Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3999


“Ông!”

Một người đàn ông trung niên vọt ra từ sau cánh cửa đá, nhìn chằm chằm ngọc bội, khi xác nhận đây là đồ thật thì cảm xúc vừa hưng phấn vừa kích động xen lẫn kính sợ, cuối cùng trở thành phức tạp.

Một hồi sau, ông ta hỏi Khâu Bạch Y: “Nàng đang ở đâu?”

Khâu Bạch Y: “Một nơi rất xa, nhưng đã đồng ý giúp đỡ Ác Đạo Minh”.

Đại Đạo hiện hữu tỏ ra hoài nghi: “Vì sao chủ nhân lại đồng ý giúp ông?”

Khâu Bạch Y mỉm cười: “Ác Đạo Minh đã giao dịch với nàng ta”.

Đại Đạo hiện hữu im lặng một hồi mới nói: “Người phụ nữ váy trắng kia rất mạnh, ta không phải là đối thủ, mà cha của tên Diệp Quân cũng sâu không lường được. Hai người đó…”

Khâu Bạch Y cất ngọc bội vào: “Ta biết, ta cũng không nói ngươi phải đối phó với bà ta”.

Đại Đạo hiện hữu nhìn lên, thấy ông ta cười nói: “Sẽ có người khác làm việc ấy”.

Đại Đạo hiện hữu tò mò: “Là ai?”

Khâu Bạch Y: “Tạm chưa biết”.

Đại Đạo hiện hữu cáu kỉnh: “Ông giỡn mặt đấy à?”

Khâu Bạch Y cười khổ: “Người phụ nữ kia quá mạnh, người thường không đánh lại được nên ta phải đi tìm viện binh. Ta đã chọn được một người, nhưng không biết đối phương có chịu hay không, nhưng mà chỉ cần ra một cái giá thích hợp thì hẳn sẽ được thôi”.

Sắc mặt Đại Đạo hiện hữu sa sầm.

Khâu Bạch Y tiếp tục: “Ba kiếm tu xuất hiện vào hôm đó, trừ nữ kiếm tiên này ra còn hai kiếm tu áo trắng và áo xanh, ngươi có biết họ mạnh đến đâu không?”

Đại Đạo hiện hữu im lặng một hồi lâu mới nói: “Áo xanh thì không rõ, áo trắng thì ta từng tiếp xúc nên có biết một chút. Từ rất lâu về trước hắn ta đã vô cùng mạnh rồi, giới hạn ở đâu ta cũng không biết, nhưng chắc chắn có thể giết ta”.

Khâu Bạch Y nghĩ ngợi: “Chọn một trong ba đi”.

Đại Đạo hiện hữu nói ngay: “Ta chọn Diệp Quân”.

Khâu Bạch Y đảo mắt: “Nói cũng như không”.

Đại Đạo hiện hữu tái xanh cả mặt, sau đó thấp giọng thở dài: “Tuy ta không biết vì sao chủ nhân lại đồng ý, nhưng nói thật, ta không muốn đối đầu với họ. Ta biết Ác Đạo Minh năm xưa từng giao chiến với văn minh Thiên Hành đương nhiên cũng không đơn giản, mà chủ nhân Ác Đạo của các ngươi cũng sâu không lường được, nhưng…”

Nó lắc đầu.

Khâu Bạch Y gật gù: “Ta biết nỗi lo của ngươi, nhưng ngươi phải chọn một. Không cần giết, chỉ cần giữ chân là được”.

Đại Đạo hiện hữu im thin thít.

Khâu Bạch Y quơ quơ miếng ngọc bội trong tay: “Ngươi muốn làm phản thì chỉ cần nói một tiếng, ta sẽ đi ngay, không quấy rầy nữa”.

Sắc mặt xấu xí đến tợn, Đại Đạo hiện hữu hộc ra một lựa chọn: “Vậy thì người áo xanh”.

Khâu Bạch Y cất ngọc bội vào: “Được thôi”.

Đại Đạo hiện hữu lại nhắc nhở: “Tên đó có văn minh Thiên Hành chống lưng”.

Khâu Bạch Y cười: “Bọn họ sẽ không giúp”.

Đại Đạo hiện hữu tỏ vẻ nghi ngờ.
 
Chương 4000


Khâu Bạch Y: “Thật ra chúng ta đã bắt đầu hòa đàm với văn minh Thiên Hành rồi”.

Đại Đạo hiện hữu càng khó tin: “Và họ đồng ý?”

Khâu Bạch Y cười: “Vì họ gặp một vấn đề”.

Đại Đạo hiện hữu tò mò: “Là gì?”

Khâu Bạch Y: “Chuyện này nói ra thì dài, nhưng tóm lại văn minh Thiên Hành sẽ không giúp đỡ tên kia. Ta được biết quan hệ của ông ta và cô gái phóng hỏa Nhất Niệm kia cũng không đơn giản, mà văn minh Thiên Hành xem các văn minh khác như cỏ rác, vậy nên ông ta sẽ gặp phiền phức lớn”.

Đại Đạo hiện hữu im lặng. Nó có biết chút ít về văn minh Thiên Hành, quả thật họ kiêu ngạo vô cùng, nhưng đó là vì người ta có khả năng ấy.

Khâu Bạch Y lại nói: “Vậy người áo xanh giao cho ngươi”.

Rồi xoay đi.

Đại Đạo hiện hữu hỏi: “Thế ai đối phó nữ kiếm tiên?”

Khâu Bạch Y mỉm cười: “Ta sẽ đi tìm người giúp”.

Đại Đạo hiện hữu lầm bầm: “Phải tìm ai mạnh ơi là mạnh đấy!”

Khâu Bạch Y gật đầu: “Đương nhiên”.

Rồi xoay người biến mất.

Đại Đạo hiện hữu nhíu mày thật chặt khi nhớ lại người áo xanh kia. Hôm ấy ông ta xuất hiện rồi thì chỉ đứng đó nhìn khắp nơi, không hề ra tay, trông như dân vô công rỗi nghề, không biết sức mạnh tới đâu…

Thì đâu phải ai chống lưng cho Diệp thiếu cũng vô địch chứ hả?

Cũng phải có vài ba con gà mờ chứ?

Nghĩ vậy, Đại Đạo hiện hữu thả lỏng thấy rõ.



Khâu Bạch Y rời Đăng Thiên Vực, đi đến Chân vũ trụ, liếc nhìn kiếp giới một cái rồi quay đi.

Phải tìm chi viện.

Tìm thật nhiều.

Ác Đạo Minh gì không có chứ tiền thì dư.

Mà đã trọng thưởng thì thể nào cũng có kẻ mạnh.

Đánh thay!

Tịnh An ngẫm nghĩ, cảm thấy cách này đúng là quá hay, lập tức vội vàng gật đầu: “Nói có lý lắm”.

Thần pháp của nền văn minh Thiên Hành cũng không quy định là không thể đánh thay.

Nghĩ đến đây, Tịnh An không khỏi cười to.

Nhất Niệm cũng cười to.

Hai cô gái cười vô cùng gian trá.

Thấy nụ cười của Tịnh An và Nhất Niệm, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, rõ ràng hai người này chính là hai ma nữ, hắn nhìn Thiên Kình ở bên cạnh, sau đó lấy một trăm tinh thể Vĩnh Hằng ra đưa cho ông ta.

Thiên Kình rất bất ngờ, ông ta vội nói: “Diệp thiếu, không cần không cần…”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đây là chút tấm lòng của ta, tiền bối đừng từ chối”.

Thiên Kình hơi chần chừ rồi nhận lấy, một trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng vẫn rất có tác dụng với ông ta.
 
Chương 4001


Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể đi tới vũ trụ Quan Huyên, đến nơi đó sẽ có người sắp xếp cho ông”.

Thiên Kình chắp tay: “Được, tạm biệt Diệp thiếu”.

Nói xong, ông ta xoay người biến mất.

Sau khi Thiên Kình rời đi, Diệp Quân nhìn Tịnh An và Nhất Niệm ở bên cạnh, hắn đang định cất lời thì thời không trước mặt đột nhiên hơi rung động.

Lệ Hàn truyền âm!

Một lát sau, Diệp Quân nhíu mày.

Nhất Niệm hỏi: “Sao vậy?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhị điện chủ Ác Đạo Minh đến rồi”.

Tịnh An cất lời: “Thế lực Ác Đạo Minh này cũng không đơn giản chút nào”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên nhìn về phía Tịnh An: “Cô biết Ác Đạo Minh à?”

Tịnh An gật đầu: “Biết chứ, bọn họ đến từ Ác vũ trụ, một vũ trụ rất đặc biệt, năm đó nền văn minh Thiên Hành chúng ta từng phát hiện ra bọn họ, lần đó nền văn minh Thiên Hành chúng ta cũng từng xảy ra mâu thuẫn với bọn họ”.

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Các cô không đánh nhau với bọn họ à?”

“Sao có thể chứ!”

Tịnh An kiêu ngạo nói: “Tính đến hiện tại, nền văn minh Thiên Hành chúng ta chưa từng đánh nhau thua ai cả!”

Diệp Quân im lặng.

Ác vũ trụ!

Có thể giao chiến với nền văn minh Thiên Hành, dù không đánh nhau nhưng từ giọng điệu của Tịnh An thì rõ ràng Ác vũ trụ này cũng có chút bản lĩnh.

Hơn nữa Lệ Hàn đã truyền âm bảo hắn cần phải cẩn thận với Nhị điện chủ này!

Nhất định phải cẩn thận!

Tịnh An lại nói: “Trong Ác vũ trụ có ba người mạnh nhất, một người là Nhất điện chủ trong truyền thuyết, thứ hai là linh của Ác vũ trụ, người này là kiếp của Ác vũ trụ, cũng chính là Ác Đạo, thứ ba là Nhị điện chủ kia, những Điện chủ còn lại đều là một lũ ngốc”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Tại sao nền văn minh Thiên Hành các cô không tiêu diệt Ác Đạo Minh đi?”

Tịnh An đáp: “Có hai vấn đề”.

Diệp Quân thắc mắc: “Hai vấn đề gì?”

Tịnh An lắc đầu: “Không biết”.

Diệp Quân đen mặt.

Tịnh An li3m kẹo hồ lô, sau đó giải thích, vì lúc trước Thần sư Thiên Vân chỉ nói là hai vấn đề, nhưng không nói nguyên nhân cụ thể”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Bây giờ cứ mặc kệ ông ta, chúng ta đi tới nền văn minh Thiên Hành thôi!”

Nhất Niệm vội gật đầu: “Được được”.

Diệp Quân dẫn hai người đi tới một vùng tinh không, hắn quay đầu nhìn Tịnh An và Nhất Niệm bên cạnh, cười nói: “Tiếp theo nên đi thế nào đây?”

Tịnh An tiến lên một bước, ngón tay trắng nõn chỉ nhẹ vào thời không trước mặt.
 
Chương 4002


Oanh!

Thời không nơi ngón tay chạm phải chợt gợn sóng, sau đó ba người lập tức trở nên hư ảo, Diệp Quân có cảm giác có vô số tinh hà vũ trụ lướt qua bên cạnh nhanh như tia chớp.

Diệp Quân thầm thấy sợ hãi.

Hắn đang di chuyển trong thời không vũ trụ với tốc độ cao!

Mà tốc độ này nhanh hơn trận pháp dịch chuyển bình thường không chỉ gấp trăm vạn lần, chỉ đứng sau tốc độ di chuyển của kiếm Thanh Huyên!

Trong quá trình di chuyển, hắn nhìn Vĩnh Hằng Mạch trong Tiểu Tháp, không thể không nói Vĩnh Hằng Mạch này thật sự quá lợi hại.

Sau khi trong Tiểu Tháp có thêm Vĩnh Hằng Mạch này, linh khí bên trong cao cấp hơn ít nhất mười lần, ngoài ra trong Vĩnh Hằng Mạch này còn có một ít tinh thể Vĩnh Hằng,có điều cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng mấy chục nghìn in, dù chỉ có mấy chục nghìn viên, nhưng chất lượng vẫn rất tốt.

Đúng là lãi to!

Lúc này, Diệp Quân có cảm giác tay mình bị ai đó giữ lấy, hắn thu hồi suy nghĩ quay đầu nhìn lại, người đó chính là Nhất Niệm.

Nhất Niệm tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Diệp Quân cười hỏi: “Muốn nói gì sao?”

Nhất Niệm nhỏ giọng nói: “Lần này ta đưa huynh về chủ yếu là để gặp Thượng thần, cũng chính là sư phụ của ta, ta và Tịnh An đều được bà ấy hái xuống từ trên cây, từ khi ra đời, chúng ta vẫn luôn đi theo bà ấy học tập, có thể nói bà ấy chính là người thân nhất của chúng ta, cho nên khi huynh gặp bà ấy…”

Diệp Quân cười nói: “Chắc chắn ta sẽ thể hiện tốt một chút!”

Nhất Niệm cười ngọt ngào, sau đó lại nói: “Còn một chuyện nữa… Ta…”

Diệp Quân dịu dàng xoa đầu Nhất Niệm, sau đó cất lời: “Nói đi đừng ngại”.

Nhất Niệm nhẹ giọng nói: “Thế này, thời không bí ẩn trong Tiểu Tháp rất đặc biệt, cao cấp hơn của nền văn minh Thiên Hành chúng ta, lần này sau khi về, ta có thể đưa những thứ ta đã nghiên cứu được cho nền văn minh Thiên Hành không?”

Diệp Quân im lặng.

Nhất Niệm vội nói: “Nếu huynh không thích thì ta sẽ không…”

Diệp Quân cười ngắt lời: “Được, muội còn có thể đưa sư phụ của muội vào cùng nghiên cứu”.

Nhất Niệm ngây người, sau đó run rẩy nói: “Thật sao?”

Không ai hiểu thời không đặc biệt kia quý giá đến mức nào hơn cô ta, có thể nói nếu Diệp Quân sẵn lòng đưa cho nền văn minh Thiên Hành nghiên cứu thì rất có khả năng nó sẽ mang đến một đột phá rõ rệt cho nền văn minh Thiên Hành.

Vì thời không đặc biệt đó thật sự rất kinh khủng!

Diệp Quân gật đầu, sau đó cười nói: “Ta đã lừa muội bao giờ chưa? Người nhà của muội cũng sẽ là người nhà của ta”.

Nhất Niệm đột nhiên nhón chân rồi hôn nhẹ lên mặt Diệp Quân một cái, hôn xong, cô ta vội cúi đầu, gò má đỏ như ráng chiều.

Diệp Quân cười to.

Nhất Niệm lén nhìn thoáng qua Diệp Quân, trong mắt chứa đựng tình cảm dịu dàng và cả sự ngượng ngùng.

Tịnh An ở cạnh bĩu môi: “Rải cơm chó dễ chia tay lắm!”
 
Chương 4003


Diệp Quân: “…”

Xung quanh nhanh chóng yên tĩnh trở lại.

Mà lúc này ba người đã xuất hiện trước một đại điện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ nhìn toà đại điện phía xa: “Đây là đâu?”

Nhất Niệm cười đáp: “Chỗ làm việc thường ngày của chúng ta”.

Diệp Quân nhất thời hơi tò mò.

Dưới sự hướng dẫn của Nhất Niệm và Tịnh An, Diệp Quân đi vào trong đại điện, vừa tiến vào đại điện, Diệp Quân đã nhìn thấy vô số màn sáng, trong màn sáng này là những vũ trụ tinh hà, chi chít dày đặc.

Diệp Quân tỏ vẻ tò mò.

Nhất Niệm li3m kẹo hồ lô, sau đó nói: “Nơi này là chỗ làm việc của ta, máy thăm dò Thiên Hành của chúng ta đang không ngừng thăm dò vũ trụ, nếu thăm dò được nền văn minh vũ trụ nào thì có thể phóng hoả”.

Diệp Quân nhìn những vũ trụ dày đặc kia, trong lòng thầm thấy hoảng sợ.

Đây cũng đồng nghĩ với việc có vô số vũ trụ đều đang nằm dưới sự theo dõi của nền văn minh Thiên Hành.

Thật sự quá lợi hại.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Nhất Niệm, trong nền văn minh Thiên Hành, chức vụ của muội là gì?”

Tịnh An đột nhiên tiếp lời: “Cô ta là quan chấp hành =, có công việc tiêu diệt vũ trụ, nền văn minh Thiên Hành chúng ta có chín vị quan chấp hành quản lý những chuyện khác nhau”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Thế còn cô? Cô cũng là quan chấp hành sao?”

Tịnh An cười đáp: “Ta không phải quan chấp hành, ta vẫn còn đang học ở học cung Thiên Vân, sau khi tốt nghiệp mới có thể được sắp xếp công việc”.

Nói đến đây, cô ta thoáng dừng lại, sau đó mới nói tiếp: “Nhưng đại khái là sẽ làm quan chấp hành, vì chỉ có quả ưu tú mới có thể trở thành quan chấp hành, mà ta là quả vô cùng ưu tú”.

Diệp Quân: “…”

Nhất Niệm đột nhiên đi tới đài điều khiển bên cạnh, cô ta tìm kiếm một lúc, chẳng mấy chốc, màn sáng trước mặt cô ta chợt xuất hiện một vũ trụ kỳ lạ.

Vũ trụ này bị vô số tia chớp đỏ như máu bao quanh, không thể nhìn thấy tình hình thực tế bên trong.

Diệp Quân đi tới bên cạnh cô ta, tò mò hỏi: “Đây là đâu vậy?”

Nhất Niệm li3m kẹo hồ lô, sau đó đáp: “Ác vũ trụ”.

Nói xong, cô ta ấn vào nút màu đỏ trước mặt.

Trên bầu trời của đại điện có một ngọn lửa Thiên Hành đột nhiên phóng lên cao phá vỡ thời không, sau đó, Diệp Quân đã nhìn thấy lửa Thiên Hành xuất hiện trong màn sáng kia.

Một ngọn lửa Thiên Hành rơi thẳng xuống từ trên bầu trời của Ác vũ trụ!

Oanh!

Toàn bộ thế giới trong Ác vũ trụ lập tức sôi trào, vô số lôi kiếp bắt đầu tan ra.

Diệp Quân: “…”

“Hả?”
 
Chương 4004


Chương 4004

Lúc này, tiếng hô ngạc nhiên vang vọng trong Ác vũ trụ, sau đó một tia chớp màu đỏ chợt phóng lên cao từ sâu trong Ác vũ trụ, va chạm với ngọn lửa Thiên Hành đang đến từ đối diện kia.

Ầm!

Tia chớp đỏ như máu kia chợt nổ tung, lửa Thiên Hành vẫn lao thẳng xuống mà không tổn hao gì.

Lúc này, một bàn tay màu máu giơ lên cao từ trong Ác vũ trụ, sau đó chặn ngọn lửa Thiên Hành kia lại.

Thấy cảnh này, Nhất Niệm thoáng ngây người, ngay sau đó cô ta bắt đầu ấn liên tục vào nút trước mặt, trong nháy mắt, một ngọn lửa Thiên Hành bay lên cao từ trong không trung của đại điện, chẳng mấy chốc những ngọn lửa Thiên Hành này đã bay tới bầu trời của Ác vũ trụ.

Uy lực của mấy chục ngọn lửa Thiên Hành đáng sợ đến mức nào?

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Ác vũ trụ đã bắt đầu chậm rãi tan rã.

“Nền văn minh Thiên Hành!”

Lúc này, sâu trong Ác vũ trụ chợt có một tiếng gào thét vang lên: “Chúng ta vừa mới ký hiệp ước hoà mình mà các người lại phóng hoả là có ý gì? Hả?”

Trong lúc giọng nói vang lên, một quầng sáng màu đỏ dài mấy triệu trượng phóng lên cao từ trong Ác vũ trụ, sau đó tạo thành một tấm chắn trên bầu trời Ác vũ trụ.

Nhưng chẳng mấy chốc, tấm chắn kia bắt đầu tan biến từng chút một.

Nhất Niệm đang muốn tiếp tục ấn vào nút đỏ kia thì một tia sáng trắng chợt xuất hiện trong điện, sau đó một ít ánh sáng trắng bí ẩn bay tới trước mặt hai cô gái.

Nhất Niệm sa sầm mặt.

Tịnh An cũng nhíu mày.

Diệp Quân vội hỏi: “Sao vậy?”

Tịnh An khẽ nói: “Điện Chấp Hành ra lệnh cho Nhất Niệm lập tức trở về điện…”

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Vì phóng hảo sao?”

Tịnh An gật đầu, cô ta nhìn về phía Ác vũ trụ: “Tên kia nói đã ký hiệp ước hoà bình với chúng ta… Ta không biết có phải là thật không, nếu là thật thì đồng nghĩa với việc chúng ta không thể làm trái hiệp ước”.

Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời cau mày.

Ác vũ trụ này ký hiệp ước hoà bình với nền văn minh Thiên Hành?

Nhất Niệm đột nhiên muốn ấn xuống nút đỏ một lần nữa nhưng lại bị Diệp Quân ngăn cản, hắn kéo tay Nhất Niệm, lắc đầu.

Tịnh An đi tới, cô ta nhẹ giọng nói: “Nhất Niệm, dù cô phóng hoả cũng không thể tiêu diệt Ác vũ trụ đâu, trừ khi ta phóng lửa Thiên Hành cao cấp ra, nhưng cần phải có quan chấp hành đứng đầu trao quyền…”

Nhất Niệm đột nhiên lấy một thần ấn đặc biệt từ trong túi vải nhỏ ra, thấy hành động đó, sắc mặt Tịnh An thoáng chốc thay đổi, cô ta muốn tiến lên ngăn cản, nhưng lúc này Nhất Niệm đã cầm lấy thần ấn kia đè lên trên nút đỏ.

Oanh!

Trong nháy mắt, một ngọn lửa đỏ màu máu bay lên cao từ trên bầu trời của đại điện, chẳng mấy chốc, ngọn lửa đó đã bay thẳng tới bầu trời của Ác vũ trụ.

“A!”

Lúc này, sâu trong Ác vũ trụ có một giọng nói hốt hoảng vang lên: “Lửa Thiên Hành cao cấp, nền văn minh Thiên Hành các người điên rồi à? Chúng ta vừa mới ký hiệp ước hoà bình đấy! Mẹ kiếp… Chạy thôi!”

Giọng nói vừa dứt, vô số khí thế mạnh mẽ thoáng chốc chạy nhanh ra khỏi Ác vũ trụ.
 
Chương 4005


Lúc này ngọn lửa Thiên Hành kia lao thẳng vào sâu trong Ác vũ trụ.

Sau một thoáng im lặng.

Toàn bộ Ác vũ trụ tựa như một ngọn nến đang cháy, bắt đầu chảy ra từ bên trong, trong nháy mắt toàn bộ Ác vũ trụ đã như một dòng dung nham, vô số ngọn lửa phóng lên cao, chói mắt tựa như pháo hoa…

Nhất Niệm đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cô ta cười khẽ kéo tay hắn: “Tướng công, vui không?”

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Vui không?

Diệp Quân kéo tay Nhất Niệm, tâm trạng hơi phức tạp, đương nhiên nhiều hơn vẫn là cảm động, hắn khẽ mỉm cười: “Vui, rất vui”.

Nhất Niệm cười ngọt ngào.

“Vui cái con khỉ!”

Tịnh An ở bên cạnh tức giận đến mức lồ ng ngực phập phồng, khuôn mặt cũng đỏ bừng như lửa: “Nhất Niệm, cô dám thả lửa Thiên Hành cao cấp khi không có sự cho phép của quan chấp hành đứng đầu, cô muốn bị thiêu chết sao! A, ta tức đến mức đau cả ngực rồi đây…”

Nói xong, cô ta liên tục xoa ngực.

Nghe thấy lời của Tịnh An, Diệp Quân vội nhìn về phía cô ta với vẻ lo lắng: “Sử dụng lửa này sẽ bị thiêu ư?”

Tịnh An trừng Nhất Niệm với vẻ hung dữ: “Không có sự cho phép của quan chấp hành đứng đầu đã sử dụng lửa Thiên Hành cao cấp là vi phạm thần pháp, hơn nữa Ác Đạo Minh kia còn ký hiệp ước hoà bình với nền văn minh Thiên Hành chúng ta, Nhất Niệm, ta biết cô muốn phá hiệp ước hoà bình giữ nền văn minh Thiên Hành và Ác Đạo Minh, nhưng chuyện này liên quan đến rất nhiều vấn đề…”

Oanh!

Tịnh An còn chưa nói hết câu thì ngoài điện phía xa chợt xuất hiện một khí thế mạnh mẽ.

Diệp Quân quay đầu nhìn lại thì thấy sâu trong vũ trụ bên ngoài có một ánh sáng trắng chiếu rọi, trong ánh sáng trắng kia có một người phụ nữ chậm rãi bước ra.

Người phụ nữ mặc thần giáp trắng như tuyết, tay cầm một thanh trường thương màu vàng, vào khoảnh khắc bà ta bước ta, một uy áp vô cùng đáng sợ nhất thời bao phủ lấy toàn bộ vũ trụ, cực kỳ kinh khủng.

Nét mặt Diệp Quân cũng hơi nặng nề, khí thế này không thua kém cao thủ cảnh giới Diệt Đạo chút nào!

Thấy người phụ nữ, Tịnh An nhất thời sa sầm mặt: “Nhân viên chấp pháp Thiên Hành”.

Người chấp pháp Thiên Hành chậm rãi đi vào điện, bà ta nhìn thẳng về phía Diệp Quân, khi nhìn thấy Diệp Quân, bà ta cau mày: “Ngươi là ai”.

Đương nhiên Diệp Quân nghe hiểu lời nói của đối phương, vì lúc trước hắn từng học ngôn ngữ của nền văn minh Thiên Hành cùng với Nhất Niệm.

Diệp Quân vừa định đáp lời thì Tịnh An ở bên cạnh chợt nói: “Hắn ta là tuỳ tùng của Nhất Niệm”.

Tuỳ tùng!

Diệp Quân nhìn thoáng qua Tịnh An, không nói gì.

Người phụ nữ kia nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó lạnh lùng nhìn Nhất Niệm: “Quan chấp hành Nhất Niệm, vì sao lại tự tiện sử dụng lửa thần Thiên Hành?”

Nhất Niệm bình tĩnh đáp: “Vô tình thả sai”.
 
Chương 4006


Người phụ nữ nhất thời nhíu mày, lúc này Tịnh An ở bên cạnh vội vàng đi tới bên cạnh người phụ nữ, cô ta kéo người phụ nữ đi sang một bên, sau đó lấy một chiếc nhẫn không gian màu vàng ra đưa cho bà ta, trong nhẫn không gian màu vàng có khoảng hơn mười nghìn viên tinh thể Vĩnh Hằng.

Nhìn thấy thế, người phụ nữ nheo mắt rồi bình tĩnh nhận lấy, bà ta mỉm cười nói với Nhất Niệm: “Làm việc trong thời gian dài khó tránh khỏi sơ suất, có thể hiểu được”.

Diệp Quân: “…”

Người phụ nữ im lặng một lát rồi nói: “Nhưng chuyện này vẫn khá phức tạp, vì ngươi đã huỷ diệt Ác vũ trụ, vũ trụ này vừa ký hiệp ước hoà bình với chúng ta, xảy ra chuyện như thế tạo thành ảnh hưởng vô cùng tồi tệ, nên là quan chấp hành Nhất Niệm, mời ngươi đi theo ta một chuyến đến điện Chấp Pháp”.

Nhất Niệm gật đầu: “Được”.

Tịnh An đi tới cạnh người phụ nữ mặc áo giáp trắng, sau đó nghiêm túc nói: “Chuyện này có nghiêm trọng không?”

Người phụ nữ trầm giọng đáp: “Khó nói lắm, vì Ác Đạo Minh đã phái người đến thần cảnh Thiên Hành đòi một lời giải thích rồi, nên kết quả cuối cùng là thế nào còn phải xem quyết định của cấp trên nữa”.

Tịnh An im lặng, nét mặt cô ta hơi u ám.

Người phụ nữ nói: “Chúng ta đi thôi!”

Dứt lời, bà ta chắp ngón tay chỉ về phía trước, mấy tia sáng trắng bao phủ lấy mấy người họ, họ lập tức biến mất ngay sau đó.



Không biết đã bao lâu trôi qua, Diệp Quân cảm nhận được trước mắt có một tia sáng trắng xuất hiện, khi mở mắt ra một lần nữa, hắn đã xuất hiện trong một đám mây, cuối tầm mắt của hắn là một thần điện vô cùng nguy nga. Thần điện kia tựa như một toà thành đứng sừng sững trong đám mây, được làm từ đá thạch anh màu trắng bí ẩn, vô cùng chói mắt.

Diệp Quân ngạc nhiên phát hiện linh khí ở đây nồng đậm gấp mấy vạn lần vũ trụ trước đó!

Vĩnh Hằng Mạch! Nơi này có ít nhất mười nghìn Vĩnh Hằng Mạch!

Kinh khủng!

Diệp Quân thật sự hơi kinh ngạc, nền văn minh Thiên Hành này đúng là giàu có!

Người phụ nữ áo giáp trắng đưa ba người đi tới toà đại điện phía xa, sắc mặt Tịnh An hơi nặng nề.

Nét mặt Nhất Niệm lại rất bình tĩnh.

Cả nhóm nhanh chóng đi tới trước đại điện, người phụ nữ quay đầu nhìn về phía Nhất Niệm: “Đi vào thôi”.

Nhất Niệm gật đầu, sau đó đi vào trong đại điện.

Diệp Quân vừa định đi theo thì người phụ nữ đã chắn trước mặt hắn: “Ngươi không thể đi vào”.

Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”

Người phụ nữ nói: “Các vị trưởng lão cũng không có gọi ngươi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tịnh An, Tịnh An trầm giọng nói: “Chúng ta đợi ở đây đi”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi gật đầu: “Được”.

Người phụ nữ nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó xoay người lùi sang một bên.

Tịnh An kéo Diệp Quân đến bên cạnh, sau đó trầm giọng nói: “Ta cảm thấy chuyện này không đơn giản như thé”.

Diệp Quân thắc mắc: “Sao lại nói vậy?”
 
Chương 4007


Tịnh An ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Trên đường đi ta vẫn luôn phân tích, theo tình huống bình thường, nền văn minh Thiên Hành ta không thể nào ký hiệp ước hoà bình với Ác Đạo Minh được, chuyện này chắc chắn có gì đó mờ ám”.

Nói đến đây, cô ta quay đầu nhìn vào trong đại điện: “Chúng ta phải chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất”.

Sắc mặt Diệp Quân nhất thời trở nên u ám, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, Tịnh An nắm lấy tay Diệp Quân, lắc đầu: “Ngươi đừng có làm bậy, cô ấy sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nếu ngươi làm bậy sẽ chuyện khiến chuyện này trở nên càng tệ hại hơn, ngươi đợi ở đây, ta đi tìm hiểu đầu đuôi chuyện này…”

Dứt lời, cô ta thoáng dừng lại, sau đó nói tiếp: “Không được, ngươi phải đi cùng ta”.

Diệp Quân hơi lo lắng nói: “Nhất Niệm…”

Tịnh An ngắt lời hắn: “Yên tâm, cô ấy sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, chúng ta đi tìm hiểu đầu đuôi chuyện này, phải biết vì sao nền văn minh Thiên Hành chúng ta lại ký hiệp ước hoà bình với Ác Đạo Minh trước đã”.

Nói xong, cô ta kéo Diệp Quân xoay người rời đi.

Tịnh An và Diệp Quân nhanh chóng đi tới một đỉnh núi, xung quanh non xanh nước biếc, trăm hoa đua nở, vô cùng xinh đẹp, chẳng khác nào tiên cảnh.

Tịnh An dẫn Diệp Quân đi tới trước một toà đại điện, lúc này có một ông lão chắn trước mặt hai người.

Tịnh An cúi chào, nói chuyện rất khách sáo: “Đại học sĩ, xin thông báo một tiếng là Tịnh An cầu kiến Thượng Thần Thiên Vân”.

Ông lão cũng chào đáp lại: “Xin đợi một lát”.

Sau đó ông ta xoay người rời đi.

Sau khi ông lão đi, Tịnh An nói: “Trước đó Nhất Niệm cũng đã nói với ngươi rồi đất, Thượng Thần Thiên Vân này là sư phụ từ nhỏ của ta và Nhất Niệm… Nói theo cách của vũ trụ các ngươi thì bà ấy là người thân nhất của chúng ta, lần này Nhất Niệm dẫn ngươi về là muốn dẫn ngươi đi gặp bà ấy. Sư phụ là một người hiền lành, ngươi không cần quá lo lắng”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nếu bà ấy không đồng ý cho ta và Nhất Niệm ở bên nhau thì phải làm sao?”

Tịnh An đột nhiên hỏi: “Hai người đã làm chưa?”

Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó nét mặt trở nên cứng đờ, sao cô gái này đột nhiên nói một câu th ô tục thế?

Tịnh An nghiêm túc nói: “Ta và Nhất Niệm cùng sinh ra từ một cây, ta là người thân nhất của cô ấy, ngươi đừng giấu giếm gì ta, biết chưa?”

Diệp Quân: “…”

Tịnh An kéo ống tay áo Diệp Quân, sau đó lặp lại: “Đã làm hay chưa?”

Diệp Quân đen mặt: “Hai chúng ta trong sạch”.

Tịnh An khẽ thở dài: “Sao không gạo nấu thành cơm luôn đi?”

Diệp Quân: “…”

Diệp Quân sợ Tịnh An lại hỏi thêm câu th ô tục nào nữa, vội nói sang chuyện khác: “Thượng Thần Thiên Vân này có mạnh không?”

Tịnh An bình tĩnh đáp: “Tính theo phân chia giá trị võ lực của thế giới các ngươi thì bà ấy có thể gi ết chết ít nhất mười cao thủ Diệt Đạo trong nháy mắt!”

Sắc mặt Diệp Quân thay đổi.

Lợi hại.
 
Chương 4008


Đây là đại lão chân chính đấy!

Nền văn minh Thiên Hành!

Chẳng trách nền văn minh Thiên Hành này có thể vô địch vũ trụ nhiều năm như thế!

Lúc này, ông lão kia bước ra, ông ta mỉm cười nói: “Mời hai vị”.

Tịnh An gật đầu,, sau đó kéo Diệp Quân đi vào trong, sau khi vào đại điện, Diệp Quân nhìn thấy một người phụ nữ mặc đồ trắng, trông chỉ khoảng hai mươi tuổi, khí chất hơn người, hoàn toàn không giống người phàm.

Trước mặt bà ta đặt vô số cổ tịch màu vàng.

Thượng Thần Thiên Vân!

Tịnh An dẫn Diệp Quân đi tới trước mặt Thượng Thần Thiên Vân, cô ta cúi chào: “Sư phụ”.

Thượng Thần Thiên Vân khẽ mỉm cười ung dung: “Ngồi đi”.

Tịnh An ngồi xuống, cô ta đang định lên tiếng thì Thượng Thần Thiên Vân đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, bà ta cười nói: “Ngươi đến từ nền văn minh nào?”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, rõ ràng đối phương đã phát hiện hắn không phải người của nền văn minh Thiên Hành.

Việc che giấu hơi thở của Tháp gia lại vô dụng.

Lại phải thăng cấp rồi!

Mệt mỏi!

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó hành lễ: “Chào Thượng Thần, ta đến từ vũ trụ Quan Huyên”.

Thượng Thần Thiên Vân mỉm cười nói: “Ngươi cũng ngồi đi”.

Sau khi Diệp Quân ngồi xuống, Thượng Thần Thiên Vân cầm bình trà bên cạnh lên, sau đó rót cho hắn một tách, khẽ mỉm cười: “Đây là linh trà Thiên Vân ta tự trồng, ngươi nếm thử xem”.

Thấy đối phương khách sáo như thế, Diệp Quân rất bất ngờ, hoàn toàn khác với tưởng tượng của hắn, vì hắn cho rằng nền văn minh Thiên Hành lớn mạnh như thế, có lẽ mọi người đều sẽ khá kiêu ngạo, càng chưa nói đến việc người trước mặt còn là một cao thủ vô cùng mạnh.

Sau khi đi vào, người phụ nữ trước mắt cho hắn một cảm giác sâu không lường được.

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, hắn nâng tách trà lên uống một hớp, nước trà vào bụng như một dòng nước ẩm tản ra khắp cơ thể, ngay sau đó, trong người hắn có những làn khí đục tản ra.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên.

Tịnh An cười nói: “Trà này có thể tinh lọc thân thể và linh hồn”.

Diệp Quân nói: “Thì ra là vậy!”

Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Thân thể và linh hồn của ngươi rất tinh khiết, dù là ở chỗ chúng ta cũng hiếm thấy một người như ngươi”.

Nói xong, bà ta lại rót cho Diệp Quân một chung, sau đó quay đầu nhìn Tịnh An bên cạnh: “Con đi tới điện Chấp Pháp theo dõi, có tình huống gì thì trở về báo cáo”.

Tịnh An gật đầu: “Vâng!”

Dứt lời, cô ta đưa mắt ra hiệu cho Diệp Quân, sau đó đứng dậy rời đi.

Sau khi Tịnh An đi, Thượng Thần Thiên Vân nhìn về phía Diệp Quân: “Lần này ngươi đến đây là vì Nhất Niệm sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Hắn biết sắp đi vào chủ đề chính rồi.
 
Chương 4009


Thượng Thần Thiên Vân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nền văn minh Thiên Hành chúng ta có quy định thần pháp, cô gái ở nền văn minh Thiên Hành không được thành hôn với người của nền văn minh ngoại tộc, nếu ai dám vi phạm sẽ lập tức đốt cháy thân thể, giam giữ linh hồn đến khi linh hồn tan biến”.

Nói đến đây, bà ta thoáng im lặng, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Trước khi ngươi đi vào, ta có xem qua thực lực của ngươi, đừng trách ta nói thẳng, với thực lực trước mắt của ngươi, ngươi hoàn toàn không có khả năng thách thức thần pháp của nền văn minh Thiên Hành, nếu ngươi cố ý ở cạnh con bé thì kết quả cuối cùng rất có thể là một bi kịch, hại ngươi, cũng là hại con bé”.

Diệp Quân im lặng.

Thượng Thần Thiên Vân lại nói: “Ta không hiểu tình cảm ở vũ trụ các ngươi, nhưng ta cho rằng nếu thật sự yêu một người thì nên suy nghĩ cho đối phương và bản thân, bất cứ thời đại nào, bất cứ nền văn minh nào cũng đều rất thực tế, đặc biệt là nền văn minh Thiên Hành chúng ta. Nền văn minh Thiên Hành chúng ta chưa từng gặp đối thủ, cho nên chúng ta đều có thái độ xem thường nền văn minh ngoại tộc, nếu để bọn họ biết Nhất Niệm thích một người đến từ nền văn minh ngoại tộc thì bọn họ sẽ coi con bé như một sự sỉ nhục, khi đó tình cảnh của con bé…”

Nói đến đây, bà ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Từ trước đến giờ nền văn minh Thiên Hành ta cũng từng có tình huống cô gái yêu người của nền văn minh ngoại tộc, nhưng kết quả cuối cùng của bọn họ đều là bi kịch, ta không muốn Nhất Niệm xảy ra chuyện. Đương nhiên ngươi là người Nhất Niệm thích, ta cũng không muốn ngươi xảy ra chuyện… Cho nên dù ta rất tôn trọng tình cảm giữa các ngươi, nhưng xin lỗi, ta không thể đồng ý cho các ngươi ở bên nhau, hy vọng ngươi có thể hiểu”.

Thượng Thần Thiên Vân vừa dứt lời, trong điện đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Diệp Quân không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ rồi nói: “Ta rất hiểu sự lo lắng của thượng thần, ta cũng biết lần này tới nền văn minh Thiên Hành, ta chuẩn bị chưa đầy đủ, cũng không hoàn toàn có kế hoạch đối phó với nhũng khó khăn có thể sẽ gặp phải sắp tới, nhưng ta vẫn đã đến”.

Thượng Thần Thiên Vân cười nhẹ: “Vì sao?”

Diệp Quân trả lời: “Vì Nhất Niệm mong ta đến, hơn nữa ta cũng nên đến, đúng là bây giờ thực lực của ta chưa đủ, nhưng ít nhất cũng nên có thái độ rõ ràng”.

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Ta đã thấy thái độ của ngươi rồi. Ngươi là một người có trách nhiệm, nhưng điều này không thể thay đổi được những khó khăn mà các ngươi sẽ gặp phải tiếp theo đâu”.

Nói tới đây, bà ta dừng một chút mới nói tiếp: “Ta có một cách này, ngươi nghe thử xem thế nào nhé”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Thượng Thần Thiên Vân cầm chén trà trước mặt lên uống một ngụm rồi lại nhẹ nhàng đặt chén trà xuống: “Dù là thần pháp Thiên Hành hay luật pháp của nền văn minh vũ trụ khác thì cũng đều chỉ hạn chế người bình thường. Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì thật ra luật pháp chỉ là vật trang trí. Vì thế ta hy vọng ngươi hãy nâng cao thực lực trước, sau khi thực lực của ngươi đủ mạnh, lúc đó ta sẽ đến điện Chấp Pháp nói giúp ngươi, có lẽ sẽ không có vấn đề gì lớn đâu”.

Nói đến đây, bà ta dừng lại một chút: “Nếu ngươi đồng ý với cách này thì ta có thể giúp ngươi nâng cao thực lực. Chẳng hạn như ngươi có thể ở lại đây học cùng Nhất Niệm và Tịnh An cũng được”.

Diệp Quân nhìn Thượng Thần Thiên Vân rồi nói: “Thượng thần, thực lực của ta cần đạt tới trình độ nào mới có thể được nền văn minh Thiên Hành coi trọng?”

Thượng Thần Thiên Vân suy nghĩ: “Cũng phải đạt tới trình độ như ta đây, nhưng ta thấy điều này đối với ngươi không khó lắm đâu, thiên phú của ngươi rất tốt, huyết mạch lại rất đặc biệt, một ngày nào đó chắc chắn sẽ đạt được thành tựu lớn”.

Ở lại đây học!

Diệp Quân ngẫm nghĩ hồi lâu rồi gật đầu: “Ta thấy được đấy”.
 
Chương 4010


Thượng Thần Thiên Vân khẽ mỉm cười: “Vậy bắt đầu từ bây giờ ngươi cứ ở lại đây, chỉ cần ngươi không ra khỏi núi Thiên Vân này của ta thì bọn chúng sẽ khó mà phát hiện ra thân phận của ngươi được…”

“Không hay rồi!”

Đúng lúc này Tịnh An chạy vào, vội vã nói: “Thượng thần, bọn họ định thiêu chết Nhất Niệm”.

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân chợt thay đổi, hắn ngồi bật dậy.

Thượng Thần Thiên Vân cũng nhíu mày: “Đừng vội, con cứ từ từ nói”.

Vẻ mặt Tịnh An cũng hơi âm trầm, cô ta nhìn Diệp Quân: “Bọn họ biết thân phận loài người của ngươi rồi”.

Thượng Thần Thiên Vân hơi nghi hoặc: “Sao có thể thế được… Thuật ẩn thân của hắn cực kỳ cao minh, ngoài ta ra chỉ Thần chủ có thể nhìn thấu…”

Nói đến đây, bà ta chau mày: “Ác Đạo Minh”.

Tịnh An gật đầu: “Đúng thế”.

Đúng lúc này, ông lão bên ngoài đột nhiên đi vào, ông ta nhìn Diệp Quân với ánh mắt không còn thân thiện như trước mà đã có thêm sự lạnh lùng. Ông ta đi thẳng đến trước mặt Thượng Thần Thiên Vân, hơi khom người: “Thượng thần, Thôi Âm chấp pháp của điện Chấp Pháp cầu kiến ạ”.

Nghe ông ta nói thế, vẻ mặt Tịnh An lập tức trầm xuống.

Thôi Âm!

Điện Chấp Pháp có Điện chủ, ba nhân viên chấp pháp, cả điện Chấp Pháp toàn là người có tiếng ở nền văn minh Thiên Hành khiến ai nghe cũng đều biến sắc. Bởi vì bọn họ chuyên chấp pháp nên thủ đoạn cực kỳ hung ác, tàn nhẫn, bình thường rất ít khi lộ diện, trừ khi có chuyện gì nghiêm trọng hay vi phạm pháp luật quá nặng nề.

Mà lần này nhân viên chấp pháp đích thân tới, hiển nhiên là vì Diệp Quân.

Nghĩ đến đây, Tịnh An không khỏi nhìn Diệp Quân, lòng thầm thở dài, cô ta cũng không ngờ chuyện này lại đột nhiên vượt ngoài tầm kiểm soát, biết trước thì cô ta đã ngăn hắn và Nhất Niệm đến nền văn minh Thiên Hành rồi. Thượng Thần Thiên Vân nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: “Mời chấp pháp vào đi”.

Ông lão hơi khom người rồi lui ra.

Diệp Quân cũng không vội, vì hắn biết hiện giờ mà sốt ruột thì sẽ càng thêm loạn, hơn nữa mục tiêu chính của nền văn minh Thiên Hành có lẽ vẫn là hắn.

Ngoài ra, thân phận của hắn đột nhiên bị bại lộ chắc chắn có liên quan đến Ác Đạo Minh.

Bây giờ hắn càng sốt ruột sẽ càng có thêm mâu thuẫn và xung đột với nền văn minh Thiên Hành, Ác Đạo Minh sẽ càng vui sướng.

Bình tĩnh!

Nghĩ cách đối phó.

Thấy Diệp Quân bình tĩnh như vậy, trong mắt Thượng Thần Thiên Vân thoáng qua vẻ khen ngợi.

Lúc này một người đàn ông trung niên đi vào, ông ta có dáng người cao gầy, mặc áo bào rộng rãi, mắt hình tam giác như con hổ dữ.

Chấp pháp Thôi Âm!

Thôi Âm đi thẳng đến trước Thượng Thần Thiên Vân, hơi cúi người hành lễ: “Làm phiền thượng thần rồi”.

Thượng Thần Thiên Vân hỏi thẳng: “Nhất Niệm đang ở đâu?”

Nhân viên chấp pháp đáp: “Đã áp giải đến điện Chấp Pháp rồi, đang chuẩn bị hành hình”.

Thượng Thần Thiên Vân nói: “Nàng là người của ta”.

Nhân viên chấp pháp không khiêm tốn cũng không hống hách: “Nàng ta đã vi phạm thần pháp”.
 
Chương 4011


Thượng Thần Thiên Vân hơi nheo mắt: “Thần pháp? Vì sao lại đặt ra thần pháp? Chẳng phải là để cho con người vi phạm sao?”

Nghe vậy, sắc mặt chấp pháp Thôi Âm cũng thoáng chốc lạnh đi: “Thượng thần, Nhất Niệm vi phạm thần pháp, điện Chấp Pháp ta bắt nàng ta là lẽ đương nhiên, không chỉ phải bắt nàng ta mà còn phải bắt hết cả đám kiến hôi của nền văn minh cấp thấp này nữa…”

Nói rồi ông ta đưa đôi mắt sắc như dao nhìn về phía Diệp Quân, đồng thời định cưỡng ép ra tay.

“Càn rỡ!”

Thượng Thần Thiên Vân quát lớn, bà ta tiến lên trước một bước, chỉ trong nháy mắt, nét mặt quan chấp pháp thay đổi, giây tiếp theo, một luồng uy áp vô hình bao phủ lấy ông ta, lúc này toàn thân ông ta run rẩy kịch liệt, trán nổi gân xanh như muốn nổ tung, khuôn mặt cũng vặn vẹo dữ dội, giống như dang phải chịu nỗi đau lớn lắm.

Thấy cảnh tượng này, vẻ mặt Diệp Quân thay đổi.

Quan chấp pháp Thôi Âm ít nhất cũng có thực lực cảnh giới Diệt Đạo, thậm chí còn cao hơn, nhưng ở trước mặt Thượng Thần Thiên Vân vẫn không có sức đánh trả.

Thật đáng gờm!

“Thượng thần, xin hãy nương tay!”

Lúc này, bên ngoài điện chợt vang lên một giọng nói.

Thượng Thần Thiên Vân hờ hững nhìn ra ngoài điện: “Trong vòng mười giây, nếu như không thấy Nhất Niệm, ta sẽ vi phạm một loạt thần pháp, nếu các ngươi khó chịu thì tới mà đánh ta đi!”

Diệp Quân: “…”

“Ài!”

Một tiếng thở dài bỗng vang lên từ ngoài điện.

Rất nhanh, một luồng ánh sáng trắng đáp xuống cửa đại điện, trong luồng sáng chính là Nhất Niệm.

Nhất Niệm chạy nhanh vào trong điện rồi nhào vào lòng Thượng Thần Thiên Vân, kích động gọi: “Sư phụ”.

Thượng Thần Thiên Vân nhẹ nhàng xoa đầu Nhất Niệm, trong mắt đầy vẻ cưng chiều, bà ta nhìn quan chấp pháp ở cách đó không xa rồi phất tay áo, Thôi Âm lập tức bị hất văng ra khỏi điện.

Quan chấp pháp cúi đầu, khuôn mặt cực kỳ u ám, sát ý trong mắt càng rõ hơn, nhưng ông ta cúi đầu rất thấp, không lên tiếng, còn cúi người thật sâu rồi mới từ từ lui đi.

Trong điện.

Nhất Niệm đột nhiên kéo Diệp Quân đi tới trước mặt Thượng Thần Thiên Vân, đỏ mặt nói: “Sư phụ, chàng ấy là tướng công của con”.

Thấy Nhất Niệm như vậy, Thượng Thần Thiên Vân lắc đầu cười, bà xoa nhẹ đầu Nhất Niệm rồi quay sang nhìn Diệp Quân, cười nói: “Người con chọn rất được”.

Nghe thế Nhất Niệm mừng rỡ, ôm chặt lấy Thượng Thần Thiên Vân.

Cô ta là quả được Thượng Thần Thiên Vân hái xuống từ trên cây, từ khi ra đời đã đi theo bà ta học tập. Ở vũ trụ Quan Huyên, Thượng Thần Thiên Vân cũng được coi là người thân nhất của cô ta, lần này cô ta đưa Diệp Quân về là muốn Diệp Quân được người phụ nữ trước mắt này công nhận.

Trước khi trở về, cô ta còn hơi thấp thỏm lo âu, bởi cô ta sợ Diệp Quân không được sư phụ mình công nhận. Nhưng bây giờ sau khi nghe sư phụ nói thế, cô ta thật sự vô cùng vui mừng, giống như ăn cả trăm con cừu vậy.

Thượng Thần Thiên Vân bỗng nói: “Con với Tịnh An ra ngoài chờ đi, ta có lời muốn nói với tướng công của con”.
 
Chương 4012


Nhất Niệm chớp mắt: “Con có thể nghe không ạ?”

Thượng Thần Thiên Vân cười: “Không được”.

Nhất Niệm hơi bất đắc dĩ: “Thôi được rồi!”

Nói rồi cô ta nháy mắt với Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười gật đầu.

Nhất Niệm kéo Tịnh An quay người rời đi.

Cô ta rất yên tâm về Diệp Quân, bởi vì tướng công của cô ta rất thông minh, mà sư phụ của cô ta cũng rất thông minh.

Cả hai đều là người thông minh, chắc chắn sẽ không xảy ra mâu thuẫn gì.

Sau khi Tịnh An và Nhất Niệm đi, Thượng Thần Thiên Vân khẽ nói: “Nhìn ra được con bé thật sự rất thích ngươi”.

Diệp Quân gật đầu, nhưng không nói gì.

Thượng Thần Thiên Vân hỏi: “Ngươi nghĩ thế nào về chuyện này?”

Diệp Quân đáp: “Thân phận của ta bại lộ ắt hẳn có liên quan đến Ác Đạo Minh”.

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Nền văn minh Thiên Hành của ta đã ký hiệp ước hòa bình với Ác Đạo Minh, sở dĩ ký hiệp ước hòa bình là vì Thiên Hành Chủ của chúng ta gặp chút vấn đề ở vũ trụ Vô Gian”.

Diệp Quân tò mò: “Gặp vấn đề ư?”

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Chuyện này vốn là cơ mật, không nên nói cho người ngoài, nhưng ngươi là tướng công của Nhất Niệm, ta cũng không coi ngươi là người ngoài nữa. Những năm đầu, khi Thiên Hành Chủ đang gấp một vùng vũ trụ thì tình cờ phát hiện ra một thời không vũ trụ đặc biệt, chúng ta gọi nó là vũ trụ Vô Gian. Vũ trụ Vô Gian này vô cùng đặc biệt, lửa Thiên Hành cũng không thể vào được. Sau này thiên Hành Chủ nghiên cứu về vũ trụ Vô Gian này, nhưng không có tiến triển gì. Về sau bà ấy giấu chúng ta một mình vào đó, mà lần cuối cùng bà ấy liên lạc với chúng ta là lần không lâu trước đây, bà ấy để lại cho chúng ta một lời nhắn là đừng vội vào vũ trụ Vô Gian, từ đó về sau chúng ta không còn liên lạc được với bà ấy nữa”.

Nói đến đây, bà ta dừng lại một chút rồi nói: “Mấy năm nay chúng ta vẫn luôn nghĩ cách phá giải vũ trụ Vô Gian đó nhưng không có tiến triển gì, mãi cho đến cách đây không lâu, Ác Đạo Minh đến tìm chúng ta, Pháp Thần Ác Linh của chúng nói có thể phá giải được bí ẩn của vũ trụ Vô Gian”.

Diệp Quân thắc mắc: “Pháp Thần Ác Linh?”

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Trong Ác Đạo Minh có bốn thực lực rất mạnh, đầu tiên là Nhất điện chủ Ác Đạo, người này rất bí ẩn, chúng ta chưa gặp bao giờ. Người thứ hai là Nhị điện chủ, người này tên là Khâu Bạch Vân, quy mô phát triển của Ác Đạo Minh có thể lớn thế này, đồng thời ảnh hưởng tới vô số nền văn minh vũ trụ cấp thấp, ông ta là người có công lớn nhất. Người thứ ba là Ác Đạo của Ác vũ trụ, thực lực người này…”

Nói tới đây, vẻ mặt bà ta chợt trở nên hơi nặng nề.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Vị Ác Đạo này làm sao?”

Thượng Thần Thiên Vân trầm giọng kể: “Vị Ác Đạo này rất không bình thường, năm đó sau khi bà ta tu luyện tới cực hạn rồi dứt khoát tiêu tán tu vi, lựa chọn trùng sinh, tái thế tu luyện, bà ta vẫn luôn đột phá cực hạn của bản thân… Khi ấy chúng ta đã từng điều tra, vị Ác Đạo này đã trùng sinh tu luyện chín nghìn chín trăm chín mươi chín kiếp rồi, nếu ta đoán không nhầm thì có lẽ bây giờ bà ta đang tu kiếp cuối, nếu kiếp cuối này thành công thì bà ta sẽ hoàn toàn viên mãn, kết hợp với tu vi vạn kiếp, đạt đến một mức độ chưa từng có… Cũng có thể nói rằng có thể đạt tới nền văn minh vũ trụ cấp sáu trong truyền thuyết, đương nhiên chỉ là phỏng đoán mà thôi…”

Vạn kiếp!

Chuyển kiếp tu lại!

Diệp Quân trầm tư, đột nhiên như nghĩ tới điều gì, hai mắt trợn to, hắn đứng bật dậy…
 
Chương 4013


Chân vũ trụ!

Sắc mặt Diệp Quân chợt trở nên hơi khó coi, vì sao Ác Đạo Minh vẫn luôn không chịu bỏ qua cho hắn?

Đương nhiên là vì Ác Đạo của Chân vũ trụ rồi.

Dù thực lực Ác Đạo của Chân vũ trụ rất mạnh, nhưng đến bây giờ thì thật ra thực lực cũng không mạnh lắm.

Theo tình huống bình thường, Ác Đạo Minh không thể nào liều mạng với hắn vì một Ác Đạo mới phải, trừ khi…

Nghĩ thế, bây giờ hắn đã hoàn toàn chắc chắn.

Ác Đạo bị trấn áp ở Chân vũ trụ có lẽ là Ác Đạo chuyển kiếp tu luyện lại theo lời Thượng Thần Thiên Vân.

Nghĩ đến đây, hắn sa sầm mặt.

Hắn biết giữa hắn và Ác Đạo Minh chắc chắn phải không chết không thôi.

Thấy nét mặt của Diệp Quân, Thượng Thần Thiên Vân hơi tò mò: “Sao vậy?”

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó kể chuyện Ác Đạo của Chân vũ trụ.

Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, Thượng Thần Thiên Vân nhẹ giọng nói: “Suy đoán của ngươi có lẽ không sai, rất có thể Ác Đạo ở Chân vũ trụ chính là Ác Đạo chuyển kiếp tu luyện lại…”

Nói xong, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Chân Thần kia đã trấn áp nó hàng triệu lần rồi sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Thượng Thần Thiên Vân trầm giọng nói: “Vũ Trụ Kiếp càng bị trấn áp thực lực sẽ càng mạnh, hàng triệu lần, chưa nói đến chuyện dung hợp tu vi vạn kiếp, dù bây giờ nó thoát được thì thực lực cũng sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ, mà nếu dung hợp tu vi vạn kiếp, vậy…”

Nói đến đây, ánh mắt bà ta cũng trở nên nặng nề.

Sắc mặt Diệp Quân cũng nặng nề không kém.

Thượng Thần Thiên Vân nói tiếp: “Bây giờ ta đã hiểu đại khái vì sao Ác Đạo Minh muốn chủ động giúp đỡ nền văn minh Thiên Hành của chúng ta rồi”.

Diệp Quân nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân, bà ta nói: “Có lẽ bọn họ muốn cứu Ác Đạo kia, mà trong quá trình đó, bọn họ sợ nền văn minh Thiên Hành của chúng ta cũng ra tay với bọn họ. Cho nên bọn họ mới chủ động đến tìm chúng ta, còn sẵn lòng giúp đỡ chúng ta đi tìm Thiên Hành Chủ”.

Diệp Quân im lặng.

Hắn phát hiện chuyện này đang ngày càng phức tạp hơn. Vả lại hắn đã đánh giá quá thấp Ác Đạo Minh này rồi.

Nhớ đến chuyện đã hứa với Chân tỷ, Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười khổ.

Trận chiến này, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân thôi!

Áp lực nặng nề quá!

Thượng Thần Thiên Vân lại nói: “Ngoài Nhất điện chủ, Nhị điện chủ và Ác Đạo này, Ác Đạo Minh còn có một tồn tại rất bí ẩn chính là Pháp Thần Ác Linh, người này lai lịch rất bí ẩn, tinh thông một vài thần pháp cổ xưa cường đại, có một vài thần pháp nền văn minh Thiên Hành chúng ta cũng chưa từng nghe nói tới…”

Diệp Quân hỏi: “Thượng Thần từng tiếp xúc với Pháp Thần Ác Linh này chưa?”

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Từng tiếp xúc, người này kiến thức cực kỳ uyên bác, thành tựu thần pháp rất cao, sâu không lường được. Vì thế khi ông ta nói ông ta có thể phá giải vũ trụ Vô Gian, chúng ta vẫn khá là tin tưởng”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tiền bối ở lại một mình để nói với ta những chuyện này là muốn cho ta biết, nền văn minh Thiên Hành sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa ta và Ác Đạo Minh, đúng không?”
 
Chương 4014


Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Ừm. Trước mắt, chuyện quan trọng nhất của nền văn minh Thiên Hành chúng ta là phá giải vũ trụ Vô Gian, tìm thấy Thiên Hành Chủ”.

Nói đến đây, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta vừa nhận được tin tức, Nhị điện chủ Ác Đạo Minh đã tiếp xúc với mấy người nhóm Tổng lý nội các tại nội các, đầu tiên là vì chuyện Nhất Niệm phóng hoả. Nhất Niệm không được trao quyền đã huỷ diệt Ác vũ trụ, hành động này đã vi phạm thần pháp, mà con bé lại ở cùng ngươi, ngươi đến từ nền văn minh bên ngoài, việc này đã không đơn giản là phạm pháp nữa mà đã vi phạm cấm kỵ của nền văn minh Thiên Hành ta, bây giờ Ác Đạo Minh lại ly gián…”

Nói đến đây, bà ta khẽ thở dài: “Ta vốn muốn để ngươi ở lại đây tu luyện, có ta che chở, ta có thể đè chuyện này xuống. Nhưng bây giờ chuyện này đã rất phức tạp, không bao lâu nữa, có lẽ nội các sẽ đến tìm ta nói chuyện”.

Diệp Quân nhất thời cảm thấy hơi áy náy: “Xin lỗi Thượng Thần, đã mang đến phiền phức cho bà rồi”.

Thượng Thần Thiên Vân khẽ mỉm cười: “Thật ra không sao cả, Nhất Niệm là học sinh của ta, cũng là người thân của ta, đứa trẻ đến một thời điểm nhất định đều sẽ phản nghịch, đương nhiên ta không cho rằng việc con bé tìm thấy người mình thích là một chuyện sai lầm”.

Diệp Quân nhất thời hơi tò mò; “Tiền bối, hình như bà cũng không phản đối cô gái của nền văn minh Thiên Hành thích người đàn ông bên ngoài, vì sao thế?”

Thượng Thần Thiên Vân đi tới một bên, bà ta ngồi xuống, sau đó bưng chung trà trước mặt lên uống một ngụm rồi nói: “Dù chúng ta đều sinh ra từ trong quả, nhưng họ có tình cảm, có suy nghĩ, họ có quyền yêu người mình muốn yêu. Một vài thần pháp của nền văn minh Thiên Hành ta đã quá lạc hậu, quá bảo thủ rồi, hơn nữa còn có vẻ kiêu căng…”

Nói đến đây, trong mắt bà ta lộ vẻ lo lắng: “Chúng ta rất ghét người khác kiêu căng, nhưng chúng ta lại mặc cho bản thân làm điều đó, kiêu căng là mầm tai hoạ, một nền văn minh xuất sắc chân chính phải biết khiêm tốn, chứ không phải ngạo mạn”.

Nghe thấy thế, Diệp Quân chợt thấy kính trọng người phụ nữ trước mặt.

Không thể không nói từ khi gặp nhau đến bây giờ, hắn thật lòng thấy kính trọng sự tu dưỡng và thái độ bao dung của người phụ nữ trước mắt.

Một cao thủ chân chính, cao thủ có tu dưỡng chắc chắn luôn sẵn sàng lấy kẻ yếu làm ranh giới.

Đương nhiên cuộc đời đa phần vẫn là cao thủ là vua.

Cao thủ tự do phóng khoáng.

Người yếu cam chịu số phận.

Thượng Thần Thiên Vân nói tiếp: “Những năm gần đây, ta luôn muốn thay đổi thần pháp, nhưng hiệu quả quá ít, đây là một công việc rất gian nan, hầy”.

Diệp Quân nói: “Chỉ cần phá nó là dễ thay đổi thôi”.

Thượng Thần Thiên Vân hơi nhếch môi: “Ta cũng nghĩ thế, nhưng rất đáng tiếc là không thể phá được, thực lực của ta không đủ để đánh bại tất cả mọi người. Nếu người ngoài phá vỡ…”

Nói đến đây, trên khuôn mặt xinh đẹp của bà ta lộ vẻ lo lắng: “Nếu người ngoài phá vỡ, khi đó e rằng nền văn minh Thiên Hành của ta còn không có cả cơ hội thay đổi. Vì ta không cho rằng nền văn minh Thiên Hành là một tồn tại vô địch trong vũ trụ vô tận này, vũ trụ rộng lớn, chắc chắn có nền văn minh mạnh hơn chúng ta…”

Diệp Quân im lặng, đúng thế, suốt chặng hành trình vừa qua, hắn đã gặp rất nhiều nền văn minh lớn mạnh, bây giờ nhìn lại, những nền văn minh lớn mạnh đến mức khiến hắn tuyệt vọng lúc trước cũng chỉ có thế mà thôi.

Có lẽ một ngày nào đó khi hắn quay đầu nhìn lại, có lẽ nền văn minh Thiên Hành cũng chẳng là gì cả.

Vũ trụ vô cùng vô tận, vô số điều không rõ.

Không có mạnh nhất, chỉ có mạnh hơn.
 
Chương 4015


Thượng Thần Thiên Vân chợt nói: “Nói nhiều như thế có hơi lạc đề rồi”.

Sau đó, bà ta cười nói với Diệp Quân: “Chuyện đến nước này, dù thế nào cũng phải tìm một cách để giải quyết, thật ra thì ta có một cách có thể giải quyết tạm thời khó khăn mà ngươi và Nhất Niệm sắp phải đối mặt, ngươi nghe thử xem thế nào?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Thượng Thần Thiên Vân nói: “Bây giờ Ác Đạo Minh đang dựa vào điều ước hoà bình và chuyện Nhất Niệm dẫn một người ngoại tộc về để làm khó, trước đó Nhất Niệm không biết chuyện chúng ta đã ký điều ước hoà bình với Ác Đạo Minh. Vì thế, dù vấn đề này nghiêm trọng nhưng ta vẫn có thể lo được. Vấn đề thứ hai là con bé yêu người ngoại tộc, vấn đề này khá là nghiêm trọng, vì theo chúng ta, yêu người ngoại tộc là một nỗi sỉ nhục, tộc nhân sẽ rất có ác ý với con bé…”

Nói đến đây, bà ta nhìn về phía Diệp Quân: “Cách của ta là lúc này ngươi phải rời khỏi nền văn minh Thiên Hành, đây là vì tốt cho Nhất Niệm, cũng vì tốt cho ngươi, vì nếu ngươi không rời đi thì mâu thuẫn sẽ ngày càng nghiêm trọng”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta rời khỏi nền văn minh Thiên Hành thì Nhất Niệm sẽ không có vấn đề gì nữa đúng không?”

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Sẽ không có vấn đề gì nữa”.

Diệp Quân gật đầu: “Có thể cho ta nói tạm biệt với Nhất Niệm không?”

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, bà ta ngẩng đầu nhìn ra ngoài điện: “Nhất Niệm, con vào đi”.

Nhất Niệm đi vào cùng với Tịnh An, cô ta hơi thấp thỏm nhìn thoáng qua Thượng Thần Thiên Vân và Diệp Quân.

Diệp Quân đi tới trước mặt Nhất Niệm, mỉm cười nói: “Nhất Niệm, ta…”

Nhất Niệm ngắt lời Diệp Quân: “Huynh muốn đi một mình, để ta ở lại đây đúng không?”

Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó gật đầu: “Muội ở lại đây đợi ta một năm, một năm sau ta đến đón muội, được không?”

Nhất Niệm nhìn Diệp Quân: “Một ngày cũng không được”.

Diệp Quân nhìn vào mắt Nhất Niệm một lúc lâu, cười nói: “Vậy muội đi cùng với ta”.

Nhất Niệm lập tức cười tươi như hoa.

Còn Thượng Thần Thiên Vân thì im lặng nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân nắm tay Nhất Niệm, sau đó quay đầu nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân: “Thượng Thần, cách của bà rất hay, nhưng ta không thể làm như thế được, vì ta không muốn cô ấy có gì không vui, trời đất bao la, quan trọng nhất là cô ấy vui vẻ, cho nên hôm nay ta muốn dẫn cô ấy đi”.

Thượng Thần Thiên Vân lắc đầu: “Ngươi làm thế là đang chọn con đường khó đi nhất đấy”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết, ta sẽ một mình gánh chịu tất cả mọi hậu quả”.

Thượng Thần Thiên Vân nhìn Diệp Quân, một lúc lâu rồi đột nhiên mở lòng bàn tay, ngay sau đó, một uy thế vô hình lập tức bao phủ cả toà đại điện.

Nhất Niệm vội chắn trước mặt Diệp Quân, cô ta cắn răng nhìn Thượng Thần Thiên Vân, trong mắt hiện lên sương mù: “Sư phụ…”

Thượng Thần Thiên Vân không nói gì, bà ta đột nhiên siết chặt tay phải.

Oanh!

Trước mặt Diệp Quân và Nhất Niệm chợt xuất hiện một đường hầm thời không.
 
Chương 4016


Nhất Niệm sửng sốt.

Thượng Thần Thiên Vân đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Quân, bà ta kéo tay Diệp Quân, sau đó lại kéo tay Nhất Niệm, tiếp theo, bà ta đặt tay Nhất Niệm vào tay Diệp Quân rồi nhìn về phía Diệp Quân: “Chăm sóc tốt cho con bé, cũng như những gì ngươi vừa nói đấy, đừng để con bé không vui”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Thượng Thần Thiên Vân gật đầu, sau đó lại lấy một chiếc nhẫn không gian ra đặt vào tay Nhất Niệm: “Đi đi!”

Nhất Niệm đột nhiên ôm lấy Thượng Thần Thiên Vân, nước mắt thoáng chốc tuôn rơi.

Thượng Thần Thiên Vân khẽ mỉm cười vỗ nhẹ lên vai cô ta, sau đó nói: “Mau đi đi”.

Nhất Niệm lau nước mắt, cô ta nhìn Tịnh An ở bên cạnh, vẫy tay nói: “Tịnh An, đợi chúng ta trở về trong huy hoàng nhé”.

Nói xong, cô ta kéo Diệp Quân đi vào trong đường hầm thời không.

Tịnh An rơi nước mắt: “Dê của ta…”

Nhất Niệm và Diệp Quân vừa đi thì có một ông lão đi vào.

Bên cạnh ông lão còn có một người đàn ông trung niên đi theo, người đàn ông này chính là người chấp pháp Thôi Âm kia.

Thấy ông lão này, sắc mặt của Tịnh An còn đang tiếc sau này không được ăn dê nữa lập tức trở nên nặng nề.

Tổng lý nội các Mục Tướng.

Mục Tướng nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân với nét mặt phức tạp: “Thượng Thần, bà làm thế này… Hầy!”

Thượng Thần Thiên Vân bình tĩnh nói: “Tướng Lão, cho họ một cơ hội đi”.

Mục Tướng lắc đầu: “Nếu bỏ qua cho chuyện này thì về sau còn ai làm theo thần pháp nữa? Nếu đều học theo Nhất Niệm thì chẳng phải nền văn minh Thiên Hành sẽ loạn luôn à?”

Thượng Thần Thiên Vân lạnh lùng nói: “Vậy thì thay đổi thần pháp đi?”

Mục Tướng cười khổ: “Thượng Thần, đây là thứ mà tổ tiên đặt ra, sao có thể nói đổi là đổi được?”

Thượng Thần Thiên Vân đi sang một bên ngồi xuống, sau đó nói: “Tướng Lão, ngồi nói chuyện một lát không?”

Mục Tướng lắc đầu: “Thượng Thần, bà đừng kéo dài thời gian nữa, bà đưa bọn họ đi đâu?”

Thượng Thần Thiên Vân đáp: “Ta quên mất rồi”.

Nét mặt Mục Tướng trở nên cứng đờ, ông ta lắc đầu cười khổ, không nói gì nữa mà dẫn theo Thôi Âm xoay người rời đi. Vì ông ta biết tiếp tục mất thời gian với Thượng Thần này không có ý nghĩa gì cả. Ông ta không thể ép Thượng Thần này làm bất cứ chuyện gì, đừng nói ông ta, dù lúc Thiên Hành Chủ còn ở đây, ngài ấy cũng vô cùng đau đầu với Thượng Thần này.

Sau khi hai người nhóm Mục Tướng rời đi, trong mắt Thượng Thần Thiên Vân nhất thời lộ vẻ lo lắng, dù bà ta ủng hộ Nhất Niệm và Diệp Quân, nhưng bà ta biết nền văn minh Thiên Hành chắc chắn không cho phép Nhất Niệm ở bên một người đàn ông ngoại tộc, dù có chạy đến chân trời góc biển, nền văn minh Thiên Hành cũng sẽ không bỏ qua.

Nghĩ đến đây, vẻ lo lắng trong mắt bà ta càng trở nên nồng đậm hơn.

Nhưng nét mặt của Tịnh An ở bên cạnh thì lại rất bình tĩnh, vì cô ta biết sở dĩ Nhất Niệm dẫn Diệp Quân đi cũng không phải chỉ vì sợ Diệp Quân bị tổn thương, cô ta còn sợ nền văn minh Thiên Hành và Diệp Quân sẽ xảy ra mâu thuẫn, từ đó gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Chỉ mỗi cô ta và Nhất Niệm biết nữ kiếm tiên váy trắng kia có thực lực đáng sợ đến mức nào.

Nếu Diệp Quân bị tổn thương ở đây…
 
Chương 4017


Tịnh An thở dài một lần nữa: “Dê của ta…”



Bên ngoài đại điện.

Sau khi Mục Tướng và Thôi Âm đi ra ngoài, Mục Tướng khẽ thở dài, không biết phải làm sao.

Thôi Âm cất giọng nặng nề: “Mục Tướng, chuyện này ảnh hưởng rất nặng nề, Nhất Niệm kia không biết liêm sỉ đi yêu nhân loại của một nền văn minh cấp thấp, đây thật sự là nỗi sỉ nhục của nền văn minh Thiên Hành chúng ta. Mà Thượng Thần Thiên Vân kia còn bao che cho cô ta một cách trắng trợn, hành động như thế không phải là ngang nhiên khiêu khích thần pháp của nền văn minh Thiên Hành chúng ta à, bà ta…”

Mục Tướng hờ hững nhìn Thôi Âm: “Ngươi nói với ta những chuyện này có tác dụng gì? Ngươi không đánh lại Thượng Thần Thiên Vân, ngươi nghĩ ta có thể đánh lại à?”

Sắc mặt Thôi Âm vô cùng khó coi.

Mục Tướng lắc đầu: “Người chấp pháp, ta khuyên ngươi một câu, dù Thượng Thần Thiên Vân khá bao che khuyết điểm, nhưng cống hiến của bà ta với nền văn minh Thiên Hành là thứ không ai có thể sánh bằng, chỉ cần bà ta không phản bội nền văn minh Thiên Hành thì cả Thiên Hành Chủ cũng không thật sự trừng phạt bà ta. Nếu ngươi không hiểu điều này mà muốn trả thù bà ta, thì ngươi là đang tự tìm đường chết đấy”.

Thôi Âm im lặng cúi đầu, không để người trước mắt nhìn thấy nét mặt của ông ta: “Cảm ơn Mục Tướng chỉ dạy, ta chưa bao giờ có suy nghĩ trả thù Thượng Thần Thiên Vân, có điều suy cho cùng chuyện này cũng cần phải có một phương pháp giải quyết, dẫu sao bây giờ chuyện Nhất Niệm yêu người của nền văn minh cấp thấp đã lan truyền khắp nơi rồi”.

Mục Tướng im lặng suy nghĩ một lát thì nói: “Đuổi theo”.

Nếu là chuyện bình thường, ông ta không ngại nể mặt Thượng Thần Thiên Vân, nhưng chuyện này thật sự ảnh hưởng quá nặng nề. Nếu bỏ qua cho chuyện này, sau này nền văn minh Thiên Hành sẽ rất mất trật tự, hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng đến huyết mạch thuần khiết của nền văn minh Thiên Hành.

Tuyệt đối không cho phép kết hôn với nền văn minh bên ngoài.

Huyết mạch của nền văn minh Thiên Hành tuyệt đối không thể bị vấy bẩn.

Nhận được mệnh lệnh của Mục Tướng, Thôi Âm xoay người rời đi.

Mục Tướng chợt nói thêm: “Đợi đã”.

Thôi Âm dừng bước, xoay người nhìn về phía Mục Tướng, Mục Tướng nhìn chằm chằm ông ta: “Dù Nhất Niệm vi phạm thần pháp nhưng dù sao cô ta cũng là người của Thượng Thần Thiên Vân, đừng quá tuyệt tình, giữ mạng cô ta, sau đó nội các sẽ bàn bạc nên xử lý cô ta thế nào, còn người đàn ông kia…”

Nói đến đây, ông ta không tiếp tục nữa.

Thôi Âm lập tức đáp: “Thuộc hạ hiểu rồi”.

Dứt lời, Thôi Âm xoay người biến mất ở cách đó không xa.

Mục Tướng im lặng một lát rồi cũng xoay người rời đi.

Thôi Âm vừa dẫn một nhóm người chấp pháp rời khỏi nền văn minh Thiên Hành thì gặp phải một người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên này chính là Nhị điện chủ Khâu Bạch Y của Ác Đạo Minh.

Khâu Bạch Y cười nói: “Thôi chấp pháp đang đi lùng bắt Diệp Quân sao?”

Thôi Âm gật đầu: “Nhị điện chủ, tiện nhân Nhất Niệm kia tự tiện thả lửa Thiên Hành ra đốt cháy Ác vũ trụ, chuyện này…”
 
Chương 4018


Khâu Bạch Y lắc đầu: “Đây là chuyện nhỏ, không ảnh hưởng đến giao ước giữa Ác Đạo Minh ta và nền văn minh Thiên Hành”.

Thôi Âm gật nhẹ đầu: “Thế thì tốt”.

Khâu Bạch Y trầm giọng nói: “Người chấp pháp, thực lực của kẻ đứng sau Diệp Quân kia cực kỳ mạnh mẽ, các ông đi lùng bắt hắn ta, nếu chọc giận người đứng sau hắn ta thì…”

Thôi Âm lạnh lùng nói: “Sao thế, Nhị điện chủ cảm thấy nền văn minh Thiên Hành chúng ta không bằng người sau lưng hắn à?”

Khâu Bạch Y vội lắc đầu: “Ta không có ý đó, ta chỉ nhắc nhở thiện chí, chỉ thế mà thôi”.

Thôi Âm cười nói: “Nhị điện chủ, trong mấy năm qua, nền văn minh Thiên Hành chúng ta chưa từng thua ai bao giờ”.

Khâu Bạch Y gật đầu: “Đúng thế”.

Thôi Âm lại nói: “Nếu người đứng sau Diệp Quân thật sự vô địch và lợi hại thì hắn ta cần gì phải chạy trốn? Vì sao không gọi đến đánh một trận với chúng ta luôn?”

Khâu Bạch Y nhìn Thôi Âm, sau đó lắc đầu cười khẽ: “Không giấu gì ông, khoảng thời gian gần đây Ác Đạo Minh ta giao thủ với Diệp Quân đã chịu thiệt hại nặng nề… Hầy, coi đầu óc ta này, ta quên mát một điều, mấy Điện chủ kia của Ác Đạo Minh ta sao có thể bằng Thôi chấp pháp được?”

Nghe thấy lời Khâu Bạch Y, Thôi Âm nở nụ cười: “Nhị điện chủ đừng nói vậy, Ác Đạo Minh vẫn có chút thực lực mà”.

Khâu Bạch Y liên tục lắc đầu: “Không không, so sánh với nền văn minh Thiên Hành, Ác Đạo Minh của ta hoàn toàn không cùng đẳng cấp”.

Dù trong lòng Thôi Âm cũng cho là vậy, nhưng ông ta cũng không biểu hiện ra mà cười nói: “Nhị điện chủ, chúng ta đừng nói đến những chuyện không có ý nghĩa này nữa. Bây giờ nền văn minh Thiên Hành ta đã ký điều ước hoà bình với Ác Đạo Minh, trong giai đoạn thực hiện điều ước hoà bình, chúng ta có thể xem như một nửa đồng minh, về Diệp Quân thuộc chủng tộc của nền văn minh cấp thấp, Ác Đạo Minh các ông không giết được thì để nền văn minh Thiên Hành chúng ta giết”.

Khâu Bạch Y nhìn những người chấp pháp sau lưng Thôi Âm, ông ta chần chừ một lát rồi nói: “Có cần dẫn theo nhiều người chấp pháp một chút không?”

Thôi Âm chợt hỏi ngược lại: “Diệp Quân kia có cảnh giới gì?”

Khâu Bạch Y đáp: “Có lẽ là cảnh giới Ách Đạo”.

Thôi Âm nhíu mày: “Yếu vậy mà Ác Đạo Minh các ông lại không thể gi ết chết cậu ta…”

Nói đến đây, dường như ông ta cảm thấy hơi không ổn, vội sửa lời: “Nhị điện chủ, không phải ta muốn nói Ác Đạo Minh các ông vô dụng, ông tuyệt đối đừng nghĩ nhiều”.

Khâu Bạch Y cười khổ: “Mấy năm gần đây, Ác Đạo Minh ta thật sự thua xa lúc trước, hầy, người chấp pháp, ta tin nếu ông ra tay, lần này Diệp Quân kia sẽ chết chắc, có điều sau lưng Diệp Quân có người chống lưng, thực lực của người đó…”

Thôi Âm nhìn thoáng qua Khâu Bạch Y: “Nhị điện chủ, người chống lưng của hắn ta mạnh lắm sao?”

Khâu Bạch Y gật đầu.

Thôi Âm bình tĩnh nói: “Ác Đạo Minh các ông cảm thấy rất mạnh, nhưng với nền văn minh Thiên Hành chúng ta…”

Nói đến đây, ông ta khẽ mỉm cười: “Ta không có ý gì cả, ông tuyệt đối đừng nghĩ nhiều nhé”.

Khâu Bạch Y cười ngượng ngùng, sau đó nói: “Tạm biệt, tạm biệt”.

Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.

Thôi Âm nhìn Khâu Bạch Y đã đi bằng ánh mắt giễu cợt: “Ác Đạo Minh này đúng là một đám người ngu ngốc!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom