Cập nhật mới

Dịch Khởi Nguyên Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 200: Thu hoạch (8)


“Thật vậy chăng?”. 

Dòng máu tò mò của Bạch Linh lại xuất hiện. 

“Đến hiện tại cũng chỉ là suy đoán mà thôi, tìm được thông đạo bí mật mới biết được”. 

Diệp Thiên nói. 

Nhóm người ôm lấy lòng hi vọng tản ra 6 căn phòng tìm kiếm. 

Diệp Thiên dùng cả phân thân lẫn Sharingan để tăng độ hiệu quả khi tìm kiếm. 

“Ở đây, ở đây, các ngươi mau đến xem”. 

Tìm kiếm một khoảng thời gian thì âm thanh của Bạch Linh vang lên. 

Nhóm người ở xung quanh nhanh chân đi qua xem xét. 

Diệp Thiên thu hồi phân thân bước chân đến bên cạnh Bạch Linh. 

Bạch Linh ngón tay chỉ xuống một mảnh gạch phía dưới một cái kệ sách hưng phấn kêu không ngừng.

Mọi người nhanh chóng nhìn theo mảnh gạch. 

Mảnh gạch hoàn toàn được làm bằng chất liệu bình thường nhưng trên mặt gạch lại có những đồ văn khó hiểu. 

“Là trận pháp”. 

Dương Phượng Vũ nhanh chóng nhận ra. 

“Nhưng trận pháp này đã bị hư hỏng một phần”. 

Trúc Ly nhíu mày. 

“A, nếu hư hỏng làm sao bây giờ, lỡ như thật là chìa khóa để vào mật khố thật sự thì quá đáng tiếc đi”. 

Bạch Linh luống cuống nhìn kỹ lại mảnh gạch. 

Một số nơi của trận pháp trên mặt mảnh gạch quả thật đã bị mất đi, phần còn lại cũng là mờ ảo khó nhìn. 

“Không sao, mặc dù trận pháp này phức tạp nhưng phẩm giai không cao ta có thể sửa chữa”. 

Diệp Thiên nhìn kỹ trận pháp một lúc mới thở ra một hơi cười nói. 

“Vậy ngươi nhanh nhanh sửa chữa trận pháp”. 

Bạch Linh hối thúc.

“Rồi rồi, ngồi chờ một lúc đi”. 

Diệp Thiên đi lên lấy ra những tài liệu khắc trận bắt đầu tiến hành sửa chữa trận pháp. 

Nhóm người không bình tĩnh chụm đầu nhìn Diệp Thiên làm việc. 

“Xong”. 

Sau một lúc Diệp Thiên mỉm cười cất lời. 

“Làm sao nhanh vậy, mới một lúc như vậy liền xong?”. 

Bạch Linh trơn mắt nhìn Diệp Thiên. 

“Một tiểu trận pháp mà thôi có thể mất bao lâu chứ?”. 

Diệp Thiên cười cợt nói. 

“…”. 

Bạch Linh còn muốn nói gì rồi lại im lặng. 

Tên Diệp Hàn này ta làm sao có thể lấy lẽ thường để so sánh đây. 

Người khác trình độ trận pháp cao đến đâu, thuần thục đến đâu cũng phải mất 1-2 nén nhang mới có thể tạo xong một cái trận pháp nho nhỏ, tên này ngồi xuống xoay xoay ngón tay vài cái liền xong. 

A, đến cùng có thứ gì tên này không thể làm a. 

Bạch Linh nhắm mắt nghiền ngẫm. 

“Được rồi, xem xem mật khố thật sự sẽ như nào?”. 

Diệp Thiên không để ý đến Bạch Linh cuối người xuống truyền huyền lực vào trận pháp. 

Lúc sửa chữa hắn đã chắc chắn đây là một tiểu trận pháp tương đương với chìa khóa mở ra mật đạo nên không lo sợ bẫy rập cái gì. 

“Ầm Ầm…”. 

Trận pháp kích hoạt. 

Âm thanh ma sát vang lên khắp căn phòng. 

Tại trung tâm căn phòng những mảnh gạch nền theo thứ tự hạ xuống dần dần tạo thành một cầu thang. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 201: Thu hoạch (9)


“Thật sự là mật đạo”.

Nhóm người hưng phấn nối đuôi nhau di chuyển xuống mật đạo.

Không như lần trước nhóm Vân Phong dẫn đầu, lần này do hai vị Đan Linh cảnh là Liễu Mộc cùng Trúc Ly dẫn đầu.

Dù sao đã có suy đoán đây mới là mật khố thật sự của Di Nguyệt tông.

Bên ngoài bẫy rập chỉ để đánh lừa người khác cũng đã nguy hiểm như vậy, ai biết được bên trong này bẫy rập sẽ lợi hại thế nào.

Vì thế trong tình huống này vẫn nên để hai vị tiền bối dẫn đầu.

Nhóm người di chuyển chầm chậm, cẩn thận từng bước chân.

Nhất là 4 người Vân Phong, Dương Phượng Vũ, Trương Hổ cùng Bạch Linh.

Bên ngoài 4 người đã ăn không ít khổ vì di chuyển bất cẩn nên lúc này cực kỳ cẩn thận, mỗi khi bước chân đều nhòm ngó cẩn thận.

“Hửm? nhiệt độ đang dần dần tăng lên”.

Trúc Ly nghi hoặc khẽ nói.

“Chúng ta một mực đi xuống, có lẽ gần đây có đại địa nham tương(dung nham) nên không khí mới dần nóng lên như vậy”.

Liễu Mộc suy nghĩ nói ra.

“Hừm, rất có khả năng này, cẩn thận một chút tiếp tục tiến lên”.

Trúc Ly đồng ý suy đoán này.

Nhóm người tiếp tục tiến lên, mặc dù không gặp bất cứ bẫy rập nào cản đường nhưng nhiệt độ mỗi lúc một tăng nhanh.

Liễu Mộc, Trúc Ly và Diệp Thiên còn đỡ nhưng những người khác đều đã mồ hôi ướt người.

Khó khăn nhất là Dương Phượng Vũ và Bạch Linh, y phục hai người đều vì mồ hôi mà dán sát vào cơ thể lộ ra dáng người cân đối lung linh, khuôn mặt xinh đẹp bị hơi nóng làm ửng hồng toát lên vẻ kiều diễm đầy gợi cảm.

Hai người đều là mỹ nữ khó gặp, đều là như hoa như ngọc, hiện tại lại như thế quả thật khiến người khó mà không động lòng.

Không còn cách khác, hai người phải chuyển xuống phía sau nhóm người chứ tiếp tục như thế thì quả thật là đang hành hạ người khác.

Mang theo sự ngượng ngùng nhóm người vẫn không dừng bước tiến lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Tiếp tục di chuyển một thời gian khá dài, nhóm người cuối cùng cũng đi đến một nơi rộng rãi.

Trước mặt của nhóm người hiện tại là một cây cầu bằng đá dài vài trăm mét, rộng đủ 3-4 người đi ngang, bên dưới cây cầu là một hồ nham tương đang hừng hực thiêu đốt, nuốt chửng mọi thứ rơi vào đó.

Điểm cuối cây cầu là một thạch đài, trung tâm có một bục đá bên trên lõm xuống chứa một thứ gì đó như nước, nước màu đỏ hồng hơi sền sệt.

Xung quanh bục đá là từng núi nhỏ những chiếc hộp, lớn có nhỏ có, thậm chí có cả những chiếc rương lớn xếp gần đó.

Không cần nghĩ cũng biết đây là bảo tàng của Di Nguyệt tông.

“Woa haha!!!”.

“Bảo tàng a”.

“Lần này thật là phát tài lớn rồi”.

“Các ngươi nhìn, từng rương từng rương, từng hộp từng hộp, lớn lớn nhỏ nhỏ, đếm sơ cũng hơn trăm, hơn nữa phẩm chất không thấp, bảo vật bên trong khẳng định không tầm thường a”.

Vân Phong, Dương Phượng Vũ, Trương Hổ, Bạch Linh lẫn Kim Sơn đều hưng phấn phát điên, hai mắt lóe sáng.

Vân Phong cùng Dương Phượng Vũ còn tốt, hưng phấn cũng là cười cười.

Trương Hổ, Bạch Linh cùng Kim Sơn thì lập tức há miệng không ngừng, nhất là Trương Hổ và Kim Sơn hai tên này chính là tham tài giống nhau.

“Nhanh nhanh thu thập”.

Bạch Linh không kiềm chế nổi tâm tình tiến lên trước.

“Tiểu thư cẩn thận”.

Trúc Ly thấy thế lập tức một bàn tay chộp lấy vai nàng kéo về sau.

“Chuyện gì vậy Trúc lão?”.

Bạch Linh nghi hoặc hỏi.

“Phía trước có trận pháp không qua được”.

Trúc Ly nhìn không gian phía trước nhíu mày.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 202: Thu hoạch (10)


“Trận pháp?”. 

Bạch Linh cùng những người khác nghe thế đều nhìn về phía trước. 

Nhưng dù thế nào cũng không thấy được, dùng tinh thần lực đi cảm nhận cũng không được. 

“Hình như không có a?”. 

Bạch Linh nghi hoặc nhìn Trúc Ly. 

“Trận pháp này không tầm thường, hơn nữa cách thiết trí trận pháp rất cao minh ta lúc đầu cũng không cảm nhận được gì chỉ khi ngẫu nhiên đến gần tay áo ta vô tình chạm vào mới phát hiện”. 

Trúc Ly đưa ra cánh tay phải, phần tay áo thì bị đốt mất một phần nhỏ vẫn còn dấu vết cháy. 

“Bộ y phục này làm bằng tơ của Thiên Niên Băng Tằm tính kháng hỏa rất cao nhưng vừa nãy chỉ tiếp xúc trận pháp trong nháy mắt liền bị phá hủy”. 

Trúc Ly giải thích. 

“Lợi hại như vậy? không biết phẩm giai trận pháp này thế nào, nếu chỉ Thất giai thì tốt”. 

Bạch Linh nhíu mày. 

Nàng có bảo vật hộ thân nhưng chưa rõ tình hình thì không thể sử dụng lung tung. 

“Không phải Thất giai, là Bát giai, hơn nữa còn là Bát giai thượng phẩm trận pháp”. 

Trong lúc mọi người không biết làm sao thì Diệp Thiên lên tiếng. 

“Bát giai? Còn thượng phẩm?”. 

Nhóm người không khỏi kinh sợ. 

Mọi người đều biết Di Nguyệt Tông có Hồn Linh cảnh tọa trấn chắc chắn không tầm thường nhưng chưa từng có người nghĩ đến có thể bắt gặp Bất giai trận pháp bên trong mật khố của Di Nguyệt tông. 

Di Nguyệt tông có Hồn Linh cảnh tọa trấn không sai, nhưng Bát giai trận pháp theo thực tế mà nói còn đáng giá hơn cả một vị Hồn Linh cảnh, thậm chí sánh ngang với 3-4 vị Hồn Linh cảnh. 

Mà trước mặt nhóm người không chỉ là Bát giai trận pháp mà còn là thượng phẩm, giá trị hoàn toàn có thể so với 7-8 vị Hồn Linh cảnh. 

Từ đó có thể suy ra cái Di Nguyệt tông này không hề tầm thường như trong thư tịch từng đề cập đến.

“Aha, mật khố này đã mấy ngàn năm, trận pháp này hẳn là đã hư hao phần lớn uy lực không sai biệt lắm cỡ thất giai, ta nói đúng chứ?”. 

Bạch Linh tìm thấy cơ hội vượt mặt Diệp Thiên. 

Đáng tiếc Diệp Thiên làm nàng hoàn toàn thất vọng. 

“Trận pháp này là dựa theo hoàn cảnh bên trong khu vực này mà dựng, lại lấy đại địa nham tương làm năng lượng duy trì trận pháp hoạt động, cho nên có thể nói trận pháp này từ mấy ngàn năm trước đến nay vẫn hoàn mỹ vô khuyết không chút hư hỏng”. 

Diệp Thiên mắt nhìn trận pháp nói. 

Người khác không thấy nhưng với Sharingan cộng với tri thức thì hắn hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ. 

“Hứ”. 

Bạch Linh bĩu môi hất cằm. 

“Diệp tiểu tử, ngươi biết cách phá trận sao?”. 

Liễu Mộc tiến đến hỏi. 

“Biết, nhưng không thể phá trận, tâm của trận pháp này là thứ bên trong cái bục kia, một khi trận pháp bị phá huyền khí hỏa thuộc tính xung quanh đây sẽ xung bạo phá hủy thứ kia, chúng ta cần thu hoạch thứ này nên không thể phá trận”. 

Diệp Thiên lắc đầu. 

“Aiz, như vậy nên làm thế nào?”. 

Liễu Mộc nghe đến liền không khỏi thất vọng. 

Những người khác cũng phản ứng tương tự. 

Trong thời gian này bọn họ đã dần quen với việc Diệp Thiên có thể làm mọi thứ nên nếu ngay cả hắn cũng nói không thì cả đám bọn họ cũng chỉ có thể thở dài lắc đầu. 

“Thật ra không cần phá trận, bởi vì có phá trận thì nếu chúng ta đi vào chắc chắn chết không thể nghi ngờ”. 

Diệp Thiên cười nói. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 203: Thu hoạch (11)


“???”. 

Nhóm người nghi hoặc. 

“Bên dưới nham tương này có hai con hàng khá khủng, chúng ta mà đi vào là xong đời ngay”. 

Diệp Thiên tiến lên nhếch miệng cười nhìn dòng nham tương đang bập bùng bên dưới. 

“Con hàng?”. 

Dấu chấm hỏi đầy đầu của đám người. 

“Các ngươi sẽ sớm thấy thôi”. 

Diệp Thiên cười cợt một tiếng. 

Sau đó hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm trận pháp. 

Hai tay hắn bỗng vung lên, huyền lực lượn lờ trên không rồi dần ngưng tụ thành các văn tự, hình thừ khác nhau. 

“Là trận văn”. 

Bạch Linh bật thốt. 

Mặc dù biết Diệp Thiên thông hiểu trận pháp nhưng nàng không ngờ trận pháp tạo nghệ của hắn lại cao đến thế. 

Bình thường người khác khắc trận văn đều dùng đến trận bàn cùng dụng cụ khắc trận văn nhưng tên này trực tiếp khắc trên không khí, cách khắc trận này trừ những trận pháp đại sư tạo nghệ đã đăng phong tạo cực hơn nữa còn phải cực kỳ thông hiểu trận pháp đó mới dám làm. 

Hơn nữa trận văn khắc ra cực kỳ khó khăn lâu lắc nhưng Diệp Thiên khắc trận văn không chỉ nhanh gọn mà còn khổng lồ, trận văn nhìn qua như một bức tranh nghệ thuật xinh đẹp chứa đầy huyền diệu, nàng cũng là lần đầu thấy trận pháp lại thú vị như vậy. 

Nhưng trận pháp trức mặt đâu phải đồ chơi, đây là Bát giai thượng phẩm trận pháp a, cho dù những trận pháp đại sư nổi danh mà nàng từng thấy cũng không dám chơi bậy như vậy. 

Nàng muốn mở miệng ngăn lại nhưng lập tức nuốt trở về bởi nàng thấy Diệp Thiên đã bắt đầu đẩy trận văn vào trận pháp. 

Trận văn bay đi một khoảng thì bị cản lại. 

Lúc này nhóm người mới thấy rõ trận pháp mà nãy giờ nói tới. 

“Tinh…”. 

Trận văn tiếp xúc với trận pháp lập tức như hòn đá chìm vào nước, cực kỳ nhẹ nhàng không chút hỗn loạn.

“Ngươi vừa làm gì?”. 

Bạch Linh thấy như thế liền quên mất hung hiểm mà nhớ lấy tò mò hỏi Diệp Thiên. 

“Từ từ, một chút liền rõ”. 

Diệp Thiên không giải thích tiếp tục khắc trận văn khác. 

Trận văn lần này nhỏ hơn rất nhiều nên rất nhanh liền xong. 

“Viện trưởng, nhờ ngài đặt tay lên đây, một lúc sau ngài chỉ cần đẩy trận văn tiếp xúc với trận pháp rồi lập tức truyền huyền lực vào trận văn là được”. 

Diệp Thiên hướng dẫn Liễu Mộc. 

“Như vậy ổn chứ?”. 

Liễu Mộc lo lắng. 

Dù sao trước mặt là Bát giai trận pháp, nếu có chuyện hắn ngay cả bản thân cũng không lo nổi chứ đừng nói bảo vệ đám hậu bối này. 

“Ngài đừng lo, ta đã chuẩn bị hết rồi chỉ là huyền lực của ta không đủ sức vận hành trận văn này mà thôi”. 

Diệp Thiên tự tin nói. 

“Vậy…vậy được”. 

Liễu Mộc lấy can đảm nói. 

“Các ngươi tránh ra xa nếu có chuyện…”. 

Liễu Mộc định nói thì bị Diệp Thiên cắt đứt. 

“Viện trưởng, ngài đừng lo gì cả cứ thả lòng tiến lên là được”. 

Diệp Thiên cười cười nói. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 204: Thu hoạch (12)


Liễu Mộc cắn răng lấy dũng khí bước lên đẩy trận văn hướng trận pháp đi tới.

“Đinh…”.

Trận văn vừa tiếp xúc trận pháp trong nháy mắt định trụ không hòa vào trận pháp như lúc nãy mà cũng không di chuyển tiếp.

“Viện trưởng mau truyền huyền lực vào trận văn”.

Diệp Thiên nhắc nhở Liễu Mộc.

“Được”.

Liễu Mộc trả lời rồi từ từ cẩn thận truyền huyền lực vào trận văn.

“Ong~…”.

“Xùy xùy xùy…”.

Huyền lực truyền vào trận văn lập tức hào quang đại thịnh.

Đồng thời bên trong trận pháp xuất hiện hai vòng xoáy lớn trên mặt nham tương.

“Chuyện gì vậy?”.

Mọi người khó hiểu.

“Diệp Hàn hắn đang điều khiển tòa trận pháp này”.

Trúc Ly kinh ngạc nói.

“Làm sao có thể? Đây là Bát giai trận pháp đó”.

Bạch Linh trợn mắt nhìn Diệp Thiên.

“Quả thật nói như vậy cũng không hoàn toàn đúng, hắn có thể tạo ra trận văn chiếm đoạt quyền kiểm soát trận pháp này nhưng bản thân lại không đủ sức điều khiển nên phải nhờ đến Liễu viện trưởng ra tay, về cơ bản thì không thể nói rằng hắn điều khiển trận pháp này”.

Trúc Ly lắc đầu giải thích.

“Như vậy cũng đã rất ghê gớm, người khác chưa chắc đã nhìn thấy trận pháp này chứ đừng nói hiểu rõ”.

Bạch Linh nói.

Những người khác đều đồng ý gật đầu.

Dù sao không hiểu trận pháp thì cũng biết một chút cơ bản, quả thật khó có người làm được như Diệp Thiên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Bộp bộp…”.

Dòng xoáy trên mặt nham tương không ngừng to dần, nham tương cũng dần bị ảnh hưởng tạo thành hai dòng xoáy nước ở giữa hai dòng xoáy theo thời gian không ngừng trũng xuống sâu.

Qua một lúc hai dòng xoáy liền thành hai cái hắc động to, bán kín cũng tận vài mét.

“Ầm…Rào rào…”.

Hai dòng xoáy tiếp tục một lúc thì bõng bị một cột nham tương bắn lên phá bỏ.

Từng giọt nham tương bắn ra tứ phía che đi tầm mắt của nhóm người.

“GRAO…”.

Nham tương rơi hết tiếng gầm như sấm cũng theo đó mà xuất hiện.

Trước mặt nhóm người là hai đầu đại xà.

- Tên: Địa Nham Xà

- Level: 87(Hồn Linh cảnh)

- Tên: Địa Nham Xà

- Level: 85(Hồn Linh cảnh)

“Là đám sâu bọ các ngươi quấy rồi bọn ta?”.

Con Địa Nham xà bên phải có level 87 mở miệng hỏi.

“Đúng”.

Diệp Thiên bước lên thừa nhận.

“Như vậy thì chết đi”.

Con Địa Nham xà bên trái nghe thế lập tức há miệng phun ra một dòng nham tương hướng Diệp Thiên công kích.

“Viện trưởng, mau truyền huyền lực vào trận văn”.

Diệp Thiên nhanh chóng lật tay thay đổi một bộ phận trận văn sau đó hướng Liễu Mộc hô lớn.

“Được”.

Liễu Mộc nghe thế lập tức điên cuồng truyền huyền lực vào trận văn, không còn do dự cẩn thận như lúc nãy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 205: Thu hoạch (13)


“Xùy Xùy…”.

Trận văn phát sáng kiểm soát trận pháp.

Bên trong trận pháp lập tức hình thành một vòng xoáy nằm trên đường công kích của Địa Nham xà.

Vòng xoáy cấp tốc dẫn động nham tương bên trong trận pháp cản lại công kích của Địa Nham xà.

“Ngươi vậy mà kiểm soát được trận pháp này”.

2 đầu Địa Nham xà kinh ngạc thốt lên.

“Ta muốn làm một cuộc giao dịch”.

“Các ngươi ở phía trên hẳn là đã thu hoạch được không ít thứ tốt, không những không rời đi mà còn tham lam chạy đến đây quấy rối bọn ta”.

Địa Nham xà bên phải âm thanh lạnh lẽo, khí thế đại thịnh hướng nhóm người Diệp Thiên kéo tới.

“Hự…”.

Trúc Ly lẫn Liễu Mộc lập tức đứng lên phía trước cản lại uy áp nhưng cũng rất gắng sức, dù sao chênh lệch cũng quá lớn.

“Giao dịch là thứ có lợi cho hai bên, các ngươi không nghe ta thì sẽ hối hận”.

Diệp Thiên cũng bị ảnh hưởng nhưng vẫn cắn răng hô lớn.

“Hô, vậy ngươi nói ra xem thử, nếu không để bọn ta thỏa mãn thì bọn ta lập tức ăn các ngươi”.

Địa Nham xà bên trái híp mắt cười lạnh.

Bọn nó ở đây tu luyện đã mấy ngàn năm cũng có chút buồn chán nên mới không lập tức giết chết nhóm người trước mặt.

Địa Nham xà bên phải nghe nói thế cũng hứng thứ nỗi lên thu lại uy áp bắt đầu lắng nghe.

“Ta muốn Địa Tâm Linh Dịch, đổi lại ta đưa các ngươi một bộ công pháp giúp các ngươi có thể đột phá lên Đấu Linh cảnh, ý các ngươi như nào?”.

Diệp Thiên nhìn hai đầu Địa Nham xà nói ra.

“Các ngươi đừng quyết định vội, huyết mạch của các ngươi quá yếu nếu không nhờ dùng Địa Tâm Linh Dịch ở đây thì các ngươi khó mà đột phá Hồn Linh cảnh chứ đừng nối tu luyện đến Hồn Linh cảnh cao tầng”.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});“Các ngươi hẳn là muốn tiếp tục dùng Địa Tâm Linh Dịch để đột phá giới hạn tiến lên Đấu Linh cảnh, nhưng bản thân các ngươi hiểu rõ, được sao? Tất nhiên là không thể rồi bởi vì căn cơ của các ngươi quá kém”

“Hiện tại ta cùng các ngươi giao dịch, các ngươi có lợi ta cũng có lợi, các ngươi suy nghĩ thế nào?”.

Diệp Thiên không ngừng khuyên nhủ.

“Hừm…”.

2 đầu Địa Nham xà đến gần nhau thảo luận gì đó.

“Làm sao chúng ta biết ngươi không gạt chúng ta?”.

Địa Nham xà bên phải nói.

“Ta có thể đưa cho các ngươi trước một phần công pháp để các ngươi xem xét”.

Diệp Thiên nói.

Nói xong hắn liền xòe tay ra xoa xoa trước mặt, lập tức những ký tự liền xuất hiện sau đó hắn liền đẩy đoạn ký tự đó đến trước mặt 2 con Địa Nham xà.

“Đây là…”.

“Hừm… rất huyền diệu”.

“Cũng rất thích hợp với chúng ta, không không phải nói là xà tộc chúng ta thì đúng hơn”.

Vẻ mặt 2 con Địa Nham xà không ngừng thay đổi.

Lúc thì kinh ngạc, lúc thì suy ngầm, lúc thì hưng phấn…

“Các ngươi cảm thấy thế nào?”.

Diệp Thiên thấy thế liền biết việc giao dịch đã thành công hơn nữa.

“Bọn ta có thể giao dịch với các ngươi nhưng các ngươi không thể lấy hết Địa Tâm Linh Dịch”.

Địa Nham xà bên phải nhìn Diệp Thiên nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 206: Tổng chương


Tác giả tài năng có hạn, thời gian có hạn nên không thể hoàn thành bộ truyện đầu tay này nhưng tác sẽ tóm gọn cái kết để kết thúc.

Nhiệm vụ chính tuyến: thu thập tất cả các mảnh vỡ của tâm thế giới này sao đó dùng Hỗn Độn Ngự Thiên quyết đại viên mãn luyện hóa làm chủ thế giới này từ đó siêu thoát khỏi thế giới tiêu dao vô tận thế giới.

Dương Phượng Vũ (Vợ main) thì đi theo main.

Đồ đệ main Vân Ngọc cùng Vân Phong, Trương Hổ, Trần Mạnh(đồ đệ 2) cùng yêu tộc thành lập thần điện bảo vệ và giữ cân bằng của thế giới này.

Vân Long lập Thần Quốc (khá giống Thiên Đình của Tiên giới).

Dị tộc bị main xóa sổ, Dị ma đại lục trở thành Viễn cổ chiến trường (nơi để các thế lực đời sau quyết chiến giành lợi ích lẫn nhau).

Thân phận của main:

Bên ngoài Vô Tận thế giới có 3 kẻ mạnh nhất, 1 trong những kẻ đó (X) vì 1 lý do gì đó mà hạ phàm nhưng trong lúc đến Trái đất(thế giới kiếp trước của main) thì vô tình để một tia sức mạnh rò rỉ ra và bám vào một bào thai (main).

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

X cảm thấy là Duyên và cũng thích hợp để thử nghiệm hệ thống mà hắn tạo ra lúc đang lười biếng đọc truyện trên mạng.

Hệ thống bị phong ấn vào linh hồn main đến lúc mai chết thì mới khởi động và đưa main xuyên không bắt đầu con đường tu luyện.

Sau khi main siêu thoát Hệ thống hóa thành người và trở thành người hầu của main.

Khởi nguyên hệ thống chỉ đơn giản như thế.

P/S: Lúc đầu tác muốn viết câu chuyện của X nhưng muốn thử trước một câu chuyện khác xem tài năng bản thân thế nào nhưng xem ra đây là quyết định đúng.

câu chuyện của kẻ kia thì bối cảnh ở thế giới Pháp thuật cùng Kiếm nhưng có lẽ mình không có cơ hội để kể nó rồi.

The end.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom