Cập nhật mới

Dịch Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60: C60: Khu s


Dân làng Chuyết Trại trong hôm nay bị Lâm Quát áp chế, đều cho rằng cậu có phương pháp nào đó đoán bài toàn thắng, cả ngày chẳng có bóng ai tìm tới cửa. A Kỳ còn đặc biệt ra ngoài dạo quanh một vòng, lúc trở về mang đến tin tức cho Lâm Quát.

Đài đấu cổ là ngày cuối cùng mỗi tháng, mà thời gian từ giờ tới đó chỉ còn lại bảy ngày cuối cùng.

A Kỳ nói: "Khó trách toàn trại đánh cược, thời điểm đấu cổ sắp đến rồi." Nói đoạn tiết lộ tin tức cho Lâm Quát: "Tháng trước là Chuyết Trại thắng đài đấu cổ, là cổ do người Vây Thành nuôi, nghe đâu sinh m3nh căng đét, ép cổ khác đến chết tươi đó."

Lâm Quát: "..."

A Kỳ lắc lắc cổ của anh ta, hé nắp cẩn thận ngó vào trong, do không được ăn uống mấy, nhện đầu người vẫn là một cục nhỏ, A Kỳ cảm thán: "Thế này thì thắng thế nào chứ."

Dứt lời, anh ta đi xem thai cổ của Lâm Quát, vừa nhìn liền sững cả người, mặt mũi hình dáng thai cổ đều đã đâu ra đấy.

A Kỳ nhìn muốn lòi mắt: "... Cái quần gì vậy? Cậu cho nó ăn gì đấy?"

Lâm Quát nói: "Cổ."

A Kỳ: "Gì cơ?"

Lâm Quát thả thai nhi về chỗ, lập lại: "Tôi để nó trộm cổ ăn."

A Kỳ liên tưởng đến điều gì, biểu cảm kinh ngạc lập tức hết nhìn đông lại ngó tây, xác định không có người khác mới thấp giọng nói: "Chắc không phải trộm cổ của Trần bà chứ?"

Lâm Quát phản đối: "Không chỉ vậy."

Ruột gan phèo phổi A Kỳ run lên một cái.

Lâm Quát nói: "Toàn bộ Chuyết Trại."

Sau khi thai cổ ăn cổ khác xong, Chuyết Trại hết cổ lên đài đấu.

Toàn thân A Kỳ trấn động, há to miệng kinh ngạc vì hành động này của Lâm Quát. Dân làng Chuyết Trại một lòng hướng về đánh bạc dưỡng cổ, Lâm Quát thì chôm chỉa luôn của nhà.

Đến lúc kịp phản ứng, A Kỳ vỗ tay.

Vài ngày sau đó, Chuyết Trại không có việc gì làm lại đến tìm ba người bọn Lâm Quát đoán bài, cổ của họ đều biến mất không rõ, thai cổ ăn uống no đủ càng phát triển ra hình người, mấy ngày ngắn ngủi đã rụng cuống rốn, nằm ngửa trên đất ôm bụng phơi nắng.


Trông thấy Lâm Quát liền gọi a ba a ba, muốn Lâm Quát chơi cùng nó.

Dân làng Chuyết Trại rốt cuộc hoài nghi đến đầu Lâm Quát, lúc tìm tới cửa liền thấy cậu đang ngồi trên đài đất ném cục đá, thai cổ vui vẻ lượm cục đá cậu ném về.

Tất cả mọi người trợn mắt há mồm nhìn hết thảy trước mắt, Trần bà dùng tay xách thai cổ lên: "Người ngoại xứ, cậu làm trái với quy định Chuyết Trại."

Thai cổ giãy dụa khỏi tay Trần bà, nó cắn bà ta một phát, nhân lúc Trần bà ăn đau, chớp nhoáng chạy về bên Lâm Quát, ôm chân cậu sợ hãi nheo mắt nhìn kẻ trước mặt.

Lâm Quát chỉ chỉ trại chủ: "Vị này bảo tôi chăm cổ thật tốt."

Trại chủ thở phì phò cãi: "Tôi bảo cậu chăm cổ thật tốt, cũng không phải bảo cổ của cậu đi phá hoại cổ của những người khác!"

Lâm Quát "à" một tiếng: "Ông không nói rõ thì sao tôi biết?"

Trần bà hung tợn uy hiếp: "Cậu có biết hậu quả của việc xem thường cổ thần hay không! Chúng ta có quyền ném cậu đi cho cổ ăn!"

Lâm Quát mấp máy môi: "Cho cổ ăn?" Cậu nhịn không được bật cười nhấc thai cổ lên: "Ngoại trừ nó, mấy người còn cổ khác à?"

Trần bà nghẹn họng: "Cậu..."

Lâm Quát móc túi áo ném mấy tấm bài xuống đất, kế đó túm thai cổ quay về nhà sàn. A Kỳ và Hà Vũ Đình đứng trong nhà sàn quan sát, thấy cậu trở về liền chạy tới, Hà Vũ Đình trông thấy Lâm Quát ném bài đi mà giật cả nảy: "Anh Lâm Quát..."

Lâm Quát thả thai cổ xuống: "Không sao, bây giờ bọn họ chỉ có thể trông cậy vào tôi trên đài đấu cổ."

Cậu đột nhiên cảm thấy buồn bực ngán ngẩm, phó bản này không vực nổi hứng thú của cậu, cũng không khiến cậu bớt đi phiền chán, chờ đợi duy nhất chính là sau 0 giờ đêm nay trên đài đấu cổ, khi ấy hai thế giới sáp nhập, cậu có thể gặp được Thịnh Văn.

Đại khái do mong ngóng thấy Thịnh Văn, Lâm Quát bắt đầu đếm giờ.

0 giờ.

Bên tai trở nên ầm ĩ, ngoài cửa sổ có ánh sáng khúc xạ chiếu vào. Lâm Quát xoay người đến bên cửa sổ, ngước lên trông thấy trên đỉnh đầu là vạn ngọn đèn lồ ng đỏ, tựa như lơ lửng trong màn đêm, vô cùng lộng lẫy.

Ngày đấu cổ đến rồi, hai thế giới hoà một.

Lâm Quát muốn đi tìm Thịnh Văn, vừa mở cửa, dân làng Chuyết Trại đã đứng ở ngoài. Cậu không biết bọn họ luôn không đi hay là vừa mới tới, Trần bà ngược lại đổi thành một bộ mặt tươi cười: "Người ngoại xứ, ngày đấu cổ đến rồi, ta đại diện tất cả dân làng Chuyết Trại cảm ơn các cậu."


A Kỳ và Hà Vũ Đình cũng được Chuyết Trại mời tới, hiện tại toàn bộ Chuyết Trại chỉ có ba người bọn họ có cổ, dân trại tự nhiên coi ba người bọn họ là khách quý.

Theo chỉ dẫn của dân làng Chuyết Trại, bọn họ một đường tiến về đài đấu cổ.

Bầy chồn trên đường nhảy tới nhảy lui, nhe răng trợn mắt về phía hội dân Chuyết Trại, trông thấy Lâm Quát mới tém tém lại chút.

Đài đấu cổ nằm ngay trong tháp trống Chuyết Trại, tuy nhiên lúc này tháp trống đã không thấy tăm hơi, thay vào đó chính là một cái đài đấu, bề ngoài trông không khác đài đấu võ kén rể trên TV, đứng xung quanh có dân làng Chuyết Trại, cũng có chồn.

Trần bà nhìn thấy chồn Trần bà bên kia thấp giọng chửi mắng: "Con chồn chết tiệt!"

Mà chồn trại chủ bên kia trông thấy dân làng Chuyết Trại cũng nổi đoá: "Đám Chuyết Trại buồn nôn."

Lâm Quát đến gần đài đấu cổ, thoáng thấy Thịnh Văn. Trên mặt hắn mang theo vỏ bọc tươi cười, miễn cho có người nhận ra hắn.

Thịnh Văn phất phất tay về phía Lâm Quát.

Trần bà lập tức cảnh giác, nói khẽ với Lâm Quát: "Người ngoại xứ, đừng nên nghĩ đến chuyện trở giáo, cậu đại diện cho Chuyết Trại, nếu thua trên đài đấu cổ, vậy cậu vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này."

Lâm Quát không để ý tới bà ta.

Đài đấu cổ không có một hình thức chuẩn, hiện tại đứng trên đó là cổ của tháng trước thay người tham dự thủ đài, thế giới chồn liên tục có người mang cổ lên.

Lâm Quát nhìn qua một lượt, hôm qua cậu đã gặp hai người tham dự quả nhiên gia nhập thế giới chồn, lúc này đang cầm cổ chưa trưởng thành nóng lòng muốn thử.

Cậu bấy giờ mới nhìn tới cổ thủ đài, đúng như A Kỳ nói, nó giống một loại slime*, không có sức tấn công gì nhưng thắng ở sinh mệnh ngoan cường, cổ khởi xướng khiêu chiến muốn gặm c ắn nó thế nào cũng không đáp trả, cứ thế chờ cổ khác kiệt sức mới chậm rãi bao bọc lấy cổ trùng rồi nuốt vào bụng.

*Slime: một loại đồ chơi giống như dịch lỏng

"Choét choét choét."

Bởi vì thế giới của mình đấu thua, đám chồn sốt sắng đến mức nhảy loạn xị ngậu, con mắt đều dán hết lên người Thịnh Văn, mong chờ hắn thả ra quỷ cổ của mình.

Chồn trại chủ đã hơi sốt ruột.


Lâm Quát đặt thai cổ lên đài đấu, Trần bà sửng sốt vội vàng nói: "Người ngoại xứ! Chủ đài là cổ của Chuyết Trại, cậu tính làm gì!"

Lâm Quát không để ý tới bà ta, ghé vào tai thai cổ: "Đến giờ cơm rồi."

Thai cổ vắt giò lên lao đi, vọt tới gần slime liền bắt đầu gặm c ắn, slime đã quen bị cổ khác gặm, chất lỏng lưu động muốn bọc lấy thai cổ, nhưng lại chẳng kịp chờ slime bọc được thai cổ, toàn bộ thân mình đều bị thai cổ nuốt vào trong bụng.

Một phát nuốt gọn, bảng thông số bất ngờ xuất hiện giữa không trung.

[Phó bản: ⟨Đấu Cổ⟩

Độ khó: một sao

Thông số người chơi tham dự:

Lâm Quát chiến thắng đấu trường

Thông số điểm tích lũy: Lâm Quát ×200 điểm tích lũy (ban thưởng phó bản)]

Tất cả người tham dự đều nhìn thấy bảng thông số của Lâm Quát, NPC trong phó bản thì không nhìn thấy, Trần bà thở hồng hộc: "Lúc này còn chưa cần thai cổ ra sân! Cậu như thế sẽ để quỷ cổ phát hiện ra nhược điểm của nó!"

Bảng thông số hoàn tất lại tiếp tục b ắn ra dòng chữ:

[Đếm ngược đóng phòng livestream––– 10, 9, 8…]

Mười giây cuối cùng, Lâm Quát chen khỏi đám người chạy vội tới trước mặt Thịnh Văn: "Thịnh Văn, nhược điểm của thai cổ là..."

Thịnh Văn liền nói: "Tôi biết rồi, chờ hai người kia rời phó bản lại nói. Mười giây cuối cùng không nói cái này, nói cái khác đi."

Lâm Quát thành công bị Thịnh Văn đánh lạc hướng: "Vậy nói cái gì?"

Thịnh Văn: "Nói gì ngọt ngào cho tôi nghe chút."

Lâm Quát:... Tôi chờ anh."

Thịnh Văn mỉm cười: "Được."

Đếm ngược kết thúc, cảm giác chóng mặt quen thuộc ập tới, khi Lâm Quát mở mắt lại, cậu đã về tới nơi ở tại khu B thành dưới. Lâm Chi đang ngồi cắn hạt dưa, trông thấy Lâm Quát trở về thì cười toe: "Ca! Anh rốt cuộc trở lại rồi! Cảm giác thế nào?"

Nói thật, cảm giác không tốt lắm. Phó bản này cậu nào được du lịch với Thịnh Văn đâu.


Lâm Quát bình ổn lại, lúc này tin nhắn Tín Hiệu Vây bắ n ra, là tin bị ẩn của Thịnh Văn lúc trước.

Ít nhất phải trên trăm tin, điện thoại rung mãi cuối cùng cũng không còn động tĩnh.

Một tin lại một tin liên tiếp bắ n ra:

[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Bạn trai không ở bên cạnh buồn ghê

[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Bạn trai tôi đang làm gì đấy?

[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Lại là một ngày nhàm chán.

[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Kể cho bạn trai nghe chút chuyện nè.

Lâm Quát nghiêm túc đọc tin nhắn của Thịnh Văn, hắn kể về những chuyện từng trải của mình bằng hình thức hài hước thú vị.

Thời điểm Thịnh Văn vào Vây Thành chỉ mới 14 tuổi, may sao hắn vào cùng lúc với Quan Mạc. Sau khi nắm được quy tắc Vây Thành, Thịnh Văn liền không ngừng vào phó bản xoát điểm tích lũy, không phải vì điểm tích lũy của khu thành cao hấp dẫn, mà là hắn vô tình phát hiện trên khu thành S có một loại phó bản cấp S, chỉ cần thông qua phó bản này là có thể rời khỏi Vây Thành.

Đến khi Thịnh Văn loại bỏ muôn vàn khó khăn lên được khu thành S, hắn phát hiện phó bản cấp S này là phó bản hai người. Nhưng lúc trước Quan Mạc bị hệ thống máy chủ chọn trúng trở thành người làm công của Vây Thành, hắn đã không thể rời khỏi Vây Thành cũng không cách nào giáng cấp xuống làm dân cư khu A thành trên, một mình sống tại khu thành S to tướng.

Lâm Quát đọc hết những dòng chữ này, trong lòng nổi lên khó chịu.

Cậu... có hơi xót Thịnh Văn.

Lúc này tin nhắn Tín Hiệu Vây của Quan Mạc gửi tới, nói biên lai điểm tích lũy phòng livestream có rồi, bảo Lâm Quát nhìn xem.

Lâm Quát không hứng thú với điểm tích lũy, cậu chỉ quan tâm Thịnh Văn bao giờ rời khỏi phó bản. Nhược điểm của thai cổ rất rõ ràng, nó không phải quỷ đói, ăn nhiều cổ như vậy luôn có lúc no bụng, khi bụng đã đầy sức tấn công tất bị giảm xuống.

Điểm này Lâm Quát đã nói cho A Kỳ và Hà Vũ Đình, bọn họ chỉ cần mang cổ của mình lên đài vào thời điểm đó là ổn.

Thế nhưng quỷ cổ của Thịnh Văn khác với thai cổ của cậu, quỷ cổ lên đài đấu, A Kỳ và Hà Vũ Đình muốn thắng được Thịnh Văn không phải chuyện dễ dàng, cho nên Thịnh Văn vì Lâm Quát quyết định làm việc thiện tích đức, để Hà Vũ Đình và A Kỳ rời khỏi phó bản xong mới đấu cổ.

Vậy ít nhất phải tới lần đấu cổ tiếp theo, nói cách khác Thịnh Văn không thể thoát khỏi ⟨Đấu Cổ⟩ nhanh như thế được.

Cấp khu thành của Lâm Quát thấp, cậu không xem được phòng livestream của Thịnh Văn, gần như không do dự, Lâm Quát làm ra một quyết định.

Cậu muốn tới khu S.

~~~

End phó bản 4.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61: C61: Trí mạng sơn trang


Nhắc lại đây là bản dịch nhanh nhé mọi người.

Lâm quát hỏi quan mạc về thăng cấp thành nội sự, quan mạc nói cho hắn đương có được tích phân đạt tới nhất định ngạch độ khi liền có thể đi trước cấp bậc càng cao thành nội, hiện tại lâm quát tích phân khoảng cách hạ A khu yêu cầu thấp nhất tích phân còn kém điểm, bất quá Chủ Thần hệ thống sẽ trợ giúp chỉ còn một bước người, cái này trợ giúp chỉ sẽ mở ra tinh cấp càng cao phó bản.

Quả nhiên dựa theo quan mạc nói như vậy, lâm quát lần này phó bản tích phân đến trướng sau, ở phó bản lựa chọn liền nhiều ra mấy cái tam tinh phó bản, phó bản khen thưởng tích phân trực tiếp thừa lấy 4 lần, cùng với phòng phát sóng trực tiếp tích phân cũng sẽ tương ứng đề cao.

Nếu biết S khu có có thể rời đi vây thành phó bản, lâm quát nhất định là muốn đi. Bất quá hiện tại lâm chi năng lực tạm thời theo không kịp, lâm quát khiến cho nàng đi trước quá một tinh phó bản rèn luyện, chờ hắn tới rồi hạ A khu có thể xem lâm chi phòng phát sóng trực tiếp thời điểm lại làm lâm chi quá nhị tinh phó bản.

Lâm chi đối lâm quát an bài tỏ vẻ phi thường tán đồng, nàng chính mình cũng biết chính mình năng lực, cho nên vì không kéo nàng ca chân sau, duy nhất biện pháp chính là làm chính mình biến cường.

Lâm chi nói càn liền càn, lập tức chọn lựa một cái một tinh phó bản.

Lâm quát đảo cũng không lo lắng lâm chi, dù sao cũng là chính mình thân muội muội, lâm quát cũng biết lâm chi năng lực, một tinh phó bản còn không làm khó được lâm chi.

Lâm chi đi qua phó bản sau, lâm quát hảo hảo nghỉ ngơi mấy ngày lúc này mới bắt đầu xuống tay suy xét quá tam tinh phó bản sự.

Thịnh nghe còn ở 《 đấu cổ 》, sợ ảnh hưởng thịnh nghe, lâm quát không có đem quá tam tinh phó bản sự cấp thịnh nghe nói, còn cố ý cấp quan mạc chào hỏi làm quan mạc thế chính mình bảo mật.

Thịnh nghe bên này xử lý tốt sau, lâm quát bắt đầu chọn tam tinh phó bản.

Phó bản lựa chọn giao diện:

【 kinh hồn thiết lĩnh 】——1200 tích phân khen thưởng

【 trầm mặc sơn dương 】——1200 tích phân khen thưởng

【 trí mạng sơn trang 】——1500 tích phân khen thưởng 1000 đơn người phó bản khen thưởng

Lâm quát không có do dự mà lựa chọn đơn người phó bản, không ngừng là bởi vì phó bản tích phân khen thưởng cao, chính yếu là ‘ đơn người ’ hai chữ.

Đơn người liền ý nghĩa hắn không cần cùng người khác chia sẻ manh mối, cũng sẽ không bởi vì đồng đội tử vong mà cảm thấy trong lòng không thoải mái.

Lâm quát khóa 《 trí mạng sơn trang 》, di động hắc bình, qua hai giây sau chậm rãi b ắn ra văn tự:

[ cá nhân phòng phát sóng trực tiếp thành lập trung ]

[ cá nhân phòng phát sóng trực tiếp thành lập xong ]

[ làn đạn, đánh thưởng thông đạo đã mở ra ]

[ phó bản 《 trí mạng sơn trang 》 đang download……]

Lâm quát phi thường có kinh nghiệm chờ đợi:


【《 trí mạng sơn trang 》 download xong 】

【《 trí mạng sơn trang 》:

Phó bản nhân số: Đơn người trận doanh

Phó bản tinh cấp đã loại hình: Tam tinh tiết lộ loại

Phó bản quy tắc: Phó bản nội công bố

Phó bản khen thưởng: 1500 tích phân khen thưởng 1000 đơn người phó bản khen thưởng

Mặt khác: 1. Sở hữu đạo cụ thêm thành suy yếu 30%

2. Đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp tiến độ điều

3. Che chắn vây tin tin tức 】

Lâm quát nhíu nhíu mày, hắn có đơn người phó bản kinh nghiệm, hắn nhớ rất rõ ràng, 《 tử vong mật mã 》 cái này phó bản ở giới thiệu trò chơi nhân số khi viết chính là ‘ đơn người phó bản ’ mà phi hiện tại ‘ đơn người trận doanh ’, ‘ trận doanh ’ này hai chữ luôn có một loại làm người cảm giác không thật là khéo quỷ dị cảm.

Thả phó bản quy tắc cũng là đầu một chuyến không có trước hết công bố, cái này làm cho lâm quát không thể không đánh lên mười hai phần tinh thần. Cuối cùng chính là phụ gia hạn chế điều kiện, mỗi một cái đều ở trình độ nhất định càng thêm kịch phó bản khó khăn.

Không đợi lâm quát sửa đổi phòng phát sóng trực tiếp tiêu đề, hắn đã bị truyền tống vào vây thành kẽ hở.

Theo vây thành kẽ hở đi ra ngoài, lâm quát nghĩ nghĩ thành thành thật thật đem phòng phát sóng trực tiếp tiêu đề đổi thành ‘ lâm quát phòng phát sóng trực tiếp ’, rốt cuộc phó bản nội không thể có vây tin liên hệ, hắn lo lắng thịnh nghe tìm không thấy chính mình.

Sửa đổi sau, hắn phòng phát sóng trực tiếp nhân số bắt đầu gia tăng, làn đạn bổn trêu chọc lâm quát liều mình, thấy phó bản tin tức thời điểm tập thể chấn kinh rồi:

【 tam…… Tam tinh? 】

【 ta bắt đầu khẩn trương đi lên 】

【S thần đâu? S thần như thế nào không có vào 】

【 giống ngọt phong có ở đây không? 】

【S thần cùng giống ngọt phong đều không ở, ta có điểm sợ hãi……】

Lâm quát nhìn phòng phát sóng trực tiếp làn đạn, mím môi rối rắm một hồi lâu mới mở miệng: “Thịnh nghe tiến phòng phát sóng trực tiếp liền nói cho hắn, ta vây tin bị che chắn, làm hắn đừng lo lắng.”

【? Đây là ở cùng chúng ta giao lưu? 】


【 ai da, để cho người khác hỗ trợ ít nhất thái độ hảo một chút đi 】

Lâm quát cứng rắn nói: “Làm ơn!”

【 hảo hảo hảo, xem tại đây là tam tinh phó bản phân thượng, cái này vội ta giúp 】

【srds, cẩu chủ bá đây chính là tam tinh phó bản a, đừng chiết ở chỗ này, ta hiện tại mặt khác phòng phát sóng trực tiếp đều xem không đi vào 】

【 cấp cẩu chủ bá đốt đèn 】

“Quản hảo tự……” Lâm quát dừng một chút, nghĩ đến chính mình còn cần thủy hữu hỗ trợ, phi thường đông cứng mà chuyển bi3n thái độ: “Ngô…… Đã biết.”

Nói xong, lâm quát đem điện thoại cất vào trong túi, ở cùng làn đạn đối thoại gian, hắn đã đi ra vây thành kẽ hở, tầm nhìn cũng rộng mở thông suốt.

Ở hắn trước mắt là một tòa mưa bụi lượn lờ sơn, độ cao so với mặt biển không cao, liếc mắt một cái xem qua đi còn có thể thấy ẩn ở mưa bụi biệt thự.

Lâm quát đối biệt thự có điểm PTSD, dưới chân không có tạm dừng, hắn theo đường núi hướng đỉnh núi biệt thự đi. Cả người tẩm nhập mưa bụi, hắn mới phát hiện tí tách tí tách hạ vũ, nước mưa thực mau mà ướt nhẹp hắn phát, liên quan cả người đều ướt át lên.

Đường núi lầy lội, lâm quát đi một bước liền lưu lại một bước dấu chân, dấu chân một đường uốn lượn. Cuối cùng, lâm quát tới rồi này căn biệt thự.

Đến gần biệt thự, lâm quát mới phát hiện biệt thự vẻ ngoài đặc biệt cũ xưa, như là báo hỏng nhiều năm không người cư trú. Mặt tường rơi xuống hôi, lộ ra trong đó xi măng. Hắn không có lập tức tiến vào biệt thự, mà là vòng quanh biệt thự dạo qua một vòng, này căn biệt thự mang cho hắn một loại vết thương hoang vắng cảm, trừ bỏ không hề sinh cơ ngoại lại làm lâm quát cảm giác quỷ dị biệt thự sân.

Bên trong có một con hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang gà.

Nó đứng ở rách nát đầu tường thượng, hai mắt nhìn chằm chằm lâm quát cái này người từ ngoài đến.

Lâm quát vốn định nhiều xem vài lần, gà lại nhảy xuống đầu tường, chờ lâm quát đuổi theo đi thời điểm đã không thấy tăm hơi. Vô pháp, lâm quát đành phải trở lại biệt thự cổng lớn.

Hắn nhìn này phiến môn, này phiến môn cùng chỉnh căn biệt thự không hợp nhau, nó quá tân, không chỉ có như thế, lâm quát còn chú ý tới nó khóa, là cùng trong nhà hắn kia phiến môn giống nhau bá vương khóa, thậm chí so với hắn gia khoá cửa còn muốn phức tạp.

Lúc này, khóa là trình mở ra trạng thái, môn cũng khẽ che.

Lâm quát theo kẹt cửa xem, thấy trên sàn nhà một chuỗi mang bùn dấu chân. Này xuyến dấu chân chứng minh, ở lâm quát đi viện nghiên cứu kia chỉ gà thời điểm, có người trước hắn một bước tiến vào biệt thự.

Lâm quát xây dựng khởi phòng bị sau lúc này mới đẩy cửa.

Môn ‘ chi a ’ một tiếng, lâm quát đi vào. Biệt thự bên trong một mảnh tối tăm, đồng dạng lộ ra hoang phế hơi thở. Duy nhất ánh sáng là trong phòng khách mấy chỉ ánh nến, lâm quát ẩn ở nơi tối tăm triều nguồn sáng chỗ nhìn lại, có 7 cá nhân.

Bọn họ đang nói chuyện cái gì, lâm quát nghiêng tai nghe.

“Loại này quỷ thời tiết đạp cái gì thanh!”


“Ngươi không hiểu đi? Hảo vũ biết thời tiết đương xuân nãi phát sinh.”

“Giọt mưa nhỏ, tích, tích, tích.”

“Ha ha ha ha, tại đây trốn vũ có thể cảm nhận được cái gì ý cảnh! Muốn ta nói, chỉ có thiết thân thực tế cảm nhận được vũ mới có thể viết ra 《 vũ hẻm 》.”

“Chống dù giấy, một mình bàng hoàng ở dài lâu, dài lâu lại tịch liêu vũ hẻm.”

“Ta hy vọng gặp phải một cái đinh hương giống nhau mà kết sầu oán cô nương……”

“Ở trong mưa ai oán, ai oán lại bàng hoàng.”

Lâm quát cảm thấy trừ bỏ nói câu đầu tiên lời nói người hơi chút bình thường một chút, còn lại sáu cái đều là kẻ điên.

Không đợi hắn cảm khái, môn lại ‘ chi a ’ một tiếng. Lâm quát lập tức quay đầu lại, một cái ôm gối đầu nữ nhân đi đến, nàng nhảy chân: “Thiên nột, vũ cũng thật đại a.” Nói nàng kiểm tra chính mình trong lòng ngực gối đầu: “Còn hảo còn hảo, ta gối đầu không có ướt.”

Nàng tựa hồ không có phát hiện trong bóng tối lâm quát, cũng không biết biệt thự trong phòng khách đã có mấy cái kẻ điên, nữ nhân phía sau còn đi theo một cái đeo mắt kính nam nhân, nam nhân vẫn luôn nhìn biểu trong miệng nỉ non: “Trời mưa, đêm nay xem không thành ánh trăng.”

Nữ nhân phun mắt kính nam một ngụm: “Ta phi, ngươi cả ngày ánh trăng ánh trăng, ngươi cùng ánh trăng quá a.”

Mắt kính nam không phục phản bác: “Ngươi cả ngày còn ôm gối đầu, ta thật không biết cái này gối đầu là có cái gì mị lực, có thể cho ngươi đi chỗ nào đều không buông tay.”

Nữ nhân trừng mắt nhìn mắt kính nam liếc mắt một cái: “Ngươi chính là cả ngày nghiên cứu ánh trăng, ta cùng ngươi kết hôn như thế nhiều năm ngươi đến bây giờ cũng không biết, ta nếu là không có này chỉ gối đầu ta liền ngủ không yên! Ngươi có cái gì dùng, sớm biết rằng ta liền không nên cùng ngươi xả giấy hôn thú.”

Mắt kính nam cười lạnh: “Vậy ngươi đi cùng gối đầu sinh hoạt đi thôi, mụ già thúi.”

Hai người tức khắc ầm ĩ lên, dẫn tới phòng khách người đứng dậy xem, mà lâm quát vị trí cũng bởi vậy bại lộ.

Nương phòng khách bảy người trong tay ngọn nến, lâm quát lúc này mới thấy rõ, phòng khách bảy người đều là nam nhân, trong đó có 6 cái súc trường tóc, tóc dài nhất cái kia đều tới rồi bên hông.

Bọn họ cũng phát hiện lâm quát cùng cửa phu thê, cũng không có ác ý mà chào hỏi, tóc dài nam 1 hào nói: “Duyên phận thật là tuyệt không thể tả.” Tóc dài nam 2 hào tiếp thượng: “Đồng thời thiên nhai tránh mưa người.”

Tóc dài nam 3 hào đối lâm quát nói: “Xin hỏi tiểu huynh đệ tên họ.”

Lâm quát cảm thấy bọn họ chỉ định có cái gì bệnh nặng, hiển nhiên Địa môn khẩu kia đối phu thê cũng là như thế cho rằng, nữ nhân không e dè mà nói: “Có bệnh.”

Mắt kính nam dỗi nàng lên: “Thiên hạ quạ đen giống nhau hắc, đại ca không cần phải nói nhị ca, tựa như hắc heo mẹ chê cười lão quạ đen, không cần thiết.”

Nữ nhân một bạt tai phiến ở mắt kính nam trên mặt, mắt kính nam tựa hồ là thói quen nữ nhân bạo lực, trên mặt dư thừa biểu tình đều không có, chỉ nói: “Người nhẫn nại là hữu hạn.”

Nữ nhân khiêu khích: “Nga, vậy ngươi đánh trở về a.”

Mắt kính nam không hé răng.

Tóc dài nam nhóm nói: “Thật là thô bỉ.”

Nữ nhân lại muốn cùng bọn họ mắng lên, đúng lúc này, cửa mặt sau lại tiến vào một người, là một thiếu niên, thiếu niên đỉnh cặp sách che vũ, xông vào môn tới thời điểm bị biệt thự như thế nhiều người dọa đến, lập tức niệm: “A di đà phật, Phật Tổ Jesus, làm ta sợ muốn chết.”


Toàn viên quái nhân.

Liền ở thiếu niên tiến vào biệt thự sau, vẫn luôn khẽ che môn ‘ bang kỉ ’ một tiếng khóa lại, trống rỗng biệt thự truyền đến bánh răng chuyển động thanh âm, tiện đà “Tích” một tiếng, trên cửa mật mã khóa sáng lên.

Lâm quát vừa lúc mặt hướng cửa, hắn lần đầu tiên thấy mật mã khóa là trong triều. Mật mã khóa lại có một hàng chữ nhỏ: [ thỉnh đưa vào mật mã ].

Mọi người sửng sốt, tới gần cửa thiếu niên lôi kéo môn phát hiện môn khóa trái thượng, mắt kính nam nhặt lên trên mặt đất mắt kính, hắn giống như đối loại này mang con số thiết bị phi thường cảm thấy hứng thú, sau đó duỗi tay hạt ấn một chút.

[ tích tích tích —— mật mã sai lầm, còn có hai lần đưa vào cơ hội ]

Mắt kính nam lại ấn.

[ tích tích tích —— mật mã sai lầm, còn có một lần đưa vào cơ hội ]

Mắt kính nam lại lần nữa ấn một chuỗi con số.

[ tích tích tích —— mật mã sai lầm, ba ngày nội vô pháp lại đưa vào mật mã ]

Thiếu niên sắc mặt đổi đổi, nữ nhân cũng huy gối đầu triều mắt kính nam đánh tới quá: “Ngươi tay sao như thế thiếu đâu?”

Mắt kính nam không chiếm lý, cuối cùng không hé răng.

Lâm quát trầm tĩnh nhìn chăm chú vào trước mắt hết thảy, vô luận là biệt thự, kia chỉ gà vẫn là những người này đều cho hắn một loại không tốt cảm giác.

Quả nhiên, hắn cảm giác cũng không phải tin đồn vô căn cứ.

Một đạo máy móc âm bỗng nhiên vang lên: “Hoan nghênh quang lâm, 11 vị tránh mưa các khách nhân.”

“Ai!”

“Ai đang nói chuyện!”

Mọi người nhìn đông nhìn tây, lâm quát cũng đi tìm thanh nguyên, đáng tiếc cái này thanh nguyên như là từ bốn phương tám hướng mà đến, căn bản phân biệt không ra nó nơi vị trí.

Máy móc âm không mang theo cảm tình mà tiếp tục nói: “Hiện tại tuyên đọc phó bản quy tắc: Các ngươi giữa có hai gã tham dự giả, phân biệt là: Chạy ra giả, ác ma. Chạy ra giả chạy ra biệt thự tắc phó bản thắng lợi, ác ma giế t chết chạy ra giả tắc phó bản thắng lợi.”

“Hiện tại vì chạy ra giả cùng ác ma cung cấp manh mối: Chạy ra giả nhưng từ NPC trên người thu hoạch khoá cửa mật mã, ác ma mỗi ngày nhưng giết một người. Nếu mỗi đưa vào một lần sai lầm mật mã, hệ thống đem hướng ác ma cung cấp một cái chạy ra giả nhắc nhở, mỗi đêm 0 điểm, hệ thống cũng sẽ hướng chạy ra giả cung cấp một cái ác ma nhắc nhở.”

“Hiện tại mật mã đưa vào sai lầm ba lần, cung cấp ba điều chạy ra giả manh mối.”

“1: Nam.”

“2: Mộc.”

“3: B.”

“Cầu chúc phó bản vui sướng.”

~~~
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom