Cập nhật mới

Dịch Giới Thiệu Câu Chuyện Giới Giải Trí Của Bạn?

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Giới Thiệu Câu Chuyện Giới Giải Trí Của Bạn?

Giới Thiệu Câu Chuyện Giới Giải Trí Của Bạn?
Tác giả: Zhihu
Tình trạng: Đã hoàn thành




Ảnh tôi và cha của ảnh đế cùng nhau bước ta khỏi khu biệt thự đã bị các phóng viên săn tin chụp lại, sự việc này đã lên hot search vào ngày hôm đó.

Cư dân mạng hết người này đến người khác đã lên tiếng chỉ trích tôi vì cho rằng tôi không thể lấy được ảnh đế nên đã quay sang cha của cậu ấy, rằng tôi không từ một thủ đoạn nào để được gả vào gia đình giàu có.

Bạn gái của ảnh đế trong một cuộc phỏng vấn đã ám chỉ tôi: "Đừng lo, nhà họ Cố sẽ không bao giờ cho kẻ bẩn thỉu như vậy bước vào cửa."

Nhưng cô ta không biết rằng tôi là chị gái ruột của cậu ấy, cha của ảnh đế cũng là cha của tôi.

Tôi mới là người sẽ không để những kẻ như cô ta bước vào cửa nhà tôi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Ảnh tôi và cha của ảnh đế cùng nhau bước ta khỏi khu biệt thự đã bị các phóng viên săn tin chụp lại, sự việc này đã lên hot search vào ngày hôm đó.

Cư dân mạng hết người này đến người khác đã lên tiếng chỉ trích tôi vì cho rằng tôi không thể lấy được ảnh đế nên đã quay sang cha của cậu ấy, rằng tôi không từ một thủ đoạn nào để được gả vào gia đình giàu có.

Bạn gái của ảnh đế trong một cuộc phỏng vấn đã ám chỉ tôi: "Đừng lo, nhà họ Cố sẽ không bao giờ cho kẻ bẩn thỉu như vậy bước vào cửa."

Nhưng cô ta không biết rằng tôi là chị gái ruột của cậu ấy, cha của ảnh đế cũng là cha của tôi.

Tôi mới là người sẽ không để những kẻ như cô ta bước vào cửa nhà tôi.

1

"Sáng sớm thứ hai, đoạn video quay cảnh tôi và ông Cố, một ông chủ trong giới Bắc Kinh, đã lên hot search."

Trong đoạn video dài mười sáu giây đó, tôi nắm tay Cố Tổng, động tác thân mật, nụ cười nịnh nọt, thỉnh thoảng tôi còn đưa tay vuốt ve cánh tay của ông.

Phần bình luận đã tràn ngập những lời chỉ trích.

"Cái cô Khương Trúc Tâm không thể la liếm được Cố Ngôn Triệt, nên đã ngay lập tức quay sang cha của cậu ấy."

"Để được gả vào nhà họ Cố, cô ta đúng là không có giới hạn."

"Không chừng cô ta thực sự yêu Cố Ngôn Triệt, muốn được gả vào gia đình đó cũng là để có thể gần anh ấy hơn một chút."

"Xin đừng nói nữa, tôi đã bắt đầu cảm thấy ghê tởm rồi. Cố Ngôn Triệt đã có bạn gái rồi, đó là Ôn Ôn của chúng ta."

Đúng như dự đoán, các tay săn tin không nghĩ rằng việc bàn tán đến chuyện có vấn đề gì. Khi phỏng vấn Diệp Ôn Ôn, họ đã không ngại hỏi về chuyện này.

Diệp Ôn Ôn hướng về phía ống kính, nhẹ nhàng nói: "Chuyện giữa Khương Trúc Tâm và Cố Tổng sao? À, tôi không thể nói gì hết, chỉ là có nghe nói một chút."

"Đó là Khương Trúc Tâm đã theo đuổi Cố Tổng, nhưng Cố Tổng không quan tâm đến chị ấy, vì vậy Khương Trúc Tâm gần đây đã rất nóng vội... Tôi cũng không hiểu sao một cô gái tốt như chị ấy lại làm những việc không biết xấu hổ như vậy. Với tư cách là đồng nghiệp của chị ấy, tôi rất xấu hổ và tiếc cho chị ấy."

"Đừng lo, nhà họ Cố sẽ không bao giờ cho kẻ bẩn thỉu như vậy bước vào cửa."

Tôi chưa kịp nói gì, người quản lý của tôi, chị Lý ở bên cạnh đã giận điên lên: "Diệp Ôn Ôn là một kẻ lòng lang dạ sói, cô ta không thử nhìn lại xem cô ta có thể tiếp cận Cố Ngôn Triệt là nhờ ai?"

Ồ, Diệp Ôn Ôn biết Cố Ngôn Triệt là nhờ tôi.

Khi đó, Diệp Ôn Ôn mới chỉ mới gia nhập công ty, cô ta trông như như một đóa hoa trắng nhỏ ngây thơ trong sáng. Cô ta ngọt ngào gọi tôi là chị, nói rằng cô ta không có bạn bè nên rất cô độc và bảo tôi nếu có hoạt động nào thì hãy gọi cô ấy đến tham gia cùng.

Nhờ vậy, cô ta đã gặp được Cố Ngôn Triệt trong buổi tiệc sinh nhật của tôi.

Ba tháng sau đó, Diệp Ôn Ôn và Cố Ngôn Triệt bắt đầu hẹn hò.

Cô ta đi đến trước mặt tôi, làm bộ tội nghiệp nói xin lỗi tôi: "Em xin lỗi chị Khương Trúc Tâm, thực ra chị cũng thích A Triệt phải không?"

"Nhưng em không có cách nào khác, hầu hết trúc mã đều bị trời đánh bại. Chúng em đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Em hi vọng chị không phiền."

Nhưng Diệp Ôn Ôn không biết rằng Cố Ngôn Triệt không phải là trúc mã của tôi.

cậu ấy là em trai của tôi.

2

Cha mẹ tôi đã ly dị khi tôi và Cố Ngôn Triệt còn bé.

Cố Ngôn Triệt ở với cha còn tôi ở với mẹ, bên ngoài không ai biết rằng chúng tôi là chị em ruột.

Sau đó, chúng tôi cùng gia nhập ngành giải trí. Cậu ấy trở thành ảnh đế nổi tiếng trẻ tuổi nhất, còn tôi trở thành nữ diễn viên phụ xấu tính với nhiều fan cuồng.

Để tránh người đời bàn tán, chúng tôi chưa bao giờ nói về mối quan hệ của mình với bên ngoài.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là chúng tôi không có tình cảm với nhau.

Chẳng hạn như đoạn video "120 giây đầy bất lực của Khương Trúc Tâm làm chó cưng cho Cố Ngôn Triệt" mà ai cũng biết đến.

Sự thật là tôi và Cố Ngôn Triệt đã tham gia một chương trình du lịch và Cố Ngôn Triệt thường xuyên bị đau dạ dày. Mẹ tôi đã yêu cầu tôi giám sát cậu ấy uống thuốc bắc đúng giờ.

Vì không có điều kiện trong chuyến đi, tôi đã tìm một cốc cà phê và mang thuốc bắc đến cho Cố Ngôn Triệt. Ban đầu, Cố Ngôn Triệt đã kịch liệt từ chối, nhưng cuối cùng vẫn buộc phải uống và tỏ vẻ chán ghét đến mức không thể yêu nổi.

Tuy nhiên, chương trình đã biên tập lại và phiên bản được khán giả xem là:

Khương Trúc Tâm mang cà phê cho Cố Ngôn Triệt.

Cố Ngôn Triệt không muốn nói chuyện với cô ấy chút nào.

Khương Trúc Tâm khăng khăng bắt cậu ấy phải uống.

Cố Ngôn Triệt bị cưỡng ép, buộc phải uống.

Sau khi uống thuốc, cậu ấy điên cuồng trợn mắt nhìn Khương Trúc Tâm.

...

Còn đoạn video của tôi và cha tôi, chỉ cần cánh săn ảnh đến gần là có thể nghe thấy tôi nói: "Mẹ con không phải không quan tâm đến cha, cha còn không biết tính của bà sao? Chỉ là không được tự nhiên thôi. Cha xem này, bộ âu phục mà mẹ may cho cha xem, không phải là rất vừa vặn sao..."

Kết quả được truyền ra ngoài chính là.

Với nụ cười nịnh nọt trên môi, Khương Trúc Tâm vuốt ve cánh tay lấy lòng Cố Tổng. Cố Tổng tỏ vẻ lạnh lùng và phớt lờ cô ấy.

...

Tôi không hiểu.

Tất cả những gì tôi làm đều là vì gia đình nhỏ đang tan nát của chúng tôi, là tôi dễ dãi sao.

Tại sao người bị tổn thương luôn là tôi? 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


2

Nhắc tới mới nhớ, thực ra thì em trai tôi cái gì cũng tốt.

Chỉ có cuồng yêu.

Cậu ấy thực sự tin rằng Diệp Ôn Ôn đúng là một bông hoa nhỏ màu trắng, chỉ đơn giản là yêu cậu ấy mà không có toan tính gì.

Vì vậy, cậu ấy dùng đã tài nguyên của mình biến Diệp Ôn Ôn một người không có kỹ năng diễn xuất và cũng không chịu khó làm việc, trở thành một bông hoa lưu lượng mới.

Việc của em trai không liên quan đến chị. Tôi cũng không muốn can thiệp quá nhiều vào chuyện tình yêu của em trai mình.

Nhưng lần này, Diệp Ôn Ôn đã đổ nước bẩn lên đầu tôi ngay trước mặt giới truyền thông thì tôi không thể chịu được nữa.

Tôi đã gọi cho Cố Ngôn Triệt và nói: "Em đã xem bạn gái của em trả lời phỏng vấn chưa, cô ta nói rằng chị đang quyến rũ cha của chúng ta đấy?"

Cố Ngôn Triệt xin lỗi tôi một cách chân thành, nhưng ngay sau đó cậu ấy lại bảo vệ Diệp Ôn Ôn: "Ôn Ôn rất ngây thơ và thường nói mà không suy nghĩ. Những gì cô ấy nói thường không phải là mục đích của cô ấy..."

Tôi nghe xong thì cũng bó tay.

Tôi hiểu rằng bệnh cuồng yêu của em tôi đã ăn sâu vào xương tủy, rất khó chữa.

"Em sẽ giải thích cho Ôn Ôn và nói cho cô ấy biết sự thật."

"Đừng."

Tôi lập tức phản đối.

Đó là điều vô nghĩa.

"Được rồi, nếu bây giờ em nói thì cô ấy nhất định sẽ thấy rất áy náy, có thể còn trách em. Chị không muốn mối quan hệ giữa em và bạn gái vì chị mà bị ảnh hưởng."

Làm kẻ thù của kẻ thù, việc này tôi còn làm tốt hơn cô ta.

Đúng như dự đoán, Cố Ngôn Triệt rất cảm kích: "Chị thật tốt."

Tôi ngay lập tức dùng cơ hội này để xin cậu ấy giúp tôi tìm dự án mới: "Nhưng gần đây danh tiếng của chị bị ảnh hưởng, khó để nhận được công việc mới. Em có dự án nào để giúp chị không?"

Cố Ngôn Triệt hỏi người quản lý của cậu ấy và sau đó nói với tôi: "Có một chương trình giải trí trực tiếp mới, ban đầu em định đăng ký cùng với Diệp Ôn Ôn, nhưng nếu chị muốn, chị có thể tham gia..."

"Được."

Tôi chỉ chờ câu này.

Tôi cúp điện thoại và mỉm cười.

4

Trong nháy mắt đã đến ngày ghi hình chương trình giải trí.

Khi tôi đến phòng trang điểm, Diệp Ôn Ôn đã ở đó từ trước.

Cô ta vẫn mặc chiếc váy ánh sao, chiếc váy màu tím sẫm được trang trí bằng những viên kim cương, đẹp đến mức nghẹt thở.

Tôi sửng sốt hỏi: "Chiếc váy này không phải của tôi sao?"

Trợ lý của tôi đã gửi váy đến phòng trang điểm ngày hôm trước, để tôi có thể thay đồ ngay khi tôi đến. Nhưng kết quả là Diệp Ôn Ôn đã mặc nó.

Diệp Ôn Ôn nhìn vào gương, mỉm cười: "Trúc Tâm, bây giờ trên mạng chị đang bị bôi đen, chị nên hài lòng khi có thể xuất hiện trong buổi biểu diễn này. Chị có mặc chiếc váy này cũng vô dụng, sự chú ý của khán giả sẽ tập trung vào chị, chẳng phải chị sẽ bị chỉ trích nhiều hơn sao? Tôi làm điều này là vì muốn tốt cho chị."

Tôi nhăn mặt: "Nhưng chiếc váy này là thương hiệu cao cấp tài trợ cho tôi, chỉ có tôi mới được mặc nó."

Diệp Ôn Ôn nhếch môi: "Thương hiệu gì? Chỉ vì họ tài trợ cho chương trình thì họ có thể vênh mặt hất hàm sai khiến người khác sao? Nó bao nhiêu tiền, bạn trai tôi có thể trả gấp đôi."

Cô ta giận dữ, mọi người trong phòng trang điểm tất nhiên đều ủng hộ cô ta.

Chiếc váy này rất phù hợp với Ôn Ôn, mặc vào trông cô ta giống như một công chúa nhỏ đang chạy trốn vậy.

"Lát nữa tôi sẽ cho người đi nói chuyện với đại diện thương hiệu là được, không cần phải lo lắng."

Ngay cả người quản lý của tôi, chị Lý cũng lặng lẽ kéo tôi sang một bên: "Chúng ta có thể tới chương trình tạp kỹ này cũng đã là rất tốt rồi, em còn tranh cãi với Diệp Ôn Ôn làm gì? Cô ta là con dâu tương lai của nhà họ Cố, ai dám không nể mặt cô ta chứ?"

Nhưng tôi không quá bận tâm về điều đó. Tôi chỉ tò mò: "Vậy video của em với Cố Tổng lên hot search thì sao? Tại sao mọi người không nghĩ rằng em cũng là con dâu nhà họ Cố, không nể mặt em?"

Chị Lý cũng không hiểu nổi.

“Em làm sao có thể là con dâu nhà họ Cố? Diệp Ôn Ôn người ta là được bạn trai đích thân đưa đến chương trình tạp kĩ, lại được công bố chính thức, còn em thì sao chứ?”

"Trong video, Cố Tổng không thèm để ý đến em dù chỉ một chút, mọi người đều có thể nhận ra rằng đến cái ngưỡng cửa nhà họ Cố em còn chưa chạm đến được..."

Hóa ra chính cha tôi đã lừa tôi.

Tôi kìm nén cơn giận trong lòng, quyết định sau này khi chơi cờ với ông Cố sẽ không để cho ông thoải mái như vậy nữa.

Trong khi chúng tôi đang trang điểm, các nghệ sĩ khác đã đến và họ hoàn toàn bỏ qua tôi, chỉ vây quanh Diệp Ôn Ôn.

"Ôn Ôn, thực trạng điện ảnh và truyền hình hiện giờ không tốt, nếu có dự án nào mới, hãy nhớ đến chúng tôi nhé."

Diệp Ôn Ôn tỏ ra rất hào phóng: "Không thành vấn đề, chờ đến khi tôi gả vào nhà họ Cố, mọi người muốn đóng kịch bản gì tôi sẽ bảo A Triệt đầu tư, đảm bảo mọi người đều là nam nữ số một, tất cả đều sẽ nổi tiếng."

Tất cả các khách mời đều đồng loạt vui mừng kinh ngạc, họ vây quanh Diệp Ôn Ôn, đưa cô ta lên trời.

Tôi ngồi bên, lặng lẽ ôm trán.

Bản tính của ông Cố vốn cứng đầu như đá, ngay cả con gái ruột của ông khi gia nhập làng giải trí, cũng phải bắt đầu từ vai diễn nhỏ nhất.

Khi trang điểm cũng thấy nhàm chán, tôi đã nói chuyện phiếm với họ một chút: "Có phải mọi người đã quá ảo tưởng vào gia đình giàu có không. Thành công không chỉ phụ thuộc vào tiền bạc, tư bản không phải là vạn năng."

Tôi vừa mở miệng, phòng hóa trang yên lặng trong chốc lát, sau đó lập tức bùng nổ.

Diệp Ôn Ôn là người đầu tiên tấn công tôi: "Khương Trúc Tâm, ý chị là gì? Nếu như tư bản không phải là vạn năng, vậy tại sao chị lại ra sức cố gắng để được gả vào nhà giàu làm gì?"

Chân chó bên cạnh Diệp Ôn Ôn lập tức bênh vực: "Khương Trúc Tâm đây là không ăn được nho thì nói nho chua, không gả được vào nhà giàu thì nói nhà giàu là không tốt."

Chân chó số hai nhân cơ hội tung hô ca ngợi Diệp Ôn Ôn: "Khương Trúc Tâm chính là đang ghen tị đỏ con mắt với Diệp Ôn Ôn của chúng ta thôi. Ôn Ôn đừng nóng giận, chiếc nhẫn đính hôn của cô và anh Cố, Khương Trúc Tâm phấn đấu năm mươi năm cũng không mua nổi, sau này chỉ có cô ta đỏ con mắt."

Lúc này tôi thấy bình thản trước sự giễu cợt của mọi người.

Thậm chí còn mỉm cười với Diệp Ôn Ôn.

Người đang rất mong đợi được đính hôn với Cố Ngôn Triệt.

Nhưng cũng chỉ là mong đợi mà thôi.

Nếu như tôi để chuyện đó xảy ra.

Tên Khương Trúc Tâm của tôi sẽ phải viết ngược lại.

...

Chương trình phát sóng trực tiếp nhanh chóng chính thức bắt đầu.

Tổ chương trình đương nhiên muốn đề cao Diệp Ôn Ôn và Cố Ngôn Triệt với tư cách CP, vì vậy đã sắp xếp ghế sô pha rất đặc biệt - hai chiếc ghế sô pha được kết nối với nhau ở giữa và hàng ghế phía sau được ghép lại thành một trái tim.

Rõ ràng đây là chỗ ngồi dành cho đôi tình nhân.

Diệp Ôn Ôn là người đầu tiên xuất hiện và thản nhiên ngồi trên nửa bên trái của chiếc ghế sô pha hình quả đào.

Sau đó, tôi xuất hiện. Tôi nhìn xung quanh và thấy có một chiếc ghế bên cạnh ghế sô pha, có lẽ là được nhóm sản xuất để lại cho tôi.

Tôi không quan tâm đến chiếc ghế đó, và ngồi xuống nửa bên phải của chiếc ghế sô pha hình quả đào.

Mưa đạn: "???"

Ngay sau đó, màn hình hiện lên các ý kiến của khán giả, mắng tôi là đồ điên.

"Khương Trúc Tâm bị làm sao vậy? Chỗ đó rõ ràng là dành cho Cố Ngôn Triệt mà."

"Cô ta ngồi đó làm gì vậy? Đừng trì hoãn chúng ta gõ CP được không?"

"Tôi muốn xem Ôn Ôn và A Triệt của chúng tôi, ai quan tâm đến gương mặt to của cô ta ở C vị chứ?"

Khuôn mặt của Diệp Ôn Ôn đỏ bừng vì tức giận, nhưng đây là trước ống kính, cô ta trước sau vẫn là bông hoa trắng nhỏ với tính cách dịu dàng nên tất nhiên không thể mắng tôi.

Vì vậy cô ta khẽ khàng nũng nịu nói với tôi: "Trúc Tâm, chỗ này là của A Triệt."

"Ô." Tôi làm ra vẻ như không hiểu: "Chỗ này không có tên của ai cả."

Đúng lúc đó, Cố Ngôn Triệt bước vào, tôi lập tức ngẩng đầu hỏi cậu ấy: "Cố Ngôn Triệt, tôi có thể ngồi đây được không?"

Cố Ngôn Triệt nhìn vẻ mặt oan ức của Diệp Ôn Ôn, hơi phân vân.

"Được rồi, tôi sẽ chuyển qua ghế kia."

Tôi đứng lên và chuẩn bị đi đến chiếc ghế kế bên.

Chiếc ghế đó có tựa lưng cứng và không khớp với dáng người, quay phim trong bảy tám tiếng đồng hồ sẽ rất mệt.

Đặc biệt là khi lưng của tôi đã từng bị thương khi tôi còn bé, khi đó tôi và Cố Ngôn Triệt đi trượt băng và để bảo vệ cậu ấy nên tôi đã bị ngã.

Quả nhiên Cố Ngôn Triệt nhìn cái ghế đó thì lập tức gọi tôi lại.

"Cô ngồi ghế sô pha đi, tôi ngồi ghé kia cũng được."

Lời vừa nói ra, tất cả mưa đạn đều sững sờ.

"Chuyện gì vậy? Sao đột nhiên ảnh đế Cố lại không bảo vệ vợ mình vậy?"

"Tại sao anh ấy lại phải đối xử tốt với một chó la liếm mưu mô như vậy chứ?"

"Tôi hiểu rồi, đây là Cố Ngôn Triệt lo nghĩ cho cha mình."

"Cái cô Khương Trúc Tâm này thật xấu xa, cô ta không yêu được Cố Ngôn Triệt đã ngay lập tức muốn làm mẹ nhỏ của anh ấy rồi."

Tổ tiết mục nào dám để Cố Ngôn Triệt ngồi ghế cứng nên đã vội vàng mang thêm một chiếc ghế sô pha đơn tới.

Hiện giờ bên phải tôi là Cố Ngôn Triệt, bên trái là Diệp Ôn Ôn.

Đôi tình nhân trẻ bị ngăn cách bởi tôi.

Tôi rât vui vẻ.

Cố Ngôn Triệt cũng không cảm thấy có gì vấn đề lớn.

Chỉ có Diệp Ôn Ôn là kêu la như sấm.

Tôi đã biết từ lâu là Diệp Ôn Ôn đã bỏ tiền mua đội trưởng đội đạo cụ của chương trình.

Cái ghế đó chính là cô ta cố ý đặt cho tôi.

Và với tính cách của mình, cô ta đã nghĩ xong cách tương tác với Cố Ngôn Triệt và cách tạo ra những chủ đề nóng hổi.

Kết quả bây giờ bị tôi ngăn cách ở giữa, tất cả ý tưởng của cô ta đều vô nghĩa.

Quả nhiên, tâm tính mất thăng bằng đã khiến Diệp Ôn Ôn bắt đầu làm trò ma quỷ.

Cô ta giả vờ lơ đãng chọc tôi: "Trúc Tâm, chị xuất đầu lộ diện trong chương trình giải trí như vậy có phải sẽ khiến cho cha mất hứng không? Dù sao thì họ cũng là một gia đình rất truyền thống, thích những người phụ nữ biết chăm sóc gia đình."

Tôi cười khẩy: "Cố Tổng cũng chỉ là hơi lớn tuổi chứ đâu phải sống ở thời đại Nhà Thanh đâu."

Tôi thô lỗ như vậy, mưa đạn những người hâm mộ Diệp Ôn Ôn ngay lập tức bắt đầu mắng mỏ tôi.

"Ôn Ôn của chúng có lòng tốt khuyên cô ta như vậy, mà sao cô ta như ăn phải thuốc súng vậy."

"Con đĩ Khương này chính là ghen tỵ với Ôn Ôn, Ôn Ôn nói gì cũng sẽ phản bác lại."

"Cũng tại Ôn Ôn của chúng ta hiền lành quá, vẫn sẵn sàng làm bạn với kẻ tiện nhân muốn dồn mình vào góc tường như con đĩ Khương đó."

Tôi không bỏ cuộc mà nhẹ nhàng nói với Diệp Ôn Ôn: "Còn nữa, con gái nên được dạy dỗ, đừng vội gọi người ta là cha. Em và Cố Ngôn Triệt mới yêu nhau được một tháng, cha của cậu ấy chưa phải là cha của cô."

Lửa hận chợt thoáng qua trong mắt Diệp Ôn Ôn, nhưng ngay sau đó cô ta lập tức cúi đầu, nhẹ nhàng nói: "Chị là trưởng bối, chị dạy dỗ rất phải, em nghe lời chị là được."

Cô ta nói như vậy, mưa đạn lại càng mắng tôi dữ dội hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


3

"Con gái của chúng ta thật đáng thương, thật hiểu chuyện, con đĩ Khương đối xử với cô ấy như vậy mà cô ấy vậy vẫn coi cô ta là trưởng bối."

"Khương Trúc Tâm mà là trưởng bối cái gì chứ? Cùng lắm là Cố Tổng thấy cô ta trẻ đẹp nên vui đùa một chút, thật sự cô ta cho rằng mình có thể được gả vào gia đình giàu có đó sao?"

"Nhà họ Cố sẽ chỉ cưới một cô gái hiền lành lại biết kiềm chế như Ôn Ôn của chúng ta, Khương Trúc Tâm kiếp sau cũng đừng mơ bước chân vào nhà họ Cố."

Cũng có người qua đường nói giúp tôi.

"Nhưng dù sao những lời của Diệp Ôn Ôn cũng thật khó nghe, cái gì mà Cố Tổng sẽ không cho phụ nữ xuất đầu lộ diện... Bà nội tôi tám mươi tuổi rồi cũng có quan điểm tiến bộ hơn cô ấy."

"Hơn nữa Khương Trúc Tâm và ảnh đế đã quen biết nhau từ bé, cũng coi là thanh mai trúc mã. Thật khó để nói ai sẽ dồn ai vào góc tường phải không?"

Nhưng giọng nói của họ rất yếu ớt, hoàn toàn bị lấn át bởi mưa đạn mắng chửi tôi.

Ngay giữa chương trình, một chuyện lớn đã xảy ra.

Chuyện Cố Tổng cặp kè với vợ cũ, Bà Khương đã bị giới truyền thông chụp ảnh lại.

5

Khi tin tức truyền đến, tôi và Cố Ngôn Triệt liếc nhau một cái, trong lòng đều rất vui mừng.

Tuy nhiên, không ai ngờ rằng còn có một người hạnh phúc hơn cả chúng tôi.

Khóe miệng của Diệp Ôn Ôn gần như nhếch lên trời.

Lúc nghỉ giải lao giữa chương trình, cô ta lén đến bên tôi, cười rạng rỡ diễu võ giương oai: "Thế nào, Khương Trúc Tâm, Cố Tổng bây giờ muốn tái hôn với vợ cũ rồi đó. Mơ ước được gả vào nhà giàu của chị đã hoàn toàn tan thành mây khói rồi."

Tôi chẳng buồn để tâm đến cô ta nhưng cô ta vẫn không chịu từ bỏ: "Ban đầu khi chúng ta cùng vào công ty, chị nổi tiếng hơn tôi rất nhiều. Tôi chỉ có thể khép nép xin chị giúp tôi được đưa lên các chương trình... Lúc đó, chị có nghĩ rằng tôi sẽ có ngày hôm nay không?"

Tôi không trách cô ta sao lại đắc ý như vậy.

Sự nghiệp của nhà họ Cố rất lẫy lừng, nền tảng thâm sâu, bất luận là ai được gả vào đó cũng đều như cá chép vượt long môn.

Bây giờ, mọi người xung quanh đều mặc định rằng Diệp Ôn Ôn sẽ cô chủ tưởng lai của nhà họ Cố, vì vậy tất cả đều hết mực cung kính, sợ đắc tội với cô ta.

Nhưng tôi không quan tâm.

"Tôi nhìn Diệp Ôn Ôn cười lạnh lùng: “Không ngờ cô có ngày hôm nay? Làm sao, bây giờ cô có gì đặc biệt? Đặc biệt ngu ngốc à?"

Diệp Ôn Ôn tức giận, cắn răng: “Khương Trúc Tâm, chị chờ đó, chờ tôi được gả vào nhà họ Cố, việc phong sát chị chỉ cần một câu nói thôi.”

Tôi bắt chước giọng điệu hàng ngày của Diệp Ôn Ôn trên sân khấu, ra vẻ đáng yêu: "Tôn đô giả đô? Vậy thì tôi sợ quá đi, ô ô"

Diệp Ôn Ôn thấy tôi không hề sợ hãi chút nào, lại còn dám nói lại cô ta nên vô cùng tức giận, đùng đùng đi tìm Cố Ngôn Triệt.

Nhưng cô ta đi một vòng vẫn không tìm được Cố Ngôn Triệt đâu.

Rất đơn giản, bởi vì Cố Ngôn Triệt đã đến tìm tôi sau khi cô ta rời đi.

Cậu ấy nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ.

Tôi cũng rưng rưng nước mắt nhìn cậu ấy.

Ngay sau đó, chúng tôi ôm lấy nhau đầy phấn khích.

"Cuối cùng bọn họ cũng trở về bên nhau."

Cố Ngôn Triệt rơi nước mắt.

"Từ nay về sau, cuối cùng chúng ta lại có cha có mẹ rồi."

Tôi cũng ứa nước mắt: "Nếu họ không quay lại với nhau, chị sẽ kiệt sức với vai trò sứ giả mất."

Cố Ngôn Triệt và tôi đắm chìm trong niềm vui khi cha mẹ chúng tôi cuối cùng cũng đoàn tụ, nên không nhận ra rằng Diệp Ôn Ôn đã quay trở lại.

Còn đúng lúc nhìn thấy cảnh này.

Diệp Ôn Ôn vô cùng sốc khi nhìn thấy tôi và Cố Ngôn Triệt ôm chặt lấy nhau.

Nhưng cô ta không dám chỉ trích Cố Ngôn Triệt, chỉ có thể đợi Cố Ngôn Triệt rời đi rồi mới hùng hổ tìm đến tôi.

Tôi đang ở trong phòng thay đồ để trang điểm lại thì bị cô ta ra sức nắm chặt lấy, lôi đến chỗ không có ai.

"Khương Trúc Tâm, mẹ kiếp chị vẫn dây dưa không xong à? Cố Tổng không cần chị nữa thì chị lại mặt dày quay lại dụ dỗ A Triệt à?”

Tôi nhìn Diệp Ôn Ôn và không nói gì.

Diệp Ôn Ôn nói the thé: "Không có gì để nói à? Mẹ kiếp mày cũng biết mày là con đĩ cho nên không dám lên tiếng đúng không?"

Không phải.

Tôi không nói lời nào chỉ là bởi vì...

Vừa rồi trong phòng thay đồ, tôi đã đeo micro rồi.

Vào lúc này, những lời của Diệp Ôn Ôn đã được ghi lại toàn bộ trên micrô của tôi trong chương trình phát sóng trực tiếp.

Ở nơi chúng tôi không thể nhìn thấy, mưa đạn đã rơi.

"Tôi có nghe nhầm không, đây là Diệp Ôn Ôn sao?"

"Diệp Ôn Ôn không phải là đóa hoa trắng nhỏ hiền lành ngoan ngoãn sao, sao bông hoa trắng nhỏ có thể nói ra những lời này chứ?"

"Không được, hiện giờ tôi cảm thấy rất nguy hiểm, nhà của tôi giống như sắp sập..."

Diệp Ôn Ôn không hề hay biết rằng các fan của mình đang lên kế hoạch chạy trốn hàng loạt. Cô ta vô cùng nóng tính, lấy một điếu thuốc, hút và dùng ngón tay không lịch sự chọc vào tôi: "Đừng để tôi thấy chị dụ dỗ A Triệt nữa, nếu không tôi sẽ mua tám trăm cái doanh tiêu hào khiến cho chị phải chết."

Sau khi nói xong, Diệp Ôn Ôn quay người bỏ đi.

Quay trở lại phòng thu, cô ta cười dịu dàng với Cố Ngôn Triệt và chạy tới ôm cậu ấy: “A Triệt, dù chỉ là một chút không gặp mà em đã thấy nhớ anh rồi.”

Sau khi nói câu thoại được chuẩn bị kỹ càng này, Diệp Ôn Ôn liền quay đầu nhìn lên màn hình lớn. Cô ta muốn tìm những lời nhắn của mưa đạn.

Nhưng cô ta phát hiện ra rằng màn hình đã bị tắt và họ không thể xem được các lời nhắn của mưa đạn theo thời gian thực nữa. "Chuyện này là sao vậy?" Diệp Ôn Ôn hơi ngạc nhiên.

"Không có gì cả, chỉ là quy trình của chương trình, các phần tiếp theo sẽ không hiển thị bình luận của người xem trên mạng nữa." Đạo diễn giải thích với cô ta.

Nhưng thực tế không phải vậy. Đây là quyết định tạm thời của đạo diễn vài phút trước.

Những lời chửi thề của Diệp Ôn Ôn vừa rồi đã khiến lượng người xem và bình luận tăng vọt.

Theo trực giác, ông ta không muốn Diệp Ôn Ôn bây giờ lại phát hiện ra mọi chuyện.

Mà cứ để cả quá trình cô ta không biết gì cả... như vậy cô ta sẽ thể hiện phần con người thật của bản thân nhiều hơn.

Diệp Ôn Ôn hơi tức giận: "Ồ, tại sao ông không thông báo cho chúng tôi trước? Anh có nghĩ vậy không, A Triệt?"

Kết quả là cô ta phát hiện ra rằng Cố Ngôn Triệt cũng có vẻ kỳ lạ: "A Triệt... A Triệt?"

Cố Ngôn Triệt liếc nhìn Diệp Ôn Ôn, ánh mắt đó rất xa lạ, như thể đang làm quen lại với cô.

Một lúc sau, cậu ấy nhẹ nhàng rút cánh tay ra khỏi tay Diệp Ôn Ôn, khẽ ừ một tiếng. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


4

Đến giờ nghỉ giải lao của chương trình, Cố Ngôn Triệt tới tìm tôi với vẻ mặt đau khổ.

Rõ ràng, cậu ấy đã nghe được những lời tục tĩu của Diệp Ôn Ôn và đã suy nghĩ rất nhiều về điều đó.

"Chị, em thật sự cảm thấy hơi thất vọng... Nhưng em vẫn nghĩ rằng, Ôn Ôn không phải là một cô gái như vậy."

Tôi cười khi nghe cậu ấy nói như vậy.

Được rồi, cuồng yêu vẫn không thể chữa khỏi.

Tiếp tục chữa đi.

"Ồ, vậy em nghĩ thế nào?" Tôi hỏi cậu ấy.

"Em muốn đưa cô ấy đến gặp chị, lấy tư cách chị là chị gái của em giới thiệu lại với cô ấy, để hóa giải sự hiểu lầm.

Tôi suy nghĩ một chút: "Được, vậy em sắp xếp đi."

Từ xa, tôi lại nhìn thấy Diệp Ôn Ôn đang nhìn sang phía đây.

Cô ta không biết rằng, sự thay đổi thái độ của Cố Ngôn Triệt đối với cô ta là do nghe được những lời tục tĩu của cô ta.

Mà còn tưởng rằng là do tôi dụ dỗ Cố Ngôn Triệt nên mới khiến cậu ấy trở nên lạnh lùng với cô ta.

Cảm giác căng thẳng trong lòng Diệp Ôn Ôn ngày càng trở nên nặng nề.

Cho nên khi Cố Ngôn Triệt nói muốn đưa cô ta đến gặp người nhà thì vui mừng khôn xiết.

Cô ta vội vàng đồng ý.

Sau đó, cô ta lại tới trước mặt tôi khiêu khích: "Khương Trúc Tâm, chị tưởng rằng có thể cướp anh ấy khỏi tay tôi sao? Tôi nói cho chị biết, A Triệt đã nói sẽ đưa tôi đến gặp người nhà của anh ấy."

"Có nói gì thì nói, chờ tôi được gả vào nhà họ Cố, việc đầu tiên tôi làm chính là phong sát chị."

7

Trước lần gặp mặt chính thức với tôi, Cố Ngôn Triệt và Diệp Ôn Ôn còn có một buổi hẹn hò để ghi hình.

Trong cuộc hẹn này, Cố Ngôn Triệt và Diệp Ôn Ôn cùng ngồi trên vòng quay cao chọc trời, giữa ánh đèn thành phố, Cố Ngôn Triệt bắt đầu thổ lộ tâm tư của mình.

"Ôn Ôn, thực ra trước đây anh rất ít nói về gia đình của mình, nhưng bây giờ anh nghĩ là đã đến lúc kể cho em nghe về hoàn cảnh gia đình anh. Cha mẹ anh đã ly dị..."

Cố Ngôn Triệt chưa kịp nói xong, Diệp Ôn Ôn đã lập tức hiện ra biểu hiện thấu hiểu. Cô ta nắm chặt tay của Cố Ngôn Triệt và an ủi nhẹ nhàng: "A Triệt, anh đừng buồn nữa, anh còn có em mà."

Cố Ngôn Triệt: "... Họ đã ly dị từ khi anh bảy tuổi, anh đã không còn buồn nữa.

Không khí trở nên hơi ngượng ngùng.

Nhưng Cố Ngôn Triệt đã nhanh chóng điều chỉnh lại và tiếp tục kể.

“Mọi người luôn nghĩ rằng anh là con duy nhất của cha anh, nhưng thực tế thì anh còn có một chị gái, lúc đó đã đi theo mẹ anh.”

Mặc dù bình thường bọn anh không sống cùng nhau, nhưng chị gái luôn đối xử rất tốt với anh. Cha mẹ anh đều là những người bận rộn, chị ấy luôn đến chăm sóc anh, cùng anh vượt qua những giai đoạn khó khăn nhất. "

“Chị ấy là người thân quan trọng nhất của anh. Việc anh yêu ai, cha mẹ anh có ủng hộ hay không không quan trọng, nhưng anh mong chị ấy có thể chúc phúc cho mình."

Diệp Ôn Ôn ngoan ngoãn gật đầu: "Anh yên tâm, chị của anh cũng là chị của em, em sẽ cố gắng để lại ấn tượng tốt với chị ấy."

Cố Ngôn Triệt cứng đờ một chút, có lẽ là cậu ấy nhớ đến chuyện trong buổi phỏng vấn Diệp Ôn Ôn đã mắng tôi là kẻ bám vào gia đình giàu có.

Tuy nhiên, thái độ của Diệp Ôn Ôn rất tốt, sau này chắc sẽ có thể bù đắp.

Trong khi đó, ở nơi chúng ta không thể nhìn thấy, mưa đạn cũng đang thảo luận về chị gái của Cố Ngôn Triệt.

"Hóa ra Cố Ngôn Triệt còn có một chị gái, cô ấy chắc là phiên bản nữ của Cố Ngôn Triệt, chắc chắn rất xinh đẹp."

"Tại sao chúng ta chưa bao giờ nghe về tiểu thư nhà giàu này trước đây? Cô ấy quá kín đáo rồi."

"Vậy nên nội dung phát sóng của tập sau sẽ là Cố Ngôn Triệt cùng Diệp Ôn Ôn gặp chị gái?"

"Chắc là vậy rồi. À, tôi rất hi vọng chị gái của Cố Ngôn Triệt sẽ thích trà..."

"Đồng ý, đồng ý, tôi cảm thấy Diệp Ôn Ôn không phải là một người tốt, tôi không muốn cô ấy ở bên Cố Ngôn Triệt."

"Ôn Ôn của chúng tôi thì sao? Cô ấy là bị con đĩ Khương làm cho tức giận nên mới mắng người có được không? Hàng ngày bạn không bao giờ nói bậy sao? A Triệt rất thích Diệp Ôn Ôn, chị gái của A Triệt cũng sẽ thích Diệp Ôn Ôn của chúng tôi."

"..."

Cứ như vậy, thời gian trôi rât nhanh, chẳng mấy chốc đã đến tập phim được khán giả mong chờ nhất - Cố Ngôn Triệt đưa Diệp Ôn Ôn gặp gia đình mình.

Địa điểm gặp mặt là một phòng ăn riêng tại một nhà hàng cao cấp.

Diệp Ôn Ôn đến phòng ăn sớm hơn một giờ. Cô ta trông lo lắng và liên tục xác nhận thực đơn với quản lý, đồng thời thỉnh thoảng lại chỉnh sửa trang phục của mình trước gương.

Không có gì ngạc nhiên khi cô ta cảm thấy lo lắng, việc có thể giành được tình cảm của chị gái Cố Ngôn Triệt là một bước quan trọng để được gả vào nhà họ Cố, cô ta không thể không chú ý.

Ở góc phòng ăn, camera giấu kín của đội sản xuất chương trình lặng lẽ hoạt động, trực tiếp phát sóng những biểu hiện của Diệp Ôn Ôn cho khán giả toàn quốc.

Trong mưa đạn, các fan hâm mộ của Diệp Ôn Ôn đều rất vui mừng.

"Diệp Ôn Ôn của chúng ta hôm nay lại đẹp hơn nữa, ai mà không thích cô bé dễ thương này chứ?"

"Dáng vẻ lo lắng của Diệp Ôn Ôn cũng rất đáng yêu.".

"Hãy cùng Diệp Ôn Ôn chờ chị gái đến."

Mà vào lúc này, tôi trong bộ váy lụa lệch vai màu đỏ hồng đã đến tận cửa phòng ăn.

Tôi gõ cửa.

Diệp Ôn Ôn rất căng thẳng: "Tới đây."

Cô ta khéo léo chạy từng bước nhỏ đến cửa phòng ăn và tự mình mở cửa: "Chị... Khương Trúc Tâm? Sao lại là chị?"

Tôi nhìn xuống, bình thản nhìn Diệp Ôn Ôn.

Lúc này trong phòng ăn không có ai khác, Diệp Ôn Ôn nhìn tôi từ trên xuống dưới: "Hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp chị gái của A Triệt, chị đến đây để ăn cắp ánh đèn của tôi à?".

Không có gì ngạc nhiên khi Diệp Ôn Ôn có suy nghĩ như vậy, vì khi cô ta mới ra mắt, cô ta cũng đã theo đuổi một con đường như vậy để giành lấy ánh đèn của tôi.

Vì vậy, tôi muốn trêu chọc cô ta một chút, tôi đi thẳng vào phòng ăn: "Vậy thì có sao? Lúc đó ở buổi ra mắt phim của tôi, không phải cô cũng đã trang điểm rất lộng lẫy để giành lấy ánh đèn của tôi sao?".

Giọng nói của Diệp Ôn Ôn ngay lập tức trở nên sắc bén: "Chị cút ra ngoài cho tôi.".

Cô ta túm lấy tôi và đẩy thẳng ra cửa.

Cô ta không hề biết, mưa đạn đã nổ.

"Ồ, chuyện này tôi có nhớ. Đó là lần đầu tiên Khương Trúc Tâm được đóng vai chính, kết quả trong buổi họp báo mọi người đều mặc đồ rất đơn giản, chỉ có Diệp Ôn Ôn mặc chiếc váy lộng lẫy.

Toàn bộ thông tin báo chí hôm đó chỉ nói về Diệp Ôn Ôn và quên hết về bộ phim."

"Cười chết tôi rồi. Khương Trúc Tâm có phải là thù lâu nhớ dai không? Cho nên hôm nay cô ta mới đến để làm phiền Diệp Ôn Ôn."

Rõ ràng, mặc dù Diệp Ôn Ôn không nhìn thấy mưa đạn, nhưng cô ta cũng suy nghĩ về nó.

"Khương Trúc Tâm, tôi cảnh cáo chị, nếu chị dám phá hỏng cuộc gặp giữa tôi và chị gái của A Triệt, tôi sẽ khiến chị không thoát khỏi trách nhiệm."

Để ngăn cản tôi vào phòng ăn một lần nữa, cô ta đã gọi bảo vệ của nhà hàng, chỉ vào tôi nói: "Người này đang cố tình phá hoại, đừng cho cô ta vào phòng của chúng tôi, được chứ.".

Vì vậy, bảo vệ đã yêu cầu tôi rời khỏi nhà hàng.

Tôi cũng không giận, đúng lúc ngay bên đường có một cửa hàng lẩu nên tôi đi thẳng đến đó.

Mười phút sau, Cố Ngôn Triệt đến.

Cậu ấy đi vào phòng và hỏi Diệp Ôn Ôn: "Chị ấy vẫn chưa đến à?"

Diệp Ôn Ôn lắc đầu: "Chưa đâu."

Cố Ngôn Triệt lấy ra điện thoại: "Để anh gửi Wechat hỏi chị ấy."

Tôi đang cho một miếng lòng vào nồi lẩu cay, điện thoại reo.

Em trai: "Chị, chị đang ở đâu vậy?"

Tôi: "Chị đến rồi."

Em trai: "Em không thấy chị, chị vào đi, cứ nói số phòng cho nhân viên phục vụ là được."

Đúng lúc nồi lẩu đã xong, tôi đứng dậy, thong thả tô chút son môi rồi đi sang bên kia đường.

Hai nhân viên bảo vệ của nhà hàng có lẽ đã nhận tiền tip từ Diệp Ôn Ôn, vừa thấy tôi lại đi lại gần cửa hàng, họ ngay lập tức ngăn cản.

Tôi cười híp mắt và lấy ra điện thoại, gửi Wechat cho Cố Ngôn Triệt: "Chị không vào được."

Ngay sau đó là một tin nhắn khác: "Thực ra chị đã từng đến rồi."

Cố Ngôn Triệt bất ngờ, quay lại hỏi Diệp Ôn Ôn: "Vừa rồi có ai đến phòng này không?"

Diệp Ôn Ôn hoàn toàn không muốn Cố Ngôn Triệt nhớ tới tôi, vì vậy cô ta lập tức lắc đầu: "Không có ai cả."

Cố Ngôn Triệt hoài nghi: "Không có ai thật chứ?"

Diệp Ôn Ôn rất chắc chắn: "Đúng vậy, không có ai đến cả.".

Cố Ngôn Triệt gọi cho tôi: "Chị ở ngoài cửa phải không? Để em ra đón chị..."

Nhưng khi cậu ấy ra đến cửa thì lại nhận ra chẳng có ai cả.

Điện thoại chỉ có một tin nhắn của tôi: "Tối qua nhà ăn cơm với cha mẹ nhé, trưa nay chị ăn no rồi."

Đó là sự thật, bụng tôi đã no với chân gà rút xương, đậu hũ thịt bò béo ngậy, không muốn ăn tiếp bữa cơm này nữa.

Cố Ngôn Triệt sờ đầu, rõ ràng cậu ấy cũng thấy chuyện này hơi kỳ lạ.

Diệp Ôn Ôn đã đi theo ra đến nơi: "Có chuyện gì vậy, A Triệt?"

Cố Ngôn Triệt nói nhỏ: "Chị anh nói là chị ấy không ăn bữa cơm này nữa."

Diệp Ôn Ôn đã mất nhiều thời gian chuẩn bị kỹ lưỡng, váy và giày của cô ta đều mới mua, việc trang điểm cũng đã mất năm giờ, khi nghe tin này cô ta suýt khóc: "Chẳng lẽ chị ấy không muốn gặp em?"

"Không phải." Cố Ngôn Triệt vội vàng dỗ Diệp Ôn Ôn: "Nhà anh tối nay có hẹn cùng ăn cơm, chị nói chúng ta có thể đến ăn cùng tối nay."

Không chỉ gặp chị gái của Cố Ngôn Triệt mà còn gặp cha mẹ cậu ấy.

Diệp Ôn Ôn, người sắp bật khóc, ngay lập tức mỉm cười.

Nhưng cô ta không biết rằng người hâm mộ của cô ta không thể cười được nữa.

Cô ta không thể nhìn thấy nó từ góc nhìn của mình, nhưng những người hâm mộ trước màn hình có thể nhìn rõ mọi thứ ở lối vào của nhà hàng.

Cho dù là người ngu ngốc nhất cũng nên nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.

Nhưng Diệp Ôn Ôn vẫn không hề biết gì hết.

Cô ta rất vui vẻ trang điểm lại và lái xe cùng Cố Ngôn Triệt đến biệt thự nhà họ Cố - chính là căn biệt thự mà cha tôi và tôi đã bị bắt gặp.

Do đã được thỏa thuận trước với đạo diễn của chương trình, nên nhà tôi cũng đã lắp đặt camera.

Lúc này, số lượng người xem đồng thời của chương trình đã đạt đến mức cao nhất trong năm, hàng triệu người ăn dưa đang cùng xem sự cố hài hước và kỳ lạ nhất của gia đình giàu có.

Trong khi đó, nữ chính của sự kiện, Diệp Ôn Ôn, vẫn không hề hay biết điều gì.

Cô ta theo Cố Ngôn Triệt vào biệt thự của nhà tôi và đưa món quà của mình cho cha của Cố Ngôn Triệt - cũng chính là ông Cố Tổng.

Ông Cố Tổng đang chơi cờ, đúng lúc là ván cờ cuối cùng, vì vậy Cố Ngôn Triệt ngồi cùng chơi với ông, trong khi đó Diệp Ôn Ôn đi đến phòng ăn để nếm thử món bánh mà đầu bếp nhà tôi mới làm.

Diệp Ôn Ôn theo bảo mẫu đến phòng ăn.

Sau đó, cô thấy một bóng người quen thuộc.

Bóng người đó chính là tôi, Khương Trúc Tâm.

Diệp Ôn Ôn suýt nữa là đã hét lên.

Tôi trơ mắt nhìn cô ta há hốc mồm sau đó lại tự mình che miệng lại.

Dẫu sau đây cũng nhà họ Cố, lại là lần đầu tiên cô ta đến làm khách ở nhà bạn trai, đương nhiên phải bảo vệ tốt hình ảnh của mình.

Vì thế, nhân lúc đầu bếp đi làm việc, Diệp Ôn Ôn lại tiến gần tôi và nói với giọng rất nhỏ và dữ tợn: "Khương Trúc Tâm, chị chính âm hồn không tan sao? Chạy đến phòng ăn nơi hẹn hò của tôi và A Triệt còn chưa đủ, giờ lại còn chạy tới cả nhà họ Cố."

Trong miệng tôi cắn một chiếc bánh trứng dừa phô mai vừa được đầu bếp nướng xong, tôi trả lời Diệp Ôn Ôn một cách lờ mờ: "Vì sao tôi không thể đến nhà họ Cố?"

Diệp Ôn Ôn tức giận, cô ta chỉ vào mặt tôi: "Chị có biết xấu hổ không? Cố Tổng sắp tái hôn với vợ cũ rồi, chị còn đến đây để làm gì?"

Tôi nói: "Tôi không phải là người làm chuyện đó, là Cố Tổng đã cho tôi đến đây."

Diệp Ôn Ôn không thể nào nói chuyện được với tôi, cô ta quay đầu đi ra ngoài, có lẽ để hít thở không khí trong lành để bình tĩnh lại.

Kết quả là khi ra ngoài, cô ta đã thấy một chiếc Rolls-Royce dừng ở cửa.

Cửa xe mở ra, một người phụ nữ mặc sườn xám màu xanh, tay đeo vòng ngọc phỉ thúy bước xuống.

Không ai khác, đó chính là vợ cũ của Cố Tổng, mẹ ruột của Cố Ngôn Triệt, Bà Khương.

Diệp Ôn Ôn nhìn thấy và ngay lập tức vui mừng.

Chính cung nương nương đã trở lại, yêu nghiệt nhất định sẽ bị hồn phi phách tán.

Vì vậy, cô ta lập tức nghênh đón, ngọt ngào mềm dẻo nói với bà Khương: "Dì là bác gái đúng không ạ? Cháu là Ôn Ôn, bạn gái của A Triệt."

Bà Khương chỉ gật đầu lịch sự và xa cách, sau đó hơi nhíu mày nói: "Hôm nay các người có buổi họp mặt đặc biệt sao? Tôi đến không đúng lúc rồi."

"Không, không có gì đặc biệt cả. Dì đến rất đúng lúc." Diệp Ôn Ôn vội vàng nói: "Dì vào phòng ăn đi, A Triệt đang chờ dì ở đó, anh ấy có việc muốn nói với dì."

Cố Ngôn Triệt không hề có ở trong phòng ăn.

Người trong phòng ăn là Khương Trúc Tâm. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


5

Mục đích của Diệp Ôn Ôn là để bà Khương, chính cung, bắt tôi, bắt tại chỗ kẻ muốn leo lên giường của cha tôi.

Mọi người đều biết, bà Khương bề ngoài dịu dàng nhưng thực tế không phải là một người hiền lành gì. Bà cũng là một con ác quỷ trong giới kinh doanh, sẵn sàng ăn thịt người mà không nhả ra xương.

Nếu Khương Trúc Tâm rơi vào tay người như bà thì chắc chắn sẽ chết thảm.

Diệp Ôn Ôn đứng lại ở cửa, với nụ cười nắm chắc phần thắng, rồi từ từ quay người đi đến phòng ăn.

Khi đến cửa phòng ăn, cô ta không đẩy cửa vào mà chỉ đứng bên ngoài nghe.

Theo dự tính của Diệp Ôn Ôn, bên trong phòng bà Khương sẽ nắm tóc Khương Trúc Tâm và mắng là tiểu tam.

Hoặc có tiếng đập phá, bàn ghế bị xô đổ, bát đĩa vỡ tung.

Nhưng không có âm thanh nào cả, tĩnh lặng.

Không đúng như dự tính.

Diệp Ôn Ôn đẩy cửa phòng ăn, thận trọng nhìn vào bên trong.

Cô ta chỉ thấy trên ghế sô pha, nữ ma đầu mà mọi người trong giang hồ nghe thấy đều sợ hãi, đang tự tay gọt táo cho Khương Trúc Tâm.

Bà vừa gọt còn vừa nói: "Ồ, mẹ thật không yên tâm về cái thằng A Triệt này, may mà có con chăm sóc cho nó..."

Bà Khương mới nói được nửa câu thì đột nhiên nghe thấy có tiếng động phía sau.

Vì vậy bà quay lại và nhìn Diệp Ôn Ôn với sự hoài nghi: "Cô có việc gì sao?"

Diệp Ôn Ôn nhanh chóng mỉm cười ngọt ngào: "Dạ không, không có gì cả."

Nhìn vào biểu cảm của cô ta, tôi biết rằng cô ta đã bắt đầu tưởng tượng điên cuồng.

Quá trình tưởng tượng của Diệp Ôn Ôn như sau:

Nếu bà Khương không xé xác Khương Trúc Tâm, điều đó có nghĩa là bà Khương không biết về mối quan hệ giữa Khương Trúc Tâm và Cố Tổng.

Khương Trúc Tâm còn cảm ơn Khương Trúc Tâm vì chăm sóc Cố Ngôn Triệt...

Có phải là bà có ý định để Khương Trúc Tâm trở thành con dâu của mình?

Ngay khi Diệp Ôn Ôn nghĩ ra ý tưởng này, giọng nói của Khương Trúc Tâm vang lên phía sau rất hợp với tình huống: "A Triệu từ nhỏ đã có tình cảm sâu đậm với con..."

Đầu óc của Diệp Ôn Ôn bỗng dưng trở nên rối loạn.

Cô ta biết rằng Cố Ngôn Triệt hiện đang hẹn hò với mình, nhưng từ nhỏ anh ấy đã lớn lên cùng với Khương Trúc Tâm.

Nếu sau này anh ấy lại thích Khương Trúc Tâm thì phải làm sao?

Chưa kể Khương Trúc Tâm hiện tại còn được sự chấp thuận của cha mẹ Cố Ngôn Triệt.

Tay chân của Diệp Ôn Ôn lạnh buốt, nhưng cô ta nhanh chóng nghĩ ra.

Có một cách.

Cách duy nhất là hoàn toàn phá hủy hình ảnh của Khương Trúc Tâm trong lòng Cố Ngôn Triệt.

Và đây không phải là điều mà cô ta giỏi nhất sao?

Một nụ cười kỳ quái hiện lên trên môi của cô ta, Khương Trúc Tâm quay người đi tìm Cố Ngôn Triệt.

"A Triệt, em có việc muốn nói với anh."

9

Ở thời điểm này, hầu như tất cả khán giả trước màn hình đã biết rằng tôi là chị của Cố Ngôn Triệt.

Chỉ có Diệp Ôn Ôn không biết.

Sau đó, tôi đã suy nghĩ lại về sự việc này vô số lần - chẳng lẽ Diệp Ôn Ôn thật sự ngu ngốc như vậy sao?

Không, thực tế không phải vì cô ta ngu ngốc.

Mà là con người thường có xu hướng lựa chọn trốn tránh trước những sự thật mà họ không thể chấp nhận được.

Trí não giống như một kẻ yếu đuối sợ trời, khi nghĩ đến những khả năng đáng sợ, nó sẽ ngay lập tức dừng lại và tự an ủi mình rằng: "Không thể nào, không thể nào."

Lúc này, Diệp Ôn Ôn có thể cũng đang như vậy.

Dù sao, cô ta kéo Cố Ngôn Triệt vào phòng làm việc và nói nhỏ: "A Triệt, em biết anh lớn lên cùng Khương Trúc Tâm, nhưng em nghĩ anh không hiểu hết về chị ấy."

Cố Ngôn Triệt không muốn mở lời nói chuyện trong phòng làm việc, vì trong kế hoạch của đội ngũ sản xuất, phòng này là căn phòng có nhiều máy quay và thiết bị thu thanh nhất. Tất cả những gì họ nói, từng từ sẽ được chuyển tiếp nguyên văn cho người xem.

Vì vậy, cậu ấy quay người đi ra ngoài: "Chuyện này tạm thời không nói nữa, chúng ta ra ngoài ăn bánh đã."

"A Triệt."

Diệp Ôn Ôn kéo Cố Ngôn Triệt không buông.

Cố Ngôn Triệt vẫn cố gắng đi ra ngoài.

Trong lúc vật lộn, Diệp Ôn Ôn hét lớn: "Khương Trúc Tâm đã lên giường với ông chủ lớn của công ty chúng ta."

Người Cố Ngôn Triệt bỗng dưng dừng lại.

Cậu ấy cứng cổ, xoay đầu lại và trở nên rất kỳ quặc: "Em nói gì?"

Diệp Ôn Ôn cho rằng phản ứng của cậu ấy là một loại sốc, vì vậy càng trở nên tự mãn hơn, gằn giọng nói từng chữ một: "Khi Khương Trúc Tâm mới ra mắt, chị ấy không có tiền lại ham hư vinh nên đã trở thành người tình của ông chủ lớn của công ty chúng ta."

"Ông chủ lớn đã hơn 60 tuổi rồi, không thích tắm nên cực kỳ dầu mỡ, mà Khương Trúc Tâm vẫn có thể hôn môi ông ta. Anh nghĩ xem chị ta có thể vì tiền mà không bất chấp tất cả không?"

Khuôn mặt đẹp trai của Cố Ngôn Triệt trắng bệch từng chút một: "... Tin đồn này, không phải lúc đó đã được làm sáng tỏ sao?"

Thực tế lúc đó có rất nhiều doanh tiêu hào nói rằng tôi có quan hệ với ông chủ lớn của công ty, nhưng tôi đã báo cảnh sát và làm sáng tỏ rồi, dù vậy vẫn còn rất nhiều cư dân mạng không đọc thông tin làm rõ, vẫn cho rằng tôi không trong sạch.

Diệp Ôn Ôn nhìn vào biểu cảm của Cố Ngôn Triệt, cô ta cảm thấy có thể hoàn toàn giành lại Cố Ngôn Triệt, chỉ cần một bước này thôi.

Vì vậy, cô ta nhìn vào mắt Cố Ngôn Triệt, rất chân thành, nói từng từ một: "Em đã tận mắt chứng kiến."

Trong khoảnh khắc đó, tất cả máu trên khuôn mặt của Cố Ngôn Triệt đều biến mất.

Cậu ấy nhìn chằm chằm vào Diệp Ôn Ôn, thậm chí tâm trạng vô cùng kích động khiến người cũng bắt đầu run lên.

Diệp Ôn Ôn rất hài lòng với biểu hiện của Cố Ngôn Triệt.

Vì vậy, cô ta tiếp tục: "Em đã tận mắt chứng kiến Khương Trúc Tâm quấn quýt trong phòng làm việc của ông chủ lớn... Khương Trúc Tâm gọi ông chủ lớn là Sugar Daddy..."

Tuy nhiên, Diệp Ôn Ôn không nói được hết câu.

Bởi vì Cố Ngôn Triệt đã tát cho cô ta một cái.

...

Ấn tượng mà Cố Ngôn Triệt để lại cho bên ngoài luôn là một người nghệ sĩ, hồn nhiên và dịu dàng.

Đây là lần đầu tiên cậu ấy đánh người.

Diệp Ôn Ôn choáng váng vì bị đánh. Cô ta ôm lấy mặt và đứng dậy gần như mất kiểm soát mà la hét: “Em biết điều này rất khó chấp nhận, nhưng mọi chuyện đều do Khương Trúc Tâm làm. Sao anh lại đánh em?”"

Nhưng mà Cố Ngôn Triệt không nói gì cả.

Cậu ấy chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Ôn Ôn, hốc mắt biến thành màu đỏ, con ngươi ứ máu.

Sau một lúc lâu, cậu ấy cắn răng và nói hai từ:

"Là em."

"Em là gì..."

Diệp Ôn Ôn đang nói giữa chừng thì đột nhiên nhận nhận ra điều gì đó, máu chảy rần rần khắp người và dồn lên đỉnh đầu.

Những chi tiết cô ta vừa nói ra giống hệt như những gì mà doanh tiêu hào đã nói trước đây.

Nghĩa là người tiết lộ ban đầu chính là Diệp Ôn Ôn.

"A Triệt, anh hãy nghe em giải thích đã. Em không thể chấp nhận được loại người như Khương Trúc Tâm, vì vậy em mới tiết lộ cho doanh tiêu hào..."

"Tin tức rò rỉ hay chỉ là tin tức giả?"

Cánh cửa phòng làm việc được mở ra.

Tôi mặc chiếc váy hoa hồng đỏ dài, thong thả đi vào.

Ôi, thật phiền phức, bây giờ tôi mới thực sự xuất hiện trong vở kịch lớn này.

Cũng may mà tôi đã đến đúng lúc cao trào của vở kịch này, cũng coi như là không bị thua thiệt.

"Khương Trúc Tâm?" Diệp Ôn Ôn trợn mắt nhìn tôi.

Trong khoảnh khắc đó, cô ta hơi sợ hãi.

Nhưng tình huống hiện tại không cho phép cô ta rút lui, chỉ có thể tiến về phía trước.

Vì vậy Diệp Ôn Ôn cứng cổ, giống như không sợ ai: "Những gì tôi nói đều là sự thật. Chị vẫn luôn là người như vậy, sau khi bám lấy ông chủ lớn lại quay sang bám lấy Cố Tổng, khắp thiên hạ đều biết chị là một con điếm không kiểm soát được…"

Cô ta còn chưa nói hết đã có một người đi theo sau.

Đó là Cố Tổng.

Diệp Ôn Ôn bỗng nhiên hoảng sợ: "Tôi không có ý đó, chắc là Khương Trúc Tâm dụ dỗ Cố Tổng, Cố Tổng nhất định không thèm để ý đến cô ta..."

Tôi ngắt lời cô ta và bình tĩnh nói: "Ôn Ôn, mấy ngày trước cô đã nói là muốn mua tám trăm doanh tiêu hào để hại chết tôi, là cô đúng không? Bây giờ cuối cùng mọi chuyện đã liên kết lại."

Nụ cười trên khuôn mặt tôi biến mất, tôi nhìn chằm chằm vào Diệp Ôn Ôn và nói nhỏ: "Vì vậy lúc trước, người hại tôi chính là cô."

“Là cô đã đưa thông tin giả cho các doanh tiêu hào, rồi lại chi tiền để phát tán nó.”

Sự nghiệp của tôi suýt bị phá hủy trong lần đó.

Danh tiếng của tôi cũng không thể cải thiện, hình ảnh của kẻ thích lợi dụng người giàu cũng đã ăn sâu vào tâm trí mọi người, bất cứ nơi nào tôi xuất hiện đều có tiếng mắng chửi đổ dồn về phía tôi.

Cố Ngôn Triệt đứng bên cạnh tôi, cậu ấy nhìn Diệp Ôn Ôn và lẩm bẩm: "Trước đây anh luôn nghĩ rằng, hai người là bạn tốt của nhau, anh nghĩ rằng ngay cả khi em nói lời tổn thương chị ấy cũng chỉ là một sự hiểu nhầm, nhưng anh chưa từng nghĩ rằng em đã làm điều này..."

Diệp Ôn Ôn đã trở nên bực bội: "A Triệt, tại sao anh lại tin chị ta mà không tin em? Khương Trúc Tâm chỉ là kẻ ti tiện sẵn làm mọi thứ vì tiền thôi."

Cánh cửa phòng làm việc lại được mở ra, ngay chỗ đó.

Một người đã bước vào, đó là bà Khương.

Người có vị thế cao nhất trong gia đình tôi cuối cùng cũng bị kích động.

"Vừa nãy ai đã mắng Trúc Tâm?" Mặt bà Khương không biểu lộ cảm xúc.

Người quen biết sẽ biết rằng đó là cách bà Khương biểu hiện khi giận dữ.

Nhưng Diệp Ôn Ôn không biết.

Vì vậy, cô ấy đỏ mắt, nói với bà Khương: "Dì, cháu không biết tại sao dì lại thích Khương Trúc Tâm? Nhưng điều đó chắc chắn là do dì không hiểu rõ về chị ta..."

“Ồ?” Bà Khương cười.

Nhưng chỉ trong giây lát, bà không cười nữa và nhìn chằm chằm vào Diệp Ôn Ôn với ánh mắt lạnh lùng: “Con gái tôi mà tôi còn không hiểu, cô đang nói gì vậy?”

Diệp Ôn Ôn giật mình và yên lặng một lúc lâu.

Sau đó, như thể cô ta đã nghĩ ra một khả năng rất đáng sợ, cô ta bắt đầu run lên.

"Không thể nào... Không thể nào..." Cô ta nói: "Chị của Cố Ngôn Triệt, không phải nên là họ Cố sao..."

Bà Khương khẽ quát một tiếng, hỏi Cố Tổng: "Trúc Tâm theo họ tôi, ông có ý kiến gì không?"

Cố Tổng vội vàng lắc đầu: "Không có, không có, rất tốt, rất tốt."

Bà Khương miễn cưỡng hài lòng với thái độ này, bà nhìn vào Diệp Ôn Ôn: "Cha của đứa trẻ không có ý kiến gì, cô có ý kiến sao?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
602,183
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


6

Diệp Ôn Ôn nhìn vào Cố Ngôn Triệt, rồi nhìn vào tôi, khuôn mặt của cô ta trắng bệch như một người chết.

Một lát sau, cô ta quỳ xuống.

Hướng về phía tôi.

“Em thật sự xin lỗi. Năm đó đúng là em đã vu oan cho chị. Lúc đó em còn nhỏ tuổi, không hiểu biết, các hãng đều đến tìm chị làm đại diện nên em thấy ghen tỵ nên đã làm điều không nên làm.”

“Em biết rằng A Triệt chắc chắn sẽ không tha thứ cho em. Em chỉ mong chị một điều, chị có thể đừng nói điều này cho ai biết được không? Làm nghệ sĩ luôn là niềm mơ ước của em, em muốn tiếp tục...”

Nói tóm lại, cô ta vẫn muốn nổi tiếng.

Tôi đỡ cô ta dậy, bất lực nói với cô ta: "Tôi rất thông cảm cho cô, nhưng xem ra tôi không thể giúp được gì cho cô rôi."

Ngay lập tức, đạo diễn giống như là nhân cơ hội chạy tới với một chiếc máy quay trong tay.

Đạo diễn gần năm mươi tuổi này phấn khích đến đỏ bừng cả mặt, rõ ràng đây là điểm sáng nhất trong sự nghiệp đạo diễn của ông ta từ trước đến nay.

"Làm phiền mọi người xíu, nhưng các bình luận trong mưa đạn đều muốn đặc tả biểu hiện của các khách mời. Để đảm bảo hiệu quả phát sóng tốt nhất, tôi bất đắc dĩ làm phiền mọi người một chút."

Đạo diễn gật đầu, cúi người: "Tiếp tục, tiếp tục."

Diệp Ôn Ôn tái mặt nhìn vào chiếc máy quay trong tay đạo diễn.

Cô ta bỗng nhiên hét lên và nhảy dựng lên: "Tôi sẽ kiện các người."

Và sau đó, cô ta ngất đi.

Xe cứu gầm rú suốt đoạn đường đưa Diệp Ôn Ôn bị bị ngất xỉu do kích động đến bệnh viện.

Nhân viên y tế không cho phép đạo diễn lên xe.

Vì vậy, đạo diễn đành giơ máy quay và chạy hết tốc lực sau xe một lúc lâu, đến khi thở hồng hộc mới dừng lại.

10

Vì đạo diễn của chương trình này rất chuyên nghiệp, nên nó đã thu hút được sự chú ý đáng kể.

Đêm đó, trong top 10 hot search, có tới 8 từ khóa liên quan đến chương trình.

# Diệp Ôn Ôn dựng chuyện vu khống #

# Khương Trúc Tâm và Diệp Ôn Ôn chia tay đầy tranh cãi #

# Khương Trúc Tâm là tiểu thư thực sự #

# Khương Trúc Tâm và Cố Ngôn Triệt là chị em nhà giàu #

Dưới mỗi từ khóa hot search, đều có những bình luận sôi nổi của cộng đồng mạng về tôi.

Diệp Ôn Ôn tỉnh lại trong bệnh viện, cơ thể cô ta không có vấn đề gì lớn, nhưng ngoài cơ thể thì mọi thứ khác đều đã kết thúc.

Cô ta tức giận và muốn kiện đạo diễn của chương trình này.

Sau khi kiểm tra hợp đồng, cô ta phát hiện rằng đạo diễn đã vi phạm một số điều khoản, theo hợp đồng, ông ta phải bồi thường cho Diệp Ôn Ôn một triệu đô la.

Vì đã đạt được thành công trong sự nghiệp của mình, đạo diễn đã nhanh chóng nhận được một dự án lớn trị giá hàng triệu đô la, vì vậy việc bồi thường một triệu đô la không gây khó khăn cho ông ta.

Nhưng một triệu đô la không thể giải quyết vấn đề cho Diệp Ôn Ôn.

Trước tiên, do thanh danh bị sụp đổ, tất cả các hãng mà cô ta làm đại diện đã yêu cầu bồi thường.

Là nạn nhân của những lời vu khống trước đó nên tôi cũng đã ủy thác cho luật sư tiến hành kiện Diệp Ôn Ôn.

Và ông chủ lớn của công ty chúng tôi cũng muốn hủy hợp đồng với Diệp Ôn Ôn.

Thật ra thì năm đó người thực sự có quan hệ với ông chủ lớn và gọi ông chủ lớn là Sugar Daddy chính là Diệp Ôn Ôn.

Cũng chính vì vậy, ông chủ lớn đã bảo vệ Diệp Ôn Ôn rất nhiều lần.

Nhưng trong buổi phát sóng trực tiếp, ông chủ lớn đã nghe rõ câu nói của Diệp Ôn Ôn.

"Ông chủ lớn đã hơn 60 tuổi rồi, không thích tắm, da dầu nhờn kinh khủng, nhưng Khương Trúc Tâm vẫn đủ gan để hôn môi ông ta, mọi người nói xem có phải cô ấy vì tiền mà bất chấp tất cả không..."

Ông chủ lớn rất tức giận và không những muốn chấm dứt hợp đồng với Diệp Ôn Ôn mà còn yêu cầu cô ta phải đền bù thiệt hại danh tiếng của mình.

Đồng thời, vì Diệp Ôn Ôn ở trong vòng luôn lạy cao đạp thấp, những người từng tôn sùng cô ta như là cô chủ của nhà họ Cố giờ như chim muông tan tác, còn những người từng bị cô ta bắt nạt thì tất nhiên sẽ không cho cô ta bất kỳ cơ hội việc làm nào nữa.

Cứ như vậy Diệp Ôn Ôn đành ngậm ngùi rời khỏi giới giải trí và lâm vào cảnh nợ nần, bể đầu sứt trán.

Đồng thời, hình ảnh của tôi đã được đảo ngược trong một đêm, mọi người đều khen ngợi tôi vì dù là con gái nhà giàu nhưng lại giữ thái độ khiêm tốn và đã tạo ra vô số vai nữ phụ ác độc kinh điển, được xem như là một nghệ sĩ nhân dân trẻ tuổi.

Ở nhà.

Mọi người đều đang bàn tán, vậy thì cứ để bọn họ tự nhiên đi.

Tôi chỉ quan tâm đến sức khỏe tinh thần của em trai tôi.

Sau vụ việc của Diệp Ôn Ôn, rõ ràng là em trai tôi không còn tin tưởng vào tình yêu nữa.

Ông Cố và bà Khương vừa mới tái hôn và cùng nhau đi hưởng tuần trăng mật, vì vậy trách nhiệm chăm sóc em trai lại đổ lên đầu tôi.

Nhìn xem, người đóng góp nhiều nhất cho gia đình này vẫn là tôi.

Tôi cùng em trai ngồi trên sân thượng biệt thự, mỗi người một chai bia.

Rõ ràng, tâm trạng của Cố Ngôn Triệt đang rất buồn, cậu ấy uống một hơn hết cả chai bia. Sau khi uống xong, cậu ấy mới nhìn về phía hoàng hôn xa xăm và nhẹ nhàng hỏi tôi: "Tại sao lúc đó chị không nói thẳng với em?"

Tôi cười: "Tuổi trẻ luôn phải tự mình vấp ngã, ngã mới biết, nếu không thì dù nghe bao nhiêu lời khuyên cũng chỉ coi như là sự dạy bảo của người lớn, nghe vào tai trái ra tai phải thôi."

Em trai tôi bĩu môi: "Nghe chị nói thì cứ như chị lớn hơn em nhiều lắm vậy, thực ra chị chỉ ra đời sớm hơn em có ba năm thôi."

"Ba năm cũng không ngắn nhé, khi chị đi học năm đầu tiểu học thì em vẫn còn mặc tã lót đấy."

"... Khương Trúc Tâm, chúng ta đã đồng ý sẽ không nhắc lại chuyện đó rồi.”

"Khi chị học cấp 2, em đã bị thằng bé béo lớp bên đánh và chạy đến sà vào lòng chị khóc lóc, chị là người đã đi dạy cho nó một bài học."

"... Được rồi, đủ rồi"

"Bài kiểm tra toán của em chỉ có 2 điểm và chị đã phải giả mạo chữ ký của cha chúng ta."

"..."

"Chị đã phải đã trang điểm đậm và giả làm dì của em để đi họp phụ huynh. Cô giáo chủ nhiệm của em thật sự tin vào điều đó, chứng tỏ tài năng diễn xuất của chị là thiên phú."

Tôi cũng đã uống quá nhiều, lải nhải nói mãi không dừng.

Cố Ngôn Triệt vẫn không nói gì, một lúc sau, tôi chọc chọc cậu ấy.

"A lô."

"..."

"Em trách chị à?"

"..."

"Chết tiệt, em khóc à?"

Cố Ngôn Triệt lau mắt, nói nhỏ: "Em xin lỗi."

Lần này đến lượt tôi lúng túng: "Mẹ kiếp, sao vậy..."

"Em xin lỗi." Cố Ngôn Triệt nhỏ giọng nhắc lại: "Đã nói khi bé chị bảo vệ em, khi lớn lên em sẽ bảo vệ chị. Cuối cùng em đã không làm được, còn để cho chị phải chịu nhiều uất ức. Sau này chuyện gì em cũng sẽ nghe lời chị."

"Ôi mẹ ơi, ghê quá đi." Tôi la lên: "Chị gái của em trai cưng còn ghê hơn là mẹ của con trai cưng. Nếu chị mà là con gái, chị chắc chắn sẽ không lấy em đâu."

"Khương Trúc Tâm." Cố Ngôn Triệt không thể nhịn nổi nữa: "Chị không thể để cho em được bày tỏ cảm xúc trong một phút à?"

Và câu trả lời là không.

Trong vòng một phút, tất cả những giọng điệu nghệ thuật của Cố Ngôn Triệt đều biến mất và chúng tôi lại cãi nhau như trước.

Khi bà Khương gọi video call từ nước ngoài, tôi đang đánh nhau với Cố Ngôn Triệt.

"Đừng đánh vào mặt." Bà Khương nói một cách bình tĩnh: "Mặt của hai con đều được bảo hiểm rồi."

Ông Cố từ bên cạnh bà Khương nhìn vào Cố Ngôn Triệt, người bị tôi đánh cho co rúm lại, không nhịn được mà khuyên can: "Trúc Tâm, con nhường em trai con đi."

Bà Khương nghe thấy thì không vui, lông mày lá liễu dựng lên: "Tại sao? Con trai là ruột thịt, con gái thì không phải à?"

Ông Cố chuyển phe trong vòng một giây: "Con gái, đánh đi. Dù sao thằng nhỏ này cũng là kẻ đáng đánh, hãy đánh mạnh cho cha."

Cố Ngôn Triệt: "..."

Ảnh đế Cố bên ngoài luôn có sức ảnh hưởng lớn, nhưng trong gia đình chúng tôi, cậu ấy lại trở thành người có vị trí thấp nhất.

Có gió thổi qua, ánh nắng chiếu xuống.

Có những mâu thuẫn và vết nứt.

Nhưng cuối cùng, chúng tôi vẫn là một gia đình hạnh phúc.

Điều này quan trọng hơn bất cứ điều gì. 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom