Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3108


Chương 3108

Nét mặt Thanh Tri rất nặng nề, đương nhiên cô ấy biết rừng sâu Thần Hư này, vì hiện tại tộc Tiên Linh vẫn còn đang cho người đi thăm dò nó.

Dời cả tộc đi!

Đây là thực lực mạnh mẽ đến mức nào?

Rõ ràng tộc Tiên Linh hoàn toàn không thể sánh bằng.

Nghĩ vậy, cô ấy không khỏi thầm thở dài, tộc Tiên Linh có thể xem là mạnh ở thời đại hiện tại, nhưng khi nằm trong lịch sử của vũ trụ thì cũng chỉ như thế mà thôi.

Tiếc là rất nhiều người của tộc Tiên Linh đều không hiểu điều này.

Lâu Đắc Nguyệt chợt cất lời: “Còn một nền văn minh khác nữa?”

Thanh Tri cũng nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan khẽ mỉm cười: “Nền văn minh còn lại thì chưa biết”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Chưa biết?”

Tần Quan gật đầu: “Đúng thế, nhưng chúng ta sẽ được biết nhanh thôi. Sở dĩ trước đây không thăm dò là vì khi chúng ta đến gần nền văn minh đó, máy dò xét vũ trụ này đã đưa ra một tín hiệu vô cùng nguy hiểm, linh của máy dò xét vũ trụ liên tục đề nghị chúng ta đừng tiếp tục dò xét nữa… Vì thế chỉ có thể tạm dừng lại”.

Sắc mặt Lâu Đắc Nguyệt hơi thay đổi: “Vô cùng nguy hiểm?”

Tần Quan gật đầu: “Đây là chuyện chưa từng xảy ra khi thăm dò nền văn minh Quy Nhân và nền văn minh Sâm Lâm, ta đoán có lẽ nền văn minh đó có cao thủ mười phần thần tính, vì thế lúc đó chúng ta không thể không tạm ngừng”.

Mười phần thần tính!

Nghe được lời nói của Tần Quan, Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri tỏ vẻ rất kinh ngạc.

Phải biết rằng trong bao nhiêu năm qua, bọn họ cũng chỉ biết đến một cao thủ mười phần thần tính là Thần Nhất mà thôi!

Lâu Đắc Nguyệt thoáng chần chừ, sau đó nói: “Vậy bây giờ mọi người chuẩn bị thăm dò một lần nữa sao?”

Tần Quan gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi nghi ngờ: “Không phải rất nguy hiểm ư?”

Tần Quan cười nói: “Cho nên ta đã mời một người đến bảo vệ”.

Lâu Đắc Nguyệt tò mò: “Mời một người đến bảo vệ?”

Tần Quan gật đầu, bà ấy ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, khẽ nói: “Có lẽ ông ấy sắp đến rồi”.

Vào lúc Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri thấy nghi ngờ, sâu trong tinh không đột nhiên nứt ra, ngay sau đó một tia kiếm quang bay thẳng xuống.

Tia kiếm quang kia vững vàng dừng lại ở chỗ cách ba người không xa, kiếm quang nhanh chóng tản đi, một người đàn ông kiếm tu mặc trường bào màu xanh chậm rãi bước ra.

Nhìn người đàn ông áo xanh bước ra, Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri đều hơi nghi ngờ.

Mời người này đến bảo vệ?

Không phải nền văn minh chưa biết đó có cao thủ mười phần thần tính sao?

Chẳng lẽ người trước mắt có thể chiến đấu với cao thủ mười phần thần tính?

Hai cô gái nhìn nhau, đều tỏ vẻ nghi ngờ.

Lúc này, Tần Quan cúi người hành lễ: “Dương bá phụ”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3109


Chương 3109

Người đàn ông áo xanh lắc đầu cười khẽ: “Nha đầu này, đã biết bao năm rồi mà vẫn không chịu đổi cách xưng hô”.

Tần Quan khẽ mỉm cười: “Cảm thấy thế này thân thiết hơn mà”.

Người đàn ông áo xanh cười khẽ: “Cứ tuỳ con”.

Dứt lời, ông ấy nhìn xung quanh: “Cháu trai cưng của ta đâu?”

Tần Quan mỉm cười: “An cô nương đang dạy dỗ thằng bé”.

Người đàn ông cười nói: “Vậy đợi lát nữa gặp thằng bé sau”.

Nói đến đây, ông ấy nhìn Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri ở một bên: “Đây là cháu dâu à? Ôi chao, phải cho chút quà ra mắt mới được…”

Dứt lời, ông ấy bấm tay, hai chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt hai cô gái.

Mỗi người một chiếc!

Nét mặt của hai người đều cứng đờ.

Tần Quan lắc đầu cười khẽ: “Không phải, các nàng là bạn của Tiểu Quân…”

Bạn!

Người đàn ông chớp mắt: “À thì… Bạn cũng được”.

Quà đã tặng, đương nhiên cũng không tiện lấy lại.

Hai cô gái cũng rất biết điều, đang muốn trả nhẫn không gian lại thì Lâu Đắc Nguyệt chợt tỏ vẻ ngạc nhiên, vì cô ấy phát hiện trong nhẫn không gian có hai Tổ Mạch cực phẩm, ngoài ra còn có một thần vật siêu cấp.

Giàu thế à?

Lâu Đắc Nguyệt là người thừa kế của nền văn minh Thần Tri, đương nhiên là không nghèo, nhưng khi nhìn thấy thứ bên trong nhẫn không gian trước mắt vẫn hơi ngạc nhiên, vì Tổ Mạch kia không phải Tổ Mạch bình thường mà là Tổ Mạch cực phẩm, không chỉ có theé mà thần vật đó cũng là một thần vật cực phẩm, dù nằm trong nền văn minh Thần Tri cũng có thể xem là cao cấp.

Lúc này Thanh Tri cũng hơi kinh ngạc, gia tộc của Diệp công tử giàu có đến thế ư?

Hai cô gái nhất thời thấy khó xử.

Trả hay là không đây?

Lúc này, Tần Quan bên cạnh cười nói: “Nhận lấy đi”.

Hai cô gái hơi do dự, sau đó nhìn nhau, Lâu Đắc Nguyệt cất lời: “Nếu tiền bối đã tặng, không nhận thì đúng là không lễ phép”.

Nói xong, cô ấy lập tức cất đi.

Dù Thanh Tri hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn cất đi.

Người đàn ông áo xanh nhìn về phía Tần Quan: “Nha đầu, con tìm ta đến làm gì?”

Tần Quan nghiêm túc nói: “Con muốn tiếp xúc với một nền văn minh bí ẩn, thực lực của nền văn minh này không tầm thường, con sợ có sự cố nên mời bá phụ đến bảo vệ”.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Vậy con bắt đầu đi”.

Tần Quan gật đầu, bà ấy nhìn về phía máy tiếp thu vũ trụ kia: “Tiểu Ái”.

Tần Quan vừa dứt lời, Tiểu Ái ngay lập tức xuất hiện sau lưng bà ấy, Tiểu Ái thao tác lên một vật phẩm bí ẩn, ngay sau đó, máy tiếp thu vũ trụ kia hơi rung động, chẳng mấy chốc, những năng lượng bí ẩn đã ngưng tụ lại từ trong thiên địa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3110


Chương 3110

Cảm nhận được những năng lượng bí ẩn ngưng tụ từ xung quanh, nét mặt Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri dần trở nên nặng nề.

Lúc này, một màn sáng đột nhiên tuôn ra từ trong máy tiếp thu vũ trụ kia, sau đó treo ở chỗ cách mọi người trăm trượng như một mảnh vải.

Mà lúc này, trong màn sáng là một hình ảnh mơ hồ, không có gì cả.

Tần Quan quay đầu nhìn Tiểu Ái bên cạnh, Tiểu Ái tiếp tục thao tác, máy tiếp thu vũ trụ kia ngày càng rung mạnh hơn, dần dần, tinh không xung quanh ngày càng xuất hiện nhiều năng lượng bí ẩn, mà khi những năng lượng bí ẩn này xuất hiện, trong màn sáng kia dần trở nên rõ ràng.

Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri nhìn chằm chằm màn sáng kia không chớp mắt.

Đương nhiên họ cũng rất tò mò với nền văn minh trước đây này. Dần dần, hình ảnh trong màn sáng ngày càng rõ ràng hơn, sau đó, một cửa đá cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Cửa đá cao đến vạn trượng, đứng sừng sững trong đất trời, vô cùng hùng vĩ.

Vào lúc tầm nhìn di chuyển vào trong cửa đá, một giọng nói chợt truyền ra từ bên trong: “Ai đang thăm dò nền văn minh Quy Giả của ta đấy?”

Giọng nói vừa dứt, một uy áp đáng sợ thoáng chốc bao phủ lại vũ trụ tinh không xung quanh, mà trước uy áp này, sắc mặt của Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri thay đổi dữ dội, hai cô gái không hẹn mà cùng muốn quỳ xuống, một cảm giác tuyệt vọng dâng lên trong đầu họ.

Không thể phản kháng!

Hai người vô cùng sợ hãi.

Đây là tồn tại đáng sợ gì vậy?

Phải biết rằng Lâu Đắc Nguyệt là cao thủ tám phần thần tính, nhưng đối diện uy áp này, cô ấy còn không có khả năng phản kháng, hơn nữa đối phương hoàn toàn không cùng một thời đại với họ.

Chẳng lẽ thật sự là cao thủ mười phần thần tính?

Lâu Đắc Nguyệt cảm thấy cơ thể tê dại.

Lúc này, người đàn ông áo xanh ở bên cạnh đột nhiên vung tay áo, uy áp bí ẩn kia lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri như trút được gánh nặng, cơ thể thả lỏng.

Hai cô gái nhìn người đàn ông áo xanh ở cách đó không xa với vẻ khó tin, trong lòng càng khiếp sợ hơn.

“Ơ?”

Lúc này, một giọng nói kinh ngạc chợt vang lên từ trong cửa đá: “Các hạ là?”

Người đàn ông áo xanh thản nhiên nhìn về phía cửa đá, cười nói: “Vãn bối của ta chỉ thấy tò mò với nền văn minh này của các ông mà thôi, không hề có ác ý”.

Sau một hồi yên tĩnh, người kia nói: “Không ngờ đời sau vẫn còn cao thủ tuyệt thế như các hạ… Đúng là khiến người ta khó tin”.

Người đàn ông áo xanh cười to: “Cũng may là ông không yếu lắm”.

Lâu Đắc Nguyệt: “…”

Bên kia im lặng một lúc rồi hỏi: “Không biết các hạ có gì muốn nói?”

Người đàn ông áo xanh cười khẽ, sau đó nói: “Hay là đánh một trận trước đi?”

Người kia nói: “Ta không phải đối thủ của các hạ”.

Người đàn ông áo xanh bĩu môi bất đắc dĩ, vốn định thể hiện tài năng mà.

Người đàn ông áo xanh quay đầu nhìn về phía Tần Quan: “Con nói chuyện với ông ta đi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3111


Chương 3111

Tần Quan gật đầu, sau đó nhìn về phía màn sáng kia: “Ta muốn tìm hiểu nền văn minh của các ông, nếu được thì chúng ta có thể tiến hành trao đổi nền văn mình, không biết các hạ thấy sao”.

Người kia im lặng.

Trao đổi nền văn minh phải thực hiện trên nền tảng hai nền văn minh không quá chênh lệch, mà rõ ràng đối phương có thể cảm nhận được nền văn minh của thời đại cũ này khá lạc hậu.

Nhưng chẳng mấy chốc, người đó đã nói: “Đương nhiên là được”.

Dù nền văn minh của thời đại cũ hiện tại hơi lạc hậu, nhưng bọn họ có cao thủ tuyệt thế, dù gì cũng phải nể mặt. Nếu có thể kết bạn với cao thủ cường đại thế này chắc chắn không phải chuyện xấu với nền văn minh của bọn họ.

Lúc này, một lệnh bài chậm rãi bay ra từ trong màn sáng, cùng lúc đó, giọng nói kia lại vang lên lần nữa: “Đây là thẻ mời, nền văn minh Quy Giả chúng ta muốn mới các hạ đến làm khách ở chỗ mình… Hai bên tiến hành trao đổi thân thiện”.

Tần Quan không từ chối, bà ấy nhận lấy lệnh bài, sau đó nói: “Ta nhất định sẽ đến”.

Người kia đáp: “Chúng ta cung kính chờ đợi các hạ”.

Nói xong, màn sáng kia dần trở nên mơ hồ.

Lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên lấy ra một bức tranh ném vào trong màn sáng: “Đây là tranh vẽ cháu trai của ta, sau này nếu các người gặp thằng bé thì nhớ quan tâm một chút, thằng bé rất tốt tính…”

Tần Quan: “…”

Bên kia màn sáng im lặng một lúc lâu rồi nói: “Được”.

Sau đó, màn sáng hoàn toàn biến mất.

Người đàn ông áo xanh cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn Tần Quan bên cạnh, ông ấy chần chừ một lát rồi nói: “Nha đầu, nếu con muốn tiếp xúc với nền văn minh võ đạo cao cấp hơn, thì ta có thể…”

Tần Quan lắc đầu: “Phải đi từng bước một”.

Người đàn ông áo xanh ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu: “Cũng đúng”.

Tần Quan mỉm cười nói: “Bá phụ có gặp Tiểu Quân không ạ?”

Người đàn ông cười đáp: “Đương nhiên là có rồi”.

Dứt lời, ông ấy vung tay áo, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó một người đàn ông bị ông ấy bắt tới.

Đương nhiên người đàn ông này chính là Diệp Quân.

Diệp Quân lúc này vẫn còn đang ngơ ngác, không hiểu chuyện gì vừa diễn ra? Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông áo xanh, hắn thoáng sửng sốt, sau đó với vẻ vui mừng: “Ông nội”.

Người đàn ông cười to: “Lại gặp nhau rồi”.

Diệp Quân chạy đến trước mặt người đàn ông áo xanh, vui vẻ nói: “Sao ông lại đến đây?”

Người đàn ông áo xanh cười đáp: “Đến làm chút việc”.

Diệp Quân thật sự rất vui, vì hắn không ngờ ông nội lại xuất hiện.

Lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh, bà ấy nhìn người đàn ông áo xanh với vẻ không vui.

Đưa người đi mà không nói một lời, đúng là vô lễ.

Thấy ánh mắt của An Nam Tịnh, người đàn ông áo xanh cười to, sau đó nói: “Đi theo ta không?”

An Nam Tịnh vẫn lắc đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3112


Chương 3112

Người đàn ông khẽ thở dài.

Diệp Quân chợt hỏi: “Hay là cháu đi lang bạt cùng với ông nhé?”

Nói thật thì hắn thật sự muốn lang bạt với ông nội, vì ông nội không phải một người bảo thủ, đi theo ông nội rất vui.

Nhưng người đàn ông áo xanh lại lắc đầu: “Bây giờ thì không được, ông đang bận một vài chuyện, đợi sau khi giải quyết xong ông sẽ dẫn cháu đi chơi”.

Diệp Quân hơi bất đắc dĩ: “Vâng ạ!”

Người đàn ông quan sát Diệp Quân một lúc, sau đó người nói: “Tốc độ tiến bộ của cháu đúng là nhanh thật đấy, không hổ là cháu của ông!”

Dứt lời, ông ấy xoa đầu Diệp Quân với vẻ cưng chiều.

Diệp Quân khẽ mỉm cười không nói gì.

Còn Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt ở bên cạnh thì nhìn người đàn ông áo xanh và Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò.

Ông nội!

Hai người đều khá ngạc nhiên, không ngờ cao thủ tuyệt thế này lại là ông nội của Diệp Quân.

Nét mặt Thanh Tri rất phức tạp, bây giờ cô ấy đã biết vì sao Diệp Quân không sợ tộc Tiên Linh rồi.

Hắn cần sợ ai chứ?

Thực lực của người đàn ông áo xanh trước mắt chắc chắn hơn cả chín phần thần tính!

Có cao thủ cấp bậc này ở đây, tộc Tiên Linh có là gì?

Nghĩ đến chuyện tộc Tiên Linh và Diệp Quân là kẻ thù sống chết, Thanh Tri không khỏi lo lắng.

Sâu trong lòng cô ấy vẫn hy vọng hai bên có thể hoà giải.

Mà lúc này, tinh hà phía xa đột nhiên sôi trào, sau đó, những khí thế mạnh mẽ chợt kéo đến.

Người đàn ông áo xanh cau mày, sau đó xoay người nhìn về hướng đó, thời không nơi đó nứt ra, một ông lão chậm rãi xuất hiện.

Thấy ông lão này, Thanh Tri nhất thời sửng sốt.

Vì ông lão này là Thái thượng trưởng lão Thanh Nghiệp, mà ở sau lưng Thanh Nghiệp trưởng lão còn có mấy chục cao thủ cao cấp bí ẩn mặc áo choàng đen đi theo.

Tiên Linh Vệ!

Thanh Nghiệp chậm rãi bước ra, lão ta nhìn Tần Quan ở cách đó không xa, cười khẽ: “Ta đến để thông báo với thư viện Quan Huyên, bắt đầu từ bây giờ, tộc Tiên Linh chúng ta sẽ liều mạng với các người”.

Trước khi đến lão ta đã nhận được tin, Tông chủ Quá Khứ Tông không cùng một phe với Diệp Quân, không chỉ không cùng phe mà còn là kẻ thù.

Nói cách khác, phía sau Diệp Quân không hề có cao thủ chín phần thần tính nào cả!

Nghĩ vậy, Thanh Nghiệp không khỏi bật cười.

Không có cao thủ chín phần thần tính mà còn muốn ra vẻ?

Ngây thơ!

Nghe thấy lời của Thanh Nghiệp, Thanh Tri ở một bên suýt ngất xỉu.

Thư viện Quan Huyên đúng là không có cao thủ chín phần thần tính, nhưng họ có cao thủ còn đáng sợ hơn.

Thanh Tri bất chấp tất cả chạy đến trước mặt Thanh Nghiệp, nôn nóng nói: “Thái Thượng trưởng lão…”

Chương 3112
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3113


Chương 3113

“Im miệng!”

Thanh Nghiệp chợt gào to: “Cái đồ phản bội này, không ngờ ngươi lại ruồng bỏ tộc Tiên Linh, ngươi rõ ràng là nỗi sỉ nhục của tộc Tiên Linh chúng ta, lão phu đánh chết ngươi…”

Dứt lời, lão ta nâng tay phải đánh một chưởng về phía Thanh Tri.

Lúc này, một tia kiếm quang chợt loé lên.

Ầm!

Thanh Nghiệp bị tia kiếm quang này làm chấn động đến mức liên tục lùi lại.

Người ra tay chính là Diệp Quân!

Sau khi dừng lại, Thanh Nghiệp nhìn bàn tay nứt ra của mình, sau đó nhìn Diệp Quân phía xa với vẻ sợ hãi: “Ngươi…”

Lão ta phát hiện thực lực của thiếu niên kiếm tu trước mắt lại mạnh hơn rồi.

Vì lần này đối phương cũng không sử dụng thanh thần kiếm kia.

Diệp Quân lạnh lùng nhìn Thanh Nghiệp, sau đó đi tới trước mặt Thanh Tri, hắn đang định lên tiếng thì Thanh Tri chợt lắc đầu: “Tộc Tiên Linh ta gieo gió gặt bão”.

Diệp Quân im lặng.

Đương nhiên giữa hắn và tộc Tiên Linh đã không còn khả năng hoà giải nữa.

“Đồ phản bội!”

Lúc này, Thanh Nghiệp ở phía xa gằn giọng nói: “Đồ phản bội đáng chết này, dòng họ ngươi sẽ phải thấy nhục nhã vì ngươi, cả đời không thể ngẩng đầu trong tộc…”

“Mẹ kiếp!”

Diệp Quân đột nhiên nhíu mày, hắn vung tay áo, một tia kiếm quang phá không bay đi.

Thanh Nghiệp ở phía xa hơi thay đổi sắc mặt, không dám lơ là, lão ta lập tức tiến lên, đánh một quyền về phía kiếm quang kia.

Ầm!

Thanh Nghiệp lùi lại một lần nữa.

Sau khi dừng lại, cánh tay phải của lão ta nứt ra, máu tươi bắn tung toé, để lộ cả xương trắng.

Thanh Nghiệp vô cùng khó tin: “Ngươi…”

Lão ta phát hiện thực lực của Diệp Quân lúc này đã thay đổi long trời lở đất so với trước kia.

Hiện tại còn chưa bao lâu trôi qua?

Sao có thể chứ?

Trong lòng Thanh Nghiệp cảm thấy rất khiếp sợ.

Diệp Quân không thèm nhiều lời, hắn tiến lên một bước, một thanh phi kiếm chém tới.

Oanh!

Thanh Nghiệp kia còn chưa kịp phản ứng đã bị đẩy lui một lần nữa, mà lần này khi vừa dừng lại, dường như lão ta cảm nhận được điều gì đó nên thoáng chốc nổi da gà, lão ta không chút do dự gào thét, triệu hoán tượng thần của mình.

Ầm!

Khi tượng thần xuất hiện, một tia kiếm quang bị ngăn cản.

Thanh Nghiệp điều khiển tượng thần đứng trên cao nhìn xuống Diệp Quân, gào thét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3114


Chương 3114

Sắc mặt Diệp Quân không chút thay đổi, hắn chắp tay chỉ về phía trước, một tia kiếm quang từ trên trời rơi xuống, chém thẳng về phía thần tướng kia của Thanh Nghiệp.

Thanh Nghiệp lại gào thét một lần nữa, đánh một quyền về phía sâu trong tinh không.

Oanh!

Cú đấm này khiến toàn bộ tinh hà sôi trào, mà kiếm quang của Diệp Quân cũng bị cú đấm này của lão ta chặn lại.

Nhưng lúc này, mấy tia phi kiếm đột nhiên bay ra từ xung quanh Thanh Nghiệp.

Con ngươi của Thanh Nghiệp chợt co lại, lão ta siết chặt tay trái, sử dụng thần thông, chục nghìn tia kim quang bộc phát từ trong cơ thể của lão ta.

Ầm!

Trong nháy mắt, tinh hà rung động dữ dội, những phi kiếm kia của Diệp Quân cũng bị những kim quang này ngăn cản.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên xông về phía trước, sau đó, một tia kiếm quang dài vạn trượng chém xuống từ trên đầu tượng thần kia của Thanh Nghiệp.

Ầm!

Khi chiêu kiếm này của Diệp Quân chém xuống, bản thể của Thanh Nghiệp và tượng thần thoáng chốc bị chém liên tục lùi lại.

Người đàn ông áo xanh ở bên cạnh nhìn với vẻ hứng thú, khoảng thời gian này cháu trai của ông ấy thăng cấp nhanh thật đấy!

Không hổ là cháu của ông ấy!

Nghĩ thế, người đàn ông áo xanh không khỏi cười to.

An Nam Tịnh ở bên cạnh nhìn ông ta, hơi lắc đầu.

Tần Quan nhìn Diệp Quân phía xa bằng ánh mắt dịu dàng.

Ở một hướng khác, Thanh Tri nét mặt u ám, cô ấy biết tộc Tiên Linh sắp toi đời rồi.

Mà cô ấy không có tiếng nói, hoàn toàn không thay đổi được điều gì.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt đi tới cạnh cô ấy, sau đó kéo tay cô ấy, nhẹ giọng nói: “Đừng suy nghĩ nhiều thế”.

Thanh Tri lắc đầu không nói gì.

Lâu Đắc Nguyệt thầm thở dài, cô ấy hiểu Thanh Tri, vì năm đó khi nền văn minh Thần Tri bị huỷ diệt cô ấy cũng còn nhỏ, lúc đó cô ấy cũng không làm được gì cả.

Như nghĩ đến điều gì, Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn người đàn ông áo xanh ở cách đó không xa, nét mặt cô ấy dần trở nên nặng nề.

Rốt cuộc kiếm tu này mạnh đến mức nào?

Cô ấy không cảm nhận được gì cả!

Nhưng cô ấy biết chắc chắn tộc Tiên Linh không thể động vào được kiếm tu này.

Ầm!

Lúc này, một tiếng nổ đột nhiên vang lên phía xa khiến Lâu Đắc Nguyệt hoàn hồn.

Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn lại thì thấy Thanh Nghiệp ở phía xa đang bỏ chạy dưới kiếm quang của Diệp Quân.

Hoàn toàn bị áp đảo, gần như không có khả năng đánh trả!

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân đang ra kiếm, thầm thấy ngạc nhiên.

Thực lực của Diệp Quân hiện tại mạnh hơn trước đó quá nhiều!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3115


Chương 3115

Người này tu luyện kiểu gì vậy?

Oanh!

Lúc này, tượng thần sau lưng Thanh Nghiệp phía xa chợt vỡ tan, vô số mảnh vụn năng lượng lan ra khắp xung quanh.

Thanh Nghiệp kia vừa dừng lại, một tia kiếm quang đã đánh về phía lão ta.

Thấy cảnh này, sắc mặt Thanh Nghiệp thoáng chốc thay đổi: “Còn không mau ra tay”.

Lão ta vừa dứt lời, những cao thủ tộc Tiên Linh ở xung quanh lấy lại tinh thần, bọn họ thầm thấy kinh ngạc, vội vàng ra tay.

Nếu còn không ra tay thì Thanh Nghiệp trưởng lão này sẽ phải chết ở đây mất.

Nhưng lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên vung thương một phát.

Ầm!

Một sức mạnh đáng sợ bùng nổ, những cao thủ tộc Tiên Linh vốn đang lao đến chỗ Diệp Quân đều bị ngăn cản, mà khi bọn họ định ra tay một lần nữa thì phía xa chợt vang lên tiếng hét thảm thiết, mọi người vội quay đầu nhìn lại, thì thấy Thanh Nghiệp ở phía xa đã bị một thanh kiếm cố định tại chỗ.

Thấy cảnh này, sắc mặt đám cao thủ tộc Tiên Linh thoáng chốc trở nên trắng bệch.

Thanh Nghiệp tái mặt, lão ta nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa với vẻ khó tin: “Sao ngươi có thể trở nên mạnh như thế được…”

Diệp Quân ở phía xa không ra tay mà chậm rãi nhắm mắt lại.

Sau khi chiến đấu với An tiền bối nhiều năm, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu với người bên ngoài, mà lúc này hắn phát hiện, những cao thủ bên ngoài này rất yếu.

Thậm chí hắn còn chưa phát huy năm phần thực lực!

Thật sự là chưa phát huy được dù là năm phần thực lực!

Thanh Nghiệp trước mắt thật sự thua xa An Nam Tịnh.

Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, hắn nhìn Thanh Nghiệp kia, lắc đầu nói: “Ông quá yếu”.

Sắc mặt Thanh Nghiệp thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi.

Mà Diệp Quân cũng không quan tâm đến lão ta nữa, hắn quay đầu nhìn An Nam Tịnh bên cạnh, mỉm cười nói: “An tiền bối, sau này chúng ta tiếp tục chiến đấu nữa nhé”.

An Nam Tịnh khẽ gật đầu: “Được”.

Bà ấy cũng khá thích Diệp Quân, hy vọng hắn có thể song tu kiếm võ, mà Diệp Quân hoàn toàn có thể làm được.

Vì tên nhóc này rất yêu nghiệt!

Nhận được lời đồng ý của An Nam Tịnh, Diệp Quân lập tức bật cười, sau đó hắn nhìn Thanh Nghiệp ở cách đó không xa, hắn chắp hai ngón tay, đang định giết lão ta thì lão ta đột nhiên gằn giọng nói: “Diệp Quân, ngươi thật sự muốn không chết không thôi với tộc Tiên Linh chúng ta à?”

Diệp Quân lắc đầu: “Đã đến lúc này rồi mà ông vẫn nói như thế…” Dứt lời, hắn chắp ngón tay chỉ về phía trước, một tia kiếm quang đột nhiên rơi thẳng xuống từ trên đầu Thanh Nghiệp.

Nhưng lúc này, một sức mạnh bí ẩn chợt xuất hiện, sau đó, kiếm quang kia của Diệp Quân bị một sức mạnh bí ẩn ngăn cản.

Thấy cảnh này, Diệp Quân cau mày.

Lúc này, thời không ở phía xa chợt nứt ra, sau đó một người đàn ông trung niên chậm rãi xuất hiện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3116


Chương 3116

Thanh Tri chợt nói: “Thanh Cổ, là võ quan của tộc Tiên Linh ta, trăm năm trước đã đi đến rừng sâu Thần Hư…”

Thanh Cổ!

Diệp Quân gật đầu, xem ra tộc Tiên Linh này đã bắt đầu gọi người từ rừng sâu Thần Hư quay lại rồi.

Nghe thấy lời của Thanh Tri, Thanh Nghiệp kia lập tức vô cùng phẫn nộ, lão ta giận dữ chỉ về phía cô ấy: “Đồ phản bội đáng chết nhà ngươi”.

Thanh Tri hoàn toàn coi thường Thanh Nghiệp, hiện tại cô ấy chỉ suy nghĩ phải giữ gìn nền văn minh của tộc Tiên Linh như thế nào.

Thanh Cổ nhìn thoáng qua Thanh Tri, sau đó nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi là truyền nhân của Thần Nhất kia?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Thanh Cổ hừ lạnh: “Ngươi là người nói tộc Tiên Linh chúng ta không đầu hàng thì phải chết à?”

Diệp Quân cười đáp: “Mẹ ta nói, nhưng lời của bà ấy chính là lời của ta”.

Tần Quan khẽ mỉm cười nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Thanh Cổ giễu cợt: “Đúng là ngông cuồng, sư phụ Thần Nhất của ngươi xuất sắc hơn ngươi nhiều, nhưng ông ấy cũng không ngông cuồng bằng ngươi”.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Chúng ta đừng nói nhảm nữa, ra tay luôn đi”.

Nói xong, hắn tiến lên một bước, sau đó chắp ngón tay lại, một tia kiếm quang lập tức chém tới trước mặt Thanh Cổ.

Thấy Diệp Quân thẳng thừng ra tay, ánh mắt Thanh Cổ kia thoáng chốc trở nên lạnh như băng, ông ta tiến lên một bước, tay phải biến thành chưởng đánh thẳng về phía trước.

Ầm!

Trong nháy mắt, một sức mạnh đáng sợ bay ra từ trong lòng bàn tay của ông ta, chẳng mấy chốc, toàn bộ tinh hà vô tận lập tức bốc cháy, kiếm quang của Diệp Quân cũng bị chặn lại, nhưng sau đó, một tia kiếm quang đã xuất hiện trên đầu ông ta mà không hề có chút dấu hiệu nào.

Thanh Cổ thầm thấy sợ hãi, ông ta tránh về sau, mà vào lúc ông ta di chuyển, một tia kiếm quang không biết đã xuất hiện sau lưng ông ta từ bao giờ.

Thanh Cổ thầm thấy sợ hãi, lúc này ông ta cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong, ông ta không chút do dự nắm chặt hai tay, sử dụng tượng thần của mình.

Ầm!

Một tượng thần mười mấy nghìn trượng thoáng chốc sừng sững trong tinh không, những hơi thở đáng sợ chấn động khắp xung quanh như sóng trào.

Diệp Quân nhìn tượng thần kia bằng nét mặt lạnh nhạt, hắn chắp ngón tay, một tia kiếm quang chém xuống từ trên trời như sấm chớp.

Thanh Cổ hét to một tiếng nâng tay lên đánh một quyền!

Oanh!

Kiếm quang của Diệp Quân thoáng chốc bị ngăn cản.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên tiến lên một bước, sau đó, một sức mạnh bí ẩn thoáng chốc bao phủ khắp xung quanh.

Kiếm vực!

Vào khoảnh khắc kiếm vực thời không xuất hiện, vô số tia kiếm quang thoáng chốc bao phủ lấy tượng thần kia.

Xoẹt xoẹt xoẹt…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3117


Chương 3117

Ngay sau đó, tượng thần của Thanh Cổ thoáng chốc bị chém thành vô số mảnh vụn, bản thể của Thanh Cổ cũng liên tục lùi lại. Khi ông ta dừng lại, một tia kiếm quang đã đâm thẳng vào giữa chân mày để cố định ông ta lại tại chỗ.

Thua trận!

Xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Thanh Cổ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với vẻ khó tin: “Ngươi…”

Vào lúc Diệp Quân định giết người, Thanh Cổ đột nhiên gằn giọng hỏi: “Diệp Quân, ngươi có dám đợi một lát không?”

Diệp Quân nhíu mày: “Ông muốn gọi người à?”

Thanh Cổ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Phải”.

Diệp Quân nhìn người đàn ông áo xanh bên cạnh, sau đó mỉm cười: “Ông gọi đi, gọi thoải mái, ta vô địch, các người cứ tự nhiên!”

Mọi người: “…”

Gọi thoải mái!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, sắc mặt Thanh Cổ thoáng chốc trở nên dữ tợn: “Ngông cuồng! Thật sự quá ngông cuồng”.

Dứt lời, ông ta mở lòng bàn tay, một lệnh bài đột nhiên bay lên trời, đi thẳng vào chỗ sâu nhất trong tinh không, sau đó biến thành một ngọn lửa cháy lên.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt Thanh Tri ở bên cạnh trở nên u ám, cô ấy im lặng không nói một lời.

Lâu Đắc Nguyệt thì nhẹ nhàng lắc đầu, bây giờ cô ấy đã biết thế nào là tự tìm đường chết rồi.

Diệp Quân không ngăn cản Thanh Cổ gọi người, vì hắn cảm thấy đã đến lúc có một kết thúc với tộc Tiên Linh rồi.

Lúc này, Thanh Cổ và Thanh Nghiệp vẫn chưa chết cũng chú ý đến người đàn ông áo xanh ở một bên, hai người nhíu mày, trong mắt lộ vẻ nghi ngờ, vì bọn họ hoàn toàn không cảm nhận được người đàn ông này.

Diệp Quân đột nhiên xoay người đi tới trước mặt người đàn ông áo xanh, hắn cười khẽ: “Ông nội, cháu vừa sáng tạo được một kiếm kỹ, ông chỉ bảo cháu với”.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Là chiêu thức cháu vừa sử dụng khi nãy sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải, ông cảm thấy thế nào?”

Người đàn ông áo xanh nghiêm túc nói: “Rất lợi hại, có thể so sánh với ông nội cháu là ông năm đó, chỉ kém một chút thôi, ha ha…”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Đã là lợi hại lắm rồi, về việc cải tiến thì chiến đấu nhiều, giết nhiều người hơn chắc chắn sẽ nâng cao được thôi”.

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông áo xanh cất lời: “Nhị Nha, Tiểu Bạch, không ra ngoài gặp nhau một lát à?”

Nghe thấy lời của người đàn ông áo xanh, Nhị Nha bế Tiểu Bạch xuất hiện.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: “Dương ca”.

Tiểu Bạch bay lên vai người đàn ông áo xanh, nhẹ nhàng cọ đầu lên má ông ấy.

Người đàn ông áo xanh cười to, sau đó nói: “Ở nơi này vui lắm à?”

Nhị Nha vội vàng gật đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3118


Chương 3118

Tiểu Bạch cũng thế.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Muốn đi theo huynh không?”

Nhị Nha chần chừ một lúc rồi đáp: “Cháu trai còn trẻ nên cần người chăm sóc, muội và Tiểu Bạch quyết định ở lại chăm sóc thằng bé”.

Tiểu Bạch cũng vội vàng gật đầu, móng vuốt nhỏ liên tục quơ múa.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Tuỳ hai người”.

Nghe thấy thế, Nhị Nha và Tiểu Bạch lập tức mặt mày hớn hở, cực kỳ vui vẻ.

Không phải là họ không muốn đi cùng người đàn ông áo xanh, mà là họ còn muốn chơi đùa ở bên ngoài thêm một khoảng thời gian nữa.

Người đàn ông áo xanh lại nhìn về phía Diệp Quân ở bên cạnh, mỉm cười nói: “Nếu đã muốn thiết lập một trật tự mới thì đừng quá nhân từ, bất cứ sự thống trị nào cũng đều chất lên bằng máu tươi và xương trắng, đáng giết không giết sẽ để lại tai hoạ khôn cùng”.

Diệp Quân chớp mắt: “Cháu vẫn còn nhân từ sao?”

Người đàn ông áo xanh cười to, ông ấy đột nhiên chắp ngón tay chỉ lên bả vai của Diệp Quân.

Oanh!

Trong nháy mắt, huyết mạch phong ma trong cơ thể Diệp Quân lập tức sôi trào, sát ý mạnh mẽ và ý muốn giết người thoáng chốc bao phủ trong đầu hắn.

Lúc này, người đàn ông áo xanh lại chắp tay nhẹ nhàng đè xuống.

Oanh!

Huyết mạch phong ma lập tức bình tĩnh trở lại.

Rất phối hợp, rất biết điều.

Dẫu sao trước mắt cũng là nơi bắt nguồn của huyết mạch.

Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Sức mạnh huyết mạch còn quá yếu, rõ ràng là cháu vẫn chưa giết nhiều người, ý muốn giết người cũng không mạnh, rất ít phong ma chân chính… Cháu vẫn nên cố gắng hơn mới được!”

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

Lúc này, An Nam Tịnh bên cạnh chợt nói: “Ông đừng có dạy linh tinh, thằng bé không phải ông, thời đại bây giờ cũng không phải thời đại của ông trước kia”.

Người đàn ông áo xanh trợn trắng mắt, nhưng cũng không cãi lại An Nam Tịnh.

Diệp Quân chợt nói: “Ông nội, phải giết người điên cuồng mới có thể nâng cao sức mạnh huyết mạch à?”

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Phải, ý muốn giết người càng mạnh, sức mạnh chiến đấu cũng sẽ càng mạnh, sức mạnh huyết mạch của cháu còn yếu hơn cha của cháu, nhưng cũng bình thường thôi, hoàn cảnh trưởng thành của cháu khác với ông, không có ý muốn giết người mạnh mẽ cũng bình thường”.

Diệp Quân gật đầu: “Chỉ có thể từ từ tiến bộ thôi”.

Người đàn ông áo xanh cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn Thanh Cổ ở cách đó không xa, tỏ vẻ bất mãn: “Người ngươi gọi đâu? Sao còn chưa đến?”

Thanh Cổ nhìn chằm chằm ông ấy: “Ngươi là ai?”

Người đàn ông áo xanh trước mắt khiến ông ta hơi bất an.

Người đàn ông áo xanh bình tĩnh đáp: “Ngươi không nghe thấy sao? Ta là ông nội của thằng bé!”

Ông nội của Diệp Quân!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3119


Chương 3119

Thanh Cổ cau mày, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Quân, Diệp Quân gật đầu, nói với vẻ nghiêm túc: “Ông nội ruột của ta”.

Người đàn ông áo xanh cười to.

Thanh Cổ nhìn chằm chằm ông ấy: “Ngươi có biết tộc Tiên Linh của ta không?”

Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Nói thật thì chưa nghe thấy bao giờ”.

Sắc mặt Thanh Cổ hơi khó coi: “Dù là Thần Nhất năm đó cũng không dám khinh thường tộc Tiên Linh của ta như thế đâu!”

Người đàn ông áo xanh cười khẽ, đang định đáp lời thì vào lúc này, ông ấy chợt ngẩng đầu nhìn lên, thời không trong tinh không nứt ra, sau đó có hai người đàn ông chậm rãi bước tới.

Chính là Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân.

Hai người bước ra, khi nhìn thấy dáng vẻ của Thanh Cổ và Thanh Nghiệp thì cả hai đều sửng sốt.

Sao hai người lại bị cố định một chỗ thế này?

Người đàn ông áo xanh chỉ vào Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân: “Đây là người các ngươi gọi à? Sao lại yếu thế?”

Thanh Cổ: “…”

Tư Pháp Linh Quân nhìn người đàn ông áo xanh, ông ta cau mày: “Ông là ai?”

Người đàn ông áo xanh không thèm quan tâm đến Tư Pháp Linh Quân mà quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Cháu ra tay hay để ông nội giúp cháu?”

Diệp Quân nghiêm túc trả lời: “Đương nhiên là ông nội giúp cháu rồi”.

Người đàn ông áo xanh cười to, giơ tay lên rồi xoay một cái.

Oanh!

Tư Pháp Linh Quân ở phía xa quỳ xuống đất không thể động đậy.

Lúc này, những cao thủ tộc Tiên Linh nhất thời đều bối rối.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Không đánh trả được?

Mấy người nhóm Thanh Cổ và Trí Sư đều trợn mắt há mồm, đầu óc trống rỗng.

Trí Sư nhìn người đàn ông áo xanh với vẻ khó tin: “Ông… ông là cao thủ chín phần thần tính? Không đúng… Tông chủ Quá Khứ Tông nói thư viện Quan Huyên các người không có cao thủ chín phần thần tính mà…”

Người đàn ông áo xanh bình tĩnh đáp: “Cô ta cũng không lừa gạt ngươi, chúng ta thật sự không có cao thủ cảnh giới chín phần thần tính, cả nhà chúng ta đều không tu luyện cảnh giới”.

Dứt lời, ông ấy vung tay áo.

Vụt…

Trong nháy mắt, ngoài Trí Sư, những cao thủ còn lại của tộc Tiên Linh đang có mặt đều bị rơi đầu.

Thấy cảnh này, Trí Sư cảm thấy cả người tê dại.

Bây giờ ông ta bắt đầu thấy sợ rồi.

Chín phần thần tính?

Người đàn ông áo xanh trước mặt ít nhất cũng là chín phần thần tính!

Thư viện Quan Huyên thật sự có cao thủ chín phần thần tính!

Mẹ kiếp!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3120


Chương 3120

Bị người phụ nữ kia lừa rồi.

Trí Sư đang định lên tiếng thì người đàn ông áo xanh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Ông nội cùng cháu đến tộc Tiên Linh một chuyến”.

Diệp Quân gật đầu: “Được ạ”.

Người đàn ông áo xanh khẽ mỉm cười: “Dẫn đường”.

Diệp Quân lại gật đầu: “Vâng”.

Dứt lời, hắn lập tức sử dụng kiếm Thanh Huyên di chuyển trong thời không, biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Người đàn ông áo xanh cười to, sau đó người khẽ rung rồi cũng biến mất.

Sắc mặt Trí Sư xám như tro tàn.

Thanh Tri chậm rãi đi tới trước mặt Trí Sư: “Tộc Tiên Linh chúng ta toi đời rồi”.

Sắc mặt Trí Sư hơi khó coi: “Chỉ là một cao thủ chín phần thần tính, ông ta không làm được gì tộc Tiên Linh chúng ta đâu…”

Thanh Tri lắc đầu, không nói gì thêm mà xoay người rời đi.

Chín phần thần tính?

Nếu đối phương thật sự chỉ là chín phần thần tính thì thật sự không thể làm gì tộc Tiên Linh, nhưng vấn đề là đối phương đã vượt qua cảnh giới chín phần thần tính rồi.

Tộc Tiên Linh động phải một kẻ thù đáng sợ như thế, đáng bị tiêu diệt.

Thanh Tri không nghĩ đến tộc Tiên Linh nữa, việc cô ấy phải làm bây giờ là gìn giữ được nền văn minh tộc Tiên Linh.

Vì thế, cô ấy vội vàng bảo Lâu Đắc Nguyệt dẫn mình đi tới tộc Tiên Linh.



Tộc Tiên Linh.

Vào khoảnh khắc Diệp Quân tiến vào tộc Tiên Linh, vô số thần thức mạnh mẽ lập tức bao phủ lấy hắn.

Lúc này, một ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Khi nhìn thấy Diệp Quân, ông lão nhất thời cau mày, sao hắn lại đến tộc Tiên Linh nữa rồi?

Không phải Thanh Nghiệp trưởng lão đã dẫn người đi giết hắn rồi sao?

Lúc này một người đàn ông áo xanh xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, ông ấy cười khẽ rồi nói: “Đây là tộc Tiên Linh à?”

Diệp Quân gật đầu: “Một tộc vô cùng kiêu ngạo”.

Người đàn ông áo xanh tỏ vẻ khinh thường: “Tộc gì cũng không có tư cách kiêu ngạo trước nhà họ Dương chúng ta”.

Diệp Quân đang định đáp lời thì người đàn ông áo xanh đột nhiên chắp tay chỉ về phía trước, một tia kiếm quang bay ra. Trong nháy mắt, trong toàn bộ tộc Tiên Linh có mấy chục nghìn cái đầu đầm đìa máu bay lên cao, mấy chục nghìn tia máu bắn thẳng lên trời, vô cùng hoành tráng.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

Mà ông lão ở cách hai người không xa cũng hoàn toàn sửng sốt.

Cái quái gì vậy?

Khi Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri chạy đến nhìn thấy cảnh này, hai cô gái cũng ngây người.

Đây thật sự là muốn diệt tộc sao!

“Khởi động trận pháp!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3121


Chương 3121

Lúc này, ông lão kia cũng lấy lại tinh thần, điên cuồng gào thét, trong tộc Tiên Linh lập tức có những chùm tia sáng bay lên cao.

Người đàn ông áo xanh vung tay áo.

Ầm!

Trong nháy mắt, tất cả trận pháp trong tộc Tiên Linh đều tan thành mây khói.

Thấy cảnh này, ông lão kia ngồi xụi lơ dưới đất, run rẩy nói: “Chín phần thần tính…”

Nét mặt người đàn ông áo xanh không chút cảm xúc: “Thứ rác rưởi gì đây?”

Dứt lời, ông ấy đang định ra tay một lần nữa thì đột nhiên có một giọng nói cổ xưa chậm rãi vang lên từ phía chân trời: “Các hạ ỷ mạnh hiếp yếu với tộc Tiên Linh của ta, có hơi quá đáng rồi đấy”.

Nghe thấy giọng nói này, ông lão kia lập tức vui mừng.

Giọng nói của Tộc trưởng!

Thanh Giác!

Người đàn ông áo xanh ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nơi đó đột nhiên sôi trào, sau đó, có một chỗ thời không nứt ra, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Người đàn ông trung niên mặc áo trắng, mái tóc dài buông xoã, hai tay giấu trong ống tay áo, y vừa xuất hiện, một uy áp đáng sợ đã thoáng chốc bao phủ toàn bộ tộc Tiên Linh, một vài tộc nhân còn sống vội vàng quỳ xuống bái lạy.

Vào khoảnh khắc người đàn ông trung niên vừa xuất hiện, lại có một người đàn ông chậm rãi bước ra, người này mặc áo choàng đen, tóc màu bạch kim, che giấu khí thế, trên mặt lộ vẻ giễu cợt.

Lâu Đắc Nguyệt ở cách đó không xa nhìn Thanh Giác đi tới, cô ấy im lặng. Thanh Giác trước mắt chính là cao thủ chín phần thần tính, nhưng người này còn thua kém cao thủ của nền văn minh Quy Giả bí ẩn trước đó quá nhiều, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Mà cao thủ bí ẩn của nền văn minh Quy Giả kia thì lại vô cùng cung kính với người đàn ông áo xanh.

Còn người đàn ông áo đen kia trông có vẻ không đơn giản, nhưng nghĩ đến sức mạnh đáng sợ của người đàn ông áo xanh trước đó, Lâu Đắc Nguyệt lại liên tục lắc đầu.

E rằng ai đến cũng đều vô dụng!

Thanh Giác nhìn chăm chú người đàn ông áo xanh: “Không ngờ trên đời này lại có thêm một cao thủ chín phần thần tính, nhưng ông cho rằng ông là cao thủ chín phần thần tính là có thể muốn làm gì thì làm à?”

Người đàn ông áo đen kia cũng cười nói: “Cao thủ chín phần thần tính… Thanh Giác ca, có cần nền văn minh Sâm Lâm của ta giúp đỡ không?”

Nền văn minh Sâm Lâm?

Nghe người đàn ông áo đen nói thế, Diệp Quân bên dưới nhíu mày.

Từ bao giờ tộc Tiên Linh lại đứng chung một phía với nền văn minh Sâm Lâm vậy?

Hơn nữa chẳng phải nền văn minh Sâm Lâm đã chuyển đi rồi sao?

Lâu Đắc Nguyệt cũng tỏ ra ngờ vực.

Lúc này người đàn ông áo xanh ở một bên bỗng lắc đầu: “Đều là đám rác rưởi gì đâu…”

Vừa nói, ông ấy bỗng giơ ngón tay lên.

Vèo!

Một luồng kiếm quang bỗng lao lên trời.

Trên bầu trời, sắc mặt Thanh Giác lập tức thay đổi, y tung ra một quyền, cả Tiên Linh Giới lập tức sôi trào, uy lực đáng sợ lập tức lan tràn ra vô số tinh vực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3122


Chương 3122

Nhưng ngay sau đó uy lực đó lập tức biến mất.

Vèo!

Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa trán Thanh Giác khiến y chết đứng ở đó, không thể nào động đậy.

Tất cả người trong tộc Tiên Linh đều hóa đá.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Nhanh thế đã bị đánh bại rồi sao?

Thanh Giác trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ khó tin, lúc này trong đầu y vang lên tiếng ong ong.

Khuôn mặt người đàn ông áo đen bên cạnh Thanh Giác cũng dần trở nên cứng đờ, biểu cảm chế giễu trước đó dần trở nên nghiêm trọng.

Mặc dù cường giả chín phần thần tính như Thanh Giác vẫn còn yếu kém nhưng dù sao cũng là chín phần thần tính, sao có thể bị đánh bại trong thoáng chốc chứ?

Lẽ nào người trước mặt này là cường giả mười phần thần tính?

Nghĩ đến đây, sắc mặt người đàn ông áo đen trở nên càng nghiêm trọng, ông ta nhìn người đàn ông áo xanh, do dự một lát rồi mới: “Vừa rồi mạo phạm rồi, ta…”

Người đàn ông áo xanh bỗng phất tay.

Vèo!

Người đàn ông áo đen còn chưa kịp phản ứng đã bị một thanh kiếm làm cho đứng bất động tại đó.

“Mười phần thần tính!”

Người đàn ông áo đen trợn tròn hai mắt, không thể tin nhìn người đàn ông áo xanh, lúc này ông ta đã xác định kiếm tu áo xanh trước mặt là một cường giả mười phần thần tính.

Sao có thể chứ?

Sao bên ngoài lại có cường giả mười phần thần tính?

Người đàn ông áo đen cứng đờ.

Với thực lực của ông ta, đến thế giới bên ngoài dĩ nhiên có thể kiêu ngạo nghiêng ngang, vì ông ta cũng là cường giả chín phần thần tính, mặc dù thần tính không thuần khiết lắm nhưng ở bên ngoài, ông ta chắc chắn là nhân vật vô địch.

Thế nhưng ông ta không ngờ vừa ra ngoài đã gặp một cường giả mười phần thần tính.

Mẹ nó chứ!

Xui xẻo đến thế à?

Lúc này người đàn ông áo xanh ở phía xa lắc đầu: “Vô dụng quá, chẳng thú vị gì cả”.

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông áo đen trầm giọng: “Ta là người của nền văn minh Sâm Lâm…”

Người đàn ông áo xanh xua tay: “Ta không nhắm vào các ngươi, nhưng nền văn minh Sâm Lâm của các ngươi là đồ rác rưởi vô dụng”.

Nói rồi ông ấy vung tay lên, người đàn ông áo đen biến mất.

Thanh Giác ở một bên nhìn chằm chằm người đàn ông áo xanh: “Mười phần thần tính, ngươi là cường giả mười phần thần tính…”

Người đàn ông áo xanh lạnh nhạt nói: “Ta là cường giả mười một phần thần tính”.

Mười một phần!

Thanh Giác sửng sốt, sau đó tức giận nói: “Làm gì có mười một phần…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3123


Chương 3123

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Ông đây muốn mấy phần thì là mấy phần, ngươi không phục à? Đánh ta đi”.

Thanh Giác: “…”

Diệp Quân: “…”

Muốn mấy phần thì là mấy phần?

Thanh Giác nhìn chằm chằm người đàn ông áo xanh, y xòe tay ra, trong tay là một lệnh bài cổ, y không do dự sử dụng lệnh bài này.

Ầm!

Lệnh bài lao lên trời, lao thẳng vào tận cuối tinh không.

Người đàn ông áo xanh ở một bên khẽ lắc đầu: “Lại gọi người”.

Diệp Quân nói: “Chắc là gọi tổ tông”, nói đến đây, hắn bỗng nhìn người đàn ông áo xanh: “Cháu cũng có thể gọi tổ tông chứ?”

Cả một đường đến đây, hắn đã từng nhìn thấy rất nhiều người gọi tổ tông.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Lần sau cháu hãy thử xem?”

Diệp Quân bật cười.

Sau khi lệnh bài đó biến thành một đốm lửa, một ông lão hư ảo chậm rãi hiện ra.

Tiên tổ tộc Tiên Linh!

Nhìn thấy ông lão này, rất nhiều người tộc Tiên Linh trong đó đều quỳ xuống.

Vẻ mặt Thanh Tri khá phức tạp, cũng cung kính chào.

Lâu Đắc Nguyệt hơi tò mò, vì nghe đồn vị tiên tổ tộc Tiên Linh này là cường giả gần đạt tới mười phần thần tính.

Sau khi xuất hiện, tiên tổ tộc Tiên Linh lướt mắt nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt rời lại nơi người đàn ông áo xanh, khi nhìn thấy ông ấy, ông ta nhíu mày.

Người đàn ông áo xanh mỉm cười, không nói gì.

Ông lão nhìn chằm chằm người đàn ông áo xanh hồi lâu, thấp giọng thở dài: “Các hạ, chuyện này còn có thể thương lượng không?”

Nghe ông lão nói thế, sắc mặt Thanh Giác lập tức trắng bệch.

Sắc mặt của các cường giả tộc Tiên Linh còn lại cũng xám như tro, ngồi phịch xuống đất.

Lâu Đắc Nguyệt thở dài.

Cô ấy biết tiên tổ tộc Tiên Linh cảm nhận được thực lực của người đàn ông áo xanh này, tự biết mình không đánh lại.

Mười phần thần tính?

Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn người đàn ông áo xanh, kiếm tu áo xanh này ít nhất là cường giả mười phần thần tính.

Đúng là núi cao còn có núi cao hơn.

Người đàn ông áo xanh không đáp lời mà quay đầu nhìn sang Diệp Quân, cười nói: “Ông nội nghe theo cháu, nếu cháu nói muốn tiêu diệt thì tộc Tiên Linh sẽ biến mất khỏi thế gian từ đây, nếu cháu nói giữ lại thì họ có thể sống”.

Diệp Quân!

Tất cả người tộc Tiên Linh đều quay đầu lại nhìn Diệp Quân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3124


Chương 3124

Thanh Tri cũng nhìn Diệp Quân, hai tay cô ấy siết chặt lại nhưng không nói gì.

Diệp Quân lặng thinh hồi lâu, bỗng nhìn Thanh Tri: “Thanh Tri cô nương, cô dẫn người trong phân nhánh dòng tộc của cô đi đi”.

Phân nhánh dòng tộc Thanh Tri.

Thanh Tri thở phào, vẻ mặt hơi phức tạp, sau đó cung kính nói: “Cảm ơn”.

Diệp Quân lại lắc đầu: “Không cần cảm ơn”.

Thanh Tri định nói gì nữa, ngay lúc này tiên tổ tộc Tiên Linh bỗng trở tay rồi đè xuống, cách đó không xa, Thanh Giác bị một sức mạnh đáng sợ tiêu diệt.

Ngay khi mọi người còn cảm thấy khó hiểu, Thanh Giác bỗng nói: “Bắt đầu từ lúc này, Thanh Tri là tộc trưởng tộc Tiên Linh”.

Mọi người sửng sốt.

Ông lão bỗng xòe bàn tay ra, một chiếc nhẫn bí ẩn chậm rãi bay đến trước mặt Thanh Tri, ông ta khẽ cười nói: “Vật này chứa đựng truyền thừa, tích lũy cả đời của ta và một tia thần hồn, từ nay về sau ngươi sẽ là tộc trưởng tộc Tiên Linh”.

Thanh Tri không biết phải làm sao.

Ông lão lại không nói gì thêm, ông ta nhìn người đàn ông áo xanh ở một bên, mỉm cười: “Núi cao còn có núi cao hơn, hôm nay ta xem như được mở rộng tầm mắt”.

Nói rồi cả người ông ta lập tức trở nên mờ ảo, sau đó biến mất.

Lúc này các cường giả tộc Tiên Linh còn sống cũng hoàn hồn, lập tức cung kính hành lễ với Thanh Tri: “Kính chào tộc trưởng”.

Tộc trưởng!

Mọi người đều quỳ xuống đất, sau đó lo lắng chờ đợi.

Dĩ nhiên họ biết ý đồ của tiên tổ nhà mình, nhưng cuối cùng vẫn phải phụ thuộc vào vị Diệp công tử này.

Thanh Tri mặc kệ đám người trong tộc Tiên Linh, xoay người lại nhìn Diệp Quân ở đằng xa, cô ấy mím môi không nói gì.

Diệp Quân cũng không lên tiếng.

Thanh Tri im lặng cúi đầu xuống, hai tay hơi run.

Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng cười nói: “Thanh Tri cô nương, còn nhớ một lời hẹn của chúng ta không?”

Thanh Tri khó hiểu nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: “Chúng ta đã hứa với nhau đến lúc đó cùng đến rừng sâu Thần Hư để thám hiểm”.

Thanh Tri sửng sốt, sau đó mỉm cười: “Nhớ chứ”, Diệp Quân cười nói: “Đến lúc đó ta đến tìm cô… Còn nữa, ta từng nói chúng ta là bạn, ta nghiêm túc đấy”.

Nói xong, hắn quay sang nhìn người đàn ông áo xanh: “Ông nội, chúng ta đi thôi”.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Ừ”.

Dứt lời, hai ông cháu biến mất khỏi đó.

Tất cả người tộc Tiên Linh đều như thoát khỏi gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Tri nở nụ cười động lòng người.

Cô ấy biết người đàn ông này xem cô ấy là bạn thật.

Ở một nơi nào đó, một cô gái nhìn cảnh tượng trước mặt, vẻ mặt phức tạp.

Cô gái này chính là Thanh An – người dẫn Diệp Quân bước vào tộc Tiên Linh lúc đầu.

Bạn ư?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3125


Chương 3125

Chương 3125

Nếu lúc đầu mình không đưa ra quyết định như vậy thì có lẽ mình và hắn cũng có thể trở thành bạn nhỉ?

Thế nhưng lúc đầu mình lại sợ người trong tộc dị nghị nên vạch rõ quan hệ với hắn, mà lúc đó hắn cũng chẳng tức giận…

Tại sao lại không tức giận?

Vì người ta không xem tộc Tiên Linh là cái đinh gì cả.

Sự kiêu ngạo của tộc Tiên Linh chẳng qua chỉ là một trò cười với người ta mà thôi.

Thanh An khẽ lắc đầu, xoay người rời đi.

Ở một bên khác, Lâu Đắc Nguyệt bước đến trước mặt Thanh Tri, mỉm cười: “Chúc mừng”.

Mặc dù trận chiến này tộc Tiên Linh bị một cú đả kích chí mạng nhưng cũng may không bị diệt tộc, hơn nữa căn cơ vẫn còn.

Dù sao người mà người đàn ông áo xanh đó giết trước đó chỉ là vài cường giả đỉnh cấp của tộc Tiên Linh mà thôi.

Hơn nữa thư viện Quan Huyên cũng chưa cướp bóc gì của tộc Tiên Linh.

Thế nên tộc Tiên Linh chỉ cần phát triển tốt, sau này muốn quay lại thời kỳ đỉnh cao cũng không phải không thể.

Quan trọng nhất là trước đó thư viện Quan Huyên và tộc Tiên Linh là kẻ thù một mất một còn, nhưng quan hệ hiện giờ của tộc Tiên Linh và thư viện Quan Huyên không còn bình thường nữa.

Thanh Tri nhìn xung quanh, vẻ mặt hơi phức tạp.

Trận chiến này tộc Tiên Linh suýt nữa bị tiêu diệt, điều này khiến cô ấy hiểu ra núi cao còn có núi cao hơn, dù sau này tộc Tiên Linh có trưởng thành đến mức nào cũng không thể kiêu ngạo.

Lâu Đắc Nguyệt bỗng nói: “Hai ngươi đã hẹn nhau đến rừng sâu Thần Hư à?”

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Trước đó ta từng nói một câu như thế, không ngờ hắn lại nghiêm túc”.

Lâu Đắc Nguyệt chớp mắt: “Phải nắm chắc cơ hội này”.

Dĩ nhiên Thanh Tri hiểu ý của Lâu Đắc Nguyệt, lập tức lắc đầu mỉm cười: “Bọn ta chỉ là bạn thôi”.

Lâu Đắc Nguyệt bĩu môi: “Nếu hắn không có ý với cô thì sẽ bỏ qua cho tộc Tiên Linh, hơn nữa còn không cướp bóc tộc Tiên Linh các cô sao?”

Cướp bóc nền văn minh.

Chiến tranh giữa các nền văn minh thường là do cướp đoạt tài nguyên, tộc Tiên Linh tích lũy tài nguyên nhiều năm như vậy, tài nguyên chắc chắn rất phong phú, nhưng Diệp Quân lại không cướp đoạt chúng, sở dĩ hắn không làm thế dĩ nhiên là vì Thanh Tri.

Chỉ là bạn thì sao đối phương lại làm như thế?

Để cho dòng tộc của ngươi rời đi, không đuổi tận giết tuyệt đã là nhân từ lắm rồi.

Phải biết rằng, chiến tranh giữa các nền văn minh thường là đuổi cùng giết tận, không để lại hậu họa.

Thanh Tri lắc đầu khẽ cười: “Không nói chuyện này nữa, tiếp theo cô có kế hoạch gì không?”

Lâu Đắc Nguyệt cười nói: “Hợp tác với thư viện Quan Huyên, hợp tác toàn diện, mọi người cùng chung tay phát triển”.

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Được đấy”.

Nói đến đây, cô ấy như nghĩ tới điều gì, bỗng nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Hay là cô kết hôn với Diệp công tử, cô gả cho hắn, sau đó sinh một đứa con trai, như thế nền văn minh Thần Tri của cô muốn quay lại thời kỳ đỉnh cao chẳng phải rất đơn giản sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3126


Chương 3126

Lâu Đắc Nguyệt chớp mắt: “Hình như cũng không phải không được. Ha ha, dù sao tên này cũng có vẻ ngoài cũng đẹp trai, ngủ với hắn, ta nghĩ có thể chấp nhận được”.

Thanh Tri: “…”

Nhìn nụ cười dung tục của Lâu Đắc Nguyệt, Thanh Tri lắc đầu nhoẻn miệng cười.

Tình cảm nam nữ ư?

Thành thật mà nói, cô ấy có cảm tình với Diệp công tử, nhưng vẫn chưa đến mức có tình cảm nam nữ.

Tình cảm nam nữ phải thuận theo tự nhiên mới là tốt.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt cũng dừng lại, cô ấy nhìn những cường giả tộc Tiên Linh đang quỳ trên mặt đất, nói: “Tiếp theo cô định làm gì?”

Thanh Tri trầm mặc một lát rồi nói: “Chỉnh đốn tộc Tiên Linh”.

Điều đầu tiên cô ấy muốn thay đổi là sự kiêu ngạo của người trong tộc Tiên Linh.

Kể từ hôm nay, tộc Tiên Linh sẽ không thể tiếp tục cao ngạo được nữa, đồng người người tộc Tiên Linh cũng phải bước ra hòa nhập với thế giới.

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Ta phải nhắc nhở cô, mặc dù tộc Tiên Linh chưa bị tiêu diệt, nhưng nguyên khí đã bị tổn hại nặng nề, hơn nữa ông nội của Diệp công tử đã giết rất nhiều người tộc Tiên Linh, sẽ có rất nhiều người căm hận…”

Thanh Tri tự chế giễu: “Căm hận hả? Bọn họ có tư cách gì mà căm hận chứ? Đừng nói là Kiếm Chủ Thanh Sam, mà ngay cả Diệp công tử, tộc Tiên Linh ta cũng không thể chống lại nổi. Trong tình huống này, nếu còn căm hận thì đáng bị diệt tộc”.

Lâu Đắc Nguyệt cũng thở dài: “Thực lực của Diệp công tử cũng tiến bộ quá nhanh”.

Nói đến đây, cô ấy như nghĩ ra điều gì đó, nhíu mày nói: “Người đàn ông áo đen lúc nãy đi cùng tộc trưởng các cô hình như là người của rừng sâu Thần Hư…”

Thanh Tri cũng nhíu mày.

Nền văn minh Sâm Lâm của rừng sâu Thần Hư chẳng phải đã chuyển đi rồi sao?

Lại quay về nữa à?

Thanh Tri thấy hơi lo lắng.



Ở một diễn biến khác, trong tinh không.

Diệp Quân và người đàn ông áo xanh chậm rãi đi cạnh nhau.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Cháu khiến ta hơi bất ngờ đấy”.

Diệp Quân hơi nghi hoặc: “Bất ngờ gì ạ?”

Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Tốc độ trưởng thành của cháu rất nhanh”.

Diệp Quân cười nói: “Là chuyện tốt hay xấu?”

Người đàn ông áo xanh nói: “Nếu tâm cảnh theo kịp thì là chuyện tốt, ngược lại thì là chuyện xấu”.

Tâm cảnh.

Diệp Quân trầm mặc.

Người đàn ông áo xanh nói tiếp: “Nhưng bây giờ xem ra tâm cảnh của cháu cũng rất tốt, nhưng vẫn cần rèn luyện thêm”.

Diệp Quân gật đầu: “Cháu chuẩn bị ra ngoài luyện tập”.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Được”.

Ông ấy nhìn về phía tinh không xa xôi: “Ta sắp phải đi rồi, có gì thắc mắc thì hỏi đi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,817
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3127


Chương 312

Chương 3127

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ông nội, ông có thể nói cho cháu biết về cảnh giới nhất đạo không?”

Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Ông không tu cảnh giới, cho nên không hiểu nhiều về cảnh giới nhất đạo”.

Diệp Quân cười khổ.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Mặc dù không hiểu nhiều nhưng vẫn biết chút ít, chúng ta nói về cảnh giới Thần Đạo đi”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.

Người đàn ông áo xanh nói: “Cảnh giới Thần Đạo cũng là tu thần tính, thần tính càng nhiều thì thực lực càng mạnh. Hiện giờ ở vũ trụ văn minh, chín phần thần tính gần như là đỉnh cao, nhưng ở giữa các cường giả chín phần thần tính cũng phân mạnh yếu, bởi vì giữa chín phần thần tính, có người thần tính thuần khiết, có người thần tính hỗn tạp, giữa hai người họ cách biệt cả trời đất”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Còn gì nữa không ông?”

Người đàn ông áo xanh nói tiếp: “Giữa chín phần thần tính còn có một cảnh giới đặc biệt gọi là Độc Khai Nhất Đạo”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Độc Khai Nhất Đạo ư?”

Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Chín phần thần tính là một phương pháp tu hành cổ xưa, cách nói giữa các thời đại văn minh không giống nhau. Ví dụ, nơi đây gọi là cảnh giới Thần Đạo, nhưng ở nền văn minh khác lại gọi tên khác. Độc Khai Nhất Đạo là mở ra một con đường mới trên con đường ban đầu. Ví dụ như tông chủ Quá Khứ Tông, mặc dù cô ta cũng là cường giả chín phần thần tính, nhưng thực lực của cô ta lại không thể so với hai người trước”.

Diệp Quân nhẹ nhàng nói: “Thì ra là vậy”.

Người đàn ông áo xanh nói tiếp: “Mà cao hơn nữa thì gọi là nhân tính”.

Diệp Quân vội hỏi: “Nhân tính sao?”

Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Nói phức tạp quá cháu sẽ không hiểu nên ông sẽ nói đơn giản thôi. Cổ ngữ nói, bản tính con người vốn là thiện, nhưng thực ra cũng có phần ác, có người tu thiện trừ ác, cũng có người tu ác trừ thiện… Cho dù là tu luyện kiểu gì thì quan trọng nhất cũng là biết rõ bản thân, quy phục bản thân và làm chính mình”.

Diệp Quân trầm mặc.

Lúc này, hắn nhớ đến lời cô cô váy trắng nói lúc rời đi rằng phải hiểu rõ nội tâm, khuất phục nội tâm và nghe theo trái tim.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Nghe có vẻ đơn giản nhưng thật ra rất khó, rất nhiều người không thể nhận thức bản thân chứ đừng nói đến việc khuất phục bản thân. Tu luyện nhân tính đồng nghĩa với việc khuất phục một mặt của chính mình, đương nhiên cũng có người không muốn tiến xa hơn, vì vậy đứng yên tại chỗ”.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Nghĩa là sao?”

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Muốn tu luyện nhân tính, trước tiên phải đạt đến mười phần thần tính, mà muốn đạt tới mười phần thần tính thì phải diệt sạch tia nhân tính cuối cùng của mình, thường thường rất khó diệt tia nhân tính cuối cùng, bởi vì đó là ý định và tâm nguyện ban đầu của cháu”.

Diệp Quân trầm mặc.

Lúc này, hắn nghĩ tới một người là Thần Nhất.

Đối phương không chọn bước cuối cùng.

Người đàn ông áo xanh nói tiếp: “Ta biết có hai người vẫn chưa xóa sạch tia nhân tính cuối cùng, Người thứ nhất là Thần Nhất, người thứ hai là tông chủ Quá Khứ Tông”.

Tông chủ Quá Khứ Tông!

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom