Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Không Thể Khống Chế Khoái Cảm Cấm Kỵ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Không Thể Khống Chế Khoái Cảm Cấm Kỵ
Chương 20: Đêm đại hôn của đôi huynh muội (H nhẹ)


Toàn bộ phong cảnh trên núi đều được thiết kế hoàn toàn theo sở thích của nàng.

Triệu Viêm nắm tay nàng, vừa đi vừa giới thiệu: "Ở ngoài đình nghỉ mát này, ta đã cho người đào một con kênh nhỏ, sau này chúng ta nuôi vài con cá vàng để muội ngắm cho đỡ buồn."

"Nhưng muội muốn nuôi cá chép."

Triệu Viêm cười: "Muội nuôi cá mập cũng được, chỉ cần muội thích thôi."

Hắn dắt tay nàng lên núi.

Một tuần trước người trong sơn trang đều đã nhận được tin tức, cho nên lúc này, hết thảy đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Bọn họ chưa từng thấy qua khuôn mặt của tiểu thư, mà Triệu Viêm lại nói hắn đến đây cùng với tiểu nương tử, cho nên khi người ở nhìn thấy Triệu Uyển Như liền trực tiếp kêu nàng Thiếu phu nhân, khiến nàng ngượng ngùng đỏ mặt.

Đợi đến khi vào trong phòng, nhìn cách bày trí giống hệt phòng tân hôn, Triệu Uyển Như đột nhiên hiểu ý hắn.

Quan hệ giữa bọn họ không thể mở tiệc chiêu đãi tứ phương, chiêu cáo thiên hạ, cho nên hắn dùng phương thức này, một núi hoa trà, một đường thảm đỏ, còn có tất cả tài sản hắn tích lũy bao năm, tất cả dùng để thể hiện tình yêu của hắn, thể hiện tình cảm giữa hai người.

Triệu Uyển Như được hắn đỡ ngồi xuống ghế, hốc mắt lại nhịn không được đỏ lên.

Triệu Viêm quỳ một gối, nâng tay nàng nàng, trân trọng mà nói: "Phụ mẫu trước khi qua đời đã luôn dặn dò ta, muốn ta nhất định phải bảo vệ muội thật tốt, tuyệt không được để muội chịu nửa điểm ủy khuất. Những năm gần đây ta vẫn luôn đem lời này ghi tạc trong lòng, hiện giờ, muội đã là thê tử của ta, ta là phu quân của muội, ta sẽ càng chăm sóc muội thật tốt, cho nên, muội có nguyện ý gả cho ta, trở thành thê tử duy nhất của ta suốt cuộc đời này không?"

Triệu Uyển Như sớm đã khóc không thành tiếng: "Nguyện ý, ta nguyện ý!!!"

Nàng vươn tay tới, kéo hắn đứng dậy, chủ động ôm lấy hắn, nhẹ nhàng hôn môi.

Ánh trăng mê người.

Trong phòng, nến đỏ cháy lách tách.

Trên giường, Triệu Uyển Như vừa thay bộ hỉ phục mới, khuôn mặt đỏ bừng, đã bị hắn hôn đến mức toàn thân mềm nhũn.

"Ưm..a.... Ca ca, sao huynh lại giống chó vậy hả, a........"

Còn chưa dứt lời, cổ đã bị hắn nhẹ nhàng cắn một cái.

Triệu Viêm vừa xoa ngực nàng, vừa hôn lên môi, buồn cười nói: "Nói ai là chó vậy?"

"Huynh....... A....... Huynh là chó...... A........"

Một bên vú lập tức bị hắn ngậm vào miệng, Triệu Uyển Như rên rỉ một tiếng, nhịn không được ấn lấy đầu hắn: "A, ca ca....... Ca ca huynh nhẹ một chút......."

Tiểu cô nương thanh âm kiều mị, mềm mại gọi hắn là ca ca, khiến hắn càng thêm kích động. Triệu Viêm dụ dỗ nàng: "Uyển Uyển ngoan, gọi một tiếng phu quân cho ta nghe một chút ——"

Triệu Uyển Như không chịu, hắn liền xoa nắn ngực nàng, không ngừng mút vào, khiến hạ thân nàng chảy tràn mật ngọt, thân mình run lên nài nỉ: "Ưm, ca ca đừng..... A...... Thoải mái......."

"Chỗ nào thoải mái?"

Triệu Viêm kéo tay nàng xuống dưới, thiết bổng của hắn đã cứng ngắc không chịu nổi, Triệu Uyển Như vừa chạm vào, mặt đỏ bừng, mắng hắn: "Không biết xấu hổ! Ai muốn gọi huynh là phu quân chứ?""

"Muội không gọi sao?" Triệu Viêm cảm thấy nàng thật là lợi hại.

Ở trên giường thế nhưng còn dám cùng hắn đấu võ mồm.

"Uyển Uyển ngoan, muội thật đúng là...... Không biết trời cao đất dày." Hắn lôi kéo tay nàng đặt vào cự vật gân guốc, không ngừng vuốt ve, một tay hắn lại từ từ lần xuống, luồn vào trong áo sờ đến cái bụng phẳng, xuống chút nữa, hẻm núi sâu thẳm kia sớm đã thành một mảnh ướt át.

Triệu Viêm vuốt ve, cắn lỗ tai nàng nói: "Chờ lát nữa, nhớ phải bưng kín miệng vào, ngàn vạn cũng đừng cầu xin ca ca, rốt cuộc, muội có cầu xin ta, ca ca cũng sẽ không bỏ qua cho muội."
 
Chương 21: Ăn mật huy*t muội muội (H)


Triệu Uyển ban đầu vẫn còn cứng miệng, nói: "Có gì mà phải cầu xin, huynh yên tâm, hôm nay muội có chết cũng tuyệt đối không mở miệng, càng không có khả năng gọi cái gì mà phu quân, cũng sẽ không —— a!"

Lời nói còn chưa nói hết, Triệu Viêm bất ngờ xé toạc y phục của nàng, mạnh mẽ tách ra hai chân trắng như ngọc.

Triệu Uyển Như bừng tỉnh ý thức được tình hình, nàng sốt ruột cuống quít đẩy hắn ra: "Đừng!!! Ca ca, đừng, ta không muốn......."

Nhưng mà, đã quá muộn.

Triệu Viêm tách hai chân nàng ra, dùng đôi tay đùa nghịch ở hai sườn, sau đó cúi xuống. Hắn đường đường là Võ Trạng Nguyên, là đại tướng quân đã từng uy dũng một thời, chấn động bốn phương, thế nhưng giờ đây quỳ rạp dưới thân nàng, dùng cái miệng hiệu lệnh tứ phương đó mà ngậm lấy hoa huy*t tiểu muội muội.

Triệu Uyển Như bị một màn này kích thích, thân thể run lên, một cỗ sóng nhiệt từ bên trong trào ra tới lại trực tiếp bị hắn mút hết vào, nàng hoảng sợ đẩy hắn ra, rất muốn hắn đừng tiếp tục chạm vào nơi đó.

"A a a...... Đừng, thật sự đừng....... Ca ca, a, không muốn, không cần chạm vào nơi đó........ A......."

Mép thịt non mềm bị hắn vừa nắn vừa xoa, vừa hôn vừa liếm, một trận lại một trận khoái cảm trong thân thể không ngừng bừng lên, Triệu Uyển Như cảm giác môi âm hộ nàng đều bị hắn ăn vào hết, cảm giác đó quá mức kích thích, nàng không ngừng run rẩy: "Ưm...a, thật sự không muốn mà, a, ca ca, ta cầu huynh........ cầu xin huynh buông tha cho ta........"

Triệu Viêm ôm lấy hai chân nàng càng dang rộng hơn nữa, đầu lưỡi hắn quanh quẩn ngoài miệng huyệt, thỉnh thoảng đột nhiên tách mở bờ thịt mềm để đầu lưỡi len lỏi tiến vào trong. Chỉ cần hắn thọc vào mạnh một chút là có thể nghe được tiếng nàng rên rỉ kiều mị, giọng nàng mỗi lúc một thêm mê hoặc, Triệu Uyển Như thật sự là chịu không nổi nữa, nàng không ngừng kháng cự, lại bị hắn đem hai đùi ấn chặt xuống.

"Ngoan, đừng động, để ca ca thưởng thức cái huyệt ngọt ngào của muội."

Triệu Uyển Như: "!!!"

Triệu Uyển Như không nghe nổi những lời này: "Đừng, ca ca, đừng nói như vậy......."

Lúc đầu Triệu Viêm còn nghĩ nàng không thích, kết quả, hắn phát hiện mỗi lần Triệu Uyển Như kháng cự càng mạnh mẽ thì mật dịch bên trong càng tuôn ra nhiều hơn, hắn bừng tỉnh, như mới nhận ra điều gì. Triệu Viêm một bên liếm láp nơi tư mật, một bên dùng ngón tay đặt trên âm đế liền không ngừng xoa bóp. Khi môi lưỡi vẫn còn đang vuốt ve âm hộ, hắn còn không quên kích thích nàng: "Vì sao không muốn ca ca nói vậy? Uyển Uyển đây là không thích sao? Hửm? Nếu là không thích, vậy muội đẩy ca ca ra là được"

Hắn chôn đầu vào sâu hơn, không ngừng ở huyệt non mà xoa bóp, xoa đến khi d*m thủy tưới lên tay làm ướt sạch.

Triệu Uyển Như thật sự chịu không nổi: "A hu hu, người ta đẩy rồi, mà đẩy không được, hu hu a ca ca, ca ca tha ta đi, ta sai rồi......."

Này không phải là quá muộn rồi sao?

"Giờ mới xin tha sao? Nhớ ca ca ban nãy nói gì không? Dù muội có xin ta, kể cả là đẩy ta, ca ca cũng sẽ không buông muội, hôm nay là ngày đại hôn của chúng ta, ca ca phải làm muội thật thoải mái, chơi Uyển Uyển đến dục tiên dục tử, làm Uyển Uyển rốt cuộc không thể rời khỏi ca ca."

Quả nhiên, lời hắn vừa nói xong, dịch thủy từ bên trong liền phun ra tới tấp, Triệu Viêm liếm mút mật ngọt, khen nàng: "Uyển Uyển ngoan, giỏi quá, mật dịch rất ngọt ngào, ca ca thích ăn."

TriệuUyển Như thẹn thùng muốn chết: "Đừng, a, ca ca đừng ăn, chỗ đó bẩn lắm......"
 
Chương 22: Muội càng xin tha, ta càng không nương tay (H)


"Uyển Uyển của ta không có chỗ nào bẩn."

Triệu Viêm hôn lên mật huyệt nàng, không chỉ để khiến nàng thoải mái, mà quan trọng nhất chính là, hắn muốn làm Uyển Như lên đỉnh trước một lần. Chỉ khi dưới thân nàng hoàn toàn thả lỏng mới có thể tiếp nhận đại côn th*t, hắn chính là không nỡ làm đau nàng.

Triệu Viêm hôn xong liền đem ngón giữa tiến vào trong hoa huy*t, bên trong thật mềm mại, quá chặt, ngón tay vừa đi vào đã bị thịt non gắt gao bao vây lấy. Hắn có thể tưởng tượng, đợi một lúc nữa nhục căn hắn tiến vào thì sẽ còn mất hồn đến mức nào.

Ngón tay dài của Triệu Viêm nhịp nhàng từng cái thọc vào rút ra, cắm Triệu Uyển Như khiến nàng thở dốc liên tục: "A a a không muốn, ca ca, ta từ bỏ, a, thật thoải mái......."

"Thoải mái còn nói không muốn hử? Uyển Uyển thật là khẩu thị tâm phi, muội muội không nghe lời như vậy, muội nói xem, có phải nên chịu phạt một chút hay không?"

Triệu Viêm xoa nàng âm đế hỏi nàng.

Nàng nức nở: "A, đúng vậy........ Là muội không ngoan, a, muốn ca ca trừng phạt......."

"Muội nói xem, ca ca nên trừng phạt thế nào?"

Ngón tay cái của hắn ở đế vẽ lên mấy cái vòng tròn, đây là động tác kích thích nhất, Triệu Uyển Như chịu không nổi, mới vừa chạm một chút mà d*m thủy đã chảy ra rất nhiều. Nàng bắt lấy tay năn nỉ: "Ca ca đừng, a....... A, ta muốn......."

Tiểu cô nương sinh ra đã kiều mị, trong cơn khát tình con ngươi như chứa đầy dục vọng, khiến ai nhìn vào cũng nhịn không được muốn chiếm hữu nàng ngay lập tức. Triệu Viêm dưới thân căng thẳng, thanh âm cũng khàn khàn theo: "Uyển Uyển ngoan, muội muội muốn cái gì, nói cho ca ca."

Triệu Uyển Như đỏ mặt: "Muốn....... Muốn ca ca tiến vào......."

"Muốn ca ca tiến vào đâu? Uyển Uyển không nói rõ, ca ca làm sao biết?" Ngón tay hắn thong thả ung dung, ở trong thân thể nàng không ngừng đưa đẩy. Triệu Uyển Như bị hắn xoa đến thốt ra từng tiếng rên rỉ mị hoặc, thanh âm của nàng quá mức kích thích, Triệu Viêm nhịn không được cúi xuống, trên cái bụng tinh mịn của nàng lại rơi xuống một nụ hôn; "Uyển Uyển ngoan mau nói cho ca ca, nói rồi ca ca sẽ cho muội, ca ca cái gì cũng đều cho muội......."

Triệu Uyển Như lỗ tai đỏ rực, nàng kiều suyễn, nhu nhược nói: "Muốn ca ca...... Muốn cái kia của ca ca tiến vào......"

"Muốn cái gì của ca ca tiến vào vậy, là ngón tay tiến vào sao?"

Triệu Viêm lại duỗi ra một ngón tay, hai ngón tay ở trước cửa mật động xoa xoa, sau đó dò xét đi vào, dùng sức đỉnh lộng bên trong nàng, Triệu Viêm nói: "Ca ca không phải đang dùng hai ngón tay thao muội đây sao? Vẫn còn muốn nữa? Muội đây là muốn ba ngón tay hửm?"

Hắn đại khái khoa tay múa chân một chút, nói: "Không được, tiểu huyệt của Uyển Uyển nhỏ quá, ba ngón ca ca vào không được, chỉ có thể tiến vào hai căn, muội tạm chấp nhận một chút được không?"

Triệu Uyển Như nào có nói muốn thứ này, nàng rõ ràng muốn chính là thứ khác!!!

Nàng buồn bực trừng mắt hắn: "Ư.... ca ca!!! A, ta không thèm để ý tới huynh nữa......."

Nói rồi cố ý xụ mặt, quay đầu đi.

Thấy nàng bị chọc cho tức giận, Triệu Viêm vội vàng hôn xuống, dỗ dành: "Uyển Uyển ngoan, đừng giận đừng giận, ca ca cho muội đánh được không?"

Triệu Uyển Như làm sao nỡ thật sự đánh hắn, đỏ mặt mắng: "Cái đồ đáng ghét, chỉ biết bắt nạt ta thôi."

"Nhưng ca ca chỉ muốn bắt nạt muội, chỉ muốn khi dễ Uyển Uyển bảo bối của ta thôi." Triệu Viêm hôn lên môi nàng, từng cái từng cái một, mút lấy bờ môi thì thầm nói: "Uyển Uyển ngoan kêu ta một tiếng phu quân được không? Muội gọi ta là phu quân, ta liền cho muội ăn côn th*t lớn, được không?"
 
Chương 23: Nói muội muốn ăn c*n thịt lớn của ca ca (H)


Triệu Viêm hôn nàng, không cho nàng bất kỳ cơ hội nào để suy nghĩ, thân mình đổ ập xuống hướng tới đôi môi nàng tấn công rất mãnh liệt. Bàn tay hắn bên dưới vẫn không ngừng đỉnh lộng nơi mẫn cảm, mỗi một động tác đều khiến nàng run rẩy từng cơn, cả người mềm nhũn, sướng đến không chịu được. Lưỡi hắn tách môi tiến vào trong miệng nàng, hôn nồng nhiệt một hồi, môi lưỡi dây dưa quấn quýt, khiến Triệu Uyển Như hô hấp cũng khó khăn. Thanh âm hắn thanh âm nóng rực lại khàn khàn, một lần lại một lần ở nàng bên tai hỏi: "Được không, Uyển Uyển ngoan của ta......."

"Nào, gọi phu quân cho ta nghe một chút........"

"Gọi một tiếng phu quân, nói Uyển Uyển muốn côn th*t lớn của phu quân....... Muốn phu quân côn th*t lớn hung hăng thao tiến vào....... Tiến vào thao tiểu nộn huyệt của muội muội......"

Triệu Uyển Như nào phải là đối thủ của hắn, bị hắn làm cho không còn sức chống cự, thân mình mềm nhũn đã sắp đạt tới cao trào, hai đùi thon dài trắng như bạch ngọc quấn quanh eo, gắt gao ôm hắn, không ngừng gật đầu: "A ưm... muốn....a... Ca ca ta muốn......."

Triệu Viêm cúi gập người, đem đôi chân nàng tách ra càng rộng. Mỗi khi môi lưỡi dây dưa, hắn rất thích ngậm lấy môi dưới nàng mà dùng sức mút cắn, nhưng vẫn không quá mạnh, hắn chưa bao giờ tận hứng dùng sức, bởi vì hắn sợ lỡ ra tay quá mạnh, sẽ đem người dưới thân chơi hỏng mất. Hắn cảm thấy muội muội nhà mình quá quý giá, cho nên vẫn không nỡ làm đau nàng.

Triệu Viêm trên môi nàng lưu luyến, hai đầu lưỡi trừu sáp mà cọ lấy lẫn nhau, khi ngậm lấy cái lưỡi đinh hương, hắn cảm thấy trái tim mình cũng hoàn toàn bị nàng câu đi mất.

Cả căn phòng tràn ngập trong sắc xuân.

Trong phòng ánh đèn u ám mờ ảo, ánh nến trên mép giường chiếu sáng Triệu Uyển Như, môi hồng răng trắng, đẹp đến không gì sánh được.

Triệu Viêm thấy mình không khác gì kẻ ngốc, mỗi lần nhìn nàng đều có thể ngắm đến ngây người, muội muội thật sự quá xinh đẹp.

Triệu Uyển Như vốn đang trốn tránh, chính là bị hắn hôn hôn, cũng nhịn không được nhìn lại hắn.

Khi ánh mắt chạm nhau, trái tim hai người hình như cũng nương theo tầm mắt mà khăng khít xoắn chặt, Triệu Uyển Như si ngốc mà nhìn hắn. Hai người cùng mẹ đẻ ra, dung mạo không khác nhau là mấy, khi còn nhỏ thậm chí rất nhiều người đều nói huynh muội bọn họ trông giống như là đúc từ một khuôn ra vậy.

Ca ca từ nhỏ đã vô cùng tuấn mỹ, mắt sâu như hồ nước ngắm nhìn nàng, như là muốn đem nàng hút vào trong.

Hai người tầm mắt như là sinh keo, lại như kẹo đường tan còn chưa hết, sền sệt, nóng cháy, thâm thúy, in hằn hình bóng của đối phương.

Khoái cảm từ sau sống lưng nàng nổi lên, len lỏi rồi lan rộng.

Triệu Viêm dịu dàng hết hôn rồi lại hôn, trong phòng yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng mút mát chầng chậc rất nhỏ, đan xen tiếng hít thở. Triệu Viêm đột nhiên cắn môi dưới thật mạnh, đại nhục bổng dưới thân chống lên tiểu nộn huyệt, trên cửa huyệt thúc hông cọ xát vài ba cái, dâm dịch Triệu Uyển Như cứ vậy mà chảy hết ra ngoài.

Nàng lúc này giống như còn không cả biết thở, vươn tay tới muốn đấm ngực hắn, lại bị hắn nắm lại, sau đó, mười ngón giao nhau, gắt gao nắm chặt.

Hắn còn cúi đầu dỗ dành: "Uyển Uyển ngoan, nào, đỡ côn th*t lớn của phu quân, phu quân muốn đi vào thao muội."

Triệu Uyển Như ngoài miệng còn nói không, nhưng so ra mà nói, thân thể nàng vĩnh viễn thành thật hơn rất nhiều. Triệu Viêm kéo tay nàng đi xuống, nàng cũng vô cùng ngoan ngoãn, thuận thế mà vuốt ve côn th*t, khoảng khắc chạm vào đầu dương v*t, lòng bàn tay Triệu Uyển Như nóng rực lên.

Dương căn Triệu Viêm trong tay nàng cũng khẽ run lên một cái.
 
Chương 24: Đỡ c*n thịt lớn của ca ca tiến vào (H)


Lòng bàn tay Triệu Uyển Như run rẩy.

Ca ca hôn vào tai nàng, thủ thỉ: "Uyển Uyển ngoan, bảo bối ngoan, giúp ca ca tiến vào nào......."

"Ca ca rất muốn muội, muốn thao muội......."

"Giúp ca ca tiến vào thao muội được không?"

Triệu Uyển Như cảm giác, nếu hắn cứ tiếp tục dụ dỗ nàng như vậy, có lẽ nàng sẽ lên đỉnh trước cả khi hắn cắm vào. Nàng run rẩy, tự tay tách lấy tiểu nộn huyệt của chính mình, từng chút từng chút đem côn th*t lớn đẩy vào miệng huyệt.

Ca ca rất dịu dàng, lúc tiến vào cũng cực kỳ chậm rãi, thong thả đến mức nàng có thể cảm nhận được mỗi một nếp uốn, từng đường gân xanh khảm vào trong mị thịt.

"Ca ca......."

Triệu Uyển Như nhịn không được lại câu lấy môi hắn, thân thể gắt gao ôm chặt, côn th*t lớn dùng sức, đỉnh vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm của nàng.

Cảm giác khoái lạc mạnh mẽ từ đỉnh đầu chạy xuống tận chỗ sâu, Triệu Uyển Như trong nháy mắt đã bị hắn làm cho lên đỉnh, một tiếng "phu quân" mà ca ca nàng cầu nửa ngày cũng không được cứ như vậy bị nàng buột miệng thốt ra: "A, phu quân......."

côn th*t Triệu Viêm trong nháy mắt cương cứng hơn cả trước, hắn cúi xuống. ôm chặt lấy bảo bối hôn hôn, những cái hôn của hắn như trải dài triền miên, hôn từ trán nàng rồi lại hôn lên gương mặt, lên môi, lên cổ, cuối cùng, hắn chôn đầu vào bộ ngực sữa, dùng sức mút vào, nhiệt triều cuồn cuộn.

Hắn chờ nàng thích nghi với kích thước của mình rồi mới chậm rãi động lên, hết lần này đến lần khác, đem quy đầu cực đại mài lên vách thịt non mềm.

Triệu Viêm nhịn không được, lại tiếp tục dụ dỗ: "Uyển Uyển ngoan, tiếp tục gọi ta, ca ca còn muốn nghe nữa......."

"Gọi gì cơ?" Uyển Như bị hắn hôn đến mê mẩn.

Nàng dưới thân đã sớm ướt át không thành bộ dáng, hắn mỗi đỉnh một chút, nàng đều nhịn không được nâng lên mông tới phối hợp hắn luật động, tiểu huyệt nhi càng là ái thảm hắn, hắn còn không có tiến vào thời điểm cũng đã chảy thủy nghênh đón hắn, mà hắn mỗi lần rút ra đi thời điểm, lại gấp không chờ nổi mút vào hắn quy đầu, dường như sợ hắn không bao giờ vào được dường như.

d*m thủy nàng theo dương v*t không ngừng chảy, làm cho hai người dưới thân đều đã ướt đẫm.

"Còn hỏi gọi cái gì? Muốn ca ca dạy muội sao?"

Triệu Viêm dùng sức đỉnh lên nộn huyệt: "Vẫn muốn ca ca dạy dỗ muội, phải không?"

"A a a, muốn...... Muốn ca ca dạy muội......."

Triệu Uyển Như bị hắn đâm đến mềm nhũn, thanh âm mềm mại tinh tế, ở bên tai hắn nhỏ giọng rên rỉ, trên giường to rộng, tình triều cuồn cuộn, Triệu Viêm đem người ấn ở dưới thân không ngừng đỉnh lộng, lại dạy nàng: "Nào, gọi phu quân......."

"A, phu quân......." Triệu Uyển Như lung tung rên rỉ: "Muội muốn phu quân......."

"Ngoan quá, Uyển Uyển của ta thật là ngoan, nào, nói theo ca ca, Uyển Uyển muốn, muốn côn th*t lớn phu quân tiến vào thao muội......." Triệu Viêm ấn nàng hôn thật sâu, từ đầu nhũ tiêm cho tới khắp nơi trên bầu ngực, đại dương cụ thô tráng dùng sức đâm vào tiểu nộn huyệt kiều nộn, nguyên cây thúc vào, cắm sâu đến mức làm hoa tâm nàng run rẩy. Hắn vẫn chưa chịu dừng lại, côn th*t lớn không ngừng khai mở cổ tử cung: "Nào nói đi, Uyển Uyển, nói muội muốn đại nhục bổng của phu quân......"

Triệu Uyển Như bị hắn đâm đến sắp lên đỉnh, nàng như con cá thiếu nước, thở hổn hển, mông eo rung lắc đón hắn thọc vào rút ra không ngừng: "A, ca ca, không, phu quân, a....a phu quân, Uyển Uyển muốn phu quân.... côn th*t lớn tiến vào......."
 
Chương 25: Muốn ca ca c*m thật sâu vào bên trong (H) - HOÀN CHÍNH VĂN


"A, Uyển Uyển muốn côn th*t lớn của phu quân cắm vào đâu vậy?" Triệu Viêm còn thấy chưa đủ, tiếp tục hướng dẫn nàng: "Có phải muốn côn th*t lớn phu quân tiến vào thao tiểu nộn huyệt không? Có phải hay không?"

Hắn đột nhiên dừng lại, ngay trước thời điểm Triệu Uyển Như đạt tới cao trào.

Triệu Uyển Như gấp gáp đẩy hắn: "A a a... ca ca, ca ca ta muốn......"

Triệu Viêm biết nàng có bao nhiêu khó chịu, chính hắn cũng rất khó chịu, hắn cúi thân xuống liếm lấy phiến môi đỏ bừng, côn th*t bên dưới vẫn đứng im không nhúc nhích: "Bảo bối mau nói đi, nói muội muốn dương v*t lớn tiến vào, muốn phu quân thao muội, chỉ cần muội nói, phu quân liền cho muội, phu quân tất cả đều cho muội."

Triệu Uyển Như là thật sự khó chịu, nàng vừa trướng vừa ngứa, nhịn không được dùng sức đánh ca ca, trên đời này nào có ai như hắn, nàng đã sắp tới rồi, tiểu huyệt nhi gắt gao kẹp lấy hắn, bị hắn cắm cho xuân triều mãnh liệt, hắn lại đột nhiên dừng lại???

Triệu Uyển Như buồn bực nhếch mông cao một chút, hắn thế nhưng còn cầm lấy côn th*t vốn sưng to không ngừng cọ xát lên âm hạch, nhất quyết không tiến vào: "Uyển Uyển ngoan, nói muội muốn phu quân đem dương v*t tiến vào, thao lộng tiểu nộn huyệt, chỉ cần nói ca ca liền cho muội, được không?"

Triệu Uyển Như không muốn nói, nhưng tình thế lúc này thật sự quá cấp bách, ở bên trong động huyệt như có vạn con kiến bò, hoa tâm nóng như thiêu đốt, thân thể cũng không ngừng thúc giục, Triệu Uyển Như khát cầu quấn lấy hắn: "Ca ca, phu quân, ta muốn......."

Triệu Viêm kiên nhẫn hỏi nàng: "Muốn cái gì?"

"Muốn phu quân đem dương v*t tiến vào."

Nhục côn được thả xích không ngừng nhắm ngay âm đế nhấn vào, ngẫu nhiên lướt qua cái miệng nhỏ đầy nước, Triệu Viêm đỡ côn th*t lớn thúc vào huyệt khẩu, quy đầu cực đại tím đỏ mở được cánh hoa môi liền mạnh mẽ tiến vào, Triệu Uyển Như nức nở một tiếng, khát cầu tự nâng mông mình: "Phu quân, phu quân, ca ca, ta muốn, a....... Muốn côn th*t phu quân cắm thật sâu, phu quân mau tiến vào...a...."

Nói xong cũng không đợi hắn phản ứng, chính mình chủ động nâng lên tới, đem côn th*t hắn đi vào hết toàn bộ. Triệu Viêm không ngăn nàng, chính hắn cũng chịu không nổi, động huyệt Triệu Uyển Như vừa mới vừa đem côn th*t lớn nuốt vào đã gắt gao siết chặt lấy. Hắn đỉnh côn th*t lớn, dùng sức mà va chạm, ôm lấy nàng, muốn đem nàng cùng hắn hòa làm một.

Đó là muội muội hắn yêu nhất.

Triệu Viêm ôm người không ngừng đỉnh lộng: "Phu quân đều cho muội, tất cả đều cho muội, những gì mà muội muốn, phu quân đều cho muội!!!"

Hai cơ thể nhuốm đầy màu dục vọng dán vào nhau, Triệu Viêm kéo hông nàng, đại khai đại hợp đỉnh lộng, mỗi cú thúc đều hung hăng đâm đến tận cùng của hoa tâm, quá sâu, mỗi lần đều khiến nàng rên rỉ: "A....... Ca ca nhẹ một chút......."

Triệu Viêm kỳ thật cũng thích nghe nàng gọi ca ca: "Uyển Uyển ngoan, ôm ca ca......"

Triệu Uyển Như vươn tay tới, ôm lấy thân thể cường tráng rắn chắc của hắn, nàng như dính vào hắn, bị hắn cật lực mà xuyên xỏ.

Cảm giác ca ca sắp tới rồi, nàng dùng sức mút lấy môi ca ca, chủ động dâng mông lên nghênh đón dương v*t hắn: "A, phu quân, phu quân ta muốn....... côn th*t lớn của phu quân cắm thật sâu......."

Triệu Viêm không chịu nổi kích thích đến từ nàng, hắn còn nghĩ sẽ nhịn thêm được một lúc, lại bị tiểu cô nương kêu một tiếng như vậy, đạt cao trào trong nháy mắt. Hắn dùng sức nhấp thêm chục cái nữa rồi phun ra toàn bộ, cứ như thế, dục vọng nóng bỏng của hắn lấp đầy Triệu Uyển Như.

Huynh muội hai người, từ đây bắt đầu cuộc sống thư thái vui vẻ, tuy là ban đêm vẫn có hơi ngượng ngùng một chút.

[HOÀN CHÍNH VĂN]
 
Chương 26: Phiên ngoại 1: Kiếp trước của hoàng đế 1 (H)


Warning: Ngoại tình, nghịch NTR, H của hoàng đế với các phi tần. Edit chưa chau chuốt vì không hợp gu tui:>

Hoàng đế biết mình không nên yêu Quý phi, cho nên ban đêm cố ý thị tẩm các nương nương khác. Rõ ràng trong lòng hắn chỉ có mình Triệu Uyển Như, chỉ là, côn th*t lớn được các nàng hầu hạ thật thoải mái, cuối cùng nhịn không được cứ như thế rơi vào bể trầm mê.

Kể từ khi bắt đầu có nhận thức, hắn liền biết đời này của hắn không thể chân chính yêu bất cứ ai.

Mẫu hậu chính miệng nói cho hắn, phụ hoàng cũng không ngừng dùng chính mình làm ví dụ cho hắn.

Cho nên, lần đầu tiên nhìn thấy tiểu cô nương đáng yêu kia, bị nụ cười tươi của nàng hấp dẫn, hắn đã tự nhủ với chính mình, hắn thích nàng là bởi vì gia thế. Bởi vì cha nàng tay cầm trọng binh, bởi vì ca nàng tài hoa hơn người, bởi vì triều đình không thể thiếu lương đống chi tài*, đó tuyệt đối không phải là thật lòng, tất cả đều chỉ là giả dối. Hắn đã luôn tự mình nghĩ như vậy.

*Lương đống chi tài: người tài, trụ cột quốc gia

Lại đến khi tuyển tú thấy được nàng, hắn rõ ràng tim đập bay nhanh, hận không thể giữa ngàn vạn người chỉ tuyển một người, những người khác tất cả đều làm hắn thấy thật chướng mắt.

Hắn lại liều mạng nói với chính bản thân mình, hắn sở dĩ coi trọng nàng, là bởi vì nàng dung tư muôn vàn, là tú nữ đẹp nhất, cũng là người có tính cách hợp ý hắn nhất. Hắn cho rằng hảo cảm cùng sủng ái đều là bởi vì đối phương có một vị ca ca cường đại, bởi vì gia thế nàng, chứ tuyệt đối, tuyệt đối không phải bởi vì hắn thích nàng.

Nhưng hắn cũng không nhịn được mà ngày càng say đắm. Sau mỗi lần ân ái lại càng muốn đưa nàng thật nhiều trân bảo cùng lễ vật, muốn đối tốt với nàng, muốn nâng thêm phi vị.

Hắn quá sủng ái nàng.

Từ khi Triệu Uyển Như nhập cung, hắn không còn qua đêm cùng bất cứ phi tần khác. Trên người nàng có một mùi hương thơm ngọt, thơm đến nỗi hắn mỗi lần động tình đều nhịn không được ôm nàng vào hít ngửi.

Hậu cung có người không vui, cũng không biết là ai lắm miệng, trực tiếp bẩm báo cho Thái Hậu.

Thái Hậu gọi hắn tới nói bóng nói gió một hồi, hắn cũng trả lời không chút sơ hở.

Thái Hậu vừa lòng để hắn rời đi.

Mà chính bản thân hắn cũng hết sức vừa lòng.

Hắn cảm thấy mình là bậc đế vương xử lý chuyện ái tình quá mức hoàn hảo.

Trong lòng vô ái, mới có thể xưng vương.

Đêm dài lại đến, hắn vẫn tiếp tục đến cung của Uyển Như, nàng tựa hồ đã biết nhóm hậu phi bất mãn cho nên cũng chủ động đề nghị hắn tới cung các nàng, lại nói cái gì mà vũ lộ quân triêm*, hắn ngoài miệng nói không, trong lòng hắn chỉ có Uyển Như, dù có đến cung các nàng cũng chỉ là ứng phó.

*Vũ lộ quân triêm: Mưa móc đều dính. Ý chỉ sự bình đẳng, không thiên vị hay hờ hững với bất cứ chuyện gì

Nhưng hắn thật sự lật thẻ thị tẩm, đợi mỹ nhân kiều diễm thân mình không mảnh vải được đưa tới trên giường. Hắn nhìn nàng xấu hổ rúc dưới chăn, chỉ lộ một cái mông tròn tròn lại trắng nõn run rẩy ở bên ngoài, hắn thừa nhận, hắn có cảm giác.

Đối phương hẳn là đã được tỉ mỉ dạy dỗ, mới vừa từ trong chăn chui vào tới liền bắt lấy dương v*t hắn, ra sức vuốt ve sau đó ngậm vào miệng.

Một cỗ khoái cảm mãnh liệt từ long căn trào ra, hắn xốc chăn ngồi dậy, trước mặt là nữ tử trần truồng quỳ gối dưới thân, đôi nhũ tiêm cực đại chính lúc này ngoan ngoãn hàm chứa long bổng ăn tận hứng.

Hắn không biết tên nữ tử, mà cũng không quan trọng, quan trọng là —— hắn mới vồ một cái đã bắt được tóc nàng, dùng sức đem đầu nàng hướng dưới thân ấn xuống, nữ nhân giãy giụa cũng không dám, chỉ nức nở một tiếng rồi lại ra sức nuốt côn th*t.

Mỗi lần làm cùng với Triệu Uyển Như, hắn luyến tiếc nàng chịu khổ cho nên chưa bao giờ để nàng làm những việc này, hắn đỉnh eo, thời điểm long bổng hướng yết hầu nữ nhân mà cắm vào, hắn thầm nghĩ: Hắn là hoàng đế, hoàng đế nên hưởng thụ như vậy.

Đây mới là cuộc sống hắn nên có, chứ không phải mỗi ngày bên cạnh chỉ có mỗi một người.
 
Chương 27: Phiên ngoại 2: Kiếp trước của hoàng đế 2 (H)


Hắn ấn người dưới thân, thẳng lưng cắm vào sâu hơn nữa, chờ đến nhịn không được liền bắn tinh vào miệng nàng. Hắn đem người kéo đến trước mắt, nhìn miệng nàng hàm chứa tinh dịch hắn ra sao, lại sau đó ra vẻ mị thái đem chúng nuốt từng ngụm như thế nào. Trước mặt hắn, nữ tử liếm tinh đến không còn một giọt.

Không có nam nhân nào có thể chịu được hình ảnh như vậy.

Hắn trực tiếp đẩy nàng ngã xuống đệm.

Nữ tử nũng nịu hô một tiếng "Hoàng Thượng ——"

Hắn liền dùng lực đánh mông nàng một cái, nữ tử quỳ gối lại bị hắn nắm eo, đem nhục bổng sưng to hướng huyệt non cắm thẳng.

Mới vừa đi vào, long bổng đã bị nộn huyệt gắt gao bao bọc lấy.

Nữ tử mị hoặc kêu một tiếng: "A, Hoàng Thượng long căn thật lớn, thao người ta thật thoải mái......."

Hắn nhịn không được nghĩ tới Triệu Uyển Như, nghĩ tới bộ dáng nàng ở trên giường. Triệu Uyển Như trời sinh kiều mị, so với nữ tử trước mắt còn muốn quyến rũ hơn nhiều, nhưng tính tình nàng kiêu ngạo, thời điểm ở trên giường hoan hảo cũng không bao giờ chịu nói mấy lời lấy lòng hắn, hắn cảm thấy không thú vị, lại cũng bởi vì yêu nàng mà nhịn xuống.

Hắn trên người nữ tử này phóng thích dục vọng, hung hăng đưa đẩy, mỗi lần đều cắm tới tận hoa tâm, nữ tử kêu càng thêm lớn tiếng: "A....... Hoàng Thượng, Hoàng Thượng làm người ta thật thoải mái a, hu hu, còn muốn....... A....... Hoàng Thượng mau thao ta, mau cắm huyệt dâm của người ta đi mà......."

Hắn cảm giác sắp bị nàng kêu tới lên đỉnh.

"Đồ dâm đãng!!!"

Bàn tay to quất vào làn mông trắng: "Ngươi là đồ đĩ điếm ở trong cung nào vậy? Hử? Nóng lòng bò lên giường của trẫm như vậy? Muốn trẫm dùng long căn hung hăng làm ngươi có phải hay không?"

Những lời này, hắn chưa từng nói như vậy với Triệu Uyển Như.

Hắn vốn cho rằng chính mình tuyển người khác hẳn sẽ rất khó chịu, hắn cũng vốn cảm thấy chuyện hắn cùng người khác chỉ là gặp dịp thì chơi, thao xong liền chạy, thậm chí, hắn còn cho rằng, cuộc đời này sẽ không chạm vào ai nữa. Rốt cuộc, hắn thật sự đã thích Triệu Uyển Như.

Chỉ có điều.......

Mông mềm của nữ nhân đong đưa ở trước mặt, nàng còn chủ động xoa nắn dương v*t, khát cầu hắn tiến vào, mở miệng nhỏ xinh nói một tiếng lại một tiếng, cho hắn nghe hết những dâm từ lãng ngữ Uyển Như trước nay đều không chịu nói qua.

Khoái cảm ập tới như thủy triều.

Sướng!!!

Thật sự quá sướng!!!

So với thao Triệu Uyển Như còn muốn sướng hơn gấp trăm lần!!!

Sướng đến hắn nhịn không được, mạnh mẽ ở trong thân thể nàng hùng hục xuyên xỏ, đối phương d*m thủy cũng nhiều, hắn mới cắm vào vài cái nàng cũng đã ướt đến không được, không ngừng phe phẩy mông khát cầu hắn tiến vào. Hắn xem tới hốc mắt đều đỏ, thuận theo ý mình, muốn dùng bao nhiêu lực liền dùng bấy nhiêu lực, muốn bao nhiêu sung sướng liền có bấy nhiêu sung sướng, không ngừng trong thân thể nàng cắm rút, đâm làm đối phương kiều suyễn liên tục, vẫn luôn ở dưới thân hắn xin tha.

Hắn phát hiện bản thân thật yêu thích thanh âm nữ tử cầu xin năn nỉ, loại thanh âm này làm hắn có cảm giác như một loại chinh phục.

Hắn ấn người nàng, không ngừng trừu sáp, chờ đến cuối cùng tất cả đều phun ra trong thân thể nàng, lúc này hắn mới thoải mái dễ chịu nằm ở trên giường. Nữ tử thật là hiểu chuyện, thế nhưng còn chủ động bò lại, ngậm lấy long côn mà hắn vừa mới xuất tinh, ngoan ngoãn giúp hắn liếm sạch tinh dịch vẫn còn sót.

Hắn thoải mái vuốt ve tóc nàng, lúc này mới buột miệng hỏi: "Nàng tên là gì? Là người cung nào tới?"

Nữ tử thẹn thùng nói: "Thần thiếp tên là Tần An An, là Tần thị lang gia tam cô nương, hiện giờ ở tại Thúy Hoa cung."

Hắn suy nghĩ nửa ngày mới nhớ tới, a, là Tần mỹ nhân vào cung vào cung mấy năm trước.
 
Chương 28: Phiên ngoại 3: Kiếp trước của hoàng đế 3 (Hoàn toàn văn)


Hắn lấy tay nâng khuôn mặt nàng thầm nghĩ, đẹp không bằng một phần mười Triệu Uyển Như, nhưng thắng ở tinh tế nhỏ xinh, lại rất chi hiểu chuyện.

Lòng hắn vui mừng, thăng nàng phi vị.

Từ đó về sau, hắn không ngừng lật thẻ bài của các phi tần khác, lúc vui vẻ nhất còn cùng lúc lật tới hai thẻ bài. Hoá ra việc đó là hoàn toàn có thể, cũng là lúc ấy hắn mới biết được, thế gian này, kỳ thật có rất nhiều loại thú vui khiến người ta mất hồn, mà những cái đó, hắn sẽ không từ bỏ chỉ vì một nữ tử.

Đạo lý này, Triệu Uyển Như không hiểu.

Nàng bắt đầu bởi vì chuyện hắn lật thẻ nhiều phi tần mà giận dỗi.

Chuyện càng ầm ĩ, hắn bắt đầu cảm thấy nàng vô cớ gây rối, cũng bắt đầu cảm thấy nàng không thú vị.

Đúng, chính là không có hứng thú.

Nàng sẽ không giống phi tử khác, quỳ dưới chân hắn, mút long căn hắn, cũng sẽ không khẽ đong đưa mông, nói Hoàng Thượng nhanh lên mau tới thao thần thiếp, cũng sẽ không nguyện ý cùng các nữ nhân khác dẩu mông ghé vào trên giường, để cho hắn chọn lựa nên cắm vào cái động nào, thao lộng cái huyệt nào.

Nàng cái gì cũng không chịu, cũng chỉ biết khóc thút thít.

Trừ đẹp ra, nàng cái gì cũng đều không thú vị.

Dần dần, hắn liền không thích nàng, hắn bắt đầu thường xuyên nghỉ ngơi tại cung khác, cũng bắt đầu từ lật thẻ lên hai cái, biến thành gọi ba, bốn, năm phi tử lại đây cùng bồi chính mình.

Mỗi một đêm trôi qua lại càng thêm hoang dâm.

Phong phú đến nỗi, hắn dần dần cảm thấy chính mình đã hoàn toàn không cần Triệu Uyển Như nữa.

Mà cái tên Triệu Viêm cẩu tặc kia, thật sự làm hắn lo lắng không thôi. Hắn chỉ cần hơi chút lạnh nhạt Triệu Uyển Như, hắn liền làm khó dễ, ép buộc hắn sủng ái Uyển Như, ỷ vào trong tay có một chút binh quyền liền vô pháp vô thiên, hắn còn biết cái gì là vương tử, cái gì là vương pháp sao?

Hắn không muốn bị người khống chế, cũng càng ngày càng căm hận huynh muội bọn họ. Hắn phải tìm một cái cớ, đẩy hai người vào chỗ chết.

Ngày bọn họ chết, hắn cảm thấy như chính mình vừa hoàn thành tâm nguyện.

Đêm tới, hắn lật liền bốn cái thẻ bài cùng một lúc.

Hắn nghĩ, hắn có thể sung sướng lên mây.

Từ nay về sau, không còn ai quản hắn, không ai kiềm chế hắn.

Không còn ai khiến hắn cảm thấy do sự bất an, không còn ai khiến hắn hoang mang lo sợ.

Hắn bắt bốn mỹ nhân quay lưng lại, nằm xuống đất xếp thành hàng, để mỗi người đều phải vểnh mông cầu xin hắn, hắn nghĩ, đây chính là cuộc sống của hoàng đế.

Chính là, hắn không cương lên được.

Hắn càng là cảm thấy mình nên tận hưởng, liền càng nhịn không được nghĩ đến Triệu Uyển Như.

Nghĩ đến khuôn mặt nàng đẫm lệ, nghĩ đến bộ dáng nàng tuyệt vọng ngã gục trên mặt đất.

Triệu Uyển Như đã chết, mãi mãi không còn nữa, cùng với ca ca làm người chán ghét của nàng, đều đã chết dưới hắn.

Thật sự, không còn ai khiến hắn cảm thấy khó chịu nữa, nhưng cũng không còn ai quấn lấy hắn đòi hỏi một đời một kiếp, không còn ai muốn hắn đối xử chân thành, không có ai gắt gao ôm hắn, nói với hắn "Chàng là phu quân của thiếp......."

Không còn nữa.

Đã kết thúc rồi.

Hắn phẫn nộ đem tất cả mỹ nhân đuổi ra hết.

Phẫn nộ đem chính mình uống say mèm.

Hắn không biết chính hắn là thế nào, rõ ràng, này hết thảy đều là điều hắn muốn không phải sao?

Nhưng vì cái gì, thời điểm mong muốn thành hiện thực, hắn lại không có cảm giác mãn nguyện?

Hắn rất nhớ Uyển Như.

Hắn thật sự rất nhớ.

Nhớ nàng bĩu môi tức giận hắn, nhớ ánh mắt nàng nhướn lên mỗi khi vui vẻ chơi đùa, nhớ nàng thâm tình, nhớ nàng hờn dỗi.

Mà hết thảy này, tất cả đều bị hắn làm hỏng.

Vĩnh viễn bị hủy hoại.

Nếu có kiếp sau, hắn nghĩ, nếu có kiếp sau, hắn nhất định sẽ không cô phụ nàng.

________________________________________

Tác giả ghi chú: Không có kiếp sau đâu!!! Kiếp sau người ta không thèm chơi với ngươi đâu!!! Mãi mãi hối hận nhé, tên hoàng đế khốn kiếp!!!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top