Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Lại muốn dụ dỗ tôi? (10)


Bất kể Kiều An Hảo ở trước mặt Triệu Manh biểu hiện không quan tâm Lục Cẩn Niên, Triệu Manh vẫn đưa cô về Cẩm Tú Viên, Kiều An Hảo do dự một hồi, cuối cùng vẫn là mở garage lấy xe của mình, ra khỏi nhà.

Kiều An Hảo có nghe Hứa Gia Mộc nhắc qua, ở vùng ngoại ô phía Bắc thành phố, Lục Cẩn Niên có một căn biệt thự riêng biệt giữa sườn núi. Cô còn thông qua Hứa Gia Mộc mà biết nơi mà Lục Cẩn Niên ghét nhất chính là bệnh viện, mỗi lần anh ngã bệnh, đều muốn chạy đến cái nơi biệt thự rừng rú hoang vắng đó mà một mình trốn tránh.

Kỳ thực khi đó, Hứa Gia Mộc bất quá là bởi vì Lục Cẩn Niên sinh bệnh nhưng sống chết cũng không chịu đi bệnh viện nên mới thuận miệng mà tiết lộ với cô.

Nhiều khi người nói vô tâm, người nghe có ý, nên lúc đó cô đã âm thầm ghi nhớ.

Tuy rằng Kiều An Hảo không xác định được Lục Cẩn Niên có ở trong căn biệt thự đó hay không, thế nhưng, cô vẫn ôm một chút hy vọng thử vận may, chuẩn bị đi một chuyến.

Trước khi đi Kiều An Hảo còn cố ý đi đến tiệm thuốc, cô không biết Lục Cẩn Niên rốt cuộc là bị bệnh gì. Cho nên để cẩn thận, cô chỉ mua một ít thuốc hạ sốt.

Kiều An Hảo cũng chưa từng đến căn biệt thự đó, chỉ là mơ mơ hồ hồ nhớ được, Hứa Gia Mộc nói căn biệt thự của Lục Cẩn Niên nằm ở nơi cao nhất của ngọn núi nhất, mà cái ngọn núi kia tên là Nghi Sơn. Cho nên Kiều An Hảo chỉ là tìm kiếm đường đi Nghi Sơn, liền sau đó phát hiện quả thật nó nằm ở phía bắc Bắc Kinh, lúc này mới khởi động xe, lên đường.

Cũng may Nghi Sơn không lớn, chỉ có một khu biệt thự, Kiều An Hảo lái xe chạy thẳng tới đỉnh cao nhất nơi biệt thự, thấy phía trên là một tòa biệt thự trơ trọi, cô đoán đó có lẽ là biệt thự của Lục Cẩn Niên.

Kiều An Hảo khởi hành đi lúc ba giờ chiều, cho tới khi cô đến Nghi Sơn, đã hơn năm giờ chiều.

Lúc này mặt trời đã xuống núi, ánh mặt trời đỏ vàng chiếu vào phía lên biệt thự, làm nổi bật như một tòa thành, đẹp huy hoàng.

Cổng biệt thự đóng chặt, Kiều An Hảo dừng thẳng xe trước cổng, nhìn xung quanh trái phải, thấy một bên hàng rào rất thấp, liền trực tiếp trèo qua.

Cô không có chìa khóa của biệt thự nên đành gõ cửa, nhưng không có ai ra mở, hướng đến cửa sổ sát đất nhìn xuyên vào căn biệt thự rộng lớn, cũng không thấy bóng dáng Lục Cẩn Niên. Kiều An Hảo đi vòng quanh biệt thự dạo qua một vòng, cuối cùng phát hiện phía sau biệt thự có một cánh cửa sổ sát đất đang hé mở một nửa, cô do dự một chút, liền đi lên trước, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.

Trong biệt thự trang hoàng cực kỳ xa hoa, Kiều An Hảo trước tiên đi quanh một vòng ở tầng một, không thấy bóng dáng Lục Cẩn Niên, liền bước lên tầng hai. Toàn bộ biệt thự rất yên tĩnh, chỉ có biết bước chân của cô, Kiều An Hảo lần lượt kiểm tra từng phòng, cuối cùng trong căn phòng ngủ lớn cuối lầu 2 cũng thấy được Lục Cẩn Niên.

Anh đang mặc tây trang trên người, mắt nhắm lại, yên tĩnh nằm trên giường.

Kiều An Hảo giơ tay lên gõ cửa một cái, thấy người đàn ông trên giường không có phản ứng, lúc này cô mới bước nhanh vào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Ai cho phép cô vào? (1)


Người đàn ông vẫn mặc tây trang, nhắm mắt nằm yên tĩnh trên giường, từ xa nhìn lại, như là đang ngủ rất say.

Kiều An Hảo giơ tay lên gõ cửa một cái, thấy người trên giường không có phản ứng, cô chau mày liền nhanh chóng bước vào.

Tiến lại gần, Kiều An Hảo mới nhìn rõ Lục Cẩn Niên nằm tùy ý trên giường. Cơ thể khẽ run, cô vô thức vươn tay sờ lên trán anh kiểm tra nhiệt độ, mới thấy nóng kinh người. Mà người đàn ông này, ngay cả khi cô đã bước vào và chạm vào anh, từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ một phản ứng nào, chắc hẳn sốt đến hôm mê đi.

Kiều An Hảo vội vàng đem thuốc hạ sốt cô đã mua ra, lấy hai viên theo bản hướng dẫn liều lượng thuốc, với lấy chai nước suối trên tủ đầu giường mở nắp. Sau đó cô cố sức nâng người Lục Cẩn Niên lên, nhét viên thuốc vào miệng anh, cầm chai nước đưa tới bên miệng anh đổ vào.

Lục Cẩn Niên sốt đến hoàn toàn không có một chút ý thức, căn bản không có cách nào tự uống nước. Kiều An Hảo nâng chai nước lên, rót một ít nước vào trong miệng của anh, ai ngờ anh thậm chí ngay cả nước và thuốc đều phun ra.

Kiều An Hảo tiếp tục lặp lại việc đút thuốc những hai lần, nhưng vẫn tốn công vô ích, nhiệt độ cơ thể anh càng ngày càng cao, ngay cả không khí quanh thân anh cũng trở nên có chút nóng rực.

Kiều An Hảo đáy lòng liền nảy lên lo lắng, anh như thế này căn bản là không có cách uống thuốc, ở nơi rừng núi hoang vắng này, để đi đến bệnh viện bác sĩ gần nhất cũng phải mất hơn mấy tiếng.

Nghĩ tới đây, Kiều An Hảo bất chợt nhớ tới chính mình khi còn bé lúc sốt cao không ngừng, mẹ cô đã cầm túi nước đá chườm cho cô hạ nhiệt. Vì vậy cô liền đặt thuốc hạ sốt và nước khoáng lại trên tủ đầu giường, nhanh bước ra khỏi phòng ngủ, đi xuống nhà bếp ở tầng dưới, mở tủ lạnh tìm mấy cục đá để hạ nhiệt cho Lục Cẩn Niên, nhưng trong tủ lạnh ngoại trừ một ít nước suối ướp lạnh thì không còn thứ gì khác.

Kiều An Hảo suy nghĩ một chút, trực tiếp cầm chai nước suối lạnh, trở lại trên lầu, đem khăn mặt thấm ướt nước, vắt khô, rồi đặt lên trán Lục Cẩn Niên. Sau đó cô cố sức cởi bộ tây trang Lục Cẩn Niên mặc trên người, tháo mở từng khuy áo sơ mi của anh, rồi cầm một cái khăn được ngâm trong nước lạnh lau đi cơ thể nóng bỏng của anh, giúp anh hạ nhiệt.

Khăn lông lạnh ngắt, khiến cho Lục Cẩn Niên sốt cao cực kỳ thoải mái, mi tâm đang cau chặt theo từng đợt lau của Kiều An Hảo mà từ từ giãn ra, thậm chí cơ thể run rẩy cũng từ từ dịu xuống. Vốn dĩ bởi vì anh sốt cao nên hô hấp có chút dồn dập, giờ đã trở nên yên tĩnh hơn, hoàn toàn lâm vào giấc ngủ.

Kiều An Hảo nhìn đến Lục Cẩn Niên không còn run rẩy cả người như lúc đầu nữa, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm, sau đó cẩn thận tỉ mỉ đắp kín chăn cho anh, ngồi xổm xuống bên cạnh giường, nhu thuận trông nom, tầm mắt lại nhịn không được nhìn trên gương mặt anh.

Môi của anh tái nhợt dị thường, vẫn còn chau mày, khuôn mặt uể oải. Mặc dù là bộ dáng bệnh tật như vậy, anh vẫn như cũ tuấn mỹ đến kinh người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Ai cho phép cô vào? (2)


Kiều An Hảo nhịn không được nhìn anh đến xuất thần.

Đến khi cô hoàn toàn phục hồi tinh thần, ngoài cửa sổ sắc trời đã tối, biệt thự ở giữa sườn núi đã yên tĩnh, lúc này lại càng yên tĩnh hơn, mơ hồ có thể nghe được tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót trong khu rừng bên ngoài biệt thự.

Trong phòng ngủ đèn chưa mở, tối đen như mực, Kiều An Hảo lấy điện thoại di động ra, nhờ vào ánh sáng từ màn hình điện thoại di động, mở công tắc đèn, sau đó vươn tay sờ vào trán Lục Cẩn Niên, phát hiện con sốt đã giảm, tuy vẫn còn rất nóng. Vì vậy cô một lần nữa thay một cái khăn lạnh khác chườm lên trán anh.

Kiều An Hảo một mực thức để trông chừng Lục Cẩn Niên, cứ cách một lúc, cô sẽ cho thay khăn lạnh khác cho anh. Đợi đến mười một giờ đêm, nhiệt độ của anh không còn cao đến mức dọa người nữa, Kiều An Hảo tâm tình giờ mới hoàn toàn buông lỏng, cô ngồi bệt xuống sàn nhà, tựa vào bên giường, không kiềm chế được đã thiếp đi.

Bởi vì tư thế ngủ không tốt, Kiều An Hảo căn bản chỉ chợp mắt được một lúc liền tỉnh lại. Cô đưa tay theo quán tính sờ vào trán Lục Cẩn Niên, phát hiện nhiệt độ vốn đã giảm nay lại tăng trở lại. Kiều An Hảo vội vã cầm khăn lau khắp người Lục Cẩn Niên để hạ nhiệt độ, thế nhưng lúc này không có bất kỳ tác dụng gì, thậm chí nhiệt độ càng cao, đến cuối cùng, trong lúc mê man, bởi vì vô cùng khó chịu mà khẽ rên lên.

Khăn lạnh chỉ làm giảm nhiệt độ tạm thời, nếu muốn hết cơn sốt, thì phải dùng đến thuốc.

Đêm hôm khuya khoắt, rừng núi hoang vắng, Kiều An Hảo thực sự sợ Lục Cẩn Niên sốt càng cao, sốt đến mức nghiêm trọng, thế nhưng người đàn ông vẫn cứ hôn mê bất tỉnh này lại không thể uống được thuốc ...

Kiều An Hảo nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên một hồi, sau đó hạ quyết định đứng lên, lấy thuốc ở tủ đầu giường nhét vào trong miệng Lục Cẩn Niên, sau đó chính mình nhấp một ngụm nước, từ từ cúi đầu tiến tới môi anh.

Với cái cúi đầu của Kiều An Hảo, mặt của anh ngày càng gần đến cô. Cô có thể cảm nhận được hô hấp của anh, toàn thân cô đều khẩn trương, đặt tay hai bên đầu Lục Cẩn Niên, dùng sức nắm chặt ra giường, sau đó cánh môi cô run run áp lên môi Lục Cẩn Niên.

Kiều An Hảo chẳng qua cảm thấy tim mình như ngừng đập, ngoài ba tháng trước, cô và anh vì say rượu đã xảy ra chuyện đêm ấy, thì đây là lần thứ hai cô cùng anh môi chạm môi.

Kiều An Hảo nín thở, đưa nước từ trong miệng mình truyền vào miệng Lục Cẩn Niên, rồi dùng đầu lưỡi đẩy thuốc và nước đến thẳng cổ họng của anh. Chờ nước và thuốc đều được nuốt xuống, Kiều An Hảo liền nhanh chóng rời khỏi môi Lục Cẩn Niên, giơ tay lên che miệng mình, từng ngụm từng ngụm thở dốc. Trái tim cô đập loạn cả lên, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Ai cho phép cô vào? (3)


Kiều An Hảo thật lâu sau mới phục hồi lại tinh thần sau rung động khi môi chạm môi với Lục Cẩn Niên. Có thể thuốc hạ sốt đã phát huy tác dụng nên Lục Cẩn Niên mới ngủ được yên ổn.

Kiều An Hảo thay Lục Cẩn Niên đắp chăn, cầm lấy bản hướng dẫn thuốc hạ sốt nhìn một chút, mặt trên ghi chú rõ nếu bốn tiếng sau vẫn sốt cao không lùi, lại dùng một lần thuốc.

Bốn tiếng sau, chính là ba giờ sáng. . . . . .

Kiều An Hảo tính cầm điện thoại di động cài chuông báo, nhưng lại sợ đánh thức Lục Cẩn Niên, cuối cùng chỉ đơn giản là tinh thần thép ép chính mình không được ngủ thiếp đi.

Trong khoảng thời gian đó, Kiều An Hảo liên tục sờ trán Lục Cẩn Niên, nhiệt độ dần dần hạ thấp. Thật vất vả chịu đựng đến ba giờ sáng, so với cái nóng như thiêu như đốt lúc trước, nhiệt độ Lục Cẩn Niên bây giờ chỉ có thể được coi là hơi cao.

Kiều An Hảo không yên tâm Lục Cẩn Niên sau giấc ngủ sẽ sốt trở lại, vì lý do an toàn, cho nên cô bắt chước bộ dáng vừa rồi, miệng đối miệng mớm thuốc cho Lục Cẩn Niên.

Lần trước khi Kiều An Hảo đút thuốc cho Lục Cẩn Niên xong liền lập tức tách ra, nhưng lúc này đây, cô lại mang theo vài phần tham luyến ở trên cánh môi Lục Cẩn Niên, ngập ngừng một chút.

Khoảnh khắc đó, bất quá cũng chỉ mấy giây, Kiều An Hảo liền cuống quít tính ngẩng đầu lên tách ra. Nhưng môi của cô vừa mới rời khỏi môi anh, đột nhiên đầu của cô liền bị người tóm lấy chế trụ đè xuống. Sau đó môi cô một lần nữa lại cùng môi Lục Cẩn Niên dán thật chặt vào nhau.

Sốt cao khiến cho Lục Cẩn Niên ý thức trở nên có chút mơ hồ, anh mơ hồ trong lúc đó cảm giác được có người chăm sóc mình, lại cảm thấy như là giấc mộng. Trong mơ mơ màng màng, anh cảm giác được bị người nhét thứ gì đó vào miệng, đăng đắng chan chát, ngay tại lúc anh chuẩn bị nhổ ra, đột nhiên bị một đôi môi mềm mại ấm áp ngăn chặn.

Anh nhớ rằng đã từng có qua cảm giác này.

Cảm giác tê tê dại dại nháy mắt truyền khắp toàn thân anh, theo sau đó cơ thể anh lại bắt đầu nóng rực lên, nhưng lần này không phải cái nóng sốt cao, mà là trong cơ thể có một ngọn lửa dồn dập mãnh liệt bắt đầu bùng cháy.

Anh ra sức muốn dập tắt kia ngọn lửa kia, thế nhưng sốt cao khiến sự tự chủ của anh trở nên kém đi, đến cuối cùng, anh liền theo bản năng hôn lên đôi môi đang dán vào môi mình kia.

Kiều An Hảo sợ tới mức toàn thân cứng ngắc, đầu óc trống rỗng, cho đến khi cô phục hồi tinh thần thì chiếc lưỡi nóng bỏng của người đàn ông không biết từ khi nào đã thăm dò vào miệng cô, cuốn lấy đầu lưỡi của cô, đưa đẩy hút lấy ngọt ngào của cô.

Nếu nói hôn nhau, Kiều An Hảo nhớ tới đây thật sự là cái hôn của một đêm ba tháng trước kia, là cô chủ động hôn anh, tuy rằng lúc đó cô say rượu. Gan có lớn mức nào cũng nằm ngoài khả năng của cô, cô chỉ dán môi mình lên môi anh, rồi không biết nên làm tiếp theo như thế nào.

Lục Cẩn Niên mặc dù nóng đến ngây ngây dại dại, nghĩ rằng đây là ảo giác và cảnh trong mơ, nhưng là cơ thể anh theo bản năng phản ứng càng ngày càng mãnh liệt, hôn Kiều An Hảo càng ngày càng sâu, ngay cả bàn tay cũng bắt đầu xé bỏ quần áo của cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Ai cho phép cô vào? (4)


Editor : Meo WiWi

Lục Cẩn Niên mơ mơ màng màng, cả nửa ngày cũng không cởi được áo của Kiều An Hảo. Bực rồi, anh trực tiếp dùng sức xé toạc quần áo cô ra.

Tiếng vải "rẹt" vang lên, đầu óc Kiều An Hảo lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo, cô rốt cuộc cũng nhận thức được hiện tại mình và Lục Cẩn Niên đang làm gì.

Cô vô thức nghiêng đầu sang một bên nhìn khuôn mặt của Lục Cẩn Niên, liền thấy vẻ mặt người đàn ông đang mê mang, hiển nhiên là đang nghĩ mình đang trong giấc mộng đẹp đây.

Kiều An Hảo bỗng sực nhớ cái lần ba tháng trước kia, khi ấy anh cũng dưới tình huống không tỉnh táo, rồi hai người mới phát sinh quan hệ, cho đến khi anh tỉnh thì lại tức giận hận không thể muốn bóp chết cô

Kiều An Hảo lạnh hết cả người, theo bản năng vươn tay, giãy giụa muốn đẩy Lục Cẩn Niên ra.

Lục Cẩn Niên nhăn mày, vươn tay bắt lấy hai tay cô, dùng cơ thể nặng nề của mình đè áp trụ cô, rồi cứ thế tiếp tục động tác của mình.

Cánh môi của Lục Cẩn Niên chậm rãi từ cần cổ của cô đi đến đôi môi căng mọng ngọt ngào.

Kiều An Hảo chỉ cảm thấy như bị điện giật theo đôi môi có chất dẫn điện của anh truyền khắp trái tim yếu ớt của cô. Cô cố sức đẩy nhưng lại hoàn toàn không có lực.

Kiều An Hảo đè ép đáy lòng rung động, tay nắm chặt thành quả đấm, buộc mình phải lơ đi cảm xúc mà Lục Cẩn Niên tạo ra, dùng hết sức để thoát khỏi anh. Nhưng mà, cho dù sức của cô có mạnh đến đâu, thì chung quy sức đàn ông vẫn mạnh hơn đàn bà. Anh dễ dàng chế ngụ được cô, sau đó không nói một lời liền đè cô ra chiếm đoạt.

Khi anh tiến nhập vào địa phận ấy, Kiều An Hảo trong nháy mắt như một quả bóng xì hơi, không còn sức giãy giụa nữa, lòng cô phút chốc liền chìm nghỉm xuống tận đáy.

Anh rõ ràng là khinh thường ngủ với cô, chỉ có điều hiện tại số đến ngu người mới chạm vào cô a.

Đợi cho đến khi anh tỉnh táo, phát hiện lại một lần nữa cùng cô giẫm lên vết xe đổ. . . . . .

Nghĩ tới đây, Kiều An Hảo cũng không dám tưởng tượng tiếp nữa, chỉ là cắn môi và để mặc anh muốn làm gì thì làm.

[ Meo >> Sợ thì sợ nhưng vẫn khoái chết mồ nhỉ : "> ]

...

Thỏa mãn được dục vọng, sau khi hoạt động "quá sức", Lục Cẩn Niên ôm Kiều An Hảo vào lòng, tiếp tục lâm vào giấc ngủ sâu.

[ Meo >> Ôi, đa số mọi thằng đàn ông đều như nhau nhểy : "> ]

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên cưỡng đoạt, toàn thân bủn rủn vô lực, mệt mỏi kiệt sức, nhưng lại không có nửa điểm buồn ngủ. Đợi đến khi cô hoàn hồn trở lại, ý niệm đầu tiên chính là rời khỏi vòng tay của anh.

Tuy rằng cái ôm ấp của Lục Cẩn Niên làm cho cô ham mê lưu luyến, khiến cô rất muốn nằm lại lâu hơn chốc lát. Nhưng là cô biết, cái ôm nay không thuộc về cô, này bất quá chỉ là anh đang mê sảng mà phạm phải sai sót thôi.

Khi Kiều An Hảo giơ tay lên định bắt lấy cánh tay Lục Cẩn Niên đang đặt trên eo cô, thì ánh mắt cô chợt quét qua chiếc di động. Cô chần chừ một chút, vươn tay cầm lấy di động của mình, mở camera và chụp một pô ảnh của hai người bọn họ.

Trong hình, anh ôm cô ngủ được rất trầm lắng.

Mặc dù anh ôm cô chỉ là một sai lầm ngoài ý muốn, thế nhưng cô vẫn muốn lưu lại khoảnh khắc này.

Như vậy những lúc cô đơn lẻ loi, cô có thể lấy tấm hình này ra, một mình xem, rồi tự lừa dối mình rằng anh thật tâm thật ý ôm cô cùng đi vào giấc ngủ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Ai cho phép cô vào? (5)


Kiều An Hảo lưu hình trong điện thoại di động, đặt di động sang một bên, sau đó hơi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh.

Không biết có phải là anh bẩm sinh khí chất có vấn đề, cho dù lúc này anh đang an tĩnh ngủ say, thế nhưng vẫn như cũ làm cho người ta một loại cảm giác cô lãnh cấm-người-lạ-chớ-tới-gần.

Kiều An Hảo lặng lẽ quan sát Lục Cẩn Niên nhìn một hồi, mới vươn tay chạm vào hai gò má của anh một chút.

Một dòng điện chạy dọc theo ngón tay của cô, nhảy nhanh vào trái tim cô, khiến nhịp tim của cô không tự chủ được mà tăng tốc.

Nếu là lúc anh tỉnh dậy, cô tuyệt đối không dám giống hiện tại to gan lớn mật vuốt ve anh như vậy.

Kiều An Hảo ngẩn ngơ ra, cô lúc này, rõ ràng đưa tay là có thể chạm tới anh, thế nhưng cô lại luôn cảm thấy giữa khoảng cách giữa anh và cô rất xa, cả đời này cô đều không thể tiếp cận.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, thật đúng là có điểm bất khả tư nghị, cô vậy mà đã âm thầm lặng lẽ yêu anh đến mười ba năm.

Không phải là không chua xót, từ mười ba tuổi còn trẻ ngây thơ, đến nay hai mươi sáu tuổi, những năm tháng đẹp nhất cuộc đời của một người phụ nữ, cô đã cho anh không chút do dự, không cất giữ gì lại cho anh.

Kiều An Hảo nghĩ tới đây, trên gương mặt trong lúc đó toát ra một tầng thương cảm, cô dùng thanh âm nhẹ đến không thể nhẹ hơn, hướng về Lục Cẩn Niên đang ngủ say, thấp giọng thì thầm mở miệng nói : "Lục Cẩn Niên, anh biết không? Em chỉ có ở trong ảo tưởng của chính mình, mới dám nói, em yêu anh."

Kiều An Hảo nói xong câu đó, khẽ thở ra một hơi, sau đó liền rũ xuống mi mắt, lặng lẽ vươn tay, mở ra cánh tay Lục Cẩn Niên đang ôm cô, lặng yên không tiếng động xuống giường.

Không biết có phải hay không nguyên do rời khỏi vòng tay ôm ấp của anh, Kiều An Hảo cảm thấy thân thể hơi lạnh.

Quần áo bị Lục Cẩn Niên xé rách hỏng, đã không thể mặc được nữa, Kiều An Hảo không thể làm gì khác hơn là đi tìm quần áo trong phòng thay đồ của Lục Cẩn Niên. Trong gác măng giê treo toàn đồ nam, cô tìm nửa ngày mới tìm được một cái áo thun đơn giản, rồi mặc vào người.

Lục Cẩn Niên cao hơn cô rất nhiều, áo thun mặc vào người cũng có thể được coi như một chiếc váy.

Bởi vì mớm thuốc cho Lục Cẩn Niên mà lại xảy ra quan hệ một lần nữa, Kiều An Hảo không dám đứng gần bên giường nữa, chỉ ngồi trên ghế sô pha xa xa trong phòng ngủ.

Sau nửa đêm bởi vì thực sự không nhịn được, Kiều An Hảo vùi ở trên ghế sô pha, thiêm thiếp ngủ, chỉ là cô ngủ chập choạng cũng không được sâu, khi tia sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ hắt vào mặt cô, cô liền mở choàng mắt, tỉnh táo lại, Kiều An Hảo dụi dụi mắt, nhìn về trên giường, Lục Cẩn Niên vẫn còn chưa tỉnh.

Kiều An Hảo đứng lên, đi tới bên giường, vươn tay định sờ trán Lục Cẩn Niên để xem anh đã đỡ sốt hay chưa, chỉ là tay cô vừa đưa tới, còn chưa có va chạm vào da thịt của anh, cổ tay của cô liền bị người hung hăng chế trụ.

Kiều An Hảo cả kinh, cúi đầu, sau đó liền cùng Lục Cẩn Niên mắt đối mắt với nhau tại cùng một chỗ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Ai cho phép cô vào? (6)


Có thể do mới vừa tỉnh ngủ nên vẻ mặt Lục Cẩn Niên có chút ngơ ngơ. Anh nhìn chằm chằm Kiều An Hảo khoảng hai giây, sau đó tầm mắt dừng lại ở cổ tay của cô đang bị chính mình nắm lấy, không hiểu cô đưa tay đến trước mặt mình để làm gì, mi tâm chau lại, mở miệng nói, thanh âm lạnh nhạt xen lẫn vài phần còn ngái ngủ : " Cô muốn làm gì?"

Lục Cẩn Niên vừa nói xong, liền nhớ lại chính mình đã trở về biệt thự Nghi Sơn, vì thế mang theo vài phần nghi hoặc nghiêng đầu nhìn khung cảnh chung quanh, thấy đây đúng là phòng ngủ của biệt thự Nghi Sơn. Sau đó tầm mắt mạnh mẽ nhìn chăm chú về phía Kiều An Hảo, đơn giản nhưng lại trực tiếp dùng giọng nói lạnh lẽo chất vấn: "Sao cô lại biết tôi có biệt thự ở chỗ này? Là ai cho phép cô đến biệt thự này?"

Lục Cẩn Niên vừa nói dứt, liền lướt nhanh đến trên người Kiều An Hảo đang mặc áo của anh, càng chau mày chặt hơn. Sau đó anh mới phát giác mình dưới tấm chăn... vậy mà đang khỏa thân trần trụi, rồi mơ hồ trong đầu ẩn ẩn hiện hiện hình ảnh đứt đoạn anh và cô ngủ với nhau, vì thế tầm mắt lại nhìn trên người Kiều An Hảo, phát hiện trên phần da thịt lộ ra ngoài có rất nhiều dấu hôn. . . . . .

Lục Cẩn Niên cầm lấy cổ tay Kiều An Hảo, trong nháy mắt tăng sức lực : "Buổi tối hôm qua. . . . . ."

Kiều An Hảo vừa nghe đến bốn chữ này, cả trái tim nảy lên, việc gì đến sẽ đến... Cô theo bản năng mở miệng giải thích : "Tôi nghe nói anh bị bệnh nên đến đây thăm anh, sau đó giúp anh uống thuốc. . . . . ."

Kiều An Hảo giải thích một nửa, rồi không biết kế tiếp giải thích thế nào việc sau đó họ cùng nhau lên giường.

Tuy rằng Lục Cẩn Niên tối hôm qua sốt đến mơ hồ, nhưng anh vẫn nhớ đại khái những gì đã xảy ra. Vốn dĩ viên thuốc đắng chát nhét vào trong miệng anh tối qua đó, là cô chặn môi anh để đút anh uống thuốc ... Cánh môi Lục Cẩn Niên khẽ giật, giương mặt lạnh như băng đã giảm một ít.

Kiều An Hảo thấy anh một lúc lâu cũng không lên tiếng, có chút không rõ trong lòng anh đang nghĩ gì, đáy lòng càng khẩn trương, do dự một chút, tiếp tục nói: "Tối hôm qua, tôi cũng không có nghĩ rằng sẽ cùng anh làm chuyện đó. . . . . ."

Kiều An Hảo còn chưa nói xong, đột nhiên Lục Cẩn Niên chợt hung hăng hất cánh tay đang nắm của cô ra. Anh hơi dùng sức nên Kiều An Hảo bị hất liền lui về sau hai bước, cả người cô không đứng vững, lại nghe được giọng nói lạnh như băng từ trên cao nhìn xuống, hung hăng đập tới : "Cô muốn cái gì?"

Lục Cẩn Niên ném ra bốn chữ này quá đột ngột, Kiều An Hảo trong chốc lát cũng không hiểu lời nói này của anh là có ý gì. Cô nhìn ánh mắt của anh, tràn ngập nghi hoặc.

Lục Cẩn Niên chạm tầm mắt của cô, như hiểu được sự mơ hồ của cô, lại thản nhiên mở miệng nói : "Đã một lần cô vì vai diễn Địa lão thiên hoang mà chủ động cầu được ngủ cùng tôi, lần này sau khi được ngủ với tôi, cô muốn hồi báo gì?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Ai cho phép cô vào? (7)


Trái tim Kiều An Hảo nặng trĩu rơi xuống nơi sâu và lạnh nhất.

Lúc trước là cô nói dùng thân thể để đổi lấy vai diễn cho cô, dưới tình thế cấp bách đó cô sợ bị anh nhìn thấu lòng mình nên mới nói vậy. Nhưng bây giờ, anh lại thật sự xem cô thành loại người dựa vào buôn bán cơ thể để làm giao dịch với gái.

Kiều An Hảo mím môi, không nói gì.

Lục Cẩn Niên chờ một lúc, thấy Kiều An Hảo từ đầu đến cuối không có ý muốn mở miệng, anh dùng giọng điệu nhạt nhẽo đánh tan sự trầm mặc giữa hai người : "Tại sao không nói gì? Cô trăm phương ngàn kế thăm dò được tôi nơi này có biệt thự, biết tôi ngã bệnh, chạy vội từ xa như vậy tới đưa tôi thuốc, còn chăm sóc tôi cả đêm. Cô làm những việc này, chẳng lẽ không phải đang muốn gì từ tôi sao?"

"Cô vừa mới nói, tối hôm qua, cô cũng không muốn cùng tôi làm chuyện đó..." Lục Cẩn Niên nói tới đây, bỗng dưng dừng lại, anh cảm thấy chính mình có ý nghĩ kỳ lạ, cả người trầm mặc một hồi thật lâu, nhưng vẫn là nuốt một ngụm nước bọt, gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt của Kiều An Hảo, giống như muốn từ mắt của cô nhìn ra một vài chuyện. Anh dùng cái giọng nói lạnh lùng không có bất kỳ tình cảm nào, nhàn nhạt tiếp tục nói : "Chẳng lẽ cô tới đây, tuyệt nhiên không nghĩ muốn hồi báo..."

Kiều An Hảo thật bất ngờ khi tâm sự của mình liền bị Lục Cẩn Niên dễ dàng nói ra như vậy, tay cô theo tiềm thức nắm chặt thành quyền, cố gắng ổn định chính mình khỏi kích động, giọng điệu bình tĩnh mở miệng nói : "Hai ngày trước tôi đi thử vai nữ thứ hai bộ phim chủ chốt năm nay của Truyền thông Hoàn Ảnh - Khuynh thành thời gian, nhưng không thành."

Cô thật sự không nghĩ tới, chính mình một lần nữa vì che dấu tâm sự mà tiếp tục đem mình trở thành hàng hóa giao dịch. Kiều An Hảo tự nhéo lòng bàn tay mình đến đau buốt, nhưng sắc mặt cô vẫn như cũ không thay đổi, ung dung bình thản tiếp tục nói : "Đội hình dàn diễn viên bộ phim này rất lớn, phim còn chưa quay mà tiếng tăm đã lan xa, nếu anh thật sự muốn hồi báo, vậy hãy cho tôi vai nữ số hai này."

Lục Cẩn Niên không nói gì, đôi mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm thẳng vào Kiều An Hảo, nhìn rồi lại nhìn. Con ngươi Lục Cẩn Niên trầm xuống, bất chợt cả người quấn ra, mạnh mẽ xuống giường, sau đó sải bước đi đến trước mặt Kiều An Hảo, cầm lấy cổ tay của cô, dùng sức kéo cô ra khỏi phòng ngủ, kéo xuống lầu, đi đến cửa biệt thự, sau đó mở cửa, Lục Cẩn Niên liền đem Kiều An Hảo lập tức kéo đến trước mặt của mình, động tác của anh hơi dừng một chút, sau đó không chút do dự nhấc cả người Kiều An Hảo lên, dùng sức ném cô ra ngoài cửa biệt thự, theo sau đó là giơ tay lên, dùng sức đóng "rầm" cửa lại.

Một loạt động tác này của Lục Cẩn Niên bất thình lình lại hung mãnh, Kiều An Hảo căn bản không kịp phản kháng, đợi cho cô phục hồi tinh thần, cả người đã bị Lục Cẩn Niên ném ra khỏi biệt thự.

Nhưng mlà túi của cô cùng chìa khóa xe, di động, áo khoác, vẫn còn ở trên lầu. . . . . .
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Ai cho phép cô vào? (8)


Ngay tại lúc Kiều An Hảo lưỡng lự có nên gõ cửa để lấy đồ của mình hay không, đột nhiên cổng biệt thự vẫn đóng chặt trước mặt liền bị giật mạnh ra, sau đó mấy đồ đạc lạch tạch từ bên trong bị ném ra. Kiều An Hảo còn chưa thấy rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cổng biệt thự lại "bang" một tiếng bị người hung hăng đóng sầm.

Túi của cô không có khóa kéo, bị Lục Cẩn Niên trực tiếp ném như vậy, đồ vật bên trong bị văng ra đầy đất.

Kiều An Hảo ở bên ngoài biệt thự kinh ngạc sửng sốt một hồi, sau đó mới ngồi xổm người xuống, nhặt đồ đạc của mình lên, cất vào trong túi.

Kiều An Hảo thu dọn xong tất cả mọi thứ, lại nhìn cánh cổng đóng chặt trước mặt một cái, mím chặt môi, sau đó liền lặng lẽ xoay người, cất bước rời đi.

-

Lục Cẩn Niên trở lại phòng ngủ, khi định lấy thuốc lá trong ngăn kéo tủ đầu giường, lại phát hiện trên mặt bàn tủ đầu giường có đặt một hộp thuốc. Kiều An Hảo mua thuốc hạ sốt. Ánh mắt Lục Cẩn Niên hơi chìm xuống, trực tiếp cầm lên ném vào thùng rác, rồi rút một điếu thuốc, châm lửa, đi tới trước cửa sổ, ra sức hút hai ngụm. Mùi thuốc lá cuộn vào bụng trung, làm cho cả người anh bình ổn xuống một chút.

⇒ Các bạn trẻ đừng bắt chước a Niên. Thuốc lá có hại cho sức khỏe bản thân và cũng gây ảnh hưởng đến người xung quanh!

Khi Lục Cẩn Niên hút đến một nửa, xuyên qua cửa sổ thấy Kiều An Hảo mang theo túi. Nhìn đến bóng dáng rời đi, ngón tay anh hơi run lên, sau đó đưa điếu thuốc đến bên miệng, hung hăng hút một hơi, ngậm trong miệng hồi lâu, mới chậm rãi phun ra, khói lượn lờ xa cách. Anh thấy rõ ràng Kiều An Hảo mở cửa xe, ngồi xuống, sau đó qua không quá nửa phút, khởi động xe rời đi.

Lục Cẩn Niên đợi cho đến khi xe không còn thấy bóng dáng, mới giơ tay lên tiếp tục hút thuốc, sau đó dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn ở ban công, tiếp tục đứng ở ban công thượng một lúc, rồi xoay người trở về phòng ngủ, sau đó nhấc điện thoại di động của mình gọi đi một cú điện thoại : "Hãy để trống vai nữ số hai của bộ Khuynh Thành Thời Gian, tôi muốn sắp xếp cho người khác."

"Ngoài ra, đem tất cả các thông cáo về phim sắp tới của tôi đều hoãn lại, tôi sẽ diễn vai nam số hai của Khuynh Thành Thời Gian."

"Không có gì không ổn, nhiều năm diễn vai nam chính như vậy, thỉnh thoảng diễn nam hai một lần cũng tốt, hơn nữa tôi vốn cũng không muốn diễn nữa."

"Được rồi, cậu không cần nói nữa, cứ theo lời tôi nói mà làm."

Lục Cẩn Niên nói xong câu đó, không cho người đầu dây bên kia cơ hội, liền trực tiếp cúp máy.

Lục Cẩn Niên sau khi sốt, thân thể vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, anh tiện tay vứt điện thoại lên trên giường, sau đó cũng có chút mệt ngồi ở bên giường, ánh mắt không biết làm sao lại nhìn về phía bên thùng rác.

Anh nhìn hồi lâu, sau đó lắc lắc đầu đứng lên, đi tới trước thùng rác, nhặt lên hộp thuốc hạ sốt bên trong.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm hộp thuốc, đáy mắt có một tia ảm đạm, chợt lóe lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Hợp đồng quảng cáo (1)


Editor : Meo WiWi

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên đuổi rời khỏi biệt thự Nghi Sơn, lái xe thẳng về Cẩm Tú Viên, cô vốn không có danh tiếng gì, cũng không có gì thông cáo, cho nên bốn ngày kế tiếp, cô đều vùi ở trong biệt thự của Cẩm Tú Viên suốt, không có đi ra cửa, mà trong bốn ngày này, Lục Cẩn Niên cũng không về nhà lấy một lần.

Lại là một đêm khuya, không biết có phải do buổi chiều ngủ nhiều quá hay không, Kiều An Hảo nằm ở trên giường trằn trọc mãi vẫn không cách nào ngủ được. Cô cầm lên di động một bên, xem đồng hồ, đã sắp mười hai giờ khuya. Kiều An Hảo nghiêng đầu nhìn thoáng qua một bên giường trống rỗng, nghĩ thầm đêm nay phỏng chừng anh cũng sẽ không trở lại.

Anh về nhà, cô sẽ khẩn trương bất an. Nhưng anh không trở lại, đáy lòng cô nhưng lại có mất mát gợn sóng.

Kiều An Hảo vén chăn lên, xuống giường, tùy ý khoác một chiếc áo, đi tới trên ban công, nhìn chằm chằm bóng đêm ngoài cửa sổ, thần tình cũng theo đó có chút cô đơn.

Trong lòng của anh, anh vẫn luôn không xem cô là vợ anh... Cho nên kết hôn hơn năm tháng, tuyệt đại đa số đều là cô một người một mình trông phòng.

Kiều An Hảo đứng một lúc thì điện thoại di động bất chợt vang lên.

Kiều An Hảo quay về phòng ngủ, nhấc điện thoại của mình lên, thấy trên màn hình là một dãy số lạ.

Trễ như vậy thì ai gọi điện cho cô chứ?

Kiều An Hảo chần chừ một chút, nhận nghe, giọng nhẹ nhàng : "A lô, xin chào, xin hỏi ngài là...?"

Người ở đầu dây bên kia trả lời trọng yếu cô là ai, nói năng cực kỳ ngắn gọn đi thẳng vào vấn đề : "Cuối tuần, chính thức vào tổ phim Khuynh Thành Thời Quang, nữ số hai."

Kiều An Hảo cầm điện thoại trong tay, trong nháy mắt nắm chặt, cô thực sự không nghĩ tới, cú điện thoại này sẽ là Lục Cẩn Niên tự mình đánh tới báo tin của cô. Kiều An Hảo hít một hơi thật sâu, giọng điệu nhã nhặn hướng người đầu dây bên kia nói : "Tôi biết rồi, cám ơn anh... Lục..." Kiều An Hảo do thuận miệng, suýt nữa gọi ra tên Lục Cẩn Niên, ngừng một chút, sửa giọng nói : "Tiên sinh."

Kiều An Hảo trong lời nói giống như đá chìm đáy biển, căn bản không nhận được bất kỳ trả lời.

Nếu điện thoại di động không truyền đến tiếng sóng điện rè rè, Kiều An Hảo sẽ cho rằng điện thoại đã bị cúp.

Qua hồi lâu, lâu tới khi Kiều An Hảo cho rằng Lục Cẩn Niên đã thông báo xong nhưng lại bấm nhầm nút kết thúc cuộc gọi, dẫn đến máy vẫn treo, rồi tiện tay ném điện thoại sang một bên.

Vì vậy, vào lúc Kiều An Hảo suy nghĩ không biết có nên cúp điện thoại hay không, bất chợt trong điện thoại đang không có dấu hiệu nào truyền đến thì tiếng của Lục Cẩn Niên bình tĩnh, đạm mạc, mang theo vài phần lạnh lẽo trào phúng : "Đây là cô Kiều dùng chính thân thể đổi lấy, không cần nói cám ơn tôi, chỉ có điều thân thể của cô Kiều khá đáng tiền, có thể đổi được bộ Khuynh Thành Thời Gian này..."

Lục Cẩn Niên ở đầu dây bên kia dường như còn muốn tiếp tục nói cái gì đó, nhưng chợt ngừng lại, sau đó im lặng chừng hai giây, điện thoại liền bị tắt
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Hợp đồng quảng cáo (2)


Tuy rằng câu nói kế tiếp Lục Cẩn Niên còn chưa nói hết, nhưng Kiều An Hảo lại biết chắc chắn không phải là lời tốt đẹp gì.

Kỳ thật mấy ngày nay, Kiều An Hảo vẫn luôn không hiểu, rõ ràng người đã ngủ với cô, rồi nói cô muốn hồi báo gì đó cũng là Lục Cẩn Niên. Nhưng cho đến khi bản thân thật sự đem giữa bọn họ thành một khoản giao dịch, mở miệng đòi anh này nọ, anh lại trong nháy mắt bày ra bộ dạng hận không thể muốn bóp chết cô, trực tiếp mang cô quăng ra ngoài biệt thự.

Bây giờ nghe xong Lục Cẩn Niên trước khi cúp điện thoại nói như thế, cô mới hiểu được ngày hôm đó anh sở dĩ tức giận như thế là vì anh cho rằng cho quá đề cao bản thân mình rồi.

Cũng đúng, cô sớm nên nghĩ tới, không phải sao?

Anh từ đầu đến cuối căn bản không muốn ngủ với cô, cho nên đối với anh mà nói, thân thể của cô có chỗ nào xứng để đổi lấy vai nữ hai của Khuynh Thành Thời Gian chứ?

Nếu không phải ngày hôm đó anh sốt cao sinh bệnh, có lẽ anh căn bản là khinh thường chạm vào cô đi?

Kiều An Hảo nghĩ trên cái thế giới này, chỉ có cô là người phụ nữ sau khi cùng người ngủ còn bị ghét bỏ.

Cũng chỉ có cô là người vợ như vậy, cùng chồng cưới nhau gần nửa năm, mới biết được số điện thoại của chồng mình.

Kiều An Hảo nghĩ đến đây, nhịn không được bưng lấy môi, cười tự giễu, đáy mắt nhưng lại có tia bi ai mỏng manh tràn ra.

-

Dự án phim Khuynh Thành Thời Gian này là Truyền thông Hoàn Ảnh đầu tư hai tỷ, chuẩn bị hai năm cho phim mới, mời về đội hậu kỳ chế tác đẳng cấp quốc tế, sử dụng đội ngũ biên kịch nổi tiếng thế giới.

Mánh lới quảng cáo như vậy cũng đủ làm cho người khác chú ý tới bộ phim này, đương nhiên phim còn chưa mở máy, nhưng do khí thế ngút trời nên cũng đã được đăng rầm rộ trên Weibo. Dàn diễn viên ngôi sao của bộ phim cực kỳ cường đại, ngoại trừ người mới như Kiều An Hảo, ngay cả người đi đường trong bộ này cũng là người biểu diễn tốt nhất nhì trong làng giải trí.

Ngày quay phim đầu tiên của Khuynh Thành Thời Gian chỉ là nghi lễ khởi động máy. Toàn bộ minh tinh tham gia diễn tất cả đều xuất hiện, duy chỉ có vị trí nam hai là còn trống.

Bởi vì ngày hôm sau chính thức bắt đầu khởi quay, cho nên sau khi kết thúc nghi lễ khởi động máy, nhà sản xuất và đạo diễn của Khuynh Thành Thời Gian cố ý tổ chức một bữa tiệc mời tất cả các diễn viên, mục đích là để cho mọi người thông qua dịp này mà hiểu biết nhau một chút, để tránh lúc quay bởi vì không quen nhau dẫn đến khó nhập vai.

Khi Kiều An Hảo và Triệu Manh chạy tới, ở ghế lô đã đầy người.

Trước khi Kiều An Hảo vào đoàn phim đã làm qua bài học, cho nên tất cả mọi người ở đây, bất kể là nhà sản xuất, đạo diễn, hay là diễn viên, cô đều biết hết.

Những người này đều vào showbiz sớm hơn so với Kiều An Hảo, cũng coi như tiền bối của cô, cho nên cô lịch sự bước về phía trước, chào hỏi lần lượt từng người.

Nhà sản xuất của Khuynh Thành Thời Gian ngồi tuốt ở bên trong, lúc Kiều An Hảo đang chuẩn bị vươn tay cùng nhà sản xuất chào hỏi, có người lại giành trước cô một bước, dang rộng tay: "Tôn tổng, đã lâu không gặp."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Hợp đồng quảng cáo (3)


Mở miệng nói chuyện là giọng nữ, thanh âm thanh thúy dễ nghe.

Kiều An Hảo theo bản năng quay đầu, sau đó nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng bên cạnh mình, tươi cười chân thành cùng nhà sản xuất Tôn bắt tay.

Nhà sản xuất Tôn: "Thi Ý, đã lâu không có hợp tác rồi."

Lâm Thi Ý: "Hi vọng lần này cùng Tôn tổng hợp tác vui vẻ."

Trong lúc Lâm Thi Ý và nhà sản xuất Tôn chào hỏi, Triệu Manh dường như chợt nhớ tới cái gì, tiến đến bên tai Kiều An Hảo, thấp giọng nói: "Kiều Kiều, Lâm Thi Ý vốn là nữ hai của bộ này, kết quả vì cậu bất chợt chặn ngang một cước, nên thành nữ ba, người phụ nữ này từ trước đến nay thù dai, hơn nữa rất khéo giả bộ, nhất là ở trước mặt đạo diễn và nhà sản xuất liền thích giả vờ có quan hệ tốt với mọi người. Cậu nên cẩn thận một chút..."

Triệu Manh lời còn chưa nói hết, Lâm Thi Ý trong lúc bất chợt nghiêng đầu, Triệu Manh lập tức ngậm miệng, hướng về phía Lâm Thi Ý hữu nghị cười cười, Lâm Thi Ý cũng mặt mỉm cười hữu hảo, miệng lại hướng về phía Kiều An Hảo nói: "An Hảo, đã lâu không gặp."

Kiều An Hảo biết Lâm Thi Ý, cô là nữ nghệ sĩ ký được ký hợp đồng nhanh nhất với Truyền thông Hoàn Ảnh trong hai năm qua. Mặc dù cùng thuộc một công ty, thế nhưng Kiều An Hảo chưa bao giờ qua lại với Lâm Thi Ý, huống chi là cùng xuất hiện. Lâm Thi Ý này tính tình cao ngạo, làm sao sẽ cùng Kiều An nói chuyện?

Cho nên lúc này Kiều An Hảo thấy cô ta thân thiết như vậy gọi thẳng tên mình "An Hảo", mà vẻ nhiệt tình trên mặt như là rất quen thân với mình, đáy lòng nhịn không được hơi hồi hộp một chút. Sau đó nhớ đến lời Triệu Manh vừa nói với mình, trong nháy mắt bừng tỉnh. Có thể nhớ được tên của Kiều An Hảo cô, sợ là đã biết được cô đã đoạt đi vai diễn của cô ta, sợ là từ giờ trong lòng cô ta đã vô cùng căm hận cô đi. Nhưng cố tình giả vờ bộ dáng thật thân thiết, thật hữu nghị với cô, thì cũng thực làm khó cô nha.

Cô ta giả bộ, thì Kiều An Hảo cô cũng sẽ giả nai. Dù sao ai cũng không muốn ở trước mặt nhà sản xuất gây ấn tượng không tốt.

Kiều An Hảo nháy mắt nở nụ cười, như thể thật sự cùng Lâm Thi Ý là bạn rất thân, giọng điệu thân thiết nói: "Chị Thi Ý, lâu như vậy không gặp, chị lại đẹp ra nha."

Lâm Thi Ý làm sao không biết Kiều An Hảo cũng cùng cô diễn trò, vẻ mặt không lộ ra chút sơ hở, thậm chí nụ cười trên mặt càng dịu dàng và tình cảm hơn: "Làm gì có. An Hảo, cô mới là xinh đẹp hơn đó."

Nói, Lâm Thi Ý quay đầu, nhìn về tôn sản xuất nhân, hoàn thân thiết thay Kiều An Hảo làm một giới thiệu: "Tôn tổng, đây là Kiều An Hảo, hí dặm nữ số 2, đừng xem nàng là người mới, hành động không sai."

Nói xong, Lâm Thi Ý quay đầu, nhìn hướng về phía nhà sản xuất Tôn, còn thân thiết thay Kiều An Hảo giới thiệu: "Tôn tổng, đây là Kiều An Hảo, diễn vai nữ hai, đừng nhìn cô ấy là người mới, diễn xuất không tệ đâu."

Kiều An Hảo làm sao không biết, Lâm Thi Ý giới thiệu cô, là diễn cho Tôn tổng xem, ra vẻ mình nhiệt tình chiếu cố người mới. Về phần diễn xuất? Lâm Thi Ý làm sao thấy qua cô đóng phim, làm sao mà biết cô diễn xuất không tệ, thật sự là trợn tròn mắt nói mò. . . .
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Hợp đồng quảng cáo (4)


Kiều An Hảo đáy lòng nghĩ như vậy, trên mặt cười càng thêm sáng loá, vừa hướng nhà sản xuất Tôn vươn tay vấn an, so với Lâm Thi Ý đứng một bên còn có thể trợn tròn mắt nói mò bịa chuyện: "Tôn tổng xin chào, ngài đừng nghe chị Thi Ý nói bậy, tôi là người mới, còn phải học hỏi nhiều, bất quá bình thường tôi nghe chị Thi Ý nhắc tới ngài, nói ngài chuyên nghiệp, chị ấy thích nhất hay hợp tác với ngài."

Không phải là trợn tròn mắt nói mò khen người để tạo ấn tượng tốt cho nhà sản xuất Tôn sao? Kiều An Hảo cô cũng làm cho coi.

Nhà sản xuất Tôn nghe được lời của Kiều An Hảo liền nét mặt tươi cười, khi ánh mắt hướng nhìn Kiều An Hảo, đáy mắt xẹt qua một tia kinh diễm.

Những người đẹp trong làng giải trí có rất nhiều người, tuy nhiên không ít thì nhiều đều qua dao kéo, nhìn kỹ sẽ thấy vài phần na ná nhau, hoặc sẽ trông không tự nhiên. Nhưng cô gái trước mặt này xinh đẹp gọn gàng, ngũ quan thanh tú, làm cho người ta trước mắt sáng ngời, thanh lệ thoát tục.

Mà Lâm Thi Ý đứng ở một bên, trên mặt vẫn như trước nâng lên nụ cười, chỉ là ánh mắt nhìn Kiều An Hảo lộ ra vài phần lạnh.

-

Cùng nhà sản xuất Tôn bắt chuyện xong, người tới cũng không sai biệt lắm, mọi người đều ngồi xuống.

Nhà sản xuất Tôn cố tình ngồi ở bên người Kiều An Hảo.

Đợi cho tất cả mọi người ngồi xong, Kiều An Hảo lúc này mới phát hiện mình đối diện với bốn vị trí trống.

Còn có ai chưa tới?

Đang lúc Kiều An Hảo chuẩn đảo mắt nhìn mọi người trên bàn, nhìn xem thiếu ai thì cửa bị đẩy ra, ba người bước vào.

Đại đạo diễn Khuynh Thành Thời Gian và nữ chính Tống Tương Tư, cùng với nam chính Trình Dạng.

Trình Dạng mấy năm nay là người duy nhất nổi tiếng chỉ sau Lục Cẩn Niên, giành lấy vị trí nam minh tinh, đương nhiên cậu có thể giành, nhưng cũng là nhờ Lục Cẩn Niên hai năm qua mỗi lần đóng phim và lên truyền hình đều dẫn theo cậu, dìu dắt cậu.

Mà Tống Tương Tư cũng là đàn chị trong làng giải trí, diễn viên, nữ thần, Lục Cẩn Niên phiên bản nữ.

"Thật xin lỗi, kẹt xe nên đã tới muộn." Đại đạo diễn sau khi ngồi xuống, mới cười tủm tỉm mở miệng giải thích.

Mà Trình Dạng cũng hơi mang theo vài phần áy náy nói với mọi người một tiếng, mới nho nhã lễ độ ngồi xuống.

Về phần Tống Tương Tư chỉ nhàn nhạt hướng về phía mọi người gật đầu, xem như chào hỏi qua, sau đó liền tao nhã hào phóng ngồi xuống.

Nhân viên phục vụ trong phòng thấy người ngồi không sai biệt lắm, lúc này mới đi lên trước, nhẹ giọng hỏi: "Hiện tại mọi người đã tới đông đủ chưa để dọn lên đồ ăn ạ?"

Nhà sản xuất phất phất tay, nói: "Chờ một chút, còn có người chưa tới."

Trong đoàn phim, nhà sản xuất nhân và đạo diễn là lớn nhất, hiện tại cả hai người đều đã tới, thế nhưng không gọi món ăn mà nói phải đợi một người?

Một bàn người khó tránh khỏi có chút tò mò, trong đó có người mở miệng hỏi: "Còn có ai chưa tới?"

Đạo diễn lại nhận nói: "Nam hai của bộ phim chúng ta."

Nam hai? Mọi người càng vô cùng kinh ngạc, nam chính một cũng chưa tới phiên bắt mọi người chờ, mà nam hai lại có thể? Đến tột cùng là ai?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Hợp đồng quảng cáo (5)


Ngay cả Kiều An Hảo cũng không nhịn được háo hức theo.

Trong kịch bản, vai nữ hai và nam hai là đối thủ diễn, thế nhưng cho tới bây giờ, cô còn chưa biết người hợp tác diễn với mình đến tột cùng là ai...

Nhà sản xuất nhìn bộ dáng mọi người hết sức hứng thú, thần bí vừa định mở miệng vạch trần đáp án, kết quả cửa phòng liền lại một lần nữa bị người đẩy ra, nhà sản xuất theo bản năng quay đầu liếc mắt nhìn, sau đó lời nói liền nghẹn lại nơi cổ họng, lập tức cả người liền nhanh chóng đứng lên.

Theo động tác của nhà sản xuất người, một bàn người cũng đều quay đầu hướng về phía cửa nhìn lại.

Nhà sản xuất Tôn cười thành tiếng, nhiệt tình ra bắt chuyện: "Ông Lục, ngài rốt cục cũng tới, mau mời ngồi, mời."

Kiều An Hảo và mọi người cũng quay đầu hướng về phía cửa nhìn lại, chỉ là vừa quay được một nửa, cô liền nghe từ miệng nhà sản xuất Tôn hai chữ "ông Lục", sau đó đáy lòng run lên kịch liệt, cả người còn chưa kịp tiêu hóa "ông Lục" rốt cuộc là ai, lập tức liền thấy Lục Cẩn Niên bước chân trầm ổn tiêu sái tiến vào.

Kiều An Hảo nghe thấy chung quanh có người âm thầm đảo hít một hơi, xen lẫn vài tiếng thì thầm: "Hóa ra nam hai là Lục ảnh đế đến diễn?"

"Trời ạ, thảo nào lúc trước vẫn luôn không tiết lộ tin tức này, đây tuyệt đối là tin tức nặng ký a, phỏng chừng đến lúc đó lại khiến trên Weibo một trận oanh động nha."

Lục Cẩn Niên mặc dù xuất thân là diễn viên, thế nhưng thân phận lại khác nhau rất lớn, là CEO của Truyền Thông Hoàn Ảnh.

90% ngôi sao đang ngồi ở đây là nghệ sĩ ký hợp đồng với Truyền thông Hoàn Ảnh, mà nhà đầu tư lớn nhất đứng sau bộ phim Khuynh Thành Thời Gian này chính là Lục Cẩn Niên.

Đáy lòng mọi người một bên cảm thán khó trách nhà sản xuất và đạo diễn đều phải thành thành thật thật chờ như vậy, một bên đồng loạt theo nhà sản xuất đứng lên.

Kiều An Hảo nhất thời hồi lâu có chút tiêu hóa không được tin tức này, thế cho nên thời điểm tất cả mọi người đứng dậy, cô vẫn còn ngơ ngác ngồi trên ghế, thẳng đến khi Triệu Manh vươn tay hung hăng nhéo cô một cái, cô mới lập tức rề rà đứng lên.

Lục Cẩn Niên vẻ mặt trước sau như một đạm mạc, đối mặt mọi người đứng dậy, không có chút nào biểu thị, chỉ là ôn hoà cất bước, đi tới chỗ ngồi trống duy nhất, kéo ra ngồi xuống.

Đã từng giao tiếp cùng Lục Cẩn Niên, đã quen anh thiên về loại người tính tình ít nói, cho nên nhà sản xuất thấy anh ngồi xuống, mới ngồi xuống theo, sau đó những người khác cũng cùng theo đều ngồi.

Nhà sản xuất gọi nhân viên phục vụ đưa lên thực đơn, sau đó tự mình đưa cho Lục Cẩn Niên: "Ông Lục, ngài xem ngài ăn chút gì?"

Lục Cẩn Niên nhìn cũng không liếc nhìn thực đơn, chỉ là không nóng không lạnh phun ra ba chữ: "Gì cũng được."

Nhà sản xuất đối mặt với Lục Cẩn Niên lạnh lùng, không có nửa điểm khó chịu, trái lại cười mở thực đơn, chọn những món đắt nhất tốt nhất, làm thành một tràng, sau đó còn gọi những người khác trên bàn kêu món.

Ở đây trên có ông tổng Lục Cẩn Niên của Truyền thông Hoàn Ảnh, dưới có nhà sản xuất và đạo diễn của đoàn phim, diễn viên ở nơi này ai lại không biết xấu hổ gọi món ăn chứ, cho nên nhân viên phục vụ đưa thực đơn đến tay người nào, ai nấy cũng khiêm nhường cấp cho những người khác.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Hợp đồng quảng cáo (6)


Duy chỉ có Tống Tương Tư tiếp nhận thực đơn, tự nhiên thoải mái mở ra, chọn món mình thích và gọi hai thứ.

Mãi cho đến khi thực đơn truyền tới trước mặt Kiều An Hảo, cô mới từ trong tin tức Lục Cẩn Niên là nam hai phục hồi lại tinh thần. Cô hướng về phía nhân viên phục vụ đứng bên cạnh mình mỉm cười lắc lắc tay, ý bảo không cần gọi món ăn, sau đó trao lại thực đơn cho người phục vụ.

Đợi cho người phục vụ ôm thực đơn, cười nhạt rời đi, Kiều An Hảo mới ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên ngồi ở phía chính diện.

Trong phòng bật đèn vàng ấm áp, tia sáng mờ nhạt đánh vào trên mặt anh, khiến anh có vẻ xa xa ngoài tầm với. Ngồi bên cạnh anh là đại đạo diễn. Đại đạo diễn không biết lại nói với anh cái gì đó, anh hơi nghiêng đầu, vẻ mặt đạm mạc lắng nghe.

Anh dường như nhận ra được ánh mắt của Kiều An Hảo, bất chợt hơi lướt nhẹ đầu, mắt hướng về phía Kiều An Hảo nhìn thẳng, Kiều An Hảo sợ đến lập tức quay đầu, vờ vịt ra vẻ bộ dạng nói chuyện với Triệu Manh.

Chỉ là liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên một cái, liền suýt nữa bị anh bắt tại trận, Kiều An Hảo mãi cho đến khi phục vụ đưa lên thức ăn, cũng chưa dám liếc nhìn về phía Lục Cẩn Niên xem qua chỗ nào.

Một bữa ăn như vậy không thể thiếu rượu!

Nhà sản xuất Tôn có thể là vì Lục Cẩn Niên, hào phóng mở hai chai Royal Salute (là một loại Scotch whisky sản xuất bởi Chivas Brothers), rồi để phục vụ rót đầy ly rượu cho từng người. Mọi người làm liên tục ba ly, sau đó bầu không khí trên bàn ăn thoáng cái liền sinh động hẳn lên, tất cả mọi người bắt đầu kéo một số đề tài.

Lục Cẩn Niên vẫn luôn rất yên tĩnh, người khác tới mời rượu, anh mặc dù không nói lời nào, thế nhưng cũng sẽ nâng ly rượu lên uống, người khác cùng anh chào hỏi, anh cũng sẽ gật đầu. Chỉ là đuôi lông mày anh luôn có nét lạnh lùng, nhìn thế nào cũng khiến người khác nghĩ rằng không cùng anh tồn tại trong một thế giới.

Những bữa tiệc như vậy, tất cả mọi người đều bận bịu xây dựng mối quan hệ. Nhưng vì có Lục Cẩn Niên nên Kiều An Hảo vẫn rất câu nệ, không như những diễn viên khác không ngừng tìm nhà sản xuất và đạo diễn mời rượu nói chuyện. Chỉ khi nói chuyện với người khác, cô mới có thể trở về với bộ dáng tươi cười ôn hòa.

Trái ngược với Kiều An Hảo câu nệ, Tống Tương Tư lại có vẻ cùng với bữa tiệc này càng thêm không hợp nhau. Cô thật ra tới tham gia bữa tiệc để ăn cơm, đoan trang nền nã ngồi ở chỗ của mình, tao nhã nền nã cầm chiếc đũa gắp thức ăn dùng bữa, sau đó thỉnh thoảng bưng lên ly nước trắng một bên nhấp một ngụm.

Bữa tiệc tiến hành được một nửa, nhà sản xuất ngồi bên cạnh Kiều An Hảo bất chợt như là nhớ ra cái gì đó, quay đầu, liếc mắt nhìn Kiều An Hảo, tiếp đó nói: "Tôi thiếu chút nữa đã quên rồi, các vị đang ngồi đây ít nhiều đều hợp tác qua, không quen cũng đều biết, cho nên tôi muốn giới thiệu cho mọi người một người mới, đó chính là người sắm vai nữ hai..." Nhà sản xuất vốn định nói tiếp tên Kiều An Hảo, nhưng lại chỉ nhớ rõ Kiều An Hảo họ Kiều, quên mất phía sau hai chữ tên, vì vậy dừng một chút, quay đầu nhìn Kiều An Hảo nói: "Cô tới giới thiệu bản thân với mọi người một chút đi!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Hợp đồng quảng cáo (7)


Editor : Nhi 1911

Nhà sản xuất giới thiệu đột ngột, Kiều An Hảo không hề có sự chuẩn bị, nhưng vẫn tự nhiên đứng lên, gật nhẹ đầu đối với những người cùng bàn, thanh âm trong trẻo nói : ''Chào mọi người, tôi là Kiều An Hảo, rất vui khi có thể cùng mọi người hợp tác. Cảm ơn."

Chờ Kiều An Hảo ngồi xuống, nhà sản xuất liền dẫn đầu mọi người vỗ tay.

Người vẫn im lặng, chăm chú ăn cơm chính là Tống Tương Tư, nhưng khi Kiều An Hảo giới thiệu xong, liền ngẩng đầu, đối mặt với vẻ đẹp rạng rỡ của Kiều An Hảo, ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc, còn kèm theo sự đánh giá.

Đợi vỗ tay xong, nhà sản xuất liền thấy sang bắt quàng làm họ với Lục Cẩn Niên, quay đầu về phía anh, nói :''Ông Lục, trong bộ phim này, An Hảo chính là bạn diễn của ông."

Lục Cẩn Niên nghe nói như thế, liền nâng mí mắt lên, nhìn lướt qua chỗ Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay đều đổ mồ hôi, nhưng lại như trước cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh .

Chung quanh một bàn đầy người, không người nào biết Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên thực ra có quan hệ, chỉ xem bọn họ là người xa lạ, cho nên nhà sản xuất lại quay đầu, đối với Kiều An Hảo nói : "An Hảo, còn ngây ngốc ở đó làm gì, mau đến mà chào hỏi ông Lục, quen thuộc quen thuộc, về sau cả hai sẽ phải diễn chung với nhau."

Nhà sản xuất nói đến nước này, Kiều An Hảo khẩn trương, cũng phải kiên trì bưng lên ly rượu trước mặt, đứng lên, đối với Lục Cẩn Niên nhẹ giọng nói : "Ông Lục, rất hân hạnh được biết ông, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

Lục Cẩn Niên lạnh nhạt ngồi ở vị trí cao, hạ mí mắt, nhìn chằm chằm ly rượu trước mặt, không phản ứng.

Kiều An Hảo dùng lực đạo nắm ly rượu, nhịn không được hơi hơi nâng cao. Cô biết anh vẫn không thích cô, cho nên anh trước mặt người ngoài đều làm bộ như không biết đến cô. Hiện tại cô vốn bất đắc dĩ mới cùng anh mở miệng nói chuyện, chẳng lẽ cho dù là như vậy, anh cũng không vui lòng để ý tới cô một chút sao?

Thật lâu sau, Lục Cẩn Niên hơi hơi chuyển dời mắt, cũng không nhìn đến Kiều An Hảo một lần, một tay bưng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Kiều An Hảo lúc này mới âm thầm thở nhẹ một hơi, vội vàng cũng giơ ly rượu lên, cạn ly rượu này, ngồi trở lại vị trí của mình.

Chính là lúc Kiều An Hảo còn chưa có ngồi vững vàng, đột nhiên có một giọng nữ, thanh thúy êm tai vang lên: "An Hảo là người mới, lại có thể cùng ông Lục hợp tác, vận khí thật là tốt."

Mở miệng nói chuyện chính là Lâm Thi Ý, lời nói này của cô chợt nghe không có gì vấn đề, như là thật sự hâm mộ Kiều An Hảo vận khí tốt. Nhưng cẩn thận mà nghĩ, mọi người lại đều hiểu được trong lời nói của Lâm Thi Ý quan trọng nhất chính là bốn chữ "Là một người mới".

Một người mới, có thể cùng Lục Cẩn Niên hợp tác, mà ngay cả Lâm Thi Ý ở làng giải trí thời gian dài như vậy, cô bị cô ấy giành lấy vai diễn, chỉ đơn giản là vận khí tốt sao?

Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm thấy được Kiều An Hảo, có chỗ không chính đáng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Cơ thể vẫn còn đáng tiền (8)


Bầu không khí trên bàn trở nên có chút ngưng trệ, tất cả mọi người như có như không tương hướng tầm mắt về phía Kiều An Hảo.

Kiều An Hảo đương nhiên biết trong lòng mọi người đang suy nghĩ gì, nhưng vai này của cô vốn chính là đổi lấy bằng cơ thể, khó tránh khỏi có chút thiếu tự tin, trong khoảng thời gian ngắn, cô không biết nên phản ứng như thế nào, vì vậy vẻ mặt đờ đẫn ra.

Cứ sững sờ như vậy, mà đúng hơn là nó đang bị phơi bày sự thật, bộ dạng luống cuống.

Bầu không khí trên bàn càng trở nên trầm thấp hơn.

Kiều An Hảo xấu hổ và sợ hãi, cảm thấy mình thật xấu xí mà lại dơ bẩn, cứ như thế sẽ bị vạch trần mất.

Triệu Manh thân là người đại diện của Kiều An Hảo, đáy lòng cũng có chút lo lắng, vắt hết óc nghĩ cách vãn hồi sự bối rối này.

Ngay khi bầu không khí cực kỳ căng thẳng, Lục Cẩn Niên ngồi đối diện Kiều An Hảo chợt nâng lên mí mắt nhìn Kiều An Hảo. Cô gái rũ mi mắt, giả vờ trấn định ngồi yên một chỗ, nhưng khóe môi khẽ mím lại tiết lộ sự bất an của cô.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Kiều An Hảo chừng năm giây, sau đó liền bất động thanh sắc rời mắt, mở miệng nói chuyện với âm điệu lạnh nhạt phảng phất có thể đem không khí chung quanh kết thành băng: "Cô Lâm, trong làng giải trí lưu truyền một câu nói, cô không biết sao? Vận khí cũng là một biểu hiện của thực lực."

Một câu nói của Lục Cẩn Niên nhìn như hời hợt, thế nhưng lại nói cho mọi người trên bàn rằng, Kiều An Hảo lấy được vai diễn này có thể do may mắn, nhưng thật ra là cô có đủ năng lực để đảm đương vai nữ hai này, căn bản không tồn tại bất cứ yếu tố bất chính nào. Đương nhiên đằng sau ý tứ như vậy, cũng đồng thời cũng bày tỏ, Lâm Thi Ý có thể bị Kiều An Hảo cướp đi vai diễn này, là bởi vì thực lực cô ta không đủ!

Kiều An Hảo tuy rằng không biết vì sao Lục Cẩn Niên đột nhiên mở miệng giúp cô giải vây, đáy lòng cô kích động lại nhảy nhót, thế nhưng cô biết lúc này điều mình thực sự nên làm là thể hiện gì đó, vì vậy lập tức cong khóe môi, giọng khiêm tốn nói: "Tôi có rất nhiều điều cần phải học hỏi từ các vị tiền bối và lão sư, hy vọng khi quay phim sẽ không kéo chân của mọi người."

Lục Cẩn Niên nói thế, vốn là quyền uy lại có phân lượng, hơn nữa hiện tại lời của Kiều An Hảo không chỉ tâng bốc tất cả mọi người ở đây, đồng thời cũng ra vẻ mình tương đối khiêm tốn biết lễ, khiến cho mọi người trong nháy mắt liền thay đổi cách nhìn hoàn toàn về cô. Mọi người không thể không khen ngợi Kiều An Hảo vài câu, sau đó liền đổi sang chủ đề khác nói chuyện.

Lâm Thi Ý ngồi ở một bên, tuy vẫn duy trì dáng tươi cười như cũ, nhưng sắc mặt thoạt nhìn có chút khó coi.

Cô vốn muốn gây rắc rối cho Kiều An Hảo, ai biết được kết quả lại là dời tảng đá đập chân của mình!

Nếu không có Kiều An Hảo, thì người hợp tác diễn cùng Lục Cẩn Niên sẽ là cô!

Phải biết rằng, có thể cùng Lục Cẩn Niên đóng phim với nhau, là mơ ước khát khao của tất cả nữ minh tinh! -

Tan tiệc, Kiều An Hảo vào toilet, cho đến khi cô đi ra thì người của đoàn kịch đều đã về hết.

Bởi vì không có chỗ đậu xe, xe dừng ở giao lộ hai trăm thước, cho nên Triệu Manh thừa lúc Kiều An Hảo vào toilet thì đi lấy xe.

Kiều An Hảo đứng ở cửa khách sạn, trong lúc chờ Triệu Manh, lại nhìn thấy Lục Cẩn Niên theo trong khách sạn đi ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Sợ gây phiền toái cho mình (1)


Tan tiệc, Kiều An Hảo vào toilet, cho đến lúc cô đi ra, thì mọi người trong phòng đều đã về hết.

Vì gần đây không có chỗ đậu xe, xe dừng ở giao lộ ngoài hai trăm thước, Triệu Manh thừa dịp lúc Kiều An Hảo vào toilet thì đi lấy xe.

Kiều An Hảo đi tới cửa khách sạn, Triệu Manh vẫn chưa lấy xe trở về, cô liền đứng ở ven đường chờ, kết quả lại thấy Lục Cẩn Niên từ trong khách sạn đi ra.

Kiều An Hảo đứng ở ngay phía trước khách sạn, Lục Cẩn Niên đi thẳng ra, tất nhiên sẽ cùng cô chạm mặt.

Lục Cẩn Niên không thích cùng cô xuất hiện ở nơi công cộng, coi như là bất đắc dĩ chạm mặt, anh cũng chỉ là xem cô thành không khí, nhắm mắt làm ngơ.

Thay vì chờ anh đi tới phớt lờ cô, chi bằng cô ngoan ngoãn thức thời né tránh.

Kiều An Hảo thừa dịp Lục Cẩn Niên không có chú ý tới mình, liền nhanh chóng xoay người, hướng về phía trước mà đi. Chỉ là cô còn chưa đi bao xa, bất chợt có chiếc xe dừng lại bên cạnh cô. Cửa kính xe hạ xuống, bên trong truyền ra tên cô: "Tiểu Kiều."

Kiều An Hảo nghiêng đầu, nhìn đến chỗ ghế phụ cạnh nhà sản xuất Tôn, lập tức lễ phép mỉm cười mở miệng: "Tôn tổng."

Nhà sản xuất Tôn đưa đầu ra ngoài cửa: "Tiểu Kiều, sao em đi một mình ở chỗ này? Không có xe sao?"

Nói xong, nhà sản xuất Tôn liền tự mình đẩy cửa xe ra, xuống xe, thay Kiều An Hảo mở cửa xe sau: "Em ở đâu? Anh đưa em về."

Kiều An Hảo liền vội vàng lắc đầu, nói cám ơn: "Tôn tổng, cám ơn ngài, không cần làm phiền ngài, người đại diện của tôi đã đi lấy xe, tôi ở chỗ này chờ cô ấy."

"Như vậy à..." Nhà sản xuất Tôn đáy mắt lóe lên tia tiếc nuối, mắt vẫn nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, càng nhìn càng thấy Kiều An Hảo lớn lên mỹ lệ động lòng người, nhịn không được tiếp tục hỏi một câu: "Tiểu Kiều tốt nghiệp trường đại học nào?"

Kiều An Hảo mặc dù nghĩ cách tránh Lục Cẩn Niên, lại cũng không dám đắc tội ông bầu Tôn, cho nên không thể làm gì khác hơn là lễ phép trả lời câu hỏi của ông ta: "Đại học X."

"Đại học X, đó là trường tốt..."

-

Trước khi Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên, thì anh cũng đã nhìn thấy cô.

Cô chỉ nhìn anh một cái, liền nhanh chóng xoay người, hướng về một bên đi, rõ ràng là tránh anh.

Lục Cẩn Niên dừng chân một chút, ánh mắt trở nên có chút lãnh, anh đang chuẩn bị hướng về phía xe mình đang đậu ở ven đường, lại thấy một chiếc xe dừng lại ở bên Kiều An Hảo, sau đó ông bầu Tôn từ trong xe bước xuống.

Cách một khoảng cách, Lục Cẩn Niên không nghe được bọn họ đang nói những chuyện gì, thế nhưng anh có thể nhìn ra được, hai người trò chuyện khá tốt, Kiều An Hảo thỉnh thoảng hướng về phía ông bầu Tôn cười khoe cả hàm răng trắng xinh, cũng không biết cô rốt cuộc nói chút gì, chọc cho ông bầu Tôn vẻ mặt hớn hở, một bộ dạng rất ư là vui vẻ.

Thậm chí đến cuối cùng, ông bầu Tôn thế nhưng lấy di động ra, một bên nghe Kiều An Hảo nói, một bên bấm điện thoại chốc lát, sau đó Kiều An Hảo cũng móc điện thoại ra, đèn tín hiệu trên di động sáng ngời, rõ ràng là có cuộc gọi đến.

Nói vậy là hai người trao đổi số điện thoại...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Sợ gây phiền toái cho mình (2)


Kiều An Hảo và bầu Tôn tán gẫu một vài chuyện vặt vãnh, trò chuyện một hồi, bầu Tôn bất chợt hỏi số điện thoại của Kiều An Hảo, nói là để tiện liên lạc, cho mối quan hệ hợp tác tốt đẹp trong tương lai.

Kiều An Hảo cũng không nghĩ có gì không ổn, liền đọc số của mình.

Sau khi hai người lưu số nhau rồi, bầu Tôn cất di động, mở miệng nói : "Tiểu Kiều, vậy anh còn có việc, đi trước nhé."

Kiều An Hảo nhanh chóng mở cửa xe giúp bầu Tôn, chờ ông bầu đi vào rồi, Kiều An Hảo mới đóng cửa xe, hướng về phía trong xe vẫy vẫy tay, kèm theo nụ cười nói: "Tôn tổng, tạm biệt."

Bầu Tôn cũng hướng về phía Kiều An Hảo vẫy tay, rồi khởi động xe.

Kiều An Hảo đợi cho xe đi được một đoạn, mới thu hồi nụ cười trên mặt, sau đó nhận thấy Triệu Manh lâu như vậy vẫn chưa quay lại, vì vậy vừa cầm di động gọi Triệu Manh, vừa nhìn quanh một vòng xem liệu có phải Triệu Manh đã đến nhưng không tìm được cô.

Nút còn chưa nhấn, Kiều An Hảo lại thấy Lục Cẩn Niên đang đi về phía mình, động tác của cô nhịn không được cứng đờ, sau đó theo bản năng liền rũ mi mắt xuống.

Kiều An Hảo vốn tưởng rằng Lục Cẩn Niên sẽ như thường ngày phớt lờ cô rồi đi lướt qua, ai ngờ khi anh tới trước mặt cô thì dừng lại.

Kiều An Hảo tim loạn lên, đập mạnh một nhịp, lo lắng ngẩng đầu nhìn Lục Cẩn Niên.

Lục Cẩn Niên vẻ mặt vẫn luôn lạnh lùng, ánh mắt anh nhìn thẳng chằm chằm vào chiếc di động nằm trong tay Kiều An Hảo, không có độ ấm cũng không cảm xúc.

Kiều An Hảo đã quen vẻ mặt như tảng băng trôi của Lục Cẩn Niên, chỉ là cô không hiểu, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào điện thoại của cô làm gì chứ.

Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên nhìn chòng chọc đến ngón tay cũng đóng băng, cô hơi mất tự nhiên giật giật đầu ngón tay, cầm di động độ chặt hơn. Thấy anh một mực không có ý định hé răng, cô mượn đại một đề tài để che đi sự xấu hổ, mở miệng nói : "Cái kia, lúc tiệc hồi tối, cám ơn anh."

Thành thật mà nói, Lục Cẩn Niên có thể mở miệng giúp cô giải vây, cô được sủng ái mà rất lo sợ, trong nháy mắt đó, lòng cô như nở hoa, mừng rỡ như điên, dù đã qua hơn một tiếng, cô hiện vẫn đang nghĩ về điều đó, đáy lòng vẫn còn nhè nhẹ vui sướng, không thể khống chế mà cứ tràn ngập.

Anh vậy mà chịu giúp cô chứ ... Này có được tính là cho thấy anh kỳ thực không chán ghét cô đến mức không thể chịu đựng thêm nữa?

Lục Cẩn Niên nghe Kiều An Hảo nói, ánh mắt mới ôn hoà chuyển dời từ chiếc điện thoại trong tay Kiều An Hảo đến trên mặt cô.

Đèn đường mờ vàng, lẳng lặng đánh vào da thịt trắng nõn tỉ mỉ của cô, khiến cho ngũ quan của cô thoạt nhìn điềm tĩnh dịu dàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,214
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Sợ gây phiền toái cho mình (3)


Trong đầu Lục Cẩn Niên thoáng hiện lên vẻ mặt mỉm cười vui vẻ của cô với bầu Tôn, trong nháy mắt mặt anh lạnh thêm vài phần, mở miệng phát ra âm thanh nhạt nhẽo không chút ấm áp : “Cô suy nghĩ nhiều rồi!”

Kiều An Hảo kinh ngạc ngẩng đầu, do cô suy nghĩ nhiều sao?

Đôi môi mỏng xinh đẹp của Lục Cẩn Nhiên lạnh lùng nhếch lên, giọng nói băng giá lại truyền đến : “Không phải tôi muốn giúp cô, chẳng qua tôi ngại bản thân gặp phiền toái. Cô là người mới, có thể diễn vai nữ hai đã là chuyện khiến nhiều người bàn tán, cố tình lại diễn cùng tôi, cô không sợ người ta nói cô phải lên giường mới có vai diễn nhưng tôi cũng không muốn nghe những loại tin đồn không cần thiết này!”

Thì ra, vốn anh không có ý định giúp cô, chẳng qua anh sợ cô gây phiền phức cho anh, là cô tự mình đa tình… Kiều An Hảo rũ mắt xuống, che giấu sự mất mát trong đáy mắt, đôi môi khẽ run, không hé răng, ngón tay lại dùng sức nắm chặt vạt áo mình.

Lục Cẩn Niên đứng tại chỗ một lúc khá lâu, thản nhiên liếc mắt Kiều An Hảo, sau đó đôi chân thon dài thẳng tắp bước, lướt qua vai Kiều An Hảo rời đi.

Lục Cẩn Niên đi khá lâu, nhưng Kiều An Hảo cũng chưa phản ứng gì, cho tới khi bên tai cô truyền đến tiếng bóp còi chói tai, cô mới lấy lại tinh thần, trừng mắt nhìn phía Triệu Manh đang đỗ xe ven đường.

Kiều An Hảo mở cửa xe, ngồi xuống.

“Bên kia xảy ra tai nạn giao thông, cho nên tớ mới đến chậm nửa tiếng!” Triệu Manh vừa lái xe vừa giải thích với Kiều An Hảo lý do cô tới chậm.

Kiều An Hảo vẫn im lặng, đầu tựa trên ghế, quay mặt sang hướng cửa sổ, hai mắt nhắm lại.

Triệu Manh nhìn đường đằng sau qua kính chiếu hậu, sau đó quay đầu xe : “Kiều Kiều, đêm nay ít nhiều gì cũng nhờ Lục Cẩn Niên, mình thục sự không nghĩ tới, anh ta lại có thể mở miệng giải vây giúp cậu!”

Kiều An Hảo nghe Triệu Manh nói những lời này, cô chỉ ra sức mím môi, nhắm mắt, bên tai lại tiếp tục truyền đến lời Triệu Manh nói : “Xem ra, không phải Lục Cẩn Niên không nể tình xưa nghĩa cũ, ngẫm lại cũng thấy bình thường, tốt xấu gì hai người cũng đã quen nhau nhiều năm, ít nhiều gì cũng có chút tình cảm!”

Tình cảm…. Làm sao Lục Cẩn Niên có thể vì tình cảm mà giúp cô chứ, anh bất quá chỉ sợ tin đồn giữa anh và cô có giao dịch ám muội.

Là cô đã quá ngây thơ ngu ngốc, thấy anh vừa mở miệng vì mình nói chuyện, lại nảy lên vui mừng như trúng giải thưởng lớn.

Cô nên sớm nghĩ đến, đó chẳng qua đều do cô suy nghĩ quá nhiều, Lục Cẩn Niên làm sao có khả năng sẽ mở miệng giúp đỡ cô?

Tại sao cô có thể quên, anh từng dùng những lời lẽ lạnh như băng chắc chắn với cô một điều : “Mặc kệ người tôi thích là ai, dù sao người đó vĩnh viễn không phải cô!”

Triệu Manh thấy Kiều An Hảo từ đầu đến cuối vẫn không lên tiếng nói một câu, nhịn không được vươn tay đẩy nhẹ Kiều An Hảo một cái : “Cậu sao vậy? Tâm trạng không tốt?”

“Không có!” Kiều An Hảo vẫn nhắm chặt mắt, vì cô sợ mình vừa mở mắt ra, những giọt nước mặt ẩn nhẫn sẽ rơi xuống trước mặt Triệu Manh : “Tối nay uống chút rượu, nên mình hơi mệt!”

“À, vậy cậu nghỉ ngơi đi, khi nào đến nơi, mình sẽ gọi cậu!”

Kiều An Hảo khẽ “ừ” một tiếng.

Không khí bên trong xe hoàn toàn lâm vào im lặng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom