Cập nhật mới

Dịch Hệ Thống Huyết Tộc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Hệ Thống Huyết Tộc

Hệ Thống Huyết Tộc
Tác giả: JKSManga
Tình trạng: Đang cập nhật




Loài người đang chiến tranh với Dalki hung ác và khi họ cần sự giúp đỡ hơn bao giờ hết, họ bắt đầu tiến về phía trước.

Con người đã ẩn mình trong bóng tối hàng trăm năm, bao gồm những con người có năng lực siêu nhiên.

Một số chọn chia sẻ kiến thức của họ với phần còn lại của thế giới với hy vọng chiến thắng trong cuộc chiến, trong khi những người khác giữ kín khả năng của mình cho riêng mình.

Quinn đã mất tất cả vì chiến tranh, nhà cửa, gia đình của mình và thứ duy nhất anh ta được thừa kế là một cuốn sách cũ nát mà cậu ta thậm chí không thể mở ra.

Nhưng khi cuốn sách cuối cùng được mở ra, Quinn đã được ban cho một hệ thống và toàn bộ cuộc sống của anh đã được xoay chuyển.

Cậu ấy đã hoàn thành hết nhiệm vụ này đến nhiệm vụ khác và trở nên mạnh mẽ hơn, cho đến một ngày hệ thống giao cho cậu một nhiệm vụ mà cậu không chắc mình có thể hoàn thành.
"Đã đến giờ ăn!"
"Bạn phải uống máu người trong vòng 24 giờ"
"HP của bạn sẽ tiếp tục giảm cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Quyển Sách Cũ


CHƯƠNG 1: QUYỂN SÁCH CŨ

Đừng có mà chết vì ngã đấy nhé, Quinn! – Một cậu trai hét toáng vang vọng theo hành lang.

Quinn tiếp tục bước đi trong hành lang của trường. Việc bị gây hấn và làm phiền đã trở thành những chuyện xảy ra hằng ngày đối với cậu, tuy nhiên nó vẫn ảnh hưởng nhiều đến cậu mỗi ngày và cậu không thể làm gì khác hơn ngoại trừ trả đũa.

Quinn dừng lại và đẩy mắt kính lên trở lại ngay khi nó vừa tụt xuống. Cậu cần mắt kính mới và chỉ bằng việc quan sát thì người đối diện cũng có thể thấy ngay nó nặng như thế nào. Gọng kính phải buộc băng keo lại và nó không khít được với gương mặt của cậu.

Quinn quay lại và ngay tức chìa ra ngón tay giữa.

“Tôi cá là cậu thậm chí không biết bao nhiêu ngón tay tôi đang đưa lên”

Cậu trai kia ghì chặt nắm đấm và bắt đầu rượt đuổi Quinn.

“Đồ rác rưởi cấp 1” Khi nào mày mới biết được mày không thuộc về thế giới này hả?”

Cậu trai này đã đặt cả hai tay cùng nhau và một khối sáng hình cầu màu xanh lá được tạo thành. Khi hắn chỉ cách Quinn khoảng một vài mét, hắn tiếp tục ném mạnh về phía trước và quả cầu ánh sáng xanh nhanh chóng vụt ra khỏi lòng bàn tay của hắn.

Quinn không còn đường chạy, tia sáng xanh lại vụt đi quá nhanh, rất khó để né tránh. Tất cả những gì cậu có thể làm là nghiến chặt răng và chịu đựng cơn đau. Khi luồng ánh sáng đó va vào Quinn, cơ thể cậu bị nhất bổng lên không trung và quật ngược lại vào bức tường của hành lang.

“Chuyện gì vậy” – Một trong những học sinh gần đó hỏi “Có phải họ đang đánh nhau vào ngày học cuối cùng?”

Một đám đông ngay tức thì vây quanh khi mọi người hứng thú với sự hỗn loạn vừa xảy ra. Một trong những học sinh nữ chạy lại phần bức tường bị phá hủy để kiểm tra an toàn của người vừa bị va vào tường.

Bụi dần tan và mái tóc xoăn đen của Quinn hiện ra. Đến khi bụi tan hết và học sinh nữ nhìn thấy đó là ai, cô ta ngay lập tức lùi lại và tiếp tục việc của mình như chưa có gì xảy ra.

Khi cô gái kia quay lại chỗ bạn của mình, Quinn có thể thấy họ đang cười cô.

“Tôi không thể tin là bạn muốn giúp cậu ấy”

“Tôi thật sự không biết đó là ai” – Cô gái vội cãi lại với má ửng đỏ.

Sau đó, Quinn đứng dậy và nhặt lại mắt kính. Một lần nữa một bên gọng kính bi rơi ra.

“Chết tiệt. Lại nữa rồi…”

Đó là ngày học cuối cùng đối với Quinn và cậu hy vọng chỉ một lần mọi người sẽ không làm bất cứ gì với cậu. Quinn cảm thấy ghê tởm và mệt mỏi với nó và cậu không phải loại người làm lơ điều đó. Cậu đã từng thấy người ta chọn cúi đầu và dung túng cho việc làm phiền và cách đối xử tệ hại hơn những gì cậu đã trải qua.

Quinn không phiền khi ở lại trường như những học sinh khác. Khi cậu bước qua, cậu nhận thấy mọi người đang nói chuyện với nhau. Nhóm này cười đùa trong khi một vài người nhóm khác thì xúc động nghĩ về khoảng thời gian cuối cùng mà họ có thể nhìn thấy nhau, nhưng Quinn không thuộc bất cứ nhóm nào và cậu cũng không muốn.

Khi cậu về đến nhà, Quinn phải đi làm việc ngay. Quinn sống một mình trong một căn hộ chỉ vừa đủ cho một cái giường và bàn. Có một cái tivi đính vào tường nhưng Quinn chỉ sử dụng nó để tạo tiếng ồn làm nền và thậm chí không xem bất cứ thứ gì trêи tivi.

Căn hộ được cấp bởi chính phủ vì cậu không có người thân khi vừa chỉ mới 16 tuổi. Trêи giường chỉ có túi đựng hành lý với các vật dụng được sếp gọn gàng.

Khi Quinn bước vào phòng, cậu ngay lập tức kéo ngăn tủ có cất một quyển sách trong đó. Đó là một quyển sách to dày nặng khoảng nữa ký. Mặt trước quyển sách màu đen và ở giữa là hình chiếc nhẫn với những đường kẻ theo các hướng khác nhau.

“Hôm nay thử thêm lần nữa” – Quinn vừa nói vừa đặt quyển sách lên bàn.

Sau đó cậu liền đi đến chỗ chiếc túi và kéo ra một ống nhỏ bên trong chứa một loại chất lỏng.

“Thử nghiệm 112, Hydrochloric acid. Xem nó như thế nào.” Quinn bắt đầu đồ dần dần một cách chậm rãi chất lỏng vào quyển sách.

“Không có phản ứng gì.” Quinn tiếp tục đổ toàn bộ ống thử vào quyển sách nhưng vẫn không có phản ứng gì.

Quinn cẩn thận kiểm tra quyển sách xem có bất kỳ dấu hiệu gì không nhưng kết quả vẫn như những lần trước.

“Lại thất bại. Tại sao mày không mở ra? Tại sao ba mẹ lại có thứ này”

Một trăm hai mươi lần. Đây là vô số các cách thử mà Quinn cố làm để mở ra quyển sách. Không chỉ quyển sách không mở ra mà nó thậm chí còn không bị hư hao gì. Quinn đã cố đốt nó, cắt nó, đóng băng nó…nhưng vẫn không có tác dụng.

Sau đó Quinn nằm trêи giường và mở tivi để tạo tiếng ồn. Cậu chưa bao giờ thật sự để tâm vào những gì trêи tivi nhưng những âm thanh này làm cậu cảm thấy bớt cô đơn.

Ti vi đang chuyển sang kênh tin tức.

“Hiệp ước hòa bình với tộc Dalki đã kéo dài được 5 năm nhưng có nguồn tin rằng căn thẳng vẫn đang leo thang và chúng ta phải chuẩn bị cho cuộc chiến lần nữa…”

Việc chiến tranh luôn luôn được chiếu trêи ti vi không ngừng từ khi đó. Cách đây 30 năm, nhân loại đón nhận cuộc xâm lăng của tộc Dalki. Họ trông giống nhân loại ngoại trừ cái đuôi giống rồng và da bao phủ bởi vảy.

Chúng yêu cầu nhân loại chuyển giao tài nguyên và muốn sử dụng nhân loại như nô ɭệ. Tất nhiên, nhân loại quyết định chiến đấu lại nhưng họ nhanh chóng nhận thấy kỹ thuật hiện đại đều vô dụng với chúng. Đạn không thể xuyên qua da và nó cứng như thép, đồng thời Dalki cũng có phi thuyền.

Mọi người dân đều được truyền nhau rằng chiến đấu vì hành tinh chúng ta trong số đó có ba mẹ Quinn. Chiến tranh kéo dài nhiều năm và Quinn lớn lên mà không biết ba mẹ trông như thế nào.

Khi loài người đứng trêи bờ vực thất bại, một vài người chọn tiến về phía trước. đây là những người có năng lực đặc biệt. Họ bắt đầu chia sẻ kiến thức về cách thức họ nhận được sứ mạnh như thế trong niềm hy vọng sẽ thay đổi vị thế trong chiến tranh và điều đó đã có hiệu quả. Nhưng với sự hùng mạnh của Dalki cùng với hàng loạt bế tắc dường như vô tận đã dẫn đến hiệp ước hòa bình được ký vào năm năm trước.

Tất nhiên, lòng tham của nhân loại khiến họ nghiêng về phía có lợi cho mình thay vì chia sẽ sức mạnh với mọi người, nhân viên chính phủ với địa vị cao quyết định giữ cho riêng mình. Chỉ những kẻ có nhiều tiền mới có thể học được năng lực mạnh mẽ trong khi những người khác chỉ có thể lấy được thứ vụn vặt.

Quinn không được để lại gì khi ba mẹ mất. Chính phủ đồng ý chi trả cho chỗ ở trong khi cậu còn đi học nhưng chỉ có thế. Ba mẹ mất khi cậu ấy lên mười, một đặc vụ xuất hiện trước cửa và đưa cho cậu một quyển sách. Cậu được cho biết đây là thứ duy nhất ba mẹ sở hữu khi họ qua đời.

“Sao thế giới lại bất công như vậy”

Quinn bước ra khỏi giường và đi đến cái bàn. Cậu nhặt cái kính vỡ và quyết định sửa nó. Cậu thấy tròng kính vừa tụt ra và cậu đã cố gắng đẩy mạnh nó trở lại khung.

“Thôi nào, vào đi” Cậu la to lúc đẩy nó xuống.

Tròng kính đột ngột vỡ ra thành từng mảnh nhỏ và một trong những mảnh kính tạo ra vết cắt sâu trêи ngón tay cái của cậu.

“Tại sao thế giới lại ghét tôi đến thế này.”

Quinn vội lau ngay những mảnh kính vỡ và chú ý thấy có một mãnh đã văng lên cuốn sách. Khi Quinn nhặt mảnh vỡ thì một giọt máu trêи ngón tay rơi vào vị trí giữa cuốn sách.

Chiếc nhẫn nằm ở vị trí trung tâm bắt đầu phát sáng và đột nhiên quyển sách tự bay lên không trung.

“Cái quái gì đang xảy ra vậy”

Quyển sách bắt đầu phát sáng và rung lắc không kiểm soát. Nó cuối cùng đã tự mở từ trang này đến trang khác. Quinn không thể rời mắt như bi thôi miên. Những từ trong sách được viết bằng ngôn ngữ khác mà câu chưa từng thấy trước đây nhưng vì một lý do nào đó mà cậu cảm thấy mình có thể hiểu được.

Khi nó mở đến trang cuối cùng thì bắt đầu biến mất như tan thành bụi. Cùng lúc đó, tầm nhìn của Quinn như mờ dần. Cơ thể cậu trở nên yếu ớt và đôi mắt từ từ nhắm nghiền lại.

Nhưng chỉ trước khi bất tỉnh thì có một dòng thông báo hiện ra.

u003cChúc mừng cậu vừa nhận được hệ thống Huyế…u003e

Không thể giữ được ý thức đủ lâu để có thể nghe được từ cuối cùng, Quinn lịm đi dần.

~~~~~~~~Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé~~~~~~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Nhiệm Vụ Hằng Ngày


CHƯƠNG 2: NHIỆM VỤ HÀNG NGÀY

Quinn dần dần mở mắt ra và tầm nhìn bắt đầu rõ dần. Cậu cảm thấy đầu rất nặng và cơ thể hơi đau nhức. Ngay khi nhấc người lên khỏi sàn, cậu liền sờ đầu để kiểm tra xem mình có bị thương gì hay không.

“Tại sao đầu mình lại đau như vậy?”

Sau khi chắc chắn sọ không bị nứt vì ngã thì Quinn nhặt kính lên. Mặc dù chỉ còn một tròng kính, như một thói quen Quinn vẫn đeo kính vào. Đột nhiên, cậu cảm thấy một chút mất phương hướng và tầm nhìn bị mờ nhẹ.

Cậu liền lấy kính ra và thấy rằng tầm nhìn chỉ mờ khi đeo kính vào. Quinn đột nhiên đi nhanh đến bàn để lấy bút chì. Cậu viết chữ “A” trêи tường và bước lùi lại. Quinn tiếp tục lùi lại cho đến khi lưng chạm tường.

“Cái gì vậy, nhưng bằng cách nào!” Quinn nghĩ.

Bằng cách nào đó Quinn có thể nhìn một cách hoàn hảo. Cậu đã sống trong một khoảng thời gian gần như cả đời này với tầm nhìn tệ kinh khủng nhưng giờ đột nhiên có thể nhìn rõ ràng. Hình ảnh trong đầu bắt đầu chợt lóe sáng về những gì đã xảy ra trước khi bất tỉnh và cậu có thể nghĩ duy nhất về một thứ. Quyển sách.

Khi Quinn tìm khắp phòng và bắt đầu phát hoảng.

“Quyển sách! Nó ở đâu rồi?”

Quinn tìm cuốn sách khắp nơi nhưng không thấy gì cả. Nó không thể cứ vậy biến mất trong một căn phòng nhỏ như thế này được. Điều này làm Quinn gần như phát điên.

Quinn đã thử suy nghĩ thật kỹ về những chuyện đã xảy ra ngay trước khi cậu bất tỉnh. Cậu bắt đầu nhớ lại khoảnh khắc khi quyển sách tự bay lên. Sau đó có nghe được vài từ trước khi mắt nhắm nghiền lại.

“Đó là gì nhỉ, nghe có vẻ là một loại thông báo thệ thống?”

Ngay sau khi Quinn nói lại những từ đó.

Một màn hình xuất hiện trước mắt Quinn.

u003c Người dùng: Quinn Talent u003e

u003c Loài: Nhân loại u003e

u003c Người dùng cấp độ 1 u003e

u003c Kinh nghiệm: 100 exp u003e

u003c HP 10/10 u003e

u003c Sức mạnh: 10 u003e

u003c Nhanh nhẹn: 10 u003e

u003c Sức bền: 10 u003e

“Wow, nó giống như những trò chơi cũ mà mọi người vẫn thường chơi”

Quinn chú ý thấy trêи màn hình trạng thái có nhiều Tab ở phía trêи đó, không cần làm gì chỉ cần nhẩm tên Tab trong đầu. Màn hình đã tự động thay đổi theo.

u003c Kỹ năng u003e

u003c Điểm kỹ năng có sẵn u003e

u003c Kỹ năng bị khóa??? u003e

u003c Kỹ năng bị khóa??? u003e



Ở Tab kỹ năng, Quinn không thật sự có thể nhìn thấy nhiều. Mọi thứ dường như bị khóa và bao phủ bởi màu xám nhạt vì vậy cậu nhanh chóng chuyển sang Tab khác, mua sắm.

u003c Mua sắm u003e

u003c Mở khóa tại cấp độ 10 u003e

“Mình có thể làm gì đây?”

Tab cuối cùng là Tab Nhiệm vụ và cuối cùng, nó dường như không bị khóa có ý nghĩa gì đó.

u003 Nhiệm vụ chính u003e

u003c Đạt cấp độ 10 u003e

u003c Nhiệm vụ hàng ngày: uống hai lít nước u003e

u003c Thưởng 5 exp u003e

Sau khi kiểm tra mọi thứ hệ thống đề nghị. Quinn đã phải nghĩ về việc đóng hệ thống và nó đã đóng. Khi Quinn nghĩ mở ra lần nữa thì hệ thống lại hiện ra lần nữa.

Quinn chỉ có thể nghĩ về một thứ rằng quyển sách ba mẹ cậu để lại là một quyển sách siêu năng lực. Những quyển sách này có thể được mua với giá rất cao từ quân đội hoặc một công ty và thậm chí còn có tại thị trường chợ đen.

Chỉ có điều là Quinn chưa bao giờ nghe về một quyển sách năng lực biến mất và cho người dùng một hệ thống như thế này. Quyển sách siêu năng lực được thiết kế để học. Nó không phải là thứ bạn có thể nhặt được và ngay tức thì hiểu cách sử dụng.

Một nụ cười dần xuất hiện trêи gương mặt Quinn. Điều này là một tin tốt cho cậu. Cậu đã luôn ở mức năng lực người dùng cấp 1 bởi vì cậu không đủ tiền để mua một quyển sách siêu năng lực. Cuối cùng, cậu đã có được nó, giai đoạn tiếp theo là thử nghiệm năng lực mà cậu đã sở hữu được.

“Lửa, lửa thôi nào!” – Quinn vừa nói vừa vung mạnh lòng bàn tay về phía trước.

“OK tiếp theo…Nước, nước ra nào!” Quinn lập lại hành động vừa nảy nhưng không có kết quả gì.

Sau khi thử nhiều thứ và tất cả những khả năng cậu đã từng thấy trước đây, hóa ra cậu chẳng thể thực hiện bất kỳ cái gì như đã hình dung ra.

“Đúng là cái thứ vô dụng làm sao. Thật ra nó có phải là hệ thống siêu năng lực?”

Quinn suy nghĩ về nó trong một lúc. Nếu nó thật sự chỉ là trò chơi thì có thể bằng việc thực hiện các nhiệm vụ, cậu sẽ có thể mạnh hơn và mở khóa được các kỹ năng khác. Cậu xem nó như là một quyển sách siêu năng lực nguyên thủy và rõ ràng những gì cậu nhận được không phải nguyên thủy.

Thông thường, những quyển sách siêu năng lực được dựa trêи một năng lực nào đó. Rất quan trọng khi lựa chọn quyển sách siêu năng lực đầu tiên bởi vì cơ thể con người sẽ tốt hơn nếu chỉ thực hiện một kỹ năng đặc trưng. Nếu bạn có năng lực thay đổi hình dạng như là năng lực đầu tiên của bạn, bạn sẽ chỉ có thể có tiếp nhận các năng lực khác có liên quan đến năng lực đặc trưng ban đầu này. Tương tự như năng lực tạo ra lửa và những cái khác.

Quinn bước đến mở cái tủ lạnh mini của mình và cầm lấy một vài chai nước.

Cậu ngay tức thì uống cạn từ chai này đến chai khác.

“Chết tiệt! Hai lít nước bao nhiêu tiền vậy? Bụng như muốn nổ tung.”

Sau khi uống hết tám chai nước thì một thông báo hiện ra.

u003c Nhiệm vụ hàng ngày đã hoàn thành, đạt được 5exp u003e

u003c 5/100 u003e

“Chà bây giờ ít nhất mình biết hệ thống đang hoạt động.”

Đột nhiên có một tiếng gõ cửa rất to có thể nghe thấy từ phía cửa ra vào. Quinn nhanh chóng mở cửa. Đứng trước Quinn là một người đàn ông lực lưỡng và hói đầu trong bộ quân phục màu đen. Trêи áo có vài cái huy hiệu và tên được đính trêи ngực bộ quân phục đó – Sargent Griff.

“Này cậu trai, đã đến lúc phải thu dọn phòng rồi, xe đang chờ bên ngoài đã được 5 phút.”

Với mọi thứ đã xảy ra, Quinn quên mất những gì xảy ra trong ngày hôm đó.

“Đã đến lúc đi về trường quân đội,” – Griff lên tiếng.

~~~~~~~~Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé~~~~~~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Trường Quân Đội


CHƯƠNG 3: TRƯỜNG QUÂN ĐỘI

Vì cuộc chiến giữa nhân loại và tộc Dalki, những ai đến tuổi 16 được đề nghị phải vào trường Quân đội khoảng hai năm. Thậm chí nhân loại và tộc Dalki trong thời kỳ hòa bình, ai cũng biết rằng nó không kéo dài mãi.

Ngày nào cũng có tin tức về chủng tộc này đối kháng với chủng tộc khác và cuộc chiến dường như có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.

Quinn nhanh chóng vào toilet sửa soạn và tiến ra cửa cùng với Sergeant Griff. Bọng đái của cậu dường như có thể vỡ tung bất kỳ lúc nào do lượng nước mà cậu đã uống.

Khi Quinn bước ra thế giới bên ngoài, mọi thứ lạ lẫm xảy ra. Một thông báo mới hiện ra.

u003c Cơ thể bạn tiếp xúc với ánh sáng mặt trời u003e

u003c Bạn bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mặt trời u003e

u003c Các chỉ số năng lượng sẽ bị giảm một nữa dưới tác động của ánh sáng trực tiếp u003e

Đột nhiên, cơ thể Quinn cảm thấy cực kỳ nặng nề. Cảm giác như cậu vừa chạy 5km và quay lại, chân tay nặng nề hơn và cậu không thể làm gì khác hơn.

Quinn lại kiểm tra tình trạng hiện tại của cậu và thấy rằng các chỉ số thật sự giảm đi một nữa kể cả chỉ số HP

u003c HP 5/5 u003e

u003 Sức mạnh 5/5 u003e

u003 Sức bền 5/5 u003e

u003 Nhanh nhẹn 5/5 u003e

“Đây là loại nhược điểm gì vậy” Quinn nghĩ.

Sau đó một thông báo lại hiện ra

u003 Bạn nhận được một nhiệm vụ mới: Tránh tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng mặt trời trong 8 giờ u003e

u003c Thưởng 5 Exp u003e

Tâm trạng của Quinn thay đổi ngay khi cậu nhìn thấy nhiệm vụ mới trong ngày. Không giống như uống nước, đây là thứ mà cậu có thể làm một cách tự nhiên bằng cách ngủ. Nếu hệ thống vận hành giống như cách nó hoạt động trong trò chơi, có nghĩa là khi Quinn đạt tới 100 exp thì cậu sẽ có thể thăng cấp và điều đó giúp nâng cao các chỉ số năng lực của cậu.

Càng hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày thì càng tốt cho việc tích lũy năng lực của cậu.

“Sao cậu lại đi chậm vậy! Trường học sẽ nuốt chửng cậu nếu cậu cứ duy trì tình trạng này” – Griff hét to.

Cuối cùng Quinn cũng được đến nơi xe buýt đậu bên ngoài nhà cậu. Khi bước lên xe cậu để ý thấy trêи xe toàn những học viên trạc tuổi cậu.

Cậu đã không nhận ra bất kỳ học viên nào ở đây, họ đều đến từ những trường khác nhau. Quinn bước đến ngồi ở khúc đầu của xe buýt, đây là chỗ ngồi duy nhất còn trống.

u003c Các chỉ số trở lại bình thường u003e

Ngay khi Quinn bước lên xe và tránh ánh sáng chiếu trực tiếp thì các chỉ số đã quay trở lại mức bình thường cơ thể dần dần hồi phục.

“Ah, ít nhất có vẻ chỉ bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mặt trời trực tiếp”

Các học viên nói chuyện với nhau trong sự hào hứng nhưng im lặng ngay khi Trung sĩ Griff đến.

“Được rồi, đã đến lúc khởi hành đến học viện quân đội”

Xe buýt bắt đầu chạy và các học viên cuối cùng cũng được khởi hành. Xe buýt giữ im lặng suốt hành trình. Bất kỳ khi nào các học viên nói chuyện thì Griff sẽ nhìn vào hướng của họ và các học viên nhanh chóng im lặng.

Griff thậm chí không cần nói bất cứ điều gì, chỉ cần nhìn Griff họ biết ngay ông ta muốn gì.

Sau đó khoảng 10 phút khởi hành Quinn lần nữa nhận được thông báo.

u003c Một chất lạ được phát hiện trong không khí u003e

u003c Bạn đang buồn ngủ u003e

u003c Kháng hiệu ứng +1 u003e

Quinn cảm thấy thông báo khá lạ lùng và sau đó cậu ấy bắt đầu nhìn xung quanh xe buýt, gần như toàn bộ học viên buồn ngủ hoặc ngủ gật.

Đột nhiên, cậu bắt đầu thấy chóng mặt.

u003c Khả năng kháng hiệu ứng với chất lạ gia tãng u003e

u003 Kháng hiệu ứng +1 u003e

Sau đó tiếng bước chân khá to đang hướng về cậu, khi nhin lên cậu để ý thấy Trung sĩ Griff đang hé miệng cười.

“Trông có vẻ một vài người như cậu có thể kháng cự lại khí gây buồn ngủ. Chúng tôi sẽ bao cái túi vào mặt cậu.”

Một cái túi đen che phủ đầu Quinn và tầm nhìn gần như bị che phủ hoàn toàn. Khí chầm chậm bay vào và Quinn dần chìm vào giấc ngủ.

Sau đó một lúc, Quinn có thể cảm thấy nước lạnh hất vào mặt cậu. Mắt mở ra ngay lập tức và tất cả những gì cậu có thể thấy là cỏ xanh.

Cậu và một vài học viên khác bắt đầu nâng đầu dậy và nhìn quanh. Hiện có khoảng 200 học viên đứng trêи bãi cỏ. Nhưng khi họ nhìn quanh, họ đã ở một nơi hoàn toàn xa lạ.

“Đây là nơi các bạn sẽ ở trong 2 năm tới của cuộc đời”

Các học viên đều kinh ngạc bởi những gì họ đang chứng kiến. Họ hiện tại ở một thành phố mà họ chưa từng thấy trước đây. Mọi người đều mặt quân phục và chứng kiến những công nghệ và kỹ thuật vượt quá thời đại hiện tại. Những con robot khổng lồ đang di chuyển các thùng hàng và tạo ra máy móc.

Tàu bay và xe lửa bay. Một công nghệ chưa được cung cấp ra thế giới bên ngoài và chỉ giữ riêng trong quân đội.

Sau cuộc chiến đầu tiên với Tộc Dalki, nhân loại đã tạo những bước tiến trong kỹ thuật. Điều này có được là bởi vì họ đã tích cực cải tiến công nghệ từ sau chiến tranh. Nhưng tất nhiên quân đội quyết định giữ phần lớn công nghệ cho chính họ.

Sau khi Quinn ngừng kinh ngạc về mọi thứ xung quanh thì cậu để ý thấy có một vài thứ ở cổ tay. Trông giống như đồng hồ kỹ thuật số nhưng không có gì hiện lên màn hình.

“Thứ trêи cổ tay của các bạn là dây cứu sinh. Nó sẽ xác định các bạn như là một học viên ở quân đội. Nó cho phép các bạn truy cập vào một vài khu vực nào đó, thanh toán chi phí ăn uống và một vài thứ khác. Đó là dây cứu sinh trong quân đôi. Nó không chỉ được trưng bày mà khi không sử dụng sẽ hiện ra một con số chỉ định mức năng lực của các bạn.

Ngay khi Quinn nghe những lời đó, cậu nghiến răng và ghì chặt nắm đấm. Cậu nghĩ rằng cuộc đời của cậu có thể thay đổi khi đến trường quân đội nhưng nó dường như chẳng có gì thay đổi.

“Như vậy chúng tôi sẽ bắt đầu kiểm tra trình độ của tất cả các bạn, chúc may mắn!” Griff nói với một nụ cười trêи gương mặt.

~~~~~~~~Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé~~~~~~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Cấp Độ Năng Lực


CHƯƠNG 4: CÁC CẤP ĐỘ NĂNG LỰC

Khi các loại siêu năng lực được lần đầu giới thiệu đến nhân loại, nhân loại nhanh chóng biết rằng một vài loại sẽ mạnh hơn những loại khác. Chính điều đó dẫn đến sự ra đời của hệ thống cấp độ năng lực. Có tổng cộng 8 cấp độ năng lực. 1 là yếu nhất và 8 là mạnh nhất. Cùng một cấp độ thì những cấp độ này có thể được chia nhỏ thành các mức độ khác nhau từ 1.1, 1.2, 1.3 đến 1.9.

Có 02 cách để đạt được năng lực. Khi chiến tranh bắt đầu với Tộc Dalki, nhân loại bắt đầu chia sẽ siêu năng lực ra bên ngoài thế giới. Họ viết ra cách mà họ có được năng lực và những thông tin này được ghi chép trong thứ gọi là sách siêu năng lực.

Sách siêu năng lực có thể bán ngoài công chúng và quân đội giữ những năng lực mạnh hơn cho mình. Nhìn chung, sách siêu năng lực từ cấp độ 1 đến 5 được bán ngoài cộng đồng. Trong khi những tổ chức lớn và quân đội giữ những năng lực cấp độ cao hơn cho mình.

Cách thứ hai để nhận năng lực nếu bạn là nguồn khởi tạo năng lực. Những người khởi tạo năng lực là những người đầu tiên khám phá ra năng lực cho chính họ và quyết định truyền lại trong gia tộc.

Không phải tất cả người có siêu năng lực đều chọn chia sẽ năng lực ra thế giới bên ngoài và họ quyết định giữ lại trong dòng tộc cùng huyết thống. Người khởi tạo thường có những siêu năng lực mạnh nhất từ trêи cấp độ 8. Không có cách nào để chính phủ có thể đo lường được sức mạnh đó bởi vì nó không phải là kiến thức phổ thông.

Bởi vì hai lý do hày, Quinn luôn luôn ở cấp độ 1. Cậu không có người thân trợ giúp, vì thế cậu không đủ khả năng chi trả cho một quyển sách siêu năng lực và gia đình cậu không có siêu năng lực nào cả và vì thế cậu cũng không thuộc dòng tộc người khởi tạo siêu năng lực.

Khi Quinn nhận được quyển sách, điều đầu tiên cậu đoán nó là quyển sách siêu năng lực, sau ngần ấy năm thì cậu cũng nhận được một năng lực nào đó. Nhưng cậu chưa bao giờ nghe đến sách siêu năng lực như thế này trước đây và cậu không hề biết cấp độ năng lực của nó là bao nhiêu.

Quinn đưa tay lên xem đồng hồ và thấy cấp độ năng lực hiện tại chỉ số 1. Khi cậu nhìn quanh, đồng hồ của mọi người cũng chỉ cùng một con số.

Griff hiện đang đứng phía trước các học viên và gọi tên từng nhóm 5 người lên.

Những học viên này sẽ được chuyển đi đến nới khác để kiểm tra. Quinn hy vọng cậu có thể thay đổi cấp độ năng lực một lần nhưng trong đầu nhanh chóng nhận một thông báo.

u003c Ban bị tác động bởi ánh sáng mặt trời trực tiếp u003e

u003 Các chỉ số bị giảm một nửa u003e

Quinn thậm chí không biết chỉ số sức mạnh 10, nhanh nhẹn 10, và sức bền 10 là tốt đến mức nào ngoại trừ tầm mắt của cậu được cải thiện. Nếu không thì nó ít nhất cũng trong điều kiện tốt nhất của một người bình thường nhưng hiện tại Quinn cảm thấy cực kỳ yếu ớt và nặng nề.

Cơ thể cậu vô cùng nóng và đổ nhiều mồ hôi. Quinn đã nghĩ đó là một điều tốt rằng cậu đã uống nhiều nước trước đó, nếu không cậu sẽ bị mất nước.

“Hey, cậu có ổn không vậy?” Một học viên đứng gần Quinn hỏi

Vorden là một cái tên lạ, cậu ấy tóc vàng và mắt màu xanh xám với gương mặt góc cạnh. Cậu ấy cao khoảng 1m88 trong khi Quinn 1m80. Đó là kiểu người mà Quinn thường né tránh ở trường cũ vì mọi người sẽ luôn luôn chú ý vào và Quinn ghét sự chú ý.

“Nếu cậu muốn, tớ có thể gọi giúp đỡ?” Vorden nói.

“Tớ ổn tớ chỉ hơi lo lắng về bài kiểm tra,” Quinn nói

Vorden nhìn Quin từ trêи xuống dưới. Quinn khá gầy ở độ tuổi của cậu và không có cơ bắp gì cả và ngay bây giờ cậu cực kỳ yếu. Vorden nghĩ Quinn trông như kiểu của một học viên nam chuyên bị bắt nạt trong trường và đó là lý do vì sao Quinn lo lắng.

Nếu cậu đạt cấp độ 1 thì khả năng chuyện cũ sẽ lặp lại ở đây.

“Ah đừng như vậy, cậu biết đấy tôi trong khá là mạnh. Nếu có ai gây rắc rồi cho cậu, cậu có thể đến và nhờ tôi giúp.” Vorden tươi cười.

Quinn không thường xuyên gặp được kiểu ngời đầy năng lượng tích cực như thế này nhưng Quinn cảm thấy khó mà ghét được Vorden. Khi Quinn nghĩ về khoảng thời gian ở trường cũ, cậu nhận ra rằng cậu thật sự không thân với ai.

“Tên Vorden,” Vorden nói khi cậu đưa tay ra.

Quinn nhìn tay của Vorden, đây thật sự là lần đầu tiên trong đời có ai đó đối xử với cậu như cách này nhưng Quinn nghĩ rằng nó sẽ thay đổi nhanh chóng. Ho luôn luôn như vậy khi họ biết cấp độ của cậu, khi đó cậu ấy sẽ quên hết tất cả những chuyện này.

“Tên tớ là Quinn” – Quinn vừa nói vừa bắt tay với Vorden.

u003c Sử dụng năng lực được phát hiện u003e

u003c Năng lực bị từ chối u003e

Khi thông báo hệ thống hiện ra, Quinn nhìn chúng một cách lạ lùng. Cùng lúc bắt tay với Vorden thì thông báo hiện ra ngay tức thì. Cậu chú ý rằng Vorden không buông tay cậu ra. Sau đó hệ thống lặp lại thông báo lần nữa.

u003c Sử dụng năng lực được phát hiện u003e

u003c Năng lực bị từ chối u003e

Quinn ngay lập tức buông tay Vorden ra. Hệ thống rõ ràng cho cậu biết rằng Vordan đang cố gắng sử dụng năng lực lên cậu. Ngay cả bản thân Vordan cũng có ánh nhìn khó hiểu trêи gương mặt khi cậu ấy đứng đó.

“Cậu” Vorden tiếp tục. “Năng lực của cậu là gì?”

“Tớ…” Quinn tạm dừng suy nghĩ một lúc rằng cậu có nên trả lời hay không, cuối cùng, cậu muốn nhìn thấy phản ứng thật của Vordan. “Tôi không có năng lực.”

Vordan không còn ánh nhìn khó hiểu hiện hữu trêи gương mặt nữa như thể câu trả lời đã thỏa mãn sự tò mò của cậu ấy nhưng trước khi Vorden định nói bất cứ điều gì thì Griff đã thông báo.

“Mời các học viên Quinn Talen, Vorden Blade, Peter Chuck, Layla Munrow, và Erin Heley bước đến phía trước để thực hiện kiểm tra.”

~~~~~~~~Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé~~~~~~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Không Năng Lực


CHƯƠNG 5 KHÔNG NĂNG LỰC

Khi năm sinh viên nghe gọi tên, họ liền đi về phía trước chỗ Griff đang đứng.

Ngoài Quinn và Vorden, còn có một cậu trai khác tên là Peter. Peter trông có vẻ lo lắng hơn những người khác, cậu ấy liên tục nhìn quanh và không ngừng bồn chồn. Tạng người của cậu khá nhỏ nhưng phù hợp với cậu ấy, cậu cũng không cao.

Kế tiếp là hai cô gái tên Layla và Erin. Layla có tóc màu nâu ngắn và cao. Phía sau lưng có mang một cây cung và điều này làm Quinn ngạc nhiên, vì ngày nay không quá nhiều người mang vũ khí ngoại trừ nhóm người gọi là Pure.

Họ là một nhóm người không chọn bất kỳ siêu năng lực nào và thay vào đó là vũ khí nhưng họ vẫn rất hiếm thấy và Quinn chưa bao giờ gặp bất kỳ ai như vậy trong đời, ngoài việc chỉ nghe những đồn thổi về họ.

Cuối cùng là Erin. Erin là kiểu con gái có thể khiến con trai phải ngoái đầu. Tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, không lớn cũng không quá nhỏ và cô ấy có mái tóc vàng dài cực đẹp. Vấn đề duy nhất là biểu cảm gương mặt của cô ấy. Thậm chí khi đi ngang đám đông thì cũng không biểu hiện cảm xúc gì. Cứng đơ.

Khi Quinn đi ngang mọi người, cậu chú ý rằng cậu không nhận ra bất kỳ ai và dường nhưng những người khác cũng vậy. Quinn chỉ giả định rằng điều này được thực hiện có mục đích. Không ai biết kết bạn với ai hoặc ai để trong cậy vào bởi vì hiện tại, năng lực đều hiển thị cấp 1.

Nhóm này dừng chỉ phía sau nhóm khác trong khi một số người được đưa đến khu vực kiểm tra.

Ngay khi Vorden nhìn thấy những người khác trong cùng nhóm, Vorden đã chào mỗi người bằng một cái bắt tay. Vorden cư xử lịch sự vì thế hầu hết mọi người đều chấp nhận lời chào hỏi của cậu chỉ trừ Erin.

Cô ấy chỉ nhìn vào tay Vorden khi cậu đưa tay ra, sau đó cô quay đầu đi và nhìn hướng khác.

“Thôi nào cậu không cần phải như thế?” Vorden vừa nói vừa đặt tay lên vai cô ấy.

Đây là một sai lầm to lớn. Ngay tức thì, Erin nắm chặt cổ tay Vorden và vặn. Sau đó tay cậu dần dần đông cứng và đóng băng.

Mọi người tạm ngưng để xem chuyển gì đã xảy ra ở phía trước.

“Wow, cô ấy có năng lực đóng băng?”

“Không phải rất hiếm hay sao?”

“Tôi sẽ để cô ấy đông băng tôi khi nào cũng được.”

Griff để ý thấy hỗn loạn và bắt đầu can thiệp.

“Hai người dừng ngay, nếu có nhiều năng lượng như thế thì hãy dành nó cho bài kiểm tra đi”

Erin ngay lập tức buông tay Vorden ra ngay và chầm chậm tay của Vorden bắt đầu rã đông. Vorden quay trở lại hàng và đứng cạnh Quinn.

“Cậu có tin cô ấy được không!” Vorden phàn nàn, “Tôi tưởng chừng như đã mất cánh tay này rồi.”

“Cậu không thể đi vòng vòng đụng chạm người khác mà không được sự cho phép,” Quinn đáp lại.

“Uh, Tôi biết, cô ấy may mắn tôi đã không hạ đo ván cô ấy chỉ vì cô ấy đẹp”.

Nhiều người đứng cạnh nghe thấy những lời của Vorden và quyết định xem cậu ta như kẻ thù. Nếu họ có thể làm nhục Vorden, khi đó có lẻ Erin sẽ nhìn họ theo cách mà họ nghĩ.

Quan sát những người xung quanh, Quinn có thể biết họ nghĩ gì. Quinn sau đó bước một bước cách xa Vorden hy vọng người khác không nghĩ họ là bạn.

Cuối cùng Quinn và những người khác được gọi lên phía trước và được yêu cầu đứng trong một cái hộp. Nó thật sự không phải là một cái hộp và chỉ là những đường kẻ trắng được vẽ trêи mặt đất và đủ to để vừa 5 người họ.

Có một người đàn ông trùm đầu đứng ngoài cái hộp.

“Đưa họ đi!” Griff nói.

Ngay khi Griff chỉ thị, người đàn ông trùm đầu đặt hai tay lên mặt đất và cái hộp bắt đầu phát sáng , phát ra ánh sáng tím.

“Hmm ma thuật dịch chuyển huh, quả là một siêu năng lực hiếm có,” Vorden thốt lên ngay khi cả nhóm đột ngột tan biến vào không khí.

Giây tiếp theo họ được chuyển đến khu vực khác giống như vùng đất trống bỏ hoang. Không có dấu hiệu của sự sống, không cây cối, không gì cả. Đứng trước cả nhóm là một người phụ nữ mặt quân phục đen và bên cạnh cô ấy là người đàn ông trùm đầu khác.

Không còn người nào khác hiện hữu.

Người phụ nữ cầm một một máy tính bảng và trông có vẻ cô ấy đang bận nhập thông tin. Khi cô ấy hoàn thành, cô ấy nhìn lên cả nhóm và bắt đầu nói chuyện.

“Chào mọi người tôi tên là Jane, và tôi sẽ phụ trách bài kiểm tra của các bạn hôm nay. Khi bài kiểm tra kết thúc, tôi sẽ cập nhật thông tin của các bạn và điểm số của các bạn sẽ phản ánh trêи đồng hồ ở cổ tay.

Jane sau đó bắt đầu nhìn vào máy tính bảng.

“Bây giờ ai nên là người chúng tôi gọi đầu tiên, oh trông có vẻ chúng ta có một đôi cùng cấp độ vừa rồi phải không? Jane nói khi kiểm tra thông tin được chuyển từ trường cũ.

“Peter, vui lòng bước lên phía trước”

Peter nhỏ bé đang lo lắng đã tiến lên phía trước và trông có vẻ còn tệ hơn trước khi lên. Quin nghĩ cậu ấy trông tệ nhưng cậu ấy trong điều kiện hoàn hảo nếu ban so sánh cả hai. Ít nhất Quinn có thể đứng vững trong khi Peter nhìn như sắp ngã bất kỳ lúc nào.

“Vui lòng nói cho tôi biết năng lực của cậu là gì vậy Peter” Jane nói

“Eh, Em không có siêu năng lực gì cả” Peter nói nhỏ.

Đột nhiên, Quinn và những người khác hiểu tại sao Peter lại lo lắng như vậy. Không có siêu năng lực không phải là hiểm. Bởi vì trong chiến tranh, nhều đứa trẻ trở thành mồ côi như Quinn và Peter. Điều đó có nghĩa là không có cơ hội cho họ mua một quyển sách siêu năng lực.

Bởi vì Peter không có siêu năng lực, cậu ấy sợ cách mà mọi người sẽ đối xử như vậy với mình.

“Đừng lo sợ Peter” Jane nói, “Này cầm lấy’

Người đàn ông trùm đầuđứng cạnh Jane đột nhiên dịch chuyển tức thời quyển sách vào tay ông ấy. Jane cầm quyển sách đưa cho Peter.

“Wow, cô thật sự đưa cho em miễn phí ạ!” Peter nói trong sự hào hứng “Cám ơn ạ”

“Vui lòng nghiên cứu sách trong thời gian rảnh và khi học được cách sử dụng nó, bạn có thể quay trở lại thực hiện lại bài kiểm tra nhưng hiện tại bạn chỉ được xác nhận trạng thái cấp độ 1.”

Thậm chí Peter được xác nhận là cấp độ 1, cậu ấy cũng không quan tâm, vì cậu ấy cảm thấy cuộc sống cuối cùng có thể thay đổi nhờ vào cuốn sách cậu ấy vừa được tặng.

“Bây giờ tôi tin là có một người cấp 1 khác ở đây”, Jane nói

“Phải Quinn không? Vui lòng bước lên phía trước.”

Quinn bước lên ngay khi được yêu cầu.

“Nào Quinn, cậu có năng lực gì?”

~~~~~~~~Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé~~~~~~~~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Điều Chỉnh


Quinn nghĩ mọi thứ thật khôi hài. Mọi thứ thật rõ ràng để cậu nhận ra rằng Jane đã có tất cả thông tin về cậu từ trường cũ. Họ biết rằng trước đó cậu chưa hề có dị năng, vấn đề là Quinn đang đấu tranh với việc phải làm gì.

Trước khi đến trường quân đội Quinn đã tự mình làm một số điều tra. Cậu biết rằng quân đội đưa sách siêu năng lực cho những học viên nào chưa có dị năng. Mỗi quyển sách siêu năng lực được đưa tặng đều giống nhau. Nó đều là sách dị năng hệ thổ.

Lý do mà họ làm như vậy để những học viên không có dị năng ngay lập tức cảm thấy mang nợ với quân đội. Không chỉ thế mà quân đội nắm giữ hầu hết các loại sách dị năng hệ thổ Điều này đồng nghĩa với việc nếu bạn muốn tăng lên sức mạnh của bản thân, bạn phải thể hiện lòng trung thành với quân đội, và đổi lại, họ sẽ cho bạn nhiều sức mạnh.

Trước khi Quinn khám phá ra được năng lực của mình, cậu thật sự đã nghĩ đây là lựa chọn tốt nhất dành cho cậu. Dù cho cậu không hề muốn tham gia vào quân đội sau 02 năm rèn luyện tại đây, dị năng hệ thổ vẫn đã có sẵn trong tay. Lúc đó sẽ dễ dàng tìm được việc làm bởi vì thổ hệ dị năng rất hữu dụng trong xây dựng.

Đây chính là điểm khởi đầu của vấn đề, Quinn đã có sẵn dị năng, điều này có nghĩa là cậu không thể học thêm một dị năng khác. Sách dị năng thực tế đã vộ dụng. Không những thế Quinn còn khá chắc chắn rằng họ sẽ để ý đến mỗi học viên mà họ đã đưa tặng quyển sách dị năng, đồng nghĩa việc các giáo viên có thể cho phép cậu sử dụng thổ hệ dị năng cho lần sau khi họ gặp cậu.

Quinn hít thật sâu và nói.

“Em không có dị năng ạ.”

Cũng như lần trước người đàn ông trùm đầu đứng bên cạnh giao cho cô ấy một quyển sách và sau đó nó được chuyển lại cho Quinn.

Quinn nhận lấy quyển sách từ Jane nhưng tức thì ngay sau đó, một bảng thông báo xuất hiện.

u003c Không thể học được dị năng này u003e

u003c Bản có muốn chuyển đổi quyển sách thành 10 Exp? u003e

Quinn phần nào đoán được hệ thống sẽ hiển thị bảng dòng thông báo đầu tiên này nhưng dòng thông báo thứ hai thật sự khiến cậu bất ngờ. Quinn đã bị cám dỗ bởi việc lấy quyển sách và sử dụng nó như là một cách để lấy Exp nhưng cậu biết sẽ còn câu hỏi đặt ra cho sau này.

“Em xin lỗi nhưng em không cần nó ạ,” Quinn nói trong khi đưa lại quyển sách cho Jane.

Những học viên đang xem và những huấn luyện viên đứng ở đó đều bị sốc. Jane chưa từng trải qua bất cứ tình huống nào như vậy trước đó. Trong suốt 5 năm làm việc với tư cách là một huấn luyện viên, đây là làn đầu tiên có người không có dị năng lại từ chối một quyển sách như vậy.

“Cho cô một ít phút”. Ngay sau đó Jane đi ra khỏi nhóm học việc đủ xa để họ không thể nghe bất cứ điều gì.

“Vâng, vâng, cậu ta nói cậu ta không muốn sách dị năng giờ tôi nên làm gì đây?” Jane nói chuyện với tai nghe của cô ấy.

“Hãy để cậu ta làm kiểm tra.” Người đàn ông bí ẩn bên kia điện thoại nói.

Ngay khi người đàn ông ngắt cuộc gọi, ông ta không thể không nghỉ rằng Quinn quả là một cậu học viên thú vị. Ông bắt đầu nhìn vào tập hồ sơ về Quinn và điều mà ông ta được nghe dường như có vẻ là đúng như vậy. Học viên không có dị năng và dường như không có bất kỳ mối quan hệ với nhóm Pure.

“Hãy để mà xem cậu có thể tồn tại bao lâu trêи thế giới đầy tàn nhẫn này Quinn ah”. Người đàn ông nói.

Trở về khu vực kiểm tra, Jane đã kết thúc cuộc gọi với cấp trêи của mình và bắt đầu quay lại với nhóm học viên.

“Xin lỗi vì đã để mọi người đợi.” Jane nói. “Dù em sẽ không lấy sách dị năng, nhưng chúng tôi vẫn sẽ yêu cầu em vui lòng làm kiểm tra.”

Quinn nghỉ tất cả những chuyện này thực nực cười. Nếu Quinn thực sự không có dị năng ngay sau đó họ cũng sẽ biết kết quả kiểm tra là như thế nào rồi. Thật sự cần thiết để cậu làm bài kiểm tra này sao. Nếu như vậy lý do duy nhất họ muốn Quinn tiếp tục là vì muốn khiến cho cậu cảm thấy bị xúc phạm và nhỏ bé. Cuối cùng, sau đó cậu sẽ chọn hướng về phía quân đội và van xin họ đưa ra sách dị năng.

“Vui lòng theo tôi.”

Sau đó Jane dẫn Quinn đến khu vực hơi xa ngoài sân bãi nơi mà Quinn có thể chú ý thấy một hố lõm xuống khá lớn trêи mặt đất, dấu vết cháy xén, và một vài thứ khác. Nó làm ra bởi những thí sinh trước đó.

“Vui lòng thực hiện hủy diệt những mục tiêu ở phía trước em nhanh nhất có thể.” Jane nói, “Bài kiểm tra sẽ bắt đâu ngay tức thì.”

Ngay khi Jane nói xong, 3 vật mục tiêu hiện ra xung quanh một cách ngẫu nhiên trêи bãi đất hoang. Chúng được làm từ miếng kim loại hình tròn với những chấm đỏ ở giữa.

Vấn đề là khi Quinn cố gắng tìm kiếm những mục tiêu, mọi thứ dường như mờ đi khi ở khoảng cách xa. Sau đó Quinn nhận ra thị lực hoàn hảo của cậu, đột nhiên chẳng hề hoàn hảo nữa.

“Không lẽ vì mình đang ở ngoài nắng?” Quinn nghĩ.

Quinn không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ từ từ chạy đến các mục tiêu và đánh vào tứng mục tiêu bằng cú đám của cậu, dĩ nhiên mọi thứ dường như chậm chạp.

Còn 02 bài test nữa mà Quinn sẽ phải hoàn tất. Bài kiểm tra kế tiếp là kiểm tra về sức mạnh , Quinn được yêu cầu đấm vào một cái trống thật lớn – nó trông như một cái máy. Quinn cố gắng hết sức để đấm vào cái trống mạnh nhất có thể. Cái trống rung lên và phát ra một tiếng nhỏ sau đó số liệu hiện ra ngay giữa.

“ Sức mạnh, 5.” Jane nói trong lúc ghi chú vào máy tính bảng.

Khi đến bài kiểm tra cuối cùng họ mang đến một cái máy khác. Cái mày này là một vật thể hình tròn với nhiều lỗ ở mặt trêи. Một khi bài kiểm tra bắt đầu cái máy này sẽ bắn ra gai nhọn giả lập 3D hướng về những thí sinh. Tất cả Quinn cần làm là tránh bị gai bắn phải.

Cái máy nâng lên từng cấp độ và dần dần tốc độ gai nhanh dần và gai bắn ra càng nhiều, cuối cùng, Qinn sắp sửa bị bắn trúng thì bài kiểm tra kết thúc.

“Nhanh nhẹn, 5.” Jane nói một lần nữa ngay khi cô ấy ghi chú vào máy tính bảng.

Khi Quinn nghe được những lời này từ miệng Jane, nó bắt đầu khiến cậu nghĩ đến có một mối liên hệ nào đó với điểm số mà cô ấy cho cậu. Bài kiểm tra cuối cùng là bài kiểm tra về sức mạnh và Quinn đạt được 5, tương tự hệ thống của cậu chỉ ra rằng cậu có chỉ số sức mạnh là 5. Sau đó một lần nữa bài kiểm tra tập trung vào nhanh nhẹn và điểm đạt được là 5 nó giống với hệ thống của cậu.

Điều này có nghĩa nếu Quinn được làm bài kiểm tra này trong bóng tối thì điểm số của cậu có thể sẽ được tăng gấp đôi. Điều này cũng đồng nghĩa miễn là cậu thăng cấp thì cậu luôn luôn có thể tăng điểm số của mình, điều này như thể khả năng của cậu là có thể phát triển nhưng với một số hạn chế cùng tồn tại.

“Quả như dự đoán.” Jane nói, “Thật không may là cấp độ dị năng của em là cấp độ 1.”

Quinn siết chặt nắm tay và đi về phía bục cùng với những người khác. Cậu biết những ngày sắp tới với một người cấp độ 1 như cậu sẽ khó khăn đây nhưng nó sẽ không kéo dãi lâu lắm.

P/S: Nhóm dịch có một số điều chỉnh nhỏ về từ dùng, “siêu năng lực” sẽ đổi thành “dị năng” để nghe có vẻ hay hơn.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Dị Năng Cùng Loại


Buổi kiểm tra tiếp tục với người thực hiện thử nghiêm kế tiếp là của Layla. Cô ấy là người duy nhất ở đây có mang theo vũ khí sau lưng. Vũ khí được cô ấy dùng là một cây cung nhưng trông nó không giống một cây cung bình thường mà mọi người hay dùng nhiều năm về trước.

Cây cung được chạm khắc bằng cách sử dụng các bộ phận của một con quái thú. Nó màu đen và trong nó như thể toàn cây cung đều được làm bằng đá quý. Dù cho dây cung được làm bằng kim loại. Nguyên nhân cây cung này trong có vẻ khác biệt như vậy, là vì nó được biết đến như một Beast Weapon.

Một cây cung được làm từ các bộ phận cơ thể của một con quái thú. Khi nhân loại bị tấn công bởi tộc Dalki, tất cả công nghệ của chúng ta được nâng cao nhanh chóng bởi việc mô phỏng lại các công nghệ của họ, bằng cách này, nhân loại nhanh chóng biết được cách khám phá đến các hành tinh khác thông qua cổng điện tử.

Những hành tinh này thường tồn tại các loại quái thú với các cấp độ mạnh yếu khác nhau. Con quái thú càng mạnh thì vũ khí sẽ càng tốt nếu được làm bằng nó. Lần đầu tiên Quinn chứng kiến một Beast Weapon trước đó không ai trong trường cũ của cậu có loại vũ khí này.

Layla đứng ngay trung tâp của bãi đất và đợi bài kiểm tra bắt đầu. Không giống khi đến lượt Quinn, họ đã đợi cho đến khi cô ấy sẵn sàng để bắt đầu. Quinn đã có thể bắt đầu nhận ra sự khác biệt trong cách đối xử ở đây.

Khi bài kiểm tra bắt đầu, 5 vật mục tiêu xuất hiện từ các hướng khác nhau trêи bãi đất hoang. Layla ngay lập tức rút ra 5 mũi tên và đặt chúng vào cây cung của cô ấy, bắt chúng ra cùng một lúc theo cùng một hướng.

Các mũi tên được bắn ra thật nhanh và mạnh mẽ nhưng ngay sau đó, 5 mũi tên lập tức tách ra theo các hướng khác nhau, mỗi mũi tên nhắm đến một mục tiêu của chúng.

“Đúng là một sự kết hợp tài tình.” Vorden nói, “Cô ấy có năng lực di chuyển các vật kim loại nhưng nó khá yếu, thay vào đó cô ấy sử dụng dị năng của mình kết hợp với cây cung để kiểm soát các mũi tên.”

Ngay lập tức, tất cả 5 mục tiêu được bắn trúng cùng lúc và cô ấy đã hoàn thành bài kiểm tra thứ nhất. Quinn lần đầu tiên thấy được một Beast Weapon hữu dụng như thế nào. Dù cho bạn có một dị năng yếu nhưng bạn có thể khiến nó trở nên mạnh mẽ.

Quinn không hoàn toàn chắc chắn rằng dị năng của cậu là gì nhưng ngay cả khi nó chỉ tăng chỉ số khi cậu lên cấp, cậu vẫn thấy thật hữu dụng làm sao khi có một thứ gì đó như Beast Sword hay một thứ đại loại như vậy.

Trong bài kiểm tra sức mạnh, Layla đã làm chưa được tốt lắm. Cô ấy sử dụng dị năng của mình cố gắng di chuyển nắm đấm của mình nhanh hơn nữa để đấm vào cái trống nhưng, cuối cùng, điểm số của cô ấy vẫn chỉ là 8.

Bài kiểm tra cuối cùng Quinn thấy cô ấy làm khá tệ. Khi bài kiểm tra bắt đầu, Layla cố gắng sử dụng dị năng của mình đối với các gai nhọn sắp bắn đến cô ấy, thật là yếu tố không xác định với cô ấy bởi vì tất cả chúng đều là hình ảnh giả lập 3D và nó không phải thật thể, do vậy nó không có tác dụng ở đây.

Tất cả đồng nghĩa Layla có thể làm được chỉ dựa vào việc dùng cơ thể để tránh né các gai nhọn, cuối cùng, Layla kết thúc bằng với số điểm với Quinn.

“Có vẻ như em có dị năng năng cấp độ 2”. Jane nói và ngay lập tức số 2 hiện lên trêи cổ tay của Layla.

Quinn có thể đoán được Layla không hề vui vẻ chút nào, cô ấy cất cung trong khi quay lại phía nhóm học viên. Quinn nghĩ bài kiểm tra này không hề công bằng. Cấp độ dị năng của cô ấy có lẽ là cấp độ 2 nhưng khi phối hợp với cung Quinn cảm thấy cô ấy có thể dễ dàng đánh bại những người cấp độ 3 và cấp độ 4.

Quinn bắt đầu chú ý thấy học viện thật ra chỉ đo lường cấp độ dị năng của bạn mà không phải khả năng chiến đấu.

Người kế tiếp kiểm tra là Erin. Cô ấy đi về phía trước một cách tự tin mà không hề để ý đến mọi người xung quanh. Cô ấy đứng vào trung tâm khu vực kiểm tra đợi bài kiểm tra bắt đầu.

Sau đó, 5 mục tiêu ngẫu nhiên xuất hiện trêи bãi đất hoang.

Cô ấy ngay lập tức biến ra một cây thương bằng băng và phóng ngay trúng mục tiêu ấy. Cô ấy hạ từng cái một với tốc độ nhanh ngỡ ngàng, gần như diệt sạch hết tất cả mục tiêu như tốc độ mà Layla đã thực hiện.

Bài kiểm tra kế tiếp của Erin thậm chí càng ấn tượng. Cô ấy bắt đầu tích tụ lớp băng trêи cả bàn tay mình và chỉ sau vài phút tích tụ năng lượng, một cột băng thật lớn được bắng ra từ tay cô ấy và đánh vào trung tâm cái trống. Cái trống vang ra tiếng động lớn hơn tiếng động mà nó đã từng phát ra trước đó và con số tiếp tục tang lên đến khi nó đạt chỉ số 50.

“Không cần phải thắc mắc sao cô nàng lại tự tin như vậy.” Vorden nói.

Quinn bất ngờ nghĩ thật là tốt khi hai người họ không đánh nhau nếu không Vorden đã là một người chết rồi.

Sau cùng, khi đến bài kiểm tra cuối cùng , huấn luyện viên nói cô ấy không được phép sử dụng dị năng của mình mà chỉ được né tránh thôi. Erin không hề có bất kỳ phản ứng và bắt đầu bài kiểm tra ngay lập tức. Cô ấy thành công di chuyển né tránh các gai nhọn một cách nhanh chóng nhưng dần dần tốc độ máy phát ra quá nhanh và cô ấy kết thúc bằng việc bị bắn trúng.

“Thật ấn tượng!” Jane nói, “Kết quả tốt nhất từ trước đến giờ, dị năng cấp 5.”

Erin tiếp tục quay về nhóm của cô ấy như thế cô ấy biết trước được mình đạt được kết quả bao nhiêu từ trước hoặc có lẽ cô ấy thật ra chẳng hề quan tâm đến những thứ này.

Cuối cùng, người sau cùng lên thực hiện bài kiểm tra là Vorden.

“Đến lúc phải cho mọi người thấy tôi có năng lực gì, chúc tôi may mắn nào.”

Quinn không hề biết gì về việc Vorden đang nói với ai, nhưng Quinn nhanh chóng nhận ra đó là mình sau đó Vorden nháy mắt một cái với cậu trong khi đi đến trung tâm của khu kiểm tra.

“Không lẽ tên ngốc này thật sự mạnh?” Quinn nghĩ.

Hầu hết những người mạnh mẽ đều ngạo mạn về dị năng của họ hoặc giữ im lặng nhưng Vorden là một người thật lạ. Cậu ta không thật kêu ngạo nhưng hơi một tí diêm dúa.

Cuối cùng cũng đến lượt cậu ấy và bài kiểm tra bắt đầu, mọi người đều há hốc mồm bởi những gì họ trong thấy. Mỗi một bài kiểm tra, Vorden đều làm theo cùng cách thức với Erin.

Cậu ấy sử dụng cùng loại dị năng, dị năng hệ băng, và cách thức thực hiện cũng giống hệt.

“Thấy không, tôi nói cậu tôi rất mạnh mà!”. Vorden nói trong khi đưa ra chỉ số 5 về phía người bạn mới quen của mình Quinn.

Quinn nghĩ như vậy dị năng của Vorden là gì.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Định Mệnh


CHƯƠNG 8 ĐỊNH MỆNH

Sau khi xem thể hiện của Vorden trong bài kiểm tra, Quinn không thể không nghĩ năng lực của Vorden là gì. Khi Vorden đi đến bắt tay lúc ấy, hệ thống đã nói Vorden cố gắng sử dụng năng lực cậu ta trêи người Quinn. Tuy nhiên vì lý do nào đó, dị năng của cậu ta không hoạt động.

Nếu dị năng của Vorden là băng hệ, chắc chắn tay cậu sẽ bị đóng băng, nếu không Quinn có dị năng có thể khóa mọi dị năng nhưng điều đó lại không giống vậy. Không chỉ vậy ngay sau đó, thậm chí Vorden có phản ứng lạ và hỏi Quinn dị năng của cậu là gì. Như thể cậu ta biết dị năng cậu ta không hoạt động.

Một dòng suy nghĩ khác lại lóe lên trong đầu Quinn, tại sao Vorden lại cương quyết với việc bắt tay với mọi người khi cậu ta mới chỉ vừa gặp? Nếu Quinn nhớ chính xác, Erin từ chối bắt tay Vorden nhưng cuối cùng, Vorden vẫn đi đến chạm vào vai Erin, lúc đó trông điều đó có vẻ hơi lạ nhưng bây giờ Quinn thấy nó không hề và mọi thứ bắt đầu rõ ràng.

Đụng chạm là điều kiện. Người cuối cùng Vorden chạm vào là Erin, nó không hề tình cờ mà hai người có cùng loại dị năng. Điều đó có nghĩa Vorden dị năng có thể là dị năng sao chép dị năng của người khác.

Nó không hiệu quả với Quinn bởi vì dị năng của cậu khó mà hiểu được cách nó vận hành như thế nào. Quinn không nhịn được tò mò của mình và đã hỏi.

“Hey, Vorden dị năng của cậu…” Quinn thì thầm, “là cậu có thể sao chép năng lực của người khác phải không?”

Vorden nhìn Quinn và cười.

“Tớ bất ngờ là cậu đã phát hiện ra nó nhanh chóng, sao cậu biết được?

“Khi cậu bắt tay tớ, cậu bị ngỡ ngàng khi không gì xảy ra.”

Vorden nghĩ Quinn khá là tuyệt vời khi có thể đoán được thứ như vậy chỉ từ cái bắt tay. Sau cùng, có vẻ là Vorden đạt được dị năng băng hệ từ sách dị năng. Dị năng sao chép không có sẵn dưới dạng sách dị năng, điều đó hướng tới một điều.

“Cậu là người khởi nguyên?” Quinn hỏi.

Vorden không nói gì mà chỉ đơn giản nháy mắt với Quinn, gần như xác nhận suy nghĩ của Quinn.

Vorden là người khởi nguyên, người có xuất thân từ một gia đình quyết định không chia sẽ dị năng ra thế giới bên ngoài. Người mà đa phần có thể vượt qua di năng cấp độ 8.

Khi bài kiểm tra được hoàn thành, người đàn ông trùm đầu truyền tống những học viên đến phía trước học viện, nơi mọi người sẽ ở lại. Học viện là một tòa nhà khá rộng và cao nhất trong toàn thành phố. Nó như thể gồm 3 khách sạn đặt cạnh nhau. Có tổng cộng 10 giáo viên đang đứng trước học viện. Phía trước họ là những nhóm học viên đã hoàn thành bài kiểm tra. Các học viên được đề nghị chờ cùng với các giáo viên cho đến khi tất cả các học viên hoàn thành kết quả bài kiểm tra của họ.

Mỗi lượt, một nhóm năm học viên sẽ được truyền tống đến trước một trong những giáo viên. Cuối cùng, nơi Quinn đang đứng có tổng cộng 20 học viên.

Giáo viên là một người đàn ông trung niên với mái tóc vàng xoăn và có đeo kính, tên thầy là Del.

Trong khi Del đi vòng quanh mô tả những nơi khác nhau của học viện thầy luôn nở nụ cười. Trông như không gì có thể làm thầy bực tức.

“Các em nên bắt đầu tìm hiểu lẫn nhau nhiều nhất có thể” Del nói “ Sau tất cả, những người đang đứng cũng các em sẽ bạn cùng lớp”

Đột nhiên, mọi người bắt đầu nói chuyện xì xào với nhau khi họ được hướng dẫn quanh trường nhưng không gì gây sự chú ý cho Quinn. Những học viên cấp độ giữa đang cố gắng kết bạn với cấp độ cao hơn, trong khi cấp độ thấp hơn thì bị bỏ lơ.

Quinn và Peter là hai người có cấp độ 1 duy nhất trong lớp. Không hề nhận ra rằng họ đã bị đẩyvề cuối lớp, và Peter bước đi chậm chạp với cái đầu cúi xuống. Dường như điều này ảnh hưởng đến Peter khá nhiều hơn là Quinn nhưng Quinn đã tính được điều này sẽ xảy ra.

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc gọi tên Quinn.

“Cậu đây rồi! Vorden nói, “Mọi người bắt đầu đổ dồn về phia tôi về phía tôi, sau đó tôi lại nhìn sang phải và cậu đã biến mất. Thôi nào hãy để ý đến bạn bè của mình nữa chứ”

Quinn thật sự đã nghĩ Vorden là một người kỳ lạ nhưng điều đó cũng không tệ. Vorden đã chú ý Peter cũng đang đứng một mình.

“Thôi nào, cậu qua đây luôn đi, đừng thiểu não như vậy.”

Peter nhìn lên và chỉ ngón tay vào chính cậu.

“Chứ cậu nghĩ tớ nói chuyện với ai”, Vorden nói

Ba người bọn họ tiếp tục trao đổi với nhau ở cuối lớp trong khi giao viên tiếp tục hướng dẫn vòng quanh trường. Các học viên được giới thiệu đến khu vực thi đấu, nơi mà bọn họ sẽ có những công cụ kiểm tra giống nhau trêи bãi đất hoang, cũng như một vài cơ sở chiến đấu khác.

Ngoài ra còn có phòng học, lớp dạy chiến đấu, phòng thể thao và các loại khác. Del sẽ giải thích một chút về mỗi khu vực của trường nơi họ đã viếng thăm nhưng Quinn không cảm thấy hứng thú với những nơi này cho đến khi họ đến thư viện trường.

“Thư viện nơi đây được chia thành 3 tầng như các em có thể thấy. Học viên năm nhất chỉ có thể vào tầng 1, sinh viên năm hai có thể cũng đến tầng 2, và sau cùng, tầng cuối chỉ dành cho quân nhân.”

Quinn hứng thú với thư viện bởi vì những quyển sách ở đây rất hiếm thấy ở bên ngoài. Ở đây, Quinn có thể tìm thấy một vài thông tin về dị năng của cậu, cậu hy vọng nó nằm ở tầng 1.

Cuối cùng, chuyến đi kết thúc khi Del dừng lại trước ký túc xá của trường.

“Và đây là nơi các em sẽ ở lại trong suốt thời gian học ở đây. Sau khi các em cất đồ đạc xong thì có thể tự nhiên khám phá tìm hiểu quanh học viện. Hôm nay không có học hành gì cả vì thế các em sẽ phải dành cả buổi chiều để khám phá nơi này.”

Mỗi học viên sau đó được phát cho một mẫu giấy có số thể hiện số phòng của người đó.

Quinn để ý thấy từ bên hông Vorden đang tiến đến cậu.

“Hey, Quinn phòng cậu số mấy?” Vorden hỏi.

“uhhh 23”

“Đừng có đùa, tớ cũng có cùng số với cậu, có lẽ là do định mệnh mang chúng ta đến với nhau”, Vorden nói trong sự hào hứng.

“Có lẽ vậy”, Quinn đáp lại.

Trong khi đó, ở một nơi nào đó trêи hành lang, hai học viên đang nói chuyện với nhau.

“Woah chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy?” Một học viên nói với bạn của mình.

“Tôi không biết một gã nào đó không biết từ đâu tiến đến và đấm tớ và đổi số phòng của tớ”

“Thế chúng ta nên lấy nó lại” Học viên kia hỏi.

“Không nếu cậu nhìn thấy cổ tay của hắn, nó chỉ con số cấp độ 5, tốt nhất chúng ta nên để yên đó”

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Hệ Thống Nào?


CHƯƠNG 9: HỆ THỐNG NÀO?

Sau khi Quinn sắp xếp xong đồ đạc, cậu tự do làm những gì cậu thích trong ngày. Vẫn còn buổi trưa vì thế cậu có rất nhiều thời gian để khám phá học viện và làm những gì cậu muốn.

Quinn hiện đang ở chung phòng với hai người nữa, và ngạc nhiên là cậu đều biết cả hai người họ. Một trong hai người họ là Vorden trong khi người kia là Peter. Có ba chiếc giường đơn nằm cạnh nhau nhưng ngòai ra phòng khá trống.

Học viên sẽ trải qua hầu hết thời gian học tập và thực hành các kỹ năng. Không có thời gian rảnh cho việc giải trí.

“Các cậu muốn làm gì nào” Vorden hỏi.

“Tớ vẫn đang sắp xếp đồ đạc, hai cậu không phải đợi tớ đâu, làm những gì các cậu muốn làm” Peter đáp lại.

Peter đã cởi mở hơn một ít đối với hai người bọn họ, dầu tiên cậu ấy hoàn toàn ngại ngùng và hầu như không nói một lời nhưng dần dần Peter dường như bước ra khỏi vỏ ốc của chính mình và đặc biệt đối với Quinn. Peter cảm thấy thoải mái nhất với Quinn trong khi biết rằng cậu ấy cũng cùng cấp độ 1 với cậu.

“Tơ đang định đến thư viện”, Quinn đáp lại “có thể cậu sẽ chán đấy”.

“Chán ah, tớ có thể làm cái gì đó vui, ngoài ra tớ không đọc sách trong…” Vorden dừng lại một lúc. “Tớ thậm chí không thể nhớ lần cuối cùng tớ đọc sách là khi nào”.

Ba người cùng cười to và sau đó Quin và Vorden quyết định đến thư viện cùng nhau. Cuối cùng, họ đã đến và tầng 1 rất đông người. Quinn để ý thấy có nhiều bàn tròn rộng khắp nơi các sinh viên đang ngồi và ở giữa bàn là một khối cầu phát sáng.

“Ahh, cậu có thể đang thắc mắc rằng cái Orb là gì phải không?” Vorden hỏi, “Có vẻ như các trường công thường không có nó. Nếu cậu chạm vào khối cầu, nó sẽ cho phép cậu tạo ra một không gian. Trong không gian đó, chỉ những người cậu mời vào thì mới có thể nghe thấy. Bằng cách này người ta có thể nói chuyện với nhau mà không làm phiền người khác.”

“Công nghệ đã cải tiến khá nhiều”.

Quinn và Vorden chọn bàn ở vị trí có hai người khác ngồi ở phía bên kia. Như Vorden đã nói, Quinn có thể thấy hai người đang nói chuyện nhưng không thể nghe họ nói gì. Khối cầu dường như có phạm vi của cái bàn. Một khi cậu rời khỏi bàn mọi người khác có thể nghe thấy cậu như bình thường.

Quinn đi vòng quanh thư viện và chọn ra nhiều quyển sách viết về dị năng. Đa phần chúng mô ta các loại dị năng khác nhau từng có trêи thế giới. Vorden không bận tầm gì và quyết định chọn một quyển sách giả tưởng để đọc.

Cả hai ngồi tại bàn trong khi Quinn bắt đầu gạt đi vài quyển sách. Sau khi đọc vài quyển, Quinn không phát hiện gì mới. Cậu đã biết về hầu hết các dị năng được viết trong quyển sách nhưng không có cuốn nào đề cập đến dị năng của Quinn.

Vorden dán mắt vào Quinn và để ý thấy những loại sách mà Quinn chọn đọc.

“Có gì với những quyển sách này, có phải cậu đang tìm kiếm thứ gì đó đặc biệt không?”

Quin suy nghĩ một lúc trước khi trả lời Vorden. Vorden không phải là người sáng dạ khi nói về học thuật nhưng cậu ấy khá hiểu về các dị năng. Cậu ấy phải như vậy là bởi vì chính dị năng mà cậu ấy đang có.

“Tôi đang cố gắng quyết định sẽ nhận loại dị năng nào kể từ việc tớ từ chối lời đề nghị của trường”.

“Oh đúng rồi, tôi quên mất điều đó, tôi nghĩ cậu có thể là một trong những thành viên nhóm Pure ghét dị năng. Hóa ra cậu không muốn là đầy tớ của quân đội”.Vorden đáp lại, “Ah có gì đặc biệt không về thứ mà cậu đang tìm kiếm?”

“Không, không có gì cả. Có một quyển viết về vài thứ thú vị, cậu có từng nghe về loại dị năng yếu đi trong ánh năng mặt trời không”

Vorden đột nhiên cười to.

“Thật là điên rồ, tớ chưa bao giờ nghe thấy thứ nào như vậy. Dị năng là thứ cơ thể chúng ta học được. Chắc chắn một vài người có giới hạn của họ và không thể học dị năng mạnh hơn hoặc có thể yếu hơn những người khác nhưng đối với người yếu đi trong ánh mặt trời. Nghe có vẻ cậu là ma cà rồng hoặc thứ gì đó khác.”

Quinn cảm thấy hơi xấu hổ bởi cách phản ứng của Vorden. Tất nhiên, Quinn biết đây là phản ứng bình thường khi hỏi về những điều như thế này nhưng đó là sự thật. Ngay khi Quinn đi dưới ánh mặt trời thì tất cả các chỉ số của cậu đều bị yếu đi một nữa.

Quinn tiếp tục nhìn quanh thư viện xem có thứ gì cậu có thể tìm hiểu thêm không. Cậu cuối cùng cũng lướt qua hầu hết các quyển sách dị năng nhưng không có gì cậu cần trong đó. Quinn nhìn lên trần nhà nơi có một vài học viên tầng 2.

“Có lẽ có một vài thứ trêи kia nhưng mình không thể tưởng tượng học viện sẽ làm gì nếu mình phá luật”. Quinn nghĩ.

Khi Quinn tiếp tục đi vòng quanh thư viện, cậu cuối cùng cũng len lõi vào khu vực truyện giả tưởng và mắt bị dán chặt vào một thứ.

Một quyển sách viết về chủ đề đặt biệt “Sự thật về ma cà rồng”.

Quinn lấy ra vài quyển và nhìn sơ lược. Ma cà rồng là những thứ thuộc về chuyện cổ tích, truyền thuyết. Thậm chí khi người ta bắt đầu công khai sức mạnh dị năng, không có ai tự tuyên bố mình là ma cà rồng.

Quinn không thể dừng đọc sách. Có vẻ không có hiệu quả nhưng có lẽ cậu sẽ tìm thấy gì đó có liên qua.

Sau ki đọc nhanh sơ lược quyển sách, Quinn xác nhận nó thật vô dụng. Nhiều thứ ma cà rồng làm không liên quan đến cậu. Ma cà rồng có nhu cầu phải uống máu người. Một vài có thể chuyển đổi chính chúng thành dơi hoặc tạo ra ảo giác. Trong khi đó những loại khác có kỹ năng đặc biệt với kiếm và thôi miên nhưng Quinn không hề có những thứ này.

Điều duy nhất cậu có liên hệ trong sách là bị yếu đi trong ánh mặt trời. Cuối cùng, Quinn quyết định đóng quyển sách lại và xem như xong một ngày. Dường như cậu không tìm được gì ở tầng 1 này.

Ngay khi Quinn vừa đóng quyển sách lại thì một âm thanh quen thuộc hiện ra.

+Ding

u003c Bạn tiếp nhận nhiều kiến thức về hệ thống u003e

u003c Nhận được 10 exp u003e

u003c 15/100 exp u003e

“Không phải như vậy chứ?”

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Nhiệm Vụ Mới


CHƯƠNG 10: NHIỆM VỤ MỚI

Quinn nhìn thật kỹ vào thông báo và đọc lại nó nhiều lần.

“Không phải vậy chứ, mình có được exp từ viện đọc sách giả tưởng ah?”

Quin ngay lập tức thử kiểm tra, sau khi đọc vài quyển sách về dị năng, không có quyển nào cho cậu exp nhưng vì một vài lí do nào đó quyển sách này lại mang đến exp cho Quinn. Quinn sau đó lại tiếp tục chọn truyện giả tưởng khác để đọc, một quyển về rồng có tựa đề “Tái sinh trong hình người?”.

Cậu ấy làm tương tự như lúc nãy và đọc lướt qua nó nhưng chắc chắn đọc phần cốt yếu, khi đóng quyển sách thì không có phản ứng gì. Điều này tất nhiên đã được dự đoán trước.

Sau đó Quinn muốn thử thứ khác, cậu chọn sách về ma cà rồng và làm tương tự. Khi đóng sách lại, hệ thống vẫn không có phản ứng gì cả.

Cuối cùng, Quinn giả định rằng sau khi đọc tất cả sách, cậu đã có được nhiều kiến thức về dị năng và hệ thống đã thưởng điểm cho cậu ấy. Có lẽ hệ thống đã đưa ra thông báo trễ.

Cậu không thể tin rằng sách về ma cà rồng bằng cách nào đó có liên quan đến hệ thống. Ah, cậu không muốn tin vào điều đó.

Khi Quinn hoàn thành mọi thứ ở thư viện, cậu chú ý rằng Vorden đã biến mất và không còn ở thư viện.

“Huh, cậu ấy chắc cảm thấy chán và đã đi đâu đó?”

Quinn nhìn ra ngoài cửa sổ và để ý thấy mặt trời đã bắt đầu lặn. Cậu đã ở thư viện 6 tiếng và thời gian trôi nhanh. Sau đó Quinn chuẩn bị rời đi thì một thông báo hiện ra.

u003c Nhiệm vụ hàng ngày hoàn thành u003e

u003c Tránh ánh sáng mặt trời 8 tiếng u0003e

u003c Được thưởng 5 exp u003e

u003c 20/100 Exp u003e

Quinn cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ ngày thứ hai. Chuyến đi từ trường mất khoảng 2h và với khoảng thời gian trong nhà và trong thư viện, Quinn có thể hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng.

Mỗi lần Quinn nhận được thông báo, cậu có cảm giác thõa mãn khi thấy con số càng đến gần 100. Cậu không thể chờ cho đến khi đạt được mục tiêu thì điều gì sẽ xảy ra.

Dự đoán tốt nhất sẽ là tăng cấp độ. Sau tất cả, hệ thống sẽ đã thông báo rằng cậu không thể sử dụng chức năng mua sắm cho đến cấp độ 10.

Điều duy nhất Quinn mong mốn tại thời điểm này là có cách nào nhanh hơn để tăng cấp độ. Với chỉ hai nhiệm vụ một ngày thì phải mất vài ngày mới có thể đạt cấp độ 2.

Ngay bây giờ mặc dù không thể làm gì nhiều bằng việc trải qua cuộc sống hàng ngày như bình thường. Khi Quinn rời khỏi thư viện, cậu quyết định đến khu vực thi đấu, có một giả thuyết mà cậu muốn thử nghiệm.

Nhưng khi cậu đi dọc theo hành lang trường thì cậu thấy một học viện bị đẩy mạnh vào tường bởi một học viên khác. Cậu con trai có vẻ như bị đẩy vào tường vài lần và có dấu vết trêи gương mặt.

“Nó đã bắt đầu rồi.” Quinn nghĩ.

Quinn cố nhìn vào đồng hồ trêи cổ tay của cậu con trai kia và thấy con số chỉ cấp độ sức mạnh 1.2. Quinn khá ngạc nhiên vì điều này khi người đang bắt nạt một người khác khá yếu là một trường hợp hiếm khi xảy ra.

Người mà hắn có thể bắt nạt là người có một mức năng lượng như Quinn hoặc Peter. Khi Quinn đột nhiên nhận ra người bị va vào tường. Đó thật sự là Peter. Quinn không nhận ra cậu ấy lúc đầu bởi vì gương mặt cậu quay theo hướng khác.

Quinn đấu tranh với chính bản thân cậu có nên dính vào chuyện này hay không. Cậu ghét việc bắt nạt người khác hơn bất cứ điều gì. Chúng phá hủy cuộc sống trong trường của cậu và có vẻ như cậu cũng sớm trở thành mục tiêu từ lúc nào.

Tất nhiên, Quinn cũng muốn thử nghiệm sức mạnh hiện tại của cậu và cậu đã tìm ra một con chuột bạch. Học viên kia cũng chỉ ở cấp độ 1.2 vì thế có khả năng cao cậu sẽ thắng.

Học viên kia lại nâng nắm tay lên lần nữa và chuẩn bị đấm Peter.

“Mày nghĩ mày có thể nhảy bổ vào tao như thế và nói xin lỗi thôi sao!” Hắn hét to trong khi vung nắm đấm.

Sau khi Quin bước qua, cậu giả vờ ngã vào tên học viên đó và làm hắn ta mất thăng bằng và đánh trượt.

“Quinn?” Peter vừa nói khi nhìn lên.

“Cái quái gì vậy” Tên học viên lúc nói có nhìn vào người đã đẩy hắn.

Tên học viên nhanh chóng nhìn vào đồng hồ của Quinn và đột nhiên sự tự tin tăng lên thấy rõ.

“Đồ rác rửi cấp 1 như mày đang làm cái quái gì vậy?”

“Tao đang chờ xem mất bao lâu người như mày sẽ xuất hiện. Có vẻ như tao đã thua cuộc rồi. Tao đã nghĩ nó sẽ mất ít nhất vài ngày”

“Và mày định làm gì?”

Peter bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng cho Quinn. Cậu biết rằng Quinn không có dị năng trong khi cậu học viên kia thì có. Peter nghĩ họ có thể chuẩn bị đánh nhau trong khi Peter thì đang lo sợ.

Hắn bị tổn thương trong quang thời gian vừa qua và không muốn bị tổn thương thêm nữa. Điều này là cách thế giới vận hành. Người ở trêи với sức mạnh mạnh mẽ sẽ bắt nạt người yếu hơn và đến phiên họ sẽ bắt nạt người yếu hơn họ.

Đó là lần đầu tiên tên học viên ấy từng gặp người yếu hơn và đột nhiên tất cả nỗi đau mà hắn đã được trải nghiệm, hắn muốn người khác cũng cảm thấy như vậy. Bằng cách đó hắn ta không cảm thấy hắn là người dưới đáy của chuỗi thức ăn.

Quin để ý thấy tên học viên để hai tay ở phía sau lưng như chuẩn bị gì đó và điều kế tiếp xảy ra được xác nhận trong suy nghĩ cậu.

u003c Một dị năng được phát hiện u003e

u003c Công tắc chiến đấu được mở u003e

u003c Nhiệm vụ mới được giao u003e

u003c Trận chiến đầu tiên, cấp độ 1.2 u003e

u003c Thắng trận đấu đạt 50 Exp u003e

Đột nhiên, Quinn nở nụ cười to trêи gương mặt. Điều này là cách tăng cấp độ nhanh nhất.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Kỹ Năng Mới


CHƯƠNG 11: KỸ NĂNG MỚI

Học viên đứng đối diện với Quinn vẫn giữ đôi tay ở phía sau lưng một cách khả nghi. Thậm chí không cần sự giúp đỡ của hệ thống Quinn có thể biết tên học viên kia rõ ràng đang che dấu dị năng của hắn.

“Thôi nào, chuyện gì xảy ra với lòng dũng cảm của mày vậy?” Học viên kia nói.

“Tôi nghĩ cậu đang giở trò với đôi tay ở phía sau lưng”, Quinn đáp lại.

Ngay tức thì điều đó đã làm cho tên học viên kia giận dữ, đúng như ý muốn của Quinn.

“Đồ rác rưởi yếu ớt!” Tên học viên kia đã tích năng lượng và đẩy luồng năng lượng đó về phía Quinn.

May mắn thay Quinn phản ứng cực nhanh và nâng tay đúng lúc để khóa đòn tấn công và lùi lại một chút. Tuy nhiên, tay của học viên kia đã chạm và cắt trúng phần da cánh tay của Quinn và máu tuôn ra một ít.

“Chết tiệt!” Quinn nói

u003c HP 8/10 u003e

Quinn nhìn thấy tay của học viên giờ đã nằm gọn trong tầm mắt. Học viên có dị năng biến đổi hình dạng nhưng bị giới hạn chỉ có phần cánh tay. Chúng gần giống với vuốt hổ và phần móng cứng rắn.

Mặc dù Quinn có thể khóa đòn tấn công đúng lúc, nhưng móng cũng vừa cắt vào da của cậu.

“Liệu hệ thống có thông báo rằng nếu mình nhận hơn 4 đòn tấn công như vậy, mình sẽ chết?”

Đột nhiên mọi thứ trở nên nghiêm trọng hơn đối với Quinn. Cảm giác đau nhói ở cánh tay là thật và đây là trận đấu thật sự. Hệ thống như trò chơi đã khiến Quinn xem thường mọi thứ. Nhưng cậu nhanh chóng tự nhắc nhở bản thân đây không phải là trò đùa.

Họ viên sau đó tức thì tấn công Quinn lần nữa với đôi tay như móng vuốt. Khi học viên vung cánh tay phải, Quinn đã cuối đầu né tránh và đấm vào bụng của học viên kia.

“Cái quái gì vậy, tên này đánh mạnh quá!” Tên học viên nghĩ.

Tên học viên này không dừng ở đó và quyết định tấn công phần lưng đang sơ hở của Quinn bằng móng vuốt và gây ra vết thương khác cho Quinn.

u003c HP6/10 u003e

“Câm mồm ta biết” Quinn hét to khi cậu nâng tên học viên này lên bằng hai tay bằng việc nắm chân của hắn và ném mạnh vào tường.

“Sao Quinn có thể bê hắn lên như vậy được?” Peter nghĩ,

“Gần như cùng kϊƈɦ cỡ và cậu ấy ném hắn một cách dễ dàng, có phải cậu ấy thật sự không có dị năng không?”

Quinn đã không dừng lại ở đó. Quan trọng để dạy cho ai đó một bài học, mặc khác, họ sẽ không lặp lại việc này lần nữa. Quinn cần cho hắn thấy đừng bao giờ gây rắc rồi với cậu ấy lần nữa.

Quinn chạy đến học viên đang nằm trêи sàn và đá vào bụng hắn với toàn bộ sức lực. Cú đá quá mạnh và nó khiến học viên kia ho ra một ít máu.

u003c Chúc mừng nhiệm vụ đã được hoàn thành u003e

u003c Nhận được 50 Exp u003e

u003c 70/100 điểm kinh nghiệm u003e

“Cậu ấy có chết không?” Peter hỏi.

Sau đó tên học viên kia ho thêm vài cái nữa.

“Không đâu, nhưng nếu cậu ấy tấn công chúng ta lần nữa thì cậu ấy thật sự muốn chết rồi.”

Quinn thật sự khá an tâm. Cậu không biết hình phạt về việc giết học viên khác sẽ như thế nào, thậm chí nếu cậu giải thích rằng cậu không tấn công trước. Cậu cũng không muốn chịu gánh nặng của việc giết người ở độ tuổi trẻ như vậy, vì thế cậu vui mừng khi hệ thống thưởng điểm kinh nghiệm mà không cần giết người.

Sau đó một thông báo khác đột ngột hiện ra.

u003c Phần thưởng thêm u003e

u003c Mở khóa kỹ năng: khả năng quan sát cấp độ 1 u003e

Niềm hứng thú tràn ngập trong tâm trí của Quinn khi cuối cùng Quinn cũng nhận được kỹ năng đầu tiên. Quinn hy vọng có lẽ điều này sẽ giúp cậu ấy phát hiện ra loại năng lực mà cậu có là gì nhưng cái tên của nó nghe có vẻ không hứa hẹn cho lắm.

“Khả năng quan sát” Có lẻ nó có thể nói cho mình biết điểm yếu của đối thủ?” Quinn nghĩ.

Quinn sau đó quyết định kiểm tra năng lực mới và nhìn vào Peter đang đứng cạnh cậu. Vấn đề bây giờ là Quinn không biết cách sử dụng kỹ năng mới này nhưng ngay khoảnh khắc cậu bắt đầu nghĩ về kỹ năng “quan sát”. Kỹ năng được khởi động tự nó và một màn hình hiện ra cạnh Peter.

u003c Tên: Peter Chuck u003e

u003c Chủng tộc: Người u003e

u003c Dị năng: không u003e

u003c HP 3/5 u003e

u003c Loại máu A+ u003e

?????

????

Quinn nhìn vào thông tin được cung cấp và nó dường như có một vài khu vực bỏ trống. Quinn chỉ có thể chấp nhận điều này bởi bì cấp độ năng lực vẫn còn ở cấp độ 1 nhưng thông tin nó cung cấp khá hữu ích.

Nó nói cho Quinn biết loại năng lực gì thật sự rất có ích trong chiến đấu, nó cũng nói cho Quinn biết sức khỏe của đối tượng như thế nào. Tuy nhiên, có một chút thông tin có vẻ lạ và đó là loại máu. Thật lạ khi hệ thống cung cấp cho Quinn thông tin cụ thể như vậy, và Quinn cũng thắc mắc điều này sẽ giúp ích gì trong tương lai.

u003c Tên: Kyle Main u003e

u003c Chủng tộc: Người u003e

u003c Dị năng: Biến đổi hình dạng u003e

u003c HP 1/8 u003e

Kiểm tra tình trạng của Kyle khiến Quinn học được một vài điều mới. Thông tin mà cậu được biết về dị năng, chỉ cung cấp về loại dị năng. Có hàng trăm dị năng về biến đổi hình dàng vì thể không thể biết chính xác đây là loại gì.

Điều khác nữa là HP, có vẻ như để chiến thắng thì cậu chỉ cần hạ mức HP của học viên kia xuống mức 1 nhưng Quinn vẫn không biết mức 0 có nghĩa là chết hay không. Điều đó cũng có nghĩa là người đó bị triệt hạ.

Ngay sau khi kiểm tra Kyle, Quinn nhận được thông báo.

u003c Nhiệm vụ không bắt buộc u003e.

u003c Uống máu của nạn nhân để đạt thêm điểm u003e

“Cái thứ điên khùng gì vậy!” Quinn nghĩ.

Thậm chí nếu nó cho thêm điểm thì cậu cũng không đời nào uống máu của người khác. Ý kiến đó khiến Quinn cảm thấy kinh tởm.

Trong một khoảnh khắc nào đó Quinn đã nhìn xuống đất nơi Kyle thổ huyết.

“Có lẽ một ít cũng không tổn hại gì…Quinn, mày điên rồi dừng lại ngay.”

“Nào, ta đi thôi,” Quinn nói với Peter.

Hai người họ tiếp tục bước đi trêи hành lang nhưng trong khi đó Peter để ý thấy Quinn cứ tiếp tục quay đầu về phía Kyle.

“Chắc hẳn cậu ấy lo lắng cho hắn lắm, Quinn là một người tử tế” Peter mĩm cười.

Nhưng những gì cậu không nhận ra là Quinn không nhìn Kyle gì cả mà nhìn vào vũng máu chỗ Kyle đang nằm.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Bài Kiểm Tra Thứ Hai


CHƯƠNG 12 BÀI KIỂM TRA THỨ HAI

Cả hai tiếp tục bước đi trêи hành lang. Quinn bắt đầu cảm thấy có một sự dâng trào lạ lùng xuyên qua cơ thể.

“Hey, có phải cậu nên đi bác sĩ kiểm tra, tớ chắc cậu cần miếng dán để bít nó lại?” Peter hỏi.

“Ah cám ơn cậu, tớ sẽ đến đó ngay,” Quinn đáp lại, “Cậu không phải đi với tớ đâu, ngày mai sẽ bận lắm đó sao cậu không về phòng nghỉ ngơi đi?”

Mặc dù Peter lo lắng cho Quinn, Peter cũng không muốn ở lại lâu trêи hội trường nơi mà các học viên khác có thể bắt gặp cậu.

Quinn có thể thấy Peter ngập ngừng khi quyết định phải làm gì.

“Xem nào đừng lo lắng nữa, Vorden chỉ vào phòng tắm cậu ấy sẽ quay trở lại bất kỳ lúc nào vì thế đừng lo lắng nữa”

Chỉ có thế Peter nhanh chóng về ký túc xá nghỉ ngơi đồng thời chắc chắn che đồng hồ cổ tay của cậu lại. Cậu không muốn có biến cố gì xảy ra nữa.

Quinn mặt khác vội vã đến nhà vệ sinh nam gần nhất ở đại sảnh. Khi vào nhà vệ sinh cậu nhanh chóng nhìn vào cánh tay chỗ bị Kyle cào rách bằng móng vuốt của hắn. Trong khi nhìn vào gương Quinn để ý thấy cánh tay dần dần hồi phục. Mặc dù chậm, nhưng thực tế nó diễn ra nhanh một cách kinh ngạc. Đối với những ai có thể chứng kiến da non kéo liền và lành trong tầm mắt.

Quinn thật sự cảm thấy khá lạ về điều xảy ra với cơ thể cậu trong suốt tiến trình và cậu để ý thấy nó khi cậu nói chuyện với Peter. Đó là lý do tại sao Quinn cố gắng hết mức có thể để Peter đi khỏi.

Nếu Peter thấy những thứ như thế này, không nghi ngờ gì nữa Peter sẽ nghĩ là Quinn có dị năng.

Quinn đã đợi một vài phút và mở ra màn hình thông báo tình trạng của cậu. Như cậu nghĩ, mức HP dần hồi phục.

u003c HP8/10 u003e

Cuối cùng, vết thương trêи cánh tay và lưng hoàn toàn lành lặn và chỉ còn vết cắt trêи áo sơ mi là có thể thấy

u003c HP 10/10 u003e

u003c HP của bạn được hồi phục u003e

u003c Cơn đói của bạn đang tăng u003e

Chỉ ngay khi Quinn nhận được hai thông báo thì Quinn đột ngột cảm thấy đói.

“Có phải điều này có nghĩa là hệ thống sử dụng thức ăn để làm lành vết thương? Năng lượng phải được bổ sung từ chỗ khác” Quinn nghĩ.

Cơn đau ở bụng Quinn không đáng kể gì. Nỏ chỉ như lúc cậu bỏ bữa sáng hay gì khác. Khi Quinn có cơ hội, cậu sẽ ăn ít gì đó.

Trước khi Quinn quay lại ký túc xá có một vài thứ cậu cần làm là hướng đến phòng luyện tạp nơi họ hướng dẫn trong đợt giới thiệu trường vừa rồi.

Đã trễ và các học viên phải khởi đầu vào buổi sáng, vì thế hầu hết các học viên quay trở lại ký túc xá của họ. Điều đó có nghĩa là cơ hội hoàn hảo cho Quinn vào phòng luyện tập mà không ai thấy.

Quinn cuối cùng cũng đến được phòng luyện tập của học viện. Nó trông giống như hình oval với khoảng trống ở giữa. Tại góc phòng là những dãy hàng thiết bị kỹ thuật.

Có những con robot cơ khí to lớn, vật ngắm bắn, và những thứ mà Quinn chẳng biết được dùng để làm gì nữa nhưng cái mà Quinn muốn tìm nhất trong mấy thứ này, là máy đo lường dị năng. Bên trong trung tâm huấn luyện, Quinn cũng phát hiện một máy giống cái đã được dùng ở khu vực kiểm tra.

Đúng như Quinn nghĩ, căn phòng hoàn toàn vắng bóng người khi Quinn vào.

Quinn hướng đến máy kiểm tra trong khi đang vượt qua nhiều máy móc khác và cuối cùng cậu dừng lại trước một cái máy trong giống cái trống. Cái máy này cùng loại với cái máy được dùng để kiểm tra sức mạnh.

Layla cũng đã đi đến căn phòng này khá trễ từ trước khi Quinn vào phòng này, cô ấy đang kiểm tra cung và kỹ năng bán tên, luyện tập. Cô ấy luôn luôn luyện tập vào ban đêm khi cô ấy lo lắng và cô ấy không nhịn được mà lo lắng về ngày mai.

Khi cô ấy bất ngờ nghe được tiếng mở cửa vào phòng huấn luyện, với bản tính nhút nhát, cô ấy ngay lập tức dấu mình sau những con robot to lớn. Đột nhiên cô ấy thấy cậu học viên đi hướng về phía mình sau đó cô ấy chú ý một điều.

“Đó không phải cậu chàng làm bài kiểm tra với mình sao? Nếu mình nhớ chính xác, cậu ta không có dị năng.” Layla nghĩ.

Layla tiếp tục xem Quinn trong lúc cậu đang tiến về phía cá trống.

“Nó đây này.” Quinn nói trong lúc chuẩn bị vươn nắm đắm.

Cậu vung nắm đắm về sau và chuẩn bị đắm vào cái tróng mạnh nhất có thể. Một con số xuất hiện trêи cái trống và con số từ từ bắt đầu tăng đến khi nó dần dừng lại đến 10.

“Có vẻ giống như mình đã được ghi điểm,” Quinn nói.

Quinn có một giả thuyết ngay khi nghe được điểm kiểm tra của mình và con số hiển thị trêи màn hình khớp với số liệu của thiết bị nhà trường dùng. Mặt dù chỉ là một giả thuyết, xong Quinn vẫn muốn tự mình kiểm tra nó.

Layla đang quan sát từ sau những con robot cũng thấy được điểm số mới của Quinn.

“Mười, không phải lần trước cậu ta được 5 điểm sao? Chẳng lẽ cậu ta đang che dấu năng lực của mình? Điểm còn cao hơn điểm của mình.

Layla đột nhiên cảm thấy hứng thú về cậu học viên bí ẩn này và tiếp tục quan sát cậu ta.

Quinn kế tiếp đi đến máy bắn gai nhọn giả lập. Lần trước Quinn đã kéo dài được 10 giây khi đối chiến với cái máy này, trước đó cái máy bắn gai quá nhanh nên cậu không thể né tránh đòn tấn công. Nếu giả thuyết của cậu là đúng, cậu ít nhất có thể kéo dài 20 giây, bây giờ chỉ số không còn giảm một nửa.

Quinn bắt đầu bài kiểm tra và khi bài kiểm tra cuối cùng kết thúc, cậu kéo dài đúng 20 giây.

“Có vẻ như mình đã đúng.”

Bằng việc Quinn xác nhận lại kết quả của mình, cậu không còn thứ gì cần làm nữa ngoại trừ quay về ký túc giá và đợi ngày mai bắt đầu.

Trong lúc đó, Layla người quan sát từ nãy giờ đã thấy được mọi thứ. Cô không thể hiệu được tại sao cậu học viên này lại che dấu sức mạnh của mình trong trường học này. Một kẻ cấp thấy đồng nghĩa cậu là mục tiêu cho những kẻ khác.

Layla chỉ có một suy nghĩ trong khi cô ấy nhìn về Quinn. “Thật thú vị.”

Cô ấy quyết định từ bây giờ cô ấy sẽ quan sát thật kỹ Quinn.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Hệ Thống Phân Cấp Trường Học


CHƯƠNG 13: HỆ THỐNG PHÂN CẤP TRƯỜNG HỌC

Vào 8h sáng ngày hôm sau tất cả học viên bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức trong ký túc xá. Tiếng chuông là dấu hiệu để mọi người thức dậy và thay đồ. Khi mọi người đã sẵn sàng, họ hướng đến căn tin để cùng nhau ăn sáng.

Khi Quinn thức dậy, cậu được chào đón bởi một bất ngờ từ hệ thống.

u003c Bạn vừa hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày của mình u003e

u003c Tránh ánh nắng mặt trời khoảng 8 tiếng u003e

u003c Thưởng 5 exp u003e

u003c 75/100 u003e

Nhiệm vụ hằng ngày được thiết lập lại vào giữa đêm và Quinn đã ngủ khoảng 8 tiếng nên được thưởng điểm kinh nghiệm (exp). Quinn cảm thấy hài lòng bởi vì điều này có nghĩa cậu dễ dàng có thể lấy được 5 exp mà không phải vượt khỏi tầm với của cậu.

Sau đó âm thanh cồn cào phát ra từ bụng cậu.

“Mình đói bụng hơn bình thường vì vài lý do nào đó, có lẽ cơ thể của mình thật sự sử dụng nhiều năng lượng trong cuộc đấu.” Quinn suy nghĩ trong khi cậu đi về phía căn tin.

Căn tin là một phòng ăn lớn nhưng nó khá đơn sơ. Thật ra, khi đi dạo quanh trường Quinn để ý hầu hết trường học khá đơn sơ. Những bức tường trắng, một vài khung ảnh, hoặc những thứ khác, như những cái cửa sổ ở đây và lại tương tự như vậy ở chỗ khác.

Đó là kiểu dáng đẹp hiện đại sạch sẽ mà thế giới có thể chấp nhận được. Căn tin được lấp đầy bởi những cái bàn lớn để mọi người có thể ngồi một nhóm 3 người trêи đó. Ngay khi Quinn bước vào thì cậu liền nhận ra điều gì đó.

Không có chỗ ngồi cố định trong căn tin có nghĩa là học viên có thể tự do lựa chọn chỗ ngồi mà mình thích. Điều này đã dẫn đến sự chia rẽ trong trường. Cấp độ thấp ngồi bên cạnh cấp độ thấp, và cấp độ cao ngồi bên cạnh cấp độ cao.

Khi Quinn đang sếp hàng đợi cùng với Peter và Vorden, họ để ý thấy một học viên đến sau trong hàng. Hắn đi qua hầu hết các học viên khác và sau đó chen vào vị trí của người khác. Không một ai nói lời nào và lý do đơn giản vì hắn ta có cấp độ cao hơn họ.

Quinn ghét loại hành vi này nhưng bây giờ cậu không thể làm được gì. Một khi ba người họ lấy được đồ ăn thì họ sẽ bắt đầu tìm chỗ để ăn.

“Sao tụi mình không lại chỗ kia?” Vorden chỉ một chỗ trống.

“Cậu chắc chứ Vorden?” Peter hỏi, “Đó là khu vực ngồi của cấp độ một, cậu không cần phải ngồi gần tụi mình nếu cậu không muốn, đúng không Quinn?”

“Đúng vậy, đừng tự ép buộc bản thân,” Quinn trả lời.

“Hai cậu đừng nói lời vô nghĩa nữa, Chúng ta là bạn bè, Tôi chẳng quan tâm hệ thống phân cấp trường học ngu ngốc đâu.”

Sau đó ba người họ đi đến ngồi cùng với những người cấp thấp chung một bàn. Khu vực này dần dần bắt đầu được lấp đầy nhưng không một ai khác quyết định ngồi bàn của họ. Chỉ một lý do đơn giản cho việc đó, họ sợ hãi Vorden.

Họ có thể thấy được cấp độ cao của cậu ta và những người cấp độ thấp muốn tránh xa ra.

Ngay khi đồ ăn được đặt lên bàn Quinn bắt đầu tập trung ăn mọi thứ mà cậu có, thậm chí cả những thứ mà cậu không thích.

“Hey nếu cậu không định ăn hết những cái đó, cậu có phiền không nếu tớ lấy nó” Quinn hỏi.

“Ừ, cứ tự nhiên.” Peter nói.

Quinn không chỉ ăn hết số thức ăn cậu có mà còn ăn cả các đồ ăn khác mà hai người kia để lại. Không chỉ thế Quinn đã lấy đi 8 chai nước bởi vì cậu muốn hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt.

Cậu để ý lần trước khi cậu đứng dưới ánh mặt trời, cậu đổ mồ hôi hơn bình thường và nhờ vào số nước cậu uống trước đó, cậu không cảm thấy mình bị mất nước. Nếu họ sắp đi ra bên ngoài một lần nữa, vậy những thứ này sẽ là một trợ giúp lớn cho Quinn.

“Đối với một người gầy như cậu, cậu có chắc ngốn hết ngần ấy thức ăn không,” Vorden nói.

Măc dù Quinn rõ ràng là ăn nhiều, nhưng vì một vài lý do gì đó mà cậu vẫn còn đói. May thay, nó vẫn còn nằm trong mức chịu đựng được và không làm phiền cậu lắm.

u003c Nhiệm vụ hằng ngày được hoàn thành: Uống hai lít nước. u003e

u003c 80/100 u003e

Quinn chỉ còn 20 điểm nữa sẽ được nâng cấp và cậu sớm thấy được lợi ích mà nó mang lại. Sau đó Quinn đột nhiên nhớ lại rằng cầu đã học được kỹ năng quan sát hôm qua và quyết định sử dụng nó trêи Vorden.

u003c HP 10/10 u003e

u003c Chủng tộc: người u003e

u003c Năng lực: không u003e

u003c Loại máu: O- u003e

Quinn dừng loại một chút khi cậu đọc qua những gì cậu thấy. Vì một vài lý do nào đó, hệ thống xác định Vorden không có dị năng.

“Hey, Vorden cậu có thể sử dụng dị năng hệ băng của Erin trong khoảnh khắc nào đó thôi sao?”

“Wow, tôi đã biết rằng cậu hứng thú với tớ,”. Vorden nói khi cậu ấy gãi gãi đầu. “Dị năng của tớ thiết lập lại hàng ngày và tôi không chạm ai trong ngày hôm nay. Ngoài hai cậu ra thôi, mà hai cậu không thể mang lại dị năng gì cho tớ.

Xong buổi ăn sáng, đã đển lúc đến lớp. Trêи đường đi ở đoạn giữa hành lang Peter và Quinn nhận ra Kyle. Kyle có vẻ đang ở trong tình trạng khỏe mạnh và hồi phục hoàn toàn.

Khi hắn bước ngang qua thì hắn ta đảm bảo tránh nhìn vào mắt nhau.

“Cậu có nghĩ cậu ấy sẽ nói cho giáo viên biết chuyện gì đã xảy ra không?” Peter thì thầm.

“Không, sẽ xấu hổ nếu hắn ta thừa nhận bị đánh bởi người yếu hơn mình, hơn nữa điều đó chỉ khiến hắn ta trở thành mục tiêu cho người khác”

Đã đến thời gian cho lớp học đầu tiên trong ngày và họ cần đến phòng gia sư cùng nhau. Giáo viên ngày hôm nay là Del cũng là người đã dẫn họ đi giới thiệu sơ lược về trường.

Các học viên đã ổn định chỗ ngồi và tương tự như ở căn tin mọi người chọn ngồi cạnh những người có cùng cấp độ với mình, ngoại trừ Vorden. Vorden quyết định ngồi phía sau lớp với những người cùng cấp độ 1 và 2 và cũng chọn ngồi giữa Peter và Quinn.

Ngay lập tức các sinh viên khác bắt đầu nói chuyện.

“Cậu ấy nghĩ gì khi cậu ấy ngồi với những đứa thấp hơn vậy.”

“Tớ cũng thấy cậu ấy ngồi với chúng ở căn tin”

“Không phải điều này sẽ gây ra vấn đề lớn cho hệ thống phân cấp trường hay sao, không phải học viên năm hai sẽ bắt đầu làm gì đó sao?”

“Vâng nếu cậu ta tiếp tục phá luật, rồi họ sẽ nhảy vào cho xem.”

Sự khác biệt trong cách đối xử không phải là thứ duy nhất ở trường, nó còn là một vấn đề xã hội. Cấp độ dị năng càng cao thì càng có công việc tốt hơn, được trả lương cao hơn rồi cậu có thể tiết kiệm nhiều tiền hơn. Có nhiều sự ủng hộ từ chính phủ trong khi những người còn lại hầu như bị bỏ quên.

Những người ở cấp trêи tất nhiên không có vấn đề gì với điều này. Các cấp độ thấp hơn sẽ làm bất kỳ thứ gì họ yêu cầu để nhận một năng lực mới từ họ với hy vọng một ngày họ có thể gia tăng cấp độ dị năng và bất cứ ai cố gắng thay đổi nó, nhanh chóng phải lặng im.

Đó là lý do tại sao nhóm Pure tồn tại ngay từ đầu. Để chống lại hệ thống này và đó cũng là lý do tại sao họ bị đối xử như những kẻ khủng bố.

Del bắt đầu bài diễn thuyết về trường và cuộc chiến vĩ đại.

“Khi chúng ta thua tộc Dalki trong cuộc chiến đó là khi họ đã công khai tiến về phía trước. Chúng ta gọi chúng là người khởi nguyên. Đó là lần đầu tiên thế giới được biết đến dị năng. Những người vô danh đã giữ kín dị năng cho họ hơn trăm năm và truyền lại cho các thành viên trong gia đình.

Lòng biết ơn đối họ vì đã chia sẽ dị năng cho nhân loại nhưng tất nhiên không phải toàn bộ. Khi chúng ta nói về người khởi nguyên chúng ta cũng nói về những người sáng tạo dị năng hoặc một nhóm người quyết định không chia sẽ dị năng cho phần còn lại của thế giới”

Del đột nhiên có cái nhìn nghiêm túc trêи gương mặt.

“Măc dù chúng ta hiện tại trong thời kỳ hòa bình nhưng ai biết được khi nào chiến tranh sẽ lại bắt đầu và đó là lý do tại sao các em ở đây.”

Khi học xong lớp này đó là thời gian giải lao. Vorden, Quinn và Peter hướng ra ngoài để ăn vặt. Ngay khi Quinn bước ra ngoài thì có một thông báo hiện ra.

u003c Tất cả các chỉ số giảm một nữa u003e

Ba người họ ngồi trêи một băng ghế gần đó và Quinn lần nữa cảm thấy yếu ớt.

“Hey cậu có ổn không, cậu lại bị bệnh nữa ah?” Vorden hỏi, “Và cậu đang chảy mồ hôi như điên luôn.”

“Vâng, tớ dễ bị nóng” Quinn đáp lại.

Ba người lại tiếp tục nói về những thứ linh tinh và những trải nghiệm đã có ở trường, cho đến khi đột ngột một nhóm sáu học viên nam xuất hiện trước mặt họ. Mỗi người trong nhóm đó đẹo một băng đen ở cánh tay chỉ ra rằng họ là học viên năm hai.

“Xem có vẻ tin đồn là đúng rồi” Một trong những sinh viên năm hai nói.

“Chúng tôi có vài chuyện cần nói với ba cậu, các cậu có phiền đi với chúng tôi không?”

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Luật Bất Thành Văn


CHƯƠNG 14: LUẬT BẤT THÀNH VĂN

Quinn, Peter và Vorden được các học viên năm hai hộ tống đến khu vực tách biệt của trường. Trường học được chia thành những khu vực riêng biệt và tòa nhà của học viên năm hai nằm cách biệt với tòa nhà của học viên năm nhất. Điều này có nghĩa là các học viên năm hai không thật sự tương tác với học viên năm nhất.

“Chúng ta có nên chạy không?” Peter thì thầm.

“Điều đó chỉ khiến tình huống tệ thêm thôi, nếu bọn họ muốn làm gì với chúng ta thì họ sẽ đợi đến khi chúng ta có một mình. Quinn đáp lại, “Có vẻ như họ cố ý làm chuyện này ở nơi đông người, như thế muốn tuyên bố đến cho tất cả các cấp độ thấp khác.”

Sau khi đi được một lúc lâu thì họ cuối cùng cũng đến địa điểm. Nó nằm ở bên hông tòa nhà học viên năm hai, có một vài học viên năm hai đang đi qua nhưng khu vực này vẫn khá là yên tĩnh.

Ngồi tại cầu thang bên ngoài tòa nhà là một gã học viên tóc nâu cao to cột tóc cao phía sau.

“Chúng tôi đã mang họ đến đây như cậu yêu cầu, Mono.” Một trong những học viên năm hai nói.

“Các cậu có thể đi,” Mono đáp lại khi cậu ấy đứng dậy từ cầu thang.

Các học viên năm hai làm như được yêu cầu và nhanh chóng để bọn họ ở lại.

“Dường như có những tin đồn xung quanh một học viên cấp cao lập nhóm với một số học viên cấp thấp.”

Quinn sau đó để ý thấy đồng hồ của Mono có số 6 hiển thị trêи đó.

“Điều đó chống lại quy định?”. Vorden hỏi.

Mono bắt đầu cười to.

“Không hẳn vậy nhưng có một vài luật bất thành văn tại học viện.” Mono đi đến chỗ Quinn. “Cậu thấy khoảnh khắc cậu bắt đầu đối xử với thứ rác rưởi này như thể chúng có ích cho xã hội, chúng bắt đầu nghĩ chúng quan trọng.”

Hiện tại Mono đứng đủ gần Quinn, Quinn có thể sử dụng kỹ năng quan sát nhưng khi cậu mệt, thông tin trêи màn hình xuất hiện mờ ảo, trông có vẻ màn hình mô tả trạng thái bị tan chảy và tất cả các thông tin không thể đọc được.

“Có lẽ vì mình đang ở dưới ánh sáng mặt trời?” Quinn nghĩ.

“Hãy nhìn thứ dơ bẩn này.” Mono nói, “Tôi chỉ cách cậu ấy vài bước và không có một chút gì sợ hãi trong mắt cậu ta. Cậu biết rằng tôi vui mừng rằng chiến tranh bắt đầu bởi vì nó giúp giải thoát khỏi những người như tên này và chỉ có những người mạnh mới được tồn tại.”

Máu Quinn bắt đầu sôi sục, cậu ghét chiến tranh và cách nó lấy đi mọi thứ từ cậu bao gồm cả ba mẹ. Cậu không còn quan tâm rằng cậu có thể đánh được hay không, tất cả những gì cậu muốn là đấm Mono vào mặt.

Với khoảng cách này thậm chí nếu cú đấm của Quinn có chậm thì vẫn đánh trúng. Quinn không thể kìm nén cơn giận lại nữa và đã ném ra một cú đấm nhưng trước khi Quinn tung xong xú đấm thì Mono đã bước lùi lại làm cho cú tấn công của Quinn bị hụt.

Vorden đã nắm lấy cơ hội và nắm lấy Mono. Tuy nhiên, lần nữa Mono lại tiếp tuc di chuyển trước khi Quinn băt đầu hành động làm Vorden nắm hụt.

“Cậu nghĩ rằng tôi sẽ để ai đó chạm vào khi tôi không biết năng lực của người đó là gì,” Mono nói. “Tôi không đến để đánh nhau với các cậu, hôm nay tôi đến để đưa ra cảnh cáo, có vài người ở trường thậm chí không phải quân đội có thể với đến và nếu các cậu tiếp tục hành động như thế này, họ sẽ nhảy vào.”

Chỉ nói thế, Mono lại quay vế phía cầu thang và hướng về tòa nhà của học viên năm hai.

“Các cậu có nghĩ anh ấy nghiêm túc không?” Peter hỏi, “Tớ biết rằng ở trường họ không thích kiểu như vậy nhưng dường hư tình huống xấu đi hơn khi chúng ta ở trường quân đội, tại sao giáo viên không làm gì để chặn đứng nó lại.”

“Bởi vì nó làm theo đúng mong muốn của họ.” Quinn đáp lại, “Kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu làm cho kẻ yếu đi theo hướng tìm kiếm năng lực mạnh hơn, nhưng nếu cậu là kẻ yếu và không có gia đình hỗ trợ thì cậu sẽ đi đâu để có năng lực?”

“Quân đội”, Vorden trả lời.

“Chính xác, giáo viên và trường không làm gì vì nó có lợi cho họ. Sau khi trải nghiệm những thứ tồi tệ này khoảng hai năm thì lý trí của các cậu sẽ bị vỡ vụn. Cậu sẽ làm bất cứ điều gì để có được dị năng và sự bảo vệ, và quân đồi cung cấp cho cậu những điều đó.” Quinn nói.

Sau đó Quinn nhìn Vorden.

“Có lẽ tốt nhất chúng ta nên tuân theo mong muốn của họ và chia tách nhau ra kể từ bây giờ.”

“Tại sao tớ nên nghe họ!” Vorden đáp trả lại.

Sự bùng nổ khiến Quin ngạc nhiên khi Vorden chống trả lại lời đề nghị của cậu.

“Xem nào, tờ hiểu Vorden rằng cậu có thể nghĩ cậu đang giúp tớ và Peter nhưng có lẽ cậu không hiểu vì cậu chưa bao giờ bị bất lực như chúng tớ. Khi chúng ta phá luật của họ thì họ sẽ không tìm cậu, mà là tớ và Peter.”

Quinn ghét phải nói điều này với Vorden, sau tất cả, Vorden là người đầu tên có dị năng cấp cao mà không phân biệt cấp độ và sự hiện diện của Vorden đã giúp ích rất nhiều. Bất cứ khi nào Quinn và Peter đi vòng quanh, các học viên cấp cao không làm gì họ bởi vì có Vorden.

Như điều này chỉ thu hút sự chú ý của những con cá to, thứ mà Vorden và Quinn không thể xử lý, ít nhất là chưa thể.

“Được rồi, làm theo cách của họ!” Vorden nói với sự giận giữ khi cậu ấy vùng vằn quay trở lại ký túc xá.

“Có lẽ chúng ta nên giải thích với cậu ấy tốt hơn,” Peter nói.

“Không, có lẽ theo cách này ổn hơn,” Quinn đáp lại.

Mặc dù có vẻ Vorden rời đi trong giận dữ. Thậm chí ở đây dường như mọi người đang nói cho cậu ấy nên sống như thế nào, ai cậu ấy co thể hoặc không thể kết bạn.

Vorden cũng không muốn Quinn bị tổn thương vì thế cậu ấy biết đó là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng Vorden sẽ không để những người này đi mà kiểm soát cuộc sống của mình. Vorden sẽ truy đuổi họ đến cùng.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé

https://uriworkshop.wordpress.com/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Tìm Kiếm Mục Tiêu Mới


CHƯƠNG 15 TÌM KIẾM MỤC TIÊU MỚI

Layla đã tìm Quinn và những người khác một lúc lâu, cô ấy thậm chí đã ở đó khi Quinn đang bận đương đầu với Mono. Mặc dù không dự định giúp đỡ hay gì hết, cố ấy chỉ kinh ngạc rằng Quinn có thể thu hút nhiều sự chú ý như vậy trong một ngày.

Điều duy nhất Layla thắc mắc là tại sao Quinn đấm yếu và chậm. Từ việc quan sát, dường như Quinn thật sự muốn đấm Mono nhưng đó không phải là màn kháng cự tốt nhất của cậu từ những gì cô ấy chứng kiến tại trung tâm huấn luyện hôm trước.

Sau khi Vorden giận dữ bỏ đi, Peter và Quinn quyết định tốt nhất họ nên quay trở lại lớp cho tiết học kế tiếp. Họ đi dạo một lúc nhưng chỉ trước khi trở lại tòa nhà học viên năm nhất, một nhóm học viên năm nhất đang đứng ở cầu thang.

Có tổng cộng 3 người và trêи cổ tay của họ có hiện thị cấp năng lực giữa mức 2 và 2,5.

“Chúng ta nên làm gì đây, Dan yêu cầu lấy 50 credits vào cuối tuần.” Một cậu học viên nam hỏi.

“Tao biết, tại sao bọn họ chọn chúng ta, chỉ vì chúng ta yếu hơn hắn.” Học viên khác đáp lại.

Credits là hệ thống tiền tệ của trường học và thành phố. Mặc dù họ ở trường quân đội, phần còn lại của thành phố vẫn diễn ra bình thường. Vẫn có nhà hàng, cửa hiệu và thậm chí các hoạt động giải trí và trò chơi để chơi trong thành phố. Nếu cậu muốn làm những điều này cậu phải thành toán bằng credits.

Học viên nhận thức ăn miễn phí khi ở trường nhưng họ cũng nhận khoảng chi 10 credits được gửi vào đồng hồ đeo tay. Các học viên có thể có thêm credits bằng viện thực hiện nhiệm vụ, hoạt động ở trường và các giải thưởng khác.

Peter và Quinn tiếp tục đi ngang các cậu học viên nam để vào lớp, đó là khi một trong những cậu này gọi họ.

“Khoan đã, dừng ở đó hai tên kia!” Học viên nam kia hét to.

Peter dừng ngay trong khi Quinn tiếp tục đi.

“Hey, mày có nghe tao bảo dừng lại không.” Học viên nam nói, sau đó hắn bước ra ngay trước mặt Quinn và đẩy cậu lùi lại chỗ Peter đang đứng.

Quinn hy vọng biến cố khác sẽ không xảy ra ít nhất là dưới ánh sáng mặt trời. Nếu cậu vào trong tòa nhà đúng lúc thì cậu nghĩ cậu sẽ có cơ hội đánh lại.

“Tao nghĩ tao có thể giải quyết vấn đề credits, mày chắc hẳn cấp 1 trong toàn trường.” Học viên nam kia hỏi. “Mỗi người đưa tao 10 credits rồi đi vào trong.”

“Nhưng đó là tất cả credits chúng tớ có,” Peter phàn nàn.

“Xem nào tao không muốn làm điều này nhưng nếu tao không làm, sau đó tao sẽ bị đánh. Đưa tao credits của mày nào ngay bây giờ.”

Peter nhìn Quinn với niềm hy vọng trong mắt cậu ấy, có lẽ nghĩ rằng Quinn có thể làm gì nhưng lần trước nhưng sau khi cố đánh Mono, cậu biết mình không có cơ hội. Ngoài ra, đây là cấp hai với đầy đủ sức mạnh, cậu không thể đánh chúng.

Quinn quyết định tốt hơn là đưa credits. Tốt hơn là đánh thua và bị lấy credits.

Chỉ ngay sau đó Quinn nhận được thông báo.

u003c Một nhiệm vụ mới được đưa ra u003e

u003c Một sự khác biệt trong cấp độ năng lượng của cấp độ 2 đã được phát hiện u003e

u003c Điểm exp tặng thêm u003e

u003c Đánh bại học viên Rylee u003e

Đột nhiên Quinn muốn kiểm tra thử cơ hội của mình. Ý tưởng đạt điểm thưởng exp và tăng cấp thậm chí cao hơn trở nên hấp dẫn hơn nhưng Quinn sẽ không để lòng tham chiến thắng cậu. Ngay bây giờ có 3 học viên cấp hai nhưng hệ thống chỉ yêu cầu đánh bại một trong chúng.

Điều đầu tiên là Quinn cần vào bên trong vì thế cậu có thể sử dụng kỹ năng quan sát và tìm ra người tên Rylee. Hiện tại nếu Quinn sử dụng nó bên ngoài thì nó cũng chỉ hiện ra một cách mờ ảo.

Cuối cùng, Quinn quyết định đưa chúng 10 credits, cậu đặt đồng hồ của cậu lên đồng hồ của học viên kia và credits được chuyển đi. Peter cũng làm như vậy và cả hai được phép vào tòa nhà.

“Hey tui bây làm đúng rồi đó!” một trong những học viên nam nói, “chúng ta có nên ở ngoài để tìm kẻ khác yếu hơn nữa không.”

“Cái gì!” Quinn nói trong đầu, cậu hy vòng khi họ đưa chúng credits, các cậu kia sẽ vào tòa nhà và có vẻ chúng sẽ ở ngoài một lúc. Quinn dừng lại đột ngột và đợi.

“Hai tui bây đang làm gì vậy, đi đi nếu không muốn bị đá!” một học viên nói.

Sau đó Quinn nắm chặt nắm đấm và la to.

“Rylee!”

Tất cả ba gã học viên đều quay đầu lại cùng lúc nhưng không ai trả lời. Sự không may mắn của Quinn lại tiếp tục nhưng cậu ấy có kế hoạch để biết ai là Rylee.

“Nếu mày còn làm điều này với tao nữa thì mày sẽ chết đấy!” Quinn nói.

Đột nhiên học viên nam đứng giữa với tóc đỏ bước lên và la to.

“Nói cái quái gì vậy tên kia?”

“Chạy!” Quinn hét to.

Như tia chớp, Peter và Quinn chạy nhanh nhất có thể để vào lớp kế tiếp.

“Cậu làm vậy để làm gì?” Peter hỏi.

“Tớ chỉ muốn làm chúng bực mình một chút thôi”

Peter không thể không nghĩ rằng Quinn có một chút điên rồ nhưng cậu ấy thích sự thật rằng Quinn dường như không cam chịu trước những người mạnh hơn và muốn noi gương cậu ấy một chút.

Khi họ ở bên ngoài lớp học Quinn mở màn hình trạng thái ra kiểm tra xem nhiệm vụ còn kϊƈɦ hoạt không.

“Tốt”. Mặc dù Quinn hiện tại đã tránh xa Rylee, nó dường như vẫn còn là nhiệm vụ chưa hoàn thành và Quinn sẽ có được điểm exp ngay khi cậu hoàn thành nhệm vụ bất kỳ lúc nào.

Và bây giờ cậu đã biết ai là Rylee và ai sẽ là mục tiêu đầu tiên của cậu.

“Mày sẽ giúp tao gia tăng cấp độ.”

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/

Hệ Thống Huyết Tộc:

https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Một Bộ Dạng Mới


CHƯƠNG 16 MỘT BỘ DẠNG MỚI

Các lớp học cuối cùng trong ngày cũng hoàn thành, vì là ngày học đầu tiên nên đa phần chỉ là các tiết học giới thiệu sơ lươc về những gì họ sẽ học trong thời gian ở đây.

Peter và Quinn cố hết sức tránh mặt hầu hết các học viên khác cả ngày và dường như sau mọi thứ đã trải qua, họ sẽ không vướng vào rắc rối nào nữa.

Khi lớp học hoàn thành thì đã đến lúc ăn tối. Quinn vẫn còn đói vì thế cậu đi ăn tối như bình thường. Lần này, Quinn và Peter bắt đầu nhìn quanh phòng như thể muốn tìm ai.

“Tớ không thấy Vorden đâu, cậu nghĩ cậu ta có ổn không?” Peter hỏi.

Sau đó Quinn thăm dò xung quanh phòng và cậu cũng không thể thấy Vorden ở căn tin.

“Tớ không hề lo lắng nhiều về chuyện này, tin tớ khi tớ nói điều này, cậu ấy an toàn hơn chúng ta ở trường.”

Cả hai tiếp tục ăn và khi họ hoàn thành bữa tối thì quyết định trở về phòng nghỉ ngơi. Ngạc nhiên thay, Vorden đã ở sẵn trong phòng và nằm trêи giường của cậu.

Khi cả hai đóng cửa phòng đằng sau họ, Vorden nâng đầu dậy và ngay lập tức cười với Peter và Quinn.

“Hey, tớ chờ hai cậu một lúc rồi đó,” Vorden nói khi cậu đứng dậy. “Tớ muốn nói xin lỗi sớm hơn, tớ không giận các cậu mà vì bực mình chuyện lúc nảy.”

“Chuyện gì xảy ra với mặt của cậu vậy?” Peter hỏi.

“Oh, cái này hả?” Vorden vừa nói vừa chạm vào vết trầy trêи mặt. “Tớ dính vào một vụ đánh nhau nhưng đừng lo tớ không sao. Các cậu không phải lo lắng cho tớ đâu, tớ khỏe mà.”

Sau đó đột nhiên, một tiếng gầm gừ to có thể nghe thấy trong phòng. Peter và Vorden ngay lập tức nhìn Quinn, gương mặt cậu chuyển sang màu đỏ.

“Xin lỗi, tớ đoán là sau bữa tối tớ vẫn còn đói,” Quinn cười nói trong lo lắng.

“Tại sao cậu không kiếm gì đó ăn ở cửa hàng tiện lợi, nó cũng không nằm quá xa?” Vorden nói.

Quinn nhìn đồng hồ và nhận ra nếu cậu có thể đến cửa hàng tiện lợi, cậu cũng không thể mua bất cứ gì vì cậu không còn credits, ngay trước khi cậu có thể nói điều gì, Vorden đến và chạm vào dồng hồ của Quinn.

“Chuyển khoản 10 credits thành công” âm thanh của thông báo.

“Đừng nói gì nữa và kiếm gì đó ăn đi,” Vorden cười nói.

“Cám ơn”

Quinn rời đi để lại Peter và Vorden trong khi cậu vội vã đến cửa hàng tiện lợi. Cửa hàng tiện lợi không quá xa trường quân đội. Nếu cậu đi bộ, nó mất khoảng 20 phút.

Phía trước trường là một cái cổng to có hai người bảo vệ đứng ở lối đi suốt cả ngày, chỉ học viên, giáo viên và quân nhân mới được phép vào sân trường. Vì thế khi bạn ra vào trường thì cần trình diện đồng hồ cho bảo vệ.

Khi qua cổng, Quinn quyết định kiểm tra mười điểm sức bền là như thế nào. Cậu bắt đầu chạy nhanh đến cửa hàng tiện lợi. Sau khi chạy được 5 phút cậu nhận ra cậu không bị mất hơi hay gì cả.

Cậu quyết định chạy nhanh hơn thậm chí đến cửa hàng tiện lợi trong vòng 7 phút.

“Mình nghĩ mình chạy được 1km dưới 5 phút, và mình không bị mất hơi.” Quinn nghĩ.

Bảng chỉ số cho cậu biết cậu có cơ thể của một vận động viên, nó không còn là cơ thể yếu ớt mà cậu có trước đây, nó không phải là cơ thể có sức mạnh siêu nhiên vượt qua giới hạn con người.

Điều khác nữa cậu để ý trong khi chạy vào ban đêm, cậu có thể thấy mọi thức vô cùng rõ ràng. Thậm chí không có ánh sáng của đèn đường, nó như là có mặt trăng chiếu sáng mọi nơi. Một loại tầm nhìn vào ban đêm.

u003c Cơn đói của bạn đang tăng dần u003e

“Tao biết, tao không cần một hệ thống nói cho tao biết khi nào tao đói.”

Khi Quinn vào cửa hàng tiện lợi cậu đến và mua một vài loại đồ ăn vặt. Một vài cây kem, khoai tây chiên. Đó là khi cậu đột ngột bắt gặp Rylee và bạn của hắn trong cùng cửa hiệu ở lối khác.

Quinn cuối đầu xuống im lặng và chờ cho chúng mua xong trước khi làm bất cứ gì.

“May mắn gì vậy, mình nghĩ mình sẽ truy tìm hắn nhưng dường như hắn đến ngay chỗ của mình.”

Trong khi Quinn đang trốn, cậu chú ý thấy cậu đang ở giữa khu vực mặt nạ. Có một loại mặt nạ đặc biệt nổi bật hiện ra trước mặt cậu. Nó toàn màu đen và che phủ phần trêи của khuôn mặt vì thế vẫn có thể nhìn thấy miệng. Kiểu mặt nạ có trang trí màu bắn tung tóe.

“Kiểu kinh dị.”

Khi Rylee và nhũng người khác rời cửa hiệu. Quinn quyết định lấy cái mặt nạ và đồ ăn vặt và để lên quầy tính tiền.

Layla cũng ở trong cửa hiệu và chú ý thấy mặt nạ Quinn mua.

“Cái quái gì, đâu phải là Halloween, cậu ấy làm gì mà mua mặt nạ như vậy?” Cô ấy nghĩ.

Layla quyết định tiếp tục theo Quinn trong khi Quinn bận theo dõi Rylee và bạn của hắn.

“Hey, tui tao sẽ đi bắn vài cái vòng trong công viên, tụi bây có muốn tham gia không?” Một học viên nam hỏi.

“Không, mày biết năng lực của tao vô dụng đối với những trò chơi như vậy mà.” Rylee đáp lại, “Tao nghĩ là tao sẽ quay về và chờ ở cổng trường, xem nếu có thêm tên tệ hại nào mà tao có thể rút thêm tiền không.”

Rylee bắt đầu trở về trường và cuối cùng đi đến công viên nhỏ trêи đường về. Một khu vực hoàn toàn trống người và ít đèn. Có vài cái cây để Quinn có thể ẩn nấp”

“Đã đến lúc lộ diện,” Quinn vừa nói vừa đeo mặt nạ vào.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/

Hệ Thống Huyết Tộc:

https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Thăng Cấp


CHƯƠNG 17 THĂNG CẤP

Quinn tiếp tục theo dõi Rylee vào rừng cho đến khi hắn đến công viên. Trời tối và chỉ có vài tia sáng đến từ mặt trăng hoặc một bóng đèn đường.

Sau khi kiểm tra liệu có ai ở gần, Quinn quyết định đã đến lúc hành động và đeo mặt nạ lên.

“Nếu tên này gặp phải mình bây giờ, hắn sẽ không biết ai để trả thù.”

Rylee hiện đang nhìn màn hình đồng hồ, ánh sáng hiển thị cho thấy hắn ta có tổng cộng 80 credits.

“Mình đúng là thiên tài, mình không biết tại sao mình không làm điều này sớm hơn” Rylee nói, “Mình có nhiều hơn số cần trả cho Dan và giữ lại một ít cho mình, ngay khi mình ở cạnh Dan thì không ai dám tấn công mình.”

Ngay khi Rylee suy nghĩ xong, hắn cảm thấy một tiếng động lớn phía bên phải.

Chỉ sau đó Quinn nhảy ra từ cái cây và đá Rylee một cái làm hắn ta ngã trêи mặt đất. Khi Rylee nhìn lên, tất cả những gì hắn thấy là một học viên mạng mặt nạ kinh dị, với máu bắn tung tóe phía trước.

“Cái gì vậy, mày là ai?” Rylee hét lên.

Tất nhiên, Quinn sẽ không trả lời và muốn đánh cho xong. Cậu chạy đến chỗ Rylee và đá tiếp, lần này Rylee được chuẩn bị và nâng tay khóa cú đá.

Khi chân của Quinn đá trúng tay của Rylee, cảm giác như cậu đá phả tảng đá.

“OUCH!” Quinn vừa nói vừa nhanh chóng lùi lại để kiểm tra chân.

Cậu kéo ống quần lên và thấy chân đang bị thương nặng, có vẻ xương bị vẹo.

“Cái gì?” Rylee nghĩ ngay khi hắn thấy tên tấn công ngã. Sau đó Rylyee bắt gặp thấy đồng hồ của gã tấn công, hiển thị số 1

Rylee cười to.

“Giờ tao hiểu rồi, mày là một trong những học viên tao lấy credits lúc sớm, và tao đoán mày nghĩ mày có thể trả thù”

Quinn sau đó nhanh chóng sử dụng kỹ năng quan sát trêи đối tượng.

u003c HP 8/10 u003e

u003c Chủng loại: người u003e

u003c Dị năng: làm cứng u003e

u003c Loại máu: B+ u003e

“Chết tiệt, không cần phải thắc mắc tại sao chân cảm thấy như đá phải tảng đá.”

Mặc dù Quinn ngạc nhiên vì tấn công không thành, nhưng cậu vẫn cảm thấy có khả năng đánh thắng.

Quinn tập trung sức tấn công lần nữa bằng cú đấm. Đòn tấn công lần này nhanh hơn Rylee mong đợi và hắn không có thời gian sử dụng kỹ năng làm cứng và hắn đã lĩnh nhận toàn bộ cú đấm ngay vào mặt.

“Mình nghĩ nó đã làm vỡ răng của mình rồi, thằng nhóc này đã đá mạnh như thế nào?” Rylee nghĩ.

Quinn đấm tiếp bằng tay khác nhưng Rylee đã dự đoán được và làm cứng mặt. Khi nắm đấm của Quinn chạm vào mặt Rylee, một lần nữa cậu cảm giác như đánh phải vào đá.

u003c Nắm tay của bạn bị vỡ u003e

u003c 7/10 HP u003e

Quinn bước lùi lại tạo nên khoảng cách cho cả hai.

“Lại nữa, mình phải làm gì nếu hắn ta cứ tiếp tục làm cứng cơ thể?”

Sau đó một suy nghĩ thoáng qua trong đầu Quinn. Nếu Rylee có thể làm cứng cơ thể nhưng tại sao cậu ấy không thể duy trì nó suốt? Nếu hắn làm thì cú tấn công đầu tiên của Quinn sẽ không trúng được.

Điều này có nghĩa là Rylee chỉ có thể làm cứng một phần của cơ thể vào một thời điểm nào đó? Đó chỉ là một giả thiết nhưng Quinn không có gì để mất và điều này đã đưa đến cho cậu một kế hoạch.

Quinn chạy đến chỗ Rylee thêm lần nữa và la to.

“Tao sẽ đánh vào gương mặt xấu xí của mày như thể nó là điều cuối cùng tao sẽ làm!”

Rylee sau đó làm cứng gương mặt lần nữa và sẵn sàng lần này nhưng vào giây cuối cùng Quinn đã thay đổi cú đấm thành cú đá vào bụng làm Rylee bật ngã.

“Có hiệu quả rồi.”

Sau đó Quinn lên gối vào bụng Rylee lần nữa nhưng vào giây cuối cùng cậu dừng lại và đấm vào phía sau đầu Rylee. Rylee hiện tại nằm dài trêи mặt đất không sức kháng cự. Quinn thay đổi cú đánh nhanh vào đầu và Rylee bị knocked out.

“Mày thật sự nghĩ tao sẽ cho mày biết tao sẽ tấn công vào đâu ah?” Quinn nói.

u003 Nhiệm vụ hoàn thành u003e

u003c Thưởng 50 exp u003e

u003c Sự khác biệt về cấp độ năng lượng là 1 u003e

u003c Thưởng thêm 20 điểm exp u003e

u003c 100/100 u003e

u003c Bạn đã vượt số điểm exp tối đa u003e

u003c Bạn có muốn nâng cấp không? u003e

“Mình có muốn nâng cấp không? Vậy mà cũng hỏi sao.” Quinn nghĩ.

u003c YES u003e

u003c Một khi bạn nâng cấp bất cứ thay đổi gì sẽ không thể đảo ngược lại? u003e

“Ai quan tâm chứ, YES.”

u003c Chúc mừng! Bạn hiện đang là cấp 2 u003e

u003c Sự tiến hóa đã bắt đầu u003e

“Sự tiến hóa?”

Đột nhiên, Quinn cảm thấy một cơn đâu nhói như bị đâm ở trái tim của cậu, nó bắt đầu đập nhanh hơn trước đây. Máu bắt đầu chảy qua các mạch máu xuyên suốt trong cơ thể cậu. Cơn đau nhiều đến mức Quinn ngã quỵ xuống nhưng cậu cố nhịn không hét to, sợ hãi nó sẽ đánh động đến người khác.

Cơn đau tiếp tục xuyên xuốt toàn bộ cơ thể, cánh tay bị vỡ bắt đầu lành cùng với chân, và sau đó một cơn đau nhức dữ dội như bị đâm xuyên có thể cảm thấy ở răng. Cơn đau tiếp tục kéo dài thêm 5 phút cho đến khi nó dừng hẵn.

u003c Chúc mừng, bạn đã tiến hóa thành công u003e

u003c Bạn giờ là con lai u003e

Quinn nhìn chầm chầm vào những từ mà hệ thống hiển thị nhưng cậu vẫn không hiểu rõ nó, cậu chưa bao giờ nghe từ con lai trước đây. Sau đó thậm chí hiển thị nhiều hơn.

u003c Các chỉ số của bạn đã gia tăng u003e

u003c Một kỹ năng mới được mở khóa u003e

u003c Blood swipe cấp 1 u003c

Blood swipe: một kỹ năng có phạm vi 5m3. Nó sẽ bắn ra một dòng năng lượng màu đỏ từ tay người dùng. Để sử dụng kỹ năng này người dùng phải dùng máu của chính họ - 1HP/blood swipe.

Trước khi Quinn có thời gian kiểm tra sự thay đổi trêи bảng chỉ số, một thông báo khác hiện ra cũng chính là điều sốc nhất.

u003c Cơn đói của bạn đang tăng u003e

u003c Bạn không thể kim chế nhu cầu về máu nữa u003e

u003c HP của bạn sẽ giảm -1HP mỗi giờ cho đến khi bạn hút máu người u003e

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/

Hệ Thống Huyết Tộc:

https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Tôi Là Ma Cà Rồng


CHƯƠNG 18 TÔI LÀ MA CÀ RỒNG

Quinn phải lùi lại vài bước và mất một phút để chấp nhận mọi thứ. Cậu không thể tin những gì cậu đang đọc. Sau khi nhìn vào thông báo cuối cùng thì chỉ có một thứ hiện ra trong đầu cậu.

“Mình là ma cà rồng?”

Có lẽ Quinn chỉ đang cố gắng lãng tránh sự thật lúc này nhưng điều này là thứ cuối cùng xác nhận nó. Quinn có hoài nghi sau khi đọc sách, những sự việc diễn ra liên tiếp, cậu bị yếu đưới ánh mặt trời, tầm nhìn vào ban đêm, và sự thật rằng hệ thống muốn cậu uống máu.

Nhưng hiện tại nó đang nói cho cậu rằng cậu phải uống máu không thì cậu sẽ chết. Quinn đứng nhìn Rylee đang bất tĩnh trêи sàn.

Quinn nuốt nước bọt xuống, vì vài lý do nào đó có thứ gì đó đang kéo cậu về phía cơ thể Rylee. Không nhận ra điều đó, cậu chầm chậm di chuyển về phía trước và đột nhiên cậu nhìn thấy mạch máu đang đập trêи cổ của Rylee. Máu chảy theo dòng qua các mạch máu.

u003c Nhiệm vụ mới u003e

u003c Hút máu của nạn nhân để tăng điểm chỉ số u003e

“Sao mình có ý muốn làm điều này” Quinn nghĩ khi nhìn Rylee như một miếng thịt trêи đĩa.

Layla tiếp tục quan sát Quinn từ khi cậu rời cửa hàng tiện lợi. Khi cô ấy nhìn thấy Quinn theo dõi Rylee và cậu mang theo mặt nạ, cô ấy có ý định muốn xem Quinn đang có kế hoạch gì. Cô ấy giữ một khoảng cách an toàn trong khi ở giữa những cái cây để tránh bị phát hiện.

Đó là khi cô ấy thấy toàn bộ sự việc. Cô ấy thấy Quinn đeo mặt nạ và đánh Rylee trêи mặt đất nhưng cô ấy tự hỏi Quinn đang làm gì. Cậu ấy quỳ xuống sàn như thể cậu trong cơn đau và hiện tại, cậu ấy nhìn Rylee một cách lạ lùng.

Giây kế tiếp cô ấy thấy Quinn đi lại và nâng cơ thể Rylee dậy.

“Cái gì…” Layla nói, “Câu ấy không thể có ý định…hôn cậu ta, chuyện gì đã xảy ra với cậu ấy?”

Quinn tiếp tục nâng cơ thể Rylee khỏi mặt đất và đặt cậu ấy xuống trở lại như thể cậu ấy quyết định phải làm gì.

“Chết tiệt, trong phim nó dễ dàng hơn nhiều.” Quinn nói, “Ý định cắm răng vào người khác, mình không thể làm được.”

Cuối cùng, Quinn quyết định để cơ thể Rylee trở lại đó và trở về trường.

“Không biết tất cả chuyện này là gì, cuối cùng, cậu ấy không làm gì cả sao?” Layla nghĩ.

Quinn bắt đầu trở về trường và bỏ mặt nạ trở lại vào túi mua sắm. Cậu chú ý là cây kem cậu mua đã tan ra nhưng không biết tại sao khi cậu nhìn nó, nó không còn ngon nữa.

Có một cơn đói từ dạ dày mà cậu biết sẽ không bao giờ thỏa mãn bằng thức ăn và cậu tự hỏi cậu có thể giữ nó bao lâu nữa.

Khi Quinn về đến trường, cậu quyết định dừng ở toilet trước. Quinn nhìn cậu trong gương để xem có gì thay đổi đáng kể không nhưng Quinn vẫn giống như trước đây. Sau đó Quinn nâng môi lên để nhìn răng rõ hơn nhưng chúng vẫn như cũ.

“Phew, ít nhất nó vẫn như cũ. Mình tự hỏi tại sao mình đã cảm thấy đau ở răng lúc đó?”

Quinn quyết định mở màn hình trạng thái để xem nếu có sự khác biệt so với trước đây và hiện tại khi cậu được thăng cấp

u003c Tên: Quinn Talen u003e

u003c Chủng loại: Con lai u003e

u003c HP 1515 u003e

u003c 50/200 exp u003e

u003c Sức mạnh 10 u003e

u003c Nhanh nhẹn 10 u003e

u003c Sức bền 10 u003e

u003c Điểm thuộc tính có sẵn (1) u003e

Sức khỏe của Quinn tăng lên 50% trong khi mọi thứ dường như vẫn giữ nguyên. Thật sự, Quinn khá hào hứng về điều đó, nhưng bên dưới của nó cậu có thể thấy rằng có một điểm thuộc tính.

Khi Quinn ấn vào hệ thống nó cho phép cậu gia tăng sức mạnh, nhanh nhẹn hay sức bền là 1 điểm. Quinn nghỉ về điều đó một lúc và quyết định thêm 1 điểm cho độ nhanh nhẹn của cậu.

u003c Nhanh nhẹn 11 u003e

Mặc dù Quinn muốn tăng điểm cho chỉ số sức mạnh phòng khi cậu gặp nhiều người như Rylee, cậu nghĩ cậu có thể vượt qua vấn đề với một Beast Weapon tốt và nếu tăng vào chỉ số này sẽ chỉ lãng phí. Những gì cậu muốn bây giờ là cơ thể nhanh nhẹn như một sát thủ.

Quinn tự hỏi lý do tại sao hệ thống chỉ cho cậu 1 điểm, sau đó cậu bắt đầu nhớ lại nhiệm vụ thêm mà nó giao cho cậu. Ngay khi Quinn hút máu nạn nhân, nó sẽ cho cậu thêm điểm chỉ số.

Cho đến hiện tại Quinn đáng lẽ có thể có hai điểm trong khi nâng cấp chỉ cho cậu 1. Nếu Quinn muốn mạnh hơn thì đây sẽ là cách nhanh nhất.

Nhưng Quinn không chắc cậu có thể làm nó hay không, cậu cần thử nghiên cứu thêm hệ thống và xem cậu có thể tìm ra gì không.

Cậu đã có hướng đi và biết hệ thống giống như hệ thống ma cà rồng. Có lẽ nếu cậu biết gì thêm về chúng cậu sẽ có thể phát hiện ra liệu có cách nào khác ngoài việc uống máu.

Từ đó, Quinn quyết định về phòng của cậu nơi cậu có thể nghe rõ Vorden và Peter đang luyện tập với nhau. Peter cố hết sức để học sách năng lực mà quân đội cho cậu, trong khi Vorden dạy cậu ấy.

Khi Quinn bước vào phòng, Vorden và Peter chào cậu như mọi khi.

“Cậu làm gì lâu vậy?” Vorden hỏi, “Chúng tớ nghĩ cậu có thể bị lạc.”

“Không, tớ chỉ đi dạo vòng quanh thành phố một chút” Quinn đáp lại, “Tớ hơi mệt tớ nghĩ là tớ sẽ đi ngủ sớm”

“Có lẽ đã hết 1 ngày rồi,” Peter nói.

Rồi cả nhóm tắt đèn và đi ngủ. Tất cả ngoại trừ một người.

Quinn không thể ngủ, bụng cậu cực kỳ đau và cậu đang có rất nhiều suy nghĩ. Cuối cùng, cậu cũng nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ.

Khi cậu tỉnh dậy, cơn đau tệ hơn. Đầu cậu như rung chuông và mức độ cảnh báo cao. Điều đầu tiên Quinn làm là mở hệ thống.

u003c 10h đã trôi qua u003e

u003c Cơn đói gia tăng u003e

u003c Cậu đã mất -10HP u003e

u003c HP 5/15 u003e

u003c HP của cậu sẽ tiếp tục giảm mỗi giờ u003e

Thật tệ, Quinn cuối cùng nhận ra cậu không còn sự lựa chọn và không có thời gian để tìm ra cách khác. Cậu cần uống máu người và cậu cần nó trong vòng 5 tiếng nữa.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/

Hệ Thống Huyết Tộc:

https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/

++++++
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,134
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Hết Giờ


CHƯƠNG 19 HẾT GIỜ

Mặc dù Quinn đã mất 2/3 HP, nhưng nó lại không có cảm giác như cậu đau đớn hay đang hấp hối. Nó không giống như khi cậu ở ngoài nắng khi cậu cảm thấy suy yếu, thay vào đó, cảm giác như tất cả các giác quan của cậu đều ở mức cảnh giác cao.

“Hey Quinn, cậu có ổn không vậy” Vorden hỏi vì sốc khi nhìn thấy gương mặt của Quinn.

“Vâng, tớ cần đi đâu đó,” Quinn nói rồi vồi vã ra khỏi phòng, hướng về phía căn tin.

Mọi chuyện xảy ra cho đến bây giờ là một sự tính toán sai của Quinn. Mặc dù hệ thống đã nói với cậu rằng cậu sẽ mất 1HP mỗi giờ, cậu không dự đoán được cơ thể sẽ phản ứng theo kiểu như thế này. Ban đầu, cậu chỉ có kế hoạch ngủ khoảng 5h khi cậu bị hao mòn sau cuộc chiến tối qua.

Như vậy cậu chỉ còn ít nhất 10 giờ và một vài giờ trong buổi sáng trước khi lớp bắt đầu. Quinn bắt đầu tính toán còn lại bao nhiêu thời gian. Ăn sáng là một yêu cầu phải hoàn thành cũng từ 8-9h, sau đó lớp bắt đầu đến 12h trưa.

Điều đó có nghĩa là còn khoảng hơn 4h cậu cần ở đâu đó trong trường. Tất nhiên, luôn luôn có cách để tránh, nhưng đây không phải là ngôi trường bình thường. Quân đội sẽ trừng phạt nghiêm trọng và săn lùng cậu nếu cậu trốn. Nhưng điều đó có nghĩa gì nếu cậu chết?

Quinn hiện tại đang xếp hàng ở căn tin để được phục vụ thức ăn. Cậu hít thở sâu và chầm chậm, nó giúp cậu duy trì mức cảnh giác cao của cậu. Cậu có thể nghe cuộc đối thoại từ phía bên kia của phòng.

Tiếng nồi và chảo va vào nhau trong nhà bếp như thể nó ở ngay cạnh cậu. Từ từ Quinn cũng phát hiện ra cách bỏ lơ được những tiếng này và khiến đầu óc cậu minh mẫn hơn. Ngay khi đó Rylee bước vào căn tin. Hắn ta không có dấu vết bị thương từ cuộc chiến tối qua như thể hắn ta đã hoàn toàn hồi phục tại trung tâm y tế nhưng hắn đang trong trạng thái tồi tệ sau những gì đã xảy ra.

Ngay khi hắn ta thấy Quinn, hắn đã tìm một mục tiêu để triệt tiêu hết tất cả bực bội bị dồn nén. Rylee đi ngang qua các học viên cấp 1 đang xếp hàng đến khi hắn đến vị trí Quinn đang đứng.

“Hey, tên hèn mọn kia, mày gặp rắc rối nếu tao cắt ngang mày phải không?” Rylee hỏi

Nhưng Quinn bận tập trung vào âm thanh từ trong suy nghĩ của chính mình.

“Mày đang lơ tao ah? Hôm nay không phải là ngày làm lơ tao.” Rylee nhìn vào đồng hồ của Quinn đang hiện lên sáng chói. Ngay lập tức ký ức tồi tệ về cuộc chiến hôm qua trở về và tất cả những gì hắn muốn là giết người nhưng phải chờ đến lúc này và Quinn phải làm gì đó.

“Tao nói đừng làm lơ tao?” Rylee nói khi hắn ta nắm cổ áo của Quinn.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, gương mặt Rylee cực gần Quinn. Quinn có thể nghe nhịp tim của Rylee. Cậu có thể cảm thấy máu đang chảy trong cánh tay và cơ bắp đang nâng áo sơ mi của mình.

Thứ gì đó xâm chiếm lấy cơ thể của Quinn và cậu ngay lập tức đánh vào tay Rylee và nhảy lên người hắn làm cho cả hai ngã xuống đất.

“Bỏ tao ra con thú điên rồ kia!” Rylee nói nhưng khi Rylee cố chống lại Quinn và nâng tay cậu ra, nó lại vô dụng. Thậm chí năng lực của hắn vô dụng trong tình huống này. Dị năng làm cứng da, nó không làm cho hắn ta mạnh hơn.

Sau đó Quinn bắt đầu cảm giác có thứ gì đó đang dài ra trong miệng. Quinn đưa đầu lại gần cách cổ Rylee vài inch và đã sẵn sàng. Chỉ ngay khi Quinn mở miệng, cậu cảm thấy mọi người đang kéo cậu trở lại bằng cổ áo phía sau lưng và kéo cậu ra khỏi Rylee về phía những người đang xếp hàng.

“Đừng có mà đụng vào một trong những đứa bạn của tao,” Dan nói.

Dan là một người lớn tuổi hơn cậu với cơ bắp lực lưỡng. Hắn ta không hề giống như một tên con trai tuổi teen mà càng giống kiểu người trưởng thành đầu hói.

“Dan, cám ơn,” Rylee nói khi hắn ta đứng dậy vả cả mồ hôi. “Mày chết rồi thằng kia.”

“Có phải mày thật sự muốn gây rắc rối không,” Vorden nói khi nâng cánh tay cho thấy cấp độ trêи đồng hồ của mình.

Sự thật là Vorden chỉ lừa gạt thôi. Sức mạnh của Vorden phụ thuộc nhiều vào dị năng mà cậu ấy sao chép và ngay bây giờ cậu có dị năng cấp 1 của Peter. Nếu bọn họ có đấu nhau ở đây, không biết ai sẽ thắng.

Nhưng kế hoạch của Vorden dường như có hiệu quả khi Dan quyết định lùi lại và kéo Rylee đi, nhưng trước khi Rylee đi khỏi, hắn ta ra dấu cho Quinn biểu tượng cắt đầu.

“Oh, cám ơn, cám ơn. Tớ không thể tin nó có hiệu quả,” Peter biết bí mật của Vorden.

Sau khi biến động ở căn tin kết thúc, mọi thứ rõ ràng với Quinn. Điều đó dạy cậu rằng giáo viên sẽ không nhảy vào dù bất cứ gì xảy ra. Trong căn tin có nhiều bảo vệ đứng mỗi góc phòng nhưng không ai nhảy vào giúp đỡ.

Sau khi ăn xong, đã đến lúc vào lớp học nhưng Quinn không thể tập trung vào bất cứ gì, tất cả cậu có thể làm là giữ bình tĩnh trong khi ở giữa buổi học và xem mức HP chầm chậm mất đi.

Nó khiến cậu rối loạn khi xem con số hạ xuống theo giờ và bây giờ cậu ước có thể cắn cổ Rylee vào ngày hôm qua.

Sau đó đến buổi ăn trưa, Quinn lần nữa vội tránh Vorden và Peter và lần này là vào thư viện.

u003c 1/15 HP u003e

“Chuyện gì xảy ra với mình vậy?” Quinn nói trong khi tay không ngừng rung.

Mỗi khi HP của Quinn xuống thấp, thật khó để kiểm soát cơ thể và không sớm thì muộn cậu có thể phát điên. Suốt buổi học, cậu đã có vô số ảo tưởng về việc xé toạc và hút máu từ cổ bọn họ.

Trong khi không nhận ra nơi cậu đang đi đến, Quinn cuối cùng cũng đến thư viện. Trong một góc yên tĩnh của thư viện ở cuối dãy kệ là hàng về sách giả tưởng.

“Xin hãy cho thứ gì gì hữu ích một tí,” Quinn nói khi cậu lấy ra từ quyển sách giả tưởng này đến quyển sách giả tưởng khác về ma cà rồng.

Trong một vài quyển, Ma cà rồng có thể sống sót bằng cách hút máu động vật. Nhưng hệ thống của Quinn rõ ràng nói rõ cậu cần máu người. Không chỉ vậy thật khó cho cậu trong việc tìm động vật vào lúc này. Trong những câu chuyện khác, có vài câu chuyện về việc đi đến bệnh viện và lấy nguồn cung ứng từ đó nhưng bệnh viện trong thành phố được bảo vê nghiêm ngặt và cậu không có thời gian cho việc đó.

Cuối cùng, lần đầu tiên, Quinn cảm thấy yếu dần. Cậu ngồi xuống sàn nhà, đọc một quyển sách cuối cùng và không tìm thấy gì hữu ích. Khi cậu đóng quyển sách, cậu có thể thấy Layla đứng đối diện.

“Cậu có ổn không?” Layla hỏi trong sự lo lắng cho Quinn vì cậu bắt đầu trở nên xanh xao.

Layla nghiêng người xuống để cô có thể ngang tấm mắt với Quinn và đặt tay lên trán của cậu để kiểm tra nhiệt độ cơ thể.

“Cậu bị lạnh à? Cậu có muốn tớ đưa cậu đến phòng điều dưỡng không?” Layla hỏi.

Quinn đáp lại một từ.

“Xin lỗi…”

Cậu nói trong khi kéo tay Layla để cô ấy gần với cậu hơn và cắn vào cổ Layla.

+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/

Hệ Thống Huyết Tộc:

https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/

++++++
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom