Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Lang Tế Chiến Thần

Chương 40: C40: Lúc này


Tòa văn phòng của tập đoàn Thịnh Thế là tòa văn phòng lớn nhất ở Giang Thành, hơn nữa quyền sở hữu toàn bộ tòa nhà này đều là tập đoàn Thịnh Thết

Làm nhà giàu nhất Giang Thành, sản nghiệp của Giang Chấn Nam trải rộng khắp toàn bộ Giang Thành, công nhân viên dưới trướng công ty cũng rất nhiều.

Lúc này ở tầng một của tập đoàn Thịnh Thế, mặc dù Diệp Lân mặc một cái áo sơ mi khá cũ cùng một cái quần đùi bình thường, chân còn đi một đôi giày thể thao hơi cũ nát.

Tuy bây giờ anh đã nhớ lại rồi nhưng Diệp Lân vẫn không đi mua quần áo, anh chẳng coi trọng chuyện này làm gì.

Hồi trước những bộ anh mặc khi ở cùng Lâm Vân Nguyệt quả thật đều là những đồ giá rẻ.

Mà đứng bên cạnh Diệp Lân, Giám đốc bộ phận tiêu thụ của tập đoàn Thịnh Thế mặc vest phẳng phiu, đầy khí chất tinh anh, ưu tú, Tạ Khôn cười lạnh nhìn Diệp Lân, nói: “Đi ra ngoài đợi đi, khi cậu bước vào công ty khiến cho đẳng cấp của công ty bị kéo hết xuống rồi, đến bộ quần áo của nhân viên vệ sinh và bảo vệ còn đẹp hơn cậu nhiều!”

“Chỉ với cái bộ dạng như cậu mà Uyển Uyển có thể coi trọng cậu á? Thật sự là điều nực cười.” Tạ Khôn khinh thường nói.


Trong ba năm này, mấy lời như vậy Diệp Lân đã nghe không biết bao nhiêu lần rồi, anh cũng đã quen, anh nhún vai tỏ vẻ chẳng sao cả rồi nhìn về phía lễ tân, nói: “Các cô nghe rõ cả đấy nhé, là anh ta kêu tôi đi, chứ không phải tự tôi muốn đi đâu.”

“Dạ?” Lễ tân đứng trước quầy ngẩn người.

Tạ Khôn cũng được coi là tuổi trẻ tài cao ở trong tập đoàn Thịnh Thế, anh ta sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh ở nước ngoài liền tới làm ở tập đoàn Thịnh Thế, chỉ mới vài năm đã lên được vị trí Giám đốc tiêu thụ rồi, năng lực cực kì xuất sắc!

Tuy chưa bao giờ anh ta thể hiện công khai quá lộ liễu nhưng tất cả mọi người trong công ty đều biết anh ta có ý với Giang Uyển Uyển!

Scandal giữa Diệp Lân và Giang Uyển Uyển khiến cho anh ta rất khó chịu, cho nên lúc Diệp Lân xuất hiện, anh mới lộ ra địch ý tới vậy.

Tạ Khôn tưởng Diệp Lân nghèo nên chẳng dám phản bác lại, anh ta cười lạnh nói: “Tôi nói đấy, thì sao hả! Nhanh ra ngoài đi, đi ra đi!”

Diệp Lân lấy điện thoại ra tìm tới số của Giang Chấn Nam rồi gọi.

'Tạ Khôn khẽ nhíu mày, cười lạnh nói: “Cho dù Uyển Uyển ở đây thì hôm nay cậu cũng đừng mơ tưởng được bước vào công ty nửa bước!”

Diệp Lân không thèm để ý anh ta, điện thoại anh gọi rất nhanh đã có người nghe máy, ở trong điện thoại, Giang Chấn Nam mở miệng, nói: “Alo, Diệp Lân hả, cháu tới rồi à? Cứ trực tiếp hỏi xin lễ tân lấy thẻ là vào được.”

“Chẳng được đâu ạ” Diệp Lân thở dài, nói: “Dưới tầng có một thằng nhãi ranh nói cháu ăn mặc rách nát ảnh hưởng tới hình ảnh của công ty nên muốn đuổi cháu ra, vừa lúc cháu cũng chưa tỉnh ngủ vậy cháu về nhà ngủ trước nhé!”

“Cái gì!” Giang Chấn Nam vội nói: “Diệp Lân, cháu đừng tức giận, giờ chú xuống xử lý mọi chuyện liền!”

Nói thừa, ông ta biết sự tồn tại của Người Gác Đêm cũng biết bây giờ mình bị người theo dõi, lúc trước Chiết Thu Vũ đã từng nói với ông ta.


Bây giờ toàn bộ Người Gác Đêm đã rời khỏi rồi, sự an nguy của Giang Uyển Uyển đều dựa hết vào Diệp Lân. Tuy ông ta cũng có sắp xếp một vài vệ sĩ cho Giang Uyển Uyển nhưng ông ta hiểu rõ chỉ cần Diệp Lân ra tay thì mấy tên vệ sĩ ông ta thuê cũng chỉ là đám vô dụng.

Hiện giờ thế mà lại có người chọc tới Diệp Lân, lỡ như Diệp Lân thực sự buông tay mặc kệ, Giang Uyển Uyển mà xảy ra chuyện thì phải làm sao bây giờ!

Nghĩ tới đây, ông ta tức đến không nhịn nổi, nói: “Cháu chờ chút, chú đang ở cửa thang máy

Diệp Lân cười nói: “Vậy thì cháu chờ chú!” Nói xong, anh cúp máy cười tủm tỉm nhìn Tạ Khôn.

'Tạ Khôn cười lạnh, nói: “Gọi xong rồi? Rồi sao? Tôi nói rồi cho dù hôm nay Giang Uyển Uyển ở đây cậu cũng đừng có mơ tưởng bước vào tòa nhà này!”

Diệp Lân cười, nhìn anh ta, bước ra chiếc sofa đặt ở đại sảnh ngồi xuống.

Tạ Khôn thấy Diệp Lân còn không ra ngoài liền bước tới trừng mắt, hỏi: “Tôi kêu cậu ra khỏi đây, cậu không hiểu hả?”

“Anh dựa vào đâu hả?” Diệp Lân liếc mắt, hỏi. “Dựa vào tôi là Giám đốc bộ phận tiêu thụ của tập đoàn Thịnh Thế, là thuộc tầng Giám đốc của tập đoàn này! Lương một năm đến trăm vạn, vậy còn chưa

đủ hả?” Giọng điệu của anh ta còn lộ chút kiêu ngạo!


“ỒI" Diệp Lân tỏ vẻ chẳng sao cả, nói: “Nếu không biết gì có lẽ còn tưởng anh là Giang Chấn Nam đấy!”

“Tên của chủ tịch Giang là thứ mà cậu có thể trực tiếp gọi à?” Tạ Khôn trừng mắt.

“Tạ Khôn, cậu đang cái gì thế!” Ở phía sau ngay tại đại sảnh tầng một, một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.

'Thanh âm vừa dứt, toàn bộ tầng một rơi vào im lặng, tất cả mọi người nhìn về phía cửa thang máy, Giang Chấn Nam đang nổi giận đùng đùng bước tới.

“Chủ tịch Giang!”

“Chủ tịch Giang!”

Trong nháy mắt đó, rất nhiều người đều cúi đầu chào hỏi.
 
Chương 41: C41: Không sao đâu


Giang Chấn Nam cũng không thèm nhiều lời, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, ông ta bước vào đại sảnh đi tới trước mặt Diệp Lân sau đó khom người,

nói: “Diệp Lân, là do chú không quản lý tốt. Cháu đừng giận, chú sẽ xử lý xong mọi chuyện!”

'Tạ Khôn giật mình. Anh ta vẫn luôn cảm thấy Giang Uyển Uyển chỉ vì muốn đối phó với Lam Tỉnh nên tùy tiện tứm một người nào đó thôi, có lẽ cô quen Diệp Lân nhưng Diệp Lân

tuyệt đối không thể nào là bạn trai của Giang Uyển Uyển được!

Hơn nữa, cho dù Diệp Lân là bạn trai của Giang Uyển Uyển thì Giang Chấn Nam là ba vợ cũng sẽ không cúi đầu giải thích với anh được!

Trong nháy mắt, anh ta chỉ cảm thấy đầu nứt ra trống rỗng một mảng. Lúc này, Giang Chấn Nam ngẩng đầu nhìn Tạ Khôn.

“Chủ tịch Giang, tôi thấy cách cậu ta ăn mặc... không phù hợp với công ty chúng ta... tôi...” Anh ta nói năng trở nên lộn xộn.


“Cậu làm ở công ty chúng ta bao năm như thế mà lại đi học thói nhìn mặt mà bắt hình dong à?” Giang Chấn Nam nhìn Tạ Khôn, giọng điệu phẫn nộ, nói: “Từ hôm nay trở đi, vị trí Giám đốc bộ phận tiêu thụ của cậu bị hạ cấp, xuống công ty chỉ nhánh đi!”

Tạ Khôn biến sắc!

Hiện tại, anh ta là Giám đốc tiêu thụ của tổng công ty, bây giờ xuống công ty chỉ nhánh khác gì bị hạ mấy cấp bậc đâu!

“Còn nữa, hiện giờ cậu mau xin lỗi Diệp Lân đi!” Giang Chấn Nam nghiêm mặt, nói.

Vẻ mặt Tạ Khôn liền biến thành vẻ thâm độc. Chỉ vì người đằng trước này mà Giang Chấn Nam lại có thể hạ bậc anh ta.

“Còn không xin lỗi đi? Hay là muốn tự mình thu dọn đồ đạc rồi cút đi!” Giang Chấn Nam khẽ quát một tiếng.

'Tạ Khôn cắn chặt răng rồi bước tới bên cạnh Diệp Lân, cúi đầu, nói: “Cậu Diệp, thật sự xin lỗi, tôi không nên trông mặt mà bắt hình dong. Ban nấy là lỗi của tôi, hy vọng cậu có thể tha thứ cho tôi.”

Giang Chấn Nam cũng nhìn Diệp Lân.

Có thể thấy được, Giang Chấn Nam cũng không muốn người này rời đi, nói cách khác, quả thật Tạ Khôn rất có năng lực.

Diệp Lân khoát tay, nói: “Chú xử lý xong là được rồi.”


Giang Chấn Nam thở phào nhẹ nhõm, ông ta hung dữ nhìn thoáng qua Tạ Khôn, sau đó dẫn Diệp Lân tới thang máy.

Đợi cho đến khi Diệp Lân và Giang Chấn Nam biến mất vào trong thang máy thì anh ta mới ngồi xuống sofa, vẻ mặt u sầu!

Mọi người đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này liền sợ ngây người. Bọn họ bắt đầu tò mò thân phận của Diệp Tân...

Vào trong thang máy, Giang Chấn Nam thấy Diệp Lân cũng không tức giận, bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Sau này có thể sẽ phải uất ức cho cháu một chút, đứa con gái của chú ấy, nó bị chú chiều hư rồi, hơn nữa lại rất tò mò. đối với cháu nên có thể sẽ...”. Ngôn Tình Tổng Tài

“Không sao đâu.” Diệp Lân cười nói.

Giang Chấn Nam cười cười rồi lại hỏi: “Đúng rồi, lần trước Uyển Uyển nói cháu là bạn trai của nó, kỳ thực chú cũng khá vừa lòng cháu, hay là hai đứa diễn giả thành thật đi? Uyển Uyển cũng khá xinh đẹp, tính tình hơi kì cục một chút nhưng đó mới là điều thú vị trong cuộc sống...”

Diệp Lân muốn ngất mất, ông già này như chỉ sợ con mình không gả đi được vậy!

Anh cũng không trả lời, Giang Chấn Nam dẫn anh tới bộ phận nhân sự để nhận chức rồi dẫn anh tới văn phòng của Giang Uyển Uyển!


Anh gõ cửa rồi đẩy ra! Giang Uyển Uyển đang ngồi trên ghế trong văn phòng, cô đeo một chiếc kính, mặc bộ đồng phục công sở, tóc hơi rối giống y như lần đầu tiên Diệp Lân

gặp cô, dáng vẻ trong trẻo lại lạnh lùng và đầy tri thức.

“Uyển Uyển, đây là trợ lý mà ba tuyển cho con.” Giang Chấn Nam mở miệng nói.

Giang Uyển Uyển thả văn bản trong tay xuống, lúc ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Lân, ánh mắt của cô hơi sáng hơn.

Nhìn thấy phản ứng của Giang Uyển Uyển, khóe mắt của Giang Chấn Nam cũng lộ chút ý cười, nói: “Con vừa lòng rồi nhé!”

“Vừa lòng, vừa lòng!” Trên mặt Giang Uyển Uyển lộ vẻ giảo hoạt, tinh nghịch. “Vậy thì hai đứa trò chuyện chút đi, ba đi đây.” Giang Chấn Nam nói xong liền nháy mắt với Diệp Lân rồi ra khỏi văn phòng còn tiện thể đóng cửa lại cho hai người.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom