lần thứ nhất.

Mà lần biến chất thứ hai chính là cấp bốn đỉnh phong đi đến cấp năm, người tu chân xưng là Tiên Nhân, khóa ADN xưng là Thánh nhân, những con đường khác trên cơ bản cũng xưng là Thánh nhân. Người tu chân có chút đặc thù không giống các con đường khác, tạm không đề cập tới. Tất cả Thánh Nhân là vĩnh sinh bất diệt, bất diệt bất tử, bắt tinh cầm nguyệt là chuyện bình thường, chân chính từ phàm vật đi đến siêu phàm thoát tục, đã trở thành tồn tại ở một cấp độ hoàn toàn khác.

Đôi khi có cấp bốn sơ cấp đánh bại thậm chí đánh chết cấp bốn trung cấp, nhưng chưa bao giờ có bất kỳ ghi chép nào ghi lại cấp bốn có thể đánh bại Thánh nhân, cho dù là cấp bốn đỉnh phong cũng khó có khả năng xảy ra, cũng như nhân vật 2d làm sao có thể đánh bại sinh vật 3D?

"Nếu thật sự là Thánh vị, mình chỉ có thể tiếp tục chạy trốn rồi."

Ngô Minh nghĩ tới đây, nội tâm vô cùng bất đắc dĩ, lại không cam lòng, bởi vì Liên minh Thương nghiệp thật sự rất thích hợp cho hắn ẩn núp phát triển, nơi này là vùng đất có trật tự, không phải là bộ lạc Man Hoang, lại là liên minh có buôn bán lưu thông, hắn có thể dựa vào Chủ Thần Không Gian trắng trợn vơ vét của cải, có thể đạt được điểm số ban thưởng số lượng lớn.

Huống chi lần này giết hậu duệ của một gã Thánh vị, cho dù chạy trốn, chẳng lẽ hắn không cần điểm số ban thưởng nữa? Nếu tiếp tục giết tới một đường, ai mà biết liệu có chọc phải một Thánh vị nào khác nữa không?

"Như vậy, đầu tiên phải xác nhận nếu ta không trốn, liệu có bị Thánh vị để ý tới hay không?"

Ngô Minh suy ghĩ cả buổi, tuyệt vọng phát hiện nếu thật sự là Thánh vị, như vậy chỉ cần không ngừng điều tra, nhất định sẽ lần tới dấu vết của hắn.

"Tiếp theo, phải xác nhận Huyết tộc có bao nhiêu Thánh vị? Đồn đại bên ngoài, hoặc ghi chép trong sách đều nói là chỉ có Cain, hơn nữa đã bị đánh chết, liệu Huyết tộc có còn Thánh vị nào khác? Từ các truyền thuyết đã đọc ở tương lai, Huyết tộc có Thủy Tổ Cain, còn Lilith thì sao? Thuộc về Huyết tộc hay Địa ngục? Xem ra nhất định phải điều tra một phen."

Ngô Minh tiếp tục suy nghĩ, hắn càng nghĩ càng cảm giác mình dường như đang lầm lẫn điều gì đó. Rất có thể kẻ tìm tới hắn cũng không phải là một Thánh vị toàn vẹn.

"Như là chỉ Huyết tộc có một Thánh vị là Cain, như vậy hắn đang ở trạng thái phục sinh sau khi tử vong. Tuy rằng ta không biết Thánh nhân Thánh vị phục sinh cần thời gian bao lâu, thực lực trong lúc phục sinh như thế nào, nhưng kẻ đánh chết hắn là một Thánh vị khác, như vậy khẳng định thời gian phục sinh không ngắn mới đúng. Ít nhất từ việc Liên minh Thương nghiệp thành lập, đến Huyết tộc xuống dốc có thể nhìn thấy được, nếu mấy trăm năm sau hắn mới phục sinh, ta còn cần phải bỏ chạy làm gì? Hơn nữa mấy trăm năm... Ha ha..."

"Nếu hiện tại hắn đã phục sinh, nhưng thực lực rất kém cỏi thì sao? Thậm chí là không dám lộ diện, là sợ Thánh vị của Long Tộc? Vẫn còn có kẻ thù khác? Cho nên không dám xuất hiện trực tiếp nghiền chết ta, hoặc là thực lực chưa đủ, hoặc là cần có thời gian, hoặc là sợ cừu địch... Liệu ta sẽ có cơ hội..."

"...Sát Thánh hay không?!"

Nghĩ tới đây, lòng ngực Ngô Minh nhảy loạn một hồi, thậm chí hắn cảm thấy trái tim như muốn nhảy ra ngoài. Lúc này cửa phòng giam mở ra, lính canh ngục cung kính phụng bồi Pháp sư khô lâu đến, Pháp sư khô lâu nhìn Ngô Minh, xác nhận hắn vô sự rồi mới lên tiếng: "Theo ta trở về."

Ngô Minh sớm biết chuyện sẽ như vậy, hắn cũng không bận tâm, cúi chào Pháp sư khô lâu, sau đó theo nó ra khỏi ngục giam. Dọc đường những canh ngục đó như chó săn không ngừng nịnh bợ, Pháp sư khô lâu thì không nói một lời.

Thẳng đến khi đã cách ngục giam thật xa, sau khi Pháp sư khô lâu và Ngô Minh lên một chiếc xe ngựa, Pháp sư khô lâu mới lên tiếng: "Đã không sao, Tử tước thì chẳng có gì phải sợ, cho dù là Huyết tộc Hầu tước cũng chỉ ngang cấp độ với ta, hắn sẽ không dám xằng bậy. Hơn nữa dùng ma pháp chiếu lại cảnh tượng lúc đó đã phát hiện đám người kia sử dụng âm mưu trước, ngươi chỉ phản ứng quá độ. Chúng ta cần phải bồi thường hai món ma khí, cho nên ta lấy trinh sát của ngươi và một cây ma trượng. Ngươi thiếu nợ ta hai món."

Ngô Minh vội vàng tỏ vẻ nhất định hoàn lại, cùng với cảm tạ đạo sư các kiểu, Pháp sư khô lâu vẫn trầm mặc ít nói, trên đường đi cũng không nói một lời. Đến khi cả hai đến nhà của Ngô Minh, Pháp sư khô lâu mới nói: "Trong vòng nửa năm trở thành Ma Pháp Sư cấp một, nếu không thì vấn đề này sẽ không yên." Nói xong, cũng không để ý tới Ngô Minh nữa mà cho xe ngựa rời đi

Ngô Minh trở về căn hộ của mình, kỳ thật nãy giờ hắn không hề tập trung, nói thật, Huyết tộc Elf với hắn mà nói là chuyện nhỏ, nửa năm trở thành Ma Pháp Sư cấp một cũng hoàn toàn không có vấn đề, cái hắn đang suy nghĩ chính là làm thế nào để sát Thánh...

"Nhất định phải mượn nhờ ngoại lực, đạo sư khẳng định không được, cấp ba vs cấp năm, cho dù là cấp năm đã bị suy yếu cũng không có khả năng. Khi mà ta Trúc Cơ, luyện chế ra pháp khí của mình thì thực lực cũng đã mạnh hơn đạo sư rồi. Về phần Liên minh Thương nghiệp... Có lẽ cũng không có khả năng, không nói trước Liên minh Thương nghiệp có Thánh vị hay không, cho dù có Thánh vị, cũng tuyệt đối không có khả năng vì một cái con sâu cái kiến như ta mà đắc tội vơi một Thánh vị khác, trái lại, ta cảm thấy khả năng chúng sẽ liên hợp lại thay nhau cắt lát ta còn cao hơn..."

"Về phần ngoại lực khác, Cốt... Liên lạc không được a, Tiên Thiên Linh Bảo? Trong truyền thuyết, chỉ có kẻ nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo, mới có thể lấy thân thể phàm nhân chiến thắng Thánh nhân Thánh vị, nhưng bây giờ ta không tìm được bất cứ tin tức gì về Tiên Thiên Linh Bảo, ngoại trừ vị trí địa lý của Liên minh Thương nghiệp, hiểu biết của ta về những khu vực khác của Hồng Hoang là rất ít, đây cũng không phải là biện pháp tốt..."

"Hay là... Dựa vào suy đoán của ta đối với Địa Linh Tộc!?"

Địa Linh tộc, cùng với các chủng tộc diễn sinh bao gồm Goblin, High Goblin, Người lùn, Gnome..., bọn họ có cùng một đặc tính quan trọng, đó chính là có khoa học kỹ thuật vô cùng phát triển. Đây là một thành viên rất nổi tiếng trong Hồng Hoang vạn tộc, trên internet trong tương lai Hồng Hoang Thiên Đình cũng có vài truyền thuyết liên quan đến chủng tộc này.

Truyền thuyết, tộc Địa Linh có sức mạnh khoa học kỹ thuật đứng đầu Hồng Hoang Vạn Tộc. Vì nguyên nhân nào đó, Địa Linh tộc diệt tộc, thậm chí ngay cả Thánh vị của Địa Linh tộc cũng triệt để mai một. Sau đó các chủng tộc diễn sinh của Địa Linh tộc vì thế mà xuống dốc, nhưng vẫn bảo trì được truyền thừa, không đến mức triệt để hủy diệt như Địa Linh tộc.

Trong truyền thuyết, tộc Địa Linh từng tạo ra ba tác phẩm đỉnh cao, lấy khoa học kỹ thuật, lấy phàm vật, lấy sức mạnh không phải Thánh vị mà có thể địch nổi Thánh vị, theo thứ tự là: Obelisk - Cự Thần Binh; Osiris - Thiên Không Long; Ra - Dực Thần Long.

Trong truyền thuyết, ba đại tạo vật này đều được dung nhập vào một kiện Tiên Thiên Linh Bảo, cho nên mới có thể lấy sức mạnh không phải của Thánh nhân Thánh vị mà đánh bại Thánh nhân Thánh vị.

Trong truyền thuyết, ba đại tạo vật được chôn dấu đâu đó trong đại lục Hồng Hoang, ngoại trừ mãnh vở của Obelisk - Cự Thần Binh đã xuất hiện, hai tạo vật còn lại vẫn còn hoàn hảo không tổn hao gì, đang đợi người hữu duyên tới khởi động. Cho dù người khởi động là một người bình thường cũng có thể lập tức hưởng thụ đãi ngộ gần với Thánh nhân.

Trong truyền thuyết...

Rất nhiều truyền thuyết về Địa Linh tộc, mà khi lúc Ngô Minh tò mò xem một vài thông tin, đặc biệt là thông tin về mãnh vở của Obelisk - Cự Thần Binh, cùng với vị trí cụ thể khai quật ra mãnh vở, vị trí đó có một dòng sông có ánh sáng màu vàng kim...

Thành Kim Hà...

Dòng sông có ánh sáng màu vàng kim...
 
Quyển 2 - Chương 14: Chuẩn bị


Dịch: No Name

Dĩ nhiên Ngô Minh sẽ không đặt toàn bộ hy vọng vào một lời đồn đãi, vạn nhất nơi đây không phải là địa điểm khai quật thì sao? Vạn nhất thời đại này Cự Thần Binh còn chưa bị chôn vùi ở chỗ này thì sao? Vạn nhất ở đây cũng chỉ còn lại một vài mãnh vở, chứ không phải Cự Thần Binh nguyên vẹn thì sao?

Chỉ có người đến bước đường cùng, hoặc đầu óc không bình thường, mới có thể đặt toàn bộ hy vọng vào một chỗ. Hiển nhiên Ngô Minh tự nhận là bản thân còn chưa tới mức độ đó.

Lựa chọn hắn có thật ra không ít, thứ nhất dĩ nhiên là là chạy trốn. Chỉ có một vấn đề, cho dù chạy trốn tới nơi khác, hắn thu hoạch 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》, rất có thể sẽ vô tình hấp thụ 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》của một Thánh vị nào đó, từ đó có thể khiến Thánh vị đó điều tra tìm tới hắn.

Nhưng đây cũng không có nghĩa là Thánh vị có thể dễ dàng tìm ra hắn. Thánh vị có thể điều tra ra một u hồn tên là Ngô Minh, nhưng sao có thể điều tra khắp Hồng Hoan để tìm ra được nhân loại Ngô Minh chứ. Thánh vị còn không có uy năng lớn như vậy, Thiên đạo có lẽ có thể, nhưng Chủ Thần không gian ban sơ của hắn lại có thể che đậy hắn với Thiên đạo.

Vì vậy cũng không phải là Ngô Minh không có đường lui, chỉ là đường lui này đại biểu cho việc hắn buông tha cho tất cả ở Liên minh Thương nghiệp. Nói phải bắt đầu lại tất cả từ con số 0 cũng không chính xác, dù sao hắn cũng đã tích lũy được một ít, Âm Hồn Kỳ có thể giúp cho hắn bất bại dưới cấp ba, tri thức tích lũy được ít nhất cũng giúp hắn biết đại khái về thời đại Hồng Hoang này.

Nhưng điều này có nghĩa là kế tiếp hắn phải trông đợi vào vận may. Nếu may mắn có thể sẽ gặp được một mảnh phúc trạch, đạt được bảo bối, không khó khăn trong việc giết dị tộc, đạt được Tiên Thiên Linh Bảo, cứ thế mà trở thành Thánh nhân. Nhưng cũng có khả năng hắn sẽ giết nhầm một dị tộc có liên hệ với Thánh vị, bị Thánh vị đó bắt được, cắt miếng tra tấn, bức hắn phun ra Chủ Thần không gian ban sơ. Khả năng như vậy còn lớn hơn nhiều so với khả năng gặp may mắn.

Ngô Minh không muốn đánh bạc, vận khí của người có khả năng vô địch nhất thời, nhưng không có khả năng cả đời đều may mắn. Vì vậy hắn không muốn đánh bạc, tuy có đôi khi bắt buộc phải đánh bạc, cũng chính là thời khắc phải liều mạng, nhưng trong trường hợp không cần liều mạng, hắn nhất định sẽ không đi đánh bạc.

"Vì vậy ta nhất định phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng, một là phải đảm bảo có thể chạy trốn bất cứ lúc nào, chỉ cần có thể chạy trốn, dựa vào năng lực che đậy của Chủ Thần để cắt đuôi sự truy tìm của Thánh vị đối với ta."

"Đương nhiên, chạy trốn là trường hợp xấu nhất, gần với việc sẽ bị giết và mất đi Chủ Thần không gian ban sơ, nhưng lại không thể không chuẩn bị."

"Hai, chính là phản kích, đầu tiên xác nhận Huyết tộc có phải chỉ có một Thánh vị hay không, nếu có nhiều Thánh vị, phải xác nhận số mệnh ta lấy được là của ai. Còn nếu như chỉ có một Thánh vị, Cain đã phục sinh hay chưa, nếu chưa phục sinh, cần bao lâu mới có thể phục sinh, nếu đã phục sinh, trạng thái hiện tại của hắn như thế nào, có cừu địch hay không, cừu địch có đang truy lùng hắn hay không."

"Ba, khả năng phản kích. Đầu tiên phải xác định một chút, đối phương chính là Thánh vị, đương nhiên, đây là khả năng xấu nhất, là ta đã rút phải 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》của một Thánh vị, đương nhiên cũng có thể là gã Huyết tộc Elf kia có thiên phú dị bẩm, tương lai có thể trở thành đại nhân vật, tương tự như 《 Vị diện chi tử 》, 《 Khí vận chi tử 》 vậy, vì vậy 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》 của hắn mơi cao như vậy. Nhưng! lời nói có thể gạt người, nhưng không thể nào gạt mình, lòng ta bất an, vì vậy trước hết cứ cho là đã chọc phải Thánh vị đi. Đối phương là một Thánh vị, phải đánh giá chiến lực của hắn ở mức độ cao nhất có thể, thủ đoạn thông thường không thể nào địch nổi."

"Dựa vào những gì đã biết trước mắt, muốn lấy thân thể phàm nhân đánh bại Thánh nhân, phương pháp đầu tiên chính là Tiên Thiên Linh Bảo. Đây phương pháp có khả năng lớn nhất, thời đại Hồng Hoang Thiên Đình thậm chí cũng còn có nhiều người trên mạng rủa những người có được Tiên Thiên Linh Bảo là đi chết đi chết đi, nói rằng chúng chính là BUG, BUG của đa nguyên vũ trụ."

"Hai chính là di vật của Địa Linh tộc, Obelisk - Cự Thần Binh, vật này không biết rốt cuộc mạnh bao nhiêu, cứ tạm thời tin tưởng nó có khả năng địch nổi một Thánh vị ở trạng thái yếu ớt nhất."

"Ba... Không có ba rồi, phàm vật khiêu chiến Thánh vị vốn là chuyện nghịch thiên, có thể có hai phương pháp đã là không thể tưởng tượng nổi rồi, còn hy vọng thêm gì nữa? Ta cũng không khỏi quá ảo tưởng đi?"

"Đây là hai phương pháp có thể phản kích. Tuy rằng việc có được Tiên Thiên Linh Bảo là không thực tế, nhưng từ giờ trở đi phải nỗ lực thu thập thêm thông tin về các khu vực khác của đại lục Hồng Hoang. Nếu ta thật sự muốn chạy trốn, những thông tin này cũng sẽ là tài sản quý giá, có thể coi là một công đôi việc."

"Thăm dò khu vực xung quanh Liên minh Thương nghiệp, đặc biệt là vùng núi, theo những gì đã biết được, khu vực khai quật cách Kim Hà rất xa, hơn nữa xung quanh là đồi núi, đây là một manh mối quan trọng. Dựa trên những điểm này để tham chiếu và tiến hành thăm dò, xem ra kế tiếp ta phải trở thành mạo hiểm giả để tiến ra ngoài thành điều tra các khu vực hoang dã. Tuy Liên minh Thương nghiệp quả thật có cơ chế mạo hiểm giả, nhưng bản thân ta có Chủ Thần không gian ban sơ, lại nhớ rất nhiều công pháp và phương pháp chế tạo khí cụ, nếu không phải gặp chuyện lần này, ta vốn không cần phải mao hiểm như vậy. Thật ra, ta chỉ hy vọng có thể ở đây trạch đến cấp bốn a, đi sinh tử phấn đấu mạo hiểm để làm gì? Luyện tâm luyện sinh tử? Ta còn chưa nhiễm tiểu thuyết như vậy!"

Ngô Minh vừa suy nghĩ vừa ghi lại các hạng mục công việc lên giấy. Ghi xong, hắn nở nụ cười khổ, tâm tình trong lúc nhất thời rất phức tạp.

Làm người phải biết hiểu rõ bản thân, hắn không biết mình có tự hiểu rõ bản thân chưa, nhưng ít nhân hắn hiểu rõ vị trí hiện tại của mình. Một, hắn là tiểu nhân vật, thậm chí rất có thể là quân cờ của đại năng. Hai, hắn có chút thiên mệnh bên người, nếu không Chủ Thần không gian ban sơ sẽ không đến tay hắn. Ba, hắn cũng không phải là anh hùng hào kiệt, lúc cần sợ thì phải sợ, lúc nên bùng nổ thì phải bùng nổ, cần ở thì ở, cần chạy trốn thì nhất định phải chạy trốn, tất cả những điều này sẽ quyết định sinh tử của hắn, phải nhớ cho thật kỹ.

"Bốn, trường hợp phản kích thất bại, phải làm sao nhiễu loạn ánh mắt Thánh vị, an toàn chạy trốn hoặc thay đổi thân phận khác."

"Đầu tiên phải xác nhận một chút, liệu ta có nên gia tăng số lượng mục tiêu bị rút đi 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》, dựa vào đó quấy nhiễu phán đoán của Thánh vị hay không? Ví dụ như ta giả mạo nhiều thân phận khác nhau giết chóc thật nhiều Huyết tộc, dựa vào đó để nhiễu loạn tầm mắt Thánh vị?"

"Bất quá có một điều kiện tiên quyết, đó chính là Thánh vị không thể nào đặt ấn ký lên người ta, bất kể là tinh thần lực, sinh mệnh lực,hoặc phương thức nào đó khác... chữa trị của Chủ Thần liệu có thể xóa đi ấn ký của Thánh vị hay không?"

Ngô Minh ghi tới đây thì chần chừ một chút, sau khi hắn từ biệt Cốt, thử chữa trị từ Chủ Thần, xác thực xóa đi đấu hiệu của Cốt, nhưng Cốt cao lắm là cấp bốn, có chênh lệch về chất so với Thánh vị, hắn cũng không biết Chủ Thần có thể xóa bỏ dấu hiệu của Thánh vị hay không.

"Nhất định phải nghiệm chứng, hơn nữa phải mau chóng lên mới được. Cũng may là Liên minh Thương nghiệp có một Thánh vị khác, nghe nói có vị nữ thần Gnome, ôn nhu và ấm áp. Có rất nhiều thần miếu của nữ thần này trong Liên minh Thương nghiệp, chỉ cần có thể cung phụng đầy đủ tài phú, sẽ được ban cho dấu ấn chúc phúc. Trước tiên sẽ thử nghiêm với vị nữ thần Gnome này."

"Chia làm hai khả năng, nếu có thể xóa đi ấn ký, như vậy một khi bị tập kích, dưới tình huống không thể phản kích, lập tức dùng phương pháp nở hoa tứ phía làm nhiễu loạn Thánh vị, sau đó chạy trốn, đi đến bất kỳ nơi nào khác, đổi mới thân phận, một lần nữa tích lũy tài phú và địa vị."

"Nếu như không có cách nào xóa đi ấn ký, lại không có cách nào để phản kích..."

"Không biết sau khi ta chết, Chủ Thần không gian ban sơ sẽ như thế nào?"

Ngô Minh sờ lên cổ của mình, ghi đến một bước này, kế hoạch của hắn có thể nói là cực hạn của nhân sự. còn lại chỉ có thể trông vào thiên mệnh và vận khí. Tuy nói hiện tại hắn còn chưa phải đánh bạc, nhưng nếu đến bước đường cùng vẫn phải đánh bạc một lần a..

"Đúng là ta vẫn phải biết sợ, trước phải tìm cách nhận được ấn ký của nữ thần Gnome kia, một khi xác nhận không thể nào xóa đi ấn ký của Thánh vị, lập tức vứt bỏ hết thảy chạy trốn tới nơi khác, đồng thời kiên quyết không giết bất cứ người nào của tộc Gnome, tuyệt đối không để cho nữ thần Gnome chú ý. Nhưng từ đó về sau, độ khó Hell của game cũng chính thức bắt đầu rồi.".

Ngô Minh định bỏ xuống bút, bắt đầu chế tạo khí cụ siêu phàm, nhưng hắn bõng nghĩ tới điều gì, tiếp tục viết: "Cuối cùng vẫn là do thực lực quá yếu, nếu có thể đạt tới cấp bốn, hoặc cấp ba Kim Đan của Tu chân giả thôi thì phương pháp giải quyết vấn đề lần này có thể đã khác, tuy rằng không có khả năng trực diện Thánh vị, nhưng việc có thể làm cũng không bị giới hạn như vậy a..."

"Sau này phải nhớ kỹ, cái thân phận U hồn Ngô Minh này không thể giết người quá nhiều, cho dù là giết nô lệ cũngkhông được. Chuyện Huyết tộc Elf lần này chỉ có thể xảy ra một lần. U hồn Ngô Minh có thể tàn bạo, nhưng kẻ giết người vẫn có thể là một kẻ khác."

Ghi đến đây, Ngô Minh xem lại tờ giấy một hồi, cuối cùng đốt đi bằng một mồi lửa. Trong mắt hắn chỉ còn lại sự kiên định.

"Đến lúc phân tích phù văn diễn sinh thứ hai rồi, ngoại trừ khí cụ siêu phàm "Trinh sát", còn cần chế tạo ra khí cụ siêu phàm có năng lực công kích, như vậy mới có thể bán được tiền, đồng thời cũng xác nhận thêm danh tiếng thiên tài của ta, cũng là thời điểm..."

" "Trở thành" Ma Pháp Sư cấp một!"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom